Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 24: Người Nghịch Ta, Chết!
Nguồn: ST
Ầm!
Diêm Xuyên giống như tự ngược ầm ầm đánh về phía đầu Mệnh Số.
- A!
Mệnh Số phẫn nộ rống lên một tiếng.
Nhất thời Diêm Xuyên và Mệnh Số đánh nhau, hết sức hỗn loạn. Cả hai cũng không ai chịu nhường ai.
Ầm ầm ầm!
Trong vô cực, cuộc chiến đấu vẫn diễn ra không ngừng.
Cách đó không xa, trong đống đổ nát lại xuất hiện một Hắc Hà. Hắc Hà chậm rãi ngưng tụ thành hình, với hình dáng của Minh Hà lão tổ.
Minh Hà lão tổ lại sống lại, nhưng trên mặt Minh Hà lão tổ đầy vết rạn nứt. Quanh thân hắn cũng đầy vết rạn. Dường như khắp toàn thân đều có vết rạn xuất hiện.
Minh Hà lão tổ nhìn đống đổ nát của thế giới mới, trên mặt lộ ra một nụ cười cay đắng.
Hắn đưa tay ra nắm một cái. Tại trung tâm của đống đổ nát xuất hiện một giọt nước nhỏ trong suốt. Hình dáng của giọt nước nhỏ chính là thế giới mới lúc trước đã được thu nhỏ lại vô số lần.
- Ha ha!
Minh Hà lão tổ cười khổ, quay đầu nhìn về phía Diêm Xuyên đang chiến đấu.
- Sư tôn, Minh Hà lão tổ vẫn sống lại sao? Nhưng trên người hắn đầy vết rạn. Xem ra mệnh cách đã bể nát?
Liên Thần cau mày nói.
- Mệnh cách bị nghiền nát?
Thần sắc mọi người thoáng động nhìn về phía Minh Hà lão tổ.
- Nếu như là những người khác, như vậy tất nhiên hình thần đều diệt. Nhưng ta tin tưởng, Minh Hà lão tổ dù bị nghiền nát mệnh cách đi nữa, tất nhiên hắn vẫn có thể tu bổ tốt được mệnh cách. Chỉ còn vấn đề thời gian nữa thôi!
Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói.
- Tuy lần này thất bại, nhưng Minh Hà lão tổ đã chứng minh hắn đúng. Làm sao, làm sao Mệnh Số lại cường đại như vậy.
Đông Phương Bất Bại khe khẽ thở dài.
Phía xa, Diêm Xuyên chung quy không phải là đối thủ của Mệnh Số.
Ầm!
Lại, Diêm Xuyên bị định trụ.
Mang theo một cảm giác cực kì không cam lòng, Diêm Xuyên nhìn chăm chú vào Mệnh Số.
Hai mắt Mệnh Số phát ra ánh sáng mười chín màu, nhìn chằm chằm vào Diêm Xuyên.
- Người nghịch ta, chết!
Mệnh Số lạnh giọng nói.
Diêm Xuyên lộ ra một nụ cười khổ. Đúng là vẫn không địch lại Mệnh Số sao? Mình đã phá được áp chế ý thức của Mệnh Số, nhưng vẫn kém hơn rất nhiều.
Mắt Mệnh Số lộ ra sát khí. Hắn đưa tay ra, dường như muốn hủy diệt Diêm Xuyên.
Vù!
Đột nhiên một hào quang màu vàng bao phủ lấy thân thể Diêm Xuyên.
- Đại pháp đổi mạng sao?
Phía xa Phần Mộ Tiên Vương nhất thời biến sắc.
…
Đại Tần Thành, quảng trường điện trung ương!
Hoàng hậu, Thái tử dẫn theo đám quần thần đứng ở vòng bên ngoài. Ở giữa, Quỷ Cốc Tử đang đứng trên mặt đất có vẽ vô số phù văn.
Đột nhiên Quỷ Cốc Tử vừa khởi động, đại trận phù văn nhất thời bắn ra kim quang chói mắt, khiến nhân thân Diêm Xuyên ở giữa chậm rãi bay lên.
- Trời làm phần, đất làm mộ, mạng bay lên không!
Quỷ Cốc Tử quát to một tiếng.
Vù!
Bên ngoài cơ thể nhân thân Diêm Xuyên, đột nhiên xuất hiện một hư ảnh tinh thể với hai màu đen trắng giao nhau. Phóng tầm mắt nhìn tới, gần như tất cả mọi người đều cảm thấy khiếp đảm.
Ở bên ngoài tinh thể đen trắng kia lại có một hào quang mười chín màu bám vào bên trên.
Dải ánh sáng mười chín màu dường như đang áp chế tinh thể với hai màu đen trắng này.
- Đó là mệnh cách của Đại Đế sao?
- Đó là Mệnh Số dây dưa?
... ... ... ...
... ... ...
...
Nhất thời, một đám thần tử khe khẽ bàn luận.
- Thần Quỷ Cốc Tử, khấu đầu trước Đại Đế, hy vọng của ta chính là thành tựu của Đại Đế vô thượng!
Trong mắt Hai Quỷ Cốc Tử chứa đầy nước mắt cung kính quay về phía Diêm Xuyên lần cuối cùng cúi đầu.
Tiếp theo hai người nhắm mắt. Rất nhanh, ở bên ngoài cơ thể của hai người xuất hiện một hư ảnh tinh thể giống hệt với của Diêm Xuyên, với hai màu đen trắng giao nhau.
Hai tinh thể giống nhau như đúc.
Hai Quỷ Cốc Tử dần dần ngồi khoanh chân.
Mệnh cách của hai người lại di chuyển về phía mệnh cách của Diêm Xuyên.
Rất nhanh hai bên đã tiến lại gần.
Vù!
Sau khi ầm ầm va chạm vào nhau, trong nháy mắt mệnh cách của Diêm Xuyên bị phá tan. Mệnh cách của hai Quỷ Cốc Tử thay thế vào vị trí của mệnh cách Diêm Xuyên.
Vù!
Hư không xung quanh run lên bần bật.
Trong nháy mắt, mệnh cách Diêm Xuyên đã nhập vào trong cơ thể Diêm Xuyên.
Lúc này, đột nhiên có một ý chí cường đại, xông thẳng đến chỗ của hai Quỷ Cốc Tử.
Ầm!
Trong nháy mắt hai Quỷ Cốc Tử bay vút lên trời. Trong đó Quỷ Cốc Tử Hắc Ám đột nhiên lại mọc ra một cái đầu nữa.
- A!
Cái đầu mới quay về phía cái đầu trước đó rống to một tiếng.
Đại pháp đổi mạng, Quỷ Cốc Tử dùng mạng của mình thay đổi cho mạng của Diêm Xuyên, đổi tất cả nguy hiểm đến trên người mình.
Lúc này, Diêm Xuyên lại đột nhiên giật mình, chợt tỉnh táo lại. Bất kể là cương thi Diêm Xuyên bên trong vô cực, hay nhân thân Diêm Xuyên đang nằm đều tỉnh táo lại.
Bách thụ thương thiên đột nhiên biến mất.
Nhân thân Diêm Xuyên bỗng nhiên đứng dậy.
- Phu quân, chàng không có chuyện gì chứ?
Tử Tử nhanh chóng tiến lên.
- Phụ đế!
- Chúc mừng Đại Đế!
... ... ...
... ...
...
Một nhóm người nhanh chóng xông tới.
Nhân thân Diêm Xuyên lại mờ mịt nhìn xung quanh một chút. Vừa nãy, Mệnh Số muốn giết chết mình. Tại sao mình bỗng nhiên không có chuyện gì vậy?
Nhân thân Diêm Xuyên cúi đầu nhìn, nhất thời nhìn thấy một đại trận.
Hắn ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy được hai Quỷ Cốc Tử trên trời cao.
Ầm ầm ầm!
Quanh thân hai Quỷ Cốc Tử rung động, lộ vẻ thống khổ.
- Phụ đế, tiên sinh dùng đại pháp đổi mạng, đem nhân quả của Mệnh Số thay đổi qua!
Minh Vương lập tức giải thích.
- Đại pháp đổi mạng?
Sắc mặt nhân thân Diêm Xuyên biến đổi, ngẩng đầu nhìn lên trời.
- Người nghịch ta, chết!
Mệnh Số quát to một tiếng.
Ầm! Ầm!
Thân thể của hai Quỷ Cốc Tử ở trên không trung đột nhiên nổ tung ra.
Một mảng lớn hư không nổ tung. Trong chớp mắt hình thần của Quỷ Cốc Tử đều bị diệt.
- Tiên sinh!
Nhân thân Diêm Xuyên bi ai kêu lên.
...
- Tiểu tử, lão sư bảo ta dạy ngươi. Sau đó ngươi hãy học với ta!
- Bách Ế, đây là hàn băng biển khổ, cầm lấy luyện kỹ đi!
- Tiểu Bách Ế, ngươi làm sao vậy? Có người bắt nạt ngươi sao? Nói cho ta biết, ta đi giúp ngươi báo thù!
- Nếu như ngươi khai quốc, ta sẽ toàn lực trợ lực!
- Ngươi là tôn tử của lão sư, nếu như hai chúng ta chỉ một người có thể sống, ta sẽ chết thay ngươi!
- Bệ hạ, thần nhất định sẽ cố hết sức lực!
- Bệ hạ!
- Thánh thượng!
- Thánh Vương!
- Thiên Đế!
- Đại Đế!
... ... ... ...
... ... ...
...
Dường như trong nháy mắt. giọng nói, khuôn mặt của Quỷ Cốc Tử đã lấp kín trong đầu của Diêm Xuyên. Từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ Bách Hoàng ra, chính là Quỷ Cốc Tử nhìn mình lớn lên, dạy mình vô số điều, còn toàn lực trợ giúp mình.
Cho dù trong lòng Quỷ Cốc Tử có lời oán hận, nhưng hắn vẫn chém ra phân thân Hắc Ám, phong ấn phân thân Hắc Ám của mình, tiếp tục trợ giúp Diêm Xuyên.
Nhưng hôm nay, Quỷ Cốc Tử lại vì mình, nhận sự hủy diệt của Mệnh Số.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Diêm Xuyên cảm thấy vô cùng đau xót.
Hắn quay về phía Quỷ Cốc Tử vừa bị hủy diệt.
- Sư thúc, Bách Ế lại bái lạy sư thúc!
Nhân thân Diêm Xuyên rưng rưng nước mắt cúi lạy.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 25: Minh Hà Lão Tổ Tặng
Nguồn: ST
Trong Đại Trăn, người mà nhân thân Diêm Xuyên có tình cảm sâu nặng nhất không phải là một đám hoàng hậu, không phải là một đám Thái tử, mà là Quỷ Cốc Tử đã tự mình hy sinh trước mắt.
Nhân thân Diêm Xuyên cúi xuống bái lạy về phía Quỷ Cốc Tử. Phía sau nhân thân Diêm Xuyên, ngoại trừ Sát Đế ra, tất cả thần tử đều theo Diêm Xuyên cúi lạy.
- Nếu như con người có thể không lớn lên, thì tốt biết bao!
Nhân thân Diêm Xuyên rưng rưng nước mắt cười khổ nói.
- Phu quân, tiên sinh đã đi. Phu quân không nên đau lòng nữa!
Mặc Vũ Hề tiến lên ôn nhu nói.
- Phụ đế, mong người nén bi thương!
Phù Tô cũng tới trước nói.
- Đại Đế, mong người nén bi thương!
Quần thần trịnh trọng nói.
Nhân thân Diêm Xuyên kinh ngạc nhìn không gian phía trên sau khi nổ nát, mây mù chậm rãi che phủ dày đặc. Cuối cùng hắn thở dài.
- Tiên sinh, ta hiểu rõ ý nguyện của tiên sinh. Ta nhất định sẽ làm được. Mối thù của gia gia, không đội trời chung. Mối thù của tiên sinh, ta cũng sẽ không quên. Bây giờ Bách Ế còn yếu. Nhưng cuối cùng sẽ có một ngày Bách Ế mạnh mẽ lên. Ta sẽ làm được tốt hơn, báo thù cho các người!
Nhân thân Diêm Xuyên cắn răng thề nói.
- Lý Tư!
Nhân thân Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Thần có mặt!
- Toàn thiên hạ mặc đồ trắng, tiễn đưa tiên sinh!
Nhân thân Diêm Xuyên hạ lệnh.
- Vâng!
Thiên hạ mặc đồ trắng, chính là tất cả bách tính trong thiên hạ đều mặc y phục để tang màu trắng để tiễn đưa Quỷ Cốc Tử.
Lúc này, lại không có người nào phản bác Diêm Xuyên. Quỷ Cốc Tử chết thay cho Diêm Xuyên, hắn có tư cách được tiễn đưa như vậy.
- Đại Đế, vậy có cần dùng y phục của tiên sinh để lập mộ hay không?
Lý Tư hỏi.
- Cần. Lập mộ chôn quần áo của tiên sinh, sau đó đưa vào từ đường Bách thị, đặt ở vị trí bên cạnh Bách Hoàng. Trẫm sẽ tự mình đi tới đó!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Lý Tư lên tiếng trả lời.
....
Trong vô cực, Quỷ Cốc Tử thi triển đại pháp đổi mạng.
Cương thi Diêm Xuyên sắp bị Mệnh Số giết chết, đột nhiên toàn thân có hào quang màu vàng bao phủ. Tiếp theo, dưới tình huống mọi người nhìn bằng mắt thường có thể thấy, cái đầu của Mệnh Số đột nhiên biến mất.
Trong nháy mắt, Mệnh Số biến mất khỏi trong cơ thể của cương thi Diêm Xuyên.
Cương thi Diêm Xuyên đột nhiên giật mình, vẻ mặt sống sót sau tai nạn.
Trong nháy mắt nhân thân cũng biết tại sao.
- Tiên sinh!
Cương thi Diêm Xuyên đột nhiên kinh ngạc kêu lên.
Một đám cường giả tuyệt thế lại không rõ vì sao.
- Thế nào? Mệnh Số đâu?
- Không thấy khí tức của Mệnh Số đâu nữa? Hắn không ở trên người Diêm Xuyên sao?
Liên Thần kinh ngạc nói.
- Ta dường như cảm thấy, ở bên trong thiên địa?
Đông Phương Bất Bại đột nhiên quay đầu nhìn về phía thiên địa.
- Đại pháp đổi mạng sao?
Sắc mặt Phần Mộ Tiên Vương trầm xuống.
Rất nhanh, một đám cường giả tuyệt thế xông thẳng về phía thiên địa.
Khí tức của Mệnh Số đã đến trong thiên địa, tất nhiên sẽ có chuyện lớn phát sinh.
Chỉ có cương thi Diêm Xuyên kinh ngạc đứng ở nơi đó, trong mắt rưng rưng, lộ ra vẻ cay đắng.
- Tiên sinh!
Cương thi Diêm Xuyên rên rỉ nói.
Vù!
Đột nhiên, một bóng người đã xuất hiện ở trước mặt cương thi Diêm Xuyên.
Đó chính là Minh Hà lão tổ.
- Diêm Xuyên, thủ đoạn hay. Ngay cả áp chế của Mệnh Số, ngươi cũng có thể phá tan được sao?
Minh Hà lão tổ thở dài nói.
Quanh thân Minh Hà lão tổ xuất hiện vô số vết rạn. Mệnh cách bị nghiền nát. Mặc dù bị tổn thương đến như vậy, lúc này Minh Hà có tểh vẫn thoải mái đứng ở trong vô cực.
Lúc này tâm tình cương thi Diêm Xuyên cực kém, không có thời gian để ý tới Minh Hà lão tổ.
- Minh Hà lão tổ, tuy rằng mệnh cách của ngươi bị nghiền nát, nhưng lấy thủ đoạn của ngươi, chỉ cần có thời gian là có thể hồi phục. Bây giờ tâm tình ta không tốt, tương lai sẽ nói chuyện với ngươi sau!
Cương thi Diêm Xuyên lắc đầu nói.
Minh Hà lão tổ lại khẽ mỉm cười, nhưng trong nụ cười này chung quy có một sự cay đắng.
- Ta thất bại, đã thất bại hoàn toàn. Sáng tạo của ta không sai. Nhưng muốn vượt qua Mệnh Số, chung quy vẫn là một nét bút hỏng lớn nhất của ta. Tuy nhiên, trong giây lát kia, ta đã nhìn thấy rõ rất nhiều điều. Diêm Xuyên, hôm nay, để ta tác thành cho ngươi đi!
Minh Hà lão tổ trịnh trọng nói.
- Sao?
Cương thi Diêm Xuyên có chút sững sờ.
Ầm!
Thân thể Minh Hà lão tổ đột nhiên tuôn ra hắc khí cuồn cuộn. Hắc Hà phía sau lưng hắn xông thẳng vào cương thi Diêm Xuyên, giống như một con sông lớn tràn về phía thân thể cương thi Diêm Xuyên.
Ầm ầm ầm!
Lực lượng vô biên tràn vào trong cơ thể cương thi Diêm Xuyên.
- Minh Hà lão tổ, ngươi làm gì vậy?
Cương thi Diêm Xuyên kinh ngạc nói.
Cương thi Diêm Xuyên không phản kháng. Bởi vì điều này cũng không làm hại mình. Lực lượng của Minh Hà lão tổ vọt tới, dường như đang tăng cường cho mình.
- Thân thể tướng thần không dễ tăng lên. Ta bằng vào mệnh cách của mình, bằng vào ý chí của mình, giúp thân thể này của ngươi đột phá tới thập bát trọng thiên!
Minh Hà lão tổ trịnh trọng nói.
- Cái gì? Tại sao?
Cương thi Diêm Xuyên không hiểu nói.
- Ha ha ha, tại sao? Diêm Xuyên, lực lượng của ta để cho ngươi dùng, không phải vì ngươi, mà vì muôn dân!
Minh Hà lão tổ trịnh trọng nói.
- Ta không rõ?
- Chúng ta đều xem thường Mệnh Số. Ta xem thường hắn. Ha ha ha, hắn không phải giống như ngươi tưởng tượng. Bốn giới sắp hợp nhất, cho dù ta chữa khỏi tất cả vết thương, ta vẫn không phải là đối thủ của Mệnh Số. Ngươi lại khác. Diêm Xuyên, ngươi có thứ mà chúng ta không có. Cho nên, ta muốn cho ngươi toàn lực lượng của ta. Ngươi có thể chống lại Mệnh Số. Đồng thời lần đầu chống lại, ngươi đã thành công. Cho nên, ta tác thành cho ngươi!
Minh Hà lão tổ kêu lên.
Ầm ầm ầm!
Lực lượng cuồn cuộn tràn vào trong cơ thể cương thi Diêm Xuyên.
Rắc rắc rắc rắc!
Vết rạn trên mặt Minh Hà lão tổ càng ngày càng nhiều.
- Nhưng nếu như ngươi tác thành cho ta, ngươi sẽ bị hủy diệt!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Ha ha ha ha, không phải là vũ hóa sao? Minh Hà không mất, biển máu không diệt, một ngày nào đó ta sẽ lại thức tỉnh. Diêm Xuyên, ngươi chính là hi vọng của ta. Ngươi nhất định phải thành công, nhất định phải làm được!
Minh Hà trịnh trọng nói.
Ầm!
Lực lượng cuồn cuộn tràn vào trong cơ thể cương thi Diêm Xuyên, Minh Hà cường đại cầm cố bên trong, thậm chí khiến Diêm Xuyên không có cách nào nhúc nhích được.
- Thế giới mới sinh ra, lại bị hủy diệt. Nhưng thế giới trong tâm ta đã hoàn thiện. Hiện tại ta phong nó trong mi tâm của ngươi. Ta còn có thể thức tỉnh!
Minh Hà lão tổ ngưng trọng nói.
Tiếp theo, một giọt chất lỏng trong lòng bàn tay kia nhất thời điểm vào mi tâm của Diêm Xuyên.
Giọt chất lỏng trong suốt kia, như ẩn như hiện hình ảnh của thế giới mới lúc trước, trong nháy mắt đã chui vào trong cơ thể cương thi Diêm Xuyên.
Vù!
Minh Hà lão tổ áo bào bị vũ hóa trược. Lực lượng cuồn cuộn vẫn tiếp tục tràn vào trong cơ thể cương thi Diêm Xuyên.
- Hy vọng khi ta tỉnh lại, Mệnh Số đã bị diệt, muôn dân người người có thể sống sót, người người như rồng!
Minh Hà lão tổ mỉm cười nói ra một tiếng cuối cùng.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 26: Minh Hà Lão Tổ Tặng (2)
Nguồn: ST
Vù!
Tất cả mệnh cách lực của Minh Hà lão tổ đều tràn vào trong cơ thể cương thi Diêm Xuyên. Cả người hắn từ từ mờ dần, từ từ hóa thành một đám sương mù, tiêu tan ở bên trong vô cực.
Ầm ầm ầm!
Lực lượng cuồn cuộn khuấy động bên trong cơ thể cương thi Diêm Xuyên.
Cương thi Diêm Xuyên dần dần nhắm mắt lại, hút vào tất cả món quà đến từ Minh Hà lão tổ, tất cả ý chí của Minh Hà lão tổ, tất cả mệnh cách lực của Minh Hà lão tổ. Tất cả hiện tại đã trở thành đồ tẩm bổ cho thân thể của cương thi Diêm Xuyên.
Ở trong vô cực, cương thi Diêm Xuyên vẫn ngồi thêm mười tám ngày nữa.
Đột nhiên, thân thể cương thi Diêm Xuyên phát ra một tiếng nổ vang.
Ầm!
Một quang vụ mười tám màu từ thân thể cương thi Diêm Xuyên lan truyền ra bên ngoài.
- Thập bát trọng thiên?
Hai mắt cương thi Diêm Xuyên mở ra. Trong mắt hắn bắn ra hai luồng ánh sáng mười tám màu. Ánh mắt mạnh mẽ, khí thế hung ác bắn ra bốn phía.
Trong giây lát khi thế giới mới của Minh Hà lão tổ bị Mệnh Số đập nát, vô số vận thế nhất thời nhanh chóng chảy xuôi, tràn vào thế giới thứ nhất!
Ầm ầm ầm!
Vận thế tiến vào đại địa, nhanh chóng che kín hai giới âm dương. Những long mạch đại địa trước kia bị đánh tan lại nhanh chóng tụ tập.
Đồng thời, những vận thế này dường như vẫn lưu giữ ký ức của ngày xưa, từ đâu tới, lại chạy về chỗ đó.
Một đám cường giả tuyệt thế cảm thấy Mệnh Số tiến vào bên trong thiên địa. Bọn họ nhanh chóng tiến vào thiên địa, nhìn về phía bầu trời Đại Tần Thành.
- Quỷ Cốc Tử?
Liên Thần kinh ngạc nói.
- Đại pháp đổi mạng. Quỷ Cốc Tử dùng mạng của mình thay đổi mạng với Diêm Xuyên? Hắn chết thay cho Diêm Xuyên sao?
Phần Mộ Tiên Vương kinh ngạc nói.
- Mệnh cách của bọn họ tương đồng!
- Ý thức của Mệnh Số mới chỉ thức tỉnh một phần. Mệnh số quyết định mệnh cách, mặc kệ những điều khác. Làm sao hai người này có mệnh cách giống nhau như đúc, lại có thể giấu được Mệnh Số?
- Người cùng mệnh cách, chỉ có một người có thể sống sót. A, ta vốn tưởng rằng Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử nhất định phải có một trận chiến. Không thể tưởng tượng được Quỷ Cốc Tử lại có hành động đại nghĩa như vậy!
... ... ...
... ...
...
Mọi người cảm thán một hồi.
Ầm! Ầm!
Hai Quỷ Cốc Tử ầm ầm nổ tung. Tại cửa Trung Ương Điện, tâm tình nhân thân Diêm Xuyên đang rất bi thương.
Một đám tuyệt thế kiêu hùng lại yên lặng một hồi.
- Lần này, Quỷ Cốc Tử thay Diêm Xuyên, vậy lần sau sẽ phải làm thế nào đây?
Đông Phương Bất Bại khe khẽ thở dài.
Mệnh Số đã rút đi, Đông Phương Bất Bại khẽ thốt ra một tiếng tiếc nuối, tiếp đó dẫn theo Liên Thần đạp không rời đi.
Phần Mộ Tiên Vương quan sát cảnh tượng phía dưới một chút, cuối cùng cũng đạp không rời đi.
Cuộc chiến này, mình chưa thành công, Minh Hà lão tổ cũng thất bại. Muôn dân lại mất đi một cơ hội nữa.
Tâm tình của Phần Mộ Tiên Vương cũng không thực sự tốt lắm. Trong chớp mắt hắn đã đến biên giới của Tây Ngoại Châu. Tại nơi nào, đệ tử Phần Mộ thị và quần hùng của thế giới Đại Thiện vẫn đang chờ đợi.
- Gia chủ!
Một đám đệ tử Phần Mộ thị kêu lên.
- Đi thôi, trở lại đi!
Phần Mộ Tiên Vương thản nhiên nói.
- Vâng!
Mọi người theo Phần Mộ Tiên Vương bay về phía thế giới Đại Thiện.
Chung Sơn đứng ở trong tinh không. Bên cạnh hắn là Kiếm Ngạo. Hai người nhìn cửa Trung Ương Điện phía xa.
- Quỷ Cốc có hành động đại nghĩa như vậy, Diêm Xuyên mới tránh thoát được kiếp nạn lần này. Nhưng đáng tiếc, tế đàn Đại Đế này cũng không phải là vật tốt lành gì!
Kiếm Ngạo trầm giọng nói.
Tế đàn Đại Đế?
Cũng bởi vì tế đàn Đại Đế, Mệnh Số mới lựa chọn Diêm Xuyên đầu tiên. Thứ này thật sự không phải vật tốt.
- Không chỉ có như vậy, còn có thân thể của cương thi Diêm Xuyên. Có lẽ cho dù không có tế đàn Đại Đế, Mệnh Số vẫn có thể tìm tới hắn!
Chung Sơn lắc đầu một cái nói.
Hai người quan sát một lúc, cuối cùng đạp không bay trở về thế giới Đại Thiên.
Tuy rằng Võ Chiếu không tham dự chiến tranh, nhưng vẫn chú ý tới hướng đi của quần hùng khắp nơi trong thiên hạ. Võ Chiếu đứng ở trong chỗ tối, quan sát tất cả mọi chuyện diễn ra. Lúc này tâm tình Võ Chiếu càng lúc càng trầm trọng.
Võ Chiếu phát hiện, khoảng cách giữa mình và quần hùng trong thiên hạ đang càng ngày càng xa.
Bây giờ Võ Chiếu đã đạt tới thập lục trọng thiên. Nếu là ngày xưa có thể nói thực lực như vậy là vô cùng mạnh mẽ. Nhưng đối mặt với quần hùng trong thiên hạ bây giờ, dường như lại có thể bị tiêu diệt bất cứ lúc nào.
Tại cửa Thái Cực Điện, Võ Chiếu khe khẽ thở dài.
Lúc này, đột nhiên đại địa trong thiên hạ đều rung động mạnh.
Ngang!
Ngang!
Ngang!
... ... ...
Vô số tiếng rồng gầm từ sâu trong lòng đất vang lên. Vận thế lại trút đầy vào trong những long mạch đại địa. Tiếp theo, vận thế tràn ra bay vút lên không trung, trở về khắp nơi trong thiên hạ.
Đại Tần Thành, Hàm Dương Thành, vận thế cuồn cuộn trở về, lại xông lên bầu trời biển mây, tiến vào trong khu vực biển mây khí vận.
Ngang!
Ngang!
Hai kim long vận thế lãi xuất hiện.
Giống như kim long khí vận của ngày xưa, chúng lại tiếp nhận Thiên giới Đại Trăn.
...
Sau mười mấy ngày, trong vô cực.
Ầm!
Một đám sương mù với ánh sáng mười tám màu từ thân thể của cương thi Diêm Xuyên lan tỏa ra bên ngoài.
- Thập bát trọng thiên sao?
Hai mắt của cương thi Diêm Xuyên mở ra. Trong mắt hắn bắn ra hai dải ánh sáng mười tám màu rực rỡ. Ánh mắt hắn đầy mạnh mẽ, khí thế hung ác bắn ra bốn phía.
Cương thi Diêm Xuyên nhìn vào hai bàn tay của mình.
- Minh Hà lão tổ biếu tặng sao? Tất cả mệnh cách lực của Minh Hà, còn có cả lực lượng tràn đầy của một thế giới mới đã bị nghiền nát, để ta đột phá?
Cương thi Diêm Xuyên lộ vẻ kinh ngạc nói.
Thân thể tướng thần, tu luyện rất gian nan. Ngày xưa, Tướng Thần cố gắng vô số lần, cũng chỉ đạt tới tu vi thập thất trọng thiên.
Không thể tưởng tượng được Minh Hà lão tổ còn cường đại hơn cả Tướng Thần ngày xưa nhiều như vậy.
Trong mắt cương thi Diêm Xuyên chợt hiện lên một sự kiên định:
- Minh Hà lão tổ, tạ ơn món quà tặng của ngươi. Món quà tặng này đối với ta cực kỳ quan trọng, khiến ta bớt đi rất nhiều cửa ải. Tuy rằng ta không rõ lời nói cuối cùng của ngươi là có ý gì. Tướng Thần nói Mệnh Số trở nên mạnh mẽ. Ngươi nói ngươi xem thường Mệnh Số. Nhưng ta sẽ cố gắng hết khả năng của mình, không khiến những người đã gửi gắm hy vọng lên người ta phải thất vọng!
- Gia gia của ta Bách Hoàng, Quỷ Cốc Tử, Khổng Hoàng Thiên, Tướng Thần, Minh Hà, Đại Khí Tôn, Đại Thế Tôn, các ngươi hãy chờ xem. Ta sẽ cố gắng hết sức của mình. Nếu như có một ngày mộng tưởng trở hành hiện thực, ta sẽ dốc toàn lực giúp các ngươi, nhìn ta giỏi tới mức nào, còn có cơ hội đồng thời nâng cốc chúc mừng.
Cương thi Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
Cương thi Diêm Xuyên nhắm mắt, tâm thần liền tiến vào mi tâm. Trong mi tâm lúc này đang có một giọt nước nhỏ. Bên trong có hình ảnh hư ảo giống như thế giới mới lúc trước.
- Thế giới chi tâm sao? Tuy rằng ta không biết vật ấy hiện tại có thể làm gì, nhưng ta sẽ cẩn thận cân nhắc!
Cương thi Diêm Xuyên tỏ ra ngưng trọng nói.
Nói xong, cương thi Diêm Xuyên đạp không xông thẳng về phía Đại Tần Thành.
Ầm!
Cương thi Diêm Xuyên vừa trở về, một vài thần tử Đại Trăn lập tức xông tới.
- Đại Đế!
Một đám thần tử xông tới kêu lên.
- Đi thôi!
Cương thi Diêm Xuyên nói.
Tiếp theo, cương thi Diêm Xuyên dẫn theo một đám trọng thần, đạp không tiến vào dương gian.
Tại dương gian, nhân thân Diêm Xuyên đã chờ đợi sẵn. Gần như mọi người toàn thân đều mặc y phục để tang màu trắng.
Xe bảy rồng kéo đang lẳng lặng đứng chờ ở cửa Triều Thiên Điện.
Diêm Xuyên, hoàng hậu, thái tử bước lên xe rồng. Một đám thần tử đi theo phía sau.
- Lên đường!
Bạch Khởi kêu lên.
- Ngang! Ngang! ... ...
Bảy con rồng cất cánh tiến về phía bắc.
Tất cả trọng thần Đại Trăn gần như đã dốc toàn lực lực, bay thẳng đến Bắc Ngoại Châu của thế giới Đại Thiên.
Lúc này, Diêm Xuyên đã không lo lắng nơi khác sẽ đánh lén Đại Trăn nữa. Bây giờ thế cuộc trong thiên hạ gần như đã rõ ràng. Tổng cộng chỉ còn lại vài thế lực. Mấy thế lực này, Diêm Xuyên có thể khẳng định bọn họ sẽ không thừa cơ mà vào.
Mấy ngày sau, mọi người tiến vào Bắc Ngoại Châu.
Tại Bắc Ngoại Châu, Trường Sinh Bất Tử Điện.
- Khởi bẩm giới chủ, Diêm Xuyên đã tiến vào Bắc Ngoại Châu!
Một thần tử cung kính nhìn Chung Sơn bẩm báo nói.
- Trẫm đã biết!
Chung Sơn gật đầu một cái.
- Giới chủ, chúng ta có nên phái sứ giả đi tới đó hay không?
Thần tử kia lại hỏi.
- Không cần. Diêm Xuyên dẫn theo quần thần đi tới từ đường của Bách thị, để thắp hương cho mộ Bách Hoàng, hơn nữa còn chôn cất Quỷ Cốc Tử. Chúng ta không nên quấy rầy bọn họ!
Chung Sơn nói.
- Vâng!
Tại từ đường của Bách thị, chiếc xe gồm bảy rồng kéo nhanh chóng lao tới. Từ phía xa nhìn lại, nơi này có vô số bách thụ mọc cao vút vào trong mây, những dãy núi nối liền với nhau. Nhưng Chung Sơn lại không để cho bất kỳ người nào tiến vào nơi này. Nơi này được xem là cấm địa. Đây chính là nơi mai táng Bách Hoàng.
Từ phía xa, xe rồng đã ngừng lại. Diêm Xuyên nhìn quang cảnh xung quanh. Nhất thời, Diêm Xuyên kinh ngạc tới mức nhập thần, trong mắt thoáng ướt át.
Phía trên xe rồng còn có một cái quan tài. Đó là một chiếc quan tài có đặt y phục của Quỷ Cốc Tử.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 27: Tổ Long Chí Tôn Năm Xưa
Nguồn: ST
- Tiên sinh, chúng ta đã trở lại!
Diêm Xuyên quay về phía quan tài khe khẽ thở dài nói.
Ở chỗ này, có vô số ký ức tuyệt vời của Diêm Xuyên đời thứ nhất. Khi Bách Ế còn bé, hắn đã lớn lên chính ở chỗ này, chơi đùa ở chỗ này, khóc ở chỗ này, cười ở chỗ này.
Khi đó, bộ tộc Bách thị đang trong thời kỳ phồn vinh hưng thịnh. Khi đó, Bách Hoàng còn sống. Bách Hoàng hiền lành quay về phía Bách Ế mỉm cười.
Khi đó, Quỷ Cốc Tử còn sống. Quỷ Cốc Tử luôn luôn nghiêm khắc dạy Diêm Xuyên tu luyện.
Khi đó, Bách Ế vẫn còn là một đứa trẻ không buồn không lo. Khi đó, Bách Ế vẫn còn là một kẻ không tim không phổi.
Thương hải tang điền, tất cả đều đã thay đổi.
Hiện tại Bách Hoàng đã chết. Quỷ Cốc Tử đã chết. Bộ tộc Bách thị đã tiêu vong. Sơn cốc vui vẻ ngày xưa, lúc này hoàn toàn yên tĩnh, hoàn toàn tĩnh mịch.
Quan sát một hồi, Diêm Xuyên đã rơi lệ. Phía sau Diêm Xuyên, các hoàng hậu, thái tử, và đám quần thần vẫn lẳng lặng đứng chờ.
Thế giới Đại Thiên, trụ sở Bách thị năm xưa.
Cương thi Diêm Xuyên ngồi trên xe rồng, dường như đang bế quan.
Nhân thân Diêm Xuyên dẫn theo hoàng hậu, thái tử, quần thần đến đây thăm mộ Bách Hoàng.
Nhìn trước mắt, nơi đời thứ nhất sinh ra, trong lòng nhân thân Diêm Xuyên nhất thời chua xót. Ngày xưa gia tộc Bách thị cường thịnh, mọi cử động đều khiến thiên hạ nhìn vào. Hôm nay nơi đây lại trở nên hoang tàn như vậy.
Lẳng lặng nhớ lại một hồi, nhân thân Diêm Xuyên khẽ thở dài một cái, đạp không bày vào bên trong.
Quần thần đi theo phía sau nhân thân Diêm Xuyên.
Xung quanh là một ngọn núi đã bị nghiền nát, dường như đã trải qua nhiều năm tháng.
Nhân thân Diêm Xuyên hiểu rõ, đây nhất định là do trận chiến cuối cùng của Bách Hoàng trước khi chết gây ra.
Tiến vào bên trong, vẫn có vô số trận pháp vờn quanh. Nhân thân Diêm Xuyên chậm rãi đi tới.
Tất cả đều quen thuộc như vậy sao?
Trên đường đi, nhân thân Diêm Xuyên cười khổ.
Quần thần lẳng lặng đi theo ở phía sau, không người nào dám quấy rầy nhân thân Diêm Xuyên. Bọn họ chậm rãi, đi tới ở ngọn núi cao nhất ở chính giữa.
Trên đỉnh núi cao là một cung điện khổng lồ. Tên cung điện viết bốn chữ lớn Từ đường Bách thị.
Tại cửa từ đường Bách thị, từ phía xa có thể nhìn thấy một lão già đang dùng cái chổi nhẹ nhàng quét dọn xung quanh.
Lão già cúi đầu, trong nháy mắt, hai mắt vẩn đục đã nhìn thấy được nhân thân Diêm Xuyên đi đến.
Đột nhiên, lão già chợt giật mình, sắc mặt lộ vẻ kinh ngạc. Hắn lập tức thả cái chổi xuống, bước nhanh xuống núi nghênh đón.
- Tội thần Tổ Long, khấu kiến Thiên Đế!
Lão già nhất thời cúi lạy nói, trên mặt lộ vẻ xấu hổ.
- Tổ Long?
Nhân thân Diêm Xuyên cau mày nói.
Xung quanh một đám thần tử cũng lộ vẻ ngoài ý muốn. Người này gọi Đại Đế là Thiên Đế sao?
Chẳng lẽ hắn là lão thần tử của Đại Đế đời thứ nhất?
Trong số các thần tử cũng có rất nhiều người liếc mắt một cái đã nhận ra được lão già này.
- Hừ! Hừ!......
Liên tiếp những tiếng hừ lạnh vang lên. Rõ ràng thái độ của bọn họ đối với Tổ Long trước mắt cực kỳ không tốt.
- Lã tướng, vị Tổ Long này là người phương nào vậy?
Dịch Phong không rõ nhìn về phía Lã Bất Vi.
- Ngày xưa đời thứ nhất của chúng ta, hắn là quốc thú chí tôn của Đại Tần, Tổ Long. Ngày xưa Đại Đế dành cho hắn địa vị cực cao. Tại Đại Tần Thiên Đình, địa vị của Tổ Long có thể nói là đứng ngang hàng cùng Đại Đế. Trong trận chiến cuối cùng, thời Đại Đế cùng Chung Sơn quyết đấu một trận, hai Thiên Triều quyết đấu. Tổ Long là một phần chủ lực của Đại Tần, lại không thể toàn lực ứng phó!
Lã Bất Vi trầm giọng nói.
- Ồ? Quốc thú chí tôn ngày xưa sao?
- Không sai, ngày xưa. Thế giới Đại Thiên chỉ còn lại hai người cường đại nhất. Đó chính là Đại Đế và Chung Sơn. Tổ Long là quốc thú chí tôn của Đại Tần, lại không thể đồng tâm đồng đức với Đại Tần. Trong trận chiến cuối cùng, mặc dù kết quả đã định, nhưng nếu như Tổ Long hắn toàn lực ứng phó, cho dù bại, cũng sẽ không có người oán hắn. Hắn chiến đấu đầu tiên, vì không muốn đắc tội cả hai bên, nên đã không thể toàn lực ứng phó. Nếu như Đại Đế thắng, cho dù trận chiến ấy hắn có sơ suất, cũng không có quan hệ quá lớn. Nếu như Chung Sơn thắng, hắn càng lấy lòng Chung Sơn! Hừ!
Lã Bất Vi lộ ra một nụ cười lạnh.
- Không trách được các vị đối với Tổ Long trước mắt, trong lòng lại bất mãn như vậy. Không chỉ như vậy, lúc trước quần thần Đại Tần theo Đại Đế đồng sinh cộng tử, Tổ Long hắn cũng chưa cùng đi theo!
Dịch Phong phân tích nói.
- Hắn? Nếu như lúc trước hắn toàn lực ứng phó, cho dù hắn không theo chúng ta đồng sinh cộng tử, chúng ta cũng sẽ không trách hắn, Hừ!
Lã Bất Vi hừ lạnh nói.
Phía trước, Tổ Long quỳ gối ở trước mặt nhân thân Diêm Xuyên.
- Tổ Long, tu vi của ngươi đã bị phong ấn?
Nhân thân Diêm Xuyên trầm giọng hỏi.
Tổ Long khổ sở nói:
- Tội thần đáng đời, ngày xưa trong lòng có suy nghĩ riêng, muốn lấy lòng của hai bên trong trận chiến cuối cùng. Thiên Đế ngài đã chết, Chung Sơn thành tựu trường sinh bất tử. Tội thần muốn đi nương nhờ vào Chung Sơn, lại bị Chung Sơn xua đuổi!
- Ồ?
Nhân thân Diêm Xuyên nhìn chằm chằm vào Tổ Long.
- Tội thần đáng đời. Chung Sơn nhìn ra được trong trận chiến ấy tội thần đã không thể toàn lực, không những không có cảm kích tội thần, trái lại làm khó dễ khắp nơi. Không, hẳn là do các thần tử của Chung Sơn làm khó dễ khắp nơi. Thiên hạ rộng lớn, nhưng lại không chốn dung thân. Sau đó, Bách Hoàng thương hại, cho gọi vào Bách gia!
Tổ Long khổ sở nói.
- Năm đó tuy rằng ngươi có tội, nhưng ngươi đã vì Đại Tần lập công vô số, thôi đi!
Nhân thân Diêm Xuyên thản nhiên nói.
- Tội thần có tội, đã hoàn toàn tỉnh ngộ. Bách Hoàng cũng hết sức chiếu cố đối với tội thần. Trong lòng tội thần rất cảm ơn người. Có một ngày, Bách Hoàng thôi diễn Thiên Cơ, dường như đoán được Bách gia sẽ phải gặp đại kiếp nạn, người đã sai tội thần ra ngoài, mang theo một lá thư đi tới chỗ của Chung Sơn, nói giúp cho tội thần. Đợi sau khi tội thần đi rồi, Mệnh Số tiêu diệt sạch bộ tộc Bách thị, tội thần mới tránh được một kiếp!
Tổ Long nói.
- Ồ?
- Sau đó Chung Sơn biết được, đối với tội thần vẫn canh cánh trong lòng, phong ấn tu vi của tội thần, để tội thần ở đây lập từ đường Bách thị, vĩnh viễn ở lại nơi đây, tự mình chuộc tội!
Tổ Long khổ sở nói.
Nhìn Tổ Long, thần sắc nhân thân Diêm Xuyên hơi trầm xuống:
- Dẫn trẫm vào từ đường!
- Vâng!
Tổ Long lên tiếng trả lời.
Đứng dậy, Tổ Long dẫn theo nhân thân Diêm Xuyên muốn leo lên núi, vào từ đường của Bách thị.
Mọi người đều đạp không leo núi, không ai bay. Mỗi người đều đi bộ từng bước, tới trước mặt từ đường Bách thị.
Dưới sự dẫn dắt của Tổ Long, Diêm Xuyên đạp không tiến vào từ đường Bách thị.
Bên trong từ đường Bách thị, lúc này có rất nhiều pho tượng đang đứng. Các pho tượng trông rất sống động. Trên đường đi cũng phải nhìn thấy tới mấy ngàn bức tượng.
Nhân thân Diêm Xuyên nhìn thấy những bức tượng này, trong mắt lập tức thoáng đỏ lên. Phần lớn những bức tượng này đều là khuôn mặt quen thuộc.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 28: Làm Thuyết Khách?
Nguồn: ST
- Những bức tượng này đều là do tội thần khắc. Mệnh Số tiêu diệt toàn bộ bộ tộc Bách thị. Kể cả Bách Hoàng, cuối cùng bọn họ đều chết không toàn thây. Tội thần đã chôn tất cả ở sau điện này. Những bức tượng này đều là do tội thần nhớ lại, khắc ra trong những năm qua.
Tổ Long cười khổ nói.
Nhân thân Diêm Xuyên theo những bức tượng này. Mỗi bức tượng đều nhìn xuống, hướng về phía Bắc xa xôi.
Một lão già áo bào trắng, trên mặt lộ vẻ hiền lành, trong mắt lại lộ ra một sự cơ trí.
Tổ Long đã khắc ra hình thái của mỗi người đều cực kỳ đúng chỗ.
Nhìn bức tượng của Bách Hoàng, trong mắt nhân thân Diêm Xuyên lại ửng đỏ.
Hắn cung kính quay về phía bức tượng của lão già kia cúi lạy.
Thấy nhân thân Diêm Xuyên bái lạy, mọi người cùng bái lạy theo.
- Gia gia, Tôn nhi dẫn sư thúc trở lại!
Giọng nói của nhân thân Diêm Xuyên có phần khàn khàn nói.
Bên cạnh có cái cửa nhỏ.
Theo sự chỉ dẫn của Tổ Long, Diêm Xuyên đi ra phía sau đại điện tới trước một mộ phần lớn.
Mọi người đều được mai táng ở cùng một chỗ.
- Mai táng tiên sinh đi!
Diêm Xuyên nói.
- Vâng!
Người nhấc quan tài phía sau lên tiếng trả lời.
- Ở chỗ này, nơi này còn trống!
Tổ Long lập tức chỉ đạo mọi người mai táng quan tài không của Quỷ Cốc Tử xuống.
Nhìn mộ phần lớn, trong lòng nhân thân Diêm Xuyên cảm thấy chua xót. Hắn lại trở vào bên trong đại điện.
Nhân thân Diêm Xuyên nhẹ nhàng vung tay lên.
Vù!
Bên cạnh bức tượng của Bách Hoàng đột nhiên lại xuất hiện thêm một bức tượng nữa. Đó là bức tượng của Quỷ Cốc Tử.
Bức tượng Quỷ Cốc Tử được đặt ở sát bên cạnh Bách Hoàng, trên khuôn mặt lộ rõ thái độ cung kính hành lễ.
Tiếp theo, nhân thân Diêm Xuyên dẫn theo quần thần rời khỏi đại điện. Nhân thân Diêm Xuyên đứng ở bên ngoài đại điện, quay về phía từ đường Bách thị lại cúi lạy. Quần thần cũng theo nhân thân Diêm Xuyên cúi lạy.
Tổ Long cung kính đứng ở bên cạnh.
Thở ra một hơi, nhân thân Diêm Xuyên điều chỉnh tâm tình một chút, sau đó lại nhìn về phía Tổ Long. Hắn vung tay lên một cái.
Ầm!
Trong cơ thể của Tổ Long đột nhiên phát ra một tiếng nổ vang. Một khí tức khổng lồ từ trong cơ thể Tổ Long phát ra.
- Thôi, những năm qua, ngươi lấy sức của phàm nhân, đã lập từ đường Bách thị. Ân oán ngày xưa xem như đến đầy thì kết túc. Ngươi muốn đi đầu thì đi!
Nhân thân Diêm Xuyên nói.
Tổ Long nhìn bản thân, lực lượng quen thuộc lại dâng tới, tự do ở ngay trước mắt.
Trong mắt thoáng ướt, Tổ Long đột nhiên lại quỳ xuống.
- Tội thần có tội. Năm xưa tội thần hai mặt, sau nhận hết khổ sở. Là do Bách Hoàng một lần nữa cho tội thần sự tự tin, tôn nghiêm, còn khiến tội thần tránh được một kiếp. Lúc đầu khi bị Chung Sơn phong ấn, tội thần trong lòng vẫn có lời oán hận. Nhưng nhiều năm trôi qua, tội thần đã suy nghĩ rõ ràng. Tất cả đều là do tội thần đã sai, vong ân phụ nghĩa, có tội thì phải chịu. Tội thần không cầu xin Thiên Đế tha thứ, chỉ cầu xin Thiên Đế thu nhận. Cho dù kéo xe cho Thiên Đế, tội thần cũng hài lòng. Tội thần hy vọng Thiên Đế cho tội thần một cơ hội chuộc tội. Khẩn cầu Thiên Đế!
Tổ Long lễ bái nói.
Tổ Long lễ bái, đám quần thần phía sau nhân thân Diêm Xuyên nhất thời thần sắc trở nên phức tạp.
Nhân thân Diêm Xuyên cũng yên lặng một hồi.
Nhìn từ đường Bách Thị trước mắt, cuối cùng nhân thân Diêm Xuyên khe khẽ thở dài nói:
- Như vậy, ngươi theo đám người Long Ngũ đồng thời kéo xe cho trẫm đi!
- Vâng, tạ ơn Thiên Đế!
Tổ Long cảm kích nói.
…
Cõi âm, Nội Bắc Châu!
Giáo trường Bất Tử.
Bên ngoài cương vực, lúc này có một đám thân ảnh mặc áo bào đen đang bay. Người dẫn đầu chính là Phần Mộ Lân Cốt của gia tộc Phần Mộ. Ngày xưa hắn đã nhiều lần tranh đấu cùng Phần Mộ Quỷ Hỏa. Bây giờ Phần Mộ Quỷ Hỏa đã chết, ngoại trừ gia chủ Phần Mộ Tiên Vương ra, địa vị của Phần Mộ Lân Cốt trong gia tộc cũng là lớn nhất.
Trong bộ áo bào đen, dáng vẻ của Phần Mộ Lân Cốt lại khiến người ta vô cùng khiếp sợ. Trên khuôn mặt đầy xương, tỏa ra từng trận lam quang.
- Trưởng lão, chính là chỗ này!
Một nam tử ở bên cạnh kêu lên.
Hai mắt Phần Mộ Lân Cốt híp lại.
- Giáo trường Bất Tử? Cũng gọi là cương vực Bất Tử sao?
Phần Mộ Lân Cốt trầm giọng nói.
- Trưởng lão, Hoàng này thật sự to gan lớn mật, muốn chết sớm. Cương vực Bất Tử cũng để cho nàng có thể gọi sao?
Một con cháu Phần Mộ thị vuốt đuôi nói.
- Đúng vậy, trưởng lão. Chỗ của Phần Mộ thị chúng ta mới có thể gọi là cương vực Bất Tử. Hoàng này rõ ràng không biết sống chết, ngông cuồng tự đại!
Một con cháu Phần Mộ thị khác cũng nói.
- Càng nghĩ càng tức. Một giáo trường do Hoàng lập ra, lại dám tự xưng là Giáo trường Bất Tử!
- Các ngươi thì biết cái gì!
Phần Mộ Lân Cốt trầm giọng nói.
- Ách?
Mọi người có phần sững sờ.
- Hoàng chính là con gái của Đại Hoàng Tôn, đương nhiên có tư cách lập giáo trường Bất Tử.
Phần Mộ Lân Cốt trầm giọng nói.
- A? Đại Hoàng Tôn sao?
- Đại Hoàng Tôn thân hóa bảy mươi hai đạo luân hồi, con gái của Đại Hoàng Tôn sao?
.........
......
...
Một đám con cháu Phần Mộ thị nhất thời cả kinh kêu lên.
Cho dù không có nhãn lực, lúc này bọn họ cũng hiểu rõ thân phận của Hoàng.
Bộ tộc Phần Mộ thị, là bộ tộc trưởng thành bên trong luân hồi. Trong khi tu luyện cần phải mượn các đạo luân hồi. Nói cách khác, về mặt nào đó Phần Mộ thị có thể được tính là đệ tử của Đại Hoàng Tôn mới đúng.
Bây giờ Đại Hoàng Tôn lại có con gái trên đời này sao?
Sắc mặt mọi người trở nên nghiêm nghị. Tuy rằng bọn họ chỉ thuần phục gia tộc, nhưng đối với Đại Hoàng Tôn lại không có người nào dám bất kính.
- Kỷ thứ nhất, Đại Hoàng Tôn lập giáo trường Bất Tử. Hiện tại con gái nàng lại mở ra giáo trường Bất Tử, có gì không đúng?
Phần Mộ Lân Cốt trầm giọng nói.
- Vâng, chúng ta đã vọng ngôn!
Mọi người lập tức nói.
- Trưởng lão, cho dù Đại Hoàng Tôn lợi hại, gia chủ Phần Mộ thị ta khẳng định cũng không kém gì nàng. Bây giờ gia chủ đã có thực lực thập bát trọng thiên, hẳn là không kém so với Đại Hoàng Tôn lúc trước!
- Đúng vậy, ngay cả Đại Thế Tôn gia chủ còn có thể khống chế, khẳng định không kém gì Đại Hoàng Tôn!
.........
......
...
Mọi người lại nói.
- Được rồi. Chuyện liên quan đến gia chủ và Đại Hoàng Tôn, sau đó không cho phép lại nói huyên thuyên nữa!
Phần Mộ Lân Cốt nói.
- Vâng!
- Trưởng lão, lần này chúng ta đến đây, rốt cuộc định làm gì?
Phần Mộ Lân Cốt suy nghĩ một chút nói:
- Lần trước, chuyện lớn của giáo chủ bị Minh Hà lão tổ đảo loạn. Cuối cùng, Minh Hà lão tổ lại thất bại. Gia chủ bất đắc dĩ, chỉ có thể thử lại một lần nữa. Đại Thế Tôn đã chết không rõ tung tích. Chỉ có thể tìm cường giả tuyệt thế ở kỷ thứ nhất đến trợ giúp gia chủ. Lần này, chúng ta đến đây, chính là làm thuyết khách cho gia chủ, có chuyện nhờ tới Hoàng. Đến lúc đó, không được lắm miệng, quấy nhiễu chuyện lớn của gia chủ!
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
- Đi!
Nói xong, mọi người bay về phía Giáo trường Bất Tử.
Ngay thời điểm bọn họ đạp không bay về phía Giáo trường Bất Tử.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden