Cây sầu riêng cao gần ba thước, đem bảy người che chắn bên dưới, mà dưới làn bom sầu riêng oanh tạc những Ẩn Hình Phong kia một khi tiếp cận sẽ bị đẩy lui.
- Hừ, đây là quái thụ gì vậy, cũng có chút thực lực, khó trách dám đến đánh thức giấc ngủ của ta. Nhưng các ngươi quá ngây thơ rồi, tạc đạn thụ kia quá chậm, Ẩn Hình Phong, đâm chết bọn chúng.
Hắc Ám tinh linh ngẩn người, hừ một tiếng thét to.
Sau tiếng hét của Hắc Ám tinh linh, Pháo Hào, Hàn Phong đám người sắc mặt đại biến, trên vai họ không biết từ lúc nào xuất hiện một con Ẩn Hình Phong. Nó cũng không làm ra bất kỳ công kích nào, chỉ dùng phong châm đâm bọn họ một cái, sau đó Ẩn Hình Phong này tự mình tử vong.
- Trạng thái kịch độc, mỗi giây giảm 1000 HP.
- Ta hóa đá rồi.
- Trạng thái hỗn loạn, mọi người cẩn thận bị ta công kích.
Những người bị Ẩn Hình Phong đâm trúng, trong lúc nhất thời đều dính các loại trạng thái tiêu cực.Tử Cảm Lãm từ lâu đã học được kỹ năng xóa bỏ trạng thái, thế nhưng sau khi sử dụng lên đám Pháp Hào thì không có một chút hiệu quả.
Mà đúng như Hắc Ám tinh linh nói, một gốc Sầu Riêng Tạc Đạn Thụ không thể ngăn cản tất cả công kích của đám Ẩn Hình Phong. Kể cả Diệp Trần trong đó cũng bị dính châm độc của Ẩn Hình Phong, liên tiếp trúng các loại trạng thái tiêu cực, cuối cùng tất cả đều bị Ẩn Hình Phong giết chết, đoàn diệt.
- Ha ha, xem đi, các ngươi thực sự quá yếu, sớm về nhà tắm rửa đi ngủ đi. Nơi này là địa bàn của ta, lần sau các ngươi dám đến ta lại đem các ngươi giết tiếp.
Hắc Ám tinh linh đắc ý cười to.
Đoàn diêt, cả bọn không có trực tiếp sống lại mà tại đây quan sát phòng thí nghiệm Dolamos này.
Ánh mắt Diệp Trần nhanh chóng nhìn về mấy hàng thạch bàn chữ nhật, nheo mắt nhìn kĩ chúng.
Quan sát một lúc, cả bọn đều hồi sinh tại đỉnh tháp trước đó.
Diệp Trần đã nghĩ ra được một biện pháp, bất qua truyền tống trận tạm thời không sử dụng được, mọi người chỉ có thể chờ đợi.
Thời gian này dĩ nhiên là để thảo luận phương pháp giết BOSS.
- Lão đại, ngươi nói đi, nhờ ngươi rồi.
Có Diệp Trần, Pháp Hào lập tức không muốn suy nghĩ.
- Được.
Sự việc có quan hệ đến một tân kỹ năng, Diệp Trần cũng không ra vẻ huyền bí, trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình, mấy người nghe xong gật đầu liên tục.
Phương pháp đã có, tiếp theo là thử xem biện pháp này có hiệu quả hay không.
Bất quá Diệp Trần cũng không ngồi không, hắn suy nghĩ lại nhiệm vụ từ đầu đến giờ, chợt nghĩ ra một thứ.
- Cảm Lãm, đợi lát nữa đi vào ngươi có thể nhảy một lần Hắc Ám Huyến Lạn Vũ không, ta cảm thấy vũ điệu này rất hữu dụng đối phó BOSS.
Ẩn Hình Phong tấn công là các loại trạng thái tiêu cực, Diệp Trần chợt nhớ tới tác dụng của Hắc Ám Huyến Lạn Vũ. Bất quá từ thuyết minh của kỹ năng này xem ra nó chỉ có hiệu quả khi đã trúng trạng thại tiêu cực, không biết sử dụng kỹ năng trước thì hiệu quả sẽ ra sao.
- Cái này phải luyện một chút, bất quá còn hơn năm mươi phút nữa truyền tống trận mới mở ra, hẳn là có thể luyện được.
Tử Cảm Lãm suy nghĩ một chút, hồi đáp.
- Tốt lắm, nhanh luyện thôi.
Diệp Trần nghe vậy vội vàng thúc giục.
Ngồi nhàm chán ở đây mà có thể nhìn mỹ nữ nhảy múa thì thời gian sẽ trôi nhanh hơn.
- Nam quay người lại, bằng không ta không nhảy.
Tử Cảm Lãm như biết được suy nghĩ của Diệp Trần, nghiêm mặt nói.
Diệp Trần chưa động đã thấy đám Pháp Hào rất quy củ chuyển thân quay người, thấy vậy hắn chỉ có thể làm theo.
- Bình thường các ngươi đều như vậy sao?
Nhìn bọn Pháp Hào có vẻ không phải lần đầu tiên, Diệp Trần tò mò hỏi.
- Đúng vậy lão đại, Tử Cảm Lãm không biết ăn phải thuốc gì, nhiều lúc không cho chúng ta xem nàng khiêu vũ.
Pháp Hào đau khổ nói.
Nữ nhân này làm sao vậy? Không phải nói muốn làm đại minh tinh sao? Sao lại sợ người khác nhìn mình khiêu vũ? Thẹn thùng?
Diệp Trần tò mò nghĩ, trộm quay đầu lại liếc mắt nhìn Tử Cảm Lãm một thân gợi cảm diện bộ y phục vũ đạo, nàng trừng mắt nhìn tới hắn mới ngượng ngùng quay đầu lại.
Không thể phủ nhận Tử Cảm Lãm có thiên phú rất tốt, không đến một giờ luyện tập đã cơ bản nắm được bộ vũ đạo này.
Trở lại truyền tống trận lần nữa, Tử Cảm Lãm nhảy điệu Hắc Ám Huyến Lạn Vũ chúc phúc cho mọi người.
Vũ điệu này động tác cũng không nhiều, không đến hai mươi giây có thể nhảy xong. Sau khi Tử Cảm Lãm hoàn thành, trên thân mọi người có thêm một trạng thái tăng phúc.
Hắc Ám Huyến Lạn Vũ (2 cấp): tăng 10% tỷ lệ miễn dịch trạng thái tiêu cực, đối với công kích thuộc tinh Hắc Ám hiệu quả càng mạnh, thời gian duy trì 10 phút.
Quả nhiên sử dụng Hắc Ám Huyến Lạn Vũ trước thì có thêm trạng thái tăng phúc.
Cấp bậc vũ đạo sư của Tử Cảm Lãm còn thấp, nếu cấp bậc cao thì sử dụng Hắc Ám Huyến Lạn Vũ để đối phó Ẩn Hình Phong không thể nghi ngờ chính là một trợ lực cực lớn.
Những Ẩn Hình Phong đó rõ ràng là thuộc tính Hắc Ám, Hắc Ám Huyến Lạn Vũ cấp cao thì hiệu quả càng tăng mạnh.
- Đi.
Hắc Ám Huyến Lạn Vũ cấp 2, hiệu quả cũng bình thường, nhưng có vẫn tốt hơn rất nhiều. Bảy người lại đi vào truyền tống trận.
Bạch quang lóe lên, cả bọn xuất hiện tại phòng thí nghiệm.
- Đáng giận, đám các ngươi một lần chết rồi mà vẫn dám tới, xem lần này ra hung hăng làm thịt các ngươi.
Hắc Ám tinh linh nhìn đám người, giận dữ hét lớn.
Bất quá cả bảy người hoàn toàn không để ý đến Hắc Ám tinh linh. Vừa xuất hiện cả bọn đã nhanh chóng tiến về trước, hướng thạch bàn hình chữ nhật chạy tới.
- Hừ, dám không nhìn ta, thật to gan, Ẩn Hình Phong.
Hắc Ám tinh linh giận giữ, tay vừa động, giữa trung tâm Ẩn Hình Phong hiện ra.
Nhưng đám Diệp Trần vẫn không để ý đến hành động của Hắc Ám tinh linh, tiếp tục chạy nhanh về hai thạch bàn chữ nhật trung tâm.
- Đơn Thể Cấy Ghép.
Diệp Trần nhấc tay, một gốc Sầu Riêng Tạc Đạn Thụ xuất hiện trên mặt thạch bàn bên trái.
- Đại Địa Dựng Dục.
Pháp trượng trong tay huy động, Diệp Trần thi triển kỹ năng Đại Địa Dựng Dục, lại một gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ xuất hiện trên mặt thạch bàn bên phải.
Hai gốc cây sầu riêng nằm trên hai bàn đá đối diện, bất quá với tính toán của Diệp Trần tán lá hai cây không hề chạm nhau nhưng phạm vi nổ của bom sầu riêng có hơn một nửa là chồng nhau.
Hai gốc cây vừa xuất hiện, Diệp Trần ra lệnh công kích, mà lúc này Ẩn Hình Phong cũng xuất động.
- Như vậy còn chưa đủ, các ngươi không thể ngăn cản Ẩn Hình Phong của ta.
Hắc Ám tinh linh thở phì phì hô lớn, Ẩn Hình Phong tiến nhập trạng thái ẩn hình.
Nhưng sau khi thanh âm của Hắc Ám tinh linh vang lên, dự đoán Ẩn Hình Phong sắp đến rồi, Pháp Hào mạnh mẽ kéo cung hướng vị trí bảy người phát động công kích Lưu Tinh Vũ Tiễn. Lập tức cả bọn bao phủ bởi Lưu Tinh Vũ Tiễn liên miên không ngừng.
Lúc trước tuy rằng cả bọn đoàn giệt nhưng cũng biết được đám Ẩn Hình Phong chỉ có ít ỏi 100 điểm HP, chỉ cần một lần công kích trúng cũng có thể giết chết mấy Ẩn Hình Phong.
Bất quá không biết gốc cây cao mười thước kia sinh trưởng bao nhiêu tổ ong, nhưng chắc chắn là rất nhiều. Tất cả đều biết rằng đem toàn bộ Ẩn Hình Phong giết chết là không có khả năng. Cuối cùng chỉ có thể dùng biện pháp khôn khéo của Diệp Trần.
Hai gốc cây sầu riêng, lại thêm Lưu Tinh Vũ Tiễn, còn có Đại Pháo và Hàn Phong đều sử dụng vũ khí công kích không gian xung quanh, Ẩn Hình Phong bay tới bị ngăn lại không thể áp sát, những con bay vào đều bị trúng chiêu công kích, sau đó nổ mạnh một tiếng hóa thành một đám khí màu đen, bốc hơi trong không khí.
- Hừ, ta xem các ngươi ngăn cản được bao lâu.
Thấy mọi người có thể ngăn cản Ẩn Hình Phong, Hắc Ám tinh linh cực kỳ khó chịu, thở phì phì giận giữ.
Đúng vậy, Lưu Tinh Vũ Tiễn chỉ kéo dài mười giây thời gian. Dạ Sắc Nữ Vương cũng có kỹ năng công kích phạm vi lớn nhưng kỹ năng Sóng Gợn Hư Không của nàng chỉ duy trì được hai giây thời gian.
Bất qua bởi vì Sóng Gợn Hư Không là từ trung tâm hướng ra bốn phía khuếch tán nên tất cả Ẩn Hình Phong xung quanh đều không trốn thoát, toàn bộ đều bị Sóng Gợn Hư Không giết chết. Đám Ẩn Hình Phong ở xa muốn bay đến cũng phải mất một chút thời gian, giúp bọn họ tranh thủ được một chút.
Lưu Tinh Vũ Tiễn và Sóng Gợn Hư Không lần lượt được sử dụng, sau đó cả bảy người đều sử dụng công kích vật lý đánh ra xung quanh.
Bởi vì có hai gốc Sầu Riêng Tạc Đạn Thụ, một đám người như vậy đánh xung quanh cũng là một biện pháp, tạm thời không có con Ẩn Hình Phong nào bay tới được.
- Tức chết ta, ta muốn dùng nhiều Ẩn Hình Phong đâm chết các ngươi.
Thấy mọi người có thể chống cự Ẩn Hình Phong, Hắc Ám tinh linh dường như phát cuồng, đại lượng Ẩn Hình Phong từ tổ ong trên ngọn cây ồ ạt bay xuống.
Nhiều Ẩn Hình Phong như vậy cho dù dìm chết đám xâm nhập kia cũng được.
Đúng lúc này, Diệp Trần khẽ động, pháp trượng vung lên, một gốc Sầu Riêng Tạc Đạn Thụ xuất hiện.
Ba gốc cây sầu riêng thành hình tam giác, lập tức bao phủ bảy người vào bên trong, bom sầu riêng không ngừng từ trên cây bắn ra, không gian xung quanh nổ mạnh không ngừng nghỉ.
- Tốt lắm, đến lúc phản kích rồi.
Thấy vậy Diệp Trần đắc ý nhìn Hắc Ám tinh linh, cười hắc hắc.
- Hừ, xem ai lợi hại hơn.
Không ngờ Diệp Trần có biện pháp như vậy, Hắc Ám tinh linh tức điên rồi, một mệnh lệnh thúc giục, cả đàn lớn Ẩn Hình Phong trùng điệp bay nhanh tới nhóm người Diệp Trần.
Pháp Hào, Vô Danh, Dạ Sắc Nữ Vương lúc này không để ý đến đám Ẩn Hình Phong, đều nhấc vũ khí lên, hướng gốc cây Phong Sào Thụ phía xa oanh kích.
HP gốc Phong Sào Thụ nhanh chóng tụt xuống, Hắc Ám tinh linh luống cuống hét lớn:
- Tấn công, tấn công bọn chúng cho ta.
Lúc này Diệp Trần cười hắc hắc, huy động pháp trượng, hướng về gốc sầu riêng ở giữa, dùng Thời Gian Hư Ảo.
Ngay sau đó, Hắc Ám tinh linh trợn mắt há mồm phát hiện cả đàn lớn Ẩn Hình Phong không một con nào có thể vượt được công kích của ba gốc Sầu Riêng Tạc Đạn Thụ.
Đại lượng Ẩn Hình Phong vô hiệu đối với bọn Diệp Trần, không cần phải phòng ngự, đám Pháp Hào không ngừng công kích Phong Sào Thụ, thương tổn không ngừng tăng lên.
- Sao có thể, sao có thể?
Hắc Ám tinh linh gấp đến độ kêu to.
Bất quá mọi người cũng không để ý đến tiểu gia hòa này, cả bọn toàn lực tấn công. Bốn người Diệp Trần, Tử Cảm Lãm, Hàn Phong, Đại Pháo liên tục hướng không gian xung quang ba cây sầu riêng công kích, một khi có kỹ năng lập tức tung ra tấn công.
Cứ như vậy trên cơ bản không có Ẩn Hình Phong đến gần được bọn họ, ngẫu nhiên có một hai con lọt qua cũng bị tác dụng của Hắc Ám Huyến Lạn Vũ áp chế, không tạo thành thương tổn với mọi người, cho dù có công kích thành công thì hiệu quả và thời gian của trạng thái tiêu cực cũng đại giảm.
Vì vậy trong bảy người cho dù ngẫu nhiên có ai đó trúng phải trạng thái tiêu cực cũng không xuất hiện trở ngại. Trong tất cả các loại trạng thái thì hỗn loạn là trạng thái mọi người lo ngại nhất. Người chơi dính trạng thái này sẽ tấn công đội hữu trong nhóm, mọi người toàn lực sử dụng tất cả kỹ năng chính là để phòng ngừa điểm này. Mà Diệp Trần càng được sáu người vây trong góc bảo hộ kĩ càng, bằng không hắn xuất hiện trạng thái hỗn loại thì bảy người đoàn diệt là rất dễ dàng.
Cả nhóm cẩn thận tác chiến, hồi lâu rất thuận lợi.
HP gốc Phong Sào Thụ khoảng 50 vạn, bất quá tự thân nó không có lực công kích, toàn bộ đều dựa vào Ẩn Hình Phong tiến hành. Hiện tại toàn bộ Ẩn Hình Phong lại bị cả nhóm dùng thủ đoạn cường ngạng cách ly không thể tiếp cận, Phong Sào Thụ chỉ có thể chịu đòn, HP dần dần giảm xuống.
- A a a … các ngươi đừng đánh nữa, đánh nữa ta không khách khí đâu. Thật sự ta không khách khí đâu … Ô ô ô … Các ngươi, kẻ xâm lược đáng giận này… Người ta chưa bao giờ đắc tội với các ngươi.
HP gốc Phong Sào Thụ không ngừng giảm bớt, Hắc Ám tinh linh luống cuống, có chút hồ ngôn loạn ngữ hoảng loạn nói.
Tuy rằng nàng tỏ vẻ rất đáng thương nhưng mọi người đều không dừng lại, vẫn toàn lực công kích gốc cây.
Đến khi HP gốc Phong Sào Thụ còn khoảng một nửa thì Hắc Ám tinh linh hung hăng nhìn chằm chằm đám Diệp Trần, bất chợt một tiểu bình màu xanh xuất hiện trên tay nàng. Hắc Ám tinh linh nhanh chóng bay tới gốc Phong Sào Thụ.
Một cỗ lục sắc quang mang từ vòi hoa sen phun ra, HP gốc Phong Sào Thụ lập tức tăng nhanh.
- Mẹ nó!
Mấy người không nhịn được tức giận.
Tốc độ khôi phục của gốc cây đã tương đối nhanh, khả năng công kích của ba người Pháp Hào, Dạ Sắc Nữ Vương, Vô Danh lúc này đã không theo kịp tốc độ khôi phục của nó, bằng mắt thường cũng có thể thấy được thanh HP đang dần dâng lên.
Hai phút sau, cả bọn choáng váng khi thấy gốc Phong Sào Thụ đã khôi phục đầy đủ.
- Hô.
Trên ngọn cây Hắc Ám tinh linh lau mồ hôi trên trán, tay cầm tiểu bình quay ra bọn Diệp Trần hô lớn:
- Kẻ xâm lược đáng giận, ta không sợ các ngươi đâu.
- Mặc kệ nàng, tiếp tục tấn công.
Diệp Trần không tin nàng có thể liên tục khôi phục HP cho gốc Phong Sào Thụ, chỉ cần tiếp tục tấn công khẳng định tiểu bình kia sẽ dần mất tác dụng.
- Ai, sao các ngươi còn đánh tiếp, đừng đánh nữa đi, ta tha cho các ngươi có được không?
HP gốc cây lại tiếp tục giảm xuống, Hắc Ám tinh linh không thể bình tĩnh nữa, sốt ruột bay quanh kêu lớn.
- Kẻ xâm lược đáng giận, các ngươi ăn hiếp ta, ta nguyền rủa các ngươi, nguyền rủa các ngươi.
HP gốc Phong Sào Thụ rất nhanh giảm xuống một nửa, Hắc Ám tinh linh lại sử dụng vòi hoa sen, bất quá lần này thần sắc của nàng rõ ràng hoảng sợ hơn nhiều lắm. Mà được một nửa thì Hắc Ám tinh linh đột nhiên ngẩn người, lục sắc quang mang không chảy ra từ vòi sen nữa. Cả đám Diệp Trần mừng rỡ.
- Ha ha không có.
Pháp Hào cao hứng hét lớn.
- Gia tăng công kích.
Tuy rằng HP gốc Phong Sào Thụ đã tăng trở lại nhưng mấy người càng tăng tốc tấn công.
- Ta hận các ngươi, ta hận các ngươi. Đừng để cho ta thấy các ngươi nữa, bằng không ta cho các ngươi đẹp mặt.
Chứng kiến HP gốc cây bắt đầu tụt giảm, mà Ẩn Hình Phong lại không thể đột phá phòng tuyến của đám Diệp Trần, Hắc Ám tinh linh giận giữ nhìn đám người, hung hăng uy hiếp cả bọn. Sau đó từ trên người nàng xuất ra một ma pháp quyển trục, chớp mắt một đạo bạch quang xuất hiện, nhanh chóng tiêu thất trong phòng thí nghiệm.
Vậy mà đi rồi?
Cả bọn ngẩn người, không ngờ sau khi Hắc Ám tinh linh cảm thấy không thể xoay chuyển được tình thế thì quyết đoán chạy mất.
Diệp Trần tiếc nuối, từ khi nhìn thấy Hắc Ám tinh linh sử dụng vòi hoa sen thể hiện tác dụng thần kỳ với gốc đại thụ hắn đã muốn thu nàng đem nó về trang viên của mình, giúp hắn trông coi.
Trong trò chơi, người chơi có thể thuê NPC hỗ trợ. Mấy NPC này đều tinh thông một số kỹ năng cơ bản, cũng phụ giúp một ít sự tình. Tuy nhiên trên cơ bản không thể thuê NPC chiến đấu, trừ khi là yêu cầu của nhiệm vụ.
Mà Diệp Trần là lâm viên sư, chỉ cần NPC nguyện ý hắn có thể thuê NPC có kỹ năng làm vườn hỗ trợ trông coi trang viên, tiết kiệm được không ít công sức.
Bất quá chuyện này cũng không đơn giản, ít nhất phải thỏa mãn điều kiện nhất định, lại bỏ ra một phen đại giới mới có thể thành công.
Mà Hắc Ám tinh linh này rõ ràng là biết cách chăm sóc gốc Phong Sào Thụ, vốn Diệp Trần muốn lưu nàng lại xem xem có thể ký kết khế ước hay không, nào ngờ lại chạy nhanh như vậy.
Xem ra tạm thời không có khả năng rồi.
Hắc Ám tinh linh biến mất nhưng gốc Phong Sào Thụ vẫn còn đó, mọi người đều không lơ là cảnh giác.
Sự tình sau đó thuận lợi hơn nhiều. Hp gốc Phong Sào Thụ dần dần giảm xuống còn lại chưa đến một vạn, hơn nữa lúc này gốc cây và Ẩn Hình Phong vẫn không có biến hóa lớn.
Rắc rắc.
HP gốc cây tụt xuống đáy, thân cây đột nhiên héo rũ, toàn bộ tổ ong trên thân cây nứt nẻ rơi xuống đất, toàn bộ Ẩn Hình Phong biến mất trong phút chốc.
Đã xong hết rồi?
Cả bọn nhìn mặt đất trống rỗng nơi gốc cây gục xuống, nhất thời ngẩn người không tin tưởng vào hai mắt của mình.
BOSS cuối, vậy mà không rơi ra bất cứ vật phẩm nào, thật sự quá đả kích mà.
- Tìm bên trong phòng thí nghiệm xem sao, nhất định có cái gì mới phải.
Những tiểu BOSS trước đó đều rơi ra nhiều đồ tốt, gốc Phong Sào Thụ này khó đối phó như vậy không thể không kiếm được bất cứ thứ gì.
Kỹ năng thư Phong Sào Thụ hẳn phải từ nơi này mới đúng, không thì sau này đi đâu tìm? Chẳng lẽ phải đi kiếm Hắc Ám tiểu tinh linh kia?
Như vậy thật sự rất đau đầu rồi.
- Hảo.
Bảy người nhanh chóng chia nhau tìm kiếm bên trong phòng thí nghiệm.
- Tìm kiếm trong cái ao màu đen kia xem sao.
Mọi người vừa tách ra, thân ảnh Tác Lỵ Á hiện hình lên tiếng.
Diệp Trần cũng đang có ý này, chất lỏng màu đen kia khẳng định không phải bình thường.
- Hắc hắc, đúng là thứ tốt, ngươi trở về đem Thiên Sứ Tàn Tượng ra bỏ vào trong này, ta sẽ hấp thu năng lượng trong đó.
Đến gần cái ao tối đen, Tác Lỵ Á hưng phấn cười nói.
- Không thành vấn đề.
Từ Biên Hoang Doanh Địa chạy tới đây cũng chỉ mất nửa giờ, Diệp Trần đương nhiên không
- Bên này có gì đó kỳ quái.
Đột nhiên Vô Danh lên tiếng.
Mấy người đi qua đó, trước mặt Vô Danh là tảng đá xám trắng gắn lên vách tường, trên đó có khảm một ô vuông nhỏ, bên phải ô vuông là vài văn tự, mà trước mặt Vô Danh xuất hiện một màn sáng màu lam nhạt.
- Hệ thống nhắc nhở đưa vật phẩm vào đó, bất quá không nói rõ cái gì.
Vô Danh bất đắc dĩ nói. Hắn phát hiện bên phải ô vuông trên vách tường có vài dòng chữ, bàn tay vừa chạm vào thì màn sáng lam nhạt hiện lên.
- Đưa vào ma thạch Dolamos xem sao.
Mọi người đều không hiểu văn tự trên vách tường, Diệp Trần chỉ có thể phán đoán.
Vô Danh gật đầu, nhanh chóng chọn lựa đưa vào, sau đó tiếng hệ thống truyền đến, hắn ngập ngừng nói:
- Hệ thống nhắc chỉ còn hai lần cơ hội.
- Lão đại, làm sao bây giờ.
Đám Pháp Hào nhìn Diệp Trần. Nhiệm vụ của cả bọn xem như đã có thể hoàn thành, cho dù không tìm hiểu được ô vuông này cũng không thành vấn đề, chỉ là với tình hình trước mắt thì trong đó rất có khả năng là kỹ năng thư Phong Sào Thụ mà Diệp Trần rất cần.
Diệp Trần không nhịn được đau đầu một trận. Loại suy đoán này không có một chút đầu mối nào, tỷ lệ đoán đúng gần như bằng không. Mà đám Pháp Hào có vẻ hoàn toàn không rõ gì cả, phỏng chừng là trên đường cả bọn đã bỏ qua nhiệm vụ phụ nào đấy, nếu không nhất định sẽ có một chút đầu mối, nhưng hiện tại nói gì cũng đã muộn.
- Được rồi, chờ ta một chút, ta về lấy đồ đã.
Đột nhiên Diệp Trần nhớ tới một vật phẩm, phân phó một câu rồi trực tiếp sử dụng quyển trục hồi thành, trở về Biên Hoang Doanh Địa.
Từ trong kho hàng, hắn lấy ra Thiên Sứ Tàn Tượng và một đồ vật, sau đó nhanh chóng trở lại doanh địa, hướng pháp sư tháp chạy tới.
Nửa giờ sau Diệp Trần về đến phòng thí nghiệm. Dưới ánh mắt tò mò cùa đám người, Diệp Trần từ trong ba lô lấy ra một đạo cụ, hướng văn tự không biết tên trên vách tường chiếu tới.
Mặt gương nhìn bình thường này chính là tiểu đạo cụ Diệp Trần có được từ chỗ Lạp Đức “Gương nhà khảo cổ”
Chiếu chiếc gương hướng vào văn tự trên tường, Diệp Trần nhìn vào không nhịn được đổ mồ hôi một trận.
- Tắc Lạp thân ái, ta biết nhất định ngươi sẽ tới tìm ta, đáng tiếc là ta phải ly khai nơi này. Nhưng không sao, thứ ngươi muốn ta đã để lại bên cạnh Ám Cách Lý này, khóa rất kỹ càng,ta nghĩ vô luận sử dụng bất kỳ phương pháp nào cũng không có khả năng cưỡng ép lấy ra, ngươi hoàn toàn không cần lo lắng trước ngươi có người mạnh mẽ lấy được nó. Đương nhiên ta có thể chắc chắn rằng trước khi ta chết thì trừ ngươi ra không kẻ nào có thể đi vào phòng thí nghiệm này.
- Khụ, không nói những điều dư thừa nữa, ta nghĩ Tắc Lạp Nhĩ ngươi nhất định sẽ rất tiếc nuối vì chưa nói với ta “Ta yêu ngươi, Dolamos thân ái”, không sao cả, ta đã sớm nghĩ tới việc này. Chỉ cần khi ngươi lấy đi đồ vật đó thì nhập vào màn sáng trước mặt “Ta yêu ngươi, Dolamos thân ái, ta rất hối hận ngày đó đã cự tuyệt ngươi.” là được rồi.
Gã Dolamos này là dạng người nào vậy.
Trước đó thấy được lời nói của hắn trên quyển kỹ năng thư, một ma pháp sư thiên tài xuất hiện trước mắt Diệp Trần, nhưng một màn này xuất hiện thì hình tượng đó đã sụp đổ trong lòng Diệp Trần.
- Lão đại, trên đó viết gì vậy?
Pháp Hào tò mò hỏi. Diệp Trần yên lặng không nói gì, hướng chiếc gương cho Pháp Hào:
- Tự ngươi xem đi.
Pháp Hào đương nhiên không từ chối. Vừa thấy được, đại hãn một trận, rồi đưa chiếc gương cho Tử Cảm Lãm. Xem xong, Tử Cảm Lãm khẽ bóp trán, đưa nó cho Dạ Sắc Nữ Vương. Dạ Sắc Nữ Vương không biểu hiện gì cả, yên lặng đưa cho Đại Pháo.
- Mẹ ơi.
Đại Pháo mắng một câu, đưa cho Hàn Phong. Xem xong hắn không đưa ngay cho Vô Danh mà có vẻ thương cảm nhìn gã.
- Con mẹ nó.
Kẻ luôn bình tĩnh như Vô Danh thấy vậy cũng không thể bình tĩnh được. Cúi nhìn mặt gương, hắn rút cục không nhịn được chửi một câu, cuối cùng đã hiểu được tại sao Hàn Phong lại nhìn hắn như vậy.
Bất quá hắn hoàn toàn không có lựa chọn, chỉ có thể cắn răng nhập vào màn sáng: “Ta yêu ngươi, Dolamos thân ái, ta rất hối hận ngày đó đã cự tuyệt ngươi.”
Một tiếng ma sát nhỏ truyền đến, một thạch hạp hình chữ nhật trên vách tường xuất hiện. Từ bên trong Vô Danh lấy được một thứ gì đó.
- Trần Ai huynh đệ, của ngươi này.
Mấy người không đoán sai, trong đó quả thật là kỹ năng thư “Gieo trồng thuật: Phong Sào Thụ”.
- Cám ơn.
Diệp Trần hưng phấn tiếp lấy, lập tức học tập. Nếu bên trong không phải kỹ năng thư Phong Sào Thụ quả thật hắn không biết phải đi đâu để tìm.
- Không có việc gì khác, chúng ta trở về trả nhiệm vụ đi.
Pháp Hào có chút vội vã nói.
Trong lúc Diệp Trần quay về Biên Hoang Doanh Địa cả sáu người bọn họ cũng không nhàn rỗi tìm kiếm khắp nơi trong phòng thí nghiệm, bất quá cũng không tìm được bất kỳ thứ gì khả nghi.
- Ân, ta còn có chút việc, cái ao kia có chút tác dụng với nhiệm vụ của Tác Lỵ Á, ta muốn ở lại một chút.
Sự tình Tác Lỵ Á đám Pháp Hào cũng biết một phần, Diệp Trần cũng không giấu diếm.
- Lão đại, không sao cả, chúng ta đi về trước.
Lưu lại cũng không trợ giúp được nhiều, mà trả nhiệm vụ cũng phải đi không ít nên sáu người không tiếp tục ở lại, lần lượt trở về thành.
Lúc này Diệp Trần mới đi tới trung tâm phòng thí nghiệm, đem Thiên Sứ Tàn Tượng thả vào trong cái ao tối đen.
Thiên Sứ Tàn Tượng màu đen tiến vào trong ao, nước trong ao phút chốc ào ào mãnh liệt hướng về bức tượng, nhưng kỳ lạ ao nước không hề giảm bớt mà màu săc lại nhạt dần. Không bao lâu sau ao nước màu đen đã biến thành đầm nước trong, ngược lại Thiên Sứ Tàn Tượng lại trở nên đen nhánh hơn vài phần.
- Tác Lỵ Á, hiện tại ngươi đã hấp thu được bao nhiêu năng lượng rồi?
Thu hồi Thiên Sứ Tàn Tượng, Diệp Trần lên tiếng hỏi, hắn biết lúc này Tác Lỵ Á đã trở lại bức tượng.
- Một phần ba, tiếp tục cố gắng lên, có lẽ không lâu nữa sẽ giải trừ được phong ấn của ta.
Tác Lỵ Á hắc hắc cười, đối với việc thu thập năng lượng nàng cực kỳ hài lòng.
- Có lẽ phải nhờ vào vận khí mới được.
Diệp Trần thở dài, cho dù có thu thập tới 99%, chỉ còn một chút là đủ cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ.
Bất quá Diệp Trần cũng không thảo luận vấn đề này với Tác Lỵ Á, hắn thu hồi Thiên Sứ Tàn Tượng, nhanh chóng hồi thành.
…
Bên ngoài Thái Thản cự thành, Diệp Trần đi đến vị trí xây dựng trang viên của mình.
Sau khi giúp bọn Pháp Hào làm nhiệm vụ thì thời gian đã trôi qua đến ngày thứ hai, trang viên của hẳn hẳn đã hoàn thành.
Hiện tại có được mầm mống Phong Sào Thụ nguyên thủy, Diệp Trần rất cấp bách muốn trồng bên trong trang viên, nhanh chóng dựng dục ra Phong Sào Thụ để có thể sử dụng.
Tiến vào trang viên, một mảnh cự địa hiện lên trước mặt.
Trang viên trên thực tế là một tòa không gian độc lập, tuy nhiên không gian mặc dù to lớn nhưng diện tích có thể gieo trồng bên trong lại không nhiều.
Cấp một lâm viên sư chỉ có mười khối thổ địa gieo trồng, sau khi kỹ năng gieo trồng thăng một cấp thì diện tích gieo trồng sẽ tăng thêm 5 khối. Với cấp năm lâm viên sư hiện nay Diệp Trần có được 30 khối thổ địa để gieo trồng.
Trong trang viên, trang bị cơ bản nhất là cuốc và vòi hoa sen, Diệp Trần cầm cuốc tìm hai mảnh đất, sau đó trồng xuống hai hạt mầm mống Phong Sào Thụ nguyên thủy.
Mầm mống Phong Sào Thụ nguyên thủy chỉ có ba hạt, Diệp Trần để lại một hạt không sử dụng bởi vì sau này lâm viên sư tiến cấp lên lâm viên đại sư thì có thể tiến hành nghiên cứu cải tạo hạt giống, một hạt hắn lưu lại chính vì mục đích này.
Sau đó Diệp Trần từ trong ba lô lấy ra Vòi Hoa Sen Chúc Phúc mà trước đó đã nhận lại từ thùng thư. Đi tới cái ao cạnh đó lấy một ít nước rồi tưới một lần lên hai hạt giống Phong Sào Thụ.
Vòi Hoa Sen Chúc Phúc quả nhiên không tầm thường, cùng một loại nước mà từ vòi hoa sen này chảy ra lại có vài phần trong suốt mang lại cảm giác thần bí, Diệp Trần âm thầm tán thưởng.
Tiếp đến hắn đến các phiến thổ địa còn lại trong trang viên trồng xuống vài loại thực vật dễ sống, sau đó thì ly khai nơi này.
- Đi đến bao sương 10093.(NB: cái này giống như phòng riêng trong quán Karaoke)
Đúng lúc này Nhất Thế Yêu Nhiêu lại gửi tin cho hắn.
Sau khi quay về Diệp Trần đã liên lạc với Nhất Thế Yêu Nhiêu, để cho nàng về thành cùng đám người Pháp Hào thương lượng chuyện hợp tác, để mọi người trước tiên nhận biết sau đó nhanh chóng tìm địa điểm thích hợp luyện cấp.
Yêu Nhiêu tất nhiên không nói hai lời, đi tới tửu quán trong thành đặt một bao sương.
- Đến ngay.
Diệp Trần nhận tin lập tức thông chi cho đám Pháp Hào, sau đó một mình đi tới tửu quán.
Trực tiếp đi vào bao sương, Diệp Trần phát hiện Yêu Nhiêu cũng chẳng muốn thiết lập hạn chế nào cả, hắn dễ dàng tiến vào.
Yêu Nhiêu ngồi bên trong, đang đọc một tờ báo.
Tờ báo này Diệp Trần cũng biết, “Nhật báo Vô Tận Tin Tức”, trong trò chơi phát hành, mỗi ngày một tờ, sau khi đặt mỗi ngày người chơi sẽ nhận được trong hòm thư. Mọi chuyện lớn nhỏ phát sinh trong trò chơi và diễn đàn hay các lý giải hiểu biết trong trò chơi đều được nhắc đến trong này.
- Đang xem gì vậy.
Diệp Trần lên tiếng, không khách khí ngồi cạnh Nhất Thế Yêu Nhiêu.
Ngẫm lại với quan hệ của hai người thì ngồi cạnh nhau chỉ là việc nhỏ không đáng nhắc tới.
- Ngồi gần vậy làm gì?
Nhưng Nhất Thế Yêu Nhiêu lại khó chịu liếc mắt nhìn hắn.
- Chúng ta đã là lão phu thê cả rồi, khách khí như vậy làm gì.
Diệp Trần cười hì hì nói.
- Quỷ mới cùng ngươi lão phu thê.
Yêu Nhiêu không khách khí trừng mắt trả lời.
- Thừa dịp không có ai, muốn hay không luyện tập hôn môi một chút, ta cảm thấy lần trước chúng ta cùng làm chưa được tốt lắm.
Diệp Trần hoàn toàn không để ý đến lời nói của nàng, nghiêm túc đề nghị.
- Nghĩ hay nhỉ, ngươi cứ mơ mộng đi.
Nhất Thế Yêu Nhiêu cười lạnh nói.
- Không muốn hả, vậy quên đi.
Diệp Trần miễn cưỡng duỗi lưng nói.
- Cũng không phải không thể được, chúng ta có thể đánh cuộc, nếu ta thua có thể cho ngươi hôn một lần, nếu ngươi thua phải đáp ứng giúp ta một lần.
Đột nhiên Yêu Nhiêu lại cùng Diệp Trần đánh cuộc.
- Đánh cuộc như thế nào?
Diệp Trần hứng thú hỏi.
- Rất đơn giản, cờ caro.
Tay Yêu Nhiêu khẽ động, một bàn cờ hư cấu tức khắc xuất hiện trước mặt hai người.
Trong trò chơi có rất nhiều trò giải trí nhỏ, cờ caro là một trong số đó.
- Được.
Diệp Trần thấy vậy, không nhịn được cười trộm trong lòng.
Đây là chính ngươi muốn chết, thua một lần còn dám tới, nhìn xem lần này đem cả quần lót của ngươi cũng lấy luôn.
Cờ caro này Diệp Trần cũng không thua quá, ít nhất là cùng người khác bất phân thắng bại.
Yêu Nhiêu thấy hắn sảng khoái đáp ứng thì cười lạnh một trận, nói về cờ caro thì nàng là siêu cấp cao thủ.
Hai người trong bao sương bắt đầu đánh cờ.
Yêu Nhiêu đánh trước, Diệp Trần đi sau, hai loại quân cờ hắc bạch nhanh chóng hiện lên. Yêu Nhiêu rất nhanh phát hiện Diệp Trần dùng loại thủ pháp mà nàng rất xem thường, thừa dịp người khác chưa lập được nước ba đã lập tức đặt quân cắt đứt.
Đối với loại thủ pháp không cầu mình thắng này mà chỉ khiến người khác không thắng được Yêu Nhiêu luôn luôn khinh miệt, hơn nữa đối phó với loại này có vô số biện pháp.
Nhưng dần dần nàng phát hiện không thích hợp, vô luận nàng hạ cờ thế nào Diệp Trần cũng có thể phong kín gắt gao. Tuy hắn lấy chặn đường làm chủ nhưng không thể chạy theo sau nàng chặn lại, mà có chút bất đồng với thủ pháp chặn đường nàng biết, nhưng nhờ điểm khác biệt này lại làm hắn rất lợi hại.
Càng đánh càng loạn, Yêu Nhiêu luôn bị chặn, hoàn toàn không thấy được chiến thắng.
Tuy tình hình bên Diệp Trần cũng không biết đi nơi nào nhưng nàng đã xuất hiện sai lầm, sau đó không cẩn thận để Diệp Trần đã hoàn thành năm nước, chiến thắng.
- Ba ván thắng hai.
Yêu Nhiêu lập tức nhận ra sai lầm của mình, lập tức yêu cầu ba ván thắng hai. Dù sao lúc trước hai người không giao hẹn số ván thắng, cũng không tính nàng đổi ý.
- Được, ba ván thắng hai.
Diệp Trần hào phóng đáp ứng, hai người lại tiếp tục đánh cờ.
Ván cờ caro thứ hai tiếp tục, Nhất Thế Yêu Nhiêu cho dù đã cố hết sức bình tĩnh để có thể tiếp tục chiến tiếp với Diệp Trần, nhưng chiến cục càng lúc càng rối, nàng đã dùng hết biện pháp, nhưng cũng không thể chống đỡ nổi hắn.
- Tiếp!!!!!!!
Nhất Thế Yêu Nhiêu nổi giận gầm lên.
- Ok, ok, tiếp thì tiếp!!
Diệp Trần cười đáp.
Trận chiến lại được tiếp tục, trận này còn thua nhanh hơn trận trước, sau đó lại bắt đầu một ván mới…..
Bất tri bất giác, hai người trong phòng đã đánh đến hơn một giờ đồng hồ( Nhiều nghĩa nhá )
- Tiếpppppppppppp!
- Này, này Yêu Nhiêu mỹ nữ, cho dù là chơi 20 chạm 10 thì cũng là ta thắng rồi, ngươi nếu muốn thắng ta ít nhất cũng phải thắng 30 ván liên tục mới có thể!
Nhất Thế Yêu Nhiêu lúc này đôi mắt đã đỏ quạch, vẫn muốn tiếp tục, nhưng Diệp Trần thì không chịu nổi nữa, lên tiếng ngăn cản.
- Hừ, thôi bỏ đi, coi như là ta thua..
Nhất Thế Yêu Nhiêu có lẽ tự ái, đỏ mặt một lúc sau đó cũng không thèm quấn quýt với Diệp Trần nữa.
- Bỏ đi làm sao được Còn đánh cuộc của chúng ta đâu!
Diệp Trần cũng không dự định buông tha cho nữ nhân này, nàng tựa như rất thích cùng người khác đánh cuộc, phải làm cho nàng nhớ lâu một lần, đừng bao giờ dễ dàng đánh cuộc với người khác nữa.
Nhất Thế Yêu Nhiêu không nói hai lời, nhắm mắt lại, bộ dáng tựa như đợi Diệp Trần đến hôn nàng.
Bỗng nhiên nàng cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, mở mắt ra mới thấy hóa ra Diệp Trần đã ôm nàng đặt lên đùi hắn.
- Ngươi có ý gì?
Nhất Thế Yêu Nhiêu không khách khí trừng mắt hỏi hắn, nàng cũng không hề đáp ứng cho hắn ôm bao giờ cả.
- Thắng ngươi nhiều như vậy, dù sao cũng phải thu chút điểm lợi tức, mới cả, tư thế này càng tiện chứ sao!
- Hừ!
Nhất Thế Yêu Nhiêu không thèm trả lời, lại nhắm mắt.
- Trông bộ dáng ngươi có vẻ rất miễn cưỡng, không bằng bỏ đi!
Nhìn vào cái miệng nhỏ nhắn đang mím chặt của nàng, Diệp Trần đột nhiên nói.
Gia hỏa này khẳng định là cố ý.
Nhất Thế Yêu Nhiêu nghe thấy vậy bèn mở mắt, sau đó hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Trần.
- Ngươi đã nói bỏ đi, thì bỏ đi!
Nhất Thế Yêu Nhiêu đột nhiên, tròng mắt khẽ đảo, liền cười dài nói.
M nó chứ, lúc trước còn thề sống thề chết rằng thua sẽ chịu, hiện tại vừa ngoan ngoãn một chút đã trở mặt nhanh như vậy, rất không quân tử, ý lộn, không trung thực.
Diệp Trần vốn muốn đùa giỡn với Nhất Thế Yêu Nhiêu một chút, khiến nàng chủ động hôn tới, ai dè nàng hoàn toàn không mắc mưu.
- Làm sao vậy? Còn chưa buông ta ra?
Nhất Thế Yêu Nhiêu cười lạnh nói.
- Ôm một chút đã!
Không hôn thì không hôn, bất quá ôm một đại mỹ nữ cũng chẳng phải là chuyện xấu gì cả.
Nhất Thế Yêu Nhiêu lười không buồn để ý, kệ để hắn ôm.
- Yêu nhiêu mỹ nữ, không bằng làm bạn gái ta đi, miễn cho sau này lại cứ bắt ta đi giả trang.
Nhất Thế Yêu Nhiêu yên lặng ngồi trên đùi hắn, Diệp Trần cảm giác thật thoải mái, bèn không nhịn được lên tiếng đề nghị.
- Không!
Nhất Thế Yêu Nhiêu nghĩ cũng không nghĩ một chút nào, nghiêm túc cự tuyệt.
- Tại sao vậy? Ta cảm thấy đôi ra rất hợp mà!
Hai người cùng một chỗ đánh đánh chửi chửi, đùa giỡn với nhau cảm giác này cũng thật tuyệt mà.
- Giống như mộng thoáng qua mà thôi, trong nhà không đồng ý, mà ta còn có việc cần phải làm, trước khi hoàn thành được việc kia, ta không thể trở mặt cùng bọn họ được.
Âm thanh kiên quyết của Nhất Thế Yêu Nhiêu vang lên, không chút thương lượng nào cả.
- Vậy sao? Thật đáng tiếc!
Diệp Trần khẽ thở dài, sau đó khẽ vuốt mái tóc dài óng mượt của Nhất Thế Yêu Nhiêu . Nàng khẽ phản kháng, bất quá sau đó xoay người lại dựa vào trên ngực của Diệp Trần.
Tuy Nhất Thế Yêu Nhiêu cự tuyệt, nhưng Diệp Trần có cảm giác khoảng cách của hai người dường như đang được kéo gần them một chút.
- Hôn một lần không được sao?
Nhưng lúc này, Diệp Trần bỗng nhiên phá hư cái không khí yên bình này, hỏi.
- Hừ, ta biết ngươi đúng là đồ lưu manh mà!
- Nhất Thế Yêu Nhiêu tức khắc cười nhạo. Diệp Trần chỉ biết cười ngượng ngùng. Nhất Thế Yêu Nhiêu nhấc đầu chủ động hôn đến.
Diệp Trần đương nhiên không chút khách khí, cúi đầu nghênh đón.
Hai đôi môi không khách khí quấn lấy nhau, tính ra thì đây là lần thứ ba hai người hôn nhau, mà mỗi lần hắn tựa như đều có cảm giác như mới vậy.
Tuy rằng Nhất Thế Yêu Nhiêu không đồng ý để hai người làm tình nhân, hai người cũng xem như đã là tình nhân rồi.
Tư thế của hai người tương đối mập mờ, Nhất Thế Yêu Nhiêu ngồi trên đùi Diệp Trần, nghiêng người tựa vào ngực Diệp Trần, khiến cho đôi tay của hắn hiện tại rất manh động, lúc hai người hôn nồng nhiệt là lúc tay hắn lặng lẽ luồn vào trong quần áo của nàng.
- Này, đừng có được Voi đòi Hai Bà Trưng, chuyện này không nằm trong phạm vi đánh cuộc.
Nhưng lúc này, Nhất Thế Yêu Nhiêu tỉnh hơn rất nhiều so với hai lần trước, tay Diệp Trần mới mon men tới bụng của nàng, nàng đã lên tiếng cảnh cáo.
- Đánh cuộc??
Diệp Trần nhất thời ngẩn ngơ.
- Đương nhiên, bằng không ngươi nghĩ ta vì cái gì lại hôn ngươi?
Nhất Thế Yêu Nhiêu hừ một tiếng.
- À, ừ, đánh cuộc, đánh cuộc…
Diệp Trần cười khổ, nữ nhân này sĩ diện quá cao, Diệp Trần dám khẳng định dưới hoàn cảnh như vừa rồi, kể cả không có chuyện đánh cuộc trước đó, thì sự việc vừa rồi vẫn không hề có sự thay đổi nào cả.
- Thế bây giờ muốn tiếp hay thôi nào??
Tựa hồ như cảm xúc dâng trào vẫn chưa hạ xuống, Diệp Trần khẽ hỏi, nhưng nhìn thấy Nhất Thế Yêu Nhiêu không trực tiếp cự tuyệt, mà trên mặt chỉ hơi hiện lên vẻ do dự, Diệp Trần lại cúi đầu hôn tiếp.
Nhất Thế Yêu Nhiêu phát hiện hình như nàng có chút vấn đề. Sự tình hôn hít như thế này trước kia nàng vô cùng khinh bỉ, nhưng hiện tại nàng lại cảm thấy hứng thú.
- Haha, Lão Đại, chúng ta tới rồi!
Hai người chuẩn bị tới thời điểm đê mê, bỗng dưng, tiếng Pháp Hào như sấm vọng vào bên tai hai người.
“ Mợ kiếp, Pháp Hào đã vào trong phòng rồi! “
Diệp Trần trong lòng phát lạnh, vội vàng đặt Nhất Thế Yêu Nhiêu ngồi xuống bên cạnh. Nhất Thế Yêu Nhiêu bình tĩnh hơn nhiều, sau khi trở về chỗ ngồi, khẽ chỉnh lại quần áo mà lúc nãy Diệp Trần khẽ làm loạn.
- Pháp Hào, ngươi làm gì vậy? Sao không tiến vào trong ngồi?
Đám người Đại Pháo đi sau hét lên với Pháp Hào đi trước.
Đám Đại Pháo vào hơi chậm một chút, không thấy được cảnh mập mờ giữa Diệp Trần và Nhất Thế Yêu Nhiêu, nhưng Pháp Hào thì thấy rất rõ ràng, tên tiểu tử thuần khiết này ngây người đứng một lúc, bị Đại Pháo đẩy một cái mới tỉnh ngộ đi tới, nhìn Diệp Trần với ánh mắt vô cùng sùng bái.
- Lão Đại, trâu bò, quá trâu bò rồi, nữ nhân mạnh mẽ như vậy mà cũng bị ngươi thu phục!
Pháp Hào vừa đi tới ngồi đối diện hai người Diệp Trần, vạn phần khâm phục bèn nhắn tin cho Diệp Trần.
Mấy tên đàn ông như Đại Pháo Vô Danh có lẽ không nhận thấy được chuyện giữa Diệp Trần và Nhất Thế Yêu Nhiêu, nhưng Tử Cảm Lãm vào sau nhìn vào khuôn mặt có chút ửng hồng của Nhất Thế Yêu Nhiêu, mắt phượng khẽ nhướng lên, lôi Dạ Sắc Nữ Vương đến bên cạnh Diệp Trần ngồi xuống.
Mọi người cũng đến đông đủ, Diệp Trần giới thiệu song phương làm quen lẫn nhau. Nhất Thế Yêu Nhiêu không hổ là người đã trải qua sự đời, tuy rằng bị Pháp Hào nhìn thấy, nhưng lúc này biểu hiện cũng vô cùng tự nhiên hào phóng, không có chút nào thất lễ.
Kế tiếp đương nhiên là việc thương lượng chỗ luyện cấp, chuyện này Diệp Trần đã cùng mấy người Tử Cảm Lãm Đại Pháo đã nói qua trong Tháp Pháp sư rồi. Mọi người đều không có dị nghị. Lúc này mọi người ngồi xuống để nhận biết những người còn lại là chủ yếu mà thôi.
- Chuyện đó cứ xác định như vậy. Đại Pháo, Hàn Phong, hai người làm quen với mọi người còn lại đi. Trần Ai, ngươi xác định lại địa điểm luyện cấp, sau đó lập tức di chuyển.
Sự tình không cần cò kè mặc cả, tự nhiên rất nhanh, trên cơ bản, chủ yếu Đại Pháo cùng Hàn Phong hỏi cách đội ngũ của Nhất Thế Yêu Nhiêu luyện cấp, biết được chuyện nàng tiêu tiền như nước xong, hai người khẽ kêu một tiếng rồi không nói gì nữa.
Dựa theo cách mà Nhất Thế Yêu Nhiêu luyện cấp, cho dù bọn họ có hơi chậm hơn một chút, nhưng cũng không chậm hơn quá nhiều, khi gia nhập đội ngũ chắc cũng chỉ chậm hơn một chút so với đám Pháp Hào và Tử Cảm Lãm mà thôi.
- Chỗ luyện cấp ta đã tìm xong từ lâu rồi, hiện tại chúng ta đi làm quen một chút đã, Nhất Thế Yêu Nhiêu sẽ đi qua rất nhanh thôi.
Nhất Thế Yêu Nhiêu mang theo hai người Đại Pháo ly khai trước, Diệp Trần cũng không có ý lãng phí thời gian, xoay người nói cùng mấy người Pháp Hào.
Sau đó mọi người rời khỏi phòng, dưới sự dẫn dắt của Diệp Trần, tiến về bãi quái 40-45 cấp ở Lai Đức tiểu trấn.
- Pháp Hào, Nhất Thế Yêu Nhiêu cùng Diệp Trần có quan hệ như thế nào?
Tử Cảm Lãm cùng Dạ Sắc Nữ Vương đi phía sau, bỗng nhiên PM mật hỏi Pháp Hào.
- Hắc hắc, Tử Cảm Lãm, ngươi nghe xong cũng đừng giật mình nhá. Kỳ thật, lúc trước ta đi vào phòng nhìn thấy lão Đại ôm Nhất Thế Yêu Nhiêu, ta nghĩ bọn họ là tình nhân!
Pháp Hào không biết Tử Cảm Lãm cùng Diệp Trần có chút quan hệ mập mờ, nên mới hắc hắc đắc ý trả lời.
Lão Đại cua được một đại mỹ nữ như vậy, hắn sau này nói ra, mình trên mặt cũng vẻ vang a.
- Hừ, đúng là một tên hoa tâm sắc lang!
Tử Cảm Lãm bất mãn hừ một tiếng, ban nãy, nàng cảm thấy Diệp Trần và Nhất Thế Yêu Nhiêu có chút mờ ám, nên nàng mới hỏi Pháp Hào.
Nhưng Pháp Hào nghe thấy có chút khó hiểu, lão Đại như thế nào lại là hoa tâm sắc lang, chẳng qua tán gái nhiều hơn bình thường chút thôi chứ mấy.
- Làm sao vậy ?
Dạ Sắc Nữ Vương thấy Tử Cảm Lãm có vẻ buồn bực bèn hỏi.
- Không có gì!
- Ghen à?
Dạ Sắc Nữ Vương nhất châm kiến huyết.
- Không phải mà!
- Thích thứ gì ráng mà tranh thủ, tựa như ngươi muốn làm ngôi sao, nhưng ngươi không hành động, vị trí ngôi sao cũng sẽ không bao giờ tự tìm tới cửa nhà ngươi đâu!
Dạ Sắc Nữ Vương thản nhiên nói, sau đó cũng không thêm gì nữa cả.
….
Xuyên qua một gốc cây héo rũ ở ngoài Lai Đức tiểu trấn, dưới tiếng kêu của từng bầy Ô Nha( quạ đen), mọi người đi tới trước một khu mộ địa màu xám.
Trông khu mộ địa, những phần mộ đổ nát, cổ xưa, những tấm bia mộ nghiêng ngả, xung quanh còn không ít những cây thập giá đứng thẳng, trong khu vực u ám này, thỉnh thoảng còn nảy sinh ra từng đám khô lâu quái vật.
- Lão Đại, chỗ này nhiều người quá, ngươi không tìm sai địa phương đấy chứ?
Bất quá, trong Khô lâu mộ địa này, cũng không phải là không có người chơi, mà là có một lượng lớn người chơi đang giết Khô lâu quái.
Mấy người còn lại hai mặt nhìn nhau, Pháp Hào buồn bực hỏi Diệp Trần.
Thành thật xin lỗi mọi người, năm vừa qua mình có chút chuyện gia đình con cái . Mình không hứa là sẽ ra chương đều đặn, nhưng mình sẽ cố hết sức có thể. Lâu lắm không dịch, có gạch đá gì cứ ném mỏi tay các bạn nhé. Mình cảm ơn và xin lỗi mọi người.
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khánh
Nghi hoặc của Pháp Hào không phải là vô lý, quái vật bên trong Khô Lâu Mộ Địa là từ 43 đến 45 cấp. Vô Danh, Dạ Sắc Nữ Vương sau khi hoàn thành nhiệm vụ thế giới lúc trước, đều học được một kỹ năng mới, hơn nữa còn là phạm vi kỹ năng.
Quái vật bên trong Khô Lâu Mộ Địa cũng không phải quá nhiều, hơn nữa, người chơi train quái trong này cũng không phải ít. Có chút quái vật như vậy, chưa nói là chia đều cho mọi người, cho dù là Diệp Trần luyện cấp một ít cũng còn là hơi ít.
- Đúng vậy, là chỗ này!
Diệp Trần cười, ý bảo là không đi lộn đây.
- Bên ngoài có hơi nhiều người một chút. Nhưng tại khu vực trung ương, có một khu vực người chơi lại chẳng có bao nhiêu!
- Ngươi đừng nói là Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên nhé ?
Vô Danh nghe xong, kinh ngạc hỏi.
Trong Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên có một con BOSS nổi tiếng dưới cấp 45- Bạch Cốt Khô Lâu Vương. Tuy Bạch Cốt Khô Lâu Vương chỉ chiếm một góc rất nhỏ trong Khô Lâu Mộ Địa , nhưng thực lực của hắn chỉ hơn chứ không kém các BOSS đồng cấp ở bên ngoài.
Bạch Cốt Khô Lâu Vương phòng ngự vật lý vô cùng cao, miễn dịch với ma pháp công kích, một thanh Khô Lâu Liêm Đao với tất cả đều là công kích phạm vi lớn. Nguy hiểm hơn đó là khi Bạch Cốt Khô Lâu Vương lượng HP giảm xuống tới 50 sẽ xuất hiện một kỹ năng có phạm vi siêu lớn “Tập Chú Quang Hoàn”, chung quanh nó địch nhân càng nhiều, cấp độ càng cao, thực lực của nó sẽ càng mạnh, tất cả các thuộc tính đều được gia tăng gấp bội.
Cho nên muốn giết Bạch Cốt Khô Lâu Vương, không thể sử dụng chiến thuật biển người, khi trò chơi mới mở ra được một hai năm, đã có không biết bao nhiêu Công hội ngã lên ngã xuống, vất vả mới cho ra kết luận. Tốt nhất là tìm một tổ đội gồm 100 thành viên siêu cấp tinh anh mới có thể tiêu diệt được Bạch Cốt Khô Lâu Vương.
Vì vậy, khi trò chơi mở ra không lâu, tiêu diệt được Bạch Cốt Khô Lâu Vương trong Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên là một tượng trưng cho thực lực của các Công hội, bất kỳ ai có thể tiêu diệt được Bạch Cốt Khô Lâu Vương này không muốn nổi danh trên diễn đàn cũng khó.
Nhưng xét về thực chất, việc tiêu diệt được gia hỏa này cũng không liên quan trực tiếp đến thực lực của các công hội. Các công hội tìm đến hắn chẳng qua là do NPC nói rằng việc tiêu diệt hắn sẽ rơi ra đạo cụ nhiệm vụ để thăng cấp công hội, lúc đầu, thông tin còn chưa đầy đủ, các công hội muốn thăng cấp cũng chỉ có thể tới nơi này tiêu diệt BOSS mà thôi.
Thực lực Bạch Cốt Khô Lâu Vương lợi hại như vậy, khiến cho không biết bao nhiêu tổ đội đã bị đoàn diệt tại đây, khiêu chiến BOSS tự nhiên thành một thứ tượng trưng cho thực lực Công hội. Nhưng trò chơi cũng đã mở ra được hơn năm năm, muốn thăng cấp Công hội cũng có rất nhiều cách đơn giản hơn rất nhiều. Tên BOSS biến thái này tất nhiên sẽ bị mọi người lơ đi.
100 tinh anh có thể tiêu diệt được Bạch Cốt Khô Lâu Vương, cho dù là trong quá khứ cũng không có nhiều công hội có khả năng bỏ ra được, càng không cần phải nói đến hiện tại. (100% là câu chữ, cảm giác nhảm quá! )
Hiện tại, người chơi thăng cấp rất nhanh, mà nhóm tinh anh lại càng nhanh hơn nữa, muốn xuất ra 100 tinh anh cấp 40 gần như là không có khả năng. Từng có người chơi cảm than : Ngày xưa tiêu diệt được Bạch Cốt Khô Lâu Vương là một thần thoại. Còn hiện tại chắc đã lâu lắm rồi không ai buồn nhớ đến Bạch Cốt Khô Lâu Vương ở trong Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên nữa rồi!
Vô Danh đã từng nghe đại danh của Bạch Cốt Khô Lâu Vương, nhưng hắn không kinh ngạc bởi vì Diệp Trần đến định đối đầu với Bạch Cốt Khô Lâu Vương, mà là sau khi tiến nhập Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên, ban đầu có lẽ số lượng Khô lâu quái ở đây cũng không phải quá nhiều, nhưng theo thời gian, số lượng và thời gian nảy sinh quái mới sẽ gia tăng trên diện rộng, hơn nữa mấy tên Khô lâu này, phạm vi cừu hận của chúng đã bao phủ toàn bộ Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên.
Chính vì nguyên này khiến cho những người chơi tiến vào khô lâu mộ viên, một là bị vô cùng vô tận khô lâu giết chết, hai là cửu tử nhất sinh chạy trối chết trên một đoạn đường dài mới có thể chạy thoát, hơi chút bất cẩn, vậy xong rồi, về làng miễn phí thôi!
Dựa theo năng lực của đội ngũ Diệp Trần, có lẽ lượt quái đầu ở Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên không đủ cho họ nhét kẽ rang, nhưng theo thời gian dần trôi, khô lâu quái nảy sinh cực nhanh, bọn họ cũng không thể giết hết toàn bộ được, lý do đơn giản thôi, cừu hận do lũ khô lâu nảy sinh này quá mức dị thường, bọn chúng sẽ không ngừng tiến tới, một khi bị vây lại, cho dù là đội ngũ có lợi hại hơn chăng nữa đoàn diệt là kết cục xác định rồi.
Cứ như vậy, bọn họ ở bên trong train không được bao lâu, lại không thể không lui lại, sau đó lại đi tìm nơi train quái khác, chẳng bằng ngay từ đầu không tới nơi này, đi tìm địa phương khác ít người train quái còn hơn.
Những địa phương như vậy tuy rằng không nhiều lắm, nhưng tuyệt đối sẽ tốt hơn Khô Lâu Mộ Địa. Nơi này sở dĩ có nhiều người chơi như vậy, là do khô lâu quái ở nơi này có một tỷ lệ nhỏ sẽ rơi ra Khô Lâu sáo trang, trang bị bạch ngân cấp 45.
Khô lâu sáo trang, tuy rằng là trang bị bạch ngân nhưng lại có thể so bì với trang bị hoàng kim, nếu có thể trang bị đầy đủ, thuộc tính còn nhỉnh hơn hoàng kim trang bị một chút. Ở nơi này train quái, chỉ cần có thể kiếm được 1 kiện, có thể bán được với giá khá cao, kiếm lời một khoản lớn.
Dù sao thì đi đâu cũng phải giết quái luyện cấp, đại bộ phận người chơi đều đến nơi đây để thử vận may.
- Ngươi không biết nơi này có điểm quái lag sao?
Diệp Trần nhìn Vô Danh hắc hắc cười nói. ( Ai từng chơi Võ Lâm 2 sẽ hiểu điểm lag là gì, giải thích khó lắm :v)
- Trong Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên có điểm lag á ? Sao ta chưa nghe nói qua bao giờ?
Vô Danh kinh ngạc hỏi lại.
Các công hội lớn nhỏ đã đến nơi này không biết bao nhiêu lần, nếu tại nơi này có điểm lag không có khả năng không có ai tìm ra.
- Chắc chắn có!
Diệp Trần nói với mười phần nắm chắc.
…..
Nhất Thế Yêu Nhiêu vẫn chưa tới, năm người Diệp Trần cũng không vội vàng tiến tới trước, mà ở bên cạnh tìm một địa phương ít người tranh thủ train quái.
- Vê lù, đội ngũ này mạnh thế ?
Chung quanh có không ít những đội ngũ đang train ở xung quanh, vừa nhìn thấy tốc độ xoát quái của đội ngũ Diệp Trần, há hốc mồm kinh ngạc thầm chửi.
Lưu liên tạc đạn thụ của Diệp Trần- cái thứ làm cho người ta đỏ mắt thèm thuồng- chưa thèm kể, Pháp Hào cùng Vô Danh sau khi hoàn thành nhiệm vụ thế giới đều nhận được một kỹ năng quần công mang tên “ Bạo tạc xạ kích”.
Bạo Tạc Xạ Kích không phải là kỹ năng công kích như Lưu Tinh Vũ Tiễn, mà là một trạng thái kỹ năng, sau khi sử dụng Bạo Tạc Xạ Kích, trong vòng một phút đồng hồ, Pháp Hào và Vô Danh sau khi bắn ra một tên như vậy, khi trúng mục tiêu, sẽ phát sinh hiệu quả bạo tạc( nổ mạnh), gây sát thương với địch nhân xung quanh.
Tuy rằng kỹ năng Bạo Tạc Xạ Kích của hai người mới đang ở lv1, phạm vi có hạn, lực công kích cũng không phải quá cường hãn, nhưng đến khi kỹ năng này trở thành cao cấp, Bạo Tạc Xạ Kích không thể nghi ngờ chính là một kỹ năng siêu cấp cường lực.
Kỹ năng được thưởng của Dạ Sắc Nữ Vương là Hư Không Toàn Qua ( Gió Lốc Hư Không). Kỹ năng này tương tự như kỹ năng cao cấp của Gợn Sóng Hư Không ở bản cũ, sau khi thi triển sẽ xuất hiện một lốc xoáy màu đen, có lực hút, một khi địch nhân bị kéo về hướng cơn lốc xoáy này sẽ tạo thành thương tổn kéo dài.
Thân là Không gian hệ Pháp sư, Hư Không Toàn Qua có lực công kích không hề nhỏ, phối hợp với Hư Không Ba Văn, khiến cho năng lực của Dạ Sắc Nữ Vương tăng lên một khoảng lớn.
Còn Tử Cảm Lãm dường như nàng còn kiếm được một kỹ năng trâu bò hơn, căn cứ theo lời của Pháp Hào, trong khi làm nhiệm vụ, có một vòng là mọi người tách ra làm kiểm tra riêng biệt, Tử Cảm Lãm lấy được một thành tích cực kỳ không tầm thường, cho nên kỹ năng khen thưởng của nàng còn tốt hơn rất nhiều so với mọi người.
Diệp Trần rất tò mò, nhưng Tử Cảm Lãm nói kỹ năng của làm thời gian cooldown tới 1h, nếu không cần thiết, nàng không muốn lãng phí.
Bốn người đồng loạt động thủ, khô lâu xung quanh liên tục ngã xuống, người chơi xung quanh có muốn không chú ý cũng khó.
- Mấy người này không phải là cấp cao tới nơi này Trang B chứ?
Nhìn tốc độ giết quái của mấy người Diệp Trần, sau đó lại so sánh với tốc độ của đội ngũ của mình, những người này không thể bình tĩnh nổi.
- Không phải, người chơi cấp cao trong khu vực này, vũ khí đều bị hệ thống đánh một dấu đỏ.
Bất quá, một người chơi có kinh nghiệm lắc đầu phủ nhận.
Tại Lai Đức Tiểu Trấn, người chơi cao cấp bị hạn chế xuất thủ với khu vực luyện cấp của người chơi cấp thấp. Dấu hiệu này cũng tương đương với một trạng thái, mà trong trạng thái này, kinh nghiệm thu được khi giết quá giảm mạnh, không thể đối với người chơi cấp thấp xuất thủ, cũng không thể ra tay với BOSS ở khu vực này, bằng không, Bạch Cốt Khô Lâu Vương ở khu vực này đã sớm bị người chơi cấp cao ngược đãi rồi.
- Biến thái! Toàn bộ đều là biến thái!
- Còn có hai đại mỹ nữ nữa chứ?
Người chú ý tới đội ngũ của Diệp Trần càng ngày càng nhiều, mấy tên này thấy thực lực của bọn Diệp Trần lợi hại thì cũng thôi, lại còn có cả hai đại mỹ nữ bên trong, cả lũ than thở không thôi.
Chẳng được bao lâu, bọn họ lại hộc máu khi phát hiện, lại có một đại mỹ nữ tuyệt không kém hai người còn lại chút nào, lại đi tới gia nhập vào đội ngũ trên.
Vị đại mỹ nữ này đương nhiên là Nhất Thế Yêu Nhiêu. Sau khi thêm nàng vào tổ đôi, mấy người bắt đầu di chuyển tới khu vực trung ương của Khô Lâu Mộ Địa, một đường đi của sáu người, 100% tất cả các người chơi bất luận là nam hay nữ đều phải ngoái lại nhìn.
Diệp Trần cùng Vô Danh còn tạm ổn một chút, tương đối bình tĩnh, tiểu tử Pháp Hào này thì thích muốn bay lên trời rồi.
Rất nhanh sáu người đã tiếp cận tới Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên.
Hàng rào bằng gỗ rào bốn phía Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên. Chung quanh hàng rào có không ít những đội ngũ đang luyện cấp, bọn họ rất thông minh, không hề lưu lại nơi này quá lâu khiến cho bị quái quây chết. Cứ từ từ mà giết sẽ không để quái bên trong nảy sinh quá nhanh.
Trên thực tế, không phải xâm nhập quá sâu Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên, tốc độ nảy sinh cũng không phải quá nhanh, một số người chơi lớn gan còn ở ngoại vi Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên giết quái một hồi, vừa thấy khô lâu nhiều hơn, lập tức lui lại.
Bất quá, thời gian nảy sinh quái bên trong Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên không thể nắm chắc, cho dù là ở ngoại vi, đột nhiên cũng có thể nảy sinh đại lượng khô lâu quái, không cẩn thận, vậy vui rồi, đoàn diệt nhé. Cho nên đại đa số người chơi đều không muốn đến nơi đây mạo hiểm. ( Các bạn copy truyện mình không cấm,cũng chả cấm được, chỉ xin các bạn tôn trọng mình và 4rum một chút, nhớ ghi người dịch và nguồn 4vn.eu vậy thôi.)
Đương nhiên, trong trò chơi, người dám mạo hiểm không hề ít, mà trong mắt các người chơi còn lại, đội ngũ Diệp Trần chính là một trong số đó.
Bất quá, mấy tên này lá gan cũng không khỏi lớn quá chứ, dám đi thẳng vào thẳng trung tâm Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên, mấy đội ngũ đang train quái ở bên ngoài đều trợn tròn mắt nhìn nhau thắc mắc.