17-09-2012, 10:19 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 136: Chuẩn bị đi.
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Trần Nguyên lấy tay đảo má»™t chút ở phÃa sau, ý tứ có cá»a nói thông, sau đó tiếp tục nói: "Chỉ là , Tống đại nhân tiến triển không thuáºn lợi, giúp hắn má»™t tý, giết ngÆ°á»i, là vì ám sát cà ng giống tháºt hÆ¡n má»™t Ãt, vá» phần ngÆ°Æ¡i nói chúng ta không nên giết ngÆ°á»i, có thể đợi trở lại Biện Kinh, tại trÆ°á»›c mặt hoà ng đế, tố cáo Bà ng Hỉ, hiện tại ta hi vá»ng chúng ta không cần phải ná»™i chiến."
Bà ng Hỉ phiên dịch thà nh ngôn ngữ của ngÆ°á»i câm Ä‘iếc, sau khi phiên dịch xong, láºp tức có chút tức giáºn, nói: "Vì cái gì ngÆ°Æ¡i không nói tố ngÆ°Æ¡i Trần Thế Mỹ cáo!"
Trần Nguyên chẹp miệng, nói: "Trần Thế Mỹ là ai? Không phải thanh danh của ngươi rất vang dội tại Biện Kinh sao?"
Bà ng Hỉ tuy tức giáºn, nhÆ°ng lá»i đã nói cÅ©ng không thể quay đầu sá»a lại, con mắt xoay qua chá»— khác, nhìn DÆ°Æ¡ng NghÄ©a kia, DÆ°Æ¡ng NghÄ©a nghĩ một laÌt, rốt cục cÅ©ng gáºt đầu, lại vẫy tay là m ký hiệu vá»›i Bà ng Hỉ, sau đó má»›i đứng dáºy rá»i Ä‘i.
Trần Nguyên há»i: "Hắn nói nhÆ° thế nà o?"
Bà ng Hỉ thở dà i: "Hắn nói, trá»±c giác của hắn nói cho hắn biết, không nên vạch trần chúng ta, cho nên má»›i tá»›i tìm chúng ta nói chuyện, lý do của chúng ta rất gượng ép, chỉ là , hắn xem hà nh Ä‘á»™ng của chúng ta, hiện tại có thể thay chúng ta giữ bà máºt, nếu nhÆ° trÆ°á»›c khi hắn rá»i Ä‘i, phát giác chúng ta lừa gạt hắn, hắn sẽ bắt chúng ta trả giá tháºt nhiá»u."
Trần Nguyên Ä‘au khổ cÆ°á»i má»™t tiếng, nói: "Phiá»n toái cà ng ngà y cà ng nhiá»u, nếu nhÆ° chúng ta không thể để cho hắn thoả mãn, bất kể là trÆ°á»›c khi Ä‘i, hắn vạch trần vá»›i Liêu quốc hoà ng đế, hay là sau khi trở vá», cáo trạng chúng ta vá»›i hoà ng đế, chúng ta Ä‘á»u chịu không nổi, Ä‘á»u là tại ngÆ°Æ¡i, vì cái gì mà lÆ°u lại má»™t ngÆ°á»i sống?"
Bà ng Hỉ nhìn chằm chằm và o Trần Nguyên, nói: "Ta tháºt không nghÄ© tá»›i, ta che mặt kÃn nhÆ° thế, hắn cÅ©ng nháºn ra!"
Bà ng Hỉ lúc ấy ngụy trang tháºt sá»± rất tốt, chỉ là , hắn đụng phải má»™t ngÆ°á»i có giác quan thứ sáu, DÆ°Æ¡ng NghÄ©a chÃnh là bằng và o cảm giác của mình để nháºn ra hắn.
Sáng sá»›m, Trần Nguyên láºp tức là m má»™t sá»± tình là m cho cả Yên kinh chấn Ä‘á»™ng, chiêu má»™ công nhân.
ThÆ°Æ¡ng gia khác chiêu má»™ công nhân, chỉ treo thông báo tại cá»a ra và o, cho dù má»™t Ãt thÆ°Æ¡ng há»™i lá»›n hÆ¡n má»™t chút chiêu má»™ tiểu nhị, nhiá»u lắm cÅ©ng là đánh má»™t hồi chiêng trống, nhÆ°ng Trần Nguyên không giống, hắn treo giữa Ä‘Æ°á»ng phố, cÆ° dân lui tá»›i Yên kinh chứng kiến tình huống nà y, phần lá»›n Ä‘á»u nghỉ chân vây xem.
Giá» mẹo vừa đến, mÆ°á»i ngÆ°á»i chiêu má»™ công nhân láºp tức đốt pháo, cái Ä‘á»™ng tÄ©nh nà y cà ng hấp dẫn nhiá»u ngÆ°á»i tá»›i, sau đó bá»n tiểu nhị chuyển cái bà n ra, gõ chiêng trống, bảng giấy hồng viết các mục chiêu má»™ công nhân cÅ©ng được Ä‘Æ°a ra.
Những bất kể là ngÆ°á»i muốn tìm việc, hay là đến xem náo nhiệt, Ä‘á»u sang đây xem xem trên giấy viết cái gì.
Trần Nguyên cân nhăÌc cá»±c kỳ chu toà n, má»i má»™t gã ThÆ° sinh, chuyên môn phụ trách viết các mục, bên cạnh còn có tiểu nhị biết chữ, phụ trách Ä‘á»c lại má»™t lần.
Äiá»u kiện háºu đãi láºp tức là m cho ngÆ°á»i ta ngạc nhiên, tuy trong lòng còn có chút nghi kị, nhÆ°ng đại Ä‘a số ngÆ°á»i cần công tác, láºp tức xếp Ä‘á»™i lấy số báo danh.
Cho dù những ngÆ°á»i không cần công tác kia, vẫn bà n vá»›i nhau, xem thÆ°Æ¡ng nhân nà o dám chÆ¡i kiểu nà y, tóm lại, chỉ dùng thá»i gian một buổi sáng, danh tá»± hiệu buôn "bến tà u nam bắc" của Trần Nguyên, cÅ©ng đã truyá»n khắp phố lá»›n ngõ nhá» Yên kinh.
Tại thá»i đại nà y, chÆ°a từng có ThÆ°Æ¡ng gia nà o nhÆ° hắn, còn chÆ°a mở sản nghiệp, đã sinh ra hiệu ứng oanh Ä‘á»™ng.
Trần Nguyên cÅ©ng rất vá»™i và ng, cùng lúc chiêu má»™ các công nhân, một phÆ°Æ¡ng diện khaÌc, còn tổ chức sắp xếp nhà cá»a và nhà kho, má»™t cái cho hai ngÆ°á»i dùng.
Miệng vết thÆ°Æ¡ng trên mông Ä‘Ãt còn chÆ°a hoà n toà n khép lại, đây cÅ©ng là nguyên nhân mấy, ngà y nay hắn không Ä‘i Ä‘á»c sách cùng Gia Luáºt Hồng CÆ¡.
Trần Nguyên hi vá»ng, má»™t Ãt vấn Ä‘á» trá»ng yếu, có thể giải quyết tại trÆ°á»›c khi mình rá»i Ä‘i, bây giá» không thể vay tiá»n, chỉ có chá» sau khi mình trở vá», trong khoảng thá»i gian nà y, nhiệm vụ của Bà ng Hỉ và Hồ TÄ©nh, chÃnh là cam Ä‘oan không để sinh ý gián Ä‘oạn.
NhÆ°ng thá»i gian Liêu Hứng Tông lÆ°u cho hắn cÅ©ng không phải rất nhiá»u, năm ngà y sau đó, một thái giám trong ná»™i cung đến nói cho Trần Nguyên, bảo Trần Nguyên láºp tức tiến kiến Liêu Hứng Tông, Ä‘oán chừng là sắp phải Ä‘i.
Trong lòng Trần Nguyên có chút thÆ°Æ¡ng cảm, tháºt sá»± là có chút Ãt thÆ°Æ¡ng cảm, ngẫm lại mình phải Ä‘i đối mặt vá»›i những ngÆ°á»i Nữ Chân dám đánh con cá»p kia, trong lòng hắn liá»n bất ổn, nếu nhÆ° lúc nà y đây, chÃnh mình không có biện pháp trở vá», không phải là xong hết rồi sao?
Hồ Tĩnh cũng là hai mắt đẫm lệ, nà ng muốn đi cùng Trần Nguyên, nhưng quân đội kia, là quân đội Liêu quốc.
Trần Nguyên hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, vá»— vá»— bả vai Bà ng Hỉ, ghé và o đầu hắn, nhá» giá»ng nói: "Bà ng huynh, nếu có cái gì ngoà i ý muốn, ngÆ°Æ¡i dẫn Hồ TÄ©nh và bá»n tiểu nhị Ä‘i trÆ°á»›c, không cần lo cho ta, ta tá»± có biện pháp."
Thanh âm rất nhá», lại là m Bà ng Hỉ có chút cảm Ä‘á»™ng, hắn biết rõ, Trần Nguyên nói nhÆ° váºy, có nghÄ©a lần nà y Ä‘i rất không dá»… dà ng!
Láºp tức cÅ©ng nhá» giá»ng nói: "Tuy ta không phải ngÆ°á»i tốt, nhÆ°ng chuyện đáp ứng ngÆ°Æ¡i, ta nhất định là m được, ta sẽ chá» ngÆ°Æ¡i trở vá», cÅ©ng sẽ chiếu cố tốt cho Hồ cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i yên tâm Ä‘i Ä‘i."
Nói xong, bá»—ng nhiên cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Kỳ tháºt hai ta giống nhau, nếu nhÆ° không là m tốt sá»± tình lần nà y, ta cÅ©ng không thể quay vá»."
Trần Nguyên không nói thêm gì nữa, Ä‘i theo thái giám đến tuyên chỉ kia, Hồ TÄ©nh đứng ở cá»a ra và o, chăm chú nhìn bóng lÆ°ng Trần Nguyên, nhÆ°ng Trần Nguyên không quay đầu lại.
Thá»i Ä‘iểm Ä‘i đến trong hoà ng cung, thái giám dẫn hắn Ä‘i tìm Gia Luáºt Hồng CÆ¡ trÆ°á»›c, sau đó cùng nhau chỠđợi Liêu Hứng Tông triệu kiến.
Trong phòng Gia Luáºt Hồng CÆ¡ đã có năm ngÆ°á»i ngồi, trong đó có bốn ngÆ°á»i là ngÆ°á»i quen, chÃnh là bốn gã thị vệ cùng bá»n há» Ä‘i sòng bạc, và má»™t ngÆ°á»i lạ lẫm.
Sau khi Trần Nguyên Ä‘i và o, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ có vẻ khá hÆ°ng phấn, nói: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng tá»›i? Tháºt tốt quá!"
Bốn ngÆ°á»i Tiêu há»™ vệ kia cÅ©ng gáºt đầu vá»›i Trần Nguyên, lá»… phép mà bắt chuyện.
Trần Nguyên nhìn ánh mắt Gia Luáºt Hồng CÆ¡, há»i: "Hoà ng tá» cảm giác rất hÆ°ng phấn sao?"
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ nói: "Äúng váºy, đây là lần đầu tiên ta lÄ©nh quân, đến đây, ta cho giá»›i thiệu cho ngÆ°Æ¡i, vị nà y chÃnh là LÆ°u PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân, lần nà y ta Ä‘i, chÃnh là dẫn theo má»™t vạn quân Ä‘á»™i của hắn xuất chinh."
Trần Nguyên hà nh lễ với Lưu Phương kia, nói: "Bái kiến tướng quân."
LÆ°u PhÆ°Æ¡ng vá»™i và ng đứng lên, nói: "Ai, hẳn là mạt tÆ°á»›ng chà o chÆ° vị mÆ¡Ìi đúng, lúc nà y đây xuất chinh, hoà ng thượng choÌ£n mạt tÆ°á»›ng xuất chinh theo hoà ng tá», quả thá»±c là m cho ta được yêu mà sợ."
LÆ°u PhÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i Hán, bên trong chÃnh quyá»n dân tá»™c thiểu số Äại Liêu nà y, tÆ°á»›ng Hán rất bị xa lánh, cái nà y không riêng gì ngăn cách dân tá»™c, chủ yếu là có rất lá»›n quan hệ đến cách Liêu quân tác chiến.
Nếu là ở Tống triá»u, không có hÆ¡n mÆ°á»i ngà y, căn bản không có khả năng phái ra má»™t chi quân Ä‘á»™i vạn ngÆ°á»i, nhÆ°ng quân Ä‘á»™i Liêu quốc có thể, tháºm chà bá»n hắn có thể phái ra hai vạn quân.
Cái nà y có quan hệ rất lá»›n đến việc tiếp tế của Liêu quốc, tuy ngÆ°á»i Khiết Äan đã tại cá»±c lá»±c mô phá»ng thể chế Äại Tống, nhÆ°ng lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, vẫn là con Ä‘Æ°á»ng chủ yếu bá»n hắn đạt được tiếp tế. Loại phÆ°Æ¡ng pháp nà y có chá»— tốt, chÃnh là linh hoạt, cÆ¡ động, có thể ở trong thá»i gian ngắn, nhanh chóng táºp kết quân Ä‘á»™i, nhÆ°ng cÅ©ng có chá»— há»ng, nếu nhÆ° cuá»™c chiến tiến và o giằng co, bá»n hắn nhất định phải thua.
Äây cÅ©ng chÃnh là vì cái gì Liêu quốc ngÆ°á»i nhiá»u lần xâm lấn Äại Tống, ngay từ đầu Ä‘á»u là đại hoạch toà n thắng, cuối cùng nhÆ°ng má»—i lần Ä‘á»u bị bách lui lại nguyên nhân.
Kể cả chiến dịch Kim diệt Bắc Tống, nếu nhÆ° không phải Tống Khâm Tông qua sông Ä‘oạn cầu, Ä‘uổi toà n bá»™ phái chủ chiến ra khá»i triá»u đình, còn các lá»™ cần vÆ°Æ¡ng chi sÆ° và nghÄ©a quân à o à o giải tán, những ngÆ°á»i Nữ Chân kia cho dù có dÅ©ng mãnh hÆ¡n, cÅ©ng khó có thể đánh vỡ Biện Kinh.
Cho nên nói, là m việc chÃnh là nhÆ° váºy, soÌi là đối thủ không đáng sợ, đáng sợ chÃnh là đồng Ä‘á»™i nhÆ° heo, đặc biệt là ngÆ°Æ¡i còn phải nghe con heo nà y nói chuyện. . . .
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
18-09-2012, 01:37 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 137: à nghĩ bất chợt.
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Má»™t vạn binh sÄ©, bị Liêu Hứng Tông tạm thá»i triệu táºp lại nà y, đến cùng có phải là heo hay không? Trần Nguyên nhìn LÆ°u PhÆ°Æ¡ng kia, há»i: "Xin há»i tÆ°á»›ng quân, nguồn má»™ lÃnh của quân Ä‘á»™i ngà i nhÆ° thế nà o?"
Trên mặt LÆ°u PhÆ°Æ¡ng có má»™t tia xấu hổ, ngượng ngùng nói: "Cái nà y, đã là m chÆ° vị bất mãn, trÆ°á»›c kia ta tác chiến trên chiến trÆ°á»ng vÆ¡Ìi Tống triá»u, lần nà y trở vá», không phải ta dẫn theo binh lÃnh của mình, nghe nói những binh lÃnh nà y là hoà ng thượng tạm thá»i Ä‘iá»u ra từ trong quân Kinh Châu, niên ká»· tất cả má»i ngÆ°á»i, Ä‘á»u là trên dÆ°á»›i hai mÆ°Æ¡i, cÅ©ng không quá mức kém cá»i."
Có tám chÃn phần mÆ°á»i khả năng! Những binh sÄ© tạm thá»i chiêu má»™ nà y, tuyệt đối không có khả năng là quân tinh nhuệ.
Mà Gia Luáºt Hồng CÆ¡, cho tá»›i bây giá», vẫn là đứa trẻ con chÆ°a từng trải qua mÆ°a gió, vô luáºn kiến thức hay là kinh nghiệm, căn bản Ä‘á»u chÆ°a đủ để lÄ©nh quân.
Trong lòng Trần Nguyên nguội lạnh.
Hắn biết rõ, Liêu Hứng Tông căn bản không trông cáºy và o việc Gia Luáºt Hồng CÆ¡ có thể đánh thắng, hi vá»ng lá»›n nhất đối vÆ¡Ìi Gia Luáºt Hồng CÆ¡, đó là có thể kiên trì đợi đến lúc Gia Luáºt Niết Cô Lá»— dẫn viện binh tá»›i cứu.
Chỉ là , để cho Gia Luáºt Hồng CÆ¡, má»™t đứa bé nhÆ° váºy, dẫn binh sÄ© không tinh nhuệ Ä‘i đánh nhau, tháºt sá»± có thể kiên trì đến lúc Gia Luáºt Niết Cô Lá»— tá»›i sao? Trần Nguyên tá» vẻ rất hoà i nghi.
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ lại không há» cảm giác được nguy hiểm, nói vÆ¡Ìi Trần Nguyên: "Những ngÆ°á»i Nữ Chân là m loạn kia, chỉ có khoảng 2000 ngÆ°Æ¡Ì€i, lại còn toà n là lão nhân và trẻ con, nam tá» tráng niên trong đó, chắc cÅ©ng chỉ khoảng mấy trăm, mặc dù nói ngÆ°á»i Nữ Chân hung hãn, nhÆ°ng mấy ngÆ°á»i chúng ta đánh một mình hắn, chắc là không có vấn Ä‘á» gì chứ?"
LÆ°u PhÆ°Æ¡ng không nói gì, bốn thị vệ kia cÅ©ng không nói gì, bá»n hắn đã từng sống trên chiến trÆ°á»ng, biết rõ chiến tranh không phải dá»±a và o nhiá»u ngÆ°á»i.
Trần Nguyên ôm quyá»n nói vÆ¡Ìi Gia Luáºt Hồng CÆ¡: "Hoà ng tá» anh minh."
Bây giá» hắn có thể là m, đúng là những thứ nà y, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ dẫn Ä‘á»™i, có tá»± tin là chuyện tốt, tuy tá»± tin của hắn có chút quá mức, nhÆ°ng là so vá»›i ủ rÅ© thì vẫn tốt hÆ¡n nhiá»u.
"Tiểu hoà ng tá», hoà ng thượng triệu các ngÆ°Æ¡i Ä‘i diá»…n võ trÆ°á»ng!" Tiếng nói bén nhá»n của LÆ°Æ¡ng tổng quản vang lên tại phÃa trÆ°á»›c.
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ là ngÆ°á»i thứ nhất xông ra ngoà i, còn quay đầu lại, ngoắc ngoắc bá»n ngÆ°á»i Trần Nguyên, nói: "Nhanh lên, nhanh lên!"
Hắn biết rõ diá»…n võ trÆ°á»ng ở nÆ¡i nà o, không đợi LÆ°Æ¡ng tổng quản dẫn Ä‘Æ°á»ng, chÃnh mình chạy tá»›i, bá»n ngÆ°á»i Tiêu thị vệ kia vá»™i và ng Ä‘uổi theo, LÆ°u PhÆ°Æ¡ng cÅ©ng không muốn rÆ¡i vá» phÃa sau, Ä‘Ã nh phải bÆ°á»›c nhanh.
Chỉ có Trần Nguyên, bởi vì không quen Ä‘Æ°á»ng, sợ chÃnh mình chạy lạc Ä‘Æ°á»ng, Ä‘Ã nh phải thà nh thà nh tháºt tháºt, đẩy nhanh bÆ°á»›c chân Ä‘i theo LÆ°Æ¡ng tổng quản.
LÆ°Æ¡ng tổng quản cÆ°á»i má»™t chút vá»›i hắn, nói: "MÆ¡Ìi trở thà nh đồng Ä‘á»c và i ngà y, xem ra ngÆ°Æ¡i láºp tức sẽ là m quan rồi, sá»± tình nà y, tại Liêu quốc chúng ta, thất sá»± là chÆ°a từng xuất hiện, Trần Thế Mỹ, lúc trÆ°á»›c ta nói ngÆ°Æ¡i tiá»n đồ vô lượng, xem ra quả nhiên đúng là nhÆ° váºy."
Trần Nguyên nịnh ná»t, cÆ°á»i nói: "Toà n bá»™ là nhá» tổng Quản đại nhân chiếu cố, trong lòng tiểu nhân ghi nhá»› rất rõ rà ng."
LÆ°Æ¡ng tổng quản cÆ°á»i ha ha, nói: "Tốt rồi, không nói nhiá»u nữa, hoà ng thượng bảo các ngÆ°Æ¡i đến diá»…n võ trÆ°á»ng, quân Kinh Châu đã táºp hợp xong, má»™t lát nữa, ngÆ°Æ¡i và hoà ng tá» cùng nhau kiểm nghiệm quân Ä‘á»™i, không chừng còn phải nói hai câu ủng há»™ sÄ© khÃ."
Quân Kinh Châu, tại Liêu quốc, chÃnh là quân Ä‘á»™i do ngÆ°á»i Hán và ngÆ°á»i Bá»™t Hải sinh hoạt tại Liêu tạo thà nh, cÅ©ng coi nhÆ° má»™t nhánh quân Ä‘á»™i riêng, chỉ là , hình thức tồn tại trong quân Ä‘á»™i, lại tÆ°Æ¡ng đôÌi tách biệt.
Phong cách tác chiến của bá»n hắn rất gần vá»›i Tống binh, phòng thủ thì còn có thể, nhÆ°ng công kÃch không đắc lá»±c nhÆ° váºy, từ an bà i kiểu nà y là có thể nhìn ra, mục tiêu cao nhất của Liêu Hứng Tông, chÃnh là cam Ä‘oan Gia Luáºt Hồng CÆ¡ có thể còn sống trở vá».
Má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i và o diá»…n võ trÆ°á»ng, bá»n ngÆ°á»i Gia Luáºt Hồng CÆ¡ đã sá»›m đến đây, Trần Nguyên đối vÆ¡Ìi quân Ä‘á»™i có phải là tinh nhuệ hay không, chẳng há» có nghiên cứu gì, chỉ là , má»™t vạn ngÆ°á»i đứng chung má»™t chá»—, để cho hắn cảm giác được má»™t loại khà thế bà i sÆ¡n đảo hải, trong lòng không khá»i bá»›t Ä‘i chút lo lắng.
Nhìn những binh lÃnh kia má»™t chút, lo lắng của Trần Nguyên láºp tức liá»n biến mất, những binh lÃnh nà y, hoà n toà n không phải bá»™ dạng trên dÆ°á»›i hai mÆ°Æ¡i nhÆ° LÆ°u PhÆ°Æ¡ng phá»ng chừng, từ những gì mình nhìn, có thể phán Ä‘oán rõ rà ng và i ngÆ°á»i, chia Ä‘á»u niên ká»·, khoảng chừng bốn mÆ°Æ¡i gì đó.
Tuy khôi giáp tÆ°Æ¡i saÌng rõ neÌt, nhÆ°ng không có tinh thần phấn chấn và nhuệ khÃ, của Ä‘á»™i ngÅ© binh sĩ tuổi còn trẻ tạo thà nh.
Trần Nguyên Ä‘i đến đằng sau Gia Luáºt Hồng CÆ¡, liá»n phát hiện tay chân Gia Luáºt Hồng CÆ¡ Ä‘á»u có má»™t chút phát run, thần sắc trên mặt phiêu phốt bất định, dù sao hắn cÅ©ng là đứa bé, lần nà y xuất chinh, lại là m cho hắn có chút hÆ°ng phấn, nhÆ°ng tháºt sá»± Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt những binh lÃnh nà y, vẫn lá»™ ra ná»™i tâm sợ hãi.
Liêu Hứng Tông hiển nhiên cÅ©ng không phải cá»±c kỳ hiểu rõ đứa con trai nà y, quân Ä‘á»™i xuất chinh, bình thÆ°á»ng Ä‘á»u là chủ tÆ°á»›ng là m Ä‘á»™ng viên, nhÆ°ng lúc nà y đây, Liêu Hứng Tông lại là m thay Gia Luáºt Hồng CÆ¡, câu kết thúc luôn là , các ngÆ°Æ¡i đã chuẩn bị sẵn sà ng chÆ°a.
Cả diá»…n võ trÆ°á»ng, tiếng quát tháo của những binh lÃnh vang lên, nhÆ°ng Ä‘á»u có vẻ nhÆ° bá»n hắn chÆ°a có tinh thần hăng hái, có lẽ đáy lòng má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang sợ hãi, bởi vì hiện tại bá»n hỠđã không có dÅ©ng khà lúc tuổi còn trẻ, cái loại dÅ©ng khà chÆ°a từng sợ hãi cái chết.
Äợi sau khi Liêu Hứng Tông nói xong, mÆ¡Ìi xoay đầu lại nói vá»›i Gia Luáºt Hồng CÆ¡: "Äây là ngÆ°Æ¡i lần đầu tiên lãnh binh xuất chinh, trên triá»u đình có rất nhiá»u ngÆ°á»i có ý kiến đối vÆ¡Ìi lần an bà i nà y của ta, bá»n hắn nói ngÆ°Æ¡i không được, kỳ tháºt ta cÅ©ng cho rằng, để ngÆ°Æ¡i lÄ©nh quân, có chút miá»…n cưỡng, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đã trưởng thà nh, sắp mÆ°á»i lăm tuổi rồi, tại Khiết Äan chúng ta, cái tuổi nà y nên xông ra ngoà i hoạt Ä‘á»™ng."
Lá»i nói nà y có vẻ nhÆ° Ä‘ang khÃch lệ, chỉ là , câu nói kế tiếp hiển nhiên cÅ©ng có chút đả kÃch Gia Luáºt Hồng CÆ¡: "Kỳ tháºt, nhiệm vụ lúc nà y rất an toà n, những binh lÃnh kia, tuy không phải tinh nhuệ, nhÆ°ng bá»n hắn có kinh nghiệm chiến tráºn, có thể sống đến hiện tại, tá»± nhiên có chá»— hÆ¡n ngÆ°á»i của bá»n hắn. Ta không nghÄ© tá»›i việc ngÆ°Æ¡i có thể đánh thắng, ngÆ°Æ¡i dẫn boÌ£n hăÌn Ä‘i, bảo vệ tánh mạng là không thà nh vấn Ä‘á», má»™t khi ngÆ°Æ¡i gặp được nguy hiểm, ta láºp tức để cho Cá»u ca ngÆ°Æ¡i Ä‘i giúp ngÆ°Æ¡i."
Trong lòng Trần Nguyên âm thầm nghÄ© đến, khó trách bản thân Gia Luáºt Hồng CÆ¡ nhÆ° thế không tá»± tin, vừa rồi, trong nét mặt của hắn có sợ hãi, tháºt sá»± rất là bình thÆ°á»ng, bất kỳ má»™t đứa trẻ con nà o, thá»i Ä‘iểm đối mặt vá»›i má»™t vạn binh mã nà y, Ä‘á»u sẽ nhÆ° thế.
Huống chi Gia Luáºt Hồng CÆ¡ còn má»™t chút khát vá»ng và hÆ°ng phấn, nếu nhÆ° là Trần Nguyên, sẽ kịch phát sá»± hÆ°ng phấn của hắn ra, lại để cho Ä‘iểm khát vá»ng trong lòng hắn cà ng mạnh mẽ hÆ¡n má»™t Ãt.
NhÆ°ng Liêu Hứng Tông nói lá»i nà y ra, lại bóp chết hÆ°ng phấn của Gia Luáºt Hồng CÆ¡, giết chết khát vá»ng của hắn, lại là m cho trong lòng hắn còn không có tin tưởng xuất chinh, chỉ nắm vững má»™t cái đạo lý —— chÃnh mình không được.
Äầu Gia Luáºt Hồng CÆ¡ còn thấp hÆ¡n so vừa rồi, nhá» giá»ng nói: "Vâng."
Liêu Hứng Tông liếc nhìn con của mình, cuối cùng chỉa chỉa bốn thị vệ Ä‘i theo phÃa sau hắn, nói: "Lần trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i chÃnh là dẫn bá»n hắn Ä‘i ra ngoà i đánh nhau à ?"
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ gáºt gáºt đầu.
Liêu Hứng Tông xoay đầu lại, nhìn bốn thị vệ kia, nói: "Ngà y mai, các ngÆ°Æ¡i cùng hoà ng tá» xuất chinh, nếu hoà ng tá» không thể bình an trở vá», các ngÆ°Æ¡i đừng trở lại nữa!"
Bốn thị vệ láºp tức quỳ xuống: "Dạ!"
Trần Nguyên chú ý tá»›i, đầu Gia Luáºt Hồng CÆ¡ đã thấp hÆ¡n, Liêu Hứng Tông là m nhÆ° váºy, mặc dù là bảo vệ Gia Luáºt Hồng CÆ¡, nhÆ°ng ở trong lúc vô hình, đã là m thÆ°Æ¡ng tổn tá»± ái của hắn, lại là m cho cái tá»± tin vốn không còn thừa nhiá»u lắm kia, lại cà ng không thể tồn tại.
Loại tình huống nà y, tháºt sá»± rất thất vá»ng, bất kể nhÆ° thế nà o, hắn là thống soái, nếu nhÆ° hắn không có ý chà chiến đấu mà nói, hi vá»ng có thể bình an trở vá», tháºt sá»± cá»±c kỳ xa vá»i.
Ngà y mai sẽ phải Ä‘i? Tốc Ä‘á»™ rất nhanh, Trần Nguyên có chút sợ hãi, nhÆ°ng Trần Nguyên nà y có chút kỳ quái, hắn cà ng sợ, đầu óc liá»n chuyển Ä‘á»™ng nhanh hÆ¡n bình thÆ°á»ng má»™t Ãt, đặc biệt là nhÆ° bây giá», thá»i Ä‘iểm cảm giác tánh mạng mình đã bị uy hiếp, má»™t ý niệm láºp tức theo xông ra khá»i óc.
Bốn thị vệ kia cÅ©ng cá»±c kỳ sợ hãi, ngÆ°á»i Liêu cÅ©ng biết ngÆ°á»i Nữ Chân dÅ©ng mãnh, Liêu Hứng Tông Ä‘Æ°a ra mệnh lệnh, hiển nhiên đã Ä‘oạn tuyệt Ä‘Æ°á»ng lui của bốn ngÆ°á»i bá»n há».
Bá»n hắn nhìn thoáng qua lẫn nhau, trong tâm cÅ©ng không khá»i nghÄ© đến, nếu Gia Luáºt Hồng CÆ¡ xảy ra chuyện, mình cÅ©ng sẽ không thể trở vá» rồi, dứt khoát ở lại bên trong TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n kia, laÌ€m một dã nhân được rồi.
Liêu Hứng Tông không biết má»i ngÆ°á»i nghÄ© thế nà o, dùng sá»± quan tâm của hắn đối vá»›i Gia Luáºt Hồng CÆ¡, để gạt bá» hoà n toà n hÆ°ng phấn và tá»± tin của Gia Luáºt Hồng CÆ¡ xong, Liêu Hứng Tông liá»n rá»i Ä‘i.
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ lúc nà y đã hoà n toà n là gục đầu ủ rÅ©, nói vÆ¡Ìi LÆ°u PhÆ°Æ¡ng kia: "LÆ°u tÆ°á»›ng quân, ngÆ°Æ¡i để ý quân Ä‘á»™i, Trần Thế Mỹ, Tiêu há»™ vệ, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng trở vá» thu tháºp má»™t tý, sáng sá»›m ngà y mai chúng ta phải lên Ä‘Æ°á»ng rồi."
Trong lòng Trần Nguyên đã có chủ ý, tâm tình cÅ©ng tốt lên rất nhiá»u, hắn tin tưởng biện pháp của hắn nhất định có thể để cho chÃnh mình an toà n trở vá», không riêng gì chÃnh mình, mà ngay cả má»™t vạn đại quân nà y, hắn cÅ©ng có nắm chắc mang bá»n há» vá».
Nếu nhÆ° kế hoạch mình tượng tượng có thể được má»i ngÆ°á»i đồng ý, má»™t chuyến hà nh trình nà y cá»±c kỳ nguy hiểm, sẽ biến thà nh thoải mái giôÌng nhÆ° du lịch.
Trần Nguyên Ä‘ang đắc ý suy tÆ° vá» kế hoạch của mình, bất thình lình nghe được sau lÆ°ng có ngÆ°á»i hô: "Trần Thế Mỹ!"
Nhìn lại, Gia Luáºt LÅ© Linh má»™t thân nhung trang chạy vá» phÃa hắn.
Trần Nguyên há»i xoay ngÆ°á»i, nói: "Bái kiến Công Chúa."
Gia Luáºt LÅ© Linh chạy đến trÆ°á»›c mặt hắn liá»n dừng lại, thở hổn hển hai hÆ¡i rồi nói: "Vừa rồi ta Ä‘i tìm phụ hoà ng, hắn đáp ứng để cho ta dẫn má»™t chi quân Ä‘á»™i, cùng Cá»u ca cứu viện Hồng CÆ¡."
Trần Nguyên sững sá»: "Công Chúa, ngà i giống nhÆ° không cần phải Ä‘Ãch thân Ä‘i và o hiểm cảnh mà ?"
Gia Luáºt LÅ© Linh lắc đầu: "Ta không biết ngoÌ£n nguồn quan hệ giữa ngÆ°Æ¡i và Cá»u ca, hiện tại đã đến mức nhÆ° thế nà o, dù sao tại sá»± kiện nà y, ta không tin hắn! Ở trong mắt phụ hoà ng, hắn và chúng ta, Ä‘á»u là tá» tôn hoà ng tá»™c Khiết Äan, nhÆ°ng ta biết rõ dã tâm Cá»u ca rất lá»›n, lá gan cÅ©ng rất lá»›n, nếu nhÆ° giao toà n bá»™ nhiệm vụ cứu viện Hồng CÆ¡ cho hắn, Hồng CÆ¡ có khả năng không vỠđược!"
Trần Nguyên nghe Gia Luáºt LÅ© Linh thốt ra lá»i nà y, láºp tức bừng tỉnh đại ngá»™! Loại khả năng nà y hoà n toà n tồn tại, hiện tại Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c và những ngÆ°á»i kia dùng Hồng CÆ¡ để che Ä‘Æ°á»ng Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, tuy bản thân Liêu Hứng Tông và Gia Luáºt Hồng CÆ¡ Ä‘á»u không muốn phối hợp, nhÆ°ng nếu nhÆ° Gia Luáºt Hồng CÆ¡ chết rồi, phÃa trÆ°á»›c Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, chÃnh là má»™t con Ä‘Æ°á»ng bằng phẳng, Ä‘i thẳng đến bảo tá»a thái tá».
Gia Luáºt LÅ© Linh thâÌy thần sắc Trần Nguyên, láºp tức nói: "Ta Ä‘i tìm Cá»u ca, nói rõ sá»± tình cùng hắn rồi, ta chỉ có một đệ đệ nhÆ° Hồng CÆ¡, không muốn khiến cho hắn gặp bất kỳ nguy hiểm nà o, mặc dù hắn không thÃch hợp là m thái tá», ta cÅ©ng muốn để cho hắn sống vui vẻ."
Trần Nguyên có chút bị tỷ đệ tình thâm đả động, nói: "Công Chúa, tại hạ có một biện pháp! "
Gia Luáºt LÅ© Linh lại cắt ngang lá»i hắn, nói: "NgÆ°Æ¡i hãy nghe ta nói trÆ°á»›c! Nếu nhÆ° gặp được nguy hiểm mà nói, má»™t vạn binh sĩ trấn giữ nÆ¡i hiểm yếu má»›i có thể chèo chống, Trần Thế Mỹ, lúc nà y đây ta cÅ©ng sẽ cùng Cá»u ca lÄ©nh quân, cho nên các ngÆ°Æ¡i không cần lo lắng việc không có ngÆ°á»i nà o Ä‘i cứu các ngÆ°Æ¡i!"
Miệng Trần Nguyên bá»—ng nhúc nhÃch, nói: "Công Chúa…."
Gia Luáºt LÅ© Linh khoát tay, tiếp tục nói: "NgÆ°Æ¡i hãy nghe ta nói hết, ta biết rõ ngÆ°Æ¡i có bản lÄ©nh, má»™t tráºn chiến tại sÆ¡n cốc kia, ngÆ°Æ¡i bố trà cá»±c kỳ tốt, ta cầu ngÆ°Æ¡i há»— trợ, nhất định phải mang Hồng CÆ¡ vá»! Äợi sau khi trở vá», ta hi vá»ng ngÆ°Æ¡i có thể toà n tâm toà n ý phụ tá Cá»u ca, thà nh đại nghiệp thống trị, Äại Liêu chúng ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngÆ°Æ¡i."
Sau khi Trần Nguyên nghe xong, ngẩng đầu há»i: "Công Chúa, lá»i nà y của ngÆ°Æ¡i, lại là m cho ta cảm thấy có chút cảm giác chia tay, có phải là sau khi trở vá», ngÆ°Æ¡i liá»n phải gả cho Lý Nguyên Hạo?"
Gia Luáºt LÅ© Linh có chút thÆ°Æ¡ng cảm, gáºt đầu, nói: "Ừm."
Trần Nguyên suy nghÄ© má»™t chút, lại há»i: "Nếu Äại Liêu khai chiến cùng ngÆ°á»i Äảng Hạng, Công Chúa còn phải gả Ä‘i sao?"
Gia Luáºt LÅ© Linh thở má»™t hÆ¡i tháºt sâu: "NgÆ°Æ¡i không rõ, cho dù tháºt sá»± đánh cùng vá»›i Äảng Hạng ngÆ°á»i, phụ hoà ng cÅ©ng sẽ gả ta Ä‘i, dùng để mê hoặc ngÆ°á»i Äảng Hạng."
Trần Nguyên lắc đầu, rất là lÆ¡ Ä‘á»…nh, nói: "Có lẽ Lý Nguyên Hạo kia, cÅ©ng là dùng ngÆ°Æ¡i để mê hoặc bệ hạ? Công Chúa không biết, đối xá» vá»›i ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy, là rất không công bằng sao?"
Gia Luáºt LÅ© Linh bá»—ng nhiên nổi giáºn, hét lá»›n má»™t tiếng: "Äủ rồi! Mắc má»› gì tá»›i ngÆ°Æ¡i!"
Trần Nguyên lại không có chút ý tứ đình chỉ nà o, nói: "Sá»± tình không liên quan đến tại hạ, chỉ là , Công Chúa, cái nà y quan hệ đến hạnh phúc cả Ä‘á»i ngÆ°Æ¡i, kÃnh xin ngÆ°Æ¡i nghÄ© lại."
Hốc mắt Gia Luáºt LÅ© Linh Ä‘á» lên, trong miệng thì thà o nói má»™t câu: "Ta là m gì có biện pháp nà o!"
Trần Nguyên Ä‘á»™t nhiên cảm giác được, kỳ tháºt nà ng cÅ©ng rất đáng thÆ°Æ¡ng, biểu hiện ra là Công Chúa cao cao tại thượng, nhÆ°ng ngay cả quyá»n lợi kháng cá»± váºn mệnh của mình cÅ©ng không có.
Nà ng không thể nhÆ° má»™t nữ tá» Khiết Äan, khiêu vÅ© tại bên cạnh đống lá»a cùng nam tá» mình thÃch, cà ng không thể mở cá»a phòng nà ng ra, để cho nam tá» trong lòng nà ng ngưỡng má»™ Ä‘i và o, tất cả má»i thứ của nà ng, Ä‘á»u là thuá»™c vá» quốc gia nà y.
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ thì sao? Giống nhÆ° cÅ©ng là nhÆ° thế.
Trần Nguyên có chút cảm thấy buồn cÆ°á»i, cuá»™c sống trong hoà ng cung nà y, má»™t chút ý tứ Ä‘á»u không có, lại có rất nhiá»u ngÆ°á»i cúi đầu tranh Ä‘oạt, tiến đến già nh và i vị trà nhá» nhoi.
"Công Chúa, tại hạ cÅ©ng không muốn Ä‘i chiến tranh cùng ngÆ°á»i Nữ Chân, giống nhÆ° ngÆ°Æ¡i không muốn gả cho Lý Nguyên Hạo." Trần Nguyên mang trên mặt vẻ mỉm cÆ°á»i, nói.
Gia Luáºt LÅ© Linh nghiêng đầu Ä‘i, mở trừng hai mắt, lại đè ép nÆ°á»›c mắt xuống dÆ°á»›i, nói: "Ta biết rõ, nhÆ°ng sau khi ngÆ°Æ¡i trở vá», phụ hoà ng láºp tức sẽ để cho ngÆ°Æ¡i tiến và o triá»u đình, Cá»u ca sẽ coi ngÆ°Æ¡i là phụ tá đắc lá»±c, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã nói, chúng ta phải là m má»™t Ãt chuyện chúng ta không muốn là m."
Trần Nguyên Ä‘i và o má»™t bÆ°á»›c đến gần nà ng, khoảng cách của hai ngÆ°á»i đã không đến má»™t xiÌch(0,33m), khoảng cách nà y lại là m cho trong lòng Gia Luáºt LÅ© Linh bá»—ng nhiên sợ hãi, muốn né tránh vá» phÃa sau, nhÆ°ng nghÄ© lại, thân thể vẫn thẳng tắp, ánh mắt nhìn Trần Nguyên, má»™t bá»™ tÆ° thế nhìn xem ngÆ°Æ¡i có bao nhiêu lá gan hà nh Ä‘á»™ng.
Trần Nguyên nhá» giá»ng nói: "Công Chúa, ta nghÄ© ra má»™t chủ ý, nếu nhÆ° ta lại để cho hoà ng tá» mang theo quân Ä‘á»™i, đóng quân tại khu biên giá»›i tÆ°Æ¡ng đối an toà n, sau đó hồi âm cho hoà ng thượng là chúng ta bị vây quanh, cầu xin trợ giúp, ngÆ°á»i nói kết quả sẽ là gì?"
Sắc mặt Gia Luáºt LÅ© Linh biến đổi, nói: "Trần Thế Mỹ! NhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i sẽ hại Hồng CÆ¡ bị phụ hoà ng trách phạt! HÆ¡n nữa còn là trách phạt nặng nhất!"
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
18-09-2012, 01:39 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 138: Bắt đầu đi.
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Trần Nguyên lại không há» kinh hoảng, há»i lại má»™t câu: "Trách phạt nặng nhất là cái gì?"
Gia Luáºt LÅ© Linh vừa muốn nói, lại phát hiện lá»i đó chắn bên trong miệng mình, cÅ©ng không nói được, trách phạt nặng nhất, chÃnh là cÆ°á»›p Ä‘oạt tÆ° cách laÌ€m thái tá» của Gia Luáºt Hồng CÆ¡, nhÆ° váºy không phải rất tốt sao? NgÆ°Æ¡i tốt ta tốt, má»i ngÆ°á»i khá»e, hoà hợp êm thấm, Hồng CÆ¡ không nguy hiểm, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— cÅ©ng vừa lòng đẹp ý, Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c và những ngÆ°á»i kia cÅ©ng sẽ triệt để yên tÄ©nh.
Suy nghÄ© cẩn tháºn, Gia Luáºt LÅ© Linh bá»—ng nhiên nở nụ cÆ°á»i, nói: "Biện pháp nà y, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nghÄ© ra được? Xem ra Cá»u ca và phụ hoà ng coi trá»ng ngÆ°Æ¡i, không phải là không có đạo lý."
Trần Nguyên cÆ°á»i ha ha, nói: "Ta nghÄ©, nếu nhÆ° hoà ng thượng biết rõ, cÅ©ng sẽ không giáng ta tá»™i khi quân chứ?"
Gia Luáºt LÅ© Linh gáºt đầu: "Tất cả do Hồng CÆ¡ khiêng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ngÆ°Æ¡i không sao, phụ hoà ng cÅ©ng sẽ bởi vì biện pháp của ngÆ°Æ¡i, không để cho Hồng CÆ¡ mạo hiểm, cà ng thêm tin tưởng ngÆ°Æ¡i, chỉ là LÆ°u PhÆ°Æ¡ng kia sẽ gặp xui xẻo, dá»±a theo quân ká»· Äại Liêu chúng ta, hắn sẽ bị cách chức, tháºm chà nhốt và o ngục."
Trần Nguyên nói: "Má»™t ngÆ°á»i không may, vẫn hÆ¡n má»™t vạn ngÆ°á»i Ä‘i mạo hiểm, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết, những binh lÃnh kia là cái dạng gì, ngoà i ra, hiện tại ta Ä‘ang muốn tìm má»™t ngÆ°á»i giúp đỡ, giúp ta đả thông tất cả biên quan Äại Liêu, nếu nhÆ° đến lúc đó, LÆ°u PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân nguyện ý, ta sẽ thuê hắn."
Tiếp theo, Trần Nguyên xoay chuyển lá»i nói: "Công Chúa, chuyện của ta, Ä‘á»u có biện pháp, ta nghÄ©, chỉ cần ngÆ°Æ¡i chịu, sẽ có biện pháp không cần gả cho Lý Nguyên Hạo."
Thân hình Gia Luáºt LÅ© Linh chấn Ä‘á»™ng, Trần Nguyên ôm quyá»n hà nh lá»…: "Tại hạ cáo từ."
Kỳ tháºt, đôi khi sá»± tình chỉ Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy, tất cả má»i ngÆ°á»i biết rõ khi quân là tá» tá»™i, cho nên không ngÆ°á»i nà o dám là m việc nà y, nhÆ°ng bây giá», đối vá»›i Trần Nguyên mà nói, con Ä‘Æ°á»ng nà y lại rá»™ng mở nhất, khi quân đắc tá»™i là do Gia Luáºt Hồng CÆ¡ đến chịu trách nhiệm, không quan hệ đến hắn.
Ngà y hôm sau, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ nắm giữ ấn soái xuất chinh, mang theo má»™t vạn binh sÄ© đã già và yếu, không tinh nhuệ, bÆ°á»›c lên hà nh trình Ä‘i TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n là má»™t vị trÃ, cÅ©ng chỉ là vị trà đại khái trong hà nh Ä‘á»™ng quân sá»± lần nà y của bá»n há» mà thôi.
Tin tức tiá»n tuyến truyá»n đến là , quy mô ngÆ°á»i Nữ Chân phản loạn lần nà y cá»±c kỳ lá»›n, những ngÆ°á»i Nữ Chân kia sinh ra từ bên trong rừng sâu núi thẳm, từ đó má»™t má»±c giết đến Thông Châu, ngắn ngủn má»™t tháng, phản quân đẩy và o gần nghìn dặm, những ngÆ°á»i Nữ Chân riêng lẻ cÅ©ng bị lôi cuốn trong đó, lại là m cho phản loạn cà ng diá»…n ra ác liệt, Hoà ng Long phủ, Liêu DÆ°Æ¡ng phủ đồng thá»i báo nguy.
Nghe rất dá»a ngÆ°á»i, kỳ tháºt, quy mô phản quân từ đầu chÃnh là hÆ¡n má»™t ngà n ngÆ°á»i, lôi kéo tá»™c Nữ Chân khác, cÅ©ng không quá hai ba ngà n, vá» phần những địa phÆ°Æ¡ng gá»i là bị bá»n hắn công hãm kia, phần lá»›n là không có ngÆ°á»i ở, má»™t nghìn dặm, có thể có hai ba ngà n ngÆ°á»i cÅ©ng đã không tệ rồi, bá»™ lạc di chuyển lại cà ng Ä‘Æ¡n giản, bá»n hắn giôÌng nhau, bá»™ lạc hÆ¡i lá»›n má»™t chút, mÆ¡Ìi có hÆ¡n hai trăm ngÆ°á»i, nói Ä‘i là đi, gia súc còn chÆ°a đủ má»™t ngà n.
"LÆ°u PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân, mấy ngà y nữa chúng ta má»›i có thể đến Hoà ng Long phủ?" Äi ná»a ngà y, bá» mông Trần Nguyên tháºt sá»± có chút chịu không được rồi, miệng vết thÆ°Æ¡ng của hắn còn chÆ°a tốt, xóc nảy ná»a ngà y, cảm giác Ä‘au nhức đến tim.
Tiêu há»™ vệ kia nhìn Trần Nguyên đầu đầy mồ hôi, cÆ°á»i ha ha nói: "Ta muôÌn chuẩn bị cho ngÆ°Æ¡i chiếc xe ngá»±a, ngÆ°Æ¡i còn cáºy mạnh, hiện tại biết rõ lợi hại chÆ°a?"
Trần Nguyên biết rõ lợi hại, nhìn má»i nÆ¡i má»™t vòng, nói: "Còn có thể lấy được xe ngá»±a sao?"
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ đối vÆ¡Ìi Trần Nguyên quả tháºt không tệ, nhìn Ä‘á»™i quân nhu sau lÆ°ng, nói: "Không có thì ta dồn xe hà ng, để cho Ä‘em ngÆ°Æ¡i ở má»™t tý, chỠđến thị trấn phÃa trÆ°á»›c, lại bảo ngÆ°á»i ta chuẩn bị cho ngÆ°Æ¡i xe ngá»±a là được."
Bá» mông Trần Nguyên tháºt sá»± không chịu được rồi, gáºt đầu: "Tốt, Ä‘a tạ chÆ° vị chiếu cố."
Dá»n má»™t chiếc xe chở hà ng, sau đó trải rÆ¡m rạ dà y đặc lên, nằm sấp xuống, Ä‘au Ä‘á»›n trên mông Ä‘Ãt láºp tức giảm bá»›t Ä‘i rất nhiá»u.
Äá»™i ngÅ© tiếp tục Ä‘i tá»›i, Trần Nguyên bắt đầu cân nhắc, nên áp dụng kế hoạch của mình nhÆ° thế nà o, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ dá»… khuyên bảo, hắn vốn liá»n không có gì chủ kiến, bốn ngÆ°á»i Tiêu há»™ vệ cÅ©ng sẽ tán thà nh, phiá»n toái duy nhất chÃnh là LÆ°u PhÆ°Æ¡ng.
Công Chúa nói rất đúng, chuyện nà y, LÆ°u PhÆ°Æ¡ng có thể là má»™t ngÆ°á»i duy nhất phải trả giá, Ä‘ang mang tiá»n đồ của hắn, chắc hắn sẽ không dá»… dà ng đồng ý.
Suy tÆ° má»™t lát, Trần Nguyên quyết định nói cùng bốn thị vệ trÆ°á»›c, nếu nhÆ° bá»n hắn đồng ý, sẽ cùng nhau Ä‘i thuyết phục Gia Luáºt Hồng CÆ¡.
Cuối cùng là LÆ°u PhÆ°Æ¡ng, Ä‘i thÆ°Æ¡ng lượng má»™t chút, má»m giá»ng nhá», nếu đáp ứng là tốt nhất, không thể đồng ý, liá»n để cho Gia Luáºt Hồng CÆ¡ Ä‘i áp chế hắn! Nếu không thì tìm cái lý do, đá văng ra hắn, tháºt sá»± không được, lại để cho bốn ngÆ°á»i Tiêu há»™ vệ bá»n há» mạnh bạo, dứt khoát xá» lý tiểu tá» nà y là được rồi, coi nhÆ° hắn hi sinh vì nhiệm vụ.
Cảm thấy chủ ý đã tốt, khuya hôm nay sẽ đi do thám Tiêu hộ vệ trước.
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng mang theo má»™t cây Ä‘ao, Ä‘i bên cạnh xe ngá»±a Trần Nguyên, A Má»™c Äại Ä‘i bên kia, hai ngÆ°á»i có chút khà khái bảo tiêu.
Trần Nguyên quay đầu lại, mỉm cÆ°á»i nói vá»›i DÆ°Æ¡ng Văn Quảng: "Tiểu Văn, ngÆ°Æ¡i đã từng nghÄ©, có má»™t ngà y sẽ cùng những dÅ©ng sÄ© Liêu quốc nà y Ä‘i chinh chiến chÆ°a?"
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng lắc đầu: "Xác thá»±c chÆ°a từng nghÄ© qua, ta nghe nói những ngÆ°á»i Nữ Chân kia Ä‘á»u dÅ©ng mãnh dị thÆ°á»ng, không biết có phải là tháºt hay không."
Bên cạnh, một kỵ binh nghe xong lá»i nà y, láºp tức há»i: "Huynh đệ trÆ°á»›c kia ở phÃa nam à ?"
Tiểu Văn cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Vâng, ta ở Nam Kinh."
Kỵ sÄ© kia ừ má»™t tiếng, nói: "Váºy thì khó trách, ta nói vá»›i ngÆ°Æ¡i, trÆ°á»›c kia ta Ä‘i qua TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n, lần đó chúng ta có tổng cá»™ng hÆ¡n má»™t ngà n huynh đệ, bị hÆ¡n hai trăm ngÆ°á»i Nữ Chân chặn lại."
Ãnh mắt kỵ sÄ© kia bá»—ng nhiên lÆ°u lá»™ ra thần sắc sợ hãi, thanh âm cÅ©ng thay đổi là n Ä‘iệu, nói: "Kết quả bá»n hắn xông đến, chúng ta có hÆ¡n má»™t ngà n ngÆ°á»i, bá»n há» hai trăm ngÆ°á»i, má»™t má»±c đánh hai canh giá», huynh đệ bên cạnh ta lần lượt chết, Ä‘á»u bị những ngÆ°á»i kia dùng cây gá»— hoặc là tảng đá Ä‘áºp chết, vừa má»›i bắt đầu, chúng ta còn giết được mấy ngÆ°á»i bên bá»n há», nhÆ°ng….. "
Khả năng tình huống quá tà n khốc, kỵ sÄ© kia do dá»± thá»i gian rất lâu, cÅ©ng không nói tiếp, hắn Ä‘ang sững sá», má»™t loại sợ hãi trong hồi ức yên lặng bùng lên.
Äợi phát hiện ánh mắt của má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn hắn, hắn mÆ¡Ìi nhếch miệng cÆ°á»i má»™t chút, há»i hợt nói má»™t câu: "Ta trôÌn ở trong đống ngÆ°á»i chết, má»›i có mạng trở vá»."
Ãnh mắt DÆ°Æ¡ng Văn Quảng trở nên dị thÆ°á»ng nóng bá»ng! Năng lá»±c dã chiến của ngÆ°á»i Liêu quốc, hắn cá»±c kỳ hiểu rõ, mà những ngÆ°á»i Nữ Chân kia, có thể ở và o tình thế cá»±c kỳ bất lợi, dùng hai trăm ngÆ°á»i đánh bại má»™t ngà n Liêu binh, đủ để thấy Ä‘á»™ cÆ°á»ng hãn của há»!
Những Liêu binh khác không hiếu chiến nhÆ° DÆ°Æ¡ng Văn Quảng, phần lá»›n bá»n hắn Ä‘á»u đã thà nh gia láºp nghiệp, Ä‘á»u có lo lắng riêng, nghe kỵ sÄ© kia nói nhÆ° váºy, Ä‘á»u có chút báºn tâm vá» váºn mệnh của mình, trong lòng tÃnh toán, hai trăm ngÆ°á»i Nữ Chân nà y có thể đánh bại má»™t ngà n Liêu binh, váºy thá»i Ä‘iểm có 2000 ngÆ°Æ¡Ì€i, Ä‘á»™i ngÅ© má»™t vạn ngÆ°á»i có thể ngăn cản sao?
Có má»™t kỵ sÄ© cÅ©ng nói: "Äá»u nói Nữ Chân đủ má»™t vạn, không ai địch nổi, thì ra đây không phải nói khoác."
Trần Nguyên nhìn boÌ£n hăÌn có chút cảm xúc sợ chiến, trong lòng thầm nghÄ©, nếu bốn thị vệ kia cÅ©ng nhÆ° thế, thuyết phục bá»n há» sẽ là chuyện rất dá»… dà ng.
Äá»™i ngÅ© má»™t ngà y tiến lên hÆ¡n má»™t trăm năm mÆ°Æ¡i dặm, láºp doanh trại quân Ä‘á»™i bên cạnh má»™t thị trấn, phái và i ngÆ°á»i Ä‘i mua sắm má»™t Ãt váºt phẩm, những ngÆ°á»i khác đốt lá»a, chuẩn bị nghỉ ngÆ¡i.
Nói là mua sắm, kỳ tháºt má»—i má»™t chi quân Ä‘á»™i Liêu quốc, Ä‘á»u là m theo truyá»n thống tốt đẹp của bá»n hắn, đó là cÆ°á»›p, cho nên ngÆ°á»i trong trấn nhá» trông thấy có quân Ä‘á»™i tá»›i nÆ¡i nà y, còn sợ hÆ¡n so vá»›i chứng kiến mã tặc, đã sá»›m núp từ rất xa.
Mã tặc giáºt đồ, phần lá»›n là không giết ngÆ°á»i, nhÆ°ng những quân Ä‘á»™i nà y bất đồng, hÆ¡i có phản kháng, sẽ mang đến giết chóc, ngay cả cái địa phÆ°Æ¡ng giải oan cÅ©ng không tìm thấy.
Cho nên tiến hà nh mua sắm không thuáºn lợi, lại tìm đến má»™t cá»— xe ngá»±a bốn bánh, hình nhÆ° là chuyên môn chuẩn bị vì Trần Nguyên. . .
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
19-09-2012, 05:12 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 139: NgÆ°á»i Nữ Chân
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Buổi tối, Trần Nguyên Ä‘i nhìn Gia Luáºt Hồng CÆ¡ má»™t chút, lá»u trÆ°á»›ng Gia Luáºt Hồng CÆ¡ tại chÃnh giữa quân doanh, trong bốn há»™ vệ, có hai ngÆ°á»i ngủ cùng hắn ở trong lá»u trÆ°á»›ng, hai ngÆ°á»i còn lại canh giữ ở cá»a ra và o, bất kể là ai muốn Ä‘i và o, Ä‘á»u phải kiểm tra nghiêm khắc, đây là quy củ, cÅ©ng quan hệ đến tÃnh mệnh và gia đình bốn thị vệ nà y.
"Trần huynh, tháºt không phải, huynh đệ Ä‘ang thá»±c hiện công sá»±." Mặc dù Tiêu há»™ vệ nói vô cùng khách khÃ, nhÆ°ng tay đã muốn sá» lên quần áo Trần Nguyên.
Bên trong truyá»n ra thanh âm của Gia Luáºt Hồng CÆ¡, nói: "Các ngÆ°Æ¡i là m gì váºy? Ngay cả LÆ°u tÆ°á»›ng quân và Trần Thế Mỹ Ä‘á»u không tin tưởng sao?"
Tay Tiêu há»™ vệ dừng ở trên ngÆ°á»i Trần Nguyên, trên mặt có phần xấu hổ.
Trần Nguyên cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Tiêu há»™ vệ cứ tìm kiếm, không sao cả, vì an toà n của hoà ng tá», cÅ©ng vì an toà n của chúng ta, những Ä‘iá»u nà y Ä‘á»u nhất định phải là m."
Tiêu há»™ vệ gáºt gáºt đầu, tay sá» và i cái mang tÃnh biểu tượng ở trên ngÆ°á»i Trần Nguyên, trong miệng nói: "Äa tạ Trần huynh thông cảm, việc nà y tháºt sá»± không qua loa được."
Trần Nguyên phóng nhá» thanh âm, ghé và o lá»— tai hắn, nói: "Äó là tá»± nhiên, nếu là vị bên trong nà y xảy ra chuyện, chúng ta có thể ở lại TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n laÌ€m dã nhân, nhÆ°ng ngÆ°á»i nhà thì có thể gặp nạn."
Tiêu há»™ vệ gặp tri ká»·, gáºt gáºt đầu, bất đắc dÄ© cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Trần huynh không phải ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nam sao? NhÆ° thế nà o cÅ©ng có ngÆ°á»i nhà ở Yên kinh?"
Trần Nguyên nói: "Ta nghÄ© thay ngÆ°Æ¡i thôi, kỳ tháºt ta cà ng sợ hÆ¡n so vá»›i ngÆ°Æ¡i, ta vừa má»›i khai trÆ°Æ¡ng sinh ý tại Yên kinh, nếu có việc gì ngoà i ý muôÌn, ta liá»n không thể thu hồi vốn."
Trần Nguyên mua bán tại Yên kinh, naÌo loạn rất lợi hại, Tiêu há»™ vệ sá»›m đã nghe thấy, dùng ánh mắt tá» vẻ giải thÃch, nói: "Ai, Ä‘á»u là ngÆ°á»i giống nhau, Trần huynh và o Ä‘i."
Trần Nguyên tá»±a nhÆ° giáºn dữ, nói: "Nếu có thể nghÄ© ra biện pháp không Ä‘i đến TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n thì tốt rồi."
Tiêu há»™ vệ cÅ©ng xả hết há»n dá»—i trong ngá»±c ra, nói theo: "CÅ©ng không thể là m gì được, nếu có biện pháp, quá»· má»›i nguyện ý chạy đến chá»— nà y."
Trần Nguyên nghe câu trả lá»i nhÆ° thế, liá»n hà i lòng, cất bÆ°á»›c Ä‘i và o lá»u lá»›n Gia Luáºt Hồng CÆ¡, xốc mà n cá»a lên xem xét, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ Ä‘ang ghé và o bà n nhìn địa đồ cùng LÆ°u PhÆ°Æ¡ng, phảng phất nhÆ° Ä‘ang suy tÆ° cái gì đó.
"Trần Thế Mỹ, ngươi biết xem địa đồ sao?"
Những lá»i nà y, lại là m cho Trần Nguyên cảm giác mình bị coi rẻ! Có cái địa đồ gì hắn xem không hiểu? Äịa đồ thế giá»›i cÅ©ng đã xem qua! Bản đồ quân sá»± chuyên nghiệp thế ká»· hai mÆ°Æ¡i mốt cÅ©ng đã xem qua.
Láºp tức đầu Ä‘Æ°a tá»›i, nhìn má»™t hồi liá»n hiểu được, đây là bản đồ địa hình phụ cáºn TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n, trên mặt có rất nhiá»u Ä‘iểm nhá», nên là địa Ä‘iểm chút Ãt ngÆ°á»i Nữ Chân kia tụ táºp, mà địa phÆ°Æ¡ng chung quanh, đã vẽ ra má»™t vòng tròn, chÃnh là địa phÆ°Æ¡ng rÆ¡i và o tay giặc.
Sắc mặt Gia Luáºt Hồng CÆ¡ có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, há»i: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i xem chúng ta đánh tráºn nhÆ° thế nà o má»›i tốt?"
Trần Nguyên lắc đầu: "Ta cÅ©ng không phải tÆ°á»›ng quân, sá»± tình chiến tranh, có lẽ là má»i LÆ°u PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân là m chủ thì tốt hÆ¡n, đó là sá»± tình hắn am hiểu nhất. Nhiệm vụ của ta, là má»™t Ä‘Æ°á»ng chiếu cố an toà n của hoà ng tá», chiến tranh sao, ta cÅ©ng không cần biết, đúng rồi, hoà ng tá», những phản quân kia, do những nà o bá»™ lạc tạo thà nh, thủ lÄ©nh là tên gì, có biết không?"
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ nói: "Ta lại biết rõ má»™t Ãt, tá»™c Nữ Chân có hÆ¡n mÆ°á»i vạn ngÆ°á»i, nam bắt đầu từ Xiêm Lục giang, vùng TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n, bắc đến Hắc Long Giang, đông gần bá» biển, từ đông bắc Mặn Châu đến Bá»™t Giang, dùng lÆ°u vá»±c dòng sông là m trung tâm, xÆ°ng là "Hồi Há»™t", hầu hết những ngÆ°á»i Nữ Chân nà y, Ä‘á»u đã nháºn thức chúng ta, cho nên chúng ta gá»i bá»n hắn là Thục Nữ Chân; ở phÃa bắc Tùng Hoa giang, Ninh Giang, đông bắc Mặn Châu, cho đến trung hạ du Hắc Long Giang, xÆ°ng là "Sinh Nữ Chân"; định cÆ° ở phÃa ngoà i sông, phÃa đông gần Äông Hải, được xÆ°ng là Äông Hải Nữ Chân."
Trần Nguyên nhìn Gia Luáºt Hồng CÆ¡, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ cho rằng Trần Nguyên không tin, trên mặt láºp tức có chút sợ hãi, hắn sợ nhất đúng là ngÆ°á»i khác hoà i nghi hắn, nếu nhÆ° Trần Nguyên há»i má»™t câu: "NgÆ°Æ¡i chÆ°a từng tá»›i, là m sao ngÆ°Æ¡i biết rõ nhÆ° váºy chứ?"
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ liá»n láºp tức cho rằng, có khả năng, những việc nà y, tháºt sá»± Ä‘á»u là sai.
NhÆ°ng Trần Nguyên lại không nói nhÆ° váºy, nhìn Gia Luáºt Hồng CÆ¡ má»™t hồi, há miệng nói má»™t câu: "Hoà ng tá», ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± là quá tuyệt vá»i! Là m sao ngÆ°Æ¡i biết nhiá»u nhÆ° váºy?"
Những lá»i nà y, hiển nhiên cổ vÅ© rất lá»›n cho Gia Luáºt Hồng CÆ¡, trên mặt của hắn lá»™ ra dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, không giải thÃch, lại tiếp tục nói: "Lần nà y là m loạn, đúng là Sinh Nữ Chân vùng TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n, chÃnh sách của chúng ta đối vÆ¡Ìi tá»™c Nữ Chân, là thá»±c hà nh "chia để trị". Xác định thế gia vá»ng tá»™c của bá»n há», dùng các loại thủ Ä‘oạn, dá»i đến bán đảo Liêu Äông, sắp xếp quốc tịch Khiết Äan, là m cho bá»n há» trở thà nh Thục Nữ Chân, nhÆ°ng quá trình di chuyển rất không thuáºn lợi, cho nên có rất nhiá»u ngÆ°á»i Nữ Chân không nguyện ý di chuyển, đây cÅ©ng là nguyên nhân lần nà y Sinh Nữ Chân là m phản."
Trần Nguyên giÆ¡ ngón tay cái lên, nói vá»›i hắn: "Hoà ng tá», ta thá»±c đã thay đổi cách nhìn đối vá»›i ngÆ°Æ¡i, váºy ngÆ°Æ¡i có biết, bá»™ tá»™c là m loạn lần nà y là bá»™ tá»™c nà o không?"
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ nụ cÆ°á»i trên mặt tháºp phần sáng lạn: "Chủ yếu là Ô Tháp bá»™, Ão Truân bá»™, va bá»™ lạc Ô Cốc Luân."
Äây không phải là chuyện cÆ¡ máºt quân sÄ© cá»±c kỳ khó có thể dò há»i, vá»›i tÆ° cách chủ soái lÄ©nh quân, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ khẳng định là biết.
Nhưng Trần Nguyên dẫn hắn nói từng bước từng bước, lại để cho tự tin và ý chà chiến đấu bị chôn trong lòng kia, lộ ra một chút manh mối.
Nhìn thần sắc Gia Luáºt Hồng CÆ¡, Trần Nguyên không biết, giúp hắn dá»±ng nên tá»± tin, đối vÆ¡Ìi tranh chấp hai nÆ°á»›c Liêu Tống ngà y sau sẽ có ảnh hưởng gì, cÅ©ng không cần Ä‘i quản những việc nà y.
Hiện tại hắn chỉ là cảm thấy, má»™t đứa bé nhÆ° váºy, không nên không có tá»± tin, không nên bị đánh và o hà ng ngÅ© "phế váºt" kia quá sá»›m.
Trần Nguyên suy nghÄ© má»™t chút, nói: "NhÆ° váºy Ä‘i, chúng ta đến Hoà ng Long phủ, nhìn xem tình thế thế nà o, chúng ta lại quyết định tiếp, ý của ta là , nếu nhÆ° tình thế không tháºt sá»± rất lạc quan, hoà ng tá», chúng ta sẽ cùng nhau suy nghÄ© biện pháp khác, được không?"
Thá»i Ä‘iểm hắn há»i má»™t câu được không, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ nhanh chóng gáºt đầu, từ nhỠđến lá»›n, Trần Nguyên là ngÆ°á»i thứ nhất nói cùng Gia Luáºt Hồng CÆ¡ câu: "Chúng ta cùng nhau suy nghÄ© biện pháp".
Trần Nguyên là m bá»™ nhÆ° thuáºn miệng nói, mục Ä‘Ãch đúng là để ngà y sau, trách nhiệm không phải do chÃnh mình gánh chịu, căn bản không nghÄ© đến, những lá»i nà y, so vá»›i bất luáºn câu gì khác, có thể đả Ä‘á»™ng đến táºn sâu hÆ¡n rất nhiá»u, trong thế giá»›i ná»™i tâm không có thói quen tá»± chủ kia, của Gia Luáºt Hồng CÆ¡.
Ãnh mắt của hắn nhìn thị vệ bên cạnh má»™t chút, thá»i Ä‘iểm ánh mắt hắn đảo qua, hai gã thị vệ kia cÅ©ng không khá»i gáºt đầu, Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t tiếng trong lòng, má»i sá»± đã chuẩn bị, chỉ cần đợi ngÆ°á»i Nữ Chân kia đến hù dá»a đám quân Ä‘á»™i nà y má»™t chút.
Ở ngoà i ngà n dặm, trên TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n, má»™t hồi giết chóc vừa má»›i chấm dứt.
Mấy trăm thi thể Liêu binh rá»›t trên mặt đất, má»™t đám ngÆ°á»i mặc áo da thú, tay cầm xiên săÌt, Ä‘ang lá»™t quần áo những Liêu binh kia xuống, đặt trên ngÆ°á»i mình, nhìn xem có hợp vá»›i thân thể hay không.
Nếu là lá»›n, liá»n thắt chặt má»™t chút, nếu là nhá», cÅ©ng không có vấn Ä‘á» gì, xé chÃnh giữa ra, dùng dây thừng thắt chặt và o là được, bá»n hắn giống nhÆ° căn bản không nghÄ© ra, những quần áo mình không mặc được, có thể cầm lấy Ä‘Æ°a cho đồng bá»n thá», xem y phục trong tay đồng bá»n, có thể để bá»n hăÌn mặc vừa hay không.
Một trung niên nhân ăn mặc kiểu ngÆ°á»i Liêu, chóng hà nh tẩu tại đây, vừa Ä‘i vừa hô: "Các ngÆ°Æ¡i thÃch ăn uống mặc cái gì, Ä‘á»u lấy Ä‘i, những đồ không thể ăn không thể mặc, cho ta, ta đổi rượu cho các ngÆ°Æ¡i!"
Thỉnh thoảng, có má»™t chút ngÆ°á»i Ä‘Æ°a và ng bạc Ä‘Æ°a khối lá»›n khối nhá», đến trong tay hắn, má»™t khối bạc lá»›n, chỉ có thể đổi má»™t bình rượu lá»›n.
NgÆ°á»i ná» vá»™i và ng nháºn lấy, trên mặt Ä‘á»u là dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i.
Má»™t cánh tay lá»›n má»™t phát bắt được cổ áo hắn, nhẹ nhà ng nhấc hắn lên, ngÆ°á»i ná» cá»±c kỳ bối rối, nhìn lại, vá»™i và ng nói: "Ô Tháp Äặc Cổ thủ lÄ©nh, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang là m gì đó?"
Bà n tay lá»›n ném hắn lên trên mặt đất, con mắt nhÆ° hai quả chuông đồng to lá»›n, gắt gao theo dõi hắn, há»i: "Hoà ng thái tá» Liêu quốc tháºt sá»± đến đây sao?"
NgÆ°á»i ná» gáºt đầu: "Không phải hoà ng thái tá», là hoà ng tá»!"
Ô Tháp Äặc Cổ cÆ°á»i hắc hắc: "Äá»u giống nhau thôi, Ä‘á»u là dạng rất đáng tiá»n? Nếu nhÆ° ta bắt hắn, Liêu quốc hoà ng đế các ngÆ°Æ¡i có thể đáp ứng yêu cầu của ta hay không?"
NgÆ°á»i ná» khinh bỉ liếc nhìn thủ lÄ©nh nà y, nói: "Nếu ngÆ°Æ¡i bắt được, đừng nói muôÌn 100 xe lÆ°Æ¡ng thá»±c qua mùa đông, chÃnh là muốn một Hoà ng Long phủ cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á»!"
Vừa nghe lá»i nà y, ngÆ°á»i Nữ Chân bên cạnh láºp tức chạy tá»›i vây quanh, bá»n hắn bây giá» còn chÆ°a từng nghÄ© qua, sẽ đánh tan giang sÆ¡n Liêu quốc, là m loạn Ä‘á»u chỉ là vì Ä‘oạt má»™t Ãt lÆ°Æ¡ng thá»±c từ Liêu quốc, để cho mình có thể vượt qua má»™t mùa đông trên chân núi.
Năm nay khà trá»i rất lạnh, hiện tại, tuy còn chÆ°a tá»›i trá»i đông giá rét, nhÆ°ng muốn Ä‘i săn con mồi đã rất khó, ngÆ°á»i Nữ Chân luôn luôn có cuá»™c sống nhÆ° váºy, thá»i Ä‘iểm có con mồi thì Ä‘i săn, thá»i Ä‘iểm không có con mồi Ä‘i đánh ngÆ°á»i Liêu quốc.
Liá»n giống nhÆ° ngÆ°á»i Liêu quốc, không có tiá»n liá»n Ä‘i đánh Äại Tống.
Loại phÆ°Æ¡ng pháp nà y má»™t má»±c tiếp tục đến thá»i Hoà n Nhan A Cốt Äả, vị ngÆ°á»i Nữ Chân hùng tà i đại lược nà y nhìn rõ rà ng, dù sao Ä‘á»u là đoạt, không bằng cÆ°á»›p sạch má»™t lần cho xong, vì váºy đạo lý nà y mÆ¡Ìi thay đổi.
Nghe nói hoà ng tá» Liêu quốc có thể đổi một Hoà ng Long phủ, cái nà y cà ng là m cho con mắt những ngÆ°á»i Nữ Chân toát ra kim quang, nguyên má»™t đám xoa xoa tay nhÆ° thể đã thà nh công.
ThÆ°Æ¡ng nhân Liêu quốc kia tiếp tục nói: "Äã nói rõ rà ng vá»›i các ngÆ°Æ¡i, tuy hoà ng tá» nà y dẫn má»™t đám binh sÄ© già yếu, nhÆ°ng phÃa sau hắn còn đội ngũ hai vạn binh, do công chúa và Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» Ä‘i theo, toà n là dạng anh dÅ©ng thiện chiến của Liêu quốc, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải cẩn tháºn má»™t Ãt."
Ô Tháp Äặc Cổ căn bản không nghe được cái gì anh dÅ©ng thiện chiến, hắn chỉ chú ý tá»›i hai từ ngữ Liêu quốc công chúa và Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá», liá»n hÆ°ng phấn nói: "NhÆ° thế nà o? Còn có công chúa và VÆ°Æ¡ng Tá»? Váºy thì tốt quá! Các huynh đệ, lần nà y chúng ta sẽ phát tà i rồi!"
Má»™t đám ngÆ°á»i cao giá»ng kêu to, ngÆ°á»i Liêu kia khẽ lắc đầu, nói: "Thủ lÄ©nh, ngÆ°Æ¡i có lẽ là không rõ ý tứ của ta, công chúa và Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» Liêu quốc kia má»›i tháºt sá»± là đến tiêu diệt các ngÆ°Æ¡i!"
Ô Tháp Äặc Cổ cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "NgÆ°Æ¡i thá»±c sá»± khi dá»… ta là đồ ngôÌc sao? Ta là má»™t con cá»p, hoà ng đế các ngÆ°Æ¡i lại không dám tiến và o TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n đánh ta, vì váºy liá»n phái hoà ng tá» kia là m mồi, dẫn ta ra nogaif, sau đó lại để cho thợ săn đằng sau tá»›i thu tháºp ta, đúng không?"
ThÆ°Æ¡ng nhân kia gáºt đầu: "Ừm, Ä‘uÌng, là ý tứ nà y."
Ô Tháp Äặc Cổ nhìn má»i ngÆ°á»i chung quanh, nói: "Tại đây, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u là ngÆ°á»i trong nghá» Ä‘i săn, chÆ° vị, các ngÆ°Æ¡i nói cho ta biết, thá»i Ä‘iểm thợ săn canh giữ ở bên cạnh bẫy ráºp, bị soÌi phát hiện, soÌi có thể Ä‘i ăn con mồi trong cạm bẫy hay không?"
Má»™t đại hán bên cạnh nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên không ăn! SoÌi giảo hoạt nhất định sẽ ăn tÆ°Æ¡i thợ săn trÆ°á»›c tiên!"
Ô Tháp Äặc Cổ rất thoả mãn đối vÆ¡Ìi câu trả lá»i nà y, nói: "Äúng váºy! Con mồi đã ở trong cạm bẫy rồi, muốn ăn cái gì, Ä‘á»u có thể! Chúng ta Ä‘i xá» lý thợ săn trÆ°á»›c cái đã!"
ThÆ°Æ¡ng nhân Liêu quốc kia lắc đầu: "Hai ngÆ°á»i bá»n há» dẫn vạn ngÆ°á»i đến, các ngÆ°Æ¡i Ä‘i thá» má»™t chút, đầu tiên phải nói trÆ°á»›c, nếu đánh cÆ°á»›p được thứ tốt, bán cho ta!"
Ô Tháp Äặc Cổ nói: "Yên tâm, nếu là bắt được công chúa và VÆ°Æ¡ng Tá» kia, bắt cả hoà ng nữa tá», và ng bạc là của ngÆ°Æ¡i!"
Hắn phảng phất nhÆ° đã nhìn thấy, mình bắt được và i con dê béo, ở phÃa trong hai con mắt lóe ra hà o quang tham lam, nói: "Ôn Äịch Hãn Lá»— Mẫu."
Một tiểu tá» rất trẻ tuổi ở phÃa xa lên tiếng: "Ta ở chá»— nà y!"
Ô Tháp Äặc Cổ ngoắc ngoắc bảo hắn tá»›i, đây là má»™t con Ä‘Æ°á»ng núi, trên Ä‘Æ°á»ng gáºp ghá»nh không bằng phẳng, nhÆ°ng Ôn Äịch Hãn Lá»— Mẫu lại nhÆ° giẫm trên đất bằng, đảo mắt liá»n Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Äặc Cổ: "Äặc Cổ thủ lÄ©nh, có chuyện gì để cho chúng ta là m sao?"
Ô Tháp Äặc Cổ nở nụ cÆ°á»i: "Ta cho ngÆ°Æ¡i hai trăm ngÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i Ä‘i công kÃch địch nhân, Ä‘Æ°a mồi đến cho chúng, nói cho bá»n hắn biết, chúng ta đã mắc câu rồi."
Trên mặt Lá»— Mẫu có chút Ãt không khoaÌi, nói: "Äặc Cổ thủ lÄ©nh, ta cho rằng thủ hạ của ta là ngÆ°á»i dÅ©ng mãnh nhất, cho nên ngà i nên mang bá»n ta Ä‘i giết thợ săn, mà không phải nhìn con mồi đã tá»›i tay, nhÆ° váºy để bá»n An Tháp Ä‘i là m thì thÃch hợp hÆ¡n!"
Bên cạnh, một ngÆ°á»i trẻ tuổi nhảy ra ngoà i, nói: "Lá»— Mẫu! Ta muốn quyết đấu sinh tá» cùng ngÆ°Æ¡i!"
Lá»— Mẫu không yếu thế chút nà o, cởi quân phục Liêu quân không vừa ngÆ°á»i trên ngÆ°á»i mình ra, nói: "Äến nha! Ta sẽ đè xuống đất đánh chết ngÆ°Æ¡i, nhÆ° con chó hoang đêm qua! Dùng quả đấm của ta là đủ rồi!"
Ô Tháp Äặc Cổ quát lá»›n: "Tốt rồi! Lá»— Mẫu, ta cho ngÆ°Æ¡i biết, cái nà y là mệnh lệnh của ta! Lúc nà y đây, chúng ta muôÌn, không phải chiến lợi phẩm, là tiá»n chuá»™c! Nếu nhÆ° có thể bắt lấy mấy ngÆ°á»i kia, ta cho bá»™ lạc các ngÆ°Æ¡i 30 xe thóc, Ä‘ủ chÆ°a?"
Lá»— Mẫu hà i lòng, cả bá»™ lạc hắn chỉ có hÆ¡n má»™t trăm ngÆ°á»i, 30 xe thóc đối vá»›i bá»n há» mà nói, đúng là có cảm tưởng giống nhÆ° má»™t đống tà i phú.
Ô Tháp Äặc Cổ nói: "Mang theo bảy mÆ°Æ¡i nam nhân, ta cho ngÆ°Æ¡i thêm 150 ngÆ°á»i, Ä‘á»u là tiểu tá» trẻ tuổi khỏe maÌ£nh cÆ°Æ¡Ì€ng traÌng, bá»n hắn khẳng định phải nghỉ chân tại Hoà ng Long phủ, vùng đó rất thÃch hợp để chúng ta tác chiến."
Lá»— Mẫu gáºt đầu: "Yên tâm Ä‘i thủ lÄ©nh, chỉ cần bá»n hắn dám Ä‘i ra khá»i Hoà ng Long phủ, ta liá»n là m cho bá»n há» má»™t bÆ°á»›c Ä‘á»u Ä‘i không được!"
Sau lÆ°ng Ô Tháp Äặc Cổ bá»—ng nhiên lòe ra một Ä‘Æ°a trẻ con khoảng mÆ°á»i hai tuổi, trên mặt đứa trẻ con còn có thể nhìn ra vẻ non ná»›t, nhÆ°ng trong tay lại cầm má»™t cái xiên săÌt, trên xiên săÌt đầy máu tÆ°Æ¡i đầm đìa.
Hắn nhảy lên đến bên ngÆ°á»i Lá»— Mẫu: "Ca ca, vừa rồi ta giết một ngÆ°á»i Liêu."
Lá»— Mẫu cÆ°á»i ha ha: "Vậy mÆ¡Ìi tôÌt chÆ°Ì! Ca ca còn muốn Ä‘i đánh ngÆ°á»i Liêu, ngÆ°Æ¡i cùng Ä‘i vá»›i ta không?"
Äứa bé kia nhanh chóng gáºt đầu, đối vá»›i ngÆ°á»i Tống mà nói, một đứa trẻ con mÆ°á»i hai tuổi sống trên chiến trÆ°á»ng, quả thá»±c chÃnh là chuyện tiÌ€nh bất khả tÆ° nghị, nhÆ°ng trong tá»™c ngÆ°á»i Nữ Chân, tháºt sá»± là tÆ°Æ¡ng đối phổ biến.
Hoà n cảnh sinh tồn của bá»n hắn tÆ°Æ¡ng đối ác liệt, thể lá»±c giảm xuống, trá»±c tiếp gặp phải nguy cÆ¡ sinh tồn, hoặc là không đánh được con mồi, hoặc là bị con mồi cắn chết, ngÆ°á»i có thể sống qua bốn mÆ°Æ¡i lăm tuổi đã là số rất Ãt, lão giả đã ngoà i năm mÆ°Æ¡i lại cà ng không tìm ra.
Cho nên con của bá»n hắn chỉ cần hÆ¡i có má»™t chút khà lá»±c, nhất định phải cùng cha lên núi rèn luyện bản lÄ©nh Ä‘i săn, rất nhiá»u trẻ con còn chÆ°a luyện được bản lÄ©nh Ä‘i săn đã chết hết rồi, sống sót, Ä‘á»u là thÆ¡Ì£ săn tốt nhất, vô luáºn là săn Ä‘á»™ng váºt hay là săn địch nhân.
Khi bá»n hắn hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i tuổi, Ä‘iá»u kiện thân thể tốt nhất, thá»i Ä‘iểm sức chiến đấu mạnh nhất, có thể đánh chết má»™t con hổ vá»›i má»™t tảng đá, Trần Nguyên cÅ©ng không biết, trÆ°á»›c mặt mình đã có hÆ¡n hai trăm thÆ¡Ì£ săn Nữ Chân xuất sắc nhÆ° váºy Ä‘ang chá» hắn.
Một vạn đại quân đi và o Hoà ng Long phủ, cắm trại nghỉ ngơi và hồi phục.
CÆ° dân Liêu quốc luôn luôn có thoÌi quen tránh né quân Ä‘á»™i mình, tăng thêm tại đây vốn chÃnh là khu vá»±c chiến loạn, cho nên cÆ° dân đã sá»›m Ä‘i hết.
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
19-09-2012, 05:15 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 140: Chặt
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Hoà ng Long phủ ngà y sau sẽ là phủ thứ nhất ngÆ°á»i Nữ Chân đánh rá»›t xuống, bá»n hắn sẽ ở chá»— nà y thà nh láºp chÃnh quyá»n của bá»n hắn, tại đây, sẽ tÆ° cách là hang ổ, sau đó dá»±a và o chá»— sÆ¡n thuá»· hiểm trở nà y, Ä‘Æ°a Liêu quốc và Bắc Tống và o trà nhá»› trong lịch sá».
NhÆ°ng hiện tại, Hoà ng Long phủ chỉ là má»™t tiểu thị trấn rách nát không chịu nổi, tháºm chà đến cả tÆ°á»ng thà nh cÅ©ng không có, Trần Nguyên đến nÆ¡i nà y, láºp tức Ä‘á» nghị Gia Luáºt Hồng CÆ¡ lấy đất đắp tÆ°á»ng.
Tôn chỉ của hắn luôn luôn là , mặc kệ có thể đánh thắng ngÆ°á»i khác hay không, phải cam Ä‘oan an toà n của mình trÆ°á»›c, trong thá»i gian ngắn, lấy đất dá»±ng tÆ°á»ng hữu dụng sao? Không biết, mặc dù cái tÆ°á»ng đất kia không ngăn cản được địch nhân, nhÆ°ng nhìn ở trong mắt, Ãt nhất có thể là m cho Trần Nguyên có nhiá»u hÆ¡n và i phần cảm giác an toà n.
Ở bên trong phủ cái tan hoang đó, má»™t cái bà n vừa má»›i đặt xuống xong, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ liá»n láºp tức há»i: "Chủ lá»±c của ngÆ°á»i Nữ Chân ở nÆ¡i nà o?"
LÆ°u PhÆ°Æ¡ng kia lắc đầu, dùng tay đặt tại vùng Hoà ng Long phủ, nói: "Ngay tại má»™t mảnh phÃa trÆ°á»›c chúng ta, vị trà cụ thể, chúng ta cÅ©ng không rõ rà ng lắm."
Trần Nguyên cau mà y lại, nói: "Cái đó, có chút phiá»n phức."
LÆ°u PhÆ°Æ¡ng nói: "à của ta là , để ta dẫn ba nghìn tinh binh Ä‘i trÆ°á»›c, hoà ng tá» mang theo đội ngũ bảy ngà n ngÆ°á»i, trú đóng ở Hoà ng Long phủ, má»™t khi ta tìm được tung tÃch ngÆ°á»i Nữ Chân, láºp tức thông báo hoà ng tá» mang binh đến đây áp chế."
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ không có ý kiến, hắn đã từng tượng tượng rất tốt đẹp vá» chiến dịch nà y, nhÆ°ng trÆ°á»›c khi xuất chinh, lá»i Liêu Hứng Tông nói đã rất rõ rà ng rồi, lá»i nói đó lại là m cho Gia Luáºt Hồng CÆ¡ tin tưởng mình chÃnh là má»™t phế váºt, một phế váºt sẽ nghÄ© ra caÌch hữu dụng sao?
Tuy Trần Nguyên cổ vũ, lại để cho hắn có một điểm tự tin, nhưng cái tự tin nà y không đủ để cho hắn phản đối ý kiến của một tướng quân, trên một việc đại sự như quân sự.
Trần Nguyên nhìn thoáng qua LÆ°u PhÆ°Æ¡ng, trong lòng có chút hoà i nghi, dẫn ba nghìn tinh binh Ä‘i đầu? Lại còn chá»n ra đám tinh binh trong má»™t vạn ngÆ°á»i nà y sao! Chỉ là , hắn đã nguyện ý chết tráºn sa trÆ°á»ng, không còn gì tốt hÆ¡n nữa rồi, ngà y sau chÃnh mình Ä‘á»™ng thủ, sẽ Ãt mang đến phiá»n toái.
Láºp tức không nói gì thêm, ngược lại, Tiêu há»™ vệ kia há»i: "Nếu nhÆ° chúng ta không tìm được những ngÆ°á»i Nữ Chân kia thì sao?"
Kế hoạch của LÆ°u PhÆ°Æ¡ng, hiển nhiên đã nổi lên tháºp phần chu đáo trong đầu óc hắn, mở miệng liá»n nói: "Nếu chung quanh không có Ä‘á»™ng tÄ©nh của ngÆ°á»i Nữ Chân, ta sẽ dẫn theo ba nghìn ngÆ°á»i, má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng tá»›i hÆ°á»›ng TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n, tá»›i gần nÆ¡i ở của bá»n hắn, liá»n bắt những ngÆ°á»i Nữ Chân nà y quyết chiến cùng chúng ta, hoà ng tá» dẫn quân Ä‘á»™i bảo trì má»™t trăm dặm lá»™ trình vá»›i ta, nhÆ° váºy sẽ bảo đảm không sÆ¡ hở tyÌ naÌ€o, Ä‘iá»u duy nhất ta lo lắng chÃnh là , bên ngÆ°á»i hoà ng tá» không có thủ lÄ©nh dẫn quân nà o đáng tin cáºy, nếu có thá»i Ä‘iểm, gặp tình huống khẩn cấp, sợ các ngÆ°Æ¡i sẽ không ứng phó được."
Trần Nguyên nghe hắn nói xong, con ngÆ°Æ¡i xoay Ä‘á»™ng, nói: "TÆ°á»›ng quân nghÄ© kế rất hay, những ngÆ°á»i Nữ Chân kia nghe nói nÆ¡i ở của mình bị công kÃch, tất nhiên sẽ quay vá», đến lúc đó, chúng ta cÅ©ng không cần là m cái khác, chá» thá»i Ä‘iểm bá»n hắn chém giết cùng tÆ°á»›ng quân, sẽ từ bên cạnh đánh bá»c ra, những chuyện nà y, bá»n ngÆ°á»i Tiêu há»™ vệ còn có thể là m tốt."
LÆ°u PhÆ°Æ¡ng thâÌy Trần Nguyên lãnh há»™i ý đồ của hắn, láºp tức nở nụ cÆ°á»i: "Trần huynh không cần khÃch lệ ta, dù sao chúng ta bây giá», còn chÆ°a biết hÆ°á»›ng Ä‘i của những ngÆ°á»i Nữ Chân kia, tất cả cÅ©ng chỉ là ta tượng tượng sÆ¡ bá»™, nhÆ° váºy Ä‘i, ta trở vá» nghÄ© xem, còn có cái địa phÆ°Æ¡ng gì không chu toà n, ngà y mai sẽ cho thái tá» một phÆ°Æ¡ng án tÆ°Æ¡ng đôÌi ổn thá»a."
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ gáºt gáºt đầu, nói: "Tốt, chiến tranh, chúng ta Ä‘á»u không được, là m phiá»n LÆ°u tÆ°á»›ng quân."
Sau khi LÆ°u PhÆ°Æ¡ng rá»i khá»i, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ há»i Trần Nguyên: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i nói chúng ta có thể đánh thắng không? Nếu nhÆ° thuáºn lợi của LÆ°u tÆ°á»›ng quân kế hoạch, chúng ta có thể trÆ°á»›c sau giáp công, nhÆ° váºy ta cảm thấy vẫn có hi vá»ng."
Trần Nguyên nở nụ cÆ°á»i, nhìn bốn há»™ vệ, lại nhìn Gia Luáºt Hồng CÆ¡, nói: "Hoà ng tá», xin thứ cho ta nói thẳng, LÆ°u tÆ°á»›ng quân kia nghÄ© cách đánh, là thói quen đánh cùng Tống triá»u ở phÃa nam, biện pháp nà y đối phó vá»›i quân Tống thì rất hữu dụng, nhÆ°ng đối phó những ngÆ°á»i Nữ Chân kia, thì không được."
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ láºp tức há»i: "NghÄ©a là nhÆ° thế nà o?"
Bên cạnh, bốn thị vệ cũng là vểnh tai, con mắt nhìn Trần Nguyên, chỠhắn nói tiếp xuống dưới.
Trần Nguyên nói: "Chiến tranh, ta không nghÄ© ra được, nhÆ°ng ta biết rõ, những ngÆ°á»i Nữ Chân kia tại TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n là cái dạng gì, ta nghe ngÆ°á»i ta nói, phần lá»›n bá»n hắn ở trong bụi cây và sÆ¡n Ä‘á»™ng, Ä‘iá»u kiện hÆ¡i tốt má»™t chút, có thể đáp mấy gian lá»u cá», VÆ°Æ¡ng Tá» ngẫm lại xem, cái nhà nhÆ° váºy, có cái gì đáng để trở vá» giữ gìn sao?"
Sau khi Tiêu há»™ vệ nghe, cảm thấy có chút có lý, láºp tức tán đồng, nói: "LÆ°u tÆ°á»›ng quân Ä‘Ãch thị là cho rằng, TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n giống vá»›i thà nh trì Tống triá»u, chỉ là , vì cái gì mà vừa rồi ngÆ°Æ¡i không Ä‘á» tỉnh hắn?"
Mấy ngà y nay Trần Nguyên liên lạc cảm tình cùng bá»n há», cÅ©ng đã xê xÃch lại gần hÆ¡n rất nhiá»u, cảm thấy thá»i Ä‘iểm nà y nên nói tháºt rồi, láºp tức nhìn con mắt năm ngÆ°á»i, đặc biệt là bốn há»™ vệ kia, cháºm rãi nói: "Bởi vì, hoà ng thượng đã đáp ứng, sau nà y trở vỠđể cho ta là m quan, cho nên ta muốn sống để trở vá»."
Tiêu há»™ vệ nhìn đồng bá»n bên cạnh chÃnh mình, giống nhÆ° hiểu cái gì đó, cháºm rãi Ä‘Æ°a đầu tá»›i, nói: "Trong nhà bốn ngÆ°á»i chúng ta, còn có rất nhiá»u ngÆ°á»i, ngÆ°á»i má»™t nhà chá» chúng ta, ta cÅ©ng muốn sống để trở vá», Trần huynh không ngại nói thẳng."
Trần Nguyên nhìn Gia Luáºt Hồng CÆ¡, lá»™ ra dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói: "Hoà ng tá», chá»— nà y của ta có má»™t phong thÆ° của Công Chúa, xin ngà i xem qua."
Gia Luáºt LÅ© Linh nói rõ rà ng kế hoạch của Trần Nguyên ở trong thÆ°, hÆ¡n nữa cÅ©ng để cho Gia Luáºt Hồng CÆ¡ hiểu, đây là biện pháp tốt nhất để hắn sống sót, cÅ©ng là an bà i tốt nhất, đối vÆ¡Ìi má»™t vạn binh sĩ Liêu quốc, căn bản không có năng lá»±c tác chiến cùng ngÆ°á»i Nữ Chân nà y.
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ xem hết thÆ° tÃn, sắc mặt có chút khó coi, hắn sá»›m liá»n biết mình chỉ là má»™t con mồi, nhÆ°ng không nghÄ© tá»›i, cuối cùng, rõ rà ng ngay cả tÆ° cách là m con mồi cÅ©ng bị cÆ°á»›p mất.
Khóe miệng Gia Luáºt Hồng CÆ¡ run rẩy hai cái, con mắt nhìn Trần Nguyên và Tiêu há»™ vệ, nhẹ giá»ng há»i má»™t câu: "Có phải ta tháºt sá»± vô dụng đến váºy hay không?"
Trần Nguyên không nói gì thêm, Tiêu há»™ vệ kia láºp tức nói: "Hoà ng tá», nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có thể mang theo những binh sÄ© bên ngoà i, không đánh mà có thể sống sót, mặc kệ ngÆ°Æ¡i dùng phÆ°Æ¡ng pháp gì, ở trong lòng của bá»n hắn, ngÆ°Æ¡i chÃnh là thần chà cao vô thượng, nhÆ°ng, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i là m cho bá»n há» chết hết rồi, mặc dù ngÆ°Æ¡i lấy được thắng lợi, chá» thá»i Ä‘iểm ngÆ°Æ¡i chiến thắng trở vá», thân nhân của bá»n hắn cÅ©ng sẽ chá»i bá»›i ngÆ°Æ¡i."
Trần Nguyên gáºt đầu: "Ừm, huống chi, hoà ng tá» cÅ©ng rõ rà ng, ngÆ°Æ¡i căn bản không có khả năng lấy được thắng lợi."
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ đầu, nói: "Tốt, cứ là m nhÆ° thế Ä‘i, chỉ là , LÆ°u PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân thì là m sao bây giá»? Ta n ghÄ© không sẽ đồng ý kế hoạch của chúng ta."
Trần Nguyên và Tiêu há»™ vệ nhìn thoáng qua lẫn nhau, phát hiện trong ánh mắt của đối phÆ°Æ¡ng lóe ra má»™t tia, Ä‘á»u là loại lừa dối, tá»™i khi quân có Gia Luáºt Hồng CÆ¡ khiêng, nhÆ°ng nếu để cho má»™t mình Gia Luáºt Hồng CÆ¡ đến khiêng, tháºt sá»± có chút không thể nà o nói nổi.
LÆ°u PhÆ°Æ¡ng đã muốn Ä‘i, thì cứ để cho hắn Ä‘i Ä‘i, chỉ cần bảy ngà n ngÆ°á»i nà y không ra khá»i thà nh, LÆ°u PhÆ°Æ¡ng liá»n nhất định phải thua, hắn còn sống trở vá», chÃnh là hắn chỉ huy sai lầm, hắn đã chết, váºy thì rất tốt, má»i chuyện thất bại, cÅ©ng có thể đổ lên trên đầu hắn.
LÆ°u PhÆ°Æ¡ng má»™t má»±c chiến tranh ở phÃa nam, huống hồ hắn là ngÆ°á»i Hán, sống ở Liêu quốc, xÆ°a nay Ä‘á»u bị kẹp lấy cái Ä‘uôi, không được là m ngÆ°á»i, đối vá»›i mấy cái kỹ xảo ngÆ°Æ¡i lừa ta gạt nà y, không nhìn thấu chút nà o.
Thá»i Ä‘iểm nà y, bá»n Trần Nguyên đã muốn lá»™ ra dao găm, hắn vẫn cứ hồn nhiên chÆ°a tỉnh, má»™t mặt Ä‘ang Ä‘iá»u ba nghìn binh sĩ Ä‘i theo hắn chinh chiến, má»™t mặt còn Ä‘ang suy nghÄ©, nên là m nhÆ° thế nà o, để hoà n thà nh kế hoạch của bá»n Trần Nguyên, trong khi hắn căn bản cÅ©ng không có ý định phối hợp.
Hai ngà y sau đó, LÆ°u PhÆ°Æ¡ng rốt cục cÅ©ng muốn rá»i Ä‘i, tiến thẳng đến TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ không muốn Ä‘i ra Ä‘Æ°a tiá»…n hắn, bởi vì Gia Luáºt Hồng CÆ¡ luôn cảm giác, mình vô pháp đối mặt vá»›i ánh mắt thuần chất kia của LÆ°u PhÆ°Æ¡ng, vì váºy Trần Nguyên thay thế Gia Luáºt Hồng CÆ¡, tiá»…n Ä‘Æ°a LÆ°u PhÆ°Æ¡ng và ba nghìn binh sÄ©.
Nói tháºt, Trần Nguyên cÅ©ng có cảm giác, lừa gạt má»™t ngÆ°á»i tưạ nhÆ° LÆ°u PhÆ°Æ¡ng nà y, có chút không đạo đức, nhÆ°ng cái thế giá»›i nà y, chÃnh là nhÆ° váºy, trên quan trÆ°á»ng, chÃnh là nhÆ° váºy, không nói đạo đức, nếu nói ra, ngÆ°Æ¡i quá tinh khiết rồi, cÅ©ng chỉ có thể là m đá kê chân cho ngÆ°á»i khác.
Thá»i Ä‘iểm ba nghìn binh sÄ© kia Ä‘i ra khá»i tÆ°á»ng đất má»›i xây ở Hoà ng Long phủ, Trần Nguyên biết rõ, bá»n hắn có khả không vỠđược.
Trong lòng có tá»™i ác, luôn có cảm giác đè nén ná»™i tâm, Trần Nguyên trÆ°á»ng thở phà o má»™t cái, đứng ở bên cạnh hắn, mặt Tiêu há»™ vệ xác thá»±c đầy gió xuân, há»i: "Trần huynh, tiếp theo chúng ta nên là m cái gì? Chẳng lẽ ở trong Hoà ng Long phủ nà y, đần ra, không há» là m gì?"
Trần Nguyên ném tạp niệm trong lòng Ä‘i, nặn ra dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói: "Chúng ta láºp tức hÆ°á»›ng phÃa sau cầu viện, lại để cho Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» và Công Chúa mang binh đến đây, tiêu diệt Nữ Chân, huynh đệ chúng ta sống ở chá»— nà y, có ăn có uống, còn không bị trúng gió, có gì không tốt? Nếu Tiêu há»™ vệ ngại buồn bá»±c mà nói, chúng ta không ngại việc đánh bạc, nhÆ° thế nà o?"
Tiêu há»™ vệ cÆ°á»i ha ha: "Cái đó rất tốt! Nghe nói Trần huynh là m sinh ý không tệ, đêm nay liá»n để ngÆ°Æ¡i là m đại lý, để cho các huynh đệ thắng được chút tiá»n mừng."
Trần Nguyên cÅ©ng không khách khÃ, nói: "Tốt, hiện tại liá»n bảo ngÆ°á»i ta mang cái bà n lên, sá»›m đánh bạc, sá»›m thắng tiá»n!"
Ở nÆ¡i nà y, Trần Nguyên dám đánh bạc, vì bà i bạc của những ngÆ°á»i tham gia quân ngÅ© nà y, không giống vá»›i sòng bạc, phần lá»›n không mang theo kỹ xảo, toà n bá»™ Ä‘á»u bằng váºn may.
Vì váºy Trần Nguyên kéo Gia Luáºt Hồng CÆ¡ lên, cùng nhau là m đại lý, ở trong nha môn tan hoang đằng kia, mang hai cái bà n lá»›n lên, má»i ngÆ°á»i bắt đầu thét to cùng đánh.
NgÆ°á»i tham gia quân ngÅ©, phần lá»›n Ä‘á»u thÃch đánh bạc, hai cái xúc xắc vung qua, cả trong phòng đã trà n đầy ngÆ°á»i, bên cạnh bà n, đầu ngÆ°á»i tÃch di Ä‘á»™ng liên tục, những tiá»n đặt cược kia, cÅ©ng bắt đầu từ năm đồng cắc lên đến tám tìên, có cá»a đặt ngân lượng, cÅ©ng có cá»a đặt đồng tiá»n.
Thỉnh thoảng có má»™t chút ngÆ°á»i thua sạch, ủ rÅ© Ä‘i ra ngoà i, nhÆ°ng lại cà ng nhiá»u ngÆ°á»i lách và o trong.
Không đến thá»i gian má»™t chén trà , trÆ°á»›c mặt Gia Luáºt Hồng CÆ¡ đã chồng chất nổi lên má»™t tòa núi nhá», mồ hôi trà n ngáºp trên mặt Gia Luáºt Hồng CÆ¡, lại là m cho hắn cảm giác, hai gò má có chút nóng lên, đến cả thanh âm cÅ©ng bắt đầu khà n giá»ng, chỉ là , hà o hứng trong lòng lại cà ng ngà y cà ng cao.
Trần Nguyên chÆ°a quên chuyện trá»ng yếu nhất, nhìn má»™t ngÆ°á»i sÄ© quan trÆ°á»›c mặt, liá»n kéo kéo hắn, há»i: "Các ngÆ°Æ¡i có an bà i tốt trạm gác không?"
SÄ© quan kia gáºt đầu: "Yên tâm Ä‘i, sắp xếp xong xuôi rồi, không thể há»ng việc được."
Trần Nguyên cÅ©ng không tiếp tục lo lắng nữa, dù sao thÆ° cầu viện đã phát ra ngoà i rồi, chÃnh mình ở nà y, coi nhÆ° địa phÆ°Æ¡ng an toà n, cứ đần ra ở đây, đợi bá»n Gia Luáºt Niết Cô Lá»— và Gia Luáºt LÅ© Linh mang binh đến tiêu diệt Nữ Chân là được, liá»n tiếp tục nói: "Váºy thì tốt rồi, tiếp tục đặt cược Ä‘i!"
Bên trong phủ nha Hoà ng Long phủ, suốt cả má»™t buổi tối, Ä‘á»u đánh bạc, khà thế ngất trá»i, bên ngoà i, LÆ°u PhÆ°Æ¡ng lại ngay cả má»™t buổi tối Ä‘á»u không thể vượt qua.
Thá»i Ä‘iểm tối đêm, hắn phát hiện má»™t Ãt ngÆ°á»i Nữ Chân hiện ra trong tầm mắt hắn, láºp tức tiến đến thắt cổ.
MÆ°á»i mấy ngÆ°á»i Nữ Chân kia thá»±c láºp tức trốn tứ tán, chạy và o trong rừng cây, LÆ°u PhÆ°Æ¡ng rất muốn Ä‘uổi theo, thầm nghÄ© bắt má»™t ngÆ°á»i còn sống trở vá», lên tiếng há»i rõ rà ng, xem đại Ä‘á»™i ngÆ°á»i Nữ Chân ở đâu.
Vì váºy liá»n phái mấy trăm binh sÄ© phân tán, Ä‘uổi và o rừng ráºm, ra lệnh cho bá»n há», nhất định phải bắt lấy má»™t ngÆ°á»i sống.
Mấy trăm binh sÄ© và o rừng, phÃa bên phải núi rừng láºp tức vang lên thanh âm đánh nhau, LÆ°u PhÆ°Æ¡ng tháºt sá»± cÅ©ng không tùy tiện Ä‘i và o, đợi đánh nhau xong xuôi, mấy Liêu quốc binh sÄ© toà n thân Ä‘á»u là máu đứng ở bên cạnh rừng ráºm la lá»›n: "TÆ°á»›ng quân! NÆ¡i nà y có hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, còn có má»™t Ãt ngÆ°á»i nhà của bá»n hắn, Ä‘ang chạy và o bên trong!"
LÆ°u PhÆ°Æ¡ng nghe váºy, liá»n không nghi ngá» gì nữa, mang theo quân Ä‘á»™i Ä‘uổi và o, sau đó, hắn sẽ không thể trở ra.
Trong má»™t mảnh rừng ráºm, con mắt Lá»— Mẫu nhìn mấy binh sÄ© Liêu quốc lừa gạt LÆ°u PhÆ°Æ¡ng Ä‘i và o rừng ráºm.
NgÆ°á»i Nữ Chân hung hãn, đã khiến những ngÆ°á»i Liêu nà y đánh mất dÅ©ng khÃ, tại lúc Ä‘á» sức vừa rồi, ngÆ°á»i Nữ Chân lợi dụng cây dây leo trong rừng ráºm, bay lượn khắp nÆ¡i, má»™t cây trúc chặt thà nh thÆ°Æ¡ng, tuyệt đối có thể Ä‘em đóng Ä‘inh má»™t gã ngÆ°á»i Liêu lên trên mặt đất.
NhÆ°ng cung tiá»…n ngÆ°á»i Liêu, đối vá»›i ngÆ°á»i Nữ Chân, quả thá»±c không có bất kỳ tác dụng nà o.
LÆ°u PhÆ°Æ¡ng đã từng muốn chạy ra khá»i rừng ráºm, nhÆ°ng bẫy ráºp ngÆ°á»i Nữ Chân bố trÃ, lại là m cho hắn không có chút cÆ¡ há»™i chạy trốn nà o, cuối cùng, hắn bị má»™t sợi thừng bao lấy, treo lên trên cao cao.
Äợi cho những ngÆ°á»i Nữ Chân kia gần nhÆ° giết sạch tất cả Liêu binh, LÆ°u PhÆ°Æ¡ng trông thấy má»™t đứa trẻ con mÆ°á»i má»™t mÆ°á»i hai tuổi, tay cầm trúc thÆ°Æ¡ng, Ä‘i tá»›i hÆ°á»›ng hắn, trên mặt còn mang theo dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, cÆ°á»i vô cùng sáng lạn.
Äứa bé kia bắt lấy tóc LÆ°u PhÆ°Æ¡ng, sau đó rút ra má»™t cái búa từ phÃa sau, thoáng má»™t tý đã chém và o cổ LÆ°u PhÆ°Æ¡ng.
Cái búa kia không sắc, cho nên đứa trẻ con chém tổng cá»™ng bảy nhát, má»›i cầm được đầu ngÆ°á»i từ trên cái cổ kia xuống.
Cả quá trình, hắn thủy chung vẫn Ä‘ang cÆ°á»i, phảng phất hắn giết không phải là má»™t ngÆ°á»i, mà là má»™t con súc váºt.
Giết chóc, đã là m cho những Liêu binh lặt vặt còn sống kia sợ run rẩy rồi, Lá»— Mẫu nhìn chân bá»n hắn run lên, khóe miệng phiêu khởi khinh miệt dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, sau đó há»i: "Nói, Liêu quốc hoà ng tỠở nÆ¡i nà o?"
Những kia Liêu binh ở đâu còn dám không nói?
"Tại Hoà ng Long phủ."
Lá»— Mẫu gáºt đầu: "Bên cạnh hắn còn có bao nhiêu ngÆ°á»i?"
Có Liêu binh nói: "Còn có bảy ngà n ngÆ°á»i, thủ lÄ©nh muốn biết cái gì, tiểu nhân tất nhiên sẽ nói toà n bá»™, cầu thủ lÄ©nh thả cho ta má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống."
Lá»— Mẫu nở nụ cÆ°á»i, nói: "Äược rồi, nếu nhÆ° các ngÆ°Æ¡i có thể chạy ra khá»i cánh rừng nà y, ta liá»n cho tha các ngÆ°Æ¡i má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống."
Trên mặt mấy Liêu binh láºp tức thất sắc, ở trong núi rừng, ngÆ°á»i Nữ Chân liá»n giống nhÆ° con báo săn, muốn tránh bá»n hắn Ä‘uổi giết, căn bản không có khả năng!
Thá»i Ä‘iểm bá»n hắn do dá»±, trong đầu Ä‘ang nghÄ©, có nên khẩn cầu thêm má»™t tý hay không, Lá»— Mẫu bá»—ng nhiên nói: "Bắt đầu!"
Má»™t loạt trúc thÆ°Æ¡ng từ giữa không trung phi xuống dÆ°á»›i, đóng Ä‘inh toà n bá»™ mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i nà y lên trên mặt đất, không ai chạy trốn nổi.
Lá»— Mẫu vá»— vá»— đầu đệ đệ mình, nói: "A Äóa, ngÆ°Æ¡i phải nhá»› kỹ, mặc kệ lúc nà o, cÅ©ng không thể trông cáºy và o ngÆ°á»i khác, không ai có thể bố thà cho ngÆ°Æ¡i má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống."
Äứa bé kia gáºt đầu, nói: "Ta nhá»› được."
Lá»— Mẫu huýt má»™t tiếng sáo, hÆ¡n hai trăm ngÆ°á»i Nữ Chân cÆ°á»ng tráng từ trên cây cao cao nhảy xuống.
Lá»— Mẫu nói: "Các dÅ©ng sÄ©, chúng ta có thể có chút phiá»n phức rồi, hoà ng tá» Liêu quốc kia mang theo bảy ngà n ngÆ°á»i, ở lỳ trong Hoà ng Long phủ không dám ra, nÆ¡i đó là má»™t mảnh bình địa, bá»n hắn cho rằng né tránh rừng cây liá»n an toà n, hiện tại ta muốn mang theo các ngÆ°Æ¡i, Ä‘i nói cho bá»n hắn biết, ở trong núi rừng, chúng ta là con cá»p, bên trên bình nguyên, chúng ta là báo săn hung mãnh nhất!"
Hai trăm ngÆ°á»i cùng tru lên, lại có má»™t ngÆ°á»i lá»›n tiếng hô má»™t câu: "NhÆ°ng Äặc Cổ thủ lÄ©nh đã bảo chúng ta coi chừng con mồi!"
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äåâóøêè , “gia pho ma†, bach luyen thanh tien , chususudeuxu , gia khong lich su , gia ma con du 4vn , gia su tum ma ngu , giá không lịch sá» , hoang da tap 782013 , lich su quan su pho ma , nguu pho ma , nguu pho ma gia , òåíäåð , phò mã gia , pho ma gia , pho ma gia 4vn , pho ma gia full , sat than , sở hán tranh bá , so toi thuong ngu pho ma , su thuong de nhat pho ma , su thuong dich pho ma , su thuong pho ma , su thuong pho ma gia , su thuong pho ma nguu , su thuong toi ngu pho ma , su thuong toi nguu , su thuong toi nguu 4nv , su thuong toi nguu 4vn , su thuong toi nguu pho , su thuong toi nguupho ma , su thuÆ¡ng toi nguu , su toi thuong dich nguu , su toi thuong ngu pho ma , su toi thuong pho ma gia , suthuongtoinguu pho ma , suthuongtoinguuphoma , suthuongtoinguuphomagia , sử thÆ°Æ¡Ì£ng 4vn , tìm phò già , tieu su ma nguu , toi nguu , toi nguu dich pho ma , toi nguu pho ma , toi nguu pho ma 4vn , toi nguu pho ma gia , toi ngÆ°u pho ma gia , toi thuong su nguu , too nguu pho ma gia 4vn , tran the mi 4vn , trần thế mỹ 4vn , troÌi naÌ€ng laÌ£i , truyen gia khong lich su , truyen pho ma gia , truyen su thuong nguu , truyensexthoixua , [tg]â—tyÌ.sÆ°.huynh