Quân Lâm Thiên Hạ Tác giả : Khai Hoang -----oo0oo-----
Chương 1397: Thâm như uyên hải!
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Nhìn thẳng tới trước mắt, tòa đạo cung khổng lồ huyền phù giữa không trung đã không còn thấy bóng dáng.
Mấy vị Thánh Nhân đã sớm hiểu rõ thủ đoạn của Hồng Quân, giờ phút này cũng không lộ vẻ kinh dị, chỉ đưa mắt nhìn nhau, Thông Thiên giáo chủ sụp mắt, trên mặt hiện lên vẻ bất mãn, “hắc” một tiếng bay đi.
Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng khẽ chắp tay, lần lượt rời khỏi.
Khóe môi Nhạc Vũ cũng hiện lên ý cười lạnh, hành động của Hồng Quân cũng có ý muốn thị uy với hắn.
Chỉ nhấc tay đã đem mấy vị Thánh Nhân thuấn di ra khỏi Tử Tiêu Cung, tuy là mọi người cũng không có ý phản kháng, nhưng công pháp đảo loạn thời không kia chứng thật là không tầm thường, ít nhất hiện tại Nhạc Vũ còn chưa sử dụng được.
Tản ra ý niệm, cố gắng tìm tòi Tử Tiêu Cung, hắn chỉ cảm thấy không dấu vết truy tra, vị trí cũng thật vô cùng mờ ảo, khó thể khóa định.
Thẳng đến khi hắn thúc giục Hồng Mông kiếm ý dốc hết toàn lực mới có thể tìm thấy dấu vết.
Loại cảm giác này có thể nói vô cùng kỳ lạ, rõ ràng cánh cửa đạo cung vẫn nằm ngay trước mặt hắn chừng vạn trượng, nhưng vô luận là thị giác hay linh giác đều không thể cảm thấy, chỉ cảm nhận vô cùng xa xôi, khó thể suy đoán.
Nhạc Vũ cũng toàn lực mở ra long đồng, trong mắt hiện ra “vạn” tự phù luân, dần dần trong tầm nhìn mới hiện ra tung tích Tử Tiêu Cung.
Tiếp theo hắn còn chưa kịp có hành động, liền nghe được một tiếng than nhẹ của Hồng Quân tận sâu trong đạo cung vang ra:
- Có thể trông thấy được Tử Tiêu Cung của ta, một thân nghệ nghiệp của Nguyên Hoàng bệ hạ đã có thể kề vai cùng Tiếp Dẫn Nguyên Thủy. Nhưng nơi đây vốn là nơi tĩnh tu của ta, bệ hạ đừng đến rình xem thì tốt hơn!
Theo thanh âm Hồng Quân vang ra, bên trong đạo cung hiện lên vô số phù văn, ngay sau đó cả Tử Tiêu Cung lại biến mất không còn nhìn thấy, lần này đã chân chính rời khỏi, ẩn vào minh minh, hoàn toàn ly khai thế giới nơi này.
Khóe môi Nhạc Vũ thoáng nhếch lên, thần niệm vẫn mơ hồ nắm giữ được tung tích của Tử Tiêu Cung.
Nhưng sau thoáng suy ngẫm, hắn lắc đầu bỏ qua.
Mặc dù muốn tiếp tục thăm dò hành tung của Hồng Quân, nhưng nếu hiện tại chọc giận hắn, sẽ mất nhiều hơn đạt được.
Sau đó Nhạc Vũ lâm vào trầm tư, vẻ mặt dần dần trầm xuống, trong lòng đầy lo lắng.
Vị Thái Thanh thánh nhân kiên quyết trở mặt cùng Hồng Quân, đoạn tuyệt tình sư đồ, nhất định là có dựa vào.
Thật không biết vị đệ nhất Thánh Nhân dưới Hồng Quân kia rốt cục lại còn con bài gì chưa lật.
Nữ Oa thấy thế không khỏi thoáng lắc đầu:
- Bệ hạ muốn thăm dò tung tích Tử Tiêu Cung sao? Kỳ thật cũng không cần nản lòng, lúc trước khi ta mới thành lập thánh vị, cũng từng thử tìm xem. Nhưng trong mấy người ngoại trừ Thái Thượng sư huynh, không ai có thể cảm giác. Bệ hạ thiên tư tuyệt đại, sẽ có ngày tìm thấy. Nhưng dù sao mới thành thánh không lâu, tích lũy không dày, cũng chưa thực sự chứng hồn niệm, hẳn còn kém một chút…
Nhạc Vũ bật cười, hắn biết Nữ Oa hiểu lầm mình là bởi vì không thăm dò được Tử Tiêu Cung mà không vui, ngay lập tức gạt qua ý nghĩ này, ngũ khí vừa chuyển mang theo vài phần thổn thức lại có ý cười nhạo nói:
- Nguyên tưởng Hồng Quân hàng lâm sớm hơn hạn định người thứ nhất xui xẻo ngoại trừ La Hầu chính là Nhạc Vũ này. Thật không nghĩ ra hôm nay còn có biến cố như vậy. Thái Thượng Lão Quân thật lợi hại a…
- Thương thiên dĩ tử, hoàng thiên đương lập, tuế tại giáp, thiên hạ đại cát. Vừa rồi ta mới có chút cảm ứng lời này ứng vào vạn năm sau. Thái Thượng sư huynh muốn cướp lấy vị trí của Hồng Quân sư tôn, không chỉ là hắn, tựa hồ Hiên Viên Hoàng Đế cùng sư đệ Khổng Dật của ngươi cũng liên lụy bên trong.
Hậu Thổ nhíu mày, ánh mắt sâu kín nhìn lên hư không, nơi ánh mắt nàng nhìn thấy chính là Thái Thanh Cảnh Đại Xích Thiên.
- Biết rõ trận chiến ấy không có bao nhiêu phần cơ hội thắng, biết rõ chư thánh sẽ không thực sự cùng tiến lui. Biết rõ Hồng Quân sư tôn đã sớm có chuẩn bị, nhưng vẫn phải làm. Tính tình của vị sư huynh này thật làm người khác bội phục. Trước mắt nhiều mưu định không ngờ lại liều lĩnh chính mình, lưu lại phục bút, không để Đạo giáo đại suy…
Trong lời nói lại tràn đầy vẻ kính nể, bên kia vẻ mặt Nữ Oa cũng vô cùng phức tạp, rốt cục lắc đầu nói:
- Nói những lời này làm chi đây? Tương lai có vô số khả năng, chúng ta chỉ cần chứng kiến là tốt nhất. Trước mắt thiên cơ đã biến, Thái Thanh sư huynh hiện giờ chưa chắc đã không có kế hay! Sát kiếp ngày hôm nay đã đi tới cực hạn. Ngay cả những Thánh Nhân như chúng ta cũng bị cuốn vào bên trong. Bắt giết La Hầu chỉ sợ là khó tránh khỏi một trận đại chiến. Thái Thanh sư huynh có ý muốn trảm tam thi chứng đạo, lại càng không biết sẽ gặp hung hiểm như thế nào. Nữ Oa đi trước một bức, trở về làm chuẩn bị, xin cáo từ!
Mỉm cười thi lễ, nàng trực tiếp hóa thành một đạo hồng quang xuyên qua hư không vô tận, hướng Ly sơn trong hồng hoang bay đi.
Mà bên trong tinh không chỉ còn lại hai người Hậu Thổ cùng Nhạc Vũ.
Đợi đến khi mấy vị Thánh Nhân đã hoàn toàn không còn nhìn thấy bóng dáng, Hậu Thổ mới cười khẽ một tiếng nói:
- Vị sư tỷ này của ta xem ra lại có ý định khác. Theo nàng mà nói, vô luận là Thái Thượng đăng thánh hay bệ hạ lấy lực chứng đạo cũng chẳng có gì khác nhau.
Nhạc Vũ cũng không quan tâm tới, đối với phản ứng của Nữ Oa hắn đã sớm có sở liệu.
Phỏng chừng giờ phút này, mặc dù là ở trong mắt của Hậu Thổ, cơ hội vị Thái Thanh thánh nhân kia trảm tam thi thành đạo cũng vượt xa Nhạc Vũ.
Vì thế cũng khó trách vị Nữ Oa kia lại cứ đong đưa không chịu ổn định.
Ngay sau đó Hậu Thổ hiếu kỳ nói:
- Ta biết ngươi có Hỗn Độn đạo điển trong tay, vài chục năm nay nhất định đã thu hoạch không nhỏ. Vừa rồi cùng Hồng Quân giao thủ, không biết Vũ đệ có cảm giác ra sao?
Nhạc Vũ nghe vậy hai mắt chợt híp lại:
- Đích xác là thâm như biển lớn! Nhưng vị tam thi thánh nhân này cũng không lường được chính ta! Đáng tiếc ta cùng với hắn đều chỉ phỏng chừng, chưa thể chân chính tận hứng…
Thân hình Hậu Thổ lập tức chấn động, có chút không dám tin nhìn Nhạc Vũ.
Cũng không lường được chính hắn, đổi lại cách khác mà nói, trong mắt vị tiểu đệ này, Hồng Quân cũng không phải mạnh mẽ tới mức khiến cho hắn vô lực đối kháng.
Nếu đem ra hết toàn lực nói không chừng cũng còn vài phần khả năng có thể kháng cự.
Nhưng lấy thân thể mới thành lập thánh vị của Nhạc Vũ, làm sao lại có thể?
- Mấy chục năm nay tiểu đệ tu hành một ngày bằng người khác khổ tu mười tám năm. Hơn hai mươi năm tích lũy há có thể không có đoạt được? Nhưng nếu muốn cùng hắn chân chính đối kháng, vẫn còn phải tìm thêm cách khác!
Chỉ hơi giải thích một phen, Nhạc Vũ liền xé rách không gian trước mắt:
- Nói đến đây, tiểu đệ vừa lúc có việc cần tìm tỷ tỷ, tạm thời đi theo ta trước đã…
Chân bước qua thời không gấp khúc, không bao lâu hắn đã đi tới trên Quan Tinh Thai ở Diệu Pháp Đại La Thiên.
Liễu Nguyệt Như vẫn đang tĩnh tọa nơi này, khiến linh lực triều tịch nơi đây đang dâng tràn sóng gió.
Nhưng giờ phút này Hồng Quân hiện thế dẫn dắt hiện tượng thiên văn vẫn chưa thể bình phục, Liễu Nguyệt Như độ kiếp dẫn dắt thiên địa dị tượng giấu kín bên trong nên cũng không ai nhìn thấy.
Mà vẻ mặt Hậu Thổ cũng kinh dị nhìn nhìn nữ tử ngồi trước mắt.
Nàng biết được thần niệm của nữ tử kia đã xuyên vào tận sâu trong bổn nguyên tầng thứ tám, đang cấu tạo hồn ấn bên trong, hiểu được pháp tắc đại đạo.
Tuy chỉ còn kém một bước cuối cùng, nhưng trước mắt đã có thêm một vị lấy lực chứng Thái Thượng Kim Tiên.
Nhạc Vũ có thể trong vài chục năm đào tạo ra một Chiến Tuyết, đã đủ làm lòng người kinh hãi.
Mà giờ khắc này ở trước mắt nàng không ngờ còn một thiếu nữ thiên tư tuyệt thế, căn cơ sâu dày không kém gì nhân vật thời thái cổ.
Khí tức đặc hữu của Ngũ Sắc Thần Quang cũng khiến kẻ khác âm thầm kinh hãi.
Nhạc Vũ chỉ nhìn thoáng qua, thấy Liễu Nguyệt Như đã bình yên bứt phá bích chướng thiên khóa, liền không quản tới.
Hắn trực tiếp ngồi xuống tại trung ương, sau đó lấy ra một bộ bảo kỳ ba trăm sáu mươi lăm mặt.
Hậu Thổ thấy thế không khỏi âm thầm cảm thấy kỳ quái. Đầu tiên liền nhận ra trong tay Nhạc Vũ chính là bộ trận kỳ khống chế Chu Thiên Tinh Đấu đại trận mà Hạo Thiên đã luyện chế ra vài chục năm trước.
Ngay lập tức chân mày nàng nhíu lại, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.
- Vũ đệ đã có Trấn Thiên Tỳ, vốn là then chốt chân chính của Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, còn lấy vật ấy làm chi?
- Khác nhau! Lúc Hạo Thiên luyện bảo vật này, có hao phí tâm tư. Phỏng chế Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận cũng đã có chút biến đổi. Tài liệu sử dụng cũng là toàn bộ tinh hoa tích lũy mấy vạn năm của Thiên giới. Toàn bộ mấy lá cờ không kém hơn hậu thiên siêu phẩm, thật sự tột cùng. Nếu do ba trăm sáu mươi lăm vị thiên thần phân ra nắm giữ, có thể làm Chu Thiên Tinh Đấu đại trận uy lực tăng thêm gấp ba! Chỉ tiếc đợi khi hắn luyện thành đã bị mọi người xa lánh. Dưới tay vốn không có thủ hạ thay mặt hắn chủ trì đại trận này!
Hậu Thổ nghe được trong lòng cũng dần dần ngưng trọng, nàng tiếp tục quan sát bộ bảo kỳ, quả nhiên cảm nhận được bất phàm.
Nàng âm thầm kinh hãi, nếu bộ bảo vật này thật có được thiên thần có tài năng nắm giữ, với khả năng của Nhạc Vũ chỉ sợ chưa chắc làm gì được Hạo Thiên.
Ngay sau đó Nhạc Vũ đưa tay khẽ vẫy, chư thiên tinh tú đều chiếu xuống một đoàn tinh quang, ở trên Quan Tinh Thai dấy lên một mảnh tinh diễm trắng xóa.
Ngay sau đó hắn đưa mắt nhìn qua Hậu Thổ.
Hậu Thổ hiểu ý mỉm cười, thần lực tác động, một trong những thần chức của nàng chính là chấp chưởng đại địa.
Giờ phút này nàng toàn lực khởi động, lập tức khiến vô số địa mạch linh lực của tứ đại bộ châu đều chuyển vận về nơi đây.
Nhưng chỉ sau một lát lại có một đạo hỏa diễm dấy lên, cùng tinh diễm tương hợp, lập tức hóa thành tử hồng sắc, hỏa lực hung mãnh làm cả ngàn dặm chung quanh lập tức tăng lên mấy chục vạn độ nóng, cơ hồ muốn hòa tan hết thảy.
Ngay cả Hậu Thổ cũng cảm thấy thoáng kinh hãi, nhưng lại cảm thấy thật mới lạ, đóa linh diễm trước mắt có thể nói đã chân chính tụ tập hầu hết thiên địa chi lực của thế gian, là chung cực thế giới.
Nàng lại không hiểu rốt cục Nhạc Vũ muốn dùng luyện đan hay chuẩn bị luyện khí.
Diễm lực hung mãnh, cho dù chính Nhạc Vũ cũng không dám nói mình có thể thao tác được tự nhiên.
Dù sao tích lũy của hắn thật sâu dày, liên tục lấy ra một số tài liệu luyện chế ra mười mấy món linh bảo, cũng bị hư hỏng vài món nhưng đa số đều thành công.
Cuối cùng luyện chế một linh bảo là một đỉnh lô bản thể cao trăm trượng có thể tùy ý thu lớn nhỏ, được Nhạc Vũ trực tiếp đặt lên trên tinh diễm kia.
Trước đó còn bị thiên địa chí thánh hỏa diễm hòa tan, nhưng giờ phút này khi Nhạc Vũ khắc lục thêm phù trận vào bên trong, đỉnh lô vẫn giữ nguyên, bên ngoài sờ vào lại có cảm giác băng sương.
Ngay tiếp theo độ ấm tại Quan Tinh Thai cũng đã khôi phục lại bình thường.
Ngay sau đó Nhạc Vũ lại đem vô số kỳ trân dược liệu bỏ vào bên trong đỉnh lô.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Quân Lâm Thiên Hạ Tác giả : Khai Hoang -----oo0oo-----
Chương 1398: Thánh huyết trường sinh!
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Bên trên Quan Tinh Thai, dùng thiên địa chung cực tinh diễm tế luyện suốt tám mươi mốt ngày.
Bên trong đỉnh lô bỗng dưng tràn ra hương dược nồng nàn.
Khi Nhạc Vũ mở ra đỉnh lô, lấy đan dược ra ngoài, khắp chung quanh tràn đầy thất thải khí vụ.
Hậu Thổ thoáng hít một hơi, ngay sau đó trong mắt lóe lên dị sắc.
Chỉ mới ngửi được dược hương đã làm tâm thần nàng vô cùng sảng khoái thanh minh, hồn niệm pháp lực cũng thoáng có chút tăng trưởng.
Lại nhìn vào tay Nhạc Vũ, chỉ thấy có một trăm lẻ tám viên kim đan đang huyền phù trong lòng bàn tay.
Đan dược tản ra tử kim quang hoa, cũng giống như Nhân Sâm Quả cùng Cửu Ảnh Hoàng Chung Lý, đều súc tích pháp tắc bên trong, sau khi uống vào có thể trực tiếp ngưng tụ hồn niệm.
Khí tức nồng đặc, khiến toàn bộ quần tiên bên trong Thiên Đình đều bắt đầu xôn xao.
Vô số hồn niệm tràn đến tìm kiếm.
Cũng may mắn Nhạc Vũ đúng lúc che giấu hương dược cùng toàn bộ khí cơ, lại dùng oai lực của Thánh Nhân mạnh mẽ đem những hồn niệm kia đuổi ra ngoài.
- Đây là Cửu Chuyển Kim Đan?
Hậu Thổ khẽ nhíu mày, nhưng lại cảm thấy không đúng, đan dược trong tay Nhạc Vũ rõ ràng có chút bất đồng với Cửu Chuyển Kim Đan.
Lấy thần thông hiện tại của Nhạc Vũ, muốn luyện chế ra một loại tiên đan tương tự như Cửu Chuyển Kim Đan cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Vấn đề là tử kim đan hoàn này dược lực rõ ràng còn vượt xa đan dược nổi danh kia.
- Nhân Sâm Quả? Vạn Thọ Bàn Đào?
Hiện giờ bản thân Nhạc Vũ là Thiên Đế tôn sư, đạt được vô số trân tài quý giá của Hạo Thiên, còn nắm giữ Dao Trì đào viên, có được những linh vật kia cũng không có gì đáng kỳ quái.
Nhưng tài liệu trong đan dược hẳn không chỉ như thế, bỗng dưng trong lòng Hậu Thổ khẽ động, trong mắt hiện lên kinh ngạc.
- Bên trong đây còn có máu huyết của Tiếp Dẫn cùng La Hầu sao?
Lòng nàng giật nảy mình, chẳng thể trách dược hiệu của kim đan lại mạnh mẽ tới như thế, ngay cả Thánh Nhân như nàng cũng có thể giúp ích.
Máu huyết của hai Thánh Nhân, người bên ngoài cho dù có thể lấy được, cũng khó thể đem ra hoàn toàn luyện hóa. Cũng chỉ có Ngũ Sắc Thần Quang của Nhạc Vũ mới có thể sử dụng.
Hai loại thánh huyết tính chất khác xa nhau đem hợp nhất, cũng đã tạo nên dược lực mạnh mẽ tuyệt đối của loại đan dược này.
- Đúng là Thánh Nhân huyết!
Nhạc Vũ gật nhẹ đầu, trong mắt hiện lên vui vẻ, nhưng khi hắn cẩn thận phân tích một phen, lại mang theo vẻ tiếc nuối lắc đầu.
- Chỉ đáng tiếc luyện chế loại đan dược này thực sự quá vội vàng, hỏa lực quá thịnh, còn chưa được hoàn mỹ!
Triệu tập hỏa chủng, hợp chỉnh thiên địa lực luyện đan, diễm lực đã vượt lớn hơn cả Thái Thanh thánh nhân luyện đan tới mấy lần.
Vì vậy luyện chế siêu phẩm tiên đan cũng chỉ dùng tám mươi mốt ngày.
Nhưng luyện chế quá cấp tốc, cũng phải có sự trả giá. Pháp môn luyện đan thường phải cần hao tổn mấy trăm tới hơn ngàn năm, đến lúc đó mới xem như hoàn mỹ không hậu hoạn, cũng không có bất kỳ độc tính nào.
Hành sự như Nhạc Vũ, bị hắn mạnh mẽ luyện chế nhưng lưu lại hỏa lực khổng lồ súc tích bên trong.
Nếu muốn dùng được loại đan dược này, trước tiên phải thừa nhận được bị hỏa lực thiêu đốt mà không chết, sau đó mới có thể dung hợp được dược lực súc tích trong kim đan cùng hồn ấn pháp tắc.
Nhưng khổ nỗi hiện tại hắn lại không có được bao nhiêu thời gian để chậm rãi ngao luyện, chỉ đành ỷ vào năng lực phân tích của mình mạnh mẽ thành đan, chỉ là không cách nào bài trừ được hỏa lực súc tích bên trong.
Lại nhìn vào bên trong đỉnh lô còn có hai viên phế đan.
Đây là do Nhạc Vũ đặc biệt thí nghiệm, bỏ thêm dược liệu, quả nhiên đều hoàn toàn phế bỏ.
Cũng không phải khả năng hắn không đủ, mà là ý trời đã như thế, dù Nhạc Vũ có dốc hết toàn bộ sức lực cũng không thể thay đổi.
- Một lần luyện chế siêu phẩm đan dược quả nhiên chỉ có thể thành tựu được một trăm lẻ tám viên mà thôi!
Cũng không tiếp tục do dự đem kim đan đặt sang một bên, vứt bỏ phế đan, Nhạc Vũ lại thêm lần nữa đem vô số dược liệu ném vào trong đỉnh lô.
Giờ phút này Hậu Thổ cũng tập trung toàn bộ tinh thần nhìn Nhạc Vũ luyện chế, quả nhiên bên trong ẩn chứa một ít máu huyết Thánh Nhân.
Số lượng không nhiều lắm, lại có thể khiến kim đan súc tích được một ít Thánh Nhân đại đạo.
Liên tục luyện chế vài lô đan dược, Nhạc Vũ lấy hết trân tàng thu được từ chư phương, lại từ chỗ Hậu Thổ mượn thêm vào, cuối cùng cũng chỉ thành đan được hơn bảy mươi viên.
Toàn bộ kim đan khoảng hơn bốn trăm viên đang xoay tròn chung quanh Nhạc Vũ, trông rất đẹp mắt.
Lúc này chẳng biết Chiến Tuyết từ khi nào đã lẳng lặng ngồi cạnh lò luyện đan, Liễu Nguyệt Như cũng đã thanh tỉnh từ lâu, nhìn vào kim đan mang theo vẻ mặt tò mò.
Nàng cũng không biết Nhạc Vũ luyện chế đan dược rốt cục để làm gì?
Mọi người tại đây, vô luận là Hậu Thổ hay Nhạc Vũ đều không còn cần dùng vật này, cho dù có thể gia tăng được pháp lực cũng chỉ là có hạn.
Đối với nàng cùng Chiến Tuyết mà nói cũng không cần thiết lắm, đi tới cảnh giới như họ đã không còn cần dược lực tương trợ.
Nhưng họ cũng không dám khinh thường, loại đan dược này đối với họ mà nói có thể không xem vào đâu, nhưng ở cấp độ Thái Thanh Huyền Tiên thậm chí là Đại La Kim Tiên đó là chí bảo chân chính.
Nếu Thái Thanh Huyền Tiên dùng được, lập tức có thể tấn giai Đại La cảnh giới. Đại La Kim Tiên sử dụng, sẽ đạt được một ý niệm đại đạo của Thánh Nhân, vô luận muốn tiến lên Thái Sơ hồn ấn hay ngày sau tấn giai Thái Thượng đều vô cùng có ích.
- Vật này trẫm tứ danh Thánh Huyết Trường Sinh Đan!
Dùng pháp lực đem toàn bộ tử kim đan hoàn thu thập vào trong tay áo, tiếp theo Nhạc Vũ lại dùng vô số tài liệu ném vào đỉnh lô.
Lần này hắn luyện khí, Hậu Thổ lập tức nhận ra bên trong ẩn chứa không ít linh kim, cùng da xương của yêu thú.
Trong mấy chục năm Thiên Đình chinh phạt, vẫn lạc trong tay Chiến Tuyết cùng ngũ phương đại đế có Hỗn Độn Yêu Tiên, đạt tới mấy chục người, giờ phút này toàn bộ hài cốt đều dùng vào nơi đây, đạt tới mười hai loại binh khí.
Sau đó là ba trăm sáu mươi lăm Chu Thiên Tinh Đấu trận kỳ, không ngoài dự kiến, có cả máu huyết của La Hầu cùng Tiếp Dẫn bên trong.
Ngoài ra còn có nhiều linh bảo, thậm chí kể cả tiên thiên chí thánh nhất cấp huyết lăng mà Nhạc Vũ đoạt được trong tay La Hầu cũng có bên trong.
Hậu Thổ càng xem càng thấy kinh dị, cũng không biết rốt cục Nhạc Vũ muốn luyện vật gì, lấy ra nhiều trọng bảo như vậy không có linh bảo nào không phải là kỳ trân của thế gian.
Đến cuối cùng lại bỏ thêm một tử sắc khí đoàn.
Liễu Nguyệt Như lập tức cau mày, chỉ cảm thấy khí đoàn kia tương tự Ngũ Hành kiếm hoàn của nàng như đúc.
Ngay sau đó đồng tử Hậu Thổ liền co rụt lại, lộ ra vẻ hoảng sợ:
- Đây là Hồng Mông Tử Khí?
Nàng lại lập tức tỉnh ngộ, Nhạc Vũ tuyệt đối không thể còn dư lại loại chí bảo kia trong tay, nhưng khí đoàn này quả nhiên thật giống Hồng Mông Tử Khí, uy lực có lẽ cũng thật bất phàm.
Trong lòng nàng càng thêm vui mừng, suy đoán được Nhạc Vũ rốt cục đã có tính toán gì!
Sau một lát, tâm thần nàng sực tỉnh, ngay sau đó trong mắt Hậu Thổ lộ vẻ hoảng sợ tột cùng ngây người nhìn Nhạc Vũ.
Nếu thật sự đúng như suy đoán của nàng, như vậy vị tiểu đệ trước mắt quả nhiên là điên cuồng!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Quân Lâm Thiên Hạ Tác giả : Khai Hoang -----oo0oo-----
Chương 1399: Chư phương đại đế!
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Sau khi đóng lại đỉnh lô, Nhạc Vũ liên tục đánh ra pháp quyết, mỗi pháp quyết đều vô cùng huyền sảo thâm sâu.
Bên trong đỉnh lô lập tức bừng lên từng đợt linh lực như vỡ bờ, cơ hồ muốn đem đỉnh lô trướng vỡ.
Thật nhiều linh vật tụ tập cùng một chỗ, xung đột lẫn nhau cũng đạt lên tới đỉnh.
Liễu Nguyệt Như ở bên không ngừng đề phòng lo lắng, nếu như đỉnh lô bị phá vỡ, ngũ hành linh lực vô cùng tận tụ tập bên trong nổ tung đủ đem cả Diệu Pháp Đại La Thiên nổ thành phấn vụn!
Nhạc Vũ đã có định liệu trước, khí cơ trong lò tuy cuồng bạo rối loạn như muốn hỏng mất, nhưng luôn ở thời điểm cuối cùng đem linh lực lưu kéo trở về chính quỹ.
Lại chậm rãi điều hòa rót vào bên trong linh kỳ, từng chút một hoàn thiện phù trận bên trong.
Nhưng tình hình của Hậu Thổ lại khác hẳn, vẻ mặt nàng hoảng sợ vạn phần, nhưng không phải bởi vì tình hình bên trong đỉnh lô.
Nàng đã biết được Nhạc Vũ cho dù ở trước mặt Hồng Quân cũng có được vài phần thực lực đối kháng, tự nhiên cũng biết tu vi của Nhạc Vũ hiện tại có thể ở dưới Hồng Quân cùng Thái Thanh, nhưng lại sàn sàn với Tiếp Dẫn cùng Nguyên Thủy, cũng chỉ kém hơn một chút, nhưng không kém nhiều bao nhiêu.
Có thể lấy thần thông thông thiên triệt địa khống chế diễm lực cùng đỉnh lô là việc thật nhẹ nhàng mà thôi.
Hoặc có lẽ linh bảo có thể báo hỏng, nhưng đỉnh lô không khả năng nứt vỡ.
Vì vậy nàng chuyên tâm quan sát động tác của Nhạc Vũ, từng nhóm pháp quyết ngưng tụ phù văn bên trên những lá cờ, vô cùng mới mẻ lẫn huyền bí.
Đều là Hồng Mông tử phù, kết cấu tận lượng tinh giản, linh lực dẫn dắt lại chính xác lẫn hiệu suất cực cao.
Hắn đem phù trận mà Hạo Thiên khắc ấn hoàn toàn xóa bỏ, cả bộ kỳ liền như thay da đổi thịt, hoàn toàn biến hóa.
Toàn bộ ba trăm sáu mươi lăm mặt trận kỳ vốn có năm lá cờ là chủ kỳ.
Nhưng giờ phút này chẳng những chủ kỳ được tăng cường, ngoài ra còn mười hai mặt trận kỳ bắt đầu thay đổi.
Dung hợp hài cốt của mười hai đầu Chuẩn Thánh yêu tu, cộng thêm tiên thiên chí thánh huyết lăng.
Chất liệu cường độ của mười hai trận kỳ đã đạt lên tới hậu thiên chí thánh đỉnh phong.
Phù trận khắc ấn bên trong lại thêm huyền diệu khó lường.
Vẻ mặt Hậu Thổ dần dần trấn định, sau đó không nhịn được liếc mắt nhìn Nhạc Vũ:
- Ta xem ngươi hoàn toàn điên rồi! Nếu ngươi chưa từng luyện chế thử qua, thật sự là đáng tiếc tài liệu bên trong này!
Xem thủ pháp luyện khí của Nhạc Vũ, chính là Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận, dùng hai loại thượng cổ kỳ trận hợp lại thành một!
Trong đó bên trong mười hai lá cờ chủ yếu phong ấn hài cốt của Chuẩn Thánh yêu tu, chính là để mười hai Đô Thiên Thần Sát Ma Thần sử dụng.
Nếu nói về đơn lẻ, so với đại trận nguyên bản thời thượng cổ từng đánh bại chư yêu uy lực nhất định không bằng.
Nhưng nếu mượn thêm Chu Thiên Tinh Đấu đại trận lực lượng, cộng thêm khí đoàn tương tự Hồng Mông Tử Khí, uy lực sẽ cực lớn, có thể tưởng tượng được sức mạnh ra sao!
Ý tưởng này quả thực là điên cuồng, cần phải có khả năng tính toán khủng bố tới mức độ nào, đạo pháp căn cơ ra sao mới có thể đem hai đại trận hợp lại thành một?
Nhưng sau lời trách cứ, trong lòng Hậu Thổ lại nổi lên ý chờ mong.
Lúc chế luyện tài liệu tuy làm lòng người xót ruột, nhưng một khi thành công, giá trị của bộ kỳ trận này quả thật không thể tưởng tượng.
Nhạc Vũ nghe vậy lập tức cười vang, sau đó ánh mắt thoáng nheo lại, nói:
- Đã muốn giao phong cùng mấy vị Thánh Nhân kia, trẫm sao không làm chuẩn bị vẹn toàn? Hiện giờ đại loạn nảy sinh, không ai suy đoán được diễn biến, tự nhiên phải tạo ra thêm con bài chưa lật. Nhưng nếu chỉ bằng vào thi hài của mười hai Chuẩn Thánh, vẫn còn kém một ít, xa xa không đủ…
Hậu Thổ còn đang cau mày, cảm thấy thật kinh dị, Nhạc Vũ đã vẫy tay đem ngũ sắc kiếm trận kéo ra, biến ảo thành một ngũ sắc cự kiếm.
Vừa chặt chẽ khống chế đỉnh lô, bỗng dưng một đạo hắc sắc kiếm quang không ngừng phun trào ngay đầu mũi kiếm.
Chỉ trong chốc lát, mấy người cạnh đỉnh lô, kể cả Hậu Thổ cũng sinh ra cảm giác hồi hộp.
Thậm chí hỏa diễm trong lò cũng chịu ảnh hưởng, bỗng nhiên nhảy lên không ngớt, chỉ thấy kiếm quang chợt lóe, trực tiếp xuyên vào trong hư không, trong nháy mắt xuyên qua mấy trăm ức dặm xa xôi, vô số thời không bị mạnh mẽ gấp khúc vặn vẹo ngay trước người Nhạc Vũ.
Ngay khi một tia khí cơ từ trong khe hở không gian do ngũ sắc cự kiếm chém ra vừa hé lộ, sắc mặt Hậu Thổ cuối cùng liền biến đổi:
- Là La Hầu!
Cơ hồ cùng một thời gian, tận trong hư không vô tận, một bóng người đang điên cuồng trốn chạy.
Nơi trên cổ rỗng tuếch, sườn bên phải cũng bị chém gãy, bên cạnh có một đầu lâu cùng một cánh tay cấp tốc phi độn theo sau.
Khí tức tuy có vẻ mạnh mẽ nhưng lại ẩn ước vài phần suy yếu.
Ngay lúc sắp xuyên vào một trung thiên thế giới cách đó không xa, xa xa bỗng dựng lại một đạo kiếm quang chém tới.
Cơ hồ chỉ phút chốc đã tới bên cạnh, thân ảnh bị chặt đầu kia vừa có cảm ứng, vùng ngực hóa thành ánh mắt không khỏi trợn lên như chuông đồng.
- Nhạc Vũ!
Một tiếng bạo rống, mang theo vô tận oán hận, tay trái cầm Thí Thần Thương bỗng dưng đâm ra.
Lực hủy diệt vô cùng tận, hung sát khí từ trong mũi thương phun tới.
Một phương dập nát pháp tắc, một phương phá hư cùng hủy diệt, thương kiếm giao kích, hai cỗ lực lượng va chạm trong hư không.
Thân hình La Hầu bị lực phản xung văng ra vạn dặm, đem hết toàn lực mới miễn cưỡng định trụ thân hình.
Ngay khi vừa đứng lại liền thấy cự kiếm sau thoáng khựng lại liền tiếp tục chém thẳng tới một kiếm!
Nhưng lúc này thế kiếm lại cuốn tới đầu lâu cùng cánh tay cụt kia.
Khóe mắt La Hầu muốn nứt vỡ, lửa giận trong đồng tử có thể thiêu hủy cả tam giới.
Đang định xuất thương bỗng dưng cả kinh, mơ hồ đã có cảm ứng, tiếp theo liền không chút do dự bỏ lại đầu lâu cùng cánh tay phi độn bỏ trốn.
Chỉ lưu lại tiếng gầm giận dữ, cuồn cuộn chấn động:
- Nhạc Vũ! La Hầu thề không đội trời chung với ngươi! Ngày sau nhất định phân thây ngươi giải mối hận hôm nay!
Ngũ sắc kiếm quang cũng không đuổi bắt, bỗng dưng chợt lóe liền hoàn toàn biến mất trong hư không.
Chỉ tích tắc sau một thân ảnh hiện ra nơi này.
Dung mạo nhìn như thật già nua, nhưng lại giống như còn trẻ tuổi, rõ ràng sát ý lạnh lẽo nhưng lại có vẻ cho người ta cảm giác ấm áp ôn hòa.
Cảm xúc mâu thuẫn trùng điệp không ngờ đều tụ lại trong một thân thể.
Hắn nhìn quanh bốn phía, khóe môi chợt hiện lên nụ cười.
- La Hầu? Nguyên Hoàng? Một kiếm này quả thật mạnh mẽ, Khai Thiên kiếm, không thua hắn chút nào!
Một tiếng cười khẽ, tiếp tục bước tới đã biến mất, mặc cho linh lực dập nát cả phiến hư không nơi này!
…
Bên trong Diệu Pháp Đại La Thiên, Nhạc Vũ bỗng dưng phun ra một ngụm máu tươi.
Tiềm tu hơn mười vạn năm bên trong Thiên Ý Phủ, giờ phút này tuy pháp lực tiến nhanh đồng thời chính bản thân La Hầu cũng bị trọng thương từ trước.
Nhưng phải phân ra gần phân nửa lực lượng khống chế tinh diễm cùng đỉnh lô, lại phải cùng một người tương đương Thánh Nhân giao thủ tận thời không xa xôi, quả nhiên vẫn còn có chút miễn cưỡng.
- Vừa lúc!
Cười hăng hắc, Nhạc Vũ phất tay đem tử kim máu huyết của chính mình bỏ vào bên trong đỉnh lô.
Làm ba nữ tử chung quanh đều trợn mắt há hốc mồm.
Thoáng chốc cự kiếm đã cuốn trở về, đem đầu lâu cùng cánh tay cụt của La Hầu về tới.
Hậu Thổ đã hoàn toàn không còn lời gì để nói, dùng đầu cùng cánh tay của Thánh Nhân luyện khí, phỏng chừng cũng chỉ có Nhạc Vũ từng dùng qua cánh tay của Tiếp Dẫn thánh nhân tạo ra Trung Nhạc Tung Sơn mới làm ra được.
Quả nhiên ngay sau đó Nhạc Vũ đã đem thần thức của La Hầu lưu bên trong đầu cùng cánh tay xóa bỏ, sau đó cùng ném vào trong đỉnh lô.
Toàn bộ huyết nhục đều bị luyện chế, sau đó hóa thành tử kim thủy dịch dung nhập vào bên trong trận kỳ.
Không chỉ là năm trận kỳ chủ yếu cùng mười hai Đô Thiên Thần Sát trận kỳ đều đột phá hậu thiên chí thánh, phản bổn quy nguyên, đạt tới trình tự tiên thiên đỉnh phong.
Ngay cả những phụ kỳ còn lại phẩm chất đều tăng cao, lần lượt tăng lên tới hậu thiên chí thánh.
Nhạc Vũ còn chưa dừng lại, đem Ngũ Hành kiếm trận cùng kiếm đồ bỏ vào trong đỉnh lô.
Vẻ mặt Hậu Thổ không khỏi kinh hãi, nàng thầm nghĩ chẳng lẽ Nhạc Vũ muốn đem cả bổn mạng chí bảo luyện chế dung nhập vào bộ trận kỳ kia luôn hay sao?
Thẳng đến sau đó vẻ mặt Hậu Thổ chợt mỉm cười thả lỏng, nhưng trong lòng vẫn còn cảm thấy kinh hãi, hành động của Nhạc Vũ đúng là chuẩn bị dùng ngũ sắc kiếm thay thế Trấn Thiên Tỳ, làm then chốt khống chế tuyệt thế đại trận kia!
Đổi lại cách nói khác, hắn chuẩn bị đem bộ Hồng Mông kiếm trận biến thành trung tâm của cả đại trận!
Bình thường cũng dùng giống như Trấn Thiên Tỳ độc lập sử dụng, chỉ khi nào dung hợp vào trong đại trận sẽ lập tức biến thành tam trận hợp nhất!
Mà cử động giờ khắc này chính là vì lưu lại ấn ký bên trong mà thôi.
Dần dần trong mắt Hậu Thổ không khỏi hiện lên vẻ mờ mịt.
Một Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận, Hồng Mông Ngũ Hành kiếm trận!
Ba đại trận này không thể nghi ngờ chính là chung cực trận đạo của cả hồng hoang, sau khi đem dung hợp lại sẽ biến thành sự khủng bố tới bực nào?
Trong lúc thần hồn nàng vẫn còn đang hoảng hốt, xa xa lần lượt có mười mấy đạo quang hoa bay tới.
Trung Thiên Tử Vi Bắc Cực đại đế Tử Vân chân nhân, Trung Ương Trung Thiên Sùng Thánh đại đế Ngọc Lăng Tiêu, phương bắc Huyền Thiên Chân Vũ đại đế Huyền Vũ, Ti Thiên Chiêu Thánh đại đế Lục Áp, đông phương Thiên Tề Thanh Thánh đại đế Mạnh Chương, phương tây Kim Thiên Định Đức đại đế Vân Dao, lần lượt thi lễ đều tự ngồi xuống một bên.
Cộng thêm Câu Trần Thượng Cung đại đế Chiến Tuyết cùng Nam Cực Trường Sinh đại đế Liễu Nguyệt Như, trong Thiên Đình có Tứ Ngự Ngũ Đế đều đã tề tụ đầy đủ nơi này.
Chín vị Thái Thượng Kim Tiên đều chia ra ngồi một phương bên trên Quan Tinh Thai.
Theo sát phía sau lại có người lục tục tìm đến.
Lý Trường Canh, Vân Trung Tử, Nhai Tí, Dương Hạo, Ứng Long, Hạn Bạt, Quý Nguyên đều lần lượt bay qua. Ngay cả Cửu Hoa tán nhân cùng Hoàng Tuyền chân nhân, Vong Xuyên chân nhân đều cùng nhau đến.
Ngoài ra còn có Ngao Tuệ cùng Đằng Huyền đã tu hành suốt bốn ngàn năm trong Thiên Ý Phủ đã đột phá được Thái Sơ hồn ấn đều tới, tổng số đã là mười hai vị Hỗn Độn Chuẩn Thánh, tu vi khác nhau nhưng đều là thủ hạ trực hệ dưới trướng Nhạc Vũ.
Mà người cuối cùng chính là Khổng Dật, trong tay hắn cầm tử kim phù chiếu, gương mặt nghi hoặc bước vào.
Hậu Thổ đầy vẻ kinh ngạc, nhìn qua Cửu Hoa tán nhân hỏi:
- Không phải ta đã dặn các ngươi thay mặt ta chủ trì Minh Phủ sao? Vì sao lại tới đây?
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Quân Lâm Thiên Hạ Tác giả : Khai Hoang -----oo0oo-----
Chương 1400: Khoáng thế kỳ trận
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Cửu Hoa Tán Nhân cười khổ, sau đó vẻ mặt mờ mịt dùng ngón tay chỉ vào ngọc tỉ minh đế bên hông mình, lắc đầu nói:
- Nguyên Hoàng Bệ Hạ cho gọi, thần không thể không đến! Nhưng Cửu Hoa lại không biết, rút cuộc có chuyện gì.
Hậu Thổ giật mình, những ngọc tỉ này một thể tương liên với bảng Phong Thần của Nhạc Vũ. Dùng thần niệm tác động, xác thực có thể chiêu tụ mọi người trên bảng Phong Thần.
Tứ ngự Thiên Đế, Ngũ Phương Đại Đế, mười hai vị Hỗn Độn Kim Tiên….Khi Hậu Thổ đang mơ hồ ngộ ra điều gì đó, trong lò của Nhạc Vũ bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ.
Đỉnh lô được chế tác tạm thời ầm ầm bị nghiền nát, cũng may bảo vật bên trong đã luyện chế xong, bay vút lên trời, từng đợt linh quang nhộn nhạo, hơn hai mươi người đứng trên đài Quan Tinh kinh ngạc nhìn chằm chằm vào những trận kỳ này, khí mang trong mắt lập loè. Khổng Dật càng không nhịn được, thầm khen ngợi.
- Bảo bối tốt, chỉ riêng chủ kì năm mặt này đã không hề thua kém Tiên Thiên ngũ phương kì rồi.
Trong mắt những người khác cũng không khỏi hiện ra vẻ hiếu kỳ, cũng không biết Nhạc Vũ rốt cuộc luyện chế như thế nào những trận kỳ này đều mơ hồ ẩn chứa khí tức Hồng Mông.
Mặc dù là vật Hậu Thiên luyện chế, nhưng nếu luận về độ kiên cố, phù trận hoàn mỹ, lại không hề thua kém những vật Tiên Thiên đồng giai.
Nhạc Vũ phất tay áo, lệnh cho mấy trăm cờ xí đang muốn xuyên không mà đi trấn định trong không trung, sau đó hắn lấy Thiên Thư ra, nói với Khổng Dật:
- Sư đệ, hiện giờ ta đang thiếu nhân thủ. Đệ có nguyện giúp ta, đảm nhiệm Đông Cực diệu nghiêm Thanh Hoa Đại Đế. Đế vị này sánh ngang với tứ ngự, cộng thêm ta bên trong làm Lục ngự, chấp chưởng vạn loại, có thần quyền vô biên.
Trong lòng mọi người lại không khỏi cả kinh. Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế đương nhiên không thể sánh vai với tứ ngự. Nhưng thay thiên địa, chấp chưởng vạn loại, tất cả sinh linh trong thế gian đều nằm dưới sự quản hạt của hắn, quyền hành có thể nói rất vô biên, ít nhất có thể sánh ngang với Ngũ Phương Đại Đế.
Khổng Dật cũng khẽ giật mình, trên mặt thoáng hiện vẻ do dự. Sau một lát, mới bất đắc dĩ nói:
- Lúc đầu ta đã hứa với ngươi, nhất định sẽ giúp ngươi thành đạo, lúc này làm sao có thể nuốt lời?
Nhạc Vũ mỉm cười, trên bảng Phong Thần lấp lánh ánh sáng, sau đó hiện ra chữ “Đông Cực Diệu Nghiêm Thanh Hoa Đại Đế Khổng Dật”, vừa vặn xếp phía sau Ngũ Đế.
Nhạc Vũ lại nói:
- Hiện giờ trẫm muốn làm một chuyện, liên quan mấu chốt đến thành đạo của ta, chỉ sợ trong trăm năm, khó có thể quay về. Mọi việc của Thiên Đình đều do các ngươi thay ta chấp chưởng. Ngoài ra đại chiến chư thánh sắp tới, bên trong có Tiếp Dẫn Nguyên Thủy có thù hận khó giải với trẫm, hãy lưu đại trận này lại để đề phòng.
Sau khi nói xong, liền có hai bóng người, từ trong mi tâm của hắn, xuyên không mà ra, rơi xuống trên âm dương bát quái của Ngũ Hành Kiếm Trận.
Một bên giữ âm, một bên giữ dương, chiếm giữ một nửa trận đồ.
- Lý Đào, Đạo Cực, các ngươi hãy vì trẫm hóa thân, nắm giũ trung tâm của trận đồ này.
Nhạc Vũ nói xong, hai người đứng trên trận đồ đều gật đầu thi lễ với mọi người. Đạo Cực vẻ mặt vui vẻ, trong khi Lý Đào lại giữ sắc mặt lạnh lùng.
- Khí cơ này là Thánh Nhân.
Mọi người đều cả kinh, lúc mới đầu, bọn họ chỉ kinh ngạc vì thế gian này tại sao lại có hai nhân vật tu vi mạnh mẽ như vậy? Làm sao lại có thêm hai vị Thánh Nhân?
Nhưng sau khi nghe Nhạc Vũ nói xong, bọn họ lại càng kinh hãi, thầm nghĩ vị Nguyên Hoàng Thượng Đế này lẽ nào là trảm xuất tam thi.
Nếu quả thực như vậy, với căn cơ và vô thượng chân mệnh của Nhạc Vũ, khả năng hắn chứng đạo xác thực mạnh hơn Thái Thanh không ít, ít nhất cũng có thể sánh vai với Thái Thanh.
Nhưng bọn họ lại cảm giác có điều gì đó không đúng, mặc dù hai người phía trên trận đồ này đều có thần trí . Nhưng hồn niệm của Nhạc Vũ cũng không hề bị hao tổn, bao hàm bổn ngã thiện ác. Tam hồn đều ở đây, thất phách đầy đủ, đồng dạng không thiếu.
- Trừ phi là thuật Nhất khí hóa tam thanh?
Hoàng Tuyền chân nhân nghi hoặc liếc nhìn Cửu Hoa Vong Xuyên, sau đó trong mắt lộ ra vẻ kinh dị, mơ hồ biết được, tình hình thực tế cũng không phải như vậy.
Nhưng bất luận tình hình như thế nào, lúc này có thể chứng nhận vị Nguyên Hoàng Thượng Đế này sợ rằng xác thực là người chỉ xếp sau Hồng Quân và Thái Thanh Thánh Nhân!
Tiếp theo là năm thanh Ngũ Hành Kiếm, phân biệt lơ lửng trước người Hậu Thổ, Chiến Tuyết, Liễu Nguyệt Như, Tử Vân, Khổng Dật.
Thừa Thiên Hiệu Pháp Hậu Thổ hoàng địa chi, Câu Trần thượng cung Thiên hoàng Đại Đế, Trung Thiên tử vi Bắc Cực Đại Đế, Đông cực Thanh Hoa Đại Đế, Nam Cực Trường Sinh Đại Đế, năm ngự Thiên Đế, mỗi người cầm một kiếm.
Sau đó Nhạc Vũ lại nhìn Hậu Thổ nói:
- Nếu trẫm không có ở đây, mọi chuyện của thiên đình sẽ do Ngọc Lăng Tiêu chủ trì. Nhưng tất cả đại sự, kính xin nương nương quan tâm. Ngoài ra Tam diệu hành thổ kiếm, thay trẫm chủ trì tòa đại trận này.
Hậu Thổ khẽ gật đầu, cất thanh Tiên Thiên kiếm vào trong tay áo.
Nếu Nhạc Vũ rời khỏi, linh trí của hai cỗ hóa thân nhất định sẽ suy giảm rất lớn. Người có thể thúc dục uy năng của kỳ trận có một không hai này, cũng chỉ có nàng mà thôi.
Nhạc Vũ cảm kích mỉm cười, sau đó năm mặt chủ kì phân biệt hạ xuống bên cạnh năm người Ngọc Lăng Tiêu, Tây Vương Mẫu, Lục Áp, Mạnh Chương và Huyền Vũ. Hắn nói tiếp:
- Đây là Ngũ Nhạc kì, đều có thể điều khiển lực của ngôi sao Chư Thiên, hợp Ngũ Nhạc địa mạch, thúc dục lực lượng thiên địa, ngũ phương tương hợp, uy năng vô cùng. Do Ngũ Phương Đại Đế thi triển, phối hợp khăng khít, uy năng cực hạn, thậm chí có thể chống lại Thánh Nhân.
Ngoại trừ Ngọc Lăng Tiêu, trong mắt bốn người còn lại đều sáng ngời.
Linh Bảo trước mắt chỉ là cấp độ Tiên Thiên Chí Thánh trung giai, mấy người bọn họ đều không thèm để ý.
Duy chỉ có ngữ điệu có thể chống lại Thánh Nhân này, lại làm kẻ khác không thể không để ý. Mặc dù biết rõ ngũ diện kì này, còn cần rất nhiều cái khác phối hợp, cũng không khỏi mừng rỡ.
Ít nhất khi ở trước mặt Thánh Nhân chí tôn, bọn họ cũng không có cảm giác giống như con kiến.
Còn lại có cờ xí mười hai mặt, phân biệt rơi xuống bên cạnh bọn người Ngao Tuệ Đằng Huyền và Nhai Tí Cửu Hoa.
Ánh mắt Nhạc Vũ càng điềm tĩnh khó dò:
- Lá cờ mười hai mặt này, tên là Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát kì. Bọn ngươi có lẽ cũng đoán được, lá cờ này chính là do Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận diễn sinh ra, nếu dung hợp với Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận, Ngũ Hành trận của trẫm, uy năng sẽ cực lớn, không hề thua kém Ngũ Phương kì. Mặc dù có thể sánh ngang với Thập nhị Đô Thiên đại trận chân chính, nhưng nếu luận về cá nhân, nó hơn bất cứ linh bảo Tiên Thiên Chí Thánh nào. Các ngươi đều là người trẫm tín nhiệm nhất, sau này hãy dốc sức phò trợ cho trẫm, bảo vệ Hồng Hoang thiên địa.
Bọn người Ngao Tuệ thần sắc cũng ngưng trọng, sau khi đứng dậy, đều trịnh trọng thi lễ với Nhạc Vũ.
Cuối cùng những cờ xí còn lại bay vút về bốn phương tám hướng.
Mấy người cũng không thấy bảng Phong Thần trong tay Nhạc Vũ có 365 vị thần chính.
Vừa vặn đối ứng với trận kỳ này, đều là người thân tín của Nhạc Vũ.
Tiếp theo Nhạc Vũ lại nói:
- Ngũ Nhạc kì có thể luyện ra 108 diện kì phụ tá, Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát kì còn có bảy mươi hai diện kì. Về phần Chu Thiên phụ kì có ba mươi hai diện kì. Các ngươi có thể tự hành luyện chế, khi đó uy năng của trận này nhất định lại tăng!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Quân Lâm Thiên Hạ Tác giả : Khai Hoang -----oo0oo-----
Chương 1401: Hồng Mông Hải ngoại
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Vừa dừng lời, Nhạc Vũ lại híp mắt, nhìn mọi người đang lộ vẻ kinh ngạc.
---Tất cả tử kì đều cần trên Chân Tiên chấp chưởng! Ngoài ra có thể chiêu bộ hạ, dùng số lượng chu thiêntheo kì bày trận. Bất quá bọn ngươi cần nhớ là người chưởng kì cũng không phải tu vi càng cao càng tốt mà cần tâm niệm! Mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, đạo tâm càng vững thì trận này càng có uy năng vô tận! Có hóa thân của ta cùng Hậu Thổ chủ trì, dù là Hồng Quân cũng phải nhượng bộ lui binh.
Nếu nói hơn hai mươi người trên Quan Tinh Đài lúc trước tuy kinh hãi sự cường hoành của trận kì này nhưng trong lòng vẫn bán tín bán nghi, đến lúc này thì đã thực sự có vài phần tin tưởng.
Dùng Hồng Mông kiếm trận làm hạch tâm, Ngũ Nhạc chủ kì cùng Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát kì làm trụ cột, hơn ba trăm phó kì làm phụ, ngoại trừ ra còn có một vạn một ngàn một trăm ba mươi sáu tử kì làm căn cơ, tiên tu trên Thái Ất Chân Tiên tụ ở đây đã hơn vạn người.
Hơn nữa một cây tử kì này còn có thể tiên tu số lượng chu thiên trợ lực, sự khổng lồ quả thực khó có thể tưởng tượn, chỉ sợ Vạn Tiên Đại Trận củaTiệt Giáo nổi tiếng hậu thế cũng kém xa.
Hậu Thổ khẽ nhắm mắt, hơi ngoắc tay liền triệu trận kỳ của Hoàng Tuyền trong tay, chỉ thấy bên trên không chỉ có một phù trận mà thôi, trên cột cờ còn khắc lục bảy mươi hai phép luyện chế tử kì và tài liệu cần thiết, yên lặng thôi toán qua mười nhịp thở mới thở dài:
- Hay cho một tòa sát trận! Dù là trận tử kì này chỉ có thể hoàn thành một nửa, cũng là không phải chuyện đùa!
1136 cây tử kỳ cần số lượng linh trân thiên địa khổng lồ, số lượng tiên tu trên chân tiêm tương ứng cũng càng khó tìm. Thế gian có được thực lực như vậy ngoại trừ Xiển Tiệt hai giáo cũng chỉ có thiên đình dưới sự quản hạt của Nhạc Vũ mà thôi, dùng những trận kì này để nghênh chiến, một khi hoàn thành thì ngay cả Hồng Quân cũng không thể làm gì.
Nếu có hắn chủ trì, muốn phá trận này, trừ phi là năm vị thánh nhân đã ngoài công đức liên thủ xông trận để chống đỡ Ngũ Nhạc kì cùng Ngũ Hành Kiếm.
Ngoài ra Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát kì càng cần Thái Thượng Kim Tiên đỉnh phong số lượng ngang nhau phối hợp khăng khít mới có khả năng kiềm chế.
- Đáng tiếc, trận này cũng chỉ có thể dùng thủ ngự tại Diệu Pháp Đại La Thiên cùng Tam Thập Tam Thiên mà thôi, không cách nào tấn công, nếu không ta và ngươi có thể dựng thế bất bại.
Sau khi tán thưởng, Hậu Thổ lại hiếu kỳ nhìn về phía Nhạc Vũ:
- Không biết trận này đặt tên là gì? Bệ Hạ muốn đi nơi nào mà cần trả giá lớn như thế?
- Trận này chính là chu thiên chư tượng thần sát đại trận! Về phần ta muốn đi nơi nào…
Nhạc Vũ mỉm cười, trong mắt tràn ngập chờ mong:
- Trong hồng hoang có một nơi trẫm muốn đi đã lâu! Chuyện nơi đây liền phó thác chư vị. Nhân gian nếu có yêu thú làm loạn, không cần lưu tình!
Nói dứt lời thì một đạo quang hoa từ trong ống tay áo hắn xuyên ra bay về phía Hậu Thổ, mọi người nơi đây đều không có cảm giác, chỉ có ánh mắt Chiến Tuyết và Liễu Nguyệt Như hơi sáng lên.
Hậu Thổ cũng nhíu mày, tiếp lấy vào tay, khi quang hoa tán đi thì thấy là một quyển sách, bên trên có ghi ‘Hỗn Độn đạo điển’, ngẩng đầu nhìn Nhạc Vũ thì thấy chỗ trung ương Quan Tinh Đài đã trống không, thân ảnh Nhạc Vũ dưới cái nhìn chăm chú của hơn mười vị Hỗn Độn Kim Tiên vô thanh vô tức biến mất.
※※※※
Gần kề thời gian đốt cháy một nén nhang, trên hư không vô tận của Hỗn Độn hải vẫn tràn ngập linh lực vô tận, vô số thế giới tiểu thiên từ sâu trong hải dương sinh ra rồi lần lượt nổ tung.
Lúc này đột nhiên xuất hiện một nhân ảnh xuất hiện tại biên giới của vòng xoáy thời không cực đại. Người này chính là Nhạc Vũ, thân mặc nhật nguyệt tinh thần bào, đứng thẳng trong hư không nhìn vào hạch tâm của khối khí hắc sắc.
- Hồng Mông Hải, không biết trong này có gì mê hoặc?
Yên lặng nhìn chăm chú một lát, Nhạc Vũ bỗng nhiên cười cười, đạp ra một bước tiến vào Hỗn Độn hải.
Khác với lúc vây giết Hình Thiên mấy chục thập niên trước, lúc này mỗi bước của Nhạc Vũ đều có thể khiến thời không chung quanh đông lại.
Từ Hỗn Độn Hải rõ ràng lại kéo ra một con “đường” nối thẳng sâu vào bên trong, chín vòng xoáy đầu tiên dễ dàng vượt qua nhưng vòng xoáy bên trong mới cảm giác hơi gian nan, chỗ này là nơi sinh ra thế giới Tiểu Thiên, ngay cả Nhạc Vũ cũng không thể nào hoàn toàn ngăn cản, lúc này phảng phất như đang phòng vệ nên càng thêm điên cuồng không ngừng bạo tạc nổ tung, linh lực thời không tung tóe bốn phía. Với cảnh giới thánh nhân của Nhạc Vũ cũng chỉ có thể náu thân nơi đây bình yên mà thôi.
- Quả nhiên là càng ngày càng hiếu kỳ.
Đoàn khí hắc sắc này vẫn là thứ hắn không thể lý giải, cũng không cách nào diễn toán, bất quá ngoài nghi hoặc càng thêm kinh hãi, vừa vào nơi đây quả nhiên hung hiểm khó dò, không biết sinh tử.
Thở sâu một hơi, Nhạc Vũ đưa tay định chạm vào thì trái tim bất giác nhảy lên, trong lúc mơ hồ có một cảm giác xúc động mãnh liệt
Sau một khắc, Nhạc Vũ khẽ nhíu mày, cảm giác chắc chắn bên trong có một đồ vật gì đó đang tự thân thành đạo, lại đang ẩn ước triệu hoán, có thể là tuyệt đại kỳ ngộ nhưng cũng là vô cùng hung hiểm.
Chỉ do dự chốc lát, ánh mắt Nhạc Vũ hiện ra vài phần kiên quyết, đang muốn đặt chân đi vào lại nghe một tiếng thở dài:
- Nguyên Hoàng Bệ Hạ, nơi đây hung hiểm! Ta khuyên ngươi đừng đi vào mới phải!
Thanh âm này khởi lên đột ngột, bất quá Nhạc Vũ lại không chút nào cảm giác ngoài ý muốn, xoay người lại quả nhiên trông thấy một xích bào đạo nhân đứng ở tầng thứ hai Hỗn Độn hải nhìn vào bên trong.
- Người thu Hỗn Độn chân thủy cùng Hỗn Độn tinh diễm quả nhiên là Bệ Hạ!
Nhạc Vũ hơi gật đầu:
- Trẫm cũng ngờ tới, thiên địa kỳ trân bậc này tuyệt không nên để người biết được!
Hơi dừng lời, hắn chuyển giọng:
- Không biết Linh Bảo mà Thiên Tôn mới nói chính là ý gì? Hồng Mông Hải hung hiểm, hẳn là Thiên Tôn trước đây đã từng đi vào xem qua hay sao?
- Đi vào tìm tòi? Sao dám đơn giản vậy?
Thấy Nhạc Vũ khẽ giật mình, trên mặt đều là vẻ tự giễu, Thông Thiên giáo chủ lắc đầu cười nói:
- Nói ra thật xấu hổ, vô luận là ta hay Nguyên Thủy sư huynh thì tuy hiếu kỳ trong này nhưng cũng không dám khinh xuất đi vào. . Về phần tình hình Tây Phương hai thánh, dù ta không biết được nhưng chắc cũng sẽ không ngoại lệ! Ngoại trừ Lão Tử sư huynh thì mấy sư huynh muội chúng ta đều không dám vào đây! Thế gian này cũng chưa ai biết được bí mật trong Hồng Mông Hải.
Nhạc Vũ nhíu máy, ngữ khí Thông Thiên cũng chợt chuyển:
- Ngoại trừ một người!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long