20-07-2012, 01:26 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Há»™ Hoa Cao Thủ Tại Äô Thị
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 1420 : Chê cÆ°á»i lá»›n
Biên: Masta4ever
Nguồn: Sưu Tầm
Ông lão kia rất cao lá»›n, râu tóc bạc trắng nhÆ°ng kỳ quái là trên ngÆ°á»i cÅ©ng không có cảm giác già lão, ngược lại còn cảm thấy trên ngÆ°á»i bùng ra sức sống thanh xuân.
Khi thấy Lục Tiểu Oánh thì trong mắt ông lão kia bùng ra cái nhìn từ ái, nhưng nếu nhìn kỹ thì không chỉ là từ ái, còn có một tình cảm đặc biệt.
- Ông nội.
Lục Tiểu Oánh cũng bắt chuyện với ông lão, ánh mắt nà ng nhìn lão cũng có chút kỳ quái.
- Tiểu Oánh, cô đã gặp qua Y Tiểu Âm rồi chứ?
Ông lão mở miệng há»i.
- Vâng.
Lục Tiểu Oánh khẽ gáºt đầu:
- NhÆ°ng bây giá» còn chÆ°a có ý thá»a hiệp, hÆ¡n nữa lúc cháu rá»i Ä‘i thì thấy Hạ Thiên.
- Hạ Thiên sao?
Ông lão hừ một tiếng:
- Rất tốt, ta cÅ©ng không ngá» hắn lại đến thủ đô nhanh nhÆ° váºy.
- Ông ná»™i, có lẽ là Y Tiểu Âm xin sá»± trợ giúp của hắn, vá»›i tÃnh cách của Hạ Thiên, chỉ sợ sẽ nhanh chóng đến gây phiá»n cho chúng ta.
Lục Tiểu Oánh khẽ nói.
- Nếu hắn dám đến, ta sẽ cho hắn có Ä‘i mà không vá».
Ông lão trầm giá»ng nói.
- Lão già chết tiệt, khẩu khà rất lớn.
Má»™t âm thanh lÆ°á»i biếng vang lên, trong sân nhà chợt có hai ngÆ°á»i, chÃnh là Hạ Thiên và Mị Nhi.
Khi thấy Hạ Thiên thì vẻ mặt Lục Tiểu Oánh chợt biến đổi, dù nà ng nghi ngá» Hạ Thiên sẽ đến tìm mình, nhÆ°ng cÅ©ng không ngá» hắn đến nhanh nhÆ° váºy.
- NgÆ°Æ¡i chÃnh là Hạ Thiên?
Ông lão nhìn Hạ Thiên, ánh mắt chợt trở nên cực kỳ lợi hại, giống như muốn nhìn xuyên qua đối phương.
- Nói nhảm, anh tất nhiên là Hạ Thiên, lão già chết tiệt, lão là ai?
Hạ Thiên mở miệng há»i.
- Vợ Mị Nhi, chị biết lão già chết tiệt nà y chứ?
Hạ Thiên há»i.
- Ông ta, ông ta chÃnh là ông cụ của Nhạc gia, chÃnh là ông ná»™i của Nhạc Chi Phong.
Mị Nhi khẽ hạ thấp âm thanh, nà ng khẽ nói bên tai Hạ Thiên:
- NhÆ°ng cÅ©ng kỳ quái, lúc nà y lão gia Nhạc gia nà y giống nhÆ° trẻ Ä‘i ba mÆ°Æ¡i tuổi, cáºu phải biết rằng ông ta đã hÆ¡n chÃn mÆ°Æ¡i rồi.
Ông nội của Nhạc Chi Phong?
Hạ Thiên dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Nhạc lão gia tá», sau đó hắn chợt ồ lên má»™t tiếng, vẻ mặt có chút biểu hiện kỳ quái. Và i giây sau hắn cuối cùng cÅ©ng không nhịn được mà cÆ°á»i lên ha hả:
- Ha ha ha, chết cÆ°á»i mất, tháºt sá»± là chết cÆ°á»i, Nhạc Chi Phong ngu ngốc tháºt đáng thÆ°Æ¡ng, hắn tuyệt đối là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đáng thÆ°Æ¡ng nhất trên Ä‘á»i...
- Nà y, cáºu cÆ°á»i gì váºy?
Mị Nhi có chút mất hứng, ngÆ°á»i nà y cÆ°á»i nhÆ° má»™t đứa Ä‘iên váºy, đây không phải là dá»a ngÆ°á»i sao? NgÆ°á»i khác sẽ cho rằng Mị Nhi nà ng lấy má»™t kẻ Ä‘iên là m chồng.
- Vợ Mị Nhi, tháºt sá»± là quá buồn cÆ°á», tên ngốc Nhạc Chi Phong kia không ngá» lại bị ông ná»™i cắm sừng, ha ha ha ha...
Hạ Thiên cảm thấy rất buồn cÆ°á»i, hắn chỉ và o lão gia tá» Nhạc gia:
- Ông kia, ông tháºt sá»± rất tốt vá»›i cháu mình, ngay cả vợ của cháu cÅ©ng được quan tâm tốt nhÆ° váºy, ha ha...
Hạ Thiên quay đầu nhìn Lục Tiểu Oánh rồi cảm thấy rất vui vẻ:
- Ôi, bây giá» cô tháºt sá»± là xứng danh Nhạc phu nhân, tháºt ra cô cÅ©ng không tệ, tôi cảm thấy ông lão nà y nhìn còn khá hÆ¡n thằng ngu Nhạc Chi Phong kia, ha ha ha...
- Nà y, đừng nói lung tung.
Mị Nhi kéo tay Hạ Thiên, vị Nhạc lão gia nà y cÅ©ng không phải là nhân váºt bình thÆ°á»ng, nếu lá»i nà y truyá»n ra ngoà i thì cÅ©ng không tốt lắm.
- Vợ Mị Nhi, tôi cÅ©ng không nói lung tung, không tin thì chị cứ há»i bá»n há» xem.
Hạ Thiên cÆ°á»i hì hì nói:
- Tôi đến bây giỠcũng chưa từng nhìn lầm.
Mị Nhi không khá»i Ä‘Æ°a mắt nhìn Lục Tiểu Oánh và Nhạc lão gia tá», nà ng phát hiện vẻ mặt Lục Tiểu Oánh có hÆ¡i tái, mà ánh mắt Nhạc lão gia thì rất trấn tÄ©nh nhÆ°ng cÅ©ng không thể che giấu chút bối rối. Vì váºy mà nà ng chợt ngây ngÆ°á»i, sắc lang nà y nói đúng sao? NhÆ°ng hình nhÆ° cÅ©ng quá hoang Ä‘Æ°á»ng rồi.
- Hạ Thiên, ta biết rõ Chi Phong là do ngươi hại chết.
Nhạc lão gia lúc nà y lại lên tiếng:
- Ta không cần biết ngÆ°Æ¡i có địa vị gì, giết cháu ta phải trả giá tháºt nhiá»u.
- Nà y ông lão kia, ông cÆ°á»›p cả vợ của cháu trai, còn không biết xấu hổ để nói lá»i báo thù sao?
Hạ Thiên dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Nhạc lão gia:
- Ông chẳng lẽ cảm thấy có lá»—i vì cÆ°á»›p vợ của cháu trai nên má»›i ra tay báo thù? Ôi, tôi thấy đầu óc của ông có vấn Ä‘á» rồi, vì váºy mà Nhạc Chi Phong chết Ä‘i ông nên cảm tạ tôi má»›i đúng, nếu hắn không chết thì sao ông có thể cÆ°á»›p được vợ hắn?
- Hạ Thiên, ngươi không được nói hươu nói vượn, ta đến bây giỠcũng không phải là vợ của Nhạc Chi Phong, ta chỉ là được Nhạc lão gia cho phép, lấy danh nghĩa vợ của hắn để là m việc mà thôi.
Lục Tiểu Oánh mở miệng nói.
- Äược rồi, tôi không quan tâm đến những chuyện rối loạn của các ngÆ°á»i, tôi còn phải là m chuyện chÃnh sá»±. Cô dám chạy đến gây phiá»n toái cho vợ Y Y, nà y, nghe nói cô muốn cÆ°á»›p bệnh viện của vợ tôi, mà bệnh viện đó là của tôi cho vợ mình, cô dám muốn cÆ°á»›p, nhÆ° váºy nếu tôi không xá» lý cô, ngÆ°á»i khác sẽ cho rằng tôi dá»… ức hiếp, vì váºy bây giá» tôi đến để xá» lý cô.
Hạ Thiên nhanh chóng nói, cuối cùng hắn nhìn Lục Tiểu Oánh:
- Nói Ä‘i, cô muốn chết thế nà o? Muốn được yên vui hay Ä‘au Ä‘á»›n? Bây giá» tôi Ä‘ang nhà m chán, sẽ thá»a mãn tất cả những yêu cầu của cô.
- Hạ Thiên, muốn giết ta cÅ©ng không dá»… dà ng nhÆ° váºy đâu.
Lục Tiểu Oánh cũng rất trấn định:
- Ta đã dám chá»c và o Y Tiểu Âm, tất nhiên sẽ dá»± Ä‘oán được ngÆ°Æ¡i sẽ đến táºn cá»a.
- À, xem ra vợ Y Y nói không sai, cô chắc hẳn có chá»— dá»±a. À, nếu đã nhÆ° váºy thì cô nên cho chá»— dá»±a của mình xuất hiện.
Hạ Thiên nói đến đây thì quay đầu nhìn vá» phÃa má»™t gian phòng, sau đó lên tiếng:
- Nà y, ngÆ°á»i trốn bên trong nên Ä‘i ra, anh rất báºn rá»™n, đừng là m mất thá»i gian của anh.
Mị Nhi trừng mắt nhìn Hạ Thiên, ngÆ°á»i nà y nói Ä‘ang rất nhà m chán, bây giá» báºn rá»™n nhiá»u việc, có kẻ bừa bãi váºy sao.
Nhưng một giây sau Mị Nhi chợt căng thẳng, vì nà ng ý thức được có một luồng khà thế cực mạnh ép đến.
Má»™t luồng hà o quang hồng sắc bùng lên, trong mắt Mị Nhi chợt có má»™t cô gái mặc váy dà i mà u Ä‘á», cô gái nà y có vẻ hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i, dung mạo không tầm thÆ°á»ng, dáng ngÆ°á»i không tồi, nhÆ°ng dù là váy dà i hay ngá»c trâm trên đầu nà ng Ä‘á»u có thể dá»… dà ng phân chia vá»›i ngÆ°á»i khác.
Nếu nói vá» dung mạo thì ngÆ°á»i phụ nữ nà y so ra kém Mị Nhi, nhÆ°ng Mị Nhi vẫn cảm thấy áp lá»±c, vì khà thế khủng bố trên ngÆ°á»i nà ng là m cho ngÆ°á»i ta nhạy cảm phát hiện được thá»±c lá»±c mạnh hÆ¡n hẳn Mị Nhi.
- Tiểu Oánh muá»™i muá»™i, hắn chÃnh là ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i muốn giết sao?
NgÆ°á»i phụ nữ váy Ä‘á» nhìn Hạ Thiên, sau đó há»i thăm Lục Tiểu Oánh.
- Äúng váºy, chị Hoa, hắn chÃnh là Hạ Thiên, là kẻ dá»±a và o chút vÅ© lá»±c để là m báºy.
Lục Tiểu Oánh trả lá»i.
- Äược, váºy ta giúp ngÆ°Æ¡i xá» lý hắn.
NgÆ°á»i phụ nữ váy Ä‘á» trả lá»i, sau đó nà ng quay đầu nhìn Hạ Thiên:
- Nói đi, ngươi muốn chết thế nà o?
- Äừng giả vá» mình lợi hại, tôi biết rõ cô là ngÆ°á»i của Phiêu Miểu tiên môn, và i ngÆ°á»i khác cùng Ä‘i vá»›i cô đâu?
Hạ Thiên lÆ°á»i biếng há»i.
Vẻ mặt ngÆ°á»i phụ nữ mặc váy Ä‘á» chợt biến đổi:
- Sao ngươi biết Phiêu Miểu tiên môn? Ngươi rốt cuộc là ai?
- Nói đơn giản thì bây giỠtôi muốn xỠlý cô.
Hạ Thiên cÅ©ng không ra tay ngay, khi thấy ngÆ°á»i phụ nữ váy Ä‘á» nà y thì hắn biết Dạ Ngá»c Mị phán Ä‘oán không sai, Phiêu Miểu tiên môn tháºt sá»± có má»™t nhóm ở thủ đô, hắn cần từ trong miệng ngÆ°á»i phụ nữ váy Ä‘á» nà y mà tìm ra những ngÆ°á»i khác.
- Chỉ bằng và o ngươi sao?
NgÆ°á»i phụ nữ mặc váy Ä‘á» hừ lạnh má»™t tiếng, sau đó lại quay đầu nhìn vá» phÃa Mị Nhi:
- Ta cÅ©ng không ngá» bên cạnh ngÆ°Æ¡i có má»™t ngÆ°á»i tu tiên Kim Äan Kỳ, nhÆ°ng má»™t kẻ má»›i Kim Äan sÆ¡ kỳ mà muốn giết ta sao? Äúng là đáng cÆ°á»i.
- Äúng váºy, chỉ là má»™t Kim Äan háºu kỳ mà muốn giết ta, đúng là đáng cÆ°á»i.
Hạ Thiên lắc đầu:
- Phiêu Miểu tiên môn muốn giết ta cÅ©ng rất nhiá»u, nhÆ°ng bây giá» bá»n há» phần lá»›n đã bị xá» lý, trong đó có Hoà ng TÄ©nh Di Kim Äan Kỳ, Bạch Vân SÆ¡n Kim Äan háºu kỳ, à , còn có Hà n Minh Phi Nguyên Anh sÆ¡ kỳ, bây giá» bá»n hỠđã không còn nữa rồi...
Vẻ mặt NgÆ°á»i phụ nữ mặc váy Ä‘á» chợt biến đổi, nà ng nhìn chằm chằm và o Hạ Thiên mÆ°á»i giây, ánh mắt có chút hoang mang. Rõ rà ng nà ng không nhìn ra tu vi của Hạ Thiên, nà ng thấy hắn căn bản còn chÆ°a hẳn là ngÆ°á»i tu tiên.
- Äừng nhìn nữa, vá»›i tu vi của cô, bây giá» căn bản cÅ©ng không thấy được gì hÆ¡n.
Hạ Thiên ngáp một cái:
- Nói Ä‘i, những ngÆ°á»i Ä‘i cùng cô đâu? Phiêu Miểu tiên môn có mÆ°á»i hai ngÆ°á»i đến đây, cô là ngÆ°á»i thứ sáu mà tôi được gặp, nói chung là tôi đã gặp được má»™t ná»a, vì váºy nếu cô thức thá»i chịu hợp tác, ta sẽ để lại cho cô má»™t mạng.
- Muốn ta hợp tác thì phải cho ra bản lĩnh.
NgÆ°á»i phụ nữ váy Ä‘á» chợt trầm mặc xuống:
- Ta là Hoa Hương Hương đến từ Phiêu Miểu tiên môn, bây giỠxin lãnh giáo ngươi.
Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng vừa dứt lá»i thì đã đánh vá» phÃa Hạ Thiên, hai bà n tay trắng nõn đánh ra và i vạn bóng chưởng chỉ sau nháy mắt.
- Ủa, đây không phải là Thiên Huyễn Phiêu Miểu chưởng của chị Mộng sao?
Hạ Thiên có chút ngạc nhiên, sau đó hắn tùy ý đánh ra một chưởng:
- Tên của cô đúng là hữu danh vô thá»±c, còn là HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng, tháºt sá»± không thÆ¡m chút nà o.
Thiên Huyá»…n Phiêu Miá»…u chưởng nhìn nhÆ° có ngà n vạn bóng chưởng nhÆ°ng tháºt ra chỉ có má»™t là tháºt, Hạ Thiên chỉ há»i hợt tung ra má»™t chưởng đón đầu mà thôi.
- Ã!
Má»™t tiếng kêu Ä‘au Ä‘á»›n vang lên, Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng văng ra phÃa sau nhÆ° diá»u đứt dây, sau đó ngã cắm xuống đất, còn Hạ Thiên thì không có vấn Ä‘á» gì.
- Ngươi, ngươi đã là Nguyên Anh kỳ...
Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng cố gắng chuyển Ä‘á»™ng ná»a thân dÆ°á»›i, khóe miệng Ä‘á» máu, nà ng nhìn Hạ Thiên, vẻ mặt khiếp sợ và khó tin.
- Bây giỠđã tình nguyện hợp tác chưa?
Hạ Thiên lÆ°á»i biếng nhìn Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng:
- Nói Ä‘i, trong thủ đô ngoà i cô ra thì còn bao nhiêu ngÆ°á»i của Phiêu Miểu tiên môn?
- Ta không biết ba ngÆ°á»i bá»n hỠở đâu.
Hoa Hương Hương cắn răng nói:
- Trước khi đến đây thì chúng ta đã tách ra.
- Ba ngÆ°á»i thôi sao?
Hạ Thiên lại ngây ngÆ°á»i:
- Cô nói tổ của các cô có bốn ngÆ°á»i?
Tà i sản của Hina
Chữ ký của Hina I can FLY ~~~ (â—ï¼¾oï¼¾â—)
20-07-2012, 01:27 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Há»™ Hoa Cao Thủ Tại Äô Thị
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
-----oo0oo-----
Chương 1421 : Nà ng ta gặp nguy hiểm
Biên: Masta4ever
Nguồn: Sưu Tầm
- Äúng váºy.
Hoa Hương Hương cũng không che giấu, nà ng nhìn Hạ Thiên bằng ánh mắt khó tin:
- NgÆ°Æ¡i rốt cuá»™c là ai? Thế giá»›i nà y căn bản không thể có ngÆ°á»i tu tiên.
- Cô không có tÆ° cách há»i tôi.
Hạ Thiên lÆ°á»i biếng nói:
- NhÆ° váºy cô không biết vị trà của ba ngÆ°á»i còn lại sao?
- Ta tháºt sá»± không biết, vì vừa đến đây ta đã bị ngÆ°á»i ta ám hại, may mà có Tiểu Oánh muá»™i muá»™i giúp đỡ, nếu không thì ta đã chết, vì váºy căn bản không biết ba ngÆ°á»i bá»n hỠở đâu.
Hoa Hương Hương nhanh chóng nói.
- Nếu nhÆ° váºy thì cô cÅ©ng không còn giá trị gì cả, thôi thì nghỉ ngÆ¡i Ä‘i.
Hạ Thiên dùng giá»ng không nhanh không cháºm nói, sau đó hắn tung chưởng vá» phÃa Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng.
- Phiêu Miểu Bộ sao? ChỠchút, ta có chuyện muốn nói.
Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng vá»™i và ng hô lên, nà ng căn bản không muốn trốn, vì nà ng biết mình không trốn thoát. Má»™t chưởng trÆ°á»›c đó đã là m cho nà ng bị thÆ°Æ¡ng nặng, dÆ°á»›i tình huống bình thÆ°á»ng nà ng cÅ©ng khó thể nà o chống lại má»™t đòn của cao thủ Nguyên Anh Kỳ, sao không bị thÆ°Æ¡ng cho được?
Khoảnh khắc khi bà n tay của Hạ Thiên vá»— lên đầu Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng thì được thu vá», hắn nói:
- Thế nà o, bây giỠđã biết rõ ba tên ngốc kia ở đâu rồi sao?
- Ngươi có phải là đệ tỠcủa Nguyệt sư tỷ hay không? Sư phụ của ngươi có phải là Nguyệt Thanh Nhã không?
Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng cấp tốc há»i.
- Không phải.
Hạ Thiên trừng mắt nhìn Hoa Hương Hương:
- Nguyệt Thanh Nhã là vợ tôi.
- Vợ ngươi?
Hoa Hương Hương chợt ngẩn ngơ:
- Ngươi là trượng phu của Nguyệt sư tỷ?
Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng cÅ©ng không đợi Hạ Thiên trả lá»i mà nhanh chóng nói:
- Mặc kệ ngươi có quan hệ gì với Nguyệt sư tỷ, tóm lại ngươi nên nói với Nguyệt sư tỷ, tỷ ấy đang gặp phải nguy hiểm.
- Không cần cô nói thì tôi cũng biết rồi.
Hạ Thiên ngáp một cái:
- Nếu không thì sao tôi phải lặn lá»™i Ä‘i xá» lý đám ngÆ°á»i Phiêu Miểu tiên môn chứ?
- Không phải, tá»· ấy tháºt sá»± gặp nguy hiểm, không phải là ngÆ°á»i của Phiêu Miểu tiên môn chúng ta...Ã...
Hoa Hương Hương nói đến đây chợt ôm đầu kêu thảm:
- Ã...Nói Nguyệt sÆ° tá»· trốn Ä‘i...Ã...
Hoa Hương Hương kêu lên thảm thiết và i tiếng, cuối cùng gà o lên thảm thiết rồi ngã xuống đất, hoà n toà n bất động.
Vẻ mặt Hạ Thiên chợt biến đổi, hắn cúi ngÆ°á»i xuống kiểm tra, phát hiện HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng đã chết.
- Cô ta chết rồi sao?
Mị Nhi đến bên cạnh Hạ Thiên, nà ng cũng có chút kinh ngạc.
- Äúng váºy, rất kỳ quái, Ä‘á»™t nhiên chết Ä‘i, không biết có chuyện gì xảy ra.
Hạ Thiên cau mà y, hắn cÅ©ng không thể nà o Ä‘iá»u tra ra được nguyên nhân cái chết của Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng.
- Nhìn qua thì giống nhÆ° cô ấy biết được bà máºt mà có ngÆ°á»i không muốn nói ra.
Mị Nhi khẽ nói:
- Cáºu có cảm giác là có ngÆ°á»i ra tay không? Tôi không cảm giác được.
- Tôi cũng không.
Hạ Thiên lắc đầu:
- Vợ Mị Nhi, có lẽ là không ai ra tay, nếu tháºt sá»± có ngÆ°á»i lợi hại nhÆ° váºy, có thể ra tay mà chúng ta không biết, nhÆ° váºy nếu hắn muốn xá» lý chúng ta thì sẽ không là m trò lén lút nhÆ° thế.
- Äây rốt cuá»™c là có chuyện gì xảy ra?
Mị Nhi nghĩ mãi mà không rõ.
Hạ Thiên lắc đầu có chút bất đắc dĩ:
- Tôi cÅ©ng không hiểu rõ lắm, nà y, sau khi đám ngÆ°á»i Phiêu Miểu tiên môn đến đây thì những chuyện kỳ quái xảy ra ngà y cà ng nhiá»u.
- Hạ Thiên, ngươi dám giết chị Hoa?
Äúng lúc nà y má»™t âm thanh cá»±c kỳ tức giáºn chợt vang lên sau lÆ°ng Hạ Thiên. Hạ Thiên đứng lên, hắn quay đầu nhìn Lục Tiểu Oánh, hắn phát hiện trong mắt nà ng ngoà i phẫn ná»™ thì còn có chút hoảng sợ.
- Lục Tiểu Oánh, đầu óc của cô có vấn đỠgì sao? Hoa Hương Hương không phải do Hạ Thiên giết.
Mị Nhi tức giáºn nói.
- Vợ Mị Nhi, cÅ©ng không cần giải thÃch, coi nhÆ° tôi giết thì sao?
Hạ Thiên cũng không thèm quan tâm, hắn đưa mắt nhìn Lục Tiểu Oánh:
- Nói đi, cô muốn chết thế nà o?
Hạ Thiên không đợi Lục Tiểu Oánh trả lá»i mà lắc đầu:
- Thôi, tôi cũng không còn tâm tình chơi đùa với cô, trực tiếp xỠlý cô là được.
- Hạ Thiên, ngươi dám giết ta thì cha mẹ ngươi cũng sẽ chết.
Lục Tiểu Oánh chợt hét lên, dù là uy hiếp Hạ Thiên nhÆ°ng trong mắt nà ng vẫn khó nén sá»± hoảng sợ, cái chết của Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng tháºt sá»± là m nà ng mất Ä‘i tất cả chá»— dá»±a.
Ná»a giá» trÆ°á»›c đó Lục Tiểu Oánh còn tá» ra nắm chắc thắng lợi trong tay, khi nà ng được thấy năng lá»±c của Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng, đối phÆ°Æ¡ng chỉ cần lấy ra má»™t viên Ä‘an dược đã giúp cho Nhạc lão gia trẻ Ä‘i ba mÆ°Æ¡i tuổi, dù là ở trên giÆ°á»ng cÅ©ng là cá»±c kỳ mạnh mẽ nhÆ° má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tráng niên. HÆ¡n nữa nà ng còn táºn mắt thấy Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng phi hà nh trên không, cÅ©ng tùy ý bóp nát má»™t tảng đá lá»›n, tất cả Ä‘á»u chứng minh Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng có năng lá»±c không thuá»™c vá» ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, giống nhÆ° tiên váºy.
Lục Tiểu Oánh biết Hạ Thiên rất lợi hại, nhÆ°ng nà ng cÅ©ng biết rõ, dù Hạ Thiên có bất kỳ thế lá»±c gì, tất cả Ä‘á»u được chÃnh đối phÆ°Æ¡ng là m ra, nếu hắn chết Ä‘i thì tất cả cÅ©ng không còn là vấn Ä‘á». Vì váºy mà Lục Tiểu Oánh đã sá»›m là m ra má»™t kế hoạch rất tốt, chỉ cần để cho Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng xá» lý Hạ Thiên, nhÆ° váºy nà ng cÅ©ng không cần lo lắng những ngÆ°á»i nhÆ° Y Tiểu Âm.
Äáng tiếc là Lục Tiểu Oánh không ngá» Hạ Thiên còn mạnh hÆ¡n cả Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng, cho đến nay nà ng luôn cho rằng hắn dù mạnh nhÆ°ng cÅ©ng chỉ là ngÆ°á»i, Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng lại là tiên, ngÆ°á»i sao có thể đánh lại tiên? Vì thế nà ng cÅ©ng không nghi ngá» kết quả Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng có thể giết chết Hạ Thiên, nhÆ°ng bây giá» sá»± tháºt tà n khốc đã tà n phá giấc má»™ng của nà ng, Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng đã chết, Hạ Thiên vẫn còn sống tốt.
Nhưng bởi vì như thế mà bây giỠLục Tiểu Oánh hết sức sợ hãi, cũng vì sợ hãi mà nà ng sỠdụng phương án cuối cùng, trước kia Nhạc Chi Phong không muốn dùng, bây giỠthì được nà ng áp dụng.
- Ta không có cha mẹ.
Hạ Thiên thản nhiên nói:
- Ta cũng ghét những kẻ dám uy hiếp mình.
Hạ Thiên búng ra má»™t ngón tay, má»™t luồng chân khà tiến và o trong ngÆ°á»i Lục Tiểu Oánh, ngÆ°á»i nà y chÆ°a kịp phát ra tiếng kêu thảm đã ngã xuống đất.
Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng chết Ä‘i rất khó hiểu, trÆ°á»›c khi chết còn nói má»™t lá»i là m cho Hạ Thiên cá»±c kỳ bất an, vì váºy hắn cÅ©ng không muốn lãng phà thá»i gian, sau khi giải quyết Lục Tiểu Oánh thì quay sang nhìn Nhạc lão gia:
- Ông lão, bây giỠđến lượt ông, ông đã thÃch đứa cháu dâu nà y, váºy thì xuống Ä‘iện diêm vÆ°Æ¡ng vá»›i cô ta Ä‘i.
- Ngươi dám giết ta...
Nhạc lão gia lên tiếng, nhưng vừa nói được và i chữ thì cũng ngã xuống.
- Có thể cha mẹ cáºu...
Mị Nhi không khá»i mở miệng.
- Tôi không có cha mẹ.
Hạ Thiên lại nói ra câu nói vừa rồi, sau đó hắn ôm Mị Nhi chạy đi, một lát sau đã đi đến Y Nhân Các.
Tháºt ra Y Tiểu Âm sợ rằng cÅ©ng không biết Hạ Thiên đã lặng lẽ đặt lên ngÆ°á»i nà ng má»™t cái dấu ấn tinh thần, vì váºy hắn không cần há»i cÅ©ng biết nà ng đã vỠđến Y Nhân Các, không còn ở trong bệnh viện.
- Cáºu Ä‘i và o tìm Y Tiểu Âm, tôi ở đây chá» là được.
Mị Nhi nhìn Y Tiểu Âm ngồi trong đình, nà ng nói với Hạ Thiên.
Hạ Thiên cÅ©ng không nói gì, hắn buông vòng eo của Mị Nhi và lóe ngÆ°á»i Ä‘i và o bên trong.
Mị Nhi lấy điện thoại ra bấm số của Mộc Hà m:
- Má»™c Hà m, sắc lang kia vừa xá» lý Lục Tiểu Oánh và Nhạc lão gia, chị xá» lý Ä‘i. À, Lục Tiểu Oánh kia nói cha mẹ của Hạ Thiên nằm trong tay cô ta, tuy sắc lang kia nói mình không có cha mẹ nhÆ°ng chị cÅ©ng nên cứu bá»n há» ra.
...
Tổ trá»ng án phân cục thà nh Äông.
Phòng thẩm vấn số một.
Tống Vệ Dân nhìn ngÆ°á»i phụ nữ đối diện mà nhÃu mà y, ngÆ°á»i phụ nữ nà y rất xinh xắn, cách ăn mặc cÅ©ng Æ°u nhã khéo léo nhÆ°ng má»™t ngÆ°á»i chồng chết chÆ°a lâu mà ăn mặc nhÆ° váºy thì đúng là có vấn Ä‘á».
- Äái Bá»™i Na, chúng tôi cho má»i cô đến, chÃnh là muốn cô phối hợp Ä‘iá»u tra vụ án chồng cô, cô hiểu chÆ°a?
Tống Vệ Dân cuối cùng cÅ©ng mở miệng, giá»ng Ä‘iệu bình thản, cÅ©ng không tạo áp lá»±c cho Äái Bá»™i Na.
- Hiểu.
Äái Bá»™i Na gáºt đầu.
- Chồng bị cô giết sao?
Tống Vệ Dân chợt há»i.
- Sao?
Äái Bá»™i Na đầu tiên là sững sá», sau đó nà ng ngẩng đầu nhìn Tống Vệ Dân:
- Không, không có, không phải tôi, không liên quan gì đến tôi?
- Khi tôi há»i cô vá» vấn đỠđầu tiên, cô cÅ©ng không phản bác, cÅ©ng không tá» ra bất ngá», nói cách khác thì tháºt ra cô biết chồng mình bị mÆ°u sát.
Tống Vệ Dân dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Äái Bá»™i Na:
- Cô là ngÆ°á»i phụ nữ thông minh, nếu không cô chỉ là má»™t ngÆ°á»i mẫu không mấy danh tiếng mà có thể là m vợ của Tống Khiêm, mà cô đã thông minh thì tôi hy vá»ng cô không nên là m chuyện ngu xuẩn.
- NhÆ°ng tôi tháºt sá»± không giết chồng, chồng rất tốt vá»›i tôi, bình thÆ°á»ng tôi muốn tiêu xà i thế nà o cÅ©ng được, tôi giết anh ấy cÅ©ng không có lợi lá»™c gì.
Äái Bá»™i Na vá»™i và ng nói.
- Tôi tin cô không giết anh ta, nhÆ°ng tôi cÅ©ng tin cô nhất định biết ai là m Ä‘iá»u nà y. Äái Bá»™i Na, cô nên biết Tống Khiêm có quan hệ không tệ vá»›i Tống gia, nếu cô nói tháºt thì còn có thể sống, nếu không thì Tống gia sẽ cho cô biết tay.
Tống Vệ Dân dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Äái Bá»™i Na:
- Bây giá» tôi không dùng thân pháºn cảnh sát để nói chuyện vá»›i cô, những lá»i nà y tôi cÅ©ng không ghi và o lá»i khai, cô là ngÆ°á»i thông minh, nên biết lá»±a chá»n thế nà o.
- Tôi...Tôi không phải không muốn nói, nhÆ°ng nếu tôi nói ra thì cÅ©ng không ai tin, cÅ©ng cho rằng tôi nói dối, cho rằng tôi giết chồng, vì váºy tôi tháºt sá»± không dám nói.
Vẻ mặt Äái Bá»™i Na có chút bối rối, thế lá»±c của Tống qua quá mạnh, nà ng tất nhiên biết rõ, nà ng biết Tống Vệ Dân là con cháu dòng chÃnh, lá»i nói của đối phÆ°Æ¡ng tuyệt đối không phải chỉ là dá»a nà ng, mà là nói được là m được.
- Nói hay không là chuyện của cô, mà tin hay không là vấn đỠcủa tôi, cô chỉ cần nói ra là được.
Tống Vệ Dân thản nhiên nói:
- Bây giỠcô nói đi, ai giết Tống Khiêm?
Vẻ mặt Äái Bá»™i Na chợt biến đổi, nà ng do dá»± má»™t lúc, cuối cùng má»›i ấp úng nói:
- Giết chồng tôi có thể không phải là ngÆ°á»i.
Tà i sản của Hina
20-07-2012, 01:28 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Há»™ Hoa Cao Thủ Tại Äô Thị
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
-----oo0oo-----
Chương 1422 : Tôi muốn đi theo bảo vệ chị
Biên: Masta4ever
Nguồn: Sưu Tầm
- Äái Bá»™i Na, cô Ä‘ang lừa dối ai váºy?
Vưu Tư ở bên cạnh cuối cùng cũng không nhịn được:
- Không phải ngÆ°á»i thì chẳng lẽ là quá»· sao?
- Tôi đã nói các ngÆ°á»i sẽ không tin, tôi tháºt sá»± hoà i nghi tên kia là quá»·.
Äái Bá»™i Na tá» ra rất phiá»n não:
- Vì váºy tôi má»›i không dám nói.
- Äái Bá»™i Na, trên Ä‘á»i nà y không có quá»·.
Tống Vệ Dân thản nhiên nói:
- Có Ãt ngÆ°á»i có lẽ cÅ©ng giống nhÆ° ngÆ°á»i thÆ°á»ng nhÆ°ng vẫn là ngÆ°á»i, bây giá» cô nói cho tôi biết, tên giết Tống Khiêm rốt cuá»™c có bá»™ dạng gì.
- Tháºt ra nhìn hắn cÅ©ng không giống gì chúng ta, có mÅ©i có mắt, cao cao gầy gầy, giữa lông mà y có má»™t vết sẹo, chÃnh hắn nói đó là vết kiếm, hÆ¡n nữa còn nói mình là Quan Kiếm Hùng, nói mình là tiên nhân, nói cái gì là có thể sủng hạnh tôi là phúc khà của tôi...
Äái Bá»™i Na vừa nói vừa nghẹn ngà o:
- Tóm lại hắn vừa xuất hiện và vung tay lên thì chồng tôi đã chết, sau đó hắn cưỡng gian tôi suốt má»™t ngà y má»™t đêm, sau đó hắn chÆ¡i chán thì thay đổi má»™t ngÆ°á»i phụ nữ khác, cứ nhÆ° váºy...
- Cái gì, cô bị cưỡng gian?
VÆ°u TÆ° chợt kinh hãi, Ä‘á»u là phụ nữ, nà ng hình nhÆ° có chút đồng tình vá»›i Äái Bá»™i Na, đồng thá»i cÅ©ng rất khó hiểu:
- Vì sao cô không báo cảnh sát?
- Quan Kiếm Hùng kia bay qua cá»a sổ nhà tôi, lúc rá»i Ä‘i thì bay ra ngoà i, tôi báo cảnh sát thì sẽ có ngÆ°á»i tin sao? Bá»n há» nhất định sẽ nói là tôi thêu dệt vô cá»›, sợ rằng sẽ còn cho rằng tôi là ngÆ°á»i cấu kết kẻ khác để hại chết chồng mình. Tôi không còn cách nà o khác nên chỉ có thể áp dụng biện pháp không nói gì cả.
Äái Bá»™i Na khẽ nói.
Vưu Tư chợt cau mà y:
- Tên phạm tá»™i giết ngÆ°á»i kia có thể bay sao?
- Äúng váºy, hắn không phải chỉ có thể bay, hÆ¡n nữa còn có thể cách không lấy váºt, tùy tiện vẫy tay thì đã có má»™t váºt cách xa và i mét bay đến, vì váºy tôi hoà i nghi hắn không phải là ngÆ°á»i. Tuy hắn xÆ°ng mình là tiên nhân nhÆ°ng tôi lại nghÄ© giống quá»· hÆ¡n, không thì sao có thể bay?
Äái Bá»™i Na nói đến đây thì Ä‘Æ°a mắt nhìn Tống Vệ Dân:
- Cảnh sát Tống, anh nhất định phải tin tưởng tôi, tôi tháºt sá»± không nói dối, trÆ°á»›c đó tôi không dám nói vì sợ rằng sẽ không ai tin.
- Tôi tin tưởng cô.
Tống Vệ Dân trả lá»i vượt ra ngoà i dá»± Ä‘oán của Äái Bá»™i Na, đồng thá»i cÅ©ng là m cho nà ng thở dà i má»™t hÆ¡i, thần kinh căng thẳng cÅ©ng thả lá»ng, vì váºy mà nà ng thiếu chút nữa thì té ngã xuống ghế.
- Cảnh sát Tống, anh tháºt sá»± tin tưởng tôi sao?
Äái Bá»™i Na vẫn có chút khó tin.
- Tôi tin tưởng cô, tôi còn muốn má»i cô giúp má»™t việc.
Tống Vệ Dân thản nhiên nói:
- Cô còn nhớ rõ tên Quan Kiếm Hùng tự xưng là tiên nhân chứ?
- À, rất rõ rà ng.
Äái Bá»™i Na gáºt đầu:
- Cảnh sát Tống, có phải anh muốn tôi Ä‘i là m ảnh truy nã? Äiá»u nà y cÅ©ng không có vấn Ä‘á», tôi sẽ Ä‘i là m ngay.
- Cô đã hiểu nhÆ° váºy thì tốt, VÆ°u TÆ°, cô Ä‘Æ°a Bá»™i Na tiểu thÆ° Ä‘i vẽ ảnh, sau đó Ä‘Æ°a cô ấy đến phòng là m việc của tôi.
Tống Vệ Dân nói xong thì đứng lên, sau đó hắn rá»i khá»i phòng thẩm vấn, nhanh chóng quay vá» phòng mình.
Quan Kiếm Hùng sao?
Tống Vệ Dân ngồi xuống, hắn nhắc đến cái tên nà y và i lần, sau đó khẽ cau mà y, hắn tin lá»i Äái Bá»™i Na, vì hắn biết rõ tháºt sá»± có loại ngÆ°á»i có khả năng nhÆ° váºy. Và dụ nhÆ° vị tiểu thÆ° mà hắn luôn hâm má»™, còn có em gái của hắn là Tống Ngá»c Mị, hắn tin Hạ Thiên cÅ©ng có năng lá»±c nhÆ° thế.
- Cái gì gá»i là tiên nhân? Chẳng qua chỉ là ngÆ°á»i có năng lá»±c mạnh mẽ mà thôi, cÅ©ng chỉ là ngÆ°á»i, tùy ý giết ngÆ°á»i cưỡng gian vợ, rõ rà ng là chà đạp luân lý và pháp luáºt, có khác gì cầm thú?
Tống Vệ Dân mÆ¡ hồ có chút tức giáºn, nhÆ°ng lá»a giáºn nà y cÅ©ng nhanh chóng chuyển dá»i lên ngÆ°á»i Hạ Thiên:
- Hạ Thiên kia rốt cuộc có gì khác tên khốn Quan Kiếm Hùng chứ?
Vì đố kỵ mà sinh háºn, câu nói nà y tháºt sá»± rất đúng vá»›i Tống Vệ Dân, trÆ°á»›c kia hắn dù có bất mãn vá»›i Hạ Thiên nhÆ°ng cÅ©ng không căm háºn, nhÆ°ng sau khi biết Hạ Thiên và tiểu thÆ° cùng bay song song vá»›i nhau, hắn tháºt sá»± sinh ra háºn ý, đến bây giá» thì đã đến mức khó thể vãn hồi.
- Hạ Thiên, ngươi không xứng với tiểu thư.
Tống Vệ Dân thầm cảm thấy trong lòng đau đớn:
- Ngươi nhất định là dùng thủ đoạn hèn hạ để có được tiểu thư.
- Tổ trưởng, anh không sao đấy chứ?
Má»™t âm thanh ân cần vang lên, chÃnh là Vu Tiến:
- Vẻ mặt của anh nhìn có vẻ không tốt lắm.
- Không có gì.
Tống Vệ Dân phục hồi tinh thần lại, hắn dù căm háºn Hạ Thiên nhÆ°ng vẫn biết rõ bây giá» mình không có năng lá»±c tranh cao thấp, nhÆ°ng bây giá» hắn đã thấy được ánh rạng đông, hắn bắt đầu ý thức được rằng Hạ Thiên cÅ©ng không phải là vô địch. Thế giá»›i nà y còn có nhiá»u ngÆ°á»i hùng mạnh nhÆ° Hạ Thiên, và dụ nhÆ° tên Quan Kiếm Hùng kia.
- Tổ trưởng, Äái Bá»™i Na Ä‘ang vẽ hình nghi phạm, có phải anh còn có việc cần tôi Ä‘i là m không?
VÆ°u TÆ° mở miệng há»i.
- Căn cứ và o những gì Äái Bá»™i Na đã nói thì Quan Kiếm Hùng sẽ không phải lần đầu tiên là m việc ác nhÆ° váºy, cÅ©ng không phải là lần cuối cùng, vì váºy tôi cần cô Ä‘i Ä‘iá»u tra xem còn có những vụ án nhÆ° váºy hay không?
Tống Vệ Dân gáºt đầu:
- Mặt khác Quan Kiếm Hùng cÅ©ng sẽ không cố gắng che giấu hà nh tung của mình, vì thế sau khi Äái Bá»™i Na vẽ xong hình, cô hãy phân phát hình ảnh ra khắp nÆ¡i, để xem có ai gặp được hắn hay không.
- Hiểu rõ, tổ trưởng, tôi sẽ là m ngay.
VÆ°u TÆ° gáºt đầu và xoay ngÆ°á»i bá» Ä‘i.
...
Y Nhân Các.
- Vợ Y Y, Lục Tiểu Oánh sẽ không còn đến tìm chị nữa.
Hạ Thiên ngồi xuống bên cạnh Y Tiểu Âm, hắn thuáºn tay ôm eo nà ng.
- Thả tôi ra.
Y Tiểu Âm vùng vẫy.
- Vợ Y Y, chỉ ôm má»™t cái mà thôi, chị cÅ©ng đừng kÃch Ä‘á»™ng nhÆ° váºy.
Hạ Thiên có chút buồn bá»±c, vợ Y Y nà y tháºt sá»± là còn khó phục tùng hÆ¡n cả Em Chân Dà i nữa.
- Äừng đụng và o tiểu thÆ°.
A Cá»u cÅ©ng trừng mắt phẫn ná»™ nhìn Hạ Thiên.
Hạ Thiên trừng mắt nhìn A Cá»u:
- Chủ nhân nói chuyện thì nha hoà n đừng xen và o.
- Anh...
A Cá»u bị chá»c tức, nà ng dùng ánh mắt oán háºn nhìn Hạ Thiên, rõ rà ng là háºn không thể cắn chết hắn.
Hạ Thiên lúc nà y tháºt sá»± thả lá»ng vòng eo của Y Tiểu Âm:
- Vợ Y Y, chị biết là ai cắm sừng Nhạc Chi Phong không? Chị sẽ không thể nà o tưởng tượng ra được đâu.
- Tôi không có hứng thú vá»›i những chuyện nhÆ° váºy.
Y Tiểu Âm vẫn rất lãnh đạm.
- Vợ Y Y, chị sẽ không thể ngỠđược, đừng nói là không ngá», trÆ°á»›c đó tôi cÅ©ng không ngá» ngÆ°á»i cắm sừng Nhạc Chi Phong chÃnh là ông ná»™i của hắn. Ha ha, thiếu chút nữa thì là m tôi chết cÆ°á»i.
Hạ Thiên cÅ©ng không có lá»i nà o khác, Ä‘Ã nh phải nói ra sá»± kiện vừa rồi.
- Cáºu đừng nói hÆ°Æ¡u nói vượn, Nhạc lão gia đã hÆ¡n chÃn mÆ°Æ¡i tuổi rồi.
A Cá»u nhịn không được phải quát lên vá»›i Hạ Thiên.
- HÆ¡n chÃn mÆ°Æ¡i thì là m sao? HÆ¡n nữa lão già kia trông có vẻ rất trẻ, à , nghe vợ Mị Nhi nói thì lão già kia Ãt nhất cÅ©ng trẻ Ä‘i ba mÆ°Æ¡i tuổi, có lẽ là sá» dụng Ä‘an dược gì đó kéo dà i tuổi thá».
Hạ Thiên nhanh chóng nói:
- Vợ Y Y, nếu chị không tin thì có thể há»i vợ Mị Nhi.
- Äan dược kéo dà i tuổi thá»?
Y Tiểu Âm hình như có chút hứng thú:
- Hèn gì gần đây ở thủ đô có không Ãt ngÆ°á»i đứng vá» phÃa Lục Tiểu Oánh, tôi nghe nói lục tiểu oánh hình nhÆ° có tiên dược kéo dà i tuổi thá».
- À, có lẽ là do ngÆ°á»i phụ nữ tên là Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng kia là m cho cô ta, tôi đã tìm được và i bình Ä‘an dược trên ngÆ°á»i cô ta, chá» thá»i gian nghiên cứu xem thế nà o.
Hạ Thiên cÆ°á»i hì hì vá»›i Y Tiểu Âm:
- NhÆ°ng vợ Y Y, Ä‘an dược kéo dà i tuổi thá» là vô tác dụng vá»›i chị, có tôi ở đây thì chị có thể trÆ°á»ng sinh bất lão, căn bản không cần Ä‘an dược gì cả.
- Hoa Hương Hương là ai?
A Cá»u không nhịn được phải há»i.
Lần nà y Hạ Thiên lại trả lá»i vấn Ä‘á» của nà ng:
- ChÃnh là núi lá»›n mà ngÆ°á»i phụ nữ ngu ngốc Lục Tiểu Oánh kia dá»±a và o, cô ta cho rằng Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng có thể xá» lý tôi, đáng tiếc là bị tôi dùng má»™t chưởng đánh chết.
- Lục Tiểu Oánh thế nà o rồi?
A Cá»u há»i.
- Chết rồi.
Hạ Thiên há»i hợt nói.
- Cáºu xá» lý cô ta sao?
Y Tiểu Âm khẽ nhÃu mà y.
- Tất nhiên, kẻ nà o dám là m phiá»n vợ tôi, tất nhiên tôi sẽ xá» lý.
Hạ Thiên rõ rà ng không coi đó là chuyện gì lớn.
- Còn Nhạc lão gia?
Y Tiểu Âm lại há»i.
- Cũng đã chết.
Hạ Thiên vẫn không hỠquan tâm.
- Cái gì?
Vẻ mặt A Cá»u chợt biến đổi:
- Anh...Anh dám xỠlý cả Nhạc lão gia?
A Cá»u cÅ©ng không nói hết lá»i, nhÆ°ng ánh mắt của nà ng nhìn Hạ Thiên có chút quá»· dị.
- Anh đây không gì không dám là m.
Hạ Thiên nhìn A Cá»u:
- Vì váºy cô đừng cho rằng tôi không dám đánh cô, nếu không phải nể mặt vợ Y Y, tôi đã sá»›m đánh cô mÆ°á»i tám lần rồi.
- Khi nà o thì cáºu có rãnh rá»—i để chữa bệnh?
Y Tiểu Âm chợt há»i:
- Äã có rất nhiá»u ngÆ°á»i đặt lịch hẹn ở bệnh viện Y Nhân Các.
- À, để má»™t thá»i gian nữa đã, lúc nà y ở thủ đô không an toà n.
Hạ Thiên suy nghĩ rồi nói.
- Không an toà n sao?
Y Tiểu Âm có chút mất vui:
- Cáºu cÅ©ng thấy có địa phÆ°Æ¡ng không an toà n sao? Cáºu nếu không muốn thá»±c hiện lá»i hứa thì cứ nói thẳng, đừng kiếm cá»› nà y ná».
- Vợ Y Y, tháºt sá»± là không an toà n, không thì tôi đến thủ đô là m gì?
Hạ Thiên giải thÃch:
- Và dụ nhÆ° Hoa HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng ở bên cạnh Lục Tiểu Oánh, à , nói Ä‘Æ¡n giản thì mạnh hÆ¡n những ngÆ°á»i trÆ°á»›c kia tôi gặp biết bao nhiêu lần, ngay cả vợ Mị Nhi cÅ©ng không phải là đối thủ của cô ta, vì váºy chị nghÄ© xem cô ta lợi hại thế nà o? Lúc nà y trong thủ đô còn có ba kẻ nhÆ° váºy, à , có lẽ là bốn ngÆ°á»i, vì váºy có thể nói là ở thủ đô không còn an toà n nữa rồi.
Y Tiểu Âm Ä‘Æ°a mắt nhìn Hạ Thiên, tuy nà ng đến bây giá» vẫn chÆ°a tha thứ cho hắn, nhÆ°ng nà ng có thể thấy đối phÆ°Æ¡ng không nói chÆ¡i, Ä‘iá»u nà y là m cho nà ng có chút kinh ngạc, vì sao trong thủ đô lại có nhiá»u nhân váºt lợi hại nhÆ° thế?
- Chuyện của tôi không cần cáºu quan tâm.
Y Tiểu Âm tức giáºn nói, nà ng hoà n toà n không há»i xem Hạ Thiên rốt cuá»™c muốn gì.
Nhưng Hạ Thiên vẫn nói ra quyết định của mình:
- Vợ Y Y, tôi quyết định từ bây giỠsẽ đi theo bảo vệ chị.
Tà i sản của Hina
20-07-2012, 01:29 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Há»™ Hoa Cao Thủ Tại Äô Thị
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
-----oo0oo-----
Chương 1423 : Không phải là vì bảo vệ chị
Biên: Masta4ever
Nguồn: Sưu Tầm
- Tôi không cần cáºu bảo vệ.
Y Tiểu Âm trả lá»i, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không phải có Ä‘iá»u gì bất ngá», nà ng không muốn được Hạ Thiên bảo vệ, cà ng không muốn được hắn bảo vệ ở sát bên cạnh mình.
- Äúng váºy, tiểu thÆ° không cần bảo vệ, tôi sẽ bảo vệ tiểu thÆ°.
A Cá»u cÅ©ng dùng ánh mắt trà n đầy bất mãn nhìn Hạ Thiên, tên khốn nà y muốn bảo vệ bên cạnh tiểu thÆ° sao? Nếu bảo vệ nhÆ° váºy thì tiểu thÆ° nhất định sẽ bị biển thủ.
- Cô bảo vệ mình còn chưa xong, còn muốn bảo vệ vợ tôi sao?
Hạ Thiên dùng ánh mắt bất mãn nhìn A Cá»u.
- Vá»›i loại ngÆ°á»i nhÆ° anh mà dám không biết xấu hổ nói muốn bảo vệ tiểu thÆ° sao?
A Cá»u cÅ©ng không yếu thế.
- A Cá»u, đừng cãi nhau nữa.
Y Tiểu Âm thản nhiên nói, nà ng nhìn Hạ Thiên:
- Tóm lại là tôi không cần cáºu bảo vệ, nếu nhÆ° váºy thì cáºu có thể Ä‘i, không cần phải xuất hiện trong tầm mắt của tôi.
Hạ Thiên dùng ánh mắt mất hứng nhìn Y Tiểu Âm, hắn rất muốn cho vợ Y Y nà y má»™t tráºn, nhÆ°ng khi nhìn ngÆ°á»i vợ non ná»›t xinh đẹp nà y và i lần thì hắn lại không nỡ đánh, vì váºy má»™t lúc lâu sau hắn má»›i bá»±c bá»™i nói:
- Äược rồi, vợ Y Y, tôi sẽ không bảo vệ chị, nhÆ°ng bây giá» chị không an toà n, tôi sẽ cho vợ Mị Nhi Ä‘i bảo vệ sát bên cạnh chị, nhÆ° váºy không có vấn Ä‘á» gì chứ?
- Không có vấn Ä‘á».
Y Tiểu Âm cÅ©ng kiên quyết đồng ý, nà ng cÅ©ng không nhất định không muốn kẻ khác bảo vệ, chẳng qua chỉ không muốn Hạ Thiên bảo vệ mình mà thôi, nếu đổi lại là má»™t ngÆ°á»i khác thì nà ng sẽ tháºt sá»± không có ý kiến gì.
- Vợ Y Y, chị nói không có vấn Ä‘á», nhÆ° váºy cÅ©ng không được đổi ý đấy nhé?
Hạ Thiên vội và ng nói.
- Sự việc nà y quá tốt, có gì mà đổi ý?
Y Tiểu Âm tức giáºn nói.
Hạ Thiên cÆ°á»i hì hì, sau đó hắn hô lên vá»›i vợ Mị Nhi cách đó không xa:
- Vợ Mị Nhi, chị đến đây.
- Có chuyện gì sao?
Bóng đen lóe lên, Mị Nhi xuất hiện bên cạnh Hạ Thiên.
- Vợ Mị Nhi, má»™t thá»i gian sau chị sẽ tạm thá»i bảo vệ bên cạnh vợ Y Y được không?
Hạ Thiên bắt đầu trưng cầu ý kiến của Mị Nhi.
Mị Nhi Ä‘Æ°a mắt nhìn Hạ Thiên, sau đó nà ng gáºt đầu:
- Cáºu muốn nhÆ° váºy thì cứ là m, tôi không có vấn Ä‘á».
Mị Nhi nói không có vấn Ä‘á» nhÆ°ng lại Ä‘ang chá»i mắng Hạ Thiên, sắc lang chết tiệt nà y lại để cho mình bảo vệ Y Tiểu Âm, chẳng lẽ Y Tiểu Âm nà y quan trá»ng hÆ¡n mình?
- Mị Nhi tiểu thÆ°, nhÆ° váºy thì là m phiá»n chị rồi.
Y Tiểu Âm lại khách khà bắt chuyện với Mị Nhi.
- Nà y, nếu đã có ngÆ°á»i bảo vệ cho tiểu thÆ°, anh có thể Ä‘i được chÆ°a?
A Cá»u trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nà ng bắt đầu Ä‘uổi ngÆ°á»i.
- Äi sao?
Hạ Thiên tỠra kinh ngạc:
- Sao tôi phải đi?
- Anh...
A Cá»u chợt bị chá»c tức, nà o có ngÆ°á»i vô sỉ nhÆ° váºy?
Y Tiểu Âm có hÆ¡i nhÃu mà y, nà ng nhìn Hạ Thiên, trong giá»ng nói có chút mất vui:
- Nếu đã có Mị Nhi tiểu thÆ° bảo vệ tôi, cáºu cÅ©ng không cần phải ở đây là m gì cho mệt.
- Vợ Y Y, chị nói không sai, chị tháºt sá»± không cần tôi bảo vệ.
Hạ Thiên gáºt đầu chăm chú:
- Nhưng vợ Y Y, tôi ở đây cũng không phải bảo vệ chị.
- Váºy cáºu muốn gì?
Y Tiểu Âm có chút căm tức, ngÆ°á»i nà y muốn là m gì.
- Tôi bảo vệ cho vợ Mị Nhi.
Hạ Thiên trả lá»i rất chân thà nh.
- Cáºu...
Y Tiểu Âm cÅ©ng bị chá»c tức:
- Cáºu đùa giỡn vá»›i tôi sao?
- Không.
Hạ Thiên tỠra vô tội:
- Vợ Y Y, nếu chị không tin thì cứ há»i vợ Mị Nhi, tôi đến thủ đô là vì bảo vệ cho chị ấy.
- Cáºu ấy tháºt sá»± đến đây để bảo vệ tôi.
Mị Nhi dùng giá»ng ôn hòa nói.
Lần nà y thì Y Tiểu Âm không còn gì để nói.
- Vô lại không biết xấu hổ.
A Cá»u lại tức giáºn mắng má»™t câu, ngÆ°á»i nà y rõ rà ng dùng phÆ°Æ¡ng án mặt dà y mà y dạn để ở lại bên cạnh tiểu thÆ° nhà mình.
Hạ Thiên cÅ©ng không quan tâm đến A Cá»u, hắn cÆ°á»i hì hì vá»›i Mị Nhi:
- Vợ Mị Nhi, cũng là chị ngoan nhất, để tôi ôm một cái nà o.
Mị Nhi trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nà ng cũng không quan tâm đến hắn.
NhÆ°ng Mị Nhi không quan tâm thì không có nghÄ©a là Hạ Thiên không quan tâm, vì váºy mà hắn nhà o đến ôm nà ng, gỡ kÃnh râm xuống. Thá»i gian qua Mị Nhi Ä‘eo kÃnh râm cả ngà y, giống nhÆ° không muốn cho ngÆ°á»i ta thấy gÆ°Æ¡ng mặt xinh đẹp của mình.
Äây là lần đầu tiên Y Tiểu Âm được thấy dáng Ä‘iệu tháºt sá»± của Y Tiểu Âm, nà ng cÅ©ng nghe đồn Mị Nhi rất đẹp nhÆ°ng bây giá» nhìn qua thì má»›i biết, rất đẹp cÅ©ng không đủ để miêu tả vá» Mị Nhi, rõ rà ng dung mạo của đối phÆ°Æ¡ng đã vượt xa sá»± tưởng tượng của nà ng.
A Cá»u cÅ©ng hÆ¡i ngây ngÆ°á»i, Ä‘iá»u nà y...Mị Nhi kia dáng ngÆ°á»i tốt hÆ¡n cả tiểu thÆ°, gÆ°Æ¡ng mặt sao lại có vẻ hấp dẫn hÆ¡n cả tiểu thÆ° nhÆ° váºy?
Không đúng, phải là tiểu thư hấp dẫn hơn.
A Cá»u tá»± nói vá»›i mình nhÆ° váºy, nà ng không thể phản bá»™i tiểu thÆ°, vì váºy mà tiểu thÆ° nhà nà ng là xinh đẹp nhất.
Y Tiểu Âm tất nhiên không biết những suy nghÄ© rối loạn của A Cá»u, trong lòng nà ng có ý nghÄ© cổ quái, tên khốn Hạ Thiên kia Ä‘ang khoe vợ trÆ°á»›c mặt nà ng sao?
Äối vá»›i Ä‘Ã n ông thì có được má»™t ngÆ°á»i phụ nữ nhÆ° Mị Nhi tháºt sá»± là đáng khoe khoang, nhÆ°ng tên khốn kia đã có quá nhiá»u phụ nữ, còn là m chuyện ngây thÆ¡ váºy sao?
Khi trong đầu Y Tiểu Âm có ý nghÄ© nhÆ° váºy thì Ä‘iện thoại vang lên, nà ng lấy Ä‘iện thoại ra xem, vẻ mặt có hÆ¡i biến đổi, chuẩn bị rá»i Ä‘i.
- Vợ Y Y, dù chị đến đâu nghe điện thoại thì tôi cũng có thể nghe được.
Hạ Thiên nhắc nhở Y Tiểu Âm một câu.
Y Tiểu Âm dùng ánh mắt tức giáºn nhìn Hạ Thiên, cuối cùng nà ng vẫn đứng yên nghe Ä‘iện thoại.
ChÆ°a đến má»™t phút sau thì Y Tiểu Âm đã cúp Ä‘iện thoại, sau đó nà ng nhìn A Cá»u, giá»ng Ä‘iệu bình tÄ©nh mà mÆ¡ hồ mang theo chút kÃch Ä‘á»™ng:
- A Cá»u, bắt đầu từ bây giá», tôi chÃnh là là môn chủ của Âm Y môn.
...
Tin tức Nhạc lão gia chết Ä‘i được truyá»n khắp giá»›i thượng tầng ở thủ đô, chỉ cần phán Ä‘oán theo lẽ thÆ°á»ng thì Nhạc lão gia hÆ¡n chÃn mÆ°Æ¡i tuổi chết Ä‘i cÅ©ng không có gì là lạ.
NhÆ°ng thá»±c tế đám ngÆ°á»i biết chuyện lại Ä‘á»u hiểu rõ, Nhạc lão gia chết Ä‘i cÅ©ng không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy.
Gần đây Lục Tiểu Oánh lấy danh hiệu Nhạc phu nhân để tiếp xúc vá»›i các nhân váºt nổi tiếng ở thủ đô, mà Nhạc lão gia cÅ©ng lên tiếng giúp đỡ cho Lục Tiểu Oánh, má»™t và i ngÆ°á»i linh thông tin tức đã biết Lục Tiểu Oánh Ä‘ang đấu tranh gay gắt vá»›i Y Tiểu Âm. Bá»n há» không hiểu nguyên nhân để hai bên tranh đấu, nhÆ°ng Lục Tiểu Oánh công bố vá»›i bên ngoà i mình là đồng môn của Y Tiểu Âm, các nà ng Ä‘ang tranh già nh nhau danh hiệu đệ nhất thần y ở thủ đô.
Bây giá» chuá»—i bệnh viện Y Nhân Các của Y Tiểu Âm cÅ©ng có danh tiếng không nhá», ở thủ đô có rất nhiá»u ngÆ°á»i biết, tháºm chà cÅ©ng có nhiá»u ngÆ°á»i biết chuyện Giang Äại Lá»±c gây phiá»n cho Y Tiểu Âm. Tháºt ra cÅ©ng có rất nhiá»u ngÆ°á»i đứng vá» phÃa Y Tiểu Âm, dù sao Lục Tiểu Oánh cÅ©ng xuất hiện không lâu, còn Nhạc lão gia dù sao cÅ©ng đã già , sống cÅ©ng không được và i năm, tuy trÆ°á»›c kia có nhiá»u lá»±c ảnh hưởng nhÆ°ng bây giá» còn mấy ai quan tâm?
Chỉ là lúc đó có nhiá»u ngÆ°á»i nghe nói Lục Tiểu Oánh có thể giúp kéo dà i tuổi thá», đồng thá»i còn táºn mắt thấy Nhạc lão gia khá»e mạnh trở lại, bá»n há» bắt đầu có chút dao Ä‘á»™ng. Những khi có bệnh nan y thì bá»n há» cần Y Tiểu Âm, còn khi hết bệnh thì tất nhiên bá»n há» cần sá»± trÆ°á»ng thá».
Tất nhiên dao Ä‘á»™ng thì dao Ä‘á»™ng nhÆ°ng những ngÆ°á»i nà y cÅ©ng không dám láºp tức nhà o vá» phÃa Lục Tiểu Oánh, vì váºy Ä‘iá»u bá»n há» cần là m và o lúc nà y chÃnh là đứng từ xa quan sát, vì bá»n há» Ä‘á»u cố kỵ má»™t thân pháºn của Y Tiểu Âm, đó chÃnh là nữ nhân của Hạ Thiên.
Nếu nhÆ° nói bây giỠở thủ đô không ai thèm quan tâm Hạ Thiên thì rõ rà ng không phải kẻ ngu cÅ©ng là thằng Ä‘iên, chÆ°a đến ná»a năm thì Hạ Thiên đã hủy diệt và i gia tá»™c ở thủ đô, má»—i tên coi Hạ Thiên không ra gì để có má»™t kết cục dùng hai từ bi thảm để miêu tả.
Vì váºy dù má»™t số ngÆ°á»i tháºt sá»± Ä‘á»™ng tâm vì cái gá»i là kéo dà i tuổi thá» của Lục Tiểu Oánh, nhÆ°ng bá»n há» vẫn chÆ°a dám ruồng bá» Y Tiểu Âm.
Lúc nà y các thế lá»±c khắp thủ đô Ä‘á»u có sá»± ăn ý, trÆ°á»›c khi Lục Tiểu Oánh và Y Tiểu Âm chÆ°a đấu tranh phân thắng bại thì bá»n há» tuyệt đối không ngã bà i, chỉ là lặng lẽ theo dõi kỳ biến.
Khi má»i ngÆ°á»i nháºn được tin Hạ Thiên vá» thủ đô thì Ä‘á»u chỠđợi, cùng chá» phản ứng của hắn. Khi bá»n há» biết được tin Nhạc lão gia Ä‘á»™t nhiên qua Ä‘á»i thì ai cÅ©ng xem là may mắn vì thái Ä‘á»™ bà ng quan trÆ°á»›c đó của mình.
Dù không có chứng cứ nhÆ°ng ai cÅ©ng cảm thấy Nhạc lão gia chết Ä‘i tuyệt đối là do Hạ Thiên là m, mà bá»n há» biết không riêng gì Nhạc lão gia chết Ä‘i, Lục Tiểu Oánh cÅ©ng chết, nói cách khác thì Y Tiểu Âm và Lục Tiểu Oánh tranh đấu vá»›i nhau, Y Tiểu Âm đã thắng.
Má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u không cảm thấy bất ngá» vá»›i kết quả nà y nhÆ°ng lại có chút thất vá»ng, vì tháºt ra có nhiá»u ngÆ°á»i hy vá»ng Hạ Thiên sẽ bại má»™t lần, nhÆ°ng đáng tiếc là má»—i lần nhÆ° váºy Hạ Thiên Ä‘á»u thắng.
Trong lòng má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u bùng lên ý lạnh, vì bá»n há» dù là ai cÅ©ng không ngá» Hạ Thiên lại chá»n phÆ°Æ¡ng thức Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy để ra tay, rõ rà ng quá gá»n, không dùng mánh khóe gì mà trá»±c tiếp xá» lý Nhạc lão gia mà Lục Tiểu Oánh. Ai cÅ©ng tin nếu mình đắc tá»™i vá»›i Hạ Thiên, sợ rằng sẽ bị hắn xá» lý má»™t cách dứt khoát và đơn giản nhÆ° thế.
Nhạc lão gia chết Ä‘i là m cho đám ngÆ°á»i thủ đô lại má»™t lần nữa thấy được tình huống Hạ Thiên xá» lý kẻ khác không chá»›p mắt, Lục Tiểu Oánh chết Ä‘i lại là m cho vị môn chủ Âm Y môn chÆ°a từng xuất hiện chợt quyết Ä‘oán giao vị trà của mình cho Y Tiểu Âm.
Không quan tâm Y Tiểu Âm có thừa nháºn hay không, nà ng không thể không thừa nháºn má»™t vấn Ä‘á», đó là nà ng có được vị trà môn chủ nhá» và o thá»±c lá»±c của chÃnh mình. Tuy bây giá» Hạ Thiên giúp nà ng có được nó, nhÆ°ng nà ng tin dù không có hắn thì và i ba năm sau nà ng cÅ©ng sẽ đạt được vị trà mình mÆ¡ Æ°á»›c.
- Hạ Thiên, ngươi đến rất đúng lúc.
Lúc nà y Tống Vệ Dân ở phân cục công an quáºn Äông đã nháºn được tin tức Hạ Thiên đến thủ đô, trong mắt hắn có chút hÆ°ng phấn, trên mà n hình máy tÃnh của hắn có má»™t tấm ảnh, đây không còn là Phó Bình Quang, là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao gầy có má»™t vết sẹo nÆ¡i chân mà y, là Quan Kiếm Hùng.
Tà i sản của Hina
20-07-2012, 01:29 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Há»™ Hoa Cao Thủ Tại Äô Thị
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
-----oo0oo-----
Chương 1424 : Cho các ngươi tự giết nhau
Biên: Masta4ever
Nguồn: Sưu Tầm
Äái Bá»™i Na nhá»› rất rõ tÆ°á»›ng mạo của Quan Kiếm Hùng, vì váºy tấm hình nà y cÅ©ng tÆ°Æ¡ng đối giống, nếu là Quan Kiếm Hùng được thấy tấm hình nà y thì chắc chắn cÅ©ng sẽ cảm thấy giống nhÆ° đúc.
Lúc nà y Tống Vệ Dân cÅ©ng biết được má»™t tin tức, không há» chỉ là tÆ°á»›ng mạo của Quan Kiếm Hùng, đó là VÆ°u TÆ° đã Ä‘iá»u được gần mÆ°á»i vụ án giống nhÆ° váºy ở các phân cục khác, hầu nhÆ° Ä‘á»u là chồng bị giết, vợ xinh đẹp bị hãm hiếp. NhÆ°ng vì căn cứ báo án không chÃnh xác, cảnh sát xem đó chỉ là bừa bãi, mà những vụ án nà y phát sinh ở các khu vá»±c khác nhau, vì váºy nêu không được coi trá»ng.
NhÆ°ng những căn cứ bừa bãi kia lại được Tống Vệ Dân coi là tin tức hữu dụng, sau khi hắn được xem những chứng cứ kia thì cuối cùng cÅ©ng xác định được má»™t sá»± kiện, đó là ngoà i Quan Kiếm Hùng còn có má»™t ngÆ°á»i khác, má»™t tên không tham dá»± sâu và o những vụ án kia. NhÆ°ng đối vá»›i Tống Vệ Dân thì chỉ cần biết rõ là được, thì ra đối phÆ°Æ¡ng còn có má»™t ngÆ°á»i trợ lá»±c nữa.
- Giết chồng ngÆ°á»i ta, hãm hiếp vợ, Quan Kiếm Hùng nà y rõ rà ng là loại cùng hung cá»±c ác, tháºt sá»± còn không bằng Hạ Thiên.
Tống Vệ Dân thầm suy nghÄ© rồi nói, hắn cà ng tin Quan Kiếm Hùng đã là m nhiá»u chuyện hÆ¡n, không phải chỉ là và i vụ án mà cảnh sát nháºn được, có lẽ cÅ©ng có nhiá»u bị hại không dám báo cáo nhÆ° Äái Bá»™i Na váºy.
Tống Vệ Dân nhìn và o tấm ảnh trên mà n hình máy tÃnh, sau đó hắn nở nụ cÆ°á»i hung ác:
- Quan Kiếm Hùng, Hạ Thiên, các ngÆ°Æ¡i đã là cá mè má»™t lứa, váºy sẽ để cho các ngÆ°Æ¡i tá»± giết lẫn nhau. Quan Kiếm Hùng, hy ngÆ°á»i sẽ không cho ta thất vá»ng.
Lúc nà y Tống Vệ Dân đã có một kế hoạch để cho Quan Kiếm Hùng giết chết Hạ Thiên.
...
Khi Tống Vệ Dân Ä‘em lá»±c chú ý rá»i khá»i Phó Bình Quang và chuyển lên ngÆ°á»i của Quan Kiếm Hùng, hắn tháºt sá»± không biết, lúc nà y Phó Bình Quang đã rá»i khá»i thủ đô, má»™t mình Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng rá»i khá»i thủ đô.
Phó Bình Quang không mang theo bất kỳ hà nh lý gì, cÅ©ng không nhá» bất kỳ phÆ°Æ¡ng tiện giao thông nà o, hắn cứ nhÆ° váºy mà đi trên Ä‘Æ°á»ng. Nhìn thì có vẻ không nhanh nhÆ°ng nếu có ai chú ý thì phát hiện ra vấn Ä‘á», đó là má»™t giây sau hắn ở chá»— nà y nhÆ°ng má»™t giây sau lại ở vị trà cách xa hÆ¡n mÆ°á»i mét.
- Anh đẹp trai, muốn đi nhỠxe không?
Má»™t chiếc xe thể thao dừng lại bên cạnh Phó Bình Quang, lái xe là má»™t cô gái trẻ trang Ä‘iểm hÆ¡i nồng, giá»ng Ä‘iệu cá»±c kỳ quyến rÅ©.
Phó Bình Quang tháºt sá»± rất đẹp trai, là loại hình mà các cô gái yêu mến, vì váºy mà ngÆ°á»i phụ nữ nà y lên tiếng cÅ©ng không có gì là lạ.
Nhưng kỳ lạ là phản ứng cua Phó Bình Quang, hắn cũng không thèm nhìn cô gái kia mà chỉ nói ra một chữ:
- Cút.
- Khỉ tháºt, ngÆ°Æ¡i có bệnh sao? Bà cho Ä‘i nhá» xe là để mắt đến mà y...
Cô gái trẻ vốn định cho Phó Bình Quang Ä‘i xe để kiếm má»™t hà nh trình Æ°á»›t át, không ngá» nghe được má»™t chữ cút, vì váºy mà nổi giáºn, tức quá hóa khùng.
Phó Bình Quang cuối cùng cÅ©ng quay đầu, trong mắt lóe lên hai luồng tinh quang, sau đó âm thanh của ngÆ°á»i phụ nữ chợt im bặt, đầu nghiêng qua má»™t bên, ngã xuống ghế, không còn tiếng Ä‘á»™ng.
- Con kiến hôi.
Phó Bình Quang nhà n nhạt nói ra và i chữ, sau đó tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.
...
Äến tối.
Trong má»™t gian phòng thÆ°Æ¡ng vụ của má»™t khách sạn ở thủ đô, ba ngÆ°á»i Tiêu Äại Minh, VÆ°Æ¡ng Tú Phân và Tiêu Tiểu Kiện Ä‘ang ngồi trên ghế sa lông trong phòng khách, trÆ°á»›c mặt bá»n hỠđặt cà phê và và i món đồ uống khác cùng vá»›i các món Ä‘iểm tâm, Tiêu Tiểu Kiện Ä‘ang ăn, Tiêu Äại Minh và VÆ°Æ¡ng Tú Phân lại không cảm thấy ngon miệng cho lắm.
Há»a có thể là phúc, phúc có thể là há»a.
Tiêu Äại Minh không phải là lần đầu tiên nghe được câu nói nà y, nhÆ°ng gần đây hắn tháºt sá»± có thể nghiệm rất sâu vá»›i những lá»i nà y.
Con trai Tiêu Tiểu Kiện của Tiêu Äại Minh gặp bệnh nan y, Ä‘iá»u nà y từng là m cho hắn tuyệt vá»ng, nhÆ°ng và o đúng lúc tuyệt vá»ng thì Ä‘á»™t nhiên trở nên hết bệnh. HÆ¡n nữa không lâu sau hắn còn nháºn được má»™t tin tức chuẩn xác của má»™t đứa con trai khác, có ngÆ°á»i nói cho hắn biết con của mình ở thủ đô, hÆ¡n nữa còn là đệ nhất thần y, tên là Hạ Thiên.
NhÆ°ng khi Tiêu Äại Minh kÃch Ä‘á»™ng đến thủ đô thì hoà n toà n chÆ°a được gặp Hạ Thiên đã bị ngÆ°á»i ta bắt lại, sau đó và i ngà y thì vợ con Ä‘á»u bị bắt đến cùng giam má»™t chá»—. Cứ nhÆ° váºy mà cả nhà bá»n há» bị giam cầm hÆ¡n mÆ°á»i ngà y nay, dù trong khoảng thá»i gian qua bá»n há» chÆ°a từng chịu sá»± tra tấn nhÆ°ng dà y vò tinh thần cÅ©ng rất cao.
Hai giá» trÆ°á»›c đó cả nhà Tiêu Äại Minh được cứu ra, sau đó được Ä‘Æ°a đến khách sạn nà y, nhÆ°ng sau đó bá»n há» lại giống nhÆ° bị giam lá»ng, vì cá»a khách sạn có hai ngÆ°á»i trông coi bá»n há», hai ngÆ°á»i kia nói bá»n há» chỠở đây, sẽ có ngÆ°á»i đến gặp.
Tất nhiên lúc nà y giam lá»ng là khác hẳn vá»›i trÆ°á»›c đó, bá»n há» ngoà i không được ra ngoà i thì có đủ đãi ngá»™ khá tốt, vì thế mà Tiêu Tiểu Kiện có thể ăn được khá nhiá»u.Phải biết rằng và i ngay trÆ°á»›c đó bá»n há» cÅ©ng không được ăn uống tốt đẹp gì.
- Bố, mẹ, cả hai cÅ©ng đừng khổ sở gì nữa, đã được cứu thoát rồi, má»i ngÆ°á»i còn lo lắng cái gì nữa?
- Tiểu Kiện, có phải là không có việc hay chăng, má»i việc còn chÆ°a biết được.
Tiêu Äại Minh lắc đầu:
- Äến bây giá» chúng ta cÅ©ng không biết ai bắt mình, cÅ©ng không biết là ai đã cứu chúng ta.
- Bố, bố chỉ nghÄ© cho sá»± việc phức tạp lên mà thôi, theo con thấy thì việc nà y rất Ä‘Æ¡n giản, bắt chúng ta chÃnh là kẻ địch của anh trai, cứu chúng ta tất nhiên là anh trai. Nếu không thì bố mẹ nghÄ© lại xem, chúng ta không có thân thÃch ở thủ đô, cÅ©ng không có kẻ thù gì, nhÆ° váºy ai bắt và cứu chúng ta?
Tiêu Tiểu Kiện nhanh chóng nói:
- Không tin đợi lát nữa bố mẹ sẽ biết, con nghĩ không bao lâu nữa anh sẽ đến.
- Nếu tháºt sá»± nhÆ° lá»i con nói thì quá tốt.
Tiêu Äại Minh thở dà i, tuy hắn cảm thấy Tiêu Tiểu Kiện nói rất có lý nhÆ°ng vẫn cảm giác Hạ Thiên sẽ không đến đây.
Tiếng gõ cá»a vang lên, cÅ©ng không chá» ngÆ°á»i bên trong đáp lại, cá»a phòng đã mở.
- Ôi, mỹ nữ.
Tiêu Tiểu Kiện há hốc mồm, ngÆ°á»i ngoà i cá»a không phải chỉ là mỹ nữ, còn là mỹ nữ ngÆ°á»i lai.
- Cô...Cô là ...
Vương Tú Phân đưa mắt nhìn mỹ nữ tóc và ng gợi cảm, nà ng có chút mê hoặc...
- Vị tiểu thÆ° nà y, xin há»i...
Tiêu Äại Minh mở miệng muốn há»i thứ gì đó.
- Ã, tôi nhá»› ra rồi.
Tiêu Tiểu Kiện chợt hô lên một tiếng:
- Cô chÃnh là thiên sứ, chÃnh là thiên sứ đến cùng thượng đế trong bệnh viện.
- Tôi không phải là thiên sứ, tôi là Mộc Hà m.
Mỹ nữ tóc và ng thản nhiên nói:
- Cứu cáºu không phải là thượng đế, là chồng tôi, là Hạ Thiên.
Má»™c Hà m không đợi Tiêu Tiểu Kiện tiếp tục lên tiếng, nà ng quay sang nói vá»›i Tiêu Äại Minh:
- Tiêu tiên sinh, tôi nghÄ© có má»™t số việc ông cÅ©ng biết, tôi cÅ©ng không loanh quanh. Chồng tôi nói anh ấy không có cha mẹ, mà sau nà y cÅ©ng chỉ mang há» Hạ, tôi nghÄ© ông cÅ©ng hiểu, cáºu ấy đã không còn nợ các ngÆ°á»i bất kỳ Ä‘iá»u gì. NhÆ°ng cáºu ấy có suy nghÄ© của riêng mình, tôi cÅ©ng không muốn nhiá»u năm sau có ngÆ°á»i nói chồng tôi không quan tâm tốt đến cha mẹ, vì váºy má»›i cứu má»i ngÆ°á»i ra...
- Mộc Hà m tiểu thư, chúng tôi...
Tiêu Äại Minh muốn nói gì đó.
Má»™c Hà m lại lắc đầu cắt đứt lá»i Tiêu Äại Minh:
- Tiêu tiên sinh, tối nay má»i ngÆ°á»i ở đây nghỉ ngÆ¡i, ngà y mai tôi sẽ Ä‘Æ°a má»i ngÆ°á»i vá» lại Cảng Thà nh, tôi hy vá»ng sau khi các ngÆ°á»i quay vá» thì không cần nhắc vá»›i bất kỳ ai vá» chồng tôi, tôi cÅ©ng hy vá»ng má»i ngÆ°á»i đừng nên tìm lý Ä‘o tiếp cáºn chồng tôi, vì má»—i lần nghe được tên của các ngÆ°á»i thì cáºu ấy Ä‘á»u rất mất vui, tôi không hy vá»ng cáºu ấy mất vui.
- Mộc Hà m tiểu thư, tôi hiểu nên là m thế nà o, là chúng tôi có lỗi với nó.
Tiêu Äại Minh nói rất nhá».
- Äây là số Ä‘iện thoại tÆ° nhân của tôi.
Mộc Hà m lấy ra một tỠdanh thiếp, bên trên có số điện thoại, còn có tên của nà ng:
- Các ngÆ°á»i chỉ có ba cÆ¡ há»™i gá»i đến số Ä‘iện thoại nà y, chỉ cần các ngÆ°á»i Ä‘iện thoại cho tôi, dù là gặp phải phiá»n toái gì tôi cÅ©ng giúp má»i ngÆ°á»i giải quyết. NhÆ°ng các ngÆ°á»i phải nhá»› kỹ, tôi chỉ cho ra ba cÆ¡ há»™i, nếu sá» dụng hết thì tôi sẽ không tiếp tục trợ giúp. Vì váºy tốt nhất là má»i ngÆ°á»i nên quý trá»ng cÆ¡ há»™i, không đến giai Ä‘oạn sinh tá» tồn vong thì đừng sá» dụng nó.
Má»™c Hà m bá» danh thiếp xuống rồi xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i cá»a:
- Tôi cÅ©ng không muốn nói nhiá»u, các ngÆ°á»i nghỉ ngÆ¡i sá»›m má»™t chút, bảy giá» sáng mai sẽ có chuyên cÆ¡ đón các ngÆ°á»i.
Má»™c Hà m còn chÆ°a nói dứt lá»i thi đã biến mất ở cá»a ra và o, mà lúc nà y cá»a phòng cÅ©ng đã bị đóng lại, từ đầu đến cuối Má»™c Hà m Ä‘á»u không có đám ngÆ°á»i Tiêu Äại Minh nhiá»u cÆ¡ há»™i nói chuyện, nà ng chẳng qua chỉ muốn đến để tuyên bố quyết định của mình mà thôi.
Äêm khuya, ở Y Nhân Các.
Y Tiểu Âm và A Cá»u Ä‘á»u đã chìm và o giấc ngủ, Mị Nhi vẫn đứng trong đình, nà ng chỉ đến bảo vệ Y Tiểu Âm theo danh nghÄ©a mà thôi, vì váºy cÅ©ng không tháºt sá»± chạy và o cùng ngủ vá»›i đối phÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng nếu ngủ cùng vá»›i Y Tiểu Âm thì nà ng thÃch ở trong ngôi đình nà y hÆ¡n.
- Sắc lang chết tiệt.
NhÆ°ng Mị Nhi cÅ©ng không thoải mái, nà ng biết rõ là mình ghen ghét, vì nà ng phát hiện Hạ Thiên luôn tìm cách nịnh ná»t Y Tiểu Âm, ngay cả nà ng cÅ©ng là thứ để hắn là m vừa lòng đối phÆ°Æ¡ng. Tuy nà ng luôn phối hợp nhÆ°ng cÅ©ng không vui, chẳng lẽ nà ng lại kém Y Tiểu Âm sao?
Mị Nhi tháºt ra là má»™t cô gái kiêu ngạo, nà ng tháºt sá»± không cảm thấy mình kém ai, dù là Má»™c Hà m hay Y Tiểu Âm, nà ng thấy mình không thua gì cả. NhÆ°ng có lẽ nà ng không tháºt sá»± đối xá» vá»›i Hạ Thiên nhÆ° Má»™c Hà m.
Mị Nhi không phải không muốn đối xá» tốt vá»›i Hạ Thiên, nhÆ°ng nếu nà ng giống nhÆ° Má»™c Hà m thì sẽ không còn là chÃnh mình, vì váºy mà nà ng vẫn sống nhÆ° váºy, dù nà ng chÆ°a từng đối xá» tốt vá»›i Ä‘Ã n ông nhÆ°ng vá»›i Hạ Thiên thì tháºt sá»± có chút cải biến.
Má»™t cảm giác báo Ä‘á»™ng là m Mị Nhi bừng tỉnh, hầu nhÆ° cùng lúc đó có má»™t cặp bà n tay có lá»±c ôm lấy vòng eo má»m mại của nà ng, sau đó thuần thục trèo đèo lá»™i suối.
- Thế nà o? Bị Y Tiểu Âm đuổi ra ngoà i sao?
Mị Nhi tức giáºn há»i.
Tà i sản của Hina
Từ khóa được google tìm thấy
4vn ho hoa cao thu , 4vn ho hoa chuong 181 , 4vn nay dau bang , 4vn tg tam tai luu dang , 4vn.eu cao thu ho hoa , 4vn.eu ho hoa cao thu , 4vn.eu hoi hoa cao thu , 4vn/hoa do thu y , bach luyen thanh tien , cao thu bay hoa , cao thu do thi , cao thu do thi 4vn , cao thu ho hoa , cao thu ho hoa 4vn , cao thu ho hoa do thi , cao thu hohoa tai do thi , cao thu ra do thi , cao thu tai do thi , cao thusotai , çîîôèëîâ , danh vao sau gay nang , di ta quan , dinh cap luu manh , dinh thu hoa cao , do thi cao thu hoa ná»™i , doc truyen ho hoa , doc truyen ho hoa su gia , doctruyencaothutaidothi , ha hoa cao thu , hô hoa cao thu , há»™ hô cao thủ 4vn , há»™ hoa cao thủ 4vn , hieu hoa cao thu , ho hao cao t , ho ho cao thu tai do thi , ho ho do thi cao thu , ho hoa , ho hoa 4vn , ho hoa cao , ho hoa cao 4vn , ho hoa cao tai do thi , ho hoa cao thu , ho hoa cao thu 1265 , ho hoa cao thu 1333 , ho hoa cao thu 1345 , ho hoa cao thu 1346 , ho hoa cao thu 339 4vn , ho hoa cao thu 450 , ho hoa cao thu 4vn , ho hoa cao thu 4vn 230 , ho hoa cao thu 4vn.eu , ho hoa cao thu chap 1069 , ho hoa cao thu do thi , ho hoa cao thu full , ho hoa cao thu o do thi , ho hoa cao thu taido thi , ho hoa co thu tai do thi , ho hoa dai thu 4vn , ho hoa do thi , ho hoa do thi 4vn , ho hoa do thi tai do thi , ho hoa do thi4vn , ho hoa su gia , ho hoa su gia tai do thi , ho hoa xu gia tai do thi , hoa hao cao thu , hoa hoa cao thu , hoa hoa cao thu 4vn , hoahoicaothutaidothi , hohoa cao thu tai do thi , hohoacao , hohoacaothutaidothi , hoi hoa cao thu , hoi hoa cao thu tai , hoihoacaothutaidothi , pham nhan tu tien , tam tai luu lang , tâm tại lÆ°u lãng , truyen ho hoa cao thu , ÿïîíèè