Dưới sự dẫn dắt của Diệp Trần, sáu người đi thẳng tới bên sâu trong Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên, trên đường mặc dù có chút khô lâu đều bị mọi người dễ dàng xử lý.
Trên đường đi, Pháp Hào lắm mồm thôi rồi, thỉnh thoảng lại tò mò hỏi Nhất Thế Yêu Nhiêu một số vấn đề, Diệp Trần ở bên cạnh, phát hiện thấy, cử chỉ tự nhiên hào phóng, cười nói của nàng đối với Pháp Hào, hoàn toàn khác biệt khi đối với hắn.
Nếu mấy người Man Tam Đao chứng kiến thấy bộ dạng hiện tại của Nhất Thế Yêu Nhiêu chắc không khép nổi miệng mất, bên cạnh họ, chưa bao giờ nàng lộ ra vẻ thục nữ thế này mà luôn lạnh lung cao ngạo, mười phần nữ vương.
Pháp Hào cùng Nhất Thế Yêu Nhiêu trò chuyện rôm rả, Diệp Trần thỉnh thoảng thêm vào một câu, Vô Danh cùng Dạ Sắc Nữ Vương vốn không phải là người hay nói, chỉ im lặng mà nghe, Tử Cảm Lãm không biết có tâm sự gì mà mặt không chút thay đổi.
Mãi cho đến khi triệu hoán Hải Na để hưởng kinh nghiệm, Tử Cảm Lãm và Dạ Sắc Nữ Vương mới tò mò đi tới, không ngừng thảo luận về chuyện của Hải Na. Khổ nỗi, Hải Na vốn không thèm để ý đến hai nàng, chỉ lười biếng nằm trên vai Diệp Trần phơi nắng.
Một đường giết quái, Nhất Thế Yêu Nhiêu lộ ra thực lực tương đối lợi hại, mấy ngày nay, nàng lại tung tiền như nước thu mua một quyển kỹ năng thư “Kiếm Nhận Phong Bạo”, học xong kỹ năng cường hãn của chiến sĩ này, còn lợi hại hơn so với Ngụy Đồi Đường.
- Tới rồi!
Đi thẳng vào bên trong tầm hơn mười phút, Diệp Trần bỗng dừng lại tại một khu mộ địa hỗn độn.
- Ở đây thì điểm lag ở chỗ nào?
Mọi người nhìn xung quanh, không thấy cái chỗ nào có thể coi là điểm lag cả.
- Bên này đây!
Diệp Trần chỉ vào một phòng ốc sụp nát bên cạnh.
Mọi người nhìn qua, không khỏi toát mồ hôi. Phòng ốc đã sụp đổ quá nửa, không còn hình dáng. Một bên còn tường tương đối đầy đủ, hai bên trái phải có một đoạn vách tường nho nhỏ, tạo thành một cái rãnh. Bất quá cái rãnh này thật sự quá nhỏ, trái phải hai bên đều có tường vây, rộng tầm hai người đứng, mấy người xếp thử, bên trong rãnh chỉ xép được thành 2 hàng, mỗi hàng 5 người.
Dưới tình huống bình thường, muốn ở trong rãnh mà làm quái kẹt ( điểm lag), hai hàng, tính sơ tầm mười mạng, dưới sự vây công của đám khô lâu, thì trước nhất phải là kỵ sĩ, tiếp đó là mục sư, ít nhất phải hai người, mất bảy như vậy chỉ còn ba mạng có thể phát ra công kích, với ba mạng này, trừ khi có năng lực nghịch thiên, còn không thà ở bên ngoài giết quái còn hơn. ( Hình dung là hàng ngang bạn nhá)
Bất quá, Diệp Trần có tới ba gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, mấy người thấy vậy đã biết Diệp Trần muốn sử dụng mấy cây đến vị trí để giết quái rồi. ( Thực vật sư không lẽ dùm kiếm giết quái )
- Ba gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ có thể chiếm ba vị trí, mục sư nếu chiếu cố ta nhiều hơn một chút, ta cũng có thể đảm đương được một, vậy còn một?
Nhất Thế Yêu Nhiêu trầm ngâm hỏi.
Diệp Trần dẫn bọn họ tới nơi này đương nhiên không phải là để đùa giỡn, nhưng vấn đề là dường như còn thiếu một người thì phải.
- Nhìn đây!
Diệp Trần cười hắc hắc, đầu tiên cấy ghép một gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ vào sát bên vách tường trái, sau hai mươi giây, hắn lại tiếp tục cấy ghép một gốc nữa hơi sát với gốc thứ nhất, hai mươi giây sau, hắn cấy tiếp gốc thứ ba gần sát góc tường bên phải.
Sau khi ba gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ cấy ghép xong, tất cả mọi người đều ngẩn ngơ, trước mắt bọn họ chỉ còn khoảng trống chỉ có thể một người ra vào.
- Lão đại, chuyện thần kỳ gì xảy ra vậy????
Pháp Hào kỳ quái chạy xung quanh ba gốc cây tò mò quan sát hỏi. Tử Cảm Lãm, Nhất Thế Yêu Nhiêu, Vô Danh cùng Dạ Sắc Nữ Vương cũng không nhịn được tới gần quan sát.
Mấy người nhìn kỹ một hồi, mới thấy việc ba cây chiếm bốn vị trí này chủ yếu là do Diệp Trần nắm giữ khoảng cách rất khá, khi hắn trồng cây thứ nhất cách vách tường bên trái một chút, gốc thứ hai lại cách xa hơn gốc thứ nhất một chút chút, gốc thứ ba bên góc phải tường cũng tương tự như vậy, hơn nữa khoảng trống này bé như vậy, quái không thế công kích người phía sau được, dù sao cả ba khoảng trống này cộng lại mới bằng một thân người( khoảng cách giữa hai cầu vai, chứ không phải từ chân đến đầu đâu.)
- Kỳ thật, cho dù thay bằng người chơi cũng được, nhưng ba người này tuyệt đối không được di chuyển, nếu không sẽ tạo thành kẽ hở, khiến cho quái vật công người bên trong. Hơn nữa, tại nơi này, đứng bốn kỵ sĩ với năm kỵ sĩ không khác gì nhau, nên chưa ai thử làm kẹt quái ở vị trí này!
Diệp Trần chờ mấy người nhìn ra mới giải thích đầy đủ.
- Ok, vậy chiến thôi!
Nhất Thế Yêu Nhiêu cẩn thận quan sát, cảm thấy phương pháp này thật tuyệt vời, liền hung phấn nói, nàng đã tưởng tượng đến lúc kinh nghiệm của mình tăng nhanh tới mức nào rồi.
- Ok, tất cả đều di chuyển nào, dẫn hết quái vào, Tử Cảm Lãm, ngươi thủ ở trong này.
Diệp Trần gật gật đầu, phân phó cho mấy người hành động.
Trong Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên quái vốn không nhiều lắm, muốn ra nhiều hơn phải giết quái đến gần mười phút mới có hiệu quả. Mấy người bèn phân nhau hành động kéo quái, Tử Cảm Lãm biết nếu xảy ra sai lầm, không cẩn thận đoàn diệt như chơi, cũng không nói thêm gì, chỉ gật đầu rồi đi tới góc trái tường núp vào.
Sau đó, năm người Diệp Trần, mỗi người đều kéo một ít quái vật trở về, nhưng Diệp Trần đợi năm người trở về đầy đủ, mới ra lệnh cho mọi người rút vào bên trong lỗ hổng để Nhất Thế Yêu Nhiêu thủ cửa.
Diệp Trần là người thứ 2 tiến vào, hắn đến bên cạnh Tử Cảm Lãm, trồng liền hai gốc thực vật phụ trợ Nê Lan Thảo cùng Thạch Anh Hoa, rồi ngồi xuống, tăng tốc hồi phục MP.
Dạ Sắc Nữ Vương theo sát Diệp Trần, tiếp đó mới là Vô Danh cùng Pháp Hào.
Nhất Thế Yêu Nhiêu thủ cửa phía sau, khi ba gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ bắt đầu điên cuồng giết quá, Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng không rảnh rỗi, nàng liên tục dùng Kiếm Nhận Toàn Phong rồi lại bộ chiêu Bát Hoang Hỏa Xà.
Nhất Thế Yêu Nhiêu tuy rằng trang bị trâu bò, nhưng đối mặt với ba tên quái vật bị thương tổn không thấp, Tử Cảm Lãm cơ bản là toàn lực chiếu cố lượng máu của Nhất Thế Yêu Nhiêu luôn ở trên mức an toàn.
- Tiểu Cảm Lãm, chút nữa chú ý dùm ta mấy cái cây này, đừng để chúng nó chết nhá.
Diệp Trần tuy rằng ở trạng thái hoàn hảo, nhưng MP luôn có lúc phải dùng hết, liền cẩn thận dặn dò Tử Cảm Lãm.
- Biết rồi! Ngươi không khiến ngươi phân phó!
Tử Cảm Lãm làu bàu nói.
Diệp Trần có chút ngơ ngác, hắn đắc tội với đại tiểu thư này lúc nào vậy? Lúc trước bên trong Pháp Sư Tháp vẫn tốt lắm mà.
Mấy người toàn lực giết quá, chẳng bao lâu, rất nhiều khô lâu ngã xuống biến thành một đường kinh nghiệm rơi vào trên đầu mỗi người.
- Giết quái thế này phê quá!!!!
Chỉ cần đứng một chỗ, không ngừng sử dụng kỹ năng đập quái, đại lượng kinh nghiệm kéo tới, không có phương pháp train quái nào sảng khoái hơn thật.
- Dạ Sắc, Huy Hoàng Quang Hoàn của ngươi còn thấp, tận lực khi bình MP của mọi người gần hết hãy mở ra.
Dạ Sắc Nữ Vương thấy lượng MP mọi người rút nhanh không kịp, muốn mở ra Huy Hoàng Quang Hoàn giúp mọi người hồi MP, Diệp Trần vội ngăn cản.
Huy Hoàng Quang Hoàn có tác dụng tăng tốc hồi MP, nhưng Huy Hoàng Quang Hoàn của Dạ Sắc Nữ Vương mới có level 1, + 10 tốc độ hồi MP, trong tình huống chiến đấu này, thật sự không có bao nhiêu ý nghĩa. Nhưng đợi đến khi mọi người khi lượng MP không còn nhiều, ngồi xuống để khôi phục mới dùng đến thì ngược lại lại tăng đáng kể.
Trên thực tế, mọi người chưa cần Dạ Sắc Nữ Vương sử dụng Huy Hoàng Quang Hoàn đã tiêu diệt hoàn toàn đám Khô Lâu trước mắt.
- Đợi hồi MP lại ra ngoài kéo thêm quái!
Diệp Trần lên tiếng chỉ huy.
Hồi MP không mất bao nhiêu thời gian, năm người rất nhanh lại kéo tới một đợt quái mới.
Kỳ thật kéo quái cũng không đơn giản, không thể kéo tới địa điểm chỉ định là xong, mà là khi kéo, còn phải phối hợp với người khác để đi vào, nếu không chú ý rất có thể bị quái hấp diêm rồi tử vong là điều chắc chắn.
Nhưng ở đây toàn là cao thủ, kể cả như Pháp Hào, thời gian này khắc khổ rèn luyện, kéo có chút quái này không thành vấn đề, có lần đầu tiên phối hợp, năm người xe nhẹ đường quen, tiếp tục công kích giết quái.
Sau khi bắt đầu giết quái, mọi người đều tận lực làm tròn chức trách của mình, chỉ có gia hỏa Diệp Trần ngồi dưới đất có chút nhàm chán.
Mà nhàm chán, thì đương nhiên hắn sẽ nhòm xung quanh xem có chuyện gì có thể làm không.
Kết quả, liếc sang phải, bộ mông tròn trịa của Dạ Sắc Nữ Vương ẩn hiện dưới màu đen phái bào, liếc sang trái, cặp đùi thon dài trắng như tuyết dưới áo choàng mục sư của Tử Cảm Lãm.
Phát hiện được hai thứ này, Diệp Trần khẽ nuốt nước bọt, bị hai mỹ nữ kẹp ở giữa, vị trí này thật quá nhạy cảm.
Nếu bên cạnh hắn hiện tại không phải là Dạ Sắc Nữ Vương và Tử Cảm Lãm, lúc nhàm chán này, thật ra có thể làm một số chuyện thủ vị, ( chắc lại nghĩ tới Nhất Thế Yêu Nhiêu rồi, ấm cật sinh dâm dục đây mà!)
Diệp Trần có chút tự sướng thầm nghĩ.
Trên thực tế, không chỉ có một mình Diệp Trần nhàm chán, còn có một Tiểu Hải Na không có khả năng tán gẫu ở bên cạnh nữa.
Nếu không phải tiểu Hải Na đứng ở trên vai Diệp Trần mà hưởng kinh nghiệm, sợ rằng tại nơi này cũng không có chỗ mà đứng nữa cơ.
Bên ngoài, khi khô lâu tử vong, sẽ ngẫu nhiên rơi ra một số vật phẩm, tất nhiên tiểu Hải Na không dám lao ra ngoài lấy rồi, nhiều quái như vậy, ra khác nào tự sát.
Chỉ có khi quái bên ngoài bị tiêu diệt sạch sẽ, khi Diệp Trần ra ngoài kéo quái, tiểu Hải Na mới dám trộm lấy vào món nhét vào túi áo của mình.
….
Giết quái, kéo quái, giết quái, kéo quái… vòng tròn luẩn quẩn này cứ thế diễn ra.
Được một mảng kếch sù kinh nghiệm, cả đám người đã hoàn toàn tiến nhập vào trạng thái luyện cấp.
Mấy người Pháp Hào đã hơn 39 cấp, với tốc độ này, chỉ cần tối đa năm ngày bọn họ có thể lên tới cấp 45 rồi.
Tử Cảm Lãm ở vách tường trong cùng, chăm chú hết sức hồi máu cho Nhất Thế Yêu Nhiêu.
Nếu nói Tử Cảm Lãm không ghen với Nhất Thế Yêu Nhiêu, chắc chắn là nói nhảm, dù sao nàng và Diệp Trần có một chút quan hệ mập mờ trước tiên, nữ nhân này bỗng nhiên xen vào, tựa hồ còn tiến xa hơn nàng một chút.
Vốn có một khoảng thời gian không thể liên hệ với Diệp Trần, cảm giác từ lúc hôn môi với hắn đã phai nhạt một chút, nhưng Nhất Thế Yêu Nhiêu bỗng dưng xuất hiện. Khiến cho nàng có cảm giác dường như nàng bị người khác đoạt đi món đồ nàng yêu thích, tương đối khó chịu.
Khó chịu thì khó chịu, ghen thì ghen, nhưng trong thời điểm này, nàng cũng không thèm dùng như tiểu thủ đoạn khiến người chán ghét.
Thêm một cái trị liệu cho Nhất Thế Yêu Nhiêu, Tử Cảm Lãm thân mình khẽ run nhẹ.
Nàng cảm nhận được bắp đùi của mình bị người sờ soạng.
Lúc này ngoài gia hỏa Diệp Trần còn có thể là ai nữa chứ????
( Khó chịu nhờ Anh em lại chờ nhá Có cái luận đàm bên dưới kìa thèm thì bảo tớ câu )
Bị người khác phái vuốt đùi, cảm giác kỳ dị này, cũng là lần đầu tiên Tử Cảm Lãm cảm nhận được, thân thể run rẩy, nhất thời nàng quên mất chuyện phải ngăn cản tên gia hỏa vô sỉ kia.
Nhưng gia hỏa này lại khiến Tử Cảm Lãm giận dữ hơn gấp bội khi thấy nàng không ngăn cản, tên vô sỉ này lại muốn tiến tới, sờ dần lên phía trên…
- Hải Na! Ngươi muốn giết ta sao???
Đúng lúc này, Diệp Trần quay đầu lại, thấy tiểu Hải Na đang dùng đôi bàn tay nhỏ bé của mình sờ soạng khắp đùi Tử Cảm Lãm, hắn vội vàng kéo Hải Na lại.
Số hắn kể cũng nhọ, vừa kéo Hải Na trở về, Tử Cảm Lãm quay đầu, giận dữ trừng mắt nhìn hắn.
- Sắc lang ( đồ dê cụ) , xa ta ra một chút !
Tử Cảm Lãm giận dữ PM mật Diệp Trần.
- Khụ, Tiểu Cảm Lãm à, không phải ta làm đâu !!!
Diệp Trần tất nhiên là kêu to oan uổng.
- Không phải ngươi thì là ai vào đây ?
Tử Cảm Lãm tuyệt đối không tin vào lời nói của Diệp Trần.
- Tiểu Hải Na!
Diệp Trần giơ Hải Na trong tay lên.
- Những lời như vậy mà ngươi cũng dám nói ra hay sao?
Nhìn vẻ mặt vô ( số) tội của Hải Na, Tử Cảm Lãm càng giận dữ không thôi.
Thật sự là quá quá quá đáng rồi, không ngờ hắn lại định đổ oan cho tiểu Hải Na đáng yêu dễ thương như thế này????
- Đồ hư đốn này, bị ngươi hại chết rồi! Làm loạn thêm lần nữa ta thu người trở về, không cho ra nữa thì đừng trách!
Diệp Trần thở dài, nỗi oan lần này có nhảy xuống sông cũng không rửa sạch nổi, hắn chỉ có thể hung hăng uy hiếp tiểu Hải Na một chút, tránh để nàng tiếp tục làm loạn.
Mấy người xung quanh sau khi nghe thấy tiếng của Diệp Trần đều tò mò quay lại, nhưng không phát hiện ra điều gì khác lạ, bèn tiếp tục quay trở lại công việc nhàm chán của mình.
Hải Na sau khi bị Diệp Trần uy hiếp cũng không kiếm thêm phiền toái cho hắn, chỉ nhàm chán đung đưa đôi chân mà thôi.
Sáu người liên tục train vài đợt khô lâu, thời gian cũng trôi qua không ít, xung quanh tốc độ và số lượng quái mới nảy sinh tăng lên một cách chóng mặt.
- WTF? Khô lâu quái tăng nhiều quá, chẳng lẽ đội ngũ ban nãy tiến vào bên trong vẫn chưa chết ?
Không chỉ số lượng quái xung quanh mấy người Diệp Trần tăng lên, mà phạm vi của nó còn bao trùm lên toàn bộ Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên. Những người chơi còn lại sắc mặt có chút khó coi, không ít người đoán lý do là tại đoàn đội lúc trước tiến vào.
- Trước tiên cứ lui lại một chút nhé? Tình hình có vẻ không ổn rồi!
Đã có người bắt đầu dự định rút lui an toàn.
Quái nhiều là chuyện tốt, nhưng nếu quá nhiều, không ứng phó được vậy vui rồi
- Bình tĩnh đã, nhiều quái như vậy, bên trong cho dù có lợi hại đến đâu, một lát nữa cũng phải chết mà thôi, ai mà chịu được cừu hận của nhiều quái như vậy!
- Ờ hen!
Mấy người chơi muốn rút lui sau một hồi suy nghĩ lại, đối phương chỉ có sáu người, không có lý do mà dưới sự công kích của nhiều quái như vậy mà không chết, cho dù bọn có có là đội ngũ một trăm người đi nữa, lúc này cũng phải mười phần cẩn thận.
Bọn họ đã từng xem trên diễn đàn tình hình quái vật biến hóa trong Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên, họ biết rằng, train quái trong mộ viên lúc này là một sự tình nguy hiểm tới bậc nào.
Nhưng mà, lượng quái vật càng lúc càng tăng, chiều hướng có vẻ như không dừng lại, mấy người chơi này vẻ bất an hiện rõ, có người đã suy nghĩ tới việc rút lui.
- Mợ nó chứ! Sao cái lũ trong kia mãi chưa chết thế?? Nhiều quái như vậy thì “ Anh muốn em sống sao”!
Những người không muốn đi tìm nơi khác để train quái oán giận nói.
Quái vật tăng nhiều khiến mấy người chơi bên ngoài không thể không rời đi, nhưng đối với mấy người Diệp Trần ở bên trong, không thể nghi ngờ đây lại là một chuyện tốt.
Lúc này, khi ra ngoài kéo quái, không nhất thiết phải cả năm người cùng đi nữa, mà chỉ cần Nhất Thế Yêu Nhiêu và Pháp Hào hai người ra ngoài, chạy một vòng, là không ít khô lâu kéo tới.
Hơn mười phút sau, trừ Bạch Cốt Khô Lâu Vương, tất cả các khô lâu ở bên trong Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên, cừu hận đối với mấy người Diệp Trần đã đạt mức tối đa, gần như tất cả đều hướng thẳng với vị trí của mấy người Diệp Trần.
Đương nhiên cũng có một số ít khô lâu ở phạm vi ngoài điên cuồng hướng về những đội ngũ ở bên cạnh mộ viên.
Mấy người chơi này không có thực lực biến thái như mấy người Diệp Trần, lúc này chỉ có thể liều mạng chạy trốn ra bên ngoài, cứ trốn khỏi phạm vi cừu hận của mấy tên khô lâu này đã rồi tính sau.
- Cái ba chấm, ba chấm ba chấm đội ngũ ở bên trong chết bầm, muốn chết thì chết một mình thôi, kéo theo chúng ta làm cái mợ gì không biết!
Chật vật mới trốn thoát, những đội ngũ này không nhịn được chửi ầm lên.
- Giờ làm sao?
- Còn có thể làm gì nữa, trước tìm nơi khác train, chờ đến khi lũ bên trong tử vong, quái vật ở đây sẽ trở về trạng thái ban đầu mà thôi!
Những người chơi có kinh nghiệm trong những đội ngũ này đành bất đắc dĩ nói.
Đi tìm một nơi train mới là một chuyện lãng phí rất nhiều thời gian.
Mấy đội ngũ này tìm một địa điểm train khác, hơn hai giờ sau, chắc mẩm đội ngũ bên trong kia “tèo” hết rồi, lũ khô lâu chắc cũng quay lại bình thường, mới trở lại Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên.
Nhưng đến gần Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên, đoàn người ngơ ngác khi nhìn thấy bên ngoài mộ viên, không có một con quái vật nào.
Mấy người thử tiếp cận lúc này mới có một đám khô lâu từ rất xa chạy tới hướng bọn họ.
- Sặc! Đến tận bây giờ mà vẫn chưa quay về bình thường là sao???
Mấy người chạy bán sống bán chết ra ngoài, chậm hơn một chút “chắc tôi chớt quá”.
- Điều này sao có thể được? Hơn hai tiếng đồng hồ, sáu người kia vẫn chưa chết?
Trốn ra khỏi phạm vi truy tung của đám khô lâu, một đám khi dừng lại đều không dám tin vào mắt mình.
- Ta cũng không tin! Chút nữa quay lại xem nào!
Có người tức giận nói, những người có cùng tâm sự với hắn cũng không phải là ít.
Một giờ nữa trôi qua.
Trong mộ viên vẫn trống rỗng “nguyễn y vân”, không có nổi một con quái, ba đội ngũ, xấp xỉ hai mươi người đều ngây người.
Dưới tình huống bình thường, bên ngoài mộ viên phải có quái, nếu không, khẳng định là bị người bên trong lôi kéo vào.
Nhưng mà cũng hơn ba giờ trôi qua, dưới sự công kích của vô cùng vô tận khô lâu mà vẫn sống hơn ba giờ???? Đùa nhau chắc!
Mấy khô lâu này tuy là quái thường, nhưng lực công kích cũng “không phải dạng vừa vừa vừa vừa đâu”!
Có người chơi không thể tin nổi bèn bật WC đi tới.
- Đi xem mấy tên biến thái nào ở bên trong!
Người chơi của ba đội ngũ này chạy thêm một đoạn vào bên trong, lần này cũng không giống như lần trước, không bị quái từ trong đuổi ra, có vẻ như bị người bên trong thịt sạch sẽ rồi. Chứng kiến tình trạng trên, rút cục có người không nhịn được đề nghị.
- Đúng, ta đi, không đi ta không ngủ nổi đêm nay!
- Ta cũng đi!
Rất nhanh có quá nửa số người quyết định xâm nhập vào trong xem tình huống.
Nhưng cái vấn đề của họ, có chết cũng không tìm ra được nguyên nhân. Lý do á Đơn giản thế cũng phải thắc mắc. Quái respawn, xong.
Mấy người sau khi sống lại, người chơi ghi lại WC rồi tải lên diễn đàn, trong khu vực dành cho những người hơn bốn mươi cấp, lại dùng một cái tiêu đề siêu cấp tò mò, siêu cấp hấp dẫn, kết quả thu hút được rất nhiều lượt xem.
- Một đội ngũ ở trong Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên train quái vài giờ, lại còn khiến cho toàn bộ quái vật bị tiêu diệt? Đừng choáng, khẳng định các ngươi nhìn lầm rồi, trong đó cho dù là tiểu đội một trăm tinh anh có thể giết được Bạch Cốt Khô Lâu Vương cũng không đủ dược phẩm để train lâu đến thế!
- Đúng, coi chúng ta là lũ ngốc sao ?
- Không, có thể là sự thật, hôm nay có một đội ngũ rất lợi hại đến Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên. Đội ngũ kia quả thật rất biến thái, không ít người gặp được, trong đội ngũ kia có ba đại mỹ nữ nữa, tuyệt đối không nhận lầm đâu.
Không ít người hoàn toàn không tin, nhưng có một số người sau khi luyện cấp ở Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên, lên diễn đàn thấy tiêu đề này, không nhịn được vào chứng thực.
- Đúng, đúng, ta cũng nghĩ như vậy!
- Chẳng lẽ là thật ? Nhưng làm sao có thể nhỉ ?
Người chú ý càng nhiều, diễn đàn lại càng náo nhiệt, hơn nữa có một số người chơi thích khách, tiềm hành tới dùng WC ghi lại có một một vị trí mà cả đám khô lâu đang vây lại.
WC chỉ có trong nháy mắt, bởi vì người chơi không thể vừa quay WC vừa tiềm hành được. Trong khoảnh khắc, khi hắn vừa hiện hình, những khô lâu ở phụ cận vọt tới, tiếp tục xong.
Đoạn video này được đưa lên khiến cả diễn đàn chấn kinh!
…………
- Lão đại, hình như một kiện Khô Lâu Sáo Trang rớt bên ngoài, nhưng với không tới kìa !!!!
Trong mộ viên, sau người lợi dụng điểm lag đã giết quái gần bốn tiếng đồng hồ, trên cơ bản, mỗi lần muốn giết toàn bộ khô lâu trên bản đồ mất gần một giờ.
Mà khi phạm vi cừu hận của khô lâu trong mộ viên tăng lên, tỉ lệ rớt đồ cũng vậy, bốn giờ vừa qua ít nhất sáu người đã nhìn thấy được ba kiện Khô Lâu Sáo Trang rớt ra, đáng tiếc, ngoại trừ một chiếc Khô Lâu Giới Chỉ rớt bên cạnh Nhất Thế Yêu Nhiêu, còn lại toàn bộ đều rớt trong vòng vây của đám quái, mấy người hoàn toàn không có cách nào mà lấy được.
Trải qua bốn tiếng, mọi người thu hoạch được đại lượng kinh nghiệm. Chỉ bốn tiếng, Diệp Trần đã tăng đến 40 cấp, chỉ cần luyện thêm một đến hai giờ hắn có thể lên tới cấp 41.
Mà mấy người Pháp Hào, sau khi hoàn thành nhiệm vụ thế giới đã là 39 cấp, sau bốn tiếng, bọn họ cũng đều sắp thăng cấp
Sáu người hiện tại, đều có cảm giác chưa bao giờ train quái lại thích thú đến thế này, cơ hồ chỉ cẩn không ngừng sử dụng kỹ năng, sau đó ngồi xuống hồi phục MP lại tiếp tục. Hơn nữa ba gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ của Diệp Trần đã thăng tới lvl5, giết mấy khô lâu quái này tốc độ nhanh khủng bố.
Nhưng trước đó một giờ, khi Lưu Liên Tạc Đạn Thụ còn chưa kịp thăng cấp, sáu người liên tiếp gặp nguy hiểm, chút nữa thì đoàn diệt, nguyên nhân do MP mà thôi, nhưng dưới nỗ lực của Diệp Trần, cuối cùng cũng bình an vượt qua.
Train thêm một giờ nữa, tới lúc Diệp Trần phải logout, mọi người đều lần lượt thăng cấp.
Mọi người đọc xong thank thử một chương này, để tớ xem còn bao nhiêu người quan tâm đến truyện này hộ tới với nhé. tớ cảm ơn trước.
Sau khi tất cả thăng cấp, ngoại trừ Diệp Trần lvl 41 còn tất cả đều là lvl 40.
- Logout thôi, cần làm gì buổi sáng thì làm đi, đến sau bữa cơm trưa tiếp tục train!
Đã tới thời gian logout, sau khi giết nốt đợt quái, Diệp Trần dẫn mọi người ly khai Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên.
Thực ra lấy tốc độ thăng cấp của sáu người, train thêm một giờ có thể được thêm rất nhiều kinh nghiệm, nhưng thời gian buổi sang của Diệp Trần luôn ít ỏi, nhiều nhất cũng chỉ cố thêm được hai giờ, hơn hai giờ, Lưu Liên Tạc Đạn Thụ mới lên được lvl5, sau đó logout đi ăn cơm trưa ? ( còn 1 câu, nhưng khó chịu lắm – đây đứng là chuyện nhức d ái thật.)
Hơn nữa, vài ngày sau, cả sáu người đều phải liên tục train quái, Diệp Trần liền bỏ luôn một buổi sáng để cho mọi người xử lý một chút chuyện riêng của mình, vài ngày, cắm đầu cắm cổ train liên tục, có là thánh cũng chịu không nổi.
Tốc độ luyện cấp hiện tại đã nhanh hơn rất nhiều so với dự tính của Diệp Trần, cho dù ít đi một buổi cũng không sao cả.
Diệp Trần logout chơi đùa với hai tiểu loli, mấy người Pháp Hào thì cày nhiệm vụ cùng với luyện kỹ năng phó chứ, Nhất Thế Yêu Nhiêu tất nhiên trở lại đội ngũ hơn hai trăm người của mình để xem tình hình.
Đại Pháo cùng Hàn Phong đã gần như quen thuộc với mấy người Man Tam Đao, tâm sự tới nửa ngày, bọn họ đã biết được Nhất Thế Yêu Nhiêu trâu bò tới thế nào.
- 40 cấp?
Tiêu Bang Độc Tấu thấy Nhất Thế Yêu Nhiêu đi tới, nhìn vào cấp độ của nàng kinh ngạc hỏi.
…………
- Hai tiểu gia hỏa Tiểu Lan, Tiểu Tĩnh, càng ngày càng hoạt bát.
Bị hai tiểu loli quấn quít, Diệp Trần vất vả lắm mới thoát khỏi hai người, sau đó mới đi tới Trang Viên.
Ba mươi khoảnh đất trong trang viên, qua thời gian sinh trưởng 1 ngày đại bộ phận thu hoạch đã gần như trưởng thành toàn bộ, chỉ có hai gốc Phong Sào Thụ muốn trưởng thành chắc cũng mất thêm hai ngày thời gian nữa.
Diệp Trần cũng không lưu lại trang viên quá lâu, nhặt chút cỏ rồi lại dùng Thần Ân Hoa Sái tưới nước một hồi, rồi ly khai trang viên.
Diệp Trần trở về Thái Thản Cự Thành, bắt đầu hoàn thành nốt list nhiệm vụ, có mấy nhiệm vụ cấp thấp là bắt buộc phải hoàn thành, nếu không không thể nhận thêm nhiệm vụ khác, dù sao cũng phải làm, hiện tại đang rảnh tiện tay làm luôn, nếu không đến cấp 100 rồi mới cắm đầu làm lại nhiệm vụ cấp 40-50 thì mệt người lắm.
Cày nhiệm vụ tới gần giữa trưa, sáu người lại tập hợp tiếp tục tới Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên train quái.
Tuy rằng mấy cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ của Diệp Trần mới chỉ cấp 4, nhưng lúc trước đã có kinh nghiệm, mấy người phối hợp ăn ý nên cũng không gặp phải nguy hiểm gì. Đợi đến lúc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ tăng tới cấp 5 thì áp lực của mọi người giảm đi rất nhiều.
Buổi tối mấy người lại log out ăn cơm, giải quyết nhu cầu cá nhân, tới 7h, mọi người lại lần nữa tiếp tục.
Cứ như vậy train một mạch tới 10h tối, sáu người lại tăng thêm 1 cấp. Tới bảy giờ sáng ngày hôm sau, kinh nghiệm của mọi người đã tăng quá nửa.
Sáng sớm, Diệp Trần lại logout, Nhất Thế Yêu Nhiêu trở lại đoàn đội, Tiêu Bang Độc Tấu nhìn thấy cấp độ của nàng lại càng kinh ngạc không thôi, không nhịn được thầm đoán Nhất Hiệt Trần ai là thần thánh phương nào, dám gọi người này là tân thủ đánh chết hắn cũng không tin.
Trước khi Diệp Trần logout bèn thu hoạch một chút trong trang viên, thu cây trưởng thành, trồng cây mới, mà hai gốc Phong Sào Thụ, chắc phải tới ngày mai mới có thể cho ra hạt giống.
Buổi sáng là thời gian cày nhiệm vụ, buổi chiều luyện thêm tầm 4 -5 tiếng, khi năm người lên tới cấp 42 thì Diệp Trần cũng tới cấp 43 rồi, tốc độ thăng cấp thì không phải nghĩ.
- Trần Ai, ta thấy đội ngũ của chúng ta cho dù phá được kỷ lục nhanh nhất của phó bản “Cương Thi Học Viên” cũng không phải là không thể? Cương Thi Học Viên những người chơi cao hơn 43 cấp cũng không thể vào, ngươi suy nghĩ sao?
Khi Diệp Trần thăng đến cấp 43, Nhất Thế Yêu Nhiêu đột nhiên lên tiếng.
Diệp Trần hơi do dự. Khi hoàn thành được phó bản, sẽ nhận được 10 điểm thành tựu cùng với 100 điểm danh vọng khen thưởng, nói không muốn là giả, nhưng khi phá được kỷ lục trước, hệ thống sẽ thông báo trên kênh khu vực cũng như ghi chép lại tên từng thành viên trong đội ngũ trên bảng danh vọng. Mà phó bản Cương Thi Học Viên này, người lập kỷ lục không ai khác là người của Long Chiến Nghiệp đoàn, nói cách khác nếu phá rót kỷ lục của bọn họ, mấy người Pháp Hào ở cùng một chỗ với hắn sẽ bị Long Chiến phát hiện.
Mà bị Long Chiến chú ý, mấy người Pháp Hào sẽ không được thoải mái một chút nào.
- Lão Đại, đi! Đạp rớt kỷ lục của bọn chúng xuống!
Mấy người Pháp Hào biết rất rõ hậu quả khi phá kỷ lục tại phó bản, và cũng biết hiện tại Diệp Trần đang cố kỵ cái gì.
- Lão đại, hiện tại chúng ta cũng không phải là quá yếu, ít nhất cũng hơn những người chơi ngang cấp, cũng không dễ dàng bị bọn họ thu thập như lúc trước, ai sống ai chết, hên xui mà thôi. Vạn nhất nếu không đánh lại bọn họ, chúng ta có thể gia nhập những nghiệp đoàn đối nghịch với Long Chiến, ta nghĩ luôn có những nghiệp đoàn như vậy, vấn đề luyện cấp ít nhất cũng được đảm bảo!
Pháp Hào nghiêm túc nói, hiển nhiên hắn không phải mới suy nghĩ tới vấn đề này, lấy sự hiểu biết của Diệp Trần đối với Pháp Hào, tên ngốc này tuyệt đối không thể nghĩ ra rồi nói luôn như vậy được.
- Đúng, sợ cái gì?
Tử Cảm Lãm gật đầu, trên người nàng hiện tại còn có một tuyệt chiêu, vì lý do vị trí mà mấy ngày qua nàng chưa từng sử dụng, một khi sử dụng, cho dù nàng là mục sư, cũng không dễ dàng bị người ăn hiếp như trong quá khứ.
Dạ Sắc Nữ Vương với Vô Danh đều gật đầu đồng ý, hai người này vốn không phải là kẻ nhát chết.
- Được, nếu các ngươi đều không sợ, thì ta việc gì phải xoắn!
Diệp Trần mỉm cười, cho dù bị Long Chiến Nghiệp Đoàn đuổi giết, theo lời Pháp Hào cũng chưa chắc đã là đường cùng, những công hội đối nghịch Long Chiến không phải là ít, ở trong những công hội này, Long Chiến không phải muốn giết là giết được,.
Đương nhiên, bị Long Chiến đuổi giết, sẽ khổ hơn không ít so với bình thường.
- Hiện tại muốn phá kỷ lục phó bản, quan trọng nhất chính là trang bị, Yêu Nhiêu, chuẩn bị mấy bộ trang bị cấp 43 tốt tốt từ đoàn đội của ngươi nhé! Bằng không muốn phá kỷ lục cũng chỉ là người si nói mộng mà thôi.
Xác định lại tư tưởng, Diệp Trần lập tức nhờ Nhất Thế Yêu Nhiêu chuẩn bị.
Hai ngày nay, bọn không nhớ nổi đã giết được bao nhiêu khô lâu, cũng rớt ra cơ bản được một bộ khô lâu sáo trang, nhưng yêu cầu lại cấp 45 mới có thể trang bị, bây giờ chưa có tác dụng.
- Không thành vấn đề! Cứ để ta.
Nhất Thế Yêu Nhiêu nghe thấy vậy, liền đáp ứng không chút đắn đo.
Hắc hắc, chuẩn bị có trò hay để nhìn rồi!
Nhất Thế Yêu Nhiêu nghĩ tới vài người, không nhịn được đắc ý cười một mình.
Chương ngắn mất 40 phút. Mai xác định bất tỉnh nên không có chương các bạn nhá
Quyết định xong việc phá kỉ lục phó bản, Nhất Thế Yêu Nhiêu gọi Tiêu Bang Độc Tấu, nhờ hắn hỗ trợ chuẩn bị các loại trang bị, Tiêu Bang đối với chức nghiệp người chơi nghiên cứu rất kĩ, đối với trang bị hạ phó bản, Yêu Nhiêu đúng là kiến thức không bằng hắn.
[Cương thi học viện ] phó bản hơn cấp 43 không thể tiến vào, Diệp Trần cũng vẫn luyện cấp không ngừng, chờ mấy người Yêu Nhiêu lên đến cấp 43 thì hắn cũng chưa đủ kinh nghiệm lên cấp 44.
Buổi tối sáu người tiếp tục luyện cấp, cũng không có gì đáng nói, Pháp Danh cùng Vô Danh sau khi lên đến cấp 41 đã thừa dịp rảnh rỗi vào buổi sáng học kĩ năng [Vũ tiễn ], nhiều hơn hai kĩ năng phạm vi, giết quái cũng nhanh hơn một chút, nhưng vì vấn đề MP không đủ, nên tốc độ cũng không nhanh hơn là mấy.
Đến tận hơn bốn giờ sáng, mấy người Yêu Nhiêu mới lên đến cấp 43.
- Yêu Nhiêu, người bên kia chuẩn bị trang bị xong chưa ?
Sáu người đều đạt cấp 43, đã đến lúc đi hạ phó bản [ Cương thi học viện ]
- Đã chuẩn bị tốt, nhưng vì thời gian quá gấp nên chỉ chuẩn bị được cho mỗi người hai đến ba kiện hoàng kim, còn lại đều là bạch kim.
Nhất Thế Yêu Nhiêu thở dài, trang bị hoàng kim thuộc tính tốt một chút bày ra đã sớm bị người mua đi rồi, lâm thời muốn đủ sáu bộ là không thể thực hiện được.
- Không sao, cũng chỉ cần vậy thôi.
Diệp Trần cũng không quá để ý, chỉ cần không phải nguyên bộ hoàng kim thì thiếu vài món đối với người chơi có thực lực mà nói chỉ là chuyện nhỏ.
- Nhưng mà ta nhớ rõ ở bảng kỉ lục ghi lại mười đội đứng nhất, không có tên nào không mang một thân nguyên bộ hoàng kim, chúng ta phải làm sao a ?
Vô Danh trầm ngâm nói làm Nhất Thế Yêu Nhiêu lâm vào trầm tư.
Trò chơi đã vận hành được hơn năm năm, những công hội lớn đều có thật nhiều bộ trang bị hoàng kim. Khi suất hiện đội ngũ có khả năng đứng top bảng xếp hạng phó bản, bọn họ rất dễ được mặc vào những bộ trang bị đó, vì đoàn đội mà làm nên kì tích.
Trong trò chơi hiện nay, phó bản lớn nhỏ, bảng xếp hạng hầu như đều bị những công hội lớn nhỏ bao trọn, có khi những công hội nhỏ cơ hội chen một chân vào cũng không có.
Dù sao muốn đứng top xếp hạng, đầu tiên là phải lập được một đội ngũ tinh anh, sau đó cho mọi người đeo vào nguyên bộ hoàng kim hoặc cao hơn nữa, càng là cực phẩm càng tốt, những công hội nhỏ làm gì có khả năng để thực hiện điều đó.
Cái tình huống đó đương nhiên là Yêu Nhiêu biết, đứng top phó bản tuy có thể khiến công hội nổi danh, nhưng mà Nhất Thế Yêu Nhiêu biết rằng hiện tại muốn đứng top ở bảng xếp hạng bản sao, khó khăn rất lớn. Đặt nhiều tâm tư vào đây, cũng chỉ làm cho thất vọng lớn hơn mà thôi. Đối với công hội hơn hai trăm người của nàng tác dụng cũng không lớn, trừ khi mấy người có khả năng phó bản nào cũng đứng top, như vậy mới thật sự nổi danh.
Nhưng điều này thực hiện quá khó, Nhất Thế Yêu Nhiêu vừa muốn phá kỉ lục của phó bản vừa muốn luyện cấp bậc thật nhanh tăng lên, sau đó làm cho thế lực sẽ khuếch trương thật nhanh.
Cho nên việc việc đánh hạ phó bản [ Cương thi học viện ], nàng cũng chỉ nghe người ta nói nên nhất thời nảy sinh ý nghĩ đó, nếu không đã chuẩn bị sẵn sang mọi đồ vật này nọ từ trước.
- Đừng quá lo lắng, người khác có trang bị thì chúng ta có kỹ năng, kỹ năng còn so với trang bị hoàng kim còn quý hơn nhiều đấy.
Diệp Trần cười cười động viên, tuy cực phẩm trang bị có gia tăng một ít kỹ năng thêm vào, nhưng mà mấy cái tiểu kỹ năng này đối với việc đánh sâu vào phó bản tác dụng cũng không lớn, thời gian làm lạnh lại dài. Một cái có kỹ năng có khả năng lập lại nhiều lần có khi còn hữu dụng hơn một cái kỹ năng trang bị lâu lâu mới sử dụng được một lần.
Hơn nữa, nếu nói đến trang bị, trên người hắn đang trang bị một kiện trang bị cấp sử thi. Nghĩ lại, ở vượt qua phó bản hơn bốn mươi cấp còn chưa có ai dùng sử thi trang bị được phó bản ghi lại.
- Đúng vậy, ta nghĩ không có đội ngũ nào có kỹ năng cường hãn như đội ngũ chúng ta.
Pháp Danh hưng phấn hô, nhưng mà hắn nói cũng đúng. Trong trò chơi, muốn tìm một đội ngũ hơn bốn mươi cấp có kỹ năng cường hẵn như bọn họ là không có khả năng.
- Giết xong đợt Khô lâu này, trở về thành, mọi người lên diễn đàn xem cách vượt qua phó bản [Cương thi học viện ], trên đó đã hướng dẫn rất tỉ mỉ, rõ ràng, có cái gì còn không hiểu thì ta lại giải thích.
- Được.
….
Đến hơn năm giờ, mọi người đi khỏi Bạch cốt khô lâu mộ viên, Pháp Danh mấy người lên diễn đàn học hỏi, còn Diệp Trần lại muốn đến trang viên thu hoạch mấy loại cậy.
Trên đường đi, Diệp Trần cũng có chút hưng phấn, hẳn là lúc này Phong sào thụ đã thành thục, có thể lấy ra mầm mống.
Một gốc cây thực vật bình thường chia làm mầm mống, nảy mầm, sinh trưởng, trưởng thành và thành thục kì. Đến thành thục kì là có thể thu hoạch, nếu qua thời kì thành thục mà không thu hoạch cây sẽ héo rũ, sẽ không thu hoạch được gì.
Bình thường thành thục kì tồn tại trong vòng mười hai tiếng, cho nên Diệp Trần cũng không lo lắng không thu được gì.
Hệ thống lại nêu lên:
- Hai gốc Phong sào thụ vì nguyên nhân chăm sóc không chu đáo nên không nảy sinh mầm mống.
Nhưng khi vừa tiến vào trang viên, Diệp Trần bị hệ thống dội cho một chậu nước lạnh.
Tuy hắn biết rằng Phong sào thụ nếu không may sẽ không nảy sinh mầm mống, nhưng Diệp Trần lại nghĩ rằng, cho dù không được nhiều lắm, ít nhất cũng phải được hai cái mầm chứ.
Nhưng kết quả là, hai cây Phong sào này, một cái mầm cũng không ra.
Này thật là tự chôn sống mình nha, Diệp Trần tự hỏi từ lúc trồng cây đến nay, có khi nào chăm sóc không tốt a, mà hắn lại còn sử dụng Thần ân chúc phúc vòi để tưới cây, mà cái vòi sen này lại thêm rất nhiều thuộc tính tốt.
- Xem ra làm thế nào để cây mọc ra mầm mống cũng không phải là dễ dàng a.
Kĩ năng [Phong sào thụ ] đến tay rất dễ dàng, Diệp Trần cũng muốn thật nhanh nhìn thấy uy lực của kỹ năng này, nhưng ai ngờ việc thiếu mầm mống gây trở ngại rất lớn.
Diệp Trần đến gần Phong sao thụ, phát hiện mầm mống này đã tiến vào thời kì tái sinh trưởng, cũng chỉ còn biết lắc lắc đầu, tưới cho một ít nước rồi đem các loại cây có thể thu hoạch thu hoạch rồi trồng mới, sau đó rời khỏi trang viên.
Sau đó logout vận động một chút rồi lại login vào trò chơi, không được bao lâu lại nhận được tin tức Yêu Nhiêu bảo hắn đến lấy trang bị.
Buổi sáng khi rời khỏi Bạch cốt khô lâu mộ viên, sáu người đã thống nhất là mười giờ tập trung để lấy trang bị, đồng thời Diệp Trần cũng lưu ý một số chỗ trong phó bản [ Cương thi học viện ]. Sau đó mọi người tự mình quen thuộc với trang bị mới, đến tận chiều, mấy người mới chính thức đi đến đánh hạ phó bản.
- Sớm vậy ?
Thu được tin tức, Diệp Trần nói thầm, lúc này còn sớm, cách thời điểm mười giờ rất xa.
Nhưng giờ cũng không có việc gì, Diệp Trần liền đi tới căn phòng nơi Yêu Nhiêu hẹn gặp.
Bên trong phòng chỉ có một mình Nhất Thế Yêu Nhiêu, đương nhiên là anh Trần nhà mình không khách khí liền cười hắc hắc rồi ngồi xuống ngay cạnh nàng.
Nhất Thế Yêu Nhiêu trừng mắt nhìn hắn, cũng không nói gì.
Diệp Trần thấy vậy, được một tấc tiến thêm một thước, duỗi tay định ôm vào vòng eo nhỏ nhắn của Nhất Thế Yêu Nhiêu, lập tức bị nàng vỗ cho một cái vào đôi vuốt sói, hung tợn trợn mắt nói:
- Làm gì !!!
- Gọi ta tới sớm như vậy không phải là muốn câu đẫn ta sao.
Diệp Trần vẻ mặt ngây thơ vô số tội hỏi, trong đầu hắn nghĩ cũng chỉ có đến thế.
- Ta nhổ vào, ai muốn câu dẫn ngươi, lát nữa ta có công chuyện, ngươi cầm lấy trang bị, lát nữa đưa cho mấy người Pháp Danh mặc.
Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng không biết nói gì, chỉ đảo cặp mắt trắng dã đáp lời.
Nhưng mà Diệp Trần rõ ràng là nhìn thấy hai má nàng khẽ ửng đỏ lên.
Diệp Trần cũng biết đạo lí rèn thép à nhầm sắt lúc còn nóng, không để ý tới sự phản kháng nhỏ bé của Yêu Nhiêu, liền ôm lấy nàng đặt lên trên đùi.
- Hỗn đản.
Yêu Nhiêu đối với hành động này của Diệp Trần rất chi là phẫn nộ, giãy dụa muốn thoát ra, nhưng mà Diệp Trần cũng không hề buông ra. Nhất Thế Yêu Nhiêu giãy dụa không có kết quả gì, đột nhiên ngừng lại ánh mắt gợn sóng đưa tình nhìn Diệp Trần, nàng đưa đôi bờ môi bé nhỏ của mình lên vai Diệp Trần, tiến gần tới gần cổ hắn.
Nàng hé môi ra, hai hàm răng lóe lên, hung hăng cắn một ngụm lên vai Diệp Trần
-AAAAA, nữ nhân này.
Diệp Trần tưởng bở ăn đậu hũ, ai ngờ bị nàng cắn, bàn tay hung hăng chụp vào hai bờ mông của Yêu Nhiêu.
Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng không phải không chịu được nhiệt. Vì thế hai người liền triển khai một hồi cắn bóp đại chiến, từ chỗ ngồi lăn xuống đất rồi lại từ đất biến lên chỗ ngồi.
Đợi đến khi hai người phải dừng lại vì mệt, nhìn nhau mà thở, quần áo Diệp Trần đã không hoàn chỉnh, Nhất Thế Yêu Nhiêu thì phải nói là xuân quang ngoại tiết.
- Siệt, chưa thấy nữ nhân nào hung hãn như ngươi, ai cưới phải ngươi nhất định là xui xẻo mà.
Diệp Trần trừng mắt nhìn Yêu Nhiêu, lần này hắn đã biết sự lợi hại của ma nữ này a.
- Ngươi nên vui mừng vì đây là trò chơi, nếu là hiện thực thì bây giờ ngươi đã không còn trên đời này đâu.
Nhất Thế Yêu Nhiêu không hề yếu thế đáp.
- Hơn nữa ai cưới ta không liên quan tới ngươi!
- Đúng, không phải chuyện của ta, nếu có người cưới nàng thì nàng sẽ trở thành vợ của người khác rồi.(Lời nói hờn giận nên để nàng cho nó máu ).
Diệp Trần trừng hai mắt nói.
Diệp Trần nói những lời này có chút ai oán, nhưng mà, Nhất Thế Yêu Nhiêu nghe xong ngẩn ngơ cả người. Trong trí nhớ của nàng chưa từng có ai nói như vậy cả.
Diệp Trần bất ngờ cười hắc hắc, thân hình nhoáng lên, đè Yêu Nhiêu ngã xuống mặt đất.
Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng không phản kháng, liếc mắt nhìn Diệp Trần. Đúng lúc Diệp Trần cho là nên ra tay thì bất ngờ Yêu Nhiêu lại yêu cầu giao dịch.
Biết là không đùa được, Diệp Trần liền tiếp nhận giao dịch lấy trang bị, sau đó hỏi nhỏ:
- Hôn một chút thôi nhé.(Tin thèng nầy mà được à ).
- Ưm,(do dự-TG ).
Hỏi xong, thấy Yêu Nhiêu có chút do dự, Diệp Trần liền tiên thủ hạ vi cường, lập tức chủ động hôn qua.
Sau một hồi đại chiến kịch liệt, lúc này lại đến hôn môi, quả là nhiều tư vị khác nhau đan xen.
-***, có thuê phòng thật tiện. Nếu là bên ngoài Yêu Nhiêu khẳng định là không đồng ý rồi. Sau phải liên tục mời nàng thuê phòng, chẳng mấy mà ta sẽ ăn cả cái lẫn canh.
- Được rồi, chỉ thế thôi nhé, ta còn có việc phải đi bây giờ.
Đang lúc Diệp Trần còn YY nghĩ thì Yêu Nhiêu đẩy hắn ra, tỏ vẻ muốn đứng lên đi làm công chuyện.
Nhưng lúc này nàng mới phát hỏa, Diệp Trần tranh thủ lúc hôn môi lại sờ sờ hai bờ mông của nàng.
Nàng liếc mắt trừng hắn một cái, bất đắc dĩ nghĩ nghĩ làm sao lúc trước như thế nào trêu vào cái cục nợ này, bây giờ muốn thoát ra cũng không kịp nữa rồi.
Nhất Thế Yêu Nhiêu xuất hiện một tâm tình rất mâu thuẫn, đối với Diệp Trần, nàng nói yêu thì chưa phải bởi vì hai người quen nhau còn chưa đến một tháng, mà không yêu thì tại sao lúc ở bên cạnh hắn, nàng lại không cưỡng được ham thích cùng hắn đùa nghịch. Hai người có chút quan hệ mập mờ như vậy cũng khiến nàng có chút thích ý.
Tớ xin gửi lời xin lỗi đến mọi người Mengu- Giange2- Linh kute - Mj Kute - Cậu Út, tớ làm các bạn phải phiền lòng rồi. A nhớ mọi người...... Luận đàm báo lỗi tại đây
Sau khi Nhất Thế Yêu Nhiêu rời đi, Diệp Trần nhanh chóng đi đến chỗ đám Pháp Hào Tử Cảm Lãm. Hắn lấy ra những trang bị mà Yêu Nhiêu đã chuẩn bị để mọi người làm quen một chút, trong lúc đó cũng hướng dẫn một chút về phó bản Học Viện Cương Thi cho mọi người.
Buổi chiều, Yêu Nhiêu đã login, sáu người dựa theo kế hoạch ban đầu hướng về Lai Đức tiểu trấn, nơi xuất phát phó bản Học Viện Cương Thi.
Học Viện Cương Thi là một phó bản trang bị, thông qua phó bản có thể đạt được một ít kinh nghiệm, đồng thời có khả năng đạt được trang bị bạch ngân cấp 45 chưa kể đến tỷ lệ rớt trang bị hắc thiết hay thanh đồng còn khá hơn, chính vì vậy lối vào phó bản có không ít đội ngũ người chơi.
- Cần một pháp sư cấp 42 trở lên, trang bị bạch ngân.
- Bán bí ngân hộ thủ (phần che tay bảo vệ).
…
Trong khi đoàn người đi qua có không ít đội ngũ xuất hiện phía trước, chung quanh cực kỳ náo nhiệt.
Đội ngũ sáu người bọn họ thì có ba đại mỹ nữ, hấp dẫn ánh mắt không ít người chơi xung quanh. Bất quá mọi người vừa đủ ba nam ba nữ, hơn nữa khí thế phi phàm nên không kẻ hám gái nào chạy đến gây phiền toái.
- Hừ, Yêu Nhiêu, không ngờ ngươi cũng có gan đi tới đây.
Đúng lúc này, một thân tuyết trắng lãnh ngạo, mỹ nữ mục sư dẫn hơn mười người hướng đám Yêu Nhiêu đi tới.
- Lãnh Ngạo Tuyết, vì cái gì ta không dám tới?
Yêu Nhiêu mi giương lên, đối với nữ nhân này tuyệt đối không khách khí.
- Trước kia muốn cùng ngươi so một chút, xem công hội ai có thể ghi tên trên bảng vinh dự thì ngươi lại không dám, giờ lại đi tới, xem ra không muốn cứ như vậy mà thua ta, muốn thử một lần đúng không? Cũng phải thôi, theo tính cách ngươi, chịu thua như vậy mới là lạ.
Lãnh Ngạo Tuyết nói, trong lúc đó cũng dò xét đám người Diệp Trần.
- Ha ha, thật sự chết cười, thực vật sư thấp kém như vậy cũng có một. Ân, Yêu Nhiêu à, ngươi cũng quá keo kiệt đi, đám người này trừ ngươi ra thì trang bị bọn chúng không được tốt lắm à, không phải không được tốt lắm, chính là rác rưởi, ha ha.
- Mỹ nữ này cần ăn đòn.
Lãnh Ngạo Tuyết cười to châm chọc, Pháp Hào không nhịn được thấp giọng nói. Hắn lần đầu tiên có xúc động muốn đánh nữ nhân, hơn nữa lại là mỹ nữ.
Mấy người còn lại sắc mặt cũng không tốt, bị kẻ khác vô duyên vô cớ nhạo báng thì ai cũng không thoải mái được.
- Không cần để ý đến nàng, được rồi, còn có Yêu Nhiêu ở đây.
Diệp Trần không sao cả, với tính cách của Nhất Thế Yêu Nhiêu thì nàng chịu lỗ mới là lạ.
- Trang bị kém một chút thì làm sao? Đội ngũ của chúng ta cho dù trang bị kém hơn nữa thì so với ngươi vẫn mạnh hơn gấp trăm lần.
Yêu Nhiêu nghe vậy, cười lạnh nói.
- Hừ, nói cho ngươi biết chúng ta đã được ghi danh thứ chín trên bảng vinh dự.
Lãnh Ngạo Tuyết hất đầu nói, vạn phần đắc ý.
Thứ chín trên bảng vinh dự?
Kể cả Diệp Trần, đám người bọn họ vừa nghe xong, không nhịn được kinh ngạc một trận.
Tuy rằng chỉ là thứ chín nhưng đã là việc rất khó, bảng vinh dự này ghi lại dù vị trí nào cũng thể hiện được thực lực tuyệt đối. Mấy người không hoàn toàn nghĩ tới nữ nhân khắc khẩu với Nhất Thế Yêu Nhiêu này lại có đội ngũ thực lực mạnh như vậy.
- Không có gì ghê gớm cả, nữ nhân này bỏ ra gần hai trăm vạn thu mua trang bị sau đó dùng tiền lôi kéo vài tên có chút thực lực vào công hội của mình nên mới có thành tích như vậy.
Yêu Nhiêu giải thích.
Mấy người nghe xong thật sự không biết nói gì, hóa ra đây chính là siêu cấp chiến sĩ nhân dân tệ.
- Ta sợ ai còn không tới lượt ngươi, chờ ta lát nữa đem kỷ lục của ngươi phá vỡ.
Yêu Nhiêu cười lạnh nói.
- Hừ, ngươi có thể phá được kỷ lục của ta, sau này khi gặp ngươi ta sẽ gọi Yêu Nhiêu tỷ.
Lãnh Ngạo Tuyết không tin, nàng kiếm được sáu gã lợi hại, một người tặng một thân cực phẩm hoàng kim trang bị mới có thể giành được vị trí thứ chín. Đội ngũ rác rưởi của Nhất Thế Yêu Nhiêu có thành tích tốt hơn nàng mới là lạ.
Bọn Pháp Hào nghe xong, không nhìn được thấy bi ai thay cho nữ nhân này.
Sau buổi sáng được Diệp Trần chỉ dẫn chi tiết phó bản, đám người đã xác định có thể hay không phá vỡ kỷ lục nhanh nhất thì không rõ lắm nhưng kiếm một vị trí trong bàng vinh dự thì là chuyện ván đã đóng thuyền, vị trí thứ chín không rơi xuống mới là lạ.
- Hắc hắc, Lãnh Ngạo Tuyết, hy vọng ngươi có thể giữ lời.
Yêu Nhiêu hắc hắc cười, Lãnh Ngạo Tuyết thấy vậy lập tức cảm thấy không ổn.
Bất quá Yêu Nhiêu không để ý đến nàng, cùng đám người Diệp Trần tiến vào phó bản.
Bạch quang chợt lóe, cả bọn xuất hiện giữa một quảng trường rộng lớn, xa xa là đám cương thi chậm rãi di động.
- Chú ý uống dược tề, về sau nghe ta chỉ huy.
Muốn ghi danh trên bàng vinh dự của phó bản nhất định phải lựa chọn hình thức khiêu chiến. Hình thức khiêu chiến phó bản trên thực tế chính là cấp độ khó ác mộng của phó bản, với cấp độ này muốn thông qua phó bản àm không uống dược tề thì không có khả năng, mà một ngày người chơi chỉ có thể sử dụng một số lượng dược tề hữu hạn, cho nên với việc phó bản không hạn chế số lần tiến vào thì trừ phi người chơi không chút tổn hại thông qua phó bản bằng không không thể đi vào nhiều lần, bởi vì không thể uống dược tề mà chủ động rút lui.
Mấy người gật đầu, Diệp Trần dẫn đầu cả nhóm, xông tới đám cương thi giữa quảng trường.
…
Lối vào bản sao, Lãnh Ngạo Tuyết có chút bất an chờ đợi.
Theo đạo lý mà nói, với trang bị bình thường của đội ngũ Nhất Thế Yêu Nhiêu thì không thể nào phá được kỷ lục thứ chín được ghi lại, nhưng không biết vì sao nàng vẫn cảm thấy bất an.
Phó bản Học Viện Cương Thi ghi lại nhanh nhất là 18 phút 37 giây, đội ngũ nàng mời đến thông qua trong 20 phút 50 giây. Nói cách khác đội ngũ của Nhất Thế Yêu Nhiêu phải trước 20 phút 50 giây vượt qua phó bản mới có thể phá kỷ lục thứ chín của nàng.
20 phút 50 giây cũng không phải thời gian ngắn nhất, so với kỷ lục nhanh nhất thì chậm hơn hai phút nhưng so với đội ngũ bình thường thông qua phó bản mất 30 phút thì ít hơn rất nhiều.
Hiện tại đã qua bao lâu rồi… Ân, đã được 18 phút từ lúc Nhất Thế Yêu Nhiêu tiến vào phó bản rồi, còn hai phút nữa, nàng biết với đội ngũ rác rưởi của Nhất Thế Yêu Nhiêu thì muốn phá bỏ kỷ lục thứ 9 thì khó khăn cỡ nào.
- Khu vực thông báo: Chúc mừng người chơi Nhất Thế Yêu Nhiêu dẫn dắt đội ngũ vượt qua phó bản trong 18 phút 22, ghi danh trên bảng vinh dự phó bản Học Viện Cương Thi.
- Khu vực thông báo: Chúc mừng người chơi Nhất Thế Yêu Nhiêu dẫn dắt đội ngũ vượt qua phó bản trong 18 phút 22, ghi danh trên bảng vinh dự phó bản Học Viện Cương Thi.
- Khu vực thông báo: Chúc mừng người chơi Nhất Thế Yêu Nhiêu dẫn dắt đội ngũ vượt qua phó bản trong 18 phút 22, ghi danh trên bảng vinh dự phó bản Học Viện Cương Thi.
Lãnh Ngạo Tuyết vừa nghĩ, ba thông báo liên tục vang lên bên tai nàng.
- Sao có thể?
Lãnh Ngạo Tuyết ngẩn người, không thể tin được hét lên.
Nhưng không sai, tên Nhất Thế Yêu Nhiêu được nhắc lại rất rõ ràng trên thông báo khu vực.
- Oa, Nhất Thế Yêu Nhiêu là ai vậy, thật lợi hại, kỷ lục của Long Chiến công hội đã bị phá rồi.
- Đúng vậy, đúng vậy, kỷ lục của phó bản cương thi đã gần hai năm rồi chưa có ai phá được.
- Tuy chỉ nhanh hơn 15 giây nhưng quá lợi hại rồi. Chúng ta mất 35 phút mới vượt qua được phó bản, gấp hai lần bọn họ.
…
Thông báo khu vực vang lên, bên ngoài phó bản Học Viện Cương Thi, mọi người toàn trường kinh ngạc, trong phút chốc tiếng thảo luận nổi lên.
Trò chơi vận hành đến nay đã mấy năm, một phó bản lại là phó bản cấp thấp thì kỷ lục ghi lại trên cơ bản rất khó vượt qua nhưng hiện tại chính mắt bọn họ chứng kiến thời khắc phá bỏ này.
Nghĩ đến đây không ít người chơi cảm thấy kích động trong lòng.
- Kỷ lục phó bản Cương Thi bị phá? Điều này sao có thể?
Bên ngoài phó bản Học Viện Cương Thi không thiếu thành viên Long Chiến công hội, kỷ lục của công hội bị kẻ khác dẫm lên, lại thêm đám người khác kích động thảo luận, đám Long Chiến tất nhiên là vội vàng truyền tin về cấp cao trong công hội.
Mà tại Thái Thản cự thành, hội trưởng phân nghiệp đoàn Long Chiến tại đây, Nhất Nộ Hồng Nhan nghe xong, thần sắc không thể tin hiện rõ trên mặt.
Không có ai rõ ràng hơn hắn phó bản Cương Thi muốn rút ngắn hơn 19 phút thì từng phút một cực kỳ khó khăn, bởi vì kỷ lục phó bản ghi lại chính là hắn dẫn theo đội ngũ vượt qua hai năm trước.
Sau đó gần nửa tháng, hắn lại cùng năm cao thủ vượt qua lần nữa, 18 phút 37 giây, cao hơn kỷ lục số một gần một phút.
Vậy mà kỷ lục này có thể đứng vững hai năm, điều này đã thể hiện ưu tú cỡ nào. Nhưng hiện tại lại đột nhiên bị kẻ khác phá bỏ, điều này làm Nhất Nộ Hồng Nhan giận giữ, hoàn toàn không thể tiếp nhận.
- Nhanh tra xét xem là kẻ nào lập ra kỷ lục này.
Tuy kỷ lục của mình bị phá khiến Nhất Nộ Hồng Nhan có chút thất thố nhưng hắn rất nhanh tỉnh táo phân phó kẻ dưới.
Có khả năng phá kỷ lục này, nhất định là các đại công hội.
- Là bọn hắn?
Nhưng khi tin tức truyền về, Nhất Nộ Hồng Nhan nhìn tên người quen thuộc, nhất thời ngẩn người.
…
- Yêu Nhiêu, đến cùng thủ đoạn đùa giỡn của ngươi là gì?
Bên ngoài phó bản Cương Thi, Lãnh Ngạo Tuyết nặng nhọc chờ Yêu Nhiêu đi đến, nàng muốn hỏi rõ ràng nhưng giật mình nhận ra Yêu Nhiêu hoàn tòan không để ý đến mình, trực tiếp đi vào phó bản lần nữa.
- Khu vực thông báo: Chúc mừng người chơi Nhất Thế Yêu Nhiêu dẫn dắt đội ngũ vượt qua phó bản trong 17 phút 33, ghi danh trên bảng vinh dự phó bản Học Viện Cương Thi.
- Khu vực thông báo: Chúc mừng người chơi Nhất Thế Yêu Nhiêu dẫn dắt đội ngũ vượt qua phó bản trong 17 phút 33, ghi danh trên bảng vinh dự phó bản Học Viện Cương Thi.
Hơn mười phút sau, ba lần thông báo khu vực vang lên, lần này không chỉ bên ngoài phó bản Cương Thi mà cả Lai Đức tiểu trấn cũng sôi trào.
Tớ xin gửi lời xin lỗi đến mọi người Mengu- Giange2- Linh kute - Mj Kute - Cậu Út, tớ làm các bạn phải phiền lòng rồi. A nhớ mọi người...... Boom đến chương 147 các bạn nhé