- Tiền bối quá khen, tại hạ may mắn đạt được địa đồ truyền thừa của tiền bối, không đành lòng truyền thừa lạc mất, cho nên mới cả gan tiến đến thử xem một lần, hi vọng được tiền bối vui lòng chỉ đạo.
Tần Phàm khiêm tốn tiếp tục nói.
- Ha ha, không tệ, kỳ thật ngươi có thể đến nơi đây, vận khí thập phần trọng yếu, nếu như ta và ngươi vô duyên, như vậy ngươi sẽ không có cơ hội tìm được truyền thừa của ta.
Các Bản cười sang sảng, nói xong tựa hồ hơi có chút mất mát.
- Vận khí xác thật rất trọng yếu, nếu không phải vận khí không tốt, ta cũng không rơi xuống tình trạng này, năm đó ta trúng Thiên Mệnh Độc, nhưng chỉ cần ta đạt tới cảnh giới cao nhất trong đan đạo, ta sẽ có thể luyện chế ra đan dược giải độc. Ta đã hợp thành chín ngàn chín trăm chín mươi chín đan mạch, cách đỉnh cấp đan đạo chỉ còn một bước mà thôi.
Tần Phàm lẳng lặng đứng yên tại đó, hắn cũng không vội đòi tiếp nhận truyền thừa, chỉ lắng nghe Cát Bản đang kể lại chuyện cũ.
Nghe được vận khí của Cát Bản đúng thật là không quá tốt, nghe nói có được một vạn đan mạch hợp lại thì có thể đập vào cảnh giới cao nhất trong đan đạo, nhưng chỉ còn kém chút nữa thì bị độc phát mà chết.
- Ha ha, ngươi sẽ không ghét bỏ lão đầu tử này quá dông dài đi?
Cát Bản kể xong chuyện của mình, sau đó mỉm cười hỏi Tần Phàm.
- Sẽ không, nhưng vãn bối muốn biết Thiên Mệnh Độc là loại độc dược gì? Ta nghĩ trước kia tiền bối cũng là một cường giả tột cùng, chẳng lẽ cũng không cách nào đem độc dược kia luyện hóa được sao?
Tần Phàm lắc lắc đầu, nghi hoặc hỏi.
- Ngươi đoán không sai, năm đó tuy rằng đan đạo của ta còn chưa đạt tới cảnh giới cao nhất, nhưng võ đạo cảnh giới của ta đích xác không thấp, đã đạt tới cửu cấp bán thần đỉnh phong, thậm chí rất có thể đập vào nhân thần cảnh giới, đáng tiếc phóng thích Thiên Mệnh Độc đối với ta chính là thiên thần!
Cát Bản bất đắc dĩ thở dài một hơi nói.
- Thiên thần?
Thân thể Tần Phàm không khỏi chấn động.
Từ khi hắn ở chỗ Long Thần nghe được chuyện giữa thiên thần cùng nhân thần, hắn vẫn luôn một mực tự hỏi, hắn muốn biết được tình huống đấu tranh giữa thiên thần cùng nhân thần ở thời xa xưa, còn có nguyên nhân vì sao Huyền Hoàng đại thế giới lại đổi tên thành Tân Thế Giới.
Mà căn cứ theo lời nói của Cát Bản, thực lực của hắn có thể đập vào cảnh giới nhân thần, ý nghĩa chính là có thể so sánh được với Long Thần!
Như vậy Cát Bản biết được tin tức hẳn là không ít.
- Không sai, chính là thiên thần luôn xem nhân loại chúng ta như con kiến, bọn hắn sẽ không cho phép chúng ta trở thành nhân thần, khi chúng ta đột phá thực lực bọn hắn sẽ tìm cách chèn ép, mà ta chính là bị một thiên thần trong đó phóng ra Thiên Mệnh Độc!
Cát Bản mang theo thần sắc bi thương nói:
- Thiên Mệnh Độc nghiêm khắc mà nói kỳ thật không phải là độc dược, mà là một loại nguyền rủa đem thiên địa luân hồi nhốt đánh vào trong cơ thể chúng ta, trúng phải loại nguyền rủa này, chúng ta sẽ lập tức bị xói mòn tuổi thọ rất nhanh, thẳng đến cuối cùng chết già như nhân loại bình thường.
- Ở trước mặt Thiên Mệnh Độc, nhân loại không thể phản kháng, trừ phi đã đạt tới cảnh giới cao nhất trong đan đạo, sau đó luyện chế ra Nghịch Mệnh Thiên Đan!
- Nhưng cuối cùng ta vẫn bị thất bại, chỉ còn kém một bước…
Nói đến cuối cùng, thanh âm Cát Bản dần dần hạ thấp, thương cảm cơ hồ nói không nên lời.
Mà Tần Phàm thì giật mình, rung động, biến sắc.
Thiên thần chèn ép, nhân thần phản kháng!
Lẫn nhau phát sinh mâu thuẫn, làm ra đại chiến!
Có sự tồn tại của thiên thần, người không thể thành thần, nhưng còn bị nắm trong tay của thiên thần, thật giống như là con kiến.
Vào thời thượng cổ cuộc đấu tranh chẳng khác gì bức họa hiện ra trước mặt hắn, hắn giống như cảm nhận được một loại bi tráng thảm thiết đập vào mặt mà đến, làm huyết mạch trong người hắn run rẩy lên, bất khuất cùng cộng hưởng.
- Không sai, trên thân của ngươi cũng có được dòng máu nhiệt huyết của nhân loại chúng ta, nhưng lấy thực lực của ngươi còn chưa đủ đối kháng được thiên thần, ta nói nhiều với ngươi chỉ là vô dụng. Ở trên thân của ngươi có lẽ còn tồn tại sứ mạng, nhưng ta đã sớm vẫn lạc, vận mệnh của nhân loại ta đã không còn cách nào nhúng tay!
Thấy biến hóa của Tần Phàm, ý cười trên mặt Cát Bản càng thêm ý vị thâm trường, cuối cùng nói.
Lúc này Tần Phàm siết chặt nắm tay, nhưng không nói gì. Trên thực tế chính hắn cũng không hiểu vì sao mình lại có phản ứng như vậy, đặc biệt khi nghe được mấy chữ Thiên Mệnh Độc thì trong người giống như có thứ gì đó bị xúc động tới.
Tuy rằng hắn luôn nghe nói qua về cảnh giới cao nhất trong đan đạo, cảnh giới kia lấy thiên địa là lô đỉnh, thậm chí không cần linh dược là có thể tiến hành luyện chế đan dược, cảnh giới kia thật sự làm lòng người hướng tới, nhưng hắn cũng biết người đạt tới cảnh giới này cực nhỏ.
Nghe nói trong vòng ngàn năm tại Tân Thế Giới chỉ có ba người đạt tới mà thôi.
- Tuy rằng lúc đó thực lực của ta không tệ, nhưng khi đối kháng Thiên Mệnh Độc đã bị tiêu tán hơn phân nửa, còn lại cũng biến mất trong dòng sông dài của thời gian. Cho nên ta để lại cho ngươi chỉ có một ít đồ vật trong đan đạo, đến nỗi lấy được nhiều ít phải xem thiên phú cùng cơ duyên của ngươi.
Thấy Tần Phàm không nói gì, Cát Bản mỉm cười nói tiếp.
- Vậy xin hỏi vãn bối làm sao mới lấy được truyền thừa của tiền bối?
Tần Phàm bình tĩnh lại, ngẩng đầu nhìn Cát Bản mở miệng hỏi.
- Rất đơn giản, chỉ cần ngươi dựa theo đan phương ta cấp cho luyện chế ra một đan dược, sau đó đặt lên lỗ nhỏ trên tấm bia đá, tấm bia sẽ dựa theo dược hiệu của viên đan dược ngươi luyện chế mà truyền thừa đan mạch cho ngươi, có lẽ ngươi nhận được một ngàn điều, hai ngàn hay ba ngàn…đương nhiên, ta cũng hi vọng ngươi có thể đạt được toàn bộ.
Cát Bản chỉ chỉ tấm bia đá nói.
- Luyện đan?
Nghe vậy hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, thật hứng thú nhìn tấm bia đá. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Cho tới nay trong đan đạo Tần Phàm luôn có đầy đủ tự tin.
Mà đạt được truyền thừa của Ẩn Thế Đan Môn, trở thành luyện đan sư thiên tài trẻ tuổi nhất trên địa cầu, lại đạt được danh hiệu Kỳ Tích Đan Vương trên Vũ Thiên đại lục, cho tới khi đi vào Tân Thế Giới, có thể ở trong thời gian ngắn trở thành trung cấp luyện đan sư, mỗi bước của hắn đã chứng minh được thực lực của chính mình.
Cho nên lúc này nghe được Cát Bản nói cần dùng dược hiệu đan dược mà hắn luyện chế quyết định truyền thừa, hắn liền lộ ra chút ý cười.
Chỉ cần Cát Bản không buộc hắn luyện chế loại đan dược mà với cảnh giới hiện tại của hắn còn chưa thể luyện chế, hắn tin tưởng phẩm chất đan dược mà mình luyện được tuyệt đối sẽ không kém.
- Nhưng ngươi có thể yên tâm, ta tự nhiên sẽ không để cho ngươi luyện chế loại đan dược mà năng lực của ngươi còn chưa thể luyện được, trên thực tế, chỉ cần ngươi có thể cảm ứng được đan mạch, ngươi có thể luyện chế được rồi. Ta nhìn ra được ngươi hẳn đã đạt tới cảnh giới bán thần luyện đan sư trung cấp, tuyệt đối có được năng lực luyện chế được loại đan dược này.
Kế tiếp lời nói của Cát Bản càng làm tự tin của Tần Phàm thêm vững chắc.
- Được, loại đan dược này là một đan phương độc đáo mà ta sáng tạo, tên là Thanh Hồn Luyện Thể Đan, có thể bài trừ tạp chất do tu luyện thời gian dài lưu lại trong thân thể, làm khả năng vận dụng nguyên giới lực càng thêm dễ dàng, hơn nữa đối với cường độ khí lực cũng tăng lên nhất định.
Cát Bản mỉm cười gật đầu, vung tay áo, giữa không trung xuất hiện một đoạn chữ viết.
Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lên văn tự đang trôi nổi không chớp mắt.
Vừa nhìn, hắn dần dần thu hồi ý cười trên mặt, biến thành nghiêm nghị, hắn đã cảm thấy được đan phương này không đơn giản.
Tuy rằng Thanh Hồn Luyện Thể Đan chỉ là sơ cấp đan dược, cũng không cần dùng đan mạch hợp thành, nhưng khi luyện chế phức tạp cũng làm Tần Phàm cảm nhận được cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa có thể nhìn ra ở một ít bước mấu chốt không viết được chi tiết, đoán chừng là do Cát Bản cố ý khảo nghiệm thuật luyện đan của hắn.
Mà công hiệu bài trừ tạp chất trong cơ thể cũng thập phần hữu dụng, chỗ tinh diệu cũng làm Tần Phàm thật bội phục.
- Như thế nào, có tin tưởng sao?
Chứng kiến bộ dạng suy tư của Tần Phàm, hư ảnh Cát Bản mang theo tia cười hàm xúc nhẹ giọng hỏi.
- Đan phương này của tiền bối hết sức phức tạp. Chỗ tinh diệu làm vãn bối cảm thấy bội phục không thôi.
Tần Phàm cười khổ nói:
- Kỳ thật vãn bối trong thuật luyện đan cũng xem như có chút nghiên cứu, nếu có đầy đủ linh dược thì có thể luyện chế ra, chỉ là đan phương tiền bối đưa ra có hai loại tài liệu vãn bối không có chuẩn bị, nếu dùng tài liệu khác thay thế, chỉ sợ dược hiệu sẽ rơi xuống không ít.
Hắn nghiên cứu qua đan phương kia, vấn đề lớn nhất chính là hắn không chuẩn bị đầy đủ tài liệu.
- Ha ha, vấn đề này ngươi không cần lo lắng, ta đã sớm chuẩn bị tốt linh dược tài liệu cho ngươi.
Nghe vậy Cát Bản mỉm cười nói, sau đó hắn lại nhẹ vung tay áo.
Tiếp theo, dưới ánh mắt kinh ngạc của Tần Phàm, dưới tấm bia đá sinh trưởng ra thật nhiều linh dược, không đầy ba mươi giây, linh dược đã trưởng thành, mà đó là toàn bộ tài liệu dùng luyện chế Thanh Hồn Luyện Thể Đan.
Bản lĩnh chiêu thức ấy của Cát Bản làm Tần Phàm cảm nhận thập phần rung động.
Nếu một luyện đan sư có thể làm được như vậy, thật sự không cần sầu thiếu khuyết tài liệu linh dược.
- Tuy rằng lão phu còn chưa đạt tới được lấy thiên địa làm lô, đan mạch làm tài, nhưng dù sao nắm giữ chín ngàn chín trăm chín mươi chín đan mạch, ngưng kết vài loại linh dược vẫn có thể làm ra được.
Cát Bản thấy vẻ mặt kinh ngạc của Tần Phàm, tựa hồ có chút tự hào nói.
Nghe được lời nói của Tần Phàm, hai mắt Tần Phàm tỏa sáng, đây rõ ràng đại biểu nếu hắn lấy được truyền thừa, cũng có thể làm được như thế đi?
- Hiện tại tài liệu linh dược đã có, ngươi có thể bắt đầu luyện chế đan dược, nhưng linh dược nơi này nhiều nhất chỉ cung cấp được ba lần luyện chế cho ngươi, nếu ba lần ngươi đều thất bại, vậy chỉ có thể nói giữa chúng ta thật sự vô duyên, ngươi sẽ không đạt được truyền thừa của ta. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
Cát Bản tiếp tục nói.
- Vãn bối đã biết!
Tần Phàm gật đầu, sau đó thong dong đi tới, bắt đầu chuyên chú hái linh dược.
Cát Bản nhìn thấy Tần Phàm hái linh dược, vừa lòng gật đầu.
Trên thực tế linh dược có dược tính khác nhau, khi hái cũng phải thập phần chú ý, có chút nhất định phải cùng nhau chọn lựa, có chút không thể hái cả rễ, nếu không sẽ bị tương xung dược tính, kết quả sẽ ảnh hưởng tới đan dược cùng chất lượng cuối cùng.
Khi Tần Phàm hái linh dược đều chú ý tới từng chi tiết nhỏ, có thể thấy được hắn thập phần thông hiểu dược tính.
Tài liệu chuẩn bị xong, Tần Phàm hơi lui ra phía sau, sau đó lấy ra Đan Võ Thần Đỉnh.
Đối với năng lực của Đan Võ Thần Đỉnh, hắn vẫn thập phần tin cậy. Cho tới nay hắn cùng dược đỉnh gia truyền của Tần gia có được độ phù hợp cực cao, dùng dược đỉnh không biết hắn đã từng luyện chế thành công bao nhiêu cực phẩm đan dược.
Hắn từng làm qua thí nghiệm, sử dụng Đan Võ Thần Đỉnh đích xác vô luận là khả năng thành đan hay luyện chế ra phẩm chất đan dược đều vượt cao hơn những dược đỉnh khác rất nhiều.
- Tiểu hữu có được một dược đỉnh tuyệt hảo, có được dược đỉnh như vậy tin tưởng ngươi nhất định luyện chế thành công Thanh Hồn Luyện Thể Đan. Nhưng ta hi vọng ngươi có thể luyện chế thành công trong nửa canh giờ, bởi vì linh hồn của ta trải qua nhiều năm tháng dài như vậy, đã như nỏ mạnh hết đà, nhiều nhất chỉ kiên trì được nửa canh giờ, ta muốn tận mắt nhìn thấy ngươi thành công đạt được truyền thừa của ta.
Cát Bản nhịn không được nhìn chăm chú vào dược đỉnh, tiếp theo trong miệng mỉm cười nói.
- Vãn bối nhất định làm hết sức!
Tần Phàm nghiêm túc gật đầu, bắt đầu toàn tâm vào việc luyện chế.
Tử Uyên đan hỏa cùng hắc hỏa dung hợp xuất hiện, đồng dạng cũng làm hai mắt Cát Bản tỏa sáng, kế tiếp thủ pháp khống hỏa cao minh của Tần Phàm lại khiến vị luyện đan sư cơ hồ đã đạt tới đỉnh cấp cao nhất trong đan đạo cũng âm thầm cảm khái.
Mỗi gốc linh dược ở trong tay Tần Phàm luôn trích ra được linh dịch thuần khiết cao độ, mỗi một khâu nhỏ cùng mỗi bước đều thập phần chính xác, nhiệt độ không kém, lực khống chế như vậy có thể nói là phi phàm thoát tục, thế gian ít có người có thể sánh bằng.
Thuận lợi luyện hóa linh dược, rất nhanh ngưng lộ thành công.
Nhìn linh lộ trong suốt trong sáng, Cát Bản lại âm thầm gật đầu, hắn là người sáng tạo Thanh Hồn Luyện Thể Đan, tự nhiên biết được cần ngưng kết ra được linh lộ không nhiễm tạp chất cùng không khí, nếu không khi ngưng thể sẽ gặp thất bại trong gang tấc.
Tần Phàm làm rất khá, tốt tới mức hắn cũng không cách nào soi xét.
Rất nhanh ngưng thể thành công.
Quá trình lưu loát, không có xuất hiện vấn đề gì.
Tiến vào bước thể rắn.
Linh hoàn thành!
Cuối cùng đã tới bước mấu chốt tụ linh thành đan, lúc này không chỉ Tần Phàm tập trung tinh thần, đầu nhập vô cùng, ngay cả Cát Bản cũng không nhịn được chăm chú quan sát động tác của Tần Phàm.
Lực chuyển hoán đan hỏa làm người hoa cả mắt, khả năng khống chế nhiệt độ vô cùng tinh diệu, thủ ấn tụ linh độc đáo làm trong lòng Cát Bản tán thưởng không thôi. Theo hắn xem ra, thiên phú luyện đan của người trẻ tuổi trước mặt quả thật là bình sinh lần đầu tiên hắn gặp được, thậm chí chính bản thân hắn trừ bỏ có được ưu thế hợp thành đan mạch ra, ở nhưng điểm khác mơ hồ còn có chút không bằng.
Linh khí lốc xoáy chậm rãi xoay tròn trên dược đỉnh, một mảnh đan mạch khí dài hẹp bị Tần Phàm hấp dẫn vào bên trong, tiếp tục truyền vào linh hoàn trong dược đỉnh, đan sắc dần dần hiện ra.
Tới lúc này nếu Cát Bản còn có thể hô hấp, hắn nhất định sẽ ngừng thở!
Ông!
Thất thải quang mang hiện ra, mơ hồ có huyền âm vang lên.
Một lần liền thành công!
Đồng tử của Cát Bản không nhịn được đều co rụt lại, trong lòng kinh ngạc không thôi, phải biết rằng dù hắn là người sáng tạo ra đan phương năm xưa cũng không thể chỉ một lần thì có thể luyện chế được thành công.
Nhưng người trẻ tuổi trước mắt chỉ lần đầu tiên tiếp xúc đan phương đã có thể thuận lợi luyện chế hoàn thành!
Mà động tác kế tiếp của Tần Phàm lại làm da mặt Cát Bản cũng như muốn co rút lại.
Luyện chế thành công viên đan dược, Tần Phàm cầm ra nhìn nhìn, cau mày lắc lắc đầu, sau đó lại bỏ sang bên, rất nhanh lại luyện chế lần thứ hai.
Luyện hóa, ngưng lộ, ngưng thể, thể rắn.
Tụ linh, thành đan!
Lần thứ hai luyện chế trong ánh mắt khiếp sợ của Cát Bản, Tần Phàm lại lưu loát đem đan dược thành công luyện ra.
Nhưng hắn vẫn bỏ đan dược sang một bên, bắt đầu lần luyện chế thứ ba.
- Còn không hài lòng? Viên đan dược theo tỉ lệ mà xem, ít nhất đã đạt tới ngoài thất tinh cực phẩm đi, có thể đạt được hơn năm ngàn đan mạch của ta rồi.
Lúc này Cát Bản không nhịn được nói.
Tần Phàm chỉ lắc đầu, động tác trong tay cũng không chậm lại.
Rất nhanh viên thứ ba cũng được hắn thành công luyện chế ra.
Viên đan dược thứ ba tuy rằng còn chưa lấy ra, nhưng theo hương dược có thể cảm giác được dược lực mạnh hơn cả hai viên đầu tiên!
Tới lúc này đối với thanh niên trẻ tuổi bày ra thủ pháp luyện đan khủng bố trước mặt, đáy lòng Cát Bản cũng cảm thấy hoàn toàn bội phục.
Ba lượt luyện đan, xác suất thành công trăm phần trăm!
Hơn nữa còn là luyện chế loại đan dược mới tiếp xúc lần đầu!
Thậm chí sau khi luyện chế xong ba lần, còn chưa tới nửa canh giờ.
- Tiền bối, ta luyện chế xong rồi, hiện tại có thể tiến hành thí nghiệm dược hiệu.
Tần Phàm xong việc luyện đan, ngẩng đầu nói với Cát Bản.
- Tốt, ngươi bỏ vào tấm bia đá đi!
Thấy vậy hai mắt Cát Bản ngưng tụ lại, trên mặt lộ ra thần sắc chờ mong hưng phấn. Kỳ thật để cho một thiên tài đan đạo đi tiếp nhận truyền thừa của mình, hắn cũng không có chỗ nào không hài lòng. Chỉ là hắn bố trí quy tắc nên không thể sửa đổi, Tần Phàm có được bao nhiêu truyền thừa phải xem dược lực luyện chế như thế nào.
Nghe vậy Tần Phàm gật đầu, sau đó lấy ra đan dược, cũng không xem xét, thật tự tin đi tới bỏ vào lỗ nhỏ trong bia đá.
Đem viên Thanh Hồn Luyện Thể Đan luyện chế lần thứ ba bỏ vào trong tấm bia đá, Tần Phàm chậm rãi lui ra phía sau ba bước, sau đó ngẩng đầu bình tĩnh chờ đợi.
Trải qua hai lần luyện chế trước đó, hắn đối với toàn bộ chi tiết về loại đan dược này cũng đã hiểu được thập phần rõ ràng, cho nên đối với việc luyện chế viên đan dược thứ ba hắn có mười phần tự tin.
- Phẩm cấp của đan dược chia là năm loại hạ, trung, thượng, cực, tuyệt, viên đan dược này hẳn phải đạt tới tuyệt phẩm, hẳn là không có vấn đề gì!
Trong lòng Tần Phàm nói thầm.
Ngay khi viên đan dược được bỏ vào lỗ nhỏ trên tấm bia đá, mặt ngoài tấm bia phát ra hào quang oánh bạch thần bí, trong mơ hồ còn có một thanh âm huyền bí quanh quẩn bên trong thông đạo, phảng phất như trải qua vô số năm tháng tang thương viễn cổ xuyên qua mà đến.
Tần Phàm đang đợi.
Cát Bản cũng đang đợi.
Đích!
Một lát sau một thanh âm đầy lực xuyên thấu bỗng nhiên vang lên.
- Tấm bia đá truyền thừa đã đem viên Thanh Hồn Luyện Thể Đan của ngươi kiểm tra xong, bây giờ đang phân tích dược lực, một tiếng vang đại biểu ngươi có thể đạt được một ngàn điều đan mạch truyền thừa, nếu là hai tiếng thì là hai ngàn điều đan mạch truyền thừa, cứ tính theo như vậy, chín tiếng đại biểu ngươi có thể đạt tới chín ngàn điều, nếu tấm bia đá phát ra mười thanh âm, như vậy ngươi có thể đạt được toàn bộ chín ngàn chín trăm chín mươi chín điều đan mạch truyền thừa của ta.
Lúc này Cát Bản lại giải thích.
Tần Phàm gật gật đầu, lưu ý tiếng vang phát ra từ tấm bia đá.
- Đích!
Tiếng thứ hai vang lên.
Đích!
Đích!
Rất nhanh đã tới tiếng thứ chín!
Đúng lúc này thanh âm bỗng nhiên dừng lại.
- Chỉ có thể đạt được chín ngàn điều sao?
Thần sắc Tần Phàm không khỏi ảm đạm, hắn vốn có ý tưởng đạt được toàn bộ đan mạch, bởi vì luyện đan là bổn sự mà hắn tự tin nhất.
Đối với dược hiệu của viên Thanh Hồn Luyện Thể Đan hắn vốn hết sức hài lòng.
Kết quả như vậy làm cho hắn có chút thất vọng.
- Chín thanh âm, ngươi có thể đạt được chín ngàn điều đan mạch hợp thành của ta.
Lúc này Cát Bản khẽ cười nói:
- Kỳ thật ngươi có thể đạt được nhiều truyền thừa như vậy đã vượt khỏi dự liệu của ta, hơn nữa tuổi của ngươi còn nhỏ, phải biết rằng lúc trước ta đặt ra yêu cầu vẫn rất cao.
Ở nhiều năm trước kia, bản thân Cát Bản là cường giả đan võ song tu hiếm hoi, tu vi trong đan đạo lẫn võ đạo đều vây ở đỉnh thế giới lúc ấy, tính cách thập phần cao ngạo, không nguyện ý để người bình thường dung nhập truyền thừa của chính mình, cho nên đem yêu cầu truyền thừa đặt ra cực cao, thậm chí lúc ấy hắn đem tiêu chuẩn luyện chế đan dược phải đạt được tới chín ngàn chín trăm chín mươi chín điều đan mạch truyền thừa.
Đương nhiên, trải qua những năm tháng lâu dài như thế, một tia tàn hồn của hắn đã sớm lắng đọng lại, chứng kiến thiên tài đan đạo như Tần Phàm, hắn vẫn mơ hồ có chút hối hận quyết định ngày trước.
- Cảm tạ tiền bối truyền thừa!
Đến lúc này Tần Phàm chỉ đành bất đắc dĩ tiếp nhận sự thật, sau đó thật phong độ cúi người cảm tạ.
Không đạt được toàn bộ truyền thừa, nhưng như vậy cũng đã là một thành tích không sai.
Chứng kiến Tần Phàm vẫn biểu hiệu khéo léo như vậy, Cát Bản càng thêm thưởng thức, trong lòng lại cảm thấy vô cùng hối hận, nhưng hắn cũng chỉ đành bất đắc dĩ, hiện tại hắn chỉ còn lưu lại chút tàn hồn, hết thảy chỉ có thể giao cho tấm bia đá truyền thừa đến phán định.
Hai người họ đều đang nghĩ hết thảy đều đã kết thúc, chỉ chờ tiến hành nghi thức truyền thừa.
Nhưng đúng ngay lúc này…
Bỗng nhiên…
Tấm bia đá truyền thừa bỗng chớp động ra quang mang mãnh liệt chói mắt, thất thải huyễn quang không ngừng tản ra, còn nương theo tiếng chấn động thật lớn, làm tấm bia đá thoạt nhìn giống như vượt qua khỏi sự thừa nhận của nó.
- Đích!
Sau một lát, trên bia đá lại truyền ra thanh âm, hơn nữa lần này còn kéo dài thật lâu không ngừng.
- Là chuyện gì đang xảy ra?
Lúc này cả Tần Phàm lẫn Cát Bản đều đồng loạt giật mình, ngay cả Cát Bản chế định ra quy tắc truyền thừa cũng không nghĩ sẽ phát sinh loại tình huống như vậy.
Tiếp theo Cát Bản chợt lộ ra thần sắc như tự hỏi.
- Thì ra là thế! Không nghĩ tới ngươi luyện chế ra viên đan dược kia lại có dược lực vượt qua khỏi cực hạn mà ta chế định trong tấm bia đá!
Qua một lúc lâu, Cát Bản tỉnh ngộ nói, ánh mắt nhìn Tần Phàm mang theo vẻ kinh ngạc cùng hưng phấn.
- Tần Phàm, ngươi thật đúng là thiên tài, ngươi luyện chế ra Thanh Hồn Luyện Thể Đan ngoại trừ có thể bài trừ tạp chất cùng cố bổn bồi nguyên đạt tới mức tận cùng, còn có tác dụng tăng trưởng sinh mệnh lực! Phải biết rằng một người có được sinh mệnh lực càng ương ngạnh, như vậy có thể thừa nhận công kích càng mạnh, đại biểu có thể đạt được càng nhiều sinh cơ!
- Tăng trưởng sinh mệnh lực? truyện copy từ tunghoanh.com
Công hiệu tăng trưởng sinh mệnh lực là đến từ năng lực của Thanh Long Tâm, trên thực tế sau khi lấy được Thanh Long Tâm mỗi lần hắn luyện đan đều tự nhiên truyền nhập Thanh Long khí vào đan dược, cũng bởi vì như thế, sinh mệnh lực của hắn luôn tăng trưởng, mới có thể mỗi khi bị trọng thương đều có thể sống sót hơn nữa còn khôi phục lại trạng thái rất nhanh.
- Vậy…tiền bối, lần này xem như chín tiếng hay mười tiếng?
Sau đó Tần Phàm không khỏi hỏi thăm.
- Đương nhiên là mười tiếng! Ngươi sẽ đạt được toàn bộ truyền thừa của ta, hiện tại ngươi ngồi xếp bằng trước tấm bia đá truyền thừa, chuẩn bị tiếp nhận đi!
Lúc này trên mặt Cát Bản mang theo ý cười vui vẻ nói, có thể đem đan mạch của mình truyền thừa cho Tần Phàm, đây là việc mà hắn thật muốn làm hiện tại.
- Tạ tiền bối!
Trên mặt Tần Phàm không khỏi vui vẻ, trong lòng đại định, vội vàng đi tới ngồi xếp bằng trước tấm bia.
Lúc này bia đá cũng dần dần ổn định lại, chỉ riêng chữ “Cát” còn tản ra hào quang thần bí, hơn nữa còn có một loại năng lượng thần bí cùng lĩnh ngộ không ngừng nổi lên bên trong.
Ông!
Đột nhiên lại truyền tới một lần chấn động, quang mang trên chữ “Cát” bỗng nhiên bắn ra, sau đó bao phủ lấy thân thể Tần Phàm, chiếu rọi lên trên gương mặt chuyên chú của hắn, thoạt nhìn chẳng khác gì thánh thể hạ phàm.
Lúc này Tần Phàm cảm giác được có một loại tin tức thật khổng lồ truyền vào trong đầu của hắn, sau đó hắn cảm giác toàn bộ âm thanh đều biến mất, rơi vào trong mênh mông hư vô, chỉ còn lại bản ngã tồn tại.
Cảm giác, khứu giác, thính giác, xúc giác, ngũ giác trong nháy mắt biến thành vô cùng mẫn tuệ.
Thậm chí hắn có thể dễ dàng nắm giữ được mỗi tia lực lượng thần bí dao động, chẳng khác gì như đang đứng trên mặt hồ, cảm giác được dưới chân không một tia gợn sóng.
Xuy xuy xuy xuy…
Đủ loại lĩnh ngộ không ngừng đập vào ý thức hải của Tần Phàm, vào lúc này hắn cảm giác như toàn bộ vạn vật chung quanh đều biến mất.
Chỉ còn lại đan mạch tung hoành, không ngừng rõ ràng hơn trước mặt.
Đan mạch!
Đây chính là đan mạch vô tận trong thiên địa!
Tinh thần Tần Phàm như xuyên qua cửu tiêu, từ trên cao nhìn xuống, mỗi một điều đan mạch giống như một mạng lưới xuất hiện ngay trước mắt hắn.
Bên trong còn có một chút đan mạch đặc thù ẩn giấu bắt đầu dần dần hiện ra.
Đây chính là đan mạch hợp thành của Cát Bản.
Tần Phàm biết hiện tại mình đã bắt đầu nhận truyền thừa.
Một, hai, ba đường…mười, hai mươi…một trăm, hai trăm…một ngàn…hai ngàn…Trong vô tình, Tần Phàm không ngừng lĩnh ngộ cùng tiêu hóa chín ngàn chín trăm chín mươi chín điều đan mạch kia.
Trong quá trình này hắn cần dùng tinh thần lực cùng linh hồn lực đem đan mạch toàn bộ liên tiếp cùng một chỗ, đem đan mạch vốn thuộc về Cát Bản toàn bộ tiếp thu về.
Cát Bản trôi nổi trên tấm bia đá, gương mặt đầy vẻ hài lòng mỉm cười nhìn Tần Phàm. Hắn nhìn ra được tốc độ Tần Phàm tiếp nhận đan mạch cũng khá nhanh, độ phù hợp lại cực cao tới bất ngờ.
Đây cũng mang ý nghĩa Tần Phàm càng thêm dễ dàng nắm giữ, lúc sử dụng sẽ càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Tần Phàm không để cho hắn thất vọng, đã vượt ngoài ý muốn của hắn thậm chí là kỳ vọng của hắn.
Cũng đủ rồi…Thanh âm than nhẹ cuối cùng của hắn mơ hồ quanh quẩn bên trong thông đạo, sau đó thân hình dần dần mờ đi, thẳng tới khi hoàn toàn tiêu tán trong không khí.
Luyện đan sư Cát Bản, tuyệt đại cường giả đan võ song tu, cứ như vậy mai một trong thiên địa, thật giống như chưa bao giờ tồn tại qua.
Chỉ có truyền thừa của hắn được giữ lại, hơn nữa lại lần nữa nở rộ trên một thiên tài trẻ tuổi.
Trong nháy mắt biến mất, trên mặt Cát Bản thật thỏa mãn, có thể có được người thừa kế như Tần Phàm, hắn cảm thấy mình thật không sống uổng phí.
Thời gian chậm rãi trôi qua, sau khi Cát Bản biến mất Tần Phàm vẫn đang nhận truyền thừa.
Thật không biết đã trôi qua bao lâu.
Thẳng tới lúc này.
Rốt cục truyền thừa đã tiếp cận kết thúc, mà chung quanh thân thể hắn kết xuống một tầng tro bụi trắng, có thể thấy được thời gian trôi qua đã thật lâu.
Ông!
Ngay lúc hoàn toàn tiếp nhận xong truyền thừa, một thanh âm chấn vang cuối cùng giữa không trung, ngay lập tức quang mang biến mất, cả không gian biến thành tĩnh mịch sâu thẳm.
Vào lúc này Tần Phàm rốt cục chậm rãi mở mắt, trong mắt hắn hiện lên thần thái sáng ngời, tinh thần khí giống như được thay da đổi thịt…
- Hô…
Mở hai mắt, trong miệng Tần Phàm nhẹ nhàng thở ra một hơi, cả người chợt buông lỏng xuống. Hiện tại tinh thần trạng thái của hắn thập phần hưng phấn, chiếm được truyền thừa của Cát Bản, hắn bỗng nhiên có loại cảm giác như nắm giữ cả thiên địa.
Loại cảm giác này thập phần kỳ diệu, ngoại trừ khiến đan đạo của hắn tiến bộ thậm chí có ích lợi thật lớn đối với võ đạo.
Chứng kiến tro bụi phủ bên người, Tần Phàm biết được lần này mình nhận truyền thừa đã phí không ít thời gian, hắn cảm ứng lại một chút, không ngờ đã trôi qua ba tháng.
- Cát Bản tiền bối hẳn là đã biến mất…
Tiếp theo hắn ngẩng đầu lên, nhìn nhìn tấm bia đá truyền thừa trước mắt, quả nhiên phát hiện tàn hồn của Cát Bản đã tiêu thất từ lúc nào.
- Không thể báo ân, Cát Bản tiền bối, cảm tạ!
Tuy rằng người đã mất, nhưng Tần Phàm vẫn thì thầm nói, trong giọng nói mang theo cảm kích lẫn cảm khái, còn vương chút thương cảm.
Lần này vị tiền bối viễn cổ thực sự đã giúp hắn rất lớn.
Hai tay siết chặt lại, hắn cảm giác được mình nắm giữ được đan mạch hợp thành, đan mạch ẩn giấu bên trong thiên dịa nhưng chỉ cần tới lúc hắn cần sử dụng liền có thể nắm lấy.
Đây đều có được từ truyền thừa của Cát Bản.
Gần vạn đan mạch, cho dù lấy thiên phú của hắn cũng phải dùng mười năm thời gian mới có thể làm được, hơn nữa muốn ngưng kết đan mạch còn dùng thật nhiều linh dược tài liệu phụ trợ mới có thể hoàn thành, đó cũng là công trình thật lớn.
Có thể nói hiện tại chiếm được đan mạch hợp thành, chẳng khác gì tiết kiệm được thời gian cùng khổ nhọc thu thập linh dược.
Hắn đương nhiên phải cảm kích.
- Di?
Mà chỉ một lát sau, khi kiểm tra đan mạch Tần Phàm bỗng nhiên kinh ngạc phát hiện, bởi vì trước kia hắn vốn đã ngưng kết được đan mạch do sử dụng Thủy Hỏa Cực Đan, không ngờ đã biến mất bên trong cảm giác của hắn!
Vô luận hắn cố gắng cảm ứng như thế nào nhưng làm sao cũng không cảm ứng được hai đan mạch kia tồn tại.
- Ta hiểu rồi, bởi vì hiện tại ta còn chưa đạt tới cảnh giới cao nhất trong đan đạo, cho nên nhiều nhất chỉ có thể nắm giữ được chín ngàn chín trăm chín mươi chín đan mạch, hai đan mạch hẳn đã bị dung hợp cùng cắn nuốt. Chín là cực hạn, ta chỉ đột phá được cực hạn này mới có thể đạt tới cảnh giới cao nhất!
Nhưng rất nhanh hắn liền bình thường trở lại, minh bạch được toàn bộ nguyên nhân.
Nhưng trong thời gian ngắn lấy được nhiều đan mạch như vậy, cách đỉnh cấp đan đạo chỉ còn một bước, Tần Phàm đã cảm thấy rất thỏa mãn.
Nhìn lại tấm bia đá truyền thừa. lúc này quang mang đã biến thành ảm đạm, thật giống như Cát Bản tiêu tán nên mất đi động lực cùng sinh cơ cuối cùng, hoặc có thể nói nó đã hoàn thành xong sứ mạng.
Ánh mắt Tần Phàm dời qua, tiếp theo hắn phát hiện được viên Thanh Hồn Luyện Thể Đan mà mình luyện chế thành đang nằm trong lỗ nhỏ trên tấm bia.
Hắn đi tới cầm lại đan dược trở về.
Không thể không nói, bắt đầu từ khi còn là võ đồ, Tần Phàm chủ yếu dựa vào đan dược mà tăng lên thực lực, mặc dù nói bởi vì có ma chủng nên không đến nỗi xuất hiện việc cảnh giới bất ổn hay thân thể không chịu nổi, nhưng ít nhiều vẫn lưu lại chút tạp chất trong thân thể hắn. Tuy rằng trước kia hắn từng thử dùng đan dược khác đến xử lý, nhưng vẫn chưa thể hoàn toàn thanh trừ.
Tỷ như mỗi khi thi triển một ít vũ kỹ tiêu hao thật lớn, thân thể hắn có đôi khi bởi vì nguyên giới lực không lưu loát mà tạo thành đau đớn, tuy rằng chút đau đớn ấy đối với hắn mà nói hoàn toàn nằm trong phạm vi thừa nhận, nhưng dù sao vẫn có điều ảnh hưởng cho việc phát huy thực lực.
Hiện tại có được Thanh Hồn Luyện Thể Đan do Cát Bản nghĩ ra, hẳn có thể cải thiện được tình huống.
Kế tiếp Tần Phàm thử tưởng tượng thông qua đan mạch mà ngưng kết tài liệu linh dược giống như Cát Bản. Nhưng tuy hắn đã nắm giữ được gần vạn đan mạch, nhưng làm thế nào cũng không thể thành công.
Hắn phỏng chừng có lẽ vì hắn mới tiếp thu truyền thừa, còn cần dùng một thời gian mới có thể hoàn toàn tiêu hóa.
- Ha ha, bất kể như thế nào ít nhất trước kia có thật nhiều đan dược mà không có cách luyện chế nhưng hiện tại ta đã làm được.
Mặc dù Tần Phàm còn có chút thất vọng nhưng tóm lại hắn vẫn có vẻ thập phần hưng phấn.
Theo số lượng đan mạch nắm giữ gia tăng, thuật luyện đan của hắn tự nhiên cũng tăng lên thật nhiều. Thật giống như trước kia vì hạn chế đan mạch mà không thể luyện chế Thái Hư Chân Đan, hiện tại hắn hoàn toàn có thể làm thử. Còn có Hỏa Dương Cuồng Đan dùng Yêu Hỏa Diễm Liên cùng Bạch Diệp Lam Tâm Thảo làm thuốc, hắn cũng đã có được đủ linh dược, tin tưởng có thể luyện chế ra.
- Dù sao cũng đã lưu lại nơi này thời gian dài như vậy, cũng có thể tiếp tục ở lại thử luyện chế ra thêm ít đan dược càng tốt.
Tiếp theo, Tần Phàm lấy ra Đan Võ Thần Đỉnh.
Hắn làm như vậy một mặt là vì vừa nhận được truyền thừa, muốn thí nghiệm một chút trình độ phù hợp giữa mình cùng đan mạch, về phương diện khác hắn thật lo lắng đi ra ngoài gặp phải Thiên Ưng lão nhân hoặc là La gia La Thành, chuẩn bị nhiều một chút vẫn ổn thỏa hơn.
Đặc biệt là Hỏa Dương Cuồng Đan, có được công hiệu bùng nổ nguyên giới lực cường đại, nếu như có thể luyện chế ra, chống lại hai cường địch kia vẫn có đủ tự tin của mình.
Nghĩ tới đây, hắn không chút chần chờ, đem linh dược chuẩn bị sẵn đều mang ra, bắt đầu tiến hành lần đầu tiên luyện chế đan dược sau khi nhận được truyền thừa.
Trước tiên hắn tiến hành luyện chế đan dược có tên là Tích Hỏa Đan, loại đan dược này là đan phương có ghi lại trong bút ký của Cát Bản, trước khi tới nơi đây hắn từng xem qua. Đáng tiếc loại đan dược này cần dùng vài loại đan mạch hợp thành, cho nên hắn không cách nào luyện chế thành công, chỉ có thể mạo hiểm tiến vào trong hồ nham tương tìm kiếm.
Trên thực tế, nếu lúc trước hắn thành công luyện chế ra đan dược kia, như vậy có thể tăng cường lực phòng ngự hỏa hệ của hắn, dùng vào có thể phát huy ra tác dụng kháng nhiệt cùng tích hỏa.
- Luyện chế Tích Hỏa Đan còn dễ dàng hơn Thái Hư Chân Đan cùng Hỏa Dương Cuồng Đan rất nhiều, trước tiên dùng nó làm thí nghiệm đi!
Tần Phàm vừa thì thào vừa dùng Tử Uyên đan hỏa cùng hắc hỏa dung hợp bắt đầu luyện chế.
Với khả năng nắm giữa lực khống chế trong tay, mấy bước đầu tiên thật không thành vấn đề.
Luyện hóa linh dược, ngưng lộ, ngưng thể, thể rắn…từng bước thuận lợi tiến hành xuống, mỗi một khâu nhỏ đều nắm giữa chuẩn xác phi thường, không hề có bất kỳ sai lầm, sau khi linh hoàn thành rất nhanh đi tới bước mấu chốt tụ linh cùng chú linh.
Tới bước này là bắt đầu cần dùng ghép đan mạch.
Bởi vì hiện tại Tần Phàm nắm gần vạn đan mạch trong tay, cho nên lúc này yêu cầu hắn phải nhanh chóng tinh chuẩn tìm được đan mạch cần thiết, sau đó mới có thể thành công tụ tập cùng dung hợp vào bên trong linh hoàn, biến thành linh đan chân chính.
Bên trong khảo nghiệm tinh thần lực cùng trình độ nhận thức dược lý của luyện đan sư rất lớn.
Ở một phương diện là đan mạch quá nhiều, cần chọn lựa ra đan mạch thích hợp nhất bên trong phải hao phí tinh thần thật lớn, ở phương diện khác chọn ra đan mạch thích hợp có thể an bài đan khí thích hợp nhất kết thành đan dược.
Chỉ thoáng sai lầm sẽ ảnh hưởng tới chất lượng đan dược.
Trên thực tế, một bước này chú ý kinh nghiệm, bởi vì trải qua nhiều lần luyện chế kinh nghiệm tích lũy sẽ làm cho hắn biết đan mạch nào là thích hợp nhất, do đó luyện chế được đan dược có phẩm cấp cao nhất.
Đương nhiên, thiên phú cũng thập phần quan trọng, nghe nói có một ít luyện đan sư thiên phú cao có thể nhờ vào trực giác là tuyển chọn ra được đan mạch cùng đan khí thích hợp nhất.
Không thể nghi ngờ Tần Phàm là một luyện đan sư có thiên phú, mặc dù hắn đạt được truyền thừa xong cũng là lần đầu tiên luyện chế, nhưng nương vào lực cảm giác vô cùng mẫn tuệ, hắn rất nhanh liền chọn lựa ra đan mạch thích hợp nhất để luyện chế Tích Hỏa Đan, hơn nữa đem đan khí bên trong rất nhanh ngưng tụ lên Đan Võ Thần Đỉnh.
Đan khí lốc xoáy xoay tròn, hắn chuyên chú thao tác đưa vào trong dược đỉnh.
Ông!
Sau một lát huyền âm vang lên, đỉnh lô mơ hồ hiện lên ánh lửa.
- Thành!
Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, lộ ra sắc mặt vui mừng. Quả nhiên đúng như hắn thiết tưởng, lần này độ phù hợp đan mạch cao phi thường, sử dụng đan mạch truyền thừa hắn cơ hồ không có quá nhiều cản trở đã thành công.
Tiếp theo hắn mở ra dược đỉnh, đem viên Tích Hỏa Đan lấy ra nhìn xem.
- Ân, tuy rằng dược lực của viên đan dược này vừa đạt tới thượng phẩm, nhưng là lần đầu tiên ta dùng đan mạch truyền thừa luyện chế, đối với hệ thống đan mạch khổng lồ kia còn chưa quen thuộc hoàn toàn. Chỉ cần luyện chế thêm vài lần, nhất định có thể luyện ra được đan dược phẩm chất càng cao hơn.
Đối với kết quả này Tần Phàm vẫn cảm giác được khá hài lòng.
Nếu viên đan dược thứ nhất đã luyện chế xong, kế tiếp đã như nước chảy thành sông.
Tần Phàm tiếp tục luyện chế ba ngày ba đêm.
Cuối cùng đã có thể đem chất lượng của Tích Hỏa Đan tăng lên ngoài ngũ tinh cực phẩm, có được đan dược như vậy trợ giúp, hắn tin tưởng khi quay về đi qua hồ nham tương kinh khủng kia sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
Ngoài ra hắn cũng luyện chế ra Thái Hư Chân Đan cùng Hỏa Dương Cuồng Đan, nhưng hai loại đan dược này nhiều nhất chỉ đạt tới cửu tinh thượng phẩm, không thể phát huy ra công hiệu cực mạnh.
- Hiện giờ cách cuộc chiến của thiên tài thần đảo còn chừng hai tháng, ta cũng nên quay về Mạc Lợi thành chuẩn bị mới được.
Thấy tạm thời khó thể tiếp tục đề thăng, Tần Phàm cũng không tiếp tục luyện đan, chỉ thu hồi Đan Võ Thần Đỉnh, đứng lên dự tính trở lên Thiên Ưng sơn.
- Không biết kết quả so đấu của Thiên Ưng lão nhân cùng La Thành đã như thế nào rồi?
Trong lòng hắn kỳ thật cũng có chút tò mò.
Phải biết rằng hiện tại hắn còn đang ở ngay dưới hang ổ của Thiên Ưng lão nhân.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba