Thông Thiên Đại Thánh Tác giả: Xà Thôn Kình -----oo0oo-----
Chương 1783: Thi hài thiên tiên. (3)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Yêu tiên ngày trước cũng có tranh đấu, bọn họ cho rằng bản thân mình là yêu tiên, chọc phải thứ không nên dây vào cho nên cuối cùng cũng chết!
Bên trong giọng nói của Phân Bảo Nham có chút bất đắc dĩ.
- Cụ thể, thi hài yêu tiên chính là vật có từ hai mươi mốt kỷ nguyên trước, cũng không biết vì nguyên nhân gì mà đám yêu tiêu này ngã xuống, bị ta tế luyện một phen, sau đó đánh vào bên trong Phân Bảo Nham này, trở thành hạch tâm của Phân Bảo Nham, bằng không, ngươi nghĩ vì sao ta có thể thai nghén ra nhiều thần hồn đến như vậy, làm ra nhiều tiên khí đến thế? Đây chính là bản lãnh của yêu tiên a!
Yêu tiên cũng sẽ chết, không có gì bảo đảm.
Chu Báo âm thầm líu lưỡi, thầm hạ quyết tâm, sau này nhất định phải điệu thấp, điệu thấp hơn nữa, cho dù sao này có trở thành yêu tiên cũng không thể đắc tội linh tinh a.
Cũng vì lòng tin của hắn cho nên vừa mới đạt tới cảnh giới Địa Tiên liền đã nghĩ ngay tới chuyện sau này.
- Cảnh giới hiện tại của ta chỉ là Địa Tiên, tuy rằng tự phụ rằng Địa Tiên trên thế giới này ít người có thể làm khó ta, nhưng vô luận như thế nào thì ta cũng không thể so sánh được với yêu tiên.
- Ta cũng không cho rằng ngươi thực sự có thể trực tiếp đối đầu với yêu tiên, đó là điều không thực tế chút nào, ta nói cho ngươi biết chỉ để ngươi tìm thời gian hợp lý cướp đoạt thi hài yêu tiên mà thôi!
- Vậy cũng được? Nếu Ngọc Hoàng Đại Thánh nhúng tay vào, muốn cướp bộ thi hài kia trong tay hắn chẳng phải hết sức khó khăn sao?
- Ngọc Hoàng Đại Thánh tuy rằng là yêu tiên, thế nhưng trong Tiên Giới này, cũng không phải chỉ có một mình hắn là yêu tiên, tuy rằng kẻ khác sẽ không trực tiếp đối kháng với hắn, thế nhưng cũng sẽ âm thầm theo chân hắn!
- Vì sao?
- Bởi vì thứ hắn tu luyện chính là Đế Hoàng chi đạo!
Phân Bảo Nham nói:
- Tuy rằng tranh đấu trong yêu tiên là điều cấm kỵ, thế nhưng đối với một yêu tiên tu luyện Đế Hoàng chi đạo mà nói, âm thầm sử dụng một chút thủ đoạn cũng không phải là chuyện tình gì khó khăn lắm.
Chu Báo vừa nghe tới đó liền minh bạch, Hắn có được một phần ký ức của Bích Lạc đại đế, phá vỡ pho tượng Yêu Thần ở Thái Uyên kia đã biết một chút tin tức về bi ấn của Đế Hoàng chi đạo.
Đế Hoàng chi đạo tuy rằng cũng chỉ là một trong ba nghìn đại đạo, đủ để chứng minh có được yêu tiên vị, thế nhưng sau khi có được yêu tiên vị, cũng không giống như những đại đạo khác thanh tịnh vô không, ngược lại, một khi có được yêu tiên vị sẽ muốn khống chế tất cả, đối với những yêu tiên khác chính là một phiền phức lớn, hơn nữa từ thực tế chứng minh loại phiền phức này thậm chí còn có thể nguy hiểm đến tính mạng, đó chính là điều tối kỵ trong yêu tiên.
Chính vì phạm vào điều tối kỵ này cho nên khi ngoại tộc xâm lấn yêu tiên đại thánh không có lòng quản đến chuyện này, thế nhưng hai vị đại thánh trên Tiên Giới cũng không thể ngồi xem.
Ngọc Hoàng đại thánh đã đạt được yêu vị mấy năm nay, thế lực Ngọc Hoàng Điện mấy năm nay tại Tiên Giới không ngừng mở rộng nhanh chóng, nếu không phải Tiên Giới quá mức rộng lớn, và hoà bình với Yêu Giới Đại Thế Giới thì hai vị Đại Thánh này đã đánh nhau rồi.
Bởi vì Tiên Giới rộng lớn, Hỗn Động Độc Hải, Cuồng Phong Nhãn và Ngọc Hoàng điện bình an vô sự, thế nhưng như thế cũng không có nghĩa là Cuồng Phong Đại Thánh và Cửu Anh Đại Thánh sẽ ngồi xem Ngọc Hoàng Đại Thánh lớn mạnh dần, bù đắp những thiếu sót của bản thân, nhưng bọn hắn cũng sẽ không tuỳ tiện động thủ, thứ nhất sẽ phá hư quy củ, thứ hai nếu như tuỳ tiện xuất thủ vô luận là thắng hay bại cũng sẽ tiện nghi cho những yêu tiên khác, đương nhiên hai vị này không ngốc đến nỗi mang miếng bánh cho những yêu tiên khác. Sở dĩ bọn họ khẳng định Ngọc Hoàng Đại Thánh sẽ xuất thủ thế nhưng cũng không xung đột chính diện với hắn, nhiều nhất chỉ là đi theo sau hắn mà thôi, về phần kết quả ra làm sao, tất cả đều nghe theo số mệnh.
Hy vọng của Khí Linh Phân Bảo Nham ký thác vào trên người hai vị Đại Thánh kia.
Lông mày Chu Báo nhíu lại, nói:
- Lẽ nào ngươi dựa vào toàn bộ không được? Nếu đã như vậy, tại sao ngươi không dùng thi hài yêu tiên kia cung phụng bọn chúng, lại mơ tưởng để ta đi đối phó với Ngọc Hoàng Đại Thánh?
Ngữ khí của Chu Báo như đinh đóng cột, Khí Linh Phân Bảo Nham sửng sốt một chút rồi nói:
- Đương nhiên ta cũng không phải dựa vào bọn chúng hết ta cũng không để cho ngươi trực tiếp đi đối phó với Ngọc Hoàng Đại Thánh, điều ta muốn ngươi làm chỉ là mang thi hài yêu tiên rời khỏi Phân Bảo Nham mà thôi. Đến lúc đó ta sẽ cho ngươi biết làm sao giải quyết hậu quả, Cuồng Phong Đại Thành và Cửu Anh Đại Thánh cũng sẽ âm thầm trợ giúp ngươi.
- Còn có chuyện tốt như vậy sao?
Chu Báo đảo cặp mắt trắng dã, không chút tin tưởng nào liếc nhìn Phân Bảo Nham.
- Vì sao lại không thể có chuyện tốt như vậy?
Thần niệm của Khí Linh Phân Bảo Nham có chút rung động:
- Bộ thi hài kia đã nằm ở bên trong Phân Bảo Nham hơn một kỷ nguyên, sự huyền bí của yêu tiên ta đã sớm tường tận, đối với ta cũng không có bất luận tác dụng gì, hiện tại đối với ta mà nói, điều quan trọng nhất là có thể khiến cho thân thể ly khai Phân Bảo Nham, chuyển kiếp sống lại.
- Cái gì? Ngươi muốn chuyển thế sống lại?
Chu Báo vừa nghe vậy tức khắc liền minh bạch ý tứ của Khí Linh.
- Ngươi điên rồi sao? Bây giờ là Mạt Pháp chi kiếp, cho dù ngươi có chuyển thế sống lại cũng không có khả năng tu thành Địa Tiên, đợi sau khi một kỷ ngươi này tan biến, ngươi ...
- Mười sáu kỉ nguyên đơn độc, những việc đã trải qua cũng xem là quá trình ma luyện, ngươi đừng xem ta được coi là vua của Quân thiên tiên khí, uy phong trong mấy kỷ nguyên không gì sánh được, thực tế xuất thân của ta chỉ là một khối nham thạch bình thường, trong lúc vô ý bị làm phép, đại được đại tạo hoá, cho nên mới có thành tựu như vậy. Chỉ là bởi vì xuất thân thấp kém, tu luyện gian nan, phải hơn mười kỷ nguyên ma luyện mới có cơ hội đắc đạo yêu tiên, trong một kỷ nguyên này, ta không ngừng biến đổi, Nguyên Thần đã được ma luyện, không bỏ sót một điểm này, cho nên, ta có thể chuyển kiếp được rồi.
Thì ra là thế, Chu Báo âm thầm líu lưỡi, có chút bội phục Phân Bảo Nham, tu luyện như nước chảy, liên miên không dứt, một khối nhanh thạch bình thường hoá thành yêu tiên, đây chính là dạng thực lực gì, tu vi gì?
- Ngươi đã luyện thành thần thông,thì cần gì phải lo lắng Ngọc Hoàng Đại Thánh đây?
- Nói thừa, nếu muốn giúp đỡ, coi như là ma luyện, cứ coi như tương lai đạt được thành tựu yêu tiên vị, cũng bị mấy tên kia coi thường!
Phân Bảo Nham nói:
- Được rồi, ngươi bất tất nhiều lời, ta vừa bị tên hỗn trướng Quảng Hàn kia điểm một chỉ, thần hồn có chút phiền phức, cầm tìm chỗ để khôi phục một chút, thi hài yêu tiên ngay bên trong Phân Bảo Nham, ngươi vốn xuất thân từ Phân Bảo Nham tìm kiếm thi hài yêu tiên kia cũng không có gì quá khó khăn, ta sẽ không quảng chuyện này!
Nói xong, luồng ý niệm của Phân Bảo Nham liền hoàn toàn biến mất.
- Thi hài yêu tiên!
Chu Báo nhẹ nhàng hít vào một hơi, tập trung ý chí của mình đứng lên, hiện tại tu vi của hắn đã đạt tới Địa Tiên đỉnh, lại tu thành Tam Thi Nguyên Thần, lại là người ứng kiếp, có đại khí vận, lại thêm xuất thân từ Phần Bảo Nham này, tất cả những thứ này so với những kẻ cũng đi vào khác chính là ưu thế, chính bởi những ưu thế này mới khiến hắn có đủ tự tin mang thi hài yêu tiên thoát khỏi tay sự truy đuổi của Ngọc Hoàng đại thánh, thậm chí còn thoát một cách an toàn.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hoàng Liên
Thông Thiên Đại Thánh Tác giả: Xà Thôn Kình -----oo0oo-----
Chương 1784: Phát hiện! (1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Có thể sau khi qua một cửa này số mệnh của ta cũng sẽ đến tận cùng!
Hắn âm thầm hít sâu một hơi, trước đi Quỷ Oa Oa đã cảnh cáo hắn, gần đây số mệnh của hắn cực lớn, giống như liệt hoả vậy, quả thực là bất lợi, cũng không phải là một điềm tốt, chính vì sự phán đoán của nó mà trong lòng hắn sinh ra sự cảnh giác. Chu Báo trong lòng minh bạch, cho dù hắn là người ứng kiếp số mệnh của hắn cũng không thể nắm trong tay mình, chớp mắt đến Yêu Giới Đại Thế Giới, nhiều năm như vậy rồi, bằng vào số mệnh lâu dài của mình hắn cũng không thu được chỗ tốt nào, bản thân cũng từ một cô hồn tu thành chính quả, đạt tới cảnh giới Địa Tiên, thậm chí còn có cơ hội bước vào cảnh giới yêu tiên trong truyền thuyết, cũng chính là đạt được thánh vị, sự tồn tại đặc thù ở thế giới này.
Tất cả những thứ này dường như chỉ là một giấc mộng.
Thế nhưng, mộng cũng có lúc phải tỉnh lại.
Số mệnh ắt không thể thiếu, thế nhưng số mệnh có lâu dài thế nào đi chăng nữa một khi đã bị yêu tiên quan tâm cũng luôn luôn phải kết thúc.
Số mệnh cũng không phải vô hạn.
Bằng không cũng sẽ không có nhiều yêu tiên ngã xuống như vậy.
Chu Báo biết bản thân mình là người ứng kiếp, bản thân hắn có số mệnh vô cùng lớn, thế nhưng hắn cũng biết, Mạt Pháp chi kiếp sắp đến, cho dù hắn có số mệnh lớn đến đâu cũng sắp sửa xong đời.
Từ lúc tu vi đột phá lên cảnh giới Địa Tiên, hắn đã mơ hồ có thể cảm giác được khí tức số mệnh của bản thân mình, hắn có thể cảm giác được, số mệnh bản thân hắn như là gặp phải nhiên liệu cực tốt để nhóm lửa, càng đốt càng cháy, hiện giờ đã tới đỉnh điểm.
Cháy mãnh liệt.
Thế nhưng một khi ngọn lửa thiêu hết số mệnh của hắn thì sẽ như thế nào đây?
Chu Báo không muốn nghĩ đến chuyện sau này, điều hiện tại hắn muốn làm trước mắt đó là trước khi số mệnh của hắn hoàn toàn bị thiêu đốt, tìm được thi hài yêu tiên, hoặc giả, số mệnh của hắn đang thời kỳ toàn thịnh gặp phải Ngọc Hoàng Đại Thánh, dưới số mệnh của mình, hắn nắm chắc có thể toàn thân trở ra, mà trong lòng hắn tự nhiên cũng hiểu được rằng, đây chính là cơ hội duy nhất hắn có thể thoát khỏi tay Ngọc Hoàng Đại THánh.
Cơ hội là thứ hi hữu, là thứ quý giá, cũng là thứ duy nhất.
Trong không gian Phần Bảo Nham, rộng không gì sánh được, dường như là một vũ trụ thu nhỏ lại, cho dù Địa Tiên đại đế muốn trong không gian này tìm được thứ gì đó cũng rất khó khăn.
Chu Báo hoàn toàn nghe theo ý tứ của Khí Linh Phần Bảo nham, đồng thời cũng tin tưởng linh giác của mình, nỗ lực cảm ứng khí tức của Phần Bảo Nham này, đồng thời cũng cảm ứng khí tức của thi hài yêu tiên.
Theo ý tứ của Phần Bảo Nham, không biết vị đại năng nào phong ấn thi hài yêu tiên ở bên trong Phần Bảo Nham, trải qua mấy kỷ nguyên bộ thi hài này có thể nói là không thể tách rời với Phần Bảo Nham.
Có thể nói, Phần Bảo Nham có thể được xưng là vua của Quân thiên tiên khí là bởi vì thi hài yêu tiên không ngừng cung cấp năng lượng cuồn cuộn vào bên trong khó, cho nên tiên khí này cũng sở hữu khí tức bất hủ của yêu tiên.
Đúng vậy, bất hủ.
Yêu tiên, là sinh linh tương đối đặc biệt, cả vật chất và linh hồn đều ở trạng thái đặc biệt - bất hủ.
Điều Khí Linh Phần Bảo Nham cần phải làm chính là phá tan sự ràng buộc bất hủ của bản thể đó, giải thoát tất cả, kể cả thành tựu bất hủ của chính mình, hắn không cần bộ thi hài yêu tiên kia, nhưng ngược lại, Chu Báo lại cần nó, hắn cần cảm ngộ khí tức bất hủ trong đó, dung nhập vào bên trong bản thân mình, đắc đạo yêu tiên.
Trên ý nghĩa nào đó, đây là một biện pháp mưu lợi cá nhân, mưu lợi trở thành yêu tiên như Ngọc Hoàng Đại Thánh, chỉ là Chu Báo không có được ưu thế như hắn, bởi vì thần hồn của hắn vốn ban đầu là được nuôi dưỡng ở bên trong Phần Bảo Nham, từ khi sinh ra đã bị ảnh hưởng của thi hài yêu tiên kia, có quan hệ ràng buộc đối với thi hài yêu tiên kia không thể tưởng tượng nổi, cho nên cho dù có đưa thi hài yêu tiên cho hắn để lĩnh ngộ ý cảnh, hắn cũng sẽ tuyệt đối không ngã xuống như những yêu tiên kia.
Đối với hắn mà nói đây là một con đường tắt.
Hiện tại, hắn đang tìm con đường tắt này.
Thần niệm toả ra chung quanh tràn ngập cả không gian, quả thực có chút ngoài dự liệu của Chu Báo.
Trong vòng một hô hấp, hắn dùng thần niệm lợi dụng một phương thức kỳ quái toả ra khắp không gian bên trong Phần Bảo Nham, rút cục hình dạng không gian Phần Bảo Nham cũng hiện lên bên trong thần hồn của hắn.
Trước tiên, trong đầu hắn hiện lên bốn chứ Thông Thiên Đại Thánh Quân Tử Đường.
Cũng cùng lúc đó, hắn đã nhận ra chỗ đặc biệt của không gian này.
Vào lúc vô số Địa Tiên vẫn đang tìm tòi, thần niệm của hắn đang toả ra khắp không gian Phần Bảo Nham liền phát hiện một đạo thần niệm khó có thể phát hiện.
- Không tốt!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hoàng Liên
Thông Thiên Đại Thánh Tác giả: Xà Thôn Kình -----oo0oo-----
Chương 1785: Phát hiện! (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Thần niệm của hắn và thần niệm kia vừa mới đụng chạm, Chu Báo liền hét lớn một tiếng, lộ ra thân hình của mình.
- Ở nơi này, thi hài yêu tiên ở nơi này.
Hắn hét ầm lên, chỉ vào các phương hướng khác nhau, một đạo kình khí cổ quái từ ngón tay hắn bắn ra, trực tiếp phá vỡ không gian tạo ra một vết nút.
Hầu như những Địa Tiên lúc đó đều bị tiếng quát của Chu Báo làm cho bất ngờ.
- Chu Báo, hảo tiểu tử, ngươi không ngờ dám hiện thân!
Ám đế vừa thấy Chu Báo liền quát một tiếng, năm ngón tay mở ra hướng về phía Chu Báo chụp một trảo.
- Ám đế, không nên to tiếng như vậy a.
Thấy Ám đế hướng về phía mình chụp một trảo, Chu Báo cười nhạt một tiếng, trước đó khi còn chưa trở thành Địa Tiên hắn còn kiêng kỵ Ám dế này, thế nhưng hiện tại hắn đã vượt cấp tới Địa Tiên, hắn cùng với Ám đế đã cùng cấp, làm sao hắn lại phải sợ đây?
Một trảo của Ám đế sắp tới nơi, hắn nhảy lên đánh một quyền.
Quyền chưởng giao tranh, khuôn mặt Ám đế hiện lên vẻ kinh ngạc, thân hình thối lui.
Chu Báo lại không chút sứt mẻ, đương nhiên không ngoài ý liệu của hắn, hắn tuyệt đối chiếm thế thượng phong.
Tuy rằng bọn họ biết nhau không lâu, Chu Báo còn hơi kém luôn bị Ám đế đuổi giết, thế nhưng Ám đế hoành hành yêu địa vạn năm chưa từng gặp qua tình huống như vậy, ngoại trừ thuộc hạ của yêu tiên, hắn đâu phải ăn quả đắng như vậy bao giờ.
Sắc mặt Ám đế âm trầm, tuy rằng khi vào đây bọn hắn cũng đã dự liệu trước, thế nhưng đối với hắn mà nói, chỉ riêng thế này cũng đủ chân kinh rồi.
Không lâu trước đó, tên tiểu tử kia chỉ có thể chạy trối chết trong tay mình, thế nhưng vì sao ngắn ngủi trong mấy ngày hắn liền có được lực lượng cường đại như vậy?
Cho dù hắn vượt qua Địa Tiên kiếp, đạt được Địa Tiên vịa, cũng không có khả năng sở hữu chiến lực cường đại như vậy.
Thế nhưng sự thực xảy ra trước mắt, chiến lực của Chu Báo quả thực đã được đề thăng tới mức không thể tưởng tượng nổi.
Cái này quả thực không ăn khớp.
Chỉ là Chu Báo cũng không có tâm tư để cho hắn suy nghĩ, bởi vì ngay sau đó, hắn cảm giác được số mệnh của mình bị thiêu đốt một cách mãnh liệt, trong cơ thể dường như bị thứ gì đó thiêu đốt.
Rống!!!
Hắn gầm lên một tiếng, thân thể bắt đầu lớn dần lên, trong nháy mắt liền biến thành thái cổ yêu vượn Chu Yếm.
- Ám đế, chết đi cho ta!
Quát một tiếng, nắm tay như một ngọn núi nhỏ trong nháy mắt liền bay phủ toàn bộ chu vi không gian chung quanh Ám đế.
Lực lượng huỷ diệt không gì sánh được như muốn xé rách tất cả.
Trên không gian phát ra một tiếng két két, triệt để bị Băng Phách Thần Quang đánh thành bột phấn, lại bị Chu Báo nắm tay đánh thành đầu heo.
Trong không gian, vốn bản thân cực kỳ cường đại có lực lượng chữa trị cực kỳ cường đại, thế nhưng dưới một quyền của Chu Báo, không gian bị đánh lên người một lỗ thủng thật lớn, đương nhiên không còn có công năng chữa trị.
Không gian bên trong Phần Bảo Nham, giữ lại một người không hề dễ dàng, đây chính là địa phương cho dù Địa Tiên đại đế cũng không biết không gian này thông đi đâu.
Thân thể Ám đế dưới quyền thế của Chu Báo dường như bị đánh tới gập người xuống, giống như là một con tôm bị luộc chín.
- Ngươi ...
Bị đánh đau, hắc quang quanh thân Ám đế luân chuyển nhưng không hề tan vỡ.
Đúng vậy, một kích kia của Chu Báo đủ sức đánh không gian thành bột phấn, có thể ức chế lực lượng tự động khôi phục của không gian, đương nhiên không phải là người mà Ám đế có thể sánh được, chỉ là hiện tại trên khuôn mặt hắn hiện lên sự kinh ngạc.
Mắt Chu Báo híp lại, bởi vì từ một quyền này hắn cảm giác được có chút không thích hợp, thân thể Ám đế tựa hồ có chút cổ quái.
- Tiểu tử, ngươi cho là dựa vào một mình chân thân Chu Yếm của ngươi là có thể giết ta sao? Ngươi giết không được ta, ta sẽ giết ngươi!
Ám đế vốn đang bị thương nặng đột nhiên nhếch miệng nở nụ cười:
- Thái cổ yêu vượn Chu Yếm, quả nhiên khó lường a!
Chu Báo không có trả lời hắn, hắn cũng không có tâm tư trả lời, nắm tay đấm vào thân thể Ám đế, trong lúc bị Chu Báo đánh trúng, thân thể Ám đế tựa như một hắc động thật lớn, dường như muốn hút tay hắn vào.
- Ngươi ... Ngươi điên rồi!
Dường như ý thức được cái gì, Chu Báo quát lên một tiéng, phát động lực lượng toàn thân, muốn lôi tay mình ra thế nhưng không thành công.
Phiền phức lớn tới rồi.
Thân thể Ám đế bắt đầu phân giải, hoá thành hình dáng một đám mây, mà ở bên trong đám mây này lại có một cỗ hấp lực vô biên, mạnh mẽ hấp thu pháp lực toàn thân của Chu Báo.
Trên đời này quả thực không thiếu những công pháp kỳ dị, pháp môn có thể hấp thu pháp lực của đối thủ thành của mình, thế nhưng pháp lực của Chu Báo cực kỳ đặc thù, Động Huyền THần Quang kia chính là tuyệt thế pháp môn, hơn nữa còn có Băng Phách Thần Quang, không nói hấp thụ có bao nhiêu khó khăn, hai người đứng cùng một chỗ, thậm chí có thể bị trúng hỗn độn độc hải, loại độc tố có thể lấy mạng người.
Vì vậy mà Chu Báo chưa từng nghĩ đến có người có gan hấp thu pháp lực của mình.
Hiện tại hắn đã đụng phải một tên có lá gan như vậy, hơn nữa còn là một lá gan lớn của một gia hỏa có thực lực cường hãn.
Hắn chỉ cảm thấy pháp lực mình giống như nước lũ tràn qua đê, hướng ra ngoài mà mãnh liệt chảy đi.
- Bị tính kế?
Lúc này, ở bên ngoài không gian Phân Bảo Nham, Ngọc Hoàng Đại Thánh vẻ mặt tiều tuỵ, đế bào màu vàng rách tả tơi, giống như vừa bị một người đàn bà chanh chua đánh ghen, vẻ mặt của hắn cũng thập phần kỳ dị, có hưng phấn, có kinh hỉ, thế nhưng nhiều nhất là lo lắng, nhiều biểu hiện như vậy nếu xuất hiện trên mặt một phàm nhân thì rất bình thường, đằng này lại xuất hiện trên mặt một gã Thiên tiên thì lại là vô cùng quỷ dị, không chỉ là quỷ dị mà là kinh khủng, bởi vì một gã thiên tiên, đã đạt được yêu tiên vị, đó là tồn tại vô cùng khủng bố, cho dù kỷ nguyên này có chấm dứt thì yêu tiên cũng vẫn còn tồn tại, cũng không lộ ra biểu tình như vậy.
Thế nhưng hiện tại biểu tình trên mặt Ngọc Hoàng Đại Thánh lại đặc sắc như vậy, mà ngoại trừ Ngọc Hoàng Đại Thánh ở ngoài, ở bên cạnh còn hai gã yêu tiên, đứng phía sau hắn cách đó không xa, so với biểu tình của Ngọc Hoàng Đại Thánh tốt hơn nhiều, thế nhưng thần sắc so với Ngọc Hoàng Đại Thánh lại yếu hơn rất nhiều.
- Nhất khí hoá tam thanh, nhất khí hoá tam thanh, Ngọc Hoàng, ngươi không ngờ thực sự lại bỏ được!
Người nói chính là Cửu Anh Đại Thánh, sắc mặt xám như tro tàn nhìn về phía Ngọc Hoàng Đại Thánh, trong ánh mắt hiện lên một chút bất đắc dĩ, còn một chút cảm khái.
- Bỏ được thì mới cầm được, như vậy mới có thể thành công!
Ngọc Hoàng Đại Thánh nở nụ cười.
- Ta từ bỏ tu hành hoá thân, đổi lại hai vị không hề nhúng tay vào, chuyện này cũng đáng giá.
- Không tồi, cả hai chúng ta sẽ không nhúng tay vào nữa, thế nhưng ngươi cũng không có đường lui.
Cuồng Phong Đại Thánh tiếp lời.
- Ta vốn ban đầu đã không có đường lui, các ngươi cũng biết, thứ ta tu hành chính là đế hoàng chi đạo, cho dù là đạt được thành tựu yêu tiên, nhưng cũng không tiến xa được, trừ phi ta có thể tiến thêm một bước nữa, thế nhưng các ngươi lại không cho ta cơ hội này, nếu sớm hay muộn đều là một đao còn không bằng chặn ngang trước, lần chặn ngang này không ngờ ta lại thành công, hắc hắc!
Ngọc Hoàng Đại Thánh nở nụ cười, không nói thêm gì nữa.
Cuồng Phong Đại Thánh và Cửu Anh Đại Thánh nhìn nhau, nói:
- Mà thôi, một cửa này rốt cuộc ngươi cũng đã qua, hiện tại chúng ta muốn nhìn xem ngươi có được cái tạo hoá kia không. Nếu ngươi thất thủ, tất cả sẽ không nằm trong tay ngươi nữa, nếu như thành công, cũng không phải chuyện mà chúng ta có thể quan tâm.
Sau khi nói xong, thân ảnh hai người liến biến mất.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hoàng Liên
Thông Thiên Đại Thánh Tác giả: Xà Thôn Kình -----oo0oo-----
Chương 1786: Đối mặt Thiên Tiên. (1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Hô!!
Ngọc Hoàng Đại Thánh thở ra một hơi dài, tuy rằng nói hắn đã quá quan, thế nhưng đối mặt với hai gã yêu tiên bằng xương bằng thịt, nói không có áp lực là giả, vạn nhất trong hai người bọn họ một người xâm phạm vào hồn phách, bấp chấp xuất thủ mà nói thì công sức vô số năm qua của mình sẽ đổ xuống sông xuống bể, cũng may hai gã này tuân thủ ước hẹn, cũng chính là tuân thủ quy củ, cho nên mới không có xuất thủ.
Thần niệm cấp bậc yêu tiên khẽ động, ngay lập tức Ngọc Hoàng Đại Thánh nắm được tình thế bên trong Phân Bảo Nham, lúc này cũng là lúc Chu Báo bị ám toán, pháp lực toàn thân bị hút vào bên trong hắc vụ thần bí.
Số mệnh a. Số mệnh!
Đối với việc Chu Báo bị ám toán, Ngọc Hoàng Đại Thánh không có chút kinh ngạc, bởi vì chuyện này là do bản thân hắn làm ra, lực chú ý của hắn hoàn toàn tập trung lên trên lớp chân khí vàng kim bên ngoài người Chu Báo, đó cũng chính là tuyệt đỉnh tu vi Địa Tiên.
Đây chính là số mệnh của Chu Báo!
Số mệnh nồng đậm tới cực điểm lúc này đã bắt đầu bốc cháy như có hoả diễm.
Rống!
Bị tính kế, Chu Báo hét lên một tiếng, mạch máu toàn thân Chu Báo bị vỡ ra.
- Vô Cực Chấn Thiên, phá vỡ cho ta!
Vào giờ phút này, pháp lực của Chu Báo thi triển toàn bộ, không giữ lại một chút nào.
Trong sát na, từng tiếng ông ông chói tai truyền khắp không gian.
Pháp lực của Chu Báo trong thời gian ngắn nhất phát động, trong khoảnh khắc đó hắc vụ cũng vô lực hấp thu pháp lực Chu Báo, theo đó luồng hấp lực này trong nháy mắt dừng lại, thân thể Chu Báo như mũi tên rời cung vọt về phía sau, trong chớp mắt liền thoát ly khỏi sự khống chế của hắc vụ.
- Hô hô hô!
Rút được tay ra khỏi hắc vụ, Chu Báo thở hổn hển từng ngụm lớn, thời gian bị ám toán tuy rằng không dài, thế nhưng pháp lực của hắn đã bị hắc vụ hấp thu vào một phần ba, thân thể trong một khoảng thời gian ngắn lâm vào trạng thái suy yếu.
Nhưng mà hắn cũng biết, hiện giờ không phải thời gian có thể thả lỏng, lúc này không biết có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn, thân là kẻ ứng kiếp, giá trị của hắn vô cùng lớn, vạn nhất không cẩn thận, chết tại Phân Bảo Nham này, quả thực là thiệt thòi lớn rồi.
Vì vậy, tuy rằng hiện tại suy yếu, thế nhưng khí thế của hắn so với lúc trước càng mạnh hơn, chân thân Chu Yếm cũng biến hoá dữ tợn không gì sánh được.
- Ngọc Ám, ngươi ám toán ta, không thể có chuyện dễ dàng như vậy được!
Lúc này Ngọc Ám đã hoàn toàn biến thành một đám hắc vụ, liên tục biến ảo hình thái, quả đúng như lời Chu Báo nói, pháp lực của hắn không thể dễ dàng hấp thu như vậy được. Ngọc Ám bằng vào bí pháp hấp thu một phần ba pháp lực của hắn, thế nhưng nếu muốn tiêu hoá số pháp lực này là điều không có khả năng, từng đạo băng lam sắc từ trong hắc vụ bắn ra, khiến cho chu vi xung quang hắc vụ đông lại thành những khối băng.
Dường như nhìn thấy sự lúng túng của Ngọc ám, trong mắt Chu báo hiện lên sự tàn nhẫn không gì sánh được.
- Ngọc Ám, xem ra vận khí của ngươi đã đến tận cùng rồi, bây giờ xem ra ngươi chỉ có thể bỏ mạng ở lại nơi này.
Trong lúc nói, quang mang Thất Bảo Diệu Thụ đại thịnh dung nhập vào bên trong thân thể Chu Báo, mà toàn thân Chu Báo thì hoá thành một đạo quang mang bảy màu, mãnh liệt hướng về phía Ngọc Ám.
- Ngọc Ám xong rồi!
Hầu như những Địa Tiên có mặt trong đầu đều có ý nghĩ như vậy, mặt khác, quang mang bảy màu kia không hề có chút lo lắng nào đánh vào bên trong hắc vụ, đoàn hắc vụ này trong nháy mắt bị đánh tan.
Phụt!!
Giống như là một tảng đá lớn rơi vào đống lửa, khiến cho một trận bụi mù xuất hiện, hắc sắc vụ khí kia tứ tán, khiến cho đám Địa Tiên bên trong Phân Bảo Nham cả kinh, đám người này thân hình chớp động, bắt đầu tránh né từng sợi hắc vụ phân tán, bọn chúng hiểu được, nếu bị như bị đám hắc vụ này dây dưa, pháp lực toàn thân của bọn họ cũng bị thôn tính.
- Xoát!!
Một đạo sấm sét xé rách không gian Phân Bảo Nham, cho đến khi xuất hiện liền hoá thành một đại phủ bằng lôi điện, hung hăng bổ vào quang mang bảy màu kia.
Oanh!!
Đại phủ bằng lôi điện và quang mang bảy màu chạm vào nhau sản sinh ra từng đợt sóng gợn có tính huỷ diệt, tản ra khắp mọi nơi trong không gian Phân Bảo Nham, khiến cho không gian trong Phân Bảo Nham cũng không chịu nổi mà rung chuyển.
Quang mang bảy màu do Chu Báo biến thành trong lúc giao kích hoàn toàn ảm đạm rồi rơi xuống, cuối cùng ngưng tụ thành hình một gốc cây, cũng chính là Thất Bảo Diệu Thụ, mà bản thể Chu Báo cũng bị bức ra ngoài.
- Ngọc Hoàng Đại Thánh!
- Khách Khách! Chu Báo! Ta nói rồi, ta nhất định sẽ giáo huấn ngươi thật tốt, thật không nghĩ tới, không ngờ lại nhanh như vậy!
Vào lúc Ngọc Hoàng Đại Thánh xuất hiện loại dự cảm bất thường xâm chiếm trái tim Chu Báo, cho nên trong chốc lát, hắn liền hạ quyết tâm bỏ chạy.
Nhưng hiện thực tàn khốc, hắn không chạy được.
Một cái xiềng xích ngân sắc từ trong hư không xuất hiện, nhanh chóng khoá Chu Báo lại.
Rống!!
Đột nhiên bị tập kích, Chu Báo rống lên một tiếng giận dữ, chân thân Chu Yếm mạnh mẽ bành trướng, muốn giãy thoát khỏi xiềng xích ngân sắc này, cho dù hiện tại dùng lực lượng của chân thân Chu Yếm cũng vô pháp thoát khỏi nó.
- Ngươi không cần thử nữa Chu Báo!
Một thanh âm nhàn nhạt xuyên quan không gian Phân Bảo Nham, theo sự xuất hiện của thanh âm này, tất cả dị động trong Phân Bảo Nham đều đình chỉ, hoàn toàn tĩnh lặng.
- Tham kiến Ngọc Hoàng Đại Thánh!!
Chúng Địa Tiên bên trong có hơn phân nửa khom người thi lễ, còn lại non nửa kia, dưới sự xuất hiện của thân ảnh hoàng sắc này liền không nói một lời, trước tiên ly khai khỏi không gian Phân Bảo Nham.
Đây là Thiên tiên.
Cái oai của yêu tiên, không phải là thứ mà Địa Tiên có thể chống đỡ, cho dù ngươi có tự tin như thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không dám làm chuyện ngu xuẩn này.
Ngọc Hoàng Đại Thánh hiện thân trong Phân Bảo Nham liếc mắt nhìn Chu Báo, trong chốc lát có hàng nghìn ánh mắt đều tập trung lên trên thân thể hắn.
- Số mệnh của bản thân ngươi vẫn đang bị thiêu đốt, tốt rồi, tới tình trạng này, số mệnh của ngươi liệu có thể giúp ngươi vượt qua một kiếp này hay không.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hoàng Liên
Thông Thiên Đại Thánh Tác giả: Xà Thôn Kình -----oo0oo-----
Chương 1787: Đối mặt Thiên Tiên. (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Số mệnh! Thứ này đối với tu sĩ bình thường mà nói thần bí không gì sánh được, tôn quý không gì sánh được, thế nhưng một khi tới cấp độ Địa Tiên đỉnh phong này thì sẽ không còn sự thần bí như trước nữa, thậm chí một số ít Địa Tiên cường đại còn có thể ý thức được sự ảnh hưởng của số mệnh. Đối với yêu tiên mà nói, việc này lại càng thuận buồm xuôi gió, năm đó Ngọc Hoàng Đại Thánh dựa theo số mệnh, mạnh mẽ trùng kích cảnh giới Yêu Tiên thành công, bởi vậy, trước mặt yêu tiên, vọng tưởng dựa vào số mệnh mà gây bất lợi cho hắn hầu như là không có khả năng.
Chỉ là, vô luận Địa Tiên cường đại hay yêu tiên, đối với sự ảnh hưởng của số mệnh cũng là có hạn, nhiều nhất cũng chỉ có thể dẫn đạo, đối với người nắm đại vận khí như Chu Báo, coi như là yêu tiên cũng sẽ không động vào, chỉ là hiện tại tình huống có chút đặc thù, Ngọc Hoàng Đại Thánh lại vẫn luôn chờ đợi thời khắc này, tự nhiên sẽ không buông tha cho Chu Báo nữa.
- Ngươi muốn làm cái gì vậy?
Lúc này, Chu Báo bị xiềng xích ngân sắc khoá chặt rút cục đình chỉ hoạt động, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Ngọc Hoàng Đại Thánh. Tuy rằng bị xiềng xích ngân sắc trói buộc thế nhưng hắn lại có thể rõ ràng cảm giác được, lực lượng của bản thân không hề bị hao tổn, ngược lại, tại nơi tiếp xúc với xiềng xích này, truyền đến một cỗ nguyên khí mạnh mẽ không gì sánh được, bị chính Băng Phách Động Huyết Thần Quang hấp thu, biến thành lực lượng của hắn.
- Đây rút cục là có chuyện gì nhỉ?
Trong nháy mắt, Chu Báo thậm chí cảm giác chưa bao giờ mình sảng khoái như vậy, dường như rất nhanh, mình có thể đột phá cảnh giới Địa Tiên, tiến vào Thiên tiên.
Cảm giác có chút sung sướng, nhưng sự thực cũng không phải như vậy, cùng với nguyên khí cường đại truyền vào cơ thể là xiềng xích càng ngày càng thâm lại, cuối cùng khiến hắn không thể nhúch nhích, điều này làm cho hắn hiểu ra, bản thân mình hiện tại giống như con heo được người ta nuôi dưỡng, chỉ đang chờ bị giết chết ăn thịt, thế nhưng hắn căn bản không có cách nào thoát khỏi, cho tới nay, hắn đều chỉ nghe nói qua sự cường đại của Thiên tiên, thế nhưng bây giờ đối mặt với một gã Thiên tiên, đối mặt với uy lực của hắn, Chu Báo mới biết được, trước mặt uy lực của Thiên tiên tất cả chỉ là bọt nước, đều là sự vũ nhục đối với Thiên tiên.
Sự cường đại của Thiên tiên không thể tưởng tượng được, không thể nói lý, lại càng không thể chống đối.
- Ta muốn gì sao? Sau một trăm vạn năm ta tu thành Thiên tiên, ta một mực đợi ở chỗ này, đợi người ứng kiếp xuất hiện bên trong Phân Bảo Nham, đợi thời khắc cỗ thi hài Chuẩn Đề xuất hiện!
Tới lúc này, Ngọc Hoàng Đại Thánh có cảm giác đã lâu không có gì cần phải giấu diếm, bản thân không có dụng tâm mà nói ra sự thực.
- Chuẩn Đề?
Chu Báo sửng sốt, hơi suy nghĩ một chút, dường như đã hiểu ra cái gì đó, thế nhưng không đợi hắn suy nghĩ xong, số mệnh của hắn lại rực cháy, cùng lúc đó, hắn cũng cảm giác được rõ ràng, ở giữa Phân Bảo Nham này, tại một điểm thần bí nào đó có một khí tức xa xưa kêu gọi hắn, chính xác chính là kêu gọi Thất Bảo Diệu Thụ của hắn.
- Chuyện này...
- Rốt cục đã xuất hiện rồi sao? Thi hài Chuẩn Đề, ở bên trong Phân Bảo Nham yên lặng bao nhiêu kỷ nguyên rút cuộc cũng có hi vọng sống lại sao?
Chu Báo đứng đó nhưng tâm trí đã hoàn toàn bị bốn chữ thi hài Chuẩn Đề chiếm giữ, không ngờ thi hài bên trong Phân Bảo Nham này là của Chuẩn Đề, chỉ là không biết có phải là Chuẩn Đề kia không, từ khi ý thức của mình xuất hiện tại thế giới này, Chu Báo đối với thần thoại kiếp trước có chút nghi hoặc, có thể những thần thoại này cùng với một số Thiên Tiên, Địa Tiên cường đại có tên giống nhau, mà được truyền lại mà thôi, ví như Trấn Nguyên Đại Tiên, ví như Chuẩn Đề này.
Mà đồng thời, vào giờ phút này trong lòng Chu Báo liền xuất hiện cảm giác thất bại, lẽ nào chính mình cố gắng bao nhiêu đều là vô ích, bên trong không gian Phân Bảo Nham, vô luận là những Thiên Tiên đại năng này có dự định kết cục gì, bản thân mình đều là quân cờ cho những Thiên Tiên đại năng này đánh mà thôi.
Trừ phi, ngươi có thể thành Thiên Tiên.
Thế nhưng hắn có cơ hội sao?
Vào giờ phút này, Chu Báo cơ hồ có một loại cảm giác mất hết can đảm trước số mệnh, trước số mệnh long trọng của hắn, gặp thần sát thần, gặp phật sát phật, một đường đi thẳng, tuy rằng đã trải qua bao nhiêu ngăn trở thế nhưng một đường đi tới dũng mãnh thẳng tiến, hắn đều có một con bài chưa lật, coi như là gặp phải cục diện khó khăn cũng có thể mở một đường máu.
Thế nhưng hiện tại đối mặt với Ngọc Hoàng Đại Thánh cảnh giới Thiên Tiên, hắn có cảm giác vô luận bản thân mình thi triển thủ đoạn gì đều chạy không thoát, trước mặt Thiên Tiên, cho dù sở hữu con bài chưa lật đều có vẻ quá mức yếu ớt!
Ngay khi Chu Báo đang tuyệt vọng, thậm chí là lúc hắn chuẩn bị buông tha tất cả, một cỗ áp lực không gì sánh được từ bên trong Phân Bảo Nham phát ra.
Hô!!
Như một mặt đang đang yên lặng nổi lên bão táp, dưới cỗ áp lực này cho dù là Ngọc Hoàng Đại Thánh cũng sinh ra một chút ngập ngừng, với một kẻ đang đứng ở bờ vực tuyệt vọng thì làm sao hắn có thể buông tha cho một cơ hội như vậy chứa? Thân thể mạnh mẽ đánh một quyền, không lùi mà tiến, thi triển Chư Thiên Vạn Giới, lực lượng của hắn tập trung lại, nương theo cỗ áp lực xuất hiện này thoát ra khỏi sự trói buộc của Ngọc Hoàng Đại Tánh.
- Rút cục cũng đi ra rồi sao?
Thấy Chu Báo thoát khỏi của bản thân, khiến cho Ngọc Hoàng Đại Thánh có chút ngoài ý muốn, thế nhưng hắn chợt thư thái lại, một cỗ uy áp nhàn nhàn từ bên trong người hắn phát ra, trung hoa áp lực đột nhiên xuất hiện bên trong hư không.
- Đi ra hết đi, ở đây không còn là việc mà các ngươi có thể tham dự.
Dưới thanh âm uy áp của Ngọc Hoàng Đại Thánh, đám Địa Tiên nhìn nhau, lại cảm thụ được áp lực đặc thù bên trong không gian, hầu như đồng thời đều đưa ra lựa chọn chính xác là ly khai.
Mà Chu Báo, hiện tại có muốn chạy cũng không được.
Vào lúc cỗ áp lực này xuất hiện, hắn phát hiện ra bản thân mình không thể nhúc nhích, ngay cả một ngón tay cũng không động đậy được, thế nhưng đồng thời hắn cũng cảm giác vô cùng thoải mái, cỗ áp lực kia khiến cho hắn có cảm giác, dường như vốn nó thuộc về hắn.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hoàng Liên