Đại Thần Nữ Oa vá trời, sinh ra Nhân tộc, tiêu diệt Thái Thản Thần tộc, vô thượng thế giới Thương Khung. Bất kể là Hải tộc hay Nhân tộc, Tiên tộc hay Yêu tộc đều do một tay nàng hóa thành, có thể nói là người sáng lập nên thế giới Thương Khung.
Dư Tắc Thành cung kính thi lễ:
- Bái kiến Nữ Oa nương nương, Hiên Viên kiếm phái Dư Tắc Thành xin có lễ.
Bóng nữ nhân nọ lên tiếng nói, thanh âm nàng hết sức dịu dàng ấm áp, khiến cho người ta có cảm giác vô cùng sảng khoái:
- Ta không phải là Nữ Oa nương nương, nàng đã rời khỏi thế giới Thương Khung. Ta chỉ là một trong những phân hồn của Nữ Oa nương nương, là Khí Linh của Luyện Yêu Hồ, ngươi có thể gọi ta là Hồ Trung tiên tử.
- Dư Tắc Thành, nếu lần này không có sự xuất hiện của ngươi, ta cũng không thể vây khốn được sáu Ma Thần kia một cách dễ dàng như vậy.
- Rất nhiều Cường giả biết đám Ma Thần tới đây, nhưng bọn họ không dám tới. Ngoại trừ Thủy Hoàng đưa tới Tru Tiên Tứ Kiếm, tất cả bọn họ đều thờ ơ. Bọn họ sợ rằng tới đây sẽ bị ta luyện hóa cùng đám Ma Thần cho nên không tới, chỉ có ngươi một mình một kiếm tới đây, chia sè nguy cơ cùng ta.
- Vì cảm tạ ngươi, cho nên ta mới đưa ngươi vào đây. Thần bi mà ngươi vừa xem chính là hết thảy huyền bí được ghi lại trong Luyện Yêu Hồ. Nếu ngươi cẩn thận quan sát học tập, lĩnh ngộ tinh thông, có thể nắm giữ được những thần thuật vô thượng này, vậy sẽ trở thành chủ nhân của Luyện Yêu Hồ ta.
Dư Tắc Thành bèn đáp:
- Cảm tạ Hồ Trung tiên tử, bất quá ta là kiếm tu, xem ra vô duyên với Thần khí này.
Hồ Trung tiên tử nói:
- Quả là như vậy, hai ta không có duyên, bất quá ta cũng không thể để ngươi ra sức không công như vậy được. Ta có thể giúp ngươi một lần, ngươi có nan đề gì có thể mang ra hỏi ta.
Dư Tắc Thành ngẫm nghĩ một lúc, sau đó mới nói:
- Hiện tại ta đang rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan. Ta không muốn bỏ tiên thể của mình, cũng không muốn bỏ thế giới Bàn cổ, không muốn bỏ Thiên Đạo Tự Nhiên của mình. Xin tiên tử chỉ giáo con đường tương lai của ta nên như thế nào?
Hồ Trung tiên tử nói:
- Trước mắt ngươi có ba con đường có thể đi. Đường thứ nhất, hiện tại ngươi đã dung hợp bước đầu cùng tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, ta có thể giúp ngươi dung hợp triệt đê chúng, trở thành tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên chân chính, thành tựu tiên nghiệp.
- Đường thứ hai, ta có thể luyện chế Tiên Tần thánh thể cho ngươi, dung hợp ba ngàn Đại Đạo vào trong thân thể ngươi, thành tựu Thiên Đạo Tự Nhiên vĩ đại nhất, giúp cho ngươi luyện chế Hiên Viên Thần Kiếm của riêng mình.
- Đường thứ ba...
Nói tới đây, Hồ Trung tiên tử ngừng một chút. Dư Tắc Thành vội hỏi:
- Đường thứ ba là gì vậy?
Hồ Trung tiên tử nói tiếp:
- Chính là hóa sinh thế giới Bàn cổ trở thành vực thứ bảy của thế giới Thương Khung, để cho sinh linh sinh sống sinh sàn trên đó. Sinh linh càng phồn vinh hưng thịnh, ngươi càng có được nhiều nguyện lực, đây chính là chân nghĩa của thần.
- Đây chính là chân nghĩa của thần mà sáu Ma Thần kia tới đây tìm kiếm. Năm xưa bản thể Đại Thần Nữ Oa của ta chính là nhờ vào chân nghĩa của thần này mở ra Thương Khung Hải, chế tạo Thập Vực Thương Khung.
- Cái gọi là thế giới Bàn cổ trong thân thể ngươi, thật ra là do ta lấy bí pháp này đưa cho Tiên Tần Thủy Hoàng, y nhờ đó luyện chế ra mầm mống thế giới.
- Hiện tại địa vực Tuy Viễn, Miêu Sương chính là thế giới do Tiên Tần Thủy Hoàng luyện chế năm xưa. thêm vào bốn địa vực do Hiên Viên Hoàng đế khai phá. tức là Lục Vực của thế giới Thương Khung hiện tại.
- Nhờ vậy y mới có được lực Ma Thần, trở thành Ma Thần, nắm thần lực vô tận trong tay. Đây chính là con đường thứ ba, vậy ngươi lựa chọn thế nào?
Dư Tắc Thành nghe vậy vô cùng kinh ngạc:
- Thế giới Bàn cổ tự thành một vực ư, có thật không, vậy khi ấy nó còn nằm trong sự khống chế của ta không?
Hồ Trung tiên tử nói:
- Dư Tắc Thành, ngươi có phát hiện ra rằng mặt trời mặt trăng và các vì sao ở giữa các châu trên Lục Vực không giống nhau hay không?
- Thật ra năm mươi bốn châu của Lục Vực cũng không phải cùng nằm trên một vị diện thế giới. Chính nhờ có sự tồn tại của Thương Khung Hải, khiến cho chúng trở nên ăn thông với nhau, có thể lui tới với nhau, cho nên mới hình thành thế giới Thương Khung.
- Đây là bí pháp của Đại Thần Nữ Oa. chân nghĩa của thần.
- Thật ra cái gọi là cửu châu của các địa vực đều là những thế giới khác nhau, nhờ có Thương Khung Hải hóa tất cả thành một thể, trở thành một thế giới, cho nên Thương Khung Hải mới to lớn vô cùng, xa xôi vô hình.
- Hiện tại ta sẽ truyền cho ngươi bí pháp này, có thể đưa Thương Khung Hải tiến vào thế giới Bàn Cố của ngươi. Từ nay về sau thế giới Bàn Cố sẽ hóa sinh vực thứ bảy của thế giới Thương Khung. Dưới sự kết nối của Thương Khung Hải, Nhân tộc ở các địa vực khác đều có thể vào trong thế giới của ngươi.
- Trên thế giới Bàn cổ của ngươi, sinh linh sẽ phồn vinh, sẽ hung vượng, cho dù chúng chiến tranh hay phát triển, hưng thịnh hay diệt vong, sinh sinh tử tử không ngừng. Trong quá trình này, chúng sẽ cung cấp vô số thần lực cho ngươi, khiến cho ngươi có được thần lực hùng mạnh nhất.
Sau khi Dư Tắc Thành nghe đề nghị này, trầm ngâm một lúc lâu, đột nhiên lên tiếng nói:
- Có con đường thứ tư hay không, hoàn thành cả tiên thể, Thiên Đạo Tự Nhiên, thế giới Bàn Cổ của ta, dung hợp chúng lại với nhau?
- Ta muốn có tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, thành tựu vô thượng tiên nghiệp. Cũng muốn có Tiên Tần thánh thể, có đủ ba ngàn Đại Đạo, cũng muốn có được thần lực vô tận. trở thành Ma Thần.
Hồ Trung tiên tử cười nói:
- Ngươi thật tham lam.
Dư Tắc Thành nói:
- Ta tin nàng có thể làm được, Luyện Yêu Hồ không có gì là không làm được, ta tin nàng.
Hồ Trung tiên tử nói:
- Được, nếu đã như vậy, chúng ta có thể thử xem sao, bất quá chuyện này có nguy hiểm trong đó. Nếu ngươi theo một trong ba đường kia, ta nắm chắc xác suất thành công đủ mười phần.
- Nhưng được lựa chọn con đường thứ tư, ta chỉ có thể bảo đàm khả năng thành công là ba phần, ngươi có dám thử một lần không?
Dư Tắc Thành đáp:
- Phú quý chỉ có thể có được từ trong gian khó, hết thảy của ta hiện tại toàn là liều mạng mà có được, ta không sợ, cứ việc làm đi.
- Nếu thế giới Bàn cổ của ta luyện thành vực thứ bảy của thế giới Thương Khung, vậy hãy gọi nó là địa vực Trung Thố.
Hồ Trung tiên tử nói:
- Được, chúng ta bắt đầu.
- Thiên địa nhân ta mà tồn tại, nhật nguyệt nhân ta mà vận hành, phong vân nhân ta mà dao động, vĩnh hằng nhân ta mà bất hủ.
- Thiên địa luân hồi, nhật nguyệt tịch diệt, linh hồn vĩnh cữu, ta luyện chúng sinh!
- Luyện cho ta, Dư Tắc Thành, biến cho ta!
Nháy mắt Dư Tắc Thành tiến vào trong một màng kim quang, vạn hóa thiên luyện, bắt đầu tiến vào một trạng thái thần kỳ. Luyện Yêu Hồ luyện hóa tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên. Thiên Đạo Tự Nhiên, Tiên Tần thánh thể trở thành một thé.
Chuyện này vô cùng gian nan. Hồ Trung tiên tử dốc hết toàn lực, nhưng vẫn cảm thấy khó lòng luyện hóa. Đúng lúc này, chợt một tiếng kiếm ngâm vang lên, Hiên Viên Thần Kiếm tự động bay ra khỏi thân thé Dư Tắc Thành, đứng song song với Luyện Yêu Hồ bên ngoài.
Hồ Trung tiên tử hỏi:
- Ngươi cũng quyết định giúp hắn sao?
Hiên Viên Thần Kiếm chém một cái, nháy mắt quá trình luyện hóa tăng tốc, hết thảy đều trở nên thuận lợi.
Chín chín tám mươi mốt ngày sau, một tiếng nổ vang lên, bên trong Luyện Yêu Hồ có một người bay ra, chính là Dư Tắc Thành.
Hắn đứng ngạo nghễ giữa trời, Tiên Khí lượn quanh, thần uy vô tận, cất tiếng ngâm nga.
- Trong tay ba thước Hiên Viên kiếm, trong lòng thần uyên thương khung sinh.
Không thần không thánh cũng chẳng tiên, thần uy tiên đạo ta gồm đủ.
Sánh vai hồng nhan đạp phàm trần, ý vào thần kiếm phá cửu thiên.
Gió mây đưa đầy mưa tạnh dứt. một kiếm tiêu dao giữa đất trời.
Dư Tắc Thành khổ luyện tám mươi mốt ngày, rốt cục trải qua quá trình luyện hóa vô tận của Luyện Yêu Hồ, lại thêm Hiên Viên Thần Kiếm trợ lực, hóa không có khả năng thành có khả năng, lựa chọn con đường độc nhất vô nhị cho mình.
Tế luyện đại thành, phi tiên phi thánh, cũng không phải thần, giờ phút này hắn là Dư Tắc Thành độc nhất vô nhị. Con đường mà chưa ai từng đi qua này, rốt cục hắn đã đi tới cuối.
Dư Tắc Thành bay ra khỏi Luyện Yêu Hồ, ngâm nga mấy câu thơ. Đây cũng là niềm tin, lý tường, là đạo của hắn.
Dư Tắc Thành lặng lẽ cảm nhận thân thể của mình. Chỉ trong thoáng chốc, một cảm ngộ kỳ lạ phát ra trong lòng. Trong khoảnh khắc này, hắn có hai lựa chọn.
Một là đạo pháp thiên thành, nháy mắt hắn có thể có được thân thể vô cùng dũng mãnh, có được tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, ba ngàn Đại Đạo, thân thể Ma Thần, ba thứ hợp nhất thành một thể, thành tựu tiên nghiệp vĩnh hằng.
Một lựa chọn khác là đạo pháp tự nhiên, hiện tại hắn vẫn là hắn. không thể lập tức thành tựu tiên nghiệp vĩnh hằng. Mà phải cần chậm rãi cảm ngộ lực lượng mình vừa có được, theo thời gian dần dần trôi qua, tự nhiên mà thành.
Đạo pháp thiên thành có thể lãnh ngộ lực lượng vô thượng trong nháy mắt, mạnh mẽ vô cùng. Nhưng thiếu đi quá trình tiến hóa chậm rãi, vậy lực lượng này cũng sẽ là đỉnh phong của Dư Tắc Thành, vĩnh viễn không thể tiến thêm được nữa.
Đạo pháp tự nhiên có khuyết điểm là cần phải có thêm thời gian, như vậy mới có được thân thể bất diệt. Nhưng đây là do tự mình cảm ngộ mà được, lực lượng không có cuối, vẫn còn khả năng tiến xa hơn nữa.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Dư Tắc Thành lập tức lựa chọn đạo pháp tự nhiên. Tự nhiên chính là ta, ta chính là tự nhiên. Từ trước tới nay ta đều lựa chọn đạo pháp tự nhiên, lần này đây ta cũng là như vậy.
Bên trong thân thể hắn thình lình chấn động, Nguyên Anh lập tức sụp đổ, hóa thành một lực lượng kỳ dị lan khắp toàn thân. Tiên Khí. Vô Thượng Kiếm Ý, lực Thần Uy trong khoảnh khắc này vỡ nát, dung hợp lại thành một thể, hóa thành lực lượng thần kỳ.
Dưới tác dụng của lực lượng thần kỳ này, thân thể của hắn dường như làm bằng thép được trui rèn qua lửa đỏ, dù là chịu đựng một đòn của pháp bảo thập giai cũng không hề hấn gì.
Thân thể của hắn dần dần biến hóa, trở thành trạng thái trẻ nhất, thanh xuân nhất. Trạng thái thanh xuân tràn đầy sức sống như vậy là hiện tượng tự nhiên, không phải pháp thuật gây nên. mà là đạo pháp tự nhiên.
Cùng lúc đó, ở quá khứ có một loại lực lượng thần kỳ xuyên qua Thời Không tụ tập vào người Dư Tắc Thành. Tương lai cũng có một lực lượng xuyên qua Thời Không, tụ tập vào người hắn.
Lực quá khứ chính là tiên lực của Tiên Đế Đại Hồng trước kia, Ngũ Hành Chân Đạo. Lực tương lai vô cùng mạnh mẽ, nhưng Dư Tắc Thành không biết được nó là thần lực thuộc tính gì.
Lực lượng này giống như lực lượng Linh Cưu Dần Sinh quyết mà hắn hay sử dụng, nhưng mạnh hơn rất nhiều lần.
Trong khoảnh khắc này, hết thảy chân nguyên nguyên khí trong cơ thể Dư Tắc Thành đều biến mất.
Không, nói đúng hơn chúng tụ tập thành một loại lực lượng khác. Lực lượng này phát ra kim quang sáng chói, đây là nguyên lực chủ yếu của Dư Tắc Thành, dần dần trong cơ thể hắn chỉ còn lại một loại nguyên lực màu vàng này mà thôi.
Dư Tắc Thành chậm rãi kiểm tra lực lượng này, cuối cùng nhận được câu trà lời. Lực lượng này hùng mạnh vô cùng, hết thảy vũ trụ. vĩnh hằng bất diệt, không gì không biết, không gì làm không được, đây là lực lượng của Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên.
Có được thần lực này, từ giờ trở đi, Dư Tắc Thành bất tử bất diệt, cho dù bị hóa thành tro bụi, cũng không cần sử dụng Chuyển Sinh Minh Vương Quyết, tro bụi sẽ khôi phục trở lại.
Hắn chậm rãi cảm nhận lực lượng mạnh mẽ mà mình mới vừa có được, quả thật là thiên hạ vô địch.
Thình lình sáu trăm sáu mươi sáu loại lực Thần Uy bên trong thôi pha lê kích hoạt, nháy mắt biến thành lực Thần Uy bản năng của Dư Tắc Thành. Từ nay về sau sẽ không còn hiện tượng lực Thần Uy cắn trả ngược lại. Hiện tại lực Thần Uy này đã trở thành bản năng của Dư Tắc Thành, hết sức tự nhiên giống như là hô hấp.
Dư Tắc Thành lặng lẽ cảm nhận Thiên Đạo của mình. Có thể thấy được rõ ràng ba trăm Thiên Đạo, ân chứa trong lòng, hóa thành Thiên Đạo Tự Nhiên.
Lúc này trên Thiên Đạo Tự Nhiên, theo thứ tự có thể thấy được hai ngàn bảy trăm cái bóng, chính là bóng của Thiên Đạo. Chúng chỉ là bóng dáng lờ mờ, chỉ mới có hình thức ban đầu. không thể hoàn toàn hóa thành lực lượng của mình mà sử dụng, còn cần có thời gian cảm ngộ.
Ba ngàn Đại Đạo, ba ngàn Thiên Đạo, mỗi Thiên Đạo đều có thể chứng đắc cảnh giới Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, ẩn chứa hết thảy đạo lý trong thiên địa, tự thành thế giới tuần hoàn vô cùng hoàn mỹ.
Dư Tắc Thành nhìn thoáng qua thế giới rốn biển, hốt nhiên lãnh ngộ Thiên Đạo hệ Vân, Thiên Đạo hệ Thủy, Thiên Đạo Băng Tuyết, Thiên Đạo Vụ Khí...
Nháy mắt hắn lãnh ngộ thêm mười ba Thiên Đạo có liên quan tới hệ Thủy, xem ra muốn lãnh ngộ hết ba ngàn Đại Đạo chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Đến đúng lúc, Thiên Đạo tự sinh là có thể lãnh ngộ hoàn toàn ba ngàn Đại Đạo của mình, vô địch Thiên Đạo.
Lãnh ngộ được ba ngàn Đại Đạo là có thể tế luyện Hiên Viên Thần Kiếm của riêng mình, trà Hiên Viên Thần Kiếm thật lại cho Hiên Viên kiếm phái, đê lại cho hậu nhân, mình phải luyện chế một thanh Hiên Viên Thần Kiếm vô địch cho riêng mình.
Dư Tắc Thành quan sát thế giới Bàn cổ của mình.
Thế giới Bàn cổ lại biến hóa một lần nữa, hóa thành đại thế giới, chia thành chín châu, hóa thành chín thế giới khác nhau. Mỗi một thế giới đều rộng chừng trăm vạn dặm. trong đó có vô số sinh linh, có người có thú, có yêu có quái.
Dư Tắc Thành chỉ vào thế giới Bàn cổ, hạ lệnh:
- Thiên địa có lệnh, vô minh tự biết, Nhân tộc vi tôn, vạn hóa kỳ hình, hóa thân thành người, vạn năm không sai.
Vừa dứt lời, lập tức thế giới Bàn Cô phát sinh chân động kịch liệt, tất cả sinh linh trong các thế giới đều cảm nhận được mệnh lệnh của Dư Tắc Thành.
Cả đời Dư Tắc Thành bảo vệ Nhân tộc, chiến đấu vì phàm nhân vô số lần, thế giới Bàn Cổ của hắn tương lai khai phá trở thành vực thứ bảy của đại lục Thương Khung, không thể nào để cho sơn tinh dã quái, yêu ma quỷ quái do mình chế tạo chiếm thế chủ động trong đó. Bằng không trong tương lai, giữa Nhân tộc và Yêu tộc, sơn tinh dã quái, yêu ma quỷ quái ắt có chiến tranh.
Cho nên hắn hạ mệnh lệnh như vậy, trong vô hình, tất cả sinh linh trong thế giới Bàn cổ đều cảm giác được Nhân tộc mới là chúng tộc hoàn mỹ nhất, mới thừa nhận Nhân tộc là chủ nhân thiên địa. Từ đó về sau, bọn chúng bèn chậm rãi hóa sinh thành người.
Nếu không hóa sinh thành người, vậy chúng sẽ dần dần bị thế giới Bàn cổ bài trừ, sinh ra hậu duệ có trí khôn rất kém, có khuyết điểm bẩm sinh, cuối cùng đi tới chỗ diệt tộc.
Sinh linh trong thế giới Bàn cổ theo Dư Tắc Thành đã lâu, cũng là do hắn hạ lệnh chế tạo, hắn sẽ không hủy diệt bọn chúng ngay tức khắc, mà đầy nhanh tốc độ vận chuyển của thế giới Bàn Cổ. Thế gian trôi qua một ngày, trong thế giới Bàn cổ trôi qua trăm năm. Thế giới Bàn Cố trôi qua vạn năm. thế giới bên ngoài chỉ mới trăm ngày. Sau trăm ngày này, nếu chúng vẫn không hóa sinh thành người, tức là đã tự đánh mất cơ hội của mình, lúc ấy Dư Tắc Thành sẽ không bận tâm chúng nữa, sẽ mờ toang thế giới Bàn Cố ra.
Năng lực gia tốc thế giới Bàn cổ chính là một loại lực Thần Uy, sau khi luyện hóa thôi pha lê trở thành bản năng của Dư Tắc Thành.
Sau khi kiểm tra hết thảy xong xuôi, Dư Tắc Thành mờ bừng mất, thở ra một hơi thật dài.
Hồ Trung tiên tử nhìn Dư Tắc Thành hỏi:
- Là Ma Thần ư?
Dư Tắc Thành lắc đầu:
- Không phải...
Hồ Trung tiên tử lại hỏi:
- Vậy là Kim Tiên?
Dư Tắc Thành lại nói:
- Không phải...
Sau đó Dư Tắc Thành kiên quyết nói:
- Ta là người, vĩnh viễn là người, chỉ là người. Bất kể hóa sinh thế nào, dù là nắm trong tay lực lượng cửu giới, có thể lật đổ đất trời, ta cũng vẫn là người.
- Hôm nay ta đại pháp đạt thành, phát hạ tâm nguyện. Cho dù ta phi thăng vũ trụ. bay tới cuối Thời Không, ta cũng sẽ bảo vệ Nhân tộc. Chỉ cần ta còn sống một ngày, Nhân tộc sẽ vĩnh viễn là chủ nhân của thế giới Thương Khung, hơn nữa tương lai sẽ trở thành chủ nhân của Thất Vực, Thập Vực, Thập Vạn Vực trên thế giới Thương Khung,
- Nhân tộc là vĩnh hằng bất diệt.
Sau khi luyện hóa Dư Tắc Thành xong, Hồ Trung tiên tử mỉm cười nói:
- Được rồi, đây là chuyện mà ta báo đáp cho ngươi, ta đã làm xong, hiện tại ta phải dốc hết toàn lực luyện hóa đám Ma Thần này. Ta phải ngủ say, có lẽ vạn năm sau mới có thể luyện hóa xong bọn chúng.
- Trước khi ta ngũ, Dư Tắc Thành, ngươi còn điều gì muốn hỏi ta không?
Dư Tắc Thành nói:
- Ta không còn chuyện gì nữa, chỉ muốn hỏi vài câu.
Hồ Trung tiên tử nói:
- Ngươi hỏi đi.
Dư Tắc Thành hỏi:
- Rốt cục Đại Thần Nữ Oa đã đi đâu, vùng đất thần nguyên rốt cục là gì, bên ngoài vũ trụ có bộ dạng thế nào, chăng hay tiên tử có biết những vấn đề này không?
Hồ Trung tiên tử cười nói:
- Thật ra ta cũng không biết mấy vấn đề này, tuy nhiên ngươi khác với chúng ta. Thập Đại Thần Khí chúng ta sinh ra ở thế giới Thương Khung, hoành hành thế giới Thương Khung, nhưng vĩnh viễn chỉ có thể ở thế giới Thương Khung, không thể rời khỏi.
- Ngươi lại tự do, sau khi ngươi mờ thế giới Bàn cổ, ngươi có thể rời khỏi thế giới
Thương Khung, có thể tự do bay lượn, muốn đi đâu thì đi.
- Theo như ta biết, thế giới đại thiên xây dựng hoàn mỹ giống như thế giới Thương Khung, có tổng cộng bảy mươi hai cái, do đám một ngàn lẻ một Ma Thần xây dựng năm xưa. Sau này ngươi có thể đi chu du khắp những thế giới này.
- Còn có Tiên Giới, vùng đất thần nguyên, ngươi cũng có thể du ngoạn những thế giới này một chuyến.
- Thật ra hết thảy bất quá đều là thế giới vũ trụ của chúng ta, bên ngoài vũ trụ chúng ta còn có thế giới vũ trụ khác phức tạp hơn. tinh tế hơn.
- Thiên địa to lớn, không thể dùng lời mô tà, ngươi là nam nhi tự cường, phải đi khắp thiên hạ mới không uổng kiếp này.
- Thế giới Bàn cổ là của ngươi, nếu thế giới Bàn cổ mở ra, trở thành vực thứ bảy trong thế giới Thương Khung, Nhân tộc trong đó phát triển tới một giai đoạn nhất định.
- Khi đó bất kể ngươi ở nơi nào, nếu muốn trở lại thế giới Thương Khung, chỉ cần một ý niệm là có thể trở về thế giới Bàn cổ, sau đó về thế giới Thương Khung.
- Thế giới Bàn cổ chính là nhà. là nơi ẩn nấp tốt nhất của ngươi. Bất kể ngươi gặp phải nguy hiểm gì bên ngoài, chỉ cần trở về thế giới Bàn cổ, ngươi sẽ được an toàn. Nếu đối phương đuối giết tới đây, đó chính là tự tìm đường chết. Trên thế giới này ngươi chính là chủ nhân hùng mạnh nhất, không ai địch lại.
- Được rồi, ta đã nói rất nhiều, đám Ma Thần kia vẫn đang ra sức chống cự, ta phải ngủ say luyện hóa bọn chúng, chúng ta hữu duyên tái ngộ.
Dư Tắc Thành gật gật đầu thi lễ:
- Hữu duyên tái ngộ.
Hai người nhìn nhau cười, thình lình Hồ Trung tiên tử hóa thành vạn đạo hơi nước, tan biến mất tăm, còn Dư Tắc Thành được truyền tống trở về biển cả.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
- Đa tạ tổ sư giúp đỡ, mối nguy Ma Thần đã hóa giải xong.
Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu nói:
- Giúp gì mà giúp, con bà nó, chuyện này là hai ta tự xen vào chuyện người khác. Đám lão già kia rất có thể đang quan tâm, bọn lão cũng biết nơi này có Luyện Yêu Hồ, đám Ma Thần kia tới đây là tự tìm đường chết. Chăng qua bọn lão sợ Luyện Yêu Hồ luyện hóa luôn cả mình, cho nên không dám ra sức.
- Luyện Yêu Hồ cho ngươi nhiều ích lợi như vậy, chính là biểu hiện sự tồn tại của mình.
Dư Tắc Thành cười nói:
- Quan tâm tới bọn họ làm gì, mình làm xong chuyện của mình là đủ.
- Tổ sư ngài có muốn rời khỏi hay không?
Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu nói:
- Đi thôi, ta muốn đi tìm thi thể Ma Thần khác.
Dư Tắc Thành lấy một thi thể trong thế giới Bàn cổ ra, chính là thần thể Mộng Thần. Trong quá trình luyện hóa, tinh hoa của Mộng Thần đã bị Dư Tắc Thành hút lấy, chỉ còn lại những phần vô dụng được thế giới Bàn cổ thu hồi.
Dư Tắc Thành đưa thi thể Mộng Thần cho Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu:
- Tổ sư, ngài tìm Ma Thần, ở đây ta có một tên, xin ngài vui lòng nhận cho.
Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu cười lớn:
- Hay lắm, như vậy mới thật sự là rộng rãi, cảm tạ. Thôi không nói nữa, ta phải đi rồi.
Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu nuốt chửng thi thể Mộng Thần, sau đó ngự không bay lên, nháy mắt khởi động Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, đột phá giới hạn Thời Không, biến mất không thấy.
Nháy mắt chợt lóe, Dư Tắc Thành đột phá trăm vạn dặm Thời Không, một bước trở về Gò Hiên Viên. Hắn chỉ cần bước ra một bước, cả thiên địa không nơi nào là không tới được.
Lúc này trên Gò Hiên Viên vẫn còn náo nhiệt vô cùng, dư âm thắng lợi trong đại chiến Hải tộc vẫn còn chưa dứt. Vô số đệ tử các môn phái tố chức ăn mừng ở nơi này, ngày nào cũng mờ tiệc, kéo dài đã ba tháng vẫn còn náo nhiệt.
Dư Tắc Thành hiện thân, chậm rãi tiến vào Hiên Viên động phủ. Vô số tu sĩ nhìn thấy hắn lập tức im bật. ai nấy đứng lên cung kính thi lễ. Bất kể là Nguyên Anh Chân Quân. Phản Hư Chân Nhất đều tỏ ra vô cùng kính cẩn. Vẻ kính cẩn này phát ra từ tận đáy lòng, ngoan ngoãn phục tùng, giống như hết thảy đều là tự nhiên, là hợp lý. Dư Tắc Thành mỉm cười xem như đáp lễ, ung dung đi qua.
Có Phản Hư Chân Nhất nhạy bén lập tức cảm nhận được sự thay đổi của Dư Tắc Thành. Nhìn thấy hắn giống như thấy thiên địa, không thể kháng, không thể địch, thậm chí không thể sinh ra ý niệm khinh thường trong lòng. Không biết đây là lực lượng gì, khiến cho người ta khó lòng tin được.
Lần này Hiên Viên kiếm phái hiệu lệnh thiên hạ. được thiên hạ cùng nhau tôn xung, thanh danh tăng lên tới đinh.
Kết thúc đại chiến Long tộc Hải tộc, tất cả tu sĩ trở về bắt đầu tuyên truyền công lao của mình. Đồng thời một trận chiến khác bắt đầu diễn ra trong âm thầm lặng lẽ. Chính là càn quét thanh toán đám Nguyên Anh Chân Quân. Phản Hư Chân Nhất không tham gia đại chiến lần này.
Bọn họ bởi vì tính toán sai lầm, lập tức lúc này trở thành chó cụp đuôi, bị người người đuối đánh, trở thành nỗi nhục của Tu Tiên Giới. Các ngươi đã không chịu ra sức vì thế giới
Thương Khung, vậy các ngươi cũng không được quyền hưởng tất cả ích lợi mà thế giới Thương Khung cung cấp.
Ban đầu mọi người lên tiếng phê bình, dần dần hình thành một làn sóng lan rộng, sau đó có người ra tay, thanh trừ bắt đầu. Cho dù là Nguyên Anh Chân Quân hay Phản Hư Chân Nhất, dưới làn sóng càn quét này đành phải ngoan ngoãn giao ra hết thảy, sau đó bỏ chạy là kết cục tốt nhất, bằng không thảm tử ngay tại chỗ.
Thật ra đây chỉ là mượn cớ, thiên địa bao la, tài nguyên ít ôi, bớt đi một người, những người khác có thể được thêm một phần, cho nên mới có chuyện như vậy.
Thật ra sở dĩ thế giới Thương Khung phân tranh không ngừng là vì môn phái quá nhiều, chiến đấu không ngừng.
Chuyện này cũng vì tài nguyên vô cùng ít ôi. Cho dù thế giới Thương Khung rộng lớn tới mức nào, nhưng tu sĩ nhiều không đếm xuể. Đặc biệt ba ngàn năm trước thiên địa nguyên khí giảm xuống, tranh chấp lại càng gia tăng. Đây gọi là chỉ có một con đường, ngươi bước lên thì ta phải xuống, cho nên Tu Tiên Giới mới xảy ra phân tranh nội đấu thường xuyên không ngừng.
Chỉ cần một thượng môn hùng mạnh bất cẩn một chút, có khả năng sẽ bị tiêu diệt, môn phái đoạn tuyệt truyền thừa, khiến cho Tu Tiên Giới ngày càng sa sút. đời sau không bằng đời trước.
Dư Tắc Thành trở về Hiên Viên kiếm phái, trong lòng chậm rãi tính toán, bắt đầu bày ra một kế hoạch lớn lao. Nếu cứ tiếp tục như vậy không được, phải thay đổi truyền thống Tu Tiên Giới từ thời Hiên Viên Hoàng đế tới nay, phải hình thành vận mệnh mới cho Tu Tiên Giới. Hắn muốn tiến hành một kế hoạch lớn lao giúp cho người tu tiên trên Tu Tiên Giới
hưng thịnh không suy trong hàng ngàn hàng vạn năm. khiến cho Nhân tộc sinh tồn và phát triển bền vững.
Dư Tắc Thành tàn bộ trên Gò Hiên Viên, thỉnh thoảng chạy trên Cơ Thủy hà. hoặc ẩn cư trên Thiên Đạo phong, có khi du ngoạn ở hai châu Minh Lương.
Hắn đang nghiền ngẫm kế hoạch của mình. Chuyện trong Hiên Viên kiếm phái, Dư Tắc Thành giao hết lại cho Đại đệ tử Tiểu Tam. Hơn nữa hắn đã quyết định vào lúc thích hợp, sẽ từ chức chưởng môn Hiên Viên kiếm phái, giao lại cho Tiểu Tam.
Dần dần một kế hoạch này sinh trong lòng hắn. một kế hoạch có thể giúp cho nền văn minh Tu Tiên Giới phát dương quang đại, muôn đời huy hoàng, một kế hoạch khiến cho Nhân tộc sinh tồn và phát triển bền vững mãi mãi sinh ra.
Kế hoạch của Dư Tắc Thành chính là, trước tiên mở thế giới Bàn cổ, hóa thành vực thứ bảy của thế giới Thương Khung, khiến cho vô số phàm nhân tới đây sinh sản phát triển, dần dần hình thành thế giới phồn vinh.
Vô số tài nguyên trong đó, Hiên Viên kiếm phái cũng không độc chiếm, mà dẫn cả những môn phái kết minh vào trong thế giới này. Bồi dưỡng một hoàn cảnh trăm hoa đua nở, nhà nhà đua tranh trong thế giới này.
Đây mới chỉ là vực thứ bảy mà thôi, đã làm thì phải làm cho tới nơi tới chốn, mình sẽ tìm cho thế giới Thương Khung vực thứ tám, vực thứ chín...
Lấy vực thứ bảy địa vực Trung Thổ làm cơ sở, Dư Tắc Thành sẽ dẫn dắt vô số người tu tiên bắt đầu khuếch trương, thay vì nội đấu với nhau, sẽ chuyển sang mờ mang khai phá.
Trong quá trình khai phá những thế giới địa vực khác, phải bồi dưỡng tất cả tu sĩ thế giới Thương Khung, hình thành một nền văn minh tu tiên khác. Biến nội đấu thành ngoại đấu, lợi dụng pháp thuật mà mình sáng tạo phát triển ra tinh không vô tận.
Có thể chế tạo tinh thuyền, tìm kiếm trong vô số thế giới giữa tinh không vô tận. Nếu tìm được thế giới Vực Ngoại thích hợp cho Nhân tộc sinh tồn, vậy những người tu tiên tới đó có thể lợi dụng pháp thuật mà mình cung cấp đê thành lập cửa Thời Không. Sau đó kéo một số tu sĩ thật đông tới đó, giết sạch đám yêu ma ác quỷ nơi đó, mờ mang thành thế giới thích hợp cho Nhân tộc sinh sống và phát triển.
Sau đó cứ dựa theo phương pháp của Đại Thần Nữ Oa. xây dựng Thương Khung Hải, dùng Thương Khung Hải kết nối thế giới Vực Ngoại vừa khai phá với thế giới Thương Khung, khiến cho nó trở thành một phần của thế giới Thương Khung.
Cuối cùng bắt đầu di dân trên quy mô lớn, vô số Nhân tộc xuất phát từ thế giới Thương Khung chạy tới thế giới mới, biến nó thành một phần của thế giới Thương Khung, khai phá. xây dựng. Những phàm nhân có Linh Căn bắt đầu tu tiên, trở thành tu sĩ, bổ sung cho người tu tiên.
Như vậy người tu tiên chính là kẻ khai phá. cũng là thực dân. là lá chắn của Nhân tộc, cũng là kiếm của Nhân tộc. Phàm nhân là nền tàng của người tu tiên, hình thành một hệ tuần hoàn khép kín. mở ra từng thế giới thực dân. như vậy Nhân tộc sẽ hưng thịnh.
Chỉ cần mình biến pháp thuật chế tạo thế giới Thương Khung của Đại Thần Nữ Oa trở thành một loại pháp thuật bình thường mà Phản Hư Chân Nhất có thể sử dụng được, sau khi chiếm được Vực Ngoại rồi, một người làm không được sẽ tăng lên bốn, tám, mười người. Khi ấy chỉ cần triệu tập Thương Khung Hải, thế giới Thương Khung sẽ khuếch trương thêm một phần.
Đúng, chính là như thế, thật ra hết thảy đều khả thi.
Dần dần kế hoạch của Dư Tắc Thành thành hình, thời đại hàng hài đầu tiên trong lịch sử văn minh Tu Tiên Giới trên thế giới Thương Khung đã mở màn.
Cơ sở của kế hoạch này là kết nối Thương Khung Hải vô tận. Đại Thần Nữ Oa chế tạo Thương Khung Hải, chính là một vùng biển có thể hóa vạn giới thành một giới, là căn bản nhất trong kế hoạch này.
Bằng không tinh không bao la vô tận, Vực Ngoại vô cùng, cách xa nhau hàng ngàn hàng vạn dặm. đi qua đi lại mất nhiều năm. Như vậy sẽ khiến cho xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn, này sinh ra nhiều mâu thuẫn. Nếu có địch nhân xâm lấn, không thể tụ tập lực lượng chống cự, nếu có nội đấu phân tranh, không có cách nào dẹp loạn, như vậy căn bản không thể yên dân, làm sao có thể chấn hưng Nhân tộc?
Cho nên cơ sở của hết thảy kế hoạch hiện tại của Dư Tắc Thành, chính là tiên thuật làm cho Thương Khung Hải dung hợp các thế giới khác.
Đối tượng thí nghiệm đầu tiên của hắn chính là thế giới Bàn cổ. Hắn chậm rãi nghiên cứu. biến tiên thuật này thành pháp thuật mà Phản Hư Chân Nhất thông thường có thể thi triển được, lúc ấy sẽ là bắt đầu của thời đại hàng hải trên Tu Tiên Giới.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Dư Tắc Thành lặng lẽ chờ đợi trăm ngày nữa, hắn đã để cho sinh linh trong thế giới Bàn Cổ có được vạn năm tiến hóa. Nếu vạn năm sau, chúng còn không thể hóa thân thành người, vậy không thể trách mình được.
Cứ như vậy rốt cục trăm ngày sau, thế giới Bàn cổ đã qua đi vạn năm. thời gian gia tốc chấm dứt. hết thảy khôi phục bình thường.
Dư Tắc Thành tiến vào thế giới Bàn cổ, phàm là yêu ma quỷ quái, sơn tinh dã linh không thể hóa thân thành người, tất cả đều mất đi trí tuệ, trở thành mãnh thú yêu ma trong rừng, có thể giết chết.
Vào trong thế giới Bàn cổ, Lão Thất xuất hiện, phía sau Lão Thất, sáu mươi mốt mỹ nữ họa bì. Hạc Ngữ Tiên do trứng chim hóa thành. Vạn Tái Hàn Huyền hóa thành Hàn Vô Băng, Côn Bằng hóa thành Bằng Vạn Lý, Cửu Đầu Long hóa thành Long Cửu, cùng tỷ muội họ Lăng xuất hiện.
Phía sau chúng còn có gần hai ngàn Nguyên Anh Chân Quân do các loại sơn tinh dã quái tu luyện mà thành, tất cả đều hóa thành hình người.
Chúng cùng nhau lên tiếng nói:
- Bái kiến Thống lĩnh Đại nhân.
- Bái kiến chúa công.
- Bái kiến chủ nhân.
Dư Tắc Thành giật mình kinh hãi, vì sao lại có nhiều Nguyên Anh Chân Quân như vậy... Nháy mắt hắn đã hiểu chuyện xảy ra.
Thời gian gia tốc chỉ có hiệu quả đối với sinh linh bình thường trên thế giới Thương Khung. Chỉ cần đạt tới cảnh giới Nguyên Anh Chân Quân. Nguyên Anh tự thành, nắm được thế giới bản ngã là có thể thoát ra khỏi thời gian gia tốc, không thể tiếp tục gia tốc nữa.
Sơn tinh dã linh, yêu ma quỷ quái, sau khi tu luyện tới Nguyên Anh Chân Quân, thoát khỏi thế giới Bàn cổ gia tốc, tụ tập tới đây, cho nên mới nhiều như vậy.
Bất quá đám sơn tinh dã linh, yêu ma quỷ quái, tu luyện thành Nguyên Anh Chân Quân, tất cả đều đã hóa thân thành người, không khác con người chút nào.
Dư Tắc Thành cao giọng nói:
- Từ hôm nay trở đi, ta muốn hóa thế giới Bàn cổ thành vực thứ bảy của thế giới Thương Khung, ta sẽ khôi phục tự do cho các ngươi.
- Các ngươi có thể gia nhập Hiên Viên kiếm phái ta, cũng có thể mở ra môn phái của riêng mình trong thế giới Bàn cổ này, cũng có thể tu tiên để phi thăng Tiên giới.
- Nhưng các ngươi phải nhớ kỹ rằng, hiện tại các ngươi đã là người, không được tùy tiện lạm sát kẻ vô tội, lạm sát phàm nhân, bằng không Thiên Lôi diệt sát.
- Ngoài ra các ngươi đều là do Lão Thất biến thành, chỉ cần sống trong thế giới Bàn cổ này, nhất định phải nghe theo hiệu lệnh điều khiển của Lão Thất.
- Các ngươi có làm được không?
Lập tức đám Nguyên Anh Chân Quân. Phản Hư Chân Nhất này đồng thanh đáp:
- Chúng ta làm được.
Dư Tắc Thành lại nói:
- Được, vậy ta sẽ trả tự do cho các ngươi.
Sau đó Dư Tắc Thành quát lớn:
- Thế giới Bàn cổ, thế giới của ta, ngươi bất quá chỉ là một hạt giống của thế giới, ta đây vào sinh ra tử. lấy được Tiên Thiên Linh Bảo Ngũ Hành, tế luyện ngươi dần dần trở thành thế giới như hiện tại.
- Hiện tại ta muốn noi theo Thủy Hoàng bệ hạ. hóa ngươi thành vực thứ bảy của thế giới Thương Khung, đã tới lúc ta thu hoạch, xin ngươi hãy ủng hộ.
Dứt lời, hắn lặng lẽ thi triển pháp thuật do Hồ Trung tiên tử truyền thụ, lặng lẽ cầu nguyện:
- Thế giới của ta tên là Bàn cổ, hôm nay khai giới, hóa sinh Thương Khung.
- Vạn giới hợp nhất, hết thảy do ta, trời già đất lão, vĩnh hằng không đổi.
- ức vạn thế giới, nhất thiết chúng sinh, tiến vào giới này, lui tới tự nhiên.
- Ba ngàn Đại Đạo, mười hai vạn chín ngàn sáu trăm pháp tắc ở trên.
- Trời cao có mất. đại địa có linh, quang âm như nước, lời thể như vậy, cấp cấp như luật lệnh.
Lập tức trong vô minh, thiên địa đáp lời, hàng ngàn hàng vạn thanh âm ầm ầm nổ vang. Lực lượng như thiên, như nhạc, như hài, như gió, như nhật, mênh mông cuồn cuộn, long trời lỡ đất. dường như nhật nguyệt đào lộn.
Dư Tắc Thành lặng lẽ thi pháp, dần dần dấu ấn thế giới Bàn cổ trên ngực hắn phát ra những tiếng gầm rú kéo dài, cả thế giới bắt đầu chấn động run rầy, nổ vang.
Dần dần thế giới Bàn cổ rời khỏi thân thể Dư Tắc Thành, hóa sinh thành không gian thứ nguyên, tự thành thế giới.
Giờ phút này, thế giới Bàn cổ đã trở thành không gian thứ nguyên trên thế giới Thương Khung, nằm trong hư không vô tận, chia làm chín đại lục, mỗi một đại lục như vậy tự thành một thế giới.
Khoảng cách giữa chín đại lục này được nối liền với nhau bằng biển cả mênh mông. Dư Tắc Thành tiếp tục thi pháp, ở cuối biển cả vô tận này nổ ầm ầm không ngớt, rốt cục Thương Khung Hải xuất hiện một cách thần kỳ, chậm rãi dung hợp hết thảy biến cả trong thế giới Bàn Cổ. Sau đó thế giới Bàn cổ chậm rãi thoát khỏi vị trí hiện tại, xuất hiện trên thế giới Thương Khung, kết nối bằng Thương Khung Hải. Như vậy thế giới Bàn cổ đã dung hợp vào thế giới Thương Khung, trở thành vực thứ bảy, địa vực Trung Thổ.
Thiên địa hữu linh. Thiên Đạo tuần hoàn, bốn địa vực trên thế giới Thương Khung là Thiên Nam. Sở Tây, Mạc Bắc, cổ Tần chậm rãi chuyển hóa, lấy địa vực Trung Thổ của Dư Tắc Thành làm trung tâm, quay xung quanh nó.
Bất quá giữa các địa vực này được ngăn cách bởi Thương Khung Hải xa xôi ức vạn dặm. nếu tu sĩ phi hành qua lại giữa hai địa vực, tối thiểu cũng mất thời gian mười năm.
Muốn đi từ Lục Vực tới địa vực Trung Thổ, Dư Tắc Thành cần phải tạo thêm cửa ải địa vực, như vậy mới có thể thông hành mau lẹ.
Bất quá lúc này chưa phải là lúc tạo ra cửa ải địa vực. Tuy rằng Dư Tắc Thành đã quyết định ban phúc sinh linh, nhưng cụ thể là sinh linh nào cũng cần xem lại. Tối thiểu cũng không thể để cho địch nhân của mình thu hoạch ích lợi, bảo vật.
Sinh linh này cụ thể là thân nhân, bằng hữu, huynh đệ của mình.
Phải để cho Hiên Viên kiếm phái hưởng lợi đầu tiên.
Dư Tắc Thành du ngoạn trên địa vực Trung Thổ này, thật ra cũng không có gì khác với thế giới Bàn Cổ trước kia. Thiên địa vẫn tùy ý hắn khống chế, chỉ có điều từ nay về sau nơi này sẽ không bao giờ tiến hóa nữa, sẽ giữ nguyên hình thái như vậy, sau khi hắn mờ thông đạo ra, những người khác có thể tự do lui tới.
Địa vực Trung Thổ chia làm chín châu, Dư Tắc Thành du ngoạn trên chín châu này. Châu thứ nhất có hình tròn, rộng chừng ba mươi vạn dặm. có mười ba sơn mạch, mười tám dòng sông, hàng vạn Nhân tộc có sẵn của thế giới Bàn cổ trước kia. Dư Tắc Thành bèn nói:
- Trên trời dưới đất. thứ gì cũng có chín, trung ương gọi Quân Thiên, Đông Phương gọi Thương Thiên, Đông Bắc gọi Biến Thiên. Bắc phương gọi Huyền Thiên, Tây Bắc gọi u Thiên. Tây phương gọi Hạo Thiên, Tây Nam gọi Chu Thiên, Nam phương gọi Viêm Thiên,
Đông Nam gọi Dương Thiên.
- Nơi này gọi là Quân châu đi, tám châu khác gọi là Biến châu, u châu, Hạo châu, Chu châu, Viêm châu, Dương châu. Thương châu, Huyền châu trùng tên sẵn có với Lục Vực, vậy bỏ hai tên này, địa vực Trung Thố này là do thế giới Bàn Cố của ta hóa thành, vậy gọi hai châu này là Bàn châu và cổ châu.
Dư Tắc Thành vừa dứt lời, lập tức chín châu định danh, lực lượng thiên địa trong vô minh tập trung vào người Dư Tắc Thành. Lập tức lực lượng Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên trên người Dư Tắc Thành gia tăng rất nhanh, lại cảm ngộ thêm hai Thiên Đạo Phồn Diễn, Tịch Diệt trong ba ngàn Đại Đạo.
Đây bất quá mới chỉ là đặt tên mà thôi, nếu Nhân tộc hưng thịnh ở nơi này, ứng với lời thể của Dư Tắc Thành, vậy lợi ích mà hắn nhận được cũng sẽ gia tăng vô số.
Dư Tắc Thành khẽ mỉm cười, nháy mắt trở về Hiên Viên động phủ, gõ vang trống triệu tập đệ tử Hiên Viên nghị sự. Lập tức vô số Nguyên Anh Chân Quân. Kim Đan Chân Nhân tụ tập tới Hiên Viên động phủ.
Liếc nhìn bọn họ, Dư Tắc Thành phát hiện ra nhân số chỉ còn không tới một phần tư so với trước kia. Bởi vì có rất nhiều người đang bế quan. Kim Đan thăng Nguyên Anh. Nguyên Anh thăng Phản Hư Chân Nhất.
Đại đệ tử Tiểu Tam luôn luôn có mặt. Dư Tắc Thành giao tất cả sự vụ môn phái cho y, vì quá bận rộn phân tâm, cho nên tu vi của y vẫn còn kẹt ở cửa ải Nguyên Anh đỉnh phong, vẫn chưa thể thăng lên Chân Nhất Thần Quân. Đây gọi là có được ắt có mất.
Nhưng Tiểu Tam vẫn là thiên hạ vô địch. Bởi vì sau đại chiến Hải tộc, Hiên Viên kiếm phái lấy được vô số Thần Uy Long Tinh, Tiểu Tam luyện hóa không ít. nắm giữ rất nhiều loại lực Thần Uy hùng mạnh. Hơn nữa y còn được Dư Tắc Thành ban cho phi kiếm, pháp bảo thập giai, lại thêm lực Thần Uy hùng mạnh, chắc chắn xếp vào hàng mười đại cao thủ đứng đầu thiên hạ. không kém Dư Tắc Thành năm xưa.
Dư Tắc Thành nhìn các đệ tử Hiên Viên, lên tiếng nói:
- Hôm nay ta mời mọi người tới đây là muốn công bố một chuyện. Ta sắp sửa mở ra một thế giới mới, hóa sinh vực thứ bảy Trung Thố của thế giới Thương Khung.
Vừa nghe như vậy, tất cả mọi người tỏ ra kinh hãi, khó lòng tin được.
Dư Tắc Thành nói tiếp:
- Trên địa vực Trung Thổ này tài nguyên vô số, có thể nói rằng tài nguyên trên khắp Lục Vực thế giới Thương Khung không phong phú bằng địa vực Trung Thổ.
- Cho nên sau khi ta mở ra thế giới này, Hiên Viên kiếm phái chúng ta phải khống chế chặt chẽ chín châu của địa vực Trung Thổ. Có được chín châu này, Hiên Viên kiếm phái ta sẽ hưng thịnh vạn năm.
- Nhưng nếu chỉ là vì Hiên Viên kiếm phái hưng thịnh vạn năm. ta cũng sẽ không mở ra thế giới này. Bởi vì trên thế giới Thương Khung hiện tại, Hiên Viên kiếm phái chúng ta đã thừa sức xung bá vạn năm.
- Không phải là ta không nghĩ tới chuyện này, chỉ là ta muốn thay đổi truyền thống của Tu Tiên Giới. Đánh chết tộc nhân của mình có gì là hay ho, chỉ là nồi da xáo thịt mà thôi.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
- về sau chúng ta vung kiếm lên, sẽ không chém giết tu sĩ Nhân tộc nữa, mà là chém giết tử địch Dị tộc, yêu ma quỷ quái. Chúng ta sẽ cướp lấy thế giới của chúng, biến chúng trở thành một phần của thế giới Thương Khung chúng ta, chấn hưng Nhân tộc chúng ta. Khiến cho các tu sĩ không còn nội đấu, khiến cho chúng ta có thể mờ mang thế giới vô cùng, làm cho Nhân tộc hưng thịnh.
- Đây bất quá chỉ là địa vực đầu tiên mà chúng ta mở ra, tương lai chúng ta sẽ còn mờ mang vô số thế giới khác, hóa thế giới Thương Khung thành mười vực, trăm vực, ngàn vực.
Vừa nghe như vậy, lập tức tất cả hoan hô không ngớt. Những lời này giống như mờ toang một cánh cửa mới, đưa mọi người tới một vùng trời mới.
Dư Tắc Thành nói tiếp:
- Từ hôm nay trở đi, ngoại môn Hiên Viên kiếm phái sẽ rộng mờ để thu đệ tử. Sẽ thu tới số chín mươi chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín người. Tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái ngoại trừ tự mình tu hành, cũng phải thu nhận đệ tử, dốc lòng bồi dưỡng. Kẻ nào phù hợp với Kiếm Đạo Hiên Viên ta, không bị mê muội, vậy sẽ thu nhận làm đệ tử Hiên Viên kiếm phái ta.
- Ta muốn xuất ra vô thượng đại pháp, na di Gò Hiên Viên và Cơ Thủy hà mà năm xưa Trung Hưng Tổ Sư từng khai phá tới địa vực Trung Thổ.
Dư Tắc Thành vừa dứt lời, mọi người vô cùng kinh hãi. Ai nấy biết rằng Dư Tắc Thành
hùng mạnh vô cùng, nhưng không ai có thể ngờ rằng hắn lại hùng mạnh tới mức này. Gò Hiên Viên là do Trung Hưng Tổ Sư mờ biển lập nên, rộng mười vạn tám ngàn dặm. Cơ Thủy hà bên ngoài lại rộng lớn vô cùng. Không ngờ Dư Tắc Thành muốn na di vùng thiên địa này, đưa nó tới địa vực Trung Thổ. Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không tin được những lời mình vừa nghe thấy.
Dư Tắc Thành nói tiếp:
- Ta cho các ngươi thời gian mười năm. các ngươi hãy tuyển nhận đệ tử, mờ mang thế giới. Đồng thời các ngươi phải tìm một địa vực thích hợp ở địa vực Trung Thổ, mười năm sau ta sẽ na di Gò Hiên Viên tới đó.
- Đồng thời ta sẽ kết nối địa vực Trung Thổ cùng Lục Vực, khi đó tu sĩ các môn phái, phàm nhân đều có thể đi tới địa vực Trung Thổ.
- Nhớ kỹ, thời gian là mười năm.
Dư Tắc Thành đứng dậy, bước ra một bước, ra khỏi Hiên Viên động phủ. Hắn nhìn Gò Hiên Viên nằm dưới chân Hiên Viên động phủ, khẽ mỉm cười, sau đó thoáng động, xuyên qua chín tầng trời bay vọt lên Thanh Minh, lại động, vượt qua không gian vô hạn.
Đây là Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, Dư Tắc Thành sử dụng thuật này đột phá Thời Không, vượt qua không gian, đi tới một thế giới trôi nổi giữa hư không.
Lần này Dư Tắc Thành không cần tinh thuyền nữa, hắn chỉ dựa vào thân thể của mình xuyên qua Thời Không, đã có thể tới được.
Khởi động Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, Dư Tắc Thành hóa thành một cỗ thần niệm
dao động bốn phía, dựa theo ký ức trước kia tìm kiếm Tam Thiên giới.
Năm xưa Dư Tắc Thành cướp đoạt Tiên Thiên Linh Bảo, xông vào Tự Tại Thiên, rốt cục bị Tự Tại Thiên đá ra, đưa vào Thời Không loạn lưu. chạy tới Tam Thiên giới. Nơi ấy đã xảy ra rất nhiều chuyện, hắn lấy được đủ Tiên Thiên Linh Bảo Ngũ Hành, lấy được thượng cổ yêu văn. mới có thể tiếp xúc với ba ngàn Đại Đạo, cũng lấy được vô số tài nguyên nơi đó, mới có thể xây dựng thế giới Bàn cổ thành địa vực Trung Thổ như bây giờ.
Hôm nay Dư Tắc Thành trở về thế giới này, giải quyết triệt để tiếc nuối năm xưa.
Tam Thiên giới này vốn là một phần của đại lục Côn Ngô thuộc thế giới Thương Khung. Sau tới lúc Nhân tộc chấn hưng, đã bị Hiên Viên Thần Kiếm chém nát, hóa thành ba ngàn thế giới nhỏ, hôm nay chúng sẽ được trở về thế giới Thương Khung.
Thế giới mà hiện Dư Tắc Thành đang ở là thế giới mà năm xưa hắn tới đầu tiên, Luyện Vân Thanh Điền giới. Khi đó nơi này bị Sinh Tử Tĩnh Tịch tông hóa thành bãi cát vàng, sa trùng đầy dẫy. Sau hắn tới khôi phục lại Luyện Vân Thanh Điền tông, cho bọn họ thần bi pháp bảo, nhưng không biết sau này sẽ thế nào, cho nên Dư Tắc Thành tới đây đầu tiên xem thử.
Nháy mắt tới đây, đột phá giới hạn Thời Không tiến vào thế giới này.
Năm xưa Dư Tắc Thành cảm nhận nơi này vô cùng rộng lớn, thế nhưng hiện tại lại thấy hết sức nhỏ hẹp. Bởi vì hiện tại hắn đã trở thành Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, mà cảnh giới cao nhất ở đây bất quá chỉ là Kim Đan.
Tiến vào trong thế giới này, đập vào mất hắn là một màng xanh rờn, khắp nơi tràn đầy sức sống, khắp nơi xanh ngát một màu, hết sức phồn vinh, đồng ruộng màu mỡ.
Vô số phàm nhân đang canh tác trên đồng ruộng, mồ hỏi bọn họ đổ xuống hóa thành lương thực nhiều vô kể. Cũng có tu sĩ đằng vân giá vũ tới lui, tiêu diệt côn trùng có hại.
Nhìn bọn họ, Dư Tắc Thành có cảm giác vô cùng khó tà. cố gắng năm xưa của mình không hề uổng phí. đã khiến cho vùng trời đất này tỏa sáng sức sống một lần nữa.
Trên thế giới này, thình lình một luồng linh khí ập về phía Dư Tắc Thành, thấm vào cơ thể hắn. Năm xưa hắn đã là Giới chủ giới này, hiện tại trở về, lực thế giới lại tụ tập vào người hắn. hoan nghênh hắn trở lại.
Dư Tắc Thành cười, lực lượng này hiện tại đối với hắn đã là nhỏ bé không đáng kể, nhưng hắn vẫn để mặc cho nó thấm vào trong cơ thể của mình, đồng thời hắn cũng trà lại bằng lực lượng của cơ thể mình.
Hiện tại lực lượng Dư Tắc Thành mạnh mẽ như vực sâu biển cả, sau khi được hắn tặng lại, lập tức cả giới này vui mừng hoan hô.
Dư Tắc Thành tặng lại lực lượng của mình, đồng thời truyền đạt mục đích tới đây của mình.
Sau đó hắn nhẹ nhàng nói:
- Nơi này rất nhỏ hẹp, khó phá triển, ta có thể đưa ngươi vào một thế giới thiên địa rộng lớn. linh khí vô số, ngươi có muốn đi cùng ta không?
Thế giới hoan hô càng thêm mạnh mẽ, nó đã bằng lòng.
Xa xa có mấy bóng người bay tới, dẫn đầu chính là một lão nhân, nhìn thấy Dư Tắc Thành tỏ ra kích động vô cùng. Từ rất xa lão đã quỳ xuống hành lễ với Dư Tắc Thành:
- Bái kiến ân công, đệ tử có lễ.
Dư Tắc Thành nhìn lão một lúc lâu mới nhận ra, chính là thiếu niên năm xưa mang theo đệ tử Luyện Vân Thanh Điền tông trở lại giới này, mình đã giao Luyện Vân Thanh Điền giới cho y. Bất quá y tên gì, đó là chuyện của hai trăm năm trước, đã sớm quên mất.
Còn nhớ năm xưa lão vẫn là một thiếu niên, hiện tại đã rất già. ở Tam Thiên giới này, Kim Đan Chân Nhân chính là cảnh giới cao nhất, thọ mệnh bất quá chỉ mấy trăm năm. Năm xưa thiếu niên lão đã là như vậy, căn cốt không tốt. không phải là không có cố gắng, lại thêm hoàn cảnh tự nhiên như vậy, chỉ có thể than trời trách đất.
Dư Tắc Thành buông tiếng than dài, đỡ lão dậy:
- Khá lắm. hiện tại Luyện Vân Thanh Điền giới này rất khá. ngươi vất vả rồi.
Chưởng tông Luyện Vân Thanh Điền tông nghe vậy vô cùng vui sướng, nước mất lăn dài. Năm xưa lão cương quyết trở lại quê nhà. biến thế giới hoang mạc này thành thế giới phồn hoa hiện tại, khát vọng được người khác thừa nhận thành quà trong lòng cao tới mức nào. Hiện tại nghe Dư Tắc Thành, người đã thay đổi số phận cho mình, thốt lên lời khen ngợi như vậy, dù chết cũng đáng.
Dư Tắc Thành được mọi người đưa vào bên trong đại điện Luyện Vân Thanh Điền tông. Chưởng tông Luyện Vân Thanh Điền tông phái ra vô số đệ tử chạy đi khắp bảy mươi hai giới mời Giới chủ các giới tới, nói rằng Quang thần Thượng sứ năm xưa đã trở lại.
Lập tức vô số Giới chủ các giới chạy tới, nghênh đón Dư Tắc Thành. Năm xưa Dư Tắc Thành tới đây làm vô số việc thiện, cũng tiêu diệt hai môn phái, mọi người vô cùng cảm kích. Hiện tại nghe tin hắn trở lại đây, lập tức tất cả chạy tới.
Nhìn thấy sáu mươi Tông chủ tụ tập, Dư Tắc Thành cố ý tìm kiếm một phen, tìm Lý La Vân, Tông chủ Sinh Tử Tĩnh Tịch tông năm xưa. Năm xưa y để lại cho Dư Tắc Thành ấn tượng rất tốt. nhưng tìm một lúc lâu cũng không thấy tung tích y.
Tông chủ Pháp Ấn tông Thanh Ấn năm xưa từng dẫn đường cho hắn tới Pháp Ấn tông đánh chết Đại Yêu Ma. thấy vậy lên tiếng nói:
- Thượng sứ ngài đang tìm gì vậy?
Dư Tắc Thành nói:
- Tông chủ Lý La Vân của Sinh Tử Tĩnh Tịch tông đâu? Vì sao không thấy y đâu cả, y biết ta trở lại, nhất định sẽ tới...
Vừa nghe như vậy, lập tức mọi người im bật, chợt có một trung niên bật khóc:
- Thượng sứ, nếu phụ thân ta nghe được những lời này của ngài, chắc chắn sẽ vô cùng vui sướng.
- Phụ thân ta Lý La Vân rốt cục đã tới đại nạn Kim Đan vào ba mươi năm trước, rơi vào luân hồi.
Dư Tắc Thành buông tiếng than dài:
- Người tu tiên chúng ta uống gió hít sương, vốn hẳn được hưởng thọ mệnh dài vô tận. Nhưng vì đại nạn lâm đầu cho nên tử vong, thật sự đau buồn.
- Thật ra có thể nói rằng không phải các ngươi không cố gắng, không phải Linh Căn không tốt, chỉ có điều thế giới này đã ràng buộc các ngươi. Lần này ta tới chính là muốn cho các ngươi một cơ hội.
- Năm xưa Tam Thiên giới này vốn là một phần của thế giới Thương Khung, nhân duyên xảo hợp, cuối cùng thoát khỏi thế giới Thương Khung, Thiên Đạo không đầy đủ cho nên mới như vậy. Hôm này ta muốn đưa các ngươi trở về thế giới Thương Khung, bổ sung đầy đủ Thiên Đạo, các ngươi có chịu không?
Vừa nghe như vậy, mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không biết nên nói gì.
Tông chủ Thanh Điền tông lập tức đứng ra nói:
- Ta bằng lòng, nơi này của chúng ta là do Thượng sứ ban cho, ta tin ngài, ta bằng lòng.
Tông chủ Pháp Ấn tông cũng đứng ra nói:
- Ta cũng bằng lòng, ta tin ngài.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc