Hiện tại Dư Tắc Thành bắt đầu lưu ý bọn chúng, để xem tại sao không thể tiêu diệt Hiên Viên Thông Thiên phái này. Chính là vì bọn chúng có vô số phân thân, e rằng Đại Đạo Thần Thông tông này cũng không phải là cơ sở chân chính của chúng.
Nếu hiện tại mình ra tay tiêu diệt bọn chúng, e rằng sẽ ảnh hưởng tới chuyện Bồng Lai tiên sơn trở lại thế giới Thương Khung, đây cũng là một nguyên nhân.
Quan trọng nhất chính là hiện tại, Đại Đạo Thần Thông tông bất quá chỉ là một đám hề diễn trò, chỉ cần vung tay là có thể hủy diệt. Trước mặt thực lực chân chính, hết thảy chỉ là hư ảo, cho nên hắn mới đối xử với bọn chúng như vậy.
Sau khi Thái Ất Hỏa Phù môn. Nhu Thủy Phương Hoa tông tuyên bố ủng hộ chuyện trở về thế giới Thương Khung, Bồng Lai tiên sơn đã xảy ra một đại sự, Vạn Yêu cốc xảy ra nội loạn. Ba con Tử Kim Long bị rất nhiều yêu ma thủ hạ phục kích giết chết. Nghe đâu trận chiến ấy là trận chiến kịch liệt nhất trên Bồng Lai tiên sơn ba ngàn năm qua, khiến cho cả Bồng Lai tiên sơn phải chấn động mấy lần.
Ba con Tử Kim Long không muốn Bồng Lai tiên sơn trở về, nhưng thủ hạ của chúng không nghĩ như vậy. Sau khi trở về thế giới Thương Khung, tài nguyên vô số, hơn nữa yêu ma trên thế giới Thương Khung mạnh mẽ vô cùng, sẽ dễ sống hơn ở nơi này, cho nên thủ hạ của chúng mới liên thủ phục kích giết chết.
Thật ra sự tình cũng không phải đơn giản như vậy, trong trận chiến ấy, Dư Tắc Thành cũng cảm nhận được một tia dao động chân nguyên quen thuộc, chính là Côn Bằng Yêu Vương. Côn Bằng lấy long làm thức ăn. trời sinh khắc chế với đám Tử Kim Long này, xem ra là y đã ra tay.
Đối với yêu ma thế giới Thương Khung, Bồng Lai tiên sơn trở về, bọn chúng cũng có ích lợi vô cùng. Ngoại trừ Côn Bằng Yêu Vương, Dư Tắc Thành còn biết có một người khác tới đây, chính là Quan chủ Bát Thần quan Vạn Thần Pháp Vương.
Bát Thần quan vẫn là địch nhân của Hiên Viên kiếm phái, tuy rằng trong thời gian qua, hai bên không có xảy ra mâu thuẫn trực tiếp, nhưng cả hai bên đều đề phòng lẫn nhau.
Nội gián của Ẩn Kiếm các trong Bát Thần quan truyền tin báo rằng, Quan chủ Bát Thần quan Vạn Thần Pháp Vương tới Bồng Lai tiên sơn. Tới lúc y vượt qua kết giới bảo vệ bên ngoài Bồng Lai tiên sơn, đã bị Dư Tắc Thành phát hiện khí tức. Tuy rằng y đã khống chế khí tức của mình không để lọt ra ngoài, nhưng muốn qua mặt được Dư Tắc Thành là vô cùng khó khăn.
Vạn Thần Pháp Vương tới Kim Khẩu Thông Huyền tông, hai môn phái này đều tách ra từ Quan Thần tông, xem ra giữa hai bên ắt có liên hệ. Chẳng trách Tê Hà lão tổ ra sức ủng hộ mình, tuy rằng không biết vì chuyện gì, nhưng chắc chắn là lão phải có lợi.
Xem ra không chỉ mình mình hành động, trong tối ngoài sáng cũng có người hành động.
Lời kêu gọi trở về thế giới Thương Khung càng ngày càng lớn, cuối cùng chỉ còn lại Đại Đạo Thần Thông tông ngoan cố chống cự tới cùng. Bất quá có tin đồn rằng, lời kêu gọi trở về bên trong môn phái ấy cũng rất lớn, thậm chí đã có nội chiến xảy ra. Nghe nói Thần Thông đạo nhân bị người người xa lánh, hết sức gian nan.
Dư Tắc Thành cười nhìn hết thảy, lặng lẽ chờ đợi. Hôm đó đột nhiên Khuynh Phong tiên sinh phát thiếp mời Dư Tắc Thành.
Khuynh Phong tiên sinh của Đại Tượng Vô Tức tông là môn phái đầu tiên đứng ra ủng hộ chuyện trở về thế giới Thương Khung. Lúc thế lực bọn họ còn hùng mạnh, từng trở về thế giới Thương Khung, nhưng bị Hạo Nhiên Chính Khí tông đánh đuổi khỏi thế giới Thương Khung.
Cho nên bọn họ hoàn toàn ủng hộ Dư Tắc Thành trong chuyện này, lần này mời Dư Tắc Thành tới là muốn nhờ hắn giúp đỡ.
Đại Tượng Vô Tức tông không giống như những môn phái khác, bọn họ có thể khai phá sào huyệt của vạn thú Thiên Ma trong hư không, điều khiển vô số yêu ma mãnh thú, thần quỷ khôn lường. Nhưng lần này trở về, bọn họ sợ rằng thiên địa đào chuyên, na di Thời Không không biết có ảnh hưởng tới Hư Không Thú Sào của bọn họ không, cho nên mời Dư Tắc Thành tới giúp.
Dư Tắc Thành và Đại sư huynh Mạc Trần lập tức tới Đại Tượng Vô Tức tông. Sơn môn của bọn họ nằm trong Lam Nguyệt cốc, cách Thiên La kiếm tông chỉ có bảy ngàn dặm. rất nhanh đã tới.
Khuynh Phong tiên sinh ra xa ba trăm dặm. dẫn theo môn hạ ba tên Phản Hư Chân Nhất nghênh đón. Thái độ hết sức niềm nở, đưa bọn Dư Tắc Thành vào trong sơn môn Lam Nguyệt cốc.
Lam Nguyệt cốc nằm bên sườn Lam Nguyệt sơn, bị pháp trận bao trùm, trong cốc bốn mùa như Xuân, tuyệt không có khí rét lạnh.
Bên ngoài sơn cốc cương phong vô cùng lạnh lẽo khắc nghiệt, mây trôi ùn ùn tới cuối chân trời, phong cảnh xung quanh tuyệt đẹp.
Tiến vào đại điện, chia ngôi chủ khách ngồi xuống, Khuynh Phong tiên sinh tỏ ra vô cùng khách sáo. Theo như lời y, có thể thấy y biết được địa vị của Dư Tắc Thành ở thế giới Thương Khung, cho nên muốn nhờ Dư Tắc Thành giúp đỡ, hóa giải thù hận năm xưa giữa Đại Tượng Vô Tức tông và Hạo Nhiên Chính Khí tông.
Dư Tắc Thành lập tức đáp ứng, chuyện đã qua hơn hai ngàn năm trước, Hạo Nhiên Chính Khí tông cũng không thiệt thời gì, dưới sự hòa giải của mình, hãn là không thành vấn đề.
Khuynh Phong tiên sinh vô cùng cao hừng, nói một lúc lại đề cập tới Hư Không Thú Sào của Đại Tượng Vô Tức tông. Y thấp thỏm lo âu, không biết có bị ảnh hưởng gì trong khi na di Thời Không hay không. Đây là nền tàng lập phái của bọn họ, nếu bị ảnh hưởng, coi như cả môn phái hoàn toàn tiêu vong.
Dư Tắc Thành cũng có mấy phần hứng thú với Hư Không Thú Sào của bọn họ, lập tức đồng ý lời mời của Khuynh Phong tiên sinh, đi xem Hư Không Thú Sào một phen, lúc ấy mới dễ dàng chỉ điểm.
Được Khuynh Phong tiên sinh dẫn đường, dưới đáy Lam Nguyệt cốc kích hoạt một cửa truyền tống, tất cả mọi người tiến vào Hư Không Thú Sào.
Sau khi truyền tống Thời Không tới chỗ đầu tiên, chính là một không gian thứ nguyên, cả thế giới toàn là hư vô, chỉ có ở trung tâm có một ngọn núi thật lớn.
Trên vách núi này có hàng vạn tổ chim. Khuynh Phong tiên sinh nói:
- Đây là ổ Lôi Bằng của Đại Tượng Vô Tức tông chúng ta, đám Lôi Bằng thú này có tu vi cảnh giới tương đương Kim Đan Chân Nhân.
Dư Tắc Thành gật gật đầu. nhìn vô số Lôi Bằng thú ở xa xa, quả thật không tồi.
Chỗ thứ hai là một khối đại lục lơ lửng, trên đó có hàng ngàn chiến thú màu đỏ có hình dạng như tinh tinh. Toàn thân chiến thú này phủ kín vảy vàng, chống lại hết thảy ma pháp, có được lực lượng hùng mạnh.
Khuynh Phong tiên sinh nói với giọng tự hào:
- Đây là đại lục Chu Yếm của Đại Tượng Vô Tức tông ta, nơi đây sản xuất Chu Yếm thú, có thể chống lại pháp thuật dưới Kim Đan công kích, thậm chí phi kiếm không thể làm thương tổn chúng.
Sau đó đổi sang một đại lục khác, truyền tống bảy lần như vậy. Dư Tắc Thành không khỏi khẽ lắc đầu. thật ra đây chỉ là phương pháp nuôi yêu thú ở không gian thứ nguyên của thế giới Thương Khung, được Khuynh Phong tiên sinh thối phồng lên, căn bản không có chỗ nào là thần diệu.
Lúc này tiến hành truyền tống lần thứ tám, lại tiến vào một không gian thứ nguyên khác. Đây là một thế giới đại lục rất lớn, cũng giống như Tam Thiên giới.
Vừa tới nơi đây, Dư Tắc Thành tỏ ra sửng sốt. không thấy Mạc Trần sư huynh truyền tống theo mình tới đây.
Lúc này Khuynh Phong tiên sinh vẫn tươi cười, nhưng trong nụ cười của y thình lình toát ra sát ý vô cùng tận.
Y lên tiếng nói:
- Dư Tắc Thành... Dư Tắc Thành... thiên hạ đệ nhất nhân, cừu địch lớn nhất của phái ta... không ngờ ngươi cũng có ngày hôm nay, rốt cục rơi vào cạm bẫy của chúng ta.
Phía trước chợt xuất hiện một người, chính là Thần Thông đạo nhân. Chỉ nghe y cười lớn:
- Liệt tổ liệt tông Hiên Viên Thông Thiên phái, xin phù hộ chúng ta đánh chết tử địch chưởng môn Hiên Viên kiếm phái. Sư đệ, vất vả cho đệ quá, rốt cục cũng đã lừa y vào trong tuyệt địa.
Không ngờ Đại Tượng Vô Tức tông này cũng là phân chỉ của Hiên Viên Thông Thiên phái, chúng làm hết thảy mọi chuyện chỉ vì giờ phút này.
Không ngờ Đại Tượng Vô Tức tông ủng hộ chuyện trở về thế giới Thương Khung chỉ là già. bọn chúng phối hợp với Đại Đạo Thần Thông tông, dẫn dụ Dư Tắc Thành vào trong cạm bẫy, định ám toán Dư Tắc Thành.
Hiên Viên Thông Thiên phái là tử địch của Hiên Viên Thông Thiên phái, tự nhiên biết Dư Tắc Thành đáng sợ thế nào, cùng tác dụng của hắn với Hiên Viên kiếm phái. Đối với bọn chúng, nếu có thể đánh chết Dư Tắc Thành, trà bằng bất cứ giá nào cũng xứng đáng.
Cho nên chúng mới bày ra cạm bẫy này, Đại Đạo Thần Thông tông đứng ra phản đối trở về thế giới Thương Khung, Đại Tượng Vô Tức tông ủng hộ Dư Tắc Thành, dẫn dụ hắn vào đây.
Sau khi hai người hiện thân, cùng nhau hô lớn:
- Thông thiên đại lộ, vĩnh hằng vô tận.
Theo tiếng hô của chúng, lập tức xung quanh vang lên hai mươi sáu tiếng hô như vậy:
- Thông thiên đại lộ, vĩnh hằng vô tận.
Những tiếng hô này toàn là của Phản Hư Chân Nhất.
Sau đó lại có một trăm ba mươi sáu thanh âm vang lên:
- Thông thiên đại lộ, vĩnh hằng vô tận.
Đây toàn là Nguyên Anh Chân Quân, có thể thấy lần ám toán này, không chỉ có hai phái Đại Tượng Vô Tức tông và Đại Đạo Thần Thông tông ở Bồng Lai tiên sơn ra tay, mà còn phân chỉ của Hiên Viên Thông Thiên phái ở thế giới Vực Ngoại khác tới đây liên thủ. Bọn chúng cùng nhau hành động mới có thể tập hợp được nhiều tu sĩ như vậy.
Theo tiếng kêu của bọn chúng, cả thế giới phát ra thanh âm cộng hưởng vô cùng mạnh mẽ, thiên địa nhất thể. Giữa thanh âm này, dường như cả thế giới đang sống lại.
Thiên địa nổ vang, vạn khí sôi trào, vô số đạo pháp trận được kích hoạt, vô số đạo cấm chế bị kích phát, toàn bộ thế giới dường như sống lại. Chân nguyên vô tận phát tán ra, trải khắp thiên địa, vạn vật nhất thể. Chân nguyên phát ra hết sức tinh thuần, không có chút tạp chất nào, thâm thúy mà cô kích, mang theo khí tức hủy diệt.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Dư Tắc Thành vẫn bất động, mỉm cười nhìn đối phương đang bố trí.
Thần Thông đạo nhân thấy đại trận thiên địa đã bày bố xong xuôi, thở phào nhẹ nhõm. Theo như bọn chúng tính toán, Dư Tắc Thành chỉ có cơ hội khi đại trận của chúng chưa bố trí hoàn thành.
Lúc này y cao giọng hét to:
- Thông thiên đại lộ, vĩnh hằng vô tận.
- Dư Tắc Thành, cho dù ngươi thần uy vô địch, thiên hạ đệ nhất, hiện tại ngươi cũng khó lòng tránh khỏi tai kiếp.
Dư Tắc Thành cười nói:
- Chỉ bằng vào đám gà đất chó ngói các ngươi sao?
Thần Thông đạo nhân nói:
- Tất cả chúng ta không phải là đối thủ của ngươi, chúng ta tự biết.
- Nhưng hiện tại ngươi không chỉ là địch của chúng ta, mà còn là địch của cả thế giới này. Cho dù ngươi hùng mạnh tới mức nào cũng không thể hùng mạnh bằng cả thế giới, cho nên ngươi chết chắc rồi.
Khuynh Phong tiên sinh cũng nói:
- Cho dù là Thiên Tiên hạ giới chống lại cùng thế giới này, cũng khó lòng thoát chết. Dư Tắc Thành, ngươi vô cùng tự đại, lần này chết chắc.
Dư Tắc Thành cười nói:
- Thiên Tiên ư, ta còn hùng mạnh hơn cả Thiên Tiên, vừa khéo dùng các ngươi thử kiếm của ta, lên đi.
Khuynh Phong tiên sinh nói:
- Thông thiên đại lộ, vĩnh hằng vô tận.
- Không phải ngươi muốn xem ma thú của Đại Tượng Vô Tức tông chúng ta sao, được, vạn thú khởi động cho ta, giết!
Mệnh lệnh truyền ra, bốn phía vang lên tiếng gầm vô tận. Trên đại lục này lập tức hiện ra trăm vạn sinh mệnh. Những sinh mệnh này hết sức tinh thuần, toát ra khí tức thai nghén, sau đó hóa sinh ra vô số loại hư không ma thú.
Trong đó có Côn Bằng rất lớn có kim long quay cuồng, có Cửu Đầu Xà kịch độc, có Niết Bàn Phượng Hoàng...
Những hư không ma thú này mới là đòn sát thủ chân chính của Đại Tượng Vô Tức tông. Những ma thú trước đây mà Dư Tắc Thành nhìn thấy so với chúng chẳng khác đồ chơi. Những ma thú này có chừng trăm vạn con, con nào cũng hùng mạnh vô cùng, giống như cơn thú triều, cuốn phăng về phía Dư Tắc Thành.
Những hư không ma thú này đều đạt tới cảnh giới Phản Hư Chân Nhất, đạt tới cực hạn của thế giới, hung tàn tới cực điểm.
Dư Tắc Thành lặng lẽ cảm ứng, đám ma thú này toàn là thôi thúc mà thành, chỉ có dựa vào điều kiện khắc nghiệt trong thế giới này mới có thể đạt tới cảnh giới như vậy, hơn nữa chúng chỉ có thể tồn tại trong một canh giờ mà thôi. Bằng không nhờ vào đám hư không ma thú mạnh mẽ này, Hiên Viên Thông Thiên phái đã báo được đại cừu, thống trị thiên hạ từ lâu.
Dư Tắc Thành cười nói:
- Hay, hay lắm.
- Đã lâu không xuất kiếm, vừa khéo bất các ngươi thử kiếm.
Dứt lời, hắn bắt đầu bước chậm về phía trước, kiếm quang chợt lóe, đi tới đâu huyết quang bắn ra tới đó.
Một con Hoàng Kim Long vọt tới bên cạnh Dư Tắc Thành, há miệng định phun ra một luồng hoàng kim thánh hỏa, luyện hóa Dư Tắc Thành. Thình lình một đạo kiếm quang mờ nhạt nhanh chóng hiện ra.
Hoàng Kim Long đang há miệng chuẩn bị phun lửa, chợt cảm giác toàn thân lạnh toát, lâng lâng phiêu hốt. Ngọn lửa tích tụ trong cơ thể nó phun ra ầm ầm mạnh gấp mười lần, nhưng lại phun ra sau lưng Dư Tắc Thành. Ba con Chu Yếm vừa xông lên lập tức bị ngọn lửa này đốt tan thành tro bụi.
Tuy rằng thân thể Hoàng Kim Long giống như do kim tinh đúc thành, nhưng nháy mắt trên đầu nó xuất hiện một vết rách, sau đó máu Hoàng Kim Long phun ra như suối.
Ban đầu chỉ chày thành dòng nhỏ, sau đó nhanh chóng hóa thành thác nước chảy xuống ảo ào.
Long huyết phun ra xa mười dặm. hình thành một trận mưa máu hoàng kim từ trên cao trút xuống, cả thân thể Hoàng Kim Long hóa thành một luồng sương máu.
Dư Tắc Thành ung dung nhàn nhã bước chậm. Xung quanh hắn. đám hư không ma thú xuất ra bàn lãnh mạnh mẽ nhất của mình, nhưng chỉ là tàn sát lẫn nhau, sau đó hóa thành sương máu. Tất cả là do một kiếm của Dư Tắc Thành đã khống chế địch nhân, khiến cho chúng tàn sát lẫn nhau, sau đó giết chết chúng một cách dễ dàng.
Nhìn qua Dư Tắc Thành đang bước chậm hết sức nhàn nhã. thật ra là nhanh như điện chớp, nháy mắt đã vượt qua trăm dặm. Nhìn lại nơi hắn đi qua toàn là biển máu núi thịt, trăm vạn hư không ma thú chỉ trong thoáng chốc đã bị Dư Tắc Thành giết chết ba mươi vạn.
Đám ma thú này có rất nhiều máu, khiến cho trên mặt đất trở thành biển máu, ngập lên tới đầu gối Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành lắc đầu:
- Như vậy không được, các ngươi chiến như vậy không được...
Thình lình một giọng ca từ xa xôi vọng lại:
- Sinh sinh tử tử. nhân sinh như ảo mộng. Thông thiên đại lộ, vĩnh hằng vô tận. Thiên niên vạn thế, vì ta thông thiên.
Nghe thấy tiếng ca này, những hư không ma thú còn sống sót tụ tập lại với nhau, hình thành một hệ thống ma thú đầy đủ.
Huyết mạch tương liên, tâm linh tương hội đưa lực lượng của chúng qua một thông đạo đặc biệt, hội tụ lại một nơi, tạo thành một chinh thể hoàn mỹ.
Cái giá phải trả cho việc tụ tập lực lượng này là đám hư không ma thú bắt đầu già đi, có con lập tức hóa thành tro bụi. vốn thọ mệnh của chúng không dài, hiện tại sử dụng chiêu này cho nên hoàn toàn lão hóa.
Từng con hư không ma thú hóa thành tro bụi, vô số chân nguyên huyết năng tập trung lại xung quanh một người, chính là Khuynh Phong tiên sinh.
Tất cả chân nguyên huyết năng này tụ tập vào người y, thân thể y bắt đầu biến hóa, cao lên chừng mười trượng, toàn thân giống như được đúc bằng vàng ròng, bên trong màu vàng còn có điểm điểm hào quang màu trắng, trong vẻ uy nghiêm mang theo nét cao quý bất phàm.
Dư Tắc Thành nhìn mà sửng sốt, biến hóa như vậy rõ ràng là phương pháp đơn giản của lực Chung Cực Thần Uy của Dị tộc năm xưa.
Khuynh Phong tiên sinh lên tiếng nói:
- Dư Tắc Thành, đây là lực Chung Cực Thần Uy của Ma Già Bà tộc, ngươi chết chắc rồi.
Sắc mặt Dư Tắc Thành trở nên hết sức lạnh lùng:
- Các ngươi cấu kết với Dị tộc ư? Tuy rằng hai phái chúng ta là tử địch mấy ngàn năm
qua, nhưng ta chưa từng nghĩ rằng các ngươi cấu kết cùng Dị tộc. Các ngươi không thấy mình có lỗi với liệt tổ liệt tông Hiên Viên Thông Thiên phái hay sao?
Khuynh Phong tiên sinh nói:
- Chúng ta không lo được nhiều như vậy, hiện tại khác với trước kia, hiện tại kẻ thù của chúng ta chính là Hiên Viên kiếm phái các ngươi.
- Xuất ra đòn này, ta đã hy sinh tính mạng của mình, hoàn toàn biến mất, hình thần câu diệt. Ngay cả tính mạng ta còn từ bỏ, cấu kết với Dị tộc đã là gì?
- Ta hóa chân nguyên của trăm vạn ma thú thành một đòn. Chi cần đánh chết ngươi, cho dù ngươi chỉ bị thương, cũng là đáng giá.
- Dư Tắc Thành, lần này ngươi không thoát được.
Trong giọng nói của y có chứa bí pháp mê hồn, làm dao động tâm trí Dư Tắc Thành, chuyến ý niệm tử vong vào lòng Dư Tắc Thành.
Giọng Dư Tắc Thành vẫn lạnh như băng:
- Cấu kết Dị tộc, không còn gì giãi thích, các ngươi phải chết.
Khuynh Phong tiên sinh quát:
- Chết, nhất định ta sẽ chết. Vì một kiếm này, ta đã bỏ qua hết thảy, nhưng ngươi cũng không sống được.
- Thông thiên đại lộ, vĩnh hằng vô tận.
Trong đôi mắt màu vàng của y, hào quang lập lòe không ngừng, sinh sinh diệt diệt, dường như có vạn đạo hào quang đang tụ tập trong đó. Y cất tiếng rống to phẫn nộ, thông qua tinh thần lực khổng lồ nháy mắt truyền khắp thiên địa.
Sau đó y xuất ra một đòn, một trụ sáng màu bạch kim phóng nhanh về phía Dư Tắc Thành, trong đó ẩn chứa tổng cộng ba mươi sáu loại lực Chung Cực Thiên Đạo như Tịch Diệt. Tử Vong, Hủy Diệt, Tiêu Tán...
Những lực Thiên Đạo này chuyển động quay cuồng xung quanh Dư Tắc Thành theo một quỹ tích đặc thù, tụ tập thành một thể hết sức thần diệu, sau đó hóa thành một loại lực Thần Uy đáng sợ. Tuy rằng chưa đạt tới lực Chung Cực Thần Uy, nhưng cũng đã là lực Đại Thần Uy, Tử Vong Chỉ Quang, hơn nữa nháy mắt đạt tới đỉnh phong.
Lực Thần Uy Tử Vong Chỉ Quang này vô cùng thần diệu, không thể trốn tránh, không thể ngăn đỡ, không thể thoát, chỉ có thể ứng chiến.
Tử Vong Chỉ Quang hủy diệt lướt qua, hết thảy vật chất, đồi núi sông ngòi, cát đá, thiên địa nguyên khí. ba ngàn Đại Đạo... trong thế giới này thày đều tan tác. Phía sau Tử Vong Chỉ Quang, hết thảy đều phân giải, hóa thành những hạt tròn kỳ dị, hình thành một cái đuôi hào quang đủ màu giống như đuôi sao chối, theo Tử Vong Chỉ Quang phía trước điên cuồng quét tới.
Trong khoảnh khắc này, dưới Tử Vong Chỉ Quang, cả thế giới bắt đầu run rầy điên cuồng.
Dư Tắc Thành đưa mất nhìn Tử Vong Chỉ Quang này, lạnh lùng xuất kiếm.
Hắn cao giọng nói:
- Dư Tắc Thành ta luyện kiếm mấy trăm năm. ngày nay kiếm đã đại thành, trong thiên địa không còn ai có thể là địch với ta. Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên cũng bị ta giết chết, viễn cổ Ma Thần cũng bị ta giết chết, cho dù cả thế giới là địch với ta, ta cũng giết.
- Dưới kiếm của ta. hết thảy đều thành tro bụi, không có gì có thể ngăn cản kiếm ta. Lực Đại Thần Uy gì đó, tan biến cho ta!
Sau đó hắn xuất ra một kiếm vô cùng đơn giản, Nhân Kiếm Hợp Nhất, hóa thành một đạo kiếm quang bay về phía Tử Vong Chỉ Quang. Kiếm quang màu vàng như ánh nắng rực rỡ của thái dương, chiếu rọi cả thiên địa sáng ngời.
Một kiếm đánh ra không tiếng động, không lộ thanh thế, nhưng lại ẩn chứa thần uy vô tận.
Nháy mắt hai đạo hào quang va chạm vào nhau, vô số hào quang tóe ra óng ánh biến ảo. Sau đó một tiếng nổ vang rền, thiên địa nổ tung, cả thế giới bắt đầu chấn động.
Trong khoảnh khắc này thiên địa nổ vang, vạn vật sụp đổ. Trong vô số tro bụi tung bay, bóng dáng một người hiện ra sừng sững, chính là Dư Tắc Thành. Hắn chậm bước giữa không trung, lui từng bước một ra phía sau không gian đang nổ ầm ầm.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Phía sau Dư Tắc Thành chính là bóng dáng khổng lồ của Khuynh Phong tiên sinh, y đang nhìn Dư Tắc Thành trân trối.
Dư Tắc Thành áo trắng tung bay, nhẹ nhàng phiêu hốt, không tổn thương một sợi tóc nào.
Giọng Khuynh Phong tiên sinh đầy oán hận:
- Vì sao, vì sao vậy... chẳng lẽ không thể gây tổn thương cho ngươi? Ta không cam lòng...
Trong lúc y còn đang nói, thân thể đã bắt đầu tiêu tan, hóa thành nhiều điểm tinh quang tán đi. Một đòn tuyệt mệnh hy sinh tính mạng của y, đối với Dư Tắc Thành không có chút ý nghĩa nào.
Trải qua Luyện Yêu Hồ tế luyện, hiện tại tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, thần thể Ma Thần đã dung nhập vào cơ thể Dư Tắc Thành. Hiện tại Dư Tắc Thành đạt tới cảnh giới hết thảy không gian thứ nguyên, hết thảy vũ trụ. vĩnh hằng bất diệt, không gì không biết, không gì không làm được, một đòn này không làm tốn thương hắn được mày may nào.
Dư Tắc Thành ung dung tàn bộ, quan sát đại lục này, lúc này giọng của Thần Thông đạo nhân vang lên:
- Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành... rốt cục ngươi là ai, không thể nào, không thể nào...
- Trăm vạn ma thú, sư đệ liều mình xuất ra lực Chung Cực Thần Uy, không ngờ không thể làm thương tổn được ngươi, rốt cục ngươi là ai?
Dư Tắc Thành cười nói:
- Lực Chung Cực Thần Uy ư, đừng tự thổi phồng mình lên như vậy, thật ra chỉ là lực Đại Thần Uy mà thôi.
- Ta chỉ là Dư Tắc Thành, tu sĩ của Nhân tộc.
Thần Thông đạo nhân quát tiếp:
- Không đúng, không đúng, ngươi không phải là người, ngươi đã là Tiên Nhân, vì sao còn chưa phi thăng?
Thần Thông đạo nhân kêu lên như điên một lúc, sau đó đột nhiên đổi đề tài:
- Bất quá cho dù ngươi là Tiên Nhân thì đã sao, chúng ta đã chuẩn bị sáu sát chiêu đối phó ngươi. Trăm vạn ma thú, lực Thần Uy Tử Vong Chỉ Quang đã thất bại, vậy hãy chờ xem bốn sát chiêu sau, ta không tin là không thể...
Chưa dứt lời, Dư Tắc Thành điểm ra một cái:
- Có đi mà không có lại là phi lễ, Chu Câu Tử, lấy mạng y cho ta.
Nháy mắt hồng quang chợt lóe, pháp bảo thập giai Chu Câu Tử được Dư Tắc Thành phóng xuất, hóa thành lưu quang bay đi rất nhanh.
Thần Thông đạo nhân đang nói dỡ chợt hét thảm, ngoài ngàn dặm xa xa, chợt vang lên một tiếng nổ ầm.
Sau đó giọng Thần Thông đạo nhân biến mất, nháy mắt Chu Câu Tử xuất hiện trước mặt Dư Tắc Thành, trên cái móc của nó treo thủ cấp của Thần Thông đạo nhân. Hai mắt y vẫn còn mờ trừng trừng, bị Chu Câu Tử lấy đầu mang về.
Dư Tắc Thành điểm vào thủ cấp một cái, lực Thần Uy khởi động, lập tức thủ cấp hóa thành nước máu tiêu tan. Sau đó lực Thần Uy Tố Bàn Quy Nguyên lại theo nước máu này chạy ngược trở về xa vạn dặm. Xa xa một tiếng nổ vang lên, phân thân Thần Thông đạo nhân lập tức hóa thành tro bụi, kể cả thần hồn và bản thể.
Sau khi Thần Thông đạo nhân bị Dư Tắc Thành dùng một đòn đánh chết, giống như cả thế giới trở nên sôi trào. Cường giả chủ nhân thế giới này đã chết, bốn sát chiêu sau không còn người chỉ huy, lập tức đệ tử Hiên Viên Thông Thiên phái còn lại cảm thấy bối rối.
Lúc này một lão nhân thình lình quát lớn:
- Các vị đồng môn, Thần Thông sư huynh đã tử trận, chúng ta liều mạng với hắn.
- Khởi động tất cả cạm bẫy, báo thù cho hai vị sư huynh Thần Thông, Khuynh Phong.
- Thông thiên đại lộ, vĩnh hằng vô tận.
Sau tiếng gầm của y, chỉ thấy trên bầu trời đại lục, vô số sao trời chậm rãi hạ xuống, hóa thành tinh quang công kích xuống đất.
Nếu nhìn lên bầu trời, sẽ thấy sao trời vô số, chẳng khác gì bầu trời trên Bồng Lai tiên sơn. Nhưng vô số này chỉ là già, là do pháp thuật bố trí. Chúng toàn là những khối thiên thạch rất lớn. bên trong ân chứa thần lôi, rất nhiều năm trước đã bị đưa vào hư không, bày sẵn theo trận thế kỳ dị. Bởi vì ở trên cao, hơn nữa còn có ảo trận yểm hộ, cho nên nhìn chẳng khác những vì sao. Không biết Hiên Viên Thông Thiên phái đã làm công tác này bao nhiêu năm. trên trời đã có chừng mười mấy vạn thiên thạch các loại.
Hiện tại được pháp thuật kỳ diệu dẫn dắt. chúng chậm rãi hạ xuống, lợi dụng trọng lực tăng tốc độ, công kích Dư Tắc Thành.
Trong lúc những ngôi sao này rơi xuống, thần lôi khởi động, toàn bộ thiên thạch ma sát trong không trung, lại thêm thần lôi phát nổ, lập tức phóng xuất ra một lực lượng hủy diệt kỳ dị.
Có chừng mười mấy vạn khối thiên thạch công kích về phía Dư Tắc Thành, làm tàn mát ra lực hủy diệt mênh mông cuồn cuộn, khiến cho người ta cảm thấy ngạt thở.
Thiên thạch roi từ trên không xuống, mỗi một cân trọng lượng mang theo trăm cân lực, lại thêm thần lôi mà chúng mang theo bị kích hoạt, ảnh hưởng lẫn nhau sinh ra sóng xung kích kỳ dị.
Dư Tắc Thành xuất kiếm, một điểm kim quang chói mất dâng lên. Bên cạnh hắn nở rộ một đóa kim liên trăm dặm. có khoảng chừng hàng vạn cánh hoa, mỗi một cánh hoa là do kiếm quang đáng sợ tạo thành, trong suốt tinh thuần, nở ra một cách vô cùng tao nhã. Trong lúc đóa kim liên khổng lồ này nở rộ, thiên thạch vô cùng tận rơi xuống không thể nào tới gần hắn trong phạm vi trăm dặm. tất cả bị nghiền nát hoặc bắn ngược trở ra.
Bên trong kiếm liên, Dư Tắc Thành mỉm cười. Hắn cũng không nôn nóng xuất kiếm, chờ xem đối phương còn có thủ đoạn gì khác.
Thiên thạch vô tận rơi xuống khắp nơi, nện mạnh dưới mặt đất, chấn động liên tục.
Mặt đất nứt ra nhiều khe hở, từ những khe này, dung nham phun trào liên tục.
Mặt đất vốn là huyết hài bắt đầu vỡ nát thành từng mảnh, dung nham đỏ sẫm từ dưới lòng đất phun lên, nháy mắt hóa thành biển dung nham khổng lồ cuốn về phía Dư Tắc Thành. Không trung sinh ra vô số hỏa vũ rơi xuống, cả thế giới này đã hóa thành thế giới dung nham.
Đây là sát chiêu thứ tư. Đại Địa Hỏa Hài, tiếp theo sau sát chiêu thứ ba là Tinh Thần vẫn Thạch.
Đồng thời trong lòng đất vừa nứt ra, một loại lực lượng thứ nguyên khác thường dâng trào, vừa lạnh lẽo vừa sâu thẳm, có thể ăn mòn vạn vật, hủy diệt hết thảy sức sống. Lực lượng kỳ dị này chậm rãi thâm thấu, lặng lẽ không tiếng động công kích Dư Tắc Thành.
Sát chiêu thứ năm. Thứ Nguyên Sát Cơ.
Tinh Thần vẫn Thạch. Đại Địa Hỏa Hài, Thứ Nguyên Sát Cơ, ba sát chiêu liên hoàn ảo ào công kích Dư Tắc Thành.
Thiên thạch rơi xuống đầu tiên, kích thích khiến cho dung nham trong lòng đất bạo phát, yểm hộ lực lượng thứ nguyên công kích. Bọn chúng khởi động liên hoàn, phối hợp với nhau vô cùng chặt chẽ, sát chiêu của Hiên Viên Thông Thiên phái quả nhiên là hung ác.
Đối mặt với nhiều sát chiêu như vậy, Dư Tắc Thành không hề sợ hãi, đây là lúc để thử thách mình. Hắn lại xung kích, kiếm quang màu vàng rực rỡ dịu dàng, đoan trang tao nhã khó tả bằng lời, vượt xa hết thảy lực lượng phàm tục.
Dưới kiếm quang vô địch này, dung nham dưới đất dần dần bị Dư Tắc Thành áp chế, phải chày ngược vào lòng đất. Lực lượng thứ nguyên ăn mòn mạnh mẽ dần dần tiêu tan dưới kiếm quang của hắn. chúng không thể nào địch lại kiếm quang này.
Nhưng một hiện tượng kỳ dị xuất hiện, huyết hài, thiên thạch, dung nham, cùng lực lượng thứ nguyên hợp nhất, đột nhiên sinh ra biến hóa kỳ dị.
Sát chiêu thứ sáu. Thiên Địa Bất Dung
Những tiếng ầm ầm vang lên không ngớt, được những lực lượng này kích thích, thình lình cả thiên địa dường như nổ vang. Trước kia chúng giam cầm Dư Tắc Thành ở nơi này, nhưng giờ phút này, tất cả lực lượng hình thành cộng hưởng kỳ dị.
Lão nhân vừa rồi lại rống to:
- Thiên Địa Bất Dung, Thiên Địa Bất Dung...
- Chúng ta bố trí năm sát chiêu trước, rốt cục cũng kích hoạt xong sát chiêu cuối cùng Thiên Địa Bất Dung. Vùng thiên địa này sẽ hủy diệt tất cả sinh mạng từ bên ngoài tới giống như chúng ta.
- Đây là Phá Hồn Diệt Thế thuật của Hiên Viên kiếm phái các ngươi. Dư Tắc Thành, các
ngươi dựa vào thuật này đã giết chết vô số tổ sư Hiên Viên Thông Thiên phái chúng ta, hôm này ngươi hãy nếm thử cảm giác Thiên Địa Bất Dung giống như Phá Hồn Diệt Thế thuật của các ngươi.
Đây mới là sát chiêu cuối cùng của Hiên Viên kiếm phái, năm sát chiêu trước đều vì sát chiêu này. Huyết Hài Đại Địa, Thần Uy Phá Toái, Tinh Thần vẫn Thạch. Đại Địa Hỏa Hải, Thứ Nguyên Sát Cơ đã kích thích cả thế giới thiên địa này tới cực độ, sinh ra ý thức tự bảo vệ mình. Giống như Phá Hồn Diệt Thế thuật của Hiên Viên kiếm phái, Hiên Viên Thông Thiên phái lợi dụng điều này hóa thành sát chiêu cuối cùng tập kích Dư Tắc Thành.
Cộng hưởng vừa sinh ra, kẻ chết trước tiên chính là đệ tử Hiên Viên Thông Thiên phái. Trong cộng hưởng này, bọn chúng tan tành thân thể, hóa thành tro bụi.
Đối với cả thiên địa này, bọn chúng cũng giống như Dư Tắc Thành, đều là kẻ xâm lấn. Nhưng bọn chúng vì giết chết Dư Tắc Thành, đã triệt đê hy sinh tính mạng của mình, cho rằng làm như vậy là hoàn toàn xứng đáng.
Cộng hưởng lan tới đâu, hết thảy vạn vật bắt đầu phân giải vỡ tan tới đó, cuồng phong năng lượng hủy diệt hết thảy rất nhanh quét ngang thế giới này.
Dư Tắc Thành nói:
- Đây là sát chiêu cuối cùng của các ngươi sao, thì ra trước đây lời Thần Thông đạo nhân nói ‘là địch với cả thế giới’, chính là chuyện này.
- Ha ha ha. dù là địch với cả thiên địa thì đã sao?
- Không ai có thể ngăn được Đạo của ta, thiên địa cũng là như vậy, tan thành tro bụi cho ta.
Dư Tắc Thành chậm rãi bay lên, mười mấy tên Phản Hư Chân Nhất Hiên Viên Thông Thiên phái nhìn hắn. Lúc này Dư Tắc Thành áo trắng phất phơ không nhiễm hạt bụi nào, giống như Tiên Nhân, đứng giữa thiên địa. Sau đó kiếm quang chợt lóe trên người hắn. hắn đã xuất kiếm.
Lần này Dư Tắc Thành sử dụng sáu thanh Tiên kiếm, thi triển Hiên Viên Lục Kiếm, Lục Kiếm hợp nhất, hóa thành kiếm cưu.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Một đạo kiếm quang màu vàng dài ngàn trượng với khí thế lôi đình chém xuống mặt đất. Một tiếng nổ ầm vang lên rất lớn, trong phạm vi trăm dăm dặm dưới một kiếm này nháy mắt thành tro, nổ tung vỡ nát.
Cả đại địa dưới kiếm quang hùng mạnh linh hoạt này, bị chém ra một hố rộng mười dặm, dài trăm dặm.
Sau đó Dư Tắc Thành lại xuất ra một kiếm, thiên địa lại tan vỡ.
Từng đạo lưu quang màu vàng từ trên trời giáng xuống.
Cộng hưởng của Thiên Địa Bất Dung đối kháng cùng kiếm quang của Dư Tắc Thành, va chạm vào nhau nổ ầm ầm.
Chỉ trong thoáng chốc, hàng trăm hàng ngàn đạo kiếm quang màu vàng từ tay Dư Tắc Thành phát ra, bắn mạnh về phía đại địa.
Mỗi một kiếm này đều chém thẳng xuống dưới, mỗi nhát chém vô cùng đơn giản, chỉ trong thoáng chốc đã phá nát hết thảy vật chất trong phạm vi hàng trăm dặm. Hết thảy vạn vật tan tác, hết thảy nguyên khí tiêu tan.
Đám Phản Hư Chân Nhất còn sống sót của Hiên Viên Thông Thiên phái không khỏi mờ bừng hai mất, khó lòng tin được những gì bọn chúng trông thấy.
Bọn chúng chỉ thấy thiên địa trước mặt bừng sáng, không trung bị nhiều đạo hào quang màu vàng bao trùm.
Kiếm quang rực rỡ huy hoàng từ trung tâm đại lục lan ra bốn phương tám hướng, từ gần ra xa bắt đầu nổ ầm ầm.
Giữa kiếm quang này, trong khoảnh khắc này, cảnh tượng nơi này trở nên xinh đẹp biết bao. Cảnh tượng đẹp như vậy, cả đời bọn Phản Hư Chân Nhất sống sót chưa bao giờ chứng kiến. Bọn chúng tỏ ra hết sức say mê, cho dù chết ngay lập tức cũng đáng.
Đây là ý niệm cuối cùng trong đầu bọn chúng, nháy mắt kiếm quang đã giáng xuống người chúng. Trong khoảnh khắc này, thời gian như đình trệ, thân thể chúng đồng thời vỡ tan thành huyết nhục tung tay, tan thành tro bụi.
Cả thiên địa này bị kiếm quang của Dư Tắc Thành phá nát, kiếm quang tới đâu, núi cao tan biến, đại địa vỡ tan tới đó, long trời lỡ đất.
Thiên Địa Bất Dung thì đã sao, cộng hưởng của nó cũng phải hoàn toàn tiên tan dưới kiếm quang của Dư Tắc Thành.
Kiếm quang qua đi, lập tức thời gian lưu chuyển trở lại, dường như cả thiên địa trở nên hoàn toàn yên tĩnh, hết thảy rơi vào trạng thái yên tĩnh đến cực độ. Sau đó giữa trung tâm thiên địa, một đạo bạch quang xuất hiện, lan tràn ra bốn phương tám hướng. Bạch quang lướt qua tới đâu tạo ra từng cơn sóng gợn tới đó, khiến cho vạn vật phân giải.
Chỉ trong thoáng chốc, Dư Tắc Thành xuất kiếm, thiên địa tan tác, hóa thành tro bụi.
Những tiếng nổ ầm ầm dần dần bình ổn lại, kiếm quang xinh đẹp dần dần tất đi, chỉ còn lại mình Dư Tắc Thành đứng sừng sững giữa không trung.
Dư Tắc Thành đứng giữa không trung nhìn thế giới thiên địa tan tác dưới chân mình. Sau trận chiến này, thiên địa tan thành tro bụi, hiện tại mình đã đạt tới cảnh giới vô địch chân chính.
Hiện tại Dư Tắc Thành dám đối mặt với hết thảy kẻ thù, cho dù là mười Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên trên Tiên Giới, dù là sư tổ Kiếm Lão Nhân, dù là một ngàn lẻ một Ma Thần. Dư Tắc Thành cũng không e ngại bọn họ. Rốt cục tới hôm nay, kiếm pháp Dư Tắc Thành đã đạt tới cảnh giới chung cực đại thành.
Một kiếm nơi tay, dương thần uy ta, vạn người cúi đầu, tiên ngạo càn khôn, xin hỏi thiên hạ. ai kẻ anh hùng.
Thế giới thiên địa vỡ tan tành, không gian chia cất, Thời Không chấn động. Bất quá kỳ quái là những mảnh vỡ của thế giới này lại phát ra ma khí vô tận.
Dư Tắc Thành xoay người định rời khỏi không gian thứ nguyên vỡ nát này, trở về Bồng Lai tiên sơn.
Thình lình một thanh âm vang lên. Thanh âm này phát xuất từ một khối thiên thạch thật lớn ngoài hư không xa vô tận. Nó vẫn sừng sững ở đó, không bị hủy diệt theo thế giới này:
- Dư Tắc Thành, nếu ngươi nghe được giọng nói của ta, có nghĩa là ta đã chết dưới kiếm của ngươi rồi...
Giọng nói này rõ ràng là của Thần Thông đạo nhân.
- Thật ra hiểu biết của chúng ta về ngươi hơn xa tất cả mọi người. Ngươi chính là Thành chủ pháo đài Thiên Lại, Hầu tước Tiên Tần, tiêu diệt Vô Thượng Cảm ứng tông, đánh chết
Vô Sinh lão tổ, thậm chí giết chết cả hai vị Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên hạ giới. Hết thảy sự việc về ngươi, chúng ta có ghi chép rõ ràng.
- Sau trận chiến này, chúng ta chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng chúng ta vẫn phải phục kích ngươi, kỳ thật chúng ta bày ra cạm bẫy là bảy sát chiêu, sáu sát chiêu trước toàn là bẫy, chỉ vì sát chiêu cuối cùng này.
- Ngươi rất may mắn. nơi đây chính là cạm bẫy mà ba mươi sáu môn phái lấy tên Hiên Viên chúng ta bày ra từ bảy ngàn năm trước, đê phục kích sư tố các ngươi là Vương Âm Dương. Nhưng y không mắc bẫy, cho nên nơi này được giữ lại cho tới bây giờ, cuối cùng ngươi là kẻ may mắn được hưởng.
- Thế giới mà ngươi vừa phá nát chính là Lục Nhâm Ma Ly giới nằm trong chín mươi chín giới thuộc Ma cảnh. Năm xưa vào cuối thời kỳ Tiên Tần, loạn lạc khắp nơi, Tiên Tần đế quốc rung chuyến không ngừng, con trai của Tần hoàng đời thứ mười là Hoàng thái tử Doanh Ly đã xà thân thành ma. cung thinh Hỗn Độn Thiên Ma đứng đầu vạn ma trong Ma cảnh giáng lâm. Sau khi phụ thể, bắt đầu đánh chết đệ tử Ma tông khắp nơi, hủy diệt tất cả Ma tông.
- Bất quá Hỗn Độn Thiên Ma lại là mời được mà không tiễn được. Dần dần mọi người phát hiện ra, mục tiêu của y là muốn quy nguyên tất cả vạn vật trong thiên hạ trở thành Hỗn Độn, y muốn chiếm lấy thế giới Thương Khung.
- Cuối cùng Tần hoàng đời thứ mười ra tay, liên thủ với Hải tộc Long Thần, cung thinh Tiên Nhân trên Tiên Giới hạ giới, dốc hết toàn lực của thế giới Thương Khung mới có thể đánh chết Hoàng thái tử Doanh Ly, khiến cho Hỗn Độn Thiên Ma quay về Ma cảnh. Sau trường loạn lạc này, tất cả Hải tộc, Ma tông đều bị trọng thương, tất cả Tiên Nhân trên thế giới Thương Khung tử trận sạch sẽ, không còn thực lực chống lại Tiên Giới.
- Trận chiến cuối cùng của bọn họ diễn ra ở Lục Nhâm Ma Ly giới này. Sau trận chiến này, Hỗn Độn Thiên Ma phụ thể Hoàng thái tử Doanh Ly chết ở nơi này, ma khí Hỗn Độn phát tán, khiến cho nơi này trở thành đống hoang tàn, cho dù là ma đầu mạnh nhất cũng không thể nào sống được ở nơi này.
- Tuy rằng nơi đây hoàn toàn hoang phế, Lục Nhâm Ma Ly giới năm xưa không còn lại được một phần trăm, vạn ma không thể sinh ra, nhưng nơi đây vẫn là một trong chín mươi chín giới thuộc Ma cảnh.
- Chín mươi chín giới thuộc Ma cảnh ăn thông với nhau, hóa sinh ra vô số thế giới vực sâu.
- Cao thủ Ma cảnh nhiều như mây, nhưng dù là Hỗn Độn Thiên Ma vào lúc hùng mạnh nhất, cũng không dám phá hủy thế giới Ma cảnh. Bởi vì chỉ cần phá đi một giới, sẽ kéo theo cả chín mươi chín giới vốn ăn thông, kéo tới thế giới vực sâu, trọn đời phải chịu dày vò, thai nghén thế giới Ma cảnh mới trong thân thể.
- Dư Tắc Thành, tuy rằng ngươi có thể ngăn được sáu sát chiêu trước của Hiên Viên Thông Thiên phái chúng ta, với tính cách của ngươi ắt sẽ hủy diệt thiên địa này. Cho nên sát chiêu thứ bảy này là công kích của tất cả thế giới vực sâu trong Ma cảnh, dù là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên cũng khó lòng chống cự.
- Ngươi có thể đối địch với thế giới thiên địa, ngươi có thể chém phá thiên địa, nhưng ngươi không thể đối địch với vũ trụ này. Dám đối địch cùng chín mươi chín giới thuộc Ma cảnh, ngươi chết chắc rồi.
- Nếu như ngươi vẫn không chết, vậy về sau không còn Hiên Viên Thông Thiên phái nữa.
Tất cả đệ tử còn sông sót của chúng ta sẽ lấn trôn vạn năm. không bao giờ xuất hiện trên thế giới Thương Khung này nữa.
- Được rồi, ngươi nghe ta nói chuyện nãy giờ, có lẽ cũng đã đến lúc, cơ hội chạy trốn cuối cùng cũng đã không còn. Tái kiến, Dư Tắc Thành, thiên hạ đệ nhất nhân, hãy tới Ma cảnh chịu phong ấn, giày vò trọn đời đi thôi.
Dư Tắc Thành chỉ cười một tiếng, vung tay xuất ra một kiếm, thiên thạch kia lập tức tan thành tro bụi.
Hiên Viên Thông Thiên giáo bày ra hết sát chiêu này tới sát chiêu khác, quả nhiên âm độc vô cùng.
Khoan nói tới chuyện lấy thế giới này làm cạm bẫy, không ngờ chúng lấy cả vũ trụ Ma cảnh là cạm bẫy, phát ra một đòn âm độc nhất. Lúc này Dư Tắc Thành không chỉ đối địch với thế giới này, mà là đối địch với tất cả chín mươi chín giới thuộc Ma cảnh, đối địch với cả thế giới vực sâu của Ma cảnh.
Cả hư không vô tận này, giữa tiếng nói chuyện của Thần Thông đạo nhân đã bắt đầu biến hóa. Vô số ma khí vượt giới tới đây, lan tràn khắp hư không. Ma khí này đi vô ảnh tới vô hình, hết sức tối tăm. mang theo khí tức tử vong vô tận phát tán bốn phía.
Ma khí này đáng sợ vô cùng, lan tới nơi nào, lập tức giống như lỗ đen. nuốt chửng hết thảy vạn vật. Dù là ánh sáng cũng không tránh khỏi bị ma khí này nuốt chửng, nhìn qua chỉ thấy một màng đen tối vô tận đang lan tràn ra nhanh chóng.
Lấy Dư Tắc Thành làm trung tâm, trăm vạn dặm thiên địa xung quanh vẫn còn hoàn chinh không tôn thương gì. Nhưng ngoài phạm vi này, hư không đã bị ma khí vô tận nuốt
chửng bao trùm. Không có thanh âm, cũng không có màu sắc, bất kể là quang minh, hay là hắc ám, hết thảy đều bị ma khí dung hợp phân giải, hóa thành ma khí mới.
Dư Tắc Thành vẫn đứng yên không cử động. Hiện tại hắn không còn đối địch với thiên địa nữa, mà là đối địch với cả vũ trụ. không khỏi vạn phần cấn thận, toàn lực ứng phó. Hiện tại hắn không còn dáng vẻ thử kiếm như lúc nãy, chuẩn bị dốc hết toàn lực xông ra khỏi không gian thứ nguyên này.
Dư Tắc Thành thi triển Thấu Không Đại Thần Niệm thuật cảm nhận bốn phía, dần dần nở một nụ cười. Thần Thông đạo nhân khéo quá hóa vụng, y muốn dùng bí mật của mình để kéo dài thời gian ngăn Dư Tắc Thành, đê vực sâu Ma cảnh bố trí hoàn thành.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Không ngờ vì vậy Thần Thông đạo nhân đã cứu Dư Tắc Thành một mạng. Y đã quá coi thường vực sâu Ma cảnh, lúc thế giới này vừa hủy diệt, ý thức của vực sâu Ma cảnh cũng đã tới đây.
Nếu Thần Thông đạo nhân không nói tới chuyện này, Dư Tắc Thành sẽ thi triển Thấu Không Đại Thần Niệm thuật na di xuyên qua Thời Không, ngay tức khắc sẽ bị vực sâu Ma cảnh na di tới chỗ sâu nhất của vực sâu, phong ấn vĩnh viễn.
Nói cách khác những lời của Thần Thông đạo nhân đã cứu mạng Dư Tắc Thành, hiện tại hắn không có khả năng thi triển na di xuyên qua Thời Không.
Dư Tắc Thành vẫn đứng yên bất động nơi này. Lúc hắn phát hiện ra ý đồ của vực sâu Ma cảnh, ma khí kia cảm ứng được hắn phát hiện, lập tức biến hóa, bạo phát nhanh chóng vô cùng. Hư không phạm vi hàng vạn dặm đã bị ma khí bao trùm toàn bộ, bắt đầu lan về phía hắn.
Không gian tối sầm, ma khí tinh thuần vận chuyển rất nhanh, ngoài mười vạn dặm toàn là ma khí.
Ma khí hủy diệt hết thảy, nhưng cũng có sức sống vô tận, vô cùng quỷ dị. Trong hư không vô tận, ma khí tụ tập lại, sinh ra đại địa. Dần dần đại địa xuất hiện, trông như sinh vật sống, vặn vẹo chia cất không ngừng, thậm chí không ngừng nuốt chửng đại địa khác xung quanh, không buông tha các loài thực vật vừa mới sinh ra.
Trên đại địa sinh ra vô số cây cối kỳ dị, những loài cây cối này cũng hết sức điên cuồng, nuốt chửng lẫn nhau, tàn sát lẫn nhau.
Dần dần lấy Dư Tắc Thành làm trung tâm, xung quanh hắn mười vạn dặm sinh ra một thế giới kỳ dị, giống như vệ tinh của Thổ tinh. Thế giới Ma Thổ quay xung quanh Dư Tắc Thành, ở giữa là chân không, hình thành một thế giới đại lục kỳ dị.
Trên thế giới đại lục này, các loài thực vật vô số, ra hoa kết quả. Nháy mắt dường như trăm vạn năm đã trôi qua, vô số quà rơi rụng đầy trên mặt đất.
Vô số quà này thu hút vô số Ma tộc xuyên qua ma khí. kéo tới nơi này.
Vừa vào nơi này, tất cả bọn chúng rên lên một tiếng, dung nhập vào thế giới này, khiến cho thế giới sinh sôi rồi lão hóa rất nhanh. Dường như cả thế giới đã rơi vào trạng thái thời gian gia tốc, mỗi Ma tộc biến thành một đám Ma tộc, sinh ra hàng ngàn hàng vạn Ma tộc.
Hàng ngàn hàng vạn Ma tộc bắt đầu tàn sát lẫn nhau, chỉ còn lại kẻ mạnh nhất. Lúc này vẫn lục tục có những Ma tộc khác kéo tới.
Dư Tắc Thành nhìn ma khí quay cuồng, rất nhanh đã biết chúng muốn làm gì. Thật ra không phải Dư Tắc Thành biết, mà ma khí này nói cho hắn biết chúng đang làm gì.
Dư Tắc Thành quá mức hùng mạnh, vực sâu Ma cảnh này hoàn toàn có thể cảm ứng được rốt cục Dư Tắc Thành mạnh tới mức nào, hoàn toàn không kém gì Ma Thần chung cực đã chế tạo ra bọn chúng khi trước. Nếu có thể bất được Dư Tắc Thành, lợi dụng hắn sinh ra Ma giới mới, có thể sẽ hoàn thành hạn chế của chín mươi chín giới Ma cảnh, vực sâu Ma cảnh sẽ tiến thêm một bước.
Cho nên vực sâu Ma cảnh này bắt đầu chuẩn bị chiến tranh trường kỳ vô tận. Chúng sinh ra Ma Thổ, triệu tập Ma tộc, sinh sản Ma Thần. Trận chiến này đại biểu cho chiến đấu vô cùng tận, chiến đấu kéo dài trong hàng ngàn hàng vạn năm. lấy ức vạn Ma Vương Ma Hoàng làm binh sĩ chiến đấu.
Chúng chưa bất được Dư Tắc Thành mang đi, quyết không chịu dừng tay.
Đây là ý thức mà vực sâu Ma cảnh nói với Dư Tắc Thành:
- Hãy dung hợp cùng ta, chúng ta sẽ trở thành thế giới Ma cảnh hùng mạnh nhất, hãy dung hợp cùng ta...
Đây là tiếng kêu không ngừng của vực sâu Ma cảnh.
Dư Tắc Thành vẫn đứng yên không nhúc nhích. Nguy cơ lần này rất lớn, xuất hiện cường địch chưa từng có từ trước tới nay, chính là cả vũ trụ Ma giới.
Nhưng cũng không phải không có cơ hội, cơ hội nằm trong chính nguy cơ ấy.
Lục Nhâm Ma Ly giới này hoang phế hơn hai vạn năm qua, ma khí hoàn toàn co rút ở trung tâm thế giới, bị ba mươi sáu môn phái lấy Hiên Viên làm tên lợi dụng bày ra cạm bẫy kinh thiên, đồng thời ba ngàn Đại Đạo cũng trải rộng trong đó.
Tuy rằng Ma giới cũng có ba ngàn Đại Đạo, nhưng ba ngàn Đại Đạo ở Ma giới cũng giống như ma khí. hoàn toàn ô nhiễm biến dị.
Trong thế giới hư không đã bị ma khí vô tận chiếm cứ, cùng lúc trên không sinh ra Ma Thổ, ba ngàn Đại Đạo hai vạn năm qua thẩm thấu ra ngoài cũng bị ma khí này dồn ép tới bên cạnh Dư Tắc Thành.
Hiện tại bên cạnh Dư Tắc Thành toàn là pháp tắc Thiên Đạo, quả thật tình cảnh này vô cùng hiếm có, có thể vận dụng chúng vô cùng thoải mái. Bởi vì nếu Dư Tắc Thành không sử dụng chúng, chúng cũng sẽ bị ma khí làm cho ô nhiễm nuốt chửng.
Nguy cơ cũng là cơ hội, hiện tại Dư Tắc Thành đứng ở nơi này, cũng giống như năm xưa thân trong Thiên Lại Cự Nhân. Ba ngàn Đại Đạo ngay sát bên người, có lẽ có thể mượn chúng để luyện chế Hiên Viên Thần Kiếm cho mình.
Nếu luyện thành Hiên Viên Thần Kiếm, có được Thần khí vô thượng như vậy, cho dù mình có rơi vào chỗ sâu nhất của vực sâu Ma cảnh cũng chẳng hề gì, hoàn toàn có thể xông ra thoải mái.
Đối địch với vũ trụ thì đã sao, cũng phải tan thành tro bụi dưới kiếm của ta.
Dư Tắc Thành mượn ba ngàn Đại Đạo tụ tập bên cạnh mình, bắt đầu luyện kiếm. Sau đại chiến lần trước, Hiên Viên Thần Kiếm đã được Dư Tắc Thành trà về chỗ cũ. Chuyến đi này hắn hoàn toàn không ngờ xảy ra đại họa như vậy, cho nên hắn không mang theo Hiên Viên Thần Kiếm.
Thật ra Dư Tắc Thành có thể tiến hành na di Thời Không thông qua địa vực Trung Thổ do thế giới Bàn cổ hóa thành. Nhưng hắn không biết vực sâu Ma cảnh này có ảnh hưởng tới hắn truyền tống hay không. Nếu trong quá trình truyền tống, vị trí bị thay đổi, nguy hiểm không biết được, lại thêm trong quá trình truyền tống hoàn toàn không có lực hoàn thủ, cho nên hắn không dám khinh suất truyền tống.
Trong giờ phút này, Dư Tắc Thành chỉ có cách luyện ra Hiên Viên Thần Kiếm của riêng mình, mới có thể xông ra khỏi không gian thứ nguyên này.
Luyện chế Hiên Viên Thần Kiếm của riêng mình, như vậy mới có được một cơ hội có thể xông ra ngoài. Nếu như không thể tranh thủ vào lúc này xông ra, đối phương sẽ có phòng bị, đến lúc đó không thể biết được kết cục sẽ thế nào.
Cho dù mình hùng mạnh tới mức nào, chịu đựng dẻo dai tới mức nào, nhưng bị đối phương chính là tất cả lực vũ trụ của Ma giới, chín mươi chín giới Ma cảnh vây khốn như vậy, hàng ngàn hàng vạn năm sau cũng không biết sẽ thế nào.
May là năm xưa Dư Tắc Thành từng luyện chế Hiên Viên Thần Kiếm trong khi khống chế Thiên Lại Cự Nhân, đã có kinh nghiệm. không có khả năng thất bại.
Hơn nữa hiện tại không thể so với năm xưa. hiện tại bất kể là thực lực, lực khống chế, lực Thần Uy, chân nguyên của mình đã hùng mạnh hơn xưa gấp trăm ngàn lần.
Lần trước nói sao cũng chỉ là mượn lực, lần này hoàn toàn là lực lượng của mình, cho nên mới có khác nhau lớn như vậy.
Dư Tắc Thành lặng lẽ niệm chú, toàn tâm toàn ý sử dụng phương pháp luyện kiếm mà năm xưa Hiên Viên Hoàng đế truyền thụ, tế luyện Hiên Viên Thần Kiếm.
Muốn luyện chế Hiên Viên Thần Kiếm cần phải có ba ngàn Đại Đạo. Từ sau khi được Luyện Yêu Hồ dung hợp tế luyện, bản thân Dư Tắc Thành đã lãnh ngộ gần ngàn Thiên Đạo. Số còn thiếu có thể lấy ra từ ba ngàn Đại Đạo bị ma khí ép tới xung quanh hắn. không lo thiếu thốn Thiên Đạo.
Lần trước hắn mượn dùng lực Chung Cực Thần Uy của Thiên Lại Cự Nhân, lấy bản mệnh pháp bảo thế giới Bàn cổ của mình làm Kiếm thể, tụ tập ba ngàn Đại Đạo luyện chế Hiên Viên Thần Kiếm.
Đó là phương pháp học luyện chế Hiên Viên Thần Kiếm đơn giản cấp tốc nhất. Cuối cùng Dư Tắc Thành giải trừ hợp thể với Thiên Lại Cự Nhân. Hiên Viên Thần Kiếm bèn tự động tiêu tan. Lần này không giống như lần trước, lần này Dư Tắc Thành phải luyện chế một thanh Hiên Viên Thần Kiếm giống như Hiên Viên Thần Kiếm của Hiên Viên Hoàng đế, có thể vĩnh viễn tồn tại trên thế gian này.
Theo thời gian trôi qua, Dư Tắc Thành có ý nghĩ muốn rời khỏi thế giới Thương Khung, thăm dò vũ trụ. Hiên Viên Thần Kiếm còn phải đê lại ở Hiên Viên động phủ cho hậu bối sử dụng, tự nhiên không thể mang đi.
Mình đi tới những thế giới chưa biết, nguy cơ có lẽ nhiều không đếm xuể. Phải tế luyện một thanh thần kiếm mạnh nhất, như vậy mới có thể tự bảo vệ được mình.
Vốn Dư Tắc Thành chuẩn bị sau này đến khi mình nắm được đầy đủ ba ngàn Đại Đạo, lúc ấy mới tiến hành tế luyện Hiên Viên Thần Kiếm. Không ngờ bị kẹt lại ở nơi này, dù không muốn cũng phải luyện.
Dư Tắc Thành lặng lẽ tế luyện Hiên Viên Thần Kiếm của mình, lần này cũng cần tới kiếm thai Kiếm thể. Nháy mắt sáu thanh Hiên Viên Lục Kiếm bản mệnh của Dư Tắc Thành xuất hiện.
Hai đạo lôi quang nhưng là một thể, lúc này tách ra, một cũng là hai, hai cũng là một. Lập tức hàng ngàn hàng vạn lôi điện tụ tập, lồng lộn thét gào, vô số điện xà tụ quanh thân kiếm, chính là Kinh Lôi Tiên Dực kiếm.
Một luồng huyết quang dường như do vô số máu tươi ngưng kết mà thành, hóa thành huyết hài vô tận. Nếu nhìn kỹ có thể thấy trong đó huyết mạch dung hợp, huyết hải vô biên, u tĩnh sâu xa, là Huyết Hải Tiên Tuệ kiếm.
Phiêu bạt vô hình, giống như làn gió tự tại. Ta cũng như tiên, tiêu dao tự tại, trời không thể càn, đất chẳng thể ngăn. như gió phiêu đãng, muốn đi thì đi, muốn về thì về, trong ngoài vô ngại, chính là Tự Tại Tiên Phong kiếm.
Như điện lóe ra, giăng mắc khắp nơi, không gì càn nổi, lưu chuyển không ngừng, không khắc nào yên, cực động trở thành cực tĩnh, ảo diệu khôn cùng, chính là Tật Điện Tiên Lão kiếm.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc