Chín tầng trời đầy sao, giống như dài ngân hà. phát ra tinh quang rực rỡ, giống như tinh vân xoắn ốc, vô số vì sao chớp động, thỉnh thoảng sao tụ rồi tán, đẹp mất vô cùng, chính là Tinh Thần Tiên Hà kiếm.
Biển ánh sáng vô tận, uy năng vô biên, khí thế mênh mông cuồn cuộn, như ánh sáng của vô số lưu ly, lúc mạnh lúc yếu, lúc nóng lúc lạnh, chính là Nhật Nguyệt Tiên Quang kiếm.
Kinh Lôi Tiên Dực kiếm. Tinh Thần Tiên Hà kiếm. Tật Điện Tiên Lão kiếm, Nhật Nguyệt Tiên Quang kiếm, Tự Tại Tiên Phong kiếm, Huyết hải Tiên Tuệ kiếm.
Sáu kiếm xuất hiện, đồng thời khởi động. Đây là sáu kiếm căn bản của Dư Tắc Thành, mẫu kiếm của Hiên Viên Lục Kiếm. Lần này Dư Tắc Thành lấy hết chúng ra, để làm kiếm thai Kiếm thể cho Hiên Viên Thần Kiếm của mình.
Năm xưa ở Tiên Giới, Dư Tắc Thành đã luyện thành tiên thể Tiên Phong Đạo cốt, sáu kiếm này cũng trở thành nền tàng cho tiên thể này. về sau hắn cũng rất ít sử dụng, bởi vì chúng chính là căn cơ của mình.
Sau vài lần biến hóa sau này, sáu kiếm vẫn bất động. Đặc biệt lần cuối do Luyện Yêu Hồ tế luyện, sáu kiếm này đã trở thành một bộ phận quan trọng trong thân thể hắn.
Giờ phút này Dư Tắc Thành lại lấy chúng ra, lấy đạo làm xương, lấy kiếm làm mũi, dùng một phần thân thể của mình tế luyện Hiên Viên Thần Kiếm, như vậy mới có thể điều khiển nó một cách hoàn mỹ.
Dư Tắc Thành vận chuyển pháp lực, sáu kiếm này hóa hợp thành một. Một đạo hào quang dâng lên, lục kiếm hợp nhất, hóa thành một thanh phi kiếm có hình dáng như cưu. Tiên Khí dạt dào, kiếm khí ngút trời. Đây là một phần thân thể của Dư Tắc Thành, là kiếm thai cho Hiên Viên Thần Kiếm.
Dư Tắc Thành chạm tay vào ba ngàn Đại Đạo, bất chợt cau mày, không ngờ lực lượng không đủ. Sáu kiếm của mình biến thành Kiếm thể như vậy, vẫn chưa đủ trở thành kiếm thai cho Hiên Viên Thần Kiếm. Không biết vì sao Dư Tắc Thành cảm thấy vẫn thiếu một chút gì đó, cho nên không thể làm kiếm thai.
Phải làm sao đây, chẳng lẽ mình phải chết tại nơi này? Không, nếu bị Ma giới dung hợp, trở thành một giới có lẽ cũng không tới nỗi thiệt thời, cũng chẳng khác gì có được thế giới Bàn Cổ, có lẽ đây là số phận của mình...
Ha ha ha. ma khí thật là lợi hại.
Ý nghĩ này bị Dư Tắc Thành xua đi rất nhanh. Vực sâu Ma cảnh thật là đáng sợ, đây là niềm tin số phận của nó ăn mòn một cách âm thầm lặng lẽ theo một cách thức nào đó. Nó muốn gieo vào lòng Dư Tắc Thành mầm mống của thất bại.
Dư Tắc Thành gạt đi ý niệm của vực sâu Ma cảnh, thoáng động trong lòng, lớn tiếng kêu lên:
- Xin đạo hữu thành toàn.
Sau tiếng kêu của Dư Tắc Thành, phi kiếm thập giai Sát Na Quang Hoa nhanh chóng bay ra, pháp bảo thập giai Chu Câu Tử cũng bay ra, hai thứ bày ra trước mặt Dư Tắc Thành.
Sát Na Quang Hoa đã theo Dư Tắc Thành từ lúc hắn ở Di tích Tiên Tần cồn châu, là phi kiếm mà hắn thương yêu nhất. Chu Câu Tử theo Dư Tắc Thành từ cổ Lĩnh Thận Thành, đã từng cứu mạng hắn mấy lần. Hai bảo bối này đại biển cho quãng đời tu tiên của hắn.
Dư Tắc Thành nhìn chúng, dường như chúng cũng đang nhìn Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành nói:
- Cả đời này của ta nhờ gặp được hai vị đạo hữu, mới có được ngày hôm nay.
- Hôm nay tế luyện vô thượng Thần khí. không thể quên ân hai vị, cũng muốn mượn lực hai vị.
- Xin hai vị đạo hữu thành toàn.
Sát Na Quang Hoa và Chu Câu Tử phát ra hào quang vô tận, ngâm lên giòn tan, dường như đang cười. Rốt cục hôm nay cũng được chứng đắc quà vị Chung Cực Hỗn Nguyên, tiến thêm một bước cao hơn thập giai, hóa sinh Thần khí vô thượng, đây là vinh dự lớn nhất của chúng.
Nháy mắt hai bảo bối này hợp nhất của sáu thanh mẫu kiếm của Dư Tắc Thành, bắt đầu hình thành kiếm thai của Hiên Viên Thần Kiếm.
Sát Na Quang Hoa đại biểu cho Thiên Đạo Thời Gian. Chu Câu Tử đại biểu cho Thiên Đạo Không Gian.
Hai bảo bối dung hợp vào kiếm thai của Dư Tắc Thành, tứ phương cao thấp là vũ, từ xưa đến nay là trụ. Kiếm thai tụ tập lực lượng đại biểu cho vũ trụ, nháy mắt dẫn phát một loại dao động kỳ dị.
Dao động này đã bù vào chỗ còn thiếu đó, lập tức ba ngàn Đại Đạo bên trong được thúc đầy, bắt đầu vận chuyển.
Một đạo hào quang xuyên qua vô tận hư không, xuyên qua Ma giới vây khốn, tụ tập lên trên thân kiếm, tất cả thời gian và không gian xuất hiện, vũ trụ sinh ra.
Nháy mắt luyện kiếm bắt đầu, vũ trụ sinh ra, vạn vật tự sinh, lúc này bên trong vũ trụ, ba ngàn Đại Đạo nhất nhất tái sinh, dẫn xuất mười hai vạn chín ngàn sáu trăm pháp tắc Thiên Đạo, thì ra bản thân Hiên Viên Thần Kiếm chính là một vũ trụ chung cực.
Kiếm thai trong tay Dư Tắc Thành sinh ra một vũ trụ, thiên địa hỗn loạn. Hiện tại cho dù ma khí mạnh tới mức nào, ý thức của vực sâu Ma cảnh hung tàn tới mức nào, chúng cũng không thể tới gần Dư Tắc Thành trong phạm vi mười vạn dặm. Chỉ cần ma khí tiến vào lập tức tiêu tan. trong quá trình vũ trụ sinh ra, không có lực lượng nào có thể chống lại được nó.
Thời gian chậm rãi trôi qua, không biết đã qua bao lâu, một ngày, mười ngày, một tháng, một năm. mười năm. trăm năm. ngàn năm. vạn năm. trăm vạn năm...
Hoặc già chỉ mới khoảnh khắc trôi qua, chỉ là nháy mắt, chỉ trong thoáng chốc...
Giờ phút Hiên Viên Thần Kiếm sinh ra, hết thảy pháp tắc Thiên Đạo thông thường trong thế giới thiên địa này đều uốn éo. Thiên địa rối loạn. Ngũ Hành hỗn loạn, âm dương tiêu tan, Hỗn Độn vỡ nát.
Thế giới vũ trụ trong hư không chậm rãi biến hóa, chậm rãi xuất hiện, dần dần trường thành, dần dần tan biến, dần dần trở thành một thanh kiếm.
Một thanh Hiên Viên Thần Kiếm xuất hiện trong tay Dư Tắc Thành. Hắn đã luyện kiếm thành công, dường như thời gian đã trôi qua vô số vạn năm. dường như chỉ mới trong khoảnh khắc, rốt cục Dư Tắc Thành cũng đã tế luyện thành công Hiên Viên Thần Kiếm.
Kiếm này khác với Hiên Viên Thần Kiếm mà Hiên Viên Hoàng đế luyện chế, đó là Thanh Đồng kiếm.
Kiếm này là một thanh kiếm dài ba thước, dường như được luyện chế bằng vàng ròng, có màu vàng trắng, giống như một khối ngọc đẹp, hết sức tự nhiên, phong thái cổ kính, khí thế phi phàm, cương trực công chính, khi hư khi ảo, đây là Hiên Viên Thần Kiếm của riêng Dư Tắc Thành.
Nhìn kiếm trong tay, càng nhìn càng thích thú.
Hiên Viên Thần Kiếm nơi tay, thiên hạ mặc tình ta tung hoành ngang dọc.
Dư Tắc Thành cao giọng quát:
- Dư Tắc Thành ta tu đạo mấy trăm năm. trong tay có kiếm, chiến hết thiên hạ hào kiệt, chém giết quần hùng, chưa từng lùi lại sau một bước.
- Trường kiếm nơi tay, chỉ có ta độc hành, vạn trượng hồng trần, chưa hề ngoái đầu nhìn lại, con đường phía trước gập ghềnh. vượt mọi chông gai, tan xương nát thịt, cũng không quay đầu lại. Thân hào nam nhi vượt qua hư không, chém hết tất cả phiền muộn, cho dù hồng liên diệt độ ngay trước mắt, cũng phải tiến về phía trước.
- Cho dù ngươi là yêu ma quỷ quái, cho dù ngươi là Tiên Nhân, phàm là đối địch với ta, ta sẽ chém. Kim Tiên cũng chém, Ma Thần cũng chém, thiên địa cũng chém, số phận của ta
thì đã sao, cũng chém như thường.
- Một kiếm nơi tay, trời không thể trái ý ta, đất không thể nghịch lòng ta, sinh tử trong tay ta, tất cả tùy tâm nguyện.
- Đời đời như vậy, kiếp kiếp như vậy.
- Cho dù cả vũ trụ Ma giới đối địch với ta, cũng phải tan thành tro bụi.
Dứt lời, Dư Tắc Thành xuất kiếm, múa tít Hiên Viên Thần Kiếm của mình chém ra một nhát.
Hiên Viên Thần Kiếm chém ra, đây là một kiếm dốc hết toàn lực của Dư Tắc Thành.
Kiếm này ngưng tụ tâm thần hồn phách, toàn thân huyết khí. ngưng tụ hết thảy tư tường, hết thảy ý thức, ngưng tụ mấy trăm năm đau khổ tu luyện của Dư Tắc Thành. Ngưng tụ hết thảy kiếm ý, hết thảy kiếm tâm, ngưng tụ quá khứ hiện tại tương lai, hết thảy hy vọng của hắn.
Một kiếm nơi tay, thiên địa cũng có thể chém, số phận cũng có thể chém, hư ảo cũng có thể chém, vũ trụ cũng có thể chém.
Chém ra một kiếm, rất nhanh một loại lực Thần Uy khó thể thấy được bằng mắt thường khởi động rất nhanh. Lực Thần Uy này có trạng thái bạch quang mờ ảo kỳ diệu, lan tràn ra rất nhanh, trải khắp thiên địa, trải khắp vũ trụ, trải khắp cổ kim. trải khắp hiện tại tương lai.
Lực Thần Uy này hủy diệt hết thảy vạn vật. Dưới lực Thần Uy này, hàng ngàn hàng vạn Ma giới trong vực sâu Ma cảnh lập tức phát ra tiếng rên rỉ thê lương, giống như tiếng rên
thảm thiết của người sắp chết. Dưới một kiếm lực Thần Uy này, Ma Thổ bao la, vô số Ma tộc, ức vạn thiên địa nguyên khí. vô số ma năng, pháp tắc Thiên Đạo... hết thảy đều tan biến.
Vạn vật diệt hết, hết thảy vạn vật không còn. Thiên địa hư không phát ra chấn động kịch liệt. Chấn động này không gây ra tiếng động, bởi vì tất cả thanh âm đều đã tan tành trước đó.
Xung kích vô hình này lan tràn khắp cả hư không, hủy diệt hết thảy trong thiên địa.
Trạng thái yên tĩnh không tiếng động như vậy chỉ duy trì trong nháy mắt, sau đó vỡ òa.
Những tiếng nổ ầm ầm vang lên liên tiếp, vang vọng khắp hàng ngàn hàng vạn dặm. Ma Thổ quay xung quanh Dư Tắc Thành bắt đầu nổ tung vỡ nát, bạo phát ra những đám mây hình nấm. nhanh chóng khuếch tán lan tràn ra khắp thiên địa. Giữa xung kích này, bất kể là Ma Vương Ma Hoàng hùng mạnh, giờ phút này cũng như tờ giấy, tan thành tro bụi rất nhanh.
Bùng nổ kịch liệt khiến cho không gian bắt đầu chấn động. Bùng nổ như vậy đã vượt ra ngoài cực hạn chịu đựng của không gian, nếu không phải trong vực sâu Ma cảnh có tầng tầng phong ấn, không gian đã sụp đổ ngay tức khắc.
Nhưng dù cho có tầng tầng phong ấn, nó cũng chỉ có thể duy trì trong khoảnh khắc. Uy lực của một kiếm này vô cùng mạnh mẽ, không gian không còn chịu đựng được nữa, lập tức sụp đổ, thiên địa co rút lại.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Giữa không gian sụp đổ này chỉ còn lại một thứ tồn tại, chính là kiếm quang màu trắng của Hiên Viên Thần Kiếm Dư Tắc Thành.
Kiếm quang này xinh đẹp như trong mộng, giống như ánh trăng mông lung, nhưng nó đại biểu cho chung cực hủy diệt.
Một kiếm chém xuống, thiên địa sụp đổ, vũ trụ tan biến.
Trong kiếm quang này, hết thảy đều hòa tan, trở về dạng tồn tại nguyên thủy nhất. Thậm chí ngay cả thiên địa nguyên khí. pháp tắc Thiên Đạo cũng hoàn toàn biến mất. Hư vô Hỗn Độn cũng không thể tồn tại dưới kiếm quang này, bất kể là vật chất hay hư ảo, hay là tinh thần, hết thảy mọi thứ đều trở về dạng tồn tại nguyên thủy nhất của vũ trụ.
Kiếm này chém xuống khiến cho ý thức của vực sâu Ma cảnh cũng hoàn toàn tiêu tan. Sâu trong vũ trụ xa xôi, ở vũ trụ của Ma giới vang lên tiếng gầm giận dữ. Tiếng gầm này là tiếng gầm của cả chín mươi chín giới trong Ma cảnh. Giữa tiếng gầm này, vô số Ma giới bắt đầu động đất, bắt đầu nổ tung. Vô số Ma tộc cấp thấp tử vong trong nháy mắt.
Ma cảnh đã nổi giận, bởi vì sâu trong ý thức vực sâu Ma cảnh, vốn có một phân thần ý thức của Ma cảnh trong đó đã bị Dư Tắc Thành chém tan thành tro bụi.
Nhưng bọn chúng cũng chỉ có thể gầm lên giận dữ để trút mối hận trong lòng. Một kiếm này của Dư Tắc Thành đã khiến cho bọn chúng vô cùng sợ hãi, không dám dùng ý thức của mình tới không gian này nữa. Kiếm này đã hoàn toàn làm tan biến dũng khí của chúng.
Chúng đã tồn tại vô số vạn năm, hơn nữa sẽ còn tồn tại không biết bao lâu nữa, có lẽ cho đến khi toàn vũ trụ tan biến, thời gian không ảnh hưởng gì tới chúng. Một kiếm này có thể làm thương tổn đến chúng, đã khiến cho chúng hoàn toàn mất đi can đàm. Chúng nghĩ rằng mình có vô số thời gian, vô số cơ hội, lần này không được còn có lần sau, cần gì phải liều chết?
Cả hư không toàn là năng lượng vũ trụ nguyên thủy nhất. Trong hư không này chỉ có kiếm quang của Dư Tắc Thành tồn tại. Kiếm quang này chậm rãi khuếch tán, nhưng khuếch tán này thật ra là hấp thu. đang hấp thu năng lượng nguyên thủy nhất của vũ trụ này.
Đây là Xá Sinh Thủ Nghĩa quyết của Dư Tắc Thành, pháp quyết này chính là căn bản của hắn. bất kể thân thể tế luyện thế nào, pháp quyết này cũng đi theo hắn. Trong lúc pháp quyết này vận chuyển, hết thảy mọi vật trong thiên địa, kể cả ý thức của vực sâu Ma cảnh đã bị hóa thành năng lượng nguyên thủy nhất của vũ trụ đều bị bạch quang này hấp thu, bị Hiên Viên Thần Kiếm hấp thu. trở thành một phần của Hiên Viên Thần Kiếm.
Kiếm quang khuếch đại, tuy rằng chậm chạp nhưng chắc chắn vô cùng, dần dần khuếch trương ra khắp cả thế giới. Lúc này thời gian như ngừng lại, chỉ còn kiếm quang màu trắng này cùng Dư Tắc Thành là có thể vận chuyển trong thế giới hư không này.
Dư Tắc Thành một kiếm mà thôi, chém giết hết thảy, Hiên Viên Thần Kiếm đại thành, rốt cục đạt thành Kiếm Đạo chung cực.
Dư Tắc Thành nhìn thế giới hư không này, vung tay lên lại xuất ra một kiếm. Lần này một đạo kiếm quang màu vàng óng ánh bay ra, thiên địa hư không lập tức bị chém một vết kiếm màu bạc, vô cùng óng ánh. Kiếm này đã chém rách Thời Không, khiến cho hư không xuất hiện một khe nứt không gian.
Nháy mắt Dư Tắc Thành bước vào trong khe nứt không gian này, bước ra ngoài từng bước một, rốt cục rời khỏi không gian thứ nguyên đầy cạm bẫy này.
Chỉ trong thoáng chốc, Dư Tắc Thành xuất hiện bên trong Thanh Minh, xa xa là tinh không bất biến, vô số sao trời lấp lánh. Dư Tắc Thành nhìn quanh một vòng, đây là tinh vực quen thuộc, rốt cục đã trở về.
Hắn dõi mất về sâu trong tinh không, ở một bên có thể thấy vô số thế giới tụ tập, hình thành một thế giới khổng lồ, đó chính là thế giới Thương Khung, ở một bên khác có một ngọn núi bay lơ lửng giữa tinh không, chính là Bồng Lai tiên sơn.
Dư Tắc Thành cao giọng thét dài, rốt cục mình đã trở lại. Bình thường mình tự cho là thiên hạ vô địch, nhưng suýt chút nữa đã bị cạm bẫy của Hiên Viên Thông Thiên phái phong ấn giết chết, xem ra bất cứ lúc nào cũng không thể sơ ý được.
Dư Tắc Thành bước về phía Bồng Lai tiên sơn, mỗi bước vạn dặm. xuyên không vượt giới.
Giờ phút này, giữa tinh không mờ mịt, chỉ còn lại mình Dư Tắc Thành, tất cả địch nhân đã hoàn toàn tan tác dưới một kiếm của Hiên Viên Thần Kiếm vừa rồi.
Nhưng hiện tại Dư Tắc Thành đã có được hết thảy. Bất kể hắn muốn pháp bảo phi kiếm, thiên tài địa bảo, động phủ thiên địa, tinh thuyền phi xa... gì, chỉ cần một kiếm mà thôi. Chỉ cần Hiên Viên Thần Kiếm động, thần uy thiên địa, vạn vật tự sinh.
Thư nhàn tự tại, nhìn như thong thà, thật ra nhanh như điện chớp, chỉ trong thoáng chốc, Dư Tắc Thành đã về tới Bồng Lai tiên sơn.
Sau khi tiến vào Bồng Lai tiên sơn, Dư Tắc Thành đào thần niệm qua một vòng, lập tức phát hiện ra tiếng hô giết vang trời trong Lam Nguyệt cốc, sơn môn của Đại Tượng Vô Tức tông. Chỉ thấy Đại sư huynh Mạc Trần đang dẫn theo vô số đệ tử Thiên La kiếm tông tiêu diệt Đại Tượng Vô Tức tông.
Lúc Dư Tắc Thành bị truyền tống vào Lục Nhâm Ma Ly giới, Đại sư huynh Mạc Trần cũng bị truyền tống tới một cạm bẫy khác. Đối phương dốc hết toàn lực đối phó Dư Tắc Thành, chỉ vây khốn sơ sài Mạc Trần mà thôi. Mạc Trần vô cùng vất vả mới xông ra ngoài được, lập tức triệu tập đệ tử Thiên La kiếm tông vây công Đại Tượng Vô Tức tông, cứu Dư Tắc Thành.
Đệ tử Đại Tượng Vô Tức tông toàn là hạng người ngoan cố không sợ chết, cho nên mãi tới bây giờ vẫn còn công phá nơi này.
Dư Tắc Thành xuất hiện giữa chiến trường, Mạc Trần nhìn thấy hắn mừng rỡ, vội vàng nói:
- Sư đệ cũng xông ra rồi sao?
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Đại Tượng Vô Tức tông, Đại Đạo Thần Thông tông chính là dư nghiệt của Hiên Viên Thông Thiên phái, hiệu lệnh thiên hạ tiêu diệt sạch sẽ, gà chó không tha.
Mạc Trần nghe vậy cả kinh:
- Hiên Viên Thông Thiên phái ư, thì ra là như vậy, ta vẫn không hiểu vì sao Đại Đạo Thần Thông tông đối địch với chúng ta mấy trăm năm qua, thì ra là như vậy.
- Chúng lấy Hiên Viên làm tên, thời gian qua ám toán chúng ta rất nhiều lần, phải giết không tha.
Sau một hồi đại chiến, rốt cục đám đệ tử Đại Tượng Vô Tức tông cũng tử trận hoàn toàn, không có tên nào đầu hàng. Sau khi kiểm kể, rốt cục phát hiện tuy rằng Đại Đạo Thần Thông tông, Đại Tượng Vô Tức tông đều bị tiêu diệt, cao thủ trong tông đều chết trong khi phục kích Dư Tắc Thành, nhưng vẫn có sáu cao thủ chạy thoát.
Đây là sáu tên Kim Đan Chân Nhân có tiềm lực rất lớn, bọn chúng biến mất không thấy. Dư Tắc Thành phát ra hiệu lệnh, chỉ cần ai bất sống hay đánh chết sáu tên này, sẽ thường cho một thanh phi kiếm cửu giai.
Hiệu lệnh vừa đưa ra, khắp thiên hạ chấn động, Bồng Lai tiên sơn sục sôi. Vô số người bắt đầu tìm kiếm sáu tên Kim Đan Chân Nhân chạy trốn này, nhưng đáng tiếc cuối cùng vẫn không thể tìm được.
Thời gian sau này, tuy rằng Hiên Viên kiếm phái đã có thể hiệu lệnh thiên hạ. tuy rằng sau khi thành lập Đại Liên Minh Tu Tiên vẫn tiếp tục truy nã bọn chúng, đưa chuyện truy tìm dư nghiệt Hiên Viên Thông Thiên phái lên hàng đầu, nhưng vĩnh viễn vẫn không tìm được bọn chúng.
Mãi tới một vạn năm sau, Hiên Viên Thông Thiên phái lại một lần nữa thò đầu ra, tranh đoạt địa vị Minh chủ Đại Liên Minh Tu Tiên cùng Hiên Viên kiếm phái, cuối cùng thất bại thám hại, trốn chui trốn nhủi một lần nữa.
Chuyện này thuộc về một câu chuyện khác, lúc ấy Dư Tắc Thành đã tới không gian thứ nguyên ở vĩ độ cao, đã sớm trở thành anh hùng chấn hưng Nhân tộc trên thế giới Thương Khung.
Hắn được đặt ngang hàng với Hiên Viên Hoàng đế, Đại Vũ Thần Đế, Tiên Tần Thủy Hoàng, có danh hiệu Vô Thượng Kiếm Hoàng, được hậu bối Nhân tộc đời đời kính ngưỡng.
Cuộc đời Dư Tắc Thành bị nhào nặn thêm thắt vô số, trở thành hàng trăm câu chuyện khác hẳn nhau, trở thành chuyện trên ảo ảnh mà Nhân tộc thích xem nhất vào thời Đại Liên Minh Tu Tiên sau đó.
Nhưng hiện tại, Dư Tắc Thành không thể tìm được tung tích của dư nghiệt Hiên Viên Thông Thiên phái. Cho dù treo thường phi kiếm thập giai cũng không thể tìm được. Bọn chúng đi vô ảnh tới vô hình, bằng không đã sớm bị tiêu diệt từ thời Trung Hưng Tổ Sư Vương Âm Dương.
Cho dù sử dụng các loại pháp thuật tiên đoán tương lai như Đại Dự Ngôn thuật, Vô Thượng Chân Tiên Ngôn, cũng không thể tìm được bọn chúng. Có thể kết luận rằng bọn chúng đã hủy diệt hoàn toàn ký ức của mình, tiếp tục truyền thừa đời này sang đời khác, hiện tại ngay cả bản thân hậu duệ của chúng cũng không biết mình là ai. Bọn chúng chỉ cần lưu lại hậu duệ, một thời gian sau, dần dần huyết mạch truyền thừa thức tỉnh. Hiên Viên Thông Thiên phái sẽ lại xuất hiện.
Đây gọi là sức người cũng có khi có hạn. không ai là vạn năng. Dư Tắc Thành có thể chém giết thiên địa, chém giết vũ trụ, được người đời sau tôn là Vô Thượng Kiếm Hoàng, đời đời kính ngưỡng, nhưng hiện tại hắn vẫn không thể nào tìm được dư nghiệt Hiên Viên Thông Thiên phái giữa biển người mênh mông.
Đại Tượng Vô Tức tông, Đại Đạo Thần Thông tông tan tác, lực lượng phản đối chuyện Bồng Lai tiên sơn trở về thế giới Thương Khung không còn. Đại sư huynh Mạc Trần lại cử hành đại hội thượng môn. Lần này được tất cả thượng môn ủng hộ, Bồng Lai tiên sơn chính thức thông qua quyết định trở về thế giới Thương Khung.
Sau khi thông qua chuyện này, tất cả tu sĩ cùng phàm nhân Bồng Lai tiên sơn hết sức vui mừng, cả Bồng Lai tiên sơn chìm trong không khí vui mừng như lễ hội.
Dư Tắc Thành bắt đầu tiến hành bước tiếp theo, buôn bán pháp thuật triệu tập Thương Khung Hải của hắn.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Thật ra Dư Tắc Thành định truyền thụ miễn phí pháp thuật này cho tất cả Phản Hư Chân Nhất trên Bồng Lai tiên sơn. Nhưng lúc hắn truyền pháp cho mấy vị sư điệt ở Thiên La kiếm tông, mới phát hiện ra pháp không thể khinh truyền, nếu mình truyền thụ một cách dễ dàng, vậy đối phương sẽ không quý trọng.
Chuyện trên đời này chính là như vậy, nếu được thứ gì đó một cách dễ dàng, kẻ được nó sẽ không biết quý trọng. Dư Tắc Thành thoáng động linh cơ, cho nên hắn quyết định từ nay về sau sẽ không khẳng khái truyền thụ pháp thuật như vậy nữa.
Trước tiên Dư Tắc Thành tâng bốc pháp thuật này lên tận mây xanh, rằng đây là pháp thuật do người tạo ra thế giới Thương Khung là Đại Thần Nữ Oa truyền lại, có được từ Luyện Yêu Hồ. Chính là lực Chung Cực Thần Uy, mẹ của vạn pháp, được vô số Ma Thần vất vả truy cầu.
Hắn lan truyền lời đồn này trong các tu sĩ trên Bồng Lai tiên sơn, đưa sự cao quý của pháp thuật này lên tận mây xanh.
Lời đồn này truyền tới tai Tông chủ Kim Khẩu Thông Huyền tông Tê Hà lão tổ, lão chỉ nở một nụ cười khinh miệt, cho rằng Dư Tắc Thành đang đồn thổi khoác lác, dám nói tới Đại Thần Nữ Oa. rõ ràng là đang muốn lừa gạt mọi người.
Hôm ấy lão rành rỗi không có việc gì làm, tiện tay dùng pháp thuật bàn tông bói toán một chút, lập tức giật mình kinh hãi. Không ngờ pháp thuật của Dư Tắc Thành chính là pháp thuật căn bản của thế giới Thương Khung, vì pháp thuật này đã có mấy Ma Thần chết đi. Đây đúng là pháp thuật vô thượng khiến cho Ma Thần cũng phải liều mạng vì nó, thì ra lời đồn này là sự thật.
Lúc Tê Hà lão tổ bói toán, cũng có mặt rất nhiều tu sĩ ở đó. Trên đời này giấy không thể nào gói được lửa. lập tức chuyện này dần dần lan truyền ra ngoài, người đời đều biết lai lịch của pháp thuật này.
Thấy cũng đã đến lúc, Dư Tắc Thành bắt đầu truyền thụ pháp thuật, nhưng không chịu truyền thụ không công một cách dễ dàng. Tu sĩ nào muốn học, tối thiêu phải dùng Tiên Thiên Linh Bảo, phi kiếm cửu giai trả thù lao mới có thể học được.
Càng sang quý càng là pháp thuật thượng hạng, kẻ tới học pháp thuật này càng nhiều. Vô số người kéo tới muốn cầu học pháp thuật này, vạn nhất thông qua thuật này có điều sở ngộ, chỉ cần một chút thôi cũng đủ hưởng thụ cả đời.
Tất cả thu nhập Dư Tắc Thành đều tặng lại hết cho Đại sư huynh Mạc Trần cùng Tê Hà lão tô, cảm tạ lão đã phối hợp với mình, những bảo vật này không có ý nghĩa gì với hắn.
Cứ như vậy, tất cả Phản Hư Chân Nhất Bồng Lai tiên sơn đều học pháp thuật này, rốt cục đã có thể đưa Bồng Lai tiên sơn trở về thế giới Thương Khung.
Mồng một tháng Mười, Hoàng lịch có câu:
- Kỵ cưới hỏi, cầu phúc, cầu tự, xuất hành, tháo dỡ, sửa chữa chế tạo, động thổ, dựng nhà, khai phá, thêm nhân khẩu.
- Nên: khai trương, giao dịch, lập khoán, treo biển, an giường, dọn nhà, gieo trồng, đốn cây, nhập liệm, động thổ, để tang, xà tang.
Hôm nay đúng là ngày hoàng đạo, dưới sự an bày của Dư Tắc Thành, tất cả Phản Hư Chân Nhất trên Bồng Lai tiên sơn tụ tập lại với nhau, chuẩn bị đồng thời phát lực, na di Bồng Lai tiên sơn trở về thế giới Thương Khung.
Đến giờ Thìn, đúng là giờ lành theo sự tính toán của Tê Hà lão tổ, dưới sự dẫn dắt của Đại sư huynh Mạc Trần, Công Tôn Đại Nương, Tê Hà lão tổ, tất cả Phản Hư Chân Nhất, Kim Đan Chân Nhân của Bồng Lai tiên sơn tụ tập cùng nhau, cúng bái thiên địa, cầu cho na di Bồng Lai tiên sơn trở về thế giới Thương Khung một cách bình an.
Nghi thức cúng bái nghiêm trang tao nhã. dưới sự dẫn dắt của bọn họ, tất cả cúng bái thiên địa, cúng bái Đại Thần Nữ Oa. cúng bái Hiên Viên Hoàng đế từng chấn hưng Nhân tộc. Đây là cổ lễ trên thế giới Thương Khung, năm xưa Xuân Thu Thất Bá cũng từng cúng bái thiên địa với nghi thức như vậy. Nhưng hiện tại ngoại trừ Bồng Lai tiên sơn còn giữ gìn được nghi thức này, nhờ tránh được chiến loạn, ở thế giới Thương Khung đã hoàn toàn thất truyền.
Bái thiên bái địa, bái Đại Thần Nữ Oa. Hiên Viên Hoàng đế, dâng lễ tam sinh ngũ cốc, long trọng vô cùng.
Dư Tắc Thành cũng không tham gia, vinh quang này hiện tại không có ý nghĩa gì với hắn.
Nghi thức kết thúc, các Phản Hư Chân Nhất Bồng Lai tiên sơn bắt đầu khởi động pháp thuật đồng thời, phân tán ra khắp các vùng thiên địa trên Bồng Lai tiên sơn. Sau đó bọn họ phóng xuất thần thức của mình, vô số đạo thần thức hùng mạnh kết nối lại với nhau, bao trùm khắp cả Bồng Lai tiên sơn.
Sau đó, đám Phản Hư Chân Nhất này bắt đầu niệm pháp chú, triệu tập Thương Khung hải.
- Bồng Lai tiên sơn, vốn là Côn Ngô, hôm nay trở về, hóa sinh Thương Khung.
- Vạn giới hợp nhất, hết thảy do ta, trời già đất lão, vĩnh hằng không đổi.
- ức vạn thế giới, nhất thiết chúng sinh, tiến vào giới này, lui tới tự nhiên.
- Ba ngàn Đại Đạo, mười hai vạn chín ngàn sáu trăm pháp tắc ở trên.
- Trời cao có mất. đại địa có linh, quang âm như nước, lời thể như vậy, cấp cấp như luật lệnh.
Vô số Phản Hư Chân Nhất niệm động pháp chú, triệu tập Thương Khung Hải. Theo tiếng niệm của bọn họ, pháp chú dần dần phát sinh hiệu lực. Lập tức trong vô minh, thiên địa đáp lời, hàng ngàn hàng vạn thanh âm ầm ầm nổ vang. Lực lượng mênh mông cuồn cuộn, long trời lỡ đất. tập trung lại rất nhanh.
Toàn bộ Bồng Lai tiên sơn bắt đầu nổ vang, rất nhanh ở cuối hư không, Thương Khung Hải xuất hiện một cách thần kỳ, chậm rãi vây quanh cả Bồng Lai tiên sơn. Nhưng đại trận bảo vệ bao phủ xung quanh Bồng Lai tiên sơn bắt đầu phát sinh hiệu lực, ngăn cách Thương Khung Hải ở bên ngoài.
Tuy rằng bị ngăn cách, nhưng Thương Khung Hải cuồn cuộn hung hãn. hóa thành vô số đợt sóng thần, bắt đầu xâm nhập đại trận hộ giới Bồng Lai tiên sơn. Thương Khung Hải có lực lượng kỳ dị có thể thẩm thấu hết thảy, chỉ sau một khắc, biển cả đã vây quanh đại trận hộ giới Bồng Lai tiên sơn.
Lúc này thiên địa nổ ầm ầm, Thời Không biến hóa. Theo tiếng niệm pháp chú của mọi người, Bồng Lai tiên sơn dần dần thoát khỏi vị trí hiện tại, thình lình biến mất giữa không trung, xuất hiện trên thế giới Thương Khung.
Nhưng chuyện này cũng không đơn giản như vậy, chuyện nháy mắt trở về giống như những lần na di trước cũng không xảy ra. Quá trình na di Bồng Lai tiên sơn này cần có thời gian, nó không nhỏ hẹp giống như Tam Thiên giới, mà rộng lớn vô cùng, cũng không giống như thế giới Bàn cổ của Dư Tắc Thành, vốn nằm ngay trên thế giới Thương Khung.
Bồng Lai tiên sơn quá lớn, quá trình na di này cần có rất nhiều thời gian.
Nhưng lúc này thời gian không còn là chuyện lớn nữa, thay trời đổi đất, kiếp nạn lập tức sinh ra.
Dưới Thấu Không Đại Thần Niệm thuật của Dư Tắc Thành quan sát, phát hiện ra bên ngoài Thương Khung Hải đang bao quanh Bồng Lai tiên sơn, xuất hiện vô số lỗ đen. Trong những lỗ đen này toát ra các loại khí tức sinh mệnh kỳ dị, có Tiên Khí. có ma khí. có Long khí. có Phật khí...
Rất nhanh Dư Tắc Thành bừng tinh ngộ, Bồng Lai tiên sơn muốn trở về thế giới Thương Khung không thể đơn giản như vậy được. Trước kia Tam Thiên giới quá nhỏ, đối phương không chú ý, hiện tại Bồng Lai tiên sơn quá lớn, kinh động vạn giới. Có Vực Ngoại Thiên Ma. có Thiên Long Long giới, có vô số Cường giả kỳ dị xuất hiện muốn ngăn cản thế giới Thương Khung hoàn thiện.
Trong những lỗ đen này bắt đầu xuất hiện dao động khí tức sinh mệnh mạnh mẽ. Chúng chỉ có một mục đích, chính là ngăn cản Bồng Lai tiên sơn trở về thế giới Thương Khung.
Chuyện này đã hoàn toàn ra ngoài dự liệu của Dư Tắc Thành, bất quá hiện tại không có thời gian nghĩ nhiều. Đối phương muốn ngăn cản Bồng Lai tiên sơn trở về, phá hoại hành động của mình, vậy chính là kẻ thù, phải chém giết.
Dư Tắc Thành vung Hiên Viên Thần Kiếm lên vừa định động thủ, nhưng một biến hóa mới xuất hiện khiến cho hắn phải kinh ngạc ngây người.
Thương Khung Hải đang quay cuồng xung quanh Bồng Lai tiên sơn thình lình dậy sóng, trong lòng biến cũng toát ra vô số dao động khí tức sinh mạng. Sau đó vô số thánh thú Ma Thần từ trong biển điên cuồng xông ra, phát động công kích lực lượng đối phương bên ngoài đang muốn ngăn cản Bồng Lai tiên sơn trở về.
Hai bên bắt đầu triển khai đại chiến, bên ngoài Thương Khung Hải bao quanh Bồng Lai tiên sơn bạo phát chiến đấu kịch liệt vô cùng. Hào quang nổi lên bốn phía, những tiếng nổ ầm ầm vang lên liên tiếp, kim quang bắn ra tung tóe.
Đám thánh thú Ma Thần trong Thương Khung Hải tử trận, lập tức hóa thành kim quang bay trở về Thương Khung Hải.
Tất cả Thương Khung Hải đang quay quanh Bồng Lai tiên sơn đang dần dần biến hóa, hóa thành thân thể một Ma Thần khổng lồ, có chừng trăm vạn dặm. Ma Thần này thân người đuôi rắn. dung mạo giống như một thiếu nữ thanh xuân, tay phải cầm một cái hồ lô, tay trái cầm một hòn đá. phát ra hào quang vô số phá tan rất nhiều lỗ đen. phóng xuất vô số thánh thú Ma Thần, chém giết tất cả địch nhân ngăn đường.
Trận chiến này hoàn toàn ra ngoài dự liệu của Dư Tắc Thành, ban đầu xảy ra không biết vì sao, chiến đấu cũng không hiểu vì sao, cũng không cần hắn xuất kiếm, chỉ cần đứng bàng quan là đủ.
Chiến đấu giằng co chừng nửa canh giờ, tất cả địch nhân vây công Thương Khung Hải dần dần tán đi, bởi vì thế giới Thương Khung đã dần dần hiện ra phía trước, quá trình na di đã hoàn thành.
Các loại thánh thú Ma Thần đang chiến đấu xung quanh Bồng Lai tiên sơn cũng hóa thành nước biển, trở về Thương Khung Hải. Đột nhiên thân thể Ma Thần khổng lồ kia quay đầu nhìn Dư Tắc Thành một cái, nở một nụ cười vô cùng thân thiết, sau đó cũng hóa trở lại thành Thương Khung Hải quay xung quanh Bồng Lai tiên sơn, biến mất không thấy.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Trận chiến này giống như hư ảo, ngoại trừ Dư Tắc Thành ra, không còn ai khác cảm nhận được, bởi vì trận chiến này đã vượt xa trình độ mà những người khác có thể cảm nhận.
Dư Tắc Thành vẫn đứng ngây người ngơ ngác, Ma Thần do Thương Khung Hải hóa thành vừa rồi rõ ràng là Đại Thần Nữ Oa trong truyền thuyết, nói cách khác, nhất định là nàng bảo vệ Bồng Lai tiên sơn trở về thế giới Thương Khung.
Nhìn Thương Khung Hải mênh mông vô tận, Dư Tắc Thành không khỏi buông tiếng than dài. Khi mình cho rằng mình đã nhìn thấu hết thảy, thiên địa vô địch, lại không biết rằng thật ra Thương Khung Hải nhìn hết sức bình phàm trước mắt mới là thần kỳ nhất.
Trời đất bao la. có đủ những điều hay lạ, xem ra mình cũng không thể quá đề cao mình, cho rằng mình là thiên hạ vô dịch, thật ra hành trình của mình chỉ là vừa mới bắt đầu.
Một đại lục thật lớn xuất hiện trước mặt, chính là thế giới Thương Khung. Nháy mắt thiên địa chấn động, không trung biến hóa, quá trình na di đã thành công.
Sau khi trở về thế giới Thương Khung, trong khoảnh khắc rơi xuống, toàn Bồng Lai tiên sơn bắt đầu run rầy, khiến cho phòng ngã nhà nghiêng, thiên địa chấn động, đại địa quay cuồng, cuồng phong nổi lên.
Nhưng hết thảy chấm dứt rất nhanh, dần dần thiên địa yên tĩnh lại, hết thảy khôi phục như thường. Thế giới trước mắt không còn là phong cảnh của Bồng Lai tiên sơn quen thuộc nữa, mà thái dương treo cao giữa trời, gió biển se se thổi tới.
Tất cả người tu tiên, phàm nhân Bồng Lai tiên sơn ngây người quan sát thế giới bên ngoài, một lúc lâu sau mới bừng tinh lại. Nhật nguyệt tinh thần trên bầu trời biến hóa, không còn cảm giác tinh không vỡ nát như Bồng Lai tiên sơn trước kia, mà là thế giới thiên địa hoàn mỹ tự nhiên.
Gió biển thổi nhẹ, mang theo hương vị nước biển, đây là cảm giác mà trước kia tất cả mọi người chưa từng biết tới. Linh khí Ngũ Hành vô cùng tận, có thể hấp thu thoải mái. Trời trong gió nhẹ, huyết mạch tiềm tàng từ xa xưa dần dần thức tỉnh, ai nấy kích động vô cùng.
Bồng Lai tiên sơn trở lại thế giới Thương Khung, sinh ra vực thứ tám của thế giới Thương Khung.
Lập tức mọi người cất tiếng hoan hô không ngừng, giữa tiếng hoan hô của họ, vô số linh khí tụ tập sinh ra, dần dần thẩm thấu lặng lẽ vào trong Bồng Lai tiên sơn.
Linh khí vô cùng sung túc, cảm nhận một chút, có lẽ sung túc hơn linh khí vốn có của Bồng Lai tiên sơn gấp mấy lần, hơn nữa trong đó còn có hào quang thần kỳ. Đám Phản Hư Chân Nhất lập tức ngồi xuống tu luyện, thỉnh thoảng có người kêu lên:
- Nguy cơ Hóa Đạo của ta đã được giải trừ hoàn toàn...
- Cảnh giới tu vi của ta đã tăng lên, ngàn năm qua, rốt cục cũng tiến thêm một bước...
Bồng Lai tiên sơn trở lại thế giới Thương Khung, bọn họ là kẻ trực tiếp tham dự, đây là thế giới Thương Khung ban thưởng cho bọn họ.
Đây cũng chưa đáng là gì, lúc này có tu sĩ Bồng Lai tiên sơn phát hiện ra, cả thế giới Bồng Lai tiên sơn thay đổi, diện tích mở rộng. Trong quá trình na di trở về hỗn loạn vừa rồi, diện tích Bồng Lai tiên sơn đã gia tăng hơn gấp đôi.
Gia tăng như vậy không phải là vô duyên vô cớ, cũng không phải có thêm một vùng thiên địa khác, mà là kết cấu vốn có của Bồng Lai tiên sơn thay đổi. Một mảnh đất trước kia rộng mười dặm. hiện tại biến thành hai mươi dặm. một ngọn núi cao trăm trượng, hiện tại cao lên hai trăm trượng, dưới chân lại có thêm hai ngọn núi nhỏ khác nhỏ lên.
Trong quá trình biến hóa này, vạn vật sinh sôi này nở, trăm hoa nở rộ.
Vô số phàm nhân kinh ngạc nhìn đất vườn nhà mình gia tăng, bọn họ giơ tay sờ thử, sau đó vui mừng kêu lên. Đất đai hết sức màu mỡ, rõ ràng đây là đất tốt, có thể sản xuất vô số hoa màu lương thực, nuôi sống được rất nhiều người.
Những phàm nhân không có đất vườn có thể đi khai phá đất hoang, khai phá ra được toàn là đất tốt cực phẩm.
Có đất là có lương thực, có thu hoạch. Nông dân có ruộng, thương nhân có cái để buôn bán. tất cả đều phất lên, ai cũng có thể sống cuộc sống sung túc đầy đủ, vô cùng tốt đẹp.
Lập tức vô số phàm nhân bắt đầu hoan hô, cúng tế thiên địa, đây là phần thường trực tiếp nhất, ý nghĩa nhất cho bọn họ.
Vô số người tu tiên còn đang kinh ngạc, trong động phủ, dược viên của họ, vô số linh thào tiên dược đang điên cuồng sinh trường sau chấn động. Dược thào mười năm tuổi tăng lên trăm năm. thậm chí một số thiên tài địa bảo đã chết khô bất chợt dần dần sống lại.
Những mó quặng vốn đã khai thác hết sạch không còn, trong chấn động vừa qua không ngờ lại phát hiện ra mó quặng mới, rõ ràng là đá hóa ra quặng, khiến cho mó hết quặng sống lại.
Khắp nơi mọi người hết sức vui mừng, bọn họ tổ chức ăn mừng, nhảy múa điên cuồng, mừng ngày trở về tốt đẹp.
Dư Tắc Thành nhìn mọi người vui mừng, trong lòng hắn cũng cảm thấy cao hứng. Xem ra những biến hóa này là do thế giới Thương Khung thường cho tất cả, mình đã làm một chuyện vô cùng chính xác.
Dư Tắc Thành khởi động Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, thăm dò thiên địa, không khỏi cau mày. Nơi đây không phải là địa điểm mà mình định bố trí cho Bồng Lai tiên sơn trước đó, không phải nằm gần địa vực Trung Thổ, mà là tới gần địa vực Mạc Bắc, hơn nữa hai địa vực cách xa nhau chỉ ba ngàn dặm.
Khoảng cách ba ngàn dặm đối với người tu tiên, nói xa không xa, nói gần không gần. Thậm chí không cần xây dựng cửa ải địa vực, chỉ cần ngồi phi xa tinh thuyền, tu sĩ phổ thông cũng có thể vượt qua dễ dàng.
Dư Tắc Thành phát hiện Bồng Lai tiên sơn trở về khiến cho thiên địa nguyên khí biến dị không ít. Người tu tiên trên thế giới Thương Khung vốn đã quen với thiên địa linh khí. hiện tại lập tức phát hiện ra chỗ khác thường này. Lập tức có môn phái bắt đầu điều tra, rất nhanh đã phát hiện ra Bồng Lai tiên sơn xuất hiện cách Mạc Bắc ba ngàn dặm.
Lập tức ở địa vực Mạc Bắc, vô số Phản Hư Chân Nhất tiến về phía này. Thiên địa xảy ra dị biến như vậy, Phản Hư Chân Nhất phải tra xét tình hình, để xem rốt cục có chuyện gì xảy ra.
Khoảng cách ba ngàn dặm đối với bọn họ chỉ trong thoáng chốc mà thôi, có hàng trăm Phản Hư Chân Nhất đã tiến vào trong đám người Bồng Lai tiên sơn đang ăn mừng.
Một mối lo ngại chợt này sinh trong lòng Dư Tắc Thành. Sau khi Bồng Lai tiên sơn trở về, thiên địa đại biến, linh khí trở nên sung túc, linh dược linh thào thình lình xuất hiện, quả thật chính là thánh địa của tiên gia, trở thành địa vực tốt nhất để tu luyện, hoàn cảnh tu luyện đã trở nên tốt hơn địa vực Mạc Bắc rất nhiều.
Thất phu vô tội, vì mang ngọc mà có tội. Địa vực tốt như vậy, các môn phái tu tiên Mạc Bắc làm sao không động lòng cho được.
Nói đến cùng, nếu so về số lượng hay chiến lực, tu sĩ của Bồng Lai tiên sơn kém hơn tu sĩ thế giới Thương Khung rất nhiều lần. Tu sĩ trên Bồng Lai tiên sơn giống như hoa trong nhà kính, còn tu sĩ thế giới Thương Khung là hoa đồng cỏ nội, trải qua biết bao mưa gió dập vùi, những tu sĩ kém cỏi đã chết đi từ sớm.
Nhìn thấy thánh địa tốt như vậy, nếu không xông tới cướp lấy thế giới này, vậy không phải là người tu tiên. Có lẽ sau khi bọn họ cướp đoạt sẽ nói một câu, bảo vật trong thiên địa, chỉ kẻ nào có đức mới có thể lấy được.
Đây là điểm mà Dư Tắc Thành muốn thay đổi nhất, hắn không muốn người cùng trong Nhân tộc tiếp tục cướp đoạt, tàn sát lẫn nhau, chỉ biết vung dao đồ tể chém giết người cùng tộc. Nếu muốn chém giết, sao không chém giết Dị tộc Vực Ngoại?
Hiện tại vấn đề này xảy ra trước mặt Dư Tắc Thành, phải ngăn chặn cuộc tàn sát cướp đoạt này, không thể để cho các tu sĩ Bồng Lai tiên sơn trở thành những nạn nhân bi thảm.
Rất nhiều Phản Hư Chân Nhất thế giới Thương Khung tới đây đã bắt đầu dùng phi phù, truyền tin về báo lại tình huống nơi này cho môn phái của mình.
Vô số môn phái tu tiên địa vực Mạc Bắc bắt đầu hành động, phái này gõ chuông vang vang, phái kia thối tù và trầm trầm tụ tập. Dưới sự thao túng của các thượng môn, vô số tu sĩ bắt đầu tụ tập. Tin tức thế giới thiên địa linh khí sung túc vừa xuất hiện, lập tức lan truyền khắp địa vực Mạc Bắc.
Bất kể là tu sĩ của thượng môn hay hạ môn, hay tán tu, nghe thấy tin này đều kích động không ngừng. Cả bọn tự phát tụ tập, dần dần hình thành một cánh đại quân người tu tiên, chuẩn bị kéo tới cướp đoạt, chiếm cứ Bồng Lai tiên sơn.
Thật ra chuyện này cũng có liên quan tới Dư Tắc Thành. Trước kia muốn tụ tập một cánh đại quân người tu tiên như vậy là vô cùng gian nan. không ai phục ai, không ai ra lệnh được cho ai. Nhưng lần trước Dư Tắc Thành hiệu lệnh thiên hạ đại chiến Hải tộc, tất cả tu sĩ tham gia đều được hưởng lợi. Cho nên lần này tụ tập bọn họ dễ dàng hơn trước rất nhiều, vừa nghe có thế giới thiên địa tốt như vậy xuất hiện, ai nấy đều chen chúc tụ tập.
Đồng thời cũng không ai dám không tới. Những tu sĩ lần trước không tham gia đại chiến Hải tộc, cuối cùng có kết cục thế nào, tất cả mọi người thừa biết, cho nên bọn họ mới tụ tập nhanh như vậy.
Tất cả tu sĩ cùng nhau kéo đi, có chừng hơn vạn. một cánh đại quân mênh mông cuồn cuộn bắt đầu xuất phát.
Mà vào lúc này, rất nhiều tu sĩ Bồng Lai tiên sơn còn đang nhảy nhót ăn mừng, không biết rằng đại họa sắp sửa giáng xuống đầu mình.
Không thể như vậy được, nếu mình để tình huống này xảy ra, vậy sau này làm sao có thể tiến hành kế hoạch của mình. Nhân tộc Vực Ngoại còn ai dám trở về thế giới Thương Khung nữa.
Dư Tắc Thành khẽ động, nháy mắt xuất hiện ở địa vực Mạc Bắc.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Lần này mục đích của Dư Tắc Thành là ngăn cản hai vực tranh chấp với nhau, không để tu sĩ hai bên xảy ra xung đột. phải dùng uy ép người, lấy thế bức người. Cho nên hắn muốn ra tay trước, bèn tiến vào Thương Khung Hải nằm giữa hai vực, phóng xuất uy áp của mình.
Từ sau khi Luyện Yêu Hồ tế luyện chân thân, bản thân tế luyện Hiên Viên Thần Kiếm ở Bồng Lai tiên sơn, phá nát ý thức của vực sâu Ma cảnh bao vây, Dư Tắc Thành cũng không biết mình đã mạnh tới mức nào, cho tới bây giờ vẫn chưa phóng xuất uy áp của bản thân. Hôm nay lần đầu tiên phóng xuất ra uy áp, đưa khí tức hùng mạnh vô biên của mình ra ngoài.
Giống như một cự thú thời viễn cổ vừa thức tỉnh cuối chân trời, vô số nguyên khí Ngũ Hành tụ tập về phía Dư Tắc Thành, bắt đầu quay cuồng theo nhịp thở của hắn.
Tiếng hô hấp của hắn lúc này giống như một cự thú Hồng Hoang đang gầm nhẹ, uy áp vô tận trải rộng thiên địa, tất cả tu sĩ Mạc Bắc có thể cảm giác được hơi thở đáng sợ này. Nháy mắt sắc mặt mọi người đại biến, bị uy áp này đè ép khiến cho tứ chỉ vô lực, tim đập liên hồi.
Vốn Dư Tắc Thành phóng xuất khí tức chỉ muốn chấn nhiếp các tu sĩ một chút mà thôi, nhưng theo khí tức phóng xuất ra, dần dần hắn muốn xem thử mình mạnh tới mức nào, không tự chủ được bèn phóng xuất tất cả khí tức của mình ra.
Lập tức theo nhịp tim, nhịp thở của Dư Tắc Thành, trên không, trên Thương Khung Hải, thiên địa hóa sinh mây đen vô tận, sấm chớp nổi lên, giông tố sinh ra.
Hít vào là mây, thở ra là mưa.
Thiên địa chấn động theo mỗi lần hắn thở ra hít vào, Dư Tắc Thành vừa hít vào, bầu trời trở nên sáng sủa, lại thở hơi ra, lập tức không trung u ám, trở thành đêm tối.
Thở ra thiên địa thành ban ngày, hít vào thiên địa thành ban đêm.
Thở ra lần nữa, tuyết rơi dày đặc, thiên địa chuyển sang tiết Đông, Hít vào sấm rền mùa Hạ. thiên địa hóa Xuân, trở nên ấm áp.
Thở ra là Đông, hít vào là Hạ. bốn mùa thiên địa thay đổi theo hô hấp của hắn.
Dư Tắc Thành lập tức thu lại khí thế của mình, không phóng xuất nữa. Hùng mạnh quá sức tường tượng của mình, có thể thay đổi thời tiết bốn mùa, không thể tiếp tục phóng xuất khí tức, bằng không sẽ ảnh hưởng đến thiên địa vận chuyển, trong lúc vô tình sẽ gây ra họa trời, làm bị thương phàm nhân.
Vạn khí trở về, nháy mắt bộ dáng Dư Tắc Thành trở lại như một phàm nhân, không để lọt ra ngoài chút khí tức nào.
Trên không gió cuốn mây bay, vô số mây đen tụ tập, lôi điện giăng đầy, Tứ Cửu Thiên kiếp xuất hiện. Cảm nhận được khí tức hùng mạnh của Dư Tắc Thành, thế giới Thương Khung khởi động hệ thống Thiên Đạo tự bảo vệ mình. Tứ Cửu Thiên kiếp xuất hiện tìm kiếm người vừa tạo ra dị tượng thiên địa vừa rồi.
Lôi điện chớp lóe liên hồi, nhưng tìm chừng một khắc vẫn không tìm thấy Dư Tắc Thành. Hiện tại khí tức của Dư Tắc Thành đã thu lại, Tứ Cửu Thiên kiếp hoàn toàn bị hắn qua mặt, không thể tìm được ai là kẻ dẫn phát dị tượng vừa rồi, cho nên dần dần tiêu tán.
Hiện tại Tứ Cửu Thiên kiếp không có nghĩa gì với Dư Tắc Thành, hắn có thể vượt qua một cách dễ dàng, nhưng Dư Tắc Thành không muốn độ kiếp. Nếu mình độ kiếp phi thăng, sẽ không còn ở thế giới Thương Khung này nữa, mà chuyện của mình còn rất nhiều. Mình còn chưa tìm được Lưu Thi Vận, chưa tìm được sư phụ, chưa thành lập được hệ thống tu tiên thăm dò Vực Ngoại, còn rất nhiều chuyện chưa làm, không thể phi thăng Tiên giới rời đi như vậy được.
Sau khi Tứ Cửu Thiên kiếp tiêu tan, Dư Tắc Thành chậm rãi đi về phía trước, rất nhanh đã tới chỗ các tu sĩ Mạc Bắc tập hợp.
Các tu sĩ Mạc Bắc tập hợp ở Mạc Bắc Yêu Đao môn. Chưởng môn Mạc Bắc Yêu Đao môn là Tịch Tàn Thượng Nhân Lý Triệu, vốn là đệ tử Ma Kiếm Yêu tông, phản môn mà ra, chiếm cứ Tĩnh châu ở Mạc Bắc, tự sáng chế Hóa Đao Tàn Khuyết quyết, xây dựng Mạc Bắc Yêu Đao môn.
Đám đệ tử Mạc Bắc Yêu Đao môn hiếu sát hiếu sắc, năm xưa lúc Tiên Tần Linh Dần xuất hiện ở Tây Lĩnh, cồn châu, ba Kim Đan Chân Nhân của Mạc Bắc Yêu Đao môn từng xuất hiện hoành hành, ra tay tranh cướp Tiên Tần Linh Dần. hết sức oai phong.
Đúng lý ra với tính cách như vậy của Mạc Bắc Yêu Đao môn. đã bị tiêu diệt trong thời gian xảy ra xung đột mới phải. Nhưng chưởng môn Tịch Tàn Thượng Nhân không biết lãnh ngộ Đao Đạo vô thượng từ lúc nào, chuyển sang bất lộ phong mang.
Có người nói năm xưa vào lúc tiêu diệt Đại Mộng Thương Thiên động, những đệ tử của Mạc Bắc Yêu Đao môn lấy được vô thượng chí bảo của Đại Mộng Thương Thiên động. Tịch Tàn Thượng Nhân nhờ cảm ngộ chí bảo này cho nên phong mang tiêu tan, nhưng càng đáng sợ hơn lúc trước, có câu chó cắn người thì không để lộ răng.
Mấy năm nay địa vực Mạc Bắc xảy ra vô số đại sự, Vô Thượng Cảm ứng tông quật khởi công kích Hiên Viên kiếm phái, các thượng môn Mạc Bắc xung đột với nhau. Ra ngoài dự liệu của mọi người, Mạc Bắc Yêu Đao môn lại không ra tay, đóng cửa không tiếp khách, tránh đi hết thảy tranh chấp.
Cũng vì tính tình đệ tử Mạc Bấc Yêu Đao môn hiếu sát, cả bọn đều là kẻ điên, giết người liều mạng. Hơn nữa sau khi Tịch Tàn Thượng Nhân cảm ngộ Đao Đạo, đã khôi phục lại quan hệ của Ma Kiếm Yêu tông, trở thành minh hữu. Cho dù Vô Sinh lão tổ vào lúc hùng mạnh nhất, cũng không dám khinh suất công kích Mạc Bắc Yêu Đao môn.
Thật ra chuyện Tịch Tàn Thượng Nhân phản Ma Kiếm Yêu tông, chạy ra Tĩnh châu Mạc Bắc thành lập Mạc Bắc Yêu Đao môn chỉ là một trong những kế hoạch của Ma Kiếm Yêu tông, chủ yếu muốn lợi dụng y xâm nhập địa vực Mạc Bắc. Hiện tại Tịch Tàn Thượng Nhân đã lãnh ngộ Đao Đạo, tự chủ được mình. Ma Kiếm Yêu tông không thể khống chế y như trước, cho nên hiện tại hai bên mới kết thành minh hữu.
Cứ như vậy, địa vực Mạc Bắc xảy ra vô số sự kiện, vô số thượng môn trước kia vì chiến đấu mà suy sụp, ba chìm bảy nổi. Chỉ có Mạc Bắc Yêu Đao môn đóng cửa thời gian qua không hề sinh sự, tích lũy thực lực từng chút một. dần dần trở thành một cỗ lực lượng không thể coi thường ở địa vực Mạc Bắc.
Lúc cần tiếp viện gấp rút cho pháo đài Thiên Lại, Mạc Bắc Yêu Đao môn ra tay đã khiến cho thiên hạ chấn động.
Lần trước đại chiến Hải tộc, Mạc Bắc Yêu Đao môn lại dốc hết toàn lực xuất động, hơn nữa chưởng môn Tịch Tàn Thượng Nhân Lý Triệu đoạt được một quà Thần Uy Long Tinh, sau khi trở về ngộ ra lực Thần Uy, Mạc Bắc Yêu Đao môn lại càng thêm hùng mạnh.
Cho nên lần đại hội này, tất cả tu sĩ đều tụ tập tại Mạc Bắc Yêu Đao môn. Bởi vì nơi đây nằm ngoài rìa Mạc Bắc, gần sát với Bồng Lai tiên sơn, cho nên mọi người mới tới đây tụ tập.
Bát Thần quan. Vô Tâm tông, Băng Tuyết Thần Cung, u Minh tông, Ma Ảnh tông, Phượng Âm Ma tông, Vô Thượng Cảm ứng tông, Thiên cầm tông, Sát Ma tông, Hỗn Nguyên kiếm phái...
Vô số môn phái, vô số tán tu tụ tập nơi đây có chừng vài vạn người. Tất cả mọi người đều chờ đến thời cơ thích hợp, sẽ đánh tới Bồng Lai tiên sơn, giống như đại chiến Hải tộc lần trước, cướp sạch không còn.
Đột nhiên từ ngoài biển cả có uy áp đáng sợ truyền đến, khiến cho tất cả tu sĩ đều khiếp sợ. Càng là tu sĩ có thực lực cao thâm như Phản Hư Chân Nhất, càng hiểu được uy áp này đại biểu cho lực lượng thế nào. Tuy rằng uy áp đã tiêu tan rất nhanh, nhưng mọi người bàng hoàng ngơ ngác nhìn nhau, ai nấy sắc mặt đại biến, thực lực như vậy quá mức hùng mạnh.
Lát sau khí tức biến mất. ánh mắt tất cả các Phản Hư Chân Nhất thượng môn tại đây đều đổ dồn về phía một Phản Hư Chân Nhất của Phượng Âm Ma tông.
Nàng này tóc búi cao trên đầu, cài trâm phi phụng, đôi mắt xếch lên lộ ra khí thế uy nghiêm hết sức rõ ràng. Mũi cao môi móng, làn da lộ ra một tầng ánh sáng nhè nhẹ mờ mờ. Tuy rằng dung mạo của nàng vô cùng xinh đẹp, nhưng toàn thân lại toát ra khí thế uy nghiêm khiến cho người ta không thể nào không sinh lòng ngưỡng mộ.
Nàng này chính là Phản Hư Chân Nhất duy nhất của Phượng Âm Ma tông, nếu Dư Tắc Thành có mặt ở đây ắt sẽ nhận ra nàng. Nàng chính là Kim Đan Chân Nhân năm xưa cùng hắn vây công Đại Mộng Thương Thiên động. Sau lần đại chiến ấy, nàng bị thương mà không chết, nhân họa đắc phúc, sau hơn hai trăm năm qua đã đạt tới cảnh giới Phản Hư Chân Nhất.
Cũng có tin đồn rằng vào lần đại chiến ấy, bên trong Đại Mộng Thương Thiên động có vô số chí bảo, tất cả những môn phái tham gia đại chiến lần ấy, sau khi trở về đều có biến hóa nghiêng trời lệch đất, trong đó Dư Tắc Thành của Hiên Viên kiếm phái là có biến hóa lớn nhất.
Thật ra trong trận chiến ấy, bên trong Đại Mộng Thương Thiên động thật sự có bảo vật xuất thế, nhưng lúc ấy bọn Dư Tắc Thành đã được lệnh chạy tới Thương Khung Hải, không có liên quan gì tới hắn. Sau này đám Kim Đan Chân Nhân của Dạ Ma tông, A Đê Bà Nguyên kiếm phái, Mạc Bắc Yêu Đao môn và Phượng Âm Ma tông thu dọn chiến trường, thu được bảo vật. Nhưng vì sau lần ấy, Dư Tắc Thành có biến hóa lớn nhất, cho nên người ta đều cho rằng lần ấy là một bước ngoặt quan trọng trong đời Dư Tắc Thành.
Phượng Âm Ma tông vốn là phân chỉ của thượng môn Thanh Văn phái. Thanh Vãn phái chính là một trong những môn phái năm xưa khởi xướng ra việc bình phẩm thượng môn, trung môn. hạ môn trong thiên hạ. lấy Thiên Thính Địa Thị, Thiên Lý Nhãn. Thuận Phong Nhĩ mà vang danh thiên hạ.
Đệ tử phái này sở trường trinh sát tầm xa, thành danh cùng Thiên Mục tông, một phái thành danh nhờ mất. một phái thành danh nhờ tai. Bọn họ vốn là hai môn phái chịu trách nhiệm tai mất giám thị trinh sát của Tiên Tần đế quốc năm xưa.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc