|
|
05-08-2008, 11:21 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 10
Ngá»c Äiệp Bảo Anh Hùng Mắc Bẫy
Quái nhân buông má»™t trà ng cÆ°á»i rùng rợn, khiến ngÆ°á»i nghe phải á»›n da gà .
Cam ÄÆ°á»ng hai tay váºn đủ mÆ°á»i thà nh công lá»±c, sát khà đằng đằng. Chà ng được những mÆ°á»i tay cao thủ trong Thiên Tuyệt Môn trút cho mÆ°á»i năm công lá»±c, lại được Thái phu nhân tặng cho hai mÆ°Æ¡i năm. Thế là trong bản thân của chà ng có hÆ¡n má»™t trăm hai chục năm công lá»±c. Phát chưởng của chà ng mãnh liệt đến trá»i long đất lở...
Giữa lúc ấy, bất thình lình má»™t thanh âm phụ nữ lạnh lùng nhÆ° băng từ ngoà i xa lá»t và o tai chà ng:
- Trên ngá»n Äiệp Thạch nà y, ngoại trừ trong thạch tráºn, không được để xảy ra má»™t cuá»™c đổ máu.
Thanh âm nà y rõ rà ng là thanh âm ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà từ trong thạch tráºn phát ra mà lúc nãy chà ng đã nghe tiếng chứ không thấy bóng ngÆ°á»i.
Bạch Bà o quái nhân toà n thân rung lên, mặt chiếu ra những tia sáng hung dữ nhìn Cam ÄÆ°á»ng má»™t cái rồi biến Ä‘i nhÆ° ma quá»·.
Bây giá» Cam ÄÆ°á»ng má»›i hiểu tại sao Thần CÆ¡ TỠẩn nấp trong huyệt Ä‘á»™ng ngoà i thạch tráºn năm năm mà không gặp hung hiểm. Té ra vì có luáºt lệ nà y. NhÆ°ng ý nghÄ© đó chỉ lóe lên má»™t cái rồi chà ng vá»™i chuồn và o trong huyệt Ä‘á»™ng.
Thần CÆ¡ Tá» miệng, mÅ©i vá»t máu tÆ°Æ¡i. Lão chết rồi!
Cam ÄÆ°á»ng tan nát ruá»™t gan. Chà ng thò tay sá» và o ngÆ°á»i lão thì tâm mạch đã ngừng Ä‘áºp, chỉ có ngÆ°á»i còn hÆ¡i nóng. Chà ng biết rằng thuáºt “Kỳ Hoà ng†của bản môn có công hiệu cải tá» hồi sinh. NhÆ°ng tiếc rằng chà ng má»›i chỉ luyện táºp thiên “Võ Côngâ€, nên không cứu sống được lão. Giả tá»· có nhị tỳ hoặc má»™t vị trưởng lão Ä‘i theo đến đây thì có thể vãn hồi sinh mạng cho Thần CÆ¡ Tá». Chà ng muốn Ä‘em thi thể lão xuống núi nhÆ°ng chắc rằng không kịp nữa.
Chà ng sá»±c nhá»› ra trong mình có Ä‘em theo bình “Vạn Ứng Äanâ€, chà ng muốn thá» xem nó linh nghiệm thế nà o, liá»n móc ra năm viên nhét và o miệng Thần CÆ¡ Tá». Rồi chà ng chạy và o suối nÆ°á»›c trong đáy Ä‘á»™ng, vốc nÆ°á»›c và o miệng lão và điểm huyệt cho lão nuốt xuống.
Thá»i gian lặng lẽ trôi, chừng uống cạn tuần trà mà Thẫn CÆ¡ Tá» vẫn nằm ngay nhÆ° khúc gá»—, không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì.
Cam ÄÆ°á»ng buông má»™t tiếng thở dà i não nuá»™t cho là mình không còn cách nà o vãn hồi được nữa.
Giữa lúc chà ng Ä‘ang tuyệt vá»ng thì Thần CÆ¡ Tá» Ä‘á»™t nhiên cá»±a cạy chân tay.
Chà ng mững rỡ khôn xiết, chà ng lấy tay sá» ngÆ°á»i lão thì thấy mạch đã chạy và có cÆ¡ sống lại được.
Cam ÄÆ°á»ng mừng nhÆ° Ä‘iên lên, vá»™i dùng phép trị thÆ°Æ¡ng thông thÆ°á»ng đặt lòng bà n tay và o huyệt mạch môn Thần CÆ¡ TỠđể trút chân khà và o cho lão. Chừng ná»a khắc, Thần CÆ¡ Tá» oẹ má»™t tiếng, nôn cục máu ứ Ä‘á»ng ra. Lão mở mắt ngồi dáºy.
Cam ÄÆ°á»ng thu tay vá» xúc Ä‘á»™ng nói:
- Tiá»n bối không việc gì rồi!
Thần CÆ¡ Tá» hồi lâu má»›i cất tiếng há»i:
- Tiểu hữu đã cứu mạng lão phu đấy ư?
Cam ÄÆ°á»ng đáp:
- Có chi đáng gá»i là cứu mạng. Äây là vãn bối giúp công má»™t chút mà thôi.
- Bạch Bà o quái nhân đâu?
- Hắn đi rồi!
Thần CÆ¡ Tá» run lên há»i:
- Quái lạ! Không hiểu chủ nhân thạch tráºn nà y là ai? Trong võ lâm chÆ°a có má»™t ngÆ°á»i nà o nói đến nhân váºt nà y, nên không sao Ä‘oán được. NhÆ°ng chắc chắn đối phÆ°Æ¡ng có má»™t bản lãnh vô biên. Hãy nói má»™t mình Bạch Bà o quái nhân, e rằng trong võ lâm cÅ©ng khó có ngÆ°á»i địch nổi...
Cam ÄÆ°á»ng lạnh lùng nói:
- Äáng tiếc là hắn bá» Ä‘i rồi!
Giá»ng nói của chà ng tá» ra không cho câu sau cùng của Thần CÆ¡ Tá» là đúng.
Thần CÆ¡ Tá» hiểu ý chà ng, liá»n nói:
- Tiểu hữu Æ¡i, theo lá»i tiểu hữu thì Bạch Bà o quái nhân vì ở đây phạm và o cấm lệ mà lui Ä‘i đó thôi, chứ hắn chÆ°a chịu buông tha tiểu hữu đâu! Chắc là hắn xuống chân núi ra ngoà i khu cấm địa để chá» tiểu hữu đó.
Cam ÄÆ°á»ng gáºt đầu nói:
- Có lẽ nhÆ° váºy. Trong con ngÆ°á»i Bạch Bà o quái nhân nhất định có những Ä‘iá»u bà máºt rùng rợn. Vãn bối xin từ biệt!
Chà ng nói xong lùi ra ngoà i động băng mình xuống núi.
Sá»± thá»±c đã ra ngoà i sá»± tiên liệu của hai ngÆ°á»i. Cam ÄÆ°á»ng xuống đến chân núi vẫn không thấy tông tÃch Bạch Bà o quái nhân đâu cả.
Cam ÄÆ°á»ng vượt luôn mấy ngá»n núi, bãi tha ma má»™ địa phÃa sau Ngá»c Äiệp Bảo đã hiện ra trÆ°á»›c mắt chà ng...
Lúc nà y trá»i vừa sáng rõ, bức mà n đêm đã vén lên. Những việc rùng rợn vừa qua dÆ°á»ng nhÆ° chỉ thÃch hợp vá»›i lúc canh khuya, bây giá» ban ngà y Ä‘á»u mất biến.
Cam ÄÆ°á»ng thở phà o má»™t cái nhẹ nhõm. Chà ng nhá»› lại má»™t đêm chÆ°a quay vá» lữ quán, chắc hai ả nữ tỳ là Bạch Vi và Tá» Quyên hoang mang nóng nảy vô cùng. Chà ng muốn quay vá» cho hai ả yên lòng nhÆ°ng chà ng nghÄ© tá»›i Ngá»c Äiệp Bảo Chúa Tây Môn Tung vừa là bạn vá»›i tiên phụ vừa là nhạc phụ mà sai ngÆ°á»i Ä‘i hạ sát mình thì vụ nà y cần phải Ä‘iá»u tra cho ra manh mối.
Trong bụng nghÄ© váºy, chân chà ng từ từ thả bÆ°á»›c quanh ra phÃa cổng trÆ°á»›c Ngá»c Äiệp Bảo.
Chà ng vừa Ä‘i vừa tÃnh toán cách giải quyết vấn Ä‘á».
Hiện giá», Tây Môn Tung không nháºn ra tÆ°á»›ng mạo chà ng vì trÆ°á»›c kia chà ng là má»™t kẻ cùng túng phiêu bạt, mà nay đã trở nên thiếu chủ của phái Thiên Tuyệt. Äó là má»™t chuyện không ai nghÄ© tá»›i. HÆ¡n nữa Tây Môn Tung tưởng Cam ÄÆ°á»ng đã mất mạng rồi nên lão không ngá» vá»±c chi hết.
Cam ÄÆ°á»ng không biết mình nên xuất hiện bằng tÆ° cách nà o để và o trang bảo.
Chà ng vừa đi vừa nghĩ, bất giác đã nhìn thấy cổng trang bảo.
Là n gió ban mai lạnh căm căm. Tuy ánh triá»u dÆ°Æ¡ng đã trà n trá» mặt đất mà cÅ©ng không sưởi ấm cõi lòng chút nà o. Cánh cổng Ä‘en sì ná»a khép ná»a mở. Hai hán tá» mặc võ phục tá»±a và o cánh cổng ra chiá»u rét run.
Cam ÄÆ°á»ng còn cách xa cổng chừng ba trượng, hai gã má»›i phát giác ra tiến lại gần.
Má»™t gã đảo mắt nhìn Cam ÄÆ°á»ng từ đầu đến chân cất tiếng há»i:
- Ông bạn có việc chi mà đến sá»›m váºy?
Gã kia chỉ ồ má»™t tiếng rồi kéo tay bạn kÃnh cẩn nói:
- Té ra là Thi thiếu chủ giá lâm tệ bảo, không hiểu có việc chi?
Cam ÄÆ°á»ng lạnh lùng đáp:
- Tại hạ muốn yết kiến bảo chúa đây.
- Xin thiếu chủ chỠmột chút.
Äại hán mở cổng ra rồi vá»™i chạy và o nhà trong. Chẳng mấy chốc có lão già mặt rá»— theo ra. Lão nà y chÃnh là ngoại vụ quản sá»± Kim Hạo. Hôm qua Cam ÄÆ°á»ng đã gặp y, nên chà ng vừa thấy đã nháºn ra ngay.
Ngoại vụ quản sá»± Kim Hạo cÆ°á»i ha hả chắp tay há»i:
- Thiếu chủ có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Cam ÄÆ°á»ng lạnh lùng đáp:
- Tại hạ có việc gấp cần gặp bảo chúa.
- Ồ! Thiếu chủ không may rồi! Tệ bảo chúa ngẫu nhiên nhuốm bịnh, không thể tiếp khách được.
- Xin quản sự thông bẩm cho một tiếng được chăng?
- Tệ bảo chúa đã dặn kỹ là không tiếp bất cứ một ai.
- Tại hạ có việc khẩn yếu đặc biệt, không gặp quý bảo chúa không được.
Kim Hạo ra chiá»u khó nghÄ©. Hồi lâu y miá»…n cưỡng đáp:
- Qúy khách Ä‘Æ°á»ng xa tá»›i đây. Hãy xin và o ngồi nghỉ ngÆ¡i xÆ¡i nÆ°á»›c, để tại hạ và o bẩm xem sao.
Cam ÄÆ°á»ng gáºt đầu nói:
- Äược rồi!
Chà ng cất bước đi và o. Nháy mắt đã tới một căn tiểu khách sảnh.
Kim Hạo đưa khách và o ngồi rồi chạy đi ngay.
Lát sau, má»™t lão già ăn mặc lịch sá»± thủng thỉnh bÆ°á»›c và o nhà khách. Lão chÃnh là bảo chúa Tây Môn Tung.
Cam ÄÆ°á»ng ráng dằn cÆ¡n xúc Ä‘á»™ng, đứng dáºy chắp tay nói:
- Bảo chúa vẫn bình yên!
Tây Môn Tung ra bá»™ ngÆ°á»i bịnh, mặt mÅ©i ngÆ¡ ngác, khoát tay nói:
- Xin tha thứ cho lão phu khó ở, không ra nghinh tiếp được. Má»i thiếu chủ an tá»a.
Thiếu chủ có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Hai ngÆ°á»i ngồi xuống rồi, Cam ÄÆ°á»ng má»›i lạnh lùng đáp:
- Không việc chi chẳng dám Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t. Tại hạ đến đây có Ä‘iá»u thỉnh giáo bảo chúa.
- Lão phu không dám! Thiếu chủ có Ä‘iá»u gì xin cứ nói.
- Tại hạ có ngÆ°á»i bạn thân, ná»a năm trÆ°á»›c đến đây bái kiến bảo chúa, rồi không biết Ä‘i đâu...?
- Lệnh hữu là ai?
- Y là con trai ông bạn cÅ© của bảo chúa và đã có Ä‘Ãnh hôn vá»›i lệnh tiểu thÆ°.
Tây Môn Tung mắt lóe hà n quang. Lão chau mà y đáp:
- Tiểu nữ đã hứa hôn từ thuở nhỠcùng thiếu bảo chúa Thanh Long Bảo và đã thà nh thân rồi. Câu chuyện thiếu chủ vừa nói tự đâu mà ra?
Cam ÄÆ°á»ng lá»a giáºn bốc lên ngùn ngụt. Chà ng đứng phắt dáºy, run lên há»i:
- Có thiệt lệnh tiểu thÆ° từ thuở nhỠđã hứa lá»i gả cho Vệ Võ Hùng không?
Tây Môn Tung vẫn không lá»™ vẻ gì tức giáºn, lão thản nhiên đáp:
- Äúng thế!
Cam ÄÆ°á»ng không nhịn được nữa, há»i thẳng và o mặt Tây Môn Tung:
- Váºy bảo chúa đã có lá»i hứa hôn vá»›i nhà há» Cam thì sao?
Tây Môn Tung là m bá»™ sá»ng sốt:
- Sao? Nhà hỠCam nà o?
- Bảo chúa nói váºy thì ra con ngÆ°á»i...
Tây Môn Tung ngắt lá»i:
- Thiếu chủ nói sao?
- Con ngÆ°á»i hèn hạ vô liêm sỉ!
Tây Môn Tung đứng phắt dáºy quát há»i:
- Thi Thiên ÄÆ°á»ng kia! NgÆ°Æ¡i dám đến táºn nhà mà sỉ nhục bản tòa Æ°?
Cam ÄÆ°á»ng lạnh lùng cÆ°á»i gằn nói:
- Tây Môn Tung! Bây giá» chÆ°a nói chuyện khác vá»™i. Ta há»i ngÆ°Æ¡i:
Tại sao ngÆ°Æ¡i lại phái NgÅ© Thiên Tà i Ä‘i giết ngÆ°á»i rồi lại hạ sát y để bịt miệng?
Tây Môn Tung mắt lá»™ sát khÃ, trầm giá»ng nói:
- Bản tòa không hiểu ngươi nói gì?
- NgÆ°Æ¡i không hiểu tháºt Æ°?
- Tiểu tá»! Bản tòa không coi Thiên Tuyệt Môn các ngÆ°Æ¡i ra gì đâu nhé!
- Cái đó ngÆ°Æ¡i không cần biết. Ta chỉ cần ngÆ°Æ¡i trả lá»i câu há»i vừa rồi!
- Nếu ta không trả lá»i thì sao?
- Thì sẽ có cuộc đổ máu!
Tây Môn Tung trở vá» chá»— ngồi rồi báºt lên trà ng cÆ°á»i ha hả. Lão ngồi tá»±a và o thà nh ghế tá» vẻ rất thản nhiên.
Cam ÄÆ°á»ng sát khà đằng đằng, vẻ mặt xám xanh, chà ng nghiến răng quát há»i:
- Tây Môn Tung! Ngươi tưởng ta không giết được ngươi ư?
Cặp mắt Tây Môn Tung lấp loáng ánh hà n quang. Lão nói:
- Thằng lá»i con! Äây không phải là chá»— cho ngÆ°Æ¡i đến há»—n xược. NgÆ°Æ¡i biết Ä‘iá»u thì cút Ä‘i! Ta nể mặt gia tiên nhà ngÆ°Æ¡i mà buông tha cho.
- Tây Môn Tung! Ta cần há»i ngÆ°Æ¡i cho ra câu chuyện đã!
- Bản tòa không hÆ¡i đâu mà đi nói chuyện rÆ°á»m rà vá»›i ngÆ°Æ¡i. NgÆ°á»i nhà đâu!
Hai gã đại hán dạ má»™t tiếng rồi xuất hiện ngoà i cá»a nhà khách.
Tây Môn Tung lại thét:
- Bắt lấy nó!
- Xin tuân lệnh.
Hai gã hán tá» hùng hổ nhảy và o vÆ°Æ¡n tay ra chụp Cam ÄÆ°á»ng.
Cam ÄÆ°á»ng quát lên má»™t tiếng:
- Bá»n mi muốn chết chăng?
Äồng thá»i chà ng vung chưởng phản kÃch.
Hai tiếng rú vang lên. Cả hai gã đại hán hung hãn miệng, mÅ©i, mắt Ä‘á»u ứa máu ra, chết ngay Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
Tây Môn Tung không khá»i ra chiá»u khiếp sợ. Lão đạp chân hất ghế ra lùi lại đến bên vách.
Cam ÄÆ°á»ng cặp mắt tóe lá»a nhìn chầm cháºp và o mặt Tây Môn Tung rÃt lên:
- Nói mau!
Tây Môn Tung thấy Cam ÄÆ°á»ng má»›i cất tay trái đã đánh chết hai tay cao thủ báºc nhất trong bảo, tuy lá»™ vẻ kinh hãi, nhÆ°ng chỉ thoáng qua, lão định thần lại ngay. Mắt lão chiếu ra những tia sáng hung dữ. Lão lại băng mình lÆ°á»›t qua mặt Cam ÄÆ°á»ng vá» ngồi chá»— cÅ©, mau lẹ phi thÆ°á»ng. TrÆ°á»›c cá» Ä‘á»™ng chá»›p nhoáng nà y, Cam ÄÆ°á»ng chỉ thấy hoa mắt lên má»™t cái mà bảy chá»— tá» huyệt trong ngÆ°á»i chà ng đã bị Ä‘iểm trúng. Thân pháp của lão tháºt là kinh thế hãi tục.
NgÆ°á»i Cam ÄÆ°á»ng lảo đảo hai cái rồi lại đứng vững nhÆ° núi.
Võ công phái Thiên Tuyệt khác hẳn vá»›i Ä‘Æ°á»ng lối võ công thông thÆ°á»ng. Vì khà huyệt chạy ngược Ä‘Æ°á»ng, nên huyệt mạch dÄ© nhiên dá»i vị trÃ. Cách Ä‘iểm huyệt thông thÆ°á»ng chẳng ăn thua gì.
Bây giá» Tây Môn Tung kinh hãi tháºt sá»±.
Sát khà trên mặt Cam ÄÆ°á»ng lại cà ng dà y đặc. Chà ng nói gằn từng tiếng:
- Tây Môn bảo chúa! Thú tháºt Ä‘i! Dù ngÆ°Æ¡i có mặc nhiên thừa nháºn thì ta giết ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải là quá đáng!
Bất thình lình có thanh âm trong trẻo vá»ng lên:
- Thi thiếu chủ! Thiếu chủ có chuyện gì cứ ôn hòa mà điá»u giải. Hà tất há»… mở miệng là nói đến chuyện giết ngÆ°á»i?
Thanh âm vừa dứt thì một thiếu phụ đứng tuổi nhan sắc cực kỳ xinh đẹp từ sau bình phong bước ra.
Cặp mắt mụ long lanh sóng gợn nhìn Cam ÄÆ°á»ng không chá»›p.
Cam ÄÆ°á»ng vừa thấy mặt mỹ phụ đứng tuổi toà n thân chà ng run bắn lên nhÆ° bị Ä‘iện giáºt, cÆ¡ hồ đứng không vững. Chà ng cÅ©ng giÆ°Æ¡ng cặp mắt thao láo ra mà nhìn mỹ phụ xuýt nữa chà ng buá»™t miệng gá»i:
- Kế mẫu!
Nhưng rồi chà ng cũng dừng lại được.
Thiếu phụ trung niên xinh đẹp nà y chÃnh là Lục Tú Trinh, kế mẫu chà ng. Tuy quá mÆ°á»i năm không gặp mặt, nhÆ°ng vừa nhìn chà ng đã nháºn ra ngay. Chà ng tá»± há»i:
- Äây có phải là kế mẫu mình không? Chẳng lẽ bà cùng má»™t số pháºn nhÆ° mình được sống sót thoát cÆ¡n kiếp nạn? Tại sao bà lại gá»i thân trong Ngá»c Äiệp Bao nà y? Lần trÆ°á»›c mình đến thoái hôn sao không thấy bà ta lá»™ diện?
Thiếu phụ xinh đẹp cũng biến sắc mặt. Từ nghi ngỠchuyển sang kinh hãi, rồi sau cùng sát khà nổi lên.
Cam ÄÆ°á»ng không khi nà o nghÄ© đến sau khi Thánh Thà nh máu đổ chan hòa thì không ai sống sót mà kế mẫu chà ng lại thoát nạn.
Chà ng tá»± há»i:
- Chẳng lẽ bà cÅ©ng không nháºn ra được mình Æ°? Tây Môn Tung cùng vong phụ là chá»— thâm giao thì hắn thu dụng kế mẫu mình cÅ©ng là hợp lý. NhÆ°ng sao hắn lại phái ngÆ°á»i Ä‘i hạ sát mình? Tại sao hắn phải giết luôn NgÅ© Thiên Tà i để bịt miệng? Bà kế mẫu có biết vụ nà y không mà sao chẳng ngăn trở? Hay là trong vụ nà y còn có Ä‘iá»u chi ngoắt ngoéo?
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì thấy Lục Tú Trinh tÆ°Æ¡i cÆ°á»i quay lại bảo Tây Môn Tung:
- SÆ° huynh! SÆ° huynh khó ở thì và o nghỉ Ä‘i thôi, để tiểu muá»™i phụ trách má»i việc cho.
Cam ÄÆ°á»ng nghe mụ nói trong lòng không khá»i kinh nghi lẩm bẩm:
- Sao mụ lại là sÆ° muá»™i Tây Môn Tung. Chẳng lẽ mình nháºn lầm Æ°? May mà mình chÆ°a mạo muá»™i lên tiếng, không thì đã phải cái lầm to. Sao thiên hạ lại có ngÆ°á»i giống kế mẫu đến thế?
Tây Môn Tung ừ một tiếng, toan trở gót đi và o...
Cam ÄÆ°á»ng giÆ¡ tay lên ngăn lại nói:
- Khoan đã!
Thiếu phụ xinh đẹp thu nụ cÆ°á»i lại nghiêm giá»ng há»i:
- Thiếu chủ muốn Ä‘iá»u chi?
- Việc nà y phải chÃnh Tây Môn bảo chúa má»›i quyết Ä‘oán được.
- Ta đây tác chủ cũng thế chứ sao?
- Không được!
Thiếu phụ cÆ°á»i gằn há»i:
- Quyết đoán việc gì?
- TrÆ°á»›c hết hãy nói nguyên nhân vì sao mà giết ngÆ°á»i? Rồi sau...
- Rồi sau là m sao...
- Giết ngÆ°á»i thì phải thÆ°á»ng mạng!
- Xem chừng giá»ng lưỡi các hạ cÅ©ng ghê gá»›m lắm. Ai đã giết ai và thÆ°á»ng mạng cho ai?
- Cái đó bảo chúa đã tự biết rồi!
- Các hạ có đúng là thiếu chủ phái Thiên Tuyệt không?
- Cái đó còn phải há»i?
- Nghe nói ba chục năm trÆ°á»›c đây, phái Thiên Tuyệt đã gặp kỳ há»a và bị tuyệt diệt rồi, nên ta hãy còn hoà i nghi thân thế các hạ.
Cam ÄÆ°á»ng vẫn chÆ°a hiểu thiếu phụ có phải là kế mẫu Lục Tú Trinh hay không?
Äá»™t nhiên chà ng nhá»› tá»›i má»™t Ä‘iá»u là kế mẫu Lục Tú Trinh không hiểu võ công, mà chỉ là ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà bình thÆ°á»ng. Sau khi bà ta vá» nhà mình rồi, không bÆ°á»›c chân ra khá»i cá»a và không gặp mặt ai nữa. Sao mình không thá» coi để phá tan mối nghi ngá» nà y?
Cam ÄÆ°á»ng nghÄ© váºy, chà ng tiến lên má»™t bÆ°á»›c nói:
- Äà n ông không đấu vá»›i Ä‘Ã n bà . Tôn giá lánh Ä‘i là hÆ¡n!
Thiếu phụ xinh đẹp cÆ°á»i lạt há»i:
- Äừng Ä‘iên khùng nữa! Sao không thá» hạ thủ Ä‘i coi?
- Theo thể lệ của bản môn thì má»—i lần ra tay là phải giết ngÆ°á»i.
- Các hạ cứ thá» Ä‘i! Äừng ngại gì hết!
Cam ÄÆ°á»ng liá»n quát lên:
- Hãy tiếp chiêu đây!
- Chiêu thức của chà ng nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, lại kỳ ảo tuyệt luân. NhÆ°ng thá»±c ra chà ng chÆ°a váºn dụng đến chân lá»±c.
Bóng ngÆ°á»i thấp thoáng. Chưởng phong đã đánh tá»›i cạnh sÆ°á»n đối phÆ°Æ¡ng. Mụ ra tay mau lẹ mà thân pháp cÅ©ng tuyệt diệu chẳng kém gì Tây Môn Tung.
Cam ÄÆ°á»ng tiếp nháºn phát chưởng, ngÆ°á»i chà ng run lên phải lùi lại má»™t bÆ°á»›c, chà ng lẩm bẩm:
- Sá»± thá»±c đã chứng minh. Võ công thiếu phụ tuyệt cao, váºy mụ không phải là Lục Tú Trinh.
Thiếu phụ thấy mình phóng chưởng đánh trúng Cam ÄÆ°á»ng mà chà ng ta vẫn vô sá»± thì trong lòng không khá»i khiếp sợ.
Cam ÄÆ°á»ng sau khi thỠđối phÆ°Æ¡ng, yên trà là mình nháºn lầm. Chà ng ra tay thá»±c sá»±, vì biết rằng nếu không hạ mụ nà y Ä‘i thì không còn cách nà o bắt buá»™c Tây Môn Tung phải cung xÆ°ng được.
Chà ng liá»n quát lên:
- Tiếp chiêu đây!
Lần nà y chà ng váºn đến tám thà nh công lá»±c để phóng chưởng.
Võ công phái Thiên Tuyệt chỉ có công mà không có thủ. Nếu gặp phải tay kình địch mà không giết được đối phÆ°Æ¡ng thì mình phải chết. Cam ÄÆ°á»ng ra chiêu nà y đã có ý niệm giết ngÆ°á»i.
Thiếu phụ rú lên một tiếng, miệng ứa máu tươi, sắc mặt lợt lạt lùi lại ba bước.
Mụ tiếp chiêu nà y mà không mất mạng, đủ rõ mụ là má»™t tay cao thủ phi thÆ°á»ng.
Cam ÄÆ°á»ng đảo mắt nhìn Tây Môn Tung...
Bá»—ng “choang†má»™t tiếng vang lên. Má»™t Ä‘Æ°á»ng giáºu sắt hạ xuống phân cách là m hai ná»a. Môn bên là Cam ÄÆ°á»ng, má»™t bên là Tây Môn Tung và thiếu phụ xinh đẹp.
Cam ÄÆ°á»ng trong lòng hồi há»™p, đảo mắt nhìn quanh thì ba mặt kia cÅ©ng bị giáºu sắt ngăn chặn, tá»±a hồ nhÆ° chà ng đã bị nhốt và o trong má»™t cái lồng sắt lá»›n.
Tây Môn Tung nổi lên má»™t trà ng cÆ°á»i khanh khách nói:
- SÆ° muá»™i! SÆ° muá»™i coi đó mà thu xếp má»i việc.
Lão nói xong trở gót đi và o.
|
05-08-2008, 11:54 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 11
Cam ÄÆ°á»ng Chết Äi Sống Lại
Cam ÄÆ°á»ng căng mắt lên muốn rách cả mi ra. Hai tay chà ng vung rất mau.
Chỉ phong phát ra vèo vèo nghe chói tai nhắm phóng tá»›i Tây Môn Tung cùng thiếu phụ xinh đẹp, nhÆ°ng cháºm mất rồi.
Tây Môn Tung đã mất hút và o phÃa sau bình phong. Luồng chỉ phong xuyên qua phiến đá nÆ°á»›c Äại Lý dùng là m bình phong thủng ra mấy lá»—. Thiếu phụ cÅ©ng vừa băng mình Ä‘i tránh khá»i.
Những cây sắt to bằng cánh tay trẻ con vây bá»c lấy Cam ÄÆ°á»ng. Dù là tay cao thủ đến đâu muốn phá giáºu sắt nà y để thoát ra thiệt không phải là chuyện dá»….
Thiếu phụ xinh đẹp báºt tay má»™t cái, má»™t mùi hÆ°Æ¡ng khác lạ theo là n khói dà y đặc từ trên nóc nhà tuôn ra. Chỉ trong nháy mắt là n khói đã lan trà n khắp gian nhà khách.
Cam ÄÆ°á»ng bất giác la hoảng:
- Khói độc!
Cánh cá»a sảnh Ä‘Æ°á»ng đóng lại. Trong nhà tối Ä‘en nhÆ° má»±c.
Cam ÄÆ°á»ng vá»™i móc má»™t viên “TÃch Äá»™c Äan†bá» và o miệng ngáºm. Chà ng lại váºn chân khà bÃt những Ä‘Æ°á»ng hô hấp lại.
Cam ÄÆ°á»ng bÆ°á»›c tá»›i bên giáºu sắt hai tay nắm hai cây cá»™t hết sức đẩy mạnh mà không nhúc nhÃch được chút nà o. Chà ng sá» lần biết rằng những cây sắt lá»›n chỉ cách nhau chừng má»™t thÆ°á»›c lại có những cái sà sắt nằm ngang kết lại nhÆ° má»™t cái cÅ©i khổng lồ kiên cố dị thÆ°á»ng. Dù ai có công lá»±c thông huyá»n cÅ©ng đừng hòng bẻ cong hay đẩy ra được, chà ng Ä‘Ã nh trở và o giữa nhà ngồi thừ xuống đất. Lòng căm háºn lên tá»›i cá»±c Ä‘á»™ mà không biết là m thế nà o.
Sau khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà , cá»a nhà sảnh Ä‘Æ°á»ng lại mở ra. Là n khói Ä‘á»™c cÅ©ng dần dần tiêu tan.
Cam ÄÆ°á»ng mở mắt ra nhìn thì cái lồng sắt khổng lồ vẫn vây bá»c lấy chà ng nhÆ° cÅ©.
Cam ÄÆ°á»ng là m ra vẻ bị hôn mê ngá»a ngÆ°á»i tá»±a lÆ°ng và o ghế để chá» cÆ¡ há»™i thoát thân.
Thanh âm thiếu phụ bỗng vang lên:
- Hừ! Gã nà y quả là đi tìm cái chết!
Tiếp theo là tiếng Tây Môn Tung cất lên há»i:
- Bây giỠta nên xỠtrà với gã ra sao?
C - Giết gã đi!
- Nếu bá»n Thiên Tuyệt kéo đến há»i tá»™i thì sao?
- Việc gì mà sợ? Thám tá» vá» báo rằng thằng lá»i nà y ra khá»i lữ Ä‘iếm để đến dá»± cuá»™c há»™i há»p nà o đó. Gã không nói vá»›i bá»n thủ hạ là đến bản bảo thì bá»n Thiên Tuyệt lấy bằng cá»› nà o để đến đây đòi ngÆ°á»i được?
- Giết gã bằng cách nà o?
- Phá hủy thi thể đừng để chút dấu vết gì.
Cam ÄÆ°á»ng nghe thiếu phụ nói váºy thì ruá»™t gan tan nát.
Tây Môn Tung lại nói:
- Hay là hãy giam gã lại chỠcho...
Thiếu phụ ngắt lá»i:
- Bất tất phải thế. Äêm dà i sinh ra lắm chuyện.
Cam ÄÆ°á»ng trong lòng nghi hoặc. Chà ng lấy là m tiếc rằng Tây Môn Tung má»›i nói ná»a câu, không hiểu lão nói chá» ai? Lão Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t bảo chúa mà chẳng những nhất nhất phải tuân theo mệnh lệnh của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , mà dÆ°á»ng nhÆ° trong bóng tối còn có ngÆ°á»i khác giáºt dây nữa. Thiệt là khó hiểu!
Thiếu phụ lên tiếng gá»i:
- Nội vụ quản sự đâu!
Bên ngoà i sảnh Ä‘Æ°á»ng má»™t thanh âm khà n khà n đáp lại:
- Có ty chức đây.
Tiếp theo là tiếng bước chân đi quanh cũi sắt. Chà ng chắc đó là nội vụ quản sự đang đi và o.
Thiếu phụ lại lên tiếng:
- Bắt gã nà y đem ra.
- Xin tuân lệnh.
Thiếu phụ lại dặn:
- Phải cẩn tháºn má»›i được. Nghe nói bá»n Thiên Tuyệt có nhiá»u tà pháp lắm đấy.
- Ty chức đã biết rồi.
Hai tiếng cách vang lên, mặt trong cũi sắt nâng cao lên hai thước.
Cam ÄÆ°á»ng hé mắt nhìn trá»™m thì thấy má»™t lão già áo xanh bò sát ngÆ°á»i xuống đất theo chá»— hở chuồn và o.
Choang má»™t tiếng! Giáºu sắt lại hạ xuống tá»›i mặt đất.
Cam ÄÆ°á»ng bất giác rủa ngầm má»™t câu:
- Thiệt là quân gian trá!
Lão già áo xanh giÆ¡ tay lên thủ thế tháºn trá»ng tiến lại gần Cam ÄÆ°á»ng. Lão không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì thì nhanh nhÆ° chá»›p, má»™t tay chụp xuống cÆ°á»m tay chà ng còn má»™t tay bóp cổ chà ng.
Ta đã biết võ công phái Thiên Tuyệt khác hẳn võ há»c thông thÆ°á»ng. Cam ÄÆ°á»ng không để tâm gì đến chuyện huyệt đạo bị phong tá»a. Chà ng vẫn nhắm mắt và bÃt chặt Ä‘Æ°á»ng hô hấp để mặc cho lão già muốn là m gì thì là m. Chà ng chỉ cầu sao ra khá»i được cái cÅ©i sắt nà y là không sợ gì nữa.
Hai tiếng “sầm sầm†vang dá»™i. Giáºu sắt từ từ Ä‘Æ°a lên.
Thiếu phụ lại ra lệnh:
- ÄÆ°a gã đến Hình phòng.
Cam ÄÆ°á»ng bị ngÆ°á»i nắm chặt Ä‘em Ä‘i. Chà ng ngấm ngầm phát giác ra sau khi chuyển mấy khúc quanh thì má»™t mùi máu tanh sặc sụa xông và o mÅ©i. Chà ng chắc đã đến Hình phòng.
Quả nhiên tiếng bÆ°á»›c chân dừng lại. Những tiếng xê dịch bà n ghế lùi và o phÃa sau cÅ©ng yên rồi. Thiếu phụ lại lên tiếng:
- Khâu Ä‘Æ°á»ng chúa Ä‘Ãch thân ở lại để gia hình. Còn bao nhiêu đệ tá» của Hình phòng phải lui ra hết.
Mấy gã đại hán mặc áo Ä‘á» lui ra ngoà i phòng. Cá»a phòng đóng lại sầm má»™t tiếng.
Cam ÄÆ°á»ng không sao hiểu được vì lẽ gì mà ngÆ°á»i ra lệnh hoà n toà n lại là thiếu phụ, còn Tây Môn Tung tá»±a hồ chỉ là má»™t cái bồ nhìn.
Thiếu phụ đột nhiên chuyển sang thanh âm cực kỳ lạnh lẽo nói:
- Sư huynh! Thiệt là nguy hiểm!
Tây Môn Tung há»i lại:
- Äiá»u chi nguy hiểm?
- Suýt nữa bị thằng lá»i nà y lừa gạt.
- Lừa gạt cái gì?
- Lúc đầu tiểu muá»™i hoà i nghi sao lại có ngÆ°á»i giống gã đến thế! Gã đến đòi ngÆ°á»i bạn tá»›i đây ngà y trÆ°á»›c, ngỠđâu té ra lại là chÃnh gã. Bây giá» má»›i biết NgÅ© Thiên Tà i ngà y ná» là m không xong việc.
- Theo lá»i sÆ° muá»™i thì thằng lá»i đó chÆ°a chết sao?
- Hiện gã ở trước mặt chúng ta đây.
- Gã nà y rõ rà ng là thiếu chủ phái Thiên Tuyệt kia mà . Vả lại võ công gã...
- Äó là vấn Ä‘á» mà bây giá» chúng ta phải Ä‘iá»u tra cho biết rõ.
Cam ÄÆ°á»ng cá»±c kỳ kinh hãi. Chà ng không ngá» bị đối phÆ°Æ¡ng phát giác ra gốc gác mình rồi. NhÆ°ng chà ng vẫn nhẫn nại không hở môi, lặng lặng để nghe biến chuyển. Bá»—ng Tây Môn Tung hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Tùy quản sự!
Lão ná»™i vụ quản sá»± há» Tùy Ä‘ang nắm giữ Cam ÄÆ°á»ng lên tiếng đáp:
- Ty chức hiện chỠlệnh đây.
- Hãy bẻ tráºt hai cánh tay gã ra trÆ°á»›c rồi hãy cho tỉnh lại.
- Xin tuân lệnh.
Má»™t tiếng rú kinh khủng vang lên. Máu phun tung tóe. Äầu óc ná»™i vụ quản sá»± há» Tùy bị vỡ nát.
Huỵch một tiếng! Hắn ngã lăn ra.
Cam ÄÆ°á»ng mắt tóe hà o quang, mặt đầy sát khÃ, đứng sững Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
Tây Môn Tung, thiếu phụ xinh đẹp, Hình ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chúa há» Khâu Ä‘á»u cả kinh thất sắc, không ai hiểu được tại sao lại xảy ra tình trạng nà y.
Cam ÄÆ°á»ng đảo mắt nhìn các hình cụ trong phong loang lổ vết máu, lòng chà ng không khá»i hồi há»™p. Chà ng bá»—ng để mắt nhìn tá»›i, Hình ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chúa há» Khâu lại cà ng phát sợ thấy run.
Chà ng có ngỠđâu ngÆ°á»i phụ trách công việc máu me tanh tưởi cÅ©ng lại là má»™t thiếu phụ trung niên.
Trên chốn giang hồ dùng phụ nữ và o việc chấp chưởng Hình ÄÆ°á»ng là má»™t Ä‘iá»u hiếm có.
Mụ há» Khâu nà y mặt mÅ©i còn ghê tởm hÆ¡n quá»· sứ. Ná»a mặt bên phải hãy còn nguyên da thịt trắng trẻo, ná»a mặt bên trái dÆ°á»ng nhÆ° bị chất kịch Ä‘á»™c gì là m cho hÆ° nát, trông không còn rõ đâu là mắt, là mi. Da thịt bầy nhầy chá»— lồi chá»— lõm tá»±a hồ nhÆ° má»™t phiến đá lởm chởm mà chá»— nà o cÅ©ng tÃm Ä‘en. Sá»± thá»±c mụ chỉ còn má»™t mắt bên phải.
Cam ÄÆ°á»ng đảo mắt nhìn má»™t lượt rồi day lại ngó Tây Môn Tung nghiến răng nói:
- Lão thất phu kia! Phen nà y nhất định ngươi phải chết.
Tây Môn Tung cÆ°á»i khằng khặc đáp:
- Chưa chắc!
Cam ÄÆ°á»ng bá»—ng thấy chân nhÅ©n ra thì ngấm ngầm kinh hãi la thầm:
- Nguy rồi!
Chà ng liá»n nhảy vá»t lên...
Giữa lúc ấy ba luồng kình khà mãnh liệt chụp xuống ngÆ°á»i chà ng.
Cam ÄÆ°á»ng nghiến chặt hai hà m răng, né ngÆ°á»i Ä‘i vá»t lên không. Kình lá»±c chà ng nhÆ° sóng cồn Ä‘áºp và o cá»a phòng đánh sầm má»™t tiếng. NgÆ°á»i chà ng hất lá»™n trở lại.
Hiển nhiên cá»a phòng cÅ©ng bằng sắt đúc.
Cam ÄÆ°á»ng lại đảo mắt nhìn quanh thì thấy trÆ°á»›c mặt mình cách chừng ba thÆ°á»›c có má»™t cái hồ sâu tá»›i ba trượng. DÆ°á»›i đáy hồ những mÅ©i Ä‘ao nhá»n hoắt chổng lên. Ai vô phúc rá»›t xuống thì háºu quả không cần nói cÅ©ng biết.
Hai lần gặp hiểm nghèo, Cam ÄÆ°á»ng biết rằng trong bảo nà y bố trà các cÆ¡ quan trùng Ä‘iệp, không thể Ä‘á» phòng cho xiết được. Nếu không chụp lấy thá»i cÆ¡ nà y hạ Ä‘á»™c thủ ngay Ä‘i là nguy hiểm cho mình.
NghÄ© váºy chà ng phóng ngÆ°á»i nhảy xổ và o Tây Môn Tung nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p.
Nhưng chà ng mau lẹ thì đối phương lại mau lẹ hơn.
Vách sau Hình phòng Ä‘á»™t nhiên có cá»a ngầm mở ra, Tây Môn Tung chuồn qua đó Ä‘i thoát.
Thân pháp Cam ÄÆ°á»ng cÅ©ng mau lẹ phi thÆ°á»ng, chà ng cÅ©ng vá»t theo ra. PhÃa sau chưởng kình xô đến nhÆ° sóng cồn, cà ng khiến cho ngÆ°á»i chà ng lÆ°á»›t mau hÆ¡n. Chà ng bắn ra ngoà i năm trượng má»›i đứng vững lại.
Cam ÄÆ°á»ng đảo mắt nhìn thì thấy khu nà y là má»™t cái vÆ°á»n hoa, còn Tây Môn Tung không biết biến Ä‘i ngã nà o rồi.
Cam ÄÆ°á»ng ngần ngừ má»™t chút rồi nhảy xổ và o đình viên. Chà ng vừa nhô lên hụp xuống hai cái thì cảnh váºt trÆ°á»›c mắt đã hoà n toà n biến đổi. Vừa rồi rõ rà ng là chốn đình viên hoa cá» tốt tÆ°Æ¡i mà chá»›p mắt đã biến thà nh má»™t khu rừng núi hiểm hóc, bao la không biết đến đâu là cùng táºn. Chà ng tả xung hữu Ä‘á»™t cÅ©ng không sao tìm ra được phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng. Bây giá» chà ng má»›i biết trong Ngá»c Äiệp Bảo có bà y “Thượng Cổ Kỳ Tráºn†tức là chá»— nà y.
Vá» kỳ môn tráºn pháp Cam ÄÆ°á»ng chẳng hiểu chút gì, nhÆ°ng chà ng cÅ©ng biết má»™t nguyên tắc là cứ xông tráºn bừa bãi thì chỉ tổn hao mòn khà lá»±c chẳng Ãch gì. Chà ng liá»n đứng yên lại để xem đối phÆ°Æ¡ng đối phó vá»›i mình ra sao.
Một giỠtrôi qua!
Hai giỠlại trôi qua!....
Trong tráºn ngà y cÅ©ng nhÆ° đêm, má»™t mà u tối om. Chà ng không có cách nà o biết được mình bị hãm trong tráºn đã bao lâu. Lúc đầu chà ng còn á»· và o ná»™i lá»±c tinh thâm để chống chá»i. Sau chà ng cảm thấy đầu óc hoang mang, tâm thần hoảng hốt mà chà ng chẳng có cách nà o kiá»m chế được.
Vá»›i má»™t tay cao thủ đặc biệt, chà ng còn có thể chống chá»i được năm ba ngà y.
NhÆ°ng tại đây chà ng cảm thấy tinh thần đã bắt đầu tan vỡ. Tình trạng dị thÆ°á»ng nà y chÃnh là chá»— huyá»n ảo của kỳ tráºn.
Dần dần trong đầu óc chà ng đã không cảm giác được thÆ°Æ¡ng yêu hay là cừu háºn nữa mà chỉ thấy má»™t ná»—i buồn bâng khuâng man mác để Ä‘i và o má»™t trạng thái vô ý thức. Sau cùng Cam ÄÆ°á»ng ngã lăn ra.
Lúc Cam ÄÆ°á»ng tỉnh lại thì thấy mình được đặt trên má»™t cổ hình cụ trong Hình phòng. Hai xÆ°Æ¡ng tay chá»— đầu bả vai bị vặn tráºt khá»›p. Hai cổ tay bị trói chặt. Hai chân chà ng thì đặt và o giữa má»™t thứ hình cụ kỳ dị nhÆ° hai hà m răng chó. Hai hà m răng ngáºm chặt và o thì nhất định phải đứt thịt gãy xÆ°Æ¡ng.
Mụ Hình ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chủ mặt tá»±a quá»· sứ đứng trÆ¡ nhÆ° tượng đá bên cổ hình cụ.
Tây Môn Tung vẫn chưa thấy lộ diện. Thiếu phụ xinh đẹp thì ngồi ngất ngưởng sau án. Lúc nà y nét xinh đẹp đã bị vẻ hung dữ thâm độc bao phủ khiến ai trông thấy cũng phải sợ run.
Cam ÄÆ°á»ng nát ruá»™t tan hồn. Chà ng nghiến răng ken két cÆ¡ hồ vỡ cả hà m.
Thiếu phụ cất giá»ng âm trầm há»i:
- Cam ÄÆ°á»ng! Trong trÆ°á»ng hợp nà o mi đã trở nên thiếu chủ phái Thiên Tuyệt, nói Ä‘i!
Cam ÄÆ°á»ng quát lên:
- Mi đừng mơ mộng nữa.
Má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i vá»t ra ngoà i miệng.
Thiếu phụ lạnh lùng nói:
- Mi nói thực thì ta tha cho tội chết.
- Không được đâu!
- Mi nên nhớ rằng trước hà m sư tỠthì tấm thân ngươi không toà n vẹn được đâu.
- Con nữ ma kia! Bản thiếu chủ mà không chết phen nà y thì thá» sẽ lấy máu rá»a Ngá»c Äiệp Bảo đó. Cả con gà con chó cÅ©ng không sống sót.
- Äáng tiếc là vÄ©nh viá»…n mi không là m nổi.
Cam ÄÆ°á»ng rú má»™t tiếng khủng khiếp, khà tức xông lên táºn cổ, chà ng lại há»™c máu ra.
Thiếu phụ há»i:
- Mi không nói ư!
- Ta đã bảo không được đâu!
- Äá»™ng hình Ä‘i!
Mụ Ä‘Ã n bà mặt nhÆ° quá»· sứ má»™t mắt chiếu ra tia sáng hung dữ Ä‘Æ°a tay vặn chiếc trục xe. Lưỡi sắt nhÆ° hà m răng chó từ từ hạ xuống. Má»™t tấc, hai tấc, rồi ba tấc. MÅ©i nhá»n xuyên và o da thịt chà ng, máu tÆ°Æ¡i Ä‘á» lòm vá»t ra.
Cam ÄÆ°á»ng nghiến chặt hai hà m răng cho khá»i báºt tiếng rên la. Thiếu phụ ra lệnh:
- Hãy dừng lại!
Rồi mụ há»i Cam ÄÆ°á»ng:
- Cam ÄÆ°á»ng! Mi đã chịu nói chÆ°a?
- Ta nhất định... không nói.
Mụ lại quát:
- Äá»™ng hình Ä‘i!
Lưỡi hình cụ quái dị lại cắm xuống. Những mÅ©i nhá»n theo những lá»™ thủng trÆ°á»›c xuyên và o. Cam ÄÆ°á»ng không nhịn được nữa thét lên má»™t tiếng rồi ngất Ä‘i.
Thiếu phụ lại cất giá»ng lạnh lùng nói:
- Cho gã tỉnh lại!
Mụ quá»· sứ Ä‘Æ°a ngón tay ra Ä‘iểm và o huyệt “Thiên Ân†và huyệt “Phúc Kết†trong ngÆ°á»i Cam ÄÆ°á»ng.
Cam ÄÆ°á»ng rên lên má»™t tiếng rồi tỉnh lại. Chà ng Ä‘au quá toà n thân run lên bần báºt.
Thiếu phụ quát há»i:
- Cam ÄÆ°á»ng, mi không nói Æ°?
Cam ÄÆ°á»ng nhắm mắt không trả lá»i.
Thiếu phụ biến đổi sắc mặt mấy lần tá»±a hồ có Ä‘iá»u chi mụ không quyết Ä‘oán được. Sau cùng mụ nghiến răng nói:
- Cam ÄÆ°á»ng! Ta không thể thả hổ vá» rừng được. NgÆ°Æ¡i chịu chết Ä‘i thôi.
Mụ nói xong rá»i khá»i chá»— ngồi lại bên Cam ÄÆ°á»ng giÆ¡ tay lên.
Khóe mắt Cam ÄÆ°á»ng đã rách cả mi, máu ứa ra. Chà ng trợn hai mắt tròn xoe.
Con ngÆ°Æ¡i dÆ°á»ng nhÆ° muốn báºt ra ngoà i. Vẻ mặt khủng khiếp của chà ng khiến ngÆ°á»i ta không dám nhìn tá»›i.
Thiếu phụ ngần ngừ má»™t lúc rồi cất giá»ng thâm Ä‘á»™c há»i:
- Cam ÄÆ°á»ng! Chẳng lẽ mi không nháºn được ta Æ°?
Cam ÄÆ°á»ng run lên há»i lại:
- Ngươi đúng là Lục...
- Phải rồi! ChÃnh thị là ta!
Cam ÄÆ°á»ng la thầm:
- Trá»i Æ¡i! Mụ quả là kế mẫu ta tên gá»i Lục Tú Trinh. TrÆ°á»›c kia mụ không hiểu võ công, mà chỉ là ngÆ°á»i Ä‘oan trang hiá»n thục. Thế mà tại sao mụ lại ra tay Ä‘á»™c địa vá»›i mình đến thế? Tại sao váºy?
Cam ÄÆ°á»ng nghÄ© váºy, bất giác kêu to lên má»™t tiếng rồi há»i:
- Sao ngươi lại đối với ta tà n nhẫn thế nà y?
- Sau khi chết rồi mi sẽ rõ.
- NgÆ°Æ¡i...
Cam ÄÆ°á»ng nghiêng mình Ä‘i má»™t chút. Hai chân lại đụng và o những mÅ©i sắt nhá»n khiến chà ng Ä‘au thấu tâm can. Thêm và o đó mối Ä‘au khổ vá» ná»™i tâm không ngá»›t hà nh hạ chà ng khiến chà ng cÆ¡ hồ ngất Ä‘i lần nữa.
Kế mẫu Lục Tú Trinh cùng Tây Môn Tung mà tà n Ä‘á»™c đối vá»›i Cam ÄÆ°á»ng nhÆ° váºy. Thiệt là má»™t Ä‘iá»u mà chà ng không sao hiểu được. Chà ng tá»± há»i:
- Chẳng lẽ Lục Tú Trinh vì gặp cuá»™c thảm biến mà tinh thần thất thÆ°á»ng? NhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° không phải thế. Tinh thần mụ vẫn tỉnh táo.
Tại sao ngà y ấy mụ lại thoát chết được? Tại sao mụ và o nÆ°Æ¡ng thân tại Ngá»c Äiệp Bảo và kêu bảo chúa bằng sÆ° huynh?
Cam ÄÆ°á»ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì bà n tay Lục Tú Trinh đã hạ xuống bụng chà ng. NgÅ© quan chà ng vá»t máu tÆ°Æ¡i ra. Chà ng chỉ rú lên được má»™t tiếng rồi tắt hÆ¡i.
Lục Tú Trinh vẻ mặt buồn buồn lẩm bẩm:
- Äể cho mi chết được toà n thây là tá» tế vá»›i mi lắm rồi!
Mụ quá»· sứ há»i:
- Phó môn chúa! Cái xác nà y bây giỠđem đi đâu?
Lục Tú Trinh ngẫm nghĩ một lát rồi đáp:
- Khâu Ä‘Æ°á»ng chúa! Phiá»n Ä‘Æ°á»ng chúa theo Ä‘Æ°á»ng bà máºt ra khá»i bảo và chÃnh tay Ä‘em gã Ä‘i mai táng!
- Ty tòa xin tuân mệnh!
- Ta đi đây!
- Ty tòa xin đưa chân phó môn chúa.
- Miễn đi thôi!
Lục Tú Trinh nói rồi thoăn thoắt ra khá»i Hình phòng Ä‘i tuốt.
Mụ há» Khâu cởi thi thể Cam ÄÆ°á»ng trên hình cụ xuống cắp và o nách. Mụ ấn nút cÆ¡ quan má»™t cái trên mặt đất láºp tức lá»™ ra má»™t cá»a Ä‘á»™ng. Mụ day lại nhìn khắp Hình phòng má»™t lần nữa rồi má»›i chui xuống địa Ä‘á»™ng. Cá»a Ä‘á»™ng vang lên má»™t tiếng rồi đóng lại.
Gió lạnh căm căm, ánh sao ảm đạm. Cam ÄÆ°á»ng dần dần hồi tỉnh. Chà ng đảo mắt nhìn quanh thì thấy mình nằm giữa bãi tha ma mồ mả trùng Ä‘iệp.
Chà ng bâng khuâng ngồi dáºy ngẫm nghÄ©, bá»›i tìm trong ký ức, nhá»› lại thảm trạng mà chà ng đã trải qua trong Ngá»c Äiệp Bảo. Chà ng tá»± há»i:
- Ta chết rồi hay là còn sống?
Chà ng xét lại toà n thân thì thấy những vết thÆ°Æ¡ng trong mình đã liá»n lại chỉ còn những nốt tÃm bầm và vấy máu loang lổ ở hai chân, có Ä‘iá»u rất lạ là chà ng không thấy Ä‘au Ä‘á»›n chi hết.
Trong miệng chà ng có mùi thÆ¡m êm dịu dÆ°á»ng nhÆ° chà ng đã uống thuốc linh Ä‘an.
Sau cùng chà ng kết luáºn:
- Ta được cứu sống rồi! Nhưng không hiểu ai đã cứu mình?
Chà ng đứng lên. Trước mặt chà ng có ngôi mả mới mà không dựa bia...
Cam ÄÆ°á»ng quay đầu lại thì trÆ°á»›c mắt hiện ra má»™t ngÆ°á»i mặt mÅ©i xấu xa kinh khủng. Mụ chÃnh là Hình ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chủ trong Ngá»c Äiệp Bảo!
Cam ÄÆ°á»ng nghiến răng vung tay lên muốn phóng chưởng đánh mụ. NhÆ°ng tay giÆ¡ lên ná»a chừng, chà ng vụt nghÄ© ra vá»™i thu lại, kinh hãi há»i:
- Chẳng lẽ tôn giá đã cứu tại hạ ư?
Xú phụ lạnh lùng đáp:
- Ta vâng mệnh đem thi thể ngươi đi mai táng.
- Mai táng tại hạ ư?
- Äúng thế!
Cam ÄÆ°á»ng ngÆ¡ ngác há»i:
- Váºy mà sao bây giá» tại hạ...
Xú phụ trá» ngôi mả má»›i ngắt lá»i:
- Ngôi mả má»›i nà y là mồ chôn ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i nhá»› kỹ là Cam ÄÆ°á»ng đã bị mai táng rồi. Trên chốn giang hồ không còn có Cam ÄÆ°á»ng nữa, mà chỉ còn Thi Thiên ÄÆ°á»ng thôi. Những chuyện đã qua ngÆ°Æ¡i cứ kể nhÆ° là Cam ÄÆ°á»ng mạo nháºn tên ngÆ°Æ¡i mà thôi.
Xú phụ nói váºy khiến cho Cam ÄÆ°á»ng mắt trợn lên, miệng há hốc ra. Hồi lâu chà ng má»›i lên tiếng:
- Cái ơn cứu mạng sau nà y tại hạ xin báo đáp.
- Bất tất!
- Tại hạ xin há»i ngÆ°á»i Ä‘á»™c phụ đó giữ địa vị gì trong Ngá»c Äiệp Bảo?
- Y là phó môn chúa Ngá»c Äiệp Môn.
- Lai lịch mụ thế nà o?
- Y là vợ yêu của Tây Môn Tung.
- Sao? Vợ Tây Môn Tung ư?
- Phải rồi. Y là bà máºt phu nhân!
Cam ÄÆ°á»ng ngần ngừ má»™t lúc rồi há»i:
- Thế nghĩa là là m sao? Tại hạ còn muốn tôn giá cho hay Tây Môn Tung có hà nh vi ám muội bắt đầu từ hồi nà o?
- Và o khoảng trên mÆ°á»i năm nay.
- Ủa!
Cam ÄÆ°á»ng toà n thân run bắn lên lảo đảo lùi lại hai bÆ°á»›c. Chà ng tá»± há»i:
- Sự thực thế nà y ư? Kế mẫu mình là vợ Tây Môn Tung? Tây Môn Tung là bạn thân với tiên phụ, chẳng lẽ hắn lại muốn giết mình ư?
Xú phụ lạnh lùng nói:
- Äồ gian phu dâm phụ đó nên giết Ä‘i!
Cam ÄÆ°á»ng giáºm chân nói:
- Xin cho biết tôn danh!
- Trên chốn giang hồ hỠkêu ta bằng Bán Diện Nhân.
- Bán Diện Nhân ư?
- Äúng thế! Bá»™ mặt ta chỉ còn má»™t ná»a và đó là tiêu biểu rất rõ rệt.
- Tại sao tôn giá lại cứu tại hạ?
- Hiện giá» chÆ°a nói được. NgÆ°Æ¡i nhá»› lấy là đã chết Ä‘i má»™t lần. Sau khi sống lại, con ngÆ°á»i Cam ÄÆ°á»ng không còn nữa. Äây ta có chút váºt má»n để tặng cho ngÆ°Æ¡i.
Ngươi giữ lấy mà dùng. Sau nà y sẽ có phiên tái hội.
Bán Diện Nhân nói xong liệng một cái gói nhỠxuống rồi chạy đi nhanh như chớp.
Cam ÄÆ°á»ng trong lòng kinh dị, nhìn theo bóng Bán Diện Nhân cho tá»›i khi mất hút. Tấm lòng chà ng nhá»› Æ¡n mụ kể sao cho xiết!
Cam ÄÆ°á»ng lượm gói nhá» lên mở ra. DÆ°á»›i ánh sao lá» má», chà ng không khá»i nhảy lên nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘iên. Trong bao rõ rà ng là năm tấm mặt nạ bằng da má»ng được chế tạo rất tinh vi. Lại có đủ râu giả tóc giả nữa.
Hà nh Ä‘á»™ng của Bán Diện Nhân tháºt đã cao thâm khôn lÆ°á»ng.
Cam ÄÆ°á»ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại vá» câu mụ nói:
“Cam ÄÆ°á»ng đã bị mai táng rồi! Trên chốn giang hồ không còn có Cam ÄÆ°á»ng nữa...†Váºy thì mình đã chết Ä‘i rồi sống lại.
Nếu không thế thì sao mụ lại bảo vâng mệnh đem mình đi mai táng?
Chà ng chợt nhá»› tá»›i Ä‘oạn thứ tám “Công Lá»±c Tái Sinh†ở thiên “Võ Công†trong pho “Thiên Tuyệt Kỳ ThÆ°â€. Cuối thiên nà y có chú rằng muốn hoà n thà nh Ä‘oạn thứ tám, phải trải qua ba lần tá» kiếp mà đây má»›i là má»™t lần, chẳng hiểu sau nà y há»a phúc thế nà o?
Cam ÄÆ°á»ng vá»™i lấy má»™t viên “Hồi Sinh ÄÆ¡n†mà Thái phu nhân đã cho chà ng lúc chà ng ra Ä‘i, bá» và o miệng ngáºm. Chà ng dá»i chá»— đó để đến má»™t nÆ¡i khác kÃn đáo hÆ¡n ngồi váºn công.
Thuốc “Hồi Sinh ÄÆ¡n†công hiệu cá»±c kỳ mau lẹ. Chà ng vừa váºn ná»™i công thì má»™t luồng ná»™i khà nóng đã cuồn cuá»™n phát sinh. Chà ng theo thân pháp của bản môn phối hợp dược lá»±c váºn chuyển khắp trong ngÆ°á»i mÆ°á»i lần. Chà ng lại Ä‘em toà n lá»±c thúc và o má»™t trong ba thiên huyệt bên ngoà i kỳ kinh bát mạch. Má»—i lần váºn Ä‘á»™ng nhÆ° váºy là má»™t lần chân khà chạy ngược Ä‘Æ°á»ng là m cho chà ng Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng. NhÆ°ng chà ng ở và o tình trạng mÅ©i tên đã đặt lên cung, không bắn ra không được. Mồ hôi Æ°á»›t đẫm mấy lần áo, nhiệt lá»±c trong mình phát ra kết lại thà nh má»™t là n sÆ°Æ¡ng bao phủ khắp ngÆ°á»i chà ng.
Không biết chà ng váºn công đã bao lâu. Trong ngÆ°á»i chà ng phát ra má»™t tiếng nổ vì má»™t trong ba thiên huyệt đã được đả thông.
Cam ÄÆ°á»ng muốn thừa thế tấn công và o hai thiên huyệt kia nữa, nhÆ°ng sức công hiệu của “Hồi Sinh ÄÆ¡n†đã hết. Chân lá»±c cÅ©ng má»i mệt không còn đủ sức. Chà ng vá»™i dẫn chân nguyên vá» Ä‘Æ°á»ng chÃnh Ä‘iá»u hòa lại.
Äến lúc thà nh công viên mãn thì mặt trá»i đã lên cao ba sà o.
Giữa hồi sÆ°Æ¡ng phủ đầy đất mà chung quanh ngÆ°á»i chà ng trong vòng má»™t trượng không có má»™t giá»t sÆ°Æ¡ng nà o.
Cam ÄÆ°á»ng nhìn lại những vết thÆ°Æ¡ng do hình cụ gây ra Ä‘á»u đã mất hết và chà ng đã là nh mạnh nhÆ° cÅ©.
|
05-08-2008, 11:55 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 12
Máu Äổ TrÆ°á»›c Am Chiá»n
Cam ÄÆ°á»ng trị thÆ°Æ¡ng trong má»™t đêm. Chà ng không ngá» thứ thuốc của Bán Diện Nhân hiệu nghiệm chẳng kém gì linh dược của Thiên Tuyệt Môn.
Cam Äứng dáºy nhìn thấy Ngá»c Äiệp Bảo lù lù ngay trÆ°á»›c mắt thì lòng căm háºn lại nổi lên. NhÆ°ng chà ng biết rằng lúc nà y chÆ°a thể tÃnh đến chuyện báo thù được.
NgÆ°á»i khiến cho chà ng căm háºn và thÆ°Æ¡ng tâm thứ nhất là kế mẫu Lục Tú Trinh. Mụ dÄ© nhiên là má»™t ngÆ°á»i hèn mạt ác đức, mà Tây Môn Tung cÅ©ng chỉ là má»™t kẻ ngụy quân tá».
Äôi gian phu dâm phụ nà y chỉ cầu sao giết chà ng cho bằng được, bất cứ vá»›i má»™t thủ Ä‘oạn đê hèn nà o.
Cam ÄÆ°á»ng cà ng nghÄ© cà ng căm tức buông lá»i phát thệ:
- Ta thá» lấy máu rá»a Ngá»c Äiệp Bảo.
Chà ng đảo mắt nhìn phÃa sau bảo là má»™t dãy núi nhá»n hoắt. Sau dãy núi là ngá»n Äiệp Thạch. Nà o Thần CÆ¡ Tá», nà o Bạch Bà o quái nhân, nà o Quái Tiêu chủ nhân (quái nhân thổi tiêu) lại hiển hiện lên trong đầu óc chà ng.
Quái Tiêu chủ nhân ở trong thạch tráºn phải chăng là Ma VÆ°Æ¡ng, kẻ thù đã gây ra mốt huyết cừu sâu tá»±a bể tại Thánh Thà nh?
Rồi chà ng tin rằng muốn trả được mối thù nà y phải luyện toà n bộ thiên “Võ Công†trong cuốn “Thiên Tuyệt Kỳ Thư†mới có cơ thà nh tựu.
NghÄ© tá»›i võ công chà ng liên tưởng đến lá»i nói phải chết Ä‘i ba lần thì không khá»i run sợ. Hiện giá» chà ng qua được má»™t kiếp, còn phải trải hai phen tá» kiếp nữa má»›i có thể thông suốt được Ä‘oạn thứ tám trong sách. Äó không phải là việc miá»…n cưỡng mà nên. Nếu trải qua những lần tá» kiếp sau nà y rồi không hồi sinh được là má»i việc Ä‘á»u thà nh ảo má»™ng.
Cam ÄÆ°á»ng ngẫm nghÄ© hồi lâu rồi chà ng quyết định Ä‘i vá» lữ Ä‘iếm để hai ả thị tỳ Bạch Vi và Tá» Quyên khá»i nóng lòng mong đợi.
Chà ng liá»n lá»±a trong năm tấm mặt nạ mà Bán Diện Nhân đã tặng cho, lấy má»™t bá»™ Ä‘eo và o. Chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn thấy gần đó có má»™t khe suối. Chà ng liá»n lại cúi đầu soi xuống nÆ°á»›c thấy mình biến thà nh má»™t chà ng thiếu niên mặt ốm thì không khá»i báºt cÆ°á»i.
Cam ÄÆ°á»ng xuống suối gá»™t rá»a cho sạch những vết máu trên mình rồi má»›i băng băng lên Ä‘Æ°á»ng chạy Ä‘i.
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘i chừng ná»a giá» thì đến tòa thị trấn mà chà ng và o trá» hai hôm trÆ°á»›c.
Chà ng tìm thẳng đến lữ quán. NhÆ°ng vừa đến cá»a đã giáºt mình kinh hãi vô cùng, vì chà ng thấy cá»a Ä‘iếm khép há», lá»a lạnh tro tà n, đúng là má»™t cảnh tượng đình nghiệp không là m ăn nữa.
Cam ÄÆ°á»ng ngần ngừ má»™t lúc rồi tiến lại đẩy cá»a. Trên quầy hà ng má»™t ngÆ°á»i nằm co ro, vẻ mặt sầu khổ xua tay nói:
- Ở đây tạm nghỉ buôn bán, má»i khách quan tìm nhà khác.
Cam ÄÆ°á»ng há»i:
- Sao lại đình nghiệp?
NgÆ°á»i kia thở dà i đáp:
- Vì xảy ra án mạng.
- Ãn mạng Æ°?
- Xin khách quan tùy tiện tìm nÆ¡i khác đừng há»i đến vấn Ä‘á» nà y nữa.
- Tại hạ không phải đến đây ngủ trá» mà đến để tìm ngÆ°á»i quen.
- Khách quan tìm ai?
- Hai bữa trước một tốp ba thầy trò và o trỠtrong quý điếm...
Cam ÄÆ°á»ng chÆ°a dứt lá»i thì ngÆ°á»i kia đã biến sắc ngồi dáºy, run lên há»i:
- Khách quan vá»›i ba thầy trò ngÆ°á»i ấy có quan hệ thế nà o?
Cam ÄÆ°á»ng thấy tình hình khác lạ, liá»n hà m hồ đáp cho xuôi chuyện:
- Tại hạ không có liên quan chi hết, nhÆ°ng có ngÆ°á»i nhá» há»i há»™ hà nh tung bá»n há».
- Khách quan đối vá»›i bá»n nà y chỉ là bạn cùng Ä‘Æ°á»ng phải không?
- Äại khái nhÆ° váºy.
- Trá»i Æ¡i! Tiểu Ä‘iếm tháºt là xúi quẩy vì chứa bá»n khách ấy mà phải đóng cá»a đình nghiệp...
- Vụ ấy ra là m sao?
- Chiá»u hôm kia vị quý công tỠđó Ä‘i rồi không vá». Äến sáng thì xảy ra án mạng...
Cam ÄÆ°á»ng kinh hãi vá»™i há»i:
- Vụ thảm án đó đầu đuôi thế nà o?
- NgÆ°á»i trá» trong lữ quán nà y bị hại đến mÆ°á»i chÃn nhân mạng...
- Váºy còn hai gã thÆ° đồng thì sao?
- HỠcũng bị giết hết!
Tin đâu sét đánh ngang lÆ°ng. Mắt Cam ÄÆ°á»ng hoa lên, ngÆ°á»i chà ng lảo đảo muốn té. Chà ng có ngỠđâu xảy ra vụ thảm án nà y? Bạch Vi cùng Tá» Quyên bản lãnh không phải tầm thÆ°á»ng, Ãt ngÆ°á»i địch nổi, thế mà cÅ©ng bị thảm tá» thì kẻ hạ thủ phải là má»™t nhân váºt ghê gá»›m phi thÆ°á»ng.
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘au Ä‘á»›n tưởng chừng nhÆ° ruá»™t gan bị xâu xé tan nát. Chà ng đứng ngây ngÆ°á»i ra nhÆ° tượng gá»—. Bất giác tuôn đôi dòng lệ.
Bạch Vi cùng Tá» Quyên tuy tuổi đã năm mÆ°Æ¡i, nhÆ°ng vì có thuốc “Trụ Nhan†của bản môn má»›i giữ được trẻ mãi không già . Chuyến nà y hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c chân và o chốn giang hồ, không ngá» lại gặp tai há»a bất trắc.
NgÆ°á»i trong quán run sợ ngáºp ngừng há»i:
- Khách quan!....
Cam ÄÆ°á»ng định thần lại, dằn ná»—i bi thÆ°Æ¡ng, run lên há»i:
- Thi thể hỠđâu?
- Bị bá»n hung thủ Ä‘Æ°a Ä‘i rồi!
- Bị hỠđem đi và o hồi nà o?
- Sau khi phát ra vụ thảm án không đầy má»™t giá».
- Hình dạng hung thủ thế nà o?
- Tại hạ cÅ©ng không biết. Nghe đâu là ngÆ°á»i nhà há»...
Cam ÄÆ°á»ng cÅ©ng hÆ¡i yên dạ. Chà ng mong rằng ngÆ°á»i đến Ä‘em thi thể hai ả Ä‘i là những tay cao thủ bản môn, mà hai ả sẽ được cứu trị bằng thuáºt “Kỳ Hoà ng†của bản môn thì có hy vá»ng cải tá» hồi sinh được.
Chà ng lại há»i:
- Hung thủ là những nhân váºt thế nà o?
- Cái đó... tại hạ nghe nói là TỠThần gì đó...
Cam ÄÆ°á»ng trong lòng chấn Ä‘á»™ng, run lên há»i:
- TỠThần ư?
NgÆ°á»i nhà quán sắc mặt lợt lạt cÅ©ng run lên bần báºt nói:
- HỠcòn để lại ấn ký ở trong phòng.
- Ấn ký ư?
Cam ÄÆ°á»ng vừa nói vừa chạy và o háºu viện. Chà ng vừa đến trÆ°á»›c cá»a gian phòng mình trá» hôm trÆ°á»›c, bá»—ng giáºt mình kinh hãi la lên:
- Úi chà ! Huyết Thiếp!
Trên cá»a phòng in sâu và o gá»— đến ba phân hình cánh thiếp. Giữa cánh thiếp bốn chữ triện “Tá» Vong Sắc Lệnh†nổi lên trông rất rõ.
Cam ÄÆ°á»ng lẩm bẩm:
- Äúng là tiêu ký của Tá» Thần.
Chà ng cho là Tá» Thần ấn huyết thiếp trên cá»a phòng rồi hạ thủ giết ngÆ°á»i. Xong việc hắn thu huyết thiếp vá» nên cá»a phòng chỉ còn ấn ký mà thôi. Ấn ký lÆ°u lại ngay trÆ°á»›c cá»a phòng mình thì hiển nhiên đối tượng là chÃnh mình và hai ả thị tỳ. Còn ngoà i ra những khách trong lữ Ä‘iếm bị uổng mạng chỉ là “cháy thà nh vạ lâyâ€. Giả tá»· mình không ra ngoà i phó Æ°á»›c thì nhất định đã chạm mặt Tá» Thần và cát hung chÆ°a biết ra sao.
- Tại sao TỠThần lại hạ sát thị tỳ?
Cam ÄÆ°á»ng nghÄ© quanh quẩn mãi vá» vấn Ä‘á» nà y mà không tà i nà o hiểu được.
Những ngÆ°á»i là m trong quán nghe tiếng hai ngÆ°á»i nói chuyện liá»n lục đục kéo ra.
Cam ÄÆ°á»ng hiểu rằng mình chỉ có thể biết được bấy nhiêu mà thôi, chà ng không muốn chần chỠở chá»— rắc rối nà y là m gì nữa, liá»n láºt Ä‘áºt ra khá»i lữ quán hấp tấp Ä‘i ngay.
Ra khá»i Ä‘iếm rồi Cam ÄÆ°á»ng Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng quan đạo, trong lòng bao nhiêu mối nghi ngá» nổi lên nhÆ° sóng cồn. Chà ng tá»± nhắc lại câu há»i:
- Sao Tá» Thần lại hạ thủ nhị tỳ Bạch Vi và Tá» Quyên? Äá»™ng cÆ¡ là ở chá»— nà o?
Thiên Tuyệt Môn đã tuyệt tÃch giang hồ mấy chục năm, hai ả thị tỳ đã hóa trang là m thị đồng. Äịa vị há» thấp kém, chẳng lẽ Tá» Thần cÅ©ng truyá»n Tá» Vong Sắc Lệnh để giết Ä‘i?
Chà ng còn nhá»› rõ ngà y ná» lúc đến Ngá»c Äiệp Bảo, dá»c Ä‘Æ°á»ng chà ng đã được mục kÃch năm nhà đại sÆ° Thiếu Lâm bị thảm sát, tấm Huyết Thiếp lÆ°u lại trên mình má»™t nhà ni rồi bị chủ tá»a trưởng lão bản môn là Vô Danh lão nhân lấy Ä‘em Ä‘i. Giữa lúc há»™i nghị Ä‘ang tiến hà nh lão đã liệng Huyết Thiếp và o cánh cá»a đặng ngăn trở các môn phái suy tôn minh chủ. Rồi sau tấm Huyết Thiếp đó lá»t và o tay Tây Môn Tung.
Theo thÆ°á»ng lệ, huyết thiếp là tiêu chà của Tá» Thần để sinh cÆ°á»ng. NhÆ°ng sau khi xong việc sao hắn lại không thu vỠđể lá»t và o tay ngÆ°á»i khác? Trừ phi là huyết thiếp giả mạo của ngÆ°á»i muốn đạt má»™t mục Ä‘Ãch gì mà cố ý bà y ra nghi tráºn.
Suy luáºn nhÆ° váºy thì ngÆ°á»i giết hai ả thị tỳ chÆ°a chắc đã phải Tá» Thần. Váºy ngÆ°á»i ấy là ai? Trong võ lâm hồ dá»… có mấy tay hạ sát hai ả thị tỳ đó má»™t cách dá»… dà ng được?
Bản lãnh của hai ả mà không thoát thân được thì công lá»±c ngÆ°á»i hạ thủ nhất định là ghê gá»›m lắm!
Cam ÄÆ°á»ng cà ng nghÄ© cà ng kinh hãi trong lòng, chà ng tá»± há»i:
- Chẳng lẽ hỠhạ thủ hai ả để cảnh cáo Thiên Tuyệt Môn?
Chà ng suy đi nghĩ lại mà không ra manh mối.
Äá»™t nhiên có bóng ngÆ°á»i vụt tá»›i nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, hạ xuống trÆ°á»›c mặt Cam ÄÆ°á»ng lên tiếng:
- Tham kiến thiếu chủ.
Cam ÄÆ°á»ng không khá»i rùng mình. TrÆ°á»›c mặt chà ng là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà quần áo lam lÅ©. Chà ng tá»± há»i:
- Mình đã hóa trang mà sao mụ nà y còn nháºn ra mình? Nghe cách xÆ°ng hô thì mụ đúng là đệ tá» bản môn.
Chà ng cố ý há»i:
- Sao?
- Thuá»™c hạ Ở dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Thiên Oai viện là hÆ°Æ¡ng chủ Bà n Cá»u NÆ°Æ¡ng xin tham kiến thiếu chủ.
- Ủa! Sao Bà n hÆ°Æ¡ng chúa lại nháºn ra được bản tòa?
Bà n Cá»u NÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Bản môn đã có thuáºt riêng biệt, dù thiếu chủ có thay mình đổi dạng đến mấy cÅ©ng vẫn nháºn ra được.
Cam ÄÆ°á»ng tuy trong lòng kinh dị, nhÆ°ng chà ng nghÄ© lại địa vị mình, không tiện há»i vặn. Chà ng liá»n gáºt đầu há»i:
- Có việc gì không?
Bà n Cá»u NÆ°Æ¡ng đáp:
- Hai vị Thái thượng thị vệ là Bạch Vi và Tá» Quyên đã được bản môn cứu Ä‘Æ°a vá» rồi. TÃnh mạng hai vị không có gì đáng lo ngại.
Cam ÄÆ°á»ng thở phà o má»™t cái nhẹ nhõm, há»i:
- NgÆ°á»i hạ thủ có phải đúng là Tá» Thần không?
- Hiện giỠkhông có cách nà o chứng minh được.
Cam ÄÆ°á»ng lại há»i:
- Còn có việc gì nữa không?
- Trình viện chúa có Ä‘Æ°a tin cho ty tòa để diện bẩm thiếu chủ má»i việc.
- Tin gì hương chủ cứ nói ra!
- Quả núi phÃa sau Ngá»c Äiệp Bảo cứ cách hai ba tháng không chừng lại có tiếng tiêu quái dị truyá»n ra Ä‘á»u và o lúc ná»a đêm. Xin thiếu chủ chá»› khinh suất dấn thân và o nÆ¡i nguy hiểm...
- Bản tòa đã tới đó rồi.
Bà n Cá»u NÆ°Æ¡ng kinh hãi há»i:
- Sao? Thiếu chủ...
Cam ÄÆ°á»ng ngắt lá»i:
- Bản tòa đã ở trên ngá»n núi đó má»™t đêm mà chÆ°a Ä‘iá»u tra được manh mối gì. À quên, bản tòa nhá» hÆ°Æ¡ng chủ chuyển lên cho Trình viện chúa là việc ấy nếu gặp Ä‘iá»u gì khó khăn thì đừng là m nữa.
- Xin thiếu chủ chỉ thị rõ rà ng.
- Sau Ngá»c Äiệp Bảo có má»™t ngá»n núi tên là Äiệp Thạch Phong. Tiếng tiêu quái dị kia ở ngá»n núi nà y truyá»n ra, rất nguy hiểm chá»› nên tiến và o đó. Vá» mé tây thạch tráºn nà y trên vách núi có má»™t thạch Ä‘á»™ng. Trong thạch Ä‘á»™ng má»™t nhân váºt mà khắp võ lâm Ä‘á»u rất kÃnh ngưỡng là Thần CÆ¡ Tá». Cặp giò lão vì phải váºn công để chống lại tiếng tiêu nên đã thà nh cố táºt mất rồi. Váºy xin Trình viện chúa tìm cách chữa cho lão.
NhÆ°ng nên nhá»› rằng tÃnh tình Thần CÆ¡ Tá» rất ngay thẳng, không muốn chịu Æ¡n ai. Váºy nói rõ đó là ý của bản tòa.
- Ty chức xin tuân mệnh.
- Bà n hÆ°Æ¡ng chủ dÆ°á»ng nhÆ° còn có Ä‘iá»u chi muốn nói?
- Äúng thế! Còn má»™t việc nữa là nếu thiếu chủ có gặp má»™t quái nhân bịt đầu, toà n thân trắng toát và nếu có thể láºt mặt ra mà xem chân tÆ°á»›ng hắn.
- Ủa!
Cam ÄÆ°á»ng nhá»› tá»›i lúc ở trên đầu núi Äiệp Thạch có thấy quái nhân kia Ä‘ang chịu mệnh lệnh của ngÆ°á»i thổi tiêu. Quái nhân mà Bà n Cá»u NÆ°Æ¡ng nói đây là ngÆ°á»i đó.
Việc nà y chà ng cũng đinh ninh nếu gặp lại hắn thì nhất định hà nh động.
Bà n Cá»u NÆ°Æ¡ng lại há»i:
- Thiếu chủ còn Ä‘iá»u chi dặn bảo nữa không?
- Chỉ có bấy nhiêu thôi!
- Váºy ty chức xin cáo từ.
- Hương chủ tùy tiện!
Bà n Cá»u NÆ°Æ¡ng thi lá»… rồi băng mình vá»t Ä‘i.
Cam ÄÆ°á»ng ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi quyết định việc đầu tiên là đến chùa Thiếu Lâm để trao lại cái túi vải của Thần CÆ¡ Tá» cho Quang Tuệ thiá»n sÆ° phÆ°Æ¡ng trượng chùa Thiếu Lâm cho trá»n lá»i hứa, rồi sau đó sẽ bắt đầu công việc tra xét hung thủ để báo thù rá»a háºn.
Quyết định chủ ý rồi, Cam ÄÆ°á»ng nhắm nẻo Tung SÆ¡n mà tiến.
Má»™t hôm chà ng Ä‘i còn cách chừng má»™t ngà y Ä‘Æ°á»ng thì đến núi Tung SÆ¡n. TrÆ°á»›c mắt chà ng đồi núi nhấp nhô. ÄÆ°á»ng quan đạo ngoằn ngoèo theo chân núi mà đi. Cam ÄÆ°á»ng mải miết hà nh trình, lỡ mất chá»— nghỉ đêm.
Bức mà n sÆ°Æ¡ng bao phủ bốn mặt. Trá»i tối rồi...
Bất thình lình, mắt chà ng hoa lên, má»™t bóng trắng lÆ°á»›t qua nhÆ° dây khói tá»a rồi biến và o trong rừng cây. Cam ÄÆ°á»ng Ä‘á»™ng tâm lẩm bẩm:
- Phải chăng đây là Bạch Bà o quái nhân thần b� Thân pháp hắn tựa hồ ma quỷ ẩn hiện thế nà y thì dù là những tay cao thủ võ lâm e rằng cũng khó lòng phát giác ra được...
Cam ÄÆ°á»ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì bóng trắng đã lên đến lÆ°ng chừng núi, chợt ẩn chợt hiện.
Cam ÄÆ°á»ng nghÄ© bụng:
- Ta phải rượt theo coi.
Chà ng liá»n thi triển khinh công đến tá»™t Ä‘á»™ tung ngÆ°á»i Ä‘i nhÆ° tên bắn trèo lên ngá»n núi. Chà ng lên đến đỉnh núi thì chỉ thấy bốn bá» tịch mịch, không thấy tung tÃch ngÆ°á»i áo trắng đâu cả.
Sau ngá»n núi nà y có má»™t chá»— lồi ra nhÆ° hình yên ngá»±a để liên tiếp vá»›i má»™t trái núi khác.
Trái núi kia bị rừng trúc che kÃn. Ngoà i ra không còn má»™t thứ cây nà o khác. DÆ°á»›i ánh trăng sao, cảnh rừng trúc thiệt là hứng thú. Song Cam ÄÆ°á»ng chẳng còn lòng dạ nà o để thưởng ngoạn cảnh hoang sÆ¡n dÆ°á»›i bóng trăng. Mắt chà ng đảo nhìn bốn phÃa không ngừng.
Äá»™t nhiên mấy tiếng rú cá»±c kỳ thê thảm phá tan bầu không khà tịch mịch chốn thâm sÆ¡n từ đằng xa vá»ng lại, khiến cho ngÆ°á»i ta nghe phải Ä‘inh tai nhức óc.
Cam ÄÆ°á»ng trống ngá»±c đánh hÆ¡n trống là ng. Chà ng nghe tiếng rú tá»±a hồ nhÆ° phát ra từ khu rừng trúc trên ngá»n núi trÆ°á»›c mặt. Chà ng không ngần ngừ gì nữa phóng ngÆ°á»i tá»›i mau nhÆ° tên bắn.
Giữa rừng trúc là một ngôi nhà cách kiến trúc giống như một am viện. Chà ng tiến lại gần xem thì quả nhiên thấy biển đỠba chữ:
KHỔ TRÚC AM, lòng chà ng lại cà ng hồi hộp.
Sau mấy tiếng rú thê thảm vừa rồi, bây giá» khu rừng trở lại tịch mịch, bốn bể im lặng nhÆ° tá».
Cam ÄÆ°á»ng ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi tiến và o gõ cổng am. NgỠđâu cổng am chỉ khép há», chà ng vừa đẩy tay và o đã mở ra ngay. Mùi máu tanh sặc sụa xông và o mÅ©i chà ng. Chà ng vừa nhìn và o bất giác á»›n lạnh. PhÃa trong cổng hai xác chết nằm ngay trên lối Ä‘i. Äầu ngÆ°á»i bị nạn đã vỡ ra. Theo cách ăn mặc thì hai nạn nhân Ä‘á»u là nữ nhi.
Cam ÄÆ°á»ng ngây ngÆ°á»i ra má»™t lúc rồi tiếp tục Ä‘i và o trong. Chà ng xuyên qua má»™t khuôn cá»a hình tròn. PhÃa trong cá»a nà y là má»™t vÆ°á»n hoa. TrÆ°á»›c cá»a viện, trên ná»n đá trắng rõ rà ng lại nằm lăn ba cái xác ni cô không đầu.
Cứ coi tình trạng nữ ni bị thảm tá» thì kẻ hạ thủ là ngÆ°á»i tà n ác vô cùng.
TrÆ°á»›c Pháºt Ä‘Æ°á»ng hÆ°Æ¡ng khói nghi ngút, đèn lá»a sáng rá»±c. Má»™t vị lão ni mình mặc áo Ä‘en ngồi trên bồ Ä‘oà n cúi đầu xuống, tay vẫn cầm trà ng hạt.
Cam ÄÆ°á»ng liệng ngÆ°á»i đến trÆ°á»›c Pháºt Ä‘Æ°á»ng lên tiếng gá»i:
- Lão sư thái!
Không có tiếng đáp lại. Cam ÄÆ°á»ng lại gá»i lần nữa:
- Lão sư thái!
Vẫn không có tiếng đáp lại. Trong lòng Cam ÄÆ°á»ng cá»±c kỳ hồi há»™p. Chà ng khoa chân tiến và o Pháºt Ä‘Æ°á»ng.
Huỵch! Lão ni áo đen ngã lăn xuống đất, rõ rà ng bà chết đã lâu rồi.
Cam ÄÆ°á»ng kinh hãi vô cùng. Khắp mình nổi gai ốc.
Chà ng tá»± há»i:
- Ai đã hạ sát ngÆ°á»i xuất gia là những nhà tu hà nh không tranh Ä‘ua gì vá»›i thế tục?
Phải chăng là ngÆ°á»i áo trắng cho mình vừa gặp dÆ°á»›i chân núi?
Chà ng hối háºn đã đến cháºm má»™t bÆ°á»›c.
Bá»—ng má»™t luồng gió thoảng qua. Cam ÄÆ°á»ng vá»™i xoay mình lại. Chà ng khiếp sợ cÆ¡ hồ nghẹt thở.
Trên hà nh lang ngoà i cá»a Pháºt Ä‘Æ°á»ng, má»™t vị nữ ni tuổi trẻ đẹp nhÆ° thiên tiên đứng đó. Cái đẹp của nữ ni thiệt siêu phà m thoát tục, khiến cho ngÆ°á»i ta mắt lóa hồn mê, ngỡ là thiên tiên giáng thế.
Mặt vị nữ ni nà y lại bao phủ má»™t lá»›p sÆ°Æ¡ng dà y đặc. Mắt lá»™ sát khà kinh ngÆ°á»i.
Cam ÄÆ°á»ng cà ng kinh hãi hÆ¡n, vì nét mặt nữ ni chà ng trông rất quen, nhÆ°ng trong lúc thảng thốt, chà ng không nghÄ© ra được là đã gặp ở đâu. Chà ng đứng thá»™n mặt ra.
Da mặt nữ ni chuyển động. Sát khà lại cà ng dà y đặc.
|
05-08-2008, 11:57 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 13
Ai Là Hung Thủ Huyết Ãn TrÆ°á»›c Pháºt ÄÆ°á»ng
Cam ÄÆ°á»ng cố moi tìm trong ký ức để nhá»› lại hình bóng nữ ni nà y xem mình đã gặp ở đâu rồi, mà nghÄ© mãi không ra.
Nữ ni lên tiếng trÆ°á»›c bằng má»™t giá»ng run run rất kinh hãi:
- Sao thà chủ lại thi hà nh thủ đoạn tà n nhẫn đến thế?
Cam ÄÆ°á»ng nghe nói cả kinh, nghi ngá» há»i lại:
- Thiếu sư phụ bảo sao?
- Bần ni nói là thủ đoạn của thà chủ cực kỳ tà n ác!
- Tại sao... thiếu sÆ° phụ lại nói váºy?
- Thà chủ tự vấn tâm coi!
- Ủa! Thiếu sư phụ lầm rồi. Tại hạ vừa tới đây.
- Sao? Thà chủ vừa tới đây ư?
- Äúng thế! Lúc tại hạ tá»›i đây thì vụ huyết án đã xảy ra rồi.
- Hừm!
- Thiếu sư phụ không tin tại hạ ư?
Nữ ni thở dà i đáp:
- Kẻ xuất gia là phải giữ giới sát nhưng đêm nay bần ni bắt buộc phải khai sát giới rồi, tức là phân thây thà chủ là m muôn đoạn!
Giá»ng oán Ä‘á»™c của nữ ni khiến ngÆ°á»i nghe phải run sợ.
Cam ÄÆ°á»ng dở cÆ°á»i dở khóc vá»™i nói:
- Tại hạ xin trịnh trá»ng thanh minh không phải là hung thủ đã giết ngÆ°á»i.
- Ai mà tin được lá»i thà chủ?
- Tại hạ đã trình bà y với cả tấm lòng thà nh thực mà thiếu sư phụ không tin thì cũng chẳng biết là m thế nà o được.
- Äêm hôm khuya khoắt thà chủ còn lần và o chốn thâm sÆ¡n nà y để là m gì?
- Tại hạ rượt theo má»™t bóng ngÆ°á»i khả nghi.
- Hình dạng bóng ngÆ°á»i khả nghi đó thế nà o?
- Má»™t ngÆ°á»i toà n thân váºn đồ trắng.
- Thà chủ tưởng chỉ nói má»™t câu hà m hồ nhÆ° váºy là đủ khÆ°á»›c từ vụ án trá»ng đại nà y Æ°?
- Theo ý thiếu sư phụ thì sao?
- Bần ni không khi nà o chịu bỠqua việc gia sư cùng năm vị sư thúc phải chết oan.
- Thiếu sÆ° phụ nói váºy là có ý gì?
- Kẻ giết ngÆ°á»i tất phải Ä‘á»n mạng.
Äá»™t nhiên, Cam ÄÆ°á»ng sá»±c nhá»› ra đối phÆ°Æ¡ng là ai. Bên tai đối phÆ°Æ¡ng có má»™t chấm Ä‘á» lá»›n bằng hạt Ä‘áºu khiến cho chà ng nhá»› lại. Ná»a năm trÆ°á»›c, chà ng đến Ngá»c Äiệp Bảo để thoái hôn. Dá»c Ä‘Æ°á»ng gặp má»™t cá»— xe Du BÃch HÆ°Æ¡ng. NgÆ°á»i dong xe đã vụt chà ng má»™t roi còn để lại dấu vết. Phải rồi! Nữ ni nà y là nữ lang áo trắng đẹp nhÆ° thiên tiên ngồi trên cá»— xe đó. NhÆ°ng tại sao nà ng biến thà nh má»™t ni cô thì chà ng không hiểu.
Chà ng lẩm bẩm:
- Khuôn mặt giống nhÆ° đúc. Chẳng lẽ trong thiên hạ lại có ngÆ°á»i khác giống nà ng đến thế nà y Æ°?
NghÄ© váºy chà ng buá»™t miệng há»i:
- Thiếu sÆ° phụ! Tại hạ xin há»i má»™t lá»i. Phải chăng ná»a năm trÆ°á»›c đây, tại hạ đã được gặp thiếu sÆ° phụ ngồi trên má»™t cá»— xe ngá»±a...
Nữ ni nghe há»i không khá»i giáºt mình. Nà ng há»i lại bằng má»™t giá»ng run run:
- Thà chủ là ai?
- Tại hạ...
Chà ng má»›i buá»™t miệng Ä‘á»™t nhiên phải ngừng lại. Lần trÆ°á»›c chà ng đã gặp nà ng nhÆ°ng chÆ°a nói tên há», mà bây giá» chà ng lại Ä‘eo mặt nạ không để lá»™ chân tÆ°á»›ng nhÆ° ngà y trÆ°á»›c, nên chà ng ngáºp ngừng không nói nữa.
Nữ ni lại há»i:
- Thà chủ là ai?
Cam ÄÆ°á»ng dÄ© nhiên không muốn để lá»™ chân tÆ°á»›ng. Chà ng nghÄ© thầm:
- Ná»a năm trÆ°á»›c mình là kẻ lÆ°u lạc giang hồ, mà nay Ä‘eo mặt nạ thà nh gã ốm o thì cÅ©ng chẳng khác trÆ°á»›c là mấy. Nếu đối phÆ°Æ¡ng không để ý thì quyết không thể nà o nhá»› rõ được.
NghÄ© váºy chà ng há»i lại:
- Thiếu sÆ° phụ thừa nháºn đúng là ngÆ°á»i tại hạ vừa nói rồi chứ?
- Phải rồi!
- Thiếu sư phụ có nhớ hôm đó đã cầm roi ngựa vụt và o một gã thiếu niên phiêu bạt không?
- Té ra... là thà chủ đấy ư?
- ChÃnh là tại hạ.
Nữ ni ra vẻ mÆ¡ mà ng. Quả nhiên nà ng không nháºn ra được chân giả. Sau má»™t lúc kinh ngạc, nà ng trở lại bá»™ mặt lạnh nhÆ° tiá»n, há»i:
- NhÆ° váºy đâu có đủ chứng minh thà chủ không phải là hung thủ?
- Tại hạ cÅ©ng không Ä‘em vụ nà y ra để chứng minh Ä‘iá»u đó.
- Sao thà chủ không nói tên hỠra?
- Tại hạ tưởng cái đó cũng không cần.
Miệng chà ng nói váºy, song trong lòng cảm thấy má»™t ná»—i thê lÆ°Æ¡ng khôn tả. Ná»a năm trÆ°á»›c, lúc chà ng kinh hãi liếc nhìn thì con ngÆ°á»i nà ng đã in và o thâm tâm chà ng má»™t hình bóng không thể xóa nhòa. Chà ng có ngỠđâu con ngÆ°á»i đó ná»a năm nay đã thà phát quy y để thoát ra ngoà i vòng trần tục.
Nữ ni lại há»i:
- Thà chủ biết bần ni là ai rồi chứ?
- Tại hạ chưa kịp thỉnh giáo.
- Thà chủ không biết tháºt Æ°?
- Tại hạ không biết.
Nữ ni vÆ°Æ¡n tay ra. Mấy luồng chỉ phong xô và o tá» huyệt trÆ°á»›c ngá»±c và trên bụng Cam ÄÆ°á»ng nhanh nhÆ° chá»›p. Kình lá»±c của nà ng đã phi thÆ°á»ng lợi hại lại cá»±c kỳ chuẩn Ä‘Ãch. Trên Ä‘á»i Ãt ngÆ°á»i bì kịp.
Bản năng tá»± vệ của Cam ÄÆ°á»ng tá»± nhiên né ngÆ°á»i Ä‘i. Cách né tránh của chà ng không những má»m mại đẹp mắt mà con kỳ diệu vô cùng.
Nữ ni mặt đầy sát khà lớn tiếng nói:
- Thiệt là một kẻ cuồng đồ hoa ngôn xảo ngữ, suýt nữa bần ni bị ngươi lừa gạt...
Cam ÄÆ°á»ng lạnh lùng há»i:
- Thiếu sÆ° phụ nói váºy là nghÄ©a là m sao?
- Ná»a năm trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i không tránh được đầu ngá»n roi của ta thì ra ngÆ°Æ¡i đã giả vá» không để lá»™ chân tÆ°á»›ng.
- Việc thiên hạ đâu có thể lúc nà o cÅ©ng lấy thÆ°á»ng lý mà suy luáºn?
Nữ ni nghiêm giá»ng há»i:
- Ngươi đã vâng lệnh ai đến Khổ Trúc Am nà y để hà nh hung?
- Dù tại hạ có giải thÃch mà thiếu sÆ° phụ không tin thì cÅ©ng chẳng Ãch gì.
- Tức là ngÆ°Æ¡i hết Ä‘Æ°á»ng chối cãi.
Cam ÄÆ°á»ng thản nhiên đáp:
- Thiếu sÆ° phụ! Sá»± thá»±c tại hạ không cần phải giải thÃch. Nếu tại hạ là hung thủ đã giết được lệnh sÆ°, chẳng lẽ lại không hạ sát được thiếu sÆ° phụ hay sao? Tá»™i gì phải nói nhiá»u cho rÆ°á»m lá»i. Dù là thiếu sÆ° phụ đã có bản lãnh tuyệt luân rồi má»›i xuất gia, tại hạ không phải tá»± khoe, muốn giết thiếu sÆ° phụ tháºt dá»… nhÆ° trở bà n tay. Xin thiếu sÆ° phụ thá» nghÄ© kỹ xem có đúng thế không?
Nữ ni nhÃu cặp lông mà y ra chiá»u suy nghÄ© rồi đáp:
- Kể ra thà chủ nói váºy cÅ©ng có lý, nhÆ°ng biết đâu thà chủ chẳng có chá»— dụng tâm nà o khác?
Cam ÄÆ°á»ng hÆ¡i lá»™ vẻ tức giáºn, buá»™t miệng há»i:
- Thiếu sÆ° phụ coi bản thiếu chủ là hạng ngÆ°á»i nà o?
Nữ ni thấy Cam ÄÆ°á»ng tá»± xÆ°ng mình là thiếu chủ không khá»i giáºt mình há»i lại:
- Sao thiếu chủ ư? Thà chủ là thiếu chủ môn phái nà o?
- Thi Thiên ÄÆ°á»ng ở phái Thiên Tuyệt chÃnh là tại hạ.
- Có gì là m bằng chứng không?
Cam ÄÆ°á»ng giÆ¡ tay phải lên ấn cách không và o trÆ°á»›c cá»a Pháºt Ä‘Æ°á»ng. Trên khuôn cá»a láºp tức hiện ra má»™t vết bà n tay sâu đến ba phân.
Nữ ni kinh hãi la lên một tiếng úi chà , rồi nói:
- Äúng rồi! Theo lá»i đồn thì Thiên Tuyệt chưởng nhÆ° váºy. Bần ni xin có lá»i tạ tá»™i.
Nữ ni vừa nói vừa khom lÆ°ng ra chiá»u cung kÃnh. Cam ÄÆ°á»ng bất giác mặt nóng bừng, nói:
- Tạ hạ không dám!
Nữ ni lại há»i:
- Có phải thà chủ vừa thấy bóng ngÆ°á»i áo trắng lên núi?
- Äúng thế!
- Thiếu chủ có biết lai lịch y không?
- Vấn Ä‘á» nà y... tại hạ khó mà phúc đáp được. Sá»± thá»±c thì ngÆ°á»i nà y chÆ°a chắc đã phải là ngÆ°á»i mà tại hạ muốn tìm kiếm.
- Thà chủ định kiếm ai?
- Tại hạ muốn kiếm một quái nhân trùm áo bạch bà o từ đầu đến chân.
Nữ ni Ä‘á»™t nhiên sắc mặt xám ngắt, loạng choạng lùi lại má»™t bÆ°á»›c run lên há»i:
- Bạch Bà o quái nhân ư?
Cam ÄÆ°á»ng đầy lòng nghi hoặc, trầm giá»ng há»i:
- Thiếu sư phụ có biết lai lịch quái nhân đó không?
Nữ ni vẻ mặt u buồn đáp:
- Bần ni không biết.
Cam ÄÆ°á»ng biết nữ nÄ© không chịu thổ lá»™ mà mình cÅ©ng không tiện vặn há»i.
Chà ng liá»n lảng sang chuyện khác:
- Thầy trò thiếu sÆ° phụ có hiá»m khÃch gì vá»›i Bạch Bà o quái nhân?
Nữ ni lộ vẻ đau khổ xua tay nói:
- Thà chủ Ä‘i Ä‘i thôi! Äể bần ni liệu tÃnh công việc.
Cam ÄÆ°á»ng còn muốn nói nữa nhÆ°ng thốt không ra lá»i. Chà ng hau háu nhìn nữ ni, buông má»™t tiếng thở dà i rồi từ từ cất bÆ°á»›c Ä‘i ra ngoà i.
NhÆ°ng Cam ÄÆ°á»ng tuy cất bÆ°á»›c mà tâm tình trầm trá»ng, buá»™t miệng khẽ ngâm:
“ Trá»i xanh quen thói má hồng đánh ghen...†Nữ ni cất tiếng gá»i:
- Thà chủ hãy dừng bước.
Cam ÄÆ°á»ng bất giác run lên quay lại há»i:
- Thiếu sÆ° phụ còn muốn há»i Ä‘iá»u chi?
Nữ ni ngáºp ngừng há»i:
- Giữa thà chủ và ... Bạch Bà o quái nhân có mối liên quan gì?
- Không có chi hết. Tại hạ chỉ muốn chứng minh một việc.
- Chứng minh việc gì?
- Xin thiếu sư phụ... thứ cho tại hạ không thể trình bà y được.
Sở dÄ© Cam ÄÆ°á»ng để ý đến Bạch Bà o quái nhân chỉ vì mục Ä‘Ãch muốn biết rõ ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà thổi tiêu trên ngá»n Äiệp Thạch mà chà ng vẫn Ä‘oán là Ma VÆ°Æ¡ng, kẻ thù sâu cay của chà ng. Äồng thá»i Thiên Oai viện chúa đã nhắn lá»i xin chà ng tìm cÆ¡ há»™i coi xem bản tÆ°á»›ng Bạch Bà o quái nhân là ai? DÄ© nhiên vá» Ä‘iểm nà y chà ng không thể nói vá»›i ngÆ°á»i khác được.
Mặt khác, bóng trắng mà chà ng gặp ở dÆ°á»›i chân núi chÆ°a chắc đã phải là Bạch Bà o quái nhân, ngÆ°á»i mà chà ng Ä‘ang muốn tìm kiếm. Bóng trắng nà y chẳng qua là chà ng Ä‘oán phá»ng mà thôi.
Phản ứng của nữ ni tá»±a hồ nhÆ° bao phủ lên chà ng má»™t là n mây ngá» vá»±c. Chà ng tá»± há»i:
- Tại sao nà ng vừa nghe nói đến tên mình đã biến sắc? Tại sao nà ng vặn há»i mối liên quan giữa mình và Bạch Bà o quái nhân? Tại sao nà ng vừa nghe bốn tiếng “Bạch Bà o quái nhân†láºp tức ra lệnh trục khách? Sá»± thá»±c đã hiển nhiên. ChÆ°a nói tá»›i hung thủ giết ngÆ°á»i ở trong am là ai, chÆ°a há»i đến bóng trắng mà mình gặp dÆ°á»›i chân núi là ai. Chỉ má»™t Ä‘iá»u nà ng sợ hãi Bạch Bà o quái nhân cÅ©ng đủ tá» nà ng có mối liên quan vá»›i hắn hay Ãt ra nà ng cÅ©ng biết lai lịch hắn.
Cam ÄÆ°á»ng cho đây là cÆ¡ há»™i hiếm có. Chà ng liá»n trầm giá»ng há»i:
- Theo nháºn xét của thiếu sÆ° phụ thì hung thủ vụ huyết án trong am nà y phải chăng là Bạch Bà o quái nhân?
- Bần ni không biết.
- Chắc thiếu sư phụ biết rõ lai lịch quái nhân?
- Bần ni cũng không hay.
- Tại hạ nghÄ© rằng ngÆ°á»i tu hà nh kiêng Ä‘iá»u nói dối. DÆ°á»ng nhÆ° thiếu sÆ° phụ không chịu nói đúng sá»± thá»±c.
- A di Ä‘Ã Pháºt! Thà chủ căn cứ và o Ä‘iá»u chi mà nói váºy?
- Bạch Bà o quái nhân ẩn hiện bất thÆ°á»ng. Trên chốn giang hồ Ãt ngÆ°á»i biết tá»›i.
Thế mà tại hạ vừa Ä‘á» cáºp đến y, thiếu sÆ° phụ đã lá»™ vẻ bà ng hoà ng và tá» ra trong lòng hồi há»™p...
Nữ ni ngắt lá»i:
- Xin thà chủ đi đi thôi!
Giữa lúc ấy nữ ni Ä‘á»™t nhiên lá»™ vẻ cá»±c kỳ khủng khiếp, chân bÆ°á»›c lùi vá» phÃa sau.
Cam ÄÆ°á»ng kinh hãi vá»™i há»i:
- Thiếu sÆ° phụ là m sao váºy?
Nữ ni hai mắt trợn ngược lên vẫn lùi mãi, lùi mãi... Mặt nà ng co rúm lại trông khác hẳn đi.
Cam ÄÆ°á»ng thấy tình hình khác lạ, bất giác quay đầu nhìn lại phÃa sau. Bá»—ng chà ng thất thanh la lên má»™t tiếng kinh hãi. Bên kia khuôn cá»a hình tròn để phân cách tiá»n viện, háºu viện rõ rà ng má»™t quái nhân mặc áo bà o trắng đứng sững tại đó. Toà n thân hắn má»™t mà u trắng toát chỉ để lá»™ cặp mắt ra ngoà i.
Quái nhân nà y đúng là Bạch Bà o quái nhân mà Cam ÄÆ°á»ng đã gặp trên ngá»n Äiệp Thạch Phong. Lá»i phá»ng Ä‘oán của Cam ÄÆ°á»ng quả nhiên thà nh sá»± thá»±c. Hung thủ gây ra vụ huyết án trong am đã xuất hiện.
Cam ÄÆ°á»ng cảm thấy mạch máu căng thẳng, trái tim Ä‘áºp nghe thình thịch.
Chà ng khÃch Ä‘á»™ng đến cá»±c Ä‘iểm.
Nữ ni lùi đến trÆ°á»›c khám thá» không còn đất để mà lùi thêm. LÆ°ng nà ng tá»±a và o bà n thá» mà ngÆ°á»i vẫn còn run bần báºt.
Bạch Bà o quái nhân từ từ cất bÆ°á»›c tiến và o trong viện. BÆ°á»›c chân y phát ra sá»™t soạt nghe á»›n lạnh cả ngÆ°á»i.
Bầu không khà tá»±a hồ đóng kết lại khiến cho ngÆ°á»i ta phải nghẹt thở.
Tuy hai bên đã gặp nhau trên Äiệp Thạch Phong, nhÆ°ng lúc nà y Cam ÄÆ°á»ng mang mặt nạ, tÆ°á»›ng mạo biến đổi, nên chà ng nháºn ra Bạch Bà o quái nhân mà Bạch Bà o quái nhân không nháºn ra chà ng.
Bạch Bà o quái nhân Ä‘i và o giữa Ä‘iện, dừng chân lại cách Cam ÄÆ°á»ng chừng hÆ¡n má»™t trượng. Cặp mắt hắn vẫn trừng trừng nhìn nữ ni đứng trÆ°á»›c khám thá», hắn là m bá»™ nhÆ° không ngó thấy Cam ÄÆ°á»ng.
Cam ÄÆ°á»ng không tá»± chủ được, day lại nhìn nữ ni. Chà ng thấy nữ ni khiếp sợ má»™t cách dị thÆ°á»ng, lại cà ng nghi hoặc. Vừa rồi nữ ni dùng chỉ phong để táºp kÃch nên chà ng đã biết bản lãnh nà ng không phải tầm thÆ°á»ng. Váºy mà sao thấy mặt cừu nhân nà ng lại run sợ nhÆ° váºy, không dám lên tiếng?
Phải chăng tiếng tăm Bạch Bà o quái nhân đã đủ uy hiếp nà ng?
Theo chá»— chà ng biết thì Bạch Bà o quái nhân chỉ là má»™t tên thuá»™c hạ của ngÆ°á»i thổi tiêu trên Äiệp Thạch Phong, thế mà má»™t ngÆ°á»i thông suốt kim cổ nhÆ° Thần CÆ¡ Tá» cÅ©ng chÆ°a biết lai lịch hắn. NhÆ° váºy đủ tá» Bạch Bà o quái nhân trÆ°á»›c đây chÆ°a từng xuất hiện trên chốn giang hồ. Nữ ni nà y vừa nghe tiếng đã kinh khiếp thì hẳn có Ä‘iá»u chi ngoắt ngoéo trong vụ huyết án tại am chiá»n.
Nữ ni đứng trÆ°á»›c Pháºt Ä‘Æ°á»ng cất giá»ng run lên há»i:
- Những ngÆ°á»i bị hạ sát kia có tá»™i gì?
DÄ© nhiên câu nà y nữ ni há»i Bạch Bà o quái nhân.
Bạch Bà o quái nhân cất tiếng lạnh như băng nói:
- Cả đến ngươi cũng phải chết!
- A di Ä‘Ã Pháºt! Äức Pháºt từ bi ra tay tế Ä‘á»™.
- Câm há»ng Ä‘i! Hiện giá» ngÆ°Æ¡i chỉ có hai Ä‘Æ°á»ng phải chá»n má»™t. Má»™t là theo ta Ä‘i, hai là phải chết.
Tiếng “chết†hắn dằn giá»ng khiến ngÆ°á»i nghe phải á»›n da gà .
Cam ÄÆ°á»ng lại cà ng má» mịt không hiểu. Chà ng không biết mối quan hệ giữa hai ngÆ°á»i nà y thế nà o.
Bạch Bà o quái nhân Ä‘á»™t nhiên đảo mắt nhìn tá»›i Cam ÄÆ°á»ng lạnh lùng nói:
- Tiểu tá»! Lão phu không muốn ra tay. Mi tá»± hủy mình Ä‘i thôi!
Theo giá»ng lưỡi Bạch Bà o quái nhân tá»±a hồ Cam ÄÆ°á»ng đã là váºt trong tay hắn.
Cam ÄÆ°á»ng tức giáºn đến cá»±c Ä‘iểm. Chà ng cÆ°á»i lạt nói:
- Các hạ nói khoác thế mà không biết xấu hổ!
Bạch Bà o quái nhân mắt chiếu ra những tia hà n quang rùng rợn nhìn Cam ÄÆ°á»ng chằm chặp nói:
- Tiểu tá»! Nếu để lão phu ra tay thì không có cách nà o để cho ngÆ°Æ¡i chết được toà n thi thể.
- Chưa chắc!
- Váºy mi coi đây!
Bạch Bà o quái nhân vừa nói vừa vung chưởng lên. NhÆ°ng hắn phát chưởng ná»a vá»i Ä‘á»™t nhiên thu lại nói:
- Tiểu tá»! Mi tá»›i đây là m chi?
Cam ÄÆ°á»ng lạnh lùng đáp:
- Cái đó tưởng chả cần phải nói với các hạ.
Bạch Bà o quái nhân hắng giá»ng nói:
- Ngươi hãy báo danh đi!
Cam ÄÆ°á»ng chuyển ý nghÄ© tháºt mau, Bạch Bà o quái nhân hiển nhiên vì nữ ni trẻ tuổi nà y mà đến đây. Lúc nãy hắn đến chắc là gặp lúc nữ ni chÆ°a vá». Sau khi hà nh hung, hắn thấy mục Ä‘Ãch chÆ°a đạt, nên đã bá» Ä‘i rồi quay lại. Hắn vừa má»›i đến có lẽ chÆ°a nghe thấy câu chuyện giữa mình và nữ ni. Nếu không thế thì cần gì hắn phải há»i tên?
Chà ng liá»n khẳng khái đáp:
- Thiên Tuyệt Môn Thi Thiên ÄÆ°á»ng là ta!
Bạch Bà o quái nhân giáºt mình lá»›n tiếng há»i:
- Sao? Gã tiểu tỠkia! Mi là thiếu chủ Thiên Tuyệt Môn ư?
- Phải rồi!
- Thằng lá»i nà y giá»i thiệt, dám mở miệng khoác lác!
- Các hạ nói váºy là nghÄ©a là m sao?
- Thiên Tuyệt Môn có mấy gã thiếu chủ?
- Chỉ có má»™t ngÆ°á»i.
- Một thôi ư?
- Äúng thế!
- Lão phu đã gặp má»™t chà ng công tá» tá»± xÆ°ng là Thi Thiên ÄÆ°á»ng...
Cam ÄÆ°á»ng tá»± mình đã hiểu rõ, nhÆ°ng vẫn giả vá» ngạc nhiên há»i:
- Quả có vụ nà y ư?
Bạch Bà o quái nhân trầm ngâm má»™t chút, mắt lá»™ hung quang, cất giá»ng the thé nói:
- Bất luáºn ai thá»±c ai giả, thì thằng lá»i cÅ©ng nhất định phải chết.
- Giữa các hạ với tại hạ có thù oán gì?
- Không nói đến chuyện thù oán. Kẻ nà o đã thấy mặt lão phu là phải chết.
- Cách xưng hô các hạ thế nà o?
- Äừng rÆ°á»m lá»i nữa, nạp mạng Ä‘i thôi!
Ngón tay hắn khoằm khoằm nhÆ° móc câu nhắm chụp xuống trÆ°á»›c ngá»±c Cam ÄÆ°á»ng.
Chiêu thức nà y lợi hại vô cùng, tuy chỉ là má»™t chiêu trảo mà kiá»m chế được đối phÆ°Æ¡ng không thể né tránh bất luáºn vá» phÆ°Æ¡ng nà o, đồng thá»i lại khiến cho đối phÆ°Æ¡ng không biết đằng nà o mà chống đỡ.
Cam ÄÆ°á»ng giáºt mình kinh hãi. NhÆ°ng chà ng đã nghiên cứu thiên “Võ Công†trong “Thiên Tuyệt Kỳ Thư†đến bảy thà nh công lá»±c. So vá»›i vị tổ sÆ° sáng láºp môn phái chà ng chỉ còn kém có má»™t thà nh. Phóng tầm mắt nhìn và o võ lâm hiện nay thì khó mà tìm được tay đối thủ vá»›i chà ng. DÄ© nhiên đối vá»›i chiêu trảo nà y chà ng đối phó được ngay.
Võ công của phái Thiên Tuyệt có công mà không có thủ, nếu không né tránh là phải phản kÃch. Cam ÄÆ°á»ng muốn hiểu rõ địch tình, liá»n thi triển “Thiên Tuyệt Thân Pháp†lạng ngÆ°á»i Ä‘i nhÆ° ma quá»· để né tránh chứ không phản kÃch.
Bạch Bà o quái nhân chụp Cam ÄÆ°á»ng không trúng cÅ©ng cá»±c kỳ kinh hãi la lên má»™t tiếng:
- Úi chà !
Tiếng la nà y có khi còn để biểu lá»™ sá»± bất ngá» của hắn vá» thân thủ Cam ÄÆ°á»ng.
Cam ÄÆ°á»ng run lên há»i:
- Sao các hạ không dám xưng tên?
Bạch Bà o quái nhân cÆ°á»i sằng sặc đáp:
- Tiểu tá»! Mi không đáng há»i tên ta!
Hắn vung tay lên. Chiêu thức nà y cá»±c kỳ lợi hại trên Ä‘á»i có má»™t.
Cam ÄÆ°á»ng nghiến răng vung chưởng phản kÃch. Chưởng lá»±c hai bên va chạm nhau báºt lên hai tiếng rùng rợn. Bạch Bà o quái nhân phải lùi lại má»™t bÆ°á»›c dà i, còn Cam ÄÆ°á»ng loạng choạng ngÆ°á»i Ä‘i lùi lại đến bốn năm bÆ°á»›c.
|
05-08-2008, 11:58 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 14
Cam Thiếu Hiệp Hai Phen Gặp TỠKiếp
Bạch Bà o quái nhân kinh hãi lên tiếng:
- Giá»i đấy! Lão phu đã Ä‘oán sai vá» bản lãnh của mi!
Hai ngÆ°á»i lảng ra rồi lại sáp gần và o nhau.
Sầm sầm, hai tiếng vang lên! Chiêu thức hai bên đụng mạnh và o nhau.
Lần nà y Bạch Bà o quái nhân ngÆ°á»i cÅ©ng loạng choạng. Còn Cam ÄÆ°á»ng thì phải lùi lại bảy tám bÆ°á»›c, suýt nữa té nhà o.
Cả hai bên cùng thi triển những chiêu thức kỳ tuyệt bao trùm võ lâm. Cuá»™c đấu cá»±c kỳ thảm khốc, khiến ngÆ°á»i nghe thấy phải kinh hãi.
Bóng ngÆ°á»i chợt xa ra chợt lại gần và o. Cuồng phong nổi lên ầm ầm. Chưởng kình rÃt lên veo véo không ngá»›t.
Cam ÄÆ°á»ng phản công liên tiếp chừng uống cạn tuần trà thì Bạch Bà o quái nhân nhìn nháºn ra Ä‘Æ°á»ng lối của chà ng hữu công vô thủ. Chiêu thức cố nhiên cá»±c kỳ lợi hại.
Äòn nà o cÅ©ng Ä‘á»u trà mạng cả, nhÆ°ng sÆ¡ hở rất nhiá»u.
DÄ© nhiên phải là ngÆ°á»i có bản lãnh phi thÆ°á»ng nhÆ° Bạch Bà o quái nhân má»›i có cÆ¡ há»™i để nhìn ra chá»— sÆ¡ hở của đối phÆ°Æ¡ng.
Má»™t tiếng quát vang lên! Cam ÄÆ°á»ng bị hất ra ngoà i hai trượng ngã xuống.
Bạch Bà o quái nhân đầu mặt trùm kÃn nhÆ°ng cÅ©ng nhuá»™m máu Ä‘á» lòm.
Hiển nhiên công lá»±c hắn tuy cao thâm mà cÅ©ng không có cách nà o tránh khá»i thế công thần sầu quá»· khốc của đối phÆ°Æ¡ng. Hắn đã liá»u mình bị thÆ°Æ¡ng để Ä‘em toà n lá»±c đánh và o chá»— hở của đối phÆ°Æ¡ng má»™t đòn trà mạng.
Xem trình Ä‘á»™ bị thÆ°Æ¡ng của hai bên là biết ngay công lá»±c ai cao ai thấp. Hiển nhiên Cam ÄÆ°á»ng còn kém Bạch Bà o quái nhân má»™t báºc.
Nữ ni sắc mặt xám ngắt, quên cả tình trạng của mình, bất giác tiến ra bên trÆ°á»ng đấu.
Bạch Bà o quái nhân dừng một chút để thở rồi cất bước tiến gần lại.
Cam ÄÆ°á»ng tá»± biết công lá»±c mình còn kém đối phÆ°Æ¡ng má»™t báºc. Vả lại, đây không phải là má»™t cuá»™c đấu để quyết sống mái. Chà ng ngã lăn ra rồi, ngấm ngầm lấy năm viên “Vạn Ứng Äan†bá» và o miệng nuốt.
Äoạn chà ng nghiến răng cố gượng đứng lên, quay lại nhìn địch nhân. Bầu không khà trong trÆ°á»ng cá»±c kỳ khẩn trÆ°Æ¡ng khủng khiếp.
Bạch Bà o quái nhân tiến gần lại, hai mắt hung dữ tóe lá»a tá»±a nhÆ° con mãnh thú sắp xông và o vồ mồi.
Nữ ni bỗng thét lên lanh lảnh:
- Äừng giết y!
Rồi nà ng băng ngÆ°á»i ra.
Binh một tiếng! Tiếp theo là tiếng rú thê thảm.
Bạch Bà o quái nhân vừa vung tay lên, nữ ni miệng đã phun máu ra lùi lại.
Cam ÄÆ°á»ng căng mắt nhìn muốn rách cả mi ra. Chà ng kêu to lên má»™t tiếng, ngÆ°ng tụ tà n lá»±c tiến gần lại phóng ra má»™t chiêu vong mạng.
Bạch Bà o quái nhân hắng giá»ng má»™t tiếng, vung song chưởng lên. Má»™t tiếng rú thần kinh quá»· khốc vang lên. Cam ÄÆ°á»ng bị hất tung cao đến hÆ¡n trượng rồi té huỵch xuống đất. NgÅ© quan ứa máu, ngÆ°á»i chà ng không nhúc nhÃch được nữa.
Bạch Bà o quái nhân loạng choạng lùi lại đến ba bốn bÆ°á»›c. Hắn thở hồng há»™c, ngÆ°á»i run lẩy bẩy tiến lại mấy bÆ°á»›c giÆ¡ chưởng lên nhắm đánh và o đầu Cam ÄÆ°á»ng.
- Giết ngÆ°á»i còn phá hủy thi thể là trái thiên đạo.
Nữ ni vừa la vừa băng mình đến trÆ°á»›c thi thể Cam ÄÆ°á»ng. Bạch Bà o quái nhân thét lá»›n:
- Mi dám ngăn trở ta.
Nữ ni nước mắt rà n rụa nhưng vẻ mặt rất cương quyết nói:
- Thân nà y đã và o cá»a “Không†quy y đầu Pháºt. Xin tá»± chặt má»™t tay để tạ thâm ân.
Dứt lá»i, nà ng vung tay phải lên tá»± chặt cánh tay trái.
Rắt một tiếng! Máu tươi chảy ra như suối. Cánh tay nà ng đứt lìa từ đầu vai rớt xuống.
Bạch Bà o quái nhân loạng choạng lùi lại hai bước. Hắn gầm lên một tiếng quái gở:
- Há»ng rồi!
Äoạn hắn xoay mình chạy nhanh ra ngoà i cá»a am.
Nữ ni điểm huyệt để cầm máu. Nà ng ngồi phệt xuống đất, sắc mặt lợt lạt. Mồ hôi hòa với nước mắt nhỠxuống tong tong.
Mà n kịch điên cuồng thê thảm đến đây là chấm dứt. Bầu không khà trở lại tịch mịch.
Máu cùng xác chết hòa lẫn với ánh trăng lạnh lùng cà ng tăng cảnh tượng thê thảm.
Hồi lâu, nữ ni đảo cặp mắt thẫn thá» nhìn thi thể Cam ÄÆ°á»ng. Äá»™t nhiên nà ng la lên:
- Y hãy còn cỠđộng.
Cam ÄÆ°á»ng cục cá»±a chân tay. Chá»— huyá»n diệu của võ công phái Thiên Tuyệt là sinh cÆ¡ không bị tuyệt diệt. Thêm và o đó mấy viên “Vạn Ứng Äan†cá»±c kỳ hiệu nghiệm đã khiến chà ng hồi sinh. Trừ phi thân thể bị chia lìa, không thì quyết nhiên chà ng không chết được. Äó là má»™t Ä‘iểm bà máºt tối cao của phái Thiên Tuyệt, ngÆ°á»i ngoà i không sao hiểu được.
Nữ ni dÆ°á»ng nhÆ° không nỡ nhìn thấy Cam ÄÆ°á»ng Ä‘ang cố tranh đấu vá»›i tá» thần, nà ng rÅ© thấp cặp lá»ng xuống, miệng không ngá»›t niệm Pháºt hiệu.
Trong khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà sinh cÆ¡ của Cam ÄÆ°á»ng có cÆ¡ phục hồi. Cặp mắt chà ng đã hé được má»™t chút. Chà ng biết rằng nếu để Bạch Bà o quái nhân phát giác ra mình chÆ°a chết thì háºu quả tháºt là đáng sợ.
Mắt chà ng chợt nhìn thấy nữ ni bị đứt má»™t tay Ä‘ang ngồi bên mình niệm Pháºt, mà không thấy tông tÃch Bạch Bà o quái nhân đâu nữa.
Cam ÄÆ°á»ng vẫn chÆ°a dám cá» Ä‘á»™ng, chỉ ngấm ngầm váºn chân nguyên. Ngoại trừ phủ tạng trong ngÆ°á»i ngấm ngầm Ä‘au, chà ng không thấy có gì khác lạ.
Cam ÄÆ°á»ng thi triển thuáºt “Tiá»m ThÃnh†để nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh chung quanh. Kỳ thuáºt nà y có thể nghe rõ hÆ¡i thở của ngÆ°á»i đứng cách ngoà i năm trượng.
Sau chừng má»™t khắc, Cam ÄÆ°á»ng nháºn định ngoà i nữ ni ra không còn má»™t ngÆ°á»i nà o khác, má»›i mở to mắt ra và chuyển Ä‘á»™ng thân hình đảo nhìn bốn phÃa, rồi ngồi nhá»m dáºy. Chà ng đã trải qua má»™t lần tá» kiếp nữa.
Chà ng lại nuốt viên “Hồi Sinh Äan†thứ hai.
Nữ ni dừng niệm Pháºt, nà ng lẩm bẩm cầu chú:
- Äức Pháºt từ bi! Xin tiếp dẫn cho linh hồn khổ ải.
Cam ÄÆ°á»ng khẽ cất tiếng gá»i:
- Thiếu sư phụ.
Nữ ni giáºt nảy ngÆ°á»i lên đứng báºt dáºy nhÆ° gặp quá»·. Nà ng giÆ°Æ¡ng cặp mắt thao láo nhìn chà ng run lên ấp úng:
- Thà chủ! Thà chủ!....
Cam ÄÆ°á»ng từ từ đứng dáºy lấy vạt áo lau huyết tÃch trên mặt rồi nói:
- Nhá» Trá»i Pháºt phù há»™, tại hạ đã và o cõi chết lại được hồi sinh.
Nữ ni lại lộ vẻ đau khổ, nà ng ngồi thừ xuống đất.
Cam ÄÆ°á»ng cá»±c kỳ xúc Ä‘á»™ng, run lên há»i:
- Thiếu sư phụ! Cánh tay thiếu sư phụ...
Trên mặt nữ ni thoáng lộ vẻ thê lương u oán. Rồi nà ng trang nghiêm đáp:
- Pháºt ở trong lòng. Bao giá» trút hết được cái túi da dÆ¡ dáy nà y má»›i là đại giải thoát. Chút thÆ°Æ¡ng nhá» má»n nà y, thà chủ bất tất phải quan tâm.
Cam ÄÆ°á»ng sá»ng sốt há»i:
- Bạch Bà o quái nhân đâu rồi?
- Y bỠđi rồi!
Cam ÄÆ°á»ng bất giác thở dà i cho mỹ nhân trên cá»— hÆ°Æ¡ng xa ngà y trÆ°á»›c, ngà y nay biến thà nh má»™t vị ni cô tà n phế. Tạo váºt lắm ná»—i trá»› trêu, cay nghiệt đến thế nà y! Thiệt là thiên đạo vô thÆ°á»ng!
Trá»i sáng rồi nhÆ°ng Khổ Trúc Am tá»±a hồ vẫn còn bao phủ dÆ°á»›i tấm mà n khủng khiếp lúc ban đêm, Cam ÄÆ°á»ng Ä‘á»™t nhiên trầm giá»ng nói:
- Thiếu sư phụ! Có một ngà y kia tại hạ kiếm được Bạch Bà o quái nhân để đòi nợ, thì việc đầu tiên là chặt tay hắn.
Nữ ni toà n thân run bắn lên nói:
- Äức Pháºt từ bi! Thà chủ chá»› nên là m nhÆ° váºy. Nhà Pháºt trá»ng thuyết nhân quả.
Sở dÄ© bần ni hái quả ngà y nay là đã trồng cái nhân ngà y trÆ°á»›c. Cánh tay nà y chÃnh bần ni tá»± mình chặt Ä‘i.
Cam ÄÆ°á»ng vừa kinh hãi vừa ngạc nhiên, há»i:
- Tại sao váºy?
- Theo thuyết nhân quả thì bất cứ chuyện gì cÅ©ng thà nh “Không†hết. Thà chủ bất tất phải há»i là m chi.
Cam ÄÆ°á»ng tuy ngứa răng ngứa há»ng, nhÆ°ng không biết nói sao. Chà ng Ä‘Ã nh gượng cÆ°á»i rồi móc trong bá»c ra má»™t cái bình nhá», lấy hai viên “Vạn Ứng Äan†đưa cho nữ ni nói:
- Thiếu sÆ° phụ! Äây là linh Ä‘an của bản môn. Má»™t viên để uống, má»™t viên thoa ngoà i.
Nữ ni ngáºp ngừng:
- Cái nà y...
Cam ÄÆ°á»ng ngắt lá»i:
- Thiếu sư phụ cùng tại hạ đã hai phen tương ngộ cũng là do chữ “duyên†mà có, xin thiếu sư phụ đừng từ chối.
- Váºy thì bần ni xin bái lãnh!
Nói xong, nà ng thò tay ra, cổ tay tròn như búp măng, đón lấy hai viên thuốc.
Cam ÄÆ°á»ng nhìn sắc diện lợt lạt của nữ ni mà trong lòng cảm khái muồn và n.
Äồng thá»i trong thâm tâm chà ng đã in hai bóng ngÆ°á»i. Má»™t là bóng mỹ nhân đẹp nhÆ° thiên tiên ngồi trên hÆ°Æ¡ng xa, và má»™t ngÆ°á»i nữa là nữ ni cô Ä‘á»™c cụt má»™t tay. Trong đầu óc chà ng bất giác nổi lên mối tình thê lÆ°Æ¡ng, rồi chà ng buông má»™t tiếng thở dà i.
Äến bây giá» mà chà ng vẫn chÆ°a biết lai lịch thân thế nữ ni, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i cùng trải qua má»™t trÆ°á»ng kiếp nạn tháºp tá» nhất sinh.
Nữ ni lại há»i:
- Vì sao thà chủ thở dà i?
Cam ÄÆ°á»ng buồn rầu đáp:
- Bức tranh vân cẩu vẽ ngÆ°á»i tang thÆ°Æ¡ng, nghÄ© buồn cho thế sá»± vô thÆ°á»ng.
- Thế sá»± Ä‘á»u là “không†hết, hà tất thà chủ phải Ä‘au buồn.
- Tại hạ xin thiếu sư phụ cho biết pháp hiệu.
- Bần ni là Khà Trần.
- Tại hạ xin vĩnh viễn ghi nhớ pháp hiệu nà y...
Khà Trần nữ ni hơi biến sắc, run lên nói:
- Bây giỠxin thà chủ tùy tiện!
Cam ÄÆ°á»ng thà nh khẩn há»i:
- Tại hạ có chỗ nà o giúp sức thiếu sư phụ được chăng?
- Bần ni không dám. Má»i sá»± để bần ni tá»± liệu.
- Váºy tại hạ xin từ biệt.
- Miá»…n thứ cho bần ni khá»i tiá»…n chân.
Cam ÄÆ°á»ng trở gót ra khá»i cá»a am, chà ng hÃt mạnh má»™t hÆ¡i chân khÃ.
Cam ÄÆ°á»ng lại chạm trán Bạch Bà o quái nhân má»™t lần nữa mà chÆ°a thu lượm được chút kết quả nà o. Bức mà n bà máºt vẫn hoà n toà n bà máºt. Công lá»±c hắn đã ra ngoà i sá»± tiên liệu của chà ng, khiến cho má»—i khi nhá»› tá»›i không khá»i thẹn thùng.
Hiện giá» Cam ÄÆ°á»ng cần tìm má»™t chá»— hẻo lánh đặng váºn ná»™i lá»±c phối hợp vá»›i dược lá»±c để luyện công.
TrÆ°á»›c mắt chà ng là má»™t khu rừng um tùm bát ngát không biết đến đâu là cùng táºn.
Cam ÄÆ°á»ng liá»n vạch cây rẽ lá Ä‘i và o rừng sâu, tìm má»™t nÆ¡i âm u tịch mịch.
Chà ng ngồi xuống bắt đầu luyện công. Chà ng luyện lần nà y là lần thứ hai. Lần nà y thá»i gian ngắn hÆ¡n trÆ°á»›c, mà chà ng đã đả thông được thiên huyệt thứ hai. CÅ©ng nhÆ° lần trÆ°á»›c, thiên huyệt đả thông rồi, dược lá»±c liá»n hết hiệu nghiệm.
Trải qua một lần tỠkiếp nữa là có thể coi như đoạn thứ tám thiên võ công đã hoà n thà nh. Sau khi hoà n thà nh được đoạn “công lực tái sinh†thì lúc cùng địch nhân giao thủ, không lo gì thiếu công lực nữa, vì khà lực bị suy giảm được bồi bổ lại ngay.
Ban đầu tổ sÆ° Thiên Tuyệt Môn sau khi hoà n thà nh được Ä‘oạn thứ tám trong thiên võ công liá»n sáng láºp ra Thiên Tuyệt Môn. Mấy Ä‘á»i sau nà y chÆ°a có ai tu luyện được đến Ä‘oạn thứ bảy. Thế là Cam ÄÆ°á»ng sắp được kể và o ngÆ°á»i kế chân tổ sÆ°.
Mặt trá»i đúng ngá», ánh dÆ°Æ¡ng quang lách qua kẽ lá chiếu xuống rừng trúc thà nh những ánh lốm đốm. Rừng trúc Ä‘ang âm u nhá» thế mà sáng lên được. Äồng thá»i ánh dÆ°Æ¡ng quang chiếu xuống khe suối quanh co ở giữa rừng.
Cam ÄÆ°á»ng lại bá» suối soi mặt xuống nÆ°á»›c thấy vết máu loang lổ. Chà ng thấy mặt nạ nà y không thể dùng được nữa, liá»n lá»™t ra gấp lại cẩn tháºn. Sau khi tắm rá»a rồi, Cam ÄÆ°á»ng lấy ra tấm mặt nạ khác Ä‘eo và o. Chà ng soi xuống nÆ°á»›c thấy mình mặt trắng mà không có râu, và o trạc ngoà i ba mÆ°Æ¡i tuổi. Chà ng mỉm cÆ°á»i ra chiá»u đắc ý vá» tấm mặt nạ nà y.
Cách chế tạo tấm mặt nạ cá»±c kỳ tinh xảo, nó chỉ má»ng nhÆ° cánh ve sầu, lại má»m nhÅ©n nhÆ° không có gì, dù bịt chặt và o mặt cÅ©ng không thấy vÆ°á»›ng vÃu khó chịu.
Giữa lúc ấy, má»™t luồng khói Ä‘en khét lẹt xông và o mÅ©i Cam ÄÆ°á»ng. Chà ng ngẩng đầu lên coi qua kẽ lá thì thấy má»™t luồng khói Ä‘en dà y đặc nhả lên không. Tiếp theo là những tiếng “sầm sầm†do tÆ°á»ng đổ gây ra.
Những tiếng nà y đúng là từ phÃa Khổ Trúc Am vá»ng lại.
Cam ÄÆ°á»ng kinh hãi vô cùng! Chà ng tá»± há»i:
- Hay Khà Trần nữ ni đốt lá»a tá»± thiêu?
NghÄ© tá»›i đây, chà ng hoảng hốt chuồn ra khá»i rừng trúc nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p.
- Trá»i Æ¡i!
Cam ÄÆ°á»ng la lên má»™t tiếng.
Quả nhiên má»™t tòa am chiá»n đã biến thà nh biển lá»a.
Äá»™t nhiên Cam ÄÆ°á»ng thấy bên ngoà i biển lá»a, bóng ngÆ°á»i tấp náºp toà n váºn võ trang. Há» Ä‘ang chỉ trá» bà n tán.
Công lá»±c Cam ÄÆ°á»ng đã đến báºc thượng thặng, nên tuy đứng cách ngoà i mÆ°á»i trượng mà chà ng nghe rất rõ.
Má»™t ngÆ°á»i nói:
- Äáng tiếc cho má»™t vị tuyệt sắc giai nhân!
Lại có thanh âm ngÆ°á»i khác nói:
- Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà giết chết cõi lòng nhÆ° nà ng, thá»±c thiên hạ khó mà kiếm được ngÆ°á»i thứ hai. Nà ng buông trôi mùi vinh hoa phú quý mà không thèm hưởng thụ, Ä‘Æ°a mình và o chốn am mây để là m ni cô!
Má»—i ngÆ°á»i bà n tán má»™t cách.
Cam ÄÆ°á»ng bá»—ng ngấm ngầm la lên:
- Không chừng đây là một vụ mưu sát.
Rồi chà ng chạy nhà o vá» phÃa lá»a cháy.
Thế lá»a Ä‘ang mạnh, tưởng chừng đến sắt thép cÅ©ng phải chảy ra, huống chi là ngÆ°á»i.
Má»™t thiếu nữ nguyệt thẹn hoa nhÆ°á»ng phải xuất gia đã là má»™t Ä‘iá»u bất hạnh, lại gặp thảm cảnh toà n am bị hạ sát, chÃnh nà ng bị chặt tay. Hiện giá» nà ng chết cháy trong biển lá»a hóa thà nh tro than. Trong thiên hạ tưởng không còn cảnh nà o tà n khốc cho bằng.
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘au thÆ°Æ¡ng nhÆ° đứt từng khúc ruá»™t. Sát khà bừng bừng nhÆ° lá»a cháy, chà ng chạy vá»t đến bên má»™t lão già dÆ°á»ng nhÆ° là thủ lãnh bá»n đến đốt am. Chà ng cất giá»ng lạnh nhÆ° băng há»i:
- Tên hỠlai lịch lão thế nà o? Nói mau!
Lão kia giáºt mình kinh hãi quay lại nhìn xem ai thì thấy má»™t chà ng văn sÄ© lá»›n tuổi đứng bên cạnh mình. Cặp mắt chà ng lá»™ hung quang trông rất kinh hãi. Bất giác lão lùi lại má»™t bÆ°á»›c, cất tiếng ồm ồm há»i lại:
- Ông bạn từ phương nà o đến đây?
Cam ÄÆ°á»ng lá»›n tiếng quát:
- Ta muốn lão phải xÆ°ng há», tên ngay!
Lão già cÆ°á»i gằn, xẵng giá»ng nói:
- Giá»ng lưỡi ông bạn giá»i đấy!....
- Äừng rÆ°á»m lá»i nữa! Báo danh Ä‘i!
- Ông bạn là cái thá gì mà hống hách thế? Không muốn sống yên là nh ư?
Nghe tiếng hai ngÆ°á»i gây gá»—, mÆ°á»i mấy gã hán tỠáo Ä‘en đứng gần đó nhảy xổ lại.
Cam ÄÆ°á»ng khÃch Ä‘á»™ng, toà n thân run bần báºt.
Lão già kia cũng sa sầm nét mặt hét lớn:
- Bắt lấy nó!
Hai đại hán mặc võ phục vÆ°Æ¡n tay ra chụp Cam ÄÆ°á»ng.
- Bá»n ngÆ°Æ¡i muốn chết cả Æ°?
Chà ng vừa dứt tiếng quát vang lên, hai đại hán võ trang tá»±a nhÆ° diá»u giấy đứt dây bay Ä‘i băng băng rồi rá»›t xuống giữa đống lá»a.
Bao nhiêu ngÆ°á»i có mặt tại trÆ°á»ng Ä‘á»u hồn lạc phách bay, sắc mặt xám ngắt.
Cam ÄÆ°á»ng rung tay má»™t cái, liệng xong hai tên đại hán và o đống lá»a rồi, chà ng không thèm ngó theo, chỉ giÆ°Æ¡ng mắt lên hầm hầm nhìn lão già giục:
- Nói mau!
Lão già lùi lại ba bốn bÆ°á»›c, run lên há»i:
- Các hạ là cao nhân phương nà o?
- Lão không đáng há»i. Hãy trả lá»i bản nhân Ä‘i!
Lão già băng mình chạy vá» phÃa rừng trúc nhÆ° tên bắn...
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘iên tiết lên, cặp mắt Ä‘á» ngầu, chà ng lá»›n tiếng quát:
- Äể đầu lại đã rồi hãy chạy Ä‘i!
Chà ng vừa quát vừa vung tay phóng lên không.
Huỵch! Lão già ngÆ°á»i còn lÆ¡ lá»ng trên không rá»›t thẳng xuống đất chết ngay láºp tức.
MÆ°á»i mấy gã hán tá» kia khiếp sợ, chân tay bủn rủn, đứng trÆ¡ ra không dám nhúc nhÃch.
Cam ÄÆ°á»ng nắm lấy má»™t tên há»i:
- Bá»n mi ở đâu đến đây? Nói mau!
Äại hán nà y sợ quá miệng há hốc ra, lÃu lưỡi lại nói không ra lá»i.
Cam ÄÆ°á»ng nghiến răng ken két, vung tay má»™t cái!
Äại hán bị liệng Ä‘i, ngÆ°á»i còn lÆ¡ lá»ng trên không đã rú lên má»™t tiếng rồi rá»›t xuống biển lá»a.
Cam ÄÆ°á»ng trá» tay và o má»™t gã đứng gần đó, tức run lên giục:
- Mi nói đi!
Äại hán nà y cÅ©ng sợ run lẩy bẩy, ấp úng đáp:
- Thanh... Long... Bảo!....
- Sao? Thanh Long Bảo ư?
- Phải... rồi...!
- Mục Ä‘Ãch đốt am để là m gì?
- Cái đó... bá»n tiểu nhân... không hiểu.
- Bá»n mi vâng lệnh ai?
- Thiếu... bảo... chúa...
- Giá»i lắm!
Cam ÄÆ°á»ng căm háºn nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘iên. Chà ng vung hai tay mạnh má»™t cái...
Tiếng kêu la inh á»i chói tai! Bóng ngÆ°á»i tung Ä‘i tÆ¡i bá»i. Cam ÄÆ°á»ng má»›i vung tay má»™t cái mà sáu xác chết đã nằm lăn trên mặt đất.
Bỗng có tiếng quát:
- Dừng tay!
Một thiếu niên mặc áo gấm vừa quát vừa chạy nhà o tới.
Cam ÄÆ°á»ng trá» và o mặt đối phÆ°Æ¡ng quát há»i:
- Vệ Võ Hùng! NgÆ°Æ¡i đốt am nà y vì mục Ä‘Ãch gì?
Gã thiếu niên mặc áo gấm nà y chÃnh là Vệ Võ Hùng, thiếu bảo chúa Thanh Long Bảo.
Vệ Võ Hùng toà n thân run bắn lên, há»i lại:
- Các hạ là ai?
- Cái đó ngÆ°Æ¡i bất tất phải há»i! Tại sao ngÆ°Æ¡i lại hà nh Ä‘á»™ng những việc mất hết nhân tÃnh nhÆ° thế nà y? Phải nói cho mau!
Vệ Võ Hùng vẫn kiêu ngạo nói:
- Các hạ đừng giở thói dÆ°á»›i mắt không ngÆ°á»i nữa!
Cam ÄÆ°á»ng quát há»i:
- Tiểu tá»! Khà Trần nữ ni...
Vệ Võ Hùng vẻ mặt hầm hầm, nghiến răng ngắt lá»i:
- Té ra con tiện nhân đó vì các hạ mà cự tuyệt bản thiếu bảo chúa. Hừm!....
Cam ÄÆ°á»ng tức nhÆ° vỡ máºt, sát khà đằng đằng quát há»i:
- Mi mÆ°u việc không thà nh rồi giết ngÆ°á»i phóng há»a phải không?
- Äúng thế! Con tiện nhân đó chết là đáng kiếp!
- Y... chết cháy trong đống lá»a rồi Æ°?
- Ngươi cũng đừng hòng sống nữa! Ngươi đến vừa đúng lúc!
Vệ Võ Hùng vừa quát vừa phóng chưởng đánh và o ngá»±c Cam ÄÆ°á»ng. Phát chưởng nà y gã đã váºn công lá»±c đến tá»™t Ä‘á»™, uy thế mãnh liệt kinh ngÆ°á»i. NhÆ°ng tiếc thay, gã đã gặp phải tay công lá»±c quá cao.
Vệ Võ Hùng rên lên má»™t tiếng, huyệt mạch cổ tay phải gã đã bị Cam ÄÆ°á»ng nắm chặt.
Cam ÄÆ°á»ng mắt chiếu ra những tia sát khà rùng rợn quắc lên nhìn thẳng và o mặt Vệ Võ Hùng.
Vệ Võ Hùng không ngỠđối phÆ°Æ¡ng có bản lãnh cao thâm đến mức Ä‘á»™ nà y. Gã kinh hồn táng đởm, mồ hôi nhá» giá»t, sắc mặt xám ngắt, không còn má»™t chút huyết sắc.
Bầu không khà trong trÆ°á»ng cá»±c kỳ khẩn trÆ°Æ¡ng, cÆ¡ hồ nghẹt thở!
Cam ÄÆ°á»ng nói dằn từng tiếng:
- Vệ Võ Hùng, bản nhân muốn xé xác mi ra!
Chỉ má»™t lá»i nói của Cam ÄÆ°á»ng cÅ©ng đủ khiến má»i ngÆ°á»i hồn vÃa lên mây.
Bảy tám tên thuá»™c hạ Thanh Long Bảo còn sống sót, tên nà o cÅ©ng đứng ngay nhÆ° tượng gá»—. Chúng không biết Ä‘Æ°á»ng trốn tránh, mà cÅ©ng không biết Ä‘á»™ng thủ nữa.
Vệ Võ Hùng hồn lạc phách bay, vừa run bần báºt vừa la thuá»™c hạ:
- Các ngươi sao không động thủ?
Bảy tám tên đại hán nhÆ° ngÆ°á»i mÆ¡ ngủ choà ng tỉnh giấc, kẻ lấy Ä‘ao ngÆ°á»i rút kiếm nhảy xổ lại.
Cam ÄÆ°á»ng vung chưởng lên quét ngang má»™t cái. Äao kiếm bắn Ä‘i tứ tung, ngÆ°á»i ngã lăn ra.
Thế là lại bốn tên nằm không nhúc nhÃch. Chỉ còn lại ba tên. Chúng Ä‘á»u quăng binh khà bá» chạy.
Vệ Võ Hùng nghiến răng nói:
- Các hạ hãy lưu danh lại.
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘ang căm phẫn nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘iên, chà ng rÃt chặt tay lại quát:
- Nộp mạng đi, đừng lôi thôi nữa.
Giữa lúc ấy, má»™t bóng xám bay vá»t tá»›i.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âàííû, åâðîïåéñêèé, ãëàìóð, çíàêè, êàçàíü, êðàñíîÿðñê, huyet thiep, huyet thiep vong hon ky, ìåðëåí, ïîäìîñêîâüÿ, ñàíòåõíèêà, ñòðèì, óãîëîâíûé, õåíòàé, æèâûõ |
| |