- " Anh Sơn ơi, ở đây" Lê Lâm vẫy tay với Lê Sơn
Lê Sơn, Hương Hương cùng Thanh Thanh tiến vào bàn rồi ngồi xuống, vì bàn của Lê Sơn nằm phía trong góc của tầng 1 nên khá yên tĩnh và cũng tránh được vô số phiền phức từ người hâm mộ.
Khi thấy tất cả đã ngồi xuống, Lê Lâm cũng bắt đầu giới thiệu bản thân với hai người Hương Hương, hiển nhiên cũng chả biết Hương Hương là ai nhưng cô gái bên cạnh Lê Lâm lại nhìn Hương Hương bằng ánh mắt rực sáng nhưng hình như còn ngại ngùng điều gì đó nên cũng không mở miệng nói chuyện.
-" A!, giới thiệu với mọi người đây là Hoàng trâm, bạn gái của em " Lê Lâm bối rối nói nói nhưng gương mặt không khỏi hiện lên vẻ đắc ý.
Đã nghe Lê Lâm nói qua là mang theo bạn gái nhưng mà không ngờ cô nàng này lại xinh đẹp như vậy, nhìn khí chất, trang phục cô nàng thì hoàn cảnh của cô nàng không phú thì cũng quý, Lê Sơn nhìn hoàn cảnh của mình mà không khỏi tự ti, thằng em hồi nào còn lẽo đẽo theo mình mà bây giờ đã đủ lông đủ cánh rồi, đã thế còn có gấu trước cả thằng anh của nó.
-" Chào em dâu xinh đẹp , ở đây toàn người một nhà nên em cứ tự nhiên đi nha đừng ngại " Lê Sơn mỉm cười nói, đối với cô em dâu tương lai này Lê Sơn tương đối hài lòng.
-" Còn đỡ hơn người nào đó có muốn cũng chả ai thèm nịnh " Lê Sơn cũng phản bác lại một câu.
-" Anh... anh" Thanh Thanh tức giận không nói nên lời, nhưng rút kinh nghiệm từ những lần bị Lê Sơn trêu tức nên cũng không bộc phát, chỉ dùng ánh mắt tức giận về phía Lê Sơn như muốn ăn tươi nuốt sống Lê Sơn vậy.
- " Chúng ta gọi món đi nào!" Hương Hương thấy tình huống không ổn thì bắt đầu giải vây, đồng thời cũng bất đắc dĩ, Lê Sơn cùng cô em gái của mình cứ như khắc tinh trong truyền thuyết vậy.
-" Được " mọi người đồng thanh đáp ứng, Thanh Thanh nhanh chóng chọn được món khoái khẩu mực xào chua ngọt, dường như việc ghét Lê Sơn đã làm cho Thanh Thanh ghét lây qua cả Lê Lâm nên Thanh Thanh cũng chả kiêng kị gì gọi thêm 1 tô canh tổ yến khiến Lê Lâm nhỏ máu.
Hương Hương thì không biết vì lý do gì mà cũng chỉ chọn 2 món rau xào, Lê Sơn thì càng không khách khí gọi 5, 6 món, làm Lê Lâm hộc máu chính là những món đó không có món nào có giá dưới 300k cả, đặc biệt là 5 con tôm hùm hawai giá lên tới 400k một con, cũng may là Lê Sơn cũng chỉ gọi nước uống bình thường chứ Lê Sơn mà gọi vài loại thức uống đặc biệt thì Lê Lâm chỉ có nức đi cướp ngân hàng để trả nợ mất.
Các món ăn được mang lên khá nhanh. Lê Lâm, Hoàng trâm cùng Hương Hương trò chuyện khá vui vẻ, còn Thanh Thanh cùng Lê Sơn thì lại cắm đầu vào ăn như chỗ không người, nhìn thấy cảnh này Lê Lâm cũng bất đắc dĩ, ông anh họ của mình chả bao giờ giữ ý giữ tứ cả.
Thấy thời cơ đã đến, Lê Lâm chuẩn bị đề cập đến vấn đề chính thì một giọng nói vang lên:
- "Mẹ nó đường đường là khách sạn 4 sao mà một đĩa có lèo tèo vài cọng rau, cái này thật là hết chỗ nói. Thanh Thanh, Lê Lâm à, anh cũng thông cảm cho hai em đang tuổi ăn tuổi lớn nhưng mà cũng phải thông cảm cho tụi anh một chút chứ, hai em sao có thể ăn như vậy, một bàn đồ ăn thoáng cái đã bị hai em xử gần hết rồi "
Lê Lâm đứng hình! câu chuẩn bị nói bị nuốt vào trong bụng, cũng không dám phản bác lại Lê Sơn, ai biểu mình có việc nhờ người ta chứ, Thanh Thanh đang gặm cái đùi gà cũng đứng hình nhìn Lê Sơn với ánh mắt không thể tin tưởng, rõ rằng 5 cái đùi gà với 5 con tôm hùm thì mỗi người sẽ được một cái nhưng một mình hắn ta đã xơi tái 2 cái đùi gà + 2 con tôm hùm rồi, bây giờ còn đổ lỗi cho nàng ăn nhiều?
-" Gặp qua không ít người mặt dày, nhưng cũng không ngờ có người mặt dày như vậy, rõ ràng chính mình xơi sạch đồ ngon, còn bày đặt nói người khác ăn nhiều, đây là cái loại người gì à! " Thanh Thanh tức giận nói vu vơ, nhưng những lời này nhằm vào ai thì tất cả mọi người đều biết.
-" Mọi người cứ ăn tự nhiên, nếu thiếu thì cứ gọi thêm " Lê Lâm vội vàng lên tiếng, hắn cũng bó tay với ông anh họ này, mỗi lần ổng ăn no là lại nói chuyện trên trời dưới đất.
Thanh Thanh khẽ " hừ" một tiếng tỏ vẻ bất mãn nhưng cũng không nói gì nữa.
Cảm thấy đã no, Lê Sơn dừng đũa, Lê Lâm thấy thế thì vội vàng lên tiếng :
-" Anh sơn, em gọi anh tới hôm nay thứ nhất là giới thiệu bạn gái của em với anh, còn thứ nhì là em muốn nhờ anh giúp đỡ một chuyện "
-" Huh!, chú muốn nhờ anh chuyện gì? " Lê Sơn lên tiếng hỏi.
-" Cuối tuần này em muốn dẫn Hoàng trâm đến gặp bố mẹ em, có gì anh đi cùng chúng em nha"
-" À!!! " Lê Sơn chợt hiểu ra lần này lại phải làm bà mối rồi, Lê Sơn cũng hiểu tính tình của ông chú mình, cực kì cổ hủ, không tới 18 tuổi thì quên cái chuyện yêu đương gì đi . Lê Sơn suy nghĩ một hồi thì gật đầu đồng ý, dù sao thì lâu rồi cũng chưa đi thăm cô chú nên tiện thể đi một chuyến cũng tốt.
Thấy Lê Sơn đồng ý, Lê Lâm cũng phởn lên không ít, bắt đầu luyên thuyên đủ thứ trên trời dưới đất.
-" Hai em quen nhau lâu chưa? " Lê Sơn hướng Hoàng trâm hỏi.
- " Dạ cũng được 8 tháng rồi ạ" Hoàng trâm đỏ mặt ngượng ngùng trả lời, sau đó nở nụ cười ngọt ngào hướng về phía Lê Lâm.
-"Các em có hay nhắn tin với nhau không? " Lê Sơn tiếp tục hỏi.
-" Không ạ, ba mẹ không cho em xài di động, em chỉ được xài máy bàn nhưng bố mẹ em cũng quản kỹ lắm ạ " Hoàng trâm thật thà nói, dù sao mấy chuyện này cũng chả cần dấu làm gì.
-" Aizzz, hồi xưa anh cũng giống như em vậy, anh từng bồ kết 1 cô bé gần nhà. Cô bé xinh lắm, má núm, răng khểnh tóc dài. anh thích cô bé ấy lắm. đã bao nhiêu lần muốn tỏ tình nhưng không dám. Lên lớp 7 anh lấy hết can đảm để tỏ tình thì cô ấy chuyển nhà lên Hà Nội và mất liên lạc. chuyện cũng 1 khoảng thời gian rồi, cũng tại hồi đấy bị cấm điện thoại với nhứt nhát, nên cũng chả hiểu khái niệm xin số điện thoại là gì cả. "nói rồi Lê Sơn thở dài một tiếng, haizzz anh chém gió cũng chẳng dễ dàng gì.
3 cô gái dùng ánh đồng cảm nhìn vào Lê Sơn, không ngờ tuổi thơ của Lê Sơn lại buồn như vậy, còn Lê Lâm thì xém nữa té ghế, hồi xưa cạnh nhà Lê Sơn làm oé có đứa con gái nào mà giờ ổng lại chém gió kinh thế.
-" Lê Sơn cậu cũng đừng buồn, chuyện đã xảy ra lâu rồi mà! " Hương Hương lên tiếng an ủi.
-" Đúng vậy, đúng vậy " Thanh Thanh cùng Hoàng trâm cũng gật đầu phụ họa.
-" ặc, thì lúc đầu cũng hơi buồn, nhưng không ngờ sau 4 năm dài dằng dặc, 2 đứa lại gặp nhau, vui lắm. Và rất nhanh chóng 2 đứa trao đổi số điện thoại cho nhau. anh thấy hình như em ý cũng thích thích anh, vì hôm nào hai đứa cũng nhắn tin với nhau tới tận khuya mới đi ngủ. Mà anh để ý thấy nhắn tin suốt như thế mà cứ 3, 4 ngày mới phải sạc điện thoại 1 lần. kể ra điện thoại pin trâu phết. anh kể cái chuyện này cho em nghe để xem em với Lê Lâm có cần thì anh để lại rẻ cho cái Nokia 1280 hàng chính chủ nokia của anh với giá là 169k nhé ”.
Cả đám đứng hình!!!!
Last edited by cutthroats; 13-03-2015 at 10:04 PM.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cutthroats
Lê Sơn tỉnh dậy thì cũng đã năm rưỡi sáng, tắm rửa làm vệ sinh cá nhân xong thì cũng là 6 giờ. vừa bước ra khỏi phòng thì ngạc nhiên phát hiện Hương Hương đã ngồi ở bàn ăn và đang nhấm nháp món bánh mì kẹp trứng... à không phải, bánh mì ốp la trứng gì gì đại loại như thế. thấy ghế bên cạnh cũng có món tương tự, Lê Sơn cũng mặt dày ngồi xuống nhưng không chờ Hương Hương nói gì đã bắt đầu tỏng hết đồ ăn vào mồm nhai ngấu nghiến.
- " có phải không cho cậu ăn đâu mà cậu lại ăn như ma đuổi vậy "
Hương Hương cũng bó tay với Lê Sơn, qua vài ngày ở cùng với Lê Sơn thì Hương Hương cũng biết tính cách của gã Lê Sơn này rồi, gã vừa hám tiền vừa lười biếng lại mắc thêm cái tật hay nói nhảm nữa chứ.
-" ah! Hương Hương hôm nay cậu thật xinh đẹp " Lê Sơn thuận miệng nói một câu rồi cúi đầu tập trung vào chuyên môn.
Hương Hương được Lê Sơn khen thì trong lòng không khỏi cảm thấy vui vẻ, nên cũng không tiếp tục làm khó Lê Sơn nữa mà mặc kệ hắn.
cảm thấy đã no, Lê Sơn uống nốt cốc sữa rồi ợ một tiếng rõ to khiến Hương Hương khẽ cau mày, cái tên này đúng là thô bỉ hết chỗ nói
-“ Hương Hương à !, tụi mình cúp chào cờ đầu tuần đi ” nghỉ hè chưa đã khiến Lê Sơn lười biếng muốn cúp buổi chào cờ nhàm chán này nên Lê Sơn cố gắng dụ dỗ Hương Hương cùng cúp cho có đôi có cặp .
- “ mới học vài ngày đã muốn cúp, có tin tớ mách với cô Sương không? ” Hương Hương giận dữ nói . Quả nhiên nghe đến mẹ mình thì Lê Sơn im bặt, Hương Hương đắc ý không thôi, sau khi sửa soạn đầy đủ và bước ra khỏi phòng thì đã thấy Lê Sơn đứng ngoài sân chờ sẵn, hiển nhiên gã đã hết suy nghĩ cúp học trong đầu rồi .
“một ngày mới lại đến rồi”, Hương Hương nhìn từng đợt nắng sớm chiếu qua cửa kính xe vừa thầm nhủ. Cơ mà quái lạ, sao mình lại có kiểu than thở giống mấy bà cụ non vậy nhỉ, chẳng lẽ tại nãy giờ hắn im lặng mà mình lại nghĩ vẩn vơ sao.
- “ Lê Sơn, sao nãy giờ cậu im lặng vậy?, giận tớ à ?” Hương Hương lên tiếng phá vỡ bầu im lặng.
- “ tớ đang suy nghĩ ” Lê Sơn trả lời
- “ cậu có muốn nghe một câu chuyện xưa không ?” Lê Sơn lại nói
- “ tớ nghe đây” Hương Hương đáp .
- “ Ngày xửa ngày xưa, vào một ngày đẹp trời nọ, Xeko đang tung tăng trong một cánh rừng thì gặp chị Xuka đang tằn mằn tẩn mẩn se điếu cần sa. Thấy vậy Xeko liền nói:
- Chị Xuka à, sao chị lại tìm vui và chôn vùi tương lai vào ba cái thứ ấy.... Chị xem nè, trời xanh, nắng ấm, chị theo em chạy quanh rừng tìm thú vui thiên nhiên!
Nghe xong, chị Xuka chợt nghĩ lại rồi quăng đi điếu cần sa mà chạy theo Xeko. Xeko và Xuka đang tung tăng thì đụng ngay anh Nobita đang lui cui với ống chích và muỗng nước chuẩn bị “phóng” một liều heroin. Thấy vậy Xeko liền nói:
- Anh Nobita à, sao anh lại tìm vui và chôn dzùi tương lai vào ba cái thứ ấy... Anh xem nè, trời xanh, nắng ấm, anh theo em và chị Xuka chạy quanh rừng tìm thú vui thiên nhiên!
Nghe xong, anh Nobita chợt nghĩ lại rồi quăng đi ống chích mà chạy theo Xeko. Xeko, Xuka, và Nobita đang tung tăng thì đụng ngay anh Chaien đang lui cui với tấm kíếng nhỏ, dao lam, và ống hút chuẩn bị hít một hơi cocaine. Thấy vậy Xeko liền nói:
- Anh Chaien à, sao anh lại tìm vui và chôn dzùi tương lai vào ba cái thứ ấy.... Anh xem nè, trời xanh, nắng ấm, anh theo em, chị Xuka, và anh Nobita chạy quanh rừng tìm thú vui thiên nhiên!
Nghe xong, anh Chaien nhẹ nhàng để kiếng nhỏ, dao lam, và ống hút xuống rồi bất ngờ giơ tay trái ra thọp cổ Xeko giơ lên cao... tay phải nắm lại, cong cùi chỏ chuẩn bị cho Xeko một quả trời giáng thì chị Xuka vội lên tiếng can ngay:
- Anh Chaien à, Xeko ý tốt cho mình lời khuyên phải. Sao anh lại nỡ lòng nào ra tay đánh Xeko!?
Nobita góp lời:
- Ừa, chị Xuka nói đúng đó anh Chaien. Anh tha cho Xeko...
Chaien xoay qua trợn mắt nhìn Xuka và Nobita:
- Tổ cha tụi bây không có biết.... Ðây đâu phải là lần thứ nhất. Tao bị nó lừa hơn một lần rồi... Nó rủ, tao cũng chạy theo! Nó vòng vòng như thằng khùng. Mệt bỏ mie!!! Cứ mỗi lần nó phê thuốc “lắc” vô gặp ai mà nó không rủ !!! ”
Hương Hương dở khóc dở cười, đây có phải truyện xưa gì đâu, thuần túy chỉ là gã Lê Sơn kể chuyện nhảm nhí .
- " cái này là chuyện xưa mà cậu muốn kể đấy à!, nhảm nhí"
- " tớ chỉ muốn cậu vui lên thôi mà" Lê Sơn nói, nãy giờ hắn đang ngồi suy nghĩ đến vài chuyện xưa nhưng không ngờ cô nàng này lại nghĩ Lê Sơn giận , thật không hiểu nổi tụi con gái nghĩ gì .
-" mặt cậu mới buồn xo ấy, tớ thấy mặt cậu từ sáng đến giờ cứ xị ra một đống " Hương Hương tức giận nói.
-" haha đùa chút thôi, à mà đồ đạc của studio của cậu đã được chuyển đến chưa ? "
-" mẹ tớ bảo nghỉ hè, mới chuyển tới, rồi bảo tớ lo học hành bla bla, đã thế còn cắt hợp đồng với người ta làm tớ muốn đi diễn cũng không được " Hương Hương buồn bã nói
-" thôi đừng buồn, người đẹp thì sợ gì muỗi đốt " Lê Sơn an ủi.
-" đốt cái đầu cậu, cậu im đi cho tớ nhờ ".......
Ngồi chào cờ mà Lê Sơn cứ như người mất hồn, chỉ mong thời gian trôi nhanh một để còn được vào lớp hưởng thụ bầu không khí mát mẻ.
-" giờ chào đến đây là kết thúc , các em được giải lao 15 phút trước khi vào tiết học mới” .
- “ hú !!!!!…..” cả đám hò hét ầm ĩ làm làm Lê Sơn cũng có xúc động nhảy lên hét theo , vào đến lớp khiến Lê Sơn nhẹ cả người, tiết đầu tiên là tiết tiếng anh mà Lê Sơn ghét nhất , mặc dù đó lại là môn mà Lê Sơn luôn đạt điểm tuyệt đối . Lê Sơn nhớ lại những ngày bị mẹ mình kèm cặp học hành tiếng anh thì chợt lạnh hết cả người .
giáo viên dạy tiếng anh là một thầy giáo trung niên tầm 40 tuổi, có khuôn mặt khá hiền hậu, nhưng mà hiền hậu cỡ nào Lê Sơn nhìn cũng chả thấy vừa mắt được. vừa vào lớp lão đã bắt đầu kiểm tra bài cũ
- “ này cậu học bài chưa ?” Hương Hương lên tiếng hỏi
- “ chưa ! cậu cũng chưa học học à ?” Lê Sơn đáp
- “ cậu tưởng tớ là ai! , tớ đâu có lười biếng như cậu” Hương Hương tức giận lên nói
Lê Sơn không lên tiếng mà quay qua hỏi chuyện với Thế Phong :
- “ Thế Phong, chú học bài chưa ?”
Thế Phong thấy Lê Sơn quan tâm hỏi han thì nổi da gà, mấy bữa nay gã Lê Sơn này thường xuyên tiếp cận la cà nói chuyện với Thế Phong khiến Thế Phong muốn đuổi đi cũng không được, một phần vì không biết lấy lí do gì , còn một phần vì gã Lê Sơn này mặt dày còn hơn cái tường thành làm Thế Phong không biết làm gì hơn .
- “ thầy mời bạn Thế Phong lên bảng kiểm tra bài cũ” Thế Phong đang tính trả lời thì thầy giáo lên tiếng. Cái abcxyz nhà nó, đúng là cái số xui như cái mõm tó, hôm qua mới cày hết bộ anime No Game No Life đến 3 giờ sáng thì làm gì còn thời gian mà học bài cũ chứ. Thế Phong khóc không ra nước mắt ….
- “ em hãy nêu cách phát âm của những từ sau khi đã thêm “ s / es” cho thầy” lão lên tiếng hỏi
- “ thưa thầy …….” Thế Phong cố tìm kiếm trong đầu xem có còn nhớ gì không , khoảng 10 giây sau, Thế Phong thất xọng thở dài, thật là mất mặt quá đi ….
thấy Thế Phong im lặng, lão thầy lại tiếp tục gợi ý :
- “ các từ phát âm là ‘ s ’ thường đi với những phụ âm nào em còn nhớ không”.
- “ thưa thầy…..” Thế Phong hận không tìm thấy cái lỗ nào để chui xuống, quá mất mặt mà.
“ khi đi sau các phụ âm vô thanh p, t , k, f ”đột nhiên có giọng nói vang lên khiến Thế Phong giật cả mình, nhưng cũng nhanh chóng hồi phục bình thường rồi đọc theo:
- “ khi đi sau các phụ âm vô thanh p, t , k, f ”
- “ thế còn phát âm là iz thì sao ?” lão thầy giáo lại lên tiếng hỏi .
“ s , x , z, ch, gh , c, sh”
- “s, x , z, ch, gh , c, sh” Thế Phong lại nói theo .
- “ thế còn khi nào chúng ta phát âm là z ?”
“ khi gặp các từ khác 2 trường hợp trên”
- “khi gặp các từ khác 2 trường hợp trên” Thế Phong lặp lại răm rắp, nhưng mà trong lòng không khỏi nổi sóng, rõ ràng gã Lê Sơn nhắc bài to như vậy mà sao lão thầy giáo lại không nghe thấy nhỉ
.
Được về chỗ với con 8 trên sổ đầu bài khiến Thế Phong thở phào nhẹ nhõm, đợt này mà bị 1,2 điểm chắc bị lão già ở nhà tẩn cho vài trận mất .
- “ thế nào ? , thấy trình chỉ bài của anh thế nào ?” Lê Sơn cất tiếng hỏi
.
- “ cảm ơn !” Thế Phong trả lời, ấn tượng đối với Lê Sơn tốt lên được một chút .
- “ không có gì, lần sau có việc thì chứ nhờ chú cứ nhờ anh” Lê Sơn vỗ vỗ vai Thế Phong nói khiến hắn nổi cả da gà.
Hương Hương nhìn thấy cảnh này cũng nổi hết cả da gà, càng suy nghĩ thì càng thấy đúng, hèn chi điều kiện gã Lê Sơn thế này mà đến giờ vẫn chưa có bạn gái, thì ra hắn bị như thế. Trong lòng Hương Hương chợt dâng lên một cảm giác hụt hẫng nhàn nhạt .
Last edited by cutthroats; 13-03-2015 at 10:04 PM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cutthroats
Lê Sơn mà biết suy nghĩ của Hương Hương thì có khi uất ức đập đầu vào tường chết quách đi cũng nên, nhìn mình chuẩn men thế này mà bảo bị gay à .
“ cuối cùng cũng đã được ra chơi ” Hương Hương mệt mỏi vươn vai thở dài, đồng thời cũng nhìn về phía Lê Sơn xem gã làm gì mà cả tiết cũng chả thấy nói tiếng nào, không xem thì thôi, xem rồi Hương Hương cũng không biêt nói gì hơn, thì ra cái gã Lê Sơn chết tiệt này đã ngủ khì từ lúc nào rồi hèn gì gã lại im lặng như vậy. Hương Hương đành mặc kệ gã Lê Sơn rồi ngồi tám với tụi con gái trong lớp.
- “ này Lê Sơn, dậy đi. Hết giờ học rồi ! " thấy tới giờ ra về rồi mà gã Lê Sơn vẫn còn đang chống tay nhìn lên bảng, mặc dù đầu hơi cúi xuống nhưng nếu không chú ý kĩ thì sẽ thấy rằng hắn đang chăm chú nghe thầy cô gảng bài . Vừa gọi xong mọi người ngồi cạnh cứ nhìn Lê Sơn bằng ánh mắt kinh dị khiến người gọi là Hương Hương cũng xấu hổ lây. Hương Hương bực mình ấn mạnh đầu Lê Sơn xuống khiến Lê Sơn xém nữa bị cái bàn cướp mất nụ hôn đầu đời .
Lê Sơn tỉnh giấc ngáp dài một cái khiến cả người sảng khoái, ai da ngủ thật là đã. Nhưng vừa ngẩng đầu lên đã thấy mọi người nhìn mình bằng mắt kì quái như nhìn người ngoài hành tinh vậy, Lê Sơn chợt ngẩn ngơ nhưng mà nghĩ lại mình cũng có làm gì đâu nên cũng chả quan tâm mà quay về phái Hương Hương thì thấy Hương Hương đang dọn dẹp sách vở
- “ ra chơi rồi à ?” Lê Sơn hỏi
Hương Hương trợn mắt nhìn Lê Sơn rồi xách cặp đi ra ngoài cửa, khi nhìn thấy vài người cũng đang vội vàng đi ra khỏi lớp thì lê sơ mới ngớ ra, đồng thời cũng khâm phục tài năng ngủ của mình, các thành viên trong lớp cũng bắt đầu nhìn Lê Sơn với cặp mắt khác xưa , gã Lê Sơn này tài ngủ trong lớp quả là không có đổi thủ . Lê Sơn cũng vội vàng dọn dẹp sách vở rồi đi đến khách sạn hà nội, đi được nửa đường thì chợt điện thoại trong túi vang lên, nhìn vào màn hình thì thấy đây là một số không có trong danh bạ, đang tính không nhấc máy nhưng nghĩ một hồi Lê Sơn lại bấm vào nút chấp nhận. đầu đây bên kia là giọng của một người đàn ông trung niên :
- “ alo Lê Sơn đấy à ?”
Lê Sơn thầm giật mình vì chợt nhớ ra giọng nói kia là của ai, không ngờ lại là lão hiệu trưởng cũ hồi cấp hai, nhưng mà Lê Sơn nghĩ mãi không ra lão gọi cho mình làm gì không biết, phải biết rằng hồi xưa vì đánh nhau mà Lê Sơn bị gọi lên phòng hiệu trưởng không biết bao nhiêu lần.
- “ chào thầy ạ, lâu lắm rồi không gặp, thầy có khỏe không ạ ?” Lê Sơn lễ phép nói , còn trong lòng có chửi lão hiệu trưởng hay không thì có trời mới biết .
- “ cảm ơn em thầy vẫn khỏe, nghe bố em nói em mới đi núi voi về đúng không ?”
- “ vâng ạ, thầy gọi em có chuyện gì không ạ ?”
- “ hôm nay bố em có nhờ thầy tìm hiểu vài thông tin mật, hỏi ra mới biết là em cần, em cần những thông tin đó để làm gì ?”
Không ngờ lão già nhà mình lại tốt bụng đột xuất như vậy, bình thường mà nhờ lão có khi đến tết cũng chưa xong trừ khi phải gọi thêm bà chằn nữa thì may ra lão mới chịu giúp đỡ, Lê Sơn thấy lão hiệu trưởng giúp đỡ thì không khỏi mừng rỡ, vội vàng trả lời
- “ vâng hiện giờ em đang rất cần những tài liệu đó ạ, còn lý do thì xin phép em không thể nói rõ được ! ”
- “ thầy cũng muốn giúp em nhưng mà những tài liệu em cần đều đã được mã hóa cấp 5 sao, dù muốn nhưng thầy không thể nào giúp em được, nhưng mà thầy có cách để em có thể xem các tài liệu đó ”
Lúc đầu Lê Sơn có hơi hụt hẫng nhưng nghe đến đoạn cuối thì mừng rỡ vội vàng nói:
- “ có cách gì ạ ?”
- “ em có thể đến làm giáo viên của trường hy vọng, thầy sẽ viết thư giới thiệu cho em, khoảng hai ba ngày nữa sẽ nhà trường sẽ gửi thư mời đến nhà em, em cứ chuẩn bị những gì có trong thư là được”
Lê Sơn thầm giật mình, ngôi trường hy vọng này đối với người thường thì cũng chả nổi tiếng gì, nhưng trong giới siêu năng lực gia việt thì nó chính là một trong ba trường đào tạo siêu năng lực gia duy nhất của quốc gia, tuy nhiên điều kiện tuyển sinh của trường này khá cao nên sỗ lượng học viên khá ít ỏi, Lê Sơn hồi lớp 8 có học tại ngôi trường này tầm hơn một tháng rồi bị đuổi do thành tích đánh lộn với mấy thành viên lớp khác, giờ hồi tưởng lại thì thấy hồi đó mình trẻ trâu thật, có tí xích mích cũng hở ra là đánh người. Lê Sơn suy nghĩ một hồi thì trầm ngâm cân nhắc, quả thật Lê Sơn rất cần những tài liệu đó nhưng nếu chấp nhận thì thời gian đâu mà dạy cơ chứ. Nhưng nếu không dạy thì...
-" thưa thầy chỉ cần làm giáo viên ở đó là được xem những thông tin em cần phải không ạ ?" Lê Sơn thắc mắc hỏi
-" đương nhiên rồi, chỉ cần em làm giáo viên ở đấy thì sẽ có tư cách được xem" lão hiệu trưởng trả lời một cách chắc chắn .
- “ thưa thầy em cũng muốn dạy lắm nhưng mà dạo này em phải đi học với hiện tại đang đang làm vệ sĩ cho người ta nên chuyện này có hơi khó….. ”
- “ chuyện này thì em yên tâm, thầy cũng đã bàn chuyện này với bố em rồi, em có thể dạy vào buổi tối, thôi thầy cúp máy đây, em cứ suy nghĩ đi nhé”
- “ vâng ạ !”
Trời ạ , quên hỏi tiền lương rồi, Lê Sơn nhớ lại màn lúc nãy thì xém ngất xỉu, bị dụ đi làm không công thì có mà vỡ mồm. thôi dù gì cũng đã lỡ rồi cứ phải báo cho mẹ một tiếng mới được. Vừa Nói chuyện với lão hiệu trưởng xong thì cũng vừa lúc đến được trước chiếc BMW của Hương Hương, Lê Sơn cũng không khách khí chui thẳng vào buồng lái phụ, thắt dây an toàn rồi nói với Hương Hương ngồi bên cạnh :
- " này Hương Hương chiều nay cậu có bận việc gì không? "
Hương Hương đang có tâm trạng bất mãn với lên sơn nghe Lê Sơn hỏi thế thì khẽ cau mày, chắc gã Lê Sơn này lại định trốn việc đi chơi đây mà, dạo này không hiểu sao Hương Hương thường hay muốn quản chuyện thường ngày của Lê Sơn, chẳng lẽ chưa gì mình đã muốn làm vợ người ta rồi sao?, Hương Hương nghĩ đến đây thì chợt đỏ mặt .
- " chiều nay tớ rảnh, cậu có chuyện gì à? "
- " cũng không có gì, hôm nay tớ mới nhận được một lời mời làm thầy giáo trường hy vọng, tớ đang phân vân không biết phải làm sao "
-" cậu làm cái gì thì liên quan gì tới tớ....cái gì, cậu làm thầy giáo ! Ahahaha cậu có mà dạy người ta ngủ gật thì có " Hương Hương nghe Lê Sơn nói thì cười nghiêng ngả, cũng may mà có dây an toàn đỡ chứ không cũng bị ngã cho dập mặt.
-" ngủ gật trong lớp còn đỡ hơn ai kia bày đặt sáng tác truyện ba con heo trong lớp rồi bị phạt đứng cả buổi " Lê Sơn cũng không yếu thế phản bác.
-" ba con heo cái đầu cậu, đấy là truyện tình yêu tay ba" Hương Hương tức giận phản bác.
- “ ờ, trong truyện tình yêu tay ba của cậu có cảnh gì mờ ám kiểu con heo không ?” Lê Sơn thắc mắc hỏi .
- “ hừ, truyện tớ viết là truyện tình yêu trong sáng”
-“ ờ, cái truyện tình yêu trong sáng của cậu có cái gì mờ ám không ?”
-" cậu ...cậu ..." Hương Hương tức giận không nói nên lời.
- " khụ khụ, Hương Hương cậu lo lái xe đi” Lê Sơn tỉnh bơ.
Hương Hương tức giận nhìn Lê Sơn, cái gã Lê Sơn chết tiệt này ngày nào không làm mình tức thì không chịu được sao. Tức giận thì tức nhưng Hương Hương vẫn chạy xe về nhà bình thường.
Thấy Hương Hương chăm chú lái xe, Lê Sơn liền lấy điện thoại bấm một dãy số, khoảng 10 giây sau rút cuộc mẹ Lê Sơn cũng nhấc máy
- "alo ! Lê Sơn đấyà?”
- “ vâng con đây mẹ ơi”
-“ gọi cho mẹ có việc gì không con, hay lại gọi xin tiền đấy?”
-“ ặc, đâu có, ông hiệu trưởng cũ hồi con học ổng mời con làm giáo viên mẹ ạ”
-“ có chuyện đó à, thôi thì con cứ nhận đi con, mình đi làm để học thêm nhiều kinh nghiệm con ạ.”
-“ vâng, ổng nói 3 ngày nữa có thư mời, thế nhá mẹ ơi, con cúp máy đây”
Lê Sơn vừa cúp máy vừa lẩm bẩm, sao bữa mẹ mình thiếu nhiệt tình thế nhỉ, bình thường mà nói chuyện gì cũng bị hỏi cặn kẽ từ a-z, thế mà bữa nay cứ thế mà gật đầu cái rụp, chẳng lẽ có chuyện gì mờ ám ? ….
Trong khi đó trong một căn phòng, thu sương cũng bừa tắt điện thoại vừa nói với người bên cạnh:
- “ cảm ơn thầy đã nhận thằng Lê Sơn dùm tôi, còn về phần trình độ giảng dạy của nó thì thầy có thể yên tâm, sẽ không làm thầy thất vọng.”
-“ tôi tin tưởng cô, nhưng bắt một đứa nhỏ chưa học đại học đi làm thầy giáo có vẻ hơi….dù gì nó vẫn còn nhỏ mà” người bị gọi là thầy đáp
-“ tôi cũng hết cách rồi, thằng nhỏ Lê Sơn này mấy năm nay nó đi chơi lêu lổng bên ngoài dữ quá, trong năm học còn đỡ, cứ hè tới là nó lại hết lên rừng lại xuống biển chả biết đâu mà lần, đã thế còn không chịu liên lạc với gia đình hại tôi lo lắng cả ngày. Thôi thì cứ cho nó một công việc rồi kiếm cho nó một người vợ để quản chứ tôi cũng không biết làm gì hơn thầy ạ”
……….
Last edited by cutthroats; 13-03-2015 at 10:05 PM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cutthroats
Sáng sớm ba ngày sau quả nhiên Lê Sơn nhận được một bưu kiện tại nhà của Hương Hương, mở ra thì thấy có một giấy giới thiệu, một cuốn sổ ghi chép về công việcvà một giấy hẹn vào bảy giờ tối nay tại trường. Lê Sơn đọc qua cuốn sổ thì biết được công việc của mình không ngờ lại là chủ nhiệm của một lớp dự bị của trường. Về công việc này thì Lê Sơn biết rất rõ vì hồi xưa Lê Sơn cũng đã từng học tại lớp này. Lớp dự bị này tập trung đa số những học sinh có thực lực gần đủ nhưng chưa đạt điều kiện để tuyển thẳng vào trường. Nhà trường sẽ cử một số giáo viên chuyên môn đến và giảng dạy những kiến thức cũng như kỹ năng cần thiết để những học viên này có thể tham dự kì thi xét tuyển lần hai vào ba tháng sau. Làm giáo viên chủ nhiệm của lớp này đối với Lê Sơn mà thì thì chỉ bao quát một chữ: “nhàn”, đơn giản là giáo viên chủ nhiệm không phải dạy môn nào cả, vài ngày đầu thì có hơi cực do phải kiểm tra cũng như nắm rõ tình hình học viên rồi vài ngày sau chỉ cần đứng lớp vài phút là có thể nghỉ ngơi. Lê Sơn nghĩ đến cảnh tượng chỉ cần ngồi không mà tiền cứ bay vào túi mà không khỏi cảm thấy lâng lâng.
Nhìn vẻ mặt gã Lê Sơn đáng ghét cứ phởn ra trên bàn ăn làm Hương Hương tò mò, hỏi ra mới biết là gã đã được nhận làm giáo viên chủ nhiệm gì gì đó….nhìn gã Lê Sơn vừa ăn vừa khoe khang thành tích của mình làm Hương Hương chỉ muốn đấm một phát vào mỏ hắn cho hắn câm miệng lại.
- "ngôi trường hy vọng đó thực sự là trường đào tạo siêu năng lực gia sao?" Hương Hương thắc mắc hỏi.
- " đúng vậy nó là một trong ba ngôi trường đào tạo siêu năng lực gia duy nhất ở nước ta, hồi mười tuổi tớ có đến đó học gần một năm" Lê Sơn trả lời.
- "thế à, cậu học ở đó vậy cậu cũng là siêu năng lực gia?" Hương Hương thắc mắc hỏi, đồng thời trong lòng cũng trần đầy nghi hoặc tại sao gã chỉ học có một năm.
-" đúng vậy!" Lê Sơn trả lời cho có lệ
- "thế tại sao cậu chỉ học có một năm?" Hương Hương tiếp tục vặn hỏi.
-" biết trả lời thế nào nhỉ, hồi đó còn nhỏ chưa biết gì nên đánh lộn với người ta rồi bị đuổi" nói rồi dường như nhớ lại một kỉ niệm buồn nào đó, Lê Sơn lại cắm cúi ăn như chỗ không người.
Sau giờ học căng thẳng và mệt mỏi, Hương Hương lại lái xe đến nhà hàng quen thuộc gần nhà nhưng lần này trong xe lại không thấy Lê Sơn đâu, Hương Hương ngồi trong quán nhìn tới nhìn lui làm ngây ngất biết bao chàng trai trồng cây si trong quán, đã gần 10 phút rồi mà chả thấy bóng dáng Lê Sơn làm Hương Hương không khỏi buồn bực, đang tính gọi món thì lại thấy Lê Sơn đang ì ạch bước đến.
- "sao cậu tới trễ vậy?" Hương Hương cất tiếng hỏi
-" xin lỗi, cái xe đạp của tớ lâu ngày không chạy nên bị xì hết hơi phải đi bơm mà kẹt xe dữ quá" Lê Sơn vừa trả lời vừa ngồi xuống, sau đó cầm menu đưa về phía Hương Hương nói:
-" hôm nay cậu muốn ăn gì thì cứ tự nhiên, tớ đãi"
Hương Hương nhìn vào menu mà mắt sáng long lanh, đã nhiều lần cùng Lê Sơn đến đây ăn cơm nhưng Hương Hương vẫn chưa dám gọi những món được gọi đặc sản của nhà hàng này vì giá khá chát, gã Lê Sơn đã nói thế mình phải cho gã biết mùi mới được, cái tội thường xuyên làm cho mình tức giận này, Hương Hương đường đường chính chính bịa ra một lý do để chuẩn bị gọi một bàn đặc sản ra trò.
Hương Hương mỉm cười vẫy vẫy tay anh chàng phục vụ gần đó làm chàng trai tim đập chân run
-" quý quý quý quý khách muốn muốn muốn dùng dùng gì gì ạ?" chàng thanh niên phục vụ lắp bắp hỏi
Hương Hương gọi một loạt các món đặc sản đồng thời còn đặc biệt gọi thêm hai chén canh tổ yến khiến Lê Sơn muốn ói máu, trước giờ mình chỉ có chặt chém người khác chứ không ngờ chỉ vì vài câu nói khách sáo với Hương Hương mà lại bị chặt chém đẹp đến như vậy, Lê Sơn nghĩ đến xấp polime sắp vỗ cánh bay xa mà lòng đau như cắt.
nhìn thấy mặt Lê Sơn cứ xị một đống khi về đến nhà làm Hương Hương hơi cảm thấy có lỗi, nhưng mà cứ nghĩ đến gã cứ suốt ngày trêu chọc mình thì cái sự có lỗi ấy bị quẳng lên chín tầng mây.
Lê Sơn bị Hương Hương chặt chém một cú làm sự hứng khởi được làm thầy giáo bị vơi hết phân nửa, cảm thấy bây giờ không có việc gì cần làm, Lê Sơn bèn bật máy rồi vào mục trò chuyện linh tinh của muong69.com, đập vào mắt Lê Sơn là một cái topic với đề tài muôn thuở '' Cách xin SĐT gái ''
--- duytienlx1 ---
Các thím ạ, em dạo này hay đi ra cà phê hay gặp 1 em dùng laptop ngồi đó.
Em này thì không xinh mà dáng chuẩn.
Em tính ra xin số mà không biết xin số gái như nào.
Chẳng lẽ ra bảo 1 cái là : "Em cho anh xin số được không" ạ.
--- chithanh2411 ---
Mình xin tư vấn tí cho bạn như sau: phải tiếp cận từ từ chứ tự dưng nhào tới xin số điện thoại chắc nó trợn ngược mắt lên mà nhìn bạn đấy, bạn có thể dùng zalo, beetalk rồi "tìm quanh đây" xem có nó không, nếu không thì quan sát xem em nó ngồi laptop thì có vào facebook không, thời đại này con nào mà ko vào facebook , nếu không được nữa thì để ý xem em nó học trường nào, để ý lun bạn em nó (nếu có), rồi từ từ tìm hiểu tiếp, chứ không nên vội vàng .
--- firstlove_broke ---
-Em ơi ngày nào a cũng thấy em ngồi
đây, mình có duyên quá nhỉ
-Duyên gì?????
-Là duyên số á, số điện thoại đó
--- khangkem ---
chào e..a là bạn của a Bằng đây..
-Bằng nào a?
-Bằng ..này này ..rồi mô tả cho nó coi...
thế là có số
gợi ý :
A bạn a Bằng nè
A Bằng nào ạ?
A Bằng cổ chân í :))
---aloha----
đi qua hỏi: "Đt e dùng mạng gì? Anh có ông chú làm ở viettel....blah blah" thế là có số
Thấy dân chúng f.a tư vấn nhiệt tình quá làm Lê Sơn cũng nóng máu lên, mặc dù vẫn f.a nhưng ai bảo f.a không tư vấn chuyện này được:
---Le.son---
đi qua vô tình làm cốc cafe rớt vào laptop nếu em nó tát cho phát thì nó có bồ rồi hoặc là chú xấu quá xác định sẵn trường hợp này nhé. nếu e nó mặt tái mét mếu mếu rồi trấn tĩnh thì lau nhanh đi cho e nó xong tiện thể xin số điện thoại bảo nếu trục trặc gì thì alo cho anh. Đảm bảo có số rồi nhá.
Còn chú muốn nói chuyện được tự nhiên thì phải hiểu tâm lý con gái, phải suy nghĩ như con gái ấy. đầu tiên mua cái si líp về mặc, hôm sau bắt chuyện về si líp, kiểu như: ấy có thích loại có ren ko, ấy hay mặc màu gì vậy, mình hay mặc mầu hồng nè...
Sau khi đọc một đống tin tức Lê Sơn tắt máy rồi nằm dài ra giường, bây giờ cũng đã ba giờ chiều rồi, chuẩn bị tắm rửa sửa soạn thôi.
Hương nhìn Lê Sơn trong bộ vest mà mắt sáng như sao, tim đập thình thịch, không ngờ gã này mặc vest lại đập chai như thế. Lê Sơn thấy Hương Hương nhìn chằm chằm thì không khỏi đắc ý .
Sau khi báo cáo với Hương Hương để lại đồ ăn tối cho mình cũng như dặn cô nàng đóng cửa cẩn thận rồi Lê Sơn phóng lên chiếc ô tô hai bánh phóng như điên đến trường hy vọng.
Nhìn lại cổng trường Hy Vọng mà Lê Sơn chợt có cảm xúc bồi hồi. nếu không có chuyện đó thì chắc mình đã được tốt nghiệp tại đây rồi, Lê Sơn thở dài rồi dắt con xe bước vào cổng.
- "mời cậu xuất giấy ra vào " bác bảo vệ cổng trường lên tiếng.
Lê Sơn vội vàng đưa tờ giấy hẹn ra, bác bảo vệ xem xong đưa lại cho Lê Sơn rồi nói:
-" quả là tuổi trẻ tài cao, bác cử tưởng là tin đồn không ngờ lại là thật"
- "haha bác cứ nói quá, chỉ là giáo viên quèn thôi mà" Lê Sơn cười cười.
Sau khi xã giao vài câu, Lê Sơn dắt chiếc xe đạp vào khu để xe, nhìn khắp nơi đều là tay ga, ô tô các kiểu làm Lê Sơn hoa cả mắt. Các học viên cũng như các giáo viên đều nhìn lê như người ngoài hành tinh. Đã là thời đại nào rồi mà còn chạy xe đạp không biết.
Nhìn vào điện thoại thì mới chỉ có 6 giờ 50 phút, còn 10 phút nữa mới đến giờ hẹn Lê Sơn đành phải đi một vòng thăm quan khắp trường. Ngôi trường này diện tích vào khoảng 10 ha, bề ngoài nhìn nó có vẻ giống trường quân đội bình thường nhưng phía dưới tầng hầm là cả một sự khác biệt, phía dưới tầng hầm được xây dựng cực kỳ kiên cố là nơi thực tập của những siêu năng lực gia. Dạo hết một vòng quanh trường mà cũng chỉ nhìn thấy được vài mống người, Lê Sơn chán nản quay lại về khu văn phòng, mặc dù 5 phút nữa mới tới giờ hẹn nhưng Lê Sơn vẫn mặt dày gõ cửa phòng hiệu trưởng.
-" mời vào" một giọng nói ồm ồm vang lên
Lê Sơn nhẹ nhàng mở cửa bước vào, căn phòng hiệu trường nhìn khá đơn giản, một bộ sofa, một cái tủ sách với mấy món đồ trang trí linh tinh, ánh mắt Lê Sơn quét qua một lượt khắp căn phòng rồi nhìn về phía lão hiệu trưởng đang ngồi trên sofa, lão hiệu trưởng khá lớn tuổi, nhìn lão cũng hơn 50 tuổi rồi
-" chào thầy ạ, em là Lê Sơn, hôm nay em đến đây để nhận công việc ạ" Lê Sơn lễ phép chào sau đó mở cặp lấy giấy hẹn ra cùng giấy giới thiệu ra
Lão hiệu trưởng nhìn giấy giới thiệu rồi nhìn chăm chú vào Lê Sơn
- "cũng sắp tới giờ rồi, để thầy gọi bảo vệ đưa em đến lớp"
-" à vâng, cảm ơn thầy ạ" Lê Sơn cảm ơn rối rít, đối mặt với người không rõ nông sâu này làm Lê Sơn luôn cảm giác như tất cả đều bị nhìn thấu.
-" dù sao cũng cảm ơn cậu đã giúp đỡ cháu gái ta "
....
Last edited by cutthroats; 13-03-2015 at 10:05 PM.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cutthroats
- " cũng không có gì đâu haha" lão hiệu trưởng cười cười
" Mie nó già rồi mà cứ bày đặt thần thần bí bí " Lê Sơn rủa thầm trong lòng, cứ lờ đi giả bộ không quan tâm xem lão làm gì được ta.
chờ một lúc lâu mà lão cũng không chịu nói năng gì, bác bảo vệ cũng đã đứng chờ ngoài cửa, cuối cùng không chịu nổi sự mặt dày của lão Lê Sơn bèn lên tiếng:
-" thưa thầy còn chế độ lương bổng thế nào ạ"
-" vì cậu là người mới nên trường chỉ có thể trả lương theo hình thức thử việc thôi, nhưng chúng ta vẫn ký hợp đồng bình thường, mức lương thử việc vào khoảng 1200$ một tháng và có thể sẽ được tăng theo thời gian" lão hiệu trưởng trả lời dứt khoát .
-" nếu không có việc gì nữa thì em xin phép đi ạ"
-" ừ, cậu về lớp đi"
Lê Sơn về lớp theo bác bảo vệ nhưng trong lòng không khỏi thầm rủa lão ta vài lần.
Vừa bước vào cửa lớp, Lê Sơn hơi ngạc nhiên khi trong lớp chỉ có bốn người, hai nam và hai nữ, tuổi tác nhìn qua cũng còn khá nhỏ tuổi. Nhưng mà Cũng phải thôi, hồi trước Lê Sơn học thì lớp cũng chỉ có gần chục mạng. Lê Sơn bỏ ba lô xuống bàn sau đó viết tên mình lên bảng rồi hướng về phía dưới nói :
- “ chào các em tôi là Lê Sơn, tôi sẽ là chủ nhiệm của các em trong thời gian tới …. bla bla”
Rào rào rào rào, một loạt vỗ tay vang lên làm Lê Sơn không khỏi cảm thấy lâng lâng về bài diễn thuyết của mình, đồng thời cũng mừng thầm, không ngờ có cục tiền từ trên trời rơi xuống . Lê Sơn bắt đầu mở cuốn sổ chủ nhiệm ra tiếp tục nói:
-“ lứa tuổi của tôi thì cũng hơn các em một xíu thôi nên các em có tâm sự gì thì cứ trò chuyện cởi mở với tôi, đầu tiên chúng ta hãy giới thiệu bản thân để mọi người quen biết lẫn nhau, đầu tiên là em ” Lê Sơn chỉ vào đứa nhỏ ngồi đầu bàn .
-“ em tên nguyễn Thiện Hùng, năm nay mười một tuổi, năng lực hệ hỏa ạ” đứa nhỏ giọng tự hào nói.
-“ tốt, mời em bên cạnh” Lê Sơn chỉ vào người con gái bên cạnh mà không biết nói gì hơn, con cái nhà ai mà xinh thế không biết
-" chào thầy, em là lê trần Thảo Vân, năm nay em 16 , năng lực hệ lôi" cô gái giới thiệu lưu loát, đồng thời không ngừng liếc nhìn Lê Sơn tràn ngập sự tò mò.
-" cảm ơn em, em có cùng năng lực với thầy đấy, tôi mời bạn tiếp theo"
-" em là trương Duy Khôi, năm nay mười bốn tuổi, năng lực hệ hỏa"
-" mời em tiếp theo"
-" em là lê kim phượng, năm nay em mười bảy tuổi, năng lực hệ thủy ạ"
Cũng may không có ai lớn tuổi hơn mình, Lê Sơn thở phào nhẹ nhõm cất tiếng nói:
-" Tốt, chúng ta đã giới thiệu làm quen với nhau, thầy cũng biết các em bị rớt trong kì xét tuyển nhưng các em cũng đừng nản lòng, cha ông ta có câu là trong một trăm người thành công thì có đến chín mươi chín người là do họ cần cù, chỉ một phần trăm là họ thông minh thôi, thầy không có ý nói các em không thông minh, nhưng chỉ cần các em cần cù thì tỉ lệ đậu của các em đã là chín mươi chín phần trăm rồi"
-" được rồi, bây giờ tất cả chuẩn bị qua phòng thực hành để làm bài kiểm tra về trình độ của các em, các em có tất cả năm phút để chuẩn bị "
Trong thời gian năm phút đồng hồ ngắn ngủi, Lê Sơn bị bốn học sinh tra khảo đủ thứ trên đời, nào là thầy có bạn gái chưa, chưa có thì để em giới thiệu bà bác già cho thầy, nào là thầy có thích ăn chíp chip không bla bla .....khiến Lê Sơn choáng váng hết cả đầu
vừa ra khỏi lớp Lê Sơn đã thấy bác bảo vệ đứng đó, hiển nhiên là do Lê Sơn là người mới nên cần được hướng dẫn. Sau vài câu khách sáo, bác dẫn cả đám vào phòng thực hành số 6 .
nhìn lại căn phòng thực hành khiến Lê Sơn không khỏi bồi hồi, cơ mà nhìn đến đám máy móc trong phòng thì Lê Sơn khóc không ra nước mắt. Trời ạ, mấy thứ này xài thế nào đây ....
Thấy bác bảo vệ chuẩn bị rời đi, Lê Sơn đành mặt dày nhờ chỉ dẫn khiến bác bảo vệ trợn mắt há mồm, đám học viên cũng trợn mắt không ngừng chỉ trỏ, thầy giáo quái gì mà cứ như người trên rừng mới xuống thế
Lê Sơn thẹn quá hóa giận rút trong ví ra một cái thẻ bạch kim giơ trước mặt đám học viên đồng thời giõng dạc nói :
- " cười cái gì mà cười, muốn biết phải hỏi chứ có gì đâu mà phải giấu dốt, thấy trên tay thầy cầm cái gì không?, cái này là thẻ chứng nhận siêu năng lực của thầy, cấp 7, nằm trong top 100 người mạnh nhất thế giới, thế nào?, sợ chưa ahahahaha" Lê Sơn cười tự sướng
Cả đám học viên nhìn Lê Sơn bằng cặp mắt nóng bỏng, trời ạ ! Cuối cùng cũng gặp được siêu năng lực gia cấp 7 trong truyền thuyết .
Thấy ai cũng ngơ ngác không ai nói năng gì, Lê Sơn lại tiếp tục hỏi bác bảo vệ cách thức hoạt động của các loại thiết bị này. Sau khi được giải thích kĩ càng Lê Sơn cũng hiểu được chức năng của từng thiết bị, các thiết bị này so với hồi Lê Sơn học tiên tiến hơn không ít.
Bác bảo vệ giờ này đã nhìn Lê Sơn bằng cặp mắt khác xưa, đúng là không thể nhìn người qua vẻ bề ngoài mà. Cười cười với Lê Sơn vài câu rồi bác cũng đi ra.
- " e hèm, chúng ta bắt đầu kiểm tra, như các em cũng biết là yêu cầu để vào trường hy vọng này cũng hơi khắt khe so với những trường khác một chút, nhưng mà chỉ cần điểm trung bình các em qua được 10 điểm là được"
- " thưa thầy, năm nay trường yêu cầu điểm trung bình là 11" Thảo Vân lê tiếng đính chính.
-" à... ờ thầy nhớ nhầm, năm nay nhà trường có vẻ căng quá, hồi xưa thầy thi phần lý thuyết được 0 điểm nhưng trường vẫn nhận cơ mà năm nay không được như thế nữa rồi haha"
Lê Sơn bước đến trước máy đo siêu năng lực rồi mở cuốn sổ chủ nhiệm ra nói:
-" thầy mời Thiện Hùng bước lên đây"
-" có em" Thiện Hùng nhanh nhẹn bước lên
-" Bây giờ em đặt tay lên chỗ có hình bàn tay này, sau đó giải phóng năng lực của em vào đó, em hiểu không?"
- " hiểu rồi ạ, lần trước thi vào đây em có từng sử dụng qua" Thiện Hùng nói thế nhưng trong lòng thầm nghĩ " đâu có phải ai cũng nhà quê như thầy đâu"
-" vậy thì tốt, bắt đầu đi! "
Thiện Hùng truyền năng lực vào máy đo, vài giây sau máy đo hiện lê số 12.
-" năng lực đạt cấp 1 , 2 vạch, được rồi em về chỗ đi. ... người tiếp theo, Thảo Vân! '
-" vâng, có em" Thảo Vân lên tiếng
-"em biết cách rồi chứ?" Lê Sơn lên tiếng hỏi
-" vâng ạ" Thảo Vân trả lời
Giọng nói mới ngọt ngào làm sao, Lê Sơn càng nhìn càng thích cô bé có cùng năng lực với mình, người đâu mà vừa xinh vừa có giọng nói nhỏ nhẹ ngọt ngào chứ đâu có như con bé thanh thanh suốt ngày làm người khác bực bội.
-" được rồi, em bắt đầu đi" Lê Sơn nói.
-" cấp 1, 7 vạch. Mời em Thảo Vân về chỗ.... tiếp theo thầy mời em Duy Khôi"
-" 9 vạch, có vẻ em cần cố gắng nhiều hơn đó khôi à, em về chỗ đi....thầy mời Kim Phượng lên bảng"
-" cấp 1, 6 vạch, cũng tạm ổn rồi. Thầy mời em về chỗ"
- " tiếp theo chúng ta sẽ chuyển qua phần kiểm tra độ nhanh nhạy, chắc cái này các em cũng đã làm qua rồi nhưng thầy vẫn muốn nhắc lại một lần nữa, các em hãy đặt tay vào chỗ có hình bàn tay này, sau đó dùng năng lực điều khiển quả bóng trên sân kia né tránh các chướng ngại vật , thời gian càng lâu thì các em sẽ được điểm càng cao , thầy mời Thiện Hùng lên đây "
-" sao lúc nào cũng là em đầu tiên vậy?" Thiện Hùng cau có nhưng vẫn bước lên
-" lắm chuyện, thầy thích gọi ai thì gọi, không được ý kiến, bắt đầu đi"
-" 10 điểm, hơi thấp so với cấp độ, nếu em không muốn rớt trong đợt thi sau thi bài lý thuyết em phải được trọn 10/10 hoặc cố gắng ở phần thực hành này hơn, nếu không cố gắng thì rớt chắc. Được rồi em về chỗ đi"
-" thầy mời Thảo Vân lên đây"
-" vâng ! " Thảo Vân nhanh nhẹn đáp rồi bước lên.
-" bắt đầu đi" Lê Sơn nói
-" vâng" Thảo Vân bắt đầu bài kiểm tra
-" 9 điểm, quá tệ so với cấp độ, nhưng mà em cũng chỉ cần 7 điểm lý thuyết là có thể đậu, cố gắng lên em, thầy mời em về chỗ"
-" vâng ạ!" Thảo Vân cười ngọt sớt khiến Lê Sơn không khỏi lâng lâng
-" thầy mời Duy Khôi lên đây"
-" 12 điểm ! không tệ, nhưng em lại là người phải cố gắng nhiều nhất trong lớp đấy, nếu lý thuyết em được 10/10 thì em còn thiếu ít nhất 3 điểm nữa thì em mới có cơ hội, cố gắng lên "
-" thầy mời Kim Phượnglên đây "
- " 17 điểm, tốt, với số điểm này đáng lẽ em phải đậu rồi chứ" Lê Sơn nghi vấn hỏi.
-" thua thầy lần trước em bị ốm nên thành tích không được cao" Kim Phượngngượng ngùng nói.
-" sẽ ổn thôi, do thành tích em cao nhất lớp nên em được bầu làm lớp trưởng kiêm tổ trưởng, cố gắng giúp đỡ các bạn nhé"
-" vâng ạ" Kim Phượng ngọt ngào cười.
Cảm thấy không còn chuyện gì cần làm nữa Lê Sơn bèn nói:
-" buổi kiểm tra đến đây là kết thúc, thầy chỉ phụ trách kiểm tra tình hình các em còn các thầy cô khác sẽ phụ trách công việc giảng dạy, thầy sẽ kiểm tra vào thứ 3 và thứ 6 hàng tuần, giản tán ! "
-" khoan đã thầy ơi" Thảo Vân lên tiếng.....
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cutthroats