Vũ Thần Không Gian Tác giả: Phó Khiếu Trần -----oo0oo-----
Chương 11: Kích đấu.
Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Sưu Tầm
Ở chỗ sâu trong Thanh Phong Sơn là một mảnh rừng rậm, một đạo nhân ảnh ở trong đó đang không ngừng lao đi.
Ba ngày rồi, từ khi giết chết Trương gia Thiếu chủ, đã ba ngày hắn một mực ở trong rừng rậm chạy thục mạng, hắn ly khai cái vách đá kia cũng không lâu lắm, liền phát hiện, có người đuổi theo giết hắn, mấy lần đều thiếu chút nữa bị đuổi kịp.
Diệp Hi Văn thầm nghĩ, lần này chỉ sợ thật sự là giết đại nhân vật nào rồi, bằng không thì cũng không bị đuổi ba ngày ba đêm như vậy, hơn nữa người Trương gia nhận được tin tức càng ngày càng nhiều.
Nhưng Diệp Hi Văn cũng không hối hận, nam tử hán đại trượng phu dám làm dám chịu, dù sao Thiếu chủ Trương gia cũng khinh người quá đáng.
Đột nhiên một hồi tiếng bước chân từ phía sau truyền đến, Diệp Hi Văn lập tức nhảy dựng lên, bay vút đến một nhánh cây rậm rạp, che lại thân hình.
Chỉ chốc lát sau, hai người đã đến vị trí Diệp Hi Văn vừa rồi, một cao một thấp, hai người mặc quần áo và trang sức Võ Giả Trương gia.
- Tại sao đến nơi đây lại mất dấu chân, mới vừa rồi còn có mà.
Cao gầy Võ Giả nói.
- Bất kể như thế nào, nhất định phải đuổi tới, lần này gia chủ tức giận, nhất định phải đem hung thủ bắt lấy, nhưng bắt được cái hung thủ này, ngày chúng ta trở nên nổi không xa.
Tên ục ịch Võ Giả nói ra.
- Chết đi.
Tên cao thủ Võ Giả lập tức đánh ra một chưởng, thân hình giống như mũi tên, hướng phía phía trên bắn đi.
Thì ra vừa rồi bọn hắn sớm phát hiện chính mình, nói những lời kia cũng là muốn để cho chính mình buông lỏng mà thôi.
Diệp Hi Văn lập tức thầm nghĩ, chính mình vẫn quá mức chủ quan rồi, quả nhiên kinh nghiệm vẫn còn quá ít, dấu chân đến nơi này biến mất, đã bị bọn hắn phát hiện rồi.
Trước khi cảnh tỉnh chính mình, nhưng hiện tại bị tập kích, nếu như không phải Diệp Hi Văn một mực bảo trì cảnh giác, chỉ sợ tập kích vừa rồi có thể làm cho Diệp Hi Văn trọng thương.
Diệp Hi Văn một tay thò ra, một hồi Lôi Bạo thanh âm đùng đùng, vang lên tám tiếng nổ.
Diệp Hi Văn dùng tới toàn lực, từ trước tới bây giờ, hắn không dám chủ quan, một chưởng đè xuống.
- Tạp lạp.
Chỉ nghe một tiếng thanh âm Tạp lạp, cánh tay tên cao gầy Võ Giả lập tức bị Diệp Hi Văn đập gãy xương, tên này thực lực Võ Giả Hậu Thiên Ngũ Trọng đỉnh phong làm sao có thể ngăn được Ngũ Hổ Chi Lực đây, huống chi uy lực toàn bộ triển khai Bôn Lôi Thủ tám tiếng nổ.
Tên cao gầy Võ Giả kêu thảm ngã xuống.
Diệp Hi Văn ở trên nhánh cây đạp mạnh, lập tức thân hình như mũi tên, hướng cao gầy Võ Giả đuổi theo.
- Bành.
Diệp Hi Văn đuổi theo, Bôn Lôi Thủ hung hăng đánh tai trên người cao gầy Võ Giả.
Tên cao gầy Võ Giả kêu thảm một tiếng, sau đó bị Diệp Hi Văn đập cho huyết nhục mơ hồ.
Một chiêu bị mất mạng.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết.
Tên ục ịch Võ Giả thấy đồng bạn bị Diệp Hi Văn trực tiếp chụp chết, lập tức giận dữ, một quyền đánh ra, khí kình như mũi tên nhọn hướng Diệp Hi Văn bắn đến.
- Bành.
Diệp Hi Văn trực tiếp đánh tới quyền kình của ục ịch Võ Giả, lập tức thân người tiến lên, một chưởng đánh ra, nương theo là Lôi Bạo âm thanh ầm ầm.
Tên ục ịch Võ Giả lập tức kinh hoảng đưa tay ra đở, không ngoài dự tính, trực tiếp bị một chưởng của Diệp Hi Văn đập gảy cánh tay, sau đó kêu thảm một tiếng, thân thể hướng trên mặt đất lăn một vòng, rõ ràng muốn quay người đào tẩu.
Cho tới bây giờ, hắn còn xem không rõ sao, Diệp Hi Văn tuyệt đối không để tên này chạy thoát.
Diệp Hi Văn đánh ra một hồi Lôi Bạo âm thanh.
Động tác của Diệp Hi Văn nhanh như thiểm điện, lập tức đập đến trên lưng tên ục ịch Võ Giả.
- PHỐC.
Tên ục ịch Võ Giả phun ra một ngụm máu tươi, xen lẫn nội tạng, lúc này lục phủ ngũ tạng đều bị một chưởng Diệp Hi Văn đập nát rồi.
- Oanh.
Tên ục ịch Võ Giả thân hình mập mạp bị bắn lên phía trước hai bước, sau đó ầm ầm ngã xuống đất.
Diệp Hi Văn thở dài một hơi, lần sau hắn tuyệt đối không thể khinh thường địch thủ.
- Tiểu tử, ngươi thật to gan, còn dám giết người của Trương gia ta.
Lúc này có một đạo nhân ảnh xuất hiện ở trên nhánh cây, Diệp Hi Văn ngẩng đầu nhìn lên, đó là một tên tầm khoảng hai mươi tuổi, diện mạo tuấn lãng mặc áo đen.
- Là các ngươi muốn giết ta trước, ta chỉ là phản kích mà thôi.
Diệp Hi Văn nói.
- Hừ, nói xạo, coi như là người của Trương gia ta muốn giết ngươi, ngươi cũng phải ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói.
Tên thanh niên mặc áo đen bá đạo nói.
- Thật bá đạo.
Diệp Hi Văn cười lạnh nói.
- Bá Đạo là Bá Đạo, ngươi có thể làm khó dễ được ta sao.
Tên thanh niên mặc áo đen càn rỡ cười lớn một tiếng, một cổ khí thế cường đại phóng thích ra, trực tiếp quét ngã vô số nhánh cây, hắn có thự lực Hậu Thiên Lục Trọng hậu kỳ.
Tên thanh niên mặc áo đen biến chưởng thành đao chém ra, chân khí trực tiếp ngưng tụ thành một thanh đao dài, một đao chém ra, đao khí tung hoành.
Diệp Hi Văn lập tức hoảng hốt, phải biết rằng ngưng tụ chân khí thành binh khí, đó là uy năng Tiên Thiên Cảnh Giới mới có, tiên thiên cao thủ Ngưng Khí thành cương, tựa như là cương binh, thậm chí so với binh khí đều lợi hại hơn, trong đó thậm chí có thể mô phỏng thần binh lợi khí.
Đao khí đập vào mặt, Diệp Hi Văn không dám trực tiếp đón lấy, tuy trên tay hắn không có đao, nhưng là đao khí này chính là ngưng thực.
Diệp Hi Văn hét lớn một tiếng, một chưởng đánh ra một đoàn lôi khí, nghênh đón đao khí của đối phương.
- Oanh.
- Bành.
Diệp Hi Văn chân khí tuy triệt tiêu mất đại bộ phận đao khí, nhưng đao khí còn sót lại vẫn đang hung hăng đập lấy Diệp Hi Văn, một kích này làm cho Diệp Hi Văn bị một chút nội thương.
- Ha ha, ngươi ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi, tuy ngươi giết đệ đệ của ta, nhưng là ngươi giết được lắm, giết được tốt lắm, ha ha ha ha, xem ở điểm này, ta lưu ngươi toàn thây.
Tên thanh niên mặc áo đen cười ha ha nói ra.
Diệp Hi Văn lau vết máu ở khóe miệng, cười lạnh nói:
- Ngươi nói nhảm rất nhiều, muốn ta thúc thủ chịu trói, không có khả năng.
- Vậy ngươi chết đi.
Thanh niên mặc áo đen thần sắc chớp động lên một tia điên cuồng, trong tay đao khí chém ra.
Thế như chẻ tre, trực tiếp hướng về phía Diệp Hi Văn bổ tới.
- Oanh.
Một đạo chân khí lập tức oanh đến trên người Diệp Hi Văn, một vết thương sâu thấy xương hiện ra làm cho Diệp Hi Văn lập tức kêu rên một tiếng.
Diệp Hi Văn trong mắt cũng chớp động một tia điên cuồng, hắn quyết định liều mạng, vốn thực lực của hắn so với tên thanh niên mặc áo đen kia kém không ít, tên thanh niên mặc áo đen lực lượng vượt qua bảy hổ chi lực, so với hắn nhiều hơn Nhị Hổ Chi Lực, lại công kích từ xa, nếu tiếp tục như vậy hắn chỉ có thể bị đánh, chỉ có thể dấn thân đến trước mặt, phát huy ra Bôn Lôi Thủ tám tiếng nổ thực lực siêu cường.
Tám tiếng nổ Bôn Lôi Thủ đã tới gần tới tuyệt hảo rồi, một chưởng đánh ra uy lực vô cùng, đây là cơ hội duy nhất của Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn cứng rắn nghạnh kháng, cũng không lui lại, dưới chân đạp mạnh, chân khí bạo liệt từ trong đất bùn bước ra một cái dấu chân thật sâu, thân hình giống như mũi tên, bắn tới.
Tên thanh niên mặc áo đen không nghĩ tới Diệp Hi Văn có thể ngạnh kháng một kích này, đợi đến lúc kịp phản ứng, Diệp Hi Văn đã vọt tới trước mặt, lập tức có chút kinh ngạc, bất quá lại một đao bổ xuống.
Đao khí tung hoành.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Vũ Thần Không Gian Tác giả: Phó Khiếu Trần -----oo0oo-----
Chương 12: Lãnh Nguyệt Trảm.
Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Sưu Tầm
Diệp Hi Văn lúc này đâu có thể làm cho đối phương công kích được, một chưởng đánh ra trực tiếp bắt được cổ tay tên thanh niên mặc áo đen, lập tức đao chân khí dừng lại.
Tên thanh niên mặc áo đen lực lượng so với Diệp Hi Văn còn lớn hơn, chỉ đình trệ trong nháy mắt, cứ tiếp tục bổ xuống.
Bất quá chỉ là trong nháy mắt, cũng đã đủ rồi, Diệp Hi Văn đã làm tốt chuẩn bị, Bôn Lôi Thủ, tám tiếng nổ vang.
- Lôi Lệ Phong Hành.
Diệp Hi Văn hét lớn, tay phải quấn quanh lấy lôi hình chân khí, một chưởng đập vào lồng ngực thanh niên mặc áo đen.
- Bành.
Tên thanh niên mặc áo đen bị một chưởng trực tiếp đập ở bên trong, thân thể như diều đứt dây, bay ngược ra ngoài, sau đó hung hăng ngã rơi xuống mặt đất, xương sườn đều bị Diệp Hi Văn đánh gảy rất nhiều, hơi thở hổn hển.
Thanh niên mặc áo đen mở to hai mắt nhìn nhìn Diệp Hi Văn, có chút khó tin nói:
- Ngươi. . . Ngươi rõ ràng dám ám toán ta.
Càng không thể tin được, Diệp Hi Văn rõ ràng điên cuồng như vậy, vì công kích được hắn, đã trúng hắn một kích này, có thể nói là vô cùng điên cuồng.
- Hắc hắc.
Diệp Hi Văn cầm máu cho mình, sắc mặt có chút trắng bệch, mới vừa rồi bị bổ ra vết thương sâu đến tận xương, máu chảy không ngớt, hiện tại Diệp Hi Văn mới có thời gian cầm máu.
Diệp Hi Văn không có chậm trễ công phu, hướng tên thanh niên áo đen té trên mặt đất phóng đi.
- Ngươi. . . Ngươi không thể giết ta.
Thanh niên mặc áo đen lúc này có chút hoảng sợ nói.
- Ta là Trương gia Thiếu chủ, ngươi nếu giết ta, ngươi sẽ có đại phiền toái đấy.
- Chiến đấu một khi bắt đầu, chính là ngươi chết ta mất mạng rồi.
Diệp Hi Văn minh bạch, không thể để cho tên thanh niên mặc áo đen chạy thoát, bằng không tương lai phiền toái rất lớn, trong khoảng thời gian này kinh nghiệm đều nói cho hắn biết, lòng dạ đàn bà không thể tồn tại ở cái thế giới tràn đầy luật rừng này.
Diệp Hi Văn từng bước hướng về phía tên thanh niên mặc áo đen.
- Ngươi đi chết đi.
Tên thanh niên mặc áo đen trên mặt đột nhiên dữ tợn, cánh tay đột nhiên vung lên, một đao khí hình lưỡi liềm mang tất cả lực lượng hướng về phía Diệp Hi Văn chém tới.
Diệp Hi Văn dưới chân đạp mạnh, thân hình xê lệch khỏi vị trí, tránh thoát phản kích, hắn lần nữa khuyên bảo chính mình phải luôn chú ý cẩn thận, thì làm sao không thể phòng bị đây.
Bôn Lôi Thủ, tám tiếng nổ.
Thanh âm ầm ầm tại trong rừng cây vang lên, tên thanh niên mặc áo đen trên mặt hoảng sợ càng ngày càng mãnh liệt.
- Bành.
Hét thảm một tiếng, tên thanh niên mặc áo đen rốt cục khí tuyệt bỏ mình.
Diệp Hi Văn thấy tên thanh niên mặc áo đen bị hắn đánh chết, lập tức nhẹ nhàng thở ra, đặt mông ngồi trên mặt đất, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm.
Không có nhiều thời gian nghỉ ngơi, Diệp Hi Văn đứng dậy, bắt đầu ở trên người ba người sưu cạo, Sát Nhân, đoạt bảo, thường thường đều làm như vậy.
Hai tên Hậu Thiên Ngũ Trọng cao thủ trên người tổng cộng tìm được hai mươi khối Hạ Phẩm Linh Thạch, còn có một trăm lượng ngân phiếu, sau đó Diệp Hi Văn bắt đầu ở trên người tên thanh niên mặc áo đen, hắn kinh hỉ phát hiện, trên người tên thanh niên mặc áo đen, rõ ràng có trữ vật giới chỉ, hơn nữa không gian không nhỏ, vượt qua 100 mét vuông.
Phải biết rằng, các loại trữ vật giới chỉ, là loại không gian vật phẩm đắt tiền nhất, dù chỉ có 10 mét vuông, tối thiểu cũng cần 100 khối linh thạch, mà 100 mét vuông, tối thiểu cũng hơn ngàn khối Hạ Phẩm Linh Thạch , tại Nhất Nguyên Tông cũng chỉ có trưởng lão Tiên Thiên Cảnh Giới mới có tài lực mua nổi, Diệp Hi Văn cũng chỉ biết trên người dưỡng phụ Diệp Không Minh có một cái.
Không nghĩ đến trên người tên thanh niên mặc áo đen có thể có trữ vật giới chỉ 100 mét vuông, quả nhiên không hổ là Trương gia Thiếu chủ.
Nhận được trữ vật giới chỉ, Diệp Hi Văn đưa thần thức thăm dò xem xét, lập tức đại hỉ, quả nhiên tên thanh niên mặc áo đen so với hai tên Hậu Thiên Ngũ Trọng cao thủ, chính là dân chơi thứ thiệt rồi.
Ở trong nhẫn Hạ Phẩm Linh Thạch vượt qua 500 khối, điểm này khiến cho Diệp Hi Văn trong một thời gian ngắn không vì linh thạch mà phát sầu, ngoại trừ linh thạch, còn có ngân phiếu một vạn lượng, đương nhiên để cho Diệp Hi Văn kinh hỉ nhất chính là trong không gian giới chỉ, có một bản võ học bí tịch, đúng là bản bí tịch vừa rồi tên thanh niên mặc áo đen thi triển, tuyệt học Ngưng Khí thành cương, có thể làm cho tên thanh niên mặc áo đen tại Hậu Thiên Lục Trọng, có được uy năng Tiên Thiên Cảnh Giới, bộ Công Pháp này đương nhiên có chút bất phàm.
Bộ Công Pháp gọi là Lãnh Nguyệt Trảm, là một bộ Tiên Thiên cấp bậc Công Pháp, Lãnh Nguyệt Trảm, tổng cộng có ba tầng, tầng thứ nhất gọi Tân Nguyệt Trảm, tầng thứ hai là Khuyết Nguyệt Trảm, tầng thứ ba Lãnh Nguyệt trảm, luyện thành Tân Nguyệt Trảm có thể so sánh với Trung cấp Công Pháp, luyện thành Khuyết Nguyệt Trảm có thể bằng cao cấp Công Pháp, nếu như đem tầng thứ ba luyện thành, có thể phát huy ra uy lực Tiên Thiên cấp bậc Công Pháp.
Có thể nói là uy lực vô cùng.
Vốn Diệp Hi Văn còn đang suy nghĩ về sau muốn học một môn binh khí Vũ Kỹ, đền bù sở đoản, hiện tại đã có Lãnh Nguyệt Trảm hoàn toàn đền bù phương diện này, Lãnh Nguyệt Trảm đã có thể dùng trường đao phát ra, cũng có thể Ngưng Khí thành cương thay thế, thậm chí trong đó còn có một bộ pháp môn Ngưng Khí thành cương đặc biệt, khiến cho chân khí hóa thành trường đao chắc chắn vô cùng, có thể phát ra uy lực Lãnh Nguyệt Trảm.
Đương nhiên, nếu có binh khí, uy lực càng mạnh hơn nữa.
Diệp Hi Văn liền tranh thủ đem tất cả đồ vật của mình đều bỏ vào trong không gian giới chỉ, sau đó nhanh chóng rời đi, những đội ngũ đuổi giết Diệp Hi Văn sẽ vô cùng nhanh, cũng có thể không được bao lâu, nghe được động tĩnh chạy tới, hiện tại Diệp Hi Văn trạng thái thật sự không có biện pháp ứng phó, cũng phải tìm đến một chỗ chữa thương.
Diệp Hi Văn ly khai không bao lâu, một chi tiểu đội năm người đã tiến đến nơi này, cầm đầu là tên mặt sẹo, nhìn thấy ba cổ thi thể trên mặt đất nằm, lập tức sắc mặt biến thành tái nhợt, nhất là thi thể Thiếu chủ kia, càng làm cho hắn mí mắt trực nhảy, vết đao trên mặt cũng càng phát ra dữ tợn.
- Truy đuổi theo, nhất định phải đem tên hung thủ này giết chết cho ta, hắn liền giết hai vị Thiếu chủ Trương gia, nếu như bắt không được hắn, chúng ta đều phải chết.
Tên mặt thẹo hung dữ nói, một thân khí thế hoàn toàn phóng thích ra, hắn có thưc lực tầng thứ bảy đỉnh phong.
- Các ngươi đuổi theo cho ta, nhất định phải đem tên hung thủ này giết chết, bầm thây vạn đoạn, phát hiện nhân vật khả nghi, trước giết nói sau, thà giết lầm còn hơn bỏ sót.
- Vâng.
Còn lại mấy tên Võ Giả nhao nhao trả lời.
Một tiếng xé gió thê lương quanh quẩn tại trong rừng rậm, là tín hiệu Trương gia tập hợp.
Diệp Hi Văn đã đi ra ngoài, vẫn nghe được một tiếng xé gió, lập tức trong nội tâm cả kinh, đây là tín hiệu Trương gia, xem ra bọn chúng thật sự chém tận giết tuyệt, phải nghĩ biện pháp đem những truy binh này giải quyết hết, bằng không thì Diệp Hi Văn đã làm thịt hai Trương gia Thiếu chủ rồi, đối phương tuyệt đối sẽ đuổi giết mình đến tận chân trời góc biển.
Nghĩ đi nghĩ lại, thân ảnh Diệp Hi Văn chui vào trong rừng cây.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Vũ Thần Không Gian Tác giả: Phó Khiếu Trần -----oo0oo-----
Chương 13: Kẻ gây tai hoạ.
Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Sưu Tầm
Một ngày sau đó, trên một gốc cây đại thụ, Diệp Hi Văn ngồi xếp bằng, lúc này vết thương trên người tốt rồi, Minh Ngọc Công chữa thương hiệu quả rất tốt, nếu như thay đổi ở trên Địa Cầu, thương thế như vậy, tối thiểu mấy tháng mới có thể khỏi, nhưng ở chỗ này, chỉ là một ngày cũng đã khôi phục rồi, võ công quả nhiên rất thần kỳ.
Trong ngày này, hắn xem như trốn đông trốn tây, càng ngày càng nhiều người của Trương gia đều gia nhập trong hàng ngũ rồi đuổi bắt, Trương gia đệ tử tại nơi này tôi luyện, tuy bọn hắn không biết bộ dạng Diệp Hi Văn, phàm có người nhìn thấy Diệp Hi Văn, đều bị Diệp Hi Văn giết chết, nhưng điều này cũng không ngại bọn hắn đối với Diệp Hi Văn đuổi bắt, phàm là nhìn thấy người có hiềm nghi bọn họ đều giết chết.
Thà giết lầm 3000, không buông tha một người.
Truy đuổi một ngày, cũng không có ý tứ dừng lại, Diệp Hi Văn làm thịt hai tên Thiếu chủ Trương gia, Trương gia còn không tức giận sao, hơn nữa theo thời gian trôi qua, xuất hiện cao thủ càng ngày càng nhiều, càng ngày càng mạnh.
Nhất định phải tìm biện pháp thoát khỏi bọn chúng, hoặc làm cho bọn chúng nguyên khí đại thương.
- Rống.
Đột nhiên có tiếng thú rống lên không ngừng truyền đến, đó là tiếng của Viên Hầu phóng đại vô số lần.
Không biết bao nhiêu thanh âm Bạo Vượn vang vọng ở đây.
Diệp Hi Văn lập tức đứng dậy, bay vọt đến một cây đại thụ, nhanh chóng hướng phía thanh âm bay vút đến.
Xa xa, Diệp Hi Văn nhìn thấy, hơn 100 đầu Cự Viên, chỉ thấy những Cự Viên này toàn thân khoác trên người bộ lông màu trắng bạc, ước chừng cao hơn hai mét, mặt đầy răng nanh, hung ác cực kỳ.
Đây là bầy Thiết Bối Ngân Viên.
Viên là loại Yêu Thú ở Thanh Phong Sơn cũng không ít, nó có nhiều tộc đàn, trong đó Thiết Bối Ngân Viên xem như một loại nổi danh trong đó, những đầu Bạo Vượn này đều có lực lượng lớn vô cùng, Thiết Bối Ngân Viên trưởng thành có thể có vượt qua Tứ Hổ Chi Lực, không thua Hậu Thiên Ngũ Trọng Võ Giả, có thể có lực lượng xé hổ báo, thân thể cường tráng như thép, đao thương khó nhập.
Lúc này tại bầy Cự Viên một mảnh màu trắng bạc, có một đầu Bạo Vượn màu vàng kim óng ánh ngạo nghễ đứng ở phía trên tán cây, thân cao gần ba mét, so với Ngân Sắc Cự Viên còn muốn cao hơn rất nhiều.
Đây là Thiết Bối Ngân Viên Vương, trên người nó có một cổ khí thế cực kỳ đáng sợ, dựa theo nhân loại phân chia, tuyệt đối vượt qua Hậu Thiên Bát Trọng, lực lượng lớn vô cùng.
Hơn 100 đầu Thiết Bối Ngân Viên, theo quy mô mà nói đã xem như là một cái tộc đàn không nhỏ rồi.
Diệp Hi Văn lập tức có một cái chủ ý, đem người của Trương gia dẫn tới đây, Thiết Bối Ngân Viên là một loại sinh vật rất coi trọng địa bàn, phàm là ai có ý đồ tới gần nơi bọn chúng sinh sống, đều bị coi là khiêu khích, sau đó bị giết chết.
Đến lúc đó Diệp Hi Văn có thể đục nước béo cò chạy thoát.
Quyết định chủ ý xong, Diệp Hi Văn liền xoay người, hướng phía đội ngũ Trương gia đi đến.
Trong rừng, một đội Trương gia Võ Giả cẩn thận sưu tầm lấy dấu vết Diệp Hi Văn để lại, ý đồ tìm được mấy thứ gì đó, hiện tại cao tầng đã hạ lệnh, muốn đem Diệp Hi Văn giết chết, thà giết lầm không bỏ sót.
Đột nhiên, trên đỉnh một gốc cây, một đạo bóng đen nhảy xuống dưới, ‘ ầm ầm ’ một hồi Lôi Bạo thanh âm, một cái thủ chưởng từ trên cao vỗ xuống.
- Bành.
Trong đội ngũ có một cái Võ Giả lập tức bị mất mạng.
- Người này chính là người giết chết Trương gia thiếu chủ của chúng ta, bắt lấy hắn.
Lập tức có Võ Giả nhận ra Diệp Hi Văn quát lên.
Diệp Hi Văn đánh gục một cái Võ Giả xong, xoay người chạy đi, Trương gia Võ Giả đằng sau lập tức đuổi theo.
Diệp Hi Văn mấy cái nhảy vào trong rừng cây, Trương gia cao thủ phía sau đuổi theo càng ngày càng nhiều, quy mô có hơn mười người.
- Truy theo, hôm nay nhất định phải đuổi tên hung thủ này tới cùng.
- Giết chết hắn, bầm thây vạn đoạn, ngay cả người của Trương gia chúng ta cũng dám giết.
- Giết, vì Thiếu chủ báo thù.
- Tiểu tử, chết đi cho ta.
Một tiếng quát lớn, trung niên mặt gia nhập đoàn người đuổi giết Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn có thể cảm giác được sát ý ở đằng sau lưng, lập tức cười lạnh một tiếng, các ngươi đến đây đi, đến càng nhiều, hắn càng có cơ hội đục nước béo cò.
Sau lưng truy binh càng ngày càng gần, đồng thời lãnh địa Thiết Bối Ngân Viên tộc đàn cũng gần ngay trước mắt, Diệp Hi Văn từ trên mặt đất nắm lấy một khối đá lớn, hướng phía Thiết Bối Ngân Viên xa xa ném đi.
Ngay sau đó Diệp Hi Văn lập tức xông vào trong bụi cây, phủ phục trên mặt đất, ẩn nấp toàn bộ khí tức.
- Bành.
Tảng đá kia trực tiếp đem một đầu Thiết Bối Ngân Viên hôn mê bất tỉnh, lực lượng Diệp Hi Văn lớn vô cùng, dùng ngàn cân mà tính, tuy thân thể của Thiết Bối Ngân Viên như cương cân thiết cốt, nếu thay đổi Yêu Thú khác bị ném trúng như vậy, đầu của nó đã bị vỡ ra rồi.
- Rống.
- Rống.
- Rống.
Lập tức bầy Thiết Bối Ngân Viên nổi giận, có người rõ ràng dám xâm phạm vào lãnh địa của bọn chúng, còn tiến công tộc đàn, lúc này đám ngân viên nhao nhao ngửa mặt lên trời gào thét, hai tay gõ lấy lồng ngực, khí thế hung ác ngập trời.
Bầy Thiết Bối Ngân Viên dưới sự dẫn đầu của Viên Vương, hướng phía Diệp Hi Văn vừa rồi lao đến, dưới tốc độ cực nhanh những tàng cây vạm vỡ đua nhau đổ xuống.
Mà lúc này, đám người Trương gia đuổi giết Diệp Hi Văn cũng đã đến, sát khí mười phần muốn giết chết Diệp Hi Văn.
Song phương đều có chút trở tay không kịp, trong rừng, ánh mắt vốn bị ngăn trở, huống chi song phương tốc độ chạy nước rút cực nhanh, giống như hai dòng nước lũ, hung hăng đụng vào nhau.
Một tên Trương gia Võ Giả xông lên phía trước là Hậu Thiên Tứ Trọng, bị một đầu Thiết Bối Ngân Viên trực tiếp đánh bay, hắn đã bị đâm chết rồi.
Những đầu Thiết Bối Ngân Viên chạy đến, giống như những cỗ xe tăng, dũng mãnh Vô Địch.
- Mẹ nó, tại sao có thể có nhiều Thiết Bối Ngân Viên như vậy.
Tên trung niên mặt thẹo đánh ra một đao đem một đầu Thiết Bối Ngân Viên chém thành hai khúc, thầm mắng, bầy Thiết Bối Ngân Viên tại Thanh Phong Sơn cũng không phải là một tộc đàn dễ true trọc vào, Trương gia tuy liều lĩnh, nhưng cũng không dám tùy tiện trêu chọc loại tộc đàn này, cho lúc dù lịch tu luyện, cũng chỉ chọn Yêu Thú lạc đàn, mà không hướng toàn bộ tộc đàn động thủ.
Huống chi Thiết Bối Ngân Viên bản thân là tộc đàn cường lực.
Hai cổ nước lũ lúc này hung hăng đụng vào nhau, lập tức Trương gia Võ Giả có không ít người bị Thiết Bối Ngân Viên giết chết, nhưng Thiết Bối Ngân Viên cũng có không ít bị Võ Giả chém giết.
- Rống.
Thiết Bối Ngân Viên Vương bộ lông toàn thân màu vàng nổi giận gầm lên một tiếng, tiếng kêu gào rung trời, từ ngọn cây nhảy xuống.
- Oanh.
Trực tiếp đánh chết một cái Trương gia Võ Giả, đất đai cũng bắt đầu lắc lư.
- Bành.
Một gã Võ Giả một đao chém xuống, rõ ràng bị Thiết Bối Ngân Viên Vương tay không tiếp được, trường đao thép tinh trực tiếp tạo thành miếng sắt, tên Võ Giả kia cũng bị Thiết Bối Ngân Viên Vương một quyền đánh chết.
Cái quyền ảnh này trùng trùng điệp điệp, rõ ràng mang theo bóng dáng quyền pháp, điều này làm cho Diệp Hi Văn kinh ngạc dị thường, đầu Yêu Thú này không ngờ có thể biết quyền pháp, có lẽ là Hầu Quyền rồi.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Vũ Thần Không Gian Tác giả: Phó Khiếu Trần -----oo0oo-----
Chương 14: Hậu Thiên Lục Trọng.
Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng điều này cũng bình thường, nhân loại có nhiều Vũ Kỹ, bản thân là bắt chước những dã thú Yêu Thú mà ra, cái gì Hầu Quyền, Xà Quyền, Đường Lang Quyền, chỉ cần xem danh tự cũng biết.
Lúc này đầu Thiết Bối Ngân Viên Vương quả nhiên đánh ra một quyền mãnh liệt.
Song phương đã đánh đến tức giận rồi, cũng bất chấp vì cái gì mà đánh nhau, Thiết Bối Ngân Viên man lực Vô Địch, nhưng đám võ giả Trương gia cũng đều có các loại võ học, cho nên trong một thời gian ngắn cũng khó phân thắng bại.
Tên trung niên mặt thẹo nam tử kia lúc này chống lại Thiết Bối Ngân Viên Vương, bất quá mới vừa rồi còn sát ý ngập trời, lúc này trung niên mặt thẹo bị Thiết Bối Ngân Viên Vương hoàn toàn ép dưới hạ phong, hắn bất quá là Hậu Thiên Thất Trọng, nhưng đầu Thiết Bối Ngân Viên Vương đã là Hậu Thiên Bát Trọng rồi, hơn hắn một cấp bậc.
Diệp Hi Văn biết rõ, những Võ Giả này bại lui chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, Diệp Hi Văn lặng lẽ đi ra khỏi chiến trường, sau đó chạy về phía hang ổ bầy Thiết Bối Ngân Viên.
Hiện tại bầy Thiết Bối Ngân Viên dốc toàn bộ lực lượng, hang ổ không có ai, bầy Thiết Bối Ngân Viên ở đây nhiều năm như vậy, khẳng định cũng tích lũy không ít thứ tốt, qua nhiều năm như vậy, Võ Giả nhân loại chết trong tay bọn họ rất nhiều, Yêu Thú, đối với đồ vật nhân loại không có gì hứng thú, nhưng là viên loại Yêu Thú thì không giống, trí tuệ của bọn nó cao hơn Yêu Thú, cho nên sưu tập những vật này.
Điểm này do Diệp Hi Văn tại một ít tạp ký đã từng đọc được.
Chỉ chốc lát sau, Diệp Hi Văn đã mò tới hang ổ của bầy Thiết Bối Ngân Viên, hang ổ bầy Thiết Bối Ngân Viên là ở bên trong vách đá, nhưng thời gian cấp bách, chỉ sợ cũng ở đây không được bao lâu, bầy Thiết Bối Ngân Viên sẽ trở lại, Diệp Hi Văn không có khả năng vơ vét hết, chỉ có thể lựa chọn một cái động to nhất, đó là huyệt động của Thiết Bối Ngân Viên Vương, Thiết Bối Ngân Viên ở bên trong bầy đàn, đẳng cấp phi thường sâm nghiêm.
Tiến vào huyệt động của Thiết Bối Ngân Viên Vương, đầu tiên đập vào mặt là mùi rượu, làm cho người mê say.
Hầu Nhi Tửu.
Diệp Hi Văn trong đầu toát ra một cái danh từ như vậy, tại một ít sách có ghi lại, có bầy viên thu thập một ít hoa quả lên men, gây thành rượu, gọi là Hầu Nhi Tửu.
Diệp Hi Văn ánh mắt quét tới, chỉ thấy trong động, có một cái hồ lớn, trong hồ tràn đầy rượu mầu Bích Ngọc, mùi rượu xông vào mũi, chỉ cần hấp một ngụm rượu, làm các lỗ chân lông đều cảm giác mở ra, bên trong mùi rượu ẩn chứa linh khí nồng đậm.
Đây tuyệt đối không phải Hầu Nhi Tửu bình thường, không phải dùng hoa quả chế riêng ra, chỉ sợ trong đó ẩn chứa rất nhiều linh quả cùng với các loại thiên tài địa bảo.
Diệp Hi Văn không do dự, đem những Hầu Nhi Tửu này, toàn bộ đều chứa vào trong không gian giới chỉ.
Ngay sau đó Diệp Hi Văn lại nhìn lướt qua cả huyệt động, tuy huyệt động rất tối, nhưng là người tu luyện võ công, trong mắt Diệp Hi Văn lại sáng như ban ngày, trong góc, là một đống Hạ Phẩm Linh Thạch chồng chất tại đó, phát ra linh khí làm cho huyệt động tựa như là một chỗ động thiên phúc địa.
Nhìn một chút, tối thiểu có mấy ngàn khối Hạ Phẩm Linh Thạch, Diệp Hi Văn quét qua, toàn bộ đều thu vào trong không gian giới chỉ.
Còn lại là một ít binh khí cùng các loại áo giáp, có không ít cũng đã bị tàn phá rồi, rỉ sắt mục nát, đều không có giá trị gì.
Những vật này Diệp Hi Văn đều khó có khả năng mang đi, chỉ ở trong đó lựa chọn một thanh đao dài, thanh trường đao này phủ lên bụi đất dày đặc, cũng không biết đã trải qua bao nhiêu năm, nhưng lại chưa bị hỏng, thân đao hiện ra một cổ hàn mang khiếp người, toàn thân đều là tinh kim chế thành, sắc bén vô cùng.
Lựa chọn trường đao cũng rất đơn giản, cũng bởi vì trước khi đã nhận được Lãnh Nguyệt Trảm đao pháp, hiện tại có trường đao thì đúng là vừa vặn.
Diệp Hi Văn đem trường đao ddeo lên người, lập tức liền xoay người ly khai, không dám ở chỗ này nữa.
Đem trọn cái động phủ của Viên Vương quét sạch, Diệp Hi Văn làm cúng rất nhanh rồi, vốn vì Hạ Phẩm Linh Thạch mà phiền não, nhưng hiện tại đã được giải quyết rồi.
Diệp Hi Văn trên mặt còn tràn đầy cuồng hỉ, lần này thật là phát tài.
Diệp Hi Văn từ trong không gian giới chỉ, lấy ra một hồ lô Hầu Nhi Tửu, nguyên dùng để đựng nước, hiện tại toàn bộ đều dùng để đựng Hầu Nhi Tửu.
Uống một ngụm, lập tức cảm thấy một cổ nhiệt lưu từ bụng nhảy lên, Diệp Hi Văn ngạc nhiên phát hiện, lực lượng của mình rõ ràng gia tăng lên, mặc dù ngay cả nửa cân cũng chưa tới, nhưng không hề nghi ngờ, Hầu Nhi Tửu quả nhiên có hiệu quả, bên trong cũng không biết ẩn chứa bao nhiêu thiên tài địa bảo, khó trách những đầu Thiết Bối Ngân Viên thân thể cường tráng, đao thương bất nhập như vậy.
Diệp Hi Văn tìm chỗ Trương gia Võ Giả cùng Thiết Bối Ngân Viên giao chiến cũng không tính quá xa, có thể nhìn thấy song phương giao chiến đã tiến vào giai đoạn gay cấn rồi, sát khí trùng thiên, Yêu Thú cũng không dám tới gần vùng này.
Diệp Hi Văn trên tàng cây đào ra một cái hốc cây bắt đầu bế quan.
Giờ khắc này, đại lượng linh thạch cũng bắt đầu thiêu đốt, rất nhiều linh khí đều dũng mãnh vào trong thân thể Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn nhắm mắt lại, tiến nhập cái Thần Bí Không Gian kia, đồng thời không ngừng uống vào Hầu Nhi Tửu, lực lượng không ngừng tăng vọt.
Rất nhiều linh khí, tạo thành dòng sông linh khí, dũng mãnh vào trong thân thể Diệp Hi Văn, nhưng lại bị Diệp Hi Văn hấp thu tranh thủ thời gian tu luyện.
Cái đặc thù không kia gian, Diệp Hi Văn tu luyện tốc độ càng lúc càng nhanh, tu vi cũng liên tiếp đột phá.
Hậu Thiên Ngũ Trọng sơ kỳ.
Hậu Thiên Ngũ Trọng trung kỳ.
Hậu Thiên Ngũ Trọng hậu kỳ.
Hậu Thiên Ngũ Trọng đỉnh phong.
Lúc này cảnh giới không ngừng đề thăng, lực lượng Diệp Hi Văn cũng đang không ngừng tăng lên.
Lục Hổ chi lực.
Thất Hổ Chi Lực.
Bát Hổ chi lực.
Cửu Hổ Chi Lực.
Thập Hổ Chi Lực.
Lực lượng của Diệp Hi Văn nếu để cho người biết được cũng phải líu lưỡi, Hầu Nhi Tửu toàn bộ đều được Diệp Hi Văn luyện hóa.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu.
- Oanh.
Diệp Hi Văn đột phá đến Hậu Thiên Lục Trọng sơ kỳ.
Diệp Hi Văn lực lượng đột phá trọn vẹn đến Thập Ngũ Hổ Chi Lực.
Bôn Lôi Thủ của Diệp Hi Văn rốt cục cũng tu luyện đến tiếng nổ thứ chín, sau khi suy diễn ra thứ tiếng nổ chín, Bôn Lôi Thủ uy lực lại tăng lên một cái cấp bậc, uy lực càng hơn hơn nữa.
Lãnh Nguyệt Trảm thức thứ nhất là Tân Nguyệt Trảm cũng tu luyện đến tiểu thành, Diệp Hi Văn một đao chém ra, có thể chém ra sáu đao, nếu như có thể chém ra chín đao, như vậy thức thứ nhất Tân Nguyệt Trảm luyện đến đại thành.
Trọn vẹn 500 khối Hạ Phẩm Linh Thạch bị thiêu đốt sạch sẽ, hóa thành một đoàn bột phấn màu trắng, một hồ lô Hầu Nhi Tửu, cũng hết uống hết sạch sẽ.
Diệp Hi Văn mở to mắt, toàn thân đều là dơ bẩn, nhưng cùng lần trước so sánh, không thể nghi ngờ khá hơn.
Điều này nói rõ trong thân thể của hắn tạp chất càng ngày càng ít đi rồi, Diệp Hi Văn dùng chân khí đem tạp chất trên người toàn bộ chấn khai.
Diệp Hi Văn rút ra trường đao, sau đó một đạo chém ra, đao khí tung hoành, làm cho cây đại thụ đối diện ầm ầm ngã xuống.
Diệp Hi Văn thở hắt ra, coi như là trước khi Trương gia Thiếu chủ sử dụng đao khí đều xa không bằng hắn, hiện tại coi như là gặp phải Hậu Thiên Thất Trọng cao thủ hắn cũng không sợ.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Vũ Thần Không Gian Tác giả: Phó Khiếu Trần -----oo0oo-----
Chương 15: Tông Nội Đại Bỉ.
Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Sưu Tầm
Lúc này, chiến đấu xa xa đã phân ra thắng bại, Trương gia Võ Giả chỉ còn lại năm người, đang tại trong rừng cây điên cuồng bỏ trốn.
Diệp Hi Văn, thân ảnh nhoáng một cái, chạy đi theo.
- Đáng giận, tại sao có thể như vậy, những súc sinh này.
Thật vất vả Trương gia mới có mấy người đào thoát khỏi bầy Thiết Bối Ngân Viên đuổi giết, trung niên mặt thẹo trên người tràn đầy vết máu, đều là do Thiết Bối Ngân Viên Vương lưu lại, nếu như không phải quyết đoán bỏ chạy, chỉ sợ bọn họ toàn quân bị diệt.
- Sau khi trở về, báo cho gia chủ triệu tập cao thủ, đem những súc sinh này một mẻ hốt gọn, bằng không thì khó tiêu nổi mối hận trong lòng ta.
Một cái Trương gia Võ Giả nghiến răng nghiến lợi nói.
- Còn hung thủ kia, nó giết hai vị Thiếu chủ chúng ta, thật sự là quá ghê tởm, chuyện lần này cũng kỳ quặc, những đàu Thiết Bối Ngân Viên làm sao lại ngăn tại đường đi của chúng.
Lại một cái Võ Giả không cam lòng nói, đến thời điểm đó có hơn mười người, nhưng trốn ra chỉ còn lại có năm sáu người thôi.
- Giết chết, hết thảy đều muốn giết chết, bầm thây vạn đoạn.
Trung niên mặt thẹo nam tử nghiến răng nghiến lợi nói.
- Các ngươi chỉ sợ không có cơ hội rồi.
Chỉ nghe một tiếng âm thanh trong trẻo truyền ra.
Trương gia mọi người ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy một thanh niên ước chừng mười bảy mười tám tuổi lạnh lùng nhìn bọn hắn.
Đúng là Diệp Hi Văn.
- Là ngươi, chính là ngươi sát hại Thiếu chủ chúng ta.
Còn sống sót lại năm người, có tên nhận thấy Diệp Hi Văn.
- Trương gia chúng ta sẽ không bỏ qua ngươi đâu.
- Các ngươi về sau đều không có cơ hội trở về.
Diệp Hi Văn cười lạnh nói.
- Tiểu tử ngươi muốn chết.
Trung niên mặt thẹo hét lớn một tiếng, rút ra trường đao, hướng Diệp Hi Văn bổ tới, ánh đao lập loè, đao khí bức người.
Tuy nhiên bản thân đã bị trọng thương, nhưng là Hậu Thiên Thất Trọng Võ Giả cũng là Hậu Thiên Thất Trọng Võ Giả, coi như là bản thân bị trọng thương, Hậu Thiên Lục Trọng Võ Giả bình thường tại một đao kia cũng tuyệt đối không tránh khỏi mệnh.
Nhưng đáng tiếc, Diệp Hi Văn không phải Hậu Thiên Lục Trọng cao thủ bình thường, hiện tại coi như là trung niên mặt thẹo nam tử ở trạng thái đỉnh phong cũng có thể đấu một trận, chớ nói chi hiện tại đang ở trạng thái trọng thương.
- Boang...
Diệp Hi Văn lập tức rút ra trường đao, hàn mang bức người muốn che đậy con mắt người, Diệp Hi Văn một đao bổ ra Tân Nguyệt Trảm, đao khí sắc bén bổ nứt không khí, lập tức chém xuống.
- Oanh.
Đao khí của Trung niên nam tử mặt thẹo bị đao khí của Diệp Hi Văn đánh tan, một đường bay thẳng xuống, thế như tia chớp, đúng là đem tinh túy Bôn Lôi Thủ gia nhập vào, trung niên nam tử mặt thẹo căn bản không kịp đào thoát.
Trung niên nam tử mặt thẹo chỉ kịp kinh hãi nhìn Diệp Hi Văn hô lên:
- Làm sao có thể, là mới…
Ánh đao thoáng hiện, trung niên nam tử mặt thẹo trực tiếp bị chém thành hai khúc.
Máu tươi phun vãi ra.
Lúc này trung niên nam tử mặt thẹo đã nhận ra một chiêu này, nhưng không kịp nói ra miệng.
- Cái gì, làm sao có thể, chấp sự rõ ràng bị giết rồi.
- Chấp sự không phải có thực lực Hậu Thiên Thất Trọng sao? so với một ít đệ tử hạch tâm còn hơn, làm sao có thể bị một đao chém giết.
- Đao pháp thật đáng sợ.
Thấy trung niên nam tử mặt thẹo bị một đao chém giết, lập tức đám Trương gia còn sót lại sĩ khí đại bại, vốn bọn hắn vừa bỏ chạy tới đây, hiện tại thấy trung niên mặt thẹo bị một đao Diệp Hi Văn chém giết, bọn hắn bất quá là Hậu Thiên Tứ Trọng ngũ trọng mà thôi, rốt cuộc không chống cự nổi tâm tình nữa rồi.
Còn lại bốn người hô to một tiếng, sau đó chạy trốn, bất quá Diệp Hi Văn cũng không để cho bọn họ đào tẩu, Trương gia là thế lực lớn tại Thanh Phong Sơn, những người này đều gặp chính mình rồi, nếu để cho bọn họ chạy thoát, chỉ sợ chính mình thật sự phiền toái không ngừng, thậm chí gặp phải Trương gia trả thù.
- Boang...
Diệp Hi Văn đề tung công lực toàn thân, một đao bổ ra.
Đao khí tung hoành, nhanh như thiểm điện, tại trong nháy mắt bổ ra sáu đao, một Trương gia Võ Giả chạy trốn cũng đã đầu lìa khỏi cổ
Diệp Hi Văn cơ hồ không có dừng lại, trường đao nơi tay, quét ngang ra, tốc độ nhanh vô cùng, mang theo một tia Lôi Bạo thanh âm, bổ vào trên người một tên Võ Giả.
Lúc này có hai tên Võ Giả bị Diệp Hi Văn chém giết, còn lại hai tên cũng không thể đào thoát, cuối cùng bị Diệp Hi Văn giết sạch.
Trung cấp Vũ Kỹ uy lực vô cùng, tuy Bôn Lôi Thủ suy diễn xong, hoàn toàn không thua Trung cấp Vũ Kỹ, nhưng hiệu suất giết người, Diệp Hi Văn cũng phải công nhận Tân Nguyệt Trảm mạnh hơn một ít.
Chém giết Trương gia còn sót lại, Diệp Hi Văn thở dài một hơi, không cần sợ Trương gia truy sát, về sau cho dù Trương gia muốn tiếp tục truy cứu, cũng không thể tìm ra chứng cứ.
Tạm thời thoát khỏi Trương gia, Diệp Hi Văn cũng không có nghĩ cách đi về, hắn còn phải ở chỗ này tiếp tục tôi luyện nửa tháng nữa, bởi vì nửa tháng sau là Tông Nội Đại Bỉ.
Tông Nội Đại Bỉ là trong tông ba năm một lần tổ chức, bất quá tham gia chỉ có ngoại môn đệ tử cùng Nội Môn Đệ Tử mà thôi, cũng chia thành ngoại môn đệ tử cùng Nội Môn Đệ Tử hai bộ phận, Top 10 ngoại môn đệ tử có thể tấn chức Nội Môn Đệ Tử, nhưng Top 5Nội Môn Đệ Tử mới có thể tấn chức đệ tử hạch tâm.
Nhất Nguyên Tông ngoại môn đệ tử có vài ngàn, Nội Môn Đệ Tử chỉ có hơn một ngàn, mà đệ tử hạch tâm bất quá là hơn một trăm người.
Nếu như nói, Nội Môn Đệ Tử là Nhất Nguyên Tông tinh anh, như vậy đệ tử hạch tâm, chính là hạt giống, Nhất Nguyên Tông phát triển hạt giống lớn mạnh, thì đại bộ phận cao tầng đều xuất thân từ đệ tử hạch tâm, nói như vậy, coi như là ngoại môn đệ tử cùng Nội Môn Đệ Tử toàn bộ chết sạch, chỉ cần đệ tử hạch tâm vẫn còn, như vậy sẽ có thể nhanh chóng phát triển.
Nhưng nếu như là đệ tử hạch tâm tổn thất một nửa, như vậy Nhất Nguyên Tông đều nguyên khí đại thương.
Có thể thấy được đệ tử hạch tâm tại Nhất Nguyên Tông địa vị như thế nào rồi, Diệp gia ba huynh muội, Diệp Phong cùng Diệp Như Tuyết cũng là đệ tử hạch tâm rồi, chỉ có Diệp Hi Văn vẫn còn là Nội Môn Đệ Tử.
Đệ tử hạch tâm cũng không phải mỗi người có thể tấn chức, tuy không ngừng có cao thủ tấn thăng đệ tử hạch tâm, nhưng tuyệt đại bộ phận vẫn không có cơ hội, bởi vì không ngừng có thiên tài quật khởi, chiếm vị trí đệ tử hạch tâm, có đôi khi không chỉ có thực lực, còn phải có vận khí, đã đến hai mươi lăm tuổi, nếu như vẫn không thể tấn chức đệ tử hạch tâm, như vậy hoặc là trở thành Nhất Nguyên Tông quản sự, hoặc là xuống núi tự mưu sinh.
Một khi tấn chức thành đệ tử hạch tâm, như vậy có thể lấy được đãi ngộ mà trước kia không thể so sánh, quả thực là có biến hóa nghiêng trời lệch đất, bất quá hơn một trăm đệ tử hạch tâm, chiếm cứ một nửa tài nguyên của Nhất Nguyên Tông rồi.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc