27-11-2008, 09:30 PM
Chân tiểu nhân Nhất đại thánh tăng
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 93
Thá»i gian online: 5 giá» 20 phút 15 giây
Thanks: 0
Thanked 32 Times in 20 Posts
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 11: Thuyá»n Ä‘á»™i lÄ©nh bang
NgÆ°á»i dịch: dailanquy
Nguồn: Vô Tranh hà - Nhạn Môn Quan
Lại nói sau khi thuyá»n rá»i khá»i Tô Châu, Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng ban đầu tuyệt không có chuyện gì phát sinh, thuyá»n xuôi dá»c Äại Váºn Hà , Ä‘i qua Há» Thá»± Quan và Vá»ng Äình, thuáºn Ä‘Æ°á»ng dừng lại tại bến Vô TÃch. Triệu Quan lần khá»i thuyá»n, ăn trá»™m Ãt thức ăn mang vá» cho Hà m Nhi. Nó thuáºn tay lấy thêm má»™t cặp con giống nặn bằng đất mang vá» cho cô chÆ¡i. Hà m Nhi vô cùng thÃch thú, suốt ngà y không rá»i tay. Äến khuya hai ngÆ°á»i nằm lăn ra sà n thuyá»n ngủ.
Hôm sau thuyá»n lại nhổ neo, đến quá trÆ°a thì tá»›i phủ ThÆ°á»ng Châu. Triệu Quan Ä‘ang nghÄ© xem bằng cách nà o chuồn lên bá» kiếm bữa trÆ°a thì bất chợt bên ngoà i có tiếng Ä‘á»™ng, má»™t thủy thủ tiến và o, kinh ngạc thấy xuất hiện thêm hai đứa bé bên trong, hắn ngá»› ngÆ°á»i má»™t chút rồi gá»i to: “Có ngÆ°á»i trốn trên thuyá»n!â€
Chỉ trong chốc lát, những thủy thủ xung quanh Ä‘á»u chạy tá»›i, Triệu Quan, Hà m Nhi hai đứa trẻ không có chá»— nà o để trốn, đồng thá»i bị mấy thủy thủ má»—i ngÆ°á»i má»™t tay tóm lại, Ä‘Æ°a lên mặt thuyá»n, giải đến trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i đứng tuổi, có vẻ nhÆ° là thủ lÄ©nh của đám thủy thủ nà y. Má»™t ngÆ°á»i thân hình máºp mạp, Ä‘Æ°a mắt nhìn hai đứa trẻ má»™t chút, nhÃu mà y nói: “Äuổi bá»n chúng xuống thuyá»n cho ta!â€
NgÆ°á»i đứng cạnh ông ta là má»™t hán tá», đầu chÃt má»™t dải bố xanh, cao giá»ng nói: “Khoan đã! Bang quy đã định rõ, nếu có kẻ xông lên thuyá»n lÆ°Æ¡ng của Thanh Bang, láºp tức giết chết không tha. Hai đứa nhóc nà y tuy còn thÆ¡ dại, nhÆ°ng cÅ©ng không thể vì thế mà cho qua.â€
NgÆ°á»i béo máºp trầm ngâm nói: “Hai đứa trẻ nà y tuổi còn nhá» nhÆ° váºy, phần nhiá»u là vì hiếu kỳ mà trốn lên thuyá»n Ä‘i chÆ¡i, chắc không có mÆ°u đồ gì đâu. Bang quy tuy nghiêm cẩn, ta là m sao có thể lạm sát vô cá»›?â€
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông chÃt khăn lắc đầu nói: “NgÆ°á»i còn nhá»› hồi trÆ°á»›c thuyá»n của Châu trưởng lão đại bị thủy quái láºt nhà o, năm nghìn thạch bạch lÆ°Æ¡ng chìm mất, ma quá»· chỉ là má»™t đứa nhóc má»›i mÆ°á»i lăm tuổi đầu. Äà n chủ nổi cÆ¡n thịnh ná»™ lôi đình, món nợ đó đến táºn bây giá» còn chÆ°a trả xong, ngÆ°á»i là m sao lại có thể bất cẩn nhÆ° váºy?â€
NgÆ°á»i máºp mạp nghe váºy cÅ©ng không dám nói nhiá»u chỉ Ä‘Ã nh nói: “Nhân mạng là trá»ng, chúng ta nên đến gặp lão tổng, thỉnh ngÆ°á»i cho chỉ thị sao cho ổn thá»a.â€
NgÆ°á»i chÃt khăn cÅ©ng thở dà i má»™t cái, nói: “CÅ©ng là ngÆ°Æ¡i thông minh, không muốn nháºn trách nhiệm. Äược rồi, chúng ta cùng Ä‘á»n gặp Cam tổng bá»™.â€
Hai ngÆ°á»i thuáºn tay nhấc Triệu Quan và Hà m Nhi đến gặp ngÆ°á»i chỉ huy trên thuyá»n là Cam tổng bá»™. Cam tổng bá»™ thân cao mà gầy, dáng ngÆ°á»i rắn chắc, trông nhÆ° được khắc trên trúc. Hắn nghe hai ngÆ°á»i thuáºt lại chuyện, trầm ngâm má»™t chút rồi nói: “Hai đứa nà y hình dáng khả nghi, nói không chừng là do kẻ đối đầu của bá»n ta phát đến ẩn phục. Váºn lÆ°Æ¡ng là chuyện đại sá»±, không thể có chút sÆ¡ suất. Hai ngÆ°á»i tốt nhất hạ thủ rồi thả xuống sông là xong.â€
Triệu Quan, Hà m Nhi Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau má»™t cái, trong lòng kinh hãi. Triệu Quan đầu óc nhanh chóng váºn chuyển, Ä‘á»™t nhiên nói: “Các ngÆ°á»i nhất định giết ngÆ°á»i, sao không để bá»n ta nói và i câu cuối cùng. Bá»n ta trốn trên thuyá»n các ngÆ°Æ¡i, Ä‘Ãch thá»±c không phải là tình cá», ta hiện có má»™t bà máºt kinh ngÆ°á»i, không biết có thể lấy nó đổi hai mạng ngÆ°á»i bá»n ta không?â€
Cam tổng tuần bá»™ tá» vẻ không tin, nói: “Là tin tức bà máºt gì? Mau nói ra!â€
Triệu Quan đáp: “Tin tức nà y chỉ có thể nói vá»›i thủ lÄ©nh của các ngÆ°á»i, không thể nói vá»›i kẻ khác.â€
Cam tổng bá»™ ngạc nhiên há»i: “Thủ lÄ©nh? Các vị lão nhân gia đó báºn rá»™n vô cùng, là m gì có thá»i gian gặp ngÆ°Æ¡i.â€
Triệu Quan nói: “Nếu không gặp ta, không biết được bà máºt, chắc chắn các ngÆ°á»i sẽ chịu sá»± tổn thất vô cùng nghiêm trá»ng, nói không biết chừng còn toà n quân bị diệt nữa kia!â€
Cam tổng bá»™ trầm mặt không nói, hắn Ä‘i váºn lÆ°Æ¡ng nhiá»u năm, rất kỵ nghe những lá»i không may mắn, nghe Triệu Quan nói những lá»i đó, trong lòng cá»±c kỳ không thoải mái, quay sang há»i hai ngÆ°á»i bên cạnh: “Các ngÆ°Æ¡i có biết bá»n nhóc nà y là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o không?â€
NgÆ°á»i to béo nói: “Thằng nhóc nà y nghe ẩm khẩu dÆ°á»ng nhÆ° là ngÆ°á»i Tô Châu, còn con bé kia thì thuá»™c hạ không rõ.â€
Cam tổng bá»™ nói: “Hà ! Thì ra thằng nhóc con nà y là ngÆ°á»i Tô Châu, hèn gì bản lÄ©nh khoác lác lá»›n đến váºy? Không cần nghe nó nói lăng nhăng nữa, Ä‘em nhốt cả hai và o má»™t chá»—, đến đêm thì hạ thủ.â€
Triệu Quan nói nhanh: “Chuyện nà y rất quan trá»ng, không thể nói vá»›i ai ngoà i đầu lÄ©nh của các ngÆ°á»i! Tối thiểu chỉ có thể nói sÆ¡ qua cho ngÆ°Æ¡i nghe, nếu ngÆ°Æ¡i không tin, giết bá»n ta cÅ©ng không muá»™n kia mà ! Nếu đó không phải là chuyện quan trá»ng, ta là m gì có gan nói dối ngÆ°Æ¡i lúc nà y.â€
ChÃnh lúc đó bên ngoà i vang lên má»™t trà ng âm thanh “đang Ä‘ang Ä‘ang Ä‘ang…†chÃnh là tiếng đồng la để triệu táºp tổng bá»™ các thuyá»n. Cam tổng bá»™ đứng dáºy nói: “Ta phải Ä‘i ngay, mau Ä‘Æ°a bá»n chúng ra sau, canh giữ tá» tế.â€
Hai đại hán ứng thanh nháºn lệnh, Ä‘em Triệu Quan và Hà m Nhi lên mặt thuyá»n. Triệu Quan láºp tức cao giá»ng hét lá»›n: “Có kẻ giết ngÆ°á»i! Cứu mạng!â€
NgÆ°á»i bịt khăn trên đầu láºp tức bịt miệng nó lại, có Ä‘iá»u lúc đó tiếng thanh la đã dứt, tổng bá»™ các thuyá»n Ä‘á»u lên bá» há»™i tụ, có rất nhiá»u ngÆ°á»i nghe thấy tiếng la. Má»™t hán tá» khôi ngô, có vẻ nhÆ° là ngÆ°á»i đứng đầu trong số các tổng bá»™, Ä‘Æ°a mắt nhìn xem thấy hai hán tá» trên thuyá»n Ä‘ang Ä‘em hai đứa nhá» ra sau. Ông ta cao giá»ng nói: “Cam tổng bá»™, có chuyện gì đó?†Âm thanh vang vá»ng, dù từ bên bá» truyá»n tá»›i nhÆ°ng vẫn rõ rà ng từng tiếng nhÆ° nói bên tai.
DÆ°á»›i cái nhìn của má»i ngÆ°á»i, Cam tổng bá»™ cảm thấy rất lúng túng, đáp lá»i: “Khải bẩm Äiá»n lÄ©nh bang, không có chuyện gì lá»›n, chỉ là hai đứa nhóc con trốn lên thuyá»n của thuá»™c hạ, đã bị bắt lại, chuyện nà y thuá»™c hạ tá»± biết xá» lý.â€
Äiá»n lÄ©nh bang há»i: “NgÆ°Æ¡i định xá» lý thế nà o?â€
Cam tổng bá»™ đáp: “Cứ chiếu bang quy xá» lý.â€
Äiá»n lÄ©nh bang kêu lên má»™t tiếng, lại nói: “Äừng có vá»™i. Sau cuá»™c há»p hãy Ä‘Æ°a chúng lên thuyá»n của ta để xá» lý có được không?â€
Cam tổng bá»™ chỉ ứng thanh nháºn lệnh.
Sau khoảng giữa trÆ°a, Triệu Quan và Hà m Nhi bị Ä‘Æ°a lên chiếc thuyá»n lá»›n nhất, giải đến trÆ°á»›c mặt Äiá»n lÄ©nh bang. Ngồi hai bên ông ta Æ°á»›c khoảng hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i nữa, Ä‘á»u là tổng bá»™ các đại thuyá»n. Triệu Quan tay chân Ä‘á»u bị trói, ngồi trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn Äiá»n lÄ©nh bang, thấy má»™t hán tá» cao lá»›n hÆ¡n ngÆ°á»i, dù ngồi nhÆ°ng cao không kém những ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng khi đứng, cÆ¡ thịt săn chắc, mặc má»™t bá»™ áo vải thô, lÆ°ng Ä‘eo yêu Ä‘ao, mà u ráºm mắt lá»›n, tÆ°á»›ng mạo vô cùng uy vÅ©.
Triệu Quan biết ngÆ°á»i nà y là má»™t trong số những đầu mục của Thanh Bang, những năm trÆ°á»›c thuyá»n Ä‘á»™i của Tô Châu do ngÆ°á»i khác thống lÄ©nh, năm nay ông ta lần đầu tiên đảm nhiệm vị trà chỉ huy thuyá»n Ä‘á»™i nà y. Triệu Quan trong lòng chấn Ä‘á»™ng, không khá»i lạnh mình: “Ông ta lần đầu đảm nhiệm chức vụ lÄ©nh bang, hà nh sá»± nhất định rất cẩn tháºn, má»i việc Ä‘á»u theo quy củ mà là m. Hiện nay xung quanh có nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, xem ra ông ta muốn xá» tá» chúng ta để láºp uy. Không biết nên là m thế nà o đây?â€
Äiá»n lÄ©nh bang cất tiếng, âm thanh rõ rà ng, ngữ khà nghiêm nghị: “Cáºu bé kia, tên là gì, tại sao lại trốn lên thuyá»n của Thanh Bang bá»n ta?â€
Triệu Quan đáp: “Tại hạ há» Triệu, tên chỉ có má»™t chữ Quan, là ngÆ°á»i Tô Châu. Sở dÄ© phải trốn lên thuyá»n của quý bang là vì Ä‘Æ°a cô bé nà y vá» nhà . Cô ta là con của má»™t vị đại há»c sÄ© trên kinh thà nh, bị bá»n ngÆ°á»i xấu Ä‘em đến Yên Thủy tiểu lá»™ng ở Tô Châu bán. Tại hạ thấy chuyện bất bình bạt Ä‘ao tÆ°Æ¡ng trợ, giúp cô ấy thoát khá»i bá»n kia, Ä‘Æ°Æ¡ng tÃnh rằng thuáºn thuyá»n Ä‘Æ°a cô ấy vá» nhà .â€
Äiá»n lÄ©nh bang thấy hắn thần thái không chút lo sợ, ngôn từ rõ rà ng, nói đâu ra đó, trong lòng cÅ©ng lấy là m kinh ngạc, nhìn sang Hà m Nhi nói: “Cáºu ta nói đúng không?â€
Hà m Nhi gáºt đầu nói: “Huynh ấy nói không sai chút nà o.â€
Äiá»u lÄ©nh bang cúi đầu nhìn Triệu Quan, thấy hắn dung mạo tuấn tú, rất có thần khÃ, nhất thá»i không biết vì sao liá»n tin lá»i hắn. Ông trầm giá»ng nói: “Chúng ta là kẻ ăn cÆ¡m giang hồ, bang quy nghiêm ngặt, cáºu tuy là là m việc nghÄ©a, nhÆ°ng trốn lên thuyá»n luÆ¡ng của chúng ta chÃnh là phạm và o tá» tá»™i. Chuyện nà y không biết xá» lý nhÆ° thế nà o đây, ta tuyệt không thể vi phạm bang quy.â€
Triệu Quan nghe khẩu khà của ông ta, thầm nghÄ©: “NgÆ°á»i nà y xem ra trá»ng tình trá»ng nghÄ©a, trong lòng không muốn giết bá»n ta, muốn khiến ông ta tha mạng, chỉ có thể khiến ông ta đối vá»›i mình sinh lòng kÃnh trá»ng.†TrÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i cao giá»ng nói: “Tình thế nà y, ngà i là ngÆ°á»i hà nh tẩu giang hồ, tại hạ cÅ©ng váºy. Nay chúng ta cá cược má»™t chuyến. Nếu tại hạ thắng, chỉ mong ngà i tha cho tÃnh mạng của bá»n tại hạ, lại nhá» ngà i thuáºn Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°a tiểu cô nÆ°Æ¡ng đây vá» kinh. Nếu thua, mạng tại hạ xin tùy ngà i xá» trÃ.â€
Äiá»n lÄ©nh bang cảm thấy kỳ lạ, thằng nhóc nà y bất quá chÆ°a đến mÆ°á»i hai tuổi, trong hoà n cảnh nà y tuyệt không khóc lóc kinh hoà ng, quỳ xuống van xin, nghe lá»i hắn nói, có vẻ nhÆ° là ngÆ°á»i giang hồ, tuy nhiên trông bá»™ dạng lại nhÆ° không biết chút võ công nà o. Ông ta há»i: “NgÆ°Æ¡i định đánh cuá»™c cái gì?â€
Triệu Quan đáp: “Chúng ta thi xem ai lặn dÆ°á»›i nÆ°á»›c được lâu hÆ¡n.â€
Lá»i vừa thốt lên, xung quanh má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cất tiếng cÆ°á»i lá»›n. Má»™t ngÆ°á»i nói: “Cáºu bé, ngÆ°Æ¡i có biết biệt hiệu của Äiá»n đại ca là gì không?â€
Má»™t ngÆ°á»i khác nói: “Äiá»n đại ca hiệu xÆ°ng “Giao Ä‘ao†Công phu dÆ°á»›i nÆ°á»›c là đệ nhất. NgÆ°Æ¡i thứ gì không cá cược, lại muốn thi xem công phu dÆ°á»›i nÆ°á»›c của ai giá»i hÆ¡n Æ°?â€
Không ngá» Triệu Quan cÆ°á»i nói: “Các vị có biết ngoại hiệu của tại hạ là gì không?â€
Má»i ngÆ°á»i không nghÄ© thằng nhóc nà y lại có cả ngoại hiệu, Ä‘á»u kinh ngạc há»i: “Là gì?â€
Triệu Quan đáp: “Ngoại hiệu của tại hạ là “Thủy để ngÆ°â€. Giao long cÅ©ng có lúc phải ngoi lên hÃt thở, cá dÆ°á»›i đáy nhÆ° ta có thể sống luôn dÆ°á»›i nÆ°á»›c, không cần ngoi lên.â€
Má»i ngÆ°á»i nghe hắn nói, Ä‘á»u không tin, nhao nhao nói: “Äiá»n lÄ©nh bang công phu dÆ°á»›i nÆ°á»›c chÆ°a từng thua ai, hay thá» cùng cáºu nhóc nà y đánh cược má»™t phen, để bá»n ta thấy sá»± lợi hại.â€
“Äiá»n lÄ©nh bang, giữ cho bá»n ta chút mặt mÅ©i, không nên để thằng nhóc nà y coi thÆ°á»ng Thanh Bang bá»n ta.â€
Äiá»n lÄ©nh bang nghe Triệu Quan khoa trÆ°Æ¡ng, trong lòng cÅ©ng bán tÃn bán nghi, cuối cùng nói: “Hay! Ta và cáºu đánh cược má»™t phen. NgÆ°á»i đâu, mở trói cho cáºu ấy.â€
Má»i ngÆ°á»i xung quanh Ä‘ang muốn xem náo nhiệt, Ä‘á»u cao giá»ng khen hay, má»™t ngÆ°á»i tiện tay mở trói cho Triệu Quan.
Triệu Quan cá» Ä‘á»™ng tay chân, trên mặt lá»™ nét cÆ°á»i, gÆ°Æ¡ng mặt lại có vẻ mệt má»i. Hà m Nhi đứng bên cạnh còn lo thay cho hắn. Triệu Quan quay sang cÆ°á»i vá»›i cô má»™t cái, Ä‘oạn quay lại nhìn Äiá»n lÄ©nh bang nói: “Äiá»n lÄ©nh bang, trÆ°á»›c khi xuống nÆ°á»›c, không biết ngà i có thể cho tại hạ yêu cầu má»™t chuyện được không?â€
Äiá»n lÄ©nh bang há»i: “Chuyện gì?â€
Triệu Quan nói: “Tại hạ muốn xin má»™t chén rượu.â€
Má»i ngÆ°á»i xung quanh Ä‘á»u cÆ°á»i lá»›n nói: “Thằng bé nà y mà cÅ©ng đòi uống rượu.â€
Triệu Quan trừng mắt nói: “Triệu Quan ta uống rượu đã có tiếng xÆ°a nay. Các ngÆ°á»i nếu có đảm lượng thì lại đây uống vá»›i ta, công phu uống rượu của ta còn cao hÆ¡n công phu dÆ°á»›i nÆ°á»›c nhiá»u.â€
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i không tin. Äiá»n lÄ©nh bang nói: “Äược, mang rượu lại đây.†Láºp tức có ngÆ°á»i mang rượu ra. NgÆ°á»i trong Thanh Bang Ä‘á»u là những hán tá» thô lá»—, xuống thuyá»n là m việc nặng nhá»c, rượu mang theo tá»± nhiên là rượu mạnh.
Triệu Quan nháºn rượu, cÆ°á»i to má»™t hồi, mở nắp bầu rượu, ngẩng đầu uống, chỉ nghe ừng á»±c, thoáng chốc đã gần ná»a bầu rượu. Hắn chép miệng, Ä‘Æ°a bầu rượu cho Äiá»n lÄ©nh bang nói: “Äiá»n lÄ©nh bang, kÃnh ngà i má»™t ngụm.â€
Äiá»n lÄ©nh bang thấy nó uống rượu sảng khoái, tiện tay cầm bầu ngẩng đầu uống má»™t ngụm lá»›n. Triệu Quan lần lượt má»i rượu các tổng bá»™ xung quanh, má»—i ngÆ°á»i má»™t ngụm, không mấy chốc bầu rượu đã cạn, cÆ°á»i nói: “Rượu ngon!†Trên mặt nó đã có mà u hồng, thần thái có chút say sÆ°a, không đặt bầu rượu xuống, Ä‘i lại bên mạn thuyá»n, nhìn Äiá»n lÄ©nh bang nói: “Chúng ta xuống nÆ°á»›c chứ?â€
Äiá»n lÄ©nh bang thấy tiểu tá» nà y cá» chỉ đặc biệt, cÅ©ng không cháºm trá»…, tháo cây yêu Ä‘ao ra, cởi y phục bên ngoà i, xiết chặt Ä‘ai lÆ°ng, vừa Ä‘i lại bên mạn thuyá»n vừa cao giá»ng nói: “Các ngÆ°Æ¡i chứng kiến, ta và vị tiểu huynh đệ nà y đánh cuá»™c má»™t phen xem ai lặn dÆ°á»›i nÆ°á»›c lâu hÆ¡n. Ai nhô đầu lên sau là thắng, lên trÆ°á»›c là thua. Các vị đếm đến ba, bá»n ta sẽ cùng xuống nÆ°á»›c má»™t lượt.†Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy thú vị, Ä‘i lại bên mạn thuyá»n để xem. Tháºm chà cả những thủy thủ trên thuyá»n nghe thấy cùng Ä‘á»u tụ lại xem cuá»™c tá»· thÃ.
Chỉ nghe các tuần bá»™ đếm đến ba, dÆ°á»›i con mắt của má»i ngÆ°á»i, Äiá»n lÄ©nh bang và Triệu Quan đồng thá»i nhảy xuống, chỉ nghe má»™t tiếng ùm lá»›n, cả hai đã biến mất dÆ°á»›i nÆ°á»›c. Äáy sông Ä‘en ngòm, má»i ngÆ°á»i chỉ thấy lá» má» hai bóng ngÆ°á»i dÆ°á»›i đáy nÆ°á»›c, tiếng hò hét inh á»i, Ä‘á»u là cổ vÅ© cho Äiá»n lÄ©nh bang, trong khoảnh khắc cả khúc sông đã ầm Ä© tiếng ngÆ°á»i.
Qua má»™t lúc lâu, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u không thấy ai nổi lên, má»i ngÆ°á»i cà ng thêm hÆ°ng phấn, cao giá»ng reo hò. Hà m Nhi nằm phục tại bên mạn thuyá»n, trong lòng vừa lo lắng vừa hoảng sợ, chỉ biết tá»± nhủ thầm: “Cầu cho Triệu Quan thắng, cầu cho Triệu Quan thắng!†NhÆ°ng cô vẫn lo Triệu Quan bất quả chỉ là má»™t đứa trẻ, công phu dÆ°á»›i nÆ°á»›c là m sao hÆ¡n được má»™t ngÆ°á»i là thủ lÄ©nh thuyá»n Ä‘á»™i? Hai mắt nhìn chăm chắm và o mặt nÆ°á»›c, gÆ°Æ¡ng mặt đầy vẻ căng thẳng, tim Ä‘áºp liên hồi.
Thêm má»™t lúc lâu sau, Ä‘á»™t nhiên nghe tiếng nÆ°á»›c khua, má»™t đại hán nhô đầu lên, chÃnh là vị Äiá»n lÄ©nh bang Ä‘ang thở dốc. NgÆ°á»i của Thanh Bang Ä‘á»u thất kinh, cao giá»ng hô lá»›n, than thở không ngừng. Thêm khoảng ná»a khắc nữa, Triệu Quan cuối cùng cÅ©ng nhô đầu lên khá»i nÆ°á»›c, khuôn mặt trắng bệch, hÆ¡i thở hổn hển, dÆ°á»ng nhÆ° đã uống má»™t bụng nÆ°á»›c. Äiá»n lÄ©nh bang Ä‘Æ°a tay tóm lấy nó, rồi chá»™p lấy dây từ trên thuyá»n thả xuống leo lên. Khi lên đến thuyá»n, Triệu Quan quỳ phục xuống mặt thuyá»n, không ngừng nôn nÆ°á»›c ra khá»i miệng, trông cá»±c kỳ thê thảm. Hà m Nhi chạy đến bên hắn kêu lá»›n: “Triệu Quan! Triệu Quan! Có sao không?â€
Chỉ thấy Triệu Quan mặt trắng bệch, hÆ¡i thở khò khè, cố ngẩng đầu lên nhìn Äiá»n lÄ©nh bang, hổn hển nói: “Tại hạ… Tại hạ thắng rồi!â€
Äiá»n lÄ©nh bang nhìn hắn gáºt đầu nói: “Không sai! Tiểu huynh đệ, ta nháºn thua. Äiá»n Trung ta đã nói là giữ lá»i, tuyệt đối không giết các ngÆ°Æ¡i. Ta hứa sẽ Ä‘Æ°a cô bé nà y theo thuyá»n vá» kinh.â€
Má»™t lá»i vừa nói, các tổng bá»™ và thủy thủ Ä‘á»u vừa kinh vừa lạ, chụm đầu thì thầm bà n luáºn không ngá»›t. Hà m Nhi không kìm được, ôm chầm lấy Triệu Quan khóc nức lên.
Qua má»™t trÆ°á»ng đánh cuá»™c đó, Äiá»n lÄ©nh bang-Äiá»n Trung đối vá»›i Triệu Quan cà ng thêm kÃnh nể, cùng hắn kêu huynh gá»i đệ, an bà i hai đứa ở má»™t phòng bên cạnh mình. Hà m Nhi thoát chết, nhìn Triệu Quan há»i: “Là m ngÆ°á»i ta sợ muốn chết! Tháºt không ngá» công phu dÆ°á»›i nÆ°á»›c của huynh giá»i nhÆ° váºy!†Triệu Quan chỉ cÆ°á»i nhẹ không đáp.
Tà i sản của phongtrancuongkhach
Chữ ký của phongtrancuongkhach
Last edited by kedatinh1974; 27-11-2008 at 11:43 PM .
27-11-2008, 09:34 PM
Chân tiểu nhân Nhất đại thánh tăng
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 93
Thá»i gian online: 5 giá» 20 phút 15 giây
Thanks: 0
Thanked 32 Times in 20 Posts
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 12: Tiểu thư hồi gia
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh hà - Nhạn Môn Quan
Hôm đó, thuyá»n Ä‘á»™i vá» gần đến DÆ°Æ¡ng Châu, Triệu Quan theo Äiá»n Trung ra đứng ở mÅ©i thuyá»n. Äá»™t nhiên cáºu bé cảm thấy trong lòng phấp phá»ng bèn há»i: “Äiá»n đại ca, sắp đến DÆ°Æ¡ng Châu rồi nhỉ?â€
Äiá»n Trung đáp: “Ngà y mai là đến thôi.â€
Triệu Quan trầm ngâm má»™t lát, Ä‘á»™t ngá»™t há»i: “Giang Nam Bang có cừu háºn gì vá»›i Thanh Bang các huynh à ?â€
Äiá»n Trung ngây ra, há»i lại: “Sao tiểu huynh đệ lại há»i váºy?â€
Triệu Quan trả lá»i: “Lúc đệ ở Tô Châu nghe được má»™t ngÆ°á»i tên Lang Hoa, là m cái gì tam đầu mục của Giang Nam Bang, đã giết sạch binh lÃnh của trạm tuần tra, tráo đổi y phục của binh lÃnh, rồi nói sẽ trà trá»™n lên thuyá»n của các huynh mà không để lá»™ dấu vết, đến DÆ°Æ¡ng Châu sẽ lại ra tay.†Trà nhá»› của nó rất tốt, nghe thấy Lang Hoa nói váºy nên ghi nhá»› trong lòng, giá» Äiá»n Trung tá» tế vá»›i mình, thấy rằng phải cho há» Äiá»n biết bèn kể ra.
Äiá»n Trung lấy là m kinh hoà ng: “Tháºt sao? Ta láºp tức Ä‘i Ä‘iá»u tra!â€
Quả nhiên, chỉ sau má»™t hồi tra xét đã tìm ra gian tế trà trá»™n lên thuyá»n, kẻ nà y giả là m quân lÃnh nên suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng không bị bất kỳ ngÆ°á»i nà o trên thuyá»n để ý. Äiá»n Trung lại liên lạc vá»›i bang chúng Thanh Bang gần đó đến hiệp trợ, cùng ngăn chặn âm mÆ°u cÆ°á»›p lÆ°Æ¡ng của Giang Nam Bang. Nhá»› lại chuyện kinh hiểm vừa qua, y không khá»i đổ mồ hôi lạnh Æ°á»›t đầm lÆ°ng, tá»± nhủ: “Ta lần đầu tiên chỉ huy đã gặp phải chuyện nhức đầu thế nà y. Ngá»™ nhỡ không có tin tức của Triệu huynh đệ, có khi lỡ mất đại sá»± rồi!†Bất giác cảm thấy mừng vì lần đó đã không giết hà i tá» nà y, đối đãi cà ng thêm phần kÃnh nể.
Triệu Quan cùng Chu Hà m Nhi cưỡi thuyá»n váºn lÆ°Æ¡ng của Thanh Bang ngược bắc, ăn uống rồi ngắm phong cảnh, tâm trạng rất Ä‘á»—i thoải mái.
Má»™t thá»i gian sau, thuyá»n Ä‘á»™i do Äiá»n Trung chỉ huy cÅ©ng đến được kinh thà nh má»™t cách hanh thông. TrÆ°á»›c lúc tạm biệt Äiá»n Trung, thình lình Triệu Quan bảo: “Äại ca, dá»c Ä‘Æ°á»ng huynh chiếu cố cho đệ tháºt chu toà n, đệ không nên giấu chuyện đã lừa đảo huynh. Kỳ tháºt lần trÆ°á»›c tá»· thà công phu dÆ°á»›i nÆ°á»›c vá»›i huynh, đệ thắng hoà n toà n là nhá» và o mánh khóe.â€
Äiá»n Trung ngây mặt: “Mánh khóe gì?â€
Triệu Quan đáp: “Lúc đó đệ cố ý muốn uống rượu vá»›i huynh, uống xong thì mang theo bình rượu rá»—ng xuống nÆ°á»›c, hút không khà trong đó mà hô hấp, tất nhiên phải ở trong nÆ°á»›c được lâu hÆ¡n.â€
Äiá»n Trung nghe váºy, cÆ°á»i ha hả: “Tiểu huynh đệ thông minh tháºt!†Rồi vá»— nhẹ lên vai Triệu Quan: “Äệ vốn không cần phải cho ta biết, nhÆ°ng lại nói ra sá»± tháºt đủ thấy đệ quang minh lá»—i lạc thế nà o. HÆ¡n nữa không nhỠđệ, ta là m sao mà phá được âm mÆ°u của Giang Nam Bang. Lão ca ca nợ đệ nhiá»u nhÆ° váºy còn để ý đến chuyện vặt vãnh đó là m gì?â€
Triệu Quan cÆ°á»i: “Äệ coi huynh là bằng hữu nên không thể lừa dối được. Không nói ra thì sau nà y đệ không yên lòng.â€
Äiá»n Trung cảm Ä‘á»™ng vô cùng: “Triệu tiểu huynh đệ, xÆ°a nay ta chÆ°a từng gặp qua hà i tá» nà o nhÆ° đệ. Äợi đệ lá»›n thêm má»™t chút, nếu có ý gia nháºp Thanh Bang, Äiá»n Trung ta nhất định sẽ toà n tâm toà n ý tiến cá» vá»›i bang chủ.â€
Triệu Quan mỉm cÆ°á»i: “Xin Ä‘a tạ đại ca trÆ°á»›c.†Trong lòng nó lại nghÄ©: “Ta sợ nhất là phải chịu khổ, năm nà o các ngÆ°á»i cÅ©ng váºn lÆ°Æ¡ng nhÆ° khổ sai thế nà y, ta không dám đâu.â€
Triệu Quan từ biệt Äiá»n Trung rồi dẫn Hà m Nhi và o thà nh. Nó há»i han má»™t hồi, nhanh chóng biết được Chu phủ tá»a lạc ở phÃa nam thà nh, liá»n thuê má»™t cá»— xe ngá»±a Ä‘Æ°a Hà m Nhi đến táºn cổng Chu gia.
Phủ đệ cá»±c kỳ hoà nh tráng, cả Ä‘á»i Triệu Quan chÆ°a được thấy qua phủ đệ nà o lá»›n nhÆ° ở kinh thà nh nà y, cứ tấm tắc mãi, bảo Hà m Nhi: “Không ngá» muá»™i lại là thiên kim nhà quyá»n quý, quả nhiên đã không lừa huynh. Chu đại tiểu thÆ°, không và o nhà à ?â€
Hà m Nhi nhìn thấy ngôi nhà thân yêu xa cách đã lâu, cảm giác nhÆ° Ä‘ang trong má»™ng, mừng đến báºt khóc, Ä‘á»™t nhiên cô bé nắm tay Triệu Quan nói: “Huynh cùng muá»™i và o nhà , được không?â€
Triệu Quan lắc đầu, nó không muốn và o gặp cha mẹ Hà m Nhi nên gạt Ä‘i: “Thuyá»n của Thanh Bang sắp nhổ neo rồi, huynh không muốn để Äiá»n đại ca phải đợi.â€
Hà m Nhi vẫn quấn quÃt: “Huynh đừng Ä‘i, có được không?â€
Triệu Quan lại cÆ°á»i: “Thôi nà o, Chu đại tiểu thÆ° chắc không định giữ huynh lại là m ngÆ°á»i hầu để sai khiến chứ?â€
Chu Hà m Nhi ngẩn ngÆ°á»i: “Muá»™i không có ý đó. Muá»™i chỉ muốn cha mẹ gặp huynh nói câu Ä‘a tạ thôi.â€
Triệu Quan lắc đầu, thần thái nghiêm túc lại: “Huynh không cần cha mẹ muá»™i Ä‘a tạ, cÅ©ng không cần muá»™i phải Ä‘a tạ. Huynh chỉ mong suốt Ä‘á»i nà y muá»™i nhá»› đến những Ä‘iá»u tốt đẹp của huynh là được.â€
Nghe cáºu bé nói váºy, Hà m Nhi nhìn cáºu chằm chằm, nói rất nghiêm chỉnh: “Muá»™i nhá»› rồi.â€
Triệu Quan lại ha hả cÆ°á»i vang: “Huynh chỉ đùa má»™t chút vá»›i muá»™i thôi. Chu đại tiểu thÆ°, hẹn tái kiến!†Cáºu bé quay ngÆ°á»i cất bÆ°á»›c, thoáng sau đã khuất bóng ở góc Ä‘Æ°á»ng.
Từ lúc Hà m Nhi bị Ngô CÆ°Æ¡ng cùng VÆ°u Tuấn bắt Ä‘i đến lúc quay vá» nhà cÅ©ng đã hÆ¡n ná»a năm. Phu phụ Chu Minh Äạo tìm ái nữ khắp kinh thà nh không có kết quả, vốn không còn hi vá»ng nữa, giá» thấy cô bé bình an trở vá» vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ. Chu đại nhân bế cô bé mà nÆ°á»›c mắt chan hòa, Chu phu nhân thì liên tục lạy tạ Bồ tát. Hai ngÆ°á»i há»i những chuyện từ lúc thất tung đến lúc đó, Hà m Nhi nhất nhất kể lại.
Chu Minh Äạo thấy con gái bị hai thị vệ trong hoà ng cung bắt Ä‘i bèn láºp tức thông tri cho vị hảo hữu há» DÆ°Æ¡ng Ä‘ang là m ÄỠđốc kinh thà nh hạ lệnh truy nã hai ngÆ°á»i Ngô, VÆ°u. NhÆ°ng nghe đến chuyện ngÆ°á»i không quản ngà n dặm xa xôi Ä‘Æ°a cô bé từ Tô Châu vá» kinh thà nh lại là má»™t cáºu bé con nhà kỹ viện cùng tuổi thì hai vợ chồng Ä‘á»u không tin.
Chu phu nhân là tÃn đồ theo Pháºt, cho rằng tiểu nam hà i nhất định là sứ giả do Quan âm bồ tát phái xuống, hóa thân hạ phà m bảo vệ cho Hà m Nhi. Chu đại nhân thì cho rằng ngÆ°á»i đó tất là kỳ nhân chốn giang hồ, vì luyện công phu đặc dị nà o đó mà hình hà i trông nhÆ° hà i đồng, tháºt ra đã là ngÆ°á»i truởng thà nh rồi.
Hà m Nhi biết Triệu Quan tịnh không phải sứ giả của Bồ tát hay dị nhân giang hồ gì hết, Triệu Quan chỉ là Triệu Quan. Cả ngà y cô bé nằm trong phòng, đắp tấm chăn gấm ấm áp nhá»› đến dáng vẻ vừa đáng yêu vừa đáng ghét, ánh mắt lanh lợi thÃch trêu cợt ngÆ°á»i ta, nụ cÆ°á»i nghịch ngợm của cáºu bé cùng những chuyện cùng trải qua trên Ä‘Æ°á»ng mà cảm thấy ấm lòng, khóe miệng bất giác hé cÆ°á»i, má»™t lúc sau thì chìm và o giấc má»™ng.
Lúc đó cô bé nà o biết rằng những ngà y yên ấm không còn dà i. Và o má»™t ngà y mùa đông mấy năm sau, má»™t đám quân binh cầm Ä‘uốc xông và o nhà cô, không nói năng gì, trói gô Chu Minh Äạo dẫn Ä‘i. Hà m Nhi cùng mẹ sợ hãi, mặt mà y tái xanh tái xám, lục thần vô chủ. Cô bé há»i mẹ: “Vì sao há» lại bắt cha Ä‘i?†Chu phu nhân chỉ biết lắc đầu khóc ròng: “Mẹ cÅ©ng không biết.â€
Mấy ngà y sau, Hà m Nhi theo mẹ và o trong nhà lao thăm cha, tiếp tế đồ ăn và quần áo. Cô thấy ngÆ°á»i cha phong Ä‘á»™ ngà y nà o giá» mặc áo tù, ngồi trong nhà lao ô uế, thối hoăng, trên mình đầy vết máu do bị tra khảo, sợ quá không ngừng khóc lóc. Cha cô nói không ra hÆ¡i, chỉ phá»u phà o dặn phu nhân rằng đại nạn đã áºp xuống đầu nhà há» Chu, mau chóng dẫn má»i ngÆ°á»i lánh Ä‘i, lại dặn con gái rượu phải nghe lá»i mẫu thân.
Ngà y hôm sau, tin tức của Chu gia đã lan Ä‘i khắp thà nh, Chu phu nhân theo lá»i căn dặn của chồng, gạt lệ nhanh chóng thu tháºp của nả trong nhà , Ä‘Æ°a con chạy sang những nhà thân thÃch lân cáºn. Hà m Nhi theo mẹ bôn ba lặn lá»™i, gõ cá»a liá»n mÆ°á»i gia đình bạn bè thân cáºn của cha cầu khẩn đủ Ä‘Æ°á»ng nhÆ°ng Ä‘á»u bị cá»± tuyệt từ ngoà i cá»a.
Tiết đông năm đó gió tuyết cá»±c kỳ buốt giá, hai mẹ con vất vưởng ngoà i đồng quê, không có nÆ¡i để nhá» vả, cuối cùng Ä‘Ã nh đến Cao BÆ°u cách đó hà ng trăm dặm, tìm nhà biểu huynh của Chu lão gia là Lý thúc thúc. Lý thúc thúc trong lòng không nỡ, giữ hai mẹ con lại, vì sợ bị ngÆ°á»i ta phát hiện Ä‘Ã nh phải để hai ngÆ°á»i ở trong chuồng ngá»±a háºu viện.
Äược mấy hôm thì Chu phu nhân nháºn được tin Chu lão gia thảm tá» do không chịu nổi cá»±c hình trong ngục, khóc mãi không ngừng, ngất Ä‘i tỉnh lại không ngá»›t kêu gà o: “Lão gia Æ¡i, tôi không được nhìn mặt ông lần cuối rồi!†Chuồng ngá»±a lạnh lẽo, lại gặp đả kÃch tinh thần lá»›n lao, bà không chịu nổi, Ãt lâu sau nhiá»…m cảm lạnh, được Ä‘á»™ ná»a tháng thì qua Ä‘á»i.
Trong vòng má»™t tháng, Chu Hà m Nhi mất cả cha lẫn mẹ, tuổi cô bé má»›i lên mÆ°á»i, từ bé đã sống trong nhung lụa, nay thân thế gặp phải tai biến nhÆ°ng má»—i ngà y ngoà i khóc lóc ra không biết là m gì.
Lý thúc thúc thấy quan phủ truy lùng gắt gao, sợ vạ lây, tá»± nhủ: “Ta mạo hiểm giữ mẹ con nó lại qua mùa đông cÅ©ng là nghÄ©a khà lắm rồi. Hiện giá» Chu đại tẩu đã mất, con bé nà y không thể kế thừa hÆ°Æ¡ng há»a Chu gia, nuôi nó thì có Ãch gì? Nếu cứ giữ nó lại, chỉ e nhà mình cÅ©ng gặp há»a diệt môn.â€
Bèn liên lạc vá»›i đám buôn ngÆ°á»i bán cô bé đến Thiên các ở Yên Thủy tiểu lá»™ng thà nh Tô Châu.
Hạ má má của Thiên các phái ngÆ°á»i đến xem hà ng, thấy Hà m Nhi có thể mang lại món há»i liá»n thÆ°Æ¡ng lượng giá tiá»n vá»›i Lý gia rồi kêu ngÆ°á»i dẫn cô bé Ä‘i.
Lúc đó là đầu hạ, Hà m Nhi theo chân Thạch a di của Thiên các rá»i Cao BÆ°u đến Tô Châu, bÆ°á»›c chân và o Yên Thủy tiểu lá»™ng. Lần thứ hai nà y tình cảnh hoà n toà n khác, giá» không có ai có thể Ä‘Æ°a cô thoát khá»i tiểu lá»™ng vá» nhà , cô cÅ©ng không còn nhà để vá». Cô bé không còn là thiên kim, mà chỉ là con hát tá»± bán thân.
Tháng ngà y sống trong Thiên các không vui sÆ°á»›ng gì, Hạ má má hung ác nghiêm khắc, cô nÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i tay có Ä‘iểm nà o không nghe lá»i thì đánh mắng không tiếc tay. Từ khi đến Thiên các, Hà m Nhi không có ngà y nà o được ăn no, được ngủ trá»n giấc.
Mấy năm qua Ä‘i, Hà m Nhi từ má»™t cô bé con đã trở thà nh má»™t cô nÆ°Æ¡ng, những giá»t nÆ°á»›c mắt ngà y xÆ°a hÆ¡i tà là đổ xuống đã sá»›m khô cạn. Nhiá»u năm vá» sau nà y, Chu Hà m Nhi rốt cuá»™c cÅ©ng có lúc ngẩng đầu lên được, trở thà nh cô nÆ°Æ¡ng đứng đầu của Thiên các. Năm đó cô bị ác nhân bắt mang đến Tô Châu, suýt nữa bị bán Ä‘i, phải chăng là lá»i tiên Ä‘oán rằng váºn mệnh cô sẽ sa Ä‘Ã và o chốn phong trần mà không có cách nà o nghịch lại?
Mãi khi lá»›n lên, Hà m Nhi má»›i hiểu được nguyên do nhà mình gia phá nhân vong. Thì ra lúc đó má»™t vị bằng hữu thân cáºn của cha cô đã xúc phạm quan đại thần Nghiêm Tung, há» Nghiêm nắm quyá»n nhiá»u năm, quyá»n thế nghiêng trá»i, luôn Ä‘uổi táºn giết tuyệt những kẻ không ăn cánh; cha cô vì thế mà vạ lây, bị tống và o ngục rồi thảm tá» chốn lao tù. Trái tim non Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ°ng má»™t kẻ Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c, yếu nhược lÆ°u lạc trong chốn phong trần nhÆ° cô giữ được tÃnh mệnh đã khó lắm rồi, còn nói gì đến những chuyện xa vá»i?
Trong lòng cô vẫn giữ má»™t ý niệm ngốc ngếch vá» những chuyện xảy ra vá»›i mình. Có lẽ bản thân cô gặp những tai biến nà y vì đã không tuân theo lá»i dặn dò của hắc y nhân, sÆ¡ xuất không chuyển giao lá thÆ° trá»ng yếu đó cho Thụy đại nÆ°Æ¡ng và Bảo Nhi? Sau khi hắc y nhân chết Ä‘i chắc đã biến thà nh ác quá»· ám và o cô? Cô không biết có phải thế không, chỉ thấy muôn phần ăn năn, sám hối. Cô vẫn cẩn tháºn gìn giữ lá thÆ° đó, đợi cho đến khi Thụy đại nÆ°Æ¡ng và Bảo Nhi đến lấy và ảo tưởng vá» má»™t ngà y nà o đó tá»± mình rÅ© sạch má»i lá»—i lầm, thoát khá»i những Ä‘au khổ chốn phong trần.
Ngoà i lá thÆ° còn có má»™t váºt nữa cô vẫn giấu trong ngá»±c áo, là má»™t vuông khăn tay. ChÃnh là vuông khăn Triệu Quan đã gói Ä‘iểm tâm mang cho cô ăn ngà y đó, tuy cÅ© mèm, sá»n rách nhÆ°ng cô quý nhÆ° tÃnh mệnh. Lúc má»›i đến Yên Thủy tiểu lá»™ng, cô cÅ©ng từng dò há»i ngÆ°á»i ta tin tức vá» Tình Phong Quán và Triệu Quan má»›i biết Tình Phong Quán không may gặp phải há»a hoạn, bị má»™t ngá»n lá»a rừng rá»±c đốt trụi thà nh bình địa, các cô nÆ°Æ¡ng cùng má»i ngÆ°á»i trong quán Ä‘á»u bị thiêu chết, kể cả Triệu Quan cÅ©ng chung số pháºn.
Hà m Nhi Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng, từng đến bên ngôi Tình Phong Quán bị thiêu hủy đó đặt má»™t bó hoa tÆ°Æ¡i, âm thầm khấn vái, nhá» lệ khóc thÆ°Æ¡ng cho nam hà i nhi đã mạo hiểm Ä‘Æ°a cô quay vá» nhà , giá» vÄ©nh viá»…n không còn trên Ä‘á»i nữa.
Tà i sản của phongtrancuongkhach
Last edited by kedatinh1974; 27-11-2008 at 11:43 PM .
28-11-2008, 08:50 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 13: Thanh Trúc cô nương
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 13: Thanh Trúc cô nương
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Triệu Quan Ä‘Æ°a Hà m Nhi vá» nhà xong xuôi, rá»i khá»i đại trạch Chu gia, nghÄ© đến chuyến ngược bắc nà y thoải mái vô cùng, lại thuáºn lợi há»™ tống Hà m Nhi suốt quãng Ä‘Æ°á»ng ngà n dặm vá» nhà táºn kinh thà nh, lòng không khá»i đắc ý, tÆ°Æ¡i tỉnh huýt sáo. Äi chÆ°a được bao xa, Ä‘á»™t ngá»™t thấy hai ngÆ°á»i xông đến, má»—i ngÆ°á»i má»™t bên, thò tay chụp lấy nó. Triệu Quan run bắn ngÆ°á»i, định trốn nhÆ°ng không kịp, nhìn hai ngÆ°á»i thấy rất quen, chÃnh là hai tên thị vệ, VÆ°u Tuấn và Ngô CÆ°Æ¡ng mà nó đã chạm trán ở Tô Châu.
Hai tên lôi nó đến má»™t ngõ nhá» vắng vẻ, quẳng đánh bịch xuống đất rồi hằn há»c nhìn nó, VÆ°u Tuấn cÆ°á»i lạnh nói: “Há»—n tiểu tá», ngÆ°Æ¡i được đấy!â€
Ngô CÆ°Æ¡ng không dằn được ná»™ khà trong lòng, tung chân đá cho nó má»™t đá nên thân, mồm mắng chá»i: “Tiểu tạp chủng, tiểu há»—n đản, bá»n ta và ngÆ°Æ¡i có oán cừu gì mà ngÆ°Æ¡i cứ ngăn cản chúng ta phát tà i?â€
Triệu Quan Ä‘au lắm, ngã chúi và o má»™t góc, nó không quen ai ở kinh thà nh, ngÆ°á»i duy nhất quen biết là Äiá»n Trung lại Ä‘ang ở trên thuyá»n mãi táºn Váºn hà khẩu xa xôi, giá» lá»t và o tay hai gã đối đầu, chắc chắn không tránh khá»i no đòn, hai gã khốn kiếp kia Ä‘ang lúc Ä‘iên tiết, có đánh chết nó cÅ©ng không phải là lạ. Nó rúc đầu và o má»™t góc, ý niệm trong lòng xoay chuyển, nhất thá»i không nghÄ© được cách thoát thân, lại bị đá liá»n mấy cÆ°á»›c, Ä‘au đến tái ngÆ°á»i. Äúng lúc đó, quyá»n cÆ°á»›c hai gã giáng xuống mình nó Ä‘á»™t nhiên ngừng bặt, VÆ°u Tuấn quát lên: “Kẻ nà o?†Triệu Quan lấy là m kỳ lạ, ngẩng đầu lên nhìn, thấy má»™t lão bà tóc bạc Ä‘ang đứng ở đầu ngõ, lạnh lẽo nhìn hai gã VÆ°u, Ngô.
Ngô CÆ°Æ¡ng ngoái đầu lại nhìn lão bà , giÆ¡ tay ra đẩy rồi quát: “Nhìn cái gì? Còn không mau cuốn xéo!†Không ngá» là tay hắn chÆ°a kịp chạm và o bà lão thì đã kêu rống lên, lăn lá»™n dÆ°á»›i đất, sùi cả bá»t mép.
VÆ°u Tuấn ngẩn ngÆ°á»i, bạt Ä‘ao quát to: “Hảo hữu ở phÆ°Æ¡ng nà o? Xin hãy báo danh!â€
Lão bà cÆ°á»i lạnh: “Ai là hảo hữu của ngÆ°Æ¡i?†Tả thủ vung lên, VÆ°u Tuấn cÅ©ng ngã lăn xuống đất, toà n thân hình nhÆ° cứng lại, không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy.
Triệu Quan kinh ngạc, vá»™i bò dáºy định thần nhìn cho tháºt kỹ, thấy trong mắt lão bà lóe lên ánh sáng tinh quái, Ä‘ang nháy mắt vá»›i mình. Triệu Quan láºp tức liên tưởng đến má»™t ngÆ°á»i, dụi dụi mắt, cảm thấy tháºt khó tin.
Giá»ng nói khà n khà n của lão bà vang lên: “Hai tên cẩu thị vệ mạt hạng kia, hôm nay già sẽ cho các ngÆ°Æ¡i nếm mùi thÆ°Æ¡ng Ä‘au.†Äoạn rút má»™t ống trúc xanh biếc dà i Ä‘á»™ má»™t xÃch từ trong ngá»±c áo ra, chỉ và o VÆ°u Tuấn Ä‘ang nằm dÆ°á»›i đất, há» VÆ°u Ä‘á»™t nhiên rÃt lên thảm thiết, thê lệ cùng cá»±c, nghe nhÆ° tiếng quá»· khóc thần gà o. Lão bà giÆ¡ chân đá và o yết hầu VÆ°u Tuấn, y không kêu thà nh tiếng, chỉ khá»t khẹt nÆ¡i cuống há»ng. Lão bà rụt chân vá», ống trúc trong tay tùy ý vung vẩy, VÆ°u Tuấn nhÆ° thể bị má»™t sợi tÆ¡ vô hình trói chặt, lăn lá»™n tránh né thế nà o cÅ©ng không thoát khá»i ống trúc. Lão bà lặp lại hà nh Ä‘á»™ng vá»›i Ngô CÆ°Æ¡ng, há» Ngô Ä‘au Ä‘á»›n đến mức mặt xanh mét, thống khổ hết mức.
Lão bà nặng giá»ng: “Hai ngÆ°Æ¡i bắt trẻ con Ä‘i bán thì không phải là ngÆ°á»i tốt nhÆ°ng tá»™i chÆ°a đến ná»—i chết. Ta già y vò các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đủ rồi, sẽ có ngÆ°á»i đến thu tháºp các ngÆ°Æ¡i.†Nói rồi thu ống trúc lại. VÆ°u Tuấn và Ngô CÆ°Æ¡ng nhÆ° trút được gánh nặng, toà n thân rÅ© rượi, nằm thẳng cẳng dÆ°á»›i đất thở dốc. Lão bà ngẩng đầu nói vá»›i Triệu Quan: “Tiểu hà i nhi, Ä‘i nà o.â€
Triệu Quan mắt tròn mắt dẹt, vá»™i và ng Ä‘i theo. Lão bà dẫn cáºu quẹo sang trái, đến má»™t ngõ hẻm yên tÄ©nh khác thì Ä‘Æ°a tay xoa mặt gỡ đồ hóa trang xuống, lá»™ ra má»™t khuôn mặt nhÆ° ngá»c chạm tạc, mắt phượng e ấp nụ cÆ°á»i, xinh đẹp vô cùng. Triệu Quan vừa kinh ngạc vừa vui mừng, kêu lên: “Trúc tỉ, đúng là tỉ rồi!†NgÆ°á»i đó quả nhiên là má»™t trong tam đại danh đán của Tình Phong Quán: Thanh Trúc cô nÆ°Æ¡ng.
Triệu Quan nhảy bổ tá»›i ôm nà ng ta, cÆ°á»i vang: “Hảo tỉ tỉ, sao tỉ lại đến đây? Äến tìm đệ sao?â€
Thanh Trúc Ä‘Æ°a tay cốc má»™t cái tháºt mạnh và o đầu nó, cÆ°á»i bảo: “Äệ rá»i khá»i Tô Châu, má»™t Ä‘i không vá», nếu không ai tìm ra đệ, nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng lại không Ä‘á»™t tỠấy à ?â€
Triệu Quan thè lưỡi: “Mẹ chắc giáºn đệ lắm, hảo tỉ tỉ, tỉ giúp đệ nói tốt và i câu trÆ°á»›c mặt mẹ, để mẹ có đánh thì đánh nhẹ nhẹ thôi.â€
Thanh Trúc cÆ°á»i: “Nói tốt thế nà o cÅ©ng vô dụng. NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng thưởng phạt phân minh, lần nà y đệ tá»± tiện bá» nhà đi, lại Ä‘i liá»n mấy tháng không vá», chắc chắn no đòn rồi.â€
Triệu Quan buông tiếng thở dà i não nuột.
Thanh Trúc lại bảo: “Phen nà y đệ ngà n dặm há»™ tống Chu tiểu cô nÆ°Æ¡ng vá» nhà cùng những việc đã là m trên Ä‘Æ°á»ng nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng Ä‘á»u biết rõ, cuối cùng cÅ©ng đã hạ quyết tâm.â€
Triệu Quan há»i: “Hạ quyết tâm gì cÆ¡?â€
Thanh Trúc đáp: “Thu đệ là m môn đồ.â€
Triệu Quan ngây ngÆ°á»i: “Thu đệ là m môn đồ? Mẹ muốn đệ là m cô nÆ°Æ¡ng tiếp khách à ?†Nó nhá»› mẫu thân thÆ°á»ng nói vá»›i mình: “Há»—n tiểu tá», coi nhÆ° con may mắn, sinh ra là m thân nam nhi. Nếu mà là nữ nhi, lá»›n lên lại xinh đẹp, ta không dạy con thà nh Ä‘Æ°Æ¡ng gia nÆ°Æ¡ng của Tình Phong Quán thì không xong.†Những ngÆ°á»i là m nghá» xÆ°á»›ng ca Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i sinh con gái, tuyệt đại Ä‘a số Ä‘á»u đầu nháºp và o nghá» theo mẫu thân, từ nhỠđược mẫu thân dạy dá»— cẩn tháºn, biết cả ca lẫn vÅ©, lại thêm quen tai quen mắt vá»›i những việc trong viện, thông thạo má»i ngón nghá» chiá»u khách, tuổi còn nhỠđã có thể xuất đạo, nhanh nổi tiếng hÆ¡n những cô nÆ°Æ¡ng mua vá» nhiá»u. Lại nhá»› đến chuyện mẫu thân thÆ°á»ng tá» ra tiếc nuối, nói vá»›i mình: “Con mà là má»™t cô nÆ°Æ¡ng thì hay biết mấy! Sau nà y có thể kế thừa gia nghiệp của lão nÆ°Æ¡ng.†Có lúc nhÆ°á»›ng mà y trợn mắt bảo: “Con đừng tưởng mình có khuôn mặt xinh xắn, sau nà y là m con gái được. Ta nói cho con biết, các cô nÆ°Æ¡ng nháºp thân và o chốn phong trần thì còn tạm được, nam nhi thì phải có chà khÃ, sau nà y con vì tham tiá»n mà sa chân và o thì lão nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i đầu tiên không tha cho con.â€
Trong lúc Ä‘ang nghÄ© vẩn vÆ¡, lại nghe Thanh Trúc cÆ°á»i khúc khÃch: “Äệ nói nhăng nói cà n cái gì đấy, ai muốn đệ là m cô nÆ°Æ¡ng tiếp khách? Câu nà y mà để nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nghe được, nhất định đánh đệ năm chục gáºy.â€
Triệu Quan nÃu tay Thanh Trúc, năn nỉ: “Hảo tỉ tỉ, mau nói cho đệ biết Ä‘i, mẹ sao lại muốn thu đệ là m môn đồ?â€
Thanh Trúc lấy ống trúc trong ngá»±c áo ra, là ống trúc ban nãy nà ng ta dùng để trừng trị hai tên Ngô, VÆ°u, rồi bảo: “NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng muốn thu đệ là m môn hạ, cÅ©ng muốn dạy đệ mấy món đồ chÆ¡i nà y.â€
Triệu Quan nhìn ống trúc, nhá»› lại thảm trạng lăn lá»™n dÆ°á»›i đất của hai gã Ngô, VÆ°u, toà n thân rởn gai ốc, há»i: “Hảo tỉ tỉ, đây là yêu thuáºt?†Trong lòng nó sợ hãi thà nh ra lá»i nói hÆ¡i run rẩy.
Thanh Trúc cÆ°á»i đáp: “Äây không phải là yêu thuáºt mà là tiên thuáºt. Má»i bà quyết, đợi đến khi bái sÆ° nháºp môn rồi, nhất nhất sẽ được nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng truyá»n thụ. á»’, chúng ta còn có việc phải là m, Ä‘i thôi.â€
Triệu Quan vừa kinh nghi vừa hiếu kỳ, vá»™i theo Thanh Trúc lên Ä‘Æ°á»ng. Thanh Trúc dung mạo quá xinh đẹp, để tránh ngÆ°á»i khác nhòm ngó nên dá»c Ä‘Æ°á»ng giả trang thà nh má»™t lão bà . Hai ngÆ°á»i cùng rá»i kinh thà nh, xuôi nam đến Ứng Thiên phủ ở Nam Kinh. Thanh Trúc dẫn Triệu Quan và o nghỉ tại khách sạn, buổi tối hai ngÆ°á»i cùng nghỉ trong phòng khách, Thanh Trúc Ä‘á»™t nhiên bảo: “A Quan, tỉ cho đệ má»™t thứ.†Rồi thò tay và o trong ngá»±c áo lấy má»™t bao bá»™t mịn mà u và ng nhạt, cẩn tháºn rút má»™t sợi dây trong bao ra.
Triệu Quan há»i: “Äể là m gì hả Trúc tỉ?â€
Thanh Trúc đáp: “Äây là má»™t loại kỳ môn Ä‘á»™c dược, gá»i là Hà m Má»™ng phấn. Bá» thứ nà y và o thức ăn của ngÆ°á»i khác trong ba ngà y liên tục rồi dùng Hà m Má»™ng nà y thôi Ä‘á»™ng thì ngÆ°á»i đó sẽ ngủ mê mệt nhÆ° ngÆ°á»i chết, là m cách nà o cÅ©ng không tỉnh lại. Khi tỉnh lại và o hôm sau, y không há» nghÄ© rằng mình có gì khác lạ.â€
Triệu Quan tá» ra hiếu kỳ: “Tháºt sao?â€
Thanh Trúc đáp: “Äệ không tin hả? Có cần thá» không?â€
Triệu Quan nhìn nà ng, không nén được, buá»™t miệng há»i: “Thá» bằng cách nà o?â€
Thanh Trúc cÆ°á»i: “Ba ngà y nay tỉ đã hạ Hà m má»™ng phấn và o đồ ăn của đệ, hiện giá» ta thi triển má»™t chút, đệ tất sẽ ngủ say sÆ°a, ngà y mai tỉnh lại sẽ giống nhÆ° không có chuyện gì xảy ra.â€
Triệu Quan kinh ngạc há»i: “Tỉ hạ Ä‘á»™c đệ sao? Äệ sao lại không biết nhỉ?â€
Thanh Trúc cÆ°á»i chúm chÃm: “Ta hạ Ä‘á»™c thì đệ biết thế nà o được? Hạ Ä‘á»™c phải thần bất tri, quá»· bất giác má»›i được coi là cao thủ.â€
Triệu Quan cảm thấy khẩn trÆ°Æ¡ng, lại hiếu kỳ: “Trúc tỉ, tỉ bắt đầu Ä‘i, cho đệ xem Hà m Má»™ng phấn nà y tháºt ra lợi hại đến đâu. NhÆ°ng tỉ phải cho đệ biết mấy hôm trÆ°á»›c đã hạ Ä‘á»™c nhÆ° thế nà o.â€
Thanh Trúc mỉm cÆ°á»i: “Äược rồi. Tỉ bắt đầu đây, đệ lên giÆ°á»ng Ä‘i, chứ ngủ ở đây, tỉ không bế khúc gá»— thẳng Ä‘Æ¡ nhÆ° đệ lên giÆ°á»ng được đâu.â€
Triệu Quan cÆ°á»i: “Äệ không lên, đệ cứ muốn tỉ ôm.â€
Thanh Trúc liếc xéo nó rồi xì má»™t tiếng: “Tỉ sẽ để cho đệ nằm dÆ°á»›i đất chịu lạnh, nhất định không bế thằng lá»i hÆ° há»ng.â€
Triệu Quan cÆ°á»i hì hì, nhảy ngay lên giÆ°á»ng, đắp chăn xong liá»n nói: “Nà o, đệ ngủ đây, tỉ bắt đầu Ä‘i.â€
Nó thấy Thanh Trúc Ä‘Æ°a và o gần ngá»n nến châm lá»a, đầu ngá»n nến tá»a ra là n khói má»ng uốn éo bay lên nhÆ°ng không ngá»i thấy mùi gì bèn nói: “Chẳng có mùi vị gì nhỉ.â€
Thanh Trúc đáp: “Tất nhiên phải không mùi. Nếu có mùi không phải sẽ khiến ngÆ°á»i ta nghi ngá» Æ°? Còn nói gì…†má»›i nghe đến đó, trong óc Triệu Quan cÆ¡n buồn ngủ mãnh liệt áºp tá»›i, không nghe thấy ná»a câu sau của Trúc tỉ đã ngủ say sÆ°a.
Ngà y hôm sau nó má»›i tỉnh dáºy, chỉ cảm giác mình đã ngủ má»™t giấc rất ngon, vÆ°Æ¡n vai nhảy xuống giÆ°á»ng, thấy Thanh Trúc đã dáºy rồi, Ä‘ang ngồi bên bà n mân mê ống trúc xanh biếc. Triệu Quan dụi mắt há»i: “Trúc tỉ dáºy sá»›m thế?â€
Thanh Trúc mỉm cÆ°á»i quay lại há»i: “Äệ ngủ thế nà o? Hà m Má»™ng phấn của tỉ không tệ chứ?â€
Triệu Quan nhá»› lại chuyện tối qua, bất giác thấy ngứa ngáy trong lòng, váºt nà i: “Tỉ mà u nói cho đệ biết đã hạ Ä‘á»™c đệ thế nà o Ä‘i?â€
Thanh Trúc nói: “Chuyện nà y không dá»… lắm nhỉ? TrÆ°á»›c lúc đệ ăn cÆ¡m, tỉ bôi má»™t chút xÃu Hà m Má»™ng phấn lên Ä‘Å©a, đệ ăn cÆ¡m là trúng Ä‘á»™c liá»n.â€
Triệu Quan ngoẹo đầu nghÄ© ngợi: “Äệ chÆ°a từng thấy tỉ Ä‘á»™ng và o Ä‘Å©a của đệ mà .â€
Triệu Quan giải thÃch: “Có hôm tỉ rút Ä‘Å©a cho đệ, đã rắc phấn lên tay. Có hôm tỉ Ä‘Æ°a cho đệ khăn tay, phấn sẽ từ khăn mà bám và o Ä‘Å©a của đệ. Còn có hôm tỉ hắt hÆ¡i, đã lén thổi phấn và o tô cÆ¡m của đệ.â€
Triệu Quan lúc đó má»›i tỉnh ngá»™: “Hay nha, thế ra dá»c Ä‘Æ°á»ng tỉ chả có ý tốt gì vá»›i đệ, Ä‘á»™ng chân Ä‘á»™ng tay toà n là lừa lá»c đệ.â€
Thanh Trúc cÆ°á»i: “Tỉ mà không có hảo ý thì má»™t trăm Triệu Quan cÅ©ng bị đầu Ä‘á»™c chết sạch rồi.â€
Triệu Quan nhá»› lại thủ Ä‘oạn nà ng đối phó vá»›i hai tên Ngô, VÆ°u, lại nhìn đến ống trúc trong tay nà ng, bất giác hÆ¡i run, vá»™i vòng tay nói: “Trúc tỉ thủ hạ lÆ°u tình, đại nhân đại lượng, đại nhân không chấp nhặt lá»—i của tiểu nhân, ngà n vạn lần không nên hạ Ä‘á»™c thủ vá»›i A Quan.â€
Thanh Trúc báºt cÆ°á»i: “Äệ là bảo bối tâm can của nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, tỉ sao dám Ä‘á»™ng thổ trên đầu Thái Tuế? Chỉ cần đệ ngoan ngoãn tất Trúc tỉ sẽ đối tốt vá»›i đệ.†Nói Ä‘oạn kéo Triệu Quan đến ngồi trÆ°á»›c mặt rồi bảo: “Chúng ta có việc phải là m, để tỉ hóa trang cho đệ.†Liá»n đó lấy trong túi ra các váºt phẩm dịch dung, hóa trang cho Triệu Quan. Má»i việc xong xuôi, Triệu Quan nhìn và o gÆ°Æ¡ng liá»n thấy má»™t thiếu niên mồm rá»™ng hoác Ä‘ang nhìn mình, bất giác ngẩn ra, Ä‘Æ°a tay lên sá» và o mặt, thốt lên kinh ngạc: “Trúc tỉ, đệ cÅ©ng không nháºn ra mình.â€
Thanh Trúc cÆ°á»i: “Hóa trang xấu Ä‘i má»™t tÃ, đã ủy khuất gÆ°Æ¡ng mặt tuấn tú của đệ rồi.†Nà ng ta tá»± ngồi xuống trÆ°á»›c gÆ°Æ¡ng, dùng bá»™t than xoa Ä‘en khuôn mặt, Ä‘eo râu giả, hóa trang thà nh má»™t hán tá» gầy nhom. Triệu Quan đứng bên quan sát, kinh dị vô cùng: “Trúc tỉ, tỉ lại giả trang thà nh nam tá» mà không lá»™ ra sÆ¡ hở, tháºt là lợi hại!â€
Thanh Trúc mỉm cÆ°á»i dặn: “Váºy sao? Chúng ta và o trong thà nh dạo chÆ¡i, lúc nói phải hÆ¡i lÆ¡ lá»›, không được để lá»™ khẩu âm Tô Châu.â€
Triệu Quan gáºt đầu đồng ý: “Chúng ta Ä‘i đâu?â€
Thanh Trúc đáp: “Và o thà nh bát phố. Äệ đừng há»i nhiá»u, cứ theo tỉ mà hà nh sá»±. Tỉ muốn đệ là m gì thì đệ là m, không bảo đệ là m gì thì đệ cứ ngoan ngoãn Ä‘i theo.â€
Triệu Quan theo Thanh Trúc và o thà nh, Ä‘i tứ tung khắp nÆ¡i. Thanh Trúc và o mấy quán cÆ¡m rồi tá»›i cả những tiệm bán rượu, thịt, há»i giá tiá»n, mua bán mấy món, đến trÆ°a thì và o phạn quán ăn cÆ¡m. Äến chiá»u lại đến chợ bán ngá»±a, tiệm bán bao bố và tiệm kim khÃ.
Äến chiá»u muá»™n, Thanh Trúc bảo Triệu Quan: “Tối nay tỉ có chuyện phải là m, đệ ngoan ngoãn đợi trong phòng, không được ra ngoà i.â€
Triệu Quan cá»±c kỳ hiếu kỳ, quấn lấy Thanh Trúc há»i han: “Tỉ muốn là m gì váºy? Nói cho đệ biết Ä‘i mà ?â€
Thanh Trúc im lặng má»™t lúc rồi đáp: “Tỉ Ä‘i sát nhân.â€
Tim Triệu Quan Ä‘áºp rá»™n lên, há»i: “Tỉ muốn giết ai?â€
Thanh Trúc khẽ lắc đầu: “NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đã dặn nếu đệ muốn biết thì cho biết, nhÆ°ng tỉ lại không muốn cho đệ biết.â€
Triệu Quan vá»™i hối: “Äệ muốn biết mà ! Trúc tỉ, cho đệ biết Ä‘i.â€
Thanh Trúc chăm chú nhìn Triệu Quan, lại im lặng má»™t lúc má»›i thủng thẳng đáp: “Tỉ phải Ä‘i giết TỠđại nhân của Ứng Thiên Phủ.â€
Triệu Quan kinh ngạc, nó ở Tô Châu đã nghe qua danh đầu của TỠđại nhân nà y nên biết rằng lão là viên quan tà n bạo mà ngÆ°á»i nà o ở tỉnh Nam Lệ Trá»±c cÅ©ng sợ, đã tống hÆ¡n ngà n ngÆ°á»i và o ngục, thủ Ä‘oạn Ä‘á»™c ác bá đạo, coi bách tÃnh nhÆ° cá thịt, ai ai cÅ©ng gá»i lão là Thiên sát.
Triệu Quan nhìn Thanh Trúc, hÃt sâu má»™t hÆ¡i rồi nói: “Trúc tỉ, cho đệ Ä‘i theo.â€
Thanh Trúc liếc xéo cáºu: “Äệ không sợ chứ?â€
Triệu Quan thu dÅ©ng khà lại, đáp: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên không sợ.â€
Thanh Trúc mỉm cÆ°á»i bảo: “Hảo! Tỉ cho đệ mở rá»™ng tầm mắt má»™t lần.â€
--- Xem tiếp hồi 14 ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 08:47 PM .
28-11-2008, 10:52 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 14: Thế thiên hà nh đạo
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 14: Thế thiên hà nh đạo
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Äi được ná»a Ä‘Æ°á»ng, Thanh Trúc Ä‘Æ°a Triệu Quan đến má»™t ngôi miếu đổ nát ở ngoà i thà nh rồi dặn: “Äệ cứ đứng dÆ°á»›i hiên nà y chỠđợi. Không được xông và o, cÅ©ng không được là m ồn, cứ nhìn qua cá»a sổ. Biết chÆ°a?†Rồi Ä‘i luôn.
Triệu Quan Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c đứng trong ngôi miếu hoang tà n tối tăm, u ám, lòng không khá»i rá»n rợn. Qua ná»a thá»i thần, Thanh Trúc quay lại, trên lÆ°ng vác theo má»™t chiếc bao lá»›n. Nà ng ta quẳng cái bao xuống đất, quát lên: “Ra mau!â€
Triệu Quan tá»± nhủ: “Chả lẽ Trúc tỉ tỉ bắt Thiên sát mang đến đây?â€
Rồi nó thấy má»™t ngÆ°á»i béo ị, mặc áo may bằng cẩm Ä‘oạn từ trong bao bò ra, vừa bò dÆ°á»›i đất vừa run lên cầm cáºp, toà n thân co quắp lại, khuôn mặt méo xệch, yết hầu không ngừng phát ra tiếng kêu Æ° á», hiển nhiên Ä‘ang phải chịu Ä‘au khổ cùng cá»±c. Chợt má»™t ngá»n nến trắng được đốt lên trong miếu, cạnh ngá»n nến lá»™ ra má»™t đôi tú hà i mÅ©i nhá»n nhá» nhắn, má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế giữa miếu.
Triệu Quan kinh ngạc, ngÆ°á»i đó không phải là Thanh Trúc, đến lúc nà o mà nó hoà n toà n không nháºn biết. Lần trông theo ánh nến, nó loáng thoáng thấy được ngÆ°á»i ngồi trên ghế thân hình yêu kiá»u, khuôn mặt trái xoan, mắt hạnh má Ä‘Ã o, khóe miệng cÆ°á»i nụ, ánh mắt Ä‘ang nhìn xuống ngÆ°á»i bò trên mặt đất. Triệu Quan rung Ä‘á»™ng trong lòng: ngÆ°á»i đó chÃnh là mẹ nó, Tình Phong Quán chủ LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng.
Thanh Trúc Ä‘ang cầm má»™t ống trúc chỉ và o ngÆ°á»i nằm trên mặt đất, ngÆ°á»i nà y cố tránh né, hình nhÆ° muốn thoát khá»i ống trúc, thủy chung không tà i nà o lăn khá»i bà n chân Thanh Trúc.
Lại nghe LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng lên tiếng: “TỠđại nhân thấy thế nà o, mùi vị bị ngÆ°á»i khác hà nh hạ cÅ©ng không tệ chứ?†Lá»i lẽ vô cùng nhẹ nhà ng, song câu nói Ä‘Æ¡n giản đó rá»n rợn âm khÃ.
Triệu Quan nghe thấy giá»ng mẹ nói, Ä‘Ãch xác là bà , khẩu khà lá»t và o tai bất giác khiến cáºu bé lạnh buốt sống lÆ°ng. Cáºu tá»± nhủ: “Là m sao mẹ lại đến đây nhỉ? NgÆ°á»i Ä‘ang nằm kia quả nhiên là Thiên sát TỠđại nhân, không biết Trúc tỉ tỉ bắt lão đến đây bằng cách nà o?â€
NgÆ°á»i dÆ°á»›i đất cứ Æ° á», không thể thoát ra thà nh tiếng. Thanh Trúc nói vá»›i giá»ng lạnh tanh: “NgÆ°Æ¡i cáºy quyá»n cáºy thế cÆ°á»›p bóc, cưỡng bức dân là nh chÆ°a đủ, lại còn lăng nhục rồi cắt đầu lưỡi há», bán Ä‘i phÆ°Æ¡ng xa. Những kẻ hoà nh hà nh bạo ngược trong thiên hạ, không ai so được vá»›i ngÆ°Æ¡i! NgÆ°Æ¡i nghÄ© là trên Ä‘á»i không ai dám chạm đến ngÆ°Æ¡i, không ai dám tìm ngÆ°Æ¡i báo cừu nên cà ng táng táºn thiên lÆ°Æ¡ng, không từ việc ác nà o. Giá» thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không còn đầu lưỡi, rõ là gieo gió gặt bão!†Giá»ng nói Ä‘anh hẳn lại.
Triệu Quan tá»± nhủ: “Nguyên là hắn bị cắt đầu lưỡi má»›i không thể nói thà nh tiếng.â€
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng tiếp tục: “Úi, TỠđại nhân, đám thị vệ thủ hạ của ngà i đâu rồi? Bá»n há» sao chÆ°a đến cứu ngà i nhỉ? Ngà i có biết há» Ä‘i đâu không?â€
Vị TỠđại nhân đang lăn lộn một cách thống khổ trên mặt đất, ánh mắt vẫn liếc tả liếc hữu, hình như muốn tìm xem đám thị vệ bên mình đã đi đâu.
Thanh Trúc cÆ°á»i lạnh: “Khải bẩm đại nhân, mấy tên thị vệ chó má của ngà i Ä‘á»u xuống địa ngục cả rồi! Ngà i muốn tìm há», cứ việc theo xuống đó mà tìm.â€
Yết hầu TỠđại nhân phát ra tiếng kêu kinh hoà ng, toà n thân run nhÆ° dẽ, sợ đến té đái vãi phân. Triệu Quan táºn mắt thấy mẫu thân cùng Thanh Trúc hà nh hạ kẻ đó đến nÆ¡i đến chốn, cảm giác vừa kinh ngạc vừa sung sÆ°á»›ng, vừa hoảng sợ, đứng Ä‘á» bên ngoà i song cá»a ngôi miếu, không dám thở mạnh.
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng lên tiếng: “Ài, chúng ta hà nh hạ TỠđại nhân thế cÅ©ng đủ rồi, giá» phải Ä‘Æ°a đại nhân xuống gặp Diêm vÆ°Æ¡ng thôi.â€
TỠđại nhân nghe thấy, vá»™i báºt dáºy, váºp đầu liá»n liá»n, không nghe được hắn muốn nói gì nhÆ°ng hiển nhiên muốn cầu xin.
Thanh Trúc nghiến răng: “Bây giá» ngÆ°Æ¡i má»›i mở miệng cầu khẩn à , muá»™n rồi. Ná»—i thống khổ của những ngÆ°á»i bị ngÆ°Æ¡i giết oan, lăng nhục còn gấp trăm lần thế nà y. Ta đã nói rồi, tá»™i ác ngÆ°Æ¡i gây ra có chết cÅ©ng chÆ°a đủ, phải chịu nhiá»u già y vò hÆ¡n má»›i thá»a đáng.†Äoạn vung tay ra, rải lên ngÆ°á»i hắn má»™t lá»›p giống nhÆ° mạt phấn.
TỠđại nhân rên rỉ thảm thiết, váºt vã trên mặt đất, tá»±a hồ má»—i thốn gân cốt, má»—i thá»› thịt Ä‘á»u bị dao sắc cứa và o, hai tay cà o loạn xạ, thoáng sau khắp ngÆ°á»i đã rá»›m máu.
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng cháºm rãi cất tiếng: “TỠđại nhân, phÆ°Æ¡ng pháp nà y của chúng ta có tên là ‘Tháºp tầng địa ngục’. Trong kinh Pháºt có nói rằng ngÆ°á»i nà o lúc sống tác ác, sau khi chết sẽ bị Ä‘Ã y xuống địa ngục, trong đó có các loại địa ngục: lá»a đốt, hà n băng, Ä‘ao nhá»n, trụ đồng… Loại thuốc Trúc nhi vừa dùng, có thể khiến ngà i trong vòng hai thá»i thần được nếm đủ mùi vị của các loại địa ngục đó. Chúng ta chÆ°a từng kinh qua địa ngục, không biết mÆ°á»i tầng địa ngục kinh khủng thế nà o, địa ngục có tháºt sá»± đáng sợ không? Lần nà y phải thỉnh giáo TỠđại nhân rồi.â€
TỠđại nhân lúc đó không còn lăn lá»™n nổi nữa, nằm thẳng cẳng dÆ°á»›i đất, song thủ ôm mặt, là o thà o nói má»™t câu gì đó. Triệu Quan loáng thoáng nghe được hắn hình nhÆ° muốn nói: “Xin để cho ta chết!â€
Kẻ nà y vừa nãy còn dáºp đầu xin tha mạng giá» lại chỉ mong được giải thoát sá»›m, ná»—i khổ phải chịu ‘Tháºp tầng địa ngục’ chắc tháºt sá»± kinh khủng, còn đáng sợ hÆ¡n cả cái chết.
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng gáºt đầu vá»›i Thanh Trúc, Thanh Trúc móc từ trong ngá»±c áo ra má»™t nắm Ä‘en Ä‘en ném lên mình TỠđại nhân, thoáng sau TỠđại nhân đã Ä‘Æ¡ ra. LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng nói vá»›i Thanh Trúc: “Äem hắn vá» chá»— cÅ©.â€
Thanh Trúc vâng lá»i, nhét xác TỠđại nhân và o trong bao gai, vác lên vai, thổi tắt nến rồi nhanh nhẹn ra khá»i căn miếu đổ nát. Triệu Quan chỉ thấy bóng nà ng ta loáng lên, rồi từ trên tÆ°á»ng nhảy xuống, nó kinh ngạc tá»± há»i: “Trúc tỉ tỉ cõng má»™t thi thể trên lÆ°ng mà còn nhảy được cao thế!â€
Triệu Quan Ä‘ang tròn mắt ngạc nhiên, Ä‘á»™t ngá»™t thấy tai lùng bùng, má»™t giá»ng nói từ phÃa sau vang lên: “Thằng lá»i kia, trốn ra ngoà i chÆ¡i lâu nhÆ° váºy còn chÆ°a vá» nhà sao?â€
Toà n thân Triệu Quan run lên, tim Ä‘áºp thinh thịch, quay đầu lại thấy mẫu thân đứng sau lÆ°ng, Ä‘ang cÆ°á»i cÆ°á»i nhìn mình, nhÆ° thể chÆ°a xảy ra chuyện gì. Trong tÃch tắc đó, Triệu Quan còn cho là mình Ä‘ang ngủ mÆ¡, gặp ma trong ngôi miếu hoang tà n đổ nát nà y, miá»…n cưỡng định thần lại, thấy y phục của mẫu thân vẫn giống hệt hồi nãy má»›i dám khẳng định mình không nhìm lầm. Lại nghe mẫu thân nói: “Vừa nãy con nhìn hết má»i chuyện rồi. Cảm thấy thế nà o?â€
Triệu Quan không nghÄ© ngợi, đáp ngay: “Thống khoái!â€
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng ngÆ°ng vá»ng nhìn nó rồi há»i: “Vì sao con lại thấy thống khoái?â€
Triệu Quan đáp: “Kẻ ác đáng bị hà nh hạ nhÆ° thế. Ãc nhân cứ mãi khinh khi ngÆ°á»i tốt, bắt ngÆ°á»i tốt chịu má»i Ä‘au Ä‘á»›n, nếu không gặp phải báo ứng nhÆ° hôm nay thì thế gian nà y vẫn còn cái gá»i là công đạo, còn thiên lý nữa sao?â€
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng nhè nhẹ gáºt đầu: “Äúng váºy, mẹ của con chỉ là thay trá»i hà nh đạo mà thôi. Quan nhi, mẹ rất giáºn chuyện con tá»± ý bá» nhà đi, nhÆ°ng lại vô cùng cao hứng vì thấy con nghÄ©a hiệp tâm trÆ°á»ng, không quản mạo hiểm Ä‘Æ°a tiểu cô nÆ°Æ¡ng đó vá» nhà , còn kết giao vá»›i ngÆ°á»i trong Thanh Bang, đã gan dạ lại hiểu chuyện, không hổ là con của LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng nà y.â€
Triệu Quan xÆ°a nay vẫn có bảy phần kÃnh sợ ngÆ°á»i mẹ tinh minh nà y, vừa nãy thấy bà xuất thủ sát nhân lại cà ng sợ hÆ¡n, e bà trừng phạt nghiêm khắc việc mình tá»± tiện bá» Ä‘i, giá» thấy bà khen mình, bá»›t hẳn sợ sệt, nhá»› đến lá»i Thanh Trúc nói bèn há»i: “Mẹ, Trúc tỉ nói mẹ đã hạ quyết tâm thu con là m đồ đệ, là ý gì váºy?â€
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng nói: “Ta muốn thu con là m đồ đệ, truyá»n thụ cho con tiên thuáºt và cả Ä‘á»™c thuáºt của bản môn. Thanh Trúc là đệ tá» của ta, con cÅ©ng đã thấy bản lãnh của nó rồi. NhÆ°ng tuổi con còn nhá», phải đợi đến lúc thÃch hợp má»›i chÃnh thức nháºp môn được. Trong khoảng thá»i gian đó, con cứ theo các vị tỉ tỉ Ä‘i là m việc, há»c lấy đôi Ä‘iá»u. Bất kể con nhìn thấy gì, Ä‘á»u coi nhÆ° không xảy ra, má»™t câu cÅ©ng không được để lá»™. Nghe rõ chÆ°a?â€
Triệu Quan thấy ngữ khà của mẹ nghiêm túc, vá»™i đáp: “Vâng, con hiểu rồi!â€
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng chăm chú nhìn cáºu má»™t lúc, ngữ khà má»m hẳn Ä‘i: “Mong là con có thể là m được, đừng phụ kỳ vá»ng của ta.â€
Cùng lúc có tiếng bÆ°á»›c chân vang lên, Thanh Trúc đã quay vá» miếu, cúi ngÆ°á»i nói: “NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, đã xong cả rồi.â€
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng gáºt đầu thốt: “Ta vá» Tô Châu trÆ°á»›c. Con mang theo Quan nhi, đợi hai ngà y nữa hẵng vá».†Thanh Trúc vâng dạ, LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng quay ngÆ°á»i ra khá»i miếu, biến mất và o trong bóng đêm.
Triệu Quan theo Thanh Trúc vỠđến khách Ä‘iếm, đến táºn lúc cáºu bé Ä‘i nằm, cảnh tượng mẫu thân và Trúc tỉ đối phó vá»›i TỠđại nhân cứ láºp lá» trôi nổi trÆ°á»›c mắt.
Chuyến nà y cáºu lá»›n máºt rá»i khá»i Tô Châu, má»™t mạch lên tá»›i táºn Bắc Kinh, những kinh nghiệm thu được trong lần mạo hiểm nà y mÆ°á»i phần khác lạ, là m sao ngá» rằng lúc trở vá» còn gặp những chuyện kỳ lạ hÆ¡n? Là m sao ngá» rằng được thấy ngÆ°á»i mẹ thân yêu cùng cô nÆ°Æ¡ng trong quán ai cÅ©ng thân hoà i tuyệt kỹ, xuất thủ sát nhân mà không má»™t chút do dá»±; thanh lâu mà cáºu sinh trưởng từ thủa bé tịnh không tầm thÆ°á»ng chút nà o mà đầy rẫy Ä‘á»™c thuáºt quá»· dị cùng những chuyện ám sát ngấm ngầm? Trong lòng cáºu vừa kinh sợ, vừa hÆ°ng phấn, không tà i nà o nhắm mắt lại được.
Và i ngà y sau, Thanh Trúc Ä‘Æ°a Triệu Quan vá» Tình Phong Quán. Äám ngÆ°á»i là m và cô nÆ°Æ¡ng trong quán thấy cáºu bé trở vá» Ä‘á»u hoan hỉ pha lẫn kinh ngạc, liên mồm há»i cáºu trong ná»a năm nay Ä‘i đâu, là m những chuyện gì.
Triệu Quan kể lại chuyện bám theo thuyá»n váºn lÆ°Æ¡ng của Thanh Bang ngược bắc lên kinh thà nh, trong lòng cáºu vẫn Ä‘eo đẳng cái chết của TỠđại nhân, vá»™i há»i ở nhà có chuyện gì đáng kể xảy ra không. NgÆ°á»i là m quả nhiên mách rằng tin tức vỠỨng Thiên phủ TỠđại nhân hôm qua má»›i được dán lên tÆ°á»ng thà nh.
Lão Lâm gác cá»a bảo: “Theo tin trong huyện thà nh truyá»n ra thì TỠđại nhân chết rất mỠám, có ngÆ°á»i nói đại nhân mắc bệnh lạ, có ngÆ°á»i nói đại nhân bị trá»i phạt, lại có ngÆ°á»i nói đại nhân bị nhện Ä‘á»™c đốt chết! Con mẹ nó chứ, xuôi ngược gì thì thằng cha Thiên sát nà y cÅ©ng chết rồi, chết kiểu gì cÅ©ng Ä‘á»u đáng kiếp!â€
Hồng thẩm dá»n dẹp góp chuyện: “Ta cÅ©ng nghe ngÆ°á»i ta nói Ứng Thiên phủ đã dán bố cáo TỠđại nhân mắc bệnh lạ mà chết. Äó không phải bị ông trá»i trừng phạt thì là gì? Theo ta thì lão bị sấm sét đánh chết má»›i phải.â€
Triệu Quan nghe kể, không khá»i lo lắng quan phủ sẽ tìm ra hung thủ, mò tá»›i Tình Phong Quán bắt ngÆ°á»i. NhÆ°ng sau nhiá»u ngà y vẫn không ai hiểu rõ vì sao TỠđại nhân toi mạng, lại cà ng không có ai đến Yên Thủy tiểu lá»™ng tra vấn.
Triệu Quan Ä‘oán rằng hôm đó Thanh Trúc đã dùng má»™t loại dược váºt giống nhÆ° Hà m má»™ng phấn khiến cho má»i kẻ trong phủ ngủ mê mệt, má»›i bắt TỠđại nhân mang Ä‘i xá» tá» má»™t cách dá»… dà ng nhÆ° thế, rồi lại Ä‘em thi thể lão ta trả và o trong phủ mà thần không hay quá»· không biết.
Bách tÃnh dÆ°á»›i quyá»n cai trị của TỠđại nhân ngấm ngầm hởi dạ, bảo lão chết cà ng hay, chết rất đẹp đẽ, tÆ°ng bừng. LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng cùng các cô nÆ°Æ¡ng và ngÆ°á»i là m trong Tình Phong Quán tụ táºp tại háºu viện uống rượu mừng Thiên sát xong Ä‘á»i.
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng uống cạn sạch má»™t chén rượu nồng, cÆ°á»i nói: “Thống khoái, thống khoái! Tên Thiên sát huyện lệnh nà y may mà đã bị trá»i phạt, ngủm củ tá»i mất rồi, không thì lão nÆ°Æ¡ng nhất định sẽ xông thẳng và o phủ bóp cổ hắn chết tÆ°Æ¡i.â€
Các cô nÆ°Æ¡ng Ä‘á»u ha ha cÆ°á»i rá»™. Triệu Quan thấy vẻ mặt mẹ mình và Thanh Trúc cao hứng vô cùng, uống cạn nhiá»u chén, không có ná»a Ä‘iểm tá» ra là cái chết của Thiên sát chÃnh bởi tay há».
Sau lần đó, LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng thÆ°á»ng xuyên cho phép Triệu Quan theo chân Thanh Trúc hoặc Tú Liên, Lạc Anh bà máºt xuất môn hà nh sá»±, không nghe ngóng tin tức thì tiá»…u trừ kẻ gian ác, trợ giúp trung lÆ°Æ¡ng, giải cứu kẻ yếu.
Lần đầu, cáºu theo Lạc Anh xông và o nhà má»™t tên ác bá cứu má»™t nô tì phải bán thân, lúc Ä‘i còn lấy theo hai ngà n lạng bạc, má»™t lần khác cáºu cùng Thanh Trúc đến Thừa Thiên tá»± ở Hà ng Châu hạ Ä‘á»™c giết chết má»™t tên hòa thượng gian tặc.
Mấy năm trÆ°á»›c, cáºu bé đã được thấy Thanh Trúc ra tay hạ Ä‘á»™c giết ngÆ°á»i nên không thấy lạ lẫm gì. Cáºu rất muốn há»c được võ công Ä‘á»™c thuáºt của bá»n há», cà ng muốn biết há» há»c được bản lãnh đó từ đâu, song Thanh Trúc chỉ cho cáºu xem và i loại Ä‘á»™c váºt, những chuyện khác tuyệt không hé môi.
Triệu Quan năm lần bảy lượt cầu cạnh mẫu thân, LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng không dạy bất cứ loại võ công Ä‘á»™c thuáºt nà o, cÅ©ng không đả Ä‘á»™ng gì đến những chuyện bà máºt của Tình Phong Quán.
--- Xem tiếp hồi 15 ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 08:47 PM .
29-11-2008, 09:49 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 15: Nháºp Bách Hoa môn
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 15: Nháºp Bách Hoa môn
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Äúng và o tiết thu phân ba năm sau, cÅ©ng chÃnh là dịp sinh nháºt lần thứ mÆ°á»i hai của Triệu Quan. Cáºu vẫn còn là má»™t đứa trẻ, từ bé có biết cái gì là sinh nháºt đâu, bá»—ng LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng gá»i cáºu tá»›i và bảo: “Quan nhi, hôm nay con đã qua tuổi mÆ°á»i hai rồi. Ä‚n cÆ¡m chiá»u xong thì đến phòng mẹ, mẹ có chuyện quan trá»ng muốn nói.â€
Äợi đến tối, Triệu Quan đến phòng mẫu thân, thấy bà đang ngồi ngay ngắn trên ghế, thần thái nghiêm túc. Ba ngÆ°á»i Thanh Trúc, Lạc Anh, Tú Liên đứng sau lÆ°ng, nha hoà n Äinh HÆ°Æ¡ng xuôi tay đứng cạnh.
Triệu Quan hÆ¡i ngẩn ra, cất tiếng gá»i: “Mẹ!†Trong lòng thầm nhủ: “Ba vị tỉ tỉ Ä‘á»u là danh đán trong quán, rất Ãt khi rảnh rá»—i gặp nhau, hôm nay lại tụ táºp ở đây, nhất định mẹ có việc quan trá»ng.â€
Cáºu ngẩng đầu nhìn Thanh Trúc thấy trong đôi mắt phượng của nà ng ta lấp loáng nét cÆ°á»i, tá»± nhủ: “Chắc là việc tốt.†Lại thấy trang phục của Lạc Anh nhÆ° thể sắp ra ngoà i dá»± yến, liên tục vuốt ve cái kẹp tóc hình chim phượng Ä‘ang giang cánh, đến táºn lúc LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng mở miệng má»›i ngừng lại.
Lạc Anh có khuôn mặt tròn và nh vạnh, mà y cong mắt nhá», cằm đầy đặn, trông mÆ°á»i phần phúc háºu, lại cao quý. Tú Liên lại mang dáng vẻ đặc trÆ°ng của má»™t nÆ°Æ¡ng tỠđất Tô Châu, khuôn mặt trắng muốt nhÆ° ngá»c, mắt hạnh má Ä‘Ã o, thân hình mảnh mai, phong váºn rất Ä‘á»—i dá»… thÆ°Æ¡ng. Vẻ ngoà i của ba vị cô nÆ°Æ¡ng Ä‘á»u đầy mê lá»±c, không phải Triệu Quan đã từng thấy há» xuất thủ thì tuyệt đối không thể tin rằng bá»n há» có má»™t thân võ công, thiện nghệ Ä‘á»™c thuáºt, thủ Ä‘oạn ngoan lạt.
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng cháºm rãi bảo: “Quan nhi, hôm nay con đã qua tuổi mÆ°á»i hai rồi, mẹ có má»™t chuyện quan trá»ng muốn cho con biết. Con mau quỳ xuống nghe.â€
Triệu Quan quỳ xuống trÆ°á»›c mặt bà : “Xin mẹ nói Ä‘i.â€
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng im lặng má»™t hồi rồi má»›i lên tiếng: “Ba năm qua, con đã nhiá»u lần theo các vị tỉ tỉ ra tay thá»±c hiện nhiệm vụ, cÅ©ng giúp đỡ được nhiá»u, con cÅ©ng biết chúng ta không Ä‘Æ¡n thuần là má»™t kỹ viện. TrÆ°á»›c đây ta chÆ°a cho con biết tÆ°á»ng táºn sá»± tình chỉ vì con không phải là đệ tá» Bách Hoa môn, không được phép biết đến ná»™i tình và võ công Ä‘á»™c thuáºt của bản môn. Theo quy củ của Bách Hoa môn phải qua tuổi mÆ°á»i hai má»›i có thể chÃnh thức trở thà nh môn hạ đệ tá». Hiện giá» con đã đủ tuổi, môn phái chúng ta tuy có quy định không thu nam đệ tá» song con cái thân sinh của Ä‘Æ°á»ng chủ lại là ngoại lệ. Bản tá»a là đưá»ng chủ Há»a Hạc Ä‘Æ°á»ng trong Bách Hoa môn, hôm nay thu con là m môn hạ đệ tá». Triệu Quan, con suy nghÄ© cho kỹ rồi trả lá»i ta, con có nguyện ý gia nháºp Bách Hoa môn không?â€
Triệu Quan đợi ngà y nà y đã lâu lắm rồi, nghe mẫu thân nói xong thấy trong lòng bừng bừng, láºp tức đáp ngay: “Con đồng ý!â€
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng gáºt gù Ä‘oạn nói: “Hay lắm! Bây giá» ta hÆ°á»›ng dẫn con nháºp môn.â€
Bà phất tay ra hiệu, Äinh HÆ°Æ¡ng bèn bà y biện lò án lên chiếc bà n ở phÃa đông, đặt các váºt dụng cần thiết lên tấm khăn trải trắng nhÆ° tuyết. Triệu Quan thấy hai ngá»n nến trắng được thắp sáng, Äinh HÆ°Æ¡ng lại treo má»™t cuá»™n tranh lên phÃa sau án, tranh vẽ vô số đóa hoa rải đầy mặt đất, hình thái má»—i đóa không giống nhau, nét vẽ cá»±c kỳ tinh xảo. Triệu Quan ngắm nghÃa kỹ cà ng, nhìn ra mÆ°á»i loại hoa, Ä‘a phần cáºu Ä‘á»u biết tên.
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng nói: “Bức tranh nà y vẽ thủy tổ Bách Hoa bà bà của Bách Hoa môn chúng ta, cùng là sÆ° phụ của bản tá»a. Lão nhân gia không muốn bá»™c lá»™ chân diện mục nên má»›i lấy má»™t trăm đóa hoa thay thế cho khuôn mặt.†Triệu Quan gáºt gù.
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng bảo Triệu Quan quỳ xuống trÆ°á»›c án, bà cÅ©ng quỳ xuống bên cạnh, những ngÆ°á»i còn lại quỳ xuống sau lÆ°ng bà . LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng lạy bức Bách Hoa đồ ba lạy, Triệu Quan và những ngÆ°á»i khác lạy theo.
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng đứng dáºy đến trÆ°á»›c án, thắp má»™t nén hÆ°Æ¡ng rồi lại quỳ xuống vị trà cÅ©, nói: “Quan nhi, con nói theo ta. Äệ tá» là Triệu Quan, được đệ tá» Ä‘á»i thứ hai của Bách Hoa môn là CÆ¡ Há»a Hạc tiếp dẫn, thừa phụng ý nguyện của Bách Hoa bà bà , trở thà nh đệ tá» Ä‘á»i thứ ba của Bách Hoa môn. Äệ tá» xin thá» cả Ä‘á»i nà y phục tùng môn quy, nghe lệnh của các trưởng bối trong môn phái, không được trái lá»i. Xin thá».â€
Triệu Quan nhắc lại từng câu từng chữ, LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng bảo cáºu bái lạy Bách Hoa đồ ba lần rồi đốt ba nén hÆ°Æ¡ng. Sau đó Thanh Trúc cÅ©ng bÆ°á»›c lên quỳ xuống nói: “Äệ tá» Thanh Trúc, chứng kiến cho lá»i thá» nháºp môn của đệ tá» Ä‘á»i thứ ba Triệu Quan, ngà y sau sẽ táºn lá»±c giúp đỡ cho Triệu sÆ° đệ, vÄ©nh viá»…n tuân theo di huấn của Bách Hoa bà bà , không phụ ân đức tiếp dẫn của Há»a Hạc Ä‘Æ°á»ng chủ.â€
Lạc Anh, Tú Liên cũng lặp lại nghi thức chứng kiến.
Hà nh lá»… xong xuôi, LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng lấy từ trong ngá»±c áo ra má»™t chiếc thiết ấn nhá» xÃu, hÆ¡ lên ngá»n nên trên bà n rồi bảo: “Quan nhi, Ä‘Æ°a tay tả ra để ta đóng ấn ký của Bách Hoa môn cho con.â€
Triệu Quan vén ống tay áo lên, thò tay ra mà lòng thầm há»i: “Có Ä‘au không nhỉ?†Song thấy thần thái má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghiêm túc nên không dám há»i, Ä‘Æ°a tay hữu đỡ lấy tay tả, ngÆ°ng vá»ng nhìn thiết ấn trong tay mẫu thân.
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng rải má»™t lá»›p phấn lên trên ấn, hÆ¡ lên ngá»n lá»a rồi quay lại, má»™t tay nắm lấy cổ tay Triệu Quan hÆ°á»›ng lòng bà n tay cáºu ngá»a lên, tay kia cầm thiết ấn đóng nhẹ xuống chá»— gần cùi tay.
Triệu Quan thấy thiết ấn chạm và o da là m bốc lên má»™t là n khói mong má»ng, không Ä‘au lắm thì lấy là m kỳ quái, trừng mắt nhìn và o thiết ấn. LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng nhắm mắt lại, lẩm bẩm má»™t Ä‘oạn chúc từ rồi bỠấn ra. Triệu Quan thấy trên da hiện lên má»™t ấn ký mà u trắng, to cỡ đồng tiá»n, hình thái nổi lên rất rõ.
Äinh HÆ°Æ¡ng tiến tá»›i gần, đắp má»™t mảnh vải bố Æ°á»›t lên chá»— vừa đóng ấn ký, lúc đó Triệu Quan má»›i thấy hÆ¡i Ä‘au. Cáºu ngẩng lên thấy Äinh HÆ°Æ¡ng Ä‘ang cÆ°á»i vá»›i mình bèn đáp lại bằng má»™t nụ cÆ°á»i.
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng nói: “Äó là ký hiệu của Bách Hoa môn. Môn nhân Bách Hoa môn khi gia nháºp Ä‘á»u phải đóng ấn ký nà y. Sau nà y con muốn nháºn biết môn nhân Bách Hoa môn cứ lấy ấn ký là m chuẩn. Loại ấn nà y chỉ có ba cái trên Ä‘á»i do đại sÆ° tỉ Tiêu Bách Hợp, chưởng môn sÆ° tỉ Bạch Thủy Tiên và ta chấp chưởng, vết đóng ấn ký khác hẳn vá»›i vết thÆ°Æ¡ng do bị bá»ng, rất dá»… phân biệt.â€
Triệu Quan gáºt gù. Cáºu biết thông thÆ°á»ng khi bị bá»ng, là n da nhất định sẽ phồng rá»™p Ä‘á» lừ, tay mình lại nổi lên má»™t dấu ấn mà u trắng, đắp lá»›p vải bố Æ°á»›t và o thì mát lạnh, Ä‘Ãch xác là không giống vá»›i vết thÆ°Æ¡ng do bị bá»ng.
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng lại nói: “Äại Ä‘a số đệ tá» trong Há»a hạc Ä‘Æ°á»ng lÆ°u ngụ tại thanh lâu, ấn ký không ở trên tay mà trên vai hoặc chá»— khác. Trúc nhi, Anh nhi, Liên nhi, cho Quan nhi xem ấn ký của các con.â€
Thanh Trúc kéo cổ áo xuống, để lá»™ ra ấn ký Bách Hoa môn trên vai tả, ấn ký của Lạc Anh trên vai hữu, của Tú Liên lại ở dÆ°á»›i sÆ°á»n. Các cô nÆ°Æ¡ng trong Tình Phong Quán Ä‘á»u coi Triệu Quan là trẻ con nên không cố kị gì trÆ°á»›c mặt cáºu. Triệu Quan thấy ba vị cô nÆ°Æ¡ng lá»™ trần thân thể, chỉ cảm thấy thinh thÃch, tá»± nhủ: “May quá, ấn ký của mình lại trên cánh tay, lúc để cho ngÆ°á»i ta xem không đến ná»—i phải lá»™t áo hay Ä‘ai lÆ°ng.â€
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng tiếp tục: “Các vị cô nÆ°Æ¡ng trong nhà đá»u là môn nhân Bách Hoa môn. Kiá»u Hà , Bảo Lăng, Nhất Chi, Thiến Bình, Äinh HÆ°Æ¡ng cùng là đệ tá» của ta. Ngà y mai ta sẽ dẫn con Ä‘i gặp các vị tỉ tỉ, há» Ä‘á»u nháºp môn trÆ°á»›c, giá» không phải là ngÆ°á»i ngoà i nữa, con phải xÆ°ng hô há» là sÆ° tỉ.†Triệu Quan vâng lá»i.
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng cho phép ba vị cô nÆ°Æ¡ng quay lại tiếp khách hoặc vá» phòng nghỉ ngÆ¡i, chỉ giữ Triệu Quan lại, để cáºu ngồi trên ghế Ä‘oạn nói: “Quan nhi, con đã nhiá»u lần há»i vá» xuất thân của mẹ nhÆ°ng mẹ Ä‘á»u tránh không đáp. Giá» con đã là đệ tá» Bách Hoa môn, mẹ sẽ kể tÆ°á»ng táºn cho con biết. Bách Hoa môn chúng ta được sáng láºp từ năm mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, ngÆ°á»i láºp ra là Bách Hoa bà bà . Lúc đó bà bà có thu lÆ°u má»™t đám ngÆ°á»i khổ mệnh đáng thÆ°Æ¡ng, không nÆ¡i nÆ°Æ¡ng tá»±a, ngÆ°á»i thì từ nhỠđã bị cha mẹ bán và o chốn xÆ°á»›ng ca, ngÆ°á»i thì bị chồng ngược đãi, có ngÆ°á»i là nha hoà n thấp hèn bị chủ nhân hà nh hạ, lại có ngÆ°á»i là quả phụ cô khổ chốn quê mùa bị ngÆ°á»i ta khinh khi, ai ai cÅ©ng bi thảm, con không tưởng tượng được đâu. Bách Hoa bà bà cứu những cô nÆ°Æ¡ng đó, dạy há» võ công Ä‘á»™c thuáºt, vốn có ý giúp há» có thể tá»± bảo vệ mình. NhÆ°ng há» lại cảm kÃch ân đức của bà bà , tình nguyện Ä‘i theo phục thị lão nhân gia suốt Ä‘á»i, bà bà bèn giữ há» bên mình, thà nh láºp Bách Hoa môn.â€
“Bách Hoa bà bà là báºc tiá»n bối cao nhân tinh tuyệt võ công Ä‘á»™c thuáºt. Lão nhân gia từng hạ sát má»™t số nhân váºt võ lâm nên có không Ãt cừu gia trên giang hồ. Từ khi thà nh láºp Bách Hoa môn, nhiá»u đệ tá» muốn báo đáp ân đức nên đã giết chết cừu gia của bà bà , đã ra tay là thà nh công, chÆ°a từng thất thủ. Vì thế mà thanh danh của Bách Hoa môn vang vá»ng, rất nhiá»u nhân váºt giang hồ muốn ám sát kẻ khác lại má»i Bách Hoa môn xuất thủ. Nhân sá»± của bản môn Ä‘á»u nằm trong vòng bà máºt, những ngÆ°á»i trên giang hồ từng nghe đến Bách Hoa môn không nhiá»u, gặp qua ngÆ°á»i trong bản môn lại cà ng Ãt. CÅ©ng bởi thế, giá»›i hắc đạo vẫn đồn đại rằng Äá»™c danh, Äá»™c vụ, Bách tiên tá»u là tam đại Ä‘á»™c váºt của bản môn. Äá»™c vụ, Bách tiên tá»u Ä‘á»u là độc váºt cao minh của môn phái chúng ta, vô số nhân váºt trong giang hồ đã táng mạng dÆ°á»›i hai loại Ä‘á»™c nà y. Còn vá» Äá»™c danh là ba đệ tỠđắc ý nhất của Bách Hoa bà bà : đại sÆ° tỉ tên gá»i Tiêu Bách Hợp, tá»· ấy tụ táºp má»™t đám cÆ°á»›p ở Bắc SÆ¡n, tá»± xÆ°ng Bắc SÆ¡n đại vÆ°Æ¡ng, là bá chủ má»™t phÆ°Æ¡ng; nhị sÆ° tỉ tên gá»i Bạch Thủy Tiên, võ nghệ Ä‘á»™c thuáºt Ä‘á»u đạt mức tối cao, lúc bà bà già đã truyá»n y bát cho sÆ° tỉ, vì thế Bạch sÆ° tỉ chÃnh là môn chủ bản môn. NgÆ°á»i thứ ba là mẹ con.â€
Bà thoáng dừng lại rồi tiếp tục câu chuyện: “Mẹ tên là CÆ¡ Há»a Hạc, lúc 6 tuổi bị cha mẹ bán và o chốn xÆ°á»›ng ca, phải chịu đòn roi của bảo mẫu, 10 tuổi đã bị ép phải tiếp khách. Có má»™t lần mẹ không chịu nổi Ä‘Ã y Ä‘á»a, chạy đến bá» sông toan nhảy xuống tá»± táºn. Tháºt may là Bách Hoa bà bà đi ngang qua, cứu tÃnh mệnh mẹ rồi Ä‘Æ°a đến nÆ¡i lão nhân gia ẩn cÆ°, dạy cho võ công Ä‘á»™c thuáºt. Từ đó mẹ không rá»i khá»i bà bà , nguyện cả Ä‘á»i nghe theo lệnh của lão nhân gia. Lúc mẹ há»c nghệ đã thà nh, lão nhân gia nháºn thấy nên cho đệ tỠẩn tà ng và o chốn xÆ°á»›ng ca, lấy đó là m phÆ°Æ¡ng tiện hà nh sá»±; mẹ vốn xuất thân xÆ°á»›ng ca, nên vâng lệnh đến TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mở kỹ viện ẩn thân, thay bà bà ra tay ám sát không Ãt kẻ đối đầu. Ở TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng được mÆ°á»i năm, do xung Ä‘á»™t vá»›i những kẻ đối đầu của bản môn mà mẹ bị lá»™ hà nh tung, để tránh truy sát nên cùng thủ hạ thu vén toà n bá»™ chuyển đến Tô Châu mở Tình Phong Quán nà y. Thanh Trúc sÆ° tỉ và Lạc Anh sÆ° tỉ của con Ä‘á»u là đệ tá» theo mẹ chạy từ TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng sang. Các sÆ° tỉ khác là những ngÆ°á»i mẹ thu nháºn sau khi đến Tô Châu. Chúng ta thay tên đổi há», ẩn tà ng thân pháºn, không có gì khác vá»›i các kỹ viện khác, vì trốn tránh cừu gia, coi đây là phÆ°Æ¡ng tiện để ngầm ra tay trừ ác. Hôm nay con nháºp môn, cà ng phải giữ bà máºt, ngà y thÆ°á»ng không được đả Ä‘á»™ng đến ba chữ Bách Hoa môn. Äã nhá»› chÆ°a?â€
Triệu Quan gáºt đầu vâng lá»i. Cáºu nghe chăm chú đến nháºp thần, tuy quá ná»a đêm rồi mà không thấy buồn ngủ tẹo nà o. LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng giảng giải vá» uyên nguyên, môn quy của Bách Hoa môn, cáºu Ä‘á»u cung kÃnh lÄ©nh há»™i. Äến táºn canh tÆ°, hai mẹ con má»›i vá» phòng nghỉ ngÆ¡i.
Triệu Quan nằm trên giÆ°á»ng vuốt ve ấn ký trên cánh tay, nhá»› đến má»i Ä‘iá»u vá» Bách Hoa môn, mãi tá»›i tảng sáng má»›i thiếp Ä‘i.
Từ lúc đó, LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng thÆ°á»ng tá»± thân dạy Triệu Quan Ä‘á»™c thuáºt bà truyá»n của Bách Hoa môn, từ xà độc, đảm Ä‘á»™c, khoáng Ä‘á»™c đến nuôi dưỡng các loại Ä‘á»™c trùng nhÆ° rết, bá» cạp, cóc, nhá»n nhện cho đến cách luyện Ä‘á»™c, tất cả Ä‘á»u nhất nhất truyá»n thụ.
Triệu Quan không nhÆ° các đệ tá» khác phải há»c cách đánh Ä‘Ã n tỳ bà , ngâm thÆ¡, hát xÆ°á»›ng, vÅ© đạo cùng các kỹ nghệ chiá»u khách, cả ngà y cáºu vùi đầu và o há»c cách phối Ä‘á»™c, hạ Ä‘á»™c, tìm cách giải Ä‘á»™c. Cáºu lại thÆ°á»ng xuyên được thấy mẫu thân cùng các vị sÆ° tỉ ra tay hạ Ä‘á»™c thà nh ra quen tai quen mắt, vô tình há»c Ä‘á»™c thuáºt đến mức cá»±c cao.
LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng nghiêm khắc cảnh cáo cáºu, nếu không phải lúc cá»±c chẳng đã hoặc có lý do chÃnh đáng, quyết không được phép sá» dụng Ä‘á»™c thuáºt, bất tuân sẽ xá» tá» theo môn quy. Triệu Quan đã biết sá»± lợi hại của Ä‘á»™c thuáºt nên trừ lúc theo các sÆ° tỉ xuất môn ra tay trừ ác, không dám tá»± tiện thi triển Ä‘á»™c chất.
Triệu Quan cÅ©ng há»c được từ mẫu thân và i chiêu võ công thô thiển. Bách Hoa môn Ä‘á»u là nữ tá», chiêu thức có thiên hÆ°á»›ng âm nhu hiểm trá, không thÃch hợp cho nam tá» táºp luyện. Do váºy, LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng chỉ dạy nhi tá» quyá»n cÆ°á»›c nháºp môn, ngõ hầu sau nà y tìm được cho cáºu sÆ° phụ thÃch hợp.
Má»—i khi có chuyện gì xảy ra bên ngoà i, LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng Ä‘á»u cho Triệu Quan tham dá»±, nghe ngóng, cáºu cÅ©ng được theo Thanh Trúc, Tú Liên và Lạc Anh xuất môn giải quyết nhiệm vụ để tăng thêm kinh nghiệm, kiến thức.
Gia nháºp Bách Hoa môn, cà ng há»c được nhiá»u, nhìn thấy nhiá»u, Triệu Quan cà ng cảm thấy mẫu thân và các cô nÆ°Æ¡ng ai ai cÅ©ng thâm tà ng bất lá»™, là m những việc hà o hiệp nghÄ©a dÅ©ng má»™t cách quá»· dị khó lÆ°á»ng.
Suốt mÆ°á»i hai năm trÆ°á»›c khi nháºp môn cáºu vẫn cho rằng mình sống trong má»™t kỹ viện bình thÆ°á»ng, gia nháºp rồi nhÆ° được tỉnh má»™ng, bÆ°á»›c chân và o má»™t thế giá»›i hoà n toà n khác, đầy rẫy Ä‘á»™c thuáºt ảo diệu, kỳ quái cùng những máºt mÆ°u không thể cho ngÆ°á»i ta biết. Những thứ đã biết đã thấy Ä‘á»u là giả, bây giá» má»›i thấy được bản lai diện mục của những ngÆ°á»i sống cạnh mình.
Nháºp môn chÆ°a bao lâu, Triệu Quan đã từ trẻ con chuyển sang giai Ä‘oạn thiếu niên.
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 08:47 PM .