Người dịch : hạothiên (A Thiên)
Nguồn : Bàn Long Chiến Đội – 2T
- Dịch Vân con làm sao vậy? Sắc mặt lại còn kém hơn hôm qua!
Phổ Tu Tư kinh ngạc hỏi Dịch Vân vừa mới ra khỏi phòng.
Tối qua Dịch Vân không cẩn thận đã xúc phạm nặng nề đến lòng tự trọng của Môn La đại nhân, làm cho hắn cả đêm không ngừng quậy phá trong đầu Dịch Vân, chỉ là giảng linh tinh về Đạo Đức Kinh, trọng thầy kính tổ…lặp đi lặp lại bảy, tám lần, cái đầu nhỏ bé của Dịch Vân làm sao chịu nổi sự tra tấn như thế, cả đêm cơ hồ không thể chợp mắt được chút nào.
Dịch Vân đảo tròn hai mắt đáp:
- Không có gì, chỉ là gặp ác mộng mà thôi!
Tối hôm qua đối với hắn thật ra không khác ác mộng chút nào!
- Đúng rồi, ông ngoại, nhớ lần trước người có giảng qua, võ giả và ma pháp sư trên đại lục chia thành cửu tinh tứ giai, vậy Tinh Vực là thuộc cấp nào vậy?
Dịch Vân như là chợt nghĩ ra gì đó, buột miệng hỏi.
Phổ Tu Tư sáng ra nhìn thấy Dịch Vân tinh thần sa sút như vậy, vốn có chút lo lắng, lại không nghĩ rằng Dịch Vân vừa mở miệng đã làm cho hắn giật mình, kinh ngạc nói:
- Tinh Vực? Con nghe được ở đâu vậy?
- Từ Môn La tổ… À… Là… Khi con còn ở gia tộc Lam Duy Nhĩ đã nghe được, hôm qua mới vừa nhớ ra!
Dịch Vân vừa mở miệng đã bị Môn La trong đầu quát bảo ngưng lại, cho nên phải lập tức sửa lại lời nói.
Phổ Tu Tư trầm tư một chút, lúc này mới thản nhiên nói:
- Nguyên là như vậy, chuyện này đã qua rồi! Tinh Vực à, dân chúnh bình thường cùng với võ giả cấp thấp sẽ không biết về chuyện này, ông ngoại cũng là từ phụ thân mới có thể biết được….
Ông ngoại đã từng dạy con: Trên đại lục ma pháp sư võ giả chia ra từ nhất đến cửu tinh, cửu tinh là cao nhất, có thể tiến đến cấp bậc cửu tinh này, trong mấy ngàn vạn người cũng khó tìm được một người, khoan hãy nói tới chuyện tu luyện đến cửu tinh đỉnh phong! Nhưng trong số đó cũng có một vài người không chỉ đạt tới cửu tinh tối đỉnh phong, mà còn đột phá cửu tinh tiến tới một lĩnh vực cao hơn nữa, trong truyền thuyết gọi lĩnh vực này là Tinh Vực!
Phổ Tu Tư vừa dứt lời, Dịch Vân lập tức chấn động toàn thân, như là không thể tin những gì mình mới nghe được!
Ngừng một chút, Phổ Tu Tư nói tiếp:
- Tương truyền, nhiều ngàn năm trước đây, lúc thời kỳ toàn thịnh của gia tộc Tư Đạt Đặc chúng ta, gia tộc cũng đã từng xuất hiện tổ tiên có người đạt tới Tinh Vực, chẳng qua chuyện này chỉ là nghe truyền miệng qua từng thế hệ, cũng không có gì làm bằng chứng, chính ông ngoại cũng không tin!
Nếu thật sự có tồn tại tổ tiên như vậy, gia tộc có thể trầm luân đến tình trạng này sao? Lời đồn dù sao cũng chỉ là lời đồn.
Phổ Tu Tư liếc nhìn Dịch Vân đang ngây người, thản nhiên nói tiếp:
- Lúc trước ông ngoại không có nói cho con biết có tồn tại Tinh Vực, là muốn con đừng mơ mộng cao xa, suy nghĩ những chuyện không thiết thực! Chuyện Tinh Vực này, con nghe một chút rồi thôi, đừng suy nghĩ nhiều nữa, coi như là truyền thuyết ngày xưa mà thôi!
Dịch Vân lúc này trong lòng nổi cơn giông tố, lâu lắm cũng không thể tự chủ lại, ngơ ngác hỏi:
- Vậy…, đạt tới Tinh Vực đỉnh phong là như thế nào?
Phổ Tu Tư cũng không hiểu được tâm sự của Dịch Vân, nghe xong cười ha hả nói:
- Tinh Vực đỉnh phong? Hẳn là không có thể ai đạt tới! Những quốc gia khác ta không biết, nhưng hiện tại Kỳ Võ đế quốc chúng ta cũng chỉ có một đại nhân vật đạt Tinh Vực. Chỉ cần là một siêu cường giả cấp bậc như thế, đã có thể ngồi ngang hàng với quốc vương, ngay cả quốc vương cũng phải kính nể ba phần, nhưng trong số siêu cường giả cũng tuyệt đối không có ai có thể đạt tới Tinh Vực đỉnh phong, đó căn bản là lĩnh vực của thần, người phàm là không có khả năng đạt được!
- Người phàm không có khả năng? Có thể gia tộc chúng ta còn một người a! Nhưng quả thật hắn cũng không thể xem như một người được!
Dịch Vân thầm nghĩ trong lòng.
- Hừ!
Dịch Vân nghe tiếng hừ buồn bã của Môn La trong đầu mình, lại nghĩ tới một chuyện:
- Ông ngoại, vị đại nhân vật Tinh Vực của đế quốc kia là bao nhiêu tuổi?
Phổ Tu Tư suy nghĩ một chút rồi nói:
- Người bình thường chúng ta đại đa số thọ trên dưới một trăm tuổi, sinh mệnh của võ giả tinh cấp thì cao hơn một chút, dưới thất tinh sống được khoảng ba, bốn trăm tuổi, cửu tinh sống sáu, bảy trăm tuổi hẳn không thành vấn đề. Mà cường giả Tinh Vực, bình quân tuổi thọ có hể vượt hơn một ngàn tuổi, bây giờ vị đại nhân vật kia hẳn là bảy, tám trăm tuổi rồi!
Bảy, tám trăm tuổi mói có thể đạt tới Tinh Vực sơ giai? Nhưng Môn La tổ tiên lại…..
Dịch Vân không nói gì! Đang lúc quá kích động, có những chuyện không thể hiểu được chút nào.
Sau khi ăn cơm vội vàng, Dịch Vân lấy cớ thân thể không khoẻ để trốn về phòng mình, bọn Phổ Tu Tư cũng không nghi ngờ gì.
- Hừ hừ hừ! ‘Vô tiểu tử’! , vẫn còn coi thường ta là phế vật chưa đạt tới nhất tinh sao?
Vừa vào phòng thì thanh âm mỉa mai của Môn La đã vang lên trong đầu.
‘ Vô tiểu tử’, Dịch Vân ngây người một chút, hiển nhiên hắn nghe không hiểu.
Môn La hừ một tiếng, cười nhạo nói:
- Chính là gọi tắt của ‘Vô tri tiểu tử’ đó mà! ( trẻ con không biết gì)
Môn La vẫn còn vì hắn lỡ lời tối qua mà ghi hận a… Vị tổ tiên đại nhân này tính tình không khác trẻ con chút nào cả!
Dịch Vân suy nghĩ một chút, cũng không trả lời Môn La, ngược lại thắc mắc:
- Không đúng a! Ông ngoại vừa mới nói, không chỉ là người đạt tới cửu tinh rất là hiếm có, đạt tới Tinh Vực đế quốc chúng ta chỉ có một người mà thôi, ngài mới hai mươi chín tuổi sao có thể là Tinh Vực được?
Môn La cười nhạo một tiếng:
- Đó chỉ có thể nói là thời đại của các ngươi rất là vô dụng! Vào thời của ta, tuy nói rằng Tinh Vực cũng có rất ít người có thể đạt tới, nhưng lúc đó trên đại lục vẫn tồn tại hơn mười cường giả Tinh Vực, chẳng qua đại đa số chỉ là Tinh Vực sơ giai mà thôi…
…Xem ra, hiện tại không chỉ có mình gia tộc Tư Đạt Đặc chúng ta xuống dốc mà thôi, ngay cả những thế gia cổ xưa trên đại lục này cũng dần dần trầm luân, một đế quốc lớn như vậy mà chỉ có một cường giả Tinh Vực? Nếu vào thời của ta cũng chỉ có thể chờ người ta diệt quốc mà thôi!
- Gia tộc Tư Đạt Đặc chúng ta xưa kia rất mạnh hay sao?
Dịch Vân tò mò hỏi.
Môn La thản nhiên giải thích:
- Đó là lẽ dĩ nhiên! Nhất mạch gia tộc Tư Đạt Đặc chúng ta có thể nói là một trong những thế gia lâu đời nhất trên Khung Võ đại lục, nghe nói, tổ tiên của đời thứ nhất chính là cách đây đã hơn vạn năm. Mà chúng ta đời đời truyền lại công pháp Phần Kiếp Tử Diễm chính là đệ nhất tuyệt học trên Khung Võ đại lục, lúc ấy, chỉ cần ngươi mang họ Tư Đạt Đặc, là có thể làm mưa làm gió trên đại lục rồi!
- Công pháp Phần Kiếp Tử Diễm? Công pháp gia truyền của chúng ta không phải là Luyện Khí Quyết sao?
Dịch Vân nghi hoặc hỏi.
Môn La cười ha hả:
- Cái mà ngươi đang gọi là Luyện Khí Quyết, thật ra chính là công pháp Phần Kiếp Tử Diễm đó!
- Cái gì! Không thể nào! Ông ngoại nói tu luyện tối đa Luyện Khí Quyết chỉ có thể đạt tới tam tinh Chiến Sĩ mà thôi, không thể nào cao hơn được nữa. Hay là tổ tiên đại nhân ngài tu luyện những công pháp khác?
Môn La thản nhiên nói:
- Tối qua ta cố ý quan sát ngươi tu luyện hơn một canh giờ, đúng là Phần Kiếp Tử Diễm! Chẳng qua không biết hậu nhân các ngươi truyền thừa như thế nào, mà một bộ tuyệt học hoàn thiện như vậy, truyền xuống tới các ngươi không ngờ chỉ còn không được một phần mười, lại còn loạn hết cả lên, không có phần nào là hoàn thiện cả, căn bản là sai từ đầu đến đuôi. Cho nên tối hôm qua ta mới nói, phương pháp tu luyện của ngươi căn bản là sai!
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Người dịch : hạothiên (A Thiên)
Nguồn : Bàn Long Chiến Đội – 2T
Dịch Vân hốt nhiên đại ngộ!
Nhờ Môn La mà biết được, gia tộc Tư Đạt Đặc của hắn từng là một trong những thế gia mạnh nhất trên đại lục, nhưng cuối cùng vẫn đi xuống dốc. Đây rất có khả năng liên quan đến việc gia tộc rốt cục không thể xuất hiện một cường giả nào, mà nguyên nhân căn bản nhất chính là, tuyệt học gia truyền đã bị truyền xuống một cách không hoàn chỉnh.
Dịch Vân nghĩ đến điểm này, tràn đầy mong chờ mà hỏi:
- Tổ tiên đại nhân ngài cũng là tu luyện Phần Kiếp Tử Diễm này mới có thể đạt tới võ giả Tinh Vực sao? Có thể dạy ta công pháp này không?
Môn La liếc nhìn Dịch Vân, cười giảo hoạt, rồi lầm bầm:
- Tiểu tử ngươi cuối cùng cũng nhận ra ta là người khó được đến mức nào rồi! Dạy ngươi không phải là không thể, dù sao cũng là ngươi đã cứu ta ra, coi như ta hoàn trả cho ngươi món nợ nhân tình này đi! Dưới sự dạy dỗ của ta, ngươi nhắm mắt cũng có thể đạt tới ngũ tinh Võ Đồ trở lên!
Dịch Vân nghe vậy mừng như điên dại, hắn biết cơ hội như vậy khó tìm biết bao nhiêu, vội vã nói:
- Vậy dạy cho ta ngay bây giờ đi!
- Đừng vội! Trước khi ngươi bắt đầu học Phần Kiếp Tử Diễm, đầu tiên phải hiểu rõ một số khái niệm căn bản đã! Nghe tên gọi thì biết, công pháp này là đấu khí tuyệt học Hoả thuộc tính, bởi vậy phải làm thế nào để có thể hấp thụ một cách khéo léo thật nhiều Hoả nguyên tố trong không khí, là bước đầu tiên quan trọng nhất.
Môn La nói.
- Hoả thuộc tính? Nguyên tố?
Dịch Vân hiển nhiên chưa từng nghe qua.
Môn La sửng sốt một chút, ngạc nhiên liếc nhìn Dịch Vân, lúc này mới lắc đầu thở dài:
- Ngươi không ngờ ngay cả đến ma pháp nguyên tố mà cũng không biết sao? Ta gọi Vô tiểu tử quả nhiên không sai! Thôi được, ta đây sẽ dạy cho ngươi từ đầu vậy, không thể nào tưởng tượng được Môn La ta lại lâm vào tình trạng phải làm vú em như thế này…..
…Trong không khí có tất cả tám loại nguyên tố, phân biệt là Phong, Lôi, Thuỷ, Hoả, Địa, Mộc, Quang Minh và Hắc Ám, mà Phần Kiếp Tử Diễm chính là thuộc loại đấu khí tuyệt học Hoả nguyên tố. Trong tám loại nguyên tố, cũng chia ra tám hệ thống ma pháp, mỗi hệ đều có đặc điểm riêng của nó, nhưng nếu nói về lực công kích thì Hoả hệ là mạnh nhất.
Môn La cười rồi nói tiếp:
- Bởi vậy ngươi phải hiểu, đặc điểm lớn nhất của công pháp Phần Kiếp Tử Diễm của chúng ta, chính là đấu khí có lực công kích vô cùng mạnh mẽ và bá đạo.
Dịch Vân nghi hoặc nói:
- Nhưng ta nghe nói, Cuồng Lôi Phách Quyết của gia tộc Lam Duy Nhĩ của cha ta, mới là đấu khí tuyệt học có lực công kích lớn nhất trên đại lục a!
Những lời này làm cho Môn La hơi tức giận, chỉ nghe hắn hừ một tiếng, giận dữ nói:
- Cuồng Lôi Phách Quyết ư? Ta chưa từng nghe qua! Đây là sau thời của ta mới phát triển ra, làm sao có thể sánh ngang với tuyệt học gia tộc của chúng ta đã truyền gần vạn năm được?
Dịch Vân cũng chưa hoàn toàn tin tưởng, nhưng hắn cũng không tranh luận với Môn La, hỏi với vẻ trông mong:
- Vậy sau khi ta học đấu khí công pháp Phần Kiếp Tử Diễm, cũng có thể đạt tới võ giả Tinh Vực hay sao?
- Tinh Vực hả? Theo như độ đậm đặc huyết mạch của ngươi thì không có khả năng! Nhưng làm cho ngươi đạt tới chừng võ giả thất tinh thì không thành vấn đề! Dưới sự dạy dỗ của ta, cho dù là thiên phú của ngươi kém một chút, chỉ cần không phải là quá đáng, vẫn có thể làm cho ngươi trong vòng vài chục năm đạt tới thất tinh Võ Tước!
Môn La thản nhiên nói.
Những lời này của Môn La nếu như người ngoài nghe thấy, khẳng định là kinh hãi ngay lập tức! Thất tinh Võ Tước là địa vị rất cao cả, nếu có thể đặt chân vào cánh cửa hẹp này, tức là chính thức liệt danh trong đám cường giả trên đại lục.
Cho dù là người có thiên phú tuyệt cao mà nỗ lực, chỉ cần không đủ cơ duyên cũng rất khó đạt tới lĩnh vực này. Lúc này cường giả thất tinh trở lên trên đại lục, tuyệt đại đa số đã hơn trăm tuổi, sao có thể như lời Môn La vừa nói, chỉ trong thời gian vài chục năm, có thể làm cho một đứa trẻ chưa có cơ sở gì đạt tới thất tinh lĩnh vực!
Dịch Vân lúc này mắt trợn tròn xoe, tuy rằng bị xác định hắn không thể nào đạt tới Tinh Vực nên có chút thất vọng, nhưng nghĩ đến tỉ lệ của cường giả Tinh Vực tại Kỳ Võ đế quốc, hắn cũng đã bình thường trở lại.
Hắn lập tức nghĩ đến phụ thân mình hiện giờ bất quá cũng chỉ là lục tinh Võ Cuồng sơ giai mà thôi, nếu hắn trở thành thất tinh Võ Tước chẳng phải là đã vượt qua thành tựu của phụ thân đại nhân hay sao?
- Chỉ cần có thể đạt tới thất tinh Võ Tước ta cũng thoả mãn rồi ! Tổ tiên đại nhân dạy ta nhanh một chút đi!
Dịch Vân vui sướng giục giã.
Môn La hơi có chút cụt hứng, nhíu mày nói:
- Ngươi lại không có chí khí như vậy sao? Dưới sự dạy dỗ của ta đạt tới thất tinh là thấp nhất!.....Quên đi! Nếu ngươi thật sự không có thiên phú, ta quả thật cũng không nắm chắc có thể làm cho ngươi có thành tựu cao được, bây giờ ngươi bắt đầu chiếu theo lời nói của ta mà làm đi!
Dịch Vân khoanh chân ngồi trên giường, theo chỉ thị của Môn La mà vận chuyển công pháp đấu khí Phần Kiếp Tử Diễm, chỉ thấy công pháp này quả thật có chút bóng dáng của Luyện Khí Quyết, chẳng qua nội dung không những lớn hơn mười lần, mà còn thâm ảo hơn nhiều.
Tuy rằng hai bộ công pháp khác nhau một trời một vực, nhưng cũng xuất phát chung một nguồn gốc, lúc mới bắt đầu cơ hồ không khác nhau nhiều lắm, Dịch Vân từng có kinh nghiệm tu luyện qua hai lần, chỉ cần thời gian vài chục lần hô hấp đã tiến vào trạng thái như lúc trước.
Môn La lúc này cũng không nhàn rỗi, hắn vừa ở trong đầu chỉ thị phương pháp tu luyện cho Dịch Vân, vừa vận dụng linh lực của mình, trong nháy mắt tập trung trên đỉnh đầu Dịch Vân chừng một thước, đầu tiên là tụ tập, sau đó nổ tung ra bốn phía.
Trong nháy mắt…..
Linh lực nổ tung toả ra như phản ứng dây chuyền, dẫn động tất cả Hoả nguyên tố trong chu vi trăm mét tụ tập lại, tất cả đều hướng về trung tâm điểm vừa nổ mà tụ lại, nhất thời Hoả nguyên tố trong phòng đã nhiều hơn bình thường gấp mấy trăm lần.
- Tiểu tử!
Môn La nói trong đầu Dịch Vân:
- Bây giờ ngươi hãy hấp thu Hoả nguyên tố trong trời đất khống chế chặt chẽ vào huyệt Khí Hải, đừng để cho chúng phân tán vào trong kinh mạch của ngươi. Đầu tiên là ngưng kết Hoả nguyên tố lại cho thật là lớn mạnh, rồi loại bỏ đi tạp chất, cuối cùng theo trình tự mà đưa vào trong các kinh mạch, chuyện này nhất định phải nương theo quy tắc lưu chuyển trước sau mà phân phối, trong quá trình này không được sai sót một chút nào!
Dùng phương pháp này chuyển hoá ra đấu khí mới là tinh khiết nhất, đây mới chính là đấu khí Phần Kiếp Tử Diễm!
Dịch Vân tuân theo chỉ thị của Môn La, y như vậy mà luyện hoá Hoả nguyên tố, nhưng những kinh mạch mà Môn La kể ra có hơn chục cái, lại nhất định phải tuân theo thứ tự trước sau mà luyện hoá ra đấu khí vận hành trong cơ thể, rồi lại nương theo quy tắc nhất định mà phân phối lưu chuyển, quá trình đó thật là phức tạp khác thường, Dịch Vân phải mất đến gần hai canh giờ mới có thể dần dần thuộc hết bí quyết.
Lúc này Dịch Vân vẫn chưa ý thức được rằng: Đấu khí Phần Kiếp Tử Diễm chính là Huyết Kế tuyệt học đã truyền thừa từ vạn năm của gia tộc lâu đời Tư Đạt Đặc, công pháp đấu khí này năm đó từng uy chấn toàn bộ đại lục, sau khi đã thất truyền mấy ngàn năm, bây giờ lại sống lại trong tay hắn mà xuất hiện một lần nữa trên Khung Võ đại lục!
Môn La lúc này vẫn cảm ứng được tình hình tu luyện trong cơ thể Dịch Vân, trong lòng thầm nghĩ:
- Tiểu tử này quả nhiên thiên phú không tệ! Cứ xem tốc độ ngưng luyện đấu khí đã vượt qua dự đoán ban đầu của ta, chỉ tiếc là độ đậm đặc huyết mạch của hắn không cao, tuy chỉ tồn tại mười phần trăm Chân Huyết, cũng không biết hắn có thể phát huy được mấy thành uy lực của đấu khí Phần Kiếp Tử Diễm đây….
…Nhưng làm cho hắn đạt tới thất, bát tinh lĩnh vực hẳn là không thành vấn đề, vì gia tộc Tư Đạt Đặc mà bồi dưỡng ra một cường giả thất tinh Võ Tước hoặc bát tinh Võ Tướng, ta cũng coi như đã làm tròn lời thề lúc đầu với mấy lão bất tử kia rồi!
Môn La trong lòng đang tính toán, thanh âm của Dịch Vân lại vang lên:
- Tổ tiên đại nhân, những điểm màu đỏ không ngừng mạnh mẽ tiến vào cơ thể chính là Hoả nguyên tố hay sao? Giống y như ta đã thấy trong nghi thức ngày hôm qua, vậy mà ta còn tưởng là ảo giác chứ!
Dịch Vân chính là vô tình mà nói ra, lại làm cho Môn La kinh hãi, hắn hỏi gấp với giọng điệu mà bình thường hiếm thấy:
- Ngươi nói rằng ngươi có thể thấy Hoả nguyên tố sao?
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Người dịch : hạothiên (A Thiên)
Nguồn : Bàn Long Chiến Đội – 2T
- Không phải là đốm sáng màu đỏ sao? Lúc này trong cơ thể ta đều là toàn bộ đốm sáng màu đỏ đã dung nhập vào huyệt Khí Hải a!
Dịch Vân thản nhiên nói.
Môn La nghe vậy lập tức ngẩn người ra!
- Ngươi ngừng vận công ngay lập tức!
Môn La thúc giục, hắn muốn lập tức xác nhận cho rõ.
Dịch Vân tuy không hiểu nhưng vẫn làm theo.
Từ trong trạng thái tu luyện tỉnh táo lại, Dịch Vân chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, tựa hồ lỗ chân lông toàn thân đều nở rộng, có một loại cảm giác lạ thường không thể diễn tả bằng lời, nỗi mệt nhọc sau một đêm không ngủ đã biến mất không thấy tăm hơi.
- Ngươi bây giờ còn có thể thấy Hoả nguyên tố hay không?
Dịch Vân mở hai mắt, chỉ thấy số đốm sáng đỏ bay lượn đầy trời còn nhiều hơn cả ngày hôm qua, dày đặc như một cơn mưa lớn. Hắn muốn đùa giỡn một chút liền đưa tay ra, đã thấy vô số đốm đỏ bám đầy cả tay mình, tuy rằng không có dung nhập vào trong cơ thể, nhưng cũng truyền đến một cảm giác vô cùng ấm áp.
Dịch Vân chưa từng gặp qua cảnh tượng kỳ diệu như thế này, vui vẻ cười nói:
- Đương nhiên là thấy rồi! Đầy khắp cả đất trời, giống như ở dưới cơn mưa vậy, thật là thú vị!
- Đầy khắp cả đất trời?
Môn La mười phần khiếp sợ.
Cho dù là bằng vào tu vi Tinh Vực của hắn, nhiều nhất cũng chỉ có thể cảm ứng được nguyên tố tồn tại, nếu nói muốn lấy mắt thường mà thấy được thiên địa nguyên tố….
Trong ấn tượng của hắn chỉ có đám ma pháp sư thật là cao cấp mới có thể đủ sức thấy được, nhưng tinh thần lực của Dịch Vân lại có thể làm cho hắn thấy được nguyên tố tồn tại. Đây là…..
- Tổ tiên đại nhân, có chuyện gì không đúng sao?
Dịch Vân cảm thấy Môn La tâm sự nặng nề, nghĩ rằng việc tu luyện của mình đã gặp phải vấn đề gì, không khỏi trở nên lo lắng.
- Không có gì!
Môn La trầm ngâm một hồi, bình thản nói:
- Chính là phát hiện ra thiên phú của ngươi không tệ, có chút vượt ra ngoài dự đoán của ta, nên hơi giật mình mà thôi!
Dịch Vân nghe xong chỉ cảm thấy toàn thân như máu nóng sôi trào, kích động đến mức hơi có chút không thể tự chủ.
- Đó có phải là, ta về sau nhất định có thể giỏi hơn cha ta, trở thành thất tinh Võ Tước hay không?
Dịch Vân rất là hưng phấn hỏi tới.
- Nếu là người bình thường dạy ngươi, tuy rằng có thể, nhưng nhanh nhất cũng phải mất thời gian chừng một, hai trăm năm. Nhưng nếu là ta dạy…. Chỉ cần ngươi có thể cố gắng, ta dám cam đoan, danh hiệu Võ Tước chỉ là thành tựu thấp nhất của ngươi mà thôi!
Môn La nói với một vẻ tự tin vô cùng mạnh mẽ.
Dịch Vân thiên phú tuy không tệ, nhưng cũng không đến mức có thể làm cho người ta cam đoan nhất định đạt tới cấp bậc thất tinh Võ Tước. Thật ra lục tinh và thất tinh là một khoảng cách rất xa xôi, trong lịch sử của đại lục, có nhiều người thiên phú tuyệt cao cả đời cũng không thể đột phá cấp bậc lục tinh Võ Cuồng, phụ thân Dịch Vân chính là như vậy! Đây cũng không chỉ yêu cầu thiên phú, yêu cầu ngộ tính, mà còn chú trọng cơ duyên, nhưng nếu có một vị sư phụ thực lực cường đại dạy dỗ cho thì khác hẳn!
Môn La tuy rằng không còn thân thể, nhưng sự lĩnh ngộ và kiến thức về đấu khí trong đầu hắn, có thể nói là có một không hai trên toàn Khung Võ đại lục, hắn không chỉ là vị sư phụ giỏi mà thôi, còn là một người gần như không thể nào tồn tại trên đời!
- Ta nhất định sẽ cố gắng gấp đôi!
Dịch Vân rất hiểu cơ hội như vầy chỉ có duy nhất một lần này thôi, cả đời có thể nói là một may mắn hiếm có, hắn nhất định phải nắm cho thật chắc!
- Bây giờ ngươi cứ dựa theo phương pháp vừa rồi mà tiếp tục tu luyện! Nếu không có chuyện gì thì đừng quấy rầy ta, ta có chút chuyện cần phải suy nghĩ!
Môn La nói với giọng lạnh lẽo khác thường.
Dịch Vân mặc dù biết là kỳ quái nhưng cũng không hỏi nhiều, bản thân lại lên giường ngồi tiếp tục tu luyện, hai người một già một trẻ, cứ như vậy mà đắm chìm trong thế giới riêng của mình.
Khi Dịch Vân tỉnh lại từ trong tu luyện, đã đến giờ ăn cơm tối.
- Chà? Khí sắc của Dịch Vân thoạt nhìn so với sáng sớm tốt hơn nhiều, cho dù là ngủ một giấc cũng không thể có biến hoá lớn như vậy! Thật sự là rất kỳ quái!
Ba Đức Lợi vừa gặp Dịch Vân ở bàn ăn đã kêu lên.
Dịch Vân gãi đầu cười nói:
- Con chỉ là ngồi trên giường tu luyện một ngày, tinh thần quả thật là tốt hơn nhiều!
Phổ Tu Tư có chút kinh ngạc:
- Lúc này mới được một ngày, con lại tu luyện có tiến triển đến như vậy sao? Thật sự là làm cho người ta phải giật mình! Tiểu Hán Khắc học công pháp đã gần một năm, hiện giờ còn chưa thể đụng đến môn đạo, tốt lắm, tốt lắm!
Dịch Vân ăn hết chén này đến chén khác, một dĩa thịt nướng, hai dĩa rau xanh đã bị hắn nhanh chóng quét sạch, không biết có phải nguyên nhân là do tu luyện hay không, hay là do tâm tình hắn đang vô cùng tốt đẹp, lượng cơm mà hắn ăn nhiều gấp mấy lần bình thường, ngược lại đã làm những người cùng ăn sợ hãi.
- Ăn từ từ thôi, ăn từ từ thôi! Đồ ăn vẫn còn, không sợ thiếu cho con đâu!
Mợ hắn liến thoắng nói.
- Con đã no rồi!
Dịch Vân quét sạch đồ ăn trên bàn, ra vẻ như một người vừa đẫy bụng:
- Con tu luyện có chút tâm đắc, thừa dịp vẫn còn chưa quên, con về phòng trước tiếp tục tu luyện!
Phổ Tu Tư cũng gật gật đầu, vui mừng nói:
- Chăm chỉ như vậy thật là tốt, tốt lắm! Thế nhưng tuy rằng tu luyện quan trọng, cũng đừng gắng sức quá sẽ ảnh hưởng đến thân thể!
Tiểu Hán Khắc cũng bắt chước theo:
- Vậy Hán Khắc sau khi ăn no cũng muốn tu luyện, sẽ không thua Dịch Vân ca ca đâu!
- Hán Khắc cũng cố lên nha!
Dịch Vân nói xong trở về phòng, thầm kêu Môn La trong đầu.
- Ngươi tự mình tu luyện đi, đừng quấy rầy ta!
Không ngờ Môn La nói một câu như vậy, không thèm để ý đến Dịch Vân.
Dịch Vân chỉ cảm thấy Môn La tổ tiên hơi có chút khác thường, cũng không nói gì nhiều, lại lên giường bắt đầu tu luyện.
Trong phòng cứ tiếp tục yên tĩnh như vậy, cho đến sau khi Dịch Vân chấm dứt tu luyện, cảm thấy mệt mỏi vừa định nằm xuống ngủ, thanh âm trầm thấp của Môn La đã xuất hiện trong đầu.
- Tiểu tử, ngươi khoan ngủ đã, ta có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi!
Dịch Vân vội vàng ngồi dậy, hắn nghe thanh âm nghiêm túc của Môn La, biết rằng có chuyện không đơn giản.
Chỉ nghe Môn La hỏi tiếp:
- Tiểu tử, ngươi vì sao lại muốn trở thành cường giả tinh cấp, lý do là gì?
Dịch Vân ngẩn ra!
- Bởi vì ta muốn giỏi hơn phụ thân đại nhân, cũng muốn làm cho người trong gia tộc không thể coi thường ta!
Dịch Vân mặc dù thắc mắc không hiểu tại sao Môn La lại hỏi về vấn đề này, nhưng chưa kịp suy nghĩ cũng phải trả lời, đây chính là khát vọng lớn nhất trong lòng hắn.
- Lúc ngươi đã giỏi hơn phụ thân ngươi, người trong gia tộc cũng không dám coi thường ngươi nữa, sau đó thì sao?
Dịch Vân nhất thời nghẹn lời…..
Hắn chưa từng nghĩ tới chuyện sau đó, bởi vì chỉ cần làm được như lời hắn nói, cũng đã vô cùng khó khăn. Trước khi hắn gặp được Môn La, ý tưởng này cũng chỉ là mơ mộng hão huyền mà thôi, hắn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sau đó !
Môn La thấy Dịch Vân trầm ngâm không nói, lại hỏi tiếp:
- Sau lúc đó, ngươi có trở lại gia tộc của phụ thân ngươi hay không?
- Tuyệt đối không!
Dịch Vân nói như đinh đóng cột.
- Hừm, nếu phụ thân yêu cầu ngươi quay lại gia tộc thì sao?
Môn La dường như muốn hỏi cho đến tận cùng.
- Tóm lại, ta sẽ không bao giờ trở lại gia tộc đó nữa! Đối với ta, nơi đây mới là nhà của ta, ông ngoại, cậu, mợ và tiểu Hán Khắc mới là người nhà của ta!
Dịch Vân đáp một cách quật cường, trong giọng nói biểu lộ ra ý một đi không trở lại!
Môn La hài lòng cười to, nói:
- Tốt lắm! Ta cũng thành thật nói cho ngươi: Ngươi không chỉ có thiên phú không tệ về phương diện học tập đấu khí, hơn nữa tinh thần lực của ngươi cũng rất cao, cũng có tiềm lực để trở thành ma pháp sư!
Dịch Vân kinh hãi đến ngây ngẩn cả người. Hắn không ngờ cũng có thể trở thành ma pháp sư!
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Người dịch : hạothiên (A Thiên)
Nguồn : Bàn Long Chiến Đội – 2T
“ Ta sẽ nói từng bước cho ngươi hiểu!”.
Giọng Môn La làm Dịch Vân bừng tỉnh, hắn lại nói tiếp:
- Ta phát hiện ra tinh thần lực của ngươi rất cao, cao gấp mấy chục lần người bình thường, nếu có thể bắt đầu huấn luyện ngay từ nhỏ, sau này rất có khả năng trở thành ma pháp sư cao cấp lục, thất tinh !
Tuy rằng ta đối với lĩnh vực ma pháp chỉ biết sơ qua, thế nhưng người có thiên phú ma pháp cao trong gia tộc cũng không ít, một vài pháp môn tu luyện tinh thần lực và ma lực ta cũng biết, trợ giúp ngươi tu luyện ma pháp lúc khởi đầu là không thành vấn đề.
Dịch Vân lúc này tim đập thình thịch, không dám tin tưởng đây là sự thực.
Môn La đang nói đột nhiên hạ giọng, hỏi ngược lại Dịch Vân:
- Ngươi có biết độ đậm đặc huyết mạch cao hay thấp đối với tuyệt học Huyết Kế công pháp có ảnh hưởng như thế nào hay không?
- Huyết Kế công pháp?
Dịch Vân lại trở nên mờ mịt.
- Ai…..!
Môn La tựa hồ có chút không ngoài ý muốn lắc lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
- Ta đã đoán rằng ngươi không có khả năng biết được, quả thật không sai! Bình thường tuyệt học ma pháp hoặc đấu khí nếu có thể luyện thành, thiên phú là yếu tố quan trọng nhất, nếu thiên phú cao, thì có cơ hội đạt tới cấp bậc cao cỡ chừng thất tinh trở lên. Mà nếu như người có thiên phú thấp, rất có thể suốt đời vẫn loay hoay ở nhị tinh, tam tinh. Trên thực tế, lúc một người bắt đầu học tập công pháp, thiên phú cao hay thấp cũng đã quyết định thành tựu trong tương lai của hắn rồi!
Mà Huyết Kế công pháp này không giống như vậy, huyết mạch mới là yếu tố quan trọng nhất, rồi mới đến thiên phú. Nếu như độ đậm đặc huyết mạch của ngươi cao, mà thiên phú cũng cao, gần như có thể khẳng định, tương lai rất có khả năng đạt tới cửu tinh, đạt được danh hiệu Chiến Tôn hoặc Pháp Tôn. Nếu độ đậm đặc huyết mạch của ngươi thấp, mà thiên phú cao, cho dù là cố gắng cách mấy, cũng rất khó có thể đạt được cấp bậc cao hơn lục tinh!
- Nhưng nếu người có thiên phú cao, ngay từ đầu không tu luyện Huyết Kế công pháp, mà tu luyện một loại ma pháp đấu khí khác, cũng rất có thể bằng vào thiên phú của mình mà đạt tới cấp bậc rất cao …
Môn La trở nên phấn chấn, giang hai tay ra, như cười mà không cười, nói tiếp:
- Cho nên Huyết Kế công pháp này, còn được gọi là ‘ Công pháp mạnh nhất cũng là yếu nhất’.
- Mạnh, là chỉ cần độ đậm đặc huyết mạch của ngươi đầy đủ, cho dù là thiên phú kém một chút, ít nhất cũng có thể đạt tới cấp bậc thất tinh, còn nếu thiên phú cao, rất có cơ hội đạt tới cửu tinh trở lên. Yếu, là bởi vì ngoại trừ huyết mạch ấy ra, công pháp sẽ biến thành độc dược giết chết người có thiên phú cao, đem người tài giỏi biến thành phế vật.
Môn La lúc này lại kiên nhẫn giải thích cho Dịch Vân, thật là hiếm thấy!
Dịch Vân nghe xong trầm mặc một hồi, lại hỏi:
- Nếu là như vậy, vì sao không để Huyết Kế công pháp cho những người có độ đậm đặc huyết mạch cao tu luyện, những người khác có độ đậm đặc huyết mạch thấp tu luyện những công pháp khác thì tốt rồi, sao lại bắt buộc tất cả mọi người trong gia tộc tu luyện mỗi một thứ Huyết Kế công pháp?
Dịch Vân đột nhiên nhớ lại chuyện vào năm hắn ba tuổi, tại tế đàn của gia tộc Lam Duy Nhĩ, không khỏi kích động hẳn lên, chuyện ngày đó như thế nào hắn cũng không thể quên được….
Môn La cảm ứng được sự kích động trong lòng Dịch Vân, nhìn Dịch Vân có chút kinh ngạc, sau một lúc lâu, mới làm như không có chuyện gì, nói tiếp:
- Đó là bởi vì Huyết Kế công pháp có một sức hấp dẫn không thể nào bỏ qua được, sức hấp dẫn này sẽ làm cho tất cả con cháu có huyết mạch trong gia tộc không đành lòng buông bỏ.
Biết rằng Dịch Vân vẫn chưa hiểu, không đợi hắn hỏi, Môn La tự động tiếp tục giải thích:
- Mỗi người đều biết, việc thăng cấp lên từng tinh cấp đều làm cho thể chất của bản thân tăng lên rất cao, không kể là công kích, phòng ngự, tốc độ, trí óc, tuổi thọ hay tinh thần lực đối với ma pháp tất cả đều tăng, mà trình độ tăng lên gần như là nhất định, mỗi người đều không khác nhau nhiều lắm.
Nhưng người tu luyện Huyết Kế công pháp thì lại khác! Là sẽ căn cứ trên cơ sở vốn có, tuỳ theo độ đậm đặc huyết mạch cao hay thấp mà tăng thêm trên dưới một thành nữa! Ngươi hãy tưởng tượng, nếu mỗi lần tấn lên một tinh cấp, các loại năng lực thể chất trên của ngươi so với người khác nhiều hơn một thành, vậy khi ngươi tăng lên đến bát, cửu tinh thì tình hình sẽ như thế nào?
Dịch Vân nghe xong rất nghi ngờ, với một vẻ không thể tin được mà hỏi tiếp:
- Không phải nói như vậy là võ giả bát tinh có thể đánh bại võ giả cửu tinh hay sao?
Môn La cười nói:
- Bình thường đạt đến cấp bậc cao của tinh cấp thì sự chênh lệch thực lực là tuyệt đối, nhất là từ thất tinh trở lên lại càng rõ ràng hơn, cho dù là tu luyện Huyết Kế công pháp thì cũng vậy, chẳng qua chỉ có thể thu hẹp sự chênh lệch lại rất nhiều mà thôi. Nhưng cùng tinh cấp với nhau, người tu luyện Huyết Kế công pháp quả thật là cực mạnh, cho dù là sơ giai, cũng có thể đánh bại cường giả cao giai hoặc đỉnh giai cùng cấp.
Mặt khác, Huyết Kế công pháp còn có một điểm đặc biệt phi thường: Đó chính là Lĩnh Vực Pháp Tắc! Chẳng qua đối với ngươi mà nói, đó còn quá xa xôi, lúc này khoan nói tới đã!
- Tổng hợp lại tất cả những ưu điểm vừa kể ở trên, tất cả đều là những điểm mà pháp môn tu luyện bình thường không hề có! Cho nên, mặc dù Huyết Kế công pháp là độc dược khó nuốt, nhưng chỉ cần là đệ tử trong gia tộc có độ đậm đặc huyết mạch, hiếm ai có thể kháng cự lại sự hấp dẫn như vậy! Nói tới đây chắc ngươi đã hiểu, tuyệt học đấu khí Phần Kiếp Tử Diễm của chúng ta cũng là một loại Huyết Kế công pháp!
Dịch Vân thoải mái gật gật đầu, cũng hơi hiểu được ý nghĩ trong lòng của các tộc nhân thế gia.
- Kỳ thật Huyết Kế công pháp nói cho cùng, chính là độ đậm đặc huyết mạch cao hay thấp quyết định tất cả, đương nhiên thiên phú cũng rất quan trọng. Nếu thiên phú không đủ, cho dù là huyết mạch cao tới đâu, nhiều nhất cũng chỉ có thể đạt tới thất, bát tinh rồi dừng lại. Vào thời kỳ của ta, tộc nhân của các thế gia lâu đời đều có độ đậm đặc huyết mạch rất cao, cho nên bát tinh Chiến Tướng cùng với bát tinh Pháp Tướng lên đến cả ngàn người, còn đạt tới Tinh Vực cũng chừng trăm người, nếu như kém, chỉ là thiên phú và cơ duyên mà thôi!
Chính vì độ đậm đặc huyết mạch quan trọng như thế, cho nên khi ta bị phong ấn trong cấm chế của tổ khí, mới sinh ra điều kiện phải kiểm tra đo lường độ đậm đặc huyết mạch.
Môn La nghĩ đến chuyện trước kia, không khỏi cười khổ nói.
Môn La dừng một lát, lập tức chăm chú nghiêm túc nói:
- Tiểu tử, huyết mạch của ngươi chỉ còn lại có một thành, tuy nói rằng một thành đó là Chân Huyết, nhưng ta phỏng đoán ngươi có thể chân chính phát huy ra uy lực của Phần Kiếp Tử Diễm không nhiều lắm. Ta có một phương pháp có thể làm gia tăng độ đậm đặc huyết mạch của ngươi lên rất nhiều, nhưng ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện, ta mới có thể toàn lực mà trợ giúp cho ngươi!
Dịch Vân ngơ ngác nghe Môn La giảng giải xong, trong lòng vui mừng không bút nào tả xiết!
Huyết mạch là từ lúc vừa mới sinh ra đã quyết định rồi, một là một, hai là hai, nửa điểm cũng không thể thay đổi được! Nhưng lúc này Môn La lại nói hắn có phương thức để cải biến độ đậm đặc huyết mạch?
Chuyện này cũng có thể làm được sao? Dựa theo lẽ thường mà nói là chuyện tuyệt đối không thể làm được, nhưng chắc chắn là Môn La cũng không lừa gạt hắn làm gì….
Dịch Vân hít sâu một hơi, kiên định gật đầu nói:
- Là chuyện gì? Chỉ cần ta có thể làm được, nhất định sẽ dốc hết toàn lực mà làm!
Dịch Vân mặc dù không biết Môn La muốn hắn làm gì, nhưng bất luận điều kiện gì hắn cũng đều đã đáp ứng. Lúc này, vẻ mặt của mẫu thân cùng với ánh mắt khinh miệt và những lời nhục mạ của những người trong gia tộc Lam Duy Nhĩ lại hiện ra trong lòng hắn….
Môn La thản nhiên nói:
- Rất đơn giản! Đến một thời điểm mà ngươi cho rằng thích hợp, bỏ họ Lam Duy Nhĩ hiện tại của ngươi, đổi thành họ Tư Đạt Đặc, chính thức trở thành nhất mạch truyền nhân của gia tộc Tư Đạt Đặc chúng ta, đương nhiên, con cháu đời sau của ngươi cũng phải kế tục họ của Tư Đạt Đặc!!!
Dịch Vân không thể tin được, đây là điều kiện của Môn La sao? Đối với hắn, có thể đổi thành họ của mẫu thân đúng là chuyện cầu mà không được, chuyện này có gì là khó! Hắn đối với gia tộc của phụ thân không hề có hảo cảm, chỉ cảm thấy điều kiện này thật sự là rất đơn giản!
Dịch Vân ngập ngừng một chút, chợt gật đầu lia lịa như chày mổ, vui vẻ nói:
- Đây đúng là điều mà ta hy vọng, lúc này sửa cũng đúng a!
Môn La nhìn bộ dạng vui vẻ của Dịch Vân, không khỏi cười khổ nói:
- Quả nhiên là Vô tiểu tử! Ngươi cho rằng chuyện này rất đơn giản hay sao? Ta nhớ rõ ngươi đã nói rằng, gia tộc của phụ thân ngươi là đại gia tộc trong đế quốc, trong tay không chỉ có quân đội, mà ông nội của ngươi còn là bát tinh Võ Tướng, có phải vậy không?
Lúc trước Dịch Vân đã đem toàn bộ lai lịch của mình nói cho Môn La nghe, cho nên hắn không chỉ hiểu biết tường tận từng chi tiết về gia tộc Lam Duy Nhĩ, mà còn hiểu sơ về tình cảm phức tạp của Dịch Vân đối với gia tộc này.
- Đối với một gia tộc, con cháu tự tiện bỏ họ của chính gia tộc mình chính là hành vi cấm kỵ khi sư diệt tổ, hẳn là sẽ bị toàn thể người trong gia tộc truy sát, không chết không thôi, đây chính là nhận thức chung của các quốc gia trên Khung Võ đại lục!.
Môn La thản nhiên giải thích.
Dịch Vân càng nghe càng sửng sốt, hắn căn bản không biết việc này nghiêm trọng đến mức như vậy, đây không phải là muốn hắn đi tìm chết hay sao? Hắn không hiểu vì sao Môn La lại muốn hắn làm như vậy?
Chỉ nghe Môn La trầm giọng nói:
- Ta đương nhiên không phải là muốn hại ngươi, sau khi ngươi trở thành cường giả đương thời, có được thực lực cường đại và thế lực đầy đủ, lúc đó hãy đáp ứng điều kiện của ta cũng không muộn! Nếu ngươi không tin tưởng bản thân mình có thể liệt vào hàng ngũ cường giả, vậy bây giờ không cần phải đáp ứng, ta vẫn sẽ dốc lòng dạy dỗ ngươi mà không bất mãn chút nào!
Sửa đổi họ của tổ tiên truyền lại, trong mắt của giới đại quý tộc thế gia trên đại lục là một cấm kỵ tuyệt đối! Một khi thật sự có con cháu làm như vậy, khẳng định sẽ bị truy sát không chết không thôi. Trong lịch sử vạn năm của Khung Võ đại lục, chuyện thay đổi họ phản bội tổ tiên là cực kỳ hy hữu.
Môn La đưa ra một vấn đề khó xử, nhưng hắn cũng không miễn cưỡng Dịch Vân phải tiếp thụ, đây bất quá chỉ là một sự lựa chọn, bất kể là nhận hay không, trong lòng hắn cũng không có gì thắc mắc.
Không chút do dự, Dịch Vân lập tức quyết định:
- Ta đáp ứng! Họ của mẫu thân mới là họ của ta, cho tới bây giờ, trong lòng ta lúc nào cũng nghĩ như vậy! Trở thành cường giả cũng là niềm hy vọng của ta, cho dù vì vậy mà ta bị gia tộc của phụ thân truy sát, bị giết chết, dù cho là thật sự chết đi chăng nữa, ta cũng sẽ không hề hối hận!
Dịch Vân nhớ lại tất cả những chuyện hắn đã trải qua từ trước đến nay, bị phụ thân coi thường, bị người trong gia tộc khi dễ rằng bản thân mình không thể nào trở thành cường giả được, không phải vậy sao?
Nếu như năm đó hắn có thể được nhận định là có tiềm lực trở thành cường giả thành công, tộc nhân của phụ thân đương nhiên sẽ không đối xử với hắn và mẫu thân như vậy, mẫu thân cũng sẽ không vì chịu đựng sự lạnh lẽo, cuối cùng buồn bực mà qua đời….Vốn là ở tận đáy lòng của hắn, khát vọng nhất chính là chuyện này.
Trở thành cường giả!
Hắn cố gắng đứng thật thẳng, miệng nói vì việc nghĩa không thể quay đầu, trong đầu dường như có một luồng khí nóng bất chợt bốc lên, đôi mắt toả ra ánh sáng lấp lánh dị thường, khí chất thần thái khác xa lúc trước, xem ra cực kỳ quái dị.
- Vốn là tiểu tử này trong lòng sẵn có một ngọn lửa, xem ra ta không tìm lầm người rồi!
Môn La nhìn Dịch Vân chuyển biến đột ngột như thế, trong lòng vui sướng nghĩ thầm.
- Rốt cục ngươi cũng không làm cho ta thất vọng! Thật ra ngươi chính là con cháu bên họ ngoại, không phải dòng họ Tư Đạt Đặc, vốn ta không nên tìm ngươi, nhưng ngươi chính là người đã giúp ta tỉnh lại. Ta đã từng phát lời thề, phải trợ giúp gia tộc của ta có ít nhất một người đủ tư cách trở thành cường giả, làm cho gia tộc có thể truyền đến đời đời, bởi vậy cũng không phải là ta muốn làm khó ngươi đâu!
Môn La hài lòng cười nói.
Dịch Vân nghe xong trong lòng đã hiểu, tổ tiên của gia tộc đã dụng tâm cực khổ đến mức nào.
- Ngươi cũng đã hiểu rõ ràng rồi, cũng đã quyết định, vậy bây giờ đi ra bếp lò của nhà tổ đi thôi! Nhớ nhẹ nhàng một chút, đừng đánh thức những người khác!
Môn La thúc giục.
- Cái gì? Nhà tổ?
Dịch Vân không hiểu đã quá nửa đêm lại chạy đến chỗ đó để làm gì!
- Không đến đó sao đào tổ khí lên được?
Môn La bình thản nói.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Người dịch : hạothiên (A Thiên)
Nguồn : Bàn Long Chiến Đội – 2T
Lúc Dịch Vân toàn thân đen như than trở về đến nhà, trời đã tờ mờ sáng, hắn nhanh chóng tẩy rửa bụi đất dính toàn thân, sau khi thay một bộ quần áo sạch sẽ, trời cũng đã sáng hẳn.
Hắn vội vàng ăn cho xong bữa sáng, viện lý do là muốn tiếp tục tu luyện, lại trở về phòng mình. Phổ Tu Tư mặc dù phát giác ra trong mấy ngày nay Dịch Vân hơi có chút khác thường, nhưng vẫn tưởng là do ảnh hưởng của nghi thức tổ truyền, cũng phó mặc cho Dịch Vân tự sắp xếp thời gian, mà không suy nghĩ gì nhiều.
Dịch Vân ngồi lên giường, thở ra một hơi thật mạnh, lúc này mới mở miệng nói:
- Thật không ngờ tổ khí này lại chôn sâu đến như vậy, đào suốt đêm mới tìm được!
Nói xong, lại ngồi xổm xuống giường, từ dưới gầm giường mang ra một vật thể to bằng nắm tay đỏ như máu.
Chỉ thấy vật thể này là một khối có năm mặt, ba mặt bên là hình thang, mặt trên và mặt dưới là hình tam giác. Mặt trên nhỏ, có khắc một mớ hoa văn cực kỳ phức tạp, mặt dưới lớn hơn có điêu khắc hoa văn hình ngọn lửa đang cháy, theo tưởng tượng của Dịch Vân thì nhìn rất giống một đoá hoa sen, bất giác, Dịch Vân không khỏi ngẩn người ra.
- Đây là tổ khí sao?
Dịch Vân thì thào.
- Không sai! Đây là tổ khí gia truyền đã nhốt ta trong đó mấy ngàn năm!
Một thanh âm trầm thấp vang lên, theo tiếng nói, một thân ảnh mông lung xuất hiện bên cạnh Dịch Vân.
Thân thể người này mặc một bộ áo liền quần màu đen, xem ra là một thanh niên đã trưởng thành ngoài hai mươi tuổi. Lúc này trên mặt hắn nở một nụ cười mười phần quái dị, thêm vào một đôi lông mày thanh kiếm, làm cho người ta thấy toát ra sáu phần anh tuấn thêm vào bốn phần ý vị nguy hiểm, hắn chính là lão tổ tông của Dịch Vân, đồng thời cũng là Khí Linh của tổ khí trong tay Dịch Vân, cường giả Tinh Vực đỉnh phong--- Môn La Tư Đạt Đặc.
- Tổ tiên đại nhân, tổ khí này tên gọi là gì vậy?
Dịch Vân xem ra rất yêu thích tổ khí không nỡ rời tay, cầm trong tay thưởng thức không thôi, ngẩng đầu lên hỏi Môn La.
- Tổ khí chính là tổ khí, còn muốn tên gì nữa!
Dịch Vân nhìn lại tổ khí một lần, bỗng nhiên nói:
- Vậy, về sau ta gọi tổ khí này là Hồng Liên!
- Hồng Liên?
Môn La tựa hồ không ngờ đến Dịch Vân lại tự tiện đặt tên mới cho tổ khí gia truyền, không khỏi mỉm cười, cũng thấy hơi vớ vẩn, đang muốn nói gì đó, lại nghe tiếng thì thào của Dịch Vân nhẹ nhàng vọng đến.
- Hoa văn mặt dưới cực kỳ giống hoa sen, lúc còn sống mẫu thân thích hoa sen nhất, tổ khí này lại có màu đỏ, cho nên gọi là Hồng Liên, coi như là để tưởng nhớ mẫu thân!
Dịch Vân nhìn Hồng Liên cười rất ôn nhu, dường như đang nhớ lại những hình ảnh khi còn chung sống với mẫu thân, đó là bảo vật trong lòng hắn vĩnh viễn không thể nào quên được……
Môn La nhìn bộ dạng của Dịch Vân, sửng sốt hồi lâu, lúc này mới làm như không có chuyện gì, nói:
- Tuỳ ngươi vậy! Dù sao ta cũng đã đem tổ khí giao lại cho ngươi, chỉ cần ngươi có thể làm cho nó truyền xuống đời đời, ta cũng không cần để ý nó kêu là Hồng Liên hay Bạch Liên gì cả….
Vừa nói xong, Môn La lại hừ một tiếng, trầm giọng nói tiếp:
- Đừng nói vớ vẩn nữa! Ngươi mau đặt tổ khí lên giường, chúng ta phải bắt đầu Cấm Huyết Huyết Kế bí pháp!
Dịch Vân vừa mới choàng tỉnh lại, thoáng nhìn bộ dạng chăm chú của Môn La, liền nhanh chóng đem Hồng Liên đặt lên giường, lúc này mới hỏi:
- Cấm Huyết Huyết Kế bí pháp?
Môn La không đáp, chỉ thấy một luồng ánh sáng trắng chậm rãi vây quanh Hồng Liên, trôi nổi trên không cách mặt giường chừng nửa thước, lúc này ánh sáng toả ra màu trắng chói mắt, nhất thời trông như mặt trời thứ hai vậy….
Dịch Vân kinh ngạc đồng thời nhanh chóng nhắm hai mắt lại, sau một lát mới cẩn thận mở ra, đã thấy ánh sáng trắng biến mất, Hồng Liên vẫn đang trôi nổi giữa không trung. Lúc này chung quanh nó đang lưu chuyển một vầng sáng màu tím, như ánh sáng mà cũng giống như lửa, Dịch Vân hai mắt trợn tròn, chưa từng gặp qua cảnh tượng kỳ dị như thế, đã sớm trở thành ngây ngốc.
Khi vầng sáng tím lưu chuyển được hơn mười vòng, Môn La lập tức mở miệng, trong nháy mắt niệm liên tiếp một tràng chú ngữ, hai tay cũng đồng thời kết xuất hơn mười cái ấn kết. Ánh sáng tím như lửa kia bắt đầu hội tụ ngưng kết lại, sau một hồi lâu, một giọt nước màu tím xuất hiện trước mắt Dịch Vân, lơ lửng trên không, toả ra ánh sáng tím nhạt vô cùng kỳ lạ.
- Mở!
Một tiếng quát thức tỉnh Dịch Vân đang ngây ngốc, Hồng Liên lúc này đã nằm trên giường, chỉ có giọt nước màu tím kia vẫn lơ lửng giữa không trung.
Môn La vung bàn tay to tướng lên, giọt nước tím kia lập tức bay về phía hắn, thở ra một hơi thật mạnh rồi cười nói:
- Bí pháp này ta học của một võ giả Tinh Vực, lúc thi triển quả thật là phiền toái, nếu không phải lúc trước bị đám lão bất tử trong gia tộc ép buộc, ta cũng sẽ không thèm học cái thứ cấm pháp bí thuật phiền toái như thế này!
Dịch Vân nhìn chăm chú giọt nước tím đang lơ lửng trước mặt Môn La, ngơ ngác hỏi:
- Đây là cái gì? Và đây là bí pháp gì?
Môn La liếc Dịch Vân một cái, sau đó nhìn giọt nước tím trước mặt, nói với vẻ buồn bã:
- Giọt chất lỏng màu tím này là do ta năm đó trước khi trở thành Khí Linh, đã dùng hết tất cả máu huyết của mình mà ngưng luyện ra giọt tinh huyết này. Bí pháp vừa rồi là để cởi bỏ cấm chế bảo vệ giọt tinh huyết này, cùng với bí thuật làm sống lại tinh huyết.
Dịch Vân ngạc nhiên!
Môn La nói đến đây, mày kiếm xếch lên, giọng điệu chợt thay đổi, nghiêm túc nói với Dịch Vân:
- Giọt tinh huyết này trân quý phi thường, kể cả vào thời của ta, ngươi cũng không thể tìm ra có người thứ hai nào nguyện ý luyện hoá ra một giọt tinh huyết như thế này!
Như ta đã nói, ngươi là đệ tử họ bên ngoại, không phải là gia tộc Tư Đạt Đặc, vốn là giọt tinh huyết này không nên sử dụng trên người của ngươi… Chẳng qua ta phát hiện, ngươi ngoại trừ thiên phú tu luyện đấu khí không tệ, cũng có tư chất trở thành ma pháp sư cấp cao, trong lịch sử của gia tộc, người như vậy cũng chưa từng xuất hiện một lần…
…Hơn nữa, tiểu tử ngươi cũng là một kẻ có cốt khí, tính tình cũng hợp ý ta, bởi vậy ta mới thay đổi ước nguyện ban đầu, đem giọt tinh huyết này cho ngươi thừa kế, hy vọng ngày sau ngươi sẽ không làm cho ta thất vọng!
Môn La nói một hơi xong, liền thở hổn hễn, xem ra bí pháp này quả thật không đơn giản, đã làm cho hắn vô cùng mệt mỏi.
Thấy Dịch Vân muốn nói gì đó, Môn La lập tức cắt ngang, trầm giọng thúc giục:
- Có chuyện gì để sau hãy nói, ngươi nhanh chóng cởi hết quần áo ra, mau leo lên giường nằm đi, lúc làm sống lại tinh huyết, chỉ có thể sống trong vòng ba canh giờ mà thôi, trong quãng thời gian này, ta cần phải hoàn thành truyền thừa Cấm Huyết Huyết Kế bí pháp cho ngươi!
Môn La thoáng nhìn thân thể không còn áo quần của Dịch Vân, không giấu được nụ cười gian xảo, dặn dò với vẻ thần bí:
- Sau khi thi triển bí pháp này hẳn là ngươi sẽ cảm thấy rất là đau đớn, ta sẽ dùng linh lực bảo hộ tâm mạch của ngươi, như vậy thì ngươi sẽ không có việc gì, chỉ là sẽ bị một phen đau đớn đến nỗi chết đi sống lại mà thôi!
Yên tâm, ta sẽ phong bế thanh quản và cơ năng thân thể ngươi, để ngươi tạm thời không thể nói năng cử động, và còn không làm cho ngươi vì đau đớn mà khóc thét lên gây sự chú ý cho người nhà. Quá trình này phải mất bao lâu ta cũng không rõ, nhưng hẳn là sẽ không quá một, hừm, hai canh giờ đâu, sau đó ngươi sẽ có cơ hội bước vào hàng ngũ cường giả trên đại lục! Tốt lắm, bắt đầu đi!
Môn La miệng nói thì nghiêm túc phi thường, nhưng trên mặt lại cười toe toét, đó là nụ cười tà dị của loài chồn cáo!
Dịch Vân càng nghe càng kinh hãi, đang muốn hỏi lại cho rõ ràng, không ngờ một trận đau đớn kịch liệt đã phủ xuống, toàn thân bắt đầu không thể tự chủ được mà co rút lại. Hắn rõ ràng cảm ứng được một cỗ khí nóng chạy khắp mạch máu trong cơ thể, rồi giống như lửa trong lò rèn bốc lên mà toả khắp các nơi trong cơ thể hắn, thiêu đốt các mạch máu nội tạng, máu huyết toàn thân giống như sôi trào hoá thành khí, hắn căn bản không chịu đựng được cảm giác đau nhức vượt xa tưởng tượng như thế này, không khỏi mở miệng rống to.
Toàn thân hắn bắt đầu run rẩy kịch liệt, phát hiện ra rằng không chỉ có kêu không ra tiếng, ngay cả thân thể của mình muốn động đậy một chút cũng không được, giống như người bị liệt toàn thân, nhưng nỗi đau lan khắp toàn thân lại rất rõ ràng.
Lúc này giống như có vô số sâu kiến cắn khắp nơi trong cơ thể, nỗi đau xâm nhập vào tận trong xương tuỷ, làm cho hắn vô cùng hy vọng mình sẽ ngất đi.
Đáng tiếc sự phục vụ của Môn La có thể nói là rất tận tình chu đáo, hắn không chỉ không thể hôn mê, ngược lại thần trí vô cùng minh mẫn, cảm ứng được các bộ phận trong thân thể mình vỡ nát, rồi nối liền trở lại, đau nhức không thể hình dung giống như là một cơn sóng nhỏ bị một trận sóng thần ập lên, không thể nào ngóc đầu dậy nổi…
Đang lúc hắn nghĩ muốn chết đi cho khoẻ, đột nhiên nhớ tới câu nói khi nãy của Môn La:
- Vượt qua rồi, ngươi sẽ có cơ hội đứng vào hàng ngũ cường giả trên đại lục!
Thân thể lại bị một trận co rút không thể nào khống chế, hắn cố nén lại một cơn đau mãnh liệt, thầm nói những lời sắt đá trong lòng:
- Ta không tin ta không thể vượt qua, lại càng không tin không thể trở thành cường giả! Chỉ là thân thể đau đớn mà thôi, so với đau lòng thì đáng kể gì, ta nhịn không được sao? Không lẽ ta nhịn không được hay sao!!!
Hắn nghiến răng cố gắn thừa nhận, đồng thời cũng cảm ứng được từng biến hoá trong thân thể, cơn lũ màu tím lan toả theo mạch máu đi khắp toàn thân, cũng giống như đứa trẻ xa mẹ lâu ngày nay trở về nhào vào lòng mẹ, bắt đầu dung nhập vào trong máu huyết. Mỗi một nơi dung nhập đều là phá hư trước rồi sau mới lập lại, nỗi đau như móc cả tim ra, Dịch Vân chỉ có thể nghiến chặt hàm răng mà cố vượt qua.
Môn La lúc này cũng cảm ứng được biến hoá trong cơ thể Dịch Vân, nhưng hắn càng cảm thấy hứng thú hơn đối với phản ứng của Dịch Vân lộ ra ngoài. Khoé miệng Môn La cong lên lộ vẻ rất hài lòng, nhẹ giọng thì thào:
- Tiểu hài tử này thật là vượt qua dự đoán của ta, con cháu họ ngoại thì đã sao chứ! Hừ! Bọn lão gia hoả kia lập ra điều kiện huyết kế muốn ta nhất định phải tuân thủ hay sao? Ta lại càng muốn đánh cuộc một phen trên người hắn, ngay cả ta lúc này cũng nôn nóng muốn biết tương lai hắn sẽ như thế nào! Ha ha, ha ha ha!
Cơ thể Dịch Vân thay đổi theo từng giây, biến hoá long trời lở đất theo từng phút.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, hình như đã qua một đời người vậy, lại cũng dường như chỉ mới một cái chớp mắt mà thôi, Dịch Vân kinh hãi phát hiện nỗi đau trong cơ thể đang dần dần giảm bớt, cảm ứng được cơn lũ màu tím dần dần thối lui theo một quy luật nào đó. Sau nửa canh giờ, Dịch Vân rốt cục đã mở mắt, kinh ngạc thấy toàn thân đổ mồ hôi dính như keo, ngoài da lại dính đầy những lớp váng dầu màu vàng nhạt, lúc này mới khổ sở ngồi dậy.
- Đã qua bao lâu rồi?
Dịch Vân thều thào hỏi, thanh âm hơi khàn.
- Đã hơn hai canh giờ rưỡi!
Môn La thần sắc thản nhiên cười nói:
- Đi tắm trước đã, sau đó thay quần áo sạch sẽ rồi hãy nói!
Dịch Vân nhìn thoáng qua thân thể mình, nhanh chóng gật gật đầu.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba