16-07-2012, 08:31 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jul 2012
Bà i gởi: 221
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 22 giá»
Thanks: 0
Thanked 494 Times in 58 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 11: Cà ng lún cà ng sâu
NgÆ°á»i dịch: nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.com
Nà ng kia lúc nà y lại bá»—ng nhiên tỉnh lại, thấy Trần Nguyên cầm kiếm đâm vá» hÆ°á»›ng chÃnh mình, muốn đứng dáºy, lại bởi vì tổn thÆ°Æ¡ng quá nặng, mất máu quá nhiá»u, cả ngÆ°á»i căn bản không Ä‘á» nổi má»™t tia khà lá»±c.
Nà ng giơ lên một tay, nghênh đón Trần Nguyên, muốn đẩy đoản kiếm ra.
Cái tay nà y căn bản không có một điểm khà lực, nhưng vừa vặn khoác lên trên tay Trần Nguyên, chỉ nghe Trần Nguyên kêu một tiếng: "Má ơi! Quỷ!"
Cả ngÆ°á»i lảo đảo lui vá» phÃa sau, bảo kiếm cÅ©ng rÆ¡i trên mặt đất.
Sau ná»a ngà y không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, Trần Nguyên má»›i dám mở mắt ra, hắn trông thấy tay nà ng kia để bên thùng, cả gan tiến lên hai bÆ°á»›c.
Lúc nà y mới phát hiện ánh mắt của cô gái đã yếu ớt mở ra.
Trần Nguyên nói chuyện có chút cà lăm: "Ngươi…… ngươi, có phải ngươi chưa chết?"
Nữ tá» không tiếng Ä‘á»™ng, chỉ là nhẹ nhà ng gáºt đầu má»™t cái.
Nháºn được câu trả lá»i nà y, lại là m cho trong ná»™i tâm Trần Nguyên thở má»™t hÆ¡i, tiếp theo bá»—ng nhiên nghÄ© đến, chÃnh mình vừa rồi há»i câu kia quả thá»±c chÃnh là nói nhảm.
Ãnh mắt nữ tá» lại bắt đầu ảm đạm, Trần Nguyên chợt phát hiện, ánh mắt của nà ng và ánh mắt bạn gái mình Ä‘á»i trÆ°á»›c có chút giống nhau.
Bất đắc dÄ©, không cam lòng, quáºt cÆ°á»ng.
Suy nghÄ© má»™t chút, Trần Nguyên duá»—i hai tay của mình ra, ôm lấy nà ng kia: "Äược rồi! Là m chuyện tốt Ä‘i, ta táºn lá»±c cứu ngÆ°Æ¡i là được, có thể cứu sống hay không, xem váºn mệnh của ngÆ°Æ¡i Ä‘i."
Hắn ôm nà ng kia từ phÃa trong thùng rượu lên trên giÆ°á»ng, lấy ra má»™t cái kéo, cắt bá» quần áo trên miệng vết thÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c, sau đó mang má»™t cháºu nÆ°á»›c ấm tá»›i, lau sạch sẽ miệng vết thÆ°Æ¡ng cho nà ng kia.
Tiếp theo mua má»™t Ãt vải trắng trên Ä‘Æ°á»ng phố, lại ra tiệm thuốc mua thuốc cầm máu đến, má»i lang trung? Trần Nguyên không dám, đây còn không phải là mình muốn chết sao?
Mua được thuốc cầm máu, đắp lên cho nà ng kia trÆ°á»›c, sau đó dùng vải trắng bá»c kỹ miệng vết thÆ°Æ¡ng, thá»i Ä‘iểm hắn là m tất cả việc nà y, nữ tỠở và o trong trạng thái hôn mê.
Có thể là m mình cÅ©ng đã là m, Trần Nguyên đứng ở bên giÆ°á»ng nói vá»›i nà ng kia: "Ta chỉ có thể là m nhÆ° váºy, vá» phần sống hay chết, ta cÅ©ng không cần biết, tốt nhất ngÆ°Æ¡i đừng chết, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i chết rồi, ta sẽ ném ngÆ°Æ¡i lên trên Ä‘Æ°á»ng đó."
Nà ng kia vẫn còn hôn mê, Trần Nguyên không biết lá»i mình nói nà ng có thể nghe được hay không, để cho nà ng nằm đó, còn lại liá»n xem ý chà của nà ng.
Bất tri bất giác, quầy hà ng đã là m tốt, những công tượng kia hoà n toà n là m theo ý tứ Trần Nguyên, tuy không phải hoà n mỹ, cÅ©ng có thể là m cho ngÆ°á»i ta thoả mãn.
Buổi chiá»u, quán rượu Trần Nguyên chÃnh thức buôn bán .
Tất cả bố trà đá»u là m cho ngÆ°á»i ta má»™t loại cảm giác má»›i, đặc biệt là cái quầy hà ng cao cao kia bị Ä‘áºp hết, đám khách uống rượu có thể trông thấy ngÆ°Æ¡i múc rượu cho bá»n hắn, cái nà y lại là m cho trong lòng bá»n hắn cảm thấy rất thoải mái.
Ngươi có phải cắt xén hay không, liếc cái là có thể nhìn ra.
Quán rượu còn phải có khách quen má»›i được, Trần Nguyên nghÄ© váºy, liá»n kéo cái băng ghế, ngồi xuống trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i quen, kêu má»™t bà n đồ ăn lên má»i, uống cÅ©ng rất khoái hoạt.
Những khách cÅ© hà i lòng, sinh ý tá»± nhiên là tốt, buổi chiá»u đã sá»›m bắt đầu nhiá»u ngÆ°á»i, ghế ngồi cÆ¡ hồ không còn.
Còn chÆ°a tá»›i thá»i Ä‘iểm buổi tối, Trần Nguyên đã bán sạch má»™t vạc rượu, hắn tin tưởng sinh ý hôm nay có thể tốt hÆ¡n so vá»›i ngà y hôm qua.
Thá»i Ä‘iểm Ä‘ang vá»™i và ng múc rượu cho khách nhân, có má»™t thanh âm nói: "Chưởng quầy, mua rượu."
Trần Nguyên đầu cÅ©ng không ngẩng lên, liá»n vá»™i và ng đáp: "Äến rồi! Ngà i muốn bao nhiêu?"
Thanh âm kia nói: "Ta uống rượu Ä‘á»u theo vò, Ãt nhất phải tÃnh bằng cân."
Vừa nghe là khách hà ng lá»›n, Trần Nguyên vá»™i ngẩng đầu, lại trông thấy má»™t bóng ngÆ°á»i dáng ngÆ°á»i thon dà i Ä‘ang đứng ở trÆ°á»›c mặt mình.
Sắc mặt Trần Nguyên láºp tức không đúng, ngÆ°á»i nà y không phải là Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng ngà y hôm qua sao?
ChÃnh mình nên là m sao bây giá»? Muốn là m việc buôn bán, không muốn liên hệ cùng những ngÆ°á»i nà y, bá»n hắn lại nguyên má»™t đám tìm tá»›i táºn cá»a rồi!
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng nhìn sắc mặt Trần Nguyên, mỉm cÆ°á»i: "Huynh Ä‘Ã i, đêm qua có ngủ ngon không?"
Trần Nguyên gáºt gáºt đầu: "Ngủ tốt, ngủ tốt, ngà i muốn bao nhiêu rượu?"
Trên mặt Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng treo má»™t loại tÆ°Æ¡i cÆ°á»i là m cho Trần Nguyên nhìn không thấu: "Ta muốn má»™t vò rượu, chỉ là , bạc của ta có khả năng không đủ."
Trần Nguyên vội và ng cầm một vò rượu đến, nói: "Không sao, đêm qua ngà i cứu ta một mạng, rượu nà y coi như đa tạ ngà i !"
Trong ná»™i tâm tháºt ra là muốn nói: "Uống rượu nà y xong, ngà i cÅ©ng Ä‘i Ä‘i, hai chúng ta không quen!"
Äối vá»›i chút Ãt nhân váºt trong giang hồ nà y, đặc biệt là nhân váºt giang hồ bên ngÆ°á»i Bao Chá»ng, Trần Nguyên áp dụng thái Ä‘á»™ đứng xa mà nhìn, thứ nhất không muốn chá»c thị phi, thứ hai không muốn chá»c Bao Chá»ng.
Khóe miệng Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng nhếch lên, cÆ°á»i má»™t tiếng móc ra mấy khối bạc vụn, nói: "Ta xem xét ngÆ°Æ¡i chÃnh là má»™t ngÆ°á»i trá»ng tình nghÄ©a, Bạch má»— tại Biện Kinh không có mấy ngÆ°á»i bằng hữu, nháºn má»™t vò rượu ngon của huynh Ä‘Ã i, khôn cùng cảm kÃch, chỉ là ngÆ°Æ¡i là m mua bán nhá», ta sao có thể để cho ngÆ°Æ¡i chịu thiệt?"
Sau khi nói xong, tiếp nháºn bình rượu của Trần Nguyên, cÅ©ng không khách khÃ, trá»±c tiếp nói vá»›i ngÆ°á»i bán đồ ăn đối diện: "Nà y, cho cắt mấy món ăn mặn nhắm rượu!"
Nói xong, tay giÆ¡ lên, ngÆ°á»i bán đồ ăn kia còn chÆ°a kịp phản ứng, chỉ thấy má»™t thá»i bạc đã rÆ¡i tại cái thá»›t gá»—, phóng mắt xem xét, liá»n biết là ba lượng bạc.
Bán đồ ăn mừng rỡ: "Khách quan muốn những thứ gì?"
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng kéo ghế qua, ngồi ở chÃnh giữa đám khách uống rượu, khẩu khà rất lá»›n, phất phất tay nói: "Lấy nhiá»u nhiá»u má»™t Ãt là được, không cần phải biết món gì! Là m xong thì bÆ°ng tá»›i cho má»i ngÆ°á»i, ta má»i chÆ° vị nâng ly!"
Những ngÆ°á»i uống rượu kia dá»±a và o là m cu li kiếm chút tiá»n, vừa nghe có ngÆ°á»i má»i khách, láºp tức Ä‘á»u xông tá»›i, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng hôm nay cÅ©ng rất cao hứng, đợi ngÆ°á»i bán đồ ăn kia Ä‘em thêm và i bản món ăn mặn tá»›i, hắn chỉ lấy ná»a cân thịt bò, toà n bá»™ những thứ còn lại ném cho những khách uống rượu kia.
Trần Nguyên nhìn mà lắc đầu, thấy Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng lại Ä‘i vá» hÆ°á»›ng mình, láºp tức khách khà hô: "Äại gia, ngà i còn có cái gì phân phó?"
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng suy nghÄ© má»™t chút, nói: "Ta xem huynh Ä‘Ã i là loại ngÆ°á»i khôn khéo, chá»— nà y của ta có má»™t chuyện, muốn nhá» ngÆ°Æ¡i, không biết huynh Ä‘Ã i có thể há»— trợ hay không?"
Trần Nguyên láºp tức lá»™ vẻ mặt khó xá», nói tháºt, hắn thá»±c sá»± không muốn quan hệ vá»›i Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng, Ãt nhất bây giá» còn chÆ°a muốn.
NhÆ°ng Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng đã mở miệng, nếu nhÆ° chÃnh mình từ chối, lại sợ đắc tá»™i nhân váºt nà y, nghÄ© má»™t lát cÅ©ng chÆ°a trả lá»i.
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng phảng phất nhÆ° hiểu tâm tÆ° Trần Nguyên, khẽ cÆ°á»i, nói: "Kỳ tháºt vấn Ä‘á» nà y đối vá»›i huynh Ä‘Ã i mà nói, chỉ là tiện tay mà thôi, ta có má»™t tri giao, há» Nhan tên Tra Tán, hiện tại bị giam tại phủ trong đại lao Khai Phong, ta muốn nhá» huynh Ä‘Ã i thay ta thăm hắn, Ä‘Æ°a má»™t Ãt rượu và thức ăn cho hắn."
Nhan Tra Tán? Trần Nguyên âm thầm suy nghÄ© má»™t chút, giống nhÆ° đã nghe qua cái danh hà o nà y, chỉ là nhất thá»i không nhá»› ra, chỉ Ä‘Æ°a và i món ăn và rượu, cÅ©ng không có vấn Ä‘á» gì lá»›n.
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng khẳng định không tiện Ä‘i Ä‘Æ°a, hắn "mượn" ba cái gì đó từ chá»— Bao Chá»ng, vá» sau quan phủ tìm hắn bốn phÃa, Trần Nguyên hiện tại tháºt sá»± có chút Ãt bá»™i phục Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng, rõ rà ng còn dám ngông nghênh Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng nhÆ° váºy.
Láºp tức ôm quyá»n nói: "Việc nà y cứ để tại trên ngÆ°á»i huynh đệ là được, chỉ là không biết hắn bị giam ở nhà tù nà o?"
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng thấy Trần Nguyên đồng ý, phi thÆ°á»ng hà i lòng: "Äại lao Khai Phong phủ, phòng chữ Thiên."
"Phòng chữ Thiên?" Trần Nguyên lắp bắp kinh hãi, đây chÃnh là địa phÆ°Æ¡ng giam tù nhân tá»™i nặng mà !
[/FONT]
Tà i sản của khaint01
16-07-2012, 08:43 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jul 2012
Bà i gởi: 221
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 22 giá»
Thanks: 0
Thanked 494 Times in 58 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 12: Vụng trộm sỠmột tý
NgÆ°á»i dịch: nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.com
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng lại không nói thêm lá»i nà o, lấy ra năm mÆ°Æ¡i lượng bạc từ trong lòng ngá»±c, nói: "Tiểu quá»· Ä‘á»™i trưởng nhà lao vô cùng nhất khó chÆ¡i, những ngân lượng nà y dùng để mở Ä‘Æ°á»ng, xin Trần huynh là m thay ta, cáo từ!"
Sau khi nói xong, hắn đi trong chớp mắt, không kinh hoảng chút nà o, không đếm xỉa hai Bộ khoái đang tuần tra sau lưng.
Trần Nguyên tiếp tục là m việc buôn bán của hắn, hôm nay bán Ä‘i ba vạc rượu, tăng thêm Ä‘Æ°a má»™t vạc cho Tân Nhạc lâu, má»™t ngà y bán rượu, rõ rà ng so vá»›i DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ bán mÆ°á»i ngà y còn nhiá»u hÆ¡n, cái nà y lại là m cho DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ đứng ở trong khách Ä‘iếm nhìn thấy mà tán thưởng không thôi.
Lúc đóng cá»a tiệm, toà n bá»™ đồ ăn bà y ra trên mặt bà n, lại để cho Lăng Hoa xà o và i món thức ăn, gom góp đủ số lượng, nói vá»›i các thÆ° sinh chung quanh Ä‘ang Ä‘á»c sách ban đêm kia: "ChÆ° vị, ta ở bên ngoà i là m nghá» nghiệp nà y, mang đến cho chÆ° vị rất nhiá»u Ä‘iá»u không tiện! Hôm nay kẻ hèn nà y mang chút thức ăn lên, má»i chÆ° vị đến nhấm nháp má»™t tý, coi nhÆ° kẻ hèn nà y bồi tá»™i vá»›i chÆ° vị."
Hô hai lần, phần lá»›n các thÆ° sinh Ä‘á»u duá»—i đầu ra.
Phà m là ThÆ° sinh ở tại khách Ä‘iếm nà y, phần lá»›n Ä‘á»u là khốn cùng, cho nên có ngÆ°á»i má»i uống rượu, đối vá»›i bá»n há» mà nói, tuyệt đối là má»™t loại hấp dẫn.
Chỉ là , nhân phẩm Trần Nguyên hiện tại vẫn là m cho bá»n há» có má»™t Ãt hoà i nghi, tuy bá»n hắn rất muốn ăn cÆ¡m, nhÆ°ng ngà y hôm qua, vừa chá»i bá»›i Trần Nguyên từ bá» phẩm chất ngÆ°á»i Ä‘á»c sách, hiện tại đã Ä‘i xuống ăn đồ hắn má»i, phảng phất là mặt hÆ¡i dà y.
Trần Nguyên nếu nhÆ° ngay cả vấn Ä‘á» nà y cÅ©ng không thể giải quyết, váºy không cần là m việc buôn bán nữa.
Chỉ thấy hắn má»i DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ ngồi xuống trÆ°á»›c, mặc kệ những nà y ThÆ° sinh nhìn Trần Nguyên thế nà o, nhân phẩm DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ, bá»n hắn Ä‘á»u hiểu rõ, Có DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ dẫn đầu ngồi xuống, Trần Nguyên liá»n sải bÆ°á»›c Ä‘i lên.
Các ngươi không tự mình đi xuống, ta đi lên kéo xuống là được.
NgÆ°á»i thứ nhất từ chối vô cùng lợi hại, nhÆ°ng đã bị Trần Nguyên má»i xuống được, những ngÆ°á»i còn lại không cần khách khà nữa, con ngÆ°á»i chÃnh là nhÆ° váºy, luôn Ä‘i theo ngÆ°á»i mở đầu.
Khiến các thÆ° sinh thoả mãn nhất chÃnh là , Trần Nguyên rõ rà ng không ngồi cùng bá»n hỠăn uống, từ lúc bắt đầu mãi cho đến lúc chấm dứt, Trần Nguyên thủy chung cùng Lăng Hoa phụ trách hầu hạ bá»n hắn, ban đầu Trần Nguyên từng bÆ°á»›c kéo bá»n hắn xuống, đợi ăn uống tốt rồi, Trần Nguyên lại Ä‘Æ°a nguyên má»™t đám lên.
Kể từ đó, các thÆ° sinh tá»± nhiên không biết nói cái gì nữa, đã ăn đồ của ngÆ°á»i ta, huống chi Trần Nguyên khách khà nhÆ° thế, coi nhÆ° là nhân phẩm hắn có chút vấn Ä‘á», cÅ©ng không ảnh hưởng đến chÃnh mình.
Huống hồ các thÆ° sinh có chút hiểu rõ đối vá»›i há»c vấn của Trần Thế Mỹ, má»™t đối thủ nhÆ° váºy buông tha cuá»™c thi, đổi nghá» há»c việc buôn bán, đối vá»›i bá»n há», giống nhÆ° cÅ©ng không có cái gì không tốt.
Nếm qua bữa rượu nà y, các thÆ° sinh phà n nà n đối vá»›i Trần Nguyên cÅ©ng Ãt Ä‘i rất nhiá»u.
Trần Nguyên Chân vô cùng sợ hãi ná»a đêm có ngÆ°á»i gõ cá»a, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói không là m việc trái vá»›i lÆ°Æ¡ng tâm sẽ không sợ quá»· gõ cá»a, mấu chốt là hiện tại trong lòng hắn thủy chung Ä‘á»u hốt hoảng, trong phòng của mình mặt có má»™t quả bom hẹn giá», nói không chừng lúc nà o đó sẽ xảy ra vấn Ä‘á».
Các thÆ° sinh má»™t lượt lên lầu nghỉ ngÆ¡i, DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ và Lăng Hoa thu tháºp tà n cuá»™c, Trần Nguyên vá»™i và ng xuống há»— trợ: "Chưởng quầy, ngà i Ä‘i nghỉ thôi, những tạp vụ nà y ta tá»›i là m là được."
Bây giá» DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ nhìn Trần Nguyên, là thấy thế nà o cÅ©ng thuáºn mắt, tiểu tá» biết là m việc buôn bán, cà ng biết là m ngÆ°á»i hÆ¡n, cÆ°á»i hì hì thả khăn lau trong tay ra, Ä‘i quầy hà ng tÃnh toán sổ sách.
Trần Nguyên thấy DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ không chú ý nÆ¡i nà y, láºp tức ngẩng đầu nhìn Lăng Hoa, cÆ°á»i má»™t chút vá»›i tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y.
Lăng Hoa chỉ là vụng trá»™m liếc mắt nhìn Trần Nguyên, láºp tức tránh qua.
Trần Nguyên âm thầm nở nụ cÆ°á»i, hắn tá»± nhiên biết rõ ánh mắt nhÆ° váºy có ý vị nhÆ° thế nà o, láºp tức nhẹ giá»ng hô má»™t tiếng: "Lăng Hoa!"
Lăng Hoa vá»™i và ng nhìn phụ thân đằng sau quầy má»™t chút, sau đó má»›i dám cháºm rãi là m bá»™ quét rác, nhÃch lại gần.
Nà ng cÅ©ng không ngẩng đầu lên nhìn Trần Nguyên, cà ng không mở miệng há»i gá»i nà ng tá»›i là m cái gì, Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Trần Nguyên, tay rõ rà ng vẫn Ä‘á»™ng, tháºt sá»± Ä‘ang quét nhà .
Trần Nguyên nhẹ nhà ng kéo ống tay áo của nà ng má»™t chút, đặt má»™t bao bạc ở trong tay Lăng Hoa: "Của ngÆ°Æ¡i đó, mÆ°á»i lượng!"
Lăng Hoa láºp tức sá»ng sốt má»™t chút, cuối cùng cÅ©ng mở miệng: "NgÆ°Æ¡i sao có nhiá»u bạc nhÆ° váºy?"
Cho dù má»™t ngà y bán Ä‘i năm vạc rượu, bá» Ä‘i tiá»n vốn, cÅ©ng tuyệt đối không lợi nhuáºn nhiá»u nhÆ° váºy.
Trần Nguyên nhẹ nhà ng nói tại bên tai Lăng Hoa: "Hôm nay ta đụng phải má»™t ngÆ°á»i ngu ngốc, dùng năm mÆ°Æ¡i lạng bạc mua má»™t vò rượu của ta."
Lăng Hoa căn bản không tin, liếc nhìn Trần Nguyên, cũng không nói thêm gì nữa, cầm bạc, lại chạy đến địa phương rất xa quét rác.
Äợi cho tất cả thu tháºp thá»a đáng, Trần Nguyên má»›i trở lại gian phòng của mình.
Sau khi và o cá»a, láºp tức đóng cá»a lại, sau đó láºp tức nhìn nà ng kia nằm trên giÆ°á»ng còn sống hay là đã chết.
Trần Nguyên đặt tay ở phÃa trên mạch nà ng kia, tuy hắn chÆ°a từng há»c qua bắt mạch, cÅ©ng có thể cảm giác được mạch Ä‘áºp nữ tá» nhảy lên có hÆ¡n lá»±c má»™t Ãt so vá»›i buổi sáng, trong ná»™i tâm láºp tức có chút mừng rỡ.
Dù sao mình cÅ©ng cứu được má»™t tánh mạng, má»™t loại cảm giác thá»a mãn tá»± nhiên sinh ra.
Trần Nguyên láºp tức vén lên chăn, dùng khăn mặt dÃnh nÆ°á»›c ấm, Ä‘i và o bên ngÆ°á»i nà ng kia: "Ta rá»a miệng vết thÆ°Æ¡ng cho ngÆ°Æ¡i, bằng không sẽ bị nhiá»…m trùng."
Nói xong, hắn tá»± tay cởi y phục trên ngÆ°á»i nữ tá».
Miệng vết thÆ°Æ¡ng có hai Ä‘Æ°á»ng, má»™t Ä‘Æ°á»ng từ đầu vai trái đến dÆ°á»›i lÆ°ng, dà i ná»a xÃch, má»™t Ä‘Æ°á»ng khác là bắt đầu từ ngá»±c, má»™t má»±c cắt đến cánh tay phải.
Vị trà nhÆ° váºy liá»n khó quyết định rồi, Trần Nguyên muốn rá»a miệng vết thÆ°Æ¡ng cho cô gái nà y, phải cởi áo nà ng ra.
Y phục trên ngÆ°á»i nữ tá» sá»›m đã bị Trần Nguyên ném Ä‘i, má»™t thân toà n vết máu không thể mặc tiếp, hiện tại trên ngÆ°á»i nà ng là áo choà ng của Trần Thế Mỹ, bởi vì Trần Nguyên cho rằng nhÆ° váºy thuáºn tiện để mình bôi thuốc và o miệng vết thÆ°Æ¡ng của nà ng.
Cởi bá» hai nút thắt, Trần Nguyên ngây ngẩn cả ngÆ°á»i.
Buổi sáng có chút hoảng hốt, tăng thêm nữ tá» má»™t thân toà n là máu, hÆ¡n nữa tánh mạng chÆ°a biết thế nà o, không có có tâm tÆ° nhìn kỹ, hiện tại miệng vết thÆ°Æ¡ng nà ng kia đã không chảy máu nữa, trên ngÆ°á»i cÅ©ng được lau sạch sẽ rồi.
Trần Nguyên má»›i phát hiện, dáng ngÆ°á»i nữ nhân nà y rõ rà ng rất tốt, đặc biệt là bá»™ ngá»±c lõa lồ tại trÆ°á»›c mắt Trần Nguyên kia, cà ng là m cho xúc Ä‘á»™ng trong ngÆ°á»i Trần Nguyên lan trà n.
"Ta vụng trá»™m sá» má»™t tý, nà ng có biết không?" Má»™t ý nghÄ© rất xấu xa láºp tức theo hiện ra trong đầu, quân tá» và tiểu nhân khác nhau ở chá»—, quân tá» có thể dùng phẩm chất cao thượng khống chế cách nghÄ© không nên xuất hiện trong đầu mình, nhÆ°ng phẩm chất Trần Nguyên không phải cao thượng nhÆ° váºy, nghÄ© tá»›i đây, dÄ© nhiên là muốn là m luôn.
Huống chi lúc nà y trá»i biết đất biết, ta biết, ngay cả nữ nhân tá» cÅ©ng không biết.
Lúc nà y chiếm tiện nghi nữ nhân là cầm thú, nếu có tiện nghi không chiếm tháºt là không bằng cầm thú, hắn nhìn da thịt trắng nõn của nà ng kia, nuốt từng ngụm nÆ°á»›c miếng, âm thầm nói: "NgÆ°Æ¡i bắn ta má»™t tiêu, ta sá» ngÆ°Æ¡i má»™t tý, chúng ta coi nhÆ° huá» nhau."
Tà i sản của khaint01
16-07-2012, 08:46 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jul 2012
Bà i gởi: 221
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 22 giá»
Thanks: 0
Thanked 494 Times in 58 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 13: Âu Dương Tu
NgÆ°á»i dịch: nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.com
Äá»™ng cÆ¡ và lý do Ä‘á»u có rồi, Trần Nguyên là ngÆ°á»i rất dứt khoát, vừa má»›i nghÄ© xong, bà n tay kia đã đặt ở bá»™ ngá»±c nữ tá», tùy ý bóp má»™t chút.
Không đúng, trÆ°á»›c hết là cảm nháºn tốt rồi má»›i Ä‘á»™ng thủ lần nữa? Hay là dùng tay bóp, vá» sau má»›i cảm nháºn kỹ? Cái nà y Trần Nguyên cÅ©ng không rõ rà ng lắm, dù sao, cảm xúc cÅ©ng rất tốt!
Nữ tá» hiển nhiên là tấm thân xá» nữ, bá»™ ngá»±c co dãn kia nằm trong lòng bà n tay Trần Nguyên vô cùng Ä‘Ã n hồi, quan trá»ng nhất chÃnh là nà ng quanh năm luyện võ, cÆ¡ ngá»±c Ä‘Ã n hồi từ bên trong cÅ©ng có thể cảm giác được, loại cảm giác nà y lại là m cho Trần Nguyên yêu thÃch không nỡ rá»i tay.
Sá» trong chốc lát, lá»±c đạo trên tay Trần Nguyên cà ng lúc cà ng lá»›n, miệng vết thÆ°Æ¡ng nà ng kia nháºn lấy lá»±c tác Ä‘á»™ng, trong hôn mê rõ rà ng nhÃu mà y thoáng má»™t tý, phát ra má»™t tiếng hừ lạnh rất nhá».
Trần Nguyên vá»™i và ng dừng tay, lúc nà y má»›i nhá»› tá»›i chÃnh mình còn chÆ°a giúp nà ng lau miệng vết thÆ°Æ¡ng.
Má»™t lần nữa bôi thuốc, sau đó lại băng bó, trong cả quá trình nà y, nà ng kia giống nhÆ° má»™t con rối, nằm ở trên giÆ°á»ng Ä‘á»™ng, không Ä‘á»™ng Ä‘áºy, chỉ là Trần Nguyên ngẫu nhiên đụng và o miệng vết thÆ°Æ¡ng của nà ng, má»›i có thể nhẹ nhà ng nhÃu mà y.
Má»™t nữ nhân xinh đẹp nhÆ° váºy nằm trên giÆ°á»ng của mình, mình có thể táºn tình chiếm tiện nghi của nà ng, Ä‘iá»u nà y không khá»i là m Trần Nguyên có chút đắc ý, nhÆ°ng hắn liá»n nghÄ© đến, nếu bị ngÆ°á»i khác trông thấy nà ng nằm trên giÆ°á»ng của mình, đây chẳng phải là rất phiá»n toái sao?
Phải biết rằng nà ng là tá»™i phạm quan trá»ng Ä‘ang bị quan phủ truy nã.
Vì thế Trần Nguyên nghÄ© ra má»™t biện pháp, thì phải đóng má»™t tấm ván gá»— dÆ°á»›i giÆ°á»ng của mình, có thể để cho nà ng kia ngủ ở phÃa trên, nhÆ° váºy thá»i Ä‘iểm chÃnh mình Ä‘i ra ngoà i, sẽ để nà ng trên ván gá»— dÆ°á»›i giÆ°á»ng, cho dù có ngÆ°á»i và o, cÅ©ng sẽ không phát hiện ra nà ng.
Äợi Trần Nguyên đóng tốt tấm ván gá»—, để nữ tá» lên trên, không khá»i có chút đắc ý, hắn đóng tấm ván gá»— đáp tÆ°Æ¡ng đối sát và o bên trong, nếu có ngÆ°á»i xốc ga giÆ°á»ng lên, chỉ cần không ngÆ°á»›c cổ và o, cÅ©ng khó có thể trông thấy.
Trần Nguyên lúc nà y má»›i thở dà i má»™t hÆ¡i, trong chá»›p mắt nằm chết dà trên giÆ°á»ng, lại là m nhÆ° thế nà o cÅ©ng vô pháp chìm và o giấc ngủ, trong đầu luôn có hình bóng nữ tá», bất tri bất giác, bà n tay nhẹ nhà ng xoa nắn, cảm giác nhÆ° dÆ° vị vừa rồi vẫn còn.
"Nếu nà ng tháºt sá»± tỉnh lại thì nên là m nhÆ° thế nà o cho phải?" Trần Nguyên bá»—ng nhiên nghÄ© đến vấn Ä‘á» nà y, phải biết rằng cô gái nà y là tá»™i phạm quan trá»ng quan phủ Ä‘ang truy nã, vạn nhất bị ngÆ°á»i tra ra nà ng Ä‘ang ở chá»— mình, má»™t tá»™i chứa chấp là không thể thiếu.
Trần Nguyên cảm giác tất cả Ä‘á»u rối hết lên, trong đầu có chút loạn, không biết nằm bao lâu thì Ä‘i ngủ.
Sáng sớm tỉnh lại, chuyện thứ nhất cần là m đương nhiên là đưa rượu cho Tân Nhạc lâu.
Tiểu nhị Tân Nhạc lâu dáºy sá»›m cá»±c kỳ, liên tục hai ngà y, thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên Ä‘Æ°a rượu đến, bá»n hắn đã quét dá»n vệ sinh sạch sẻ.
Sà i DÆ°Æ¡ng trông thấy Trần Nguyên mang rượu dừng lại nÆ¡i cá»a, vá»™i và ng gá»i tiểu nhị Ä‘i lên chuyển rượu, chÃnh mình lại ngồi ở trong hà nh lang nói vá»›i Trần Nguyên: "Chưởng quầy và o đây uống hai chén trà nÆ°á»›c đã, sáng sá»›m cÅ©ng vất vả ngÆ°Æ¡i, nghỉ tạm má»™t lát."
Trần Nguyên buông xe, lau mồ hôi trên trán má»™t chút: "Không dám quấy rầy Sà i đại quan nhân, tiểu nhân còn có má»™t số việc phải là m, nghỉ má»™t hồi sẽ phải rá»i Ä‘i."
Trần Nguyên đã nghe ngóng rõ rà ng, Sà i DÆ°Æ¡ng nà y, là ngÆ°á»i của Chu gia, cái gá»i là Chu gia, thì ra là triá»u Chu trÆ°á»›c Tống triá»u, nếu nhÆ° không phải Triệu Khuông Dáºn chiếm giang sÆ¡n Chu gia, nhÆ° váºy Sà i DÆ°Æ¡ng hiện tại cÅ©ng có thể là hoà ng tá» long tôn(con cháu vua).
Chỉ là Triệu Khuông Dáºn cÅ©ng xem nhÆ° là ngÆ°á»i tốt, Ãt nhất có thể để cho ngÆ°á»i há» Chu sống tại Äại Tống.
Tân Nhạc lâu của Sà i DÆ°Æ¡ng chÆ°a bao giá» phải ná»™p thuế, hÆ¡n nữa có Triệu Khuông Dáºn tá»± tay ban phát lệnh bà i miá»…n chết, vá»›i tÆ° cách trấn môn chi bảo, mang vạ miá»…n phạt, tá» tá»™i miá»…n chết.
Sà i DÆ°Æ¡ng là m ngÆ°á»i cÅ©ng là tÆ°Æ¡ng đối khách khÃ, thấy Trần Nguyên từ chối, lại vẫy vẫy tay nói: "Ai! Chưởng quầy, tiá»n lúc nà o Ä‘á»u có thể kiếm, và o đây uống má»™t ngụm trà nghỉ tạm má»™t lát, không thể là m ngÆ°Æ¡i cháºm trá»… kiếm tiá»n."
Äối vá»›i nhân váºt nhá» nhÆ° Trần Thế Mỹ mà nói, Sà i DÆ°Æ¡ng chÃnh là má»™t đại nhân váºt, cho nên ngÆ°á»i ta nói má»™t lần có thể chối từ, nếu nhÆ° ngÆ°á»i ta nói lần thứ hai, ngÆ°Æ¡i không nể tình, cÅ©ng có chút không quá thức thá»i.
Trần Nguyên xoay ngÆ°á»i hà nh lá»…, Ä‘i đến nói: "NhÆ° thế, tại hạ xin là m phiá»n."
Sà i DÆ°Æ¡ng chỉ cái ghế bên cạnh: "Chưởng quầy, má»i ngồi."
Trần Nguyên nghiêng ngÆ°á»i ngồi xuống, đây là lá»… tiết lÆ°u lại trong đầu Trần Thế Mỹ, phà m là "ttốt dân gặp quan, cÅ©ng không thể ngồi cùng nhau, má»™t cái ghế lá»›n hÆ¡n nữa, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chỉ có thể ngồi ná»a cái mông Ä‘Ãt.
Sà i Dương tự mình cầm lấy ấm trà , rót một chén cho Trần Nguyên: "Cái nà y là Thiết Quan Âm thượng hạng, Trần huynh nếm thỠhương vị xem?"
Bất tri bất giác, Sà i DÆ°Æ¡ng đã muốn cải biến xÆ°ng hô, Trần Nguyên không phát giác, bÆ°ng chén lên, ngá»i má»™t chút, má»™t vị hÆ°Æ¡ng trà xông và o mÅ©i.
"Trà ngon! Trà ngon! Tuy tại hạ không thông trà đạo, cÅ©ng có thể ngá»i thấy mùi vị trà nà y rất tuyệt." Trần Nguyên nói xong, nhẹ nhà ng nhấp má»™t ngụm.
Äúng lúc nà y, cá»a ra và o lại truyá»n đến tiếng cÆ°á»i: "Ha ha, nÆ°á»›c trà cho dù ngon đến mấy, sao có thể so sánh cùng rượu?"
Nói xong, má»™t ngÆ°á»i mặc quan phục Ä‘i đến.
Sà i DÆ°Æ¡ng vừa thấy ngÆ°á»i ná», láºp tức đứng dáºy: "Âu DÆ°Æ¡ng huynh trở vá» lúc nà o váºy? Là m sao không nói má»™t tiếng cùng tiểu đệ?"
Trần Nguyên cÅ©ng vá»™i và ng đứng lên, ngÆ°á»i ở cá»a ra và o cÅ©ng không nhìn hai ngÆ°á»i bá»n há», Ä‘i thẳng đến vạc rượu của Trần Nguyên, mở cái nắp ra, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt dà i, sau đó lắc mạnh đầu, lông mà y nhăn lại.
Xoay đầu lại, nói vá» hÆ°á»›ng Sà i DÆ°Æ¡ng: "NgÆ°Æ¡i chÃnh là dùng cái rượu nà y lừa gạt ngÆ°á»i sao?"
Sà i DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: "Âu DÆ°Æ¡ng huynh, đây là rượu ta chiêu đãi khách nhân bình thÆ°á»ng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể lá»t và o mắt ngÆ°Æ¡i, bên trong có rượu ngon ủ đã lâu, huynh đệ cố ý giữ lại vì Âu DÆ°Æ¡ng huynh."
NgÆ°á»i ná» nghe váºy liá»n mừng rỡ nói: "Tháºt sao?" Nói xong, liá»n bÆ°á»›c đến chá»— đằng sau.
Lúc nà y Sà i DÆ°Æ¡ng lại vá»™i và ng đứng dáºy: "Ai, ai, Âu DÆ°Æ¡ng huynh đừng nóng vá»™i, huynh đệ giữ lại rượu tốt cho ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng cÅ©ng lÆ°u lại má»™t nan Ä‘á», mong Âu DÆ°Æ¡ng huynh giải đáp cho huynh đệ."
Trần Nguyên lúc nà y suy nghÄ© má»™t chút, khách của ngÆ°á»i ta đã tá»›i rồi, chÃnh mình cÅ©ng nên Ä‘i, láºp tức ôm quyá»n nói: "Sà i đại quan nhân, Âu DÆ°Æ¡ng đại nhân, kẻ hèn nà y cáo từ trÆ°á»›c."
Sà i DÆ°Æ¡ng lại vá»™i và ng ngăn Trần Nguyên lại: "Trần huynh không cần vá»™i vã Ä‘i, ta muốn má»i Trần huynh là m ngÆ°á»i chứng nháºn, nhìn xem Âu DÆ°Æ¡ng Tu Âu DÆ°Æ¡ng đại nhân, có phải tháºt sá»± có thể chống lại văn thÆ° đối ngẫu của ta hay không."
NgÆ°á»i nà y chÃnh là Âu DÆ°Æ¡ng Tu? Trần Nguyên nghe xong rất là giáºt mình, thì ra Âu DÆ°Æ¡ng Tu chÃnh là dạng nà y, tuy Ä‘á»i trÆ°á»›c Trần Nguyên chỉ Ä‘á»c qua và i truyện, hÆ¡n nữa đã quên toà n bá»™ "Túy Ông đình", nhÆ°ng má»™t lại nhá»› rõ câu "ánh trăng trên ngá»n cây liá»…u, ngÆ°á»i hẹn Æ°á»›c dÆ°á»›i hoà ng hôn" nà y.
Trần Nguyên luôn luôn cho rằng, ngÆ°á»i chÆ°a trá»™m tình, tuyệt đối không viết ra được những lá»i nà y.
Âu DÆ°Æ¡ng Tu nhìn vá» phÃa trên cá»±c kỳ ngạo mạn, nói: "NgÆ°Æ¡i là m ra câu đối kiểm tra ta?"
Sà i DÆ°Æ¡ng ha ha cÆ°á»i nói: "Äầu tiên phải nói trÆ°á»›c, nếu ngÆ°Æ¡i không đáp được, xin má»i Ä‘i ra ngoà i, sau đó đóng cá»a lại."
Âu Dương Tu cầm quạt trong tay, xếp lại, nói: "Nói đi." Hắn ngồi ở trên mặt ghế nhìn Sà i Dương, một bộ tư thế cứ việc nói.
Sà i DÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã tÃnh trÆ°á»›c: "Câu đối nà y, là ta lấy được từ má»™t lão ThÆ° sinh, Âu DÆ°Æ¡ng huynh nghe cho kỹ."
Tà i sản của khaint01
16-07-2012, 08:47 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jul 2012
Bà i gởi: 221
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 22 giá»
Thanks: 0
Thanked 494 Times in 58 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 14: Tuyệt đối
NgÆ°á»i dịch: nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.com
Sà i DÆ°Æ¡ng uống ngụm nÆ°á»›c trà , lại liếc nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Tu, sau đó má»›i lên tiếng: "Mắc câu cho lão, lão kiểm tra, lão kiểm tra há»c trò nhá», há»c trò nhá» kiểm tra đến già ."
Vừa ra câu đối nà y, lông mà y Âu DÆ°Æ¡ng Tu nhÃu và o cùng má»™t chá»—: "NgÆ°Æ¡i từ nÆ¡i nà o tìm được câu đối nà y váºy?"
Sà i DÆ°Æ¡ng thấy biểu lá»™ của hắn, láºp tức có chút đắc ý: "Chỉ là má»™t lão thÆ° sinh luôn thi không trúng nói ra, thế nà o, Âu DÆ°Æ¡ng huynh? Nếu không đối được, ta phải đóng cá»a."
Âu DÆ°Æ¡ng Tu hừ lạnh má»™t tiếng: "Ta bị ngÆ°Æ¡i đẩy ra ngoà i cá»a, ngà y mai không phải cả Biện Kinh cÅ©ng biết việc nà y sao?"
Sà i DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i to: "Äó là tá»± nhiên, ta sẽ Ä‘i chuẩn bị pháo đốt ngay bây giá», nếu ngÆ°Æ¡i không đối ra được, ta sẽ đốt má»™t tráºn pháo Ä‘Æ°a tiá»…n ngÆ°Æ¡i ra ngoà i, ha ha ha!"
Âu Dương Tu vẫn còn nghĩ, Sà i Dương quay đầu lại, bắt đầu nói chuyện cùng Trần Nguyên: "Trần huynh, ta nghe nói ngươi vốn cũng là đến thi khoa c�"
Trần Nguyên gáºt đầu: "Vâng, chỉ là đi và o Biện Kinh, mÆ¡Ìi biết tà i há»c mình kém, có lẽ là an ổn là m chút Ãt sinh ý, lợi nhuáºn Ãt bạc thì tốt hÆ¡n."
Sà i DÆ°Æ¡ng hiển nhiên rất đồng ý đối vÆ¡Ìi thuyết pháp của Trần Nguyên: "Äúng váºy, thế nhân Ä‘á»u nói Ä‘á»c sách tốt, nhÆ°ng Ä‘á»c hai quyển sách lại có dùng là m gì? NhÆ° lão thÆ° sinh kia, thi đến tóc trắng xoá vẫn là kẻ vô tÃch sá»±, nhá»› tá»›i liá»n là m cho ngÆ°á»i ta cảm thấy bi thÆ°Æ¡ng."
Lúc nà y, Âu Dương Tu vỗ đùi một cái, nói: "Có rồi! Sà i đại quan nhân, ngươi có lẽ là sớm lấy rượu ngon ra đi!"
Nói xong, tháºp phần tá»± tin, đứng lên nói: "Äại quan nhân nghe vế dÆ°á»›i của ta nà y —— má»™t ngÆ°á»i là lá»›n, hai ngÆ°á»i là trá»i, nhân tiÌ€nh quá lá»›n, nhân tình đến táºn trá»i!"
Sà i DÆ°Æ¡ng sững sá», trong lòng cÅ©ng là bá»™i phục Âu DÆ°Æ¡ng Tu suy nghÄ© rất nhanh, láºp tức ôm quyá»n nói ra: "Âu DÆ°Æ¡ng huynh quá tà i giá»i, tiểu đệ bá»™i phục! Má»i, má»i và o bên trong!"
Âu Dương Tu hơi giơ tay, không tiến và o bên trong, mà là nhìn Trần Nguyên.
Sà i DÆ°Æ¡ng chợt nhá»› tá»›i, chÃnh mình còn chÆ°a giá»›i thiệu bá»n há», láºp tức nói vÆ¡Ìi Trần Nguyên: "Vị nà y chÃnh là tiến sÄ© trong năm Thiên Thánh, Âu DÆ°Æ¡ng Tu Âu DÆ°Æ¡ng đại nhân."
Trần Nguyên thi lễ: "Tiểu sinh Trần Thế Mỹ, bái kiến Âu Dương đại nhân."
Kỳ tháºt, xem niên ká»·, hai ngÆ°á»i cÅ©ng không sai biệt lắm, nhÆ°ng ngÆ°á»i ta là quan, là tiến sÄ©, Trần Thế Mỹ bây giá» cái gì cÅ©ng không phải, tá»± nhiên thấp hÆ¡n má»™t Ä‘oạn.
Âu DÆ°Æ¡ng Tu lạnh lùng nhìn Trần Nguyên, thái Ä‘á»™ có chút bất thiện: "Chúng ta Ä‘á»c sách, há có thể chỉ vì công danh?"
Trần Nguyên không nghÄ© mình đã đắc tá»™i hắn, cÆ°á»i nói: "Äại nhân giáo huấn rất đúng, tiểu nhân cÅ©ng là cuá»™c sống khó khăn, tháºt sá»± không có biện pháp nà o khác ."
Âu DÆ°Æ¡ng Tu noÌng tiÌnh, không bởi vì Trần Nguyên nhượng bá»™ mà giảm, thuở nhá» hắn nghèo khổ, tháºm chà ngay cả trang giấy cÅ©ng không mua nổi, chỉ có thể dá»±a và o mẫu thân viết chữ trên mặt đất dạy hắn, bởi váºy mà có thái Ä‘á»™ cá»±c kỳ coi trá»ng đối vá»›i Ä‘á»c sách.
Trần Nguyên buông tha Ä‘á»c sách, là m việc buôn bán, cái nà y trong mắt Âu DÆ°Æ¡ng Tu chÃnh là má»™t loại vÅ© nhục đối vÆ¡Ìi ngÆ°á»i Ä‘á»c sách.
Hắn liếc mắt nhìn Trần Nguyên: "Äá»c sách là tối trá»ng yếu nhất, là há»c được tri thức từ trong sách, tất cả Ä‘á»u hạ phẩm, chỉ có Ä‘á»c sách cao, đây không phải Ä‘á»c sách thi Ä‘á»— công danh được địa vị cao, mà là tâm cảnh ngÆ°á»i Ä‘á»c sách."
Trần Nguyên tiếp tục cÆ°á»i là m là nh nói: "Äại nhân giáo huấn rất đúng, kẻ hèn nà y xin thụ giáo."
Trong lòng Sà i DÆ°Æ¡ng biết cách Âu DÆ°Æ¡ng Tu là m ngÆ°á»i, vá»™i và ng cắt ngang chủ Ä‘á», phất tay nói vÆ¡Ìi Trần Nguyên: "Chưởng quầy, ngÆ°Æ¡i Ä‘i nhanh Ä‘i, là m trá»… nhiá»u thá»i gian của ngÆ°Æ¡i, tháºt sá»± vô cùng có lá»—i."
Trần Nguyên Ä‘ang muốn nói ta xin rá»i Ä‘i, ai ngỠÂu DÆ°Æ¡ng Tu phảng phất nhÆ° chÆ°a quở trách Trần Nguyên xong, trong ná»™i tâm cÅ©ng rất không thoải mái, lại Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Trần Nguyên: "NgÆ°Æ¡i Ä‘á»c sách, Ä‘á»c đến hiện tại, đến Biện Kinh, dá»±a và o má»™t ân khoa, cho dù biết rõ hi vá»ng không lá»›n, cÅ©ng nên Ä‘i thá» má»™t lần, cứ Ä‘Æ¡n giản buông tha nhÆ° váºy, không riêng gì đã đánh mất mặt ngÆ°á»i Ä‘á»c sách, tháºm chà không thể ăn nói vá»›i cha mẹ ngÆ°Æ¡i!"
Lá»i nà y nói cÅ©ng rất nặng, nếu nhÆ° là Trần Thế Mỹ mà nói, phá»ng chừng có thể chịu Ä‘á»±ng được, nhÆ°ng Trần Nguyên không thể, mặt của hắn láºp tức biến sắc.
Sà i DÆ°Æ¡ng kéo kéo Âu DÆ°Æ¡ng Tu: "Âu DÆ°Æ¡ng huynh, ngÆ°á»i có chà riêng, ngÆ°Æ¡i nói nhÆ° váºy có chút quá mức rồi."
Âu DÆ°Æ¡ng Tu hừ lạnh má»™t tiếng: "Dạng ngÆ°á»i không hiểu sá»± Ä‘á»i báºc nà y, ta cÅ©ng váºy chẳng muốn nhiá»u lá»i, mà thôi, ngÆ°Æ¡i hãy Ä‘i Ä‘i!"
Sà i DÆ°Æ¡ng phất tay, ý bảo Trần Nguyên Ä‘i mau, nhÆ°ng Trần Nguyên hiện tại đầy má»™t bụng tức, đâu nguyện ý rá»i Ä‘i?
Hắn láºp tức nói ra: "Tiểu sinh cÅ©ng biết rõ mình là m nhÆ° váºy rất nhục nhã, chỉ là tiểu sinh tà i há»c kém koir, ngay má»™t câu đối ở nông thôn Ä‘á»u không đối được, nếu thi Ä‘áºu công danh, cÅ©ng không thể tạo phúc má»™t phÆ°Æ¡ng, không bằng buông tha thi cá»."
Âu DÆ°Æ¡ng Tu vừa nghe nói Trần Nguyên vá» câu đối ở nông thôn, lại nhìn ánh mắt Trần Nguyên nhìn mình, biết rõ ngÆ°á»i nà y đã hạ chiến thÆ°.
Láºp tức cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng: "Cái gì câu đối? Nói nghe má»™t chút."
Trần nguyên nâng ngÆ°á»i lên đến: "Có lẽ là không nói thì tốt hÆ¡n, miá»…n cho dÆ¡ lá»— tai đại nhân, tiểu sinh không đối được, nghÄ© đến việc đại nhân Ä‘áºu Tiến sÄ©, tất nhiên có thể đối được."
Sà i DÆ°Æ¡ng đứng ở má»™t bên, không nói thêm gì nữa, hắn biết rõ đối câu đối là một chuyện Âu DÆ°Æ¡ng Tu Æ°a thÃch, cÅ©ng là Âu DÆ°Æ¡ng Tu am hiểu, mừng rỡ ở má»™t bên xem náo nhiệt, cho dù hai ngÆ°á»i bá»n há» có má»™t ngÆ°á»i không xuống Ä‘Ã i được, cÅ©ng không phải do mình đắc tá»™i.
Âu DÆ°Æ¡ng Tu tháºt sá»± không muốn nói thêm cái gì cùng Trần Nguyên, chỉ nói má»™t chữ: "Nói!"
Trần Nguyên cÆ°á»i lạnh, thầm nghÄ© trong lòng, ta ra vế đối thiên tuyệt, cả thế ká»· 21 cÅ©ng Ãt ai đối được, ngÆ°Æ¡i đối ra được má»›i là có quá»·!
Trong ná»™i tâm nghÄ© nhÆ° váºy, ngoà i miệng lại ép Âu DÆ°Æ¡ng Tu má»™t bÆ°á»›c: "Tiểu sinh có lẽ là không nên nghe, đây là thứ là m cho tiểu sinh đánh mất tin tưởng kiểm tra công danh, nếu lại đả kÃch đại nhân……"
Lá»i còn chÆ°a nói hết, Âu DÆ°Æ¡ng Tu liá»n cÆ°á»i ha ha: "Äến hiện tại, còn chÆ°a có câu đối nà o ta không đối được!"
Trần Nguyên lần nà y không thi lễ, khẽ mở môi: "Như thế, đại nhân nghe cho kỹ! —— kẻ điếc không nghe thấy, không nói gì, mù lòa trông thấy quỷ."
Cái nà y tại Äại Tống tháºt sá»± không thể tÃnh toán là má»™t câu đối, bởi vì văn từ chÃnh giữa thấp kém, không có chút vần thÆ¡ nà o, chỉ có thể coi là má»™t câu thổ ngữ mà thôi.
Âu DÆ°Æ¡ng Tu nghe thấy, vốn là khinh miệt cÆ°á»i má»™t tiếng, thầm nghÄ© trong lòng: "Câu đối ở nông thôn Ä‘á»u là thấp kém nhÆ° váºy."
NhÆ°ng cẩn tháºn nghÄ© má»™t hồi, tuy thấp kém, ngÆ°Æ¡i muốn đối lại, quả thá»±c không dá»…! Kẻ Ä‘iếc không có khả năng nghe, không nói gì không có khả năng nói, mù lòa cÅ©ng khó có thể trông thấy, quá»· cà ng là má»™t loại hÆ° vô. Quan trá»ng nhất là , nghe, nói, xem, tất cả Ä‘á»u trên ngÅ© quan, nghe chÃnh là kẻ Ä‘iếc, nói chÃnh là kẻ câm, nhìn chÃnh là mù lòa, bằng và o kinh nghiệm của hắn, đây quả thá»±c là tuyệt đối!
Âu DÆ°Æ¡ng Tu sau ná»a ngà y không nói gì, Trần Nguyên biết rõ, cho dù hắn là Âu DÆ°Æ¡ng Tu, cÅ©ng không đáp được! Ãt nhất không có thá»i gian mấy tháng, hắn không thể nà o đối lại được.
Äợi má»™t hồi, không gặp Âu DÆ°Æ¡ng Tu nói chuyện, Trần Nguyên ngẩng đầu Ä‘i ra ngoà i cá»a: "Âu DÆ°Æ¡ng đại nhân, Sà i đại quan nhân, kẻ hèn nà y không trả lá»i được, cho nên biết mình tà i há»c kém cá»i, công danh phải không kiểm tra nữa, bây giá» còn có chút Ãt sinh ý phải quản lý, cáo từ!"
Sà i Dương vội và ng đứng lên: "Trần huynh đi thong thả."
Mà Âu DÆ°Æ¡ng Tu lúc nà y hoà n toà n đắm chìm ở bên trong câu đối, tất cả má»i việc chung quanh, hắn Ä‘á»u không thèm để ý .
Trần Nguyên Ä‘i ra khá»i Tân Nhạc lâu, trong lòng có chút bá»±c mình, sáng sá»›m liá»n đụng phải một Âu DÆ°Æ¡ng Tu giáo huấn mình, tốt tâm tình Ä‘á»u bị hắn là m cho biến mất.
HÃt sâu hai hÆ¡i, sau đó mang không thùng quay vá» quán rượu của mình.
Buổi sáng hôm nay còn có chuyện muốn là m, mau mau đến xem Nhan Tra Tán bị giam trong đại lao phủ Khai Phong, chuyện nà y là Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng nhắn nhủ, tuy Trần Nguyên không muốn tiếp xúc nhiá»u cùng Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng lo, nhÆ°ng ngÆ°á»i ta cho bạc để ngÆ°Æ¡i xá» lý sá»± tình, cÅ©ng không thể không là m.
Tà i sản của khaint01
16-07-2012, 08:49 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jul 2012
Bà i gởi: 221
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 22 giá»
Thanks: 0
Thanked 494 Times in 58 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 15: Thăm Nhan Tra Tán
NgÆ°á»i dịch: nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.com
NgÆ°á»i bán đồ ăn đối diện kia đã từng nói qua vá»›i Trần Nguyên, hắn có má»™t ca ca là m ngÆ°á»i hầu trong đại lao phủ Khai Phong, thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên tìm được hắn, chÆ°a nói hai lá»i, đã dẫn Trần Nguyên tá»›i bên ngoà i đại lao phủ Khai Phong, tìm được ca ca kia, thanh toán hai lượng bạc , ngÆ°á»i nỠđáp ứng Ä‘i và o thÆ°Æ¡ng lượng cùng Ä‘á»™i trưởng nhà lao.
Trần Nguyên cùng ngÆ°á»i bán đồ ăn chỠở trÆ°á»›c cá»a, không bao lâu đã nhìn thấy ca ca kia Ä‘i ra: "Theo lý thuyết, tá» tù tại trÆ°á»›c khi chết phải không thể gặp ngÆ°á»i, chỉ là ta khuyên can Ä‘á»™i trưởng nhà lao mãi, cuối cùng để cho hắn tin tưởng ngÆ°Æ¡i chỉ là được ngÆ°á»i nhá» vả đến thăm phạm nhân má»™t tý, cÅ©ng may phạm nhân đã cung khai đồng ý, bằng không thì là m thế nà o ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không được và o."
Trần Nguyên vá»™i và ng nói cám Æ¡n: "Äa tạ đại ca, khuya hôm nay huynh đệ má»i đại ca uống rượu, mong rằng ngÆ°Æ¡i nể mặt."
Ca ca kia lắc đầu, ngón tay cái chỉ ngÆ°á»i bà n đồ ăn kia: "Uống rượu liá»n miễn Ä‘i, đây là huynh đệ ta, chuyện của hắn ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải là m, chỉ là sau khi Ä‘i và o gặp Ä‘á»™i trưởng nhà lao, ngÆ°Æ¡i còn phải Ä‘Æ°a chút Ãt bạc, đừng keo kiệt ."
Äến chá»— Ä‘á»™i trưởng nhà lao, Trần Nguyên lấy ra hai mÆ°Æ¡i lượng bạc, má»›i được Ä‘i đến chá»— Nhan Tra Tán đầy xiá»ng xÃch bị nhốt tại tá» lao.
Lần đầu tiên trông thấy Nhan Tra Tán, Trần Nguyên cảm giác hắn không phải là một ngÆ°á»i xấu, tháºm chà không được tÃnh là má»™t ngÆ°á»i giang hồ.
Dáng ngÆ°á»i yếu nhược, dáng vẻ mÆ°á»i phần thÆ° sinh, căn bản không giống vá»›i Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng kia.
"Nhan Tra Tán? Nhan huynh?" Trần Nguyên thấp giá»ng hô hai tiếng, Nhan Tra Tán xoay đầu lại, tuy gông xiá»ng đầy trên ngÆ°á»i, nhÆ°ng mở miệng chÃnh là tiêu chuẩn lá»… nghi ThÆ° sinh: "Vị huynh Ä‘Ã i nà y, ngÆ°Æ¡i hô ta sao?"
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút: "Tại đây còn có Nhan Tra Tán thứ hai sao?"
Nhan Tra Tán suy nghÄ© má»™t chút, láºp tức nói: "Xin thứ cho tại hạ có hình cụ trên ngÆ°á»i, không tiện đáp lá»…, chỉ là , huynh Ä‘Ã i quen biết vá»›i ta?"
Trần Nguyên lắc đầu, lúc nà y hắn rõ rà ng coÌ€n so Ä‘o việc không thể đáp lá»…? CÅ©ng không nói cái gì nữa, từ trong há»™p Ä‘á»±ng thức ăn, lấy ra má»™t Ãt rượu và thức ăn, nói: "Không biết, ta chỉ là được ngÆ°á»i nhá» vả, đến Ä‘Æ°a cho ngÆ°Æ¡i má»™t Ãt thức ăn, nhìn xem ngÆ°Æ¡i có bị đánh hay không mà thôi."
Nhan Tra Tán Ä‘au khổ, cÆ°á»i má»™t tiếng: "Ta là ngÆ°á»i sắp chết, ai nguyện ý tốn quyá»n cÆ°á»›c đánh ta? Huynh Ä‘Ã i được ngÆ°á»i nà o nhá» vả váºy?"
Hiện tại Trần Nguyên cÅ©ng nghÄ© tá»›i, trong Bao công xỠán là có Nhan Tra Tán nà y, hình nhÆ° là là m đồ đệ Bao Chá»ng, hắn nhất định sẽ không chết.
Láºp tức trấn an, nói: "NgÆ°Æ¡i sẽ không chết, yên tâm Ä‘i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng há»i nhiá»u nhÆ° váºy, ăn những thức ăn nà y xong, ta liá»n Ä‘i, ta sẽ thÆ°á»ng xuyên đến thăm ngÆ°Æ¡i."
Nhan Tra Tán lấy tay nắm gà quay lên, cắn má»™t cái, có chút tá»± giá»…u, cÆ°á»i nói: "NghÄ© tá»›i má»™t kẻ ThÆ° sinh nhÆ° Nhan Tra Tán ta, sống không lâu, rõ rà ng coÌ€n có ngÆ°á»i nhá»›, rốt cuá»™c là sống không uổng."
Trần Nguyên lại há»i má»™t Ãt vấn Ä‘á» không quan hệ, và dụ nhÆ° thân thể nhÆ° thế nà o, cần caÌc loaÌ£i quần áo gì, Nhan Tra Tán Ä‘á»u không có yêu cầu gì đặc biệt, chỉ bảo Trần Nguyên không cần quan tâm hắn.
Nhìn trá»i sắp sáng rõ, Trần Nguyên nghÄ© đến quán rượu láºp tức phải mở cá»a rồi, không nói nhiá»u lá»i, nhắc Nhan Tra Tán cố gắng ăn hết những thứ kia, liá»n cáo từ.
Trong lòng Trần Nguyên nghÄ©, lần nà y hoà n thà nh Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng ủy thác, có lẽ nên Ãt liên hệ cùng những ngÆ°á»i nà y, bá»n há» là ngÆ°á»i giang hồ, trở mặt liá»n nhổ dao găm ra, huống chi sẽ kéo mình vá» hÆ°á»›ng Bao Chá»ng, có lẽ là bảo trì khoảng cách má»™t chút thì tốt hÆ¡n.
NhÆ°ng sá»± tình phát triển lại vượt quá Trần Nguyên dá»± Ä‘oán, chân trÆ°á»›c hắn vừa má»›i rá»i khá»i đại lao phủ Khai Phong, hai thân ảnh liá»n vá»t ra từ trong góc.
Một hán tá» dáng ngÆ°á»i khá»e mạnh nói: "Triển gia, tiểu tá» nà y nhìn vá» phÃa trên không phải ngÆ°á»i của Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng, má»™t Ä‘iểm công phu Ä‘á»u không có, có phải là ngà i đã Ä‘oán sai."
NgÆ°á»i bên cạnh nhìn Trần Nguyên, thân cao ngoà i má»™t mét bảy, tại niên đại nà y, xem nhÆ° rất cao, mặt trắng nhÆ° ngá»c, hai hà ng lông mà y kiếm, phÃa dÆ°á»›i có má»™t đôi mắt tinh tÆ°á»ng, sáng ngá»i hữu thần, nghe câu há»i của tráng hán kia, láºp tức cÆ°á»i nói: "Nhan Tra Tán không ngÆ°á»i quen tại Biện Kinh, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng cÅ©ng không có, hắn chịu mạo hiểm kêu oan vì Nhan Tra Tán, đủ để thâÌy quan hệ bá»n hắn không giống bình thÆ°á»ng, Nhan Tra Tán bị bá» tù, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng tất nhiên sẽ đến thăm, nhÆ°ng hiện tại hắn lại không tá»›i được, ngoại trừ sai ngÆ°á»i đến, hắn không có biện pháp khác."
NgÆ°á»i nói chuyện, chÃnh là đệ nhất hiệp khách của Bao Chá»ng, Ngá»± tiá»n Tứ phẩm đái Ä‘ao há»™ vệ, được hoà ng đế khẩu phong là m "Ngá»± miêu", Nam hiệp Triển Chiêu.
Mà ngÆ°á»i Ä‘i theo bên cạnh hắn kia, chÃnh là VÆ°Æ¡ng Triá»u.
VÆ°Æ¡ng Triá»u nghe Triển Chiêu nói nhÆ° váºy, cÅ©ng gáºt đầu nói: "Cái kia, chúng ta là m sao bây giá»?"
Triển Chiêu nhìn bóng lÆ°ng Trần Nguyên, nhá» giá»ng nói: "Nhìn thẳng ngÆ°á»i nà y, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng có khả năng sẽ Ä‘i tìm hắn."
VÆ°Æ¡ng Triá»u khẽ cÆ°á»i, nói: "Triển gia yên tâm, ta đã lại để cho hai huynh đệ tiến và o khách Ä‘iếm, chỉ cần Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng dám đến tìm tiểu tá» nà y, ta định khiến cho hắn không chạy thoát."
Triển Chiêu gáºt gáºt đầu, tiếp theo lại bá»—ng nhiên lắc đầu: "Ai, đây Ä‘á»u là do ta, nếu ta không bị gá»i là 'Ngá»± miêu', Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng cÅ©ng sẽ không đến gây phiá»n toái cho ta."
VÆ°Æ¡ng Triá»u không có khà độ nhÆ° Triển Chiêu, trong mắt hắn, tất cả sá»± tình Ä‘á»u là Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng sinh sá»±.
Hắn đứng ở trên láºp trÆ°á»ng quan phủ suy nghÄ© vấn Ä‘á», tá»± nhiên không biết bá»n ngÆ°á»i Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng được xÆ°ng "NgÅ© thá»", Triển Chiêu bá»—ng nhiên được ngÆ°á»i gá»i là "Mèo", ngÆ°á»i giang hồ nhìn cái nà y là má»™t loại khiêu khÃch.
Mặt khác, niên ká»· bốn con chuá»™t kia hÆ¡i nhiá»u chút Ãt, có thể nhẫn nhịn được, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng lại tuổi trẻ khà thịnh, cho nên má»›i Ä‘i và o Biện Kinh, tìm cái con mèo nà y chÆ¡i đùa.
Trần Nguyên căn bản không biết, hắn đã cà ng lún cà ng sâu và o trung tâm vùng nÆ°á»›c xoáy, ngay tại thá»i gian hắn tá»›i thăm Nhan Tra Tán, đã có hai nhóm nhân mã tiến và o "Duyệt Lai khách Ä‘iếm" .
Má»™t lá»›p là ngÆ°á»i phủ Khai Phong, mà má»™t lá»›p khác, thì là ngÆ°á»i phủ Thái sÆ°.
Phủ Thái sÆ° má»™t má»±c không buông tha truy tìm nữ tá» kia, tuy bá»n hắn nói vá»›i Hoà ng thượng, tráºn dùng binh khà đánh nhau kia chỉ là bởi vì có mấy ngÆ°á»i giang hồ đánh nhau ở trÆ°á»›c cá»a, há»™ viện phủ Thái sÆ° vì cam Ä‘oan quý phủ an toà n, mÆ¡Ìi lẫn và o, kỳ tháºt căn bản không phải nhÆ° váºy.
Bà ng Thái sÆ° đã ban máºt lệnh xuống, vô luáºn nhÆ° thế nà o, cÅ©ng phải bắt nà ng kia trở vá», hoặc là giết chết ngay tại chá»—, trong tay nà ng kia có má»™t váºt, nhất định phải mang vá», vạn lần không thể để cho nà ng Ä‘Ã o thoát, hoặc là rÆ¡i và o trên tay ngÆ°á»i khác.
Bá»n hắn má»™t Ä‘Æ°á»ng kiểm tra xuống, toà n bá»™ manh mối cuối cùng Ä‘á»u bị chặt đứt tại Tân Nhạc lâu.
Mà buổi sáng hôm đó, Trần Nguyên là ngÆ°á»i thứ nhất đến Tân Nhạc lâu, lại đẩy một thùng rượu rá»i Ä‘i, cho nên, hiện tại phủ Thái sÆ° đã bắt đầu chú ý Trần Nguyên.
Chỉ là bá»n hắn còn chÆ°a nắm chắc, cÅ©ng không muốn sinh sá»±, lúc nà y má»›i phái má»™t ngÆ°á»i tiến và o Duyệt Lai khách Ä‘iếm, tìm hiểu Ä‘á»™ng tÄ©nh Trần Nguyên.
Trần Nguyên không há» hay biết đối vá»›i việc nà y, hắn căn bản không biết tất cả má»i thứ, trong ná»™i tâm còn Ä‘ang suy nghÄ© chuyện hôm nay, chỉ cần xá» lý tốt sá»± tình nà ng kia, chÃnh mình có thể giải thoát khá»i việc nà y.
Trở lại khách Ä‘iếm, Trần Nguyên quản lý quán rượu của mình nhÆ° bình thÆ°á»ng.
Không thể không thừa nháºn, tại phÆ°Æ¡ng diện buôn bán, Trần Nguyên quả tháºt có bổn sá»± nhất định, cá»a hà ng còn chÆ°a mở, cÅ©ng đã có mấy ngÆ°á»i mua rượu chỠở bên ngoà i, đây là chuyện chÆ°a từng phát sinh qua trong thá»i Ä‘iểm DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ kinh doanh quán rượu.
Tà i sản của khaint01
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äåâóøêè , “gia pho ma†, bach luyen thanh tien , chususudeuxu , gia khong lich su , gia ma con du 4vn , gia su tum ma ngu , giá không lịch sá» , hoang da tap 782013 , lich su quan su pho ma , nguu pho ma , nguu pho ma gia , òåíäåð , phò mã gia , pho ma gia , pho ma gia 4vn , pho ma gia full , sat than , sở hán tranh bá , so toi thuong ngu pho ma , su thuong de nhat pho ma , su thuong dich pho ma , su thuong pho ma , su thuong pho ma gia , su thuong pho ma nguu , su thuong toi ngu pho ma , su thuong toi nguu , su thuong toi nguu 4nv , su thuong toi nguu 4vn , su thuong toi nguu pho , su thuong toi nguupho ma , su thuÆ¡ng toi nguu , su toi thuong dich nguu , su toi thuong ngu pho ma , su toi thuong pho ma gia , suthuongtoinguu pho ma , suthuongtoinguuphoma , suthuongtoinguuphomagia , sử thÆ°Æ¡Ì£ng 4vn , tìm phò già , tieu su ma nguu , toi nguu , toi nguu dich pho ma , toi nguu pho ma , toi nguu pho ma 4vn , toi nguu pho ma gia , toi ngÆ°u pho ma gia , toi thuong su nguu , too nguu pho ma gia 4vn , tran the mi 4vn , trần thế mỹ 4vn , troÌi naÌ€ng laÌ£i , truyen gia khong lich su , truyen pho ma gia , truyen su thuong nguu , truyensexthoixua , [tg]â—tyÌ.sÆ°.huynh