|
|
21-03-2012, 12:43 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Tam Sinh, Vong Xuyên bất tá»
Tác giả: Cá»u Lá»™ Phi HÆ°Æ¡ng
Edit: Ishtar
Ta nấp trong bóng tối, dÆ°á»ng nhÆ° che khuất thân mình, ngồi xổm nghe bá»n há» nói chuyện.
“SÆ° huynh!†Äạo cô vá»™i và ng nói, “Nay lang yêu xâm chiếm, sao huynh có thể để yêu váºt không rõ lai lịch kia ở lại nÆ¡i nà y. Phải nhanh chóng diệt trừ má»›i đúng!â€
Ta thở dà i, đã nói mấy ngà n lần rồi, dù lai lịch của ta không rõ, nhÆ°ng ta không phải yêu váºt tháºt mà ! Phá hủy Thiên Tá»a tháp của các ngÆ°Æ¡i, chẳng lẽ còn chÆ°a đủ chứng minh thân pháºn của ta sao? Ngu dốt! Loà i ngÆ°á»i tháºt ngu dốt không chịu nổi!
Ta còn chÆ°a than thở xong, lại thấy thân mình Trá»ng Hoa lảo đảo, “Việc nà y ngà y khác bà n tiếp.†Giá»ng nói của hắn khà n khà n vô lá»±c, giống nhÆ° bị ngÆ°á»i ta chuốc không Ãt rượu…
Say.
Äạo cô kia vẫn không nghe, không buông tha: “SÆ° huynh, không phải nhìn thấy bá» ngoà i má»ng manh của yêu váºt kia, trong lòng thÆ°Æ¡ng xót đấy chứ?â€
Trá»ng Hoa giáºn dữ, hất tay nà ng quát khẽ: “Nói báºy bạ gì đó!â€
“Là muá»™i nói sai thì tốt rồi.†Giá»ng nữ tá» lạnh lùng, “SÆ° huynh quên rồi sao, trÆ°á»›c kia cÅ©ng do sÆ° phụ má»m lòng, giữ lại lang yêu đê tiện Hô Di nà y, má»›i khiến LÆ°u Ba hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c khổ sở nhÆ° váºy, Thanh Linh vạn mong sÆ° huynh chá»› Ä‘i theo vết xe đổ của sÆ° phụ.â€
Trá»ng Hoa trầm mặc má»™t lát, phất phất tay: “Muá»™i vá» Ä‘i.â€
Ta quyệt miệng cân nhắc, theo lá»i đạo cô nói, lang yêu lấy oán trả Æ¡n, là đồ đệ bất nhân bất nghÄ©a, nhÆ°ng ta ở bên bá» Vong Xuyên nhìn qua vô số quá»· hồn, vẫn thấy lang yêu không phải là má»™t tên gia há»a nhÆ° váºy.
À, xem ra chuyện hai mươi năm trước có ẩn tình nha.
Thanh Linh đạo cô Ä‘i rồi, Trong Hoa vẫn lặng lẽ đứng ở góc tối kia má»™t lúc, lát sau má»›i dò dẫm dá»±a tÆ°á»ng Ä‘i và o tẩm Ä‘iện của hắn.
Nhìn bóng dánh cô Ä‘Æ¡n của hắn, ta hÃt má»™t ngụm khà lạnh.
Kiếp trÆ°á»›c, chỉ cần là chuyện liên quan tá»›i Mạch Khê, ta Ä‘á»u che chở cho hắn, chÆ°a bao giá» khiến hắn cảm giác cô Ä‘Æ¡n khó chịu. Mà kiếp nà y, tuy là má»™t Trá»ng Hoa tôn giả cao cao tại thượng, nhÆ°ng đến lúc say rượu cÅ©ng không có má»™t ngÆ°á»i hầu. NghÄ© đến hắn bất tỉnh nhân sá»± má»™t mình trong phòng, lại nhá»› tá»›i TrÆ°á»ng An Ä‘ang ngủ rất thoải mái trong phòng ta.
“Ai?†Hắn quay phắt đầu lại.
Ta chá»›p mắt, cà ng cảm thấy bình thÆ°á»ng hắn sống rất vất vả, sau khi say rượu, ngay cả tiếng thở dà i nho nhá» của ta cÅ©ng có thể khiến hắn chú ý, chứng tá» lúc bình thÆ°á»ng luôn luôn trong tình trạng vô cùng cảnh giác.
Không nghe thấy ngÆ°á»i đáp lại, Trá»ng Hoa gắng đứng thẳng dáºy, cháºm rãi Ä‘i vá» hÆ°á»›ng nà y. Ta biết không thể tránh được, thoải mái bÆ°á»›c ra ngoà i, cÆ°á»i chà o hắn: “Ồ! Buổi tối tốt là nh.â€
Thấy là ta, hắn hầm hầm nhÃu mà y, xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i. Giống nhÆ° gặp má»™t thứ gì đó khiến ngÆ°á»i ta vô cùng ghê tởm. Sải bÆ°á»›c dà i nhÆ° váºy, nhìn phÃa sau không há» giống ngÆ°á»i Ä‘ang say rượu.
Ta giáºt mình ngạc nhiên chá»›p mắt má»™t cái, trong lòng chợt nổi tráºn lôi đình. Ta xấu tá»›i mức nà o, để khiến hắn nóng lòng muốn lùi bÆ°á»›c lui binh?
“Äứng lại!†Ta cao giá»ng quát.
Bước chân hắn cà ng nhanh hơn, hai bước sau đã không còn thấy bóng dáng.
Ta giáºn Ä‘iên lên. Trốn Æ°? Ta xem hắn trốn ta thế nà o?
Ta Ä‘i vá» phÃa dãy nhà tranh, lôi TrÆ°á»ng An Ä‘ang ngủ say trong chăn ra. Nó còn Ä‘ang buồn ngủ, chá»›p chá»›p mắt, không muốn biết rõ tình hình xung quanh. Ta nhe răng trợn mắt cÆ°á»i vá»›i nó: “TrÆ°á»ng An, giúp ta má»™t việc được không?â€
Lúc nà y nó má»›i quay đầu nhìn ta, sá»ng sốt hồi lâu, hét to hai tiếng kinh hoà ng, tay chân bao vây lấy thân thể, ý muốn che phủ chÃnh mình, không cho ta nhìn thấy.
Ta túm cổ áo nó, nghiêm mặt xách ra ngoà i. ÄÆ°a nó tá»›i nÆ¡i gần tẩm Ä‘iện Trá»ng Hoa nhất, ta vá»— vá»— khuôn mặt Ä‘ang già n giụa nÆ°á»›c mắt của nó, nói: “Khóc Ä‘i, khóc to và o.â€
Nó giáºt mình nhìn ta chằm chằm.
Ta cong khóe môi, cố tình cÆ°á»i dâm tà , “Ta Ä‘ang nghÄ©, tuy rằng dÆ°Æ¡ng khà của ngÆ°Æ¡i vẫn Ãt, nhÆ°ng có còn hÆ¡n không, mặc dù trong lòng ta chỉ có sÆ° tôn ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng vá»›i sắc đẹp của ngÆ°Æ¡i, không biết nên là m thế nà o che dấu dục vá»ng kia. Hôm nay, ngÆ°Æ¡i theo ta Ä‘i.â€
Vẻ mặt TrÆ°á»ng An nhÆ° sét đánh ngang tai, bị dá»a tá»›i choáng váng đầu óc.
NghÄ© cÅ©ng đúng, đêm hôm khuya khoắt, má»™t sinh váºt không rõ lai lịch xâm nháºp phòng nó, bắt hắn ra ngoà i, nói muốn cưỡng bức nó. Dù là ai Ä‘i nữa cÅ©ng chấn Ä‘á»™ng. Cho nên ta rá»™ng lượng cho nó và i khắc ngẩn ngÆ°á»i. Má»™t lúc sau, rất hà i lòng nghe TrÆ°á»ng An hét kinh thiên Ä‘á»™ng địa:
“Không!†Chân nó má»m nhÅ©n lê vá» phái kết giá»›i của vòng cấm thuáºt, Ä‘áºp Ä‘áºp và o kết giá»›i gà o khóc: “Tiên tôn, cứu con! Tiên tôn, cứu con! Tiên tôn! TrÆ°á»ng An còn nhá»! TrÆ°á»ng An không muốn chết!â€
Khóc được khoảng tầm ná»a chung trà , cuối cùng Tiên tôn nhà nó ôm đầu, vẻ mặt tái mét Ä‘i ra. Hắn nhÃu mà y, nhìn TrÆ°á»ng An chằm chằm quát khẽ: “Giá»i lắm!â€
Tháºt ra trong lòng ta cho rằng, vị tiên tôn cứ nhìn thấy ta lại bá» chạy cÅ©ng chẳng giá»i hÆ¡n nó là bao nhiêu.
Ta lạnh lùng cÆ°á»i, đạp lên cái mông Ä‘ang chổng lên cao vì quỳ rạp xuống đất của TrÆ°á»ng An, “Äược rồi, đã có tiên tôn nhà ngÆ°Æ¡i thay thế ngÆ°Æ¡i, đêm nay ta tạm tha cho ngÆ°Æ¡i, tá»± Ä‘i vá» ngủ Ä‘i.â€
TrÆ°á»ng An nhìn Trá»ng Hoa, lại quay đầu nhìn ta, thấy cả hai bá»n ta Ä‘á»u ngầm đồng ý, vá»™i ù té chạy, không quay đầu lại.
Ta nhìn Trá»ng Hoa, cÆ°á»i đắc ý. Hắn day day trán, từ từ nhắm hai mắt lại không nhìn ta: “Có chuyện gì?â€
“Chẳng có chuyện gì cả.â€
Gân xanh trên mu bà n tay hắn nổi lên. Không nói thêm má»™t câu, xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
TrÆ°á»›c khi hắn kịp bÆ°á»›c ra khá»i kết giá»›i, ta vá»™i túm lấy vạt áo hắn. Má»™t phần vì say rượu, nên phản ứng của hắn cháºm lại rất nhiá»u, còn tháºt sá»± để ta bắt được. Ta nói: “NgÆ°Æ¡i trốn ta là m gì? Ta cÅ©ng có ăn ngÆ°Æ¡i đâu.â€
“Không trốn.†Hắn nói, “NgÆ°Æ¡i vốn là phạm nhân của LÆ°u Ba…â€
“Äúng váºy, ta là phạm nhân, muốn trốn cÅ©ng phải là ta trốn ngÆ°Æ¡i, ý ngÆ°Æ¡i là gì? Ta là trái cây bị dáºp nát hay là có mái tóc Ä‘en quá dà i dá»a ngÆ°á»i? NgÆ°Æ¡i liếc mắt nhìn ta má»™t cái thì mắt ngÆ°Æ¡i nổi giòi thối rữa hay sao? Sẽ thượng tổ hạ tả[1], thất khiếu[2] chảy máu hay sao? Sẽ…â€
Ta còn chÆ°a nói xong, hắn hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, quay lại nhìn ta. Ãnh mắt miá»…n cưỡng muốn chứng minh chÃnh mình vô cùng ngay thẳng và đơn thuần, nhÆ°ng ta thì không Ä‘Æ¡n thuần nhÆ° hắn.
Ta nhìn hắn, trong đôi mắt trong suốt của hắn có cả bầu trá»i đầy ánh sao, có cả mai Ä‘á» trên ná»n tuyết trắng, còn có cả bóng dáng ta trong đó.
Khắc tháºt sâu trong mắt hắn.
Äã lâu rồi ta không thấy hắn táºp trung nhìn ta, ta không kiá»m được, bÆ°á»›c lại từng bÆ°á»›c, gần sát bên ngÆ°á»i hắn, túm tay áo hắn, thuáºn tiện cầm tay hắn.
Trong mắt ta, khóe môi hắn cong lên thà nh nụ cÆ°á»i yếu á»›t. Ãnh mắt hắn nhu hòa, cÅ©ng không tránh ta. Nụ cÆ°á»i trên môi ta cà ng nở rá»™ng.
“Hoa mai tuyết trắng, còn có chà ng, Tam Sinh không có gì tiếc nuối.â€
Hoa mai tuyết trắng, còn có Tam Sinh, Mạch Khê không có gì tiếc nuối. Lá»i nà y vốn là của Mạch Khê kiếp trÆ°á»›c nói vá»›i ta.
Hắn nghe ta nói, hÆ¡i run rẩy chá»›p mắt má»™t cái, nhÃu mà y nhÆ° Ä‘á»™t nhiên tỉnh táo trở lại, đẩy ta ra, chÃnh mình đứng không vững, ngã ở trên tuyết. Vẻ mặt hắn có chút hoảng sợ luống cuống.
Ta tiến lại muốn đỡ hắn, hắn giÆ¡ tay cản bÆ°á»›c ta. Má»™t mình ôm đầu, ngồi trong tuyết, không nói má»™t lá»i.
“Mạch… Trá»ng Hoa, chà ng…â€
“Ta và ngÆ°Æ¡i có từng quen biết không?â€
Hắn há»i nhÆ° váºy, bảo ta phải trả lá»i thế nà o đây? Äúng váºy, chúng ta có quen biết. Ở đâu? Ở Äịa phủ âm u, bên bá» Vong Xuyên… Nếu ta nói nhÆ° váºy, chỉ e là hắn nghÄ© ta Ä‘ang nói đùa…
Ta gãi đầu, nói: “À, nếu chà ng cảm thấy ta quen quen, cứ coi nhÆ° là duyên pháºn Ä‘i, duyên pháºn!â€
“Duyên pháºn Æ°?†Hắn cong môi cÆ°á»i cÆ°á»i, giống nhÆ° giá»…u cợt. “Thế gian nà y sao lại có nhiá»u duyên pháºn nhÆ° váºy…â€
Nghe hắn nói váºy, giống nhÆ° ám chỉ lòng ngÆ°á»i thay đổi, ta nhÃu mà y nói: “Tại sao lại không có? Ta và chà ng gặp nhau, đó là má»™t loại duyên phân, có thể ở đây nói chuyện phiếm cÅ©ng là má»™t loại duyên pháºn.†Ta là má»™t tảng đá có thể tá»›i Nhân giá»›i quyến rÅ© chà ng cÅ©ng là má»™t loại duyên pháºn. ÄÆ°Æ¡ng nhiên lá»i nà y ta chỉ nghÄ© trong đầu, không nói cho hắn nghe.
Hắn nằm trên tuyết, theo ánh trắng quan sát ta má»™t lượt, má»™t lúc lâu sau, từ đôi môi má»ng nhẹ thoát ra hai chữ…
“Nghiệt duyên.â€
Ta âm thầm gáºt đầu, nghiệt duyên cÅ©ng là duyên. Vả lại, nó cà ng thêm khó chÆ¡i, cà ng thêm dà i lâu hÆ¡n so vá»›i duyên pháºn bình thÆ°á»ng. Ta vô cùng vui sÆ°á»›ng, nhÆ°ng nghÄ© lại, không đúng a. Nghe giá»ng hắn rõ rà ng là vô cùng khinh thÆ°á»ng tình yêu đôi lứa. Ta kiên quyết không được cÆ°á»i, để suy nghÄ© của hắn rÆ¡i và o khoảng không Ä‘i. HÆ¡n nữa… Ta liếc mắt nhìn tÆ° thế nằm trên tuyết của hắn.
Äúng là tÆ° thế dá»… dà ng ăn Ä‘áºu hÅ© má»m nha.
Kết quả là , Lan Hoa Chỉ[3] của ta nhấc lên, yểu Ä‘iệu chỉ và o hắn nói: “Chà ng, chà ng, chà nh! Chà ng muốn là m ta tức chết đây mà .â€
Ãnh mắt hắn hÆ¡i nhÃu lại, nét mặt biến đổi không thể diá»…n tả được.
Ta lắc nhẹ mông, giả bá»™ tức giáºn bÆ°á»›c Ä‘i, khi tá»›i bên ngÆ°á»i hắn, kêu lá»›n: “Ã! TrÆ¡n quá!†Tạo má»™t tÆ° thế tuyệt vá»i ngã xuống ngÆ°á»i hắn. Äây là động tác được tÃnh toán chÃnh xác, theo lý thuyết mà nói, ta sẽ phải ngã và o trên ngá»±c hắn, giống nhÆ° má»™t mỹ nhân mong manh xấu hổ nằm trên ngÆ°á»i anh hùng trong truyện.
NhÆ°ng ta không ngá» là ta lại trượt chân tháºt giống nhÆ° Trá»ng Hoa, ngã xuống trên ngÆ°á»i hắn vá»›i tÆ° thế tuyệt đối không gợi cảm, đầu Ä‘áºp và o đầu. Äáng tiếc là môi chÆ°a chạm môi, ngược lại còn va trúng gáy hắn.
Ta chỉ nghe thấy tiếng nam tá» dÆ°á»›i thân kêu lên Ä‘au Ä‘á»›n, nhất thá»i không có phản ứng.
Chá» khi ta ôm đầu ngồi dáºy, Trá»ng Hoa nằm im dÆ°á»›i đất, nhắm nghiá»n hai mắt, dấu răng cứng nhÆ° đá của ta hằn trên gáy hắn chảy máu.
“Hic…†Ta do dá»± vÆ°Æ¡n tay chạm và o hắn: “Nà y…†Lại vá»— vá»— hai má hắn, hắn vẫn không nhúc nhÃch. Ta hÆ¡i hoảng, không phải bị ta Ä‘áºp đến mức trá»±c tiếp Ä‘i gặp Diêm VÆ°Æ¡ng đấy chứ, nhÆ°ng mà kiếp nà y của hắn còn chÆ°a qua lịch kiếp, sao đã gặp chuyện không may váºy…
“Trá»ng Hoa! Trá»ng Hoa! Là m gì tá»›i mức ấy chứ?†Ta gãi đầu, dù gì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là tiên tôn, lại bị má»™t nữ tá» nhÆ° ta đụng đầu đã chết, nà y nà y… Chuyện nà y mà truyá»n ra ngoà i là thà nh trò cÆ°á»i cho thiên hạ nha. Ta cuống quýt véo ngÆ°á»i hắn, vừa lẩm bẩm: “Mạch Khê Æ¡i là Mạch Khê, ngà n vạn lần chà ng đừng để ta mang tá»™i nha, phá ngang ứng kiếp của Thần sẽ bị trá»i phạt, Mạch Khê Æ¡i…â€
Ta than thở khóc lóc gá»i tên hắn má»™t hồi, dÆ°á»ng nhÆ° hắn cÅ©ng hiểu ná»—i khó xá» của ta, má»™t lúc sau, Æ°m má»™t tiếng, cháºm rãi mở mắt. Ta vui mừng, hai tay xếp thà nh hình chữ tháºp, liên tục cảm tạ Diêm VÆ°Æ¡ng mÆ°á»i tiếng.
“SÆ° phụ…†Hắn nhìn ta nhẹ giá»ng gá»i .
Ta ngẩn ngÆ°á»i, lúc nà y má»›i ngá»i thấy mùi rượu nồng trong giá»ng hắn. Có lẽ vì say rượu, nên ý thức mÆ¡ hồ.
“SÆ° phụ.†Hắn lại nói, “Vì sao…â€
“Cái gì?†Giá»ng hắn quá nhá», ta không thể nghe thấy rõ rà ng, ta nghiêng đầu bên môi hắn, nhÆ°ng lá»i của hắn, khiến ta Ä‘ang đắc ý cÅ©ng trở nên mÆ¡ hồ, hắn nói: “Vì sao lại nảy sinh tình cảm vá»›i Hô Di?â€
Chúng ta tạm thá»i chÆ°a kết luáºn sÆ° phụ Trá»ng Hoa và Hô Di có tình cảm gì vá»›i nhau, và xảy ra nhÆ° thế nà o. SÆ° phụ Trá»ng Hoa khiến ta rất tò mò, rốt cuá»™c ngÆ°á»i đó là nam hay nữ?
Trong lòng đã có có thắc mắc thì khó dáºp tắt được.
Ta kÃn đáo há»i: “SÆ° phụ chà ng là nam hay nữ? Nà ng yêu Hô Di Æ°? Hai ngÆ°á»i bá»n há» tá»›i mức nà o rồi? Sau đó đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Hô Di lại bị giam trong tháp? Bây giá» sÆ° phụ chà ng Ä‘ang ở đâu?â€
Ta chá»›p mắt, kiên nhẫn chá» Trá»ng Hoa trả lá»i.
Mà hắn lại nghiêng đầu sang một bên, bình thản ngủ.
Ta xiết chặt nắm tay.
Cảm giác lòng hiếu kỳ không được thá»a mãn khiến ta háºn không thể cắn và o gáy hắn chảy máu lần nữa. NhÆ°ng nhìn hắn ngủ say, ta trầm mặc, cuối cùng khẽ thở dà i, xé má»™t mảnh vải ở y phục là m băng vải, băng bó vết thÆ°Æ¡ng cho hắn.
Ta nghÄ© tá»›i TrÆ°á»ng An Ä‘ang nằm trong phòng, nếu kéo cả sÆ° tôn nhà nó và o trong thì không phải phép, hÆ¡n nữa cÅ©ng không có cách nà o ăn Ä‘áºu hÅ© hắn.
Cho nên trái phải cân nhắc má»™t hồi, ta kép hắn tá»›i bên dÆ°á»›i má»™t gốc mai, để hắn gối đầu lên đùi ta, còn ta thì dá»±a và o gốc mai, vuốt ve trán hắn, cầm tay hắn, cuối cùng chạm và o môi hắn má»™t cái, êm Ä‘á»m Ä‘i và o giấc ngủ, lâu lắm rồi không có cảm giác vui sÆ°á»›ng nhÆ° váºy.
Sáng hôm sau tỉnh lại, thấy má»™t đôi mắt trong suốt nhìn ta chằm chằm. Ta cÆ°á»i chà o hắn: “Tiên tôn, buổi sáng tốt là nh! Chà ng vẫn ở đây.â€
Hắn nhắm mắt lại, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, giống nhÆ° cố gắng kiá»m chế cảm xúc, sau đó má»›i gằn giá»ng nói: “Cởi dây thừng ra.â€
Ta cÆ°á»i gượng, vÆ°Æ¡n tay cởi nút thặt buá»™c cổ hắn vá»›i chân ta ra, vô tá»™i nói: “Không phải là do sợ chà ng chạy mất sao?â€
Không đợi ta tháo dây xong, hắn giãy dụa đứng dáºy, nhÃu mà y trừng ta.
Ta phẩy tay, ra vẻ bất đắc dÄ© nói: “Ta biết sau khi chà ng tỉnh lại sẽ lại trốn, sau đó sẽ phủ nháºn chuyện chúng ta ngủ chung má»™t đêm. Cho nên ta đã bá» thêm mÆ°á»i bảy, mÆ°á»i tám bùa chú trong dây thừng. Chỉ là m nhÆ° váºy má»›i có thể chứng minh tối hôm qua chà ng ngủ cùng ta. Theo phép tắc của loà i ngÆ°á»i, chà ng phải có trách nhiệm vá»›i ta, Mạch… Trá»ng Hoa.â€
Má»—i chữ ta phun ra, sắc mặt hắn lại biến Ä‘en má»™t phần, mà những chữ cuối cùng lại khiến má»™t mà u Ä‘á» hiện lên trên mặt hắn: “Không… Không… Không biết…â€
Hắn run rẩy ná»a ngà y cÅ©ng không thể nói đầy đủ cả câu. Ta thở dà i giúp hắn nói nốt: “Không biết xấu hổ.†Có thể vạch trần bá»™ mặt đức hạnh của tiên tôn mặt lạnh nà y, đúng là má»™t chuyện đáng tá»± hà o. Ta nói: “Không biết xấu hổ cÅ©ng tốt, biết xấu hổ cÅ©ng được. Trá»ng Hoa, chà ng phải thà nh thân vá»›i ta.â€
Hắn nhìn ta má»™t lúc lâu, cố gắng trấn tÄ©nh. Dần dần lạnh lùng nói: “Dù ta say rượu, nhÆ°ng chÃnh mình là m gì vẫn có thể nhá»› rõ rà ng. NgÆ°Æ¡i và ta không cùng tá»™c, sao ta có thể xảy ra chuyện gì vá»›i ngÆ°Æ¡i chứ?â€
Ta tò mò: “Không cùng tá»™c thì không thể là m sao? Váºy còn sÆ° phụ chà ng và Hô Di thì sao?â€
Sắc mặt Trá»ng Hoa sa sầm. Ãnh mắt giống nhÆ° muốn lóc xÆ°Æ¡ng xẻ thịt ta váºy. Hắn phất tay áo rá»i Ä‘i, mà ta là tảng đá tÃnh tình bÆ°á»›ng bỉnh, không là m rõ suy Ä‘oán trong lòng, đêm nay không thể ngủ yên. Vá»™i và ng Ä‘uổi theo, ở bên cạnh hắn cao giá»ng quát: “Gì chứ? Hô Di và sÆ° phụ chà ng thì sao? Bá»n há» xảy ra chuyện gì? SÆ° phụ chà ng…â€
Má»™t luồng sát khà sắc bén sượt qua bên tai ta, bắn xuống tuyết phÃa sau lÆ°ng, má»™t mảng tuyết vá»t lên.
Ta ngây ngÆ°á»i.
“Câm miệng.†Hắn lạnh lùng bá» lại hai chữ. Xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Mạch Khê chÆ°a từng đối xá» vá»›i ta nhÆ° váºy. Dù lần trÆ°á»›c dÆ°á»›i phủ, hắn giáºn ta những cÅ©ng không khiến đáy lòng ta rét lạnh nhÆ° váºy.
Vẻ mặt ấy ta chỉ từng nhìn thấy má»™t lần. Ở kiếp trÆ°á»›c, có hai gã du côn lÆ°u manh tá»›i cá»a muốn ăn Ä‘áºu hÅ© của ta, hắn đã bà y ra vẻ mặt phúc hắc nhÆ° thế.
Có lẽ hắn ghét ngÆ°á»i khác nhắc tá»›i chuyện Hô Di và sÆ° phụ hắn. Xem ra ngoà i việc ghét bá» Hô Di vì chủng tá»™c khác biệt, còn có thù háºn tình cảm nữa. Xem ra, hắn rất quan tâm sÆ° phụ hắn…
Tháºm chà đối vá»›i sÆ° phụ có chút… Không bình thÆ°á»ng.
Kết quả là , ta cà ng thêm tò mò rốt cuộc sư phụ hắn là nam hay là nữ .
[1] Thượng thổ hạ tả: buồn nôn & tiêu chảy.
[2] Thất khiếu: hai mắt, hai tai, hai lỗ mũi, miệng
[3] Lan Hoa Chỉ: ngón tay xếp thà nh hình hoa lan.
|
21-03-2012, 12:47 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Tam Sinh, Vong Xuyên bất tá»
Tác giả: Cá»u Lá»™ Phi HÆ°Æ¡ng
Edit: Ishtar
Từ đó vá» sau, ta không còn trông thấy Trá»ng Hoa, dÆ°á»ng nhÆ° hắn rất giáºn ta, hoặc có thể nói là ở kiếp nà y, cho tá»›i bây giá» hắn chÆ°a từng thÃch ta.
TrÆ°á»ng An còn nhá», cÅ©ng không thể moi thông tin gì từ miệng nó. NhÆ°ng nó vẫn có thể trả lá»i thắc mắc lá»›n nhất trong lòng ta… sÆ° phụ của Trá»ng Hoa là nữ.
Nữ.
Sau khi biết tin nà y, ta cảm giác như bị phản bội, rõ rà ng đã nói chỉ cho ta quyến rũ hắn, ta vẫn bám riết, không bỠviệc quyến rũ hắn, mà hắn lại…
Ta nổi giáºn, cÅ©ng không nhÆ° trÆ°á»›c, dù không có việc gì cÅ©ng chạy tá»›i bên kết giá»›i gá»i tên hắn nữa.
Cho tá»›i má»™t ngà y, bầu trá»i LÆ°u Ba âm u, yêu khà đầy trá»i, khiến ta không ngủ nổi. Ta biết Hô Di đã tấn công.
TrÆ°á»ng An cuống đến mức giống nhÆ° kiến bò trên chảo nóng, ầm Ä© muốn sống chết vá»›i LÆ°u Ba. Ta phiá»n nó ồn à o, giÆ¡ tay đánh ngất nó, nhốt ở trong phòng. Má»™t mình Ä‘i dạo trong rừng, không lâu sau nghe thấy tiếng chém giết bên ngoà i.
Ta thở dà i, loà i ngÆ°á»i tháºt kỳ lạ. Giết ngÆ°á»i thì cứ giết thôi, việc gì phải kêu đến mức tê tâm liệt phế[1] nhÆ° váºy? Giống nhÆ° cứ gà o lên nhÆ° váºy có thể khiến đối phÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t tá».
“Äoà ng!†Má»™t tiếng nổ lá»›n vang lên. Ta thấy Ä‘á»™t nhiên kết giá»›i sáng lên, sau đó nháy mắt hóa thà nh tro bụi. Trên không trung có má»™t ngÆ°á»i, tóc dà i mặc hắc y, là Hô Di. Ãnh mắt hắn tìm kiếm trong rừng mai, nhìn thấy ta má»›i hạ xuống, nói: “XÆ°a nay ta không thÃch mắc nợ ngÆ°á»i khác, ngÆ°Æ¡i thả ta ra, ta cÅ©ng giải phóng cho ngÆ°Æ¡i, từ nay vá» sau không nợ nần gì nhau nữa.â€
Ta lại thở dà i má»™t tiếng, không hổ là kiếp sau của Äại quốc sÆ°. Cái táºt xấu không muốn nợ ân tình ngÆ°á»i khác vẫn giống nhau nhÆ° đúc.
Ta đang muốn mở miệng nói ta không đi.
Äã nghe thấy phÃa sau có tiếng hừ lạnh: “Các ngÆ°Æ¡i, đừng ai nghÄ© có thể rá»i khá»i LÆ°u Ba.â€
Ta xoay ngÆ°á»i, Trá»ng Hoa chÄ©a kiếm vá» phÃa Hô Di, vẻ mặt lạnh lùng: “Hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, ta tha cho ngÆ°Æ¡i má»™t mạng, mà ngÆ°Æ¡i dám xâm phạm LÆ°u Ba lần nữa. Hôm nay ta sẽ giết ngÆ°Æ¡i, nghiá»n xÆ°Æ¡ng thà nh tro.â€
Ta nhìn vẻ mặt hắn, cảm giác khó chịu cà ng cuồn cuá»™n trong lòng. Lui hai bÆ°á»›c, đứng ở phÃa sau Hô Di, không quay đầu nhìn hắn, nhắm mắt là m ngÆ¡.
Hô Di lạnh lùng cÆ°á»i, nhìn Trá»ng Hoa chằm chằm: “Hô Di ta cần gì ân huệ của ngÆ°Æ¡i. Hiện giá» ngÆ°Æ¡i đã là Tiên tôn, muốn giết ta cÅ©ng rất dá»… dà ng. NhÆ°ng đám đệ tá» LÆ°u Ba của ngÆ°Æ¡i có thể ngăn cản được đám yêu quái công kÃch bên ngoà i hay không? Äám ngÆ°á»i tu tiên các ngÆ°Æ¡i, chẳng lẽ ai cÅ©ng pháp thuáºt cao thâm giống ngÆ°Æ¡i sao?â€
Sát khà trên mặt Trá»ng Hoa dà y đặc.
Hô Di lại nói: “Nếu ngÆ°Æ¡i chấp nháºn vá»›i ta má»™t chuyện, ta sẽ có cách giúp LÆ°u Ba các ngÆ°Æ¡i không tổn hại má»™t mạng ngÆ°á»i, có thể đánh lui yêu quái, hÆ¡n nữa, sau nà y mạng Hô Di ta tùy ngÆ°Æ¡i xá» lý.â€
Nghe lá»i nà y, không nói Trá»ng Hoa, ngay cả ta cÅ©ng phải kinh ngạc. Hắn mất nhiá»u công sức đánh LÆ°u Ba, chỉ vì muốn có thể Ä‘Ã m phán vá»›i Trá»ng Hoa má»™t chuyện hay sao? Ta vô cùng tò mò vá» yêu cầu của hắn.
Trá»ng Hoa trầm mặc má»™t lát: “Chuyện gì?â€
“Hãy thả nà ng Ä‘i đầu thai Ä‘i.†Hô Di gằn giá»ng, dÆ°á»ng nhÆ° kiá»m chế ná»—i Ä‘au và sá»± phẫn ná»™. “Nà ng đã sá»›m ngủ yên rồi. Thả nà ng ra!â€
Nghe xong, Trá»ng Hoa cà ng thêm lạnh lùng: “Không thể.â€
Hô Di kÃch Ä‘á»™ng, rống to: “Tốt xấu gì nà ng cÅ©ng là sÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i, dạy dá»— ngÆ°Æ¡i nên ngÆ°á»i! Các ngÆ°Æ¡i đã giam cầm nà ng hai mÆ°Æ¡i năm, tiếp tục thêm nữa, nà ng sẽ tiêu tán cùng thá»i gian. Trá»ng Hoa, ý chà ngÆ°Æ¡i sắt đá đến thế sao?â€
Ta nhÃu mà y, liếc mắt nhìn vá» phÃa Trá»ng Hoa. Chỉ thấy mặt hắn không chút thay đổi, nói: “Nà ng phản bá»™i LÆ°u Ba, nảy sinh tình cảm vá»›i yêu quái, gây ra đại kiếp nạn cho LÆ°u Ba, nguyên khà thÆ°Æ¡ng tổn, tuân theo quy củ của môn phái, dùng Tá»a Hồn hình!â€
Tá»a hồn. Äó là hình phạt giữ lại hồn phách, khiến quá»· sai không thể câu hồn, khiến linh hồn lÆ°u lại thế gian, cho đến khi sức sống khô kiệt mà chết. Äối vá»›i hồn phách ở nhân gian mà nói, đây là hình phạt cá»±c kỳ tà n nhẫn, bởi vì má»™t khi hồn phách biến mất, vÄ©nh viá»…n không thể nháºp luân hồi. Mà pháp thuáºt nà y ở Minh giá»›i mà nói, không há» tầm thÆ°á»ng, bởi vì tá»›i Äịa phủ chỉ có thể là hồn phách. Những hồn phách khi còn sống là m nhiá»u tá»™i ác, sẽ bị quá»· sai dùng thuáºt nà y mang tá»›i Diêm La Ä‘iện để nháºn tá»™i trÆ°á»›c mặt thẩm phán.
Ta cứ ngỡ rằng trên thế gian nà y không có ai biết pháp thuáºt nhÆ° váºy, không ở ở LÆ°u Ba vẫn lÆ°u truyá»n tá»›i nay.
Hai mươi năm, đủ khiến một hồn phách tan thà nh tro bụi…
Hô Di xiết chặt nắm tay.
Ta suy nghÄ© má»™t chút, Tá»a Sinh Hồn là tối kỵ, là việc là m vi phạm luáºt trá»i. Mà nay Trá»ng Hoa háºn Hô Di, Hô Dị háºn Trá»ng Hoa, chÃnh là kiếp số “ở bên ngÆ°á»i mình ghétâ€. Lúc nà y nếu không để Hô Di thả hồn phách kia ra, sau khi hồn phách kia tiêu tán, nhất định Trá»ng Hoa sẽ bị trá»ng hình sét đánh ba mÆ°Æ¡i sáu đạo, hiện giá» thân thể hắn chỉ là máu thịt, sợ rằng không thể chịu nổi dù chỉ má»™t đạo.
NghÄ© đến đây, ta vá»— vá»— vai Hô Di: “Hồn phách gì đó, ngÆ°Æ¡i có biết bá»n há» giam ở đâu không?â€
Hô Di quay đầu nhìn ta, ánh mắt Trá»ng Hoa cÅ©ng dừng trên ngÆ°á»i ta, mang theo trà n đầy chán ghét trong lòng: “Khuyên ngÆ°Æ¡i không nên xen và o việc nà y.â€
Ta quyệt miệng, thầm nghÄ© kiếp nà y Mạch Khê đúng là không thể khiến ngÆ°á»i ta thÃch nổi. NhÆ°ng ta cÅ©ng không thể vì kiếp nà y Mạch Khê không tốt mà khiến hắn không thể nà o Ä‘á»™ hết kiếp số. Nếu kiếp nà y hắn bị Thiên Lôi đánh, thì kiếp sau ta Ä‘i quyến rÅ© ai đây?
Ta nhìn Hô Di chằm chằm, há»i lại lần nữa: “Nà ng ở đâu?â€
Ãnh mắt Hô Di sáng ngá»i, hắn từng nhìn thấy ta chỉ cần phất tay áo đã hủy được Thiên Tá»a tháp, lúc nà y đây Ä‘ang tuyệt vá»ng, chỉ cần có cách để thá», thì không thể không tin ta. Hắn chỉ và o má»™t tòa lầu hùng vÄ© cách đó không xa nói: “Trên đỉnh Vạn Cách lâu. NhÆ°ng năm đó nà ng bị dùng thuáºt, sau khi phá thuáºt, phải có ngÆ°á»i dẫn Ä‘Æ°á»ng…â€
Thiên Tá»a tháp, Vạn Cách lâu, là muốn bá»n há» trá»n Ä‘á»i không thể gặp lại nhau sao… ta nghÄ©, chuyện nà y quá tà n nhẫn rồi. Ta vá»— vai hắn, ý bảo hắn hãy yên tâm, liếc mắt nhìn Trá»ng Hoa trà n ngáºp sát khÃ: “Giữ chân hắn.†Nói xong, nâng ngÆ°á»i nhảy và o không trung, bay vá» phÃa Vạn Cách lâu. PhÃa sau truyá»n tá»›i thanh âm giao chiến của hai ngÆ°á»i, ta cÅ©ng không quan tâm, chỉ hy vá»ng Hô Di có thể chống đỡ lâu má»™t chút.
Ta sống ở Minh giá»›i, dù không giữ chức quá»· sai, nhÆ°ng chuyện câu hồn dẫn Ä‘Æ°á»ng vẫn có thể là m được. Tuy không được chuyên nghiệp lắm…
Ta Ä‘i lên đỉnh Vạn Cách lâu, trong tầm mắt ta là má»™t khoảng không trống trải, ở chÃnh giữa có đặt má»™t hÆ°Æ¡ng án, bên trên có má»™t bà i vị, nhÆ°ng lại không thấy ghi gì. NhÆ°ng cÅ©ng rất sạch sẽ, rõ rà ng là có ngÆ°á»i thÆ°á»ng xuyên tá»›i quét dá»n.
Ta nhìn trái phải, tháºt sá»± không phát hiện ra hồn phách sÆ° phụ Trá»ng Hoa bị nhốt ở đâu, Ä‘ang lúc vò đầu, chợt thấy má»™t chút ánh sáng chiếu từ trên đỉnh đầu xuống. Ta nhìn theo ánh sáng, thấy có má»™t ngá»n nến được đặt trên xà nhà , phÃa trên ngá»n nến có má»™t bức tranh, giống nhÆ° vẽ ngÆ°á»i nà o đó.
Ta nhảy lên xà nhà , cẩn tháºn nhìn bức tranh tao nhã kia.
Tranh vẽ má»™t nữ tá» mặc bạch y, vẻ ngoà i của nà ng không khác gì nhóm ngÆ°á»i tu tiên Trá»ng Hoa. NhÆ°ng trong tay nà ng lại cầm má»™t đóa mai Ä‘á», thân mình hÆ¡i nghiêng vá» phÃa trÆ°á»›c, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang ngá»i hÆ°Æ¡ng mai.
Äầu ta khẽ run.
Nếu không phải nhìn thấy lạc khoản phÃa dÆ°á»›i: Năm ChÃnh Võ thứ mÆ°á»i, LÆ°u Ba Tháºp Lý đình. Ta còn tháºt sá»± nghÄ© rằng bức tranh kiếp trÆ°á»›c Mạch Khê vẽ ta còn lÆ°u truyá»n tá»›i táºn bây giá».
Chắp nối các sá»± kiện, không khó Ä‘oán ra, ngÆ°á»i trong tranh nà y chÃnh là sÆ° phụ Trá»ng Hoa.
Hóa ra sÆ° phụ hắn lại giống ta nhÆ° thế sao… NghÄ© nhÆ° thế, cảm giác bị phản bá»™i đã giảm bá»›t Ä‘i rất nhiá»u.
Bức tranh ở trong nà y, nhÆ° váºy… ta vÆ°Æ¡n tay muốn chạm và o bức tranh kia, kim quang lóe lên, đẩy ta ra phÃa sau.
Kết giới.
Chắc chắn hồn phách của nà ng kia bị giam trong nà y. Ta ngưng khà trong lòng bà n tay, dùng toà n lực đánh lên bên trên kết giới. Kim quang lung lây hai nhịp rồi biến mất. Ta vui sướng tháo bức tranh xuống. Không ngoà i dự đoán, quả nhiên bên trong có một bóng trắng gì đó.
Ta từng thấy không Ãt hồn phách, nhÆ°ng chÆ°a thấy hồn phách nà o yếu á»›t nhÆ° váºy. Nếu ta đến muá»™n và i ngà y, có lẽ sẽ hoà n toà n biến mất. Niệm má»™t cái quyết, dá»… dà ng giải được Tá»a Hồn thuáºt. Ta nâng nà ng trong lòng bà n tay, nhẹ nhà ng thổi má»™t hÆ¡i. Giúp nà ng trên Ä‘Æ°á»ng xuống Hoà ng Tuyá»n sẽ không bị tản mất.
Ta cầm nà ng nhảy lên đỉnh cao nhất của Vạn Cách lâu. Ném nà ng vá» phÃa trá»i cao. Nà ng cÅ©ng không Ä‘i, nặng ná» di chuyển trên không trung, giống nhÆ° muốn ở lại LÆ°u Ba đến thá»i khắc cuối cùng.
Ta nói: “Äi Ä‘i, việc kiếp nà y đã trôi qua nhÆ° mây khói, dù có quyến luyến cÅ©ng không thể quay lại.†NghÄ© nghÄ© rồi nói tiếp, “Quá»· ở Minh phủ rất tốt. NgÆ°Æ¡i cứ nói ngÆ°Æ¡i quen Tam Sinh, bá»n há» sẽ mở cá»a sau cho ngÆ°Æ¡i.â€
Hồn phách do dá»± má»™t lúc, rồi cháºm rãi bay xuống dÆ°á»›i, ta nhìn theo nà ng, thấy nà ng lảo đảo bay vá» phÃa tẩm Ä‘iển của Trá»ng Hoa.
NÆ¡i nà y tầm nhìn rất tốt, ta có thể nhìn thấy rõ bóng dáng Trá»ng Hoa đánh nhau vá»›i Hô Di từ xa. Rõ rà ng Hô Di yếu thế bị bao váºy, nhÆ°ng vẫn liá»u mạng đánh trả. Trá»ng Hoa không thoát thân được, bị lá»a giáºn vây hãm, kiếm trong tay Trá»ng Hoa mạnh mẽ chém xuống.
Hô Di muốn tránh, nhÆ°ng đúng lúc đó thân hình run lên, cÅ©ng không tránh, chấp nháºn để hà n kiếm kia đâm thẳng và o tim hắn, xuyên thủng qua ngá»±c hắn.
Ta nghÄ©, ta biết hắn thấy cái gì. Ta cÅ©ng biết, nhất định lúc nà y khóe môi hắn Ä‘ang mỉm cÆ°á»i.
Ta vẫy vẫy tay, vẫy chà o hai hồn phách nà y Ä‘ang đến con Ä‘Æ°á»ng luân hồi. Bá»n há» có thể cùng nhau nhìn thấy con Ä‘Æ°á»ng rải đầy Bỉ Ngạn hoa, có lẽ bá»n há» còn có thể thấy trên chân thân ta có khắc tên hai ngÆ°á»i bá»n há».
Ta đứng trên Vạn Cách lâu, nhìn theo bá»n há» rá»i Ä‘i. Quay đầu lại, chỉ thấy má»™t luồng sát khà đáºp và o mặt. Từ xa nhìn lại, Trá»ng Hoa Ä‘ang nhìn ta chằm chằm, sắc mặt ngÆ°ng trá»ng. Äá»™t nhiên ta nhá»› tá»›i câu đầu tiên ở kiếp nà y hắn nói vá»›i ta: “Không phải con ngÆ°á»i, tâm tÆ° quái dị.â€
NghÄ© lại, kiếp nà y, tình cảm của ta vá»›i hắn cÅ©ng “dị†má»™t chút. Äầu tiên hủy Ä‘i Thiên Tá»a tháp của hắn, thả lang yêu Hô Di, dẫn tá»›i bầy yêu quái tấn công LÆ°u Ba, giá» lại thả sÆ° phụ hắm, để sÆ° phụ mà hắn yêu thÆ°Æ¡ng Ä‘i cùng Hô Di nháºp luân hồi.
Nhất định là Trá»ng Hoa tiên tôn háºn ta tá»›i cá»±c Ä‘iểm.
Ta mỉm cÆ°á»i vá»›i hắn, bá»—ng nhiên khóe mắt thoáng nhìn thấy trong rừng mai cách đó không xa, có má»™t con xà yêu Ä‘ang mở cá»a nhà tranh. Trong lòng ra khẽ run lên. TrÆ°á»ng An Ä‘ang ở trong đó.
Không rảnh chú ý hắn nữa, ta thả ngÆ°á»i nhảu xuống, phóng vá» phÃa nhà tranh, vừa và o cá»a đã thấy TrÆ°á»ng An nằm trên giÆ°á»ng, không ngừng giãy dụa, mà trong miệng nó chỉ còn lại má»™t cái Ä‘uôi rắn mà u và ng quá»· dị chuyển Ä‘á»™ng.
Loại xà yêu nà y thÃch nhất là ăn ná»™i tạng trẻ con, má»›i hóa thà nh chân thân chui và o miệng chúng, ăn sạch lục phủ ngÅ© tạng[2] má»›i thôi.
Ta tiến lên hai bÆ°á»›c, giữ chặt TrÆ°á»ng An, má»™t tay giữ chặt cổ nó, má»™t tay túm lấy Ä‘uôi hoà ng xà , táºp trung âm khà và o trong thân rắn, đánh chết nó từ trong bụng TrÆ°á»ng An, sau đó cháºm rãi lôi nó từ trong miệng TrÆ°á»ng An ra.
Bỗng nhiên, sống lưng ta lạnh loát, chỉ nghe thấy tiếng da thịt bị đâm thủng.
Ta cúi đầu nhìn lại, má»™t thanh kiếm xuyên qua bụng ta. Lúc đó cảm giác Ä‘au còn chÆ°a kịp truyá»n lên óc, ta tò mò, ai muốn giết ta váºy?
Quay đầu lại, thấy sắc mặt Trá»ng Hoa Ä‘en xạm nhìn ta chằm chằm: “Không được là m hại LÆ°u Ba…†còn chÆ°a nói dứt lá»i, nhìn thấy tiểu hoà ng xà đã chết trong tay ta, đồng tá» (con ngÆ°Æ¡i) mạnh mẽ co lại.
Trong phòng tÄ©nh mịch, chỉ có tiếng TrÆ°á»ng An xoay ngÆ°á»i nôn má»a, nôn được má»™t lát, nó cÅ©ng hôn mê bất tỉnh.
“Thằng bé giống hệt ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c kia, ta luyến tiếc.†Nói xong, thân thể ta lảo đảo, cổ há»ng trà o lên má»™t chất lá»ng ngá»t ngá»t. “Ta không phải yêu quái.â€
Nếu là kiếm bình thÆ°á»ng thì dù có đâm ta mấy nhát cÅ©ng không có cảm giác gì. NhÆ°ng kiếm của Trá»ng Hoa dùng là kiếm được truyá»n lại từ bao Ä‘á»i chưởng môn, chÃnh khà lăng nhiên. Äối vá»›i linh váºt Âm giá»›i nhÆ° ta mà nói, chÃnh là thiên địch.
Ta cảm giác sức lá»±c trong thân thể từ từ bà o mòn, cuối cùng vẫn không nhịn được, dùng toà n bá»™ sức lá»±c giữ ống tay áo hắn, nhếch miệng cÆ°á»i: “Kiếp nà y chà ng khiến ta không thể nà o thÃch nổi…â€
Hắn ngẩn ngÆ°á»i, không có phản ứng.
“NhÆ°ng đêm đó… chà ng gối lên đùi ta gá»i sÆ° phụ, ta còn… còn rất Ä‘au lòng.â€
Cảm giác Ä‘au truyá»n đến, ngoại trừ miệng vết thÆ°Æ¡ng Ä‘au Ä‘á»›n, còn có dÆ°Æ¡ng khà trên thân kiếm và âm khà trong thân thể ta đối chá»i lẫn nhau bá»ng rát. Ta cố gắng nắm chặt tay áo hắn, Ä‘á»™t nhiên hắn nhÆ° bừng tỉnh, ôm ta chạy ra bên ngoà i: “Trong Ä‘iện có thuốc.â€
Có lẽ do ảo giác, ta cảm giác bÆ°á»›c chân ngÆ°á»i Ä‘ang ôm ta lảo đảo, không giống vá»›i dáng vẻ lạnh lùng trầm tÄ©nh của hắn ngà y trÆ°á»›c.
Vì sao ngÆ°á»i nà y lại mâu thuẫn nhÆ° váºy.
Cảnh váºt trÆ°á»›c mắt cà ng lúc cà ng mỠảo.
Sau khi hủy bá» kết giá»›i, tuyết trắng trong rừng mai cháºm rãi tan chảy, mai Ä‘á» cùng dần dần tà n úa. Trong viện u tịch buồn bã.
Ta nheo mắt nhìn nghiêng mặt hắn, mỉm cÆ°á»i: “Chà ng có biết vì sao ta thÃch hoa mai trong tuyết không?†Ta nói rất nhá», ngay cả chÃnh ta cÅ©ng không nghe thấy. Hắn lại dừng bÆ°á»›c, cúi đầu nhìn ta, đôi mắt Ä‘en cuồn cuá»™n cảm xúc.
Trong nháy mắt, ta nghÄ© dÆ°á»ng nhÆ° hắn đã phá tan được ma lá»±c của canh Mạnh bà , nhá»› lại chuyện trÆ°á»›c kia. TrÆ°á»›c mắt tối Ä‘en, trong lúc hoảng hốt, ta nhìn thấy ngÆ°á»i quen của ta.
Bên tai, chỉ còn nghe được thanh âm cuối cùng của chÃnh mình: “Chà ng có thể gá»i tên ta má»™t lần chứ?â€
Hắn lặng im không nói gì.
Hóa ra, ở kiếp nà y, ngay cả tên ta là gì, hắn cũng không biết.
[1] Tê tâm liệt phế: đau khổ tột cùng.
[2] Lục phủ ngÅ© tạng: NgÅ© tạng là năm bá»™ pháºn quan trá»ng trong vùng ngá»±c và bụng của con ngÆ°á»i, gồm: Tâm (tim), Can (gan), Tỳ (lá lách), Phế (phổi), Tháºn (hai quả tháºn). Lục phủ là sáu bá»™ pháºn quan trá»ng trong vùng bụng, gồm: Vị (dạ dà y); Äảm (máºt), Tam tiêu (phần trên của dạ dà y, khoảng giữa của dạ dà y và phần trên của bà ng quang), Bà ng quang (bá»ng đái), Tiểu TrÆ°á»ng (ruá»™t non), Äại TrÆ°á»ng (ruá»™t già ).
|
21-03-2012, 12:56 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Tam Sinh, Vong Xuyên bất tá»
Tác giả: Cá»u Lá»™ Phi HÆ°Æ¡ng
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Lúc ta bị Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng dẫn vá» Minh phủ, trên cổ lại bá»ng rát. Äến khi ấy ta má»›i nháºn ra, ta và Mạch Khê, chỉ còn có thể ở bên nhau má»™t kiếp nữa.
Lần nà y ta không định ở lại trong phủ chá» Mạch Khê xuống cùng Ä‘i. Äỡ để hắn trông thấy ta, lại cho ta má»™t cái ấn giữ ta khá»ng trăm năm ngà n năm. NhÆ°ng cÅ©ng không thể đầu thai quá sá»›m, nếu không Mạch Khê ở bên kia má»›i Ä‘Æ°a ta Ä‘i chôn, ta ở bên nà y đã luân hồi chuyển thế chạy đến trÆ°á»›c mặt hắn, chắc chắn sẽ khiến đám ngÆ°á»i LÆ°u Ba sóng gió há»—n Ä‘á»™n.
Ta tá»›i Diêm VÆ°Æ¡ng Ä‘iện, định há»i Diêm VÆ°Æ¡ng xem chừng nà o thì Mạch Khê Ä‘i xuống, để ta còn tÃnh thá»i gian rá»i Ä‘i.
NhÆ°ng đến lúc thấy Diêm VÆ°Æ¡ng, ta còn chÆ°a kịp mở miệng, hắn đã Ä‘i xung quanh ta hai vòng: “Chẹp chẹp, Tam Sinh của chúng ta tháºt khó lÆ°á»ng.†Bởi vì quá thấp, hắn chỉ có thể vui mừng vá»— đùi ta nói: “Hai lần giúp Thần Quân Ä‘á»™ kiếp, coi nhÆ° má»—i lần Ä‘á»u quyến rÅ© hắn thà nh công, ngà y Minh giá»›i chúng ta có thể ngẩng cao đầu không còn xa nữa. Ha ha ha!â€
Ta đẩy cái mặt hắn sắp đủng đỉnh chạm và o mông ta ra, nói: “Bao giá» Mạch Khê xuống dÆ°á»›i? Lần nà y ta không thể đụng mặt hắn.â€
Diêm VÆ°Æ¡ng nhảy lên bà n của hắn, láºt giở sổ sách: “À, có có, trong nà y có ghi.†Diêm VÆ°Æ¡ng hÃp mắt nhìn má»™t lát, nói: “Trên mệnh cách mà Ti Mệnh Tinh Quân viết, à , sau khi Hô Di là m loạn LÆ°u Ba, thá»±c lá»±c LÆ°u Ba suy yếu, chÆ°a đầy hai năm sau, Trá»ng Hoa bị ngÆ°á»i khác giết hại, chết ở trong tẩm Ä‘iện.â€
Ta ngẩn ngÆ°á»i: “Ai giết hắn?â€
“Là Thanh Linh, sÆ° muá»™i của hắn.â€
“Äạo cô kia á?†ta xoa cằm, “Äôi mắt xinh đẹp của đạo cô kia trà n ngáºp tình ý ‘ta yêu chà ng mà chà ng đâu có hay’, dáng vẻ bi tình oán phụ nhÆ° thế, sao nà ng ta dám giết Mạch Khê chứ?â€
“Có lẽ do yêu quá hóa háºn, không ăn được thì đạp đổ. NgÆ°Æ¡i xem xem, trong nà y viết… sau khi hồn phách sÆ° phụ bị Hô Di giải thoát, Trá»ng Hoa chìm đắm trong rượu, ngà y ngà y say khÆ°á»›t, thất hồn lạc phách. Thanh Linh thổ lá»™ tình cảm, bị từ chối, háºn quá mà giết hắn, sau đó cÅ©ng tá»± vẫn.â€
Ta suy nghÄ© má»™t lúc, nghiêm mặt nói: “Diêm VÆ°Æ¡ng, không phải ngÆ°Æ¡i cố tình sắp đặt cẩu huyết đấy chứ.â€
Diêm VÆ°Æ¡ng cÅ©ng nghiêm mặt nói: “Mệnh cách của Mạch Khê Thần Quân Ä‘á»u do Ti Mệnh Tinh Quân tá»± mình Ä‘á» bút viết.â€
Cuối cùng, ta cà ng tò mò vị Ti Mệnh Tinh Quân kia tròn méo thế nà o mà lại có đầu óc kinh thế hãi tục đến váºy.
Ta trở lại bá» Vong Xuyên là m tảng đá, hai năm trôi qua rất nhanh. Má»—i lần tiểu quá»· Giáp Ất Ä‘i Nhân giá»›i câu hồn, ta Ä‘á»u nhá» bá»n há» giúp ta quan sát tình hình Mạch Khê. Sau khi trở vá», bá»n há» nói cho ta biết chuyện thá»±c lá»±c LÆ°u Ba suy sút nghiêm trá»ng không sai, chuyện Thanh Linh đạo cô vì yêu mà sinh háºn không sai. Mà trong mệnh cách lại không ghi má»™t chi tiết nhá» là , má»—i ngà y say túy lúy trong rừng mai, hắn cắm cây kiếm được truyá»n mấy Ä‘á»i chưởng môn nhân lên má»™t má»™ phần vô dà nh nhÆ° má»™t cây kiếm phế phẩm bình thÆ°á»ng.
Phong kiếm bà ẩn.
Nghe xong, dÆ°á»›i ánh mắt hoảng sợ của Giáp Ất, ta ngá»a mặt cÆ°á»i dà i.
Giáp nói: “Tam Sinh, ngÆ°á»i đừng giả vá» nữa, sao ngÆ°á»i cứ phải lên Nhân giá»›i chịu khổ, ta thấy vô cùng thÆ°Æ¡ng xót.â€
Ta vá»— vai Giáp: “Dù luân hồi thế nà o, dù lịch kiếp ra sao, Mạch Khê bị ta quyến rÅ© vẫn Ä‘á»™ng tâm. Ta cảm thấy rất tá»± hà o nha, Ä‘au thÆ°Æ¡ng má»™t mình Mạch Khê cÅ©ng chịu đủ rồi, ta chỉ cần chá» kiếp sau lại Ä‘i quyến rÅ© hắn là được rồi.â€
Ất xoay ngÆ°á»i tạo thà nh chữ tháºp: “A di Ä‘Ã pháºt, Thần Quân hãy bảo trá»ng.â€
Ta vui vẻ trở vá» trong tảng đá chá» và i ngà y, tÃnh ngà y không còn xa lắm, phủi phủi mông Ä‘i tá»›i Nhân giá»›i.
Sau khi đến Nhân giá»›i, mấy lần ta không kiá»m chế được muốn chạy tá»›i LÆ°u Ba thăm hắn, nhÆ°ng rồi vẫn cố gắng nhẫn nại. Äến má»™t ngà y ná», ta Ä‘ang dá»±a và o cá»a sổ tầng hai trà quán xem thoại bản, nhìn thấy má»™t công tá» Ä‘Æ°a tay thò và o trong váy má»™t tiểu thÆ°, tiểu thÆ° kia duyên dáng nói “Äừngâ€, vuốt phẳng vạt váy, nói, “Chá» tá»›i khi và o phòng đã.†Ta nhÃu mà y, vị tiểu thÆ° nà y cÅ©ng Ä‘oan trang quá nha, chợt nghe dÆ°á»›i lầu có tiếng kêu hoảng hốt: “Sao có thể nhÆ° váºy?â€
Ta liếc nhìn, đó là má»™t lão đạo, hắn nắm chặt bức thÆ° trong tay, lắc lắc đầu không ngừng nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘iên.
Äá»™t nhiên ôm mặt khóc lá»›n: “Tôn giả mất rồi! LÆ°u Ba mất rồi! Äồng đạo ta mất rồi!†Thanh âm thê lÆ°Æ¡ng, rấm rứt hóc, nếu không phải ta quen biết Trá»ng Hoa, có lẽ đã nghÄ© năm xÆ°a hai ngÆ°á»i bá»n há» từng có má»™t chuyện tình Ä‘oạn tay áo khắc cốt ghi tâm.
Cuối cùng Trá»ng Hoa cÅ©ng ra Ä‘i. Ta nghÄ©, kiếp nà y nhất định ta phải táºn mắt trông thấy hắn lá»›n lên, không thể để hắn có má»™t tuổi thÆ¡ thiếu may mắn, không cho hắn có cÆ¡ há»™i thÃch ngÆ°á»i khác. Ta cÆ°á»i âm trầm, nhất định sẽ túm chặt hắn trong lòng bà n tay ta.
NghÄ© rồi lại nghÄ©, kiếp nà y của hắn là kiếp “muốn mà không được.â€
Muốn mà không được?
Có ta ở đây, liệu Mạch Khê có gì muốn mà không được?
Ná»a đêm, có ngÆ°á»i quen tá»›i tìm ta. Hắc Vô ThÆ°á»ng vừa thấy ta đã rùng mình má»™t cái: “Tam Sinh, lần tá»›i vá» Minh phủ, sợ rằng ngÆ°Æ¡i phải cẩn tháºn má»™t chút.â€
“Vì sao?â€
Hắc Vô ThÆ°á»ng lại rùng mình thêm lần nữa: “NgÆ°Æ¡i không nhìn thấy dáng vẻ bừng bừng lá»a giáºn của Chiến thần đâu. Biết ngÆ°Æ¡i chạy trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, vẻ mặt hắn hung thần ác sát, giống nhÆ° Diêm VÆ°Æ¡ng cÆ°á»›p Ä‘oạt nữ nhân của hắn. Là m Diêm VÆ°Æ¡ng sợ hãi đến bây giá» còn tè cả ra quần.â€
“Hắn rất tức giáºn Æ°?â€
Hắc Vô ThÆ°á»ng rùng mình không ngừng, ta quay sang nhìn Bạch Vô ThÆ°á»ng, hắn nói: “Tảng đá Ä‘en phong trấn Diêm VÆ°Æ¡ng Ä‘iện bị hắn đạp ba cái thà nh bá»™t mịn.â€
Ta Ä‘á» ngÆ°á»i, ta đã quên mất, khi hắn lịch kiếp ba lần, ta mạnh hÆ¡n hắn mấy lần. NhÆ°ng chung quy ta vẫn phải trở vá» Minh phủ, hắn vẫn hoà n thà nh lịch kiếp, lúc đó hắn là chiến thần, còn ta chỉ là má»™t tinh linh đá Tam Sinh nho nhá»â€¦
Tảng đá phong trấn ấy còn cứng hơn tảng đá của ta mấy trăm lần…
Ta túm tay Bạch Vô ThÆ°á»ng, hai mắt ngáºp nÆ°á»›c, “Bạch đại ca, đến lúc đó, nhất định huynh phải cứu ta.â€
Bạch Vô ThÆ°á»ng nhìn ta chằm chằm má»™t lát, mặt không đổi sắc nói: “Tam Sinh, liên lụy tá»›i trăm há» rất đáng xấu hổ.†Ta há» hững lau mấy giá»t nÆ°á»›c mắt: “Chiêu nà y dùng được vá»›i Mạch Khê.â€
Hắc Vô ThÆ°á»ng túm Bạch Vô ThÆ°á»ng nói: “Không nói nhiá»u vá»›i ngÆ°Æ¡i nữa, hai ca ca Ä‘i trÆ°á»›c. NgÆ°Æ¡i tá»± cầu phúc cho mình Ä‘i. Äúng rồi, kiếp nà y hắn đầu thai và o má»™t gia đình nhà nông ở dÆ°á»›i chân núi phÃa Nam, nếu ngÆ°Æ¡i muốn quyến rÅ©, sá»›m Ä‘i Ä‘i.â€
Còn phải chá» bá»n há» nhắc nhở nữa chắc. Ta ngà y đêm chạy tá»›i phÃa Nam, dá»±ng thẳng lá»— tai nghe âm thanh phát ra từ thôn trang dÆ°á»›i chân núi truyá»n tá»›i, chá» nhà ai vang lên tiếng trẻ con khóc.
Nhưng ngoà i trừ mấy nhà đèn đuốc sáng cả đêm, ta chỠđến khi tinh thần suy sụp, vẫn không nghe thấy có tiếng khóc ồn à o.
Ta buồn bã đứng trên nóc má»™t căn nhà , Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng dẫn Mạch Khê Ä‘i đầu thai, tin tức bá»n há» nói cho ta chắc chắn không sai. Rốt cuá»™c Mạch Khê đầu thai và o nÆ¡i nà o?
Äang suy nghÄ©, bá»—ng nhiên thoáng nhìn thấy má»™t nam tá» lén lút căn nhà tranh chạy ra, trong lòng hắn dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang ôm thứ gì đó.
Ấn ký trên cổ tay nóng lên, ta thầm nghÄ© trong lòng là không ổn rồi, vá»™i và ng Ä‘i theo. Nam tá» kia Ä‘i tá»›i bá» sông ngoà i thôn thì dừng lại, nhìn trái phải má»™t lượt rồi bở thứ Ä‘ang ôm trong lòng thả và o giữa sông. Tã lót tản ra, lá»™ ra khuôn mặt trẻ con, Ä‘áºp và o trong ánh mắt ta.
Ta nổi giáºn. Thả ngÆ°á»i xuống, vẫy tay đánh ngất nam tá» kia. Xẹt qua mặt nÆ°á»›c, bế Mạch Khê lên.
Äến khi đứng vững, nhìn khuôn mặt xanh xao nhá» nhắn, miệng cong lên nhÆ°ng lại không phát ra tiếng.
Mạch Khê… Kiếp nà y tháºt sá»± bị câm!
NgÆ°á»i câm, nghÄ©a là có Ä‘iá»m xấu.
Cho nên sau khi sinh mới không phát ra tiếng, cho nên phụ thân mới ôm hắn ném đi… Mặc dù có Tam Sinh, nhưng kiếp nà y của Mạch Khê chắc chắn có thứ muốn mà không được …
***
Ta nghÄ© kiếp nà y trên ngÆ°á»i Mạch Khê có chá»— khiếm khuyết, phải tìm nÆ¡i ở ẩn, nhÆ° váºy má»›i có thể đỡ nghe những lá»i nói phiá»n chán của ngÆ°á»i Ä‘á»i. NhÆ°ng lại nghÄ©, muốn sống nhÆ° nà o cÅ©ng phải để cho chÃnh hắn tá»± quyết định. HÆ¡n nữa kiếp nà y của hắn còn phải trải qua lịch kiếp, nếu ta cứ che chở cho hắn, khiến hắn không trải qua kiếp số… Luáºt trá»i cÅ©ng sẽ không tha cho ta.
Vì thế ta nắm bà n tay nho nhá» của Mạch Khê, nhét má»™t đồng xu và o trong lòng bà n tay còn chÆ°a mở ra của hắn: “Mạch Khê, mặt phải, chúng ta sẽ ở trong thị trấn, mặt trái, chúng ta sẽ ở trong sÆ¡n cốc. Thả xem nà o.â€
Hắn quơ tay, ném mặt xu và o mặt ta, cau mà y như muốn khóc to mà không khóc được.
Lòng ta cũng hiểu được, có lẽ hiện giỠbát canh Mạnh bà mà Mạch Khê đã uống vẫn chưa phát huy hiệu quả, nếu không sao hắn lại nỡ ra tay với Tam Sinh xinh đẹp như hoa thế chứ.
Ta nhìn đồng tiá»n rÆ¡i xuống đất, nói: “NgÆ°Æ¡i nói, sống ở thị trấn.†Mạch Khê ngáºm ngón tay, hà o hứng liếm liếm, nÆ°á»›c miếng chảy ra đầy cằm, nà o có để ý tá»›i ta.
Cá»u Thiên Chiến Thần phong hoa tuyệt đại[1], sau khi đầu thai xong, nhìn cá»±c kỳ xấu, vẻ ngoà i bi thảm…
Ta nghĩ, nếu vẽ hình dáng hắn lúc nà y, sau nà y cho hắn xem lại, vẻ mặt hắn lúc đó chắc chắn tuyệt không thể tả.
Nếu Mạch Khê đã nói muốn sống ở thị trấn, ta sẽ suy nghÄ© tìm má»™t nÆ¡i ở má»›i theo ý muốn của hắn. NghÄ© tá»›i nghÄ© lui, cảm thấy kinh thà nh là nÆ¡i thÃch hợp nhất, vì thế, ban đêm đằng vân giá vÅ©[2], chỉ má»™t ngà y sau đã tá»›i kinh thà nh.
Hiện giá» ta muốn nuôi nấng Mạch Khê lá»›n lên, cÅ©ng không thể vì ta mà khiến tuổi thÆ¡ hắn lang thang đầu Ä‘Æ°á»ng xó chợ. Ta thu lại toà n bá»™ âm khà trên ngÆ°á»i, tá»± nhủ thầm nếu không phải tình huống bất đắc dÄ©, sẽ không dá» dụng pháp thuáºt.
Ta thuê má»™t căn nhà nhá», bà i trà gá»n gà ng. Sau đó nhìn Mạch Khê tháºt sâu, tá»± há»i sau khi không cần pháp thuáºt, chúng ta sẽ là m gì để sống.
Ta gõ nhẹ mÅ©i hắn: “NgÆ°Æ¡i muốn là m gì?â€
Có lẽ ta dùng giá»ng Ä‘iệu quá mức coi thÆ°á»ng, hắn bất mãn ói nÆ°á»›c miếng ra tay ta. Ta yên lặng rút tay vá», lau nÆ°á»›c miếng lên tóc hắn.
Hắn há miệng, kêu không thà nh tiếng, hai nắm tay nhá» xÃu xiết chặt đẩy đẩy ta.
“Bây giá» ta có thể bắt nạt ngÆ°Æ¡i, sau nà y ngÆ°Æ¡i vá» là m Chiến Thần, không biết sau nà y sẽ trừng phạt ta thế nà o đâu, ta cÅ©ng không thể lá»— vốn được.†Vì thế cà ng quệt sạch nÆ°á»›c bá»t và o tóc hắn.
Ngà y hôm sau, ta vẫn tá»± há»i vấn Ä‘á» mÆ°u sinh.
Dùng pháp thuáºt biến ra tiá»n cÅ©ng không phải việc khó, cái khó là , là m thế nà o để hà ng xóm không thấy kỳ lạ, vì sao ngÆ°Æ¡i chỉ ngồi trong nhà mà vẫn có tiá»n. Ta ôm Mạch Khê ngồi trÆ°á»›c cá»a, Ä‘ang lúc mặt nhăn mà y nhó, thấy má»™t gã xay xỉn Ä‘i ngang qua cá»a nhà . Ta nhìn bóng dáng lảo đảo của hắn hồi lâu, lại quay đầu há»i Mạch Khê: “NgÆ°Æ¡i có thÃch uống rượu không?â€
Hắn cắn ngón tay đang ngủ say.
Bảy năm sau, phÃa đông kinh thà nh, có má»™t tá»u quán.
Ta gõ gõ mặt quầy, chưởng quầy Ä‘ang tÃnh toán sổ sách bên trong, ngẩng đầu nhìn thấy ta, cÆ°á»i nói: “Tam Sinh tiểu thÆ°, sao hôm nay lại rảnh rá»—i tá»›i quán váºy?â€
“Ta không thấy Mạch Khê ở nhà , nghÄ© có thể thằng bé chạy tá»›i nÆ¡i nà y, qua đây há»i thăm thôi.†Nhìn trái phải không thấy bóng dáng Mạch Khê, lại há»i: “Dạo nà y buôn bán thế nà o?â€
“Dạo nà y buôn bán cÅ©ng không tệ lắm, tiểu thÆ° có muốn kiểm tra qua không?†LÆ°u chưởng quầy là má»™t lão nhân ôn hòa hiá»n háºu, từ trÆ°á»›c tá»›i nay ta luôn tin lão. HÆ¡n nữa mở tá»u quán cÅ©ng chỉ để ngụy trang mà thôi, chứ lúc muốn có tiá»n, ta chỉ cần giÆ¡ tay ra là có.
Ta khoát tay áo nói không cần, liếc mắt nhìn thấy má»™t bóng dáng nho nhá» chạy trên lầu, nhìn kỹ, đúng là Mạch Khê. Ta cÆ°á»i vẫy vẫy tay vá»›i hắn: “Mạch Khê! Vá» nhà ăn cÆ¡m!â€
Mạch Khê nhìn thấy ta, nhoẻn miệng cÆ°á»i, nhanh chân chạy xuống.
Äám khách uống rượu lÃu lưỡi không nói nên lá»i. LÆ°u chưởng quầy thấy thế, lắc đầu: “Tiểu thÆ° vẫn còn trẻ, luôn mang tiểu thiếu gia bên cạnh, không tránh được bị ngÆ°á»i khác hiểu nhầm, cứ thế mãi, e là cháºm trá»… chuyện chung thân!â€
Ta nói vá»›i bá»n há» rằng Mạch Khê là đứa bé ta nhặt được, nuôi dưỡng nhÆ° đệ đệ. Những ngÆ°á»i quen biết ta, má»—i lần thấy hà nh Ä‘á»™ng “tốt bụng†nà y của ta lại lắc đầu thở dà i.
Mạch Khê vá»™i chạy tá»›i bên cạnh ta, nghe thấy váºy, khóc hiểu nhìn LÆ°u chưởng quầy, lại quay đầu nhìn ta. Ta ngồi xổm xuống lau vết bẩn trên mặt Mạch Khê, không quan tâm nói: “Hiểu nhầm, hiểu nhầm thôi, chẳng lẽ ta lại còn có ý tưởng gì xấu xa vá»›i bá»n há» hay sao? Cả Ä‘á»i ta, có Mạch Khê là đủ rồi.â€
Mạch Khê giống nhÆ° tiểu đại nhân, mỉm cÆ°á»i thay ta vuốt vuốt mấy sợi tóc lòa xòa trÆ°á»›c trán.
LÆ°u chưởng quầy lại thở dà i: “Tam Sinh tiểu thÆ° vẫn còn trẻ nên không để tâm thôi.â€
Ta nắm tay Mạch Khê, nghiêm mặt nói vá»›i LÆ°u chÆ°Æ¡ng quầy: “Ta không còn trẻ nữa, chẳng qua ta vẫn chÆ°a có nếp nhăn và đầu bạc thôi.†Bởi vì tảng đá má»c tóc đã rất khó khăn rồi, chứ đừng nói tá»›i chuyện có nếp nhăn…
Khi ta nói váºy, LÆ°u chưởng quầy chỉ mỉm cÆ°á»i, ta cÅ©ng không muốn giải thÃch gì thêm, nắm tay Mạch Khê, cháºm rãi vá» nhà .
Lúc ăn cÆ¡m, Ä‘á»™t nhiên Mạch Khê vá»™i và ng khoa chân múa tay vá»›i ta muốn nói gì đó, ta nhìn hồi lâu má»›i hiểu hắn Ä‘ang há»i ta, sau nà y ta có Ä‘i cùng ngÆ°á»i khác hay không?
Ta bình tÄ©nh gắp cho hắn má»™t cái đùi gà : “NgÆ°Æ¡i có hy vá»ng ta Ä‘i cùng ngÆ°á»i khác không?â€
Hắn ôm bát, lắc lắc đầu, có chút buồn bã. Lại khoa chân múa tay má»™t hồi, ý là , Tiểu Äinh tá»· tá»· nhà bên đã Ä‘i cùng ngÆ°á»i khác rồi, sau nà y sẽ không thể nhìn thấy Tiểu Äinh nữa. Hắn lo ta cÅ©ng sẽ giống Tiểu Äinh tá»· tá»·.
Ta chÆ°a từng che giấu thân thế của hắn. TrÆ°á»›c đây hắn cÅ©ng không cảm thấy có gì không ổn. NhÆ°ng từ năm kia, sau khi đến trÆ°á»ng, hắn cÅ©ng phát hiện ra mình không giống ngÆ°á»i dân xung quanh. Có lẽ có ngÆ°á»i nói gì đó trÆ°á»›c mặt hắn, lại có lẽ sợ rằng ngay cả ta cÅ©ng không cần hắn. Hắn cà ng tá» ra ngoan ngoãn, chuyện gì cÅ©ng là m tháºt tốt, không giống má»™t đứa trẻ lÆ°á»i biếng.
Hiểu chuyện như thế cà ng khiến lòng ta đau.
Sá»›m biết nhÆ° thế nà y, trÆ°á»›c kia ta đã dẫn hắn Ä‘i ở ẩn trong núi, có thể để hắn thoải mái má»™t chút, cố tình là m báºy, ta nuôi hắn cÅ©ng thoải mái hÆ¡n má»™t chút.
Ta xoa đầu hắn, dịu dà ng nói: “Tam Sinh không Ä‘i, Mạch Khê ở đâu, ta sẽ ở đó.†Ta đến nÆ¡i nà y để quyến rÅ© ngÆ°Æ¡i, là m sao có thể rá»i Ä‘i được.
Nghe váºy, mắt hắn sáng lên, tùy ý để mặc ta cà i đồ trang sức lên tóc, ăn hết bát cÆ¡m.
Buổi tối, ta vừa cho Mạch Khê lên giÆ°á»ng, chợt nghe thấy má»™t tiếng Ä‘á»™ng rất khẽ trong sân.
Ta nhÃu mà y, nghÄ© rằng, không biết tên trá»™m nà o ngu xuẩn lẻn và o tiểu viện nhà ta. Äẩy cá»a phòng, lại hoảng hốt. Hóa ra không phải là trá»™m, mà là má»™t nam tá» cao lá»›n mặc hắc y, lúc nà y hắn Ä‘ang ôm chặt miệng vết thÆ°Æ¡ng trên lÆ°ng, dá»±a và o tÆ°á»ng, nhá» bóng đêm che khuất thân ngÆ°á»i.
Hắn không biết ta Ä‘ang nhìn, dù hắn có che kÃn đến đâu ta vẫn có thể nhìn rõ.
Ta bÄ©u môi, giả vá» nhÆ° không phát hiện ra hắn, ra ngoà i sân bê cháºu nÆ°á»›c Ä‘i và o nhà .
Äêm đó, quân lÃnh kinh thà nh giá»›i nghiêm cả đêm, bên ngoà i đèn Ä‘uốc chiếu sáng cả bầu trá»i.
Ta ôm Mạch Khê bình yên ngủ, trÆ°á»›c khi ngủ vẫn mÆ¡ mà ng nghÄ©, đây có phải là ngÆ°á»i bắt đầu kiếp số của Mạch Khê không? Có xảy ra chuyện gì ngoà i ý muốn hay không? Tóm lại mặc kệ chuyện gì xảy ra, ngÆ°á»i nà y cÅ©ng rất phiá»n phức. Nếu ngà y mai hắn vẫn còn ở đây…
Äà nh đánh ngất rồi quăng ra ngoà i Ä‘Æ°á»ng thôi.
[1] Phong hoa tuyệt đại: ý chỉ nét đẹp như đóa hoa rung rinh trong gió, đầy sức sống, xinh đẹp, không ai sánh được
[2] Äằng vân giá vÅ©: đạp gió cưỡi mây.
|
21-03-2012, 05:59 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Tam Sinh, Vong Xuyên bất tá»
Tác giả: Cá»u Lá»™ Phi HÆ°Æ¡ng
Edit: Ishtar
Ngà y hôm sau, quả nhiên hắn vẫn còn ở đó.
Nhưng ta cũng không thể ném hắn ra ngoà i như suy nghĩ đêm qua được. Vì…
Mạch Khê túm chặt ống tay áo của ngÆ°á»i Ä‘ang hôn mê bất tỉnh kia, vẻ mặt luống cuống nhìn ta, nôn nóng muốn ta qua giúp gã.
Ta thở dà i, nghÄ© thầm, nếu bây giá» ném gã ra ngoà i, có phải quá tà n nhẫn không. HÆ¡n nữa ta không thể chịu nổi ánh mắt Mạch Khê nhìn ta nhÆ° váºy, chỉ có thể nhanh nhẹn bÆ°á»›c đến, lôi gã và o trong nhà , cởi lá»›p áo khoác, rá»a sạch miệng vết thÆ°Æ¡ng trên lÆ°ng, lại bôi thuốc băng bó.
Thấy hÆ¡i thở của gã dần dần dịu xuống, sắc mặt hoảng hốt trắng bệch của Mạch Khê má»›i khôi phục lại. Ta nghÄ©, vá»›i vết thÆ°Æ¡ng nà y, nếu là Chiến thần Mạch Khê chỉ e là ngay cả má»™t ánh mắt cÅ©ng không bố thÃ, mà Mạch Khê bảy tuổi nà y, lại non ná»›t nhÆ° váºy đấy.
Ta rá»a tay, nhìn Mạch Khê, há»i thẳng: “Cứu hắn có thể dẫn tá»›i phiá»n toái lá»›n, nhÆ°ng nếu ngÆ°Æ¡i muốn ta cứu, sau nà y đừng nói câu hối háºn vá»›i ta.â€
Mạch Khê nghe câu hiểu câu không, gáºt gáºt đầu.
Hắn dùng đôi mắt to ngáºp nÆ°á»›c nhìn ta không chá»›p mắt, trên mặt vẫn còn rõ cảm xúc hoảng sợ, lòng ta má»m Ä‘i, không kiá»m chế được, hung hăng hôn “chụt†má»™t cái lên gÆ°Æ¡ng mặt trắng mịn của hắn.
Hắn trợn mắt to hơn nữa.
“ThÃch không?†Ta giống nhÆ° lÆ°u manh, chá»c chá»c cằm hắn há»i.
Mạch Khê vuốt mặt, còn tháºt sá»± tá»± há»i bản thân trong chốc lát, lại còn tháºt thà gáºt đầu.
Ta cÆ°á»i đắc ý: “ThÃch thì thÃch, nhÆ°ng chỉ có thể là m chuyện nà y vá»›i ngÆ°á»i quan trá»ng nhất của chÃnh mình. Không được phép tùy tiện.â€
Mạch Khê vuốt vuốt mặt mình hai cái, bà n tay nhỠbé lại chạm và o mặt ta, đôi mắt trong suốt ấy chứa đựng toà n bộ bóng dáng ta. Hắn kiễng mũi chân, bắt chước ta, hôn “chụt†một cái lên má ta.
Lại vuốt chá»— vừa hôn qua, vẫn nhìn ta, giống nhÆ° Ä‘ang nói “Ta chỉ là m nhÆ° váºy vá»›i Tam Sinh mà thôi.â€
Ta không kiá»m chế được, lại hôn lên má hắn và i cái nữa, còn dây đầy nÆ°á»›c miếng lên má hắn, hắn không dám đẩy ta ra, chỉ có thể nhoẻn miệng cÆ°á»i yếu á»›t.
“Mạch Khê, Mạch Khê, sao Tam Sinh có thể không thÃch ngÆ°Æ¡i cho được!†Ta vuốt vuốt mấy sợi tóc vÆ°Æ¡ng trên trán hắn, háºn không thể Ä‘Æ°a hắn và o trong thân thể chÃnh mình để có thể che chở cho hắn.
Ta và Mạch Khê vẫn lặng lẽ sống qua ngà y. NhÆ°ng trong nhà lại có má»™t nam nhân vẫn Ä‘ang hôn mê bất tỉnh, mà nhiá»u ngà y nay quan binh không ngừng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong kinh thà nh. Tá»u quan đã mấy lần bị quan binh xông và o lục soát, may mà chÆ°a lục soạt nhà ta.
Ba ngà y sau, Mạch Khê Ä‘i há»c, ta ở nhà không có việc gì là m, lại lôi thoại bản ra Ä‘á»c, Ä‘ang ngồi trên xÃch Ä‘u trong viện, nhìn trá»i má»™t cái, lại cúi xuống nhìn thoại bản, lẩm nhẩm tÃnh ngà y, ngóng trông hoa mai trong viện nở. Bá»—ng nhiên có tiếng bÆ°á»›c chân Ä‘i lại trong phòng. Ta nhắm mắt lại, nghe hắn từ từ Ä‘i từ buồng trong, qua đại sảnh dạo má»™t vòng, lại Ä‘i qua phòng chứa củi, cuối cùng Ä‘i tá»›i cá»a viện, bÆ°á»›c chân dừng lại.
“Cô nÆ°Æ¡ng là ai?†Hắn há»i, giá»ng lãnh đạm, “Vì sao lại cứu ta?â€
“Ôi, duyên pháºn[1]!†Ta thở dà i, “NÆ¡i má»m mại nhất trong lòng ta muốn cứu ngÆ°Æ¡i, ta cÅ©ng không thể từ chối.â€
NgÆ°á»i phÃa sau trầm mặc má»™t lúc, giá»ng nói có chút ngượng ngùng: “Cảm Æ¡n cô nÆ°Æ¡ng đã Æ°u ái. NhÆ°ng hiện giá» tại hạ không có tâm tÆ° quân tâm chuyện gió trăng.â€
Ta cÆ°á»i thầm. Ta nói nÆ¡i má»m mại nhất trong lòng ta là ám chỉ Mạch Khê, nhÆ°ng cái ngÆ°á»i tá»± cho là thông minh nà y lại tá»± mình Ä‘a tình, hiển nhiên là đã hoà n toà n hiểu nhầm ý ta. Ta cÅ©ng không muốn giải thÃch, đúng hay sai cÅ©ng chẳng phải chuyện gì lá»›n lao, ta chỉ muốn hắn mau rá»i Ä‘i.
Hắn thấy ta không nói gì, lại nói: “Äã nhiá»u ngà y nay, có phải là cô nÆ°Æ¡ng… ừm, băng bó thay thuốc cho tại hạ?â€
“Ừ.†Ta không quan tâm, nói: “Tiểu tiện, đại tiện, gá»™i đầu, lau ngÆ°á»i, lau mông, Ä‘á»u là ta hầu hạ ngÆ°Æ¡i.†Sau khi Mạch Khê Ä‘i ngủ, ta dùng pháp thuáºt là xong. Ta suy nghÄ© má»™t chút, nói thêm, “Vì muốn tốt cho ngÆ°Æ¡i, ta nhắc nhở ngÆ°Æ¡i má»™t câu. Khi ngÆ°Æ¡i bà i tiết, hÆ¡i nặng mùi, có bệnh, cần chữa trị.â€
PhÃa sau không có tiếng đáp lại.
Lần nà y, im lặng đến chạng vạng tối.
Mạch Khê trở vá», đẩy cá»a và o thấy, ngẩn ngÆ°á»i. Hắn chạy tá»›i bên ngÆ°á»i ta, kéo tay ta, lại chỉ và o nam tá» kia, nụ cÆ°á»i trên mặt rất kinh ngạc và vui vẻ. Lúc đó ta Ä‘ang bê má»™t Ä‘Ä©a rau xà o, vừa Ä‘i và o trong nhà , vừa gáºt đầu: “Ừ, ta biết, ta biết.â€
NgÆ°á»i kia thấy Mạch Khê, vẻ mặt ngạc nhiên, chá»›p mắt há»i: “Äây là …â€
Ta liếc mắt nhìn hắn má»™t cái: “Äệ đệ của ta.â€
Mạch Khê mỉm cÆ°á»i vá»›i hắn, giống nhÆ° nghÄ© gì đó, lại cúi mình chà o ngÆ°á»i kia má»™t cái, ra dáng tiểu đại nhân. DÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°á»i kia cÅ©ng có hứng thú vá»›i Mạch Khê, Ä‘i vòng quanh Mạch Khê và i vòng nói: “Căn cốt kỳ giai[2], có năng khiếu luyện võ. NhÆ°ng, cáºu bé không biết nói Æ°?â€
“Ừm, bẩm sinh.†Câu cuối cùng hắn tháºn trá»ng há»i, nhÆ°ng ta lại đáp tùy tiện, Mạch Khê cÅ©ng không để tâm, chỉ liên tục nhìn hai ngÆ°á»i chúng ta.
“Cô nÆ°Æ¡ng Ä‘á»™ lượng.â€
Trên bà n ăn, ta gắp rau cho Mạch Khê, hắn vẫn nhÆ° má»i khi khoa chân múa tay kể cho ta nghe những chuyện ở trÆ°á»ng. NgÆ°á»i ná» nhìn không hiểu, nói: “Äến bây giá» vẫn chÆ°a biết chữ Æ°?â€
Mạch Khê mỉm cÆ°á»i, cúi đầu ăn cÆ¡m. Ta đặt Ä‘Å©a xuống, há»i: “NgÆ°Æ¡i có ý gì?â€
“Ta…â€
“Dù ngÆ°Æ¡i có ý gì, ta cÅ©ng không quan tâm.â€
Hắn im lặng, thở dà i, “Cô nÆ°Æ¡ng hiểu nhầm rồi, ý ta là tá»›i trÆ°á»ng, phu tá» thấy cáºu bé nhÆ° váºy, sẽ có thà nh kiến vá»›i nó, không dạy nó chu đáo. Nay cô nÆ°Æ¡ng có Æ¡n cứu mạng ta, ta không biết Ä‘á»n Æ¡n cách nà o, chỉ có thể dạy cho nó những thứ cÆ¡ bản, để nó có gốc rá»…, sau nà y có thể tá»± mình sống yên ổn Ä‘á»™c láºp.â€
“NgÆ°Æ¡i há»i Mạch Khê ấy, nhìn ta là m gì?†à ta là , từ trÆ°á»›c tá»›i nay Mạch Khê Ä‘á»u ngang hà ng vá»›i ta, chuyện của hắn, hắn phải tá»± quyết định, sao ta có thể là m thay hắn.
NgÆ°á»i ná» lại thở dà i, cảm thấy nói chuyện vá»›i ta tháºt khó khăn. Äang muốn nói tiếp, Ä‘á»™t nhiên Mạch Khê túm tay áo hắn, còn chăm chú nhìn hắn, liên tục gáºt đầu.
Hắn ngẩn ngÆ°á»i, cÆ°á»i nói, “Nếu đã nhÆ° váºy, ta đã là sÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i, ngà y mai ngÆ°Æ¡i không cần tá»›i trÆ°á»ng. Theo há»c ta rất vât vả, ngÆ°Æ¡i hãy chuẩn bị tinh thần Ä‘i.â€
Mạch Khê vẫn gáºt đầu. Ta thản nhiên nói: “NgÆ°Æ¡i tên gì? Dù sao ta cÅ©ng không thể cứ luôn gá»i ngÆ°Æ¡i là nà y nà y được.â€
Hắn suy nghÄ© má»™t lát, nói: “Tại hạ tên là Bạch Cá»u.â€
Ta cÆ°á»i nhạo má»™t tiếng, cái tên giả nà y cÅ©ng chẳng hay lắm, “Äược, ta tên là Hoà ng Tá»u, thằng bé tên là Hùng Hoà ng Tá»u.â€
CÆ¡ mặt Bạch Cá»u giáºt khẽ: “Cô nÆ°Æ¡ng tháºt hà i hÆ°á»›c…â€
Ta thản nhiên nói: “Quá khen.â€
Từ đó, Mạch Khê bắt đầu kiếp sống bái hắn là m thầy.
SÆ° phụ, không chỉ vá»›i Mạch Khê, ngay cả vá»›i ta mà nói, vẫn là ngÆ°á»i xa lạ. Bạch Cá»u sÆ° phụ dạy Mạch Khê biết chữ, biết vẽ, dạy hắn táºp võ rèn luyện thân thể, thỉnh thoảng còn dạy hắn mấy khúc nhạc phong nhã.
Hắn dạy nhiá»u lắm. Mạch Khê cÅ©ng há»c rất nhanh, giống nhÆ° trá»i cao tÆ°á»›c Ä‘oạt khả năng nói chuyện của hắn, nên bổ sung cho hắn trà thông minh.
Nhất là khi há»c Ä‘Ã n, hắn có khả năng thiên phú, há»c không bao lâu, đã có thể Ä‘Ã n má»™t khúc nhạc.
Ta thÃch nhất ngồi bên cạnh Ä‘Ã n hắn, chống cằm nhìn dáng vẻ tiểu đại nhân của hắn. Ngón tay non ná»›t nhẹ nhà ng gẩy gẩy dây Ä‘Ã n, xoay tròn. Vẫn còn chÆ°a hoà n toà n hiểu rõ vá» phối âm, nhÆ°ng dáng dấp đáng yêu nhÆ° váºy, khiến ngÆ°á»i ta không thể không thÆ°Æ¡ng.
Nhân lúc Bạch Cá»u không có ở đó, ta lặng lẽ ăn Ä‘áºu hÅ© của Mạch Khê.
Có má»™t lần ta ôm Mạch Khê bà y tá» tình cảm “coi trá»ng.â€
Hôn đến mức hắn Ä‘á» bừng mặt, trùng hợp bị sÆ° phụ hắn nhìn thấy. Từ sau hôm đó, sÆ° phụ hắn Ä‘á» phòng ta nhÆ° Ä‘á» phòng Hắc SÆ¡n lão yêu. Ta khó khăn lắm má»›i sà m sỡ được Mạch Khê. Háºn gã Bạch Cá»u vô duyên thấu xÆ°Æ¡ng. Äang suy nghÄ© xem lúc nà o sẽ cho cái gã cản Ä‘Æ°á»ng nà y má»™t tráºn bầm dáºp, Ä‘á»™t nhiên hắn lại bảo có việc, thÆ°á»ng xuyên không thấy bóng ngÆ°á»i.
Ta mừng rỡ, cả ngÆ°á»i thÆ° thái, nếu không có việc gì Ä‘á»u dÃnh chặt bên ngÆ°á»i Mạch Khê, nhÆ°ng không biết Bạch Cá»u nói gì đó vá»›i Mạch Khê, khiến hắn vẫn thân thiết vá»›i ta, nhÆ°ng biểu hiện lại ngượng ngùng, luống cuống không biết phải là m sao.
Ta không muốn ép buá»™c Mạch Khê, nhÆ°ng trong lòng cà ng thêm ghi háºn Bạch Cá»u.
Mạch Khê rất chăm há»c, dù không có Bạch Cá»u đốc thúc, má»—i ngà y hắn Ä‘á»u hoà n thà nh vượt mức nhiệm vụ Bạch Cá»u giao cho. NhÆ°ng dù sao hắn vẫn còn nhá», sau má»™t thá»i gian, bắt đầu thấy mệt má»i.
Äợt tuyết đầu tiên trong năm, ta là m má»™t chiếc áo má»›i cho Mạch Khê, hắn cầm lên nhìn trái nhìn phải, vừa muốn mặc, lại tiếc không nỡ. GÆ°Æ¡ng mặt Ä‘á» bừng khiến ta không kiá»m chế được. NhÆ°ng nghÄ© mấy lần trÆ°á»›c hắn xấu hổ, ta cố gắng kiá»m chế không biểu hiện “coi trá»ng†hắn, nói: “NgÆ°Æ¡i thá» Ä‘i, ta Ä‘i nấu cÆ¡m.â€
Nhưng lúc ta bưng đồ ăn lên, Mạch Khê lại đang ôm áo nằm ngủ sấp trên bà n.
Ta ôm hắn vá» giÆ°á»ng, đắp chăn giúp hắn, thấy khuôn mặt hắn gầy Ä‘i nhiá»u, rất Ä‘au lòng.
Ta cho rằng, dá»±a và o năng lá»±c của ta, muốn giúp hắn vượt qua lịch kiếp cÅ©ng không phải là không thể, giúp hắn qua kiếp “muốn mà không được†nà y, hắn có thể sống má»™t Ä‘á»i yên ổn. NhÆ°ng dù sao đây cÅ©ng là cuá»™c Ä‘á»i của chÃnh hắn, muốn là m thế nà o, phải do hắn quyết định.
Ta xoa xoa mặt hắn, nghĩ rằng:
Chá» kiếp nà y của chà ng kết thúc, sau nà y chúng ta còn có thể bên nhau nữa không? Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng nói chà ng nổi giáºn đùng đùng dÆ°á»›i Äịa phủ… Äúng là má»™t Thần Quân khó hiểu, ta giúp chà ng Ä‘á»™ kiếp, chà ng chẳng nhÆ°ng không cảm Æ¡n, lần nà o cÅ©ng nổi giáºn vá»›i ta, đúng là lấy oán trả Æ¡n! Lấy oán trả Æ¡n!
Nhưng, dù Mạch Khê đối xỠkhông tốt với ta, ta cũng không thể nà o tà n nhẫn không quan tâm tới hắn, không thể đối xỠkhông tốt với hắn.
Ai bảo hắn là tình kiếp của Tam Sinh chứ!
Khẽ thở dà i, ta thấy hắn ngủ say sÆ°a nhÆ° váºy, chÃnh mình cÅ©ng buồn ngủ. CÅ©ng không quan tâm cả má»™t bà n đầy đồ ăn dần nguá»™i ngắt, ghé xuống giÆ°á»ng, ôm hắn chầm cháºm chìm và o giấc ngủ.
Cuối cùng, cảm giác ngứa ngáy trên mặt khiến ta tỉnh ngủ.
Mở mắt ra, thấy Mạch Khê Ä‘ang cÆ°á»i tủm tỉm nhìn ta, trên tay còn cầm tóc ta, quệt qua lại má ta, lại buồn buồn.
XÆ°a nay ta ghét nhất ai Ä‘á»™ng và o mái tóc quý giá của ta, nhÆ°ng là Mạch Khê thì không sao. Dù có hÆ¡i khó chịu, nhÆ°ng thấy vẻ mặt vui vẻ của hắn, ta lại không giáºn nổi. Chá»›p mắt nhìn hắn, nói: “Mạch Khê, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang trêu Tam Sinh Æ°/â€
Hắn bắt chÆ°á»›c ta chá»›p mắt, khó hiểu nhìn ta, không hiểu “trêu†là cái gì. Ta cÆ°á»i cÆ°á»i, vui vẻ cắn tai hắn: “Äây gá»i là trêu nè.â€
Hắn ngẩn ngÆ°á»i, ôm tai, khuôn mặt nhá» xÃu á»ng hồng.
Ta thở dà i, đứa bé nà y, da mặt kiếp nà y sao lại má»ng nhÆ° thế, không ngá» hắn lại chu miệng, “chụt†má»™t cái mạnh mẽ trên má ta.
Lần nà y đến lượt ta ngẩn ngÆ°á»i.
Hắn giữ tay ta, dùng ngón trá» viết từng nét trên lòng bà n tay ta, hắn viết: “Tam Sinh, thÃch nhất.â€
ChỠđến khi tỉnh táo lại, ta cÅ©ng không khách khà cắn má hắn má»™t cái, rồi cởi giầy, trèo lên giÆ°á»ng, gắt gao ôm hắn trong lòng: “Hôm nay không là m gì cả, nghỉ ngÆ¡i cho khá»e.â€
NhÆ°ng là m gì có chuyện dá»… dà ng nhÆ° váºy, chúng ta nằm chÆ°a được bao lâu, chăn bị xốc lên.
Gân xanh trên trán Bạch Cá»u giáºt giáºt, nhìn Mạch Khê, hung ác nhìn ta, cuối cùng nhắm mắt lại, kìm chế má»™t lúc lâu má»›i có thể nói giá»ng bình thÆ°á»ng: “Vì sao hôm nay không há»c bà i?â€
Mạch Khê ngồi báºt dáºy, vá»™i và ng trèo xuống giÆ°á»ng Ä‘i giầy.
Bị ngÆ°á»i khác là m phiá»n đúng thá»i khắc ấm áp nhÆ° váºy, trong lòng ta nổi tráºn lôi đình, vừa giữ Mạch Khê, vừa nhìn Bạch Cá»u: “Sao phải chạy? CÅ©ng không phải bắt gian tại tráºn.â€
Mạch Khê không hiểu từ nà y có nghÄ©a là gì, nhÆ°ng Bạch Cá»u lại giáºn tá»›i mức mặt mÅ©i tái mét, chỉ tay và o ngÆ°á»i ta, lắp bắp: “NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i…â€
Ná»a ngà y trôi qua cÅ©ng không nói lên lá»i. Tay phải vÆ°Æ¡n lên muốn kéo Mạch Khê qua, ta lầm lì nhìn Mạch Khê, má»™t tay giữ chặt Mạch Khê.
Hắn không bắt được ngÆ°á»i, sắc mặt cà ng khó coi.
Ta cÆ°á»i đắc ý, kiêu ngạo nói: “Hừ! Mạch Khê là của ta!â€
“Sao ngÆ°Æ¡i có thể dùng thủ Ä‘oạn thâm Ä‘á»™c vá»›i trẻ con?â€
Ta chẳng thèm để ý hắn, quay lại xoa xoa đầu Mạch Khê, há»i: “Má»™t lão đầu xấu xa nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i có còn muốn theo há»c hắn không?†Thá»±c ra Bạch Cá»u cÅ©ng chỉ tầm hai mÆ°Æ¡i ba mÆ°Æ¡i tuổi, vẫn còn cách rất xa cảnh giá»›i lão đầu xấu xa. NhÆ°ng hiện giá», theo ý ta, tÆ° tưởng của hắn cổ hủ nhÆ° thế chả khác gì mấy lão già xấu xa ở trÆ°á»ng.
Vừa nói xong, sắc mặt Bạch Cá»u xạm lại nhÆ° mà u gan heo, giống nhÆ° muốn phun má»™t ngụm máu Ä‘en và o mặt ta, lại muốn hà nh hung ta.
Mạch Khê vá»™i và ng che miệng ta, không tán đồng lá»i ta nói.
Ta gỡ tay hắn ra, há»i: “Vẫn muốn há»c hắn?â€
Mạch Khê nhìn Bạch Cá»u, gáºt gáºt đầu. Khóe mắt ta thoáng thấy nụ cÆ°á»i quá»· dị trên mặt Bạch Cá»u, giống nhÆ° nét vui mừng trên mặt kẻ tiểu nhân, vừa giống nhÆ° trẻ con chiếm được lợi thế.
Nhất thá»i ta không diá»…n tả được cảm giác trong lòng. Chỉ có thể thản nhiên nói: “Äược, váºy tiếp tục há»c Ä‘i.†Sau đó, ngay cả giầy cÅ©ng không Ä‘i, Ä‘i thẳng ra ngoà i cá»a, chạy đến tá»u quán, ở trong tá»u quán ngủ tạm má»™t đêm.
Äây là lần đầu tiên ta Ä‘i cả đêm không vá», cÅ©ng là lần đầu tiên ta giáºn Mạch Khê, hoặc có thể nói, cảm xúc nhÆ° váºy, giống nhÆ° là đang ghen. Rõ rà ng ta đã cứu má»™t kẻ xa lạ, kẻ đó và hắn má»›i sống chung và i ngà y mà thôi. Thằng nhóc chết tiệt kia, khuá»·u tay lại hÆ°á»›ng ra ngoà i. Äúng là …
Ngủ lại tá»u quán má»™t đêm, đêm đó ta cho LÆ°u chưởng quầy và tiểu nhị ra vá», đổ toà n bá»™ rượu trong tá»u quán và o nhà xÃ.
P/s: ChÆ°Æ¡ng nà y thiếu tên, vì tá»› vẫn không biết nên chuyển câu “Viên phẩn a!†thà nh gì cả, chả lẽ để là phân vượn???????? TT_TT Và còn 1 câu mà chị TS nói là “NhÄ© muá»™i Ä‘Ãch!†Tá»› cÅ©ng không biết edit kiểu gì, để trống hai chá»— đấy, sau nà y sẽ bù sau.
Quà 8/3 muá»™n, chúc má»i ngÆ°á»i luôn vui vẻ và hạnh phúc! ^^
[1] 猿粪啊!: ở đây nghÄ©a Ä‘en là phân vượn, nhÆ°ng 猿粪 là từ đồng âm vá»›i từ duyên pháºn trong tiếng Trung, nên nó cÅ©ng được sá» dụng vá»›i nghÄ©a duyên pháºn, có Ä‘iá»u là nói má»™t cách bỡn cợt.
[2] Căn cốt kỳ giai: gân cốt, cÆ¡ mạch tốt, thÃch hợp cho việc luyện võ
|
21-03-2012, 06:00 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Tam Sinh, Vong Xuyên bất tá»
Tác giả: Cá»u Lá»™ Phi HÆ°Æ¡ng
Edit: Ishtar
Sáng sớm hôm sau, Lưu chưởng quầy tới tìm ta, cầm mấy vò rượu trống không đến trước mặt ta, dáng vẻ khóc không ra nước mắt.
Ta thở dà i, ra vẻ không biết phải là m sao nói: “Rượu đế quá nặng, Ãt ngÆ°á»i thÃch, chúng ta đổi qua bán rượu Thiệu HÆ°ng.†LÆ°u chưởng quầy thấy má»™t chủ nhà nhÆ° ta lại không để ý tá»›i chuyện nà y, cÅ©ng không thể nói gì hÆ¡n.
Ta vẫn còn giáºn, chÆ°a muốn vá» nhà , ở lại tá»u quán chÆ¡i má»™t ngà y. CÅ©ng không thấy ai tá»›i tìm ta, trong lòng cà ng giáºn hÆ¡n, tÃnh tình kiên cÆ°á»ng của tảng đá lại nổi lên, đêm đó ta lại ngủ ở tá»u quán.
Ngà y thứ ba, sắc mặt ta Ä‘en ngòm, nghiêm mặt âm trầm đứng trÆ°á»›c cá»a quán tá»›i giữa trÆ°a, khiến không ai dám Ä‘i và o uống rượu. LÆ°u chưởng quầy khuyên can mãi, ná»a kéo ná»a túm, lôi ta và o bên trong. Ta ngồi trong góc, lầm lì uống rượu, trong lòng vừa tức giáºn, vừa khổ sở, uống được má»™t Ãt rượu lại bắt đầu nghÄ© lung tung, có phải Mạch Khê đã xảy ra chuyện gì hay không, rồi lại bắt đầu lo lắng. Trái tim cứ treo lÆ¡ lá»ng, ta không còn cách nà o để nó bình tÄ©nh lại, Ä‘Ã nh phải đứng lên chuẩn bị vá», bá»—ng nhiên có má»™t bóng ngÆ°á»i nho nhá» nhà o mạnh và o lòng ta, ôm chặt thắt lÆ°ng ta.
Ta cúi đầu, đây không phải là Mạch Khê sao? Hắn ôm ta, mặt úp sát và o bụng ta, hơi thở hỗn loạn, một lúc lâu vẫn không thấy bình ổn lại.
“Mạch Khê.†Hắn không để ý ta, ta chỉ có thể gá»i thêm và i tiếng, hắn vá»›i gáºt gáºt đầu, thấy hắn nghe được, há»i tiếp: “Là m sao váºy?â€
Lúc nà y hắn mới ngẩng đầu lên, ánh mắt đỠbừng, hắn cầm tay ta vạch vạch nói cho ta biết, hắn nghĩ ta đi rồi, không cần hắn nữa.
Ta nhÆ°á»›ng mà y, không nhịn được, lên án: “Rõ rà ng là ngÆ°Æ¡i không cần ta!â€
Bị ta nhÆ° váºy vừa nói, hốc mắt hắn lại Ä‘á» lên, giống nhÆ° muốn khóc, cuống quÃt khoa chân múa tay vá»›i ta, đại ý là hôm qua Bạch Cá»u Ä‘Æ°a hắn ra ngoại ô luyện võ, cả ngà y hắn không vá» nhà , sáng nay trở vá» má»›i phát hiện ta không có nhà , vá»™i và ng chạy tá»›i đây tìm. Lại bảo ta đừng trách hắn, đừng tức giáºn, nghÄ© nghÄ© má»™t lát rồi lại viết và o lòng bà n tay ta: “Tam Sinh không thÃch sÆ° phụ, Mạch Khê không há»c nữa.â€
Nhìn hắn nhÆ° váºy, dù cÆ¡n giáºn của ta có lá»›n đến đâu cÅ©ng tan thà nh mây khói.
Chỉ có thể thở dà i, ngồi xuống, vuốt vuốt tóc hắn, nói: “Vì sao lại thÃch Bạch Cá»u? Hắn đẹp hÆ¡n Tam Sinh sao?â€
Hắn lắc đầu, ta vui mừng nhoẻn miệng cÆ°á»i: “Váºy chúng ta tìm má»™t sÆ° phụ khác có được không?â€
Hắn im lặng má»™t lát, rồi viết xuống lòng bà n tay ta: “Mạch Khê muốn há»c võ.â€
Ta kinh ngạc nhÃu mà y. Không ngá» Mạch Khê lại nghÄ© nhÆ° váºy. Äang muốn há»i hắn vì sao, chợt nghe thấy má»™t giá»ng nam thô lá»— ồn à o trÆ°á»›c cá»a quán: “Không có rượu đế? NgÆ°Æ¡i mở quán bán rượu mà lại nói không có rượu? Hôm nay lão tá» muốn uống!â€
Lưu chưởng quầy liên tục nói xin lỗi.
Ta nhÆ°á»›ng mà y, nói vá»›i Mạch Khê: “NgÆ°Æ¡i cứ đứng đây. Chá» ta xá» lý xong rồi chúng ta vá» nhà .â€
Mạch Khê lo lắng muốn giữ chặt ta, ta vỗ vỗ đầu hắn như muốn trấn an, đi ra ngoà i.
Nhìn thấy ngÆ°á»i tá»›i là ai, ta nhÃu mà y, gã Quan Tam Thiếu chuyện lá»™ng hà nh ở kinh thà nh hôm nay lại tá»›i quấy phá quán nhá» nà y, quả là má»™t chuyện kỳ lạ. Cha Quan Tam Thiếu là quan nhất phẩm trong triá»u, tá»· tá»· lại là hoà ng phi, nhà hắn Ä‘ang được hoà ng đế ân sủng, ngà y thÆ°á»ng ai nhìn thấy bá»n há» cÅ©ng phải nhún nhÆ°á»ng ba phần. TÃnh nết thối tha của Quan Tam Thiếu nà y lan xa khắp nÆ¡i, không là m chuyện đứng đắn, chỉ thÃch tá»›i những nÆ¡i thanh lâu, yêu mỹ nhẫn, yêu và ng bạc, thÃch uống rượu, là má»™t kẻ ăn chÆ¡i trác táng.
Má»™t ngÆ°á»i trong truyá»n thuyết nhÆ° váºy lại Ä‘á»™t nhiên xuất hiện ở quán nhá» của ta, đúng là khiến ta kinh ngạc.
LÆ°u chưởng quầy vẫn Ä‘ang xin lá»—i hắn, ta đỡ LÆ°u chưởng quầy, nói vá»›i Quan Tam Thiếu: “Hôm nay bổn quán không có rượu đế, công tá» muốn uống, xin má»i Ä‘i tá»›i chá»— rẽ ngoà i Ä‘Æ°á»ng cái, có và i tá»u lâu lá»›n đó.â€
Quan Tam thiếu nhìn thấy ta, hÃp mắt lại nhìn ta má»™t lượt, nhìn ánh mắt đó, ta chỉ muốn móc mắt hắn xuống. Hắn xoa xoa cằm, cÆ°á»i nói: “Vừa rồi ở ngoà i Ä‘Æ°á»ng, nghe nói lão bản nÆ°Æ¡ng của tá»u quán nà y là má»™t quả phụ, có má»™t đứa con trai, nhÆ°ng vẫn còn khá trẻ, vô cùng xinh đẹp, bản thiếu gia ta còn không tin… Hóa ra lá»i đồn không sai, đúng là má»™t nhân nhi tuyệt vá»i.â€
Ta thản nhiên nói: “Xem nhÆ° đúng phân ná»a.â€
Hắn thấy ta không buồn bá»±c không giáºn dá»—i, Ä‘á» ngÆ°á»i không biết nên nói tiếp thế nà o, chỠđến lúc tỉnh táo lại, nụ cÆ°á»i trên mặt hắn cà ng thêm dâm tà , vừa Ä‘i vá» phÃa ta, vừa vÆ°Æ¡n tay muốn bắt ta: “Ha ha! Bá»n há» còn quên không nói, tiểu nÆ°Æ¡ng tá» nà y vẫn là má»™t tiểu đãng phụ[1] cô Ä‘Æ¡n hiu quạnh. Hôm nay để gia đến yêu thÆ°Æ¡ng nà ng được không?â€
Ta thấy hắn cà ng ngà y cà ng sấn lại gần, trong lòng Ä‘ang cân nhắc xem nên cắt lưỡi hắn trÆ°á»›c hay là móc mắt trÆ°á»›c, hoặc là trá»±c tiếp thiến hắn, vất tiểu đệ đệ của hắn lên cổng thà nh, góp chút sức nhá» cống hiến cho nữ nhân thiện hạ, lại vừa có tác dụng giết gà dá»a khỉ.
Äá»™t nhiên, má»™t bóng ngÆ°á»i nho nhá» mạnh mẽ phóng vá»t lại đây, hung hăng đẩy hắn ngã xuống đất.
Ta còn Ä‘ang ngây ngÆ°á»i, thì má»™t vò rượu lại nện xuống ngÆ°á»i Quan Tam Thiếu, ngÆ°á»i hắn nồng nặc mùi rượu Thiệu HÆ°ng.
Bầu không khà hoà n toà n yên tĩnh.
DÆ°á»ng nhÆ° Mạch Khê còn chÆ°a hết giáºn, Ä‘i ra sau quầy, cầm má»™t tá» giấy, viết chữ “Cút†tháºt to, ném xuống ngÆ°á»i hắn.
Ngoà i lần hắn nổi giáºn đùng đùng vá»›i ta dÆ°á»›i phủ, ta chÆ°a từng thấy hắn bừng bừng lá»a giáºn nhÆ° váºy. Có thể hắn cÅ©ng từng nổi giáºn nhÆ° váºy, nhÆ°ng khi đó hắn đã trưởng thà nh, tâm trà chÃn chắn, biết phải nhẫn nại, mà bây giá» hắn chỉ là má»™t đứa bé, khi giáºn sẽ trá»±c tiếp bá»™c phát ra ngoà i.
Ta nhìn thấy những ngÆ°á»i xem náo nhiệt xung quanh nhanh chóng tản Ä‘i, LÆ°u chưởng quầy hoảng hốt, sắc mặt bá»n tiểu nhị trong quán cÅ©ng tái nhợt, ta nghÄ© má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết thủ Ä‘oạn trả thù của bá vÆ°Æ¡ng[2] nà y.
HỠsợ, nhưng ta thì không.
Ta vừa định nói Mạch Khê mấy câu, thì hắn lại kéo ngÆ°á»i ta xuống, ôm lấy ta, vá»— nhẹ lên lÆ°ng ta, giống nhÆ° Ä‘ang an ủi ta, muốn nói ta đừng sợ, dÆ°á»ng nhÆ° muốn nói: “Không sao, Tam Sinh, không sao, Mạch Khê sẽ bảo vệ ngÆ°Æ¡i.â€
Ta dở khóc dở cÆ°á»i, nhÆ°ng lại rất cảm Ä‘á»™ng. Äang ôm thân hình bé nhá» vì quá xúc Ä‘á»™ng mà run rẩy, bá»—ng nhiên ta nhìn thấy Quan Tam Thiếu đứng dáºy, trong tay cầm má»™t mảnh vò rượu vỡ vung tá»›i muốn đâm và o đầu Mạch Khê.
Trong đầu ta trống rá»—ng, thầm nghÄ© dù thế nà o Ä‘i nữa, không ai được phép là m Mạch Khê của ta bị thÆ°Æ¡ng, liá»n ấn đầu hắn và o trong lòng, còn bản thân thì ngẩng đầu lên. Chỉ cảm thấy má»™t cÆ¡n Ä‘au nhói lan ra từ phÃa trên đỉnh đầu. Dù ta là tinh linh hóa thân từ tảng đá, cÅ©ng bị lá»±c đâm mạnh mẽ ấy khiến cho má»i váºt trÆ°á»›c mắt tối sầm, cảm giác nhÆ° trá»i long đất lở.
Mạch Khê ngây ngÆ°á»i, vÆ°Æ¡n tay cẩn tháºn chạm và o dòng máu Ä‘ang cháºm rãi chảy từ trên trán ta xuống, ánh mắt vừa kinh ngạc, vừa sợ hãi.
Ta nói: “Mạch Khê, đừng sợ.â€
Sắc mặt hắn trắng bệch.
Quan Tam Thiếu đứng bên cạnh gà o lên bị Ä‘au đầu, nói muốn giết ta và Mạch Khê, cắt đầu chúng ta để bồi thÆ°á»ng cho hắn.
Lá»a giáºn trong lòng ta bùng cháy, trà n ngáºp sát ý.
Ngà n năm trôi qua, ta chÆ°a từng bị đối xá» nhÆ° váºy, Quan Tam Thiếu chÃnh là ngÆ°á»i đầu tiên. Lúc nà y ta thầm nghÄ© sẽ cắt tiểu đệ đệ của hắn xuống, xà o thà nh món ăn, bắt hắn ăn hết, xem tá»± hắn có má»c ra được má»™t cái khác hay không, bồi thÆ°á»ng, bồi thÆ°á»ng!
Diêm VÆ°Æ¡ng không cho phép ta ở Nhân giá»›i giết ngÆ°á»i, nhÆ°ng muốn ngÆ°á»i ta sống không bằng chết thì có rất nhiá»u cách.
CÆ¡n giáºn trong mắt ta ngÆ°ng kết lại, âm khà trên đầu ngón tay di chuyển, nếu hắn bÆ°á»›c thêm má»™t bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c, ta có thể cắt bá» mệnh căn của hắn.
Nói thì cháºm mà xảy ra thì nhanh, má»™t bóng ngÆ°á»i lao và o túm lấy cánh tay Quan Tam Thiếu, đẩy hắn lảo đảo, cháºt váºt ngã xuống đất. NgÆ°á»i kia giống nhÆ° chÆ°a hết giáºn, xông lên hung hăng đạp hắn, mắng: “Ban ngà y ban mặt, dám lá»™ng hà nh ngang ngược.â€
Ta nghe giá»ng nà y rất quen, lau máu trên mặt, nhìn thấy rõ rà ng ngÆ°á»i đó…
Bạch Cá»u.
Ta bÄ©u môi, quay đầu nhìn Mạch Khê, thấy hắn Ä‘ang vui mừng há»›n hở. Ta cà ng ghen tuông nhiá»u hÆ¡n, giả vá» yếu á»›t ngã dá»±a và o ngÆ°á»i Mạch Khê, yếu á»›t nói: “Mạch Khê, Tam Sinh Ä‘au quá…â€
Mạch Khê hoảng hốt, ôm chặt lấy ta, hốc mắt ngáºp nÆ°á»›c nhÆ°ng không dám khóc.
Ta dá»±a và o ngÆ°á»i Mạch Khê, khiêu khÃch nhìn Bạch Cá»u. Mà lúc nà y hắn là m gì còn tâm trạng kèn cá»±a hÆ¡n thua vá»›i ta.
Quan Tam Thiếu đúng là má»™t phế váºt vô dụng, bị Bạch Cá»u đá má»™t cái đã lăn ra hôn mê bất tỉnh. XÃch mÃch vá»›i bá vÆ°Æ¡ng là má»™t chuyện, tiểu hà i tá» ra tay vá»›i hắn là má»™t chuyện, đánh nhau vá»›i hắn là má»™t chuyện, nhÆ°ng đánh hắn ngất xỉu lại là chuyện khác.
Ãnh mắt sắc bén của Bạch Cá»u lÆ°á»›t qua má»™t lượt, nói vá»›i LÆ°u chưởng quầy: “Hôm nay đừng buôn bán nữa.†Lại tiến tá»›i há»i ta: “Vẫn Ä‘i được chứ?â€
Ta thầm nghÄ©, hôm nay Quan Tam Thiếu bị đánh nhÆ° váºy, chắc chắn cha hắn sẽ không để yên, đắc tá»™i vá»›i quan lá»›n trong triá»u, đối vá»›i kiếp nà y của Mạch Khê mà nói, không phải là chuyện tốt. Bây giá» chỉ còn cách nhanh chóng chạy trốn, trÆ°á»›c khi quan binh tìm được chúng ta, phải rá»i khá»i kinh thà nh, thay đổi thân pháºn.
Ta không giả vá» yếu á»›t nữa, lau vết máu trên đầu: “Chỉ bị thÆ°Æ¡ng ngoà i da, không sao.â€
Bạch cá»u nhÃu mà y, không nói gì.
Vá» tá»›i nhà , ta định nhanh chóng thu dá»n đồ đạc, nhÆ°ng Mạch Khê lại kiên quyết muốn ta băng bó vết thÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c, sống chết không chịu rá»i Ä‘i.
Ta chÆ°a từng sá» dụng pháp thuáºt trÆ°á»›c mặt Mạch Khê, nên lúc nà y cÅ©ng không dám lá»™ ra, chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi chá» Mạch Khê run rẩy Ä‘Æ°a tay cháºm rãi rá»a sạch vết thÆ°Æ¡ng rồi băng bó cho ta.
Ta nghÄ©, dù Quan Tam Thiếu lợi hại thế nà o, thì cÅ©ng chỉ là con cái quan lại, quan binh giá»i lắm thì ngà y mai cÅ©ng má»›i tìm tá»›i đây được.
NhÆ°ng không ngá», đêm đó quan binh áºp tá»›i.
Bá»n há» bao vây ngoà i sân, không dám tiến và o, ta có thể nghe thấy tiếng bÆ°á»›c chân nặng ná» của bá»n há», trong lòng cÅ©ng biết đây không phải là quan binh bà y tráºn bình thÆ°á»ng. Vì muốn bắt má»™t nữ tá» và má»™t tiểu hà i tỠđánh Quan Tam Thiếu, nên bà y tráºn cÅ©ng lá»›n má»™t chút, ta quay đầu nhìn vá» phÃa Bạch Cá»u, hắn quay lÆ°ng vá» phÃa ta, thân hình tiêu Ä‘iá»u.
Äá»™t nhiên má»™t tiếng hét từ bên ngoà i vá»ng và o: “Phản tÆ°á»›ng Bạch Tá»! Äừng chống cá»± vô Ãch!†Nghe váºy, ta không há» có cảm thấy kinh ngạc.
Lúc cứu hắn cÅ©ng biết ngÆ°á»i nà y không Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng ta không ngá» thân thế hắn lại phức tạp tá»›i váºy.
Bạch Tá», là đại tÆ°á»›ng quân phản quốc, nghe đồn hắn bất mãn việc hoà ng đế Ä‘Æ°Æ¡ng triá»u trá»ng dụng tham quan, thi hà nh chÃnh sách chuyên quyá»n tà n bạo, trong cuá»™c chiến tranh vá»›i Man[3], lại bất ngá» quay lại tấn công triá»u đình, ý muốn xóa bá» chÃnh sách chuyên quyá»n, muốn tá»± mình trở thà nh hoà ng đế.
Chúng ta chứa chấp má»™t nhân váºt nguy hiểm nhÆ° váºy, thảo nà o nhiá»u ngà y nay kinh thà nh Ä‘á»u ở trong trạng thái giá»›i nghiêm[4], quan binh tìm tá»›i đây nhanh nhÆ° váºy cÅ©ng không có gì là lạ.
Mạch Khê giữ chặt tay áo ta, bà n tay run rẩy, ta xoa đầu hắn, dịu dà ng nói: “Mạch Khê, đừng sợ. Có Tam Sinh đây rồi.â€
Hắn lại lắc lắc đầu, viết xuống lòng bà n tay ta: “Mạch Khê bảo vệ Tam Sinh.†Äôi mắt sáng rá»±c trong đêm Ä‘en.
Ta nghÄ©, không nói tá»›i tÆ° tưởng cổ hủ của Bạch Cá»u, thá»±c ra khi hắn là m sÆ° phụ đã hoà n thà nh hết pháºn sá»±, tất cả má»i thứ mà Mạch Khê há»c được trong má»™t tháng e rằng dù có ở trÆ°á»ng ba năm cÅ©ng không há»c được.
Nếu Mạch Khê tiếp tục Ä‘i theo Bạch Cá»u, mà Mạch Khê lại chăm chỉ hiếu há»c, má»™t ngà y nà o đó, tiá»n đồ của hắn chắc chắn sẽ rá»™ng mở, không thể lÆ°á»ng trÆ°á»›c được.
à nghÄ© muốn cứu Bạch Cá»u vụt lóe trong đầu ta, nhÆ°ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, nếu ta thi triển phép thuáºt trÆ°á»›c mặt Mạch Khê, hắn sẽ nghÄ© thế nà o vá» ta? Bạch Cá»u sẽ nghÄ© thế nà o vá» ta?
Ta còn chÆ°a kịp nghÄ© xong, Bạch Cá»u đã sải bÆ°á»›c Ä‘i ra ngoà i.
Kéo cổng viện, bên ngoà i là đám binh lÃnh trang bị áo giáp và vÅ© khà đầy đủ, lưỡi dao sáng loáng trong ánh lá»a, chói lá»i đâm và o mắt ta, ngoà i ánh lá»a Ä‘áºp và o mặt, còn có má»™t luồng khà lẫm liệt khiến ta cảm thấy không thoải mái.
Xuyên qua cánh cá»a, ta nhìn vá» phÃa xa xa.
Quân lÃnh bao phủ tầng tầng lá»›p lá»›p quanh má»™t cá»— kiệu mà u và ng.
Ta bất ngá», nhÃu mà y. Không ngá» bạo quân trong truyá»n thuyết lại coi trá»ng Bạch Tá» nhÆ° váºy, ngay cả lúc bắt phạm nhân cÅ©ng tá»± mình đến đây. Ta âm thầm thở dà i, lần nà y dù ta có muốn giúp, e rằng cÅ©ng không giúp được.
Linh váºt Minh giá»›i luôn luôn e ngại long khà bẩm sinh trên ngÆ°á»i hoà ng đế, tuy là má»™t hoà ng đế ngu ngốc, nhÆ°ng long khà trên ngÆ°á»i vẫn đủ ép tiểu linh váºt ở Minh giá»›i không thể ngẩng đầu lên. Mặc dù ta chÆ°a đến ná»—i không thể ngẩng đầu lên, nhÆ°ng năng lá»±c trên ngÆ°á»i cÅ©ng bị ép tá»›i mÆ°á»i phần mất bảy.
“Phản tÆ°á»›ng Bạch Tá»! NgÆ°Æ¡i phản bá»™i Thánh Thượng, đầu hà ng địch quốc, tà n sát dân chúng thiên triá»u ta! Nay còn dám can đảm nay ám sát Hoà ng Thượng! Phạm phải tá»™i lá»›n tà y trá»i…â€
Thái giám hắng giá»ng quở trách hà nh vi phạm tá»™i của hắn, Bạch Tá» lại lạnh lùng quát lại: “Lắm lá»i! Muốn bắt ta thì bắt Ä‘i!â€
Mạch Khê nghe váºy, run rẩy, muốn Ä‘i ra ngoà i, ta lặng lẽ ngăn hắn lại, lắc đầu.
Từ trÆ°á»›c tá»›i giá», Tam Sinh là linh váºt Ãch ká»·, khoảng cách giữa bằng hữu thân sÆ¡ phân chia rõ rà ng, chút giao tình nhá» nhoi vá»›i Bạch Cá»u, không đáng để ta đồng ý cho Mạch Khê tá»± mình Ä‘i cứu hắn. Kiếp nà y, nếu Mạch Khê đắc tá»™i vá»›i hoà ng đế, chắc chắn không có lợi.
Thái giám hừ lạnh: “Bay đâu! Còn không mau xông lên bắt tặc nhân!†Äám binh lÃnh láºp tức xông lên phÃa trÆ°á»›c.
Vẻ mặt Bạch Cá»u lạnh lẽo, cÆ°á»i má»™t tiếng, bẽ gãy cánh tay kẻ xông tá»›i đầu tiên, Ä‘oạt trÆ°á»ng mâu của hắn, quay tay đâm xuyên qua ngá»±c kẻ tiếp theo, cÆ°á»i nói: “Muốn bắt ta, e rằng các ngÆ°Æ¡i chÆ°a đủ bản lÄ©nh!â€
Ta nghÄ©, lá»i đồn đại tÆ°á»›ng quân dÅ©ng mãnh thiện chiến, võ công cái thế, có lẽ cÅ©ng không phải giả.
Thái giám biến sắc, nhìn vá» phÃa cá»— kiệu.
Chỉ nghe thấy từ phÆ°Æ¡ng xa truyá»n tá»›i hai tiếng vá»— tay nhè nhẹ.
Ta nhÃu mà y, cảm giác sát khà trong viện tăng mạnh, giÆ°Æ¡ng mắt nhìn lại, không biết từ khi nà o, bên ngoà i tÆ°á»ng viện đã có má»™t đám cung thủ đã sẵn sà ng lên dây. Nếu là lúc bình thÆ°á»ng, bá»n há» chÆ°a kịp trèo lên tÆ°á»ng ta đã có thể dá»… dà ng ném Ä‘i, nhÆ°ng hôm nay, có hoà ng đế xuất hiện, ngăn cản má»i giác quan của ta.
Ta kéo Mạch Khê và o trong lòng nhìn bao quát, âm khi trong tay lặng lẽ ngưng tụ.
Bạch Cá»u lạnh lùng nhìn lÆ°á»›t qua đám binh lÃnh vây quanh tiểu viện, cao giá»ng nói vá»›i cá»— kiệu ở phÃa xa: “Chuyện giữa ta và ngÆ°Æ¡i, không liên quan tá»›i bá»n há», thả bá»n há» Ä‘i Ä‘i.â€
Thái giám ghé lá»— tai sát bên cá»— kiệu, lặng lặng nghe trong chốc lát, phất tay lên, cung thủ bốn phÃa láºp tức thu tên.
Bạch Cá»u quăng trÆ°á»ng mâu cầm trong tay ra xa, má»™t tên lÃnh cầm xÃch sắt Ä‘i lên trói hắn lại. Ta nhìn theo bóng dáng hắn, chỉ có thể thở dà i, Bạch Cá»u Æ¡i là Bạch Cá»u, uổng cho ngÆ°Æ¡i là má»™t đại tÆ°á»›ng quân, lòng ngÆ°á»i hiểm ác, sao ngÆ°Æ¡i lại dá»… dà ng tin ngÆ°á»i nhÆ° váºy.
Cho dù ngÆ°á»i đó là hoà ng đế.
Không đợi Bạch Cá»u Ä‘i ra xa, thái giám cao giá»ng hét lên: “Giết!â€
Bị năm sáu tên lÃnh áp giải, Bạch Cá»u hoảng hốt quay đầu, gầm lên: “Bạo quân…†Hắn còn chÆ°a dứt lá»i, đám cung thủ đã đồng loạt bắn tên. Vô số mÅ©i tên xuyên qua không khà đâm tá»›i, ta ôm Mạch Khê đứng giữa sân, xung quanh không có nÆ¡i nà o có thể trốn.
Chết ư, không ngỠvẫn phải thể hiện linh lực bản thân.
Ta cÆ°á»i, còn có sá»± lá»±a chá»n nà o khác sao?
Mạch Khê ở đây, hắn còn chưa trải qua lịch kiếp, ta không thể để hắn gặp bắt kỳ nguy hiểm nà o.
Âm khà sá»›m ngÆ°ng lại trong lòng bà n tay tụ vá» phÃa Ä‘an Ä‘iá»n[5], ta nhắm mắt ngÆ°ng thần, má»™t tiếng quát khẽ ngắn ngủi, âm khà trong ngÆ°á»i trà n ra, khiến toà n bá»™ mÅ©i tên sắc bén Ä‘á»u bị hất ngược trở lại.
Xung quanh vang lên tiếng kêu thảm thiết không ngừng, số tên bắn ngược trở lại bắn thÆ°Æ¡ng không Ãt binh lÃnh, bá»n há» Ä‘á»u ngã xuống, dù không bị thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng Ä‘á»u sợ hãi ngẩn ngÆ°á»i, ngây dại nhìn ta.
Hiện trÆ°á»ng vô cùng tÄ©nh mịch.
Toà n bộ.
Tất cả má»i ánh mắt Ä‘á»u táºp trung trên ngÆ°á»i ta, ta có chút xấu hổ, thở dà i nói: “Dung mạo khuynh thà nh, đúng là lá»—i của ta.â€
“Yêu nữ!†Không biết là ai bá»—ng dÆ°ng hét lá»›n má»™t tiếng, đám binh lÃnh lại ồn à o bà n tán.
Ta cầm bà n tay nhá» bé lạnh lẽo của Mạch Khê, nhìn gÆ°Æ¡ng mặt nhá» nhắn tái nhợt của hắn, yếu á»›t cÆ°á»i, giống nhÆ° ngà y thÆ°á»ng gá»i hắn vá» nhà ăn cÆ¡m váºy: “Mạch Khê đừng sợ, có Tam Sinh đây rồi.â€
Hắn ngÆ¡ ngác nhìn ta, trái tim ta Ä‘au xót, nghÄ© đến hai kiếp trÆ°á»›c kết thúc ảm đạm, không nhịn được nóiâ€Äừng nghe bá»n há» nói báºy, Tam Sinh không phải yêu quái.â€
Mà hiện tại là m sao có thá»i giá» cho ta kéo dà i.
Ta dồn số linh lá»±c Ãt á»i xung quanh Ä‘an Ä‘iá»n, tung ngÆ°á»i nhảy tá»›i bên cạnh Bạch Cá»u, nhân lúc má»i ngÆ°á»i chÆ°a kịp phản ứng, má»™t chưởng đánh ngất đám binh lÃnh vây quanh Bạch Cá»u, nhấc cánh tay hắn, phi thân trở lại bên ngÆ°á»i Mạch Khê.
Không để ý tá»›i ánh mắt kinh ngạc của bá»n há», đầu ngón tay ta di chuyển, xÃch chắt lặng lẽ vỡ nát, ta đẩy Bạch Cá»u: “Dẫn Mạch Khê Ä‘i Ä‘i, ta sẽ giữ chân bá»n chúng.â€
Ta nghÄ©, dù Bạch Cá»u có lợi hại tá»›i đâu cÅ©ng chỉ là ngÆ°á»i thÆ°á»ng, nÆ¡i nà y đông binh lÃnh nhÆ° váºy, lại còn có cả cung thủ, muốn hắn ở lại Ä‘oạn háºu, thứ nhất cÅ©ng không an toà n, thứ hai cÅ©ng không phải việc tốt.
Ta vẫn luôn tá»± tin và o năng lá»±c chÃnh mình, mặc dù chỉ còn lại má»™t hai tầng linh lá»±c, nhÆ°ng ta vẫn trà n đầy tá»± tin, dù sao ở đây cÅ©ng Ä‘á»u là phà m nhân, cùng lắm thì cÅ©ng chỉ khiến ta tổn thÆ°Æ¡ng ngoà i da.
NghÄ© nhÆ° váºy, ta lại thúc giục Bạch Cá»u ôm Mạch Khê rá»i Ä‘i, có bá»n há» bên cạnh ta không thể thi triển pháp thuáºt.
Bạch Cá»u cÅ©ng đã thấy uy lá»±c của ta, cÅ©ng không há»i lại, nói nhanh: “Bảo trá»ng.†Ôm thắt lÆ°ng Mạch Khê muốn chạy.
Mạch Khê giãy dụa trong lòng hắn, một tay giữ chặt tay áo ta, dù nói gì cũng không buông ra, có ý muốn cùng chết chung với ta.
Ta Ä‘ang Ä‘au đầu, thì đám binh lÃnh kia cÅ©ng tỉnh táo lại, thái giám kêu lá»›n: “Bắt yêu nữ nghịch tặc! Ai bắt được sẽ có thưởng!†Äám binh lÃnh lại sợ hãi linh lá»±c của ta, xô đẩy nhau ná»a ngà y vẫn không có ai dám xông lên.
Nhân cÆ¡ há»™i ấy, ta vuốt vuốt mái tóc má»m của Mạch Khê nói: “Mạch Khê đừng sợ, Tam Sinh rất lợi hại, tạm thá»i các ngÆ°Æ¡i cứ Ä‘i trÆ°á»›c, ta sẽ láºp tức Ä‘uổi theo.â€
Hắn vẫn kiên quyết không buông tay, ánh mắt trà n ngáºp kinh hoà ng và sợ hãi.
Nhìn thấy đám lÃnh rục rịch xông lên, ta cuống quit, không còn cách nà o khác, tà n nhẫn tách từng ngón tay hắn khá»i tay áo ta.
Hốc mắt hắn ngáºp nÆ°á»›c, không tin ta lại là m nhÆ° váºy.
Ta không Ä‘Ã nh lòng nhìn hắn. Bá» tay hắn ra, quay lÆ°ng Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c hai bÆ°á»›c, lạnh lùng nói, “Äi!â€
Mạch Khê không thể nói chuyện, rốt cuá»™c hắn Ä‘i thế nà o, ta cÅ©ng không biết. NhÆ°ng trên mu bà n tay ta, vẫn còn sót lại giá»t nÆ°á»›c mắt của hắn, nóng bá»ng cháy ngÆ°á»i.
Không sao, ta nghĩ, đây cũng không phải sinh ly tỠbiệt. Ta và Mạch Khê chắc chắn sẽ sớm gặp lại.
Bá»n lÃnh thấy Bạch Cá»u chạy trốn, có chút hoảng hốt, mấy tên to gan xông lên, ý muốn vượt qua ta Ä‘uổi theo Bạch Cá»u.
Ta cÆ°á»i cÆ°á»i: “Dừng bÆ°á»›c.â€
Äây là lá»i nhẹ nhà ng khuyên bảo, lúc nói, đầu ngón tay ta đồng thá»i ngÆ°ng tụ âm khÃ, cánh tay vung lên, má»™t luồng âm khà dà i và nhá» xoẹt qua tiểu viện, tách tiểu viện thà nh hai ná»a.
Bên kia là bá»n lÃnh, bên nà y là ta.
Ta cÆ°á»i, trong giá»ng nói có chứa Ä‘á»±ng âm khà của Vong Xuyên ngà n năm ngÆ°ng tụ thà nh sát khÃ: “Vượt qua ranh giá»›i nà y, ta sẽ cắt đứt tiểu đệ đệ của các ngÆ°Æ¡i.
[1] Äãng phụ: phụ nữ phóng đãng, chỉ ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dâm dáºt bất chÃnh.
[2] Bá VÆ°Æ¡ng; kẻ cá»±c kỳ thô bạo; kẻ ngang ngược (hiệu của Sở vÆ°Æ¡ng Hạng thá»i Tần – Hán)
[3] Man: dân tá»™c ở phÃa Nam Trung Quốc thá»i xÆ°a
[4] Giới nghiêm: phòng bị, cảnh giác cao độ.
[5] Äan Ä‘iá»n: vùng dÆ°á»›i rốn.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn duyen no tam sinh, áàññåéíû, êâàðòèð, íàëîãè, ïðàâäà, ïðîãíîç, ñëóæáà, ngôn tình thần tiên, ñöåíàðèè, ñòîëà, ôèçèêà, ôîìåíêî, sinh than bat tu, tam sinh bat tu 4vn, ti menh, tu bat tu than tien |
| |