|
|
08-08-2008, 02:10 PM
|
|
Quá»· VÆ°Æ¡ng Äại Lão Gia
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
|
|
Tiên Cô Bảo Kiếm
Tác giả: Cổ Long
ChÆ°Æ¡ng 11
Truy tầm dấu vết Huyá»n y nữ
Nguồn:story.mi9.com
Bấy giá», Trúc Thu Lan nhìn thấy Nhạc Tiểu Tuấn rÆ¡i và o tình thế nguy hiểm, trong lòng lo lắng đến mặt Ä‘á» gay la lên :
- Nhạc huynh, sao không nhanh dùng binh kh�
Nhạc Tiểu Tuấn ban đầu tuy có lÃnh quýnh tay chân, nhÆ°ng lúc nà y chà ng nháºn ra rằng bằng và o thân pháp Ä‘iêu luyện của mình cÅ©ng tạm thá»i lẩn tránh được thế tấn công à o ạt của Hoắc Vạn Thanh, cho nên chạy mà không loạn.
Hai ngÆ°á»i má»™t truy kÃch má»™t né tránh, tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh, không đầy chá»›p mắt mà đã thấy Nhạc Tiểu Tuấn thoát ra từ vòng vây chưởng ảnh, quả nhiên thoát được tám chưởng liên hoà n của Hoắc Vạn Thanh.
Lại nói, Hoắc Vạn Thanh mắt không rá»i khá»i thân ảnh của Nhạc Tiểu Tuấn, lão không ngá» Nhạc Tiểu Tuấn lại thi triển thân pháp kỳ ảo nhÆ° váºy, lúc nà y vừa xuất hết tám chưởng trong Cà ng Khôn bát chưởng, hai mắt trợn trừng trừng nhìn chà ng, buá»™t miệng nói :
- Ngươi là ...
Tống Văn Tuấn đứng bên ngoà i nôn nóng hạ cho được Nhạc Tiểu Tuấn, chen và o thúc :
- Hoắc tổng quản không cần nói nhiá»u vá»›i hắn.
Hoắc Vạn Thanh bỗng nhiên thâu thế, chấp tay nói :
- Công tá», lão hÅ© chÃnh đáng suy nghÄ©, lão Trang chủ đã chấp nháºn tha há» Nhạc nà y, nhất định không nhìn nhầm đâu, hay là chúng ta tạm thá»i để hắn Ä‘i.
Chẳng hiểu vì đâu tự nhiên khẩu khà thái độ lão ta thay đổi.
Trúc Thu Lan bất giác thoáng động trong lòng, thầm nghĩ :
- Hoắc Vạn Thanh vừa rồi thốt lên mấy tiếng: NgÆ°Æ¡i là ..., nhÆ°ng không nói ra hết, chẳng lẽ nà o lão ta đã nháºn ra lai lịch của chà ng?
Tống Văn Tuấn vẫn sắc mặt lạnh lùng ngạo mạn nói :
- Hoắc tổng quản, ngÆ°Æ¡i đánh nhau mãi không được gì, nhanh lui để bổn công tá» tá»± ra tay váºy.
Hoắc tổng quản ngÆ°á»›c mắt há»i :
- Công tá», lão hÅ© đã nghÄ© lại, chúng ta không nên nghịch lệnh lão Trang chủ...
- Không cần nói nữa.
Tống Văn Tuấn Ä‘Æ°a tay cắt lá»i lão, lại tiếp :
- Hắn rà nh rà nh là đồng bá»n vá»›i tặc nhân, há có thể tha cho hắn chạy?
Hoắc Vạn Thanh tỠra lúng túng nói :
- Chỉ e là m váºy không thá»a đáng...
Tống Văn Tuấn không để ý đến lão, sấn bÆ°á»›c hÆ°á»›ng tá»›i Nhạc Tiểu Tuấn, rút phắt thanh trÆ°á»ng kiếm chÄ©a thẳng và o chà ng gằn giá»ng :
- Chúng ta lần trÆ°á»›c đã đánh nhau ngoà i Lã thà nh chÆ°a phân thắng bại, hiện tại khéo gặp nên phân má»™t tráºn cao thấp, nhanh rút kiếm ra.
Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Tống huynh, sao phải...
Nhưng hỠTống đã ngắt ngang, quát :
- Há» Nhạc kia, bất tất phải nói nhiá»u, trừ phi ngÆ°Æ¡i thúc thủ chịu trói, để bá»n tráng Ä‘inh giải ngÆ°á»i vá» bổn trang, bằng không...
Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i nhạt nói :
- Tống huynh, tại hạ tìm được thuốc giải tự nhiên sẽ mang tới cho quý trang, quyết không có ai bức hiếp tại hạ thúc thủ chịu trói được. Nên biết tại hạ không muốn động thủ cùng các hạ không muốn động thủ cùng các ngươi, hoà n toà n không có chữ sợ.
Tống Văn Tuấn cÆ°á»i lá»›n nói :
- Nói hay lắm, ngÆ°Æ¡i đã không muốn Ä‘á»™ng thủ cùng bổn công tá», cÅ©ng không chịu thúc thủ chịu trói, váºy thì bò xuống đất rồi bổn công tá» sẽ tha mạng cho lần nà y. ha ha...
Hoắc Vạn Thanh vội lên tiếng :
- Công tá»...
Nhạc Tiểu Tuấn nghe câu nà y thì tuấn diện khởi sắc ná»™, trầm giá»ng quát :
- Tống Văn Tuấn, ngÆ°Æ¡i chá»› bức hiếp ngÆ°á»i quá đáng.
Soạt một tiếng ngân dà i, quả nhiên chà ng đã rút thanh nhuyễn kiếm ra cầm chặc trong tay.
Nhưng lúc nà y Trúc Thu Lan bỗng ái lên một tiếng nói :
- Nhạc huynh, mũi thanh kiếm sao bị gãy rồi?
Nhạc Tiểu Tuấn nghe há»i thì Ä‘á» mặt, ấp úng nói :
- Hôm trước đánh nhau với Tống đại lão gia đã bị... đại lão gia dùng đũa đánh gảy, tại hạ thực áy náy vô cùng vì đã không giữ gìn được thanh bảo kiếm của cô nương.
Trúc Thu Lan mặt còn á»ng hồng, cúi thấp đầu nói :
- Thanh kiếm kia đã là của huynh rồi mà ...
Tống Văn Tuấn không nhẫn nại được, lên tiếng :
- Ở đây không phải là chá»— cho các ngÆ°Æ¡i nói chuyện, bổn công tá» không đủ kiên nhẫn nhiá»u. Há» Nhạc kia, xem kiếm.
Nói rồi, quả nhiên phóng kiếm Ä‘iểm tá»›i má»™t chiêu Tiá»u Phu Vấn Lá»™.
Một chiêu nà y nhìn cũng biết là hư chiêu, thế nhưng biểu hiện là gã đã ra tay.
Nhạc Tiểu Tuấn tay nắm nhuyễn kiếm, nhưng chưa động thủ, ngưng mắt nhìn đối phương nói :
- Tống huynh lại muốn tá»· kiếm cùng tại hạ thì tại hạ cÅ©ng xin hầu tiếp, có Ä‘iá»u chuyện cần phải nói trÆ°á»›c cho rõ rà ng, nếu khi Ä‘á»™ng thủ Ä‘ao kiếm không có mắt, ai đả thÆ°Æ¡ng ai cÅ©ng không đáng.
Tống Văn Tuấn mắt khinh khỉnh cÆ°á»i đáp :
- NgÆ°Æ¡i tháºt là giá»i giảo biện, đầu tiên dụng Ä‘á»™c hai gia phụ, rồi sau đó lại giá»i mồm mép nói đến ná»—i gia phụ ta tin là tháºt, nên má»›i dá»… dà ng tha cho ngÆ°á»i, thế nhÆ°ng chÃnh Tiểu Thúy táºn tai nghe Hồ lão bà nói ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của chúng, khi chúng ta hay tin truy tìm đến đây thì phát hiện các ngÆ°Æ¡i, thá» há»i thiên hạ có chuyện nà o khéo đến thế...
Hắn cà ng nói cà ng tõ ra giáºn dữ, thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay lại phát lên má»™t Ä‘Æ°á»ng, nói :
- Thôi đi, bổn công tỠnói thế đã là quá rõ, hãy xem kiếm đây.
Lần nà y thì quả nhiên quáºt má»™t Ä‘Æ°á»ng kiếm tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c Nhạc Tiểu Tuấn, chiêu nà y quyết không phải là hÆ° chiêu nhÆ° chiêu đầu, ánh kiếm loáng lên bao trùm cả ngÆ°á»i chà ng.
- Biểu ca...
Äúng lúc ấy, bá»—ng có má»™t tiếng nữ nhân la lá»›n, hà m chứa ná»—i tức giáºn, tiếp liá»n đó “Kong†má»™t tiếng ngân dà i, ánh kiếm của Tống Văn Tuấn tá»±a hồ nhÆ° ánh chá»›p nhanh rồi tắt lịm.
Tống Văn Tuấn còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác thì má»™t bóng ngÆ°á»i đã lÆ°á»›t nhẹ và o nhÆ° má»™t là n khói má»ng, định thần nhìn kỹ má»›i hay má»™t thiếu nữ che kÃn mặt bằng mãnh khăn má»ng, trên tay thiếu nữ má»™t ngá»n tam xÃch Ä‘oản kiếm đè chặt trên kiếm của Tống Văn Tuấn.
Cô ta không ai khác hơn là Huy Huệ Quân.
Tiếp liá»n theo đó là Tiểu Thúy cô nÆ°Æ¡ng nhảy và o, trên thắt lÆ°ng Tiểu Thúy lúc nà y cÅ©ng có giắt má»™t thanh Ä‘oản kiếm nhÆ° thanh kiếm trong tay Huy Huệ Quân.
Tống Văn Tuấn lặng ngÆ°á»i giây lát rồi từ từ thâu thanh trÆ°á»ng kiếm vá» mỉm cÆ°á»i há»i :
- Biểu muội sao cũng đến đây?
Huy Huệ Quân cÅ©ng liá»n thâu thanh Ä‘oản kiếm trong tay nói :
- Biểu ca, sao lại ngoan cố đến thế, chỉ bằng và o má»™t câu nói của Tiểu Thúy mà biểu ca phải nhất định tá»· thà vá»›i Nhạc tÆ°á»›ng công, sao không nghÄ© vì cá»› gì Hồ lão bà bắt được Tiểu Thúy rồi lại tha nó ra? Äây rõ rà ng là muốn mượn mồm Tiểu Thúy Ä‘em lá»i của bà ta truyá»n đạt cho chúng ta nghe, váºy mà chúng ta không Ä‘i tìm Hồ lão bà mà lại tìm Nhạc tÆ°á»›ng công là sao chứ? Biểu ca thÆ°á»ng ngà y tá»± cho mình là ngÆ°Æ¡i có trà thông minh, váºy mà lần nà y lại không nháºn ra kế ly gián của đối phÆ°Æ¡ng Æ°?
Cô ta nói má»™t hÆ¡i vừa nhanh vừa dữ, bên trong hà m ý trách móc, thế nhÆ°ng giá»ng cô ta thánh thót khiến ngÆ°á»i nghe cảm thấy dá»… chịu.
Tống Văn Tuấn tợ hồ nhÆ° vừa kÃnh nể vừa úy sợ vị biểu muá»™i nà y, cho nên bị nói má»™t hồi mà chỉ vả lả nói :
- Ngu huynh và Hoắc tổng quản chạy đến đây thì đã phát hiện thấy bá»n há» hai ngÆ°á»i trong trang viện nà y, tá»± nhiên không thể khiến ngÆ°á»i ta không nghi ngỠđược...
Huy Huệ Quân lúc nà y ánh thu ba má»›i Ä‘Æ°a lên ngÆ°á»i Trúc Thu Lan rồi không đợi Tống Văn Tuấn nói hết, cắt ngang ngay :
- Thế biểu ca đã há»i xem thá» Nhạc tÆ°á»›ng công và vị cô nÆ°Æ¡ng nà y đến đây là m gì chÆ°a?
- Ngu huynh nghe Nhạc huynh nói là bá»n há» chạy đến đây để tìm cứu Tiểu Thúy, thế nhÆ°ng lá»i nà y thá»±c khó tin...
Huy Huệ Quân cÆ°á»i nói :
- Tại sao lại khó tin? Tiểu Thúy chỉ vì cứu Nhạc tÆ°á»›ng công mà bị Hồ lão bà bắt Ä‘i, Nhạc tÆ°á»›ng công cÅ©ng chạy đến đây để tìm cứu Tiểu Thúy, là đúng lẽ thÆ°á»ng tình chứ? Chỉ vì biểu ca thÃch tin ở mình, mà không tin ở ngÆ°á»i, cho nên má»›i xảy ra chuyện đó thôi.
Hoắc Vạn Thanh ở bên cạnh gáºt đầu nói :
- Tiểu thư nói rất phải.
Huy Huệ Quân quay đầu lại há»i :
- Hoắc tổng quản đã kiểm tra ở đây, thấy không có ngÆ°á»i sao?
Hoắc Vạn Thanh đáp :
- Vâng, lão hÅ© đã kiểm tra khắp nÆ¡i, tá»±a hồ nhÆ° từ lâu bá» hoang, do váºy khi gặp Nhạc tÆ°á»›ng công và vị cô nÆ°Æ¡ng nà y ở đây má»›i xảy ra hiểu lầm.
Nhạc Tiểu Tuấn từ nay đến giỠlặng im, lúc nà y mới lên tiếng :
- Lúc Hoắc tổng quản và o đây có nhìn thấy má»™t lão già lẩm cẩm ở ngoà i cá»a chứ?
Hoắc Vạn Thanh nói :
- Không, lão hÅ© và công tá» lúc và o đây chẳng há» nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i nà o.
Nhạc Tiểu Tuấn nhÃu mà y nói :
- CÅ©ng kỳ lạ, lúc chúng tôi và o cá»a thì gặp má»™t lão già lụ khụ, lão cứ lảm nhảm nên bị Trúc cô nÆ°Æ¡ng Ä‘iểm huyệt, sao bây giá» lại không thấy nhỉ?
Huy Huệ Quân liếc mắt nhìn Trúc Thu Lan má»™t cái rồi há»i :
- Váºy Nhạc tÆ°á»›ng công có còn nhìn thấy ai nữa không?
Nhạc Tiểu Tuấn lắc đầu nói :
- Không, ngÆ°á»i ở đây tá»±a hồ nhÆ° đã chuyển Ä‘i nÆ¡i khác, không còn giống nhÆ° tối hôm qua, thế nhÆ°ng chúng cÅ©ng lÆ°u lại nhiá»u dấu vết, bá»n tại hạ chÃnh Ä‘ang truy tầm thì gặp Tống thiếu trang chủ và Hoắc tổng quản xốc và o.
Hoắc Vạn Thanh nói :
- Äúng váºy, thế nhÆ°ng lão hÅ© nghe Tiểu Thúy nói là Nhạc tÆ°á»›ng công hồi đêm bị Hồ lão bà đưa đến đây, chuyện là thế nà o?
Huy Huệ Quân nghe thế “ừm†một tiếng, nói :
- Thế thì Hoắc tổng quản chÆ°a há»i rõ rà ng, váºy mà đã cùng Nhạc tÆ°á»›ng công xung Ä‘á»™t rồi.
Hoắc Vạn Thanh mặt á»ng Ä‘á», chấp tay nói giá»ng xin lá»—i :
- Tiểu thÆ° lượng thứ, lão hÅ© nhất thá»i lá»— mãng, tháºt đáng tá»™i.
Nhạc Tiểu Tuấn bây giá» má»›i Ä‘em chuyện hồi đêm qua kể cho bá»n há» nghe má»™t cách tỉ mỉ.
Hoắc Vạn Thanh nghe rồi ngá»› ngÆ°á»i nói :
- Nói váºy nÆ¡i đây là sà o huyệt của bá»n tặc, có lẽ nhân Hồ lão bà để lá»™ hà nh tung, cho nên bá»n chúng má»›i vá»™i vã tẩu tán Ä‘i nÆ¡i khác.
Huy Huệ Quân trầm ngâm một lúc rồi nói :
- Nhạc tÆ°á»›ng công, có phải tÆ°á»›ng công nói tên đồng bá»n vá»›i Hồ lão bà từng vá» bị thÆ°Æ¡ng rồi nhá» tÆ°á»›ng công Ä‘Æ°a thÆ°, là há» Từ không?
Nhạc Tiểu Tuấn gáºt đầu đáp :
- Không sai, tại hạ tuy không nhìn rõ mặt hắn, thế nhÆ°ng chỉ nghe giá»ng nói hắn cÅ©ng nháºn ra nhất định là gã há» Từ kia.
- Ừm.
Huy Huệ Quân gáºt đầu nói :
- CÅ©ng có thể, hắn cÅ©ng Hồ lão bà ẩn cÆ° bên bá» hồ là để dá»… dà ng thám thÃnh Thiên Hoa sÆ¡n trang, còn nÆ¡i đây má»›i chÃnh là sà o huyệt của bá»n chúng. Vị Thân cô nÆ°Æ¡ng mà Nhạc tÆ°á»›ng công gặp hồi đêm có lẽ là má»™t nhân váºt trá»ng yếu trong tặc đảng.
Nói đến đó, ánh mắt lÆ°u chuyển bá»—ng há»i :
- Nhạc tướng công bảo là bị chúng bịt mặt đưa đến đây gặp Thân cô nương, nhưng đúng là trong phòng nà y chứ?
Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Äúng váºy, tại hạ nhá»› rất rõ, ở đây vốn có má»™t cái bà n tròn và mấy chiếc ghế, nhÆ°ng hiện tại đã được dá»n dẹp Ä‘i hết rồi, đến trên ná»n đất cÅ©ng được rải đầy bụi để ngụy trang, nhÆ°ng tại hạ quyết không lầm.
Tống Văn Tuấn nói :
- Hoắc tổng quản nhanh dẫn ngÆ°á»i Ä‘i khắp nÆ¡i thêm lần nữa xem, có thể tìm ra nÆ¡i ẩn nấp của tặc đảng cÅ©ng nên.
Hoắc Vạn Thanh gáºt đầu nói :
- Lão hũ xin đi ngay.
Nói rồi quay ngÆ°á»i Ä‘i mang theo sau mấy tráng Ä‘inh ra khá»i phòng.
Tống Văn Tuấn lại há»i :
- Biểu muội chúng ta có phân nhau đi lục soát hay không?
Huy Huệ Quân nói :
- Hồi đêm, khi tỉnh lại, Nhạc tÆ°á»›ng công nháºn ra mình bị giam cầm dÆ°á»›i má»™t hầm sâu, nếu giá» tìm ra được cái hầm bà máºt nà y thì có thể khám phá ra được Ãt nhiá»u dấu vết của chúng.
Tống Văn Tuấn xua tay cÆ°á»i nói :
- Biểu muá»™i quả nhiên là thông minh cẩn tháºn, nếu không có muá»™i nhắc nhở thì ngu huynh chẳng nghÄ© ra Ä‘iá»u nà y.
Huy Huệ Quân lại nói tiếp :
- Äáng tiếc là khi Nhạc tÆ°á»›ng công bị dẫn lên đây thì bị bịt mặt, không biết giá» Nhạc tÆ°á»›ng công có thể tìm ra máºt thất đó không?
Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Lúc tại hạ từ máºt thất Ä‘i lên, đầu tuy bị trùm kÃn, nhÆ°ng tại hạ để tâm ghi nhá»›, chừng nhÆ° Ä‘i qua hai dãy hà nh lang, xuyên qua năm cánh cá»a, tổng cá»™ng thêm chừng bảy mÆ°Æ¡i bÆ°á»›c nữa thì đến nÆ¡i đây.
Trúc Thu Lan nói :
- Nhạc huynh tháºt là quá cẩn tháºn.
Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Tại hạ nhá»› lá»i gia sÆ° dạy: lúc rÆ¡i và o hiểm cảnh phải cẩn tháºn hết sức bình tÄ©nh, tuy là má»™t việc rất nhá» nhÆ°ng cÅ©ng không được bá» qua. Tại hạ lúc ấy mắt bị bÃt kÃn, không biết mình Ä‘ang ở nÆ¡i nà o, cho nên phải lÆ°u tâm để ý, có váºy má»›i hy vá»ng thoát khá»i hiểm cảnh. Vì thế lúc bị dẫn Ä‘i đã để tâm ghi nhá»›.
Huy Huệ Quân nhìn chăm Trúc Thu Lan, nà ng cảm giác giữa cô ta và Nhạc Tiểu Tuấn, tình cảm tá»±a hồ nhÆ° rất thân thiết, thế nhÆ°ng không tiện há»i, má»›i nói :
- Nhạc huynh nhá»› kỹ nhÆ° váºy thì rất tốt, chúng ta thá» theo đó Ä‘i tìm xem.
Má»i ngÆ°á»i rá»i khá»i tiểu lầu.
Tống Văn Tuấn chìa tay ra nói :
- Nhạc huynh, má»i Ä‘i trÆ°á»›c.
Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Vâng, để tại hạ thỠxem.
Nói rồi chà ng quay ngÆ°á»i bắt đầu Ä‘i dá»c trở lại theo hà nh lang.
Trúc Thu Lan không cần khách khà vá»›i bá»n há», láºp tức bám theo sát chân Nhạc Tiểu Tuấn.
Huy Huệ Quân theo sau trong lòng cảm thấy không vui, thế nhưng không thể nói ra, đà nh lặng lẽ bước theo Trúc Thu Lan, kế đến là Tiểu Thúy.
Cứ váºy hỠđể mặc má»™t mình Tống Văn Tuấn lẻo đẻo Ä‘i cuối cùng, có Ä‘iá»u là lần nà y bên ngÆ°á»i Tống Văn Tuấn có thêm má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng, cho nên trong lòng gã thoáng chút yên tâm, tay án đốc kiếm cứ thế mà đi.
Bá»n há» năm ngÆ°á»i Ä‘i hết dãy hà nh lang.
Äến chá»— rẽ Nhạc Tiểu Tuấn bá»—ng dừng chân lại, nhÃu mà y cố nhá»› rồi bá»—ng Ä‘Æ°a mắt nhìn bức tÆ°á»ng bên trái.
Trúc Thu Lan nghiêng đầu há»i :
- Nhạc huynh nhìn gì váºy?
Nhạc Tiểu Tuấn mỉm cÆ°á»i đáp :
- Lúc tại hạ bị Ä‘Æ°a ra khá»i mặt đất, mắt bị bịt kÃn, có má»™t vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng mặc đồ Ä‘en, nắm tay tại hạ kéo Ä‘i.
Trúc Thu Lan nói :
- NhÆ°ng việc ấy vá»›i việc huynh nhìn bức tÆ°á»ng nà y có liên quan gì đến nhau chứ?
Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Cô ta nắm tay trái, nhÆ° váºy chẳng phải tại hạ rảnh rang tay phải hay sao chứ?
Huy Huệ Quân “a†lên một tiếng chen và o nói :
- Chẳng lẽ Nhạc tÆ°á»›ng công đã để lại ký hiệu gì trên tÆ°á»ng hay sao?
Nhạc Tiểu Tuấn gáºt đầu đáp :
- Vâng, tại hạ khi và o đây đã ngầm dừng tay vạch lên tÆ°á»ng, hiện trên bức tÆ°á»ng bên trái vẫn còn dấu vạch chứng tá» hôm qua tại hạ đúng là đi theo lối nà y.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘Æ°a mắt nhìn lên vách tÆ°á»ng, quả nhiên thấy có má»™t Ä‘Æ°á»ng vạch rất nhá», in trên vách tÆ°á»ng, nếu không có ngÆ°á»i nói ra, thì má»›i nhìn thoáng qua tuyệt đối không ai có thể thấy được.
Huy Huệ Quân thán phục nói :
- Nhạc tÆ°á»›ng công thá»±c thông minh hÆ¡n ngÆ°á»i.
Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Huy tiểu thÆ° quá khen, tại hạ lúc ấy cÅ©ng chỉ là vô tình hÆ°Æ¡i tay đụng phải bức tÆ°á»ng mà là m váºy, không ngá» hôm nay lại hữu Ãch.
Trúc Thu Lan trong lòng không muốn chà ng nói chuyện nhiá»u vá»›i Huy Huệ Quân liá»n thôi thúc nói :
- Nhạc huynh, đã tìm thấy ký hiệu thì đỡ công chúng ta lần mò, giỠđi nhanh lên thôi.
Nhạc Tiểu Tuấn không nói gì thêm tiếp tục bÆ°á»›c Ä‘i, lần theo vết vạch trên tÆ°á»ng thì ra ngoà i theo cá»a hông, từ đây là má»™t dãy hà nh lang nhá» hẹp tợ nhÆ° con hẻm, hai bên tÆ°á»ng kÃn mÃt chạy miết.
Vì ở đây chỉ duy nhất có má»™t hà nh lang nhá» hẹp, cho nên há» không cần nhìn dấu tÃch mà cứ cắm đầu bÆ°á»›c nhanh.
Äến cuối Ä‘Æ°á»ng thì bị cháºn ngang bởi má»™t cánh cá»a gá»— nặng ná», cánh cá»a bị khóa kÃn bằng má»™t ổ khóa đồng to tÆ°á»›ng.
Trúc Thu Lan nói :
- Nhạc huynh nói là cả thảy Ä‘i qua năm cánh cá»a, hiện tại cá»a nà y là thứ năm đấy.
Nhạc Tiểu Tuấn nhẹ gáºt đầu, dùng tay váºn lá»±c bẻ khoá đẩy cá»a bÆ°á»›c và o bên trong.
Trúc Thu Lan bá»—ng “Æmá»™t tiếng la lên :
- Thì ra đây là háºu viện.
Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- NhÆ° váºy là không sai, tòa máºt thất nà y nhất định nằm đâu đó dÆ°á»›i hoa viên nà y.
Trúc Thu Lan nhÃu mà y nói :
- Váºy thì khó, Ä‘i trong hà nh lang còn vạch lên tÆ°á»ng là m dấu, nhÆ°ng ở đây...
Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ở đây không thể vạch lên tÆ°á»ng là m dấu được.
Trúc Thu Lan há»i :
- Váºy thì huynh để gì lại là m dấu?
Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Tối hôm qua lúc chân chạm mặt đất thì có cảm giác đất rất má»m, chừng nhÆ° là có bùn...
Trúc Thu Lan “a†lên má»™t tiếng tiếp lá»i chà ng :
- Hồi đêm có tráºn mÆ°a nhá» lúc đầu canh.
Nhạc Tiểu Tuấn nói tiếp :
- Tại hạ khi dẫm chân lên bùn trong lòng thoáng nghÄ© nhanh, Ä‘i trên tất có dấu chân để lại, đến sau đó thì chân dẫm lên gạch, tại hạ vừa Ä‘i vừa cố dáºm mạnh bà n chân để vết lại, giá» chúng ta Ä‘i tìm, rất có thể vết chân vẫn còn.
Tống Văn Tuấn không khá»i kinh ngạc buá»™t miệng tán thán :
- Nhạc huynh quả là ngÆ°á»i có tâm cÆ¡.
Má»i ngÆ°á»i và o hẳn trong hoa viên, quả nhiên sau má»™t lúc tìm kiếm đã tìm thấy dấu chân trên ná»n gạch, chỉ có Ä‘iá»u lúc nà y mặt trá»i đã lên cao, vết bùn khô trên ná»n gạch tà u nên nếu không để ý cÅ©ng rất khó phát hiện được.
Hoa viên khá rá»™ng, nhân vì lần theo dấu chân cho nên chẳng mấy chốc bá»n hỠđã Ä‘i đến má»™t cây cầu gạch xây quanh co khúc chiết.
Chiếc cầu nà y thông qua nhà thủy tạ, ngất ngưỡng phÃa sau là má»™t hòn giả sÆ¡n vá»›i cây cối xum xuê, đủ loại tùng bách cổ thụ, chỉ có Ä‘iá»u được thu nhá» lại cho cân đối vá»›i quả núi giả, nên thoạt trông chẳng khác gì là má»™t ngá»n thiên thai.
TrÆ°á»›c ngá»n giả sÆ¡n là má»™t bãi cá» xanh rì, sau má»™t tráºn mÆ°a cá» non nhÆ° còn Æ°á»›t má»ng.
Vượt qua cầu Tống Văn Tuấn là ngÆ°á»i đầu tiên bÆ°á»›c lên cá» non nà y, bá»—ng quay lại nhìn Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Hay là Nhạc huynh khi dáºm lên đất má»m chÃnh là thảm cá» nà y?
Nhạc Tiểu Tuấn Ä‘i và i bÆ°á»›c trên trên thảm cá», ngÆ°ng nhìn má»™t lúc rồi nói :
- Có lẽ không sai, vì khi vừa đặt chân lên khá»i máºt thất, bên tai nghe có tiếng tùng reo.
Trúc Thu Lan nói :
- Nói thế máºt thất có thể ở ngay dÆ°á»›i ngá»n giả sÆ¡n nà y.
Tống Văn Tuấn nói :
- Äi, chúng ta tìm xem.
Nói rồi sải bÆ°á»›c tá»›i ngá»n giả sÆ¡n.
Lại nói, tuy là ngá»n giả sÆ¡n, thế nhÆ°ng cÅ©ng được dá»±ng lên những vách đá, những hang Ä‘á»™ng nhá», thế núi kỳ bà hiểm trở.
Tống Văn Tuấn đầu tiên tìm chui và o má»™t hang Ä‘á»™ng, tuy hang hÆ¡i thấp cần phải cúi ngÆ°á»i má»›i chui lá»t, nhÆ°ng bên trong mở rá»™ng hai ngÆ°á»i có thể Ä‘i được, và o thêm má»™t Ä‘oạn nữa thì có má»™t cánh cá»a.
Äẩy cá»a Ä‘i và o thì thấy đó là má»™t phòng khách nhá» trang bị tinh nhã, má»™t chiếc bà n bát tiên vá»›i bốn chiếc ghế dá»±a.
PhÃa sau còn có má»™t gian bếp nhá» thông ra phÃa sau má»™t ngá»n giả sÆ¡n.
Lần nà y cả bốn năm ngÆ°á»i lại men theo báºc cấp Ä‘i lên, có đến hÆ¡n năm mÆ°Æ¡i báºc cấp má»›i đến đỉnh ngá»n giả sÆ¡n, trên đỉnh má»™t khoảng đất bằng phẳng vá»›i những góc cổ tùng uốn lượn theo thá»i gian rÅ© bóng rợp mát.
Giữa khoảng trống còn lại là một chiếc bà n đá nhỠhình lục giác, bốn chiếc đôn đá đặt là m ghế.
Quả là má»™t nÆ¡i dùng để đánh cá» hay Ä‘Ã m đạo lý tưởng, chủ nhân của nó hẳn là má»™t ngÆ°á»i có nhiá»u nhã hứng chẳng nghi.
Sau má»™t hồi xem xét, không má»™t chút gì đáng ngá», Tống Văn Tuấn quay đầu há»i Nhạc Tiểu Tuấn :
- Nhạc huynh nghĩ xem có nhớ nhầm không? Sao ở đây không hỠnhìn thấy một dấu vết nà o cả?
Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Tại hạ quyết không nhá» nhầm. Cứ theo nhÆ° ký hiệu tại hạ để lại mà lần đến đây, máºt thất kia nhất định chỉ nằm gần đâu đây thôi.
Tống Văn Tuấn nói :
- Chúng ta đã theo cách dấu hiệu của Nhạc huynh để lại mà lần đến đầu cầu, thế nhÆ°ng từ đó đến đây không còn dấu hiệu nà o khác, nhÆ° váºy là chÆ°a hẳn máºt thất nằm ở đây.
Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Tuy rằng bên nà y không để lại dấu hiệu gì, nhÆ°ng tại hạ hồi đêm còn nhá»› lúc vừa ra khá»i máºt thất thì đã hÃt thở không khà mát mẻ... À...
Chà ng nói đến đó, chợt quay đầu nhìn xuống dưới rồi nói tiếp :
- Rất có thể cá»a máºt thất nằm gần cá»a và o trong Ä‘á»™ng giả sÆ¡n.
Trúc Thu Lan nghe váºy vá»™i giục :
- Váºy thì chúng ta nhanh xuống xem sao.
Má»i ngÆ°á»i lại kéo nhau xuống chân ngá»n giả sÆ¡n, nhÆ°ng lần nà y tìm cá»a Ä‘á»™ng má»™t hồi, vẫn không phát hiện được Ä‘iá»u gì.
Trúc Thu Lan thấp giá»ng nói :
- Theo tôi nghĩ ở đây rất có thể có cà i đặt cơ quan.
Huy Huệ Quân hiếu kỳ há»i :
- Cô nương bảo cà i đặt cơ quan gì?
Trúc Thu Lan đáp :
- Tôi chỉ nghe mẹ tôi nói là có má»™t số máºt thất vì sợ bị ngÆ°á»i ngoà i phát hiện, vã lại muốn tạo sá»± an toà n bà máºt hÆ¡n, cho nên đã cà i đặt má»™t loại cÆ¡ quan đóng mở cá»a máºt thất. CÆ¡ quan được Ä‘iá»u khiển bằng cần nắm hay nút bấm chẳng hạn, ngÆ°á»i ngoà i không biết thì sẽ không mở được cá»a hầm bà máºt. Cho nên chúng ta chỉ cần tìm ra chiếc cần Ä‘iá»u khiển cÆ¡ quan là được.
Huy Huệ Quân gáºt đầu nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói có lý, thế nhÆ°ng bên trong hang Ä‘á»™ng tối om, chúng ta không có đèn Ä‘uốc, là m sao tìm được bá»™ pháºn Ä‘iá»u khiển cÆ¡ quan?
Trúc Thu Lan cÆ°á»i đáp :
- Tôi có mang đồ đánh lá»a đây.
Vừa nói nà ng vừa lấy từ trong ngÆ°á»i ra má»™t chiếc thiên lý há»a đồng, chế tạo rất tinh xảo, “xoẹt†má»™t tiếng, ánh lá»a báºt cháy lên, nà ng giÆ¡ cao chiếc há»a đồng lần bÆ°á»›c Ä‘i và o hang Ä‘á»™ng, xem xét trên vách đá tỉ mỉ.
Vách đá nham nhở có nhiá»u Ä‘Æ°á»ng nứt nẻ, nhiá»u lá»— hổng lá»›n nhá» khác nhau, nhÆ°ng Trúc Thu Lan tá»±a hồ nhÆ° không há» bá» sót má»™t lá»— hổng nà o. Nà ng vừa lần tìm vừa từng bÆ°á»›c tiến sâu và o trong.
Qua má»™t lúc chợt phát hiện ra má»™t lá»— hổng nhá» khác thÆ°á»ng, nhân vì nó không sần sùi nhÆ° những lá»— hổng khác mà lại trÆ¡n nhẵn, tá»±a hồ nhÆ° thÆ°á»ng có bà n tay ngÆ°á»i sỠđến, bất giác nà ng vui mừng reo lên :
- A, có thể là đây rồi.
Vừa reo lên nà ng vừa thò tay và o lá»— hổng, quả nhiên tay chạm và o má»™t chiếc vòng sắt, liá»n nắm lấy, nhẹ nhà ng kéo ra.
Äúng và o lúc ấy, má»i ngÆ°á»i bá»—ng nghe từ trong lá»— hổng má»™t chuá»—i tiếng leng keng phát ra.
Nhạc Tiểu Tuấn nhÃu mà y nói :
- Tiếng Ä‘á»™ng nà y hình nhÆ° từ dÆ°á»›i đất vá»ng lên?
Vừa nói đến đó, tiếp liá»n bức tÆ°á»ng bên phải bá»—ng nhiên tách ra là m hai, hai khối đá lá»›n chuyển Ä‘á»™ng nặng ná» nghe rầm rầm, cuối cùng để lá»™ ra má»™t cá»a thạch Ä‘á»™ng khác, vá»›i những báºc cấp Ä‘i sâu xuống dÆ°á»›i.
Huy Huệ Quân không khá»i gáºt đầu thán phục :
- Trúc cô nÆ°Æ¡ng giá»i tháºt, nếu không có cô nÆ°Æ¡ng thì chúng tôi cả Ä‘á»i cÅ©ng chẳng tìm ra được chá»— nà y.
- Tiểu thư quá khen.
Trúc Thu Lan khiêm tốn đáp, rồi giÆ¡ cao chiếc thiên lý há»a đồng, nói :
- Äể tôi xuống trÆ°á»›c.
Nhạc Tiểu Tuấn không yên tâm nói :
- Trúc cô nương, nên để tại hạ xuống trước.
Trúc Thu Lan cÆ°á»i nói :
- Không sao, đằng nà o thì trong tay tôi cÅ©ng có chiếc thiên lý há»a đồng nà y, nên xuống trÆ°á»›c soi Ä‘Æ°á»ng cho má»i ngÆ°á»i.
Nói rồi không chá» chà ng phản ứng, cứ bÆ°á»›c xuống báºc cấp bằng đá.
Nhạc Tiểu Tuấn sợ nà ng gặp chuyện nên liá»n Ä‘i theo sát bên.
Huy Huệ Quân quay đầu nói :
- Tiểu Thúy, ngÆ°Æ¡i ở lại đây để phòng có ngÆ°á»i đóng cá»a máºt thất nhốt chúng ta trong nà y. Nếu thấy Ä‘á»™ng tịnh gì thì nhanh la lên thông báo cho chúng ta biết, nhá»› chÆ°a?
Tiểu Thúy gáºt đầu đáp :
- Tiểu tỳ ghi nhớ.
Huy Huệ Quân căn dặn rồi cứ bÆ°á»›c Ä‘i theo bá»n há». Cuối cùng má»›i đến Tống Văn Tuấn.
Äi xuống hết báºc cấp là má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» hẹp, bên trái có hai cánh cá»a sắt không khóa. Äẩy và o xem, thì ra đó là má»™t gian phòng chứa những hÅ© rượu không, má»™t gian khác lại chứa những gia cụ vỡ nát và củi.
Cuối con Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng là má»™t cánh cá»a sắt khác, nhÆ°ng bên trong là má»™t gian phòng trống trÆ¡n, chẳng có má»™t váºt gì.
Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Hẳn là tại hạ đã bị giam ở trong căn phòng nà y.
Má»i ngÆ°á»i bÆ°á»›c hẳn và o trong gian thạch thất.
Trúc Thu Lan Ä‘Æ°a cao chiếc thiên lý há»a đồng soi nhìn khắp nÆ¡i, rồi thẳng ngÆ°á»i lên nói :
- Không có chút dấu vết, chứng tá» bá»n tặc nhân đã chuyển Ä‘i nÆ¡i khác rồi.
Nhạc Tiểu Tuấn tá» ra thất vá»ng nói :
- Xem ra nÆ¡i đây không phải là sà o huyệt của bá»n tặc nhân, chỉ là tạm thá»i muốn dùng là m nÆ¡i trú chân thôi.
Huy Huệ Quân nói :
- NhÆ°ng nếu không phải là sà o huyệt của bá»n chúng, váºy thì thiết đặt cÆ¡ quan là m gì?
Tống Văn Tuấn cÆ°á»i nói :
- CÆ¡ quan thì không có gì đáng nói, nhiá»u trang viện môn há»™ lá»›n, để Ä‘á» phòng đạo tặc trá»™m cÆ°á»›p, cÅ©ng Ä‘á»u có thiết kế máºt thất vá»›i nhiá»u cÆ¡ quan. Chỉ má»™t cÆ¡ quan nhá» nà y thì không đủ chứng minh là sà o huyệt của bá»n tặc.
Huy Huệ Quân khoát tay áo nói :
- Váºy chúng ta trở lên thôi.
Nói rồi cả bá»n bốn ngÆ°á»i lại lục tục kéo nhau theo báºc cấp Ä‘i trở lên.
Tiểu Thúy tay vẫn nắm Ä‘oản kiếm đứng giữ cá»a, chứng tá» không xảy ra biến cố gì ở trên nà y. Chừng ấy cÅ©ng có thể nháºn định ngÆ°á»i của Thân cô nÆ°Æ¡ng kia đã hoà n toà n rá»i khá»i nÆ¡i đây rồi.
Khi cả bốn năm ngÆ°á»i vừa ra khá»i ngá»n giả sÆ¡n, thì thấy từ xa bóng Hoắc Vạn Thanh phóng nhanh đến.
Tống Văn Tuấn đón đầu há»i :
- Hoắc tổng quản, có chuyện gì mà gấp váºy?
Bá»n Nhạc Tiểu Tuấn bốn ngÆ°á»i cÅ©ng liá»n chạy theo Tống Văn Tuấn.
Vừa qua khá»i nhà thủy tạ, thì Hoắc Vạn Thanh đã đến đầu cầu, lão dừng lại chấp tay nói :
- Công tá», các vị ở đây, lão hÅ© chạy tìm khắp nÆ¡i...
Tống Văn Tuấn há»i :
- Hoắc tổng quản đã phát hiện gì chăng?
Hoắc Vạn Thanh đáp :
- Lão hũ đã lục soát khắp nơi, nhưng không hỠthấy dấu vết khả nghi nà o cả. Lúc nà y, lão Trang chủ cho Tống Hùng đến bảo là công tỠvà tiểu thư phải nhanh trở lại trang.
Tống Văn Tuấn há»i :
- Tống Hùng có nói là cha ta có chuyện gì không?
- Lão hÅ© có há»i, Tống Hùng chỉ nói hình nhÆ° có ngÆ°á»i từ DÆ°Æ¡ng Châu đến.
Huy Huệ Quân nghe váºy thì há»i ngay :
- Cha tôi phái ngÆ°á»i đến Æ°? Phái ai váºy?
Hoắc Vạn Thanh nói :
- Lão hÅ© không rõ lắm, Tống Hùng chỉ nói: lão Trang chủ bảo công tá» và tiểu thÆ° phải tức tốc hồi trang, chừng nhÆ° có việc gì rất quan trá»ng, chá» công tá» và tiểu thÆ° vỠđể bà n bạc.
Tống Văn Tuấn nói :
- Ra là váºy, biểu muá»™i, chúng ta Ä‘i thôi.
Huy Huệ Quân nghe nói có chuyện gấp thì gáºt đầu, rồi quay ngÆ°á»i nhìn Nhạc Tiểu Tuấn thấp giá»ng nói nhanh :
- Nhạc tướng công, chớ quên cuộc hẹn ở Dương Châu nhé.
|
08-08-2008, 02:12 PM
|
|
Quá»· VÆ°Æ¡ng Äại Lão Gia
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
|
|
Tiên Cô Bảo Kiếm
Tác giả: Cổ Long
ChÆ°Æ¡ng 12
Hai lần thâm nháºp hoang viện
Nguồn:story.mi9.com
Câu nói ấy rất nhá», có lẽ chỉ có tai trái của Nhạc Tiểu Tuấn nghe thấy vì lúc nà y cô ta đứng bên trái của chà ng.
Bá»n Tống Văn Tuấn, Huy Huệ Quân và Tiểu Thúy ba ngÆ°á»i đã theo chân Hoắc Vạn Thanh rá»i khá»i tiểu lầu. Thế nhÆ°ng bên tai Nhạc Tiểu Tuấn tá»±a hồ nhÆ° còn văng vẳng giá»ng nói hà m ẩn u uất lẫn niá»m hy vá»ng trà n trỠấy.
Trúc Thu Lan đứng bên cạnh chà ng lá»›n tiếng gá»i :
- Nhạc huynh, ngÆ°á»i ta Ä‘i rồi mà huynh còn đứng ngẩn ngÆ°á»i ra đây là m gì chứ?
Nhạc Tiểu Tuấn sá»±c tỉnh “à †lên má»™t tiếng, thẫn thá» há»i lại :
- Cô nương nói gì?
Trúc Thu Lan nhẹ lắc đầu đáp :
- Tôi thấy hình như lúc Huy tiểu thư sắp đi có nói một câu gì với Nhạc huynh thì phải?
Nhạc Tiểu Tuấn nghe há»i thì thoáng Ä‘á» mặt, vá»™i đáp :
- Không... không có gì, cô ta chỉ nói một câu tạm biệt...
Trúc Thu Lan nói :
- Thôi, không cần nói nữa, cô ta nói gì vá»›i huynh, tôi cÅ©ng không nên há»i nhiá»u. Ừm... chúng ta nên Ä‘i thôi.
Nhạc Tiểu Tuấn không phản đối.
Rá»i khá»i trang viện, chà ng nhìn quanh chẳng thấy má»™t ai, má»›i ghé đầu nói :
- Trúc cô nương, tôi vẫn thấy trang viện kia rất khả nghi.
Trúc Thu Lan quay đầu nhìn chà ng cÆ°á»i bà máºt nói :
- Cho nên chúng ta má»›i rá»i khá»i nÆ¡i đó.
Nhạc Tiểu Tuấn ngÆ¡ ngác nhìn nà ng há»i lại :
- Quái! Chúng ta đã bỠđi, chẳng phải chúng ta không còn hoà i nghi gì hay sao chứ?
- Äúng thế, chÃnh Ä‘iá»u đó khiến đối phÆ°Æ¡ng có thể yên tâm mà xuất đầu lá»™ diện.
- À ra thế, váºy chúng ta có nên trở lại lần nữa không?
Trúc Thu Lan mỉm cÆ°á»i gáºt đầu :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nhÆ°ng không phải là bây giá».
- Váºy thì là lúc nà o?
Trúc Thu Lan chÆ°a kịp đáp, bá»—ng ánh mắt nà ng khác lạ, thấp giá»ng nói :
- Có ngÆ°á»i đến.
Quả nhiên đã nhìn thấy trước mặt một gã trung niên đại hán đi ngược trở lại.
Nhạc Tiểu Tuấn không nói gì thêm, hai ngÆ°á»i lặng lẽ Ä‘i bên nhau dá»c theo con Ä‘Æ°á»ng và o trấn.
Thấy trá»i đã trÆ°a, Trúc Thu Lan nói :
- Chúng ta nên và o trấn tìm quán nà o nghỉ chân, chiá»u rồi hãy và o thà nh.
Nhạc Tiểu Tuấn gáºt đầu, chÆ°a nói câu nà o, bá»—ng nghe có tiếng ngÆ°á»i Ä‘on đả má»i gá»i :
- Nà o, nà o nhị vị xin má»i và o đây, ngồi xuống nói và i ba câu.
Nhạc Tiểu Tuấn quay lại nhìn bên lá» Ä‘Æ°á»ng má»›i hay là má»™t quà y xem tÆ°á»›ng số, trên tÆ°á»ng treo má»™t dải giấy Ä‘iá»u dà i ghi rằng : “Äoán chữ luáºn tÆ°á»›ng số, xét mệnh váºn suy cát hungâ€.
Sau chiếc bà n gá»— con là má»™t lão nhân gầy nhá», tuổi chÆ°a quá ngÅ© tuần, đầu váºn khăn nho sinh, thân váºn trÆ°á»ng bà o xám, mắt lÆ°Æ¡n, mÅ©i quạ, trên hai bên mép thả dà i bá»™ râu chữ “bátâ€, sắc mặt và ng, ngÆ°á»i có thể nói chỉ còn là da bá»c xÆ°Æ¡ng, trông tÆ°á»›ng hình khá kỳ dị.
Lão thầy bói trên tay phe phẩy chiếc quạt tre vừa rá»™ng vừa dà i, miệng bồi má»™t nụ cÆ°á»i, tay còn lại ngoắc ngoắc bá»n Nhạc Tiểu Tuấn, lảm nhảm mấy câu :
- Nhân sinh nan đắc nhất vẫn là chữ “duyênâ€, kẻ hèn cùng nhị vị thiên lý tÆ°Æ¡ng ngá»™, âu cÅ©ng là má»™t cÆ¡ duyên. Hà hà ... nhị vị hà nh sắc vá»™i vã, tám phần là có chuyện nghi nan bất quyết gì đây? Nà o, nà o, má»i nhị vị ngồi xuống nói và i câu, kẻ hèn hiệu là Kim Thiết Khẩu, chuyên Ä‘oán cát hung, thiết chủy luáºn há»a phúc, nếu nói không đúng, nhị vị cứ đứng dáºy Ä‘i, ná»a xu cÅ©ng không dám lấy...
Nhạc Tiểu Tuấn không để ý đến lão, nhÆ°ng Trúc Thu Lan khi nghe lão ta nói : “... nhị vị hà nh sắc vá»™i vã, tám phần là có nghi nan bất quyết gì đây?â€, thì trong lòng không khá»i giao Ä‘á»™ng, bèn thấp giá»ng nói vá»›i Nhạc Tiểu Tuấn :
- Nhạc huynh, chúng ta thỠngồi nghe lão ta nói xem sao.
Nhạc Tiểu Tuấn vốn không thÃch, xẵng giá»ng nói :
- Bá»n nà y chỉ toà n là giang hồ bại số, có gì đáng nghe.
Trúc Thu Lan nhÃu mà y nói :
- Nhưng nghe lão ta nói thì có hại gì chứ?
Chẳng ngá» lão thầy bói nghe được, cÆ°á»i ha hả gáºt gù nói :
- Vị cô nÆ°Æ¡ng nà y nói chà phải, quân tá» vấn há»a bất vấn phúc. Kẻ hèn bất tà i, chỉ giá»i xem quẻ luáºn Ä‘oán, Ãt nhiá»u cÅ©ng chỉ được mê lá»™, tránh há»a tìm phúc.
Trúc Thu Lan chẳng nói câu thứ hai, bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c quà y há»i ngay :
- Lão nhìn ra chúng ta thực có chuyện nghi nan bất quyết ư?
Kim Thiết Khẩu nói :
- Hẳn là cô nÆ°Æ¡ng muốn khảo kẻ hèn nà y. Kẻ hèn Ä‘oán chữ, bằng và o chữ mà luáºn Ä‘oán, bốc quẻ bằng hà o mà luáºn tượng quẻ, nà o có phải là thần tiên biết được chuyện trong lòng nhị vị. Thế nà y váºy, cô nÆ°Æ¡ng chá»n má»™t chữ trong há»™p gá»— nà y, kẻ hèn Ä‘oán chữ giúp cô nÆ°Æ¡ng, thế nà o?
Trúc Thu Lan lắc đầu nói ngay :
- Tôi không muốn chữ của ông, tôi tự viết một chữ, được chứ?
- Äược, được, cô nÆ°Æ¡ng cứ tùy tâm ứng thủ viết ra má»™t chữ, tức rất linh ứng.
Trúc Thu Lan nghe váºy ngoái đầu lại nhìn Nhạc Tiểu Tuấn há»i :
- Nhạc huynh, huynh thấy nên viết chữ nà o?
Nhạc Tiểu Tuấn cÅ©ng không hứng thú gì lắm vá»›i trò bói toán nà y, nhÆ°ng vì thấy Trúc Thu Lan tháºt cao hứng, chà ng cÅ©ng không nỡ là m cụt hứng của cô ta, khi ấy nhìn thấy má»™t chú mục đồng Ä‘ang cỡi trên lÆ°ng má»™t con trâu Ä‘i ngược lại, bèn thuáºn mồm nói má»™t chữ :
- NgÆ°u.
Trúc Thu Lan vui vẻ quay đầu lại nói :
- Lão thỠđoán chữ Ngưu xem.
Kim Thiết Khẩu nheo đôi mắt lÆ°Æ¡n nhìn Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i cÆ°á»i nói :
- Chữ “NgÆ°u†nà y là do vị công tá» kia Ä‘á» xuất, váºy trÆ°á»›c hết kẻ hèn xin Ä‘oán giúp công tá» má»™t phen. Chữ NgÆ°u mất đầu là chữ Ngá», chữ NgÆ°u thêm nét phiệt thà nh chữ Thất, nó vốn là lúc mặt trá»i đứng bóng, nhÆ°ng đây vốn do chữ NgÆ°u mất đầu thà nh Ngá», bởi vì nói không xuất đầu nên biểu thị không phải là mặt trá»i chÃnh trung, mà phải là Ngá» trong dạ Ngá», tức là giá» Tỵ, chẳng lẽ tối qua và o lúc ná»a đêm có ngÆ°á»i Ä‘i lạc hay sao? Có Ä‘iá»u vừa rồi con trâu kia được ngÆ°á»i dắt ngang qua, có thể mà luáºn thì ngÆ°á»i bị Ä‘i lạc, bị ngÆ°á»i ta xá» mÅ©i dẫn Ä‘i. Chữ ngÆ°u bá» nét phiệt bên trên gia thêm chữ “Nữ†tức là chữ “Gianâ€, rõ rà ng là có ngÆ°á»i ngầm thao túng. Thế nhÆ°ng chữ “NgÆ°u†bên dÆ°á»›i thêm má»™t nét ngang thà nh ra chữ “Sinhâ€, nhÆ° váºy ngÆ°á»i nà y tuy Ä‘i lạc, nhÆ°ng rồi cÅ©ng có thể gặp lại được.
Nhạc Tiểu Tuấn nghe qua không khá»i thầm bá»™i phục, lão ta chỉ bằng và o má»™t chữ NgÆ°u mà suy luáºn gần nhÆ° đúng hoà n toà n chuyện tối qua chà ng đã gặp phải. Lão nói vanh vách tá»±a hồ nhÆ° là ngÆ°á»i thân của chà ng, biết rõ tất cả má»i chuyện của chà ng.
Thế nhưng rồi sự hoà i nghi len lén dâng lên trong lòng, chà ng lại thầm nghĩ :
- Chẳng lẽ lão ta lại là đồng đảng với tặc nhân, rõ rà ng bà y trò nà y là cố ý xỠmũi dẫn đi?
Trúc Thu Lan ngược lại hất hà m há»i :
- Ê, Kim Thiết Khẩu, là ta nhỠđoán chữ, lão nên xem đoán cho ta mới phải chứ.
Kim Thiết Khẩu gáºt đầu cÆ°á»i lên ha hả đáp :
- Vâng, vâng, vừa rồi chỉ là và i câu hiến nhị vị, quyết không lấy tiá»n. Hiện tại kẻ hèn xin Ä‘oán chữ NgÆ°u cho cô nÆ°Æ¡ng. Chữ NgÆ°u mất đầu là chữ Ngá». Chữ NgÆ°u bên dÆ°á»›i thêm nét phiệt thà nh chữ Thất...
Vừa nghe nói đến đó, Trúc Thu Lan liá»n lên tiếng ngắt ngang :
- Sao mãi mà lão vẫn chỉ nói một câu nà y chứ?
Kim Thiết Khẩu cÆ°á»i đáp :
- Äoán chữ NgÆ°u cho cô nÆ°Æ¡ng thì cÅ©ng chỉ có má»™t cách chiết tá»± nà y thôi.
Trúc Thu Lan nói :
- Hảo, váºy thì lão nói Ä‘i.
Kim Thiết Khẩu nói tiếp :
- Kẻ hèn trÆ°á»›c hết Ä‘oán chữ Thất, đây gá»i là nhân hữu thất thủ, mã hữu thất đế. Chữ NgÆ°u vừa rồi của cô nÆ°Æ¡ng không phải là do chÃnh bản thân cô nÆ°Æ¡ng Ä‘á» xuất, mà là do vị công tá» nà y Ä‘á» xuất.
Trúc Thu Lan nhÃu mà y lắc đầu nói :
- Thì cũng là một chữ Ngưu khác gì nhau chứ?
- A, a...
Kim Thiết Khẩu lắc đầu nói tiếp :
- Hoà n toà n không giống nhau, kẻ hèn đã nói nhân hữu thất thủ nhÆ°ng chữ NgÆ°u vốn không phải do tá»± tay cô nÆ°Æ¡ng viết ra, cô nÆ°Æ¡ng còn chÆ°a Ä‘á»™ng thủ, mà vị công tá» kia cÅ©ng không viết ra, vừa rồi chỉ là tiện miệng mà nói, đó gá»i là quân tá» Ä‘á»™ng khẩu, tiểu nhân Ä‘á»™ng thủ, mà thất thủ ở đây không phải là cô nÆ°Æ¡ng, cÅ©ng không phải là vị công tá» nà y, mà thất thủ là má»™t kẻ tiểu nhân. Lại nói giá» Ngá» là nhất chÃnh trung, mà giá» Ngá» không xuất đầu tức là giá» Tỵ, vị công tá» nà y Ä‘oán trÆ°á»›c, cho nên phải là chuyện xảy ra đêm hôm qua, cô nÆ°Æ¡ng Ä‘oán sau, cho nên chuyện xem ra tá»± nhiên phải là phải đêm nay...
Trúc Thu Lan bị lão ta đoán trúng tâm sự trong lòng, tự nhiên dao động mạnh.
Kim Thiết Khẩu lại nói tiếp :
- Lại nói chữ Ngưu bên dưới sinh nét ngang là chữ Sinh...
Trúc Thu Lan không kiên nhẫn, chen và o :
- Sao lại là chữ Sinh?
Kim Thiết Khẩu nhún vai, rút cổ nói :
- Bên dÆ°á»›i không chém thêm nét ngang thì là m sao thà nh chữ Sinh? Trên mặt cô nÆ°Æ¡ng có nét má» tối, hoà n toà n chỉ nhá» và o má»™t chút duyên cÆ¡, hôm nà y là ngà y Nhâm, quý thuá»™c Thủy, ngá»™ Kim sinh, ngá»™ Thổ quan, con Ä‘Æ°á»ng tránh hung gặp cát phải là hÆ°á»›ng nà y. à kẻ hèn muốn nói là lúc gặp phải nguy nan, cô nÆ°Æ¡ng cứ Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Tây, có thể đảm bảo bình an vô sá»±.
Trúc Thu Lan lòng đã dao động mạnh, cà ng hiếu kỳ hơn nói :
- Thế nhưng lão chưa nói chuyện nghi nan bất quyết trong lòng tôi?
Kim Thiết Khẩu chấp tay cÆ°á»i nói :
- Kẻ hèn chỉ bằng và o chữ để luáºn sẽ tất thấy má»i chuyện Ä‘á»u ở trong đó.
Trúc Thu Lan nghe váºy liá»n móc ra má»™t Ãt bạc vụn đặt lên bà n trÆ°á»›c mặt lão ta nói :
- Lão hứng thì nói, tôi hứng thì nghe, váºy thôi.
Nói rồi quay sang Nhạc Tiểu Tuấn nói tiếp :
- Nhạc huynh, chúng ta đi thôi.
Kim Thiết Khẩu vá»™i và ng gá»i to :
- Cô nương, xin dừng bước.
Trúc Thu Lan dừng chân há»i :
- Chẳng phải tiên đoán chữ đã trả rồi đó sao?
Kim Thiết Khẩu nhún vai cÆ°á»i nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng, kẻ hèn kim khẩu luáºn tÆ°á»›ng, thiết chủy trắc tá»±, khách thÆ°á»ng Ä‘oán chữ chỉ cần ba vạn là đủ, nhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng... hì hì...
- Sao? Chẳng lẽ ta đã trả đến tám vạn mà còn chưa đủ hay sao?
Kim Thiết Khẩu nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói quá nặng lá»i, kẻ hèn nà y mở quà y xem tÆ°á»›ng, mÆ°á»i ngà y không khai trÆ°Æ¡ng, khai trÆ°Æ¡ng cÅ©ng cần phải đủ ăn mÆ°á»i ngà y, Ä‘i ra Ä‘Æ°á»ng ăn cÅ©ng cần tiá»n, ngủ cÅ©ng cần tiá»n. Cho dù rằng không thể không ăn nhÆ°ng rượu thì cÅ©ng không thể không có. Má»—i ngà y chà thiểu cÅ©ng phải năm ba cân rượu, mà rượu thì phải có thức nhắm, cho dù Ãt ra là đáºu lạc rang, cứ tÃnh tổng cá»™ng kẻ hèn nà y cÅ©ng tiêu mất năm tiá»n, cô nÆ°Æ¡ng giá» rá»™ng rãi thưởng cho năm lượng, thì kẻ hèn nà y cÅ©ng qua được năm ngà y không cần ăn cÆ¡m.
Trúc Thu Lan hai má Ä‘á» lên vì tức giáºn, nói lá»›n :
- Hừ, ngÆ°Æ¡i chẳng phải là m tiá»n là gì? Xem má»™t chữ mà đòi những năm lượng, bổn cô nÆ°Æ¡ng chẳng chịu thua chiêu nà y đâu.
Nhạc Tiểu Tuấn từ đầu đã nhìn thấy bá»™ mặt xiêu hồn lạc phách của lão thầy bói đã chẳng thuáºn mắt, không muốn Trúc Thu Lan đứng giữa Ä‘Æ°á»ng đấu khẩu vá»›i lão ta, bèn móc ngay ra má»™t xâu bạc có đến năm lượng ném lên bà n lão ta, nói :
- Tiên sinh lÆ°u lạc giang hồ, năm lượng nà y gá»i là tặng tiên sinh uống rượu năm hôm.
Kim Thiết Khẩu Ä‘Æ°a nhanh chiếc quạt ra hứng xâu tiá»n rồi hất mạnh lên, tay kia thuáºn tiện chá»™p lấy, xòe ra đếm rất nhanh, rồi nhìn Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i hì hì nói :
- Äa tạ công tá», tất thảy năm lượng, bốn tiá»n ba vạn.
Nhạc Tiểu Tuấn thấy thủ pháp vừa rồi của lão ta thì không khá»i giáºt mình thầm nghÄ© :
- Chỉ bằng và o má»™t thủ pháp nà y, cÅ©ng thấy rõ lão ta không phải là hạng mãi quế giang hồ tầm thÆ°á»ng.
Trúc Thu Lan quay lÆ°á»m chà ng má»™t cái nói :
- Tôi thì chẳng bao giỠthà cho lão ta.
Bá»n há» hai ngÆ°á»i chuẩn bị quay Ä‘i, bá»—ng lại nghe Kim Thiết Khẩu nói :
- Vị công tỠxin lưu bước.
Vừa rồi thì gá»i Trúc Thu Lan dừng bÆ°á»›c, giá» thì gá»i đến Nhạc Tiểu Tuấn.
Nhạc Tiểu Tuấn quay đầu há»i :
- Sao? Chẳng lẽ năm lượng còn chưa đủ hay sao?
- Äủ, đủ, năm lượng quá đủ để kẻ hèn nà y uống rượu.
Kim Thiết Khẩu vừa rồi vừa xoa xoa bá»™ chiếc mÅ©i của mình, cúi thấp ngÆ°á»i nói tiếp :
- Chỉ là kẻ hèn nà y còn má»™t câu chÆ°a kịp phụng cáo hết, ngÅ© hà nh Kim khắc Má»™c, phÆ°Æ¡ng Äông là Giáp, Ất, Má»™c mà u xanh, chỉ có Kim má»›i khắc được Má»™c.
Trúc Thu Lan không kiên nhẫn được nữa, kéo tay Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Nhạc huynh, chá»› nghe những lá»i nói nhảm của lão ta, chúng ta Ä‘i thôi.
Bá»n há» hai ngÆ°á»i dừng chân lại trong má»™t quán phở đầu trấn ăn uống nghỉ ngÆ¡i, sau đó tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng. Äến ThÆ°Æ¡ng Châu chỉ má»›i là giá» Thân, bá»n há» và o khách Ä‘iếm HÆ°ng Long ở cá»a Tây thà nh, chá»n thuê hai phòng nghỉ lại.
Sau khi rá»a mặt mà y xong, Trúc Thu Lan tìm sang phòng Nhạc Tiểu Tuấn.
Nhạc Tiểu Tuấn cÅ©ng vừa rá»a mặt xong, chà ng gá»i má»™t bình trà rồi ngồi nhắm nháp má»™t mình bên cá»a sổ, thấy Trúc Thu Lan, chà ng liá»n đứng dáºy há»i ngay :
- Trúc cô nương, chúng ta thực là ở đây nghỉ trỠđêm nay hay sao?
Trúc Thu Lan khép kÃn cá»a lại, nhìn chà ng mỉm cÆ°á»i nói :
- Ai bảo là chúng ta nghỉ lại đây đêm nay? Tối nay chúng ta phải trở lại trấn Thúc Dã, dò thám xem trang viện kia thực hư thế nà o.
Nhạc Tiểu Tuấn đặt chén trà xuống nói :
- Váºy thì tại sao chúng ta phải Ä‘i miết đến táºn ThÆ°Æ¡ng Châu nà y?
Trúc Thu Lan vẫn nở má»™t nụ cÆ°á»i bà máºt, nói :
- Äại thiếu gia của tôi Æ¡i, chúng ta giở chiêu nà y gá»i là muốn bắt cố thả. Nếu trang viện kia đúng là sà o huyệt của bá»n tặc nhân, chúng thấy chúng ta Ä‘i xa thế nà y, tất nghÄ© chúng ta thá»±c không có hoà i nghi gì trang viện đó, có thể chúng sẽ sÆ¡ sót bất phòng, mà chúng ta cÅ©ng bất tất phải đối mặt xung Ä‘á»™t vá»›i bá»n chúng, chỉ cần chúng mình được trang viện đó là sà o huyệt của bá»n chúng là đủ rồi.
Nhạc Tiểu Tuấn gáºt đầu nói :
- Trúc cô nÆ°Æ¡ng thá»±c tâm trà hÆ¡n ngÆ°á»i, tại hạ quả không bằng.
Trúc Thu Lan Ä‘iá»m nhiên nói :
- Tôi từ nhỠđã theo mẹ hà nh cÆ°á»›c giang hồ, nà o giống nhÆ° vị thÆ° sinh Ä‘á»c sách quanh năm nhÆ° Nhạc huynh.
- Tại hạ chỉ mong hoà n thà nh tâm nguyện của gia sÆ°, hiện tại đã thà nh ngÆ°á»i giang hồ, sau nà y cần theo há»c há»i cô nÆ°Æ¡ng rất nhiá»u.
Trúc Thu Lan trong ánh mắt lÆ°u lá»™ nét vui, ngÆ°ng mục quang nhìn chà ng, giá»ng chân tình nói :
- Chỉ cần huynh không chê, tôi xin nguyện dốc hết sở năng bên cạnh giúp đỡ một tay cho sư huynh.
Nói đến đó, chợt “a†lên má»™t tiếng, thay đổi ngữ khÃ, lại há»i :
- Nhạc huynh nói là mong má»i hoà n thà nh tâm nguyện của lệnh sÆ°, nhÆ°ng thá»±c sá»± ra là chuyện gì?
Nhạc Tiểu Tuấn vá»›i nà ng cÅ©ng không dấu giếm, lúc ấy kể hết ra má»i chuyện.
Äôi mắt hạnh của nà ng lá»™ thâm tình, nói :
- Cứ theo huynh nói thì tâm nguyện thứ nhất của lệnh sÆ° là tìm kiếm ngÆ°á»i con trai duy nhất, vô cá»› mất tÃch mÆ°á»i sáu năm vá» trÆ°á»›c. Năm ấy ngÆ°á»i đó chỉ vừa má»›i mÆ°á»i hai tuổi. Cứ nhÆ° nay thì đã là hai mÆ°Æ¡i tám tuổi, mà huynh thì chỉ biết duy nhất bên mà y trái ngÆ°á»i đó có má»™t nốt ruồi son, và tên là Long Quân, ngoà i ra không biết gì thêm... Ãi! Trá»i đất mênh mông chuyện tìm ngÆ°á»i quả là mò kim đáy biển. Thế nhÆ°ng tâm nguyện thứ nhì của lệnh sÆ° lại cà ng khó. Cứ theo nhÆ° khẩu khà của Nhạc huynh, thì chỉ cần Tống đại lão gia nói má»™t lá»i thì giải táºn má»i chuyện, thế nhÆ°ng Tống đại lão gia nhất định buá»™c huynh phải tiếp được lão ta má»™t kiếm má»›i chịu giải đáp. Tống đại lão gia xÆ°a nay vẫn thinh danh là võ lâm đệ nhất kiếm, tiếp lão ta má»™t chiêu số ra còn khó hÆ¡n tiếp cao thủ kiếm khách khác trăm chiêu, nghìn chiêu.
“Aâ€, nói đến đó bất chợt nà ng thốt lên má»™t tiếng nhÆ° nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, đổi giá»ng nói :
- Äúng rồi, Nhạc huynh, theo ý tôi nghÄ© Tống đại lão gia nhất định phải là ngÆ°á»i thân quen của lệnh sÆ°, sao lúc ấy huynh không há»i Tống đại lão gia xem tâm nguyện thứ nhì của lệnh sÆ° thá»±c ra là gì?
Nhạc Tiểu Tuấn lắc nhẹ đầu, nói :
- Không cần phải há»i, tại hạ tiếp không nổi má»™t chiêu kiếm của Tống đại lão gia thì há»i chi vô Ãch, má»™t ngà y nà o đó tại hạ có thể tiếp được má»™t kiếm của Tống đại lão gia, thì khi ấy không cần há»i ông ta cÅ©ng vẫn nói ra.
-Nhạc huynh nói cũng phải.
Trúc Thu Lan tán thà nh một câu, trầm tư giây lát nói :
- Chỉ là ... Ãi! Kỳ nhân dị sÄ© mẹ tôi quen cÅ©ng không phải là Ãt, nhÆ°ng kiếm pháp thì không có ngÆ°á»i nà o qua nổi Tống đại lão gia, nếu không thì có thể nhá» mẹ tôi dẫn đến giá»›i thiệu má»™t vị....
Nhạc Tiểu Tuấn kiên nghị nói :
- Không, tại hạ tá»± tin sẽ có má»™t ngà y nà o đó tiếp nổi má»™t chiêu kiếm của Tống đại lão gia. Chỉ có Ä‘iá»u hiện tại Tống đại lão gia trúng tán công kỳ Ä‘á»™c, tại hạ đã đáp ứng vá»›i ông ta nhất định tìm cách lấy giải dược cho ông.
Trúc Thu Lan chá»›p Ä‘á»™ng đôi nhãn châu, cÆ°á»i cÆ°á»i nói :
- Thế thì không không khó, đêm nay trÆ°á»›c hết chúng ta Ä‘i thám thÃnh má»™t chuyến cho ra hÆ° thá»±c, nếu quả đúng trang viện kia là sà o huyệt của bá»n tặc nhân, tôi sẽ Ä‘i tìm mẹ tôi đến gặp chúng đòi thuốc giải. Chạm phải mẹ tôi, bá»n chúng quyết không dám không Ä‘Æ°a thuốc giải ra.
Nhạc Tiểu Tuấn tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì, nói :
- TrÆ°a hôm nay chúng ta gặp lão thầy bói Kim Thiết Khẩu, hình dạng của lão ta thá»±c đáng ngá», có lẽ hắn Ä‘oán ra được đêm nay chúng ta sẽ có hà nh Ä‘á»™ng.
Trúc Thu Lần dẫu mồm nói :
- Hắn xem ra chỉ là kẻ giang hồ thuáºt sÄ© lang bạt kiếm kế mÆ°u sinh mà thôi.
- Chẳng phải cô nương khi ấy muốn nghe hắn nói đó sao?
Trúc Thu Lan cÆ°á»i đáp :
- Tôi chÆ°a phải là ngÆ°á»i đã có gia đình, há dá»… nghe theo những lá»i mồm mép nhảm nhà của gã giang hồ lang bạt kia sao? Tôi chỉ muốn nghe Ä‘iá»u hắn nói là “chuyện nghi nan bất quyết†để thăm dò chút manh mối mà thôi, cứ theo nhÆ° tôi nghÄ© thì hắn không phải là đồng đảng vá»›i bá»n tặc.
Nói rồi nà ng nhoẻn miệng cÆ°á»i lá»™ hà m răng trắng mÆ°á»›t, nói tiếp :
- Chúng ta nói có lẽ không cùng, trước mặt đêm nay chúng ta phải trở lại đê Thúc Dã một phen. GiỠhãy còn đến một hai canh nữa mới tới giỠkhởi hà nh, huynh nên tranh thủ ngủ một giấc lấy sức, tôi cũng vỠphòng đây.
Nói xong, không đợi Nhạc Tiểu Tuấn nói gì thêm, nà ng quay ngÆ°á»i Ä‘i nhanh ra khá»i phòng, tiện tay khép cánh cá»a lại cho chà ng.
Trúc Thu Lan Ä‘i rồi, Nhạc Tiểu Tuấn ngồi xếp bằng lên giÆ°á»ng định thần váºn khà chuyển hồi toà n châu thân. Phút chốc chà ng đã rÆ¡i và o trạng thái nháºp định vong ngã.
Không biết thá»i gian trôi qua bao lâu, khi chà ng mở mắt ra thì thay căn phòng tối nhá» nhợ, đã đến giá» lên đèn.
Bên ngoà i lúc ấy có tiếng ngÆ°á»i gõ cá»a nhẹ, gá»i vá»ng và o :
- Khách quan, ngà i ra ngoà i dùng cÆ¡m hay là để tiểu nhân mang và o phòng, tiểu Ä‘iếm xin phục vụ táºn tình.
Nhạc Tiểu Tuấn nhảy xuống giÆ°á»ng, nhÆ°ng chÆ°a trả lá»i ngay.
Lúc ấy nghe giá»ng Trúc Thu Lan nói :
- Chúng ta không đi ra ngoà i, ngươi bảo đầu bếp là m thứ gì ngon mang và o phòng cho chúng ta là được.
Tiểu nhị ứng thanh dạ một tiếng, rồi nghe tiếng bước chân lui ra xa dần.
Cá»a phòng hé mở, Trúc Thu Lan lách nhẹ và o, thấy Nhạc Tiểu Tuấn đã tỉnh, nà ng nhoẻn miệng cÆ°á»i nói :
- Nhạc huynh đã dáºy, tôi cứ ngỡ Nhạc huynh còn ngủ say.
Nhạc Tiểu Tuấn há»i :
- Cô cũng đã ngủ một giấc rồi chứ?
Trúc Thu Lan lắc đầu đáp :
- Tôi có chuyện nên không ngủ được.
Bên ngoà i có tiếng chân ngÆ°á»i, tiểu nhị mang và o phòng má»™t ngá»n nến, rồi thay bình trà nóng.
Nhạc Tiểu Tuấn chỠđến khi tiểu nhị đã Ä‘i khá»i, má»›i thấp giá»ng há»i :
- Ä‚n cÆ¡m tối xong chúng ta sẽ lên Ä‘Æ°á»ng ngay chứ?
Trúc Thu Lan cÅ©ng nhá» giá»ng đáp :
- Còn sá»›m lắm, chúng ta không thể để ngÆ°á»i phát hiện chà thiểu cÅ©ng phải qua hết canh má»™t má»›i Ä‘i.
Nhạc Tiểu Tuấn gáºt đầu nói :
- Má»i chuyện tôi Ä‘á»u nghe theo cô nÆ°Æ¡ng sắp đặt.
Chốc lát, tiểu nhị đã dá»n lên má»™t mâm cÆ¡m khá thịnh soạn, các món ăn là m rất ngon.
Bá»n há» hai ngÆ°á»i ăn ngấu nghiến, chốc lát đã hết sạch mâm cÆ¡m.
Tiểu nhị và o thu dá»n mâm chén bát ra ngoà i.
Trúc Thu Lan đứng lên, nhá» giá»ng nói :
- Tôi vá» phòng đây, huynh cÅ©ng vá» nhÆ° tắt đèn Ä‘i ngủ, chá» hết canh má»™t thì nhảy ra cá»a sổ, tôi sẽ chá» huynh ở đầu ngá», tiá»n phòng tiá»n ăn ở đây cứ để lại cho há» má»™t lượng là đủ.
Nhạc Tiểu Tuấn gáºt đầu đáp :
- Tại hạ hiểu.
Trúc Thu Lan vẫn chưa yên tâm, dặn tiếp :
- Ra theo ngá» cá»a sổ, cần phải vượt thêm qua hai nhà dân, má»›i nhảy xuống, ở đó có má»™t con hẻm nhá», ra khá»i hẻm chÃnh là đầu Ä‘Æ°á»ng.
Nhạc Tiểu Tuấn lại gáºt đầu đáp :
- Tại hạ đã nhớ kỹ.
Trúc Thu Lan mở cá»a bÆ°á»›c ra ngoà i.
Nhạc Tiểu Tuấn bÆ°á»›c đến đóng cá»a khóa trái cá»a lại rồi tắt đèn lên giÆ°á»ng để nguyên cả quần áo nằm xuống.
Chà ng vốn xÆ°a nà y chÆ°a từng là m kẻ dạ hà nh, nên lần nà y cảm thấy bồn chồn và xúc Ä‘á»™ng mạnh, phải khó khăn lắm má»›i chỠđến hết canh má»™t. Chà ng ngồi báºt dáºy rá»i khá»i giÆ°á»ng, móc má»™t lượng bạc đặt lên bà n, rồi theo cá»a sổ ra ngoà i phòng theo ngã sau.
Chà ng từ nhỠđã luyện thà nh nhất thân khinh công thượng thừa, chỉ còn thiếu kinh nghiệm giang hồ. Lúc nà y ra khá»i phòng, cứ theo y nhÆ° lá»i của Trúc Thu Lan, vượt qua thêm hai nhà dân nữa, rồi nhảy xuống đất, tuyệt nhiên không để lại chút tiếng Ä‘á»™ng nhá».
Äây là con hẻm nhá», Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh chỉ thấy tối Ä‘en nhÆ° má»±c, chẳng Ä‘Ã nh phải dừng lại định thần má»™t lúc rồi má»›i cá» bÆ°á»›c Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.
Ra hết con hẻm, quả nhiên là đã ra đến đầu Ä‘Æ°á»ng. Trên con lá»™ chÃnh nà y, ở trung tâm vẫn còn nhiá»u quán còn đỠđèn, thế nhÆ°ng ở Ä‘oạn cuối lá»™ nà y thì quạnh quẻ, khách bá»™ hà nh qua lại cÅ©ng vắng thÆ°a.
ÄÆ°a mắt lia má»™t vòng, chà ng liá»n phát hiện trong bóng tối bên kia Ä‘Æ°á»ng, trÆ°á»›c mặt má»™t quán ăn nhá» có bóng ngÆ°á»i, chẳng phải là Trúc Thu Lan đó sao?
Trúc Thu Lan cÅ©ng đã nhìn thấy chà ng, liá»n Ä‘Æ°a tay vẫy vẫy.
Nhạc Tiểu Tuấn vội vã chạy sang.
Trúc Thu Lan đón chà ng, thấp giá»ng há»i :
- Huynh có bị ngÆ°á»i nà o phát hiện nhìn thấy không?
- Không.
Trúc Thu Lan thầm thì nói :
- Vừa rồi tôi nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i xuất hiện từ căn nhà đối diện chạy vá» hÆ°á»›ng Bắc. NgÆ°á»i nà y thân pháp rất cao, tôi cứ ngá» là huynh nên định gá»i, vừa lúc ấy thì phát hiện ra huynh từ trong hẻm Ä‘i ra. NgÆ°á»i nà y xem ra thân thủ cao cÆ°á»ng, không biết là đã phát hiện thấy huynh hay không?
Nhạc Tiểu Tuấn nói với vẻ khẳng định :
- Không thể nà o, lúc tôi nhảy xuống con hẻm, tuyệt nhiên không há» nhìn thấy có bóng ngÆ°á»i nà o.
- Ừm, nếu váºy thì tốt.
Hai ngÆ°á»i sóng vai nhau phóng nhanh trên con Ä‘Æ°á»ng đến cuối chân bức tÆ°á»ng thà nh.
Trúc Thu Lan kêu chà ng ra má»™t góc vắng vẻ, má»›i thấp giá»ng nói :
- Chúng ta nhảy lên đi.
Nói rồi nà ng nhún chân, hai tay giang ra lấy thăng bằng, thi triển má»™t thế Thanh Hạc Xuyên Vân, cả ngÆ°á»i vừa nhẹ nhà ng lên không, đáp xuống mặt bá» thà nh.
Nhạc Tiểu Tuấn cÅ©ng liá»n thi triển khinh công tung ngÆ°á»i nhảy lên bá» thà nh theo nà ng.
Trúc Thu Lan dịu dà ng tán thưởng :
- Nhạc huynh khinh công tháºt tuyệt.
- Ồ, cô nương thân thủ cũng bất phà m.
Trúc Thu Lan chớp mắt liếc chà ng nói :
- Tôi so với Nhạc huynh thì còn kém xa.
Nói rồi nà ng liá»n tung ngÆ°á»i nhảy vá»t ra ngoà i thà nh.
Nhạc Tiểu Tuấn cÅ©ng liá»n theo sát chân nà ng.
Trúc Thu Lan nói :
- Từ đây đến trấn Thúc Dã, thi triển khinh công mà chạy thì chỉ chừng ná»a canh giá» là đến, nhất là trÆ°á»›c mặt trang viện kia chỉ là bải cá» trống hoát, không có chá»— ẩn nấp, bên ngoà i tÆ°á»ng thà nh tuy có Ãt cây cao, nhÆ°ng khoảng cách thà nh lại quá xa. Theo tôi nghÄ© thì lần nà y chúng ta nên và o theo lối hoa viên phÃa sau, nhÆ° váºy xem ra an toà n hÆ¡n nhiá»u.
Nhạc Tiểu Tuấn gáºt đầu nói :
- Tôi đã nói rồi, tất cả má»i chuyện Ä‘á»u nghe theo chủ ý của cô nÆ°Æ¡ng.
Trúc Thu Lan đôi nhãn châu lộ lưu ba nhìn chà ng giây lát rồi nói tiếp :
- NgÆ°á»i ta chÆ°a nói hết, chuyến Ä‘i đêm nay của chúng ta tuyệt đối không để đối phÆ°Æ¡ng phát hiện, cho nên hà nh tÃch cần hết sức bà máºt, nếu không gặp phải tình huống vạn bất đắc dÄ©, thì quyết không nên Ä‘á»™ng thủ.
Nhạc Tiểu Tuấn mỉm cÆ°á»i đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng xem tại hạ nhÆ° kẻ hung bạo, thÃch đánh nhau lắm sao?
- á»’ tôi chỉ nhắc nhở váºy thôi, thá»±c sá»± thì chúng ta chẳng phải sẽ Ä‘á»™ng thủ cùng bá»n chúng hay sao?
Nhạc Tiểu Tuấn gáºt đầu cÆ°á»i nói :
- Tại hạ nhớ rõ, chúng ta đi thôi.
Trúc Thu Lan lÆ°á»m chà ng má»™t cái, cÆ°á»i tÆ°Æ¡i rồi quay ngÆ°á»i phóng Ä‘i.
Nhạc Tiểu Tuấn cÅ©ng liá»n thi triển Lục Äịa Phi Bằng thân pháp, trong bóng đêm há» nhÆ° hai nhân ảnh lÆ°á»›t nhanh nhÆ° hai vệt khói má». ChÆ°a đầy ná»a canh giá» thì hỠđã đến trấn Thúc Dã.
Trúc Thu Lan thả bá»™ cháºm lại, bá» Ä‘Æ°á»ng chÃnh rẽ và o má»™t con Ä‘Æ°á»ng mòn, Ä‘i thêm chừng má»™t dặm nữa, nà ng dừng lại phÃa trÆ°á»›c, thấp giá»ng nói :
- Äến nÆ¡i rồi.
Nhạc Tiểu Tuấn ngưng mắt nhìn trong mà n đêm nhỠnhợ, quả nhiên đã thấy lù lù một tòa trang viện mà hồi sáng hỠđã xông và o.
Lúc nà y trong trang viện tối đen không thấy có ánh đèn.
Trong lòng chà ng chợt sinh nghi nói nhỠ:
- Chẳng lẽ bá»n tặc đã Ä‘i hết tháºt rồi, sao không thấy má»™t ánh đèn nà o?
Trúc Thu Lan hÆ¡i nhÃu mà y liá»…u, nói :
- Không có ánh đèn, chứng tá» bá»n chúng đã có cảnh giác.
Nhạc Tiểu Tuấn ngạc nhiên há»i :
- Chẳng lẽ chúng đoán chắc đêm nay chúng ta sẽ quay trở lại?
Trúc Thu Lan báºt cÆ°á»i thanh tiếng nhá», rồi nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là bá»n chúng cảnh giá»›i không phải là đỠphòng chúng ta, thôi đừng ở đây lâu không tiện, chúng ta Ä‘i tiếp.
Nói rồi nà ng phóng chân chạy tiếp. Nà ng tránh mặt chÃnh trang viện, chạy vòng xa lui háºu viện, tuy xa má»™t chút, nhÆ°ng mặt sau trang viện lại là má»™t rừng cây ăn trái um tùm.
Trong mà n đêm, chỉ thấy má»™t khối Ä‘en nghịt, nếu lẩn mình và o đó thì khó bị ngÆ°á»i ta phát hiện được.
Trúc Thu Lan phát tay ra hiệu, rồi nhảy ngÆ°á»i má»™t cái khuất và o rừng cây.
Nhạc Tiểu Tuấn cũng chẳng nói gì, chỉ lẳng lặng nhún mình phóng theo nà ng.
Trúc Thu Lan trong rừng cây rất cẩn tháºn Ä‘i dò từng bÆ°á»›c, lợi dụng bóng cây tối Ä‘en mà đi.
Nhạc Tiểu Tuấn vẫn bám sát theo chân nà ng.
Äi được má»™t hồi, Trúc Thu Lan dừng chân lại bên má»™t gốc cây, chỉ tay vá» trÆ°á»›c, thầm thì :
- Từ đây cách bá» tÆ°á»ng háºu viện trang viện kia không còn xa, chúng ta tạm thá»i nghỉ chân lại đây má»™t lát rồi Ä‘á»™t nháºp.
Nhạc Tiểu Tuấn nhìn thần thái của nà ng tháºn trá»ng nhÆ° lâm đại địch, nên cÅ©ng không dám sÆ¡ hốt, rón rén đến gần ẩn thân và o má»™t gốc cây. Từ đây ngÆ°ng mắt nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, hết rừng cây quả nhiên chỉ cách những năm trượng là đến bá» tÆ°á»ng trang viện, khoảng cách đó là má»™t bãi cá» hoang không lối mòn, thoạt trông trang viện không khác gì má»™t thà nh bảo kiên cố, có Ä‘iá»u lúc nà y không má»™t Ä‘á»™ng tịnh nhá», chỉ nghe thấy tiếng côn trùng kêu rả rÃch mà thôi.
|
08-08-2008, 02:14 PM
|
|
Quá»· VÆ°Æ¡ng Äại Lão Gia
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
|
|
Tiên Cô Bảo Kiếm
Tác giả: Cổ Long
ChÆ°Æ¡ng 13
Bà ẩn trong trang viện
Nguồn:story.mi9.com
Trong mà n đêm tĩnh mịch, chỉ có tiếng dế kêu đêm...
NhÆ°ng đúng tại lúc nà y, Nhạc Tiểu Tuấn trong lòng bá»—ng khởi lên linh tÃnh có ngÆ°á»i, chà ng cảnh giác ngÆ°ng thần lắng tai nghe ngóng, quả nhiên thoang thoảng trong tiếng dạ phong, có tiếng ngÆ°á»i tá»±a hồ nhÆ° ai đó vừa bÆ°á»›c và o rừng cây.
Thá»±c tình thì Ä‘iá»u nà y Trúc Thu Lan không phát hiện ra được, vì từ nhá» Nhạc Tiểu Tuấn đã luyện chÃnh tông ná»™i công, nên má»—i khi ngÆ°ng thần lắng nhÄ©, thì trong vòng và i trượng vuông, tiếng kim rÆ¡i trên ná»n đất có thể nghe thấy tiếng.
Có Ä‘iá»u ngay bản thân chà ng cÅ©ng không biết được ná»™i công của mình đã đạt đến cảnh giá»›i nà y, mà cứ ngỡ là tai chà ng nghe thấy nhÆ° váºy chỉ là điá»u bình thÆ°á»ng mà thôi.
Chà ng quay day ghé sát tai Trúc Thu Lan rỉ nhỠ:
- Chúng ta nhanh ngồi xuống, có ngÆ°á»i đến.
Trúc Thu Lan mặc dù cÅ©ng Ä‘ang lắng tai nghe ngóng, nhÆ°ng tuyệt không nghe thấy gì. Nà ng trong lòng hÆ¡i kinh ngạc, nhÆ°ng cÅ©ng liá»n theo lá»i chà ng ngồi thụp xuống ngay.
Äây chỉ là chuyện xảy ra trong cái chá»›p mắt, khi bá»n há» vừa ngồi thụp xuống, thì “xẹt†má»™t tiếng, má»™t bóng ngÆ°á»i nhanh nhÆ° chá»›p vá»t và o rừng, đứng cách nÆ¡i bá»n há» Ä‘ang ẩn chỉ chừng ba trượng.
Trong bóng đêm, chỉ thấy đây là má»™t ngÆ°á»i thấp lùn, thân váºn đạo bà o mà u Ä‘en, đầu Ä‘á»™i đạo quán, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm, trong tay lại cầm cây phất trần mà u trắng.
Cứ nhìn thân pháp ngÆ°á»i nà y huyá»…n hoặc nhẹ nhà ng nhÆ° thiên ngoại phi lai, hẳn nhiên là má»™t cao nhân bất tục. Có Ä‘iá»u bằng và o trá»±c giác, khiến ngÆ°á»i ta nháºn ra ngÆ°á»i nà y không phải là nhân váºt chÃnh phái.
Hắc bà o đạo nhân vừa xuất hiện, bá»—ng nhiên “vù†má»™t tiếng, thêm má»™t bóng ngÆ°á»i gầy nhá» xuất hiện, lÆ°á»›t đến trÆ°á»›c mặt hắc bà o đạo nhân chấp tay gá»i lên :
- Sư phụ.
Nguyên là vừa rồi Nhạc Tiểu Tuấn ngÆ°ng thần nghe thấy tiếng bÆ°á»›c chân chÃnh là của ngÆ°á»i gầy nhá» nà y, giá»ng ngÆ°á»i vừa cất lên thì cả Nhạc Tiểu Tuấn và Trúc Thu Lan Ä‘á»u nháºn ra.
Hắn chÃnh là tên tiểu tá» gầy nhá» mặt Ä‘en mà bá»n há» gặp lần trÆ°á»›c trong quán rượu bên sông Qua Châu.
Hắc bà o đạo nhân “ừm†một tiếng, rồi nói :
- Äồ nhi, có phải ngÆ°Æ¡i nói chÃnh là trang viện nà y không?
Tiểu tá» mặt Ä‘en gáºt đầu đáp :
- Dạ, chÃnh là nÆ¡i nà y.
Hắc bà o đạo nhân há»i :
- NgÆ°Æ¡i nói là đến cả Hắc Hổ Thần Triệu Quang Äẩu mà gặp vị nữ nhân há» Thân cÅ©ng phải tá» ra cung kÃnh Æ°?
Tiểu tá» mặt Ä‘en gáºt đầu đáp :
- Vâng, đúng thế.
- Nếu thế thì tháºt kỳ lạ, nữ nhân há» Thân kia thân thế lai lịch thế nà o chứ?
Tiểu tá» mặt Ä‘en ngÆ°á»›c nhìn sÆ° phụ ngạc nhiên há»i :
- Sư phụ cũng không biết sao?
Hắc bà o đạo nhân trầm ngâm giây lát nói :
- SÆ° phụ còn chÆ°a gặp mặt cô ta, thì là m sao biết dược? Ừm, thế nhÆ°ng đến Huy Khâm Nghiêu dÆ°á»›i tay cô ta cÅ©ng không qua ba chiêu đã thúc thủ chịu trói, đủ thấy nữ nhân nà y lai lịch chẳng nhá»...
Nhạc Tiểu Tuấn nghe đến đây thì sững cả ngÆ°á»i, thầm nghÄ© :
- Huy Khâm Nghiêu, chẳng phải là thân phụ của Huy cô nÆ°Æ¡ng sao? Ông ta được ngÆ°á»i trên giang hồ tôn xÆ°ng là Hoà i DÆ°Æ¡ng đại hiệp, cả má»™t vùng Bắc TrÆ°á»ng giang được coi là nhân váºt đứng hà ng đầu, váºy mà bị bắt bởi tay vị cô nÆ°Æ¡ng há» Thân kia chÆ°a quá ba chiêu. NhÆ°ng nói thế là phong thÆ° tẩm Ä‘á»™c mà gã há» Từ kia lợi dụng Ä‘Æ°a đến cho Tống đại lão gia, tin tức là sá»± thá»±c chứ không phải chỉ là tin bịa đặt để khủng bố.
Lúc nà y đã nghe tiểu tỠmặt đen nói :
- Sư phụ, chúng ta có nên và o bên trong hay không?
Hắc bà o đạo nhân ngÆ°ng mắt nhìn tÆ°á»ng thà nh trang viện nói :
- Chúng ta đã đến đây, lẽ nà o lại không và o bên trong xem hư thực thế nà o?
Ãnh mắt lão vẫn ngÆ°ng nhìn và o trang viện, thoáng lá»™ chút chần chừ, rồi quyết định trong đầu, quát nhá» :
- Äồ nhi, chúng ta và o.
Dứt lá»i, không kịp nhìn đạo nhân thi triển thế nà o, chỉ thấy thân hình tá»±a hồ nhÆ° lăng không ngá»± phong, lÆ°á»›t nhanh trên không trung, vượt qua bức tÆ°á»ng tầm ba trượng, biến mất hẳn và o bên trong.
Tiểu tá» mặt Ä‘en cÅ©ng không dám cháºm trá»…, cả ngÆ°á»i phóng vút lên lao và o bên trong trang viện nhÆ° bóng chim nhạn dạ phi, nháy mắt khuất hẳn và o bên trong tÆ°á»ng thà nh.
Trúc Thu Lan ngồi thừ ngÆ°á»i, thở phà o nhẹ nhá»m nói :
- Nhạc huynh, huynh có biết nhân váºt áo Ä‘en nà y không?
Nhạc Tiểu Tuấn thực tình đáp :
- Tại hạ xưa nà y chưa từng xuất đạo giang hồ, là m sao biết lão đạo nhân kia là ai? Cứ bằng và o khẩu khà của hắc bà o đạo nhân thì tựa hồ như danh tiếng lão ta trên giang hồ không nh�
Trúc Thu Lan nói :
- Ông ta gá»i là Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng Công Tôn Quyá»n. À, đúng rồi... Tiểu tá» mặt Ä‘en kia chẳng phải là chúng ta đã gặp hắn trong quán rượu ở Qua Châu hôm trÆ°á»›c sao? Lúc đó còn chÆ°a biết được lai lịch của hắn, không ngá» lại là môn đồ của Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng Công Tôn Quyá»n, chừng nhÆ° hắn được gá»i là Hắc Hà i Nhi.
Nhạc Tiểu Tuấn há»i :
- Váºy hiện tại chúng ta cÅ©ng nên và o chứ?
Trúc Thu Lan mỉm cÆ°á»i, nói :
- Tôi chừng nhÆ° thấy Nhạc huynh rất nôn nóng muốn và o trong đó phải không? Thá»±c ra có má»™t vị cao nhân nhÆ° Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng thay chúng ta và o thám thÃnh hÆ° thá»±c thì chúng ta cứ việc thủ giữ ở đây là tốt nhất.
Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Chúng ta đứng ở đây bị bá» tÆ°á»ng che khuất tầm mắt là m sao nhìn thấy được tình hình bên trong, nhìn bên kia có tòa lÆ°Æ¡ng đình đám cổ tùng cao kia có lẽ là ngá»n giả sÆ¡n, nếu đứng ở đó mà nhìn xuống quan sát chẳng phải là rõ rà ng hÆ¡n sao?
Trúc Thu Lan hất mái tóc lùi bá» vai, cÆ°á»i nói :
- Thôi được, nếu huynh muốn thì chúng ta và o váºy.
- Tại hạ Ä‘i mở Ä‘Æ°á»ng.
Nhạc Tiểu Tuấn nói rồi liá»n thẳng ngÆ°á»i đứng lên, tung ngÆ°á»i nhảy lên đầu tÆ°á»ng thà nh, chÃnh lúc Ä‘ang định ngoái đầu đợi nà ng, thì Trúc Thu Lan cÅ©ng đã phóng lên theo, gấp giá»ng nói :
- Trên tÆ°á»ng thà nh không thể dừng chân lâu được, nhanh và o trong.
Nhạc Tiểu Tuân lúc nà y cÅ©ng phát hiện ra đứng ở trên đầu tÆ°á»ng thà nh là không ổn, đã trở thà nh mục tiêu phát hiện ra dá»… dà ng nhất, nên Ä‘á» khà tiếp tục tung ngÆ°á»i phóng vù xuống hòn giả sÆ¡n.
Trúc Thu Lan không có được khinh công thượng thặng nhÆ° Nhạc Tiểu Tuấn, phải cần đến ba bÆ°á»›c nhảy má»›i đứng lên được trên hòn giả sÆ¡n, chân vừa chạm đất liá»n ẩn thân nấp và o má»™t lùm cây nhá», thấp giá»ng gá»i :
- Nhạc huynh, nhanh đến đây.
Nhạc Tiểu Tuấn nghe gá»i, bèn đến bên cạnh nà ng.
Trúc Thu Lan thấp giá»ng nói :
- Ngá»n giả sÆ¡n nà y còn cao hÆ¡n cả tÆ°á»ng thà nh, tuy nó có thể quan sát chung quanh, nhÆ°ng cÅ©ng là nÆ¡i dá»… bị phát hiện ra nhất, hay là chúng ta trÆ°á»›c hết tìm má»™t nÆ¡i nà o ẩn nấp trÆ°á»›c đã.
Nhạc Tiểu Tuấn gáºt đầu, bá»n há» hai ngÆ°á»i sau má»™t lúc tìm kiếm, cÅ©ng tìm được má»™t nÆ¡i ẩn kÃn đáo sau khối nham thạch gần ở chân giả sÆ¡n. Hai bên có những đám cây nhá» che cháºn, đừng nói là ban đêm, nếu ban ngà y ngÆ°á»i Ä‘i bên ngoà i cÅ©ng khó lòng phát hiện thấy. Thế nhÆ°ng nấp ở bên trong, có thể nhìn ra ngoà i qua những chiếc lá»— hổng tá»± nhiên của khối nham thạch mà lại nhìn được cảnh váºt chung quanh.
Hai ngÆ°á»i vừa ẩn ngÆ°á»i xong, bá»—ng “vèo†má»™t tiếng, có bóng ngÆ°á»i chẳng biết từ đâu phóng tá»›i, dừng chân lại ngay trên đỉnh ngá»n giả sÆ¡n.
Trúc Thu Lan cÅ©ng đã nghe tiếng ngÆ°á»i lÆ°á»›t gió, vá»™i cảnh giác kéo áo Nhạc Tiểu Tuấn thụp đầu nép thấp xuống.
Nhạc Tiểu Tuấn cũng rút cổ thấp đầu xuống, trong lòng thầm cảm phục :
- Xem ra hòn giả sÆ¡n nà y là má»™t mục tiêu rất dá»… bị phát hiện, nếu vừa rồi không có chú ý của Trúc cô nÆ°Æ¡ng, nhanh ẩn thân xuống đây, thì có lẽ đã bị ngÆ°á»i ta phát giác ra rồi.
Lại nói, chá»— bá»n hỠẩn nấp vốn rất nhá» hẹp, nhÆ°ng lúc nà y cả Nhạc Tiểu Tuấn cÅ©ng rút cổ cúi đầu nép sát và o ngÆ°á»i nà ng, mái tóc dà i mượt của Trúc Thu Lan thoang thoảng lên mùi hÆ°Æ¡ng ngan ngát dá»… chịu. Chà ng vốn xÆ°a nay chÆ°a từng chung đụng vá»›i nữ nhân, tá»± nhiên bị là n hÆ°Æ¡ng dá»… chịu là m ngây ngất, tá»±a hồ nhÆ° phút chốc quên hẳn cả ngÆ°á»i vừa xuất hiện trên đỉnh giả sÆ¡n còn chÆ°a biết là bạn hay địch.
NgÆ°á»i vừa xuất hiện trên Ä‘Ä©nh ngá»n giả sÆ¡n, chung quy cÅ©ng không để tâm chú ý đến chá»— bá»n hỠẩn nấp, chỉ lÆ°á»›t mắt quan sát quanh má»™t vòng, rồi tung ngÆ°á»i lÆ°á»›t xuống.
Trúc Thu Lan ghé mắt chăm nhìn, má»›i hay ngÆ°á»i nà y thân hình tầm thÆ°á»›c, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm, vá»t qua chiếc hồ nhá», vung tay phát má»™t cá» chỉ nhÆ° ra hiệu, rồi nÆ°Æ¡ng theo bóng tối của các bụi cây vá»t Ä‘i tiếp, phút chốc mất dạng.
ChÃnh lúc ngÆ°á»i nà y vừa phóng Ä‘i, thì từ phÃa bên phải lại xuất hiện hai bóng ngÆ°á»i khác lao nhanh nhÆ° dạ Æ°ng săn mồi, vượt và o bá» tÆ°á»ng là láºp tức phóng theo chân ngÆ°á»i kia mất hút.
Vì cá»± ly khá xa, nên bá»n há» không nhìn thấy rõ hai ngÆ°á»i nà y, nhÆ°ng chỉ bằng và o thân pháp của há», cÅ©ng đủ thấy Ä‘á»u là hạng cao thủ nhất lÆ°u, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cả ba ngÆ°á»i nà y phải là thâm dạ xâm nháºp và o đây là để thám thÃnh.
Trúc Thu Lan thấp giá»ng rỉ tai Nhạc Tiểu Tuấn :
- Ba ngÆ°á»i nà y thân thủ bất phà m, xem ra đêm nay ngÆ°á»i và o dò thám trang viện nà y không phải là Ãt.
Lúc nói xong, quay đầu lại nhìn lại má»›i phát hiện ra bá»n há» hai ngÆ°á»i tá»±a hồ nhÆ° môi ká» môi, má ká» má, hÆ¡i thở phà và o nhau khiến nà ng cảm xúc mạnh đến ngây ngất.
Nhất thá»i sÆ¡ ý, khiến nà ng vừa thÃch vừa thẹn, mặt á»ng Ä‘á» lên, vá»™i và ng quay đầu lại.
Nhạc Tiểu Tuấn vốn không nghe thấy câu nói của nà ng, nhÆ°ng khi nghe tiếng ừ há» khẽ của nà ng thì sá»±c tỉnh, mặt chợt nóng lên vì ngượng, quay há»i lại :
- Trúc cô nương vừa nói gì?
Trúc Thu Lan giá»ng thoáng chút há»n dổi :
- NgÆ°á»i ta Ä‘ang nói chuyện vá»›i Nhạc huynh, huynh thì lại nghÄ© vá»› vẩn đâu chứ?
- Tại hạ... Äang nghÄ©... NghÄ© xem chúng ta có nên và o trong kia xem không?
Trúc Thu Lan dẫu môi nói :
- Huynh nghĩ là trong nà y yên tỉnh lắm sao? Nếu tôi không đoán nhầm thì có lẽ đã có bố trà giám sát bên trong.
Vừa nói đến đó, hốt nhiên từ xa bên trong có hai ánh đèn loáng sáng lên.
Nên biết, ngÆ°á»i luyện võ công tá»± nhiên Ä‘á»u luyện qua nhãn quang dạ hà nh, mục quang vô cùng linh mẫn trÆ°á»›c ánh sáng.
Vừa rồi trong hoa viên tối om om, cho nên nhãn tuyến bị hạn chế khá nhiá»u, khó khăn nhìn thấy rõ rà ng cảnh váºt. NhÆ°ng lúc nà y đã có ánh đèn sáng cháy lên, tuy rất xa, nhÆ°ng cÅ©ng có thể nháºn được là chiếu sáng từ hai chiếc đèn lồng.
Äã lên đèn lồng thì tất có ngÆ°á»i cầm Ä‘i. Äèn lồng đó có hai chiếc, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là cÅ©ng phải có từ hai ngÆ°á»i trở lên.
Cứ suy luáºn mà biết, Nhạc Tiểu Tuấn ngÆ°ng mắt nhìn, quả nhiên thấy hai ngÆ°á»i cầm đèn lồng sải bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i, Ä‘ang Ä‘i tá»±a hồ nhÆ° hai nữ nhân, bất giác chà ng thấp giá»ng nói :
- Trúc cô nương, là hai nữ nhân cầm đèn.
Trúc Thu Lan ná»™i công còn kém, chỉ thấy hai ánh đèn chứ không nháºn ra bóng ngÆ°á»i, bèn nói :
- Xem tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang Ä‘i đến đây. Ừm, bá»n há» có thể là tay chân của Thân cô nÆ°Æ¡ng, chúng ta đêm nay có lẽ không đến ná»—i uổng công.
Hai ánh đèn cứ Ä‘i dá»c theo con Ä‘Æ°á»ng chÃnh giữa trang viện, có lúc xuyên qua hà nh lang, có lúc lại men theo giữa lâm viên, cho nên lúc ẩn lúc hiện, chung quy cà ng lúc cà ng thấy đến gần hÆ¡n.
Chốc lát hai ngÆ°á»i đã Ä‘i đến bên kia hồ sen, lúc nà y thì Trúc Thu Lan đã có thể nhìn rõ bá»n há».
Hai ngÆ°á»i xách lồng đèn quả nhiên là hai nữ nhân, Ä‘á»u váºn y phục mà u xanh, sóng vai nhau mà bÆ°á»›c. Bá»n há» tay trái cầm lồng đèn, tay phải má»—i ngÆ°á»i cầm má»™t chiếc lẳng Ä‘áºy kÃn không biết bên trong chứa gì. Bây giá» bá»n hỠđã đặt chân lên chiếc cầu nhá» khúc chiết trên hồ.
Trúc Thu Lan ghé đầu thầm thì :
- Chẳng lẽ bá»n há» cÅ©ng đến hòn giả sÆ¡n nà y?
Nhạc Tiểu Tuấn chừng nhÆ° không nghe thấy câu há»i của nà ng, nhÃu mà y lẩm bẩm :
- Kỳ quái, sư đồ Hắc Y Thuần Dương và o đây trước tiên, không biết đi đâu?
Trúc Thu Lan rỉ tai :
- Bá»n hỠđến giá» vẫn chÆ°a thấy xuất hiện, có lẽ cÅ©ng đã ẩn thân chá»— nà o đó rồi.
Từ bên kia bá» hồ qua giả sÆ¡n, trÆ°á»›c hết phải qua nhà thủy tạ, hai nữ nhân áo xanh dừng chân lại trong nhà thủy tạ. Cả hai Ä‘á»u đặt lẳng tre trong tay mình xuống, móc hai chiếc lồng đèn lên hai góc, rồi lau chùi chiếc bà n đá trong nhà thủy tạ sạch sẽ.
Cuối cùng, má»™t ngÆ°á»i mở chiếc lẳng tre của mình lấy ra bốn chiếc chén cao đế và má»™t bình trà bằng sà nh đặt ngay ngắn. NgÆ°á»i kia ngược lại lấy từ trong lẳng ra má»™t lÆ° hÆ°Æ¡ng nhá», bỠđầy trầm hÆ°Æ¡ng vụn, rồi đốt xông lên.
Trúc Thu Lan cÆ°á»i thầm nói :
- Vị Thân cô nương nà y xem ra cũng khà phái ra trò.
Vừa lúc nà y, từ trong xa kia lại xuất hiện hai chiếc đèn lồng khác, chỉ có Ä‘iá»u lúc nà y ánh đèn lÆ°á»›t đến rất nhanh, chÆ°a đầy chá»›p mắt đã thấy ở trÆ°á»›c cầu nhá» bên hồ rồi.
Cầm lồng đèn vẫn là hai nữ nhân áo xanh khác, má»™t ngÆ°á»i tay cầm bao Ä‘á»±ng kiếm, má»™t ngÆ°á»i cầm chiếc túi Ä‘á»±ng Ä‘Ã n. Ngay sau lÆ°ng hai nữ nhân thanh y kia là má»™t thiếu nữ toà n thân váºn y phục Ä‘en tuyá»n.
Nhạc Tiểu Tuấn vừa nhìn thấy đã gấp giá»ng thì thà o bên tai Trúc Thu Lan :
- Cô ta chÃnh là Thân cô nÆ°Æ¡ng.
ChÆ°a hết, ngay sau lÆ°ng Thân cô nÆ°Æ¡ng còn tháp tùng má»™t lão bà gầy ốm, chÃnh là Hồ đại nÆ°Æ¡ng.
Hai tỳ nữ và o đến nhà thủy tạ, liá»n treo đèn lồng lên nhÆ° hai tỳ nữ lúc nảy, nhà thủy tạ phút chốc được bốn chiếc đèn lồng chiếu sáng rá»±c rỡ, đã váºy mặt hồ sen gợn sóng lăn tăn lấp lánh chiếu hắt ánh đèn trở lại khiến khung cảnh cà ng trở nên sáng hÆ¡n.
Huyá»n Y thiếu nữ, Thân cô nÆ°Æ¡ng lúc nà y đã và o đến nhà thủy tạ, ngồi xuống trên má»™t chiếc ghế.
Ả nữ hầu cầm chiếc túi Ä‘á»±ng Ä‘Ã n, liá»n cởi bá» bao vải bên ngoà i lấy ra má»™t chiếc thất huyá»n cầm đặt trÆ°á»›c mặt Thân cô nÆ°Æ¡ng.
Trúc Thu Lan nhìn kỹ Thân cô nÆ°Æ¡ng, thấy cô ta chỉ chừng hai mÆ°Æ¡i, mắt hạnh mà y ngà i, mắt ngá»c môi son, quả là má»™t trang quốc sắc thiên hÆ°Æ¡ng, duy nhất chỉ có má»™t cổ hà n khà nhÆ° phủ lấy khuôn mặt xinh đẹp của nà ng khiến ngÆ°á»i ta phải phát khiếp.
Trúc Thu Lan cÆ°á»i thầm mỉa mai :
- Ranh rà nh một nữ tỠlảng mạn giang hồ, còn bà y đặt là m kiểu cách khuê nữ quà phái, xông hương gẩy đà n dưới trăng. Hừ!
Thân cô nương vừa ngồi xuống xong, tiện tay cầm lấy chén trà đưa lên môi đà o nhắp một ngụm, rồi ngước mắt nhìn ra bầu thinh không.
Trá»i không đẹp, không trăng không sao, chỉ là má»™t mà n tối Ä‘en u ám. Thế nhÆ°ng, mặc cho trăng lặn sao má», Thân cô nÆ°Æ¡ng chừng nhÆ° rất có nhã hứng, nhắp xong ngụm trà , nhìn trá»i rồi tay cầm Ä‘Ã n, từng ngón tay thả nhẹ trên dây Ä‘Ã n tấu lên từng tiếng má»™t.
“Tang, tang, tình, tÆ°ng...â€
Má»—i khi ngÆ°á»i ta chuẩn bị Ä‘Ã n, thÆ°á»ng có những Ä‘á»™ng tác so dây, nhÆ°ng tiếng Ä‘Ã n thả cháºm rãi nguyên chỉ má»›i là so dây mà thôi. Thế chừng cứ từng tiếng xoáy và o trong tai Trúc Thu Lan khiến nà ng có cảm giác nhÆ° nghe thấy tiếng sấm.
Không! Nói đúng hÆ¡n chỉ nhÆ° tiếng sét đánh, khiến trong ngá»±c Ä‘áºp thình thịch, cả ngÆ°á»i nhÆ° bị Ä‘iện giá»±t, suýt nữa thì đâm sầm đầu và o khối nham thạch trÆ°á»›c mặt.
Nhạc Tiểu Tuấn giáºt mình, vá»™i và ng Ä‘Æ°a tay giữ vững lấy ngÆ°á»i nà ng, thấp giá»ng nói :
- Trúc cô nÆ°Æ¡ng, là m sao váºy?
Trúc Thu Lan hai tay ôm lấy ngá»±c, mặt còn hiện nét khủng hoảng, gấp giá»ng nói :
- Nhạc huynh, tiếng đà n nà y nghe thực cổ quái.
Nhạc Tiểu Tuấn thấy kỳ há»i :
- Tiếng đà n cổ quái thế nà o?
Trúc Thu Lan kinh ngạc quay đầu nhìn chà ng chăm chú há»i :
- Huynh không hỠcó cảm giác gì sao?
- Không, thực ra là thế nà o?
- Tôi vừa...
Nói đến đó, từ trong nhà thủy tạ tiếng đà n của Thân cô nương lại bắt đầu trỗi lên :
- Tang tang tình tang...
Trúc Thu Lan cả ngÆ°á»i giáºt bắn lên, mặt mà y khiếp đảm, vá»™i và ng Ä‘Æ°a hai tay bÃt kÃn tai, nói gấp :
- A, nghe thấy tiếng đà n so dây của cô ta, tựa hồ như bị một tảng đá nện và o đầu.
- Không... Không ổn rồi, tiếng đà n nà y... Nà y rõ rà ng là tà môn ngoại đạo.
Câu nà y tá»±a hồ nhÆ° cô ta cắn răng cố nói thà nh tiếng, cả ngÆ°á»i chừng nhÆ° sắp đổ xuống.
Nhạc Tiểu Tuấn chân tay luýnh quýnh, đến lúc nà y thì chẳng còn phân biệt nam nữ thá» thá» bất thân, hai tay choà ng ra ôm chặt lấy ngÆ°á»i Trúc Thu Lan, thầm thì :
- Cô nên bình tĩnh lại, thực tình là chuyện thế nà o chứ?
Tiếng Ä‘Ã n vẫn tình tang liên miên bất tuyệt, lúc trầm lúc bổng, du dÆ°Æ¡ng êm dịu nghe tháºt thÃch tai. Thế nhÆ°ng, Trúc Thu Lan thì hÆ¡i thở dồn dáºp, cả ngÆ°á»i cứ rung giáºt theo tiếng Ä‘Ã n, tay chân vung Ä‘áºp loạn xạ, cứ nhÆ° ngÆ°á»i bị uống má»™t loại kịch Ä‘á»™c đốt cháy rát cả tâm can.
Nhạc Tiểu Tuấn ôm nà ng trong vòng tay cà ng phát hoảng hÆ¡n, chÆ°a biết là m thế nà o để cô ta ổn định thần trà trở lại, bây giá» bá»—ng tay đặt lên lÆ°ng nà ng, chợt nghÄ© ra má»™t Ä‘iá»u, liá»n váºn chân khà quán chú và o huyệt Linh Äà i, theo đó và o châu thân khà mạch của nà ng ta.
Má»™t chiêu nà y quả nhiên công hiệu, Trúc Thu Lan nhÆ° ngÆ°á»i bệnh nặng gặp thuốc thần, thân hình má»m nhẹ trở lại, từ từ thở hắt ra má»™t hÆ¡i, nói :
- Äa tạ Nhạc huynh, nếu huynh không kịp thá»i truyá»n chân khà và o ngÆ°á»i trợ giúp, thì có lẽ tiếng Ä‘Ã n kia là m Ä‘oạn tuyệt tâm mạch của tôi rồi.
Nhạc Tiểu Tuấn cÅ©ng thở phà o nhẹ nhá»m nói :
- Chuyện nghiêm trá»ng đến thế sao? Tại hạ từ đầu đến giá» không nháºn ra Ä‘iá»u gì khác lạ.
- Có lẽ vì công lá»±c của Nhạc huynh quá thâm háºu...
Bá»n há» vừa nói vá»›i nhau đến đó, Ä‘á»™t nhiên nghe “vèo†má»™t tiếng, má»™t bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t tá»›i trÆ°á»›c nhà thủy tạ quát lá»›n :
- Tiện nhân còn chưa chịu ngừng tay ư?
NgÆ°á»i vừa xuất hiện nà y chÃnh là Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng đạo nhân, chỉ thấy lúc nà y tay phải nắm chiếc phất trần trắng nhÆ° tuyết, tay còn lại cắp má»™t ngÆ°á»i.
Tiếng đà n của Thân cô nương cũng theo đó ngừng lại, cô ta quay lại nhìn Hồ đại nương hất hà m nói :
- Hồ má má, ra ngoà i xem ai đến la hét ầm ĩ thế?
Hồ đại nÆ°Æ¡ng ứng thanh “dạ†má»™t tiếng, rồi cá» bÆ°á»›c Ä‘i nhanh ra ngoà i, bà ta rõ rà ng nhìn thấy Hắc y đạo nhân, thế nhÆ°ng cố tình là m nhÆ° không thấy, lá»›n tiếng quát há»i :
- Thân cô nương đang gẩy đà n hứng thú, kẻ nà o dám quát tháo ầm ĩ, h�
Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng Công Tôn Quyá»n đặt tiểu đồ mình đứng xuống, vá»— nhẹ và o lÆ°ng hắn má»™t cái, tiểu tá» mặt Ä‘en má»›i tỉnh lại đứng vững. Bây giá» lão ta má»›i cÆ°á»i gằn mấy tiếng, trầm giá»ng nói :
- Là lão phu đây.
Lão ta thân váºn đạo bà o, chẳng xÆ°ng “bần đạo†mà lại xÆ°ng “lão phu†thá»±c là trái khoáy.
Hồ đại nÆ°Æ¡ng quét mắt nhìn sÆ° đồ lão ta má»™t cái, rồi há»i :
- Ngươi đến đây là m gì h�
Hắc y Thuần Dương ánh mắt như điên, quát lớn :
- NgÆ°Æ¡i hẳn là Huyá»n Hồ, Hồ đại nÆ°Æ¡ng, hắc hắc... Ngay đến cả lão phu mà cÅ©ng không nháºn ra sao?
Hồ đại nÆ°Æ¡ng nheo mắt tợ ná»a nhÆ° cÆ°á»i ná»a nhÆ° không, đáp :
- Bá»n lục lâm thảo khấu giang hồ, lão bà bà ta gặp quá nhiá»u, nà o nhá»› cho xuể.
Trúc Thu Lan ghé sát tai Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Hồ đại nÆ°Æ¡ng mà dám buông má»™t câu nà y vá»›i Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng, ắt là mụ ta dá»±a hÆ¡i và o yêu nữ kia má»›i dám bạo gan đến thế. Bằng không, mụ ta có ăn nhằm gan trá»i, thì cÅ©ng không dám chá»c giáºn đến lão ta.
Quả nhiên, má»™t câu nà y vừa nghe xong, ánh mắt Hắc y Thuần DÆ°Æ¡ng quắc lên lá»™ sát khÃ, chừng nhÆ° lão ta giáºn cá»±c Ä‘á»™ hóa cuồng tiếu, cất má»™t trà ng cÆ°á»i dà i, rồi nói :
- Hồ bà tá», ngÆ°Æ¡i dám to gan thất lá»… há»—n xược vá»›i lão phu, hảo. Lão phu trÆ°á»›c hết lấy mạng ngÆ°Æ¡i.
Dứt lá»i, tay áo phất nhẹ lên, má»™t cổ cuồng phong kèm theo tiếng rÃt, cuồn cuá»™n áºp tá»›i ngÆ°á»i Hồ đại nÆ°Æ¡ng.
Hồ đại nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên quá thừa biết Hắc bà o đạo nhân là ai, bà ta không dám trá»±c tiếp nghênh chiêu, vá»™i và ng nhảy ngÆ°á»i lui sau né tránh.
ChÃnh tại lúc nà y, trong nhà thủy tạ, Thân cô nÆ°Æ¡ng cong má»™t ngón tay búng nhẹ và o chiếc lÆ° hÆ°Æ¡ng.
Là n khói hÆ°Æ¡ng thoang thoảng vốn chỉ dùng dể ngÆ°á»i ta cảm thấy thanh thản tâm hồn, thân hình thoát nhẹ, nhÆ°ng lúc nà y bằng và o má»™t Ä‘á»™ng tác của Thân cô nÆ°Æ¡ng, là n khói xám ngÆ°ng tụ lại mà không tá»a ra, rồi theo chỉ lá»±c vừa phát ra, là n khói nhÆ° má»™t viên đạn bắn nhanh vá» hÆ°á»›ng Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng Ä‘ang đứng bên ngoà i nhà thủy tạ.
Nhạc Tiểu Tuấn giáºt mình thót lên :
- Thì ra Thân cô nÆ°Æ¡ng đốt lÆ° hÆ°Æ¡ng nà y là để dùng là m ám khÃ.
Hắc Y Thuần Dương là cao thủ thượng thừa, đạt đến cảnh giới chiêu thức kình lực tự phát tự thâu không chút trở ngại.
Lúc nà y thấy có ám khà bắn ra, liá»n ngÆ°ng truy kÃch Hồ đại nÆ°Æ¡ng, tay trái tấn công, tay phải ngá»n phất trần phất lên má»™t chiêu, thuáºn tay nắm lấy môn đồ thoái lui vá» sau đến tam xÃch.
Hồ đại nÆ°Æ¡ng đã thoái nháºp và o nhà thủy tạ.
Thân cô nÆ°Æ¡ng liá»n há»i :
- Hồ má má, ngÆ°á»i nà y là ai?
Hồ đại nÆ°Æ¡ng cúi ngÆ°á»i đáp :
- Há»™i bẩm Thân cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i nà y là Công Tôn Quyá»n, ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng gá»i y là Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng.
Thân cô nÆ°Æ¡ng lại há»i :
- Lai lịch y thế nà o?
- Nghe nói lão ta xuất thân từ Hắc Hải, vá» sau... Vá» sau hình nhÆ° đầu nháºp và o...
Thân cô nương xua tay cắt ngang, nói :
- Không cần nói nữa, hắn ngoại hiệu là Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng, đủ thấy hợp vá»›i Ä‘iá»u kiện bổn phái...
Hồ đại nÆ°Æ¡ng cÆ°á»i vả lả nói :
- Thân cô nÆ°Æ¡ng nháºn thấy hắn có thể sai khiến, váºy thì lÆ°u hắn lại váºy.
Cứ nghe khẩu khà của bá»n há» cÅ©ng khiến ngÆ°á»i ta giáºt mình, nhân váºt thà nh danh không nhá» nhÆ° Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng Công Tôn Quyá»n mà dám nói là có thể dùng sai khiến, tùy nghi lÆ°u giữ lại mà không cần há»i đến bản thân lão ta.
NhÆ°ng chỉ nghe thấy Thân cô nÆ°Æ¡ng “ừm†má»™t tiếng, tiếp liá»n cong ngón tay phát liá»n ba luồng chỉ lá»±c, từ chiếc lÆ° hÆ°Æ¡ng ba vệt khói ngÆ°ng tụ phóng vá»t ra theo hình chữ phẩm nhằm ngÆ°á»i Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng.
Rõ rà ng một chiêu nà y có ý giữ Hắc y Thuần Dương lại đây.
Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng phát má»™t trà ng cÆ°á»i dà i, hữu thủ dÆ°Æ¡ng lên, phất mạnh chiếc phất trần.
CÅ©ng kỳ quái, chiếc phất trần nà y vốn cán bằng ngá»c, sợi bện bằng tÆ¡ trắng nhÆ° tuyết, nhÆ°ng lúc nà y lão phất lên phát chiêu, từ trong ngân tÆ¡ trắng nhÆ° tuyết có những sợi tÆ¡ Ä‘en tuyá»n bắn ra bay ngược và o trong nhà thủy tạ.
Thân cô nÆ°Æ¡ng nhìn thấy Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng phất chiếc phất trần phát ra mÆ°á»i mấy sợi tÆ¡ Ä‘en, thì vá»™i và ng phát chỉ lá»±c đẩy xuất từng đóm khói Ä‘en đối chiếu.
Bá»n hỠở cá»± ly cách nhau tầm ba bốn trượng, thế nhÆ°ng cách không phát chiêu Ä‘á»™ng thủ, thá»±c là phi thÆ°á»ng.
MÆ°á»i mấy sợi hắc tÆ¡, mÆ°á»i mấy đóm khói Ä‘en vút lên không rồi tiếp phải lẫn nhau biến mất trong mà n đêm vô thanh vô sắc, tá»±a hồ nhÆ° không má»™t Ä‘iá»u gì xảy ra.
Thế nhÆ°ng, táºn mắt chứng kiến thấy những đóm khói Ä‘en nhá» tưởng chừng nhÆ° dá»… tan nhanh trong là n dạ phong, váºy mà quần tụ biến thà nh cổ ám khÃ, đủ thấy ngÆ°á»i thi triển phải váºn kình phát ra má»™t lá»±c đạo rất mạnh, má»›i có thể thi triển nổi.
Từng sợi hắc tÆ¡ trong chiếc phất trần trắng mượt cÅ©ng liên miên bất tuyệt bay ra nghênh tiếp những đóm khói Ä‘en của Thân cô nÆ°Æ¡ng, song phÆ°Æ¡ng không má»™t ai chịu nhÆ°á»ng ná»a bÆ°á»›c.
Äây là má»™t trÆ°á»ng tá»· đấu ná»™i gia công pháp tÄ©nh lặng vô thanh vô túc, không há» phát ra má»™t tiếng Ä‘á»™ng nhá». Thế nhÆ°ng cả Thân cô nÆ°Æ¡ng lẫn Hắc y Thuần DÆ°Æ¡ng thần sắc Ä‘á»u ngÆ°ng tụ táºp trung cao Ä‘á»™, đủ thấy bá»n há» quyết đấu chẳng phải tầm thÆ°á»ng chút nà o.
Từng đóm khói Ä‘en vẫn bay ra từ chiếc lÆ° hÆ°Æ¡ng, từng sợi hắc tÆ¡ vẫn phát ra từ ngá»n phất trần của đạo sÄ©, song phÆ°Æ¡ng không những ai chịu nhÆ°á»ng ná»a bÆ°á»›c, trá»±c đấu vá»›i nhau kéo dà i đến thá»i gian chừng má»™t tuần trà .
Trúc Thu Lan thấy thế nhá» giá»ng nói :
- Vị Thân cô nÆ°Æ¡ng nà y có thể đấu ná»™i gia công pháp vá»›i Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng bất phân thắng bại, đủ thấy nhất thân tuyệt há»c cao cÆ°á»ng thế nà o rồi, thảo nà o mà có ta buông giá»ng cuồng ngạo tá»± kiêu.
Nhạc Tiểu Tuấn lần đầu tiên má»›i nhìn thấy má»™t tráºn đấu thế nà y, trong lòng thấy kỳ lạ vô cùng, bèn buá»™t miệng há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng có biết bá»n hỠđấu vá»›i nhau thế nà o không?
Trúc Thu Lan lắc đầu nói :
- Tôi không biết, thế nhưng tôi nghĩ nhất định là n khói đen trong lư hương của Thân cô nương và những sợi hắc tơ từ chiếc phất trần của Hắc Y Thuần Dương phải là một loại thà nh danh...
ChÃnh lúc há» lẩm nhẩm nói chuyện vá»›i nhau đến đó, bá»—ng nghe Hắc Y Thuấn DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i gằn mấy tiếng, quát lá»›n :
- Tiểu nha đầu, Äá»™c Long Yên của ngÆ°Æ¡i bất quá cÅ©ng chỉ có thế mà thôi.
Dứt lá»i vung tay, ngá»n phất trần lại phất lên.
NhÆ°ng lần nà y ngá»n phất trần phất lên, cả trăm sợi tÆ¡ bạc vân vÅ© phát ra hà ng trăm ngá»n hắc tÆ¡ kết táºp thà nh Ä‘oà n tợ nhÆ° vân vÅ© bay áºp và o ngÆ°á»i Thân cô nÆ°Æ¡ng trong nhà thủy tạ, tốc Ä‘á»™ lại cá»±c nhanh.
Cùng lúc vá»›i chiếc phất trần phát lên, mÆ°á»i mấy đốm khói Ä‘en lại bắn ra, lần nà y thì không ngăn cản nổi quần vân vÅ© hắc tÆ¡ bay tá»›i.
Trúc Thu Lan thì thầm trong tai Nhạc Tiểu Tuấn :
- Thì ra là n khói Ä‘en trong lÆ° hÆ°Æ¡ng của Thân cô nÆ°Æ¡ng lại là Äá»™c Long Yên, tôi nghe mẹ tôi nói loại khói Ä‘á»™c nà y ngÆ°ng kết bất táºn, vô cùng lợi hại...
Thân cô nÆ°Æ¡ng chừng nhÆ° cÅ©ng không nhẫn nại, cÆ°á»i lên lanh lãnh hét lá»›n :
- Hừ, bổn cô nương vốn cũng chẳng coi Hắc Thanh Tơ của lão đạo ngươi và o đâu.
Vừa nói cô ta vừa nhanh nhẹn thả mÆ°á»i đầu ngón tay lên chiếc Ä‘Ã n, trên bảy sợi dây phát ra má»™t tráºn tiếng Ä‘Ã n cuồng loạn.
“Tang tình tang tình...â€
Tiếng Ä‘Ã n Ä‘á»™t khởi nhÆ° phong ba cuồng ná»™, nhÆ° thủy Ä‘á»™ng ba Ä‘Ã o, nhÆ° muôn thác cùng đổ, tiếng dá»™i ầm ầm lại nhÆ° tiếng sấm rá»n.
Chỉ trong nháy mắt, không gian yên tÄ©nh hoà n toà n bị chấn Ä‘á»™ng biết tiếng Ä‘Ã n cuồng ná»™, đến nhân váºt thịnh danh nhÆ° Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng lúc nà y nháºn ra tình hình bất ổn, lão cả ngÆ°á»i phóng vút lên không trung nhÆ° là n sÆ°Æ¡ng má»ng, thoáng cái đã biến mất trong mà n đêm. Lão hốt hoảng tháo chạy đến quên cả mang theo gã môn đồ Æ°u ái.
Nguyên là tiểu tỠmặt đen, ngay khi tiếng đà n đầu tiên khởi lên đã bị chấn động mạnh ngã lăn trên đất, công lực thất tán, Hắc Y Thuần Dương chẳng kịp chộp hắn mang chạy.
Lần nà y thì Nhạc Tiểu Tuấn đã nháºn ra, tiếng Ä‘Ã n bên trong ngầm chứa tà môn sát khÃ, chà ng tuy không đến ná»—i bị chấn Ä‘á»™ng, nhÆ°ng Trúc Thu Lan Ä‘ang ở trong tay chà ng thì khác, nghe tiếng Ä‘Ã n vừa cất lên, Trúc Thu Lan đã buá»™t miệng la lên :
- Nguy rồi...
Cả ngÆ°á»i theo tiếng Ä‘Ã n giãy nẩy lên, tay chân loạn xạ không còn tá»± chủ được nữa.
Nhạc Tiểu Tuấn nhìn thấy nhân váºt thà nh danh nhÆ° Hắc y Thuần DÆ°Æ¡ng mà cÅ©ng không chịu ná»—i tiếng Ä‘Ã n, đến bá» cả môn đồ phóng chân tháo chạy, đủ thấy tiếng Ä‘Ã n của Thân cô nÆ°Æ¡ng lợi hại đến chừng nà o rồi.
Thế nhÆ°ng, bản thân chà ng thì không thấy há» hấn gì, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là chà ng không hiểu ngay từ nhá» chà ng đã luyện môn Nghịch Thiên huyá»n công khiến khà huyết chuyển nghịch kinh mạch váºn hà nh, cho nên má»›i không bị ảnh hưởng tiếng Ä‘Ã n xông và o chấn Ä‘á»™ng tâm mạch.
Vừa rồi chà ng đã cứu nguy má»™t lần cho Trúc Thu Lan, giá» trÆ°á»›c mặt thấy nà ng cả ngÆ°á»i giãy giụa, vá»™i và ng ôm nà ng và o lòng, rồi y nhÆ° lần trÆ°á»›c đặt tay lên huyệt Linh Äà i trên lÆ°ng nà ng, bắt đầu váºn công truyá»n chân khà sang, giúp nà ng kháng cá»± lại tiếng Ä‘Ã n.
CÅ©ng may, tiếng Ä‘Ã n lần nà y phát ra rất nhanh, chừng nhÆ° nhìn thấy Hắc y Thuần DÆ°Æ¡ng đã bá» chạy, Thân cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng liá»n buông thá»ng tay, láºp tức tiếng Ä‘Ã n im bặt.
Lúc nà y má»›i nháºn ra thần sắc cô ta bÆ¡ phá», hai khuá»·u tay chống lên mặt bà n, thở hổn hển ở xa mấy trượng cÅ©ng có thể nghe rõ. Rõ rà ng vừa rồi thi triển ná»™i gia công pháp đấu vá»›i Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng, đã váºn kình lá»±c phát ra tiếng Ä‘Ã n kia đã khiến cô ta hao tổn chân khà không Ãt.
Trúc Thu Lan đã tỉnh trà lại, vẫn còn ở trong lòng chà ng, thở phà o nhẹ nhá»m nói :
- Tiếng Ä‘Ã n tháºt là lợi hại.
Nhạc Tiểu Tuấn quan tâm há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng thấy trong ngÆ°á»i thế nà o?
Trúc Thu Lan nhoẻn miệng cÆ°á»i tÆ°Æ¡i :
- Tiếng Ä‘Ã n cô ta im bặt là tôi khá»e lại ngay, huynh không cần phải truyá»n chân khà cho tôi nữa. Ãi... Cây Ä‘Ã n của cô ta tháºt cổ quái, trÆ°á»›c giá» tôi chÆ°a từng nghe nói qua, tiếng Ä‘Ã n mà có thể khiến ngÆ°á»i ta thất tán hết chân lá»±c, ghê gá»›m tháºt.
Nhạc Tiểu Tuấn thâu tay lại, chà ng chÆ°a kịp nói gì bá»—ng thấy ánh mắt Trúc Thu Lan sáng lên, nà ng "I" má»™t tiếng nhỠđầy kinh ngạc, gấp giá»ng nói :
- Xem kìa. Chẳng phải là Tống Văn Tuấn và Huy cô nÆ°Æ¡ng đấy sao? Bá»n há» là m sao thế?
Nhạc Tiểu Tuấn nghe váºy vá»™i nhÆ°á»›ng ngÆ°á»i lên nhìn ra ngoà i, quả nhiên thấy từ phÃa bên kia má»™t Ä‘oà n bốn ngÆ°á»i Ä‘ang bÆ°á»›c qua cầu. Äi đầu là má»™t thiếu niên công tá» váºn lam bà o, mang trÆ°á»ng kiếm, chẳng ai khác chÃnh là Tống Văn Tuấn.
Tiếp liá»n theo hắn là hai bóng ngÆ°á»i nhá» thó chÃnh là Huy Huê Quân và Tiểu Thúy, và ngÆ°á»i Ä‘i cuối cùng thân váºn trÆ°á»ng bà o mà u xanh, tuổi trạc tứ tuần, chỉ nhìn cÅ©ng biết chÃnh là đang áp giải bá»n ba ngÆ°á»i kia đến đây.
Nhạc Tiểu Tuấn vừa nhìn thấy ngÆ°á»i nà y, bá»—ng nhiên phát ná»™, nghiến răng nói :
- À, thì ra là hắn.
Trúc Thu Lan nghiêng đầu há»i :
- Nhạc huynh nói ai?
Nhạc Tiểu Tuấn đáp :
- Gã đại hán áp giải bá»n ba ngÆ°á»i kia chÃnh là tên đã giả trúng thÆ°Æ¡ng nhá» tôi mang thÆ° đến cho Tống đại lão gia, hắn tá»± xÆ°ng là há» Từ, lần nà y tôi quyết táºn mặt há»i hắn...
Nói rồi chà ng vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i định đứng lên, nhÆ°ng Trúc Thu Lan vá»™i và ng nắm tay chà ng kéo lại, nhá» giá»ng nói :
- Nhạc huynh tạm thá»i nhịn má»™t chút, chúng ta trÆ°á»›c hết ngầm theo dõi chúng nói gì vá»›i nhau, rồi sau đó lá»™ diện đối đầu vấn khẩu còn chÆ°a muá»™n mà .
Nhạc Tiểu Tuấn nghe nà ng nói có lý, khi ấy mới chịu kiên nhẫn ngồi thụp xuống bên nà ng.
|
08-08-2008, 02:17 PM
|
|
Quá»· VÆ°Æ¡ng Äại Lão Gia
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
|
|
Tiên Cô Bảo Kiếm
Tác giả: Cổ Long
ChÆ°Æ¡ng 14
Tứ tiểu nữ tỳ
Nguồn:story.mi9.com
Bây giá» bá»n Tống Văn Tuấn bốn ngÆ°á»i đã Ä‘i đến đầu cầu, gã trung niên hán tá» há» Từ bá»—ng vượt lên trÆ°á»›c ba ngÆ°á»i kia, hÆ°á»›ng vá» phÃa nhà thủy tạ cúi ngÆ°á»i nói :
- Khai bẩm Thân cô nÆ°Æ¡ng, thuá»™c hạ vừa bắt được ba ngÆ°á»i nà y ở gần lầu nam, dẫn đến trình báo.
Thân cô nương trong nhà thủy tạ nhướng mắt nhìn ra, rồi quay đầu nói với Hồ đại nương :
- Hồ má má, bảo hắn đưa và o đây.
Hồ đại nương “dạ†một tiếng, rồi bước ra ngoà i nói lớn :
- Thân cô nương bảo ngươi áp giải chúng và o đây.
Trúc Thu Lan nhá» giá»ng nói :
- Chẳng lẽ bá»n há» cả ba ngÆ°á»i Ä‘á»u bị khống chế huyệt đạo?
Nhạc Tiểu Tuấn nhÆ°á»›ng mà y nhìn chăm bá»n ngÆ°á»i kia nói :
- Vá»›i võ công cao cÆ°á»ng nhÆ° Tống Văn Tuấn, nếu đánh không lại, thì cÅ©ng không đến ná»—i dá»… dà ng bị ngÆ°á»i ta khống chế.
- á»’ Nhạc huynh quên tiếng Ä‘Ã n của yêu nữ kia vừa rồi hay sao? Äến nhÆ° Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng mà cÅ©ng bá» chạy, có lẽ bá»n há» ba ngÆ°á»i bị tiếng Ä‘Ã n là m mất sức kháng cá»±, nên má»›i bị gã há» Từ kia khống chế.
- Ừm, đằng nà o bổn công tỠcũng phải tìm cách cứu hỠmới được.
- Chớ vội nói, xem... Yêu nữ kia như đang muốn nói gì?
Nhạc Tiểu Tuấn và Trúc Thu Lan chụm đầu lại với nhau nhìn qua những lỗ hổng của khối nham thạch, lúc nà y đã thấy Tống Văn Tuấn, Huy Huệ Quân và Tiểu Thúy đã bị gã hỠTừ kia áp giải đến nhà thủy tạ.
Thân cô nÆ°Æ¡ng ngồi nghiêng ngÆ°á»i quét mắt nhìn bá»n há» ba ngÆ°á»i, rồi há»i :
- Các ngươi là ai? Ai bảo các ngươi đến đây?
Gã trung niên hỠTừ nhanh nhẩu đáp :
- Hội bẩm Thân cô nương, tiểu tỠnà y là Tống Văn Tuấn, con trai dộc nhất của vị Võ Lâm Tống Trấn Sơn, nữ nhân nà y là Huy Huệ Quân, thiên kim ái nữ của Hoà i Dương đại hiệp Huy Khâm Nghiêu.
Thân cô nÆ°Æ¡ng ánh mắt lạnh lùng đảo nhìn bá»n há» hai ngÆ°á»i, gáºt gù lạnh giá»ng nói :
- Nghe ra Ä‘á»u là những ngÆ°á»i có lai lịch đấy chứ.
Tống Văn Tuấn lúc ấy lớn tiếng thét lên :
- Hừ, các ngÆ°Æ¡i dá»±a hÆ¡i và o ngÅ© môn trong giang hồ thì có gì đáng nói? Nếu có bản lÄ©nh thì nhanh tha bổn công tá» ra, chúng ta bằng và o võ công quyết đấu má»™t tráºn, nếu bổn công tá» thua thì tùy nghi các ngÆ°Æ¡i xá» trÃ, dầu chết cÅ©ng không ân háºn.
Thân cô nÆ°Æ¡ng giá»ng lạnh nhÆ° băng :
- Ngươi còn chưa phục?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là bổn công tá» không phục.
Thân cô nương nói tiếp :
- Ta vốn định tha cho các ngÆ°Æ¡i trở vá», chẳng ngá» ngÆ°Æ¡i không phục, hảo... Ta phải cho các ngÆ°Æ¡i mở mắt má»™t lần.
Nói đến đó, đưa mắt nhìn gã hỠTừ ra lệnh :
- TỠKim Tiêu, ngươi nhanh giải khai huyệt đạo cho ba tên nà y ra.
Trúc Thu Lan vừa nghe thế “A†khẽ lên một tiếng, thì thầm nói :
- Thì ra hắn là Thanh Sát Thủ TỠKim Tiêu.
Nhạc Tiểu Tuấn nghiêng đầu há»i lại :
- Hắn có tiếng tăm lắm hay sao?
- Má»™t vùng Giang Nam hắn rất nổi tiếng, nghe nói thân thủ tuyệt há»c của hắn là Thanh Sát Thủ, má»™t loại công phu kỳ môn dị phái, đánh trúng và o ngÆ°á»i, không ngoà i mÆ°á»i hai canh giá», cả ngÆ°á»i phát xanh nhÆ° má»c rêu mà chết.
Hai ngÆ°á»i nói chuyện vá»›i nhau được mấy câu, trong thủy tạ há» Từ đã giải khai huyệt đạo cho bá»n Tống Văn Tuấn ba ngÆ°á»i rồi.
Tống Văn Tuấn vẫn thần thái cao ngạo, ngá»ng đầu nói :
- Ngươi định cho bổn công tỠkhai nhãn giới thế nà o đây?
Thân cô nÆ°Æ¡ng vẫn giá»ng lạnh lùng :
- Lệnh tôn những hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c từng được ngÆ°á»i trên giang hồ tôn xÆ°ng Võ Lâm Äệ Nhất Kiếm, Thiếu trang chủ của Thiên Hoa sÆ¡n trang Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là kiếm thuáºt ắt là sở trÆ°á»ng phải không?
Tống Văn Tuấn nói :
- Võ Lâm Äệ Nhất Kiếm mấy tiếng nà y, sau nà y gia phụ sẽ có lúc thanh minh cùng thiên hạ, thá»±c tình không dám nháºn. Tại hạ quả thá»±c thuá»™c danh gia kiếm phái, nên vá» kiếm thuáºt có chút Ãt kiến thức, nếu cô nÆ°Æ¡ng nguyện ý, thì tại hạ xin dùng kiếm hầu tiếp.
Nhạc Tiểu Tuấn từ khi biết Tống Văn Tuấn đến giá» lần đầu tiên má»›i nghe hắn ta nói má»™t câu có chút khiêm tốn nhã nhặn, bất giác gáºt đầu đồng tình.
Thân cô nÆ°Æ¡ng nghe váºy gáºt đầu đáp gá»n :
- Rất tốt.
Rồi quay lại nhìn bốn ả tỳ nữ Ä‘ang đứng sau lÆ°ng gá»i lá»›n :
- Xuân Phong.
Ả hầu đứng ngoà i cùng ứng thanh đáp :
- Có tiểu tỳ.
Thân cô nương hạ lệnh :
- Ngươi ra tiếp hắn và i chiêu xem.
Ả hầu tên Xuân Phong cúi đầu đáp :
- Tiểu tỳ tuân mệnh.
Äồng thá»i quay ngÆ°á»i rút phát thanh Ä‘oản kiếm bÆ°á»›c hẳn ra ngoà i.
Tống Văn Tuấn thấy thế thì phát ná»™, cÆ°á»i gằn mấy tiếng nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng muốn con nha hoà n nà y Ä‘á»™ng thủ cùng bổn công tá», chẳng phải là xem thÆ°á»ng bổn công tỠđó sao?
Thân cô nÆ°Æ¡ng lạnh giá»ng nói :
- Chỉ cần ngươi thắng nổi nó, thì ta tự nhiên sẽ xuất thủ.
Xuân Phong chỉ là má»™t thiếu nữ tuổi chừng mÆ°á»i sáu mÆ°á»i bảy, mắt quả dÆ°a, nhìn nhÆ° lúc nà o cÅ©ng hiện nụ cÆ°á»i nghịch ngợm, thá»±c xinh xắn dá»… nhìn.
NhÆ°ng vừa rồi bị Tống Văn Tuấn lăng nhục gá»i là “con nha hoà n†thì tức giáºn nhăn mặt lạnh giá»ng nói :
- Nha hoà n chẳng lẽ không phải là ngÆ°á»i? Chúng ta tá»· kiếm chứ không phải tá»· thân pháºn. Äạo võ há»c, thắng là kẻ mạnh, ngÆ°Æ¡i chừng nà o thắng được ta thì nói còn chÆ°a muá»™n.
Ả nha hoà n nà y rõ rà ng là miệng lưỡi không vừa, tuyệt không phải là ngÆ°á»i dá»… bị ngÆ°á»i ta ăn hiếp.
Tống Văn Tuấn nghe váºy thì cứng há»ng cứng lưỡi, nhất thá»i không nói gì được.
Tiểu Thúy bỗng sấn tới trước lên tiếng đỡ đòn :
- Bẩm thiếu gia, để tôi tiếp con tiểu tỳ nà y và i chiêu xem sao.
Tống Văn Tuấn thấy thế thì vui mừng, vá»™i gáºt đầu nói :
- Hảo.
Tiểu Thúy liá»n rút từ thắt lÆ°ng ra má»™t thanh Ä‘oản kiếm, sấn thêm mấy bÆ°á»›c nữa thét lá»›n :
- Chúng ta tỷ thà và i chiêu nữa chứ?
Xuân Phong hoa má»™t vòng Ä‘oản kiếm, hất hà m há»i :
- Ngươi muốn động thủ với ta ư?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, chẳng lẽ ta không thể đánh nhau vá»›i ngÆ°Æ¡i?
Xuân Phong cÆ°á»i nhạt nói :
- Tất nhiên là được.
Tiểu Thúy vênh mặt :
- Váºy thì chúng ta ra bải trống bên bá» hồ kia.
- Không cần, tá»· thà và i chiêu kiếm pháp vá»›i hà ng nhất lÆ°u cao thủ, chỉ cần má»™t khoảng thá»i gian đủ di bá»™ chuyển hình là đủ thi thố kiếm pháp của mình rồi. Ta tuy chÆ°a thuá»™c hạng cao thủ, nhÆ°ng trên cầu nà y cÅ©ng đủ để cho ngÆ°Æ¡i nếm và i kiếm, thế nà o chứ?
Tiểu Thúy nà o chịu thua, chống tay nói :
- Trên cầu thì trên cầu, há ta sợ gì ngươi?
Xuân Phong hừ một tiếng nói :
- Tá»· thà thì phải bằng kiếm pháp thá»±c há»c, đâu phải bằng cái miệng láu tiếng của ngÆ°Æ¡i mà thắng ngÆ°á»i ta?
Tiểu Thúy nghe thêm mấy câu nà y thì nổi dóa, thét lớn :
- Äược, ngÆ°Æ¡i ra chiêu Ä‘i.
Xuân Phong hoà nh chếch ngá»n kiếm, hiên ngang nói :
- Các ngươi đến đây là khách, ta nhượng ngươi ra chiêu trước, ngươi cứ việc động thủ.
Tiểu Thúy cà ng tức giáºn thái Ä‘á»™ ngạo mạn của Xuân Phong, háºn đến ná»—i chỉ muốn má»™t kiếm bá»a đôi đối phÆ°Æ¡ng ra là m hai, nghe váºy thì quát ngay :
- Hảo, váºy ta chẳng cần khách khÃ.
Lá»i vừa dứt, tay vung kiếm phát chiêu đâm thẳng tá»›i. Ra má»™t chiêu kiếm nay coi nhÆ° trút giáºn, thế kiếm nhanh mạnh, tiếng gió rÃt lên rợn ngÆ°á»i.
Lúc nà y bá»n Tống Văn Tuấn và Huy Huệ Quân đã lui ra ngoà i bảy tám xÃch, đứng tá»±a lan can theo dõi.
Huy Huệ Quân thấy tiểu tỳ của mình ra má»™t kiếm lợi hại nguy hiểm thì bất giác gáºt đầu.
Xuân Phong vốn nháºn mệnh tá»· thà vá»›i Tống Văn Tuấn, nay thay đổi chỉ Ä‘á»™ng thủ vá»›i ả hầu, tá»± nhiên tâm lý nhẹ nhà ng, chẳng coi đối phÆ°Æ¡ng và o đâu. Thấy kiếm phong tá»›i, cÆ°á»i nhạt nói :
- Và o chiêu hay lắm.
Chỉ thấy thanh đoản kiếm phân hai. Thì ra đây là cặp song đoản kiếm, hữu kiếm hoà nh ngang trước ngực đỡ chiêu.
“Kong†má»™t tiếng vang dà i, song phÆ°Æ¡ng cả hai bị chấn Ä‘á»™ng Ä‘á»u thoái lui vá» sau má»™t bá»™.
Xuân Phong thoái bá»™, thuáºn tay tả kiếm phóng ra đâm tá»›i nhanh nhÆ° chá»›p. Song kiếm nhát thứ nhất công quả thá»±c lợi hại, thế nhÆ°ng Tiểu Thúy cÅ©ng chẳng vừa, thoái bá»™ thấy bị tấn công, tiếp tục lách ngÆ°á»i né chiêu, rồi Ä‘oản kiếm trong tay hoa lên phát liá»n ba chiêu liên hoà n chủ Ä‘á»™ng công tá»›i. Ba chiêu nà y là Äảo Quyện Châu Liêm, Tinh Nguyệt Giao Huy, Truy Vân Nõ Nguyệt, thế liên miên bất táºn. Äây chÃnh là ba chiêu tuyệt há»c trong Hoà i DÆ°Æ¡ng Huy gia kiếm pháp, chiêu tiếp chiêu nhanh khôn lÆ°á»ng. Ba chiêu nà y có thể nói là bản lÄ©nh há»™ thân của Tiểu Thúy, cô ta má»›i vừa há»c được cách đây không lâu. Thế nhÆ°ng ra chiêu từ thức thế cho đến há»a hầu Ä‘á»u đạt đến trình Ä‘á»™ tinh luyện.
Xuân Phong chỉ thấy cả không gian kiếm quang lÆ°u Ä‘á»™ng bức áºp đến, nhất thá»i không dám hoà n thủ nghênh chiến, thân hình lay Ä‘á»™ng thi triển bá»™ pháp mau lẹ né tránh ra ngoà i năm xÃch, có váºy má»›i thoát khá»i lẫn kiếm nhÆ° vân vụ mây táp.
Tống Văn Tuấn hà há»ng ra mặt, cÆ°á»i ngạo mạn nói :
- Bằng và o chút bản lÄ©nh cá»n con của nha hoà n nà y mà dám khiêu chiến vá»›i bổn công tá», quả tháºt không biết trá»i cao đất dà y.
Tiểu Thúy cà ng đắc ý quyết không nhân nhượng, cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, nói :
- Ngươi cứ thoái lui thế nà y chỉ e chiếc cầu quá nhỠnà y không đủ rộng.
Trong tiếng quát, nhảy ngÆ°á»i tá»›i, kiếm ra tiếp má»™t chiêu Xuyên Vân TrÃch Tinh, má»™t đạo kiếm ảnh nhÆ° lÆ°u tinh phóng tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c Xuân Phong.
Xuân Phong Ä‘á» bừng mặt vì tức giáºn thét lá»›n :
- Hãy xem đây.
Äá»™t nhiên song kiếm hợp nhất chuyển và o tay trái, rồi cả ngÆ°á»i xoay nhanh nhÆ° con vụ, nhÆ°ng lần nà y không xoay ra ngoà i tránh chiêu, mà lại xẹt tá»›i trÆ°á»›c lưỡi kiếm của Tiểu Thúy. Chỉ kịp thấy hai bóng ngÆ°á»i áp sát và o nhau, rồi tách nhanh ra là m hai.
Tiểu Thúy cảm thấy cổ tay cầm kiếm tê dại, thanh Ä‘oản kiếm trong tay từ bao giỠđã lá»t và o tay của Xuân Phong. Thủ pháp Ä‘oạt kiếm của Xuân Phong cá»±c nhanh, đến nhÆ° những ngÆ°á»i đứng ngoà i Ä‘á»u là cao thủ, mà có mấy ngÆ°á»i nhìn rõ chuyện vừa xảy ra.
Tiểu Thúy giá» tay đã trống không đứng lặng cả ngÆ°á»i chừng nhÆ° còn chÆ°a hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Xuân Phong Ä‘oạt kiếm, tá»± thoái lui năm xÃch, thuáºn tay ném thanh Ä‘oản kiếm của Tiểu Thúy xuống đất, cÆ°á»i nhạt nói :
- NgÆ°Æ¡i không phải là đối thủ của ta, nhanh gá»i chủ ngÆ°Æ¡i ra đây.
Tiểu Thúy tức muốn phát khóc, cúi ngÆ°á»i xuống nhặt thanh Ä‘oản kiếm của mình, nghiến răng ken két nói :
- Ta thà mạng với ngươi.
Vừa định nhảy xông và o, bá»—ng nghe Huy Huệ Quân gá»i lá»›n :
- Tiểu Thúy, mau trở lại.
- Tiểu thư, tôi quyết không thua hắn.
Xuân Phong lảnh giá»ng nói :
- NgÆ°Æ¡i đến kiếm cÅ©ng bị lá»t và o tay kẻ khác, còn không chịu thua Æ°?
Tiểu Thúy định cãi lại, nhưng Huy Huệ Quân đã quát lớn :
- Không nói nữa, nhanh quay lại đây.
Tiểu Thúy lÆ°á»m Xuân Phong má»™t cái, bá»±c tức bá» Ä‘i trở lại bên ngÆ°á»i Huy Huệ Quân.
Huy Huệ Quân ngước mắt nhìn Tống Văn Tuấn nói :
- Biểu ca, tôi sẽ tiếp chiêu hắn.
Tống Văn Tuấn dặn dò vẻ quan tâm :
- Biểu muá»™i nên cẩn tháºn, nha hoà n kia kiếm pháp tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng thủ pháp của hắn rất cổ quái.
Huy Huệ Quân nhoẽn miệng cÆ°á»i tÆ°Æ¡i :
- Cho nên tôi muốn thỠvới hắn xem sao.
Nói rồi cứ bước đi tới.
Thân cô nÆ°Æ¡ng cất tiếng gá»i :
- Xuân Phong, ngươi cũng trở lại.
Xuân Phong ngá»› ngÆ°á»i quay đầu nói :
- Hội bẩm Thân cô nương, tiểu tỳ...
Thân cô nương không để Xuân Phong nói hết câu, cắt ngang :
- NgÆ°Æ¡i đấu thắng má»™t tráºn, hỠđổi ngÆ°á»i, chúng ta cÅ©ng phải đổi ngÆ°á»i má»›i phải.
Thân cô nÆ°Æ¡ng quay đầu gá»i lá»›n :
- Hạ Vũ, ngươi nhanh ra hầu tiếp Huy cô nương và i chiêu xem.
Một trong ba ả nha hoà n còn lại đứng sau lưng cô ta cúi đầu lên tiếng :
- Tiểu tỳ xin tuân mệnh.
Nói rồi chỉ thấy một thiếu nữ tuổi cũng xấp xỉ Xuân Phong bước ra.
Huy Huệ Quân vẫn chiếc mạn che mặt đã đứng chỠsẵn trên cầu. Thấy ả hầu Hạ Vũ đi tới với thái độ khoan thai hòa hoãn, thì ôn tồn nói :
- Chúng ta cũng đấu kiếm chứ?
Hạ Vũ nói :
- Tiểu tỳ phụng mệnh thủ giao với Huy đại tiểu thư, đương nhiên cũng dùng kiếm pháp.
Huy Huệ Quân nói :
- Váºy thì chúng ta cÅ©ng bất tất phải khách khÃ, ngÆ°Æ¡i rút kiếm ra Ä‘i.
Hạ Vũ cũng dắt ở thắt lưng song kiếm như Xuân Phong, lúc nà y rút ra cầm ở tay phải, còn chưa động thủ.
Huy Huệ Quân đêm nay khi Ä‘i không mang theo Trinh Cô kiếm mà ngÆ°á»i trên giang hồ Ä‘ang thèm khát, chỉ thấy nà ng trở tay rút soạt má»™t tiếng, trong tay đã cầm trÆ°á»ng kiếm bách luyện, ánh thép sáng loáng.
DÆ°á»›i ánh đèn lồng, ánh kiếm lấp lánh chiếu sáng lên, đốc kiếm khảm ngá»c, chuôi kiếm bạch tÆ¡, thoạt trông cÅ©ng biết là má»™t thanh kiếm báu.
Huy Huệ Quân tay cầm trÆ°á»ng kiếm, mắt nhìn đối phÆ°Æ¡ng cháºm rải nói :
- Ngươi có thể phát chiêu.
Khà độ nhà n nhã, cỠchỉ đoan trang, quả cô ta không hổ thẹn là thiên kim ái nữ của vị Hoà i Dương đại hiệp.
Hạ Vũ nói :
- Không, tiểu tỳ phụng mệnh thỠgiáo tiểu thư, coi như đại diện cho Thân cô nương, chủ khách hữu biệt, phải do tiểu thư ra chiêu chỉ giáo trước mới đúng.
Cô ta thấy Huy Huệ Quân thái Ä‘á»™ ôn hòa, cho nên cÅ©ng khách khà mà nói váºy.
Huy Huệ Quân cÆ°á»i hà m tiếu, nói :
- Äã thế ta cÅ©ng không khách sáo là m gì.
Nói rồi thanh trÆ°á»ng kiếm giÆ°Æ¡ng lên, cổ tay xoay nhẹ, ánh kiếm phát ra ngá»i ngá»i, chiêu đầu Tiá»u Phu Vấn Lá»™, thế kiếm bình thÆ°á»ng Ä‘iểm tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng.
Hạ VÅ© không dám má»™t chút khinh địch, xoay nhẹ vai, kiếm phân là m đôi, tả kiếm phát má»™t vòng từ trên chẻ xuống hóa giải chiêu kiếm đối phÆ°Æ¡ng, hữu kiếm thuáºn thế Ä‘iểm và o nách Huy Huệ Quân. Song kiếm nhất thủ nhất công, phát chiêu từ thủ hóa công, chiêu thức rất lão luyện thuần thục.
Huy Huệ Quân ra chiêu đầu nà y thực chất cũng chỉ là một chiêu dò xem hư thực thế nà o của đối phương.
Lúc nà y thấy Hạ VÅ© hóa chiêu hoà n thủ phản công, thế kiếm lợi hại vô cùng, bất giác giáºt mình chấn Ä‘á»™ng nghÄ© :
- Quả thá»±c dÆ°á»›i tay tÆ°á»›ng giá»i, không có binh hèn, ả hấu nà y thân thủ đã nhÆ° váºy, chủ nhân nó không nói cÅ©ng tất biết thế nà o rồi.
NghÄ© đến đó thanh trÆ°á»ng kiếm bá»—ng thâu lại, thuáºn thế kiếm đối phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng thượng phát ra đẩy báºt thanh Ä‘oản kiếm của Hạ VÅ© ra ngoà i.
Äá»™t nhiên thân hình lÆ°á»›t nhanh tá»›i trÆ°á»›c má»™t bá»™, kiếm biến chiêu phát ra, thượng đâm hạ phục, quét lưỡng túc đối phÆ°Æ¡ng.
Trong nháy mắt, phát liá»n ba kiếm, từ Dẫn Bôi Khán Hiếm, hóa thà nh Kim Bằng Triển Dá»±c, chiêu thức phát ná»a chừng thì lại biến hóa thà nh Thu Thủy Hoà nh Chu, kiếm ảnh rợp trá»i, liên tu bất táºn.
Hạ VÅ© sá» dụng cặp Ä‘oản kiếm chỉ giá»i cáºn chiến, lúc nà y bị thế kiếm của Huy Huệ Quân phát dẫn ra ngoà i, đánh đúng xảo thức tiếp cáºn. Tuy trong thế từng kiếm có phần kém thế, nhÆ°ng thủy chung vẫn không chịu nhượng ná»a bÆ°á»›c.
Huy Huệ Quân ra tiếp một chiêu nữa, mũi kiếm đâm và o vai đối phương.
Hạ VÅ© lách ngÆ°á»i né tránh, tả kiếm theo đó tiếp thêm má»™t chiêu, song kiếm tá» phi nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p.
Huy Huệ Quân thá»±c không ngá» Hạ VÅ© lại hóa chiêu phản thủ nhanh nhÆ° váºy, bây giá» trở thà nh trÆ°á»ng kiếm phát chiêu Kim Ưng Triển Dá»±c trá»±c nghênh hai kiếm của Hạ VÅ©.
Keng, keng liá»n hai tiếng, ánh thép tóe ra sáng rợp cả không gian.
Hạ VÅ© chung qui há»a hầu còn non kém, bị chấn Ä‘á»™ng đẩy lui đến hai bá»™. NhÆ°ng cô ta vừa lui, liá»n tán song kiếm nhÆ° vân vụ phát liá»n năm kiếm liên hoà n, má»—i kiếm Ä‘á»u phát thà nh hình vòng cung, liên tu bất táºn, chỉ tiến không thoái, thế công tháºt hiểm ác.
Huy Huệ Quân thấy thế thì thầm nghĩ :
- Hừ, chẳng lẽ ta sợ ngươi?
NghÄ© rồi kiếm phát chiêu, Ä‘á»u là những chiêu tuyệt há»c gia truyá»n từ phụ thân nà ng, phút chốc cặp Ä‘oản kiếm và thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay Huy Huệ Quân phát huy kiếm pháp đến cá»±c Ä‘iểm, quần đấu vá»›i nhau rất ác liệt.
Nháy mắt đã đấu vá»›i nhau quá hai mÆ°Æ¡i chiêu, Hạ VÅ© chung qui vẫn không phải là đối thủ của Huy Huệ Quân, ban đầu thì cùng đối phÆ°Æ¡ng có thủ có công, tranh chiêu bình thủ. NhÆ°ng đến lúc nà y thì cà ng đấu cà ng núng thế, dần dần trở thà nh phòng thủ là chÃnh.
Huy Huệ Quân cà ng đấu cà ng hăng, lúc ấy ra thêm má»™t chiêu Thu Phong Tảo Diệp, chừng nhÆ° là chiêu kết thúc tráºn đấu, buá»™c Hạ VÅ© phải thất thủ.
Chẳng ngá» Hạ VÅ© không phải là ả hầu tầm thÆ°á»ng, đấu đến giá» mặt đã Ä‘á» bừng, bá»—ng nhiên hét dà i má»™t tiếng, Ä‘oản kiếm trong tả thủ nhanh nhÆ° chá»›p hợp nhất vá»›i thanh Ä‘oản kiếm trong hữu thủ.
Ná»a thân trên di chuyển má»™t thức Hồi Äầu Vá»ng Nguyệt, láºp tức chuyển thân trở lại. Chỉ nghe kong má»™t tiếng, song kiếm hợp nhất vừa khéo kẹp lưỡi trÆ°á»ng kiếm của Huy Huệ Quân và o giữa.
ChÆ°a hết, tay trái còn thuáºn thế phát ra má»™t trảo chá»™p và o đầu vai Huy Huệ Quân.
Huy Huệ Quân nằm má»™ng cÅ©ng không ngá» Hạ VÅ© lại ra má»™t chiêu tuyệt thủ nhÆ° thế nà y, trÆ°á»ng kiếm phát chiêu chÆ°a thà nh thì bị song kiếm của đối phÆ°Æ¡ng kẹp chặt. Äã thế tả trảo của đối phÆ°Æ¡ng lại chá»™p nhanh và o vai mình, thế công vô cùng nguy hiểm.
Äến lúc phát hiện ra thì ngÅ© trảo của Hạ VÅ© đã nằm sát bá» vai, trong đầu chấn Ä‘á»™ng mạnh, nhất thá»i không kể gì nữa, buông kiếm phất tay áo phát chiêu.
Nên biết, má»™t chiêu của Hạ VÅ© chÃnh là Lan Hoa Phất Huyệt, vô cùng lợi hại. NhÆ°ng, má»™t cái phất tay của Huy Huệ Quân chÃnh là độc môn Thiết Trừu Công của Hoà i DÆ°Æ¡ng đại hiệp truyá»n thụ cho ái nữ Ä‘á»™c nhất của mình, thế công không phải tầm thÆ°á»ng. Nếu hai chiêu trá»±c tiếp chạm nhau, thế có thể lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng chứ chẳng nghi.
Hạ VÅ© song kiếm hợp nhất, đến chết cÅ©ng không chịu bá», tay trái ra má»™t chiêu Lan Hoa Phất Huyệt, chỉ là má»™t chiêu buá»™c đối thủ buông kiếm.
Lúc nà y vừa thấy Huy Huệ Quân thõng tay buông kiếm, phát chiêu hoà n thủ, thấy mục Ä‘Ãch của mình đã đạt được, cô ta tức tốc nhảy lui vá» sau tránh đòn Thiết Trừu Công của đối phÆ°Æ¡ng.
Hạ VÅ© thâu kiếm lại, thuáºn tay cầm thanh kiếm của Huy Huệ Quân, nghiêng mình nói :
- Huy đại tiểu thư nhượng chiêu.
Nói rồi Hạ VÅ© hai tay nâng thanh trÆ°á»ng kiếm đến trÆ°á»›c mặt trao cho Huy Huệ Quân.
Huy Huệ Quân vừa rồi thất thủ, thá»±c không thể ngá» nổi, đến chấn Ä‘á»™ng cả ngÆ°á»i. Thế nhÆ°ng lúc nà y vẫn cố giữ vẻ bình tÄ©nh bên ngoà i, cháºm rãi nói :
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng, quả nhiên dÆ°á»›i tay tÆ°á»›ng giá»i chẳng có binh hèn. Tôi thua nhÆ°ng rất vui, hôm nay đúng là được khai nhãn giá»›i.
Vừa nói vừa đưa tay đón lại thanh bà o kiếm của mình cho và o bao.
Hạ Vũ nghiêng mình thi lễ nói :
- Huy tiểu thư quá khen.
Nói rồi quay ngÆ°á»i bá» Ä‘i và o trong nhà thủy tạ.
Nấp ở sau khối quái thạch, Trúc Thu Lan huých nhẹ tay và o ngÆ°á»i Nhạc Tiểu Tuấn thầm thì nói :
- Nhạc huynh có nhìn ra không chứ?
Nhạc Tiểu Tuấn quay lại nhìn nà ng ngÆ¡ ngác há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói nhìn ra Ä‘iá»u gì chứ?
- Bốn ả tiểu tỳ của Thân cô nÆ°Æ¡ng, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có má»™t chiêu tuyệt kỹ. Ai... Không biết há» thá»±c chất lai lịch thế nà o, tôi xÆ°a nà y chÆ°a từng nghe mẹ tôi nói qua.
Nhạc Tiểu Tuấn nghiêng đầu há»i nhá» :
- Má»™t ngÆ°á»i không thu Ä‘oạt kiếm, má»™t ngÆ°á»i hợp kiếm Ä‘oạt kiếm, chẳng biết hai ngÆ°á»i còn lại còn mang tuyệt kỹ gì?
Tống Văn Tuấn táºn mắt nhìn thấy biểu muá»™i Huy Huệ Quân bại thủ dÆ°á»›i tay tiểu tỳ của Thân cô nÆ°Æ¡ng, trong lòng vô cùng chấn Ä‘á»™ng, nhÆ°ng báºt cÆ°á»i lá»›n an ủi Huy Huệ Quân :
- Biểu muá»™i, thắng thua là lẽ thÆ°á»ng tình của binh gia, hiện tại đến lượt ngu huynh xuất đầu đối tráºn.
Thân cô nÆ°Æ¡ng không quay đầu, nói gá»n :
- Thu Sương, đến lượt ngươi.
Thu Sương là tiểu tỳ đứng vị trà thứ ba, trong tay cầm bao vải chứa thanh kiếm. Nhưng kiểng chân như còn lắng nghe dặn dò chuyện gì nữa, rồi trao bảo kiếm lại cho ả hầu thứ tư, mới cỠbước đi ra.
Tống Văn Tuấn quét mắt nhìn nhanh đối phÆ°Æ¡ng, cÆ°á»i ngạo nghá»… há»i :
- Cô nương định động thủ cùng ta ư?
Thu SÆ°Æ¡ng mà y liá»…u mắt phụng, miệng Ä‘á» môi Ä‘Ã o, xinh xắn dá»… yêu, khiến nam nhân nhìn không khá»i Ä‘á»™ng lòng. Thế nhÆ°ng, ngÆ°á»i nhÆ° tên gá»i, sắc mặt lạnh lùng cứ nhÆ° phủ má»™t lá»›p sÆ°Æ¡ng lạnh mùa thu.
- Há còn phải há»i?
Tống Văn Tuấn nghe má»™t câu lạnh bao của đối phÆ°Æ¡ng, mà y kiếm hÆ¡i nhÆ°á»›ng, trÆ°á»ng kiếm đã xuất ra khá»i vá», hất hà m nói :
- Cô nương ra chiêu.
Äôi mắt phụng của Thu SÆ°Æ¡ng lạnh lùng nhìn Tống Văn Tuấn, nói :
- Thân cô nương chúng tôi đã căn dặn, chủ phải nhượng khách, phải là Tống thiếu gia ra chiêu trước, thế nhưng...
Tống Văn Tuấn thấy câu cuối cô ta cố tình bá» lá»ng thì há»i :
- Thế nhưng gì nữa?
Thu SÆ°Æ¡ng vẫn lạnh giá»ng đáp :
- Thiên Hoa sÆ¡n trang dùng kiếm thà nh danh, chúng ta tráºn nà y cÅ©ng dùng kiếm, nhÆ°ng phải hạn chế.
Tống Văn Tuấn nghe qua thì không khá»i ngá»› ngÆ°á»i, nói :
- à cô nương là thế nà o?
Thu Sương nói ngay :
- Chỉ tùy ý khách, thiếu gia xem cần bao nhiêu chiêu thì thắng nổi tôi, thì cứ lấy số chiêu là m hạn độ.
Nghe má»™t câu nà y tá»± nhiên khẩu khà rất lá»›n. Tống Văn Tuấn luyện kiếm từ thuở còn để chá»m, gia há»c uyên thâm, tuy há»a hầu còn chÆ°a đạt đến cảnh giá»›i thượng thừa, nhÆ°ng kiếm thuáºt xem nhÆ° cÅ©ng hấp thu táºn sở há»c cái thế của thân phụ, quyết chẳng phải là tay kiếm tầm thÆ°á»ng. Cứ nhÆ° những tay nhất lÆ°u kiếm pháp tinh vi, quyết chÆ°a thắng nổi hắn. Thế mà lúc nà y chỉ má»™t ả nha hoà n chÆ°a đầy tuổi hai mÆ°Æ¡i, mà dám buông giá»ng há»i trong bao nhiêu chiêu kiếm hắn má»›i thắng nổi ả?
Rõ rà ng má»™t câu nà y chẳng những xem thÆ°á»ng hắn, mà còn xem thÆ°á»ng cả kiếm pháp thà nh danh của Thiên Hoa sÆ¡n trang váºy.
Tống Văn Tuấn nghe qua câu nà y thì mặt thoáng biến sắc, nhưng rồi vẻ cuồng ngạo hiện ra trên nét mặt, nói :
- Tùy cô nÆ°Æ¡ng hoạch định váºy.
Thu Sương nói :
- Không, thiếu gia cần bao nhiêu chiêu má»›i thắng nổi tôi, tôi là m sao biết được? Nói Ãt, lỡ thiếu gì không phát huy hết sở há»c, nói nhiá»u thì thiếu gia cho rằng tôi xem thÆ°á»ng Thiên Hoa sÆ¡n trang, đối phó vá»›i má»™t con nha hoà n, há phải phà sức đến váºy sao? Chuyện vốn quan hệ đến danh khà của cả Thiên Hoa sÆ¡n trang, cho nên thiếu gia phải quyết định má»›i đúng.
Tống Văn Tuấn nghe qua má»™t câu nhã nhặn nhÆ°ng không kém phần châm biếm, bất giác cà ng phát ná»™ nhÆ°ng hai tráºn đấu vừa rồi khiến gã không khá»i không cẩn tháºn, vốn định nói ra mÆ°á»i chiêu, nhÆ°ng rồi lại cảm thấy không yên tâm nên lại thôi. Chỉ cần má»™t lá»i đã nói, nhỡ nhÆ° ná»™i trong mÆ°á»i chiêu mà không thắng nổi đối phÆ°Æ¡ng, chẳng phải là thua đó sao? NhÆ°ng Ä‘á»™ng thủ chỉ vá»›i má»™t ả hầu mà lại nói hạn Ä‘á»™ số chiêu quá nhiá»u, chẳng phải là mất thể diện Æ°? Thá»±c là chuyện tưởng Ä‘Æ¡n giản, hóa ra nan giải, nhất thá»i hắn chÆ°a định được chủ ý.
Thu SÆ°Æ¡ng thấy thế chẳng chịu buông tha, bèn khÃch há»i :
- Thế nà o? Thiếu gia không nắm chắc sao?
Nghe thêm má»™t câu nà y, đôi mà y Tống Văn Tuấn dá»±ng ngược lên, phát tiếng cÆ°á»i dà i nói lá»›n :
- Nha hoà n ngÆ°Æ¡i lợi hại lắm, thá»±c ra bổn công tá» nếu cần lấy tÃnh mạng ngÆ°Æ¡i thì chỉ cần ba chiêu, nhÆ°ng chỉ muốn thắng ngÆ°Æ¡i và cho ngÆ°Æ¡i nếm chút mùi thÆ°Æ¡ng tÃch thì có lẽ phải cần đến hai mÆ°Æ¡i chiêu.
Hai mÆ°Æ¡i chiêu, chÃnh bằng số chiêu kiếm mà Tống đại lão gia thá» lÄ©nh được từ Thiên SÆ¡n Dáºt Tẩu mà thà nh danh thiên hạ, xÆ°a nay chÆ°a từng có ngÆ°á»i nà o phá nổi hai mÆ°Æ¡i chiêu kiếm nà y. Hắn buông lá»i nói hai mÆ°Æ¡i chiêu, cÅ©ng có nghÄ©a là coi ả nha hoà n chÆ°a đầy hai mÆ°Æ¡i tuổi nà y nhÆ° má»™t đại địch, kiếm thủ tối lợi hại trong võ lâm.
Thu Sương nghe nói chỉ lạnh lùng nói :
- TÃnh mạng má»™t nha hoà n thì không đáng má»™t đồng trinh, nhÆ°ng má»—i khi Ä‘á»™ng thủ, Ä‘ao kiếm vô tình khó tránh thÆ°Æ¡ng vong. Muốn lấy mạng ta thì cÅ©ng nên tháºn trá»ng. Có Ä‘iá»u, trÆ°á»›c khi Ä‘á»™ng thủ ta phải há»i lại cho rõ, thá»±c ra Tống đại công tá» muốn ra hạn ba chiêu hay hai mÆ°Æ¡i chiêu? Cần phải nói rõ rà ng má»›i được.
Nếu nhÆ° thÆ°á»ng ngà y, vá»›i tÃnh cuồng ngạo mục hạ vô nhân, Tống Văn Tuấn có lẽ không nhẫn nhịn nổi, nhÆ°ng hôm nay hắn đặc biệt bình tÄ©nh. Từ từ thở ra má»™t hÆ¡i dà i, cưỡng áp sá»± phẫn ná»™ trong lòng, cháºm rãi nói :
- DÆ°á»›i kiếm của bổn công tá», xÆ°a nay loại trừ ác đồ vô sÄ©, bằng không chẳng loạn sát. Chúng ta cứ lấy hạn Ä‘á»™ hai mÆ°Æ¡i chiêu.
Huy Huệ Quân táºn mắt chứng kiến, lòng thầm nghÄ© :
- Biểu ca từ nhỠđã được cá»u cá»u hun đúc đây đó, thÆ°á»ng ngay tÃnh tình cuồng ngạo tá»± thị, nhÆ°ng hôm nay lãnh tÄ©nh, so vá»›i ngà y thưởng thá»±c nhÆ° là má»™t ngÆ°á»i khác váºy.
Nấp sau khối quái thạch, Trúc Thu Lan quay sang nói nhỠvới Nhạc Tiểu Tuấn :
- Thu Sương nhất định buộc Tống Văn Tuấn nói ra hạn độ số chiêu, nhất định bên trong có vấn đỠrồi.
Nhạc Tiểu Tuấn há»i :
- Chẳng lẽ có Ä‘iá»u gì không ổn?
- Không ổn thế nà o thì tôi không thể biết được, nhưng đà ng nà o thì cũng có dụng ý của nó.
Bây giỠchỉ nghe Thu Sương ngang nhiên nói :
- Hai mươi chiêu thì hai mươi chiêu, hiện tại Tống Thiếu gia có thể ra chiêu.
Tống Văn Tuấn nói :
- Hảo! Cô nÆ°Æ¡ng cẩn tháºn, bổn công tá» xuất chiêu đây.
Nói hết câu nà y, thần sắc trở nên nghiêm trá»ng, thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay từ từ giÆ°Æ¡ng lên, đôi mắt phát hà n quang sắc bén quét ngang mặt đối phÆ°Æ¡ng, rồi từ từ quán chú và o thanh kiếm trong tay.
Thu SÆ°Æ¡ng đứng đối diện, kiếm nắm chắc, mắt ngÆ°ng chú đối phÆ°Æ¡ng không dứt, thấy Tống Văn Tuấn bản sắc kiêu ngạo tá»± phụ giá» biến đâu mất. Thay và o đó là nét mặt ngÆ°ng trá»ng nghiêm túc vô cùng, thừa biết lần nà y gã ra tay tất giá» hết tuyệt há»c.
Song phÆ°Æ¡ng ngÆ°ng láºp nhÆ° váºy hồi lâu mà vẫn chÆ°a ngÆ°á»i nà o ra chiêu.
Thu Sương nét mặt nghiêm túc, nhưng trong ánh mắt thoáng chút dao động, tựa hồ như phần nà o trong lòng có chút bất an.
ChÃnh tại lúc nà y, Tống Văn Tuấn trừng kiến bá»—ng phát chiêu, thế kiếm cháºm rãi từ từ Ä‘iểm tá»›i. Tuy cháºm rãi, nhÆ°ng đó cÅ©ng chỉ là khởi thức má»™t kiếm mà thôi.
Quả nhiên kiếm Ä‘iểm tá»›i ná»a vá»i, bá»—ng nhanh nhÆ° chá»›p trở chiêu từ hoãn biến tốc, thế kiếm tả chếch đâm tá»›i vai đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° vệt lÆ°u tinh.
Thu SÆ°Æ¡ng không há» chá»›p mắt, cứ nhìn theo mÅ©i kiếm của Tống Văn Tuấn, đến khi thấy thế kiếm biến tốc đâm tá»›i vai, cô ta không cá» kiếm nghênh tiếp, mà lách nhanh ná»a ngÆ°á»i trên kịp né thế kiếm đâm tá»›i. Tháºt hiểm, kiếm thế Ä‘i qua để lại cổ hà n khà rợn ngÆ°á»i, chỉ cháºm má»™t phần ngà n khắc, có lẽ lưỡi kiếm đối phÆ°Æ¡ng không ngần ngại xuyên thấu vai.
Tống Văn Tuấn nhân vừa rồi táºn mắt chứng kiến hai tráºn đấu của Tiểu Thúy và Huy Huệ Quân, cho nên ra chiêu Ä‘á»u cân nhắc đắn Ä‘o. Má»™t chiêu tuy ra rất cháºm, nhÆ°ng rõ rà ng bên trong hà m ẩn má»™t sá»± biến hóa khôn lÆ°á»ng. Song chẳng ngá» má»™t kiếm đâm ra lại lá»t và o khoảng không, chẳng chút kháng đối, khiến hắn cảm thấy chiêu đã dụng hết tầm, nhÆ°ng biến hóa sau đó cÅ©ng khó thi triển.
Má»™t kiếm đầu của Tống Văn Tuấn ngầm chứa Ä‘á»±ng biến hóa bên trong, váºy mà chỉ má»™t cái lách ngÆ°á»i của Thu SÆ°Æ¡ng lại dá»… dà ng hóa giải, nhÆ° váºy đủ thấy cái lách ngÆ°á»i của Thu SÆ°Æ¡ng bên trong tất cÅ©ng hà m ẩn biến hóa chứ chẳng nghi.
Tống Văn Tuấn thoáng chút ngá»› ngÆ°á»i, thâu kiếm quát lá»›n :
- Hảo, tiếp chiêu nà y.
Tiếp theo lá»i nói, kiếm thép vang lên phát má»™t chiêu, vừa rồi nhân má»™t chiêu dụng lão, cho nên giò phát chiêu má»›i, chỉ thấy ánh kiếm lóe lên, trăm nghìn tinh quang từ xa áp và o các trá»ng huyệt của Thu SÆ°Æ¡ng khiến ngÆ°á»i ta nhìn không khá»i chắc lưỡi thầm khâm phục.
Thu SÆ°Æ¡ng nắm chặt song kiếm trong tay, thấy chiêu kiếm của đối phÆ°Æ¡ng thoạt nhÆ° Bách Hoa Xạ Ảnh, nhÆ°ng quyết không tầm thÆ°á»ng nhÆ° Bách Hoa Xạ Ảnh, hÆ° thá»±c bất minh. Nếu lúc nà y vung song kiếm chống trả hoa chiêu, chỉ e bại tại đồ địa. Hay nói đúng hÆ¡n, không khéo léo đối đầu má»™t chiêu nà y của Tống Văn Tuấn, thì không chết cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng, thế rất hiểm ác.
Bây giỠchỉ thấy Thu Sương chấp kiếm, tam bộ di hình, thân trên đảo qua hoảng lại như là liễu trong gió thu đung đưa, quả nhiên tránh được chiêu kiếm tuyệt hiểm của Tống Văn Tuấn.
Nhạc Tiểu Tuấn nấp sau khối quái thạch, mắt ngÆ°ng chú nhìn Thu SÆ°Æ¡ng thi triển thân pháp kỳ ảo vô cùng, có thể nói so vá»›i bá»™ pháp tránh kiếm của sÆ° phụ truyá»n cho chà ng, hoà n toà n đồng nhất. Thế nhÆ°ng, nếu Ä‘em phân tÃch kỹ hÆ¡n, thì có lẽ có nhiá»u Ä‘iểm còn cao minh hÆ¡n nhiá»u, nhất thá»i tâm lÄ©nh thần há»™i, nhìn đến xuất thần.
Bây giá» Thu SÆ°Æ¡ng thoát khá»i mà n kiếm của Tống Văn Tuấn, nhÆ°ng trên mặt cô ta chốc Ä‘á» chốc xanh, chứng tá» hà m chứa tức giáºn lẫn oán trách.
|
08-08-2008, 02:19 PM
|
|
Quá»· VÆ°Æ¡ng Äại Lão Gia
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
|
|
Tiên Cô Bảo Kiếm
Tác giả: Cổ Long
ChÆ°Æ¡ng 15
Bên thủy tạ đơn thủ hạ quần nữ
Nguồn:story.mi9.com
Thu SÆ°Æ¡ng mặt gay gắt, trên trán lấm tấm mồ hôi, ngá»±c pháºp phòng chứng tá» cô ta thấm mệt, đôi mắt phát ná»™ thá»±c sá»±, nhìn châm Tống Văn Tuấn nói :
- Hừ, đã qua hai mươi chiêu rồi ngươi còn chưa chịu dừng tay sao?
Cứ nhìn thần sắc hiện tại, đủ thấy vừa rồi cô ta tránh qua hai mươi chiêu của Tống Văn Tuấn không phải đơn giản, ánh mắt còn lưu lộ chút khủng hoảng, lúc nầy cơn hiểm đã qua, mới dần dần nhìn lại được nét đẹp thiếu nữ thiên phú của cô ta.
Tống Văn Tuấn thâu kiếm, thần thái ngẩn ngÆ¡, gáºt đầu lẩm bẩm nói :
- Quả nhiên đã qua hai mươi chiêu, bổn công tỠthua...
Thu SÆ°Æ¡ng ngÆ°ng đôi nhãn châu nhìn châm và o gã ta, môi mấp máy nhÆ° muốn nói Ä‘iá»u gì nhÆ°ng lại thôi, bá»—ng trên sắc mặt thoạt biến, vá»™i vã quay nhanh ngÆ°á»i Ä‘i và o trong nhà thủy tạ...
Tống Văn Tuấn ôm quyá»n xá lá»… nói :
- Chúng ta đêm nay nháºn thua, xin cáo từ.
Nói rồi quay ngÆ°á»i nhìn Huy Huệ Quân giục nói :
- Biểu muội, chúng ta đi thôi.
ChÃnh lúc há» Ä‘ang chuẩn bị bÆ°á»›c Ä‘i, Thân cô nÆ°Æ¡ng từ trong nhà thủy tạ nói vá»ng ra :
- Công tỠlưu bước.
Tống Văn Tuấn quay ngÆ°á»i lại há»i :
- Chẳng có lẽ Thân cô nương cố ý lưu chúng tôi lại?
Thân cô nÆ°Æ¡ng khởi thân đứng lên, cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên nói :
- Vừa rồi ta đã nói là không có ý giữ các ngÆ°Æ¡i lại đây, nhÆ°ng có Ä‘iá»u kiện, muốn má»i nhị vị và o trong nói chuyện.
Nhạc Tiểu Tuấn nấp dÆ°á»›i chân giả sÆ¡n, táºn mắt chứng kiến bá»n Tống Văn Tuấn thua liá»n ba tráºn, quay đầu thấp giá»ng nói vá»›i Trúc Thu Lan :
- Trúc cô nương, đi. Tôi muốn gặp mặt gã hỠTỠkia lấy thuốc giải.
Nói rồi đứng ngÆ°á»i lên ngay.
Trúc Thu Lan tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang mãi suy nghÄ© Ä‘iá»u gì, giáºt mình sá»±c tỉnh, kinh Ä‘á»™ng nÃu áo Nhạc Tiểu Tuấn nói gấp :
- Nhạc huynh định Ä‘i đâu váºy?
- Bá»n Tống Văn Tuấn không biết chÃnh gã há» Tá» kia nhá» tôi trao thÆ° đến cho Tống đại lão gia, giá» ba mặt má»™t lá»i, tôi muốn vạch mặt hắn ra, buá»™c hắn phải trao ra thuốc giải.
- á»’ nhÆ°ng huynh hãy cháºm má»™t bÆ°á»›c, tôi nghÄ© ra má»™t chuyện.
Nhạc Tiểu Tuấn cúi đầu há»i :
- Cô nương nghĩ ra chuyện gi?
- Tôi nghÄ©, vị Thân cô nÆ°Æ¡ng nà y xuất lÄ©nh bốn ả tiểu tỳ đến trú tại đây ắt chỉ là vì Thiên Hoa sÆ¡n trang mà đến. Bởi vì Tống đại lão gia năm xÆ°a thinh danh giang hồ Võ lâm Äệ nhất kiếm, sở há»c của bá»n há» Ä‘á»u là tuyệt môn chuyên đối phó lại vá»›i những tay giá»i kiếm thuáºt...
Nhạc Tiểu Tuấn nhẹ gáºt đầu “ừm†má»™t tiếng, nói :
- Cô nương nói xem ra chẳng sai.
Trúc Thu Lan nói tiếp :
- Thế nhÆ°ng, bá»n há» còn ngại uy danh của Tống đại lão gia, cho nên không dám trá»±c tiếp ra mặt Ä‘á»™ng thủ, sau đó khéo gặp ngu huynh giữa Ä‘Æ°á»ng, má»›i lợi dụng huynh đệ hạ Ä‘á»™c Tống đại lão gia...
- Ồ chẳng sai...
- Do đó thuốc giải chÆ°a hẳn đã ở trên ngÆ°á»i gã há» Từ.
Nhạc Tiểu Tuấn nhÃu mà y há»i :
- Váºy nó phải nằm trong ngÆ°á»i ai?
- Ừm, bởi vì TỠKim Tiêu thực chất cũng chỉ là một tên tay sai phụng mệnh hà nh sự mà thôi.
Nghe Trúc Thu Lan lý giải đến đây, Nhạc Tiểu Tuấn chợt hiểu ra hết, nói :
- Nói váºy, cô nÆ°Æ¡ng cho rằng thuốc giải nằm trong ngÆ°á»i của Thân cô nÆ°Æ¡ng?
- Cuối cùng thì huynh cÅ©ng nghÄ© thông vấn Ä‘á».
- À, váºy chúng ta Ä‘i gặp Thân cô nÆ°Æ¡ng lấy thuốc giải.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nhÆ°ng muốn lấy thuốc giải từ Thân cô nÆ°Æ¡ng, trÆ°á»›c hết phải khống chế cho bằng được cô ta, huynh nghÄ© xem, bốn ả tiểu tỳ kia đâu dá»… đối phó... Huống gì...
Nói đến đó, chợt nghĩ ra một kế, vỗ nhẹ tay nói :
- A, có rồi.
Nhạc Tiểu Tuấn mắt rạng lên há»i gấp :
- Cô nương nghĩ ra kế gì sao?
Trúc Thu Lan mÃm môi nói :
- Äây là má»™t kế mạo hiểm, nhÆ°ng cÅ©ng không hại gì mà thá» má»™t phen, huynh ghé tai lại đây.
Nhạc Tiểu Tuấn nghe lá»i ghé sát tai và o miệng nà ng, lắng nghe má»™t hồi.
Lát sau nghe xong, chà ng gáºt đầu lia lịa nói :
- Cứ là m váºy là tuyệt.
Trở lại, bá»n Tống Văn Tuấn lúc bây giá» nghe Thân cô nÆ°Æ¡ng nói có Ä‘iá»u kiện muốn nói vá»›i bá»n há», bất giác gã nhìn Huy Huệ Quân há»i ý kiến :
- Biểu muội thấy thế nà o?
Huy Huệ Quân nhá» giá»ng nói :
- Chúng ta đã đến đây, mà chúng ta lại thua liên tiếp ba tráºn, ngÆ°á»i ta muốn chúng ta và o, không và o há có thể được chăng? Cứ thá» và o trong xem cô ta nói gì?
Tống Văn Tuấn nói :
- Biểu muội nói chà phải, hảo... Chúng ta và o đi.
Nói rồi định Ä‘i, Ä‘á»™t nhiên nghe có tiếng ngÆ°á»i gá»i lá»›n :
- Tống huynh, cháºm chân.
Tống Văn Tuấn nghe có tiếng ngÆ°á»i rất quen, Ä‘Æ°a mắt tìm nhìn, chỉ thấy ở lÆ°ng chừng ngá»n giả sÆ¡n hai ngÆ°á»i đứng thẳng lên, rồi sóng vai tung ngÆ°á»i phóng xuống, chÃnh là Nhạc Tiểu Tuấn và Trúc Thu Lan.
Từ giả sÆ¡n phóng xuống, trÆ°á»›c hết phải vượt qua má»™t con sông giả nhá», rồi tá»›i nhà thủy tạ, cuối cùng má»›i ra được đầu chiếc cầu qua hồ.
Huy Huệ Quân bây giỠnhìn thấy Nhạc Tiểu Tuấn xuất hiện cùng lúc với Trúc Thu Lan, thì bất giác trong lòng khởi lên một nổi buồn man mác.
Tống Văn Tuấn há»i :
- Nhạc huynh có Ä‘iá»u gì chỉ giáo?
Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i săng sái nói :
- Tại hạ cÅ©ng muốn lÄ©nh giáo Thân cô nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng thiếu ngÆ°á»i là m nhân chứng, nên định thỉnh Tống công tá» và Huy cô nÆ°Æ¡ng là m nhân chứng cho.
Vừa nói vừa ngầm đánh mắt ra hiệu cho Tống Văn Tuấn.
Tống Văn Tuấn tuy không biết chà ng xuất hiện nói váºy là có ý gì, thế nhÆ°ng nghÄ© bên trong nhất định có duyên cá»›, bèn gáºt đầu nói :
- Thôi được, không biết Nhạc huynh muốn chúng tôi là m nhân chứng thế nà o đây?
Nhạc Tiểu Tuấn mÄ©m cÆ°á»i nói :
- Nhị vị tạm thá»i chá» má»™t lát, để tại hạ nói chuyện cùng Thân cô nÆ°Æ¡ng đã.
Nói xong chà ng đưa ánh mắt nhìn Thân cô nương ngồi trong nhà thủy tạ, chấp tay thi lễ nói :
- Thân cô nÆ°Æ¡ng, tối hôm qua thá»a mong cô nÆ°Æ¡ng cho ngÆ°á»i mang tại hạ trở lại, tại hạ cảm kÃch vô cùng.
Thân cô nÆ°Æ¡ng giá»ng lạnh nhạt :
- Nhạc Tiểu Tuấn, bổn cô nÆ°Æ¡ng chỉ là nể mặt Phong lão tiá»n bối, cho nên má»›i cho ngÆ°á»i thanh thiên bạch nháºt dẫn ngÆ°Æ¡i đến đây lục soát, tối nay lại tá»± mình chui và o lÆ°á»›i, hừ...
Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i lá»›n nói :
- Thân cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ xin trịnh trá»ng thanh minh rằng Nhạc má»— vá»›i vị Phong lão tiá»n bối mà cô nÆ°Æ¡ng nhắc tá»›i ấy hoà n toà n không quan hệ gì vá»›i nhau. Còn chuyện cô nÆ°Æ¡ng bảo tại hạ tá»± chui và o lÆ°á»›i, lá»i nà y nghe cÅ©ng hÆ¡i khiếm nhã, tại hạ đêm nay vượt tÆ°á»ng mà và o đây là vì muốn tìm kiếm má»™t ngÆ°á»i.
Thân cô nÆ°Æ¡ng cà ng lạnh giá»ng hÆ¡n :
- Kiếm ai?
Nhạc Tiểu Tuấn chỉ tay và o gã trung niên đại hán há» Tá» bây giá» Ä‘ang đứng ở cá»a nhà thủy tạ, nói :
- ChÃnh là vị Tá» huynh nà y, hôm trÆ°á»›c lúc ở ngoà i Lã thà nh, chÃnh hắn đã nhá» tại hạ mang má»™t phong thÆ° đến cho Tống đại lão gia, kết quả là để tại hạ mang há»a và o thân...
Tống Văn Tuấn vừa nghe Nhạc Tiểu Tuấn nói ngÆ°á»i nhá» Ä‘Æ°a lá thÆ° tẩm Ä‘á»™c chÃnh là gã há» Tá» nà y, bất giác mắt lá»™ sát cÆ¡, “soạt†má»™t tiếng, vung kiếm chỉ thẳng và o ngÆ°á»i hắn quát lá»›n :
- Thì ra tên tặc ám hại phụ thân ta chÃnh là ngÆ°Æ¡i...
Dứt lá»i định nhảy tá»›i tấn công, nhÆ°ng Nhạc Tiểu Tuấn đã Ä‘Æ°a tay cản lại nói :
- Tống huynh, huynh chỉ là ngÆ°á»i là m chứng, xin lắng tai nghe tại hạ nói hết đã.
Huy Huệ Quân cũng bước lên khuyên giải :
- Biểu ca, chúng ta tạm thá»i nghe Nhạc huynh nói hết đã, rồi hà nh Ä‘á»™ng còn chÆ°a muá»™n.
Tống Văn Tuấn tay nắm trÆ°á»ng kiếm, nghiến răng không nói gì.
Nhạc Tiểu Tuấn nhìn Thân cô nương nói tiếp :
- Cho nên đêm nay tại hạ đến đây là để tìm Tá» huynh lấy thuốc giải, nhÆ°ng rồi nghÄ© lại, Tá» huynh đây có lẽ cÅ©ng chỉ là ngÆ°á»i phụng mệnh thi hà nh, trong ngÆ°á»i hắn e cÅ©ng chẳng có thuốc giải. Bởi thế...
Chà ng có ý kéo dà i câu nói cuối, không nói hết ý.
Thân cô nương “hừ†một tiếng nói :
- Bởi thế nên ngươi mới tìm ta, đúng không?
Nhạc Tiểu Tuấn khẳng khái cÆ°á»i nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói không sai, tại hạ chÃnh là có ý đó.
Thân cô nÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạt nói :
- Ngươi cho rằng không phải tự chui và o lưới ư?
Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i nhẹ nhà ng :
- CÅ©ng có lẽ thế, nhÆ°ng cần phải thá» má»›i biết chÃnh xác...
- Ồ thế ngươi muốn thỠbằng cách nà o?
- Äây chỉ nhÆ° má»™t trÆ°á»ng đánh cuá»™c, thắng thua song phÆ°Æ¡ng má»—i ngÆ°á»i nắm má»™t ná»a, cho nên tại hạ hy vá»ng muốn đấu má»™t cách công bằng vá»›i Thân cô nÆ°Æ¡ng.
- Hừ, thắng thua má»—i ngÆ°á»i chiếm má»™t ná»a Æ°?
Thân cô nÆ°Æ¡ng quắc mắt lên há»i tiếp, giá»ng lạnh nhÆ° băng :
- Ngươi định động thủ với ta chăng?
Nhạc Tiểu Tuấn hiên ngang khiêu khÃch :
- Chẳng lẽ Thân cô nương không dám đánh cuộc với tại hạ?
- Ngươi muốn động thủ cùng ta, trước hết phải thắng nổi bốn tiểu tỳ của ta, mới đủ tư cách đó.
Nhạc Tiểu Tuấn nhún vai nói :
- Äiá»u nầy tại hạ đã biết, Thân cô nÆ°Æ¡ng muốn vị nà o xuất tráºn, xin cứ gá»i ra.
Thân cô nÆ°Æ¡ng chẳng nói thêm tiếng thứ hai, quay đầu gá»i lá»›n :
- Äông Tuyết, ngÆ°Æ¡i ra tiếp hắn và i chiêu.
Ả hầu cuối cùng tên là Äông Tuyết, ứng thanh “dạ†má»™t tiếng, rồi bÆ°á»›c ra khá»i nhà thủy tạ.
Nhạc Tiểu Tuấn quét mắt nhìn thiếu nữ mặt trắng nhÆ° tuyết, lạnh nhÆ° băng thì cÆ°á»i nói :
- Äông Tuyết cô nÆ°Æ¡ng, xin cứ ra chiêu.
Äông Tuyết thốt lên má»™t giá»ng sắc lạnh nhÆ° vá»ng vá» từ cá»i chết, há»i :
- Kiếm ngươi đâu?
Vừa nói vừa rút cặp song kiếm từ thắt lưng ra.
Nhạc Tiểu Tuấn cÅ©ng chẳng chút khách khÃ, “soẹt†má»™t tiếng, thanh nhuyá»…n kiếm ở thắt lÆ°ng rút phăng ra, láºp tức cÆ°Æ¡ng thẳng lên nhÆ° má»™t thanh thiết luyện trÆ°á»ng kiếm, miệng quát lá»›n :
- Cô nÆ°Æ¡ng cẩn tháºn.
ChÆ°a dứt câu, chà ng lÆ°á»›t ngÆ°á»i nhÆ° ánh chá»›p tá»›i sát ngÆ°á»i Äông Tuyết, cô ta còn chÆ°a kịp hạ tấn khởi thức thì cổ tay trái đã bị chá»™p trúng.
“Ào†má»™t tiếng, cả ngÆ°á»i Äông Tuyết bị má»™t đòn hất của Nhạc Tiểu Tuấn, chân trụ không vững, lảo đảo văng ra ngoà i xa bảy tám xÃch. Cô ta bổ nhà o ngÆ°á»i ra vừa khéo gần nÆ¡i đứng của Trúc Thu Lan, lúc nà y nà ng đã chuẩn bị sẵn trong tay má»™t viên sá»i, nhân lúc ngÆ°á»i của Äông Tuyết còn lảo đảo chÆ°a ổn, thì bắn viên sá»i trong tay ra.
Trúc Thu Lan là ái nữ Ä‘á»™c nhất của Mãi Hoa bà Trúc Nhị Cô, tuyệt kỹ Thiên Nữ Tán Hoa của Trúc Nhị Cô đã thà nh danh chấn Ä‘á»™ng võ lâm, cô ta hấp thụ tuyệt kỹ nà y từ mẹ, có thể sá» dụng thuần thục đến mÆ°á»i tám loại ám khà khác nhau.
Lúc nà y viên sá»i nhá» xÃu bay cá»±c nhanh, ngÆ°á»i bên ngoà i khó nhìn thấy nổi, bắn trúng Ä‘Ãch và o ma huyệt trên ngÆ°á»i Äông Tuyết, khiến cô ta ngã ngÆ°á»i bất tỉnh nhân sá»±.
Chuyện xảy ra cá»±c nhanh, ngÆ°á»i ngoà i tuyệt nhiên không ai nháºn ra Nhạc Tiểu Tuấn đã xuất thủ nhÆ° thế nà o, chỉ kịp thấy thân hình chà ng lÆ°á»›t nhanh nhÆ° chá»›p, rồi cả ngÆ°á»i Äông Tuyết nhà o ra ngoà i, Ä‘oạn ngã lăn ra đất.
Chung quy chẳng ai ngá» nổi Äông Tuyết bị khống chế huyệt đạo không phải do Nhạc Tiểu Tuấn mà chÃnh là do Trúc Thu Lan.
Cảnh vừa xảy ra. khiến tất cả má»i ngÆ°á»i la lên “Ồ†má»™t tiếng, vừa kinh ngạc vừa biểu hiện niá»m cảm xúc khác nhau.
Vá»›i bá»n Thân cô nÆ°Æ¡ng thì bị chấn Ä‘á»™ng gần nhÆ° báºt khá»i ghế, nhÆ°ng vá»›i bá»n Tống Văn Tuấn, Huy Huệ Quân thì kinh ngạc xen lẫn mừng khấp khởi trong lòng, mắt ai nấy sáng lên long lanh.
NgÆ°á»i kinh Ä‘á»™ng nhất phải nói là Tống Văn Tuấn, hắn đã từng Ä‘á»™ng kiếm qua vá»›i chà ng, hắn thầm hiểu kiếm thuáºt của chà ng so vá»›i hắn có phần kém ná»a báºc. Thế nhÆ°ng là m sao chỉ ná»™i má»™t chiêu đầu đã hạ được Äông Tuyết?
Nhạc Tiểu Tuấn hất ngã Äông Tuyết xong, thanh nhuyá»…n kiếm cÅ©ng tiện tay cuá»™n tròn lại cất và o trong thắt lÆ°ng, quay nhìn Thân cô nÆ°Æ¡ng ôm quyá»n nói :
- Tại hạ váºn may thắng tráºn đầu, Thân cô nÆ°Æ¡ng nếu còn chÆ°a tin, thì có thể phái thêm vị khác ra đấu.
Thân cô nÆ°Æ¡ng tuy chấn Ä‘á»™ng tháºt sá»±, nhÆ°ng trên nét mặt, và trong ánh mắt lá»™ vẻ hoà i nghi, rõ rà ng là khó tin, bèn nói :
- NgÆ°Æ¡i đã là m gì Äông Tuyết?
Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i ha hả nói :
- Thân cô nương cứ yên tâm, tại hạ chỉ dùng mũi kiếm điểm và o Ma huyệt của cô ta mà thôi.
Thân cô nương trên mặt phủ một lớp băng lạnh, quay đầu nói :
- Xuân Phong, ngươi ra tiếp hắn một chiêu xem.
Xuân Phong đã nắm kiếm trong tay, nhÆ°ng nghe nói “thá» hắn má»™t chiêu†ngầm hiểu ý chủ là “má»™t chiêu Ä‘oạt kiếmâ€, chÃnh là thi triển tuyệt kỹ của mình.
Xuân Phong nghiêng mình lên tiếng đáp :
- Tiểu tỳ xin tuân mệnh.
Nói rồi bÆ°á»›c ra khá»i nhà thủy tạ, hai tay cầm hai thanh Ä‘oản kiếm kẹp gấp và o cổ tay, bÆ°á»›c đến gần trÆ°á»›c mặt Nhạc Tiểu Tuấn, hai tay vòng lại thi lá»… nói :
- Nhạc tướng công có thể ra chiêu.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên chỉ là má»™t cá» chỉ cố là m mà thôi.
Nhạc Tiểu Tuấn đã thầm hiểu tâm ý của đối phÆ°Æ¡ng, cÆ°á»i lá»›n nói :
- Xem ra tại hạ không phát chiêu trÆ°á»›c thì cô nÆ°Æ¡ng sẽ không hoà n thủ. Tại hạ cung kÃnh bất nhÆ° tuân mệnh.
“Soẹt†một tiếng ngân dà i, thanh nhuyễn kiếm trong tay lần nữa rút phắt ra cầm trong tay, quát lớn :
- Cô nÆ°Æ¡ng cẩn tháºn.
Dứt câu, một chiêu Tiếu Chỉ Nam Thiên, từ từ đâm tới.
Má»™t kiếm đã đâm ra, rõ rà ng chẳng khác gì chiêu Tiá»u Phu Vấn Lá»™, khiến Xuân Phong không chút hoà i nghi đó chỉ là chiêu dụ địch.
Khi thanh nhuyá»…n kiếm trong tay Nhạc Tiểu Tuấn từ từ đâm tá»›i, cả ngÆ°á»i Xuân Phong di Ä‘á»™ng, thân hình loáng lên ngược theo thân lưỡi kiếm áp sát và o ngÆ°á»i chà ng, tả thủ nhanh nhÆ° chá»›p chá»™p và o uyển mạch của chà ng.
Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i thầm trong bụng, khi thấy đối phÆ°Æ¡ng đã trúng kế, tay kiếm vừa phát ra ná»a chừng liá»n thâu lại, tay trái thủ sẳn, liá»n phóng trảo chá»™p và o cổ tay trái đối phÆ°Æ¡ng, miệng cÆ°á»i cÆ°á»i nói :
- Äáng tiếc cô nÆ°Æ¡ng cháºm mất rồi.
Xuân Phong lúc nà y biết mình bị hớ, tay trái không chộp trúng tay kiếm đối phương, trái lại cổ tay mình còn bị ngũ trảo của đối phương chộp trúng, có muốn rụt lại cũng không kịp.
- Ãi.
Chỉ nghe má»™t tiếng la lên của Xuân Phong, cả ngÆ°á»i bị má»™t thế hất của Nhạc Tiểu Tuấn văng ra ngoà i.
Trúc Thu Lan đúng nhÆ° kế hoạch, viên sá»i thứ hai đã thủ sẳn trong tay, láºp tức bắn ra Ä‘iểm trúng huyệt đạo trên ngÆ°á»i Xuân Phong.
Xuân Phong nằm má»™ng cÅ©ng không ngá» tá»›i sá»± tình diá»…n biến thay đổi nhanh nhÆ° váºy, khi kịp hiểu ra chuyện gì thì cả ngÆ°á»i đã nằm sõng soà i trên mặt đất rồi.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên đứng bên ngoà i không ai có thể nháºn ra thủ pháp phóng ám khà kỳ tuyệt khống chế huyệt đạo của Trúc Thu Lan, song phÆ°Æ¡ng chỉ nhìn thấy Nhạc Tiểu Tuấn bằng má»™t thủ pháp cổ quái đã hạ liên tiếp Äông Tuyết và Xuân Phong, kết quả cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u nháºn háºu quả nhÆ° nhau.
Tống Văn Tuấn tuy lòng mừng khấp khởi, nhÆ°ng trong ánh mắt hiện nét kinh hoà ng lạ thÆ°á»ng.
Huy Huệ Quân ngược lại, ánh măt sáng lên vì sung sÆ°á»›ng, chỉ có Ä‘iá»u tấm mạng che mặt khiến ngÆ°á»i ta khó nháºn ra được.
Nhạc Tiểu Tuấn thần thái bình thÆ°á»ng Ä‘iá»m nhiên nhÆ° không, ngÆ°á»›c mắt nhìn Thân cô nÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói :
- Thân cô nương, giỠthì tại hạ đã đủ tư cách để lĩnh giáo với cô nương rồi chứ?
Thần thái chà ng cà ng trấn tÄ©nh thì Thân cô nÆ°Æ¡ng ngược lại cà ng lạnh lùng, cô ta từ từ đứng dáºy khá»i ghế, cặp nhãn thần lá»™ sát cÆ¡, gắn chặt và o mặt Nhạc Tiểu Tuấn Ä‘ang đứng bên ngoà i cách chừng ba trượng, buông má»™t tiếng lạnh bạo :
- Äủ!
Bỗng thấy Hạ Vũ và Thu Sương đứng sau lưng cô ta, quì gối xuống thốt lên :
- Thân cô nÆ°Æ¡ng, bá»n tiểu tỳ...
Thân cô nÆ°Æ¡ng không để bá»n há» nói hết, Ä‘Æ°a tay cắt ngang, rồi nhìn Thu SÆ°Æ¡ng nói :
- Mang kiếm lại cho ta.
Thu SÆ°Æ¡ng không dám cãi lệnh, liá»n hai tay dâng thanh trÆ°á»ng kiếm nằm trong bao vải gấm.
Thân cô nương đưa tay đón lấy bao kiếm rồi khoát bộ đi ra ngoà i nhà thủy tạ, đến trước mặt Nhạc Tiểu Tuấn lạnh lùng nói :
- Ngươi hiện tại có thể thả chúng ra.
Một câu nói nà y cứ như ra là lệnh.
Nhạc Tiểu Tuấn tối hôm qua đã gặp cô ta, chỉ cách một chiếc bà n, và cũng dưới ánh đèn, hoa diện cô ta tuy có chút lạnh lùng, nhưng vẫn xinh đẹp ôn nhu. Nhưng lúc nà y đây chỉ thấy sắc diện cô ta lạnh lùng đến trắng xanh, trông phải rùng mình.
Ưu kỳ là đôi mắt tợ nhÆ° hai hạt hà n châu phát xạ ánh sáng xanh lạnh, khiến ngÆ°á»i ta chỉ nhìn trá»±c tiếp má»™t cái đã nổi gai ốc cả ngÆ°á»i. Quả tháºt là má»™t cái đẹp chết ngÆ°á»i váºy.
Nhạc Tiểu Tuấn trấn định tâm thần nói :
- Thân cô nÆ°Æ¡ng. Thá»±c tình xin lá»—i, hai vị cô nÆ°Æ¡ng nà y trong tay tại hạ, chừng nà o chúng ta còn chÆ°a Ä‘á»™ng thủ phân thắng bại thì tại hạ khó lòng thả bá»n há» ra, bởi vì...
Chà ng chăm mắt nhìn đối phương không nói hết câu.
Thân cô nÆ°Æ¡ng há»i dồn ngay :
- Bởi vì thế nà o?
Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i cÆ°á»i nói :
- Bởi vì thủ hạ của cô nÆ°Æ¡ng Ä‘á»u giá»i kỹ thuáºt Ä‘oạt kiếm, mà bằng các bằng hữu của tại hạ đây thảy Ä‘á»u dùng kiếm, tại hạ không thể không cẩn tháºn, tạm thá»i khống chế hai vị cô nÆ°Æ¡ng nà y váºy.
Thân cô nÆ°Æ¡ng hừ má»™t tiếng lạnh lùng, cố nén bá»±c tức trong lòng, gằn giá»ng :
- Hảo, váºy thì ngÆ°Æ¡i phát chiêu Ä‘i.
- Không.
Nhạc Tiểu Tuấn đáp gá»n rồi giải thÃch :
- Tại hạ vừa rồi đã nói, chúng ta hiện tại Ä‘ang đánh cuá»™c vá»›i nhau, thắng bại má»—i ngÆ°á»i chiếm má»™t ná»a, phải cần có giao Æ°á»›c chứ.
Thân cô nÆ°Æ¡ng không kiên nhẫn được nữa, lạnh giá»ng nói :
- Ngươi định đánh cuộc gì?
- Tại hạ đêm nay đến đây để lấy giải dược ở nÆ¡i cô nÆ°Æ¡ng, chÃnh là Tán Ä‘á»™c công giải dược.
Thân cô nÆ°Æ¡ng không nén ná»—i tức giáºn, thét lên :
- Hừ, ngươi nghĩ là có thể thắng được ta ư?
Nhạc Tiểu Tuấn khẳng khái đáp :
- Tại hạ nói đây là đánh cuá»™c, nếu tại hạ váºn may mà thắng, hy vá»ng cô nÆ°Æ¡ng trao thuốc giải cho.
Thân cô nÆ°Æ¡ng quét mắt nhìn chà ng má»™t cái sắc lẹm, hất hà m há»i :
- Nếu ngươi thua thì sao?
Câu há»i trịch thượng mà sắc lạnh, khiến ngÆ°á»i nghe không khá»i bất cảm.
Nhạc Tiểu Tuấn trong lòng đã nghĩ, chẳng có chút do dự đáp ngay :
- Tại hạ nếu thua dưới kiếm cô nương, nguyện tuân theo sự phát lạc của cô nương.
- Hảo.
Thân cô nương đáp một tiếng chắc nịch rồi ngước mắt nhìn chà ng nói tiếp :
- Ngươi định đấu bao nhiêu chiêu?
Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i đáp :
- Äiá»u nà y thì theo ý cô nÆ°Æ¡ng váºy.
Thân cô nương ngẫm nghĩ một lát rồi nói :
- Hạn trong năm mươi chiêu, đủ chứ?
Nhạc Tiểu Tuấn ôm quyá»n nói :
- Tại hạ đã nói, cứ theo ý của cô nương mà .
Thân cô nÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạt nói :
- NgÆ°Æ¡i tháºt khéo ăn nói.
Nụ cÆ°á»i lạnh nhạt thấy mà rùng mình, thế nhÆ°ng sắc mặt cà ng lạnh lùng cà ng lá»™ má»™t nét đẹp kinh hồn.
Nhạc Tiểu Tuấn nhún vai đáp :
- Cô nương quá khen.
Nói rồi chà ng quay lại nhìn bá»n Tống Văn Tuấn và Huy Huệ Quân ôm quyá»n nói :
- Tại hạ đã Æ°á»›c định đấu vá»›i Thân cô nÆ°Æ¡ng trong năm mÆ°Æ¡i chiêu, phiá»n nhị vị là m công chứng cho lần nà y.
Thân cô nÆ°Æ¡ng ngá»c thủ từ từ giÆ¡ lên, rút thanh trÆ°á»ng kiếm thép xanh lạnh nhÆ° thu thủy, nhÆ°á»›ng mắt nói :
- Nhạc tÆ°á»›ng công, má»i.
Nhạc Tiểu Tuấn ôm quyá»n nói :
- Tại hạ thỠgiáo cô nương, đương nhiên là do cô nương xuất chiêu trước.
Thân cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không muốn khách sáo nhiá»u, “ừm†má»™t tiếng, kiếm giÆ¡ lên cao nói :
- Váºy thì tôi ra chiêu đây.
Thanh trÆ°á»ng kiếm theo đó bổ ra má»™t chiêu, mÅ©i kiếm đâm tá»›i Nhạc Tiểu Tuấn.
CÅ©ng chỉ là chiêu Thanh Long Thám Huyệt, nhÆ°ng chiêu kiếm chỉ nhằm và o khoảng không trên vai chà ng, quyết không đâm thẳng và o ngÆ°á»i.
Trúc Thu Lan là ngÆ°á»i hà nh tẩu giang hồ khá sá»›m, cho nên là m sao mà không nháºn ra được Ä‘iá»u nà y, nà ng chỉ cÆ°á»i thầm trong lòng.
Nhạc Tiểu Tuấn tuy nháºn ra Ä‘Æ°á»ng kiếm, nhÆ°ng cÅ©ng di bá»™ ra ngoà i ná»a bÆ°á»›c, nhuyá»…n kiếm trên tay váºn kình phát ra chiêu Bế Há»™ Tông Kinh, đánh chếch ra ngoà i.
Một chiêu nà y rõ rà ng cũng không phải để tấn công đối phương, chẳng qua chỉ là để trả lễ chiêu kiếm vừa rồi của đối phương.
Chiêu đầu tiên, Thân cô nÆ°Æ¡ng không ra chiêu hiểm, cÅ©ng không có ý hạ thÆ°Æ¡ng địch, cho nên chà ng cÅ©ng không thể thiếu lá»… Ä‘á»™, đó má»›i chÃnh là kiếm đạo váºy.
Trúc Thu Lan thấy hai ngÆ°á»i đối kiếm mà nhÆ° múa nhÆ° vÅ©, Ä‘Æ°a mắt lược mà y, bất giác trong lòng sinh giáºn.
Bấy giá» lại tiếp chiêu thứ hai, chiêu thứ ba, nhÆ°ng cÅ©ng không khác gì chiêu đầu, bá»n há» tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang diá»…n kịch thì đúng hÆ¡n.
Trúc Thu Lan trong lòng cà ng cay hơn, không kìm nổi, kêu toáng lên :
- Nhạc huynh, tất thảy chỉ có năm mÆ°Æ¡i chiêu, huynh cần phải thắng cô ta má»›i lấy được thuốc giải, nhượng ná»a chiêu cÅ©ng há»ng đại sá»± đấy.
Mấy chữ “nhượng ná»a chiêu†lá»t và o tai Thân cô nÆ°Æ¡ng, khiến cô ta nghe nhÆ° kim chÃch và o tai.
Tại sao lại nhượng ná»a chiêu? Mà khẩu khà ngÆ°á»i nói lại là má»™t nữ nhân hà m chứa châm chÃch, chẳng phải xem thÆ°á»ng cô ta đó sao?
Nữ nhân thÆ°á»ng không chịu ai nói lá»i chạm tá»± ái của mình, bấy giá» nghe câu nói nà y, Thân cô nÆ°Æ¡ng nhếch mép cÆ°á»i nhạt, kiếm bá»—ng thâu vá» rồi phát ra chiêu, nhÆ°ng lần nà y cá»±c nhanh và hiểm, nhằm thẳng và o ngÆ°á»i Nhạc Tiểu Tuấn mà đâm tá»›i.
Nhạc Tiểu Tuấn lúc ấy, thế kiếm vẫn còn hòa hoãn như lúc đầu, chẳng ngỠthế kiếm của Thân cô nương đột nhiên biến nhanh mạnh đâm tới rất hiểm, đến biến chiêu hóa giải cũng không kịp.
Trong nguy sinh trÃ, thanh nhuyá»…n kiếm trong tay chà ng váºn đủ kình lá»±c thẳng cứng nhÆ° cÆ°Æ¡ng thạch, đồng thá»i thân hình đảo bá»™ di hình, chuyển hẳn qua má»™t bên trái. Má»™t chiêu nà y chà ng chỉ tùy cÆ¡ ứng biến, thi triển chiêu Thanh Long Diá»…u Trụ trong Côn Luân kiếm pháp.
Chuyện xảy ra trong chá»›p mắt, má»i ngÆ°á»i đứng ngoà i chỉ kịp nhìn thấy hai ánh kiếm thép chạm nhau, ngân lên “kong†má»™t tiếng Ä‘inh tai nhức óc, hà ng trăm tia lá»a bắn tung tóe tứ phÃa, theo đó hai lưỡi kiếm dạt ra hai nÆ¡i.
Nhạc Tiểu Tuấn ngÆ°á»i báºt lui lại má»™t bá»™, chà ng cảm thấy cổ tay cầm kiếm nóng ran lên.
Thân cô nÆ°Æ¡ng chừng nhÆ° cÅ©ng bất ngá», mặc dù chiêu phát là chủ Ä‘á»™ng, cả thân hình thon thả lÆ°á»›t thÆ°á»›c lui sau, cổ tay phải cÅ©ng ê ẩm.
Hai ngÆ°á»i trá»±c nghênh má»™t chiêu nà y, tá»± nhiên thầm hiểu ná»™i lá»±c há»a hầu của nhau, đồng thá»i đấu ý cÅ©ng dâng lên.
Thân cô nÆ°Æ¡ng vừa thoái ra ngoà i là láºp tức hÆ°Æ¡i kiếm xông và o, “vù vù vùâ€, liên tiếp ra ba thế kiếm, thế rất hung mãnh.
Nhạc Tiểu Tuấn gần đây kinh nghiệm Ä‘á»™ng thủ vá»›i địch nhân cà ng phong phú hÆ¡n, chà ng không chút hốt hoảng, bá»™ cÆ°á»›c hạ tấn, kiếm phát chiêu từng thức hóa giải ba chiêu kiếm của đối phÆ°Æ¡ng, đồng thá»i thuáºn cÆ¡ cÅ©ng phản công liá»n hai kiếm.
Thân cô nÆ°Æ¡ng đẩy ra má»™t kiếm của Nhạc Tiểu Tuấn, cÆ°á»i nhạt nói :
- Xem ra ngÆ°Æ¡i quả nhiên không phải là ngÆ°á»i của Vô Lượng kiếm phái.
Nhạc Tiểu Tuấn nghe thì hiếu kỳ, há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng là m sao lại nghÄ© tại hạ là ngÆ°á»i của Vô Lượng kiếm phái?
- Ừm, bởi chÃnh vì thanh nhuyá»…n kiếm trong tay ngÆ°Æ¡i chÃnh là bảo váºt của Vô Lượng kiếm phái.
Nhạc Tiểu Tuấn “à †lên một tiếng, chợt hiểu ra, nói :
- Thì ra là váºy.
Hai ngÆ°á»i nói thì nói, nhÆ°ng hai thanh kiếm trong tay há» không chút ngÆ°ng nghỉ, từng chiêu tiếp từng chiêu, chẳng thể lÆ¡i lá»ng ná»a thốn. Ãnh thép ngá»i ngá»i tá»a lạnh cả không gian. Trong mà n kiếm ảnh, chỉ loáng thấy hai nhân ảnh lúc quyện và o nhau lúc tách ra, chung quy chÆ°a thể nháºn ra ai Ä‘ang chiếm được thượng phong, đồng thá»i nhân má»i ngÆ°á»i chú ý đến thế kiếm của bá»n há», nên chẳng ai nghe được câu chuyện của bá»n há».
Trong chốc lát đã qua hai mÆ°Æ¡i chiêu, Nhạc Tiểu Tuấn cà ng đấu chiêu thức cà ng lão luyện thà nh thục, cứ hết chiêu kiếm trong kiếm pháp của môn phái nà y rồi lại chiêu thức trong kiếm pháp của môn phái khác, mà má»—i chiêu Ä‘á»u ngầm chứa sá»± uyên thâm ảo diệu của nó.
Có Ä‘iá»u dÆ°á»›i kiếm của chà ng thi thố thì tất cả những chiêu kiếm vốn tạp môn ấy lại liên hoà n bất tuyệt, cứ y nhÆ° được sáng tác từ trong má»™t pho kiếm pháp.
Thân cô nÆ°Æ¡ng ngay từ khi không còn nghÄ© chà ng là ngÆ°á»i của Vô Lượng kiếm phái thì cố bằng trong kiếm thuáºt mong nhìn ra lai lịch thân thế của chà ng. Thế nhÆ°ng kiếm pháp của chà ng thay đổi biến đổi liên tục, khiến cô ta không thể nháºn định được chà ng là môn đệ của kiếm phái nà o.
Tuy là váºy, nhÆ°ng thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay Thân cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng phát huy tuyệt há»c đến tuyệt đỉnh, quyết không kém Nhạc Tiểu Tuấn ná»a thức. Kiếm nhẹ theo hình nhÆ° phiêu hốt, uyển chuyá»…n khoan thai, mà cÅ©ng không kém phần dÅ©ng mãnh.
Nháy mắt thêm năm chiêu qua nhanh. Thân cô nÆ°Æ¡ng nhìn thấy năm mÆ°Æ¡i chiêu hạn định phân thắng bại, giỠđã qua hÆ¡n má»™t ná»a, thì trong lòng cÅ©ng gấp lên.
Từ nhá» cô ta đã được nuông chìu thà nh tÃnh kiêu ngạo lãnh bạc, lúc nay quyết thắng cho được Nhạc Tiểu Tuấn. Chỉ nghe từ miệng cô ta huýt dà i má»™t tiếng lanh lảnh, kiếm theo tiếng huýt vung lên hoa nhanh, từ thanh kiếm phát ra hà ng trăm ngà n kiếm ảnh, cả không gian nhÆ° má»™t tráºn hoa kiếm rÆ¡i tả tÆ¡i.
Äừng nói đến Nhạc Tiểu Tuấn, mặc dù từ nhá» thụ nghiệp kiếm nghệ của sÆ° phụ, Ä‘á»u là tuyệt chiêu kiếm thuáºt tuyển chá»n từ các môm phái. Thế nhÆ°ng chà ng chÆ°a từng nhìn thấy má»™t chiêu kiếm nà o lại kỳ ảo nhÆ° thế.
Ngay cả lúc nà y đứng ở bên ngoà i, Tống Văn Tuấn được hấp thụ kiếm pháp chân truyá»n từ phụ thân là Võ lâm Äệ nhất kiếm, nhìn cÅ©ng không thể phân biệt thế kiếm rõ rà ng.
Huy Huệ Quân trên mặt che mạng nên không nhìn ra được biểu hiện thần sắc và trong ánh mắt nhÆ° thế nà o. Thế nhÆ°ng nhìn thấy tay nà ng nắm chặc trÆ°á»ng kiếm run run đến rịn cả mồ hôi, đủ biết trong lòng kÃch Ä‘á»™ng rất mạnh.
Cả đến Trúc Thu Lan, tim nà ng lúc nà y nhÆ° muốn nhảy ra khá»i lồng ngá»±c, trên sắc diện lúc xanh lúc trắng, chứ nhÆ° chÃnh nà ng là ngÆ°á»i Ä‘ang lâm và o cuá»™c đấu.
ChÃnh tại lúc nà y, chỉ nghe má»™t tiếng thét lá»›n, tiếp liá»n “tang, tang†hai tiếng, kèm theo những tiếng binh khà chạm nhau loảng xoảng, tạo nên má»™t thứ âm thanh há»—n tạp.
Rõ rà ng vừa rồi một tiếng đà n cổ quái kia đã ngân lên.
Trong nhà thủy tạ chừng như vừa có biến cố.
Má»i ngÆ°á»i giáºt mình quay đầu nhìn, bấy giá» chỉ thấy cả bốn chiếc đèn lồng Ä‘á»u tắt ngấm, má»™t bóng ngÆ°á»i loáng thoáng lÆ°á»›t nhanh ra khá»i nhà thủy tạ trong má»™t trà ng cÆ°á»i quái đản.
Thân cô nÆ°Æ¡ng đánh nhau vá»›i Nhạc Tiểu Tuấn đến hồi kịch liệt, chiêu phát ra đến tuyệt cảnh, nhÆ°ng thấy có biến cố thì không lòng dạ nà o Ä‘á»™ng thủ vá»›i chà ng nữa, láºp tức quay ngÆ°á»i thét lá»›n :
- Công Tôn Quyá»n, ngÆ°Æ¡i dám hủy chiếc bảo cầm của ta!
Thét rồi bá» mặc Nhạc Tiểu Tuấn, ngÆ°á»i vá»t, kiếm phóng, hợp nhất là m má»™t, nhÆ° má»™t ngá»n phi tiển xuyên đêm, phóng truy theo Công Tôn Quyá»n. Miệng thét lá»›n hạ lệnh :
- Các ngÆ°Æ¡i giữ hết bá»n ngÆ°á»i nà y lại cho ta, đêm nay bất cứ ngÆ°á»i nà o và o đây, quyết không thể chạy thoát.
Nói hết câu thì cả ngÆ°á»i cô ta đã thoát ra khá»i bức tÆ°á»ng thà nh biến mất.
Cứ nghe câu nói của cô ta thì bóng Ä‘en vừa rồi phóng ra từ nhà thủy tạ bá» chạy hẳn phải chÃnh là Hắc Y Thuần DÆ°Æ¡ng Công Tôn Quyá»n. Lão ta nhân lúc Thân cô nÆ°Æ¡ng mãi chú tâm Ä‘á»™ng thủ cùng Nhạc Tiểu Tuấn, má»i ngÆ°á»i còn lại cÅ©ng dán mắt và o tráºn đấu, xuất kỳ bất ý ra tay hủy diệt chiếc bảo cầm cổ quái của Thân cô nÆ°Æ¡ng. Äồng thá»i lão ta còn cứu luôn cả gã môn đồ tiểu tá» mặt Ä‘en, chÃnh vì váºy mà Thân cô nÆ°Æ¡ng phừng lá»a giáºn tam trượng, xách kiếm truy theo lão rất gấp.
Nhân vì lúc phát ná»™, Thân cô nÆ°Æ¡ng ná»™ lây sang cả những ngÆ°á»i Ä‘á»™t nháºp và o trang viện đêm nay, cho nên má»›i chẳng tha qua luôn bá»n Nhạc Tiểu Tuấn năm ngÆ°á»i.
Lại nói Nhạc Tiểu Tuấn lúc ấy đánh nhau vá»›i Thân cô nÆ°Æ¡ng, cứ theo khách quân của ngÆ°á»i bên ngoà i thì chà ng tất lâm và o nguy hiểm dÆ°á»›i chiêu kiếm vừa rồi của Thân cô nÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng kỳ thá»±c, bằng và o bá»™ pháp tỵ kiếm mà chà ng hấp thụ của sÆ° phụ chà ng từ nhá» thì chẳng khó khăn gì lắm cÅ©ng có thể thoát khá»i mà n kiếm ảnh nhÆ° tráºn mÆ°a đổ kia.
Bấy giá», Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy Thân cô nÆ°Æ¡ng bá» mình truy theo nhân ảnh của Công Tôn Quyá»n, mà n kiếm theo đó mà biến mất, chà ng tuy chÆ°a thấu hiểu ra chuyện gì, nhÆ°ng nhẹ nhõm thở phà o, định thâu kiếm lại.
Trúc Thu Lan lÆ°á»›t ngÆ°á»i nhanh tá»›i bên chà ng, giá»ng quan tâm, há»i :
- Nhạc huynh có sao không?
Huy Huệ Quân lúc nay bất tri bất giác cÅ©ng đã tiếp cáºn hÆ¡n, nhÆ°ng vì nhìn thấy Trúc Thu Lan tranh há»i trÆ°á»›c nên nà ng cÅ©ng chỉ lặng ngÆ°á»i đứng yên không lên tiếng.
Nhạc Tiểu Tuấn nghe há»i thì chỉ mỉm cÆ°á»i nói :
- Thân cô nương kiếm pháp tinh thâm, nhưng tại hạ có thể ứng phó....
Bá»n há» chỉ vừa nói chuyện vá»›i nhau mấy câu, đã thấy trÆ°á»›c mặt bóng ngÆ°á»i thấp thoáng nhảy ra, chÃnh là Hồ đại nÆ°Æ¡ng dẫn Hạ VÅ© và Thu SÆ°Æ¡ng ba ngÆ°á»i phân thà nh thế chân vạc vây lấy bá»n há».
Tá» Kim Tiêu cÅ©ng nhanh chóng phóng đến bên ngÆ°á»i bá»n Xuân Phong và Äông Tuyết, Ä‘Æ°a tay phải giải khai huyệt đạo cho bá»n há».
Xuân Phong, Äông Tuyết vừa hồi tỉnh.
Tá» Kim Tiêu phất tay ra hiệu rồi cả ba tá»›i hợp cùng và bá»n Hồ đại nÆ°Æ¡ng thà nh sáu ngÆ°á»i phân ra vây kÃn bá»n Nhạc Tiểu Tuấn năm ngÆ°á»i.
Tống Văn Tuấn tay cắp kiếm quét mắt há»i :
- Các ngươi định là m gì h�
Hồ đại nương nói :
- Chẳng lẽ không nghe Thân cô nương hạ lệnh cho chúng ta thế nà o sao? Các ngươi tất nhất chớ nên tháo chạy, chỠThân cô nương trở lại đã.
Tống Văn Tuấn phát nộ nói :
- Hừ, chỉ bằng và o bá»n các ngÆ°Æ¡i mà đủ tÆ° cách giữ chân chúng ta lại hay sao? Vã lại chúng ta há phải chá» Thân cô nÆ°Æ¡ng của các ngÆ°Æ¡i trở lại.
Xuân Phong dũng khà nói :
- Äằng nà o các ngÆ°Æ¡i có muốn hay không cÅ©ng phải ở lại đây đợi.
Nhạc Tiểu Tuấn nhÆ°á»›ng mà y cao giá»ng nói :
- Tại hạ vốn Æ°á»›c đấu vá»›i Thân cô nÆ°Æ¡ng năm mÆ°Æ¡i chiêu, chẳng ngá» chÆ°a phân thắng bại thì biến cố xảy ra. Tại hạ vốn định chá» Thân cô nÆ°Æ¡ng trở lại đấu tiếp. Thế nhÆ°ng các ngÆ°Æ¡i buông lá»i ép bức nhÆ° váºy, tại hạ không muốn ở lại nữa. Thân cô nÆ°Æ¡ng có trở lại các ngÆ°Æ¡i cứ nói là Nhạc má»— nà y ngà y mai sẽ tá»›i.
TỠKim Tiêu từ đầu đến giỠchẳng lên tiếng, bấy giỠnghe thế bèn nói :
- Nhạc thiếu hiệp nhất định Ä‘i, nhÆ° thế chẳng phải là m khó dá»… bá»n tại hạ sao?
Trúc Thu Lan mắt hạnh phát hà n quang, lạnh giá»ng nói :
- Các ngươi hẳn nhất định giữ chúng ta lại đây?
Huy Huệ Quân quay đầu nói :
- Nhạc huynh, biểu ca, chúng ta đi thôi!
Äá»™t nhiên má»™t giá»ng già nua từ đâu vang lên :
- Chư vị không thể đi được.
Tiếp đó chỉ thấy trong bóng đêm má»™t bóng ngÆ°á»i lững thững bÆ°á»›c tá»›i.
|
|
|
| |