Thôn Phệ Thương Khung Tác giả: Hà Mễ XL Quyển I: Thức tỉnh
-----oo0oo-----
Chương 11: Nguyệt Hoa sư lệnh.
Người Dịch: Vô Thuỷ Đại Đế
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Hiên Viên đoán rất đúng.
Nguyệt Dung vô cùng lo lắng chạy về Nguyệt Hoang thành chính là vì muốn tranh giành một danh ngạch đệ tử nội môn của Nguyệt Hoa môn. Vì thế, nàng tuyệt đối sẽ không có thời gian gây chiến, hoặc phái người tìm kiếm hắn. Hơn nữa, Nguyệt Dung bị nhục nhã lớn đến như vậy, với tính cách của nàng, chắc chắn sẽ không có khả năng truyền bá chuyện này ra ngoài.
Biết rõ điều đó, Hiên Viên rất thong thả hướng về phía Ma Thú sâm lâm, chuẩn bị đi săn.
Vài ngày không thấy, trên bãi tha ma đã chồng chất thêm không ít thi thể. Nghĩ đến những người này nếu như không phải chết vì đói, chết vì bệnh, thì cũng là bị kẻ khác đánh chết, chấm dứt một đời đau khổ. Chứng kiến tình cảnh như vậy, Hiên Viên cũng chỉ đành thở dài một tiếng, việc không liên quan đến mình, tốt nhất đừng dây vào.
Ở cái thế giới này, mình có thể sống sót đã là không dễ rồi. Trước tiên phải tự mình sống tốt rồi mới nói đến chuyện khác.
Ở bên ngoài Ma Thú sâm lâm rất ít khi có ma thú cường đại qua lại. Lần trước xuất hiện một con Ma Hùng, đó là do nhân phẩm của Hiên Viên kém đến kinh người mới có tình huống như vậy. Cũng may, nhờ có truỷ thủ thần bí bên hông mà hắn đã giữ được một mạng.
Giờ phút này, Hiên Viên trái đeo truỷ thủ thần bí, phải đeo Thanh Phong kiếm, tay phải cầm Độc Xà Tiên, nhảy xuống mặt đất, cùng với Cô Tinh chậm rãi đi vào Ma Thú sâm lâm.
Trên đường đi, Hiên Viên phát hiện được không ít thỏ hoang, chim hoang, nhưng mà chúng đều quá nhỏ, cũng không đủ cho bản thân ăn. Vì thế, Hiên Viên cũng không muốn tự tạo quá nhiều sát nghiệt, nếu muốn giết thì phải giết cho thật hoành tráng mới được.
Đúng lúc này, một tiếng hổ rống vang lên.
Grào!
Hiên Viên cảm giác được trái tim nhỏ bé của mình run lên, chẳng qua hiện tại lực lượng của hắn đã tăng lên nhiều, lại trải qua kinh nghiệm giết người xương máu, dũng khí của hắn cũng đã tăng thêm không ít.
Trong con ngươi của Cô Tinh bộc phát ra quang mang nguy hiểm, vọt nhanh tới phía trước. Bốn phía đều là những thân cây to cao, nhưng lại không hề gây trở ngại đối với cảm giác của nó.
Hiên Viên theo sát phía sau, hai người chạy được một lúc, rất nhanh đã phát hiện được một con Ma Hổ toàn thân đen kịt, trong con ngươi là hai đạo huyết quang, cực kỳ hung tàn. Con Ma Hổ này so với Cô Tinh còn lớn hơn rất nhiều, cao khoảng 1m3, thân dài hơn 2m, cực kỳ hùng tráng, ít nhất cũng phải nặng hơn ngàn cân.
Hơn nữa, thịt của loại Ma Hổ này so với thịt heo rừng thì ăn ngon và bổ hơn rất nhiều lần.
Vừa nhìn thấy con Ma Hổ, Hiên Viên liền nhớ lại ngày đó, Cô Nguyệt đã chết dưới móng vuốt sắt bén của con súc sinh này. Hắn đau đớn phẫn nộ, nhảy tới phía trước, Độc Xà Tiên trong tay đột nhiên rung lên, tạo thành một tiếng nổ vang.
Con Ma Hổ kia không nghĩ tới Hiên Viên lại hung hãn đến như vậy. Chỉ mới đó mà đã phát động công kích, khiến cho nó né tránh không kịp, bị Độc Xà Tiên quất trúng một cái thật mạnh, rú thảm lên.
Con Ma Hổ này nói mạnh cũng không mạnh, nói yếu cũng không yếu, khoảng chừng có 14 ngưu chi lực, nhưng người bình thường gặp nó thì vô pháp ngăn cản.
Con Ma Hổ bị trúng một roi của Hiên Viên khiến cho xương cốt chân trước vỡ ra, nếu muốn tìm cách chạy trốn là chuyện không thể nào.
Tay trái của Hiên Viên rút ra Thanh Phong kiếm, đâm mạnh xuống lưng của con Ma Hổ, xuyên thủng trái tim nó. Một kiếm trí mạng.
Con Ma Hổ trước khi chết gầm vang lên, truyền ra bốn phương tám hướng. Hiên Viên thấy vậy thì nhíu mày, cũng không dám lưu lại quá lâu, ai biết được ở trong Ma Thú sâm lâm này có bao nhiêu ma vật chứ.
Nếu mà xuất hiện ba con Ma Hùng, đoán chừng mình chết như thế nào cũng còn không biết được nữa a.
Hiên Viên nâng con Ma Hổ lên, nhảy lên lưng Cô Tinh, cười to nói:
"Đi, xem như đã trả được thù cho Cô Nguyệt. Con Ma Hổ này nặng phải hơn một ngàn ba trăm cân, thịt lại nhiều hơn rất nhiều lần so với heo rừng, có thể đủ cho chúng ta ăn trong một đoạn thời gian ngắn."
Cô Tinh ngửa mặt lên trời hú vang, mang theo Hiên Viên chạy ra khỏi Ma Thu sâm lâm.
Nhưng khi hai người vừa ra khỏi khu rừng, định quay trở về nhà thì bỗng gặp được một nam một nữ.
Bọn họ cưỡi hai con ngựa rất to cao. Loại ngựa này được gọi là Huyết Nguyệt mã, sức lực cực lớn, ngày có thể đi tám trăm dặm, tốc độ lại rất nhanh, so với hồng mã của Nguyệt Dung thì tốt hơn rất nhiều lần.
Trên người họ mặc một trường bào màu trắng, trên chiếc trường bào đó có thêu một vầng trăng tròn.
Nam nhân thân thể cường tráng, nữ nhân mi thanh mục tú.
Hai người đều hiện ra ánh mắt kinh ngạc, nhìn con Ma Hổ đang được xốc trên vai Hiên Viên. Chỉ nghe thấy nữ tử la lên một tiếng:
"Tiểu huynh đệ, chậm đã."
Hiên Viên dừng lại, dùng ánh mắt cẩn thận đánh giá hai người trước mặt này:
"Có chuyện gì?"
"Đệ là con cái nhà ai?" Nữ tử nở nụ cười, nhẹ nhàng hỏi.
"Đệ là cô nhi, dựa vào săn thú mà sống! Rốt cuộc hai vị muốn làm gì?" Hiên Viên nói.
Tên nam tử kia hiển nhiên đã minh bạch dụng ý của nữ tử, cười to lên rồi trầm giọng nói:
"Tiểu huynh đệ đừng lo lắng, hai người chúng ta là nội môn đệ tử của Nguyệt Hoa môn, lần này đi theo đại sư huynh cùng với nhị sư tỷ ra ngoài tìm kiếm, thu nạp những nhân tài mới cho Nguyệt Hoa môn. Tiểu huynh đệ còn trẻ tuổi mà đã có thể giết chết một đầu Ma Hổ, không biết có ý muốn tham gia thử khảo hạch nội môn đệ tử của Nguyệt Hoa môn chúng ta hay không? Nếu cố gắng, biết đâu tiểu huynh đệ lại qua được khảo hạch. Lúc đó, chúng ta chính là sư huynh đệ rồi a."
Hiên Viên nghe vậy, trong lòng khẽ động:
"Cái cô gái gọi là Nguyệt Dung kia, lấy thực lực Nguyệt phủ của nàng mà còn đối với thân phận nội môn đệ tử Nguyệt Hoa môn coi trọng đến thế, lo lắng gấp rút trở về. Xem ra, Nguyệt Hoa môn này hẳn là một môn phái rất cường đại. Bất quá ta đã có mỹ nhân sư phụ dạy ta, cũng chẳng cần cái Nguyệt Hoa môn này làm gì. Nhưng mà, mỹ nhân sư phụ chỉ dạy ta có một tháng, rồi sau đó phải ly khai, ta cũng phải tìm một đường lui cho mình mới được."
Hiên Viên gật đầu nhẹ, trên mặt lộ ra dáng tươi cười, nói một cách tiếc nuối:
"Nguyệt Hoa môn nghe thì có vẻ rất lợi nha nha, nhưng mà đệ còn có rất nhiều chuyện phải xử lý, có lẽ phải qua hai mươi ngày nữa mới có thể đến đó!"
Nữ tử nở nụ cười, nói:
"Điều này thì đệ khỏi phải lo, Nguyệt Hoa môn chúng ta lấy Nguyệt Hoang thành làm trung tâm, trú đóng ở Nguyệt Hoang thành hơn hai mươi ngày. Trong lúc đó, chúng ta sẽ đem tin tức tuyển chọn nội môn đệ tử Nguyệt Hoa môn truyền ra bên ngoài. Khi đó sẽ có rất nhiều người đến đây tiếp nhận khảo nghiệm, trong khoảng thời gian đó thì sẽ không có xung đột."
Khuôn mặt Hiên Viên vui vẻ, nói:
"Vậy thì quá tốt a."
Bất quá ngay lúc này, lông mày Hiên Viên khẽ nhíu lại, bộ dáng lộ ra vẻ khó khăn. Nam tử nhìn thấy hắn như thế thì bật cười, trầm giọng nói:
"Tiểu huynh đệ có chuyện gì khó xử, cứ việc nói thẳng."
"Việc này....Ài, người của Nguyệt phủ trong Nguyệt Hoang thành hoành hành ngang ngược, các vị nhìn bãi tha ma kia, nơi đó có không ít người bị bọn hắn đánh chết. Vài ngày trước, một vị huynh đệ của ta đã bị bọn họ đánh chết tươi, lại còn luôn miệng mắng chúng ta là tiện dân. Người chết thì cũng đã chết, cũng không có gì, nhưng mà ta sợ trước khi tham gia khảo nghiệm của Nguyệt Hoa môn, còn chưa tiến vào được Nguyệt Hoang thành đã bị người của Nguyệt phủ giết chết a."
Ngữ khí của Hiên Viên hiện ra vẻ uỷ khuất cùng bất đắc dĩ, đồng thời lại bao hàm sự phẫn nộ.
Nghe được câu trả lời của Hiên Viên, hai mắt nam tử toả sáng, hừ lạnh một tiếng:
"Hừ, Nguyệt phủ thật sự là càng ngày càng không có quy củ. Xem ra ta cần phải bẩm báo cho nhị sư tỷ một tiếng mới được. Mặc dù đại sư huynh xuất thân từ Nguyệt phủ, nhưng mà cũng không thể để cho Nguyệt phủ làm xằng làm bậy như vậy được. Tiểu huynh đệ, đây là Nguyệt Hoa sư lệnh, đến lúc đệ tham gia khảo nghiệm nội môn đệ tử thì cầm lấy tấm lệnh bài này, người của Nguyệt gia, tuyệt đối sẽ không dám đụng đến đệ!"
Hiên Viên đột nhiên kích động, chấp tay liên tục, mừng rỡ nói:
"Đa tạ hai vị, đệ gọi là Hiên Viên, không biết tôn tính đại danh của hai vị?"
"Ta gọi là Thạch Tòng Vũ, còn nàng là sư muội ta, Liễu Phiêu Nhứ." Thạch Tòng Vũ da dẻ rám nắng, khi lên tiếng lộ ra một bộ răng trắng tinh, tính cách lại rất hào phóng, ném về phía Hiên Viên một tấm lệnh bài. Tấm lệnh bài này dùng bạch ngọc tạo thành, óng ánh trong suốt.
Liễu Phiêu Nhứ liếc nhìn Hiên Viên, khẽ cười nói:
"Hiên Viên? Một cái tên thật thú vị, xem ra chúng ta lại phát hiện được một hạt giống tốt đây."
"Đúng vậy, tiểu tử này thật không đơn giản, tuổi còn nhỏ, thực lực lại mới chỉ là Đấu Giả đỉnh phong mà đã có thể giết chết một con Ma Hổ, thậm chí là Ma Hổ đã kết thành nội đan, không thể khinh thường được. Đi thôi, lần này nhị sư tỷ cùng với đại sư huynh đấu thật dữ dội, chúng ta phải vì nhị sư tỷ, tận lực tìm kiếm nhân tài có thể sử dụng mới được." Thạch Tòng Vũ cười cười, leo lên Huyết Nguyệt mã, phóng lên trước, Liễu Phiêu Nhứ thì theo sát phía sau.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thôn Phệ Thương Khung Tác giả: Hà Mễ XL Quyển I: Thức tỉnh
-----oo0oo-----
Chương 12: Từ thiên tài biến thành phế vật.
Người Dịch: Vô Thuỷ Đại Đế
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Hiên Viên nhanh nhẹn lột sạch da Ma Hổ, khoác lên một khối đá lớn để phơi nắng.
Thịt của Ma Hổ cực kỳ nhiều, phẩm chất của thịt so với heo rừng thì tốt hơn không biết bao nhiêu lần, cũng giống như trước kia, chia thành hai phần: thịt tươi cùng với thịt khô.
Tuy trước mắt Hiên Viên có rất nhiều tiền, nhưng lại không thể vào trong Nguyệt Hoang thành mua sắm, hết thảy đều như mây bay, cho nên vẫn phải dựa vào chính mình, tay làm hàm nhai.
Đối với lời mời chào của Thạch Tòng Vũ và Liễu Phiêu Nhứ, Hiên Viên cũng không có giấu diếm bất kỳ điều gì.
"Nguyệt Hoa Môn ư? Cũng tốt, ngươi tự lưu lại cho mình một con đường thì cũng không có sai, quả thật rất thông minh. Ta cũng chỉ có thể dạy cho ngươi gần hai mươi ngày nữa, ngươi làm như vậy rất đúng." Trên gương mặt của Doãn Chân Lạc vẫn luôn là bộ dáng tươi cười điềm đạm, bạch y thắng tuyết, mang đến cho người ta một cảm giác thánh khiết không nói nên lời.
Hiên Viên gật đầu nhẹ, nói:
"Kỳ thật nếu mỹ nhân sư phụ có thể dạy cho ta lâu thêm một chút, ta cũng không cần cái Nguyệt Hoa môn gì đó."
Nói xong Hiên Viên liền nhanh chóng ly khai, đi ra khỏi căn phòng tới bên cạnh bờ suối nhỏ, khoanh chân ngồi xuống, trong lòng hơi mất bình tĩnh.
Vị mỹ nữ sư phụ này xuất hiện một cách kỳ lạ, nhưng đối với hắn thật sự rất tốt. Nếu như không có sự xuất hiện của nàng, chỉ sợ hắn bây giờ đã sớm chết, chứ nói chi là đầu nhập Nguyệt Hoa môn gì đó. Cũng chính bởi vì như thế, Hiên Viên không muốn giấu giếm nàng bất kỳ điều gì cả.
Tĩnh toạ một giờ, tâm trí của Hiên Viên bắt đầu yên tĩnh trở lại. Với phán đoán của hắn, Nguyệt Dung có thể là một người có cảnh giới Đấu Sĩ.
Nói cách khác, nếu muốn cạnh tranh chức vị nội môn đệ tử Nguyệt Hoa môn, nhất định phải là Đấu Sĩ thì mới có khả năng.
Trong đầu Hiên Viên vang lên thanh âm của Doãn Chân Lạc:" Từ Đấu Giả bước vào cảnh giới Đấu Sĩ, nhất định phải thông qua sự thể ngộ đối với thân thể của chính mình. Nếu muốn đạt được, nhất định phải ngộ thấu được sự huyền diệu giữa làn da và nhục thể...."
Năng lực lĩnh ngộ của Hiên Viên rất tốt, lỗ chân lông toàn thân đều đang đóng mở, phun ra nuốt vào thiên địa linh khí khổng lồ để tẩy luyện, bài trừ tạp chất trong cơ thể.
Nhưng mà đúng lúc này, hắn đột nhiên cảm giác làn da toàn thân bắt đầu chấn động, chỉ trong nháy mắt, Hiên Viên dường như thấy được những bắp thịt dưới lớp da đang hoạt động mạnh mẽ.
Một tiềm năng của cơ bắp cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã bị kích phát, hút mạnh lấy thiên địa linh khí xung quanh đến tẩy luyện, khiến cho cơ bắp nhận được không ít chỗ tốt. Linh khí khổng lồ, chen chúc nhập vào bên trong làn da của Hiên Viên.
Ầm!
Một tiếng ầm vang lên, Hiên Viên cảm giác được, làn da cùng với cơ bắp của mình chỉ trong nháy mắt này đã quán thông cùng một chỗ.
Hắn biết rõ, mình đã bước chân vào cảnh giới Đấu Sĩ, khiến cho lực lượng vốn là 18 ngưu chi lực, trực tiếp đạt tới 24 ngưu chi lực!
Giờ phút này, coi như là bắt Hiên Viên chém giết một đầu Ma Hùng, hắn cũng có lòng tin.
Doãn Chân Lạc cảm giác được Hiên Viên đột phá thì rất kinh ngạc:
"Thông suốt làn da cùng với cơ bắp, lĩnh hội sự huyền diệu của thân thể, vừa mới bước chân vào cảnh giới Đấu Sĩ mà đã có được 24 ngưu chi lực, đây chính là gấp hai lần người bình thường bước vào cảnh giới Đấu Sĩ a. Đồ nhi này của ta, không biết là loại thể chất quái vật gì, sao mà lại lợi hại đến như vậy."
"Tốt." Doãn Chân Lạc rời khỏi căn phòng, trong tay cầm một kiện nhuyễn giáp giao cho Hiên Viên. Trên chiếc nhuyễn giáp đó được khắc lấy một đám chữ rất nhỏ, cùng với một ít chiêu thức quyền pháp.
"Đây chính là thần thông đặc biệt để rèn luyện cơ bắp, gọi là "Ngũ Trảo Thiên Long Quyền". Về sau khi tu luyện, tiếp tục hấp thu thiên địa linh khí vào trong cơ bắp thân thể mình, khiến cho thiên địa linh khí cùng với cơ thể hoà làm một thể, tăng cường lực lượng của cơ bắp. Nhớ kỹ, sau này khi tiến hành hấp thu được một lượng linh khí nhất định, phải bế lỗ chân lông của mình lại, không để cho thiên địa linh khí tiết ra ngoài, như vậy thì mới có thể đạt được hiệu quả tốt nhất. Còn về kiện nhuyễn giáp này, tên là "Bách Luyện Long Lân giáp", cũng tặng luôn cho ngươi."
Hiên Viên tiếp nhận Bách Luyện Long Lân giáp, hưng phấn vô cùng. Hắn cẩn thận đem nội dung trên nhuyễn giáp nhớ kỹ, sau đó mặc vào người, xem như một kiện nội y. Bách Luyện Long Lân giáp vừa vặn lại mềm mại, cho người ta một cảm giác cực kỳ thoải mái. Hắn tin tưởng, nếu so về năng lực phòng hộ thì kiện Bách Luyện Long Lân giáp này phải tốt hơn nhiều so với mảnh Long lân kia. Nếu đã có kiện nhuyễn giáp này, về sau cái mạng nhỏ của hắn lại tăng thêm một phần bảo đảm a.
"Được rồi, bây giờ ta sẽ diễn luyện Ngũ Trảo Thiên Long Quyền cho ngươi xem một lần."
Doãn Chân Lạc mặc trên người một bộ váy dài lộ ra hai vai, tóc mai bồng bềnh, bàn tay của nàng trắng ngõn nà như ngọc, đột nhiên nắm chặt lại. Đúng lúc đó, Doãn Chân Lạc phảng phất như một đầu du long, lăng không đánh ra một quyền, tạo thành một khí lãng hình rồng, tóc dài bay tán loạn, lỗ chân lông toàn thân chỉ trong nháy mắt lập tức đóng chặt lại.
"Ngưu chi lực, tại vu mãng, tại vu thế. Thế lớn thì lực mạnh, có thể nghiền nát hết thảy, nhưng đây cũng chỉ mới là lực lượng sơ cấp nhất, về sau khi ngươi tu luyện tới cảnh giới cao hơn, còn có Long chi lực, đến lúc đó ngươi sẽ tự minh bạch."
Nhẹ tựa lông hồng, động như du long.
Đó chính là hình dung thích hợp nhất hiện tại đối với Doãn Chân Lạc.
Ngũ Trảo Thiên Long Quyền do nàng đánh ra phóng xuất Long uy, bá khí mười phần, phẩng phất như Cửu Thiên Thiên Long hàng lâm, khiến cho người người ngưỡng vọng.
"Đấu Sĩ, chính là thông qua thiên địa linh khí rèn luyện cơ bắp, cường thân kiện thể, là trụ cột quan trọng nhất cho những cảnh giới sau này. Đóng chặt lỗ chân lông không cho khí tiết ra ngoài, bảo tồn lực lượng tối đa nhất. Nhất cổ tác khí chính là đạo lý này. Nếu một khí tiết, lực sẽ tản, hậu quả có thể nghĩ." Ngay lúc Doãn Chân Lạc nói ra những lời này, một bộ Ngũ Trảo Thiên Long Quyền đã được diễn luyện hoàn tất, nàng thu thức, thở ra một hơi như tiễn đánh lên mặt đất, tạo thành một đạo dấu vết mờ mờ.
"Thiên địa linh khí không thể tuỳ tiện cường hành dung nhập vào bên trong nhục thể của mình, cần phải thông qua thần thông thủ đoạn, cô đọng thành Đấu khí, mới có thể rèn luyện từng giọt từng giọt, dung nhập vào bên trong, tăng cường cho bản thân. Sự huyền diệu trong quá trình này, bản thân ngươi cần phải tự mình nhận thức."
Hiên Viên nhìn chăm chú Doãn Chân Lạc, chỉ thấy bạch y nàng lay động, tóc đen như mây, đánh ra Ngũ Trảo Thiên Long Quyền, đột nhiên cảm thấy khẩn trương.
Hiên Viên bỗng nhiên cảm giác được khoảng cách giữa mình và Doãn Chân Lạc quá xa xôi, hai người căn bản ở hai thế giới bất đồng, khó có thể đến bên nhau.
Nhìn thấy Doãn Chân Lạc đánh xong Ngũ Trảo Thiên Long Quyền rồi ly khai, Hiên Viên gật đầu nhẹ, cũng không nói thêm điều gì. Vốn hắn đang ngồi khoanh chân trên mặt đất, nhanh chóng đem thiên địa linh khí thu nạp vào trong cơ thể của mình, sau đó đóng chặt lỗ chân lông, bắt đầu tu luyện Ngũ Trảo Thiên Long Quyền, quyền lộ mạch ý, hắn sớm đã hiểu rõ tinh tường.
Lúc đầu Hiên Viên đánh còn có chút không lưu loát, nhưng chỉ sau mấy canh giờ thì càng ngày càng thuần thục. Hắn cảm giác được, những thiên địa linh khí được mình thu nạp vào trong cơ thể kia, trong lúc đánh ra Ngũ Trảo Thiên Long Quyền thì càng ngày càng cô đọng, càng ngày càng tinh thuần, hoá thành Đấu khí như theo lời Doãn Chân Lạc đã nói.
Thế nhưng mà ngay tại thời điểm Hiên Viên muốn đem một cỗ Đấu khí này dung nhập vào trong cơ thể, cỗ lực lượng này đột nhiên bị rút sạch sẽ, một giọt cũng không còn, khiến cho Hiên Viên khổ công tu luyện cả một buổi toàn bộ đều uổng phí.
Hiên Viên cảm giác cực kỳ khó hiểu, mà ngay cả Doãn Chân Lạc ở một bên cũng không khỏi nhíu mày.
Thời gian liên tiếp trôi qua bảy ngày.
Lực lượng của Hiên Viên vốn từ 24 ngưu chi lực đã gia tăng lên 30 ngưu chi lực, đây là chỗ tốt mà mấy ngày qua hắn tu luyện Ngũ Trảo Thiên Long Quyền.
Thế nhưng không biết vì nguyên nhân gì, mỗi một lần hắn định đem thiên địa linh khí tinh thuần chuyển hoá thành Đấu khí, dung nhập vào trong cơ thể thì sẽ biến mất toàn bộ một cách khó hiểu. Cái cảm giác này khiến cho Hiên Viên căm tức vô cùng.
Nhìn xem Hiên Viên bắt đầu nhụt chí, Doãn Chân Lạc chỉ mỉm cười nhàn nhạt nói:
"Trước hãy ăn cái gì đã, có thể bởi vì quan hệ đến thể chất của ngươi, không nên nản chí."
Lời cổ vũ của Doãn Chân Lạc đối với Hiên Viên mà nói thì quả thật không có bất cứ thứ gì tốt hơn được cả. Tín tâm của Hiên Viên thoáng cái tăng lên, từ chỗ của Doãn Chân Lạc, hắn biết được cảnh giới Đấu Giả đỉnh phong tầm thường chỉ có 9 ngưu chi lực, bản thân lại đã có 18 ngưu chi lực, rõ ràng là hơn rất xa so với một Đấu Sĩ tầm thường. Nhưng mà khi hắn bước chân vào cảnh giới Đấu Sĩ, lực lượng rõ ràng lại gấp hai lần so với một người bình thường vừa bước vào cảnh giới Đấu Sĩ. Đây có lẽ do thể chất của hắn đặc thù, tu luyện so với người bình thường khó khăn hơn, đó cũng là chuyện bình thường.
"Hì hì, mỹ nhân sư phụ nói rất đúng, ta không phải là người bình thường, ta là thiên tài vạn dặm khó tìm a. Chút khó khăn ấy đối với ta mà nói, quả thật không đáng nhắc đến. Ít nhất mấy ngày nay ta đã đem chiêu thức của Ngũ Trảo Thiên Long Quyền đều đã hiểu cặn kẽ, cho dù không thể tiến vào cảnh giới Đấu Sư, ta cũng sẽ không làm chậm trễ sự tình của mỹ nhân sư phụ." Trên mặt Hiên viên tràn đầy nụ cười, khiến cho Doãn Chân Lạc kinh ngạc một chút, chỉ có điều nàng rất nhanh đã bình thường trở lại.
"Với thực lực của ngươi hiện tại, chỉ cần không tiến vào sâu trong Ma Thú sâm lâm, không trêu trọc đến những người quá mạnh mẽ, an ổn cả đời là đã đủ rồi."
Doãn Chân Lạc biết sau mười ngày nữa mình phải rời đi, đối với thể chất của Hiên Viên nàng cũng không rõ ràng lắm. Nhưng mà nàng đã từng nghe nói có một loại thể chất, tại giai đoạn Đấu Giả, Đấu Sĩ rất mạnh, nhưng lại không có cách nào đột phá đến cảnh giới Đấu Sư. Có lẽ Hiên Viên chính là loại thể chất này. Hiên Viên nguyên vốn tự cho rằng mình là thiên tài, đột nhiên biến thành thiên tài trong đám phế vật, một chuyện đáng sợ như vậy, quả thật sẽ khiến cho hắn khó chấp nhận nổi. Nhưng dù cho có như thế, Doãn Chân Lạc cũng hi vọng Hiên Viên có thể an ổn hạnh phúc cả đời, có lẽ sau này thành tựu của Hiên Viên sẽ không cao, nhưng chỉ cần hắn sống an bình hạnh phúc là nàng đã mãn nguyện rồi.
Hai mắt Hiên Viên hiện lên một tia ảm đảm. Hắn không phải kẻ ngu dốt, tự nhiên có thể nghe rõ ràng, Doãn Chân Lạc muốn sau khi nàng rời đi, hắn sẽ sống an ổn cả một đời, không nên tham dự vào nhiều cuộc tranh đấu, hi vọng cả một đời bình an. Nhưng trong nội tâm Hiên Viên không cam lòng, một loại cảm giác từ trên cao cao rớt xuống mặt đất, quả thực không dễ dàng thừa nhận.
"Ta hiểu rồi, mỹ nhân sư phụ..."
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thôn Phệ Thương Khung Tác giả: Hà Mễ XL Quyển I: Thức tỉnh
-----oo0oo-----
Chương 13: Không phải ta chết thì ngươi vong.
Người Dịch: Vô Thuỷ Đại Đế
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Nói cho cùng thì cũng là đồ đệ của mình.
Doãn Chân Lạc kiểm tra tỉ mỉ thân thể của Hiên Viên, chỉ cảm thấy cơ thể của hắn cường tráng hơn nhiều so với người bình thường, ngoài ra không có bất kỳ điều gì khác lạ. Tuy nhiên, nàng biết chắc chắn là có vấn đề, chỉ là nàng vẫn chưa tìm ra mà thôi.
Rốt cuộc, Doãn Chân Lạc đành phải bó tay.
Tại trong mười hai ngày kế tiếp, mỗi ngày Hiên Viên đều cố gắng khổ luyện, ít nhất phải luyện Ngũ Trảo Thiên Long Quyền mỗi ngày 12 giờ, nỗ lực liên tục mười hai ngày.
Nhờ đó, lực lượng của Hiên Viên lại một lần nữa gia tăng, đạt tới 33 ngưu chi lực.
Thế nhưng, cơ bắp của hắn vẫn không được bất kỳ thiên địa linh khí nào rèn luyện, đấu khí tinh khiết mỗi ngày hắn vất vả tu luyện đều biến mất toàn bộ một cách khó hiểu.
Trong mười hai ngày này, Doãn Chân Lạc mỗi ngày đều nhìn xem Hiên Viên luyện tập, cảm thấy rất đau lòng, nhưng nàng lại không thể làm gì cho hắn được.
Hiên Viên quá quật cường, hơn nữa hắn lại không chấp nhận số mệnh, khiến cho Doãn Chân Lạc không có biện pháp, đành phải tuỳ ý hắn muốn làm gì thì làm.
Những ngày này, chỗ tốt duy nhất mà Hiên Viên đạt được chính là khiến cho thân thể của hắn càng thêm cân đối, da thịt phối hợp chặt chẽ, đồng thời tăng thêm lý giải đối với Ngũ Trảo Thiên Long Quyền. Ít nhất hiện tại, một Đấu Sĩ đỉnh phong bình thường muốn ngăn cản Ngũ Trảo Thiên Long Quyền của Hiên Viên là không thể nào được.
Cô Tinh thì ngược lại, vốn chỉ có 10 ngưu chi lực, lại tăng lên đến 18 ngưu chi lực, coi như là một niềm vui ngoài ý muốn. Hơn nữa Cô Tinh cực kỳ thông minh, từ việc quan sát Hiên Viên luyện Ngũ Trảo Thiên Long Quyền, nó có thể lĩnh ngộ ra một ít tinh tuý bên trong đó. Ví dụ như khi Cô Tinh bắt đầu chiến đấu, ẩn ẩn trong lúc đó sẽ có một chút hàm súc của Thiên Long Thám Trảo.
"Hiên Viên, một tháng thời gian đã đến, ta cũng nên rời đi. Ngươi, không nên quá miễn cưỡng đối với bản thân mình." Doãn Chân Lạc nhìn xem Hiên Viên thấp hơn mình gần một cái đầu,
lông mày lá liễu khẽ cau lại, trong hai mắt hiện lên một chút không muốn. Nhưng chỉ trong chốc lát, Doãn Chân Lạc đã lấy ra một khoả hạt châu ở bên eo thon của mình, bình tĩnh nói:
"Hiên Viên, cái khoả hạt châu này tên là Đấu Thiên Châu, có thể giúp cho ngươi khi tu luyện thu nạp thiên địa linh khí, chuyển hoá đấu khí, gấp trăm lần so với người bình thường. Mang theo khoả Đấu Tiên Châu khổ tu một ngày, tương đương với người khác khổ tru trăm ngày. Hôm nay, nó đối với ta đã không còn tác dụng nhiều, đây chính là lễ vật cuối cùng ta tặng cho ngươi, ngươi tự mình thu xếp ổn thoả a."
Nói xong, Doãn Chân Lạc xoay người định ly khai. Hiên Viên muốn nói gì đó nhưng lại thôi, có một số điều, hắn quả thật nói không nên lời. Nhưng mà đúng lúc này, Doãn Chân Lạc bỗng nhiên xoay người lại, trong ngón tay ngọc của nàng hiện ra một đạo kim quang lưu chuyển, điểm nhẹ lên mi tâm Hiên Viên, sau đó nhẹ nhàng bay đi.
"Trong những ngày kế tiếp, chỉ có thể dựa vào chính ngươi, ta không có ở bên ngươi, chính ngươi phải để ý tất cả mọi chuyện."
Chỉ để lại một câu, Hiên Viên nhìn Doãn Chân Lạc ngự không bay đi, cuối cùng biến mất khỏi tầm mắt. Hắn biết rõ, hắn không có tư cách giữ nàng lại bên mình.
Trong hai mắt Cô Tinh cũng mang theo một tia thương cảm, phảng phất như nó có thể cảm nhận được tâm tình của Hiên Viên.
"Bây giờ cũng chỉ có thể đi Nguyệt Hoa môn thử cơ hội một lần mà thôi." Hiên Viên thì thào tự nói, một mình quay trở lại nhà gỗ, đột nhiên phát hiện một lão già lại đang ngồi ở bên trong căn phòng.
"Ngươi là ai?" Hiên Viên lập tức cảnh giác, song quyền nắm chặt, Ngũ Trảo Thiên Long Quyền sẵn sàng xuất thủ.
"Ài, quyền ý quả thật rất thuần thục. Lão phu tại cảnh giới Đấu Sĩ, chưa từng nhìn thấy ai cường đại hơn so với ngươi, đáng tiếc, thể chất của ngươi quá quái dị, chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới Đấu Sĩ mà thôi." Lão già này tựa hồ không thèm đem Hiên Viên để vào mắt, tự nói tự trả lời:
"Có thể khiến cho tiểu thư dạy cho ngươi chí cao thần thông của Doãn gia, đây là phúc khí của ngươi. Nếu như ngươi có thể phát triển, quả thực chính là một cái hạt giống tốt vạn dặm khó tìm, chỉ có điều, ngươi chỉ là một cái phế vật mà thôi."
Nói đến đây, trong hai mắt lão già hiện ra vẻ hâm mộ, nhưng lại tuyệt đối không sinh ra ý muốn chiếm hữu, mà chỉ có lòng trung thành tuyệt đối.
"Ngay cả ta cũng còn không có được chí cao thần thông truyền thừa của Doãn gia, ngươi lại có được. Đây chính là bí mật của Doãn gia a, dù cho chỉ là luyện da thịt Thiên Long Luyện Lân bí quyết cùng với Ngũ Trảo Thiên Long Quyền, nhưng ta cũng không thể để cho ngươi mang theo nó lưu nhập vào Nguyệt Hoa môn.
Nội tâm của Hiên Viên khẽ trầm xuống, hắn không nghĩ tới ngay cả chuyện này mà lão già cũng biết. Xem ra trong một tháng qua, lão ta vẫn luôn ở bên cạnh hắn, chỉ có điều chính hắn không có phát hiện ra mà thôi.
"Ngươi muốn làm gì?" Hiên Viên rút ra Thanh Phong kiếm chỉ vào lão già, trong lòng của hắn hiện ra bất an mãnh liệt.
"Không có gì, chỉ là muốn giết ngươi mà thôi. Cái loại tồn tại hèn mọn như ngươi, vĩnh viễn sẽ không bao giờ biết được Doãn gia cường đại đến mức nào. Ài, chỉ có thể trách số mệnh của ngươi không tốt mà thôi." Lão già không hề đem Hiên Viên đặt vào mắt, bước chậm rãi lên trước. Thế nhưng, Hiên Viên thậm chí còn chưa kịp phát hiện lão già đã ra tay như thế nào, thượng phẩm pháp khí Thanh Phong Kiếm trong tay hắn đã bị hai ngón tay của lão già kẹp chặt, rồi nứt vỡ.
"Tiểu thư đối với ngươi thực sự rất tốt, chí bảo như viên Đấu Thiên Châu này mà cũng tặng cho người. Với cảnh giới hiện tại của tiểu thư, Đấu Thiên Châu đối với nàng cũng là một chí bảo khó cầu, đây là đồ vật của Doãn Gia, ta cũng phải thu về."
"Chẳng lẽ ngươi không sợ sau khi mỹ nhân sư phụ biết rõ mọi chuyện, sẽ giết ngươi sao?" Hiên Viên bị một cỗ lực lượng cực lớn chấn đắc hai tay, thế nhưng trong miệng lại không có một chút yếu thế, thanh âm lạnh lùng nói.
"Ngươi rất thông minh, bất quá chỉ như thế thì làm sao uy hiếp được ta. Ta sống là nô tài của Doãn gia, chết thì cũng là quỷ của Doãn gia, hết thảy vì lòng trung thành với Doãn gia. Dù cho tiểu thư muốn giết ta, ta cũng sẽ không nói bất kỳ một câu oán hận nào cả." Lão già bình tĩnh nói.
Hiên Viên nghe được câu trả lời của lão già, trong lòng hiện lên một cảm giác bất lực vô cùng. Đối mặt với người như vậy, cơ hội sống sót của hắn thật sự quá ít. Cũng còn may mắn chính là, Cô Tinh giờ phút này lại đang ở bên ngoài, không biết một chút nào tình huống bên trong, hi vọng nó có thể hảo hảo sinh tồn a.
"Ta trước khi chết, có thể hay không đưa ra hai yêu cầu?" Hiên Viên tại giờ khắc này, đột nhiên trở nên vô cùng tỉnh táo.
"Nói đi! Xem tại ngươi là đồ đệ đầu tiên mà tiểu thư thu nhận, ta sẽ thoả mãn mọi yêu cầu của ngươi." Trên gương mặt của lão già vẫn luôn là bộ dáng tươi cười hoà ái, hoàn toàn nhìn không ra sau một khắc hắn sẽ đoạt đi tính mạng của Hiên Viên.
"Cô Tinh vẫn luôn làm bạn với ta, cùng ta lớn lên. Sau khi ta chết, ngươi đem khoả nội đan của Ma Hùng này đưa cho nó ăn, tăng trưởng thực lực của nó, để giúp nó tăng thêm một ít thực lực bảo vệ tánh mạng sau này, đồng thời buông tha cho nó." Hiên Viên cẩn thận từng li từng tí đặt nội đan của Ma Hùng lên tấm thảm lót nền.
"Ừ, khó trách tiểu thư coi trọng đối với ngươi như vậy. Có tình có nghĩa, mà đối với một đầu súc sinh cũng còn như thế, được rồi, ta sẽ thoả mãn cho ngươi." Lão già khi nhìn về phía viên nội đan Ma Hùng kia, trong mắt tràn đầy khinh thường, bất quá hắn vẫn luôn tràn đầy tính nhẫn nại, bởi vì hắn cảm thấy, Hiên Viên tuyệt đối sẽ không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay hắn.
"Điểm thứ hai, tiếp ta một kiếm, nếu như ngươi không chết, không cần ngươi động thủ, ta sẽ tự sát. Đến lúc đó, mỹ nhân sư phụ sẽ không trách tội ngươi, ngươi cứ nói với nàng là ta không cam lòng sống một cuộc sống tầm thường, không thể chịu đựng cái kết quả cả cuộc đời vô phương tiến thêm bước nữa. Khi đó mỹ nhân sư phụ sẽ tự mình kiểm tra miệng vết thương của ta, với nhãn lực của nàng, chắc chắn có thể nhìn ra là ta tự sát." Hiên Viên trầm trọng nói.
"Tốt, ta sẽ không tránh không né, tiếp ngươi một kiếm." Trong hai mắt đục ngầu của lão già lộ ra vẻ khinh thường, nhưng lại có một chút khâm phục:
"Nếu như tên tiểu tử này không phải là thể chất phế vật thì sẽ là một hạt giống tốt. Đáng tiếc, cả cuộc đời này hắn chỉ có thể dừng ở cảnh giới Đấu Sĩ, khó có thể tiến thêm nữa. Hơn nữa, hắn lại được tiểu thư thu làm đồ đệ, thân phận sẽ không thấp, nếu mang về Doãn gia sẽ khó tránh khỏi khiến cho nhiều người không phục, sẽ gây ra rất nhiều tranh chấp. Cho nó lưu vong ở bên ngoài thì lại không thể tuyệt đối cam đoan tuyệt học của Doãn gia sẽ không truyền ra ngoài, nếu chỉ có Thiên Long Luyện Lân bí quyết cùng với Ngũ Trảo Thiên Long Quyền, ta ngược lại cũng có thể bỏ qua cho tên tiểu tử này. Nhưng mà vừa rồi, tiểu thư lại đem Thiên Long Luyện Cốt pháp, Thiên Long Luyện Mạch quyết, Thiên Long Luyện Tuỷ quyết, Thiên Long Ngũ Tạng pháp của Doãn gia đều truyền hết cho tên tiểu tử này. Nếu mà bị kẻ khác phát hiện, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Tiểu thư, ngài đừng trách lão nô tâm ngoan thủ lạt."
Nếu mà Doãn Chân Lạc biết rõ, chính vì cái ngón tay hảo ý trước khi ra đi kia của nàng, bây giờ lại sắp hại chết Hiên Viên thì không biết sẽ có cảm tưởng như thế nào nữa?
Giờ phút này, Hiên Viên tự nhiên sẽ không biết nguyên nhân sâu xa trong đó, rút ra một thanh truỷ thủ rỉ sắt, loang lổ.
Nhìn thấy Hiên Viên vậy mà lại rút ra một thanh truỷ thủ rỉ sắt, ý khinh miệt trong mắt lão già càng thêm nồng đậm, chỉ sợ liền cả da của lão cũng không thể đâm thủng a.
Hiên Viên đối với thanh truỷ thủ rỉ sắt loang lổ đeo bên hông của mình cũng không có tin tưởng quá lớn, nhưng đây lại chính là thứ có hi vọng đem lại mạng sống cho hắn nhất hiện tại a.
"Truỷ thủ thần bí, nhờ ngươi rồi." Trong nội tâm Hiên Viên rống lên một tiếng, toàn lực hướng về bộ ngực của lão già đâm tới, một đâm này, không phải ngươi chết, chính là ta vong!
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thôn Phệ Thương Khung Tác giả: Hà Mễ XL Quyển I: Thức tỉnh
-----oo0oo-----
Chương 14: Trủy thủ thần bí hiển uy.
Người Dịch: Vô Thuỷ Đại Đế
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Tại một phiến thảo nguyên vô cùng xanh biếc, thảo trường ưng phi, thanh sơn lục thuỷ, phong cảnh tú lệ, làm cho tâm thần người ta vui tươi thanh thản.
Tại một hồ nước chiếm diện tích hơn vạn mét vuông, có vạn con trâu rừng hùng tráng đang dừng lại nghỉ ngơi, rất thoải mái uống nước những giọt nước thanh tịnh trong hồ.
Hết thảy đều yên bình như thế, tuy nhiên bốn phía lại giấu diếm sát cơ, không ít Ma Sư, Ma Hổ, Ma Báo, Ma Lang, Ma Hùng gắt gao nhìn bốn phương tám hướng, chằm chằm vào đàn trâu rừng cực lớn này, tựa hồ chờ đợi một con lạc đàn để ra tay.
Nhưng mà đúng lúc này, phía trên hồ nước thanh tịnh đột nhiên xuất hiện một bóng đen, oanh nổ mạnh một tiếng, há to miệng dính đầy máu nuốt trực tiếp nuốt lấy bốn năm con trâu rừng, dùng sức cắn một cái, máu tươi vẩy ra, từng tiếng rắc rắc của cốt cách bị cắn nát vang lên.
Ùm....bò....
Gần vạn con trâu rừng lập tức bị cổ hơi thở này làm cho kinh hãi, điên cuồng lao ra khỏi mặt hồ, bắt đầu chạy lồng lên.
Vạn ngưu bôn đằng, khí thế kinh thiên, những con Ma Sư, Ma Hổ, Ma Báo, Ma Lang, Ma Hùng ở xung quanh bốn phương tám hướng sửng sốt một chút, có con không kịp phản ứng đã bị vạn con trâu rừng đạp thành những đống thịt, tiếng móng chân như sấm động, cuồn cuộn không ngớt.
Nhưng vẫn là uy thế như trước kia, một con phi long từ trong núi bay ra, hai cánh lập tức triển khai có hơn 50m, lao trực tiếp vào bên trong đàn trâu rừng. Long trảo bén nhọn vung mạnh lên, lập tức đem vài con trâu rừng xé tan thành từng mảnh, dùng răng nanh dữ tợn của nó cuốn lấy xương cốt, nuốt xuống toàn bộ. Những tiếng bò rống hoảng sợ vang lên liên tục, khủng hoảng cực lớn từ trong vạn con trâu rừng lan ra, chúng không có bất cứ biện pháp nào, giống như dê chờ đợi làm thịt, gấp đến độ đứng xoay tại chỗ mà không biết phải làm sao.
Trước trước sau sau, phi long giương cánh giữa trời, nuốt chửng gần chừng trăm con trâu rừng, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn bay đi, chỉ để lại một đống tàn chi nội tạng cùng với một mảng cỏ lớn bị nhuộm đỏ, cùng với đàn trâu rừng vẫn còn hoảng hồn chưa tỉnh.
Tại bầu trời cách đó không xa
Một nữ tử đang mặc một bộ bạch y trắng như tuyết, mái tóc dài đen tuyền tung bay, làn váy đong đưa, khuôn mặt dịu dàng tường hoà, lẳng lặng nhìn xem tất cả mọi chuyện, rồi thở dài một tiếng, phảng phất như nhìn thấy thứ gì đó.
"Tiểu thư, cùng lão nô trở về đi, hiện tại đại thiếu gia đang lãnh binh bên ngoài, rất lo lắng cho an toàn của tiểu thư. Ngài đã đặc phái chúng tôi tới bảo hộ tiểu thư, hi vọng tiểu thư có thể thông cảm một chút cho nỗi khổ tâm của đại thiếu gia." Một lão già cực kỳ cường tráng, khom người xuống, trên mặt mang theo nụ cười hiền lành, cùng với Doãn Chân Lạc đứng giữa không trung.
"Lo lắng cho an toàn là giả, chỉ sợ nếu ta xảy ra chuyện gì thì khó có thể trở thành thông gia với Hải gia, đây mới là thực a?" Doãn Chân Lạc bình tĩnh nói một câu, trong hai mắt bỗng lộ ra sát cơ, nhìn về phía lão già:
"Tốt, rất tốt, ta biết rõ các ngươi là tâm phúc của ca ca ta, những năm gần đây luôn đi theo bên cạnh hắn chinh nam chiến bắc, lập được nhiều công lao, nhưng mà đồ đệ của ta các ngươi cũng dám động, chắc hẳn là Ngô Đông hạ thủ với Hiên Viên a. Tuy nhiên, các ngươi cũng quá coi thường Doãn Chân Lạc ta, ta nếu đã dám để lại lạc ấn tuyệt học của Doãn gia lên người Hiên Viên, há lại không có một chút thủ đoạn bảo vệ tánh mạng của hắn. Ngươi tưởng tuyệt học của Doãn gia ngoại nhân có thể lấy được dễ dàng đến như thế sao?
Cùng với Ngô Đông có quan hệ cực kỳ thân thiết - thân thể Ngô Minh khẽ run lên, vội vàng khom lưng xuống khẩn cầu:
"Tiểu thư, lão nô không dám. Chỉ có điều tiểu thư ngài cũng minh bạch, Hiên Viên chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới Đấu Sĩ, dù cho hắn có thể bước vào cảnh giới Đấu Sư, thì vẫn còn Đấu Linh, Đấu Cuồng, Đấu Vương, Đấu Tông, Đấu Hoàng, Đấu Đế rất nhiều cảnh giới, hắn căn bản không có biện pháp đột phá. Kính xin tiểu thư xem xét lấy Ngô Đông tận tâm tận lực cả đời cho Doãn gia, buông tha cho hắn lần này."
Thần sắc Doãn Chân Lạc bình tĩnh, ngừng một chút, rồi sau đó thở dài một tiếng xa xăm:
"Các ngươi trung thành với Doãn gia như vậy, ta làm sao lại có thể trách tội các ngươi? Ở trong mắt các ngươi, lợi ích của Doãn gia cao hơn hết thảy, dù cho bản thân có chết cũng sẽ không từ nan. Ta sẽ không làm chuyện rét lạnh nhân tâm như thế, Ngô Đông hiện tại vẫn còn chưa có động thủ, nếu như Hiên Viên gặp sinh tử nguy nan, ta sẽ có cảm ứng, cấm chế do ta hạ xuống cũng sẽ bị kích phát."
Ngay tại thời điểm Doãn Chân Lạc vừa mới nói xong, thân thể của Ngô Minh đột nhiên chấn động, kinh hãi hét lên:
"Ngô Đông...hắn....hắn đã chết! Làm sao có thể, Hiên Viên làm sao có thể giết được Ngô Đông? Chẳng lẽ cấm chế của tiểu thư đã khởi động rồi sao?"
Trong hai mắt của Doãn Chân Lạc cũng hiện lên một chút kinh ngạc, nàng lắc đầu, bình tĩnh nói:
"Không có! Mặc kệ Ngô Đông bị chết như thế nào, hắn muốn giết Hiên Viên là sự thật, bị Hiên Viên phản sát cũng là chuyện đương nhiên. Ngô Minh, về sau ngươi không được tìm Hiên Viên gây phiền toái, nếu không hậu quả ngươi tự gánh lấy. Thiên Long Thần Quang Chiếu, coi như là ca ca của ta, muốn chống đỡ được thì cũng phải trọng thương."
Tại Doãn gia nhiều năm, nàng đã thấy qua rất nhiều những cái chết như vậy, trong nội tâm đã sớm không còn cảm giác sợ hãi. Lần này Doãn gia muốn cùng với Hải gia lập mối quan hệ thông gia, điều này khiến cho lòng nàng lạnh lẽo vô cùng, liền bỏ nhà ra đi.
Thân thể Ngô Minh run lên, không dám nói thêm điều gì, chỉ là ứng tiếng đáp:
"Lão nô tuân mệnh."
**********
Ngô Đông căn bản không có đem Hiên Viên đặt vào mặt, hai tay chắp sau lưng, chờ một kiếm của Hiên Viên đâm tới, sau đó chấm dứt tính mạng của hắn.
Lại không nghĩ rằng, một chiếc truỷ thủ phế phẩm, phảng phất như không có gì không thể phá, trực tiếp xuyên qua trái tim Ngô Đông. Tu luyện tới cảnh giới của lão, trái tim cường hãn vô cùng, cho dù bị một đâm này cũng không thể chết được.
Đấu Giả luyện da, Đấu Sĩ luyện thịt, Đấu Sư luyện cốt, Đấu Linh luyện mạch, Đấu Cuồng luyện tuỷ, Đấu Vương luyện ngũ tạng. Cho dù Ngô Đông không có tu luyện thần công Thiên cấp "Thiên Long Ngũ Tạng pháp", nhưng mà sở luyện của bản thân cũng là thần thông Địa cấp, dù cho có đem toàn thân ngũ tạng của hắn lôi ra, rồi dùng một thanh pháp phí thượng phẩm chém mạnh vào, cũng không thể nào gây tổn thương cho lão mảy may. Nhưng lão không ngờ, chiếc truỷ thủ phế phẩm của Hiên Viên lại có thể đâm thủng cơ thể cường hãn của mình, phát nát trái tim lão.
Bên trong căn phòng bằng gỗ, hắc quang bộc phát, một đám hắc ti phát ra từ trong thuỷ thủ thần bí lao vào trong cơ thể Ngô Đông. Mà Hiên Viên cũng giống như hoà cùng một thể với chiếc truỷ thủ, lúc này đây, hắn cảm giác được cơ bắp trong cơ thể mình, từng cái từng cái, trở nên tinh luyện vô cùng.
Vốn chỉ là 33 ngưu chi lực, tại trong thời khắc này, bắt đầu tăng vọt lên.
"38 ngưu chi lực!"
"43 ngưu chi lực!"
"49 ngưu chi lực!"
Mãi đến khi đạt tới 49 ngưu chi lực, lực lượng của Hiên Viên mới dừng lại. Giờ phút này, Hiên Viên cảm giác được trong cơ thể mình tràn ngập một cỗ Đấu khí, trở nên vô cùng cường kiện, phảng phất như có lực lượng xài không bao giờ hết vậy.
Chỉ thấy Ngô Đông dưới con mắt thường có thể quan sát được, bắt đầu khô quắt, một phần lớn lực lượng trên người hắn đều bí hút vào bên trong truỷ thủ thần bí.
Hiên Viên tận mắt nhìn thấy một ít rỉ sắt trên truỷ thủ rơi xuống, hiện ra một chút âm u, phảng phất giống như kẻ khác nếu nhìn thấy, đều sẽ có cảm giác bị thôn phệ sạch sẽ.
Hiên Viên bỗng thừ người ra, trong khoảng thời gian ngắn, căn bản không có phản ứng nào.
"Cái truỷ thủ thần bí này quá cường đại a."
Đột nhiên, thân thể Hiên Viên chấn động mạnh, toàn thân Ngô Đông lập tức nổ thành tro bụi, liền một chút dấu vết cũng đều không có, chỉ để lại một thanh kiếm, một chiếc nhẫn, nằm lặng yên trên mặt đất.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thôn Phệ Thương Khung Tác giả: Hà Mễ XL Quyển I: Thức tỉnh
-----oo0oo-----
Chương 15: Tham lão đầu.
Người Dịch: Vô Thuỷ Đại Đế
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Ngay lúc Hiên Viên thở nặng nề một hơi, đột nhiên, một đạo hắc quang ngưng tụ thành thân ảnh, xuất hiện trước mặt Hiên Viên.
"Hừ, quả thực là muốn chết, bổn toạ từ mình tìm kiếm Vạn Hoá Chi Thể, vậy mà cũng dám động vào!" Đạo hắc quang ngưng tụ thành một bóng người, nhìn không rõ lắm ngũ quan, nhưng mà từ trên người hắn lại có một cỗ lực lượng mà ngay cả Ngô Đông cũng vô pháp kháng cự. Hắc ảnh nhìn về phía Hiên Viên, rất hài lòng gật đầu:
"Đúng vậy, chỉ có Vạn Hoá Chi Thể mới có thể trở thành chủ nhân của ta. Ngươi rất tốt, so với chủ nhân trước kia của ta, ngươi không chỉ có kiên nghị của hắn, mà lại còn có trí tuệ cùng xảo trá mà hắn không có. Chỉ có loại người giống như ngươi mới có thể sinh tồn tốt được. Quả thật không uổng phí ta tiêu hao hết lực lượng, thi triển ra Chuyển Hồn Đại Pháp cho ngươi dung hợp với Vạn Hoá Chi Thể."
Hiên Viên nghe được lời của hắc ảnh, nhất thời hổ thể chấn động, chính mình lại là chủ nhân của cái hắc ảnh này sao? Vô số chi tiết nhỏ chợt loé lên trong đầu Hiên Viên, phải biết rằng, đời trước của Hiên Viên là một đứa bé rất thông minh, chỉ số IQ cao đến doạ người, thành tích học tập so với cả nước cũng tuyệt đối thuộc loại đứng đầu. Bằng không thì tại sao trường học lại miễn phí toàn bộ học phí cho hắn, lại còn tặng thêm học bổng. Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, Hiên Viên đã suy nghĩ cẩn thận chu đáo.
"Là do ngươi tác quái, ta khổ tu gần hai mươi ngày, tất cả Đấu khí luyện ra, có phải đều bị ngươi hấp thu hết hay không? Vừa rồi lực lượng của ta tăng lên, có phải là do ngươi cắn nuốt lão già này, rồi phản hồi cho ta?" Hiên Viên nói.
"Đúng vậy, ngươi thật sự rất thông minh. Ta thi triển Chuyển Hồn Đại Pháp thiếu chút nữa lại lâm vào ngủ say, may mắn hấp thu được lực lượng của con Ma Hùng kia, mới có thể giữ cho bản thân thanh tỉnh. Không hổ là Vạn Hoá Chi Thể, vừa bắt đầu tu luyện lại nhanh đến không ngờ, nếu như không có Đấu khí ngươi tinh tu khổ luyện hai mươi ngày kia, hôm nay, ngươi nhất định phải chết." Hắc ảnh cười hắc hắc nói.
"Phóng cmn rắm thúi đi, nếu không phải ngươi đem Đấu khí do ta tinh tu đều nuốt hết, ta hiện tại đã sớm đột phá đến cảnh giới Đấu Sư. Cho dù mỹ nhân sư phụ có ra đi, lão già kia cũng sẽ dẫn ta quay trở lại Doãn gia, hảo hảo bồi dưỡng. Nhờ có đó, ta có thể gặp lại mỹ nhân sư phụ. Con mẹ nó, ngươi đã đoạn tiền đồ của lão tử a." Hiên Viên trợn tròn mắt, mắng to lên, sau đó đặt mông ngồi xuống đất, bộ dáng suy yếu vô cùng. Hắc ảnh nghe được lời mắng chửi của hắn, đột nhiên sửng sờ.
"Hừ, Doãn gia thì là cái thá gì. So với thần thông của Thôn Phệ Đại Đế, tất cả đều không đáng một xu. Thần thông chia làm Hoàng cấp, Huyền cấp, Địa cấp, Thiên cấp, Tiên cấp, Thần cấp, Đạo cấp. Thủ đoạn thần thông mà mỹ nhân sư phụ kia truyền cho ngươi chẳng qua chính là Thiên cấp, không được coi là lợi hại. Hôm nay ta sẽ truyền cho ngươi đại thần thông của Thôn Phệ Đại Đế, so với cái thứ thần thông của Doãn gia thì mạnh hơn nhiều." Hắc ảnh giận quá hoá cười.
"Đó là cấp gì? Thôn Phệ Đại Đế? Nghe như rất lợi hại nha!" Hai mắt Hiên Viên toả sáng, kinh hỉ hỏi lại.
Chứng kiến biểu tình của Hiên Viên, hắc ảnh rất hài lòng, gật đầu nhẹ, nói:
"Đương nhiên lợi hại, ngươi có học hay không?"
Hiên Viên long tinh hổ mảnh đứng lên, vội vàng nói:
"Đương nhiên là học rồi, đó là cấp gì, so với tuyệt học của Doãn gia có lợi hại hơn không? So với thần thông của sư phụ truyền ta tốt hơn rất nhiều hay không?
Hiên Viên thiếu chút nữa đã tức mà ngất đi, chém gió cho lắm vào, nói cái gì Thôn Phệ Đại Đế giống như thần, như phật, kết quả lại là thần thông Hoàng cấp. Điều đó khiến cho tâm Hiên Viên muốn bóp chết cái hắc ảnh này cũng đều có, mắng to một câu:
"Ngươi lừa bố mày ah!"
"Vớ vẩn, ta đáng tuổi làm tổ gia gia của ngươi đấy. Cái đại thần thông này không biết bao nhiêu người tha thiết ước mơ mà đều không chiếm được, nếu không phải nó yêu cầu thể chất Vạn Hoá Chi Thể vạn năm không xuất, ngươi cho là ta sẽ tới tìm ngươi sao?" Hắc ảnh hiển nhiên cũng bị Hiên Viên chọc cho khùng lên.
"Vậy thì đừng có tới tìm ta, ta éo có thèm!" Hiên Viên trợn tròn mắt, định rời đi, bất quá lập tức bị hắc ảnh ngăn lại.
"Cái đại thần thông này tuy lúc ngươi mới tu luyện chỉ có Hoàng cấp, nhưng mà một ngày nào đó, nó sẽ trở thành Đạo cấp tồn tại, nhưng muốn đạt được điều đó ngươi phải không ngừng thôn phệ, không ngừng cướp đoạt, cuối cùng mới có thể thành tựu uy danh! Ngươi thử nghĩ một chút, ngươi vì sao tu luyện lại đạt được hiệu quả hơn xa so với thường nhân, lực lượng lớn hơn, ăn lại nhiều hơn. Ta dám nói, không có đại thần thông này, ngươi tuyệt đối sẽ không bao giờ đuổi kịp được mỹ nhân sư phụ của ngươi a!" Hắc ảnh nhất thời có chút khẩn trương, rất sợ tên tiểu tử này không thông, đem hắn ném bay đi nơi nào đó, vội vội vàng vàng nói ra chỗ lợi hại của thần thông, đồng thời đánh trực tiếp vào nỗi đau của Hiên Viên.
Hiên Viên ngừng lại, nghi ngờ hỏi:
"Cái thần thông này thật sự sẽ giúp cho ta đuổi theo kịp mỹ nhân sư phụ sao? Có thể giúp cho ta đánh bại nàng sao?"
"Ha ha ha, đương nhiên là có thể. Ngươi đừng có tưởng ai cũng có thể tu luyện đại thần thông này. Vạn Hoá Chi Thể, danh như ý nghĩa, có thể vạn hoá hết thảy, người bình thường tu luyện thần thông này, không có thể chất đặc thù chống đỡ, sẽ không thể biến hoá ra năng lực thôn phệ, hơn nữa lại thêm bất đồng thần thông, sẽ sinh ra bài xích, bạo thể mà chết. Mà Vạn Hoá Chi Thể trời sinh đã có thân thể chắn chắn hơn so với người khác, lực lớn như trâu, thích hợp nhất đối với môn đại thần thông này." Hắc ảnh gãi trúng chỗ đau của Hiên Viên, bắt đầu giảng giải cho hắn.
"Ta không hiểu, ngươi nói rõ một chút, cái môn thần thông này lợi hại ở chỗ nào?" Hiên Viên hỏi.
Hắc ảnh cẩn thận giải thích cho Hiên Viên:
"Cái thần thông rèn luyện thân thể mà mỹ nhân sư phụ truyền cho ngươi cũng tạm được, chỉ có điều, trên cái thế giới này có rất nhiều người, cả một đời có thể tu luyện hai bộ thần thông cũng không nhiều lắm. Bởi vì giữa các thần thông với nhau, thường thường sẽ không thể tương hổ giao thoa. Nhưng nếu tu luyện Thôn Phệ Đạo Quyết thì lại khác à. Ngươi có được Vạn Hoá Chi Thể, là đã có thể tu luyện được thần thông cường đại nhất trên thế gian. Ví dụ nếu như ngươi không tu luyện Thôn Phệ Đạo Quyết, về sau ngươi chỉ có thể tu luyện thần thông thủ đoạn của Thiên Long nhất mạch, nếu tu luyện thần thông khác cường đại hơn sẽ sinh ra bài xích trong người. Nhẹ thì tu vi bị phế, nặng thì bạo thể mà chết. Ta nói như vậy ngươi đã hiểu chưa? Heo nó cũng còn hiểu rõ nữa đó."
Hiên Viên tất nhiên là một điểm tựu thông, suy một ra ba:
"Ý của ngươi có phải là, Thôn Phệ Đạo Quyết tuy có điểm xuất phát thấp, nhưng lại không có cực hạn. Còn tuyệt học của Doãn gia Thiên Long nhất mạch, nếu như không thể đột phá, chỉ có thể dừng lại ở cấp độ Thiên cấp, vĩnh viễn không thể tăng lên, con đường tu luyện coi như đi đến đường cuối có phải không? Nói như vậy, từng cái giai đoạn tu luyện thần thông của Thôn Phệ Đại Đế, đều là tìm những người tu luyện thần thông tương ứng mạnh nhất, cướp đoạt lấy chúng, sau đó tập hợp thành Thôn Phệ Đạo Quyết độc nhất vô nhị, bễ nghễ thiên hạ, lực áp quần hùng?"
"Ha ha ha, không tệ, tiểu tử ngươi quả nhiên rất thông minh, không uổng phí ta hao hết lực lượng thi triển Chuyển Hồn Đại Pháp a. Tuy ngươi đã tu luyện qua Thiên Long Luyện Lân bí quyết cùng với Ngũ Trảo Thiên Long Quyền, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới việc ta truyền cho ngươi Thôn Phệ Đạo Quyết. Đấu Giả luyện da, Đấu Sĩ luyện thịt, Đấu Sư luyện cốt, Đấu Linh luyện mạch. Sau khi ngươi luyện mạch đại thành thì mới có thể thi triển ra thần thông thủ đoạn Đấu khí ngoại phóng, đẳng cấp cao thấp của thần thông đều được quyết định bởi nó có thể dung nạp được bao nhiêu Đấu khí. Cùng với việc thi triển ra uy lực, đối với Vạn Hoá Chi Thể mà nói, cho dù tu luyện Thôn Phệ Đạo Quyết chỉ là thần thông Hoàng cấp, cũng sẽ không có ảnh hưởng. Bởi vì Vạn Hoá Chi Thể mạnh nhất chính là thông qua cận thân chiến đấu, không cần thi triển ra Đấu khí ngoại phóng, đợi đến lúc ngươi đạt tới cảnh giới Đấu Cuồng thì mới cần thôn phệ thần thông khác, đề cao đẳng cấp thần thông của mình."
Hắc ảnh đối với Hiên Viên cảm giác cực kỳ thoả mãn, người như vậy bây giờ rất khó tìm. Chỉ thấy hắc ảnh bước về phía trước một bước, đặt tay trực tiếp lên đầu Hiên Viên, nói:
"Ta truyền thụ cho ngươi phần đầu của Thôn Phệ Đạo Quyết - Thôn Phệ Hấp Nạp Pháp, Thôn Phệ Luyện Nhục Pháp, Thôn Phệ Luyện Cốt Pháp cùng với Thôn Phệ Luyện Mạch Pháp, đây đều là do Vạn Hoá Chi Thể đời thứ nhất - Thôn Phệ Đại Đế sáng tạo ra vô thượng tuyệt học rèn luyện thân thể. Sau khi ta truyền cho ngươi, lực lượng sẽ khô kiệt, sau này khi ngươi tu luyện một bộ phận Đấu khí sẽ bị ta hấp thu, khiến cho tiến độ tu luyện của ngươi chậm hơn không ít. Bất quá, cũng chỉ có thể như thế, mỗi một lần xuất hiện ta đều phải tiêu hao lực lượng cực lớn, trừ khi ngươi có cơ hội tìm được Đấu thạch, Đấu Ngọc, Đấu Tinh hoặc là tu luyện thạch phẩm chất rất cao, mới có thể khiến cho lực lượng của ta chậm rãi khôi phục."
Vừa mới nói xong, một hào quang tối tăm từ phía hắc ảnh trực tiếp dung nhập vào trong não hải của Hiên Viên, bốn đại tuyệt học vô thượng đều được khắc sâu vào trong ký ức của hắn.
Làm xong hết thảy, Hiên Viên phát hiện thấy hắc ảnh trở nên mờ nhạt rất nhiều, vội vàng nói:
"Ngươi không có sao chứ?"
"Không có sao đâu, còn chưa chết được. Ngươi cố gắng tu luyện cho tốt, trước khi đi đến cái Nguyệt Hoa môn gì đó, sẽ có thêm một phần an toàn." Hắc ảnh cười cười, đem thanh kiếm nằm yên tĩnh trên mặt đất nắm trong tay, nhìn một chút rồi gật đầu nhẹ, nói:
"Cũng được, là tuyệt phẩm Quỷ khí. Pháp bảo thấp nhất chính là pháp khí, thứ hai là Quỷ khí, cái Quỷ khí này gọi là Du Long kiếm, Du Long chính là một nhánh của Thiên Long nhất tộc, dùng Du Long cốt luyện thành kiếm, đáng tiếc còn kém một chút hoả hầu, bằng không thì đã có thể bước vào hàng ngũ Địa khí, ngươi cầm tạm lấy mà dùng."
Lại nhìn chiếc nhẫn kia, giải khai cấm chế nhỏ trên mặt nhẫn, hắc ảnh gật đầu nói:
"Ừ, đồ vật có không ít a. Ngươi có thể đem tiền tài của ngươi đều thu vào trong Đấu giới, chiếc nhẫn này có thể cất chứa đồ vật đầy môt căn phòng nhỏ, dùng tạm trước đi. Chỗ tốt nhất của Thôn Phệ Đạo Quyết chính là vì Vạn Hoá Chi Thể mà sinh. Trong vòng một ngày có thể khiến cho bản thân thời thời khắc khắc tu luyện, đã có cái Đấu Thiên Châu mà mỹ nhân sư phụ kia tặng cho người, càng sẽ làm ít mà công to. Nói thật, mỹ nhân sư phụ kia đối với ngươi thực sự rất tốt, Đấu Thiên Châu loại này đối với nàng cũng có trợ giúp lớn vô cùng, thế mà nàng lại cho ngươi, có thể thấy được nàng rất coi trọng ngươi a."
Hiên Viên nghe thấy hắc ảnh nói như vậy, trong lòng dâng lên một dòng nước ấm, có cảm giác hạnh phúc mỹ mãn.
Hắn tiếp nhận lấy Du Long Kiếm, mang vào Đấu giới, tuy vừa rồi Thanh Phong kiếm đã bị Ngô Đông bẻ gãy, bất quá bây giờ lại nhận được thanh kiếm khác cao hơn một cấp bậc, coi như cũng đáng giá. Ngày hôm nay rốt cuộc đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng mà Hiên Viên lại biết rõ, vốn liếng sinh tồn chân chính mà hắn có được trên giới này rất lớn. Chỉ cần cho hắn thời gian, hắn sẽ phát triển đến một cảnh giới siêu việt khủng bố.
"Ngươi tên gì?" Hiên Viên nhìn hắc ảnh đã cực kỳ mỏng manh trước mặt mình, hỏi một câu.
"Ta à, ngươi kêu ta Tham là được rồi a" Tham cười nói rồi chậm rãi dung nhập vào trong thanh truỷ thủ thần bí. Hiên Viên gật gật đầu, ừ nói:
"Vậy thì tốt, sau này ta sẽ kêu ngươi là Tham lão đầu."
Truỷ thủ thần bí đột nhiên chấn động mạnh, truyền ra tiếng hét chói tai của Tham:
"Ta không phải là lão đầu...."
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào