Mệt mỏi, cảm giác này cứ đeo bám mình không biết bao nhiêu ngày hôm nay rồi, sau một thời gian dài nghiên cứu, chuẩn đoán và điều trị, các nhà khoa học về sinh lý mà trưởng nhóm nghiên cứu là mình đã cho ra kết luận đúng đắn và nghiêm túc nhất: "Ô nhiễm môi trường", ờ thì HN bây giờ không được như những gì còn lại về kí ức thời thơ ấu của mình nữa, ồn ào, ô nhiễm, và hối hả, và càng đi xa, càng...... đéo muốn về.
Gió lạnh lại sắp về rồi, ô hay năm nay mới tháng 9, trung thu còn chưa đến mà đã mấy đợt không khí lạnh về rồi, ừ thì lạnh có vẻ lãng mạn hơn đấy, những vòng tay, những cái ôm ấm áp, những câu chuyện vui vẻ quanh nồi lẩu nghi ngút khói, quanh đĩa khoai tây chiên vàng rộm, quanh đĩa ốc nóng nước chấm cay xè quện với xả, lá chanh tỏi ớt, quanh đĩa nem chua rán béo ngậy bùi bùi, quanh bát bún ốc thịt bò hay bát bún riêu ngồi xổm cay nóng bỏng tay, nghi ngút khói với đĩa rau sống thái sợi và đĩa quẩy mềm thật mềm, quanh bếp nầm nướng với bánh mì ngậy mùi bơ.... lãng mạn và ấm áp biết bao...xin chia buồn với các thanh niên alone nhé, tặng các thanh niên câu hát quen thuộc: "thu qua đông tới cho lòng nỗi hiu quạnh.. cô đơn chiếc lá cuốn bay theo chiều hoang vắng..."bất chợt, lại nhớ tới câu nói đã đi vào huyền thoại khi nghĩ về bản thân mình: "là một cốc cà phê ấm áp cho các em gái mới lớn ủ tay khi lạnh"... mùa đông này, mình ko lạnh, ko cô đơn....
Đèo mẹ quanh năm suốt tháng than thở, đéo biết bao giờ đời anh mới khá được lên đây, hồng xiêm giờ sắp chín, cái gối đã chùn cái lưng đã mỏi, chẳng biết dăm ba năm nữa anh có ngồi "thong thả buông cần trúc" như ông cụ không?, đéo ai nói trước được, nhưng anh biết chắc chắn một điều là, khi mà anh kiên trì và thong thả buông cần trúc trong suốt một ngày dài, thì lúc đó, hồng xiêm đã chín, chuối đã lốm đốm trứng cuốc mẹ nó rồi....Khi ấy, chắc anh cũng chỉ ngẩng đầu lên hé mắt nhìn rồi lại cúi gằm mặt xuống mà hồi tưởng lại cái thời hoàng kim của mình, thời của hồng xiêm và chuối xanh chưa dấm...
Đàn ông, nếu đã 30, nếu chưa 35.....
Lâu lắm rồi mới đi chợ hoa, sáng dậy sớm, hít 1 hơi dài không khí ô nhiễm của HN.....
ĐM thằng xe buýt, đang hít thì nó đánh rắm, ho sặc sụa.....
100 bông hồng leo 25k, quá rẻ so với quy định
1 bó hoa loa kèn 20k , rẻ ko còn gì để nói....
Định mua thêm ly, thò tay vào túi quần thì chỉ thấy 1 đám bùng nhùng bèo nhèo cộng với cái gì cưng cứng, to to, chán hẳn , đành ngậm ngùi đi về.
... Ở nhà anh thường có thói quen là đi làm về thì mặc mỗi cái sịp cho thoải mái, tung tăng khắp nhà, và hậu quả của việc ko khóa cửa là bị xồ hàng , hiếp dâm hay ko thì ko biết , nhưng mất trinh thì đương nhiên cm nó rồi, anh đếm lại các lần bị xồ hàng ....
Một lần đang mặc sịp cắm thêm Ram cho cái máy tính hay xem phim dưới nhà thì em vợ mở cửa vào, anh rất bình tĩnh, đứng lên, đi từ từ lên gác, mặc quần đùi vào rồi xuống làm việc tiếp, ko quên trách nó 1 câu: " lần sau đi vào nhà , nhớ gõ cửa"...
Một lần đang nằm chổng đít xem phim HD thì cô bé thuê nhà xông vào trả tiền mạng, anh cũng đánh liều cầm tiền rồi ... nằm xem tiếp.
Anh trả bài cái đã, lát xong anh viết tiếp.....
Tiếp nhể, chuyện nhà Mộc.....
Hôm trước, mình , vợ và bà bác đang ngồi xem phim, tất nhiên theo thói quen anh vẫn trần trục trục với cái sịp tàu 20k 3 chiếc ở chợ nhà anh....như thường lệ là buổi tối muộn nhà đéo bao giờ có khách cả, anh tự tin nằm nhồng nhỗng trên chiếc sô pha quen thuộc ghểnh trym lên khẽ huýt sáo bài con chim non. Bất chợt có tiếng mở cửa, thường thì anh ko bao giờ có thói quen khóa cửa khi mặc sịp nằm trong nhà. Anh ghé mắt nhìn ra thì thấy cả hai mẹ con cô bé thuê nhà lên đóng tiền mạng, và lúc đấy như có các vị thần thôi thúc ý chí và che đi cái sự xấu hổ đã mất mẹ lâu rồi của anh, anh vùng dậy chạy ra đóng cửa lại, anh nghĩ từ sô pha chạy ra đến cửa cũng đủ để em nhìn no mắt rồi, mẹ em thì già rồi có lẽ mắt kém ko nhìn thấy. Nhìn thế thôi lần sau nhìn tiếp em nhé, tiếp theo anh lăn đúng 1 vòng như các anh hùng trong phim hành động lăn qua lăn lại tránh đạn bắn tỉa của quân nổi loạn. Tay không quên vừa lăn vừa lấy cái quần ngố mặc vào, 15 phút đủ để các anh hùng trong phim vừa tránh đạn vừa lật ngược tình thế, còn anh chỉ cẩn 15 giây để mặc xong cái quần. anh bật tôm dậy như tông sư võ đạo trong phim kiếm hiệp Khựa đoạn phi thân ra mở cửa đón khách vào.... giờ nghĩ lại anh thấy mình thật tài giỏi, anh nghĩ khối chú ở trong hoàn cảnh đó một là ấp úng hai là lấy tay che trym chứ ko sáng suốt được như hành động anh hùng và đẩy mạo hiểm của anh. Anh càng ngày càng thấy phục mình hơn trong khoản giao tiếp, có lẽ hợp nghề hợp nghiệp anh phải đi đóng phim 3 ích ( xxx ) cũng nên, ý nhầm đi đóng phim hành động cũng nên. Và từ đấy anh không bao giờ mặc sịp khi ở nhà nữa.
...
....
.....
......
.......
........
.........
..........
...........
.............
................
...................
.......................
...........................
Anh cởi truồng.....
Lâu ko viết bậy bạ rồi, hôm nay có tí hầu các chú...
Cúi xuống
...
Cho bóng đổ dài
Cho xót xa mặt trời
Cho da thơm trên người nay cũng phôi pha
(TCS)
Tình hình là tối qua, đưa vợ đi mua ít đồ ..lót mừng ngày hàng to và căng ra đồ cũ mặc ko vừa, cái lí do khiến nó to và căng ra thì 100% là liên quan đến anh rồi. Dạo một vòng quanh phố cổ, rẽ về khu sân sau chợ Đồng Xuân thì anh đi chậm lại, kiếm một hàng nào chuyên quần chip áo con để rẽ vào, nhìn qua ngó lại, cuối cùng anh cũng chọn được một hàng ưng ý nhất. chẳng phải nhiều đồ, cũng đéo phải là rẻ tiền hay khuyến mãi gì đấy, đơn giản chỉ là con bé bán hàng nó xinh và tươi như hoa
Trong lúc chị em đang hì hục cúi mặt chổng mông để soi soi, ngắm ngắm, ướm ướm, thử thử.. thì con mắt của anh ko ngừng đá dọc đá xuôi, đúng là trời sinh ra cái giống đàn ông với dòng máu và bản năng có sẵn, chỉ chăm chăm soi hàng khi chị em lúi húi cắm cúi là giỏi, anh cũng là đàn ông, chẳng thế thoát nổi khỏi cái quy luật và bản năng của tự nhiên ấy được..ka ka.
Thề với đức mẹ đồng trinh Maria Ozawa, Thánh Ala, Chúa, Phật, Giàng, Imhotep và một cơ số đạo khác trong đó có cả đạo Hin đu thêm nặng.. là cái con bé bán hàng nó khéo thế, ý anh ko phải là khéo ăn nói, khéo mời chào mà là nó ăn mặc khéo, cái đùi trắng nõn nà, mông cong vút, cái quần ngắn đến mức độ không thể ngắn hơn được nữa làm tôn thêm cái đùi dài và trắng như trứng gà bóc, cái áo hai dây bó sát vào thân hình kiều diễm đâu ra đấy, ngực tròn , to và trắng ( cái này lát các bạn sẽ hiểu tại so anh lại kết luận như vậy ), đung đưa, phập phồng theo từng hơi thở, từng động tác mặc dù rất chi là đơn giản của bản thân, môi đỏ như son, da trắng như tuyết, răng trắng đều tăm tắp, thêm cái răng khểnh làm duyên và tóc đen như mun cộng thêm cặp kính cận tri thức rởm nữa làm anh tưởng tượng ra ngay mấy cái phim Jav mà mấy cô giáo trẻ hay đeo kính mắt ngước lên nhìn khi dạy học sinh khóa kèn sáo của nhạc viện. Chẳng bù cho anh, da anh đen như trâu, mắt trắng dã, môi thâm như thịt bò tái để ôi từ sáng đến chiều, răng vàng như trát nghệ, dáng thô hơn Lỗ Chí Thâm, tóc thì gấp trăm lần rễ tre chổi xể...được mỗi cái gian dâm kéo lại là không ai bằng.. trời sinh ra anh vốn đã thế, biết đéo bao giờ mới thay đổi được đây, có mà tiền tỉ đắp vào cũng đéo đẹp ra được , đã thế rồi thì cứ kệ mẹ nhan sắc đi, anh có vợ con rồi , đéo ế đâu mà sợ
À há, cơ hội của anh đây rồi , chẳng biết có phải vợ anh thương anh bao ngày đói khát mà tạo cơ hội cho anh không nữa, không chắc chắn lắm nhưng cũng kệ mẹ đi, đời mà, hưởng thụ cái đẹp đã , nghĩ ngợi nhiều làm đéo gì, tổ nhũn não sớm phải không các bạn nhỉ? Con bé cúi xuống rồi... hớ hớ, ngay trước mắt anh chỗ anh đứng, người anh như tê dại, hai luồng điện chạy dọc sống lưng, mắt căng ra hết cỡ, mồm há hốc nước dãi rơi đến tạch một cái xuống thềm...Cái gì ...cái gì...tròn mà trắng thế kia, trời đất thánh thần ơi, trắng và tròn ngoài sức tưởng tượng. Thời gian như ngừng trôi, dường như chỉ còn lại mình anh với hai bầu sữa nóng...cảnh vật xung quanh như đứng lại, chỉ còn đôi mắt to hết cỡ của anh mở ra.... Anh vẫn tin vào đôi mắt ấy, đôi mắt Pờ lây cu của anh đây...
Bất chợt, con bé ngước lên nhìn thấy anh, mắt nó nhìn vào mắt anh nhưng ko thấy mắt anh đáp lại, vì đơn giản là anh đang bạn nhìn chỗ khác, chợt hiểu ra điều gì, nó lườm anh một cái rồi nói một câu:" đủ rồi, nhìn thêm nữa em mách chị đấy". Anh giả bộ không nghe thấy gì, lườm lại, cộng thêm cái mặt nhăn bí xị vào: "ghét cái mặt, thêm tí nữa lát anh bảo vợ mua cho 1 lố quần con" , nó lại lườm định nói gì lại, nhưng đông khách quá, cộng thêm đang phải luôn chân luôn tay nên nó ko thèm nói lại nữa, nó biểu hiện bằng hành động luôn, tay bới quần, tay che cổ áo, tiền thì nhờ mấy đứa phụ bán hàng thu, rồi nó nhìn anh bằng ánh mắt hả hê, tự mãn lắm, anh cần đéo, anh nhìn đủ rồi, nghĩ bụng như thế anh huýt sáo, nghênh ngang đi ra sạp khác, để lại nó với ánh mắt như hai viên đạn bám theo anh đằng sau... há há..
Lúc đèo vợ về, vợ bảo" sao con bé kia nó thu tiền em, mặt nó cứ như đưa đám ý, trả lời cộc lốc lại vùng vằng, lần sau ko mua hàng này nữa nhé" Anh trả lời : "Đéo cần mua, đéo cần mua", ka ka
Về đến đầu Đội Cấn, rẽ vào cửa hàng sữa vi na miu, anh chọn chục hộp sữa chua, 6 cái kem merino, cộng thêm 1 hộp sữa bà bầu cho vợ, lúc ra tính tiền, anh cứ nhìn chăm chăm con bé bán hàng, lại soi mói, mắt chớp chớp, miệng đớp đớp, mặt cười dâm dâm, gian gian... con bé mặt đỏ lừ, tính vội tính vàng tiền cho anh rồi che mặt chạy vào trong nhà, để lại sau lưng một cơ số các ánh mắt ngỡ ngàng của đồng nghiệp...
Về đến nhà, mở túi ra, nhìn lại cái phiếu thu tiền, thấy 1 sữa bà bầu 70k ( anh mua hộp nhỏ cho vợ uống thử, hợp mới mua tiếp, nên đừng hỏi vì sao nó rẻ như vậy, vi na miu mà lị, làm đéo có chất gì ), 8 sữa chua 40k, 4 kem 28k, tổng là 138k, đúng bằng số tiền mình trả lúc nãy, vợ bảo: "nó tính nhầm tiền rồi anh ạ, hôm nay đi mua có lãi, lúc nãy cũng nhầm tiền 2 cái quần con". He he..
Nhẽ đâu...
Anh biết đéo được...
Nhẽ đâu...
Hôm này, tình cờ ngồi rỗi rãi, đọc vài trang báo mạng, lại thấy mấy cái chuyện cầu hôn gây xôn xao dư luận bằng đủ các trò, thiết nghĩ chỉ có An Nam ta mới có được những thanh niên có suy nghĩ táo bạo và lãng mạn như vậy, anh đặt ra câu hỏi, sau màn cầu hôn tỏ tình bóng nhoáng đó, tình cảm sẽ được bao lâu: 1 năm , hai năm , dăm năm hay mãi mãi... quả thật rất khó trả nhời. Đèo mẹ nói chẳng phải ng...oa, nhưng hãy nhìn những cặp đôi hạnh phúc thì biết, họ là những ông lão, bà lão đến gần cuối của cuộc đời vẫn ngày ngày tay trong tay, đưa nhau đi tập thể dục, chăm lo cho nhà cửa , trông cháu, lo lắng cho tương lai con cái.... họ không có được những cái lãng mạn, những cái táo bạo như các bạn trẻ bây giờ, nhưng họ biết mình có một nửa kia nghĩa là mình đã có tất cả, bao gồm cả những lãng mạn, táo bạo kiểu rất riêng An Nam.
Trò đời là thế, khi người ta thiếu thốn, đói khổ, thì người ta chung sức, gắn bó quan hệ mật thiết với nhau, cùng nhau phấn đấu, chung sức xây dựng một tương lai tươi sáng, dẫu ở hoàn cảnh đó, người ta biết rằng điều đó thực sự chỉ là viển vông, nhưng họ hạnh phúc vì được chung sức trong một cuộc đời gắn bó. Còn khi người ta no đủ, người ta sẽ nghĩ ra đủ trò, nào là từ trăm ngàn bông hồng được trải quanh nến, nào nhảy nhót, nào lãng mạn kiểu Đông Âu....mỗi người đều cố gắng nghĩ ra một cái gì đó thật đẹp, thật độc để lấy lòng người đẹp mà đéo biết rằng khi hết đẹp, hết độc, hết lãng mạn thì người đẹp liệu có còn yêu ta nữa, niềm xúc động chỉ đến trong giây lát chứ đéo bao giờ tồn tại lâu dài. Anh đảm bảo với các chú là có đẹp đến đâu, độc đến đâu thì sau này tương lai gia đình nhàm chán, nếu có người thứ 3 như anh chen vào, thì vợ các chú ngủ với anh là điều chắc chắn cm nó luôn.
Tại sao anh lại có thể chắc chắn như vậy, thực ra anh cũng đéo có tài cán gì, những gì anh nói ra bên trên có thể đối với các chú chỉ là chém gió, nhưng đối với vợ các chú thì nó có khi là tri thức của cả bầu trời. Anh điêu ư ? Không ! Anh bốc quá ? Không ! Anh đang mơ à ? Không ! Chỉ cần cho anh một cơ hội , các chú sẽ thấy kết quả ngay. Ở cái thời đại tên lửa bay vùn vụt, thời đại của các ông trùm và những người tài giỏi như anh chẳng hạn ( anh chém gió đấy he he ), thì việc các chú vất vả cưa được một cô gái bằng đủ mọi trò chẳng có đéo gì gọi là vẻ vang, có chăng thì chỉ nói lên được một câu là: con cá tham lam đã ... mắc câu giăng sẵn mẹ rồi. Há há.
Tiện đây, làm thế nào để trở thành một người thành đạt, cưa được gái, nhiều fan cuồng.... mà không cần tận dụng mấy trờ chơi tốn thời gian, trí óc và tiền bạc như vậy ? Là ca sỹ chăng ? Không ! Lũ biến thái, cứ nhìn thím Minh Quân, Tùng Dương mà xem, 100% gay đấy . Là Họa sỹ vẽ tranh sơn dầu chăng ? Không! Bọn ăn bẩn, suốt ngày màu mè, nó vẽ mà dính màu vào "hàng" thì chỉ có nước mang xăng đổ vào mà tẩy. Đại gia chăng ? Cứ nhìn vợ và một tá chân dài của chúng rồi hãy ra quyết định nhé. Là con ông nhớn chăng ? Chuẩn cmnr, cứ thử cặp với các cậu ấm thì biết.. há há! Câu trả lời chỉ có một: Bạn hãy là một người đàn ông, đúng theo nghĩa của đàn ông, trưởng thành, thành đạt, có chỗ đứng , cứng chỗ đó và là một người phong độ.
Giải nghĩa phong độ đàn ông, có lẽ chẳng cần dài dòng giấy mực, làm thế nào để giữ được phong độ trong xã hội hiện nay, cùng đọc nhé:
Phong độ đàn ông
Khi gặp đàn bà, có rất nhiều thứ để khen: khen đẹp, khen xinh, khen trẻ, khen gầy đi, khen béo ra…Không thấy có gì khen được trong những thứ để khen kể trên thì có thể chuyển sang khen áo, khen túi…Khi gặp đàn ông, thường chỉ có một câu khen - phong độ: “Dạo này anh phong độ thế”.
Phong độ là gì? Phong độ như khí độ, có gì đó liên quan đến gió. Phong độ là trạng thái của thể xác, của tinh thần và của tâm hồn. Đàn ông phong độ thể xác phải khoẻ. Yếu đến mức không thể cầm nổi tờ báo đọc hay không thể bật nổi nắp chai bia không thể gọi là phong độ. Đàn ông phong độ như cánh buồm căng gió, như lá cờ bay phần phật. Còn gì đẹp hơn con ngựa đang phi, con thuyền đang lướt và người đàn ông phong độ.
Đàn ông phong độ cần có tinh thần khoáng đạt. Không hiểu được điều này thì cho dù có thông minh lanh lợi đến mấy cũng không vượt qua giới hạn của sự khôn vặt và sẽ mất đi cái đàng hoàng phong độ của người đàn ông. Khoáng đạt là phong cách sống phóng khoáng đạt rộng rãi cả trong suy nghĩ và cả trong hành động. Đặc biệt trong cách chi tiền người đàn ông phong độ phải hào phóng. Tất nhiên muốn hào phóng phải có nhiều hào để phóng nhưng nếu đã phong độ lo gì không có hào.
Phong độ cũng là sự thể hiện vẻ đẹp về trang phục, tư thế, tác phong. Phong độ của một người không thể có ngay được một sớm một chiều và không thể cố tạo ra phong độ được. Đằng sau phong độ ẩn giấu cả trình độ, tài năng và học thức. Phong độ chính là diện mạo tinh thần - khí chất bên trong được biểu hiện qua lời nói, cử chỉ và thái độ.
Đàn ông phong độ là người chiến thắng trước cuộc đời. Phong độ là sức mạnh tinh thần toát ra từ bên trong để người ta cảm thấy sự vững vàng mà không cần phải nổ, không cần phải bắn pháo hoa, không cần diễu võ dương oai.
Phong độ như thước đo để đánh giá đàn ông. Phong độ là thể hiện được hết cái gì mình có, là đạt đến hết những gì có thể đạt được. Có thể lấy ví dụ về đàn ông phong độ như Chủ tịch Trung Quốc Mao Trạch Đông bơi qua sông Dương Tử, như Tổng thống Mỹ Bill Clinton thổi kèn Saxophone, Tổng thống Nga Putin từ Trung tá KGB trở thành người đứng đầu nhà nước…
Nói đến đàn ông phong độ là nói đến những người đã trưởng thành. Không ai khen những người trẻ phong độ. Những người trẻ chưa đủ phong độ.
Phong độ là sự tự tin trong quan hệ, đặc biệt là trong quan hệ với đàn bà. Đàn ông phong độ không nhìn đàn bà với cái nhìn van xin. Đàn ông phong độ nhìn đàn bà với cái nhìn bao dung độ lượng, như thể nhìn những người bạn tốt nhất của con người.
Tóm lại người đàn ông phong độ là người đẹp trai mà không hợm hĩnh, giàu có mà không kiêu căng, mạnh mẽ mà không thô kệch, cứng rắn mà không vũ phu, si tình mà không yếu đuối, nồng nàn mà không ngu xuẩn, thu nhập cao mà không phải làm việc quá nhiều, mê du lịch và thích mua sắm đồ, yêu chiều con cái và trọng vợ, biết tôn trọng sở thích riêng tư của người khác, biết nấu nướng, massage, có năng lực điều khiển xe trên đường và vợ trên giường…Người đàn bà phong độ là người có người đàn ông phong độ như trên là người yêu, là người tình hoặc là chồng càng tốt.
Sách Luận ngữ viết: “Quân tử có ba chặng đời. Niên thiếu huyết khí chưa định, tránh “sắc”. Tráng niên huyết khí sung mãn, tránh “đấu”. Có tuổi huyết khí suy nhược, tránh “đắc”. Nói đến phong độ là nói đến tuổi tráng niên huyết khí sung mãn. Tráng niên tránh “đấu”, theo giải thích của Khổng Tử là “đấu khí”, “đấu dũng”, “đấu thắng”, tóm lại là tránh cương cường hiếu thắng. Người tráng niên cần chú ý điều tiết khí độ, nên nhớ câu “tri túc thường lạc” (biết đủ thì thường xuyên vui vẻ). Đàn ông phong độ cần cảnh giác trước lòng tham muốn được thêm thứ mà mình đã được vì điều đó dẫn đến tiếp tục lao tâm, lao lực, rất hại cho…phong độ.
Thế là đủ nhỉ, cần điếu gì lãng mạn với xa hoa, anh tuy không phải là một người đàn ông phong độ như trên, nhưng anh cũng tự hào mình là một người đàn ông có trình độ, trình độ.... lừa tình. Hố hố !
Lão già, đầu ba đít chơi vơi sắp bơi sang đầu bốn, người bé tí, hai mắt ti hí, chân tay như hai cái tăm cắm trên cái khung xương di động, vậy mà khỏe đến kinh người, nghe thiên hạ đồn đại rằng trong một lần phang phập, vì quá sung mãn mà cuộc yêu kéo dài đến tận hơn hai giờ đồng hồ, đèo mẹ, khỏe như con trẻ, sung mãn như Thành Cát Tư Hãn…. kinh hồn!!!
Lão già có tài nói chuyện, buôn dưa lê và chém... gió vào bậc nhất Hà Thành, chuyên gia tư vấn kiêm chủ tịch hội phòng chống kế hoạch hóa gia đình, trên người lúc nào cũng thủ dăm ba cái durex với câu châm ngôn: Làm trai cho đáng lên trai, miệng thơm mùi thuốc tay khai mùi lồn…ý nhầm… làm trai cho đáng lên trai, đi đâu cũng giắt 1 vài …cái bao. Một lần nhậu chung với lão, khi anh trình bày hoàn cảnh khó khăn, lão không ngần ngại rút trong ví ra cái durex đéo biết của tàu hay của khựa, xé nửa đưa anh, ngày hôm đó cuộc yêu được trọn vẹn, cả người yêu lẫn người “bị” yêu đều mừng, mừng đến nỗi rớm nước mắt ngay trong khi đang làm chuyện đực cái kinh niên, đèo mẹ.
Lão già ngụ tại cửa Bắc thôn, Hà Thành trấn, nghe giang hồ đồn đại rằng đó một thời là nơi của tệ nạn, nơi bán viagra made in china, thuốc nhỏ giọt làm chị em sung sướng, những lò tẩm quất, mát xa giăng đèn hồng mờ ảo mọc lên như nấm sau cơn mưa, đi ra vài bước xuống bãi là cả bầu trời chất gây nghiện, nơi hội tụ hai đội bóng lừng danh made in VN là Rê an man đờ hít và Man chét tơ ziu nai chích, ngày nay lại có thêm các tráng sỹ đập đá ở Côn Lôn ngang vai vế với phu hồ Keng nam thời thêm hoành tráng, ấy thế mà lão đéo nghiện, đèo mẹ, quá đau cho đội bán rau và quá sướng cho quán con chim nướng? Tại nơi lão ngụ, hội tụ đủ thức trên đời, nhất là nghệ thuật ẩm thực, từ bánh báo chiên, bia cỏ, bo bo cha cha, nộm tá lả đến trà đá vỉa hè!!!?? ngay cả món ngon nổi tiếng mà ngày xưa vua chúa hay dùng như gỏi ** tái chanh hay phò nướng ngũ vị cũng đủ cả, thiên thời, địa lợi, nhân hòa, bồng lai tiên cảnh sướng thấy mẹ…chẳng bù cho thôn anh, chẳng có cái đéo gì…đèo heo, xơ xác, nghèo như thời bao cấp, thanh niên nghiện chiếm số đông, mấy mươi năm chân toàn đi tông cỏ, đéo bao giờ được chạm vào nai đát hay bu ma lát cốt trên Hàng Dầu, cả thôn được tiếng thơm mỗi cái là hít rắm ông cụ nên điện có vẻ ít mất khi nắng về, giá đất có vẻ lúc nào cũng bình ổn và có chiều hướng tăng lên, ngoài ra chẳng có gì sất, chán ốm…
Một ngày đẹp trời, trà chanh với lão già đầu Hoàng Hoa Thám, ngồi ỉ ôi nghe lão kể chuyện trên zời, dưới biển mà xót xa cho cái thân già cũng đéo kém của mình, lão già tâm lí lạ, cứ gặp khó khăn mà đi chém gió với lão kể lể nỗi lòng phanh hết hàng họ ra là răng như ỳ tâm tình nhẹ nhõm tinh thần thoải mãi như rũ được cả tấn *** trong lòng, y dư đi vào nơi cửa phật, tài thấy mẹ, anh nói điêu, anh làm người yêu trăm năm kèn sáo cho lão già luôn đèo mẹ! Chẳng những tâm lí với anh, mà còn tâm lí với tất cả mọi người, lão không chừa một ai cả, có lẽ có danh hiệu nào cao quý nhất về tâm sinh lí, lão đứng tên số hai, đó ai dám đứng số một, phỏng? Lão già mà ẻo lả thêm một tí, tóc dài thêm một tí, có lẽ đẹp zai hơn hẳn, anh giật mình nhìn sang, chợt hoảng hồn khi tưởng tượng đến một nét gay tinh khiết thần thánh, tiên sư nhà dầu ăn ma ve la, thông ass mát da xóa nhòa gới tính, anh giật mình lẩm bẩm gọi: tính tiền!
Chia tay lão già, về gần nhà đầu vẫn nâng nâng, anh quyết định đi oánh lẻ, từ tết đến giờ đã được phang phập phát nào đâu, sợ là bây giờ con chim cũng quên mất đường về rồi, sáo sang sông sổ lồng bay mãi, anh cấn gái nhỏ dãi từng ngày…bất chợt nhớ đến lão già, anh phi vào một nhà thuốc gần đó mua durex…
Hiệu thuốc về khuya, rục rịch đóng cửa, anh cố vớt vát tí ti, bán anh ba mươi nghìn sung sướng, nàng quay lại, trời ơi, một nét đẹp tinh khôi thần thánh hiện lên trong mắt anh, anh dựa vào tường, lặng người, ngẩn ngơ… Anh mua nhanh để em đóng cửa, anh gật gù, em ở đâu? Nàng trả lời: Em ở một nơi trời không biết đất không hay mà mỗi khi say anh mỏi chân tìm đến, ối zời ơi, văn thơ hay đến thế là cùng, cầm kì thi họa đủ cả, em làm tim anh nhảy nhót tưng bừng trong lồng ngực, mặt thơ thẩn như kẻ mất hồn, môi chập chờn nụ hôn nóng bỏng, đầu anh quyết định: phải thịt bằng được. Đi chơi với anh nhé? Anh hỏi vu vơ ỡm ờ nửa đùa nửa thật. Đéo ai ngờ nàng giả nhời luôn… Vâng ạ, nhưng khuya thế này còn đi đâu anh, đừng lừa em nhé…Đậu mẹ mặt anh dán bảo hành khắp nơi, tin chưa…dạ, chờ em thay đồ chút xíu nghen.
Nàng mặc đồ xong đi xuống, đẹp thật, một nét đẹp tinh khôi, cái váy mỏng bó sát, bộ ngực sữa cao vút, đôi chân trắng dài miên man, mặt trang điểm nhẹ, đôi môi phơn phớt hồng trông thật thuần khiết. Anh thấy khô khốc nơi cổ họng, máu mũi chực trào ra, anh nuốt nước bọt cái ực rồi lên xe nổ máy. Anh chở nàng đi khắp Hà Thành, phố khuya mờ ảo trong ánh đèn vàng hiu hắt, khung cảnh lãng mạn đến không ngờ, bất chợt làm anh nhớ người yêu cũ, hồi đó anh cùng nàng cũng đi chơi khuya thế này, ánh đèn vàng như trong truyện cổ tích, nàng bảo vậy, giờ anh đã trả lại cho nàng khoảng trời bình yên, nơi mà không có anh ở đó, vì anh giờ còn mải lo chăm đàn con thơ và một ngàn lẻ một lý do đéo muốn nói…đèo mẹ!
Nàng bất chợt ôm anh, dựa đầu sát má anh rụt rè: mai em nghỉ việc ở đây rồi. Anh ừ: thế tối nay em ngủ đâu? Em không muốn ngủ, muốn lang thang một mình. Đi cùng em nhé? Nhưng vợ anh đang chờ ở nhà. Thế anh về nhà với vợ anh đi. Bỏ mình em sao nỡ? Em quen rồi, đời em vốn vô định. Để anh thuê cho cái nhà nghỉ gần đây nhé. Cô gái nào anh cũng thế à? Không, riêng em thôi.
Anh dong nàng lên một nhà nghỉ quen thuộc, nàng nằm xuống phát ngủ luôn chẳng cởi đồ hay tụt tất mẹ gì, ơ đậu mẹ chưa kịp nói nhời nào thì nàng đã đắp chăn trùm kín, gái đéo gì ngủ nhanh hơn cả nhợn, anh rút thuốc lá ra châm một điếu, rít một hơi dài gục đầu trầm tư ngẫm nghĩ…chẳng lẽ nàng mệt đến thế, hay đó chỉ là giả vờ trước khi chơi trò đực cái kinh niên với sự lả lơi khó cưỡng, đèo mẹ, rức hết cả đầu! Giờ đầu óc anh chỉ nằng nặng chuyện về muộn. Cứ mỗi lần thế anh thấy có lỗi với vợ con lắm lắm. Nhưng nhìn nàng ngon nghẻ thế, sao đặng lòng quay đi. Thấy thấm thía cái sự quân tử dùng dằng đi chả dứt quá thể. Rồi anh quyết chí, đổ ập người xuống chăn, bới mặt nàng lên mà hôn vồ vập. Nàng khẽ cựa mình, ứ hự tí ti rồi ôm cứng lấy anh như người chết đuối vớ phải cọc của thằng thả trâu. Đầu anh trống rỗng, hư vô. Anh chăm chỉ, nhẹ nhàng lột áo nàng, lần giở, từ từ mà thưởng thức. Đẹp như nàng mà ngấu nghiến thì phí lắm, phí lắm hế hế. Anh chìm mình trong cõi nhục dục, đê mê, bất tỉnh nhưng bàn tay anh vẫn mải miết lần tìm, dương cụ nghênh ngang, sẵn sàng trực chiến. Anh lần dò xuống vùng tam giác bí hiểm, hơi giật mình, rõ ràng tay anh đang trên vùng nhạy cảm của nàng nhưng sao cứ như đang mân mê đồ của anh. Trong vô thức, anh rút tay cầm đồ của mình, tay kia véo phát vào bắp đùi non. Ô, của anh đây cơ mà, nguyên vẹn.
Nàng ngóc đầu lên, rành rọt: sao anh? Kèn to chứ! Ối cha mẹ, tiên sư ơi, kèn của nàng hơn của anh gấp bốn.
Lậy thánh a la, lạy chúa giê su, lạy đức mẹ đồng trinh, amen, mô phật, giàng ơi…, ối zời ơi, á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á.
Trong đầu anh văng vẳng lời lão già, dầu ăn ma ve la, thông ass mát da xóa nhòa giới tính…
Âu cũng là do ăn ở. Đèo mẹ !Xem thêm