|
|
10-03-2008, 09:59 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Vân quay ngÆ°á»i Ä‘i khá»i cá»a phòng. Nà ng ra khoảng giếng trá»i, đứng tá»±a và o má»™t cây cá»™t trong góc tối, nghÄ© đến cuá»™c Ä‘á»i mẹ rồi lại nghÄ© vá» tÆ°Æ¡ng lai. Nà ng vá»›i Thìn sẽ tiếp tục ra sao? Liệu rồi cánh cá»a là nà ng sẽ sứt sẹo xá»™c xệch tá»›i đâu vá»›i cái kiểu dà y vò thô bạo của những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nhÆ° Thìn? Nép hẳn ngÆ°á»i áp và o lá»›p gạch ốp nhám nhám của cây cá»™t, nà ng vô thức luồn tay và o áo tá»± vuốt ve thân thể mình. Ôi, chÆ°a bao giá» nà ng cảm thấy thèm má»™t vòng tay Ä‘Ã n ông ấm áp nhÆ° lúc nà y.
Má»™t lát, cảm giác muốn yêu Ä‘Æ°Æ¡ng dịu xuống, nà ng ra khá»i góc tối và giáºt nảy ngÆ°á»i khi thấy TÃn đứng gần đó từ bao giá». Anh ta quan sát nà ng bằng ánh mắt chiêm ngưỡng hau háu. DÆ°á»ng nhÆ° những gì nà ng là m khi nãy trong cÆ¡n khao khát đã bị anh ta nhìn thấy hết. Giá»ng TÃn lạc Ä‘i:
- Vân… đẹp lắm.
Thấy Vân đứng im không phản ứng, anh ta tiến lại gần nắm lấy cánh tay nà ng, hơi thở đứt quãng:
- Vân đi với anh. Anh muốn cho Vân xem mấy cái ảnh.
“Lại ảnh!â€
- Äi Vân!
- Äi đâu?
- Laptop anh để trên phòng, đi Vân!
Thấy kiểu giục giã của anh chà ng, nà ng chán nản lạnh lẽo. Tại sao anh ta không khéo léo hÆ¡n má»™t chút? Nà ng há»i thá» Æ¡:
- Còn ngÆ°á»i ở cùng phòng vá»›i anh?
- Nó Ä‘i vá»›i Hiá»n rồi.
Vân nói khẽ má»™t câu “mẹ kiếpâ€. Gã tên Phong quả là thay đổi nhÆ° gió. Lúc chiá»u thì lá» hẳn Esmeralda vì nà ng. Äến khi không rủ được nà ng, hắn láºp tức quay ngoắt lại vá»›i em nghé á» dở ngÆ°á»i kia. Còn gã tên TÃn nà y nữa, vá»›i bá»™ dạng khát tình đến mức nhảy dá»±ng lên được nhÆ° thế nà y, liệu rồi hắn sẽ là m nà ng dá»… chịu theo kiểu nà o. Nà ng nhÆ°á»›ng mà y cÆ°á»i nhạt, kéo dà i giá»ng luyến láy theo kiểu mấy cô nà ng dân tá»™c:
- Em muốn đi chơi cái internet cở..ơ..ơ..ơ.
ChÆ°a nói hết câu, nà ng đã Ä‘i hết Ä‘oạn hà nh lang. Nà ng thà ngồi lì trên mạng nói chuyện vá»›i lÅ© há»c sinh ham chat chit còn hÆ¡n là ngủ vá»›i kiểu Ä‘Ã n ông nhÆ° TÃn. Má»™t Nguyá»…n Bá Thìn đã quá đủ rồi. Thoáng thấy bóng Thanh ở sau má»™t chiếc cá»™t nhÆ°ng nà ng mặc kệ, đằng nà o rồi anh ta chẳng phải biết nà ng là ngÆ°á»i ra sao. Nà ng bÆ°á»›c ra ngoà i phố, lầm lÅ©i cho tay và o túi áo.
Vân quay ngÆ°á»i Ä‘i khá»i cá»a phòng. Nà ng ra khoảng giếng trá»i, đứng tá»±a và o má»™t cây cá»™t trong góc tối, nghÄ© đến cuá»™c Ä‘á»i mẹ rồi lại nghÄ© vá» tÆ°Æ¡ng lai. Nà ng vá»›i Thìn sẽ tiếp tục ra sao? Liệu rồi cánh cá»a là nà ng sẽ sứt sẹo xá»™c xệch tá»›i đâu vá»›i cái kiểu dà y vò thô bạo của những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nhÆ° Thìn? Nép hẳn ngÆ°á»i áp và o lá»›p gạch ốp nhám nhám của cây cá»™t, nà ng vô thức luồn tay và o áo tá»± vuốt ve thân thể mình. Ôi, chÆ°a bao giá» nà ng cảm thấy thèm má»™t vòng tay Ä‘Ã n ông ấm áp nhÆ° lúc nà y.
Má»™t lát, cảm giác muốn yêu Ä‘Æ°Æ¡ng dịu xuống, nà ng ra khá»i góc tối và giáºt nảy ngÆ°á»i khi thấy TÃn đứng gần đó từ bao giá». Anh ta quan sát nà ng bằng ánh mắt chiêm ngưỡng hau háu. DÆ°á»ng nhÆ° những gì nà ng là m khi nãy trong cÆ¡n khao khát đã bị anh ta nhìn thấy hết. Giá»ng TÃn lạc Ä‘i:
- Vân… đẹp lắm.
Thấy Vân đứng im không phản ứng, anh ta tiến lại gần nắm lấy cánh tay nà ng, hơi thở đứt quãng:
- Vân đi với anh. Anh muốn cho Vân xem mấy cái ảnh.
“Lại ảnh!â€
- Äi Vân!
- Äi đâu?
- Laptop anh để trên phòng, đi Vân!
Thấy kiểu giục giã của anh chà ng, nà ng chán nản lạnh lẽo. Tại sao anh ta không khéo léo hÆ¡n má»™t chút? Nà ng há»i thá» Æ¡:
- Còn ngÆ°á»i ở cùng phòng vá»›i anh?
- Nó Ä‘i vá»›i Hiá»n rồi.
Vân nói khẽ má»™t câu “mẹ kiếpâ€. Gã tên Phong quả là thay đổi nhÆ° gió. Lúc chiá»u thì lá» hẳn Esmeralda vì nà ng. Äến khi không rủ được nà ng, hắn láºp tức quay ngoắt lại vá»›i em nghé á» dở ngÆ°á»i kia. Còn gã tên TÃn nà y nữa, vá»›i bá»™ dạng khát tình đến mức nhảy dá»±ng lên được nhÆ° thế nà y, liệu rồi hắn sẽ là m nà ng dá»… chịu theo kiểu nà o. Nà ng nhÆ°á»›ng mà y cÆ°á»i nhạt, kéo dà i giá»ng luyến láy theo kiểu mấy cô nà ng dân tá»™c:
- Em muốn đi chơi cái internet cở..ơ..ơ..ơ.
ChÆ°a nói hết câu, nà ng đã Ä‘i hết Ä‘oạn hà nh lang. Nà ng thà ngồi lì trên mạng nói chuyện vá»›i lÅ© há»c sinh ham chat chit còn hÆ¡n là ngủ vá»›i kiểu Ä‘Ã n ông nhÆ° TÃn. Má»™t Nguyá»…n Bá Thìn đã quá đủ rồi. Thoáng thấy bóng Thanh ở sau má»™t chiếc cá»™t nhÆ°ng nà ng mặc kệ, đằng nà o rồi anh ta chẳng phải biết nà ng là ngÆ°á»i ra sao. Nà ng bÆ°á»›c ra ngoà i phố, lầm lÅ©i cho tay và o túi áo.
* * *
CÆ¡n lốc áºp đến lúc 12 giá». Gió rÃt ầm ầm ngoà i cá»a sổ. Tiếng kêu thảm thiết của má»™t con mèo gà o Ä‘á»±c theo gió xoáy và o trong đêm. Vân bồn chồn không ngủ được. Nà ng chợt nhá»› ra mấy cháºu Ä‘á»— quyên Ä‘ang để ngoà i khoảng giếng trá»i dÆ°á»›i nhà . Gió lốc cuốn bụi đất thế nà y rồi xÆ¡ xác mất thôi.
Nà ng trở dáºy khoác chiếc áo gió ra bên ngoà i bá»™ váy ngủ Ä‘i xuống. Äến lÆ°ng chừng cầu thang thì Ä‘iện phụt tắt, nà ng mò mẫm cháºm chạp lần từng bÆ°á»›c trong bóng tối Ä‘en kịt. Gần tá»›i tầng trệt, nà ng bá»—ng vấp phải má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi trên báºc cầu thang. Trong tiếng gió rÃt u u ma quái, cảm giác chạm phải má»™t thân ngÆ°á»i bất Ä‘á»™ng khiến nà ng bủn rủn. NhÆ°ng má»™t ô vuông sáng mỠđã được báºt lên trÆ°á»›c khi ná»—i sợ là m nà ng ngã khuỵu xuống. Cúi nhặt má»™t cái chai nhá» chỉ còn non ná»a, chắc là rượu táo mèo, lên kẹp và o nách, Thanh chìa phần mà n hình của chiếc Ä‘iện thoại vá» phÃa mặt nà ng:
- Chị không ngủ được à ?
Vân còn chÆ°a kịp trả lá»i thì anh ta đã đứng dáºy tránh qua má»™t bên cho nà ng bÆ°á»›c xuống. Ãnh sáng của chiếc Ä‘iện thoại đủ cho nà ng định hình được má»i váºt. Nà ng Ä‘i thẳng ra giếng trá»i. Äám hoa Ä‘á»— quyên đã được che cẩn tháºn bằng má»™t chiếc áo khoác. Nà ng nháºn ra là áo của Thanh. ChÆ°a kịp quay lại nói gì vá»›i anh ta nà ng đã giáºt thót ngÆ°á»i vì má»™t tiếng thuá»· tinh vỡ phát ra từ phÃa phòng mẹ.
Nà ng hÆ°á»›ng bÆ°á»›c chân vá» chá»— tiếng Ä‘á»™ng và suýt va phải dượng. NgÆ°á»i ông ta nồng nặc mùi rượu và khét lẹt khói thuốc là o. Giá»ng ông ta lè nhè lÃu lại:
- Là mà y à ? Sao lúc nà o tao với nó đang yên ổn thì mà y lại vỠđây ám thế? Mà y không đi biệt luôn được sao hả con… hoang?
Nà ng im lặng. Ông ta đã say rồi.
- Cái mặt mà y có gì mà nó nhìn thấy xong không yêu được tao nữa? Mà y có bùa có ngải, cũng giống như thằng Khựa bẩn cha mà y...
Vân chá»™p má»™t chiếc chảo to ở góc tÆ°á»ng giÆ¡ lên, giá»ng nà ng chát chúa:
- Ông mà nói nữa thì đừng trách tôi đấy.
- Thái Vân, con và o đây chải tóc giúp mẹ - giá»ng mẹ nà ng nhá» nhẹ vang lên từ trong phòng, bà châm má»™t ngá»n nến và đi ra ngưỡng cá»a. Chiếc trâm lá»ng lẻo là m búi tóc nặng trÄ©u sau đầu chá»±c tuá»™t, má»™t má»› tóc đã Ä‘iểm nhiá»u sợi bạc buông trÆ°á»›c ngá»±c. Ông dượng chân nam đá chân chiêu lủi ra phÃa sau.
Vân gÆ°á»m gÆ°á»m nhìn theo ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trì Ä‘á»™n má»™t giây rồi đặt chiếc chảo trở lại góc tÆ°á»ng, nà ng bÆ°á»›c và o phòng.
Lát sau, khi đã tết xong má»› tóc còn rất dà y của mẹ và dém mà n cho bà , nà ng trở ra, tay cầm mấy mảnh cốc vỡ cùng ngá»n nến nhá» leo lét. Äóng cá»a lại và đi tá»›i buông những mảnh thuá»· tinh và o túi rác, nà ng gục đầu và o tÆ°á»ng mệt má»i, chẳng để ý đến những giá»t nến nóng liên tiếp chảy xuống và khô Ä‘i thà nh má»™t lá»›p sáp lên ngón tay mình.
Má»™t bà n tay nhấc ngá»n nến ngắn ngủn khá»i tay nà ng, lá»›p sáp đóng ở ngón tay cÅ©ng bong ra. Không ngẩng lên nhÆ°ng nà ng biết đó là ai. Mùi Ä‘Ã n ông giản dị dÆ°á»ng nhÆ° không há» xa lạ phả và o mÅ©i là m nà ng thoáng nôn nao. Nà ng cất tiếng, giá»ng nói chìm Ä‘i trong tiếng gió rÃt:
- Còn chai rượu đấy không Thanh?
Ãnh nến vụt tắt vì má»™t cÆ¡n gió giáºt, bóng tối bao trùm hai ngÆ°á»i. Vân ngẩng đầu lên nhìn nhÆ°ng không thấy được mặt anh ta, chỉ có những Ä‘Æ°á»ng nét của cái đầu và đôi vai lá» má». Nà ng nhắc lại câu há»i.
- Có đây, nhưng tôi uống hết rồi.
Thanh nói bằng má»™t giá»ng khô khốc và tỉnh táo, anh ta lắc lắc chiếc chai, tiếng Ä‘á»™ng vang lên chứng tá» trong chai còn má»™t chút rượu không đáng kể. Nà ng chá»™p cái chai trong bóng tối, chá»™p luôn cả bà n tay Thanh. Vặn nút chai dốc hết những giá»t rượu Ãt á»i còn lại và o miệng, Vân cÆ°á»i chua chát:
- Vừa rồi Thanh nghe hết cả đúng không?
Không có tiếng trả lá»i mà chỉ có tiếng những cánh cá»a chÆ°a đóng chặt Ä‘áºp ầm ầm, tiếng con mèo hà ng xóm gà o Ä‘á»±c nghe thê lÆ°Æ¡ng, gió thốc và o khoảnh sân Ä‘em theo mùi ngai ngái của đất. Hình nhÆ° Thanh đã bá» Ä‘i rồi
|
10-03-2008, 10:01 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Lắc đầu nhÆ° thể xua Ä‘uổi má»™t ý nghÄ© mÆ¡ hồ nà o đó, Vân dợm bÆ°á»›c định Ä‘i và ngay láºp tức đứng khá»±ng lại, trán nà ng cụng phải mái tóc Ä‘Ã n ông:
- Thanh chưa vỠphòng?
- ChÆ°a.
Tiếng bà n phÃm tÃt tÃt, ánh sáng lại soi rõ gÆ°Æ¡ng mặt Thanh quay nghiêng nghiêng, vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh quen thuá»™c trong dáng vẻ của anh ta là m Vân bình tâm lại. Nà ng Ä‘i ra quầy lá»… tân tìm chìa khoá mở cá»a. Thanh Ä‘i sát phÃa sau nà ng. Bóng anh ta rá»i trên tÆ°á»ng trùm lên bóng nà ng. Giá»ng anh ta cháºm rãi nhẹ nhà ng:
- Äang gió thế mà chị còn ra ngoà i Æ°?
- Không sao, lốc nà y chỉ hÆ¡i lạnh chút thôi, tôi quen rồi – Vân mở cá»a bÆ°á»›c chân xuống thá»m rồi quay lại đóng cánh cá»a – Thanh vá» phòng nghỉ Ä‘i.
GiÆ¡ tay chặn lên cánh cá»a, Thanh lách ra, miệng nói nhanh:
- Tôi đi với chị.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i hết con Ä‘Æ°á»ng dốc lên dốc xuống. Tối Ä‘en, không má»™t bóng ngÆ°á»i. Thị trấn im lìm nhÆ° má»™t khu phố chết. Thanh đút tay và o túi quần, vai so lên. Chiếc sÆ¡mi rá»™ng thùng thình bằng vải thô có lẽ không đủ ấm vá»›i cÆ¡n lốc núi Ä‘iên cuống nà y.
- Lạnh đấy, Thanh nên quay vỠđi.
- Không sao, tôi chịu được.
Vân ngÆ°á»›c lên bầu trá»i đầy sao. Nà ng nháºn ra rằng, Thanh không còn xÆ°ng em, từ lúc nà o chẳng rõ. Anh ta cÅ©ng ngá»a cổ nhìn lên theo nà ng:
- Chưa bao giỠtôi thấy sao rõ thế nà y.
- Vì Thanh đang đứng trên cao.
- Và vì Sapa không đèn… Ãnh đèn thà nh phố là m bầu trá»i sáng lên, sao sẽ bị má» Ä‘i – Thanh chỉ tay – Kia là sao Bắc Cá»±c.
- Bắc Äẩu chứ!
- Äấy là tên gá»i dân gian. Nếu biết trÆ°á»›c đêm Sapa đẹp thế nà y, tôi đã mang theo kÃnh viá»…n vá»ng và chỉ cho chị xem. Bắc Äẩu là tên cả chòm sao hình cái gáo kia cÆ¡.
- À, ở đây ngÆ°á»i ta vẫn gá»i đấy là chòm sao Gầu Sòng. Thế còn chòm sao có sao Bắc Cá»±c thì gá»i là gì? Nó cÅ©ng hình cái gáo đấy.
- Là Tiểu Hùng.
- Vespa, metal và thiên văn…Thanh thÃch toà n những thứ “hiểm†nhỉ?
- Hiểm là thế nà o? – Thanh rá»i mắt khá»i bầu trá»i sao – Là láºp dị à ?
- Từa tá»±a nhÆ° váºy.
Thanh cÆ°á»i khẽ, lại cho tay và o túi quần, so vai lên.
- Nhá» bố tôi đấy. Chị cÅ©ng biết bố tôi đúng không? Ông cụ chẳng thÃch cái gì thá»±c tế cả. Nhà có hai kÃnh viá»…n vá»ng, năm xe máy, mÆ°á»i mấy đồng hồ cổ nhÆ°ng bếp không gas, nồi không gạo, nhà tắm không xà phòng.
Vân nhìn vẻ bao dung của Thanh khi nhắc đến ngÆ°á»i cha xa rá»i thá»±c tại và khá gà n dở của mình. Ngay cả má»™t ông bố kỳ quặc nhÆ° bố anh ta nà ng cÅ©ng không có. Nà ng nhếch môi chua chát:
- Những ông bố luôn là m khổ chúng ta, nhỉ?
Thanh im lặng bÆ°á»›c Ä‘i. Hai ngÆ°á»i vòng qua nhà thỠđá. Nét sừng sững câm nÃn in trên ná»n trá»i của nó cà ng là m cho đêm chẳng bình yên. Vân thoáng rùng mình, nà ng Ä‘ang mặc má»™t bá»™ váy ngủ khá má»ng, chiếc áo khoác giữ cho thân trên đủ ấm nhÆ°ng đôi chân thì lạnh toát. Thanh chợt lên tiếng:
- Tên chị nghĩa là gì? Hái mây à ?
- Không, sao Thanh lại nghĩ là hái mây?
- Tôi thấy bà i Thái liên khúc nghÄ©a là Khúc hát hái sen nên Ä‘oán váºy.
- Thái liên khúc là băm liên tục đấy, không phải sen súng gì đâu!
Thanh báºt cÆ°á»i. Vân cảm thấy run rẩy chẳng rõ vì gió lạnh hay vì nụ cÆ°á»i bình thản ấm áp ấy. Nà ng quay mặt Ä‘i, nói nhá»:
- Chữ Thái nà y nghÄ©a là sáng và nhiá»u mà u hoà và o nhau. Thái Vân là mây có ánh mặt trá»i rá»i và o sáng bừng lên. Tôi sinh và o sáng sá»›m, mẹ tôi nhìn vá» phÃa Phán Si Pản thấy cảnh ấy nên đặt nhÆ° váºy.
- Mẹ chị là ngÆ°á»i Hoa? Mà chị Ä‘á»c chữ Fanxipan nghe hay nhỉ. Giống nhÆ° tiếng Trung ấy.
- Tiếng H’mông. NgÆ°á»i Mông bảo rằng gá»i nhÆ° váºy vì trên đỉnh núi có ba phiến đá to bằng phẳng. Còn mẹ tôi thì không phải ngÆ°á»i Hoa, nhà ông bà ngoại tôi gốc Kiến An - Hải Phòng. Thá»i kiến thiết Tây Bắc, ngÆ°á»i Kiến An lên Sapa đông lắm. Cha tôi má»›i là ngÆ°á»i Hoa. Nhà cha ở cạnh nhà ông bà ngoại tôi. Ông và mẹ tôi lá»›n lên bên nhau.
- Váºy nên mẹ chị má»›i biết chữ Hán?
- Mẹ tôi nhá» cha má»›i biết chữ, cả chữ Hán lẫn chữ Việt. Hồi đó ông bà ngoại tôi rất phong kiến, không cho con gái Ä‘i há»c. Cha tôi há»c Hán văn vá»›i ông ná»™i, Việt văn ở trÆ°á»ng, được cái gì Ä‘á»u Ä‘em dạy lại cho mẹ. Äổi lại, có gì ăn mẹ cÅ©ng chia cho cha. Nhà ông bà ná»™i tôi nghèo lắm.
- Có phải vì thế mà hai ngÆ°á»i không thà nh?
- Không, hai ngÆ°á»i yêu nhau, hai bên gia đình Ä‘á»u đồng ý, chỉ còn chá» mãn tang bà ná»™i là cÆ°á»›i thôi. NhÆ°ng rồi tình hình biên giá»›i căng thẳng, ngÆ°á»i Hoa ở khắp Việt Nam Ä‘á»u được kêu gá»i vá» nÆ°á»›c hết. Ông ná»™i tôi và cha tôi gốc Phúc Kiến, nghèo nên sống phụ thuá»™c và o há» hà ng đồng hÆ°Æ¡ng nhiá»u, dắt dÃu vá» lại quê cÅ©, định bụng là khi nà o yên thì sẽ quay sang. Ai ngá»
|
10-03-2008, 11:01 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
NgÆ°ng má»™t hÆ¡i, ho húng hắng vì bụi cát bay và o há»ng, ngồi xuống báºc đá trÆ°á»›c nhà thá», Vân kể tiếp:
- Má»™t năm trá»i không ai nháºn được tin tức gì của cha tôi. Khi ấy mẹ 21 tuổi, đã mang thai tôi. Cả nhà khuyên răn ép buá»™c cÅ©ng không chịu bá». Ông bà ngoại phần vì phong kiến phần vì không biết cha tôi còn sống hay đã chết nên đã ép mẹ tôi lấy dượng. Má»›i đầu mẹ chỉ coi chuyện cÆ°á»›i dượng là để không mang tiếng chá»a hoang, sinh tôi xong thì sẽ chia tay. NhÆ°ng tôi má»›i tròn hai tháng thì chiến tranh nổ ra ác liệt. Bác cả tôi chết vì đạn pháo, bác hai là m dân quân thì hy sinh trÆ°á»›c đó không lâu. Ông bà ngoại tôi suy sụp, dượng Ä‘Æ°a cả nhà chạy xuống táºn Má»™c Châu và ở đó gần má»™t năm. Khi trở lên Sapa, tôi đã có em trai…
Thanh gáºt đầu nhÆ° đã hiểu được má»i việc. Vân vẫn Ä‘á»u giá»ng:
- Ngay từ đầu dượng tôi đã biết rõ má»i chuyện của cha mẹ tôi, dượng là ngÆ°á»i là m công trong nhà ông bà ngoại. TrÆ°á»›c chiến tranh ông bà tôi có xưởng Ä‘áºu phụ mà … Dượng ghét cha tôi, cÅ©ng chẳng muốn sá»± có mặt của tôi trên Ä‘á»i. NhÆ°ng ông ta đối xá» tốt vá»›i ông bà ngoại và rất quỵ luỵ mẹ tôi.
- Ông ấy yêu mẹ chị. Rất yêu.
- Nhưng không biết cách.
- Và vì mẹ chị luôn hÆ°á»›ng vá» ngÆ°á»i khác. Chị giống cha lắm đúng không?
- Ừ, mẹ tôi chưa bao giỠthôi nghĩ vỠcha, mỗi lần nhìn tôi lại nhớ đến ông.
- Từ đó đến nay ông không có tin tức gì?
- Có, nhưng thôi, tôi muốn nhắc tới nữa. Ta vỠthôi.
Vân đứng dáºy, gió cuá»™n thổi là m mái tóc ngắn loà xoà che cả mặt, nà ng giÆ¡ tay vuốt những lá»n tỉa cụt lủn và o và nh tai, áo khoác láºt ra khá»i bá» vai, chiếc váy má»ng bay bay dán và o ngÆ°á»i tạo nên má»™t vẻ liêu trai. Thanh vẫn ngồi trên báºc đá, đôi mắt sáng chiếu những tia dịu dà ng lên những Ä‘Æ°á»ng nét nuá»™t nà của thân hình nà ng, giá»ng trầm hẳn xuống:
- Vân… đẹp lắm.
Vân rùng mình. Hôm nay có tá»›i hai ngÆ°á»i cùng nói vá»›i nà ng câu nà y. TÃn đã nói và nà ng đã dá»ng dÆ°ng. GiỠđến lượt Thanh… Giá»ng Thanh ấm áp và dịu dà ng. Nà ng cảm thấy từ góc khuất nà o đó trong tâm hồn mình, những Ä‘iệu nhạc êm ả vang lên. NhÆ°ng má»™t ý nghÄ© cÅ©ng nhanh chóng báºt ra chặn đứng dòng suối nhạc vừa khÆ¡i. Anh ta quá non ná»›t, hay nói đúng hÆ¡n là nà ng đã quá tà n tạ rồi. Nà ng há» hững quay Ä‘i.
Hai ngÆ°á»i lặng lẽ Ä‘i tắt qua chợ để vá» phố Cầu mây. Gió vẫn gầm gà o lồng lá»™n đè những cây thông non oằn xuống và giáºt những mái tôn trên nóc chợ lên. Tiếng tôn loảng xoảng nghe rợn gáy. Chợt Thanh nắm tay Vân kéo lại, ấn vai nà ng xuống và quà ng cánh tay che đầu nà ng. Má»™t mảng bảng hiệu bằng sắt tây lá»ng lẻo bị gió giáºt tung rÆ¡i xuống ngay trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i. Giá»ng anh ta không có vẻ gì hốt hoảng:
- Mình quay lại Ä‘i Ä‘Æ°á»ng vòng thì hÆ¡n.
Vân gáºt đầu tránh ra khá»i tầm che chở của Thanh, quay ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa Ä‘Æ°á»ng vòng. Con Ä‘Æ°á»ng dà i hun hút, nà ng cất tiếng hát má»™t bà i dân ca quê cha, âm Ä‘iệu lÃu lo lạc lõng trong đêm.
“Trái tim em có ước mơ.
Em vẫn nghÄ© rằng lấy chồng phải lấy ngÆ°á»i nhÆ° anh.
Äêm đêm ngÆ°á»›c nhìn trăng, mÆ¡ có anh bên cạnh
Hoa trên mặt đất nở vì ai, uyên ương dưới nước thà nh đôi vì ai.
Thả chiếc khăn theo gió bay đến bên anh.â€
- Tiếng Phúc Kiến y nhÆ° tiếng Äà i Loan nhỉ -Thanh bÆ°á»›c lên Ä‘i song song vá»›i nà ng.
- Giống, Äà i Loan và Phúc Kiến cách nhau có má»™t cái eo biển thôi mà . NhÆ°ng Thanh biết tiếng Trung sao?
- Tôi nghe nói được thôi, chữ thì khó quá không biết viết mấy.
- Tôi tưởng trong trÆ°á»ng đại há»c Singapore há» chỉ dùng tiếng Anh.
- Má»i ngÆ°á»i vẫn phải giao tiếp nhiá»u bằng tiếng Trung mà , những ngÆ°á»i gốc Ấn còn nói tiếng Tamil nữa. Há»c xong tôi ở lại bên đấy thêm 2 năm - giá»ng Thanh chùng lại - Là m để trả nợ tiá»n Ä‘i há»c. Äồng nghiệp ở văn phòng phần lá»›n ngÆ°á»i gốc Hoa, há» toà n dùng tiếng Trung, chỉ há»p hà nh công việc vá»›i sếp thì má»›i Ä‘á»™ng tá»›i tiếng Anh. HÆ¡n nữa tôi từng chung phòng ký túc vá»›i má»™t thằng Äà i. Nghe Vân nói giống hệt nó.
Vân Ä‘Æ°a mắt nhìn sang. Thanh Ä‘ang so vai đút tay và o túi quần, dáng gù gù hÆ¡i chúi vá» phÃa trÆ°á»›c, chỉ thiếu mái tóc dà i bẩn bết là đúng kiểu Rocker bê tha. Hình nhÆ° anh ta Ä‘ang ngẫm nghÄ© Ä‘iá»u gì. Nà ng Ä‘i vượt lên:
- Thanh nghe tôi nói bao gi�
- À, tôi nhầm - Thanh nói như vừa tỉnh ngủ - à tôi là hát. Vân hát hay lắm.
Vân không quay lại, nà ng nói thản nhiên:
- Là m “tay vịn†karaoke chuyên nghiệp mà !
Thanh im lặng, vẫn bÆ°á»›c Ä‘á»u Ä‘á»u sát sau nà ng, có lẽ sá»± tháºt nà y chÆ°a đủ khủng khiếp vá»›i anh ta. Hai ngÆ°á»i bắt đầu sải những bÆ°á»›c chân ngược dốc, há» sắp kết thúc cuá»™c dạo chÆ¡i gió bụi theo đúng nghÄ©a Ä‘en và giấc ngủ chắc Ä‘ang đợi ở cuối Ä‘Æ°á»ng. Thanh nhìn đồng hồ trên Ä‘iện thoại, 02:10 AM. Nhìn xuống bắp chân rung rung theo má»—i bÆ°á»›c Ä‘i lúc nà o cÅ©ng có vẻ nhún nhảy vui tÆ°Æ¡i của Vân, Thanh bá»—ng buá»™t miệng há»i:
- Vân có hạnh phúc không?
- Ngay lúc nà y thì có.
BÆ°á»›c chân phÃa sau Vân dừng lại. Nà ng xoay vai ngoái nhìn. Tối quá, chỉ thấy hình dáng, chẳng rõ Ä‘Æ°á»ng nét và cÅ©ng chẳng thấy những cảm xúc. Nà ng gáºt đầu vá»›i vẻ quả quyết nhất, giá»ng bình thản lạ lùng:
- Äúng thế đấy. Bây giá» tôi Ä‘ang hạnh phúc.
Nà ng tiếp tục quay đầu rảo bÆ°á»›c, Thanh im lặng Ä‘i phÃa sau. Nà ng bÆ°á»›c lên báºc cá»a nghe giá»ng mình lẫn và o trong gió nhÆ° tiếng gá»i hồn từ cõi âm u:
- Thanh chưa từng… biết sex?
- ChÆ°a.
- Tại sao?
- Tôi không thÃch.
- Äáng tiếc!
Hai ngÆ°á»i đã và o đến nhà , cảm giác ấm và an toà n tháºt dá»… chịu. Vân cúi xuống bấm khoá, chiếc khoá han gỉ, nà ng cắn môi bấm mạnh:
- Tháºt tệ, đêm nay tôi thấy cần Ä‘Ã n ông. Và tôi đã nghÄ© đến Thanh.
Nhìn Thanh im lặng Ä‘i vá» phÃa cầu thang nhÆ° chạy trốn, nà ng nhếch má»™t nụ cÆ°á»i cay đắng. Hẳn anh ta Ä‘ang ghê tởm loại Ä‘Ã n bà nói toạc má»i việc thầm kÃn ra miệng nhÆ° nà ng. Nà ng cháºm chạp cất chìa khoá rồi Ä‘i mò mẫm trong bóng tối. Chẳng có gì phải vá»™i và ng trong cái đêm quá nhiá»u tâm trạng nà y.
Má»™t ánh sáng lá» nhá» rá»i trên những báºc thang, Thanh đứng sừng sững ở chiếu nghỉ, nhìn xuống phÃa nà ng vá»›i má»™t vẻ trầm lặng. Nà ng bÆ°á»›c nhanh và không nhìn và o mặt anh ta. Lên đến chiếu nghỉ, nà ng lách ngÆ°á»i tránh. Má»™t bà n tay Ä‘Ã n ông dà y ấm giữ lấy tay nà ng:
- Có tháºt là Vân nghÄ© đến tôi không?
Vân không trả lá»i, nà ng rút tay ra và tiếp tục bÆ°á»›c lên. Theo má»—i bÆ°á»›c chân nà ng là quầng sáng của chiếc Ä‘iện thoại sắp hết pin, yếu á»›t và hiu hắt. Lên đến tầng có phòng Thanh ở, nà ng dừng lại, nói vá»›i má»™t nụ cÆ°á»i ná»a miệng:
- Tôi nói đùa đấy, đừng tin.
Thanh còn ngẩn ra thì nà ng đã nựng và o gò má vẫn còn vẻ trẻ thơ một cái:
- Quên Ä‘i, cáºu nhóc! Chúc ngủ ngon.
Ãnh sáng từ chiếc Ä‘iện thoại chợt tắt ngấm. Hai tay Thanh giữ chặt lấy vai nà ng, đôi mắt sáng long lanh trong bóng tối ká» sát mặt nà ng:
- Nếu tôi vẫn tin thì sao?
Vân không trả lá»i, tiếp tục Ä‘i lên. Nà ng bÆ°á»›c và o cái “ổ†của mình và để kệ cho Thanh bÆ°á»›c và o theo. Khum tay đánh diêm châm má»™t ngá»n nến nhá», nà ng gắn nó lên cá»a sổ. Cánh cá»a đóng kÃn, tiếng gió có đỡ Ä‘i đôi chút những vẫn đầy Ä‘e doạ. ÄÆ°a mắt vá» phÃa Thanh má»™t giây rồi quay lÆ°ng lại, nà ng cởi áo khoác, bá»™ váy ngủ má»ng mà u sáng bên trong ôm lấy thân hình tuyệt đẹp.
Thanh chạm và o những lá»n tóc ngắn ngủn của nà ng, bà n tay ấm nóng rụt rè Ä‘áºu xuống miết nhẹ những sợi tóc tÆ¡ trên gáy và khoảng vai trần. Chà ng xoay nà ng lại nhìn và o gÆ°Æ¡ng mặt dÆ°á»ng nhÆ° không cảm xúc, há»i khẽ:
- Tôi hôn môi Vân được không?
Nà ng gáºt đầu, khép mắt. Chà ng hôn nhẹ và ngắn, cứ nhÆ° má»™t nụ hôn trá»™m. Vân mở mắt nhìn vẻ bối rối cố giấu trong đôi mắt nâu, nà ng ghé sát lại:
- Tôi có ăn thịt Thanh đâu mà căng thẳng thế?
HÆ¡i thở của nà ng ẻo lả lÆ°á»›t trên mặt Thanh, giá»ng nói nà y má»m rÅ© yếu Ä‘uối, khác hẳn vá»›i giá»ng của nà ng lúc bình thÆ°á»ng. Chà ng vòng tay qua eo nà ng ôm nhè nhẹ, chà ng hôn lên gò má lạnh toát của nà ng, há»i nhá»:
- Có phải Vân mệt không?
Cái đầu lắc lắc. Những lá»n tóc tỉa chạm và o cằm, và o cổ chà ng.
- Có lẽ tôi và Vân như thế nà y thôi thì hơn.
- Äừng sợ tôi bắt Ä‘á»n - nà ng nhếch môi châm chá»c - nếu Thanh muốn an toà n thì cứ…
- Không, không phải, tôi chỉ nghÄ© là giá»ng Vân có vẻ mệt thôi.
Vân phì cÆ°á»i, cái kiểu nhả chữ uốn éo khêu gợi nà y của nà ng mà Thanh hiểu là mệt cÆ¡ đấy! Nà ng tách khá»i vòng tay của chà ng Ä‘i vá» giÆ°á»ng, vẫn không thôi cÆ°á»i. Thanh ngồi xuống bên cạnh Vân, đôi mắt đã lấy lại vẻ bình thản nhÆ°ng gÆ°Æ¡ng mặt vẫn không khá»i ngẩn ngÆ¡ má»™t lát. Chà ng khẽ thì thầm:
- Tôi đã rất thÃch Vân.
“NghÄ©a là bây giá» không thÃch?†Vân nghÄ© và để ý nghÄ© báºt ra cùng má»™t tiếng cÆ°á»i nữa. Nà ng ngả và o vai chà ng, lần tay cởi cúc áo sÆ¡mi, áo mở đến đâu, môi nà ng trôi đến đó. Nà ng hÃt và o rồi thở ra khoan khoái. Không “đồ chÆ¡i†mùi hoa quả, không thuốc lá, không xe hÆ¡i ghế da, ngay cả mỹ phẩm nam cÅ©ng không, là n da ngăm ẩm má»™t lá»›p mồ hôi mằn mặn nhÆ°ng nhạt mùi, còn bá»™ quần áo chỉ có hÆ°Æ¡ng thÆ¡m trung tÃnh của thứ xà phòng giặt Ä‘Æ¡n thuần. Lâu lắm rồi khứu giác của nà ng không được nghỉ ngÆ¡i nhÆ° thế nà y.
Thanh cởi hẳn áo vắt ra thà nh ghế rồi nhìn thẳng và o mắt Vân. Äôi mắt dà i Ä‘ang chiếu những tia cÆ°á»i cợt đáp lại. Chà ng hôn nà ng nhẹ và ngắn má»™t lần nữa, đôi môi vụng vẫn phảng phất mùi rượu nhÆ°ng nà ng thấy dá»… chịu. Nà ng mỉm cÆ°á»i bâng quÆ¡ nhÆ° Ä‘ang nghÄ© vá» Ä‘iá»u gì rất đẹp, ánh mắt trở nên đắm Ä‘uối mÆ¡ mà ng. Thanh nhìn sững, buá»™t miệng:
- Mắt Vân rất giống mắt mẹ tôi.
Nói rồi chà ng chạm tay lên Ä‘uôi mắt và đôi lông mà y tỉa mảnh, ghé môi hôn lên đó. Vân cụp mắt nhìn xuống, tấm lÆ°ng trần của Thanh nhÆ° má»™t miá»n đất hoang sÆ¡ trải ra dÆ°á»›i mắt nà ng.
Thanh có cÆ¡ bắp không hẳn là cuồn cuá»™n nhÆ°ng rắn rá»i, khoẻ mạnh và đẹp. Nà ng nằm xuống, nghiêng mặt quay và o tÆ°á»ng để Thanh không nháºn ra rằng nà ng Ä‘ang chiêm ngưỡng đến mê mải những Ä‘Æ°á»ng nét nhÆ° tạc của chà ng. Sao bây giá» nà ng má»›i nháºn ra là chà ng đẹp nhỉ? Äôi vai rá»™ng, khuôn ngá»±c Ä‘Ã n ông nở nang và cái bụng thon chắc của chà ng có lẽ là những thứ Vân chÆ°a bao giá» gặp ở những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘i qua Ä‘á»i nà ng, những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đáng tuổi cha trong mối quan hệ già nhân ngãi nhà u nát thì phì ná»™n kinh tởm, những bạn gối chăn má»™t đêm chá»›p nhoáng thì nhá»›p nháp thảm hại… Nà ng nghe giá»ng mình nhẹ bá»—ng:
- Thanh đừng tắt nến, tôi không thÃch tối.
Thanh ừ má»™t tiếng rất dịu dà ng và ngả xuống bên nà ng. Gỡ đôi tất ngắn khá»i hai bà n chân Ä‘ang lạnh toát của Vân, chà ng nâng má»™t gót chân cho nó gác lên cánh tay mình rồi hôn nhẹ và o từng ngón chân có móng vẽ hoa năm cánh trắng. Nà ng ngá» nguáºy vì hÆ¡i thở nóng hổi của chà ng cù lên gan bà n chân. Chà ng vuốt ve dá»c đôi chân trần nuá»™t nà của nà ng, dừng lại má»™t chút ở vết tÃm má» má» phÃa trên đầu gối nà ng và hôn lên nó. Vân thoáng rùng mình, vết ấy là do bà n tay của lão già LÆ°Æ¡ng bấu và o trÆ°á»›c lúc nà ng bÆ°á»›c xuống xe tối qua, da nà ng vốn nhạy cảm,chỉ cần bấm móng tay và o cÅ©ng á»ng Ä‘á» và sau đó để lại vết bầm... Trên đùi, trên ngá»±c nà ng, không biết bao nhiêu vết bầm đã hiện lên rồi lại lặng lẽ tan Ä‘i. Äã có ai thèm há»i han đếm xỉa gì đến chúng. Tại sao Thanh lại nâng niu nà ng đến váºy? Äây là lần đầu tiên của chà ng chứ có phải của Vân đâu.
Äôi tay lần cởi rồi lÆ°á»›t dá»c Ä‘Æ°á»ng cong của eo nà ng. Những ngón tay chạm nhẹ lên lá»›p ren của chiếc áo rồi luồn và o trong mÆ¡n man bầu vú no tròn. Vân duá»—i ngÆ°á»i quay ra đối Ä‘iện chà ng và buông má»™t hÆ¡i thở dà i. Nà ng gạt chiếc móc nhỠđể chiếc áo ren rá»i khá»i ngá»±c rồi kéo đầu Thanh ghì và o đó. Thân xác tưởng nhÆ° đã chai lì giá» Ä‘ang váºt vã réo gá»i, lá»a trong nà ng Ä‘ang bừng cháy… Ngá»n nến trên cá»a sổ nhoè Ä‘i, nà ng thấy mình rÆ¡i nÆ°á»›c mắt
|
10-03-2008, 11:05 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Kéo khoá chiếc túi dà i ngoằng nhÆ° ống Ä‘á»±ng đồ vẽ, Ngữ lôi chiếc tripod sáng loáng ra. Ngắm nghÃa rồi đặt nó xuống má»™t chá»— Æ°ng ý, Ngữ nhìn Thanh đầy ẩn ý:
- Äêm qua Ä‘i chá»c sà n khoét vách nhà em dân tá»™c nà o à ? Ä‚n thua gì không?
Thanh không trả lá»i. Nâng chiếc Nikon của Ngữ lên đặt và o tripod, chà ng dõi mắt vá» phÃa núi. Mặt trá»i Ä‘ang má»c, những tia nắng đầu tiên chạm và o má»™t dải mây là m nó sáng lên. NgÆ°á»i mang cái tên Mây Sáng thì Ä‘ang cháºm rãi trèo lên đỉnh đồi, cổ quấn há» má»™t chiếc khăn lụa vẽ dây hoa xanh, chiếc máy ảnh đã bá» ra khá»i túi lúc lắc theo má»—i bÆ°á»›c Ä‘i.
Từ hôm qua, má»i ngÆ°á»i đã hẹn nhau dáºy sá»›m lên đây để thi chụp bình minh. Ngữ Plonkie là ngÆ°á»i toà n tâm toà n ý cho nhiếp ảnh nhất trong Ä‘oà n, chà ng và Vân thì hầu nhÆ° đã có má»™t đêm trắng, váºy là vì những lý do khác nhau, há» trở thà nh những ngÆ°á»i nhanh chân đón mặt trá»i.
Thấy Vân, Ngữ cÆ°á»i há»›n hở chỉ chiếc tripod:
- Hê hê, tớ đến sớm xà chỗ tốt rồi nhé. Vừa nháy được mấy phát núi ấp ôm mây mây ấp núi, ánh sáng ma quái đặc Sapa, hết xảy!
- Vừa nãy em đứng dưới kia chụp hất lên, thấy cả núi, cả mây, cả bác, cả chân, cả máy cũng hết xảy!
- Ôi thôi chết, quân địch lợi dụng sự lơ là mất cảnh giác...
Vân liếc sang, Thanh không cÆ°á»i, nét mặt đăm chiêu xa vắng. Ngữ kêu la rên rỉ đòi xoá bức ảnh chụp trá»™m nhÆ°ng nà ng lắc đầu, cố nở má»™t nụ cÆ°á»i tháºt tá»± nhiên và vượt lên trÆ°á»›c để đỡ phải đối diện vá»›i Thanh.
- Lần sau có chụp thì á»›i tá»› má»™t tiếng - Ngữ vá»— vá»— bụng - Cho tá»› nÃn hÆ¡i thót và o lấy cái eo má»™t tÃ… Chứ ai lại nỡ oánh lén nhau thế!
CÆ°á»i xoà để mặc Ngữ nhăn nhó, Vân ngồi xuống thay ống kÃnh rồi chăm chú lấy nét chụp macro má»™t giá»t sÆ°Æ¡ng trên cá». Má»™t cái bóng là m tối khoảng cá» mà nà ng Ä‘ang hÆ°á»›ng ống kÃnh và o. Không quay lại nà ng cÅ©ng biết là Thanh Ä‘ang ở ngay sau lÆ°ng mình. Tá»± nhiên Vân nghÄ© tá»›i cái cách Thìn ở sau lÆ°ng luồn tay ra phÃa trÆ°á»›c chá»™p lấy ngá»±c nà ng má»—i khi nà ng không để ý. Cố ngăn cÆ¡n rùng mình chợt đến, nà ng nhÃch ra xa khá»i mảng cá» sấp bóng. Thanh lặng lẽ nhìn theo, cÅ©ng chẳng bÆ°á»›c thêm.
Äêm qua, sau khi được nà ng dẫn dắt và o những phút giây đắm say ngá»t ngà o, lau khô những giá»t nÆ°á»›c mắt của nà ng bằng môi mình và nghe chÃnh mình gá»i tên nà ng tha thiết, chà ng đã ngay láºp tức nhá»› ra rằng nà ng không phải dà nh cho mình. Chà ng thấy hoang mang, hoà n cảnh của nà ng quá phức tạp đối vá»›i má»™t ngÆ°á»i má»›i bÆ°á»›c và o Ä‘á»i nhÆ° chà ng.
Thanh không thể giải thÃch nổi những cảm nháºn đã có vá»›i nà ng là xuất phát từ tình cảm hay chỉ vì ảnh hưởng của những kinh nghiệm dà y dạn mà má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nhÆ° nà ng có thừa. Băn khoăn vá» tình cảm của chÃnh mình, chà ng để ý nghÄ© của mình hiện lên trong mắt và Vân đã Ä‘á»c thấy nó.
Mở nắp ống kÃnh lắp và o chiếc Canon giống y hệt của Vân, chà ng hÆ°á»›ng vá» ngôi nhà nằm lÆ°ng chừng trên sÆ°á»n đồi phÃa xa. Ngôi nhà nhá» lợp mái gá»— Ä‘Æ¡n sÆ¡ nép và o má»™t cây tùng tán xanh ngắt toả rá»™ng. Trên ná»n trá»i xanh và dÆ°á»›i những tia nắng trong vắt của buổi sá»›m, khung cảnh đó có vẻ ấm áp lạ kỳ. Chà ng bấm máy ngay láºp tức rồi ngẫm nghÄ© đặt má»™t cái tên cho bức ảnh vừa chụp. Phân vân giữa các ý tưởng, Che chở hay NÆ°Æ¡ng tá»±a hay cả hai, mãi mà chà ng vẫn chÆ°a quyết được cái tên Æ°ng ý. Chụp thêm và i kiểu trá»i mây đồi núi nữa, chà ng quay lại và thấy nhói tim…
Ngữ đã ở cách má»™t quãng xa, Ä‘ang chÄ©a máy và o bụi cây chụp lÅ© sẻ núi chà choé. Vân vẫn mê mải ngồi rạp trên cá» chụp hoa dại; chiếc khăn buá»™c lá»ng bay phần pháºt trong gió. Mặt trá»i đã lên nhÆ°ng sÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a tan, hÆ¡i ẩm là nh lạnh phả từ mặt đất, Vân húng hắng ho, không để ý đến xung quanh. Nà ng hạ máy ảnh rút khăn tay lau mÅ©i, vẻ mặt tÄ©nh lặng chẳng vui chẳng buồn. Thanh thấy má»™t ná»—i tiếc nuối không rõ nghÄ©a trà o dâng ngáºp lòng. Chà ng quyết định bức ảnh mình vừa chụp sẽ có tên là Bình minh bên nhau.
* * *
Cuối tháng TÆ°, sắp đến kỳ nghỉ lá»…, những há»™i chợ triển lãm má»c lên nhÆ° nấm và các công ty, cá»a hà ng tá»›i tấp là m hoa mắt ù tai ngÆ°á»i tiêu dùng bằng những câu má»i chà o nhÆ° “Cà o và trúng lá»›nâ€, “Siêu khuyến mãi cho mùa hèâ€. Vân báºn túi bụi. Nà ng má»›i xin được việc là m thiết kế mỹ thuáºt trong má»™t công ty truyá»n thông tiếp thị.
Toà nhà văn phòng sừng sững nằm đối diện vá»›i ga trung tâm. Hôm nay nà ng có hẹn vá»›i má»™t khách hà ng ở đây vá» việc tổ chức sá»± kiện ra mắt má»™t phần má»m ứng dụng má»›i. Từ ngoà i Ä‘Æ°á»ng trông và o đã thấy khối máy chủ dây nhợ đầy vẻ công nghệ cao. Äám nhân viên nam ăn mặc chỉnh tá» Ä‘eo thẻ trên cổ Ä‘i lại khẽ khà ng, thang máy cá»a kÃnh đóng mở Ä‘á»u đặn, má»i thứ trông sáng sủa ngăn nắp và khô khan. Ngay cả cô nhân viên trá»±c lá»… tân cÅ©ng không được tÆ°Æ¡i mát lắm vì bá»™ áo dà i mà u tà n hÆ°Æ¡ng có vẻ quá già và gò bó.
Vân bÆ°á»›c và o, chiếc áo lụa xanh lÆ¡ Ä‘iểm hoa trắng buá»™c chéo vạt và chân váy mà u trắng má»m mại là m không gian cứng nhắc nhÆ° có thêm má»™t là n gió má»›i. NgÆ°á»i phụ trách marketing chá» nà ng ngay tại sảnh. Anh ta tÆ°Æ¡i tỉnh dẫn nà ng lên cầu thang, băng qua dãy cabin và o sâu phÃa trong, miệng không ngá»›t nói vá» công việc. Nà ng rủa thầm vì cái kiểu nói liên tu bất táºn của anh ta là m nà ng Ä‘au đầu. Mấy hôm nay trá»i nắng nóng và nà ng mệt kinh khủng.
Má»i nà ng và o má»™t căn phòng hẹp giống kiểu phòng há»p cho nhóm là m việc nhá» vá»›i hai mặt kÃnh nhìn xuống lá»›p há»c của há»c viện công nghệ thông tin liên kết vá»›i Singapore bên dÆ°á»›i, anh chà ng xăng xái Ä‘á» nghị nà ng “uống tạm má»™t tách trà nóngâ€. Vân gáºt đầu, căn phòng nà y cùng dãy cabin nằm trên gác xép nên gần sát vá»›i ống dẫn của Ä‘iá»u hoà trung tâm, hÆ¡i lạnh thốc từ trên trần xuống là m nà ng á»›n rét. Ngoà i trá»i Ä‘ang nắng nóng 37 Ä‘á»™, trong phòng lại nhÆ° giữa mùa đông. Thảo nà o mà lúc nãy Ä‘i qua mấy ngăn cabin, nà ng thấy có ngÆ°á»i mặc áo khoác.
Uống má»™t hÆ¡i hết ná»a tách trà nóng, nà ng cố nén cảm giác khó chịu vì chênh lệch nhiệt Ä‘á»™ và bắt đầu thảo luáºn công việc. Gã marketing nà y quả là nói nhanh nói nhiá»u vô địch, nà ng đã thuá»™c dạng mau mồm mà không thể Ä‘ua vá»›i hắn, đã thế hắn còn rất rà nh rẽ và có mắt thẩm mỹ. Nhìn cách hắn sôi nổi giÆ¡ tay, là m Ä‘iệu bá»™ diá»…n tả, nà ng gáºt đầu đồng tình vá»›i những lá»i nháºn xét xác đáng, thấy mình bá»—ng trở nên nhà n rá»—i thÆ° thái. Buổi thảo luáºn kết thúc nhanh gá»n sá»›m hÆ¡n nà ng dá»± kiến gần má»™t tiếng đồng hồ. Là m việc vá»›i những ngÆ°á»i hiểu việc má»›i sung sÆ°á»›ng là m sao!
Äể lại gã giám đốc marketing “máy khâu†vá»›i má»› tranh ảnh phác thảo, Vân cháºm rãi ung dung Ä‘i qua dãy cabin, bÆ°á»›c xuống thang, ngang qua dãy lá»›p há»c cách âm bằng kÃnh. Không nhìn ngang nhÆ°ng nà ng biết là có nhiá»u ánh mắt Ä‘ang dõi theo mình.
Còn má»™t tiếng nữa má»›i hết giá» là m nhÆ°ng nhiệm vụ khó khăn hôm nay của nà ng thế là đã hoà n thà nh. Gá»i Ä‘iện vá» công ty thông báo tình hình công việc và thưởng thức những lá»i khen của sếp xong, Vân Ä‘i vá» phÃa khu để xe bên hông toà nhà . Nhìn quanh tìm mà u tro của hoa hồng quen thuá»™c, nà ng bá»—ng thấy cảm giác nôn nao dâng lên cổ há»ng, cái á»›n lạnh vì Ä‘iá»u hoà ban nãy chạy dá»c sống lÆ°ng là m nà ng váng vất. “Tình yêu mini†của nà ng Ä‘ang ngoẹo cổ đứng cạnh chiếc Acma xanh yên Ä‘á». Ông già bảo vệ cÆ°á»i xởi lởi:
- Thấy cô bảo là là m việc lâu nên tôi dắt hẳn và o đây, xe kiểu nà y có chỗ dà nh riêng, chứ không để sát lối đi rồi lại xước sơn.
Vân gượng cÆ°á»i gáºt đầu, nói câu lá»… phép vá»›i ông ta rồi vá» chăm chú lục túi tìm cái gì đó để tâm trà được bình tÄ©nh lại. Äã má»™t tháng kể từ khi trở vá» từ Sapa, cÅ©ng nhÆ° những ngÆ°á»i tình má»™t đêm thoáng qua khác, Vân và chủ chiếc Acma kia không gặp nhau thêm lần nà o.
Quan hệ của nà ng vá»›i Thìn không chấm dứt. Anh ta gà o thét chá»i bá»›i trong Ä‘iện thoại nhÆ° váºy nhÆ°ng khi đối diện vá»›i nà ng thì lại chỉ nhá»› có má»™t việc quen thuá»™c. Gần đây Thìn có chuyện hợp tác gì đó vá»›i LÆ°Æ¡ng Nhữ Tri nên qua khu chung cÆ° thÆ°á»ng xuyên hÆ¡n. Tất nhiên, anh ta sẽ tiện Ä‘Æ°á»ng mà và o “há»i thăm†cô vợ há» má»™t chút hoặc khi nà o tiện hÆ¡n nữa thì ở lại qua đêm. Nếu bình thÆ°á»ng thì việc đó sẽ là m nà ng bá»±c mình và chán ngán, nhÆ°ng giỠđây nà ng lại cảm thấy khá dá»… chịu. Kiểu là m tình thô bạo của Thìn có thể giúp nà ng quên cảm giác khao khát ấy trong chốc lát…
Lắc mạnh đầu nhÆ° để xua Ä‘i ngá»n lá»a vừa nhen lên, Vân không nhìn tá»›i chiếc Acma mà chủ nhân của nó Ä‘ang ở đâu đó quanh đây, nà ng dắt “tình yêu mini†ra. Nà ng không muốn gặp Thanh, và Thanh có lẽ cÅ©ng chẳng trông đợi gì nà ng. Sau má»™t đêm há»c từ nà ng bà i há»c chăn gối đầu tiên, sau những phút xao lòng trong buổi bình minh, có lẽ Thanh đã hiểu rằng má»i việc nên chấm dứt để tốt cho cả hai ngÆ°á»i. Vá» Hà Ná»™i, chà ng không liên lạc. Vân cÅ©ng im lặng. Nà ng tránh và o viết bà i trong diá»…n Ä‘Ã n nhiếp ảnh và tránh tụ táºp vá»›i câu lạc bá»™ Vespa. Tháºm chà nà ng cÅ©ng không đến uống ở quán café vỉa hè quen nữa. Giá» thì nà ng nên Ä‘i khá»i nÆ¡i nà y cà ng nhanh cà ng tốt.
NhÆ°ng trá»i đất ạ, sao cái xe lại nhè đúng cái chá»— mà nà ng muốn tránh Ä‘i nhất để ì thần xác ra thế nà y? Và nà ng lại còn mặc váy và đi đôi sandal cả quai cả gót Ä‘á»u mảnh là m gì không biết?! Nhìn quanh và ngoắc má»™t thằng bé đánh già y Ä‘ang đứng lÆ¡ vÆ¡ gần đó để mượn chiếc dép lê to xụ, nà ng tháo sandal xá» dép đạp mạnh. Má»™t hai ba bốn, trÆ°á»›c khi nà ng nổi cáu và chá»i báºy ra miệng thì “tình yêu†lên tiếng nổ giòn. NhÆ°ng nà ng đã mừng hụt, vừa bóp côn và o số là “tình yêu†lại câm bặt. Thá» lại lần nữa… vẫn không ăn thua. Trá»i vẫn nắng gay gắt, thằng bé đánh già y thì bắt đầu sốt ruá»™t đòi lại dép.
- Con bà nó!
Lần nà y thì nà ng chá»i tháºt. Chữ “nó†vừa ra khá»i miệng thì Thanh xuất hiện trÆ°á»›c mặt. Chà ng vẫn mặc nguyên áo khoác, chÃnh chiếc áo mà chà ng đã dùng để che cho đám hoa Ä‘á»— quyên. Bá»—ng nhiên Vân có cảm giác nhÆ° Ä‘ang ở Sapa, trong cái đêm gió lốc ấy.
- Xe là m sao, Vân?
Vừa nói chà ng vừa cởi áo khoác và tháo khuy măngséc xắn tay áo sơmi.
- Nổ khó, bóp côn và o số là tắt máy.
- Vân xem dây côn chưa?
- Không đứt.
- Thế thì do bát côn không cân rồi. Äem ra thợ để gò lại thôi.
Vân gáºt đầu, nà ng dợm bÆ°á»›c sang bên Ä‘Æ°á»ng.
- Vân đi đâu thế?
- Gá»i taxi tải.
- Vân lấy xe tôi mà đi. Hết giỠlà m việc tôi đem xe ra chỗ bác Lộc cho.
Vân biết ông Lá»™c là thợ sá»a chữa tân trang Vespa nổi tiếng nhất ở Hà Ná»™i, xe đến chá»— ông thì chủ hoà n toà n yên tâm, nhÆ°ng thÆ°á»ng phải xếp hà ng đợi lâu vì ông không có thợ phụ. Nà ng lắc đầu quả quyết:
- Không cần. Tôi sá»a ở Giảng Võ cho nhanh.
- Chỗ đấy thợ là m ẩu lắm. Qua bác Lộc cho yên tâm. Không lo xếp hà ng đâu, bác Lộc biết bố tôi.
- Tôi đã nói là không cần! Sao cáºu lắm chuyện thế? - Vân gắt lên.
Thanh chẳng có vẻ gì giáºn trÆ°á»›c phản ứng của nà ng. Chà ng ngồi lên xe đạp máy, đẩy chân má»™t Ä‘oạn cho có Ä‘Ã rồi và o số, chiếc xe lồng lên nhÆ° má»™t con ngá»±a chÆ°a thuần. Chà ng Ä‘áºp Ä‘áºp và o yên sau, gá»i:
- Vân lên xe đi.
- Cáºu là m gì thế?
- Tôi chở Vân ra chá»— bác Lá»™c luôn, đỡ phải gá»i taxi tải. Lên xe Ä‘i, nhanh không sếp tôi nhìn thấy.
Nghe đến câu ấy, Vân Ä‘Ã nh phải ngồi lên. Chiếc xe giáºt cục chá»±c hất nà ng xuống, nà ng vá»™i vịn lấy vai Thanh. Chà ng hÆ¡i ngoái lại:
- Äi xe không côn hÆ¡i sợ má»™t chút nhÆ°ng từ đây ra phố Huế cÅ©ng gần thôi. Vân ngồi chắc và o.
Thanh cố táºp trung và o tay lái và giữ giá»ng mình bình thản nhÆ°ng hình nhÆ° chà ng không là m nổi. Chà ng đã nhìn thấy Vân từ lúc nà ng má»›i bÆ°á»›c và o sảnh. Cả văn phòng hầu hết Ä‘á»u là nam giá»›i xôn xao ồ lên và nhiá»u ngÆ°á»i cố nghển lên khá»i cabin để nhìn rõ nà ng Ä‘i qua, riêng chà ng lặng lẽ chúi đầu và o máy tÃnh. Toà n bá»™ thá»i gian ngồi bà n công việc, nà ng ở ngay trong tầm mắt, chà ng cố gắng không ngẩng lên, không nhá»› đến nà ng, nhÆ° cả tháng nay chà ng đã cố. Váºy nhÆ°ng cuối cùng chà ng vẫn không cưỡng lại được ý muốn được đến gần bên nà ng, nghe nà ng nói và là m má»i việc vì nà ng.
Chiếc xe quá giáºt, yên xe lại hẹp, Vân không thể buông tay khá»i bá» vai Thanh, nà ng gồng ngÆ°á»i ngồi tháºt thẳng, giữ mình không tá»±a và o chà ng. Trá»i vẫn nắng nhÆ° đổ lá»a nhÆ°ng má»™t lá»›p băng giá má»ng manh dai dẳng vẫn đông cứng má»i cá» chỉ của hai ngÆ°á»i, há» cùng im lặng.
|
10-03-2008, 11:08 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
ChÆ°a đến 8 giá» sáng nhÆ°ng tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã có mặt ở văn phòng. Mấy chiến dịch tiếp thị lá»›n nhân dịp nghỉ lá»… mà công ty nháºn là m Ä‘ang đến kỳ nÆ°á»›c rút cuối cùng. Vân khệ nệ ôm má»™t cuá»™n giấy to và mấy chiếc Ä‘Ä©a CD Ä‘i ra đến cá»a thì sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì, nà ng quay lại há»i:
- Vụ ra mắt album mới của ban nhạc Nemi cuối cùng quyết định tổ chức ở đâu hả anh Giang?
- Cá»a chÃnh toà nhà VNRC. Là m việc vá»›i bên VNRC vỠđịa Ä‘iểm, ok rồi.
Trưởng phòng ThÆ° ló đầu ra gá»i:
- Thái Vân, đi giao mẫu vỠbạn lên đây gặp mình nhé.
Vân “dạ†má»™t tiếng rồi Ä‘i qua xưởng in. ThÆ°, sếp trá»±c tiếp của nà ng, hÆ¡n nà ng đúng má»™t năm má»™t tháng, cô ta giá»i, năng Ä‘á»™ng và thoáng, nhÆ°ng vì thế nên yêu cầu công việc của cô ta cÅ©ng rất cao. Má»›i và o nên Vân cà ng phải quay nhÆ° chong chóng để chứng tá» mình có năng lá»±c.
Là m việc ở vá»›i cÆ°á»ng Ä‘á»™ căng thẳng quả tháºt rất mệt nhÆ°ng cÅ©ng rất thÃch thú, nó đã đòi há»i nà ng nhiá»u kiến thức cÅ©ng nhÆ° kỹ năng mà suốt thá»i gian là m việc ở Hạnh Nhu nà ng không Ä‘á»™ng đến, chẳng hạn nhÆ° việc thuyết trình trÆ°á»›c táºp thể và sá» dụng các phần má»m vẽ phức tạp. NhÆ° hôm qua, khách hà ng chỉ Ä‘Æ°a mẫu là má»™t file ảnh jpeg nặng chÆ°a đến 3Mb, không thể dùng để in ra khổ lá»›n được. Nà ng đã phải thức đến 2 giá» sáng để vẽ lại hoà n toà n cái mẫu áp phÃch đấy bằng chÆ°Æ¡ng trình đồ hoạ vector rồi ghi ra CD để kịp Ä‘Æ°a Ä‘i in trong sáng nay. LÆ°ng má»i nhừ còn ngón tay bấm chuá»™t thì dại hẳn Ä‘i nhÆ°ng nà ng cảm thấy thoải mái tinh thần, vì nà ng được phát huy tối Ä‘a những thứ đã há»c và cả khả năng tiá»m ẩn của mình.
Rá»i xưởng in, nà ng trở lên gõ cá»a phòng sếp. Thấy nà ng, ThÆ° nói ngay:
- Vụ Nemi ra mắt album chắc anh Giang nói cho Vân nghe rồi. Vân qua chá»— VNRC nghiên cứu địa Ä‘iểm là m gấp mẫu sân khấu nhá». Logo của nhà tà i trợ vá»›i hình bìa album mình đã để hết trong usb nà y rồi.
Vân nháºn nhiệm vụ rồi xuống lấy xe. Công việc báºn và phải Ä‘i lại nhiá»u, dù rất ngại gặp khách hà ng - đối tác vá»›i bá»™ dạng cá»c cạch váy áo ngất trá»i nhÆ°ng xe tã nát, nà ng vẫn không dám Ä‘i “tình yêu miniâ€. Hôm qua nó giở chứng nhÆ° váºy, dù đã được sá»a ngay nhÆ°ng ai dám chắc nó không phát bệnh nữa cÆ¡ chứ. Lỡ nó ì ra đúng lúc nà ng Ä‘ang có hẹn là m việc gấp thì nguy!
Phóng con nghẽo già 82 qua toà cao ốc văn phòng kiêm trung tâm mua sắm lá»›n báºc nhất thà nh phố, Vân gá»i xe, lấy máy ảnh chụp phần cá»a chÃnh của toà nhà ở nhiá»u góc Ä‘á»™ khác nhau. Nà ng cần má»™t hình dung cụ thể để thiết kế má»™t mẫu sân khấu phù hợp vá»›i địa Ä‘iểm và bắt mắt.
Mải nhìn và o mà n hình của chiếc máy ảnh, nà ng vô tình lùi và va phải lÆ°ng má»™t ngÆ°á»i. Anh ta vừa dừng lại để nghe Ä‘iện thoại.
- Ấy chết, xin lỗi.
Không để ý đến lá»i xin lá»—i của nà ng, anh chà ng vẫn Ä‘ang báºn bịu vá»›i cuá»™c gá»i, tháºm chà cÅ©ng chẳng cần quan tâm đến cú va chạm. Nà ng nhìn anh ta và thoáng ngá» ngợ. Äợi anh chà ng có vệt râu quai nón xanh rì do lÆ°á»i cạo ấy dừng cuá»™c Ä‘iện thoại và quay sang, nà ng nói:
- Xin lỗi, vừa rồi tôi va phải anh.
- Không sao – Anh ta nói cộc lốc.
Vân thoáng tá»± ái, hôm nay nà ng ăn mặc và trang Ä‘iểm khá đẹp, váºy mà cái thằng cha hầm hầm nà y lại nhìn nà ng nhÆ° nhìn và o chá»— không ngÆ°á»i. á»’, nà ng đã nhá»› ra anh ta là ai rồi:
- Anh có phải là chồng của Hoà i Äan không?
Äã quay ngÆ°á»i Ä‘i, anh chà ng dừng lại, nét mặt giãn ra chút Ãt:
- Äúng rồi, cô biết vợ tôi à ?
- Em là bạn há»c, anh có gặp em ở đám cÆ°á»›i rồi.
- Xin lá»—i, tôi không nhá»› lắm. Hôm đấy đông ngÆ°á»i quá.
- Em là Vân. Có lần em gá»i Ä‘iện đến rủ Äan Ä‘i uống nÆ°á»›c nhÆ°ng anh bảo là Äan Ä‘i du há»c… Em vẫn gặp Äan trên mạng, nó nhắc anh luôn.
- À… tôi nhá»› rồi - Anh chà ng mỉm cÆ°á»i má»™t cách khó khăn và cúi xuống nhìn đồng hồ, chiếc đồng hồ hiệu Bvlgari trị giá ngang vá»›i ná»a năm lÆ°Æ¡ng của nà ng - Xin lá»—i Vân, tôi có khách hà ng Ä‘ang đợi.
Nói xong anh ta quay ngÆ°á»i Ä‘i luôn. Hừ, ngay đến má»™t câu xã giao kiểu “có khoẻ không†hay “hẹn khi khác nhé†cÅ©ng không nói nổi. Tại sao con bạn nà ng lại có thể yêu được cái gã mặt mÅ©i lúc nà o cÅ©ng nhÆ° bị Ä‘au bụng giun mà ăn nói thì nhát gừng thế nà y nhỉ?
Vân nhún vai bá» qua chuyện đó. Nà ng tiếp tục công việc chụp ảnh của mình. Nà ng nhìn lên chữ VNRC bằng đồng gắn trên toà nhà . Äà n ông là m trong cái táºp Ä‘oà n Ä‘ang nổi nà y toà n những tên thần kinh có vấn Ä‘á»! Cái gã Láºp gì đó thì vừa nhìn má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà hấp dẫn là nà ng bằng cái nhìn của má»™t ngÆ°á»i ăn chay trÆ°á»ng dà nh cho miếng thịt gà cúm. Lão phó tổng thì ngông cuồng bốc giá»i. Còn má»™t uá»· viên há»™i đồng quản trị thì vô há»c thô lá»—. Ấy là nà ng Ä‘ang nói tá»›i Thìn, ông chồng há» của mình! Má»›i đầu giá» là m việc, nếu mà nà ng còn đứng xá»› rá»› ở đây nữa, có khi sẽ đụng mặt anh ta cÅ©ng nên. Tối qua chỉ vì chuyện xe nà ng há»ng mà anh ta gà o thét nhÆ° má»™t thằng Ä‘iên...
* * *
Bát côn của chiếc Vespa mini không thể chỉnh nắn nữa mà phải thay má»›i hoà n toà n, lại thêm má»™t và i bệnh lặt vặt nữa, Vân Ä‘Ã nh chịu Ä‘á»±ng sá»± mệt má»i để chá» sá»a dứt Ä‘iểm má»™t thể. Thanh e dè và lặng lẽ đứng bên nà ng mấy phút rồi cÅ©ng phải quay lại công ty, chỉ còn nà ng vá»›i ông Lá»™c trong xưởng. Ngoà i mấy câu trao đổi cầm chừng vá» máy móc khung sÆ¡n của Vespa ra, ông già chẳng thiết nói gì thêm nên nà ng cÅ©ng không hà o hứng lắm.
Ông thợ là nh nghá» vẫn Ä‘ang mổ xẻ chiếc xe tháºn trá»ng nhÆ° má»™t bác sÄ© trong cuá»™c đại phẫu và nà ng còn Ä‘ang uể oải ngồi nhìn xe cá»™ qua lại bên ngoà i nghÄ© ngợi lung tung thì Thìn đã gá»i Ä‘iện. Anh ta quát ầm lên trong máy:
- GiỠnà y mà cô còn chưa thèm vỠà ? Hôm qua tôi bảo cô thế nà o?
- Xe há»ng, em Ä‘ang đợi sá»a.
- Thế còn cơm nước? Cô định để tôi nhịn đói à ?
- Trong tủ lạnh có thức ăn, anh lấy ra cho và o lò vi sóng đi.
- Tôi không ăn cơm thừa của cô.
Vân nhăn mặt. Gia trưởng cục súc, hạch sách vô lý, tại sao trên Ä‘á»i lại có má»™t kẻ đáng chán nhÆ° váºy được cùng lúc là m chủ hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nhỉ? Thìn mượn cá»› quát tháo nà ng chuyện cÆ¡m nÆ°á»›c chẳng qua là để trút bá»±c bá»™i vì công việc hoặc vì bức xúc chÆ°a được thoả mãn đấy thôi. Nà ng cố gắng dịu giá»ng, nói cho xong chuyện:
- Thế thì anh xuống nhà mua thức ăn sẵn dÆ°á»›i siêu thị. Lát nữa em vá».
- Cô nói thế mà nghe được à ? VỠđây mau lên!
- Xe há»ng, chÆ°a vỠđược – Vân xẵng giá»ng.
Thìn bắt đầu chá»i bá»›i và quát tháo vá» chuyện xe cá»™ của nà ng. Vân chán ngán bá» Ä‘iện thoại ra khá»i tai, để mặc những lá»i tục tÄ©u của anh ta oang oang trong máy. Ông Lá»™c vẫn chăm chú vá»›i đám ốc vÃt máy móc. Má»™t lát sau thì Thìn dáºp máy. Khi nà ng vỠđến nhà , trá»i vẫn chÆ°a tối hẳn, anh ta đã bá» Ä‘i rồi.
* * *
Mới nghĩ đến đấy, nà ng đã nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Số của Thìn.
- A lô, Thái Vân nghe – nà ng nói bằng giá»ng nhạt nhẽo.
- Cô đến cá»a văn phòng tôi là m gì?
- Công ty có việc.
- Chứ không phải cô rình mò tôi à ?
- Anh đừng có tưởng tượng đi!
- Äùa chút váºy mà – Thìn bá»—ng đổi giá»ng - Thế xong việc chÆ°a, lên đây vá»›i anh.
Vân ngẩng lên, những ô cá»a kÃnh của toà nhà cao tầng Ä‘ang trố mắt nhìn lại nà ng, chắc Thìn Ä‘ang đứng đâu đó và theo dõi má»i cá» chỉ của nà ng nãy giá». Giá»ng anh ta nhẹ nhà ng giả lả:
- Anh ở trên cao lắm, nhìn lên không thấy gì đâu. Và o trong, bấm thang máy lên tầng 16 đi.
Thìn vẫn cấm nà ng bén mảng tới gần nhà và nơi là m việc của anh ta. Sáng nay lại… Chẳng lẽ anh ta nhớ nà ng đến nỗi đấy! Vân chán ngán thở ra:
- Em phải vá» công ty bây giá».
- Xe sá»a xong chÆ°a? ChÆ°a xong thì chiá»u tan là m anh đón.
- Không cần đâu, em Ä‘i cái 82 rồi. Vá»›i lại hôm nay em phải chá» ngÆ°á»i mang bản in thá» qua, chắc sẽ vá» muá»™n hÆ¡n má»™t chút.
- Äược, thế anh chỠở nhà rồi Ä‘i ăn tiệm.
Vân Ä‘i ra chá»— gá»i xe, không cảm thấy xúc Ä‘á»™ng gì vì thái Ä‘á»™ ngá»t ngà o của Thìn. Cuá»™c Ä‘á»i đã dạy nà ng rằng sá»± tá» tế Ä‘á»™t xuất của má»™t tên Ä‘Ã n ông cÅ©ng giống nhÆ° má»™t miếng mồi ngon có ngoắc lưỡi câu. Nà ng phóng Ä‘i. Còn rất nhiá»u việc chá» nà ng ở văn phòng
|
|
|
| |