Mình cũng thấy chưa ổn. Nhưng mục đích của mình của mình là tìm một từ (có thể tạo ra từ mới cũng được). Thực ra do ngưu là viết tắt của ngưu bức, nên nếu đưa ngưu vào ngôn ngữ Việt (xem nó là từ Hán Việt) thì cũng phải đưa ngưu bức (ngưuB), trang bức (trangB), ngốc bức (ngốcB) vào.
Những từ này chỉ dùng trong truyện hiện đại Trung Quốc, chứ cũng chưa ai đưa vào đời thường sử dụng cả. Chẳng ai nói là: “Mày ngưu (bức) thật!”, hay “Nó ngưu (bức) quá!”. Tuy nhiên, với trào lưu đọc truyện convert như hiện nay, ai biết vài năm nữa sẽ có hay không những câu như vậy.
Tại sao phải đưa những từ trên vào ngôn ngữ Việt như bạn nói, nó thật sự chả có chút ý nghĩa nào cả, những từ như 'ngưu', 'ngưuB', 'trangB' chẳng qua chỉ là tiếng lóng của TQ, chưa chắc gì bên TQ nó đã được sử dụng rộng rãi chứ đừng nói chi ở Việt Nam. Mà đã là tiếng lóng thì đừng cố tìm từ thay thế làm gì,chỉ cần hiểu là được, cũng như những từ trong phim Mỹ như 'Holy Shit', 'Bloody Hell' vậy, chẳng ai rỗi hơi mà tìm từ thay thế cả =))
Trích:
Theo mình nghĩ, thì:
- ngưu: người (vật) rất mạnh, ai cũng phải xem trọng
= bợm
- ngưu bức: nghĩa giống như trên
= trùm bợm (nghe thông hơn chút)
- trang bức: chỉ bắt chước cái vẻ bề ngoài của ngưu bức, chứ thực lực thì ngược 180°
= ra vẻ bợm, bợm dỏm, giả bợm…
- ngốc bức: ngu vô địch, ngu thấy rõ, nhìn là ai cũng biết ngu (nhưng chính đối tượng lại ngu tới mức không biết là mình ngu)
= ngu bợm, trùm ngu
Lúc đầu xem truyện, mình cũng phải xem gần hết bộ mới hiểu nghĩa những từ này, nhưng chỉ hiểu đại khái thôi. (đọc truyện dịch, thấy “đồ trangB!”, cứ tưởng trangB là trang web gì đó của TQ có xxx -_-
Dùng 'bợm' mà thay cho ngưu thì hoàn toàn sai lầm, vì nó khác hẳn về mặt ý nghĩa, người khác đọc vào từ 'bợm' thì chỉ hiểu đó là thằng lưu manh vặt thôi, không giống như nghĩ từ 'ngưu' trong truyện.
Trích:
Hơn nữa, chúng ta cứ nói 'Giữ bản sắc dân tộc', '1000 năm đô hộ vẫn giữ được văn hóa'? Thực ra là đã bị đồng hóa nhiều rồi!
Vd:
- Tên con cái muốn hay, súc tích thì phải là từ Hán Việt, ai không đặt thế thì bị coi thường, "nhà quê". Thực ra ta cũng phải làm như vậy, đâu có cách nào khác.
- Những từ thuần Việt để chỉ 'cái mà ai cũng biết đấy!' thì bị xem là thô tục. Muốn nói đến cái ấy thì phải lôi từ hán việt ra mà dùng: 'Bộ phận sinh dục bao gồm…, định nghĩa, chức năng, cấu tạo...'
Đoạn bạn nhận xét về ngôn ngữ Việt Nam bị đồng hóa thì thật buồn cười hết sức Ngôn ngữ một nước không chỉ có từ vựng mà còn có ngữ pháp.
Về từ vựng chúng ta dùng những từ thuần việt, từ hán-việt, đơn giản chỉ cần là người Việt Nam bạn có thể nghe, có thể hiểu, ký tự chúng ta sử dụng là ký tự latinh, không phải kiểu chữ viết biểu ý như TQ.
Chữ viết Nhật Bản, Hàn Quốc, chữ Nôm Việt Nam đều có nguồn gốc từ chữ Hán, chẳng lẽ như bạn nói thì HQ, NB cũng bị đồng hóa chăng =))
Về mặt ngữ pháp, chúng ta sử dụng ngôn ngữ trực diện => chỉ thẳng vào một vấn đề đang nói.
Vd: người mặc áo trắng. => đối tượng 'người' được nhắc đến trước 'cái áo' và 'màu sắc' của cái áo.
Còn ngữ pháp TQ là ngôn ngữ phiến diện => chỉ tính chất của sự vật sự việc trước khi nhắc đến sự vật, sự việc đó.
Vd: bạch y nhân. => chỉ màu sắc của cái áo trước khi nhắc đến đối tượng 'người'.
Mà viết dông dài nãy giờ mình vẫn chưa thực sự hiểu được ý định của bạn là gì, cố gắng đưa những từ Thuần Việt nhất vào trong bản dịch chăng, xin thưa rằng đó là 'nhiệm vụ bất khả thi' vì đa số dịch giả trên mạng là những người tham gia dịch truyện theo phong trào, dịch bằng những tool có sẵn. =))
Khi chuyển ngữ từ tiếng Trung sang HV đã có sai lệch, chuyển từ HV => VP lại càng sai lệch nhiều hơn, thử hỏi làm sao 1 bản dịch khi xuất ra có thể chính xác được =))
May ra thì còn một số ít dịch giả chịu khó chăm chút cho bản dịch của mình, 'dịch' sao cho độc giả đọc vào và cảm thấy 'dễ hiểu nhất' thôi :))
Bạn có ý kiến khác thì cứ phản bác lại nhé, lâu rồi cũng chả có topic gì hót, buồn quá :00 (73):
Tại sao phải đưa những từ trên vào ngôn ngữ Việt như bạn nói?
Bạn hiểu lầm rồi, mình ngăn ngừa việc ấy đấy chứ. Việc đưa từ ấy vào ngôn ngữ Việt là do: Một người khi có cảm xúc về một chuyện gì đó, tìm trong ngôn ngữ Việt không có gì tả cảm giác ấy, nên sẽ dùng từ nước ngoài thay thế (ở đây là Ngưu).
Mình tin rằng, những người đặt ngưu=trâu trong VP (nếu chỉ hiểu thế thì chẳng ai thích dùng từ này), sẽ có một ngày xóa từ ấy khỏi VP, khi đã hiểu rõ nghĩa của nó.
Mà với số người đông đảo đọc truyện convert (và cả truyện dịch, mà người dịch không tìm ra được từ thay thế trong tiếng Việt nên để nguyên), chuyện ấy sẽ xảy ra, và có thành trào lưu trong giới trẻ hay không thì chưa biết được, nhưng rất có khả năng xảy ra.
Trích:
Dùng ‘bợm’ mà thay cho ngưu thì hoàn toàn sai lầm, vì nó khác hẳn về mặt ý nghĩa, người khác đọc vào từ ‘bợm’ thì chỉ hiểu đó là thằng lưu manh vặt thôi, không giống như nghĩ từ ‘ngưu’ trong truyện.
Chữ Ngưu mà mình đang nói đến, là từ chỉ tính chất, trạng thái (tính từ, hay trạng từ nhỉ). Nếu đặt từ bợm vào văn cảnh tương đương, ngẫm kỹ lại, mình không thấy có sự khác nhau. ‘Lưu manh ngưu’ hay ‘lưu manh bợm’?… “Hắn ngưu a”, hay “Hắn bợm lắm” (“Hắn gấu lắm”)? – Mình không thích dùng Gấu, bởi vì khi tác giả viết, có thể dùng tương phản ngưub><trangb,ngốcb, Gấu không không sử dụng linh hoạt như Bợm được.
Trích:
Đoạn bạn nhận xét về ngôn ngữ Việt Nam bị đồng hóa thì thật buồn cười hết sức. Ngôn ngữ một nước không chỉ có từ vựng mà còn có ngữ pháp.
Về từ vựng chúng ta dùng những từ thuần việt, từ hán-việt…
Cái mà mình nói ở đây là tâm lý sính dùng từ hán việt vào văn bản, câu nói trang trọng…, nếu dùng từ thuần Việt lại bị bảo là: “Nôm na mách qué!”; Sau khi trình bày một vấn đề gì đó, nếu người nghe chưa hiểu rõ thì: “Thôi thế này, nói nôm na cho dễ hiểu”. (nôm na ở đây là từ thuần Việt đấy).
Trích:
Mà viết dông dài nãy giờ mình vẫn chưa thực sự hiểu được ý định của bạn là gì, cố gắng đưa những từ Thuần Việt nhất vào trong bản dịch chăng, xin thưa rằng đó là ‘nhiệm vụ bất khả thi’ vì đa số dịch giả trên mạng là những người tham gia dịch truyện theo phong trào, dịch bằng những tool có sẵn. =))
Hầu hết mọi người đều dùng những bản VP có sẵn trên mạng từ số ít những người dựng VP. Mình tin là nếu 4vn.eu thống nhất dùng duy nhất mỗi một bản VP (cho từng thể loại truyện: quan trường, đô thị, võng du, dị thế…), cử ra một người chuyên trách việc cập nhật VP, thì chẳng bao lâu, mỗi thể loại truyện sẽ có một bản VP thật sự chuẩn.
Trích:
Khi chuyển ngữ từ tiếng Trung sang HV đã có sai lệch, chuyển từ HV => VP lại càng sai lệch nhiều hơn, thử hỏi làm sao 1 bản dịch khi xuất ra có thể chính xác được =))
Chữ Ngưu mà mình đang nói đến, là từ chỉ tính chất, trạng thái (tính từ, hay trạng từ nhỉ). Nếu đặt từ bợm vào văn cảnh tương đương, ngẫm kỹ lại, mình không thấy có sự khác nhau. ‘Lưu manh ngưu’ hay ‘lưu manh bợm’?… “Hắn ngưu a”, hay “Hắn bợm lắm” (“Hắn gấu lắm”)? – Mình không thích dùng Gấu, bởi vì khi tác giả viết, có thể dùng tương phản ngưub><trangb,ngốcb, Gấu không không sử dụng linh hoạt như Bợm được.
- Khoan hãy bàn về dùng từ nào thay cho từ "ngưu". Trước hết hãy bàn về từ bợm mà bạn nói.
- Càng nói mình càng ko thể nào chấp nhân từ "bợm" được. Từ bợm như người VN là chỉ để dùng ám chỉ 1 người ví dụ như "bợm nhậu". Sao lại có thể cho từ "nguub" này thành "bợm" được. Phải biết từ nguub này ám chỉ một kẻ trâu bò cứng đầu và hơn nữa là thần thông quảng đại, còn cái từ "bợm" này chả dính dán gì tới các điều kiện nêu ra.
Nếu chuyển từ "Ngưu" sang thành "bợm" thì thật là buồn cười, nếu mình nhớ ko lầm thì bợm chỉ xử dụng trong vài trường hợp như: bợm nhậu, bịp bợm <<< đây chỉ là sở đoản ko có nữa ý nào nhắc tới đây là ghê gớm.
Từ Quý trong ví dụ, Bác hiểu nghĩa sai rồi. Nó không phải là vật (quý giá) mà là tấm lòng (quý giá).
Ôi! Quý hóa quá...= Tấm lòng Bác quý hóa (tốt đẹp, cao thượng) quá.