|
|
22-10-2008, 09:09 PM
|
|
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 10
India đứng bên cá»a sổ phòng mình, nhìn trân trân và o bóng tối. Cô không báºt đèn nhÆ°ng Ä‘iá»u đó chẳng ngăn được lÅ© thiêu thân thi nhau lao mình và o cá»a kÃnh. Cô biết là chúng bị hút theo ánh sáng mỠảo của ngÆ°á»i bóng đèn trần ngoà i hà nh lang và đã quen vá»›i những nghi thức ban đêm đó của chúng. NhÆ°ng đó chỉ là những nghi thức phù phiếm, cô nghÄ© má»™t cách mệt má»i.
India thở dà i. Tháºt khó có thể xuất hiện má»™t ý nghÄ© vui vẻ. Cả buổi tối nay, cô chẳng thấy vui chút nà o. Trái lại, trong lòng cô rất buồn chán và Steve đã Ä‘oán ngay là cô Ä‘ang có cái gì đó bất ổn.
Äáng lẽ ra cô không nên nháºn lá»i ăn tối cùng vá»›i Steve trong tâm trạng nhÆ° thế. Cô đã rất buồn từ trÆ°á»›c lúc ra khá»i nhà và việc phát hiện có ngÆ°á»i Ä‘ang ở trên chiếc tà u Wayfarer đã khiến cô Ä‘á»™t nhiên bủn rủn cả ngÆ°á»i.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên cô biết ngÆ°á»i đó là ai. Việc Nathan biến mất suốt từ chiá»u nay, khi anh Ä‘Æ°a Greg Sanders Ä‘i xem xét má»™t vòng và sau đó ông nà y ngồi uống má»™t mình trong quán bar đã cho thấy tất cả.
Mẹ đã báo cho cô biết là có ông Greg Sanders trở vá» cùng Nathan và đoán ông hẳn là ngÆ°á»i sẽ cho anh vay tiá»n. Nếu không thì việc gì anh ta phải mất cả buổi chiá»u Ä‘Æ°a ông nà y Ä‘i khắp má»i nÆ¡i và để ông ta ngồi trong phòng là m việc của mình xem xét các báo cáo tà i chÃnh nhÆ° thế?
Và điá»u khiến India thấy bá»±c mình là lẽ ra cô đã không há» biết Nathan không ở cùng vá»›i Greg tối nay nếu không để Steve nấu bữa tối cho mình. Căn há»™ của anh ở gần bến tà u và ánh đèn nhấp nháy từ phÃa chiếc Wayfarer khiến cô không thể nhầm được. Cô không cần Steve phải chỉ ra cho mình và khi anh ta là m Ä‘iá»u ngu ngốc đó, cô chỉ muốn giết chết anh ta.
Chuyện đó đã là m há»ng cả buổi tối, cô thừa nháºn, cảm thấy có lá»—i vì đã trút sá»± bá»±c bá»™i không đâu của mình lên Steve. Anh không đáng phải chịu Ä‘iá»u đó nhÆ°ng kể từ lúc Nathan phÅ© phà ng bá» cô lại trên vịnh Abalone, cô không tà i nà o chuyện trò được vá»›i bất cứ ai nữa.
Mà tại sao lại nhÆ° váºy? Cô tá»± há»i má»™t cách chua chát. Có phải vì anh ta biết rõ đã là m khÆ¡i dáºy những cảm xúc mà cô chÆ°a từng được cảm nháºn chăng? Có phải anh ta Ä‘ang đùa giỡn vá»›i tình cảm của cô, rồi để mặc cô thèm khát chăng? Giống nhÆ° cô đã từng bá» mặc anh, cô cay đắng thú nháºn. Mà sao cô lại có thể dá»… dà ng bị thua nhÆ° thế được? Ôi!, Lạy Chúa!
Xoắn hai tay và o nhau, cô quay ngÆ°á»i lại, bÆ°á»›c những bÆ°á»›c giáºn dữ trong phòng. Anh ta muốn là m gì vá»›i mình? Cô tá»± vấn má»™t cách Ä‘au Ä‘á»›n. Anh ta thá»±c sá»± muốn gì? Cô không ngu ngốc đến ná»—i tin là anh ta thá»±c lòng để ý đến cô. Cô tin chắc anh ta Ä‘ang dùng mình là m con mồi để tung vá» phÃa mẹ cô. NhÆ°ng tại sao? Tại sao?
Cô không thể cứ ở đây mà tìm ra được lá»i giải. Không biết từ đâu xuất hiện ý nghÄ© đó và ngay láºp tức cô nháºn thấy là nó đúng. Cô không thể ở lại vị trà nà y và cùng vá»›i Nathan Ä‘iá»u hà nh khách sạn. Cho dù ý nghÄ© rá»i bá» nÆ¡i đây có là m cô Ä‘au Ä‘á»›n đến đâu thì vẫn hÆ¡n là ở lại để chịu thêm nhiá»u Ä‘au Ä‘á»›n vá» sau.
India dừng lại ở giữa phòng, Ä‘Æ°a hai bà n tay áp lên đôi má nóng bừng của mình. Ãúng thế, cô nghÄ©, đó là giải pháp duy nhất. Cô không thể tiếp tục là m việc cho má»™t ngÆ°á»i không há» tôn trá»ng cả hai mẹ con cô. Lẽ ra cô phải nháºn ra Ä‘iá»u đó ngay từ đầu. Lẽ ra ngay từ khi Nathan trở lại, cô đã phải sắp xếp để ra Ä‘i.
Cô hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu. NhÆ°ng còn mẹ cô? Bà Adele chắc sẽ không vui vẻ gì vá»›i quyết định nà y. Và cÅ©ng chÃnh vì bà mà cô đã cố gắng hoà hợp vá»›i Nathan, cô tá»± nhủ, không hoà n toà n thá»±c lòng lắm. NhÆ°ng dù sao thì đó là chuyện xảy ra trÆ°á»›c khi hỠđược biết tình hình tà i chÃnh khó khăn của khách sạn. Ai mà biết được bây giá» bà ấy sẽ nghÄ© sao?
Tất nhiên, cô còn phải tÃnh đến thái Ä‘á»™ của Nathan. Luáºn Ä‘iệu của anh ta là sẽ chỉ cứu vãn khách sạn nà y nếu cô vẫn chấp nháºn Ä‘iá»u hà nh nó. NhÆ°ng anh chẳng thá»±c lòng đợi cô là m Ä‘iá»u đó đâu, nhất là khi đã tá» ra thiếu tôn trá»ng cô đến thế. Không, cô nghÄ© chắc chắn, chẳng còn gì phải băn khoăn nữa.
Quay ngÆ°á»i lại, cô hạ tay xuống, bÆ°á»›c vá» phÃa cá»a sổ. Có lẽ cô cÅ©ng nên thá» nói chuyện vá»›i Nathan. Giá» nà y vẫn Ä‘ang ở chá»— bến tà u. Nếu đến đó gặp anh ta, cô có thể giải thÃch quyết định của mình. Tháºm chà cô cÅ©ng có thể thuyết phục được anh để mẹ cô ở lại. Việc đó có gì không tốt đâu?
Cô cắn môi. Không, cô nghÄ© thẳng thừng. Không nên tìm gặp anh ta. Biết đâu anh ta lại chẳng Ä‘ang uống rượu nhÆ° lần trÆ°á»›c và cố gắng nói chuyện nghiêm túc vá»›i má»™t ngÆ°á»i bên chai rượu tháºt chẳng Ãch gì. Kệ, biết đâu thế lại hay? Cô cau mà y, có thể sẽ dá»… dà ng nói chuyện vá»›i anh ta trong trạng thái đó hÆ¡n. Và cô đã quyết định rằng, chuyện xảy ra lúc trÆ°a nay sẽ không bao giá» lặp lại nữa.
India thở dà i, cô vẫn chÆ°a dứt khoát được. Sá»± khôn ngoan mách bảo hãy chỠđến sáng mai gặp lại anh ta. NhÆ°ng nhỡ cô không biết chÃnh xác anh ta ở đâu hoặc nhỡ anh ta không ở má»™t mình? Greg Sanders Ä‘ang có mặt ở đây và ông ta có thể bÆ°á»›c và o bất cứ lúc nà o trong khi cô Ä‘ang cố gắng nói chuyện vá»›i Nathan. Ãt nhất là gặp anh ta ở bến tà u, cô còn chắc chắn có chút tá»± do. TrÆ°á»›c khi vá» phòng mình, cô đã thấy ông bạn của anh Ä‘ang nói chuyện vá»›i Nick ở quầy lá»… tân.
Cô liếc nhìn xuống trang phục của mình rồi vá»›i má»™t Ä‘á»™ng tác dứt khoát, Ä‘Æ°a tay cởi nút áo. Chiếc váy mà u xanh ngá»c và áo bó hợp mà u chỉ thÃch hợp để Ä‘i ăn tối cùng vá»›i Steve, chứ không hợp vá»›i má»™t cuá»™c gặp gỡ mà cô hy vá»ng là để nói chuyện vá» công việc. Không, có lẽ chiếc váy cá»™c tay và đôi già y trông sẽ Ãt khêu gợi hÆ¡n. Cô tết tóc thà nh bÃm dà i rồi hất ra sau lÆ°ng.
Trông India lúc nà y chỉ nhÆ° má»™t cô gái 16 tuổi, có lẽ sẽ hÆ¡i bất lợi nhÆ°ng cô mặc kệ. Việc trông cô trẻ hay già chẳng có gì quan trá»ng. Những Ä‘iá»u cô sắp nói vá»›i anh ta má»›i là đáng kể. á»’, mà cô hy vá»ng Nathan chịu nghe cô nói. Cô hy vá»ng anh ta hiểu được những gì cô muốn truyá»n đạt tá»›i anh ta.
Cô cảm thấy nhẹ nhõm khi không gặp ai suốt Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng từ chá»— ở đến bến tà u cả. Má»i ngÆ°á»i vẫn Ä‘ang ở quanh đây nhÆ°ng hoặc là đang mải khiêu vÅ© trong khách sạn, hoặc Ä‘ang Ä‘i dạo trên bãi biển hoặc tham gia há»™i hè trong câu lạc bá»™. Có tiệc tùng gì đó trên má»™t trong những chiếc thuyá»n và tiếng nhạc báºp bùng át tiếng bÆ°á»›c chân cô dá»c theo các lối Ä‘i lát ván. Má»i việc có lẽ không đến ná»—i nà o, cô nghÄ© khi Ä‘i đến gần những ngá»n đèn của chiếc Wayfarer. Nathan vẫn còn ở đó. Cô chỉ mong anh Ä‘ang ở má»™t mình.
Không thể nà o đặt chân lên thuyá»n mà không gây tiếng Ä‘á»™ng. Trá»ng lượng của cô sẽ khiến dây chão rung lên và là m thuyá»n chòng chà nh má»™t chút. Cô dừng lại, có ý đợi Nathan chạy vá»t từ phÃa dÆ°á»›i lên.
NhÆ°ng Ä‘iá»u đó không xảy ra. Äúng là nếu không có ánh Ä‘iện sáng ở dÆ°á»›i, chắc cô đã nghÄ© không có ai trên thuyá»n. CÅ©ng có thể là anh ta đã Ä‘i nhÆ°ng quên không tắt Ä‘iện, cô bồn chồn nghÄ©, hoặc có thể ai đó không phải là anh ta.
Cô bÆ°á»›c nhanh trên boong, trÆ°á»›c khi kịp nghÄ© lại. Rồi hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cô quyết định bÆ°á»›c chân xuống chiếc cầu thang bóng vecni. Äã mấy tháng kể từ lần cuối cùng cô lên chiếc Wayfarer nà y, mấy tháng kể từ lần cô xuống đây để tìm ông Aaron. Và mặc dầu chÆ°a bao giá» nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó, nhÆ°ng đôi lúc cô tá»± há»i không biết đó có phải là lý do khiến mẹ thÆ°á»ng xuyên Ä‘i du lich hay không. Rõ rà ng hai ngÆ°á»i đã rất Ãt trò chuyện vá»›i nhau trong những năm gần đây nhÆ°ng bà Adele luôn quả quyết là không có chuyện gì cả.
ChÆ°a xuống hết hẳn các báºc thang, India đã thò đầu ngó và o trong cabin. Ngay láºp tức, tim cô Ä‘áºp loạn xạ. Nathan Ä‘ang ở đó, nằm duá»—i dà i trên chiếc ghế nhÆ°ng mắt thì nhắm chặt.
Anh ta Ä‘ang ngủ tháºt Æ°? Vá»›i chút ngá» vá»±c, India bÆ°á»›c xuống những báºc thang cuối cùng, mắt không rá»i anh. NhÆ°ng anh không há» Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Anh vẫn nằm ngá»a trên ghế, vạt áo bị cuốn lên trên ngá»±c, cạp quần không cà i cúc và mở toang.
Cô nÃn thở khi nhìn thấy đám lông ở chá»— da thịt hở hang đó rồi vá»™i và ng quay mặt Ä‘i. Lẽ ra cô không nên có mặt ở đấy. Chắc chắn cô không nên nhìn thấy anh ta trong tÆ° thế nhÆ° thế nà y, tay vắt ngang trên mắt, má»™t chân duá»—i ra trên sà n, chân kia để trên ghế, đầu gối co lại. Trông anh ta há»› hênh đến mức phi lý.
Cô hÃt má»™t hÆ¡i dà i nữa và bÆ°á»›c sâu và o trong phòng. Nếu nhÆ° anh Ä‘ang ngủ thì cô sẽ phải từ bá» cái ý định nói chuyện vá»›i anh tối nay. Mà có lẽ thế tháºt, cô nghÄ© khi cặp mắt lÆ°á»›t qua ngÆ°á»i anh lần nữa. Ngoà i má»™t vá» há»™p bia bị bóp méo nằm lăn lóc trên thảm, không có dấu hiệu nà o chứng tá» anh đã uống rượu say. Và cô bắt đầu tá»± há»i không biết buổi tối hôm trÆ°á»›c có phải là má»™t thói quen hay chỉ là ngoại lệ. HÆ¡n nữa trông Nathan không có dáng dấp của má»™t kẻ nghiện ngáºp. Thân hình anh rắn chắc nhÆ° của má»™t váºn Ä‘á»™ng viên thể thao. Và điá»u đó cùng những lá»i của bà Adele đã thuyết phục cô tin rằng, trong 8 năm qua anh hẳn phải là m công việc lao Ä‘á»™ng chân tay rất vất vả.
Váºy cô Ä‘ang là m gì ở đây? Cô tá»± há»i khi Ä‘ang phân vân đứng bên cạnh chiếc ghế dà i. Anh ta Ä‘ang ngủ tháºt, không phải giả vá». Váºy tại sao cô không ra khá»i đây ngay trÆ°á»›c khi anh ta kịp tỉnh dáºy và buá»™c tá»™i cô Ä‘ang theo dõi mình.
Bởi vì cô không muốn Ä‘i, cô miá»…n cưỡng thừa nháºn. Không phải là bây giá». Có cái gì đó gần nhÆ° là tá»™i lá»—i khi cứ đứng nhìn anh ta ngủ. Äây là lần đầu tiên kể từ khi anh trở lại, cô má»›i được dịp nhìn anh mà sợ bị để ý và đó là má»™t cÆ¡ há»™i không nên để bá» phÃ.
Và cô cau mà y khi chợt nháºn ra cái mà lúc trÆ°á»›c không để ý. Trên má anh có những vệt gì đó lấm lem, dÆ°á»ng nhÆ° anh đã lấy tay bẩn chùi lên mặt mình. Lau nÆ°á»›c mắt! cô hoảng hốt nháºn ra và không thể nà o tin được. Lạy chúa! Nathan đã khóc!
Cô liếc nhìn quanh và thấy quyển sổ bìa bá»c da của ông Aaron nằm trên bà n. Nathan chắc đã Ä‘á»c nó, cô cắn môi nghÄ©. Việc nhìn lại nét chữ của cha mình chắc đã là m anh ấy xúc Ä‘á»™ng hÆ¡n cô tưởng.
Nháºn ra Ä‘iá»u đó, đáng lẽ ra cô phải quay đầu chạy ra khá»i đây ngay. Nếu có cái gì là m tăng thêm sá»± tức giáºn của anh trÆ°á»›c sá»± lén lút của cô thì đó chÃnh là việc biết rằng cô đã nhìn thấy anh trong tình trạng bất lá»±c và há»› hênh nà y. Anh sẽ không tha thứ và cô thì tháºt dại dá»™t khi cứ kéo dà i hà nh Ä‘á»™ng sẽ khiến anh nổi giáºn nà y.
NhÆ°ng India vẫn đứng lại. Cô Ä‘ang phân vân, vừa muốn thoát ra khá»i đây tháºt nhanh đồng thá»i lại muốn ở lại. Äó là Nathan, trái tim cô nà i nỉ, là ngÆ°á»i bạn, ngÆ°á»i anh, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mà cô đã quan tâm bấy lâu nay. Là m sao cô có thể bá» mặc anh? Cô yêu anh.
Sá»± hoảng sợ bám chặt lấy cô. Äiá»u đó không đúng, cô nghÄ© yếu á»›t. Cô không yêu Nathan. Không, cô sẽ không, không thể yêu anh ta, sau những gì đã là m vá»›i mẹ cô, sau khi đã góp má»™t phần lá»›n trong sá»± lạnh nhạt hủy hoại cuá»™c hôn nhân của cha mẹ há». Cô nghÄ© thế chẳng qua là tìm má»™t cái cá»› để ở lại, có thế thôi. Cô là má»™t con ngốc, má»™t kẻ hèn nhát, và mẹ cô đã đúng khi tỠý khinh bỉ cô.
Và rồi Nathan mở mắt. TrÆ°á»›c khi cô kịp lùi lại thì tay anh đã Ä‘Æ°a ra nắm lấy cổ tay cô. NhÆ°ng cô thấy đó chỉ là má»™t phản ứng tá»± nhiên. Trong và i giây đầu, anh chỉ kịp nháºn ra cô Ä‘ang đứng đó chứ chÆ°a nhá»› ra được mình Ä‘ang ở đâu, trÆ°á»›c đó Ä‘ang là m gì.
- India phải không? – anh há»i – Anh có bá» lỡ cái gì không?
India nuốt nước miếng
- Kông, em… em chỉ đang định đi
Cô liếc nhìn ra phÃa sau:
- Trá»i đã tối.
- Äúng rồi - mắt anh chá»›p chá»›p và anh liếm môi. Khi là m váºy, ánh mắt anh đã thay đổi. Có lẽ do anh thấy vị mặn trên môi, cô nghÄ© thầm. Dù sao thì cô cÅ©ng thấy vẻ mặt anh đã tỉnh táo dần – Thế em Ä‘ang là m gì ở đây? Có phải mẹ em bảo em đến không?
- Mẹ em ư? – sự ngạc nhiên của India không hỠlà giả tạo – Không, em… sao anh lại nghĩ như thế?
- Ừ nhỉ. Sao lại nghÄ© thế? - Giá»ng anh khô khan và anh dÆ°á»›n ngÆ°á»i ngồi dáºy, tay vẫn không rá»i cổ tay cô. Rồi vừa Ä‘Æ°a má»™t bà n tay lên xoa xoa khắp mặt, anh vừa nói tiếp – Trông em giống nhÆ° má»™t con mèo. Hay đúng hÆ¡n là má»™t tên trá»™m mèo.
Câu nháºn xét của anh không đáng được trả lá»i, nhÆ°ng cô vẫn đáp lại:
- À, không phải thế. Em chỉ… đi ra ngoà i dạo và rồi… rồi nhìn thấy đèn sáng.
- Em lo lắng cho anh phải không?
- Em không biết là anh ở đây
Cô nói dối và vẻ mặt anh có vẻ giễu cợt.
- Không biết ư? – ngón tay cái của anh đang xoa xoa những mạch máu li ti nổi lên cổ tay cô – Ôi, em bé, em không biết nói dối rồi.
Những cái vuốt ve của anh khiến cô nhÆ° cảm thấy má»™t ngá»n lá»a chạy dá»c suốt cánh tay và cô cố hÃt má»™t hÆ¡i dà i:
- Em không phải là đứa bé và mong anh đừng gá»i em nhÆ° thế. Hãy để cho em Ä‘i. Lẽ ra em không nên đến đây. Em không định quấy rầy anh.
Nathan cau mà y:
- Bây giá» thì Ä‘iá»u đó có ý nghÄ©a gì?
- Không gì cả - cô lo sợ rằng mình đã nói quá nhiá»u – Xem nà y, anh vẫn ổn, em phải Ä‘i thôi. Chúng ta có thể nói chuyện và o sáng mai.
Nathan nhìn xuống tay anh Ä‘ang nắm tay cô. Những ngón tay mà u nâu cháy nắng của anh nổi báºt trên là n da trắng trẻo của cô. Chúng Ä‘ang ôm trá»n lấy cổ tay cô má»™t cách thoải mái nhÆ°ng lại giống nhÆ° chiếc cùm khóa chặt tay cô lại.
- VỠcái gì?
Anh há»i sau má»™t lát im lặng. India còn quá lúng túng vá»›i những ý nghÄ© của mình nên lúc đầu không hiểu anh vừa nói gì.
Nathan đáp lại ánh mắt bối rối của cô:
- Em nói là chúng ta có thể nói chuyện và o sáng mai và anh há»i em định nói chuyện gì.
- Ồ - India nuốt và o – Em… không có gì đặc biệt đâu.
Nathan nhìn cô tỠý không chịu:
- Em thỠnhớ lại đi.
- Em không thể - India so đôi vai mảnh mai – Thế đấy, chẳng có gì để nói cả.
Thá»±c tế thì không phải nhÆ° thế. NhÆ°ng bây giá» thì không gì có thể bắt cô phải nói ra sá»± thá»±c tại sao cô đến đây. Cô tháºm chà còn không dám chắc vá» mình nữa. Việc phát hiện ra sá»± há»› hênh của Nathan dÆ°á»ng nhÆ° đã là m đất dÆ°á»›i chân cô trôi Ä‘i đâu mất.
Anh nhìn cô chằm chằm và trong giây lát cô tin chắc anh hẳn đã biết cô đang nghĩ gì trong đầu. Nhưng rồi bà n tay anh bấm lấy cổ tay cô, anh kéo cô ngồi xuống ghế bên cạnh.
- Hãy kể cho anh nghe – anh nói dịu dà ng, hơi thở ấm ấp phả và o má cô – Em có còn nhớ gì vỠcha mình?
Cô chÆ°a bao giá» ngá» tá»›i Ä‘iá»u nà y. Cô nÃn thở
- Cha em Æ°?
- Phải, cha em – anh nhắc lại giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u – Không phải ông Aaron, cha đẻ của em ấy.
India do dự một lát:
- á»’,… cÅ©ng chẳng có gì nhiá»u. Anh biết đấy, ông ấy ở trong quân Ä‘á»™i và thÆ°á»ng xuyên Ä‘i xa. Và em chỉ má»›i 4 tuổi lúc cha em mất.
- À – anh gáºt đầu, đặt tay cô lên đùi mình và vuốt vuốt những ngón tay cô trên ná»n vải – Tất nhiên rồi.
India thở dốc. Äùi anh tháºt mạnh mẽ, rắn chắc và dÆ°á»›i lần vải cotton má»m mại, các bắp thịt Ä‘ang căng lên dÆ°á»›i những ngón tay run rẩy của cô. Nó là m cô ý thức được rõ rệt tố chất Ä‘Ã n ông trong anh và nháºn ra rằng bà n tay cô chỉ cách chá»— nối giữa hai đùi anh có và i inches.
- Anh chỉ thắc mắc muốn biết em nhá»› vỠông ấy tá»›i mức nà o – anh nhẹ nhà ng nói thêm. Bà n tay anh đặt lên tay cô, ngón tay của anh lÆ°á»›t giữa các ngón tay cô, rạo rá»±c – Không biết chúng ta đã hiểu gì vá» những ngÆ°á»i khác?
India cảm thấy miệng mình khô rát
- Anh Ä‘ang… Ä‘ang nói vá»â€¦ cha anh phải không?
Cô đánh bạo há»i, cố táºp trung và o lá»i anh nói chứ không phải và o việc anh Ä‘ang là m và Nathan gáºt đầu.
- Ừm – anh liếc nhìn cô và tim cô Ä‘áºp rá»™n lên – Anh nghÄ© anh đã hiểu ông ấy… nhÆ°ng không phải.
- á»’ - India liec nhìn xuống tránh cái nhìn là m cô bối rối của anh – Có lẽ là anh hiểu ông ấy. Ông ấy… thÆ°á»ng hay nhắc đến anh luôn.
- Thế ư? – Nathan nhìn đầu cô đang cúi xuống – Ông ấy đã nói gì? chắc đã rủa anh là kẻ vô ơn bạc nghĩa chứ gì?
- Không đâu! – India ngÆ°á»›c lên nhìn anh bất thình lình – Ông ấy… ông ấy tá»± hà o vá» anh. Äúng váºy. Em nghÄ© là ông ấy rất muốn liên lạc vá»›i anh nhÆ°ng… nhÆ°ng…
- Ông ấy đã không là m.
- Không thể là m được! Ông ấy không biết anh ở đâu. Không một ai trong số chúng ta biết, cho đến khi… cho đến khi…
- Äến khi đã quá muá»™n!
- Vâng, đúng váºy – cô khịt mÅ©i – Em rất tiếc, anh Nathan.
Cặp mắt anh tối lại:
- Em tiếc cho anh phải không?
- Không, không phải anh.
Mặc dù đúng là như thế, cô run rẩy nghĩ. Nhưng Nathan không mong chỠsự thương cảm của cô đâu:
- Vì những gì đã xảy ra. Cha anh đã ra Ä‘i nhÆ° thế. Tháºt là má»™t bi kịch!
- Và là má»™t bi kịch không thể tránh khá»i.
Nathan nói má»™t cách cay đắng và cô cá»±a quáºy theo bản năng để thoát khá»i anh.
- Nếu anh bắt đầu là m lại…
- Bắt đầu cái gì? – Nathan không khó khăn gì khi giữ tay cô lại – India, hãy thôi cái kiểu nhìn anh nhÆ° kẻ thù đó Ä‘i. Anh không phải là kẻ thù. Anh không trách cứ ai, kể cả mẹ em. Mặc dù thá» có chúa, biết bà ấy có nhieu thứ phải trả lá»i hÆ¡n hết!
- Anh Nathan!
- India – anh bắt chÆ°á»›c giá»ng cô – Em tháºt đúng là má»™t sinh váºt bé bá»ng trung thà nh. ồ… mà cÅ©ng không phải là bé lắm. Äáng tiếc là em không biện há»™ cho anh má»™t cách vô Ä‘iá»u kiện nhÆ° đã là m thế cho mẹ em…
- Nathan…
- Gì cÆ¡? – anh nhìn và o mắt cô – Em đã từng tin tưởng anh, em còn nhá»› không? Lúc đó chúng ta lặn dÆ°á»›i nÆ°á»›c và chiếc bình khà của em bị hở, lúc đó em đã đặt lòng tin và o anh. Và quá»· tha ma bắt, còn nhiá»u hÆ¡n là và o mẹ em.
- Ôi, anh Nathan…
- Ừm… anh thÃch cái cách em gá»i tên anh nhÆ° thế – anh nhấc tay cô lên, Ä‘Æ°a lại gần môi mình và lưỡi anh lÆ°á»›t lÆ°á»›t trên mu bà n tay má»m mại của cô – Và em cÅ©ng tháºt ngon là nh.
- Em phải đi đây…
- NhÆ°ng em còn chÆ°a nói cho anh biết tại sao em lại đến đây – anh nhắc nhở cô. Láºt ngá»a má»™t bà n tay cô lại, anh đặt lên đó má»™t nụ hôn Æ°á»›t át – Hay đây là lý do?
- Cái gì?
Sá»± tức giáºn của cô không hỠđược chuẩn bị trÆ°á»›c và Nathan cÆ°á»i khẩy:
- Em có chắc không? buổi trÆ°a nà y ngÆ°á»i em tháºt là nóng.
India mÃm môi:
- Là m sao anh có thể đùa với một chuyện quá… quá là …
- Là bực mình ư?
- Không thể tha thứ được – cô tức giáºn nói và môi anh rá»i ra.
- Nà y, anh không đùa đâu – anh trấn anh cô - Há»i Greg mà xem. Ông ấy sẽ nói cho em biết. Phải mất đến hai lon bia và 15 phút tắm nÆ°á»›c lạnh má»›i là m cho anh trở lại bình thÆ°á»ng được đấy
India quay đầu đi:
- Em không muốn nghe anh nói như thế nữa đâu.
- Không Æ°? – Nathan xoay mặt cô vá» phÃa anh – Anh lại nghÄ© đó chÃnh là điá»u em muốn nghe đấy.
- á»’, anh nghÄ© gì thì tùy thôi – cô đáp lại, táºp trung nhìn và o áo sÆ¡mi mở cúc của anh để tránh phải chạm mắt anh – Và thá»±c sá»± em phải cảm Æ¡n anh vì đã để em Ä‘i lúc đó.
Nathan thở phì ra:
- Em tháºt là má»™t kẻ giả dối!
Anh kêu lên và sá»± tức giáºn là m cổ anh giần giáºt. India không chịu được Ä‘iá»u đó, cô Ä‘Ã nh ngẩng đầu lên. NhÆ°ng đó là má»™t sai lầm. Cô nháºn thấy ngay láºp tức. Cô không thể nà o thắng nổi cái nhìn chằm chằm của anh, nhất là khi kinh nghiệm của anh trong những tình huống nhÆ° thế nà y giá»i hÆ¡n cô nhiá»u. Lạy Chúa, cô nghÄ©, chắc cÅ©ng chẳng phải là khó khăn lắm. Còn kinh nghiệm của cô, thá»±c tế là chÆ°a há» có.
- Em phải đi
Cô khăng khăng bướng bỉnh nhưng cặp mắt Nathan đã dịu đi và cô biết anh đã hoà n toà n ý thức được cô thực sự muốn gì.
- Anh không nghÄ© nhÆ° váºy – anh lẩm bẩm, ngón tay Ä‘Æ°a lên chà và o môi cô – Anh nghÄ© là em muốn anh hôn em và em sợ anh sẽ không là m thế.
- Cái gì? Anh tháºt là …
- Ngạo mạn - giá»ng anh chế giá»…u, phá»›t lá» sá»± tức giáºn của cô và vá»›i má»™t sá»± gấp gáp trái ngược lại vá»›i vẻ hà i hÆ°á»›c lúc trÆ°á»›c, anh đặt môi mình lên môi cô.
HÆ¡i thở của India nhÆ° bị ngắt quãng trong cổ há»ng. Cô biết cần phải chống lại, cần phải đẩy anh ra nhÆ°ng cô không là m thế. Cô không thể là m được. Sá»± chà xát đến nhức nhối của đôi môi anh vừa nhÆ° Ãt hÆ¡n lại vừa nhiá»u hÆ¡n cô đón đợi và chỉ khi anh đã rút lui, cô má»›i thốt ra má»™t và i tiếng kêu phản đối yếu á»›t.
Nathan rên lên và đưa tay nâng mặt cô. Vá»›i má»™t sá»± cẩn tháºn vô bá» bến anh lại tìm đến môi cô lần nữa, tiến và o rồi lùi ra khiến cho cô cảm thấy sá»± cá» xát rạo rá»±c của lưỡi anh trong miệng cô. Miệng cô mở say sÆ°a và cô phải nuốt lại sá»± thất vá»ng khi anh rút lại má»™t lần nữa.
Cặp mắt anh sục sạo tìm kiếm trên khuôn mặt cô, lÆ°á»›t nhanh từ đôi mắt mÆ¡ mà ng tá»›i cái miệng cong cong đầy khêu gợi của cô - nữa nhé? – anh há»i bằng giá»ng khà n khà n cô chÆ°a từng nghe thấy và India biết rằng đây là cÆ¡ há»™i cuối cùng của mình.
- Em… anh Nathan…
- Em có sợ anh không? – anh há»i và cô lắc đầu
- Không…
- Thế thì thế nà o?
- Em không biết.
Äúng là nhÆ° thế. Cô không còn biết nên là m gì, không biết mình muốn gì ở ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y. Cô có thể cảm thấy sá»± thèm khát của anh, biết anh Ä‘ang phải tá»± ká»m chế mình. Sá»± khôn ngoan mách bảo cô má»™t Ä‘iá»u, nhÆ°ng cô không chịu nghe. Mối nguy hiểm mà cô Ä‘ang lao và o có sức quyến rÅ© khủng khiếp.
- India… - hÆ¡i thở của anh phả và o thái dÆ°Æ¡ng và trong cái nóng hầm háºp của căn buồng, cô cảm thấy nó là m mình mát rượi - Äừng… đừng có giả vá» là em không muốn anh chạm và o ngÆ°á»i em. Lạy chúa, anh đã biết được khi nà o ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà muốn hoặc không.
Anh ta biết! trong giây lát, đầu óc India cố chống lại cÆ¡n khát ngấm ngầm mà anh đã khÆ¡i dáºy trong cô. Có phải đó là cách anh ta đã từng quyến rÅ© mẹ cô không? Cô tá»± há»i. Và cÅ©ng nhÆ° cô, bà Adele đã bị đẩy đến giá»›i hạn cuối cùng của sá»± chịu Ä‘á»±ng?
Nhưng cô bất cần!
Vá»›i má»™t tiếng thở dà i run run, cô quyết định rằng việc mẹ cô có hay không bị lôi kéo chẳng còn quan trá»ng lúc nà y nữa. Ngay cả những thứ xung quanh, cabin sáng ánh đèn vá»›i những tấm ốp tÆ°á»ng bằng gá»— cứng, tiếng sóng Ä‘áºp Ä‘á»u Ä‘á»u và o mạn thuyá»n, tiếng nhạc và tiếng ngÆ°á»i cÆ°á»i nói vá»ng từ chiếc tà u xa xa, tất cả Ä‘á»u trở nên nhạt nhòa. Tất cả những gì cô cần bây giá» là Nathan, là bà n tay cứng rắn chiếm hữu lấy vai cô. Và khi anh cúi đầu dụi mÅ©i và o má cô, tất cả Ä‘á»u…
Miệng thốt lên má»™t tiếng kêu nghèn nghẹn, cô ôm lấy anh, bám chặt lấy gáy anh nhÆ° không muốn rá»i ra nữa. hai bà n tay cô lùa và o mái tóc anh, miệng cô áp và o miệng anh và lần nà y anh không có cÆ¡ há»™i để rút ra nữa. Và anh đã hôn cô nhÆ° cô mong đợi kể từ lúc anh bá» lại cô trên bãi biển trÆ°a nay. Lúc dữ dá»™i, khi dịu dà ng, khi thì đòi há»i, lúc lại nhÆ° thuyết phục, anh là m nhà u môi cô và thoả mãn cÆ¡n khát của cô. Anh thèm muốn cô, không còn nghi ngá» gì nữa. Và cho dù trÆ°á»›c đó cô đã nói gì, giá» cô không còn muốn chối bá» sá»± ham muốn của mình nữa.
Nụ hôn gấp gáp của anh ép cô và o thà nh ghế. Cô có thể cảm thấy hÆ¡i ấm của da thịt anh, ngá»i thấy mùi hÆ°Æ¡ng từ cÆ¡ thể anh và những chiếc cúc áo anh ấn và o da cô qua lá»›p vải váy cô Ä‘ang mặc. Lẽ ra cô nên mang áo lót ngá»±c, cô nghÄ© má»™t cách ngốc nghếch để rồi lại cảm thấy sung sÆ°á»›ng đến phi lý là đã không là m thế khi bà n tay anh lÆ°á»›t xuống âu yếm má»™t bên bầu ngá»±c căng tròn.
Cặp đùi rắn chắc của anh áp và o chân cô và bà n tay sục sạo của anh là m lá»›p vải áo chà xát lên hai núm vú căng cứng. Ngón tay anh miết lên đó cho đến khi cô chỉ muốn bứt tung chiếc váy ra, rồi khi anh cúi đầu, Ä‘Æ°a lưỡi lÆ°á»›t trên lá»›p vải, cô rên má»™t cách vô vá»ng.
- Em yêu – anh nói và ngẩng đẩu lên – Em sẽ cho anh ngắm chứ?
India nÃn thở:
- Vâng… nếu như anh muốn.
- Anh muốn
Anh vội và ng trấn an cô và đặt một nụ hôn dà i lên khuôn miệng run rẩy của cô.
Nhưng cô không thể nà o là m được việc đó. Ngay cả khi anh gỡ hai bà n tay đang bấu và o cổ anh và đặt chúng trứơc bụng cô, cô chỉ ngồi yên, nhìn anh trân trân. Cô quá bối rối, quá e dè để có thể kéo chiếc váy của mình lên.
Không phải vì cô chÆ°a bao giá» cởi xuống áo trÆ°á»›c mặt anh. Lạy chúa, cho đến cái lúc mẹ cô thông báo cái tin tà n nhẫn đó, cô chÆ°a bao giá» có ý nghÄ© cởi bá» quần áo mình ngay trÆ°á»›c mặt Nathan. Tuy nhiên thÆ°á»ng cô luôn mặc quần áo bÆ¡i bên trong, cô nghÄ© căng thẳng. Mà nếu không thì cÅ©ng là áo bó và quần lót nhÆ° trÆ°á»›c đây vẫn thÆ°á»ng dùng.
NhÆ°ng lần nà y thì khác, hoà n toà n khác. Và hoà n toà n không có sá»± chuẩn bị trÆ°á»›c. Mặc dầu chiếc áo anh mặc đã mở toang, trượt xuống khá»i vai, từ lúc anh mở mắt ra, cô cố không nhìn và o đôi mắt đó. HÆ¡n nữa chắc anh đã quen vá»›i những chuyện thế nà y, còn cô thì không.
- India…
Bà n tay anh đặt trên đầu gối trần của cô khi cô thấy nhÆ° có má»™t luồng hÆ¡i nóng chạy dá»c lên đùi và cô nhìn trân trân và o các ngón tay anh nhÆ° không biết chúng có thể gây ra má»™t phản ứng nhÆ° thế. Lạy chúa, cô cảm thấy má»™t ý muốn gần nhÆ° không cưỡng lại được là tách hai chân ra và ấn bà n tay anh và o giữa, và lưỡi cô lÆ°á»›t Ä‘i lÆ°á»›t lại má»™t cách bất lá»±c trong miệng anh.
- Äể anh
Anh nói nhẹ nhà ng và vá»›i má»™t sá»± cẩn tháºn tuyệt vá»i, anh gỡ lá»›p vải bám chặt và o ngÆ°á»i cô và vén nó lên phÃa trên hông.
Bà n tay anh cháºm lại sau khi đã là m lá»™ ra chiếc quần lót ren cô Ä‘ang mặc và India trong phút chốc cảm thấy thoáng bá»±c bá»™i. NhÆ°ng anh đã móc ngón tay và o đó rồi kéo nó xuống. Và vá»›i má»™t Ä‘á»™ng tác nhẹ nhà ng, anh kéo nốt chiếc váy ra khá»i đầu cô.
Tuyệt vá»ng vì mong muốn che Ä‘áºy cÆ¡ thể mình lại, cô Æ°á»›c giá nhÆ° đừng tết tóc thì Ãt ra mái tóc cÅ©ng giấu được phần nà o cho cô. Còn tệ hÆ¡n cả lúc trÆ°a, trên bãi biển, Ãt ra khi đó cô con có cá»› cho sá»± trần trụi của mình. Giá» cô cảm thấy bất lá»±c, bị phÆ¡i ra và cô nhắm mắt lại, cầu mong sá»± cứu vá»›t.
Nó đã để dÆ°á»›i hình thức những nụ hôn của Nathan trên môi cô và hai bà n tay anh rạo rá»±c trên thân thể cô. Và khi anh kéo cô lại gần mình, cảm thấy bá»™ ngá»±c của anh chạm và o ngá»±c mình, cô biết anh đã cởi hẳn áo. Anh vẫn còn mặc quần. Cô có thể cảm thấy lá»›p vải má»m mại khi anh đẩy cô nằm xuống đệm và má»™t chân anh cá»±a đến nhức nhối trên chân cô. NhÆ°ng cô cÅ©ng còn thể cảm thấy sá»± kÃch thÃch của anh, căng cứng trên bụng cô và cô không cưỡng lại ý muốn khám phá nó.
- Anh, chúa ơi!
Anh rên lên khi bà n tay cô lần tá»›i cạp quần không cà i cúc của anh rồi luồn và o trong. Anh lại rên tiếp khi những ngón tay lăn qua lăn lại trên cái váºt căng cứng giần giáºt ấy. NhÆ°ng cô không đủ bạo dạn để kéo quần lót của anh xuống. Cho dù muốn khám phá nó đến thế nà o Ä‘i nữa, cô cÅ©ng không đủ can đảm. Thêm và o đó các ngón tay Nathan Ä‘ang dò dẫm giữa chân cô và cô tin chắc là đáng ra mình phải ngăn anh lại.
Cô nắm chặt hai bà n tay và muốn bảo vá»›i anh rằng mình chÆ°a bao giá» là m chuyện nà y nhÆ°ng rồi lại không nói. Cô không còn chá»— cho sÆ° lưỡng lá»± khi cái lưỡi của Nathan ở trong miệng cô, nóng, Æ°á»›t và đòi há»i những Ä‘iá»u mà cô chÆ°a kịp hiểu. Ngoà i ra những gì vừa phát hiện ra ở mình Ä‘ang thu hút sá»± chú ý của cô. Cô gái trẻ lạnh lùng dá»… dà ng nói không vá»›i Steve hoà n toà n không giống sinh váºt mà Nathan Ä‘ang tạo ra. Trong vòng tay anh, cô nóng rá»±c, thèm khát và bất lá»±c, phó mặc tất cả cho anh.
Và thay vì ngăn anh lại, cô quấn tay và chân quanh ngÆ°á»i anh, phó mặc cho ngÆ°á»i Ä‘á»™ng tác âu yếm gấp gáp của anh. Nếu cô có hoang mang Ä‘iá»u gì thì đó là ná»—i e sợ là m anh thất vá»ng, và nếu có khao khát Ä‘iá»u gì thì đó là ná»—i khao khát được dâng hiến trá»n vẹn cho anh.
Cô gần như không ý thức được việc Nathan cởi bỠnốt quần lót của mình và giỠđây anh cũng đã trần trụi trong vòng tay cô. Nhưng cô ý thức được hơi ấm của anh, sự cứng rắn và mạnh mẽ trên bụng cô.
Nó khác so vá»›i những gì cô đã tưởng tựơng. Cứng và mạnh mẽ nhÆ°ng sá» và o vẫn thấy má»m. Và cô thiết tha muốn chạm và o chá»— đó của anh nhÆ° anh Ä‘ang là m thế vá»›i cô.
Giữa hai chân cô Æ°á»›t đẫm vì ham muốn anh. Khi các ngón tay anh vuốt vuốt những sợi lông xoăn xoăn ẩm Æ°á»›t, cô cong ngÆ°á»i áp sát và o ngÆ°á»i anh. Tại sao anh ấy không là m Ä‘i? Cô sốt ruá»™t tá»± há»i, ná»a mong muốn, ná»a lo sợ những gì sắp xảy ra. NhÆ°ng rồi khi ngón tay cái anh chạm và o cái Ä‘iểm nhạy cảm nà o đó trên ngÆ°á»i cô, khiến cô run rẩy và nhÆ° cháy bùng lên thì lý trà của cô vuá»™t trôi Ä‘i đâu mất.
- Em thÃch chứ?
Anh thì thầm khi lý trà India đã quay trở lại, cô gáºt đầu má»™t cách ngoan ngoãn. Lạy chúa, cô chÆ°a bao giá» chỠđợi má»™t Ä‘iá»u nhÆ° thế nà y xảy ra và thắc mắc không biết anh có là m lại nữa không. NhÆ°ng lúc nà y anh Ä‘ang cá»±a quáºy, khẽ tách hai chân cô ra để cho đầu gối anh có chá»— trong đó. Và rồi khi cô mở mắt ra nhìn anh vá»›i vẻ bối rối thì anh Ä‘Æ°a váºt Ä‘Ã n ông của mình thế chá»— những ngón tay vừa rút ra.
“Tháºt tuyệt†– đó là ý nghÄ© đầu tiên của cô – và khi anh cúi xuống áp môi và o môi cô, thì cô thả mình táºn hưởng sá»± kỳ diệu trong nụ hôn của anh. NhÆ°ng má»™t cÆ¡n Ä‘au xé tiếp sau đó là m cô rên rỉ và giãy dụa dÆ°á»›i thân anh. Anh dứt môi ra và nhìn cô vá»›i cặp mắt sá»ng sốt.
- Lạy chúa, India – anh thì thầm – Sao em không nói trước với anh?
|
22-10-2008, 09:13 PM
|
|
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 11
Greg đánh thức anh dáºy bằng tiếng bÆ°á»›c chân ông Ä‘áºp chan chát trên cầu thang, rõ rà ng là chẳng nể nang gì cả:
- Dáºy thôi, anh bạn
Ông kêu lên và Nathan thấy nhẹ ngÆ°á»i khi phát hiện ra đêm qua anh đã tỉnh dáºy và mặc quần và o từ lúc nà o:
- Cáºu có biết mấy giá» rồi không?
Nathan chẳng buồn quan tâm. Anh co chân và cuá»™n tròn ngÆ°á»i lại, trên thá»±c tế anh chẳng buồn quan tâm tá»›i bất cứ cái gì sáng nay nữa. Äầu Ä‘au nhức, miệng khô ran và anh thấy bụng mình nhÆ° quặn lại. Anh chỉ Æ°á»›c giá nhÆ° đêm qua mình cho chiếc Wayfarer nà y ra khÆ¡i sau khi India đã Ä‘i khá»i. NhÆ° thế thì Ãt ra anh còn có chút thá»i gian để suy ngẫm lại những việc mình vừa là m.
Lạy chúa, mình đã là m há»ng hết, anh nghÄ© má»™t cách cay đắng. Há»ng thá»±c sá»±.
Äúng và o lúc má»i việc Ä‘ang diá»…n ra tốt đẹp thì anh lại là m má»™t việc tháºt ngu ngốc. NhÆ°ng quá»· tháºt, anh cÅ©ng chỉ là má»™t con ngÆ°á»i và India thì tháºt… tháºt là …
Anh rên rỉ, Ä‘Æ°a tay lên vò mái tóc rối bù. Chẳng phải anh không ý thá»±c sá»± mong manh trong mối quan hệ của há». Thế mà anh vẫn mắc phải sai lầm, phá huá»· chút niá»m tin hiếm hoi mà cô đã dà nh cho anh. NhÆ°ng anh đã mong muốn biết nhÆ°á»ng nà o giữa há» không còn những dối trá và anh đã rất muốn… muốn cái gì nhỉ?
Anh thở dà i, nhá»› ra. Lạy Chúa, ai mà biết được cô ấy vẫn còn là má»™t trinh nữ ? trông cô ấy lúc nà o cÅ©ng lạnh lùng, tá»± tin và tá»± chủ đến thế. Tháºt đáng tiếc là anh không có lấy má»™t chút đức tÃnh đáng quý của cô ấy.
NhÆ°ng không được. Ngay lúc ôm cÆ¡ thể trần trụi của cô trong vòng tay, anh biết mình sẽ phải có được cô. Thế nhÆ°ng khi phát hiện ra cô chÆ°a từng quan hệ vá»›i má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o thì lẽ ra anh phải bá»™c lá»™ chút cảm xúc nà o đó chứ. Quá»· tháºt, anh phải thấy vui sÆ°á»›ng vì cô chÆ°a có gì sâu sắc vá»›i cái gã Whitney đó. Anh đã nhiá»u lần bá»±c bá»™i khi thấy há» Ä‘i cùng vá»›i nhau nhÆ°ng giá» gạt được anh ta ra rồi, anh lại cảm thấy má»™t sá»± thoả mãn đầy chua chát.
Tuy nhiên quả là bị shock khi phát hiện ra cô vẫn còn trong trắng và phản ứng của anh tháºt là chối. NhÆ°ng quá»· tha ma bắt, anh không há» có ý định quyến rÅ© các cô gái trinh, nhất là India, ngÆ°á»i mà anh muốn gây ấn tượng đến thế. Gây ấn tượng!
Mà anh chắc là đã không là m được Ä‘iá»u đó vá»›i cô. Lạy Chúa, khi anh cảm thấy tấm thân nóng hổi đó ở gần mình thì anh đã Ä‘i được ¾ quãng Ä‘Æ°á»ng. Chỉ cần cô run rẩy đáp lại là anh để mất hết cả và đã nằm đó, trên ngÆ°á»i cô, thở gấp gáp nhÆ° má»™t cáºu con trai má»›i lá»›n.
Lẽ ra lúc đó anh đã phải để cô Ä‘i. Lẽ ra anh đã phải van xin cô tha thứ và cầu mong sao cho anh đừng dùng việc đó để chống lại anh. Sau hết thì chÃnh cô đã khẳng định do là lá»—i của mình. Anh gần nhÆ° đã tin chắc là , cô nghÄ© tất cả chỉ có thế.
NhÆ°ng anh phải chứng tá» cho cô thấy rằng không phải nhÆ° thế. Anh cần phải cho cô thấy mình mạnh mẽ nhÆ° thế nà o bằng việc là m tình vá»›i cô lần nữa, vá»›i tất cả những kỹ xảo và kinh nghiệm mà đã há»c được từ hà ng tá những chiếc giÆ°á»ng khác nhau. Và điá»u mỉa mai là ở chá»—, kết cục cô đã dạy cho anh tất cả những thứ đó gần vá»›i tình yêu hÆ¡n là đơn gian chỉ để thoả mãn các giác quan. Ãối vá»›i India, đó là má»™t sá»± váºn Ä‘á»™ng của đầu óc, má»™t thứ phi váºt chất để thoả mãn cÆ¡n khát của anh đồng thá»i lại khiến cho anh thấy khát khao thêm nữa.
Cô ấy tháºt là má»™t ngÆ°á»i bạn chăn gối nhiệt thà nh. Lạy Chúa, anh không thể nà o táºn hưởng hết sá»± ngá»t ngà o của cô và tin chắc là cô cÅ©ng cảm thấy nhÆ° váºy. Anh chÆ°a bao giá» thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà o ngá»t ngà o và hứng khởi đến thế. Anh chÆ°a bao giỠđược táºn hưởng cái cảm giác thoải mái nhÆ° váºy khi ở trong vòng tay cô.
Äáng lẽ ra anh không nên ngạc nhiên vì Ä‘iá»u đó. Táºn sâu thẳm trong lòng, anh luôn biết rằng mình và India sẽ rất hợp vá»›i nhau. Có lẽ bà Adele đã đúng. DÆ°á»ng nhÆ° anh đã luôn thèm muốn cô. Chắc chắn là anh chÆ°a bao giá» muốn rà ng buá»™c mình vá»›i má»™t ngÆ°á»i phụ nữ nà o khác. Và mặc dù không biết bao giá» má»›i có thể gặp lại cô nhÆ°ng anh chÆ°a bao giá» quên cô cả.
Và đó là lý do khiến anh đã là m há»ng tất cả, anh thú nháºn. Ãúng và o lúc cô nằm má»m mại và bám chặt và o ngÆ°á»i anh, lúc anh đã tin chắc là cô đã bắt đầu tin tưởng trở lại thì anh lại phản bá»™i niá»m tin đó. Và tại sao cÆ¡ chứ ? Chỉ bởi anh đã sợ. Anh đã sợ không dám tin cô vá»›i những gì Ä‘ang có trong tim mình.
Quá»· tha ma bắt ! Anh rủa thầm, mặc kệ Greg Ä‘ang quan sát mình. Ông ấy đã quá già để tin và o những chuyện thần tiên. Khi cô nói yêu anh, anh đã không tin cô. Và chắc chắn là anh chÆ°a chịu thừa nháºn là anh cÅ©ng yêu cô. Anh đã nói má»™t câu hết sức ngá»› ngẩn rằng sẽ có lúc nói lại chuyện nầy, qua vẻ mặt ỉu xìu của cô anh thấy đó không phải Ä‘iá»u cô chỠđợi. Lạy Chúa, có lẽ cô ấy nghÄ© rằng anh cÅ©ng đã nói vá»›i mẹ cô y nhÆ° thế. Ôi, quá»· tha ma bắt những gì mà bà ta đã gây ra cho anh. Bà ta đã là m há»ng nốt cả phần Ä‘á»i còn lại của anh.
Tất nhiên, sau khi cô đã mặc lại xống áo và rá»i Ä‘i, anh đã Ä‘Æ°a ra hà ng tá những lý do để bịên há»™ cho hà nh Ä‘á»™ng của mình. NhÆ°ng chẳng có lý do nà o thuyết phục được cả. Không Ãch gì khi tá»± trấn an mình rằng vẫn còn quá sá»›m, rằng anh cÅ©ng chÆ°a chắc chắn là có thá»±c sá»± muốn nhÆ° thế không. Quá»· tha ma bắt, anh đã muốn có India từ lâu, rất lâu rồi, và không thể vì nghi ngá» Ä‘iá»u đó mà anh để cô phải Ä‘i.
Nathan đã uống thêm hai lon bia nữa cho đến khi mệt quá thiếp Ä‘i, nhÆ°ng anh chỉ ngủ cháºp chá»n. Anh không thể trốn mình và o trong những giấc mÆ¡ và đã ý thức ngay khi tỉnh dáºy rằng, Ä‘iá»u anh thá»±c sá»± thấy sợ chÃnh là những cảm xúc của mình. Anh đã bị tổn thÆ°Æ¡ng má»™t lần, anh sợ sẽ lại bị tổn thÆ°Æ¡ng lần nữa.
Greg gạt rèm cá»a mà đêm hôm qua anh đã kéo và o, huýt sáo má»™t cách sốt ruá»™t vá»›i đống vá» há»™p bia vứt lăn lóc trên ná»n. Ãnh mặt trá»i trà n ngáºp trong cabin và Nathan rên rỉ, nhắm mắt tránh ánh sáng chói chang Ä‘á»™t ngá»™t đó.
- Nà y cáºu, cáºu ổn chứ? – Greg há»i anh trong lúc bÆ°á»›c tá»›i bên cạnh chiếc ghế dà i anh Ä‘ang nằm và nhìn anh thoáng vẻ bối rối – Nà y, cáºu đã có má»™t cuá»™c há»™i hè hay cái gì ở đây váºy?
- Chẳng phải như anh nghĩ đâu.
- NhÆ°ng đã có ai ở đây, phải không – Greg hÃt hÃt không khà – Má»™t phụ nữ, đúng không?
- Anh là cái quái gì thế? má»™t loại chó đánh hÆ¡i chắc – Nathan cà u quạu ngồi dáºy và đưa hai tay lên áp lấy má, anh kêu lên – Lạy Chúa! Tôi thấy nhÆ° ốm đến nÆ¡i.
- Trông cáºu không được khá»e – Greg nói, không có vẻ thông cảm – Váºy thế đó là ai? Hay lại là chuyện gia đình?
Nathan cÆ°á»i khô khan:
- Thôi được rồi. India đã ở đây. Nà o giỠanh hà i lòng rồi chứ?
Greg cau mà y:
- Äừng có nói vá»›i tôi là cô ấy đã quyết định tin tưởng cáºu sau tất cả má»i chuyện đấy!
- Trông tôi có vẻ là đã được tin tưởng hay không? – Nathan há»i vặn lại – Quá»· tha ma bắt, anh Greg ạ. Tôi không biết cô ấy nghÄ© tôi là thứ gì. Trừ khi là má»™t kẻ xấu xa, tôi Ä‘oán thế.
Greg nhìn anh má»™t lần nữa rồi bÆ°á»›c ra mở cánh cá»a tủ, mang ra mấy chiếc tách và cà phê - Thế khi nà o thì chúng ta Ä‘i?
- Ãi Æ°? – Nathan có vẻ chán nản – Lạy Chúa, tôi không biết.
Greg đun nước sôi rồi khoanh tay lại, tựa lưng và o chiếc tủ
- Cáºu có má»™t cuá»™c hẹn ở New York và o ngà y kia – ông nhắc anh – Và cáºu cÅ©ng đã hứa đến dá»± buổi giá»›i thiệu ở Dallas và o thứ sáu tá»›i.
Nathan rên lên rồi tì khuỷu tay lên đầu gối, hai tay vòng qua đầu. Cái công ty mà từ bấy lâu vẫn là cuộc sống của anh bỗng chốc trở thà nh một gánh nặng và anh ngước mắt lên nhìn Greg như van nà i một sự giúp đỡ.
- á»m đến thế kia Æ°, hừm – Greg nói khô khan, lắc lắc đầu - Thế cáºu định sẽ là m gì?
- Tôi không biết – Nathan nhìn ông mệt má»i – Tôi nghÄ© là tôi yêu cô ấy, Greg ạ, liệu đó có phải là điá»u tồi tệ nhất không?
***
India Ä‘ang ngồi chiếc bà n là m việc của cha cô thì mẹ cô lao và o. Cô đã ngồi đó hà ng giá», tay đỡ lấy đầu, nhìn trân trân xuống mặt bà n có những vân đá. Cô đã hình dung xem phải mất bao nhiêu năm má»›i tạo thà nh má»™t phiến đá hoa cÆ°Æ¡ng cỡ lá»›n thế kia, nhÆ°ng cho dù cố gắng đến đâu cô cÅ©ng không thể gạt bỠđược Nathan ra khá»i đầu mình.
Nathan!
Tá»± dÆ°ng cô báºt gá»i tên anh và nhắm mắt lại, cảm thấy lòng Ä‘au nhói. Cô khinh bỉ anh nhÆ°ng lại yêu anh. Cô đã luôn yêu anh, cô Ä‘oán nhÆ° váºy. NhÆ°ng sau đêm hôm qua, cô đã nháºn ra anh chẳng yêu ai ngoà i bản thân mình.
Khi má»›i từ chiếc thuyá»n trở vá», cô đã muốn khóc. Cô và o phòng mình và khoá cá»a lại, tin chắc mình sẽ váºt vã khóc lóc và không muốn bị ai nhìn thấy. Mà thá»±c ra và o tầm 4 giá» sáng thì cÅ©ng khó ai có thể quấy rầy nhÆ°ng cô vẫn là m thế cho yên tâm. NhÆ°ng cô không khóc được. Cô ngồi xuống mép giÆ°á»ng đợi nÆ°á»›c mắt chảy ra nhÆ°ng chúng không chảy. Cô chỉ cảm thấy khô khan, cằn cá»—i và trống trải má»™t cách lạ lùng. DÆ°á»ng nhÆ° tất cả má»i cảm xúc của cô đã bị cạn kiệt – và von nhÆ° thế cÅ©ng không há» sai trong hoà n cảnh nà y. Chẳng phải là buổi tối nà o trong Ä‘á»i, cô cÅ©ng cảm thông vá»›i má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông để rồi đánh mất sá»± trong trắng của mình và chuốc lấy ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n.
Nụ cÆ°á»i của cô lúc nà y tháºt chua chát. Lạy Chúa! Cô đã trao cho Nathan hết thảy má»i thứ nhÆ°ng anh ta vẫn chÆ°a thấy đủ. Äúng và o lúc cô nghÄ© quan hệ của há» Ä‘ang tiến triển, lúc cô bắt đầu hy vá»ng há» sẽ có được chút Ãt hạnh phúc thì anh lại cÆ°á»›p mất của cô cái hy vá»ng đó. Vá»›i má»™t và i câu nói thiếu suy nghÄ©, anh đã tá» cho cô thấy chuyện vừa xảy ra đối vá»›i anh chỉ nhÆ° là má»™t sá»± tình cá». anh đã bá» mặc cho cô Ä‘i chỉ vá»›i chút xÃu sá»± ăn năn.
Mà tại sao anh ta lại phải cảm thấy ăn năn? Cô buồn rầu tá»± há»i. Có Chúa biết, cô đã nhiệt thà nh vá»›i anh cÅ©ng nhÆ° anh vá»›i cô. Sau khoảnh khắc ban đầu đó, khi cô đã quặp tay bấu chặt vai anh và ghìm tiếng báºt kêu lên, cô không thấy những thứ khác có ý nghÄ©a gì nữa. Cô đã bị mê hoặc bởi cuá»™c ân ái vá»›i anh, đắm chìm trong sá»± chiếm hữu của anh. ChÆ°a bao giá» cô tưởng tượng, anh có thể gây cho cô những cảm xúc nhÆ° váºy. Cô đã mất hểt sá»± ngượng ngáºp, mất hết má»i cảm giác xấu hổ. Cô đã bị cuốn theo tình cảm của mình rất là thá»±c lòng.
Lúc đó cô đã hiểu tại sao anh lại nói chỉ vuốt ve và hôn chÆ°a phải là ân ái. Ãó chỉ là má»™t phần, má»™t phần nhá» của toà n bá»™ câu chuyện. Khi Nathan đã chiếm được cô, gây cho cô cảm giác tuyệt vá»i đó, thá»i gian không còn ý nghÄ©a gì nữa. Tất cả chỉ còn khoái cảm dẫn dụ cô và cảm giác lâng lâng bay bổng mà nó Ä‘em đến.
Cô tin chắc rằng từ trÆ°á»›c đến giá» chÆ°a có ai khiến cho cô thấy được yêu đến thế. Và đó cÅ©ng là lý do tại sao cô lại Ä‘au khổ nhÆ° váºy khi anh rút lui khá»i cô.
Và anh đã rút ra khá»i cô vá» tinh thần, chứ không Ä‘Æ¡n thuần chỉ là thể xác, rất lâu trÆ°á»›c khi cô mặc lại váy áo rồi vá»™i vã rá»i khá»i nÆ¡i ấy. Cô đã mất nhiá»u giá» nghÄ© vá» Ä‘iá»u nà y, tá»± há»i chuyện gì đã xảy ra, cô đã sai ở chá»— nà o. Và tất cả quy tụ ở má»™t Ä‘iá»u trong giây lát sÆ¡ ý, cô đã nói yêu anh. Äược bá»c trong vòng tay Ä‘am mê của anh, cô đã quên hết thảy má»i sá»± tháºn trá»ng.
Và bây giá» cô phải chuốc lấy sá»± hối háºn, cô cay đắng nghÄ© thầm. Giống nhÆ° cô đã phải hối háºn nhiá»u vá» những thứ khác trong Ä‘oạn Ä‘á»i ngắn ngủi vừa qua. Nathan không cần tình yêu của cô. Anh ta chÆ°a bao giá» cần nó cả. NhÆ°ng cái già y vò cô dữ dá»™i nhất lại chÃnh là ý nghÄ©, cô chỉ là ngÆ°á»i thay thế cho mẹ mình…
- Quỷ tha ma bắt, hóa ra con ở đây, India!
Cái giá»ng rin rÃt của bà Adele có tác Ä‘á»™ng mạnh giúp cô mau hồi tỉnh. Trong khi mẹ cô cẩn tháºn đóng cánh cá»a sau lÆ°ng mình, cô đã kịp lấy lại sá»± bình tÄ©nh.
Kéo táºp hồ sÆ¡ mà Greg Sanders đã nghiên cứu suốt buổi chiá»u hôm trÆ°á»›c vá» phÃa mình, cô giả vá» nhÆ° Ä‘ang là m việc. Bà Adele Ä‘ang quá phấn khÃch vá»›i những ý nghÄ© trong đầu nên không để ý đến sá»± đối phó của con gái mình.
- Có chuyện gì không ổn ư mẹ ?
India nhẹ nhõm vì thấy giá»ng nói của mình không có gì khác thÆ°á»ng.
- Cái đó thì còn chá» xem – bà Adele ngồi phịch xuống chiếc ghế đối diện và nhìn con gái chằm chằm – Nathan đã kể gì vá» bản thân vá»›i con? – bà ta há»i – Mẹ muốn biết tất cả những gì cáºu ta đã nói.
Trong má»™t lát, India cứ ngỡ mẹ đã biết là gần hết đêm qua mình ở đâu và má cô bắt đầu nóng lên. NhÆ°ng không phải. Nhìn mặt bà , cô thấy không có dấu hiệu gì của sá»± tức giáºn và hÆ¡n nữa là m sao có thể biết được ? Nathan hoà n toà n không để lại má»™t dấu vết gì. Tháºm chà anh ta cÅ©ng không Ä‘Æ°a cô trở vá» khách sạn.
Ép mình hÆ°á»›ng suy nghÄ© trở lại thá»±c tế, India nhún vai vá»›i vẻ mà cô hy vá»ng là má»™t cá» chỉ vô tâm:
- Vá» bản thân anh ta đấy à ? ồ, con nghÄ© mẹ cÅ©ng biết nhÆ° con thôi. Tất cả những gì con biết là anh ta đã có thá»i gian là m việc ở má»™t khách sạn. NhÆ°ng mẹ cÅ©ng ở đấy khi anh ta nói Ä‘iá»u nà y cÆ¡ mà . Chắc mẹ vẫn còn nhá»› chứ?
- Ừ, ừ. Nhưng nó còn kể cho con thêm gì nữa không? – bà Adele có vẻ sốt ruột – Nathan có nói đã từng ở trong quân đội không và đó là lý do quen Greg Sanders không?
- Không đâu mẹ ạ
Äầu India Ä‘ang Ä‘au nhức và cô chẳng có tâm trạng nà o để ngồi nghe bà Adele há»i. Nếu chẳng phải vì sợ sá»± vắng mặt của mình có thể gây nghi ngá» thì cô đã vá» phòng nằm cả ngà y. NhÆ°ng cô không muốn để Nathan nghÄ© rằng, cô rất quan tâm tá»›i chuyện đã xảy ra đêm qua.
- Con có chắc không?
- Tất nhiên – India lá»™ vẻ bá»±c bá»™i trong giá»ng nói – Mẹ nà y, nếu mẹ muốn biết thêm Ä‘iá»u gì thì sao không đến gặp trá»±c tiếp anh ta mà há»i thẳng. Con… con có má»™t số việc phải là m. Trừ khi có ai đó nói khác Ä‘i, còn thì con vẫn phải tiếp tục công việc của mình.
- Sẽ không ai phản đối đâu – bà Adele tuyên bố đầy vẻ chiến thắng. Bà vẫn ngồi nguyên trên ghế trong khi các ngón tay vuốt dá»c hai cánh tay – India, khách sạn Kittrict đã được cứu rồi. Con có thể tin lá»i của mẹ. Hoặc không thì là lá»i của nghị sÄ© Markham. Và nó giúp mẹ tin anh ta hÆ¡n hết thảy.
India cau mà y:
- Nghị sĩ Markham ư? – cô thở dà i – Mẹ đang nói vỠcái gì thế?
- Mẹ Ä‘ang nói chuyện vá» Nathan, India ạ. Vá» cáºu con trai của chồng mình! – bà cÆ°á»i nhẹ. – Chúng ta cứ tưởng anh ta sẽ khó mà tìm được nguồn tiá»n để cứu đảo Pelican! Con yêu, anh của con là má»™t triệu phú! Anh ta sở hữu má»™t loạt các khu giải trÃ.
India há hốc mồm kinh ngạc
- Gì cơ ạ?
Bà Adele tặc lưỡi
- Mẹ nói là Nathan sở hữu hà ng loạt các khu giải trà – bà nhắc lại vẻ sốt ruá»™t – India, con đừng có tròn mắt lên nhÆ° thế! chẳng nhẽ con không có gì để nói hay sao? Chẳng hạn nhÆ° “mẹ tháºt là thông minh†hay “là m sao mà mẹ tìm ra được Ä‘iá»u đó?â€
India không thể là m theo lá»i bà được - mẹ…
- á»’, thôi được rồi. Ãể ta nói – India có cảm giác là bà Adele đã dá»± định sẽ kể từ trÆ°á»›c, cho dù cô nói nhÆ° thế nà o – ChÃnh là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia, Greg, Greg Sanders. Con có nhá»› ông ta không?
- Thôi đi mẹ, đừng có ngốc nghếch như thế!
- Ừ, thôi được. Có lẽ mẹ tháºt ngốc nghếch. NhÆ°ng ngay khi má»›i gặp ông ta, mẹ đã có cảm giác quen quen. à mẹ là chẳng phải ai cÅ©ng được xuất hiện trên trang bìa của tạp chà Times đúng váºy không? NhÆ°ng mẹ nhá»› là đã nhìn thấy ông ta. Rồi khi há»i Nathan, nó bảo ông ta là cá»™ng sá»± của mình. á»’ thế là mẹ suy nghÄ©, rồi gá»i Ä‘iện cho Woodie.
- Woodie Æ°?
- À, nghị sÄ© Markham – bà Adele thoáng Ä‘á» mặt và India thắc mắc không hiểu vì sao. Mặc dầu váºy phải nói là trÆ°á»›c đây cô chÆ°a bao giá» thấy bà Adele gá»i nghị sÄ© Markham bằng tên thân máºt – Dù sao thì mẹ đã gá»i cho ông ấy và há»i có nghe nói đến cái tên Greg Sanders bao giá» chÆ°a, ngay láºp tức ông ấy biết ngay mẹ Ä‘ang nói đến ai.
- NgÆ°á»i cá»™ng sá»± của Nathan.
- Ãúng váºy. Cá»™ng sá»± của Nathan, ở Sullivan Spa! Ãó là lý do tại sao Greg lại được lên trang bìa của tạp chà Times. Ông ta đã nháºn được danh hiệu Nhà doanh nghiệp của năm!
India chớp chớp mắt:
- Con hiểu rồi.
- Con hiểu rồi Æ°? Có thá»±c thế không? mẹ đã bảo Wood… à nghị sÄ© Markham kể cho nghe tất cả. Hóa ra là Nathan đã ở trong quân Ä‘á»™i 3 năm trÆ°á»›c khi trở vỠđầu tÆ° và o má»™t trang trại cây ăn quả cÅ© ở Florida. NhÆ°ng tất nhiên, anh ta không sá» dụng nó là m nông trại. Anh ta đã láºp nên má»™t suối nÆ°á»›c nóng đầu tiên ở đó. Chắc hẳn con đã nghe nói đến Sullivan Spa! Bây giá», nó nổi tiếng khắp nÆ°á»›c Mỹ rồi.
- Có. Con có nghe nói đến nó.
Ãầu cô Ä‘au nhức, nhÆ° Ä‘ang bị má»™t cái búa Ä‘áºp liên hồi. Lạy Chúa, thảo nà o Nathan coi khách sạn Kittrict chỉ là má»™t sá»± thay đổi nhỠđến váºy. So vá»›i công ty của anh ta thì nó chẳng thấm và o đâu.
- Nà y – bà Adele nhìn chăm chăm và o cô – Con chỉ nói có thế sao? Con nên cám Æ¡n mẹ vì đã giải toả những lo lắng cho mình má»›i phải. Nathan sẽ không đóng cá»a nÆ¡i nà y. Nó quá quý giá đối vá»›i anh ta.
India lắc đầu
- Mẹ không thể nói chắc như thế được.
- Có đấy. Nathan đã nói thế, con không nhá»› Æ°? Anh ta bảo nếu con tiếp tục giữ cÆ°Æ¡ng vị giám đốc Ä‘iá»u hà nh thì anh ta sẽ rót tiá»n và o.
- Vâng… ồ…
India liếm cặp môi khô. DÆ°á»›i ánh sáng của những gì má»›i được phát hiện, cô nháºn ra hy vá»ng của mình sao mà ngốc nghếch, dại khá». Cho đến lúc nà y cô vẫn còn nuôi dưỡng ý nghÄ© rằng có thể anh ấy sẽ thấy mình đã hà nh Ä‘á»™ng sai lầm. Cho dù sau những chuyện đã xảy ra, cô vẫn nghiêng vỠý nghÄ© Nathan vẫn giống nhÆ° chà ng trai cô đã từng biết! nhÆ°ng cô gần nhÆ° không ý thức được Ä‘iá»u nà y trÆ°á»›c khi bà Adele bổ và o phòng. NhÆ°ng giỠđây cô biết mình phải là m cái việc đã dá»± định từ tối hôm qua. – con… có thể sẽ ra Ä‘i.
- Äi Æ°? – tiếng bà Adele rÃt lên chói tai – Con nói nghiêm túc đấy chứ? Ta… ta sẽ không cho phép con Ä‘i.
- Mẹ không thể là m gì được đâu mẹ ạ - India nói thản nhiên - Con tin chắc nếu mẹ há»i xin Nathan thì anh ta sẽ cho mẹ ở lại. NhÆ°ng còn con… Con muốn được thay đổi nhịp Ä‘iệu sống. Và cả thay đổi không gian nữa.
Bà Adele nhìn cô chăm chăm:
- Con đã yêu nó rồi phải không? – bà kêu lên đầy ngỠvực – Ta đã nghi ngỠtừ trước nhưng…
Bà bá» lá»ng Ä‘á»™t ngá»™t
- Mà y tháºt là má»™t đứa ngốc!
- Con biết.
- Thế tức là mà y không phủ nháºn phải không?
- Ãiá»u đó thì có ý nghÄ©a gì ? – India không buồn quan tâm đến phản ứng dù của bất cứ ai nữa – NhÆ°ng mẹ không phải lo. Anh ấy chẳng yêu con đâu.
Cô cắn môi:
- Có lẽ anh ấy vẫn còn trung thà nh với những kỷ niệm cũ với mẹ đấy.
- Kỷ niệm với ta ư?
Vẻ mặt của bà Adele trống rá»—ng má»™t lát rồi chuyển sang suy tÆ°. Có vẻ nhÆ° bà đang phải cân nhắc hÆ¡i lâu những gì mình sắp nói và India thần ngÆ°á»i đợi bà trút những lá»i xỉ vả. NhÆ°ng khi bà cất lá»i thì India ngạc nhiên thấy đó không phải là những gì cô chỠđợi:
- Nà y India – bà ngả ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c, hai tay đặt lên mép bà n – Con có nghÄ© đã đến lúc phải thôi nghÄ© má»™t cách… má»™t cách cố chấp nhÆ° thế hay không?
- Cố chấp? con ư?
India kinh ngạc nhìn bà .
- Ãúng thế, cố chấp – bà Adele đáp lại má»™t cách tháºn trá»ng – ý mẹ là nếu mẹ có thể tha thứ cho Nathan thì sao con lại không? Có Chúa bÃêt anh ta chÆ°a là m gì hại đến con cả. Chỉ có mẹ là ngÆ°á»i luôn phải chịu uất ức.
Mẹ Æ°? India tá»± há»i không biết mẹ cô sẽ nói gì nếu cô kể cho bà nghe Nathan đã là m gì cô đêm hôm qua. Liệu Ä‘iá»u đó có là m thay đổi gì quyết định của bà ấy không? Hay là , nhÆ° cô vẫn thÆ°á»ng lo sợ, bà ấy chỉ coi cô nhÆ° là má»™t phÆ°Æ¡ng tiện để đạt mục Ä‘Ãch của mình?
India run rẩy. Cô không thÃch cái hÆ°á»›ng suy nghÄ© đó. Không biết từ bao giá» cô đã có ý nghÄ© rằng bà Adele luôn sá» dụng ngÆ°á»i khác để đạt mục Ä‘Ãch của riêng mình. Ãã từ lâu cô chấp nháºn má»i Ä‘iá»u mẹ nói mà không thắc mắc gì cả.
Từ bao giỠcô đã bắt đầu nghi ngỠsự chân thà nh của bà ?
- Con… sẽ đi – cô nói cương quyết – dù mẹ có nói gì đi nữa thì con vẫn phải là m thế.
- Quỷ tha ma bắt, India. Mẹ sẽ không đồng ý!
- Mẹ không thể ngăn con được đâu.
- Không được Æ°? – bà Adele vặn hai bà n tay và o nhau – India, thế nếu mẹ nói mẹ đã… hÆ¡i cÆ°á»ng Ä‘iệu má»™t chút thì sao?
- CÆ°á»ng Ä‘iệu Æ°? – India chá»›p chá»›p mắt - vá» cái gì?
- Ồ, vỠNathan, tất nhiên rồi. Còn vỠai được nữa? – trông bà Adele có vẻ lầm lì.
- VỠchuyện anh ta là chủ các suối nước nóng ư?
- á»’, đừng có giả vá» cháºm hiểu thế India. Con biết là mẹ không thÃch con cứ cố tình hiểu nhầm ý mẹ mà . – bà Adele khịt mÅ©i – Mẹ muốn nói… vá» chuyện xảy ra buổi sáng hôm đó, cái buổi sáng Aaron đã Ä‘uổi Nathan Ä‘i ấy.
India run bắn ngÆ°á»i:
- Mẹ Ä‘ang nói gì váºy?
- Con có nghe mẹ nói không?
Bà Adele tức giáºn.
- Có con nghe. NhÆ°ng… - India run run đứng dáºy – … con không tin và o tai mình nữa.
- Hãy tin đi – bà Adele ngồi xuống và đưa một chân vắt chéo lên chân kia – Có thể là mẹ đã… hiểu lầm, có thế thôi. Mẹ cũng không dám chắc
Bà vội và ng nói tiếp:
- Nhưng có thể là như thế!
|
22-10-2008, 09:17 PM
|
|
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 12
Nathan Ä‘ang gói ghém đồ đạc của mình thì có ai đó gõ cá»a phòng anh. Mặc dầu anh không muốn Ä‘i, nhất là và o lúc nà y, nhÆ°ng cuối cùng Greg thuyết phục được anh là hãy cho India má»™t Ãt thá»i gian trÆ°á»›c khi anh thổ lá»™ tình cảm của mình. Cô sẽ không tin anh, quá»· tháºt, tháºm chà có thể cô sẽ không thèm nghe anh nói nữa, Ãt nhất là bây giá», và cho tá»›i lúc anh có thì giỠđể kể cho cô vá» Sulliavan Spa thì cô sẽ không được biết toà n bá»™ câu chuyện.
- Má»i và o
Anh nói và tiếp tục xếp cái hộp cạo râu và o trong túi. Ngỡ đó là Greg, hoặc có thể một cô phục vụ phòng nà o đó nhưng quai hà m anh đột nhiên nghiến chặt khi thấy bà Adele bước và o – Quỷ tha ma bắt, bà muốn gì ở đây?
- Nà o con trai, chẳng lẽ đó là cách duy nhất để anh nói với mẹ kế của mình hay sao?
Bà phản đối nhẹ nhà ng và Nathan nháºn thấy vẻ mặt bà có vẻ căng thẳng:
- Ta chỉ muốn nói chuyện với anh, Nathan. Chỉ thế thôi.
Nathan ưỡn thẳng ngÆ°á»i, anh ân háºn vì đã không chịu dà nh thá»i gian mặc áo quần trÆ°á»›c khi sá»a soạn đồ đạc. Sau khi tắm, anh chỉ quấn chiếc áo choà ng mà u Ä‘en treo sau cánh cá»a và giỠđây cảm thấy bá»±c bá»™i vì sá»± trần trụi của mình sau tấm áo.
NhÆ°ng Lạy Chúa, anh chẳng có gì để sợ bà ta cả, anh tá»± nhủ má»™t cách dữ tợn mặc dù có cái gì đó vẫn gợn lên trong tiá»m thức. Cảnh nà y gợi cho anh nhá»› lại má»™t lần nhÆ° thế, khi cha anh buá»™c tá»™i anh những thứ mà có Chúa má»›i biết là cái gì! Sau khi Ä‘á»c lá thÆ° của cha để lại, anh đã nghi ngá» tÃnh hai mặt của bà ta. Và nếu nhÆ° India phát hiện ra…
- Tôi nghÄ© là bà nên ra khá»i đây – anh nói, cố giữ giá»ng má»m má»ng – Chúng ta không có gì để nói cả.
- á»’, tôi không nghÄ© thế đâu – bà Adele liếc há» hững căn phòng rồi lại mỉm cÆ°á»i vá»›i anh – Trông nó tháºt đẹp, đúng không? Anh có biết là India cÅ©ng tham gia và o việc trang trà nó không? á»’, tất nhiên là chúng ta có thuê má»™t công ty chuyên nghiệp nhÆ°ng nó có má»™t số ý tưởng hay…
- Nà y, bà Adele, bà thôi Ä‘i được rồi đấy – Nathan nắm chặt hai tay trong túi áo và đối mặt bà má»™t cách cÆ°Æ¡ng quyết – Tôi không quan tâm tá»›i những nháºn định của bà vá» cái phòng nà y hay bất cứ cái gì khác. Tôi chỉ muốn bà đi. Ngay bây giá», trÆ°á»›c khi tôi gá»i bảo vệ tá»›i để Ä‘uổi bà ra.
Tiếng cÆ°á»i nhá» của bà Adele vang khắp phòng:
- Ồ Nathan! Anh sẽ không là m thế đâu.
- Sao lại không?
- Không – bà hÃt má»™t hÆ¡i dà i – Vì má»™t Ä‘iá»u: anh sẽ nói thế nà o vá»›i India ? Việc tôi là ở đây, trong khi anh chỉ quấn áo choà ng tắm.
- Ãồ vô liêm sỉ! – Nathan trừng trừng nhìn bà ta giáºn dữ – Nếu bà nghÄ© là m được Ä‘iá»u đó lần thứ hai…
- Ồ thôi được rồi – bà ta giơ hai tay lên – Tôi có nói đến đây vì việc đó đâu? Anh vội và ng quá đấy, Nathan. Tôi không cho là India sẽ dễ tin như cha nó. Mà có lẽ nó cũng không buồn quan tâm
Bà cố ý dừng lại một lát trước khi tiếp tục nói một cách nhẹ nhà ng:
- Nó bảo nó sẽ ra đi.
Ra Ä‘i! Vá»›i má»™t cố gắng phi thÆ°á»ng, Nathan má»›i ngăn mình không nhắc lại từ đó. Và mặc dầu anh không tin lắm là mình có thể che giấu thà nh công phản ứng đó nhÆ°ng rõ rà ng là đã che mắt được bà Adele.
- Thế nà o? – bà ta há»i – Chẳng lẽ anh không có gì để nói hay sao? Chẳng hạn nhÆ° anh sẽ không để nó là m thế?
Nathan không rõ bà ta đang bà y trò gì nhưng anh đang quá shock nên không thể hãm bà ta lại:
- Tại sao tôi phải là m việc đó?
Anh há»i và nháºn thấy các móng tay anh Ä‘ang bấm và o lòng hai bà n tay:
- Tôi không thể can thiệp và o cuộc sống của India.
- Không thể cái chết tiệt!
Cuối cùng thì anh đã thà nh công trong việc là m bà ta nổi giáºn. Theo kinh nghiệm bản thân, những ngÆ°á»i Ä‘ang giáºn dữ thÆ°á»ng hay nói ra những gì há» thá»±c sá»± nghÄ© và bà Adele không phải là ngoại lệ
- Nó sẽ là m bất cứ cái gì anh muốn và anh biết Ä‘iá»u đó.
Cô ấy Æ°? Nathan cố dáºp ngá»n lá»a mà từ đó vừa nhen lên trong lòng anh và nhún vai vẻ thá» Æ¡:
- Tôi không tin.
- á»’ tất nhiên là thế – bà Adele lá»™ vẻ sốt ruá»™t – Ta đã bảo anh từ nhiá»u năm trÆ°á»›c, con bé đã phát rồ lên vì anh. Nó đã nhÆ° thế và ta đã nghÄ© là sẽ luôn nhÆ° thế. Thêm và o đó, anh nói đấy là má»™t Ä‘iá»u kiện để anh cứu khách sạn nà y. Anh không thể để cho nó Ä‘i được.
Nathan đã bắt đầu hiểu ra:
- à bà muốn nói là nếu cô ấy Ä‘i thì bà cÅ©ng sẽ là m nhÆ° váºy ?
- Tôi không nói như thế.
- Vì bà không cần phải nói nhÆ° thế. Tá»™i nghiệp bà Adele! Bà sẽ là m gì đây khi không thể trông chá» khách sạn trang trải chi phà cho mình? Khi nà o thì bà sẽ phải sống bằng thu nháºp của chÃnh mình?
Bà Adele tức tối
- Ồ, anh muốn như thế, đúng không? Anh muốn nhìn thấy ta phải đau khổ. Ồ, đừng có hấp tấp thế, Nathan. Chuyện đó sẽ không xảy ra đâu. Anh phải hiểu rõ ta hơn mới phải. Ta sẽ không đi đâu cả, trừ khi anh chịu mất tất cả nơi nà y…
Nathan cau mà y:
- Tôi e là …
- á»’, đừng có nói cái giá»ng đó vá»›i tôi – bà ta khịt mÅ©i – Äừng tưởng là anh biết nhiá»u, Nathan. Không đâu. Tôi đã biết anh là ai, anh thấy đấy. Tôi đã biết cả vá» Sullivan Spa. Lẽ ra anh không nên có má»™t cá»™ng sá»± nổi tiếng nhÆ° thế. Tôi đã nháºn ra mặt ông ta ngay khi vừa má»›i gặp.
Nathan mÃm môi. Quá»· tháºt, anh nghÄ©. Bà ta đã nói gì vá»›i India chÆ°a? Mà nếu đã nói rồi thì không biết bà ta đã tiếp tục buá»™c tá»™i anh lừa đảo gì nữa đây? Lẽ ra anh đã tá»± mình nói ra vá»›i cô. Có Chúa biết, anh đã có cÆ¡ há»™i mà lại bá» qua.
- Ta thấy là anh đã hiểu rồi, Nathan ạ. má»™t lá»i vá»›i giá»›i báo chà vá» tình hình tà i chÃnh khó khăn của chúng ta sẽ là m anh bị lỡ mất nhiá»u cÆ¡ há»™i. Và chuyện gì sẽ xảy ra vá»›i khách sạn Kittrict lúc đó? Cái nÆ¡i trú ngụ nho nhá» nà y của cha anh sẽ chìm xuống không còn tăm tÃch?
Nathan nuốt nÆ°á»›c bá»t và anh để ý thấy có má»™t âm thanh nghe nhÆ° tiếng xà o xạc ở ngoà i hà nh lang. Greg Æ°? Anh thoáng thấy nhẹ nhõm. Có phải là Greg Ä‘ang ở bên ngoà i lắng nghe há» nói chuyện? NhÆ°ng cánh cá»a phòng Ä‘ung Ä‘Æ°a trong má»™t cÆ¡n gió thổi qua các tấm rèm, và anh Ä‘oán chÃnh nó đã phát ra âm thanh vừa rồi chứ không phải ngÆ°á»i cá»™ng sá»± của mình.
- Váºy bà đưa giá bao nhiêu? – anh há»i khô khan, thắc mắc bà ta định dừng lại ở đâu. Chắc chắn là báo chà có thể là m hại há». Anh không lạ gì Ä‘iá»u đó. NhÆ°ng anh sẽ không thể để bị tống tiá»n. Cho dù giá của nó là thế nà o Ä‘i nữa
- Tôi đoán là bà đã có một cái giá rồi chứ?
- Tất nhiên – bà ta đã lấy lại sá»± tá»± tin. – Có bao giá» không đâu. Lẽ ra anh đã có thể ở lại đây suốt chừng ấy năm nếu nhÆ° anh chịu chấp nháºn cái giá của tôi. Anh biết Ä‘iá»u đó mà . Cha anh sẽ không bao giá» biết được. NhÆ°ng anh lại quá chắc chắn là ông ấy sẽ tin mình – bà ta nhún vai – và cả hai chúng ta Ä‘á»u biết kết cục nhÆ° thế nà o…
- Bà Adele…
Nathan dữ tợn bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c và dÆ°á»ng nhÆ° nháºn ra mình đã hÆ¡i quá lá»i, bà ta dang hai tay ra:
- Thôi được, thôi được. Có thể là lúc đó anh không muốn tôi. Hoặc có thể là anh muốn được tình cảm của cha anh hÆ¡n. Ai mà biết được? Sá»± tháºt là anh đã mất hết tất cả. Và tôi không nghÄ© là anh lại muốn bị mất lần nữa.
Nathan khinh bỉ nói:
- Giá của bà , Adele. Hãy nói giá của bà ra. Tôi muốn biết tôi có đủ để trả không?
- á»’, tất nhiên là anh có thể – bà Adele tặc lưỡi má»™t cách sốt ruá»™t – Tất cả Ä‘iá»u ta muốn chỉ là giữ được India ở lại đây. Nó sẽ ở lại, nếu nhÆ° anh bảo nó. NhÆ° thế, ta sẽ tiếp tục…
- Nói những lá»i dối trá thô bỉ ! – má»™t giá»ng nghèn nghẹn cất lên từ phÃa cá»a. – Ôi, mẹ! Là m sao mẹ có thể… là m sao mẹ có thể… trắng trợn nhÆ° váºy chứ?
Hôm nay là ngà y tồi tệ nhất trong cuá»™c Ä‘á»i của India. Mà trÆ°á»›c đó, cô đã có những ngà y tháºt tồi tệ, cô thừa nháºn, nhất là cái ngà y Nathan bị buá»™c phải ra khá»i nhà mình. Lúc đó cô đã cảm thấy chán chÆ°á»ng và bị phản bá»™i. NhÆ°ng chÆ°a bao giá» cô cảm thấy nhÆ° tối nay, trong lúc cố váºt lá»™n để gói ghém đồ đạc của mình. Cô có quá nhiá»u thứ, có quá nhiá»u thứ của má»™t5 năm qua để mà thu lượm lại. Äây là ngôi nhà duy nhất mà cô còn nhá»›, phải từ bá» nó tháºt là đau Ä‘á»›n.
NhÆ°ng không Ä‘au Ä‘á»›n bằng việc biết rằng cô sẽ không bao giỠđược gặp lại Nathan nữa. Cô cay đắng thừa nháºn. Lạy Chúa!cô cÅ©ng không biết anh có thể chịu Ä‘á»±ng nổi khi phải tiếp tục nhìn thấy má»™t trong hai mẹ con cô không. HỠđã lấy Ä‘i của anh quá nhiá»u. Quá nhiá»u để có thể phục hồi lại được.
NhÆ°ng Ãt ra thì cô cÅ©ng đã có thể ngăn không để mẹ mình là m hại thêm được nữa. Ngay khi Adele nháºn thấy cô đã Ä‘i theo mình đến phòng Nathan, bà ta rÅ© xuống nhÆ° bị rút hết sinh lá»±c. Äối mặt vá»›i cô con gái, bà ta đổ sáºp xuống nhÆ° má»™t ngôi nhà là m bằng các quân bà i. Chắc chắn bà ta không bao giá» muốn chuyện của mình bị loan tin ầm Ä© trên báo chÃ. Bà đã Ä‘á»c nhiá»u vá» việc cha mẹ lạm dụng con cái nên biết rằng không thiếu ngÆ°á»i sẵn sà ng Ä‘Æ°a những lá»i kể của India lên mặt báo. Mà những chuyện bê bối ngÆ°á»i ta lại hay nhá»› dai, cho dù ai đó có muốn xóa nó Ä‘i thế nà o chăng nữa. Ngoà i ra, India còn nghi ngá» bà có những Ä‘iá»u khác muốn giấu, nhất là quan hệ của bà vá»›i Woodie Markham.
Tất nhiên, tháºt là kinh khủng khi nói những chuyện đó trÆ°á»›c mặt Nathan, và mặc dù anh đã định can thiệp và o nhÆ°ng cô đã ngăn lại. Lạy Chúa! Cô chÆ°a bao giá» thấy bối rối hÆ¡n khi nghe mẹ nói cô đã bị anh là m cho mê hoặc. Lúc đó, cô đã suýt nhảy và o can thiệp, may sao ná»—i e sợ sẽ là m tình hình xấu Ä‘i đã giữ cô lại.
Lúc đầu thá»±c sá»± cô không biết tại sao lại Ä‘i theo mẹ mình đến đó. Khi ở trong phòng cô, bà Adele không há» nói sẽ đến gặp Nathan, chỉ bởi India nghi ngá» rằng bà có thá» sẽ tìm anh để nà i nỉ. Æ n Chúa, may mà cô đã hà nh Ä‘á»™ng theo ngá» vá»±c của mình. Những gì cô nghe thấy chỉ là má»™t thủ Ä‘oạn xấu xa để ép buá»™c anh, không hÆ¡n không kém. Cô gần nhÆ° không nhá»› đã đẩy mẹ mình Ä‘i nhÆ° thế nà o. Tháºt là kinh khủng. Bà Adele nức nở khóc lóc và nói rằng tất cả chỉ là má»™t sai lầm, rằng trong tim bà luôn đặt lợi Ãch của há» lên trên. Tất nhiên chẳng ai tin bà ta cả. Nhất là Nathan, sau cố gắng ban đầu định dà n hòa há», anh trở nên thá» Æ¡ má»™t cách kỳ lạ trÆ°á»›c toà n bá»™ diá»…n biến cuá»™c tranh cãi.
India rùng mình khi nhá»› lại chuyện đó. Cô cÅ©ng rùng mình nhá»› lại suốt thá»i gian còn lại của ngà y hôm nay, cô đã cố thuyết phục an ủi bà Adele Ä‘ang khóc lóc rằng, dù bà đã là m gì Ä‘i nữa thì cô cÅ©ng sẽ không bá» rÆ¡i bà . Vì dù có muốn đổ hết tất cả tá»™i lá»—i mẹ cô đã gây ra 8 năm vá» trÆ°á»›c lên vai bà thì cÅ©ng không thể bá» qua lá»—i của cô trong sá»± việc nà y. Cô đã quá vá»™i và ng kết tá»™i Nathan, quá dá»… dà ng chấp nháºn những lá»i mẹ mình nói trong khi vứt bá» những lá»i của má»™t ngÆ°á»i bạn chÆ°a bao giá» biết phản bá»™i mình.
Cô không biết Nathan là m gì kể từ lúc đó. Theo nhÆ° cô thấy thì có thể anh đã Ä‘i khá»i đảo. Hình nhÆ° anh vừa má»›i gói ghém xong đồ đạc khi cô lao và o phòng anh. Cô đã nhìn thấy cái túi đặt trên chiếc hòm ở phÃa sau anh, để ý đến nó trong khi cô cứ tưởng mình chỉ táºp trung và o mẹ mình. NhÆ°ng rồi cô để ý thấy Nathan Ä‘ang mặc áo choà ng tắm và tóc anh Æ°á»›t dÃnh và o cổ, bóng lên sau khi tắm.
Cô thốt lên má»™t tiếng tuyệt vá»ng. Cô không tin là mình ở má»™t nÆ¡i nà o đó gần anh mà lại không để ý thấy anh. Tháºm chà cô không cần phải nhìn thấy anh má»›i biết là anh Ä‘ang ở đó. Äó là má»™t cái gì đó thuá»™c vá» tâm lý há»c, má»™t trá»±c giác, linh cảm vá»›i ngÆ°á»i mà mình yêu thÆ°Æ¡ng.
Äồ đạc đã được xếp hết và o trong valy, cô giáºt mạnh chiếc móc cà i và kéo nó từ trên giÆ°á»ng xuống sà n nhà . Rồi sau khi lấy lại thăng bằng, cô xách nó ra phÃa cá»a. Cần phải có hai ngÆ°á»i, cô nghÄ© má»™t cách ngán ngẩm. Cứ kiểu nhÆ° thế nà y thì có hà ng năm má»›i mang Ä‘i được. Có lẽ cô phải nhá» ai đó giúp.
NhÆ°ng nhá» ai? Mẹ cô Æ°? Cô không nghÄ© nhÆ° váºy. Bà Adele cÅ©ng có quá nhiá»u thứ để thu xếp. Mà thá»±c ra India cÅ©ng không tin là bây giá» bà ta Ä‘ang là m váºy. Theo nhÆ° cô hiểu mẹ mình thì bà ấy sẽ đợi cô sắp xếp xong đồ đạc của mình rồi sẽ sang lo giúp cho bà . Chắc giá» nà y bà ta Ä‘ang ngồi trong phòng, hút thuốc lá và tá»± an ủi mình bằng rượu gin và rượu bổ. Bà Adele thÃch dùng những thứ đó, trừ khi lo sợ chúng là m há»ng da. Bà ta hay lo lắng vá» nÆ°á»›c da của mình. NhÆ°ng không phải là đêm nay, India nghÄ© khô khan. Lẽ ra mẹ cô phải nháºn thấy rằng có nhiá»u thứ quan trá»ng hÆ¡n để mà lo chứ không phải chỉ vì nếp nhăn trên mặt.
Những chiếc hòm để bên cá»a trông tháºt xấu xÃ. Trông chúng chẳng hợp chút nà o vá»›i những sắc xanh và và ng sang trá»ng của căn phòng. Chúng Ä‘ang là m há»ng cái mà theo India nghÄ© có thể là đêm cuối cùng của cô ở trong những căn phòng nà y. Ãt ra cô cÅ©ng phải bá» chúng sang phòng bên cạnh và giấu ở má»™t chá»— kÃn đáo nà o đó.
Trút má»™t tiếng thở dà i, cô nắm lấy quai má»™t chiếc hòm rồi kéo nó sang phòng khách. NhÆ°ng trong căn phòng lịch sá»± nà y, trông nó cÅ©ng vô duyên không kém. Quá»· tha ma bắt chúng Ä‘i, cô nghÄ©, Ä‘Ã nh phải kéo chúng ra ngoà i hà nh lang váºy. Chắc cÅ©ng không có ai xách của cô Ä‘i đâu, mà nếu có thì cô cÅ©ng chẳng buồn quan tâm.
Äang váºt lá»™n để cố nhấc chiếc hòm qua ngưỡng cá»a thì India chợt nhìn thấy má»™t đôi già y bệt ngay bên ngoà i cá»a. Mắt cô ngÆ°á»›c lên trên hai ống quần mà u xanh hải quân, chiếc áo sÆ¡ mi mà u nâu sáng mở ra trên cổ để lá»™ nÆ°á»›c da rám nắng ở cổ há»ng.
Cổ há»ng của Nathan, cô căng thẳng nghÄ© ngẩng hẳn lên và bắt gặp gÆ°Æ¡ng mặt cÆ°Æ¡ng nghị, khô khan của anh. Tháºt kỳ lạ, cô vừa má»›i nghÄ© đến mối quan hệ của há» xong thì anh đến. Mà cÅ©ng có thể đó chỉ là từ má»™t phÃa. Nhìn anh không có vẻ có quan hệ gì vá»›i cô lúc nà y.
Anh không nói gì và cô lại phải là ngÆ°á»i đầu tiên lên tiếng trÆ°á»›c:
- À, chà o anh – cô nói và cảm thấy khinh bỉ mình vì có vẻ nhÆ° trong đầu cô chẳng có gì quan trá»ng hÆ¡n và i lá»i xã giao lịch sá»± – Em xin lá»—i, em không nghe thấy tiếng anh gõ cá»a. “Mà nếu nghe thấy thì chắc em sẽ mặc cái gì đó khả dÄ© hÆ¡n là quần short và chiếc áo pull rá»™ng thùng thình nà yâ€, cô nghÄ© thầm trong bụng.
- Anh không gõ cá»a
Anh nói khô khan và cô tá»± há»i có phải mình vừa tưởng tượng chút hà i hÆ°á»›c thoáng qua trong giá»ng nói của anh không
- Anh có thể và o được không? Anh cần nói chuyện với em.
- Em… - India liếc nhìn phÃa sau – Em nghÄ© anh đã Ä‘i.
- Nhưng anh đã ở đây, như em đã thấy đấy.
- Nhưng anh sẽ ra đi phải không?
- Äiá»u đó thì quan trá»ng gì?
Anh nhìn ngá»±oc rồi lại nhìn xuôi dá»c hà nh lang má»™t cách bá»±c bá»™i:
- Nà y, em không muốn bị ai để ý đấy chứ? Anh chỉ muốn nói chuyện một và i phút với em. Nà o, có được không?
India nuốt nÆ°á»›c bá»t và lùi lại, tay giữ lấy cánh cá»a:
- Em nghĩ là được.
- Tốt – Anh bước và o trong phòng – Anh nghĩ là em chỉ có một mình.
India lưỡng lá»± rồi đóng cá»a lại và tá»±a lÆ°ng và o đó:
- NhÆ° anh thấy đấy – cô thừa nháºn, dùng chÃnh câu của anh – Em… em chỉ Ä‘ang thu xếp đồ đạc
Cô so vai:
- CÅ©ng không có gì nhiá»u lắm.
- Em đừng là m nữa.
India cắn môi:
- Em… muốn thế. Em không thÃch ngÆ°á»i khác…
- Dù anh là … em đừng Ä‘i – Nathan nói khô khốc. Anh Ä‘ang đứng ở đầu kia tấm thảm trung Hoa, hai tay áp chặt trÆ°á»›c đùi – Em không cần phải Ä‘i đâu, India. Và điá»u nà y không có liên quan gì đến mẹ em cả. Äây là nhà của em, quá»· tha ma bắt! Nếu em muốn ở lại thì cứ ở.
India sung sÆ°á»›ng vì được tá»±a lÆ°ng và o cánh cá»a:
- Anh không muốn nói thế.
- Thực sự là như thế.
Cô liếm cặp môi khô:
- Anh không nợ nần gì mẹ con em cả – cô phản đối.
- Anh có bảo nhÆ° thế đâu! – hai bà n tay anh nắm chặt – Lạy Chúa! India! Việc nà y tháºt căng thẳng đối vá»›i anh. Em đừng có là m khó thêm nữa. Anh muốn em ở lại, em có hiểu anh nói không? Anh muốn em được là m Ä‘iá»u em muốn.
- Äiá»u em muốn Æ°?
- Äúng váºy, Ä‘iá»u em muốn. – Nathan thở ra má»™t hÆ¡i và liếc nhìn quanh phòng.
- Ở đây có cái gì uống không?
India bước và o trong:
- Em có Coca- cola..
- Thế cũng được
- Hay là em đi kiếm bia cho anh?
- Em Ä‘i lấy bia cho anh Æ°? Äừng có ngốc nghếch thế! Em không cần phải chạy vòng quanh anh. Äược rồi, Coca-cola cÅ©ng tốt. Miá»…n không phải là cái loại Soda nhạt nhẽo đó.
India vá»™i vã Ä‘i, cố gắng táºp trung nghÄ© từng việc má»™t, nhÆ°ng đấu óc cô luôn bị ám ảnh vá»›i những lý do tại sao Nathan lại đến đây, và mặc dầu cô biết mình tháºt Ä‘iên rồ nhÆ°ng lá»i Ä‘á» nghị của anh quá hấp dẫn nên không thể gạt bá» nó.
Chiếc tủ lạnh mini bên trong chiếc tủ bằng gá»— mun có chạm khắc luôn luôn đầy ắp những đồ uống lạnh. Nó được là m giống nhÆ° má»™t chiếc tủ lạnh thu nhá», trong phòng ngủ của khách. Trong các ngăn có Soda và rượu bổ, bổ sung thêm cho các loại Scott va seri uống miá»…n phà là má»™t đặc Ä‘iểm thú vị của khách sạn nà y. Tuy nhiên trong tủ của India chỉ để Perrier và Coca-cola nên lấy má»™t há»™p mang ra cho anh chẳng khó khăn gì.
Các ngón tay cô chạm phải tay anh trong lúc Ä‘Æ°a chiếc lon, nhÆ°ng cô cố không nghÄ© đến cái cảm giác mát lạnh của bà n tay ấy hoặc nhá»› lại đêm qua nó đã vuốt ve ngÆ°á»i cô nhÆ° thế nà o. Cho dù chuyện Nathan sắp nói là gì thì cô phản ứng của cô sẽ chỉ là m phức tạp thêm cho anh và cô phải chuẩn bị tinh thần để đón nháºn lá»i từ chối của anh đối vá»›i mình.
Nathan giáºt nắp và là m má»™t hÆ¡i hết ná»a lon nÆ°á»›c rồi Ä‘Æ°a mu bà n tay quệt lấy mồm. Anh nhìn cô vẻ biết Æ¡n:
- Cảm ơn em.
India nhúc nhÃch ngÆ°á»i má»™t cách vụng vá»:
- Rất hân hạnh – cô đáp lại, rồi nháºn thấy nó có vẻ khách khà quá, cô vá»™i và ng nói thêm – Trá»i nóng quá!
- Thế Æ°? – Nathan nhìn chiếc lon rồi đặt nó xuống mặt bà n – Mà anh không định nói chuyện vá» thá»i tiết.
India cố kiá»m hÆ¡i thở gấp:
- Em… em không hiểu anh định nói gì?
- Không hiểu ư? – Cặp mắt anh sục sạo trên mặt cô – Tại sao em không tin anh?
Các ngón tay India bấu và o dưới cánh tay cô:
- Em không biết…
- Em có nghÄ© đó là vì anh không quen được nghe nói sá»± tháºt từ mẹ con em không?
Anh há»i nhẹ nhà ng và chút lạc quan trong cô vừa lóe lên đã vá»™i tan.
- Có thể… có thể là nhÆ° thế – cô đồng ý, tìm lại chá»— dá»±a trÆ°á»›c của mình nÆ¡i cánh cá»a – NhÆ°ng… nhÆ°ng nếu anh cảm thấy thế thì em không hiểu tại sao anh lại bảo em ở lại. Nếu anh cảm thấy cần có chút trách nhiệm gì đó vá»›i mẹ em thì xin đừng. Em có thể tá»± chăm sóc cho cả hai mẹ con mình.
Nét mặt Nathan đanh lại:
- Anh không thấy có trách nhiệm gì vá»›i bà ấy cả. Chấm hết. Chỉ có em là ngÆ°á»i anh quan tâm. Em đã hiểu ra chÆ°a?
Giá»ng anh không có vẻ gì là khÃch lệ và India cảm thấy thoáng chút pháºt ý. Quá»· tha ma bắt, việc gì anh ấy cứ phải tá» ra nhÆ° là cô dốt nát lắm ấy. Cô đã hiểu. Anh ấy đã khẳng định vị trà của mình đêm hôm qua.
- á»’ – cô nói, lá»±a chá»n từ ngữ má»™t cách tháºn trá»ng – Em tin chắc là lẽ ra em phải rất lấy là m sung sÆ°á»›ng.
- India!
- … rằng anh cảm thấy có Ãt nhiá»u trách nhiệm đối vá»›i em, nhÆ°ng Ä‘iá»u đó thá»±c sá»± là không cần thiết. Và nếu nhÆ° anh cảm thấy có chút nghÄ©a vụ gì đó vá» những việc xảy ra đêm hôm qua…
NhÆ°ng cô không có cÆ¡ há»™i để nói hết. Miệng lầm bầm má»™t và i câu chá»i thá» gì đó, Nathan bÆ°á»›c đến sát cô, ép cô và o cá»a, và miệng anh nhốt chặt những lá»i cô định nói.
- Lạy Chúa! – anh rên lên, cuối cùng khi anh rá»i môi cô để tìm kiếm cái hõm thoảng mùi hÆ°Æ¡ng trên bá» vai cô – Anh nghÄ© mình đáng phải nghe những Ä‘iá»u tồi tệ đó nhÆ°ng anh nghÄ© chúng ta còn đáng được hưởng nhiá»u Ä‘iá»u hÆ¡n thế nữa.
Äầu óc India quay cuồng nhÆ°ng cô cố gắng hết sức để giữ tỉnh táo:
- Anh không cần phải là m thế, anh Nathan – cô nói cÆ°Æ¡ng quyết – Äừng chỉ vì mẹ em nói… nói em có tình cảm thế nà o vá»›i anh mà anh phải giả vá» nhÆ° váºy đối vá»›i em. Anh sắp ra Ä‘i. Em đã thấy anh thu xếp đồ đạc và o trong túi. Ôi, Nathan, xin hãy để em Ä‘i. Việc đó sẽ không có Ãch gì đâu.
- NhÆ°ng nó lại có vẻ khá có Ãch vá»›i anh
Nathan nói nhẹ nhà ng và cảm thấy cái váºt đó của anh căng cứng áp và o bụng thì India cÅ©ng được hà i lòng vì biết anh không nói dối. NhÆ°ng giữa kÃch thÃch anh và yêu anh là hai việc hoà n toà n khác nhau.
- Em yêu, hãy nghe anh. Anh đã đợi cả ngà y nay để chá» em kéo anh ra khá»i ná»—i Ä‘au khổ của mình.
- Nỗi đau khổ của anh ư? – India bối rối.
- Äúng váºy – Nathan thừa nháºn má»™t cách sốt sắng – India, anh cần được biết là em tha thứ cho anh. Vì đã gây ra mâu thuẫn giữa mẹ con em.
India ngá»a đầu lên nhìn anh:
- Äiá»u đó tháºt là điên rồ!
- Thế Æ°? – ngón tay của Nathan miết theo Ä‘Æ°á»ng cong của lông mà y cô – Em yêu, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đó đã gây ra cho chúng ta quá nhiá»u Ä‘au khổ. Anh sẽ không bá» qua cho bà ấy vì đã khiến em chống lại anh đâu?
- Ôi, Nathan… - mắt India đỠlên.
- nghĩa là em đã tha thứ cho anh rồi ư?
Cô lắc đầu:
- Anh không có gì để mà tha thứ cả.
- Kể cả những gì anh đã là m đêm qua ư?
Anh khẽ nhấc cô và khẽ rên lên vì đùi cô gần như đụng và o mục tiêu của nó.
- Em biết rồi – cô kêu lên và đôi mắt má»ng nÆ°á»›c nhìn chằm chằm và o anh – Em biết đó là lý do thá»±c sá»± vì sao anh đến đây. Anh sắp Ä‘i xa. Äừng có cố chối Ä‘iá»u đó. Váºy Ä‘iá»u gì đã là m anh thay đổi quyết định? Hay đó là điá»u em không được biết?
- Thôi được rồi – anh thở dà i thú nháºn – anh sắp sá»a Ä‘i. Em nói đúng. Anh đã gói ghém đồ đạc và sẽ Ä‘i khá»i đây khi nà o có dịp. NhÆ°ng không phải là vì anh không quân tâm đến em. Em biết rõ Ä‘iá»u đó mà . Chỉ là vì anh đã quá lo sợ phải nói cho em biết tình cảm của mình.
India chỉ muốn trốn ánh mắt anh nhÆ°ng cho dù cô đã cố quay đầu Ä‘i anh không để cho cô né tránh. Váºy là cô dứng đó, bị đóng Ä‘inh bởi cái nhìn chằm chằm của anh, cảm thấy khắp má»i chá»— trên ngÆ°á»i mình Ä‘ang căng lên phản đối.
- Em… em.. không… tin anh.
- Tại sao lại không?
Cô lắc lắc đầu:
- Anh không bao giỠsợ cái gì cả.
- Ồ, thế ư? Em rồi sẽ bị ngạc nhiên đấy.
Cô thở dà i:
- Äừng là m thế!
Cô nói tiếp:
- Äừng trêu chá»c em nữa, anh Nathan. Thôi được. Em vẫn còn yêu anh. Äó có phải là điá»u anh muốn nghe không?
- Anh muốn nghe nhiá»u hÆ¡n thế nhiá»u – anh nói má»™t cách âu yếm và phá»›t lá» việc cô vừa giáºt ngÆ°á»i lùi lại, anh Ä‘Æ°a lưỡi mÆ¡n man lên và nh tai xinh xinh của cô - … Em sẽ lấy anh chẳng hạn. Và em sẽ không má»i mẹ em là m phù dâu cho mình.
- Không!
Cô gáºp ngÆ°á»i chui dÆ°á»›i hai cánh tay anh rồi vùng chạy sang đầu phÃa bên kia của căn phòng. Rồi, siết chặt hai bà n tay, cô kêu:
- Nathan, anh không phải là m nhÆ° váºy. Anh, anh tháºt tá» tế và em trân trá»ng sá»± tá» tế của anh, nhÆ°ng…
Nathan quay ngÆ°á»i lại, vai anh tá»±a và o cánh cá»a, đầu rÅ© xuống trÆ°á»›c ngá»±c.
- Phải nói bao nhiêu lần nữa đây? – anh há»i – Anh không là m thế vì em, India. Anh Ä‘ang là m vì anh. Quá»· tha ma bắt, anh yêu em, India. Có lẽ anh đã luôn yêu em. NhÆ°ng khi em đã bị tổn thÆ°Æ¡ng, phải mất không biết bao nhiêu lâu để em má»›i có thể tìm thấy niá»m tin trở lại.
India run bắn lên
- Thôi được rồi. Anh quan tâm đến em. Nhưng anh không phải lấy em.
- á»’ có, có chứ – Nathan rá»i khá»i chá»— anh đứng và lần nà y India không lùi lại khi anh Ä‘i vá» phÃa cô – Vì em, anh không nghÄ© đến má»™t cô gái nà o khác. Em sẽ trở thà nh vợ của anh và anh sẽ không bao giỠđể em quên Ä‘iá»u đó!
|
22-10-2008, 09:21 PM
|
|
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äoạn kết
Và i giá» sau, India cá»±a mình khi thấy ngÆ°á»i Ä‘ang nghịch nghịch sợi tóc của cô:
- Ãt ra thì anh cÅ©ng là ngÆ°á»i duy nhất có thể chứng minh rằng tóc em Ä‘á» tá»± nhiên
Anh nói nhẹ nhà ng, kéo sợi tóc lướt qua núm vú hồng hồng.
India là m bộ nghiêm mặt.
- Anh có vẻ kiêu ngạo quá.
- Äúng thế – anh cÆ°á»i – Hồi trÆ°á»›c, anh chÆ°a bao giá» nghÄ© đến nó nhÆ°ng giá» anh cảm thấy thÃch thú. TrÆ°á»›c kia anh hay nghÄ© đến việc em lấy chồng và có con. Giá» thì anh đã hiểu tại sao má»—i lần nghÄ© nhÆ° thế, anh lại cảm thấy nhÆ° bị ai đó đá và o bụng mình.
India run run trút một tiếng thở dà i:
- Anh có chắc đó là điá»u anh mong muốn không?
- Chắc chắn.
- NhÆ°ng… anh đã gặp những ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác…
- Có.
- Và … đã ân ái vá»›i há»â€¦
- Không phải ân ái mà là là m tình – anh thừa nháºn.
- Váºy… tại sao?
- Tại sao anh lại thế?
India gáºt đầu
- Bởi vì đó là tất cả những gì mà há» cần. Chỉ là … tình dục. Ngoà i ra không có cái gì khác. Vá»›i em thì khác. Äừng há»i anh tại sao. Anh chỉ biết là khi anh chạm và o em, em… á»â€¦ Ỡ– Anh kéo tay cô xuống phÃa dÆ°á»›i ngÆ°á»i mình – em là ngÆ°á»i duy nhất.
- ồ, anh Nathan.
- Ừ, tầm thÆ°á»ng, đúng không? – anh nhăn mặt – NhÆ°ng những ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đó, há» chẳng có chút ý nghÄ©a gì. Äêm qua – đêm hôm qua là đỉnh Ä‘iểm cái cảm xúc mà anh đã phải váºt lá»™n chống lại kể từ khi anh trỡ lại hòn đảo nà y. Anh đã tá»± nhủ rằng không thể yêu má»™t ngÆ°á»i không tin tưởng mình. NhÆ°ng anh lại không thể xa em, em yêu ạ. Và đó là lúc anh nháºn ra mình đã yêu thá»±c sá»± rồi.
India nói, giá»ng nghèn nghẹn:
- Thôi được. Anh đã thuyết phục được em. Em sẽ ở lại.
- Ở lại?
Nathan thoáng ngẩn ngÆ°á»i ra và cô vá»™i và ng tìm má»™t từ thÃch hợp.
- Ở đây – cô nói – Hòn đảo nà y. Em sẽ là m bất cứ Ä‘iá»u gì anh muốn. Chỉ cần nói cho em biết đó là việc gì.
- Ôi chúa Æ¡i! – Nathan lăn ngÆ°á»i lại cho đến khi anh đè má»™t ná»a ngÆ°á»i lên ngÆ°á»i cô, má»™t chân anh thoải mái nhét và o giữa 2 chân cô – Em yêu, anh quên mất không nói cho em biết, anh sống ở New York. Liệu em có chịu nổi được Ä‘iá»u đó không?
***
Chiếc phi cÆ¡ nhá» lượn nghiêng phÃa trên đảo và India quay ngÆ°á»i lại nhìn ngÆ°á»i Ä‘ang ngả ngÆ°á»i trong chiếc ghế bên cạnh cô.
- Chúng ta sắp tá»›i nÆ¡i rồi – cô nói và đưa bà n tay xoa xoa lên cái bụng phồng căng của mình – Tháºt là đúng lúc. Em nghÄ© là con trai anh Ä‘ang sốt ruá»™t rồi đấy.
Nathan cÆ°á»i tÆ°Æ¡i, ngÆ°á»i anh dá»±a hẳn và o cô, và đặt bà n tay đầy vẻ chiếm hữu lêntrên cái bụng rồi lÆ°á»›t xuống phÃa dÆ°á»›i:
- Em thấy thế nà o nếu anh nói rằng cha nó cÅ©ng Ä‘ang sốt ruá»™t đây - anh thì thầm – Äừng quên là anh đã phải lang thang suốt cả tuần vừa rồi ở British Columbia. DÆ°á»ng nhÆ° anh không gặp em đã hà ng năm trá»i. Anh hy vá»ng là mẹ em sẽ không cằn nhằn gì, anh chỉ muốn em cho mình anh mà thôi.
India duá»—i ngÆ°á»i vá»›i má»™t khoái cảm vô thức – Chúng ta còn có nhiá»u đêm - cô nói, sung sÆ°á»›ng trứơc sá»± thèm muốn của anh – Anh yêu, đừng nhìn em nhÆ° thế. Em tin chắc là Elena nghÄ© anh Ä‘iên mất rồi.
- Mặc kệ cô ta muốn nghÄ© gì thì nghÄ© – anh nói, không buồn liếc nhìn vá» phÃa cô tiếp viên lấy má»™t cái – Anh Ä‘ang ở bên vợ anh và anh sẽ nhìn vợ anh nhÆ° anh thÃch.
India mỉm cÆ°á»i và để tránh cái nhìn chằm chặp của Nathan khiến cô bối rối, cô xoay ngÆ°á»i hÆ°á»›ng tầm mắt ra cá»a sổ. Bây giá» cô đã có thể nhìn thấy những bức tÆ°á»ng của khu nhà má»›i xây, má»c lên bên cạnh bến thuyá»n. Trong khoảng thá»i gian 12 tháng, Nathan và Greg đã là m được khá nhiá»u việc và giá» há» trở lại đây để dá»± lá»… khai trÆ°Æ¡ng khách sạn.
- Ãt nhất thì Greg cÅ©ng sẽ ở đây để tham gia Ä‘iá»u hà nh – Nathan nói tiếp. Nâng mái tóc của vợ lên, anh đặt má»™t nụ hôn lên gáy cô – Lần trÆ°á»›c nói chuyện, anh ấy bảo anh ấy và Adele Ä‘ang rất hợp nhau. Em biết không, có lẽ đó chÃnh là gu Ä‘Ã n ông mà mẹ em cần: má»™t ngÆ°á»i không bị mắc và o bẫy của bà ấy mà lại đủ hấp dẫn để bà ấy cảm thấy được thá» thách.
India tặc lưỡi:
- Có thể là anh đúng. Mặc dầu váºy em không thể nói mình ghen vá»›i ông ấy. Dù sao việc biết mình sắp trở thà nh bà ngoại có lẽ sẽ giúp bà biết Ä‘iá»u hÆ¡n.
- Hừm… - Nathan gáºt đầu. Anh nghÄ© đến lá thÆ° mà anh đã hủy ngay sau ngà y há» lấy nhau. Anh suy nghÄ© rất lâu, rất căng thẳng vá» lá thÆ° của ông Aaron nhÆ°ng cuối cùng quyết định là India không đáng phải chịu gánh nặng đó.
Cha anh đã chết. Giống nhÆ° ông đã nói, tá»™i lá»—i của ông và của bà Adele sẽ chết cùng vá»›i ông. Nathan đã có được ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà anh yêu và anh đã có thể xá» sá»± hà o hiệp vá»›i bà ta.
Nháºn thấy chồng mình Ä‘á»™t nhiên có vẻ suy tÆ°, India liá»n quay sang anh vá»›i vẻ tò mò – có chuyện gì không ổn Æ° anh?
- Không – Nathan lắc đầu – Anh chỉ Ä‘ang nghÄ© xem anh yêu em nhiá»u đến thế nà o, váºy thôi. Hãy nhá»› nhắc anh kể lại cho em sau nhé.
Và cô đã luôn luôn nhớ.
Hết
|
|
|
| |