07-06-2011, 09:57 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u SÆ° NÆ°Æ¡ng
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
ChÆ°Æ¡ng 10: Hoa SÆ¡n sÆ° tá»·
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Äệ tá» Hoa SÆ¡n ban đêm Ä‘á»u có nghÄ©a vụ tuần tra canh gác, nhÆ°ng vì nhân số rất đông cho nên má»—i tháng, má»—i ngưởi căn bản chỉ tá»›i phiên có má»™t lần.
Chẳng ngá» lần đầu tiên Lăng Phong nháºn nhiệm vụ, lại được xếp chung má»™t tổ vá»›i Äà m Uyển Phượng.
Äà m Uyển Phượng thÆ°á»ng ngà y vẫn lạnh nhÆ° băng, không hay nói chuyện, hÆ¡n nữa lại là sÆ° tá»·, thân pháºn đặc biệt, võ công cao cÆ°á»ng, rất được sÆ° phụ sÆ° nÆ°Æ¡ng yêu quý, cho nên các đệ tá» khác không ai dám trêu chá»c nà ng.
Lăng Phong ngược lại không sợ trá»i không sợ đất, ngÆ°á»i khác cà ng không dám, hắn lại cà ng Æ°a thÃch. Bởi váºy trong lúc tuần tra, Lăng Phong má»›i theo sát phÃa sau Äà m Uyển Phượng.
Bình thÆ°á»ng Lăng Phong vừa thấy nà ng, từ xa mặt đã tÆ°Æ¡i cÆ°á»i toe toét, hÆ¡n nữa còn rất thân thiết kêu Äà m sÆ° tá»·. Hôm nay vừa thấy nà ng, hắn lại nói không ra lá»i. HÆ¡n nữa còn không dám nhìn, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt, má»›i nhá» giá»ng kêu sÆ° tá»·. Bá»™ dáng nhÆ° thế, không biết là quy củ đến cỡ nà o.
Lăng Phong thay đổi nhÆ° váºy là m sao qua được mắt Äà m Uyển Phượng? Nà ng dừng lại, nhìn nhìn Lăng Phong, thấy hắn có vẻ bất an, tá»±a nhÆ° tiểu hà i tá» má»›i là m sai chuyện gì, sợ nà ng má»™t chưởng đánh xuống, Ä‘em cái dầu hắn mà chẻ đôi ra váºy.
Äà m Uyển Phượng nhà n nhạt cÆ°á»i, nói: “SÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i là m sao phải Ä‘i phÃa sau ta?â€
Nà ng không cÆ°á»i còn đỡ, lúc nà y vừa cÆ°á»i, láºp tức nhÆ° trăm hoa rá»±c rỡ, mê ngÆ°á»i tá»™t cùng, dù đã lên núi hÆ¡n má»™t tháng, Lăng Phong cÅ©ng chÆ°a bao giá» gặp qua mỹ cảnh nà y. Chẳng lẽ vị sÆ° tá»· nà y thÃch là m nữ cÆ°á»ng nhân, thÃch nhìn nam nhân đối vá»›i nà ng má»™t má»±c cung kÃnh nhÆ° thế?
Lăng Phong trong lòng đã định chủ ý, khẽ khom lÆ°ng, hai mắt nhìn xuống, hết má»±c lẽ phép trả lá»i: “ThÆ°a sÆ° tá»·, sÆ° đệ là lần đầu tiên tuần tra, tá»± nhiên phải theo sÆ° tá»·, mong há»c há»i được chút Ãt kinh nghiệm.â€
Äà m Uyển Phượng ngẩng cao đầu nhìn nhìn trá»i, nói: “Tuần tra có cái gì mà phải há»c táºp, Ä‘Æ¡n giản là xem có ai xông và o Hoa SÆ¡n hay không. Nếu ngÆ°Æ¡i thÃch Ä‘i theo, chúng ta cứ ngang hà ng mà đi.â€
Lăng Phong ai má»™t tiếng, nói: “Thế thì còn gì bằng.†Thế nhÆ°ng chân vẫn bất Ä‘á»™ng đứng nghiêm tại chá»—, không có tá» ra má»™t chút vui sÆ°á»›ng nà o. Nếu đổi lại bình thÆ°á»ng, Äà m Uyển Phượng mà nói vá»›i hắn nhÆ° thế, còn không biết hắn sẽ sung sÆ°á»›ng thà nh cái dạng gì, chỉ sợ ngay cả hồn vÃa Ä‘á»u sẽ bay mất. Thế nhÆ°ng lúc nà y, là m sao mà ngay cả má»™t chút vui mừng cÅ©ng không có thấy.
Äà m Uyển Phượng mở to mắt chăm chú nhìn hắn, há»i: “NgÆ°Æ¡i đến Hoa SÆ¡n cÅ©ng hÆ¡n má»™t tháng rồi, cảm giác vẫn chÆ°a quen sao?â€
Lăng Phong thà nh tháºt trả lá»i: “Lúc đầu thá»±c là có chút không quen, nhÆ°ng bây giỠđã tốt hÆ¡n rất nhiá»u rồi, Ä‘a tạ sÆ° tá»· quan tâm.â€
Äà m Uyển Phượng trầm ngâm má»™t chút, nói: “NgÆ°Æ¡i theo ta, ta dẫn ngÆ°Æ¡i đến má»™t chá»— đảm bảo ngÆ°Æ¡i chÆ°a từng tá»›i.â€
Lăng Phong luôn miệng nói: “Tốt quá, tốt quá†Trong lòng lại nhÆ° nở hoa, có thể cùng Äà m Uyển Phượng má»™t mình ở chung, chÃnh là phúc khà của hắn, hắn chẳng có lý do gì mà lại không vui mừng cả.
Äà m Uyển Phượng Ä‘i ở phÃa trÆ°á»›c, ẩn hiện sau lá»›p y phục trắng toát là thân thể hấp dẫn mê ngÆ°á»i. Liên bá»™ khoan thai, tà áo phấp phÆ¡, thiến ảnh mỹ diệu, bồng bá»nh nhÆ° tiên. Hình tượng tiêu sái là m cho Lăng Phong má»™t má»±c say mê, hÆ¡n nữa hÆ°Æ¡ng khà còn thỉnh thoảng bay tá»›i, cà ng dụ hoặc đến mức xÆ°Æ¡ng cốt Lăng Phong tưởng nhÆ° má»m nhÅ©n ra.
Lăng Phong sÃt sao bám sát phÃa sau Äà m Uyển Phượng, cảm thấy vô hạn vinh hạnh, vô cùng kiêu hãnh. Hắn chÃnh là đang Ä‘i theo vị sÆ° tá»· mà ngÆ°á»i ngÆ°á»i ái má»™. Võ lâm đệ nhị mỹ nữ, không phải cái gì đó, muốn được là được. Phúc khà nhÆ° váºy, đâu phải ai cÅ©ng có, thá»±c sá»± là tiện nghi cho tiểu tá» Lục Thừa Thiên kia, nếu mình và o Hoa SÆ¡n sá»›m mấy năm thì tháºt tốt biết mấy. Chỉ là hắn lại không nghÄ© tá»›i, mấy năm trÆ°á»›c hắn vẫn còn là má»™t tiểu hà i tá», Äà m Uyển Phượng há lại có thể để ý đến má»™t tiểu hà i tá» lông mao còn chÆ°a má»c hay sao?
Äà m Uyển Phượng dẫn Lăng Phong Ä‘i vòng quanh sÆ¡n đạo, dá»c Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng gặp qua không Ãt những đệ tá» tuần tra khác. Vô luáºn là ai nhìn thấy hai ngÆ°á»i, cÅ©ng Ä‘á»u cung kÃnh kêu má»™t tiếng sÆ° tá»·. Äà m Uyển Phượng chỉ gáºt đầu chiếu lệ, bÆ°á»›c chân vẫn không dừng lại, ừm má»™t tiếng, coi nhÆ° đáp lá»….
Các đệ tá» nà y, bất kể là nam hay nữ, Ä‘á»u ái má»™ chăm chăm nhìn Äà m Uyển Phượng, cÆ¡ hồ coi Lăng Phong không há» tồn tại. Äiá»u nà y là m Lăng Phong rất không thoải mái, hắn Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t ngÆ°á»i to lá»›n thế nà y, tại sao các ngÆ°Æ¡i lại không nhìn thấy? Cho dù ta có nháºp phái muá»™n nhất, nhÆ°ng tốt xấu gì cÅ©ng là má»™t trong bảy đệ tá» Ä‘Ãch truyá»n của sÆ° phụ, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải hÆ°á»›ng ta chà o má»™t tiếng chứ. Mẹ kiếp, xem ra tháng trÆ°á»›c Ä‘Æ°a lá»… váºt còn chÆ°a đủ hà o phóng, bây giá» bá»n gia há»a nà y còn chÆ°a có ghi nhá»› a!
Bất quá Lăng Phong cÅ©ng không phải đần Ä‘á»™n, thoáng nghÄ© láºp tức đã hiểu ngay. Äà m Uyển Phượng tại Hoa SÆ¡n ảnh hưởng rất lá»›n, quả tháºt chÃnh là hạc trong đám gà , mình lúc nà y bất quá chỉ là má»™t tiểu nhân váºt, hÆ¡n nữa lúc nháºp môn tá»· thà võ công, còn bị Lục Phi Nhi cho nếm mùi, Ä‘em mình biến thà nh má»… thanh trùng, má»™t tiểu trùng là m sao có thể cùng vá»›i phượng hoà ng so sánh? Äà m Uyển Phượng có ảnh hưởng quyết không phải chỉ có bá» ngoà i, mà còn có thá»±c lá»±c.
Bất quá nghÄ© lại, Lăng Phong Ä‘á»™t nhiên cảm thấy mình rất có thể diện, sÆ° tá»· lúc nà o cÅ©ng lạnh lùng, váºy mà hôm nay lại mỉm cÆ°á»i vá»›i mình, chỉ bằng đãi ngá»™ nà y, nhìn khắp Hoa SÆ¡n, e rằng mình chÃnh là ngÆ°á»i thứ nhất. Hà , Äà m Uyển Phượng lần đầu tiên Æ°á»›c há»™i cùng Lăng Phong ta, cái nà y có thể nói là phúc khà cá»±c lá»›n a. Xem ra thì trong mắt những đệ tá» nà y Ä‘á»u toát ra vẻ nghi vấn, rõ rà ng là vừa nghi hoặc vừa đố kỵ, bá»n há» căn bản không hiểu vì sao sÆ° tá»· lại cùng Lăng Phong Ä‘i cùng má»™t chá»—.
Trong ấn tượng của bá»n há», ngoại trừ Lục Thừa Thiên, Äà m Uyển Phượng có bao giá» Ä‘i chung vá»›i nam đệ tá» khác? Bằng và o hà nh Ä‘á»™ng không giống nhÆ° bình thÆ°á»ng nà y, ngÆ°á»i không biết còn tưởng rằng sÆ° tá»· cùng Äại sÆ° huynh đã xảy ra chuyện gì ngoà i ý muốn rồi.
Äà m Uyển Phượng luôn luôn Ä‘á»™c lai Ä‘á»™c vãng, đối vá»›i những phá»ng Ä‘oán của đám sÆ° đệ sÆ° muá»™i, nà ng vốn không có để ý tá»›i, miá»…n là không có đặt Ä‘iá»u đồn đại, thì nà ng cứ để bá»n há» mặc ý. Äà m Uyển Phượng dẫn Lăng Phong theo sÆ¡n đạo hÆ°á»›ng vá» háºu sÆ¡n mà đi. Háºu sÆ¡n nà y Lăng Phong chÆ°a từng đặt chân tá»›i, nhÆ°ng hắn cÅ©ng đã từng nghe nói qua. Äây chÃnh là Ngá»c Nữ phong TÆ° quá nhai, là nÆ¡i thụ phạt của các đệ tá» Hoa sÆ¡n phái. Phải biết rằng Ngá»c Nữ Phong TÆ° quá nhai là địa danh nổi tiếng khắp Hoa sÆ¡n, ngÆ°á»i tiếp nháºn thụ phạt ở đây, không thiếu những Hoa sÆ¡n danh nhân, trong đó Phong Thanh DÆ°Æ¡ng và Lệnh Hồ Xung là tiêu biểu nhất.
Những ngÆ°á»i thụ phạt, thông thÆ°á»ng Ä‘á»u là không tuân theo khuôn phép thÆ°á»ng tình, nhÆ°ng cà ng nhÆ° thế lại cà ng dá»… dà ng Ä‘á»™t phá những khuôn Ä‘iá»u cÅ© kỹ, từ đó có thể lÄ©nh ngá»™ được Ä‘aá» lý thá»±c sá»± của võ há»c, bởi váºy cho nên trên TÆ° quá nhai đã lÆ°u hạ không Ãt Hoa sÆ¡n tiá»n bối lÄ©nh ngá»™ được võ há»c tuyệt thế. Có thể ở tại TÆ° quá nhai diện bÃch suy ngẫm, kỳ thá»±c cÅ©ng là má»™t loại tu luyện.
Tâm thái bất đồng, thà nh tá»±u cÅ©ng sẽ không giống nhau! Có lẽ đây chÃnh là thái Ä‘á»™ quyết định hết thảy.
Lăng Phong lặng lẽ bÆ°á»›c theo Äà m Uyển Phượng, dá»c Ä‘Æ°á»ng không ngừng ngắm nhìn phong cảnh.
Äà m Uyển Phượng thấy thế, cÆ°á»›c bá»™ cÅ©ng cháºm bá»›t, quay đầu lại há»i: “SÆ° đệ, là m sao váºy?â€
Lăng Phong cÆ°á»i cÆ°á»i, chỉ và o đám cây cối ven Ä‘Æ°á»ng cùng những dãy núi xa xa, đáp: “Äệ Ä‘ang ngắm nhìn phong cảnh, nÆ¡i nà y tháºt đẹp, giống nhÆ° quê nhà của đệ váºy.
Äà m Uyển Phượng gáºt đầu, nói: “Nếu nói đến phong cảnh, nÆ¡i nà y so ra vẫn còn kém Tây hồ của các ngÆ°Æ¡i. Trên có thiên Ä‘Æ°á»ng, dÆ°á»›i có Tô Hà ng, Tô Hà ng chÃnh là nhân gian tiên cảnh…còn có Tây hồ, thế chẳng phải là rất mỹ lệ hay sao!†Vừa nói chuyện, Äà m Uyển Phượng trên mặt còn lá»™ ra vẻ say mê, Lăng Phong thấy được thì cà ng thêm rung Ä‘á»™ng.
Hắn bÆ°á»›c nhanh lên sánh vai Ä‘i cùng nà ng, đồng thá»i đáp: “Tây hồ có đẹp, bất quá cÅ©ng chỉ là phong cảnh mà thôi, là m sao so sánh được vá»›i sÆ° tá»· xinh đẹp vạn ngÆ°á»i có má»™t.?â€
Lăng Phong vẻ mặt vừa say mê vừa thà nh kÃnh, giống nhÆ° má»™t giáo đồ hÆ°á»›ng vá» thần tượng của mình váºy.
Äà m Uyển Phượng mỉm cÆ°á»i, nói: “Lăng sÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i tháºt biết nịnh ná»t ngÆ°á»i khác, ta so vá»›i ngÆ°Æ¡i vá» phÆ°Æ¡ng diện nà y tháºt sá»± là không thể bằng rồi.â€
Lăng Phong láºp tức nghiêm túc nói: “SÆ° tá»·, đệ không có nịnh ná»t tá»·, đệ là tháºt tâm khen ngợi tá»·. Ai lại không biết, sÆ° tá»· là nữ nhân đẹp nhất trên Ä‘á»i.â€
Cho dù trái tim Äà m Uyển Phượng có là m bằng băng Ä‘i nữa, nghe được những lá»i nà y, Ä‘á»u không thể không có chút kÃch Ä‘á»™ng, nà ng khẽ giÆ¡ tay lên vén mái tóc, thản nhiên nói: “TÆ°á»›ng mạo là do cha mẹ sinh ra, đẹp hay xấu thì có thể đại biểu cho cái gì? Má»™t ngÆ°á»i chỉ có dung mạo, không có tà i năng thì cÅ©ng là uổng phÃ.â€
Lăng Phong nói: “NhÆ°ng sÆ° tá»· tà i mạo song toà n, chÃnh là thiên thượng hữu, địa thượng vô, tháºt là hiếm có. Ai mà lấy được tá»· là m vợ, có thể xem là ngÆ°á»i hạnh phúc nhất thiên hạ rồi.†Lá»i vừa xong, bất chợt lại nghÄ© đến đại sÆ° huynh Lục Thừa Thiên, không khá»i hừ má»™t tiếng.
Äà m Uyển Phượng xinh đẹp nhÆ° váºy, nếu mà gả cho Lục Thừa Thiên, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên diá»…m phúc khôn cùng Ä‘á»u thuá»™c vá» hắn cả, mình sau nà y ngay cả ở cạnh nà ng cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i.
Nếu tháºt là nhÆ° thế, Lục Thừa Thiên kia chÃnh là cừu nhân của Lăng Phong ta, phà m đã yêu thÃch cái gì thì không thể nhượng bá»™ được.
Äà m Uyển Phượng suy nghÄ© má»™t chút má»›i nói: “Lăng sÆ° đệ, ta nói cho ngÆ°Æ¡i biết, cho dù là ai có thể lấy ta, cÅ©ng vị tất đã là hạnh phúc. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng thấy, tÃnh tình ta không có lấy má»™t Ä‘iểm tốt. Khi ta nóng giáºn, thÆ°á»ng biểu hiện ra sắc mặt, tháºm chà đánh mắng, có đôi khi ta cÅ©ng thấy mình hà nh Ä‘á»™ng hÆ¡i quá.â€
Lăng phong sá»ng sốt, không nghÄ© rằng Äà m Uyển Phượng lại nói ra những lá»i nà y, hÆ¡n nữa lại là nói vá»›i hắn, tháºt sá»± là ngoà i dá»± liệu. Vì thế hắn liá»n tâng bốc: “SÆ° tá»·, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng không để cho sÆ° đệ sÆ° muá»™i thấy sắc mặt tốt, đó cÅ©ng là muốn tốt cho chúng đệ mà thôi, bình thÆ°á»ng huấn luyện cà ng nghiêm khắc, tá»›i khi đối địch thì lại cà ng an toà n. Dù sao địch nhân cÅ©ng không thể khách khà vá»›i chúng ta, cho nên bình thÆ°á»ng có khắc khổ cùng nghiêm khắc, thì má»›i có thể trong nguy hiểm mà cầu cái gì đó.â€
Äà m Uyển Phượng láºp tức đình chỉ cÆ°á»›c bá»™, quay đầu nhìn Lăng Phong nói: “Lăng sÆ° đệ, không ngá» ngÆ°Æ¡i lại có thể suy nghÄ© được nhÆ° váºy…tháºt là hiếm có.†Hiển nhiên, Äà m Uyển Phượng không có tri âm, Ãt nhất trên phÆ°Æ¡ng diện đối đãi nghiêm khắc vá»›i sÆ° đệ sÆ° muá»™i đồng môn, nà ng rất Ãt khi giải thÃch vá»›i bá»n há». Ngoại trừ vẻ đẹp khiến ngÆ°á»i ta kÃnh sợ không dám khinh mạn, má»™t phần cÅ©ng là bởi vì tÃnh cách mà ra, nà ng rất Ãt khi giải thÃch yêu cầu của ngÆ°á»i khác tại sao bản thân mình lại nhÆ° váºy. Dần dà , má»i nguá»i Ä‘á»u xem nà ng nhÆ° là má»™t ngÆ°á»i băng lãnh vô tình, má»™t vị sÆ° tá»· Ãt nói Ãt cÆ°á»i. NhÆ°ng tháºt ra bản chất của nà ng không phải là con ngÆ°á»i nhÆ° váºy.
Lăng Phong nói: “SÆ° tá»· có thể vừa nghÄ© vừa yêu cầu sÆ° đệ cùng sÆ° muá»™i đồng môn nhÆ° váºy, đó má»›i chÃnh là việc là m khó khăn nhất. Những sÆ° đệ sÆ° muá»™i không biết, trong lòng nhất định sẽ yếm háºn, sÆ° tá»· có thể lÆ°ng mang ủy khuất lá»›n nhÆ° váºy mà vẫn vững và ng, đệ thấy tá»· chÃnh là vị nữ hiệp Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i vÄ© đại nhất.â€
Äà m Uyển Phượng xua xua tay, nhÆ°ng trong lòng cÅ©ng cảm thấy rất hoan hỉ, chỉ là vẻ mặt vẫn thản nhiên nói: “Äược rồi, đừng có nói nữa, ngÆ°Æ¡i cà ng nói cà ng khoa trÆ°Æ¡ng! Toà n lá»i ngon ngá»t…ta rất không thÃch.â€
Lăng Phong khẽ lè lưỡi, nói: “Äệ nói lá»i thá»±c tá»· lại bảo là miệng lưỡi trÆ¡n tru, váºy đệ cÅ©ng không nói nữa.â€
Äà m Uyển Phượng tá»±a cÆ°á»i mà không cÆ°á»i, liếc Lăng Phong má»™t cái rồi lại tiếp tục bÆ°á»›c Ä‘i.
Lăng Phong trong lòng lại cảm thấy má»™t tráºn ấm áp.
Äà m Uyển Phượng dáng mạo xinh đẹp, chân vừa cất bÆ°á»›c, tá»±a nhÆ° gió Ä‘á»™ng hoa sen, lại nhÆ° dÆ°Æ¡ng liá»…u lả lÆ°á»›t, không cần nói là đi sát nà ng, chỉ cần đứng từ xa mà nhìn cÅ©ng đã thần mê mắt hoa rồi.
Lăng Phong lại lần nữa cảm khái, nếu nà ng là lão bà của mình, hắc, má»—i ngà y Ä‘á»u có thể được hưởng thụ, ôm nà ng trong lòng mà xÆ°á»›ng Tháºp bát mạc, cuá»™c sống nhất định là hạnh phúc vô cùng. Bất quá lại nghÄ© tá»›i vẻ lạnh lùng nghiêm khắc của nà ng, tuyệt đối sẽ không có khả năng xÆ°á»›ng Tháºp bát mạc, trong lòng không khá»i có chút thất vá»ng.
Tháºp bát mạc, chÃnh là khúc mục mà khách nhân hoanh nghênh nhất ở các thanh lâu tại Giang Nam, ngay cả Lăng Phong cÅ©ng rất yêu thÃch.
Tà i sản của Lôi Äế
Chữ ký của Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bÆ°á»›c tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
07-06-2011, 10:00 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u SÆ° NÆ°Æ¡ng
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
ChÆ°Æ¡ng 11: Ranh giá»›i sanh tá»
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Hai ngÆ°á»i, má»™t trÆ°á»›c, má»™t sau, tiến vá» phÃa sau núi. Chẳng bao lâu hỠđến má»™t sÆ°á»n dốc thoai thoải rất dà i kết thúc là má»™t vách đá thẳng đứng. Má»™t đầu của sÆ°á»n dốc là khoảng không, còn đầu kia, má»™t bên là con Ä‘Æ°á»ng dẫn đến đây, bên còn lại là má»™t vách đá cao ngất. PhÃa trên vách đá có má»™t cái Ä‘á»™ng, nhìn và o chỉ thấy má» má», không biết rốt cuá»™c sâu đến đâu.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i lên theo sÆ°á»n dốc, cà ng ngà y cà ng lên cao. Lúc Ä‘i ngang qua sÆ¡n Ä‘á»™ng, Lăng Phong há»i: “SÆ° tá»· à , cái Ä‘á»™ng nà y là động gì váºy? Trong đó có gì không?â€
Äà m Uyển Phượng nhìn vá» phÃa sÆ¡n Ä‘á»™ng nói: “Cái sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y dùng để trừng phạt những đệ tá» phạm quy. Nếu ngÆ°Æ¡i không trung thà nh, vi phạm môn quy, sÆ° nÆ°Æ¡ng sẽ Ä‘em ngÆ°Æ¡i tống và o trong đó mà diện bÃch xám hối.â€
Lăng Phong báºt cÆ°á»i nói: “Lăng Phong đệ là ngÆ°á»i rất có quy củ. Äệ chẳng cần phải và o trong cái Ä‘á»™ng đó.Tuy nhiên, tháºt là kỳ quái, sÆ¡n Ä‘á»™ng quan trá»ng nhÆ° váºy? Chẳng lẽ tất cả đệ tá» thụ phạt ở đây Ä‘á»u có Ä‘iểm bất đồngâ€
“CÆ¡ bản có thể nói nhÆ° váºy.†Äà m Uyển Phuợng nói tiếp: “Tuy nhiên, ngÆ°Æ¡i không nên xem thÆ°á»ng sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y,những đệ tá» Hoa sÆ¡n từng bị phạt ở đây, Ä‘a số sau nà y Ä‘á»u trở thà nh danh gia cao thủ.â€
Lăng Phong há»i: “Váºy sáu ngÆ°á»i đệ tá» bá»n tá»· đã có ai từng bị phạt trong cái Ä‘á»™ng nà y chÆ°a?â€
Äà m Uyển phượng trả lÆ¡i:â€Toà n bá»™ đã tá»›i.â€
“SÆ° tá»· cÅ©ng đã tá»›i?†Lăng Phong tò mò há»i.
Äà m Uyển Phượng lên tiếng: “ Ừm!†Rồi không nói gì nữa
Lăng Phong cà ng thêm hiếu kỳ: “Tại sao?â€
Äà m Uyển Phượng thản nhiên nói: “Kỳ tháºt, tá»›i nÆ¡i nà y chÆ°a chắc phải do là m chuyện xấu, đôi khi là m chuyện tốt cÅ©ng bị trừng phạt.â€
“Là m chuyện tốt cÅ©ng bị trừng phạt?! Äiá»u nà y sao có thể?†Lăng Phong không tin tưởng nói.
Äà m Uyển Phượng nói:â€Nhá»› có lần ngÅ© sÆ° muá»™i xuống núi bị ngÆ°á»i xuất ngôn đùa giỡn, nà ng giáºn dữ Ä‘em thủ cấp đối phÆ°Æ¡ng chém đứt. Lúc trở vá», bị sÆ° phụ trách cứ sát khà quá nặng, bởi váºy bị phạt ở tÆ° quá diện bÃch, ngÅ© sÆ° muá»™i vì váºy bị giam.â€
“Nguyên lai là nhÆ° váºy.†Lăng Phong gáºt đầu nói. “Còn các sÆ° huynh tại sao bị phạt ở tÆ° quá nhai diện bÃch?â€
Äà m Uyển Phượng nói: “Äại sÆ° huynh cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»± ta, nhị sÆ° huyn thì do uống rượu.â€
Lăng Phong nghÄ© thầm, không nghÄ© tá»› Lục Thừa Thiên cÅ©ng là dạng lạnh lùng không nói lý, khó trách bị xem thà nh má»™t đôi, thứ khác không nói, nếu chỉ lấy tÃnh cách phân tÃch, Lục Thừa Thiên cùng Äà m Uyển Phượng tháºt sá»± là má»™t đôi trá»i sinh.
Äà m Uyển Phượng hÃt sâu má»™t hÆ¡i, nhìn đám mây xa xa, dẫn LÆ°u Phong đến má»m đá trên vách đáTÆ° quá nhai.
Lăng Phong nhìn xuống phÃa duá»›i nhắc: “SÆ° tá»·, tá»· đến đây là m gì. Chá»— nà y rất nguy hiểm.†Hắn thấy Äà m Uyển Phượng đứng trên má»™t tảng đá nhÆ°ng tảng đá nà y lại chìa ra ngoà i. Hắn chỉ sợ nà ng rÆ¡i xuống dÆ°á»›i.
Gió núi thổi mạnh khiến mái tóc Äà m Uyển Phượng tung bay lất phất, tạo nên má»™t hình ảnh vô cùng phóng túng. Äà m Uyển Phượng thở ra má»™t hÆ¡i nói: “Ngồi ở đây cảm thấy vô cùng thÆ° giản, má»i phiá»n não Ä‘á»u nhÆ° biến mất.â€
Lăng Phong đứng phÃa sau tảng đá nhìn vá» phÃa những đồi núi Ä‘ang ngà y cà ng tối dần Ä‘i há»i: “SÆ° tá»·, tá»· còn có phiá»n muá»™n gì nữa váºy?â€
Äà m Uyển Phượng ngồi xổm trên tảng đá nói: “NgÆ°Æ¡i nói tháºt là vá»› vẩn. Là ngÆ°á»i ai mà chẳng có phiá»n muá»™n của mình chứ. Chẳng phải Ä‘á»i ngÆ°á»i chỉ là phiá»n muá»™n thôi sao?†Nói xong lại thở ra má»™t cái. Lần nà y trông có vẻ hết sức nặng ná».
Lăng Phong ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi nói: “Cứ cho là có rất nhiá»u ná»—i buồn phiá»n Ä‘i, nhÆ°ng không phải chúng ta vẫn phải sống sao? Sống ở trên Ä‘á»i chẳng dá»… dà ng gì, ngà n vạn lần không nên tá»± là m khó mình.â€
Äà m Uyển Phượng quay đầu lại nói: “Câu đó ngÆ°Æ¡i nghe ai nói váºy?â€
Lăng Phong tiếp nháºn ánh mắt sáng ngá»i của nà ng nói: “ChÃnh đệ nói đó, có gì không được, nhân sinh ngắn ngủi trăm năm,quan trá»ng nhất là phải sống thoải mái. Bằng không tại sao có câu chết tá» tế không bằng sống khoái hoạt?â€
Äà m Uyển Phượng gáºt đầu nói: “Câu đó nghe giống nhÆ° ‘cứ hưởng thụ trÆ°á»›c đã’. Má»™t kẻ không có đầu óc má»›i nói váºy. CÅ©ng phải, ngÆ°Æ¡i chÃnh là má»™t kẻ nhÆ° thế.†Nói xong, quay đầu nhìn mây núi, không để ý đến Lăng Phong nữa.
Lăng Phong thấy Äà m Uyển Phượng ngồi ngay đầu má»m đá, vô cùng hoảng sợ. Tá»± mình cÅ©ng muốn ngồi bên nà ng ngắm phong cảnh nhÆ°ng sợ nguy hiểm., chỉ cần má»™t chút không cẩn tháºn, láºp tức rÆ¡i xuống vách núi.
Äà m Uyển Phượng cứ ngồi nhÆ° thế má»™t lúc lâu không nói tiếng nà o, còn Lăng Phong chỉ mãi lắng nghe tiếng gió hú, tiếng thông reo xà o xạc. NÆ¡i đây tháºt là cao. Äứng ở đây cảm thấy trá»i đất tháºt bao la còn con ngÆ°á»i má»›i nhá» nhoi là m sao, không khá»i tá»± cảm khái vá» mối quan hệ con ngÆ°á»i vá»›i thiên nhiên.
Trá»i đất to lá»›n, vÅ© trụ mênh mông, nhân loại nhá» bé. Cho dù ngÆ°Æ¡i đại tà i, nhÆ°ng so vá»›i trá»i đất vÅ© trụ, cÅ©ng bất quả chỉ là má»™t con kiến,má»™t hạt cát trong mà thôi.
Lúc nà y Äà m Uyển Phượng Ä‘á»™t nhiên nói: "Lăng sÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i lên đây.†Vẻ mặt không đổi, thần sắc bình tÄ©nh, không lạnh cÅ©ng không nóng.
Lăng Phong giáºt mình, cứ nhÆ° là trúng phải ma pháp, chẳng kịp nghÄ© ngợi gì, cứ thế bÆ°á»›c lên tảng đá. NhÆ°ng lòng can đảm của hắn không được lá»›n lắm nên không dám nhảy má»™t cái lên trên nhÆ° Äà m Uyển Phượng. Hắn sợ lỡ nhảy quá Ä‘Ã , rÆ¡i xuống dÆ°á»›i vá»±c thì đúng là chết không đáng.
Äà m Uyển Phượng thấy Lăng Phong cẩn tháºn bò lên, “hừm†má»™t tiếng, cÆ°á»i khinh bỉ nói: “NgÆ°Æ¡i can đảm nhÆ° thế mà cÅ©ng đòi là m đệ tá» của phái Hoa sÆ¡n à ? Nếu sÆ° nÆ°Æ¡ng nhìn thấy ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà y, nhất định ngÆ°á»i sẽ rất hối háºn vì đã thu nháºn ngÆ°Æ¡i đó.â€
Mặt Lăng Phong nóng bừng lên, liá»n đứng thẳng ngÆ°á»i dáºy, mạnh dạn nhảy vá»t vá» phÃa trÆ°á»›c má»™t cái, đáp xuống ngay bên cạnh Äà m Uyển Phượng.
Äà m Uyển Phượng khen: “Váºy má»›i có chút bản lÄ©nh nam nhân chứ.â€
Lăng Phong ngá»i được mùi hÆ°Æ¡ng mê ngÆ°á»i dìu dịu trên ngÆ°á»i nà ng, miệng đáp: “Không ngá» cÅ©ng có lúc sÆ° tá»· khen đệ nhỉ.†Ãnh mắt quét xuống dÆ°á»›i, giÆ°Æ¡ng mắt nhìn liá»n thấy trong lòng hoảng kinh. Thì ra ngay cạnh chân hai ngÆ°á»i là rìa vách đá. Bên dÆ°á»›i cứ sâu thăm thẳm, nhìn không tá»›i đáy, chỉ
thấy vách đá kéo dà i không hết.
Äà m Uyển Phượng nghiêm mặt há»i: “Lăng sÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i có sợ chết không?â€
Lăng Phong tháºt thà đáp: “Là ngÆ°á»i ai mà không sợ chết chứ. Chết sÆ°á»›ng không bằng sống khổ. Cha đệ vẫn thÆ°á»ng nói nhÆ° váºy.â€
“Ta xem ngÆ°Æ¡i có đúng hay không tháºt sá»± sợ chết?†Äà m Uyển Phượng đáp lại má»™t tiếng, thân thủ Ä‘á»™ng mạnh, nắm chặt cổ Lăng Phong, nhấc bổng hắn lên, khẽ xoay tay xách Lăng Phong Ä‘Æ°a ra lÆ¡ lá»ng giữa không trung bên trên vách đá.
Không há» phòng bị gì cả, Lăng Phong chỉ kịp kêu má»™t tiếng “Mẹ Æ¡iâ€. Tay chân vung vẫy loạn xạ, giá»ng gà o khản đặc: “ SÆ° tá»·, tá»· đừng đùa nhÆ° váºy nha. Äùa kiểu nà y không hay đâu.†Chỉ cần Äà m Uyển Phượng thả tay ra thì Ä‘á»i
Lăng Phong xem như xong, đại khái là tan xương nát thịt.
Äà m Uyển Phượng cÆ°á»i lạnh nói: “Lăng Phong, thì ra ngÆ°Æ¡i sợ chết đến váºy. Ta lại cứ ngỡ ngÆ°Æ¡i thá»±c là anh hùng hảo hán, gan dạ trùm Ä‘á»i nữa chứ.â€
Lăng Phong nói: “SÆ° tá»· à , đệ chỉ là má»™t nam nhân bình thÆ°á»ng, chẳng phải là anh hùng hảo hán gì cả.â€
Äà m Uyển Phượng lại nói: “Bây giá» ta muốn giết ngÆ°Æ¡i tháºt Ä‘Æ¡n giản nhÆ° giết má»™t con kiến váºy.â€
Lăng Phong vừa nghe xong,nghÄ© không ra vẻ mặt thiên tiên của sÆ° tá»· không giống nói đùa, vá»™i vã nói: “SÆ° tá»·, sÆ° tá»· tốt của đệ, cứ cho là tá»· muốn giết đệ nhÆ°ng tá»· đâu tìm ra được lý do gì đâu. Tá»· nói xem vì sao tá»· phải giết đệ? Äệ đâu có là m gì có lá»—i vá»›i tá»·.â€
Äà m Uyển Phượng cÆ°á»i ha hả nói: “Lăng Phong, ngÆ°Æ¡i đã nghe nói sÆ° tá»· há»· ná»™ vô thÆ°á»ng chÆ°a? Có đôi khi giết ngÆ°á»i không cần lý do?â€
Lăng Phong cÆ°á»i khổ nói: “SÆ° tá»·, đệ nghe lá»i tá»· nói giống vá»›i giá»ng sát thủ váºy.â€
Äà m Uyển Phượng mỉm cÆ°á»i nói:†Sai, ta không giống sát thủ. Sát thủ giết ngÆ°á»i có lý do, bá»n há» là vì tiá»n, ta không phải.â€
Lăng Phong kêu thất thanh, nói: “Nếu là vì tiá»n, thiên hạ sát thủ hẳn là giết lão ba ta, bởi vì hắn có tiá»n.â€
Äà m Uyển Phượng nở nụ cÆ°á»i đầy vui vẻ.
Lăng Phong nhìn Äà m Uyển Phượng, cả ngÆ°á»i mê say, nói: “SÆ° tá»·, tá»· tháºt sá»± nên cÆ°á»i nhiá»u má»™t chút, tá»· cÆ°á»i lên bá»™ dáng tháºt sá»± rất đẹp. Bất cứ nam nhân bình thÆ°á»ng nà o cÅ©ng không thể nhịn được phải nhìn tá»·. Bởi vì tá»· là dạng mỹ nữ mà cả thiên hạ trăm năm má»›i có má»™t ngÆ°á»i.?†Lăng Phong cà ng nói cà ng lÆ°u loát, cà ng nói cà ng can đảm hÆ¡n.
Bị Lăng Phong nói nhÆ° váºy, mặt Äà m Uyển Phượng hồng lên: â€NgÆ°Æ¡i còn ra dáng tiểu nhân nhÆ° váºy, ta tháºt muốn Ä‘em ngÆ°Æ¡i ném xuống núi….†vừa nói Äà m Uyển Phượng vừa khẽ rung tay, Lăng Phong trong lòng hét lá»›n, ngà n vạn lần không muốn rÆ¡i xuống
Äúng lúc hắn gần nhÆ° mất hết má»i cảm giác, đầu óc thất thần, tay Äà m Uyển Phượng khẽ Ä‘á»™ng, ném hắn trở lại chá»— ngồi an toà n.
Khi Lăng Phong mở mắt, đã không thất Äà m Uyển Phượng ngồi trên tảng Ä‘a, mà theo Ä‘Æ°á»ng tá»›i rá»i Ä‘i.
Lăng Phong Ä‘uổi đến nÆ¡i, đã không thấy bóng Äà m Uyển Phượng, nhÆ°ng hắn vẫn còn mÆ¡ hồ. Hắn không hiểu nổi vì sao Äà m Uyển Phượng lại dẫn mình đến đây. Chẳng lẽ chỉ muốn nói chuyện phiếm? Nà ng há»· ná»™ vô thÆ°á»ng, tháºt sá»± là m Lăng Phong khó nghÄ©.
Ở chỗ nà y nghỉ ngơi một hồi lâu, Lăng Phong lúc nà y mới quay trở lại.
Lăng Phong dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i miên man suy nghÄ© lại chuyện vừa rồi. NghÄ© lại, thấy mình được há»i thì đáp, không há» có biểu hiện kiêu ngạo. NghÄ© đến lúc ngồi tại tảng đá vách núi, nếu Äà m Uyển Phượng lúc ấy không hà i lòng, mình rất có thể mất mạng. Sắc đẹp là trá»ng yếu, nhÆ°ng tÃnh mạng lại cà ng trá»ng yếu hÆ¡n, không có tánh mạng, bao nhiêu mỹ nữ cÅ©ng vứt , đừng nói hạnh phúc sống trăm năm.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
07-06-2011, 10:01 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u SÆ° NÆ°Æ¡ng
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
ChÆ°Æ¡ng 12: Hồng nhan há»a thủy
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Sáng sớm ngà y thứ hai, Tạ Lâm Lan đã đẩy của bước và o.
Lăng Phong vừa thấy nà ng, mặt lá»™ vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói: “Tạ sÆ° tá»· đến sá»›m váºy, tá»· đến là để thăm ta sao?â€
Tạ Lâm Lan thấy Lăng Phong còn Ä‘ang rá»a mặt, nhẹ giá»ng trách: “NgÆ°Æ¡i tại sao lại lá» má» nhÆ° thế, nhanh lên rồi tá»›i Luáºn võ trÆ°á»ng, hôm nay tuyển đệ tá» hạ sÆ¡n đó.â€
Lăng Phong sá»ng sốt, há»i: “Gì mà tuyển đệ tá» hạ sÆ¡n? Thế là ý gì?â€
Tạ Lâm Lan đáp: “Gần đây giang hồ xuất hiện má»™t tên thái hoa đạo tặc Cá»u VÄ© Hồ, sÆ° phụ sai Äại sÆ° huynh, Nhị sÆ° huynh cùng vá»›i Tam sÆ° tá»· và ta, lại chá»n thêm hai mÆ°Æ¡i đệ tá» cùng hạ sÆ¡n, toà n lá»±c Ä‘uổi bắt hắn.â€
Lăng Phong nói: “Bắt má»™t tên Thái hoa đạo tạc cÅ©ng cần phải nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° thế Æ°?â€
Tạ Lâm Lan nói: “Tên Thái hoa đạo tặc nà y vừa rồi tá»›i khu vá»±c Hoa sÆ¡n ta gây án, lại còn khẩu xuất cuồng ngôn, nói lá»i bất kÃnh vá»›i sÆ° tá»· cùng sÆ° nÆ°Æ¡ng, cho nên sÆ° phụ phái chúng ta xuống núi quyết bắt hắn cho bằng được.â€
Lăng Phong lại há»i: “Thì ra là váºy, tên nà y tháºt sá»± đáng chết. SÆ° tá»·, tên Thái hoa đạo tặc đó có Ä‘á» cáºp đến tên tá»· không?â€
Tạ Lâm Lan vừa nghe, nhất thá»i khuôn mặt Ä‘á» bừng, vá»™i nói lảng sang chuyện khác: “SÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i…ngÆ°Æ¡i tháºt đáng chết. Mau mau cùng ta ra quảng trÆ°á»ng…â€
Lăng Phong nói: “Äệ tá» hạ sÆ¡n là do ai chá»n lá»±a?â€
Tạ Lâm Lan nói: “Là Äại sÆ° huynh chá»n, những đệ tá» có năng lá»±c má»›i có thể hạ sÆ¡n. Äây là má»™t cÆ¡ há»™i rèn luyện rất tốt, hÆ¡n nữa ta cÅ©ng muốn ngÆ°Æ¡i xuống núi hà nh tẩu giang hồ, số ngÆ°á»i báo danh đã hÆ¡n ba trăm rồi, ngÆ°Æ¡i còn không nhanh, cháºm trá»… lại không được chá»n bây giá».â€
Lăng Phong há»i: “SÆ° tá»·, là tá»· muốn ta Ä‘i cùng tá»· sao?â€
“SÆ° nÆ°Æ¡ng cÅ©ng hy vá»ng ngÆ°Æ¡i có thế nắm lấy cÆ¡ há»™i nà y mà rèn luyện thêm!†Tạ Lâm Lan bị Lăng Phong há»i nhÆ° váºy, trong lòng lại cảm thấy ngượng ngùng, chỉ có thể Ä‘em sÆ° nÆ°Æ¡ng ra mà là m lá chắn.
“SÆ° nÆ°Æ¡ng cÅ©ng muốn ta xuống núi?†Lăng Phong vừa nghe, tinh thần láºp tức phấn chấn hẳn lên.
Tạ Lâm Lan gáºt đầu, nói: “SÆ° nÆ°Æ¡ng có tìm ta, há»i rằng có muốn xuống núi rèn luyện không. Ta nói muốn, sau đó ngÆ°á»i lại sai ta tá»›i gá»i ngÆ°Æ¡i, bảo ngÆ°Æ¡i cÅ©ng Ä‘i theo trau rồi kinh nghiệm.â€
Lăng Phong cảm thấy khó hiểu, há»i: “Nếu sÆ° nÆ°Æ¡ng cÅ©ng đồng ý rồi, tá»· còn lo lắng cái gì?â€
Tạ Lâm Lan đáp: “NhÆ°ng hà nh Ä‘á»™ng lần nà y là do Äại sÆ° huynh toà n quyá»n phụ trách, bởi thế tuyển ngÆ°á»i Ä‘á»u là do y chá»n, sÆ° nÆ°Æ¡ng nói cÅ©ng không xen và o.â€
Lăng Phong gáºt đầu, cao hứng nói: “Hạ sÆ¡n cho khuây khá»a thì tháºt tốt, so ra vẫn hÆ¡n là ở trên núi. Ở trên nà y bấy lâu, cảm giác cÅ©ng thấy có phần ngá»™t ngạt.†Nói rồi cấp tốc cùng Tạ Lâm Lan tá»›i Luáºn võ trÆ°á»ng.
Tá»›i nÆ¡i, chỉ thấy đệ tá» Hoa sÆ¡n đã xếp hà ng chỉnh tá» xung quanh chiếc sân rá»™ng, sÆ° nÆ°Æ¡ng ngồi ở trên đại sảnh, các đệ tá» Ä‘Ãch truyá»n Ä‘á»u đứng cả ở hai bên nà ng. Äai sÆ° huynh Lục Thừa Thiên Ä‘ang đứng ở giữa sân, trÆ°á»›c mặt hắn là ba trăm đệ tá» tham gia tuyển chá»n hạ sÆ¡n lần nà y.
Quang cảnh nhÆ° váºy, chỉ là không thấy sÆ° phụ Lục Thanh Phong đâu, sÆ° nÆ°Æ¡ng vẫn là ngÆ°á»i chủ trì nhÆ° trÆ°á»›c. Lúc Lăng Phong tá»›i, Lục Thừa Thiên đã chá»n được tám đệ tá», chỉ còn hai ngÆ°á»i nữa là đủ số.
Lăng Phong cÅ©ng không e ngại gì, xông lên nói: “Äại sÆ° huynh, đệ xin gia nháºp hạ sÆ¡n.â€
Lục Thừa Thiên liếc mắt nhìn Lăng Phong, nói: “SÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i tá»›i muá»™n, theo lý thì không còn tÆ° cách tham gia thi tuyển.â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng thấy váºy, cất tiếng nói: “Thừa Thiên, ta thấy Phong nhi không sai, hắn lên núi cÅ©ng có má»™t khoảng thá»i gian rồi.â€
Lục Thừa Thiên cắt ngang, nói: “SÆ° nÆ°Æ¡ng, con chÃnh là sợ Lăng sÆ° đệ kinh nghiệm không đủ, hÆ¡n nữa lên núi thá»i gian lâu nhÆ° váºy mà vẫn Ä‘ang luyện táºp võ công cÆ¡ bản, vạn nhất phải đối địch, lại trở thà nh vÆ°á»›ng vÃu, khiến ngÆ°á»i khác phải chiếu cố đến.
“Äại sÆ° huynh, huynh nói những lá»i nà y tháºt quá coi thÆ°á»ng đệ rồi.†Lăng Phong nghe Lục Thừa Thien nói váºy, láºp tức đáp trả: “Äệ là m sao lại trở thà nh cản trở má»i ngÆ°á»i.â€
Lục Thừa Thiên nói: “Lăng sÆ° đệ, lần nà y chúng ta xuống núi là để đối phó địch nhân, chuyện nà y không thể đùa được. Ta cÅ©ng bởi vì lo lắng cho an toà n của đệ mà thôi…â€
Lăng Phong bá»±c bá»™i nói: “Äại sÆ° huynh, huynh nói nhÆ° váºy đệ không phục, chẳng lẽ Lăng Phong nà y lại kém cá»i nhÆ° váºy sao?â€
Lục Thừa Thiên nói: “Bằng không nhÆ° váºy Ä‘i, nếu Lăng sÆ° đệ ngÆ°Æ¡i tiếp được ta ba chiêu, ta sẽ để ngÆ°Æ¡i xuống núi, thế nà o?â€
“Nhất ngôn cá»u đỉnh.†Lăng Phong trừng mắt nhìn Lục Thừa Thiên, nghÄ© thầm ngÆ°Æ¡i tháºt quá khi dá»… ngÆ°á»i, ba chiêu?!
Bất quá là Lăng Phong tức giáºn quá thà nh ra mụ mẫm, nếu hắn ngẫm nghÄ© má»™t chút, ngay cả má»™t chiêu của Lục Phi Nhi đã biến hắn ra cái dạng gì rồi. Võ công của Lục Thừa Thiên cao nhất trong số Hoa sÆ¡n đệ tá», gần bằng vá»›i sÆ° phụ và sÆ° nÆ°Æ¡ng, bởi váºy trong vòng ba chiêu, hắn tuyệt đối có thể nắm chắc phần thắng.
Khi Lăng Phong bÆ°á»›c lên Luáºn võ trÆ°á»ng, Tạ Lâm Lan ở dÆ°á»›i lại toát mồ hôi, tá»± trách mình dặn dò không tốt, để hắn là m nhÆ° thế là quá kÃch Ä‘á»™ng rồi. Bất quá Äại sÆ° huynh cÅ©ng tháºt là , là m sao lại không linh Ä‘á»™ng má»™t chút, chẳng lẽ lại có cừu oán vá»›i Lăng Phong sao?â€
“Rút kiếm ra…†Lục Thừa Thiên hÆ°á»›ng vá» Lăng Phong lạnh lùng cùng khinh thÆ°á»ng nói.
Lăng Phong bất đắc dÄ©, chỉ Ä‘Ã nh ngẩng đầu rút kiếm, keng má»™t tiếng long ngâm, láºp tức bên hông lÆ°u quang lấp lánh, ngân kiếm huy vÅ© hiện hình.
“Bất há»c vô thuáºt!†Lục Thừa Thiên thấy Lăng Phong huy kiếm, cảm thấy đánh bại hắn so vá»›i bóp chết má»™t con rệp còn dá»… dà ng hÆ¡n, khinh thÆ°á»ng nói: “Cái nà y mà cÅ©ng gá»i là Hoa sÆ¡n kiếm pháp!â€
Lăng Phong từ khi thượng sÆ¡n tá»›i nay, Ä‘á»u là luyện táºp căn bản, má»—i ngà y ghánh nÆ°á»›c bổ củi, ngoà i những việc nà y ra, chỉ há»c được má»™t chút tâm pháp, Hoa sÆ¡n kiếp pháp chân chÃnh còn chÆ°a có luyện táºp, bây giá» sá» dụng chÃnh là kiếm pháp do kế mẫu Trầm Nhạn Băng chỉ dạy. Lăng Phong hiểu được mình có bao nhiêu cân lượng, không dám mạnh dạn tấn công, thân kiếm dá»±ng trÆ°á»›c mặt, thủ chặt môn há»™: “Äại sÆ° huynh, cần gì nói lá»i thÆ°Æ¡ng tâm, ta tiếp ba chiêu của ngÆ°Æ¡i là được.†Lăng Phong nghÄ© thầm, ta đánh không lại ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng tránh ba chiêu cÅ©ng không phải là không có thể.
“Hừ, không biết tá»± lượng sức!†Lục Thừa Thiên hừ lạnh, láºp tức rút kiếm ra khá»i vá», hóa thà nh má»™t đạo ngân quang phóng thẳng tá»›i ngÆ°á»i Lăng Phong.â€
Chiêu nà y chÃnh là “Bát vân kiến nháºt†trong Hoa sÆ¡n kiếm pháp, nhất thá»i chỉ thấy thân kiếm phân quang hóa ảnh, trong chá»›p mắt đã chia là m ba, liên tiếp công kÃch vá» vai, hông và đùi trái, ba nÆ¡i sÆ¡ hở của Lăng Phong.
Äây nguyên là lưỡng hÆ° nhất tháºt (hai giả má»™t tháºt), tháºm chà ba kiếm Ä‘á»u tinh diệu nhÆ° hÆ° chiêu, ý muốn láºp tức thắng địch.
Lăng Phong kinh hãi, vá»™i và ng huy kiếm chống đỡ, nghÄ© rằng Äại sÆ° huynh là ngÆ°á»i mình, dù sao cÅ©ng không là m hai đồng môn, ba chá»— sÆ¡ hở nà y, chỉ cần có thể ngăn cản thế công tháºt sá»± thì xem nhÆ° đã qua được chiêu thứ nhất.
Hông cùng bắp đùi Ä‘á»u là nÆ¡i yếu hại của cÆ¡ thể, Äại sÆ° huynh có thể nhất chÃnh là tấn công và o bả vai của mình, chỉ cần đâm trúng nÆ¡i đó, chẳng những mình phải buông kiếm, mà còn khiến cho mình phải cúi đầu nháºn bại. Lăng Phong nghÄ©, láºp tức vung kiếm che ở bả vai.
“Keng…†một tiếng ngân vang.
Kiếm của Lăng Phong không sai không lệch chặn đứng kiếm chiêu của Lục Thừa Thiên. Tuy là đoán trúng hÆ°á»›ng công kÃch, thế nhÆ°ng Lục Thừa Thiên ná»™i lá»±c thâm háºu, Lăng Phong láºp tức cảm thấy cánh tay tê rần, trÆ°á»ng kiếm cÆ¡ hồ tuá»™t ra.
“Tốt lắm, chặn được má»™t chiêu rồi, sÆ° đệ cố gắng lên!!†Tạ Lâm Lan bên dÆ°á»›i thấy má»™t chiêu nà y của Lăng Phong tháºt sá»± xuất sắc, nhịn không được láºp tức hoan hô.
Tạ Lâm Lan cổ vÅ©, lại cà ng tăng thêm oán háºn của Lục Thừa Thiên đối vá»›i Lăng Phong, vốn hắn còn giữ má»™t chút ý tứ, lúc nà y sát khà đại thịnh. Chỉ thấy Lục Thừa Thiên cổ tay rung lên, mÅ©i kiếm hóa thà nh vạn Ä‘iểm kim mang, ảnh kiếm lấp lánh trùng trùng, nhanh nhÆ° má»™t cÆ¡n gió phóng thẳng ra.
“Liệt dÆ°Æ¡ng vạn lý?!†Toà n bá»™ đệ tá» Ä‘ang đứng xem quanh võ trÆ°á»ng Ä‘á»u nhịn không được kinh hô lên, ngay cả sÆ° nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không ngoại lệ.
Äó…đó là chiêu lợi hại nhất, lá»±c sát thÆ°Æ¡ng lá»›n nhất trong Hoa SÆ¡n kiếm pháp “Liệt dÆ°Æ¡ng vạn lý!â€
Trong nháy mắt kiếm quang chói lòa, Lục Thừa Thiên cÆ¡ hồ dốc hết toà n lá»±c, giống nhÆ° ánh mặt trá»i mãnh liệt thiêu đốt mặt đất, bất cứ nÆ¡i nà o, cÅ©ng cháy trụi thà nh tro…
Giữa kiếm quang vạn trượng, Lăng Phong cảm giác toà n thân Ä‘á»u mÆ¡ hồ, đứng giữa má»™t biển lá»a mênh mông, tiến thối Ä‘á»u không được.
Liệt dÆ°Æ¡ng vạn lý, má»™t chiêu vừa xuất, khắp ba trượng xung quanh kiếm, vạn váºt chỉ còn là tro tà n.
“Lên…†SÆ° nÆ°Æ¡ng thấy thế trong lòng kinh hãi, biết không còn khả năng khiến Lục Thừa Thiên thu hồi chiêu thức, chỉ Ä‘Ã nh lăng không bay lên, dùng ná»™i lá»±c đẩy Lăng Phong ra khá»i phạm vi công kÃch của Lục Thừa Thiên.
“Bịch…†má»™t tiếng, Lăng Phong láºp tức thấy ngá»±c tê rần, mặc dù sÆ° nÆ°Æ¡ng kịp thá»i ra tay cứu giúp, nhÆ°ng khoảng cách Lục Thừa Thiên công kÃch thá»±c sá»± quá gần, hắn vẫn bị má»™t cá»— kiếm khà đánh trúng, cả ngÆ°á»i văng vá» phÃa sau. Lăng Phong cảm giác trong cÆ¡ thể nhÆ° có má»™t cá»— liệt dÆ°Æ¡ng cuồng bạo tà n phá, không ngừng già y vò, phá hoại kỳ kinh bát mạch, khiến cho hắn Ä‘au Ä‘á»›n vạn phần. Giữa không trung Lăng Phong nhịn không được phun ra má»™t búng máu, huyết thủy nhÆ° hồng vÅ© bắn khắp má»i nÆ¡i.
Ai cÅ©ng không nghÄ© đến, vốn chỉ là má»™t cuá»™c tá»· thà tuyển chá»n bình thÆ°á»ng, váºy mà lại biến thà nh tai há»a huyết quang nhÆ° thế nà y.
Thì ra tối qua Äà m Uyển Phượng Æ°á»›c há»™i cùng Lăng Phong, bị đông đảo đệ tá» Hoa sÆ¡n nhìn thấy, vì váºy không khá»i tạo ra và i lá»i bà n tán. Gần đây Lăng Phong không ngừng tặng quà lá»… cho má»i ngÆ°á»i, do đó trong Hoa sÆ¡n phái thịnh truyá»n, cho rằng má»™t phú gia công tá» nhÆ° Lăng Phong, là m sao lại có thể tá»›i chỉ để luyện võ, hắn có khi cÅ©ng giống nhÆ° cha, tá»›i Hoa sÆ¡n là để cÆ°á»›i sÆ° tá»· là m lão bà . Tối hôm qua Äà m Uyển Phượng lại Æ°á»›c há»™i cùng hắn, cà ng khiến cho ngÆ°á»i ta tin và o Ä‘iểm nà y. Lá»i đồn đại đến tai Lục Thừa Thiên, tá»± nhiên khiến cho y trong lòng nổi giáºn bừng bừng. Cái nà y cÅ©ng khó trách, mặc dù má»i ngÆ°á»i vẫn coi y cùng Äà m Uyển Phượng là má»™t đôi, nhÆ°ng sá»± thá»±c bên trong y lại rõ rà ng hÆ¡n ai hết, Äà m Uyển Phượng đối vá»›i y vẫn luôn là lạnh lùng, không há» có nhu tình hay máºp má» gì, tháºm chà cÆ°á»i còn không có, nói gì đến chuyện Æ°á»›c há»™i. Mình chỉ là nhá» và o thân pháºn Äại sÆ° huynh, cùng Äà m Uyển Phượng thÆ°á»ng xuyên á» gần nhau, cùng nhau hà nh Ä‘á»™ng mà thôi.
Lục Thừa Thiên khổ tâm theo Ä‘uổi Äà m Uyển Phượng, cho tá»›i bây giá» má»™t chút kết quả cÅ©ng không có, ngược lại cái tên đăng đồ tá»( vui lòng Ä‘á»c CPGD để biết nghÄ©a) bất há»c vô thuáºt nà y, má»›i lên núi được có má»™t tháng, thế mà lại có thể cùng Äà m Uyển Phượng má»™t mình Æ°á»›c há»™i, còn cÆ°á»i cÆ°á»i nói nói, Ä‘iá»u nà y là m sao không khiến Lục Thừa Thiên tức tối. Vì thế má»›i có má»™t mà n máu tanh trên Luáºn võ trÆ°á»ng nà y.
Chuyện nà y ấn chứng má»™t câu cổ thoại: Hồng nhan há»a thủy.
Tà i sản của Lôi Äế
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Lôi Äế
07-06-2011, 10:02 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u SÆ° NÆ°Æ¡ng
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
Chương 13: Hoa sơn công địch
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Lăng phong bị Lục Thừa Thiên đánh trúng má»™t cá»— kiếm khÃ, đồng thá»i lại bị ná»™i lá»±c của sÆ° nÆ°Æ¡ng kéo vá» phÃa sau, vì váºy cả ngÆ°á»i láºp tức văng lên không trung.
Sau đó tất cả má»i ngÆ°á»i nghe thấy ‘â€bùm†má»™t tiếng, Lăng Phong đã rá»›t xuống ao sen bên cạnh luáºn võ trÆ°á»ng.
TrÆ°á»›c khi rÆ¡i xuống nÆ°á»›c, Lăng Phong vẫn còn ý thức, liá»n dụng Quy tức đại pháp ngáºm miệng nÃn thở. Thế nhÆ°ng dòng nÆ°á»›c à o à o trà n và o miệng, rốt cục cÅ©ng bị nuốt và i ngụm xuống bụng. Lúc nà y toà n thân Æ°á»›t sÅ©ng, Lăng Phong dần dần tỉnh táo trở lại.
RÆ¡i xuống ao nÆ°á»›c, bởi vì lá»±c rất mạnh, cho nên Lăng Phong bị nhấn chìm xuống táºn đáy. CÅ©ng không biết vì nguyên nhân gì, trong cÆ¡ thể hắn xuất hiện và i dòng khà nóng chuyển Ä‘á»™ng khắp các kinh mạch, đồng thá»i di chuyển hÆ°á»›ng vá» nÆ¡i tiếp xúc giữa mông và đáy ao, cuối cùng Ä‘á»u tan biến Ä‘i.
Cứ nhÆ° thế, Lăng Phong cảm thấy mông mình lún xuống, nhÆ° ngồi trong má»™t cái hố váºy.
Äiá»u nà y là m cho Lăng Phong nghi hoặc, liá»n từ đáy nÆ°á»›c ngẩng đầu nhìn lên. A a, kỳ lạ. Chá»— Lăng Phong ngồi quả nhiên là má»™t cái hố nhá», không, không thể nói là hố, mà là động.
Äáy ao lại có thể bị ngồi xuyên thà nh má»™t cái Ä‘á»™ng, bởi váºy có thể thấy má»™t chiêu vừa rồi của Lục Thừa Thiên đã dùng sức lá»›n nhÆ° thế nà o, rõ rà ng là muốn Ä‘Æ°a mình và o chá»— chết. Lăng Phong nghÄ© tá»›i đây, cà ng thêm hiểu rằng cuá»™c sống tÆ°Æ¡ng lai của mình tại Hoa sÆ¡n sẽ không có những ngà y tháng yên bình.
Lại nói, Lăng Phong dáºp mông xuống đáy ao tạo thà nh má»™t cái thủy Ä‘á»™ng, hắn lấy tay khoét rá»™ng Ä‘á»™ng khẩu nhìn ra, rõ rà ng là không thấy đáy. TrÆ°á»›c mắt đâu đâu cÅ©ng là ánh sáng chói lòa, cà ng kỳ lạ hÆ¡n là nÆ°á»›c ao không há» trà n và o cái Ä‘á»™ng nà y, vẫn ở trên miệng Ä‘á»™ng lÆ°u chuyển bình thÆ°á»ng, giống nhÆ° cá»a Ä‘á»™ng được Ä‘áºy lại bằng má»™t tấm mà ng chắn trong suốt. Kỳ cảnh tá»±a nhÆ° ánh trăng chiếu xuống đáy ao, lÆ°u quang lấp lánh trông rất đẹp mắt. Nhất thá»i khiến Lăng Phong quên Ä‘i tình cảnh của mình lúc nà y, mãi đến khi hô hấp thấy khó khăn thì má»›i hồi thần.
Tạm thá»i bá» qua hiếu kỳ, Lăng Phong trồi lên mặt nÆ°á»›c.
“SÆ° đệ, sÆ° đệ ngÆ°Æ¡i không sao chứ!!†Tạ Lâm Lan là nguá»i đầu tiên lao tá»›i, Ä‘Æ°a tay kéo Lăng Phong từ dÆ°á»›i nÆ°á»›c lên bá».
Lăng Phong được tiếp xúc vá»›i ngá»c thủ má»m mại của Tạ Lâm Lan, trong lòng không khá»i tán thưởng: “Tháºt trÆ¡n, tháºt má»m.â€
Lúc nà y sÆ° nÆ°Æ¡ng cùng Äà m Uyển Phượng, Hà VÄ© Thu Ä‘á»u đã chạy lại.
Äại sÆ° huynh Lục Thừa Thiên cÅ©ng là m ra vẻ áy náy tiến lên an ủi: “SÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i không sao chứ, ta vừa rồi quên mất là ngÆ°Æ¡i má»›i nháºp môn không lâu…â€
“Thừa Thiên, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng tháºt quá đáng, là m sao lại có thể dùng chiêu thức ác Ä‘á»™c nhÆ° váºy đối phó vá»›i đồng môn của mình.†SÆ° nÆ°Æ¡ng tức giáºn trách Lục Thừa Thiên.
“SÆ° nÆ°Æ¡ng, đệ tá» biết sai rồi, đệ tá» cam nguyện nháºn trừng phạt.†Lục Thừa Thiên hÆ°á»›ng vá» sÆ° nÆ°Æ¡ng cúi đầu nháºn lá»—i. Lăng Phong Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nhìn ra, tên gia há»a nà y chỉ là diá»…n kịch giả bá»™, đúng là loại ngụy quân tá» giết ngÆ°á»i không thấy máu. Lại nghÄ© đến trÆ°á»›c đây VÆ°Æ¡ng Bỉnh Hạo hạ sát thủ vá»›i mình, phái Hoa sÆ¡n tháºt không hoà n toà n quang minh lá»—i lạc nhÆ° lá»i giang hồ đồn đại, mà ngược lại còn ẩn chứa sát khà trùng trùng.
SÆ° nÆ°Æ¡ng hừ lạnh má»™t tiếng, tá» rõ vẻ bất mãn, cÅ©ng không lý tá»›i Lục Thừ Thiên nữa, quay lại nhìn Lăng Phong nói: “Lâm Lan, ngÆ°Æ¡i dìu Phong nhi vá» phòng nghỉ ngÆ¡i dưỡng thÆ°Æ¡ng…â€
Tạ Lâm Lan gáºt đầu, lại nhìn sÆ° nÆ°Æ¡ng nói: “SÆ° nÆ°Æ¡ng, lần nà y xuống núi, con không muốn Ä‘i…â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng kinh ngạc, há»i: “Tại sao?â€
Tạ Lâm Lan cúi đầu, đáp: “Con muốn ở lại chiếu cố sÆ° đệ.â€
Lăng Phong nghe đến đó, trong lòng chợt nóng lên, phải biết rằng đây chÃnh là lá»i nói trÆ°á»›c mặt bao nhiêu Hoa sÆ¡n đệ tá», há có thể không khiến cho Lăng Phong cảm Ä‘á»™ng . Bất quá nói lại, có ngÆ°á»i vui mừng thì cÅ©ng có ngÆ°á»i Æ°u sầu, Lăng Phong tất nhiên là cao hứng, thế nhÆ°ng Hà VÄ© Thu sắc mặt không phải là trắng bệch, mà biến hẳn thà nh xanh ngắt. Lăng Phong vạn lần không có nghÄ© đến, mình má»›i lên núi không hÆ¡n má»™t tháng, thế mà đã lần lượt đắc tá»™i vá»›i toà n bá»™ “Hoa sÆ¡n tam anh†ba vị sÆ° huynh, hết thảy nguyên do Ä‘á»u là vì nữ nhân. Nếu ngà y nà o đó mình cùng sÆ° nÆ°Æ¡ng thân máºt má»™t chút, liệu có phải sÆ° phụ sẽ giết chết ta không? Lăng Phong nghÄ©, lại nhìn nhìn Hoa sÆ¡n phái còn có ba trăm mỹ nữ đệ tá», chỉ sợ ngà y nà o đó mình bản lãnh cao siêu, Ä‘em tất cả số mỹ nữ nà y chÆ¡i hết, lúc đó sẽ trở thà nh Hoa sÆ¡n công địch, tháºm chà còn biến thà nh dâm tặc cả võ lâm truy giết cÅ©ng nên.
NghÄ© đến đây, Lăng Phong không khá»i toát mồ hôi lạnh
SÆ° nÆ°Æ¡ng quay sang Tạ Lâm Lan gáºt đầu nói: “Äược rồi, váºy ngÆ°Æ¡i cứ ở lại.†Nói rồi liá»n tiến lên cầm lấy cổ tay Lăng Phong coi mạch, cảm nháºn được sá»± tiếp xúc vá»›i bà n tay nà ng, Lăng Phong cả ngÆ°á»i nhiệt huyết nhÆ° sôi trà o. Ngá»i được hÆ°Æ¡ng thÆ¡m mê ngÆ°á»i trên thân thể sÆ° nÆ°Æ¡ng, tháºt giống nhÆ° u cốc lan hoa say đắm …
SÆ° nÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c mặt, tuyệt đối là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thà nh, vóc ngÆ°á»i thon thả, y phục trắng nhÆ° tuyết, bên trên còn Ä‘iểm xuyết và i đóa hoa lan, Ä‘á»u là tÆ¡ tằm thêu lên, chiếc váy dà i bó sát lấy cÆ¡ thể tha thÆ°á»›t uyển chuyển, bá»™ ngá»±c vút cao, chiếc eo nhá» nhắn, đồn bá»™ căng tròn đầy đặn, tháºt là đẹp không nói nên lá»i, Ä‘Æ°á»ng cong lả lÆ°á»›t, khuôn mặt nhÆ° thu thủy, ánh mắt vÅ© mị, lÆ°u chuyển, toát lên má»™t vẻ phong tình thà nh thục vô hình, là n da má»m mại nhÆ° hà i nhi, khuôn mặt không há» dùng má»™t chút phấn son trang Ä‘iểm nà o, thế nhÆ°ng so vá»›i dùng mấy thứ son phấn ấy còn mê ngÆ°á»i hÆ¡n gấp vạn, da dẻ mịn mà ng tháºt là xuy đạn khả phá, mi nhÆ° viá»…n sÆ¡n, mắt phượng lấp lánh, dÆ°á»›i chiếc mÅ©i dá»c dừa là chiếc miệng anh Ä‘Ã o nhá» nhắn Ä‘á» hồng, má»m má»ng trÆ¡n Æ°á»›t, khiến ngÆ°á»i ta nhìn thấy chỉ muốn cắn má»™t cái. Chiếc gáy thon dà i trắng nhÆ° thiên nga, nhÅ© phong sung mãn căng mẩy trÆ°á»›c ngá»±c nhÆ° muốn Ä‘á»™i lá»›p y phục má»ng manh mà thoát ra ngoà i, đồn bá»™ săn chắc nẩy nở, kéo căng lá»›p vải bên ngoà i dán và o sÃt sao, đôi chân ngá»c thon dà i thẳng thắp, má»n mại vô song. Toà n thân phong tình mỹ lệ, khiến cho ngÆ°á»i ta sinh ra má»™t loại dục vá»ng, háºn không thể lá»™t bá» y phục trên ngÆ°á»i nà ng, để táºn mắt nhìn thấy phong thái bên trong. Mà điểm mê ngÆ°á»i nhất, chÃnh là sÆ° nÆ°Æ¡ng trá»i sinh có má»™t loại quý khÃ, thánh khiết, Æ°u nhã, tri tÃnh, lại sung mãn hiá»n thục, khiến cho ngÆ°á»i ta chỉ muốn cưỡi trên hạ thân nà ng, Ä‘iên cuống táºn hưởng cảm giác nà ng bị chà đạp, già y vò.
“Rất may không có thÆ¡ng tổn lá»›n.†SÆ° nÆ°Æ¡ng bắt mạch cho Lăng Phong cảm thán nói má»™t câu. Vừa rồi má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bị ngụm máu phun ra của Lăng Phong hù dá»a, kỳ tháºt khi nãy sÆ° nÆ°Æ¡ng ra tay ứng cứu, đã hóa giải kiếm khà trên ngÆ°á»i hắn đến mức thấp nhất, hÆ¡n nữa Lăng Phong trá»i sanh di bẩm, trong cÆ¡ thể tá»± nhiên có thể hóa giải má»™t phần ná»™i kình. Lúc trÆ°á»›c phun ra má»™t ngụm máu là bởi vì quá bất ngá», cÆ¡ thể chÆ°a kịp phản ứng, cho nên má»›i có tình cảnh nhÆ° váºy. Bất quá đó lại là má»™t chuyện tốt, bởi vì khi ói máu ra, thân thể ngược lại huyết khà thông suốt, không dá»… dà ng tạo thà nh ná»™i thÆ°Æ¡ng. Bởi váºy võ lâm cao thủ đối chiêu, nếu là miệng phun máu tÆ°Æ¡i thì rất nhanh có thể phục hồi nguyên khÃ, nếu ngÆ°á»i nà o áp chế không thổ huyết, thÆ°á»ng là võ công bị phế hoặc không lâu sau thì lìa Ä‘á»i.
“Thừa Thiên, ngÆ°Æ¡i cứ tiếp tục tuyển chá»n đệ tá» xuống núi Ä‘i, nhá»› kỹ, sau nà y còn đối đãi vá»›i sÆ° huynh đệ đồng môn nhÆ° váºy, ta sẽ phạt ngÆ°Æ¡i tá»›i TÆ° quá nhai diện bÃch.†Nói xong, sÆ° nÆ°Æ¡ng xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i. Bởi vì Lục Thừa Thiên cÅ©ng đã nói mình là vô tình sÆ¡ ý, cho nên không thể xá» phạt hắn, chỉ có thể nhắc nhở hắn má»™t chút. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, trong lòng sÆ° nÆ°Æ¡ng, hình tượng Lục Thừa Thiên đã xấu Ä‘i rất nhiá»u.
“SÆ° đệ, ta dìu nguÆ¡i trở vá».†Tạ Lâm Lan trong lòng sở dÄ© cảm thấy áy náy, đó là bởi vì nà ng bảo Lăng Phong tham gia tuyển chá»n, nếu không phải nhÆ° thế, lăng Phong tuyệt đối sẽ không bị thÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng nà ng đâu biết, Lục Thừa Thiên đối vá»›i Lăng Phong đã sinh ra bất mãn, cho nên tình cảnh nà y sá»›m muá»™n cÅ©ng sẽ xảy ra, bây giá» bất quá chỉ là má»›i châm ngòi mà thôi.
Lăng Phong là ngÆ°á»i ân oán phân minh, ngÆ°á»i ta lấn hắn má»™t thÆ°á»›c, hắn sẽ lấn lại má»™t trượng. NgÆ°á»i ta ức hiếp hắn, hắn tất nhiên phải báo thù.
Lâm Phong được Tạ Lâm Lan dìu đi, một mà n náo kịch “cừu sát†cũng theo đó mà qua đi.
Tạ Lâm Lan đỡ Lăng Phong, cÆ¡ há»™i tiếp xúc thân máºt nhÆ° váºy, Lăng Phong Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không bá» qua, toà n thân cÆ¡ hồ dá»±a cả và o trong ngá»±c nà ng.
Ở Hoa sÆ¡n, hắn cùng Tạ Lâm Lan có thể xem nhÆ° là thân thuá»™c, chỉ có Ä‘iá»u chÆ°a bao giá» tiếp xúc gần nhÆ° váºy, ngá»i thấy hÆ°Æ¡ng thÆ¡m trên ngÆ°á»i Tạ Lâm Lan, Lăng Phong không khá»i má»™t tráºn si mê.
Trở lại trong phòng, Tạ lâm Lan đỡ hắn ngồi xuống giÆ°á»ng, lại lấy ra má»™t bá»™ y phục sạch sẽ, bảo hắn thay, lúc nà y nà ng má»›i nháºn ra ánh mắt nhÆ° lá»a của Lẳng Phong Ä‘ang dán chặt trên ngÆ°á»i mình.
Tạ Lâm Lan lÆ°á»m hắn má»™t cái, sẵng giá»ng: “Nhìn cái gì? Chẳng lẽ còn muốn ta thay y phục giúp ngÆ°Æ¡i nữa sao?â€
Mỹ nữ vẫn là mỹ nữ, dù tức giáºn cÅ©ng rất xinh đẹp.
Bị sÆ° tá»· nói nhÆ° váºy, Lăng Phong có bao nhiêu khó chịu thì có bấy nhiêu lúng túng, khuôn mặt thoáng Ä‘á» lên, đáp: “Không, không có…â€
“Váºy ngÆ°Æ¡i cứ nhìn ta chằm chằm là m gì?†Tạ Lâm Lan nói ra má»›i cảm thấy hối háºn, bởi vì nà ng hiểu được lá»i nà y nhÆ° là bị tình nhân trêu chá»c, tháºt không thá»a đáng, chỉ dà nh ngáºm miệng không nói thêm nữa. NhÆ°ng ngay cả nhÆ° thế, nà ng vẫn cảm thấy rất ngượng ngùng, má»™t tia Ä‘á» hồng thoáng lÆ°á»›t qua khuôn mặt trắng nhÆ° tuyết.
Khuôn mặt trắng hồng nhÆ° hoa, đôi mắt nhu mị, nhÆ° lưỡng hoằng thu thủy, má»—i khi chuyển Ä‘á»™ng, toát lên vẻ phong tình nữ nhân, vô cùng Ä‘á»™ng nhân, Lăng Phong cÅ©ng là nhiá»u ngà y không phát tiết, lúc nà y thấy Tạ Lâm Lan thần thái hà m tình, không khá»i dục há»a bùng phát. Trong lòng khát vá»ng thá»i gian dà i khó có thể áp chế, liá»n nắm lấy ngá»c thủ Tạ lâm Lan, nói: “SÆ° tá»·, tá»· tháºt đẹp, cho nên, cho nên ta má»›i nhịn không được nhìn tá»· chằm chằm nhÆ° thế.â€
“NguÆ¡i…ngÆ°Æ¡i nói báºy bạ gì đó…â€Tạ Lâm Lan trong lòng thấp thá»m, vừa mừng lại vừa sợ, chỉ Ä‘Ã nh quay ngÆ°á»i Ä‘i, sợ rằng Lăng Phong sẽ thấy được vẻ mặt ngượng ngùng kinh hỉ của mình.
“SÆ° tá»·, lá»i ta nói Ä‘á»u là tháºt, ta rất thÃch tá»·.†Lăng Phong nói xong liá»n nắm lấy ngá»c thủ của Tạ Lâm Lan, Ä‘em cánh tay khiết bạch nhÆ° ngá»c đặt lên miệng mình mãnh hôn.
Tà i sản của Lôi Äế
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Lôi Äế
07-06-2011, 10:03 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u SÆ° NÆ°Æ¡ng
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
ChÆ°Æ¡ng 14: SÆ° tá»· nÆ°Æ¡ng tá»
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Tạ Lâm Lan bị Lăng Phong hôn tay, trÆ°á»›c giá» không há» nghÄ© sẽ phát sinh chuyện nà y, nà ng sợ hãi hét to má»™t tiếng, cả kinh nói: “SÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i là m gì đó, mau buông ra.â€
Rất khó khăn má»›i có đủ dÅ©ng khÃ, hÆ¡n nữa cÅ©ng đã là m rồi, Lăng Phong Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không dá»… dà ng buông tay, hắn cà ng xiết chặt ngá»c thủ của nà ng, nói: “Ta không buông, sÆ° tá»·, tá»· biết không, ta thÃch tá»·, ngay từ lần đầu tiên lên núi nhìn thấy tá»·, ta đã thÃch tá»· rồi.â€
Vừa nghe xong, Tạ Lâm Lan láºp tức a má»™t tiếng, cÅ©ng không biết là m sao, nghẹn ngà o há»i: “NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i nói cái gì?â€
Lăng Phong cố thu tất cả dÅ©ng khÃ, Ä‘em cảm tình ẩn dấu trong lòng bấy lâu thổ lá»™: “SÆ° tá»·, tá»· ôn nhu hiá»n thục, vừa xinh đẹp, lại vừa bình bị dá»… gần, đệ vừa nhìn thấy tá»·, thì láºp tức đã mê mẩn rồi.†Nói rồi lại Ä‘em ngá»c thủ của nà ng xiết chặt trong lòng bà n tay.
Xác định những gì mình vừa nghe được là tháºt, Tạ Lâm Lan trong lòng trà o lên từng đợt sóng dữ, nà ng thá»±c sá»± chẳng ngá» Lăng Phong lại nói những lá»i nà y vá»›i mình. Trong nhất thá»i, nà ng không biết là m sao đối diện. Cảm giác ngá»c thủ vẫn bị Lăng Phong nắm lấy, tá»±a nhÆ° vÄ©nh viá»…n cÅ©ng không chịu buông ra, nà ng vừa thẹn vừa sợ, nói: “NgÆ°Æ¡i buông tay, buông ta ra!†Mình là sÆ° tá»· của hắn, hÆ¡n nữa song phÆ°Æ¡ng cÅ©ng không phải phu thê thân máºt, nam nữ thụ thụ bất thân, mình lại để cho sÆ° đệ nắm tay nhÆ° váºy, còn ra thể thống gì.
Lăng Phong quáºt cÆ°á»ng nói: “Không, ta không buông.â€
Lá»i nói rất kiên định, Tạ Lâm Lan thá»±c không biết là m sao đối đáp. Nà ng rốt cục cÅ©ng hiểu được thế nà o là nam nhân Ä‘iên cuồng, bất quá tiểu sÆ° đệ năm nay má»›i mÆ°á»i lăm tuổi, so vá»›i mình chẳng phải là chênh lệch đến ba tuổi sao? NhÆ°ng nhÆ° váºy lại khiến Tạ Lâm Lan cảm nháºn được sá»± chân thà nh, thế nhÆ°ng dù có chân thà nh, lúc nà y nà ng cÅ©ng không thể tiếp nháºn, vì váºy liá»n khuyên nhủ: “SÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i mau buông tay, bằng không ta sẽ nổi giáºn.â€
Lăng Phong thấy bá»™ dáng nà ng thá»±c sá»± có chút nóng nảy, Ä‘Ã nh buông tay ra nói: “Äệ buông, tá»· không được tức giáºn nha.â€
Tạ Lâm Lan nghe hắn nói nhÆ° váºy, cảm giác hắn rốt cục cÅ©ng vẫn là má»™t hà i tá», liá»n mỉm cÆ°á»i nói: “Ta là m sao phải tức giáºn, chỉ cần ngÆ°Æ¡i nghe lá»i, sÆ° tá»· sẽ không tức giáºn.â€
“SÆ° tá»·, tá»· tháºt tốt.†Lăng Phong cÅ©ng mỉm cÆ°á»i nói.
Tạ Lâm Lan nhìn hắn nói: “SÆ° đệ, tháºt ra ta luôn xem ngÆ°Æ¡i là má»™t tiểu đệ đệ…†Lá»i còn chÆ°a xong, đã bị Lăng phong cắt ngang: “Ta biết, tá»· nhất định vẫn coi ta là má»™t tiểu hà i tá», đúng không? Äó là tá»· xem ta nhÆ° đệ đệ, nhÆ°ng từ trÆ°á»›c tá»›i giá» ta không có coi tá»· là tá»· tá»·. SÆ° tá»·, những lá»i ta vừa nói hết thảy Ä‘á»u là lá»i thá»±c, ta có thể thá».â€
“Không nên…†Tạ Lâm Lan Ä‘Æ°a tay bịt miện hắn, không cho hắn phát ra lá»i thá», ngá»c thủ má»m mại của nà ng dán và o môi Lăng Phong, khiến cho tâm hắn lại Ä‘á»™ng.
Tạ Lâm Lan nhìn khuôn mặt non ná»›t của Lăng Phong đầy vẻ chân thà nh, hai mắt phát ra tinh quang nóng bá»ng, nà ng có chút không chịu được, trái tim trong ngá»±c cÅ©ng bình bịch Ä‘áºp loạn. Láºp tức lại khuyên bảo: “SÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i tá»›i Hoa sÆ¡n là để há»c táºp võ nghệ, bây giá» còn chÆ°a có thà nh tá»±u gì, là m sao đã nói đến chuyện yêu Ä‘Æ°Æ¡ng…â€
Lăng Phong chen ngang: “SÆ° tá»·, nếu theo nhÆ° lá»i tá»· nói, thì khi ta có thà nh tá»±u, tá»· sẽ có thể cùng ta Ä‘Ã m luyến ái rồi.â€
“Cái nà y…cái nà y là m sao có thể.†Tạ Lâm Lan căn bản không có nghÄ© tá»›i Lăng Phong lại nói ra nhÆ° váºy, lúc nà y chỉ Ä‘Ã nh chống chế: “SÆ° đệ, ta là sÆ° tá»· của ngÆ°Æ¡i, chuyện đó vốn là không phù hợp vá»›i lẽ thÆ°á»ng, hÆ¡n nữa ta lại nhiá»u tuổi hÆ¡n ngÆ°Æ¡i…â€
“Ai quy định là sÆ° tá»· không thể gả cho sÆ° đệ chứ, tá»· so vá»›i ta lá»›n hÆ¡n ba tuổi, nhÆ° thế cà ng tốt! Ta nghe cha mẹ nói, nữ đại tam, bão kim chuyên.†Lăng Phong rất nhanh đã “phản kÃch†lại lý do của Tạ Lâm Lan.
“A?!†Tạ Lâm Lan thất kinh há»i: “SÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i tại sao lại cố chấp nhÆ° váºy?â€
Lăng Phong đôi mắt vẫn hừng hực mở to nhìn thẳng và o Tạ Lâm Lan nói: “Bởi vì ta muốn tỷ là m nương tỠcủa ta.†Ngữ khà vô cùng kiên định, lại mang theo một loại khà phách vô hình.
“NgÆ°Æ¡i…†Tạ Lâm Lan hiểu được trÆ°á»›c mắt mình tháºt sá»± không có khả năng thuyết phục sÆ° đệ, Lăng Phong nà y đâu phải là thiếu niên gì, là m sao mà lại xuất hiện dục vá»ng chiếm hữu nữ nhân từ má»™t thiếu niên má»›i chỉ có mÆ°á»i lăm tuổi. Chẳng lẽ lại giống nhÆ° lá»i đồn đại, hắn, hắn lên Hoa sÆ¡n là để cÆ°á»›i má»™t lão bà vá» nhà sao? NghÄ© đến đây, Tạ Lâm Lan trong lòng vừa mừng vừa sợ, dù sao Lăng Phong cÅ©ng là con nhà cá»± phú ở Giang Nam, và nhÆ° lá»i hắn nói là tháºt, hắn không chê bai mình, ngược lại còn yêu thÃch mình. Tháºt ra Lăng Phong cÅ©ng có thể coi nhÆ° là má»™t lá»±a chá»n tốt, mặc dù võ công còn kém má»™t chút, thế nhÆ°ng võ công dù sao cÅ©ng không thể thay cÆ¡m ăn, nếu ẩn cÆ° là m vợ ngÆ°á»i ta, tìm má»™t trượng phu có tiá»n là rất quan trá»ng, cứ nhìn sÆ° tá»· Thẩm Nhạn Băng của mình thì biết.
Äây là má»™t loại cảm giác cá»±c kỳ vi diệu, Lăng Phong so vá»›i nà ng nhá» hÆ¡n, nhÆ°ng hắn lại tá» ra yêu thÆ°Æ¡ng cùng si mê Ä‘iên cuồng vá»›i nà ng, khiến cho Tạ Lâm Lan tháºp phần thá»a mãn hÆ° vinh tâm của mình.
Tạ Lâm Lan trong đầu suy nghÄ© hà ng trăm lý do để thuyết phục Lăng Phong, thế nhÆ°ng lá»i còn chÆ°a ra khá»i miệng, lại nghÄ© đến sÆ° đệ vô cùng cố chấp, mình nói ra rồi có khi còn bị hắn phản bác trở lại. NghÄ© ngợi má»™t lát, nà ng má»›i nói: “SÆ° đệ, chuyện nà y để sau hãy nói, trÆ°á»›c mắt, quan trá»ng nhất là ngÆ°Æ¡i chăm chỉ luyện táºp võ công cho tốt, ngÆ°Æ¡i lên núi chÆ°a bao lâu, đã lần thứ hai trúng Ä‘á»™c thủ rồi. Nếu ngÆ°Æ¡i không há»c võ công để tá»± bảo vệ mình, ta, ta sợ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không có mệnh…â€
Lăng Phong nghe nà ng nói nhÆ° váºy, láºp tức hà o khà bốc lên, nói: “SÆ° tá»·, tá»· yêu tâm, ta sẽ há»c võ công tháºt tốt, chẳng lẽ ông trá»i lại phụ sá»± cố gắng của ta sao?â€
“Ừm!†Tạ Lâm Lan thấy Lăng Phong đã có phần hăng hái, trong lòng tháºt ra cÅ©ng được an ủi, dù sao biểu hiện của hắn nà ng cÅ©ng đã táºn mắt trông thấy. Nếu hắn tháºt sá»± há»c nghệ thà nh công, mình có hay không sẽ tháºt sá»± hiến thân gả cho hắn? Tạ Lâm Lan suy nghÄ©, trong lòng lại có chút không yên, kỳ tháºt nà ng cÅ©ng là lần đầu tiên nói chuyện luyến ái.TrÆ°á»›c kia Hà VÄ© Thu thầm yêu thÃch nà ng, nhÆ°ng hắn là ngÆ°á»i cổ bản, căn bản không há» có biểu đạt, cÅ©ng không dám biểu đạt, bởi thế cho nên Tạ Lâm Lan cÅ©ng là lần đầu tiên được má»™t nam nhân nói những lá»i yêu thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế vá»›i mình, cảm giác rất đặc biệt, cÅ©ng rất hạnh phúc.
Lăng Phong thấy Tạ Lâm Lan dÆ°á»ng nhÆ° có chút bất an, vá»™i và ng há»i: “SÆ° tá»·, tá»· là m sao váºy?â€
Tạ Lâm Lan vá»™i đáp: “Không, không có gì.†Ngoà i miệng tuy là nói nhÆ° váºy, thế nhÆ°ng kẻ mù cÅ©ng có thể biết nà ng nhất định có chuyện.
Lăng Phong nói: “SÆ° tá»·, chúng ta cÅ©ng không phải ngÆ°á»i ngoà i, tá»· có chuyện gì cứ nói vá»›i ta?â€
Tạ Lâm Lan đứng dáºy, nói: “Ta…ta vá» trÆ°á»›c thay y phục, ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng mau thay y phục Ä‘i, để khá»i bị cảm lạnh.†Nói xong, trên mặt còn lÆ°á»›t qua má»™t tia ngượng ngùng, vá»™i và ng xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Tạ Lâm Lan ra khá»i phòng, Lăng Phong cÅ©ng lấy y phục ra thay, sau đó lẳng lặng nằm ở trên giÆ°á»ng, hưởng thụ sá»± tÄ©nh lặng hiếm có nà y.
Ngoà i cá»a sổ hoa lê nở rá»™, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m nhà n nhạt, gió thổi nhè nhẹ; ong bÆ°á»›m cháºp chá»n trên những khóm hoa, bất chợt tạo nên má»™t bức tranh hà i hòa, và nhÆ° cả Ä‘á»i Ä‘á»u có thể yên bình nhÆ° thế thì tháºy tốt biết bao! Không biết có phải hay không bởi vì trải qua má»™t tráºn sống chết, Lăng Phong má»›i
biến thà nh xúc cảm nhÆ° váºy.
Ngay khi Lăng Phong còn Ä‘ang bay bổng suy nghÄ© miên man, ngoà i cá»a Ä‘á»™t nhiên truyá»n đến giá»ng nói trong trẻo của sÆ° nÆ°Æ¡ng: “Phong nhi, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang suy nghÄ© cái gì mà nháºp thần váºy?â€
Lăng Phong vừa ngẩng đầu nhìn, sÆ° nÆ°Æ¡ng đã đến bên cạnh giÆ°á»ng, hắn vá»™i và ng ngồi dáºy nghênh đón: “SÆ° nÆ°Æ¡ng, đệ tá» không biết ngÆ°á»i tá»›i, không kịp ra đón.â€
“Äá»u là ngÆ°á»i nhà , không cần khách khÃ, hÆ¡n nữa ngÆ°Æ¡i không phải còn Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng sao?†SÆ° nÆ°Æ¡ng ngồi ở chiếc ghế bên cạnh giÆ°á»ng, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m trên ngÆ°á»i nhÆ° lan nhÆ° xạ phát ra, khiến cho Lăng Phong cảm thấy mê mẩn. Loại hÆ°Æ¡ng khà nà y không giống vá»›i những ngÆ°á»i khác, tá»±a hồ chỉ trên ngÆ°á»i nà ng má»›i có.
Ãnh mặt trá»i rá»i qua cá»a sổ, Lăng Phong hÆ°á»›ng vá» sÆ° nÆ°Æ¡ng trẻ trung, hai ngÆ°á»i khoảng cách rất gần, chỉ cách nhau không đầy ba thÆ°á»›c (1 thÆ°á»›c=1/3m). Lăng Phong thấy rất rõ rà ng, sÆ° nÆ°Æ¡ng mái tóc nhÆ° mây, mắt sáng môi hồng, cổ dà i trắng noãn, lại rất đẫy Ä‘Ã . Lăng Phong thầm nghÄ©, những địa phÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i nà ng nhất định là cÅ©ng rất đầy đặn. ÄÃch xác, bá»™ ngá»±c của nà ng viên nhuáºn phong mãn, tá»±a nhÆ° hai tòa cao phong. Từ khi biết sÆ° nÆ°Æ¡ng tá»›i nay, Lăng Phong không Ãt lần lén nhìn ngá»±c nà ng, không Ãt lần miên man suy nghÄ©, chỉ hi vá»ng có thể cởi bá» y phục của nà ng, nhìn qua má»™t chút LÆ° SÆ¡n chân diện mê ngÆ°á»i kia.
Lăng Phong cÅ©ng để ý thấy, diện mục sÆ° nÆ°Æ¡ng ngoà i vẻ Ä‘oan trang, thân thiết, xinh đẹp còn có má»™t chút cô Ä‘Æ¡n, u oán. Äây là kết luáºn sau khi hắn quan sát cẩn tháºn biểu tình của nà ng. Tại sao lại có khà chất nhÆ° váºy? Phá»ng chừng nhất định là có liên quan đến cuá»™c sống của nà ng. Äúng váºy, tại sao lại không có nghÄ© đến? SÆ° phụ cả ngà y bế quan tu luyện, mà sÆ° nÆ°Æ¡ng tuổi tác chÃnh là nhÆ° lang nhÆ° hổ, là m sao lại không u oán cho được? SÆ° phụ nhất định là không hiểu phong tình , cÆ° nhiên khiến cho cuá»™c sống của má»™t đại mỹ nhân nhÆ° sÆ° nÆ°Æ¡ng tẻ nhạt nhÆ° váºy, tháºt là nhẫn tâm! Lăng Phong cà ng nghÄ©, cà ng không biết sÆ° phụ có đúng hay không biến thà nh thái giám rồi.
SÆ° nÆ°Æ¡ng cảm giác rất nhạy bén, lại thấy Lăng Phong cứ chằm chằm nhìn mình, trong lòng không khá»i có chút khó chịu, ngẩng đầu nói: “Phong nhi, ngÆ°Æ¡i không nên nhìn ta nhÆ° váºy, ta chÃnh là trưởng bối của ngÆ°Æ¡i đó.†Bị Lăng Phong nhìn, tim nà ng Ä‘áºp nhanh hÆ¡n, hai má cÅ©ng thấy nóng bừng.
Nà ng xem lại, má»™t tiểu hà i tá» không nên đối vá»›i mình nhÆ° váºy. Má»™t tiểu hà i tá» thì biết cái gì, hắn bất quá so vá»›i nữ nhi của mình lá»›n hÆ¡n hai tuổi, vẫn chỉ là má»™t đứa nhá». NhÆ°ng nà ng đâu có biết, Lăng Phong đã trở thà nh má»™t nam nhân Ä‘Ãch thá»±c, Ä‘iểm nà y nha hoà n của hắn Tá» Lăng là hiểu rõ nhất.
Äối vá»›i sá»± trách cứ của sÆ° nÆ°Æ¡ng, Lăng Phong má»™t chút cÅ©ng không há» sợ, bình tÄ©nh trả lá»i: “SÆ° nÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i cà ng ngà y lại cà ng xinh đẹp, Tạ sÆ° tá»· cùng Äà m sÆ° tá»· so ra Ä‘á»u thua kém ngÆ°á»i.â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng nghe xong ý tứ khẽ mỉm cÆ°á»i, nhẹ nhà ng vuốt vuốt mái tóc, nói: “Ta sắp trở thà nh má»™t lão thái bà rồi, là m có có thể so bì vá»›i má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng được.†Chỉ cần là nữ nhân, những lá»i khen ngợi không khi nà o là quá thì, cÅ©ng không bao giá» chán ghét. Vá» Ä‘iểm nà y, Lăng Phong hiểu rất rõ.
Nhìn sÆ° nÆ°Æ¡ng vui mừng, Lăng Phong cảm thấy mình hôm nay tháºt là có số Ä‘Ã o hoa, sá»›m biết bị thÆ°Æ¡ng sẽ được nhiá»u ngÆ°á»i quan tâm nhÆ° váºy, đáng ra mình nên sá»›m cùng Lục Thừa Thiên đánh nhau má»™t ráºn má»›i phải.
Tà i sản của Lôi Äế
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
(sachiep)kieukieusunuong , çàðàáîòîê , dai nuong sac hiep , dam hiep 3 vi su nuong , dinh cap luu manh , doc kieu kieu su nuong , doctruyenkieukieusunuong , ebook kieu kieu su nuong , ïåäàãîãè÷åñêèõ , ìîíèòîð , k á»u ká»u sÆ° nÆ°Æ¡ng , keu keu su nuong , keu kieu su nuong , kiều sÆ° nÆ°Æ¡ng , kiêu kiêu su nuong , kiêu kiêu su nuÆ¡ng , kiêu kiêu sÆ° nÆ°Æ¡ng , kiêu kiá»u sÆ° nÆ°Æ¡ng , kiá»u kiêu sÆ° nÆ°Æ¡ng , kiá»u kiá»u sÆ° nuong , kiá»u kiá»u sÆ° nuÆ¡ng , kieêu kiêu sÆ° nÆ°Æ¡ng , kieêu sủng full , kiekieusunuong , kiet kieu su nuong , kieu diem su nuong , kieu don su nuong , kieu keiu su nuong , kieu keu su suong 4vn.eu , kieu kieu 4vn , kieu kieu su , kieu kieu su luong , kieu kieu su nguong , kieu kieu su nhuong , kieu kieu su nuùog , kieu kieu su nuong , kieu kieu su nuong 35 , kieu kieu su nuong 4rum , kieu kieu su nuong 4vn , kieu kieu su nuong 69 , kieu kieu su nuong chap , kieu kieu su nuong ebook , kieu kieu su nuong full , kieu kieu su nuong nuong , kieu kieu su nuong q1 , kieu kieu su nuong q2 , kieu kieu su nuong q2-q3 , kieu kieu su nuong q3 , kieu kieu su nuong q5 , kieu kieu su nuong quyen , kieu kieu su nuong tang , kieu kieu su nuong. , kieu kieu su nuong/ , kieu kieu su nÆ°Æ¡ng , kieu kieu sÆ° nuong , kieu kieu sÆ° nÆ°Æ¡ng , kieu nu su nuong , kieu su nuonf , kieu su nuong , kieu su nuong nuong , kieukieu su nuong , kieukieusunuong , kieukieusunuong tron bo , kjeu kjeu su nuong , kjeu kjeu su nuong 3 , kjeusunuong , ma giao su nuong , sac hiep mi nuong , sac hiep nuong nuong , sac hiep tu chan gioi , sac hiep tu ghan gioi , su nuong kieu kieu , thanh tra dam phan , thanh trà đạm phạn , truyên kiêu su nuÆ¡ng , truyen kieu su nuong , truyen kieukieusunuong , www.kieu kieu su nuong