Bàn tay ấm áp ấy ôm chặt lấy một cậu bé , cậu bé ánh mắt ngây thơ nhìn người phụ nữ đang ru mình ngủ , trong trí óc của cậu vẫn luôn nhớ mãi bài hát đó , bài hát mà đã làm cậu ngủ suốt bao đêm , làm tâm tình cậu trở nên trầm lắng hơn , cậu mỉm cười nhìn khuôn mặt dịu hiền đó , người mà đã sinh ra cậu , người đã ban cho cậu một cuộc sống và cũng chính là ... người đã bỏ rơi cậu .
Đau đớn lắm , cái cảm giác này làm xót cả tâm gan , cái cảm giác bị người thân bỏ rơi làm cho cậu trở nên thẫn thờ , ánh mắt ngây thơ đã biến mất , thay vào đó là sự tang thương . Tại sao người lại bỏ con lại , tại sao ? Tại sao ?
-Hức hức ...
-Hức ... mẹ ơi , mẹ ở đâu ?... Ở đâu ?... hức hức...
********
-Mẹ ơi , hức hức ....
Hoa Khiếu Thiên chậm rãi mở mắt , trước hắn là một không gian màu trắng , một màu trắng tang thương làm cho vết thương trong lòng hắn càng ngày càng lớn , hắn khóc rống lên mà không biết tại sao mình lại như thế . Hắn đau khổ , hắn cứ xoa xoa vào ngực trái của mình , cố nén lại cảm giác nghẹn ngào nhưng không được , tim hắn cứ nhói nhói đau làm cho nước mắt liên tục bị ép ra , hắn lau khô nước mắt đi rồi nhìn xung quanh . Đến khi Hoa Khiếu Thiên phát hiện có hai cuốn sách lơ lửng trên không gian thì hắn mừng như điên , phóng nhanh tới phía trước , hắn cầm chặt lấy hai cuốn sách này vào tay của mình . Cảm giác mát lạnh rười rượi truyền vào tay Hoa Khiếu Thiên làm cho hắn cảm thấy có chút thư thái , hắn nhìn xuống một cuốn sách màu đỏ rực rỡ rồi nhìn cuốn sách màu xanh đen âm u :
-Hỏa Long Đế Thân ?
-Băng Long Đế Thân ?
Hoa Khiếu Thiên nhìn thấy có chút sững sờ , vậy là cái thứ trong kia là ....
-Trả cho ta , tên nhân loại khốn kiếp .
-Hình như ngươi không yên phận lắm nhỉ , có cần ta ra tay không ?
Hoa Khiếu Thiên tức giận , hắn lạnh lùng quát làm cho xanh và đỏ run sợ , bọn chúng biết nếu còn cãi cố thì hại nhiều hơn lợi , thế nên bọn chúng làm thinh , Hoa Khiếu Thiên cũng không nói cứng tiếp nữa , hắn đành nhẹ giọng nói :
-Ngươi hãy trả lời ta .
-Hửm ? Ta không có nghĩa vụ phải trả lời ngươi .
-Ta với ngươi sẽ hợp tác với nhau .
-Hợp tác ? Ý ngươi là gì ?
-Đương nhiên là cuốn bí tịch này rồi . Ngươi phải chịu trách nhiệm huấn luyện ta việc học bí tịch .
-Vậy ta được lợi gì ?
-Đương nhiên là thoát khỏi thứ đang trói buộc ngươi rồi . Ngươi có muốn hợp tác không ?
-Đợi lát đã ?
Xanh và đỏ nghĩ ngợi một chút sau đó rống :
-Được . Ta đồng ý . Thả ta ra đi .
-Ngươi bị ngu sao ? Ngươi phải thề hay làm gì đó chứ ! Ngươi nghĩ rằng chỉ vài ba câu là ta thả ngươi sao ?
-Vậy thì chúng ta sẽ kí hiệp ước .
-Hiệp ước ?
-Đúng thế . Thú Giới chúng ta , một lời hứa nặng ngàn cân , chúng ta tuy có hơi vũ phu , tôn sùng sức mạnh một cách thái quá nhưng chúng ta cũng rất trọng chữ " tín " chứ không như loài người các ngươi . Thế nên từ đó Thú Giới chúng ta đã sáng lập ra một thứ có thể làm gắn kết lời thề của hai bên - đó chính là hiệp ước , hiệp ước chính là cách mà chúng ta thường hay hợp tác với nhau , chỉ cần một bên làm sai điều luật có trong hiệp ước thì sẽ bị trời đánh chết . Đây chính là hiệp ước.
-Được . Ta đồng ý .
-Ngươi nghe kĩ đây , lấy máu làm vật dẫn , lấy tâm làm hiệp ước ,....
Xanh và đỏ ngâm xướng vài câu nghe rất khó hiểu , đến khi nó ngâm hết thì Hoa Khiếu Thiên liền cắt da tay của mình , giọt máu của hắn bay về phía chiếc chuông và bám lên trên nó . Cũng tại lúc đó , một giọt máu từ bên trong cũng bám trên chiếc chuông , cả hai loại máu khác nhau thấm qua chiếc chuông rồi giao hòa vào nhau .
-Ta . Nguyện sẽ huấn luyện Hoa Khiếu Thiên , đổi lại hắn phải giải thoát cho ta khỏi thứ đang giam giữ ta . Nếu ta không tuân theo thì sẽ bị trời tru đất diệt , chết không siêu sinh .
-Ta , Hoa Khiếu Thiên . Nguyện sẽ giải thoát chúng khỏi thứ đang giam giữ , đổi lại chúng phải huấn luyện cho ta . Nếu ta không tuân theo thì sẽ bị trời tru đất diệt , chết không siêu sinh .
Cả hai đều dùng chính tâm mình mà thề với trời đất , lời thề của cả hai đã làm cho những giọt máu dung hợp với nhau một cách hoàn mỹ , cả hai giọt máu vừa mới dung hợp xong liền biến thành một tờ giấy , trong tờ giấy đó hiện lên từng lời thề trong tâm của cả hai , chỉ cần cả hai vi phạm , sẽ bị trời tru đất diệt , mãi mãi không có cơ hội siêu sinh . Lời thề này bắt buộc họ phải tuân theo nếu họ không muốn chết .
-Xong .
-Xong.
Cả hai đồng thời thốt lên cùng một tiếng , Hoa Khiếu Thiên nhìn thứ trong chiếc chuông rồi cười he he , hắn nắm lấy chiếc nhẫn rồi bỏ vào trong người hắn . Hoa Khiếu Thiên cũng thu luôn Huyết Linh Xích và Áp Linh Chung lại vào trong người hắn , cả hai thứ này đều được bỏ vào trong không gian của chiếc nhẫn , chỉ cần khi nào sử dụng thì ngay lập tức nó sẽ xuất hiện , nhưng đối với Hoa Khiếu Thiên thì không thể được , hắn vẫn chưa có đủ năng lực để điều khiển hai đại thần khí này , thế nên việc cần làm nhất của hắn chính là mạnh lên .
" Đùng đùng "
Một tiếng nổ vang lên , bên trong chiếc chuông có vật gì đó đang vùng vẫy , cảm nhận được sự giải thoát nên vật đó liền tung bay khắp không gian trắng này , khiến cho không gian vặn vẹo kịch liệt nhưng dù sao không gian này chính là của chiếc nhẫn tạo ra , cho nên ngoài việc vặn vẹo ra thì chẳng có gì cả . Hoa Khiếu Thiên nuốt ừng ực nước miếng , hên là hắn với nó đã kí hiệp ước , chứ nếu không thì hắn đã bị nó nuốt chửng từ lâu rồi .
-Aaa . Cảm giác tự do này thật sảng khoái , bao nhiêu năm bị nhốt rồi , giờ là lúc mà ta vui sướng nhất trong cuộc đời . Ha ha ha .
-Tên khốn nạn kia . Mau lại đây cho ta hỏi !
-Cái gì ? Ngươi muốn chết ?
-Sao ? Ngươi muốn giết ta à ? Được , giết đi . Để xem ngươi có còn mạng để sống không , chắc ngươi cũng muốn cảm giác tự do này kéo dài chứ ? Ta nghĩ là ngươi không muốn kết thúc sớm đâu nhỉ ?
-Ngươi ...
-Được rồi . Đừng nghiến răng nữa , mau trả lời câu hỏi của ta đây . Ngươi thuộc bộ tộc gì ?
-Hừm , chẳng phải là ngươi đã biết được câu trả lời sau khi đọc được cuốn bí tịch rồi sao ? Nếu đã biết rồi còn không thả ta ra , ưng chết à ?
-Đừng nhiều lời , vậy ngươi thuộc Long Tộc .
-Thì sao chứ ? Liên quan gì tới ngươi .
-Vậy mỗi con rồng đều chỉ được dùng một bí tịch thôi đúng không ?
-Chính xác .
-Vậy tại sao có hai cuốn bị tịch ở đây . Vậy thì ta nên tu luyện cuốn nào ?
-Ta nói cho ngươi biết , trong Long Tộc ta được xem như là một thiên tài , thật ra thì chúng ta tuy hai nhưng một .
-Tuy hai nhưng một ?
-Ta sẽ cho ngươi biết ngay đây .
Nó nói xong , cả thân thể của nó tách ra làm hai , một là màu đỏ rực , hai là màu xanh đen , cuối cùng cả hai màu đều biến thành hai con rồng rất mĩ lệ . Đôi cánh của chúng tung bay trong gió tạo ra những luồng khí lưu nóng lạnh thất thường , hàm răng sắc bén của chúng được phô bày làm tăng thêm sự tàn bạo của chúng , những lớp vảy xếp đều nhau sáng lấp lánh làm cho chúng tôn lên được vẻ đẹp của mình .
-Đây là rồng sao ? Không những chỉ một con mà tới hai con !
-Ta là Hỏa Thiên Long . - Con rồng màu đỏ cất tiếng .
-Ta là Băng Âm Long . - Con rồng màu xanh cất tiếng .
-Vậy là các ngươi là hai cá thể riêng biệt .
-Chúng ta là hai anh em song sinh . Khi chúng ta dung hợp vào nhau thì lúc đó sức mạnh của chúng ta tăng lên rất nhiều , chúng ta còn có tâm ý tương thông , có thể chuyển đổi quyền khống chế rất nhanh . Chúng ta là bất bại .
Hai con rồng đồng thanh cất tiếng bá đạo làm cho Hoa Khiếu Thiên có chút buồn cười .
-Thì ra là thế . Giờ ta mới hiểu vì sao mà ngươi có thể sử dụng cả hai bộ bí tịch , nhưng ta thì không , ta chỉ là một mà thôi .
-Chắc ngươi cũng đọc qua rồi . Chắc ngươi cũng hiểu rõ chứ ?
-Đúng thế .
-Vậy ngươi định chọn bí tịch nào ?
-Tất nhiên là cả hai .
-Ngươi bị điên à .Chẳng nhẽ ngươi không rõ sao ?
-Ta hiểu rất rõ cho nên ta mới nói thế . Chỉ cần các ngươi cho ta Long Huyết thì ta sẽ tự tạo cho mình một bộ bí tịch mới , nó còn lợi hại hơn hai bộ bí tịch của các ngươi gấp vạn lần .
-Ngươi đúng là bốc phét , không sợ có ngày cái miệng hại cái thân sao ?
-Tự ta có biện pháp . Các ngươi mau chóng đưa cho ta , nhanh .
Hoa Khiếu Thiên gằn giọng ra lệnh , Hỏa Long và Băng Long không cam lòng nhưng vẫn đem đến trước mặt hắn một ít Long Huyết của chính mình .
-Sao ít thế ?
Huynh đệ Long hộc máu , ngươi thử đem ra ngoài xem , chỉ cần một giọt thôi thì đã khiến cho thiên hạ đẫm máu rồi , thế mà hắn lại nói ít thế , thử coi lương tâm bọn chúng có bị tổn thương không . Đây là một thử rât quý giá , bọn chúng cần có Long Huyết để tế luyện thân thể cho chính mình , thoát khỏi sự kí sinh trên cơ thể Hoa Khiếu Thiên . Giờ Hoa Khiếu Thiên lại định rút Long Huyết của chúng , chẳng nhẽ hắn muốn chúng ta suốt đời ăn bám hắn sao ?
-Ta biết là các ngươi cần Long Huyết để tế luyện thân thể . Nhưng các ngươi còn chưa có cảm ơn ta về việc ta giải thoát cho các ngươi , giờ nên trả lễ đi .
-Nhưng chúng ta đã kí giao kèo rồi .
-Hô hô . Ta nói giải thoát chứ không có nghĩa là không được nhốt lại lần nữa , nếu ngươi không ngoan ngoãn dâng hiến thì sau này đừng oán ta độc ác .
-Nhân loại đê tiện .
Huynh đệ Long tức tối , bọn chúng định động thủ một lần đánh chết Hoa Khiếu Thiên nhưng suy đi tính lại thì bọn chúng liền cắn răng chịu đựng . Chúng đành dâng thêm Long Huyết của mình dâng lên cho Hoa Khiếu Thiên .
-Tốt , tốt . Các ngươi đừng làm ta nổi giận , nếu không thì tự rõ hậu quả đấy .
-Ngươi đừng ép chày ra nước nữa . Lần sau thì đừng hòng .
-Đảm bảo không có lần sau .
-Kha kha kha . Bắt đầu thôi nào .
Hoa Khiếu Thiên nhìn chằm chằm vào hai khối Long Huyết và hai cuốn bí tịch . Hắn đang suy nghĩ về chuyện thăng cấp nó , tuy hắn không thông minh và chẳng có hiểu biết về việc này nhưng hắn có đủ nguyên liệu để có thể làm được .
Khi mà mẹ hắn hiện thân thì hắn đã nhận được một thứ rất quý giá , đó chính là tinh huyết của mẹ hắn , nó đã dung hòa hoàn toàn vào máu của hắn , làm cho hắn lột xác từ đầu đến chân , với huyết dịch hoàn mỹ của mẹ đã làm cho huyết dịch của hắn hoàn toàn thức tỉnh , hắn cảm thấy mình đã không còn là chính mình nữa , mà là một thứ rất khác , khác xa với mọi người . Tuy nhiên hắn vẫn chưa thể nào hấp thụ hoàn toàn huyết dịch của mẹ hắn . Thế nên hắn định lợi dụng huyết dịch của mẹ mình dung hợp hai loại bí tịch lại , như thế thì có khả năng thành công rất lớn .
-Ngươi có điên không ? Ngươi nên biết rằng nếu cố gắng cưỡng ép chính mình tu luyện hai loại bí tịch thì sẽ xảy ra sự xung đột giữa hai bí tịch , dẫn đến cơ thể không chịu nổi mà nổ tung . Ngươi mà chết đi thì coi như hiệp định chúng ta cũng hết luôn đó .
-Ngươi không cần lo lắng cho ta . Ta tự có biện pháp của mình .
Hoa Khiếu Thiên không cảm thấy một chút lo lắng nào cả , hắn có hai thứ có thể nắm chắc thành công dung hợp , thứ nhất đó chính là Long Huyết của hai con Băng Long và Hỏa Long , thứ hai chính là tinh huyết của mẹ . Long Huyết của hai tên này rất thích hợp dùng trong việc này , tuy Long Huyết của bọn chúng thuộc hai dạng khác nhau nhưng lại có thể dung hợp hoàn mỹ vì bọn chúng có khả năng " kết hợp " trở thành Song Long Hợp Nhất , tuy không chứng kiến sức mạnh thật sự của chúng nhưng mà chỉ cần nói về sự việc trước đây thì Hoa Khiếu Thiên cũng đã cảm thấy run run rồi , những đau đớn mà hắn phải chịu đựng đủ làm cho hắn biết hai con rồng này khủng bố tới cỡ nào , chỉ cần dùng bọn chúng huyết của bọn chúng làm trung gian thì chắc chắn dung hợp không còn là vấn đề lớn nữa . Thứ hai , tuy Hoa Khiếu Thiên không biết rõ về mẹ của hắn nhưng Hoa Khiếu Thiên vẫn tin tưởng thực lực của mẹ mình rất mạnh , đương nhiên niềm tin này đến từ những thứ vừa xảy ra rồi , lúc đầu là chiếc nhẫn , lúc sau là phân thân của mẹ , cả hai đều đã giúp hắn thoát khỏi bàn tay của tử thần thế nên hắn càng tin tưởng tinh huyết của mẹ mình có đủ năng lực để giúp hắn .
-Ha ha ....
-Ngươi sao thế ?
-Ta sẽ cho ngươi xem , ta sẽ cải tiến nó trở nên cao cấp hơn .
-Làm nhanh lên , nói trước ngươi chết không liên quan tới ta , hiệp định kia cũng không thể nào phạt ta được vì đây chính là ngươi tự nguyện , ngươi nên biết tôn trọng mạng sống của mình đi . Tuy ta không thích nhân loại nhưng ngươi là người đầu tiên mà ta nể phục đấy , chưa ai có gan dám đôi co với ta đâu , kể cả phụ vương của ta nữa .
Hỏa Thiên Long nói làm cho Hoa Khiếu Thiên cảm thấy có chút xúc động , tuy bọn chúng chỉ được cái tứ chi phát triển nhưng tình cảm của chúng dành cho những người khác rất chân thành , không giống như con người một dạ hai lòng .
-Ta sẽ làm ngay bây giờ . Nhưng ta cần sự trợ giúp của ngươi .
-Ngươi muốn nhờ ta thứ gì ?
-Khi ta không thể điều khiển được chính mình thì làm ơn hãy tiêu diệt ta đi .
-Thôi được . Ngươi không sợ chết sao ?
-Sao lại phải sợ . Chết đi chính là mở ra cho chính mình một khởi đầu mới , tại sao lại phải sợ .
Hỏa Thiên Long và Băng Âm Long nhìn Hoa Khiếu Thiên với ánh mắt sùng bái , bọn chúng nghĩ không phải nhân loại ai cũng xấu cả , ví dụ đang đứng trước mặt của bọn chúng , không sợ cái chết , thẳng người bước tới , ngay cả bọn chúng cũng chưa chắc làm được .
-Ta sẽ không để ngươi chết đâu .
-Cảm ơn .
Hoa Khiếu Thiên thốt lời cảm ơn có chút ngượng ngịu , đầu tiên hắn cảm thấy hai kẻ này dịu dàng như thế .
Hoa Khiếu Thiên thôi suy nghĩ lung tung , đầu tiên hắn cần đả thông kinh mạch , nhưng giờ không cần thiết nữa , vì cơ thể hắn đã bị năng lực của mẹ đả thông hết rồi , giờ hắn chỉ cần vận chuyển theo lộ tuyến mà bí tịch đã ghi và vận dụng một chút Long Huyết nữa là xong . Hoa Khiếu Thiên nhìn lấy hai khối Long Huyết kia rồi nhắm mắt lại . Đầu tiên hắn nhỏ một giọt máu màu đỏ vào sau đó nhỏ tiếp một giọt máu màu xanh vào trong miệng , hắn cảm thấy rất nóng và lạnh ở cổ , hắn cố gắng vận chuyển hai giọt máu này theo lộ tuyến khác nhau , giờ khắc này hắn mới sử dụng tinh huyết của mẹ hắn để trấn áp hai giọt máu này . Hắn liên tục sử dụng tinh huyết của mẹ mình trấn áp hai giọt Long Huyết này không cho nó có hành động nào bậy bạ mà chỉ còn cách đi theo lộ tuyến mà bí tịch đã vạch ra mà thôi .
Hoa Khiếu Thiên thở một hơi , cuối cùng cũng xong được bước đầu .
Giờ đây trong cơ thể hắn của xuất hiện hai con rồng nhỏ ở hai phía đối nhau , một con bên trái một con bên phải . Hắn biết hắn chỉ mới hoàn thành việc khai thông thôi , nên chưa có sự thay đổi nào rõ rệt cả ngoại trừ bên trong cơ thể hắn , một bên trở thành màu đỏ một bên thì trở thành màu xanh trông rất bắt mắt .
Tuy chỉ có hai giọt nhưng mà làm cho cơ thể của hắn bành trướng một cách mãnh liệt , từng lằn gân xanh hiện lên trên lớp da trắng của hắn , con mắt hắn như muốn lồi ra trước sự đau đớn này , bí tịch chủ yếu dựa theo thân thể đặc biệt của từng loài mà được sáng tạo ra , nếu không phải do có tinh huyết của mẹ hắn áp chế thì chắc chắn với thân thể yếu ớt của hắn không thể nào chống lại được sự tàn bạo của hai giọt Long Huyết , như vậy hắn sẽ nổ tung . Hắn phải cảm ơn mẹ hắn rất nhiều nhưng giờ đây hắn không còn thời gian để suy nghĩ nữa , giờ mới chính là bước quan trọng , đó chính là dung hợp .
-Giờ mới chính là giai đoạn quan trọng nhất .
Hoa Khiếu Thiên cảm thấy hồi hộp , bước đầu tiên hắn phải làm cho cả hai con rồng này công kích lẫn nhau , đến lúc nó hắn sẽ dùng tinh huyết của mẹ cố gắng dung hòa cả ba lại , như vậy là đã thành công , nhưng mà hắn biết điều đó tuy nói dễ mà khó làm . Hắn phải làm cố gắng làm cho hai con rồng này mạnh lên , lớn nhanh lên , để cho kế hoạch dung hợp của mình trở nên hoàn mỹ hơn , và cách làm đó chính là dựa vào số Long Huyết của hai con rồng bên ngoài kia . Nhưng mà hắn phải canh thật chuẩn , chứ nếu mà bọn chúng trưởng thành quá nhanh , thì khi xung đột sẽ gây sự tác động mãnh liệt đến cơ thể hắn , cho dù có tinh huyết của mẹ nhưng nếu sự đau đớn vượt quá mức chịu đựng của hắn thì hắn cũng sẽ bị banh xác
Hoa Khiếu Thiên tiếp tục nhét hai khối máu vào miệng mình , hắn lại tiếp tục dùng tinh huyết của mẹ , vì nếu như không sử dụng nó để áp chế thì chắc chắn hai khối thuốc bổ này sẽ hóa thành độc dược , gây tổn hại chí mạng đến hắn .
Hoa Khiếu Thiên cứ làm vậy cho đến khi hai con rồng này to bằng hai cái bắp đùi của hắn , thế là hắn vận chuyển bên màu đỏ tấn công bên màu xanh , bên màu xanh cảm thấy sự uy hiếp yếu ớt liền phản kháng . Cả hai bên bắt đầu chí chóe nhau .
-Cơ hội đến .
Hoa Khiếu Thiên dùng hết tất cả tinh huyết của mẹ hắn cố gắng trung hòa với hai con rồng này , tinh huyết của mẹ hắn tuy cao cấp nhưng hắn điều khiển nó rất thuận tiện , không biết có phải do di truyền huyết mạch không nữa nhưng hắn không còn thời gian để suy nghĩ tới việc đó nữa .
-Phải cố gắng trung hòa .
Hoa Khiếu Thiên cố gắng trung hòa rồi dung hợp hai con rồng lại với nhau , nhưng bọn chúng cũng đâu phải là loại yếu ớt , tuy chỉ mới trưởng thành nhưng chúng đã có sức mạnh rất kinh người rồi , một bên là nóng rực cuồng bạo , một bên âm nhu lạnh lẽo , hai thứ này tấn công nhau bất phân thắng bại , tự nhiên tinh huyết của mẹ Hoa Khiếu Thiên bao phủ lấy bọn chúng như một người mẹ hiền hòa bao dung tất cả những đứa con của mình . Hai con rồng kia cảm thấy sự dịu dàng không có địch ý thế nên liền cảm thấy có chút yên tâm , tuy đã có sự trung hòa nhưng mà chúng vẫn xaỷ ra nhiều sự xung đột , những sự xung đột của bọn chúng đều được cơ thể Hoa Khiếu Thiên hứng chịu .
Hoa Khiếu Thiên cảm thấy không chịu nổi với cảm giác đau đớn này , hắn liền la rống lên thảm thiết . Hỏa Thiên Long và Băng Âm Long kinh ngạc , chúng lại gần Hoa Khiếu Thiên quan sát , thấy Hoa Khiếu Thiên không có thương tích nào quan trọng liền thở phào .
-Phụt phụt .
Từng giọt máu đỏ xanh vàng phun ra ướt đẫm cả không gian trắng xóa này . Cuối cùng cả hai bọn chúng mới cảm thấy sự nguy hiểm , chúng xông thẳng vào trong mi tâm của Hoa Khiếu Thiên .
*********
Hoa Khiếu Thiên lúc này đang cố gắng chống chịu , tuy hắn đã cố gắng áp chế nhưng hai con rồng kia vẫn bạo động tấn công lẫn nhau , Hoa Khiếu Thiên cảm thấy cơ thể dần đến cực hạn liền lo lắng , hắn cứ tưởng lần này nắm chắc thành công ai dè bọn này hung dữ quá , lấn áp cả hắn .
-Ngươi đừng sợ . Có chúng ta đây .
Hỏa Thiên Long và Băng Âm Long xuất hiện trước mặt Hoa Khiếu Thiên làm hắn cảm thấy có chút phấn khởi .
-Thật ra là do ngươi cả thôi . Ngươi quá hấp tấp , tại vì ngươi làm cho bọn chúng trưởng thành quá nhanh , chưa kịp thích ứng với cơ thể của ngươi nên bọn chúng mới trở nên điên cuồng không nghe lời như thế .
-Vậy giờ ta phải làm sao ?
-Để ta giúp cho , dù sao chúng cũng là từ huyết mạch của bọn ta sinh ra . Chắc chắn ta có thể áp chế chúng , với lại chúng ta có kinh nghiệm dung hợp nhiều hơn ngươi nữa .
-Cảm ơn nhiều .
-Chỉ tại ngươi làm ta lo lắng thôi . Ngươi chỉ cần nghe hiệu lệnh của ta , nếu nghe rồi thì cố gắng dùng tinh huyết mà trung hòa , hiểu chưa ?
-Được .
-" Gào ".
Hỏa Thiên Long và Băng Âm Long tỏa ra khí thế chấn áp tứ phương , ngay cả Hoa Khiếu Thiên cũng cảm thấy choáng váng trước khí thế này chứ đừng nói chi là con cháu của hắn . Hai con rồng này cảm thấy có sự trấn áp từ tâm trí làm cho bọn chúng trở nên ngoan ngoãn hơn , không dám động đậy gì cả .
-Tốt . Tiếp tục dung hợp đi .
Cả hai con rồng không dám cãi lệnh , chúng bắt đầu cuộn lấy nhau , sau đó biến thành hai màu xanh và đỏ , cả hai màu này đang cố gắng dung hợp với nhau . Hai con rồng biết đã tới giai đoạn quyết định liền gào lên :
-Mau chóng trung hòa .
Hoa Khiếu Thiên bắn tinh huyết xối xả tới hai con rồng kia . Hai con rồng này nhận được tinh huyết liền mạnh mẽ bùng nổ , đẩy nhanh sự dung hợp , giờ đây cả tinh huyết cũng đang cùng hai con rồng này dung hợp . Cả ba như đang hòa quyện vào nhau , không có chút nào tách rời khỏi nhau .
-Xong rồi .
Hoa Khiếu Thiên thở phào nhẹ nhõm , hắn thật là bất cẩn , cứ tưởng là kế hoạch hoàn mỹ ai dè lại phạm phải sai lầm lớn như vậy , nếu không có hai con rồng kia biết chuyện chạy vào trong cứu giúp thì chắc hắn không qua khỏi hôm nay rồi .
-Giờ chỉ cần đợi chút nữa là xong .
-Ha ha ha . Ta đã thành công rồi đúng không ?
-Ừm . Chúc mừng ngươi .
-Kha kha kha , ta là giỏi nhất .
-Được rồi , ngậm mồm lại đi . Cố gắng cảm nhận nó đi , chắc chắn nó sẽ rất tốt với ngươi .
Hoa Khiếu Thiên gật đầu , hắn châm rãi đi tới chỗ mà ba màu kia đang dung hợp vào nhau , hắn nhảy vào bên trong một cách bình thường , hắn nhắm mắt cảm nhận những quy luật bất bình thường khi ba màu đang dung hợp với nhau .
Bên ngoài , ba màu liền kết thành một quả trứng vô hình , bao phủ Hoa Khiếu Thiên bên trong . Hỏa Thiên Long cảm thấy an toàn liền thở phào nhẹ nhõm :
-Tên nhân loại này thật to gan , hắn cũng thật giỏi .
-Ừm .
Băng Âm Long gật đầu , giờ đây chúng mới cảm thấy đưa bí tịch cho Hoa Khiếu Thiên là một điều đúng đắn .
Xin lỗi về sự nhầm số chương trong hình . Giờ mình sẽ sửa lại liền
Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn : 4vn.eu
Chương 12 : Song Long Đế Thân ( 4 )
-Đây là sao ?
Hoa Khiếu Thiên nhìn xung quanh với ánh mắt ngạc nhiên , hắn cảm thấy xung quanh có rất nhiều sợi dây quấn quanh khu vực hắn đang đứng , những sợi dây này thay phiên nhau phát sáng tạo thành những quỹ tích di chuyển rất độc đáo làm Hoa Khiếu Thiên nhìn mà choáng váng mấy lần .
-Sao lại khó khăn như thế này nhỉ ?
Hoa Khiếu Thiên đang vò đầu bức óc , đây là bộ bí tịch mà chính hắn sáng chế ra nhưng hắn biết gì cả , cứ như nó không phải của hắn vậy . Trong lúc hắn đang gặp khó khăn thì có những sợi dây màu vàng bay tới cuốn chặt lấy tay hắn .
-A !
Hoa Khiếu Thiên ngạc nhiên , hắn cảm thấy có chút quen thuộc với những sợi dây này . Hắn dự đoán có vẻ như sợi dây này đang muốn hướng dẫn hắn thứ gì đó , hắn vui mừng thả lỏng toàn thân để cho sợi dây kéo mình đi . Sau một hồi di chuyển thì Hoa Khiếu Thiên phát hiện ra một thứ rất thú vị , tất cả những sợi dây này đều xuất phát từ một điểm , mà điểm xuất phát của nó chính là từ một quả cầu , trong quả cầu này Hoa Khiếu Thiên nhìn thấy có thứ gì đó đang ở phía trong quả cầu . Hắn nghĩ chắc là tất cả những sợi dây này đang vận chuyển năng lượng để nuôi dưỡng quả cầu này . Khi phát hiện xong , Hoa Khiếu Thiên liền phóng tới đưa tay chạm vào quả cầu . Quả cầu vẫn im lặng , thế là Hoa Khiếu Thiên cố gắng thâm nhập vào bên trong , những sợi dây đang cuốn trên tay của hắn bỗng hóa thành một lưỡi dao rất sắc bén , nó cắt nhẹ nhàng lên quả cầu tạo thành một vết rách đủ một người vào . Hoa Khiếu Thiên nhìn sợi dây mà cảm kích , hắn chui vào bên trong quả cầu .
Hắn phát hiện bên trong quả cầu là hai con rồng đang ngủ say , nhưng nó vẫn trong giai đoạn sơ sinh , vẫn chưa thể mở mắt được . Hoa Khiếu Thiên vui vẻ nhìn bọn chúng , hắn cắt một ngón tay để máu nhỏ xuống thân thể hai con rồng sơ sinh này , hắn cảm thấy ý thức của những con rồng này rất nhỏ yếu , thế là hắn lợi dụng cơ hội này bắt buộc chúng phải nghe lời mình . Sau một thời gian ngắn , Hoa Khiếu Thiên nhìn hai con rồng với ánh mắt cưng chiều , khi thực hiện xong công việc hắn đã nghe một tiếng nói rất nhỏ phát ra từ hai con rồng sơ sinh này : " Pa pa " .
Hoa Khiếu Thiên nhìn bọn chúng một hồi rồi ôm chặt lấy bọn nó ngủ thiếp đi . Cả ba cha con cùng ôm nhau ngủ , lần đầu tiên Hoa Khiếu Thiên ngủ không gặp ác mộng , hắn cảm thấy thoải mái rất nhiều , ngoài ra trong mơ hắn cảm thấy có rất nhiều thứ di chuyển , Hoa Khiếu Thiên nhìn mà hốt hoảng , nếu nhìn khái quát thì đây chính là quỹ tích di chuyển hồi nãy của những sợi dây kia , nhưng khác ở đây là nó trở nên rõ ràng hơn rất nhiều . Hoa Khiếu Thiên không thể nào tin được khi ngủ mình lại có thể gặp được kì ngộ lớn như thế này . Thế là hắn đã chìm đắm vào trong những quỹ tích ảo diệu này .
************
-Ngươi cảm thấy như thế nào ?
Hỏa Thiên Long có chút bực bội nhìn Băng Âm Long hỏi .
-Ngươi đừng vội . Dù sao đây cũng là lần đầu tiên chúng ta nhìn thấy được điều này , nên ta cũng không rõ lắm . Chỉ biết là nên chờ đợi thôi .
-Nhưng mà đã hơn một tuần rồi .
-Cứ chờ đợi đi ...
-Ô ? Nhìn kìa !
Băng Âm Long và Hỏa Thiên Long nhìn vào quả trứng vô hình ấy mà vui mừng , hắn cảm thấy có thứ gì đó đang rục rịch bên trong quả trứng . Hoa Khiếu Thiên không biết khi mình kết thúc giấc ngủ đã gây ra chấn động lớn cỡ nào , hắn chỉ chăm chăm nhìn hai con rồng sơ sinh đang mở mắt nhìn hắn mà khóc thôi .
-Ngoan ngoan .
Hoa Khiếu Thiên nhu hòa nhìn hai con rồng nhỏ nhắn dễ thương này , chúng không có màu giống như Băng Âm Long màu xanh hay Hỏa Thiên Long màu đỏ mà chúng có màu trắng và đen . Tuy chúng được sinh ra từ máu huyết của Băng Âm Long và Hỏa Thiên Long nhưng mà chúng khác nhau hoàn toàn , Hoa Khiếu Thiên cũng cảm thấy bất ngờ nhưng hắn cũng không buồn chút nào , vì hắn biết đây chính là tiến hóa , cao cấp hơn hai con rồng thân to óc nho ngoài kia nhiều .
-Con màu trắng . Ta đặt con là Tiểu Bạch nhé !
-Con màu đen . Ta đặt là Tiểu Hắc nhé !
Hai con rồng nhỏ hình như hiểu ý của Hoa Khiếu Thiên nói nên chúng nó liên tục gật đầu rồi cười vui vẻ .
-Nhân loại kia ! Xong rồi sao ?
Hoa Khiếu Thiên quay lại nhìn thì thấy Băng Âm Long và Hỏa Thiên Long đang phóng tới phía mình . Hắn cũng nở nụ cười nhìn chúng , công lao này không phải chỉ của riêng mình hắn , đa phần là nhờ sự trợ giúp từ bọn chúng , đối với việc đó thì Hoa Khiếu Thiên rất sòng phẳng , chắc chắn sau này hắn sẽ báo đáp lại .
-Cảm ơn các ngươi rất nhiều .
-Đừng có nói chuyện nghe nổi da gà thế ! Cho ta nhìn xem đi . Nhanh đi .
Nhìn thấy ánh mắt đầy sự mong đợi của chúng Hoa Khiếu Thiên liền quay người lại cho bọn chúng nhìn .
-Ah ! Xinh quá đi à .
-Con này là Tiểu Bạch , con kia là Tiểu Hắc . Nhớ đấy . Mà ta tên là Hoa Khiếu Thiên , đừng có gọi nhân loại gì đó , nghe ngứa tai lắm .
-Tiểu Bạch à ! Lại đây cho chú nhìn kĩ đi . - Hỏa Thiên Long nhìn Tiểu Bạch mà cơ thể run lên vì kích động .
-Tiểu Hắc à ! Lại đây với chú đi . - Băng Âm Long cũng bắt chước Hỏa Thiên Long dụ dỗ Tiểu Hắc .
-Các ngươi đừng có làm như thế , coi chừng hai đứa nhỏ sợ .
-À , cho xin lỗi . Tại vì đây là lần đầu chúng ta làm chú cho nên có hơi kích động .
-Ha ha ha . Buồn cười nhỉ ?
-Bọn ta được coi gần như là bất tử nên rất ít khi nói tới chuyện sinh đẻ lắm , toàn ngao du thiên hạ không à , nên giống loài của chúng ta rất hiếm .
-Thôi . Ta hỏi các ngươi một chuyện , các ngươi có thể nhận ra thuộc tính của bọn chúng không ?
Hoa Khiếu Thiên hỏi ngay vào trọng tâm vấn đề , khi hắn ngủ với hai con rồng này thì hắn cảm thấy thuộc tính của bọn chúng không bình thường , cả hai được sinh ra từ bí tịch hỏa và băng nhưng mà chúng chẳng có thuộc tính giống vậy .
-Ngươi nói làm ta cũng thấy hơi lạ , đáng ra thì bọn chúng phải có thuộc tính hỏa hoặc băng chứ còn giờ lại không phải . Chẳng lẽ tiến hóa mạnh mẽ tới nổi làm thay đổi thuộc tính luôn sao ?
-Hay là ta dùng thứ gì đó kiểm tra đi .
-Các ngươi kiểm tra bằng cách nào vậy ?
-Thì để ta thử cái đã .
-Đừng làm bọn nhỏ đau đấy .
-Biết rồi .
Băng Âm Long và Hỏa Thiên Long bay tới , bọn chúng ôm lấy mỗi con , cả người chúng bỗng tỏa ra một ánh hào quang rất kì lạ . Hoa Khiếu Thiên nhìn cảm thấy có chút rối mắt nhưng mà khi hắn vừa mới nheo mắt thì ánh sáng đã tắt .
-Sao ? Các ngươi cảm thấy chúng ta sao ?
-Đúng như ngươi nói , chúng không có thuộc tính băng và hỏa .
-Vậy chứ chúng có thuộc tính gì .
-Chúng có chút giống giống như băng hỏa nhưng mà không phải băng hỏa .
-Vậy là thứ gì ? Nói nhanh đi .
-Âm và Dương .
-Hả ?
-Tiểu Hắc thuộc tính Âm , Tiểu Bạch thuộc tính dương .
-Nhưng âm dương là sao ?
-Âm Dương là thứ rất cao thâm , nó là thuộc tính của mọi hiên tượng mọi sự vật, trong toàn thể vũ trụ . Âm dương là hai mặt đối lập: Mâu thuẫn - Thống nhất, chuyển hoá lẫn nhau, dựa vào nhau mà tồn tại, cùng triệt tiêu thay thế nhau. Trong dương có mầm mống của âm, ngược lại trong âm có mầm mống của dương. Trong tất cả các yếu tố không gian, thời gian, vật chất ý thức đều có âm dương. Âm dương không những thể hiện trong thế giới hữu hình mà còn thể hiện cả trong thế giới vô hình . Có thể coi như nó là thuộc tính mà đã sinh ra ngũ hành : Hoả (lửa) ,Thổ (Đất) , Kim (Kim loại) , Thuỷ (nước) , Mộc (cây) . Nếu dễ hiểu hơn thì âm dương là hai khái niệm chỉ hai thực thể đối lập ban đầu tạo nên toàn bộ vũ trụ. Âm thể hiện cho những gì yếu đuối nhỏ bé, tối tăm, thụ động, nữ tính, mềm mại... đối lập nó là dương thể hiện sự mạnh mẽ, cho ánh sáng, chủ động, nam tính, cứng rắn...
-Mấy cái đầu ta không hiểu nhưng cái sau nói vậy chẳng lẽ Tiểu Hắc là nữ , còn Tiểu Bạch là nam sao ?
-Đúng là cái thứ bã đậu , chuyện quan trọng thì không nghĩ ra còn mấy cái chuyện nam nữ thì lanh lẹ gớm .
-Hề hề .
-Nói chung âm dương luôn có mâu thuẫn , nhưng thống nhất với nhau , không ngừng vận động , biến hoá để phát sinh , phát triển và tiêu vong .
-Ngươi nói âm dương đối lập nhau nhưng lại thống nhất với nhau , ta không hiểu ?
-Đối lập là sự mâu thuẫn , chế ước và đấu tranh và ở đây chính là giữa hai mặt âm dương . Hai mặt âm dương tuy đối lập với nhau nhưng phải nương tựa vào nhau mới tồn tại được , mới có ý nghĩa. Cả hai mặt đều là quá trình phát triển tích cực của sự vật , không thể đơn độc phát sinh , phát triển được .
-Ta hiểu .
-Ngươi hiểu là tốt . Vậy đặt tên cho bộ bí tịch ngươi mới cải tiến đi .
-Không phải dùng tên cũ cũng được sao ?
-Ngươi hâm à ? Bản chất của hai bộ bí tịch này khác nhau một trời một vực , ngươi nên lấy tên khác cho thật uy dũng đi .
-Vậy thì gọi là " Song Long Đế Thân " đi .
-Nghe cũng xuôi tai đấy .
-Rồi . Cuối cùng cũng nên nghĩ cách thoát khỏi đây thôi .
Hoa Khiếu Thiên nhìn xung quanh với ánh mắt lưu luyến , tuy chỉ còn là một đống tro tàn nhưng nó đã đem lại cho Hoa Khiếu Thiên rất nhiều kì ngộ . Hoa Khiếu Thiên cảm ơn không hết với cái hang động này .
-Ta đã điều tra rồi . Có thể thoát khỏi đây , chúng ta cũng đã vận dụng chút năng lượng của mình để đả thông thành một con đường bằng phẳng luôn , có lẽ sẽ mất nửa buổi .
-Được . Cảm ơn .
-Đó là điều mà chúng ta nên làm .
-Các ngươi là huynh đệ của ta , ta nhất định sẽ không ngược đãi các ngươi nữa .
-Là sao ?
Hoa Khiếu Thiên nhanh gọn lẹ triệu hoán ra một tờ giấy bằng máu sau đó dùng tâm niệm bóp nát nó đi . Băng Âm Long và Hỏa Thiên Long nhìn Hoa Khiếu Thiên với ánh mắt kinh ngạc , chẳng phải đó là bản hiệp ước sao ? Sao hắn lại xé nó đi ?
-Các ngươi cũng không nên theo ta nữa . Có thể tự do được rồi . Nếu muốn thì ta sẽ cho ngươi một cuốn bí tịch Song Long Đế Thân , bí tịch này là thứ mà ta đã ghi chép lại toàn bộ quá trình luyện Song Long Đế Thân . Các ngươi có thể đem về cho tộc mình tu luyện .
-Ngươi muốn cho chúng ta tự do sao ?
-Chứ giữ các ngươi lại làm gì ? Các ngươi đã giúp ta rất nhiều , ta mang ơn các ngươi quá lớn , chỉ có cách này mới có thể báo đáp được ân tình của các ngươi . Các ngươi có thể đi đâu thì đi .
-Hừ . Nếu ngươi đã coi chúng ta là huynh đệ thì tại sao lại bỏ chúng ta .
-Ta coi các ngươi là huynh đệ nên mới để cho các ngươi tự do , ta không thể nào giam giữ huynh đệ của chính mình được . Ta xin lỗi .
-Bọn ta sẽ không nghe theo ngươi đâu .
-Tại sao ?
-Chúng ta muốn xem bọn nhóc kia trưởng thành . Chúng ta muốn đào tạo chúng trở thành những con rồng mạnh mẽ nhất , vả lại đây là thứ mà đã được ghi trong hiệp ước .
-Các ngươi ...
Hoa Khiếu Thiên nhìn bọn chúng cảm động làm khóe mắt đỏ hoe , không thể ngờ được bọn chúng lại nặng tình với mình như vậy , mình chỉ giam giữ bọn chúng thế mà bọn chúng vẫn vui vẻ được , đúng là hết biết với bọn chúng luôn .
-Ngươi đừng nói nữa . Giờ là sáng sớm , lên đường đi kẻo muộn . Chúng ta sẽ sống nhờ bên trong không gian thần bí kia , ngươi cứ đưa chúng cho bọn ta chăm sóc là được .
-Ừm . Cảm ơn Băng huynh và Hỏa huynh .
-Ừm . Hoa đệ đừng khách sáo như thế , chúng ta là huynh đệ mà .
-Ha ha ha
-Ha ha ha
-Ha ha ha
Cả ba cùng cười ha ha . Thế là Hoa Khiếu Thiên đã tìm ra những người mà cùng mình vào sinh ra tử , những người sẽ đi theo hắn , cho dù hắn đúng hay sai họ đều nghe lời hắn , đó mới chính là tình thân huynh đệ .
Hoa Khiếu Thiên đi qua khỏi một con dốc , hắn nhìn lại với ánh mắt kinh ngạc , theo như hắn biết thì từ bên dưới kia lên được đây là một quãng đường rất xa , thế mà Băng Âm Long và Hỏa Thiên Long lại có thể tạo thành một con đường bằng phẳng như thế này chứng tỏ bọn chúng cũng bỏ ra rất nhiều công sức , Hoa Khiếu Thiên nhìn mà cảm động . Hắn định lấp con đường này lại để sau này khỏi có người phát hiện nhưng hắn nghĩ lại rồi thôi , có khi lúc mình chán sự đời có thể tới đây làm nhà , sinh con đẻ cái ,.... Những suy nghĩ xấu xa hiện rõ trên mặt Hoa Khiếu Thiên , hắn cười hắc hắc sau đó chạy nhanh về phía trước . Dựa theo sự hướng dẫn của Băng Âm Long và Hỏa Thiên Long thì hắn chỉ cần đi theo hướng Bắc khoảng hai canh giờ là có thể ra được khu rừng này và có thể gặp lại cái ao hồ mà lúc trước hắn cùng Liệt Bá đã ở lại qua đêm .
-Nhắc mới nhớ . Tại sao những tên kia lại truy sát theo mình thế nhỉ ? Hay là chúng có thù oán với Liệt thúc .
-Ngươi cũng đừng quan tâm nhiều quá .
-Hừ .
Hoa Khiếu Thiên nghe thấy tiếng nói của Băng Âm Long vang lên liền khó chịu , bọn chúng đuổi giết hắn , định cho hắn an nghỉ nơi suối vàng thế mà lại nói là đừng quan tâm .
-Ý ta không phải là thế . Ta định nói là khi ngươi có thực lực thì hãy nghĩ tới chuyện đó . Ngươi không cảm thấy giờ mình rất nhỏ yếu sao ?
-Hừ . Nhưng mà cục tức này ... , nghe lời ngươi vậy . Nhưng mà bao giờ ta mới có thể dùng được Tiểu Bạch và Tiểu Hắc .
-Ngươi đừng có nghĩ tới chuyện đó liền , bọn chúng chỉ mới sinh ra , còn nhỏ yếu , ngươi nên dành một chút thời gian để thực hiện việc Long Hóa đi .
-Long Hóa ?
-Có nghĩa là ngươi từ hình dạng con người chuyển sang rồng đấy !
-Không . Như vậy thì rất là xấu xí .
-Ngươi lo lắng ngoại hình quá nhỉ ?
-Khuôn mặt ta dùng để cho con gái mến , nếu mà hóa thành loài rồng xấu xí như các ngươi thì ma nó mới thèm .
-Ngươi có vẻ tự tin với vẻ đẹp của mình quá .
-Đúng là thế mà ?
-Ngươi có thể giữ ở trạng thái nửa người nửa thú nên đừng có mà nói nhảm nữa . Giờ bọn nhóc đang trong giai đoạn sơ sinh , chúng ta cần luyện tập để cho chúng trở nên cứng cáp hơn , thế nên ngươi vẫn chưa thể thực hiện Long Hóa được đâu .
-Vậy sao ngươi không nói sớm .
-Ta cứ tưởng ngươi biết rồi nên ta mới nói đùa vậy để xem ngươi có xem qua không ? Ai ngờ ngươi cũng không thèm liếc qua nhìn .
Nhìn Băng Âm Long mắng xéo mình , Hoa Khiếu Thiên vẫn im lặng không nói gì , sau đó hắn cất tiếng :
-Thật ra thì trong trí nhớ của ta vẫn chưa có kiến thức về Long Hóa .
-Vậy là cuốn bí tịch của ngươi mới chỉ tiến hóa được bề ngoài thôi , nó cần chính ngươi hoàn thiện . Giờ ngươi vừa đi vừa nghe ta dạy nè , ngươi cần phải học tập thật nhiều , nếu không thì cho dù bí tịch của ngươi có cao cấp tới đâu nhưng mà không có lực công kích thì cũng coi như là phế thôi .
-Ta biết rồi .
Hoa Khiếu Thiên vừa chạy vừa nghe Băng Âm Long truyền thụ kiến thức qua cho hắn , ngay cả Hỏa Thiên Long cũng chỉ dẫn hắn một số kiến thức cơ bản . Hoa Khiếu Thiên càng nghe càng mở mang thêm trí thức của mình . Một canh giờ sau , hắn phát hiện có một tiếng động vang lên , thế là hắn liền nép vào sau thân cây để quan sát động tĩnh .
" Vù ,..."
Một bóng đen đáp xuống nơi hắn đứng lúc nãy , Hoa Khiếu Thiên nhìn không rõ thân ảnh ấy vì hắn mặc một chiếc áo choàng màu đen . Lúc Hoa Khiếu Thiên chăm chú quan sát tên áo đen kia thì tên áo đen đó cũng nhìn ngó xung quanh , trong chốc lát hắn liền thở dài , thế là hắn rút pháo hoa ra bắn . Khi hắn bắn pháo lên trời thì Hoa Khiếu Thiên phát hiện một thứ rất thú vị , trên trời bỗng hiện ra một chữ " Thu " rất nổi bật , chẳng lẽ là Thu Nguyên Tông , họ đến nơi này làm gì .
-Có thể là chấn động lúc trước đã làm cho bọn chúng đánh hơi được .
-Ý ngươi là bọn chúng đến để tìm các ngươi .
-Chính xác là thế .
-Vậy thì làm sao thoát khỏi đây .
-Cứ bình tĩnh , nếu ngươi không tránh được bọn chúng thì cứ giả ngu là mình lạc đường , như thế có thể thoát khỏi đây đấy .
-Chỉ còn cách đóng kịch thôi .
Hoa Khiếu Thiên nhìn xung quanh rồi lắc đầu , hắn cố gắng tránh khỏi những dấu vết mà bọn người Thu Nguyên Môn để lại . Thế nhưng người tính không bằng trời tính , Hoa Khiếu Thiên đang đi trên một con đường kính đáo thì có một bóng đen lao đến trước mặt hắn . Tên áo đen này nhìn hắn một chút liền lôi một tờ giấy ra rồi soi mói .
-Ngươi tên gì ?
-Tô...tôi ... là ... Hoa Khiếu Thiên ....
Hoa Khiếu Thiên giả đò lắp bắp sợ hãi người trước mặt này , tên áo đen nhìn Hoa Khiếu Thiên với ánh mắt lấp lánh , bỗng nhiên hắn ôm lấy người Hoa Khiếu Thiên rồi phóng đi .
-Aaa . Tại sao lại bắt cóc tôi đi . Thả tôi ra ...!
-Hoa công tử , người cứ bình tĩnh , chúng tôi tìm người rất lâu rồi .
-Hửm ? Ý ngươi là sao ?
-Chúng tôi nhận được lệnh của Liệt chủ liền tìm kiếm người suốt vài ngày . Giờ gặp được ngài chắc Liệt chủ vui lắm .
-Ngươi nói Liệt chủ ? Liệt chủ có phải là Liệt Bá thúc thúc không ?
-Liệt Bá thúc thúc ??? À ... hình như là Liệt chủ .
Tên áo đen này nhìn Hoa Khiếu Thiên với ánh mắt kinh ngạc , hắn rất hiểu rõ tính của Liệt chủ , ngoại trừ các trưởng lão ra thì không ai dám gọi hắn cả tên lẫn họ ra cả , hắn coi trời bằng vung , không phục liền giết , thế mà Hoa Khiếu Thiên lại dám nhận Liệt chủ là thúc thúc , đúng là chuyện lạ , rất lạ ....
-Người cứ đợi chốc lát . Để tôi đưa người tới chỗ Liệt chủ .
********
-Liệt chủ . Chúng tôi đã kiểm tra . Không phát hiện Hoa công tử .
-Các ngươi tiếp tục lục soát , nếu tìm không thấy người cứ đốt trụi khu rừng này , trước sau gì cũng sẽ tìm thấy , dù là chết rồi cũng phải tìm thấy xác .
-Vâng .
-Liệt chuủu !!!
Tên áo đen nhẹ nhàng đặt Hoa Khiếu Thiên xuống đất , Hoa Khiếu Thiên ngạc nhiên nhìn Liệt Bá , hắn nhìn thấy mắt Liệt Bá trở nên thâm quần , người cũng gầy gò hơn trước . Liệt Bá nhìn qua phía hắn , Liệt Bá cười ha hả chạy tới ôm lấy Hoa Khiếu Thiên , Hoa Khiếu Thiên cũng vui vẻ ôm lại Liệt Bá .
-Ngươi làm ta lo lắng quá .
-Liệt thúc à , con gián còn chưa chắc ương ngạch hơn ta nên người đừng lo .
-Ngươi... cái thằng ngốc này ....
-À . Tại sao người của Thu Nguyên Tông lại tới đây ?
-Họ tới đây hỗ trợ ta tìm ngươi .
Nhìn thấy Liệt Bá và Hoa Khiếu Thiên xưng hô thân mật như thế làm cho mọi người xung quanh một trận nổi da gà , không ai nghĩ người hung dữ như thế giờ lại hiền dịu làm cho mọi người cảm thấy một sự bất bình thường không hề nhẹ .
-Được rồi . Lên ngựa đi . Ta sẽ dẫn ngươi đi tới Thu Nguyên Môn .
-Liệu có làm phiền họ quá không ?
-TA HỎI AI Ở ĐÂY SỢ PHIỀN KHÔNG ?
-THƯA KHÔNG !!!
-Ngươi nghe rõ rồi chứ ?
Hoa Khiếu Thiên nhìn xung quanh thấy họ đáp lại lời nói của Liệt Bá một cách run sợ , Hoa Khiếu Thiên cười thầm không ngờ Liệt Bá lại có quyền lực lớn như thế , chắc Liệt Bá trong Thu Nguyên Môn chiếm vị trí lớn lắm , thế mà lại hạ thân phận xuống làm xa phu giùm mình . Hoa Khiếu Thiên cười thầm , chẳng lẽ mình quý giá vậy sao ?
-Ngươi có biết cưỡi ngựa không ?
-Không ?
-Lên đây ta với ngươi sẽ cưỡi chung .
Hoa Khiếu Thiên thấy Liệt Bá giơ tay về phía mình liền cảm thấy có chút hứng thú , hắn liền nắm tay để Liệt Bá kéo mình lên yên ngựa , hắn ngồi trước còn Liệt Bá ngồi sau . Cả hai đều thúc ngựa chạy trước bao nhiêu ánh mắt kinh ngạc của mọi người ở đây .
Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn : 4vn.eu
Chương 14 : Cuộc tuyển chọn bắt đầu
-Liệt Bá ! Chúng ta đã đến nơi chưa ?
-Chúng ta vẫn chưa tới đâu . Ngươi có cảm thấy lo lắng không ?
-Ừm thì ... cũng chẳng cảm thấy hồi hộp lắm , cũng giống như đi chơi thôi .
-Ngươi nghĩ đơn giản vậy sao ?
-Hà hà . Lúc nào chẳng vậy , càng phức tạp thì càng nhức đầu , vậy thì sao không để nó trở nên đơn giản đi .
-Ngươi suy nghĩ thật là đơn giản .
-Liệt thúc quá khen .
-Nhưng ta nghĩ rằng ngươi sẽ đậu đấy .
-Sao mà Liệt thúc biết được ?
-Thì ta cảm thấy từ sau chuyến đi lạc kia thì ngươi trở nên khác đi rất nhiều .
-Chẳng hiểu gì hết ?
Hoa Khiếu Thiên sờ mũi , hắn chẳng thấy mình khác ở chỗ nào cả ? Hay là do trực giác của Liệt thúc nhạy bén quá ?
-Đó chính là sự tự tin . Ngươi càng ngày càng tự tin vào chính bản thân mình .
-Tưởng chuyện gì , nếu không tin vào chính bản thân mình thì tin vào ai ?
-Ngươi nói cũng đúng . Lát nữa ngươi sẽ qua một đợt kiểm tra đấy , nhớ làm cho tốt vào .
-Kiểm tra về gì thế Liệt thúc ?
-Bí mật . Đến lúc đó ngươi sẽ biết .
-Liệt thúc chắc có thân phận gì trong Thu Nguyên Môn lắm đúng không ?
-Ngươi hỏi thế là sao ?
-Thì ta cảm thấy những người kia ... và thúc còn biết về bài kiểm tra nữa . Tất cả đều đã nói lên thân phận của thúc .
-Ồ ? Quả thật ta cảm thấy ngươi càng ngày càng ghê gớm . Mà cũng phải , thật ra ta cũng không đóng kịch giỏi lắm .
-Vậy thân phận thật sự của thúc là ...?
-Bí mật . Khi nói ngươi vào được Thu Nguyên Môn thì ta sẽ nói .
Hoa Khiếu Thiên nhìn Liệt Bá ra vẻ rất thần bí liền bó tay không hỏi thêm nữa . Hoa Khiếu Thiên nhìn thấy sắc trời đang vào buổi trưa , định hỏi Liệt Bá về việc nghỉ ngơi thì ....
-Chúng ta đến Thu Nguyên Thành rồi .
Hoa Khiếu Thiên nhìn về phía xa xăm , hắn thấy có một chấm đen dần dần hiện rõ trong mắt của hắn , một tòa thành mang đầy sự uy nghiêm được hắn thu vào tầm mắt của mình , những viên gạch màu đen chất chồng lên nhau một cách chắc chắn và cao hơn người hắn vài chục lần , trên thành có từng đoàn lính canh gác và nhìn xung quanh một cách hung tợn , chúng liếc nhìn đoàn người Hoa Khiếu Thiên một lát rồi trên mặt liền hiện lên vẻ sợ hãi :
-Mau mở cổng thành . Người của Thu Nguyên Môn trở về .
Tên lính đó rống lên cho đồng bọn nghe , tất cả mọi người hốt hoảng xôn xao liền dùng hết sức để kéo cánh cổng lên , Hoa Khiếu Thiên nhìn thấy cánh cổng mở lên thì hú lên một tiếng rõ to làm cho Liệt Bá cũng hết sức ngạc nhiên về hắn .
Lần đầu tiên Hoa Khiếu Thiên tới một tòa thành có quy mô lớn như vậy , đều này làm hắn rất kích động , trước nay chỉ toàn loay hoay mãi quanh cái thôn nghèo đó , giờ mở rộng được tầm mắt làm cho hắn cảm thấy có điều gì đó đang lâng lâng trong người của mình , thế nên hắn mới phải hú lên để giải tỏa sự hưng phấn tràn ngập trong người hắn .
-Ngươi bị sao thế ?
Liệt Bá nhìn hắn hỏi một cách đầy quan tâm , Hoa Khiếu Thiên nhìn lại thấy hành động của mình có một chút quá khích cho nên cũng cười ngượng nhìn Liệt Bá vài cái .
-Không có gì cả ?
-Lần đầu tiên ngươi tới thành sao ?
-Đúng vậy , trước giờ chỉ ở bên trong thôn với ông thôi .
-Ngươi có cần nghỉ ngơi không ?
-Không cần thiết lắm đâu . Cứ đưa ta tới thẳng chỗ báo danh đi .
-Nếu ngươi muốn vậy thì được thôi .
Đoàn người ngựa này đi loạn trong thành một cách vô tội vạ làm cho nhiều người oán thán , nhưng khi họ nhìn kĩ lại thì cảm thấy có một chút ngạc nhiên kèm sợ hãi , tất nhiên tất cả mọi người ở đây đều biết đoàn người này từ đâu ra rồi cho nên mới thể hiện trên khuôn mặt những cảm xúc mãnh liệt như thế . Giờ đây tất cả mọi người đều tránh về hai phía để cho đoàn người trên đi qua , mặc dù khói bụi văng đầy mặt nhưng họ vẫn mỉm cười và cúi người xuống như đang kính cẩn với người có thân phận hơn họ .
-Sức ảnh hưởng của Thu Nguyên Môn đối với nơi này thật lớn .
Trong lòng Hoa Khiếu Thiên nghĩ thầm , quả thật ở Thu Nguyên Thành này , kẻ đứng đầu chính là Thu Nguyên Môn , ai mà dám đụng chạm tới người của Thu Nguyên Môn cơ chứ , đụng tới họ là coi như kẻ đó bị dính phải vũng lầy vậy , càng vùng vẫy thì càng chết sớm . Ở đây ai mà chẳng muốn sống , không ai chê mạng mình sống quá dài cả cho nên họ đều im lặng , chỉ biết nói xấu sau lưng mà thôi .
-Ngươi không sao chứ ?
-Không . Cứ dẫn ta tới đó là được .
Đoàn người ngựa tiếp tục tiến về phía trước , đến khi đi được nửa canh giờ thì đoàn người này mới chịu dừng lại . Trước mắt của Hoa Khiếu Thiên chính là một tòa tháp rất lớn , tòa tháp này có một một vàng rất lấp lánh , vẻ đẹp mĩ lệ của nó làm cho cả tòa thành như đang khoác lên cho mình một bộ trang phục rất đẹp . Hoa Khiếu Thiên nhìn nó mà không chớp mắt lần nào , hắn bị vẻ đẹp hoàn mỹ này làm cho mờ cả con mắt , cho đến khi Liệt Bá lay thân hình hắn thì hắn mới có một chút phản ứng :
-Đừng nhìn nữa . Đi tới đằng kia ghi danh đi .
Liệt Bá chỉ tới phía sau Hoa Khiếu Thiên , hắn nhìn thấy một người đàn bà xấu xí trông coi quầy đăng kí , nhanh chóng hắn liền bỏ qua vẻ mặt xấu xí của bà mà bước tới cung kính nói :
-Thưa lão bà . Con tới để ghi danh .
-Ừm .
Lão bà không lạnh không nhạt gật đầu với hắn một cái .
-Tên .
-Hoa Khiếu Thiên .
-Tuổi .
-Chắc 18 .
-Sao lại là chắc ? Rõ ràng xem
-Dạ 18 tuổi .
-Xong rồi đấy .
-Có cần làm gì nữa không ?
-Không cần .
-Vậy làm sao thi ?
-Hỏi chính mình đi .
Hoa Khiếu Thiên nhìn chằm chằm lão bà bà này ăn nói quái gở , hắn cũng thật hết nói nổi với bà lão này . Hoa Khiếu Thiên cảm thấy lão bà bà này có thứ gì đó rất khác biệt , có lẽ đây chỉ là nhận định riêng của hắn nhưng hắn cảm nhận nó một cách không rõ ràng , nhưng linh cảm nói cho hắn biết không nên đụng chạm tới lão bà bà đó , nếu không thì đi thẳng về lết .
-Vậy để con hỏi chính mình .
Hoa Khiếu Thiên cũng giả đò gật đầu cho là thật , lão bà bà cũng rất ngạc nhiên với thái độ của Hoa Khiếu Thiên rồi bà cũng cười lên .
-Ngươi bị điên à ?
-Hình như ai cũng nói với con như thế ? Con điên có liên quan gì tới bà sao ?
-Không liên quan , chỉ là có chút hứng thú thôi , ta cũng rất đồng cảm với ngươi .
-Chỉ có những người từng trải mới đồng cảm với người khác một cách bất bình thường như bà , chắc bà bị điên nên mới có những hành động quái gở như thế .
-Ngươi....
-Con đi đây .
Hoa Khiếu Thiên phóng nhanh đi , tuy hắn chọc bà lão ấy nhưng cũng không làm quá lên , nếu không lỡ bà ta nổi điên thì chết chắc . Lão bà bà nhìn Hoa Khiếu Thiên chạy nhanh như thỏ mà buồn cười , Liệt Bá thấy lão bà bà cười cũng có chút ngạc nhiên , hắn quay lại nhìn lão bà bà rồi nói :
-Bà cảm thấy như thế nào ?
-Đây chính là thằng nhóc mà trưởng lão đã đem nhận nuôi à ?
-Chính xác .
-Thằng bé làm ta nhìn không thấu .
-Gì ? Bà không nhìn thấu , chuyện lạ nha .
-Đúng là rất lạ , chắc chắn nó có rất nhiều bí mật , nhưng mà trưởng lão đã nói với chúng ta không được điều tra nó cho nên cũng đành làm ngơ thôi .
-Tính cách của nó sao ?
-Cũng được , nó rất vui tính , chắc chắn đây là vỏ bọc của nó . Lần đầu nó gặp ta thì liền đem vẻ mặt nghiêm trọng , sau một hồi giao tiếp thì nó chọc cười ta , chắc là nó linh cảm được ta không gây sự nguy hiểm cho nó nên nó mới thoải mái như vậy , nếu mà ta gây nguy hiểm cho nó thì không biết vẻ mặt của nó sẽ phong phú như thế nào ?
-Vậy cùng chờ xem đi .
-Ta nghĩ nó sẽ vượt qua kì thi này một cách dễ dàng , có khi trong đợt tuyển chọn này sẽ có một bất ngờ .
-Bà nghĩ thật giống ta . Ha ha ha ....
*******
Hoa Khiếu Thiên nhìn xung quanh thấy vô vàn đầu người nhìn chằm chằm vào bên trong tháp , Hoa Khiếu Thiên cảm thấy nghi hoặc thì Liệt Bá tới gần hắn rồi nói :
-Trong tháp sẽ xảy cuộc tuyển chọn . Trong đó sẽ có bài kiểm tra đợi ngươi .
-Vậy giờ ta đi được rồi chứ ?
-Từ từ . Phải chờ một lát nữa mới được .
Hoa Khiếu Thiên chờ , hắn nhìn về phía tháp , hắn nhận thấy trong tháp có nhiều thứ đang di chuyển . Hoa Khiếu Thiên đang cố gắng tìm hiểu thứ bên trong tháp thì một giọng nói vang lên :
-Bắt đầu tuyển chọn . Tất cả mau vào trong tháp để thực hiện việc tuyển chọn .
-Cuối cùng cũng đã tới lượt mình .
Hoa Khiếu Thiên nắm chặt tay , hắn chen chúc qua dòng người đông đúc để đi vào trong tháp . Chuyện gì đang đợi hắn ??????????