Từ lúc chào đời tới nay là lần đầu tiên bị một nữ nhân đùa giỡn! Hơn nữa nữ nhân này còn ngủ bên cạnh mình mà chả làm được gì!!
Nếu như không phải còn có Cao Hiểu Tiết ở bên kia, Trần Húc thực sự hận không thể trực tiếp bật dậy đem nữ nhân này mần thịt luôn.....
Kỳ thật sinh viên ngày nay ấy, nhất là sinh viên mới vào trường rất là thuần khiết nha. Nguyên nhân chủ yếu cũng do còn sót một chút tư tưởng từ cấp 3 để lại. Cái kiểu hum (hôn) nhau giữa đường, sau đó rồi trực tiếp kéo nhau vô (vào) khách sạn luôn thì khi nào mới, tư tưởng này khá là mới lạ nha. Chỉ có thể là cái bọn học năm 3 năm 4 mới thầm nhuần được cái kiểu như thế.
Chính thức mà nói sinh viên năm nhất, ngoại trừ vài trường hợp tương đối sói mới dám làm kiểu công cộng, còn mấy sinh viên năm nhất bình thường phải nói là cực kì lén lút nha. Như một vài hôm Trần Húc đang đi dạo tối, chứng kiến một đôi trong ban ôm hôn thắm thiết nhìn thấy Trần Húc lập tức buông nhau ra. Còn nói lại Dáng vẻ của Lão Đại, khí thế cực kì. Ngày đó Trần Húc đi chơi về vừa vào phòng liền chứng kiến hắn cùng bạn gái ôm hôn nồng nhiệt, sau khi chứng kiến Trần Húc đi vào cũng không một chút phản ứng phất phất tay ý bảo ngồi xuống, sau đó vẫn cứ tiếp tục công cuộc ôm hôn xong, lúc này mới quay đầu cùng Trần Húc nói chuyện. Quả thật sinh viên năm nhất và năm cuối khác nhau một trời một vực.
Nói tóm lại như bọn Trần Húc hiện giờ vẫn còn gà mờ lắm a, vẫn là chỉ cần bắt tay nhau phát là mặt đã đỏ mất nửa ngày rồi. Lần trước Trần Húc cùng Cao Hiểu Tiết hoàn toàn chỉ là vô tình, nhưng lần này là bị Quản Dịch tận lực khiêu khích đó, mần răng (làm sao) mà đỡ được.
Quản Dịch làm ra quả khiêu khích này, quả thật là một cái bẫy a!!!
Hiện tại hai người đang ngủ cùng giường đấy, hai người trong lúc đó đều có thể nghe thấy được hơi thở của đối phương, Trần Húc vẫn cứ cho rằng nữ nhân này không phải mình có thể chiêu chọc nổi.!!
Trần Húc khi còn bé được phát rất nhiều thẻ người tốt nha, lúc này cũng là có tâm lý oán hận rồi. Nếu mà không phải người tốt thì xong cả rồi à!!
Quản Dịch là ai?. Ngày đó là thời điểm sinh nhật Tần Tiểu Ngạn. Vài Huynh đệ uống với nhau vài chén rồi. Nguyên cùng Tần Tiểu Ngạn lại lôi kéo Trần Húc chơi cái trò thành thật.
Thật muốn nói Quản Dịch đúng là một vưu vật, tướng mạo, dáng người, tính cách, gia thế không có cái nào là không hoàn hảo. Thật sự mà nói thì chỉ có nàng đi chọn người khác chứ không có người khác chọn nàng nha. Tuy nhiên hiện tại Trần Húc quan hệ rất tốt với nàng, tất cả mọi người nhìn vào thì đều thấy có chút mập mờ rồi, nhưng trên thực tế vài người cùng phòng với Trần Húc cũng biết Trần Húc cùng nữ nhân này, Ít nhất trong tình huống hiện tại còn chưa có xảy ra cái gì.
Trần Húc Quản Dịch Quản Dịch cùng một chỗ, Đơn giản mà nói nữ nhân này quá ưu tú. Bình thường mấy nam nhân khác cùng nàng ở một chỗ đều có áp lực, hơn nữa nữ nhân này quá xinh đẹp a. Vì vậy mà sẽ có chút kiêu ngạo hơn nữa là cao không với tới nha. Tuy nhiên Trần Húc cảm giác mình cùng Quản Dịch quan hệ trước sau như một rất là tốt, hơn nữa thật muốn so đo, dùng thân phận Đại Thần SMMH cũng không cần phải lo lắng cho mình không sánh bằng giai nhân rồi. Nhưng nghe Tần Tiểu Ngạn nói lại khiến Trần Húc có chút do dự.
Tần Tiểu Ngạn nói rất đúng:" Lão Tam, hiện tại người nào cũng biết Quản Dịch đối với ngươi có vài phần ý tứ, người ngoài nàng trước sau như một rất khách khí, Nhưng thường thường quá khách khí chính là không khách khí. Đối với ngươi, nàng thật sự xem đem ngươi là bạn tốt. Ai biết được nàng vẫn nghĩ đem ngươi là bạn tốt hay không? Đối với nữ nhân này mà nói, nếu là ý muốn làm bằng hữu chứ không phải bạn trai, nàng chỉ cần vung tay lên người theo đuổi nàng có thể xếp từ cổng trường đến ngoại ô xong lại vòng lại một vòng nữa ấy chứ. Hai người các ngươi quan hệ hiện tại có thể nói tốt, nhưng nếu như ngươi tỏ tình muốn nàng làm bạn gái. Nàng không đáp ứng. Liền có thể như Lưu Lăng Thiên, đến bằng hữu bình thường cũng không thể làm được."
Trần Húc là người phi thường quan tâm đến bằng hữu. Nghe nói như thế làm sao mà không do dự cho được.
Hắn yêu mến Quản Dịch, nhưng hắn cũng biết yêu mến loại này nên ở trong phạm vi có thể khống chế. Nói cách khác tuy yêu mến nhưng không quá phận. Yêu mến cùng tình yêu chênh lệch còn lớn lắm.
Cho nên bị Quản Dịch thổi thổi bên tai, nhưng Trần Húc tâm cảnh còn phải lớn lắm, chỉ có thể cười khổ nói:" Tỷ tỷ a, ta sắp ngủ được rồi nha, đừng có phá ta được không?"
"Sao nào"! Quản Dịch thanh âm có chút tinh quái, cố ý dùng ngữ khí lạc lạc nói:" Ta là lần đầu tiên cùng nam nhân ngủ cùng giường, không ngủ được này!"
Trần Húc đầu đầy mồ hôi lạnh, trong lòng thầm khấn thiên địa giải vây giùm con đê!!
Lúc này Trần Húc là nước mắt lưng tròng nói:" Tỷ tỷ a, nếu không ngươi cùng Cao Hiểu Tiết thay đổi vị trí đi, đừng tra tấn ta như vậy có được không?"
" Ai nha nha." Quản Dịch rất tiếc hận nói:" Ngươi yêu mến Cao Hiểu Tiết a? Ai, quá đau lòng. Cao Hiểu Tiết ngươi nói hắn có phải là muốn ăn nhìn xem trong nồi không?"
Cao Hiểu Tiết hiện tại ngủ có điểm chen chúc nhưng lại không đến mức xấu hổ, vừa nghe lời này liền nói:" Ơ, ngươi bị hắn ăn chưa? Ăn cái đó rồi? Ta sờ sờ xem?"
Sau đó liền vươn tay sờ soạng lên người Quản Dịch một chập. Quản Dịch bị sờ soạng thét lên oai oái. Cao Hiểu Tiết cười rất đắc ý:" Ai nha nha, thật lớn a, Trần Húc muốn sờ thử hay không?, thử phát xem."
Trần Húc dứt khoát kéo chăn trùm kín mít, nghĩ thầm ta lại rất muốn sờ a, nhưng vấn đề là ta nào dám sờ vào?
Quản Dịch cùng Cao Hiểu Tiết náo loạn một hồi, Trần Húc cũng rất hậm hực, hai người các ngươi hét nhao nhao như vậy người ta còn tưởng rằng phòng ta có vấn đề, không phải làm khó ta sao?!
Hai nàng nghe nói như thế liền nháo nhào cười nói " Ngươi còn muốn có vấn đề sao?" Quản Dịch vươn ra kéo kéo chăn của Trần Húc ra nhỏ giọng trêu:"Suất ca, ngươi nghĩ sẽ có vấn đề gì a?" (Suất là đẹp trai nha)
Trần Húc đã có chút chịu không nổi. Nghĩ thầm chính mình không phát uy về sau sẽ lép vế! Vì vậy Trần Húc liền nắm lấy tay Quản Dịch, vừa quay đầu trở mình, nghiêng người về phía Quản Dịch sau đó cố ý cười dâm đãng nói:"Cô gái, ngươi nói sẽ có vấn đề gì nào?"
Hai người cứ như vậy mặt đối mặt, kỳ thật trong nội tâm Trần Húc rất là khẩn trương rồi, dù sao động tác này thật sự là quá mập mờ đi. Hai người mặt đối mặt, hơi thở cứ quanh quẩn trên mặt như kiến bò rất là kích thích. Bất quá Trần Húc biết rõ lúc này ngàn vạn lần không thể yếu thế, bởi vì yêu tinh này sẽ được nước lấn tới. Biết rất rõ ràng chính mình không có khả năng tháo mác xử nữ của nàng, cho nên nàng mới cố ý khiêu khích, nếu lần này mà sợ sệt sau này đừng hòng ngẩng mặt sau đít đàn bà.
Bị Trần Húc cầm lấy tay Quản Dịch cũng rất là khẩn trương rồi, hai người trước nay cũng rất mập mờ nhưng hiện tại là đang trên giường nha. Chịu mô (mô = không) nổi, Tuy Quản Dịch cũng rất gấu nha, nhưng nàng cũng không phải là một người tùy tiện. Đùa giỡn Trần Húc cũng chỉ vui vui tí (tí = ít). Nàng đối với Trần Húc cũng có chút hảo cảm nhưng cũng biết loại hảo cảm này còn chưa đến loại trình độ phải lên thiên đường.
Quản Dịch khẩn trương một lúc sau phát hiện tim Trần Húc đập rất là nhanh, cho thấy hắn cũng phi thường khẩn trương đấy. Vì vậy nàng liền cố ý nhõng nhẽo nói: " Thật ra thì ngươi muốn làm gì nào?" (Đểu kinh khủng)
Thanh âm nhõng nhẽo khiến nội tâm Trần Húc rung động nhưng may lão vẫn còn tỉnh, biết là yêu tinh kia nhất định cố ý, vì vậy Trần Húc liền nói:"Mỹ nữ, ngươi hiện tại một điểm tỉnh ngộ đều không có a, một đại mĩ nhân bên cạnh ta, ta còn có thể làm gì?"
Cao Hiểu Tiết bên kia còn cười khúc khích hùa theo:"Quản Dịch a, tiểu tử này đã muốn như vậy, ngươi cho hắn chăm sóc nhan sắc chút đi."
Nghe được Cao Hiểu Tiết còn châm ngòi thổi gió, Quản Dịch hận không thể đạp nàng một phát. Mà lúc này Cao Hiểu Tiết còn chen vào làm hai người đã sát lại càng sát nhau hơn!!! ( Lão Suất sướng vãi trym nhẩy). Quản Dịch có thể cảm giác được tóc của mình đã úp hết lên mặt Trần Húc.
Trần Húc bị Quản Dịch ép lại gần như vậy nhưng hắn không biết là do Cao Hiểu Tiết chen vào. Rứa ( Thế) là tưởng bở rồi, vì vậy liền cúi đầu xuống nói:"Mỹ nữ, ngươi có biết như vậy rất nguy hiểm hay không?" (Gặp Sói rồi, hix)
Trần Húc lúc nói chuyện hơi thở nhè nhẹ lướt qua mặt khiến Quản Dịch nhịn không được rụt đầu vào chăn. Dù sao nàng cũng là con gái mới lớn a, thực gặp được ba cái loại chuyện này cũng chỉ rất rau a. Quản Dịch đã có chút hoảng hốt, nhưng vẫn còn mạnh miệng nói:" Như thế nào, ngươi muốn thế nào? Ngươi dám như thế nào nào?"
Trần Húc thì có thể dám như thế nào, nhiều nhất cũng chỉ là doạ chút đỉnh thôi. Nhưng là Cao Hiểu Tiết lúc này rảnh rỗi đã có chút thành nông nổi ồn ào nói:" Ai nha, Trần Húc, nàng ta xem thường ngươi quá a! Cái kia, ta không biết tính tình ngươi như thế nào a, gặp ta thì xong lâu rồi!"
Hiện tại Trần Húc cùng Quản Dịch cơ hồ đem mặt dán lại với nhau, hơi thở hoà quyện vào nhay đem theo mùi hương con gái. Cho nên Trần Húc hô hấp cũng mạnh thêm không ít.
Hô hấp của hắn mạnh lên, người thứ nhất phát hiện cũng chỉ có mình Quản Dịch. Cảm thấy hiện tại có chút đùa quá trớn, vì vậy nàng rụt tay trở lại nói:" Tốt lắm tốt lắm, ngươi ngủ đi, không chơi với ngươi nữa!"
Trần Húc vừa nghe nữ nhân này chịu thua trong nội tâm đã sảng khoái vô cùng, thế là muốn thừa thắng xông lên, hắn rất đắc ý nói:" Thật sự không chơi? thế mà còn muốn khiêu khích ta sao?"
" Không có a! "Quản Dịch có chút bối rối nói:" Ngủ ngủ!"
Trần Húc đắc ý cười hắc hắc hai tiếng liền thôi. Thế mà Cao Hiểu Tiết lại hét lên:" Uy uy, không thể hết như vậy được. Quản Dịch ngươi nói khuya hôm nay muốn đem hắn biến thành Xuân Quỷ, ngươi phải tranh thủ thời gian... Đi a!"
Cao Hiểu Tiết lại dùng sức đẩy đẩy, thế là trực tiếp đem Quản Dịch dán chặt lên người Trần Húc.
Chuẩn xác mà nói, đôi môi của hai người đã dán chặt với nhau...........( Ta đệt, nụ hôn đầu đấy, nụ hôn không có cháo thì có ).
Trần Húc không biết đối với nữ nhân, ngày bình thường họ có nghĩ đến loại chuyện này hay không, nhưng đối với một người đang là xử nam, hơn nữa còn là một người xử nam có kinh nghiệm xem phim AV rất phong phú. Đối với Trần Húc mà nói hắn thật là rất muốn nữ nhân, nằm mơ hắn cũng nghĩ đến cảm giác nụ hôn đầu tiên nó như thế lào.
Kỳ thật điều này cũng không có gì là không tốt, về giáo dục giới tính của Trung Quốc một mực bị coi là sài lang hổ báo, người tuổi trẻ
đang tuổi thanh xuân ngây thơ xinh đẹp, gia trưởng ở nhà lại càng e dè xã hội. Trên thực tế háo sắc chính là bản tính trời cho của con người, mà bây giờ đừng nói là phim AV, cho dù cảnh nóng trên TV đều đã có, chỉ có điều đạo diễn cũng sẽ đổi cái góc độ quay khác.
Ngày nay, tùy tiện mở một cái websites đều là loại phim AV rất bạo lực, khiến một đám trẻ tuổi đua đòi cưỡng hiếp con gái nhà lành. Còn mấy thằng có tự chủ tốt một chút thì chui rúc trong nhà vào ban đêm nằm ngủ mơ đến cảnh liên hoan trên giường một trận mây mưa, điên loan đảo phượng. Mà tự chủ kém phát thì chỉ có nước xác định, một là vô tù, hai là ôm luôn
Những chuyện này phản ánh nên một vấn đề, ngày xưa nam nhân người ta chả dám động đến con gái, có một câu hồi xưa thường dùng là Nam Nữ thụ thụ bất thân. Còn bây giờ gặp nhau là ôm, gần nhau là hôn, sát nhau tí nữa là lên giường, có câu Nam nữ thụ thụ rất thân cũng không có sai a.
Trần Húc luôn luôn vẫn nghĩ mình sẽ dành nụ hôn đầu tiên cho ai, ở chỗ mô, với cái lí do chi, với lại trong cái hoàn cảnh nào.
Nếu như nói hắn chưa từng nghĩ sẽ cùng Quản Dịch mần phát. Đây tuyệt đối là nói láo, cha của láo là đằng khác, chỉ là hắn tuyệt đối không thể tưởng được, nụ hôn đầu của mình quả nhiên lại ở trên môi của Quản Dịch.
Trở lại hiện thực, trong một khắc môi chạm môi, hai người đều có một chút đờ đẫn, Trần Húc có thể cảm nhận được sự ẩm ướt mềm mại của đôi môi Quản Dịch, hơn nữa còn mang theo một loại hương vị ngọt ngào. Mà đối với Quản Dịch, cô cũng có thể cảm nhận được khí tức của nam nhân là như thế lào.
Ba giây đồng hồ sau, Quản Dịch vội vàng "A" lên một tiếng, vội vàng rụt đầu lại.
Rời môi một khắc, Trần Húc lúc này có chút thất thần. Loại cảm giác này, chính là hôn môi sao? Trời ơi, Không Đúng! Trần Húc đột nhiên kịp phản ứng, hắn nhớ rõ trong phim hôn môi đều dùng đầu lưỡi cuốn lấy nhau, mà mình còn chưa kịp le lưỡi nữa nha!
Quản Dịch đem cả đầu chui vào trong chăn. Tuy có chút buồn bực hốt hoảng, nhưng nàng vẫn nhịn không được nghĩ đến cảm giác vừa rồi. Trời ạ! Chính mình lại cùng hắn hôn môi rồi?
Cũng giống như Trần Húc, đây cũng là nụ hôn đầu tiên của Quản Dịch. Coi như nữ nhân này cũng là mới lớn đấy, quần áo te tua kiểu cách hở ngực chìa mông vẫn dám mặc đấy. Nhưng trên thực tế, từ nhỏ đến lớn nàng chưa từng tiếp xúc thân mật với một thằng đàn ông nào. Cũng chỉ có Trần Húc, cùng nàng mập mờ như vậy mà cũng có thể cầm cự, điểm ấy làm cho Quản Dịch cảm thấy Trần Húc rất được, đáng duyệt.
Mặc dù thời đại bây giờ đều chú ý một vấn đề quan đọng đó là nam nhân không xấu nữ nhân không thương, xấu ở đây là xấu xa ấy.
Có rất ít nữ nhân sẽ thích một người toàn thân đầy khuyết điểm, nam nhân xấu chủ yếu là đối với con gái chủ động hơn chút thôi, điểm này Trần Húc nhà ta thật sự quá kém cỏi. Nhưng là tại phương diện khác, như tính cách, nguyên tắc làm người chẳng hạn lại để cho Quảng Dịch rất chi là ưng ý. Nói như thế nào đây nhỉ? Bề ngoài thuần khiết nhưng trong bụng lại toàn là ý nghĩ xấu xa, không phải người tốt chũng chả làm người xấu, tối thiểu vẫn có nguyên tắc.
Không thể phủ nhận trên người Trần Húc có những ưu điểm này đã làm Quản Dịch động tâm, nhưng chỉ vẻn vẹn là động tâm mà thôi. Đối với Quản Dịch mà nói, hai người ngủ cùng một chỗ cũng có chút khẩn trương, bất quá có chăn mền làm thành chắn, còn có thể tiếp nhận được. Nhưng đột nhiên lại phát sinh hôn môi, thật sự là ngoài dự liệu của con nhà người ta nha.
Dù sao nụ hôn đầu tiên rất là thần thánh, đối với một nữ hài tử mà nói, lần đầu tiên thường là khắc cốt ghi tâm. Quản Dịch một mực mơ mộng nụ hôn đầu tiên của mình sẽ tặng cho một hoàng tử cưỡi bạch mã, tại một nơi phi thường lãng mạn sẽ trao cho, giống như trao giải thưởng trong giải những người thích mơ ấy, nhưng tuyệt đối nàng không nghĩ tới lần đầu của mình lại là ngoài ý muốn.
Vừa nghĩ tới ước mơ của mình giống như bọt xà phòng vỡ nát, Quản Dịch hận không thể khóc lên cho to. Lúc này Cao Hiểu Tiết nghe bên cạnh có động tĩnh liền quay lại nói:" Uy, các ngươi làm gì mà quậy tưng bừng vậy?"
Nghe nói như thế Quản Dịch thật sự rất muốn kiếm cái bô rồi úp mẹ mặt vào đấy, nếu không nha đầu kìa mà thấy mặt mình hiện giờ chắc nụ hôn đầu của mình với ai cứ như thế mà bay cao bay xa.
Bên kia Trần Húc rốt cục cũng kịp phản ứng, ho khan một chút nói:"Thôi, Tối thui rồi, ngủ cho đời nó dồi dào sức sống, man mát cuộc đời đê."
Vì vậy trong phòng ngay lập tức lâm vào trầm mặc, Trần Húc không nghe thấy tiếng của Quản Dịch, cũng rất muốn hỏi nàng có tức giận gì hay không, nghĩ nên nói xin lỗi phát. Nghĩ phải xin lỗi cũng chả biết vì sao, Quản Dịch chủ động trước mờ.
Thời gian cứ như vậy lẳng lặng trôi qua, Trần Húc cảm nhận được Quản Dịch còn ở bên cạnh, nhĩ ngợi một hồi, mí mắt cũng nặng trĩu liền ngủ mất tăm mất dạng. Mà nghe hơi thở của Trần Húc đều đều, Quản Dịch trong nội tâm liền mắng tiểu tử này thật chả có lương tâm, dần dần rồi nàng cũng ngủ.....
Sáng ngày thứ hai Trần Húc tỉnh lại phát hiện bên cạnh đã không có ai ngoài mình, tiếng cười đùa của hai nàng đã vọng vào từ ngoài cửa. Trần Húc mặc quần áo tử tế vô rồi đi ra cửa. Cao Hiểu Tiết tia thấy liền cười nói:" Ha ha, Lợn dậy rồi tề, Thiệt thòi cho ngươi, bên cạnh hai đại mĩ nhân mà vẫn có thể ngủ được, chắc khổ sở lắm hả."
Trần Húc không có để ý đến nàng, liếc nhìn Quản Dịch, hắn nhớ rõ trong đêm hôm qua xảy ra chuyện gì, bất quá nữ nhân này trên mặt cũng chả biểu hiện gì, Trần Húc lại nghĩ là mình có nhớ lầm hay không? Vì vậy thừa lúc Cao Hiểu Tiết đi toilet, Trần Húc lấm lét lại gần Quản Dịch nói:"Ây, Cô nương, Túi hôm qua..."
" Không cần phải nói!" Quản Dịch trên mặt lập tức chó chút đỏ:"Đêm qua ngươi ngủ vô cùng ngon, ngủ như chết luôn, vừa trèo lên giường là ngáy, sau đó chả phát sinh ra cái chuyện chi nữa."
Nghe được Quản Dịch nói như vậy , Trần Húc cũng rất xấu hổ cười hắc hắc. Hiện tại hắn có thể xác định đêm qua đã xảy ra cái chuyện thương thiên bại lí đó. Nhưng là lúc này hắn có thể nói cái gì? Nói bảo bối à, đêm qua nụ hôn kia quá nhanh luôn, hơn nữa đầu lưỡi cũng chưa kịp le ra, nếu không hôm nay chúng ta ôn lại phát?
Trần Húc còn chưa anh hùng đến mức đó nha!.
Lúc này chuông cửa vang lên, Trần Húc rất kỳ quái, sáng sớm như vậy mà ai lại đến tận nhà gõ cửa? Nghĩ vậy liền đi mở cửa xem phát coi là ai thì hoá ra là Đường Bích Hiên. Cổ đến với rất nhiều là bao, tay xách, cổ treo, nách kẹp, vẻ mặt thì không có ý tứ nhìn mình.
"A, may mấy người tỉnh rồi." Đường Bích Hiên có chút xấu hổ, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng:" A, em còn sợ đến sớm mấy người còn chưa tỉnh."
Trần Húc vội vàng giúp nàng xách dùm mấy cái bao, lúc này Quản Dịch cùng Cao Hiểu Tiết cũng đi ra. Cao Hiểu Tiết lôi Đường Bích Hiên vào nhà cười phát rồi nói:" Làm sao có thể, chúng ta đã sớm tỉnh rồi, đúng rồi Bích Hiên, ngươi đã ăn gì chưa. Chưa thì chúng ta cùng ăn luôn, ta có làm bánh ngọt đấy nha."
Trần Húc gãi đầu đi vào toilet rửa mặt đánh răng, hắn mới vừa vào cửa, Cao Hiểu Tiết liền vọt một phát chạy vào, cùng tiếng cười của Quản Dịch. Trần Húc liếc nhìn phát có chút sửng sốt. Ách, ra là thế. Nguyên lai là nha đầu này đang giặt nội y a.
Chứng kiến mấy bộ nội y Trần Húc liền nhớ lại mỗi lúc trời tối Cao Hiểu Tiết đều lén lén lút lút ôm một đống quần áo lên sân thượng, nhưng kỳ thật nàng lén thế nào cũng chả qua được mắt mình. Trần Húc vụng trộm ngắm chút, nghĩ quần lót như thế nào mà nhỏ thế, mặc vào sẽ không cảm thấy khó chịu sao?
Rửa mặt đánh răng xong, đã thấy Quản Dịch Rửa Cao Hiểu Tiết ngồi ăn bánh ngọt. Trần Húc nhanh chóng tiến lại nếm thử 1 cái, khen một tiếng:" Cao Hiểu Tiết, trình độ làm bánh của cô ngày càng tốt nha."
Cao Hiểu Tiết đắc ý hừ một tiếng, nói:" Các ngươi không biết Tinh Tinh làm bánh ngọt còn ngon hơn cả ta. Ngày đó sinh nhật của ta nàng đến cửa hàng bánh ngọt xin tự tay làm một chiếc bánh cho ta, ai nha nha, hương vị rất chi là sảng khoái nhá.!"
Nói đến Trạm Tinh, Trần Húc lại nghĩ đến tối qua, người thứ nhất mình nghĩ tới không ngờ là cô ta, Trần Húc tim nhảy nhót lên phát, sau đó vùi đầu ăn bánh ngọt cho đỡ rầy.
Quản Dịch cùng Cao Hiểu Tiết đều không có phát hiện dị thường của hắn, hai người hào hứng nói về chuyện tìm phòng. Đối với nữ nhân mà nói, rất nhiều người đều mơ có một căn nhà ấm áp. có một gian phòng riêng của mình. Vì vậy hai nữ nhân tất bật thảo luận sôi nổi muốn tìm chỗ nào có thật nhiều phòng, đủ cho Quản Dịch, Cao Hiểu Tiết, Trạm Tinh, Trần Húc, còn có Đường Bích Hiên. Phải 5 phòng mới đủ!.
Bất quá không biết bây giờ là mùa ế nhà hay sao ấy, rất nhanh bọn họ tìm được một căn nhà ngon lành cành đào, có 5 phòng, 2 đại sảnh.
Căn nhà này có 2 tầng không cao không thấp. Phòng ở rất không tồi, mấy gian phòng ngủ đều là hướng nam, hơn nữa gió rất thông thoáng. Lấy ánh sáng cũng rất tốt. Phòng khách thì lớn, dưới lầu có 3 gian phòng ngủ, trên thì 2 gian. Trên cơ bản trong phòng đồ cần thiết đều đã có, nói chung rất là ok.
Đương nhiên phòng tốt như vậy thì giá cả cũng không có tiện nghi đâu, tuy nhiên bây giờ là mùa ế hàng, không lo thuê không được.
Cuối cùng Quản Dịch cùng Cao Hiểu Tiết dùng 2000 để thuê. 2000 thực tính mỗi người cũng phải trả 400, đối với Trần Húc mà nói coi như giọt nước, Cao Hiểu Tiết có chút quá sức nhưng còn chấp nhận được, nhưng là Đường Bích Hiên tuyệt đối không có khả năng.
Cho nên chính thức tính toán mà nói Trần Húc cùng Quản Dịch được chọn phòng trước nhưng phải trả 600, còn Cao Hiểu Tiết thì 200, Đường Bích Hiên thì 100.
Đường Bích Hiên vốn không chịu đáp ứng, bởi vì như thế nàng sẽ chiếm tiện nghi rất lớn. Bất quá Trần Húc mặt dày mày dạn nói từ nay về sau tỉnh thoảng nàng quét dọn nhà cửa một chút là được, cuối cùng nàng cũng đồng ý.
Dọn nhà rất vất vả, nhất là căn nhà như thế này còn có 2 nữ nhân rất ưa sạch sẽ.
Không riêng gì muốn đem phòng ở mới quét sạch một lần, còn muốn một tí bụi ở cửa sổ phòng khác cũng không còn. Trần Húc còn muốn đi cùng hai nữ nhân mua chút đồ...Trang trí phòng một chút.
Trần Húc rốt cục phát hiện sự đáng sợ của nữ nhân.
Các nàng có thể vì một bức ga giường tranh luận với nhau nửa ngày, có thể làm cho Trần Húc chạy đôn chạy đáo mấy lần... Về phần gian phòng có khung cảnh như thế nào, sắp xếp ra sao, thảo luận nửa ngày đều không có kết quả. Chỉ khổ cho Trần Húc.
"Ngừng! "Trần Húc rốt cục chịu không được, liền mở notebook của mình ra xem một chút, liền mở ra một phần mềm có tên [ Đại Sư Thiết Kế Nội Thất] sau liền quay lại nói:" Đem số liệu gian phòng thống kê một chút, chiều cao, độ rộng, chiều dài, còn có giường, tủ quần áo đặt ở đâu. Chúng ta xắp xếp một chút rồi sẽ chính thức bắt đầu vào làm."
PM [ Đại Sư Thiết Kế Nội Thất] này là một lại trò chơi vui vẻ, cũng là một loại phần mềm 3D, nguồn tài nguyên của phần mềm này rất thực với đời sống, phần mềm đáp ứng cho người dùng có thể tạo cho mình một ngôi nhà hoàn mĩ. Cũng có thể đưa vào số liệu căn nhà để giả lập ra ngôi nhà giống y đúc như thực tại. Phần mềm này là thuộc về tương lai, ở đó phần mềm này rất được ưa chuộng đối với người mới mua nhà.
Cái này phần mềm này hàm lượng kỹ thuật cũng không cao mấy, hơn nữa lúc trước Trần Húc cũng đã chơi qua một thời gian dài, vì vậy tiện tay copy vào laptop nát của mình, không nghĩ vừa vặn có thể dùng được.
Thấy cái phần mềm đó Quản Dịch cùng Cao Hiểu Tiết nhịn không được đều xúm lại hỏi tới hỏi lui phần mềm này ở mô ra. Ở mô ra thì Trần Húc cũng không tiện trả lời, cũng chả thể nói là do Tiểu Mẫn làm ra a. Rứa là Trần Húc quyết định mặt dầy nói :" Là do ta làm"
"Ba Xạo" Quản Dịch cùng Cao Hiểu Tiết đồng thanh nói: " Ngươi giỏi có như vậy sao?"
Thức ra, Trần Húc cũng có thể lập trình được phần mềm kiểu này.
Bởi vì phần mềm này hàm lượng kỹ thuật thật sự không có cao. Làm một cái khuông mẫu 3D người dùng có thể chính sửa, sau đó đặt toạ độ vectơ để người dùng có thể dịch chuyển đồ. Gian phòng cũng chỉ là một khối lập phương mà thôi, chỉ cần dài rộng cao gian phòng có thể xuất hiện thôi.
Lại thêm vào một đống dụng cụ gia đình tỷ như giường chiếu, tủ, ti vi, vân vân và vê vê. Những vật này chỉ cần kéo vào mô hình 3D của mình là được. Đương nhiên đối với Trần Húc hiện tại đã không có gì là khó rồi.
Nghe được Trần giải thích, Quản Dịch cùng Cao Hiểu Tiết đều ơ một phát nói:" Không nghĩ tới ngươi còn làm được ra cái hay như vậy nha? Dùng thử đi"
Hai người thấy có chút hay hay liền tạo một cái mô hình phòng 3D, sau đó còn thêm giường, bàn ghế... Quản Dịch cùng Cao Hiểu Tiết một hồi đã bị cuốn luôn vào trò chơi.
Nhìn mấy cô nương đem đồ đạc bày bừa tán loạn trong cái phòng giả lập, có tranh, rồi có bàn ghế, rồi lại có cả bàn trang điểm, rồi lại có ....... Trần Húc nhịn không được thở dài, Phòng ở không thể đơn giản một chút sao, thế cũng phiền toái lên được.
Nhưng trên thực tế nữ nhân đối với phòng ở của mình rất là ao ước có thể hoàn toàn theo ý mình mà sắp xếp. Nghĩ đến đây Quản Dịch cũng nhịn không được muốn chỉnh sửa lại phòng của mình. Bởi vì trong phòng đều là một bộ vách trắng phau chả có cảm giác. Thốt là lời đó Cao Hiểu Tiết liền đồng ý quan điểm ngay, vì vậy hai nữ nhân lại thoả luận sôi nổi, rốt cuộc là đổi thành màu gì.
Trần Húc trợn trắng mắt:" Các ngươi thật sự muốn đem vách tường biến thánh màu hồng phấn à? Chủ phòng thuê chửi cho giờ.
Quản Dịch ha ha cười:" Vậy ngươi cũng đừng quản nữa, cùng lắm thì từ nay về sau chúng ta đừng cho lão chủ nhà vào cửa là được rồi. Dù sao phí điện nước, tiền thuê phòng cũng nạp thông qua ngân hàng mà, chỉ cần chủ động trả tiền trước một chút hắn cũng sẽ không đến hỏi đâu."
Cao Hiểu Tiết cũng gật đầu điên cuồng, hai nữ nhân lại bắt đầu nhiệt liệt thảo luận, một hồi còn muốn kéo Đường Bích Hiên nhập bọn. Đường Bích Hiên có chút không lưu loát nói:" Với muội mà nói thì có nhà ở là được rồi, không cần phải đẹp đâu."
Những lời này đúng là làm cho người ta thở dài, Quản Dịch kéo Đường Bích Hiên ngồi xuống rồi nói:" Như vậy sao được, Bích Hiên cứ yên tâm, từ nay về sau cuộc sống của muội sẽ tốt hơn thôi, làm một nữ nhân phải chú ý một chút."
Trần Húc vội vàng kéo quản dịch qua một bên, thấp giọng giáo huấn:" Ta xin ngưoi, Bích Hiên hiện tại không có tiền, ngươi đừng dạy hư người ta có được không?"
" Cái gì gọi là dạy hư chứ?" Quản Dịch mặt trắng trắng không còn chút máu liếc Trần Húc:" Hiện tại không có tiền không phải là sau này không có, còn có không phải là dùng cái gì cũng phải xa xỉ nha. Gần đây ta cũng rất tiết kiệm nha." Bất quá nói như vậy nhưng nàng cũng buông tha cho việc truyền thụ kinh nghiệm làm con gái của mình cho Đường Bích Hiên.
Lúc này Cao Hiểu Tiết đột nhiên nói:" Trần Húc, cái phần mềm này của ngươi nếu dưa lên mạng, không biết sẽ gây nên chấn động thế nào nha!."
Nguồn :4vn
Dịch + Biên: Vivicaca
Truyện có sớm hơn dự kiến 1 ngày, mong quý vị thưởng thức và nhờ các bạn bỏ chút thời gian trả lời thăm dò phía trên, nếu ít người đón đọc quá thì mình sẽ ngừng dịch.
Trần Húc cùng Quản Dịch không thể hiểu nổi Cao Hiểu Tiết hét lên làm cái gì, về Đường Bích Hiên thì lại càng mê muội.
Trần Húc biết rõ, cái phần mềm Đại Sư Thiết Kế này mà tung lên mạng cũng sẽ được rất nhiều người hoan nghêng đấy, bởi vì dạo này người nhàm chán chả có việc gì làm thì đầy rẫy ra.
Huống chi cái trò chơi này không chỉ có người nhàn rỗi mới dùng, quan trọng hơn có thể giả lập căn phòng của mình để dễ dàng sắp xếp, cái này người mới mua nhà đúng là một cái của quý.
Nhưng Cao Hiểu Tiết lại lắc đầu nói:" Không nên đem phần mềm này lan truyền thế, dù gì thì đây cũng là của ngươi làm ra, ta tin ngươi có thể sửa đổi nó một chút." Thấy Trần Húc gật gật đầu, Cao Hiểu Tiết liền nói tiếp:" Ta vừa rồi đột nhiên nghi ra một cái biện pháp, đó là đem trò chơi này phát hành thành một cái web game...."
Quản Dịch lắc đầu, Trần Húc gật đầu:" Như thế cũng được sao"
Cao Hiểu Tiết tự tin cười, trên phương diện trò chơi, nàng rất chi là tinh mắt đấy nhá. Vì vậy nàng nói:" Ý của ta là đem cái trò chơi Đại Sư Thiết Kế này đổi thành một cái webgame, có thằng cấp, có kiếm tiền. Đồ thì phải dùng tiền trong game để mua...... Không cần bọn họ thao tác quá nhiều, chỉ cần nhấp nhấp 3 cái chuột là được, các ngươi nghĩ sao hả...?"
" Cái này..." Trần Húc còn đang suy nghĩ thì Quản Dịch cất tiếng:" Chủ ý này được đấy nha!"
Trần Húc liếc mắt nhìn đểu Quản Dịch:"Thế nào mà lại được"
Quản Dịch đá lông nheo qua ý xem thường Trần Húc chỉ số thông minh bằng con ruồi, sau đó cười hì hì nói:" Cao Hiểu Tiết ý ngươi ta hiểu được, nói đúng là không cung cấp cho người chơi dùng offline mà là làm thành một webgame giống nông trại chứ gì."
Nhìn hai nữ nhân này thảo luận rất cao hứng, Trần Húc chen vào nói:" Được sao, cái này làm sao giống game online được, có người chơi hay sao?"
"Cái này sao giống mấy game võng du kia được!" Cao Hiểu Tiết nói:"Hiện tại nền võng du nếu không có tài chính, không có kỹ thuật thì chỉ có nác chết, căn bản không có khả năng đáp ứng được người dùng. Cho nên hiện tại rất nhiều công ty cũng bắt tay vào khai phá lĩnh vực webgame. Loại game trong webgame này không tốn time như game võng du, đối với những người thời gian hạn hẹp nhất định sẽ cuồng game này."
Cao Hiểu Tiết đối với lĩnh vực trò chơi luôn làm Trần Húc rất bội phục, hơn nữa Quản Dịch cũng chĩa mồm vào góp ý nên hắn ko có biện pháp cự tuyệt, bất quá Trần Húc lại nghĩ đến vấn đề khác:"Vậy ý của ngươi là là đêm cái trò này chuyển thế thành webgame ấy hả? Nhưng làm việc này cần có một sever các loại nha, bảo mật rất là phiền toái đấy."
Cao Hiểu Tiết cười nói:"Trong trường có một trang web SNS mạng xã giao, họ đem người sử dụng trang web hạn chế là phải học sinh. Căn cứ vào lý luận không gian 6 chiều, một người cùng một người xa lạ khác khoảng cách sẽ không vượt quá sáu người (ViVi: Chả hiểu, viết đại :v). Nói cách khác, thông qua 6 người xa lạ có thể biết được bất cứ ai trên thế giới. Cái loại mạng SNS trong trường này là như thế. Thông qua phương thức thêm bạn, có thể biết được càng nhiều người khác, như vậy sẽ mở rộng được xã giao. Chỉ là hiện tại loại chuyện lặt vặt này ở trong trường cũng chỉ xem là chuyện phiếm, nhưng ta biết rõ, ở nước ngoài họ thông qua SNS web đưa vào một số trò chơi để quản lí học sinh."
"Loại trò chơi mini này cũng không có khác mấy với web game, trò chơi giúp tăng thêm hảo hữu giữa người. Trò chơi hữu ích, hữu ích, thiết thực phạm vi chỉ trong SNS web. Hiện nay ở nước ngoài rất nhiều SNS web dùng cái tiểu thủ đoạn này a."
Nghe đến đó Trần Húc cũng có chút sáng não rồi, vì vậy liền nói:" Vậy ý của ngươi là đem trò chơi này làm thành một cái trò chơi mini? Sau đó đưa vào mạng nội bộ trong trường để cho người sử dụng chơi? Nói như vậy có thể tăng thêm tính bằng hữu đúng không... Như thế chả phải giống bà mối lắm sao.....?! Không bằng làm luôn một cái websites trò chơi, dù sao cũng đủ trình mà."
Nghe xong lời này, Cao Hiểu Tiết vẫn chưa trả lời, Quản Dịch lại nở nụ cười."Ý nghĩ của ngươi quá hạn hẹp rồi, ta đồng ý quan điểm cảu thím Tiết, trò chơi này cho vô trường học, phải nói là đôi bên cùng lợi."
"Sao lại đôi bên cùng lợi?"
Quản Dịch tự tin cười:" Ngươi xem, game online cần nhất là gì? Chúng ta lại mới phát hành ra một cái trò chơi, ngươi cảm thấy dùng tài lực của chúng ta sẽ có cửa sao? A, lần trước game Kim Dung Đại Hiệp Truyện được công nhận bởi vì vừa vặn được trưng bày, Hơn nữa trò chơi tính xác thực rất cao, lại còn mặt mũi của đại thần SMMH thêm vào, cho nên cũng miễn phí được khoản tuyên truyền. Hiện tại chúng ta lại chả có gì, Nhưng nếu mượn mạng nội bộ của trường, chúng ta lại được miễn phí quảng cáo, hé hé."
Trần Húc gật gật đầu:"Cao, quá cao, phi thường cao tay" Sau đó Quản Dịch còn nói:" Mà cái trò chơi này cũng không phải không có lợi nhuận. Nhưng long trọng mà nói thì đem trò chơi này mở miễn phí ra"
" Xong rồi a!" Trần Húc vừa nghe liền nhếch miệng nói:" Miễn phí còn không bằng thu phí"
Quản Dịch ha ha cười, nói:" Ngươi nghe rõ ý của ta đã, Thu phí đạo cụ cùng miễn phí trò chơi thật ra là cách kiếm tiền nhanh nhất. Chúng ta có thể thêm vào một số loại đạo cụ khác, thoả mãn cho những kẻ lắm tiền. Tỷ như thu phí đạo cụ về mua đồ, mua đất, vân vân.... Về phần trò chơi có cân đối, ta xin ngươi, trò chơi phải có kẻ mạnh kẻ yếu chứ. Hơn nữa ta tuyệt đối tin tưởng, có ít người chơi trò này để làm tham chiếu, cho nên họ tuyệt đối sẽ bỏ tiền mua đồ."
Trần Húc vừa nghe cũng có chút mồ hôi hột, nữ nhân quả thật đáng sợ, đầu óc buôn bán chả thằng nào bì kịp? Chẳng qua nếu thực sự như nàng nói thì lợi nhuận sẽ phi thương a.?
Bốn người ngồi ở đây bàn luận vất vưởng, lại không hề biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì nha.
Cao Hiểu Tiết đối với phương diện trò chơi rất có tiềm lực, Quản Dịch đối với phương diện buôn bán cũng rất có tiềm lực. Trong lúc vô ý, các nàng đã vượt lên đầu thời đại của web game rồi.
Từ năm 2008 về sau, mạng xã hội SNS web nhanh chóng phát triển vượt bậc.
Những trò chơi này dễ chơi, mà lại không hoa phí nhiều time, vì vậy lập tức trở thành một game người người yêu thích, nhà nhà yêu thích. Rất nhiều người chơi mỗi ngày đều lên mạng xã hội mục đích cũng không phải là xem tin tức bạn bè gửi cho, mà là xem củ cải trong vườn mình trồng đã thu hoạch được chưa.
Mà bởi vì Trần Húc tùy tiện lấy ra một cái phần mềm cùng ý kiến tiêu điều của Cao Hiểu Tiết, vô ý đã dẫn dắt Trung Quốc bước sang con đường dùng mạng xã hội.
Cao Hiểu Tiết cùng Quản Dịch hào hứng thảo luận , càng nói càng cảm thấy phương pháp này rất có tương lai, vì vậy dứt khoát chuyển chủ đề từ việc dọn phòng sang làm game, bắt tay vào việc soạn các chi tiết của game. Rồi sau đó ngay cả Đường Bích Hiên cũng bị kéo vào thảo luận trong khi cô nàng chả biết đếch gì về game cả. Nhưng đã là con gái thì chắc chắn sẽ có ước mơ mình có mộ cái nhà ấm cúng, có một hoa viên, sau đó vô ưu vô lo.
Mà trò chơi đang được thảo luận lại liên quan đến việc ước mơ bé bỏng của con gái.
Mà muốn như thế... trước tiên phải làm người chơi thích thú, như vậy họ sẽ có ấn tượng lâu dài hơn.
Quản Dịch nói:"Kiếm tiền không thể quá nhanh, đương nhiên cũng không thể quá chậm. Quá nhanh thì trò chơi sẽ nhanh chóng kết thúc, quá chậm thì game thủ sẽ nhụt chí."
Cao Hiểu Tiết nói:"Hay là cho tiền game đi đôi với thăng cấp, cấp càng cao kiếm tiền càng nhanh, như vậy sẽ cân bằng"
Đường Bích Hiên nói:"Giấc mộng của muội a? A, muội nói cũng đừng có chê cười nha. Giấc mộng của muội là chỉ cần một căn nhà nhỏ, tốt nhất là dưới chân núi, có cảnh sắc núi đồi. Còn phải có một tiểu hoa viên trồng các loại hoa cỏ, có ánh nắng, muội rất mong được như vậy."
Trần Húc nói:"Ô, nếu như nhiều chi tiết như vậy, viết chương trình rất lâu nhá, không tốt lắm a."
"Vậy trước tiên đừng nóng vội cho vào cảnh tự nhiên, trước mắt là cứ như vậy đã"
"Đúng rồi Bích Hiên vừa nói về hoa viên lại làm ta có một ý tưởng, chúng ta có thể cho người chơi trồng hoa cỏ, sau đó thu hoạch bán đi để kiếm tiền a!"
"Đúng vậy, còn có thể đến nhà bạn bè trộm hoa cỏ! HaHa, chủ ý này quá độc, quả là thiên tài nha a ha. Ta nghĩ nên cho người trông coi hoa cỏ của mình, còn có thể trộm được của người khác."
"Phòng ở có thể cho thuê. Đương nhiên cho hảo hữu thuê, cũng có thể hệ thống cho thuê, ta cảm thấy hệ thống cho là tốt nhất, dù sao cũng có một số người ít tiền không đủ mua nhà phải thuê phòng.
Mấy người càng thảo luận càng hưng phấn, bất tri bất giác đã đến buổi tối. Cao Hiểu Tiết sờ sờ cái bụng nhăn nhó, nhìn máy tính đã có hơn mười bản ghi chép. Buồn bực nói:" Xong rồi, lượng công việc càng lúc càng lớn, nhưng chừng này cũng chỉ là bắt đầu mà thôi. Xem ra phải đợi đến khai giảng lại phải tụ tập lại mấy cha của khoa kỹ thuật trong trường thôi. Mọi người cùng nhau khắc phục khó khăn!"
Trần Húc vò đầu nói:" Vừa mới bắt đầu không cần phải nhiều chi tiết như vậy đâu, dù sao dùng websites làm game cần một dung lượng rất lớn, mà còn là 3D. Chỉ sợ mạng của trường không chống nổi."
Cao Hiểu Tiết buồn bực gãi gãi đầu, có chút phát điên kêu "A a a, rốt cuộc là tự làm một cái sever hay là đi mượn đây?"
Theo hướng phát triển của webgame hiện tại và một số vấn đề khác, chọn mạng của trường là tuyệt đối không sai, nhưng càng thảo luận, chi tiết game càng nhiều, như vậy websites này cần dùng lượng quá lớn.
Nhưng muốn hạ thấp dung lượng, theo phương diện kỹ thuật hiện tại thì không thể giải quyết nổi.
Cuối cùng Cao Hiểu Tiết chỉ có thể để cho Trần Húc làm một số chi tiết có thể chịu đựng được." Một mình ta làm sao?" Trần Húc trợn trắng mắt nhìn các vị nữ hiệp:"Đừng có nâng cao ta quá được không, một mình ta làm sao mà nổi trời."
Cao Hiểu Tiết nói:"Chả phải trò chơi này là một mình ngươi tạo nên sao?"
"Ta xin ngươi, không thể nói 2 cái này đồng dạng được." Trần Húc nói:"Offline thì ta có thể làm được, nhưng đã lên đến mạng internet thì lại là một cấp độ khác rồi." Gặp Cao Hiểu Tiết gật đầu, Trần Húc lại nói:"Vậy ngươi có thể dùng cái phần mềm này mà sửa thành game online sao?"
Cao Hiểu Tiết lắc đầu, nói:"Không được". Trần Húc khoát khoát tay:" Vậy một mình ta sao mà làm đây"
Cao Hiểu Tiết vừa nghe liền nói:" Để ta hỏi Tinh Tinh một chút, hẳn là nàng có thể, trình độ của nàng rất cao nha."
Trạm Tinh? Trần Húc vừa muốn nói chuyện, điện thoại lại Quản Dịch đã vang lên, Quản Dịch nhìn một chút sắc mặt lập tức thay đổi, Trần Húc thấy vậy liền hỏi:"Làm sao vậy?" Quản dịch đưa tay lên miệng làm một cái thế đừng nói chuyện, sau đó nhận điện thoại:"Uy, là cha à..."
Đôi bờ cỏ mọc suối một khe, quanh năm suốt thánh nác tràn trề
Chương 120: Gặp mặt "Cha vợ" (ViVi:chết chửa)
Quản Dịch đem điện thoại cất đi sau đó liền nhìn Trần Húc, Trần Húc bị nàng nhìn thế cũng chả hiểu mô tê gì sất, Quản Dịch sắc mặt rất là phức tạp làm Trần Húc rốt cục nhịn không được hỏi:" Uy, ngươi nhìn ta làm cái gì thế hử?"
Quản Dịch không biết suy nghĩ cái gì, nhưng có thể nhìn ra được nàng đang đấu tranh tư tưởng rất là gay gắt.
Thật lâu sau Quản Dịch mới nói:" Ngươi hiện tại rảnh chứ, có thể đi với ta ra ngoài một chuyến."
" Đi ra ngoài? Làm gì vậy? "
"Thôi, Đừng quản, cư đi đến đó là biết!" Quản Dịch túm ót Trần Húc kéo tới cửa, sau khi ra ngoài mới nói:" Ba của ta muốn gặp ngươi."
" Ba của ngươi? "Trần Húc kinh dị hô:"Chị hai a, cha ngươi vì sao lại muốn gặp ta?"
Quản Dịch thở dài một cái:" Ta làm sao biết? Đại khái là nữ nhi của hắn không ở trong nhà mà cứ chạy loạn, sau đó hắn muốn xem cái tên đã bắt cóc con gái của hắn đi có dạng như thế nào này."
Trần Húc đổ mồ hôi, nói:"Chị hai a, chúng ta rất trong sạch.....!" Nhưng vừa mới dứt lời đã nghĩ đến sự việc của đêm hôm qua môi hai đứa chạm nhau, vì vậy Trần Húc liền câm miệng.
Quản Dịch có thể không biết cảm xúc biến hoá của Trần Húc, coi như hắn thông minh, tự nhiên có thể nhĩ sự việc hết thảy là vì sao.
Nàng biết mình có được bốn năm tự do, nhưng nhất định là người nhà sẽ phái người theo dõi mình. Sau đó toàn bộ nhất cử nhất động cảu mình sẽ không qua nỗi mắt lão già, kể cả Trần Húc mà lão cha cũng muốn tìm gặp rồi. Thật sự biết con gái không ai bằng cha mà. Quản Dịch cũng đã rất lí trí phân tích tình cảm giữa mình và Trần Húc, điểm này chắc phụ thân cũng đã biết. Lão già lần này từ Hawaii bay tới, có lẽ mục đích cũng chỉ là khảo sát con rể tương lai.
Gì, con rể a? Nghĩ tới đây mặt Quản Dịch có chút đỏ lên, phụ thân chơi chiêu này là ý gì a?
Trần Húc đi theo Quản Dịch lên xe taxi, trên đường đi Quản Dịch cũng không có nói chuyện. Thẳng đến khi xuống xe đến cửa nhà hàng, Quản Dịch lúc này mới nói một câu:"Chút nữa chú ý chút phòng độ, đừng làm cái vẻ lưu manh thường ngày."
Nhà hàng này là nhà hàng 5 sao, ở tại khu kinh tế đang quy hoạch. Đúng là rất khang trang, Trần Húc cũng có chút cảm thấy mới lạ, tiến vào khách sạn liền có bồi bàn rất cung kính hỏi thăm và đưa 2 người tới phòng đã đặt trước
Đẩy cửa ra, chứng kiến trong phòng đang có 2 người, có một người ước chừng khoảng 50 tuổi, cái khí độ phi phàm này hẳn là cha của Quản Dịch rồi. Quả nhiên chợt nghe Quản Dịch nói:" Cha, Tạ Thúc, các ngươi như thế nào lại tới nơi này."
Quản Dịch lão gia tử cười cười, vẫy vẫy tay, Quản Dịch thân mật ngồi xuống bên cạnh hắn. Có chút làm nũng nói:" Cha, tới cũng đã tới rồi, làm gì lại để con mang hắn tới luôn thế?."
Trần Húc chả biết làm gì cứ đứng đực ở cửa, lúc này cha Quản Dịch mới chú ý đến, phảng phất có chút thưởng thức rồi sau đó nói:" Ngươi là Trần đồng học a, ngồi đi, cứ tuỳ tiện, không cần câu nệ."
Trần Húc kỳ thật cũng không phải cái loại người hay câu nệ, chỉ là trước mặt cha Quản Dịch có chút không tự nhiên. Trần Húc hồi nhỏ thường cùng ba chơi đùa, mà ba hắn cũng rất vui vẻ, còn có chút nghịch ngơm. Mà cha của quản dịch ngồi ở chỗ kia, lại cho người khác một cảm giác uy nghiêm. Loại cảm giác này làm Trần Húc cảm thấy bị đè nén... Huống chi, mình và Quản Dịch bây giờ lại ở cùng một nhà, hơn nữa giường cũng đã ngủ chung, hiện tại cái cảm giác của Trần Húc giống như đi ra mắt cha vợ vậy.
Cha của Quản Dịch nhẹ nhàng cười, không thể không nói nụ cười của cha nàng rất có mị lực nha, có thể nhìn được thời trẻ đã khiến bao nhiêu cô gái điêu đứng a. Nếu không cũng không thể sinh ra được một Quản Dịch rạng ngời như vậy rồi. Cha nàng từ từ nâng chứn trà lên, nhấm nháp một chút mới chậm rãi nói:" Tự giới thiệu, Ta là phụ thân của Quản Dịch. Vị này họ Tạ, là bạn nối khố của ta, ngươi cứ gọi là Tạ thúc được rồi."
Trần Húc biết điều vội vàng chào hỏi. Cha Quản Dịch cười nói:" Lần này mạo muội mời ngươi tới là muốn đa tạ ngươi nửa năm qua đã chiếu cố Tiểu Dịch nhiều."
Nghe lời này, Trần Húc có cảm giác rất quái lạ, thật ra hắn đã chiếu cố khi nào nhỉ, bất quá cũng chỉ là quan hệ gần gũi chút thôi, nhưng hắn vẫn là làm một bản mặt khách sáo. Ba Quản Dịch biết Trần Húc đang rất khẩn trương, cũng không nói chuyện tiếp, ngoắt ngoắt tay bảo người bồi bàn có thể mang thức ăn lên. Sau đó nhìn Trần Húc nói:" Tiểu Trần, ngươi còn chưa có ăn cơm a?, cùng ăn một bữa tối với chúng ta."
Trần Húc cũng đã đến gặp mọi người rồi, ngoại trừ gật đầu cũng không thể nói thêm được gì.
Món ăn rất nhanh được bê vào, món ăn cũng không nhiều lắm. Quản Dịch phụ thân cười cười, hỏi:" Có cần uống chút rượu không nhỉ?". Trần Húc vội vàng điên cuồng lắc đầu một hồi. Nhưng Quản Dịch phụ thân lại cười nói:"Nam nhân không uống rượu sao được? Đừng có mà giả bộ, nghe Tiểu Dịch nói ngươi có tửu lượng rất khá, ta lần này có mang đến một chai Mao Đài 10 năm, uống với ta một chút xem.
Rượu đế a?
Trần Húc còn chưa khi nào uống thử rượu đế, nhưng lúc chai rượu đã được mở ra, mùi hương xộc vào mũi làm Trần Húc nhịn không được có ý muốn thưởng thức. Rượu được rót ra, uống một ngụm liền cảm thấy rất nóng, nhưng rất nhanh một cỗ nồng đậm ngọt ngào dâng lên, cảm giác rất là tuyệt vời dzô mốt. Quản Lão Gia cũng uống một ngụm, sau đó cười hỏi:" Phụ thân ngươi xuất ngoại, như thế nào mà ngươi không đi với hắn."
Trần Húc sững sờ, nói: "Ngài biết cha ta sao?"
Quản Dịch phụ thân cười cười:"Chữa được bệnh chó dại, hiện tại chỉ sợ người không biết cũng rất ít, Vừa vặn sinh ý của ta cũng có quan hệ đến chuyện này. Về sau có thể sẽ hợp tác cùng phụ thân ngươi." Lúc này Tạ Chiến đứng bên cạch cũng cười nói:" Không sai, có một số việc cần lệnh tôn ngươi hỗ trợ. Ngươi cùng Tiểu Dịch là bạn học, đây cũng là duyên phận a. Đã có duyên nên hợp tác cũng thuận tiện hơn một chút."
Nghe đến đó Trần Húc cũng có chút suy nghĩ ra lí do đến đây, nguyên lai là muốn cùng phụ thân mình hợp tác.
Thuốc chữa bệnh chó dại trên thị trường cũng đã vững vàng chiếm lĩnh một vùng rồi, dù sao cũng là một miếng thịt béo, nghe nói có người khởi tố yêu cầu phụ thân Trần Húc công khai cách điều chế... Đương nhiên cái hành động ngu ngốc đó cũng chả cần để ý.
Bất quá theo như phụ thân Trần Húc kể, hiện tại hắn mặc kệ ở đâu, trên cơ bản đều có mặt mũi rất lớn. Rất nhiều thỉnh cầu được hợp tác mở đại lí. Thậm chí có người trực tiếp đem theo tiền đến thăm hỏi. So với trước kia chỉ là một nhà máy nhỏ nhoi thì bây giờ đã tốt hơn rất nhiều.
Vì vậy Trần Húc rất cẩn thận nói:" Bá phụ, Cái việc đó ta cũng không thể quản được, ngài có thể tìm phụ thân ta đàm phán."
Phụ thân Quản Dịch cùng Tạ Chiến nhìn nhau cười, mà ngay cả Quản Dịch cũng cười híp cả mắt. Bởi vì Trần Húc không rõ điều kiện trong nhà Quản Dịch, sản nghiệp trong nhà hắn phải nói chả bằng cái lông của Quản Gia.
Bất quá Trần Húc đã sinh ra chút hiểu lầm mấy người kia cũng không muốn giải thích. Phụ thân Quản Dịch trước giơ chiếc đũa lên cười nói:" Mọi người ăn trước ăn đã nào, bằng không món ăn nguội hết."
Trần Húc bận rộn cả buổi trưa, hiện tại da bụng đã dính vào da lưng, mà cũng rất kỳ diệu, khi hắn cảm giác phụ thân Quản Dịch đối với hắn như là có việc muốn nhờ khiến nội tâm hắn cũng không khẩn trường nữa, sau đó lại uống một chút dần dần cũng không có câu nệ nữa.
Cục diện rất nhanh đã được hoà hợp tự nhiên.
Bất quá rất kỳ quái, Quản Dịch một mực ngồi ở bên cạnh chưa có mở miệng lần nào, đều là phụ thân Quản Dịch hỏi han Trần Húc, tỷ như bọn họ làm web game, rồi còn chuyện về tên cắt cổ,...."
" Ngươi bắt được cái tên cắt cổ đó khiến ta rất cảm kích đấy, thiếu chút nữa con gái ta đã xong rồi, haha....." Phụ thân Quản Dịch khách khí cười nói. Kỳ thật ngày đó bị tên cắt cổ nhắm vào là Cao Hiểu Tiết chứ không phải Quản Dịch. Sau đó hắn nói:" Ta muốn hỏi ngươi, ta xem trên báo chí có một tin tức thì biết ngươi lúc ấy đi ngang qua chỗ ấy, thấy phía sau cổ của tên cắt cổ đó vì vậy liền nghi ngờ đi theo đúng không?"
Trần Húc gật đầu, cái này hắn đã nói dối qua vô số lần, cơ hồ hắn cũng cho đó chính là sự thật rồi.
Quản Dịch phụ thân gật gật đầu, nói:" Như vậy ta nghĩ như thế này, ngươi cũng đừng xem là ta cậy già lên mặt."
" Xin mời ngài nói"
" Ừ, ngươi là một sinh viên, nghe nói thân thủ ngươi cũng không tệ. Nhưng một sinh viên đối mặt với tên sát nhân biến thái, ngươi không biết là loại người này thường dễ xúc động hay không? Ý của ta là, nếu ngươi đã hoài nghi đó là tên cắt cổ, tại sao lại không báo cho cảnh sát mà tự mình đi giải quyết?"
Sắc mặt Quản Dịch đột nhiên trở nên rất khẩn trương, bởi vì nàng nàng, đây là lần khảo nghiệm của cha nàng!.
Trần Húc ngược lại cũng không có nghĩ nhiều như vậy, kỳ thật tuy là hắn có nói dối, nhưng tình hình lúc đó cũng khác là mấy. Nhất là thời điểm bắt được tên cắt cổ càng là không có sửa một chi tiết nào.
Vì vậy Trần Húc liền trả lời:" Thúc thúc, ta lúc ấy còn chưa có xác định tên ấy có phải là tên cắt cổ hay không. Lúc đó đang thấy hắn ngồi trên ghế đá không biết đang nghĩ gì, lúc này lại có hai cô gái đang đi về phía hắn, ta sợ các nàng gặp nguy hiểm nên đi theo xem sao. Cho đến khi tên Hoắc Hồ lấy lưỡi dao ra, lúc này ta cũng không nghĩ đến thứ gì khác nữa, chỉ nhĩ là cứu người quan trọng hơn."
Quản lão gia "Ừ" một tiếng, gật gật đầu không nói, cũng không biết hắn trả lời có thảo mãn hay không.
Lúc này Tạ Chiến lại nói:" Tiểu Trần đồng học tuổi còn nhỏ đã có dũng khí rất lớn, lại khiến ta rất là bội phục. Nào, ta mời ngưoi một ly."
Kế tiếp Quản Lão Gia lại hỏi thêm về cuộc sống trong trường và một vài tin tức thời sự, muốn thử xem Trần Húc có ý kiến gì không. Trần Húc trả lời cũng rất tự nhiên, có vài chuyện hắn cũng là biết rất rõ, cũng có vài chuyện chả biết mô tê gì, nói chung là trước mặt trưởng bối cũng không có gì khó nói.
Loại thái độ này của Trần Húc làm cho Quản Lão Gia rất là hài lòng, bởi vì hắn không giống với trông nom người tuổi trẻ không biết chuyện cũng bịa ra mà nói để tỏ ra mình rất uyên bác.
Bất quá khi Trần Húc trả lời, Trần Húc lại làm cho Quản Dịch lên voi xuống chó.
Một hồi Trần Húc cười nói:" Ta là người không có ôm mấy cái chí lớn, về phần tương lai ta cũng không có nghĩ quá nhiều, chỉ muốn tự do mà sống, làm chuyện mà mình thích."
Quản Dịch sở dĩ khẩn trương, là vì nàng biết rõ phụ thân của mình ghét nhất là mấy loại ăn không ngồi rồi không làm việc gì. Quả nhiên, Quản Lão Gia Tử nhíu mày nói:" Người tuổi trẻ nếu như không có chí lớn, điểm ấy thật không tốt, làm nam nhân, điều quan trọng phải có sự nghiệp của mình. Phụ thân ngươi có thể đem nhà máy đó kinh doanh tốt, chẳng lẽ ngươi lại không muốn đem nó phát dương quang đại?."
Trần Húc ha ha cười:"Con cháu cũng có cái phúc của con cháu, nếu là ta muốn ở nhà máy của phụ thân làm việc, lúc trước đã không thi nhành Công Nghệ Thông Tin, mà là trực tiếp đi học trường Y Khoa rồi. Kỳ thật, ta lại không cho răng con đường này ta chọn lại không tốt."
Trần Húc lúc này đã có chút cao hứng do rượu, hắn dù sao cũng thường uống bia chứ không phải rượu, tuy nhiên tửu lượng cũng không kém, nhưng là lần đầu uống rượu đế, khó tránh khỏi có chút không đỡ được. Mao Đài hảo tửu, độ cồn cũng cao hơn rượu bình thường, dù sao cũng có vài phần men say, cho nên hiện tại Trần Húc cũng có chút hưng phấn vì rượu, có một vài câu bình thường không dám nói, nhưng hiện tại lại nói ra.
" Bá phụ, ta nghĩ có thể hỏi một câu ngài đứng trách, ngài có được tự do làm điều mình thích sao?"
Bò dê không ghé lại uống nước, Chỉ thấy sư phụ gội đầu thôi
Chương 121: Tự do!!
Trần Húc lúc này đã có chút men say, mặc dù hắn biến mình nói cái gì, nhưng lại không biết có nên nói như vậy hay không.
Bất quá Quản Lão Gia Tử cũng không để ý lắm, cười nói:"Ý ngươi là... Được rồi, ngươi thử nói ta vì sao lại không tự do?"
Trần Húc đã hơi say, cũng không quản nhiều lễ nghi nữa, dùng ngón tay nhẹ gõ gõ trên bàn nói:" Lão gia tử, nhìn khí độ của ngài, chắc hẳn gia sản cũng không ít? Nhưng nhiều tài sản như vậy chẳng lẽ không cần động tâm xử lí sao? Người đời thường nói thương trường như chiến trường, đến được trình độ như ngài, không biết đã trả giá bao nhiêu thời gian và trí lực để kiếm tiền, nhưng tiền đối với ngươi mà nói, trừ là mấy chữ tiền ra, còn có ý nghĩa gì khác sao?"
" Tiền sinh quyền, quyền càng thêm tiền. Đây là đạo lí ta ngộ được khi còn bé, mặc dù ta không lớn tuổi lắm nhưng những chuyện như vậy ta đã thấy không ít. Như cha ta vậy, mặc dù làm ăn lớn đấy nhưng cũng rất bận rộn, ngay cả thời gian cùng gia đình cũng không có. Vậy nhiều tiền có ý nghĩa gì?"
" Có tiền thì như thế nào? Bill Gates có tiền sao? Mắt nhìn thấy mình sắp về hưu, còn một lượng lớn tài sản xử lí sao đây? Cuối cùng cũng phải quyên góp từ thiện thôi. Forbes được mệnh danh là người giàu nhất thế giới còn không được tự do, huống chi là ngài!. Quản lão gia tử khẽ nhíu mày nói:" Tiểu Trần, ngươi nghĩ vậy không khỏi có chút tiêu cực rồi. Ở cái thế giới này mặc dù tiền không phải là vạn năng, nhưng không có tiền cũng khó sống. Người trẻ tuổi nên nghĩ sẽ làm nên sự nghiệp, sa sút vậy không có tốt."
"Sa sút?" Trần Húc nhấc chén rượu uống một hớp, cười nói:" Lão gia tử ngài hiểu lầm ý của ta rồi. Ta chỉ là đang nghĩ, tiền đủ dùng là được, Ta cho tới bây giờ không có cảm thấy tiền không tốt, nếu không có tiền, hiện tại ta sao có thể ngồi ở chỗ này, uống rượu Mao Đài như vậy? Chẳng qua là khi quá nhiều tiền thì tiền đúng bản chất là một gánh nặng, ta cảm thấy như vậy sẽ không có ý nghĩa."
" Có tiền không có nghĩa là có quyền, còn phải ra mặt gặp một số người có quyền. Giống như cha ta năm đó muốn quan hệ với một vị quan viên liền điển hỉnh 3 bồi, bồi ăn, bồi uống, bồi đùa. Ta cảm thấy như vậy không có ý nghĩa, làm chuyện gì cũng phải nhìn sắc mặt người ta, mà ta ghét nhất chính là việc đó."
Quản lão gia tử lúc này nghe Trần Húc nói cũng có chút hương vị, chép chép miệng nói:" A, người trẻ tuổi đúng là có chí khí, cái thế giới này nào có như mình mong muốn được đâu? Coi như là Tổng Thống Mỹ cũng không thể làm mọi chuyện khiến mình như ý được."
" Hàaa...!" Trần Húc cười một tiếng:" Ta cũng không muốn làm Tổng Thống Mỹ, so sánh với Bi La Đen trùm khủng bố, ta cảm thấy ông ấy có tiền đồ hơn. Ý của ta thật ra thì rất đơn giản, tựa như trong sách viết, ta muốn bình minh liền có bình minh, ta muốn lòng thanh thản liền có lòng thanh thản. Bất quá ta không yêu cầu xa vời muốn mọi người hiểu được ý ta, cũng không nghĩ muốn suy nhĩ của ta chỉ là ảo ảnh. Chỉ cầu tương lai ta và người ta yêu cùng nhau làm chuyện mà mình thích, quản làm đếch gì ông trời có làm gì ta, cũng đừng nghĩ làm được gì ta. Đối với ta mà nói, ta sẽ mãi tự do...."
Trần Húc nói cái gì, hắn cũng chả biết nữa. Đáng thương cho Trần Húc lần đầu uống rượu đế cứ như vậy mơ mơ màng màng nói ngất ngất một hồi, sau đó được Quản Lão Gia an bài một phòng ngủ.
Bất quá Trần Húc nói nhiều nhưng vẫn không nhắc đến một chữ nào liên quan đến Đại Thần SMMH cùng Siêu Cấp Máy Tính, bởi vì những bí mật này là những điều được bảo mật ở trong tiềm thức. Cho giù uống nhiều cũng không có nói ra.
Đem Trần Húc đưa vào phòng ngủ, sau đó Quản lão gia tử vẻ mặt rất là nghiêm túc, không biết đang nghĩ gì. Quản Dịch đứng một bên hận không thể đem Trần Húc dập cho bể mặt... Tiểu tử này vừa uống rượu một chút liền phát nói ghê gớm.
Tạ Chiến là người đã nhìn Quản Dịch lớn lên, tự nhiên biết tiểu thư nhà mình hiện tại đang suy nghĩ gì. Cho nên liền hỏi Lão gia:" A, lão gia tử, người xem người trẻ tuổi này như thế nào?"
Quản lão gia tử há hốc mồm, lúc này trái tim Quản Dịch tựa hồ như muốn nhảy ra ngoài. Quản lão gia tử nhìn con gái một cái mới nói:" Người trẻ tuổi chưa trải qua sóng gió, còn trẻ như vậy mà đã liều lĩnh rồi." Thấy sắc mặt Quản Dịch trong nháy mắt trầm xuống, Quản lão gia liền cười một tiếng nói:" Bất quá nói thật, bản thân ta rất là thưởng thức hắn."
"A?" mắt Quản Dịch lập tức sáng ngời. Quản lão gia nhìn thấy liền cười nói:"Thẳng thắn mà nói, bất ti bất kháng (không kiêu ngạo không siểm nịnh). Mặc dù ý nghĩ có chút ngây thơ, nhưng dù sao cũng là người chưa từng trải qua sóng gió, loại suy nghĩ như vậy cũng là bình thường. Ha ha, nếu quả thật giống như hắn nói, như vậy trên thế giới này sao có cái tự do? Tuổi còn trẻ, khẩu khí cũng không nhỏ, ta hiện tại cũng là rất mong đợi, về sau gặp sóng gió rồi hắn nếu hồi tưởng lại lời nói hôm nay thì sẽ có cảm tưởng thế nào a?"
" Cha!" Quản Dịch có chút bất mãn gọi một tiếng.
Quản lão gia tử ha hả cười một tiếng:"Ơ, nữ nhi bảo bối giận à? A, cha con cũng không phải là loại người hạ lưu, sẽ không cho người ngáng chân hắn đâu nha. Chẳng qua thế giới này rất phức tạp, mà suy nghĩ của hắn thật sự quá mức đơn giản. Cũng được, người trẻ tuổi ngây thơ một chút, thật cũng không có gì la không tốt, ngược lại ta có chút chờ mong rồi. Tốt lắm, con gái cứ yên tâm, ta đối với hắn coi như tạm thời hài lòng, đợi hắn tự tôi luyện thêm một thời gian rồi nói sau. Con gái, nửa năm rồi cha con mình mới gặp nhau, xem ra cuộc sống đại học của con rất nhiều màu sắc nha, nào, đến đây nói chuyện một chút, kể cho ta chút màu sắc cuộc sống nào?"
Hai cha con một bên ngồi nói chuyện phiếm vui ve, bên kia Trần Húc vẫn đang nằm ngủ ngon lành cành đào......... Khách sạn năm sao giường đệm rất là xa hoa... Ài, xem ra có tiền vẫn là tốt nhất!.
Sáng ngày hôm sau, khi Trần Húc tỉnh lại đã phát hiện mình nằm trong khách sạn, lúc này mới nhớ chuyện tình hôm qua. Vừa nghĩ tới hôm qua uống nhiều rượu rồi không biết đã nói những gì. Lúc này là lúc Trần Húc đang đi tiểu nhưng nghĩ đến chuyện hôm qua rất là khó chịu. Vội vàng gọi điện thoại cho Quản Dịch, điện thoại mới vừa mới vang lên liền nghe thanh âm nữ nhân đầu dây chuyển tới:"Ơ, Rượu tiên tỉnh à?"
Lời nói đó làm Trần Húc không nhịn được mồ hôi mẹ, mồ hôi con thi nhau chảy, nhỏ giọng hỏi:" Mỹ nữ a, cái đó, tối ngày hôm qua có nói sai gì không?"
Quản Dịch ở đầu dây bên kia điện thoại hừ một tiếng:" Ngươi có nói sai gì, hỏi ta làm chi?"
Trần Húc đổ mồ hôi, đoán chừng thật sự là chính mình đã nói một ít việc không nên nói, đang muốn giải thích thanh âm bên kìa đã vang lên:"Thôi, nhanh ra đây đi, ta đang ở bể bơi chờ ngươi."
Bể Bơi?
Trần Húc nhức đầu, trong khác sạn này thậm chí ngay cả bể bơi cũng có a? (Quê vãi, khách sạn nào có nhà hàng ma chả có bể bơi)
Nghĩ tới đây Trần Húc nhìn thời gian một chút liền hoảng hồn, nhanh như vậy đã 11 giờ 30p rồi! Chính mình sao ngủ lâu như vậy?!
Kể từ khi Tiểu Mẫn giúp mình tiến vào giấc ngủ sâu, Trần Húc cũng đã lâu không có cảm giác lười nhác như hôm nay. Vội vàng rửa mặt đánh răng, mặc quần áo vào, đi ra hỏi thăm một người nhân viên, không hổ là khách sạn 5 sao. Người nhân viên đó khoa tay múa chân nói là quẹo trái rồi quẹo trái, rồi quẹo trái nữa, rồi nhiệt tình đem Trần Húc vào thang máy lên tầng cao nhất. Thì ra là hồ bơi lộ thiên.
Trần Húc trong lòng không khỏi dấy lên cảm giác thật xa xỉ a, một bên cũng tìm kiếm Quản Dịch đang ở chỗ nào.
Trong hồ bơi cũng không nhiều người lắm, Trần Húc liếc mắt liền thấy được Quản Dịch, nàng lúc này đang bò lên từ lan can, nàng mặc một chiếc bikini làm lộ nguyên 2 cái đùi trắng phau vừa thon vừa dài, còn bộ ngực thì bị áo tắm ôm trọn, Trần Húc thiếu một chút hộc máu mũi rồi!.
Quản Lão Gia cùng Tạ thúc cũng không thấy ở đây, chỉ thấy Quản Dịch nhàn nhã ngồi lên cái ghế trúc gần đó bên cạnh lập tức có người đưa đồ uống lên. Đương nhiên không phải là mấy long coca rẻ tiền mà là một cốc sinh tố nước ép chanh vàng khè...
Quản Dịch lúc này cũng nhìn thấy Trần Húc, nhìn thấy hắn đần độn đứng một chỗ ở cửa liền không nhịn được cười khúc khích, ngoắc ngoắc tay kêu:"Này, ngươi đần mặt ra đó làm gì thế?"
Trần Húc lúc này mới phục hồi tinh thần, đi tới cái ghế bên cạnh chỗ nàng ngồi xuống, cười hắc hắc nói:" Nơi này còn có bể bơi nha? Mà ngươi biết bơi sao?"
Quản Dịch liếc hắn một cái, nói:" Lúc 3 tuổi ta đã đi học bơi, khi đó huấn luyện viên trực tiếp bế ta vứt xuống bể, sau đó ta liêng một bụng toàn nước, kể từ đó ta liền biết bơi. Ài, mà ngươi đúng là nhà quê, khách sạn 5 sao không có bể bơi thì ai gọi là khách sạn 5 sao. Mặc dù như vậy nhà hàng này cũng chưa tính là gì, coi như không tệ đi."
Trần Húc cố gắng không nhìn hai cái đùi trắng phau của nàng, khó nhọc nói:" Cái đó, tối hôm qua ta không nói gì ngu xuẩn sao?"
Quản Dịch hừ một tiếng, nói:"Cũng may, ngươi chưa chỉ thẳng vào mặt cha ta mà nói"
Trần Húc đổ mồ hôi, nhưng nhìn mặt nàng giống như cười liền yên lòng, xem ra hôm qua mình cũng không có nói gì khó nghe với người ta cả, càng không đem thân phận của mình nói ra, nếu không vẻ mặt của nữ nhân này tuyệt đối sẽ không như vầy.
Cho nên Trần Húc liền ưỡn mặt lên nói:" Hắc hắc, vậy cha ngươi đánh giá sao về ta? Có phải hay không cảm thấy ta đặc biệt thích hợp làm con rể?"
" Ngươi muốn chết!" Quản Dịch chửi hắn một tiếng, lúc này đột nhiên nhìn thấy một con chó cảnh ở cửa lập tức mặt hớn hở:" Oa, con chó kia dễ thương quá kìa, lông trắng quá a!"
Trần Húc sửng sốt, quay đầu lại liền nhìn thấy nó đang hướng mình xông tới!...