16-02-2011, 01:10 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jul 2010
Äến từ: The land of dreams
Bà i gởi: 68
Thá»i gian online: 13 giá» 47 phút 31 giây
Thanks: 38
Thanked 131 Times in 12 Posts
p.11
Chương XXXI: Cô bé Hy – Un.
Thanh Mai hút cốc sinh tố sữa chua nhìn tôi:
- Anh ơi! Chị Thanh Trúc dạo nà y buồn lắm! Có lẽ là vì chuyện chị ấy và ông Chan. Là m thế nà o để cho đồng ý nhỉ?
- Khó tháºt đấy!
- đã quá Ä‘au đầu vì chuyện của em rồi, giá» thêm chuyện của chị chắc đến bệnh mất! – Cô ấy thở dà i, hÆ°á»›ng đôi mắt xa xăm nhìn ra cá»a kÃnh. Tôi khẽ nắm lấy bà n tay cô ấy, mỉm cÆ°á»i.
- Em tinh ranh lắm mà ! Sao ko nghĩ cách giúp chị!
- Giúp chị Trúc á! – Cô ấy nhăn cái mÅ©i lại giả đò đăm chiêu suy nghÄ©. - Ừm! Phải nghÄ© cách giúp chị ấy má»›i Ä‘c! – Nghe cô ấy nói tôi hÆ¡i giáºt mình. Tôi chỉ đùa cô ấy thôi chứ cô ấy mà nghÄ© cách ko khéo lại giống chuyện của chúng tôi, là m bà Thanh sốc thêm cú nữa.
Tôi giá» nhÆ° đã là con rể trong nhà , thế nên bà Thanh cÅ©ng rất hay là m cÆ¡m và o thứ 7 gá»i tôi đến ăn cùng. Hôm nay cÅ©ng ko ngoại lệ. Äi là m vá» cái là tôi rẽ thẳng đến nhà Thanh Mai luôn. Chà đúng là tiếp đãi con rể quý có khác, vợ tôi chuẩn bị nhiá»u thức ăn lắm! Mà hôm nay Thanh Mai tháºt lạ, má»i lần là hay lăng xăng chạy ra chạy và o chá»— nấu ăn, chẳng phải là giúp nấu nÆ°á»›ng gì đâu mà cốt là để nhúp nháp thức ăn, thế mà hôm nay trong khi thức ăn ngon rất nhiá»u mà chẳng thấy cô ấy thiết tha gì, cứ thấy thấp thá»m, ngóng Thanh Trúc Ä‘i là m vá».
Vừa thấy tiếng xe y Thanh Trúc vá» cô ấy đã lao nhÆ° bay ra đón. Nhá»› chị gái đến thế sao? Chắc sắp lấy chồng nên tình cảm nó trà n trá»! Tôi Ä‘ang phụ giúp vợ dá»n đò ăn ra thì thấy Thanh Trúc và Thanh Mai và o nhÆ°ng dẫn theo má»™t đứa bé gái chắc tầm 6, 7 tuổi. Con bé có i tóc Ä‘en xoăn tá»± nhiên, đôi mắt tròn và sáng, cái môi nhá» xÃu, Ä‘á» má»ng. Chiếc váy chấm bi hồng cà ng tôn lên vẻ đáng yêu của nó.
- Chà o bà và chú đi Hy – Un.
- Dạ! Con chà o bà , con chà o chú!
Bà Thanh ngạc nhiên:
- Con ai váºy Thanh Trúc?
- Dạ con của tổng giám đốc. Ông ấy phải Ä‘i công tác má»™t tuần nên gá»i bé Hy – Un nhá» con trông giùm. - Vừa nghe đến đó tôi giáºt mình. Gìơ thì tôi đã hiểu tại sao hôm nay Thanh Mai của tôi lại lạ nhÆ° váºy. Tôi cam Ä‘oan sá»± có mặt của bé Hy – Un ở đây chắc chắn có bà n tay của cô ấy.
- Hoá ra là con của ông Chan hả? Äúng là gái Hà n Quốc có khác xinh quá! – Bà Thanh vui vẻ cầm tay đứa bé. - Lại đây con, và o ăn cÆ¡m cùng bà nà o.
- Dạ!
- Ngoan quá! Mà nà y sao con bé nói tiếng Việt sõi thế?
- Bé theo ông Chan sang Việt Nam từ năm 1 tuổi mà !
- Váºy à ? Thế Hy…
- Dạ, con tên Hy – Un ạ!
- Con ngoan quá! Thế con há»c lá»›p mấy rồi?
Con bé xoè tay ra đếm:
- 1, 2.. Dạ 2…. ạ! – Bà Thanh và chúng tôi báºt cÆ°á»i trc hà nh Ä‘á»™ng ngá»™ nghÄ©nh của con bé! Tôi và bà Thanh mải cÆ°á»i mà ko há» nháºn ra có hai cô nà ng nhìn nhau cÆ°á»i tinh quoái.
Chúng tôi bắt đầu dùng bữa. Cuộc nói chuyện chỉ xoay quanh cô bé Hy – Un đáng yêu.
- Thế ba Chan có hay đưa con đi chơi ko?
- Dạ Ãt lắm! – Con bé cÆ°á»i toe – NhÆ°ng cô Trúc hay Ä‘Æ°a con Ä‘i công viên nhảy nhà phao lắm! Con thÃch chÆ¡i cả nhà bóng nữa! – Bà Thanh nhìn Thanh Trúc, chắc bà cÅ©ng hÆ¡i ngạc nhiên trc sá»± quan tâm của cô con gái vá»›i con ông tổng giám đốc lại nhiá»u nhÆ° váºy. Thanh Trúc chỉ biết khẽ cÆ°á»i gượng gạo.
- Thế chắc Hy – Un quý cô Thanh Trúc lắm nhỉ? – Thanh Mai vừa lên tiếng con bé đã gáºt đầu lia lịa.
- Dạ Hy - Un yêu cô Thanh Trúc lắm! Ba Chan cÅ©ng yêu cô Thanh Trúc. – Bà Thanh giáºt mình xÃt rÆ¡i Ä‘Å©a. – Ba con khen cô Thanh Trúc vừa xinh đẹp lại vừa giá»i giang. Ba bảo sau nà y nếu con ngoan và há»c giá»i con cÅ©ng giống cô Trúc! – Con bé lại cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i đẹp nhÆ° má»™t thiên thần. Và hình nhÆ° cÅ©ng có má»™t nụ cÆ°á»i nở trên môi bà Thanh.
ChÆ°Æ¡ng XXXII: Äiá»u kì diệu!
Má»™t tuần ko phải là má»™t con số lá»›n nhÆ°ng cÅ©ng ko quá nhỠđể là m nên má»™t Ä‘iá»u kì diệu. Tôi đã nghÄ© nhÆ° thế khi cô bé Hy – Un đến ở nhà vợ tôi. Trong suốt má»™t tuần nà y, con bé vẫn đến trÆ°á»ng Ä‘i há»c, và sinh hoạt bình thÆ°á»ng cùng vá»›i 3 con bà Thanh. Thanh Trúc thì báºn Ä‘i là m, Thanh Mai thì phải Ä‘i há»c, và tất nhiên việc chăm sóc, Ä‘Æ°a đón con bé bà Thanh phải kiêm cả.
Sáng nà o, bà Thanh cÅ©ng cứ Ä‘i táºp thể dục vá» là lên phòng gá»i bé Hy – Un dáºy, nhắc bé đánh răng, rá»a mặt, thay quần áo, ăn sáng, rồi Ä‘Æ°a bé đến trÆ°á»ng. Con bé có vẻ quý bà Thanh lắm, có khi nó quấn quýt bên bà Thanh còn nhiá»u hÆ¡n là bên Thanh Trúc và Thanh Mai. Thanh Mai lúc nà o cÅ©ng than vãn: “Nó ngủ trÆ°a dáºy, ko thấy em đâu là y nhÆ° rằng nó há»i suốt. Nà o là bà đâu rồi?, nà o là bà đi đâu váºy dì? Nà o là bà đi bao gìơ vá»!...â€
NhÆ°ng trong suốt má»™t tuần nà y, Thanh Mai cÅ©ng hay há»›n hở khoe tôi: “có con bé em vui hẳn, nhà lúc nà o cÅ©ng có tiếng trẻ con. Kế sách của em cÅ©ng tuyệt quá anh nhỉ?!?†Ừ thì công nháºn Thanh Mai của tôi có cái đầu cÅ©ng khá thông mình. Cái đầu vá»›i má»™t núi các trò, tháºt sá»± tôi phải thua cô bé của tôi ở cái khoản nà y.
Má»™t tuần cÅ©ng đã trôi qua. Hôm nay bà Thanh là m cÆ¡m má»i cả tôi và ông Chan cùng đến dùng bữa. Tôi đến từ sá»›m phụ Ä‘Æ°a vợ Ä‘i ra siêu thị mua đồ ăn. Con bé Hy – Un cÅ©ng nhất quyết đòi Ä‘i theo, nó cứ bám riết bà Thanh nhÆ° hình vá»›i bóng, bà đi đâu nó cÅ©ng Ä‘i theo đấy. Ra đến siêu thị, con bé lăng xăng chạy nhảy khắp nÆ¡i, gặp ai nó cÅ©ng lá»… phép chà o, lÃu lo suốt buổi. Nhìn con bé trông xinh xắn, lại tây tây nên ai cÅ©ng nhìn và bắt chuyện.
- Ôi cháu bác ạ? Xinh quá!
- Cháu ngoại tôi đấy! NgÆ°á»i Hà n Quốc đó nhá! – Tôi ko biết bà Thanh nói đùa hay tháºt nữa chỉ biết trông bà lúc đấy thì vui ra mặt.
Bữa cÆ¡m vá»›i đầy đủ má»i ngÆ°á»i quây quần và tất nhiên ko thể thiếu nhân váºt chÃnh là ông Chan. Chúng tôi trò chuyện vui vẻ vá»›i đủ thứ Ä‘á» tà i, từ món canh cua bà Thanh nấu quá ngon, đến việc thi cá» của Thanh Mai, hay những câu chuyện thú vị của bé Hy – Un trong những ngà y ở đây. Bữa cÆ¡m diá»…n ra vô cùng thân máºt và vui vẻ, ai cÅ©ng Ä‘á»u thấy thoải i và ngon miệng vô cùng.
Ä‚n cÆ¡m xong má»i ngÆ°á»i lại quây quần trong phòng khách ăn đồ tráng miệng còn bé Hy – Un thì ra hiên đùa nghịch vá»›i con mèo mun con, bà Thanh má»›i mua vá» cho con bé chÆ¡i. Thanh Trúc khéo léo gá»t hoa quả. Bà Thanh lặng lẽ nhìn ông Chan khi thấy ánh mắt mang rõ vẻ khác thÆ°á»ng của má»™t ông chủ vá»›i cô nhân viên. Ãnh mắt dà nh cho ngÆ°á»i mà ta yêu thì đúng hÆ¡n.
- Hai con yêu nhau Ä‘c bao lâu rồi, Thanh Trúc? – Bà Thanh vừa buông câu há»i cả 4 ngÆ°á»i chúng tôi Ä‘á»u phải há hốc miệng.
- Dạ!... - Giá»ng Thanh Trúc run lên rõ trong cuống há»ng. Ông Chan đặt miếng lê xuống bà n, nhìn bà Thanh đáp:
- Có lẽ cô đã biết má»i chuyện. Cháu và Thanh Trúc yêu nhau cÅ©ng Ä‘c gần 2 năm.
- 2 năm? - Cả tôi, Thanh Mai và bà Thanh cÅ©ng Ä‘á»u phải ngạc nhiên. Hai năm, cả má»™t quãng thá»i gian nhÆ° thế mà Thanh Trúc có thể giữ kÃn đến cả và em gái Ä‘á»u ko hay biết.
- Con xin lá»—i! Tại con sợ sẽ ko chấp nháºn chuyện tình cảm nà y nên con má»›i phải giấu má»i ngÆ°á»i nhÆ° thế.
Bà Thanh thở dà i:
- Äúng là cha sinh con trá»i sinh tÃnh! Tôi đã biết chuyện kể từ khi Hy – Un đến đây. Nếu ko phải con bé nó ngoan thế thì hai anh chị mệt vá»›i tôi rồi đấy!
Trong khi Thanh Trúc và ông Chan còn chưa biểu lộ gì thì Thanh Mai đã nhảy cẫng lên:
- Hoan hô ! tháºt là tuyệt vá»i – Cô ấy chạy lại ôm hôn bà Thanh rối rÃt cứ nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘c bà Thanh chấp nháºn chuyện tình cảm là cô ấy ko bằng.
- Tôi còn chưa trị tội cô đó. Tôi biết thừa là cái trò nà y chả ai khác ngoà i cô đâu đấy.
- Eò, con phảỉ là ngÆ°á»i có công chứ! Mà ko có con sao có Ä‘c cô cháu gái ngoại Hà n Quốc yêu thế kia. Suốt ngà y bà ơi!
Thanh Mai vừa dứt lá»i, bé Hy – Un đã từ ngoà i chạy và o mếu o:
- Bà ơi! Con mèo nó cà o xước tay con!
- Äâu lại đây bà xem nà o, con mèo hÆ° tháºt, dám là m Ä‘au cháu bà .
Nhìn cảnh hai bà cháu chúng tôi ko khá»i báºt cÆ°á»i. Không khà gia đình vui cứ nhÆ° đêm 30 tết. Thế đấy, Ä‘iá»u kì diệu đã xảy ra và tôi hạnh phúc lắm khi nó Ä‘c tạo nên phần lá»›n là công của cái đầu lắm trò – cô nà ng bé bá»ng của tôi!
ChÆ°Æ¡ng XXXIII: Äêm tình yêu!
Ngà y mai là Thanh Mai đã Ä‘i thi tốt nghiệp rồi. Cả má»™t tuần nay chúng tôi ko gặp nhau. Tôi nhá»› cô ấy lắm nhÆ°ng tôi phải để cho cô ấy có thá»i gian ôn luyện. Trong suốt má»™t tuần, trc sá»± tham mÆ°u của anh chà ng Äức tôi đã quyết định là m má»™t món quà tặng cô vợ của tôi.
- Mai em thi rồi đấy! Ko cho em ngủ còn gá»i em ra đây là m gì? – Äang toe toét cÆ°á»i khi thấy cô ấy ra thì ngay láºp tức bị cô ấy dá»™i cho gáo nÆ°á»›c, tắt luôn. - Äứng đó là m gì thế? Ko Ä‘i đâu à ? Hay gá»i em ra đây chỉ để ngắm?
Tôi ỉu xìu, lắc đầu:
- Ko! Äi ra chá»— nà y.
- Sao mặt buồn thế? Rủ ngÆ°á»i ta Ä‘i mà cái mặt buồn thế kia à ? – Äáng ghét tháºt đấy, trong khi tôi há»›n hở muốn cho cô ấy má»™t Ä‘iá»u bất nhá» trc khi thi thì cô ấy lại cau có mặt mà y nhÆ° thế. Ko buồn má»›i lạ. - Mặt mà buồn nhÆ° thế ứ thèm Ä‘i đâu!
- Hì! Ko! Ko! Vui rồi nè! – Tôi ngay láºp tức phải ngoác cái miệng ra cÆ°á»i. Thanh Trúc nhăn mÅ©i “xÆmá»™t cái rồi toe toét khoác tay tôi.
- Äi thôi nà o anh yêu!
Chúng tôi đi ra khuôn viên gần nhà Thanh Mai. Gìơ đã hơn 11 giỠnên khuôn viên vắng chẳng còn ai.
- Em nhắm mắt lại. Cấm ti hà đó. Ăn gian là anh phạt đó.
Thanh Mai nhắm nghiá»n đôi mắt, nhăn nhó:
- Em nhắm chặt rồi. Nói nữa là ngÆ°á»i ta mở mắt bây giỠđó!
- Äừng, đừng nhắm má»™t tà thôi.
- Mở mắt ra Ä‘i em! – Tôi thì thầm bên tai Thanh Mai. Äôi mắt cô ấy từ từ mở ra. Cả má»™t khoảng đất rá»™ng xung quanh chúng tôi sáng bừng bởi những ánh nến lung linh và những dây đèn nhấp nháy chăng thà nh dòng chữ: “Thi tốt em yêu nhéâ€.
Tôi thấy rõ đôi mắt sáng niá»m vui và nụ cÆ°á»i đầy bất ngá» trên môi Thanh Mai. ChÆ°a hết bất ngá», tôi bê ra má»™t bình thủy tinh Ä‘á»±ng đầy hạc giấy, Ä‘c trang trà vô cùng xin xắn và dá»… thÆ°Æ¡ng, giÆ¡ ra trc mặt cô ấy, đôi mắt tôi khẽ nhắm chặt:
- NgÆ°á»i ta nói nếu gấp Ä‘c 1000 con hạc giấy bạn sẽ có má»™t Ä‘iá»u Æ°á»›c. Nay trong tay tôi Ä‘ang có 1000 con hạc giấy, tôi cÅ©ng muốn có má»™t Ä‘iá»u Æ°á»›c. NhÆ°ng tôi ko Æ°á»›c cho bản thân tôi mà tôi muốn dà nh nó cho ngÆ°á»i con gái tôi yêu. NgÆ°á»i quan trá»ng nhất vá»›i tôi lúc nà y. Äiá»u Æ°á»›c đó là cô ấy sẽ đủ tá»± tin để thà nh công trong kì thi tốt nghiệp ngà y mai. – Tôi khẽ mở mắt. Tôi nhìn rõ ánh mắt trà n đầy yêu và hạnh phúc mà Thanh Mai trao cho tôi. Cô ấy đón lấy chiếc bình hạc giấy, kiá»…ng chân và dÆ°á»›n ngÆ°á»i. Nhẹ nhà ng, dịu êm và ngá»t ngà o. Cô ấy trao cho tôi má»™t nụ hôn cháy bá»ng. Những cây nến nhÆ° lung linh hÆ¡n, trái tim tình yêu của chúng tôi nhÆ° rá»±c rõ hÆ¡n, đẹp hÆ¡n. Và tình yêu trong má»—i chúng tôi đêm nay nhÆ° Ä‘c chắp thêm đôi cánh. Äêm nhÆ° huyá»n bà hÆ¡n và nụ hôn vẫn Ä‘ang ngá»t ngà o!
- Anh gấp tất cả sao? 1000 con?
- Tháºt ra… - Tôi gãi tai. - Chắc khoảng gần 100 con?
- Thế còn 900 còn lại?
- Anh nhá» cáºu Äức! Cáºu Äức lại nhá» các nà ng của cáºu ấy… và các nà ng ấy có nhá» ai nữa ko thì anh chịu!
â€Bụpâ€
- Oái sao lại đấm anh!
- Thế mà cÅ©ng đòi! Là m ngÆ°á»i ta cảm Ä‘á»™ng gần chết! Hoá ra là toà n nhá» ngÆ°á»i khác gấp há»™!
- NhÆ°ng anh đã cắt tất cả chá»— giấy để gấp 1000 con hạc nà y đó! Em xem nà y – Tôi chìa ngón tay vẫn còn thÆ°Æ¡ng tÃch – anh cắt rá»™p cả tay nà y!
Thanh Mai cầm ngón tay Ä‘au của tôi ngắm nghÃa.
- Ko phải giả!
- à em là anh nói dối hả?
- Uk! Hì
- Dám nói anh thế hả? Có đứng lại ko? Anh mà bắt được thì chết với anh.
- Ông già , đố Ä‘uổi Ä‘c em đó! – Cô ấy cÆ°á»i, tiếng cÆ°á»i trong trẻo vang khắp cả khuôn viên.
Tà i sản của Thiên Lang
Chữ ký của Thiên Lang qianq hồ đẫm maÌu anh khônq sÆ¡Ì£
chỉ sÆ¡Ì£ Ä‘Æ°Æ¡Ì€nq về xe hêÌt xănq
Last edited by Thiên Lang; 19-02-2011 at 10:05 AM .
16-02-2011, 01:11 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jul 2010
Äến từ: The land of dreams
Bà i gởi: 68
Thá»i gian online: 13 giá» 47 phút 31 giây
Thanks: 38
Thanked 131 Times in 12 Posts
p.12
Æ°Æ¡ng XXXIV: Anh yêu em nhiá»u lắm!
Ngà y thứ nhất.
“ mua cho em con heo đất.
mua cho em con heo đất… à o à ò.
Ngà y hôm nay em vui lắm
Cầm heo trên tay em ngắm… à ò à o
LÃ m sao cho heo mau lá»›n
Là m sao cho heo mau lớn à o à ò
Heo ko đòi ăn cơm
Heo ko đòi ăn cám
---------------------------
Heo chỉ cần em bế trên tay ầu ơ
Em ko thèm mua kem
Em ko thèm mua bánh
Em để dà nh cho heo
Em lì xì cho heo đất 200 mỗi ngà y
Nà y heo ơi ngoan nhé à o
Nà y heo con ơi mau lớn à o
…â€
Nhạc chá» của Thanh Mai đó. Äã hÆ¡n 18 tuổi đầu, chÆ°a kể sắp lấy chồng đến nÆ¡i rồi mà cô ấy vẫn chả khác con nÃt tẹo nà o. Hai cuá»™c gá»i nhỡ. Ko biết là cô ấy đã dáºy chÆ°a hay vẫn còn tÃt mÃt trong chăn. Hôm nay thi rồi, mà tôi biết cái táºt ngủ nÆ°á»›ng lại thêm bệnh lá» má» của cô ấy nên phải gá»i dáºy sá»›m. Hôm thi đầu tiên ko thể Ä‘i trá»… Ä‘c.
- A lô… - Giá»ng đầy ngái ngủ.
- Dáºy Ä‘i em yêu!
- Em vẫn buồn ngủ lắm!
- Ko Ä‘c! Dáºy sá»›m chuẩn bị Ä‘i, anh đến đón Ä‘i ăn sáng rồi Ä‘Æ°a Ä‘i thi luôn.
- Cho em ngủ thêm một tà thôi! Hôm qua ngủ muộn mà .
- Thôi nà o, dáºy Ä‘i. Ko anh gá»i lại quạt cho bây giá»!
- Äáng ghét! - Äầu dây bên kia đã tắt. NhÆ°ng tôi biết rõ là cô nà ng của tôi vẫn chÆ°a ra khá»i cái giÆ°á»ng đâu. Thôi thì cho vua ngủ nÆ°á»›ng ngủ thêm 5 phút nữa váºy.
- Dáºy chÆ°a đó!
- Dáºy rồi má»›i nghe Ä‘iện thoại Ä‘c chứ!
- NhÆ°ng chÆ°a ra khá»i chăn đúng ko?
- Mùa hè em có đắp chăn đâu!
- Trá»i! Thôi dáºy Ä‘i, ná»a tiếng nữa anh lái xe qua đón.
- Äi ô tô à ?
- Ừ!
- Ko đi ô tô đâu!
- Sao váºy.
- Äi thi chứ có phải Ä‘i đâu đâu. Em ko thÃch Ä‘i ô tô Ä‘i thi đâu. Có Ä‘i thì Ä‘i xe y thôi!
Trá»i đất! Äi xe y thì tôi biết kiếm đâu ra. Nhà có má»—i cái ô tô thôi. Thế là tôi lại phải lái xe lao nhÆ° bay đến nhà cáºu Äức mượn xe. Tôi bấm chuông bao lâu má»›i thấy cáºu ta ra mở cá»a. Quần áo thì xá»™c xệch. Cái áo lại còn mặc trái nữa. Chắc chắn chà ng ta vừa quÆ¡ vá»™i đống quần áo vÆ°Æ¡ng vãi trên sà n nhà đây.
- Sếp!... Sao sáng sớm đã đến nhà em thế!
- Tôi Ä‘ang vá»™i. Hôm nay cáºu cho tôi mượn xe y Ä‘c ko.
- Sao lại phải mượn xe em? Con ô tô của sếp há»ng à ?
- Ko! Há»ng thì tôi lái tá»›i đây kiểu gì. Thanh Mai ko thÃch Ä‘i ô tô Ä‘i thi.
- À ra váºy! Rồi, sếp cứ lấy con xe em Ä‘i tạm.
- Anh Æ¡i là m gì ngoà i đó mà lâu váºy? - Má»™t cô gái trẻ tóc xoã ngang vai, mặc trên mình má»—i cái áo cánh dà i tay của cáºu Äức.
- Em ra đây là m gì chứ! Và o nhà đi, anh Ä‘ang nói chuyện vá»›i sếp! – Cô gái Ä‘i thẳng và o nhà ngay. Cáºu Äức nhìn tôi gãi tai. Tôi Ä‘oán ko sai mà .
- Thôi lấy xe nhanh cho tôi rồi còn và o ko em nó đợi!
- Sếp!...
Thanh Mai ngồi sau xe cÆ°á»i nói mãi ko thôi. Ai Ä‘á»i ngồi sau xe ngươì yêu, lại sắp là chồng nữa chứ, mà cô ấy chả ôm eo gì cả, hai tay hết dang rá»™ng lại Ä‘Æ°a lên cao. Cứ hồ hởi đón gió trá»i!
- Vợ ôm eo chồng đi!
- Ôm gì mà ôm! Phải kiêng!
- Kiêng gì?
- Äá» tình Ä‘en bạc! Ông già ạ! Hì… Hôm nay ko ăn bánh mì ốp la đâu nhá!
- Sao thế?
- Phải ăn xôi Ä‘á»—! Ngốc thế! - Hôm nay tôi má»›i phát hiện thêm, cô nà ng của tôi còn mắc bệnh mê tÃn!
Tôi ở công ty là m việc mà mắt cứ dán và o đồng hồ, đếm từng giây từng phút. Ko biết Thanh Mai của tôi thi cỠthế nà o, chứ tôi lo lắm! Kiến thức của cô ấy ko chắc, hơn nữa ko biết cô ấy có gây ra chuyện gì ko! Cô ấy là chúa gây chuyện mà . Nhỡ lại… Mà thôi, tôi tin ở Thanh Mai mà . Cô ấy đã cố gắng ôn luyện rất chăm chỉ. Chắc chắn là cô ấy sẽ đỗ thôi.
- Em thi thế nà o? Là m đc chứ?
- CÅ©ng tuỳ, văn em chém gió hết. Gặp ông bà nà o đầu óc bay bổng, trà tưởng tượng phong phú thì chắc ko đến ná»—i, còn ông bà nà o trá»ng kiến thức và lá»i văn trau truốt thì em đứt! – Cô ấy là m tôi Ä‘au tim.
Ngà y thứ 2.
- Anh ơi em đau bụng!
- Chết! Sắp thi rồi còn đau bụng là sao?
- Là m sao em biết Ä‘c! Anh phải há»i cái bụng em chứ?
- Thế sáng ngoà i xôi ra em có ăn gì ko?
- Có! Sữa chua, máºn, hình nhÆ° cả xoà i dầm nữa thì phải! – Ôà trá»i Ä‘c buổi cô ấy dáºy sá»›m há»c bà i thì… ăn lắm thứ thế. Ko Ä‘au bụng má»›i lạ!
Ngà y thứ 3.
- Thôi chết anh Æ¡i! Em quên y tÃnh ở nhà rồi!
- Thi toán mà em còn quên y tÃnh! Thôi đợi anh, anh phi nhanh vá» nhà ! – Nói rồi tôi lao xe y phi nhÆ° bay vá» nhà lấy y tÃnh. Còn chÆ°a kịp thở ra hÆ¡i thì:
- Anh Æ¡i!
- Gì?
- Tháºt ra… em có y tÃnh. Chắc hay chị Trúc bá» và o giùm em rồi! – Cô ấy rụt rè rút cái y tÃnh từ trong túi sách ra.
- Hì… Ko sao! Coi nhÆ° là anh táºp thể dục váºy. Thôi mau và o Ä‘i, nhá»› thi tốt đấy – Tôi tức đến nghẹn cổ! Cái mặt tôi cÆ°á»i mà cứ nhÆ° khóc!
****
- Thế nà o rồi em? Äiểm thi Ä‘á»— chứ?
- … - Mặt Thanh Mai buồn thui, cô ấy chẳng nói câu gì cả.
- Sao váºy? Có Ä‘iểm thi rồi mà , em
Tà i sản của Thiên Lang
Last edited by Thiên Lang; 05-04-2011 at 08:22 AM .
16-02-2011, 01:12 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jul 2010
Äến từ: The land of dreams
Bà i gởi: 68
Thá»i gian online: 13 giá» 47 phút 31 giây
Thanks: 38
Thanked 131 Times in 12 Posts
p.13
ChÆ°Æ¡ng XXXVII: Vụng vá»!
“Xoảngâ€.
- Cái con bé nà y! Äến cầm cái bát thôi mà cÅ©ng đánh vỡ. – Tôi Ä‘ang tranh thủ đánh má»™t giấc, vừa nghe thấy tiếng tôi quát Thanh Mai ở dÆ°á»›i bếp tôi vá»™i báºt dáºy nhÆ° má»™t cái lò xo lao nhanh xuống dÆ°á»›i bếp. Thanh Mai hai hà ng nÆ°á»›c mắt chảy dà i. DÆ°á»›i sà n nhà nÆ°á»›c trứng chảy lênh láng, mảnh vỡ văng tứ tung. – Còn đứng đó mà khóc nữa à ? Mau dá»n Ä‘i, cái con bé nà y! – Thanh Mai sợ hãi luống cuống cúi xuống nhặt mảnh vỡ. Có lẽ vì quá sợ hãi và luống cuống lên cô ấy vừa má»›i chạm xuống nhặt mảnh vỡ đã bị cứa má»™t vệt dà i. - Trá»i Æ¡i! Sao trên Ä‘á»i lại có đứa háºu Ä‘áºu thế nà y! Chổi có, hót rác có dùng để là m gì?
- thôi Ä‘i! – Tôi chạy lại ôm lấy Thanh Mai, nắm chặt ngón tay đầy u của cô ấy. – Má»i ngà y vẫn nấu ăn sáng mà . Gìơ cô ấy vừa má»›i vỠđã bắt là m rồi. phải từ từ để cô ấy là m quen dần vá»›i cảnh vá» nhà chồng chứ! - tôi cứng há»ng. Bà ko nói nổi câu gì. Ko phải vì tôi nói đúng quá mà vì bà ko tin nổi thằng con quý của bà nó Ä‘ang mắng bà để bảo vệ con vợ nó.
Cuối cùng thì tôi cÅ©ng chả thèm nấu ăn sáng và tất nhiên bãi chiến trÆ°á»ng tôi cÅ©ng ko thèm dá»n. Tôi và Thanh Mai lại phải lúi húi quét dá»n. Cả má»™t phòng bếp sá»±c mùi tanh của trứng, cả má»™t chút mùi nÆ°á»›c mắm nữa. Tôi thở dà i:
- Tháºt ra là lúc nãy em sai đó! Anh nói nhÆ° thế là ko đúng đâu. Chắc sẽ giáºn lâu đó!
- Em biết! Gìơ phải là m sao hả anh!
- Anh cũng chưa biết. Có lẽ trưa nay em lại phải nấu cơm đấy!
- Anh đùa à ?
Tôi và Thanh Mai cả hai lúi húi ở dưới bếp. Chẳng phải là nấu nướng gì đâu!
- Anh mua ở đâu thế?
- Äèn g Äá»!
- Trá»i sang thế? nghi đó!
- Yên tâm, mình cứ đảo đảo lên, cho nó lung tung và hơi nát là đc.
- Sao anh ko mua canh rau ngót hay canh rau muống nó mới giống, mua hẳn canh gà , hấp thế.
- Em nghĩ ở đó có canh rau muống cho em à ?
- Xuỵt! Khẽ thôi ko biết giá»!
- Biết rồi.
- SÆ°á»n chua ngá»t cÆ¡ á? Mà sao cả tôm chiên thế nà y.
- Thì anh vẫn là m mà !
- Nhưng đây là em nấu chứ ko phải anh!
- Uà giá»i, có biết là em nấu dở đâu. Chỉ biết là em vụng vá» thôi.
- Hai cái nà y nó ko Ä‘i liá»n vá»›i nhau à ?
- Chắc là ko! Mà thôi nhanh lên…. Äừng, đừng!
- Gì thế?
- Sao lại bà y cả đồ trang trà là m gì?
- Ừ nhỉ! Hì, em quên.
- Oái, đừng đổ, túi nước chấm đó. Cái nà y vứt đi, mình phải tự pha. Nhà là m gì có mấy cái linh tinh trong đó.
-….
Sau hÆ¡n 30 phút, cuối cùng thì chúng tôi cÅ©ng dá»n ra Ä‘c má»™t mâm cÆ¡m vá»›i đủ các món ko thua kém tôi thÆ°á»ng ngà y: cải bắp quấn thịt, canh gà , sÆ°á»n chua ngá»t, tôm chiên, salat rau xanh bao gồm: rau sống, cà chua, dÆ°a chuá»™t… (mua ở nhà hà ng) và nÆ°á»›c chấm (tá»± pha).
Gá»i mãi tôi má»›i chịu xuống. Mặt bà nhìn cái là biết cÆ¡n giáºn chÆ°a nguôi.
- và o ăn cÆ¡m Ä‘i! Thanh Mai mất cả buổi sáng là m cÆ¡m để xin lá»—i đó! - tôi giáºt mình trÆ°á»›c lá»i giá»›i thiệu của tôi.
- Tất cả là Thanh Mai là m đây sao?
- Vâng, vợ con cũng đc đấy chứ !
- Äể xem đã! - tôi nói thế chứ tôi biết bà bất ngá» lắm. Chắc chắn là hết giáºn rồi. tôi lấy Ä‘Å©a gắp miếng sÆ°á»n ăn thá». – CÅ©ng Ä‘c! - Phải là quá Ä‘c chứ ko phải là đc! tôi tháºt là … Nhà hà ng nổi tiếng ngÆ°á»i ta nấu cÆ¡ mà . tôi tÃnh thế đấy, muốn Ä‘c tôi khen thì phải tháºt hoà n hảo. NhÆ° Thanh Trúc là má»™t và dụ. Äang há»›n hở vá»›i việc nâng tầm cao Thanh Mai trong mắt thì hai đứa giáºt mình bởi tiếng há»i. - Thế cÆ¡m đâu? Ä‚n cÆ¡m mà ko bê nồi cÆ¡m ra à ? - Chết! Mải chú tâm đến thức ăn mà quên khuấy mất món quan trá»ng nhất. Gìơ thì hai đứa chúng tôi chỉ biết mặt mếu nhìn nhau.
- Dạ, tụi con quên nấu cơm rồi!
- Cái gì!?!
Chương XXXIII: Ngủ cùng!
Vừa nhìn thấy Thanh Mai mang quần áo và o phòng tắm tôi cũng vớ quần áo và lao như bay đến khoác tay cô ấy.
- Chồng là m gì đấy!
- Tắm!
- Ko thấy ngÆ°á»i ta Ä‘ang và o à ?
- Thấy mới và o cùng mà !
- Cái gì thế? – Nhìn cái vẻ mặt giáºn dữ của cô ấy sao mà yêu thế ko biết!
- Hì, thì mình là vợ chồng, tắm chung có sao đâu!
- Ko Ä‘c! Äi ra Ä‘i! – Cô ấy ra sức lấy tay đẩy ngÆ°á»i tôi.
- Nhưng chồng muốn tắm cùng vợ! – Tôi là m bộ nũng nịu.
- Muốn ăn đấm ko? ThÃch tắm thì và o mà tắm má»™t mình nhá! – Nói rồi cô ấy toan bÆ°á»›c Ä‘i!
- Thôi đc rồi, ko tắm chung nữa. Vợ tắm đi!
- À thôi… chồng tắm đi!
- Ko đc! Tắm sau rồi lại ngủ trong đó như hôm qua ý à . Vợ tắm đi!
Hà há»ng từ trong bồn tắm ra, vá»›i ý nghÄ© hôm nay cô ấy ko trốn Ä‘c tôi đâu. NhÆ°ng vừa ra đến giÆ°á»ng đã thấy cô ấy ngủ rồi. Tôi trèo lên giÆ°á»ng, khẽ Ä‘Æ°a tay gạt mấy lá»n tóc rối của cô ấy, rồi nhẹ nhà ng lứơt tay trên đôi á»ng hồng của cô ấy. Rõ rà ng là cô ấy cảm nháºn Ä‘c tất cả mà . Rồi khi bà n tay lÆ°á»›t đến đôi môi hồng tôi cúi đầu hôn nhẹ lên đó má»™t nụ hôn phá»›t qua môi. Äôi tay cô ấy khẽ nhúc nhÃch. Hì, cam Ä‘oan là cô vợ tôi giả vá» ngủ rồi. Tôi hắng giá»ng.
- Sao vợ mình hôm nay ngủ sá»›m thế nhỉ? NhÆ°ng thôi, ngủ cÅ©ng có cái hay của nó. Mình phải táºn dụng cÆ¡ há»™i má»›i Ä‘c. – Nói rồi tôi khẽ cúi đầu xuống ngÆ°á»i cô ấy giả vá» nhÆ° mình Ä‘ang giở trò. Ngay láºp tức cô ấy vùng dáºy, vá»› lấy cái gối ôm chặt.
- Chồng định giở trò gì hả? - Giá»ng cô ấy run lên.
- Uả tưởng vợ ngủ rồi mà ! Hì, vợ là vợ của chồng sao lại bảo chồng giở trò. Vợ phải thá»±c thi nghÄ©a vụ của ngÆ°á»i vợ chứ!
- Ko Ä‘c! Chồng mà là m gì vợ gá»i đó!
- Äể biết là vợ chồng mình chÆ°a há» ngủ vá»›i nhau bao giá» Ã ?
- Äồ đểu! – Nói rồi cô ấy quẳng cái gối và o tôi!
- Vì vợ, chồng phải đểu hôm nay mới đc!...
- Ã, cứu tôi vá»›i!...
- Ko ai cứu đc vợ đâu!
- Chồng mà lại gần vợ giết chồng!
- Vợ còn chạy nữa, chồng mà bắt đc thì vợ cũng chết với chồng!...
Cứ thế hai đứa chúng tôi rượt đuổi nhau trong phòng. Những tiếng ùynh uỵch, la hét vang rõ khắp nhà .
- Cuối cùng thì cũng tóm đc vợ rồi!
- Buông vợ ra đi!...
- Vợ chồng mà y là m cái gì đó hả? - tôi đẩy cá»a bÆ°á»›c và o. Tôi vá»™i vã buông vợ ra. Nhìn căn phòng tan hoang, vợ chồng tôi lại Ä‘ang giằng co nhau trên giÆ°á»ng. tôi lại gầm lên:
- Chúng mà y muốn chết à ? Vợ mà y đang có thai đó.
- Tụi con có là m gì đâu!
- Lại còn ko nữa!... Thanh Mai và o ngủ với .
- Cái gì váºy ?
- Còn gì ở đây nữa? Muốn ngủ đợi khi nà o đẻ xong cho chúng mà y ngủ tha hồ. – Thanh Mai nhìn tôi mếu o. Gì chứ, đợi đến lúc cô ấy đẻ xong thì chắc cả Ä‘á»i cÅ©ng ko Ä‘c ngủ cùng nhau!
Sáng, chưa kịp mở mắt đã bị Thanh Mai chạy và o phòng đánh thức:
- Anh ơi, chết rồi, bắt em đi chợ cùng mua đồ ăn, trưa là m cơm dì Hương đến chơi!
- Thì em cứ đi chứ sao! – Tôi ngái ngủ!
- Chồng vá»›i chả con! NgÆ°á»i ta sắp chết rồi đây nà y!
- Xong chÆ°a Thanh Mai! Là m cái gì mà lâu thế? Ngủ trong nhà vệ sinh rồi à ? - Tiếng tôi từ dÆ°á»›i nhà vá»ng lên!
- Dạ con xong ngay đây!... Anh Æ¡i là m thế nà o đây? – Tôi ngồi dáºy, thở dà i má»™t cái.
- Thì em cứ đi chợ cùng đi!
- Thế còn lúc trưa nấu cơm?
- Äi Ä‘i, rồi vá» anh khác tÃnh cho.
- Æ con Thanh Mai, nhanh lên!
- Dạ con xuống đây!... Chồng nhớ đấy nhá!
- Rồi rồi… - Tôi trả lá»i bâng quÆ¡ rồi lại ngủ tiếp mà ko há» biết rằng sắp có chuyện rồi!
Chương XXXIX: Cô con dâu chẳng ưa nổi!
Vừa má»›i thức giấc bÆ°á»›c xuống dÆ°á»›i nhà , tôi giáºt mình khi thấy Thanh Mai Ä‘ang khệ nệ bê má»™t là n đầy thức phẩm và rau xanh. Vá»™i chạy xuống đỡ há»™ cô ấy má»™t tay, tôi vá»™i há»i :
- Hôm nay có vụ gì mà và Thanh Mai mua lắm thứ thế? Äịnh mở tiệc ạ? – Thanh Mai quay ngoắt ra nhìn tôi.
- Hôm nay dì HÆ°Æ¡ng mà y má»›i bay từ Mỹ vỠđây. Hôm đám cÆ°á»›i mà y dì ko vá» dá»± Ä‘c nên hôm nay tranh thủ thá»i gian bay vá» xem mặt cháu dâu. – Tôi quay sang nhìn Thanh Mai bắt gặp ngay cái lÆ°á»m cháy da mặt của cô ấy. Rõ rà ng là sáng cô ấy đã nói vá»›i tôi rồi mà . Chết tháºt, phen nà y tôi tiêu vá»›i cô ấy rồi. TrÆ°á»›c khi và o phòng tôi còn dặn dò – Nấu ngon ngon và o, đừng để xấu hổ vá»›i dì. Dù dì thì cÅ©ng là con dâu quý của cả hỠđấy! – Tôi chả hiểu sao tôi phải nói thế. Cô dâu quý của cả há» thì sao. Nói thế chứ tôi vá» quê Ä‘c mấy lần. Tôi nghi lắm, chắc tôi t khoe mẽ gì vá» cô con dâu vá»›i dì HÆ°Æ¡ng đây! Äang miên man suy nghÄ© tôi giáºt mình bá»›i cái véo tÃm tay của cô vợ.
- TÃnh sao vá»›i chá»— nà y đây? Em ko biết đâu! – Cô ấy phụng phịu.
- Anh cũng ko biết!
- Cái gì? Sao anh bảo anh sẽ nghĩ cách hả?
- Ờ thì anh vẫn nghĩ mà nhưng ko ra!
- Em ko biết! Em ko biết đâu! Tại anh đó! Hôm qua gạt nên giỠem mới khổ thế nà y. Tà nữa ko nấu nổi thì em chết!
- Mệt nhỉ? – Tôi thở dà i. – Mà ko sao, hay em cứ thỠnấu đi, biết đâu ăn đc!
- Nấu kiểu gì em ko biết! À đúng rồi! – Cô ấy cÆ°á»i tinh ranh,
30 phút sau.
- Nhanh lên bà …. Khẽ khẽ thôi, kẻo tôi biết!
- Rồi! Mà bác ở trong phòng tháºt chứ? Nhỡ nhìn thấy là tiêu đó.
- Em biết rồi, và o bếp nhanh lên chị.
Äó, cô vợ quý của tôi lại giở trò tinh quoái rồi đấy. Cô ấy gá»i cô bạn yêu quý nổi tiếng nấu ăn ngon ở lá»›p đến nấu giùm cô ấy. Trong khi hai cô nà ng hi hoáy ở dÆ°á»›i bếp thì tôi phải là m nhiệm vụ anh bảo vệ canh gác ko cho mama có dịp “đột kÃch†và o trong bếp. Äang tu trai nÆ°á»›c lá»c, căn bản vừa ăn sang xong chÆ°a kịp uống nÆ°á»›c nên hÆ¡i khát. Tôi tu ừng á»±c. Äang táºn hưởng cái cảm giác t lạnh của dòng nÆ°á»›c trôi xuống cổ há»ng thì tiếng tôi khiến tôi giáºt mình, ho sặc sụa.
- Con trai bao nhiêu tuổi rồi mà ăn uống kiểu thế hả?
- … … - Tôi cố gắng nói to để Thanh Mai và cô bạn của cô ấy có thể nghe thấy.
- Thanh Mai Ä‘ang trong bếp hả? Äể và o xem nó nấu nÆ°á»›ng thế nà o.
- Ko, ko cần đâu . cứ trong phòng nghỉ ngơi, tất cả cứ để vợ con nấu là đc!
- Thôi, một mình nó nấu sao xuể. – Nói rồi tôi bước và o bếp. Tôi vội vã chạy theo.
- … à ? – Thanh Mai rối rÃt. Tôi đảo mắt nhìn quanh. Trong phòng chỉ có má»—i Thanh Mai, tôi ko thấy cô bạn của vợ đâu cả. Ko biết là đã lú ở đâu rồi.
- Nấu Ä‘c ko? Äể giúp má»™t tay.
- Dạ đc mà . cứ và o phòng nghỉ ngơi đi ạ. Con nấu một loáng là xong.
- Ã! Rán! - Tiếng la thất thanh từ trong góc tủ. Cô nà ng vá»›i cái áo dÃnh đầy mạng nhện vừa chạy ra vừa vung tay nhảy tÆ°ng tÆ°ng trong phòng bếp trc con mắt kinh ngạc của tôi và 4 con mắt đầy sợ hãi kiêm thất vá»ng của tôi và vợ. Thế là cô bạn tốt giết chết chúng tôi rồi!
Sau khi tiá»…n bạn vá», Thanh Mai thất thểu bÆ°á»›c và o nhà . tôi ngồi trên ghế vá»›i ánh mắt đầy quyá»n uy và tháºt đáng sợ.
- Anh chị giá»i lắm! Gạt cả bà già nà y cÆ¡ đấy!
- Chúng con ko dám ạ. – Äôi mắt sắc lạnh, chẳng mấy thiện cảm gì tôi dà nh cho Thanh Mai.
- Cô mà lại còn ko dám sao? Ngay từ đầu tôi đã ko Æ°a gì cô rồi. NhÆ°ng thôi, nghÄ© là giá» thì cô cÅ©ng là con trong nhà , tôi coi nhÆ° con gái. Cô ko biết thì bảo ko biết, lại còn bà y trò gạt tôi. NghÄ© tôi ghê gá»›m quá sao? Sợ tôi chê cô con dâu Ä‘oảng, vụng vá», kém ká»i? Äó là sá»± tháºt, anh chị định giấu tôi đến bao giá». Äịnh suốt ngà y nhá» ngÆ°á»i đến nấu hay ra quán mua vá»? …Anh chị tưởng tôi đã hết giáºn chuyện hôm qua rồi sao? Tôi ko biết cô hay ho, tà i giá»i thế nà o nhÆ°ng tôi thấy kể từ ngà y quen cô thằng Lâm cà ng ngà y cà ng tệ. Tôi chÆ°a nói đến chuyện hai anh chị dám qua mặt hai mụ già chúng tôi mà mang bầu. Chỉ cần hôm qua, nghe thằng Lâm nó nói nó để bảo vệ cho cô vợ yêu quý, bà hoà ng của nó là cÅ©ng đủ biết rồi!
Thanh Mai lặng im ko nói gì cả. Tôi cÅ©ng ko thấy cô ấy khóc nhÆ° má»i lần nhÆ°ng đôi mắt thì buồn và chắc uất ức lắm.
- nói gì váºy?
- Tôi nói gì anh chị tá»± hiểu. Thôi, giá» thì táºp trung và o nấu nÆ°á»›ng dì HÆ°Æ¡ng sắp đến rồi.
Tôi liếc nhìn Thanh Mai, cô ấy khẽ nở nụ cÆ°á»i gượng gạo. Tôi bá»—ng thấy lòng mình Ä‘au nhói. Ở bên cạnh cô ấy mà tôi cÅ©ng chẳng giúp gì Ä‘c cho cô ấy. Äể cô ấy phải chịu những lá»i nói nặng ná» của . Gìơ thì tôi biết vì sao cô ấy ko khóc. Vì những giá»t nÆ°á»›c mắt đã chảy ngược và o lòng trong sá»± uất ức và cay đắng.
- Thằng Lâm, ra ngoà i mua Ãt bia Hà Ná»™i Ä‘i, nhà hết rồi! Còn Thanh Mai, mang thịt gà ra chặt Ä‘i!
- Dạ!
- Thôi để tà con vỠchặt cho.
- Thôi khá»i, có má»—i chặt thịt gà cÅ©ng ko biết chặt thì là m ăn gì. Thôi anh Ä‘i mua bia nhanh lên.
Tôi mua bia vỠđã thấy dì HÆ°Æ¡ng đến. Dì tôi lấy chồng Mỹ nên ở Mỹ sống cùng chồng luôn. Äám cÆ°á»›i tôi có Ä‘iện sang má»i dì nhÆ°ng vì dì tôi và ông chồng ngÆ°á»i Mỹ báºn tối mắt tối mÅ©i, ko vá» dá»± đám cÆ°á»›i của tôi Ä‘c. Thu xếp xong công việc là dì bay vỠđây luôn. Còn ông chồng Mỹ của dì thì hiếm hoi lắm má»›i cùng dì vá» Việt Nam. Lần nà y cÅ©ng váºy, thấy có má»—i dì thôi.
- Dì đến rồi đó ạ? Äi Ä‘Æ°á»ng vất vả ko dì?
- Mệt má»—i lúc ngồi y bay thôi. Äáp xuống sân bay Hà Ná»™i là khoẻ ngay. Äúng là vá» Việt Nam, vá» vá»›i quê hÆ°Æ¡ng, bao mệt má»i nó tan biến hết.
- Dì mà cÅ©ng yêu quê hÆ°Æ¡ng ghê nhỉ? Yêu thế sao còn chá»n sống ở Mỹ là m gì?
- Bác tháºt buồn cÆ°á»i. Tình yêu nó vÄ© đại mà . Má»™t khi đã yêu phải yêu hết mình chứ Lâm nhỉ?
- Cái nà y thì dì nó khá»i nói. Nó giá»i cái khoản nà y lắm. Nhá» thế mà tôi má»›i có Ä‘c cô con dâu… À giá»i giang, ngoan hiá»n.
- Khiếp quá cÆ¡. Cháu dâu chặt thịt gà xong chÆ°a? Äể xem cháu dâu tôi thế nà o mà bà chị tôi khen ghê lắm.
- Tháºt ạ?
- Tháºt mà !
- Thôi thôi, dì… dì để cháu nó còn và o hộ vợ nó.
- Trá»i, quan tâm con dâu ghê. Phen nà y chắc cháu dâu tôi đẹp ngÆ°á»i đẹp nết lắm đây. Vừa lòng Ä‘c chị tôi là hÆ¡i bị Ä‘c đó! – Tôi chẳng hiểu nổi dì tôi Ä‘ang nói gì chỉ biết rằng tôi có vẻ lúng túng lắm. Tôi cá là tôi Ä‘ang giấu giếm chuyện gì đây.
Thức ăn đã bà y biện cả trên bà n. Chỉ thiếu mỗi món thịt gà nữa thôi.
- Thanh Mai chặt thịt gà xong chÆ°a? Äem lên Ä‘i con.
- Dạ!
Hai phút sau tiếng “dạ†Thanh Mai cÅ©ng Ä‘em Ä‘c a thịt gà lên. Dì tôi nhìn Thanh Mai cÅ©ng gáºt đầu cÆ°á»i khen xinh. NhÆ°ng khi cháu dâu vừa má»›i đặt a thịt gà xuống nụ cÆ°á»i trên môi dì tôi tắt lịm. tôi thì tÃm mặt. ÄÄ©a thịt gà nát tÆ°Æ¡m, nhìn đã chả buồn gắp. Thanh Mai chỉ biết cúi đầu lặng im. Má»i ngÆ°á»i cÅ©ng chả ai nói câu gì. Tôi buá»™c phải lên tiếng.
- Tay vợ cháu hôm qua bị Ä‘au. Thôi ko sao, toà n ngÆ°á»i nhà ý mà . Thanh Mai em ngồi xuống Ä‘i.
Cả buổi, ko khà gia đình chẳng mấy vui vẻ gì. Dì tôi nhìn Thanh Mai và liên tục Ä‘Æ°a mắt thắc mắc vá»›i tôi. Cuối bữa cÆ¡m, trong lúc Thanh Mai ở dÆ°á»›i bếp rá»a bát, trên nhà , dì tôi khẽ thắc mắc:
- Sao cháu dâu khác hẳn những gì em tưởng tượng thế. Äúng là xinh nhÆ°ng…
- Sao dì há»i nhiá»u thế nhỉ? Con dâu tôi nó vụng vá» thế thôi. Nó ko duyên dáng, giá»i giang nhÆ° tôi đã kể vá»i dì Ä‘c chÆ°a?
- Æ â€¦ Sao chị lại giáºn chứ.
- Ko giáºn sao Ä‘c! Dì Ä‘ang cÆ°á»i và o mặt tôi chứ gì? Rằng tôi kén cá chá»n canh giá» lại vá»› phải má»™t đứa con dâu vụng vá», chẳng là m nổi cái gì, đến chặt thịt gà cÅ©ng ko xong! - tôi vừa dứt lá»i thì dÆ°á»›i bếp: “Xoảng†– Âm thanh đủ giết chết bao ngÆ°á»i!
Tà i sản của Thiên Lang
Last edited by Thiên Lang; 05-04-2011 at 08:23 AM .
16-02-2011, 01:13 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jul 2010
Äến từ: The land of dreams
Bà i gởi: 68
Thá»i gian online: 13 giá» 47 phút 31 giây
Thanks: 38
Thanked 131 Times in 12 Posts
p.14
ChÆ°Æ¡ng XXXX: “Vì con có bầu!â€
Má»™t tuần nghỉ sau đám cÆ°á»›i, có thể đối vá»›i nhiá»u ngÆ°á»i đó là quãng thá»i gian đẹp nhất, ý nghÄ©a nhất. NhÆ°ng các bạn xem đấy, vá»›i tôi nó đúng là má»™t quãng thá»i gian khủng khiếp. NhÆ°ng vẫn chÆ°a là gì vá»›i những chuá»—i thá»i gian tiếp theo sau nà y.
- Sếp đến rồi kìa!
- Chúng em chà o sếp!
- Ờ, chà o má»i ngÆ°á»i! – Tôi nói vá»›i giá»ng chả mấy gì phù hợp vá»›i không khà hân hoan chà o đón của má»i ngÆ°á»i trong phòng.
- Nhìn sếp bÆ¡ phá» thế kia là nghi lắm đó nha! Chắc đêm qua… - Cáºu Äức nói đến đây quay lại cùng má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i hô hố, cứ nhÆ° là cáºu ta và má»i ngÆ°á»i Ä‘oán đúng lắm ko bằng. Äêm qua Æ°? Mấy ngà y nay rồi, tôi nà o có Ä‘c ngủ cùng vợ bữa nà o. À chÃnh xác là má»™t tuần. TÃnh cả hai ngà y phải ngủ dÆ°á»›i sà n nhà . Ko biết nếu bá»n há» biết chuyện sẽ cÆ°á»i và o mÅ©i tôi thế nà o đây.
- Anh Lâm! Thế nà o? Là m tốt chứ!
- Sao lại ko? Các cáºu khinh thÆ°á»ng sếp mình thế à ?
- Tháºt ạ? Thế chị nhà … khen chứ ạ? - Cả phòng lại cÆ°á»i rầm rá»™!
- Tráºt tá»± Ä‘i! Thôi đến giá» là m rồi, và o là m việc Ä‘i, ko cuối tháng đánh giá xếp loại tôi trừ hết Ä‘iểm giá». - Vừa nói đến tiá»n có khác ai nấy Ä‘á»u táºp trung chuyên môn ngay ko cần tôi nhắc đến lần thứ hai. Nhân viên của tôi đó, Ä‘c cái giống tôi, nhắc đến tiá»n là là m việc rất hiệu quả. NhÆ°ng dẹp yên Ä‘c đám nhân viên, tôi lại thấy tủi cho thân mình. Ai Ä‘á»i lấy vợ rồi, mang pháºn chồng mà chả Ä‘c là m chồng! Tất cả cÅ©ng chỉ tại cái kế sách mang bầu rồi mà ra. Và cái kế sách ấy còn gây ra đủ rắc rối nữa.
Tôi vừa trở vỠnhà đã thấy tiếng Thanh Mai và tôi:
- , sao lại vứt hết quần của con thế?
- Con gái lấy chồng rồi sao có thể mặc cái thứ nà y đc chứ?
- Quần tụt thì sao hả ? Con thÃch mặc vì chúng thoải i.
- Ko Ä‘c! đã mua mấy cái quần chá»a cho con rồi.
- Quần chá»a?
- Phải! Bắt đầu từ hôm nay mặc đi!
- Gì váºy chứ! Con má»›i chÆ°a đầy hai tháng mà . Bụng là m gì đã to mà phải mặc quần chá»a chứ !
- To hay ko to tôi ko cần biết! Vì cô có chá», phải mặc quần chá»a, ko sau nà y ảnh hưởng đến cháu tôi. Thế thôi, ko nói nhiá»u nữa.
- Tháºt là bất công! – Thanh Mai hét lên.
- Nếu sợ sao còn chá»a sá»›m là m gì?
- Dạ?... – Cô ấy ấm ức lắm mà ko nói đc gì!
Tôi bước lên tầng ngay sau khi tôi trở vỠphòng. Nhẹ nhà ng ôm chầm lấy vợ từ sau lưng, khẽ thơm lên cô ấy.
- Nhớ vợ quá!
- Buông ra Ä‘i ngÆ°á»i ta Ä‘ang tức đây!
- Sao váºy? – Tôi giả vá» nhÆ° ko biết chuyện gì. Cô ấy kéo tay tôi ra, xoay ngÆ°á»i lại.
- quá đáng lắm! vứt hết quần tụt của em. Lại còn bắt từ giá» phải mặc má»™t đống quần chá»a mua nữa chứ! Là m sao mà em mặc Ä‘c đây. Quần chá»a xấu chết Ä‘i Ä‘c!
- Thôi mà ! – Tôi kéo cô ấy và o lòng. - lo cho em và cho cháu nên mới như thế. Em chịu khó đi.
- Em ứ mặc quần chá»a đâu!
- Váºy em mặc váy nhé? Äc ko anh Ä‘Æ°a Ä‘i mua?
- Váy á? Hì, còn đỡ hÆ¡n quần! – Cô ấy cÆ°á»i toe. Rõ rà ng cÅ©ng thÃch Ä‘iệu mà lâu nay giả vá».
Thế là ngay láºp tức, sau khi Ä‘i là m chiá»u vá», tôi Ä‘Æ°a Thanh Mai Ä‘i chá»n mua váy luôn. Lúc đầu cÅ©ng có ghé qua cá»a hà ng “ và bé†nhÆ°ng khổ ná»—i chẳng có cái váy bầu nà o vừa vá»›i cái bụng eo thon của vợ tôi cả. Thế là đà nh phải và o shop thá»i trang trong siêu thị mua váy bình thÆ°á»ng nhÆ°ng phải mặc thoái i và tất nhiên ko chặt bụng. Thanh Mai - vợ tôi đúng là mặc gì cÅ©ng đẹp. Cô ấy thá» cái váy nà o trông cÅ©ng xinh. Nhìn cô ấy trông cứ nhÆ° má»™t con búp bê nhÆ°ng tinh nghịch và nhà nhảnh lắm. Thá» váy mà cô ấy là m đủ Ä‘á»™ng tác bắt tôi lôi Ä‘iện thoại ra chụp hình cô ấy. Phải công nháºn thêm cái nữa là vợ tôi chụp hình rất ăn ảnh. Cái nà o trông cÅ©ng xinh và dá»… thÆ°Æ¡ng. Khác hẳn vá»›i những lúc Ä‘anh đá, cáu gắt của cô ấy. Vợ tôi đúng là đẹp quá Ä‘i!
- Anh Æ¡i, đôi cao gót nà y đẹp quá! – Thanh Mai reo lên khi Ä‘áºp và o mắt chúng tôi là đôi cao gót 7 phân, trông vô cùng dá»… thÆ°Æ¡ng vá»›i hình cá» 3 lá lấp lánh đủ mà u.
- Cao thế nà y em đi nổi ko?
- Hì, 10 phân thì em má»›i sợ thôi chứ 7 phân thì bình thÆ°á»ng. Nhá»› lần trc Ä‘i dá»± sinh nháºt cùng em ko? Em mặc váy Ä‘i đôi 7 phân đó!
- Và nhảy rất đẹp?
- … - Cô ấy lại cÆ°á»i. Nụ cÆ°á»i mà tôi rất thÃch má»—i khi nhìn ngắm vợ mình. Có lẽ kà ức vá» những ngà y tháng chúng tôi chÆ°a yêu nhau cÅ©ng có biết bao những Ä‘iá»u thú vị và những kỉ niệm đẹp.
Thanh Mai cứ nằng nặc đòi mặc váy và đi luôn đôi cao gót má»›i mua vá» nhà . Công nháºn là nhìn cô ấy rất đẹp khi mặc váy và đi cao gót. Suốt cả lúc từ siêu thị Ä‘i ra bãi Ä‘á»— xe ai cÅ©ng phải liếc nhìn cô ấy. Trông cô ấy đẹp nhÆ° má»™t bông hoa tÆ°Æ¡i tắn căng đầy nhá»±a sống và long lanh bởi những giá»t sÆ°Æ¡ng mai! Chúng tôi Ä‘i bên nhau nhÆ° má»™t cặp đôi hoà n hảo nhất. Ko biết có phải là tôi Ä‘ang tá»± sÆ°á»›ng ko nhỉ? NhÆ°ng thá»±c sá»± đó là những gì mà tôi đã cảm nháºn thấy.
Vừa bÆ°á»›c và o nhà , chúng tôi vá»™i vã lên gác ngay. Tại sợ lại bị la Ä‘i mà ko biết Ä‘Æ°á»ng vỠăn cÆ¡m. Gìơ đã 8 giá» hÆ¡n rồi mà . Vừa sắp sá»a bÆ°á»›c lên đến cá»a phòng chúng tôi giáºt mình bởi tiếng ở ngay sau lÆ°ng mình từ lúc nà o.
- Äi đâu mà giá» hai đứa má»›i dẫn xác vá» ?
- Chúng con Ä‘i mua Ãt đồ.
- Ãt à ? Mấy túi lá»›n thế kia mà kêu Ãt à ?
- Lâu lâu chúng con cÅ©ng phải mua sắm chứ . Thôi bá»n con Ä‘i cả ngà y rồi, bá»n còn vá» phòng tắm đây.
- Äứng lại!
- Dạ!
- Thanh Mai cởi cao gót ra.
- Dạ?
- Có biết là mình Ä‘ang có chá»a ko? Mang bầu mà đi đôi cao gót cao thế kia hả?
- Dạ!... Nhưng…
- Ko nói nhiá»u! Cởi ra Ä‘Æ°a đây, khi nà o đẻ xong tôi trả!
- Kìa , mới có 2 tháng thôi mà .
- Anh lại còn nói nữa à ? Vợ anh ko biết đến cả anh cÅ©ng thế nốt hả? Thấy vợ Ä‘i dép cao thế mà cÅ©ng để yên Ä‘c…. Æ hay, chị còn chÆ°a cởi ra à ?
- Dạ ko! Con cởi ngay đây ạ! - Cầm đôi dép cao gót của Thanh Mai trong tay tôi bình thản bÆ°á»›c xuống cầu thang, vừa Ä‘i bà vẫn buông thêm và i câu. - Từ giá» chỉ Ä‘c Ä‘i dép thấp thôi biết chÆ°a! Tôi mà thấy còn Ä‘i dép cao nữa thì anh chị chết vá»›i tôi. Äúng là … con vá»›i chả cái. Có lá»›n mà ko có khôn!
Thanh Mai mếu o nhìn tôi. Gìơ đây là m việc gì cÅ©ng bị tôi vin và o: “Vì con có bầuâ€. Xem đó, từ chuyện cấm váºn chúng tôi, cho đến chuyện mặc quần áo và giá» là già y dép. Thế nhÆ°ng má»i chuyện tôi vẫn chÆ°a dừng ở đây đâu!
Chương XXXXI: chồng – Nà ng dâu!
- Trá»i Æ¡i! Anh Æ¡i! Má»›i có 1 tháng thôi mà em tăng 2 ký rồi! Ôi… thế nà y thì thà nh heo máºp mất thôi! – Thanh Mai la oai oái khi cô ấy vừa đứng lên cái cân cân thá». Ừ mà cÅ©ng công nháºn dạo nà y vợ tôi béo hÆ¡n trc. NhÆ°ng tôi trông cô ấy vẫn đẹp mà . Béo khoẻ cÅ©ng tốt chứ có sao đâu nhỉ!!
- Ko sao đâu! Chỉ hơi béo một chút thôi!
- HÆ¡i béo! Ôi ko! Em ko biết đâu! Tất cả là tại đó! Ngà y nà o cÅ©ng bắt em phải ăn chân giò. Ko béo má»›i lạ. Em ngấy táºn cổ há»ng rồi! Cứ Ä‘Ã nà y em thà nh con heo quay cÅ©ng nên! Huhu ko biết đâu! Ko biết đâu!....
Thanh Mai vừa kéo ghế ngồi xuống bà n ăn cơm. Nhìn quanh bà n một lượt ko thấy có món canh chân giò, trông cô ấy có vẻ đang ăn mừng trong lòng.
- À còn món canh chân giò ở dÆ°á»›i bếp! – Cô ấy Ä‘ang táºn hưởng cảm giác sung sÆ°á»›ng thì ngay láºp tức bị tôi dáºp tắt. Äặt bát canh chân giò trc mặt Thanh Mai, tôi dõng dạc:
- Phải ăn hết nghe chưa!
- Dạ?
- Dạ gì mà dạ? Thôi ăn đi!
- ! Con ngấy táºn cổ há»ng rồi! Ngà y nà o cÅ©ng bắt con phải ăn món nà y là sao?
- Æ hay cái con bé nà y. Có chá»a ăn canh chân giò tốt chứ sao!
- Nhưng ngấy lắm! Con ăn ko nhuốt nổi nữa đâu!
- Ko nhuốt nổi vẫn phải nhuốt! Äâu phải ăn cho mình chị!
- Con ko ăn đâu! Ngà y nà o cũng chỉ nấu một món nà y, kêu tầm bổ. Có mà ghét con, nên mượn cớ để tra tấn con thì có!
- Cái gì?!!!!!!
Thế đấy bữa ăn trÆ°a của chúng tôi Ä‘c mở mà n bằng má»™t tiết mục “dân ca và nhạc cổ truyá»n†của hai nghệ sÄ© chồng, nà ng dâu. Và tiếp theo sau bữa trÆ°a là bữa tối. Có lẽ tôi sẽ lại Ä‘c nghe hát!
- Sao chỉ có mỗi rau và lạc rang thế . – Nhìn mâm cơm tôi thắc mắc.
- À, tôi nấu nhiá»u món sợ lại mang tiếng tra tấn vợ anh! - Giá»ng tôi kéo dà i, đủ để hiểu hà m ý của bà .
- Ä‚n thế nà y lại dá»… nhuốt cÅ©ng nên! Hì, cám Æ¡n nhé! – Thanh Mai Ä‘ang cố tình trêu ngÆ°Æ¡i tôi đây. Tháºt phiá»n phức vá»›i hai cái ngÆ°á»i nà y.
Tưởng tôi chỉ giáºn có bữa nà y ai dè tôi cho cả nhà ăn “thanh đạm†nguyên má»™t tuần.
- Lại rau muống với lạc rang hả ? – Tôi nhăn nhó.
- Phải. Ăn thế nà y vợ anh mới dễ nhuốt.
- Cám Æ¡n nhé, vì con mà bắt cả nhà phải chịu khổ cùng. – Thanh Mai cÅ©ng ko vừa. Hình nhÆ° dạo nà y cô ấy bắt đầu phán kháng lại tôi thì phải. Trá»i Æ¡i cái cá tÃnh ngang ngược của cô ấy lại thức tỉnh rồi! NhÆ°ng thôi, giá» tôi ko báºn tâm, tôi chỉ báºn tâm tá»›i mấy bữa ăn sau nà y của tôi thôi.
- ơi, ăn thế nà y cả tuần rồi, thiếu chất lắm. Con đi là m mệt, thì cũng cần phải đc tầm bổ, Thanh Mai lạ có thai. – Tôi tỉ tê. - Mai đổi món quay trở lại như trc nhé!
- KO! - Trá»i! Tôi vừa má»›i dứt lá»i thì ngay láºp tức bị phản đối bởi cả đẻ lẫn vợ yêu! Äúng là chẳng ai khổ bằng tôi. “Trâu bò đánh nhau ruồi muá»—i chếtâ€. Tôi Ä‘au khổ phải gánh chịu cái thân pháºn ruồi muá»—i!
Vừa ăn cÆ¡m xong, Thanh Mai đứng dáºy thu dá»n bát Ä‘Å©a. Rá»a bát Ä‘Å©a là phần việc của cô ấy mà . NhÆ°ng tháºt lạ, Thanh Mai vừa dá»n vừa ngóng tôi. Vừa thấy tôi từ phòng khách bÆ°á»›c và o, cô ấy vá»™i ôm bụng.
- Anh ơi! Em… em đau bụng quá! Ôi em đau bụng quá! Em đau chết mất!
- Æ â€¦ ơ… - Tôi đần ngÆ°á»i chả hiểu gì cả!
- Cái thằng kia! Ko lại đỡ xem vợ mà y là m sao! – Tôi giáºt mình bởi tiếng quát của . Vá»™i vã chạy lại đỡ ngÆ°á»i Thanh Mai.
- Em sao thế hả? Sao tự dưng lại đau bụng.
- Em ko biết! Chắc là cái thai nó là m sao.
- Hả? – Tôi tròn mắt. Và ngay láºp tức bị cái véo nhắc nhở của Thanh Mai. Ko biết cô nà ng của tôi Ä‘ang giở trò gì nữa.
- Con Thanh Mai kia sao ăn nói gở mồm thế hả? Sao đâu mà sao. Mang thai ai chả đau bụng và i lần.
- Vâng con biết rồi! Thôi em ko sao đâu. Äau má»™t tà em cố chịu váºy. Bá» em ra Ä‘i em còn phải rá»a bát! – Nhìn bá»™ dạng cô ấy lúc đó trông Ä‘au yếu lắm.
- Thôi khá»i. Äau thì lên phòng nghỉ ngÆ¡i Ä‘i. Äể bát Ä‘Å©a đấy tôi rá»a.
tôi vừa nói xong, quay ra nhìn vợ yêu mình Ä‘ang mỉm cÆ°á»i sung sÆ°á»›ng. Trá»i đất, hoá ra là cô vợ yêu quý của tôi muốn trốn rá»a bát. ÄÆ°a cô ấy lên phòng, tôi khẽ nói.
- Em ko muốn rá»a bảo anh 1 tiếng cÅ©ng Ä‘c mà ! Sao phải bà y trò là m gì?
- Anh rá»a thì thà em Ä‘i rá»a còn hÆ¡n! NgÆ°á»i ta đâu cần anh rá»a há»™ chứ’! Cần anh cÆ¡!
- Là sao váºy?
- suốt ngà y gây chuyện vá»›i em! Gìơ đến lượt em! – Cô ấy cÆ°á»i đắc chà vì vừa hạ Ä‘o ván cho tôi “má»c sừngâ€!
Tôi chỉ còn nÆ°á»›c cầu trá»i, lạy đất cho cuá»™c sống tôi Ä‘c êm xuôi mấy ngà y. NhÆ°ng trá»i chẳng thấu mà đất cÅ©ng chẳng thÆ°Æ¡ng!
Äang ngồi xem ti vi thì tiếng vợ và o cắt ngang.
- Anh! Cái y giặt nó bị sao ý. Ko thấy khởi động gì cả!
- Nó há»ng rồi! - Tiếng tôi từ phòng bÆ°á»›c ra. - Chị chịu khó giặt tay tạm má»™t hôm!
- Giặt tay ạ?
- Phải! Chị ko giặt đc thì để đó tôi giặt!
- Ôi! Cám Æ¡n ! Hì, váºy giặt há»™ con nhé. Con phải lên phòng dá»n qua phòng anh Lâm cái. Bừa bá»™n quá! – Nó rồi cô ấy phi thẳng lên tầng bá» lại tôi và há hốc miệng kinh ngạc, đặc biệt là tôi! NhÆ°ng kì lạ thay, tôi thấy và o phòng tắm, thản nhiên cắm lại y giặt và giặt bình thÆ°á»ng. Tôi còn nghe rõ tiếng lầm bầmâ€
- Cái con quý sứ nà y! Nó trơ hơn mình tưởng! Mình cứ tưởng bắt nó đc bữa giặt đồ nhừ tay, ai dè…
Trá»i đất, tôi từ bao giá» lại biết bà y trò thế nà y? Äúng là má»i thứ trong gia đình tôi bắt đầu bị đảo lá»™n rồi. Gìơ thì tôi đã hiểu thế nà o là chuyện “ chồng nà ng dâuâ€!
Chương XXXXII: Dê xồm!
Sáng chủ nháºt, Ä‘ang ngủ ngon, bá»—ng tôi tỉnh giấc khi thấy Thanh Mai Ä‘ang trong bá»™ dạng ngái ngủ, tay vác theo cái gối bÆ°á»›c và o phòng.
- Anh Æ¡i, Ä‘i chợ sá»›m rồi! HÃc, ngủ phòng chả thÃch tẹo nà o! – Nói rồi cô ấy trèo lên giÆ°á»ng đẩy ngÆ°á»i tôi quay lÆ°ng lại cô ấy. Rất tá»± nhiên, cô ấy ôm tôi, cái mặt dá»±a và o lÆ°ng tôi ngủ.
Ừ lâu lắm rồi, cô ấy chÆ°a ôm tôi. Cô ấy nói là thÃch cái tấm lÆ°ng to lá»›n của tôi. Nó có má»™t cái gì đó cuốn hút cô ấy lắm. Cái đầu mÅ©i cô ấy chạm và o lÆ°ng tôi nhồn nhá»™t, thinh thÃch, hÆ¡i thở ấm nóng của cô ấy phả và o lÆ°ng tôi. Tất cả Ä‘á»u gần gÅ©i, thân quen. Tôi Ä‘Æ°a tay nắm chặt lấy đôi tay má»m mại của cô ấy trên bụng mình. Má»™t cảm giác gì đó hạnh phúc đến nhẹ nhà ng. Ko chịu Ä‘c nữa, tôi xoay lÆ°ng ôm lấy cái bụng thon thon của vợ. Khẽ đặt đôi môi mình lên chán vợ, lên mắt vợ, xuống mÅ©i vợ và lên bá» môi má»m khép đóng. Tôi ôm siết vợ hÆ¡n, ôi cái cảm giác hạnh phúc nó Ä‘ang dâng lên má»—i lúc má»™t nhiá»u. Tôi Ä‘Æ°a tay khẽ di chuyển từ tấm lÆ°ng xuống đắt táºn thắt lÆ°ng, nhẹ nhà ng, tháºt nhẹ nhà ng, nhẹ nhà ng nhất đến mức có thể, tôi luồn tay qua lá»›p áo ngủ của cô ấy, từ từ Ä‘Æ°a tay chạm và o da thịt trên tấm lÆ°ng vợ, lan dần đến phÃa trc ngá»±c. Tay tôi Ä‘ang từ từ tìm Ä‘Æ°á»ng đến phÃa trc thì ngay láºp tức tôi bị xô đẩy mạnh và o góc tÆ°á»ng.
- Ê! Anh là m cái gì đó hả? – Cô ấy gắt lên giáºn dữ.
- Thì… thì anh ôm em mà !
- Ôm mà thế à ? Lợi dụng lúc ngÆ°á»i ta ngủ định sá» mó hả?
- Nà y, anh là chồng em mà ! Chẳng lẽ chồng ko đc sỠvợ à ? – Tôi cũng gắt lên.
- Ko!
- Gì váºy?
- NgÆ°á»i khác thế nà o em ko cần biết. Còn em thì giá» chÆ°a sẵn sà ng. Thế nên anh mà động và o ngÆ°á»i em, em giết!
- Em đùa đấy à ? Em vô lý vừa thôi!
- Kệ chứ! – Cô ấy hếch cái mặt lên thách thức tôi. Tức ko chịu đc!
- Váºy thì bữa nay anh thá» xem em giết anh thế nà o! – Nói rồi tôi chồm tá»›i chá»— cô ấy, ôm chặt lấy vợ mình, thÆ¡m lên cổ, xuống bá» vai mặc cho cô ấy có chống cá»± thế nà o.
- Buông em ra đi đồ dê xồm!...
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAA! – Tôi la lên thất thanh khi trên vai tôi xuất hiện những vết răng cắn tÃm bầm. Buông vá»™i vợ tôi ra, vạch ống tay áo lên, vết răng to Ä‘oà nh của vợ nhìn mà khiếp.
- XÃ, đáng Ä‘á»i! Ko thèm ngủ vá»›i anh nữa! Äồ dâm dê! Xì… ì… ì… ì… - Nói rồi vợ tôi cắp gối Ä‘i ra khá»i phòng mặc chồng Ä‘ang vừa Ä‘au vừa tức mà ko là m Ä‘c gì!
BÆ°á»›c xuống nhà , tôi vừa Ä‘i vừa phải xoa vết răng cắn của vợ. Xuống đến nÆ¡i thấy cô ấy Ä‘ang ngồi vừa ăn bánh quy vừa coi ti vi. Hình nhÆ° chÃnh xác là đang xem a. Chẳng biết phim gì, chỉ biết là của Hà n Quốc, có vẻ hay nên vợ tôi má»›i gián mắt táºp trung thế kia. Tôi thả mình ngồi phịch xuống ghế đối diện, ấy thế mà cô ấy ko thèm quay lại nhìn. Tôi bắt đầu Ä‘Æ°a tay xoa mạnh lên chá»— Ä‘au và cố tình phát ra âm thanh.
- XÃt… xà … à …. Äau… thế…. XÃt….. – Váºy mà cô vợ u lạnh của tôi cÅ©ng ko thèm quay lại xem ông chồng yêu quý của mình bị trá»ng thÆ°Æ¡ng thế nà o. Tức ko chịu nổi, nhÆ°ng chả lẽ lại lên tiếng. Thế là tôi phải trở mình, đổi đủ tÆ° thế ngồi. Thá»±c sá»± tôi muốn gây sá»± chú ý từ vợ mình. NhÆ°ng… vô Ãch! Äúng là cô vợ u lạnh! Tôi đứng dáºy bá» lên cầu thang.
- Ko táºp thể dục nữa hả anh! - Tôi giáºt mình. Cô ấy rõ rà ng biết tôi Ä‘ang là m những gì, thế mà suốt nãy tinh bÆ¡ nhÆ° ko biết. Äểu tháºt. Tôi quay lại, tiến đến trc mặt cô ấy, vạch áo chìa ra chá»— Ä‘au.
- Em xem Ä‘i!
- Ồ, chưa chảy u à ? Biết thế cắn mạnh thêm chút nữa!
- Em vũ phu vừa thôi! – Tôi gà o lên.
- Nhầm rồi, phải vÅ© thê má»›i đúng! – Tôi cứng há»ng.
- Em là đồ u lạnh! – Cô ấy nhìn tôi, cÆ°á»i khúc khÃch.
- Bá»™ Ä‘au lắm hả? Ai bảo Ä‘á»™ng và o ngÆ°á»i ta chứ! Thôi lại đây ngÆ°á»i ta xem nà o. – Nó rồi cô ấy kéo tôi ngồi bên cạnh, Ä‘Æ°a ngón tay trá» xinh xắn nhẹ nhà ng xoa lên vết răng cắn của chÃnh cô ấy. – Äau lắm ko? – Tôi gáºt đầu, là m ra vẻ đáng thÆ°Æ¡ng. Bá»—ng môi cô ấy chạm lên chá»— Ä‘au, hôn tháºt nhẽ nhà ng, giống cái cách mà tôi từng là m khi tôi cốc đầu là m Ä‘au cô ấy.
- Thế nà o đỡ Ä‘au chÆ°a? – Tôi lắc đầu! – Sao? NgÆ°á»i ta hôn thế mà ko khá»i à ? – Cô ấy giáºn dá»—i.
- Ko ko phải! à anh là muốn em hôn thêm lần nữa!
- Tháºt hả? – Cô ấy lại cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i tháºt đẹp. Cảm giác hạnh phúc lại trở lại dâng đầy trong tôi. Má»i giáºn dá»—i, ấm ức và vết Ä‘au tiêu tan hết từ lúc nà o. Tôi vá»™i ôm chầm lấy vợ, siết tháºt mạnh, để cảm nháºn rõ hÆ¡n cái hạnh phúc Ä‘ang trà o dâng ấy. Cô ấy cÅ©ng nhẹ nhà ng ôm lấy tôi thì thầm: “Äồ ông chồng dê xồm!
Tà i sản của Thiên Lang
Last edited by Thiên Lang; 05-04-2011 at 08:23 AM .
16-02-2011, 01:15 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jul 2010
Äến từ: The land of dreams
Bà i gởi: 68
Thá»i gian online: 13 giá» 47 phút 31 giây
Thanks: 38
Thanked 131 Times in 12 Posts
p.15
Chương XXXXIV: Cô vợ của tôi!!!
- Anh chị tình cảm quá nhỉ? - Tiếng tôi khiến chúng tôi giáºt mình phải vá»™i buông nhau ra.
- … đi chợ vỠrồi đấy ạ?
- Vâng! Bữa nay tôi đổi món cho cả nhà . Từ giỠko phải ăn rau muống với lạc rang nữa!
- Tháºt hả ? – Tôi báºt dáºy khá»i ghế mừng quýnh. Ngay láºp tức bị ăn cái véo tÃm chân của vợ. NhÆ°ng ko sao, giá» tôi Ä‘ang sung sÆ°á»›ng. Má»i ngÆ°á»i xem đấy, hÆ¡n má»™t tuần nay tôi phải ăn chay rồi, giá» Ä‘c trở lại vá»›i những bữa cÆ¡m đầy đủ chất dinh dưỡng tôi hạnh phúc lắm chứ. Tôi là m việc vất vả thế cần phải ăn đủ chất mà !
- Tháºt! Tôi mua cả thịt vá» là m ruốc đây. Chị Thanh Mai xuống bếp phụ tôi má»™t tay.
- Là m ruốc ạ? Ngoà i chợ đầy sao phải là m cho mất công hả ?
- Ngoà i chợ thì sao ngon và đảm bảo đc bằng mình tự là m chứ!
- Vâng!
- Vâng mà còn cứ đứng đấy à ? Xuống bếp phụ tôi.
- Vâng! – Thanh Mai đứng dáºy, nhìn theo dáng tôi Ä‘i xuống bếp cô ấy giÆ¡ tay, nhăn mặt tỠý "đáng ghét".
- Chị là m gì đấy? Ko đi mau!
- Dạ đâu có! Con xuống đây. - Và trÆ°á»›c khi cô ấy rá»i khá»i vẫn ko quên véo tôi thêm má»™t cái tÃm chân nữa. Äểu tháºt tôi có là m gì cô ấy đâu chứ!
Äang coi ti vi xem tráºn bóng đá hay nhÆ°ng dÆ°á»›i bếp tiếng hai con há» vang cả lên đây.
- Chị rá»a sạch cối rồi Ä‘em lên bếp gas hÆ¡ nóng cho tôi!
- Æ sao phải hÆ¡ nóng hả ?
- Thì cối nó ướt phải hơ nóng chứ sao!
- À…
- Chị hơ đi tôi đi pha cốc nước cam. À mà chị có uống ko tôi pha luôn!
- Dạ ko ko… Con báºn hÆ¡ cối lên nhà há»i xem anh Lâm có uống ko, tiện pha luôn cho anh ấy!
- Rồi!
Äang định gá»i vá»›i xuống bếp là tôi ko uống thì tôi đã lên tá»›i nÆ¡i.
- Anh có uống nước cam ko pha?
- Dạ ko ạ!
tôi vừa bước xuống bếp thì đã nghe tiếng tôi la:
- Trá»i đất! Chị Ä‘ang là m cái gì thế?
- Con đang giã thịt mà !
- GÄ©a thịt sống thì giã là m gì? Sao chị ngốc thế? HÆ¡ cối là để giã thịt chÃn chứ thịt sống thì cần gì phải hÆ¡!
- Con… con ko biết!
- Thịt chị phải luộc đi, rồi mang đem giã nhuyễn, xong mới cho lên chảo rang và ng biết chưa?
- Dạ! Gìơ thì con biết rồi!
Tiếng hai con bá»—ng dÆ°ng im bặt. Chắc má»—i ngÆ°á»i Ä‘ang táºp trung chuyên môn của riêng mình. NhÆ°ng tôi cá là chẳng Ä‘c bao lâu đâu mà ! Có lẽ tôi ko chỉ là má»™t ông trưởng phòng tà i cao mà rất có thể là má»™t nhà tiên tri thiên tà i!
“Ph솖 Tôi chắc chắn là tiếng tôi phì nước cam từ trong miệng ra.
- Ai… ai bá» muối và o trong há»™p Ä‘Æ°á»ng thế nà y?
- Há»™p đấy là há»™p muối mà ! Kia má»›i là há»™p Ä‘Æ°á»ng!
- Ai lại bá» Ä‘Æ°á»ng và muối và o hai há»™p giống nhau thế?
- À… thôi chết! Hôm qua há»™p Ä‘á»±ng muối bị há»ng con thay há»™p má»›i, ko để ý là nó giống há»™p Ä‘Æ°á»ng!
- Chị… chị định ám sát tôi đúng ko?
- Äâu có! Sao lại đổi oan con thế. Vá»›i lại muối và đưá»ng đâu có giống nhau, tại ko chịu nhìn mà !
-…
Tôi ở trên nhà chỉ biết thở dà i. Cô vợ của tôi đúng là cà ng ngà y cà ng tinh quoái!
- Anh ơi, mình đi đâu chơi đi! À hay đến Khoảng Lặng đi, lâu lắm rồi mình chưa tới đó!
- Ừ.
- Ko Ä‘i đâu hết! - Tiếng tôi từ phòng bÆ°á»›c ra chen ngang. - Chị ko nhìn thấy nhà cá»a bẩn quá sao? Khi nà o lau sạch nhà và cá»a kÃnh thì Ä‘i đâu thì Ä‘i!
- … con đang mang bầu mà ! Chẳng lẽ lại bắt bà bầu lau nhà , dãn bụng đau lắm!
- Nhà có chổi lau nhà , ko ai bắt chị phải lấy giẻ lau mà kêu dãn bụng.
- !...
- Tôi là m sao?
- Dạ! Ko sao!
tôi vừa Ä‘i khá»i Thanh Mai đã mếu o:
- Anh xem đó! bất công với em!
- Thôi chịu khó, đằng nà o thì em cÅ©ng… có bầu tháºt đâu! – Tôi thì thầm và o tai cô ấy!
- Anh! AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA! – Tôi chuồn khéo ko thì ăn chưởng “giáºn cá chém thá»›t†của vợ mất!
Một tiếng đồng hồ sau!
- Anh ơi, đấm lưng em với! Mệt chết đi đc!
- Ừ vợ yêu, lại đây!
- Mệt quá nhỉ! - tôi sợ tháºt, toà n xuất hiện đúng lúc cả.
- Thì thỠlau hết cả cái căn nhà rộng thênh thang nà y đi! – Cô ấy lầm bầm.
tôi sách túi chắc là định đi đâu.
- đi đâu đấy ạ?
- Ra thăm bà An vừa bị ngã gãy tay.
- Cầu cho bà cũng ngã luôn đi! – Thanh Mai lại lầm bầm.
- Em nói gì thế? – Tôi khẽ nhăn mặt tỠvẻ ko đồng ý. Cô ấy quay mặt đi.
- Thì nói thôi chứ có tháºt Ä‘c đâu mà sợ!
‘Oạch†– Tôi lao nhÆ° bay ra cá»a nhà . tôi bị ngã vì báºc nhà trÆ¡n quá! Và cô vợ tôi đôi mắt Ä‘ang căng tròn và cái mồm há hốc. Có lẽ cô ấy ko tin nổi là miệng mình “thiêng†thế!
ChÆ°Æ¡ng XXXXV: Giáºn há»n!
- Em còn đứng đấy là m gì mau gá»i cấp cứu Ä‘i! – Tôi quát lên giáºn dữ.
- Vâng… vâng!
- Thôi khá»i! - tôi thá»u thà o. - Äỡ và o phòng là đc rồi! – Tôi bế bÆ°á»›c vá»™i và o phòng, va mạnh cả và o vợ nhÆ°ng tôi cÅ©ng chả báºn tâm, vì lúc nà y tôi dà nh tất cả mối quan tâm của mình và o rồi.
ko cho gá»i cấp cứu nên tôi má»i bác sÄ© đến khám cho . tôi bị bong chân và bác sÄ© bảo phải kiêng Ä‘i lại Ãt nhất là 1 tuần.
- … con… con…
- Chị ko phải nói nữa. Lần sau lau nhà , nhà ướt thì phải lấy rẻ khô lau lại, ai Ä‘á»i để Æ°á»›t thế. May mà số tôi cao, chÆ°a chết đó!
- Con biết rồi!
- Má»™t tuần nà y thôi thì nhà chịu khó ăn cÆ¡m ngoà i váºy! Chứ tôi bị thế nà y, con dâu thì chả biết là m gì.
Thanh Mai ko nói gì cả, chỉ Ä‘á»±ng dáºy Ä‘i lên phòng.
- Em thấy giỠđã là m khổ cả nhà chÆ°a? Äã hÆ¡n má»™t tuần nay phải ăn toà n rau muống vá»›i lạc rang, Ä‘c bữa nay hết giáºn thì em lại gây chuyện.
- Em gây chuyện? Anh nói thế mà nghe đc à ? Em cố ý là m sà n nhà ướt để bị ngã à ?
- Anh nghĩ em ko cố ý nhưng thế nà y chắc em cũng vui lắm!
- Anh! – Cô ấy mỉm cÆ°á»i. - Phải đó! – Nói rồi cô ấy bá» ra khá»i phòng. Trên ná»n đất có và i giá»t nÆ°á»›c rÆ¡i!
Biết tôi bị ngã nên vợ và cả vợ chồng Thanh Trúc cùng đến há»i thăm.
- Bà đau lắm ko? Mà đi đứng kiểu gì lại ngã chứ hả?
- Sà n nhà lau Æ°á»›t quá, tôi bÆ°á»›c ra đến báºc thêm, trÆ¡n nên má»›i ngã.
- Chết! Có phải là con Thanh Mai nó lau nhà đúng ko. Cái con bé nà y tệ quá! Bà thông cảm cho nó giùm tôi. Chắc nó cũng ko cố ý đâu!
- Cái nà y thì tôi biết chứ. NhÆ°ng con Thanh Mai tôi nói tháºt, nó Ä‘oảng quá! Tôi ko biết bà dạy dá»— Thanh Trúc khéo thế sao…
- Thì đúng là cha sinh con trá»i sinh tÃnh. – Bà Thanh thở dà i. Tôi chỉ biết đứng nép bên cá»a bếp, cô vợ tôi nÆ°á»›c mắt Ä‘ang chảy dà i.
Äồng hồ đã Ä‘iểm 10h hÆ¡n, ko biết vợ tôi Ä‘i đâu mà giá» nà y vẫn chÆ°a vá». Thấp thá»m ko yên, tôi định lao xe Ä‘i tìm thì thấy vợ Ä‘ang đứng ở bên kia Ä‘Æ°á»ng.
- Em đứng ở đây là m gì? Ko vá» nhà ngủ Ä‘i. – Cô ấy ko trả lá»i, dạo bÆ°á»›c Ä‘i thẳng. – Em Ä‘i đâu đấy? Ko vá» nhà à ?
- Em muốn Ä‘i bá»™ táºp thể dục. Anh vá» ngủ trc Ä‘i!
- Em Ä‘iên à ? Mấy giá» rồi còn táºp thể dục. Em vá» lo xem có cần gì ko chứ. vì em mà ko Ä‘c Ä‘i lại 1 tuần đấy!
Cô ấy mỉm cÆ°á»i - vẫn cái mỉm cÆ°á»i cay đắng, Ä‘Æ°a con mắt hÆ¡i Ä‘á» lên nhìn tôi.
- Anh ko cần phải đay nghiến thế đâu! Em biết em sai rồi. giỠnà y ngủ rồi, em đi bộ một lúc, đêm em khác trông . – Nói rồi cô ấy lặng lẽ bước tiếp. Tôi đứng lặng hồi lâu nhìn cái dáng nhỠbé của cô ấy đi trong đêm dưới ánh đèn cao áp, nó lẻ loi và cô đơn vô cùng. Bây giỠđã 10 rưỡi, một mình cô ấy đi bộ trong giỠnà y là m sao tôi yên tâm đc.
DÆ°á»›i ánh đèn cao áp, trên con Ä‘Æ°á»ng vắng lặng vá»›i những cÆ¡n gió mùa hè thổi gì rà o. Hai con ngÆ°á»i bÆ°á»›c bên nhau. NhÆ°ng xa cách đến vá»i vợi. Hai bà n tay chốc chốc có thể chạm và o nhau nhÆ°ng lại ko thể. GÃo thổi má»—i lúc má»™t to. DÆ°á»ng nhÆ° gió mùa hè Ä‘ang mang cái lõi của gió mùa đông hay sao mà trong lòng ngÆ°á»i lại thấy lạnh thế nà y.
Những lá»n tóc con của vợ cứ bay bay trong cÆ¡n gió lạnh. Cái dáng ngÆ°á»i nhá» bé lặng im ko nói gì cứ nhoi nhói trong tim. Äôi mắt buồn rÆ°á»i rÆ°á»i, cái nhìn và o khoảng không vô định mà sao cứ xoáy sâu trong lòng ta? Má»™t ko gian chết c vô hình dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang hiện hữu.
Má»™t cái nắm tay vượt lên cái khoảng cách xa vá»i và ko gian chết c. Cô ấy nhìn tôi, lặng im ko nói gì. Giá»t nÆ°á»›c mắt giấu mãi trong lòng buông rÆ¡i. Äôi mắt buồn đẫm nÆ°á»›c. Tôi siết mạnh tay mình hÆ¡n. Khẽ cÆ°á»i. CÆ¡n gió mùa hè lạnh giá bá»—ng trở nên t rượu. Cái siết mạnh tay từ vợ đáp trả lại. Khẽ cÆ°á»i. Má»i giáºn há»n tan biến mất. NÆ°á»›c mắt rÆ¡i Æ°á»›t nhoè nụ cÆ°á»i nhÆ°ng vẫn đủ thấy đôi mắt sáng niá»m vui. Tay nắm tay chúng tôi bÆ°á»›c bên nhau. Ko ai nói má»™t lá»i nhÆ°ng gió Ä‘ang nói giùm chúng tôi. “Äôi khi chỉ cần má»™t cái nắm tay, má»i giáºn há»n cÅ©ng có thể tiêu tan!â€
Chúng tôi dạo bÆ°á»›c và trứơc mắt chúng tôi giỠđã là “Äà i tưởng niệm†từ bao giá». Äây là nÆ¡i cao nhất của thà nh phố. Äứng ở trên có thể nhìn thấy toà n cảnh thà nh phố rá»±c rỡ, tÆ°Æ¡i má»›i trong bình minh; lung linh, huyá»n ảo lúc vỠđêm.
- Mình lên đây nhé? – Cô ấy nhìn tôi khẽ há»i.
- Ừ!
- Anh cõng em đi!
- Hả?
- Sao chứ? Cõng em lên trên đi!
- Trá»i! Cao thế nà y bắt anh cõng lên á?
- Ko biết! Bù lại lúc anh mắng má» em. Ko biết! Nếu ko cõng ngÆ°á»i ta ứ hết giáºn đâu!
- Thôi mà ! Hay để lúc vỠanh cõng em! Nhá!
- Ko! Cõng lên đây cÆ¡! Cõng Ä‘i! Ko biết đâu!... Thế anh có cõng ko? – Äang từ nÅ©ng nịu cô ấy đổi thái Ä‘á»™ luôn.
- Thôi đc rồi. Anh cõng!
- Mệt ko anh?
- À… phình… phÆ°á»ng!
- Hì, rõ rà ng là anh mệt mà !
- Váºy… anh… thả… nhá…
- Ko!
Trá»i đất, tôi cõng cô ấy leo lên cÅ©ng phải hÆ¡n 70 báºc thang cao t vót rồi cÅ©ng nên. Âý thế mà cô ấy vẫn chẳng chịu tha cho tôi. Biết thế từ đầu đã chẳng dám mắng cô ấy là m gì. Gìơ phải khổ thế nà y. Gần đến đỉnh rồi, mệt quá tôi thả cô ấy xuống, thở.
- Anh… mệt quá!
“Chụt†– Cô ấy đặt má»™t nụ hôn lên tôi, cÆ°á»i toe.
- Hết mệt chÆ°a? – Tôi ko biết phải nói gì nữa, nhÆ°ng thá»±c sá»± má»i mệt má»i tiêu biến hết. Tôi chá»›p lấy cÆ¡ há»™i hôn nhanh lên môi cô ấy má»™t nụ hôn nhẹ ngá»t ngà o.
- Ê, em chỉ thơm anh thôi, sao anh lại hôn môi em hả?
- Thì anh phải uống nứơc tăng lực chứ sao?
- Tăng lực gì?
- Là nứơc bá»t của em đó! – Nói rồi tôi chạy vá»™i lên nhÆ°ng báºc thá»m cao.
- Sao lúc nãy kêu mệt mà giá» chạy nhanh thế? – Cô ấy gá»i vá»›i.
- Thì giỠcó phải cõng bao tải gạo đâu!
- Ê, đồ đểu! Äứng lại! Em mà bắt Ä‘c thì chết vá»›i em!....
ChÆ°Æ¡ng XXXXVI: Kim lòi khá»i bá»c!
Má»™t tuần trôi qua tháºt yên bình. Äó là điá»u hạnh phúc vô và n mà tôi có Ä‘c. tôi bị Ä‘au, còn cô vợ tôi thì biết lá»—i nên chẳng ai gây sá»± vá»›i ai cả. Cuá»™c sống gia đình cứ thế trôi nhẹ nhà ng và bình yên.
tôi giá» cái chân Ä‘au đã khá»i hẳn. Má»i hoạt Ä‘á»™ng trong gia đình vẫn diá»…n ra bình thÆ°á»ng. Tôi sung sÆ°á»›ng vá»›i ý nghÄ© chắc má»i chuyện “ chồng nà ng dâu†giỠđây đã tốt đẹp hÆ¡n rồi. Má»™t tuần qua vợ tôi chăm sóc chồng cả mà . Chắc tình cảm chồng con dâu cÅ©ng Ä‘c cải thiện hÆ¡n nhiá»u. Äang sung sÆ°á»›ng là thế thì đùng má»™t cái, chuyện Ä‘á»™ng trá»i giáng xuống đầu chúng tôi.
- Thanh Mai! Thế nà y là thế nà o? – Má»›i sáng sá»›m, Ä‘ang ngủ ngon tôi giáºt mình tỉnh giấc bởi tiếng tôi quát lá»›n trong phòng. Biết là có chuyện chẳng là nh, tôi lao sang phòng và vợ. Äẩy cá»a bÆ°á»›c và o, tôi thấy Thanh Mai co rúm ngÆ°á»i, tôi mắt trừng trừng, Ä‘á» ngầu vì giáºn dữ. Và tôi biết chuyện gì đã xảy ra khi trên giÆ°á»ng, loang lổ má»™t vết u hồng.
Tin sét đánh Ä‘c thông báo cấp tốc tá»›i gia đình bên ngoại. ChÆ°a đầy má»™t tiếng, tất cả thà nh viên đã có mặt đông đủ tại phòng khác nhà tôi: tôi, vợ, chị vợ, anh rể vợ và tất nhiên ko thể thiếu hai nhân váºt chÃnh là tôi và Thanh Mai. Trong khi má»i ngÆ°á»i Ä‘c ngồi trên ghế thì chúng tôi – hai kẻ mang tá»™i phải quỳ dÆ°á»›i đất. Và vẫn nhÆ° má»i khi, tôi mắt giáºn dữ quát há»i:
- Hai đứa chúng bay giải thÃch Ä‘i!
- Dạ…! Chúng con… - Tôi chưa kịp nói hết câu thì Thanh Mai đã lên tiếng.
- Chúng con đã giả chuyện có thai để đc kết hôn!
- Cái gì? – Äó là âm thanh ngạc nhiên của má»i ngÆ°á»i trong phòng.
- Váºy là từ đầu đến giá» hai anh chị Ä‘á»u gạt chúng tôi sao?
- Thá»±c sá»± thì tất cả chúng con chỉ muốn Ä‘c hai đồng ý nên má»›i đánh liá»u là m váºy.
- Anh nói hay quá đấy! Hai anh chị coi hai cái bà già nà y là gì hả? Giáng cho chúng tôi má»™t đòn Ä‘au kêu có chá»a, buá»™c chúng tôi phải tức tốc cho cÆ°á»›i. Và giả lại giáng thêm má»™t cú nữa là má»i chuyện chỉ là giả. Hai anh chị giá»i quá!
- Nếu và con ko bắt anh Lâm và chị Trúc cÆ°á»›i nhau thì bá»n con đã chẳng phải dối má»i ngÆ°á»i là m gì?
- Chị còn nói Ä‘c à ? Chị thì giá»i rồi. Bà Thanh, tôi xin lá»—i, nhÆ°ng nói tháºt tôi khó chấp nháºn má»™t cô con dâu nhÆ° thế nà y. Tôi ko thể sống chung vá»›i nó Ä‘c.
- à bà là gì váºy bà Kim?
- à tôi là chúng nó phải dá»n ra khá»i nhà tôi ngay hôm nay!
- ????
Và đó, chúng tôi bị Ä‘uổi ra khá»i nhà nhÆ° thế đấy. Ko má»™t tiếng van lÆ¡n, Thanh Mai dá»n toà n bá»™ đồ đạc của cả tôi lẫn cô ấy chuyển khá»i nhà nhÆ° má»™t đứa con ngoan nghe lá»i . Vá» nhà vợ. Ko. Câu trả lá»i dứt khoát của cả hai đứa. Và ko biết có phải là má»™t sá»± trùng hợp trá»› trêu ko nữa, ngÆ°á»i hà ng xóm của chúng tôi chuyển đến Sà i Gòn sống cùng con và há» có ý định bán nhà . Tôi thì muốn chuyển đến thuê má»™t căn nhà ở khu chung cÆ° má»›i tuy hÆ¡i xa cÆ¡ quan má»™t chút. NhÆ°ng cô vợ tôi thì nhất quyết đòi mua lại căn nhà của ngÆ°á»i hà ng xóm. Äó là má»™t căn nhà hai tầng, diện tÃch ko rá»™ng nhÆ°ng cÅ©ng ko quá nhá», và vấn Ä‘á» là nó ngay sát nhà chúng tôi.
Dá»n ra ở riêng, tôi ko biết đó lại là niá»m vui của vợ mình. Ngay trong ngà y dá»n vá» nhà má»›i, Thanh Mai đã quyết định 2 vợ chồng mở tiệc ăn mừng vá»›i là do: “Ko có gì quý hÆ¡n Ä‘á»™c láºp tá»± do!†Và bạn có tin ko, đó là tấm băng rôn mà cô ấy treo ngang nhiên trÆ°á»›c cổng nhà . Tôi biết đó là má»™t lá»i thách thức của cô ấy vá»›i tôi!
- Thanh Mai, giáºn đó!
- Anh ko thấy đã ko thiêng tiếc khi Ä‘uổi chúng ta ra khá»i nhà sao?
- Nhưng thực tình là chúng ta sai.
- Vì đã nói dối ngÆ°á»i lá»›n?
- Ừ!
- Nhưng chúng ta đã đúng! Vì chúng ta yêu nhau!
- Nhưng…
- Ko nhÆ°ng nhị gì hết. HÆ¡n nữa, em thấy cái băng rôn đẹp mà . Lá»i tuyên ngôn của Bác Hồ đó! – Cô ấy cÆ°á»i. – Ko có gì quý hÆ¡n Ä‘á»™c láºp tá»± do! Biết chÆ°a ông chồng ngốc!
Chuyện bị Ä‘uổi ra khá»i nhà tôi ko mấy vui vẻ gì. NhÆ°ng nói thá»±c, dá»n ra ở riêng tôi thấy cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u tốt. tôi và vợ có thể bá»›t Ä‘i nhiá»u những tráºn chiến nảy lá»a, hÆ¡n nữa vợ tôi cÅ©ng cần há»c cách là m má»™t ngÆ°á»i vợ tháºt sá»±. Gìơ là lúc cô ấy phải thể hiện nó.
Tà i sản của Thiên Lang
Last edited by Thiên Lang; 05-04-2011 at 08:24 AM .
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîìîáèëÿ , àíòèêâàðèàò , bút danh cá» dại , but danh cay co dai , çàéöåâ , cay co dai , cây cá» dại , cây cỏ daÌ£i , êëèòîð , ïîäâåñíûå , ñòðàíèöû , ñòðèæêè , ôèëîñîôèÿ , ýðîòèêà