|
|
09-12-2008, 10:07 AM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 29
Thời gian online: 12 phút 12 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 11 : Huyết Tà Tông Chủ
Tác Giả : Nhân Tâm
Trước một ngôi chùa trăm gian có tên là Thiên Khánh Tự là một khán đài rộng chừng 3 chục thước .Trên khán đài có hai dãy bàn ghế ở hai bên , còn ở giữa nơi trước bức tượng phật tổ là 1 lư hương bằng đồng đang tỏa khói nghi ngút , theo gió tản mùi hương ra xung quanh như làm tôn thêm vẻ uy nghiêm và khí tức thần phật làm ai nấy ở đương trường đều dâng lên 1 lòng sùng kính thanh nhàn , tâm vô tạp niệm .
Trên hai dãy bàn ghế là 8 vị cao tăng mặc áo cà sa tay cầm tràng hạt ,tay chắp hình phật niệm mà giơ lên trước ngực .Bên phía tả là 5 vị đại diện cho 5 hệ phái của Hương Sơn . Còn bên hữu là những người của Trần Ngoại Viện ,họ chủ trì buổi lễ ngày hôm nay .
Còn ở phía bên dưới là các sãi đồ đang lầm rầm tụng kinh . trong đó có không ít những đứa trẻ từ 8 đến 12 tuổi .Chúng là những đứa trẻ mà khi sinh ra đã khó muôi , hay bị bệnh lạ hoặc là côi cút cha mẹ . Chúng đến đây để mong được nương nhờ cửa Phật .
Trông thấy cảnh tượng này , Hải Phong thất kinh hỏi Quang Vân :
- Sao ở đây lắm người muốn cắt tóc đi tu vậy ?
- Không phải họ muốn cắt tóc đi tu . Huynh không biết hay giả vờ không biết vậy ?
- Ta không hiểu , đệ nói rõ hơn đi xem nào ?
Vẫn đang chú ý đến những động tĩnh xung quanh Quang Vân trả lời :
- Đệ tử của Hương Sơn có 2 loại riêng biệt . Một loại là đệ tử chân truyền tức là đích đệ tử , là những người như huynh nói . Họ một lòng đoạn tuyệt hồng trần ,xuống tóc đi tu tìm nơi niết bàn . Số lượng đệ tử loại này rất ít , mỗi hệ phái cùng lắm cũng chỉ đến 3 chục người .
Loại thứ hai là đệ tử theo cách gọi chỉ là nương nhờ cửa phật 1 thời gian ,không phải xuống tóc .Họ đến đây vì nhiều mục đích khác nhau như để trị bệnh ,tránh kiếp nạn ,xám hối hay đại loại như thế .Cũng chỉ có mỗi Hương Sơn là thu nhận đệ tử kiểu này bởi vì dựa vào khí tức nơi đây có khu trừ bệnh tật ,tiêu diệt tâm tà ,làm cho con người trở nên thân thiện hơn ,thanh thản hơn. Và cũng chính là tiêu chí của phật đạo tức là phổ độ chúng sinh nên mới có thu nhập những người như thế này . Bất kể là ai ,chỉ cần có tâm đến đây là được chấp nhận .Nhưng những người này cũng chỉ có thể ở trong Trần Ngoại Viện mà thôi .
- Thì ra là vậy . - Hải Phong gật đầu – Nhưng nếu vậy thì sao lại cũng gọi là đệ tử .Nên gọi là lữ sãi thì đúng hơn .
- Gọi là đệ tử bởi vì trong thời gian ở Hương Sơn , tất cả những người này đều được học một số loại pháp quyết của phật môn kiểu đại chúng như A Di Đà Phật , Kim Cang , Tam Tạng , Tĩnh Tâm . Nói chung là như vậy , đệ cũng không rõ lắm . Tuy nhiên chắc chắn những pháp quyết thượng thừa thì không thể truyền ra ngoài tự do được .
-Haha ! Ta còn cứ tưởng là muốn học cái gì cũng được . Không ngờ rằng đến phật môn luôn kêu phổ độ chúng sinh mà cũng có những thứ giữ làm của riêng .
- Huynh cẩn thận đó . Dù sao thì như vậy cũng còn tốt chán so với những nơi khác . Nhìn kìa , hình như bắt đầu rồi .- Nói rồi Quang Vân hướng mặt lên phía khán đài .
Trên Khán đài lúc này có một vị trung niên mặc trường bào đi ra , chính thị là Trưởng giáo Trần Ngoại Viện Trần Lôi , sau khi ổn định mọi người liền lên tiếng :
- Từ xưa đã có câu :Phật ở trong tâm mỗi người . Chính vì thế hàng năm Hương Sơn Phái chúng ta luôn tổ chức chiêu thu đệ tử hằng mong phổ độ chúng sinh ,diệt trừ đi sự tà ác ,cứu khổ cứu nạn .Mọi người chỉ cần sự thành tâm thì đức phật tổ sẽ luôn dang tay thu nhận chỉ cho con đường đi trong biển khổ vô biên .
Tiếng nói vừa ngừng tất cả như cùng đồng thanh : A Di Đà Phật . Tạo nên một trường khí thế tôn sùng ,và thành kính .
- Thiện tai ! Thiện tai .- Kim Quang đại sư thay chỗ của Trần Lôi đại sư tiếp lời :
- Phật dạy rằng mọi thứ trên đời đều là bể khổ . Những đau khổ đó đều có nguyên do, chính là từ thất tình lục dục mà ra . Phật cũng dạy rằng những nguyên do này đều có thể tử bỏ đi được .Đó chính là từ bỏ lòng tham , bởi lòng tham sinh ra tất cả . Người cũng đưa ra con đường để từ bỏ lòng tham đó là cách tuyệt hồng trần ,tĩnh tâm tu luyện ,rồi sẽ có ngày được lên niêt bàn . Các thí chủ nếu ai đã quyết định đoạn tuyệt hồng trần xin mời sang bên kia chúng ta làm lễ .
Lời của Kim Quang đại sư dứt thì cũng có khoảng phần mười trong số những người đang đứng bên dưới đi theo hướng của đại sư chỉ .
Tất cả đều đang rất tốt đẹp như sự mong đợi của nhiều người thì ở đâu đó vang lên những tràng cười :
- Hắc hắc ! Tại thiên ,Tại thiên ! Đúng là một lũ ngu muội . Đã là con người thì phải có lòng tham ,phải có thất tình lục dục . Làm sao mà có thể diệt trừ đi được . Sở cầu bất đắc khổ . Đạo làm người là phải thỏa mãn được lòng tham ,lúc đó mới được vui vẻ và không còn đau khổ .hắc hắc .Chính vì thế phải thỏa mãn được lòng tham của mình . Không phải sao ?
Tất cả đều bất ngờ trước lời nói của kẻ dấu mặt đó ,và tìm kiếm xem y là ai . Lời nói dứt liền tạo nên một trường xôn xao , kẻ thì phẫn nộ , người thì tư lự ,và cũng có một vài nụ cười không thành tiếng kiểu châm biếm hiện lên .Lúc đó Vô Trần đại sư là trưởng giáo của Vân Huyền sơn liền ra mặt :
- Là vị thí chủ nào vừa lên tiếng đấy . Đã đến rồi sao không ra diện kiến để lão nạp được một lòng đối chất . Nếu đã không dám xuất hiện thì ta cũng coi như chỉ là một kẻ hồ ngôn loạn ngữ .Như vậy thì đừng trách bản phái không nhắc nhở trước .
Lời của Vô Trần đại sư vang lên toàn trường lại trở về với cái sự uy nghiêm tĩnh lặng vốn có của nó .
Một lúc sau , tiếng gió nổi lên ,những làn khói tỏa ra từ chiếc lư quẩn quanh xoáy lại tạt vào mặt những người đang ở trên khán đài . Một nam nhân vận bạch y vô thanh vô tức xuất hiện ở trên khán đài cạnh ngay Vô Trần đại sư ,khiến cho Vô Trần đại sư theo phản ứng dùng thân pháp lùi ra 3 bước toàn thần bộc phát kim quang gia tăng 1 tầng phòng ngự .
- Ha ha ! Tưởng là ai , lại là trưởng giáo của Vân Huyền Sơn Vô Trần đại sư .Không biết đại sư dạo này có khỏe không .Liệu một trăm năm qua đại sư đã ngộ thông Như Lai Niết Bàn của Quy Phật quyết chưa vậy ?
- Hóa ra là tông chủ Huyết tà tông Vạn Đắc Cầu - Hắc Vô Huyết quá bộ tới thăm . Trăm năm không ngó ngàng nhân sự ,người có thể giữ lại được một đoạn đường sinh lộ . Giờ đây lại thấy người xuất hiện , phải chăng là căn duyên đã hết .
- Sao ngươi lại nói như vậy ? Gặp lại cố nhân thì phải nói là có duyên tương ngộ , sao lão trọc đầu ngươi lại nói là căn duyên đã hết .
- Mô Phật ! Tự hết hay còn trong lòng người đã rõ . Lão nạp tuy không phải là người tài giỏi gì nhưng gặp tông chủ ở đây hôm nay thì phải một lòng vì dân mà vệ đạo .Hôm nay người đã đến đây thì quyết không để người thoát được như trăm năm về trước . Xin tông chủ hãy tiếp chiêu .
Nói rồi toàn thân Vô Trần đại sư bùng phát kim quang ,tự gia tăng cho mình một tầng phòng hộ bằng kim khí .Vòng kim quang trong nháy mắt đã đã trở thành một pho thạch tượng màu vàng cứng chắc vô bì . Nhìn cảnh tượng này ,trừ một vài người trong giới tu chân , còn lại tât cả những người dân bình thường tưởng rằng thần phật hiển linh liền quỳ hết cả xuống mà khấn lạy.
- Lão nhìn kìa . – Vô Huyết tông chủ như không để ý đến sự gia tăng chân khí và chiến ý của Vô Trần đại sư mà vẫn tiếp tục nói : - Bách tính sinh linh trước sự triển khai uy lực của lão mà vô lực quỳ hết xuống rồi kìa . Bất quá ta cũng muốn thử xem trong trăm năm qua lão đã tu luyện tới đâu .
Lời nói vừa dứt thì một cỗ huyết sát chi khí đã từ đâu tràn đến ,mau chóng xua đi bầu không khí rợp ngời cảnh phật vừa mới tồn tại ở nơi này lúc trước .
Trên đương trường ,ngoài những người đang ở trên khán đài vẫn bình tĩnh nhắm mắt tụng kinh ,tay lần tràng hạt như không để ý gì đến chuyện đang sảy ra thì ở dưới khán đài lúc này chỉ còn lại có 5 nhân ảnh đang hướng lên trên mà quan sát . Quang Vân và Hải Phong đứng ở 1 góc , bên trái cách khoảng 50 thước là một thanh niên vận y phục hiệp sĩ trên lưng khoác 1 thanh kiếm ,hai tay khoanh trước ngực yên lặng quan sát tình hình phía trước . Một góc còn lại ở bên phải cũng là 2 người trẻ tuổi , một nam một nữ .Khi Quang Vân vừa đưa ánh mắt đến thì vị nam tử ở đó cũng quay lại nhìn Quang Vân . Hai người đều cùng nở một nụ cười .
Đang định bước đi thì cả hai người đều gật đầu với nhau rồi quay lên khán đài . Bởi lúc đó vị thiếu nữ ở bên cạnh nam nhân kia liền lên tiếng :
- Lưu Lam ,huynh đi đâu đấy , bắt đầu rồi kìa .
Còn ở bên này Quang Vân cũng nhận được lời nhắc nhở của Hải Phong : Là ai đấy Quang Vân ,đệ quen họ à ? Ấy trận đấu bắt đầu rồi .
Trên khán đài lúc này bất giác trở thành đấu trường . Sau chiêu giao phong đầu tiên không ai chiếm được thượng phong và đều cùng lui lại chỗ cũ . Mặt của Vô Trần đại sư vô cùng nghiêm nghị ,trên người kim quang mỗi lúc như càng được bạo phát thêm .Hiển nhiên là đại sư vô cùng thận trọng khi đối mặt với tông chủ Huyết Tà tông .
Ngược lại Huyết Tà tông tông chủ Vô Huyết lại nở một nụ cười sặc mùi tà sát : - Khặc khặc ! quả nhiên là thiết quyền của phật môn , ta đỡ mà cũng thấy đau tay . – Nói rồi y lại tiếp tục cười , tay phải nâng lên xòe chiếc quạt vẫn gấp từ nãy giờ ra phe phảy như đang ngắm cảnh xem hoa . Thấy bên kia Vô Trần đại sư sắp tung ra Như Lai Niết Bàn thì lại càng đắc ý mà cười to hơn .
Lại nói về Vô Trần đại sư , ngài không muốn cuộc chiến kéo dài lâu gây ảnh hưởng không tốt bèn vừa chiến đã tung ra tuyệt học của mình Như Lai Niết Bàn . Chỉ thấy mỗi một tiếng đại sư xướng lên là ngay lập tức kim quang chói sáng tụ thành 4 pho thạch tượng xếp bằng ở trên không trung ,xung quang là vô số các phù chú hình chữ vạn và chữ phật lấp lánh kim quang đến chói mắt không thể nhì rõ là ảo ảnh hay là thật .
Khi xướng đến từ Bàn thì trên không trung lúc này đã có 16 pho thạch tượng không pho nào giống pho nào ở trên không trung xếp bằng theo đủ các tư thế . Liền ngay sau đó Vô Trần đại sư cũng tự động phân thân ra làm hai bay lên trên không trung xếp bằng cùng với 16 pho tượng kia tạo thành Thập Bát La Hán Trận bao vây Vô Huyết tông chủ vào giữa .
Nhìn sự biến hóa này , Vô Huyết tông chủ sắc mặt hơi biến đổi nhưng ngay lập tức lấy lại vẻ hàm tiếu : Thì ra Như Lai Niết Bàn chính là kết hợp của Thiện Ác Phân Thân và Thập Bát La Hán trận . Ta phải một lần kiến thức xem uy lực ra sao .
Liền ngay sau đó Vô Huyết tông chủ gia tăng thêm vài phần công lực .Căn bản là không thấy hắn phòng ngự mà tất cả đều tập trung lên tả thủ và chiếc quạt . Vẫn bình tĩnh như đang quan sát một cơn mưa , nhưng những giọt nước mưa thì lại không tài nào rơi nổi vào người . Ở bên ngoài 18 vị La Hán đang tỏa kim quang như mưa vào Vô Huyết tông chủ nhằm áp chế y , phòng y đột phá vòng vây . Nhưng ở bên trong Vô Huyết tông chủ tịnh cũng không có ý đó . Chỉ thấy y chú thị quan sát những bức tượng đang bạo phat kim quang kia .
Vị La Hán chính là bản thể của Vô Trần đại sư lúc này bất dưng phát ra tiếng nói : “ Con đường trần ai , vui buồn hạnh khổ, tham sân si sầu , sinh lão bệnh tử , khi về cát bụi , Như Lai Niết Bàn ”.
Câu nói vừa kết thúc thì cũng là lúc 18 vị La Hán đồng thời chuyển động , hữu thủ , tả thủ liên tục một bên tung ra phù chú mang chữ Phật , một bên lại tung ra chữ Vạn .Hàng ngàn ,hàng vạn phù chú bẳn vào Vô Huyết tông chủ .Khi đến cách Vô Huyết tông chủ 1 thước liền kết hợp lại với nhau tạo thành 18 cây pháp trượng chọc thủng hàng phòng ngự duy nhất của Vô Huyết tông chủ mà bắn vào những nơi yếu huyệt trên người .
Vô Huyết tông chủ lúc này thấy tầng phòng ngự của mình bị đột phá ,không lấy gì làm hoảng sợ . Cánh tay phải bất ngờ xoay một vòng chiếc quạt tạo nên 1 vòng xoáy quanh người bằng huyết sát chi khí . Huyết sát khí nồng đặc đến nỗi như kết thành thực thể bạo phát lao vào 18 cây pháp trượng .
Hai lực lượng khác tính chất gặp nhau , liền bài xích nhau . Vì mang năng lượng quá lớn mà nhất thời không thể nào cùng triệt tiêu nhau được đã gây nên 18 tiếng nổ lớn ,cùng sảy ra một lúc nếu như không phải là người có tu vi cao cường thì tuyệt không thể phân biệt được .
Cùng với tiếng nổ đó là những người đang quỳ ,lạy bị chấn bay , một vài người do ở quá gần mà chết bất đắc kì tử . Như Quang Vân đang ở ngoài xa 80 thước cũng bị chấn khí làm cho lùi lại liên tục 3 bước . Còn Hải Phong do đã vận công hộ thể nên cũng chỉ hơi khó khăn 1 chút ,thấy Quang Vân như vậy liền nói : - Nhìn đệ kìa , sao lại yếu như thiếu nữ vậy ,chỉ một cơn gió cũng phải lùi lại đến mấy bước .
Quang Vân không đáp lại .Chàng nhìn lên khán đài thấy cát bụi, khí lưu cùng với huyết sắc khí đã bao trùm hết hiện trường . Thấy vậy ,tâm ý chàng liền động phát ra thần thức điều tra sự việc đang sảy ra ở trong đám huyết sắc khí kia .
Lúc này nhanh như thiểm điện ,Vô Huyết tông chủ liền động thân lợi dụng thời cơ các phù chú là khắc tinh với y vừa bị chấn tan liền tung ra đòn phản kích . Chỉ thấy lúc đó y quạt lên những đường quạt mang vô tận huyết sát tấn công những pho La Hán tượng .Mười sáu bức tượng do bốn chữ Như Lai Niết Bàn biến ra khi gặp phải vô tận huyết sát khí đã nhanh chóng xèo xèo mấy tiếng kim quang ảm đạm ngay .
Lúc này bản thể Vô Trần đại sư liền cảm thấy không ổn , ngay lập tức gia tăng hết công lực bạo phát kim quang 1 lần nữa nhân lúc đại trận chưa bị phá tung ra tràng hạt đang cầm ở trên tay về phía Vô Huyết tông chủ .
Chàng hạt vừa được tung lập tức tách ra . Kim quang chói lòa không nhìn thấy gì xua tan 3 thước huyết sát khí xung quanh nó . Ngay lúc đó cả chàng hạt kết thành chữ Tịch bắn về phía Vô Huyết tông chủ .Thấy hành động của Vô Trần đại sư , Vô Huyết tông chủ liền cười nhẹ một tiếng ,hữu thủ bắt quyết tung ra một quả cầu huyết sát mang đến 8 phần công lực của y . lập tức châu quang bị chấn tan hết không tung tích .Thừa thắng xông lên tay phải Vô Huyết tông chủ liền lia một đường quạt tạo ra 1 đường huyết khí sắc hơn kiếm chém với tốc độ như thiểm điện nhằm mục đích cắt đôi thiết tượng kia .
Ngay tức khắc 7 nhân ảnh đang tĩnh thiền ,liền nhào lên bay ra khỏi chỗ ngồi ,đồng thời 6 tràng hạt được tung ra kết thành 6 chữ Phật Pháp Vô Khả Phá Diệt, riêng Trần Lôi đại sư không tung ra tràng hạt nào mà lại tung ra một thiết quyền . Thiết quyền tỏa phát kim quang hình thành chữ Tàn .Tất cả đều hướng về phía Vô Huyết tông chủ mà chấn kích . Lần này chỉ còn thiếu chữ Tịch của Vô Trần đại sư là Hương Sơn phái đã thi triển trọn vẹn tầng cao nhất của Quy Phật quyết : Phật Pháp Vô Khả Tàn Phá Tịch Diệt .
Bị kim quang ép đến ,trong khi không có phòng ngự , Vô Huyết tông chủ liền chuyển thế công Vô Trần đại sư thành thế thủ đòn liên kích của 7 người Trần Lôi đại sư . Lúc này chiếc quạt trong tay của y xoay liền liên tiếp 3 vòng huyết sát trùng trùng tấn công vào 7 chữ phật thủ kia . Đôi bên lại sảy ra va chạm , một lần nữa tiếng nổ lại vang lên , kèm theo nó là cả tiếng sập của khán đài .
Nói thì lâu như vậy . Nhưng tất cả chỉ diễn ra trong một thời gian ngắn ngủi ,từ vụ nổ trước nếu như ai đó còn hơi bần thần thì lại đã nghe thấy tiếng nổ thứ 2 vang lên rồi . Khi mọi thứ lắng xuống thì đã thấy khán đài nát vụn . Ở bên này là 7 người đang đỡ Vô Trần đại sư đã bất tỉnh . Còn ở bên Vô Huyết tông chủ , hắn đã lùi lại 15 bước chỗ ban nãy và trên miệng có xuất hiện 1 ít máu nhưng không thể nhìn rõ được vì bây giờ toàn thân Vô Huyết tông chủ đang được bao quanh bởi 1 màn huyết vụ , khuôn mặt y cũng vậy , chỉ thấy huyết vụ đã che kín không còn nhìn rõ .Quang Vân nhờ vào thần thức của mình mới phát hiện ra vết máu đó , nhưng thần thức của cậu vừa chạm vào khuôn mặt thì lập tức bị đánh ngược trở lại , sau đó cậu cảm thấy ánh nhìn sắc lẹm sát khí của Vô Huyết tông chủ liếc qua rất nhanh . sau đó y quay trở lại chỗ mấy vị đại sư và nói :
- Hôm nay đến đây là đủ rồi , Ta cũng chưa có ý định gây chiến lớn với các ngươi .cứ từ từ mà dưỡng thương đi . hắc hắc!
Nói rồi Vô Huyết tông chủ cũng như lúc đến mà vô thanh vô tức biến mất .
- Này ! Đệ có biết chuyện gì vừa sảy ra không ? Sao tự dưng Vô Trần đại sư lại bất tỉnh ,còn Vô Huyết tông chủ thì bỏ đi .
- Huynh muốn biết thì đi hỏi 7 vị đại sư kia xem . Đệ làm sao mà biết được .
|
10-12-2008, 06:36 AM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 29
Thời gian online: 12 phút 12 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 12: Tu Luyện
Tác Giả : Nhân Tâm
- Hưm ! Đúng thế , đến ta cũng chỉ lờ mờ thấy đầu tiên là một luồng kim quang bạo phát ,sau đó là 7 luồng cùng đối trọi với 1 quả cầu huyết sắc , chắc đó là do Vô Huyết tông chủ tạo ra . Như vậy thì đệ làm sao có thể quan sát thấy được chứ . Thật là không tưởng nổi Vô Huyết tông chủ lại mạnh đến thế . Hôm nay đến đây như vậy là cũng không uổng .
Không để ý đến những lời nói của Hải Phong lắm , Quang Vân nhìn sang phía nam nữ thiếu niên kia mà tiến đến . Hải Phong thấy vậy cũng đi theo .
- Sư huynh ! Sao người lại ở đây vậy . Đệ không nghĩ rằng gặp lại huynh sớm như vậy ?
Sau cái ôm chào hỏi Quang Vân trả lời :
- Đáng ra như đã nói với đệ huynh định đến Nam Hà thành làm ăn 1 chuyến nhưng cuối cùng thì huynh cũng nhận thấy con đường tu chân là bất khả loại , đối với huynh là bắt buộc phải đi thì mới mong thỏa được ước nguyện bản thân . Chính vì vậy huynh định bắt đầu từ Hương Sơn . Còn đệ ? Cũng như vậy à? A! Mà vị muội muội này chắc là ...Hì hì !
- Huynh này ! Lại trêu đệ . Đây là một người bạn của đệ mới quen . Hôm nay cùng đến đây là cũng muốn có một nơi tĩnh lẵng để tu luyện . Tôt quá rồi , bây giờ thì huynh đệ chúng ta có thể ở cùng nhau 1 chỗ rồi . Còn vị huynh đài này ,không biết là ai mà ta chưa từng gặp qua nhỉ ? – Nói rồi Lưu Lam hướng về phía Hải Phong làm một cái lễ chào hỏi .
Không đợi Quang Vân giải thích . Hải Phong đã cất tiếng :
- Ta là Hải Phong , bất quá chỉ là người đi ngang qua đây ,có cơ duyên gặp được mấy người . Bây giờ cũng đã muộn rồi , có lẽ ta cũng phải cáo từ thôi .
- Sao huynh lại đi nhanh thế ? Mọi việc còn chưa kết thúc mà .- Quang Vân quay sang cố giữ Hải Phong ở lại .- Hay là ở đây với bọn đệ , ngày mai hãy lên đường .
Ý đã quyết , Hải Phong không chần chừ :
- Thôi , mấy người cứ hàn huyên đi . Nếu có duyên , chắc chắn còn gặp lại . Bảo trọng ! – Nói rồi , không để ai nói thêm câu nào , Hải Phong đã đằng không mà li khai Hương Sơn .
Nhìn thân ảnh của Hải Phong khuất dần , Lưu Lam đang đứng cạnh vị thiếu nữ nói :
- Huynh quen con người này ở đâu đấy ? Đệ cảm thấy anh ta có điều gì không ổn . Anh ta đã che dấu khí tức rất kĩ nhưng ở nơi Hương Sơn này đệ vẫn có thể nhận thấy âm khí và hàn khí của anh ta .
Không phải Quang Vân không nhận ra được điều này . Từ khi điều khiển được thần thức Quang Vân có thể dễ dàng tra ra khí tức của những người có cảnh giới tinh thần thấp hơn mà không bị phát hiện . Chỉ có điều suy nghĩ của Quang Vân có hơi khác . Họ mang khí tức đó thế nhưng ta đã nhìn thấy họ giết người đâu , mà họ có giết người điều đó cũng chưa nói lên được là họ tà ác .Chính đạo xưa nay cũng giết người đầy ra đó , sao vẫn không bị gọi là tà ác .
- Dù sao thì có duyên mới gặp nhau ,ta cứ biết vậy đi .Sao cứ phải suy nghĩ đến những cái chưa sảy ra . Theo suy nghĩ của ta . Tu luyện công pháp tà ác chưa chắc đã phải là tà ác .Ngược lại tu luyện công pháp của chính đạo cũng chưa chắc là kẻ thiện lương . Tất cả là từ nhân tâm của mình mà ra cả . Thôi không nói về chuyện này nữa . Ta vẫn còn chưa biết quý danh của vị cô nương này mà .
Quang Vân nói xong nhìn vào 2 người đối diện với một chút trêu trọc tiếu ý , Làm hai người bất giác hơi đỏ mặt . Vị thiếu nữ có vẻ hơi ngượng ngùng nói :
- Đã được nghe Lưu huynh nói nhiều về huynh . Huynh cứ gọi muội là Kiều Linh là được rồi .
Lưu Lam ở một bên thêm vào :
- Chuyện của chúng ta dài lắm . Khi nào có thời gian ta sẽ kể cho huynh . Còn bây giờ , nhìn kìa ,mọi việc lại bắt đầu rồi . Chúng ta cùng lên thôi . – Nói rồi Lưu Lam nhìn về phía dòng người đang ghi danh xin được tá túc nương nhờ Hương Sơn .
Nhìn theo Lưu Lam lên phía khán đài , nhưng Quang Vân vẫn quay lại cố trêu 2 người :
- Lại là chuyện của “chúng ta” cơ à . hắc hắc ! hay đây . Thôi được rồi , chúng ta đi .
Trần Ngoại viện Thiên Khánh Tự sau một cuộc ẩu đả nho nhỏ , lại trở về với dáng vẻ vốn có của nó . Sau khi ghi danh và làm một vài thủ tục ,nhóm 3 người Quang Vân được an bài ở một khu tiểu viện đằng sau phía núi Trình Di . Khu tiểu viện này có 5 tòa phòng ốc nhỏ . Ngoài 3 người Quang Vân ra còn có 2 vị tiểu đồng khoảng tám , chín tuổi .
Lúc này Quang Vân đang đứng ở lưng núi Trình Di mà phóng tầm mắt nhìn trùng trùng những dãy núi của Hương Sơn.
- Huynh có thấy Hương Sơn này thật kì vĩ , thiêng liêng và bí ẩn không ? – Tiếng của Lưu Lam vang lên phía sau Quang Vân .
Không quay người lại . Quang Vân vẫn nhìn vào những dãy núi mà nói :
- Nơi đây chứa một lực lượng thật sự là rất thần bí .Chính nó đã tạo nên khí tức thiêng liêng và kì vĩ của nơi này . Mỗi người ở đây đều như cảm thấy trong tâm của mình tĩnh lặng và trong sạch đi mấy phần .
- Huynh nói thật đúng ,đệ cũng cảm thấy như vậy .Những lo âu , những thù hận trong đệ đều có vẻ được gột rửa. Tuy vừa mới bước vào đây nhưng đệ có cảm giác thật thanh thản .
Chợt đổi giọng , quay lại nhìn Lưu Lam , Quang Vân hỏi :
- Kiều Linh đâu rồi ? Sao đệ không đi cùng cô ấy .Hãy cố gắng mà để ý đến những điều mình mong muốn và quan tâm .Không đến khi kết quả đã định thì sẽ chẳng thể nào thay đổi được gì đâu . Bây giờ lên đây rồi ta cũng phải đi tu luyện đây .
Nói rồi Quang Vân không bước vào phòng mà lại bước ra ngoài hướng lên đỉnh núi . Nhìn theo Quang Vân , Lưu Lam nói với theo :
- Huynh càng ngày càng khó hiểu . Rõ ràng là tu vi của huynh không bằng đệ mà . Tại sao huynh lại nhìn được trong lòng đệ nghĩ gì , còn đệ thì lại không thể nào nhìn thấu huynh .
Không có tiếng trả lời .Lưu Lam cũng không biết rằng những câu nói của mình Quang Vân có nghe thấy không .Nhìn theo bầu trời đang ngả dần hoàng hôn , Lưu Lam bất giác lắc đầu ,rồi quay người đi vào phòng .
Trong căn phòng nhỏ . Lưu Lam đang cố gắng giảng giải mọi thứ mà cậu biết về tu chân cho Kiều Linh . Thời gian trôi đi rất lâu , mà Kiều Linh cũng chăm chú nghe dường như chỉ sợ bỏ sót mất chi tiết nào . Cuối cùng chỉ thấy Lưu Lam nói :
- Bây giờ muội sẽ làm theo như huynh nói ban nãy . Bắt đầu vận chuyển linh khí ,đả thông kinh mạch ,để chuyển thành chân khí bỏ vào đan điền . Huynh sẽ ở đây hộ pháp cho muội , đồng thời luyện công luôn .
Chỉ nghe thấy một tiếng vâng ,và căn phòng chìm vào trong yên lặng. Dường như trong màn đêm đang buông xuống chỉ có một vài tiếng côn trung kêu cùng tiếng gió xào xạc của buổi cuối thu .
Thời gian cứ qua đi , và mọi thứ vẫn cứ lặp lại trong quá trình đó như một chu trình không không đổi , không hồi kết .
Một tháng qua đi .
- Sư huynh lại lên đỉnh núi ngắm mây trời đấy à ? – Ở trong căn phòng Kiều Linh có vẻ đã thân mật hơn với Quang Vân .
- Hây ! Sư đệ , sư muội cứ ở trong phòng mà hú hí với nhau , ta đây không quen nên phải tìm cách tránh đi . Kẻo lại bị người ta cho là vô duyên .
Với giọng đùa cợt ,Quang Vân cười lên mấy tiếng , làm những người ở đương trường không khỏi phải ngại ngùng thay . Thấy vậy Lưu Lam ra vẻ tức giận :
- Huynh mà còn nói nữa là đệ không nể tình đâu đấy .Dù sao thì huynh cũng không phải là đối thủ của đệ mà . hắc hắc !
Hơi nghiêm mặt lại Quang Vân nói :
- Còn cười à ? Không cố gắng mà tu luyện đi .Kẻo sẽ có ngày không theo được ta đâu . Thôi ta đi đây . – Nói rồi Quang Vân chạy như bay lên đỉnh núi , nhưng nói như vậy thì cũng chỉ là để so sánh với người bình thường mà thôi , chứ thực không phải giống như một người tu chân .
Quang Vân đi rồi , trong phòng lại vang lên giọng ngọt ngào của một thiếu nữ :
- Huynh ấy có vẻ kì quái thế nào ấy nhỉ ? Sao suôt ngày huynh ấy lên đỉnh núi ngắm mây ngắm gió vậy ? Mà huynh ấy nói rằng huynh ấy phải tu luyện cơ mà . Sao huynh không chỉ bảo cho huynh ấy một ít .
- Muội không nghe thấy huynh ấy nói à ? Nếu huynh mà không cố gắng thì sẽ không đuổi kịp huynh ấy đâu . Vậy huynh lấy gì để chỉ giáo huynh ấy đây . Tuy nhiên , muội cứ yên tâm đi , ta tin tưởng vào lão đại . huynh ấy sẽ không như bề ngoài này đâu . Thôi , bây giờ ta cũng tu luyện thôi .
Trên đỉnh Trình Di , gió thổi vi vu không khi nào ngừng . Đứng ở đây mà nhìn về mọi phía thì có thể thấy chỉ một số ít ngọn núi sánh ngang bằng với nó . Điều đó có thể thấy độ cao của ngọn núi mây phủ chọc trời này . Tại nơi cao nhất này ,đang có một người ngồi bất động nhìn ra xa ,nhãn thần như vô hồn mà lại tựa như đang xạ phát hào quang . Người này chính là Quang Vân .
Tại sao Quang Vân lại không tu luyện như những người tu chân tu luyện mà lại ngồi đây đến thất thần ??
Không phải Quang Vân đang thất thần , mà cậu có một thứ mà người khác không thể nào có . Đó chính là không gian Vô Cực và Thái Cực Sơ Đồ . Chính vì thế cách tu luyện của chàng có phần hơi khác biệt .
Trong không gian vô cực kì dị , thần thức Quang Vân bỗng nhảy tung lên . Y phục bay lên phần phật ,đôi mắt sáng ngời mà hào quang chớp động .Toàn thân phát ra một cỗ thế bá đạo như một bá vương ngạo nghễ trời đất , duy ngã độc tôn . Đoạn tiếng nói vang vọng khắp không gian cất lên :
- Cuối cùng ,sau một tháng trời thì ta cũng có thể kết nối với Không Gian Vô Cực rồi . Giờ ta có thể tự do tu luyện mà không ai phát giác , thần không biết , quỷ không hay . hắc hắc !
Thì ra là vậy , Quang Vân một tháng qua đã bỏ tâm trí để kết nối với không gian Vô Cực và Thái Cực Sơ Đồ mà cậu tin rằng nó tồn tại . Và sau 1 tháng ,không phụ lòng người ,Quang Vân đã lần đầu tiên dùng tâm ý mà tiến được vào Không Gian Vô Cực .
Điều này sao lại có thể không cao hứng cho được .
- Thì ra là vậy . Bao nhiêu chân khí của ta bỏ vào đan điền đều bị cái không gian này hút mất cho vào trong Thái Cực Sơ Đồ . Ấy ! thế liệu ta có thể lấy ngược lại không nhỉ ?
Nói rồi Quang Vân lại tiếp tục nhìn Thái Cực Sơ Đồ . Giờ đây Thái Cực Sơ Đồ như càng ngày càng phát quang thất sắc rực rỡ hơn và phẳng phiu hơn .Tuy nhiên ở giữa Thái Cực Sơ Đồ vẫn phồng lên , nghe chừng phải một thời gian khá dài nữa mới có thể hoàn toàn bằng phẳng .
- Theo như tiến trình này , Thái Cực Đồ của ta đang ở giai đoạn hình thành . Như những gì ta nhận thức được từ công pháp tu tâm thì có lẽ nó sẽ phát triển thành Lưỡng Cực .Ài ! Nhưng chẳng biết sẽ đi đến đâu nữa . Còn bây giờ ta phải tu luyện thật sự thôi .
Nói rồi thần thức Quang Vân khẽ động đã hiện ra bên trong bản thể của chàng . Cất người đứng dậy , Quang Vân đi xuống núi .
- Sao ? Huynh nói , huynh phải bế quan tu luyện , sẽ không gặp bọn đệ trong một thời gian ? Chẳng phải ở đây cũng có thể được coi là nơi bế quan tu luyện rất tốt hay sao ? Huynh còn định đi đâu ? – Tiếng nói của Lưu Lam vang lên oang oang khắp căn phòng nhỏ .
- Ta thực sự không muốn xa mọi người , nhưng đối với riêng ta mà nói thì nơi này không đáp ứng được yêu cầu của ta . Bất quá ,sau khi đạt được kết quả ta sẽ đến gặp mọi người .
- Nhưng đệ thực sự lo cho huynh . Huynh lấy gì để tu luyện chứ ? Hay là huynh hãy lấy Vi Diệu Kiếm quyết của đệ .Chúng ta cùng tu luyện . Chứ bây giờ huynh không có cái gì thì bế quan làm sao được .Đệ rất tin tưởng ở huynh nhưng cũng không để huynh phải liều mạng được .
Vỗ vai Lưu Lam , Quang Vân cảm nhận được sự quan tâm trong lời nói của vị sư đệ mình . Bèn tươi cười nói :
- Tưởng rằng đệ lo lắng chuyện gì . Điều này ta hiểu , yên tâm ta không dại gì mà để cho mình bị tẩu hỏa nhập ma đâu . Không dấu gì 2 người , trong thời gian qua ta đã được 1 người thần bí truyền cho một bộ công pháp tu luyện thần kì . Duy chỉ có điều muốn tu luyện được kết quả cao thì phải bế quan một thời gian . Chính vì thế ta phải li khai nơi đây . Không nói nhiều nữa .Đây là một bộ công pháp thượng thừa của Phật đạo , ta vô tình có được , 2 người xem xem có thể tu luyện được không. Nhất là Kiều Linh vì muội chưa có công pháp tu luyện đúng không ? Bộ pháp quyết này uy lực ta chưa có biết nhưng ta nghĩ cũng không kém gì Quy Phật quyết đâu .
Thấy Quang Vân đưa ra một quyển sách . Và nghe chàng nói hai người Lưu Lam và Kiều Linh trợn mắt nhìn nhau không nói được lên lời . Đến khi định thần lại được thì đã không còn thấy Quang Vân đâu nữa . Chỉ thấy một quyển sách để ở trên bàn .
Thực ra pháp quyết mà Quang Vân đưa ra cho 2 người Lưu Lam là cậu đã ngộ được ở 28 ngôi chùa trăn gian mà cậu đã mất hàng tháng trời tìm hiểu . Thật ra ngay từ lúc đầu Quang Vân cũng không có biết được bí mật này . Chỉ là do khi ấy cậu mới chỉ huy được thần thức tùy ý phát xuất ra bên ngoài cho nên gặp cái gì cũng muốn thử , Cũng muốn xem cấu tạo của nó ra sao . Lúc đến ngôi chùa trăm gian đầu tiên , cậu cũng phóng xuất thần thức ra và quan sát ngọc thạch làm biển đề tên chùa kia . Lúc đầu cậu cũng chỉ phát hiện trong ngọc thạch có sự khác biệt là lại khắc một bài kinh phật trong Tam Đại Chư Kinh Tam Tạng . Tuy nhiên qua một vài ngọc thạch nhờ vào kiến thức quảng đại của mình cậu lại thấy mỗi một bài chư kinh có 8 chữ khác biệt nằm rải rác trong khắp bài chư kinh ,so với bài chư kinh mà Phật môn lưu truyền cũng như cậu đã từng đọc qua . Chính vì thế qua 28 ngôi chùa và những ngày tham ngộ vừa qua cậu mới có được thành quả như vậy . Thật sự cũng không thể ngờ được chuyện này .Có lẽ đến những người trong Hương Sơn biết được chuyện này cũng chẳng có mấy ai .
Trong một hang động của một ngọn núi vô danh thuộc trùng trùng những ngọn núi của Hương Sơn .Quang Vân bắt đầu bế quan tu luyện . Để tránh bị phát hiện ,cậu đã bịt lại cửa hang và xóa mọi dấu tích của nó .
Lúc này Quang Vân đang ở trong không gian vô cực . Thần thức tái hiện 4 bộ pháp quyết trong đó có 1 bộ mà cậu vừa tham ngộ ra và 3 bộ kia được mộc lão đầu truyền cho .
Sau khi một lần nữa kiểm tra hết mọi chi tiết của các bộ pháp quyết Quang Vân thần thức nghĩ ngợi :
- Tu luyện xưa nay là phải trọng tinh . Giờ ta có 4 bộ công pháp của 4 nhà : Tiên , Phật , Đạo ( TG : Đạo ở đây chỉ Lão Đạo ), Nho . Ta nên chọn công pháp tu luyện nào đây ? . Theo ta thấy , mỗi bộ công pháp đều có chỗ thượng thừa của nó .Nhưng cũng phải công nhận rằng không thiếu những khuyết điểm . Ai chà ! Có nhiều công pháp quá lựa chọn cũng khổ mà không chọn công pháp nào thì làm sao tu luyện đây .
Thời gian lặng lẽ trôi . Rồi lời nói lại cất lên ở không gian Vô Cực :
- Dù sao cũng phải chọn . Ta có một không gian Vô Cực và một Thái Cực Sơ Đồ huyền bí ,có lẽ con đường ta đi là khác . Vậy thì sao không thử tất cả đi , khỏi phải chọn cho đỡ tốn thời gian .
Vậy là Quang Vân thần thức trong Không gian Vô Cực trong chớp động tách ra làm 4 đạo thần thức . Mỗi một đạo diễn luyện một bộ công pháp . Từ đầu là còn diễn luyện riêng biệt , sau đó là cứ hai đạo thần thức một cặp mà đấu với nhau đến không biết trời đất là gì , không gian , thời gian là gì . Trong khi đó Thái Cực Sơ Đồ vẫn xoay chuyển tròn đều vừa kéo theo vừa hấp thu những tinh vân bàng bạc .
|
10-12-2008, 08:43 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 29
Thời gian online: 12 phút 12 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 13 : Thanh Tâm Tài Nhân
Tác Giả : Nhân Tâm
Hương Sơn – Thiên Các Lâu .
Trong đại đường của Thiên Các Lâu đang tụ tập ở đó 11 Nhân ảnh .Một người ngồi ở vị trí chủ tọa ,còn mười người chia làm hai nhóm tọa lạc ở hai bên tả hữu của vị chủ tọa kia . Vị chủ tọa chính là trưởng môn của Hương Sơn – Kim Quang Tử .Những người ngồi ở hai bên kia gồm có : Lê Trung chân nhân là trưởng giáo của Tây Sơn môn phái cùng sư đệ là Lê Huệ . Đối diện với Lê Trung chân nhân là trưởng giáo của Trung Dung phái Mạnh Tử chân nhân cùng với sư đệ của mình là Nhan Hồi .
Trong sáu người còn lại thì 5 người là của Hương Sơn đại diện cho các hệ phái .Chỉ có một người không thuộc một môn phái nào .Nhìn niên tuổi thì vào khoảng 60 -70 .Toàn thân chỉ còn da và xương như một lão phu chỉ còn đợi ngày về nơi cửu tuyền .Nhưng tịnh không thể dùng bề ngoài mà quan sát . Lão phu với bộ râu cước lơ phơ đó từng xưng với Quang Vân là Mộc Lão Đầu chính là lãnh tụ tinh thần của bang hội Cái Bang ,một hiệp hội mới nổi gần đây là tập hợp của tạp nham mọi loại người trong giới tu chân tự do .
Vào khoảng 1 trăm năm về trước 3 môn phái chính đạo kia tịnh không coi những môn phái tu chân bé nhỏ và những người tu chân tự do ra gì .Nhưng ở kì luận võ tu chân năm đó ,có một kẻ vô danh thuộc tự do phái đã ngông cuồng đòi tiếng nói và quyền lợi cho những người nhỏ bé như hắn ta . Và cuộc chiến bảo vệ chính kiến của từng bên bắt đầu ,kéo theo vô số người và các môn phái nhỏ bé . Cuộc chiến diễn ra đến thiên hôn địa ám . Không ai biết kết quả ra sao chỉ là sau này ,đại diện 3 phái chính đạo cùng một lão già chính là Mộc lão đầu kia ra tuyên bố chung của tu chân giới . Trong đó điều quan trọng nhất là ba môn phái chính đạo công nhận sự tồn tại của 1 lực lượng thứ 4 đó là Cái Bang gồm những người tu chân tự do còn lại .Và từ đó luận võ tu chân được đổi tên thành Tu Chân đại hội . Nhưng cũng từ đó danh hiệu đệ nhất tu chân liên tục bị Cái Bang nắm giữ đến hơn hai phần ba thời gian .
Trong đại đường lúc này vang lên tiếng của Kim Quang đại sư :
- Lần này mời các vị tới đây là chủ yếu có hai việc : Việc thứ nhất là về tu chân đại hội sẽ được diễn ra ở bản phái vào nửa năm nữa . Việc thứ hai là gần đây Lão nạp cũng được thông báo từ các nơi về tình hình của nhân gian đang có những biến động từ các môn phái tà đạo trỗi dậy . Việc này chúng ta cần phải thương lượng kĩ và có đối sách thích hợp mới được . Bây giờ Trần Lôi sư đệ có thể nói về tu chân đại hội để mọi người cùng hiệp nghị .- Nói rồi Kim Quang đại sư quay nhìn Trần Lôi đại sư ra hiệu tiếp lời . Khi đó Trần Lôi đại sư mới lên tiếng :
Thưa các vị ,lần này Trần Ngoại viện chúng tôi được vinh dự chủ trì tu chân đại hội ,đó là vinh dự của Hương Sơn phái .Tuy nhiên ta cũng biết đó là trách nhiệm nặng nề . Đối với tu chân đại hội lần này chúng ta xin đưa ra một vài ý kiến như sau : Về quy tắc thì cơ bản là vẫn như các lần đại hội trước ,duy có việc về nhân số tham gia thì ta thấy nên có sự thay đổi cho hợp lí với hiện tại . Hiện nay , cả tu chân giới đang trên đà phát quang hưng thịnh ,do vậy mà số cao thủ xuất hiện trong vòng mười năm gần đây cũng không phải là it . Do vậy mà nếu như vẫn còn giữ sự eo hẹp về nhân số tham gia như các lần trước thì ta e rằng sẽ bỏ lỡ mất nhân tài đáng quý và đi ngược lại với tiêu chí của đại hội .
- Đại sư nói rất đúng – Ở một bên Lê Trung chân nhân có ý kiến – Ta cũng đồng ý với sự thay đổi về số lượng người tham gia của mỗi phái lần này . Nhưng thay đổi bao nhiêu thì hợp lí . Cái này cần phải bàn bạc kĩ lưỡng .
- Lê Trung môn chủ nói rất phải – Mạnh Tử chân nhân cũng không kém lời – Ta cũng đồng ý về chuyện này , nhưng cũng phải nói rõ về thành phần mỗi phái tham gia là bao nhiêu thì vừa . Nói rồi Mạnh Tử chân nhân nhìn về phía Mộc lão đầu chờ ý kiến.
Lúc này thấy mọi người như chờ mình phát biểu . Mộc lão đầu bèn dửng dưng :
- Việc này các vị cứ bàn . Lão đầu ta không có ý kiến phản đối . Bất quá các vị cũng phải nhớ rằng Cái Bang của bọn ta có thực lực không kém một môn phái nào ở đây đâu .
Nhẹ nhàng mấy câu nói nhưng Mộc lão đầu đã bất giác gây nên một không khí có chút nặng nề . Chả là từ khi xuất hiện Cái Bang cho đến nay , các môn phái ít nhiều đều phải kiêng nể cái hiệp hội hư hư thực thực này vì nếu như có gì làm phật ý họ có lẽ sẽ không thể nào mà tiếp tục hành đạo trên nhân gian được nữa .
Sau một hồi thảo luận sôi nổi cuối cùng thì Trần Lôi đại sư cũng kết luận : - Vậy là ta sẽ thống nhất kì Chân Tu đại hội này sẽ diễn ra vào ngày dằm tháng chạp năm nay và kết thúc vào ngày tết Nguyên Đán . Về nhân sự mỗi phái trong tam phái sẽ đưa ra 7 người còn tu chân tự do Cái Bang sẽ cử ra 11 người .Tổng cộng sẽ là 32 người tham dự. Mọi người có còn ý kiến gì nữa không ?
Toàn đại đường im lặng ,một lúc thấy không ai có ý kiến thêm Kim Quang đại sư mới tiếp tục :
- Vậy bây giờ ta sẽ chuyển sang chuyện thứ hai .Chuyện này bổn tọa cũng khó biết nói thế nào . Chắc các vị cũng biết gần đây trong buổi lễ tẩy trần của bản phái Huyết Tà tông chủ Hắc Vô Huyết đã xuất hiện và đánh trọng thương Vô Trần trưởng hệ phái Vân Huyền Sơn của bản phái .
- Ha ha ! Ta cũng nghe nói qua – Mộc lão đầu từ đầu đến giờ hầu như im lặng bây giờ nghe vậy liền cười nói – Có phải rằng khi ấy mấy lão đại sư các ngươi đều phải đồng loạt ra tay mới đẩy lùi được hắn không . Lão phu ta nghe thấy mà cũng phải giật minh ...
- Tình thế lúc đó quả nhiên là không cho phép chần chừ . Nhưng lão nạp cũng phải ngạc nhiên về sức mạnh của Vô Huyết tông chủ đó . Ở lần Chính tà đại chiến trăm năm trước hắn hoàn toàn không có mạnh như bây giờ . – Bạch Tâm của Bạch Huyền Sơn là người từ nãy giờ không mở miệng một câu nào giờ thấy Mộc Lão đầu nói vậy cũng không nhịn được mà thốt lên mấy lời khổ não .
- Hắc hắc ! Chính phái bây giờ có lẽ cũng chỉ còn cái hư danh mà thôi . Nếu như lại nổ ra một cuộc đại chiến như trăm năm trước có lẽ lần này Cái Bang chúng ta sẽ lên nắm quyền mất . Thứ lỗi cho lão phu nói thẳng , những chuyện chính tà này chúng ta không có quản . Các vị hãy cứ bàn với nhau đi . ta lui trước. Không cần tiễn , Cáo từ !
Nói xong rồi , không đợi phản ứng của mọi người . Mộc Lão đầu nhanh như chớp đã rời khỏi đại đường với mỗi bước đi vài chục thước . Thân ảnh không còn rõ chỉ còn lại vài tàn ảnh mờ mờ . Khi ra khỏi Thiên Các Lâu đã không còn thấy đâu nữa .
Trình Di sơn
Trên một khu đất trống ở lưng chừng núi , giữa một bên là vực thẳm ,một bên là vách đá cheo leo . Có một người đang ngồi luyện công ở đó , rất tĩnh lặng và bất động không biết từ bao lâu rồi . Ở bên cạnh vị nam tử này ba thước là một lam y thiếu nữ đang rất chăm chú nhìn chàng . Tịnh không có làm ảnh hưởng đến việc tu luyện của người này . Bất quá chắc do vị nam tử kia đã giữ trạng thái này khá lâu nên lam y thiếu nữ có vẻ sốt ruột nói một mình :
- Huynh đã bảo tồn trạng thái này 3 ngày đêm rồi , huynh có biết không ?Làm muội một mình ngồi đây buồn chết đi được . A ! hay là bây giờ mình đi xuống núi khấn phật .Người ta nói càng thành tâm thì sẽ càng mau đạt được ước nguyện mà .
Nói rồi cô gái bước đi nhưng cũng như không nỡ xa vị nam tử kia nên đi rồi mà cứ ngoái lại nhìn một lúc mới thôi . Lam y thiếu nữ này chính là Kiều Linh , còn vị nam tử mà nàng nói đến kia không ai khác chính là Lưu Lam .
Với sự hướng dẫn của Lưu Lam , bây giờ Kiều Linh đã tiến vào sơ cấp Kim Đan kì , có thể miễn cưỡng mà dùng kiếm phi hành . Tuy nhiên đây là địa phận của Hương Sơn nên nàng không thể nào mà không có chút tôn trọng bản phái . Chính vì thế nàng dùng khinh công mà bay xuống núi .
Trên con đường mòn xuyên qua một cái Kẽm chính là nơi tiếp giáp giữa hai ngọn núi có một lão già vừa đi vừa chú thị xung quanh , đoạn lão nói :
- Quái lạ , ở nơi đây ta như cảm thấy khí tức của một người rất cường đại , mà sao lại không phát hiện được ra . Chả lẽ đối với tu vi của ta còn có kẻ cường đại hơn ? Ủa ! Sao lại có một cái động khẩu bị lấp thế kia . Ui ! Không có gì cả , thật phí tinh thần lực của ta . – Nói rồi lão lại nhanh đi tiếp về phía trước với cước bộ vài chục thước một bước mà không để ý gì nữa .
Cách Trình Di năm ngọn núi , Chân núi Trình Chuyển
- Ây ! Vị cô nương này làm sao lại ngồi đây thế này ? – Một Bạch y thử sinh khoảng tầm 21 tuổi , khuôn mặt nho nhã ,tay cầm một chiếc quạt , trên chiếc quạt một bên có hình một con rồng , một bên có hình một con phượng mà nhẹ nhàng phe phẩy , Miệng nở một nụ cười tràn đầy sự cuốn hút , mà hỏi với đầy sự quan tâm tới Kiều Linh đang ngồi ở trên một hòn đá nơi cạnh khe suối .
- Cám ơn huynh ! Ta chỉ là thấy con suối này nước trong ,êm nhẹ ,tràn đầy sự thanh khiết .Cảm cái cảnh đẹp này mà ngồi nghỉ ngơi ở đây một lát thôi . Bây giờ ta cũng phải đi rồi . – Nói rồi , Kiều Linh đứng lên , toan định li khai nhưng tiếng nói của nam tử kia lại vang lên .
- Nàng đi đâu vội vàng vậy ? ta vẫn còn chưa biết tên của nàng mà . Ta là Chu Hoàng Thiên được xưng hiệu là Thanh Tâm Tài Nhân .Nhà ta ở kinh thành , hôm nay lên đây là để vãn cảnh phật , Thật không ngờ lại có duyên được gặp một tiên nữ ở đây .Ây ! Đợi ta với , nàng đi đâu vậy ?
Bị chặn trước mặt , Kiều Linh đành phải dừng lại .
- Xin lỗi huynh, ta thật sự không có thời gian để nói chuyện với huynh . Huynh có thể nhường lối cho ta được chứ ?
- Nhường lối cũng được thôi , Nhưng mà nàng phải cho ta biết tên của nàng chứ . Với lại nàng đi đâu đó , ta đi cùng được không ? Biết đâu lại có thể giúp được gì ? – Người xưng Thanh Tâm Tài Nhân vẫn không chịu lùi một bước .Với nụ cười đầy quyến rũ vẫn thường trực ở môi .
- Ta không chuyện gì mà phiền huynh phải quan tâm . Còn ta tên là Kiều Linh . Vậy là được rồi chứ ? huynh tránh ra cho ta đi được chưa ? – Kiều Linh có vẻ không giữ được thêm bình tĩnh .
- Kiều Linh ! Tiên nữ Kiều Linh , một chữ tình thảm sát người yêu . Người này mình không thể giữ lâu dài được . Bản mệnh của cô ta là như thế rồi . A ! Thôi thì cứ tiện nghi được chút nào ta xào chút đó đã – Trong đầu của Thanh Tâm Tài Nhân nhanh chóng suy tính về bản mệnh của Kiều Linh qua cái tên . Nhưng biết thế rồi hắn vẫn không buông tha Kiều Linh , mà vẫn tiếp tục nói :
- Ài ! Ta biết nàng không có chuyện gì mà . Chỉ là nàng muốn tránh mặt ta thôi đúng không . Hay là nàng hãy cùng ta đi dạo 1 chuyến vân sơn ở nơi này xem sao . – Nói rồi không đợi phản ứng của Kiều Linh mà lấn tới định nắm lấy ngọc thủ của nàng .
- Ngươi làm gì vậy ? Ngươi không biết nơi này là nơi nào sao mà dám có những hành động này .- Kiều Linh thoáng nét lo sợ trên mặt . Không lo sợ sao được khi ở giữa chốn đồi núi này lại có kẻ đang định giở trò với nàng . Dù là Hương Sơn , Nhưng Hương Sơn bao la như vậy ,ai mà quản hết nổi .
- Là nơi nào ư ? Có lẽ nàng khi biết thân phận của ta rồi e là sẽ không từ chối ta đâu . Thôi nào bây giờ chúng ta cùng đi , rồi ta sẽ từ từ cho nàng thấy sự mê người ở nơi đây như thế nào . – Định cầm lấy tay Kiều Linh và kéo nàng về phía mình ,Nhưng Thanh Tâm Tài Nhân không đạt được ý định .
Ngay lúc ngọc thủ sắp bị nắm lấy Kiều Linh đã nhanh chân dụng lực lùi lại 2 bước tránh được mị chiêu do Thanh Tâm Tài Nhân đưa ra . Đồng thời nàng rút kiếm ra :
- Nếu ngươi còn tiến lên nữa là ta không khách sáo đâu .
- Ha ha ! Khá lắm , ta thích những gì mà phải mất chút công lao mới đạt được . Được , bây giờ ta sẽ cùng nàng khởi đầu bằng trò chơi mèo vờn chuột .
Nói rồi Thanh Tâm Tài Nhân lại xòe chiếc quạt ra phe phẩy chăm chăm nhìn vào Kiều Linh như một con mèo đang nhìn con mồi trước mắt .
Không nói gì thêm , Kiều Linh liền xuất chiêu .Chỉ thấy kiếm quang chém tới đâm thẳng vào ngực của Thanh Tâm Tài Nhân .Cả người của Kiều Linh hướng về phía trước thuận theo kiếm mà tiến lên . Nhìn cảnh tượng này , nàng như một tiên nữ dáng trần đang biểu diễn điệu Thiên Nga Múa Kiếm .
Ngay lúc kiếm sắp đâm vào ngực , chỉ còn cách độ 5 phân ,Thanh Tâm Tài Nhân liền như một khối chất lỏng uyển chuyển vô cùng ,khẽ nghiêng người ,để mũi kiếm sượt qua tà áo . Đồng thời nhân cơ hội Kiều Linh do mất đà đang ngã về phía trước mà ôm nàng vào .
Nhưng cánh tay chỉ lướt qua vòng eo của nàng mà lại rời ra, đúng như kiểu mèo vờn chuột . Đồng thời khi này Kiều Linh biết chiêu kiếm của mình không làm khó được Thanh Tân Tài Nhân mà lựa tay hoành kiếm sang ngang định chém ngang người y .
Nhưng đâu để cho nàng có cơ hội chạm vào người mình . Lúc kiếm khí lại đang sắp đến được đích thì chỉ thấy một chiếc quạt xòe ra chạm vào lưỡi kiếm mà thuận theo sự vẩy tay của Thanh Tâm Tài Nhân đưa đường kiếm ra ngoài , hệt như là diễn xiếc vậy .
Hai đòn liên tiếp không có tác dụng . Kiều Linh lui lại 5 bước chuẩn bị đợt phát công tiếp theo .
- Ta đã nói với nàng rồi , nàng không thoát được tay của ta đâu . Có chiêu gì nàng cứ mang ra . Chúng ta cùng vui vẻ . Hắc hắc ! – Thanh Tâm Tài Nhân vẫn nở nụ cười tà mị nói với Kiều Linh , tịnh không có chút lo nghĩ gì về thế công của nàng đang tới .
Kiều Linh ở bên này cũng không để ý gì đến lời nói của thanh niên trước mặt mà đang ra sức vận hết công lực đế tung ra chiêu kiếm tức giận . Kiếm quang bùng lên nhị sắc đang càng lúc càng bạo phát .Xung quanh thân thể nàng cũng ẩn chứa quang hoa nhị sắc hồng , tím đan xen .
Kiếm quang bùng phát. Lúc này thân kiếm đã chuyển thành 2 màu hồng tím thay nhau biến đổi . Đoạn trong lúc Thanh Tâm Tài Nhân còn đang cười nàng đã tung ra liên tiếp chín chín kiếm ảnh bao quanh phía trước và đường lui của Thanh Tâm Tài Nhân .
Kiếm ảnh mang nhị sắc bạo phát hồng quang và tím chiếu rực cả một vùng suối núi đến vài mét . Điều đặc biệt là quỹ đạo của những kiếm ảnh này không đi theo một đường cố định như khi nó được tung ra mà lại phiêu phiêu bất định , không thể nào đoán trước .
Tắt nụ cười tà mị ,Thanh Tâm Tài Nhân quan sát màn kiếm khí đang bao vây khắp người mình , tịnh không có sự lo lắng hay bối rối . Đoạn vẫn còn thời gian cất lên mấy tiếng nói : - Chà ! Chà ! Không ngờ lại có cả chiêu này nữa , Nhưng với Ba Tiêu Thiên Địa Nhân của ta thì chiêu này có đại thành cũng khó mà gây khó khăn cho ta chứ nói gì đến chút đảm lượng này .
Trong khi kiếm khí do Kiều Linh chém ra trùm khắp người của Thanh Tâm Tài Nhân thì ở bên ngoài , nấp sau một thân cây lớn là một lão già râu tóc lơ phơ đang chăm chú quan sát mọi hành động của hai người phía suối . Người này chính thị vừa đi qua Kẽm Cốc ban nãy và có vài hành động kì quái . Lão cũng chính là vừa đi ra từ Thiên Các Lâu . Vậy còn ai ngoài Mộc Lão Đầu bí ẩn đây .
Khi Thấy Kiều Linh tung ra chiêu kiếm vây công Thanh Tâm Tài Nhân , Mộc lão đầu không khỏi kinh ngạc mà thốt lên : ‘ -Vĩ Ảo kiếm quyết .Sao nha đầu này lại luyện được kiếm quyết bất thành Vĩ Ảo nhỉ . ’ Nhưng ngay sau đó khi nhìn thấy trong vòng vây của kiếm khí Thanh Tâm Tài Nhân xòe cây quạt của mình ra mà nở nụ cười hàm tiếu thì Mộc lão đầu này như thất kinh đến thất thần mà chỉ thôt được đúng 5 chữ : “ Ba Tiêu Thiên Địa Nhân ” . Rồi cứ lặng lẽ mà ngây ra đó .
|
11-12-2008, 05:36 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 29
Thời gian online: 12 phút 12 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 14 : Ba Tiêu Thiên Địa Nhân
Tác Giả : Nhân Tâm
Màn kiếm khí vần vũ như mây phiêu phiêu bất định không rõ kiếm ảnh bổ xuống Thanh Tâm Tài Nhân . Nhưng ở trong sự bao vây đó ,sau khi lời nói vừa tăt thì Thanh Tâm Tài Nhân cũng xòe chiếc quạt của mình ra và làm mấy động tác như đang phẩy ruồi về tứ phía ,tức thì sóng khí cuộn trào hơn cả sóng thần ở Đông Hải thời kì Thiên Địa Động ( động đất ) mà chỉ trong có chớp mắt đã cuốn sạch 99 đường khí do Kiều Linh tung ra bay ra ngoài chục trượng và biến mất vô tăm tức .
Kiều Linh cũng bị sóng khí đẩy ra bên ngoài 6 mét ,toàn thân lảo đảo không đứng vững . Khi nàng sắp sửa ngã ngửa về sau thì lại có một luồng khí lực từ chiếc quạt trên tay Thanh Tâm Tài Nhân phát ra .Như có sức hút kì dị mà luồng khí vừa tới Kiều Linh đã được giữ vững và ổn định lại thân hình .
Đoạn như một cơn gió , vô thanh trong chớp mắt Thanh Tâm Tài Nhân đã đến bên cạnh Kiều Linh và định ôm lấy nàng một lần nữa .
Kịp định thần lại , Kiều Linh đã thấy mình ở trong vòng tay của của Thanh Tâm Tài Nhân , nàng cố rẫy ra nhưng nào có dễ . Lúc này Thanh Tâm Tài Nhân một tay ôm nàng , một tay cầm nhẹ vào cằm nàng mà nói :
- Ta thấy rằng với tu vi của nàng thì ngần đó chiêu là hết rồi . Bây giờ mình sẽ không chơi trò mèo vờn chuột này nữa kẻo đánh thức mấy con chó giữ nhà ,thì lôi thôi lắm . Bây giờ ta sẽ chơi trò mèo thịt chuột nhé . Nàng có thích không . hắc hắc ! – Nở một nụ cười đầy dâm mị ,Thanh Tâm Tài Nhân xoáy người một vòng như quang hoa lóe sáng cả hai thân hình đều biến mất.
Nhưng chưa được nửa giây khắc thời gian ,thân hình của Thanh Tâm Tài Nhân và Kiều Linh đang nằm trong tay y lại đã xuất hiện ở gần ngay chỗ cũ cách đúng nơi lúc nãy ba phân . Ngay khi vừa xuất hiện cánh tay đang ôm Kiều Linh vội bỏ nàng ra và khua lên trên không liên tiếp những đường . Kèm theo nó là tiếng nổ huỳnh huỳnh khắp không gian xung quanh ba thước .
Trong giây lát tập trung múa quạt đó thì Thanh Tâm Tài Nhân đã để một lão già vô thanh vô tức xuất hiện mà ôm lây Kiều Linh lùi ra xa 20 thước .
Khi không gian được ổn định lại , chỉ thấy Thanh Tâm Tài Nhân đang nhìn lão già vừa cướp đi mĩ nữ của mình với một thần sắc cổ quái ,trên khuôn mặt khẽ xuất hiện mấy đường co giật rất nhỏ rồi cùng với tiếng nói của y vang lên thì cũng không còn nữa :
- Không gian cầm cố . Phong bế mọi di chuyển vật chất . Thực hiện được điều này thế gian chỉ có vài người mà thôi . Nhưng những quái vật đó đã từ mấy trăm năm trước không xuất hiện rồi . Theo ta được biết trên thế gian giờ chỉ có một người vừa xuất hiện lại khoảng một trăm năm trở lại đây . Nếu ta không nhầm thì quái vật đó chính là ngươi : Nhất Đại Tà Tiên Mộc Nhất Phương . Ngươi xuất hiện ở đây với mục đích gì ?
Nhìn thanh niên trước mặt , lão già vừa cứu Kiều Linh chính là Mộc lão đầu này ,không trả lời câu hỏi của y mà lại nêu ra một loạt sự kiện :
- Năm trăm năm trước , đại chiến tiên giới , Quỳ Ngưu Ma vương không may bị Vô Tâm Thiên Địa sát hại , Vì báo thù cho chồng mà Quỳ Ngưu phu nhân đã đại chiến với y trên địa cực Lôi Hỏa Phong , cuộc chiến không biết kết quả ra sao . Nhưng sau này Vô Tâm Thiên Địa bị phong ấn ,cũng không thấy Quỳ Ngưu phu nhân xuất hiện nữa . Theo đó là Thiên bảo đứng hàng thứ năm Thiên giới :Ba Tiêu Thiên Địa Nhân cũng từ đó mà vô tăm tích . Nhưng giờ lại thấy xuất hiện ở nơi đây trong tay của ngươi . Liệu có bí ẩn gì trong đó không ?
- Ha ha ! Mộc Nhất Phương ,ông nghĩ rằng ở đó có bí ẩn gì nào ? Ông cũng chỉ là một kẻ bị đánh cho không còn chỗ ở mà phải chạy về đây . Ông hãy tự nghĩ xem , liệu ta có phải sợ ông ?
Người được gọi là Mộc Nhât Phương hay chính là Mộc lão đầu , nghe vậy quát lên :
- Chu Hoàng Thiên , ngươi ngông cuồng vừa thôi . Ngươi đừng có nghĩ rằng ngươi cầm trong tay Ba Tiêu Thiên Địa Nhân thì có thể gặp Thần sát Thần , gặp Phật giết Phật . Sức mạnh của Ba Tiêu Thiên Địa Nhân cũng phải tùy vào từng người sử dụng mới phát huy được uy lực của nó . Nếu không như vậy thì làm sao mà năm xưa Quỳ Ngưu Ma vương lại đưa nó cho phu nhân sử dụng ?
- Ta biết ! Ta biết ! Ngươi nói nhiều như vậy cũng chỉ có một lí do duy nhất là ngươi sợ Ba Tiêu Thiên Địa Nhân của ta đúng không ? . Không cần phải đoán già đoán non về uy lực của nó nữa đâu . Bây giờ ngươi có thể thưởng thức được rồi đấy .
Thanh Tâm Tài Nhân vừa nói mà vừa xòe cây quạt cầm phe phẩy , đoạn như là đang khiêu khích Mộc lão đầu : Có giỏi thì lên đây .
Mộc Lão đầu là ai cơ chứ , sao có thể để yên sự xỉ nhục này .Lão liền quát lên :
- Chu Hoàng Thiên , ngươi đừng tưởng rằng ngươi trốn xuống đây là ngươi thoát được kiếp nạn . Giờ ta sẽ thay mặt cho những chư tiên Thiên giới đã chết dưới tay ngươi mà lấy mạng ngươi báo thù cho họ . Ngươi chuẩn bị đi .
- Còn chuẩn bị gì nữa . Nhào vô luôn đi – Không để cho Mộc lão đầu lấy một giây chuẩn bị .Thanh Tâm Tài Nhân đã lập tức quạt ra ba đường quạt phong vũ bắn về phía Mộc lão đầu .
Phong vũ như thiểm điện , không phải là sức mạnh nhân gian có thể chống đỡ được . Trên đường nó đi qua mọi thứ không phải biến thành cát mà biến thành hư vô thành cuồng phong thiểm điện .Những vật chất đó tan ra tức là biến mất đi ,theo đúng như quy luật của nó thì sẽ có cái gì đó được sinh ra (Điều này cũng có một con người ở nhân gian hiểu được và đang đi theo ,đó chính là Quang Vân ) . Và cái được sinh ra này chính là sức mạnh bổ sung cho sự hô phong hoán vũ của Ba Tiêu .
Thời gian càng lâu .Sức mạnh Phong Vũ thiểm điện được sinh ra càng nhiều . Đây chính là chỗ huyền bí của Ba Tiêu Thiên Địa Nhân : Càng đánh càng mạnh .
Đối mặt với Ba Tiêu Thiên Địa Nhân , tức là tiêu tan được cả ba thứ trời , đất , con người . Hay nói cách khác mọi vật chỉ cần bị Ba Tiêu này quạt qua với sát ý là đã tiêu tan không còn chi . Mộc lão đầu thập phần cẩn trọng . Ngay khi thấy hành động của Thanh Tâm Tài Nhân ,lão đã làm một cái gì đó mà Kiều Linh vô thanh ,vô tức biến mất khỏi chiến trường .
Ngay sau khi đã đưa Kiều Linh đến nơi an toàn ,Mộc lão đầu cũng lập tức chuyển thân dùng không gian phong bế của mình ,phong ấn ba luồng sức mạnh từ Ba Tiêu phát ra . Và để phân tâm Thanh Tâm Tài Nhân lão đã dụng thuật phân thân ra làm chín . Từ chín phương hướng đánh ra chín quyền bài sơn áp đảo về phía Thanh Tâm Tài Nhân .
Do hai người đều đang ngụ ở nhân gian .Chắc chắn đều có những lí do của mình không thể nói ra và để người khác biết được ,nên trận chiến vừa mới diễn ra ,không ai bảo ai ,mỗi người đều chỉ duy trì phạm vi ảnh hưởng trong chu vi vài nghìn mét . Nên ở bên ngoài mọi người chỉ nghe thấy những tiếng sấm ì ùng ì ùng như từ thiên địa phát ra mà lại gần như từ lòng mình vậy . Không ai hiểu được chuyện gì đang sảy ra .
Còn ở trong trận chiến . Mộc lão đầu dù đã phong ấn ba luồng phong vũ và kịp thời di chuyển tránh ra nhưng cũng không thể nào tránh hết , chỉ thấy toàn thân lão ,quần áo rách tươm .Nhưng cũng không đến nỗi thảm hại như trong tưởng tượng của lão . Chính vì thế lão lại phản công lấy cứng đối cứng với Thanh Tâm Tài Nhân .
Còn Thanh Tâm Tài Nhân trước đòn Cửu Phân của lão Mộc đầu ,cũng có chút lúng túng trên mặt nhưng cũng kịp thời tung ra chín đạo quạt Ba Tiêu diệt toàn chín nhân ảnh của lão . Tuy nhiên trong chín nhân ảnh đó thì có một chân thân , chân thân này lập tức kết ấn thủ tung ra một đòn . Ấn thủ vừa ra đã thấy một chữ đạo hiện ra bạo phát theo sức gió mà lập tức to lên tranh phong cùng Ba Tiêu ảnh .
Sau vụ nổ , chỉ thấy hai người đều bay lại ,chấn lưu làm cho kết giới của họ lập nên liêu xiêu suýt vỡ . Nhìn bộ dạng của Mộc Lão đầu ,Thanh Tâm Tài Nhân nói :
- Nhìn lão kìa , bị ta đánh cho đến một manh áo trên người còn không bằng kẻ hành khất . Nhận thua đi .- Cùng với câu nhận thua đi là thân ảnh của Thanh Tâm Tài Nhân nhoáng lên hướng về phía lão Mộc mà công kích .
- Hừ ! Tưởng Ba Tiêu Thiên Địa Nhân vào tay của ngươi sẽ như thế nào . Chỉ có thế này mà cũng đòi tranh phong . Xem đây. – Mộc lão đầu cũng đáp lời lại và từ trong tay lão xuất hiện một cây gậy gỗ vụt về phía Thanh Tâm Tài Nhân đang lao tới .
Đoàng ! Khí lưu phong vũ từ cây Ba Tiêu chạm với cây gậy gỗ của lão Mộc phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa . Từ đầu đến giờ hai người đều lựa chọn cách triệt phá đòn công kích của nhau . Đây là lần đầu tiên họ cùng công cương nên kết quả là ở bên ngoài kết giới ,trời đất vần vũ , mây phong cuồn cuộn ,vân gió liên miên , chớp rạch đất trời . Toàn Hương Sơn bỗng được chứng kiến một trận mưa ầm ầm như trút nước .
Bên trong kết giới sau khi va chạm với luồng khí lưu .Cây gậy hơi khẽ khựng lại ,nhưng lập tức nó như mềm ra thành một loại dây leo mà uốn éo theo khe hở của những tầng khí lưu tiến đến định trói chặt Thanh Tâm Tài Nhân .
Bị đầu dây leo công tới , Thanh Tâm Tài Nhân xòe quạt chém dứt ngay đoạn đầu của nó dài đến 20 phân . Nhưng ở đoạn đầu vừa đứt không chịu rơi xuống đất mà lập tức phân ra năm mũi tên khí bắn về phía Thanh Tâm Tài Nhân . Đồng thời ở cây gậy còn lại kia cũng lập tức tách ra làm năm sợi dây nhỏ tiếp tục công tới .
Trước sự tấn công của hai bên ,Thanh Tâm Tài Nhân liền tung quạt Ba Tiêu lên bắt quyết thi triển Ba Tiêu cuồng vũ . Chỉ thấy Ba Tiêu một hóa thành hai ,hai hóa thành ba ... cứ như thế đến khi được chín cái thì thế công của Mộc lão đầu cũng tới . Thành ra Thanh Tâm Tài Nhân phải tự mình công đỡ một mũi tên .
Nói thì như vậy ,nhưng lúc đó chín Ba Tiêu ảnh đã hóa giải chín đạo mộc đầu .Thanh Tâm Tài Nhân đón đỡ đạo mộc đầu còn lại .Một cơn lốc xoáy từ hai tay liên tục xoay tròn trước ngực của Thanh Tâm Tài Nhân sinh ra . Nhìn vào đó như nhìn vào một hang động không cùng ,đen ngòm có thể nuốt chửng mọi thứ .
Khi mũi mộc tên của lão Mộc đầu phi vào cái động đen ngòm đó thì cũng là lúc cái động xoay với tốc độ lớn nhất gây nên một lực chèn ép mọi thứ trong nó vỡ tan không còn gì . Mũi tên của lão Mộc cũng vậy ,cũng không đến được mục tiêu .
Nhưng ,đâu có thể để yên cho Thanh Tâm Tài Nhân dễ dàng phá bỏ chiêu thức của mình . Lúc này , khi đòn công kích gần bị phá hủy thì Mộc lão đầu đã chuyển thân ,đoạn gậy còn lại trong tay lập tức biến hóa ra một thanh long đao bổ vào sườn của Thanh Tâm Tài Nhân .
Còn Thanh Tâm Tài Nhân , Ngay khi vừa phá xong mũi mộc tên thì cảm thấy bên phải mình có điều không ổn ,liền thuận tay bắt lấy Ba Tiêu đánh về bên tả một chiêu . Nhưng lúc này đã quá muộn .
Bị dính một đòn đao , làm cho lưng sườn của Thanh Tâm Tài Nhân dính một ít tiên huyết . Lùi lại mười bước , sự tức giận hơi hiện lên trên nét mặt của y .
- Được lắm lão Mộc đầu thối , không hổ danh là Nhất Đại Tà Tiên . Vậy thì bây giờ hãy xem uy lực chân chính của Ba Tiêu Cuồng Vũ đi .
Nói rồi chỉ thấy nhoáng lên một màn quạt ảnh hình thành một bát quái đồ . Trên bát quái đồ đó ,một nửa là một con rồng , một nửa là một cong phượng như hình đã in ở hai bên mặt chiếc quạt . Bát quái đồ tựa như xoay tròn , cùng với nó là sự chuyển động y như thật của cặp rồng phượng trên bái quái .
Phong ba nổi lên , tất cả những gì ở trong kết giới đều không cánh mà bốc hơi hết chỉ còn trơ lại lớp đất cứng như thạch trì do uy lực của Ba Tiêu bào mòn .
Mộc lão đầu thấy đối thủ tri triển sát chiêu , thì cũng không kém phần nhanh chóng . Cây long đao trên tay lão lại một lần nữa biến hóa thành một ngọn diễm hỏa . Toàn chân nguyên trên người lão bỗng bùng phát hỏa quang . Lão đã thi triển tuyệt học bản thân Đại Mộc Sinh Thiên Hỏa .
Lúc này nhìn lão Mộc trông không khác gì một người đang đốt cháy chân nguyên của mình vậy . Nhưng có phải thế không ? Câu trả lời là lão Mộc không điên dại gì lại hủy hoại mình như vậy . Diễm hỏa bùng cháy bao quanh khắp người lão Mộc thành một quả cầu hắc sắc đường kính đến ba mét có dư .
Lại nói một chút về diễm hỏa . Diễm hỏa có 5 loại tất cả , loại dễ thấy nhất mà bách tính nhà nào cũng có là thường hỏa hay hồng hỏa . Một loại nữa khó kiếm hơn đó là lục hỏa , rồi trên một bậc nữa là lam hỏa . Khi một người tu chân có chân nguyên thuộc tính hỏa thì đến cảnh giới Bất Diệt có thể phát ra loại hỏa diễm này . Tiếp đó là đến Hắc Diễm , loại diễm hỏa này không tồn tại ở nhân gian . Trong truyền thuyết chỉ những người cấp bậc thần tiên ở Thiên giới mới có thể sử dụng . Còn một loại nữa là Bạch Diễm . Thì ở thiên giới đây cũng chỉ là truyền thuyết , vì khi đạt đến bạch diễm tức là đã đạt đến cảnh giới hóa có thành không , biến không thành có , Mà đặc biệt là phải kết hợp được hoàn toàn bảy loại nguyên tố tương sinh tương khắc trong thiên địa . Bao gồm ngũ hành và âm dương . Do vậy người đạt được cảnh giới này xưa nay chưa từng xuất hiện hay nghe nói tới .
Nói vậy là để thấy được uy lực của hắc diễm do Mộc lão đầu phát ra mạnh mẽ tới mức nào , Nhân gian không thể nào tưởng nổi ,kể cả những người tu chân phổ thông .
Vẫn là Mộc lão đầu khi này ,hỏa diễm đã che kín cả người lão không còn nhìn thấy gì .Thanh diễm long lập tức hóa thành sinh thể như được truyền vào đó linh hồn mà tiếng một hắc long diễm sắc gầm lên rồi lao về phía bát quái đồ .
Bát quái đồ ,quang hoa hai màu rồng phượng chói sáng uy mãnh nghênh tiếp thế công như bổ trảo của hắc long .
Uỳnh ! uỳnh ! uỳnh ! Liên tiếp những tiếng nổ vang lên . Tiếp sau đó là cảnh tượng bát quái đồ bị cháy do hắc diễm . Tiếng rồng tiếng phượng gào lên trong biển lửa như phẫn hận không cam tâm về sự thua kém của mình so với hắc long .
Khi bát quái đồ cháy đến một nửa thì cùng lúc đó hai con rồng phượng thoát khỏi bát quái mà xông vào nghênh chiến với hắc long . Nhưng hắc long đang thế chẻ tre , hưng phấn vô bì liền há miệng ra muốt trọn phượng hồng trong tích tắc . Và tiếp đó quất đầu một cái rồng vàng bay ra xa . Lúc này hắc long trực tiếp xông thẳng vào Thanh Tâm Tài Nhân .
Nhìn rồng phượng lần lượt bị đánh gục ,Thanh Tâm Tài Nhân không lấy đó làm lo , dường như lại còn nở một nụ cười hàm tiếu .
Khi hắc long công đến chỉ thấy Thanh Tâm Tài Nhân vừa xuất chiêu rất nhẹ nhàng vừa nói :
- Mộc lão đầu ơi là Mộc lão đầu , Lão quên mất ba tiêu của ta là gì rồi sao mà đi dùng hỏa cơ chứ ? Ba Tiêu này từng một phẩy mà quạt tắt lửa lò luyện đan của Kim Đan Lão Tổ đấy .ha haha!!!!!
Một chiêu ! một chiêu ! một chiêu ! trong lúc nhất thời Thanh Tâm Tài Nhân đã tung ra ba chiêu Quạt Lửa Luyện Lò . Một trong những công dụng duy nhất của Ba Tiêu Thiên Địa Nhân .
Lại nói về công dụng này , xưa từ khi thiên địa sinh ra cũng không biết từ bao giờ . Thiên giới vẫn truyền thuyết rằng cây quạt Ba Tiêu này là của Hồng Mông Đại Thiên Hoàng khi tạo ra thiên giới đã dùng nó để quạt lửa trong lò luyện khí kim . Sau này khi thiên giới đại thành thì ngài để nó lại nơi này để làm thiên giới thần khí chi bảo ....
Chẳng biết truyền thuyết là thế nào nhưng hôm này cây quạt ba tiêu này lại ở nhân gian phát huy công dụng của nó . làm cho cả Hương Sơn một phen chao đảo .
Tại sao nói như vậy , vì khi Thanh Tâm Tài Nhân tung ra ba chiêu Quạt Lửa Luyện Lò thì không nói đến Mộc lão đầu nữa ,bởi kết quả là quá rõ ràng . Chỉ biết rằng khi đó lớp lớp lửa sinh ra từ con hắc long làm mồi được thổi bùng lên nhờ ba nhát phẩy . Lập tức toàn không gian hắc diễm bao trùm lan tỏa nhanh đến nỗi không thể nào tưởng nổi .
Chưa kịp vui mừng thì Thanh Tâm Tài Nhân đã la hoảng lên vì uy lực của chiêu quạt lửa này . Kết giới giữa hai người tạo ra bị phá nát ngay tức khắc . Một trụ diễm bùng lên chọc thẳng lên trời từ khe núi Hương Sơn . Diễm trụ đường kính hàng trăm mét , có lẽ xa hàng trăm dặm cũng phát hiện ra cảnh tượng này .
Hương sơn lúc đó đang mưa , trời đất tối sầm từ vụ va chạm lần trước . Nhưng ngay khi diễm trụ bùng lên thì trời cũng tạnh luôn mưa , phong vân cũng tan biến đi đâu hết . Nhưng dù giữa ban ngày thì diễm trụ cũng không giảm đi uy lực nhiệt hỏa của nó .
Rất may diễm trụ không có tồn tại lâu , nếu người nào không kịp thời có cơ duyên nhìn về hướng đó thì tuyệt sẽ không thể nào phát hiện ra . Vì Trong sát na diễm trụ bùng phát . Thanh Tâm Tài Nhân vì sợ chân tướng của mình bị lộ diện mà lại dùng ngay cây Ba Tiêu quạt lên ba quạt , lập tức diễm quang tan luôn . Cũng chính vì lẽ đó mà Mộc lão đầu đã thoát được cơn khổ sở vì hắc diễm phản phệ . mà bản thể lão lại là mộc cho nên không tài nào áp chế được ,khi Ba Tiêu dập lửa quạt ra lão mới được giải thoát .
Nhìn Mộc lão đầu ,không kịp quan sát cả vẻ mặt của địch nhân ,Thanh Tâm Tài Nhân nói :
- Hôm nay coi như là lão Mộc đầu ngươi may mắn . Khi khác sẽ tính sổ với lão . giờ kết giới bị hủy rồi , người của Hương Sơn sẽ sớm đến đây , ta không muốn lôi thôi , ta đi đây .
Nói rồi không cần để ý đến Mộc lão đầu , Thanh Tâm Tài Nhân đã biến mất .
Nhìn cảnh tượng cả ba quả núi của Hương Sơn bị thiêu không còn gì ,Mộc lão đầu khẽ lắc đầu một cái rồi cũng biến mất tiêu .
|
12-12-2008, 06:24 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 29
Thời gian online: 12 phút 12 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 15 : Vĩ Ảo Kiếm Quyết
Tác Giả : Nhân Tâm
Lại nói đến Thiên Các Lâu khi này vẫn còn đang sôi nổi bàn tán về công cuộc chống yêu ma tà đạo , thì bỗng dưng một trụ diễm không biết từ đâu ra chiếu rọi bầu trời Hương Sơn . Trụ diễm xuất hiện ở phía cách Trần Ngoại viện khoảng 20 dặm . Điều này làm cho tất cả những người có mặt ở đấy đều không chần chừ mà cùng lao ra khỏi Thiên Các Đường hướng về Trần Ngoại viện .
Khi đến hiện trường , mọi người đều sắc mặt trầm trọng mà nhìn vào ba ngọn núi rồi nhìn nhau ,hết nhìn nhau lại nhìn cảnh tượng trước mắt ,không khỏi thể hiện ra nét mặt như vừa trải qua một sự kinh hoàng gì đó .
Sau một hồi lâu , mới chợt nhớ ra đây là địa phận của Hương Sơn . Lê Trung chân nhân lúc này mới nhìn lại Kim Quang đại sư mà hỏi :
- Đại sư ! Chuyện này ngài có biết là sao không ? Sao tự dưng lại đột xuất một diễm trụ trong chớp mắt đã thiêu chụi đi một vùng thế này ?
Kim Quang đại sư , nét mặt còn khó coi hơn nữa . Giờ đã không còn vô tư lự mà nhăn nhăn nhó nhó nhìn về phía Vô Trần đại sư xem có tìm được lời giải thích hay manh mối gì không .
Sự việc sảy ra ở trên địa phái của mình , nhưng Vô Trần đại sư cũng vô phương lí giải . Chẳng còn chút phong thái của kẻ đắc đạo uy phong ngài liền nhìn khắp những người đang đứng đó rồi nói :
- Các vị , Sự việc không ngờ này xuất hiện ở trên địa phận của bản phái , nhưng ta cũng biết đầu đuôi ra sao . Các vị nếu có cao kiến gì xin cứ nêu ra ta cùng phân tích .
Mạnh Tử chân nhân của Trung Dung đạo liền nêu ra một vài phân tích :
- Hỏa trụ tuy chỉ xuất hiện trong chốc lát ,nhưng lại là hắc diễm trong truyền thuyết . Điều này có thể cho thấy rằng đây là lực lượng không phải do con người hay ác ma tà ác nào làm ra . Ta có hai suy nghĩ :
Một là chư tiên đã xuất hiện ở đây . Nhưng bao năm nay , tiên thần chỉ là truyền thuyết ,chưa từng thấy xuất hiện ở nhân gian . Hơn nữa nếu có xuất hiện thật thì tại sao lại gây nên một vụ thảm họa như thế này .Thứ nhất nếu cần giữ bí mật thì sẽ không thể giữ được bí mật , thứ hai nếu không cần giữ bí mật tại sao lại đột nhiên biến mất sau khi gây nên những việc như thế này . Do vậy ta nghĩ chỉ còn khả năng thứ hai .
Lời nói đến đây dừng lại , Mạnh Tử chân nhân vẫn nhìn khắp khu đồi vừa bị hỏa diễm thiêu đốt ban nãy . Thấy Mạnh Tử chân nhân không nói gì đến khả năng thứ hai ,ở bên này Tư Tử của Thiên Trù sơn mở lời .
- Lời nói của chân nhân chưởng giáo , bần tăng thấy cũng có vài phần đạo lí , Vậy chân nhân không nói nốt ý kiến của mình để mọi người ở đây không còn phải đoán này đoán nọ .
Thấy Tư Tử đại sư nói như vậy , Mạnh Tử chân nhân cũng đáp lời :
- Điều này ,có chút liên quan đến quý phái . Nếu theo ta suy đoán không lầm thì dị tượng này xuất hiện là báo trước nơi sắp xuất hiện chí bảo cấp Thiên thần khí hay là một đại nhân vật nào đó . Thần khí đã là vô cùng quý báu , mỗi phái chúng ta cũng chỉ có một hai vật chấn phái mà thôi . Do vậy thiên thần khí xưa nay chưa từng xuất hiện trên nhân gian . Chính vì thế cũng như những khả năng trên , rất hiếm sảy ra . Còn nếu xuất hiện một đại nhân vật ,thì đây là ai ? Báo hiệu điều gì ? Tại sao lại xuất hiện từ Hương Sơn ? Những điều này lão đạo ta vẫn nghĩ những chưa thể nào thông suốt . Tuy nhiên ta vẫn tin vào khả năng này hơn .
Những người có mặt ở đương trường đều nhìn nhau , xem biểu hiện của đối phương ra sao . Lúc này ở đây không chỉ có 10 đến từ Thiên Các Lâu mà hầu như tất cả những người ngụ cư ở Hương Sơn và những đệ tử của Trần Ngoại viện đều có mặt . Khi nghe thấy Mạnh Tử chân nhân nói như vậy mà không kìm được những biểu hiện của tâm trạng qua cái miệng và khuôn mặt . Người thì niệm phật , người thì tin là Thiên thần khí sắp xuất hiện mà thầm mong muốn mình sẽ may mắn đắc thủ . Người thì lại tin là một đại nhân vật ma đầu đất không dung , trời không tha sắp xuất hiện. Đây là cảnh báo của ông trời về một kiếp nạn . Xôn xao bàn tán . mỗi người một ý kiến .làm đương trường ồn ào sôi nổi khắp cả lên .
- Bây giờ các vị hãy cho người giải tán đám đông ở đây , và tốt nhất là ta nên phong bế tin tức này , dù có là cái gì chăng nữa . Chúng ta cũng cần phải cử người ra theo dõi những diễn biến ở đây để kịp thời sử lí . Hai phái chúng tôi sẽ cử người tới giúp quý phái . – Lê Trung chân nhân đưa ra ý kiến và nhìn về phía Mạnh Tử chân nhân rồi dừng lại ở chỗ Kim Quang đại sư chờ câu trả lời .
Kim Quang đại sư , trong nhất thời cũng biết được lời nói của Lê Trung chân nhân có dụng ý gì . Nếu nơi đây xuất hiện dị bảo thật thì chắc chắn hai phái kia sẽ không để yên cho Hương Sơn một mình đắc thủ dù dị bảo có xuất hiện ở nơi đây .
- Nếu như đại sư đã nói vậy , lão nạp cũng xin đa tạ trước sự giúp đỡ của nhị phái . Giờ Vô Trần sư đệ hãy đi an bài những người đang vây quanh kia tránh để gây ra những đồn đại mà bất lợi cho bách tính . – Nói rồi Kim Quang đại sư nhìn Vô Trần đại sư gật đầu .
Vô Trần đại sư đi , những người còn lại tiếp tục nói về những chuyện liên quan đến việc này , rất sôi nổi , và hầu như ai cũng cho rằng dị bảo sắp xuất thế ở nơi đây , hoặc như có nhân vật nào đó xuất hiện thì cũng sẽ dễ dàng đối phó .
Lại nói đến Lưu Lam . Cuộc chiến ban nãy diễn ra ở chân núi Trình Chuyển ,nơi cách chỗ cậu năm ngọn núi . Tuy không bị trực tiếp diễm trụ thiêu đốt nhưng cũng cũng bị ảnh hưởng của khí lưu áp lực . Khi này Lưu Lam vẫn đang ở trạng thái Cốc ẩn ,Bị khí lưu bỗng dưng chấn văng ra xa năm thước ,cậu bay thẳng xuống vực sâu phía trước mà không hề biết rằng mình đang cận kề với cái chết .
Còn khi đó , Quang Vân vẫn biệt vô tin tức ở trong một hang động của một ngọn núi vô danh . Điều đáng chú ý thay , ngọn núi vô danh này lại cạnh ngay ngọn Trình Chuyển mà ban nãy vừa sảy ra đại chiến bí ẩn . Chính vì như thế mà cả ngọn núi này cũng bị thiêu trụi không còn đến một cọng cỏ , cái cây .Chỉ còn trơ ra đá cứng như thạch trì ,toàn miệng hang mà Quang Vân đang ẩn cũng vậy . Giờ đây cũng trơ ra và liền tịt với những khoảng đất ở xung quanh . Tuy nhiên điều này lại càng giúp cậu ẩn tàng mà không một ai biết .
$$$
Trong khi này , ở trong một cánh rừng , một lão già chính là Mộc lão đầu đang ngồi bất động trị thương . Bên cạnh lão ta ở trên một thảm cỏ là một thiếu nữ đang nằm bất tỉnh vì bị điểm huyệt .
Gió nhẹ thổi qua ,lùa theo những tán là và Mộc lão đầu từ từ mở mắt ra . Nhìn người con gái ở bên cạnh lão tự than :
- Hỏa huynh và Hoàng Thổ đệ , hai người có biết rằng sau đại chiến Tiên giới năm trăm năm ,lại có một người luyện nổi Hỏa Hoàng hợp nhất Vĩ Ảo Kiếm không ? Ta bây giờ phải làm sao ? .Có nên ....! Thôi , đành tùy duyên vậy .
Nói mấy lời trong gió như vậy , rồi Mộc lão đầu đưa tay chỉ ra một đường khí lực trán của Kiều Linh . Ngay sau đó một lúc , Đã cử động và ngồi dậy nhìn khắp xung quanh với nét mặt vẫn còn hoảng sợ và nhợt nhạt .
- Á ! Ông là ai ? Đừng có động vào tôi . – Vừa nhìn thấy Mộc lão đầu đang nhìn mình mở một nụ cười . Kiều Linh vẫn còn nhớ mình đã bị Thanh Tâm Tài Nhân bắt đi , liền vội la lên .
- Đừng có hoảng sợ . Ta là người vừa cứu nha đầu ngươi ra khỏi tên háo sắc kia . Cũng may là nha đầu ngươi gặp phải ta . Haha ! Kể ra chúng ta cũng có chút duyên nhân quả . Cứu ngươi cũng không phải là không có lí do .
Vẫn còn thất thần một lúc , khi này Kiều Linh mới lấy lại được một chút sắc mặt đáp lời :
- Vậy xin cho tiểu nữ đa tạ tiền bối đã ra tay cứu giúp . Còn người nói cũng có chút duyên nhân quả với tiểu nữ thì xin cho tiểu nữ mạo muội hỏi đó là do căn nguyên gì , sao tiểu nữ lại không thể đoán ra .
Nhìn Kiều Linh , Mộc lão đầu gật gật cái cái đầu của mình như vẻ tán thưởng điều gì đó , sau đó lão mới nói :
- Cho ta hỏi nha đầu ngươi luyện được Vĩ Ảo kiếm quyết huyền bí kia là từ đâu ra . Thật sự ,có thể nói đây là bộ kiếm quyết không phải cứ nói luyện là luyện được .
Hơi thay đổi sắc mặt . Kiều Linh không rõ lắm về lời nói của Mộc lão đầu , nhưng vẫn lễ phép trả lời :
- Điều này , tiểu nữ cũng không biết chính xác . Chỉ là qua lời của phụ thân tiểu nữ thì bộ kiếm quyết này được thủy tổ của gia tộc bắt được vào khoảng hơn năm trăm năm trước . Cho đến nay chưa từng có một ai luyện thành công nó cả . Tuy nhiên , qua thời gian ,giờ bộ kiếm quyết này chỉ còn lại có một phần . Tiểu nữ cũng từ đó mà luyện ra được mấy chiêu này . Chính tiểu nữ cũng không biết bộ kiếm quyết này tên là Vĩ Ảo kiếm quyết . Tiền bối đã nói như vậy chắc là khá rõ về lại lịch của nó .
Mộc lão đầu nghe vậy liền ngẩng đầu lên trời mà nói :
- Thì ra là như vậy , không ngờ rằng sư huynh đệ khi xưa ,trước khi hai người tịch diệt lại quyết để lại Vĩ Ảo kiếm quyết cho hậu nhân . Giờ thì thực sự đã có truyền nhân rồi . Thế này , ta cũng sẽ cố giúp hai người một tay .
Rồi Mộc lão đầu quay sang mà nói với Kiều Linh :
- Bộ kiếm quyết này là hợp kiếm song tu của huynh đệ lão phu . Tiếc rằng hai người đã bị tịch diệt . Sau bao nhiêu năm , giờ lại có một truyền nhân là nha đầu ngươi . Chỉ có một điều rằng nha đầu ngươi tu vi còn kém quá , không thể nào mà thi triển hết được uy lực của nó .
Kiều Linh nghe vậy mà không khỏi bất ngờ . Bộ kiếm quyết mà nàng có được truyền trong gia tộc trong bao đời nay , tuy chưa có ai luyện thành nhưng cũng không có ai là người ngoài được biết . Thế mà giờ đây một lão già trước mặt lại bảo đó là tuyệt kiếm của huynh đệ lão luyện thành . Điều này không bất ngờ sao được .
Không có kịp phản ứng , Kiều Linh đã lại nghe thấy tiếng Mộc lão đầu cất lên :
- Cô và ta gặp nhau coi như cũng có duyên . Giờ lão phu ta sẽ giúp cô tăng một chút tu vi và truyền nốt cho cô kiếm quyết còn thiếu của bộ kiếm pháp này . Coi như cũng là giúp huynh đệ ta một phen . Còn tu thành được đến đâu thì chỉ phụ thuộc vào tiểu nha đầu ngươi thôi .
Giờ hãy ngồi im , thanh tâm tĩnh lặng , toàn thân thể thả lỏng . Không được chống cự .
Nói rồi Mộc lão đầu đã nhanh chóng xoay người ,tung tay áp một chưởng khí lực nhu hòa truyền vào Kiều Linh qua chính trán của nàng .
Không kịp làm gì cả , Kiều Linh đã thấy một cỗ khí lực tràn đầy vào người mình từ trên đầu tỏa xuống . Điều này làm nàng phải cấp tốc ngưng thần tiếp nhận , luyện hóa cho vào đan điền.
Sau khi đã truyền một lượng chân khí vào người Kiều Linh thì , Mộc lão đầu bắt đầu dùng ngón tay trỏ của tả thủ liên tục cách không điểm chỉ vào thân người Kiều Linh . Vừa làm những động tác đó lão vừa nói :
- Luyện công , tu chân ,trọng là về dẫn lực và khống chế lực . Chính vì như thế mà các kinh mạch phải to và chắc khỏe . Các huyệt đạo phải thông suốt . Giờ ta sẽ đả thông các huyệt đạo cho tiểu nha đầu ngươi . Đồng thời chấn mạch cho thông suốt .
Còn về Vĩ Ảo kiếm quyết , đây chính là song hợp của Hỏa Thổ nhất phương . Muốn luyện được nó là phải có đủ cả hai loại thuộc tính hỏa và thổ . Kết hợp , phân li , dùng tâm để khiển . Hỏa phiêu phiêu , thổ bất định , rộng lớn , bao la nơi nào cũng có . Chính như thế Vĩ Ảo kiếm quyết là trọng về huyền ảo của quỹ đạo kiếm cũng như khống chế sức mạnh phát ra .
Thời gian qua đi cũng khá lâu , chỉ thấy sau cùng là Mộc lão đầu dùng lực hất tung Kiều Linh lên . Còn Kiều Linh lúc này như một con rối chỉ biết theo sự chỉ đạo của người khác ,liền dễ dàng bị bay lên và xoay tròn trên đỉnh đầu của lão Mộc . Hai tay lão Mộc xoay tròn với tốc độ kinh người như không thể nhìn rõ được nữa . Lực quay này đã tạo nên một vòng tròn khí lực bao quanh Kiều Linh mà đổ vào trong người nàng .
Cuối cùng Kiều Linh được đưa xuống và ngồi tọa định trên nền đất . Mộc lão đầu nói thêm một câu :
- Hãy nhớ là phải ở đây tu luyện thêm ít nhất ba tháng thì mới được đi ra ngoài . Trong thời gian này phải cố gắng chuyển hóa hết chân nguyên của lão phu đã truyền cho thành chân nguyên của bản thân ,bằng không khi sử dụng ắt chắc chắn bị phản phệ mà nguy hiểm cho tính mạng . Ở xung quanh đây đã có cấm chế ,cứ yên tâm mà tĩnh luyện . Lão phu phải đi đây .
Nói rồi ,Mộc lão đầu như là bóng ma vậy , đã biến mất khỏi khu rừng . Chỉ còn lại một mình Kiều Linh vẫn ngồi bất định nơi đây .
$$$
Phía đông bắc Lạc Nam
Trên một vỉa đá bằng , một bên là cheo leo vách đá và một bên là sóng vỗ ì uồm của biển khơi có ba nhân ảnh đang đứng ở đó . Một nam trung niên vận tử y , hai người còn lại một nam một nữ .Nam thanh niên trang phục hiệp sĩ tay cầm một thanh kiếm chuôi chạm trổ một con bích long , nữ bạch y thập phần cuốn hút , tay cầm một bông hoa , khuôn mặt như đang thưởng thức hương thơm của nó .
Khi này vị nam trung niên nói :
- Về việc Thiên Địa Âm châu bị một thần lão già giữ mất , tôn chủ có chỉ thị rằng không cần phải truy lai nữa . Tôn chủ nói giờ hai người hãy du nhập vào Hương Sơn . Nghe truyền rằng nơi đây sắp xuất hiện dị bảo . Công tử và tiểu thư đi điều tra xem sao .
Vị nam hiệp sĩ thấy vậy liền nói :
- Không phải Thiên Địa Âm châu là vật để mở ra kết giới sao ? Nếu không có được thì không phải chúng ta sẽ mãi bị dốt ở đó sao ?
- Đều là tại ta không hoàn thành trách nhiệm . Vật lấy được rồi lại để một lão già giữ mất . – Vị thiếu nữ bỏ bông hoa trước mặt xuống nói .
- Điều này hai người chớ có băn khoăn . Tôn chủ cũng dặn rằng lão già này chắc là một cao thủ bí ẩn nào đó . Hiện tại không thể động vào lão được . Mà như những gì tiểu thư đã nói , chưa chắc lão đã đối đầu với chúng ta . Được rồi , hai người hãy đi đi , và phải thật bảo trọng đấy .
Chỉ có vậy và đôi thanh niên nam nữ hướng về phía vách đá mà lao đi . Còn nam trung niên sau một hồi nhìn theo hai người cũng lặng lẽ hướng ra biển khơi mà biến mất . Nơi đây giờ chỉ còn lại sóng biển và sự tĩnh lặng đến vô hồn của những vách núi cheo leo .
|
|
|
| |