Ko biết đã qua bao lâu ta mới từ từ tỉnh lại. Xuất hiện trước mắt ta là gương mặt lo lắng của nương.
“Hài tử con có sao ko, có chỗ nào cảm thấy ko ôn ko?” Khải sắt lâm vội vàng hỏi.
“Con ko sao. Vai trái hình như ko còn đâu nữa.” Ta yếu ớt lên tiêng.
Nghe như thế mẫu thân thở phào nhẹ nhỏm:” Ko sao là tốt rồi, ko sao là tốt rồi.” Nương ôm chặt lấy ta, trong miệng ko ngừng lẫm bẩm.
Ta cảm thấy trước mũi cay cay. Kiếp trước chưa từng có ai quan tâm, lo lắng cho ta cả, ta cảm thấy có mẫu thân thật là tốt. Bỗng dưng ta nhớ đến chuyện gì liền hỏi:” Mẫu thân hắn làm sao rồi.”
“Hừ, bị nướng chín ko chết mới lạ.” Mẫu thân giọng nói tràn đầy sát khí.
Thấy ta trầm tư, mẫu thân lên tiếng:” Con đừng lo gì cả tất cả có nương lo, ko ai có làm gì con cả, kể cả quốc vương cũng vậy.”
Ta tin nương làm được điều đó. Mẫu thân ta là ai chứ? Con của pháp thần khải đặt phu hội trưởng của ma pháp công hội à. Nếu nhạ hoả ông ngoại ta thì ko phải là một đế quồc có thể đảm đương.
Lúc này gia gia cùng phụ thân từ ngoài vào. Mẫu thân liền lên tiếng hỏi.” Quốc vương quyết định thế nào.”
“ Do việc này có liên quan đến tể tướng nên quốc vương cũng cảm thấy rất khó. Mặt dù tiểu tam của chúng ta là tự vệ nhưng tra lý mạn thật sự thì đã chết. Cuối cùng theo lời đại giáo chủ thì phong ấn tiểu tam ma pháp.” Gia gia đáp.
“Cái gí, phong ấn tiểu tam ma pháp. Ko thể được, điều này con ko chấp nhận.” mẫu thân phản đối.
“Ai, việc đến nước này cũng chỉ có thể xử lý như thế mà thôi.” Lão ba lên tiếng.
“Chàng còn có thể nói như vậy được à, thiên nhi là con của chàng mà chàng ko bảo vệ được nó là sao. Chàng là đế quốc đại nguyên soái cơ mà.” Mẫu thân gần như hét lên.
“Lâm nhi con bình tĩnh đi, phong ấn chỉ tạm thời thôi bởi vì mọi người cho rằng tiểu tam ma pháp quá mạnh nhưng tâm tính dễ xúc động .Đợi nó 16 tuổi trưởng thành thì phong ấn tự giải thôi.” Gia gia giả thích.
“Được rồi, vậy cứ như thế đi.” Nương yếu ớt nói.
“Mẫu thân người ko thể nhìn người ta phong ấn con ma pháp chứ.” Nam cung chiến thiên kêu lên.
“Xin lỗi, xin lỗi, nương đã cố hết sức rồi.” Mẫu thân ôm ta khóc nói. Mọi người đều chìm vào trong im lặng.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ThienTu89
Đã một tuần từ ngày ta bị thương. Hôm nay là ngày ta tiếp nhận án phạt” phong ấn toàn bộ ma pháp ở sơ cấp ma pháp sư” . Ta theo mẫu thân, phụ thân, cùng gia gia vào càn long điện( nơi quốc vương cùng các vị đại thần nghị sự).
Lúc này trong điện đã khá đông người gồm có tể tưởng hoắc gia nhĩ- phĩ lợi cùng quốc vương ái đức hoa-ngoã nhĩ. Ngoài ra còn có 6 vị mặt ma pháp bào. Ta cảm thấy bọn họ ma lực ba động khá mạnh thuộc đại ma đạo sư cảnh giới.
Chúng ta hành lễ với quốc vương.” Được rồi mọi người ngồi xuống rồi nói.” Ái đức hoa-ngoã nhĩ liền lên tiến.
Mọi người phân biệt ngồi xuống. Quốc vương liền giới thiệu 6 vị bên cạnh:” đây là lôi hệ pháp thánh tạp đặc cùng với 4 vị đại ma đạo sư của ma pháp quân đoàn.” Quốc vương lại chỉ vào người mặc áo bào trắng:” đây là đại chủ giáo bố nhĩ. Hôm nay chúng ta đến đây là để xử lý chuyện mấy ngày trước nam cung chiến thiên lỡ tay sát tra lý mạn. Bây giờ phong ấn bắt đầu”
“Con hôm nay chịu phong ấn phải ko” Tạp lạp cất giọng ôn hoà nói với ta.
“vâng ạ” nam cung chiến thiên đáp.
“Con đừng sợ, ko có gì đâu, rất nhanh sẽ tốt thôi.” tạp lạp vừa nói vừa dẫn 5 vị còn lại lập thành lục giác ma pháp trận chuẩn bị thi triển ma pháp.
Sau khi tạp lạp cùng với 5 vị đại ma đạo sư đã chuẩn bị xon thì bắt đầu khởi động ma pháp trận. Ta chỉ thấy có 6 nguồn ma lực ko ngừng tiến vào cơ thể ko ngừng ko chế ta ma pháp. Ta cực lực ko chế kiếm nguyên lực ẩn sâu trong các giác lạc để ko bị phát hiện.
Bỗng dưng ta cảm thấy đại chủ giáo hình như phát lực ko đều. Ma lực của hắn ko ngừng đảo loạn 5 cổ ma lực khác. Ta chợt hét lên một tiếng rồi hôn mê.
Quốc vương kinh hoàng lên tiếng:” tạp lạp đại sư có chuyện gì vậy”
“Ko có chuyện gì, chỉ xảy ra một chút sự có trong quá trình thi pháp thôi.” tạp lạp nói.
“Vậy có nguy hiểm đến tính mạng ko.” Mẫu thân lo lắng hỏi.
“Tính mạng thì ko có gì nguy hiểm. Nhưng chỉ sợ từ nay về sau thì ko thể học tập ma pháp được nữa.” Tạp lạp đại sư áy náy nói.
“Cái gì, Vậy từ nay về sau thiên nhi là một phế nhân.” Mẫu thân ko tin thuyết.
“Cái này cũng ko hẳn. Do quá trình chưa hoàn thành nên nếu hài tử có thể có ma pháp hoà 6 người chúng ta thì có thể đột phá ma pháp.” Tạp lạp lên tiếng.
“Hoà 1 vị pháp thánh cùng 5 vị đại ma đạo sư.” Nương yếu ớt nói.
“Được rồi, mọi chuyện dù sao cũng đã xảy ra rồi. Mọi người trước đưa nam cung chiến thiên về nghỉ ngơi đi. Có chuyện gì về sau nghĩ cách giải quyết.” Quốc vương lên tiếng cắt ngang cuộc tranh luận.
Mọi người ai cũng im lặng rời đi. Đặc biệt là gia gia, phụ thân, mẫu thân. Bầu ko khí cùng tâm tình của 3 người hết sức trầm trọng.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ThienTu89
Một khoảng thời gian đã qua sau sự kiện phong ấn ma pháp. Hôm nay, nam cung chiến thiên cùng với mẫu thân lên đường cùng với 3000 thiết huyết thân vệ rời đế đô đến thánh thành ở quang minh đế quốc thăm ông ngoại. Nương hy vọng ông ngoại có thể giả trừ được phong ấn.
Trên đường đi ta hết sức hào hứng. Đây là lần đầu tiên ta rời nhà đi xa nên cái gì cũng tân kỳ. Khiến cho ta , hết nhìn đông rồi lại nhìn tây hoàn toàn ko thấy một chút gì bi ai do bị phong ấn ma lực cả, hoàn toàn ko có chút gì lo lắng cho chuyến đi này cả.
Ta thoải mái như vậy là bởi vì sau khi ta tỉnh dậy thì ma pháp lực đã bị phong ấn nhưng kiếm nguyên lực vẫn còn. Điều ấy có nghĩa là ta vẫn có thể tiếp tục tu luyện chân kiếm quyết, bởi vì đây mới chính là chỗ dựa để ta tung hoàng dị giới chứ ko phải ma pháp.
Sau nhiều ngày lên đường vất vả, một bữa chúng ta đã đến bien giới của ma thú sâm lâm. Chỉ cần vòng qua nơi này nữa đi thêm mấy ngày nữa là sẽ đến thánh đô. Vì sợ trời tối đi đường nguy hiểm nên nương quyết định dừng chân tạm nghỉ qua đêm rồi sáng mai đi tiếp.
“Thiên nhi, con có mệt ko, nếu mệt thì vô trướng nghỉ trước đi.” Mẫu thân thương yêu lên tiếng.
“Con ko sao đâu nương, người mấy ngày nay vất vả mới cần phải nghỉ ngơi.” Ta quan tâm nói. Cũng bởi vì mấy ngày nay lo lắng cho ta nên nương hết hỏi cái này lại quan tâm cái khác coi ta có thoải mái khiến ta cảm thấy noãn lưu lưu trong lòng.
Sau khi cất trại, dùng cơm tối xong thì ta cùng mẫu thân nói chuyện trong chốc lát rồi đi nghỉ ngơi sớm vì ngày mai còn phải lên đường.
Trong lúc mơ màng, ta cảm thấy như có ai đang gọi ta, một cảm giác hết sức thân thiết. Ta liền ngồi dậy nhìn thấy nương vẫn đang ngủ say liền niếp thủ niếp cước kêu tiểu hoàng cùng nhau đi ra khỏi trướng bồng hướng về sâm lâm mà đi.
Càng vào sâu trong rừng ta cảm giác càng mảnh liệt. Đến một sơn cốc thì ta phát hiện đây chính là nơi phát ra cảm ứng với ta. Vừa bước vào sơn cốc, Trong đầu nam cung chiến thiên vang lên tiếng nói xa lạ.
“Đã nhiều năm rồi cuối cùng cũng tìm thấy người thích hợp.”
Nam cung chiến thiên nhìn bốn phía rồi hỏi:” ai, ai đang nói đó.”
“chủ nhân, có chuyện gì vậy.” Tiểu hoàng quan tâm hỏi.
“Tiểu hoàng ngươi có nghe tiếng ai nói ko.” Nam cung chiến thiên thuyết.
“Ko có, nơi đây trừ 2 chúng ta ra làm gì có ai khác.”
Giọng nói đó lại tiếp tục vang lên trong óc ta.” Đừng nhìn nữa, ta là dung tâm linh nó chuyện với ngươi. Đầu bổn hùng ko thể nghe thấy đâu.”
“Thế ngươi là ai, ngươi gọi ta đến đây có chuyện gì.” Nam cung chiến thiên nghi hoặc.
“Ai, chuyện này nói ra thì dài. Ta là huyễn thiên thần kiếm đệ nhất thần binh trong vũ trụ. Ta được sinh ra do sự kết hợp của linh hồn bàn cổ phủ cùng thần lực của bàn cổ đại thần. Nhưng đáng tiếc do bàn cổ khai thiên tích địa kiệt sức mà vẫn lạc khiến cho ta phiêu lưu rất lâu rất lâu trong vũ trụl. Ta hấp thu vô số thần binh lợi khí cuối cùng mới xuất hiện linh thức.”
“Cái gì, ngươi là do linh hồn của bàn cổ phủ tạo thành.” Nam cung chiến thiên nghi kinh ngạc.
“Đúng vậy, ko nói chuyện nữa bây giờ ngươi cần phải tiếp nhận ta kiếm nguyên.” huyễn thiên thần kiếm nói.
“tại sao lại là ta.” Nam cung chiến thiên nghi vấn.
“Bởi vì trong cơ thể ngươi năng lượng giống với ta kiếm nguyên. Do tìm ngươi mà ta đợi rất lâu rồi. Bây giờ ngươi tĩnh tâm loại bỏ tạp niệm ta phải bắt đầu đây.”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ThienTu89
Xung quanh bỗng nhiên xuất hiện quang mang chói mắt. Ta nhìn thấy trong luồn ánh sáng có hình bóng của một thanh kiếm phát ra thất sắc hào quang tiếng vào trong cơ thể.
Lúc này nam cung chiến thiên ngây ngốc ko thể có một chút phản ứng. Để mặt cho luồn năng lượng ko lồ tiến vào cợ thể ko ngưng trùng đột. Nguồn kiếm năng khổng lồ ko ngừng phả huỷ phục hồi kinh mặt cải tạo thân thể của ta.
Qua một lúc sau mọi chuyện kết thúc. Ta lúc này cảm thấy toàn thân tràn đầy lực lượng. Nam cung chiến thiên nội thị thân thể thì phát hiện mình đã đột phá thiên kiếm chi cảnh tiến vào kiếm vương chi cảnh.
Bỗng dưng mây đen vần vũ trên bầu trời. Trong chốc lát nguyệt quang hoàn toàn bị che khuất.
“Thiên kiếp.” Ta lẩm bẩm đồng thời tập trung tinh thần chờ đợt. Dưới sự trợ giúp của huyền thiên thần kiếm ta thân thể đã hoàn toàn thoát hai hoán cốt ko phải như xưa.
Đạo thiên kiếp thứ nhất bổ xuống. Ta hoàn toàn dựa vào thân thể ngạnh kháng, lợi dụng năng lượng của thiên kiếp để chuy luyện thân thể. Đây là điều ta biết được khi tiếp nhận huyễn thiên thần kiếm cùng toàn bộ kí ức của nó.
Tiếp theo hàng loạt đạo thiểm điện bổ xuống ngưng ta vẫn dễ dàng vượt qua mặt dù có chút chật vật. Vân kiếp tan đi, ta lúc này mới thực sự bước lên kiếm vương chi cảnh.
Một giọng nói yếu ớt vang lện:” Chủ nhân, ta hao tổn quá nhiều năng lượng nên phải trầm thuỵ. Khi nào hoàn toàn tiến hoá xon ta sẽ tự thức tỉnh.” Nói xong huyễn thiên thần kiếm tiến vào ngủ say.
Nhưng lúc này trong một sơn động âm u của ma giới một tiếng nói lạnh lẽo tràn đầy oán hận vang lên:” hiên viên ta sẽ khiến cho ngươi hối hận vì những gì ngươi đã làm. Ngươi hãy chờ đó mà xem.” Tiếng vang truyền mãi một hồi lâu mới bình tức.
Ngay khi thiên kiếp xuất hiện, khải sắt lâm giật mình tỉnh dậy phát hiện nam cung chiến thiên cùng tiểu hoàng ko ở trong trướng hết sức lo lắng. Bèn kêu người đi tìm. Trong lúc mọi người nháo đến gà bay chó chạy thì thấy nam cung chiến thiến bình an trở về. Ai cũng thở phào nhẹ nhỏm.
“Con có sao ko, con lúc nãy đi đâu vậy.” Nương lo lắng hỏi.
“Con ko có gì, chỉ là hồi này con nghe có tiếng sét nên dẫn tiểu hoàng đi coi thử.” Ta nói dối.
“Ko sao là tốt, ko sao là tốt.” Vừa nói mẫu thân vữa vỗ vỗ ngực. Nương tiếp tục hỏi:” Thế chuyện gì mà có tiếng sét vậy”
“Con ko biết, chỉ thấy mây đen vần vũ con sợ quá liền vội vàng trở về.” nam cung chiến thiên đáp.
“Vậy à.” Nương trâm tư giây lát rồi lên tiếng:” Được rồi, ko có chuyện gì nữa mọi người đi nghỉ ngơi đi mai còn lên đường.”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ThienTu89
Sau 2 tháng cuối cùng chúng ta cũng đến được thánh đô của quang minh đế quốc. Đúng trước toà thành hùng vĩ nam cung chiến thiên thật sự chấn động bởi sự to lớn và hào hoa của nó, hơn xa đế đô của long nguyệt đế quốc.
Trong thành mọi kiến trúc đều được làm bằng đá trắng sạch đẹp vô cùng. người đi đường thi đông đúc. Ở đây hàng quán rậm rạp của các thương hội, chúng ta có thể tìm thấy đủ loài hàng hoá, sản phẩm từ khắp các nơi trên đại lục ở đây.
Cuối cùng ta cùng mẫu thân cũng thoát khỏi dòng người đống đúc đến gặp ộng ngoại. Ông ngoại ta là pháp thần khải đặc phu hội trưởng của ma pháp công hội. Người là thiên tài ma pháp 30 tuổi đã là pháp thánh 57 tuổi dựa vào ngút trời kì tài mà trở thành pháp thần một trong thập đại cao thủ của đại lục.
“Lâm nhi, có chuyện gì mà con dẫn thiên nhi đến thăm ta vậy.” Vừa bước vào nhà chúng ta liên nghe thấy một giọng nói hùng hồn vang lên cùng với đó là một bóng người từ trong đi ra.
Ta cẩn thận quan sát thấy đây là một lão giả tuổi 60-70 mặt một bộ áo ma pháp sư màu xanh, Tuy dáng vẻ bình phàm nhưng từ khí thể ta có thể nhân ra đây là một cao thủ ko hề thua kém lão gia tử.
Nương liền lao vào lòng ông ngoại vừa khóc vừa nói:” Phụ thân, người phải giúp thiên nhi.”
“Có chuyện gì từ từ nói phụ thân mới biết cách giải quyết chứ.” Ông ngoại lên tiếng.
Mẫu thân liền đem hết mọi chuyện từ đầu đến cuối kể một lần. Nghe xong ông ngoại hết sức tức giận.
“Tên hỗn đản nào dám phong ấn thiên nhi, ta phải đi diệt cả nhà hắn.” Khải đặc phu gần như hét lên.
“ Bây giờ ko phải lúc nói chuyện này, quan trọng nhất là phải tìm cách giải phong ấn cho thiên nhi.” Mẫu thân vội nói.
Ông ngoại gật đầu nói:” Đúng vậy, thiên nhi qua đây ông coi con bị làm sao.
Ta đi đến trước mặt. Khải đặc phu liền đặt tay lên trên đầu ta bắt đầu truyền mà lực tìm cách phá phong ấn. Thời gian từng phút từng phút qua đi. Trên trán ông ngoại mồ hôi đầm đìa cuối cùng thở dài một tiếng thu tay về.
“Như thế nào phụ thân, có thể chữa được ko.” Nương hy vọng hỏi.
“Phong ấn quá cường đại ta vô pháp giải. Cái này chỉ còn dựa vào thiên nhi coi phúc phận nó thế nào thôi.” Khải đặc phu chán nản nói.
Nghe vậy mẫu thân như chết lặng nhưng ta thì vô phương,dù sao ta cũng đã có kiếm vương thực lực. Ở đại lục này ta đã đứng ở cường giả đỉnh phong ko ai có thể là đối thủ. Trừ khi thần tộc cùng ma tộc xuất hiện nếu ko thì ko ai có thể làm hại được ta.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ThienTu89