02-11-2008, 12:22 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 11: Lang khẩu dư sanh.
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 3: Phong tuyết dạ sầu nhân
Hồi 11: Lang khẩu dư sanh (Suýt chết và o miệng sói)
A Tá» cÆ°á»›p được Tiểu Hồng mã, nà ng nhắm hÆ°á»›ng Bắc giục ngá»±a chạy trốn, thầm hiểu Hoà ng Dung háºn mình táºn xÆ°Æ¡ng tuá»·, lại sợ bà có đệ tá» Cái Bang tai mắt khắp nÆ¡i, nà ng mải miết chạy không ngừng, đói dừng ngá»±a ăn lÆ°Æ¡ng khô, khát uống nÆ°á»›c tuyết, không sao chăm sóc được vết thÆ°Æ¡ng Ä‘au nhức trên lÆ°ng. Nà ng tiếp tục tiến vá» phÆ°Æ¡ng Bắc, má»—i lúc má»™t thấy cảnh váºt thê lÆ°Æ¡ng, lá»›p tuyết phủ mặt đất cà ng lúc cà ng dầy. Cho đến chiá»u, ngÆ°á»i má»i ngá»±a mệt, A Tá» nhẩm tÃnh Hoà ng Dung giỠđây không thể bắt kịp được mình nữa, bèn xuống ngá»±a nghỉ má»™t chặp, nà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh, chỉ thấy toà n cây cối phủ đầy tuyết, thì ra nà ng đã dấn sâu và o má»™t khoảnh rừng ráºm. A Tá» nghỉ má»™t lúc, cảm giác hà n khà bức nhân Ä‘ang thâm nháºp và o mình, tay chân cóng nhÆ° đá, chá»— trúng ám khà má»—i lúc má»™t nhức hÆ¡n, ná»™i tạng ngâm ngẩm Ä‘au, nà ng vừa định Ä‘iá»u tức, bá»—ng má»™t cÆ¡n Ä‘au à o đến muốn nghẹt thở. Không sao Ä‘á» khà lên được, nà ng tá»± biết đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng, phải sá»›m tìm cách chữa trị.
Từng sinh sống tại những vùng mùa đông tuyết phủ, A Tá» biết, cà ng vỠđêm, nhiệt Ä‘á»™ sẽ cà ng lạnh hÆ¡n nhiá»u, nà ng tá»± nhủ: "Phải cố tìm chá»— trú trÆ°á»›c đêm tối, nếu không muốn bị chết cóng nÆ¡i đây!". Nà ng láºp tức lên ngá»±a, nhắm phÃa trong rừng xuất phát, nghÄ© bụng thể nà o gần đây cÅ©ng có lá»u của thợ săn, là m chá»— tránh gió, tuyết rất tốt. Äi chÆ°a được bao xa, trá»i chợt đổ tuyết, bông tuyết nhẹ nhà ng rÆ¡i dÃnh và o mặt A Tá» , âm thầm bám đầy mặt đất, tứ bá» chỉ nghe có tiếng bÆ°á»›c chân "sà o sạo" của nà ng và Tiểu Hồng mã giẫm trên tuyết, tiếng đó vá»ng và o rặng cây rừng, dá»™i, chuyển vá». A Tá» lắng nghe, lắng nghe, mÆ°á»ng tượng thấy thân mình nhÆ° bay bổng, cháºp sau lại có cảm giác Ä‘ang bị má»™t đôi tay to lá»›n ôm chặt lấy, đầu nà ng vô lá»±c, rÅ© xuống tìm hÆ¡i ấm phÃa trÆ°á»›c ngá»±c, mi mắt nặng trÄ©u, không nhÆ°á»›ng lên nổi, bên tai nghe rà o rạo tiếng bÆ°á»›c chân trên tuyết; tiếng bÆ°á»›c chân cứ vang dà i, vang dà i... Nà ng gần nhÆ° không thể Ä‘i thêm được nữa. Và i giá»t nÆ°á»›c từ trên mi lăn xuống, A Tá» chẳng phân biệt nổi đâu là nÆ°á»›c mắt cuả mình, đâu là nÆ°á»›c tuyết tan ra. "Tá»· phu, tá»· phu", A Tá» khe khẽ kêu, dừng phắt ngay lại, ngẩng đâu lên trá»i cao, nà ng thét lá»›n: "Tá»· phu!".
Một cơn gió thổi qua, nước mắt như những hạt trân châu rơi xuống, chưa chạm tới đất, chúng đã đông kết thà nh băng!
Äi được má»™t quãng dà i, vẫn chẳng thấy lá»u tranh đâu cả, mầu trá»i dần dần tối lại. A Tá» mặc thêm mấy lá»›p áo nữa, nhÆ°ng vẫn bị cóng đến toà n thân phát run, đôi tay lạnh cứng không ngá»›t xoa và o nhau, lòng nà ng cá»±c kỳ bối rối: "Cái vùng đất gì kỳ lạ, sao chẳng thấy má»™t bóng dáng thợ săn, lẽ nà o ta tháºt sẽ bị chết cóng tại đây? Không! Tá»· phu chÆ°a tìm thấy, ta chÆ°a thể chết được!" Láºp tức thấy trấn tÄ©nh tinh thần, nà ng nà ng tiếp tục dấn bÆ°á»›c.
Trá»i đã khuya lắm rồi, tuyết dần dần ngừng rÆ¡i, bốn bá» tối tăm mù mịt, Ä‘Æ°a tay ra trÆ°á»›c mặt không nháºn rõ được các ngón, nà ng không Ä‘i thêm được nữa, bèn đứng tá»±a ngÆ°á»i và o má»™t thân cây, vừa lạnh vừa mệt, tâm trà bắt đầu hoảng hốt, nà ng chẳng nghÄ© ngợi được gì, trong đầu chỉ hiện lên má»™t nhân ảnh to lá»›n. Nà ng lẩm nhẩm: "Tá»· phu, tá»· phu ... huynh ở đâu?"
Äôi mi nặng trÄ©u, mắt không mở ra được, trong cÆ¡n thảng thốt, A Tá» dÆ°á»ng nhÆ° thấy Tiêu Phong Ä‘ang đứng đấy nhìn mình, bảo: "A Tá» . .. muá»™i đừng chết ... đừng chết!" A Tá» gắng sức nhÆ°á»›ng mắt, nà ng dang tay chụp lấy, miệng kêu gà o: "Tá»· phu , huynh đừng bá» Ä‘i nữa!". Äôi tay chụp và o khoảng không, nà ng ngã lăn xuống đất, nhỠđó, nà ng tỉnh lại, rồi khua tay bá»±c tức Ä‘áºp dồn dáºp xuống đất, nà ng cất tiếng khóc rống.
Hốt nhiên, từ xa phiá sau vá»ng tá»›i tiếng dã thú gà o hú, Tiểu Hồng mã kế bên bá»—ng hà vang. A Tá» thất kinh, lắng tai nghe, nà ng nháºn ra tiếng sói tru, tiếng tru đó má»—i lúc má»™t lại gần, dÆ°á»ng nhÆ° sói Ä‘ang nhắm chá»— nà ng chạy lại. Nà ng đứng báºt dáºy, tìm nhặt trên mặt đất Ãt cà nh khô, dùng hoả táºp đánh lá»a, cà nh khô cháy bùng, trÆ°á»›c mắt láºp tức có ánh sáng soi cảnh váºt xung quanh. A Tá» biết giống sói tuy sợ lá»a, nhÆ°ng khi chúng bị đói quá, chút đỉnh lá»a khó thể là m chúng tránh xa. Nà ng nÆ°Æ¡ng theo ánh lá»a sáng, nhanh chóng Ä‘i nhặt cà nh khô quanh đấy vá». CÅ©ng may, mặt đất khu rá»ng nà y có rất nhiá»u cà nh cây khô rÆ¡i rụng. Phút chốc, nà ng đã gom được má»™t đống củi lá»›n. Tiếng sói má»—i lúc má»™t gần. A Tá» nhanh chóng dùng má»™t phần củi rải thà nh vòng tròn vây quanh, nà ng và Tiểu Hồng mã đứng tại giữa, gần bên đống củi. Nà ng dùng má»™t cà nh nhá» châm lá»a, đốt vòng củi. Lúc không còn nghe tiếng tru nữa, nà ng biết chúng Ä‘ang ở không xa, chúng ngừng tru vì bị sức lá»a nóng ngăn không và o gần được, nhất định chá» cÆ¡ há»™i nhảy và o bên trong vòng.
Vòng lá»a bắt đầu cháy mạnh, má»™t đôi sói mà u xám xáºm hiện ra từ vùng tối, nhảy tá»›i trÆ°á»›c đống lá»a, chúng đồng thanh hú lá»›n, nhÆ°ng không dám xông và o. Äôi sói gầm rú, thế lá»a ngà y má»™t lá»›n, chúng lùi lại và i bÆ°á»›c, mắt chăm chăm và o A Tá» và Tiểu Hồng mã, không chịu rá»i khá»i đấy. A TỠđứng nhìn vòng lá»a, nà ng không ngá»›t thêm củi và i chá»— nà o cháy Ãt, mắt thấy thấy đôi sói cứ ngồi lỳ tại chá»—, không muốn bá» mồi, trong lòng nà ng lo lắng vô cùng, thầm nghÄ© : " Äống củi nà y chỉ e không đủ đốt đến lúc trá»i sáng rõ, mình lại Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng, má»™t chút khà lá»±c cÅ©ng chảng còn, bằng không, đã phóng châm Ä‘á»™c giết hai con sói dữ nà y rồi. Giá» là m gì đây? LÅ© sói vẫn ngồi yên đấy, chá» lá»a tà n là xông và o thịt mình thôi. Giá mà có tá»· phu ở đây, huynh ấy nhất định không để bất cứ ai hiếp đáp mình, mình đã chẳng bị lạc bÆ°á»›c và o khu rừng nà y, đã chẳng bị gặp sói dữ nà y". NghÄ© đến Tiêu Phong , lòng A Tá» Ä‘au nhÆ° dao cắt, "Chẳng biết tá»· phu còn sống hay đã chết, ta Ä‘i tìm huynh hÆ¡n ná»a năm rồi, không má»™t chút âm hao, hoặc có khi huynh ấy đã chết rồi, đã xuống địa phủ tìm và tái hợp A Châu! Trên Ä‘á»i nà y chỉ còn trÆ¡ trá»i riêng ta, nghÄ© cho cùng, sống nhÆ° váºy chẳng má»™t thÃch thú gì, thà để sói dữ ăn thịt mình cho xong!" NghÄ© đến đấy, A Tá» thấy tuyệt vá»ng cùng cá»±c, nà ng buông mình ngồi xuống, tiếp tục thêm củi và o lá»a, bên tai vẫn nghe tiếng sói gà o rú, bụng nghÄ© sau khi chết, chẳng biết có còn được gặp Tiêu Phong hay không! Hốt nhiên, nà ng "a" má»™t tiếng lá»›n, tay nhanh chóng nhặt cà nh khô bá» thêm và o vòng lá»a, miệng nói thầm: "Không được, mình chẳng thể để bị sói ăn thịt, thân thể máu chảy ròng ròng nhÆ° váºy, khi xuống địa phủ tất chả dám đến gặp má»™t ai, còn nếu nhÆ° tá»· phu chÆ°a chết, mình cứ cố Ä‘i tìm thêm má»™t năm nữa, chÆ°a tìm ra, chÆ°a chịu chết".
Củi má»—i lúc má»™t vÆ¡i Ä‘i, chỉ còn má»™t nhúm, mà hai con sói Ä‘en vẫn chầu chá»±c bên ngoà i vòng lá»a, rõ rà ng chúng không chịu bá» miếng mồi ngon nà y. A Tá» nhìn Tiểu Hồng mã , nghÄ© bụng :"Chỉ còn má»™t cách cuối cùng, là giết ngá»±a vứt cho sói ăn, mình may ra có cÆ¡ há»™i chạy thoát". VÆ°Ã nghÄ©, nà ng vừa rút Ä‘oản kiếm, cất bÆ°á»›c, nhằm Tiểu Hồng mã chém xuống, Ä‘á»™t nhiên dÆ°á»›i chân nà ng vÆ°á»›ng và o má»™t cái gì đó, lúc cúi nhìn, thì ra bao lÆ°Æ¡ng khô Giang Xuân Lam đã tặng. A Tá» trong lòng chợt rúng Ä‘á»™ng, nà ng mở bao, lấy ra ba tảng thịt bò khô, Ä‘em Ä‘á»™c châm trá»™n và o, chia thà nh hai khối, rồi nhìn Tiểu Hồng mã, bảo: "Ngá»±a ngoan à , để cứu mạng ta và ngÆ°Æ¡i, cho ta xin ngÆ°Æ¡i má»™t Ãt máu tÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đừng lo, ta chẳng giết ngÆ°Æ¡i đâu, chỉ nhá» và o máu ngÆ°Æ¡i kiếm cách thoát chết thôi." Nói xong, Ä‘Æ°a dao cắt má»™t vệt nhá» nÆ¡i mông ngá»±a, láºp tức thấy máu tÆ°Æ¡m ra, Tiểu Hồng mã Ä‘au Ä‘á»›n hà dà i, nhÆ°ng vẫn không dám nhảy ra ngoà i vòng lá»a. A Tá» ra sức dùng máu ngá»±a trá»™n đầy và o hai khối thịt khô. Ngoà i vòng lá»a, hai con sói đánh hÆ¡i thấy mùi máu tanh, chúng xáp và o gần, chợt thấy từ trong ném ra hai khối thịt Æ°á»›t đẫm máu, mùi máu toả ra nồng nặc trong không khÃ. Hai con sói chẳng chá» khối thịt chạm đất, đã phóng cao mình lên, má»—i con Ä‘á»›p má»™t khối. Chẳng bao lâu, hai con sói kêu gà o thảm thiết, toà n thân chúng run rẩy, rồi ngã lăn ra chết trên đất.
A Tá» nhìn xác hai con sói nằm bất Ä‘á»™ng tại đấy, nà ng hÃt má»™t hÆ¡i dà i, ngồi phịch xuống đất, gân cốt má»i mệt, trong ngÆ°á»i không còn má»™t chút hÆ¡i sức. NhÆ°ng sợ có sói khác tìm đến, nà ng gắng gượng nâng cao tinh thần, Ä‘em má»™t Ãt cà nh khô bó lại, châm lá»a. Tay cầm bó Ä‘uốc soi Ä‘Æ°á»ng, nà ng leo lên mình ngá»±a, nhắm phÃa trÆ°á»›c chầm cháºm ra Ä‘i.
--- Xem tiếp hồi 12 ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:13 PM .
02-11-2008, 02:40 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 12: Lâm trung tiểu ốc.
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 3: Phong tuyết dạ sầu nhân
Hồi 12: Lâm trung tiểu ốc (Gian nhà nhỠgiữa rừng)
Và o lúc Ä‘uốc tà n, A Tá» cuối cùng trông thấy má»™t gian nhà nhá», nà ng mừng cuống cuồng đến ngồi không vững trên ngá»±a! Nà ng té nhà o xuống đất, vá»™i lồm cồm đứng dáºy, chạy nhanh đến trÆ°á»›c nhà , Ä‘Æ°a tay gõ cá»a, nhÆ°ng không có ai trả lá»i, đẩy cá»a thì thấy bị khoá. A Tá» buá»™c kỹ Tiểu Hồng mã lại, nà ng dùng thanh ThÆ°Æ¡ng Lãng kiếm chặt khoá, đẩy cá»a bÆ°á»›c và o, đánh hoả cụ thắp ngá»n đèn trên bà n, rồi sợ dã thú xông và o nhà , nà ng vá»™i và ng quay ra đóng cá»a, cà i then cẩn tháºn. A Tá» Æ°á»›c chừng đó là má»™t gian nhà nhá», gần lò sưởi có má»™t cái giÆ°á»ng trên trải nệm thêu hoa, bốn góc giÆ°á»ng thu vén gá»n gà ng tá» chỉnh bằng bốn chéo góc má»™t tấm chăn bông. Äà ng trÆ°á»›c giÆ°á»ng là má»™t cái bà n gá»— hồng, chạm trổ hoa văn, trên mặt bà n có bà y bút lông, nghiên má»±c và giấy. A Tá» nghÄ© thầm : "Gian nhà nà y trần thiết bất tục, xem ra chủ nhà không phải hạng dân dã tầm thÆ°á»ng". Ngá»ng đầu lên nhìn thêm lần nữa, nà ng thấy trên tÆ°á»ng có treo má»™t cây cung, má»™t túi tên lá»›n ăm ắp những mÅ©i tên, vải ngoà i túi tên có thêu chỉ ngÅ© sắc hình má»™t kỵ sÄ© Ä‘ang giÆ°Æ¡ng cung bắn tên. A Tá» không còn hứng thú nà o nhìn thêm nữa, nà ng cởi áo choà ng, rồi nằm dà i trên giÆ°á»ng, kéo chăn đắp lên ngÆ°á»i, cảm giác thoải mái dá»… chịu nhÆ° thuở còn là m quáºn chúa tại Liêu quốc. Hiện thá»i tuy không còn là m quáºn chúa nữa, nhÆ°ng cả ngà y hôm nay nà ng dùng sức nhiá»u, bị nhá»c mệt, bèn nhắm mắt thả hồn và o giấc má»™ng.
Mấy ngà y kế đó, trá»i nổi bão tuyết lá»›n, bên ngoà i gian nhà , trừ tiếng gió thổi, nà ng chẳng nghe thấy thanh âm nà o khác. A Tá» Ä‘oán là chủ nhà chắc chẳng thể vá» trong thá»i tiết đó, nà ng yên tâm dưỡng thÆ°Æ¡ng. Kế bên lò sưởi có má»™t thùng nhá», A Tá» mở nắp ra xem, thấy Ä‘á»±ng đầy ắp lÆ°Æ¡ng khô, đủ cho nà ng dùng trong vòng ná»a tháng, góc nhà thấy có mấy bầu rượu, dùng uống chống giá rét tháºt tốt.
Năm sáu ngà y sau, vá» cÆ¡ bản, vết thÆ°Æ¡ng A Tá» tÆ°Æ¡ng đối khá, bão tuyết đã ngÆ°ng. Chiá»u hôm đó, A Tá» mở cá»a, để nắng tà chiếu và o, tia nắng chiếu đúng và o chá»— treo tú tên. A Tá» nhìn hình cung thủ thêu trong bức tranh, nà ng mÆ°á»ng tượng thấy hiện trÆ°á»›c mặt hình ảnh Tiêu Phong cưỡi ngá»±a Ä‘i săn, chà ng thì giÆ°Æ¡ng cung bắn dã thú, còn mình thì Ä‘ang ruổi ngá»±a phÃa sau, miệng không ngá»›t gá»i : "Tá»· phu, đợi muá»™i vá»›i!"
- Äợi muá»™i vá»›i ... Äợi muá»™i vá»›i!
Äang lúc lệ nóng tuôn trà o già n giụa là m má» mắt, A Tá» lại nghe rõ có tiếng kêu nhÆ° váºy, hoà cùng tiếng vó ngá»±a từ xa Ä‘ang tiến lại gần, thanh âm truyá»n đến tháºt nhanh, con số ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i đến xem chừng không Ãt.
A TỠđoán là Hoà ng Dung đang thống suất đệ tỠCái Bang đuổi theo đến đây, nà ng chẳng chần chừ, phóng mình ra ngoà i, cưỡi Tiểu Hồng mã nhằm hướng Bắc bỠchạy.
Chạy được và i dặm Ä‘Æ°á»ng, vẫn chẳng thấy có ai rượt theo, tiếng ngÆ°á»i la hét, tiếng ngá»±a hà cÅ©ng không còn nghe thấy nữa. A Tá» cảm thấy tháºt kỳ lạ, nà ng tá»± há»i: "Bá»n há» không thấy mình trong gian nhà đó, thể nà o cÅ©ng lần theo vết chân ngá»±a in trên tuyết mà rượt theo mình, váºy tại sao lại chẳng nghe tiếng ngÆ°á»i ngá»±a nà o hết?". Trong lòng nghi hoặc, nà ng Ä‘i ngá»±a cháºm lại, trÆ°á»›c mặt bạt ngà n cây rừng, mầu trá»i đã bắt đầu sẩm tối. A Tá» sợ lại gặp sói dữ, không dám Ä‘i tá»›i nữa, rồi vì nà ng bá» chạy Ä‘á»™t ngá»™t, cả bao phục lẫn túi lÆ°Æ¡ng khô Ä‘á»u đã chẳng kịp Ä‘em theo, A Tá» ngồi trên mình ngá»±a, chần chừ má»™t hồi, cuối cùng, nà ng nghiến răng, quà y đầu ngá»±a, trở vá» .
Trá»i má»—i lúc má»™t tối, A Tá» ngạc nhiên khi từ xa, nà ng thấy phÃa gian nhà có ánh lá»a Ä‘ang được thắp lần lượt trên Ä‘á»™ chục cái đèn, rồi khi nà ng và o đến gần, thấy có và i lá»u vải dá»±ng quanh ngôi nhà , trong má»—i lá»u có ánh sáng đèn, binh lÃnh Mông Cổ tay Ä‘ao tay mác ra và o không ngá»›t, lại thấy có lÃnh đứng canh trÆ°á»›c lá»u. Thấy rõ không phải Hoà ng Dung Ä‘ang Ä‘uổi mình, A Tá» bá»›t sợ, nhỠđã sinh sống khá lâu tại Liêu quốc, thấy tình hình xuất phát nhiá»u quân binh ra ngoà i, đến đây hạ trại, nà ng biết nhất định là có vÆ°Æ¡ng tôn quý tá»™c nà o đó Ä‘i săn bắn. A Tá» thò đầu ra quan sát, thấy duy nhất gian nhà nhá» là không có đèn lá»a, dÆ°á»ng nhÆ° không có ngÆ°á»i ở, nà ng mừng quá, bèn Ä‘em Tiểu Hồng mã buá»™c ở má»™t nÆ¡i xa, thi triển khinh công, và o gần khu lá»u trại. Nà ng ẩn mình sau má»™t thân cây, nhón và i hòn sá»i, lá»±a thá»i cÆ¡, nà ng nhắm mấy rặng cây nÆ¡i xa, dụng lá»±c ném gây tiếng Ä‘á»™ng. Láºp tức có nhiá»u tiếng quát há»i "Ai đó?", rồi và i tên binh lÃnh Mông Cổ ùa chạy đến đấy. A Tá» nhanh chóng lách mình, vô thanh vô tức tiến và o phÃa gian nhà .
Nhá» nhiá»u thân cây che khuất, lợii dụng lÃnh canh không để ý, A Tá» dùng khinh công chuyá»n từ cây nà y sang cây khác, chầm cháºm tiếp cáºn gian nhà nhá». Khi nà ng Ä‘i ngang má»™t gian lá»u lá»›n, A Tá» chợt nghe tiếng má»™t nữ tá» nói:
- Tiểu Nhạn à , mi mau đến bảo đầu bếp nấu và i món ăn Nam triá»u, mà phải nấu cho tháºt ngon Ä‘a.
Rồi nghe có tiếng nữ tá» khác khúc khÃch trả lá»i:
- Công chúa bình thÆ°á»ng ghét đồ ăn Nam triá»u lắm mà , sao hôm nay lại hăm hở đòi nấu mấy món đó?
Nà ng công chúa bị trêu chá»c, nổi xung, nói:
- Ta lúc trÆ°á»›c không thÃch đồ ăn đó, bữa nay đổi ý, không được sao?.
- Äược chá»›! DÄ© nhiên là được, vì Äại TÆ°á»›ng quân, công chúa sao chẳng thay đổi cho được?
- Ta Ä‘áºp và o cái con tiểu nha đầu ngá»› ngẩn nhà ngÆ°Æ¡i! Còn hồ ngôn loạn ngữ nữa, xem xem ta có cắt phăng cái mỠđó Ä‘i hay không!
Tiểu Nhạn cÆ°á»i hì hì, đáp:
- Công chúa tha tội, nô tỳ chẳng dám nữa đâu!
Công chúa nhè nhẹ run giá»ng, thở dà i
- Tiểu Nhạn, mi nói thá» xem, tại sao Äại TÆ°á»›ng quân đến giá» cứ suy tÆ° cái gì hoà i váºy? Tại sao chà ng cứ phiá»n muá»™n, không vui hoà i váºy?
Tiểu Nhạn trả lá»i:
- Äến công chúa còn không biết, ai khác mà biết cho được!
Công chúa trầm mặc một hồi lâu, bỗng nà ng nói:
- Ôi chao, mi sao hãy còn ở đây là m gì thế! Äi mau Ä‘i thôi!
Tiểu Nhạn dạ một tiếng, công chúa đột nhiên lại bảo:
- Khoan đã, chỠta đi cùng! Ta chỉ e nha đầu ngươi nói năng không rõ rà ng, thôi, được rồi, để tự ta đến giặn hỠlà m đúng món thang giã rượu cho tốt.
Vừa dứt lá»i, đã thấy có tiếng rảo bÆ°á»›c, hai nữ tá» Mông Cổ từ trong lá»u đó bÆ°á»›c ra, tay cầm đèn soi phÃa trÆ°á»›c, Ä‘i vá» phÃa và nh ngoà i khu lá»u trại.
Ngay tại lúc đó, má»™t bóng xám vụt từ trên cao má»™t thân cây nhảy xuống, nhằm hÆ°á»›ng A Tá» phóng đến. A Tá» tinh mắt, nháºn thân ảnh đó giống hệt hình dạng Hoà ng Dung, nà ng kinh hãi, bèn nhanh chóng trổ khinh công lẩn và o vùng bóng tối.
Nguyên ngÆ°á»i đó Ä‘Ãch thị Hoà ng Dung, sau khi bị A Tá» cÆ°á»›p mất ngá»±a, bà trở vá» Cái Bang, má»i thà y thuốc trứ danh nhất trong vùng đến chữa trị cho Quách Phù và Gia Luáºt Tá». Thầy thuốc chỉ có thể giữ cho tình trạng bệnh không xấu Ä‘i, chẳng thể trị dứt bệnh được. Hoà ng Dung quá lo lắng, ban đầu, bà định láºp tức lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°a hai vợ chồng Quách Phù vá» thà nh TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, hòng má»i danh y nổi tiếng trên giang hồ đến chữa trị. Bá»—ng bà nghe máºt thám Cái Bang đến báo tin vÆ°Æ¡ng tá» Hốt Tất Liệt của Mông Cổ thống xuất toà n bá»™ tÆ°á»›ng lÄ©nh ở đấy ra ngoà i săn bắn. Hoà ng Dung, thứ nhất Ä‘ang lo liệu công việc của Cái Bang, thứ nhì muốn Ä‘i dá» thám quân tình. Bà biết Hốt Tất Liệt là nhân váºt tối quan trá»ng trong quân Mông Cổ, ngÆ°á»i nà y hùng tà i đại lược, rất khó đối phó. Bây giá» y huy Ä‘á»™ng quân binh Ä‘i săn bên ngoà i, chÆ°a rõ mục Ä‘Ãch tối háºu của y ra sao, Hoà ng Dung quyết định tá»± mình Ä‘i thăm dò, ngay cả Hốt Tất Liệt Ä‘Ãch thá»±c có Ä‘i săn chăng nữa, chắc bà cÅ©ng có thể dò la nghe ngóng tin tức từ những trò chuyện của há». Vả lại lúc đó, số hảo thủ trong bang hiện ở tại đấy không nhiá»u, Hoà ng Dung muốn tránh quân binh Mông Cổ phát hiện, đã má»™t mình má»™t thân Ä‘á»™t nháºp đến thăm dò khu lá»u trại, bất ngá» lúc và o gần, phát hiện còn có má»™t nhân ảnh khác cÅ©ng Ä‘ang trốn trốn tránh tránh. Bà âm thầm đến gần xem, nháºn ra A Tá» , không nén nổi cÆ¡n giáºn đùng đùng, tâm trà láºp tức hết muốn tiếp tục dò thám địch tình nữa, bà quyết lòng bắt A Tá» cho bằng được.
A Tá» sống tại đây năm sáu ngà y liá»n, nà ng quen thuá»™c địa hình nÆ¡i đó, lại nhá» có các lá»u trại cùng cây to che chắn, nà ng trong bóng tối, lẩn tránh nhÆ° chạch, rồi Hoà ng Dung vốn sợ bị quân binh Mông Cổ phát hiện, trong thá»i gian ngắn, muốn nhanh chóng thu tháºp A Tá» tháºt không phải dá»…. Vả lại A Tá» tá»± biết rõ, cà ng kéo dà i, ná»™i lá»±c nà ng chÆ°a khôi phục, cuối cùng sẽ không thoát tay Hoà ng Dung, trong lòng nà ng cá»±c kỳ lo lắng, khi bá» xa Hoà ng Dung được má»™t Ãt, thấy gần gian nhà , láºp tức nà ng chẳng lưỡng lá»±, chạy ngay và o trong nhà để trốn.
--- Xem tiếp hồi 13 ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:07 PM .
12-11-2008, 09:23 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Táºp 4: Äăng há»a lan san xứ - Hồi 13: Cách thế trùng phùng.
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 4: Äăng há»a lan san xứ (Äèn lá»a gần tà n)
Hồi 13: Cách thế trùng phùng (Trùng phùng nơi thế giới khác)
Vừa và o trong nhà , A Tá» bá»—ng nghe tiếng bÆ°á»›c chân khác nhau của nhiá»u ngÆ°á»i cùng tiến đến, nà ng thầm kêu khổ, chỉ còn cách khom lÆ°ng chui xuống dÆ°á»›i gầm giÆ°á»ng, má»›i kịp giấu mình, nà ng đã nghe tiếng đẩy cá»a. Má»™t giá»ng nữ tá» nói:
- Äại ca, huynh để ý nhé, đây là bá»±c cá»a đấy.
A Tá» nháºn ra tiếng cô công chúa vừa rồi; má»™t nam tá» áºm á»± trả lá»i duy nhất má»™t tiếng: "ừ", sau đó, có ngÆ°á»i soi đèn, từ dÆ°á»›i gầm giÆ°á»ng, trong vầng ánh sáng, A Tá» thấy và i ba ngÆ°á»i Ä‘ang tiến thẳng vá» nà ng. A Tá» nÃn thở, sà n giÆ°á»ng vá»ng tiếng "cá»t kẹt", nghe má»™t ngÆ°á»i nằm buông mình, nằm xoãi dà i trên đó. Rồi tiếng công chúa gấp rút nói nhá»:
- Tiểu Nhạn, hãy mau mang món thang giã rượu lại đây. Tiểu Vân, đi lấy khăn nóng đi.
Hai nha hoà n ứng tiếng, mở cá»a Ä‘i ra ngoà i.
A Tá» thấy đôi chân nữ tá» lần đến đứng trÆ°á»›c giÆ°á»ng, rồi tiếng nà ng công chúa nói khẽ:
- Huynh uống chi cho đến say mèm nhÆ° váºy, uống rượu nhiá»u nhÆ° váºy hại cho sức khoẻ đó huynh!.
Chẳng nghe tiếng trả lá»i, chỉ tiếng ngáy nhè nhẹ từ trên giÆ°á»ng. Công chúa trầm giá»ng há»i:
- Äại TÆ°á»›ng quân, Äại TÆ°á»›ng quân, sao huynh ngủ nhanh thế?
Nà ng nhẹ bước, rồi có tiếng kéo sột soạt kéo chăn đắp, tiếng nà ng khẽ than thở:
- Cả ngà y hôm nay nói chuyện vá»›i muá»™i vá»n vẹn có ba câu, cá»› sao huynh cứ tìm cách lẩn tránh muá»™i váºy? Muá»™i có gì đáng sợ đâu?
Nghỉ một lúc, lại nghe nà ng nói:
- Huynh biết đấy, trong lòng muá»™i chỉ có huynh thôi, ngoà i ra, chẳng hiểu tại sao không ai khác khiến muá»™i quan tâm, và tại sao huynh chẳng vui gì hết, suốt ngà y cứ đăm đăm? Ai da, bất kể muá»™i há»i han ra sao, huynh Ä‘á»u không trả lá»i! Chỉ cần huynh nói ra, ngay cả muá»™i không giúp được gì, huynh cÅ©ng nên cho muá»™i chia sẻ buồn khổ cùng huynh chứ, muá»™i tuyệt không muốn má»™t mình cá nhân huynh rầu rầu váºy! Ôi, tháºt muá»™i nghÄ© không ra, huynh anh hùng nhÆ° váºy, là m quan to quyá»n lá»›n, vì lẽ gì cứ rầu rÄ© hoà i thế?
A Tá» nghe cô thở ngắn than dà i không dứt, nà ng nghÄ© bụng: "Cô công chúa đây tháºt quá si tình, nhÆ°ng xem ra, cái ông Äại TÆ°á»›ng quân nà y không mặn mà gì lắm!"
Và o lúc ấy, có ngÆ°á»i đẩy cá»a bứớc và o, rồi tiếng Tiểu Nhạn nói:
- Công chúa, món thang giã rượu đã đem đến rồi.
Lại có tiếng khác:
- Thưa công chúa, khăn đây.
"Suỵt", má»™t tiếng khẽ, công chúa đứng lên, nói nhá»:
- Äại TÆ°á»›ng quân ngủ say rồi, bá»n mình Ä‘i thôi, đừng là m ồn đánh thức ngÆ°á»i dáºy!
Mắt A Tá» chợt tối sầm vì đèn tắt, nà ng nghe tiếng bÆ°á»›c chân nhẹ nhà ng rón rén của ba ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i xa dần.
A Tá» thở má»™t hÆ¡i dà i, nà ng bá»—ng nghe ngÆ°á»i trên giÆ°á»ng cÅ©ng thở nhẹ ra má»™t tiếng, nhÆ° thể ngÆ°á»i đó chẳng nhịn lâu hÆ¡n nữa được. Lúc đó A Tá» má»›i biết vừa rồi, gã giả vá» ngủ, nà ng bèn ngÆ°ng thần, ngừng thở, chú tâm ká» tai và o sà n giÆ°á»ng nghe ngóng Ä‘á»™ng tÄ©nh, nhÆ°ng sau má»™t lúc lâu, thấy truyá»n lại tiếng khò khò , ngáy Ä‘á»u Ä‘á»u, lần nà y, Ä‘Ãch thá»±c gã đã ngủ say rồi.
A Tá» trốn dÆ°á»›i gầm giÆ°á»ng, nà ng hết sức má»i mệt, giữa lúc thần trà mông lung, bá»—ng có tiếng mở cá»a tháºt khẽ, nà ng nhìn ra ngoà i, trong ánh sáng má» má» hắt ra từ đèn đóm các gian lá»u chung quanh, thấy má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘ang rón rén, âm thầm tiến và o, trong chá»›p mắt đến ngay trÆ°á»›c giÆ°á»ng, chỉ nghe "há»±" má»™t tiếng nhá», ngÆ°á»i trên giÆ°á»ng rên lên, gã đã bị Ä‘iểm huyệt. Láºp tức, kẻ Ä‘á»™t nháºp quát khẽ:
- Tiểu yêu nữ, để xem xem hôm nay mi chạy đi đâu?
Bóng gáºy Äả Cẩu bổng hoa lên, nhằm ngay dÆ°á»›i gầm giÆ°á»ng đánh và o. A Tá» thất kinh, nà ng nháºn biết ngÆ°á»i đó là Hoà ng Dung. Nà ng vá»™i phóng mạnh má»™t mÅ©i Ä‘á»™c châm. nhÆ°ng Hoà ng Dung đã liệu trÆ°á»›c, bà nhanh nhẹn né tránh, đồng lúc má»™t viên phi thạch xé gió bay tá»›i, kÃch trúng ngay và o giữa bắp chân phải A Tá». Nà ng thét "á»i" má»™t tiếng, máu tÆ°Æ¡i bắn ra. Hoà ng Dung hai chân đứng tấn cung bá»™, tay phải cầm gáºy, tay trái khoa lên, quát "hô" má»™t tiếng, tung chưởng mãnh liệt đánh và o gầm giÆ°á»ng. A Tá» Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng nÆ¡i chân, gầm giÆ°á»ng cháºt hẹp, nà ng vô phÆ°Æ¡ng tránh né, mắt thấy nếu trúng chưởng đó, tất sẽ trá»ng thÆ°Æ¡ng. Äá»™t nhiên có tiếng "phạch", ngÆ°á»i trên giÆ°á»ng múa tay ngạnh tiếp chưởng của Hoà ng Dung, khiến bà bị đẩy lùi mấy bÆ°á»›c, trong khi ngÆ°á»i ná» hoà n toà n chẳng thấy bị chấn Ä‘á»™ng gì.
Hoà ng Dung hãi thầm trong bụng, chưởng vừa rồi, bà đã váºn dụng mÆ°á»i thà nh công lá»±c, váºy mà đối phÆ°Æ¡ng chỉ nhẹ nhà ng Ä‘Æ°a tay đã hoá giải, vả lại rõ rà ng bà đã Ä‘iểm huyệt , nhÆ°ng gã tá»± váºn công xung phá giải huyệt, rồi còn nhanh chóng đối chưởng, tu vi đó, bà khó hình dung có ngÆ°á»i đạt được cao đến thế, tuyệt đối không nghÄ© ra được ai trong quân Mông Cổ có công lá»±c cao cÆ°á»ng nhÆ° váºy.
Hoà ng Dung há»i nhá»:
- Các hạ là ai?
NgÆ°á»i trên giÆ°á»ng thở dà i, nhá» nhẹ trả lá»i:
- Chỉ là má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang hết muốn sống!
Thanh âm cá»±c nhá» cá»±c nhẹ đó, A Tá» vừa nghe và o tai, nà ng khÃch Ä‘á»™ng nhÆ° bị sét đánh ngang trá»i, toà n thân láºp tức ngây dại!
NgÆ°á»i ngồi trên giÆ°á»ng trầm giá»ng há»i lại :
- Mà bà là ai, sao ná»a đêm Ä‘á»™t nháºp và o doanh trại ta?
Hoà ng Dung tá»± biết đêm nay gặp đại cÆ°á»ng địch, muốn toà n mạng rút lui sẽ rất khó, bà láºp tức quyết Ä‘oán tháºt nhanh, múa mạnh Äả Cẩu bổng tấn công và o các chá»— yếu hại của gã.
NgÆ°á»i đó ngạc nhiên, "uả" má»™t tiếng, chuyển thân đứng dáºy, chiết chiêu qua lại và i hiệp, rồi gã bá»—ng cất tiếng há»i:
- Bà là m Bang chủ Cái Bang, phải không?
Hoà ng Dung nghÄ© bụng, ngÆ°á»i nà y kiến thức võ công uyên bác, nháºn ra Äả Cẩu bổng pháp, thế nhÆ°ng bà không trả lá»i, cà ng ra sức tấn công bạt mạng. NhÆ°ng bà nháºn thấy ngÆ°á»i đó dÆ°á»ng biết rõ Äả Cẩu bổng pháp, chiêu thức lợi hại nà o của Hoà ng Dung thi triển ra cÅ©ng Ä‘á»u chẳng đụng được tá»›i má»™t chéo áo của gã, đến ngay nhÆ° Quách TÄ©nh cÅ©ng khó lòng linh há»at đối phó được nhÆ° váºy! NgÆ°á»i kia tá»±a hồ có ý nhân nhượng, gã chỉ tránh né, hoà n thủ rất Ãt. Hoà ng Dung cà ng đánh cà ng hãi, bà nghÄ© thầm, Äả Cẩu bổng pháp xÆ°a nay chỉ truyá»n cho bang chủ Cái Bang, tại sao ngÆ°á»i nà y lại thà nh thạo quá váºy! Gã hốt nhiên phi thân nhảy lên, đá tạt ngang má»™t cÆ°á»›c, đồng thá»i hữu chưởng đánh nhanh vá» chưởng trái của Hoà ng Dung, tả thủ quà i ngược lại, giá»±t cây gáºy Äả Cẩu bổng thoát khá»i tay Hoà ng Dung, má»™t chiêu thức tuyệt mỹ cá»±c nhanh, Hoà ng Dung hoảng sợ, bà nháºn ra chiêu "Phi Long tại thiên" trong mÆ°á»i tám lá»™ chưởng pháp Hà ng Long! Chưởng lá»±c gã cá»±c kỳ mãnh liệt, khiến bà tuá»™t tay, bị giáºt mất bổng.
NgÆ°á»i đó cầm Äả Cẩu bổng trong tay, nhẹ nhà ng vuốt thân gáºy, bá»—ng gã Ä‘Æ°a trả lại cho Hoà ng Dung, nói:
- Bà đi ngay Ä‘i, ở lại đây lâu sợ có chuyện không hay, bên ngoà i đã nghe tiếng Ä‘á»™ng rồi, sá»›m có ngÆ°á»i tìm đến đấy!
Hoà ng Dung cầm Äả Cẩu bổng , trong đầu xoay chuyển cả trăm ý nghÄ©, "Sao hắn ta biết sá» Hà ng Long tháºp bát chưởng? Sao hắn ta thủ hạ lÆ°u tình? Tại sao ...".
Äang lúc bà hoang mang chÆ°a biết tÃnh sao, trÆ°á»›c mắt hốt nhiên sáng lên ánh đèn, bà nghe má»™t giá»ng run rẩy kêu nho nhá»:
- Tá»· phu . . . Tá»· phu ...
NgÆ°á»i kia quay phắt đầu lại, dÆ°á»›i ánh đèn, bà thấy đó là má»™t nam tá» khôi ngô, mắt sáng nhÆ° Ä‘iện, Ä‘Ãch thá»±c Tiêu Phong!
Ông nhìn A Tá» Ä‘ang đứng trÆ°á»›c đèn, thân mình ông run lên, không ngăn được tiếng kêu buá»™t khá»i miệng "A Tá» !".
Tiếng chÆ°a dứt, má»™t thân mình má»m mại đã nhảy xổ và o lòng ông. Mắt đẫm lệ, ông dang rá»™ng hai tay áo ra. A Tá» giụi mặt và o lồng ngá»±c to rá»™ng, nà ng má»m ngÆ°á»i nhÆ° không còn sức lá»±c nữa, khóc không thà nh tiếng:
- Tá»· phu, tá»· phu, có phải Ä‘Ãch thá»±c là huynh không?
Nghe hÆ¡i thở quen thuá»™c, A Tá» thấy nhÆ° Ä‘ang lạc và o trong má»™ng, vì nhiá»u lần, nà ng từng nằm mÆ¡ được ôm nhÆ° vầy!
Tiêu Phong Ä‘Æ°a tay nhẹ vuốt mái tóc má»m của A Tá», dịu dà ng nói:
- Là ta ... Ta đây ... tỉ phu của tiểu A TỠđây!
Nghe giá»ng nói trìu mến đó, phút chốc, bao nhiêu cay đắng của suốt ná»a năm qua vụt dâng lên trong đầu, nà ng dang hai tay đấm và o ngá»±c ông, cất tiếng khóc oà .
Tiêu Phong cúi nhìn, thấy vẻ tiá»u tuỵ, võ và ng trên mặt A Tá» , lòng ông cá»±c kỳ xót xa, nghÄ© bụng: "Cô ấy má»™t thân má»™t mình lÆ°u lạc giang hồ, chắc đã chịu khổ Ä‘au không Ãt!". Ông không cầm lòng được, Ä‘Æ°a tay vá»— nhè nhẹ và o lÆ°ng cô, nói thầm thì:
- Äá»u tại ta không tốt, đã không quan tâm chăm sóc muá»™i, khiến muá»™i đã phải chịu biết bao gian nan cá»±c khổ!
A TỠnghe thấy thế, nà ng cà ng khóc to hơn nữa, rồi ngẩng đầu, thổn thức:
- Tỷ phu, tỷ phu .. từ giỠtrở đi, đừng bỠmuội nữa ...
Tiêu Phong trong lòng chua xót, ông đưa tay ôm cô, nghẹn ngà o nói:
- Äược ... được rồi ... Ta sẽ không bá» muá»™i nữa đâu!
--- Xem tiếp hồi 14 ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:08 PM .
12-11-2008, 09:37 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Táºp 4: Äăng há»a lan san xứ - Hồi 14: Tân Nguyệt Công chúa.
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 4: Äăng há»a lan san xứ
Hồi 14: Tân Nguyệt Công chúa
Bên ngoà i bá»—ng vang vá»ng tiếng bÆ°á»›c chạy rầm ráºp nhiá»u ngÆ°á»i, Tiêu Phong biết Hoà ng Dung giỠđã ở khá xa, ông chăm chú nhìn nữ tá» trong tay mình, nhất thá»i không nỡ đẩy cô ra. Cùng lúc đó, má»™t nữ tá» chạy và o, hắng giá»ng, gấp rút há»i:
- Tiêu đại ca, huynh không sao chứ?
Nhìn thoáng thấy tại giữa phòng, có má»™t cô gái Ä‘ang phủ phục trong lòng Tiêu Phong , nữ tá» ngạc nhiên đến há hốc miệng ra, rồi vừa tức, vừa ghen, nà ng cất giá»ng gay gắt há»i:
- Äại TÆ°á»›ng quân , ngÆ°á»i nà y là ai váºy? Vừa rồi, không phải nÆ¡i đây phát hiện ra thÃch khách sao?
Tiêu Phong nhẹ nhà ng đẩy A Tá» ra khá»i vòng tay, ông cÆ°á»i nụ, đáp:
- Công chúa, ngÆ°á»i nà y là tiểu di tá» (em vợ) ta, cô ấy vừa từ miá»n Nam lên đây tìm ta. Má»›i rồi, trong bóng tối, không nháºn ra nhau, bá»n ta đã có giao thủ, chứ ở đây không có thÃch khách nà o đâu!
Thấy Tiêu Phong bá»—ng dÆ°ng nét mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, Công chúa trong lòng vui sÆ°á»›ng, địch ý vá»›i A Tá» do đó giảm Ä‘i không Ãt, cÆ°á»i nói:
- À ... thì ra là tiểu di tá» của Äại TÆ°á»›ng quân, sao muá»™i chÆ°a bao giá» nghe huynh nhắc đến? Chẳng phải huynh đã bảo là các ngÆ°á»i thân của huynh Ä‘á»u chết cả rồi sao?
A TỠvội nói:
- Hai ta lạc xa nhau đã lâu, nên huynh ấy cứ tưởng ta đã chết rồi!
Nói xong, A Tá» ngắm Công chúa từ đầu đến chân, nà ng giáºt mình, nghÄ© thầm: "Công chúa đây diện mạo xinh đẹp, ta trông thấy còn Ä‘á»™ng lòng, váºy mà tá»· phu chẳng chút để ý, hiển nhiên lòng huynh đến chết cÅ©ng không nhạt phai tình cảm dà nh cho tá»· tá»· A Châu. Trong mắt chà ng, con gái toà n thiên hạ chừng nhÆ° không hiện hữu!"
Tâm trà ngổn ngang trăm mối, nà ng chẳng biết vui hay buồn nữa!
Công chúa rảo bước đến trước A TỠ, nắm tay nà ng, nói:
- Tên ta là Tân Nguyệt, cô nÆ°Æ¡ng tên gì váºy?
A Tá» cÆ°á»i, trả lá»i
- Tên ta là A Tá» , ta hết lòng cảm Æ¡n cô nÆ°Æ¡ng đã thay ta chăm sóc cho tá»· phu ta cho tá»›i giá».
Tân Nguyêt quà y đầu nhìn Tiêu Phong , gò má chợt á»ng hồng, nói:
- Không, ta đã chẳng chăm sóc tốt cho chà ng đâu, sau nà y còn mong được cô nương chỉ bảo giúp ta với!
Nghỉ một chút, nà ng tiếp:
- Äêm khuya lắm rồi, cô nÆ°Æ¡ng hãy theo ta vá» ngủ, đừng là m rá»™n Äại TÆ°á»›ng quân nữa, lúc chiá»u tối, huynh ấy đã uống rượu say lắm đấy!
A Tá» vừa trùng phùng Tiêu Phong , nà ng chẳng muốn rá»i xa ông, buá»™t miệng đáp nhanh:
-Không, ta chỉ ở cùng chỗ với tỷ phu ta thôi!
Tân Nguyệt thấy kỳ, bèn há»i:
- Cô nương và huynh ấy? Chẳng phải ...
Tiêu Phong mối gắn bó của A Tá» vá»›i mình ra sao, từ khi bị mình vô ý đả thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng, ngà y đêm đã quen luôn có mình bên cạnh, căn bản chẳng tị hiá»m chuyện nam nữ chung đụng, ông láºp tức nhìn cô, trầm giá»ng, dịu dà ng nói:
- Muội hãy đi theo Công chúa đi nghỉ đi, ngà y mai, huynh sẽ lại gặp muội!
A Tá» thấy ông nói váºy, tuy lòng thá»±c chẳng muốn Ä‘i cùng Công chúa chút nà o, nà ng vừa dợm tiến tá»›i, chợt thấy nhức nhối nÆ¡i chân, không nhịn được, nà ng rên lên "ui chao", rồi, không gượng lại nổi, nà ng xiêu vẹo thân mình, sắp ngã xuống.
Tiêu Phong láºp tức chạy nhanh đến đỡ cô, cúi đầu, thấy vết máu Ä‘á» thẫm trên váy A Tá» , ông tức thì đặt cô ngồi nÆ¡i giÆ°á»ng, xắn váy lên, chỉ thấy nÆ¡i vết thÆ°Æ¡ng cô máu không ngừng rỉ ra.
"á»’ ...", Tiêu Phong kêu lên, ông nhanh tay xé má»™t mảnh vạt áo bà o của mình, mau chóng tháºn trá»ng băng bó vết thÆ°Æ¡ng, chặn máu ngừng chảy, rồi cất giá»ng gá»i to:
- Äi gá»i thầy thuốc, mau lên!
Láºp tức có ngÆ°á»i ứng tiếng, nháºn lệnh chạy Ä‘i ngay.
Tân Nguyệt đứng đấy, theo dõi sá»± việc, nhìn Tiêu Phong chẳng chút do dá»± xé toạc vạt áo, nà ng chợt thấy trong lòng nhói lên, cảm giác chua cay tuôn trà o. Tấm áo đó đã do chÃnh tay nà ng khâu từng Ä‘Æ°á»ng chỉ, mÅ©i kim, lần đầu tiên nà ng may áo, mấy ngón tay đã bị không biết bao nhiêu vết kim đâm để hoà n thà nh tấm áo, giỠđây tấm áo ấy bị Tiêu Phong xé rách, là m sao lòng nà ng tránh khá»i thÆ°Æ¡ng cảm? Nà ng ngÆ¡ ngẩn, ánh mắt dõi nhìn Tiêu Phong, thấy ông chỉ chú tâm và o A Tá», nà ng không ngăn nổi ná»—i thÆ°Æ¡ng tâm, thầm Æ°á»›c: "Mình mà được huynh ấy khẩn trÆ°Æ¡ng chăm sóc nhÆ° váºy, dẫu có phải chết vì, cÅ©ng cam tâm!"
Thầy thuốc đến tháºt nhanh, rá»a sạch vết thÆ°Æ¡ng, bôi thuốc và băng bó lại, giúp A Tá» giảm Ä‘au nhiá»u, thấy Tiêu Phong đã yên tâm, Tân Nguyệt sai ngÆ°á»i cáng A Tá» Ä‘i nghỉ.
Nhìn phÃa sau lÆ°ng A Tá» khi cô Ä‘i xa dần, trong lòng Tiêu Phong chợt nổi sóng nổi gió, ông mÆ¡ hồ tưởng chừng thấy chÃnh hình ảnh A Châu Ä‘ang quay lÆ°ng bÆ°á»›c Ä‘i, hai mắt nhạt nhoà , ông ngẩng đầu nhìn trá»i cao, u uẩn than:
- A Châu nà ng hỡi, nà ng tại cõi linh thiêng trên ấy, sợ ta cô Ä‘Æ¡n, đã cá» chÃnh muá»™i muá»™i nà ng đến là m bạn vá»›i ta! Nà ng cứ yên tâm, ta sẽ không để tiểu muá»™i ấy khổ sở nữa đâu!.
Hôm sau, A Tá» dáºy tháºt sá»›m, nà ng xuống giÆ°á»ng, chống gáºy Ä‘i ra khá»i lá»u, chầm cháºm bÆ°á»›c vá» gian nhà nÆ¡i Tiêu Phong Ä‘ang trú chân. Hốt nhiên, Ä‘Ã ng sau nà ng vang tiếng chân bÆ°á»›c dồn dáºp, rồi má»™t đôi tay thon nhỠôm choà ng lấy mình, nà ng nghe tiếng cÆ°á»i giòn tan của Tân Nguyệt há»i
- A TỠcô nương, đi đâu sớm thế?
- Ta đã chẳng ngủ được, chỉ chá» mau đến sáng để Ä‘i gặp tá»· phu. Công chúa vì sao cÅ©ng dáºy sá»›m thế. Bá»™ Công chúa cÅ©ng đã không ngủ được à ?.
Tân Nguyệt Cong chúa đôi má á»ng hồng, hà m hồ đáp:
- Ta ... ta vừa đến hạ trại nÆ¡i đây, lạ chá»— ...- rồi đổi Ä‘á» tà i, nà ng nói - Khà trá»i giá rét, sợ cô nÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i miá»n Nam không chịu nổi lạnh, ngà y mai, ta sẽ cho ngÆ°á»i lo sá»a soạn vải len may y phục cho cô nÆ°Æ¡ng.
Nói đến đấy, hai ngÆ°á»i Ä‘Ã vượt ngang má»™t gian lá»u, thấy xa xa, dÆ°á»›i tà ng cây cổ thụ cao cạnh gian nhà , má»™t thân ảnh to lá»›n, tay chắp sau lÆ°ng, Ä‘ang đứng đấy, gió bấc thổi phất phÆ¡ tà áo trÆ°á»›c, từ trên cây, tuyết đóng trên cà nh nhẹ rÆ¡i xuống, bông tuyết phÆ¡i phá»›i nhÆ° cùng múa may vá»›i vạt áo của ngÆ°á»i ná» trong gió. A Tá» và Tân Nguyệt không hẹn cùng dừng bÆ°á»›c, ngÆ¡ ngẩn ngắm nhìn.
A Tá» nghÄ© thầm: "Trên Ä‘á»i nà y chẳng má»™t nam tá» nà o khả dÄ© sánh được vá»›i huynh ấy, khà độ đó là m ngÆ°á»i ta thấy há» thấp kém khi hỠđứng cạnh huynh!"
Công chuá Tân Nguyệt tá»± nhủ: "Từ ngÆ°á»i huynh, toát ra má»™t ma lá»±c tháºt mạnh mẽ! Tại sao, má»—i khi nhìn chà ng, mình không thể tá»± chủ được? Dù chà ng chẳng có tình ý gì vá»›i mình, chỉ cầu mong má»—i ngà y mình Ä‘á»u được từ xa nhìn chà ng nhÆ° lúc nà y, thấy đủ mãn nguyện rồi!".
Thình lình, giữa doanh trại Mông Cổ nổi lên má»™t hiệu tù và , Tiêu Phong nhanh chóng xoay mình, nhìn thấy A Tá» cùng Tân Nguyệt, ông rảo bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c hai ngÆ°á»i, cất giá»ng tha thiết há»i:
- A TỠ, vết thương muội không sao chứ?
A TỠnhẹ lắc đầu, Tiêu Phong lại nói:
- Vừa có chuyện gì đó xảy ra trong quân doanh, ta phải Ä‘i há»p ngay bây giá». Trá»i lạnh đấy, hai cô hãy mau và o trong nhà trÆ°á»›c Ä‘i.
Vừa hay có một thân binh dẫn ngựa tới, thưa:
- Thỉnh tướng quân lên ngựa!
Tiêu Phong bước đi, khoát tay, bảo:
- Không cần!.
Lá»i nói vừa dứt, thân hình đã tách xa ra hÆ¡n ba trượng, má»™t chá»›p mắt, ông mất dạng giữa khu lá»u trại.
Trong gian nhà nhá», Tân Nguyệt đỡ A Tá» ngồi xuống, nà ng Ä‘Æ°a tay chỉ và o túi tên trên tÆ°á»ng:
- Äại TÆ°á»›ng quân Æ°a thÃch săn bắn, ta đã sai ngÆ°á»i sá»a chữa gian nhà nhá» nà y, rồi ta há»c may thêu, tá»± tay là m ra cái túi tên nà y. A Tá» cô nÆ°Æ¡ng, cô nÆ°Æ¡ng xem ta thêu hình Äại TÆ°á»›ng quân nà y có giống không?
A Tá» ngắm hình thêu kỵ sÄ© bắn cung, nà ng nhá»› lúc mình thấy nó lần đầu tiên, đúng khi ấy, trÆ°á»›c mắt cÅ©ng đã vụt hiện ra thân ảnh Tiêu Phong , bây giá» nà ng chợt hiểu, chÃnh hình ảnh Tiêu Phong cô Công chúa đã tá»± tay thêu, nà n bất giác gáºt đầu nói:
- Giống, giống lắm ...
Công chúa Tân Nguyệt đôi mắt loé sáng rá»±c, cÆ°á»i bảo:
- Váºy a? Ta đã bá» ra mất má»™t tháng để thêu nó đấy, mà lúc thêu xong, thá»±c chẳng biết giống nhiá»u Ãt ra sao!.
Tân Nguyệt nắm chặt đôi tay A Tá», tha thiết há»i:
- A Tá» cô nÆ°Æ¡ng, cô nÆ°Æ¡ng là m Æ¡n nói cho ta hay, phu nhân của Äại TÆ°á»›ng quân, cÅ©ng là tá»· tá»· cô nÆ°Æ¡ng, hình dáng sinh thá»i ra sao? TÃnh tình nhÆ° thế nà o?
A TỠđáp:
- Hồi lá»›n lên, tá»· tá»· ta hình dung khá giống ta, tÃnh tình tá»· ấy tốt vô cùng.
Tân Nguyệt thở một hơi dà i, nói:
- Ôi, ta há»i đây tháºt là thừa, nếu dung mạo và tÃnh nết của nà ng mà không tuyệt hảo, là m sao mà xứng vá»›i huynh ấy chứ! Váºy nà ng là m sao mà chết váºy?
A Tá» trả lá»i:
- Tỷ tỷ bị trúng chưởng của tỷ phu mà chết!.
Tân Nguyệt hết sức kinh ngạc, kêu lên:
- Sao lại thế được? Chẳng thể nà o, nhất định chẳng thể nà o!.
- Cô nÆ°Æ¡ng không tin lá»i ta, cứ Ä‘Ãch thân đến há»i tá»· phu ta!
- Mà cô nÆ°Æ¡ng không háºn tá»· phu chuyện ấy sao?.
- Không, ta không háºn chút nà o cả. Nói thá»±c cho nghe, ta từ lúc chứng kiến huynh ấy má»™t chưởng đánh chết tá»· tá»·, ta má»›i Ä‘em lòng thÆ°Æ¡ng huynh ấy!.
- Sao ? - má»™t lần nữa, công chúa lại giáºt mình, má»™t lúc nghe cả hai chuyện khó tin, lại thêm dÃnh dáng đến ngÆ°á»i nà ng hằng tÆ¡ tưởng, trong lòng nà ng đầy thắc mắc, không biết đặt câu há»i ra sao, chỉ liá»n miệng nói - Sao lạ váºy, lạ quá váºy?.
A Tá» thần sắc nghiêm trá»ng, trả lá»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng tưởng ngÆ°á»i nhÆ° tá»· phu ta phải có lý do để là m váºy sao?
Công chúa Tân Nguyệt nói:
- Ta tháºt sá»± không muốn biết lý do, chỉ vì thấy kỳ quái ở chá»— sao cô nÆ°Æ¡ng lại yêu huynh ấy từ khi ra tay giết chết tá»· tá»· của cô nÆ°Æ¡ng?
A TỠđôi mắt nhìn xa xăm, u uẩn đáp:
- Buổi tối hôm đó, trá»i đổ cÆ¡n mÆ°a cá»±c to, nhÆ° trút nÆ°á»›c, tá»· phu ta ôm trong tay tá»· tá»· A Châu của ta, khóc lóc tháºt là thÆ°Æ¡ng tâm, ta chÆ°a từng thấy má»™t nam tá» nà o khóc lóc đến Ä‘á»™ thÆ°Æ¡ng tâm nhÆ° váºy, trong tim ta lúc đó đã quyết định, tá»· tá»· A Châu giỠđã mất, hãy còn A Tá» cho tá»· phu đây, A Tá» so vá»›i A Châu đâu có thua sút chút nà o? Váºy mà ... Váºy mà bất kể ta đối vá»›i huynh ấy tháºm tốt đến đâu, huynh chẳng thèm có chút tình ý vá»›i ta, vÄ©nh viá»…n trong tim chỉ có hình bóng A Châu ...
Tân Nguyệt nghe nà ng thảm thiết tâm sá»±, đã mÆ¡ hồ hiểu phần nà o Tiêu Phong ngá»™ sát A Châu, Tiêu Phong vì thế Ä‘au khổ khôn cùng, thÆ°á»ng ngà y, ông buồn rầu chẳng vui. Tân Nguyệt nghÄ© thầm: "Tá»± mình là m chết ngÆ°á»i yêu quý nhất Ä‘á»i của mình, thế gian nà y không ná»—i khổ Ä‘au nà o lá»›n hÆ¡n, đại ca vốn ngÆ°á»i tình thâm nghÄ©a trá»ng, cái ná»—i Ä‘au khổ của huynh ấy lá»›n gấp trăm lần khổ Ä‘au của ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng!".
--- Xem tiếp hồi 16 ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:08 PM .
13-11-2008, 04:07 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Táºp 4: Äăng há»a lan san xứ - Hồi 15: Tố ly tình.
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 4: Äăng há»a lan san xứ
Hồi 15: Tố ly tình (Kể sự tình lúc xa nhau)
Äang lúc hai ngÆ°á»i theo Ä‘uổi tâm tÆ° riêng của mình, Tiêu Phong bÆ°á»›c nhanh đến, nói vá»›i Công chúa:
- Tứ VÆ°Æ¡ng gia thỉnh Công chúa cùng ra ngoà i Ä‘i săn, má»i Công chúa mau chóng dá»i bÆ°á»›c!.
Tân Nguyệt cao hứng, đứng dáºy, kéo tay Tiêu Phong nói:
-Tốt quá, váºy thì mình Ä‘i ngay Ä‘i!.
Tiêu Phong trả lá»i:
- A Tá» Ä‘ang mang thÆ°Æ¡ng tÃch, huynh không Ä‘i săn được, và đã có bẩm báo vá»›i Tứ VÆ°Æ¡ng gia rồi.
Tân Nguyệt thất vá»ng quá, nói:
- Huynh không Ä‘i cùng, nếu có thÃch khách đến hà nh thÃch VÆ°Æ¡ng huynh của ta thì là m thế nà o?.
Tiêu Phong cÆ°á»i đáp:
- Äây là đất phong hầu của VÆ°Æ¡ng gia, lại có Pháp VÆ°Æ¡ng, Tiêu TÆ°Æ¡ng tá» theo bảo vệ, Công chúa không cần phải lo lắng gì lắm!.
Tân Nguyệt bĩu môi, nói:
- Nếu huynh không đi, muội cũng sẽ ở lại đây trò chuyện cùng A TỠcô nương!
Tiêu Phong nhẹ lắc đầu, ông dở cÆ°á»i dở khóc, chẳng là m gì khác được.
A Tá» chợt há»i:
- Công chúa, cô nÆ°Æ¡ng có biết tá»· phu ta thÃch ăn món gì nhất không?.
Tân Nguyệt trả lá»i:
- Món gà nÆ°Æ¡ng kiểu khiếu hoá của Nam Triá»u.
A TỠlắc đầu, bảo:
- Chẳng phải, đó là món thịt hoả hồ ly nÆ°á»›ng! Bắt má»™t con hoả hồ ly lá»™t da, moi ruá»™t, rồi nÆ°á»›ng trên lá»a đến khi và ng rượm, lại dùng dao sắc thái miếng má»ng, tẩm xì dầu pha giấm, Ä‘Æ°á»ng hoa lên, dùng Ä‘Æ°á»ng, máºt ong và pha hÆ°Æ¡ng pha và o nÆ°á»›c chấm, ui chao ... mùi vị món đó nếm và o, thiệt là má»™t món ăn cá»±c ngon! Äáng tiếc, từ khi tá»· tá»· của ta qua Ä‘á»i, chẳng còn ai nấu cho tá»· phu ta thưởng thức nữa!
Tân Nguyệt nhìn Tiêu Phong, cÆ°á»i nói:
- Thì ra huynh thÃch món đó, sao huynh không nói cho muá»™i hay vá»›i?
Tiêu Phong liếc nhìn A Tá», cÆ°á»i nhẹ, đáp:
- Hoả hồ ly loà i linh váºt của ngÆ°á»i bản xứ, ta nà o dám đòi ăn?
Tân Nguyệt cÆ°á»i, bảo rằng:
- Huynh đừng lo, chừng nà o muá»™i trở vá» nhà , nhất định sẽ cho kiếm má»™t con hoả hồ ly nấu thá» cái món đó liá»n!
Nói xong, láºp tức ra Ä‘i.
A TỠthấy nà ng Công chúa đã đi xa, nói:
- Cái cô công chúa nà y là chúa hay là m phiá»n, suốt ngà y cứ quấn rịt lấy huynh!.
Tiêu Phong Ä‘Æ°a tay chà mạnh và o đầu mÅ©i cô, cÆ°á»i bảo:
- Muá»™i, nha đầu tiểu quá»· nà y, kẻ nà o bị muá»™i quấy rối má»›i là bị phiá»n to!.
A TỠthừa thế, chụp lấy tay Tiêu Phong, nói:
- Tá»· phu, huynh ngồi xuống Ä‘i, muá»™i có nhiá»u Ä‘iá»u muốn nói cùng huynh.
Tiêu Phong bèn ngồi xuống bên cạnh cô, há»i:
- Trong lòng ta cÅ©ng có nhiá»u Ä‘iá»u muốn há»i muá»™i, là m sao muá»™i cÅ©ng đã vỠđược cái thế gian nà y váºy?.
A Tá» ngả đầu dá»±a và o vai ông, nói nho nhá»:
- Tại bá» vá»±c thẳm trÆ°á»›c Nhạn Môn quan, sau khi huynh lấy hai mẩu tên gẫy đâm và o ngá»±c tá»± táºn, ở đấy ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u hết sức thÆ°Æ¡ng cảm, duy chỉ má»™t mình muá»™i là không, tại vì khi đó, muá»™i ôm huynh trong tay mà không còn bị huynh đẩy muá»™i ra nữa! Huynh hứa lá»i vá»›i tá»· A Châu là trên Ä‘á»i nà y, nhất nhất chiếu cố cho muá»™i, nên huynh đã ở ká» cáºn muá»™i cho tá»›i trÆ°á»›c đó, nhìn nhin đám mù sÆ°Æ¡ng trắng toả lên từ đáy vá»±c, muá»™i nghÄ© là từ đây vá» sau, muá»™i và huynh sẽ cùng được sống bên nhau trong đám mây trắng đó, muá»™i lại sợ huynh bảo muá»™i còn nợ gã đầu sắt đôi tròng mắt, sẽ bắt muá»™i phải sống vá»›i gã, nên khi trông thấy gã, muá»™i đã móc mắt trả lại cho gã!
Tiêu Phong nghe cô nhá» giá»ng kể chuyện, ông cảm giác tá»± trên không má»™t quả tạ vừa giáng thẳng và o đầu mình, cà ng nghe ông cà ng kinh hãi, trÆ°á»›c mắt phảng phất hình ảnh A Tá» hố mắt ứa đầy máu Æ°á»›t già n giụa trên mặt, cô dang tay vứt mạnh đôi tròng mắt xuống đất!
Rồi ông nghe A TỠkể tiếp:
- Dù lúc đó muá»™i chẳng còn nhìn thấy mây trắng nữa, lòng muá»™i tá»± biết huynh vÄ©nh viá»…n không còn ngăn cấm muá»™i chạy lại vá»›i huynh nữa, huynh sẽ ngoan ngoãn nghe theo lá»i muá»™i. Muá»™i Ä‘au lòng nhìn huynh, bảo huynh: "Má»™t khi chúng mình và o đám mù sÆ°Æ¡ng trắng đó rồi, sẽ chẳng còn ai có thể là m hại đến huynh được nữa!", nên muá»™i ôm huynh chầm cháºm tiến ra Ä‘Ã ng trÆ°á»›c, Ä‘i được và i bÆ°á»›c, huynh và muá»™i cùng rÆ¡i xuống vá»±c, và o đám mù sÆ°Æ¡ng trắng xoá đó!
Tiêu Phong thất thanh kêu "ồ", toà n thân ông rúng Ä‘á»™ng, nhìn ánh mắt A Tá», ông ẩy đầu cô Ä‘ang tá»±a và o vai mình ra.
A Tá» chặn tay ông, thấy tay run rẩy, nà ng ngạc nhiên há»i:
- Huynh, sao váºy?
Tiêu Phong không cách nà o trấn áp niá»m hối háºn bá»™t phát trong lòng, nhìn ánh mắt của cô, cổ há»ng ông tá»±a hồ bị má»™t váºt gì chặn nghẹn lại, má»™t lúc lâu sau, khản giá»ng, ông nói:
- Tại sao muá»™i khổ sở là m chuyện ngu ngốc đó? Ta chẳng đáng cho muá»™i liá»u mình nhÆ° thế!
A Tá» cất cao giá»ng cãi:
- Huynh không đáng thì còn ai đáng? Trên trần gian nà y, nếu không còn huynh nữa, thá» há»i muá»™i còn sống ở lại để là m gì?.
Tiêu Phong không ngá» A Tá» lại chà tình vá»›i mình đến thế, ông ngẩng đầu, tá»± nghÄ© mình suốt Ä‘á»i cô khổ, không nÆ¡i nÆ°Æ¡ng trá»±a, chỉ có hai chị em nà y đến chết vẫn hết lòng vá»›i mình, A Châu vì mình mà chết. A Tá» thì cuối cùng chẳng ngần ngại tá»± cô tìm cái chết theo mình, trong lòng cá»±c kỳ cảm khái, ông nghÄ© thầm: "Tiêu Phong hỡi Tiêu Phong, mi tá»± thị là anh hùng cái thế, cuối cùng lại là m hại đến hai ngÆ°á»i tháºt tốt trên Ä‘á»i nà y Ä‘á»u vì mi mà chết!". NghÄ© đến đấy, ông chẳng thể ngăn được tiếng kêu la thất thanh, nÆ°á»›c mắt tuôn trà o nhÆ° mÆ°a!
A TỠnghe tiếng kêu thất thanh của Tiêu Phong, trong lòng cảm động, nà ng cũng buồn bã kêu lên: "Tỷ phu", rồi nhà o và o lòng ông.
Tiêu Phong Ä‘Æ°a tay ôm, để đầu cô dá»±a và o trÆ°á»›c ngá»±c của mình, giống hệt tình trạng lúc cô thụ thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng nÆ¡i tay mình thuở nà o, thầm nghÄ©: "Cô tiểu muá»™i nà y rốt lại cÅ©ng vẫn tÃnh nết trẻ con, cà ng ngà y cà ng gắn bó vá»›i mình! Chẳng có gì lạ hết, trên Ä‘á»i, cô chỉ còn má»—i mình ta là thân thuá»™c, ta phải hết lòng hết sức lo cho cô!"
A TỠhai tay ôm vòng và o lưng Tiêu Phong, nói:
- Tá»· phu, hãy hứa vá»›i muá»™i huynh sẽ không bá» rÆ¡i muá»™i nữa nhé, đừng chối bá» lá»i hứa đó nhé!.
Tiêu Phong dịu dà ng vỗ nhẹ và o đầu cô, bảo:
- Ta không nuốt lá»i hứa đâu, có Ä‘iá»u tá»· phu của muá»™i là má»™t hán tá» thô lá»—, bắt muá»™i suốt ngà y chịu Ä‘á»±ng ta, sợ muá»™i rồi sẽ sinh ra buồn chán thôi!.
A Tá» láºp tức nói:
- Không, chỉ cần có huynh bên cạnh, muá»™i vÄ©nh viá»…n chẳng giáºn, chẳng buồn phiá»n.
Tiêu Phong trong lòng phát rét, nhẹ nhà ng đưa tay ẩy cô ra, nói:
- A Tá», muá»™i nên biết là suốt Ä‘á»i, trong lòng huynh chỉ có hình bóng A Châu.
A TỠvội nói:
- Thế giới nà y chẳng phải thế giới trước đã qua. A Châu tỷ tỷ xương cốt giỠđã hoá thà nh tro bụi, huynh vẫn chẳng thể quên đi được sao?.
Tiêu Phong nhÃu mà y, ánh mắt ông dõi vá» xa xăm, nói:
- A Tá», ta nói cho muá»™i hay, A Châu vẫn chÆ°a chết, nà ng trÆ°á»›c giá» vẫn ngá»± trong lòng ta, bất kể thế gian thay đổi ra sao, A Châu vẫn là A Châu, chẳng ai có thể thay thế nà ng được!
A TỠkhóc, nói:
- A Châu, A Châu, huynh chỉ biết nói đến A Châu, chẳng lẽ trong mắt huynh, muá»™i chả đứng đến gót chân tá»· tá»·? Muá»™i ra sức Ä‘i tìm huynh, trải qua không biết bao nhiêu gian khổ đắng cay, suýt bị chết trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tìm, huynh có biết không?
Tiêu Phong bá»—ng má»m lòng, Ä‘Æ°a tay áo lau nÆ°á»›c mắt cho cô, ông nói nho nhá»:
- Ta cÅ©ng biết muá»™i đã trải trăm ngà n gian khổ, váºy, nghe tá»· phu nói đây, bá»n mình từ rà y vá» sau, có Æ¡n trả Æ¡n, có oán báo oán!
A Tá» nghe váºy, cÆ°á»i qua là n nÆ°á»›c mắt, rồi nà ng Ä‘em sá»± tình từ lúc bị luồng khà lÆ°u tách rá»i khá»i Tiêu Phong, chuyện gặp được Trình Anh, Lục vô Song ra tay cứu giúp, chuyện má»™t thân má»™t mình vạn dặm tìm ông, chuyện gây thù kết oán vá»›i Hoà ng Dung, bị bà rượt Ä‘uổi, chuyện gặp hiểm nguy trong rừng, nhất nhất Ä‘em kể cho Tiêu Phong nghe. Tiêu Phong nghe đến đâu, ông đổ mồ hôi đến đấy, thầm nghÄ©: "Nếu chẳng may cô ấy bị mất mạng trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tìm mình, tháºt ta là m sao biết được ... ôi ... ôi ... " Ông không dám nghÄ© tiếp nữa, nhìn mặt A Tá» và ng võ, cầm lòng chẳng đặng,ông Ä‘Æ°a tay ra vuốt tóc cô, nói:
- CÅ©ng vì ta, muá»™i chịu quá nhiá»u Ä‘au khổ!.
A Tá» nở nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tắn, nói nhá»:
- Chịu khổ đau nữa cũng không sao, muội chỉ sợ không tìm lại được huynh thôi!
Tiêu Phong than thở:
- Cái thế giá»›i nà y thá»±c kỳ lạ! Có quá nhiá»u chuyện bá»n mình chẳng hiểu nổi. Ta rõ rà ng tá»± sát, muá»™i rõ rà ng nhảy xuống vá»±c sâu, đúng lý ra chẳng thể nà o sống sót được, nhÆ°ng chỉ nhá» má»™t luồng khà lÆ°u Ä‘Æ°a đẩy mình quá trăm năm vá» sau, không hiểu .... chắc tại trên trá»i cao xanh đã có vị thần linh nà o đó ra tay phù trợ bá»n mình!
A TỠnói:
- Nhất định thế! Tá»· phu ngÆ°á»i thiện lÆ°Æ¡ng, bồ tát do bị huynh cảm Ä‘á»™ng đã ra tay cứu vá»›t, tiện thể cứu muá»™i luôn, từ giá» trở Ä‘i, muá»™i nhất tâm là m việc thiện, không là m ác nữa!
Tiêu Phong cÆ°á»i nói:
- Hay lắm! Tiểu A TỠgiỠđã trưởng thà nh rồi đấy!.
A Tá» cÆ°á»i đáp:
- Muội sớm đã trưởng thà nh, huynh không biết đấy thôi. Bây giỠnói cho muội nghe, huynh trôi giạt vỠthế giới nà y, sự tình ra sao?.
Tiêu Phong nâng chén uống một ngụm rượu, đôi mắt nhìn vỠnơi xa xăm, ông nói:
- Chuyện cũng khá dà i ...
--- Xem tiếp hồi 16 ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:09 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
àóäèîêíèãè , củ thiên ma , êîìñîìîëåö , ïåñíÿ , nh hết cjieeu , then ma hanh khong , thiÊn mà hÀnh khÔng , thiên mã hà nh không , thien ma hang khon , thien ma hanh khong , thien ma hanh khong 4vn , thien ma hanh khong full , thien ma hanh khong prc , thien ma khong prc full , thienmahanhkhong , tien ma hanh khong