30-10-2009, 09:29 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Tiên Kiếm Thần Khúc
Tác giả: Ngưu Nhữ Giả
Quyển 1 - Tiểu TỠThiên Thà nh
ChÆ°Æ¡ng 10: Äá»c Sách
Dịch giả: Văn Cà n Khôn
Nguồn: 4vn.eu
Có má»™t số tên gá»i mạn phép đổi cho thống nhất. Cảm Æ¡n.
Sáng sá»›m hôm sau, mặt trá»i vừa ló rạng.
Äinh Nguyên trong giấc má»™ng thấy mình cầm Long Tuyá»n Bảo kiếm dà i hÆ¡n ba thÆ°á»›c Ä‘i báo thù. Ba anh em Mông lão tam quỳ xuống xin tha thứ, nhÆ°ng hắn nhất quyết xuống tay. Äang lúc tiếng kêu khóc thảm thiết nhÆ° quá»· than sói tru thì thoảng bên tai mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ có tiếng gá»i:
- Äinh tiểu ca, mau tỉnh dáºy!
Äinh Nguyên khó chịu mở mắt ra, thấy A NgÆ°u Ä‘ang đứng bên giÆ°á»ng, vẻ mặt khẩn trÆ°Æ¡ng gá»i tên mình không ngừng. Hắn lÆ°á»i biếng ngáp dà i má»™t cái, oán giáºn nói:
- NgÆ°Æ¡i gá»i ta là m gì? Trá»i hãy còn sá»›m mà !
A NgÆ°u trừng mắt ngạc nhiên há»i:
- Còn sá»›m? Ta và sÆ° phụ đã dáºy lâu lắm rồi. Äinh tiểu ca, mau đứng lên Ä‘i, sÆ° phụ Ä‘ang chá» ngÆ°Æ¡i rá»a mặt ăn sáng để là m lá»… bái sÆ° đó!
Äinh Nguyên tò mò há»i:
- Lễ bái sư gì?
- ChÃnh là bái sÆ° phụ ta là m sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i đó, ngà y trÆ°á»›c ta cÅ©ng phải là m nhÆ° váºy!
Äinh Nguyên nghe A NgÆ°u nói rất thú vị, cÆ°á»i lên má»™t tiếng nói:
- Cần gì phải phiá»n toái nhÆ° váºy. Ta công nháºn hắn là sÆ° phụ, hắn coi ta là đệ tá», nhÆ° váºy được rồi, cần gì phải giở cái nghi lá»… chó má ấy ra là m chi cho mệt!
Nói xong quay mình và o trong toan ngủ tiếp.
A Ngưu vội la lên:
- Không được! Nhất định phải bái! HÆ¡n nữa còn phải và o nÆ¡i đặt linh vị các báºc tổ sÆ° Thúy Hà phái vái qua má»™t lần nữa!
Äinh Nguyên nghe thế lại cà ng không vui, nói:
- Những ngÆ°á»i đó chết Ãt nhất cÅ©ng mấy trăm năm, có khi cả nghìn năm rồi, đối vá»›i ta chẳng chút quan hệ, không bái!
A NgÆ°u thấy hắn tá»± tiện bình luáºn vá» các vị tổ sÆ° thì sợ hãi vô cùng, sắc mặt Ä‘ang từ Ä‘en chuyển qua trắng bạch, ghé sát tai Äinh Nguyên nói:
- Äừng để sÆ° phụ nghe thấy mấy lá»i nà y, nếu không ngÆ°Æ¡i sẽ thê thảm đó!
Äinh Nguyên bị hắn quấy rầy nhÆ° váºy thì cÆ¡n buồn ngủ cÅ©ng tiêu tan, xem ra tên nà y không kéo hắn ra khá»i giÆ°á»ng thì nhất định không chịu Ä‘i, vì váºy ngồi dáºy nói:
- Äược rồi, ta đã biết. Không bái sÆ° không được sao? Tháºt là phiá»n toái!
Äợi cho Äinh Nguyên rá»a mặt, ăn Ä‘iểm tâm xong, ba thầy trò cùng rá»i khá»i Tá» Trúc Hiên, A NgÆ°u còn dùng má»™t cái giá» trúc nhá» Ä‘á»±ng đồ cúng bái và o đấy xách Ä‘i.
Lúc nà y núi non má»™t mà u xanh mát, Tá»a Vong Phong mây trắng đại thịnh, quẩn quanh khắp chốn. Gió nhẹ man mác xoa và o mặt, trên cây chim hót lÃu lo, mặt đất vô số các loà i kỳ hoa dị thảo Ä‘ua nhau khoe sắc, cảnh tượng hết sức say đắm lòng ngÆ°á»i.
Ba ngÆ°á»i Ä‘i ra Tá» Trúc lâm, lần nà y Ä‘i chỉ mất Ä‘á»™ ná»a canh giá», ngoà i rừng cÅ©ng má»™t cảnh nhÆ° váºy, hêt sức nên thÆ¡.
PhÃa trên má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» ven sÆ°á»n núi lúc nà y hiện ra má»™t tòa trang viện rất lá»›n. xa xa nhìn lại cá»±c kỳ nguy nga tráng lệ, đủ cho hà ng nghìn, tháºm chà hà ng vạn ngÆ°á»i ở. PhÃa trÆ°á»›c tòa trang viện có má»™t hồ nÆ°á»›c nhá», mà u xanh thăm thẳm, vô số các loà i chim lạ mắt bay lượn trên mặt hồ, phảng phất nhÆ° ngụp lặn trong ánh bình minh.
A NgÆ°u cùng Äinh Nguyên sóng vai nhau Ä‘i phÃa sau Lãnh Äạm Ngôn chân nhân. Äối vá»›i A NgÆ°u mà nói thì cảnh trà nÆ¡i nà y chẳng có gì là má»›i lạ, thÆ°á»ng ngà y hắn vẫn Ä‘i qua đây nhÆ° cÆ¡m bữa, nhìn mãi đâm ra nhà m. Mà có không nhà m Ä‘i chăng nữa thì Äinh Nguyên cÅ©ng không cho rằng tên nà y biết thưởng ngoạn cảnh đẹp, cho nên hắn rất nhởn nhÆ¡, kiểu dáng nhÆ° má»™t gã thi nhân ngắm hoa.
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân chẳng há» thúc giục, cÅ©ng không quay lại nhìn hai gã đệ tá» lấy má»™t lần, nhÆ°ng bÆ°á»›c chân của ông luôn luôn cách chúng má»™t khoảng cách cố định, bốn bÆ°á»›c chân.
A Ngưu lấy ngón tay chỉ sơn trang nói:
- Äinh tiểu ca, đấy chÃnh là BÃch Lan sÆ¡n trang của CÆ¡ sÆ° thúc! Bên trong ở không Ãt ngÆ°á»i đâu!
Sau đấy khẽ nhìn qua Lãnh Äạm Ngôn chân nhân rồi ghé sát lá»— tai Äinh Nguyên nói:
- Bất quá CÆ¡ sÆ° thúc cùng sÆ° phụ quan hệ không được tốt, gặp nhau cÅ©ng chẳng thèm nhìn mặt. Môn đệ của ông ấy vì váºy chẳng bao giá» ghé qua Tá» trúc hiên chÆ¡i!
Äinh Nguyên nhá»› tá»›i chuyện hôm qua thì không khá»i giáºt mình, mấy cái ngÆ°á»i ở trong rừng trúc kia phải chăng cÅ©ng là đồ tỠđồ tôn của CÆ¡ sÆ° thúc?
Äi thêm má»™t Ä‘oạn nữa thì địa hình có vẻ cao hÆ¡n chút Ãt, tuy nhiên phong cảnh hai bên Ä‘Æ°á»ng thì vẫn hết sức thanh nhã. SÆ¡n tùng thúy bách vÆ°Æ¡n thẳng lên trá»i xanh, mù khuất trong mây trắng, ngay cả những tảng đá dÆ°á»›i đất cÅ©ng vÆ°Æ¡ng vấn đầy mây, những tưởng thế giá»›i ấy chỉ có mây là mây, hết sức phiêu bồng. Trong rừng thì chim hót lÃu lo, thi thoảng dÆ°á»›i những bụi cây má»™t và i con thú lạ nhảy vù ra, nhÆ°ng rồi lại nhanh chóng chìm và o mây trắng nÆ¡i núi đá sau lÆ°ng.
Ba thầy trò vẫn tiếp tục Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng dà i khuất mây, chỉ là Äinh Nguyên không há» thấy mệt, ngược lại còn cảm nháºn thấy trong cÆ¡ thể má»™t luồng nhiệt khà hùng háºu lÆ°u chuyển khắp nÆ¡i, là m cho thân thể hắn nhẹ nhÆ° yến bay. Có Ä‘iá»u hắn đã thá» khống chế luồng nhiệt khà ấy nhÆ°ng không được, cuối cùng Ä‘Ã nh buông xuôi cho nó tá»± do hoà nh hà nh.
PhÃa cuối sÆ¡n đạo lúc nà y xuất hiện má»™t tòa đạo quán vô cùng nguy nga, đứng sừng sững chÃnh giữa Tá»a Vong Phong, xung quanh mây mù bảy sắc bay lượn, trông nhÆ° cảnh tiên giá»›i.
A Ngưu hưng phấn nói:
- Äinh tiểu ca, phÃa trÆ°á»›c là chá»— ở của chưởng môn đại sÆ° bá, gá»i là Thúy Hà Quan, bên trong Thúy Hà Quan chÃnh là chá»— đặt linh vị các báºc tiá»n bối Thúy Hà phái, muốn bái sÆ° nhất định phải và o trong đấy là m lá»…!
Ba thầy trò bÆ°á»›c lên báºc cá»a, hai bên có bốn gã Tam đại đệ tỠđến khom ngÆ°á»i hà nh lá»… vá»›i Lãnh Äạm Ngôn chân nhân cùng A NgÆ°u.
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân khẽ gáºt đầu Ä‘i và o cá»a, A NgÆ°u thì cÆ°á»i ha hả, hÆ°á»›ng sang hai bên nói:
- Miá»…n lá»…, miá»…n lá»…, không cần khách khÃ!
Äinh Nguyên cÅ©ng chẳng để tâm đến hắn, vá»™i Ä‘i theo Lãnh Äạm Ngôn chân nhân và o trong. NÆ¡i nà y có má»™t cái sân rá»™ng đủ cho mấy ngà n ngÆ°á»i đứng hà nh lá»…, bất quá bây giá» chẳng thấy bóng má»™t ai. Xuyên qua sân rá»™ng, Ä‘i vòng vo má»™t hồi thì phÃa trÆ°á»›c bắt đầu thấy xuất hiện má»™t và i ngÆ°á»i, cảnh váºt cÅ©ng trở nên thanh tịnh lạ thÆ°á»ng.
NhÆ°ng Äinh Nguyên dần dần phát hiện ra sá»± kỳ quái, những ngÆ°á»i nà y nhìn thấy bá»n há» thì ngay láºp tức lảng tránh Ä‘i, trừ trÆ°á»ng hợp nà o không né được má»›i bÆ°á»›c đến chà o há»i. Có đôi khi A NgÆ°u nháºn thấy ngÆ°á»i quen liá»n vui vẻ gá»i to bắt chuyện, những ngÆ°á»i đó tuy đối đáp vá»›i hắn nhÆ°ng thái Ä‘á»™ rất lãnh đạm, thi thoảng liếc xéo ba thầy trò má»™t cái, còn lá»i nói của A NgÆ°u chung quy chẳng được để tâm chút nà o.
Äinh Nguyên trong lòng khó chịu, không nhịn được nói:
- A Ngưu, ngươi nói chuyện là m gì, không thấy hỠchẳng để ý đến ngươi sao?
A NgÆ°u cong cong đầu, cÆ°á»i đôn háºu nói:
- Không đâu, bình thÆ°á»ng bá»n hỠđối vá»›i ta cÅ©ng tốt lắm. Lần trÆ°á»›c Tôn sÆ° huynh cùng mấy ngÆ°á»i rủ ta Ä‘i bÆ¡i, ta không thuá»™c thủy tÃnh, xuýt nữa chết Ä‘uối, cÅ©ng may có hắn cứu, hôm nay há» không để ý đến ta chắc cÅ©ng có lý do, hoặc xa quá không nghe rõ ta nói gì.
Äinh Nguyên nghÄ© thầm không chừng mấy tên nà y biết ngÆ°Æ¡i không biết bÆ¡i nên cố ý khi dá»…, sau lại sợ chuyện huyên náo dẫn đến tai vạ má»›i cứu ngÆ°Æ¡i, nhÆ° váºy vừa thá»a mãn tâm tÃnh lại được ngÆ°Æ¡i mang Æ¡n. NhÆ°ng trá»i sanh tÃnh A NgÆ°u đã nhÆ° váºy rồi, biết có nói cÅ©ng chẳng ăn thua nên Ä‘Ã nh im lặng.
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân dừng lại trÆ°á»›c má»™t tòa từ Ä‘Æ°á»ng, hai gã đệ tá» bÆ°á»›c đến khom ngÆ°á»i nói:
- Äệ tá» bái kiến Tam sÆ° thúc!
Lãnh Äạm Ngôn gáºt đầu đáp lại, Ä‘i thẳng và o trong từ Ä‘Æ°á»ng. A NgÆ°u cùng Äinh Nguyên vá»™i vã theo sau, bên trong nhiệt khà bốc lên, hÆ°Æ¡ng khói nghi ngút. Tại đại Ä‘iện trung tâm thá» phụng ba bức tượng nhìn mà u nhÆ° mà u bùn đất, Äinh Nguyên nháºn ra đấy là Tam tôn (1) trong Thiên Lục đạo giáo.
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân bÆ°á»›c đến má»™t cái bồ Ä‘oà n đốt và ng hÆ°Æ¡ng, quỳ xuống dáºp đầu hà nh lá»…, A NgÆ°u cÅ©ng vá»™i và ng là m theo. Äinh Nguyên đứng im má»™t bên không nhúc nhÃch, Lãnh Äạm Ngôn chân nhân dÆ°á»ng nhÆ° chẳng để tâm đến Ä‘iá»u đó.
Tế bái xong, ba ngÆ°á»i Ä‘i và o háºu Ä‘Æ°á»ng, bên trong sÆ°Æ¡ng khói lượn lá» rất nhiá»u, chỉ có Ä‘iá»u bên trên phụng thỠđến gần má»™t trăm cái linh vị.
A NgÆ°u nhá» giá»ng nói:
- Äinh tiểu ca, nÆ¡i nà y chÃnh là chá»— thá» phụng các vị chưởng môn, những vị trưởng lão ở các nÆ¡i khác phải đặc biệt có công vá»›i bổn môn thì má»›i được là m linh vị ở đây. SÆ° tổ chúng ta, Không Tịch chân nhân chẳng phải chưởng môn nhÆ°ng đức cao vá»ng trá»ng, vẫn được tạc linh vị thỠở đây.
Còn Ä‘ang nói chuyện thì Lãnh Äạm Ngôn đã Ä‘Æ°a hai đệ tỠđến trÆ°á»›c linh vị Không Tịch chân nhân, so vá»›i những linh vị khác thì hÆ°Æ¡ng khói vẫn trong trẻo nhÆ°ng lại lạnh lùng hÆ¡n rất nhiá»u. Lãnh Äạm Ngôn chân nhân quỳ xuống dâng hÆ°Æ¡ng, sau đó quay lại nhìn A NgÆ°u cùng Äinh Nguyên nói:
- Quỳ xuống!
A NgÆ°u nghe váºy vá»™i và ng quỳ xuống dáºp đầu, miệng lẩm bẩm khấn. Äinh Nguyên há»i:
- Không quỳ có được không lão đạo sĩ?
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân trầm giá»ng đáp:
- Không được!
Äinh Nguyên đắn Ä‘o hồi lâu, cuối cùng cÅ©ng quỳ xuống bên cạnh A NgÆ°u.
Chỉ thấy Lãnh Äạm Ngôn chân nhân ánh mắt tiá»u tụy, yếu nhược, thấp giá»ng nói:
- SÆ° phụ ở trên, đệ tá» Lãnh Äạm Ngôn doanh lục cả Ä‘á»i, vá»›i trần thế không có tấc đức, vá»›i bổn phái không có tấc công, cẩu thả sống qua ngà y, phụ lòng ân sÆ° dạy bảo. Nay đệ tá» muốn nháºn Äinh Nguyên là m đệ tá» Ä‘á»i thứ ba mÆ°Æ¡i lăm của bổn phái, không cầu hắn nghe thấy đạt đến thế giá»›i chỉ cầu hắn Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chánh chánh, không thẹn thiên địa. Thì đệ tá» cÅ©ng có phần an ủi ân sÆ°, nếu không đệ tá» chết không nhắm mắt vá»›i ngÆ°á»i, cầu ân sÆ° chứng kiến!
Dứt lá»i, cung kÃnh khấu đầu trên mặt đất.
Äinh Nguyên ngay từ đầu chỉ xem đây nhÆ° má»™t trò vui, nhÆ°ng vá» sau lại bị thái Ä‘á»™ trang trá»ng của Lãnh Äạm Ngôn chân nhân là m cho bị lây, cuối cùng thần tình hết sức nghiêm chỉnh, trong lòng nghÄ©: “Ta mặc kệ Thúy Hà phái vì lý do gì mà nhất nhất đòi thu ta là m đệ tá»... chỉ là ta phải Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là m má»™t con ngÆ°á»i tá» tế để không uổng phà công lao rèn luyện.â€
Hắn từ nhá» cô quạnh, cho rằng thế giá»›i tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tồi tệ, lòng luôn ngáºp trà n sá»± đố kỵ. NhÆ°ng dù sao tuổi hãy còn nhá», nghe được những lá»i chân tình của Lãnh Äạm Ngôn thì cÅ©ng dần dần nháºn ra mình đánh giá sai lầm nhân loại, trong lòng không khá»i ý niệm muốn xin lá»—i thế nhân!
NhÆ°ng thế sá»± vô thÆ°á»ng, rất nhiá»u Ä‘iá»u đâu chỉ vì ý nghÄ© của Äinh Nguyên mà thay đổi?
Bái tế xong, má»i ngÆ°á»i cùng nhau ra khá»i từ Ä‘Æ°á»ng, bên ngoà i sân má»™t cảnh u tịch không thay đổi. Äá»™t nhiên truyá»n đến má»™t trà ng cÆ°á»i, tiếp đấy má»™t Ä‘oà n ngÆ°á»i Ä‘i đến.
Äi đầu trong số ấy là CÆ¡ Äừng Thiên, phÃa sau nam nữ già trẻ hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i. Äinh Nguyên khẽ giáºt mình, trong đám ngÆ°á»i đó vốn dÄ© có cả mấy kẻ hắn đã gặp trong rừng, tất nhiên không loại trừ thiếu nữ ná», nà ng ta đứng cạnh CÆ¡ Äừng Thiên, chỉ là hôm nay nà ng mặc đồ tang thay vì váºn hồng y.
Cô gái nhìn thấy Äinh Nguyên cÅ©ng ngẩn ra, sau đấy cúi đầu xuống, hai má Ä‘á» bừng lên, khi trấn tÄ©nh được tâm tình liá»n quét mắt lÆ°á»m Äinh Nguyên má»™t cái.
CÆ¡ Äừng Thiên bÆ°á»›c và o. Lãnh Äạm Ngôn bÆ°á»›c ra, nhất thá»i hai ngÆ°á»i chạm nhau, nhÆ°ng không ai nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng, má»i ngÆ°á»i vì váºy Ä‘á»u dồn song mục quan sát, CÆ¡ Äừng Thiên cÆ°á»i ha ha há»i:
- Tam sư huynh mang cái gã hà i tỠkia đến bái tế Không Tịch sư bá sao?
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân nói:
- ChÃnh thế!
CÆ¡ Äừng Thiên gáºt đầu:
- Hôm nay là đúng bảy mÆ°Æ¡i hai năm tiên sÆ° ta thăng thiên, ta mang bá»n đệ tỠđến đây bái tế, không nghÄ© lại gặp Tam sÆ° huynh!
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân thở dà i:
- NgÆ°Æ¡i rất báºn!
CÆ¡ Äừng Thiên né sang má»™t bên nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng nói:
- Tam sÆ° huynh, xin má»i!
Lãnh Äạm Ngôn xé gió nói tá»›i:
- Cám ơn!
Äoạn mang theo A NgÆ°u cùng Äinh Nguyên ra sân. Äinh Nguyên có cảm giác má»™t đôi con mắt gắt gao nhìn mình, chỉ là hắn tảng lá» nhÆ° không, lách qua đám ngÆ°á»i đó mà ra ngoà i.
Ba ngÆ°á»i trở lại Tá» Trúc Hiên cÅ©ng là lúc giữa trÆ°a, sau khi ăn uống xong, Lãnh Äạm Ngôn cùng A NgÆ°u dẫn Äinh Nguyên và o căn phòng trúc bên bá» hồ. Căn phòng nà y nhá» bé nhÆ°ng cÅ©ng được chia là m hai gian, gian ngoà i bố trà rất Ä‘Æ¡n giản, dÆ°á»ng nhÆ° để là m nÆ¡i chỉ bảo cho A NgÆ°u trong việc rèn luyện.
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân ngồi xuống giữa giÆ°á»ng trúc, Äinh Nguyên và A NgÆ°u chia nhau ngồi hai bên.
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân nhấp má»™t hÆ¡i trà A NgÆ°u vừa pha nói:
- Ngươi nói nội quy cho hắn nghe!
A Ngưu đáp:
- Vâng, thưa sư phụ!
Sau đấy lấy giá»ng thanh thanh nói:
- Bổn phái khai sÆ¡n tổ sÆ° truyá»n xuống môn quy có chÃn trăm chÃn mÆ°Æ¡i chÃn Ä‘iá»u, nháºp môn đệ tá» cần ghi nhá»›. Äiá»u thứ nhất: Tôn kÃnh sÆ° trưởng; Ä‘iá»u thứ hai: Äồng môn phải thÆ°Æ¡ng yêu nhau; Ä‘iá»u thứ ba: Không kết giao cùng ma đạo; Ä‘iá»u thứ tÆ°: Luôn luôn vâng mệnh sÆ° phụ; Ä‘iá»u thứ năm: Trân trá»ng kẻ dÆ°á»›i...
A NgÆ°u Ä‘á»c rõ rà ng, đầu óc Äinh Nguyên lại thông minh nên nhá»› cÅ©ng nhanh, nhÆ°ng trong lòng nghÄ© thầm, nếu nhÆ° Ä‘em chÃn trăm chÃn mÆ°Æ¡i chÃn Ä‘iá»u nà y Ä‘á»c hết ra thì có khi trá»i tối chÆ°a xong. CÅ©ng may má»›i Ä‘á»c đến Ä‘iá»u thứ chÃn Lãnh Äạm Ngôn chân nhân ngắt lá»i nói:
- TrÆ°á»›c hết chÃn Ä‘iá»u đã, còn để tá»± hắn Ä‘á»c!
A Ngưu đáp:
- Vâng, thưa sư phụ!
Äinh Nguyên thở dà i má»™t hÆ¡i, tưởng rằng bÆ°á»›c kế tiếp Lãnh Äạm Ngôn chân nhân sẽ truyá»n công phu cho mình. Ai ngá» lão lại sai A NgÆ°u:
- Äem thÆ° cầm đến!
A Ngưu chạy ra chạy và o, rất nhanh mang đến một đống sách còn cao hơn đỉnh đầu hắn.
Äinh Nguyên nhìn đống sách nghÄ©: “Cái nà y có lẽ là Thúy Hà phái bà tịch, cái... lão đạo sÄ© nà y có lẽ không thÃch tá»± mình nói cho ta nghe nên bắt ta Ä‘á»c. CÅ©ng may trÆ°á»›c đây mẫu thân dạy cho ta không Ãt chữ, chứ nếu không hôm nay má»™t tráºn xấu hổ rồi!â€
Nà o đâu ngá» Lãnh Äạm Ngôn chân nhân lạnh nhạt nói:
- Cái nà y Ä‘á»u là kinh sá» của các báºc thần tiên trong Thiên Lục, ngoà i ra còn có đạo giáo kinh Ä‘iển, ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c tiên phải há»c thông Ä‘i đã!
Äinh Nguyên trố mắt đứng nhìn đống sách, há»i:
- Chẳng lẽ lão đạo sÄ© ngÆ°Æ¡i bắt ta há»c thuá»™c từng nà y sách? Không thể nà o!
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân gáºt đầu, Äinh Nguyên kêu lên:
- NhÆ°ng ta theo ngÆ°Æ¡i há»c công phu cÆ¡ mà !
Hắn từ nhá» tuy rằng đầu óc cá»±c kỳ thông minh nhÆ°ng cứ đụng đến mấy quyển sách là thấy buồn ngủ. Bây giá» Lãnh Äạm Ngôn Ä‘em từng ấy sách ra bắt hắn tiêu hóa thì tháºt khiến hắn muốn nổi Ä‘iên lên.
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân nói:
- Công phu muốn há»c, sách cà ng phải Ä‘á»c!
- Ta không Ä‘á»c!
Äinh Nguyên tức giáºn nói, mÆ¡ hồ cảm nháºn thấy chÃnh mình Ä‘ang mắc mÆ°u lão đạo sÄ©.
A Ngưu nói:
- Äinh tiểu ca, hay là ngÆ°Æ¡i Ä‘á»c Ä‘i. SÆ° phụ vốn là muốn cho ngÆ°Æ¡i tốt, năm đó ta cÅ©ng Ä‘á»c sách suốt năm năm, bây giá» má»—i buổi tối còn phải bá» ra hai canh giỠđể Ä‘á»c đấy!
Năm năm? Mình có phải ôn để thi Trạng nguyên đâu? Äinh Nguyên thiếu chút nữa bị A NgÆ°u là m cho chết giấc, hắn lắc đầu nói:
- Ta mặc kệ!
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân nói:
- Thuộc một trang sách thì đổi một câu khẩu quyết!
Äinh Nguyên nghe váºy nhất thá»i cảm giác có được hi vá»ng, thÆ°Æ¡ng lượng nói:
- NhÆ° váºy vẫn còn quá Ãt, má»™t trang sách phải đổi mấy chục câu má»›i được!
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân lắc đầu nói:
- Không Ãt!
- Hai câu?
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân không để ý đến hắn, Äinh Nguyên kêu lên:
- Ta phải xuống núi, ta không há»c!
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân mà mắt không mở, nói:
- Tùy ngươi!
Äinh Nguyên bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i cá»a thì A NgÆ°u kêu lên:
- Äinh tiểu ca, luyện công phu nhân tiện Ä‘á»c sách mà , Ä‘á»c sách má»›i hiểu được đạo lý là m ngÆ°á»i, má»›i không là m sai, không phải quá tốt sao?
Äinh Nguyên trong lòng vừa Ä‘á»™ng, nhÆ°ng lại cÆ°á»i hắc hắc nói:
- Ai nói váºy? Cái bá»n ác nhân cÅ©ng không có kẻ nà o ăn no rồi Ä‘á»c sách sao?
A NgÆ°u mồm mép không bằng Äinh Nguyên, hắn Ä‘Ã nh đứng gãi đầu, tâm lý cảm giác được Äinh Nguyên nói cÅ©ng không sai.
Äinh Nguyên má»™t bÆ°á»›c qua cá»a, Lãnh Äạm Ngôn chân nhân vẫn không có phản ứng gì. Hắn đứng đó suy nghÄ© má»™t chút, quay đầu lại cắn môi má»™t cái nói:
- Äược, má»™t câu thì má»™t câu, lần nà y phải chÃnh xác đấy, nếu còn gian láºn nữa thì xấu lắm!
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân gáºt đầu nói:
- Má»™t lá»i đã định!
Äinh Nguyên “hừ†má»™t tiếng, không nói thêm.
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân quay đầu nói vá»›i A NgÆ°u:
- NgÆ°Æ¡i đốc thúc hắn Ä‘á»c sách, chá»— nà o hắn không hiểu thì giảng giải cho hắn. Má»—i ngà y ăn xong cÆ¡m tối ta sẽ truyá»n khẩu quyết.
A NgÆ°u thấy Äinh Nguyên thay đổi chủ ý thì hết sức vui mừng, sảng khoái hồi đáp:
- Vâng, thưa sư phụ!
Äinh Nguyên tức giáºn nói:
- Ngoà i mấy lá»i nhÆ° vẹt ấy ra ngÆ°Æ¡i không nói được tiếng khác sao?
A Ngưu kinh ngạc, cong cong đầu nói:
- Tuân theo sư mệnh là môn quy, có cái gì không đúng sao?
Äinh Nguyên đối vá»›i hắn tháºt sá»± không biết nói gì, chẳng thể là m thế nà o hÆ¡n là “hừ†má»™t tiếng.
A NgÆ°u quả nhiên tuân theo lá»i sÆ° phụ dạy bảo, suốt má»™t buổi chiá»u ra sức “đốc thúc†Äinh Nguyên Ä‘á»c sách. Äinh Nguyên cầm Thúy Hà môn quy trong tay ngồi bên cạnh cái hồ, Ä‘á»c má»™t câu lại nhân tiện vÆ°Æ¡n mình trêu trá»c mấy con cá và ng Ä‘ang bÆ¡i lá»™i. ChÆ¡i chán vá»›i bá»n cá lại quay sang đôi tiên hạc, đáng tiếc dù hắn có trêu thế nà o thì đôi tiên hạc nà y vẫn đứng ngủ nhÆ° thÆ°á»ng.
Môn quy mặc dù có chÃn trăm chÃn mÆ°Æ¡i chÃn Ä‘iá»u, nhÆ°ng má»—i Ä‘iá»u cÅ©ng chỉ bốn chữ, quanh Ä‘i quẩn lại thì câu đầu vẫn là : “Bổn phái khai sÆ¡n tổ sÆ° Thanh Hà chân nhân hối dụ Ä‘iá»u thứ...; ...â€, vì váºy cÅ©ng không khó nhá»›. Äinh Nguyên ngang vá»›i má»™t tiểu hòa thượng ác khẩu nhÆ°ng tâm không ác, hắn vốn dÄ© trá»i sinh có trà nhá»› bất phà m, đã Ä‘á»c qua má»™t lần là nhá»›, cho nên đến tối Ä‘en thì toà n bá»™ chÃn trăm chÃn mÆ°Æ¡i chÃn Ä‘iá»u ấy đã thuá»™c là u.
Từ lúc chà o Ä‘á»i đến nay, đây cÅ©ng là lần đầu tiên hắn ngồi Ä‘á»c sách và nhá»› được nhiá»u đến váºy, hÆ¡n nữa lại còn là má»™t cuốn môn quy. Kỳ tháºt Äinh Nguyên trong lòng coi đây nhÆ° má»™t trò đánh cuá»™c. Hắn có cảm giác lão đạo sÄ© Ä‘ang cố là m khó mình nên lòng háo thắng dâng lên mãnh liệt. Dù sao Äinh Nguyên cÅ©ng chỉ là má»™t đứa trẻ mÆ°á»i hai tuổi cho nên không tránh được những suy nghÄ© non ná»›t.
Sau khi ăn cÆ¡m tối, đợi cho A NgÆ°u thu dá»n bát Ä‘Å©a, Lãnh Äạm Ngôn chân nhân ngồi bên cạnh kiểm tra thà nh tÃch Ä‘á»c sách buổi chiá»u của Äinh Nguyên. Hắn vốn có lòng trÆ°á»›c mặt lão đạo sÄ© tá» ra bản lãnh không nhá» nên Ä‘em chÃn trăm chÃn mÆ°Æ¡i chÃn Ä‘iá»u môn quy ra Ä‘á»c má»™t lèo từ đầu đến cuối, không sai má»™t chữ.
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân sắc mặt không biểu lá»™ chút cảm xúc nà o, còn A NgÆ°u thì nét hâm má»™ lồ lá»™ trên chân diện, nói:
- Äinh tiểu ca tháºt là lợi hại, chỉ má»™t xế chiá»u đã há»c thuá»™c tất cả môn quy. Năm đó ta đã mất má»™t tháng má»›i thuá»™c hết đấy!
Nói xong cuống quÃt than thở lắc đầu.
Äinh Nguyên khẽ liếc mắt xem xét thái Ä‘á»™ của Lãnh Äạm Ngôn chân nhân, trong lòng thầm nghÄ©: “Lão đạo sÄ©, không phải ngÆ°Æ¡i thấy ta tốt nhÆ° váºy lại nghÄ© cách là m khó dá»… chứ?†Tuy nhiên ngoà i miệng nói:
- Cái môn quy chó má nà y vừa dà i lại vừa thối, theo ý ta không nên há»c cÅ©ng được!
A NgÆ°u bị hắn hù dá»a cho má»™t câu, cái chổi Ä‘ang cầm trong tay để quét nhà tý nữa rÆ¡i xuống, nói:
- Äinh tiểu ca. Môn quy nà y là do tổ sÆ° khai phái chÃnh tay mình viết, bổn phái đệ tá» ai cÅ©ng phải ghi nhá»› và tuân theo, ngÆ°Æ¡i vạn lần đừng nên nói nhÆ° váºy!
Äinh Nguyên hừ nói:
- Ta nói không đúng sao? Thanh Hà chân nhân mặc dù rất giá»i, nhÆ°ng má»—i câu Ä‘á» ra chÆ°a hẳn đúng. Thà dụ nhÆ° bổn phái Ä‘iá»u thứ ba: Không kết giao vá»›i ma đạo. DÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang muốn nói chánh ma không thể dung hòa, lại cà ng không thể lai vãng qua lại. NhÆ°ng mà ma đạo không có ngÆ°á»i tốt sao? Chánh đạo không có kẻ bại hoại sao? Câu nà y nói ra ta là ngÆ°á»i thứ nhất không tuân! Hoặc nhÆ° Ä‘iá»u thứ hai: Äồng môn thÆ°Æ¡ng yêu nhau, nếu nhÆ° ta không nhìn thấy nhiá»u ngÆ°á»i bị đồng môn là m khó thì cÅ©ng và i nét cho là đúng. Hay là dá»±a và o Ä‘iá»u thứ chÃn mÆ°Æ¡i mốt: Trừng gian diệt ác đến mức đại nghÄ©a diệt thân? Quả thá»±c chó má không thông, tÆ° tưởng mâu thuẫn!
A NgÆ°u nghe hắn nói đến đâu thì miệng há to đến đấy, tuy nhiên ná»a chữ cÅ©ng không thốt ra nổi. Tháºt sá»± thì hắn cÅ©ng nháºn thấy được những Ä‘iá»u Äinh Nguyên nói chẳng phải toà n bá»™ không có đạo lý, nhÆ°ng lại mÆ¡ hồ cảm giác được Ä‘iá»u hắn nói có diá»…n ra ở má»™t chá»— nà o đấy, chỉ là không tà i nà o thấy được nó đã từng xảy ra ở đâu. Mặc kệ nhÆ° thế nà o, nÆ¡i nà o có đệ tá» mà chả phải có môn quy?
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân tá»± nhiên là biết rõ Äinh Nguyên cưỡng từ Ä‘oạt lý, thay đổi khái niệm, nhÆ°ng lão không Ä‘Ãnh chÃnh mà thản nhiên nói:
- Môn quy vốn là tốt, phá hÆ° chÃnh tại lòng ngÆ°á»i!
Äinh Nguyên ngẩn ra, trên ánh mắt tinh tế lá»™ mấy nét suy tÆ°.
A Ngưu nói:
- Bất quá sÆ° phụ, Äinh tiểu ca cÅ©ng tháºt rất giá»i, ba mÆ°Æ¡i sáu trang môn quy hắn trong má»™t xế chiá»u đã thuá»™c toà n bá»™.
Äinh Nguyên cÆ°á»i hắc hắc nói:
- Nói cách khác thì đêm nay ngÆ°Æ¡i phải truyá»n cho ta ba mÆ°Æ¡i sáu câu khẩu quyết bổn môn!
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân nói:
- Cái căn bản chưa hiểu được, việc khác cà ng khó!
Äinh Nguyên trừng mắt nhìn Lãnh Äạm Ngôn chân nhân nói:
- Lão đạo sÄ©, đừng nói rồi không giữ lá»i chứ?
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân nhẹ nhà ng khoát tay nói:
- A NgÆ°u, nói cho hắn bổn môn Thúy Vi Cá»u Ca tâm pháp nháºp môn.
A Ngưu oang oang nói:
- Thúy Vi Cá»u Ca do khai sÆ¡n tổ sÆ° bổn môn Thanh Hà chân nhân sáng chế vÆ°Æ¡ng đạo tâm pháp, dưỡng thiên địa chánh khà diệt trừ thế gian yêu mỵ, tâm phải đạm bạc, tránh xa những dục niệm tầm thÆ°á»ng. Tâm pháp dạy ngÆ°á»i tu luyện được chia là m chÃn bá»™, cho nên má»›i gá»i Cá»u Ca. Từ nháºp môn cho tá»›i khi công thà nh phải qua các tầng: Khuy KÃnh, Äăng CÆ°á»ng, Nháºp Thất, Quan Vi, Tri Trứ, Thông U, Tá»a Tòng, TÆ°Æ¡ng Vong, Äại Thừa. Má»—i má»™t cảnh giá»›i Ä‘á»u có những sá»± ảo diệu khác nhau của thiên địa, nhÆ°ng Ä‘á»u cần theo sá»± tiến bá»™ dần dần, dốc lòng tu luyện lấy ngá»™ tâm pháp là m chân lý, vÅ© trụ là m huyá»n cÆ¡. Má»—i bÆ°á»›c Ä‘á»u có vô thượng gian hiểm ứng váºn mà sinh, vốn là vi “chÃn kiếpâ€, chánh ma lưỡng đạo Ä‘á»u nhÆ° váºy cả. Duy chỉ có tấm lòng từ bi thể hiện thiên tâm con ngÆ°á»i má»›i có thể Ä‘á»™ hóa, phà m là Thúy Hà môn hạ Ä‘á»u cần nhá»›. Thanh Hà tổ sÆ° truyá»n Cá»u Ca không phải chỉ để Ä‘á»c, chủ yếu trông và o Ä‘á»i sau có ngÆ°á»i chỉ rõ rà ng minh bạch, nhá»› lấy, nhá»› lấy!
A NgÆ°u có Ä‘oạn nói lãng nhãng cao vút lên, đầu lắc muốn loãng não, còn Äinh Nguyên thì chẳng hiểu bao nhiêu. Hắn hiểu được A NgÆ°u vốn nói nhiá»u Ä‘oạn không ra gì cÅ©ng bởi chÆ°a hiểu hết, suy cho cùng nói dà i dòng nhÆ°ng chẳng thể diá»…n đạt ý. Lá»i nói thấm thÃa chÃnh là lá»i nói, Lãnh Äạm Ngôn chân nhân nói Ãt nhÆ°ng hắn vẫn hiểu, tháºm chà ngay cả má»—i câu nói chuyện cÅ©ng phảng phất má»™t bà i há»c.
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân đợi A NgÆ°u nói xong, má»›i từ từ thêm:
- Vi “chÃn kiếp†chÃnh là má»—i ngÆ°á»i tiến và o thượng tầng cảnh giá»›i Ä‘á»u gặp hung hiểm, theo thứ tá»± “kim, má»™c, thủy, há»a, thổ, khoảng không, huyá»…n, tình, tá»â€, má»™t khi vượt qua tá» kiếp thì thăng thiên thà nh tiên, nhÆ°ng từ xÆ°a tá»›i nay mấy ngÆ°á»i là m được? Mà nếu có vượt qua “chÃn kiếp†nhẹ thì tẩu há»a nháºp ma, tu vi toà n bá»™ tiêu tan, nặng thì hóa Ä‘iên mà chết. NgÆ°Æ¡i sợ không?
Äinh Nguyên má»›i đầu nghe có và i chá»— nhức đầu, nhÆ°ng Lãnh Äạm Ngôn há»i nhÆ° váºy lại là m tÃnh háo thắng của hắn trá»—i dáºy, ưỡn ngá»±c nói:
- Ta chỉ sợ có một ngà y vượt qua ngươi thì mặt mũi ngươi không được tốt lắm!
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân nở nụ cÆ°á»i hiếm hoi, đứng lên nói:
- Chỉ hy vá»ng nhÆ° thế!
(1) Ghi chú của VCK: CÅ©ng nói Tam Thanh, Ngá»c thanh Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thái Thanh Äạo Äức Thiên Tôn hay Thái Thượng Lão Quân, Thượng Thanh Linh Bảo Thiên Tôn hay Linh bảo Äại Pháp SÆ°.
KÃnh má»i các huynh đệ, tá»· muá»™i tham gia dịch Tiên Kiếm Thần Khúc
Äể tiện liên lạc hãy add nick của
bagiatam: bagiatam@gmail.com
quangtrungthanhvuong: trungpham.pqt@gmail.com
tepga: tepga43@yahoo.com
Má»i cả nhà cùng tiếp sức cho Tiên Kiếm Thần Khúc nà o
Tà i sản của bagiatam
30-10-2009, 09:31 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Tiên Kiếm Thần Khúc
Tác giả: Ngưu Nhữ Giả
Quyển 1 - Tiểu TỠThiên Thà nh
Chương 11: Ngồi Xuống
Dịch giả: Văn Cà n Khôn
Nguồn: 4vn.eu
Có má»™t số tên gá»i mạn phép đổi cho thống nhất. Cảm Æ¡n.
Láºp Tức A NgÆ°u Ä‘em ba mÆ°Æ¡i sáu câu khẩu quyết của quyển má»™t trong tầng thứ nhất Khuy KÃnh Thiên thuá»™c Thúy Vi Cá»u Ca ra truyá»n thụ lại cho Äinh Nguyên. Theo lá»i A NgÆ°u nói thì Khuy KÃnh Thiên gồm tất cả má»™t ngà n tám trăm chÃn mÆ°Æ¡i bảy câu, hai vạn sáu ngà n năm trăm năm mÆ°Æ¡i tám chữ. TÆ° chất thông tuệ cÅ©ng mất ba năm má»›i tá»±u thà nh, còn ngu dốt thì mÆ°á»i năm chÆ°a ăn thua.
Äinh Nguyên nghÄ© rằng A NgÆ°u đầu óc nhÆ° váºy thì sáu bảy năm chÆ°a chắc đạt thà nh tá»±u, tuy nhiên há»i ra má»›i biết hắn hết hai năm ba tháng. Tháºt ngoà i dá»± Ä‘oán của Äinh Nguyên, xem ra hắn đầu óc không phải ngu, chỉ là tÃnh tình thuần phác cho nên bị ngÆ°á»i ta đánh giá ngu dốt mà thôi.
HÆ¡n hết, A NgÆ°u còn là má»™t kẻ tuân thủ theo sÆ° mệnh má»™t cách tuyệt đối đến máy móc. Lãnh Äạm Ngôn chân muốn hắn là m mÆ°á»i việc thì hắn quyết không là m thừa ra má»™t việc hoặc thiếu Ä‘i má»™t viêc. Tháºm chà nếu ông ta bắt hắn bò trên mặt đất năm vòng, hắn cÅ©ng không há»i nguyên do mà ha ha cÆ°á»i rồi là m theo lá»i sÆ° phụ.
ChÃnh vì váºy mà mặc dù bên cạnh không có ai đốc thúc nhiá»u nhÆ°ng hắn vẫn cần mẫn khổ luyện, hÆ¡n nữa tÃnh tình chất phác nên trong đầu cÅ©ng Ãt tạp niệm, việc vượt qua các tai kiếp cÅ©ng dá»… dà ng hÆ¡n rất nhiá»u. Äến bây giá» hắn đã trở thà nh má»™t nhân tà i hiếm có khi má»›i hÆ¡n mÆ°á»i tuổi đầu đã đạt đến Quan Vi cảnh giá»›i.
Ba mÆ°Æ¡i sáu câu khẩu quyết nà y vô cùng tối nghÄ©a, Äinh Nguyên phải nghe Ä‘i nghe lại ba lần má»›i nhá»› được toà n bá»™. Hắn tưởng rằng Lãnh Äạm Ngôn chân nhân sẽ giải thÃch kỹ cà ng nhÆ°ng cuối cùng ông ta lại cùng A NgÆ°u bá» Ä‘i luyện công, để hắn ngồi lại má»™t mình tá»± suy ngẫm.
Nếu đổi lại là kẻ khác không chừng sẽ mở miệng há»i rõ rà ng ý nghÄ©a, nhÆ°ng Äinh Nguyên thấy Lãnh Äạm Ngôn chân nhân nói rất Ãt cÅ©ng chẳng thèm há»i nữa. Äợi cho hai ngÆ°á»i Ä‘i khá»i, hắn tá»± mình ngồi xếp bằng trên giÆ°á»ng trúc theo đúng tÆ° thế của Lãnh Äạm Ngôn chân nhân.
Trong lòng tụng niệm Khuy KÃnh thiên câu thứ nhất: “Tâm ngÆ°ng Ä‘an Ä‘iá»n khởi phát nhiệt khÃ, tinh thần váºt ngoại hóa nguyên hÆ° vô!â€. Sau đấy ngồi suy nghÄ© hà m nghÄ©a. “Äan Ä‘iá»n†hắn vốn đã biết, “váºt ngoại†cÅ©ng mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ nháºn ra ý tứ, nhÆ°ng cái gì gá»i là “khởi phát nhiệt khÃâ€, “nguyên hÆ° vô†rồi nhÆ° thế nà o lại là “ngÆ°ngâ€, thế nà o lại “hóaâ€, Äinh Nguyên không hiểu hết được.
Khuy KÃnh Thiên vốn là tâm pháp tu hà nh Thúy Vi Cá»u Ca nháºp môn, có thể nói ý nghÄ©a cao thâm khôn lÆ°á»ng, sâu xa huyá»n bà không tưởng, vì váºy cÅ©ng là phần dà i nhất, khó nhá»› nhất. Hai vạn sáu ngà n năm trăm năm mÆ°Æ¡i tám chữ thì chữ chữ Ä‘á»u nhÆ° châu ngá»c, không thể thay đổi hay thêm bá»›t.
Thanh Hà chân nhân truyá»n thụ lại pháp quyết nà y vốn dÄ© đầy đủ hà m nghÄ©a. Má»—i má»™t má»™t câu Ä‘á»u hết sức ảo diệu thâm thúy. Cứ theo nhÆ° tục lệ thì sÆ° phụ trÆ°á»›c phải truyá»n pháp quyết, sau đấy giải thÃch rõ rà ng cho đệ tá» hiểu được. NhÆ°ng ngà n năm lÆ°u truyá»n, từ miệng đến tai rồi lại từ tai đến miệng, má»—i má»™t ngÆ°á»i giải thÃch căn bản vốn là đúng, nhÆ°ng ngÆ°á»i nghe có thể có những nhầm lẫn không tránh được, rồi sau đấy lại tiếp nối cái nhầm lẫn ấy mà truyá»n cho thế hệ sau.
Vì váºy Lãnh Äạm Ngôn chân nhân không giải thÃch, muốn để cho đệ tá» tá»± mình hiểu lấy, biết đâu lại tìm ra cái tinh túy má»›i hoặc chà Ãt cÅ©ng hiểu đúng nghÄ©a tổ sÆ°. NhÆ°ng khổ ná»—i các lá»›p đệ tá» lại nghÄ© rằng Lãnh Äạm Ngôn chân nhân giấu nghệ không chịu truyá»n thụ. Lãnh Äạm Ngôn chân nhân lại không muốn nói rõ, hiểu lầm nảy sinh ngà y cà ng nhiá»u, cuối cùng chỉ có A NgÆ°u thẳng ruá»™t là cho rằng sÆ° phụ là m váºy tất có nguyên nhân sâu xa, chẳng há» hoà i nghi chút nà o, ngược lại còn thêm phần tôn kÃnh.
Äinh Nguyên cùng A NgÆ°u tá»± nhiên là rất bất đồng, nhÆ°ng lại có mặt giống nhau: TÃnh khà quáºt cÆ°á»ng. Bởi váºy mặc dù hắn tưởng rằng Lãnh Äạm Ngôn chân Ä‘ang cố gắng là m khó dá»… mình, nhÆ°ng lại không há» cúi đâu nháºn thua, nhất định phải tá»± mình hiểu cho bằng được ba mÆ°Æ¡i sáu câu ấy.
Có đôi lần hắn không rõ ý nghÄ©a của mấy chữ cổ quái, muốn chạy Ä‘i tìm Lãnh Äạm Ngôn chân nhân để há»i cho rõ rà ng, nhÆ°ng tá»± nhiên nghÄ© đến cái hình dạng ná»a chết ná»a sống của lão thì ghét vô cùng, Ä‘Ã nh nhẫn nhịn ngồi lại nghÄ© tiếp.
Mãi đến quá ná»a đêm thì chỉ còn mấy chá»— hÆ¡i hÆ¡i nghi hoặc, còn đâu đã thông suốt được hết ba mÆ°Æ¡i sáu câu.
Hắn thu mắt vá», hai tay ôm lấy khoảng không trÆ°á»›c Ä‘an Ä‘iá»n, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, là m đúng nhÆ° câu khẩu quyết đầu tiên, từ từ tu luyện.
Äinh Nguyên buông lá»ng toà n thân, tất cả tinh thần táºp trung và o Ä‘an Ä‘iá»n, quả nhiên cảm giác được má»™t luồng nhiệt khà dạt dà o di chuyển, không khá»i phấn khÃch trong lòng, nhÆ°ng nhá»› đến má»i tạp niệm Ä‘á»u phải loạt bá» nên nét mặt lại thản nhiên nhÆ° không.
Hắn không hiểu được rằng sở dÄ© thà nh tÃch nhanh nhÆ° váºy cÅ©ng bởi trÆ°á»›c đấy được ăn Không Lá»™ Ä‘an cùng Cá»u Chuyển Hoà n Hồn Ä‘an, hÆ¡n nữa lại được Thúy Hà Lục Tiên bà y ra cái thế tráºn Xuân Tình chữa trị suốt ba mÆ°Æ¡i sáu ngà y đêm và truyá»n thụ luôn cho hắn sáu mÆ°Æ¡i năm tiên gia chân khÃ.
Nếu nhÆ° là kẻ khác thì dù tÆ° chất có thông tuệ cÅ©ng mất Ãt nhất mấy ngà y má»›i là m cho nhiệt khà nÆ¡i Ä‘an Ä‘iá»n khởi phát được, đâu có dá»… dà ng đến váºy!
Äinh Nguyên cÅ©ng không cho rằng thu hoạch nhÆ° váºy là nhiá»u, liá»n táºp trung tinh thần và o Ä‘an Ä‘iá»n, vừa lúc cảm nháºn được má»™t luồng nghiệt khà nữa. Tâm tình hắn hoà n toà n đắm chìm trong dòng nhiệt khà ấy, tá»± nhiên quên mất má»i chuyện xung quanh.
Bất tri bất giác, hắn tiếp nháºp cảnh giá»›i khẩu quyết thứ hai: “Äá»c và không có minh chuyển thiên tức, tá»± có chánh khà thượng tình hÆ° vô.†Má»™t đạo nhiệt khà nhÆ° có nhÆ° không, giống nhÆ° không há» bị ai khống chế, âm ỉ chảy ngược lên phÃa trên.
Cứ theo lẽ thÆ°á»ng tình mà nói để tạo ra được má»™t tia tiên gia chân khà huyá»n ảo ấy cÅ©ng Ãt nhất mất ba tháng khổ công tu hà nh. Chỉ là Äinh Nguyên vốn dÄ© có sẵn trong mình sáu mÆ°Æ¡i năm chân lá»±c, cho nên tạo ra cái tia tiên khà ấy quả tháºt không phải là vấn Ä‘á» nan giải. CÅ©ng giống nhÆ° việc má»™t đứa trẻ muốn nâng lên má»™t trăm cân thì phải khổ công luyện táºp, nhÆ°ng vá»›i má»™t trung niên lá»±c sÄ© thì việc ấy lại quá dá»… dà ng.
Trên thá»±c tế, vá»›i từng ấy năm chân lá»±c trong tay Äinh Nguyên có thể má»™t hÆ¡i tu hà nh đến cảnh giá»›i Tri Trứ tầng cÅ©ng không phải việc khó. Tuy nhiên Lãnh Äạm Ngôn chân nhân không muốn hắn mất Ä‘i cái căn cốt cÆ¡ bản của tầng dÆ°á»›i, ngược lại còn muốn hắn cảm nháºn được cái ảo diệu của bốn tầng đầu, tránh Ä‘i cái việc vì lợi Ãch trÆ°á»›c mắt nên lão bắt hắn tá»± mình tu luyện từ đầu.
Cái nà y Äinh Nguyên còn nhá» nên tá»± nhiên là không được tÆ°á»ng táºn, cho nên hắn vẫn kiên trì tu luyện để tiếp nháºp các câu khẩu quyết của mấy tầng căn cÆ¡.
Không mất quá nhiá»u thá»i gian, Äinh Nguyên đã tu luyện đến câu khẩu quyết thứ mÆ°á»i bảy, ở chá»— nà y bắt đầu khéo léo vạch ra má»™t Ä‘Æ°á»ng rẽ má»›i.
Câu thứ mÆ°á»i bảy có ná»™i dung: “Ôm thủ nguyên má»™t trùng mà quan, kim thủy hoà nh sinh tiếp thiên ngạn.†Äinh Nguyên hiểu không rõ, chỉ là không muốn cúi đầu Ä‘i há»i lão đạo sÄ©. Cho nên cố sức nghiá»n ngẫm, rồi đâm liá»u khu Ä‘á»™ng chân khà nÆ¡i Ä‘an Ä‘iá»n nghịch chuyển, nhÆ°ng vô tình lại phạm và o Ä‘iá»u tối kỵ.
Trong chánh đạo tâm pháp, Ä‘iá»u cần chú ý nhất chÃnh là nháºn thức thiên tâm, thuáºn theo tá»± nhiên, vì váºy tất cả chân khà tiên gia tuyệt đối không được nghịch chuyển, Thúy Hà phái Thúy Vi Cá»u Ca cÅ©ng không nằm ngoà i lệ. Äinh Nguyên không được ai chỉ Ä‘iểm, cà ng không có ai ở bên quản thúc cho nên má»›i lá»›n gan là m cà n, mạnh mẽ nghịch chuyển chân khÃ. Nếu nhÆ° hắn không có căn cÆ¡ ban đầu, thì Ãt nhất cÅ©ng mất hết tiên khà hoặc nặng thì thổ huyết mà bất tỉnh. NhÆ°ng cÅ©ng là nhá» hắn có trong mình sáu mÆ°Æ¡i năm chân lá»±c nên chuyện nà y cÅ©ng tá»±a nhÆ° chá»c và o tổ ong vò vẽ.
Hắn cảm giác ở Ä‘an Ä‘iá»n má»™t tráºn Ä‘au nhức truyá»n đến. Sáu mÆ°Æ¡i năm chân khà cất giấu nÆ¡i nà y bị kÃch khởi, tá»±a hồ nhÆ° thác lÅ© ồ ạt trà o ra, chảy ngược lên đầu hắn. Äinh Nguyên không tá»± chủ được, cả ngÆ°á»i run lên bần báºt, vá»™i và ng đứng lên. Trong lòng hắn luôn luôn dâng lên ý niệm muốn khống chế con ngá»±a hoang chân khà nà y, chỉ là hoà n toà n bất lá»±c.
Äinh Nguyên kinh nghiệm tu luyện còn non ná»›t nên nghÄ© rằng mình bị tẩu há»a nháºp ma, hắn sợ hãi vô cùng, nhÆ°ng rồi cố an ủi rằng đây chỉ là má»™t sÆ¡ sẩy nhá» trong quá trình luyện táºp. Vì váºy cố hết sức an định tâm tình nghÄ© cách dẫn dắt đạo chân khà đang gà o thét và o kinh mạch.
NhÆ°ng hắn là m sao có thể khống chế? Dòng tiên gia chân khà ngà y cà ng nóng lên, Äinh Nguyên có cảm giác nhÆ° nó Ä‘ang đốt cháy kinh mạch toà n thân, Ä‘au nhức không thể tưởng tượng được, trÆ°á»›c mắt khó bá» cứu vãn nổi.
NhÆ°ng đúng lúc ấy hắn cảm nháºn má»™t bà n tay ấm áp đặt và o huyệt Äại Chuy trên lÆ°ng, tiếp đấy má»™t luồng tiên gia chân khà hùng háºu cuồn cuá»™n rót và o cÆ¡ thể mình.
Luồng chân khà nà y không há» chặn đứng việc chạy loạn khắp nÆ¡i của luồng nhiệt khà trong ngÆ°á»i hắn. Chỉ là nó dẫn dắt luồng ná»™i khà nà y theo đúng Ä‘Æ°á»ng Ä‘i và o kinh mạch, . Vì váºy cảm giác buồn nôn cÅ©ng nhÆ° khó chịu đã hoà n toà n biến mất.
Äinh Nguyên yên lòng, liá»n chuẩn bị tìm lại nguồn chân khà má»ng manh khi trÆ°á»›c tạo ra. NhÆ°ng ý niệm vừa Ä‘á»™ng đã nghe phÃa sau lÆ°ng Lãnh Äạm Ngôn chân nhân thấp giá»ng quát:
- Äừng nhúc nhÃch!
Nguyên lai là Lãnh Äạm Ngôn chân nhân không biết từ lúc nà o đã xuất hiện trong phòng, lão thấy Äinh Nguyên không ổn liá»n ra tay tÆ°Æ¡ng cứu.
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân tu vi tuy cao thâm nhÆ°ng muốn thu phục dòng chân khà sáu mÆ°Æ¡i năm của Äinh Nguyên cÅ©ng chẳng dá»… dà ng chút nà o. Phải mất đến má»™t canh giá» lão má»›i di chuyển được nguồn tiên gia chân khà của Äinh Nguyên bình phục trở lại Ä‘an Ä‘iá»n.
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân thu chưởng lại, Äinh Nguyên trợn mắt nhìn qua cá»a sổ, nÆ¡i nà y mây trắng quanh năm, khó thấy được mặt trá»i, nhÆ°ng ánh sáng thì vẫn nhiá»u vô kể, hắn không ngá» mình mãi mê chìm đắm trong tu luyện đến ná»—i đã qua má»™t đêm.
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng trúc, từ từ nói:
- Ban ngà y Ä‘á»c sách, buổi tối luyện... nữa!
Äinh Nguyên kháng cá»± nói:
- Chẳng lẽ không được nghỉ ngơi sao?
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân chẳng thèm để tâm đến hắn, thân ảnh nhá» gầy khẽ đẩy cá»a bÆ°á»›c ra, trông thần sắc có chút uể oải.
Äinh Nguyên tâm niệm chợt Ä‘á»™ng, tỉnh ngá»™ nghÄ©: “Ta má»›i vừa tu luyện qua ngã rẽ, lão khi nà o lại khéo léo và o đúng lúc mà nhìn thấy bi kịch. Chắc chắn lão đạo sÄ© đã sá»›m theo dõi, chỉ là ta nhất thá»i không chú ý. Xem ra lão già nà y tuy có bá» cổ quái nhÆ°ng cÅ©ng không đến ná»—i là m khó dá»… ta, nói không chừng trong chuyện nà y lão còn có dụng tâm tốt nữa.â€
Vì váºy oán khà đối vá»›i Lãnh Äạm Ngôn chân nhân giảm Ä‘i và i phần, hảo cảm cÅ©ng theo đó tăng lên.
Ä‚n Ä‘iểm tâm xong, Lãnh Äạm Ngôn chân nhân phiêu nhiên xuất môn, nói rằng Ä‘i tìm bằng hữu đánh cá». NhÆ° váºy cổ quái cÅ©ng có bằng hữu, không biết cái lão kia có cổ quái nhÆ° váºy không?
A NgÆ°u cầm quyển sách có tên Cầu Chi Lục Ä‘Æ°a cho Äinh Nguyên, nói rằng đây là do Lãnh Äạm Ngôn chân nhân bảo há»c thuá»™c, cÆ¡m tối xong sẽ kiểm tra. Äinh Nguyên cầm lấy, lá»™n qua lá»™n lại thấy vừa tròn hai trăm trang. Äầu tiên cÅ©ng lấy là m bức xúc nhÆ°ng sau nghÄ© có cái nà y má»›i đổi được khẩu quyết Ä‘Ã nh nén giáºn Ä‘i Ä‘á»c.
Trải qua má»™t đêm tu luyện, hắn đã cảm thấy thÃch thú vá»›i Thúy Vi Cá»u Ca. Mặc dù tá»± mình đã luyện đến mÆ°á»i sáu câu nhÆ°ng vẫn cảm thấy trong đó cái thiên địa gì đấy hãy còn quá xa. CÅ©ng chÆ°a thể nà o tá»± mình khống chế được hết chân khà của bản thân.
Nói cÅ©ng lạ, mặc dù đêm qua hắn chỉ ngủ được có ná»a khắc nhÆ°ng bây giá» tá»±u chung không thấy mệt má»i, ngược lại còn cảm giác tinh thần mẫn cán, tinh lá»±c trà n đầy.
Bây giá» thì giống nhÆ° má»™t cảnh hôm qua, hắn ngồi bên bá» hồ, tá»±a mình và o gốc cây, vừa lấy chân khá»a nÆ°á»›c vừa Ä‘á»c sách.
Cầu Chi Lục được viết bởi báºc tiên hiá»n Văn Bình ChÆ°Æ¡ng má»™t ngà n ba trăm năm trÆ°á»›c đây, sách nà y được viết theo thể thức tăng dần kiến thức cho ngÆ°á»i ta dá»… tiêp nháºn, vì váºy sá» dụng văn tá»± không quá thâm ảo, diá»…n đạt dá»… hiểu, hà nh văn tÆ°Æ¡i mát. Äinh Nguyên cÅ©ng không khó khăn để nhá»› được, chỉ là bây giỠđầu óc hắn Ä‘ang ngáºp trà n ba mÆ°Æ¡i sáu câu khẩu quyết kia, trong số ấy vẫn còn câu: “Ôm thủ nguyên trùng mà quan, kim thủy hoà nh sinh tiếp thiên ngạnâ€, hắn vẫn chÆ°a tà i nà o hiểu được.
Mặt trá»i từ từ trôi vá» hÆ°á»›ng tây, trá»i sắp tối đến nÆ¡i thế mà hắn má»›i chỉ láºt được ba trang sách. Bất quá Äinh Nguyên cÅ©ng chẳng lấy là m sốt ruá»™t, bởi vì trong ba mÆ°Æ¡i sáu câu hôm qua hắn vẫn chÆ°a tu luyện xong, giá» tiếp nháºn thêm nhiá»u câu má»›i cÅ©ng chả để là m gì.
Äá»™t nhiên bên tai nghe được má»™t tiếng gá»i thanh thúy:
- NÃ y!
Äinh Nguyên ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn thấy chÃnh là cô gái trong rừng trúc. Chỉ là hôm nay nà ng ta lại váºn y phục mà u Ä‘á», giữa cảnh mây mù lượn lá» trông hết sức kiá»u diá»…m. Trên cầu vai, con chim nhá» tên Sắc Nhân ngang nhiên đứng, trừng đôi mắt nhá» nhìn Äinh Nguyên.
Äinh Nguyên nhìn thấy nà ng thì nghÄ© ngay đến cuá»™c tao ngá»™ trong Tá» Trúc lâm, tá»±c giân cúi đầu Ä‘á»c sách tiếp.
Cô gái đợi má»™t lát thấy Äinh Nguyên vẫn không để ý tá»›i mình thì cắn cắn môi há»i:
- Nà y, có phải tên ngÆ°Æ¡i là Äinh Nguyên không?
Äinh Nguyên lạnh lùng liếc mắt má»™t cái, rốt cuá»™c mở miệng nói:
- Thì sao?
Cô gái hừ một tiếng nói:
- Hôm trước ngươi khi dễ Sắc Nhân của ta, còn chưa có chịu tội với nó!
Äinh Nguyên vừa nghe nói thì cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng há»i:
- Ngươi vì cái nà y mà tới?
Cô gái nhẹ nhà ng gáºt đầu, kỳ tháºt nà ng cÅ©ng không biết vì sao mình phải len lén Ä‘i tìm gặp Äinh Nguyên, chỉ cảm thấy ngà y đó hắn Ä‘em mình là m cho cháºt váºt nhÆ° váºy mà bá» qua thì lại quá dá»… dà ng cho hắn. Vừa lại cảm giác được cái gã tiểu tá» nà y mặc dù ghê tởm nhÆ°ng lại có má»™t khà chất rất đặc biệt. Ãt nhất cÅ©ng không giống vá»›i vá»›i mấy gã đồng môn chỉ má»™t mặt lấy lòng, chứ tuyệt nhiên không có dÅ©ng khà để trêu trá»c nà ng.
Äinh Nguyên lại cúi đầu Ä‘á»c sách, thản nhiên nói:
- Ta sẽ không bao giỠxin lỗi một con súc sanh, huống hồ trong chuyện nà y vốn là do nó trêu ta trước!
Sắc Nhân nghe váºy láºp tức kêu lên:
- Phá hÆ° đồ váºt, phá hÆ° đồ váºt!
Cô gái thấy Äinh Nguyên cúi đầu xuống thì có phần tức khÃ. Nà ng mặc dù chỉ má»›i mÆ°á»i ba, mÆ°á»i bốn nhÆ°ng nhan sắc Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i. Những nam tá» xung quanh thấy nà ng môt lần thì Ä‘iên đảo hồn phách, váºy mà cái tên tiểu tá» nà y... cứ nhÆ° là chẳng để nà ng trong mắt.
NhÆ°ng rồi không hiểu sao ngá»c diện trắng nhÆ° tuyết tá»± nhiên Ä‘á» lên, thấp giá»ng nói:
- Cho dù nhÆ° váºy, ngà y đó ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không thể Ä‘em ta đặt trên mặt đất, gì Ä‘i nữa ta cÅ©ng là con gái...
Äinh Nguyên giáºt mình:
- Cũng là do ngươi động thủ trước!
Ngữ khà có phần hòa dịu hÆ¡n chút Ãt.
Cô gái không nghÄ© là tá»›i giá» nà y hắn vẫn không chịu nháºn sai, tức giáºn dáºm chân nói:
- Ngươi phải cãi cho bằng được ta mới vui sao?
Äinh Nguyên hừ nói:
- NhÆ° thế nà o? Lại muốn Ä‘á»™ng thủ giáo huấn ta sao? Váºy mà không mang luôn ba tên bảo tiêu kia đến hả?
Cô gái trầm mặc giây lát, cắn môi anh đà o nói:
- Bá»n há» cÅ©ng Ä‘ang luyện công, là ta gạt phụ thân, len lén qua đây!
Äinh Nguyên nói:
- Nếu ngÆ°Æ¡i không còn chuyện gì thì Ä‘i Ä‘i, ta còn muốn Ä‘á»c sách!
Cô gái nghe váºy thì trong lòng vừa tức vừa giáºn, nà ng từ thuở nhỠđược ngÆ°á»i ta cÆ°ng chiá»u, muốn đón tiếp còn không được. Hôm nay tá»± nhiên đến đây lại chịu ủy khuất từ đầu đến cuối, ăn nói khép nép, váºy mà đối phÆ°Æ¡ng không chút nà o cảm kÃch, còn muốn Ä‘em mình Ä‘uổi Ä‘i. NhÆ°ng dù lòng có sinh oán ná»™ thì chân lại vẫn không bÆ°á»›c Ä‘i được.
Thấy Äinh Nguyên chăm chú Ä‘á»c sách, nà ng cÅ©ng quét mắt nhìn qua, không khá»i ngạc nhiên há»i:
- Äây không phải Văn Bình ChÆ°Æ¡ng - Cầu Chi lục sao? NgÆ°Æ¡i tại sao lại Ä‘á»c sách nà y?
Cô gái bất quá vốn là vô tâm mà há»i, nhÆ°ng lại vô tình là m tổn thÆ°Æ¡ng lòng tá»± tôn của Äinh Nguyên. Hắn cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, mà mắt cÅ©ng không nâng, nói:
- Äây là dã tiểu tá» xem thÆ°, không cần đại tiểu thÆ° pháp mục!
Cô gái chân diện lại á»ng hồng, nói:
- Ta không phải... ý tứ gì cả, chỉ là đáng lẽ Lãnh Äạm Ngôn sÆ° thúc tổ (cái nà y hình nhÆ° tác giả nhầm lẫn, nếu nà ng là cháu gái CÆ¡ Äừng Thiên thì phải gá»i Lãnh Äạm Ngôn bằng tổ sÆ° bá má»›i phải.) phải dạy ngÆ°Æ¡i tâm pháp bổn môn má»›i đúng, nhÆ° thế nà o lại bắt ngÆ°Æ¡i Ä‘á»c sách nà y?
Vấn Ä‘á» nà y cÅ©ng là ná»—i Ä‘au của Äinh Nguyên, hắn há» hững hồi đáp:
- Chuyện của ta không cần ngÆ°Æ¡i phải nhá»c sức quan tâm!
Cố gái đến giỠthì nhịn không được, biến sắc mặt nói:
- NgÆ°Æ¡i...
Äinh Nguyên ngẩng đầu, ánh mắt cao ngạo nhìn nà ng từ đầu đến chân há»i:
- Ta thế nà o?
Cô gái chạm mắt cùng Äinh Nguyên, lá»i nói ra đến miệng lại thôi, cuối cùng dáºm mạnh chân má»™t cái, giá»ng căm giáºn nói:
- Dã tiểu tá», ta không muốn gặp mặt ngÆ°Æ¡i nữa!
Dứt lá»i xoay ngÆ°á»i chạy vá»™i ra ngoà i, xuýt chút nữa đâm sầm và o A NgÆ°u Ä‘ang Ä‘i tá»›i.
Con anh vÅ© bay vòng quanh đầu chủ nhân, nhìn Äinh Nguyên mắng:
- Không nhìn được tốt xấu, phá hÆ° đồ váºt, phá hÆ° đồ váºt!
Äinh Nguyên tá»± nhiên bị má»™t má»› tâm trạng trong lòng, sách cÅ©ng không muốn Ä‘á»c nữa. Äúng lúc ấy A NgÆ°u Ä‘i tá»›i, má» mịt há»i:
- Äinh tiểu ca, Tuyết sÆ° Ä‘iệt nữ tá»›i đây là m gì?
Äinh Nguyên tức giáºn hồi đáp:
- Ta là m sao biết được?
A Ngưu nói:
- Ta thấy nà ng ta chảy nước mắt, không phải nơi đây vừa có gió lớn chứ?
Äinh Nguyên ngẩn ra, há»i:
- Ngươi bảo nà ng khóc?
A Ngưu cong cong đầu nói:
- Có phải khóc hay không thì ta chẳng rõ, bất quá vẫn có Ä‘iá»u chÆ°a hiểu. Nà ng vốn là cháu gái được CÆ¡ sÆ° thúc hết má»±c sủng ái. Ai nấy Ä‘á»u xem nhÆ° công chúa nhá», kẻ nà o dám là m nà ng ta chảy nÆ°á»›c mắt đây?
Äinh Nguyên thầm nghÄ©, chá»c thì thế nà o? NhÆ°ng lại thuáºn miệng há»i:
- Nà ng ta tên gì?
A Ngưu suy nghĩ một chút, đáp:
- Hình là CÆ¡ Tuyết Nhạn, bất quá rất Ãt ngÆ°á»i trá»±c tiếp gá»i tên nà ng ta!
Äinh Nguyên “oh†lên má»™t tiếng xé gió, cÅ©ng không tiện nói thêm.
Äêm đó Lãnh Äạm Ngôn chân nhân mãi đến cÆ¡m tối xong má»›i vá». Äêm ấy Äinh Nguyên chỉ thuá»™c năm trang Cầu Chi lục, tuy váºy cÅ©ng không nhuần nhuyá»…n mà đá»c nhÆ° hôm qua được.
Äinh Nguyên Ä‘á»c xong tưởng rằng Lãnh Äạm Ngôn chân nhân sẽ sai A NgÆ°u truyá»n cho hắn năm câu khẩu quyết, nhÆ°ng không ngá» lão đạo sÄ© lại há»i:
- Sáu câu há»i mà được chân là ý gì?
Äinh Nguyên thÆ°á»ng ngà y chỉ cố há»c thuá»™c lòng mấy trang sách ấy chứ có để tâm gì đến ý nghÄ©a của nó đâu, Giá» nghe lão há»i váºy đâm ra cứng miệng, không trả lá»i nổi.
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân nhìn hắn bằng con mắt thâm thúy, châm rãi nói:
- Hôm nay không tÃnh, ngà y mai tiếp tục!
Äinh Nguyên bất mãn:
- Tại sao?
Lãnh Äạm Ngôn chân nhân thản nhiên trả lá»i:
- Äá»c sách, không phải nhìn sách!
Nói xong liá»n cùng A NgÆ°u bá» Ä‘i, để lại má»™t mình Äinh Nguyên trong phòng bếp.
Äinh Nguyên trở vá» căn phòng trúc của mình ngồi xuống giÆ°á»ng, trong lòng mắng: “Lão đồ cổ, ngÆ°Æ¡i cho rằng ta dá»… bị khi dá»… lắm sao? NgÆ°Æ¡i cố ý là m khó ta, nhÆ°ng ta không cúi đầu cầu ngÆ°Æ¡i đâu!â€
Suy tÆ° má»™t lúc thì khà giáºn cÅ©ng tiêu tán bá»›t, hắn ngồi xếp bằng, nhắm mắt tÄ©nh tu.
Lần nà y so vá»›i tối hôm qua thì trót lá»t hÆ¡n rất nhiá»u, chỉ chốc lát hắn đã tu luyện đến câu khẩu quyết thứ mÆ°á»i bảy: “Ôm thủ nguyên má»™t trùng mà quan, kim thủy hoà nh sinh tiếp thiên ngạn.†Äinh Nguyên đã bị Ä‘au khổ má»™t lần nên cẩn tháºn không Ãt, ngÆ°ng thần cháºm rãi dẫn luồng khà nhá» nhÆ° tÆ¡ ấy từ từ xuôi dòng mà đi, không có dÅ©ng khà váºn ngược nữa.
Sợi chân khà má»ng manh tá»±a hồ hÆ¡i thở ấy được Äinh Nguyên khống chế, cháºm rãi váºn hà nh ba vòng quanh Ä‘an Ä‘iá»n. Äá»™t nhiên nó nhÆ° bị má»™t nguồn lá»±c nà o đấy kiá»m hãm, treo lại giữa không trung rồi ngÆ°ng tụ thà nh má»™t quả cầu nhá», tá»±a hồ má»™t viên biến châu, quay mấy vòng quanh Ä‘an Ä‘iá»n.
Äinh Nguyên tưởng rằng lại phạm sai lầm nên hoảng sợ vô cùng. PhÃa dÆ°á»›i Ä‘an Ä‘iá»n dần dần nhiệt khà ngà y cà ng nhiá»u, tá»±a nhÆ° má»™t cái lò lá»›n không ngừng tá»a nhiệt, mà tâm của lò nhiệt ấy chÃnh là viên biến châu. Chỉ là lúc nà y viên biến châu có vẻ không tá»± chủ được nên từ từ chìm xuống. Äinh Nguyên không dám lá»™n xá»™n, cẩn tháºn dẫn biến châu bay lên, nhÆ°ng bụng hắn Ä‘á»™t ngá»™t nóng bừng, tiểu biến châu vỡ òa, tan rã trong Ä‘an Ä‘iá»n.
Còn chÆ°a kịp có ý niệm gì thì chá»— biến châu tan rã dâng lên má»™t Ä‘oà n khà nhÆ° dòng suối nhá» quyện chảy, mang theo chút khà là nh lạnh, hết sức dá»… chịu. Äan Ä‘iá»n của hắn lúc nà y cÆ¡ hồ trở thà nh đỉnh núi, còn dòng khà kia Ä‘Ãch thá»±c chảy trên đỉnh núi xuống.
Äinh Nguyên vui vẻ, nghÄ©: “Xem bá»™ đây là hoà nh sinh kim thủy.â€
CÅ©ng là do Äinh Nguyên phúc trạch thâm háºu, cho nên má»›i có chuyện nà y. Hắn mặc dù vẫn chÆ°a hiểu hết “Mà quanâ€, “Thiên ngạn†có ý gì, cÅ©ng chẳng biết “Kim thủy†giải thÃch thế nà o nhÆ°ng đã lần thứ hai vượt qua tai kiếp, và hÆ¡n hết, hắn đã qua tầng thứ nhất, Khuy KÃnh Thiên.
Hắn lại nhẹ nhà ng khống chế dòng chảy của tiên khÃ, táºp trung toà n ý niệm ngÆ°ng tụ nó lên trên rồi kiên nhẫn dẫn vòng quanh Ä‘an Ä‘iá»n má»™t hồi má»›i dám vá»t lên đầu, chỉ là vẫn không tà i nà o thà nh công.
Qua và i lần thất bại nhÆ° váºy nữa hắn má»›i khống chế được dòng tiên khÃ, trong lòng hết sức vui sÆ°á»›ng, táºp trung tinh thần kéo ngược lên trên.
Từ đấy vá» sau, mÆ°á»i chÃn câu khẩu quyết còn lại hắn há»c vô cùng nhanh, tá»±a hồ chẳng phà má»™t chút sức lá»±c nà o cÅ©ng luyện thà nh. Hắn thu chưởng lại, không khá»i trợn mắt má»™t cái khi phát hiện trá»i đã sáng tá»± lúc nà o.
Hắn vÆ°Æ¡n mình má»™t cái, chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, thanh khà đầy đủ, qua má»™t đêm ngồi xếp bằng cÅ©ng không há» má»i mệt chút nà o. Trong lòng thầm nghÄ©: “Má»›i chỉ luyện ba mÆ°Æ¡i sáu câu khẩu quyết mà thà nh tá»±u thu được không há» nhá». Ngồi xuống tu hà nh kể ra cÅ©ng có Ä‘iá»u thú vị riêng, trách gì thiên hạ lại có nhiá»u ngÆ°á»i muốn há»c tiên thuáºt đến váºy. Hôm nay dù thế nà o cÅ©ng nhất định phải lấy được mấy câu khẩu quyết khác của lão đạo sÄ©. Lão cà ng là m khó ta, ta cà ng phải tranh Ä‘oạt cho lão biết!â€
Hắn ra khá»i gian nhà trúc, và o bếp rá»a mặt sạch sẽ, nhÆ°ng lúc nà y trong ấy chỉ có mình A NgÆ°u, không nhịn được tò mò há»i:
- A Ngưu, lão đạo sĩ đi đâu?
A NgÆ°u Ä‘Æ°a cho Äinh Nguyên má»™t chén cÆ¡m nói:
- SÆ° phụ đã xuất môn, trÆ°á»›c khi Ä‘i có dặn ta nói vá»›i ngÆ°Æ¡i rằng buổi sáng nay không cần Ä‘á»c sách!
Äinh Nguyên ngẩn ra, mÆ¡ hồ cảm giác được bên trong có âm mÆ°u, bèn há»i:
- Sao tá»± nhiên lão đạo sÄ© ấy lại sinh thiện tâm váºy?
A Ngư mở to mắt, từ từ nói:
- SÆ° phụ lão nhân gia lúc nà o chẳng tốt, ngÆ°á»i sợ ngÆ°Æ¡i Ä‘á»c sách nhiá»u sẽ vừa khổ cá»±c, vừa buồn tẻ, cho nên buổi sáng nay sai ngÆ°Æ¡i trong phòng luyện chữ, má»—i má»™t tỠđổi má»™t câu khẩu quyết!
Äinh Nguyên há»c cái dáng cong cong đầu của A NgÆ°u, cÆ°á»i nói:
- Cái lão đạo sÄ© nà y cÅ©ng tháºt lắm trò!
Nói xong xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra khá»i bếp.
A NgÆ°u Ä‘ang lau cái bà n, Ä‘á»™t nhiên nghe thấy bên thÆ° phòng truyá»n đến tiếng hét của Äinh Nguyên:
- Lão đạo sĩ, xem như ngươi lợi hại!
Nguyên lai Äinh Nguyên trong tay cầm má»™t cái thiết bút dà i đến hÆ¡n ba thÆ°á»›c, nhÆ°ng lại phải viết toà n chữ nhá», bởi cái tá» giấy bóng không há» lá»›n!
KÃnh má»i các huynh đệ, tá»· muá»™i tham gia dịch Tiên Kiếm Thần Khúc
Äể tiện liên lạc hãy add nick của
bagiatam: bagiatam@gmail.com
quangtrungthanhvuong: trungpham.pqt@gmail.com
tepga: tepga43@yahoo.com
Má»i cả nhà cùng tiếp sức cho Tiên Kiếm Thần Khúc nà o
Tà i sản của bagiatam
30-10-2009, 09:42 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Tiên Kiếm Thần Khúc
Tác giả: Ngưu Nhữ Giả
Quyển 2 - Thúy Hà Tiên Luyến
ChÆ°Æ¡ng 12: BÃch Ba ÄÃ m
Dịch giả: Văn Cà n Khôn
Nguồn: 4vn.eu
Có má»™t số tên gá»i mạn phép đổi cho thống nhất. Cảm Æ¡n.Hết chÆ°Æ¡ng 12 của bạn Văn Cà n Khôn. Mong bạn Văn Cà n Khôn sẽ tiếp tục tham gia nhóm dịch để phục vụ bạn Ä‘á»c!!!
Ngà y tháng thấm thoát, Äinh Nguyên bất tri bất giác đã ở Tá» Trúc Hiên hÆ¡n ná»a năm. Nhìn thu Ä‘i đông đến rồi lại mùa xuân ấm áp khai hoa, vóc dáng hắn cÅ©ng đã cao hẳn lên cÆ¡ hồ ngang bằng vá»›i Lãnh Äạm Ngôn chân nhân.
Bắt đầu xuân đến cÅ©ng là lúc Äinh Nguyên thuáºn lợi vượt qua Kim Kiếp, tiến và o Äăng ÄÆ°á»ng cảnh giá»›i, lúc nà y hắn đã khống chế chân khà toà n thân và o kinh mạch, chỉ là hãy còn rất yếu mà thôi. Cầu Chi Lục hắn cÅ©ng đã thuá»™c nằm lòng, hôm nay hắn phải Ä‘á»c chÃnh là Thi Âm Thi Ngôn, nhÆ°ng cuốn nà y hắn cÅ©ng đã thuá»™c hÆ¡n ná»a. Vá» phần luyện chữ vá»›i cây thiết bút hắn cÅ©ng tiến bá»™ nhanh chóng, trong má»™t buổi sáng có thể viết được mÆ°á»i trang giấy vá»›i con chữ nhá» nhÆ° ruồi.
Trải qua ná»a năm luyện chữ, Äinh Nguyên sá»›m đã nháºn ra cái ảo diệu trong đó, tất cả cÅ©ng là Lãnh Äạm Ngôn chân nhân có dụng ý. Nguyên lai muốn Ä‘iá»u khiển được thiết bút nặng ná» nà y thì phải táºp trung tinh thần, phối hợp cả váºn khà nÆ¡i Ä‘an Ä‘iá»n má»›i có thể thuáºn lợi viết chữ. Chỉ cần có đôi chút phân tâm, trong lòng có tạp niệm thì lá»±c đạo không cách nà o nắm giữ, con chữ sẽ chẳng khác nà o giun dế!
Ná»a năm nay hắn cÅ©ng chẳng nhắc đến chuyện bá» Ä‘i nữa, mặc dù đối vá»›i cái lão đạo sÄ© kia nhiá»u lúc vô cùng căm giáºn, nhÆ°ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại vẫn thấy Thúy Vi Cá»u Ca ảo diệu vô cùng, Ä‘Ã nh nÃn nhịn trong lòng. Ở đây lâu, hắn cÅ©ng nháºn ra má»™t Ä‘iá»u bất thÆ°á»ng, ấy là Tá» Trúc Hiên chẳng bao giá» có khách lai vãng đến, cả ngà y chỉ có chÃnh mình cùng A NgÆ°u mắt to nhìn mắt nhá».
Nếu nhÆ° tÃnh tình A NgÆ°u hoạt bát má»™t chút còn đỡ chán, đằng nà y hắn suốt ngà y chỉ nghÄ© đến chuyện luyện công, Äinh Nguyên có đùa hắn thì hắn cÅ©ng chỉ thô lá»— cÆ°á»i qua, là m cho hắn cá»±c kỳ mất sinh thú. Những lúc ấy hắn thÆ°á»ng len lén trốn ra rừng trúc lang thang giải khuây.
A NgÆ°u má»—i lần nhÆ° váºy Ä‘á»u có vẻ oán giáºn trách mắng nhÆ°ng tuyệt nhiên không kể lại vá»›i Lãnh Äạm Ngôn chân nhân, chÃnh vì thế lá gan Äinh Nguyên ngà y cà ng lá»›n, có khi mãi mê Ä‘i đến táºn cháºp trÆ°a tối trá»i má»›i chịu vá». Bất quá hắn tu luyện vẫn rất tiến bá»™, dù gì Ä‘i nữa Ä‘em má»™t thiếu niên mÆ°á»i ba tuổi đầu nhốt ở Tá» Túc Hiên buồn tẻ cÅ©ng là là m khó cho hắn váºy.
A NgÆ°u từ mùa đông đã bắt đầu luyện kiếm, Lãnh Äạm Ngôn chân nhân đã Ä‘em Thúy Hà kiếm pháp nháºp môn BÃch Lan ba mÆ°Æ¡i sáu thức ra truyá»n thụ lại cho hắn. Nghe nói đệ tá» nháºp môn phải Ãt nhất ba năm má»›i được luyện kiếm. Hết lần nà y tá»›i lần khác, chỉ toà n thấy quy củ.
Ban đầu Äinh Nguyên cÅ©ng ầm Ä© muốn cùng A NgÆ°u há»c kiếm, Lãnh Äạm Ngôn chân nhân chỉ má»™t má»±c nói không được, Äinh Nguyên tức giáºn mắng to: “Lão đồ cổâ€, “lão ngoan cốâ€, chỉ là vẫn không chịu cúi đầu xin lão. Tháºm chà lúc A NgÆ°u luyện kiếm hắn cÅ©ng chịu Ä‘á»±ng không thèm nhìn trá»™m, tá»± mình dá»±a và o đánh cuá»™c để há»c.
Hôm nay nắng gió chan hòa, Äinh Nguyên ở trong thÆ° phòng viết được ba trang nhá» thì cảm thấy tay có chút tê dại, liá»n buông bút xuống. Hắn nhìn quanh thấy nhà m chán, trong lòng nghÄ©: “Hôm nay lão đạo sÄ© Ä‘i sá»›m, A NgÆ°u lại xuất môn đốn củi, chi bằng thừa cÆ¡ há»™i nà y lẻn ra ngoà i chÆ¡i đùa. Dù sao lão đạo sÄ© cÅ©ng Ä‘ang còn dạy thừa ta ba mÆ°Æ¡i mốt câu khẩu quyết chÆ°a luyện tá»›i, cÅ©ng chả vá»™i vả gì há»c thêm.â€
Hắn nghÄ© đến là là m, liá»n theo hÆ°á»›ng quen thuá»™c vượt qua rừng trúc xuống chân núi. Dá»c theo con Ä‘Æ°á»ng nhá» u tịch, Ä‘i tầm ná»a canh giá» là đến Phi Bá»™c Trai, nÆ¡i ở của La Cùng. Äinh Nguyên ngó xung quanh má»™t hồi rồi quyết định theo hÆ°á»›ng đông mà đi.
Chỉ chốc lát sau tiếng nÆ°á»›c chảy xé gió dần dần nghe rõ, xa xa trÆ°á»›c mắt xuất hiện má»™t ngá»n thác khổng lồ cao đến trăm trượng có thừa. Ngá»n thác dá»™i xuống đất tạo thà nh má»™t cái hồ nÆ°á»›c xanh thăm thẳm, thi thoảng hÆ¡i nÆ°á»›c bốc lên, ngá»c châu vẩy ra, tá»±a nhÆ° má»™t bức tranh tiên cảnh. Ngẩng đầu nhìn lại, Phi Bá»™c Trai nguy nga nằm trên ngá»n núi, má» mỠảo ảo trong lam quang.
Äinh Nguyên đứng trên núi đá cạnh BÃch Ba Äà m (hồ nÆ°á»›c xanh) cởi bá» quần áo, chỉ chừa lại má»™t cái khố, nhảy ùm xuống nÆ°á»›c. Lúc nà y Ä‘ang và o giữa mùa xuân, nÆ°á»›c lạnh nhÆ° băng, nhÆ°ng Äinh Nguyên toà n thân chân khà lÆ°u Ä‘á»™ng, cÅ©ng không có cảm giác lạnh.
Trong BÃch Ba Äà m không Ãt cá tôm nô đùa, Äinh Nguyên hÆ¡n ná»a tháng nay chỉ ăn chay, cho nên lừa bắt mấy con lên là m bữa ăn trÆ°a cho tháºt khoái. Mấy ngà y hôm nay Lãnh Äạm Ngôn chân nhân không có Ä‘i đâu, mãi đến sáng nay lão má»›i xuất môn, tháºt là cÆ¡ há»™i hiếm có cho hắn tá»± tại.
Hắn từ từ Ä‘em quần áo ra giặt sạch má»™t lượt, sau đó Ä‘i sâu và o BÃch Ba Äà m thưởng ngoạn. Äá»™t nhiên nghe lẫn trong tiếng thác nÆ°á»›c ù ù có giá»ng má»™t thiếu nữ vá»ng đến:
- Triệu sÆ° huynh, đã đến BÃch Ba Äà m rồi, có chuyện gì nói nhanh Ä‘i!
Äinh Nguyên nghe giá»ng nói nà y rất giống CÆ¡ Tuyết Nhạn, tâm lý cả kinh, nếu nhÆ° để nà ng ta thấy lúc nà y cÅ©ng không phải là chuyện tốt. Bá»—ng nhiên nhá»› tá»›i lần trÆ°á»›c tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y Ä‘á»™t nhiên đến Tá» Trúc Hiên, rồi lại đùng đùng nói không tá»›i nữa, hắn cÅ©ng quên bẵng Ä‘i, hôm nay nghe giá»ng nà ng ta tá»± nhiên lại nghÄ© đến những phiá»n toái có thể gặp.
Hắn lặng lẽ bÆ¡i tá»›i má»™t hòn đá lá»›n trong hồ ẩn thân, vừa lúc đấy tiếng bÆ°á»›c chân ngà y má»™t gần rồi hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i.
Tại nÆ¡i nà y vốn dÄ© chỉ nghe thấy tiếng nÆ°á»›c chảy ầm ầm, tiếng bÆ°á»›c chân nhá» bé căn bản không nghe nổi, cÅ©ng chẳng thể nghe được tiếng trò chuyện. NhÆ°ng Äinh Nguyên ná»™i gia tiên khà đã có thà nh tá»±u, tai mắt vì váºy so vá»›i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng cÅ©ng thông tuệ hÆ¡n rất nhiá»u.
Chỉ nghe gã gá»i là Triệu sÆ° huynh nói:
- Tuyết sÆ° muá»™i, trÆ°á»›c đến giá» ta vẫn cùng muá»™i đến đây vui đùa, bắt rất nhiá»u cá tôm, muá»™i còn nhá»› không?
Äinh Nguyên nghe được thanh âm ấy liá»n nhá»› tá»›i chuyện trong rừng trúc, ngà y ấy ba gã đánh Ä‘áºp hắn Ä‘Ãch thị có tên nà y, không khá»i im lặng tháºt lâu, oán ná»™ trong ngÆ°á»i cÅ©ng dần bừng lên.
CÆ¡ Tuyết Nhạn hừ má»™t tiếng, lạnh băng há»i:
- NgÆ°Æ¡i cố ý rủ ta ra đây chỉ để há»i chuyện đó thôi sao?
Gã hỠTriệu trầm mặc hồi lâu mới nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải, ta cảm thấy gần ná»a năm nay muá»™i đối vá»›i ta lãnh đạm Ä‘i rất nhiá»u, vá»›i các đồng môn huynh đệ khác cÅ©ng váºy. Chỉ nghe muá»™i nói chÃnh mình muốn chuyên tâm luyện công. NhÆ°ng là ta rất nhiá»u lần thấy muá»™i ngẩn ngÆ¡, len lén Ä‘á» mặt má»™t mình.
CÆ¡ Tuyết Nhạn cả giáºn nói:
- NgÆ°Æ¡i nói báºy, ta là m gì có chuyện nhÆ° váºy?
Triệu sư huynh thở dà i:
- Muá»™i sao có thể gạt được ta, kể từ khi được sÆ° phụ thu nạp, chúng ta từ nhá» lá»›n lên cùng nhau, đối vá»›i muá»™i tÃnh tình thế nà o ta quá rõ rà ng mà . Muá»™i nhất định trong lòng đã có ngÆ°á»i Æ°ng ý, đúng váºy không?
Äinh Nguyên trong lòng thấy kỳ quái, nghÄ© thầm tiểu cô nÆ°Æ¡ng hung ác nà y mà cÅ©ng biết thÃch ngÆ°á»i ta sao? Äoạn, cẩn tháºn hé ra hÆ¡n ná»a cái đầu quan sát hai ngÆ°á»i.
Chỉ thấy CÆ¡ Tuyết Nhạn ná»a ngồi ở má»™t khối đá bóng loáng, sáu tháng không gặp, nà ng ta đã đẹp nay lại cà ng diá»…m lệ, băng cÆ¡ ngá»c cốt, phong váºn mê ngÆ°á»i là m cho hắn bất giác cÅ©ng ngẩn ngÆ¡.
Nghe thấy Triệu sÆ° huynh nói váºy, Ngá»c diện CÆ¡ Tuyết Nhạn Ä‘ang trắng nhÆ° tuyết bá»—ng nổi lên và i sắc hồng, thấp giá»ng đáp:
- NgÆ°Æ¡i đừng Ä‘oán báºy, ta chÆ°a bao giá» nghÄ© tá»›i chuyện sẽ thÃch ngÆ°á»i nà o!
Há» Triệu có vẻ hÆ¡i giáºn:
- Muá»™i còn muốn dối gạt ta? NgÆ°á»i kia là ai? Tá» sÆ° huynh, á» sÆ° đệ, Tôn sÆ° đệ hay là Lê sÆ° huynh?
Hắn một hơi kể ra hà ng tá tên nhưng Cơ Tuyết Nhạn chỉ cắn chặt môi, thủy chung không nói.
Triệu sÆ° huynh không chịu hết hy vá»ng, tiếp tục há»i:
- Không lẽ là Khuất Tiá»…n Nam? Hắn là con trai duy nhất của chưởng môn Khuất Ngân phái, lần trÆ°á»›c tá»›i BÃch Lan sÆ¡n trang ná»a tháng, má»—i ngà y Ä‘á»u tìm muá»™i luáºn bà n kiếm pháp, phải chăng đã phát sinh cảm tình?
Äinh Nguyên thầm nghÄ©: “Cái tên tiểu tá» há» Triệu nà y cÅ©ng tháºt kỳ quái, tại sao cứ phải há»i rõ Ä‘Ãch danh ngÆ°á»i nà o má»›i được? Cho dù là ai thì xem qua bá»™ dáng cÅ©ng không phải là hắn. HÆ¡n nữa ả cá»p cái nà y có gì tốt, vênh mặt hất hà m sai khiến, Ä‘iêu ngoa ngang ngạnh, cách xa ra là hÆ¡n!â€
Bên kia Cơ Tuyết Nhạn vẫn không lên tiếng, đôi mắt hướng sang bên đám cỠxanh sau phiến đá, thần sắc mấy bỠmê man.
Gã hỠTriệu cho rằng mình đã đoán đúng, hét lớn:
- Quả tháºt là hắn! Ta, Triệu Trác Sam, trừ gia thế ra thì có Ä‘iểm nà o không bằng hắn? NhÆ°ng muá»™i lại không chút nà o để tâm đến mÆ°á»i mấy năm qua chúng ta thanh mai trúc mã lá»›n lên bên nhau... bá» Ä‘i thÃch cái gã bạch diện thÆ° sinh kia!
Mặt hắn Ä‘á» sáºm lại, gân cổ nổi lên, bá»™ dáng vô cùng đáng sợ!
Tiếng rống giáºn giữ của hắn là m CÆ¡ Tuyết Nhạn bừng tỉnh, nà ng Ä‘Æ°a đôi mi thanh tú nhìn bá»™ dạng của hắn nói:
- Ngươi đừng đứng đó nói hươu nói vượn, cái gì là thanh mai trúc mã? Cái gã Khuất Tiễn Nam kia lại cà ng không liên quan tới chuyện của ta, ngay cả dáng dấp hắn thế nà o ta cũng không nhớ. Nếu cứ dây dưa vớ vẩn ta sẽ mách với phụ thân cho xem!
Triệu Trác Sam vừa nghe CÆ¡ Tuyết Nhạn phủ nháºn thÃch Khuất Tiá»…n Nam thì vui vẻ lên rất nhiá»u, cÅ©ng không suy nghÄ© đến chuyện khác nữa, liên thanh nói:
- Là tháºt, Tuyết sÆ° muá»™i, tháºt váºy chăng?
CÆ¡ Tuyết Nhạn không nhịn được quét mắt qua hắn má»™t cái, đứng dáºy nói:
- NhÆ° váºy đã khiến ngÆ°á»i hà i lòng chÆ°a? Triệu sÆ° huynh!
Thanh âm so với trước cà ng thêm phần lãnh đạm.
Triệu Trác Sam si ngốc nhìn Cơ Tuyết Nhạn, gương mặt đỠlên, nghiêm nghị nói:
- Xin lỗi, Tuyết sư muội, ta chỉ là ...
CÆ¡ Tuyết Nhạn nhìn bá»™ dáng lúc buồn lúc vui của hắn, tâm lý có phần má»m ra, sâu kÃn thở dà i nói:
- Triệu sÆ° huynh, ta đã không còn là má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng mÆ°á»i tuổi nữa, trái tim của ngÆ°Æ¡i đối vá»›i ta thế nà o ta tá»± biết. Chỉ là trÆ°á»›c tá»›i giá» ta coi ngÆ°Æ¡i nhÆ° huynh trưởng của mình, tuyệt không có ý niệm khác trong đầu, ta hy vá»ng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng nghÄ© sai lệch nữa.
Triệu Trác Sam nghe váºy ngây ngÆ°á»i, dÆ°á»ng nhÆ° trong ánh mắt không thể nà o chấp nháºn được chuyện nà y, sững sốt hồi lâu má»›i gian nan hồi đáp:
- Tuyết sÆ° muá»™i, ý muá»™i muốn nói là cho đến bây giá» muá»™i chÆ°a từng có ý thÃch ta?
CÆ¡ Tuyết Nhạn gáºt đầu nói:
- HÆ¡n nữa sau nà y cÅ©ng váºy, có ai lại Ä‘i thÃch ca ca mình đây?
Không hiểu tại sao nghe đến đó Äinh Nguyên lại nhá»› đến Tô Chỉ Ngá»c vẫn gá»i mình: “Äinh ca ca!â€. Không biết bây giá» tiểu cô nÆ°Æ¡ng ấy có còn nhá»› đến mình chăng? Ngẫm lại thì mình bất quá cÅ©ng chỉ là hạt cát giữa trần thế, tháºm chà trong mắt nhiá»u ngÆ°á»i còn không đáng hạt bụi, liệu có ai nhung nhá»› đây?
Hắn vốn không biết được rằng cách đấy ngà n dặm, trên Tụ Vân Phong xa xôi vẫn có má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng ngà y đêm nhìn trá»i, chắp tay cầu khấn cho Äinh ca ca của nà ng cả Ä‘á»i bình an vô sá»±!
Triệu Trác Sam kêu lên:
- Không phải thế! Muá»™i trÆ°á»›c kia vẫn thÃch cùng ta lẻn ra ngoà i Ä‘i chÆ¡i, có đôi khi bá» lại cả bá»n á» sÆ° đệ... không phải thế!
Äá»™t nhiên, hắn trừng lá»›n hai tròng mắt nhìn CÆ¡ Tuyết Nhạn nói:
- Muá»™i hãy nói tháºt cho ta biết, có phải trong lòng muá»™i đã có ngÆ°á»i khác rồi hay không? Nếu không muá»™i đừng trách ta tuyệt tình, nói!
Cơ Tuyết Nhạn thần sắc chuyển qua lạnh nhạt, hỠhững đáp:
- NgÆ°Æ¡i tại sao nhất định phải bắt ép ta? Äược, ta nói cho ngÆ°Æ¡i, Ä‘Ãch thá»±c là trong lòng ta thÃch má»™t ngÆ°á»i, nhÆ°ng ngÆ°á»i nà y chắc chắn không phải ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng không phải những ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i biết, đừng có phá»ng Ä‘oán nữa!
Triệu Trác Sam sắc mặt xanh mét, lớn tiếng gà o lên:
- Hắn là ai váºy? Mau nói cho ta biết! Cho dù có chết ta cÅ©ng phải là m rõ rà ng chuyện nà y!
Cơ Tuyết Nhạn chân diện lộ ra nét chán ghét, quay đầu hừ một tiếng nói:
- Ta không rảnh để đứng đây nghe ngÆ°Æ¡i nói tầm báºy, ta phải vá». Nếu không để phụ thân phát hiện ra sẽ trách mắng!
- Tuyết sư muội!
Triệu Trác Sam thấy CÆ¡ Tuyết Nhạn bá» Ä‘i, tâm tình cấp bách liá»n kéo ống áo nà ng gá»i lai.
CÆ¡ Tuyết Nhạn mặt mà y phủ sÆ°Æ¡ng, lạnh lùng há»i:
- Triệu sư huynh, ngươi muốn là m gì?
Triệu Trác Sam đối diện vá»›i ánh mắt băng sÆ°Æ¡ng ấy thì không khá»i má»™t tráºn chá»™t dạ, ngáºp ngừng nói:
- Ta...
Ngay khi Triệu Trác Sam còn đang ấp úng thì sáu tiếng chuông ngân nga, âm thanh hết sức trong trẻo mà bình thản.
CÆ¡ Tuyết Nhạn cùng Triệu Trác Sam sắc mặt Ä‘á»u hiện lên nét kinh ngạc, Triệu Trác Sam nhân cÆ¡ há»™i ấy bá» tay áo nà ng ra, há»i:
- Sao lại có tiếng Äồng TÆ°á»›c Chung? Kêu sáu tiếng Ä‘Ãch thị là truyá»n gá»i tất cả đệ tá» bổn phái Ä‘ang ở trên núi táºp trung, không hiểu có chuyện gì đây?
CÆ¡ Tuyết Nhạn trừng mắt lÆ°á»m hắn má»™t cái nói:
- Còn không đi mau!
Äang khi nói chuyện thì trên đầu phát sinh má»™t đạo cuồng phong, tiếp đấy má»™t thân ảnh bao bá»c tá» quang từ trên cao trăm trượng tung bay, nhắm hÆ°á»›ng BÃch Ba Äà m rá»›t xuống.
Äinh Nguyên cÅ©ng nhìn thấy, trong lòng không khá»i nghi hoặc nghÄ©: “Kẻ nà y dù có chán sống mà nhảy núi tá»± tá» cÅ©ng đừng đáp trúng đầu mình.â€
CÆ¡ Tuyết Nhạn cùng Triệu trác Sam cÅ©ng bÆ°á»›c Ä‘i không nổi, chỉ biết ngẩng đầu quan vá»ng.
Thân ảnh ná» vừa rÆ¡i xuống mặt hồ liá»n lăng phong, đạp và o sóng BÃch Ba Äà m lÆ¡ lá»ng trên không, cÅ©ng chÆ°a thấy ý định rÆ¡i xuống nÆ°á»›c.
Lúc nà y ba ngÆ°á»i đã quan sát rõ diện mạo kẻ lạ mặt, chỉ thấy đầy đầu tóc hồng hồng, tÆ°á»›ng mạo xấu xÃ, Æ°á»›c chừng sáu mÆ°Æ¡i tuổi, tay phải cầm quải trượng. Trên mặt má»™t đôi răng dà i quá khổ trà n ra ngoà i nhÆ° răng sói, chòm râu ngắn ngủn cÅ©ng má»™t mà u lá»a Ä‘á».
Trên quần áo có má»™t và i chá»— rách nát, cÆ¡ hồ nhÆ° bị sấm sét đánh, dÃnh sát và o ngÆ°á»i.
Triệu Trác Sam thấy hắn tÆ°á»›ng mạo cổ quái, hà nh tung khả nghi, liá»n hoà nh thân lên che trÆ°á»›c mặt CÆ¡ Tuyết Nhạn quát:
- Yêu ma phÆ°Æ¡ng nà o, dám lá»›n máºt xông lên tiên sÆ¡n?
Lão già tóc hồng ánh mắt đảo qua hai ngÆ°á»i CÆ¡, Triệu, trong cổ há»ng “ục ục†mấy tiếng, cÆ°á»i quái dị nói:
- Các ngÆ°Æ¡i là đồ tôn của CÆ¡ lão quá»·? Gặp ta ở đây thì đúng là xui táºn mạng rồi.
CÆ¡ Tuyết Nhạn nghe hắn gá»i tổ phụ mình chẳng khách khà chút nà o, nhÆ°ng trong lòng vẫn không há»n giáºn, hừ lạnh há»i?
- Lão quái váºt, ngÆ°Æ¡i là ai mà dám chá»i ná»™i tổ ta?
Lão tóc hồng nghe váºy thì nhãn quang sang lên, cÆ°á»i hắc hắc nói:
- Nguyên lai ngươi là cháu gái hắn, tốt, tốt!
Cơ Tuyết Nhạn bị hắn dùng ánh mắt cổ quái soi khắp toà n thân thì chẳng chút nà o thoải mái, trong lòng dâng lên chán ghét, nũng nịu quát:
- Tốt cái gì? Ta xem ngÆ°Æ¡i tỉnh tỉnh say say nhÆ° váºy chắc chắn không phải ngÆ°á»i tốt, xem kiếm!
Ngá»c thủ vung lên, má»™t đạo kiếm quang phóng lên cao, ngÆ°á»i đẹp nhÆ° ngá»c cùng ánh kiếm hóa thà nh má»™t đạo há»a hồng đâm thẳng tá»›i lão già tóc hồng. Äây là chiêu Ngân Hà Ngã Quyển nằm trong bá»™ Phi Bá»™c Tháºp Bát Kiếm mà CÆ¡ Tuyết Nhạn má»›i há»c được.
Lão già tóc hồng chẳng chút lay chuyển, thần thái toát lên sự tán thưởng, nói:
- Äược, chiêu nà y coi bá»™ cÅ©ng đẹp mắt!
Äang khi cÆ°á»i nói thì hai ống tay áo nhẹ nhà ng phồng lên, bắn ra hai đạo quang mang mà u tÆ¡ tằm.
CÆ¡ Tuyết Nhạn chÆ°a biết lợi lại nên chẳng há» sợ hãi, trong tay bảo kiếm Tuyết Hồng được tiên gia chân khà thúc giục liá»n trÆ°Æ¡ng to lên, quang mang rá»±c rỡ, chém thẳng và o đạo ánh sáng mà u tÆ¡ tằm.
Nhưng... hai đạo ánh sáng tơ tằm bay đến giữa không trung đột nhiên bạo tán hết, rồi biến thà nh ngà n vạn sợi tơ tằm, cơ hồ như thác lũ cuốn đến Cơ Tuyết Nhạn.
PhÃa dÆ°á»›i Triệu Trác Sam mặt mà y căng thẳng, hét to:
- Tuyết sư muội cẩn thân!
Hắn đã lá» má» nháºn ra đây là Thiên Lục nức tiếng Ma Äạo tà váºt Hồng Trần Ti Tam Thiên, nếu là nhÆ° váºy thì kẻ đối diện vá»›i bá»n hắn lúc nà y chÃnh là XÃch Nhiêm Thiên Tôn. Lão đỉnh đỉnh đại danh trong Thiên Lục chÃn yêu, hÆ¡n nữa còn là kẻ đứng đầu, được gá»i vá»›i tên khác Hồng Bà o Lão Yêu. Nguyên lai là bốn mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c đắc tá»™i vá»›i chánh đạo, bị nhân sÄ© truy sát, bắt buá»™c phải mai danh ẩn tÃch, hôm nay không hiểu lý do gì lại xuất hiện trên Thúy Hà sÆ¡n.
Trên không, CÆ¡ Tuyết Nhạn cÅ©ng đã nháºn ra tà váºt Hồng Trần Ti Tam Thiên và cái lão tóc hồng nhất định là XÃch Nhiêm Thiên Tôn. NhÆ°ng xung quanh nà ng lúc nà y âm phong gà o thét, tÆ¡ quang loạn vÅ©, muốn lui lại cÅ©ng không được, chỉ có dá»±a và o tiên kiếm Tuyết Hồng do ná»™i tổ tặng cho, tá» chiến đến cùng!
Trải qua hÆ¡n mÆ°á»i năm khổ hạnh tu hà nh, CÆ¡ Tuyết Nhạn đã đạt đến cảnh giá»›i Quan Vi, Triệu Trác Sam mặc dù là sÆ° huynh nhÆ°ng vẫn còn thua nà ng má»™t báºc. Còn Tuyết Hồng Ä‘Ãch thị là má»™t tiên gia pháp bảo hiếm có, gặp thủy khắc thủy, gặp tà trấn tà , lại được Ä‘Ãch tay CÆ¡ Äừng Thiên sá»›m hôm khu luyện, tất nhiên chẳng há» tầm thÆ°á»ng.
CÆ¡ Tuyết Nhạn lúc nà y biết mình gặp cÆ°á»ng địch nên váºn dụng đến mÆ°á»i thà nh tiên gia chân khÃ, Tuyết Hồng trong tay ngân lên má»™t tiếng thanh thúy, hồng quang láºp tức đại thịnh.
Chỉ nghe mấy tiếng “xoạt xoạt†nhè nhẹ vang lên, trong chá»›p mắt hÆ¡n mÆ°á»i sợi tÆ¡ bị CÆ¡ Tuyết Nhạn dùng Tuyết Hồng chém cho đứt lìa, đầy trá»i bụi tÆ¡ bay theo gió. Song, Hồng Trần Ti Tam Thiên của XÃch Nhiêm Thiên Tôn đâu chỉ có từng ấy? Tầng tầng lá»›p lá»›p còn lại trên không trung bay múa quanh CÆ¡ Tuyết Nhạn, từ từ co rút thắt chặt vòng vây.
Bên kia Triệu Trác Sam vừa định xuất thủ tÆ°Æ¡ng trợ thì bên tai vẳng lên tiếng gầm nhÆ° sấm của XÃch Nhiêm Thiên Tôn:
- Mau cút!
Trên đỉnh đầu âm phong vừa yên ổn lại khởi phát, tá» sắc quải trượng trong tay XÃch Nhiêm Thiên Tôn hÆ°á»›ng thiên bay lên, phát ra má»™t tráºn tá» quang dữ dá»™i, trong chá»›p mắt liá»n dà i ra đến hÆ¡n mÆ°á»i trượng, nhắm thẳng hÆ°á»›ng Triệu Trác Sam đánh xuống.
Triệu Trác Sam cực kỳ hoảng sợ, kêu lớn:
- Tá» Äà n Trượng!
Vá»™i và ng ngá»± kiếm bay vá»t lên, mong tránh được tai kiếp giáng xuống.
Chỉ nghe “uỳnh†má»™t tiếng, trÆ°á»ng kiếm trong tay Triệu Trác Sam vỡ vụn, má»™t cổ âm lãnh ma khà đánh thẳng và o ngÆ°á»i, Ä‘Æ°a hắn bay vút Ä‘i. CÅ©ng may là XÃch Nhiêm Thiên Tôn hÆ¡n ná»a tinh lá»±c Ä‘ang dồn và o CÆ¡ Tuyết Nhạn, nếu không tên nà y há còn toà n mạng?
Dù là nhÆ° thế nhÆ°ng Triệu Trác Sam vẫn bị đánh bay xa hÆ¡n mÆ°á»i trượng, trong miệng tá» sắc huyết bá»t trà o ra má»™t chuá»—i. Nguyên lai Tá» Äà n Trượng đánh ra kịch Ä‘á»™c công tâm. Qua má»™t chiêu giao thủ, Triệu Trác Sam tinh thần hoà n toà n câu liệt, cÅ©ng chẳng để ý đến CÆ¡ Tuyết Nhạn không ngừng vùng vẫy trong đám Hồng Trần Ti Tam Thiên nữa, quay đầu chạy trối chết lên sÆ¡n đạo trốn Ä‘i, ngay cả đầu cÅ©ng không dám ngoảnh lại.
XÃch Nhiêm Thiên Tôn nhìn thấy cảnh ấy cÅ©ng chẳng vừa mắt, khinh thÆ°á»ng nói:
- Vô lại!
NhÆ°ng cÅ©ng chẳng Ä‘uổi theo, chỉ Ä‘Æ°a tay thu Tá» Äà n Trượng vá»!
Äinh Nguyên mặc dù đối vá»›i Triệu trác Sam trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng có hảo cảm, tháºm chà còn chán ghét. NhÆ°ng lúc trÆ°á»›c thấy hắn má»™t lòng say mê CÆ¡ Tuyết Nhạn còn nà ng thì chẳng chút để tâm, cÅ©ng phát giác ra hắn có chút đáng thÆ°Æ¡ng. Song lúc nà y thấy hắn trong cảnh nguy cấp chỉ cố chạy thoát thân, dÄ© nhiên hoà n toà n chẳng để ý đến CÆ¡ Tuyết Nhạn thì không khá»i phát ra má»™t tiếng cÆ°á»i khinh thÆ°á»ng.
Hắn liếc mắt qua XÃch Nhiêm Thiên Tôn cÅ©ng thấy kinh ngạc, nhÆ°ng lúc nà y thá»±c sá»± không nên hiện thân. Chẳng nói đến chÃnh mình thân hình Ä‘ang lõa lồ, mà vừa rồi đã nghe lén được cuá»™c nói chuyện của há», tất nhiên phát sinh nhiá»u chuyện khó lÆ°á»ng. Cho dù bây giá» hai ngÆ°á»i há» không là m khó hắn, nhÆ°ng còn tÆ°Æ¡ng lai thế nà o chÆ°a biết chắc được!
NhÆ°ng là lão quái váºt nà y hoà n toà n không há» Ä‘Æ¡n giản, ngay cả CÆ¡ Tuyết Nhạn cÅ©ng rÆ¡i và o tá» cảnh, còn Triệu Trác Sam thì bị hù cho chạy trối chết, hắn có xuất hiện vị tất đã giải quyết được chuyện gì.
Chỉ là Triệu Trác Sam chạy được hÆ¡n mÆ°á»i trượng thì kêu thảm lên má»™t tiếng, trên miệng máu tÆ°Æ¡i chảy xối xả, da tay da chân nhanh chóng biến thà nh má»™t mà u tÃm quá»· dị. thân hình hắn phảng phất nhÆ° yếu Ä‘uối Ä‘i rất nhiá»u, nÆ¡i hắn đứng cá» xanh cÅ©ng héo rÅ© biến sắc.
Äinh Nguyên xem đến mức ló hẳn đầu ra ngoà i, âm thầm tắc lưỡi nghÄ©: “Cái lão quái váºt nà y dùng Ä‘á»™c chất gì mà đến mức tá»™t cùng lợi hại nhÆ° váºy?â€
à niệm trong đầu còn chÆ°a biến mất thì trên ngÆ°á»i Triệu Trác Sam bốc lên má»™t là n khói tÃm nhè nhẹ, theo gió mang theo thứ mùi hầm má»™, nghe muốn buồn nôn.
“XÃch xÃchâ€, mấy tiếng gió nhẹ nhà ng vang lên, thân thể Triệu Trác Sam ngay cả quần áo cÅ©ng bị má»™t thứ chất lá»ng quá»· dị ăn mòn Ä‘i, nhất thá»i biến hết thà nh khói, trong chá»›p mắt ngay cả xÆ°Æ¡ng cốt cÅ©ng tiêu tan.
Bên kia CÆ¡ Tuyết Nhạn nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Triệu Trác Sam thì có chút phân tâm, vừa lúc quay lại nhìn thấy cảnh quá»· dị ác tâm, láºp tức tâm thần hoảng sợ, tiên gia chân khà trong ngÆ°á»i nhất thá»i bị kiá»m hãm lại. Chỉ trong giây lát sÆ¡ sẩy ấy, hÆ¡n má»™t ngà n sợi tÆ¡ được Ä‘Ã lao đến. Äầu tiên là Tuyết Hồng bị cuốn lấy, rồi toà n thân nà ng cÅ©ng bị tÆ¡ cuốn chặt, cá» Ä‘á»™ng vô cùng khó khăn.
Cơ Tuyết Nhạn hoảng sợ, ra sức thúc giục Tuyết Hồng cắt tơ giải vây, chỉ là tay nà ng cũng bị tơ quấn lấy, cỠđộng ngà y cà ng gian nan, giống như cảnh một con tằm giữa kén.
Cà ng thêm đáng sợ hÆ¡n nữa là lúc nà y ngoà i Hồng Trần Ti Tam Thiên ấy, XÃch Nhiêm Thiên Tôn còn phát ra má»™t đạo sóng băng hà n kịch Ä‘á»™c nhÆ° thủy triá»u cuốn đến CÆ¡ Tuyết Nhạn. Nà ng mặc dù váºn toà n lá»±c chống đỡ nhÆ°ng tiếc rằng tu vi hai ngÆ°á»i chênh lệch nhau quá nhiá»u, rất nhanh chóng rÆ¡i và o cảnh lá»±c bất tòng tâm, gÆ°Æ¡ng mặt ngá»c nhanh chóng bị bao phủ lên má»™t tầng giáng tá» quang hoa.
CÆ¡ Tuyết Nhạn nghÄ© muốn kêu cứu, nhÆ°ng kinh hãi phát giác ra chÃnh mình toà n thân đã vô lá»±c, không thể phát ra thanh âm. Tay chân dần dần bất Ä‘á»™ng, Tuyết Hồng giá» nà y đã nằm ngoà i tầm kiểm soát, toà n bá»™ chỉ bằng linh tÃnh chống đỡ.
Nà ng trong lòng thấy tuyệt vá»ng, đôi mắt sáng thủy quang khẽ Ä‘á»™ng, nghÄ©: “Chẳng lẽ tháºt sá»± phải chết ở chá»— nà y? Ngay cả cha mẹ cÅ©ng không được nhìn thấy Æ°? Äá»u là do ta tất cả, quá»· khiến thần xui thế nà o lại theo Triệu sÆ° huynh đến đây. Nếu ta chết Ä‘i thì cha mẹ cùng gia gia sẽ thÆ°Æ¡ng tâm ghê lắm,... nhÆ°ng còn ngÆ°á»i kia nhất định bình tÄ©nh mà nghÄ© rằng tháºt may mắn khi cái tiểu cô nÆ°Æ¡ng ngang ngạnh Ä‘iêu ngoa không đến tìm hắn nữa...â€
NghÄ© tá»›i đây trong lòng chua xót, không thể nà o phát ra chút linh tÃnh nà o để chống đỡ Hồng Trần Ti Tam Thiên nữa. Thần tình bắt đầu rÆ¡i và o cảnh ná»a tỉnh ná»a mê...
Nà ng có thể chống cá»± được đến bây giá» chẳng qua cÅ©ng nhá» căn cÆ¡ thâm háºu, tu hà nh vượt qua những ngÆ°á»i ngÆ°á»i cùng trang lứa rất xa. Còn vá» phÆ°Æ¡ng diện khác thì XÃch Nhiêm Thiên Tôn lúc trÆ°á»›c đã bị thÆ°Æ¡ng, công lá»±c không khá»i giảm sút Ä‘i, nếu không nhÆ° thế nà o có thể cho phép má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng kháng cá»± lâu đến váºy?
Mắt thấy mình sắp khống chế được CÆ¡ Tuyết Nhạn, XÃch Nhiêm Thiên Tôn trong lòng không khá»i đắc ý. Má»›i vừa rồi lên Thúy Hà phái đã gặp không Ãt chán nản, cái nà y xem nhÆ° bù lại váºy. Bất quá hắn cÅ©ng không nghÄ© tá»›i chuyện giết nà ng, CÆ¡ Tuyết Nhạn dù sao cÅ©ng là cháu gái CÆ¡ Äừng Thiên, so vá»›i các đệ tá» khác tất nhiên có nhiá»u cái bất đồng. nếu nhÆ° bắt được nà ng không chừng có thể cùng Thúy Hà phái cò kè mặc cả.
Äinh Nguyên ở trong nÆ°á»›c tá»± nhiên là quan sát rất rõ má»i chuyện, hắn giá» nà y cÅ©ng muốn xuất đầu lá»™ diện giao chiến. CÆ¡ Tuyết Nhạn Ä‘ang trong tình trạng nguy kịch, mình thân là đồng môn cÅ©ng nên tÆ°Æ¡ng cứu. NhÆ°ng lại nghÄ© đến chuyện năm ngoái trong rừng trúc cô ta đã khinh miệt, lại còn để cho ba gã sÆ° huynh quay lại đánh mình má»™t tráºn. Huống hồ mình đối vá»›i CÆ¡ Äừng Thiên chẳng có chút hảo cảm nà o. Mà trá»ng yếu nhất chÃnh là nếu hắn muốn ra tay thì phải là m thế nà o? Hắn bất quá má»›i đạt đến tầng thứ hai của Thúy Vi Cá»u Ca, nói không chừng năng lá»±c còn kém cả Triệu Trác Sam nữa!
NhÆ°ng nhìn đến cảnh CÆ¡ Tuyết Nhạn thống khổ vùng vẫy, ánh mắt trong suốt lệ quang, hắn lại không Ä‘Ã nh lòng được. Chỉ cảm thấy kỳ kỳ, nữ hà i tá» nà y mặc dù Ä‘iêu ngoa má»™t chút nhÆ°ng không đến ná»—i quá hÆ°, nếu chết cÅ©ng tháºt đáng tiếc. Huống gì vừa rồi mình khinh bỉ Triệu Trác Sam bất chiến bá» chạy, nếu còn không ra thì so vá»›i hắn lại cà ng xấu hổ!
NghÄ© đến đây thì nhiệt huyết sôi trà o, bất chấp cả mình vá»›i lão quái váºt lá»±c lượng cách xa, là nh Ãt dữ nhiá»u.
KÃnh má»i các huynh đệ, tá»· muá»™i tham gia dịch Tiên Kiếm Thần Khúc
Äể tiện liên lạc hãy add nick của
bagiatam: bagiatam@gmail.com
quangtrungthanhvuong: trungpham.pqt@gmail.com
tepga: tepga43@yahoo.com
Má»i cả nhà cùng tiếp sức cho Tiên Kiếm Thần Khúc nà o
Tà i sản của bagiatam
02-11-2009, 10:10 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: HN
Bà i gởi: 258
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 51 Times in 42 Posts
tại hạ dạo nà y hơi mệt nên mới chỉ dịch được 1 phần,post tạm...
Tiên Kiếm Thần Khúc
Tác giả : Ngưu Nhữ Giả
Chương 13: Tình Hoà i (phần1)
Dịch giả : lưu tinh lệ
Biên dịch + Biên táºp :lÆ°u tinh lệ
Nguồn : 4vn.eu
Äinh Nguyên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không ngu tá»›i ná»—i nhảy ra đánh nhau tay đôi cùng XÃch Nhiêm thiên tôn, hắn có 10 cái mạng cÅ©ng không bù nổi cho má»™t “lần ngu†nà y. CÆ¡ há»™i tá»›i rồi…., lão quái váºt râu Ä‘á» túm lấy CÆ¡ Tuyết Nhạn chân đạp nhẹ trên mặt nÆ°á»›c, quay lÆ°ng vá» phÃa Äinh Nguyên – đây là cÆ¡ há»™i đánh lén tốt nhất.
Phong phạm của chÃnh đạo cao thủ quả thá»±c vô cùng nghiêm ngặt, cho dù đối thủ là thiên lục cá»u yêu tà ma ngoại đạo vẫn phải Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh đối mặt. NhÆ°ng cái phong phạm “dở hÆ¡i†đó không có trong đầu Äinh Nguyên.
Tại chá»— Ä‘ang nấp Äinh Nguyên hÃt lấy má»™t hÆ¡i dà i rồi lặn xuống cẩn tháºn bÆ¡i đến chá»— XÃch Nhiêm thiên tôn, thấy đối phÆ°Æ¡ng không phản ứng Äinh Nguyên trồi lên mặt nÆ°á»›c Ä‘ang định túm lấy chân lão già râu Ä‘á» kéo xuống nÆ°á»›c thì Ä‘á»™t nhiên trong lòng khẽ Ä‘á»™ng.
Thuý vi tâm pháp của Äinh Nguyên lúc nà y cÅ©ng đã có chút thà nh tá»±u, cÅ©ng đã mÆ¡ hồ có thể cảm ứng được nguy hiểm. Mắt khẽ liếc má»™t cái nhÆ°ng chỉ thấy ba Ä‘iểm Ä‘en dà i bằng đầu ngón tay dÆ°á»ng nhÆ° đó là con rết - theo hình chữ “phẩm†đang lao tá»›i chá»— mình, trên mình nó mang theo má»™t đôi cánh mà u và ng kim, trong nháy mắt đã phóng tá»›i.
XÃch Nhiêm thiên tôn đâu phải loại tầm thÆ°á»ng, sao có thể để cho Äinh Nguyên đánh lén rồi “láºt thuyá»n trong mÆ°Æ¡ng†được cÆ¡ chứ. Hắn từ sá»›m đã phát hiện ra Äinh Nguyên nhÆ°ng không nói ra, chỉ táºp chung bắt 2 ngÆ°á»i CÆ¡ - Triệu rồi háºu xét.
Nà o ngá», lão còn chÆ°a đụng tá»›i hắn mà hắn đã tá»± dẫn xác tá»›i đòi kéo chân lão xuống nÆ°á»›c – XÃch Nhiêm thiên tôn ngay láºp tức nhẩm niệm chú ngữ, phất tay từ trong túi da bên hông lấy ra ba đầu “huyá»n kim phi ngô†dà i bằng má»™t đầu ngón tay.
Ba con “huyá»n kim phi ngô†nà y là hắn bắt được hÆ¡n 40 năm trÆ°á»›c.
Nói đến chuyện năm xÆ°a, lúc XÃch Nhiêm thiên tôn Ä‘i hái thuốc thì vô tình tại Vân Má»™ng chiểu phát hiện ra, lúc đó tuy chúng má»›i dà i không quá ná»a tấc nhÆ°ng đã có chút linh tÃnh hÆ¡n nữa vô cùng Ä‘á»™c. Qua 40 năm bá» công dạy dá»— thì hắn cÅ©ng được toại nguyện – ngô công bây giá» vô cùng mạnh mẽ, chỉ cần ra lệnh thì cho dù trên trá»i dÆ°á»›i đất thần ma Ä‘á»u khiếp sợ, là ná»—i kinh hoà ng của vạn váºt trong thiên địa - quả là “hồng trần chi kiếpâ€
Thượng khả cá»u thiên xạ nháºt, hạ khả tứ hải tróc nguyệt, thể ná»™i Ä‘á»™c tố canh thị vạn linh chi địch, hồng trần chi kiếp. – những lá»i nà y có thể nói lên hết sá»± đáng sợ của loại ma váºt nà y.
Do chÆ°a rõ kẻ đánh len thá»±c lá»±c ra sao nên “cẩn tắc vô áy náy†vẫn Ä‘em ba đầu “huyá»n kim phi ngô†xuất ra là hÆ¡n nhất.
Quả là XÃch Nhiêm đã quá coi trá»ng Äinh Nguyên rồi, hắn tháºt “may mắn†khi là ngÆ°á»i đầu tiên được “thá»â€ Ä‘á»™c dịch ba đầu huyá»n kim phi ngô, chứ vá»›i chút “sức má»nâ€của hắn thì chỉ cần má»™t con cÅ©ng “đủ†rồi.
Thấy ba con côn trùng có cánh tháºt xa lạ kia phi tá»›i, Äinh Nguyên theo nhanh chóng khoát nÆ°á»›c bÆ¡i sang bên cạnh để tránh. NhÆ°ng quả tháºt hắn không thể ngá» tá»›i là ở 3 con huyá»n kim phi ngô naỳ ở dÆ°á»›i nÆ°á»›c tốc Ä‘á»™ không há» giảm Ä‘i.
Mắt thấy má»™t đầu huyá»n kim phi ngô hÆ°á»›ng thẳng mặt mình tiến tá»›i. Theo phản xạ Äinh Nguyên giÆ¡ tay phải lên để gạt nó Ä‘i, nhÆ°ng vá»›i thá»±c lá»±c của hắn có thể đánh trúng sao - nếu trúng, nó đã không phải là ma váºt thông linh khiến XÃch Nhiêm phải mất 40 năm thuần hoá.
Äầu huyá»n kim phi ngô nà y chỉ nhoáng lên má»™t cái đã tránh khá»i cú Ä‘áºp của Äinh Nguyên, ngay láºp tức “trả lễ†hắn bằng má»™t nhát cắn tháºt sâu trên vai trái. Äinh Nguyên chỉ thấy đầu vai nhói má»™t cái rồi má»™t đạo khà tức lạnh nhÆ° băng theo máu trà n và o lục phủ ngÅ© tạng. ChÆ°a kịp phản ứng, hai đầu phi ngô kia cÅ©ng đã cắp những chiếc răng chứa đầy Ä‘á»™c tố khiến quá»· thần kinh sợ kia lên thân thể hắn.
Äinh Nguyên lúc nà y chỉ cảm thấy ba cá»— hà n khà lạnh vô cùng tá»±a nhÆ° ba mÅ©i băng nháºn Ä‘ang tiến và o trong cÆ¡ thể mình. Trong đầu hắn bây giá» chỉ có má»™t ý niệm, đó chÃnh là mau mau nghÄ© cách bức Ä‘á»™c tố nà y ra khá»i cÆ¡ thể, nếu không sẽ chết còn khó nhìn hÆ¡n cả Triệu Trác Sam.
Tâm niệm vừa Ä‘á»™ng chân khà từ Ä‘an Ä‘iá»n ứng theo thuá»· vi tâm pháp cuồn cuồn xuất ra, chỉ có má»™t Ä‘iá»u đáng tiếc đó là vá»›i 60 năm chân khà thuần tịnh tá»±a nhÆ° biển lá»›n nhÆ°ng hắn chỉ có thể sá» dụng từng giá»t nhỠđể đối kháng vá»›i ta luồng kịch Ä‘á»™c của huyá»n kim phi ngô - chẳng khác nà o châu chấu đá xe.
Ngá»±c Ä‘au dữ dá»™i, hô hấp bắt đầu khó khăn, bên tai Äinh Nguyên lúc nà y ong ong không còn nghe được gì khác, toà n thân lúc nà y tri giác đã không còn bất cứ cảm giác nà o mà chỉ còn cảm thấy ba luồng khà lạnh tá»±a băng len lá»i và o từng đầu dây thần kinh. Hắn bắt đầu chìm dần xuống đáy hồ, trong tiá»m thức chỉ còn loé lên má»™t câu há»i : “Äây chÃnh là cảm giác trÆ°á»›ckhi chết saoâ€
Tại lúc tÃnh mạng hắn tá»±a mà nh chỉ treo chuông thì đúng lúc nà y trong Ä‘an Ä‘iá»n sảy ra dị biến. Trong Ä‘an Ä‘iá»n Äinh Nguyên Ä‘á»™t nhiên nóng lên, công lá»±c 60 năm tiá»m ẩn bên trong dÆ°á»›i sá»± kÃch thÃch của Ä‘á»™c tÃnh huyá»n kim phi ngô rốt cục cÅ©ng thức giấc - tá»±a nhÆ° má»™t cá»— khà lÆ°u dá»i non lấp bể phản công lại Ä‘á»™c tÃnh Ä‘ang len lá»i.
Tri giác nháy mắt lấy lại được cảm giác, Äinh Nguyên lúc nà y chỉ cảm thấy má»™t cá»— dung nham nóng cháy Ä‘ang cuồn cuồn chảy trong huyết mạch từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c đẩy lùi Ä‘á»™c tÃnh của ba đầu huyá»n kim phi ngô. Không hổ và ma váºt thông linh, 3 con rết nà y cÅ©ng đã phát hiện thấy má»™t Ä‘iá»u gì đó khác lạ Ä‘ang sảy ra nhÆ°ng đã không còn kịp nữa rồi, 60 năm tiên gia chân khà tinh thuần của Äinh Nguyên không những bức hết Ä‘á»™c tố ra khá»i cÆ¡ thể mà còn thuáºn thế trúng kÃch thẳng tá»›i ba đầu huyá»n kim phi ngô.
Äinh Nguyên chỉ cảm thấy nhÆ° được ngâm mình trong suối nÆ°á»›c nóng váºy, cảm giác lạnh nhÆ° băng lúc nãy đã hoà n toà n biến mất, cả thân thể lúc nà y thoải mái vô cùng duy nhất chỉ có chá»— bị 3 con huyá»n kim phi ngô cắn là vẫn còn Ä‘au. Theo dòng nÆ°á»›c chảy, “xác†của Äinh Nguyên đã trôi đến dÆ°á»›i chân XÃch Nhiêm thiên tôn, XÃch Nhiêm lúc nà y vẫn lặng yên đứng trên mặt nÆ°á»›c.
Äinh Nguyên nhìn lại thân thể thì thấy ba con huyá»n kim phi ngô vẫn bám chặt lấy ngÆ°á»i mình không há» nhúc nhÃch. Hắn Ä‘Æ°a tay lên định gỡ con huyá»n kim phi ngô Ä‘ang bám trên vai xuống, hắn cả kinh - huyá»n kim phi ngô toà n thân tá»±a sắt thép cứng rắn kinh ngÆ°á»i, không khá»i cả kinh tưởng rằng dòng dung nham sục sôi trong cÆ¡ thể kia đã đánh chết ma váºt nà y.
NhÆ°ng hắn nhanh chóng nghÄ© đến 3 đầu huyá»n kim phi ngô ngà y thông linh vô cùng, lại do chÃnh tay lão già râu Ä‘á» nà y luyện hoá dá»… chết váºy sao? Äinh Nguyên trÆ°á»›c kia đã từng dùng má»™t mảnh kim Ä‘an – cá»u chuyển hồi thiên và vô Æ°u Ä‘an thân thể sá»›m đã không còn sợ Ä‘á»™c tố xâm phạm. Huống chi chỉ cần má»™t loại đã khiến chúng nhân thèm khát là tiên bảo chà dÆ°Æ¡ng khó cầu, hoà n toà n là khắc tinh của chà âm ma váºt nhÆ° huyá»n kim phi ngô. Tại lúc chân khà trong Äinh Nguyên váºn chuyển đã mang theo dược lá»±c của vô Æ°u Ä‘an và cá»u chuyển hồi thiên Ä‘an đồng thá»i đánh vá» phái huyá»n kim phi ngô - má»›i có thể giết được ba đầu ma váºt nà y.
KÃnh má»i các huynh đệ, tá»· muá»™i tham gia dịch Tiên Kiếm Thần Khúc.
Äể tiện liên lạc hãy add nick của
bagiatam : bagiatam@gmail.com
quangtrungthanhvuong : trungpham.pqt@gmail.com
tepga : tepga43@yahoo.com
Má»i cả nhà cùng tiếp sức cho Tiên Kiếm Thần Khúc nà o
Tà i sản của quangtrungthanhvuong
Chữ ký của quangtrungthanhvuong
Last edited by Äế; 20-12-2009 at 10:06 PM .
06-11-2009, 08:14 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Tiên Kiếm Thần Khúc
Tác giả: Ngưu Nhữ Giả
Quyển 2 - Thúy Hà Tiên Luyến
Chương 13: Tình hoà i (Phần 2)
NgÆ°á»i dịch: bagiatam
Nguồn: 4vn.eu
Äinh Nguyên thu ba con Huyá»n Kim Phi Ngô và o trong tay vốn định ném Ä‘i, bá»—ng nhiên phát hiện thấy mÅ©i nhá»n trên đỉnh đầu ba con ma váºt nà y, giống nhÆ° ngá»n gió thoảng qua, tâm niệm vừa Ä‘á»™ng liá»n có chủ ý.
Giá» phút nà y XÃch Nhiêm Thiên Tôn nắm chắc thắng lợi trong tay, CÆ¡ Tuyết Nhạn ở giữa không trung bị quấn quanh giữa Hồng Trần Ti Tam Thiên hoà n toà n không còn má»™t chút sức lá»±c nà o để đánh trả, chỉ đợi đến lúc nà ng hao táºn hết khà lá»±c liá»n ra tay bắt giữ. Nếu không nhÆ° thế, CÆ¡ Tuyết Nhạn sao lại có thể chống đỡ được đến lúc nà y?
Bá»—ng dÆ°ng XÃch Nhiêm Thiên Tôn cảm thấy giữa hai gan bà n chân hÆ¡i hÆ¡i tê rần, giống nhÆ° bị muá»—i đốt, hai đạo Ä‘á»™c khà âm hà n dá»c theo cẳng chân chạy thẳng lên trên. Trong lòng hắn cả kinh, thoáng cái đã nháºn định rõ rà ng đó là độc tố của Huyá»n Kim Phi Ngô.
XÃch Nhiêm Thiên Tôn nguyên vốn chÃnh là má»™t con hồng đầu cá»± chu (con nhện lá»›n đầu Ä‘á») lÆ°u lãng trong núi tu luyện lâu năm biến thà nh yêu quái, Hồng Trần Ti Tam Thiên kia chÃnh là tÆ¡ Ä‘á»™c hắn lấy trong cÆ¡ thể rèn luyện thà nh pháp bảo há»™ thân. Vì váºy, Huyá»n Kim Phi Ngô tuy là ma váºt hiếm thấy trong thiên địa nhÆ°ng cÅ©ng không dá»… gây thÆ°Æ¡ng tổn cho hắn, huống chi XÃch Nhiêm Thiên Tôn lại có tu vi hÆ¡n trăm năm trong ngÆ°á»i?
Hắn má»›i vừa phát hiện, láºp tức thúc Ä‘á»™ng ma khà trong Ä‘an Ä‘iá»n chỉ giây lát đã Ä‘em Ä‘á»™c tố bức ra ngoà i, nÆ°á»›c trong suốt dÆ°á»›i chân tức thì nổi lên lá»›p lá»›p mà u thâm tÃm. Chẳng qua là chÃnh mình vừa má»›i Ä‘em Huyá»n Kim Phi Ngô phóng ra là muốn công kÃch ngÆ°á»i ẩn trốn dÆ°á»›i nÆ°á»›c, ma váºt nà y sao lại công kÃch lên chÃnh mình đây?
XÃch Nhiêm Thiên Tôn kinh ngạc má»™t hồi, trong miệng vá»™i niệm chân ngôn ý định triệu hồi ba con Huyá»n Kim Phi Ngô, nhÆ°ng chân ngôn xuất ra ngoà i nhÆ° trâu đất xuống biển (má»™t Ä‘i không trở lại), ná»a con Huyá»n Kim Phi Ngô cÅ©ng không trở vá», hiển nhiên là là nh Ãt dữ nhiá»u.
Äúng và o lúc nà y, Ä‘á»™t nhiên Hồng Trần Ti Tam Thiên kia rung Ä‘á»™ng lồng lá»™n má»™t hồi, những sợi tÆ¡ bạc quấn quanh thân CÆ¡ Tuyết Nhạn kia váºy mà lại dáºy lên ánh lá»a phần pháºt!
Thì ra má»›i vừa rồi hắn nhân vì Huyá»n Kim Phi Ngô mà phân tán tâm thần, nhỠđó CÆ¡ Tuyết Nhạn Ä‘ang chịu áp lá»±c bá»—ng nhiên suy giảm Ä‘i, tinh thần cÅ©ng thoáng thanh tÄ©nh lại. CÆ¡ Tuyết Nhạn dù sao cÅ©ng là lá»›p đệ tá» trẻ mà Thúy Hà phái dốc sức Ä‘Ã o tạo, tu vi của nà ng cùng vá»›i đám ngÆ°á»i Triệu Trác Sam không thể so sánh vá»›i nhau được, tinh thần vừa thoáng khôi phục, láºp tức môi son khẽ tụng, láºt tay xuất ra Tam Muá»™i Hồng Liên của mẫu thân Hòa Uyển đã tặng cho nà ng!
Cha của Hòa Uyển là Nhiên Äăng cÆ° sÄ© chÃnh là Thiên lục kỳ nhân, cao thủ báºc nhất dùng ‘há»a’ trong chÃnh đạo, Tam Muá»™i Hồng Liên chÃnh là má»™t trong những tiên bảo há»™ thân của ông khi còn tung hoà nh trên Thiên lục năm xÆ°a. Nó lá»›n bằng cỡ bà n tay trẻ con, bá» ngoà i giống nhÆ° má»™t bông sen mà u Ä‘á», chá»— nhụy hoa có ba sợi nhá» mà u và ng, chỉ cần niệm Ä‘á»™ng chú ngữ là có thể dáºy lên tam muá»™i chân há»a.
Hồng liên nà y trông tháºt tinh xảo, nhÆ°ng khi chủ nhân thúc Ä‘á»™ng chân khà và o đủ để trong nháy mắt khiến cho núi cao phải biến sắc, sông dà i phải khô cạn, năm đó ở Thiên lục quần ma không ai nhìn thấy mà không kiêng dè. Ngà y Hòa Uyển xuất giá, Nhiên Äăng cÆ° sÄ© đã Ä‘em Tam Muá»™i Hồng Liên là m của hồi môn tặng cho ái nữ. Hòa Uyển sau lại thÆ°Æ¡ng yêu lo lắng cho nữ nhi, sợ nà ng tu vi còn thấp bị kẻ xấu là m hại, liá»n Ä‘em Tam Muá»™i Hồng Liên truyá»n cho CÆ¡ Tuyết Nhạn, không ngá» hôm nay quả nhiên đã cứu nà ng khá»i khốn cảnh nà y.
Tam Muá»™i Hồng Liên kia lên tá»›i ngá»±c của CÆ¡ Tuyết Nhạn huyá»n ảo bắn ra má»™t vầng lá»a Ä‘á» chói sáng, phát ra trăm ngà n đốm lá»a lá»›n bằng hạt Ä‘áºu, tá»±a nhÆ° má»™t tráºn mÆ°a sao sa. Hồng Trần Ti Tam Thiên tức thì bùng cháy lên, quầng lá»a cháy rất nhanh dá»c theo những sợi tÆ¡ bạc lan trà n vá» hÆ°á»›ng XÃch Nhiêm Thiên Tôn, phát ra má»™t mùi tanh tưởi khó ngá»i, hóa thà nh tro bụi tan trong gió.
CÆ¡ Tuyết Nhạn thoát khá»i trói buá»™c, không khá»i mừng rỡ, vừa định thừa cÆ¡ há»™i bá» chạy chợt cảm thấy trong lồng ngá»±c phát lạnh cả lên, trong cặp môi anh Ä‘Ã o phun ra má»™t tia máu tÆ°Æ¡i Ä‘en nhánh, trÆ°á»›c mắt tối sầm loạng choạng ngã xuống BÃch Ba Ä‘Ã m.
Thì ra nà ng mặc dù dá»±a và o Tam Muá»™i Hồng Liên phá giải được Hồng Trần Ti Tam Thiên của XÃch Nhiêm Thiên Tôn, nhÆ°ng trong những sợi tÆ¡ bạc ấy ẩn chứa chất kịch Ä‘á»™c đã kịp thá»i xâm nháºp kinh mạch của nà ng, dần dần thấm và o phủ tạng. CÆ¡ Tuyết Nhạn lá»±c bất tòng tâm mất Ä‘i tri giác ngã nhà o xuống hồ nÆ°á»›c trong đầu hãy còn có cảm giác mát lạnh.
Tam Muá»™i Hồng Liên chÃnh là tiên bảo có linh tÃnh, khi mất Ä‘i sá»± Ä‘iá»u khiển của chủ nhân liá»n tá»± Ä‘á»™ng thu và o trong túi gấm của CÆ¡ Tuyết Nhạn.
Lại nói Äinh Nguyên ở trong BÃch Ba Ä‘Ã m, hắn lợi dụng Huyá»n Kim Phi Ngô ám toán thà nh công, nhÆ°ng chÃnh mình ở dÆ°á»›i nÆ°á»›c cÅ©ng bị hai chân của XÃch Nhiêm Thiên Tôn phát ra lá»±c phản chấn bị đẩy bắn lại mấy trượng, trong ngá»±c ngá»™t ngạt khó chịu thiếu chút nữa phải ói ra máu.
Tháºt vất vả dùng Thúy Vi tâm pháp Ä‘iá»u hoà chân khÃ, cÅ©ng không biết táºp kÃch lần nà y có hiệu quả gì hay không, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy trên đỉnh đầu có tiếng à o à o truyá»n đến, má»™t bóng hồng má»m rủ là đà chìm xuống, nhìn mang máng thì ra là CÆ¡ Tuyết Nhạn.
Äinh Nguyên vÆ°Æ¡n tay đỡ lấy thân hình má»m mại dịu hoặc nhÆ° không xÆ°Æ¡ng của nà ng, chợt cảm thấy má»™t cá»— hà n khà lạnh thấu xÆ°Æ¡ng từ trên ngÆ°á»i CÆ¡ Tuyết Nhạn truyá»n tá»›i. Hắn không tá»± chủ được run bắn cả ngÆ°á»i, vá»™i và ng váºn công chống đỡ. CÅ©ng may chất Ä‘á»™c của Hồng Trần Ti tuy rất lợi hại, nhÆ°ng trải qua CÆ¡ Tuyết Nhạn hóa giải được hÆ¡n phân ná»a truyá»n và o trong cÆ¡ thể Äinh Nguyên đã không còn mãnh liệt lắm, bằng không ắt hẳn bản thân hắn khó giữ được cái mạng nhá».
CÆ¡ Tuyết Nhạn mắt nhắm chặt, đôi môi son tái nhợt, là n da vốn trÆ°á»›c kia trong sáng nhÆ° ánh trăng trên bầu trá»i cÅ©ng phủ đầy má»™t lá»›p tÃm má» nhạt, may mà lồng ngá»±c hãy còn khe khẽ nhÃch Ä‘á»™ng.
Bá»—ng nhiên Tuyết Chu kiếm vẫn nắm chặt trong tay nà ng khẽ ngân lên, phát ra má»™t Ä‘oà n bÃch quang nhu hòa. BÃch quang ấy trong nháy mắt lan rá»™ng ra bốn phÃa, nó lan đến chá»— nà o nÆ°á»›c hồ Ä‘á»u dạt ra, cuối cùng hình thà nh má»™t cái kết giá»›i đủ để bao bá»c lấy hai ngÆ°á»i, Ä‘oạn từ từ chìm xuống đáy hồ.
Äinh Nguyên thấy thế không khá»i kinh ngạc, hắn cÅ©ng không biết rằng Tuyết Chu kiếm nà y hà m chứa tÃnh thủy trong ngÅ© hà nh, tuy là cùng vá»›i Tam Muá»™i Hồng Liên giống nhau khi mất Ä‘i sá»± khống chế của chủ nhân, lại bị kÃch Ä‘á»™ng của nÆ°á»›c hồ, tức thì có thể tá»± khởi Ä‘á»™ng, mở ra má»™t con Ä‘Æ°á»ng trong nÆ°á»›c để bảo vệ an toà n cho chủ nhân.
Äinh Nguyên ý niệm trong đầu xoay chuyển rất nhanh, láºp tức giáºt mình nói:
“Không xong, bảo kiếm nà y mặc dù không biết có Ä‘iá»u kỳ quái gì lại có thể tránh được nÆ°á»›c hồ nhÆ°ng lại phát ra bÃch quang, nhất định sẽ là m cho lão quái tóc hồng kia nhìn thấy. Hắn nếu nhÆ° váºy mà tìm đến, phiá»n toái cho ta tháºt rất lá»›n rồi.â€
Láºp tức vá»™i và ng xoay ngÆ°á»i, nâng thân thể má»m mại của CÆ¡ Tuyết Nhạn nhắm phÃa tây bÆ°á»›c tá»›i, Tuyết Chu kiếm kia vẫn nhÆ° cÅ© nắm ở trong tay CÆ¡ Tuyết Nhạn, giúp hai ngÆ°á»i tiến đến đâu thì mở con Ä‘Æ°á»ng nÆ°á»›c đến đó.
Ở táºn đầu phÃa tây dÆ°á»›i đáy BÃch Ba Ä‘Ã m, có má»™t cái hang nhỠđược che lấp dÆ°á»›i đám rong rêu, là Äinh Nguyên lần trÆ°á»›c đến đây vô tình phát hiện ra. Hiện giá» XÃch Nhiêm Thiên Tôn bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể nhảy xuống nÆ°á»›c truy tìm, không thể là m gì khác chỉ có tạm thá»i tá»›i đó ẩn trốn. Hắn cÅ©ng không trông mong chá»— nà y có thể dấu được XÃch Nhiêm Thiên Tôn kia, nhÆ°ng hy vá»ng có thể kéo dà i chút thá»i gian, chỠđồng môn đến cứu viện.
Và o được hang Ä‘á»™ng, Äinh Nguyên nhẹ nhà ng đặt CÆ¡ Tuyết Nhạn nằm trên lá»›p bùn ẩm Æ°á»›t, dá»±a và o Tuyết Chu kiếm quang lần nữa quan sát: CÆ¡ Tuyết Nhạn chìm sâu trong cÆ¡n hôn mê, trên gÆ°Æ¡ng mặt xinh đẹp Ä‘á»™c khà cà ng ngà y cà ng thâm Ä‘áºm, từ cặp môi anh Ä‘Ã o nhợt nhạt trong vô thức thi thoảng phát ra tiếng rên rỉ, hô hấp cÅ©ng cà ng thấy mong manh.
Äinh Nguyên biết nà ng đã đến lúc chất Ä‘á»™c công tâm, nếu nhÆ° không chữa trị kịp thá»i e là cái sinh mạng nà y không còn quay lại nữa. NhÆ°ng mà tại dÆ°á»›i đáy BÃch Ba Ä‘Ã m thì chạy Ä‘i đâu mà tìm linh Ä‘an giải Ä‘á»™c đây?
Bá»—ng nhiên trong lòng linh cÆ¡ vừa Ä‘á»™ng, nhá»› tá»›i vừa rồi chÃnh mình gặp cÆ¡ may được cứu sống. Vì thế Äinh Nguyên vá»™i đỡ CÆ¡ Tuyết Nhạn dáºy, ôm thân mình lạnh lẽo của nà ng và o trong lòng, bà n tay phải áp sát và o huyệt đại chùy sau lÆ°ng nà ng.
CÆ¡ Tuyết Nhạn trên ngÆ°á»i xiêm y đã sá»›m Æ°á»›t đẫm, dÃnh sát và o thân thể của nà ng. Bên trong lá»›p xiêm y trong suốt ẩn ẩn hiện hiện ngá»c thể xinh đẹp, những Ä‘Æ°á»ng cong trên ngÆ°á»i nà ng cà ng nhấp nhô lung linh Ä‘á»u Ä‘á»u không ngừng dÆ°á»›i ná»™i y. Äinh Nguyên dù sao cÅ©ng là má»™t thiếu niên huyết khà phÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng, má»›i vừa rồi ở trong nÆ°á»›c còn không cảm thấy gì khác lạ, giá» phút nà y ngá»c thể má»m mại nằm trong lòng không kiá»m được trái tim Ä‘áºp thình thịch trong lồng ngá»±c.
NhÆ°ng cảm giác nà y chẳng qua chỉ xảy ra trong khoảnh khắc mà thôi, ánh mắt Äinh Nguyên nhìn thấy hÆ¡i thở mong manh trên mặt của CÆ¡ Tuyết Nhạn láºp tức dằn lòng ổn định tâm thần, thúc Ä‘á»™ng Thúy Vi tâm pháp Ä‘em chân khà chuyển sang.
Tiếc rằng tu vi hắn hãy còn thấp, đạo chân khà kia căn bản không thể lay Ä‘á»™ng được kỳ Ä‘á»™c của Hồng Trần Ti Tam Thiên, nhÆ°ng cÅ©ng kÃch Ä‘á»™ng cho CÆ¡ Tuyết Nhạn tỉnh lại.
“Ư!†má»™t tiếng, mắt CÆ¡ Tuyết Nhạn từ từ mở ra, chiếu và o mắt chÃnh là má»™t cái khuôn mặt trẻ tuổi anh tuấn, rõ rà ng chÃnh là Äinh Nguyên.
Nà ng tưởng nhÆ° Ä‘ang ở trong giấc má»™ng, nhÆ°ng toà n thân lại giá lạnh giống nhÆ° thủy triá»u úp chụp lại, thì thà o há»i:
“NgÆ°Æ¡i là m sao lại ở đây?â€
Nếu Äinh Nguyên không nhá» ná»a năm tu luyện nà y, thiếu chút nữa đã nghe không rõ nà ng Ä‘ang nói cái gì? Láºp tức đáp:
“Ta sá»›m đã ở trong BÃch Ba Ä‘Ã m, chỉ là ngÆ°Æ¡i cùng tên Triệu sÆ° huynh kia không há» phát giác ra mà thôi. NgÆ°Æ¡i bị lão quái tóc đỠđánh rÆ¡i xuống nÆ°á»›c ta liá»n Ä‘em ngÆ°Æ¡i tá»›i cái hang nhá» dÆ°á»›i đáy hồ nà y tạm thá»i ẩn trốn.â€
CÆ¡ Tuyết Nhạn trên gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘á»™t nhiên bừng bừng lan ra má»™t mà u Ä‘á» hồng rung Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, tá»±a và o lòng Äinh Nguyên xấu hổ nói:
“Nói nhÆ° váºy ta cùng Triệu sÆ° huynh nói gì ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u nghe thấy hết à ?â€
Äinh Nguyên gáºt gáºt đầu, nói:
“NgÆ°Æ¡i có thể tá»± mình váºn công Ä‘em kịch Ä‘á»™c bức ra ngoà i không? Lão quái kia bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể tìm đến đây.â€
CÆ¡ Tuyết Nhạn cÅ©ng không hiểu nghe được hay không, ánh sáng mỠảo chiếu trên gÆ°Æ¡ng mặt cà ng thêm xinh đẹp, cùng vá»›i lá»›p Ä‘á»™c khà thâm tÃm kia hình thà nh sá»± tÆ°Æ¡ng phản rõ rà ng.
Nà ng nhẹ nhà ng nói:
“Ta cùng Triệu sÆ° huynh tháºt sá»± không có gì, nói sao Ä‘i nữa hắn cÅ©ng đã chết rồi.†Tuy rằng Triệu Trác Sam khi lâm nguy đã bá» nà ng lại chạy trốn má»™t mình, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng là m bằng hữu hÆ¡n mÆ°á»i năm, nói ra nhịn không được ủ ê trong lòng.
Äinh Nguyên trong lòng kỳ quái, không hiểu được nà ng dÆ°á»›i thá»i Ä‘iểm nguy hiểm cáºn ká» nhÆ° thế vì sao còn ung dung nhà n nhã bà n luáºn những chuyện nà y? Huống chi nà ng cÅ©ng váºy, cái tên Triệu sÆ° huynh kia cÅ©ng thế, cùng vá»›i mình lại có quan hệ gì? Nà ng có lẽ là do chất Ä‘á»™c của Hồng Trần Ti Tam Thiên công tâm, thần trà đã rối loạn rồi a.
Äinh Nguyên trầm giá»ng nói:
“NgÆ°Æ¡i chá»› nên miên man suy nghÄ© nữa, mau mau váºn công bức Ä‘á»™c, bằng không sẽ mất mạng đấy.†Dù hắn không ngừng Ä‘em chân khà của mình thúc chuyển và o trong cÆ¡ thể CÆ¡ Tuyết Nhạn, nhÆ°ng vẫn không thấy nà ng có chuyển biến tốt đẹp gì, ngược lại thân thể má»m mại cà ng ngà y cà ng lạnh thêm.
CÆ¡ Tuyết Nhạn si ngốc chăm chú nhìn khuôn mặt của Äinh Nguyên, trong ánh mắt lá»™ vẻ nhu tình, tÃnh tình Ä‘iêu ngoa phóng khoáng trÆ°á»›c đây biến mất vô ảnh vô tung, cứ giống nhÆ° không phải là má»™t ngÆ°á»i. Tiếc là Äinh Nguyên thuở nhá» bÆ¡ vÆ¡ gian khổ, mặc dù tà i trà sá»›m trưởng thà nh, nhÆ°ng là m sao hiểu được vô táºn lá»i nói ấp ủ trong ánh mắt của cô gái? Là m sao biết được tình cảm ôm ấp mà nà ng ngượng ngùng không thốt thà nh lá»i?
Cơ Tuyết Nhạn khẽ thở dà i nói:
“Ta sợ là sống không được nữa rồi, kỳ Ä‘á»™c của XÃch Nhiêm Thiên Tôn kia đã xâm nháºp tâm mạch ta, trừ phi có bổn môn Cá»u Chuyển Hồi Thiên kim Ä‘an, bằng không ta chỉ có chết tại đây mà thôi. Có Ä‘iá»u là không sao đâu, cha mẹ và ông ná»™i ta nhất định sẽ báo thù. NgÆ°Æ¡i hay là đừng quản đến ta nữa mau nghÄ© cách chạy trốn Ä‘i, lão quái kia tu vi cao thâm, ngÆ°Æ¡i chắc chắn không phải là đối thủ của hắn.â€
Äinh Nguyên không nghÄ© tá»›i đại tiểu thÆ° nà y được nuông chiá»u từ bé, tá»›i thá»i Ä‘iểm nguy cÆ¡ váºy mà còn có thể nghÄ© đến ngÆ°á»i khác, lại nhìn thấy mặt nà ng xám Ä‘en, hoà n toà n dá»±a và o chân khà bản thân mình gắng gượng chống đỡ, bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể ‘hÆ°Æ¡ng tiêu ngá»c vẫn’, sá»± chán ghét đối vá»›i nà ng không khá»i giảm Ä‘i rất nhiá»u. Vì thế nói:
“TrÆ°á»›c đừng lo cho ta đây, giữ được tÃnh mạng má»›i là quan trá»ng hÆ¡n!â€
CÆ¡ Tuyết Nhạn thấy Äinh Nguyên không nghe theo lá»i khuyên bảo của mình chạy thoát thân má»™t mình, tâm hồn nà ng cà ng thêm cảm Ä‘á»™ng. Nà ng so vá»›i Äinh Nguyên Ãt nhất lá»›n hÆ¡n má»™t tuổi, sá»›m đã tá»›i tuổi yêu Ä‘Æ°Æ¡ng. Tuy rằng chung quanh có các loại há»™ pháp sứ giả Ä‘eo Ä‘uổi mục Ä‘Ãch ôm ấp trong lòng nhiá»u vô số, tháºm chà không thiếu cao đệ các danh môn chÃnh phái rắp tâm bắn sẽ, nhÆ°ng CÆ¡ Tuyết Nhạn vừa thấy bá»n há» nhÆ° ruồi nhặng bu quanh mình liá»n nảy sinh chán ghét, cà ng đừng nói đến hai chữ ‘ưa thÃch’.
Ngà y qua ngà y trong số mệnh đã định trÆ°á»›c kiếp số của nà ng phải lụy vì tình, ná»a năm trÆ°á»›c trong Tá» Trúc Lâm bất ngá» gặp Äinh Nguyên. Äinh Nguyên kia nếu không khi dá»… Thái nhi, hÆ¡n nữa nhằm và o nà ng buông lá»i thóa mã tháºm chà còn ngã đè lên tấm thân băng thanh ngá»c khiết của nà ng trên mặt đất, khiến cho nà ng bị nhục nhã lần đầu tiên trong Ä‘á»i nhÆ° thế.
NhÆ°ng mà chẳng biết vì sao, sau chuyện đó CÆ¡ Tuyết Nhạn không những không oán háºn Äinh Nguyên, ngược lại Ä‘em ná»—i nhung nhá»› không tên trong lòng thiếu nữ đặt trên ngÆ°á»i dã tiểu tá» nà y. Má»—i khi nhá»› tá»›i Äinh Nguyên, liá»n cảm thấy tim Ä‘áºp liên hồi, toà n thân nổi báºc lên cảm giác trên ngÆ°á»i hắn trà n ngáºp dã tÃnh cùng khà tức ngang ngạnh.
Vì thế sau lại nà ng nhịn không được vứt bá» tÃnh rụt rè của thiếu nữ lại đến Tá» Trúc Lâm tìm Äinh Nguyên, khi đó nà ng đã biết được Äinh Nguyên là đệ tá» sau cùng của Äạm Ngôn chân nhân vừa thu nháºn, theo bối pháºn mà nói chÃnh là sÆ° bá của mình. NhÆ°ng dù biết rõ nhÆ° thế, nà ng vẫn không kiá»m lòng được muốn gặp mặt Äinh Nguyên lần nữa, há»i cho rõ dã tiểu tá» kia vì sao khi dá»… mình và Thái nhi, nếu không há chẳng phải là quá tiện nghi cho hắn sao?
Không ngá» mặc cho nà ng hạ thấp phong thái dùng lá»i má»m má»ng đối xá», Äinh Nguyên vẫn không mảy may cảm kÃch chút nà o, rốt cục là m cho nà ng bá»±c tức bá» Ä‘i. Tuy rằng từ đó vá» sau nà ng cÅ©ng không Ä‘i tìm Äinh Nguyên, nhÆ°ng không biết sao không Ãt lần nà ng len lén và o sâu trong rừng trúc lặng lẽ mong ngóng rồi quay vá»?
Có khi CÆ¡ Tuyết Nhạn tá»± mình cÅ©ng không biết vì sao lại nhÆ° váºy, cà ng háºn mình không kiá»m chế được bản thân, rõ rà ng hiểu được đối phÆ°Æ¡ng chán ghét mình lại là đệ tá» của Äạm Ngôn chân nhân, nhÆ°ng vẫn nhÆ° trÆ°á»›c vùng vẫy không thoát khá»i ná»—i mong nhá»› nà y.
Có tình ý nhÆ° váºy vô tình nà ng đối vá»›i các sÆ° huynh đệ chung quanh không khá»i lạnh nhạt Ä‘i rất nhiá»u, vì thế má»›i dẫn tá»›i sá»± việc hôm nay.
Nghe Äinh Nguyên trả lá»i, tâm tình CÆ¡ Tuyết Nhạn vui mừng, thấp giá»ng há»i:
“Nói nhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không chán ghét ta?â€
Äinh Nguyên cảm thấy vấn Ä‘á» của nữ hà i tá» nà y cà ng ngà y cà ng kỳ quái, thá»±c không hiểu được trong lòng nghÄ© ra cái chủ ý gì đây? Kỳ quái chÃnh là bên ngoà i cÅ©ng vẫn không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, chẳng lẽ lão XÃch Nhiêm Thiên Tôn kia đã bá» Ä‘i rồi?
Trong đầu hắn vẫn có má»™t ý niệm mÆ¡ hồ xoay chuyển, cảm thấy được hết sức trá»ng yếu nhÆ°ng lại cà ng lúc cà ng không thể nắm được rõ rà ng. Nghe câu há»i của CÆ¡ Tuyết Nhạn, thuáºn miệng nói không suy nghÄ©:
“Chán ghét ngÆ°Æ¡i? NgÆ°Æ¡i không gá»i ta là dã tiểu tá» thì đã cám Æ¡n trá»i đất rồi.â€
CÆ¡ Tuyết Nhạn lại hiểu sai ý nghÄ©a, trong lòng chỉ cảm thấy má»™t thanh âm Ä‘ang vui mừng: “Hắn kỳ tháºt cÅ©ng không chán ghét ta, bằng không cÅ©ng sẽ không cứu ta! Ngay cả Triệu sÆ° huynh cÅ©ng vì sợ hãi lão quái kia đã bá» ta mà chạy tháo thân, hắn lại khứng chịu vì ta mà lÆ°u lại, trong lòng hắn tất nhiên là có ta!â€
Ãnh mắt nà ng vốn Ä‘ang dần ảm đạm chợt sáng bừng lên, cÆ¡ hồ quên mất chất Ä‘á»™c trên ngÆ°á»i và tÃnh mạng sắp mất Ä‘i, chỉ thắm thiết tá»±a và o trong lòng ngá»±c cÆ°á»ng tráng của Äinh Nguyên, hưởng thụ sá»± ấm áp nóng hổi từ thân thể hắn truyá»n ra.
Mắt nà ng không chá»›p chăm chú nhìn Äinh Nguyên, chỉ sợ bá» phà thá»i gian qua má»—i má»™t lần nháy mắt. Trong lòng không phải không chua xót thầm nghÄ©: “Ông trá»i rÅ© lòng thÆ°Æ¡ng, ta cuối cùng cÅ©ng tháºt sá»± dá»±a và o trong lòng hắn. Äáng tiếc ta sống không còn bao lâu nữa rồi, má»—i lần chá»›p mắt nhìn hắn thì mất Ä‘i má»™t lần nhìn thấy hắn. Trá»i cao Æ¡i nếu có thể thÆ°Æ¡ng xót ta, tiếp tục để cho ta sống thêm mÆ°á»i năm nữa, cho dù là má»™t năm cÅ©ng tốt, ta tình nguyện dùng bất cứ thứ gì để trao đổi!†NghÄ© tá»›i, nÆ°á»›c mắt trong suốt lặng lẽ chảy xuống hai gò má.
Äinh Nguyên Ä‘ang dùng hết sức suy nghÄ©, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không chú ý tá»›i vẻ mặt khác thÆ°á»ng của CÆ¡ Tuyết Nhạn. Hắn cà ng nghÄ© cà ng cảm thấy biện pháp giải cứu CÆ¡ Tuyết Nhạn gần ngay trÆ°á»›c mắt, nhÆ°ng mãi vẫn không nắm được Ä‘iểm then chốt sau cùng. Vì thế nhịn không được lẩm bẩm nói:
“Vừa rồi ngÆ°Æ¡i nói trừ phi nhÆ° thế nà o ngÆ°Æ¡i liá»n có thể được cứu chữa?â€
Äối vá»›i má»—i má»™t biến đổi tháºt nhá» trên mặt Äinh Nguyên, CÆ¡ Tuyết Nhạn Ä‘á»u cố hết sức nắm bắt, cà ng huống hồ là lá»i nói há»i chÃnh mình. Nà ng láºp tức đáp:
“Ta vừa nói trừ phi có bổn môn Cá»u Chuyển Hồi Thiên kim Ä‘an má»›i được. Äáng tiếc lão XÃch Nhiêm Thiên Tôn kia canh giữ ở bên ngoà i. NhÆ°ng cho dù hắn không ở đó, kim Ä‘an kia là váºt cá»±c kỳ trân quý của bổn môn, là m sao lại có thể Ä‘Æ°a cho ta sá» dụng? Ngay cả gia gia ông ấy có Ä‘au Ä‘i nữa ta sợ là cÅ©ng không được sá» dụng.â€
Äinh Nguyên chợt sáng tá» vấn Ä‘á», thấp giá»ng nói:
“Äúng rồi, chÃnh là Cá»u Chuyển kim Ä‘an!â€
NghÄ© đến vừa rồi Huyá»n Kim Phi Ngô kia liá»u thuốc không tên kỳ diệu, kỳ tháºt Ä‘á»u không phải là bởi vì trong cÆ¡ thể mình có cái sáu mÆ°Æ¡i năm công lá»±c chết tiệt gì, mà đúng là Cá»u Chuyển Hồi Thiên kim Ä‘an đã tạo ra công hiệu! Kim Ä‘an kia nếu có thể khắc chế Huyá»n Kim Phi Ngô, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng là khắc tinh của Hồng Trần Ti Tam Thiên, mình vừa rồi tại sao không nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u nà y?
NhÆ°ng kim Ä‘an Ä‘ang dung nháºp trong máu huyết của mình, là m sao có thể chia sá»›t lại cho CÆ¡ Tuyết Nhạn? Trừ phi… Äinh Nguyên thoáng do dá»±, chợt nghe cô gái trong lòng mình trong vô thức khẽ rên rỉ, yếu á»›t nói:
“Ta sắp Ä‘i rồi, ngÆ°Æ¡i có thể ôm chặt ta chút nữa không? Ta cảm thấy tháºt quá lạnh…â€
Äinh Nguyên cắn răng, thầm nghÄ©: “Mặc kệ nói nhÆ° thế nà o Tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y cÅ©ng không ác lắm, tâm địa tháºt ra coi nhÆ° cÅ©ng không tệ. Ta không thể trÆ¡ mắt nhìn nà ng chết ở trong lòng mình, huống hồ chẳng qua là mất Ä‘i má»™t chút máu mà thôi, cÅ©ng coi nhÆ° không tÃnh là gì!â€
Láºp tức không chần chừ nữa, Ä‘Æ°a cánh tay trái nhẹ lÆ°á»›t qua mÅ©i nhá»n của Tuyết Chu kiếm, kiếm khà sắc lạnh đã rạch má»™t Ä‘Æ°á»ng, máu tÆ°Æ¡i Ä‘á» sẫm à o ạt chảy ra.
CÆ¡ Tuyết Nhạn ngạc nhiên nhìn Äinh Nguyên, không rõ hắn vì sao Ä‘á»™t nhiên lại là m nhÆ° váºy? Chỉ nghe Äinh Nguyên nói:
“NgÆ°Æ¡i mau Ä‘em máu huyết của ta uống và o Ä‘i, bên trong có dược lá»±c của kim Ä‘an, nhất định có thể cứu giải chất Ä‘á»™c trong cÆ¡ thể ngÆ°Æ¡i!â€
Cơ Tuyết Nhạn thấy cánh tay kia máu chảy đầm đìa đưa đến bên miệng mình, theo bản năng quay mặt ra sau, nói:
“Không cần…â€
Äinh Nguyên lạnh lùng nói:
“NgÆ°Æ¡i muốn lãng phà máu huyết của ta sao?†Tay phải ấn má»™t cái, Ä‘em cặp môi son của CÆ¡ Tuyết Nhạn áp và o miệng vết cắt, má»™t dòng chất lá»ng ấm áp từ từ chảy và o miệng nà ng.
CÆ¡ Tuyết Nhạn nhịn không được lệ nóng doanh tròng, chỉ cảm thấy má»™t dòng suối sinh mệnh từ trong dòng máu nóng hổi của Äinh Nguyên chuyá»n và o cÆ¡ thể mình.
KÃnh má»i các huynh đệ, tá»· muá»™i tham gia dịch Tiên Kiếm Thần Khúc
Äể tiện liên lạc hãy add nick của
bagiatam: bagiatam@gmail.com
quangtrungthanhvuong: trungpham.pqt@gmail.com
tepga: tepga43@gmail.com
Má»i cả nhà cùng tiếp sức cho Tiên Kiếm Thần Khúc nà o
Tà i sản của bagiatam
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu/tienkiemthankhuc , àâòîçâóê , äîñóã , cach cay tien than khuc , dao kiem than hoang , êàëåíäàðü , êàíàëà , êîâðîâ , ho ly tinh , kiem than tam , kiem than tm , kiem tien than khuc , kiem tien thân khuc , ñâèíãåðû , õèëòîí , tống kim thần khúc , than khuc cach kiem tien , than khuc chuong 1 , than khuc kiem , thien kiem than khuc , tiem kiem than khuc , tien hiep than khuc , tien khiem than khuc , tien khuc than kiem , tien kiem than , tien kiem than khuc , tien kiem than khuc 4vn , tien kiem than khuc 61 , tienhiepthankhuc , tieu kiem than khuc , tru tien kiem. quyen6 , truyen tiên ki