Tối Chung Trí Năng
Tác Giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm ------oo0oo-----
Chương 11: Thần tốc.
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
Khi mà não vực còn chưa có mở rộng ra, Đỗ Thừa độ học tập chỉ có thể dùng bình thường để hình dung, năng lực giải thích so với người thường hơi mạnh hơn một ít. Nhưng mà sau khi não vực lại lần nữa mở đạt đến 10.2%, Đỗ Thừa độ học tập cũng chỉ có thể dùng từ khủng bố để hình dung.
Vô luận bất luận lĩnh vực mới lạ gì, chỉ cần là học từ đầu mà nói, Đỗ Thừa cũng có thể nhanh chóng nắm giữ cùng dung hợp hoàn toàn không có bất kỳ bình cảnh nào đáng nói.
Đỗ Thừa học tập trước tiên là các vấn đề lớn nhớ trong lĩnh vực máy tính. Đỗ Thừa cơ bản là cần học tập toàn bộ các lĩnh vực, nhưng mà vốn đang học ngành máy tính cho nên Đỗ Thừa học tập về phương diện này trước.
Có Hân Nhi ở một bên chỉ đạo hơn nữa còn tận tay chỉ dạy, cho nên Đỗ Thừa học có thể nói là tốc độ hết sức kinh người.
Hơn nữa Đỗ Thừa mười phần có chừng mực, hắn giờ đây chỉ học tập tri thức trong ba năm sau, đối với năm năm hoặc là mười năm sau Đỗ Thừa tạm thời là tuyệt đối sẽ không suy nghĩ.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Đỗ Thừa cứ như vậy học tập chính là thời gian gần ba giờ, đến khi thái dương trên bầu trời hoàn toàn ha xuống thì Đỗ Thừa lúc này mới kết thúc lần học tập đầu tiên.
Mà ở trong thời gian ba giờ này, chỗ chân tê dại của Đỗ Thừa dòng chảy nóng bỏng chảy càng ngày càng vi cường đại, tuy còn chưa có tri giác, nhưng mà có Hân Nhi cam đoan Đỗ Thừa trong lòng vẫn mười phần yên tâm.
Trừ cái đó ra, tài khoản của Đỗ Thừa ở ngân hàng đã tăng lên tới gần một vạn hai ngàn. Hân Nhi mặc dù đang không ngừng chỉ đạo Đỗ Thừa, nhưng mà với công năng cường đại của Hân Nhi mà nói, hoàn toàn có thể ở sau lưng vận hành giúp Đỗ Thừa tiếp nhận cùng hoàn thành nhiệm vụ treo giải thưởng trung cấp.
"Hân Nhi, cô đem virus mô phỏng lại một lần để tôi nghĩ thử một chút, tôi đây lần thứ nhất cần thời gian bao lâu có thể phá giải, đồng thời có thể 100% bảo tồn tất cả hệ thống văn kiện vốn có hay không”.
Cẩn thận kiên quyết đem ngân châm trên chân nhổ xuống, Đỗ Thừa cũng không có đi vội vã xuống lầu mà là hướng phía Hân Nhi nói.
"Được”.
Thấy trí năng của Đỗ Thừa phát triển, Hân Nhi tự nhiên là cao hứng, cho nên nghe được Đỗ Thừa thỉnh cầu, Hân Nhi không có chút do dự một lần nữa mô phỏng ra cái hệ thống nhiệm vụ trước đó Đỗ Thừa tiếp nhận thăng cấp khảo hạch.
Mà Đỗ Thừa thì một lần nữa bắt tay vào phá giải virus cùng với bảo vệ hệ thống.
…
Trong khu tổng bộ liên minh Geek, Thanh Đao đang mười phần chú ý quan sát trong liên minh, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Mặc dù đối với tại XXM sớm có lưu tâm, nhưng mà Thanh Đao không ngờ rằng tự mình ra ngoài một chuyến trở về, thì XXM kia lại để lại cho mình một sự ngạc nhiên như vậy.
Cứ hai mươi phút một cái nhiệm vụ treo giải thưởng trung cấp, hơn nữa tất cả các loại hình đều có thể làm chưa từng có gián đoạn qua.
Cái này đổi thành Thanh Đao hắn mà nói chỉ sợ cũng không cách nào làm được, bởi vì mỗi một Geek cường đại, trên cơ bản đều là tinh thông một phương diện nào đó, có tinh thông lập trình, có tinh thông phá giải có tinh thông phá hoại… Nhưng mà như XXM này các loại lĩnh vực đều có liên quan đến thì lại cực kỳ hiếm thấy.
"Xem ra cái XXM này hẳn là rất nhanh muốn tiếp nhận khảo hạch thăng cấp Geek cao cấp, thật sự là làm cho người ta chờ mong! Đây rốt cuộc là một Geek dạng gì...”
Thanh Đao trong lòng vô cùng chờ mong, nói làm nhân vật đứng ở trên đỉnh giới Geek Trung Quốc, Thanh Đao cũng không phải là một nhân vật yêu mến bao quát mọi chuyện lớn nhỏ. Trái lại, Thanh Đao càng thêm nguyên ý thấy người mới nổi lên.
Geek cao cấp, cái này đã biểu tượng thân phận Geek tối cao, có thể tiếp nhận đủ loại nhiệm vụ tiền thưởng cực cao. Nếu như có thể đạt tới trình độ đỉnh cấp Geek mà nói, càng có rất nhiều nổi tiếng xí nghiệp khoa học kỹ thuật điện tử sẽ mời tới cùng tiến hành nghiên cứu.
Giống như là Thanh Đao vậy, nếu như hắn nguyện ý mà nói, tùy tiện cũng có thể nhận được công tác lương đã ngoài một trăm vạn một năm.
Chỉ là trong nước, những Geek cao cấp đều là cực kỳ ít, cho nên có thể nhìn thấy một ngôi sao mới bay lên, đối với Thanh Đao mà nói không thể nghi ngờ là một sự kiện vô cùng hưng phấn.
***
Hai mươi phút, chỉ dùng thời gian không đến hai mươi phút, Đỗ Thừa đã hoàn thành phá giải virus, hơn nữa thành công bảo vệ tốt tất cả văn kiện không bị tổn hại. Không thể nghi ngờ chỉ là cách xa nhau thời gian không đến nửa ngày mà Đỗ Thừa đã có một loại cảm giác mạnh mẽ hẳn lên.
"Còn có một chút phương diện chữ có nắm giữ, nếu như hoàn toàn nắm giữ mà nói, hẳn là có thể ở trong mười phút phá giải xong”.
Cái thành tích này đã là mười phần kiêu ngạo, nhưng mà Đỗ Thừa cũng chưa hài lòng. Mục tiêu chính thức của Đỗ Thừa là trong mười phút hoàn thành phá giải virus.
"Cái này dựa theo tốc độ học tập của cậu trước mắt mà nói, nhiều nhất là trong thời gian mười ngày, cậu hẳn là có thể có thực lực Geek cao cấp, hơn nữa còn là toàn bộ phương diện” Hân Nhi nói, đương nhiên cái loại virus nhỏ này cô nàng tự nhiên là sẽ không đặt ở trong mắt.
"Ừm, thời gian không còn sớm, chúng ta đi bệnh viện đi”.
Đỗ Thừa gật nhẹ đầu, hắn hiểu rõ đỉnh cấp Geek đại biểu cho cái gì. Nếu như đổi thành trước kia mà nói, Đỗ Thừa hiểu rõ cho mình thời gian mười năm chỉ sợ cũng đều không thể đạt tới trình độ đỉnh cấp Geek. Bất quá giờ đây Đỗ Thừa lại có thể có mười phần tin tưởng.
Đỉnh cấp tiền thưởng nhiệm vụ là mười phần cao. Đối với Đỗ Thừa không có bất kỳ tư bản nào mà nói, tiền thưởng nhiệm vụ đỉnh cấp Geek sẽ là số tiền vốn chính thức đầu tiên của Đỗ Thừa, cho nên Đỗ Thừa giờ đây cần có nhất chính là đạt tới trình độ đỉnh cấp Geek.
Chỉ có có tiền vốn, Đỗ Thừa mới có thể triệt để thoát khỏi Đỗ gia, hơn nữa đứng ở trên võ đài cùng Đỗ gia đối lập. Bất quá lúc này đây Đỗ Thừa hiện tại cũng không vội, bởi vì Đỗ Thừa giờ đây giống như là một khối bọt biển vậy, đang không ngừng hấp thu các loại tri thức hiện đại.
Mà cái đó mới là tiền vốn lớn nhất chân chính của Đỗ Thừa.
Sau khi nói xong cùng Hân Nhi, Đỗ Thừa liền bảo Hân Nhi tiến nhập trạng thái chờ, mà hắn thì đem máy tiếp thu năng lượng mặt trời đã cải trang về lại trong phòng, sau đó lúc này mới rời đi Tứ Hợp viện.
Trong lúc hành động, Đỗ Thừa phát hiện một điều khiến cho hắn hết sức cao hứng, đó chính là thân thể bản thân lại trở nên linh hoạt hơn rất nhiều. Ảnh hưởng nguyên bản do chân mang đến cũng đã biến mất, so về người bình thường mà nói cũng không chỗ thua kém bao nhiêu. Hiển nhiên là cùng não vực bản thân mở rộng có quan hệ chặt chữ.
Tại căng-tin bệnh viện mua một ít đồ ăn, sau đó Đỗ Thừa liền trực tiếp lên tầng mười sáu bệnh viện.
Lúc này đã là hơn sáu giờ, Tô Tuệ tại nửa giờ trước cũng đã đi rồi. Tuy bình thường nàng sẽ đợi đến khi Đỗ Thừa đến bệnh viện rồi mới rời đi. Nhưng mà dù sao cũng có người nhà, nàng còn cần về nhà nấu cơm tối chồng con, cho nên một mực đến khi sáu giờ thấy Đỗ Thừa cũng còn chưa có tới, Tô Tuệ liền đi trước.
Đơn giản ăn qua cơm tối, Đỗ Thừa bảo Hân Nhi tự mình đi tiếp nhận nhiệm vụ treo thưởng, để cho đẳng cấp của mình tăng lên tới cực hạn cấp năm sao, sau đó đệ trình khảo hạch Geek cao cấp.
Hân Nhi vui vẻ lĩnh mệnh, mà Đỗ Thừa thì bắt đầu thông lệ mỗi ngày vì mẫu thân mát xa thân thể để cho cơ thịt thân thể mẫu thân sẽ không bởi vì nằm lâu trên giường mà teo tóp.
Đỗ Thừa ở trong bệnh viện chính là mấy tiếng đồng hồ. Đối với Đỗ Thừa đã có được trí năng máy tính sinh hóa trong tương lai mà nói, hắn chỉ cần một cái chỗ có thể ngồi xuống thuận tiện một chút là được, vô luận là ở trong nhà gỗ mình thuê hay là ở trong bệnh viện này đều là như nhau. Đỗ Thừa tự nhiên là dùng thêm một ít thời gian ở trong này cùng mẫu thân.
Cho nên một mực ở đến sắp tiếp cận 12h đêm, Đỗ Thừa mới từ bệnh viện rời đi.
Mà trong thời gian Đỗ Thừa đến bệnh viện, Hân Nhi lại giúp Đỗ Thừa hoàn thành mười ba nhiệm vụ treo giải thưởng trong cấp, khiến cho tài khoản của Đỗ Thừa ở ngân hàng đạt đến gần ba vạn, cái này có thể nói là một con số mà Đỗ Thừa cho tới bây giờ đều chưa có tiếp xúc qua.
Đồng thời giá trị cống hiến của Đỗ Thừa đối với liên minh Geek cũng đã đạt đến cực hạn Geek năm sao, chỉ cần thông qua khảo hạch thăng cấp mà nói, liền có thể trở thành một Geek cao cấp chính thức.
Trừ cái đó ra, Đỗ Thừa trong thời gian hơn năm giờ này, sở học bản thân lại một lần nữa chiếm được tăng trưởng toàn diện. Dựa theo Đỗ Thừa tự mình dự tính, hắn đã hoàn toàn nắm giữ tất cả chương trình học của trường, hơn nữa bắt đầu tiếp xúc lên tầng cao hơn.
Vì khảo thí tình huống tiến bộ của bản thân, trước khi rời khỏi bệnh viện, Đỗ Thừa lại một lần nữa thử phá giải virus.
Mà lần này, Đỗ Thừa từ đầu tới đuôi chỉ dùng thời gian bảy phút, so với Đỗ Thừa dự tính còn muốn nhanh hơn gần ba phút.
Có một chút sợ hãi, ngay cả bản thân Đỗ Thừa cũng không biết bảy phút phá giải virus coi như là Thanh Đao tổng bộ liên minh Geek cũng không cách nào làm được. Bởi vì dùng thực lực Thanh Đao mà nói, hắn coi như là dùng tới tốc độ phá giải nhanh nhất mà nói, thì ít nhất cũng cần từ chín đến mười phút thời gian.
Đương nhiên đó cũng không phải ý nghĩa Đỗ Thừa thực lực đã so với Thanh Đao mạnh hơn, mà là bởi vì Đỗ Thừa đối với cái virus này đã hết sức quen thuộc. Hơn nữa Đỗ Thừa sau khi tại não vực mở rộng, trình độ suy nghĩ linh hoạt của hắn so với người thường phải nhanh hơn không chỉ mấy lần, mà ngay cả độ phản ứng thần kinh cũng nhanh hơn mấy lần. Có cái loại ưu thế tiên thiên này, hơn nữa đối với virus quen thuộc, Đỗ Thừa đối với phá giải virus tất nhiên có thể so với người khác mau hơn rất nhiều.
Đỗ Thừa sau khi hoàn thành thử nghiệm, liền trực tiếp rời khỏi bệnh viện, sau đó về tới cái chỗ cũ kỹ trong Tứ Hợp viện kia.
Lúc trước Đỗ Thừa bởi vì không có tiền, vì tiết kiệm lúc này mới thuê cái chỗ ở Tứ Hợp viện cách bệnh viện cùng học viện Phủ Thiên đều xa xôi cũ này, nhưng mà hiện tại xem ra, Đỗ Thừa hiểu rằng mình đã không cần phải ở cái Tứ Hợp viện cũ kỹ này nữa.
Đỗ Thừa giờ đây cần có nhất là một địa phương an tâm có thể cho hắn học tập, cho nên trên đường trở về, Đỗ Thừa trong lòng đã định xong ý định, quyết định tại phụ cận học viện Phủ Thiên hoặc là bệnh viện nhìn xem có phòng thuê hay không. Như vậy mà nói vô luận đi học viện Phủ Thiên hay là đi bệnh viện Đỗ Thừa đều gần hơn rất nhiều.
Mà ngoại trừ cái này ra, Đỗ Thừa trong lòng còn có một cái ý nghĩ, đó chính là trước kiếm lấy đủ tiền, đem mẫu thân từ trong bệnh viện chuyển ra. Tới dạng này mà nói, hắn mới có thể cùng Đỗ gia hoàn toàn thoát ly quan hệ.
Chỉ là những cái này cũng không phải một bước liền có thể đạt tới, Đỗ Thừa cần từng bước một đến.
***
Ngày hôm sau là thứ bảy, trường học không có lớp, bất quá Đỗ Thừa cũng không có ngủ nhiều. Tuy tối hôm qua hắn một mực thông qua trí năng máy tính học tập đến rạng sáng ba giờ hơn mới ngủ, nhưng mà ngày hôm sau trời vừa sáng Đỗ Thừa liền theo đó tỉnh lại.
Không khí sáng sớm rất tốt, ánh nắng mới mọc cũng không có nóng bỏng, cảm giác ngược lại làm cho người ta thêm vài phần ấm áp.
Đỗ Thừa đi ra bên ngoài Tứ Hợp viện, mua một chút điểm tâm sáng đơn giản. Sau đó liền chuyển máy tiếp thu năng lượng mặt trời lên ban công Tứ Hợp viện, hơn nữa một lần nữa bắt đầu đợt trị liệu quang cứu thuật.
Hôm nay là Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân có hẹn. Đỗ Thừa không biết Cố Tư Hân tìm hắn làm cái gì, cũng không biết khi nào thì tìm mình, cho nên Đỗ Thừa tạm thời không có ý định ra ngoài, mà là mở ra websites bắt đầu tìm kiếm tin tức phòng cho thuê ở trong thành phố F.
Đỗ Thừa đang xem tin tức phòng cho thuê, Hân Nhi lặng yên xuất hiện ở góc màn hình lập tức mười phần hưng phấn hướng phía Đỗ Thừa hỏi: "Đỗ Thừa, cậu chuẩn bị tìm phòng ở dọn nhà sao?”
Ai nói máy tính không cần nghỉ ngơi, nhìn thấy bộ dáng Hân Nhi ngáp, Đỗ Thừa hoài nghi Hân Nhi có cảm giác mệt mỏi cũng ngủ một giấc hay không. Quan trọng nhất là Hân Nhi ở trên người không biết khi nào thì lại đổi thành một bộ áo ngủ mỏng có phần trong suốt.
Tuy chỉ là nhân vật giả thuyết, nhưng mà dáng người uyển chuyển vô cùng động lòng người của Hân Nhi ở đó có chút áo ngủ trong suốt bao trùm như ẩn như hiện, lại vô cùng mê người.
Đỗ Thừa mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, hắn cũng không dám liếc ngắm nhiều. Ai biết Hân Nhi cái tiểu ma nữ này đợi lát nữa sẽ biến thành cái bộ dáng gì đến chỉnh hắn, cho nên Đỗ Thừa cưỡng chế đem chú ý của mình đặt ở trên một ít tin tức cho thuê phòng này, hơn nữa gật đầu đáp: "Ừm, nơi này cách trường học cùng bệnh viện đều xa một ít, hơn nữa khá vắng vẻ. Tôi muốn tìm một chỗ cách trường học hoặc là bệnh viện tương đối gần một ít”.
"Tốt đó, có phòng mới ở” Hân Nhi hiển nhiên hết sức cao hứng, bộ dáng tung tăng như chim sẻ.
Đỗ Thừa mỉm cười sau đó bắt đầu cùng Hân Nhi tìm kiếm phòng ở phù hợp, hơn nữa rất nhanh liền tập trung mấy cái mục tiêu.
Đỗ Thừa tìm kiếm đều là nhà trọ độc thân. Những nhà trọ độc thân này thuê tháng cũng không tính quá mắc, tại 800 đến 1.000 đồng, hơn nữa trong đó đều là đã tu sửa qua, chỉ thêm một ít đồ dùng trong nhà cùng đồ điện là được.
Đương nhiên Đỗ Thừa cũng cần đi tới những phòng ở kia nhìn qua một chút. Bất quá cái này cũng không vội, cho nên Đỗ Thừa trước hết để cho Hân Nhi nhớ kỹ những tin tức phòng ở này cùng với phương pháp liên lạc, sau đó liền trực tiếp mở ra tài khoản cá nhân của mình của trong liên minh Geek.
Trong ngày hôm qua, giá trị cống hiến của Đỗ Thừa cũng đã đạt đến cực hạn Geek năm sao, mà Hân Nhi ngày hôm qua cũng đã giúp Đỗ Thừa tiếp vài cái nhiệm vụ treo thưởng, tài khoản ngân hàng của Đỗ Thừa đã sắp đạt tới năm vạn.
Đối với kim ngạch ngân hàng biến hóa, Đỗ Thừa cũng không có quá để tâm. Bởi vì Đỗ Thừa hiểu rõ cái năm vạn này đối với hắn sau này mà nói chỉ là con số nhỏ, cho nên Đỗ Thừa cũng không bởi vì số tiền này mà quá mức hưng phấn.
Huống chi sau khi đạt đến Geek cao cấp thì những nhiệm vụ cao cấp kia tiền thưởng sẽ rất cao, đến lúc đó chỉ sợ chỉ cần vài cái nhiệm vụ cao cấp thì đã có thu nhập mấy vạn rồi.
"Đỗ Thừa cậu giờ đây muốn tiến hành thăng cấp khảo hạch, xem ra Hân Nhi đại tiểu thư lại có thể đại triển thân thủ” Hân Nhi cho rằng Đỗ Thừa muốn bắt đầu xin thăng cấp khảo hạch, lập tức mười phần kiêu ngạo nói.
"Không vội, trước trì hoãn một, hai ngày đã thăng cấp quá là nhanh cũng không hay. Hai ngày này Hân Nhi cô có rảnh mà nói thì cứ mấy giờ tiếp nhiệm vụ một lần là được” Đỗ Thừa lắc đầu nói.
Từ ngày hôm qua đến giờ, Hân Nhi tổng cộng đã giúp Đỗ Thừa tiếp nhận hơn bốn mươi nhiệm vụ trung cấp, nếu như nhận nhiều quá hiển nhiên cũng không phải là chuyện tốt.
"Vậy cũng được, dù sao những nhiệm vụ trung cấp kia cũng quá đơn giản, hoàn toàn không có khó khăn gì đáng nói” Hân Nhi vẻ mặt thoải mái nói, bất quá chính như Hân Nhi nói, những nhiệm vụ trung cấp này tuy đủ loại, nhưng mà đối với nàng mà nói căn bản cũng không có bất luận cái khó khăn gì.
"Ừm chúng ta giờ đây bắt đầu tiếp tục chương trình học ngày hôm qua đi”.
Đỗ Thừa gật nhẹ đầu, sau đó bắt đầu một lần nữa dưới sự chỉ đạo của Hân Nhi bắt đầu tiến hành học tập.
Cái lĩnh vực trí này học tập là mười phần đơn giản, Đỗ Thừa chỉ cần không ngừng hấp thu cùng nắm giữ là được.
Bất quá đến khi Đỗ Thừa học tập tới ba lĩnh vực còn lại mà nói, thì cũng không có đơn giản như vậy nữa. Vô luận là nghệ hay là thể cùng đức, Đỗ Thừa ngoại trừ cần không ngừng hấp thu cùng nắm giữ ra, còn cần thông qua thực tế chính thức mới có thể nắm giữ. Không giống cái lĩnh vực trí này bình thường Đỗ Thừa đều có thể ở trên màn hình giả thuyết hoàn thành.
Ước chừng mười một giờ gì đó, thì điện thoại Đỗ Thừa để ở một bên rốt cuộc vang lên, trên điện thoại biểu hiện đúng là Cố Tư Hân.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tối Chung Trí Năng
Tác Giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm ------oo0oo-----
Chương 12: Đỗ Vân Long phẫn nộ.
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
Ngoài cửa lớn học viện Phủ Thiên, Đỗ Thừa mặc trên người áo sơmi trắng cùng quần jean đang tại chờ Cố Tư Hân đến. Vì không cho Hân Nhi phá hư lần đầu tiên mình cùng Cố Tư Hân ‘ước hẹn’, Đỗ Thừa trực tiếp bảo Hân Nhi tiến nhập trạng thái chờ.
Một thân trang phục cộng lại sẽ không quá hai trăm đồng tiền, ở trong học viện Phủ Thiên có danh xưng học viện quý tộc này không thể nghi ngờ là không thể gọi là tiện nghi nhất, bất quá đối với Đỗ Thừa mà nói một bộ quần áo này lại là bộ đồ đắt tiền nhất của hắn rồi.
Bởi vì không có tiền cho nên Đỗ Thừa ăn mặc trên cơ bản đều là hàng vỉa hè, đắt tiền nhất phải kể là đôi giày trên chân kia mua ở tại cửa hàng nhưng cũng không đến một trăm đồng tiền.
Bất quá Đỗ Thừa đối với trang phục bản thân cũng không không phải quá để ý. Hắn nguyên vốn không phải là kẻ có tiền, cho nên Đỗ Thừa cũng không đi để ý tới ánh mắt khinh thường của những người khác, huống chi những năm gần đây này Đỗ Thừa đã bị xem thường so sánh với người khác cũng đã đủ cả đời rồi.
Cố Tư Hân không để cho Đỗ Thừa đợi lâu, Đỗ Thừa đến học viện Phủ Thiên không đến năm phút đồng hồ, thân ảnh cao gầy của Cố Tư Hân đã xuất hiện trước mắt ở Đỗ Thừa.
Tóc để xõa, vành tai tuyết trắng đeo hai cái vòng tai hình trăng lưỡi liềm bằng bạc trắng mười phần tinh nhã, Cố Tư Hân không có thói quen trang điểm, chỉ là ở trên môi quét một lớp son nhạt, lên chân mày khẽ kẻ một đường, phối hợp hai mắt linh động của nàng là đã mười phần động lòng người.
Mà Cố Tư Hân trên người chỉ là mặc một cái áo thun trắng cùng với quần jean bó sát người đem đùi đẹp thon dài không thể nghi ngờ hoàn toàn để lộ ra, còn có một đôi giày vải trắng, ngược lại cùng trang phục Đỗ Thừa có chút phối hợp.
Chỉ là tất cả cái này rơi vào trong mắt Đỗ Thừa lại không bằng nụ cười làm cho người ta có loại ấm áp thẩm thấu nội tâm ở trên mặt Cố Tư Hân.
Có ít người trời sinh tựa như ánh đèn có thể hấp dẫn ánh mắt người khác, không thể nghi ngờ Cố Tư Hân chính là người nổi bật trong đó.
Mặc dù là thứ bảy nhưng mà bên ngoài học viện Phủ Thiên vẫn có rất nhiều học sinh lui tới, mà Cố Tư Hân là một trong tam đại nữ thần của học viện Phủ Thiên này đến không thể nghi ngờ là trong nháy mắt khiến cho ánh mắt nam tính tất cả bốn phía tập trung đến.
"Đỗ Thừa để bạn đợi lâu ngại quá”.
Nhìn thấy Đỗ Thừa đã tới trước, Cố Tư Hân hướng về phía Đỗ Thừa đến gần mang theo vài phần áy náy hướng phía Đỗ Thừa nói. Nếu như không phải bởi vì trước khi rời khỏi nhà đột nhiên nghĩ bôi son môi mà nói, Cố Tư Hân thật ra hẳn là có thể đến sớm hơn so với Đỗ Thừa.
"Không sao cả, mình cũng chỉ là mới đến”.
Đỗ Thừa khẽ cười nói, nụ cười là mười phần dễ dàng kéo gần hơn quan hệ hai người, nhìn thấy nụ cười ấm áp của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa hiện thể xác và tinh thần vậy mà lại không tự chủ được biến thoải mái rất nhiều.
Đồng thời Đỗ Thừa đã có thể cảm giác ở trên người mình, ít nhất tụ tập hơn mười cỗ ánh mắt tràn đầy khinh thường, phẫn nộ cùng với hâm mộ, thậm chí Đỗ Thừa thính lực trở nên mạnh mẻ rất nhiều còn có thể nghe được tiếng cười nhạo tràn đầy tính vũ nhục trong miệng của một số nam sinh. Bất quá Đỗ Thừa những năm gần đây này đối với những cái này đã chết lặng, cho nên Đỗ Thừa căn bản là không quan tâm đến.
Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy, Cố Tư Hân nụ cười trên mặt càng sáng lạn hơn một ít, hơn nữa nói: "Đi thôi, trong điện thoại đã nói chúng ta đi ăn cơm trước. Bất quá Đỗ Thừa bạn thật quyết nhất định phải mời mình ăn cơm?”
Đỗ Thừa nhẹ nhàng cười sau đó nói: "Ừm, chỉ cần bạn không chê tôi dẫn bạn đi nơi quá kém thì đều có thể”.
"Mình cũng không kén chọn, cho dù bạn mời mình ăn đồ một hai đồng cũng không có vấn đề gì” Cố Tư Hân hiểu rằng Đỗ Thừa là đang nói đùa, hơn nữa nàng cũng biết tình huống Đỗ Thừa như thế nào, tất nhiên không có khả năng sẽ yêu cầu Đỗ Thừa mời nàng đi cái nhà hàng sa hoa gì. Huống chi Cố Tư Hân nàng cũng không phải loại nữ nhân yêu mến theo đuổi hư vinh phù hoa.
"Chúng ta đi thôi”.
Đỗ Thừa đương nhiên không có khả năng sẽ đưa Cố Tư Hân đi ăn đồ một hai đồng, bất quá Đỗ Thừa cũng không có nói địa phương nào, chỉ là sau khi cùng Cố Tư Hân nói một tiếng, rồi cùng Cố Tư Hân cùng nhau hướng về phía phố trung tâm náo nhiệt nhất của thành phố F mà đi đến.
Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân vừa rời đi không lâu, xa xa một cỗ xe thể thao màu hồng trong tiếng máy nổ vang rền chạy đến chỗ cửa lớn học viện. Đỗ Vân Long ở trong xe thể thao đang dùng ánh mắt tràn đầy ghen ghét cùng oán độc nhìn về phía Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân.
"Đồ tạp chủng chết tiệt, chỉ bằng loại mặt hàng như ngươi cũng muốn cùng Tư Hân ước hẹn, nằm mơ sao”.
Đỗ Vân Long hung dữ nói, mà trong lúc nói chuyện Đỗ Vân Long đã lấy ra điện thoại, hơn nữa bấm một cái mã số.
***
Hướng về phía phố trung tâm đi đến, Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân là song song vừa đi vừa trò chuyện một ít chuyện lý thú trong trường học.
Đỗ Thừa khẩu tài rất tốt, lại trải qua não vực mở rộng thì suy nghĩ càng vô cùng rõ ràng, Cố Tư Hân cũng là một cái cô gái hay nói, hai người ngược lại cười cười nói nói phảng phất giống như là bằng hữu đã nhận thức thật nhiều năm vậy.
Chỉ là Đỗ Thừa trong khi đi lại tận lực cùng Cố Tư Hân bảo lưu khoảng cách giữa hai người. Đây cũng không phải Đỗ Thừa tự ti không dám cùng Cố Tư Hân đi quá thân cận, mà không muốn cho Cố Tư Hân như vậy mà cùng với một người què như mình đi quá thân cận, như vậy sẽ khiến cho ánh mắt người khác khác thường.
Bất quá cho dù như thế, Đỗ Thừa cũng đã rất thỏa mãn. Hơn nữa khoảng cách gần như vậy. nhìn thấy bên mặt xinh đẹp giống như bạch ngọc của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa càng cảm giác giống như là ở trong mộng ảo vậy.
"Đỗ Thừa bạn ở đây tìm cái gì?”
Cố Tư Hân cũng không có cảm giác dụng ý của Đỗ Thừa, ngược lại là có chút tò mò hướng về phía Đỗ Thừa hỏi.
Bởi vì Cố Tư Hân phát hiện Đỗ Thừa khi đang nói chuyện, tựa như còn đang tìm kiếm cái gì đó, điều này làm cho Cố Tư Hân không khỏi có chút tò mò.
"Mình đang tìm một chỗ hình như là ở phụ cận chỗ này”.
Đỗ Thừa nhìn sang bốn phía, rất nhanh ánh mắt Đỗ Thừa đã rơi vào một cửa hàng lắp đặt thiết bị mười phần đơn giản mà có chút cũ kỹ, trong lòng có chút cảm thán thầm nghĩ: "Đã hơn ba năm, không ngờ rằng cái cửa hàng này vẫn còn”.
Trong lòng suy nghĩ, Đỗ Thừa liền về hướng phía Cố Tư Hân nói: "Cố Tư Hân, chúng ta đi thôi. Chính là cái chỗ kia”.
"Ừm”.
Cố Tư Hân gật nhẹ đầu, cũng không có bởi vì cái cửa hàng kia đơn giản cùng cũ kỹ mà có bất mãn cùng do dự gì.
Chỉ là Cố Tư Hân trong lòng lại có chút hiếu kỳ, bởi vì Đỗ Thừa cũng không phải đơn thuần chỉ là muốn tìm một cái cửa hàng nhỏ đơn giản như vậy, mà tựa như cái cửa hàng này cùng với hắn mà nói còn có ý nghĩa gì khác. Cho đến khi đi tới cửa hàng, Cố Tư Hân lúc này mới hướng về phía Đỗ Thừa nói: "Đỗ Thừa bạn vừa rồi chẳng lẽ là đang tìm cái cửa hàng A Béo này sao?”
Cửa hàng A Béo chính là tên của cái cửa hàng này.
"Ừm, nơi này là khi mình sinh nhật mười sáu tuổi, mẹ của mình đã cố ý dẫn mình đến nơi đây để ăn một bữa”.
Đỗ Thừa có chút nhớ lại nói, lúc đó mẫu thân lợi dụng thời gian buổi tối đi làm thêm được hơn hai trăm đồng tiền, đã mua cho mình một bộ quần áo mới, hơn nữa cùng mình tới nơi này ăn một bữa.
Mà cái này cũng là một lần cuối cùng trong trí nhớ Đỗ Thừa, mẫu thân thân thể nguyên bản đã không tốt, hơn nữa bởi vì tăng ca thức đêm nên thể lực cả người rõ ràng chống đỡ hết nổi, cuối cùng tại một lần đi làm về nhà thì từ trên thang lầu ngã xuống, từ đó về sau liền không có tỉnh lại.
Nghĩ đến đây Đỗ Thừa khóe mắt đã có chút hồng lên, bất quá cũng may Đỗ Thừa rất nhanh liền đã khống chế tâm tình bản thân, sau đó dẫn theo Cố Tư Hân đi tới một bàn hai người trong góc cửa hàng nhẹ giọng nói: "Lúc đó mình theo mẹ cũng ngồi ở trong này ha ha”.
Tuy Đỗ Thừa tận lực đè xuống tâm tình bản thân, nhưng mà Cố Tư Hân vẫn phát hiện trong ánh mắt Đỗ Thừa một ít đau buồn. Cố Tư Hân nghĩ mình gây nên, lập tức tràn đầy áy náy hướng về phía Đỗ Thừa nói: "Thực xin lỗi Đỗ Thừa là mình không nên để cho cậu nhắc tới”.
"Không sao cả, dù sao cũng đã nhiều năm rồi” Đỗ Thừa mỉm cười tán đi đau buồn trong lòng, sau đó vì Cố Tư Hân kéo ra cái ghế hướng về phía Cố Tư Hân nói: "Ngồi đi, ở đây tuy đơn sơ một ít, nhưng mà đồ ăn vẫn có thể”.
"Ừm” Cố Tư Hân gật nhẹ đầu cầm giỏ xách trong tay đặt đến trước người.
Đỗ Thừa thì ở đối diện Cố Tư Hân ngồi xuống, bất quá Đỗ Thừa cũng không có nhàn rỗi, trực tiếp từ trong hộp giấy một bên rút ra vài tờ giấy vì Cố Tư Hân lau mặt bàn ở trước mặt.
Nhìn động tác của Đỗ Thừa, Cố Tư Hân chỉ cảm thấy trong lòng đột nhiên nhiều hơn vài phần ấm áp, chỉ là Cố Tư Hân trong ánh mắt tựa như còn cất giấu một ít gì đó muốn nói lại thôi, mà Đỗ Thừa đang lau mặt bàn cũng không có cảm thấy.
Mà một bên một a di cửa hàng thấy Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân ngồi xuống, liền đã cầm thực đơn hướng về phía hai người đi tới.
Chỉ là a di ánh mắt lại có phần quái dị nhìn thoáng qua Đỗ Thừa, lại nhìn thoáng qua Cố Tư Hân, vậy mà lại có chút lắc đầu.
Cái mờ ám này Đỗ Thừa nhìn thấy rõ ràng, Đỗ Thừa hiểu rằng cái a di kia vì sao lắc đầu, tự nhiên là cùng chân của mình cùng với Cố Tư Hân mỹ mạo là tránh không khỏi quan hệ, chỉ có điều Đỗ Thừa cũng không để trong lòng mà là lấy thực đơn qua hướng về phía Cố Tư Hân nói: "Cố Tư Hân bạn chọn đi”.
"Ừm”.
Cố Tư Hân tiếp nhận thực đơn, sau khi mở ra nhìn một lần chỉ là đơn giản chọn vài món ăn đơn giản cùng một chén súp hào đậu hủ cùng hai chén cơm tẻ.
Trong khi nói cười thì đồ ăn rất nhanh liền bưng lên. Cố Tư Hân mặc dù là sinh ra ở nhà giàu, nhưng mà những đồ ăn đơn giản này nàng cũng là ăn say sưa có vị. Bất quá chính như theo như lời Đỗ Thừa nói, cửa hàng A Béo này món ăn xác thực rất không tồi, chỉ là vị tinh phóng nhiều hơn một chút ít là được.
Mà trong khi Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân đang dùng cơm trưa, thì cửa quán có mấy vị khách đặc thù đi vào.
Sáu thanh niên ăn mặc có chút dáng vẻ lưu manh, hiển nhiên là đám thanh niên lăn lộn ở trong xã hội. Sau khi đi tới một thanh niên nhìn như dẫn đầu đầu tiên là nhìn lướt qua tình huống trong tiệm, sau đó vẻ mặt cười xấu xa hướng về phía Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân đi tới, hơn nữa ở tại một cái bàn lớn bên cạnh hai người ngồi xuống.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tối Chung Trí Năng
Tác Giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm ------oo0oo-----
Chương 13: Một đánh sáu.
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
Sáu thanh niên lêu lổng sau khi ngồi xuống, con mắt lập tức đều đã rơi lên trên khuôn mặt cùng vóc người mê người của Cố Tư Hân.
Đối với sáu thanh niên lêu lổng này đến đây, Đỗ Thừa tựa như cũng không có cái gì ngoài ý muốn, thần sắc chỉ là mười phần bình tĩnh cùng Cố Tư Hân ngồi ăn cơm. Chỉ là Cố Tư Hân lại cũng không có nửa điểm bối rối, sau khi nhìn thoáng qua bên ngoài cửa hàng thần sắc càng thêm bình tĩnh.
"Ài giờ đây thời đại này ngay cả một người què đều có thể làm bạn với đại mỹ nữ, thật sự là quá đáng tiếc, một đóa hoa tươi cứ như vậy bị một đống phân trâu văng lên”.
Đầu lĩnh đám thanh niên kia hiển nhiên là có mục đích mà tới, cũng không có gọi món ăn chỉ là hung dữ đem đang a di muốn hỏi bọn hắn có cần gọi món ăn hay không dọa đi, rồi sau liền không kiêng nể gì hướng về phía Đỗ Thừa cười nhạo nói.
Năm tên còn lại thấy đầu lĩnh nói như vậy, càng nguyên một đám cười ồn ào không thôi.
" Đỗ Thừa mình ăn no rồi, không bằng chúng ta đi thôi” Cố Tư Hân có thể không sợ những người này, nhưng mà nghe đến mấy người này đang vũ nhục Đỗ Thừa, nàng trong ánh mắt rõ ràng nhiều hơn vài phần phẫn nộ, sau khi buông đũa xuống liền muốn cùng Đỗ Thừa rời đi.
"Không sao, bọn họ là hướng về phía mình mà tới” Đỗ Thừa mỉm cười hướng về phía Cố Tư Hân lộ ra một cái ánh mắt an tâm, sau đó mới đưa mắt nhìn sang những thanh niên lêu lổng này.
Sau khi quét nhìn những thanh niên lêu lổng này, Đỗ Thừa không nhanh không chậm nói: "Tôi biết là ai cho các anh qua đây, đi nói cho hắn biết có cái bất mãn gì thì tự mình tới tìm tôi, không cần phải bày ra mấy cái trò này”.
Đỗ Thừa nói không giả, hắn hiểu biết chính xác là ai phái những thanh niên lêu lổng này đến. Thật ra khi ở cửa chính học viện Phủ Thiên, Đỗ Thừa đã nhìn thấy xe Ferrari của Đỗ Vân Long. Đỗ Vân Long tuy giấu bí mật nhưng mà đối với thị lực tăng lên mấy lần của Đỗ Thừa mà nói, phát hiện thật ra cũng không khó.
Mà khi rời đi học viện Phủ Thiên, Đỗ Thừa càng từ trong vô số thanh âm ô tô lộn xộn cùng tiếng huyên náo nghe thấy thanh âm động cơ nổ vang của xe Ferrari. Điều này đối với Đỗ Thừa có thính lực cường đại mà nói thì cũng không phải việc khó gì.
Bất quá trọng yếu một điểm nhất vẫn là cái thanh niên đầu lĩnh kia câu đầu tiên liền tiết lộ mục tiêu của bọn họ. Đỗ Thừa lúc này là ngồi tại chỗ không có di động, dưới tình huống này cùng người thường cơ bản không có gì khác nhau, nhưng mà những người này lại liếc qua liền nhìn ra mình là người què, rất rõ ràng hẳn là đã bị người khác sai khiến.
Chỉ có điều Đỗ Thừa cũng không có nói cái tên ra, bởi vì Đỗ Thừa sợ Cố Tư Hân hiểu lầm. Dù sao những người này vô luận rời đi hay không, Đỗ Vân Long chỉ sợ đều sẽ không hiện thân.
"Tiểu tử ngươi nói cái gì lão tử nghe không hiểu, bất quá lão tử giờ đây nói cho ngươi biế,t lão tử xem ngươi rất không thoải mái, các huynh đệ đánh hắn”.
Cái thanh niên đầu lĩnh kia thần sắc rõ ràng ngẩn ra, hiển nhiên là bị Đỗ Thừa cho nói trúng rồi. Bất quá cho dù như thế thì có thể thế nào, cái thanh niên đầu kia lĩnh căn bản là sau khi phân rõ phải trái liền hét lớn một tiếng, kêu gọi huynh đệ mình muốn động thủ.
Thấy những thanh niên lêu lổng này muốn động thủ, Cố Tư Hân khuôn mặt trong nháy mắt tái nhợt, ánh mắt vội vàng hướng về phía bên ngoài cửa hàng nhìn lại.
Theo ánh mắt Cố Tư Hân nhìn lại, chỉ thấy xa xa bên ngoài cửa có hai gã trung niên ăn mặc tây trang màu đen đang rảo bước hướng về phía nơi đây đi tới.
Chỉ là hai người trung niên cách lại xa một ít, nắm tay những thanh niên lêu lổng kia đã là phóng tới Đỗ Thừa.
"A...”
Mắt thấy những nắm tay kia muốn đánh lên trên mặt cùng trên người Đỗ Thừa, Cố Tư Hân khuôn mặt càng thêm tái nhợt, không hề nghĩ ngợi vậy mà lại đi đầu cầm lên túi nhỏ trong tay hướng về phía một thanh niên lêu lổng trong đó đánh tới, vậy mà lại cũng có tiếng gió nổi lên.
Mà Đỗ Thừa đối diện loại tình huống này hắn cũng không có bất luận vẻ sợ hãi gì, những nắm tay này dưới thị lực cường đại của Đỗ Thừa thì có tốc độ cực chậm, hơn nữa lúc này ở trong đầu Đỗ Thừa còn vang lên một thanh âm lạnh như băng: "Hình thức phòng ngự phản kích mở ra tiến vào hình thức trạng thái khống chế thần kinh”.
Chỉ thấy khi những nắm tay này muốn rơi lên trên người Đỗ Thừa, thì thân thể Đỗ Thừa lại mãnh liệt co lại, mười phần xảo diệu tránh được công kích những người này, hơn nữa thuận thế đem Cố Tư Hân ôm vào trong ngực lui ra vài bước.
"Đỗ Thừa thân ái, thế nào? Tôi sáng tạo cho ngài một cơ hội không tệ chứ?”
Cùng lúc đó thanh âm Hân Nhi vang lên ở trong óc Đỗ Thừa.
Trong ngực ôm thân thể động lòng người của Cố Tư Hân, tuy động tác không tự chủ được nhưng mà Đỗ Thừa lại có thể hết sức rõ ràng cảm giác được linh lung lồi lõm trên người Cố Tư Hân.
Mà Cố Tư Hân bị Đỗ Thừa ôm vào trong ngực, nguyên bản khuôn mặt tái nhợt lại mãnh liệt đỏ lên, hai tay chỉ tượng trưng đẩy một cái, lúc sau cúi đầu không dám liếc nhìn Đỗ Thừa.
"Xuống tay hung ác một chút đi”.
Đỗ Thừa động tác né tránh quỷ dị khiến cho thanh niên đầu lĩnh kia trong lòng âm thầm cảnh giác, hô lên với đồng bạn.
Nói xong thanh niên đầu lĩnh kia cùng với năm tên thanh niên lêu lổng còn lại một lần nữa hướng về phía Đỗ Thừa ra tay, chỉ có điều lúc này đây những người này hiển nhiên đều chăm chú.
"Hân Nhi không cần phải chơi đùa, trước giải quyết những người này đi” Những người này động tác mặc dù ở trong mắt Đỗ Thừa chậm, bát quá Đỗ Thừa giờ đây không có Hân Nhi hỗ trợ mà nói, tuyệt đối không phải đối thủ những người này. Đương nhiên nếu như Đỗ Thừa bắt đầu học cái lĩnh vực thể này mà nói, vậy hoàn toàn không có vấn đề.
"Được rồi, xem bổn Hân Nhi đại tiểu thư”.
Hân Nhi lĩnh mệnh trực tiếp khống chế thân thể Đỗ Thừa phóng tới chút ít thanh niên lêu lổng này. Bất quá Hân Nhi hiển nhiên là âm thầm khiến xấu, cũng không có đem Cố Tư Hân từ trong lòng buông ra, mà là trực tiếp ôm Cố Tư Hân nhảy vào trong đống người.
Mà lúc này hai gã trung niên ăn mặc tây trang màu đen cũng đã xông đến cửa lớn, bất quá hai trung niên này đều không hẹn mà cùng dừng bước, bởi vì bọn họ nhìn thấy một màn làm cho bọn họ cảm giác không thể tưởng tượng được.
Trong hỗn chiến chỉ thấy Đỗ Thừa ôm Cố Tư Hân như con cá mười phần thoải mái uốn lượn cùng sáu gã thanh niên lêu lổng, khi đi qua mỗi một người, Đỗ Thừa lại dùng góc độ cực kỳ quỷ dị hướng phía trước người hoặc là bên cạnh thân người đá ra một cước, mỗi một cước đều mười phần hung ác, toàn bộ trúng mục tiêu chỗ hiểm.
Chỉ không đến mười giây đồng hồ, sáu gã thanh niên lêu lổng liền đều ngã sấp trên mặt đất, mà Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân trên người lại không có bị đánh trúng một quyền nào, chỉ có vài quyền xẹt qua hai vai Đỗ Thừa mà thôi.
"Quá mạnh...”
Hai trung niên khiếp sợ nhìn lẫn nhau, rồi nhìn thoáng qua đối với Đỗ Thừa, dĩ nhiên là đã giật nảy mình. Quan trọng nhất là bọn hắn nhìn ra Đỗ Thừa lại là một người què.
Cố Tư Hân trong ngực Đỗ Thừa cũng là vẻ mặt không thể tin, thần sắc chỉ là ngây ngốc nhìn Đỗ Thừa Phảng, phất đưa thân vào trong mộng vậy, thậm chí quên bị Đỗ Thừa ôm vào trong ngực.
Mà bản thân Đỗ Thừa hắn lại không có cảm giác nào, có cấp trí năng Hân Nhi này tồn tại, nếu như đánh không được mấy thanh niên lêu lổng này mà nói, mới là không bình thường.
Bất quá Đỗ Thừa cũng mười phần cảm giác đó chính là thân thể động lòng người của Cố Tư Hân, ôm giai nhân Đỗ Thừa cũng không có bất luận nửa điểm khinh nhờn gì, chỉ bất quá trong lòng vẫn là vô cùng thỏa mãn.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tối Chung Trí Năng
Tác Giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm ------oo0oo-----
Chương 14: Siêu cấp cao thủ.
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
"Thực xin lỗi Cố Tư Hân, mình không phải cố ý”.
Tuy ôm giai nhân trong ngực cảm giác mười phần sảng khoái, nhưng mà lại ôm xuống nữa mà nói chỉ sợ cũng phải đổi thành Trư ca. Cho nên sau khi thoải mái đem sáu gã thanh niên lêu lổng giải quyết, Đỗ Thừa trước tiên liền khôi phục quyền khống chế bản thân, sau đó một bên thả Cố Tư Hân ra một bên tràn đầy áy náy nói. Dù sao đây là Hân Nhi chủ đạo.
"Không sao cả, vừa rồi nguy hiểm như vậy mình biết bạn là muốn bảo vệ mình” Cố Tư Hân khuôn mặt đỏ bừng, ngay cả cái cổ nguyên bản giống như bạch ngọc đều bịt kín một tầng phấn hồng. Bất quá Cố Tư Hân lại không có nửa điểm trách tội Đỗ Thừa, ý tứ bởi vì tình cảnh vừa rồi bày ở bên kia, hơn nữa Đỗ Thừa chỉ là mười phần quy củ, ôm nàng cũng không có thừa dịp lộn xộn động tay động chân.
Quan trọng nhất là ở một khắc Cố Tư Hân phát hiện mình lại rất an tâm, ngực Đỗ Thừa cho nàng một loại cảm giác an toàn cực kỳ mãnh liệt, phảng phất coi như là trời sập xuống Đỗ Thừa cũng sẽ giúp nàng đẩy lên vậy.
"Cảm ơn” Được Cố Tư Hân lượng giải, Đỗ Thừa thật tình nói tiếng cảm ơn, sau đó mới đưa mắt nhìn sang trên người những thanh niên lêu lổng trên mặt đất nhất thời cũng không đứng dậy được kia.
"Trở về nói cho hắn biết, muốn đối phó tôi mà nói, thì trực tiếp tới tìm tôi, không cần phải phải chơi mấy cái thủ đoạn hạ đẳng tam lưu này. Người làm trời nhìn, cuối cùng có một ngày hắn sẽ bị báo ứng. Cút đi”.
Đỗ Thừa ngữ khí đã là tràn đầy lãnh ý, bất quá trong lòng Đỗ Thừa tinh tường Đỗ Vân Long nhất định là sẽ không cứ như vậy đơn giản mà buông tha.
"Dạ dạ…”
Đầu lĩnh thanh niên kia vội vàng đáp, trong giọng nói tràn đầy sợ hãi cũng tràn đầy thống khổ. Bất quá vẫn giãy dụa từ trên mặt đất bò lên, sau đó cùng với năm tên thanh niên lêu lổng còn lại bỏ chạy trối chết.
Chờ sau khi những thanh niên lêu lổng này rời đi, Đỗ Thừa lúc này mới hướng về phía Cố Tư Hân nói: "Mình còn chưa có ăn no, không bằng chúng ta tiếp tục ăn đi?”
Vừa rồi đánh nhau rất nhanh, hơn nữa có Hân Nhi hoàn toàn khống chế, ngoại trừ đẩy ngã một cái ghế ra thì cũng không có hư hao bất luận cái gì. Bên Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân vừa rồi càng không có bất kỳ ảnh gì, tất cả vẫn hoàn hảo như lúc ban đầu.
"Ừm” Cố Tư Hân vừa rồi là vì muốn cùng Đỗ Thừa rời đi, cho nên mới nói ăn no rồi. Lúc này thấy sự tình đã giải quyết tự nhiên sẽ không vội vã rời đi.
Mà hai trung niên ở tại cửa ra vào cửa tiệm chẳng biết lúc nào cũng đã rời đi, hiển nhiên ở đây đã không cần bọn họ.
"Đỗ Thừa, vừa rồi là thật sao?”
Sau khi ngồi xuống, Cố Tư Hân còn có chút như lọt vào trong sương mù, bởi vì tất cả tựa như quá mộng ảo. Hình ảnh nguyên vốn chỉ thuộc về phim trong TV lại làm cho nàng chân thật cảm nhận được, cho nên Cố Tư Hân trong lúc nói chuyện ánh mắt không ngừng đánh giá Đỗ Thừa, hiển nhiên là muốn nhìn xem Đỗ Thừa trên người có chỗ nào bất thường hay không.
"Mình trước kia luyện qua một ít võ thuật, nếu như chân không có vấn đề mà nói, thì đến nhiều vài người nữa cũng có thể đối phó” Đỗ Thừa mười phần ‘thành thực’ nói, bởi vì hắn cần một cái cớ.
"Thật là lợi hại…”
Cố Tư Hân tin Đỗ Thừa, bởi vì một màn vừa rồi kia in dấu thật sâu ở trong lòng nàng. Ôm một người còn có thể thoải mái giải quyết sáu thanh niên lêu lổng, nếu như một mình mà nói, hơn nữa trên chân không tật mà nói, Cố Tư Hân tin tưởng Đỗ Thừa hẳn là còn có thể càng thoải mái.
"Đúng rồi Cố Tư Hân, bạn hôm nay tìm mình đi ra là vì sự tình gì?” Đỗ Thừa cũng không muốn tại việc này nói thêm cái gì, chờ Cố Tư Hân sau khi nói xong liền chuyển hướng chủ đề.
"Đợi lát nữa bạn sẽ biết, chúng ta ăn cơm trước đi” Cố Tư Hân cười thần bí, nhưng lại không có trả lời.
Đỗ Thừa mặc dù tò mò, nhưng mà cũng không có hỏi nhiều.
***
Cách cửa hàng A Béo chừng hơn ba trăm mét, xe Ferrari của Đỗ Vân Long đang lẳng lặng đứng ở bên đường, mà Đỗ Vân Long trong xe thể thao vẻ mặt đang đắc ý nhìn cửa hàng A Béo.
"Thứ tạp chủng chết tiệt, thật sự là ném mặt mũi Đỗ gia ta, lại mang Tư Hân đi cái địa phương rách nát này. Lúc này đây xem ta thu thập ngươi như thế nào. Hừ, tốt nhất đem cái tạp chủng chết tiệt này đánh gãy cái chân còn lại”.
Đỗ Vân Long hút thuốc trong miệng hung dữ nói.
Với thế lực của Đỗ gia tại thành phố F mà nói, hắc bạch hai đạo có thể nói là thông sát. Mà lão Nhị Đỗ gia càng là một trong tam đại địa đầu xa hắc đạo thành phố F. Cho nên Đỗ Vân Long muốn tìm vài tên lưu manh giáo huấn thoáng cái Đỗ Thừa có thể nói là sự tình dễ dàng, chỉ là một cuộc điện thoại là có thể thu phục.
Mà theo Đỗ Vân Long cho rằng sáu lưu manh đánh một người què càng là sự tình hoàn toàn dễ dàng, kết quả căn bản là không cần nghĩ cũng có thể hiểu rõ. Hơn nữa khi nhìn thấy hai bảo tiêu của Cố Tư Hân hướng về phía cửa hàng chạy tới, Đỗ Vân Long càng thêm xác định suy nghĩ của bản thân.
Chỉ là trong khi Đỗ Vân Long đang vô cùng đắc ý ảo tưởng Đỗ Thừa bị đánh da mặt sưng vù, ở trước mặt Cố Tư Hân đại mất mặt, hắn đột nhiên phát hiện trong tiệm A Béo thậm chí có sáu người mười phần chật vật chạy ra.
Nhìn kỹ sáu người này, vậy mà lại là lưu manh Đỗ Vân Long phái đi giáo huấn Đỗ Thừa.
"Chuyện gì xảy ra, hai bảo tiêu của Tư Hân vừa rồi không có đi vào, chẳng lẽ là xảy ra chuyện gì?”
Đỗ Vân Long trong lòng lập tức khó hiểu. Hắn hiểu rằng hai bảo tiêu Cố Tư Hân đang âm thầm bảo hộ, nhưng mà hai bảo tiêu chỉ là sau khi vừa tìm đến cửa tiệm liền rời đi, mà theo thần sắc thống khổ trên mặt của những lưu manh kia, Đỗ Vân Long có thể thấy được chỉ sợ sự tình là có biến hóa.
Thanh niên đầu lĩnh hiển nhiên đã sớm hiểu rõ Đỗ Vân Long ở chỗ này chờ bọn họ, sau khi quay đầu lại nhìn thoáng qua cửa hàng A Béo đằng sau, thấy Đỗ Thừa không có đi ra liền hướng về phía Đỗ Vân Long nói: "Đỗ thiếu gia, tên què kia thật là lợi hại, chúng tôi không phải đối thủ của hắn”.
"Đã sinh cái sự tình gì, nói nhanh lên?” Suy nghĩ trong lòng sau khi được chứng thực, Đỗ Vân Long vội vã hướng về phía đầu lĩnh lưu manh kia hỏi.
Đầu lĩnh lưu manh cũng không dám giấu diếm cái gì, bất quá lại thêm mắm thêm muối đem Đỗ Thừa nói đến vô cùng kì diệu. Dù sao sáu người bị đối phương một cái thoải mái đánh ngã, nếu như không đem đối phương thổi thoáng cái mà nói, hắn thật sự là rất mất mặt.
Nghe thanh niên đầu lĩnh nói xong, Đỗ Vân Long vẻ mặt đã là thần sắc không thể tin nổi.
Đỗ Thừa là cái mặt hàng gì, Đỗ Vân Long hắn thế nào mà không rõ ràng. Trước đây ngay cả một tên côn đồ cũng có thể tùy tiện khi dễ tên què này, hôm nay lại biến thành cao thủ trong miệng đầu lĩnh lưu manh. Điều này làm cho Đỗ Vân Long trong lúc nhất thời đều có chút không cách nào kịp phản ứng.
"Như vậy có thể nói, cái tạp chủng chết tiệt này lâu này là giả trang heo ăn lão hổ, bình thường bị những lưu manh kia khi dễ đều là giả trang” Đỗ Vân Long trong lòng âm thầm thầm nghĩ, nhưng lại trăm điều khó hiểu, bởi vì bình thường hắn không có ít lần bảo lưu manh đi giáo huấn Đỗ Thừa.
"Đỗ thiếu gia chúng ta giờ sao đây?” Thanh niên đầu lĩnh thấy Đỗ Vân Long sắc mặt âm tình bất định, trong lòng cũng mười phần sợ hãi. Dù sao Đỗ Vân Long này thân phận hắn hiểu rõ, nếu như lúc này đây sự tình thành công mà nói, hắn có khả năng sẽ trèo lên đùi Đỗ Vân Long, nhưng mà thất bại chỉ sợ là sẽ không có địa phương nào đi.
"Cút đi cho tao, thứ vô dụng sau này không cần phải xuất hiện ở trước mặt tao nữa”.
Đỗ Vân Long trong lòng tức giận không hề nghĩ ngợi liền trực tiếp quát, sau đó vẻ mặt oán độc nhìn về phía cửa hàng, trong thần sắc lộ vẻ không cam lòng.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tối Chung Trí Năng
Tác Giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm ------oo0oo-----
Chương 15: Khiêu khích.
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
Sau khi cơm nước xong, Đỗ Thừa vén màn liền cùng Cố Tư Hân rời đi.
Tuy bửa cơm này chỉ ăn không đến năm mươi đồng tiền, nhưng mà đối với Đỗ Thừa mà nói, đây cũng là một lần ăn đắt tiền nhất của hắn trong ba năm này. Từ sau khi mẫu thân biến thành người sống đời sống thực vật, Đỗ Thừa căn bản là ngay cả cơ hội vào những nơi thế này ăn cơm đều không có.
Mà đối với Cố Tư Hân mà nói, bữa cơm trưa này cũng có ý nghĩa phi phàm, thậm chí có thể làm cho nàng nhớ kỹ cả đời. Cơm trưa cùng tiền không quan hệ, chỉ là cùng một người có quan hệ là được.
Nghĩ đến đây, Cố Tư Hân đi ra cửa tiệm không tự chủ được đưa mắt nhìn sang Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa hắn cũng rất đẹp trai, mặc dù không có khí chất công tử nhà giàu như trên người Đỗ Vân Long, nhưng lại có một loại kiên nghị, hơn nữa hai mắt thâm thúy giống như hàn tinh của Đỗ Thừa nhìn kỹ mà nói, cũng là mười phần mê người.
Chỉ là rất nhiều người thường thường sẽ bởi vì chân của Đỗ Thừa mà không để mắt đến vẻ bề ngoài của Đỗ Thừa. Nhưng mà Cố Tư Hân có thể tuyệt đối khẳng định nàng cũng không chú ý chân của Đỗ Thừa. Bất quá nguyên nhân thực sự chỉ sợ cũng chỉ có một mình nàng hiểu rõ mà thôi.
Mà Tư Hân cùng Đỗ Thừa sau khi rời khỏi cửa hàng A Béo, liền hướng về phía trung tâm thành phố một lần nữa đi đến.
Đây cũng là nơi náo nhiệt nhất cùng phồn hoa nhất của thành phố F. Mà trong đó siêu thị Tân Phổ là nơi cao nhất, náo nhiệt nhất.
Mà siêu thị Tân Phổ chính là mục đích của Cố Tư Hân lần này.
"Cố Tư Hân chúng ta tới nơi này để làm cái gì?”
Nhìn siêu thị Tân Phổ cao khoảng chừng hai mươi sáu tầng, Đỗ Thừa càng thêm khó hiểu.
"Mua quần áo, tháng sau chính là sinh nhật của mình, mình muốn muốn mua váy áo để mặc tại yến hội sinh nhật...” Cố Tư Hân hiển nhiên còn có lời chưa nói, chỉ là Cố Tư Hân lại đã ngừng ở đó, hơn nữa hướng về phía Đỗ Thừa cười thần bí, sau đó cũng không đợi Đỗ Thừa nói cái gì đa trực tiếp nện bước mười phần vui vẻ hướng bên trong siêu thị Tân Phổ đi đến.
Đỗ Thừa bất đắc dĩ cũng chỉ có thể đi theo Cố Tư Hân đằng sau đi vào.
Siêu thị Tân Phổ có thể nói là thiên đường của các cô gái, trong này hầu như có thể trông thấy tuyệt đại bộ phận phục sức, châu báu, đồ trang điểm… nhãn hiệu quốc tế. tuyệt đại bộ phận cô gái thành phố F mộng tưởng chính là có thể ở trong này trắng trợn mua sắm một phen. Nhưng chỉ là có thể làm được lại rải rác không có mấy.
Cố Tư Hân đối với cái này hiển nhiên là hết sức quen thuộc, một đường dẫn Đỗ Thừa trực tiếp lên thang máy đi tới tầng thứ mười hai của siêu thị Tân Phổ.
Cái tầng thứ mười hai này cửa hàng mặt tiền rất ít, nhưng mà mỗi một cửa hàng đều rất lớn. Chỉ là chiêu bài của những cửa hàng này trên cơ bản không có mấy cái là Đỗ Thừa là nhận thức.
Đối với Đỗ Thừa cái loại y phục trên người này cho tới bây giờ cũng sẽ không quá một trăm đồng. Trong mắt người nghèo thì những trang phục hàng hiệu này cũng không có lực tác dụng, mà những nhãn hiệu của những hàng hiệu thế giới trước mắt này, phần lớn đều là nhãn hiệu tiếng Anh, Đỗ Thừa cũng không nhận thức.
Đây cũng không phải Đỗ Thừa không biết tiếng Anh. Đỗ Thừa tiếng Anh vẫn rất tốt, chỉ là Đỗ Thừa lại không nhận biết những nhãn hiệu này.
Bất quá cũng may Đỗ Thừa có một cái trợ thủ không gì không biết ở đó.
Nhìn thâyd Cố Tư Hân hướng về phía số ít cửa hàng có tên tiếng trung trong đó mà đi đến, Đỗ Thừa trước tiên hướng về phía Hân Nhi lãnh giáo cái bảng hiệu có tên là ‘BALENCIAGA’ này.
Cái này đối với Hân Nhi mà nói tự nhiên là sự tình dễ dàng, chỉ không đến một giây thời gian, tất cả tư liệu về ‘BALENCIAGA’ (Paris thế gia) cùng với trang phục kiểu dáng vài năm trong tương lai cũng theo đó mà xuất hiện ở trước mắt Đỗ Thừa.
“BALENCIAGA” là một nhãn hiệu trang phục cao cấp thời thượng, trang nhã nổi tiếng ở trong lĩnh vực thời trang quốc tế nổi danh trong mười vị trí đầu. Thông qua cắt may tinh xảo cùng nữ trang chú trọng hình thể là sở trường, dùng cái này làm nổi bật lên đường cong của nữ tính đặc biệt gợi cảm, đối với nam trang kiểu dáng trang nhã mà thời thượng, thể hiển khí tức trang nhã tiêu chuẩn cao. Cộng thêm chi tiết cẩn thận tỉ mỉ, thư giãn thoải mái “BALENCIAGA” chú ý về thợ khéo cùng kỹ xảo cắt may quần áo, khiến cho ‘BALENCIAGA’ càng có lực hấp dẫn.
Đỗ Thừa mơ hồ quét một lần, dùng nhãn lực cùng trí nhớ của hắn giờ đây mà nói, tuy chỉ là đơn giản nhìn lướt qua, nhưng lại nhớ kỹ tám chín phần mười. Mà lúc này đây Đỗ Thừa vừa vặn theo sau lưng Cố Tư Hân tiến nhập trong tiệm độc quyền của ‘BALENCIAGA’.
Bởi vì ‘BALENCIAGA’ cực kỳ xa hoa cho nên tiệm ‘BALENCIAGA’ độc quyền không cách náo nhiệt nào như nhãn hiệu trang phục bình thường. Lúc này trong tiệm ngoại trừ vài nữ bán hàng cùng quản lí ra, cũng chỉ có hai trung niên phụ nhân ở chọn lựa trang phục.
Cố Tư Hân cùng Đỗ Thừa vừa tiến vào bên trong, liền có một nữ bán hàng dáng người cao gầy dung mạo tú lệ, hơn nữa lộ ra nụ cười ôn hòa ngọt ngào hướng về phía Cố Tư Hân cùng Đỗ Thừa đi tới.
Nữ bán hàng không để lại dấu vết đem Cố Tư Hân cùng Đỗ Thừa đánh giá mấy lần. Tuy Cố Tư Hân mặc trên người đơn giản, nhưng mà Cố Tư Hân mỹ mạo cùng với cử chỉ ưu nhã đều là không để cho người ta bỏ qua, cho nên nữ bán hàng kia rất tự nhiên đem địa vị Cố Tư Hân chuyển vào nhóm có năng lực mua sắm một chuyến.
Mà Đỗ Thừa mà nói, nữ bán hàng chỉ là nhìn thoáng qua liền dời ánh mắt đi. Tuy Đỗ Thừa thần sắc mười phần trấn định, nhưng mà nữ bán hàng ánh mắt tinh minh cũng đã mười phần khẳng định đem Đỗ Thừa cho đưa về hàng ngũ không có năng lực mua sắm. Quan trọng nhất là từ động tác đi đường của Đỗ Thừa đi lên, nữ bán hàng còn nhìn ra Đỗ Thừa là một người què, trong ánh mắt cũng mơ hồ nhiều hơn vài phần thần sắc khinh thường.
Tuy nữ bán hàng che dấu rất tốt, nhưng mà với nhãn lực Đỗ Thừa giờ đây mà nói, liếc qua liền xem thấu. Bất quá Đỗ Thừa cũng không để ý điểm khinh thường ấy. Hắn trước giờ cũng đã không quan tâm đến điểm ấy rồi.
"Đỗ Thừa cậu tới đây một chút”.
Cố Tư Hân không phát hiện nữ bán hàng khác thường, bởi vì ánh mắt nàng rất nhanh liền bị mấy món nữ trang mới đến hấp dẫn, chỉ hướng về phía Đỗ Thừa vẫy vẫy tay liền hướng về phía chỗ mấy món nữ trang đi đến.
Đó là nữ trang mới nhất năm nay ‘BALENCIAGA’ công bố, hơn nữa là ngày hôm qua vừa nhập hàng. Cố Tư Hân liếc nhìn liền trúng một cái váy dài kiểu dáng mười phần ưu nhã, dùng sắc trắng là chính phối hợp với mấy phần màu tím, còn có một áo choàng lịch sự tao nhã.
"Đỗ Thừa cậu nói cái váy này có đẹp hay không?” Cố Tư Hân hiển nhiên liếc liền nhìn trúng cái váy này, trong mắt vẻ yêu thích đã là thể hiện rõ, về phần giá cả Cố Tư Hân nhìn cũng chưa từng nhìn.
"Kiểu dáng rất tốt, bạn mặc thử trước nhìn xem sao”.
Nhìn kỹ Đỗ Thừa phát hiện Cố Tư Hân nhìn trúng cái váy ‘BALENCIAGA’ này cùng cái váy hai năm sau khi công bố mười phần tương tự, chỉ có điều càng thêm một ít ưu nhã tinh sảo. Trong đầu linh cơ khẽ động, Đỗ Thừa trong lòng đã có một cái suy nghĩ lớn mật, bất quá lại không có nói ra.
"Ừm”.
Thấy Đỗ Thừa cũng nói đẹp mắt, Cố Tư Hân trong lòng có chút vui mừng sau đó dưới sự dẫn dắt của nữ bán hàng liền hướng về phía phòng thay quần áo đi đến.
Mà Đỗ Thừa thì ở một bên chỗ tiếp đãi khách ngồi xuống, tuy quần áo cách ăn mặc rất nghèo, nhưng mà cái ‘BALENCIAGA’ này dù sao vẫn là một thương hiệu lớn, Đỗ Thừa vừa ngồi xuống liền có một nữ bán hàng khác đưa lên cho Đỗ Thừa một ly trà nóng.
Chỉ có điều Đỗ Thừa còn ngồi chưa nóng đít, Đỗ Thừa đã lại nhìn thấy một người hắn không muốn nhìn thấy nhất từ bên ngoài đi đến.
Người đến là Đỗ Vân Long một thân tây trang hàng hiệu hoa lệ cao quý, khuôn mặt đẹp trai cùng với phần khí chất công tử nhà giàu có, Đỗ Vân Long xuất hiện lập tức khiến cho những nữ bán hàng cùng với quản lý trong tiệm chú ý.
Đỗ Vân Long mục tiêu rất rõ ràng, mỉm cười cự tuyệt những nữ bán hàng nhiệt tình kia, sau đó liền hướng về phía Đỗ Thừa trực tiếp đi tới.
Đỗ Thừa bình yên bất động, chỉ là lẳng lặng uống ly trà trong tay, ánh mắt lạnh lùng giống như là Đỗ Vân Long không hữu hiện vậy.
"Không ngờ rằng mày còn có lưu thủ đoạn. Bất quá mày không cần phải đắc ý, mày có lưu thủ đoạn thì thế nào mày còn không phải con kiến trong tay Đỗ Vân Long tao có thể tùy ý vê nắn”.
Đỗ Vân Long đối với Đỗ Thừa thái độ hiển nhiên là phi thường phi thường khó chịu, sau khi trực tiếp ở trước mặt Đỗ Thừa ngồi xuống, mười phần khinh thường hướng về phía Đỗ Thừa nói.
"Tùy tiện”.
Chỉ là nhìn về phía Đỗ Vân Long khiêu khích, Đỗ Thừa lại căn bản khong chút quan tâm. Những năm này gặp tao ngộ khiến cho Đỗ Thừa có được tâm tính so với bạn cùng lứa tuổi càng thêm trầm ổn. Huống chi Đỗ Thừa cũng không có ý tứ để ý tới Đỗ Vân Long.
Đỗ Thừa càng là như thế, Đỗ Vân Long trong lòng lại càng thêm tức giận. Chỉ có điều công phu ẩn nhẫn của Đỗ Vân Long cũng coi như không tệ, cũng không có làm gì, chỉ cười nhạo: “Hừ, Đỗ Thừa mày nếu tinh tường mày tự mình là cái mặt hàng gì, thì đừng tưởng rằng ngồi ở chỗ này mày chính là người giàu có. Nếu như không phải Tư Hân mà nói, mày ngay cả tư cách tiến vào trong lúc này đều không có”.
Đối với Đỗ Vân Long chế nhạo, Đỗ Thừa tiếp tục không đếm xỉa tới, bởi vì Đỗ Thừa hiểu rằng mình không đếm xỉa thật ra chính là phản kích hữu lực nhất.
Quả nhiên gặp Đỗ Thừa vẫn không nói chuyện, chỉ không đếm xỉa tới uống trà nhìn về phía phòng thay quần áo, Đỗ Vân Long mơ hồ đã có dấu hiệu nổi giận. Đối với hắn là một thiên chi kiêu tử mà nói, bị một người hắn một mực xem thường hơn nữa vẫn bị khi dễ như thế không đếm xỉa tới, tuyệt đối là vũ nhục lớn nhất đối với hắn.
Mà vừa lúc này, cửa phòng thay quần áo phía trước cách đó không xa mở ra, Cố Tư Hân đổi lại một thân trang phục mới, đang chậm rãi từ trong phòng thay quần áo đi ra.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào