ông anh trên rừng bị ma đói nhập , ăn nguyên nồi cơm to cho gia đình 5 người , ăn xong vẫn kêu đói đòi nấu thêm nữa , cả nhà bà bác sợ quá mời thày về quất cho mấy roi cành dâu tẩm nước tiểu thì nôn ra hết, tỉnh lại kêu ko nhớ gì , quả đấy mà ko nôn nồi cơm trong bụng ra thì hôm sau die thành ma no
Giỡn hoài bạn, ma là một dạng chuyển hoá từ người thôi. Củi cháy rồi không thành than thì thành gì nhỉ. Nhưng mà cũng không nên sợ ma, vì con người mới là mạnh nhất.
những câu chuyện trên có phần giống với trường hợp của mẹ mình, hồi nhỏ hay nghe mẹ kể đến tối ba anh em ko dám đi tiểu một mình....
Chuyện có người cõi âm mình ko phủ nhận là có hoặc ko, nhưng theo như mẹ kể với lại lúc trước ngày bà ngoại mình mất một đêm, chó sủa quanh nhà từ tối tới gà gáy thì bà đi, mẹ mình bảo đấy là cụ ngoại với bác trai trưởng về đón mẹ....
Còn một chuyện nữa tới giờ vẫn mình vẫn ko biết có thật hay ko?
Mẹ mình cũng kể mỗi người khi đến lúc hấp hối hay bệnh quá nặng đều gặp một giấc mơ, trong mơ họ gặp lại những người thân đã mất trên một bến đò hay là bến xe gì đó... Những người thân đó sẽ hỏi họ có đi hay không? Mẹ bảo nếu như ai mà bước lên chuyến xe hay chuyến đò đó thì mấy ngày sau đều mất... Có một lần mẹ mình ốm nặng hai tuần ròng rã liền, mẹ kể đêm ngủ, bà ngoại mặc quần áo trắng tinh chống gậy về dẫn mẹ đi gặp bác trưởng( anh trai lớn nhất của mẹ mình mất từ hồi mình chưa ra đời), ba người đến bến đò, bà hỏi mẹ mình có muốn đi ko? Nếu đi sẽ không chịu khổ nữa? Mẹ bảo " Con thương chồng con lắm" Nói rồi mẹ bỏ về mặc bà với bác xuống đò đi mất? Hai hôm sau mẹ khỏi ốm hẳn.