|
|
30-08-2008, 03:26 PM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Hồi 16
Sơn hồi thuỷ chuyển
Tây Hồ tháºp cảnh xÆ°a nay từng là m ngây ngất lòng ngÆ°á»i, Lý Tồn Hiếu theo chân
Ôn Phi Khanh vội vã đi Kim Lăng, cho nên đến Hà ng Châu cũng không ngừng
lại, Ä‘á»™ thuyá»n nghịch dòng theo thượng lÆ°u mà đi.
Lý Tồn Hiếu và Ôn Phi Khanh đứng sóng vai nhau ở đầu mÅ©i thuyá»n, toà n phong
cảnh Phú Xuân Giang thu và o trong tầm mắt, nam thanh nữ tú tay chỉ chỉ miệng cÆ°á»i
nói, quả là má»™t cảnh váºt vô cùng thÆ¡ má»™ng êm Ä‘á»m khiến ngÆ°á»i ta nhìn thấy không
khá»i đố kỵ.
Lại má»™t hoà ng hôn, thuyá»n qua Äồng Lô thà nh và o đến Thất Minh LÅ©ng. Ôn Phi
Khanh nhÆ° thÆ°á»ng lệ ra đứng trÆ°á»›c đầu thuyá»n ngắm phong cảnh chiá»u tà nghe đám
ngÆ° phu trên những chiếc thuyá»n câu hò hát, bá»—ng nghe giá»ng má»™t gã thuyá»n phu phÃa
sau Ä‘uôi thuyá»n cất tiếng nói lá»›n:
- Nhị vị, phÃa trÆ°á»›c chÃnh là Äiếu NgÆ° Ä‘Ã i của Nghiêm Äại phu, nhị vị có muốn
dừng lại xem không?
Ôn Phi Khanh chẳng đáp ngay, mà nghiêng đầu đưa hai ánh mắt thâm tình lưu lộ
nhìn Lý Tồn Hiếu.
Lý Tồn Hiếu mỉm cÆ°á»i nói:
- Còn nhớ tôi từng nói với cô nương, cô nương đi đến đâu thì tôi đi đến đó!
Ôn Phi Khanh đáp lại câu nói chân tình của chà ng bằng nụ cÆ°á»i mê hồn, rồi cất
tiếng há»i:
- Thuyá»n gia, có thể cho thuyá»n và o gần chân Äiếu NgÆ° Ä‘Ã i chứ?
Gã thuyá»n phu đáp:
- Có thể thì có thể, nhÆ°ng sợ không có chá»— Ä‘á»— thuyá»n.
Ôn Phi Khanh chau mà y nói:
- Sao, chẳng lẽ bên Äiếu NgÆ° Ä‘Ã i thuyá»n đổ lại nhiá»u đến thế sao?
Gã ngÆ° phu hất đầu tá»›i phÃa trÆ°á»›c nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng cứ nhìn xem, phÃa trÆ°á»›c Äiếu NgÆ° Ä‘Ã i bao nhiêu thuyá»n đổ kÃn,
thuyá»n chúng ta là m sao kiếm được chá»— đổ thuyá»n đây!
Ôn Phi Khanh khi ấy má»›i ngoái đầu lại nhìn vá» phÃa “Nghiêm Tá» Lăng Äiếu Äà iâ€
má»›i nháºn ra có mÆ°á»i mấy chiếc thuyá»n Ä‘ang đổ kÃn bến, nà ng cÆ°á»i khổ nói:
- Xem ra chúng ta đến cháºm má»™t bÆ°á»›c.
Lý Tồn Hiếu nhìn nà ng há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng có muốn lên Äiếu NgÆ° Ä‘Ã i không?
Ôn Phi Khanh lắc đầu nói:
- Thế thì cũng không cần lắm, từ xa đứng nhìn chiêm ngưỡng là đủ rồi!
Lý Tồn Hiếu nói:
- Thế thì không cần đổ thuyá»n dÆ°á»›i chân Äiếu NgÆ° Ä‘Ã i, chỉ cần nhìn thấy thì nÆ¡i
nà o cÅ©ng có thể đổ thuyá»n lại.
Ôn Phi Khanh báºt cÆ°á»i nói:
- Huynh nói đúng lắm.
Rồi phất tay ra hiệu cho thuyá»n phu muốn đổ thuyá»n nÆ¡i nà o tuỳ ý.
NÆ¡i nà y lòng sông trải rá»™ng, con nÆ°á»›c chảy cháºm lại, nên cho thuyá»n chạy ngược
dòng chẳng vất vả lắm, chẳng mấy chốc thì thuyá»n đã đến dÆ°á»›i Äiếu NgÆ° Ä‘Ã i, thuyá»n
phu cho thuyá»n đổ lại cuối đám thuyá»n kia.
Ôn Phi Khanh ánh mắt rất tá»± nhiên đảo nhìn quanh má»™t vòng đám thuyá»n kia,
nhìn thấy có thuyá»n đã lên đèn, có thuyá»n Ä‘ang nổi lá»a là m cÆ¡m tối, chép miệng nói:
- Xem ra có không Ãt thuyá»n nghỉ lại đây qua đêm.
Lý Tồn Hiếu nói:
- Phà m đã nghỉ lại qua đêm trên Nghiêm đại phu Äiếu NgÆ° Ä‘Ã i thì phải là mặc
khách tao nhân, đêm xuống trăng cao, đối tá»a cao Ä‘Ã i, ẩm tá»u vịnh thÆ¡, quả không còn
nhã hứng nà o thanh tao hơn thế!
Ôn Phi Khanh nghe thì thÃch thú hẳn lên, gáºt đầu nói:
- Äúng thế, lá»i huynh nói chÃnh đúng ý tôi, đêm nay không thể không lên Äiếu
NgÆ° Ä‘Ã i táºn hưởng nhã thú, chúng ta mượn đám thuyá»n nà y lên bá» chứ?
Lý Tồn Hiếu nói:
- Cứ nhảy theo từng chiếc thuyá»n mà lên bá» Æ°?
Ôn Phi Khanh gáºt đầu nói:
- Từ đây lên bỠbất quá chừng ba bốn trượng, bằng và o công lực của chúng ta thì
lên bỠchẳng khó khăn gì, nhưng là m thế sẽ gây kinh động chúng nhân, cho nên cứ
theo từng chiếc thuyá»n mà và o bá» váºy.
Lý Tồn Hiếu mỉm cÆ°á»i còn chÆ°a kịp nói, bá»—ng nghe từ trên Ä‘iếu Ä‘Ã i má»™t giá»ng
ngÆ°á»i cao sảng ngâm vang lên:
Sơn sắc bốn mùa xanh
Giang thủy tháºp lý thanh
Nghiêm Lăng mê tuyệt cảnh
Cúi nhìn hán công khanh.
Tiếng ngâm kéo dà i vang xa rất lâu mới thôi.
Ôn Phi Khanh ngá»› ngÆ°á»i giây lát, trên khóe môi bất chợt hiện má»™t nụ cÆ°á»i nhạt.
Lý Tồn Hiếu ngước mắt nhìn lên lắp bắp:
- Vị nà o nhỉ….
Ôn Phi Khanh tiếp ngay lá»i chà ng nói:
- Chẳng phải huynh vừa nói phà m ngÆ°á»i đã đổ thuyá»n qua đêm nÆ¡i nà y Ä‘á»u lÃ
mặc khách tao nhân, chẳng phải là má»™t nhân sÄ© nho nhã nà o hay sao? NgÆ°á»i ta đã lên
trước, chúng ta cũng nhanh chân thôi.
Nói rồi nắm lấy tay Lý Tồn Hiếu kéo Ä‘i, chân bÆ°á»›c lên chiếc thuyá»n gần thuyá»n
hỠnhất.
- Lý huynh không chê tiểu đệ quấy nhiễu chứ ?
Äiá»u nà y Lý Tồn Hiếu là m sao nói được, dù chà ng không muốn Ä‘i nữa thì cÅ©ng
chẳng thể nói ra, nhưng không ngỠchà ng chẳng những không từ chối mà còn tỠra rất
vui vẻ.
Ba ngÆ°á»i cùng nhau uống rượu Ä‘Ã m đạo trên Ä‘iếu ngÆ° Ä‘Ã i dÆ°á»›i ánh ta dÆ°Æ¡ng,
chẳng mấy chốc thì trá»i sáºp tối, xa xa trên sông lấp lánh ánh đèn chà i nhÆ° đám lÆ°u
linh trên khinh công.
Vừa lúc nà y má»™t chiếc thuyá»n buồm lá»›n ngược dòng chạy lên, từ từ đến gần bá»
Ä‘iếu nhÆ° Ä‘Ã i. Cốc Lãnh nhìn thấy mỉm cÆ°á»i nói:
- Chỉ e trên Äiếu NgÆ° Ä‘Ã i nà y lại thêm tân khách!
Ôn Phi Khanh ngá»ng đầu nhìn cÆ°á»i nói:
- Không dá»… đâu, bên Äiếu NgÆ° Ä‘Ã i nÆ°á»›c nông thuyá»n lá»›n khó cáºp bến.
Khi nói thì nhìn thấy trên đầu thuyá»n năm sáu ngÆ°á»i đứng, vừa lúc nà y bá»—ng
nhiên má»™t ngÆ°á»i quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c nhanh và o trong khoang.
NgÆ°á»i nà y nếu nhÆ° đứng yên thì chẳng khiến ngÆ°á»i ta chú ý, nhÆ°ng quay ngÆ°á»i
má»™t mình Ä‘i và o trong khoang thuyá»n thì vô tình gây sá»± chú ý cho ngÆ°á»i khác. Lý Tồn
Hiếu nhìn thấy rất rõ, vóc ngÆ°á»i tầm thÆ°á»›c quen quen, tầm ngÆ°á»i trung niên, thân váºn
đại bà o, thần thái phiêu dáºt.
Bất giác tim chà ng thót lên một cái
Ôn Phi Khanh cÅ©ng nhìn thấy, hai mắt nà ng mở tròn, thân hình đứng báºt dáºy má»™t
cách phản xạ, buộc miệng nói:
- Sao giống TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình thế!
Lý Tồn Hiếu nghe thì giáºt thót cả ngÆ°á»i, má»™t phản ứng hết sức tá»± nhiên, Ä‘á» khÃ
tung ngÆ°á»i vá»t lên rá»i khá»i Äiếu NgÆ° Äà i rồi lao xuống con thuyá»n.
Thế nhÆ°ng khi chà ng còn chÆ°a rá»i khá»i Äiếu NgÆ° Ä‘Ã i thì bá»—ng sá»±c nhá»› ra Ä‘á»™c tÃnh
trong ngÆ°á»i còn chÆ°a giải hết, công lá»±c bị khống chế không Ãt, con thuyá»n còn cách bá»
có đến hai mươi trượng, là m sao một hơi có thể phóng đến đó được. Nếu như phóng
không đến thì chẳng phải rơi xuống dòng Phú Xuân, chà ng vốn chẳng biết thuỷ công,
má»™t mình rÆ¡i xuống dòng nÆ°á»›c mênh mông nà y thì háºu quả ra sao!
Suy nghÄ© phát sinh, chà ng cắn răng cố tụ chân khÃ, chẳng ngá» nhÆ° thế thì chuyện
lạ phát sinh, chân khà trong ngÆ°á»i chẳng những không há» có hiện tượng trở ngại, mÃ
còn thông sướng lưu lợi khắp châu thân, xem ra còn hơn cả khi trước.
Chà ng nhất thá»i ngÆ¡ ngác, đồng thá»i vui mừng, rồi thân hình trầm ổn phi xuống
chiếc thuyá»n buồm chẳng má»™t chút khó khăn.
Äám khách đứng đầu mÅ©i thuyá»n thấy bóng ngÆ°á»i nhÆ° cánh chim Æ°ng trên cao
lÆ°á»›t xuống thì la hét tháo chạy tứ tán, Lý Tồn Hiếu thấy váºy thì cÅ©ng đứng ngÆ¡ ngác bất
đồng nhÆ° trá»i trồng.
Chà ng không thể hiểu vì sao trÆ°á»›c đây mấy ngà y Ä‘á»™c tÃnh trong ngÆ°á»i chà ng còn
chÆ°a giải, đến Ä‘á»™ng chân khà là điá»u khó, váºy mà giỠđâu Ä‘á» khà thông sÆ°á»›ng, tháºm chÃ
còn sung mãn hơn cả trước đây.
ChÃnh Ä‘ang lúc thất thần, bá»—ng nghe trên boong thuyá»n “Aà m†má»™t tiếng khiến
chà ng giáºt mình quay lại nhìn, má»›i thấy ngay trÆ°á»›c mặt má»™t gã thuyá»n gia quỳ trên hai
gối, mặt trắng không chút huyết sắc, toà n thân phát run cứ cúi đầu dáºp lạy.
Giá» thì chà ng đã hiểu ra, ngÆ°á»i ta coi chà ng nhÆ° má»™t hung thần trên sông, nhÆ°
má»™t hải tặc xuất hiện cÆ°á»›p thuyá»n.
Chà ng vá»™i Ä‘Æ°a hai tay đỡ gã thuyá»n phu dáºy nói:
- Lão ca hiểu lầm rồi, tôi Ä‘ang đứng trên Äiếu NgÆ° Äà i nhìn thấy trên thuyá»n nà y
một vị bằng hữu của tôi, trong lúc nôn nóng gặp bằng hữu nên mới từ trên đà i phóng
xuống đây khiến lão ca sợ hãi, tôi rất áy náy.
Gã thuyá»n phu nghe thế má»›i bình tÄ©nh lạ, trên mặt hiện sắc huyết lẩm bẩm há»i
lại:
- Tiểu gia… tìm… ai…
Lý Tồn Hiếu nhìn quanh và o hÆ°á»›ng cá»a khoang thuyá»n nói:
- Vị bằng hữu tôi há» TrÆ°Æ¡ng, lúc nãy vừa Ä‘i và o trong thuyá»n.
Chà ng vừa nói chÆ°a hết câu thì trong khoang thuyá»n má»™t ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra chÃnh lÃ
ngÆ°á»i lúc nãy chà ng nhìn thấy.
GiỠđến gần hÆ¡n thì chà ng nhìn rõ, ngÆ°á»i nà y thoạt nhìn chừng quá ba mÆ°Æ¡i, mắt
dà i mi nhá», trên mép và cằm không có lấy má»™t cá»ng râu, vừa bÆ°á»›c ra khá»i khoang
thuyá»n liá»n cất cao tiếng há»i:
- Vị nà o cần tìm Trương mỗ?
Lý Tồn Hiếu vừa nhìn thấy thì vui mừng bước tới reo lên:
- Giả tiá»n bối, chÃnh là tôi.
Trung niên hán tỠnhìn thấy chà ng thì cũng bất ngỠvội bước tới đón đầu nói:
- Thì ra là ân nhân…
Nói rồi tá»›i trÆ°á»›c mặt chà ng ôm quyá»n thi lá»….
Lý Tồn Hiếu vội và ng chấp tay hà nh lễ đáp lại nói:
- Tiá»n bối sao lại là m thế.
Trung niên hán tá» liá»n nói:
- TrÆ°Æ¡ng má»— nà o dám thụ nháºn cách xÆ°ng hô của ân công, ân công có đại ân cứu
mệnh to lớn như phụ mẫu sinh thà nh…
Lý Tồn Hiếu vội xua tay nói:
- Lá»™ kiến bất bình, bát Ä‘ao tÆ°Æ¡ng trợ là điá»u ai cÅ©ng nên là m nà o đáng nói là ân,
mà cho dù là ân thì chÃnh tiá»n bối cÅ©ng đã cứu lại mạng cho tôi, xem nhÆ° chúng ta
không hỠthiếu nợ nhau.
Trung niên hán tá» nghe thì ngẩn ngÆ°á»i nói lại:
- Ân công sao lại nói thế, tôi cứu ân công lúc nà o?
Lý Tồn Hiếu mỉm cÆ°á»i nói:
- Tiá»n bối hà tất phải thế, tôi đối vá»›i tiá»n bối trÆ°á»›c đây biết khá rõ, tiá»n bối phải
chăng có nhãn hiệu “Thiên Diện Không Khôngâ€, tinh thông thuáºt hóa trang dị dung…
Trung niên hán tá» ngá»› ngÆ°á»i, nhÆ°ng liá»n cắt ngang nói:
- Tôi mà có nhãn hiệu “Thiên Diện Không Khôngâ€, có chăng ân công nháºn nhầm
ngÆ°á»i!
Lý Tồn Hiếu lắc đầu cÆ°á»i khổ nói:
- Chỉ má»›i cách mặt nhau mấy ngà y, tiá»n bối hà tất phải thế.
Trung niên hán tỠvẫn một mực nói:
- Chỉ cách mặt nhau mới mấy ngà y, tôi cà ng nghe cà ng chẳng hiểu gì.
- Tiá»n bối biết tôi, chá»› nên phải là m nhÆ° thế!
Trung niên hán tỠnét mặt sa sầm, sau chút suy nghĩ bèn nói:
- Ân công, xin má»i và o trong khoang ngồi nói chuyện được chứ?
Lý Tồn Hiếu nhìn quanh nói:
- Trên thuyá»n nhiá»u ngÆ°á»i, tôi chẳng muốn đánh Ä‘á»™ng đến ngÆ°á»i khác, nên có ý
má»i tiá»n bối lên Äiếu NgÆ° Äà i nói chuyện!
Trung niên hán tỠlại trầm ngâm một lúc mới nói:
- Lão đệ, ngÆ°á»i có biết vì sao ta muốn má»i ngÆ°Æ¡i và o ngồi trong khoang thuyá»n
không?
Mấy tiếng “Lão đệ†má»›i khiến cho Lý Tồn Hiếu vững dạ lại, chà ng báºt cÆ°á»i nói:
- Tôi hiểu, nhÆ°ng tiá»n bối cứ yên tâm, Ôn Phi Khanh của ngà y hôm nay đã không
còn là Ôn Phi Khanh trước đây.
Trung niên hán tỠ“A†lên một tiếng nói:
- Ôn Phi Khanh đã thay da đổi thịt rồi sao?
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu cÆ°á»i nói:
- Có thể nói là lá»™t xác thà nh ngÆ°á»i khác!
Trung niên hán tá» nhìn Lý Tồn Hiếu cÆ°á»i má»™t nụ cÆ°á»i thâm sâu nói:
- Cuá»™c hóa Ä‘á»™ nà y chÃnh lão đệ là ngÆ°á»i công đầu nhé!
Lý Tồn Hiếu mặt á»ng hồng nói:
- Tiá»n bối hiểu nhầm rồi, giữa tôi và Ôn Phi Khanh hoà n toà n không có gì.
Trung niên hán tá» chỉ nhìn chà ng mỉm cÆ°á»i, rồi thay đổi khẩu khà nói:
- TrÆ°á»›c hết ta muốn là m rõ hai vấn Ä‘á», Ä‘iá»u thứ nhất là ta khó khăn lắm má»›i kéo
được lão đệ ngÆ°Æ¡i rá»i xa cô ta, cách cả mấy ngà y Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, là m sao giá» ngÆ°Æ¡i lại Ä‘i
cùng với cô ta chứ?
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu, rồi khi ấy Ä‘em má»i chuyện kể hết ra cho lão ta nghe không
hỠgiấu giếm chút gì.
Im lặng lắng nghe xong, trung niên hán tá» mỉm cÆ°á»i nói:
- Xem ra TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ta trở thà nh cái Ä‘Ãch cho thiên hạ, Hà n Tinh Môn,
Hầu Ngá»c Côn, giá» thì lại thêm cả lão đệ ngÆ°Æ¡i, có thể nói cả võ lâm nà y Ä‘á»u muốn
truy tìm ta. Hà n Tinh Môn và Hầu Ngá»c Côn tìm ta vì nguyên nhân gì thì ta đã biết,
nhÆ°ng lão đệ ngÆ°Æ¡i tìm “Thiết Phiến Xảo Khách†TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ta là vì chuyện gì
chứ?
Äến lúc nà y thì trung niên hán tỠđã hoà n toà n thừa nháºn mình chÃnh là “Thiết
Phiến Xảo Khách†TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình.
Lý Tồn Hiếu nhìn TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình bằng ánh mắt đầy xúc Ä‘á»™ng lẫn hồi há»™p, rồi
nhìn quanh nói:
- Tiá»n bối, nÆ¡i nà y chẳng tiện để nói những Ä‘iá»u nà y.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ngÆ°á»›c mắt nhìn lên Äiếu NgÆ° Ä‘Ã i nói:
- Lão đệ Ä‘Ã i, trên miếu Ä‘Ã i ngoà i Ôn Phi Khanh ra còn có thêm má»™t ngÆ°á»i.
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu nói:
- Äiá»u nà y tôi biết, vì chuyện sắp nói ra chẳng có gì đáng che giấu vá»›i ngÆ°á»i
khác.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Lão đệ ngươi nếu như đã không cố kỵ thì ta cũng chẳng phải cần do dự, nhưng
còn chuyện thứ hai Ä‘á»™c tÃnh trong ngÆ°á»i lão đệ ngÆ°Æ¡i, giải được phải chăng do Ôn Phi
Khanh tìm thuốc giải…
Lý Tồn Hiếu liá»n cắt ngang nói:
- Phải chăng vừa rồi tiá»n bối nhìn thấy tôi bổ từ trên Ä‘iếu Ä‘Ã i xuống đây.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chẳng đợi chà ng há»i hết câu liá»n gáºt đầu đáp:
- Äúng thế!
Lý Tồn Hiếu nói:
- Thú thá»±c tiá»n bối, chÃnh tôi cÅ©ng không hiểu chuyện gì nữa!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ngÆ¡ ngác nhìn chà ng ngạc nhiên nói:
- Nói thế nà o, bản thân lão đệ cũng không biết chuyện gì ư? Chẳng lẽ không phải
Ôn Phi Khanh đã vì lão đệ mà đi lấy thuốc giải…
Lý Tồn Hiếu cÆ°á»i khổ nói:
- Trên thá»±c tế thì Ôn Phi Khanh Ä‘ang đến Kim Hoa để tìm Liá»…u Ngá»c Lân, cho
đến lúc nà y thì vẫn chưa tìm được hắn.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ngạc nhiên chau mà y nói:
- Váºy là thế nà o, cô ta nếu nhÆ° còn chÆ°a tìm được thuốc giải thì Ä‘á»™c tÃnh trong
ngÆ°á»i lão đệ vì sao giải hết? Ta vừa rồi nhìn thấy thân pháp lão đệ thì nháºn ra công lá»±c
đã hoà n toà n hồi phục, nếu nhÆ° Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i lão đệ chÆ°a giải thì nhất định công lá»±c
chẳng thể nà o hồi phục được nhÆ° váºy.
Lý Tồn Hiếu nhún vai cÆ°á»i khổ nói:
- Tôi cÅ©ng không biết, chẳng giấu gì tiá»n bối vừa rồi khi nhìn thấy tiá»n bối vá»™i
và ng nhảy xuống, nên cÅ©ng quên hẳn chuyện Ä‘á»™c còn trong ngÆ°á»i. Khi ấy sá»±c nhá»› lại,
nhÆ°ng chẳng ngá» lại nháºn ra công lá»±c trong ngÆ°á»i hoà n toà n hồi nguyên, chu thân
thông sướng không một chút trở ngại.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cà ng nghe cà ng thấy kỳ lạ, ngÆ°ng mắt nhìn chà ng nói:
- Lão đệ, ngươi tự cảm thấy trong ngưồi như thế nà o?
- Chân khà thông sÆ°á»›ng Ãch mãn còn hÆ¡n cả khi xÆ°a.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chau mà y suy nghÄ©, sau hồi trầm ngâm nói:
- Thế thì lạ, chẳng lẽ sau khi từ biệt lão đệ gặp phải một kỳ duyên đại ngộ nà o
mà ngÆ°á»i chẳng há» hay biết chăng?!
Lý Tồn Hiếu nói:
- Kỳ duyên đại ngộ thì không, nhưng tôi…
Chà ng Ä‘á»™t nhiên nÃn bặt chẳng nói tiếp.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình vá»™i giục há»i:
-Lão đệ, nhưng thế nà o?
Lý Tồn Hiếu sau hồi do dá»± má»›i Ä‘em chuyện giữa Ä‘Æ°á»ng gặp Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng
của Phi Thuý Cốc kể lại cho lão ta nghe.
Nghe xong, trên mặt TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình rạng lên đồng thá»i chép miệng nói:
- Ta là m sao lại quên khuấy “Phi Thuý Cốc†dụng độc thà nh danh trên giang hồ
nà y chứ? Không sai, “Vạn ứng giải độc đan†trân tà ng của Phi Thuý Cốc công hiệu giải
bách độc trong thiên hạ. Thế nhưng… cứ theo như lão đệ ngươi kể thì ngươi còn chưa
uống “Vạn ứng giải độc đan†kia mà , là m sao…
Nói đến đó lão ngÆ°ng mắt nhìn lên mặt chà ng chừng nhÆ° có Ä‘iá»u gì hồ nghi há»i
lại:
- Lão đệ chẳng nhớ nhầm đấy chứ, chưa từng uống “Vạn ứng giải độc đan†chứ?
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu khẳng định:
- Quyết không sai, tiá»n bối, tôi hoà n toà n chÆ°a há» uống lấy má»™t viên “Vạn ứng
giải Ä‘á»™c Ä‘anâ€. Tiá»n bối hẳn biết rõ con ngÆ°á»i tôi, sợ nhất là má»™t chữ nợ tình mà lại lÃ
tình của Lãnh Ngưng Hương, là m sao có thể dễ dà ng…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Äúng, đúng, chúng ta tuy chỉ quen biết nhau mấy ngà y, nhÆ°ng tÃnh khà khẳng
khái hiên ngang của lão đệ ngươi ta rất rõ. Lão đệ chỉ vì không muốn thiếu nợ ân tình
của Lãnh Ngưng Hương, ban đầu đã từ chối rồi thì vỠsau dù thế nà o cũng chẳng bao
giá» uống “Vạn ứng giải Ä‘á»™c Ä‘an†của cô ta, có Ä‘iá»u…
Äầu mà y lão nhiu lại, thoáng chút trầm ngâm nói:
- Lão đệ ngÆ°Æ¡i nhÆ° đã không phục “Vạn ứng giải Ä‘á»™c Ä‘anâ€, váºy thì Ä‘á»™c chất trong
ngÆ°á»i lão đệ là m sao lại giải táºn? Mà độc trong ngÆ°á»i lão đệ nhÆ° chÆ°a giải hết thì công
lực chẳng thể nà o hồi phục được, chân khà là m lại thông sướng không trở ngại?
Lý Tồn Hiếu lắc đầu cÆ°á»i khổ nói:
- Tôi không biết!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Lão đệ, TrÆ°Æ¡ng má»— ngoại hiệu “Thiên Diện Không Khôngâ€, xÆ°a nay chÆ°a từng có
chuyện gì gá»i là khó vá»›i ta, thế mà lần nà y chuyện của ngÆ°Æ¡i thá»±c khiến ta mÆ¡ hồ
chẳng lần ra được một chút giải đáp nà o.
Rồi lão ngá»ng đầu hÃt dà i má»™t hÆ¡i nói tiếp:
- Chuyện đã nghÄ© không thông thì chẳng cần phải nghÄ© nhiá»u tổn trà não, thôi
được, không nghÄ© nữa, không nhắc đến nữa, mà cÅ©ng chẳng còn nhiá»u thá»i gian. Chúng
ta đi thôi, tránh để Ôn cô nương chỠđợi lâu, lão đệ, ngu phu ta đi trước!
Nói dứt lá»i, thân tình lão tung lên không rá»i khá»i thuyá»n vá»t vá» hÆ°á»›ng con thuyá»n
đỗ ngoà i cùng bên bến điếu ngư đà i.
Lý Tồn Hiếu liá»n Ä‘á» khà tung ngÆ°á»i phóng theo, thân hình chà ng nhẹ ngà ng trầm
ổn, chân khà vẫn thông sướng như vừa rồi.
Hai bóng ngừơi nhÆ° hai cánh nhạn, cứ nhảy theo từng con thuyá»n và o đến Äiếu
NgÆ° Ä‘Ã i, TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chân chạm thạch Ä‘Ã i, nhìn thấy Cốc Lãnh thì khá»±ng ngÆ°á»i
dừng lại ngoái đầu há»i:
- Lão đệ đà i, vị nà y là …
Lý Tồn Hiếu liá»n Ä‘em chuyện vừa rồi quen Cốc Lãnh nhÆ° thế nà o sÆ¡ lược và i lá»i
kể cho lão ta nghe.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nghe xong đầu mà y nhÃu lại, ngÆ°ng mắt nhìn nhanh má»™t lượt
cả ngÆ°á»i Cốc Lãnh, chẳng nói tiếng nà o sãi chân bÆ°á»›c tá»›i.
NhÆ°ng chẳng đợi lão ta lên tiếng Ôn Phi Khanh liá»n bÆ°á»›c tá»›i thi lá»… há»i:
- Tiá»n bối vẫn khá»e chứ?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chấp tay hoà n lá»… nói:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng, đây là là m khổ TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình!
Cốc Lãnh mắt hạnh hÆ¡i nhÃu lại nhìn lão ta từ đầu đến chân.
Ôn Phi Khanh mỉm cÆ°á»i đáp lá»… nói:
- Lần trÆ°á»›c trong miếu Từ thị, tôi có mắt không tròng nên má»›i chẳng nháºn ra tiá»n
bối, tháºt là thất kÃnh mong tiá»n bối lượng thứ.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình xua tay cừơi khổ nói:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng sao nói thế, TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình còn chÆ°a cảm tạ ân cứu mạng của
Nhị cô nương.
Ôn Phi Khanh lắc đầu nói:
- Mấy tiếng ân cứu mạng tháºt chẳng dám nháºn, nói ra chỉ thêm hổ thẹn, tôi chỉ
là …
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cắt lá»i nói:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng bất tất khách khÃ, tất cả má»i chuyện vá» cô nÆ°Æ¡ng vừa rồi vị lão đệ
nà y đã nói vá»›i tôi trên thuyá»n, TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình xin thà nh tháºt kÃnh bá»™i phục Nhị cô
nÆ°Æ¡ng.
Ôn Phi Khanh liếc nhìn nhanh Lý Tồn Hiếu một cái nói:
- Huynh đã nói những gì vá»›i TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối?
Lý Tồn Hiếu nói:
- Con ngÆ°á»i tôi chẳng bao giá» thÃch nói Ä‘iá»u xấu vá» ngÆ°á»i khác khi không có mặt
há», có chăng chỉ là những lá»i tốt đẹp mà thôi.
Một câu nà y cũng nói rõ cho Ôn Phi Khanh biết, chà ng chỉ nói những gì nên nói.
Ôn Phi Khanh là cô gái thông minh lẽ nà o lại không biết, nà ng nhìn Lý Tồn Hiếu
má»™t lần nữa chẳng nói gì thêm, rồi quay sang giá»›i thiệu Cốc Lãnh vá»›i TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình
cuối cùng nói:
- Vị Cốc huynh đệ nà y chỉ có má»™t hồ rượu má»i khách, giá» tôi xin thay anh ta má»i
tiá»n bối má»™t chén, tiến bối nếu nhÆ° không chê xin ngồi xuống dùng chén rượu nhạt.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình mỉm cÆ°á»i nói:
- TrÆ°Æ¡ng má»— xÆ°a nay nà o câu nệ thánh phà m, há»… tá»u hứng thì chẳng từ bao giá».
Nói rồi có chút do dá»± liá»n ngồi xuống cùng bá»n há».
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình được Lý Tồn Hiếu và Ôn Phi Khanh xÆ°ng “tiá»n bốiâ€, lại thêm
con ngÆ°á»i lão ăn nói hà o sãng chẳng câu chấp tân cá»±u, khiến Cốc Lãnh thấy gần gÅ©i,
nên khi thấy lão vừa ngồi xuống thì rót rượu ân cần má»i ngay.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình đón lấy chén rượu uống má»™t hÆ¡i cạn, đặt chén xuống rồi má»›i
ngÆ°ng mắt nhìn Lý Tồn Hiếu cháºm rãi nói:
- Ở đây Nhị cô nÆ°Æ¡ng và vị huynh đệ há» Cốc nà y Ä‘á»u là ngÆ°á»i chung trác đồng
ẩm với huynh đệ đà i rồi, Trương mỗ cũng chẳng có gì cố kỵ, huynh đệ đà i có gì muốn
nói thì cứ nói, ta yên tâm rá»a tai nghe đây!
Lý Tồn Hiếu nghe nói cúi đầu trầm lặng một lúc, rồi ngước mắt nhìn lão nói:
- Tôi nhắc đến má»™t nÆ¡i, không biết tiá»n bối có biết hay không!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt nhẹ đầu nói:
- Lão đệ cứ nói nghe xem!
Lý Tồn Hiếu nói:
- Trên Quân SÆ¡n, Äá»™ng Äình có má»™t nÆ¡i gá»i là “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trangâ€â€¦
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình vừa nghe mấy tiếng “ ThÃnh Äà o SÆ¡n Trang†thì hai mắt mở
tròn nói ngay:
- Ta biết, mà cÅ©ng từng đến đó, chỉ có Ä‘iá»u hiện tại thì “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trangâ€
trên Quân SÆ¡n, Äá»™ng Äình còn lại má»™t mảnh gò hoang.
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu nói:
- Äúng váºy, tiá»n bối, hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i lá»›n nhá» trong “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trang†chỉ
trong má»™t đêm Ä‘á»u bị sát hại, huyết án ấy quả là má»™t thảm khốc tà y trá»i…
Trong đôi mắt của TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình hiện má»™t nét dị thÆ°á»ng nói:
- Lão đệ nhắc lại vá»›i ta vỠ“ThÃnh Äà o SÆ¡n Trang†là …
Lý Tồn Hiếu nói ngay:
- Tôi nhắc tiếp vá»›i tiá»n bối hai ngÆ°á»i, há» là sÆ° tá»· đệ vá»›i nhau, sÆ° tá»· há» Tần tên lÃ
Uyển Ngá»c, sÆ° đệ há» hà n tên là Thế Kiệt.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nghe đến đó thì hai mắt mở trừng, mặt thoáng biến sắc nói:
- Hà n trang chủ của “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trang†và phu nhân của “Thần Thủ Thánh
Tâm†Lý Minh Viá»…n là Tần nữ hiệp, hai ngÆ°á»i nà y có lý nà o TrÆ°Æ¡ng má»— lại không biết,
nhÆ°ng lão đệ nhắc vá»›i ta vá» hai ngÆ°á»i nà y, là …
Lý Tồn Hiếu cháºm rãi nói tiếp:
- Tiá»n bối, Tần Uyển Ngá»c chÃnh là tiên mẫu, Lý Minh Viá»…n chÃnh là gia phụ.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình vừa nghe câu nà y thì mặt hoà n toà n biến sắc, thất thanh kêu
lên:
- Ã…lão đệ…có gì là m chứng không?
Lý Tồn Hiếu liá»n lấy từ trong ngÆ°á»i ra má»™t váºt Ä‘Æ°a sang nói:
- Tiá»n bối xin xem váºt nà y.
Äó là má»™t cuá»™n vải lụa trắng đã ngã mà u thấm đầy máu.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình đón lấy mở ra xem rồi láºp tức cuá»™n lại trao cho Lý Tồn Hiếu,
ánh mắt lão rung rinh đầy xúc động mạnh nói:
- Thiếu hiệp, Trương Bách Xảo chỠđã hai mươi năm nay.
Lý Tồn Hiếu cÅ©ng không tránh khá»i xúc Ä‘á»™ng, nghiêng ngÆ°á»i thi lá»… nói:
- Xin Ä‘a tạ tiá»n bối trÆ°á»›c.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình qua má»™t lúc trấn tÄ©nh lại má»›i thở dà i nói:
- Thiếu hiệp nói gì đến đa tạ, tôi chỉ thấy thêm hổ thẹn. Nhớ lại đêm năm ấy lẻn
và o trong “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trang†mục Ä‘Ãch chỉ là lấy cho được cặp “Huyết Kết Ngá»c
Uyên Ương†váºt truyá»n gia chà bảo của Hà n trang chủ, chẳng ngá» lại trá»™m nhầm tà ng
váºt của Lý phu nhân. Nhân vì chiếc há»™p gá»— Ä‘Ã n hÆ°Æ¡ng của Hà n trang chủ và chiếc há»™p
của lệnh Ä‘Æ°á»ng để chung má»™t nÆ¡i, mà hai chiếc há»™p ấy lại hoà n toà n giống nhau không
chút sai lệch. Tôi trong lúc nôn nóng nắm lấy được chiếc hộp thì chạy một mạch cách
Äá»™ng Äình hÆ¡n mÆ°Æ¡i dặm má»›i dừng lại xem. Bấy giá» má»›i phát hiện ra đã trá»™m nhầm
chiếc hộp khác trong bụng rất muốn quay trở lại, nhưng ai ngỠvừa lúc ấy thì trên Quân
SÆ¡n má»™t cá»™t lá»a bốc cháy…
Lý Tồn Hiếu nói:
- Váºy tiá»n bối sau đó có từng quay lại Quân SÆ¡n?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu nói:
- Tôi có chút lưỡng lá»±, đã cầm nhầm váºt trên chẳng dám quay lại, bởi vì tôi
không biết trên Quân SÆ¡n đã xảy ra chuyện gì, sợ quay trở lại không chừng há»a lụy và o
thân. Sau khi rá»i khá»i Äá»™ng Äình thì đổi má»™t cái tên khác và ẩn quy trÆ°á»›c “Äại TÆ°á»›ng
Quốc Tự†thà nh Khai Phong, ẩn dáºt má»™t hÆ¡i mÆ°á»i mấy năm. Trong thá»i gian đó tôi có
thăm dò nghe được đêm năm ấy “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trang†bị má»™t bá»n đạo tặc tà n sát,
nghe nói trong đêm ấy chỉ có ba ngÆ°á»i thoát hiểm há»a trong “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trangâ€
chÃnh là lệnh Ä‘Æ°á»ng và thiếu hiệp, ngoà i ra là má»™t lão bá»™c của quý phủ.
Lý Tồn Hiếu nói:
- Äúng váºy, tiá»n bối.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói tiếp:
- Tôi đã biết chủ nhân của váºt ấy còn tại thế, đồng thá»i còn biết nó liên quan đến
thanh danh của Tần nữ hiệp, cho nên nghÄ© bất luáºn thế nà o cÅ©ng phải mang nó trả lại
nguyên chủ. Vì thế mà suốt mÆ°á»i năm nay tôi đã nhiá»u lần Ä‘i khắp nÆ¡i tìm kiếm ba vị
nhưng mãi không tìm được, cho đến năm ngoái mới lần ra được một tin là vị quản gia
năm xưa của quý phủ đã đến Giang Nam…
Lý Tồn Hiếu nghe nói thế trống ngá»±c thình thịch vá»™i há»i:
- Sao, tiá»n bối nói là lão quản gia nhà tôi xuống Giang Nam?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Äúng, thiếu hiệp, lão ta hiện tại đã ở Giang Nam.
Lý Tồn Hiếu lại há»i:
- Nhưng nơi nà o trên đất Giang Nam?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu đáp:
- Äiá»u nà y thì tôi không biết rõ, còn Ä‘ang tìm kiếm, tuy thế tìm kiếm ngÆ°á»i nà y
chẳng khó lắm, có thể trong vòng ná»a tháng thì tìm được.
Lý Tồn Hiếu nghe chẳng khá»i vui mừng há»i dồn ngay:
- Tiá»n bối tin chắc nhÆ° váºy sao?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên nói:
- NgÆ°á»i ngoà i nhìn không thấy mà cÅ©ng chẳng lÆ°u ý, tôi từ khi và o đất Giang
Nam nà y Ä‘á»u là theo những ký hiệu năm xÆ°a của tôi mà đi…
Lý Tồn Hiếu ngạc nhiên há»i:
- Ký hiệu của tiá»n bối năm xÆ°a?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chỉ cÆ°á»i rồi há»i ngược lại chà ng:
- Thiếu hiệp còn nhớ tôi có một đứa con gái chứ?
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu nói:
- Nhá»›, nghe Hầu Ngá»c Côn nói khi tiến bối chạm phải bá»n Bạch Cốt Tam Sát,
tiá»n bối đã má»™t mình cản chân bá»n chúng để cho lệnh ái thoát hiểm.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Không sai, Hầu Ngá»c Côn hiếm khi nói má»™t lá»i chân tháºt nhÆ° thế. Chẳng giấu gì
thiếu hiệp, khi thấy bá»n Bạch Cốt Tam Sát xông và o, tôi đã nghÄ© tình hình là nh Ãt dữ
nhiá»u khó mà thoát thân, khi ấy liá»n Ä‘em chiếc há»™p gá»— trao cho tiểu nữ dặn nó chạy
đến Giang Nam tìm lão quản gia của quý phủ, còn tôi má»™t mình ở lại cản chân bá»n
Bạch Cốt Tam Sát cho tiểu nữ thoát hiểm. Váºt kia không thể không quy hồi cố chủ, cha
con tôi chung quy hai ngÆ°á»i phải có má»™t ngÆ°á»i sống để mang nó trả lại cho chủ nhân.
Lý Tồn Hiếu ngÆ°ng mắt nhìn lão ta há»i ngang:
- Nói thế váºt kia chẳng còn nằm trong ngÆ°á»i tiá»n bối?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Äúng váºy, thiếu hiệp, tôi đã mang nó trao cho tiểu nữ.
Lý Tồn Hiếu đầu mà y nhÃu lại chẳng nói gì.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nhìn thấy chà ng im lặng bèn nói tiếp:
- Thiếu hiệp yên tâm, trong võ lâm chẳng có được mấy ngÆ°á»i biết mặt tiểu nữ, tin
chắc chẳng xảy ra chuyện gì không hay đâu. Vả lại tiểu nữ võ há»c và tâm cÆ¡ cÅ©ng
chẳng kém, cho dù gặp chuyện thì nó cÅ©ng tá»± biết cách xá» trÃ. Thêm má»™t Ä‘iá»u nữa lÃ
những ký hiệu của tôi cho đến giá» vẫn chÆ°a bị gián Ä‘oạn, Ä‘iá»u đó chứng minh cho đến
lúc nà y tiểu nữ má»i chuyện vẫn thuáºn lợi…
Lý Tồn Hiếu há»i:
- Tiá»n bối, bên trong chiếc há»™p gá»— tá» Ä‘Ã n hÆ°Æ¡ng kia chứa gì?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình thoáng chút do dá»±, rồi nói:
- Äiá»u nà y tôi chẳng thể nói rõ, cứ chỠđến khi thiếu hiệp tìm được vị quản gia
kia hoặc lúc gặp được tiểu nữ tự xem thì biết.
Lý Tồn Hiếu đầu mà y lần nữa nhÃu chặt, im lặng không nói.
Ôn Phi Khanh đột nhiên lên tiếng:
- Tiến bối, có thể cho tôi nói một câu?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nhìn nà ng nói:
- Nhị cô nương có gì xin cứ nói.
Ôn Phi Khanh nói:
- Tôi xin thỉnh giáo, ngÆ°á»i của “Hà n Tinh Môn†tìm tiá»n bối cÅ©ng là để lấy má»™t
chiếc há»™p gá»— tá» Ä‘Ã n hÆ°Æ¡ng, chiếc há»™p nà y có phải là chiếc há»™p tiá»n bối vừa nói hay lÃ
một chiếc hộp khác?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Theo tôi thấy, lệnh tôn khả năng nhầm tưởng bên trong chiếc hộp tỠđà n hương
kia chứa đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†váºt gia truyá»n chà bảo của Hà n trang chủ.
Ôn Phi Khanh nói:
- Tiá»n bối, đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†kia có gì quý giá chứ?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†bên trong tà ng chứa má»™t bức “Tà ng Bảo Äồâ€, bức
“Tà ng Bảo Äồ†nà y chia là m thà nh hai phần phân ra cất trong đôi “Huyết Kết Ngá»c
uyên Æ°Æ¡ngâ€.
Cốc Lãnh đến lúc nà y mới chen và o nói:
-“Tà ng Bảo Äồâ€? xem ra báu váºt chôn giấu kia giá trị liên thà nh…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu nói:
- Trên bức “Tà ng Bảo Äồ†kia thá»±c ra chỉ là tiêu chà nÆ¡i chôn giấu báu váºt, nhÆ°ng
nó là váºt gì thì tôi cÅ©ng chẳng biết, mà chỉ sợ trong thiên hạ không ngÆ°á»i nà o biết, ngay
vị chủ nhân của nó là Hà n trang chủ cũng không ngoại lệ.
Cốc Lãnh mỉm cÆ°á»i lắc đầu nói:
- Theo tôi nhìn thấy, nếu nhÆ° tiá»n bối có nắm được đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên
ương†kia trong tay cũng chỉ uổng công không mà thôi!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình tròn mắt nhìn Cốc Lãnh ngạc nhiên há»i lại:
- Huynh đệ nói nhÆ° váºy nghÄ©a là sao?
Cốc Lãnh nói:
- Chuyện trong đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†cất giữ “Tà ng Bảo Äồ†mà đến
tiá»n bối là ngÆ°á»i ngoà i cÅ©ng biết, thì là m sao chủ nhân của nó lại không biết được chứ?
Mà ông ta biết thì khi nà o váºt nằm trong tay lại không lấy “Tà ng Bảo Äồ†xem để
chiếm lấy báu váºy kia, chẳng lẽ lại chá» cho ngÆ°á»i khác đến Ä‘oạt trên tay của mình.
Cho nên nói không chừng đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†đã sá»›m bị ngÆ°á»i nhà Hà n
trang chủ lấy Ä‘i từ nhiá»u năm trÆ°á»›c rồi.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ngá»› ngÆ°á»i nói:
- Cao kiến nà y của lão đệ quả chẳng sai!
Cốc Lãnh chỉ mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Nói má»™t câu thá»±c tâm xin tiá»n bối và nhị vị huynh thÆ° chá»› cÆ°á»i, loại báu váºt nhÆ°
thế nà y thì chỉ nằm trong mắt ngÆ°á»i võ lâm tranh Ä‘i Ä‘oạt lại, chứ còn vá»›i ngÆ°á»i Ä‘á»c
sách như tôi “trong sách chứa nghìn và ng, trong sách tà ng vạn bảo†đâu cần gì nữa!
Ôn Phi Khanh chỉ cÆ°á»i không nói.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình và Lý Tồn Hiếu cÅ©ng không để ý, lúc ấy TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình
thà nh tâm nói một câu:
- Má»™t câu nà y của huynh đệ khiến ngÆ°á»i ta tỉnh ngá»™.
Ôn Phi Khanh bá»—ng đổi ngữ khà há»i:
- Tiá»n bối, Hầu Ngá»c Côn truy Ä‘uổi theo tiá»n bối mãi thế là vì mục Ä‘Ãch gì?
Chẳng lẽ cÅ©ng chÃnh vì đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ngâ€?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt nhẹ đầu nói:
- Có lẽ chẳng sai, là vì tôi với vị công tỠhỠHầu kia xưa nay chẳng thù oán, ngoà i
mục Ä‘Ãch tranh Ä‘oạt đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†kia ra thì chẳng thể còn có lý do
nà o khác!
Ôn Phi Khanh nói:
- Xem ra đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†kia gây chấn Ä‘á»™ng võ lâm!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cháºm rãi nói:
- Sai và o đâu nữa! Xem ra ngÆ°á»i trong võ lâm chung quy chỉ vì má»™t chữ “thamâ€.
Cốc Lãnh há»i:
- Äôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†thá»±c tế hiện tại ở đâu?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nhìn ba ngừơi lắc đầu nói:
- Năm xÆ°a “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trang†trong má»™t đêm bị san bằng bình địa, ai biết
được đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†kia ở đâu, nói không chừng nói vẫn còn bị chôn
vùi dÆ°á»›i đống tro tà n trong “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trang†ở Quân SÆ¡n.
Cốc Lãnh chau mà y than dà i nói:
- Lá»i nà y nếu nhÆ° truyá»n ra ngoà i thì trên Quân SÆ¡n nhất định tạo thà nh má»™t
trÆ°á»ng huyết vÅ©!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Cốc lão đệ nói không sai, ngÆ°á»i trong võ lâm chỉ cần nghe được thì ùn ùn kéo
nhau đến Ä‘Ã o xá»›i mảnh đất hoang “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trangâ€, trong cuá»™c tranh Ä‘oạt ấy
khó tránh khá»i đổ máu.
Cốc Lãnh lại thở dà i một hơi nói:
- Tranh Ä‘oạt, tắm máu, cá»› sao phải khổ thế! Vạn váºt Ä‘á»u có giá, duy sinh mệnh
vô giá, cứ sao vì má»™t váºt mà trà mạng, đám ngÆ°á»i nà y sao lại ngu xuẩn đến thế!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nhìn Cốc Lãnh bằng má»™t ánh mắt rất thâm sâu, chẳng nói gì.
Lý Tồn Hiếu trong lòng cũng có nỗi cảm xúc chỉ trầm mặc im lặng.
Ôn Phi Khanh Ä‘á»™t nhiên ngÆ°á»›c mắt nhìn trá»i nói:
- Äã trá»… lắm rồi….
Cốc Lãnh há»i:
- Thư thư mệt rồi sao?
Ôn Phi Khanh nói:
- Äối diện vá»›i nhân sÄ© tao nhã thì ta đến ba đêm liá»n vẫn chẳng thấy mệt, chỉ có
Ä‘iá»u Lý huynh nôn nóng tìm TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng…
Cốc Lãnh gáºt đầu nói:
- Chuyện nà y không thể cháºm trá»…, bất quản váºt mà TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối muốn trao lại
cho Lý huynh quan trá»ng thế nà o, TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng má»™t mình Ä‘Æ¡n thân trong hiểm địa
giang hồ khiến ngÆ°á»i ta khó an tâm, theo tiểu đệ thấy hay là chúng ta lên Ä‘Æ°á»ng ngay
bây giá», Ä‘i suốt đêm…
Ôn Phi Khanh vừa nghe gáºt đầu tán đồng ngay:
- Tôi cũng nghĩ như thế.
Aùnh mắt nà ng thoáng chút do dự nhìn Lý Tồn Hiếu nói:
- Hiện tại huynh còn muốn đi Kim Lăng nữa không?
Lý Tồn Hiếu lúc nà y thì Ä‘iá»u khiến chà ng nôn nóng nhất là tìm lại được chiếc
hộp gỗ của thân mẫu, nên trong lòng lo lắng cho an nguy Trương Tiêu Lan một mình lưu
lạc Giang Nam. Thế nhưng chà ng cũng lại không yên tâm khi thấy Ôn Phi Khanh một
mình Ä‘i Kim Hoa đối phó, cho nên nhất thá»i lúng túng chÆ°a đáp được.
Thấy chà ng im lặng, Ôn Phi Khanh lại nói:
- Thế nà y váºy, chẳng phải TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối nói TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng đến đâu cÅ©ng có
lÆ°u lại ký hiệu, hiện tại chúng ta tạm ngồi cùng thuyá»n Ä‘i lên hÆ°á»›ng thượng lÆ°u, đến khi
nà o ký hiệu của TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng rẽ sang hÆ°á»›ng khác thì chúng ta chia tay váºy!
Lý Tồn Hiếu sau hồi suy nghĩ lắc đầu nói:
- Tôi chẳng thể nà o yên tâm để má»™t mình cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i gặp Liá»…u Ngá»c Lân.
Ôn Phi Khanh nhìn chà ng ánh mắt thâm tình cảm động nói:
- Huynh yên tâm, chỉ má»™t mình Liá»…u Ngá»c Lân thì tôi thừa sức đối phó.
Lý Tồn Hiếu nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng nên biết, con ngÆ°á»i Liá»…u Ngá»c Lân rất ma mảnh giảo hoạt…
Ôn Phi Khanh cÆ°á»i nói:
- Äiá»u nà y tôi biết, nhÆ°ng tôi tâm cÆ¡ cÅ©ng chẳng kém.
Lý Tồn Hiếu lắc đầu, nhưng chưa kịp nói gì thì Ôn Phi Khanh đã nói tiếp:
- Nếu nhÆ° huynh chẳng yên tâm vá» tôi thì là m sao Ä‘i tìm TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, má»i
chuyện chẳng có chuyện gì quan trá»ng hÆ¡n chuyện nà y, lệnh Ä‘Æ°á»ng đã ôm oan khiên
nÆ¡i chÃn suối, huynh pháºn là m con không thể không rá»a ná»—i oan khiến cho ngÆ°á»i trở lại
thanh bạch. HÆ¡n nữa TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng hiện tại chỉ pháºn gái má»™t mình lÆ°u lạc giang hồ,
huynh không thể không lo lắng cho cô ấy được.
Lý Tồn Hiếu chÃnh cÅ©ng Ä‘ang thấy phân vân chÃnh là điá»u nà y, cho nên nghe nói
thì đầu mà y nhÃu lại nhất thá»i chẳng biết nói là m sao.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình Ä‘á»™t nhiêu chen và o nói:
- Thiếu hiệp bất tất thấy khó xá», theo tôi thấy thế nà y, chúng ta tạm thá»i ngồi
cùng thuyá»n ngược dòng lên thượng lÆ°u, nếu nhÆ° bất cứ nÆ¡i nà o nhìn thấy ký hiệu của
tiểu nữ rẽ sang hướng khác thì thiếu hiệp cứ theo Nhị cô nương đi Kim Hoa đối phó với
Liá»…u Ngá»c Lân, tôi Ä‘i tìm tiểu nữ. Thiếu hiệp cứ ở Kim Hoa chá» tôi, há»… tìm thấy tiểu nữ,
tôi sẽ láºp tức đến đó há»™i diện vá»›i thiếu hiệp.
Cốc Lãnh nghe thế liá»n nói:
- à của TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối rất hay.
Ôn Phi Khanh liá»n nhìn chà ng há»i:
- Huynh thấy thế nà o?
Lý Tồn Hiếu vẻ áy náy nói:
- Chuyện tìm TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng vốn là chuyện của tôi, nhÆ° thế lao nhá»c TrÆ°Æ¡ng
tiá»n bối…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Chẳng có gì, lần nà y ta đến Giang Nam chÃnh là để tìm tiểu nữ mà !
Lý Tồn Hiếu còn trầm ngâm thêm một lúc nói:
- Nếu đã nhÆ° váºy thì Ä‘Ã nh phiá»n tiá»n bối má»™t phen.
Ôn Phi Khanh đứng lên nói:
- Äã quyết định nhÆ° váºy, chúng ta Ä‘i!
Bấy giá» cả Ä‘oà n bốn ngÆ°á»i liá»n rá»i khá»i Äiếu NgÆ° Äà i xuống thuyá»n.
Thuyá»n lÆ°á»›t Ä‘i ngược dòng trong đêm trăng thanh gió mát, Lý Tồn Hiếu Ä‘Ã m đạo
cùng TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình thêm bao nhiêu chuyện giang hồ xÆ°a nay, Ôn Phi Khanh thì
cùng Cốc Lãnh ngồi sâu trong khoang thuyá»n nói chuyện to nhá» xem ra rất tâm đầu ý
hợp.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ngồi đầu thuyá»n vừa nói chuyện, nhÆ°ng ánh mắt không nguôi
nhìn quanh tìm những ký hiệu do nhi nữ của mình để lại.
Qua má»™t hồi, TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình bá»—ng thâu hồi ánh mắt nhìn thấy Lý Tồn Hiếu
chìm trong suy nghÄ© bèn hắng giá»ng há»i:
- Thiếu hiệp đang suy nghĩ gì thế?
Lý Tồn Hiếu nói:
- Tôi đang nghĩ công lực của tôi vì sao tự nhiên lại hồi phục mà chẳng chút hay
biết gì?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nghe nói thì thoáng chút trì nghi, rồi nói:
- Tôi cũng nghĩ không ra, thế nhưng tôi có thể nói cho thiếu hiệp nghe một
chuyện, từ chuyện nà y thiếu hiệp có thể suy đoán ra!
Lý Tồn Hiếu há»›n hở há»i ngay:
- Chuyện gì?
- TrÆ°á»›c khi tôi còn chÆ°a nói chuyện nà y ra, thiếu hiệp phải đáp ứng má»™t Ä‘iá»u.
- Tiá»n bối xin cứ nói, Ä‘iá»u gì tôi cÅ©ng xin nghe.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ngÆ°ng mắt nhìn thẳng và o mặt chà ng nói rõ từng tiếng:
- Bất luáºn tôi nói chuyện gì, thiếu hiệp cÅ©ng không được hốt hoảng Ä‘á»™ng sắc mặt.
Lý Tồn Hiếu ban đầu ngá»› ngÆ°á»i, nhÆ°ng rồi nhìn lão ta bằng ánh mắt còn ngạc
nhiên gáºt đầu đáp:
- Tôi là m được.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình liếc nhìn nhanh và o trong khoang thuyá»n há»i má»™t câu:
- Thiếu hiệp vô tình gặp vị bằng hữu Cốc Lãnh kia trên Äiếu NgÆ° Ä‘Ã i, đúng chứ?
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu đáp:
- Äúng, tiá»n bối há»i Ä‘iá»u nà y…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu tỠý cắt ngang lá»i chà ng, rồi há»i tiếp:
- Trước đây từng gặp qua chứ?
Lý Tồn Hiếu chẳng chút suy nghĩ nói:
- ChÆ°a.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Thiếu hiệp đối với vị bằng hữu hỠCốc nà y có cảm giác như từng quen biết hay
không?
Lý Tồn Hiếu ngá»› ngừơi, rồi gáºt đầu nói:
- Không sai, tôi quả thá»±c có cảm giác đó, nhÆ°ng tiá»n bối là m sao biết được?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình mỉm cÆ°á»i nói:
- HỠCốc chỉ có thể qua được mắt thiếu hiệp, nhưng chẳng thể nà o qua mắt được
“Thiên Diện Không Không†nà y, bất cứ lối hóa trang dị dung nà o tôi nhìn cũng ra. Nếu
nhÆ° tôi nói không nhầm thì vị huynh đệ há» Cốc kia chÃnh là hồng phấn cải nam trang.
Lý Tồn Hiếu giáºt mình chấn Ä‘á»™ng, bất giác quay phắt đầu nhìn.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình vá»™i kịp thá»i nói:
- Thiếu hiệp chớ nên kinh động!
Lý Tồn Hiếu vá»™i và ng dừng lại, giá»ng đầy ngạc nhiên há»i lại:
- Cốc huynh đệ là nữ hóa nam trang, tiá»n bối không nhìn nhầm đấy chứ?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu cÆ°á»i nói:
- Chẳng thể nhầm được, thế nhÆ°ng tôi phải thừa nháºn thuáºt dị dung của vị nà y
tương đối cao minh…
Lý Tồn Hiếu lẩm bẩm trong miện:
- Là ai nhỉ? Ai có thể là m nhÆ° váºy?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình mỉm cÆ°á»i nói:
- Cách đây không lâu thiếu hiệp gặp được Lãnh Ngưng Hương của Phi Thuý Cốc,
mà cô ta rất quan hoà i thiếu hiệp, váºy mà gỠđây ngÆ°á»i nà y tá»± xÆ°ng há» Cốc tên Lãnh…
Nghe đến đó Lý Tồn Hiếu hai mắt mở tròn, buộc miệng la lên:
- Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng “Phi Thuý Cốcâ€
- Aét phải là thế!
Lý Tồn Hiếu trống ngá»±c pháºp phồng nói:
- Cô ta là m váºy nghÄ©a là gì?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nhìn chà ng má»™t cái nói:
- Äiá»u nà y nên há»i cô ta, đến thiếu hiệp còn không biết thì tôi là m sao biết được!
Lý Tồn Hiếu sắc mặt thay đổi, im lặng chẳng nói gì, qua đi một hồi lâu mới nói:
- Vừa rồi tiá»n bối nói muốn tôi tá»± suy Ä‘oán từ trong chuyện nà y, chẳng lẽ chuyện
công lực tôi bất tri bất giác phục hồi là có liên quan đến cô ta?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chẳng đáp há»i ngược lại:
- Thiếu hiệp thấy thế nà o?
Lý Tồn Hiếu chỉ nÃn lặng chÆ°a nói.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói tiếp:
- Thiếu hiệp, ngoà i giả dược của chÃnh bản thân Liá»…u Ngá»c Lân ra thì chỉ còn
“Vạn ứng giải Ä‘á»™c Ä‘an†truyá»n gia của Phi Thuý Cốc má»›i giải được Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i
thiếu hiệp, mà nhÆ° hiện tại Liá»…u Ngá»c Lân thì ở xa, còn Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng thì ở ngay
bên cạnh…
Lý Tồn Hiếu lắc đầu nói:
- Không thể, tiá»n bối. Cô ta Ä‘em cả bình “Vạn ứng giải Ä‘á»™c Ä‘an†giao cho tôi, sau
đó thì bị Ôn cô nương giữ, tôi chưa từng uống một viên, đến động tới nó cũng chưa
từng.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Nói sao, “Vạn ứng giải độc đan†được Ôn cô nương giữ ư?
- Vâng.
- Ôn nhị cô nương biết chuyện Lãnh Ngưng Hương hẹn gặp với thiếu hiệp?
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu nói:
- Tôi chẳng hỠgiấu cô ta.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình vẻ quan tâm nói:
- Ôn nhị cô nương có biểu hiện thế nà o?
- Khi tôi bà y tá» chuyện không muốn lÄ©nh ân tình ngÆ°á»i khác cô ta cÅ©ng đã tán
thà nh chuyện tôi không uống “Vạn ứng giải độc đan†cho nên cô ta đã cất giữ bình
“Vạn ứng giải Ä‘á»™c Ä‘anâ€.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chau mà y trầm ngâm má»™t lúc nói:
- Tôi chẳng biết Ôn nhị cô nương đã và o lúc nà o và dùng cách nà o, nhưng tôi
dám tin rằng bình thuốc giải kia đã thiếu mất một viên!
Lý Tồn Hiếu chấn Ä‘á»™ng cả ngÆ°á»i la lên:
- Tiá»n bối cho rằng cô ta ngầm…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cắt ngang lá»i chà ng đáp ngay:
- Thiếu hiệp nếu nhÆ° không tin thì cứ chá» có cÆ¡ há»™i há»i xem!
Lý Tồn Hiếu đầu mà y nhÃu chặt giá»ng mÆ¡ hồ há»i:
- Cô ta là m váºy là có ý gì?
- Äiá»u nà y thiếu hiệp há còn phải há»i.
- Thế nhÆ°ng… chÃnh cô ta cÅ©ng đã biểu hiện không tán thà nh chuyện tôi phục
“Vạn ứng giải Ä‘á»™c Ä‘anâ€!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cÆ°á»i nói:
- ChÃnh vì thế cho nên thiếu hiệp má»›i không há» Ä‘á» phòng cô ta, Ôn nhị cô nÆ°Æ¡ng
cÅ©ng là ngÆ°á»i rất có tâm trÃ.
Lý Tồn Hiếu chau mà y há»i:
- Theo tiá»n bối thấy Ôn nhị cô nÆ°Æ¡ng biết chuyện nà y chứ?
- à thiếu hiệp muốn chỉ…
- Cốc Lãnh chÃnh là Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng của Phi Thuý Cốc!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình mỉm cÆ°á»i nhẹ nói:
- Cứ nhìn tình hình thì Ôn nhị cô nương đã biết.
Lý Tồn Hiếu đầu mà y cà ng nhÃu chặt hÆ¡n nhiá»u.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Chuyện nà y cũng khiến tôi thấy khó hiểu…
- Gì chứ?
- Ôn nhị cô nÆ°Æ¡ng ngầm cho thiếu hiệp uống má»™t viên “Vạn ứng giải Ä‘á»™c Ä‘an†lÃ
Ä‘iá»u không còn nghi ngá» gì nữa, mục Ä‘Ãch là giúp thiếu hiệp phục hồi lại chân lá»±c. Thế
nhÆ°ng cô ta rà nh rà nh biết Cốc Lãnh chÃnh là Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng, vì sao lại để cho cô
ấy Ä‘i cùng mình, đồng thá»i hai ngÆ°á»i đối xá» nhau xem ra rất tâm đầu ý hợp?
Lá»i nà y thì Lý Tồn Hiếu hiểu, mặt chà ng tá»± nhiên nóng lên không nói gì.
Äá»™t nhiên từ phÃa trong khoang thuyá»n giá»ng thánh thót của Ôn Phi Khanh há»i
vá»ng ra:
- Lý huynh nói chuyện gì vá»›i TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối mà say sÆ°a thế?
Lý Tồn Hiếu giáºt thót mình vá»™i quay ngÆ°á»i lại đáp:
- Không có gì, chỉ chuyện phiếm mà thôi.
Ôn Phi Khanh đi nhanh ra trước mặt chà ng, Cốc Lãnh cũng theo sát bên cạnh.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cÆ°á»i kha khả nhÆ° không há» có chuyện gì nói:
- Nhị cô nương, Cốc lão đệ.
Ôn Phi Khanh phóng mắt nhìn hai bên bá» sông há»i:
- Tiá»n bối, ký hiệu lệnh ái để lại có gì thay đổi không?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu nói:
- Vẫn ở hai bên bỠchưa có gì thay đổi.
Ôn Phi Khanh nói:
- Theo tôi thấy lệnh ái nếu nhÆ° đã Ä‘i Ä‘Æ°á»ng sông, thì có thay đổi chẳng phải lÃ
đến táºn “Liên Äứcâ€, “Lan Khêâ€, nếu nhÆ° qua hai nÆ¡i nà y rồi mà vẫn còn Ä‘i vá» phÃa
trước thì hẳn phải là đến Kim Hoa.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Hy vá»ng là nhÆ° váºy, nếu thế thì chúng ta Ä‘i cùng nhau chẳng phải chia tay.
Cốc Lãnh chen và o nói:
- Äi cùng tiá»n bối khiến ngÆ°á»i ta cảm giác nhÆ° tắm xuân phong, thá»±c không ai
Ä‘Ã nh nói câu tạm biệt, hy vá»ng là TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i Kim Hoa.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình mỉm cừơi nói:
- Äa tạ lão đệ, được Ä‘i cùng vá»›i cao sÄ© nhÆ° lão đệ thế nà y khiến ngÆ°á»i ta há»c
được cÅ©ng không Ãt Ä‘iá»u, đồng thá»i khiến ta sung sÆ°á»›ng vui lên mà nhÆ° trẻ Ä‘i đến hai
mươi năm.
Cốc Lãnh mỉm cÆ°á»i, Ôn Phi Khanh cÅ©ng cÆ°á»i.
Duy chỉ có má»™t mình Lý Tồn Hiếu là không cÆ°á»i.
Trong thiên hạ có bao nhiêu chuyện rất khéo, nhưng chẳng có chuyện nà o lại
khéo đến thế, khiến chà ng rơi và o tình thế lúng túng khó xỠtrong lòng.
Con thuyá»n nhá» cứ ngược dòng lÆ°á»›t lên hÆ°á»›ng thượng lÆ°u, qua khá»i Liên Äức, rồi
Lan Khê, nhÆ°ng ký hiệu của TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan để lại vẫn không rá»i khá»i dòng Phú Xuân
Giang.
Khi thuyá»n đến táºn Kim Hoa, Ä‘iá»u bất ngá» nà y khiến má»i ngừơi Ä‘á»u vui mừng,
theo ký hiệu của Trương Tiêu Lan thì chỉ đúng hướng thà nh Kim Hoa.
Thuyá»n gặp và o bá», má»i ngÆ°á»i rá»i thuyá»n, TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu cÆ°á»i nói:
- Xem ra thiên ý không muốn ta rá»i các vị.
Bấy giá» trá»i vừa sáºp tối, Ôn Phi Khanh ngÆ°á»›c mắt nhìn thà nh Kim Hoa vá»›i bao
nhiêu ánh đèn lung linh,bất giác nói:
- Chẳng còn sá»›m nữa, chúng ta nhanh và o thà nh tìm TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng,hy vá»ng ký
hiệu của TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng để lại chấm dứt ngang đây, mà ngÆ°á»i cÅ©ng Ä‘ang còn ở trong
thà nh nà y!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Chỉ mong như thế.
Má»™t Ä‘oà n bốn ngÆ°á»i theo nhau và o thà nh Kim Hoa, không kịp nghỉ mà cÅ©ng
chẳng kịp ăn, cứ theo những kỳ hiệu của Trương Tiêu Lan để lại mà đi, hết rẽ phải đến
rẽ trái khắp Ä‘Æ°á»ng ngang lối tắt trong thà nh, cuối cùng bốn ngừơi dừng chân lại trÆ°á»›c
hai cánh cổng lớn nhưng xem ra rất cũ nát.
NÆ¡i bá»n há» dừng chân là má»™t chá»— rất hoang vắng gần ngoại thà nh, cứ theo nhÆ°
ký hiệu của TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan để lại đến đây chắm dứt thì là má»™t khu vÆ°á»n hoang. Cứ
nhìn bá» tÆ°á»ng bao quanh nÆ¡i nà y sạt nÆ¡i kia lở, chá»— cao nhất chỉ còn chừng hÆ¡n má»™t
trượng, đủ biết khu vÆ°á»n từ lâu không có ngừơi chăm sóc.
Hai cánh cá»a nặng ná» bá» thế tuy lá»›p sÆ¡n đã bị tróc nhiá»u, và cặp sÆ° tỠđá rêu
phong phÃa trÆ°á»›c, vá»›i ba báºc tam cấp cÅ©ng nói lên chủ nhân khu vÆ°á»n năm xÆ°a chẳng
phải là ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng. NhÆ°ng giỠđây cá»a xiêu tÆ°á»ng vẹo, rỉ sét lên mốc khiến nhìn
chẳng còn ra là m sao.
Trên đầu cá»a là má»™t tấm biển đá, nhÆ°ng qua năm tháng mÆ°a dầm nắng dãi, giá»
đây chữ trên biển đá bị xâm thực nhòa đi không còn nhìn thấy rõ.
Cốc Lãnh chau mà y đánh tiếng trước:
- Nơi nà y là đâu nhỉ?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu nói:
- Không biết, nhÆ°ng nhìn cÅ©ng Ä‘oán ra năm xÆ°a phải là má»™t phủ đệ uy quyá»n
già u có.
Cốc Lãnh thở dà i nói:
- Bạch vân thÆ°Æ¡ng cẩu, thế sá»± biến ảo vô thÆ°á»ng, má»™t thá»i hoà ng kim để rồi cÅ©ng
bị chôn vùi trong rêu phong cỠdại…
Lý Tồn Hiếu chẳng có lòng dạ nà o nghe thêm, nhìn TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Tiá»n bối, để tôi và o trÆ°á»›c.
Nói rồi lá»n sãi chân bÆ°á»›c ngay và o trong khu vÆ°á»n hoang.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chẳng nói gì chân liá»n nhảy theo chà ng, “cốc, cốc, cốc†dùng
tay đánh liá»n ba cái và o cá»a.
Hai cánh cá»a im ỉm, không chút Ä‘á»™ng tÄ©nh, cÅ©ng không phản ứng.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình đầu mà y nhÃu lại nói:
- Quái, là m sao không có nó trong nà y chứ!
Lý Tồn Hiếu há»i:
- Tiá»n bối, trong vÆ°á»n hoang nà y có ký hiệu của TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu nói:
- Không, vừa rồi ngoà i cá»a chÃnh là ký hiệu cuối cùng của nó.
Lý Tồn Hiếu nói:
- Nếu nhÆ° thế thì TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng nhất định ở trong khu vÆ°á»n nà y.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu đồng tình:
- Äúng, thiếu hiệp.
Liá»n nghe Ôn Phi Khanh từ phÃa sau lÆ°ng nói:
- Khu vÆ°á»n hoang nà y rất rá»™ng, có lẽ TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng ở cách đây xa cho nên
không nghe thấy, chúng ta chia nhau ra đi tìm thế nà o?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Ôn nhị cô nương nói đúng, tôi đi cùng Cốc lão đệ, nà o chúng ta đi, Cốc lão đệ!
Nói rồi khoát tay Cốc Lãnh bước chân tiến tới trước và o trong đám cỠcao quá
đầu ngÆ°á»i.
Cốc Lãnh không dám để bị tụt phÃa sau, liá»n bÆ°á»›c chân Ä‘i ngay sau lÆ°ng lão ta.
oOo
|
30-08-2008, 03:26 PM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Hồi 17
Ngá»c thủ rá»a cừu
Nhìn TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình và Cốc Lãnh lẫn khuất và o trong đám cá» ráºm, Ôn Phi Khanh
quay ngÆ°á»i lại nói:
- Lý huynh, chúng ta đi thôi!
Lý Tồn Hiếu gáºt nhẹ đầu nói:
- Khu vÆ°á»n nà y bá» hoang đã lâu, cây cối um tùm, chẳng tránh được rắn rết trùng
độc, cô nương nên đi sau lưng tôi.
Nói rồi chà ng khoát chân tiến lên trước.
Ôn Phi Khanh ngược lại chẳng đợi chà ng dẫn Ä‘Æ°á»ng, chen lên Ä‘i sóng vai vá»›i
chà ng
Hai ngÆ°á»i cứ thế vạch đám cá» sao ráºm mà tiến và o trong, Lý Tồn Hiếu vừa Ä‘i vừa
nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng hẳn biết công lá»±c trong ngÆ°á»i tôi đã hoà n toà n hồi phục.
Ôn Phi Khanh nghe thoáng chút ngá»› ngÆ°á»i há»i lại:
- Sao, công lực của huynh đã hoà n toà n hồi phục?
- Äúng thế.
Ôn Phi Khanh chá»›p Ä‘á»™ng đôi mà y liá»…u lại há»i:
- Tháºt sao, từ bao giá»?
Lý Tồn Hiếu nghiêng đầu nhìn nà ng nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng còn nhá»› tình hình khi chúng ta ở trên Äiếu NgÆ° Äà i nhìn thấy TrÆ°Æ¡ng
tiá»n bối chứ?
- Nhớ, nhớ, là lúc ấy à …
Nói đến đó ánh mắt nà ng bỗng như rạng lên vội nói tiếp:
- Äúng rồi, lúc ấy huynh vá»™i và ng tung ngÆ°á»i lên trên Ä‘Ã i cao bổ xuống thuyá»n
của TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối…
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu tiếp lá»i nà ng.
- Không sai, chÃnh lúc ấy tôi má»›i phát hiện ra.
Ôn Phi Khanh vẻ vô cùng vui mừng nói:
- Nói thế là tháºt rồi, chuyện nà y là sao chứ?
Lý Tồn Hiếu im lặng không nói.
Ôn Phi Khanh ngạc nhiên nhìn chà ng nói:
- Sao huynh lại không nói?
Lý Tồn Hiếu nhún vai mỉm cÆ°á»i nói:
- Tôi biết nói thế nà o đây!
- Huynh mà không biết nói thế nà o, nghĩa là sao chứ?
Lý Tồn Hiếu quay hẳn ngÆ°á»i nhìn nà ng chân thà nh nói:
- Tôi nên nói lá»i cảm tạ cô nÆ°Æ¡ng hay là oán trách cô nÆ°Æ¡ng?
Ôn Phi Khanh ngá»› ngÆ°á»i, má»™t lúc má»›i nói:
- Huynh biết rồi!
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu nói:
- Äúng, thế nhÆ°ng tôi không hiểu vì sao cô nÆ°Æ¡ng lại là m váºy.
Ôn Phi Khanh cắn nhẹ cánh môi chÃn má»ng nói:
- Tôi chỉ muốn tốt cho huynh.
- Tôi biết, đối vá»›i cô nÆ°Æ¡ng, tôi thầm cảm kÃch.
- Bình “Vạn ứng giải Ä‘á»™c Ä‘an†đó chẳng phải của tôi, tôi chỉ là “tá hoa hiến pháºtâ€
mà thôi.
Lý Tồn Hiếu thở dà i một hơi nói:
- GiỠđã nợ ngÆ°á»i ta, Ä‘Ã ng nà o thì tôi cÅ©ng phải cảm kÃch ngÆ°á»i đã tặng giải
dược.
Ôn Phi Khanh trầm ngâm một lúc nói:
- Nói tháºt ra huynh chẳng nên phụ lòng tốt của ngÆ°á»i ta.
- Tôi đa tạ hảo tâm của cô nương.
Ôn Phi Khanh ngẩn ngÆ°á»i, nhÆ°ng rồi trên mặt hiện nét u oán, đôi môi cứ máy
động như muốn nói gì lại thôi.
Lý Tồn Hiếu thấy nà ng im lặng, bèn nói:
- Cô nương chớ nên là m thế.
- Tôi biết.
Ôn Phi Khanh cúi thấp đầu nói tiếp:
- Thế nhưng tôi không nhẫn tâm nhìn thấy nỗi si tình của cô ta…
- Cô nương, tôi với cô ấy bất quá chỉ có duyên gặp mặt nhau một lần.
- Äiá»u nà y tôi cÅ©ng biết.
Ôn Phi Khanh ngÆ°á»›c mắt lên nhìn chà ng giá»ng tha thiết nói tiếp:
- Thế nhưng chung tình hay không thì chẳng phải là ở chỗ gặp nhau bao nhiêu
lần…
Nói đến đó nà ng thoáng ngáºp ngừng nói tiếp:
- Như tôi chẳng hạn, chỉ lần đầu nhìn thấy huynh thì lòng đã say mê, chưa một
phút giây nà o quên.
Cuối cùng thì nà ng cũng đã thổ lộ chân tâm.
Lý Tồn Hiếu mặt nóng bừng lên, hổ thẹn nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng, tôi chỉ là má»™t kẻ phà m phu tục tá».
Ôn Phi Khanh cÆ°á»i khẳng khái, lắc đầu nói:
- Hiện tại chá»› nên nói những lá»i đó, số mệnh Ä‘Æ°a đẩy con ngừơi, giá» có nói cÅ©ng
chỉ vô Ãch, mạng tôi…
Lý Tồn Hiếu không nỡ nghe tiếp kêu lên:
- Cô nương…
- Tôi nói là những lá»i chân thá»±c.
Lý Tồn Hiếu chỉ im lặng không nói.
Qua đi một lúc chà ng mới nói:
- Cô nương có biết cô ta cải trang thà nh nam nhân chứ?
Ôn Phi Khanh nghe câu nà y thì giáºt mình vá»™i há»i lại:
- Huynh nhìn ra sao?
- Không phải tôi.
Lý Tồn Hiếu lắc đầu nói tiếp:
- Tôi chẳng có được nhãn lá»±c nhÆ° thế, mà thuáºt hoá trang của cô ta cÅ©ng khá cao
minh.
Ôn Phi Khanh chớp động đôi nhãn châu nói:
- Tôi đã biết, TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối thá»±c là mau miệng mau mồm!
- Cô nÆ°Æ¡ng không nên trách TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối.
- Aøi… thôi được, nhưng huynh có biết Lãnh Ngưng Hương vì sao phải là m như
váºy chứ?
- Tôi biết.
- Váºy mà huynh nhẫn tâm trách cô ta chăng?
Lý Tồn Hiếu đôi môi mấp máy muốn nói nhưng chẳng nói được.
Thực tế thì Ôn Phi Khanh chẳng nói sai, Lãnh Ngưng Hương đối với chà ng thì cả
“ân†lẫn “tình†đá»u chiếm đủ, chà ng không thể trách ngÆ°á»i ta, mà cÅ©ng chẳng thể nà o
nhẫn tâm trách ngÆ°á»i ta!
Tình chẳng phải là nghiệt chướng, yêu chẳng phải là tội, Lãnh Ngưng Hương
động tâm yêu thương chà ng si mê dù thế nà o thì cũng chẳng phải là tôi.
Bấy giỠchỉ nghe Ôn Phi Khanh nói:
- Má»™t ngÆ°á»i con gái vì chung tình si mê mà bất chấp tất cả, chẳng đáng thÆ°Æ¡ng
sao, chá»› nên bá» rÆ¡i ngÆ°á»i ta, được chứ?
Lý Tồn Hiếu hÃt sâu má»™t hÆ¡i nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng không nên là m váºy.
- Tôi không nên là m váºy Æ°?
Ôn Phi Khanh nhún vai thở dà i nói tiếp:
- Tôi không là m váºy, thì còn là m sao nữa? Huynh nói xem!
Lý Tồn Hiếu chỉ biết nén tiếng thở dà i, im lặng không nói.
Ôn Phi Khanh hơi cúi thấp đầu, nói rất khẽ:
- Là m mai cho ngÆ°á»i, thá»±c tình tôi cÅ©ng rất áy náy…
Lý Tồn Hiếu thở dà i gá»i:
- Cô nương…
Ôn Phi Khanh ngước mắt nhìn chà ng nói:
- Nếu như huynh thương hại cho tôi thì nên nghe tôi.
Lý Tồn Hiếu chau mà y nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng sao phải khổ váºy chứ?
- Lãnh Ngưng Hương là một cô gái tốt, trong võ lâm thanh danh cũng không
nhá»â€¦
- NhÆ°ng… cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i đáng khiến ngÆ°á»i ta kÃnh phục.
Ôn Phi Khanh nước mắt lưng tròng, nà ng vội nâng tay áo lên lau nước mắt nói:
- Chỉ má»™t câu nà y của huynh là đủ, muá»™i chẳng cần biết thiên hạ nói thế nà o vá»
mình, mà cÅ©ng chẳng sợ bá»n há» cho mình là má»™t nữ nhân dâm tà không Ä‘oan chÃnh.
Lý Tồn Hiếu vội an ủi:
- Cô nương nên biết, tôi hiện tại chẳng còn lòng dạ nà o để tâm đến chuyện khác,
mà cÅ©ng không cò thá»i gian.
Ôn Phi Khanh gáºt đầu nói:
- Tôi biết, tôi cũng không muốn huynh như thế, chỉ cần huynh đừng bỠrơi Lãnh
Ngưng Hương là được rồi!
Lý Tồn Hiếu lại rơi và o im lặng.
Ôn Phi Khanh nói tiếp:
- Kỳ thá»±c, tôi rất mâu thuẫn, mà cÅ©ng rất khổ tâm. Vì ngÆ°á»i mà là m mai, muá»™i chỉ
muốn nhìn thấy huynh gáºt đầu, nhÆ°ng lại sợ huynh đồng ý…
Lý Tồn Hiếu thấy cay cay trong mắt, thâm tâm chà ng nói thế nà o thì cũng bị xúc
động mạnh trước tình cảm biểu lộ của nà ng, chà ng không nén được quay ngừơi nắm
lấy cánh tay ngá»c của nà ng nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng, cô quá chân tháºt…
Ôn Phi Khanh cả kinh, rồi hai má á»ng hồng, ấp úng nói:
- Vá»›i bất cứ ngÆ°á»i nà o muá»™i cÅ©ng có thể giả dối, nhÆ°ng duy nhất má»™t mình
huynh. Muội chẳng biết vì sao mình lại thâm si với huynh như thế…
Lý Tồn Hiếu không khá»i Ä‘á» mặt nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng, tôi đã nói rồi chỉ là má»™t kẻ phà m phu tục tá».
Ôn Phi Khanh lắc đầu cÆ°á»i trong nÆ°á»›c mắt:
- Dù là thế, thì cũng không ngăn được tim muội…
Lý Tồn Hiếu cà ng nắm chắc tay nà ng hơn.
- Cô nÆ°Æ¡ng, tôi… vô cùng cảm kÃch.
- Äừng nói hai tiếng đó vá»›i muá»™i.
- Thế…
Ôn Phi Khanh lắc đầu cắt ngang không để chà ng nói, rút tay lại nói:
- Muộn rồi, Lý lang!
Nà ng thay đổi cách xÆ°ng hô má»™t cách tá»± nhiên, khiến chà ng nghe thân máºt cà ng
thêm xúc động.
Lý Tồn Hiếu giơ tay nắm lấy cánh tay nà ng lần nữa nói:
- Cô nương, Tồn Hiếu nà y chẳng phải là trượng phu trong nhân gian.
Ôn Phi Khanh lắc đầu cÆ°á»i khổ nói:
- Nhưng muội giỠđã là hoa tà n liễu nát.
Lý Tồn Hiếu nhướn cao đôi mà y kiếm nói:
- Cô nương không rõ, cũng không hiểu!
“Không†Ôn Phi Khanh nói:
- Muội hiểu, muội rất rõ.
- Váºy thì cô nÆ°Æ¡ng muốn tôi nói gì đây?
Ôn Phi Khanh nói qua hai hà ng nước mắt:
- Lý lang, muá»™i rất cảm kÃch…
- Tôi nguyện ý kết bạn mãi mãi, chỉ mong cô nÆ°Æ¡ng gáºt đầu.
Ôn Phi Khanh nước mắt như mưa.
- Lý lang, chỉ cần chà ng nói váºy muá»™i cÅ©ng đã thấy đủ, nhÆ°ng kiếp nà y pháºn
bạc, muội nguyện kiếp lai sinh.
- Cô nương nhẫn tâm sao?
Ôn Phi Khanh cúi thấp đầu cất tiếng khóc lớn hơn.
- Muội bất nhẫn, nhưng muội lại không thể…
Lý Tồn Hiếu đôi mà y nhÆ°á»›n cao cháºm rãi nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng, cô nÆ°Æ¡ng nhìn nhầm con ngÆ°á»i Lý Tồn Hiếu.
- Không, Lý lang!
Ôn Phi Khanh lắc đầu nhìn chà ng bằng ánh mắt thà nh khẩn lại nói:
- Muội chỉ là tự bỉ thị mình thôi!
- Trong mắt tôi thì cô nương rất trong trắng thánh thiện.
Ôn Phi Khanh lắc đầu cÆ°á»i chua chát nói:
- Lý lang, đừng trách muội, chà ng tuy lượng thứ, nhưng đã có một Lãnh Ngưng
Hương…
Lý Tồn Hiếu cắt ngang lá»i nà ng nói má»™t cách dứt khoát:
- Cô nÆ°Æ¡ng nếu nhÆ° không chấp nháºn, thì đừng nói đến ai khác!
Ôn Phi Khanh ngá»ng đầu lên, trên khuôn mặt nÆ°á»›c mắt dà n dụa kêu lên:
- Lý lang, chà ng…
Vừa lúc nà y bá»—ng nghe từ xa có tiếng TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gá»i vá»ng lại:
- Thiếu hiệp, Nhị cô nương, nhanh đến đây!
Ôn Phi Khanh giáºt mình, vá»™i và ng giÆ¡ tay áo lên lau khô nÆ°á»›c mắt nói:
- TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối gá»i chúng ta nhất định đã có phát hiện gì, chúng ta nhanh đến
đó xem!
Rồi chẳng đợi chà ng nói gì, nắm lấy tay chà ng kéo chạy.
Hai ngÆ°á»i chạy len lá»i trong cá» ráºm má»™t lúc trÆ°á»›c mặt má»›i trải rá»™ng ra, chỉ thấy
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cùng Cốc Lãnh đứng trên bãi trống.
Trên bãi trống còn có một chiếc lương đình đổ nát, cách không xa là một chiếc
cầu gãy, ngay trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình và Cốc Lãnh là má»™t gò đất còn
mới, thoạt nhìn cũng nghĩ ra đó là một ngôi mộ mới lẻ loi.
Lý Tồn Hiếu vừa nhìn thấy trong lòng thắt lại, vá»™i chạy nhanh đến gá»i lá»›n:
- Tiá»n bối, đây là …
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình Ä‘Æ°a tay chỉ nói:
- Trên bia mộ có chữ, thiếu hiệp cứ nhìn thì biết.
Lý Tồn Hiếu bước nhanh đến nhìn và o tấm bia mộ, đó chỉ là một tấm gỗ cũ nhìn
cÅ©ng nháºn ra ngay nhặt nhạnh từ trong lÆ°Æ¡ng đình là m tạm, trên mặt bia dùng kiếm
khắc một dòng chữ rằng:
TRUNG NGHĨA LÃO NHÂN Là THĂNG CHI MỘ.
Lý Tồn Hiếu ngÆ°á»›c mắt nhìn TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ngá» ngợ há»i:
- TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối, vị trung nghÄ©a lão nhân nà y là …
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nén tiếng thở dà i nói:
- Thiếu hiệp, vị Lý Thăng nà y chÃnh là lão quản gia nhà há» Lý chạy thoát nạn
đêm năm xÆ°a trong “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trangâ€.
Lý Tồn Hiếu nghe thì mặt biến sắc thất thanh kêu lên:
- Sao? NgÆ°á»i nà y… ngÆ°á»i nà y là lão quản gia kia sao?
- Äúng váºy, thiếu hiệp.
Lý Tồn Hiếu mặc nhiên im lặng, qua một lúc mới nói:
- Nói thế, chúng ta đến cháºm mất má»™t bÆ°á»›c…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Chúng ta tuy đến cháºm má»™t bÆ°á»›c, nhÆ°ng tiểu nữ thì không đến cháºm.
Lý Tồn Hiếu ngá»› ngÆ°á»i nói:
- à tiá»n bối là …
- Ngoà i cá»a khu vÆ°á»n hoang nà y có ký hiệu của tiểu nữ để lại, Ä‘iá»u đó cho thấy
nó đã và o trong nà y, đồng thá»i nét chữ khắc trên tấm bia nà y cÅ©ng chÃnh là nét chữ
của nó, có nghÄ©a là chÃnh tiểu nữ đã chôn cất ngÆ°á»i nà y. Do váºy mà đoán được tiểu nữ
đến đây khi Lý Thăng còn chưa chết…
Ôn Phi Khanh chau mà y há»i lại:
- TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối, Ä‘iá»u nà y há đủ để khẳng định TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng đến đây khi Lý
quản gia còn sống?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình quay mặt nhìn nà ng nói:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng, tôi chỉ nói cho tiểu nữ biết ngÆ°á»i cần tìm là má»™t lão nhân tà n phế
há» Lý, cụt mất má»™t chân, nhÆ°ng khôngnói cho nó biết lão ta tên gá»i là Lý Thăng.
Ôn Phi Khanh gáºt đầu nói:
- Nói thế có nghĩa là Trương cô nương tìm đến gặp Lý quản gia khi lão ta còn
sống, nếu không thì chẳng thể nà o biết được lão ta tên là Lý Thăng.
- ChÃnh là nhÆ° váºy.
- Váºy thì TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng đã Ä‘i đâu? Có phải chăng là TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng đến đây,
sau khi Lý Thăng chết rồi, cô ấy chôn cất lão ta xong lại đi?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu nói:
- Không thể, Nhị cô nÆ°Æ¡ng, tiểu nữ vẫn còn ở trong khu vÆ°á»n hoang nà y.
Oân Phi Khanh nhÃy mà y há»i:
- Là m sao biết được?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ngoái đầu nhìn ra hÆ°á»›ng bên ngoà i đại môn nói:
- Trên Ä‘Æ°á»ng đến đây chúng ta chỉ thấy ký hiệu đến, mà không nhìn thấy ký hiệu
ra Ä‘i.
Ôn Phi Khanh mắt phụng mở lớn, mặt thoáng chút biến sắc nói:
- Tôi hiểu, tiá»n bối muốn nói là …
Vừa nói đến đó bá»—ng nghe má»™t giá»ng ngÆ°á»i cao sảng vá»ng lại:
- Nếu có ngÆ°á»i há»i con gái Ä‘i đâu, má»i lui sau háºu viên cung hầu!
Ôn Phi Khanh đầu mà y chau lại thét lên:
- Hầu Ngá»c Côn!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình bình tÄ©nh nói:
- Không sai, Nhị cô nÆ°Æ¡ng, chÃnh là hắn.
Lý Tồn Hiếu ná»a câu chẳng nói, lần theo giá»ng nói vừa rối chạy vá» phÃa sau háºu
viên.
Ôn Phi Khanh kéo tay Cốc Lãnh, cùng vá»›i TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình phóng chân chạy
theo.
Qua má»™t Ä‘oạn tÆ°á»ng vỡ, lại đến má»™t khu vÆ°á»n hoang khác, nÆ¡i đây hÆ¡n vÆ°á»n
trước là đình đà i lầu các còn đủ, chỉ là cũ mốc rêu phong, nét tà n phế hoang sơ chẳng
kém gì. Trong mà n đêm tịch tĩnh tạo thà nh một cảnh âm u hoang phế đầy khủng bố.
Lúc nà y bên cạnh má»™t thủy tạ có má»™t bóng ngÆ°á»i áo và ng Ä‘ang ngồi, thần thái
phiêu dáºt phong lÆ°u, nhìn thì nháºn ra ngay chÃnh là má»™t trong Tứ Khôi Ngá»c-Hầu Ngá»c
Côn.
Bá»n Lý Tồn Hiếu bốn ngÆ°á»i váºy tiến tá»›i, Hầu Ngá»c Côn đứng lên cÆ°á»i ôm quyá»n
thi lễ nói:
- Lý huynh bấy lâu vẫn khá»e chứ, tiểu đệ Hầu Ngá»c Côn ở đây.
Lý Tồn Hiếu không đáp lá»… mà cÅ©ng chẳng đáp lá»i hắn.
Hầu Ngá»c Côn ánh mắt di chuyển rồi “A†lên má»™t tiếng nói tiếp:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng, TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối cÅ©ng đến, không biết còn vị huynh Ä‘Ã i anh nhi
tuấn tú nà y là …
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chẳng kiên nhẫn được, khoát chân sấn lên má»™t bÆ°á»›c cắt
ngang lá»i hắn há»i ngay:
- Hầu công tá», tiểu nữ hiện giỠở đâu?
Hầu Ngá»c Côn mỉm cÆ°á»i nói:
- Tình cha con có khác, chớ nôn nóng, chốc nữa Hầu mỗ tự nhiên sẽ phụng cáo,
chÆ° vị tạm thá»i ngồi xuống chuyện trò dăm ba câu được chứ?
Ôn Phi Khanh lạnh lùng nói:
- Bất tất, ngÆ°Æ¡i có lá»i gì thì cứ việc nói nhanh ra Ä‘i!
Hầu Ngá»c Côn cÆ°á»i hắc hắc nói:
- Nhị cô nương sao gấp lắm thế, nhưng cô nương đã dạy thì hầu mỗ nà o dám
không nghe, trÆ°á»›c tiên tôi xin há»i má»™t câu chÆ° vị Ä‘ang đêm đến khu vÆ°á»n hoang nà y
là m gì?
Ôn Phi Khanh đáp ngay:
- Tìm ngÆ°á»i!
Hầu Ngá»c Côn lại “A†lên má»™t tiếng nói:
- Chẳng hay chÆ° vị tìm ngÆ°á»i nà o?
Ôn Phi Khanh “hừ†một tiếng nói:
- Äây là ngÆ°á»i đã biết còn cố há»i.
Hầu Ngá»c Côn cÆ°á»i nói:
- TrÆ°á»›c khi trá»i tối tôi có gặp má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng tại đây, có Ä‘iá»u không biết vị cô
nÆ°Æ¡ng mà tôi gặp có quan hệ gì vá»›i ngÆ°á»i mà chÆ° vị cần tìm hay không!
Ôn Phi Khanh dằn giá»ng há»i:
- Trương cô nương hiện ở đâu?
“Ai da!†Hầu Ngá»c Côn vá» kêu lên má»™t tiếng kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ vị cô nÆ°Æ¡ng kia chÃnh là lệnh ái của TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối đây?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chen và o nói:
- Hầu công tá» gặp được tiểu nữ, Hầu công tá» danh liệt trong Tứ Khôi Ngá»c đỉnh
danh thiên hạ tất cÅ©ng chẳng hẹp hòi, nếu công tá» có Ä‘iá»u kiện gì thì xin cứ nói ra!
Hầu Ngá»c Côn ngá»a mắt cÆ°á»i ha hả nói:
- Rất thẳng thắn, rất khoáng đãng, TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối thá»±c khiến ngÆ°á»i ta vô cùng
khâm phục…
Hắn hÆ¡i ngừng lá»i, rồi nói tiếp:
- TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối nhÆ° đã nói thế, tôi chỉ còn biết tuân mệnh…
Nói đến đó hắn từ từ thò tay và o trong áo lấy ra má»™t váºy đặt lên lòng bà n tay, giÆ¡
tá»›i há»i:
- TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối từng có được má»™t cái giống váºy chứ?
Bốn ngÆ°á»i vừa nhìn thấy váºt trên tay hắn thì Ä‘á»u biến sắc.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cố giữ bình tÄ©nh nói:
-“Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ngâ€!
Không sai, nguyên trong lòng bà n tay trái Hầu Ngá»c Côn chÃnh là má»™t trong đôi
“Ngá»c Uyên Ươngâ€, nhÆ°ng viên ngá»c trong tay Hầu Ngá»c Côn có mà u hồng, hồng ánh
lên như huyết.
Hầu Ngá»c Côn mỉm cÆ°á»i gáºt đầu đắc ý nói:
- Thế thì đúng!
Ôn Phi Khanh lạnh lùng nhìn hán há»i:
- Hầu Ngá»c Côn, ngÆ°Æ¡i từ đâu có váºt nà y?
Hầu Ngá»c Côn nhún vai cừơi cÆ°á»i nói:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng há»i tháºt khéo, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chÃnh vị TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng trao cho tôi.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình há»i:
- Hầu công tỠchỉ được một chiếc thôi sao?
Hầu Ngá»c Côn gáºt đầu nói:
- Không sai, tôi chỉ được má»™t chiếc, nhÆ°ng nghe nói “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ngâ€
có đến một đôi?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình đáp:
- Äúng thế, “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†có má»™t đôi.
Hầu Ngá»c Côn thầm hiểu tâm ý đối phÆ°Æ¡ng bèn há»i:
- Chẳng lẽ Hầu công tá» lấy đây là m Ä‘iá»u kiện?
Hầu Ngá»c Côn cừơi há»nh hệch nói:
- TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối quả là ngÆ°á»i hiểu biết.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói ngay:
- Chiếc còn lại hiện nằm trong ngÆ°á»i ta.
Cốc Lãnh trên mặt hiện má»™t nét dị há»a, liếc nhìn nhanh TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình má»™t
cái.
Chỉ thấy Hầu Ngá»c Côn xoay nhẹ ngÆ°á»i chỉ lùi sau xa nói:
- Lệnh ái hiện Ä‘ang ở trong ngôi lầu há»ng kia.
Bốn ngÆ°á»i bất giác Ä‘á»u nhìn theo tay Hầu Ngá»c Côn, má»›i nháºn ra gần bá» tÆ°á»ng
cuối khu vÆ°á»n là má»™t tòa lầu nhá» hoang phế đổ nát nằm khuất trong cá» cây, toà lầu
nằm im ỉm không má»™t Ä‘á»™ng tÄ©nh chừng nhÆ° đã bằng dấu chân ngÆ°á»i.
Hầu Ngá»c Côn lại nói:
- TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng chẳng buồn tẻ lắm đâu, trong kia còn có ngÆ°á»i ở cùng cô ấy.
Ôn Phi Khanh chau mà y nói ngay:
- Phải chăng là Sầm Äông DÆ°Æ¡ng và Miêu PhÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng?
Hầu Ngá»c Côn xoa tay cừơi cÆ°á»i gáºt đầu nói:
- Äúng thế, đúng thế, tuy rằng Bạch Cốt Tam Sát thà nh danh hung sát trong giang
hồ, nhÆ°ng chúng rất nghe lá»i Hầu má»—, chúng tuyệt đối không dám Ä‘á»™ng đến má»™t cá»ng
tóc của Trương cô nương.
Ôn Phi Khanh nhếch mép cÆ°á»i nhạt nói:
- TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng nếu nhÆ° bị Ä‘á»™ng đến má»™t cá»ng tóc, thì ngÆ°Æ¡i phải Ä‘á»n bằng
chÃnh cái mạng của ngÆ°Æ¡i!
Hầu Ngá»c Côn cÆ°á»i sang sảng nói:
- Äiá»u nà y thì Nhị cô nÆ°Æ¡ng yên tâm, TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° má»™t váºt bảo bối tôi
là m sao dám là m tổn thương đến cô ta, Nhị cô nương nói đúng chứ?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình hắng giá»ng cắt ngang, rồi há»i thẳng và o vấn Ä‘á»:
- Hầu công tá» muốn tôi dùng viên “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†còn lại đổi lấy
tiểu nữ?
- Không sai!
Hầu Ngá»c Côn cÆ°á»i vẻ đắc chỉ lại nói:
- Tôi chÃnh có ý đó, chuyện chỉ là bất đắc dÄ©, xin TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối lượng thứ.
“Có thể†TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cháºm rãi nói:
- Thế nhÆ°ng trÆ°á»›c tiên để ta nhìn thấy tiểu nữ, chà Ãt thì cÅ©ng để nó nói chuyện
với ta và i câu, ta muốn xác định xem nó vẫn bình an vô sự!
Hầu Ngá»c Côn cÆ°á»i nói ngay:
- TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối đã thẳng thắn nhÆ° váºy, tôi cÅ©ng không thể để bị coi là hẹp hòi
tiểu khÃ, Ä‘iá»u nà y xin tuân mệnh. Äứng ở đây nói, ngÆ°á»i trong lầu có thể nghe thấy,
tiến bối xin cứ tự nhiên.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ngÆ°ng mắt nhìn và o tiểu lâu đổ nát, ngÆ°ng tụ chân khà rồi phát
thà nh tiếng há»i lá»›n:
- Lan nhi, con ở đó chứ?
Trong khu vÆ°á»n tịch mịnh, tiếng TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lá»t thá»m trong mà n đêm,
nhưng không nghe thấy tiếng Trương Tiêu Lan đáp lại.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chau mà y hoà i nghi, khi ấy nghe Hầu Ngá»c Côn cÆ°á»i nói lá»›n:
- Sầm hiá»n đệ, Miêu hiá»n muá»™i, hai ngÆ°á»i tạm thá»i để TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng nói
chuyện vá»›i TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối…
Rồi hắn thâu ánh mắt nhìn TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói tiếp:
- Giá» thì TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối cứ há»i.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình y lá»i cất tiếng gá»i con lần nữa, nhÆ°ng khu vÆ°á»n hoang vẫn im
lặng nhÆ° tá» không tiếng ngÆ°á»i đáp lại.
Ôn Phi Khanh trừng mắt nhìn Hầu Ngá»c Côn há»i:
- Hầu Ngá»c Côn, nhÆ° váºy là thế nà o?
Hầu Ngá»c Côn giá» thì cÅ©ng chẳng giữ được thần thái tá»± nhiên, trên mặt thoáng
chút ngạc nhiên, đứng lên nói:
- Có lẽ bá»n chúng ngủ hết rồi, chÆ° vị tạm thá»i ở đây, tôi và o trong xem…
Vừa nói hắn vừa cất chân định đi.
NhÆ°ng Ôn Phi Khanh liá»n quát:
- Hầu Ngá»c Côn, ngÆ°Æ¡i đứng lại cho ta!
Hầu Ngá»c Côn dừng bÆ°á»›c quay ngÆ°á»i, cÆ°á»i há»i:
- Cô nương có gì chỉ giáo?
Ôn Phi Khanh cÆ°á»i nhạt nói:
- Hầu Ngá»c Côn, trÆ°á»›c mặt ta ngÆ°Æ¡i chá»› bà y trò ma mãnh, trÆ°á»›c khi cô nÆ°Æ¡ng còn
chÆ°a lên tiếng, thì ngÆ°Æ¡i đừng hòng rá»i bÆ°á»›c khá»i đây!
- A… cô nương hiểu nhầm rồi, tôi chỉ và o trong xem sao!
- Hừ! Chỉ e ngươi một đi không trở lại!
Hầu Ngá»c Côn nhún vai nói:
- Là m sao có thể, tôi còn muốn chiếc “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†thứ hai!
Ôn Phi Khanh lạnh lùng nói:
- “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†chẳng thể nà o quý giá quan trá»ng bằng tÃnh mạng
của ngươi.
Hầu Ngá»c Côn cÆ°á»i vẻ tá»± tin nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng hiện còn nằm trong tay tôi, thá» há»i trong
chÆ° vị ngÆ°á»i nà o dám Ä‘á»™ng đến tôi?
Ôn Phi Khanh gằn giá»ng:
- Hừ! Nếu như Trương cô nương không có tại đây, hoặc xảy ra chuyện gì bất trắc,
thì ta sẽ là ngÆ°á»i đầu tiên lấy mạng ngÆ°Æ¡i!
- Ồ, Nhị cô nương nghĩ sai rồi. Tôi đã muốn giữ Trương cô nương để đổi lấy
“Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ngâ€, thì khi nà o để TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng xảy ra chuyện gì? ChÆ° vị
chẳng lẽ còn không tin…
Nói đến đó Ä‘á»™t nhiên hắn chỉ tay vá» phÃa sau lÆ°ng bốn ngÆ°á»i reo lên:
- Aùi, chẳng phải Trương cô nương kia rồi sao!
Cả bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang nóng lòng lo lắng quan tâm cho TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan, nghe
thế thì Ä‘á»u quay đầu nhìn.
Äúng trong khoảng khắc nhỠấy, thì Hầu Ngá»c Côn nhẹ nhà ng tung ngÆ°á»i vá»t lên
không biến mất…
Ôn Phi Khanh là ngÆ°á»i đầu tiên phát giác ra Ä‘iá»u nà y, cùng lúc bốn ngÆ°á»i quay
đầu nhìn phÃa sau chẳng có bóng ma nà o thì cÅ©ng chợt hiểu ngay bị hắn lừa, đến khi
quay lại thì bóng Hầu Ngá»c Côn đã vút Ä‘i xa. Ôn Phi Khanh tức giáºn thét dà i má»™t tiếng,
định tung ngÆ°á»i phóng Ä‘uổi theo.
NhÆ°ng đúng lúc ấy Ä‘iá»u lạ xảy ra, Hầu Ngá»c Côn thân hình đã tung lên không
lÆ°á»›t Ä‘i nhÆ° bóng ma, bất chợt khá»±ng lại trên không. Chỉ nghe má»™t tiếng rên “Há»±â€, cả
ngÆ°á»i hắn chân trên đầu dÆ°á»›i từ trên cao rÆ¡i xuống đất nhÆ° “huỵch†má»™t tiếng.
Ôn Phi Khanh thấy thế thì ngẩn ngÆ°á»i, tung ngÆ°á»i phóng chạy đến, chỉ thấy Hầu
Ngá»c Côn nằm ngay trên đất, mặt trắng nhÆ° tá» giấy, không biết tình hình hắn thế nà o,
nhÆ°ng chung quy chẳng bò dáºy nổi.
Ôn Phi Khanh má»™t chân đạp lên ngá»±c hắn ré giá»ng thét há»i:
- Hầu Ngá»c Côn, ngÆ°Æ¡i còn gì để nói nữa không!
Hầu Ngá»c Côn ngá»±c pháºp phồng, má»™t lúc mặt má»›i lấy lại sắc huyết, cÆ°á»i khổ nói:
- Nhị cô nương là m gì chứ?
Ôn Phi Khanh gia lá»±c và o chân mình dẫm trên ngá»±c hắn gằn há»i:
- Chá»› nhiá»u lá»i, nhanh nói TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng ở đâu?
Chân của Ôn Phi Khanh dẫm lên ngá»±c hắn vá»›i má»™t lá»±c không nhá», khiến hắn
nhăn nhó mặt nói:
- Nhị cô nương, Trương cô nương xác thực ở trong tiểu lâu kia.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chẳng nói ná»a lá»i, liá»n tung ngÆ°á»i phóng và o ngôi lầu hoang.
Lý Tồn Hiếu liá»n phóng ngÆ°á»i phi theo.
Chẳng mấy chốc hai ngÆ°á»i trÆ°á»›c sau và o trong rồi vá»t trở ra, TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình tay
cắp Miêu PhÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng và Lý Tồn Hiếu trong tay ôm ngang ngÆ°á»i Sầm Äông DÆ°Æ¡ng.
Ôn Phi Khanh ngá»› ngÆ°á»i lắp bắp há»i:
- Chuyện thế nà o, TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Không nhìn thấy tiểu nữ, chỉ thấy hai tên nà y bị điểm huyệt nằm ngay trong tiểu
lâu.
Ôn Phi Khanh thoắc nhiên quay phắt nhìn trừng trừng và o ngÆ°á»i Hầu Ngá»c Côn
đầy sát khÃ, giá»ng lạnh nhÆ° băng:
- Hầu Ngá»c Côn…
Hầu Ngá»c Côn cÆ°á»i khổ nói:
- Äủ thấy tôi không há» lừa các vị, TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng đã bị ngÆ°á»i khác ngầm trong
mang đi…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình vá»— tay má»™t cái và o gáy Sầm Äông DÆ°Æ¡ng giải huyệt.
Sầm Äông DÆ°Æ¡ng huyệt đạo được giải, ngÆ¡ ngác nhìn quanh rồi chừng nhÆ° nháºn
ra tình hình lúc nà y, bèn cúi thấp đầu im lặng không nói.
Ôn Phi Khanh lạnh lùng há»i:
- Sầm Äông DÆ°Æ¡ng, TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng đâu?
Sầm Äông DÆ°Æ¡ng nhìn thấy lại Ôn Phi Khanh thì đã run, nghe há»i lòng cà ng run
hơn ấp úng nói:
- Không biết…
Ôn Phi Khanh gằn giá»ng:
- Ngươi nói sao chứ?
Sầm Äông DÆ°Æ¡ng nói:
- Chúng tôi chÃnh Ä‘ang trông chừng TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, Ä‘á»™t nhiên từ phÃa sau nghe
tiếng kình phong áºp đến, nhÆ°ng trở tay chẳng kịp, chỉ thấy đầu óc tối sầm rồi chẳng
còn biết gì nữa.
Lá»i nà y hắn nói là chân tháºt, đủ biết ngÆ°á»i kia ra tay táºp kÃch chúng.
Ôn Phi Khanh lại há»i:
- Không nhìn thấy ngÆ°á»i sao?
Sầm Äông DÆ°Æ¡ng đáp:
- Không, ngÆ°á»i kia táºp kÃch chúng tôi từ phÃa sau.
- Tháºt Æ°?
- Tháºt.
Sầm Äông DÆ°Æ¡ng thất thiểu nói tiếp:
- Chuyện đến nÆ°á»›c nà y, giá» trÆ°á»›c mặt Nhị cô nÆ°Æ¡ng, chúng ta ăn nhằm gan trá»i
cÅ©ng chẳng dám nói dối ná»a câu.
Ôn Phi Khanh cÆ°á»i nhạt nói:
- Thách ngươi cũng không dám?
Rồi nà ng nhìn TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình há»i:
- TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối, giá» là m sao đây?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình trầm ngâm suy nghÄ© má»™t lúc, rồi ngÆ°ng mắt nhìn Hầu Ngá»c
Côn há»i:
- Hầu công tá», khi công tỠđến khu vÆ°á»n hoang nà y gặp tiểu nữ, lúc ấy tiểu nữ
đang là m gì?
Hầu Ngá»c Côn nói:
- Lệnh ái đang nói chuyện với một lão già tà n phế.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chau mà y há»i tiếp:
- Tiểu nữ nói chuyện gì với lão già tà n phế kia, công tỠcó nghe chứ?
Hầu Ngá»c Côn lắc đầu nói:
- Không nghe, không nghe thấy, khi ấy ba chúng tôi ở rất xa.
- VỠsau thì sao, lão già tà n phế kia chết sao?
Hầu Ngá»c Côn gáºt đầu nói:
- Äúng, lão già tà n phế kia chừng nhÆ° Ä‘au ốm đã nhiá»u năm, chỉ thấy nói chuyện
với lệnh ái một lúc thì trút hơi thở cuối cùng mà chết, Trương cô nương tự tay chôn cất
lão ta, còn là m cho lão một tấm bia…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt nhẹ đầu nói:
- Äiá»u nà y thì ta nhìn ra, khi ba ngÆ°á»i bắt tiểu nữ, tại trÆ°á»ng còn có ngÆ°á»i nà o
khác nữa không?
“Không†Hầu Ngá»c Côn lắc đầu đáp:
- Trong khu vÆ°á»n hoang rá»™ng lá»›n nà y chẳng có ngÆ°á»i nà o ngoà i tôi và lệnh ái,
cùng bá»n Sầm, Miêu là bốn ngÆ°á»i. TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối cÅ©ng biết, chuyện nà y không thể để
nhiá»u ngÆ°á»i biết được.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- NgÆ°Æ¡i nói không sai, nhÆ°ng nếu nhÆ° có má»™t ngÆ°á»i công lá»±c còn cao hÆ¡n ngÆ°Æ¡i
thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng Ä‘Ã nh mặc hắn tại trÆ°á»ng, đúng chứ?
Hầu Ngá»c Côn gáºt đầu thừa nháºn nói:
- Tiá»n bối nói không sai.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình khi ấy cúi ngÆ°á»i xuống lấy lại viên “Huyết Kết Ngá»c uyên
Æ°Æ¡ng†trong ngÆ°á»i Hầu Ngá»c Côn rồi nhìn Ôn Phi Khanh nói:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng thấy nên xá» trà bá»n chúng thế naò thì cứ xá» trà đi!
Nói rồi bước đứng sang một bên.
Ôn Phi Khanh nhìn Cốc Lãnh nói:
- Huynh đệ, ngÆ°Æ¡i cứ đứng nghỉ vá»›i TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối, chuyện nà y do ta giải quyết.
Cốc Lãnh ứng thanh đáp má»™t tiếng, rồi đứng sang sau ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình
Nhìn thấy hai ngÆ°á»i Ä‘i xa rồi, Ôn Phi Khanh khi ấy mắt má»›i trừng lên đầy sát uy
nói:
- Hầu Ngá»c Côn, ngÆ°Æ¡i biết ngÆ°Æ¡i đáng chết chứ!
Hầu Ngá»c Côn xem ra cÅ©ng biết sợ, trong lòng run lên vá»™i nói:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng, Ä‘iá»u đó chẳng tại tôi, cÅ©ng không thể trách tôi.
Ôn Phi Khanh trong mắt hằn lên nét dị thÆ°á»ng nói:
- Váºy thì nói ta biết là ai, nên trách ai đây?
Hầu Ngá»c Côn vá»™i nói:
- NgÆ°á»i hại cô nÆ°Æ¡ng chÃnh là Sở Ngá»c Hiên, có trách thì trách Liá»…u Ngá»c Lân vÃ
bá»n Sầm, Miêu ba ngÆ°á»i.
Sầm Äông DÆ°Æ¡ng mặt biến sắc thất thanh kêu lên:- Công tá»â€¦
Ôn Phi Khanh nhanh nhÆ° chá»›p vung tay xuất chỉ Ä‘iểm tá»›i, Sầm Äông DÆ°Æ¡ng trúng
chủ rú lên má»™t tiếng rồi ngã lăn trên đất, Ôn Phi Khanh nhìn Hầu Ngá»c Côn gằn giá»ng
nói:
- Thế nà o chứ, Hầu Ngá»c Côn?
RÆ¡i và o ranh giá»›i của sá»± sống còn, Hầu Ngá»c Côn chẳng dám giấu giếm, khi ấy
Ä‘em hết má»i chuyện kể lại cho Ôn Phi Khanh nghe má»™t cách tÆ°á»ng táºn.
Im lặng lắng nghe, cà ng nghe nước mắt cà ng chảy dà i trên mặt Ôn Phi Khanh,
khuôn mặt nà ng giỠtrắng bệt ra trông cà ng đáng sợ.
Äợi đến khi Hầu Ngá»c Côn nói xong câu cuối cùng, Ôn Phi Khanh giá»ng lạnh nhÆ°
băng nói:
- Hầu Ngá»c Côn, Ä‘a tạ ngÆ°Æ¡i!
Chữ “ngÆ°Æ¡i†thoát ra khá»i miệng, thì chân dùng lá»±c dáºm mạnh, cả ngÆ°á»i Hầu
Ngá»c Côn nảy lên má»™t cái, mồm há ra phun máu thà nh vòi, mắt đứng tròng, đầu nghẹo
sang một bên chết tốt.
Thanh toán xong Hầu Ngá»c Côn, Ôn Phi Khanh xuất trảo chá»™p “Bốp†má»™t tiếng
và o ngá»±c Sầm Äông DÆ°Æ¡ng, cả ngá»±c hắn vở toát, máu tuôn xối xả.
Ôn Phi Khanh ngÆ°á»i nhÆ° ngây dại, rồi hai tay ôm mặt mà khóc, tiếng khóc nhÆ°
ngây như dại.
oOo
|
30-08-2008, 03:29 PM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Hồi 18
Uyên Æ°Æ¡ng hợp bÃch
Lý Tồn Hiếu đứng bên cạnh nhìn thấy nà ng hà nh Ä‘á»™ng chẳng khá»i chau mà y, thế
nhÆ°ng thầm hiểu má»™t nữ nhi chịu bao cay đắng thÆ°Æ¡ng háºn nhÆ° nà ng thì chẳng
trách ra tay tà n bạo rá»a háºn lòng.
Äể nà ng khóc Ä‘i má»™t lúc, chà ng đánh tiếng gá»i:
- Cô nương, chuyện đã đến thế nà y… chúng bao nhiêu tên chết cũng chỉ vô vị,
cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng chá»› nên Ä‘au lòng nữa, để TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối biết chẳng hay.
Ôn Phi Khanh nói qua nước mắt:
- Lý lang, mạng thiếp tháºt khổ…
- Cô nương…
Vừa lúc nhìn thấy TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình đã Ä‘i trở lại, vá»™i nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng, TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối đến kia.
Ôn Phi Khanh lau vội nước mắt nói:
- Miêu Phương Hương dâm đãng gian tà , cũng không nên để ả là m gì, muội cho ả
một chỉ.
Nói rồi vung tay xuất chỉ điểm và o tỠhuyệt của ả, Lý Tồn Hiếu biết lòng nà ng
còn chÆ°a nguôi háºn, hÆ¡n nữa loại ngÆ°á»i nhÆ° Miêu PhÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng thá»±c đáng chết, nên
cũng không ngăn cản.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình đến gần nhìn thấy thì ngá»› ngÆ°á»i nói:
- Thế nà o, Nhị cô nương…
Ôn Phi Khanh nói:
- TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối chẳng lẽ cho rằng bá»n ngÆ°á»i nà y không nên giết?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Ngược lại chẳng phải thế, từ Hầu Ngá»c Côn cho đến bá»n Bạch Cốt Tam Sát
chết là còn may cho chúng, thế nhÆ°ng tôi chẳng thể ngá»â€¦
Lý Tồn Hiếu chen và o nói:
- Tiá»n bối có nhìn ra manh mối gì chăng?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chau mà y mặt đầy Æ°u tÆ°, má»™t lúc lắc đầu nói:
- Không, ta vẫn chÆ°a biết bị ngÆ°á»i nà o bắt Ä‘i.
Ôn Phi Khanh nói:
- Má»™t vùng Kim Hoa nà y, nhất là trong Kim Hoa thà nh thì chẳng có ngÆ°á»i nà o
khác…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nghe ra hà m ý trong câu nói nà y, giáºt mình há»i ngay:
- Nhị cô nương muốn nói…
Ôn Phi Khanh nhún vai lắc đầu nói:
- Tôi chỉ là suy đoán nhưng không dám loạn ngôn, nếu đúng là Trương cô nương
rơi và o trong tay Lãnh Nguyệt Môn, thì chẳng có gì trở ngại đáng lo lắng.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nhăn mặt cÆ°á»i khổ nói:
- Quả nhÆ° tục ngữ nói “hoạ vô Ä‘Æ¡n chÃ, phÆ°á»›c bất trùng laiâ€!
Lý Tồn Hiếu nói:
- Tiá»n bối, tôi lấy là m áy náy.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu cÆ°á»i nói:
- Thiếu hiệp, lá»i tôi nói ra chỉ là vô tâm, thiếu hiệp chá»› nên để lòng.
Ôn Phi Khanh nói:
- Tiá»n bối, viên “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†trong tay Hầu Ngá»c Côn nhất định
là lấy từ Trương cô nương, nhưng lại không biết Trương cô nương…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình tiếp lá»i nói ngay:
- Aét do Lý Thăng giao cho tiểu nữ. Năm xÆ°a tôi chỉ vì đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên
Æ°Æ¡ng†nà y mà lẻn và o trong “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trangâ€, thế nhÆ°ng chẳng lấy được trong
tay, ngược lại nắm nhầm váºt của Lý phu nhân. Nếu nhÆ° tôi Ä‘oán không sai thì đôi
“Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†nà y Lý Thăng may mắn lấy được trong đêm hoạn nạn ấy
rồi chạy thoát thân.
Ôn Phi Khanh nhÃu cao mà y nói:
- Thế nhÆ°ng “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†là má»™t đôi, sao đây chỉ có má»™t viên?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt nhẹ đầu nói:
- Có lẽ Lý Thăng chỉ mang theo má»™t viên, nghe nói đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên
ương†nà y đựng trong chiếc hộp gỗ đà n hương, nếu lấy thì tất phải lấy cả đôi chứ
không thể chỉ má»™t viên. Mà cÅ©ng không khá»i khả năng trong đêm chạy loạn thoát khá»i
hoạ kiếp trên “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trangâ€, dá»c Ä‘Æ°á»ng vá»™i vá»™i và ng và ng khiến Lý Thăng đã
đánh rơi mất một viên, nếu không thế thì chẳng thể nà o chỉ trao cho tiểu nữ có một
viên.
Ôn Phi Khanh trầm ngâm một lúc nói:
- Bất luáºn nói thế nà o, chúng ta trÆ°á»›c tiên phải tìm cho được TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, chỉ
cần tìm được TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng thì má»i chuyện sẽ rõ rà ng.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Nhị cô nương, vạn nhất tiểu nữ đúng là rơi và o tay Lãnh Nguyệt Môn, Nhị cô
nương có thể cứu tiểu nữ ra được chứ?
Ôn Phi Khanh ướm mắt nhìn lão nói:
- Chẳng giấu gì tiến bối, tôi không dám Ä‘oán chắc, vì con ngÆ°á»i CÆ¡ bà bà tÃnh khÃ
cổ quái, vui giáºn thất thÆ°á»ng…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nghe nói thì đôi mà y ráºm nhÃu lại Æ°u tÆ°, má»™t lúc má»›i nói:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng, Ä‘iá»u nà y tôi biết, tiếng tăm vá» con ngÆ°á»i CÆ¡ bà bà trong giang hồ
thì ai cÅ©ng biết, có ngÆ°á»i còn cho rằng thà gặp Diêm VÆ°Æ¡ng hÆ¡n là đi gặp con ngÆ°á»i
nà y!
Ôn Phi Khanh an ủi:
- NhÆ°ng tiá»n bối bất tất lo lắng, Lãnh Nguyệt Môn và Hà n Tinh Môn xÆ°a nay
thâm giao, chỉ bằng má»™t Ä‘iểm nà y có thể CÆ¡ bà bà niệm tình hà ng tiá»n bối nhÆ° tôi mÃ
tha cho Trương cô nương.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình vui mừng nói vá»™i:
- Má»i chuyện nhá» và o Nhị cô nÆ°Æ¡ng.
- Tiá»n bối chá»› nên khách khÃ, à … Cốc huynh đệ đâu?
Cốc Lãnh đứng má»™t mình ở xa xa, nghe há»i má»›i ứng thanh đáp:
- Tiểu đệ ở đây.
Ôn Phi Khanh liếc nhìn Lý Tồn Hiếu một cái, rồi bước nhanh đến.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ghé sát ngÆ°á»i Lý Tồn Hiếu nói nhá»:
- Thiếu hiệp, vừa rồi chÃn phần mÆ°á»i là cô ta trợ giúp.
Lý Tồn Hiếu ngạc nhiên há»i:
- Tiá»n bối muốn chỉ…
- Nếu như chẳng phải cô ta ngầm dùng tuyệt độc chấn thiên hạ của Phi Thuý
Cốc, thì Hầu Ngá»c Côn chẳng thể nà o vô căn vô cá»› Ä‘ang phi trên không ngã lăn đùng
xuống.
Lý Tồn Hiếu “A†lên một tiếng, chẳng nói gì thêm.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phÃa Ôn Phi Khanh, chỉ thấy nà ng cùng Cốc
Lãnh to nhỠvới nhau một hồi, chẳng biết nói với nhau những gì.
Lão quay lại há»i Lý Tồn Hiếu:
- Chuyện thiếu hiệp hồi phục công lá»±c đã há»i Nhị cô nÆ°Æ¡ng chÆ°a?
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu nói:
- Äã há»i, tiá»n bối Ä‘oán việc nhÆ° thần, cô ta ngầm cho vãn bối uống má»™t viên
“Vạn ứng giải Ä‘á»™c Ä‘anâ€, đồng thá»i tôi cÅ©ng há»i qua chuyện Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cải
thà nh nam trang, cô ta cũng đã biết.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chau mà y nói:
- Vị Ôn cô nương nà y dụng tâm thực khiến cho ta đau đầu khó hiểu.
Lý Tồn Hiếu nghe nói thì bất giác trên mặt nóng lên.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ánh mắt ngÆ°ng nhìn lên ba xác chết nói:
- Thiếu hiệp, cô ta chừng nhÆ° có thâm cừu đại háºn gì vá»›i ba tên nà y, nếu không
thì chẳng thể nà o hạ độc thủ đến thế nà y!
Lý Tồn Hiếu thoáng chút do dự nói:
- Tôi biết, nhÆ°ng không tiện nói ra vá»›i tiá»n bối.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nghe thì chừng nhÆ° hiểu ra Ãt nhiá»u “A†lên má»™t tiếng, vừa lúc
nà y Ôn Phi Khanh và Cốc Lãnh quay trở lại, Cốc Lãnh cúi thấp đầu vẻ hổ thẹn.
Ôn Phi Khanhk dẫn Cốc Lãnh đến trÆ°á»›c mặt Lý Tồn Hiếu, quay ngÆ°á»i Ä‘i nÆ¡i khác
cÆ°á»i nói:
- Còn không nhìn ngÆ°á»i ta, cô tá»± nói Ä‘i chứ!
Cốc Lãnh hai má phấn á»ng Ä‘á», mắt ngÆ°ng nhìn Lý Tồn Hiếu, trong đôi mắt ấy
hà m chứa nhiá»u biểu hiện khó hiểu, dôi môi mấp máy nhÆ° muốn nói gì mà chÆ°a nói
được.
Lý Tồn Hiếu chủ Ä‘á»™ng ôm quyá»n thi lá»… nói:
- Lãnh cô nÆ°Æ¡ng lần trÆ°á»›c tặng giải dược, vừa rồi ngầm ngăn chặn Hầu Ngá»c Côn
chạy trốn, tôi xin đa tạ!
Cốc Lãnh mặt cà ng đỠhơn, im lặng chẳng nói gì được.
Ôn Phi Khanh trên mặt cũng hiện nét kinh ngạc khó hiểu, nhìn nhanh Trương
Viá»…n Äình nói:
- MÆ°Æ¡i phần lại chÃnh là TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối nhìn ra.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ôm quyá»n thi lá»… Cốc Lãnh nói:
- Lãnh cô nÆ°Æ¡ng xin thứ cho TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình đắc tá»™i!
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng lúc ấy chỉ cúi đầu nhìn nháºn nói:
- Không dám!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Lãnh cô nương chẳng tiếc mà tặng bình trân tà ng bảo dược “Vạn ứng giải độc
Ä‘anâ€, giúp cho Lý thiếu hiệp phục hồi nhanh chóng chân lá»±c tuyệt thế, Lý thiếu hiệp tất
vô cùng cảm kÃch.
Lãnh Ngưng Hương nhìn Lý Tồn Hiếu một cái nói:
- Con ngÆ°á»i anh ta rất kiên cÆ°á»ng ngang ngạnh, tôi Ä‘Ã nh nhỠđến sá»± trợ giúp của
Ôn thư thư.
Ôn Phi Khanh là ngÆ°á»i sâu sắc, hiểu trong hoà n cảnh nà o cÅ©ng không thể để
mình rÆ¡i và o tình thế lúng túng khốn quẫn, bèn cÆ°á»i vả lả lên tiếng nói ngay:
- Má»i chuyện quan trá»ng hÆ¡n hết là tìm cho được TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, do chÆ°a có
chứng cứ gì nên tôi khó mở miệng vá»›i ngÆ°á»i của Lãnh Nguyệt Môn, tiá»n bối cứ để tôi
thăm dò xem.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng nói rất đúng, má»i Ä‘iá»u cáºy và o cô nÆ°Æ¡ng.
Ôn Phi Khanh nói:
- Trá»i chẳng còn sá»›m nữa, chúng ta từ xa đến đây đã mệt, giá» tốt nhất là trở lại
tìm một khách điếm nghĩ ngơi, sáng ngà y mai tôi và o bái kiến Cơ bà bà .
Nghe một câu nà y của Ôn Phi Khanhk chẳng còn ai nói gì nữa, bấy giỠcả bốn
ngÆ°á»i cùng nhau rá»i khá»i khu vÆ°á»n hoang và o ná»™i thà nh.
Ôn Phi Khanh kéo tay Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng Ä‘i phÃa trÆ°á»›c, TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cùng
Lý Tồn Hiếu Ä‘i phÃa sau, TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chốc chốc cứ nhìn lên mặt chà ng, nhÆ°ng
chung quy không tìm ra một biểu hiện gì trên khuôn mặt ấy.
NhÆ°ng vừa ra khá»i khu vÆ°á»n hoang, Ä‘i chÆ°a được bao xa bá»—ng phÃa trÆ°á»›c Ôn Phi
Khanh và Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng dừng chân đứng lại, Lý Tồn Hiếu và TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình
vá»™i Ä‘Æ°a mắt ngÆ°ng nhìn. Trong mà n đêm má» nhạt, nhìn thấy trÆ°á»›c vÆ°á»n hoang nhà há»
Hoa má»™t ngÆ°á»i đứng khuất trong bóng tối.
Äêm nay có trăng, nhÆ°ng mảnh trăng thượng tuần chẳng đủ sáng lắm, khiến má»i
ngÆ°á»i khó nhìn rõ được mặt ngÆ°á»i đứng trong bóng tối kia, chỉ nháºn ra dáng ngÆ°á»i cao
gầy, thân váºn hoà ng bà o.
Ôn Phi Khanh nhanh chóng khẽ giá»ng cảnh báo:
- NgÆ°á»i của Lãnh Nguyệt Môn!
Rồi buông tay Lãnh Ngưng Hương ra, vượt lên trước mấy bước cất tiếng nói:
- Ôn Phi Khanh ở đây, các hạ là vị nà o trong Lãnh Nguyệt Môn?
Hoà ng bà o nhân thân hình hÆ¡i run nhẹ, tiếp đó nghe giá»ng nói trầm trầm vang
lên:
- Là Nhị cô nương “Hà n Tinh Môn�
- Không sai.
Hoà ng bà o nhân vá»™i và ng bÆ°á»›c ra ngoà i sáng, cúi ngÆ°á»i thi lá»… nói:
- Tiểu lão Cung Thiên Cầu, lÄ©nh chức “Lãnh Nguyệt tuần sátâ€, bái kiến Nhị cô
nÆ°Æ¡ng.
Ôn Phi Khanh xua nhẹ tay nói:
- Không dám, thì ra là Cung tuần sát, một trong “Lãnh Nguyệt Môn Bát đại tuần
sát “!
Cung Thiên Cầu cúi ngÆ°á»i nói:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng đến Kim Hoa từ bao giá», sao không di giá đến tên Tổng Ä‘Ã n dùng
trà !
Ôn Phi Khanh nói:
- Ta vừa đến, thấy trá»i đã tối nên định sáng mai má»›i tá»›i Tổng Ä‘Ã n tham kiến vấn
an Lão Thần Tiên.
Cung Thiên Cầu nói:
- Váºy thì tiểu chức xin Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, vá» bẩm báo lại vá»›i Lão Thần Tiên má»™t
tiếng!
Nói rồi quay ngừơi định đi.
Ôn Phi Khanh giơ tay cản lại nói:
- Cung tuần sát xin cháºm bÆ°á»›c!
Cung Thiên Cầu lại cúi thấp ngừoi nói:
- Nhị cô nương còn gì căn dặn?
- Cung tuần sát khéo nói, tôi chỉ há»i và i Ä‘iá»u.
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng xin cứ há»i, tiểu chức biết chẳng bao giá» giấu giếm.
- Ta trước tiên đa tạ Cung tuần sát…
Nà ng hÆ¡i ngừng lại rồi há»i:
- Liá»…u Ngá»c Lân có đến quý Môn chứ?
Cung Thiên Cầu há»i lại:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng muốn nói đến Liá»…u công tá», má»™t trong Tứ Khôi Ngá»c?
- Äúng thế.
Cung Thiên Cầu nói:
- Liá»…u công tá» hiện Ä‘ang ở khách trong tổng Ä‘Ã n, Lão Thần Tiên đãi Liá»…u công tá»
như một thượng khách.
Ôn Phi Khanh mà y liá»…u nhÃu lại nói:
- Tuần sát có biết hắn đến quý Môn là m gì không?
- Äiá»u nà y thì tiểu chức không rõ.
- Hắn đến một hai hôm thì đi sao?
- À… tiểu chức chỉ nghe nói Liễu công tỠchỠđến qua lễ mừng thỠLão Thần Tiên
chúc thá» ngÆ°á»i xong rồi má»›i Ä‘i.
Ôn Phi Khanh “A†lên một tiếng nói:
- Ta nhá»› ra rồi, mÆ°á»i hôm nữa là ngà y lá»… diên thá» Lão Thần Tiên, xem ra ta đến
cũng vừa khéo, nhân đây đến chúc mừng lão nhân gia mới phải!
Nà ng hÆ¡i ngừng lại rồi há»i:
- Äêm nay Cung tuần sát đến vÆ°á»n hoang Hoa gia là m gì thế?
Cung Thiên Cầu đáp:
- Tiểu chức phụ trách tuần sát, đêm nay tới phiên nên đi tuần, khi ngang qua đây
nghe trong vÆ°á»n hoang có tiếng ngÆ°á»i cho nên má»›i và o xem sao.
Ôn Phi Khanh há»i lại:
- Cung tuần sát đêm nay đến phiên tuần tra?
- Äúng thế.
- Váºy thì tốt quá, tôi há»i Cung tuần sát má»™t chuyện, tôi có má»™t vị tá»· muá»™i tình nhÆ°
thủ túc vừa bị bắt cóc ngay trong khu vÆ°á»n hoang nà y, Cung tuần sát tuần đêm có nghe
thấy chuyện nà y không?
Cung Thiên Cầu có chút do dự nói:
- Chuyện nà y thì tiểu chức không biết, tiểu chức cũng chẳng nhìn thấy ai bắt cóc
ngÆ°á»i trong vÆ°á»n hoang nà y, nhÆ°ng đêm nay tuần tra có đến hai Ä‘á»™i, chuyện nà y để
tiểu chức thăm há»i giúp Nhị cô nÆ°Æ¡ng…
Ôn Phi Khanh được dịp liá»n nói:
- Thế thì phiá»n đến Cung tuần sát, nhỡ nhÆ° có ngÆ°á»i trong quý Môn bắt nhầm
ngÆ°á»i thì xin Cung tuần sát nể mặt tôi mà trông ngÆ°á»i má»™t chút!
Cung Thiên Cầu gáºt đầu lia lịa nói:
- Äiá»u nà y thì xin Nhị cô nÆ°Æ¡ng yên tâm, nếu quả thá»±c vị bằng hữu của Nhị cô
nÆ°Æ¡ng bị ngÆ°á»i tệ Môn bắt nhầm, Nhị cô nÆ°Æ¡ng chỉ cần nói má»™t câu…
Ôn Phi Khanh nghiêng ngừơi nói:
- Ta xin cảm tạ trước!
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng sao khách khÃ.
- Äã thế không dám là m cháºm trá»… công việc của Cung tuần sát, xin cứ tá»± nhiên.
Cung Thiên Cầu ứng thanh đáp lớn một tiếng, thi lễ lần nữa rồi vội và ng quay
ngừơi phóng đi ngay.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nhìn theo bóng Cung Thiên Cầu, chép miệng than dà i nói:
- Thiên hạ tán tụng ngÆ°á»i của Lãnh Nguyệt Môn ai ai thân thủ cao cÆ°á»ng quả
nhiên chẳng sai.
Ôn Phi Khanh quay ngÆ°á»i lại nhìn lão há»i ngay:
- TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối có nhìn ra Ä‘iá»u gì chăng?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ngÆ°ng mắt nhìn nà ng há»i lại:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng muốn nói đến chuyện tiểu nữ mất tÃch?
- Äúng.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu nói:
- Nhị cô nương, tôi không dám nói gì cả.
Ôn Phi Khanh nói:
- Tôi cho rằng TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng xác thá»±c đã nằm trong tay ngÆ°á»i của Lãnh Nguyệt
Môn, tiến bối thấy thế nà o?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu thừa nháºn:
- Cô nương cao minh.
Ôn Phi Khanh nói tiếp:
- Lãnh Nguyệt Môn ngà y đêm trong thà nh Kim Hoa phái đến bốn tay tuần sát
tuần tra toà n thà nh, Ä‘á» phòng ngÆ°á»i ngoà i đến quấy nhiá»…u, theo nhÆ° tôi biết thì chẳng
có ai to gan bén mãng đến đây chuốc lấy phiá»n hà và o mình. Bát tuần sát của Lãnh
Nguyệt Môn Ä‘á»u là hà ng cao thủ nhất lÆ°u, trong thà nh nếu nhÆ° có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì nhất
định chẳng qua được tai mắt há», chÃnh vì thế cho nên tôi má»›i Ä‘oán định TrÆ°Æ¡ng cô
nương đã nằm trong tay Lãnh Nguyệt Môn.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Tôi cÅ©ng có suy nghÄ© nhÆ° váºy…
- Cung Thiên Cầu đứng bên ngoà i khu vÆ°á»n hoang mục Ä‘Ãch là để chá» ngÆ°á»i, chá»
ngÆ°á»i đây tất nhiên chÃnh là TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối, mục Ä‘Ãch hắn muốn bức tiá»n bối Ä‘em đôi
“Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†ra đổi lấy TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng hắn không ngá» tôi lại
Ä‘i cùng vá»›i tiá»n bối, cho nên hắn tạm thá»i Ä‘Ã nh đánh bà i rút.
Nà ng hÆ¡i ngừng lá»i lại rồi hắng giá»ng nói tiếp:
- Hắn rất cảnh giác, hắn sỡ dÄ© không dám ra mặt thừa nháºn là vì hắn không dám
là m chủ chuyện nà y, tìm cÆ¡ há»™i trở vá» bẩm báo. Cứ để mà xem, cháºm lắm là sá»›m ngà y
mai phÃa Lãnh Nguyệt Môn sẽ có Ä‘á»™ng tÄ©nh, kẻ tìm đến chúng ta tất sẽ là ngÆ°á»i chức
quyá»n còn cao hÆ¡n Cung Thiên Cầu!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ngÆ°ng mắt nhìn nà ng chân thá»±c nói:
- Sức suy nghÄ© của cô nÆ°Æ¡ng khiến ngÆ°á»i ta bá»™i phục.
- Tiá»n bối quá khen, vá» mặt nà y thì tôi còn đứng kém xa tiá»n bối.
- Ai dà , cô nÆ°Æ¡ng chỉ là trát và ng lên mặt TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nà y thôi.
Lão ta tuy nói nói cÆ°á»i cÆ°á»i, thế nhÆ°ng vẫn không sao che giấu được nét mặt lo âu
nôn nóng trên mặt.
Ôn Phi Khanh nhìn lão một cái nói:
- Tiá»n bối hẳn cÅ©ng nhìn ra, bằng và o thân thế của tôi mà đòi bá»n há» nể mặt giao
không TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, thá»±c là má»™t Ä‘iá»u rất khó!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình miá»…n cưỡng cÆ°á»i nói:
- Với môn phái uy danh chấn võ lâm như Lãnh Nguyệt Môn, có lẽ cũng chẳng
là m khó gì một vị tiểu cô nương.
Ôn Phi Khanh gáºt đầu nói:
- Tiá»n bối xin yên tâm, tôi sẽ táºn lá»±c.
- Äạ tạ Nhị cô nÆ°Æ¡ng.
Ôn Phi Khanh cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên nói:
- Tôi nghe nói Liá»…u Ngá»c Lân được Lãnh Nguyệt Môn đãi là m thượng khách thì
biết chuyện không ổn rồi, Liá»…u Ngá»c Lân bản lÄ©nh cÅ©ng chẳng kém, không ngá» có thể
khiến cho má»™t con ngÆ°á»i khó nói chuyện nhÆ° CÆ¡ bà bà đãi hắn thà nh thượng khách!
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng nên biết miệng lưỡi Liá»…u Ngá»c Lân có tiếng, xem ra còn hÆ¡n cả
“Thiết Phiến Xảo Khách†nà y!
- Nếu chạm phải hắn, trước mặt Cơ bà bà e rằng tôi cũng khó xin lại được Trương
cô nương!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình im lặng không nói.
Ôn Phi Khanh bỗng thay đổi ngữ khà giục:
- Chúng ta Ä‘i thôi. TrÆ°á»›c tiên tìm khách Ä‘iếm nghỉ ngÆ¡i, chá» ngÆ°á»i của Lãnh
Nguyệt Môn tìm đến, xem tình hình thế nà o rồi tuỳ cơ ứng phó!
Bấy giá» cả bá»n bốn ngÆ°á»i kéo nhau Ä‘i, Ôn Phi Khanh vẫn nắm lấy tay Lãnh
NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng Ä‘i phÃa trÆ°á»›c.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình Ä‘i bên cạnh Lý Tồn Hiếu khẽ giá»ng há»i:
- Thiếu hiệp sao vừa rồi mãi một hồi chẳng thấy lên tiếng?
Lý Tồn Hiếu mỉm cÆ°á»i nói:
- Thực tế thì tôi chẳng biết nói gì.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình thò tay ấy viên “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†trao qua cho
chà ng nói:
- Váºt nà y vốn là của “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trangâ€, thiếu hiệp xin giữ lấy.
Lý Tồn Hiếu chẳng tiếp nháºn, lắc đầu nói:
- Tôi chẳng phải là ngÆ°á»i của “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trangâ€, hiện tại “Huyết Kết Ngá»c
uyên Æ°Æ¡ng†đã thà nh váºt vô chủ, tiá»n bối xin cứ giữ.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chẳng chịu, định nói thêm nữa.
Vừa lúc ấy nghe phÃa trÆ°á»›c Ôn Phi Khanh nói lại:
- Ở đây có một khách điếm, chúng ta và o nghỉ lại qua đêm!
NgÆ°á»›c mắt nhìn má»›i thấy phÃa trÆ°á»›c hai chiếc đèn lồng treo trên cao, má»—i chiếc
viết bốn chữ rất bay bÆ°á»›m: “Kim Hoa Khách Äiếmâ€, cá»a vẫn còn mở, đèm từ trong hắt
ra sáng rực, chỉ là không nhìn thấy ngừơi ra và o.
Và o trong Kim Hoa Khách Äiếm, lui háºu viện muốn hai phòng, tiểu nhị mang trÃ
tối tá»›i rồi rút lui. Bốn ngÆ°á»i chÆ°a Ä‘i ngủ ngay mà còn ngồi uống trà cùng nhau. Qua má»™t
hồi Lý Tồn Hiếu bỗng ánh mắt sáng lên, ngưng thần như nghe ngóng gì…
Quả nhiên, ngay khi ấy má»™t giá»ng ngÆ°á»i sắc nhá» từ háºu viện truyá»n lại nói:
- Ba Sĩ Kiệt của “Lãnh Nguyệt Môn†cầu kiến “Hà n Tinh Môn†Nhị cô nương!
Ôn Phi Khanh mỉm cÆ°á»i nói:
- Äến rồi!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Nhị cô nương liệu việc như thần!
Ôn Phi Khanh mỉm cÆ°á»i đứng lên bÆ°á»›c ra khá»i phòng.
Chỉ thấy phÃa sau hoa viên má»™t vị lão nhân râu dà i quá ngá»±c, thân váºn hoà ng
bà o, thân hình Ä‘á»ng cao.
Ôn Phi Khanh nói:
- Ba tổng quản, má»i và o trong ngồi nói chuyện.
Ba SÄ© Kiệt hÆ¡i cúi ngÆ°á»i đáp má»™t tiếng, rồi theo chân nà ng bÆ°á»›c và o trong phòng.
Ba Sĩ Kiệt và o hẳn bên trong, dưới ánh đèn lúc nà y mới nhìn rõ hơn, lão thân
hình gầy cao, mà y dà i mắt nhá», râu để năm chòm rất đẹp, trong hai mắt lá»™ thần khà đủ
thấy con ngÆ°á»i nà y ná»™i lá»±c thâm tà ng.
Ôn Phi Khanh lên tiếng giới thiệu:
- Mấy vị nà y là bằng hữu của tôi, Ba tổng quản bất tất khách khÃ, má»i ngồi!
Ba Sĩ Kiệt ánh mắt uy lực sắc bén nhìn một lượt Lý Tồn Hiếu, Lãnh Ngưng Hương,
cuối cùng ngÆ°ng lại trên mặt TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình, ứng thanh đáp nhẹ ngồi xuống ghế.
Chá» khách ngồi xuống xong, Ôn Phi Khanh má»›i lên tiếng há»i:
- Äã tối thế nà y, Ba tổng quản đến tìm tôi không biết có chuyện gì chăng?
Ba SÄ© Kiệt hÆ¡i nghiêng ngÆ°á»i khiêm tốn nói:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng từ xa đến đây phÆ°Æ¡ng giá mệt má»i, lão nô lẽ ra không nên đến
là m phiá»n giấc nghỉ của Nhị cô nÆ°Æ¡ng, xin thứ lá»—i cho lão nô.
- A, Lãnh Nguyệt, Hà n Tinh đã nhÆ° má»™t nhà , Ba tổng quản hà tất nói lá»i khách
sáo, có gì xin cứ nói ra đi!
- Lão nô tuân lệnh…
Ba SÄ© Kiệt hắng giá»ng mấy cái má»›i Ä‘i và o chÃnh Ä‘á» câu chuyện:
- Lão nô nghe Cung Thiên Cầu bẩm báo lại, Nhị cô nương có một vị bằng hữu
mất tÃch trong khu vÆ°á»n hoang!
Ôn Phi Khanh gáºt đầu nói:
- Äúng thế, chÃnh tôi đã nhá» thăm dò giúp…
Ba SÄ© Kiệt há»i:
- Không biết vị bằng hữu Nhị cô nương là nam hay nữ?
- Là một vị cô nương hỠTrương.
- Vị Trương cô nương đó năm nay…
Ôn Phi Khanh nghe há»i nhìn nhanh TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình liá»n lên tiếng đáp:
- Hai mươi tuổi.
Ba SÄ© Kiệt nhìn TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình má»™t cái nói:
- Không biết khi TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng bị ngÆ°á»i ta bắt Ä‘i ăn váºn nhÆ° thế nà o?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lại đáp:
- Thân váºn trúc bố lam bà o.
Ba SÄ© Kiệt nghiêng ngÆ°á»i thi lá»… vá»›i Ôn Phi Khanh nói:
- Thế thì chẳng giấu gì Nhị cô nÆ°Æ¡ng, vị TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng hiện tại chÃnh Ä‘ang ở
trong Lãnh Nguyệt Môn!
Ôn Phi Khanh “a†lên một tiếng nói:
- Thế thì tôi rất yên tâm, chừng nà o thì tôi có thể đi đón cô ta?
Ba SÄ© Kiệt cúi ngÆ°á»i nói:
- Là m sao dám kinh Ä‘á»™ng lao nhá»c đến Nhị cô nÆ°Æ¡ng, sáng sá»›m ngà y mai Ä‘Ãch
thân lão nô đưa cô ta đến khách điếm nà y.
Ôn Phi Khanh mỉm cÆ°á»i nói:
- Váºy thì là m phiá»n đến tổng quản, tôi xin Ä‘a tạ trÆ°á»›c.
Ba Sĩ Kiệt ho khan một tiếng nói:
- Không dám, đây là pháºn sá»± của lão nô…
Lão hơi ngừng lại rồi nói tiếp:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng có biết ai đã mang TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng ra khá»i vÆ°á»n hoang Hoa gia
không?
Ôn Phi Khanh lắc đầu khéo léo nói:
- Không biết, Lãnh Nguyệt, Hà n Tinh nhÆ° là ngÆ°á»i má»™t nhà , huynh đệ của Lãnh
Nguyệt Môn bắt TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng chẳng qua chỉ là nhất thá»i không biết, tôi chẳng truy
cứu.
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng, bắt TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng mang Ä‘i chẳng phải là ngÆ°á»i trong Lãnh
Nguyệt Môn.
Ôn Phi Khanh thoáng chút ngạc nhiên nói:
- á»’, thế nà o, ngÆ°á»i bắt TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng mang Ä‘i chẳng phải là huynh đệ trong
Lãnh Nguyệt Môn?
- Äúng, Nhị cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i nà y chẳng phải trong Lãnh Nguyệt Môn.
Ôn Phi Khanh ngạc nhiên nói:
- Trong võ lâm có kẻ nà o to gan lá»›n máºt dám và o Kim Hoa thà nh nà y gây
chuyện…
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i nà y hiện là khách của Lãnh Nguyệt Môn.
Ôn Phi Khanh chẳng khá»i ngẩn ngÆ°á»i, nhÆ°ng rồi mỉm cÆ°á»i nói:
- Thì ra là khách của Lãnh Nguyệt Môn, ngÆ°á»i nà y cÅ©ng tháºt là … đã là khách của
Lãnh Nguyệt Môn, váºy mà còn ra tay bắt ngÆ°á»i trong Kim Hoa thà nh, há chẳng nể mặt
Lãnh Nguyệt Môn?
Ba SÄ© Kiệt mỉm cÆ°á»i nói:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng còn có chá»— chÆ°a biết, ngÆ°á»i nà y bắt TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng là có dụng
ý…
Ôn Phi Khanh “A†lên một tiếng nói:
- Hắn có dụng ý gì?
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng hẳn biết còn mÆ°á»i ngà y nữa là đến ngà y lá»… chúc thá» của Lão
Thần Tiên.
- Äiá»u nà y thì tôi biết, tôi cÅ©ng chÃnh muốn đến chúc thá» Lão Thần Tiên, nhÆ°ng
Ä‘iá»u nà y thì liên quan gì đến chuyện vị khách kia của Lãnh Nguyệt Môn bắt có TrÆ°Æ¡ng
cô nương chứ?
Ba SÄ© Kiệt liếc nhanh TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nghiên cứu nói:
- Chẳng giấu gì cô nương, vị khách nà y bắt Trương cô nương là để chúc thỠcho
Lão Thần Tiên!
Ôn Phi Khanh chau mà y liễu nói:
- Ba tổng quản nói sao tôi không hiểu!
- Chỉ sợ Nhị cô nương còn chưa biết, vị Trương cô nương nà y quan hệ đến một
đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ngâ€.
Cuối cùng thì lão ta cÅ©ng đã Ä‘Æ°a ra vấn Ä‘á» chÃnh.
Ôn Phi Khanh “A†một tiếng nói:
- Chẳng lẽ chÃnh là đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†đó?
Ba SÄ© Kiệt ngá»› ngÆ°á»i nói:
- Nhị cô nương cũng biết….?
Ôn Phi Khanh cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên nói:
- Ba tổng quản, “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†thì sao chứ?
- Vị khách kia biết nếu nắm được Trương cô nương trong tay thì có thể lấy được
đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ngâ€.
- Ta hiểu rồi, vị khách kia của Lãnh Nguyệt Môn muốn bắt giữ TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng lÃ
để có đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ngâ€, lại dùng đôi ngá»c đó là m lá»… váºt chúc thá» lão
chủ, đúng chứ?
Ba SÄ© Kiệt gáºt đầu nói:
- Nhị cô nương nói không sai.
Ôn Phi Khanh nói:
- Theo nhÆ° Ba tổng quản nói, bắt giữ ngÆ°á»i là vị khách của Lãnh Nguyệt Môn chứ
hoà n toà n không phải là huynh đệ trong Lãnh Nguyệt Môn. Mục Ä‘Ãch vị khách kia bắt
TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng là để lấy đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†là m lá»… mừng thá» CÆ¡lão chủ,
thế thì Ba tổng quản có thể là m chủ chuyện nà y mang Trương cô nương đưa lại đây
sao?
Ba SÄ© Kiệt hắng giá»ng má»™t tiếng nói:
- Äiá»u nà y… chẳng giấu gì Nhị cô nÆ°Æ¡ng, lão nô đến đây là để gặp má»™t ngÆ°á»i,
chỉ cần ngÆ°á»i nà y chịu giao đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†ra, vị khách kia của Lãnh
Nguyệt Môn nhất định sẽ thả ngÆ°á»i ngay. Lão nô sáng sá»›m ngà y mai tất tống tiá»…n
Trương cô nương lại đây…
Ôn Phi Khanh mỉm cÆ°á»i, cắt ngang lá»i đối phÆ°Æ¡ng nói:
- Nghe khẩu khà Ba tổng quản, Lãnh Nguyệt Môn tợ hồ như chẳng hỠmuốn là m
khó gì vị khách đó, chẳng muốn xen và o chuyện của ngÆ°á»i nà y!
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng minh giám, ngÆ°á»i do vị khách kia bắt giữ, lại có hảo ý vá»›i Lão
Thần Tiên, Lãnh Nguyệt Môn trên dưới chẳng ai có thể xen và o chuyện nà y.
Ôn Phi Khanh nhếch mép cÆ°á»i nhạt nói:
- Nói váºy là ta cÅ©ng chẳng được Lãnh Nguyệt Môn nể mặt mà mở miệng xin lại
ngÆ°á»i rồi!
Ba SÄ© Kiệt hÆ¡i cúi ngÆ°á»i nói:
- Lãnh Nguyệt Môn chỉ là bất đắc dĩ, xin Nhị cô nương lượng thứ.
Ôn Phi Khanh cÆ°á»i nhạt nói:
- Lãnh Nguyệt Môn quả là bất đắc dÄ©, chỉ vì đôi ngá»c giá trị kia mà chấp nháºn
thiên hạ tranh Ä‘oạt gây hiá»m nhau, chẳng tÆ°á»ng thủ Ä‘oạn…
Ba SÄ© Kiệt mặt á»ng Ä‘á» nói:
- Aáy cÅ©ng chỉ trách đôi ngá»c kia giá trị liên thà nh, tục ngữ có câu “Không trách
tá»™i trá»™m mà trách ngÆ°á»i mang ngá»câ€â€¦.
Ôn Phi Khanh lạnh giá»ng nói:
- Váºy mà có ngÆ°á»i nói, trÆ°á»›c hai chữ “tham lam†khiến ngÆ°á»i ta má» mắt, huynh
đệ phản mặt, cốt nhục tương tà n, giỠthì xem lại thực chẳng sai.
Nà ng hÆ¡i ngừng lại rồi trầm giá»ng há»i:
- Ba tổng quản, vị khách của Lãnh Nguyệt Môn là vị nà o trong võ lâm giang hồ?
- NgÆ°á»i nà y vá»›i Nhị cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không lạ gì, chÃnh là Liá»…u công tá» má»™t trong
Tứ Khôi Ngá»c.
- Liá»…u Ngá»c Lân?
- Äúng thế.
Ôn Phi Khanh chẳng bất ngá» chút nà o, vì nà ng đã có phần nà o hoà i nghi chÃnh lÃ
hắn, bấy gá» mỉm cÆ°á»i nói:
- Không ngá» Liá»…u Ngá»c Lân lại được Lãnh Nguyệt Môn đãi thà nh khách quý, hắn
quả may mắn không Ãt. Ba tổng quản!
Ba SÄ© Kiệt nghiêng ngÆ°á»i đáp:
- Có lão nô.
- NhÆ° vừa rồi Ba tổng quản nói là đến đây muốn gặp má»™t ngÆ°á»i?
- Äúng.
- Ngoà i Ôn Phi Khanh ra, chẳng hay Ba tổng quản còn muốn gặp ngÆ°á»i nà o?
Ba Sĩ Kiệt liếc mắt nhanh một vòng nói:
- Lão nô muốn gặp lệnh tôn của TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, chÃnh là nhân váºt thà nh danh
“Thiết Phiến Xảo Khách†TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình đằng hắng má»™t tiếng nói:
- ChÃnh là kẻ má»n nà y!
Ba SÄ© Kiệt ngÆ°ng mắt nhìn TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình còn há»i lại:
- Tôn giá là TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu đáp:
- Không sai.
Ba SÄ© Kiệt ôm quyá»n nói:
- Thất kÃnh, Liá»…u công tá» phó thác cho lão nô đến chuyển lá»i…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chẳng đợi đối phÆ°Æ¡ng nói hết câu liá»n Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á»
ngay:
- Phải chăng Liá»…u công tá» muốn kẻ má»n dùng “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†đổi
lấy tiểu nữ?
Ba SÄ© Kiệt gáºt đầu nói:
- Tôn giá quả không thẹn danh “Thiết Phiến Xảo Kháchâ€, chẳng sai chút nà o!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu nói:
- “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†chẳng phải là váºt của TrÆ°Æ¡ng má»—, TrÆ°Æ¡ng má»—
chẳng thể nà o tòng mệnh.
Ba Sĩ Kiệt thoáng chút ngạc nhiên nói:
- Nói nhÆ° váºy, tôn giá không muốn…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cÆ°á»›p lá»i đối phÆ°Æ¡ng nói:
- CÅ©ng xin Ba tổng quản giúp TrÆ°Æ¡ng má»— chuyển lá»i rằng, đôi “Huyết Kết Ngá»c
uyên Æ°Æ¡ng†chẳng phải là váºt của TrÆ°Æ¡ng má»—, TrÆ°Æ¡ng má»— không dám dùng nó để đổi lại
tiểu nữ. TrÆ°Æ¡ng má»— xÆ°a nay chỉ nhá» và o chiếc mồm đầu Ä‘Æ°á»ng xó chợ kiếm cÆ¡m qua
ngà y, chÃnh Ä‘ang lo không nuôi nổi tiểu nữ của mình, giá» nó được và o ở trong Lãnh
Nguyệt Môn hằng ngà y có ngÆ°á»i cÆ¡m nÆ°á»›c, TrÆ°Æ¡ng má»— còn mừng không hết…
Ba SÄ© Kiệt nghe mấy lá»i của lão thì chẳng giữ nổi bình tÄ©nh nói:
- Lá»i nà y chÃnh Tôn giá nói đấy chứ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên chÃnh TrÆ°Æ¡ng má»— nói, nhá» Ba tổng quản chuyển cáo Liá»…u công tá».
Ba SÄ© Kiệt trong ánh mắt lá»™ nét dị thÆ°á»ng, ngÆ°ng nhìn và o mặt TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình
nói:
- Không ngá» tôn giá lại là ngÆ°á»i cứng rắn nhÆ° váºy. Äược, lá»i nà y lão nô nhất định
chuyển lại!
Nói rồi liá»n đứng lên.
Lý Tồn Hiếu đến lúc ấy mới thấy lên tiếng nói:
- Tôn giá xin lưu bước.
Ba SÄ© Kiệt chuyển mắt nhìn chà ng há»i:
- Các hạ là …
- Ta há» Lý, Liá»…u Ngá»c Lân biết ta.
Ôn Phi Khanh tiếp lá»i chà ng nói má»™t câu:
- Tu mi tri kỷ của Ôn Phi Khanh!
Ba SÄ© Kiệt ôm quyá»n nói:
- Lý công tỠcó gì chỉ giáo?
Lý Tồn Hiếu Ä‘á»™t nhiên chìa tay vá» hÆ°á»›ng TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Xin tiá»n bối giao viên “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†cho tôi.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ngÆ¡ ngác lắp bắp nói:
- Thiếu hiệp…
Lý Tồn Hiếu nói:
- Vừa rồi TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối định giao nó cho tôi, giá» tôi má»›i nháºn lấy.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình còn trù trừ thêm má»™t lúc, cuối cùng cÅ©ng móc túi lấy viên
“Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†ra giao cho Lý Tồn Hiếu.
Lý Tồn Hiếu nháºn lấy viên “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†rồi chuyển giao cho Ba
Sĩ Kiệt nói:
- Các hạ trước tiên xem qua một chút.
Ba SÄ© Kiệt ngẩn ngÆ°á»i, tay chẳng dám đón lấy viên ngá»c ấp úng nói:
- Cái nà y…Lý…công tỠmuốn…
- Các hạ xin xem nó là thực hay giả?
- Lão hủ chẳng phải trong nghá», nên chẳng có khả năng phân biệt thá»±c giả.
Lý Tồn Hiếu giục:
- Thì cứ xem có hại gì!
Ba SÄ© Kiệt còn ngáºp ngừng thêm má»™t lúc má»›i giÆ¡ tay đón lấy viên ngá»c, xăm xoi
trong tay nhìn một hồi chép miệng khen:
- Quả là má»™t viên ngá»c cá»±c hiếm trong thiên hạ!
Lý Tồn Hiếu chỉ phất tay chá»™p há» má»™t cái, nhÆ°ng viên ngá»c đã bay trở vá» trong
tay chà ng, má»™t chiêu nà y tuyệt thủ cao minh xÆ°a nay Ãt thấy, Ba SÄ© Kiệt không khá»i giáºt
mình cứ trố mắt nhìn chà ng.
Lý Tồn Hiếu nói:
- Các hạ thấy “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†tháºt hay giả?
Ba Sĩ Kiệt định thần mới đáp:
- Lão hủ đã nói trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng thấy qua váºt nà y, cÅ©ng không biết phân biệt
ngá»c.
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu nói:
- Xin chuyển lá»i cho Liá»…u Ngá»c Lân, “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†chá» hắn trong
khu vÆ°á»n hoang Hoa gia. Ta chỉ có mấy lá»i váºy thôi…
Rồi chà ng nhìn Ôn Phi Khanh há»i:
- Nhị cô nương còn gì nữa không?
Ôn Phi Khanh mỉm cÆ°á»i lắc đầu nói:
- Không.
Lý Tồn Hiếu quay mặt lại nhìn Ba Sĩ Kiệt nói:
- Các hạ xin cứ tự nhiên.
Ba Sĩ Kiệt nhìn Lý Tồn Hiếu một cái, rồi thi lễ Ôn Phi Khanh nói:
- Lão nô cáo từ!
Nói rồi khoát chân Ä‘i nhanh ra khá»i cá»a.
Nhìn theo bóng hắc bà o lão nhân khuất trong mà n đêm bên ngoà i cá»a, TrÆ°Æ¡ng
Viá»…n Äình cÆ°á»i nói:
- Thiếu hiệp vừa rồi là m nhục nhuệ khà của Lãnh Nguyệt Môn không Ãt.
Ôn Phi Khanh nhìn Lý Tồn Hiếu cũng nói:
- Tháºt váºy, khiến ngÆ°á»i ta không khá»i khâm phục!
Lý Tồn Hiếu không nói gì, mắt cứ ngÆ°ng nhìn viên “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ngâ€
trong tay mình, chẳng hiểu trong đầu chà ng đang suy nghĩ gì.
Ôn Phi Khanh chau mà y ngạc nhiên há»i:
- Huynh đang nghĩ gì thế?
Lý Tồn Hiếu khi ấy má»›i rá»i ánh mắt khá»i viên “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†nói:
- Chúng ta cùng với Lãnh Nguyệt Môn thế đã chẳng còn thảo thiện, với thân
pháºn của cô nÆ°Æ¡ng có rất nhiá»u Ä‘iểm bất lợi, tôi nghÄ© hay là cô nÆ°Æ¡ng nên ở ngoà i
chuyện nà y!
Ôn Phi Khanh cÆ°á»i nói:
- Chẳng lẽ huynh không nhìn ra Lãnh Nguyệt Môn đối với tôi chẳng còn nồng
nhiệt sao?
- Äó chỉ là vì “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ngâ€!
Ôn Phi Khanh thở nhẹ một hơi nói:
- Nói thá»±c ra thì huynh lẽ không nên là m Ä‘iá»u gì không vui cho Lãnh Nguyệt
Môn!
Lý Tồn Hiếu hiểu nà ng muốn chỉ Ä‘iá»u gì, Ä‘iá»m nhiên nói:
- Tôi chẳng có gì phải cố kỵ.
- Chẳng lẽ huynh không vì cô ta mà nghĩ sao?
- Cô nương, tôi với Lệnh Hồ cô nương vốn chẳng có gì với nhau.
- Thế nhưng huynh nói sao cũng không nên gây khó cho cô ấy.
Lý Tồn Hiếu lắc đầu dứt khoát nói:
- Lãnh Nguyệt Môn chỉ vì đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†mà bắt TrÆ°Æ¡ng cô
nương, nguyên do chẳng phải ở tôi!
Ôn Phi Khanh gớm mắt nhìn chà ng nói:
- Tôi có thể nói rõ cho huynh biết, con ngÆ°á»i CÆ¡ bà bà chẳng dá»… Ä‘á»™ng đến!
- Tôi vốn chẳng muốn động chạm đến ai!
Ôn Phi Khanh nói:
- Huynh biết, sáng ngà y mai trong vÆ°á»n hoang Hoa gia sẽ là ngÆ°á»i khác, tôi nhất
định đi.
- Liá»…u Ngá»c Lân?
- Äúng.
- Cô nương nhất định muốn đi, tôi không ngăn cản.
- Äa tạ.
Lãnh Ngưng Hương đột nhiên chen và o nói:
- Huynh chỉ có má»™t viên “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ngâ€, Lãnh Nguyệt Môn đòi há»i
cả đôi thì là m sao?
Ôn Phi Khanh nhún vai nói:
- Cho nên chuyện nà y chẳng còn giải quyết bằng hoà bình được rồi!
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Có giải quyết bằng hoà bình hay không là chuyện sau, nhưng tôi sợ Lãnh Nguyệt
Môn không chịu giao ngÆ°á»i khi huynh chÆ°a có trong tay đủ đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên
Æ°Æ¡ngâ€!
Lý Tồn Hiếu mặc nhiên một lúc vươn vai nói:
- Äến lúc đó hãy nói!
Lãnh Ngưng Hương đôi môi mấp máy chừng như còn muốn nói gì, nhưng rồi lại
thôi.
Trá»i vừa há»ng sáng.
Lý Tồn Hiếu, TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình, Ôn Phi Khanh, và Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng đã sóng
vai đứng trong khu vÆ°á»n hoang Hoa gia, đối diện là hắc lão nhân của Lãnh Nguyệt
Môn.
Lý Tồn Hiếu lên tiếng ná»i:
- Liá»…u Ngá»c Lân đâu?
Ba Sĩ Kiệt đáp:
- Liễu công tỠđến ngay…
Nói chÆ°a dứt câu thì má»™t bóng áo xanh lÆ°á»›t nhanh và o vÆ°á»n đáp xuống ngay trÆ°á»›c
tòa phế lâu.
Ôn Phi Khanh vừa nhìn thấy chÃnh là Liá»…u Ngá»c Lân, tay cầm chiếc quạt ung
dung phong lưu thì mặt biến sắc cơ, ánh mắt long lên dữ dội.
Liá»…u Ngá»c Lân tay chấp và o nhau xá xá, miệng cÆ°á»i hà m tiếu nói:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng vẫn khá»e, chẳng ngá» lại gặp phÆ°Æ¡ng giá tại Kim Hoa thà nh nà y.
Ôn Phi Khanh là m nhÆ° không nghe thấy, chẳng đáp lá»i hắn.
Liá»…u Ngá»c Lân ánh mắt di chuyển nhìn và o Lý Tồn Hiếu cÆ°á»i nói tiếp:
- Thá»i gian chÆ°a bao lâu, váºy mà không ngá» giá» huynh đệ lại cùng Nhị cô nÆ°Æ¡ng,
tối hôm qua Ba tổng quản nói lại ta còn không tin, nhưng giỠquả nhiên đúng là ngươi!
Lý Tồn Hiếu nói:
- Liá»…u Ngá»c Lân, có mang ngÆ°á»i đến chứ?
Liá»…u Ngá»c Lân cÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Ta cần “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ngâ€. Lẽ nà o lại không mang ngÆ°á»i đến!
- Trương cô nương hiện tại ở đâu?
Liá»…u Ngá»c Lân phất nhẹ chiếc quạ chỉ vá» sau nói:
- Trong tòa phế lâu đà ng sau.
Lý Tồn Hiếu nói một cách tự nhiên:
- “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†trong ngÆ°á»i ta.
- Chúng ta trao đổi như thế nà o đây?
Lý Tồn Hiếu nói:
- Ta nhá» vị Ba tổng quản nà y đứng là m ngÆ°á»i trung gian…
Ba SÄ© Kiệt chẳng khá»i ngá»› ngÆ°á»i kinh ngạc.
Lý Tồn Hiếu nói tiếp:
- Ta trÆ°á»›c tiên giao má»™t viên “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†cho Ba tổng quản nắm,
ngÆ°Æ¡i thả TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng ra, sau đó ta sẽ giao cho ngÆ°Æ¡i viên “Huyết Kết Ngá»c uyên
ương†thứ hai cho Ba tổng quản.
“Äược, được†Liá»…u Ngá»c Lân nghe thì gáºt đầu lia lịa cÆ°á»i nói:
- Ai thì ta không tin, nhưng Ba tổng quản thì ta tin tưởng, ngươi trước tiên giao
ngá»c Ä‘i.
Lý Tồn Hiếu có chút do dá»± lấy viên “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†ra giao cho Ba SÄ©
Kiệt.
Ba SÄ© Kiệt nháºn lấy viên ngá»c rồi liá»n thoái lùi sau mấy bÆ°á»›c cách khá xa Lý Tồn
Hiếu, hiển nhiên lão sợ Lý Tồn Hiếu có thể ra tay Ä‘oạt lại bằng má»™t chiêu tuyệt thủ mÃ
hồi đêm lão táºn mắt nhìn thấy chà ng đã thi thố.
Lý Tồn Hiếu ngÆ°ng mắt nhìn Liá»…u Ngá»c Lân nói:
- Liá»…u Ngá»c Lân, ngÆ°Æ¡i nên thả ngÆ°á»i.
Chỉ thấy hắn giÆ¡ quạt lên phất nhẹ má»™t cái, từ trong tòa phế lâu má»™t ngÆ°á»i Ä‘i ra,
chÃnh là TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan. Nhìn thấy cô ta lúc nà y hoa dung tiá»u tuỵ, thần thái không
sáng sủa, trên áo quần thì lấm đầy bụi đất.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình trong lòng hết sức xúc Ä‘á»™ng, nhÆ°ng chẳng lên tiếng nói câu
nà o.
Trương Tiêu Lan nhìn thấy cha thốt kêu lên một tiếng, rồi chạy nhà o đến ngã và o
lòng cha mình.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cÆ°á»i nói:
- Má»™t cô nÆ°Æ¡ng đã lá»›n thế nà y rồi chẳng sợ ngÆ°á»i ta cÆ°á»i, còn không nhanh ra
mắt Lý thiếu hiệp và Nhị cô nương, Lãnh cô nương!
TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan liá»n quay ngÆ°á»i thi lá»… từng ngÆ°á»i, ánh mắt cứ nhìn hoà i Lý Tồn
Hiếu, chỉ nghe TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình bên cạnh cÆ°á»i nói:
- Lan nhi, còn nhớ Lý thiếu hiệp chứ?
TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan gáºt đầu nói:
- Nhớ, vị nà y đã từng cứu chúng ta…
Vừa lúc ấy nghe giá»ng Liá»…u Ngá»c Lân cắt ngang:
- Há» Lý, ta đã giao ngÆ°á»i rồi!
Lý Tồn Hiếu ngÆ°á»›c mắt nhìn hắn cÆ°á»i nhạt nói:
- Liá»…u Ngá»c Lân , ta chỉ có má»™t viên “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ngâ€.
Liá»…u Ngá»c Lân ban đầu mặt thoáng biến sắc, nhÆ°ng rồi cất tiếng cÆ°á»i khảy nói:
- Há» Lý, ta đã phòng ngÆ°Æ¡i sẽ giở trò, cho nên ta đã hạ Ä‘á»™c trên ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng cô
nương…
Lý Tồn Hiếu đầu mà y nhÃu lại định nói, nhÆ°ng nghe Ôn Phi Khanh nói nhá» bên
tai chà ng:
- Chúng ta không sợ độc của hắn.
Lý Tồn Hiếu nghe thì chợt nhớ ra Lãnh Ngưng Hương, bấy giỠlòng mới nhẹ đi
cÆ°á»i nhạt nói:
- Váºy thì chúng ta xem nhÆ° công bằng!
Liá»…u Ngá»c Lân cÆ°á»i há»i:
- HỠLý, ngươi không sợ độc ta sao?
- Äiá»u đó ngÆ°Æ¡i không cần biết.
Liá»…u Ngá»c Lân mắt nheo lại nhìn Lý Tồn Hiếu nói:
- Há» Lý kia, chẳng ngá» ngÆ°Æ¡i lại trấn tÄ©nh được nhÆ° váºy!
Lý Tồn Hiếu nhún vai cÆ°á»i nói:
- Chẳng có gì đáng để ta kinh hoà ng.
- NgÆ°Æ¡i chá»› quên, chÃnh ngÆ°Æ¡i cÅ©ng trúng má»™t ngá»n “SÆ°u Hồn Ngân Châm†của
ta.
- Ta mãi chẳng quên mà không sao quên được.
- NgÆ°Æ¡i trúng má»™t ngá»n “SÆ°u Hồn Ngân Châm†của ta, ả kia cÅ©ng bị ta đâm má»™t
mÅ©i “SÆ°u Hồn Ngân Châmâ€, Ä‘á»™c nà y ngoà i giải dược Ä‘á»™c môn của ta ra chằng ai giải
nổi. Thế mà giá» ngÆ°Æ¡i vẫn còn bình tÄ©nh vô sá»±, thá»±c là má»™t Ä‘iá»u khiến ta không khá»i
ngạc nhiên.
Lý Tồn Hiếu lại nghe Ôn Phi Khanh nói nhỠbên ta:
- Äừng cho hắn biết.
Lý Tồn Hiếu gáºt nhẹ đầu nói:
- Äiá»u nà y chẳng có gì lạ, chỉ là vì Ä‘á»™c châm của ngÆ°Æ¡i chẳng có tác dụng gì đối
với ta và Trương cô nương.
Liá»…u Ngá»c Lân lắc đầu nói:
- Ta không tin Ä‘iá»u nà y.
Lý Tồn Hiếu nhún vai cÆ°á»i nói:
- Tin hay không tin tùy ngươi…
HÃt sâu và o má»™t hÆ¡i, chà ng từ từ nói tiếp:
- Liá»…u Ngá»c Lân, ngÆ°Æ¡i hẳn cÅ©ng biết Ôn nhị cô nÆ°Æ¡ng đến Kim Hoa nà y để là m
gì chứ?
- A… ta nghĩ hẳn cũng là để chúc thỠLão Thần Tiên.
Lý Tồn Hiếu nói:
- Nghe nói ngÆ°Æ¡i cần đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†để là m lá»… mừng thá» CÆ¡ bÃ
bà , đúng chứ?
- Không sai.
- NgÆ°Æ¡i có biết Ôn nhị cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng định mang má»™t lá»… váºt đến mừng thá» CÆ¡ bÃ
bà không ?
Liá»…u Ngá»c Lân chau mà y nói:
- Chẳng lẽ cÅ©ng chÃnh là đôi “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ngâ€?
“Không†Lý Tồn Hiếu lắc đầu nói:
- Ôn nhị cô nÆ°Æ¡ng chÃnh muốn lấy cái đầu trên cổ ngÆ°Æ¡i là m váºt lá»… mừng thá» CÆ¡
bà bà !
Liá»…u Ngá»c Lân thoạt tiên biến sắc, nhÆ°ng rồi vẫn cÆ°á»i tá»± nhiên nói:
- Ta biết, Nhị cô nÆ°Æ¡ng còn háºn chuyện ta dối trá hôm đó, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng háºn ta vì
má»™t mÅ©i “SÆ°u Hồn Ngân Châmâ€â€¦
Ôn Phi Khanh đột nhiên là nh lạnh chen ngang nói:
- Ta há chỉ háºn ngÆ°Æ¡i, ta còn háºn chÆ°a róc xÆ°Æ¡ng xẻ thịt ngÆ°Æ¡i ra, băm ngÆ°Æ¡i
thà nh trăm mảnh!
“Ai da!†Liá»…u Ngá»c Lân kêu lên má»™t tiếng, lắc đầu nói:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng nói ra lá»i nghe tháºt hằn há»c Ä‘á»™c địa, nên biết má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng mÃ
nhÆ° thế thì chỉ là m ngÆ°á»i ta thấy sợ!
Ôn Phi Khanh lạnh lùng nói:
- Liá»…u Ngá»c Lân, ngÆ°Æ¡i chẳng còn nhiá»u thá»i gian để lắm lá»i lấp liếm tá»™i ngÆ°Æ¡i,
Hầu Ngá»c Côn đã chết dÆ°á»›i tay ta…
Liá»…u Ngá»c Lân bình tÄ©nh nói:
- Äiá»u nà y ta biết, ta nhìn thấy thi thể bá»n Hầu Ngá»c Côn, Sầm Äông DÆ°Æ¡ng vÃ
Miêu PhÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng, nhân vì sợ kinh Ä‘á»™ng thiên hạ cho nên ta đã sai ngÆ°á»i mang Ä‘i nÆ¡i
khác.
Ôn Phi Khanh cÆ°á»i nhạt nói:
- Thì ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng thÃch nhiá»u chuyện, hiện tại thì để ta xem ai là ngÆ°á»i sẽ mang
xác ngươi đi nơi khác!
Nói rồi sãi chân bước tới trước.
Lý Tồn Hiếu liá»n bÆ°á»›c chân theo nà ng.
Liá»…u Ngá»c Lân đứng nguyên vị bất Ä‘á»™ng, trên mặt không há» nhìn thấy chút hốt
hoảng, chỉ thấy hắn vẫn phất nhẹ chiếc quạt xếp trong tay cÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng, chỉ cần Liá»…u Ngá»c Lân nà y còn là má»™t ngÆ°á»i ở khách trong Lãnh
Nguyệt Môn, chỉ sợ cô nương không dám là m gì được ta!
Ôn Phi Khanh “Hừ†một tiếng nói:
- Váºy thì cứ thá» xem.
Ba SÄ© Kiệt nhìn thấy tình hình căng thẳng liá»n nhảy và o giữa cản lại cất tiếng nói
lá»›n:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng, nghe lão nô nà y má»™t lá»i.
Ôn Phi Khanh ngừng bÆ°á»›c, ngÆ°ng mắt nhìn Ba SÄ© Kiệt há»i:
- Ba tổng quản định ngăn cản ta đó sao?
Ba SÄ© Kiệt khom ngÆ°á»i cung kÃnh nói:
- Lão nô không dám, chỉ vì Liễu công tỠlà quý khách của tệ Môn…
- Hừ! Ta muốn giết Liá»…u Ngá»c Lân, “Lãnh Nguyệt Môn†ngÆ°Æ¡i xuất thủ cản ta,
đúng không?
Ba Sĩ Kiệt nói:
- Liá»…u công tá» là quý khách của “Lãnh Nguyệt Mônâ€, lão nô có nhiệm vụ bảo vệ
an toà n cho Liá»…u công tá». Chỉ cần Liá»…u công tá» ngà y nà o còn là khách của Lãnh Nguyệt
Môn thì ngà y đó chúng ta vẫn còn bảo vệ. Bất luáºn là ai, cho dù mang thâm cừu đại
háºn, cÅ©ng xin nể mặt Lão Thần Tiên để bình an cho Liá»…u công tá» cho đến hết ngà y lá»…
mừng thỠcủa lão nhân gia!
Ôn Phi Khanh hằn há»c nói:
- Nói đi nói lại thì Lãnh Nguyệt Môn các ngươi nhất định ra mặt ngăn cản?
Ba SÄ© Kiệt cúi ngÆ°á»i nói:
- Nhị cô nương, lễ mừng thỠcủa Lão Thần Tiên đã sắp đến, chớ nên gây nên
huyết tanh nÆ¡i nà y, chẳng lẽ cô nÆ°Æ¡ng không muốn cho Lão Thần Tiên an vui ngà y thá»
của mình!
Ôn Phi Khanh chẳng khá»i ngá»› ngÆ°á»i, nhất thá»i chẳng biết nói thế nà o.
Khi ấy liá»n nghe Liá»…u Ngá»c Lân nói:
- Ba tổng quản, chúng ta đi thôi.
“Vâng†Ba Sĩ Kiệt ứng thanh đáp một tiếng….
Ôn Phi Khanh đột nhiên lên tiếng nói:
- Ta có thể bảo đảm yên là nh cho hắn trong mấy ngà y nà y, thế nhưng ta không
dám bảo đảm là ngÆ°á»i khác sẽ là m gì hắn không?
Ba SÄ© Kiệt ngá»› ngÆ°á»i nói:
- Nhị cô nương muốn chỉ…
Lý Tồn Hiếu lên tiếng nói ngay:
- Ta!
Ba SÄ© Kiệt báºt cÆ°á»i thà nh tiếng nói:
- Nhị cô nương hà tất phải thế.
Ôn Phi Khanh lãnh đạm nói:
- Äể Ä‘oạt “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ngâ€, “Lãnh Nguyệt Môn†ngÆ°Æ¡i đã Ä‘Æ°a má»™t
“Lão Thần Tiên†ra, vì sao ta không thể Ä‘Æ°a ngÆ°á»i khác ra giải quyết chuyện nà y chứ!
Ba Sĩ Kiệt mặt biến sắc nói:
- Nói nhÆ° váºy Nhị cô nÆ°Æ¡ng chẳng kể gì sắp đến ngà y mừng thá» Lão Thần Tiên,
cũng chẳng nể mặt Lão Thần Tiên, hôm nay không thể không giết Liễu công t�
Ôn Phi Khanh dứt khoát nói:
- Ta giết Liá»…u Ngá»c Lân là chuyện riêng của ta, chẳng liên quan gì đến CÆ¡ bà bà .
Ba Sĩ Kiệt lắc đầu nói:
- Nhị cô nương quên rồi, Liễu công tỠhiện tại là thượng khách của Lãnh Nguyệt
Môn, Nhị cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i của “Hà n Tinh Môn†cần phải hiểu tình hiểu lý!
Ôn Phi Khanh mặt sạm lại nói:
- Hừ! Ngươi dạy ta đấy à !
Ba SÄ© Kiệt vá»™i cúi thấp ngÆ°á»i nói:
- Lão nô không dám, nhưng xin Nhị cô nương suy nghĩ cho kỹ.
Ôn Phi Khanh gạt phăng:
- Ta xÆ°a nay chẳng cần suy nghÄ© nhiá»u, ngÆ°Æ¡i tránh ra!
Rồi khoát chân sấn tới.
Ba SÄ© Kiệt thoái má»™t bÆ°á»›c, Ä‘á»™t nhiên trong tay vung lên má»™t váºt gắt giá»ng :
- Nhị cô nương, Lão Thần Tiên “Lãnh Nguyệt Môn†ở đây!
Trong tay lão ta là một chiếc lênh bà i bằng và ng hình mặt trăng tròn lớn chừng
nắm tay, trên má»™t mặt khắc chữ “LỆNHâ€
Ôn Phi Khanh cả ngÆ°á»i chấn Ä‘á»™ng, bÆ°á»›c chân khá»±ng lại nhÆ°ng chỉ là trong chốc
lát rồi tiến lên tiếng, miệng nói:
- Ba tổng quản, Lãnh Nguyệt Môn chẳng còn coi Ôn Phi Khanh ta và o đâu đúng
chứ?
Ba Sĩ Kiệt nói:
- Nhị cô nương hà tất chỉ vì tư thù tư oán với Liễu công tỠmà là m tổn hại đến hòa
khà thân tình giữa hai nhà !
Ôn Phi Khanh giá»ng Ä‘anh lại nói:
- Ba SÄ© Kiệt, ta có thể nói cho ngÆ°Æ¡i biết, ta đã không còn là ngÆ°á»i của Hà n Tinh
Môn, hôm nay ta thá» giết bằng được Liá»…u Ngá»c Lân cho dù phải trả bằng giá nà o!
Một câu nà y khiến cho Ba Sĩ Kiệt mặt biến sắc nói:
- Nếu đã như thế, lão nô thụ mệnh hà nh sự đà nh phải ra tay ngăn cản, xin Nhị
cô nương lượng thứ!
Nói rồi lão ta trở tay thâu chiếc lệnh bà i cất và o, đoạn định hà nh động…
Äá»™t nhiên, từ thinh không má»™t giá»ng cao sảng vá»ng lại:
- Ba tổng quản, không được vô lễ!
Tiếp liá»n hai bóng ngÆ°á»i phi xuống, đó là hai hoà ng y đồng tá» tuổi chừng mÆ°á»i
bốn mÆ°á»i lăm, má phấn môi hồng; đồng tá» bên trái tay nắm má»™t chiếc cá» và ng tam
giác, Ba SÄ© Kiệt vừa nhìn thấy thì liá»n đứng tránh lui cúi đầu nghiêm túc.
Äồng tá» nắm cá» thét lui Ba SÄ© Kiệt rồi, nhìn Ôn Phi Khanh thi lá»… nói:
- Nhị cô nương hạ thủ lưu tình, xin chớ đã thương đến rễ tương lai của Lãnh
Nguyệt Môn!
Ôn Phi Khanh khá»±ng ngÆ°á»i lắp bắp thốt lên:
- Sao, ngươi nói hắn là …
Hoà ng y đồng tá» cÆ°á»i nói:
- Nhị cô nương, Liễu công tỠlà rễ tương lai của Lãnh Nguyệt Môn.
Ôn Phi Khanh chết lặng cả ngÆ°á»i.
Lý Tồn Hiếu trong lòng cũng có chút gì nghèn nghẹn khó hiểu.
Qua một lúc Ôn Phi Khanhk trấn tĩnh lại nói:
- Theo ta biết thì CÆ¡ bà bà chỉ có má»™t ngÆ°á»i cháu gái!
Hoà ng y đồng tá» gáºt đầu nói:
- Äúng váºy, Nhị cô nÆ°Æ¡ng.
- Nói váºy CÆ¡ bà bà định Ä‘em Lệnh Hồ Dao CÆ¡ gả cho Liá»…u Ngá»c Lân?
Hoà ng y đồng tá» lại gáºt đầu nói:
- Không sai, Nhị cô nương.
Ôn Phi Khanh nói:
- Äiá»u nà y thá»±c khiến ngÆ°á»i ta khó hiểu, CÆ¡ bà bà lại chịu Ä‘em cháu gái ngá»c
ngà của mình gả cho má»™t tên vô lại bỉ ổi nhÆ° Liá»…u Ngá»c Lân!
Chỉ nghe Liá»…u Ngá»c Lân là nh lạnh nói:
- Ôn Phi Khanh, cô nói năng cần cẩn tháºn, nên biết Lãnh Nguyệt Môn chẳng
phải là nơi để cô giở thói hung hăng!
Ôn Phi Khanh cÆ°á»i nhạt nói:
- Liá»…u Ngá»c Lân, ngÆ°Æ¡i tháºt diá»…m phúc!
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Liá»…u Ngá»c Lân phúc phần lá»›n hÆ¡n lệnh huynh rất nhiá»u.
- Với ta thì thấy ngươi chẳng bằng anh ta.
Liá»…u Ngá»c Lân nhún vai cÆ°á»i nói:
- Thế nhÆ°ng sá»± thá»±c thì CÆ¡ bà bà đã chấp nháºn gã cháu gái cho ta.
Ôn Phi Khanh “Hừ†một tiếng khinh bỉ nói:
- Theo ta biết thì ngươi đến Kim Lăng vốn là để tác khách là m mai cho anh ta?
Liá»…u Ngá»c Lân há»i lại:
- Cô nghe ai nói?
- NgÆ°Æ¡i nói vá»›i ai thì ngÆ°á»i ấy nói vá»›i ta.
Liá»…u Ngá»c Lân cÆ°á»i thà nh tiếng nói:
- Không sai, ban đầu ta đến mục Ä‘Ãch là tác thà nh là m mai cho lênh huynh,
nhÆ°ng Ä‘i dá»c Ä‘Æ°á»ng ta lại nháºn ra lênh huynh chẳng xứng vá»›i Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng, cho
nên ta mới quyết định cải đổi chủ ý. Vừa khéo sau khi đến Lãnh Nguyệt Môn yết kiến
CÆ¡ bà bà , CÆ¡ bà bà rất có cảm tình vá»›i ta, cho rằng ta là ngÆ°á»i lý tưởng nhất là m cháu
rá»…, biểu lá»™ muốn Ä‘em Lệnh Hồ Dao CÆ¡ gả cho ta. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cô nÆ°Æ¡ng cứ nghÄ© xem,
phúc phần vô giá nà y, ta mÆ¡ còn chẳng dám ,là m sao không thụ nháºn chứ!
Ôn Phi Khanh là nh lạnh nói:
- Äây má»›i chÃnh là lá»i thá»±c!
- Liá»…u Ngá»c Lân xÆ°a nay chỉ nói thá»±c.
Ôn Phi Khanh nhếch mép cÆ°á»i nhạt nói:
- Ta cÅ©ng nói má»™t câu thá»±c lòng, chẳng khác gì “đoá hoa nhà i cắm bãi phân trâuâ€
khiến ngÆ°á»i ta thấy tiếc cho Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng!
Liá»…u Ngá»c Lân nghe thì biến sắc, nhÃu mà y kêu lên:
- Ta tu dưỡng đạo đức cũng không tệ!
Ôn Phi Khanhk “Hừ†một tiếng nói:
- Sao ngÆ°Æ¡i chẳng nói là ngÆ°Æ¡i “mặt dà y nhÆ° Ä‘Ãt khỉâ€!
Hai câu liá»n xúc phạm hắn cá»±c nặng, Hoà ng y đồng tá» liá»n hắng giá»ng cắt
ngang:
- Nhị cô nương…
Ôn Phi Khanh liếc mắt nhìn hắn nói:
- Sao, ngươi không muốn nghe ư?
Hoà ng y đồng tỠcừơi nhẹ nói:
- Cô nương nhầm rồi, tiểu khả có một chuyện muốn nói với Nhị cô nương.
- Chuyện gì?
- Lão Thần Tiên lệnh tiểu khả chuyển cáo Nhị cô nương, nếu như Nhị cô nương
có chuyện thù oán gì chẳng giải quyết được với Liễu công tỠthì xin cứ trươcù mặt Lão
Thần Tiên nói rõ, Lão Thần Tiên nhất định sẽ là m chủ xỠlý chuyện nà y cho Nhị cô
nÆ°Æ¡ng.
Ôn Phi Khanh tròn mắt ngạc nhiên há»i lại:
- Lá»i nà y chÃnh CÆ¡ bà bà nói ra sao?
- Tiểu khả ăn nhằm gan trá»i cÅ©ng không dám mạo nháºn Lão Thần Tiên để lừa dối
Nhị cô nương.
Ôn Phi Khanh nghe thế hai hà m răng ngầm cắn và o nhau, thoáng chút do dự rồi
cÅ©ng gáºt đầu đáp:
- Äược, ta Ä‘i gặp CÆ¡ bà bà má»™t chuyếtn, để xem CÆ¡ bà bà có còn Ä‘em cháu gái
của mình gả cho hạng tiểu nhân vô sỉ như ngươi không?
Rồi quay nhìn Hoà ng y đồng tỠnói:
- Dẫn Ä‘Æ°á»ng!
Hoà ng y đồng tá» cúi ngÆ°á»i “dạ†má»™t tiếng, rồi quay lại phất ngá»n cá» và ng lên
xuất lệnh:
- Ba tổng quản hộ tống Liễu công tỠđi trước một bước.
Ba SÄ© Kiệt ứng thanh đáp lá»›n má»™t tiếng rồi cùng Liá»…u Ngá»c Lân phóng ngÆ°á»i Ä‘i
trÆ°á»›c.
Hoà ng y đồng tá» cúi ngÆ°á»i nói vá»›i Ôn Phi Khanh:
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng, tiểu khả xin dẫn Ä‘Æ°á»ng cho cô nÆ°Æ¡ng!
Rồi cùng thêm vị Hoà ng y đồng tỠthứ hai cùng Ôn Phi Khanh lao và o mà n đêm,
cứ nhìn thân pháp đủ biết thuộc hà ng thượng hạng.
Ôn Phi Khanh nhìn Lý Tồn Hiếu nói:
- Huynh cùng Lãnh cô nÆ°Æ¡ng và TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối cứ chá» trong khách Ä‘iếm, không
quá một canh giỠtôi nhất định trở lại.
Nói rồi cÅ©ng phóng ngÆ°á»i lên không phi theo hÆ°á»›ng mấy ngÆ°á»i kia vừa Ä‘i.
Lý Tồn Hiếu đứng đó bất động, chẳng nói gì mà trên mặt cũng không một chút
biểu hiện.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c đến khẽ giá»ng nói:
- Chúng ta quay lại khách điếm!
Lý Tồn Hiếu lẳng lặng quay ngÆ°á»i.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình bá»—ng bÆ°á»›c đến kêu lên:
- Thiếu hiệp…
Lý Tồn Hiếu nói:
- Tiá»n bối, chúng ta vá» khách Ä‘iếm rồi nói chuyện.
Bấy giá» má»™t Ä‘oà n bốn ngÆ°á»i quay vá» khách Ä‘iếm, TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình Ä‘em thân
pháºn của Lý Tồn Hiếu nói cho TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan nghe.
Trương Tiêu Lan im lặng nghe xong, hai mắt tròn xoe nhìn chà ng nói:
- Thì ra là Lý thiếu hiệp…
Lý Tồn Hiếu nói:
- Trương cô nương, tôi không dám…
Trương Tiêu Lan nói:
- Thiếu hiệp, lão quản gia của quý phủ đã chết…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cắt ngang lá»i con gái nói:
- Lan nhi, chuyện Lý Thăng chết, thiếu hiệp đã biết. Thiếu hiệp cùng cha đến khu
vÆ°á»n hoang Hoa gia thì nhìn thấy ngôi má»™ Lý Thăng, tấm bia kia chÃnh là nét chữ của
con…
Trương Tiêu Lan đôi môi mấp máy như muốn nói gì.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình khoát tay cản lại nói tiếp:
- Lan nhi, chá»› cắt ngang lá»i cha, cha há»i con trả lá»i, nhÆ° váºy má»›i có thứ có lá»›p…
Lão ngừng lại giây lát rồi má»›i há»i:
- Con gặp Lý Thăng ở đâu?
Trương Tiêu Lan đáp:
- ChÃnh ngay trong vÆ°á»n hoang kia.
- Lý Thăng đã nói gì với con ?
- Lý Thăng nói ông ta đã đi tìm Lý phu nhân và Lý thiếu hiệp hai mươi năm nay,
nhÆ°ng bao nhiêu năm vẫn bặt vô âm tÃn…
Lý Tồn Hiếu trong lòng nghe xót xa, chỉ cúi thấp đầu không nói.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Còn gì nữa không, Lý Thăng có nói ra ai là hung thủ năm xưa tà n sát toà n gia
“ThÃnh Äà o SÆ¡n Trangâ€?
Trương Tiêu Lan lắc đầu nói:
- Không nghe Lý Thăng nói.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chau mà y há»i:
- Thế viên “Huyết Kết Ngá»c Uyên Ương†là Lý Thăng giao cho con ?
- Äúng, chỉ có má»™t viên…
- Äiá»u nà y thì cha biết, nhÆ°ng còn má»™t viên nữa, ông ta không mang ra hay là bị
mất chăng?
- Không, cha, ông ta Ä‘em viên kia giấu ở má»™t nÆ¡i khác. Ông ta nói ngÆ°á»i trong võ
lâm ai ai cÅ©ng muốn Ä‘oạt được “Huyết Kết Ngá»c Uyên Ươngâ€, ông ta sợ nếu mang cả
đôi bảo ngá»c kia trên ngÆ°á»i, nhỡ bị phát hiện ra tất sẽ bị giết mà đoạt Ä‘i, cho nên chỉ
mang theo một viên…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình thở dà i nói:
- Khá lắm Lý Thăng! Lan nhi, thế còn lại má»™t viên “Huyết Kết Ngá»c Uyên Ươngâ€,
ông ta cất giấu ở đâu, có từng nói với con không?
TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan gáºt đầu đáp:
- Ông ta nói viên ngá»c còn lại giấu trong mắt phụng trong khu vÆ°á»n hoang Hoa
gia…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cắt ngang há»i lại:
- Nơi nà o?
- Trong mắt phụng khu vÆ°á»n hoang Hoa gia.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình giá»ng đầy ngạc nhiên nói:
- Mắt phụng, trong vÆ°á»n hoang Hoa gia lấy đâu ra Phụng…
Lão thoáng chút trầm ngâm rồi nhìn Lý Tồn Hiếu há»i:
- Thiếu hiệp có phát hiện thấy Phụng Hoà ng trong vÆ°á»n hoang Hoa gia chứ?
Lý Tồn Hiếu lắc đầu nói:
- Không.
Lãnh Ngưng Hương chen và o nói:
- Tiến bối, tôi có thể nói một câu chứ?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình vá»™i nói:
- Lãnh cô nÆ°Æ¡ng sao còn khách khÃ, có gì xin cứ nói.
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Khu vÆ°á»n hoang Hoa gia tôi cÅ©ng đã đến qua, lúc ấy vô tâm nên không để ý, thế
nhÆ°ng giá» nghÄ© lại thì trong vÆ°á»n ấy chẳng lấy đâu ra phụng. NhÆ°ng nếu nghÄ© ra thì
“phụng†mà Lý Thăng nói đến khả năng là hình phụng điêu khắc chạm trỗ trên gỗ trên
kia chăng!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình vá»— tay đánh đét má»™t tiếng, vui mừng reo lên:
- Äa tạ Lãnh cô nÆ°Æ¡ng chỉ giáo, khu vÆ°á»n hoang Hoa gia lá»›n nhÆ° thế, chúng ta
phải chia nhau ra Ä‘i tìm, há»… nÆ¡i nà o có hình Ä‘iêu khác chạm trổ thì phải xem tháºt kỹ,
nhất quyết tìm ra!
Trương Tiêu Lan nói:
- Thế thì đi…
- Không vội!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình giÆ¡ tay ngăn lại, nói tiếp:
- Cứ nói hết chuyện của con rồi đi chưa muộn, Lý Thăng còn nói với con những gì
nữa không?
Trương Tiêu Lan chau mà y như cố nhớ lại, cuối cùng lắc đầu nói:
- Không còn gì nữa.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình há»i:
- Lý Thăng vì sao chết?
TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan nghe há»i thì mặt ám tối lại đáp:
- Ông ta cắn lưỡi tự tuyệt…
Lý Tồn Hiếu mặt biến sắc kêu lên:
- Cô nương nói thế nà o?
Trương Tiêu Lan bị thương nói:
- Lý Thăng nói lão thân già còm cõi, lại thêm tà n phế, cố sống lây lất hai mươi
năm nay là chỉ để tìm cho được Lý phu nhân, và Lý thiếu hiệp giao đôi “Huyết Kết
Ngá»c Uyên Ươngâ€. Giá» tôi tìm đến gặp lão ta, lão ta tin tưởng ở tôi, xem nhÆ° sứ mệnh
thiêng liêng nhất lão tự đặt ra cho mình đã hoà n thà nh, cho nên…
Nói đến đó, cô nà ng cúi thấp đầu hai vai rung lên.
Lý Tồn Hiếu than dà i một tiếng nói:
- Lý gia thiếu nợ Lý Thăng quá nhiá»u!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Lý Thăng trung can nghÄ©a đảm trên Ä‘á»i nà y hiếm thấy. Lan nhi…
TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan nghe gá»i thì ngẩng đầu lên lau khô nÆ°á»›c mắt.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lại há»i:
- Con gặp Hầu Ngá»c Côn lúc nà o?
- Sau khi chôn Lý Thăng xong.
- Hắn có há»i con vá» viên “Huyết Kết Ngá»c Uyên Ương†còn lại ở đâu không?
- Có há»i, con trả lá»i hắn năm xÆ°a khi chạy thoát ra khá»i “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trangâ€,
Lý Thăng chỉ mang theo được một viên, viên còn lại bị chôn vùi trong đống tro tà n
“ThÃnh Äà o SÆ¡n Trangâ€!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình quan tâm há»i:
- Hầu Ngá»c Côn chịu tin sao?
Lãnh Ngưng Hương chen và o nói:
- Tiến bối, Hầu Ngá»c Côn tin hay không đã chẳng còn quan trá»ng.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình thoáng chút ngạc nhien, nhÆ°ng rồi gáºt đầu nói:
- Cô nương nói đúng…
Lại nhìn con gái mình lão nói tiếp:
- Lan nhi, váºy thì ngÆ°á»i nà o mang con đến Lãnh Nguyệt Môn?
Trương Tiêu Lan đáp:
- NgÆ°á»i kia gầy gầy cao cao, tuổi ngoà i ba mÆ°Æ¡i, thân váºn hoà ng bà o…
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Hẳn là Cung Thiên Cầu.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình há»i lại:
- Hắn đã mang con đến Lãnh Nguyệt Môn rồi chứ?
Trương Tiêu Lan nói:
- NgÆ°á»i kia Ä‘iểm “à huyệt†khiến con chẳng nói được, thế nhÆ°ng con vẫn nhìn
thấy, con không biết nơi đó là nơi nà o, nhưng đình viện rất lớn, xem ra còn lớn hơn
vÆ°á»ng hoang Hoa gia nhiá»u.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Có lẽ đúng là Lãnh Nguyệt Môn.
Ngừng lại giây lát lão há»i tiếp:
- Con có nhìn thấy ngÆ°á»i nà o không?
- Ngoà i ngÆ°á»i cao gầy kia ra, chỉ nhìn thấy vị tổng quản “Lãnh Nguyệt Môn†vÃ
Liá»…u Ngá»c Lân.
- Không thấy Cơ bà bà ư?
- Không.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình buông tiếng thở dà i nói:
- Xem ra CÆ¡ bà bà chẳng phải là ngÆ°á»i dá»… gặp…
Rồi chuyển ánh mắt nhìn Lý Tồn Hiếu nói:
- Thiếu hiệp, giá» thì chúng ta đến khu vÆ°á»n hoang Hoa gia tìm viên “Huyết Kết
Ngá»c Uyên Ương†hay là chỠÔn cô nÆ°Æ¡ng trở vá»?
Lý Tồn Hiếu suy nghĩ rồi nói:
- Ôn cô nÆ°Æ¡ng nói lâu lắm chỉ má»™t canh giá» là trở lại, chúng ta nên chá» cô ấy vá»
rồi đi cũng chưa muộn, đằng nà o có thêm một ngừơi vẫn dễ tìm hơn.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Äược, nghe theo thiếu hiệp váºy.
Bấy giá» bốn ngÆ°á»i ngồi chuyện phiếm chỠđợi, nói là má»™t canh giá», thế nhÆ°ng
đến giá» mà vẫn chÆ°a thấy Ôn Phi Khanh trở vá».
Thá»i gian trôi qua cháºm chạm vá»›i ngÆ°á»i chỠđợi, mặt trá»i đã chênh chếch, nhÆ°ng
Ôn Phi Khanh vẫn chẳng thấy đâu.
Cả bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u sốt ruá»™t, nhất là Lý Tồn Hiếu, chà ng trong lòng cảm thấy lo
lắng bất an.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cuối cùng Ä‘Ã nh lên tiếng:
- Thiếu hiệp, tôi xem ra Ôn cô nương đã gặp chuyện.
Lý Tồn Hiếu chau mà y nói:
- Tiến bối, tôi muốn đến Lãnh Nguyệt Môn xem sao!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu nói:
- Tôi đã sá»›m nháºn ra Ä‘iá»u nà y. Thiếu hiệp, Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng hiện giá» vẫn còn ở
tại Hà n Tinh Môn, đúng chứ?
Lý Tồn Hiếu nói:
- Äúng, tiá»n bối, thế nà o?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình giáºm chân nói:
- Lẽ ra ta phải nghĩ sớm, thiếu hiệp, Ôn cô nương nhất định bị chúng giữ lại trong
Lãnh Nguyệt Môn.
- Tiến bối, nhÆ° váºy là sao?
- Thiếu hiệp, CÆ¡ bà bà mang Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng gả cho Liá»…u Ngá»c Lân, “Hà n Tinh
Môn†hay được tin nà y tất sẽ tức giáºn, CÆ¡ bà bà đã Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c bắt giữ Ôn cô
nương, đương nhiên là để đổi lại cháu gái của mình đang còn ở trong Hà n Tinh Môn!
Lý Tồn Hiếu đầu mà y nhÃu chặt, qua Ä‘i má»™t lúc má»›i giãn ra, gáºt đầu nói:
- Tiá»n bối nói không sai, tôi cÅ©ng sÆ¡ ý không nghÄ© đến chuyện nà y, nếu không thì
chẳng bao giỠtôi để cho Ôn cô nương đến Lãnh Nguyệt Môn…
Nói đến đó ánh mắt chà ng như ngưng kết lại nhìn Trương Tiêu Lan nói:
- TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng có nháºn ra đại viện nằm phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nà o không?
Trương Tiêu Lan chau mà y nghĩ lại nói:
- Ra khá»i cá»a sau vÆ°á»n hoang hoa gia Ä‘i vá» hÆ°á»›ng đông bắc…
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng.
Rồi quay nhìn TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói tiếp:
- Tiến bối và Lãnh cô nương cứ ở trong khách điếm chỠtôi…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình thốt lên:
- Thiếu hiệp muốn đi…
- Äúng, tiá»n bối, tôi không thể không Ä‘i má»™t chuyến!
Lãnh Nguyệt Môn tiến lên một bước gần chà ng nói:
- Tôi đi cùng huynh.
Lý Tồn Hiếu lắc đầu nói:
- Äa tạ hảo ý cô nÆ°Æ¡ng…
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Thêm má»™t ngÆ°á»i thì có thể trợ lá»±c cho huynh…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Thiếu hiệp, Lãnh cô nương nói phải, thiếu hiệp nếu như đã muốn đi thì cũng
cần có ngÆ°á»i trợ lá»±c. “Phi Thuý Cốc†dụng Ä‘á»™c thà nh danh khiến ngÆ°á»i ta phòng cÅ©ng
vô Ãch, khi cần thiết Lãnh cô nÆ°Æ¡ng có thể trợ giúp công tá» má»™t tay.
Lý Tồn Hiếu nói:
- Äiá»u nà y tôi biết, thế nhÆ°ng thân thế của Lãnh cô nÆ°Æ¡ng…
Lãnh Ngưng Hương nói ngay:
- Phi Khanh thư thư coi tôi như tỷ muội, vì cô ấy mà tôi bất chấp tất cả.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng nói má»™t câu nghe tháºt khéo, má»™t chữ “tình†vá»›i chà ng chẳng
hỠđể biểu lộ ra ngoà i.
Vá»›i cha con TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình thì chẳng rõ, nhÆ°ng Lý Tồn Hiếu là ngÆ°á»i thông
minh thế nà o lại không nháºn ra được, chà ng nghe còn chút do dá»± nói:
- Nếu đã như thế thì tôi cũng chẳng tiện ngăn cản cô nương…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Sau khi thiếu hiệp và Lãnh cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i rồi, cha con chúng tôi cÅ©ng sẽ rá»i khá»i
đây. Chúng ta không thể không đỠphòng Lãnh Nguyệt Môn lại giở trò tiếp, rất có thể
đến đây bắt cha con chúng tôi.
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu nói:
- Thế thì chúng tôi có thể gặp lại tiá»n bối ở đâu?
- Thiếu hiệp còn nhớ ra ký hiệu của tôi đấy chứ, thiếu hiệp chỉ cần lần theo ký
hiệu để lại thì nhất định tìm ra cha con chúng tôi.
Lý Tồn Hiếu nói:
- Tôi không dám nói bao giá» thì Ä‘i tìm tiá»n bối, thế nhÆ°ng xong chuyện nhất định
sẽ Ä‘i. Tiá»n bối và TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng xin cẩn tháºn, tôi Ä‘i đây!
Nói rồi ôm quyá»n thi lá»…, Ä‘oan quay ngÆ°á»i định ra cá»a.
Vừa đúng lúc nà y trong viện má»™t ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o, má»™t ngÆ°á»i váºn hoà ng bà o dong
dá»ng cao.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Thiếu hiệp xem ra chẳng cần đi nữa.
Chỉ thấy ngÆ°á»i áo và ng kia bÆ°á»›c nhanh đến nói:
- NgÆ°á»i của Lãnh Nguyệt Môn cầu kiến Lý thiếu hiệp.
Lý Tồn Hiếu sãi chân bước ra ngoà i nói:
- Lý Tồn Hiếu đây, các hạ có gì chỉ giáo?
NgÆ°á»i kia nhảy tá»›i đứng ngay dÆ°á»›i diá»m nhà , đối diện vá»›i Lý Tồn Hiếu nói:
- Liễu công tỠlệnh tại hạ mang đến cho Lý thiếu hiệp một phong thư.
Nói rồi lấy ra một phong thư hia tay đưa đến.
Lý Tồn Hiếu đón lấy, Lãnh Ngưng Hương bước lại bên chà ng, giơ tay tranh lấy
phong thư, xé phong bì lôi bức thư ra, rồi mới trao cho chà ng.
Hà nh động nà y của nà ng là rất có ý, vì tình lang nà ng đỠphòng đối phương có
thể thi thố độc trên thư.
Lý Tồn Hiếu Ä‘a tạ má»™t tiếng, tiếp lấy bức thÆ° Ä‘á»c rất nhanh, trên nét mặt chà ng
thay đổi, ngước mắt nói:
- Äây thá»±c ra là chủ ý của ai, của CÆ¡ bà bà hay là Liá»…u Ngá»c Lân?
Hoà ng bà o nhân nói:
- Liễu công tỠlà rễ tương lai của Lãnh Nguyệt Môn, nên ý của Liễu công tỠcũng
là ý của Cơ bà bà .
Lý Tồn Hiếu nói:
- Váºy thì nhá» các hạ vá» bẩm báo lại vá»›i Liá»…u Ngá»c Lân, ngà y mai khi mặt trá»i
lặn, tôi sẽ gặp anh ta tại khu vÆ°á»n hoang Hoa gia.
Hoà ng bà o nhân cúi ngÆ°á»i lÄ©nh ý, rồi quay gót bÆ°á»›c Ä‘i.
Lãnh Ngưng Hương đột nhiên nói:
- Các hạ xin ngừng bước.
Hoà ng bà o nhân quy ngÆ°á»i ngÆ°ng mắt nhìn cô ta.
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Tôi xin thỉnh giáo một chút, các hạ xưng hô thế nà o, trong “Lãnh Nguyệt
Mônâ€â€¦
Hoà ng bà o nhân đáp:
- Tại hạ hỠPhan, đương chức Tuần sát.
- Thì ra là Phan tuần sát, tôi thất kÃnh.
Phan tuần sát chẳng nói gì.
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Liễu công tỠđã có thư đến, theo lễ thì Lý thiếu hiệp cũng nên có thư phản hồi,
ở đây ta có má»™t phong thÆ° nhá» Phan tuần sát mang vá» cho Liá»…u công tá».
Nà ng nói rồi quay ngÆ°á»i Ä‘i nhanh và o trong phòng, lát sau quay ra vá»›i má»™t phong
thư trên tay trao cho Phan tuần sát, chỉ thấy bên ngoà i phong thư đỠ“Liễu công tỠthân
khảiâ€.
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Phiá»n các hạ má»™t chuyến!
Phan tuần sát chẳng nói thêm câu nà o, nháºn thÆ° rồi Ä‘i ngay.
Bấy giá» liá»n nghe TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình từ phÃa sau lÆ°ng cÆ°á»i nói:
- Thiếu hiệp chẳng cần phải Ä‘i Lãnh Nguyệt Môn, chỉ cần Liá»…u Ngá»c Lân tá»± tay
bóc thư, thì hắn sẽ ngoan ngoãn tự mình tiễn Nhị cô nương vỠđây!
Lý Tồn Hiếu ngá»› ngÆ°á»i nhìn Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng nói:
- Cô nương viết gì trong thư?
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Huynh không trách tôi tự có chủ ý chứ!
Lý Tồn Hiếu nhún vai cÆ°á»i nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng khéo nói, có Ä‘iá»u… con ngÆ°á»i Liá»…u Ngá»c Lân cÅ©ng rất gian giảo ma
mãnh.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạt nói:
- Cho dù hắn ma mãnh đến đâu, trừ phi hắn không chạm tay đến phong thư, chỉ
cần hắn mở thÆ° ra xem thì còn lo gì hắn không trúng Ä‘á»™c, đây là lấy đạo ngÆ°á»i trị ngÆ°á»i
mà thôi. Trên thÆ° tôi thi triển “Vô hình Ä‘á»™câ€, ngoà i tôi ra thì chẳng ai có thể cứu nổi
hắn. Theo tôi thấy, Cơ bà bà đến lúc đó chẳng nỡ nà o bỠđứa cháu rễ tương lai của
mình!
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng.
- Äừng khách khà vá»›i tôi, đây là lần đầu tiên trong đầu tôi dùng đến “Vô hình
Ä‘á»™câ€. Äối phó vá»›i con ngÆ°á»i nhÆ° Liá»…u Ngá»c Lân, cần chá»n thủ Ä‘oạn thÃch hợp má»›i
thà nh công!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chen và o há»i chuyện khác:
- Thiếu hiệp, Liá»…u Ngá»c Lân trong thÆ° hắn nói gì thế?
Lý Tồn Hiếu liá»n trao phong thÆ° trên tay mình cho TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Tiá»n bối xin cứ xem.
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Tôi đã thá», trên thÆ° hắn không thi Ä‘á»™c.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình khi ấy liá»n tiếp lấy bức thÆ° Ä‘á»c. Lý Tồn Hiếu nhìn Lãnh NgÆ°ng
Hương nói:
- Thì ra vừa rồi cô nÆ°Æ¡ng tranh lấy bức thÆ° xé ra là sợ Liá»…u Ngá»c Lân thi Ä‘á»™c trên
thÆ°?
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng nhìn chà ng cÆ°á»i hà m tiếu nói:
- Nếu không thế thì tôi là m sao tranh lấy phong thư!
Lý Tồn Hiếu cố tránh đôi mắt thâm sâu lộ chân tình của cô nà ng, nói:
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình xem xong thÆ° nói:
- Thiếu hiệp, thì ra Liá»…u Ngá»c Lân yêu cầu thiếu hiệp mang viên “Huyết Kết Ngá»c
Uyên Ương†thứ hai và bức “Tà ng Bảo Äồ†đến khu vÆ°á»n hoang đổi lấy Ôn cô nÆ°Æ¡ng…
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu nói:
- Tôi biết hắn chẳng khi nà o chịu thôi!
- Thiếu hiệp có nháºn ra Ä‘iá»u gì đáng nghi ngá» trong bức thÆ° nà y không?
- à tiá»n bối chỉ…
- Liá»…u Ngá»c Lân muốn nắm được bức “Tà ng Bảo Äồâ€!
Lý Tồn Hiếu ngá»› ngÆ°á»i nói:
- Tiá»n bối muốn nói trong viên ngá»c kia trống không?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Lý ra phải là váºy, nếu không thì hắn chẳng khi nà o còn đòi thiếu hiệp trao bức
“Tà ng Bảo Äồâ€.
Lý Tồn Hiếu chau mà y mơ hồ nói:
- Ná»a bức “Tà ng Bảo Äồ†kia Ä‘i đâu chứ? Chẳng lẽ đúng nhÆ° Lãnh cô nÆ°Æ¡ng nói,
Hà n thúc thúc của tôi đã sá»›m lấy mất bức “Tà ng Bảo Äồâ€?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình trên mặt cÅ©ng hết sức hồ nghi nhìn TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan nói:
- Lan nhi, Lý Thăng khi giao cho con viên ngá»c, có nói bên trong nó chẳng có gì
hay không?
Trương Tiêu Lan lắc đầu nói:
- Không, chẳng nghe ông ta nói gì.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình trầm ngâm chau mà y thốt lên:
- Thế thì lạ…
Äá»™t nhiên ngá»ng đầu ngÆ°ng mắt nhìn chà ng nói:
- Thiếu hiệp, chúng ta sao không Ä‘i tìm viên ngá»c thứ hai xem sao?
Lý Tồn Hiếu cũng nhìn lại lão vẻ hoà i nghi nói:
- Tiá»n bối nghi ngá» ná»a bức “Tà ng Bảo Äồ†kia cÅ©ng nằm trong viên ngá»c “Huyết
Kết Ngá»c Uyên Ương†thứ hai chăng?
- Tôi chỉ nghÄ© nhÆ° váºy, nhÆ°ng không dám tin chắc.
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Tiá»n bối nói nhÆ° váºy, tôi nghÄ© rất có khả năng, vì vị Lý Thăng kia chẳng thể nà o
trao cho TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng chỉ là má»™t đôi “Huyết Kết Ngá»c Uyên Ương†rá»—ng không vô
tÃch sá»±!
Lý Tồn Hiếu nghe ra cũng có lý, trầm ngâm thêm một lúc cuối cùng nói:
- Thôi được, chúng ta đằng nà o thì cÅ©ng phải Ä‘i tìm cho ra viên ngá»c đó, giá» Ä‘i
thôi!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nôn nóng nói:
- Äi thì Ä‘i nhanh, chúng ta phải lợi dụng khi trá»i còn sáng để tìm, chỠđến tối rồi
thì chẳng thấy gì là gì!
Trương Tiêu Lan nói:
- Hay là chúng ta mang thêm đèn để tìm?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Mang được đèn Ä‘i thì sợ gì trá»i tối, thế nhÆ°ng muốn qua mắt ngÆ°á»i Lãnh Nguyệt
Môn mà mang theo đèn trong đêm, há chẳng phải lạy ông tôi ở bụi nà y!
Trương Tiêu Lan nghe ra thì hiểu, đương nhiên vỠkinh nghiệm và kiến thức cô
nà ng còn rất kém, chỉ im lặng không nói gì.
Bấy giá» cả bá»n bốn ngÆ°á»i kéo nhau trở lại khu vÆ°á»n hoang há» Hoa, bốn ngÆ°á»i
chia nhau thà nh hai nhóm chia ra Ä‘i tìm. Cha con TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình má»™t nhóm, Lý Tồn
Hiếu cùng với Lãnh Ngưng Hương.
Khi đến khu vÆ°á»n hoang trá»i đã xế chiá»u, tìm chẳng mấy chốc thì trá»i sáºp tối hẳn.
Trá»i tối không có nghÄ©a là chẳng thấy gì cả, nhÆ°ng để tìm đồ váºt trong khu vÆ°á»n
hoang nà y thì xem ra vất vả hÆ¡n nhiá»u so vá»›i ban ngà y.
Tìm má»™t hồi bốn ngÆ°á»i gặp lại nhau trÆ°á»›c cổng khu vÆ°á»n, chỉ nhìn nhau lắc đầu
thở dà i.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chau mà y giá»ng đầy kinh ngạc nói:
- Trong khu vÆ°á»n Hoa gia nà y từ tÆ°á»ng đá cho đến cá»™t gá»—, chẳng thấy nÆ¡i nà o có
khắc hình phụng, Lý Thăng sao lại bảo viên “Huyết Kết Ngá»c Uyên Ương†giấu trong
mắt phụng chứ?
Lý Tồn Hiếu nói:
- Tiá»n bối, Lý Thăng đã nói thế thì trong khu vÆ°á»n nà y nhất định có hình phụng,
nếu không thì chẳng bao giỠông ta nói thế trước lúc chết!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Thiếu hiệp nói không sai, thế nhưng chúng ta đã tìm qua…
Lãnh Ngưng Hương chen và o nói:
- Có lẽ chúng ta tìm chưa hết.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Có lẽ…
Lão ngừng lá»i cÆ°á»i khổ, rồi lắc nhẹ đầu nói tiếp:
- Hôm nay đã muộn, ngà y mai chúng ta lại đến…
Nói đến đó hốt nhiên lão quay mặt nhìn TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan gằn há»i:
- Lan nhi, con không nghe nhầm đấy chứ?
Trương Tiêu Lan lắc đầu nói
- Không thể nhầm được, Lý Thăng rõ rà ng nói viên “Huyết Kết Ngá»c Uyên Ươngâ€
thứ hai giấu trong mắt phụng trong khu vÆ°á»n hoang Hoa gia.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chẳng nói gì, chỉ chau mà y trầm ngâm…
Một đêm qua yên tĩnh.
Không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì từ phÃa Lãnh Nguyệt Môn, cÅ©ng không thấy má»™t bóng
ngÆ°á»i của Lãnh Nguyệt Môn xuất hiện.
Khi còn lại hai ngÆ°á»i vá»›i nhau, TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình má»›i trao cho Lý Tồn Hiếu má»™t
chiếc hộp gỗ tỠđà n hương. Trong chiếc hộp chứa một phong thư, phong thư nà y chẳng
biết là ai gá»i cho ai, chỉ thấy Lý Tồn Hiếu vừa Ä‘á»c thÆ° vừa rÆ¡i nÆ°á»›c mắt.
Cũng vì bức thư nà y, mà đêm ấy khiến Lý Tồn Hiếu chẳng thể chợp mắt.
Sáng sá»›m ngà y hôm sau, bốn ngÆ°á»i lại kéo nhau đến khu vÆ°á»n hoang Hoa gia.
Ban ngà y tìm kiếm quả là dá»… dà ng hÆ¡n nhiá»u, bốn ngÆ°á»i vẫn chia ra hai hÆ°á»›ng Ä‘i tìm
kiếm nhÆ° hồi chiá»u qua.
Thế nhưng, suốt một buổi sáng vẫn y nhiên không sao tìm thấy, đừng nói là “mắt
phụngâ€, mà đến má»™t hình thù gì na ná hình “phụng†cÅ©ng không há» nhìn thấy.
Bốn ngÆ°á»i gặp lại nhau vá»›i nét mặt thất vá»ng và ngạc nhiên, TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình
buông tiếng thở dà i nói:
- Thế nà y là thế nà o chứ?
Lý Tồn Hiếu nhún vai cÆ°á»i khổ nói:
- Ai biết được!
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i vẻ kiên nhẫn nhất nói:
- Lý Thăng vốn đã sợ mang hai viên ngá»c “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†trong
ngÆ°á»i bị ngÆ°á»i ta Ä‘oạt mất nên cất giấu má»™t viên, tất nhiên nÆ¡i cất giấu phải là nÆ¡i rất
kÃn đáo, chẳng thể dá»… dà ng tìm được!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Lãnh cô nÆ°Æ¡ng nói có lý, nhÆ°ng cả khu vÆ°á»n nà y chúng ta đã tìm khắp…
Lãnh Ngưng Hương lắc đầu nói:
- Tiến bối, theo tôi thấy chúng ta vẫn chưa tìm hết.
- Sao? Cô nương?
- Vị Lý Thăng kia nói vá»›i TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng viênâ€Huyết Kết Ngá»c Uyên Ương†thứ
hai giấu trong mắt phụng trong khu vÆ°á»n hoang Hoa gia, nhÆ° váºy thì nó chắc chắn nằm
trong khu vÆ°á»n nà y chứ chẳng nghi. Hiện tại chúng ta tìm chÆ°a ra, có nghÄ©a là chúng ta
vẫn chÆ°a tìm hết khu vÆ°á»n nà y!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cÆ°á»i khổ nói:
- Giá» mà tìm lại, có nÆ°á»›c chúng ta láºt lân từng viên gạch ngá»n cá» trong khu vÆ°á»n
nà y.
Trương Tiêu Lan nói:
- Chẳng lẽ tôi nghe nhầm? Tôi rõ rà ng là nghe ông ta nói viên “Huyết Kết Ngá»c
Uyên Ương†thứ hai giấu trong mắt phụng…
Cô ta vẫn má»™t má»±c khẳng định câu mình nghe được chẳng sai, váºy mà cả bá»n đã
tìm Ä‘i tìm lại mấy lần vẫn không thấy, thế thì viên ngá»c kia nằm ở đâu chứ?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình vẻ hÆ¡i bá»±c tức nói:
- Sao ngÆ°Æ¡i không há»i cho rõ?
Trương Tiêu Lan nói:
-Con cÅ©ng nghÄ© há»i cho rõ rà ng, nhÆ°ng lão Lý Thăng nói xong câu nà y thì…
Cô ta im lặng, chẳng nói hết câu.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình hiểu ra, thở dà i thÆ°á»n thượt, chẳng nói gì thêm.
Lý Tồn Hiếu nói:
- Tiá»n bối, xÆ°a nay có câu “Kỳ trân di bảo, duy ngÆ°á»i có đức má»›i đượcâ€, Ä‘iá»u nà y
không thể miễn cưỡng. GiỠđã đến ngỠrồi, chúng ta vỠkhách điếm ăn uống nghỉ ngơi,
đến chiá»u nói chuyện tiếp.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Äà nh thế thôi.
Nói rồi quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i.
Lý Tồn Hiếu cũng quay gót bước theo lão…
Äá»™t nhiên nghe TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan kêu lên:
- Cháºm chân, cha!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình giáºt mình dừng chân quay lại há»i:
- Gì thế, Lan nhi!
Khi ấy nhìn thấy Trương Tiêu Lan chỉ tay và o một chỗ bóng râm trước tòa tiểu lâu
đổ nát, hai mắt cô nà ng mở tròn xoe nói:
- Kia là gì…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ngÆ°ng thần nhìn rồi cả ngÆ°á»i run lên, buá»™c miệng thốt:
- Äầu phụng….
Äúng váºy, đó là má»™t chiếc đầu phụng, chiếc đầu phụng nà y chẳng phải bằng đá
chạm hay gá»— khắc , mà là bằng lá cây kết lại ánh mặt trá»i chiếu xuống má»›i nhìn thấy
được!
Lý Tồn Hiếu định thần nói:
- Thì ra là nơi nà y!
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Vị Lý Thăng nà y tháºt là phà nhiá»u tâm trÃ.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Lãnh cô nương cũng không kém, chiếc đầu phụng nà y nếu không chú ý thì thực
khó mà nháºn ra được, ai có thể ngá» tá»›i đầu phụng là má»™t tán lá kết lại thà nh. Nếu
chẳng phải đúng ngá» bóng râm rá»i xuống thì chẳng nháºn ra được, trong má»™t ngà y cÅ©ng
chỉ và o giỠnà y mới nhìn thấy được hình đầu phụng. Nếu chẳng phải Lan nhi vô tình
nhìn thấy thì chúng ta đã bá» lỡ qua cÆ¡ há»™i nà y, xem nhÆ° tìm tung cả khu vÆ°á»n nà y lên
cũng phà công!
TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan nhá» giá»ng nói:
- Cha trÆ°á»›c tiên khoan vá»™i nói nhiá»u, biết đúng hay không đúng!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Cả khu vÆ°á»n hoang lá»›n thế nà y, duy nhất nhìn thấy chiếc đầu phụng nà y quyết
chẳng sai được. Thiếu hiệp, chúng ta đến xem sao!
Dứt lá»i khoát chân Ä‘i trÆ°á»›c.
Äến trÆ°á»›c toà phế lâu nhìn, má»›i thấy chiếc đầu phụng kia đầy đủ mà o, mắt má»m.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chỉ tay và o nÆ¡i tròn sáng nói:
- Thiếu hiệp, kia là mắt phụng.
Lý Tồn Hiếu nói:
- Tiá»n bối, chẳng lẽ viên “Huyết Kết Ngá»c uyên Æ°Æ¡ng†cất giấu trong đó?
- Nếu như Lý Thăng đã nói thế thì quyết chẳng sai, để tôi moi tìm xem!
Nói rồi lão ngồi xuống, rút ra má»™t ngá»n chuá»· thủ moi đất lên, moi sâu chừng hai
ba xÃch, ngá»n chủy thủ trong tay lão chạm phải má»™t váºt gì rất cứng.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình tay cà ng moi nhanh hÆ¡n, qua thêm má»™t lúc má»›i lá»™ ra được má»™t
chiếc hộp thiết, bên ngoà i đã gỉ sét.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình mặt nhá»… nhãi mồ hôi, nhÆ°ng nét mặt mừng thì không tả được,
hai tay khệ nệ bÆ°ng chiếc há»™p thiết lên cÆ°á»i khà khà nói:
- Äây rồi, thiếu hiệp.
Tiếp rồi lão tìm cách cạy nắp hộp, chẳng sai chút nà o. Bên trong chứa một viên
“Huyết Kết Ngá»c Uyên Ươngâ€, bên cạnh còn có thêm má»™t cuá»™n da dê.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chẳng dám Ä‘á»™ng và o, hai tay Ä‘Æ°a tá»›i trÆ°á»›c mặt Lý Tồn Hiếu
nói:
-Thiếu hiệp, xin xem qua.
Lý Tồn Hiếu chẳng khách khÃ, tiếp lấy chiếc há»™p, Ä‘em tấm da dê mở ra xem. Äó
là ná»a bức đồ, bên trên vẽ cảnh sÆ¡n thủy má»™t vùng nà o đó rất rõ rà ng.
Lý Tồn Hiếu chỉ tay lên một ký hiệu “X†ghi trên bức đồ nói:
- Tiá»n bối, đây khả năng là nÆ¡i chứa bảo váºt!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Có lẽ không sai, thế nhưng bức đồ nà y vẽ hình thế nơi nà o thì chưa nhìn ra
được.
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Ba tòa núi đứng thà nh hình tam giác, thế núi nhÆ° váºy Ãt thấy ở Trung nguyên.
Tôi nhá»› ra Nam mang má»™t vùng có thể núi tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° váºy.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ngÆ°á»›c mắt nhìn cô ta há»i:
- Cô nương nói là nơi nà o?
- Tiá»n bối có biết má»™t nÆ¡i gá»i là “Miêu CÆ°Æ¡ng Bát Äá»™ng†không?
- Tôi nghe nói qua, chẳng lẽ ở…
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng gáºt đầu nói:
- NÆ¡i đó ở trong “Miêu CÆ°Æ¡ng Bát Äá»™ngâ€!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chỉ chau mà y im lặng không nói gì.
Lý Tồn Hiếu nói:
- Sao, tiá»n bối, “Miêu CÆ°Æ¡ng Bát Äá»™ng†rất khó đến lắm sao?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nhìn chà ng há»i lại:
- Thiếu hiệp chÆ°a từng nghe nói qua “Miêu CÆ°Æ¡ng Bát Äá»™ngâ€?
Lý Tồn Hiếu lắc đầu nói:
- ChÆ°a.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- VỠ“Miêu CÆ°Æ¡ng Bát Äá»™ng†thì tôi chẳng biết nhiá»u lắm, thiếu hiệp cứ há»i Lãnh
cô nương. Lãnh cô nương kiến thức quãng bá, lại ở gần vùng Miêu Cương…
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i nói:
- Tiá»n bối quá khen, những Ä‘iá»u tôi biết cÅ©ng chỉ có hạn.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Cô nương, đây chẳng phải là chuyện khách sáo, thiếu hiệp tương lại tất có một
lần đến Miêu CÆ°Æ¡ng, binh pháp có câu: “biết ngÆ°á»i biết ta, trăm tráºn trăm thắngâ€!
Lãnh Ngưng Hương thay đổi ngữ khà nói:
- Äã lấy được “Huyết Kết Ngá»c Uyên Ương†chúng ta không nên lÆ°u lại đây lâu,
trở vỠkhách điếm rồi nói chuyện.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình giáºt mình nhìn trá»i nói:
- Nhất thá»i cao hứng quên mất, nếu cô nÆ°Æ¡ng không nhắc thì ta chắc cÅ©ng không
biết gì là đói!
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i, Lý Tồn Hiếu cÅ©ng cÆ°á»i, má»™t nụ cÆ°á»i tháºt sá»± mà lâu
lắm rồi mới thấy trên mặt chà ng.
oOo
|
30-08-2008, 03:29 PM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Hồi 19
Ân tình lưu lệ
Cả Ä‘oà n bốn ngÆ°á»i quay lại khách Ä‘iếm, TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan và Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng
Ä‘i phÃa trÆ°á»›c. Vừa bÆ°á»›c chân và o khách Ä‘iếm, TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan bá»—ng ngừng chân
đứng lại quay nhanh ngÆ°á»i nói:
- NgÆ°á»i của Lãnh Nguyệt Môn.
Lúc nà y Lý Tồn Hiếu và TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cÅ©ng đã nhìn thấy, ngay trong sân
khách Ä‘iếm hai ngÆ°á»i Ä‘ang đứng, chÃnh là hai vị hoà ng bà o đồng tá» mà hỠđã gặp hôm
trÆ°á»›c trong khu vÆ°á»n hoang.
Lý Tồn Hiếu vượt lên trước đến bên cạnh Trương Tiêu Lan và Lãnh Ngưng Hương,
mắt nhìn hai vị hoà ng bà o đồng tá» há»i ngay:
- Nhị vị tìm ai?
Vị hoà ng bà o đồng tá» bên phải liá»n nói:
- Vị nà o là cao nhân “Phi Thuý Cốc�
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng hÆ¡i ngá»› ngÆ°á»i, nhÆ°ng rồi mỉm cÆ°á»i bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c đáp:
- ChÃnh là tôi, hai vị có gì chỉ giáo?
Hoà ng bà o đồng tỠvẫn nghĩ Lãnh Ngưng Hương là nam nhân nói:
- Công tá» là cao nhân “Phi Thuý Cốcâ€, xin thỉnh giáo tôn tÃnh đại danh?
- Ta hỠLãnh, tên là Ngưng Hương.
Hoà ng bà o đồng tá» ngẩn ngÆ°á»i, ngÆ°ng mắt nhìn nà ng từ đầu đến chân má»›i nói:
- Thì ra là Lãnh cô nương, Lãnh cô nương ăn mặc thế nà y thứ cho tiểu khả không
nháºn ra…
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Không cần khách khÃ, ngÆ°Æ¡i có gì xin cứ nói thẳng ra!
Hoà ng bà o đồng tỠhơi nghiêng mình nói:
- Tiểu khả phụng mệnh Tả Hữu há»™ pháp bổn môn đến má»i Lãnh cô nÆ°Æ¡ng phó
ước…
Lãnh Ngưng Hương chau mà y nói:
- Phó ước, phó ước gì?
C
Hoà ng bà o đồng tỠliếc nhìn nhanh Lý Tồn Hiếu nói:
- Vị Lý thiếu hiệp nà y phó Æ°á»›c vá»›i Liá»…u công tá» trong khu vÆ°á»n hoang Hoa gia.
Liễu công tỠnhân có chuyện nên không thể tự đến được, nên thay đổi đặc phái Tả Hữu
há»™ pháp bổn môn phó Æ°á»›c cùng Lãnh cô nÆ°Æ¡ng chiá»u nay khi mặt trá»i lặn gặp nhau
trong khu vÆ°á»n hoang kia.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên nói:
- Ta cùng Tả Hữu hộ pháp quý môn xưa nay chưa từng biết mặt nhau…
Hoà ng bà o đồng tỠnói ngay:
- Chỉ bần bổn môn biết được cao nhân của “Phi Thuý Cốc†đến Kim Hoa nà y lÃ
đủ!
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng ngÆ°ng mắt há»i:
- NgÆ°Æ¡i trong Lãnh Nguyệt Môn nháºm chức gì?
Hoà ng bà o đồng tỠnghiêm túc đáp:
- Tiểu khả Ä‘Æ°Æ¡ng chức “Truyá»n lệnh đồng tá»â€ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Lão Thần Tiên.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i nói:
- Thảo nà o mà ngươi khéo ăn nói, thế Ôn cô nương đâu?
Hoà ng bà o đồng tỠnói:
- Hiện đang ở bên cạnh Lão Thần Tiên, là quý khách của Lãnh Nguyệt Môn.
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Ôn cô nÆ°Æ¡ng chÆ°a trở vá», ta chẳng có lòng dạ nà o là m chuyện khác. CÅ©ng có
nghĩa là nói, trước khi Ôn cô nương chưa trở vỠthì ta chẳng bao giỠgặp ai!
Hoà ng bà o đồng tỠnói:
- Tiểu khả chỉ phụng mệnh truyá»n lệnh, còn Lãnh cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i hay không, tiểu
khả chẳng ép buộc được.
- Vốn là như thế, đúng chứ?
Hoà ng bà o đồng tá» cúi ngÆ°á»i nói:
- Äã chuyển lá»i xong, nhị vị há»™ pháp chÃnh Ä‘ang chá» hồi âm, tiểu khả không dám
cháºm trá»…, cáo từ!
Nói rồi quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình Ä‘á»™t nhiên lên tiếng:
- Các hạ xin ngừng bước.
Hoà ng bà o đồng tá» quay ngÆ°á»i lại há»i:
- Tôn giá có gì chỉ giáo?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Nà o dám, xin vỠbáo lại nhị vị hộ pháp, Lãnh cô nương sẽ đến đúng hẹn!
Hoà ng bà o đồng tá» không khá»i ngạc nhiên, ngÆ°ng mắt nhìn lão ta há»i lại:
- Tôn giá có thể thay Lãnh cô nương là m chủ chuyện nà y?
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng nói đỡ lá»i TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình:
- Vị nà y là trưởng bối của ta, lá»i của trưởng bối ta dám không nghe!
Hoà ng bà o đồng tỠôm quyá»n nói:
- Thế thì quá tốt, đa tạ Lãnh cô nương.
Dứt lá»i, cả hai sóng vai nhau bÆ°á»›c nhanh ra khá»i khách Ä‘iếm.
NgÆ°ng mắt nhìn đối phÆ°Æ¡ng Ä‘i khuất rồi, TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình má»›i nói:
- Lãnh cô nÆ°Æ¡ng thứ cho tôi vừa rồi mạo muá»™i đứng ra tá»± tác tá»± thá»!
Lãnh Ngưng Hương lắc đầu nói:
- Tiá»n bối nói váºy tôi là m sao dám, tiá»n bối muốn tôi Ä‘i tất có cao kiến, tôi ngu
muá»™i nhất thá»i chÆ°a nghÄ© ra…
- Cô nương khéo nói, xin và o trong phòng rồi nói chuyện.
Bốn ngÆ°á»i và o phòng ngồi xuống bên bà n, TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan nhanh nhẹn pha cho
má»—i ngÆ°á»i má»™t chén trà .
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nhấp má»™t ngụm trà hắng giá»ng nói:
- Lãnh cô nương, trước mắt “Phi Thuý Cốc†không nên xung đột với “Lãnh Nguyệt
Mônâ€â€¦
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i nói:
- Tiá»n bối, tôi chẳng nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y. Nhá»› tôi đã có nói, vì Ôn thÆ° thÆ° mà tôi
có thể bất chấp tất cả, cũng không có gì đáng hối tiếc.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Äiá»u nà y thì tôi biết, thế nhÆ°ng Nhị cô nÆ°Æ¡ng hiện Ä‘ang còn ở trong tay Lãnh
Nguyệt Môn.
Lãnh Ngưng Hương trầm ngâm giây lát mới nói:
- Thế thì tiá»n bối có gì chỉ giáo?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu nói:
- Hai tiếng chỉ giáo thì không dám. Cô nương cũng nhìn ra, theo tình hình thì Liễu
Ngá»c Lân nhất định đã trúng Ä‘á»™c chứ chẳng nghi.
- Äúng, Ä‘iểm nà y thì tôi nhìn ra.
- Tôi nghe cô nương nói “Vô hình độc†là tối độc trong bách độc…
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng gáºt đầu nói:
- “Vô hình Ä‘á»™c†đÃch xác là tối Ä‘á»™c trong bách Ä‘á»™c, không những Ä‘á»™c tÃnh kịch
liệt mà còn rất khó Ä‘á» phòng, cho nên má»›i xÆ°ng là “vô hình Ä‘á»™câ€.
- Nghe cô nÆ°Æ¡ng nói “Vô hình Ä‘á»™c†ngoà i giải dược Ä‘á»™c môn của “Phi Thuý Cốcâ€
ra không ai giải nổi!
- Sự thực là thế.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình trầm lặng má»™t lúc nói tiếp:
- Theo cô nÆ°Æ¡ng biết thì trong thiên hạ còn có ngÆ°á»i nà o khác có thể giải “Vô
hình độc†không?
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng nghe há»i chau mà y suy nghÄ©, má»™t lúc lắc đầu nói:
- Theo tôi biết thì duy nhất độc môn giải dược tự chế của “Phi Thuý Cốc†mới giải
nổi “Vô hình Ä‘á»™câ€
- Thế thì quá tốt.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình hắng giá»ng lại nói:
- Cô nương, theo tình thế mà nói, Lãnh Nguyệt Môn chẳng khi nà o chịu cam tâm
thả Nhị cô nương ra…
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Trừ phi hỠkhông còn muốn tên cháu rễ tương lai kia nữa!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu nói:
- CÆ¡ bà bà đã nhìn đúng Liá»…u Ngá»c Lân, đồng ý gả cháu gái mình cho hắn thì khi
nà o chịu để hắn chết oan uổng!
- Váºy thì bà ta phải thả Ôn thÆ° thÆ° vá».
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lại lắc đầu nói:
- Bá»n há» chẳng cam tâm là m thế, há»… là ngÆ°á»i có chút quáºt cÆ°á»ng thì chẳng bao
giá» chịu cúi đầu, huống gì con ngÆ°á»i CÆ¡ bà bà từng mang danh cổ quái kỳ dị nhất võ
lâm!
Lãnh Ngưng Hương “hừ†một tiếng nói:
- Nếu nhÆ° ngoan cÆ°á»ng đến cùng, thì phần thiệt thuá»™c vá» chúng thôi.
- Tuy là thế, nhÆ°ng chúng đã chịu hẹn cô nÆ°Æ¡ng nói chuyện, Ä‘iá»u đó biểu hiện
chúng tuy không chịu thua, nhưng cũng không dám kéo dà i cục diện căng thẳng.
- Thế thì tiá»n bối có cao kiến gì?
- Tôi chỉ nhắc nhở cô nÆ°Æ¡ng, đã là Tả Hữu há»™ pháp thì hai ngÆ°á»i nà y địa vị chẳng
nhỠtrong Lãnh Nguyệt Môn, có thể nghĩ thì biết ngay!
Lãnh Ngưng Hương ánh mắt sáng lên, vui mừng nói:
- Tôi hiểu ra, Ä‘a tạ tiá»n bối.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên nói:
- Tôi chỉ tÃnh má»™t nÆ°á»›c cá» vẹn toà n, nhÆ°ng là m được hay không thì chẳng thể nói
trÆ°á»›c.
- à tiá»n bối là …
- Má»™t ngÆ°á»i bị rắn cắn, ngÆ°á»i khác nhìn dây thừng cÅ©ng sợ, chúng đã bị má»™t lần
thì tất đỠphòng.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói:
- Äiá»u nà y xem ra so bản lÄ©nh, xem khả năng Ä‘á» phòng của chúng cao minh, hay
là bản lÄ©nh thi thố của tôi cao minh, chÆ°a biết “hÆ°Æ¡u vá» tay aiâ€!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu cÆ°á»i nói:
- Nói cũng đúng…
Nụ cÆ°á»i biến mất nhanh trên mặt lão, lại nói:
- Từ giá» nà y trở Ä‘i, xung quanh khách Ä‘iếm nà y chỉ e Ä‘á»u nằm trong tầm kiểm
soát của Lãnh Nguyệt Môn. Chúng ta nhất cá» nhất Ä‘á»™ng cần hết sức tháºn trá»ng.
Lãnh Ngưng Hương hốt nhiên đứng lên nói:
- Tiá»n bối, tôi phải đến khu vÆ°á»n hoang kia má»™t chuyến.
Nói Ä‘i là quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i ngay.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình đứng phắt dáºy, nhÆ°ng chẳng nói được câu nà o thì Lãnh NgÆ°ng
HÆ°Æ¡ng đã ra ngoà i cá»a. Lão thở dà i ngồi xuống nói:
- Vị cô nÆ°Æ¡ng nà y quả đầy tâm trÃ, đúng là má»™t vị cân quốc kỳ anh Ä‘á»i nay, lÃ
một trợ thủ rất lớn, thiếu hiệp cần giữ lấy!
Lý Tồn Hiếu mặt đỠlên nói:
- Tiá»n bối lại đùa vá»›i tôi.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nghiêm nét mặt nói:
- Thiếu hiệp, tôi nói lá»i chân thá»±c.
Lý Tồn Hiếu chẳng nói gì, khi ấy lấy từ trong áo ra bức “Tà ng Bảo Äồ†, lại nói:
- Khu vá»±c vẽ trên bức địa đồ nà y sao lại xa táºn Miêu CÆ°Æ¡ng nhỉ?
Chà ng cố ý tránh chuyện đó, nên mới bà y sang nói chuyện khác.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình là ngÆ°á»i đầy tâm cÆ¡ và lịch duyệt giang hồ, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên thầm
hiểu, nghe há»i thì nói:
- Chẳng biết được, nhưng theo như Lãnh cô nương nói ở Miêu Cương có một vùng
núi tương tự như thế thì quyết không phải nói vô căn cứ!
Lý Tồn Hiếu bá»—ng nhiên ánh mắt nhìn và o góc trái bức Tà ng Bảo Äồ kêu lên:
- Äây là gì chứ?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chú mục nhìn theo chà ng, chỉ thấy khoảng trống góc trái bức
“Tà ng Bảo Äồ†vẽ má»™t hình ngÆ°á»i rất nhá», nếu nhÆ° nhìn tổng lượt bức địa đồ thì rất khó
phát hiện ra được.
Bấy giá» chăm nhìn má»›i thấy kỹ hÆ¡n, hình ngÆ°á»i là má»™t lão phu nhân mặt che kÃn,
cánh tay phải của lão phu nhân kia đặc biệt vẽ lá»›n hÆ¡n, có thể khiến ngÆ°á»i ta nhìn
thấy rõ. Bà n tay có đến sáu ngón, ngay bên cạnh ngón cái còn dư thêm một ngón.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cà ng nhìn cà ng ngÆ¡ ngác, má»™t lúc nói:
- Vừa rồi trong vÆ°á»n sao ta không nhìn thấy nhỉ? À à … đúng rồi, khả năng lúc ấy
thiếu hiệp nắm bức đồ hình vừa khéo ngón cái che khuất phần nà y chăng?
Lý Tồn Hiếu nói:
- Tôi cÅ©ng vừa nhìn thấy, tiá»n bối có biết có có ý nghÄ©a gì không?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu nói:
- Chẳng nhìn ra.
Lão hơi ngừng lại, rồi nói tiếp:
- Thiếu hiệp có nhìn ra không, hình ngÆ°á»i nà y hình nhÆ° sau nà y má»›i được thêm
và o, không phải nguyên ban đầu nó đã có, cũng có nghĩa là nó là một chuyện khác
ngoà i chuyện bức “Tà ng Bảo Äồâ€!
- Tiá»n bối nhãn lá»±c phi thÆ°á»ng, hay là chÃnh Lý Thăng đã vẽ lên chăng…?
- Khả năng là thế.
- Nhưng… Lý Thăng vẽ hình nà y là có ý nghĩa gì?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chau mà y nghÄ© rất lung, bất chợt ánh mắt sáng lên lạ thÆ°á»ng
nhìn chà ng nói:
- Có khi nà o liên quan đến hung thủ năm xÆ°a diệt toà n gia “ThÃnh Äà o SÆ¡n
Trang�
Lý Tồn Hiếu “A†lên một tiếng, nhưng rồi lắc đầu nói:
- Không thể, nếu đúng thì vì sao ông ta chẳng nói thẳng ra với Trương cô nương?
- Lý Thăng là má»™t ngÆ°á»i rất tháºn trá»ng, từ chuyện lão ta cất giấu má»™t viên “Huyết
Kết Ngá»c Uyên Ương†và bức “Tà ng Bảo Äồ†nà y cÅ©ng đủ thấy con ngÆ°á»i cÆ¡ cảnh thế
nà o rồi.
- Thế thì tiá»n bối cho rằng ngÆ°á»i mà Lý Thăng vẽ là ai, Ä‘Æ°Æ¡ng thế nhân váºt nà o
như thế nà y?
- Tôi nhất thá»i chẳng nghÄ© ra là ai, thế nhÆ°ng từ đặc Ä‘iểm lão phụ nhân bà n tay
phải có sáu ngoán nà y thì truy tìm cũng chẳng khó khăn gì.
Lý Tồn Hiếu trầm ngâm một lúc nói:
- Tiá»n bối, cho dù thế nà o thì cÅ©ng không chỉ bằng và o má»™t hình vẽ nà y để chỉ ra
má»™t lão phụ nhân nà o đó bà n tay phải có sáu ngón là hung thủ huyết án “ThÃnh Äà o
Sơn Trang†năm xưa được!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Thiếu hiệp nói đúng, tôi cÅ©ng chỉ suy Ä‘oán váºy mà thôi. Thảm kịch năm xÆ°a
trong “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trangâ€, hung thủ chẳng để lại má»™t dấu vết, hiện tại Lý Thăng
chết rồi mà cÅ©ng không nói rõ ra, bằng và o má»™t hình vẽ nà y mà chỉ ra ngÆ°á»i nà o đó lÃ
Ä‘iá»u không thể. Thế nhÆ°ng thiếu hiệp có thể coi đó là má»™t manh mối đầu tiên, vì theo
tôi nghÄ© thì Lý Thăng chẳng khi nà o vô căn vô cá»› lại vẽ hình ngÆ°á»i có bà n tay đặc thù
thế nà y, cÅ©ng có nghÄ©a là nói lão phụ nhân bịt mặt nà y nếu không quan trá»ng thì Lý
Thăng cÅ©ng chẳng khi nà o vẽ lên bức “Tà ng Bảo Äồ†nà y.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình hÆ¡i ngừng lại má»™t lúc nói tiếp:
- Lý Thăng bảo toà n bức “Tà ng Bảo Äồ†đến giá» là để giao lại cho thiếu hiệp, thế
thì hình lão phụ nhân kia cũng là giao cho thiếu hiệp, ngoại trừ nghĩ đó là hung thủ
huyết án “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trang†năm xÆ°a ra, tôi không nghÄ© ra nó còn có ý nghÄ©a gì
khác.
Lý Tồn Hiếu im lặng lắng nghe, thấy lá»i của TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình chẳng phải lÃ
gượng ép, câu nà o cÅ©ng cáºn tình cáºn lý.
ÄÃch xác, Lý Thăng chẳng thể nà o vẽ má»™t ngÆ°á»i không can hệ gì lên bức “Tà ng
Bảo Äồâ€, Lý Thăng đã vẽ lên bức “Tà ng Bảo Äồ†tức là cÅ©ng lÆ°u lại cho chà ng nháºn
diện ngÆ°á»i nà y, nhÆ°ng vì sao lại muốn chà ng nháºn diện ngÆ°á»i nà y? NgÆ°á»i nà y có thá»±c
liên quan đến huyết án xưa?
Duy nhất cách giải thÃch nà y là khả dÄ© chấp nháºn được, vì không còn tìm ra lá»i
giải thÃch thứ hai nà o.
Sau hồi suy nghÄ© cuối cùng chà ng gáºt đầu nói:
- Äa tạ tiá»n bối chỉ giáo, tôi sẽ lÆ°u ý lão phụ nhân che mặt có bà n tay phải sáu
ngón nà y!
Vừa khi ấy nghe tiếng bÆ°á»›c chân nhẹ và o phòng, chÃnh là Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng
quay trở lại.
Cô ta vừa bước và o phòng nói ngay:
- Tiá»n bối quả nhiên tÃnh việc nhÆ° thần, quanh khách Ä‘iếm nà y Ä‘á»u đã bị ngÆ°á»i
của Lãnh Nguyệt Môn giám sát, bá»n chúng cải trang thà nh ngÆ°á»i dân nhÆ°ng tôi chỉ
nhìn thì nháºn ra ngay. Tôi là m nhÆ° chẳng biết gì, bá»n chúng cÅ©ng không há» ngăn cản
tôi.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cÆ°á»i nói:
- Nghĩ chắc là chúng bị “Vô hình độc†của cô nương là m chúng hoảng sợ.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i ngá»t ngà o đầy thâm tình khiến Lý Tồn
Hiếu nhìn cÅ©ng ngẩn ngÆ°á»i.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lại nói:
- Chỉ e giá» nà y bá»n chúng đã vá» phi báo.
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Nguyên ý tôi muốn cho chúng trở vá» báo lại. Ha… tôi đến khu vÆ°á»n hoang chỉ
đi quanh một vòng, cứ nhìn xem, đến lúc ấy chúng nhất định thông báo thay đổi địa
điểm.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình mỉm cÆ°á»i nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng định bà y nghi tráºn!
- Nếu nhÆ° tiá»n bối là ngÆ°á»i của Lãnh Nguyệt Môn, thì kế nà y của tôi chẳng hữu
hiệu.
- Cô nương quá đỠcao tôi đấy thôi.
Ngồi xuống xong, Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt nhìn lên bà n đầu mà y nhÃu lại há»i:
- Sao, Ä‘ang tìm nÆ¡i giấu bảo váºt?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Cô nương xem góc trái nà y!
Lãnh Ngưng Hương nhìn theo tay lão, mặt thoáng ngơ ngác nói:
- Hình nà y là …
Lý Tồn Hiếu nói:
- Cô nương lưu ý bà n tay phải hình lão phụ nhân nà y.
Lãnh Ngưng Hương kêu lên:
- Bà n tay sáu ngón!
Lý Tồn Hiếu liá»n há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng từng thấy trong giang hồ có nhân váºt nà o nhÆ° thế nà y không?
Lãnh Ngưng Hương lắc đầu nói:
- Trong võ lâm giang hồ có không Ãt lão phụ nhân, nhÆ°ng tôi chẳng để tâm chú tý
đến bà n tay sáu ngón nhÆ° thế nà y, chuyện nà y là sao chứ? Trên “Tà ng Bảo Äồ†sao lại
vẽ thêm hình ngÆ°á»i?
Lý Tồn Hiếu khi ấy liá»n Ä‘em suy nghÄ© của TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói lại cho nà ng
nghe. Lãnh Ngưng Hương im lặng nghe xong, trầm ngâm một lúc nói:
- Thì ra là hình do vị Lý Thăng kia vẽ…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Khả năng là thế, nhưng không thể hoà n toà n khẳng định.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÅ©ng gáºt đầu xác nháºn:
- Nếu hình vẽ lão phụ nhân nà y đúng là do Lý Thăng vẽ, thì cách suy luáºn của
TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối rất phù hợp. Lão phụ nhân nà y bịt mặt, khả năng năm xÆ°a khi ra tay sát
hại ngÆ°á»i “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trang†đã che mặt, Lý Thăng chỉ nhìn thấy lão phụ nhân nà y
nhưng chẳng nhìn rõ mặt, song lại nhìn ra được bà n tay phải bà ta có sáu ngón!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Theo nhÆ° lá»i phân tÃch của cô nÆ°Æ¡ng, thì Lý Thăng vẽ hình lão phụ nhân nà y rất
gần vá»›i hung thủ năm xÆ°a tà n sát ngÆ°á»i “ThÃnh Äà o SÆ¡n Trangâ€
Lý Tồn Hiếu nói:
- Hy vá»ng đây là hình vẽ của Lý Thăng, hy vá»ng lão phụ nhân nà y là má»™t trong
hung thủ năm xưa!
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Lão phụ nhân nà y có một đặc điểm tìm thì chẳng khó lắm, nhưng tìm được rồi
phải cần có thêm nhiá»u chứng cứ má»›i có thể xác định được bà ta là tham dá»± và o huyết
án năm xưa.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Cô nương nói đúng.
Lý Tồn Hiếu đầu mà y nhÃu lại mặt lá»™ sát cÆ¡ nói:
- Hy vá»ng hôm nay tôi gặp được bà ta!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nhìn chà ng nói:
- Tôi hiểu thiếu hiệp trong lòng nôn nóng rá»a huyết cừu nà y, nhÆ°ng đã chỠđược
hai mÆ°Æ¡i năm, thì chá» thêm má»™t thá»i gian có gì là không được!
Lý Tồn Hiếu thâu liá»…m uy thái, cÆ°á»i khổ nói:
- Tiá»n bối, tôi nhất thá»i không bình tÄ©nh!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cÆ°á»i nói:
- Äây chỉ là chuyện thÆ°á»ng tình…
Rồi nhìn Lãnh Ngưng Hương lão nói tiếp:
- Cô nÆ°Æ¡ng thá» nói vá» tình hình ở “Miêu CÆ°Æ¡ng Bát Äá»™ngâ€!
Lãnh Ngưng Hương ngước mắt nhìn Lý Tồn Hiếu nói:
- Huynh biết Miêu CÆ°Æ¡ng Bát Äá»™ng chứ?
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu đáp:
- Biết, nằm tây nam “Phà n TÄ©nh SÆ¡nâ€
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Phà n Tĩnh Sơn cũng như Lâu Nam chỉ là chi mạch của Miêu Lĩnh. Nó nằm trên
toà n cảnh Quý Châu, các ngá»n núi cao vút, cây cối xanh um, “Miêu CÆ°Æ¡ng Bát Äá»™ngâ€
chÃnh nằm ngay trong địa khÆ°u Miêu LÄ©nh. Gá»i “Bát Äá»™ng†là đại biểu cho tám bá»™ lạc
ngÆ°á»i Miêu, tám bá»™ lạc ngÆ°á»i Miêu nà y phân bố trên Miêu LÄ©nh, khống chế toà n bá»™ cả
khu vực Miêu Lĩnh rộng lớn…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Nghe nói hiện tại tám bộ lạc nà y tuy danh còn là tám, nhưng trên thực tế thì đã
hợp nhất!
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Tiá»n bối nói không sai, nguyên “Miêu CÆ°Æ¡ng Bát Äá»™ng†má»—i Ä‘á»™ng có má»™t vị
Äá»™ng chủ, thân thế giữa Äá»™ng chủ vá»›i Äá»™ng chủ ngang nhau, không ai quản được ai.
Thế nhÆ°ng không biết và o lúc nà o, trong “Miêu CÆ°Æ¡ng Bát Äá»™ng†xuất hiện má»™t vị Tổng
Ä‘á»™ng chủ, ngÆ°á»i nà y thiên tÃnh dị bẩm, bản lÄ©nh phi thÆ°á»ng, nhất là con trai ngÆ°á»i nà y
to lá»›n gấp hai ngÆ°á»i khác, khiến ngÆ°á»i ta nhìn đã thấy khiếp, ông ta hạ phục từng vị
động chủ và xưng bá toà n Miêu Lĩnh.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Nghe nói Miêu ấu chủ ngá»™ kỳ nhân, truyá»n thụ võ công phi thÆ°á»ng!
- Tôi cÅ©ng nghe ngÆ°á»i ta nói, nhÆ°ng chÆ°a táºn mắt nhìn thấy. Có Ä‘iá»u bá»™ hạ dÆ°á»›i
tay hắn ngoà i bá»n Miêu binh hung hăng thiện chiến, ăn gan uống máu ra, còn có má»™t
số kỳ nhân dị sĩ là hạng bại hoại của Trung nguyên…
Lý Tồn Hiếu ngạc nhiên nói:
- Sao, trong “Miêu CÆ°Æ¡ng Bát Äá»™ng†lại có nhân váºt võ lâm trung nguyên?
- Sao lại không có!
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói:
- Võ lâm trung nguyên chẳng còn chỗ cho chúng dung thân, Miêu Cương xa xôi
hoang dã má»›i là chá»— an toà n cho chúng dung thân, nÆ¡i ấy ngÆ°á»i thÆ°á»ng khó đến mÃ
cũng không dám đến!
Lý Tồn Hiếu nói:
- Chỉ e “Miêu CÆ°Æ¡ng Bát Äá»™ng†đáng ngại nhất chÃnh là những con ngÆ°á»i nà y.
Lãnh Ngưng Hương lắc đầu nói:
- Huynh nhầm rồi, những tên nà y chỉ dựa và o chút võ nghệ bà ng môn tả đạo của
chúng, chẳng có gì đáng sợ. Äáng sợ nhất vẫn chÃnh à bản thân của ngÆ°á»i Miêu, huynh
không từng nghe nói ngÆ°á»i Miêu rất thÃch dùng trùng Ä‘á»™c sao!
- Không sai, Ä‘iá»u nà y tôi có nghe nói đến, nhÆ°ng chÆ°a từng nhìn thấy…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Không thấy thì cà ng tốt hơn.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng gáºt đầu nói:
- Tiá»n bối nói không sai, loà i trùng Ä‘á»™c ấy còn tệ hại hÆ¡n cả dược Ä‘á»™c!
Lý Tồn Hiếu nói:
- Nghe nói ngÆ°á»i Miêu ai ai cÅ©ng biết dùng trùng Ä‘á»™c?
Lãnh Ngưng Hương nói:
- CÅ©ng không nhất định. Thuáºt dùng trùng Ä‘á»™c cÅ©ng nhÆ° võ công, phải được thầy
truyá»n thụ chứ chẳng phải tá»± nhiên mà có, trong ngÆ°á»i Miêu cÅ©ng có ngÆ°á»i chẳng chịu
há»c tà thuáºt nà y.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cÆ°á»i nói:
- Thiếu hiệp chẳng nghe nói có má»™t số ngÆ°á»i Hán đến Miêu CÆ°Æ¡ng có bụng xấu,
lấy con gái ngÆ°á»i Miêu là m vợ, được Ãt lâu thì bá» vá» lại Trung nguyên, nhÆ°ng hắn bá» rÆ¡i
ngÆ°á»i ta thì hắn cÅ©ng trả giá bằng chÃnh mạng sống của mình.
Lý Tồn Hiếu chau mà y nói:
- Nghe nói nếu trở lại Miêu CÆ°Æ¡ng kịp thá»i thì chẳng sao?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình huynh đệ nói:
- Không sai, đúng là nhÆ° thế, thá»±c ra đây chỉ là má»™t loà i tà thuáºt dùng trùng dá»™c
thô thiển nhất. Thuáºt dùng trùng Ä‘á»™c nếu đạt đến cảnh giá»›i cao thâm, thì ngoà i xa trăm
dặm cÅ©ng có thể lấy được mạng ngÆ°á»i khác. Trong “Miêu CÆ°Æ¡ng Bát Äá»™ng†có và i tay
lão luyện dụng trùng độc…
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Ghê gá»›m nhất là má»™t lão phụ nhân ngÆ°á»i Sinh Miêu, bà ta có mấy tay đồ đệ, ai
cÅ©ng thuá»™c hà ng cao thủ, là những nhân váºt nhất đẳng trong “Miêu CÆ°Æ¡ng Bát Äá»™ngâ€.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình mỉm cưởi nhìn Lý Tồn Hiếu nói:
- Thiếu hiệp nghÄ© xem, Miêu CÆ°Æ¡ng sÆ¡n cùng thủy táºn, quanh năm âm u tối tăm,
đầy lam sÆ¡n chÆ°á»›ng khà và trùng Ä‘á»™c rắn rÃt thì vô kể, lại thêm những nhân váºt giá»i
dụng trùng thuáºt nà y, thá» há»i là nÆ¡i ngÆ°á»i ta dá»… đến hay không?
Lý Tồn Hiếu nhún vai mỉm cÆ°á»i nói:
-Tiá»n bối, tôi chẳng phải nhất định phải Ä‘i!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nghe thì ngá»› ngÆ°á»i nói:
-S ao, thiếu hiệp không nhất định Ä‘i? Thế thì “Tà ng Bảo Äồâ€â€¦
Lý Tồn Hiếu lắc đầu nói:
- Chẳng giấu gì tiá»n bối, tôi chẳng mặn mà gì lắm vá»›i kho báu kia!
- Thiếu hiệp, đây là điá»u mà ngÆ°á»i trong giang hồ ai ai cÅ©ng mÆ¡ tưởng đến!
Lý Tồn Hiếu vẫn giá»ng Ä‘iá»m nhiên nói:
- Chỉ cần có ngÆ°á»i nà o dùng nó việc chÃnh đáng, tôi nhất định sẽ Ä‘em nó dâng
tặng hai tay.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ngÆ°ng mắt nhìn chà ng không chá»›p, qua hồi lâu thở dà i nói:
- Thiếu hiệp tâm trÆ°á»ng khà độ quả hÆ¡n ngÆ°á»i, trong thiên hạ chỉ e khó tìm thấy
ngÆ°á»i thứ hai.
Lãnh Ngưng Hương ánh mắt chớp động, cứ nhìn chà ng không nói gì.
Bấy giá» qua má»™t hồi im lặng, TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình má»›i nói tiếp:
- Thiếu hiệp cứ cất nó đi. Theo như tôi biết, trong võ lâm thiên hạ ai cũng muốn
được “Tà ng Bảo Äồ†nà y là m của riêng phần mình, chẳng có ngÆ°á»i nà o nghÄ© dùng nó
và o má»™t việc chÃnh đáng. Cứ nhìn “Lãnh Nguyệt Môn†và “Hà n Tinh Môn†thì biết, ai
cũng muốn chiếm đoạt được kho báu kia cất và o kho nhà mình…
Lý Tồn Hiếu cÆ°á»i nhạt nói:
- Bức “Tà ng Bảo Äồ†nà y chẳng bao giá» lá»t và o tay bá»n há».
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình thở hắt nhẹ ra nói:
-Äược “Tà ng Bảo Äồ†đã khó, mà theo “Tà ng Bảo Äồ†đến Miêu CÆ°Æ¡ng lấy kho
báu cà ng khó hơn, nói không chừng chưa nhìn thấy kho báu thì đã bỠmạng trên Miêu
Cương…
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Báu váºt duy chỉ ngÆ°á»i có đức má»›i lấy được, được “Tà ng Bảo Äồ†khó, lấy bảo
váºt khó hÆ¡n, đủ thấy năm xÆ°a ngÆ°á»i chôn giấu kho báu kia đã có tâm an bà i trÆ°á»›c rồi!
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói:
- Tôi cùng đồng tình, nếu như ai với tay cũng có thể lấy được thì chẳng còn gì
quý báu hi hữu!
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng nở nụ cÆ°á»i hà m tiếu, thuáºn tay trao lại bức “Tà ng Bảo Äồâ€
cho Lý Tồn Hiếu nói:
- Cất nó và o Ä‘i, huynh dù không nhiệt tâm vá»›i nó, nhÆ°ng ngÆ°á»i khác thì có thể vì
nó mà trà mạng!
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu, tiếp lấy bức “Tà ng Bảo Äồ†cất và o trong ngÆ°á»i.
Nói chuyện phiếm thêm má»™t lúc, mặt trá»i đã ngã vá» tây, bầu trá»i ráng Ä‘á» á»ng lên,
ánh nắng chói chan rực rỡ báo hiệu một hoà ng hôn sắp tới.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nhìn ra ngoà i trá»i rồi đứng lên nói:
- Chỉ mãi nói chuyện trá»i chiá»u lúc nà o chẳng hay, Lãnh cô nÆ°Æ¡ng chuẩn bị Ä‘i
phó ước!
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Chúng ta cùng nhau đi chứ?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói:
- Cha con chúng tôi chỉ sợ thêm vÆ°á»›ng báºn chân tay, nhÆ°ng không Ä‘i nếu ở đây
sinh chuyện thì cÅ©ng phiá»n cho nhị vị, thà rằng theo chân cô nÆ°Æ¡ng không chừng giúp
được Ãt nhiá»u gì chăng, chà Ãt cÅ©ng không để cô nÆ°Æ¡ng lo lắng báºn tâm.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng chỉ mỉm cÆ°á»i.
Bốn ngÆ°á»i rá»i khá»i khách Ä‘iếm, nhÆ°ng vừa ra khá»i cá»a thì đã nhìn thấy má»™t gã
trung niên hoà ng bà o từ hÆ°á»›ng ngược chiá»u Ä‘i lại.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng liếc mắt nhìn nhanh TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình.
Chỉ thấy ngÆ°á»i kia đến trÆ°á»›c mặt hỠôm quyá»n thi lá»… nói:
- Lãnh cô nương “Phi Thuý Cốc�
Lãnh Ngưng Hương đáp:
- Äúng, các hạ có gì chỉ giáo?
“Không dám†Hoà ng bà o trung niên nói:
- Tiểu chức phụng mệnh nhị vị hộ pháp đến chuyển cáo cô nương, nhị vị hộ pháp
quyết định thay đổi hẹn gặp Lãnh cô nÆ°Æ¡ng sau lÆ°ng khu vÆ°á»n hoang Hoa gia.
Lãnh Ngưng Hương là m vẻ kinh ngạc nói:
- Sao lại thế?
- Äiá»u nà y tiểu chức không rõ.
- Hai vị hộ pháp quý môn sợ ư?
Hoà ng bà o trung niên chẳng nói gì thêm, liá»n quay ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng nhìn nhanh TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình và Lý Tồn Hiếu thấp giá»ng nói:
- Chẳng ngoà i suy đoán của tôi.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nhắc nhở:
- Chúng đến sá»›m thế, chúng ta cần tháºn trá»ng.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng gáºt đầu nói:
- Tiá»n bối nói đúng, TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng xin Ä‘i gần bên tôi.
Vừa nói nà ng vừa nắm tay TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan kéo Ä‘i, TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan mặt á»ng Ä‘á»
nói:
- Cô nương, chớ quên cô nương đang cải nam trang.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng ngá»› ngÆ°á»i, nhÆ°ng nhá»› ra thì báºt cÆ°á»i, buông tay nói:
- Tôi tháºt chóng quên, thế thì TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng cứ Ä‘i gần tôi là được.
Bá»n há» hai ngÆ°á»i sóng vai nhau Ä‘i, phÃa trÆ°á»›c thì TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình và Lý Tồn
Hiếu mở Ä‘Æ°á»ng, giá» thì há» nhiệm vụ mở Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng lát nữa quay vá» thì lại trở thà nh
Ä‘i Ä‘oạn háºu.
Khu vÆ°á»n hoang Hoa gia không xa, phÃa sau khu vÆ°á»n Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng chẳng
xa, Ä‘i má»™t hồi thì Hoà ng bà o trung niên đã Ä‘Æ°a hỠđến phÃa sau khu vÆ°á»n hoang Hoa
gia, bấy giá»› má»›i nháºn ra phÃa sau khu vÆ°á»n hoang hoa gia là má»™t khu rừng tùng.
TrÆ°á»›c khu rừng tùng hai vị lão nhân áo và ng sóng vai đứng bên nhau, má»™t ngÆ°á»i
thân hình cao lá»›n mắt to mà y ráºm, má»™t ngÆ°á»i gầy nhá» mà lại Ä‘en đủi nhÆ° que củi cháy,
mặt dà i mắt nhá», nét mặt thâm trầm lạnh lùng xem ra còn đáng sợ hÆ¡n lão nhân cao
lá»›n kia.
Hoà ng bà o trung niên bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt hai vị hắc lão nhân cúi ngÆ°á»i thi lá»… nói:
- Bẩm nhị vị hộ pháp, Lãnh cô nương đã đến.
Vị hắc bà o lão nhân cao lá»›n khoát tay, Hoà ng bà o trung niên liá»n thoái lùi vá» sau.
Hắc bà o lão nhân cao lá»›n ánh mắt lá»™ uy quang nhìn nhanh bá»n Lý Tồn Hiếu bốn
ngÆ°á»i há»i:
- Vị nà o là Lãnh cô nương?
Lãnh Ngưng Hương khẳng khái tiến lên một bước nói:
- ChÃnh tôi là Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng!
Lão già cao lá»›n nhìn nà ng từ đầu đến chân, rồi ôm quyá»n nói:
- Lão hủ Quy Bắc Hải, còn gá»i là Tả há»™ pháp “Lãnh Nguyệt Mônâ€â€¦
Rồi chỉ tay và o lão già gầy ốm giới thiệu tiếp:
- Vị nà y là Hữu hộ pháp bổn môn – Vạn Hầu Cao.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng ôm quyá»n hoà n lá»… nói:
- Vạn hạnh, vạn hạnh! Chẳng ngá» nhị vị lâm thá»i lại thay đổi địa Ä‘iểm, thá»±c
khiến ngÆ°á»i ta bất ngá»â€¦
Ngưng lại giây lát, ánh mắt nà ng nhìn và o mặt Quy Bắc Hải nói tiếp:
- Nhị vị hộ phát hẹn tôi đến đây chẳng hay có gì chỉ giáo?
Quy Bắc Hải hắng giá»ng ho má»™t tiếng, Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á» nói:
- Rễ tương lai tệ môn chủ là Liễu công tỠtrúng độc của cô nương. Lão Thần Tiên
lệnh cho bá»n lão hủ đến gặp Lãnh cô nÆ°Æ¡ng xin cô nÆ°Æ¡ng nhón tay…
Lãnh Ngưng Hương lãnh đạm nói:
- Nhị vị ý muốn tôi giải Ä‘á»™c cho Liá»…u Ngá»c Lân?
Quy Bắc Hải nói:
- Äúng là nhÆ° thế, hy vá»ng Lãnh cô nÆ°Æ¡ng…
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng lắc đầu cắt ngang lá»i lão ta nói:
- Không khó, ta chỉ có má»™t Ä‘iá»u kiện là yêu cầu các ngÆ°Æ¡i thả Ôn cô nÆ°Æ¡ng ra.
- Lãnh cô nương muốn bổn môn tống hồi Ôn cô nương?
- Äúng thế.
Quy Bắc Hải nhìn Lãnh Ngưng Hương nói:
- Nói thế Lãnh cô nÆ°Æ¡ng cho rằng bổn môn cố ý giam lá»ng Ôn cô nÆ°Æ¡ng không để
cô ấy vá»!
- Chẳng lẽ không phải?
Quy Bắc Hải cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên nói:
- Lãnh cô nương nhầm rồi, Lãnh cô nương nên biết thâm tình giữa bổn môn với
“Hà n Tinh Môn†như thế nà o, Lão Thần Tiên là m sao có thể giam giữ Ôn nhị cô nương?
Theo lão hủ biết thì chÃnh Ôn nhị cô nÆ°Æ¡ng tá»± nguyện ở lại trong “Lãnh Nguyệt Mônâ€
bầu bạn bên cạnh Lão Thần Tiên!
Lãnh Ngưng Hương chau mà y nói:
- Là nhÆ° váºy sao?
- Lãnh cô nương nếu như không tin, thì ở đây lão hủ có phong thư của Ôn nhị cô
nương, xin Lãnh cô nương cứ xem qua!
Nói rồi trở tay lấy một phong thư trong áo ra ném qua cho Lãnh Ngưng Hương.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng giÆ¡ tay bắt lấy, nhÆ°á»›n mà y há»i:
- Quy há»™ pháp, sao thất lá»… nhÆ° váºy!
Quy Bắc Hải nhún vai cÆ°á»i nói:
- Liễu công tỠtrúng độc chưa giải được, cái gương còn sỠsỠđó, lão hủ không thể
không đỠphòng!
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khảy nói:
- Sao? ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng má»™t vị há»™ pháp của “Lãnh Nguyệt Môn†lại sợ Ä‘á»™c đến thế
sao?
Quy Bắc Hải chẳng lấy là m giáºn thản nhiên đáp:
- Lão hủ cÅ©ng là ngÆ°á»i bằng xÆ°Æ¡ng bằng thịt, có lý nà o không sợ Ä‘á»™c, Lãnh cô
nÆ°Æ¡ng xin xem thÆ° Ä‘i!
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng chẳng nói gì thêm, cÆ°á»i cÆ°á»i rồi bóc thÆ° ra xem, sau đó má»›i
trao cho Lý Tồn Hiếu, quay lại nhìn Quy Bắc Hải nói:
- Không sai, trong thÆ° Ä‘á» tên là Ôn nhị cô nÆ°Æ¡ng, trong thÆ° cÅ©ng nói chÃnh Ôn nhị
cô nương nguyện ý ở lại tác khách trong Lãnh Nguyệt Môn chỠđến ngà y mừng thỠLão
Thần Tiên. Chỉ có Ä‘iá»u đúng là nét chữ của Ôn nhị cô nÆ°Æ¡ng hay không thì tôi chẳng
biết.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng nói rồi quay nhìn Lý Tồn Hiếu há»i:
- Äúng hay không?
Lý Tồn Hiếu lắc đầu nói:
- Bút tÃch của Ôn cô nÆ°Æ¡ng tôi chÆ°a từng thấy qua…
Quy Bắc Hải nói:
- Dùng má»™t bức thÆ° giả để lừa ngÆ°á»i thá»±c là chuyện vặt Lãnh Nguyệt Môn không
bao giỠlà m…
Lãnh Ngưng Hương lắc đầu nói:
- Quy hộ pháp nên biết, cho dù nét bút trên thư đúng là của Ôn nhị cô nương, thì
tôi cũng không dám tin rằng nội dung trong thư là xuất từ chủ ý của cô ấy.
Vạn Hầu Cao chừng như không kiên hẫn được “Hừ†một tiếng nói:
- Cô tốt nhất nên táºn mặt há»i Ôn nhị cô nÆ°Æ¡ng!
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng bình tÄ©nh gáºt đầu cÆ°á»i đáp:
- Ta chÃnh có ý nhÆ° thế.
Vạn Hầu Cao giá»ng là nh lạnh nói:
- Không khó, nhÆ°ng bá»n lão phu còn có má»™t Ä‘iá»u kiện.
- Äiá»u kiện gì?
Vạn Hầu Cao nói:
- Sau khu cô gặp mặt với Ôn nhị cô nương xong, nếu như đúng là bổn môn bức
bách cô ta viết thÆ° nà y thì má»i trách nhiệm thuá»™c vá» Lãnh Nguyệt Môn, nhÆ°ng nếu nhÆ°
nội dung thư là do chủ ý của cô ấy thì cô nói sao?
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói:
- ChÃnh ngÆ°Æ¡i ra Ä‘iá»u kiện, muốn gì thì ta cÅ©ng chấp nháºn,
Vạn Hầu Cao lạnh lùng nói:
- Ta yêu cầu cô phải giao thuốc giải cho Liá»…u công tá» và bức “Tà ng Bảo Äồ†kia!
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên nói:
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết ăn nói tháºt đấy. NhÆ°ng phần trÆ°á»›c thì ta có thể gáºt đầu chấp
nháºn, phần sau thì không thể, vì bức “Tà ng Bảo Äồ†kia chẳng phải là váºt của “Phi
Thuý Cốc†ta.
Vạn Hầu Cao há»i:
- Váºy bức “Tà ng Bảo Äồ†kia của ai?
Lý Tồn Hiếu tranh lá»i nói:
- Ta, hiện tại Ä‘ang ở trong ngÆ°á»i ta.
Vạn Hầu Cao ngưng mắt nhìn chà ng nói:
- Kẻ háºu sinh ngÆ°Æ¡i là …
- Ta hỠLý, bằng hữu của Ôn nhị cô nương.
- Lấy bức “Tà ng Bảo Äồ†kia ra lão phu xem xem!
- Có thể!
Lý Tồn Hiếu đáp rồi liá»n thuáºn tay lấy cuá»™n da dê ra giÆ¡ lên nói:
- Äây là bức “Tà ng Bảo Äồâ€.
Vạn Hầu Cao nói:
- Lão phu là m sao biết được váºt trong tay ngÆ°Æ¡i Ä‘Ãch xác là “Tà ng Bảo Äồâ€?
- Tin không tin tuỳ các hạ.
Nói rồi lại cất cuá»™n da dê và o trong ngÆ°á»i.
Vạn Hầu Cao trong hai ánh mắt chớp động liên hồi, một lúc nói:
- NgÆ°Æ¡i có dám Ä‘em bức “Tà ng Bảo Äồ†của ngÆ°Æ¡i ra đánh cuá»™c?
Lý Tồn Hiếu nhún vai cÆ°á»i nhạt nói:
- Äiá»u kiện chỉ có thể má»™t đổi má»™t, các hạ không thể yêu cầu quá nhiá»u.
Vạn Hầu Cao mặt hơi biết sắc nói:
- Nói váºy là ngÆ°Æ¡i không chấp nháºn?
- Không sai!
Vạn Hầu Cao sắc mặt thay đổi lần nữa, quay nhìn Lãnh Ngưng Hương nói:
- Bức “Tà ng Bảo Äồ†nà y chẳng phải là váºt của Phi Thuý Cốc, cô nÆ°Æ¡ng không
thể là m chủ, thế thì nếu ngÆ°á»i Lãnh Nguyệt môn hạ thủ Ä‘oạt bức “Tà ng Bảo Äồ†đó, cô
nương không xen và o đấy chứ!
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng vừa định nói thì Lý Tồn Hiếu đã cÆ°á»›p lá»i:
- Äiá»u nà y thì Lãnh cô nÆ°Æ¡ng có thể gáºt đầu chấp nháºn, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i nghÄ© có
thể Ä‘oạt được bức “Tà ng Bảo Äồ†từ trong ngÆ°á»i ta thì cứ việc ra tay!
Vạn Hầu Cao hai mắt lộ hung quang, ngưng nhìn Lãnh Ngưng Hương nói:
- Cô nương nói sao?
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên nói:
- Anh ta đã nói thay ta.
Vạn Hầu Cao mắt hằn lên dữ dội nói:
- Chỉ má»™t lá»i?
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Ta xÆ°a nay chỉ nói má»™t lá»i.
Vạn Hầu Cao quay nhìn xoáy và o mặt Lý Tồn Hiếu nói:
- Háºu sinh, nhanh mang bức “Tà ng Bảo Äồ†giao ra!
Lý Tồn Hiếu lạnh giá»ng nói:
- Ngươi nói gì?
- Lão phu bảo ngÆ°Æ¡i nhanh giao bức “Tà ng Bảo Äồ†ra!
Lý Tồn Hiếu nhếch mép cÆ°á»i nhạt nói:
- Hà nh vi nà y của Lãnh Nguyệt Môn chẳng khác gì bá»n cÆ°á»ng, đạo. Ta đã nói
rồi, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i tá»± tin có bản lÄ©nh Ä‘oạt được bức “Tà ng Bảo Äồ†trong ngÆ°á»i ta thì cứ
việc ra tay.
Vạn Hầu Cao nói:
- Lão phu thà nh danh nhiá»u năm, không muốn tá»± ra tay vá»›i má»™t tên háºu sinh nhÆ°
ngÆ°Æ¡i là m mất Ä‘i thân pháºn của mình, lão phu chỉ muốn tá»± ngÆ°Æ¡i hai tay dâng bức
“Tà ng Bảo Äồ†ra.
Lý Tồn Hiếu lắc nhẹ đầu buông rõ từng tiếng:
- Chỉ sợ ngươi không là m nổi!
- Lão phu chỉ nói cho ngÆ°Æ¡i má»™t câu, cái mạng của ngÆ°Æ¡i và bức “Tà ng Bảo Äồâ€
của ngươi, ngươi chỉ được lấy một thứ!
Lý Tồn Hiếu nhún vai cÆ°á»i nhạt nói:
- Ngược lại ta muốn được cả hai thì sao?
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng chẳng nhịn được báºt cÆ°á»i thà nh tiếng nói:
- Hay lắm!
Vạn Hầu Cao mặt tái, Ä‘i, chẳng còn nén được giáºn, khoát chân sấn tá»›i vung tay
đánh ra má»™t chưởng, chưởng của lão hùng háºu tháºt không tưởng nổi.
Lý Tồn Hiếu đầu mà y chau lại trầm giá»ng quát:
- Ngươi còn kém lắm, đứng yên!
Tiếp theo câu nói, tay phải chà ng phất lên, chỉ nghe “Bình†một tiếng, Vạn Hầu
Cao thân hình chao đảo, chân không trụ nổi thoái ngược vỠsau một bước dà i.
Lãnh Ngưng Hương vỗ tay reo lên:
- Tuyệt!
Vạn Hầu Cao khá»±ng ngÆ°á»i, trợn mắt nhìn chà ng nhÆ° đầy kinh ngạc nói:
- Còn trẻ tuổi như thế mà công lực ngươi chẳng kém chút nà o…
Lý Tồn Hiếu lạnh giá»ng nói:
- Chỉ e còn thâm háºu hÆ¡n mấy mÆ°Æ¡i năm công lá»±c của ngÆ°Æ¡i!
Vạn Hầu Cao “Hừ†một tiếng nói:
- Lão phu không tin, thỠmột chưởng nữa xem!
Miệng nói là tay xuất chưởng, lần nà y trong xuất chưởng mang một kình lực ghê
hồn.
Lý Tồn Hiếu nói:
- Không cho ngÆ°Æ¡i nếm mùi lợi hại thì ngÆ°Æ¡i chẳng biết thế nà o là trá»i cao đất
rá»™ng.
Chỉ thấy chà ng trở tay chộp và o cổ tay Vạn Hầu Cao nhanh không tưởng, thân
hình vòng nhanh ná»a vòng, tay trái phối hợp ra má»™t chưởng đánh thốc và o háºu tâm của
lão ta, nghe “Hự†một tiếng, Vạn Hầu Cao hộc ra một vòi máu tươi, thân hình chấn
động mạnh lảo đảo chúi vỠtrước suýt nữa thì ngã lăn trên đất.
Quy Bắc Hải đứng ngoà i xem đấu mặt biến sắc kinh động, lão lướt nhanh đến
bên ngÆ°á»i Vạn Hầu Cao giÆ¡ tay đỡ lấy ngÆ°á»i đồng bá»n. Rồi má»›i ngÆ°ng mắt nhìn Lý Tồn
Hiếu nói:
- Gã thanh niên, chẳng ngỠngươi thân thủ tuyệt luân, ngươi thụ nghệ môn phái
nà o?
Lý Tồn Hiếu hiên ngang nhìn đối phương nói:
- Ta xuất sư môn vô danh, chẳng hỠcó tiếng tăm gì!
Quy Bắc Hải nói:
- Thanh niên nhân, ngươi không chịu nói ?
Lý Tồn Hiếu lắc đầu nói:
- Ta thấy tốt hÆ¡n chẳng nói ra, đồng thá»i cÅ©ng chẳng có nhiệm vụ phải nói ra cho
ngươi biết.
Quy Bắc Hải trừng mắt hà m nộ nói:
- Thanh niên nhân, lão hủ bằng hữu thân giao khắp thiên hạ, cho nên má»›i há»i sÆ°
môn ngươi là ai, chỉ là sợ đả thương đến tỠđệ cố nhân…
Lý Tồn Hiếu cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên nói:
- Äiá»u nà y thì ngÆ°Æ¡i không cần lo lắng, ân sÆ° ta nhất định không quen biết ngÆ°Æ¡i.
Quy Bắc Hải chẳng còn biết cắt mặt vứt và o đâu trÆ°á»›c má»™t lá»i nà y, phẫn ná»™ gầm
lên:
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i tháºt cuồng ngạo, lão phu muốn xem ngÆ°Æ¡i bản lÄ©nh đến đâu!
Lão ta thét, nhưng thân hình bất động, chỉ thấy tay trái giơ lên xoay nhẹ phát
chưởng đẩy tá»›i, má»™t chưởng nà y của lão hết sức quái lạ, xuất chưởng hết sức cháºm rãi
mà tay thì rung lên nhè nhẹ.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình vừa nhìn thấy thì mặt biến sắc thất thanh la lên:
- Thiếu hiệp cẩn tháºn, chÃnh là độc chưởng bá đạo Thôi Âm chưởng…
Lý Tồn Hiếu nói:
- Äa tạ tiá»n bối chỉ giáo, tôi đã biết!
Hữu chưởng giơ lên, trung chỉ điểm tới, cách không phát chỉ lực điểm thẳng và o
giữa chưởng tâm của Quy Bắc Hải.
Quy Bắc Hải vừa nhìn thấy chà ng xuất thủ thì giáºt mình, vá»™i di chuyển bá»™ pháp
sang trái ná»a bÆ°á»›c, tay thâu chưởng kinh Ä‘á»™ng thét lên:
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i thá»±c ra xuất sÆ° môn phái nà o?
Lý Tồn Hiếu thấy thế cũng thâu chỉ lực nói:
- NgÆ°Æ¡i thà nh danh nhiá»u năm, bằng hữu khắp thiên hạ, lẽ nà o không nhìn ra?
Quy Bắc Hải thở phì phì vì tức giáºn nói:
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i nhất định không chịu nói?
- NgÆ°Æ¡i há»i câu nà y bằng thừa.
- NgÆ°Æ¡i nên biết, ngÆ°Æ¡i chỉ qua mắt được lão phu, qua mắt được ngÆ°á»i khác,
nhưng không thể qua mắt Lão Thần Tiên bổn môn.
- Äợi sau khi gặp được vị Lão Thần Tiên quý môn rồi nói, nếu nhÆ° bị ngÆ°á»i nà o
nhìn ra được thì đó là chuyện ngoà i tưởng tượng!
Quy Bắc Hải đã bình tÄ©nh lại, cÆ°á»i nhạt nói:
- Tiểu tá», ngÆ°á»i nên biết ngÆ°Æ¡i đả thÆ°Æ¡ng chẳng phải ai khác mà chÃnh là Hữu há»™
pháp của Lãnh Nguyệt Môn.
Lý Tồn Hiếu khẳng khái gáºt đầu nói:
- Ta biết, thì sao?
- Nếu để đến khi Lão Thần Tiên tự ra mặt, thì thần tiên cũng khó cứu nổi ngươi!
Lý Tồn Hiếu cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên nói:
-Nếu nhÆ° được Ä‘Ãch thân Lão Thần Tiên của quý môn ra mặt đối phó, thì đó lÃ
má»™t Ä‘iá»u hết sức vinh hạnh cho tại hạ!
Quy Bắc Hải gằn giá»ng nói:
- Thanh niên nhân, lá»i nà y tá»± ngÆ°Æ¡i nói đấy chứ?
- Không sai, ta nói ngÆ°Æ¡i nghe, Ä‘á»u là những lá»i thá»±c!
Quy Bắc Hải quay mặt gáºt đầu nói:
- Äược, thanh niên nhân, ngÆ°Æ¡i chỠđấy!
Nói rồi đỡ ngÆ°á»i Vạn Hầu Cao bÆ°á»›c Ä‘i.
Äá»™t nhiên nghe Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng quát:
- Äứng lại!
Quy Bắc Hải thân hình chấn Ä‘á»™ng, dừng bÆ°á»›c há»i:
- Lãnh cô nương còn gì chỉ giáo?
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Quy hộ pháp tự hẹn ta đến đây, chẳng lẽ không cần thuốc giải?
Quy Bắc Hải mặt đỠvì thẹn nói:
- Nếu như Lãnh cô nương chịu nhón tay tặng thuốc giải, lão hủ đương nhiên sẽ
nháºn mà cảm kÃch vô cùng!
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Ta tất nhiên sẽ giao thuốc giải, nhưng là sau khi ta đã chịu thua. Quy hộ pháp
định lúc nà o thì để ta gặp mặt Ôn nhị cô nương?
Quy Bắc Hải lắc đầu nói:
- Äiá»u nà y lão hủ không thể tá»± là m chủ, chá» thỉnh thị Lão Thần Tiên…
Lãnh Ngưng Hương nói:
- Là m tay chân ngÆ°á»i khác cÅ©ng phiá»n, chuyện nhá» nhÆ° hạt mè hạt Ä‘áºu cÅ©ng
phải thỉnh thị. Thôi được, ta sẽ chá», có Ä‘iá»u ta phải nói Quy há»™ pháp biết, Ä‘á»™c của ta
có thá»i hạn, quý môn nhÆ° đã quyết để ta gặp Ôn nhị cô nÆ°Æ¡ng gặp mặt thì cà ng sá»›m
cà ng tốt. Nếu để quá thá»i hạn ấy, thì dù quý môn lấy được thuốc giải của ta cÅ©ng chỉ
vô Ãch, Ä‘iá»u nà y rất quan trá»ng, Quy há»™ pháp xin nhá»› lấy.
Quy Bắc Hải nói:
- Lão hủ chẳng quên, nhân đây lão hủ cũng xin cáo với Lãnh cô nương một câu,
chớ nên để mất hoà khà giữa “Lãnh Nguyệt Môn†và “Phi Thuý Cốc†chúng ta!
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng mà y liá»…u nhÃu lại, lãnh đạm nói:
- Ta nếu như không vì hoà khà giữa hai nhà xưa nay thì đã chẳng đến phó ước với
tôn giá, thế nhưng nếu như quý môn định đến Phi Thuý Cốc xin thuốc giải thì ta cũng
hoan nghênh. Cho nên ta có dá»± định trao thuốc giải, nhÆ° váºy khi trở lại Phi Thuý Cốc
má»›i không xảy ra Ä‘iá»u gì chẳng hay.
Quy Bắc Hải cúi ngÆ°á»i nói:
- Lá»i nà y của Lãnh cô nÆ°Æ¡ng, lão hủ nhất định bẩm cáo lại Lão Thần Tiên.
Rồi dìu ngÆ°á»i Vạn Hầu Cao Ä‘i lẫn khuất nhanh và o trong khu rừng tùng.
oOo
|
30-08-2008, 03:31 PM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Hồi 20
Uy chấn lãnh nguyệt môn
Lý Tồn Hiếu nhìn theo bá»n há» cÆ°á»i nhạt nói :
- Äi nhanh tháºt !
Lãnh Ngưng Hương nhìn chà ng một cái thâm sâu nói :
- Huynh khiến bá»n chúng khiếp hồn !
Lý Tồn Hiếu lắc đầu cÆ°á»i nói :
- Chúng chẳng phải sợ tôi, mà chÃnh là sợ cô nÆ°Æ¡ng.
- Huynh chỉ trát và ng lên mặt tôi, thực ra huynh thụ nghiệp nghệ sư môn là ai,
không nói được với chúng nhưng có thể nói cho tôi biết chứ ?
Lý Tồn Hiếu mỉm cÆ°á»i nói :
- Trá»i tối lắm rồi, chúng ta vá» khách Ä‘iếm thôi.
Dứt lá»i, chà ng quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i ngay.
Lạnh Ngưng Hương trên mặt hiện nét u oán.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình bÆ°á»›c ngang qua ngÆ°á»i nà ng thấp giá»ng nói :
- Lý thiếu hiệp thân mang huyết cừu, cô nương xin thông cảm tha thứ, tôi dám
đảm bảo sớm muộn gì thiếu hiệp cũng nói với cô nương.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng hai má muốn á»ng hồng ấp úng nói :
- Äa tạ tiá»n bối.
VỠđến khách Ä‘iếm, trong thà nh Kim Hoa đâu đâu cÅ©ng đã lên đèn sáng rá»±c, bá»n
há» ngồi vá»›i nhau trong khách Ä‘iếm, TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nhìn Lý Tồn Hiếu quan tâm nói :
- Thiếu hiệp hôm nay đã bại Tả hữu hộ pháp của Lãnh Nguyệt Môn, theo như tôi
biết thì trong Lãnh Nguyệt Môn ngoà i Cơ bà bà ra thì chẳng còn ai là đối thủ của thiếu
hiệp. Bà ta tất nhiên sẽ nhanh chóng tìm đến thiếu hiệp, thiếu hiệp phải cẩn tháºn.
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu nói :
- Äa tạ tiá»n bối nhắc nhở.
- Cơ bà bà tôi chưa từng gặp qua, thực ra trong võ lâm thiên hạ cũng chẳng có
mấy ngÆ°á»i nhìn thấy mặt bà ta, cho nên ngÆ°á»i bà ta nhÆ° thế nà o thì chẳng biết. NhÆ°ng
theo nhÆ° lá»i tÆ°Æ¡ng truyá»n thì bà ta là má»™t trong số Ãt cao thủ thuá»™c hà ng báºc nhất, bà ta
lãnh đạo “Lãnh Nguyệt Môn†gần như xưng bá võ lâm, đến ngay như Hà n Tinh Môn
hùng mạnh mà vẫn còn phải khiếp sợ và i phần, đương nhiên chẳng phải không có lý
do !
Lãnh Ngưng Hương chen và o nói :
- Tiá»n bối nói không sai, đừng nói là bản thân bà ta, chỉ nói bốn vị tỳ nữ tâm
phúc theo bà ta mấy mÆ°Æ¡i năm nay, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng thuá»™c hà ng cao thủ nhất lÆ°u. Nghe
nói bản lÄ©nh của bốn ngÆ°á»i nà y ngang ngữa vá»›i chưởng môn các môn phái lá»›n, theo tôi
nghĩ nói thế e còn hơi khiêm tốn !
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình gáºt đầu nói :
- Bốn tỳ nữ tâm phúc của Cơ bà bà đúng là cao thủ nhất lưu đương kim võ lâm.
Lý Tồn Hiếu nhún vai cừơi khổ nói :
- Tiá»n bối cÅ©ng biết tôi chẳng có ý muốn gây thù gây hấn khắp nÆ¡i, nhÆ°ng bức
bách quá thì cũng đà nh chịu !
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lại gáºt đầu nói :
- Äiá»u nà y thì tôi biết, tôi chỉ nhắc nhở thiếu hiệp tháºn trá»ng.
Lý Tồn Hiếu nói :
- Lãnh Nguyệt Môn nếu nhÆ° là chân chÃnh môn phái, thì tôi chẳng tiếc gì hai tay
dâng tặng bức “Tà ng Bảo Äồ†cho há». Thế nhÆ°ng chỉ quan sát mấy ngà y hôm nay,
hà nh vi hoạt Ä‘á»™ng của há» chẳng khác gì bá»n cÆ°á»ng đạo, cho nên tôi quyết toà n lá»±c
bảo há»™ bức “Tà ng Bảo Äồ†chứ không để nó rÆ¡i và o tay Lãnh Nguyệt Môn hay Hà n
Tinh Môn !
Lý Tồn Hiếu nói :
- Nhắc đến Hà n Tinh Môn tôi má»›i nhá»› Ôn nhị cô nÆ°Æ¡ng, tiá»n bối cho rằng lá»i của
Vạn Hầu Cao đáng tin không ?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu nói :
- Khó tin, có lẽ Ôn nhị cô nương có dụng tâm gì khác !
- Tiá»n bối cho rằng…
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình lắc đầu nói :
- Äiá»u nà y tôi không biết, nhÆ°ng tôi nghÄ© nếu nhÆ° Ôn nhị cô nÆ°Æ¡ng tá»± nguyện ở
lại trong Lãnh Nguyệt Môn tất có dụng tâm nà o khác…
Lý Tồn Hiếu chẳng nói gì thêm.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ngÆ°ng mắt nhìn Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng nói :
- Nếu đúng nhÆ° lá»i Vạn Hầu Cao nói, cô nÆ°Æ¡ng chấp nháºn trao giải dược cho
chúng ?
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng gáºt đầu nói :
- Cho, sao lại không cho ? Tôi xưa nay nói một là một, quyết không thực ngôn bội
tÃn.
- Cô nÆ°Æ¡ng khiến ngÆ°á»i ta kÃnh phục.
- Không dám, tiá»n bối cÅ©ng chá»› nên khách khÃ, thá»±c ra tôi thả má»™t mà bắt hai,
chẳng thiệt và o đâu !
TrÆ°Æ¡ng viá»…n Äình ngÆ¡ ngác há»i :
- Sao, Lãnh cô nương đã…
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng há»i lại :
- Chẳng phải tiá»n bối cần tôi bắt thêm và i tên sao ?
- Äúng, thế nhÆ°ng…
Lý Tồn Hiếu nói :
- Xem ra lần nà y Lãnh Nguyệt Môn thiệt nặng !
Lãnh Ngưng Hương nói :
- Äúng nhÆ° huynh nói, nếu không cho chúng biết lợi hại, thì chúng chẳng biết thế
nà o là trá»i cao đất rá»™ng !
Vừa lúc ấy bên ngoà i hà nh lang nghe tiếng bÆ°á»›c chân Ä‘i vá»™i, rồi má»™t giá»ng nữ
nhân há»i vá»ng và o :
- Có vị Lý gia nghỉ ở đây không ?
Lý Tồn Hiếu nghe giá»ng ngÆ°á»i nà y rất quen, nhÆ°ng nhất thá»i không nháºn ra lÃ
giá»ng ngÆ°á»i nà o, bấy giá» bÆ°á»›c ra cá»a xem.
- HỠLý là tôi đây !
Ngay trước hà nh lang một vị tiểu cô nương thân hình mảnh khảnh trong bộ y
phục mà u và ng, khuôn mặt sáng sủa thông minh.
Chỉ nghe cô ta reo lên :
- Lý tướng công, đúng là tướng công rồi !
Lý Tồn Hiếu nhìn cô ta thoáng chút ngá» ngợ, rồi chợt nháºn ra buá»™c miệng nói :
- Thuý cô nương, là cô ?
Không phải sao, hoà ng y cô nÆ°Æ¡ng chÃnh là tiểu tỳ theo hầu bên cạnh Lệnh Hồ
Dao CÆ¡.
Tiểu Thuý bÆ°á»›c nhanh đến trÆ°á»›c mặt chà ng khép ngÆ°á»i thi lá»… nói :
- Tiểu Thúy bái kiến Lý tướng công.
Lý Tồn Hiếu vá»™i và ng ôm quyá»n hoà n lá»… nói :
- Không dám, cô nương vẫn khoẻ !
Tiểu Thúy nói :
- Äa tạ tÆ°á»›ng công, tỳ nữ có lá»i vấn an tÆ°á»›ng công.
Lý Tồn Hiếu nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng chá»› nên khách sáo, má»i và o trong ngồi.
Chà ng quay ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c.
Tiểu Thúy mắt tròn xoe há»i lại :
- Tiện chứ ?
- Trong phòng là mấy vị bằng hữu của tôi, có gì không tiện.
Tiểu Thuý khi ấy má»›i theo chà ng và o trong phòng, Lý Tồn Hiếu giá»i thiệu má»i
ngÆ°á»i vá»›i nhau, Tiểu Thúy thân pháºn tỳ nữ nên Ä‘á»u dùng lá»… chà o há»i vá»›i má»i ngÆ°á»i.
Duy đối với Lãnh Ngưng Hương thì có khác, cô ta hà nh lễ rồi ngưng mắt nhìn Lãnh
Ngưng Hương từ đầu đến chân nói :
- Tỳ nữ nghe nói cô nÆ°Æ¡ng đến, nay được gặp cô nÆ°Æ¡ng tháºt là phúc lá»›n. Hai ngà y
nay, Lãnh Nguyệt Môn bị “Vô hình độc†của cô nương hù khiếp sợ !
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i nói :
- Thúy cô nương, tôi chỉ là bất đắc dĩ.
Tiểu Thuý gáºt đầu nói :
- Tỳ nữ biết, cô nương vì Ôn cô nương. Tỳ nữ nói một câu thực lòng, cô nương
dùng “Vô hình Ä‘á»™c†đối vá»›i Liá»…u Ngá»c Lân nhÆ° thế còn phúc cho hắn, con ngÆ°á»i hắn
thối tha bẩn thỉu từ đầu đến chân !
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình không nhịn được báºt cÆ°á»i thà nh tiếng nói :
- Thúy cô nÆ°Æ¡ng nói chuyện hóm hỉnh tháºt !
Lãnh Ngưng Hương nói :
- Äa tạ Thúy cô nÆ°Æ¡ng.
Lý Tồn Hiếu má»i Tiểu Thúy ngồi xuống.
Tiểu Thúy ngồi xuống xong, Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng há»i tiếp :
- Thúy cô nương, Ôn nhị cô nương thế nà o ?
Tiểu Thúy nói :
- Chuyện nà y thì cô nương cứ yên tâm, Ôn nhị cô nương tuy bị Lão Thần Tiên
giam lá»ng, thế nhÆ°ng Lão Thần Tiên đối đãi vá»›i cô ta rất tốt, nhÆ° đãi má»™t vị thÆ°Æ¡ng
khách.
Rồi quay sang Lý Tồn Hiếu nói tiếp :
- Lý tÆ°á»›ng công biết chứ, Lão Thần tiên sở dÄ© giam lá»ng Ôn nhị cô nÆ°Æ¡ng chỉ lÃ
muốn đổi lấy cô nÆ°Æ¡ng tôi từ “Hà n Tinh Môn†trở vá».
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu nói :
- Tôi biết, TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối đã tÃnh được chuyện nà y ?
Tiểu Thúy nói :
- Hiện tại thì ổn rồi, Ôn gia nhị lão để mừng thá» Lão Thần Tiên đã cho ngÆ°á»i tiá»…n
hồi cô nương tôi vỠKim Hoa, Lão Thần Tiên cũng giao Ôn nhị cô nương cho Ôn gia nhị
lão.
Lý Tồn Hiếu ngá»› ngÆ°á»i nói :
- Sao, Lệnh hồ cô nương đã vỠKim Hoa ?
- Äúng thế, vừa đến trÆ°a hôm nay.
- NgÆ°á»i của Hà n Tinh Ôn gia cÅ©ng đến ?
- Vâng, ngoà i Ôn gia nhị lão còn có Ôn thiếu chủ.
Lý Tồn Hiếu nhÃu mà y nói :
- Chỉ e Ôn gia và Lãnh Nguyệt Môn chẳng nói chuyện thoả thiện vui vẻ với nhau
được!
Tiểu Thúy nói :
- Không, thì sao ?
- Nghe nói Liá»…u Ngá»c Lân hiện tại là cháu rá»… của CÆ¡ bà bà , CÆ¡ bà bà định Ä‘em
Lệnh Hồ cô nương gả cho hắn ?
Tiá»u Thúy nghe thì giáºt mình chấn Ä‘á»™ng thốt lên :
- Sao tướng công biết ư ?
Lý Tồn hiếu cÆ°á»i nói :
- ChÃnh hai vị “Truyá»n lệnh đồng tá»â€ của Lãnh Nguyệt Môn nói, mà trên thá»±c tế
thì Lãnh Nguyệt Môn cÅ©ng không tiếc sức lá»±c bảo há»™ cho Liá»…u Ngá»c Lân.
Tiểu Thúy mặt sạm lại, cúi thấp đầu nói :
- Cô nương tôi sao khổ thế ?
Bình tĩnh lại, cô ta nói tiếp :
- Cô nÆ°Æ¡ng tôi nhân nghe nói có má»™t ngÆ°á»i trẻ tuổi há» Lý đả thÆ°Æ¡ng hai vị há»™
pháp, thực tình trong thiên hạ có thể đả thương hai vị hộ pháp Lãnh Nguyệt Môn chẳng
có được mấy ngÆ°á»i, cô nÆ°Æ¡ng lo lắng là tÆ°á»›ng công. Vì thế lệnh tiểu tỳ đến xem có
đúng là tướng công không, nếu đúng là tướng công cô nương bảo tiểu tỳ cầu xin tướng
công nhanh rá»i khá»i Kim Hoa nà y.
Lý Tồn Hiếu chau mà y há»i :
- Vì sao phải nhanh rá»i khá»i Kim Hoa ?
- Tướng công còn chưa biết, Ôn gia nhị lão và Lão Thần Tiên liên thủ đối phó
tÆ°á»›ng công, Ä‘oạt cho được bức “Tà ng Bảo Äồ†!
Lý Tồn Hiếu báºt cÆ°á»i mấy tiếng nói :
- Lý Tồn Hiếu nà o được vinh hạnh thế, cùng lúc “Hà n Tinh Môn†và “Lãnh
Nguyệt Môn†liên thủ đối phó với một kẻ vô danh tiểu tốt như tôi, quả là một chuyện
chẳng phải tầm thÆ°á»ng chút nà o !
Tiểu Thúy giá»ng tha thiết nói :
- Lý tướng công, cô nương tôi van xin tướng công đi ngay.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình Ä‘á»™t nhiên chen và o nói :
- Thúy cô nương, chuyện của Lý thiếu hiệp ở Kim Hoa nà y đã xong, sẽ đi ngay
thôi.
Tiểu Thúy tròn mắt há»i lại :
- Tháºt sao ?
Lý Tồn Hiếu muốn nói, nhÆ°ng bị TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình đánh mắt cản lại, lão nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt, chuyện rất quan trá»ng, lẽ nà o lại dối Thuý cô nÆ°Æ¡ng.
Tiểu Thúy trầm ngâm một lúc nói :
- Thế thì tốt, tiểu tỳ sẽ hồi báo phục mệnh…
Cô ta đứng lên nói tiếp :
- Lý tướng công, tiểu tỳ đi đây. Tiểu tỳ không thể lưu lại đây lâu, vạn nhất để Lão
Thần Tiên biết được thì mạng tiểu tỳ chẳng còn, lại liên lụy đến cô nương tôi…
Rồi lại nhìn Lãnh Ngưng Hương nói :
- Lãnh cô nÆ°Æ¡ng, tiểu tỳ van cầu cô nÆ°Æ¡ng đừng cho Liá»…u Ngá»c Lân giải dược.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng gáºt đầu nói :
- Thúy cô nÆ°Æ¡ng yên tâm, chỉ cần má»™t lá»i nà y của Thuý cô nÆ°Æ¡ng, ta nhất định
không bao giá» cho Liá»…u Ngá»c Lân thuốc giải.
Tiểu Thúy Ä‘á»™t nhiên quỳ sụp xuống dÆ°á»›i chân Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng nói giá»ng xúc
Ä‘á»™ng:
- Lãnh cô nÆ°Æ¡ng không cho Liá»…u Ngá»c Lân thuốc giải, ân lá»›n nhÆ° cứu lấy mạng cô
nương tôi, tiểu tỳ bái tạ !
Nói rồi dáºp đầu mà lạy.
Lãnh Ngưng Hương vội và ng đỡ cô ta lên nói :
- Thúy cô nương, cô là m gì thế.
Tiểu Thúy hai mắt đỠhoe nói :
- Lãnh cô nương không biết, chuyện nà y cô nương tôi chẳng bao giỠđồng ý, thế
nhưng đã là lệnh của Lão Thần Tiên thì cô nương tôi chẳng dám kháng cự. Chỉ còn một
cách là …
Lãnh Ngưng Hương vỗ tay nhè nhẹ lên lưng Tiểu Thúy an ủi :
- Thúy cô nương yên tâm, ta cũng là thân nữ nhi như Lệnh Hồ cô nương, ta đương
nhiên hiểu được ná»—i thống khổ khi bị ép buá»™c lấy má»™t ngÆ°á»i mình chẳng thÆ°Æ¡ng, đồng
thá»i lại là má»™t ngÆ°á»i bỉ ổi nhÆ° Liá»…u Ngá»c Lân. Cứ vá» bẩm báo lại vá»›i Lệnh Hồ cô
nÆ°Æ¡ng, chúng ta thâm giao đã lâu, chỉ cần Ä‘iá»u gì ta là m được nhất định ta sẽ là m.
Tiểu Thúy nước mắt lưng tròng nói :
- Lãnh cô nương, tiểu tỳ ghi nhớ ân nà y của cô nương, tiểu tỳ cáo từ !
Cúi đầu thi lá»… lần nữa rồi bÆ°á»›c nhanh ra khá»i phòng.
Lãnh Ngưng Hương nhìn Lý Tồn Hiếu nói :
- Huynh nên tiễn chân Thuý cô nương.
Lý Tồn Hiếu thoáng chút do dự, nhưng rồi cũng bước chân ra ngoà i.
Ra khá»i khách Ä‘iếm, Ä‘i má»™t lúc tá»›i má»™t gốc cây hoè bên Ä‘Æ°á»ng, Tiểu Thúy bá»—ng
ngừng chân đứng lại, quay ngÆ°á»i nhìn chà ng nói :
- TÆ°á»›ng công ra đây tháºt hay, tiểu tỳ chÃnh Ä‘ang muốn gá»i tÆ°á»›ng công má»™t mình
ra ngoà i nà y…
Lý Tồn Hiếu há»i :
- Thúy cô nương có chuyện gì sao ?
Tiểu Thúy nhìn chà ng giá»ng trách móc.
- Lý tÆ°á»›ng công tháºt là bạc bẽo, cô nÆ°Æ¡ng thì ngà y đêm nhá»› tÆ°á»›ng công, thế mÃ
tÆ°á»›ng công thì chẳng Ä‘oái hoà i đến cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang bị giam lá»ng trong Hà n Tinh Môn
thế nà o !
Lý Tồn Hiếu mặt nóng lên, cảm thấy hổ thẹn nói :
- Thúy cô nÆ°Æ¡ng, tôi cứ ngỡ cô ta đã là ngÆ°á»i của Ôn gia.
Tiểu Thúy nói :
- TÆ°á»›ng công sao có thể nghÄ© thế chứ, cô nÆ°Æ¡ng chẳng phải là ngÆ°á»i nhÆ° thế, cô
nÆ°Æ¡ng má»™t khi đã Ä‘em trái tim mình trao cho tÆ°á»›ng công, thì trá»n Ä‘á»i là ngÆ°á»i của tÆ°á»›ng
công. Ai cũng không thể đoạt được ý chà cô nương !
Lý Tồn Hiếu nén tiếng thở dà i nói :
- Tôi không tốt, tôi rất hổ thẹn với Lệnh Hồ cô nương. Thực tế thì Thúy cô nương
cÅ©ng biết, tôi suýt chút nữa thì chết bởi ngá»n Ä‘á»™c châm của Liá»…u Ngá»c Lân hôm ấy…
Rồi chà ng Ä‘em hết má»i chuyện kể sÆ¡ lược cho Tiểu Thúy nghe.
Nghe xong, Tiểu Thúy cúi đầu nói :
- Tướng công xin chớ trách tội, Tiểu Thúy đã trách nhầm tướng công…
Lý Tồn Hiếu lắc đầu nói :
- Thúy cô nương không trách nhầm tôi, thực ra sau khi tôi giải độc xong thì nên đi
tìm Lệnh Hồ cô nương mới phải, thế nhưng tôi đã không đi. Trong đầu tôi cứ nghĩ Lệnh
Hồ cô nương đã…
Tiểu Thúy ngÆ°á»›c mắt nhìn chà ng cắt lá»i nói :
- Chuyện đã trở thà nh quá khứ, tướng công cũng không nên tự trách mình. Tiểu tỳ
chỉ muốn tướng công biết cô nương đối với tướng công là trái tim chân tình, mãi mong
đợi tướng công mà thôi.
- Thúy cô nương, tôi hổ thẹn với Lệnh Hồ cô nương…
“Äừng nhắc nữa !†Tiểu Thúy cắt ngang lá»i chà ng nói :
- Chuyện trước mắt là m thế nà o tướng công hẳn có biện pháp.
- à Thuý cô nương nói là …
- Cô nÆ°Æ¡ng sợ tổn thÆ°Æ¡ng đến tÆ°á»›ng công, nên chỉ mong tÆ°á»›ng công nhanh rá»i
khá»i đây, thế nhÆ°ng tiểu tỳ thì mong tÆ°á»›ng công khoan vá»™i Ä‘i, nếu có Ä‘i thì mang cô
nương đi cùng. Chỉ có tướng công mới cứu được cô nương, tướng công không biết cô
nÆ°Æ¡ng hiện tại bị Lão Thần Tiên giam lá»ng, chẳng có cách nà o ra được. Còn tên Liá»…u
Ngá»c Lân thì tiểu tỳ chỉ háºn không giết được hắn, Lão Thần Tiên xÆ°a nay hết má»±c yêu
thÆ°Æ¡ng chiá»u chuá»™ng cô nÆ°Æ¡ng, chẳng hiểu sao lần nà y quá»· thần hôn ám tâm khiếu …
Lý Tồn Hiếu há»i :
- Thúy cô nương bảo tôi cứu Lệnh Hồ cô nương chư thế nà o đây ?
- Chuyện nà y tướng công nên có chủ ý.
Lý Tồn Hiếu trần ngâm suy nghĩ một lúc nói :
- Cơ bà bà có biết Lệnh Hồ cô nương với tôi …
Tiểu Thúy không đợi chà ng há»i hết câu, gáºt đầu đáp :
- Lão Thần Tiên biết, chÃnh cô nÆ°Æ¡ng nói vá»›i Lão Thần Tiên. NhÆ°ng vô Ãch, chẳng
hiểu thế nà o mà Lão Thần Tiên lại thÃch tên vô lại Liá»…u Ngá»c Lân kia !
- Thuý cô nương có thể gặp Lệnh Hồ cô nương chứ ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tiểu tỳ hiện tại vẫn hầu bên cạnh cô nÆ°Æ¡ng.
Lý Tồn Hiếu nói :
- Váºy thì Thúy cô nÆ°Æ¡ng vá» báo cho Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng má»™t tiếng, tôi chẳng tiếc
bất cứ Ä‘iá»u gì, nhất quyết sẽ cứu cô ta ra …
Tiểu Thúy mừng đến báºt khóc thà nh tiếng, nói :
- Tiểu tỳ biết cô nÆ°Æ¡ng chẳng há» nhìn nhầm ngÆ°á»i, tiểu tỳ bái tạ tÆ°á»›ng công !
Nói rồi cứ quỳ ngay bên Ä‘Æ°á»ng mà lạy.
Lý Tồn Hiếu vội ngăn cô ta nói :
- Äể ngÆ°á»i ta nhìn thấy không hay, Thúy cô nÆ°Æ¡ng nhanh trở vá» Ä‘i !
Tiểu Thùy nói qua nước mắt :
- Tiểu tỳ…vỠđây !
Rồi cúi đầu bước nhanh.
Lý Tồn Hiếu đứng dưới gốc hòe lẳng lặng một hồi lâu lòng chà ng mới bình tĩnh
lại, Lệnh Hồ Dao CÆ¡, Ôn Phi Khanh, Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng Ä‘á»u chân tâm si tình vá»›i
chà ng, là m sao đây ?
Äá»™t nhiên chà ng buông tiếng thở dà i, cố nén tình cảm dâng lên trong lòng bÆ°á»›c
chân trở lại khách điếm.
Và o phòng chẳng thấy cha con TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình đâu, chỉ má»™t mình Lãnh NgÆ°ng
HÆ°Æ¡ng ngồi bên bà n, nhìn chà ng cÆ°á»i nói :
- Thúy cô nương đi rồi ?
Lý Tồn Hiếi nói :
- Vâng. TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối và TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng đâu ?
- Nghỉ ở phòng bên kia, huynh ngồi xuống đi, tôi muốn nói chuyện với huynh.
Lý Tồn Hiếu do dự ngồi xuống nói :
- Cô nương muốn nói chuyện gì với tôi ?
- Tôi trước tiên mốn nói, Phi Khanh thư thư đã nói chuyện giữa huynh với Lệnh
Hồ cô nương cho tôi biết.
Lý Tồn Hiếu nghe thì mặt nóng lên, có chút áy náy “A†lên một tiếng khe khẽ.
Lãnh Ngưng Hương nói tiếp :
- Tôi biết Lệnh Hồ cô nương đối với huynh bằng trái tim chân tình, là thân nữ nhi
vá»›i nhau tôi cảm thấy kÃnh phục Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng…
Lý Tồn Hiếu ho khan một tiếng nói :
- Cô nương như đã biết, tôi cũng chẳng giấu gì mà nói với cô nương thêm một
Ä‘iá»u, Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng mãi vẫn coi tôi là ngÆ°á»i trong tâm.
Lãnh Ngưng Hương chớp động ánh mắt nói :
- Tôi cũng biết, tôi đồng tình với Lệnh Hồ cô nương, cũng như thế tôi nghĩ rằng
Lệnh Hồ cô nương cũng thương hại cho tôi !
Lý Tồn Hiếu chấn động trong lòng, im lặng không nói.
Lãnh Ngưng Hương nén tiếng thở dà i nói :
- Tôi đã nháºn ra , trÆ°á»›c mặt tôi và TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối, TrÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, Thúy cô
nÆ°Æ¡ng có nhiá»u Ä‘iá»u không tiện nói, cho nên tôi má»›i muốn huynh ra ngoà i. Hẳn Thúy
cô nương chẳng muốn huynh bỠđi, ở lại cứu Lệnh Hồ cô nương ?
Lý Tồn Hiếu không khá»i kinh ngạc trÆ°á»›c tâm trà của vị cô nÆ°Æ¡ng nà y, gáºt đầu thừa
nháºn :
- Äúng, cô nÆ°Æ¡ng.
- Huynh đồng ý chứ ?
- Nghĩa bất dung từ.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói :
- Thế mới đúng, Lệnh Hồ cô nương đối với huynh bằng trái tim chân tình, cho
nên vô luáºn thế nà o huynh cÅ©ng phải cứu cô ta…
Nà ng ngừng lại nhìn chà ng rồi giục há»i :
- Huynh định thế nà o ?
Lý Tồn Hiếu thoáng nghĩ nhanh đáp :
- Dù thế nà o, tôi cũng phải cứu cô ấy.
- Tôi định trÆ°á»›c tiên tiá»…n cha con TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối Ä‘i, huynh thấy thế nà o ?
- Còn cô nương ?
- Tôi không đi, tôi ở lại giúp huynh !
- Tôi nghĩ rằng…
- Lý lang !
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng bá»—ng nhiên nhìn chà ng thay đổi khẩu khà gá»i chà ng bằng hai
tiếng thân thiết nhất, rồi nói tiếp :
- Huynh hiện tại rất cần trợ thủ, xin chớ cự tuyệt muội. Lẽ nà o huynh nhẫn tâm…
?
Lý Tồn Hiếu đã biết trÆ°á»›c chuyện nà y, nhÆ°ng giá» nghe chÃnh nà ng nói thế chẳng
khá»i chấn Ä‘á»™ng trong lòng, sau phút im lặng má»›i nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng, Lý Tồn Hiếu chỉ là kẻ phà m phu tục tá»â€¦
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cắt ngang lá»i chà ng :
- Äừng nói gì cả, muá»™i chỉ cần huynh gáºt đầu.
- Cô nương, tôi…tôi chẳng thể chối cãi, trước tiên là Lệnh Hồ cô nương, kế đến
Ôn nhị cô nương…
Lãnh Ngưng Hương nói ngay :
- Muội nguyện đứng thứ ba !
Lý Tồn Hiếu đầu óc như tối sầm lại, trong lòng run lên lắp bắp nói :
- Lý Tồn Hiếu nà o có phúc phần lớn thế !
- Nếu nhÆ° huynh cho rằng đây là phúc phần thì nên gáºt đầu !
Lý Tồn Hiếu biết thế chẳng còn cách thoái thác, chỉ trách mình sao lại đà o hoa,
nén tiếng thở dà i, gáºt đầu.
- Lý lang, đa tạ huynh !
Lý Tồn Hiếu nói :
- Tôi định đi đến Lãnh Nguyệt Môn, cô nương nên ở lại khách điếm với cha con
TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối…
- Không, muá»™i định trÆ°á»›c tiên tiá»…n chân cha con TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối rá»i khá»i đây, sau
đó cùng huynh đến Lãnh Nguyệt Môn.
- Cô nÆ°Æ¡ng định tiá»…n há» rá»i khá»i Kim Hoa ngay bây giá» ?
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng gáºt đầu nói :
- Chỉ cần cả hai chúng ta cùng tiá»…n chân há», ngÆ°á»i của Lãnh Nguyệt Môn nhất
định chẳng dám vá»ng Ä‘á»™ng.
Lý Tồn Hiếu nghĩ nhanh rồi nói :
- Thôi được.
Vừa lúc ấy bên ngoà i nghe tiếng TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình :
- Thiếu hiệp, đây là chủ ý của tôi. Cha con tôi có ở lại Kim Hoa nà y chẳng những
không giúp gì được thiếu hiệp, ngược lại còn là m vướng tay vướng chân thiếu hiệp.
Nói xong thấy lão dẫn Trương Triệu Lan bước và o.
Lý Tồn Hiếu nhìn há» há»i :
- TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối thu xếp xong hết rồi chứ ?
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nhún vai cÆ°á»i nói :
- Hai chân gánh chiếc miệng, ngoà i mấy bộ áo quần cũ cha con chúng tôi có gì
đáng sắp xếp, nói đi là có thể đi ngay.
Lý Tồn Hiếu xúc động nói :
- Ở cùng tiá»n bối má»™t thá»i gian tôi lÄ©nh há»™i rất nhiá»u Ä‘iá»u, hiện tại chia tay thá»±c
lòng tôi không đà nh.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nói :
- Thiếu hiệp tÃnh tình giản dị cáºn nhân, xa rá»i tôi cÅ©ng không Ä‘Ã nh, nhÆ°ng nhÆ°
thiếu hiệp đã nói…trên Ä‘á»i nà y chẳng có cuá»™c tiệc nà o không tà n, chúng ta chỉ là tiểu
biệt, tương lai còn gặp lại nhau mà !
- Váºy thì xin tiá»n bối bảo trá»ng, thâm tình của tiá»n bối tôi xin vÄ©nh viá»…n không
quên.
- Thiếu hiệp sao lại nói thế, ân thiếu hiệp xem như giỠtôi đã trả được , lòng tôi
má»›i thấy nhẹ Ä‘i. Thiếu hiệp cÅ©ng nên tháºn trá»ng trong má»i hà nh Ä‘á»™ng, nhất là đối vá»›i
những nhân váºt lão luyện trong giang hồ nà y.
Ngừng lại giây lát lão nói tiếp :
- TrÆ°á»›c khi chia tay tôi chỉ có má»™t lá»i cùng nhị vị, thiếu hiệp cùng Lãnh cô nÆ°Æ¡ng
tuy đếu là cao thủ thượng thặng Ä‘á»i nay, nhÆ°ng Lãnh Nguyệt Môn và Hà n Tinh Môn
liên thủ thì uy lực chẳng thể nói hết được, hà nh động cần tiến thủ đúng tiết, không
được trà lá»±c sất phu, bản lÄ©nh dụng Ä‘á»™c của Lãnh cô nÆ°Æ¡ng cần lợi dụng nhiá»u.
- Äa tạ tiến bối chỉ giáo.
- Tôi cÅ©ng chẳng có gì ngoà i má»™t lá»i khuyên nhÆ° thế, hy vá»ng thiếu hiệp sá»›m rá»a
được huyệt cừu, thần tiên quyến thuá»™c mỉm cÆ°á»i nÆ¡i chÃn suối !
Lý Tồn Hiếu hai mắt cay cay, chẳng nói gì được.
Lãnh Ngưng Hương mặt cũng nóng bừng, cúi đầu là nhà nói :
- Äa tạ TrÆ°Æ¡ng tiá»n bối.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình cÆ°á»i nói :
- Giá» thì phiá»n nhị vị tiá»…n chân cha con chúng tôi má»™t Ä‘oạn.
Nói rồi lão nắm lấy tay TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan bÆ°á»›c ra cá»a.
Bốn ngÆ°á»i rá»i khách Ä‘iếm, Lý Tồn Hiếu và Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng Ä‘á»u nháºn ra ngÆ°á»i
của Lãnh Nguyệt Môn lảng vảng rất nhiá»u, nhÆ°ng há» là m nhÆ° không há» nhìn thấy mÃ
cũng chẳng cần nhìn chúng lần nà o.
Äến cá»a thà nh, Lý Tồn Hiếu và Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng ngừng bÆ°á»›c, TrÆ°Æ¡ng Viá»…n
Äình nói :
- Thiếu hiệp, Lãnh cô nương, tôi cũng chỉ một câu vừa rồi, cần lấy trà để thắng,
chớ nên dùng dũng lực !
Lý Tồn Hiếu nói :
- Äa tạ tiá»n bối, hai chúng tôi ghi nháºn.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình nhìn xa vá» phÃa sau lÆ°ng Lý Tồn Hiếu nói :
- Thiếu hiệp, chúng theo đến kìa !
Lãnh Ngưng Hương nói :
- Hai vị cứ việc đi, chúng tôi ở đây cản chúng.
TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình ôm quyá»n nói :
- Thiếu hiệp, chúng ta chia tay, hẹn ngà y gặp lại !
Lý Tồn Hiếu vội và ng thi lễ, nói :
- Tiá»n bối bảo trá»ng.
TrÆ°Æ¡ng Tiêu Lan trên hoa dung biểu hiện khác thÆ°á»ng, đôi môi mấp máy má»™t hồi
má»›i báºt thà nh mấy tiếng :
- Thiếu hiệp bảo trá»ng.
Trương Viễn đình hơi chấn động trong lòng, vội nói :
- Lan nhi, tÆ°Æ¡ng lai chúng ta còn gặp lại nhau, không nên cháºm trá»…, chúng ta Ä‘i
thôi !
Nói rồi kéo tay Trương Tiêu Lan đi, Trương Tiêu Lan chẳng nói thêm tiếng nà o chỉ
cúi đầu lẳng lặng theo chân cha.
oOo
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng ngÆ°ng mắt nhìn theo bóng cha con TrÆ°Æ¡ng Viá»…n Äình khuất
dần trong mà n đêm.
Lý Tồn Hiếu lặng ngÆ°á»i trÆ°á»›c cá»a thà nh, ánh mắt chà ng cÅ©ng dõi nhìn theo bóng
há», trên mặt tuy không chút biểu hiện, nhÆ°ng trong lòng tất nhiá»u đợt sóng trà o gợn lên.
Qua một hồi, Lãnh Ngưng Hương lên tiếng phá tan im lặng nói :
- Äi xa rồi, chúng ta vá» thôi !
Lý Tồn Hiếu lẳng lặng gáºt đầu, từ từ quay ngÆ°á»i lại giá»ng là nh lạnh nói :
- Bất tất lén lén lút lút thế kia, ra nhanh đi !
Láºp tức nhìn thấy trong bóng tối bên Ä‘Æ°á»ng má»™t ngÆ°á»i áo và ng xuất hiện, trên
mặt không chút biểu hiện.
Lý Tồn Hiếu nói :
- Ta cùng Lãnh cô nương “Phi Thúy Cốc†định đến Lãnh Nguyệt Môn, các hạ dẫn
Ä‘Æ°á»ng !
Hoà ng y nhan không khá»i ngạc nhiên nói :
- Sao, các hạ định đến Lãnh Nguyệt Môn ?
- Không sai !
Hoà ng y nhân nhìn chà ng bằng ánh mắt khác thÆ°á»ng, má»™t lúc nói :
- Khi Lão Thần Tiên muốn gặp ngươi, ngươi không thể không đến, nhưng khi Lão
Thần Tiên còn chưa muốn gặp ngươi, ngươi muốn gặp cũng chẳng được !
Lý Tồn Hiếu nhướn mà y nói :
- Ngươi tự nghĩ xem ngươi so với Tả Hữu hộ pháp thì thế nà o ?
Hoà ng y nhân mặt trắng bệt ra, chẳng dám nói thêm tiếng thứ hai, quay ngÆ°á»i
bÆ°á»›c Ä‘i.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạt nói :
- Hắn rất hiểu biết, cũng rất cơ trà !
Hoà ng bà o nhân Ä‘i trong đêm tối nhÆ°ng Ä‘i rất nhanh, chẳng mấy chốc Ä‘Æ°a há»
đến một nơi, đình đà i lầu viện rất nguy nga tráng lệ, quả nhiên khuôn viên so ra còn
lá»›n hÆ¡n khu vÆ°á»n hoang Hoa gia rất nhiá»u.
TÆ°á»ng gạch hồng bao quanh cao hÆ¡n cả trượng hùng vỹ bá» thế, hai cánh cá»a gá»—
sÆ¡n Ä‘á» vá»›i má»™t đôi sÆ° tỠđá chầu hai bên cà ng tôn thêm nét uy quyá»n quý phái của má»™t
môn hộ nổi danh trong giang hồ nà y.
TrÆ°á»›c cá»a còn có bốn gã hoà ng bà o tráng hán chấp Ä‘ao canh giữ, thần thái uy
nghiêm lẫm lẫm.
Hoà ng bà o nhân Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, đến trÆ°á»›c cá»a thì dừng chân quay lại nói :
- Hai vị xin chỠmột lúc, tôi và o trong thông báo.
Nói rồi đi và o bên trong.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạt nói :
- Không thẹn danh gia thế phiệt, quả thuộc hà ng bá vương trong thiên hạ !
Lý Tồn Hiếu chẳng nói gì.
Sau má»™t hồi, từ bên trong má»™t ngÆ°á»i áo và ng khác Ä‘i ra, nhìn thì nháºn ngay chÃnh
là vị tổng quản Ba Sĩ Kiệt.
Ba SÄ© Kiệt dừng lại ngoà i má»™t trượng, ôm quyá»n thi lá»… nói :
- Nhị vị có gì chỉ giáo ?
Lý Tồn Hiếu hoà n lễ nói ngay :
- Xin tổng quản thông báo chúng tôi cần bái kiến Cơ bà bà .
Ba SÄ© Kiệt ngá»› ngÆ°á»i há»i lại :
- Các hạ muốn bái kiến Lão Thần Tiên ?
- Không sai.
Ba Sĩ Kiệt trên mặt hiện nét hồ nghi, ngưng mắt nhìn chà ng một hồi lâu nói :
- Nhị gặp Lão Thần Tiên có chuyện gì chăng ?
- Chuyện rất quan trá»ng.
- NhÆ°ng…không biết là chuyện quan trá»ng gì ?
- NgÆ°á»i ta muốn gặp là CÆ¡ bà bà !
Ba SÄ© Kiệt ôm quyá»n nói :
- Äã khuya lắm rồi, Lão Thần Tiên giỠđã an giấc nghỉ ngÆ¡i, nhị vị có chuyện gì
cứ nói tôi cũng được.
Lý Tồn Hiếu chaước mà y nói :
- NgÆ°Æ¡i là m chủ được má»i chuyện ?
- Tại hạ là tổng quản “Lãnh Nguyệt Môn†!
Lý Tồn Hiếu lắc đầu nói :
- Tôi không có ý khinh thị một vị tổng quản như các hạ, thế nhưng chuyện nà y
chỉ e các hạ chẳng là m chủ nổi.
- Cứ nói thỠxem !
- Ta muốn đòi má»™t ngÆ°á»i trong Lãnh Nguyệt Môn.
Ba Sĩ Kiệt thoáng chút ngạc nhiên nói :
- Là Ôn nhị cô nương ?
Lý Tồn Hiếu lắc đầu nói :
- Không, ngÆ°á»i ta muốn là Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng.
Má»™t câu nà y khiến Ba SÄ© Kiệt ngá», ấp úng há»i lại :
- Ngươi nói gì ?
Lý Tồn Hiếu chẳng nhắc lại, há»i :
- Ngươi là m chủ chuyện nà y được không ?
Ba SÄ© Kiệt cÆ°á»i nhạt nói :
- Ngươi nên nhìn cho rõ, đây là nơi nà o chứ ?
- Ta đã đến, thì dù là Diêm La địa phủ cũng thế thôi, ngươi nhanh và o trong
thông báo cho ta !
Ba SÄ© Kiệt cất tiếng cÆ°á»i kha khả nói :
- Diêm La địa phủ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có thể buông lá»i cuồng ngạo, thế nhÆ°ng trong Lãnh
Nguyệt Môn nà y thì ngÆ°Æ¡i nên tháºn trá»ng…
“Vù†Ba Sĩ Kiệt nói còn chưa hết câu, thân hình Lý Tồn Hiếu nhanh như tia chớp
xẹt tới, hắn chưa kịp trở tay thì bả vai trái hắn đã bị chà ng chộp cứng.
- Dẫn Ä‘Æ°á»ng cho ta !
Ba Sĩ Kiệt muốn tránh cũng không kịp, chỉ thấy mắt hoa lên là bả vai đã bị tay
trảo Lý Tồn Hiếu chá»™p cứng nhÆ° má»™t gá»ng kìm, hắn giáºt mình muốn vùng nhÆ°ng chẳng
vùng thoát ra nổi.
“Hắc hắc†Ba SÄ© Kiệt cất tiếng cÆ°á»i mấy tiếng vẻ khinh ngạo nói :
- Ngươi nhìn nhầm rồi, Ba Sĩ Kiệt chẳng chịu khuất phục trước ngươi !
Lý Tồn Hiếu cÆ°á»i lạnh lùng nói :
- Ngươi cứ thỠxem rồi nói !
Nói rồi chà ng váºn kình lá»±c và o tay trảo, Ba SÄ© Kiệt “Aùi†nhẹ má»™t tiếng, rồi cắn
răng chịu đựng. Nhưng chỉ trong nháy mắt trán hắn toát mồ hôi như tắm đủ thấy hắn
đau đớn như thế nà o rồi.
Hoà ng y nhân đứng bên ngoà i thấy thế liá»n quay ngÆ°á»i chạy nhanh và o trong.
Lý Tồn Hiếu là m nhÆ° chẳng há» nhìn thấy, nhìn và o mặt Ba SÄ© Kiệt gằn giá»ng :
- NgÆ°Æ¡i chịu rồi chứ ! Dẫn Ä‘Æ°á»ng !
Vừa nói chà ng vừa thúc Ba Sĩ Kiệt, hắn lúc nà y mới chịu ngoan ngoãn bước đi.
Bốn tên hoà ng y tráng hán ôm đao thủ giữa ở đại môn chẳng chút hà nh động.
Lý Tồn Hiếu thúc Ba SÄ© Kiệt Ä‘i trÆ°á»›c, Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng Ä‘i phÃa sau và o trong đại
môn. Qua khá»i cá»a má»›i thấy hết sá»± nguy nga bá» thế của Lãnh Nguyệt Môn. Äình Ä‘Ã i
lầu cát có đến mươi dãy, trước mặt là một khuôn viên rộng lớn trống trải, chánh viện
nằm ngay giữa mặt hướng vỠphương nam khà thế vô cùng.
Vừa lúc ấy bá»—ng nghe tiếng ngÆ°á»i quát dà i :
- Äứng lại !
Lý Tồn Hiếu ngÆ°á»›c mắt nhìn má»›i thấy từ trong cánh cá»a “nguyệt hình†má»™t ngÆ°á»i
bÆ°á»›c ra, tháºt bất ngá» vì không phải là ngÆ°á»i của Lãnh Nguyệt Môn, mà chÃnh là Ôn
Thiếu Khanh dẫn theo “Hà n Tinh Sứ Tứâ€, gã hoà ng y nhân vừa rồi Ä‘i ngay sau Ôn Thiếu
Khanh. Hiển nhiên chÃnh hắn và o thông báo cho Ôn Thiếu Khanh.
Lý Tồn Hiếu vừa nhìn thấy Ôn Thiếu Khanh, cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên nói :
- Thì ra là Ôn thiếu chủ “Hà n Tinh Môn†!
Ôn Thiếu Kanh lãnh đạm nói :
- Mạng ngÆ°Æ¡i tháºt lá»›n, mà cÅ©ng tháºt to gan !
Lý Tồn Hiếu nhún vai cÆ°á»i nhạt nói :
- Khéo nói.
Rồi chà ng thét và o tai Ba Sĩ Kiệt :
- Dẫn Ä‘Æ°á»ng !
Ba Sĩ Kiệt rên khẽ một tiếng, ngoan ngoãn bước đi trước.
Láºp tức bóng ngÆ°á»i loáng thoáng, bá»n “Hà n Tinh Tứ Sứ†phi ra cản Ä‘Æ°á»ng.
Lý Tồn Hiếu chau mà y nói :
- Ôn Thiếu Khanh, ngươi là m thế nà y là sao ?
Ôn Thiếu Khanh nói :
- Trước tiên coi lại ngươi đang là m gì !
- Ta muốn gặp Cơ bà bà …
Ôn Thiếu Khanh cất tiếng cÆ°á»i dà i nói :
- Bằng ngươi mà cũng dám và o gặp Cơ bà bà ?
- Không sai, chỉ bằng một mình ta !
- Nói ta biết, ngươi muốn gặp Cơ bà bà là m gì ?
Lý Tồn Hiếu lạnh lùng nói :
- Äó là chuyện giữa ta và Lãnh Nguyệt Môn, không liên can gì đến Hà n Tinh
Môn ngươi !
- Chỉ e ngươi còn chưa biết, Hà n Tinh Môn và Lãnh Nguyệt Môn đã liên minh với
nhau.
- Nói váºy ngÆ°Æ¡i định cản ta ?
- Muốn ta không ngăn cản ngÆ°Æ¡i cÅ©ng được, trao bức “Tà ng Bảo Äồ†ra đây, ta
mang ngươi đi bái kiến Cơ bà bà .
Lý Tồn Hiếu lắc đầu nói :
- Sau khi gặp CÆ¡ bà bà , ta sẽ tá»± mang bức “Tà ng Bảo Äồ†ra !
Ôn Thiếu Khanh ngá»› ngÆ°á»i ngạc nhiên há»i :
- Sao, sau khi ngÆ°Æ¡i gặp CÆ¡ bà bà ngÆ°Æ¡i sẽ tá»± Ä‘em bức “Tà ng Bảo Äồ†ra ?
- ChÃnh váºy !
- Nói thế ngÆ°Æ¡i đến là để giao bức “Tà ng Bảo Äồ†cho CÆ¡ bà bà ?
- Có thể nói nhÆ° váºy !
Ôn Thiếu Khanh cÆ°á»i nhạt nói :
- Không ngá» ngÆ°Æ¡i lại hiểu biết đến thế, rất biết Ä‘iá»u !
Lý Tồn Hiếu nhún vai nói :
- Còn xem chuyện như thế nà o.
Ôn Thiếu Khanh chau mà y há»i :
- Ngươi vì chuyện gì ?
- Äó là chuyện của ta vá»›i Lãnh Nguyệt Môn.
- Nếu đã là chuyện của Lãnh Nguyệt Môn, thì cũng có nghĩa là chuyện của Hà n
Tinh Môn.
Lý Tồn Hiếu lạnh lùng buông rõ từng tiếng :
- Ta chỉ biết Lãnh Nguyệt Môn, chẳng biết Hà n Tinh Môn !
Ôn Thiếu Khanh nghe má»™t câu nà y thì chẳng giữ được bình tÄ©nh, gằn giá»ng nói :
- Nếu nhÆ° ta trÆ°á»›c tiên muốn ngÆ°Æ¡i giao bức “Tà ng Bảo Äồ†ra thì sao ?
- Không là m được !
- Ta nhất định phải là m bằng được !
Lý Tồn hiếu mặt lạnh lại nói :
- Thá» xem !
Dứt lá»i, tay váºn lá»±c nhấc nổi cảø ngÆ°á»i Ba SÄ© Kiệt huÆ¡ mạnh và o hÆ°á»›ng bá»n “Hà n
Tinh Tứ Sứâ€.
“Hà n Tinh Tứ Sứ†nằm má»™ng cÅ©ng không ngá» chà ng ra chiêu nà y, dù thế nà o bá»n
chúng cũng không dám đả thương đến Ba Sĩ Kiệt, nên thấy thế vội và ng nhảy thoái lùi
sau.
Lý Tồn Hiếu cưỠnhạt nói :
- Hạng bại quân mà cÅ©ng dám cản ta, nhanh tránh Ä‘Æ°á»ng !
Nói rồi lại nhấc ngÆ°á»i Ba SÄ© Kiệt lần nữa.
Ôn Thiếu Khanh nhảy ngÆ°á»i đến quát lá»›n :
- Ngừng tay !
- Ngươi muốn gì ?
Ôn Thiếu Khanh chỉ tay và o Ba Sĩ Kiệt nói :
- Nhân váºt anh hùng chá»› nên là m thế, ngÆ°Æ¡i có giá»i thì ra tay Ä‘á»™ng thủ vá»›i Hà n
Tinh Tứ Sứ má»™t tráºn.
Lý Tồn Hiếu “hừ†một tiếng nói :
- NgÆ°Æ¡i chá»› khÃch ta.
Dứt lá»i thúc mạnh má»™t cái khiến cả ngÆ°á»i Ba SÄ© Kiệt chúi nhủi vá» trÆ°á»›c, suýt nữa
thì đâm sầm và o ngÆ°á»i Ôn Thiếu Khanh.
Ôn Thiếu Khanh thấy thế liá»n phất tay hạ lệnh :
- Ba tổng quản cứ lùi sau, để ta xỠlý tên cuồng đồ nà y !
Ba SÄ© Kiệt nhÆ° được ân xá, cúi ngÆ°á»i thi lá»… rồi chuồn nhanh lui sau.
Ôn Thiếu Khanh ánh mắt ngưng lại nhìn chằm chằm Lý Tồn Hiếu nói :
- HỠLý kia, ngươi quả là một anh hùng hà o kiệt, ta nói thêm một lần nữa, ngươi
nhanh giao bức “Tà ng Bảo Äồ†ra…
Lý Tồn hiếu lạnh lùng nói :
- Ôn Thiếu Khanh, ngÆ°Æ¡i sao còn chÆ°a chịu thôi nghÄ© Ä‘iá»u ngÆ°Æ¡i không là m nổi !
“Äược†Ôn Oân Thiếu Khanh gáºt đầu, “hắc hắc†cÆ°á»i hai tiếng lạnh lùng chết
ngÆ°á»i, rồi phất mạnh tay thét lên :
- Sát !
Sau tiếng “Sát†bá»n “Hà n Tinh Tứ Sứ†liá»n đồng loạt xông và o, bát chưởng hợp
bÃch thế nhÆ° vÅ© bão áºp tá»›i ngÆ°á»i Lý Tồn Hiếu.
Chỉ thấy Lý Tồn Hiếu cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, chân nhún nhẹ thân hình tung lên
không, tiếp liá»n “bình bình†mấy tiếng, “Hà n Tinh Tứ Sứ†thân hình chao đảo thoái
ngược vỠsau từng tên ngã phịch trên đất.
Ôn Thiếu Khanh mặt xạm nhÆ° gan lợn tức giáºn thét lên :
- Ngươi…ngươi dám đả thương Hà n Tinh Tứ Sứ của ta…
Lý Tồn Hiếu thân hình bình ổn nhÆ° không có gì xảy ra, cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên nói :
- Chì vì ngươi không biết tự lượng mình, tướng tồi binh kém mà cũng dám cản
ngÆ°á»i !
Ôn Thiếu Khanh giáºn đến phát thà nh tiếngiừơng cÆ°á»i gằn nói :
- Ta há chỉ muốn cản ngươi thôi sao !
Nói rồi định hảy tá»›i, nhÆ°ng vừa lúc ấy trong viện bóng ngÆ°á»i loáng thoáng, từ
trong phóng ra có đến mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i, chÃnh là bá»n Tả hữu há»™ pháp và Bát tuần sát
của “Lãnh Nguyệt Môn†cùng vá»›i “Hà n Tinh bát vệâ€.
Lý Tồn Hiếu hai mà y nhÃu lại quát :
- Sao, các ngươi định quần đấu ?
Ôn Thiếu Khanh “Hừ†một tiếng nói :
- Lãnh Nguyệt, Hà n Tinh xÆ°a nay hà nh Ä‘á»™ng chẳng khác gì nhau, đấu vá»›i cÆ°á»ng
địch chẳng kể thủ đoạn.
Ôn Thiếu Khanh vừa nói dứt câu thì mÆ°á»i tám tay cao thủ của cả Hà n Tinh Môn
và Lãnh Nguyệt Môn Ä‘á»u đã tuốt binh khà ra lăm lăm trong tay, mắt ngÆ°á»i nà o cÅ©ng
đằng đằng sát khà chực nhảy và o phanh thay đối phương.
Ôn Thiếu Khanh cÆ°á»i lá»›n đắc chà nói tiếp :
- Chỉ cần ta hạ lệnh má»™t tiếng, bá»n há» có thể băm ngÆ°Æ¡i ra nhÆ° tÆ°Æ¡ng. Ta khuyên
ngÆ°Æ¡i nên ngoan ngoãn giao bức “Tà ng Bảo Äồ†ra thì hÆ¡n !
Lý Tồn Hiếu chẳng đáp, Lãnh Ngưng Hương bỗng nhiên bước chân tiến lên đứng
bên cạnh Lý Tồn Hiếu nói :
- Ôn Thiếu chủ muốn bức “Tà ng Bảo Äồ†kia sao ?
Ôn Thiếu Khanh ánh mắt ngưng chú nhìn Lãnh Ngưng Hương nói :
- Ngươi là …
Ba SÄ© Kiệt liá»n ghé sát tay hắn thì thầm mấy câu.
Ôn Thiếu Khanh trong ánh mắt sáng rá»±c lên, vá»™i ôm quyá»n thi lá»… nói :
- Ai da, thứ tội tôi có mắt không tròng, chẳng nhìn ra Lãnh cô nương trước mặt !
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên, nói :
- Ôn thiếu chủ bất tất khách khÃ.
Ôn Thiếu Khanh hai mắt nhìn chăm chăm và o ngÆ°á»i Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng, cÆ°á»i nói
:
- Lãnh cô nÆ°Æ¡ng liệt danh trong Ä‘Æ°Æ¡ng kim “Tứ đại tuyệt sắcâ€, Ôn Thiếu Khanh
ngưỡng mộ đã lâu, chỉ tiếc trước giỠvẫn chưa có duyên diện kiến…
- Ôn Thiếu chủ khéo khen, hiện tại thì tôi đã đứng ngay trước mặt Ôn thiếu chủ
đây.
- Có thể cho phép tôi là m tiếp khách !
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i thầm, nhÆ°ng bên ngoà i vẫn giữ nét Ä‘iá»m nhiên nói :
- Ôn thiếu chủ định tiếp đãi khách thế nà o đây ?
Ôn Thiếu Khanh hai tay xoa xoa và o nhau, nhìn nhanh Lý Tồn Hiếu nói :
- Xin Lãnh cô nÆ°Æ¡ng rá»i khá»i ngÆ°á»i há» Lý kia đến bên nà y, Ôn Thiếu Khanh sẽ láºp
tức tiếp cô nÆ°Æ¡ng và o sau háºu viện chiêu đãi.
- Äa tạ hảo ý của Ôn thiếu chủ, nhÆ°ng thịnh tình nà y tôi nháºn không nổi !
- Lãnh cô nương không muốn…
Lãnh Ngưng Hương chẳng đợi hắn nói hết câu, lắc đầu nói :
- Chẳng phải thế, chỉ có má»™t Ä‘iá»u là tôi không muốn rá»i khá»i vị bằng hÅ©u của
mình.
Ôn Thiếu Khanh ánh mắt đầy đố kị và gian giảo liếc nhìn nhanh Lý Tồn Hiếu
một cái nói :
- Anh ta không xứng gá»i là bằng hữu của Lãnh cô nÆ°Æ¡ng ?
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng giá»ng thản nhiên đáp :
- Anh ta không xứng thì ai xứng ? Với tôi nhìn thấy thì chỉ duy nhất một mình anh
ta là xứng nhất.
Ôn Thiếu Khanh chép miệng lắc đầu nói :
- Äáng tiếc, tháºt đáng tiếc !
- Ôn thiếu chủ đáng tiếc Ä‘iá»u gì ?
Ôn Thiếu Khanh nhìn nà ng nói :
-“Phi Thúy Cốc†trong võ lâm giang hồ danh dự đứng ngang hà ng với “Lãnh
Nguyệt Mônâ€, “Hà n Tinh Môn†và “Quỳnh Dao Cung†mà Lãnh cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng được
liệt và o trong “Tứ đại tuyệt sắcâ€, vá»›i thân pháºn và địa vị nhÆ° Lãnh cô nÆ°Æ¡ng quyết
chẳng thể nà o có bằng hữu là má»™t ngÆ°á»i nhÆ° hắn !
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng nhìn hắn cÆ°á»i mỉa nói :
- Ôn thiếu chủ khiến cho tôi lâng lâng bay bổng lên, nói thế thì ai mới xứng với
tôi ?
- Chà Ãt là ngÆ°á»i của Lãnh Nguyệt Môn, Hà n Tinh Môn hay Quỳnh Dao Cung.
Lãnh Ngưng Hương nói :
- Cũng như nhau, Ôn thiếu chủ quá đỠcao tôi đấy thôi.
Ôn Thiếu Khanh gáºt đầu nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, trong mắt Ôn Thiếu Khanh thì cô nÆ°Æ¡ng là má»™t vị tiên thiên giáng
trần !
- Äa tạ Ôn thiếu chủ.
Ôn Thiếu Khanh mặt là m vẻ nghiêm túc nói :
- Lãnh cô nÆ°Æ¡ng, má»—i lá»i nói của tôi Ä‘á»u xuất từ chân tâm.
- Nếu thế thì xin vì tôi mà nhanh ra lệnh bãi tráºn nà y Ä‘i.
Ôn Thiếu Khanh chẳng khá»i ngá»› ngÆ°á»i, ấp úng nói :
- Äiá»u nà y …
- Chẳng lẽ tôi không đáng ?
- Chẳng phải thế, được thì được nhÆ°ng phải có Ä‘iá»u kiện…
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng chau mà y há»i :
- Ôn thiếu chủ có Ä‘iá»u kiện gì ?
Ôn Thiếu Khanh cÆ°á»i cÆ°á»i nói :
- Xin Lãnh cô nÆ°Æ¡ng rá»i khá»i ngÆ°á»i hắn đến bên nà y.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên nói :
- Chuyện ấy có gì không được, tôi qua ngay đây.
Nói rồi thong thả bÆ°á»›c chân đến phÃa Ôn Thiếu Khanh.
Ba SÄ© Kiệt vừa nhìn thấy thì mặt biến sắc, vá»™i ghé sát tai Ôn Thiếu Khanh nói liá»n
mấy câu.
Ôn Thiếu Khanh vừa nghe xong thì mặt đổi sắc, trong lòng chấn động xua tay nói
:
- Lãnh cô nương…xin chỠmột chút.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng ngừng chân lại mỉm cÆ°á»i há»i :
- Sao thế Ôn thiếu chủ ?
Ôn Thiếu Khanh lúng túng, gượng cÆ°á»i nói :
- Ôn Thiếu Khanh bạc phúc lắm, xin Lãnh cô nÆ°Æ¡ng cứ trở lại bên ngÆ°á»i hắn.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng ngá»› ngÆ°á»i ngạc nhiên nói :
- Ôn thiếu chủ, sao lại như thế ? Ôn thiếu chủ chẳng phải muốn tôi đến bên cạnh
ngÆ°á»i thiếu chủ sao ?
Ôn Thiếu Khanh mặt nhăn nhó cÆ°á»i chẳng ra cÆ°á»i nói :
- Äiá»u nà y…điá»u nà y…
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i nói :
- NhÆ° thế là chÃnh Ôn thiếu chủ tá»± bá» Ä‘iá»u kiện, xin nhanh lệnh cho bá»n há» tản
ra Ä‘i !
Ôn Thiếu Khanh lại cà ng lúng túng khó xỠhơn nữa, sau chút trầm mặc hắn âm
trầm nói :
- CÅ©ng được, nói hắn giao “Tà ng Bảo Äồ†ra.
Lãnh Ngưng Hương lắc đầu nói :
- Là m sao được, anh ta chÃnh muốn Ä‘em nó giao cho CÆ¡ bà bà .
Ôn Thiếu Khanh nhún vai nói :
- Lãnh Nguyệt, Hà n Tinh giỠđã một nhà , giao cho ai chẳng được.
Lãnh Ngưng Hương lại lắc đầu nói :
- Tôi thì không dám tin Lãnh Nguyệt, Hà n Tinh là một nhà , theo tôi thấy thì Lãnh
Nguyệt Môn chÃnh Ä‘ang ngấm ngầm mâu thuẫn xung khắc vá»›i nhau, chỉ là lợi dụng
nhau mà thôi !
Ôn Thiếu Khanh nghe một câu nà y thì mặt trắng bệt ra, nhưng rồi nhanh chóng
bình tÄ©nh lại cÆ°á»i cÆ°á»i nói :
- Lãnh cô nÆ°Æ¡ng chá»› nên khÃch bác tình cảm hai nhà Lãnh Nguyệt, Hà n Tinh…
Lãnh Ngưng Hương nói :
- Ôn thiếu chủ, tôi khÃch bác thế nà o thì trong lòng hiểu rõ, đúng chứ ? Lấy má»™t
thà dụ để thấy, tôi nghe nói Ôn thiếu chủ và Lệnh Hồ cô nương trước nay tình cảm cũng
không tệ, váºy mà Liá»…u Ngá»c Lân giỠđây nhiá»…m nhiên trở thà nh cháu rá»… của CÆ¡ bÃ
bà …
Ôn Thiếu Khanh vừa nghe thì trong hai mắt long lên dữ dội, nhưng vẫn cất tiếng
cÆ°á»i khùng khục nói :
- Lãnh cô nương nhầm rồi, tình cảm giữa tôi và Lệnh Hồ cô nương chỉ giới hạn
huynh muá»™i, tình thâm giao hai nhà mÆ°á»i mấy năm nay khiến tôi luôn xem mình là má»™t
vị huynh trưởng đối với một vị muội muội mà thôi. Thực tế, việc Cơ bà bà hứa gả cho
Liá»…u Ngá»c Lân, kẻ tan nát tim phải chÃnh là ngÆ°á»i hiện Ä‘ang đứng ngay bên cạnh Lãnh
cô nương kia !
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i nói :
- Ôn thiếu chủ, sai nhầm chÃnh ở ngÆ°Æ¡i, chẳng ai có thể Ä‘oạt được ý chà trái tim
cô ta. Không giấu gì Ôn thiếu chủ, anh ta đến đây chÃnh là đón Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng.
Ôn Thiếu Khanh nghe thì ngẩn ngÆ°á»i, ánh mắt dị thá»a kinh ngạc nhìn nhanh qua
Lý Tồn Hiếu nói :
- Sao ? Hắn đến đây…
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng vẫn Ä‘iá»m nhiên nói lại :
- Tiếp Lệnh Hồ cô nương. Theo ta biết thì Lệnh Hồ cô nương trái tim chân tình đã
dà nh hết cho anh ta, lúc nà y cô ấy bị nạn, anh ta không thể bỠcô ấy được !
Ôn Thiếu Khanh cà ng nghe thì mặt cà ng biến sắc, trong há»ng nhÆ° có gì nghẹn lại
một lúc mới nói được :
- Há» Lý, ngÆ°Æ¡i quả ăn nhầm gan trá»i má»›i dám xông và o Lãnh Nguyệt Môn đòi
ngÆ°á»i, ta quả thá»±c có chút khâm phục ngÆ°Æ¡i đấy !
Lý Tồn Hiếu khi ấy mới lên tiếng nói :
- Ta không dám !
Ôn Thiếu Khanh đôi ngươi đảo nhanh trong hố mắt, nhìn xéo Lãnh Ngưng Hương
há»i :
- Hắn đến tiếp ngÆ°á»i, váºy còn cô nÆ°Æ¡ng đến là m gì ?
Lãnh Ngưng Hương khẳng khái đáp :
- Ta đến giúp anh ta.
- NhÆ° váºy nghÄ©a là sao ?
- Chẳng giấu gì Ôn thiếu chủ, cả ta cũng là vị hôn thê của anh ta.
Ôn Thiếu Khanh nhÆ° chai lại vì mất cảm giác, cố gượng má»™t nụ cÆ°á»i nói :
- Xem ra trên Ä‘á»i nà y bao nhiêu diá»…m phúc Ä‘á»u bị hắn chiếm hết rồi. May mà chỉ
má»™t “hắnâ€, nếu nhÆ° mà có thêm và i “hắn†thì có lẽ bá»n Ä‘Ã n ông chúng ta suốt Ä‘á»i ở
không!
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i tá»± nhiên nói :
- Äiá»u nà y cÅ©ng chẳng trách, ai bảo anh ta sinh ra là má»™t đấng nam nhi trượng
phu đỉnh thiên láºp địa, tâm trÆ°á»ng đầy nghÄ©a khà !
Câu nà y chẳng khác gì ngược lại chá»i hắn là tiểu nhân bất nghÄ©a. Ôn Thiếu
Khanh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nghe ra má»™t câu nà y, mặt tái nhÆ° gan lợn giá»ng lạnh băng nói :
- Ta vốn đã muốn giết hắn, giỠthì chẳng để hắn sống, Sát !
MÆ°á»i tám tay cao thủ của hai môn phái chỉ chá» má»™t tiếng của Ôn Thiếu Khanh thì
láºp tức xông lên, ánh Ä‘ao ánh kiếm loang loáng thà nh rừng.
Lý Tồn Hiếu đầu mà y kiếm nhÃu lại, tay hÆ¡i giÆ¡ lên chuáºn bị ra tay đối phó.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ tay ngá»c chá»™p và o tay chà ng giữ lại. Lý Tồn
Hiếu thân hình chấn động, Lãnh Ngưng Hương nói :
- Chú ý, độc !
Vừa nói cánh tay còn lại nà ng phất lên, mÆ°á»i tám tay cao thủ xông và o nhanh mÃ
lui cà ng nhanh hÆ¡n, tên nà o tên nấy mặt Ä‘á»u thất sắc nhảy lùi vá» sau.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng lại cÆ°á»i nhÆ° không chuyện gì xảy ra nói :
- Äi, chúng ta và o trong gặp CÆ¡ bà bà !
Miệng nói tay kéo Lý Tồn Hiếu bÆ°á»›c Ä‘i, trÆ°á»›c mặt chÃnh là bá»n Bát đại tuần sát
của Lãnh Nguyệt Môn, nhưng chẳng ai dám ngăn cản.
ChÃnh tại lúc nà y hai bóng áo và ng lÆ°á»›t nhanh đến trÆ°á»›c mặt bá»n Bát đại tuần
sát, chÃnh là hai vị “Truyá»n lệnh đồng tá»â€
Hoà ng y đồng tá» bên trái tay nắm ngá»n cá» tam giác phất lên hô lá»›n :
- Lão Thần Tiên hạ giá, nhị vị xin lưu bước !
Bên nà y Hoà ng y đồng tá» vừa truyá»n lệnh thì trong kia cánh cá»a chÃnh viện mở
lá»›n xuất hiện má»™t Ä‘oà n ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra.
Một chiếc kiệu trần do bốn tay hoà ng y tráng hán gáng, bên trên ngồi một lão
phụ nhân tóc hạc da mồi, mắt sâu mà y bạc, nhưng đôi nhãn tinh đầy thần lực khiến
ngÆ°á»i ta nhìn không khá»i khiếp sợ.
Hai bên kiệu, mỗi bên hai vị hoà ng y phụ nhân theo hầu, sau lưng mỗi phụ nhân
nhô lên má»™t chuôi kiếm tua và ng, Ä‘i ngay trÆ°á»›c kiệu bên trái còn có thêm má»™t ngÆ°á»i
hai tay cung kÃnh nắm má»™t thanh “Ô đầu trượng†đen bóng.
Theo ngay sau kiệu là má»™t đôi trung niên phu phụ thân váºn ngân bà o, nam thanh
nữ tú, nhìn thì nháºn ra ngay chÃnh là Hà n Tinh Môn chủ và phu nhân, bá»n há» bá»™ hà nh
tháp tùng theo kiệu.
Äiá»u nà y cÅ©ng không đáng ngạc nhiên phu phụ há» bá»™ hà nh, tuy vai vế giang hồ
thì có thể gá»i là tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng, nhÆ°ng luáºn bối pháºn giang hồ thì phu phụ há» nhá» hÆ¡n CÆ¡
bà bà một thế hệ.
Äi ngay bên cạnh há» còn có thêm má»™t ngÆ°á»i, mặt mà y ủ dá»™t, thần thái không vui,
chÃnh là Ôn Phi Khanh.
Má»™t Ä‘oà n ngÆ°á»i vừa Ä‘i ra, bên nà y bá»n thuá»™c hạ của Hà n Tinh Môn và Lãnh
Nguyệt Môn Ä‘á»u dạt ra đứng nghiêm túc cúi đầu hai bên.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng nắm tay chà ng bóp chặt hÆ¡n, nhá» giá»ng nói :
- CÆ¡ bà bà đấy, tháºn trá»ng !
Lý Tồn Hiếu nói nhanh :
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng !
Chiếc kiệu đi rất nhanh, chỉ nói với nhau hai câu thì đã đến trước mặt.
CÆ¡ bà bà ngồi trên kiệu thấy giÆ¡ nhẹ tay lên, bốn gã hoà ng bà o hán tá» liá»n ngừng
chân đặt kiệu xuống, rồi đứng ra hai bên cúi đầu nghiêm túc.
Cơ bà bà ngưng ánh mắt đầy thần lực nhìn Lãnh Ngưng Hương từ đầu đến chân,
cất giá»ng trầm lãnh nói :
- Cô là nhi nữ của Lãnh Vô Cấu.
CÆ¡ bà bà quả nhãn lá»±c khác ngÆ°á»i.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng hÆ¡i chấn Ä‘á»™ng trong lòng. Mỉm cÆ°á»i nói :
- Háºu bối là Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng !
Cơ bà bà gịong vẫn là nh lạnh nói :
- Cô từ nhỠđã ăn váºn nhÆ° thế nà y rồi sao.
Lãnh Ngưng Hương lắc đầu đáp :
- Không, háºu bối trÆ°á»›c giá» váºn trang phục nữ nhi. Nhân khi rá»i cốc, gia mẫu căn
dặn ngÆ°á»i trong giang hồ hiểm ác, nÆ¡i nà o cÅ©ng có hạng ngÆ°á»i gian tà bỉ ổi, háºu bối ghi
nhá»› nhÆ° váºy nên má»›i cải nam trang để dá»… Ä‘i lại thôi !
Cơ bà bà “Hừ†một tiếng nói :
- Lãnh Vô Cấu thực có gia giáo !
Lãnh Ngưng Hương nói :
- Gia mẫu xÆ°a nay quản giáo háºu bối rất nghiêm.
- Thế ư !
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng chẳng để ý giá»ng mỉa mai bà ta, nói tiếp :
- Gia mẫu quản giáo không giống nhÆ° ngÆ°á»i khác, Ä‘iá»u gì cÅ©ng yêu cầu khắc khe,
má»™t tiểu tiết cÅ©ng không được bá» qua. Háºu bối xÆ°a nay nhất cá» nhất Ä‘á»™ng, má»—i hà nh vi
Ä‘á»u không dám vượt qua …
Cơ bà bà “Hư†một tiếng nói :
- Lãnh Vô Cấu còn dạy cho ngươi cái miệng lém lỉnh thế sao ?
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng vẫn Ä‘iá»m nhiên nói :
- Chuyện liên quan đến gia giáo há» Lãnh chúng tôi, háºu bối chẳng thể không
tranh biện!
Lãnh Ngưng Hương quả thực là một vị cô nương vừa thông minh vừa lợi khẩu, Cơ
bà bà vốn định lấy uy của kẻ lão bối uy hiếp tinh thần nà ng, không ngỠngược lại từng
lá»i bị Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng bức ép.
Bà ta mặt đanh lại, chẳng thèm nhìn đến Lãnh Ngưng Hương, chuyển ánh mắt
ngÆ°ng nhìn Lý Tồn Hiếu há»i :
- Ngươi là Lý Tồn Hiếu ?
Lý Tồn Hiếu đỉnh láºp hiên ngang đáp :
- Không sai, kẻ háºu há»c chÃnh là Lý Tồn Hiếu !
Cơ bà bà chớp động đôi nhãn châu nói :
- Ngươi nghiệp nghệ thụ môn phái nà o, ai là sư thừa của ngươi ?
Lý Tồn Hiếu nói :
- Háºu há»c là kẻ cô nhi, xuất thân bần hà n, vô gia vô nghiệp !
CÆ¡ bà bà cÆ°á»i nhạt nói :
- Thế thì chẳng trách, hạng xuất thân như ngươi mà cũng định lấy cháu gái ta ư ?
- Sang hèn bần phú chẳng phải má»™t Ä‘á»i, háºu há»c xuất thân chẳng có gì đáng thẹn
vá»›i ai!
- Hắc ! Với ta thì hạng xuất thân trong Lãnh Nguyệt Môn còn chưa xứng.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i chen và o nói :
- CÆ¡ bà bà , thế mà trong mắt Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng thì anh ta còn hÆ¡n bất cứ ngÆ°á»i
nà o hết, thá»±c tế thì anh ta là má»™t đại trượng phu đỉnh thiên láºp địa !
Cơ bà bà “Hừ†một tiếng cừơi nhạt nói :
- Lá»i nà y của ngÆ°Æ¡i nên Ä‘em nói vá»›i Lãnh Vô Cấu.
Lãnh Ngưng Hương nói :
- Có một ngà y anh ta sẽ đến Phi Thúy Cốc, khi ấy sẽ là thượng khách của Phi
Thúy Cốc !
CÆ¡ bà bà giá»ng Ä‘anh lại nói :
- Äây là Lãnh Nguyệt Môn, chẳng phải Phi Thúy Cốc.
Lãnh Ngưng Hương nói :
- NÆ¡i chốn tuy có khác nhau, thế nhÆ°ng tôi và Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng Ä‘á»u chẳng phải
là hạng nữ nhi tham già u sang phú quý, chẳng mơ xa hoa loè loẹt, chỉ cầu có được một
vị lang quân như ý. Nếu cương vị của một trưởng bối mà cản trở tỠtôn lãnh vực nà y thì
chẳng đáng, với gia mẫu cách nhìn hẳn khác với Cơ bà bà !
- Hừ ! Cháu ta là của ta …
- Äiá»u nà y thì háºu bối biết. ChÃnh vì Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng là ái tôn nữ của CÆ¡ bà bà ,
cho nên háºu bối mạnh dạn nói những lá»i chân thà nh tuy khó nghe. Phà m chuyện gì
cũng không thể cưỡng ép, nhất là trong chuyện tình cảm, Lệnh Hồ cô nương tuy có thể
khuất phục được. Chuyện hôn sá»± là đại sá»± chung thân của má»™t ngÆ°á»i con gái, sÆ°á»›ng khổ
Ä‘á»u khiến cho trưởng bối quan tâm, tôi biết CÆ¡ bà bà là m váºy cÅ©ng chỉ vì yêu thÆ°Æ¡ng
tôn nữ của mình nhÆ°ng cái “yêu†ấy sai nhầm rồi. Giả sá» nhi nữ nháºn thấy thế nà o má»›i
là hạnh phúc của mình, là m trưởng bối sao không nghe theo tự nhiên …
CÆ¡ bà bà im lặng nghe Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng nói má»™t hồi, rồi hất hà m há»i :
- Ngươi nói xong chưa ?
Lãnh Ngưng Hương nói tiếp :
- Háºu bối còn có má»™t câu, nếu nhÆ° CÆ¡ bà bà qúa cố chấp Ä‘á»™c Ä‘oán, thì tÆ°Æ¡ng lai
sẽ ân háºn, đến lúc ấy thì chẳng kịp …
Nghe một câu nà y Cơ bà bà đại nộ thét lớn :
- Ngươi bao nhiêu tuổi đầu mà dám dạy ta ? Trước hết bắt nha đầu vô lễ ngươi rồi
ta tìm đến há»i tá»™i Lãnh Vô Cấu.
Dứt lá»i bà ta vá»— mạnh tay và o thà nh kiệu, láºp tức hai vị hoà ng y phụ nhân khoát
bộ tiên ra.
Ôn Thiếu Khanh Ä‘á»™t nhiên nhảy tá»›i cÆ°á»i nói :
- Bà bà xin bớt cơn thịnh nộ, để tôn nhi xỠlý giúp bà bà .
Nói rồi bước thẳng tới Lãnh Ngưng Hương.
Lý Tồn Hiếu muốn động, nhưng Lãnh Ngưng Hương giơ tay cản lại, mắt nhìn Ôn
Thiếu Khanh chẳng chút nhấp nháy, cÆ°á»i khinh bạc nói :
- Ôn thiếu chủ muốn há»c theo Liá»…u Ngá»c Lân chăng ? Váºy thì Ä‘Æ¡n giản thôi.
Ôn Thiếu Khanh vốn định ra mặt tráºn đầu lấy lòng CÆ¡ bà bà , chẳng ngá» nghe
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng nhắc lại chuyện Liá»…u Ngá»c Lân trúng Ä‘á»™c thì vá»™i và ng ngừng bÆ°á»›c,
bất giác rÆ¡i và o tình thế tiến thoái lưỡng nan, khiến hắn ngượng ngùng chÆ°a biết xá» trÃ
như thế nà o.
May mà lúc ấy nghe Hà n Tinh Môn chủ lên tiếng nói :
- Thiếu Khanh, còn nhỠsao không giữ lễ trước mặt nhị vị cô nương, còn không
nhanh thoái lui sao.
Ôn Thiếu Khanh vừa lui thì hai vị hoà ng bà o phụ nhân sấn tới.
Nhưng Cơ bà bà chẳng hiểu nghĩ sao lại thét :
- Lui.
Hai vị hoà ng bà o phụ nhân nghe lệnh liá»n thâu thế lùi sau.
Hiển nhiên Cơ bà bà cũng ngại bản lĩnh dụng độc thà nh danh của Lãnh Ngưng
HÆ°Æ¡ng.
CÆ¡ bà bà ngÆ°ng mắt nhìn Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cháºm rãi nói tiếp :
- Lãnh Nguyệt Môn và Phi Thúy Cốc tuy xÆ°a nay Ãt Ä‘i lại vá»›i nhau, nhÆ°ng giữa hai
nhà vốn bình an vô sá»± chÆ°a há» có thù hiá»m vá»›i nhau, ngÆ°Æ¡i biết chứ ?
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng gáºt đầu nói :
- Äiá»u nà y thì tôi biết rất rõ, Phi Thúy Cốc xÆ°a nay ngÆ°á»i không phạm ta, ta
không phạm ngÆ°á»i, giữ môn quy rất nghiêm.
CÆ¡ bà bà nhẹ gáºt đầu nói :
- Môn quy của Phi Thúy Cốc thế sao ?
- Äúng.
CÆ¡ bà bà ngÆ°á»›c mắt, chỉ tay và o Lý Tồn Hiếu há»i :
- Hắn là ngÆ°á»i của Phi Thúy Cốc ngÆ°Æ¡i ?
- Trước mắt còn chưa phải.
CÆ¡ bà bà gáºt đầu nói :
- Thế thì tốt …
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i nói :
- Anh ta là bằng hữu của tôi, chúng tôi lại cùng nhau đến Lãnh Nguyệt Môn nà y,
Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có nhiệm vụ bảo vệ cho nhau. Có Ä‘iá»u chỉ cần chuyện không quá đáng thì
tôi quyết chẳng bao giỠnhúng tay và o !
CÆ¡ bà bà “À†lên má»™t tiếng, gáºt đầu nói :
- Ta sẽ cho ngươi xem không có gì quá đáng.
Aùnh mắt chuyển động rồi ngưng lại trên mặt Lý Tồn Hiếu nói tiếp :
- Ngươi nói đi, đến đây để là m gì ?
Lý Tồn Hiếu nói :
- Háºu há»c đến đón Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng tiếp liá»n má»™t câu :
- Là vị hôn thê của anh ta.
CÆ¡ bà bà ngá»› ngÆ°á»i, hai mắt mở tròn nhìn Lý Tồn Hiếu nói :
- Sao ?
Lãnh Ngưng Hương lại nói :
- Chẳng lẽ Cơ bà bà còn chưa biết Lệnh Hồ cô nương đã nguyện chung thân trao
trá»n cho anh ta.
CÆ¡ bà bà trên mặt các thá»› thịt giáºt giáºt liên hồi, rÃt lên :
- Tháºt to gan, lại dám Ä‘i tÆ° tình …
Ôn Thiếu Khanh chen và o nói :
- Bà bà , xin chá»› nghe lá»i ả, Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng nhất thá»i nghe miệng lưỡi tên há»
Lý nà y mà mê mẩn tâm thần …
- Ta biết !
Hà n Tinh Môn chủ phu nhân bỗng nhiên lên tiếng :
- Khanh nhi nói không sai, chuyện nà y tôi có há»i Dao CÆ¡, Dao CÆ¡ nói vốn chẳng
thÃch gì hắn.
CÆ¡ bà bà áºm ừ rồi há»i lại :
- Chuyện nà y Dao Cơ nói với bà sao ?
Hà n Tinh Phu nhân nói :
- Äúng váºy, tôi nà o dám dối bà bà , không tin cứ há»i bản thân Dao CÆ¡.
Cơ bà bà ngưng mắt nhìn Lãnh Ngưng Hương nói :
- Ngươi nghe rồi chứ.
Lãnh Ngưng Hương nói :
- Háºu bối nghe rất rõ.
Cơ bà bà lại nhìn Lý Tồn Hiếu nói :
- Ngươi cũng nghe đấy chứ ?
Lý Tồn Hiếu chẳng đáp, nghe Lãnh Ngưng Hương nói tiếp :
- CÆ¡ bà bà , háºu bối có má»™t ý kiến thế nà y …
- Nói đi.
- Bà bà chẳng hại gì cứ cho gá»i Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng ra đây, ở đây đủ má»i ngÆ°á»i ba
mặt bảy lá»i cứ há»i thẳng Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng, tùy cô ấy lá»±a chá»n. Chỉ cần Lệnh Hồ cô
nÆ°Æ¡ng đáp má»™t chữ “không†vá»›i anh ta, thì chúng tôi sẽ láºp tức rá»i khá»i đây ngay …
- Chủ ý hay lắm !
Hà n Tinh phu nhân gáºt đầu tán má»™t câu, rồi cÆ°á»i nói tiếp :
- Lãnh cô nương, thế nà o đi nữa thì với Phi Thúy Cốc vô can !
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i nói :
- Ôn phu nhân, CÆ¡ bà bà đã hứa gả Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng cho Liá»…u Ngá»c Lân, nhị vị
hẳn cũng cần nên tranh thủ một cơ hội nà y chứ ?
Má»™t câu nà y khiến Hà n Tinh phu nhân mặt á»ng Ä‘á» lên nói :
- Dao Cơ là tôn nữ của Cơ bà bà , Cơ bà bà muốn gả cô ta cho ai thì chẳng ai
ngăn cản được.
“Không sai !†Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng gáºt đầu cÆ°á»i nói :
- Tôi quên mất là nhị vị đã không còn cơ hội. Thế nhưng Lệnh Hồ cô nương sẽ
gởi thân mình cho vị bằng hữu của tôi mãi mãi, anh ta có quyá»n yêu cầu bà bà để cho
Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên lá»±a chá»n.
Hà n Tinh phu nhân giá»ng lạnh lại nói :
- Thá»±c tế thì tất cả Ä‘á»u là ngÆ°Æ¡i nói.
- Lá»i tôi nói cÅ©ng là lá»i trong lòng anh ta muốn nói.
- Nếu nhÆ° CÆ¡ bà bà không chấp nháºn thì sao ?
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạt nói :
- Phu nhân định đại diện CÆ¡ bà bà nói lá»i nà y đấy sao ?
Hà n Tinh phu nhân cứng mồm, may lúc ấy CÆ¡ bà bà lên tiếng đỡ lá»i :
- Không sai, Hà n Tinh và Lãnh Nguyệt đã là má»™t nhà , lá»i Ôn phu nhân cÅ©ng là ý
của ta!
Trên mặt Ôn phu nhân má»›i thấy má»™t nụ cÆ°á»i đắc ý.
Lãnh Ngưng Hương chẳng để ý bà ta, nhìn Cơ bà bà nói :
- Nói váºy, CÆ¡ bà bà không chấp nháºn ?
Cơ bà bà nói :
- Không sai, cháu là cháu của ta, ta muốn gả cho ai thì gả.
- Thế thì chuyện Lệnh Hồ cô nương nguyện chung thân trao cho anh ta thì sao ?
- Nó còn ấu trÄ© tá»± ý là m chủ, Ä‘iá»u nà y gia cÆ°Æ¡ng không cho phép.
Lãnh Ngưng Hương niêm sắc mặt nói :
- Cơ bà bà , Lệnh Hồ cô nương trong lòng đã thế mà bà bà vẫn cố chấp là m theo
ý mình, cách là m nà y chẳng khác gì với kiểu “ép hôn†!
CÆ¡ bà bà tức giáºn vá»— thà nh kiệu thét lá»›n :
- Ta không mang cháu ta gả cho hắn, vì sao ngươi dám nói là “ép hôn†!
Lãnh Ngưng Hương lãnh đạm nói :
- Bà bà cho rằng không, nhưng Lệnh Hồ cô nương thì …
Hà n Tinh phu nhân đột nhiên cắt ngang nói :
- Ngươi nói Dao Cơ nguyện y đem chung thân gởi cho hắn ?
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng gáºt đầu khẳng định :
- Äiá»u nà y chẳng giả chút nà o.
Hà n Tinh phu nhân gáºt đầu nói :
- Tốt, đã có lá»i hứa chung thân vá»›i nhau thì phải có váºt tÃn, váºt tÃn đâu ?
Lãnh Ngưng Hương quay đầu nhìn Lý Tồn Hiếu, Lý Tồn Hiếu im lặng không nói.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cá»±c kì thông minh, là m gì không hiểu. Äá»™t nhiên mỉm cÆ°á»i,
nhìn Hà n Tinh phu nhân nói :
- Phu nhân, chúng tôi chẳng phải là hà ng tục tá», đã không phải là hà ng tục tá» thì
chẳng câu chấp tục lá»…, Ä‘Ãnh Æ°á»›c vá»›i nhau má»™t câu thá» Æ°á»›c là đủ …
Hà n Tinh phu nhân nghe thì báºt cÆ°á»i thà nh tiếng nói :
- ÄÃnh Æ°á»›c thá» hẹn chung thân mà chẳng có tÃn váºt thì còn tin nổi chăng ? Hừ !
Lãnh Nguyệt Môn là chốn nà o mà dung chứa hạng vô lại lang thangÆ°á»i ngoà i Ä‘Æ°á»ng
nà y, Ä‘uổi hắn ra khá»i đây !
Lá»i tuy là lá»i của bà ta, nhÆ°ng ngÆ°á»i Hà n Tinh Môn chẳng nhúc nhÃch.
Cơ bà bà vỗ tay mạnh thà nh kiệu, hai hoà ng bà o phụ nhân lại nhảy ra.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói :
- Eùp hôn má»›i là vô lại, bảo má»i Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng ra đây thẳng mặt má»™t lá»i lại
không chịu, nói không chừng chúng ta đà nh cưỡng đoạt tân nương !
Lãnh Ngưng Hương bên nà y nói dứt câu thì hai vị hoà ng bà o phụ nhân nhảy đến
trÆ°á»›c mặt Lý Tồn Hiếu, má»—i ngÆ°á»i tung ra má»™t chưởng nhằm và o hai vai chà ng thế rất
dũng mãnh.
Lãnh Ngưng Hương vội la lên :
- Tứ nữ hầu tâm phúc CÆ¡ bà bà rất lợi hại, huynh cẩn tháºn !
Lý Tồn Hiếu chỉ đáp má»™t tiếng “biếtâ€, nhÆ°ng chà ng không há» né tránh cứ mặc
cho hai vị hoà ng bà o phụ nhân đánh và o.
Hai vị hoà ng bà o phụ nhân tấn công cực nhanh, chớp mắt thấy hai chưởng sắp
chạm và o ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng, Ä‘á»™t nhiên nghe tiếng cÆ°á»i nhạt nói bên tai :
- Tại hạ đắc tội !
Song thủ vung lên, tay nà o cũng xuất ra trung chỉ điểm thẳng và o giữa chưởng
tâm đối phương, thế nhanh không tưởng.
Hai vị hoà ng bà o phụ nhân cÅ©ng chẳng phải tầm thÆ°á»ng, thấy biến thì hÆ¡i đổi
sắc. Tay phải thâu chưởng tránh chiêu, đồng thá»i tay trái tiếp liá»n ra trảo chá»™p và o uyển
mạch trên hai tay chà ng.
Hai ngÆ°á»i liên thủ tấn công thế nhÆ° nÆ°á»›c cuá»™n, chiêu chÆ°a tá»›i mà kình phong dáºy
khởi, đến Lãnh Ngưng Hương đứng bên cạnh cũng thấy rát.
Thế nhưng Lý Tồn Hiếu coi như không, chẳng hỠthấy chà ng biến chiêu, cũng
không thấy chà ng xuất thủ thế nà o, nhưng lại nghe “Bốp, bốp†hai tiếng. Hai vị hoà ng
bà o phụ nhân thân hình khá»±ng lại rồi báºt lùi ra sau, mặt ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy Ä‘á» lên
như gấc.
Nên biết bốn vị tỳ nữ tâm phúc của CÆ¡ bà bà nháºp môn khi còn nhá», thân pháºn
tuy là nữ hầu của Cơ bà bà , nhưng thực ra địa vị chẳng hỠnhỠhơn Ba Sĩ Kiệt. Lại nói
võ công hấp thụ chân truyá»n từ võ công “Lãnh Nguyệt Mônâ€, trong võ lâm giang hồ xÆ°a
nay Ãt gặp đối thủ, có thể nói “Lãnh Nguyệt Môn†đỉnh danh giang hồ má»™t ná»a là nhá»
và o công bốn ngÆ°á»i nà y. Váºy mà hôm nay chỉ má»›i chiêu đầu đã bị má»™t thiếu niên nhÆ°
Lý Tồn Hiếu hạ đà i quả là một chuyện không tưởng nổi.
Nhị vị hoà ng bà o phụ nhân má»—i ngÆ°á»i trúng má»™t quyá»n của Lý Tồn Hiếu và o tay
thì rất hổ thẹn và kinh ngạc, Cơ bà bà hai mắt mở trừng trừng như cũng không tin nổi,
chỉ nghe bà ta giá»ng trầm lạnh vang lên :
- Bốn ngÆ°á»i cùng lên cho ta !
Tiếp liá»n thêm hai vị hoà ng bà o phụ nhân nhảy ra tham chiến. “Koong†má»™t tiếng
cả bá»n liá»n đồng loạt rút phắt trÆ°á»ng kiếm ra lăm lăm trong tay, bốn thanh kiếm chỉa
thẳng ra ngoà i còn chưa động.
Hà nh gia trong nghá» chỉ nhìn thì biết ngay bốn vị hoà ng bà o phụ nhân chÃnh
đang ngưng công tự khà quán chú và o kiếm chuẩn bị ra chiêu.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng chân hÆ¡i di Ä‘á»™ng đến bên ngÆ°á»i Lý Tồn Hiếu.
Lý Tồn Hiếu trầm trầm nói :
- Cô nương xin thoái lui, tôi có thể đối phó được.
Cơ bà bà ngưng mắt nhìn chằm chằm và o Lãnh Ngưng Hương, tuy không nói
nhưng trong ánh mắt ấy đủ thấy bà ta rất ngại Lãnh Ngưng Hương ra tay thi triển độc.
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên, láºp tức thoái bÆ°á»›c, nhÆ°ng chỉ ná»a bÆ°á»›c mÃ
thôi.
Chỉ nghe hoà ng bà o phụ nhân đứng bên phải lên tiếng nói :
- Nhanh rút binh khà của ngươi ra !
Lý Tồn Hiếu xoay xoay nhẹ hai bà n tay cÆ°á»i nói :
- Tại hạ chỉ hai bà n tay trần nà y lĩnh giáo bốn vị và i chiêu !
- Ngươi muốn chết !
Má»™t câu của chà ng khiến cho bốn vị hoà ng bà o phụ nhân tức giáºn, đồng thanh
hét lên.
CÆ¡ bà bà cÅ©ng gằn giá»ng :
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i tháºt cuồng ngạo !
Lý Tồn Hiếu nhún vai cÆ°á»i nói :
- Háºu há»c xÆ°a nay là thế, má»™t chiêu không thắng, huyết đổ Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng, hoà ng
thây tán địa cÅ©ng chẳng ân háºn !
Cơ bà bà mặt xanh như thiết, chỉ “Hừ†một tiếng lạnh lùng không nói gì, nhưng
trong ánh mắt bà ta thì long lên sòng sá»c nhÆ° chỉ muốn ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống chà ng.
Một vị hoà ng bà o phụ nhân lên tiếng nói tiếp :
- Cơ bà bà đã hạlệnh, ngươi chuẩn bị rồi chứ, bốn chúng ta sắp ra chiêu !
Lý Tồn Hiếu ánh mắt lơ đãng nói :
- Tại hạ chuẩn bị xong, các vị xin cứ ra chiêu tự nhiên !
Chà ng vừa nói dứt lá»i, chỉ nghe “vù vù†tiếng kiếm rÃt lên trong không khÃ, bốn vị
hoà ng bà o phụ nhân ra chiêu công tới.
Bốn vị hoà ng bà o phụ nhân tuy má»—i ngÆ°á»i má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm, thế nhÆ°ng khi
ra kiếm thì biến hoá khiến ngÆ°á»i nhìn nhÆ° hà ng chục thanh kiếm, kiếm ảnh linh Ä‘á»™ng
nhÆ° những con mãnh xà táºp trung nhằm và o các đại huyệt trên ngÆ°á»i Lý Tồn Hiếu.
Lý Tồn Hiếu vẫn đỉnh láºp bất Ä‘á»™ng, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên chỉ nghe “kong kong…â€
vang liá»n bốn tiếng tạo thà nh má»™t chuá»—i ngắn ngủn, bao nhiêu ánh kiếm thâu liá»…m còn
lại bốn thanh kiếm bắn ngược ra ngoà i, bốn vị hoà ng bà o phụ nhân thân hình cũng lảo
đảo thoái lùi sau.
Chỉ mới một chiêu mà đánh lùi “Tứ tỳ†thà nh danh giang hồ của Lãnh Nguyệt
Môn.
Hà n Tinh Môn chủ và phu nhân mặt Ä‘iá»u biến sắc.
Cơ bà bà ngồi trên kiệu thân hình tung lên không rồi rơi xuống lại, miệng thét
“Lui !â€, bà ta kịp thá»i ngăn cản bốn vị hoà ng bà o phụ nhân vừa bị đẩy ra chuẩn bị lao
và o trà mạng.
Rồi nhìn Lý Tồn Hiếu chăm chăm đến ổi hai tròng mắt nhÆ° muốn báºt ra ngoà i hố
mắt, giá»ng Ä‘anh lại Ä‘i nói :
- Tên háºu sinh kia, ngÆ°Æ¡i vừa rồi ra má»™t chiêu chÃnh là “Ma Chữ†!
- Ma Chữ !
Gần nhÆ° cùng lúc phu phụ Hà n Tinh Môn chủ thất thanh la lên khi nghe CÆ¡ bÃ
bà nhắc tới hai tiếng nà y.
Lý Tồn Hiếu nói :
- CÆ¡ bà bà nháºn ra “Ma Chữ†sao ?
Cơ bà bà nói :
- Quả nhiên là “Ma Chữâ€, nói mau, ngÆ°Æ¡i là gì của Äá»™c Cô TrÆ°á»ng Minh ?
Lý Tồn Hiếu nói :
- Ông ấy là một trong hai vị ân sư của tại hạ.
Cơ bà bà vừa nghe thì thân hình chấn động mạnh kêu lên :
- Sao, háºu sinh, ngÆ°Æ¡i là đệ tá» của Äá»™c Cô TrÆ°á»ng Minh ?
- Không sai !
Cơ bà bà chẳng nói gì, ánh mắt cứ như dán và o mặt Lý Tồn Hiếu một hồi lâu mới
thốt kên được :
- Váºy thì còn má»™t ngÆ°á»i sÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i là ai ?
Lý Tồn Hiếu nói :
- Lão nhân gia pháp hiệu Thượng Khô Hạ Tâm !
“Khô Tâm !†Cơ bà bà lại thất thanh buộc miệng la lên :
-“Äại Lôi Aâm Tự†!
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu đáp :
- ChÃnh thế.
Cơ bà bà phút chốc mặt trắng bệch như tỠgiấy, phu phụ Hà n Tinh Môn chủ mặt
cÅ©ng không còn giá»t máu, đồng thá»›i chẳng ai bảo ai tá»± thoái vá» sau má»™t bÆ°á»›c.
NhÆ°ng chỉ sau má»™t lúc thì CÆ¡ bà bà lấy lại sắc mặt bình thÆ°á»ng, bà ta lên tiếng
giá»ng nói nhÆ° ngÆ°á»i bị bệnh có khà vô lá»±c :
- Thanh niên kia, ngÆ°Æ¡i phúc phần quả cá»±c lá»›n, quả là vô tiá»n khoáng háºu. NgÆ°Æ¡i
Ä‘i Ä‘i, ta không dám đối địch vá»›i truyá»n nhân của cùng lúc hai nhân váºt đỉnh danh nhÆ°
Äá»™c Cô TrÆ°á»ng Minh và Khô Tâm đại sÆ°.
Lãnh Ngưng Hương bước đến bên Lý Tồn Hiếu nói nhỠ:
- Lý lang, bà ta đã sợ, huynh không thể rút lui tay không.
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu hiểu rõ, nhìn CÆ¡ bà bà nói :
- Bà bà , háºu há»c đã đến Lãnh Nguyệt Môn, chẳng thể Ä‘i nhÆ° thế nà y được !
“Äúng†Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng liá»n tiếp lá»i chà ng nói :
- Äã nháºp bảo sÆ¡n. Lý nà o trở vá» tay không !
CÆ¡ bà bà chẳng để ý, giá»ng yếu nhá» nói :
- Thanh niên nhân, ngươi muốn gì chứ ?
Lý Tồn Hiếu nói :
- Háºu há»c không dám nói mang Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i, thế nhÆ°ng chỉ mong bà bÃ
có thể cho cô ấy tá»± mình có cÆ¡ há»™i lá»±a chá»n.
Cơ bà bà lắc đầu nói :
- Thanh niên nhân, Ä‘iá»u nà y thì ta không thể chấp nháºn.
Lý Tồn Hiếu nói :
- Bà bà phải chăng muốn bức “Tà ng Bảo Äồ†!
CÆ¡ bà bà nghe há»i thì ngẩn ngÆ°á»i nói :
- Thanh niên nhân, ngÆ°Æ¡i há»i là …
- Chỉ cần bà bà không ép gả Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng cho Liá»…u Ngá»c Lân, tại hạ chấp
nháºn mang bức “Tà ng Bảo Äồ†tặng cho bà bà .
Phu phụ Hà n Tinh Môn vừa nghe thì mắt Ä‘á»u rạng lên nét bần tham, thế nhÆ°ng
trong tình hình nà y chẳng dám động sắc ra mặt, cũng không lên tiếng nữa câu.
CÆ¡ bà bà ngá»› ngÆ°á»i, má»™t lúc nói :
- Thanh niên nhân, ý ngÆ°Æ¡i định Ä‘em “Tà ng Bảo Äồ†đổi lấy Dao CÆ¡ nhi ?
- Có thể nói nhÆ° váºy.
Cơ bà bà nhìn chà ng một hồi lâu nói :
- Thanh niên nhân, cháu gái ta chẳng phải là hà ng hóa, trong mắt ta thì nó quý
giá hÆ¡n bất cứ Ä‘iá»u gì trên Ä‘á»i nà y !
Lý Tồn Hiếu nói :
- Äồng ý hay không là do CÆ¡ bà bà , tại hạ không cưỡng ép. Cứ nghe nhÆ° bà bÃ
vừa nói thì yêu thÆ°Æ¡ng cô ta hết má»±c, nhÆ°ng nếu gả cô ấy cho Liá»…u Ngá»c Lân thì chẳng
khác gì đẩy cô ấy và o con Ä‘Æ°á»ng khổ ải !
Cơ bà bà nói :
- Thanh niên nhân, Liá»…u Ngá»c lân có gì không tốt chứ ? Nó ngoại trừ sở há»c
không có duyên nhÆ° ngÆ°Æ¡i, còn những mặt khác Ä‘á»u chẳng kém ngÆ°Æ¡i.
Lãnh Ngưng Hương nói :
- Kém xa. CÆ¡ bà bà , Ä‘iá»u nà y chẳng thể mang ra so sánh được.
Cơ bà bà nói :
- Ta chẳng nhìn thấy hắn chá»— nà o kém bằng hữu ngÆ°Æ¡i, nói gì thì Liá»…u Ngá»c Lân
cũng đã ở đây với ta mấy ngà y, còn bằng hữu ngươi thì chỉ mới gặp lần đầu.
Lãnh Ngưng Hương nói :
- Thế thì CÆ¡ bà bà sao chẳng nhìn anh ta nhiá»u hÆ¡n rồi luáºn !
CÆ¡ bà bà ngÆ°á»›c mắt nhìn trá»i nói :
- Không được, ta đã quyết định. Giá» thì toà n Lãnh Nguyệt Môn trên dÆ°á»›i Ä‘á»u biết
ta hứa gả cháu ta cho Liá»…u Ngá»c Lân rồi !
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói :
- Tôi thấy chẳng có gì quan trá»ng, là m thế vừa gả được cháu bà cho ngÆ°á»i cô ấy
thÃch, đồng thá»i bà thu được báu váºt mà ngÆ°á»i trong võ lâm Ä‘á»u má»™ng tưởng. Bà vui mÃ
Lệnh Hồ cô nương cũng vui, đó là việc là m hết sức toà n mỹ, bà sao lại không vui chứ ?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên má»i chuyện cuối cùng cÅ©ng là quyết định của bà bà .
Cơ bà bà trầm mặc không nói.
Lúc nà y Hà n Tinh phu nhân di bá»™ đến bên kiệu cúi đầu nói nhá» gì vá»›i CÆ¡ bà bÃ
mấy câu.
Chỉ thấy CÆ¡ bà bà gáºt gáºt đầu, xua tay nói :
- Ta tự có chủ trương, ta tự có chủ trương !
Hà n Tinh phu nhân cúi ngÆ°á»i thi lá»… rồi thoái lui nguyên vị.
Cơ bà bà ngước mắt nhìn Lý Tồn Hiếu nói :
- Thanh niên nhân, ngươi chỉ yên cầu ta không cưỡng bức Dao Cơ thôi đúng chứ ?
Lý Tồn Hiếu chưa đáp thì Lãnh Ngưng Hương đã lên tiếng :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nhÆ°ng bức “Tà ng Bảo Äồ†mà ngÆ°á»i ngÆ°á»i ngà y đêm mÆ¡ tưởng
kia cÅ©ng chẳng khi nà o tặng không, mà phải có Ä‘iá»u kiện, bà bà thấy đúng chứ ?
Cơ bà bà chẳng để ý gì đến Lãnh Ngưng Hương, nhìn Lý Tồn Hiếu nói tiếp :
- Thanh niên nhân, ngươi thế nà o chứ ?
Lý Tồn Hiếu nói :
- Tại hạ muốn dùng bức “Tà ng Bảo Äồ†nà y đổi lấy Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng.
Cơ bà bà “A†lên một tiếng nói :
- Chẳng phải chÃnh ngÆ°Æ¡i nói chỉ cần ta không cưỡng ép Dao CÆ¡, thì ngÆ°Æ¡i sẽ giao
bức “Tà ng Bảo Äồ†cho ta sao ?
Lãnh Ngưng Hương chen và o nói ngay :
- Nguyên là nhÆ° thế, nhÆ°ng vừa rồi đã Ä‘á»™ng thủ, nhỡ nhÆ° bà bà không giữ lá»i thì
chẳng hoá ra anh ta mất cả chì lẫn chà i sao ? Chẳng bằng cứ để Lệnh Hồ cô nương
theo cùng anh ta thì mới yên tâm.
Cơ bà bà như đã ngán cái miệng của Lãnh Ngưng Hương, nên chẳng để ý nghe
cứ nói :
- Thanh niên nhân, đây cũng là chủ ý của ngươi sao ?
Lý Tồn Hiếu cắn răng nói :
- Äúng.
Cơ bà bà trên môi hiện một nét dị dạng nói :
- Vạn nhất tôn nữ không đồng ý theo ngươi thì sao ?
Lãnh Ngưng Hương nói :
- Nếu đúng nhÆ° thế thì Ä‘Ã nh thôi váºy !
Hà n Tinh phu nhân khi ấy mới lên tiếng chen và o nói :
- Lãnh cô nương nên biết chuyện nà y không liên gì đến “Phi Thúy Cốc†!
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i nói :
- Ôn phu nhân, nói thế “Hà n Tinh Môn†cÅ©ng là ngÆ°á»i ngoà i đấy chứ ?
Hà n Tinh phu nhân mặt biến sắc nói :
- Lãnh Nguyệt, Hà n Tinh tham giao như thủ tục, ta nói được !
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạt nói :
- Ôn phu nhân hẳn cũng quên mất, tôi là bằng hữu của anh ấy !
Hà n Tinh phu nhân mặt hiện nét giáºn dữ gằn giá»ng :
- Lãnh cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° thế là tá»± rÆ°á»›c phiá»n toái cho Phi Thúy Cốc.
- Sao chứ ?
Lãnh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng báºt cÆ°á»i phá lên nói :
- Nếu như Lệnh Hồ cô nương cùng anh ấy thà nh đôi bạn lữ, Lệnh Hồ cô nương
cÅ©ng là bằng hữu chúng ta thì Phi Thúy Cốc còn gì phiá»n toái chứ ?
Hà n Tinh phu nhân chỉ biết im lặng chẳng nói được gì.
Bấy giỠlại nghe Cơ bà bà nói :
- Äây là chuyện của Lãnh Nguyệt Môn vá»›i Lý công tá», bất cứ ngÆ°á»i nà o cÅ©ng
chẳng chen và o được. Thanh niên nhân, thế nà o chứ ?
Lý Tồn Hiếu nói :
- à lão bà bà là …
Cơ bà bà nói :
- NgÆ°Æ¡i muốn dùng “Tà ng Bảo Äồ†đổi lấy tôn nữ của ta, nếu nhÆ° nó không chịu
Ä‘i theo ngÆ°Æ¡i thì bức “Tà ng Bảo Äồâ€â€¦
Lý Tồn Hiếu nói ngay :
- Chỉ cần Lệnh Hồ cô nÆ°Æ¡ng có cÆ¡ há»™i lá»±a chá»n, dù thế nà o háºu há»c cÅ©ng mang
“Tà ng Bảo Äồ†tặng cho bà bà .
CÆ¡ bà bà nghe lá»i nà y không khá»i kinh ngạc nói :
- Thanh niên nhân, lá»i nà y tá»± miệng ngÆ°Æ¡i nói đấy chứ !
Lý Tồn Hiếu gáºt đầu khẳng khái nói :
- Äiá»u nà y bà bà cứ yên tâm, háºu há»c xÆ°a nay chÆ°a từng nói hai lá»i.
CÆ¡ bà bà khi ấy má»›i gáºt đầu nói :
- Äược, thanh niên nhân, chúng ta nhất định má»™t lá»i nhÆ° thế.
Rồi bà hạ lệnh :
- Hai ngÆ°á»i nà o nhanh và o trong má»i cô nÆ°Æ¡ng ra đây.
Hai vị hoà ng bà o phu nhân bên kiệu ứng thanh dạ má»™t tiếng, rồi quay ngÆ°á»i Ä‘i
nhanh và o trong.
Chỉ chốc lát, hai vị hoà ng bà o phụ nhân từ ná»™i viện bÆ°á»›c ra, theo sau chÃnh lÃ
Lệnh Hồ Dao CÆ¡ và Tiểu Thúy Ä‘i bên cạnh đỡ ngÆ°á»i nà ng.
Lệnh Hồ Dao Cơ thân hình yếu nhược, nét mặt u buồn, chân đi như vô lực thoạt
nhìn ai cũng nghĩ nà ng vừa qua một cơn bệnh nặng. Nhưng mấy ai biết được nà ng bị
một chữ “tình†dằn vặt.
Khi còn ở xa, thoáng nhìn thấy Lý Tồn Hiếu, Lệnh Hồ Dao Cơ khẽ run lên, hẳn
trong lòng nà ng xúc động mạnh.
Lý Tồn Hiếu cũng thế, nhìn thấy lại nà ng lòng chà ng cũng xôn xao gợn sóng, quả
thá»±c duy nhất má»™t ngÆ°á»i khiến cho chà ng xao xuyến nhÆ° thế nà y chỉ có má»™t mình Lệnh
Hồ Dao Cơ.
Khi đến gần, Lệnh Hồ Dao Cơ nét mặt trở nên bình tĩnh hơn.
Lãnh Ngưng Hương nhìn thấy Lệnh Hồ Dao Cơ thì bất giác buột miệng khẽ thốt
lên :
- Cô ta đúng là đương thế đệ nhất giai nhân, ta chẳng bằng …
Không biết Lý Tồn Hiếu có nghe thấy không, nhưng chẳng nghe chà ng nói gì.
Lệnh Hồ Dao CÆ¡ được Tiểu Thúy đỡ đến trÆ°á»›c mặt CÆ¡ bà bà , nà ng khép ngÆ°á»i
thi lễ thốt lên :
- Bà bà …
Nà ng chỉ khe khẽ thốt hai tiếng, nhưng hai tiếng vừa yếu nhược vừa trong trẻo
khiến nao nao lòng ngÆ°á»i.
CÆ¡ bà bà trên mặt chẳng chút biểu hiện, áºm ừ má»™t tiếng nói :
- Nhanh ra mắt Ôn bá bá và Ôn bá mẫu.
Lệnh Hồ Dao CÆ¡ nghe lá»i đến thi lá»… phu phụ Hà n Tinh Môn chủ.
Hà n Tinh phu nhân vội xua tay cản lại nói :
- Bà bà tháºt là , gặp nhau cả ngà y sao còn nhiá»u lá»… khách sáo. Nà o, Dao CÆ¡,
nhanh đến bên ngÆ°á»i bá mẫu đây.
Vừa nói bà ta vừa nắm tay Lệnh Hồ Dao CÆ¡ đến bên cạnh ngÆ°á»i mình.
Lệnh Hồ Dao CÆ¡ ngoan ngoãn nghe theo, Tiểu Thúy trong lòng tuy chán ghét bÃ
ta, nhưng trước mặt Cơ bà bà nên không dám tỠra thái độ gì.
Äá»™t nhiên CÆ¡ bà bà giá»ng lạnh nhÆ° băng nói :
- NgÆ°Æ¡i gây hoạ lá»›n, giá» ngÆ°á»i ta tìm đến đây, ngÆ°Æ¡i nói xem có quen biết gã
thanh niên hỠLý nà y không ?
Lệnh Hồ Dao CÆ¡ rất hiếu thuáºn nhÆ°ng không má»m yếu, đôi mắt nà ng thâm sâu
ngưng nhìn Lý Tồn Hiếu, trong lòng nỗi tương tư bấy lâu dồn nén giở như chực bộc
phát.
Cuối cùng nà ng gáºt đầu đáp :
- Có quen !
Cơ bà bà nói :
- Nghe nói ngÆ°Æ¡i Ä‘em lòng thÆ°Æ¡ng yêu hắn, còn nguyện suốt Ä‘á»i gởi thân cho
hắn, có chuyện nà y không ?
Lệnh Hồ Dao Cơ còn chưa đáp, thì Hà n Tinh phu nhân đã lên tiếng vẻ thân thiết
quan tâm nói :
- Dao CÆ¡, chuyện rất trá»ng đại, cô phải hết sức tháºn trá»ng, chá»› để bà bà giáºn.
Ngừng lại một chút, nà ng nói tiếp :
- Äúng, đây là sá»± thá»±c, con thÃch anh ấy, con nguyện ý theo anh ấy suốt Ä‘á»i vÃ
chỉ có anh ấy mới xứng cho con gởi tấm thân nà y.
Má»™t câu khiến cho toà n trÆ°á»ng chấn Ä‘á»™ng, nhất là phu phụ Hà n Tinh môn chủ thì
ngượng ngáºp.
Cơ bà bà mặt lạnh lại nói :
- Hiện tại hắn đến tìm ngươi, ngươi có muốn đi theo hắn không ?
Lệnh Hồ Dao Cơ không chút do dự đáp :
- Muốn.
Hà n Tinh phu nhân hai mắt mở lớn nhìn nà ng như vô cùng kinh ngạc, la lên :
- Dao CÆ¡, chuyện hệ trá»ng cả Ä‘á»i, cô cần tháºn trá»ng suy nghÄ©. TrÆ°á»›c mặt có bà bÃ
là m chủ, cô nghĩ lại vẫn còn kịp.
Lệnh Hồ Dao CÆ¡ lòng nhÆ° đã quyết, nà ng không cưỡng lại tiếng gá»i của con tim.
- Äa tạ, suốt Ä‘á»i tôi nếu nhÆ° không theo anh ấy thì chẳng bao giá» theo ai khác.
Hà n Tinh phu nhân tái mặt, cố gượng má»™t nụ cÆ°á»i nói :
- Tôi nghĩ tốt cho cô nương, nếu cô nương ý đã quyết như thế thì thôi.
Lệnh Hồ Dao Cơ chẳng nói thêm tiếng nà o.
Chỉ nghe giá»ng CÆ¡ bà bà trở nên lạnh nhÆ° băng nói :
- Nói váºy ngÆ°Æ¡i bảo ta hối hôn vá»›i Liá»…u Ngá»c Lân.
Lệnh Hồ Dao Cơ nói :
- Chuyện nà y do bà bà đặt ra, chẳng phải là ý nguyện của con.
CÆ¡ bà bà tức giáºn vô cùng mặt xanh lại, má»™t lúc nghiến răng nói :
- Thôi được, Dao Cơ, ta phải nói cho rõ, ngươi muốn theo hắn ta không cần cản
nữa, nhÆ°ng từ nay ngÆ°Æ¡i không còn là ngÆ°á»i của Lãnh Nguyệt Môn, mà cÅ©ng đừng bao
giỠđặt chân lại nhà hỠLệnh Hồ nà y !
oOo
|
|
|
| |