Ta đây vừa tròn hai mốt tuổi
Tuổi mộng tuổi mơ của cuộc đời
Dẫu biết thương lòng rồi cũng hết
Nhưng khó quên được hỡi người ơi
Thời gian có lẽ là thuốc tiên
Cớ sao không liền được nỗi nhớ
Sớm mai choàng tỉnh sau giấc mộng
Chỉ thấy đau thương hoàn đau thương...
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Linh Đế