Hồi 15
Trên đoạn Hồn sơn
Liá»…u lão tặc bị như váºy cÅ©ng đáng tá»™i lão gây ra.
Và ng Và ng vừa nói, vừa liếc trộm Thiên Hải.
Buông má»™t tiếng thở dà i, Thiên Hải há»i:
- Lão Liá»…u đã hại bao nhiêu ngưá»i?
- Nhiá»u lắm. May mà Chu huynh không uống chén thuốc đó. Nếu huynh uống thì giỠđã là m phân bón cho những tán cây đại thá» trong hoa viên cá»§a lão.
Thiên Hải dừng bước, quay lại sang nhìn dã tiểu đồng Và ng Và ng:
- Ngươi biết chuyện lão Liá»…u là m, sao không báo quan, mà lại nhắm mắt là m ngÆ¡ để cho lão Ä‘i hại bấy nhiêu ngưá»i.
Gã tiểu đồng nghe Thiên Hải nói, mặt biến sắc, co rút ngưá»i lại. Y ngáºp ngừng đáp lá»i:
- Chu huynh má»›i đến không biết thôi. Chứ lão Liá»…u đã gầy dá»±ng được vây cánh khắp má»i nÆ¡i trong trấn Há»’ Nam. Tay phải, lão đã mua chuá»™c tổng trấn Há»’ Nam, tay trái thì có Hắc kỳ lân trại chá»§ Lương Thế Lượm. Và ng Và ng đối mặt vá»›i lão thì chẳng còn đất dung thây, huống chi còn gia đình nữa.
Thiên Hải "hừ" nhạt một tiếng, rồi rảo bước đi tiếp. Vừa đi, chà ng vừa nói:
- Ngưá»i có được lão Liá»…u chia phần không?
Và ng Và ng ngáºp ngừng má»™t lúc rồi má»›i nói:
- Thỉnh thoảng, lão Liá»…u co cho Và ng Và ng Ãt bạc vụn để mua sắm riêng.
- Váºy là ngươi cùng má»™t giuá»™c vá»›i lão Liá»…u rồi.
- Dù không muốn cÅ©ng phải muốn mà thôi. Và ng Và ng là tôi tá»› sao dám cãi lệnh chá»§ nhân Thiên Hải lưá»m gã. Chà ng đổi giá»ng từ tốn nói:
- Phải lão Liá»…u thấy ta có quá nhiá»u ngân lượng nên nảy lòng tham định chiếm Ä‘oạt?
- Không phải riêng mình chu huynh đâu. CÓ cÆ¡ há»™i là lão Liá»…u thá»±c hiện ngay kế sách giết ngưá»i Ä‘oạt cá»§a. Lão chẳng há» chùn tay vá»›i ai cả.
- Lão Liá»…u hám ngân lượng đến độ mất cả nhân tÃnh váºy à ?
- Thì phải váºy thôi. Lão có tá»›i ba bà ái thiếp, mà ngưá»i nà o cÅ©ng vung ngân lượng quá tay.
Thiên Hải buông một tiếng thở dà i, buột miệng nói:
- xét ra, lão cũng tội nghiệp.
Thiên Hải dừng bước, quay lại Và ng Và ng:
- Ngươi hẳn biết chuyện của Dương Yến Thượng đại phu chứ? Ngươi không nói ta vẫn có thể đoán ra.
- Và ng Và ng biết không có gì qua được mắt của thiếu gia.
Và ng Và ng ngẩng mặt nhìn vá» phÃa đỉnh Ä‘oạn Hồn sÆ¡n, cháºm rãi nói:
- Trước đây, trấn Há»’ Nam xuất hiện dịch bịnh, may mắn có Dương đại phu đế đúng lúc Ngưá»i đã láºp tiệm thuốc chữa trị cho bá tánh. Dương đại phu vốn là ngưá»i không mà ng kim lượng, nên chá»§ yếu lấy cá»§a ngưá»i già u, dùng kim ngân đó mua dược thảo.
- ChÃnh vì thế mà Liá»…u lão đã hại Dương đại phu?
- Æ Lão Liá»…u bấy giá» cÅ©ng là má»™t con bịnh như bao ngưá»i khác. Lão may mắn được Dương đại phu cứu chữa. Sau khi là nh bịnh, lão nảy sinh ý định dụng Dương đại phu để là m già u.
Thiên Hải chau mà y:
- Lão là m già u bất chÃnh như thế nà o?
- Má»™t mặt, Liá»…u Nghi liên kết vá»›i trại chá»§ lục lâm Há»’ Nam Hắc kỳ lân Lương Thế Lượm bắt Dương đại phu, mặt khác tá»± mở tiệm thuốc, bố cáo trong thiên hạ mình là đệ tỠđược Dương đại phu truyá»n cho y thuáºt.
- Ta hiểu rồi. Lão dùng thuốc của Dương đại phu để là m già u cho bà n thân mình.
Và ng Và ng gáºt đầu.
Thiên Hải há»i:
- Bấy nhiêu đó không vừa túi tham cá»§a lão Liá»…u hay sao, mà lão lại còn muốn hãn hại những ngưá»i khác để Ä‘oạt ngân lượng?
- Ãối vá»›i lão Liá»…u thì bao nhiêu kim lượng cÅ©ng không đủ.
- Lão gian trá như thế, nên ông trá»i má»›i trừng phạt lão phải bị Ä‘ui hai con mắt, mặt mà y biến thà nh quá»· sứ.
Và ng Và ng nhướn mà y nói:
- Ãâu có ông trá»i nà o, chÃnh thiếu gia hại lão đó.
- Ờ Thì ngươi cứ xem ta như ông trá»i, có được không?
Gã tiểu đồng khúm núm:
- Dạ dạ... Thiếu gia là ông trá»i.
Hai ngưá»i tiếp tục rảo bước Ä‘i tiếp. Vừa Ä‘i há» vừa nói chuyện vá»›i nhau. Thiên Hải há»i Và ng Và ng:
- Ta há»i tháºt ngươi nhé.
- Thiếu gia cứ há»i. Ãiá»u gì biết, tiểu đồng nhất nhất không dám giấu giếm thiếu gia.
- Giả như Dương đại phu truyá»n lại y thuáºt cho ngươi, thì ngươi có giồng như lão Liá»…u không?
Và ng Và ng lắc đầu nguầy nguáºy:
- Và ng Và ng không dám nằm mÆ¡ đến Ä‘iá»u đó đâu. Nhưng nếu như Dương đại phu truyá»n lại y tháºt thì Và ng Và ng sẽ theo bước Dương đại phu.
- Tại sao ngươi không theo chân lão Liễu. Lão có cái đầu rất nhạy bén với kim ngân đấy Và ng Và ng nhăn nhó, buông luôn một câu:
- ác giả ác báo. Lão Liá»…u thất nhân thất đức, lấy y đạo để kiếm ngân lượng, xem thưá»ng mạng sống ngưá»i khác nên ông trá»i má»›i xui quẩy lão má»›i gặp thiếu gia.
Thiên Hải báºt cưá»i sang sảng. Chà ng vừa cưá»i, vừa nói:
- Kẻ dụng y thuáºt không được phép có tà tâm. CÓ như thế thì ông trá»i má»›i cho hưởng.
- Thiếu gia dạy rất đúng.
Hai ngưá»i cứ nói chuyện vá» y đức, cho đến khi đặt chân đến địa pháºn Ãoạn Hồn sÆ¡n lúc nà o không biết. Từ má»™t chòi canh má»™t gã lục lâm bước ra cản đưá»ng Thiên Hải và Và ng Và ng.
Y gắt giá»ng quát:
- Hai ngươi đi đâu?
Mặt Thiên Hải thoáng chốc đanh lại, nhưng Và ng Và ng đã lên tiếng trước.
- Ãại ca không nháºn ra tiểu đồng Và ng Và ng ư?
Gã lục lâm nhìn Và ng Và ng mỉm cưá»i:
- Sao ta không nháºn ra ngươi.
Y nhìn qua Thiên Hải:
- Gã nà y là ai?
- Lão nhân gia muốn đưa Chu thiếu gia lên Ãoạn Hồn sÆ¡n ra mắt trại chá»§.
Gã lục lâm cưá»i nhếch môi:
- Lão nhân gia của ngươi hẳn có tặng phẩm cho trại chủ?
- Tất nhiên là phải có rồi. Ãây đã thà nh cái lệ kia mà .
Và ng Và ng lấy luôn nén bạc vụn mà Thiên Hải đã tặng nhét và o tay gã lục lâm. Y vừa trao nén bạc vừa nói:
- Ãây là phần cá»§a Và ng Và ng gởi huynh uống rượu.
Gã nhìn nén bạc vụn, nhướn mà y nói:
- Chỉ có bấy nhiêu thôi à ?
Thiên Hải lấy một nén bạc nguyên đặt và o tay gã:
- Ãây là phần cá»§a tại hạ tặng cho huynh để được lên Ãoạn Hồn sÆ¡n diện kiến Lương Trại chá»§.
Gã nhÃn nén bạc cá»§a Thiên Hải, gáºt đầu:
- CÓ thế chứ.
Gã nhét nén bạc và o thắt lưng, rồi quay lại và o chói gác, Thiên Hải nhìn qua Và ng Và ng:
- Dưới trướng Lương trại chá»§, Ãoạn Hồn sÆ¡n biến thà nh sà o huyệt cá»§a má»™t lÅ© cướp cạn Như thế nà y thì đâu phải là hà nh động cá»§a anh hùng hảo hán.
Thiên Hải nói xong, rảo bước tiến thẳng theo con đưá»ng khúc khuá»·u tiến lên Ãoạn Hồn sÆ¡n. Dá»c đưá»ng, hai ngưá»i bắt gặp được má»™t lão trượng dáng gầy gò Ä‘ang gùi chiếc giá» tre sau lưng.
Và ng Và ng nháºn ra ngay vị lão trượng đó. reo lên:
- Dương đại phu... Dương đại phu đây mà .
Dương Yên Thượng dừng bước nhìn lại. Ãôi mắt tinh anh cá»§a lão nheo lại nhìn Và ng Và ng má»™t lúc, rồi từ tốn nói:
- Ngươi có phải là tên tiểu đồng Và ng Và ng Ở nhà Liễu Nghi không?
- ChÃnh Và ng Và ng đây.
Dương Yên Thượng lắc đầu:
- Ãởi ngưá»i như khói sóng trên sông chỉ phù du trong chốc lát. Ngươi vá» nói lại vá»›i Liá»…u Nghi rằng, đừng có là m chuyện thất đức nữa. Trá»i sẽ phạt lão đó. Y đạo là con đưá»ng cứu ngưá»i, chứ không phải để hại ngưá»i.
- Và ng Và ng chắc không còn cơ hội nói với lão Liễu nữa rồi.
- Sao váºy?
- Lão đã bị trá»i phạt rồi.
Và ng Và ng chi Thiên Hải, thuáºt lại má»i chuyện. Dương Yên Thượng đại phu buông tiếng thở dà i:
- Lão phu đã nói vá»›i lão Liá»…u rồi, lưới trá»i lồng lá»™ng nhưng khó thoát lắm. Lão có ngà y cÅ©ng bị trá»i trừng phạt mà .
Dương Yên Thượng nhìn lại Thiên Hải:
- Chu thiếu hiệp đã trừng phạt lão Liá»…u rồi. Sao còn lên Ãoạn Hồn sÆ¡n để là m gì?
Thiên Hải ôm quyá»n nói:
- Vãn bối lên Ãoạn Hồn sÆ¡n để đưa tiên sinh trở lại trấn Há»’ Nam mà cứu nhân độ thế.
Dương Yên Thượng tròn mắt, khoát tay.
- Chuyện nà y không được đâu.
Thiên Hải há»i:
- Tiên sinh! Sao lại không được?
- Lão phu phải Ở lại đây, trước là tránh cho bá tánh Há»’ Nam khá»i sá»± phẫn ná»™ cá»§a Lương trại chá»§, thứ hai, tại Ãoạn Hồn sÆ¡n nà y có nhiá»u thảo dược quý, lạ kỳ mà lão phải khảo cứu. Sau nà y còn có cÆ¡ há»™i lưu lại háºu thế.
- Nhưng chẳng lẽ Dương tiên sinh cứ phải chịu cảnh tù đà y của Lương trại chủ sao?
- Lão phu già rồi, đâu ngại gì những cảnh cá»±c nhá»c như thế nà y.
- Dương đại phu cao niên. Lương trại chá»§ phải kÃnh trá»ng má»›i đúng chứ.
Dương đại phu lắc đầu:
- Ở Ä‘á»i có ngưá»i nà y, ngưá»i khác, lão phu chẳng trách ai cả, chỉ mong sao má»i ngưá»i được bình yên.
- Vãn sinh sẽ thay đổi lại ngá»n Ãoạn Hồn sÆ¡n nà y.
Thiên Hải nhìn lại Và ng Và ng:
- Ngươi muốn há»c y thuáºt cá»§a Dương tiên sinh, hẳn biết lá»… nghÄ©a tôn sư trá»ng đạo chứ?
- Dạ biết...
- Ngươi nói biết mà sao cứ đứng phỗng thế.
- Æ Váºy Và ng Và ng phải là m gì ạ?
- Thế mà ngươi nói biết.
Thiên Hải thốt dứt câu, cùng với một cái vỗ tay và o đầu Và ng Và ng.
- Nghe bổn sư gia giảng huấn nè. Ãạo tôn sư là thấy sư phụ là m việc nặng, mình phải là m thay. Ngươi không thất Dương tiên sinh gùi cái chõng tre đó à ?
- Và ng Và ng thấy.
Và ng Và ng quay lại.
- Tiên sÃnh! Ãể cho Và ng Và ng giúp tiên sinh.
Dương Yên Thượng khoát tay.
- Lão phu gùi được mà .
Thiên Hải nói:
- Tiên sinh hãy để cho Và ng Và ng gùi. Y muốn thụ huấn y thuáºt cá»§a tiên sinh, thì trước hết phải biết lá»… nghi sư phụ chứ?
Thiên Hải vỗ lên đầu Và ng Và ng.
- Ngươi nghe rõ đây. Ãạo tôn sư theo Kinh Thi đó là quân- sư- phụ. Trên là vua, kế là thầy, sau đó má»›i đến cha. Ngươi hiểu rồi chứ?
- Và ng Và ng hiểu.
- Hiểu thì phải là m cho tròn đấy.
Thiên Hải nói xong, bước ta sau lưng Dương Yên Thượng, gỡ giỠtre đầy những lá thuốc khoác lên lưng Và ng Và ng. Chà ng vừa khoác giỠtre và o lưng Và ng Và ng, vừa nói:
- Bà i há»c đầu tiên, thiếu gia thay Dương tiên sinh huấn thị ngươi là bà i há»c tôn sư đó.
- Và ng Và ng ghi tâm lá»i dạy cá»§a thiếu gia.
Thiên Hải nhìn Và ng Và ng, mỉm cưá»i.
Ba ngưá»i theo con đưá»ng mòn tiếp tục lên đỉnh Ãoạn Hồn sÆ¡n.
Thiên Hải nói với Dương Yên Thượng:
- Tiên sinh thấy trại chá»§ Lương Thế Lượm là ngưá»i như thế nà o?
Dương đại phu vuốt râu nói:
- Lương Thế Lượm là má»™t ngưá»i lá»— mãng, vừa hám quyá»n, vừa hám sắc lại hám danh, nhưng trá»i phú cho y được thần lá»±c hÆ¡n ngưá»i. ChÃnh vì thế mà y má»›i tá»± xưng là Hắc kỳ lân trại chá»§.
- Thần lá»± hÆ¡n ngưá»i là y có sức mạnh hÆ¡n những kẻ khác.
Dương đại phu gáºt đầu. Lão nhìn lại Thiên Hải:
- Dáng vẻ cá»§a thiếu hiệp không phải là ngưá»i có thần lá»±c, mà giống má»™t nho sinh yếu Ä‘uối Lão phu thiết nghÄ©, thiếu hiệp không nên lên Ãoạn Hồn sÆ¡n đối mặt vá»›i Hắc Kỳ lân trại chá»§. Y rất nóng nảy chẳng há» nghe lá»i thiếu hiệp đâu.
Thiên Hải nhún vai:
- vãn bối không lên cũng không được. Bởi lúc nà y vãn bối rất cần Dương đại phu.
- Thiếu hiệp cần lão phu?
Thiên Hải gáºt đầu:
- Vãn bối bị trúng hà n khà kỳ lạ, nên đôi lúc thần thức mụ mẫm, xương sống như có hà n khÃ, tâm thần bất định, nao nao, khà huyết không bình thưá»ng.
Dương đại phu nhìn sắc mặt Thiên Hải. Lão mÃm môi khẽ gáºt đầu.
- Thiếu hiệp có muốn lão phu trị bịnh cho ngưá»i không?
- Tất nhiên là muốn, nhưng trước tiên phải gặp Hắc kỳ lân trại chủ đã. Cái gì là m trước, vãn bối sẽ là m rồi mới lo đến chuyện sau.
Ba ngưá»i bước đến cống trại đã nghe tiếng cưá»i sang sảng phát ra từ gian đại lá»u, tá»a lạc ngay chÃnh giữa những khu trại nhá» vây quanh.
Và ng Và ng nói:
- Thiếu gia! ÃÓ là tiếng cưá»i cá»§a Hắc kỳ lân trại chá»§ Lương Thế lượm.
Thiên Hải nhìn qua Dương đại phu. Chà ng chợt thấy lão khẽ lắc đầu.
Thiên Hải há»i:
- Tại sao tiên sinh lắc đầu?
Buông tiếng thở dà i, Dương đại phu nói:
- Hắc kỳ lân Lương Thế Lượm không biết giữ gìn thần lá»±c trá»i ban, thì chẳng bao lâu y tá»± hại mình.
Và ng Và ng nghe Dương đại phu nói, liá»n lên tiếng.
- Sợ y chưa kịp tá»± hại thần thì trá»i đã trừng phạt gã.
Y vừa nói, vừa nhìn Thiên Hải.
Thiên Hải nhìn Và ng Và ng và Dương đại phu.
- Tiên sinh và Và ng Và ng cứ đứng đây, để tại hạ và o gặp Lương trại chủ.
Không để cho Dương đại phu cản mình, Thiên Hải bá» Ä‘i thẳng má»™t mạch đến trước gian đại lá»u cá»§a Hắc kỳ lân Lương Thế Lượm. Ãặt ngay trước cá»a lá»u là con kỳ lân bằng đá Ä‘em mun, Ä‘ang nhe nanh,, múa vuốt như thể muốn xông đến bất cứ ngưá»i nà o muốn xá»™c và o lá»u.
Thiên Hải vén rèm toan bước và o trong lá»u thì bá»n lâu la từ các gian khác túa ra. Bá»n lâu la thét lên:
- Ãứng lại!
Thiên Hải chẳng mà ng đến tiếng thét đó mà cứ bước thẳng và o trong lá»u. Khi đã và o trong lá»u rồi, mặt Thiên Hải Ä‘anh hẳn lại, bởi cảnh nhá»›p nhúa bên trong.
Hắc kỳ lân Lương Thế Lượm cởi trần trùng trục, phÆ¡i những khối thịt u nần cùng chiếc ngá»±c phẳng lỳ rá»™ng quá khổ có hai khối thịt nhô ra, gã chỉ báºn má»—i chiếc váy nữ nhân chung quanh gã đầy những thức ăn và bầu rượu bừa bá»™n. Hai bên gã là hai mỹ nhân trần truồng, phÆ¡i tất cả những chá»— cần phải che giấu.
Sá»± xuất hiện đột ngá»™t cá»§a Thiên Hải khiến cho hai mỹ nữ cá»§a Lương Thế Lượm khoanh tròn tay như thể muốn che vùng ngá»±c đẩy đà nhong nhá»ng.
Hắc kỳ lân trợn đôi mắt ti hà nhìn thẳng Thiên Hải. Cá»” há»ng gã gừ gừ như tiếng mèo Ä‘i hoang, mãi má»™t lúc má»›i gầm lên.
- Tên súc sinh nà o đây?
Vừa nghe Hắc kỳ lân chá»i mình, Thiên Hải đã đỠmặt, buông luôn má»™t câu chá»i đáp:
- ông nội ngươi thì có.
Nghe Thiên Hải chá»i, Hắc kỳ lân Lương Thế lượm đỠbừng mặt.
Thiên Hải khoát tay:
- Bổn thiếu gia không phải là ông nội của trại chủ, mà là khắc tinh của trại chủ thì đúng hơn. Bổn thiếu gia đâu muốn là m ông nội của Lương trại chủ, bởi lẽ ta đâu có đứa cháu nà o đen đúa như ngươi.
Lương Thế lượm quắt mắt.
- Tên súc sinh nà y muốn chết! Ai dám sai ngươi đến vuốt râu hùm?
- Bổn thiếu gia không thấy ngươi giống con hùm, mà giống con heo má»i thì đúng hÆ¡n.
Nghe thêm câu nà y nữa, Hắc kỳ lân Lương Thế lượm Ä‘áºp tay xuống bà n.
Rầm...
Chiếc bà n gãy vụn bởi thần lực kỳ tuyệt của Hắc kỳ lân Lương Thế lượm.
Y đứng phắt dáºy, dằn giá»ng nói.
- Tiểu tá»! Ngươi là ai mà dám xông và o đây bỡn cợt vá»›i bổn trại chá»§?
- Ngươi có điếc không mà chẳng nghe Thiên Hải nói. Bổn thiếu gia chỉ mới nhìn thấy bộ tướng của ngươi đã thấy nao nao phát ghét rồi.
Thiên Hải thốt ra câu nói đó, bởi cảm thấy nao nao trong lòng. Sá»± bá»±c bá»™i, cùng cảm giác như thể có lá»a đốt trong Ä‘an Ä‘iá»n chà ng lại trá»—i lên.
Hắc kỳ lân nghiến răng quát.
- Phương Phương! Hắng Hằng! Lấy đại đao cho ta.
Thiên Hải khoát tay:
- Khoan! Ngươi đừng vội vã như thế, chỠbổn thiếu gia ra ngoà i đã. Ngươi sai hai vị cô nương kia, trong lúc hỠtrần như nhộng khiến bổn thiếu gia chướng mắt lắm.
Thiên Hải khoát tay như đuổi ruồi:
- Bổn thiếu gia không thÃch nhìn thân thể hai ả Phương Phương, Hằng Hằng cá»§a ngươi đâu.
Thiên Hải khạc nước bá»t phun xuống đất.
- Ta tởm lắm!
Nghe chà ng nói, sắc diện cá»§a hai ả mỹ nữ Phương Phương và Hằng Hằng đỠnhư quả gấc chÃn. Cả hai bất giác tru tréo lên.
- Ngươi là ai chứ, mà chá»i...
Thiên Hải cướp lá»i hai ngưá»i.
- Tại hạ là lão nhân gia cá»§a hai ngưá»i.
Hằng Hằng nhăn nhó, quay lại Hắc kỳ lân Lương thế Lượm. Nà ng vuốt vùng ngá»±c phẳng lì Ä‘ang thở gấp vì tức giáºn, nhá»ng nhảnh nói:
- Trại chá»§! Hắn chá»i thiếp kìa. Trại chá»§ trừng phạt hắn Ä‘i.
Thiên Hải cưá»i khảy nói:
- Nghe nà ng nói, thấy nà ng ve vuốt, ái chà , nếu bổn thiếu gia láºp kỹ lâu. Ngưá»i đầu tiên sẽ tuyển là nà ng đó. Nà ng đúng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân.
Hằng Hằng chớp mắt nhìn Thiên Hải. ánh mắt sắc sảo, ướt át đưa tình của nà ng dịu hẳn xuống.
- Hằng Hằng đẹp lắm ư?
- Rất đẹp đáng giá một tô mì...
Mặt Hằng đỠgấc. Nà ng chỉ Thiên Hải...
- Ngươi... Ngươi muốn chết...
Nà ng quay lại Hắc kỳ lân Lương Thế lượm.
- Trại chủ! Giết hắn đi.
Thiên Hải nói:
- Bổn thiếu gia sợ hắn không đủ thần lực. Theo Dương đại phu nói, Hắc kỳ lân Lương trại chủ chỉ có đủ tà thần lực phục vụ cho hai ả hồ ly mà thôi.
Trong khi Thiên Hải nói thì Hắc kỳ lân Lương Thế Lượm nghiến răng ken két. Gã chưa từng bao giá» rÆ¡i và o cảnh ngá»™ nà y. Kể từ lúc láºp trại đến giá», tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u răm rắp trước gã, thế mà hôm nay bá»—ng dưng có má»™t ngưá»i xấc xược chẳng xem gã ra gì Ãiá»u đó chỉ khiến cho Lương trại chá»§ tức giáºn, đến độ muốn phát nổ hai con ngươi khi nhìn Thiên Hải.
Thiên Hải nhún vai:
- Bổn thiếu gia chá» Lương trại chá»§ bên ngoà i. Ta mong ngươi chứng minh mình là con kỳ lân đầu Ä‘en, chứ không phải là con heo má»i, chỉ được việc ăn chÆ¡i, trăng hoa.
Thiên Hải nói xong, chắp tay sau lưng, quay bước ra ngoà i.
Hắc kỳ lân gầm lên:
- Chúng bây không được để cho hắn thoát, chỠta ra lấy cái thủ cấp của gã đem và o uống rượu.
Thiên Hải nhìn lại.
- Bổn thiếu gia chỉ sợ trại chủ nói thì được, nhưng gan thì nhỠbé quá đó.
Thiên Hải đứng ngay trước cá»a lá»u cá»§a Lương Thế Lượm chá» gã. Từ trong lá»u, Lương Thế lượm cầm đại Ä‘ao bước ra. ánh mắt ti hà cá»§a gã hằn hằn sát khÃ.
Y nhìn Thiên Hải gằn giá»ng nói.
- Tiểu tá»! Bố ngươi đến nÆ¡i rồi.
- Chưa chắc bố cá»§a ai. Hắc kỳ lân trại chá»§ nên biết má»™t Ä‘iá»u, bổn thiếu gia má»™t mình lên Ãoạn Hồn sÆ¡n vá»›i mục Ä‘Ãch chiếm trại cá»§a trại chá»§ thì không phải là kẻ tầm thưá»ng đâu - Chiếm trại cá»§a ta?
- Không sai.
- Ngươi có đủ bản lĩnh đó không.
- Thừa.
- Nếu ngươi muốn chiếm trại của bổn trại chủ, thì trước tiên phải bước qua xác của Lương mỗ trước.
- Tại hạ chẳng e dè đâu.
Hắc kỳ lân Lương Thế lượm rÃt giá»ng nói:
- Tiểu tá»! Ngưá»i Ä‘ang tá»± Ä‘i tìm cái chết cho mình.
Thiên Hải nhìn Hắc kỳ lân. Chà ng rÃt má»™t luồng chân khÃ, cố nén sá»± buồn bá»±c, nao nao trong lòng rồi nghiến giá»ng nói:
- Lương trại chủ! Bổn thiếu gia cho trại chủ một cơ hội.
- Cơ hội gì?
- Kiếm pháp cá»§a bổn thiếu gia rất tà n nhẫn và vô tâm. Má»™t khi bổn thiếu gia thi triển thì không thể kìm chế được kiếm pháp, chÃnh vì thế má»›i cảnh cáo trước vá»›i trại chá»§.
Thiên Hải thở hắt ra rồi nói tiếp.
- Ngay lúc nà y, nếu trại chá»§ chịu buông Ä‘ao cải tà qui chÃnh, giải giá»›i trại Ãoạn Hồn sÆ¡n thì có thể được sống. Ãây là thà nh ý cá»§a bổn thiếu gia, muốn trại chá»§ có cÆ¡ há»™i được sống đó.
Nghe Thiên Hải nói, Hắc kỳ lân Lương Thế Lượm báºt ra trà ng cưá»i sang sảng. Gã vừa cưá»i, vừa chỉ Thiên Hải:
- Ngươi sợ chết rồi ư? Tên xúc sinh kia! Bổn trại chá»§ muốn lấy thá»§ cấp cá»§a ngươi để nhắm rượu, nên đâu thể nháºn cái cÆ¡ há»™i cá»§a ngươi. Ngược lại bổn trại chá»§ cho ngươi má»™t cÆ¡ há»™i chết tốt, đó là quỳ xuống để bổn trại chá»§ chặt đầu ngươi.
Thiên hải mÃm môi lắc đầu. Chà ng cao giá»ng nói:
- các ngưá»i nghe bổn thiếu gia nói đây. Má»t khi Lương trại chá»§ chết bởi tay thiếu gia thì bôn thiếu gia sẽ là trại chá»§ đấy. Ai không tuân thì sẽ được chết như Lương trại chá»§.
Thiên Hải quay lại gã lục lâm đứng sau lưng mình.
- Túc hạ! Cho ta mượn tạm thanh kiếm của ngươi được chứ.
Gã lục lâm lưỡng lự.
Hắc kỳ lân lên tiếng:
- ÃÆ°a cho tên súc sinh đó mượn, để xem kiếm pháp gã cao thâm đến mức nà o, mà đòi chiếm trại cá»§a Hắc kỳ lân Lương Thế Lượm.
ÃÆ°á»£c lá»i cá»§a Lương Thế luợm, gã lục mói thải kiếm cho Thiên Hải.
Lương Thế lượm nhìn Thiên Hải, nói:
- Vá»›i lưỡi kiếm tầm thưá»ng đó thì tiểu tá» Ä‘ang tá»± đà o mồ chôn mình đấy.
- Thanh kiếm nà y thôi đủ tống tiễn Lương trại chủ. Trại chủ đã sẵn sà ng vỠchầu diêm chúa chưa?
- Tiểu tá»! Bổn trại chá»§ đã sẵn sà ng đưa ngươi vá» a tỳ rồi đó.
- Thiên Hải thất lễ nhé.
Lá»i còn Ä‘á»ng lại trên miệng Thiên Hải thì kiếm chiêu đã phát ra. Kiếm kéo theo ngưá»i thì đúng hÆ¡n. Cả má»™t vùng ánh kiếm đầy đặc xuất hiện khi Thiên Hải phát tác chiêu thức. Chà ng nhu thể không là m chá»§ được mình, má»—i khi thi triển Thượng Ngươn kiếm pháp. Mà n ảnh kiếm chụp tá»›i Hắc kỳ lân Lương Thế Lượm, mà dạ không kịp thi triển Ä‘ao pháp đón đỡ.
Lục lâm trên Ãoạn Hồn nhai chỉ chá»›p thất mà n ảnh kiếm chụp xuống thân pháp cá»§a trại chá»§, rồi cả hai ngưá»i như chìm hẳn và o vùng ánh kiếm đó, mà chẳng há» có tiếng Ä‘ao kiếm chạm và o nhau. ảnh kiếm trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp không ngừng lan rá»™ng ra, rồi phá»§ lên cả con kỳ lân bằng đá.
Chát...
ánh kiếm vụt tắt, Thiên Hải quỳ má»™t chân dưới đất. Trên cục trưá»ng, lưỡi kiếm đã bị gãy thà nh ba khúc, con kỳ lân bằng đá bị chém đứt hẳn má»™t lá»— tai. không ai thấy bóng dáng Hắc kỳ lân Lương Thế Lượm đâu, những tưởng y chui tá»t xuống đất.
Má»i ngưá»i ngÆ¡ ngẩn nhưng khi nhìn kỹ, thấy máu đỠthẫm phạm vi năm trượng tròn.
Trên phạm vi đó là xương thịt cùng y trang cá»§a há» Lương. Thế pháp cá»§a gã đã bị kiếm pháp Thượng Ngươn băm thà nh những cục nhỠđúng ná»a bà n tay. Ngá»n đại Ä‘ao rÆ¡i ngay đúng chá»— dấu chân cá»§a Lương trại chá»§.
Tâm thức Thiên Hải tối sầm vá»›i những âm thanh ù ù. Mắt chà ng nhảy Ä‘om đóm, Ä‘an Ä‘iá»n như thể có lá»a nung, kinh mạch nhá»™n nhà o. Phải cố gắng lắm, Thiên Hải má»›i không phun ra má»™t vòi máu.
Trong khi Thiên Hải phải rÃt chân khÃ, đè nén những biến động trong ná»™i thể mình thì bá»n lục lâm cứ đứng ngây ra nhìn. Cái chết cá»§a Lương trại chá»§, khiến chẳng còn ai giữ được tâm thức. HỌ như bị ác quá»· tước lấy cái thần để biến thà nh những pho tượng bất động.
Thá»i gia trôi qua đủ cháy tà n má»™t tuần nhang thì Thiên Hải má»›i có thể đứng lên.
Chà ng ngá»a mặt cất tiếng hú lanh lảnh để phát tán uất khà trong ná»™i thể mình.
Tiếng hú cá»§a Thiên Hải khiến cho bá»n lục lâm đồng loạt quỳ xuống thần phục.
Tất cả đồng loạt xướng lên:
- Tân trại chủ Vạn thỠvô cương.
- Tân trại chủ Vạn thỠvô cương.
- Tân trại chủ Vạn thỠvô cương.
ooo.
Thiên Hải vừa bước và o gian đại lá»u thì Dương Yên Thượng lên tiếng:
- Chu thiếu hiệp! Sao không táºn dụng cÆ¡ há»™i nà y để là m trại chá»§ sÆ¡n trại Ãoạn Hồn sÆ¡n nà y?
Thiên Hải bước lên ngồi đối mặt với Dương Yên Thượng.
- Tại hạ đã giải tán trại lục lâm, vì muốn dà nh ngá»n Ãoạn Hồn sÆ¡n nà y cho Dương tiên sinh.
- Cho lão phu?
Dương Yên Thượng lắc đầu:
- Lão phu đâu thể là m trại chủ lục lâm.
Lão chìa hai bà n tay đến trước:
- Lão phu chỉ muốn hà nh y đạo mà thôi.
- Vãn bối biết tâm tÃnh cá»§a tiên sinh. ChÃnh vì biết tiên sinh thÃch hà nh y đạo, nên má»›i dà nh cả ngá»n Ãoạn Hồn sÆ¡n nà y cho tiên sinh đó.
- Nghĩa là sao?
- Tiên sinh há chẳng phải nói vá»›i vãn sinh, trên Ãoạn Hồn sÆ¡n nà y có rất nhiá»u thảo dược kỳ bà mà ngưá»i phải khảo cứu.
Thiên Hải mỉm cưá»i:
- Chỉ cần tiên sinh đổi tên ngá»n sÆ¡n nà y lại thì được rồi. Chỉ sợ tiên sinh sống má»™t mình buồn tẻ thôi.
- Lão phu đã nháºn gã tiểu đồng Và ng Và ng.
- thế thì tốt quá.
Dương Yên Thượng nhìn Thiên Hải, từ tốn nói:
- Kiếm pháp của thiếu hiệp quá ư tà n nhẫn, lão phu sợ...
Thiên Hải buông một tiếng thở dà i.
Dương Yên Thượng nhìn mặt Thiên Hải:
- Sắc diện của thiếu hiệp rất ư là suy nhược. Thiếu hiệp hãy đưa tay cho lão phu bắt mạch.
Thiên Hải buông má»™t tiếng thở dà i rồi chìa tay đến trước. Chà ng từ tốn thuáºt lại những cảm giác cá»§a mình khi thi triển kiếm pháp Thượng Ngươn.
Dương đại phu vừa nghe Thiên Hải nói, vừa đặt tay bắt mạch cho chà ng. Mặt Dương đại phu cà ng lúc cà ng căng thẳng tá»™t cùng, tháºm chà trán lão xuất hạn mồ hôi.
Buông một tiếng thở dà i, Dương Yên Thượng chau mà y nói.
- Kỳ lạ tháºt!
Thiên Hải há»i:
- Tiên sinh đã phát hiện được những gì à ?
Dương đại phu nhìn lên Thiên Hải. Lão ngáºp ngừng má»™t lúc rồi nói:
- Chu thiếu hiệp chẳng bị trúng phong hà n gì hết.
- Thế vãn bối bị gì?
Buông một tiếng thở dà i, Dương đại phu từ tốn nói:
- Nhất thá»i lão phu chưa thể Ä‘oán ra, nhưng có má»™t Ä‘iá»u lão phu biết...
Lão bá» lá»ng câu nói, đứng lên.
Thiên Hải nhìn lão nói:
- CÓ gì tiên sinh cứ nói.
Nhìn Thiên Hải, Dương đại phu, cháºm rãi nói:
- Nếu thiếu hiệp tiếp tục sá» dụng kiếm pháp Thượng Ngươn, thì chỉ trong và i con trăng nữa, thiếu hiệp tá»± khắc bị cuồng tâm. Thiếu hiệp sẽ chẳng còn là m chá»§ được mình, chẳng phân biệt được đâu là thiện đâu là ác, mà chỉ duy nhất muốn thi triển kiếm pháp đó để lấy mạng ngưá»i mà thôi.
- CÓ chuyện đó ư?
- Hiện giỠthì kinh mạch của thiếu hiệp đã hoà n toà n bị đảo lộn.
Lão buông một tiếng thở dà i:
- Cho dù thiếu hiệp không sá» dụng kiếm pháp Thượng Ngươn thì cÅ©ng chỉ sống không quá má»™t năm. Khà kiếm tà quái kia sẽ là m kinh mạch thiếu hiệp đứt Ä‘oạn và sau đó là tẩu há»a nháºp ma. Thiếu hiệp vừa cuồng trà vừa tà n phế.
- Vãn sinh sẽ sống như thế nà o?
- Lão phu cũng không biết nữa. Nhưng có thể nói, thiếu hiệp có cuộc sống vô cùng khốn đốn Nếu còn sống thì thiếu hiệp sống chẳng ra sống, chết chẳng ra chết.
- Ngưá»i chẳng ra ngưá»i, ma chẳng ra ma?
Dương Yên Thượng gáºt đầu.
- Tiên sinh nói đi. Vãn sinh còn cách gì để cứu vãn được tình thế nà y?
- Ngưá»i truyá»n thụ kiếm pháp cho thiếu hiệp là ai, thì ngưá»i đó có thể hóa giải tà kiếm trong ná»™i thể cá»§a thiếu hiệp.
Thiên Hải lắc đầu:
- Vãn sinh khó tìm được ngưá»i đó.
- Sao không tìm được?
- CÓ lẽ ngưá»i đó đã chết.
Dương Yên Thượng thở ra.
Thiên Hải nói:
- Dương tiên sinh là một thần y hẳn còn cách khác chứ?
- Thiếu hiệp luyện tà kiếm nên ra nông ná»—i nà y, còn y thuáºt cá»§a lão phu chỉ dùng để cứu ngưá»i. NÓ chỉ có công dụng trị bịnh chứ không chuyên vá» võ công.
- Váºy là vãn sinh chẳng còn cách nà o ư?
- võ Công thì phải do võ công hóa giải. Nhưng...
- Tiên sinh! Nhưng sao...
Buông một tiếng thở dà i, Dương Yên Thượng vuốt râu nói:
- Lão phu chỉ có thể giúp cho thiếu hiệp má»™t thá»i gian, không để cho khà kiếm tà quái kia công phá tâm thức và kinh mạch, đặng thiếu hiệp tìm kỳ duyên mà hóa giải tà kiếm ná»™i thể. Chỉ có kỳ duyên má»›i khả dÄ© giúp được thiếu hiệp.
- Thế cũng được, còn hơn vãn sinh bị kiếm pháp Thượng Ngươn chi phối tâm thức, để trở thà nh một kẻ đa sát ác nhân.
- Thiếu hiệp lòng dạ bao dung độ lượng, nên khả dÄ© còn kiá»m chế mình đến ngà y hôm nay. Nếu như ngưá»i luyện tà kiếm Thượng Ngươn là kẻ có tâm ác độc thì đã biến thà nh ngưá»i cuồng sát từ lâu rồi.
- Nếu không may mắn gặp được Dương tiên sinh, thì Thiên Hải không biết lúc nà y mình như thế nà o?
Dương Yên Thượng thở dà i, vuốt râu nói:
- Lão phu chỉ là m theo y đức cá»§a ngưá»i hà nh y thuáºt. Nếu không có thiếu hiệp thi lão phu cÅ©ng chỉ là ngưá»i vô dụng trên ngá»n Ãoạn Hồn sÆ¡n nà y.
Thiên Hải mỉm cưá»i.
- Ngưá»i có từ tâm như tiên sinh, ông trá»i không bao giá» phụ.
Yên Thượng vuốt râu nhìn Thiên Hải với tay lấy bầu rượu, dốc ngược và o miệng, tu luôn một hơi dà i.
Thấy Thiên Hải như váºy, Dương Yên Thượng nói:
- Thiếu hiệp đừng chán nản. Ai cũng có số có phần, lão phu sẽ hết sức vì thiếu hiệp.
- Ãa tạ tiên sinh.
- Ngay bây giá», lão phu sẽ Ä‘i tìm thảo dược để cất thuốc cho thiếu hiệp dùng. Hy vá»ng những thứ thảo dược mà lão chế tác ra sẽ có Ãch cho thiếu hiệp.
Dương Yên Thượng nói xong, rảo bước ra ngoà i. Chiếc lưng của lão như còng xuống trong ánh mắt Thiên Hải.
Thiên Hải dốc thêm má»™t ngụm rượu nữa. Chà ng không ngá» Diệp Cát Quần lại trao cho mình kiếm phổ bá đạo tà n khốc như váºy.
Bóp bầu rượu, Thiên Hải nhẩm nói:
- Diệp Cát Quần! Sao lại hại Thiên Hải khốn đốn như thế nà y chứ? Bây giỠThiên Hải biết tìm tôn giá Ờ đâu.
Thiên Hải lưu lại Ãoạn Hồn nhai đúng má»™t tuần trăng để cho Dương Yên Thượng dụng y thuáºt hóa giải phần nà o tà khà trong ná»™i thể mình.
Bình minh vừa ló dạng thì Dương Yên Thượng bước và o lá»u cùng vá»›i gã tiểu đồng Và ng Và ng. Trên tay lão là chiếc tịnh bình lam ngá»c. Lão đặt tịnh bình xuống trước mặt Thiên Hải.
- Thiếu hiệp! Lão phu đã bà o chế xong "Não hoà n đơn". Thiếu hiệp có thể dùng Não hoà n đơn để Ä‘iá»u hòa khà huyết trong ná»™i thể. CÓ như váºy thì tam thức cá»§a ngưá»i má»›i khả dÄ© được thông thoát, không bị tà kiếm chi phối.
Thiên Hải đón lấy chiếc tịnh bình.
- Vãn sinh vô cùng biết ơn Dương tiên sinh.
- Thiếu hiệp khách sáo vá»›i lão phu rồi. Việc cá»§a lão phu là m là việc nhá», còn việc cá»§a thiếu hiệp là m là má»›i là đại đức để lại cho bá tánh trong trấn Há»’ Nam.
- Tiên sinh quá khen, khiến cho Thiên Hải hổ thẹn.
Dương Yên Thượng vuốt râu ngắm chà ng, rồi từ tốn nói:
- Lão phu có Ä‘iá»u nà y muốn nói vá»›i thiếu hiệp.
- Tiên sinh cứ chỉ giáo.
- Chỉ những lúc cần thiết lắm, thiếu hiệp má»›i dụng đến tà kiếm. Vì má»—i khi dụng tà kiếm thì thá»i khắc tẩu há»a nháºp ma cá»§a thiếu hiệp sẽ đến gần hÆ¡n.
- Vãn sinh sẽ ghi nhá»› lá»i chỉ huấn cá»§a tiên sinh.
- Thứ hai, lão phu muốn nói với thiếu hiệp...
Thiên Hải gáºt đầu lắng nghe.
Dương Yên Thượng nghiêm giá»ng nói:
- Theo lão phu thì thiếu hiệp nên đến Thiếu Lâm má»™t chuyến. Lão phu nghÄ© những cao tăng trên Thiếu Lâm tá»± có thể hóa giải tà kiếm trong ná»™i thể tâm thức cá»§a thiếu hiệp. Trên Thiếu Lâm có những kỳ thư rất có Ãch cho thiếu hiệp như Dịch cân kinh cá»§a Ãạt Ma sư tổ.
- Vãn bối cũng đang muốn đến Thiếu Lâm.
- Ãã váºy thì thiếu hiệp mau sá»›m lên đưá»ng. Lão phu cầu chúc thiếu hiệp bình an.
- CÓ Não thần đơn cá»§a tiên sinh, vãn bối yên tâm rồi. Vãn bối lên đưá»ng ngay bây giỠđể đến Thiếu Lâm.
- Thiếu hiệp bảo trá»ng.
- Tiên sinh bảo trá»ng.
Thiên Hải nhìn Và ng Và ng.
- Và ng Và ng! Ngươi vẫn còn nhá»› bà i há»c tôn sư trá»ng đạo chứ.
- Dạ. Và ng Và ng không bao giỠquên.
- ÃÆ°á»£c lắm. Bổn thiếu gia mong ngươi giữ đạo thầy trò để há»c được y thuáºt cá»§a Dương tiên sinh đặng cứu nhân độ thế sau nà y, xứng là má»™t nam tá» hán đại trượng phu, đỉnh thiên láºp địa.
- Và ng Và ng ghi nhá»› lá»i huấn thị cá»§a thiếu gia.
Thiên Hải ôm quyá»n xá Dương Yên Thượng:
- Vãn sinh cáo từ - Thiếu hiệp bảo trá»ng. Nếu như không gặp được kỳ duyên may mắn thì cứ quay lại đây Lão phu lúc nà o cÅ©ng chá» thiếu hiệp.
Thiên Hải nhẹ gáºt đầu.
- Ãa tạ thịnh tâm ưu ái cá»§a tiên sinh.
Thiên Hải rá»i Ãoạn Hồn sÆ¡n mà trong lòng nặng trÄ©u. Chà ng không ngá» mình lại rÆ¡i và o tình cảnh nà y. Buông má»™t tiếng thở dà i, Thiên Hải nghÄ© thầm:
"Chết thì chết, cá»› gì mình phải ưu tư. Nhưng trước khi chết, hoặc trở thà nh phế nhân, cuồng tâm loạn thần trà mình phải biết lai lịch cá»§a mình, và vì sao Bảo mẫu cô cô lại muốn giết mình? Cuá»™c Ä‘á»i mình có những uẩn khúc gì?".
Thiên Hải sá»a lại túi vải rảo bước Ä‘i nhanh hÆ¡n. Chà ng vừa Ä‘i, vừa nghÄ© thầm:
"Mình sẽ không sá» dụng đến kiếm pháp Thượng Ngươn nữa. Nếu gặp chuyện rắc rối, chỉ sá» dụng ba chiêu thức mà thánh cô đã truyá»n thụ. Như váºy, chắc tốt hÆ¡n cho mình".
à niệm đó lướt qua tâm thức Thiên Hải thì bất giác lại có cảm giác nao nao kỳ lạ.
Cảm giác kia thôi thúc chà ng phải thi triển kiếm pháp tà quái, mà chà ng khó lòng cưỡng lại được.
Thiên Hải lắc đầu. Trút má»™t hoà n Não thần đơn, cho và o miệng nhai nuốt. Ãan Ä‘iá»n Thiên Hải ấm dần vá»›i cảm giác tháºt dá»… chịu. cảm giác ấy lan nhanh, khiến cho tâm thức nhanh chóng trở lại bình thưá»ng, tháºm chà có phần sáng suốt hÆ¡n.
Thiên Hải nhìn lỠtịnh.
- Y thuáºt cá»§a Dương tiên sinh đúng là thần dược. Ngưá»i như Dương tiên sinh má»›i đáng mặt là m thần y, chứ đâu như gã lang băm ba vợ Liá»…u Nghi.