 |
|

11-08-2008, 08:57 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 14
Jennifer và Adam Warner hầu như tối nà o cũng ở bên nhau.
Anh ngá»§ đêm đầu tiên ở căn há»™ nhá» bé, thiếu tiện nghi cá»§a cô và sáng hôm sau anh tuyên bố: “Chúng mình sẽ nghỉ hôm nay để Ä‘i tìm chá»— ở tươm tất cho emâ€.
Há» cùng nhau Ä‘i tìm nhà và sẩm tối Jennifer đã ký thuê má»™t căn há»™ ở tòa nhà chá»c trá»i má»›i gá»i là Tháp Balmont gần Sutton Place. Biển trước cá»a tòa nhà đỠchữ “đã bánâ€.
“Sao chúng mình lại và o là m gìâ€. Jennifer há»i.
“Em sẽ thấyâ€.
Căn há»™ há» xem là má»™t nhà gồm 5 phòng đáng yêu nhất, trang trà đồ đạc rất đẹp. Äó là căn nhà xa xỉ nhất mà Jennifer từng thấy. Có má»™t phòng ngá»§ chÃnh và phòng tắm ở trên gác, dưới nhà là phòng ngá»§ cho khách vá»›i bồn tắm riêng, và má»™t phòng khách trông ra cảnh ngoạn mục cá»§a sông Äông và cá»§a thà nh phố. Căn há»™ có thá»m nhà rá»™ng, có bếp và phòng ăn.
“Em có thÃch nó không?†Adam há»i.
“ThÃch không ấy à ? Em mê nó là khácâ€. Jennifer thốt lên “nhưng có hai vấn Ä‘á», anh yêu ạ. Thứ nhất là em không đủ tiá»n. Và thứ hai là nếu như có đủ, nó lại thuá»™c vá» ngưá»i khác rồiâ€.
“Nó thuá»™c vá» công ty luáºt cá»§a bá»n anh. Các anh cho các nhân váºt quan trá»ng thuê khi đến thăm đây. Anh sẽ bảo há» tìm thuê nÆ¡i khácâ€.
“Thế tiá»n thuê nhà thì sao?â€
“Anh sẽ lo cho. Anh...â€
“Không đượcâ€.
“Äừng có Ä‘iên, em yêu. Anh có thể dá»… dà ng lo việc đó và ...â€
Cô lắc đầu: “Anh không hiểu em, Adam ạ. Em không có gì cho anh cả ngoà i chÃnh mình. Em muốn đó là quà cho anhâ€.
Anh ôm cô và o lòng và cô nhÃch gần và o anh và nói: “Em biết sẽ là m gì... Em sẽ là m việc buổi tối...â€
Và o ngà y thứ 7 há» miệt mà i Ä‘i mua sắm. Adam mua cho Jennifer má»™t bá»™ váy ngá»§ lụa và váy rốp rất đẹp ở cá»a hà ng Bonwit Teller, và Jennifer đã mua cho Adam má»™t chiếc áo sÆ¡ mi nhãn Tumbull và Asser. Há» cùng mua má»™t bá»™ cá» vua ở hiệu Gimbel và bánh pho mát ở hiệu Junior gần cá»a hà ng Abraham và Straus. Há» mua bánh pudding máºn hãng Fortnum và Mason, và sách ở cá»a hà ng Doubleday. HỠđã đến cá»a hà ng Gammon và Cas-well-Massey, và Adam mua cho Jennifer đủ nước hoa để dùng trong 10 năm. HỠăn tối ở góc phố cạnh căn há»™ cá»§a há». Há» thưá»ng gặp nhau tại căn nhà và o buổi tối sau giá» là m việc và thảo luáºn các vấn đỠtrong ngà y, và Jennifer thưá»ng nấu ăn trong khi Adam dá»n đẹp bà n. Sau đó, há» Ä‘á»c sách hay xem vô tuyến truyá»n hình, hay chÆ¡i bà i hoặc cá» vua. Jennifer hay nấu các món ăn mà Adam ưa thÃch.
“Em không biết xấu hổâ€. Cô nói vá»›i anh “Em sẽ không dừng lại trước bất cứ việc gìâ€.
Anh ghì chặt lấy cô. “Em đừng là m như váºyâ€.
Tháºt lạ lùng, Jennifer thầm nghÄ©. Trước khi có tình ý vá»›i nhau há» thưá»ng gặp nhau công khai. Nhưng giá» là đôi uyên ương rồi, há» không dám xuất hiện cùng nhau trước công chúng, bởi váºy hỠđến những nÆ¡i mà há» sẽ không gặp bạn bè, như các hiệu ăn gia đình nhỠở trung tâm, hay buổi hòa nhạc thÃnh phòng tại khu trưá»ng âm nhạc ở phố thứ Ba. Há» Ä‘i xem vở kịch má»›i tại Câu lạc bá»™ nhà hát Ommi ở phố Mưá»i Tám và ăn tối tại tiệm ăn à Grotta Azzurra trên phố Broome và ăn nhiá»u đến ná»—i mà há» thá» không đụng đến đồ ăn à trong má»™t tháng trá»i. Chỉ có Ä‘iá»u chúng ta không có được má»™t tháng mà thôi, Jennifer thầm nghÄ©. Mary Beth sẽ trở vá» sau hai tuần nữa.
HỠđến rạp Half Note để nghe nhạc Jazz tiá»n phong trong khu Là ng và nhìn qua những cá»a sổ cá»§a những phòng tranh nghệ thuáºt nhá».
Adam rất thÃch thể thao. Anh đã đưa Jennifer Ä‘i xem trò chÆ¡i Knichs, Jennifer thÃch thú trò chÆ¡i đến ná»—i cô reo hò đến lạc giá»ng.
Và o chá»§ nháºt há» thưá»ng ngá»§ lưá»i, mặc bá»™ đồ ngá»§, ăn sáng, thay nhau Ä‘á»c từng phần tá» Thá»i báo và lắng nghe những tiếng chuông nhà thá» vá»ng khắp vùng Manhattan, mang theo những lá»i nguyện cầu cá»§a chúng.
Jennifer nhìn sang phÃa Adam Ä‘ang táºp trung giải trò đố chữ và thầm nghÄ©: Hãy nói má»™t lá»i cầu nguyện cho em, cô biết rằng những gì cô Ä‘ang là m là sai lầm. Cô biết Ä‘iá»u đó không thể kéo dà i được. Váºy mà cô chưa há» biết niá»m hạnh phúc và sá»± sung sướng như váºy. Những đôi tình nhân sống ở thế giá»›i đặc biệt, nÆ¡i má»i giác quan nhạy bén hÆ¡n, và niá»m vui vá»›i Adam mà hiện nay Jennifer Ä‘ang cảm thấy đáng hÆ¡n má»i giá mà sau nà y cô sẽ phải trả. Cô biết rằng cô sẽ phải trả giá.
Thá»i gian đã Ä‘i theo má»™t chiá»u khác Trước kia cuá»™c sống cá»§a Jennifer được tÃnh từng giá» và những cuá»™c gặp gỡ vá»›i khách hà ng. Bây giá» thá»i giá» cá»§a cô được đếm từng phút mà cô có thể dà nh cho Adam. Cô nghÄ© vá» anh khi cô bên anh và cô nghÄ© vá» anh khi cô xa anh.
Jennifer đã Ä‘á»c vá» những chuyện ngưá»i đà n ông bị Ä‘au tim trong vòng tay tình nhân cá»§a há», bởi váºy cô đã ghi số Ä‘iện thoại bác sÄ© riêng cá»§a Adam và o cuốn sổ tay Ä‘iện thoại riêng cá»§a cô và đặt bên giưá»ng, để nếu có chuyện gì xảy ra thì có thể giải quyết má»™t cách kÃn đáo và Adam sẽ không bị ngượng.
Jennifer trà n ngáºp những tình cảm chưa há» có trong mình. Cô chưa từng nghÄ© mình sẽ là ngưá»i ná»™i trợ nhưng cô muốn là m má»i thứ cho Adam. Cô muốn nấu ăn cho anh, giặt giÅ© và sắp xếp quần áo cho anh và o buổi sáng. Cô muốn chăm sóc anh.
Adam để má»™t bá»™ quần áo tại căn há»™ đó và anh dà nh má»i tối cho Jennifer. Cô sẽ nằm bên anh, ngắm anh ngá»§ thiếp Ä‘i và cô sẽ cố gắng thức cà ng lâu cà ng tốt, lo sợ mất Ä‘i giây phút cá»§a quãng thá»i gian quà giá bên nhau: Cuối cùng khi Jennifer không thể mở mắt được nữa, cô sẽ rúc và o cánh tay cá»§a Adam và ngá»§ thiếp Ä‘i, cảm thấy hà i lòng và an toà n. Chứng mất ngá»§ từ lâu quấy rầy Jennifer đã biến mất. Bất cứ ma quá»· đêm khuya nà o già y vò cô đã Ä‘á»u tan biến. Khi cô cuá»™n tròn trong vòng tay cá»§a Adam cô cảm thấy bình yên ngay.
Cô thÃch dạo quanh căn há»™ trong những chiếc áo sÆ¡ mi cá»§a Adam và buổi tối cô thưá»ng mặc áo ngá»§ cá»§a anh. Nếu như buổi sáng cô còn ngá»§ khi anh rá»i nhà thì Jennifer sẽ lăn qua phÃa cá»§a anh trên giưá»ng. Cô yêu mùi da thịt ấm áp cá»§a anh.
Dưá»ng như tất cả những bà i hát vá» tình yêu Ä‘ang phổ biến mà cô nghe được Ä‘á»u viết cho riêng Adam và cô Jennifer thầm nghÄ©: Noël Coward đã nói đúng. Tháºt đáng kinh ngạc là thứ âm nhạc rẻ tiá»n lại có thể hữu hiệu như váºy.
Hồi lâu Jennifer đã nghÄ© rằng, những cảm giác thân thể trà n ngáºp mà há» dà nh cho nhau sẽ tan Ä‘i theo thá»i gian, nhưng ngược lại nó cà ng trở nên mạnh mẽ hÆ¡n.
Cô đã nói vá»›i Adam vá» bản thân mình, những Ä‘iá»u mà cô chưa từng nói vá»›i ai. Vá»›i Adam không cần phải che giấu gì. Cô là Jennifer Parker, bị lá»™t trần trụi và anh vẫn yêu cô, đó là má»™t Ä‘iá»u kỳ lạ. Và há» cÅ©ng chung má»™t sá»± kỳ lạ khác: đó là tiếng cưá»i.
Không thể tưởng tượng được là cô ngà y cà ng yêu Adam hÆ¡n. Cô mong muốn những gì há» có sẽ không bao giá» kết thúc. Nhưng cô biết Ä‘iá»u đó sẽ xẩy ra. Lần đầu tiên trong Ä‘á»i cô trở nên mê tÃn. Adam thÃch má»™t loại cà phê Kenya và cô mua chúng thưá»ng xuyên.
Nhưng má»—i lần cô chỉ mua má»™t há»™p nhá».
Má»™t trong những ná»—i lo sợ cá»§a Jennifer là có Ä‘iá»u gì không hay sẽ xảy ra vá»›i Adam khi anh không ở bên cô và cô chỉ biết Ä‘iá»u đó khi Ä‘á»c báo hoặc nghe đà i. Cô không bao giá» nói vá»›i anh vá» ná»—i lo đó.
Khi có việc báºn phải vá» muá»™n Adam thưá»ng để giấy lại để báo cho cô biết. Anh luôn để chúng ở những nÆ¡i mà Jennifer sẽ tình cá» tìm thấy: trong ổ bánh mỳ, ngăn tá»§ lạnh, có khi lại ở trong già y cá»§a cô nữa. Cô rất thú vị vá»›i trò đó và giữ những mảnh giấy ấy là m ká»· niệm.
Những ngà y cuối cùng cá»§a há» bên nhau trôi Ä‘i tháºt nhanh vá»›i những hoạt động vui vẻ. Cuối cùng, đã là buổi tối mà hôm sau Maly Beth sẽ trở vá». Jennifer và Adam ăn tối trong căn há»™ cá»§a cô, nghe nhạc và ân ái. Cả đêm đó Jennifer thao thức ghì chặt Adam trong lòng. Cô nghÄ© vá» những ngà y hạnh phúc cá»§a há» bên nhau.
Nỗi đau còn chưa đến.
Adam nói vá»›i cô trong bữa ăn sáng ngà y hôm sau. “Dù có gì xảy ra chăng nữa. Anh muốn em biết Ä‘iá»u nà y: em là ngưá»i phụ nữ duy nhất mà anh thá»±c sá»± yêuâ€.
Và nỗi đau đã đến.
Xem tiếp chương 15
|

11-08-2008, 08:58 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 15
Công việc đã trở thà nh liá»u thuốc giảm Ä‘au mà Jennifer hoà n toà n đắm mình và o không còn thá»i gian dà nh cho suy nghÄ© vẩn vÆ¡ nữa.
Cô đã trở thà nh trung tâm chú ý cá»§a báo chÃ; báo nà o cÅ©ng viết ngợi ca tà i năng cá»§a nữ luáºt sư trẻ. Ngà y cà ng có nhiá»u khách hà ng tìm đến cô đến mức cô không còn đủ sức tiếp nháºn tất cả đơn hà ng. Chuyên môn chÃnh cá»§a Jennifer là luáºt hình sá»±, thế rồi theo gợi ý và cả vì sá»± giục giã cá»§a Ken, cô bắt đầu nháºn các khách hà ng khác nữa.
Ken Bailey đã trở thà nh thân thiết gắn bó vá»›i Jennifer hÆ¡n bao giá» hết. Anh đảm nhiệm công việc Ä‘iá»u tra cho cô và tá» ra vô cùng xuất sắc. Cô có thể trao đổi má»i vấn đỠvá»›i anh và rất tôn trá»ng lá»i khuyên cá»§a anh.
Jennifer và Ken lại rá»i văn phòng đến chá»— má»›i, lần nà y là mấy căn phòng rá»™ng rãi ở đại lá»™ công viên. Jennifer thuê hai luáºt sư trẻ là Dan Martin và Ted Hams, cả hai Ä‘á»u là nhân viên cá»§a Robert Di Silva, và cô thuê thêm hai thư ký nữa.
Dan Martin trước đây là cầu thá»§ bóng đá trưá»ng đại há»c Tây Bắc. Vì váºy anh có thế lá»±c cá»§a má»™t nhà thể thao và trà tuệ cá»§a má»™t nhà khoa há»c.
Ted Harris hÆ¡i gà y, thiếu tá»± tin. Anh Ä‘eo cặp kÃnh cáºn dà y cá»™p, và là má»™t thiên tà i.
Martin và Hams phụ trách phần việc tại háºu trưá»ng còn Jennifer xuất hiện tại các phiên tòa xá».
Trên cá»a ra và o căn phòng có tấm biển đỠ:
JENNIFER PARKER VÀ Äá»’NG Sá»°
Văn phòng cá»§a há» có đủ loại khách hà ng, từ việc bà o chữa cho má»™t công ty công nghiệp lá»›n bị kiện là m ô nhiá»…m môi trưá»ng, đến vụ má»™t anh chà ng nghiện rượu bị đánh và đuổi ra khá»i quán rượu. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, vụ say rượu nà y là món quà cá»§a cha Ryan.
“Hắn quả có chuyện lôi thôi má»™t tÆCha Ryan nói chuyện vá»›i Jennifer. “Thá»±c ra hắn là má»™t ngưá»i cha lương thiện biết chăm lo gia đình, nhưng cuá»™c sống khốn khổ quá là m hắn đôi khi cÅ©ng quá chén má»™t týâ€.
Jennifer chỉ còn biết mỉm cưá»i. Cứ theo cha Ryan thì dân xứ đạo cá»§a ông chả có ai là có tá»™i cả. Cha chỉ có má»™t mong muốn duy nhất là giúp há» thoát khá»i những tai há»a mà do cẩu thả hỠđã dấn và o. Má»™t lý do là m Jennifer đồng cảm được vá»›i cha cố, là vì vá» cÆ¡ bản nà ng cÅ©ng hiểu được tình cảnh cá»§a những ngưá»i khốn khổ nà y. Khách hà ng cá»§a nà ng là những ngưá»i Ä‘ang lâm và o cảnh khốn khó mà chẳng có ai cứu vá»›t, há» cÅ©ng chẳng có tiá»n, chẳng có sức để đương đầu vá»›i các thế lá»±c mạnh và cuối cùng là bị đè bẹp. Từ công lý thưá»ng được ca tụng chá»§ yếu khi ngưá»i ta vi phạm nó. Ở phòng xá» luáºt sư đại diện cho bên bị cÅ©ng như bên nguyên Ä‘á»u chẳng há» tìm kiếm công lý. Thắng kiện là mục tiêu cá»§a trò chÆ¡i.
Äôi khi Jennifer và cha Ryan nhắc đến Connie Garrett, nhưng câu chuyện bao giá» cÅ©ng là m Jennifer mệt má»i. Vụ ấy tháºt là bất công và điá»u đó là m cô buồn giáºn.
* * * * *
Tại văn phòng cá»§a mình ở mặt sau nhà Tony, Michael Moretti ngồi xem Nick Vito cẩn tháºn quét căn phòng bằng má»™t dụng cụ Ä‘iện tỠđể dò tìm băng ghi trá»™m. Qua các chá»— quen biết cá»§a mình ở cảnh sát, Michael biết rằng chÃnh quyá»n không cho phép cà i băng ghi âm, nhưng đôi khi có má»™t kẻ bắng nhắng như má»™t thám tá» trẻ chẳng hạn, có thể cà i má»™t băng ghi bất hợp pháp để dò la tin tức. Michael là ngưá»i cẩn tháºn. Và o má»—i buổi sáng và má»—i buổi chiá»u Ä‘á»u cho ngưá»i quét sạch sẽ văn phòng và nhà ở cá»§a mình. Y biết rằng y là mục tiêu số má»™t cá»§a ná»a tá dịch vụ tư vấn luáºt, nhưng y không há» lo sợ. Y biết há» là m gì nhưng há» không thể biết việc cá»§a y, và nếu có biết chăng nữa, há» cÅ©ng không có bằng cá»› gì.
Äôi khi và o lúc đêm khuya Michael cÅ©ng ngó qua khe cá»a sau cá»§a tiệm ăn và xem các nhân viên cục Ä‘iá»u tra liên bang lấy rác cá»§a nhà y vỠđể xem xét và thay và o đó rác khác.
Má»™t lần Nick Vito nói: “Lạy chúa, thưa ông, nếu bá»n do thám nà y tìm được gì thì sao?â€
Michael cưá»i: “Tao cÅ©ng chỉ mong váºy. Nhưng trước khi chúng tá»›i đây thì chúng ta đã đổi rác cho tiệm ăn bên cạnh rồi!â€
Không, các nhân viên cá»§a Cục Äiá»u tra liên bang sẽ không động đến y. Hoạt động cá»§a gia đình thì cứ phát triển và Michael đã có ý đồ mà y chưa há» bá»™c lá»™ bao giá». Chướng ngại váºt duy nhất là Thomas Colfax. Michael hiểu rằng y phải loại bá» viên luáºt sư già nà y. Y cần má»™t cái đầu má»›i khác. Và lại má»™t lần nữa y nghÄ© tá»›i Jennifer Parker.
* * * * *
Adam và Jennifer gặp nhau má»™t tuần má»™t lần và cùng ăn trưa. Äiá»u đó chỉ là m khổ cho cả hai vì há» không có thá»i gian dà nh riêng cho nhau, không có chá»— nà o chỉ cho hai ngưá»i vá»›i nhau. Hằng ngà y gá»i Ä‘iện thoại cho nhau há» dùng máºt danh. Chà ng xưng là ông Adams và cô là bà Jây.
“Anh chẳng muốn lẩn trốn mãi như thế nà yâ€. Adam nói.
“Em cÅ©ng váºyâ€. Nhưng chỉ nghÄ© đến việc mất anh, cô đã hốt hoảng.
Jennifer lấy phòng xỠán là nÆ¡i lẩn trốn ná»—i Ä‘au buồn riêng cá»§a cô. Äó là sân khấu, là nÆ¡i cô đấu trà vá»›i những địch thá»§ đáng gá»m. Phòng xỠán là trưá»ng há»c cá»§a cô và cô há»c rất nhanh. Má»—i má»™t vụ án là má»™t trò chÆ¡i theo luáºt chặt chẽ mà chỉ có kẻ mạnh má»›i thắng, và Jennifer cương quyết trở thà nh kẻ mạnh.
Các cuá»™c đối chứng mà Jennifer tiến hà nh đã trở thà nh các mà n kịch hấp dẫn, cô đạo diá»…n tháºt thuần thục, trôi chảy và nhanh nhẹn. Cô đã há»c được cách thu hút sá»± chú ý cá»§a viên há»™i thẩm chÃnh, vì đó là ngưá»i có thể dẫn dắt các há»™i thẩm khác theo ý mình.
Nhìn giầy cÅ©ng biết được tÃnh cách cá»§a con ngưá»i. Jennifer đặc biệt chú ý đến những thẩm phán Ä‘i giầy thuáºn tiện, bởi vì những ngưá»i nà y thưá»ng có tÃnh tình thoải mái dá»… chịu.
Cô há»c há»i vá» chiến lược đấu trÃ, vá» kế hoạch tổng thể cá»§a má»™t vụ xá», vá» chiến thuáºt, vá» các bước Ä‘i cụ thể. Cô đã trở thà nh Ä‘iêu luyện trong việc mua quà tặng cho các nhân viên chánh án cô quen biết.
Jennifer bá» hà ng giỠđể chuẩn bị cho má»—i vụ xá», lúc nà o cÅ©ng tâm niệm má»™t Ä‘iá»u: vụ kiện được hay thua đã có thể biết ngay từ trước khi mang ra xá». Cô có tà i đặt biệt danh cho các há»™i thẩm viên: Smith là ngưá»i gân guốc biết dùng đến Helm - ngưá»i lái được tầu; Newman chỉ là má»™t đứa trẻ sÆ¡ sinh.
Thông thưá»ng tòa xá» nghỉ lúc 4 giá» và và o khoảng ấy nếu Jennifer Ä‘ang đối chất má»™t nhân chứng nà o đó thì cô cố tình kéo dà i, đợi đến lúc gần 4 giá» cô má»›i đưa ra má»™t cú đòn, để gây má»™t ấn tượng sét đánh cho các há»™i thẩm cho đến sáng hôm sau.
Cô biết Ä‘á»c ánh mắt, cá» chỉ cá»§a ngưá»i khác. Nếu nhân chứng nói dối trước tòa thì có những cá» chỉ đặc biệt như: xoa cằm, mÃm môi, che miệng, kéo tai hoặc lấy tay chải tóc, Jennifer hiểu rõ những tÃn hiệu ấy và chá» tá»›i lúc đó cô má»›i ra tay.
Jennifer cÅ©ng phát hiện ra rằng phụ nữ mà là m nghá» luáºt hình sá»± thì gặp nhiá»u bất lợi. Cô Ä‘ang ở lãnh thổ cá»§a giá»›i mà y râu. Còn quá Ãt nữ luáºt sư hình sá»± và má»™t số luáºt sư nam căm ghét cô. Má»™t lần Jennifer thấy má»™t mẩu giấy dán và o cặp tà i liệu cá»§a cô: “Luáºt sư đà n bà â€.
Má»—i khi bắt đầu má»™t vụ xá», phần lá»›n há»™i thẩm Ä‘á»u có định kiến vá»›i Jennifer, bởi vì những vụ nhá» cô cãi Ä‘á»u dÃnh lÃu đến những chuyện Ä‘en tối bẩn thỉu, bởi váºy há» cứ hay cho cô và khách cá»§a cô là cùng má»™t giuá»™c. Ngưá»i ta cứ nghÄ© cô phải ăn mặc như Jane Eyre [1], nhưng cô không có ý định như váºy. Cô chú ý đến cách ăn mặc để là m sao không là m các há»™i thẩm viên nữ ghen tị, mà cÅ©ng phải ăn mặc là m sao để không ai nghÄ© cô là có bệnh tình dục đồng tÃnh. Äã có thá»i cô có thể cưá»i khi nghÄ© đến những láºp luáºn nà y, nhưng kinh nghiệm tại phòng xỠđã cho cô thấy chúng hoà n toà n có thá»±c. Vì cô đã gây nghiệp trong thế giá»›i đà n ông, cô phải là m việc gấp đôi và phải thông minh gấp đôi. Cô đã há»c cách phải chuẩn bị kỹ các vụ không phải chỉ vá» phÃa mình, mà còn vá» cả phÃa đối phương nữa. Cô thưá»ng suy ngẫm vá» chiến lược cá»§a đối phương, đôi khi còn nằm trên giưá»ng hoặc ngồi ở văn phòng cá»§a mình. Cô đặt mình và o địa vị cá»§a đối phương và tá»± đặt câu há»i cô sẽ là m gì ở địa vị đó? Cô có thể đánh được đòn bất ngá» gì? Cô là má»™t viên tướng, Ä‘i cả hai nước cá» trong má»™t tráºn sống mái.
Cynthia bấm nút chuông Ä‘iện thoại ná»™i bá»™: “Có ngưá»i muốn nói chuyện vá»›i chị, nhưng ông ấy cứ nhất định không xưng danh mà cÅ©ng chẳng chịu nói cho em biết gá»i vá» việc gìâ€.
Cách đây 6 tháng, giá như có ai gá»i kiểu đó thì Cynthia chắc đã bỠống nghe xuống. Nhưng Jennifer đã dạy cô không bao giỠđược bá» qua bất kỳ trưá»ng hợp nà o.
“Em cứ cho nói†Jennifer trả lá»i.
Má»™t lát sau cô nghe thấy má»™t giá»ng đà n ông há»i má»™t cách tháºn trá»ng :
“Có phải Jennifer Parker đó không?â€
“Vâng, tôi đâyâ€.
Giá»ng nói lưỡng lá»±â€.
“Liệu nói chuyện qua đưá»ng dây nà y có an toà n không?â€
â€œÄÆ°á»£c thôi. Tôi có thể giúp được gì ông nà o?â€
“Không phải vì tôi đâu. Vì má»™t ngưá»i bạn cá»§a tôiâ€.
“À tôi hiểu. Bạn ông có chuyện gì nà o?â€
“Cần phải giữ bà máºt, cô có hiểu ý tôi không?â€
“Tôi hiểu rồiâ€.
Cynthia mang thư và o cho Jennifer.
““Chá» má»™t chútâ€, Jennifer nói thầm và o ống nghe.
“Bạn tôi bị chÃnh gia đình cô ấy nhốt và o nhà thương Ä‘iên. Nhưng cô ấy không Ä‘iên. Äó chỉ là má»™t âm mưu mà thôi. Hiện nay ngưá»i ta Ä‘ang Ä‘iá»u tra vụ nà y đấyâ€.
Jennifer lÆ¡ đãng nghe. Cô kẹp ống nghe và o vai, trong khi Ä‘á»c lướt đống thư từ Cynthia vừa mang tá»›i. Ngưá»i đà n ông ở đầu dây kia tiếp tục: “Cô ấy già u và há» hà ng cô ấy muốn lấy tiá»n cá»§a cô ấyâ€.
Jennifer nói: “Ông cứ nói tiếp đi!†và cô vẫn tiếp tục xem thư.
“Nếu há» biết tôi Ä‘ang tìm cách giúp cô ấy thì thế nà o há» cÅ©ng sẽ khá» tôi. Rất nguy hiểm, cô Parker ạâ€.
Má»™t vụ rồ, Jennifer nghÄ©. Cô nói: “Tôi e rằng tôi cÅ©ng chẳng giúp được gì. Nhưng theo tôi ông nên tìm má»™t bác sỹ tâm thần cho bạn ôngâ€.
“Cô không hiểu sá»± việc đâu. Tất cả bá»n há» và o hùa vá»›i nhau quyết là m hại cô ấyâ€.
“Tôi hiểu lắm chứ†Jennifer nói vá»›i giá»ng an á»§i. “Tôi...â€
“Cô có thể giúp cô ấy được không?â€
“Tôi không thể là m gì được đâu, nhưng tôi sẽ nói vá»›i ông Ä‘iá»u nà y. Hãy cho tôi tên và địa chỉ cá»§a bạn ông, và nếu có thể, tôi sẽ xemâ€.
Má»™t lát im lặng. Cuối cùng ngưá»i đà n ông nói: “Xin cô nhá»› cho, đây là má»™t vụ tuyệt máºtâ€.
Jennifer sốt ruá»™t chỉ muốn bá» máy xuống. Ngưá»i khách hà ng đầu tiên trong ngà y cá»§a cô Ä‘ang trong phòng đợi. “Tôi nhá»› rồiâ€.
“Tên cô ấy là Cooper, Helen Cooper. Cô ấy có má»™t Ä‘iá»n trang lá»›n ở Long Island, nhưng hỠđã lấy mất cá»§a cô ấyâ€.
Jennifer ghi chi tiết đó và o sổ tay để ở trước mặt. â€œÄÆ°á»£c rồi. Ông nói cô ấy Ä‘ang ở nhà an dưỡng nà o?†Äiện thoại kêu đến tạch và đầu dây kia im lặng. Jennifer ném tá» giấy cô vừa ghi và o sá»t rác.
Jennifer và Cynthia liếc nhìn nhau. “Tháºt là má»™t thế giá»›i kỳ quặcâ€, Cynthia nói “Cô Marshall Ä‘ang chá» gấp chịâ€.
Cách đây má»™t tuần Jennifer có nói chuyện qua Ä‘iện thoại vá»›i Loretta Marshall. Cô Marshall nhá» Jennifer bà o chữa cho vụ cô kiện Cultis Randall. Ngưá»i tình già u có nà y không chịu nháºn mình là cha đứa con cá»§a cô.
Jennifer nói vá»›i Ken Bailey: “Chúng ta cần biết kỹ lưỡng vá» Curtis Randall. Y sống ở New York, nhưng theo như tôi biết y rất hay đến ở bãi biển Cây Cá». Tôi muốn biết lý lịch gia đình cá»§a y, và thá» Ä‘iá»u tra xem y có ăn ở vá»›i má»™t cô gái tên là Loretta Marshall không?â€
Cô đã nói cho Ken biết tên của các khách sạn ở bãi biển Cây CỠmà cô gái đã cho biết. Hai ngà y sau, Ken Bailey báo lại :
“Äúng váºy. HỠđã ở vá»›i nhau hai tuần tại các khách sạn ở bãi biển Cây Cá», Miami và Allantic City. Cách đây tám tháng Loretta Marshall sinh má»™t con gáiâ€.
Jennifer ngồi tá»±a lưng và o ghế và suy tư nhìn Ken Bailey. “Nghe có vẻ như chúng ta có má»™t vụ lý thú đâyâ€.
“Tôi không nghÄ© như váºy đâuâ€.
“Sao váºy?â€
“Vì khách hà ng cá»§a chúng ta. Cô ta ngá»§ vá»›i tất cả bá»n đà n ông, kể cả bá»n Yanke†[2]
“Anh muốn nói cha cá»§a đứa bé có thể là má»™t trong số đà n ông nà o đấy à ?â€
“Tôi muốn nói có thể là cả ná»a thế giá»›i nà yâ€.
“Trong số kia có ai già u để trợ cấp cho đứa bé khòng?â€
“Bá»n Yanke khá già u, nhưng già u nhất là Curtis Randallâ€.
Anh đưa cho cô một danh sách dà i toà n tên đà n ông.
* * * * *
Loretta Marshall bước và o phòng. Trước đó Jennifer tá»± há»i không biết khách cá»§a mình sẽ ra sao. Chắc chắn là má»™t cô Ä‘iếm xinh đẹp, ngu ngốc. Nhưng hóa ra Loretta Marshall lại khác hẳn vá»›i Loretta trong trà tưởng tượng cá»§a cô. Không những cô ta không đẹp, mà còn rất thưá»ng. Thân hình cô ta không có gì đặc sắc. Theo con số các mối tình cá»§a cô Marshall thì Jennifer cứ tưởng Loretta phải đẹp và gợi tình lắm. Loretta Marshall trông giống như má»™t cô giáo dáºy cấp má»™t. Cô mặc má»™t cái váy len, má»™t áo sÆ¡ mi dà i kÃn cổ, má»™t chiếc áo len mà u xanh sẫm và đi đôi giầy chắc chắn. Lúc đầu Jennifer cứ nghÄ© rằng Loretta chắc muốn nhá» nà ng bắt Curtis Randall phải góp tiá»n để cô nuôi đứa trẻ không phải là con cá»§a y. Nhưng sau má»™t giá» nói chuyện vá»›i cô gái, Jennifer hiểu rằng cô đã thay đổi hoà n toà n định kiến cá»§a mình. Loretta Marshall rất tháºt thà .
“Tất nhiên, tôi không có bằng chứng để nói Cultis là cha cá»§a Melani†Cô rụt rè mỉm cưá»i. “Curtis không phải là ngưá»i đà n ông duy nhất đã ngá»§ vá»›i tôiâ€.
“Thế thì sao cô lại nghÄ© ông ta là bố cá»§a đứa bé, hở cô Marshall?â€
“Tôi không nghÄ© mà tôi chắc chắn là như váºy. Rất khó giải thÃch, nhưng tôi tháºm chà còn biết tôi đã thụ thai và o đêm nà o. Äà n bà đôi khi có thể cảm thấy được Ä‘iá»u nà yâ€.
Jennifer chăm chú theo dõi Loretta, cố phát hiện ra một nét gì của sự dối trá.
Nhưng không há» có. Cô gái nà y hoà n toà n không giả vá» và Jennifer nghÄ© có lẽ đà n ông thấy Ä‘iá»u đó ở cô là hấp dẫn.
“Cô có yêu Curtis Randall không?â€
“Có chứ. Và Curtis cÅ©ng nói là anh ấy yêu em. Tất nhiên em không nghÄ© rằng bây giá» anh ấy còn yêu em nữa, sau tất cả những chuyện nà yâ€.
Jennifer nghÄ©: “Nếu yêu anh ta, sao cô còn có thể ngá»§ vá»›i tất cả những ngưá»i đà n ông kia? Có lẽ câu trả lá»i hiện lên trên khuôn mặt buồn và đơn Ä‘iệu vá»›i cái dáng ngưá»i trần tục cá»§a cô gáiâ€.
“Cô có thể giúp em được không, cô Parker?â€
Jennifer tháºn trá»ng trả lá»i: “Các vụ kiện đòi nháºn cha Ä‘á»u rất khó. Tôi có danh sách cá»§a hÆ¡n má»™t tá đà n ông đã có ăn nằm vá»›i cô trong má»™t năm qua. Chắc còn có những ngưá»i khác nữa. Nếu tôi có bản danh sách nà y thì cô cÅ©ng có thể tin rằng luáºt sư cá»§a Curtis Randall cÅ©ng cóâ€.
Loretta Marshall nhăn mặt. “Thế còn thá» máu, kiểu ngưá»i ta vẫn thưá»ng là m ấy...â€
“Ngưá»i ta chỉ lấy kết quả thá» nghiệm là m bằng trong trưá»ng hợp bên bị không phải là ngưá»i cha. Vá» luáºt pháp, thá» máu không giải quyết được gìâ€.
“Em thá»±c tình chẳng cần gì cho bản thân. Em muốn Melani được chu cấp. Lẽ đương nhiên Curtis phải có trách nhiệm chăm lo con cá»§a anh ấy chứ!â€
Jennifer lưỡng lá»± cân nhắc. Cô đã nói sá»± tháºt vá»›i Loretta Marshall. Các vụ kiện đòi nháºn cha Ä‘á»u khó xá». Äấy chưa kể đến những khó chịu lằng nhằng khác nữa. Luáºt sư cho bị cáo chắc sẽ thú vị lắm khi ngưá»i đà n bà nà y xuất hiện trước tòa. Há» sẽ Ä‘á»c danh sách các ngưá»i tình cá»§a chị ta, và kết cục là sẽ là m cho tất cả má»i ngưá»i coi chị ta là má»™t con Ä‘iếm mà thôi. Jennifer không muốn dây đưa và o những loại vụ như thế nà y. Mặt khác, cô tin Loretta Marshall. Äây không đơn thuần là việc đà o má» ngưá»i tình cÅ©. Ngưá»i đà n bà nà y tin má»™t Ä‘iá»u là Curtis là cha cá»§a đứa con gái cá»§a mình.
Cuối cùng Jennifer quyết định.
“Thôi được†Cô nói “Chúng ta sẽ thá» xem saoâ€.
Jennifer bố trà gặp Roger Davis, luáºt sư cãi cho Curtis Randall. Davis là má»™t trong nhóm luáºt sư thuá»™c má»™t công ty lá»›n ở phố Wall. Cứ xem các phòng là m việc rá»™ng rãi cá»§a ông ta thì cÅ©ng biết vai trò quan trá»ng cá»§a ông ta ở công ty nà y. Ông ta có vẻ ngạo mạn và ăn nói thì văn hoa. Jennifer má»›i gặp đã không thÃch ông ta rồi.
“Tôi có thể giúp được gì cô?†- Roger Davis há»i.
“Như tôi đã nói qua Ä‘iện thoại vá»›i ông, tôi đến đây vì vụ cô Loretta Marshallâ€.
Ông ta nhìn cô và nói má»™t cách sốt ruá»™t: “Thì sao?â€
“Cô ta nhá» tôi lo cho vụ kiện để ông Curtis Randall xác nháºn thân thế ngưá»i cha. Tôi chẳng muốn nháºnâ€.
“Nếu cô nháºn thì tháºt là má»™t việc ngu xuẩnâ€.
Jennifer cố kìm cÆ¡n giáºn. “Chúng tôi không muốn bêu nếu tên tuổi cá»§a khách hà ng cá»§a ông. Tôi tin rằng ông cÅ©ng biết những vụ như thế nà y thưá»ng rất khó chịu. Bởi váºy, chúng tôi sẵn sà ng chấp nháºn thá»a thuáºn vá»›i nhau má»™t cách biết Ä‘iá»u khá»i phải ra tòaâ€.
Roger Davis nở má»™t nụ cưá»i lạnh lẽo: “Tôi không nghi ngá» gì sá»± sẵn sà ng cá»§a cô cả. Vì cô sẽ không được gì đâu. Không được gì hếtâ€.
“Tôi lại nghÄ© khácâ€.
“Cô Parker, tôi không có thá»i giỠđể đối đáp vá»›i cô. Khách hà ng cá»§a cô là má»™t gái Ä‘iếm. Cô ta ngá»§ vá»›i bất cứ loà i váºt gì biết Ä‘i. Tôi có má»™t danh sách những ngưá»i đã ăn nằm vá»›i cô ấy. Nó dà i bằng cánh tay tôi đây nà y. Cô nghÄ© rằng khách hà ng cá»§a tôi sẽ bị ảnh hưởng à ? Còn khách hà ng cá»§a cô sẽ được à . Chắc cô ta là giáo viên phải không? Váºy thì sau vụ nà y, suốt Ä‘á»i cô ta sẽ không còn Ä‘i dáºy ở đâu được nữa. Và tôi cÅ©ng sẽ nói cho cô biết má»™t Ä‘iá»u: Randal tin rằng ông ta là cha cá»§a đứa trẻ. Nhưng cô sẽ chẳng bao giá» chứng minh được Ä‘iá»u đó đâuâ€.
Jennifer ngồi tựa lưng và o ghế, khuôn mặt không để lộ một tình cảm gì.
“Theo chúng tôi, khách hà ng cá»§a cô có thể có thai vá»›i bất kỳ ai trong Äá»™i quân thứ ba. Cô muốn giải quyết à ? ÄÆ°á»£c thôi. Tôi mách cô cách nà y nhé. Chúng ta sẽ mua thuốc tránh thai cho khách hà ng cá»§a cô, để sẽ không xảy ra chuyện gì nữaâ€.
Jennifer đứng dáºy, má đỠbừng: “Ông Davisâ€, cô nói “diá»…n văn ngắn vừa rồi cá»§a ông sẽ là m khách hà ng cá»§a ông mất ná»a triệu đấyâ€.
Và cô đã Ä‘i khuất ra khá»i cá»a.
Ken Bailey và ba trợ lý nữa cá»§a anh không thể tìm ra được Ä‘iá»u gì chống lại Curtis Randall cả. Y là má»™t ngưá»i góa vợ, là trụ cá»™t cá»§a xã há»™i, và y có rất Ãt chuyện tình ái.
“Thằng chó đẻ nà y như là một gã Thanh giáo tái sinh hay sao ấy?†- Ken Bailey ca thán.
Há» ngồi vá»›i nhau ở phòng há»p, lúc ấy là ná»a đêm; sáng hôm sau vụ xá» bắt đầu. “Jennifer, tôi đã nói chuyện vá»›i má»™t luáºt sư trong văn phòng cá»§a Davis. Há» sẽ bóp chết khách hà ng cá»§a chúng ta mất. Há» nói là há» sẽ là m đấyâ€.
“Sao cô cứ dấn thân và o vì cô gái ấy?†- Dan Martin há»i.
“Tôi không phải ngồi đây để phán xá» Ä‘á»i sống tình dục cá»§a cô ấy, Dan ạ. Cô ta tin rằng Curtis Randall là cha cá»§a đứa trẻ, tôi muốn nói rằng cô ta thá»±c sá»± tin như váºy. Cô ta chỉ cần tiá»n cho đứa bé thôi, chứ không cần gì cho bản thân cô ta cả. Tôi tin vụ nà y cá»§a cô ấy là chÃnh đángâ€.
“Chúng tôi không nghÄ© đến cô taâ€. Ken trả lá»i “Chúng tôi lo cho cô. Cô Ä‘ang lâm và o thế khó đấy. Ai cÅ©ng theo dõi cô. Tôi cho là vụ nà y sẽ khó được đây. Sẽ để lại má»™t vết Ä‘en cho cô đấyâ€.
“Thôi, tất cả chúng ta Ä‘i ngá»§ Ä‘iâ€, Jennifer nói “Sáng mai gặp nhau ở tòa án?â€
Phiên tòa đã diá»…n ra còn tệ hại hÆ¡n cả dá»± Ä‘oán cá»§a Ken Bailey. Jennifer bố trà để Loretta Marshall mang cả đứa bé và o trong phòng xá», nhưng lúc nà y đây Jennifer sợ mình đã mắc sai lầm vá» chiến thuáºt. Cô cảm thấy bất lá»±c, trong khi đó Roger Davis gá»i hết nhân chứng nà y đến nhân chứng khác ra bục nhân chứng và buá»™c há» phải thú nháºn là đã ăn nằm vá»›i Loretta Marshall. Jennifer không dám đối chất há». Há» chỉ là những nạn nhân và há» buá»™c phải nói những Ä‘iá»u đó trước công chúng. Jennifer chỉ còn biết ngồi nghe tên khách hà ng cá»§a mình bị bôi nhá». Cô theo dõi nét mặt cá»§a các há»™i thẩm viên và cảm nháºn thấy cà ng ngà y há» cà ng ghét Loretta Marshall. Roger Davis rất thông minh và thà nh công trong việc lá»™t tả Loretta Marshall như là má»™t gái Ä‘iếm. Mà bản thân ông ta cÅ©ng chẳng cần phải là m gì. Các nhân chứng cá»§a ông ta đã là m há»™ ông ta việc đó.
Vá» phÃa mình, Jennifer gá»i các nhân chứng lên bục để chứng minh cho nhân cách cá»§a Loretta Marshall - cô ta là má»™t giáo viên tốt, cô chăm chỉ Ä‘i lá»… nhà thá» và là má»™t ngưá»i mẹ chu đáo, nhưng tất cả những Ä‘iá»u nà y không gây được ấn tượng gì vì số lượng ghê gá»›m các ngưá»i tình cá»§a Loretta Marshall trước đó Jennifer đã hy vá»ng lấy được cảm tình cá»§a các há»™i thẩm viên, bằng cách nhấn mạnh tình cảnh khốn khổ cá»§a ngưá»i đà n bà trẻ, đã bị má»™t tên Sở Khanh già u có phản bá»™i, rồi bá» rÆ¡i khi cô ta có mang. Nhưng phiên xá» không Ä‘i theo hướng đó.
Curtis Randall ngồi ở bà n bị cáo. Giá như có má»™t đạo diá»…n phim cần má»™t tà i tá» xi nê thì Curtis có thể được chá»n lắm. Y khoảng 57, 58 tuổi, diện mạo hà o hoa phong nhã, khuôn mặt vá»›i những đưá»ng nét Ä‘á»u đặn, thanh tú, tóc đã hÆ¡i bạc. Y xuất thân từ má»™t gia đình thượng lưu, là há»™i viên cá»§a các câu lạc bá»™ sang trá»ng, già u có và thà nh đạt. Jennifer có thể cảm thấy là các bà há»™i thẩm viên Ä‘á»u Ä‘ang thầm ngắm nghÃa y.
Lẽ dương nhiên, Jennifer thầm nghÄ©, há» Ä‘ang nghÄ© rằng chỉ có há» má»›i xứng đáng ân ái vá»›i Ngà i Äẹp trai kia, chứ không phải cái loại gái chả có gì đặc sắc Ä‘ang ngồi kia bế đứa trẻ 10 tháng tuổi trên tay.
Tháºt không may cho Loretta Marshall, đứa trẻ trông không giống cha nó, cÅ©ng chẳng giống mẹ nó. Nó có thể là con cá»§a bất kỳ ngưá»i nà o.
Như thể Ä‘á»c được ý nghÄ© cá»§a Jennifer lúc đó, Roger Davis nói vá»›i ban há»™i thẩm: “Thưa quý ông, quý bà , xin các vị hãy nhìn hai mẹ con há» ngồi kia. Chà ? Cháu bé đó là con ai? Các vị đã nhìn thấy bị cáo. Nếu có ai tại phòng xá» nà y chỉ ra má»™t nét nà o giống nhau giữa bị cáo và đứa trẻ, thì tôi sẵn sà ng bác bá». ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu bị cáo là cha cá»§a đứa trẻ thì phải có má»™t nét nà o đó chứng tá» Ä‘iá»u đó chứ. Má»™t nét nà o đó như mắt, mÅ©i, cằm chẳng hạn. Nét giống đó ở đâu? Chẳng há» có. Và chỉ vì má»™t lý do đơn giản: Bị cáo không phải là cha cá»§a đứa trẻ. Không, tôi e rằng Ä‘iá»u hôm nay chúng ta thấy ở đây chỉ là má»™t thà dụ cổ Ä‘iển vá» má»™t ngưá»i đà n bà buông thả, do cẩu thả mà mang thai, rồi cố tìm xem ai là ngưá»i có khả năng nhất bao cấp tà i chÃnh cho cô taâ€.
Ông ta hạ giá»ng: “Nhưng chúng ta ở đây không phải là để phán xét cô gái nà y Loretta Marshall muốn là m gì thì là m vá»›i cuá»™c sống riêng tư cá»§a mình. Ngay cả việc cô ta là giáo viên, và có thể ảnh hưởng đến nhân cách cá»§a há»c sinh, cÅ©ng không phải là điá»u tôi quan tâm chÃnh ở đây. Tôi không phải đến đây để lên lá»›p vỠđạo đức; tôi đến đây chỉ để bảo vệ quyá»n lợi cá»§a má»™t ngưá»i vô tá»™iâ€.
Jennifer chăm chú nhìn bà n há»™i thẩm và cô thất vá»ng cảm thấy tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u ngả vá» phÃa Curtis Randall. Jennifer vẫn tin Loretta Marshall. Chỉ cần đứa trẻ kia trông giống cha nó thôi? Roger Davis quả nói đúng. Giữa ngưá»i đà n ông và đứa trẻ không há» có nét nà o giống nhau. Và Davis đã là m cho ban há»™i thẩm hoà n toà n tin mình.
Jennifer gá»i Curtis Randaìl lên là m chứng. Cô biết đây là cÆ¡ há»™i duy nhất cô có thể gỡ lại tổn hại mà Davis gây ra, là cÆ¡ há»™i cuối cùng để chuyển đổi tình thế. Cô xem xét ngưá»i ngồi ở ghế nhân chứng trong má»™t lát.
“Ông đã có vợ bao giá» chưa, ông Randall?â€
“Có. Vợ tôi chết trong má»™t đám cháyâ€. Ngay láºp tức đã có thể cảm thấy má»™t niá»m thương cảm trong ban há»™i thẩm.
Kệ! Jennifer nhanh chóng tiếp tục há»i: “Ông không bao giá» Ä‘i bước nữa à ?â€
“Không. Tôi rất yêu vợ, và tôi...â€
“Thế ông không có con vá»›i bà vợ cÅ© cá»§a ông ư?â€
“Không. Tháºt không may, vợ tôi đã không có khả năngâ€.
Jennifer chỉ tay vá» phÃa đứa trẻ: “Thế thì Melani là đứa con duy nhất cá»§a ôngâ€.
“Phản đối!â€
“Tráºt tá»±. Luáºt sư cá»§a bên nguyên hiểu rõ Ä‘iá»u nà yâ€.
“Xin lá»—i, thưa quý tòa. Tôi buá»™t miệng mà thôiâ€.
Jennifer quay sang Curtis Randall.
“Ông có yêu trẻ em không?â€
“Có chứ, tôi rất yêu trẻâ€.
“Ông là chá»§ tịch Ủy ban Ä‘iá»u hà nh công ty cá»§a riêng ông, có phải không ông Randall?â€
“Vângâ€.
“Thế ông không bao giá» mong có má»™t đứa con trai để rồi nó sẽ mang tên ông ư?â€
“Tôi nghÄ© rằng đà n ông ai mà chả mong như váºy!â€
“Thế giá như Melani là con trai...â€
“Phản đối!â€
“Tráºt tá»±â€. Viên chánh án quay sang Jennifer “Cô Parker, tôi sẽ phải nhắc cô má»™t lần nữa đừng là m như váºyâ€.
“Xin lá»—i, thưa quý tòaâ€. Jennifer quay sang Curtis Randall “Ông Randall, ông có thói quen đưa phụ nữ lạ đến các khách sạn ông ở phải không?â€
Curtis Randall bốà rối liếm môi dưới: “Không, không há»â€
“Thế không phải là lúc đầu ông gặp Loretta Malshall ở má»™t tiệm rượu rồi đưa cô ta đến khách sạn?â€
Y lại lấy lưỡi liếm môi. “Vâng, thưa cô. Nhưng chẳng qua đó chỉ là chuyện tình dục mà thôiâ€.
Jennifer nhìn y: “Ông nói “chỉ là chuyện tình dục†như thể ông cho rằng chuyện tình dục là cái gì đó bẩn thỉu lắmâ€.
“Không, thưa côâ€. Lưỡi y lại là m việc.
Jennifer ngắm nhìn cái lưỡi bị cáo và lấy là m thÃch thú, trong lúc y lấy lưỡi liếm môi. Bá»—ng nhiên cô cảm thấy má»™t tia hy vá»ng bất ngá», rồ dại. Lúc nà y, cô biết mình phải là m gì. Cô cần phải dồn y. Nhưng cô cÅ©ng phải biết đừng quá vá»™i để đến mức ban há»™i thẩm mất cảm tình vá»›i mình...
“Ông đã có quan hệ vá»›i bao nhiêu phụ nữ ông tìm được ở các quán rượu?â€
Roger Davis đứng báºt dáºy. “Không được, thưa quý tòa. Tôi phản đối kiểu há»i nà y. Ngưá»i đà n bà duy nhất dÃnh dáng đến vụ nà y là Loretta Marshall. Chúng tôi đã nói rằng bị cáo có ăn nằm vá»›i cô ta. Ngoà i Ä‘iá»u đó ra, Ä‘á»i tư cá»§a ông ta không có quan hệ gì tá»›i phòng xá» hôm nayâ€.
“Tôi phản đối, thưa quý tòa. Nếu bị cáo là loại đà n ông...â€
“Tráºt tá»±. Yêu cầu cô Parker thôi chất vấn kiểu đó Ä‘iâ€.
Jennifer nhún vai: “Vâng, thưa quý tòaâ€. Nà ng quay sang Curtis Randall. “Bây giá» ta quay lại cái đêm ông gặp Loretta Marshall ở quán rượu. Äó là quán rượu loại gì váºy?â€
“Tôi... tôi cÅ©ng chẳng biết nữa. Trước đó tôi chưa từng bao giỠở đóâ€.
“Có phải quán rượu dà nh cho ngưá»i độc thân hay không?â€
“Tôi không biết nữa?â€
“À thế thì có thể báo cho ông biết, đó là quán Play Pen, nó là quán dà nh cho những ngưá»i độc thân, là nÆ¡i đà n ông, đà n bà đến để tìm bạn tình. Có phải ông đến đó cÅ©ng vì lý do đó không, ông Randall?â€
Curtis Randall lại bắt đầu lấy lưỡi liếm môi. “Có thể như váºy, tôi không nhá»› nữaâ€.
“Ông không nhá»› à ?†- Giá»ng Jennifer châm biếm.
“Thế ông có nhá»› ngà y ông gặp Loretta Marshall lần đầu ở quán đó không?â€
“Không, tôi không thể nhá»› chÃnh xác đượcâ€.
“Thế thì để tôi nhắc cho ông nhá»›â€.
Jennifer bước lại gần bà n dà nh cho bên nguyên và bắt đầu xem xét má»™t số giấy tá». Nà ng viết vá»™i má»™t mảnh giấy như thể Ä‘ang ghi ngà y tháng, rồi nà ng đưa tá» giấy cho Ken Bailey. Anh ngắm nghÃa mẩu giấy, vẻ mặt ngỡ ngà ng.
Jennifer quay trở lại chá»— dà nh cho nhân chứng: “Hôm đó là ngà y 18 tháng Giêng, ông Randall ạâ€.
Từ khóe mắt, nà ng có thể nhìn thấy Ken Bailey rá»i phòng xá».
“Có thể như váºy. Như tôi đã nói, tôi không nhá»› lắmâ€.
Trong 15 phút sau đó, Jennifer tiếp tục há»i Curtis Randall. Äó là những câu chất vấn nhẹ nhà ng, lá»™n xá»™n, Roger Davis cÅ©ng không ngắt lá»i, vì ông thấy Jennifer cÅ©ng chẳng gây được ấn tượng gì vá»›i ban há»™i thẩm. Những ngưá»i nà y đã bắt đầu tá» vẻ chán.
Jennifer tiếp tục nói, mắt vẫn để ý tìm Ken Bailey. Äang dở chừng câu há»i, Jennifer thấy anh vá»™i vã bước và o phòng xá», tay cầm má»™t bá»c gì đó.
Jennifer quay sang viên chánh án: “Thưa quý tòa. Tôi có thể xin phép được nghỉ 15 phút không?â€
Viên chánh án nhìn đồng hồ treo trên tưá»ng. “Äã đến giỠăn trưa rồi, tòa sẽ tạm dừng cho đến 1 giá» rưỡiâ€.
Äến má»™t giá» rưỡi, phiên tòa lại há»p. Jennifer bố trà để Loretta Marshall ngồi gần bà n há»™i thẩm, đứa bé ngồi trong lòng cô ta.
Viên chánh án nói: “Ông Randall, ông còn Ä‘ang tiếp tục là m nhân chứng. Không cần phải thá» nữa. Xin má»i ông lên bụcâ€.
Jennifer chăm chú theo dõi khi Curtis Randall ngồi và o chá»— dà nh cho nhân chứng. Nà ng tiến lại gần y và há»i: “Ông Randall, ông có bao nhiêu con ngoà i giá thú?â€
Roger Davis đứng báºt dáºy: “Phản đối? Tháºt là trắng trợn, thưa quý tòa. Tôi không cho phép ai xúc phạm khách hà ng cá»§a tôiâ€.
Viên chánh án nói: “Äồng ý!†Ông ta quay sang Jennifer. “Cô Parker, tôi đã nói vá»›i cô...â€
Jennifer nhÅ©n nhặn nói: “Thưa quý tòa, tôi xin lá»—iâ€.
Cô nhìn Curtis Randall và hiểu Ä‘iá»u cô mong muốn đã được thá»±c hiện. Y liên tục liếm môi. Jennifer quay sang Loretta Marshall và đứa bé. Äứa bé cÅ©ng Ä‘ang lấy lưỡi liếm môi. Jennifer cháºm rãi bước lại gần đứa bé và dừng lại má»™t lúc lâu trước mặt đứa bé, để thu hút sá»± chú ý cá»§a ban há»™i thẩm.
“Xin các vị hãy nhìn đứa trẻ nà yâ€. Nà ng nhẹ nhà ng nói.
Tất cả quay sang chăm chú nhìn Melani, cái lưỡi tà xÃu hồng hồng cá»§a nó Ä‘ang liếm môi dưới.
Jennifer quay lại và bước lại gần bà n nhân chứng. “Và xin các vị hãy nhìn ông nà yâ€.
Mưá»i hai đôi mắt quay sang phÃa Curtis Randall. Y Ä‘ang lấy lưỡi liếm môi dưới liên tục, và bá»—ng nhiên sá»± tương đồng không còn là má»™t Ä‘iá»u lầm lẫn nữa. Và chẳng còn ai nhá»› tá»›i việc Loretta Marshall đã ngá»§ vá»›i hà ng tá đà n ông khác. CÅ©ng chẳng ai nhá»› rằng Curtis Randall là trụ cá»™t cá»§a cá»™ng đồng xã há»™i.
Jennifer nói má»™t cách Ä‘au xót. “Äây là má»™t ngưá»i đà n ông có địa vị và có tiá»n cá»§a... Má»™t ngưá»i được tất cả má»i ngưá»i trá»ng vá»ng. Nhưng tôi chỉ muốn há»i các vị má»™t câu: Loại ngưá»i nà o mà lại nỡ từ chối không nháºn đứa con cá»§a chÃnh mình?â€
Ban há»™i thẩm ra ngoà i há»™i ý gần má»™t giá», sau đó quay lại tuyên án bị cáo. Loretta Marshall sẽ được nháºn hai trăm ngà n đôla tiá»n mặt và má»—i tháng hai ngà n đôla để nuôi con.
Sau khi tuyên án, Roger Davis tiến lại gần Jennifer, mặt đỠvì tức giáºn: “Cô là m gì vá»›i đứa bé đấy?â€
“Ông muốn nói gì cÆ¡?â€
Roger Davis lưỡng lá»±, thiếu tá»± tin: “Cái vụ liếm môi ấy. ChÃnh cái đó là m xiêu lòng ban há»™i thẩm, khi há» trông thấy cảnh đứa bé liếm môi như váºy. Cô có thể giải thÃch cho tôi biết được không?â€
“Thá»±c raâ€, Jennifer trả lá»i má»™t cách ngạo nghá»… “Tôi có thể giải thÃch được. Cái đó được gá»i là di truyá»n há»c đấyâ€. Và cô quay Ä‘i.
Trên đưá»ng vá» văn phòng, Jennifer và Ken Bailey vứt cái chai đựng nước xirô ngô và o sá»t rác.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Nhân váºt trong tiểu thuyết cùng tên cá»§a nữ vân sÄ© Anh C. Bronte (1816 - 1855)
[2] Cách gá»i má»™t cách miệt thị ngưá»i Bắc Mỹ.
Xem tiếp chương 16
|

11-08-2008, 09:00 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 16
Adam Warner hiểu ngay từ đầu rằng anh đã sai lầm trong việc cưới Mary Beth là m vợ. Anh đã vá»™i và ng và lý tưởng quá. Anh muốn che chở cho cô gái trẻ có vẻ như Ä‘ang bị lạc lõng, yếu Ä‘uối giữa cuá»™c Ä‘á»i.
Anh không há» muốn là m tổn thương tình cảm cá»§a Mary Beth, nhưng Adam quá yêu Jennifer. Anh cần có ngưá»i để trao đổi tâm tình, và anh quyết định chá»n Steward Needham. Steward bao giá» cÅ©ng tá» ra thông cảm vá»›i anh. Anh ta chắc sẽ hiểu hoà n cảnh cá»§a Adam.
Cuá»™c gặp giữa Adam và Steward diá»…n ra hoà n toà n khác vá»›i dá»± định cá»§a Adam. Khi Adam bước và o phòng là m việc cá»§a Steward Needham, Needham nói: “Äúng lúc lắm. Tôi vừa nói chuyện qua Ä‘iện thoại vá»›i Ủy ban bầu cá». Há» sẽ chÃnh thức yêu cầu anh ra tranh cá» và o Thượng nghị viện Mỹ đấy. Anh sẽ được Äảng á»§ng há»™ tuyệt đốiâ€.
“Tôi ư? Thế thì hay quáâ€. - Adam nói.
“Anh bạn ạ, chúng ta sẽ có nhiá»u việc phải là m đấy. Chúng ta phải bắt tay và o tổ chức má»i việc. Tôi sẽ tổ chức má»™t ban quyên góp tiá»n. Tôi nghÄ© có lẽ chúng ta sẽ bắt đầu từ chá»— nà y...â€
Suốt hai giỠđồng hồ sau đó, há» thảo luáºn kế hoạch váºn động bầu cá».
Cuối cùng, Adam nói: “Steward ạ, tôi có chuyện riêng muốn bà n vá»›i anhâ€.
“Ồ, tôi có cuá»™c hẹn vá»›i khách hà ng. Tôi bị muá»™n mất rồi Adam ạ?â€
Và Adam bỗng cảm thấy hình như Steward Needham hiểu hết cái gì đang diễn ra trong tâm trà anh.
* * * * *
Adam hẹn gặp Jennifer để đi ăn trưa ở một tiệm ăn ở BỠTây. Cô chỠanh ở bà n cuối trong góc phòng.
Adam bước và o phòng, trà n đầy sinh lá»±c và qua nét mặt cá»§a anh, Jennifer hiểu đã có Ä‘iá»u gì đó xảy ra.
“Anh có tin cho em đâyâ€, Adam nói vá»›i cô. “Anh được yêu cầu tranh cá» ghế nghị sÄ© Mỹâ€.
“Ôi, Adam!†Jennifer đột nhiên sinh động hẳn lên. “Tuyệt diệu quá! Anh sẽ là má»™t nghị sÄ© tuyệt diệu?â€
“Cuá»™c tranh cá» sẽ ác liệt lắm đây: New York là má»™t bang khó xÆ¡i lắmâ€.
“Không sao hết. Không ai có thể cản anh đượcâ€.
Và Jennifer biết Ä‘iá»u đó là sá»± tháºt. Adam thông minh và dÅ©ng cảm. Nếu anh tin ở Ä‘iá»u gì đó, anh sẽ chiến đấu đến cùng. Như đã có lần anh đấu tranh vì cô.
Jennifer cầm tay anh và nói: “Em thá»±c sá»± tá»± hà o vì anh, anh yêu ạâ€.
“Thôi thôi anh đã trúng cỠđâu. Em má»›i chỉ nghe thấy anh nói toà n chuyện vá»› vẩn thôiâ€.
“Äiá»u đó chẳng há» ngăn cản em tá»± hà o vì anh. Em yêu anh lắm, Adamâ€.
“Anh cÅ©ng váºyâ€.
Adam định nói với Jennifer câu chuyện anh suýt trao đổi với Steward Needham, nhưng rồi lại thôi. Anh sẽ chỠđến lúc tình hình sáng sủa hơn.
“Khi nà o thì anh bắt đầu cuá»™c váºn động?â€
“Há» yêu cầu anh tuyên bố và o cuá»™c ngay bây giá». Toà n đảng nhất trà ủng há»™ anhâ€.
“Tháºt là tuyệt diệu!â€
Có má»™t Ä‘iá»u không há» tuyệt diệu chút nà o Ä‘ang ẩn náu nÆ¡i nà o đó trong tâm trà Jennifer. Äiá»u nà y cô không muốn nói ra, nhưng cô có linh tÃnh chẳng chóng thì chầy sẽ phải đương đầu vá»›i nó. Cô muốn Adam thắng cuá»™c, nhưng cuá»™c chạy Ä‘ua và o thượng nghị viện như thanh gươm Damocles treo trên đầu cô. Nếu Adam đắc cá» cô sẽ mất anh. Anh sẽ tranh cá» vá»›i chÃnh sách cải tổ và trong cuá»™c Ä‘á»i anh sẽ không có chá»— cho bất kỳ bê bối nà o. Anh là ngưá»i có gia đình và việc anh có nhân tình sẽ là quả bom chÃnh trị là m tiêu tan sá»± nghiệp cá»§a anh.
Äêm hôm đó, lần đầu tiên từ khi yêu Adam, Jennifer bị mất ngá»§. Cô thao thức váºt vã cho đến sáng.
Cynthia nói: “Có Ä‘iện thoại gá»i chị. Lại cái ông từ sao Há»aâ€.
Jennifer lơ đãng nhìn Cynthia.
“Chị có nhá»› không, cái ngưá»i nói cho ta biết vá» vụ nhà thương Ä‘iên ấyâ€.
Jennifer đã hoà n toà n quên ngưá»i đó. Rõ rà ng anh ta cần được chữa bệnh thần kinh.
“Hãy bảo anh ta...†Cô thở dà i. “Thôi váºy. Äể chị nói vá»›i anh taâ€.
Cô nhấc ống nghe. “Jennifer Parker đâyâ€.
Giá»ng nói quen thuá»™c vang lên: “Cô đã kiểm tra lại Ä‘iá»u tôi nói vá»›i cô chưa?â€
“Tôi chưa có dịpâ€. Cô chợt nhá»› là đã vứt Ä‘i mẩu giấy ghi địa chỉ. “Tôi cÅ©ng muốn giúp ông. Ông có thể cho biết quý danh?â€
“Không đượcâ€. Anh ta thì thầm “Há» sẽ theo dõi tôi mất. Nhá» cô kiểm tra lại cho. Tên ngưá»i đó là Helen Cooper. Long Islandâ€.
“Tôi có thể giá»›i thiệu cho ông má»™t bác sÄ©....†Äầu kia máy đã bị bá» xuống.
Jennifer ngồi suy nghÄ© má»™t lúc, rồi cho gá»i Ken Bailey và o.
“Có gì váºy sếp?â€
“CÅ©ng không có gì đâu. Mấy lần rồi có má»™t ngưá»i nà o đó hình như hÆ¡i tâm thần gá»i Ä‘iện cho tôi, mà cứ nhất định không chịu cho biết tên. Anh xem có thể tìm hiểu gì vá» má»™t ngưá»i phụ nữ tên là Helen Cooper. Bà nà y chắc có má»™t Ä‘iá»n trang lá»›n ở Long Islandâ€.
“Bây giá» bà ta ở đâu?â€
“Hoặc ở má»™t nhà thương Ä‘iên nà o đó hoặc ở sao Há»aâ€.
Hai giá» sau, Ken Bailey bước và o và báo má»™t tin bất ngá»: “Ngưá»i từ sao Há»a cá»§a cô đã xuống trái đất rồi. Có má»™t Helen Cooper ở nhà thương Ä‘iên Hethers ở Westchesterâ€.
“Có đúng váºy không?†Cô há»i nhưng khi thấy vẻ mặt tá»± ái cá»§a Ken Bailey, cô vá»™i chữa. “Tôi không định nói váºy đâuâ€. Cô chưa gặp má»™t nhân viên Ä‘iá»u tra nà o giá»i hÆ¡n Ken. Anh không bao giá» nói Ä‘iá»u gì mà anh còn chưa cảm thấy chắc chắn, và cÅ©ng chưa bao giá» anh bị nhầm lẫn.
“Sao chúng ta lại quan tâm tiểu thư nà y đến như váºy?†Ken há»i.
“Có ngưá»i nghÄ© rằng chị ta bị đưa và o nhà thương Ä‘iên. Tôi muốn anh kiểm tra lại nguồn gốc cá»§a chị ta. Tôi muốn biết gia đình chị ta ra saoâ€.
Sáng hôm sau ở trên bà n cô đã có sẵn má»i thông tin. Helen Cooper là bà quả phụ thừa kế ở ngưá»i chồng quá cố má»™t tà i sản trị giá bốn triệu đôla. Con gái bà ta lấy ngưá»i quản gia là m chồng, và sáu tháng sau ngà y cưới cô dâu chú rể ra tòa kiện bà mẹ là tâm thần và đòi tà i sản phải do há» quản lý. Há» tìm ra được ba bác sÄ© khoa thần kinh. Ba ông nà y chứng minh rằng Helen Cooper có bệnh thần kinh, bởi váºy tòa buá»™c bà phải và o bệnh viện tâm thần để chữa bệnh.
Jennifer Ä‘á»c xong và ngước nhìn Ken Bailey. “Nghe có vẻ khó tin nhỉ?â€
“Khó tin? Có thể quên nó Ä‘i được rồi. Cô định là m gì vá»›i nó?â€
Thá»±c là má»™t câu há»i khó trả lá»i. Jennifer không gặp được chÃnh khách hà ng. Nếu bà Cooper bị gia đình nhốt má»™t chá»—, chắc chắn chẳng ai muốn cô can thiệp và o chuyện nà y, còn bản thân bà Cooper đã bị coi là tâm thần, bà sẽ không thể thuê cô bà o chữa được. Nhưng chuyện nà y cÅ©ng hấp dẫn. Jennifer hiểu má»™t Ä‘iá»u: dù có khách hà ng hay không, cô cÅ©ng sẽ không chịu đứng ngoà i và xem ngưá»i khác bị lùa và o nhà thương Ä‘iên.
“Tôi sẽ đến thăm bà Cooperâ€, Jennifer quyết định.
* * * * *
Nhà thương Ä‘iên Heathers nằm ở má»™t vùng rừng đồi rá»™ng lá»›n, chung quanh có rà o kÃn, chỉ có má»™t lối và o duy nhất đã có ngưá»i canh gác. Jennifer chưa muốn cho gia đình bà Cooper biết ý định cá»§a mình, bởi thế trước đó cô đã thăm dò bằng Ä‘iện thoại đến các nÆ¡i, cuối cùng, tìm được ngưá»i có quan hệ vá»›i nhà điá»u dưỡng nà y. Ngưá»i nà y đã thu xếp để cô đến thăm bà Cooper.
Giám đốc viện Ä‘iá»u dưỡng, bà Franklin, là má»™t phụ nữ có khuôn mặt khắc khổ, thiếu niá»m nở. Nhìn bà ta, Jennifer nhá»› đến nhân váºt bà Danvers trong “Rebeca†[1]
“Nghiêm khắc mà nóiâ€, Bà Franklin thở hÃt và o “Lẽ ra tôi không được phép cho bà gặp bà Cooper. Nhưng thôi, hãy coi cuá»™c Ä‘i thăm nà y là không chÃnh thức, tôi sẽ không ghi và o sổâ€.
“Xin cảm Æ¡n bà ?â€
“Tôi sẽ cho ngưá»i dẫn bà ta đếnâ€.
Helen Cooper mảnh dẻ, hấp dẫn dù bà đã ở tuổi gần 70. Äôi mắt xanh cá»§a bà sinh động, thông minh, dáng Ä‘iệu uyển chuyển như thể bà đang tiếp Jennifer tại nhà riêng.
“Em đến thăm tôi tháºt là tốt quá!†Bà Cooper nói “Nhưng tôi chưa rõ lắm em đến để là m gì?â€
“Tôi là luáºt sư, bà Cooper ạ. Hai lần có ngưá»i nà o đó không xưng tên gá»i Ä‘iện cho tôi nói rằng bà ở đây nhưng bà không bị bệnhâ€.
Bà Cooper mỉm cưá»i dịu dà ng. “Chắc đấy là Albertâ€.
“Albert?â€
“Anh ấy là ngưá»i giúp việc cá»§a tôi suốt 25 năm qua. Khi Dorothy con gái tôi lấy chồng, nó thải anh ta raâ€. Bà thở dà i. “Tá»™i nghiệp Albert. Anh ấy thá»±c là thuá»™c vá» má»™t thế giá»›i khác cá»§a những ngà y xa xưa. Có lẽ ở má»™t khÃa cạnh nà o đó, tôi cÅ©ng váºy. Em ạ, em còn trẻ quá có lẽ em không hiểu được má»i việc đã thay đổi đến thế nà o. Em có biết bây giá» ngưá»i ta thiếu gì không? Sá»± tá» tế. Nó đã bị thay thế rồi, bằng lòng thamâ€.
Jennifer há»i khẽ: “Con gái bà ư?â€
Äôi mắt Cooper trở nên buồn bã. “Tôi không buá»™c tá»™i Dorothy. Tại chồng nó đấy! Chồng nó không phải là má»™t ngưá»i hấp dẫn lắm, Ãt nhất là vá» mặt đạo đức. Còn con gái tôi thì lại không được hấp dẫn lắm vá» mặt hình thức. Thằng Hebert lấy Dorothy vì tiá»n và khi nó phát hiện ra toà n bá»™ Ä‘iá»n trang thuá»™c quyá»n thừa kế cá»§a tôi, nó không hà i lòngâ€.
“Anh ta có nói Ä‘iá»u đó vá»›i bà không?â€
“Ồ, có. Con rể tôi rất hay nói vá» vấn đỠnà y. Nó bảo tôi hãy trao quyá»n thừa kế cho con gái tôi chứ không phải chỠđến lúc qua Ä‘á»i. Giá như tôi tin được nó thì tôi đã sẵn lòng. Nhưng tôi biết Ä‘iá»u gì sẽ xẩy ra nếu tất cả số cá»§a cải nà y lá»t và o tay nóâ€.
“Có bao giá» bà có tiá»n sá» bệnh thần kinh chưa, bà Cooper?â€
Helen Cooper nhìn Jennifer và uể oải nói: “Theo các bác sÄ©, tôi đã bị mắc chứng hoang tưởng và tâm thần phân liệtâ€.
Jennifer thì lại thấy cô chưa bao giá» tiếp xúc vá»›i mót ngưá»i nà o tỉnh táo hÆ¡n bà trong Ä‘á»i.
“Bà có biết rằng đã có ba bác sÄ© chứng nháºn bà bị thần kinh không?â€
“Bất động sản cá»§a gia đình Cooper trị giá 4 triệu đô la, cô Parker ạ. Vá»›i khoản tiá»n ấy ngưá»i ta có thể thao túng nhiá»u bác sÄ© đấy cÆ¡. Sợ cô Ä‘ang phà thá»i gian. Con rể tôi hiện nay kiểm soát số bất động sản đó. Nó sẽ chẳng bao giỠđể tôi rá»i khá»i đây đâuâ€.
“Tôi sẽ gặp con rể bà â€.
* * * * *
Khu tháp Plaza năm ở phố 72 Äông, má»™t trong những khu nhà ở đẹp nhất New York. Helen Cooper đã sống ở đó. Bây giá» tấm biển trên cá»a đã đổi thà nh: “Ông bà Hebert Hawthorneâ€.
Jennifer đã gá»i Ä‘iện trước cho ngưá»i con gái, Dorothy và khi cô đến nÆ¡i cả Dorohy vá»›i chồng cô ta Ä‘ang chá» cô. Bà Helen Cooper đã nháºn xét đúng vá» con gái, cô ta không có vẻ hấp dẫn. Trái lại vá»›i vóc ngưá»i gà y gò, vụng vá» trông cô ta tháºt tẻ ngắt. Chồng cô ta Hebert hÆ¡n Dorothy Ãt nhất 20 tuổi.
“Má»i cô và oâ€. Ông ta nói rÃt qua kẽ răng.
Ông ta Ä‘i theo Jennifer từ ngoà i đưa và o phòng khách rá»™ng thênh thang, trên tưá»ng treo đầy tranh cá»§a các danh há»a Pháp và Hà Lan.
Hawthorne nói cụt lá»§n vá»›i Jennifer: “Nà o, cô hãy cho biết cô muốn gì Ä‘i?â€
Jennifel quay sang cô gái: “Tôi muốn nói chuyện vá» mẹ côâ€.
“Chuyện gì cÆ¡?â€
“Bà ấy bắt đầu có triệu chứng Ä‘iên từ bao giá»?â€
“Bà ấy...â€
Herbert Hawthome ngắt lá»i: “Ngay sau khi tôi và Dorothy là m lá»… cưới. Bà già không chịu nổi tôiâ€.
“Äó chÃnh là triệu chứng cá»§a sá»± tỉnh táoâ€. Jennifer nghÄ©.
“Tôi đã Ä‘á»c các bản chuẩn Ä‘oán cá»§a các bác sÄ©â€. Jennifer nói “Có vẻ không khách quan lắmâ€.
“Cô định ngụ ý gì thếâ€. Ông ta há»i giá»ng gây gổ.
“Tôi muốn nói các bản chuẩn Ä‘oán đó không đưa ra được những tiêu chuẩn mà theo đó xã há»™i có thể xác nháºn là bệnh tâm thần. Quyết định cá»§a há» phần lá»›n được đưa ra, dá»±a trên những gì mà ông và vợ ông nói vá»›i há». Vá» thái độ cá»§a bà Cooperâ€.
“Thế là thế nà o?â€
“Thế nghÄ©a là các chứng cứ chưa có gì rõ rà ng cả. Ba bác sÄ© khác có thể đưa ra những chuẩn Ä‘oán hoà n toà n trái ngượcâ€.
“Nà y, nghe đâyâ€, Herbert Hawthome nói “Tôi không biết cô có ý đồ gì, nhưng bà già đó đúng là bị tâm thần. Các bác sÄ© nói như váºy và tòa án cÅ©ng quyết định như váºyâ€.
“Tôi đã Ä‘á»c biên bản cá»§a phiên tòaâ€. Jennifer đáp. “Tòa gợi ý là vụ nà y cần được kiểm tra lại theo định kỳâ€.
Khuôn mặt Herbert Hawthome lá»™ vẻ căng thẳng. “Cô nói là có thể há» sẽ thả bà già ra hả?â€
“Há» sẽ để bà ấy raâ€. Jennifer đáp. “Tôi sẽ lo liệu việc đó?â€
“Khoan đã! Thế nà y là cái quái quá»· gì váºy?â€
“Äó là điá»u mà tôi sẽ khám pháâ€. Jennifer quay sang cô con gái bà chá»§.
“Tôi đã kiểm tra hồ sÆ¡ bệnh lý cá»§a mẹ cô. Chả có tiá»n sá» gì vá» bệnh tâm thần cả. Bà ấy....â€
Herbert Hawthome ngắt lá»i: “Äiá»u đó chẳng có ý nghÄ©a mẹ gì cả. Những triệu chứng có thể xuất hiện rất nhanh. Bà ta...â€
“HÆ¡n nữaâ€, Jennifer tiếp tục nói vá»›i Dorothy “Tôi đã kiểm tra vá» những hoạt động xã há»™i cá»§a mẹ cô trước khi vợ chồng cô đẩy bà ấy và o nhà thương Ä‘iên. Bà có má»™t cuá»™c sống hoà n toà n bình thưá»ngâ€.
“Tôi cóc thèm biết cô hoặc bất cứ ai nói gì. Bà ta hoà n toà n Ä‘iênâ€. Herbert Hawthome gà o lên.
Jennifer quay sang quan sát ông ta má»™t lúc. “Có phải ông đã đòi bà Cooper phải trao cho mình bất động sản cá»§a bà ấy phải không?â€
“Thế thì có liên quan cóc gì đến cô nà o?â€
“Äó chÃnh là điá»u mà tôi quan tâm đấy. Tôi nghÄ© buổi nói chuyện hôm nay chấm dứt được rồi đấyâ€. Jennifer bước ra cá»a.
Herbert Hawthome xông tá»›i chắn đưá»ng cô. “Khoan hẵng, sao tá»± dưng cô lại chõ mÅ©i và o chuyện cá»§a ngưá»i khác? Cô định kiếm chác chút Ãt tiá»n chứ gì? ÄÆ°á»£c thôi, tôi hiểu. Tôi sẽ đưa cô ngay láºp tức và i nghìn đô la và cô hãy thôi không can thiệp nữa chứ?â€
“Xin lá»—i†Jennifer đáp. “Không có chuyện mặc cả ở đâyâ€
“Cô nghÄ© cô sẽ kiếm được nhiá»u hÆ¡n từ mụ già đó?â€
“Khôngâ€, Jennifer nói. Cô nhìn thẳng và o mắt ông ta. “Tôi là m vụ nà y không phải vì tiá»n!â€
* * * * *
Phải mất đến sáu tuần nghe Ä‘iá»u trần và các kết luáºn cá»§a bác sÄ© tâm thần, lại gặp bốn cÆ¡ quan khác nhau cá»§a bang, Jennifer đã thà nh công. Các bác sÄ© tâm thần cá»§a phÃa cô đã xem xét lại cùng vá»›i những chứng cá»› xác đáng. Chánh án đã đảo ngược kết luáºn trước đó cá»§a mình và Helen Cooper được ra khá»i nhà thương Ä‘iên, và được khôi phục quyá»n kiếm soát bất động sản cá»§a mình.
Ngay buổi sáng đầu tiên được tá»± do bà Cooper đã gá»i Ä‘iện cho Jennifer.
“Tôi muốn má»i em ăn trưa tại phố Hai Mốtâ€.
Jennifer nhìn và o sổ ghi chương trình cá»§a mình. Cô báºn cả ngà y. Nhưng cô biết là mình cần gặp bà . “Em sẽ đến đóâ€. Cô nói.
Giá»ng bà Helen Cooper lá»™ vẻ sung sướng. “Chúng ta sẽ uống mừng má»™t chút!â€
Bữa ăn trên tháºt là tuyệt. Bà Cooper quả là má»™t bà chá»§ rất mến khách và rõ rà ng bà là ngưá»i rất quen thuá»™c ở cá»a hà ng nà y.
Sau khi hỠuống cà phê tráng miệng, bà nói với Jennifer.
“Tôi rất cảm Æ¡n em, em gái yêu dấu ạ. Tôi không biết em sẽ đòi tôi trả tiá»n công bao nhiêu, nhưng ngoà i tiá»n công tôi còn muốn tặng em thêm nữaâ€.
“Tiá»n công cá»§a em đủ cao rồi ạâ€.
Bà Cooper lắc đầu: “Không há» gìâ€. Bà cúi xuống nói thầm và o tai Jennifer.
“Tôi sẽ tặng em bang Wyomingâ€.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Tiểu thuyết cá»§a nhà văn nữ ngưá»i Anh Daphne du Maurier.
Xem tiếp chương 17
|

11-08-2008, 09:01 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 17
Trang đầu tá» Thá»i báo New York có hai bà i báo đáng quan tâm, đăng cạnh nhau. Má»™t bà i thông báo vá» việc Jennifer Parker đã cãi cho má»™t phụ nữ bị buá»™c tá»™i giết chồng được tha bổng. Bà i kia vá» việc Adam Warner Ä‘ang tranh cá» và o Thượng nghị viện Mỹ.
Jennifer Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại bà i báo vá» Adam. Bà i báo viết vá» tiểu sá» cá»§a anh, kể vá» thá»i kỳ anh là phi công trong chiến tranh Việt Nam và thông báo việc anh đã nháºn được Bá»™i tinh bay giá»i vì sá»± dÅ©ng cảm. Bà i báo là má»™t sá»± tán dương cao độ, và đã trÃch lá»i nhiá»u ngưá»i nổi tiếng nói rằng Adam Warner sẽ là niá»m tin đối vá»›i Thượng nghị viện Mỹ và đối vá»›i đất nước. Cuối bà i báo, đã có những lá»i nói bóng gió là nếu Adam thắng lợi trong cuá»™c váºn động tranh cá» Thượng nghị sÄ©, đó sẽ là báºc thang để anh có thể tiếp tục tranh cá» chức tổng thống Mỹ.
* * * * *
Tại trang trại cá»§a Antonio Granelli ở bang New Jersey. Michael Moretti và Antonio Granelli Ä‘ang ăn sáng. Michael Ä‘ang Ä‘á»c bà i báo viết vá» Jennifer Parker.
Y ngước mắt lên nhìn bố vợ và nói: “Bố nà y, cô ta lại được rồiâ€.
Antonio Granelli xúc má»™t miếng trứng chần nước sôi và há»i: “Ai lại được gì cÆ¡?â€
“Cô luáºt sư Jennifer Parker ấy. Cô ta là má»™t thiên tà iâ€.
Antonio Granelli cà u nhà u. “Tao không thÃch việc có má»™t mụ luáºt sư là m việc cho chúng ta. Äà n bà thưá»ng yếu Ä‘uối. Ngưá»i ta không bao giá» biết há» sẽ là m Ä‘iá»u quái quá»· gì?â€
Michael nói má»™t cách tháºn trá»ng: “Bố nói đúng đấy, nhiá»u phụ nữ như váºy bố ạ.
Phản đối bố vợ y chẳng được lợi lá»™c gì cho bản thân. Chừng nà o Antonio Granelli còn sống, ông ta rất nguy hiểm, nhưng quan sát ông lúc nà y, Michael biết rằng y sẽ không phải đợi lâu nữa. Ông già đã bị má»™t loạt cÆ¡n đột quỵ nhẹ và tay ông luôn run rẩy ông rất khó khăn khi nói chuyện và phải dùng gáºy chống khi Ä‘i lại. Da dẻ ông tá»±a như miếng vẩy đồi mồi. Má»i thứ dịch trong ngưá»i ông như đã bị hút cạn. Ông già nà y, ngưá»i đứng đầu danh sách tá»™i phạm cá»§a Cục Ä‘iá»u tra liên bang, giỠđây là má»™t con hổ không có răng. Tên tuổi ông đã mang đến ná»—i khá»§ng khiếp cho bao tên mafia, và ná»—i căm ghét trong tâm can những ngưá»i vợ góa cá»§a chúng. Nhưng giỠđây chỉ có má»™t số rất Ãt ngưá»i thấy được Antonio Granelli. Ông đã giấu mình sau Michael, Thomas Colfax và má»™t số Ãt những kẻ khác mà ông tin cáºy. Michael vẫn chưa được thăng chức trở thà nh ngưá»i đứng đầu gia đình, nhưng đó chỉ là vấn đỠthá»i gian.
Lucchese “Da nâu 3 ngón†là thá»§ lÄ©nh mạnh nhất trong số 5 thá»§ lÄ©nh mafia ở miá»n đông, sau đó là Antomo Granelli, và chẳng bao lâu nữa là ... Michael có thể kiên nhẫn chịu được. Y đã trải qua má»™t chặng đưá»ng rất dà i kể từ khi còn trông như đứa trẻ vênh váo có khuôn mặt thÆ¡ ngây. Y đã đứng trước mặt những “Don†chÃnh tại New York, và cầm má»™t mảnh giấy Ä‘ang cháy trong tay và thá»: “Tôi sẽ bị đốt cháy như thế nà y nếu như tôi phản bá»™i lại những bà máºt cá»§a Cosa Nostraâ€. [1]
Lúc nà y, khi Ä‘ang ngồi ăn sáng vá»›i ông già , Michael nói: “Có thể chúng ta sẽ dùng cô Parker nà y cho những công việc nhá». Hãy thá» xem cô ta là m thế nà oâ€.
Granelli nhún vai: “Phải cẩn tháºn đấy, Mike ạ. Tao không muốn có ngưá»i ngoà i nhúng và o những bà máºt cá»§a gia đìnhâ€.
“Äể mặc con giải quyết cô ta choâ€.
Michael đã gá»i Ä‘iện thoại và o chiá»u hôm đó.
Khi Cynthia thông báo là Michael Moretti Ä‘ang gá»i Ä‘iện tá»›i, má»™t loạt những ký ức toà n là khó chịu ngay láºp tức trà n ngáºp trong Jennifer. Cô không thể hình dung ra vì sao mà Michael Moretti có thể gá»i Ä‘iện cho cô.
Cô đã nhấc máy lên chỉ vì tò mò. “Ông muốn Ä‘iá»u gì váºy?â€
Sá»± gay gắt trong giá»ng nói cá»§a cô đã khiến cho Michael Moretti sá»ng sốt. “Tôi muốn được gặp cô. Tôi nghÄ© rằng cô và tôi cần gặp nói chuyện má»™t chútâ€.
“Vá» chuyện gì váºy, ông Moretti?â€
“Tôi không muốn thảo luáºn Ä‘iá»u nà y qua Ä‘iện thoại. Tôi có thể nói vá»›i cô Ä‘iá»u nà y, cô Parker ạ, đó là điá»u mà có lẽ đáng được cô quan tâmâ€.
Jennifer nói má»™t cách Ä‘iá»m tÄ©nh: “Tôi có thể nói vá»›i ông Ä‘iá»u nà y, ông Moretti ạ. Không Ä‘iá»u gì mà ông là m hay nói có thể đáng là m tôi quan tâm dù chỉ là nhá» nhất!†Và cô dáºp máy.
Michael Moretti ngồi ở bà n nhìn chằm chằm và o máy Ä‘iện thoại Ä‘ang câm lặng trong tay. Y cảm thấy sá»± xáo trá»™n bên trong, nhưng không phải là cÆ¡n giáºn dữ. Y không biết chắc đó là gì và cÅ©ng không biết là y có thÃch Ä‘iá»u đó không. Y đã dùng đà n bà trong cả cuá»™c Ä‘á»i và vẻ bá» ngoà i ngăm ngăm Ä‘iển trai vá»›i sá»± nhẫn tâm bẩm sinh cá»§a y, đã mang đến cho y những kẻ chung chăn gối nhiá»u ham muốn hÆ¡n là y có thể nhá»› được.
Vá» cÆ¡ bản, Michael Moretti coi thưá»ng đà n bà . Há» quá má»m yếu. Há» không có tinh thần. Như Rosa chẳng hạn. Cô ta giống như má»™t con chó nhá» là m bất cứ việc gì ngưá»i ta bảo, Michael thầm nghÄ©. Cô ta giữ nhà cho mình, nấu ăn cho mình, ăn nằm vá»›i mình khi mình muốn, ngáºm miệng lại khi mình quát cô ta.
Michael chưa há» biết ngưá»i đà n bà nà o có tinh thần, má»™t ngưá»i có lòng dÅ©ng cảm phản kháng y. Jennifer Parker cả gan dáºp máy Ä‘iện thoại đối vá»›i y. Cô ta đã nói gì váºy nhỉ? “Không Ä‘iá»u gì mà ông là m hay nói có thể đáng là m tôi quan tâm dù chỉ là nho nhấtâ€. Michael Moretti nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó và tá»± mỉm cưá»i. Cô ta đã nhầm. Y sẽ cho cô ta biết cô ta đã nhầm như thế nà o.
Y ngồi lại, nhá»› xem trông cô ta như thế nà o ở tòa án, nhá»› lại khuôn mặt và cÆ¡ thể cá»§a cô ta. Bá»—ng nhiên y tá»± há»i, liệu cô ta như thế nà o trên gìưá»ng ngá»§ nhỉ. Có lẽ như má»™t ả mèo hoang chăng? Y bắt đầu nghÄ© vá» cÆ¡ thể trần truồng cá»§a cô ta nằm dưới y và chống chá»i lại y. Y nhắc Ä‘iện thoại và quay má»™t số nà o đó.
Khi nghe giá»ng má»™t cô gái trả lá»i, y nói “cởi quần áo sẵn Ä‘i. Tao Ä‘ang trên đưá»ng đến đấyâ€.
Trên đưá»ng trở vá» văn phòng sau bữa ăn trưa, khi Jennifer Ä‘ang Ä‘i ngang qua Äại lá»™ số ba, cô suýt nữa bị má»™t chiếc xe tải chẹt phải. Ngưá»i lái xe đạp mạnh phanh và phần sau chiếc xe tải trượt sang bên, vừa kịp tránh cô.
“Lạy chúa Giê su, thưa quý bà !†Ngưá»i lái xe hét lên “Sao bà không nhìn xem bà đi quái quyû đâu váºy!â€
Jennifer không lắng nghe anh ta. Cô nhìn chằm chằm và o biển tên ở sau xe tải. Äó là Công ty ô tô quốc gia. Cô đứng đó nhìn rất lâu kể cả khi chiếc xe tải đã biến mất khá»i tầm mắt. Sau đó cô quay lại và nhanh chóng trở lại văn phòng.
“Ken có ở đây không?â€. Cô há»i Cynthia.
“Có. Anh ấy Ä‘ang ở trong phòng riêngâ€.
Cô Ä‘i và o tìm anh. “Ken nà y, anh có thể kiểm tra Công ty ôtô quốc gia không? Chúng ta cần có danh sách tất cả những trưá»ng hợp xảy ra tai nạn do xe tải cá»§a công ty gây ra trong 5 năm quaâ€.
“Äiá»u đó sẽ phải mất má»™t thá»i gian đấyâ€.
“Hãy sá» dụng hệ thống Lexisâ€. Äó là máy vi tÃnh vá» pháp lý quốc giaâ€.
“Em có thể nói cho anh biết có chuyện gì váºy?â€
“Em vẫn chưa chắc lắm. Ken à . Äó chỉ là linh cảm thôi. Em sẽ cho anh biết nếu có kết quả gì đóâ€.
Cô đã bá» qua Ä‘iá»u gì đó trong vụ án Connie Garrett, má»™t cô gái đáng yêu cụt cả tứ chi mà váºn mệnh buá»™c cô ta sống quãng Ä‘á»i còn lại má»™t cách dị thưá»ng. Ngưá»i lái xe có thể có lý lịch trong sạch, nhưng còn những chiếc xe tải thì sao? Có lẽ rốt cuá»™c thì ai đó cÅ©ng phải chịu trách nhiệm pháp lý chứ?
Sáng hôm sau Ken Bailey đặt bản báo cáo trước mặt Jennifer. “Không rõ em Ä‘ang theo Ä‘uổi thứ quái quá»· gì, nhưng dưá»ng như em đã vá»› bở đấy. Công ty ôtô quốc gia đã gây ra 15 tai nạn trong vòng 5 năm qua và má»™t và i chiếc xe tải cá»§a hỠđã bị thu hồiâ€.
Jennifer cảm thấy bắt đầu phấn chấn trong ngưá»i. “Vấn đỠgì xảy ra váºyâ€.
“Sá»± thiếu sót trong hệ thống phanh đã là m cho phần sau chiếc xe tải lắc ngang khi đạp mạnh phanh. ChÃnh phần sau chiếc xe tải đã đâm phải Connie Garrettâ€.
Jennifer triệu táºp cuá»™c há»p vá»›i Dan Martin, Ted Hams và Ken Bailey.
“Chúng ta sẽ đưa ra tòa vụ án Connie Garrettâ€. Jennifer thông báo.
Ted Harris nhìn cô chằm chằm qua cốc sữa anh Ä‘ang uống. “Äợi má»™t chút, Jennifer, tôi đã kiểm tra rồi. Cô ta đã bị thất bại trong việc kháng án. Chúng ta sẽ bị động chạm bởi nguyên tắc Res Judicataâ€.
“Nguyên tắc Res Judicata là gì váºy?â€. Ken Bailey há»i.
Jennifer giải thÃch: “Nó có nghÄ©a đối vá»›i các vụ án dân sá»±, cái Ä‘iá»u tương tá»± như nguy hiểm gấp đôi đối vá»›i các vụ án hình sá»±. Các thá»§ tục kiện tụng dân sá»± cÅ©ng có giá»›i hạn cá»§a nóâ€.
Ted Harris nói thêm: “Má»™t khi sá»± phán quyết cuối cùng được đưa ra dá»±a trên lẽ phải trái cá»§a vụ án, nó chỉ có thể được đặt ra lại trong những trưá»ng hợp đặc biệt. Chúng ta không có cÆ¡ sở để đặt lại vụ ánâ€.
“Có chứ. Chúng ta sẽ đặt lại theo nguyên tắc “phát hiệnâ€.â€
Nguyên tắc “phát hiện†nói: Sá»± hiểu biết chung vá» tất cả những yếu tố liên quan do hai bên táºp hợp lại là cÆ¡ bản cho việc đưa kiện chÃnh đáng.
“Bên bị cáo giầu có là công ty ôtô quốc gia. HỠđã che giấu thông tin đối vá»›i luáºt sư cá»§a Connie Garrett. Có má»™t thiếu sót trong hệ thống phanh cá»§a xe váºn tải do há» sản xuất và hỠđã gì Ä‘iá»u nà y ngoà i hồ sÆ¡ vụ ánâ€.
Cô nhìn và o hai luáºt sư và nói: “Äây là điá»u mà tôi nghÄ© chúng ta nên là m...â€
* * * * *
Hai giỠsau, Jennifer ngồi trong phòng khách của Connie Garrett.
“Tôi muốn yêu cầu xỠán lại. Tôi nghÄ© rằng chúng ta sẽ được trong vụ ánâ€.
“Không. Tôi không thể chịu được má»™t vụ xét xá» khác nữa đâuâ€.
“Cô Connie nà y....â€
“Hãy nhìn tôi đây, Jennifer. Tôi là má»™t kẻ dị dạng. Lần nà o nhìn và o gương tôi cÅ©ng muốn tá»± tá». Cô biết vì sao tôi không là m không?†Giá»ng nói cá»§a cô ta lắng xuống. “Bởi vì tôi không thể là m được. Tôi không thể?â€
Jennifer ngồi đó, rung động. Sao mà cô đã quá vô tình như váºy nhỉ?
“Giả sá» là tôi sẽ cố đạt cho được giải pháp không cần ra tòa thì sao? Tôi nghÄ© rằng khi cho há» nghe vá» chứng cá»›, há» sẽ sẵn sà ng giải quyết mà không phải ra tòaâ€.
* * * * *
Văn phòng cá»§a Maguire và Guthrie, những luáºt sư đại diện cho công ty ô tô quốc gia ở đầu Äại lá»™ số 5, trong má»™t tòa nhà hiện đại xây bằng kÃnh và crôm có vòi phun nước trước mặt. Jennifer tá»± giá»›i thiệu ở bà n đón tiếp. Cô tiếp tân má»i cô ngồi và 15 phút sau Jennifer được dẫn và o văn phòng cá»§a Patrick Maguire. Ông ta là má»™t thà nh viên lâu năm trong công ty, má»™t ngưá»i Irland cứng rắn và ngoan cưá»ng có đôi mắt sắc sảo không bá» qua bất cứ Ä‘iá»u gì.
Ông ta má»i Jennifer ngồi xuống ghế. “Rất vui mừng được gặp thưa cô Parker. Cô đã trở nên có tiếng tăm trong thà nh phố rồi đấyâ€.
“Tôi hy vá»ng không phải toà n tiếng xấu cảâ€.
“Há» nói rằng cô rất cứng rắn. Trông cô không phải như váºy nhỉâ€.
“Tôi hy vá»ng là không thếâ€.
“Cô dùng cà phê không? Hay má»™t chút Wishky Irland hảo hạng váºy nhé?â€
“Cho tôi cà phê, thưa ôngâ€.
Patrick Maguire bấm chuông và một cô thư ký mang và o hai cốc cà phê đặt trên khay bằng bạc ròng.
Maguire nói: “Tôi có thể là m Ä‘iá»u gì cho cô đấy?â€
“Tôi muốn nói vá» vụ án Connie Garrettâ€.
“À ra váºy. Theo tôi biết thì cô ấy đã thua kiện và thua cả kháng cáo nữaâ€.
“Theo tôi biết là ... Jennifer có thể đánh cuá»™c má»™t mất má»™t còn là Patrick Maguire thuá»™c lòng má»i chi tiết cá»§a vụ án ấy chứâ€.
“Tôi sẽ đưa ra hồ sÆ¡ để xét lại vụ ánâ€.
“Tháºt thế à ? Trên cÆ¡ sở nà o váºy?†Maguire há»i má»™t cách lịch sá»±.
Jennifer mở chiếc cặp da của cô và lấy ra bản tóm tắt mà cô đã chuẩn bị. Cô đưa nó cho ông ta.
“Tôi yêu cầu xét lại vụ án dá»±a trên việc không cho biết đầy đủ thông tinâ€.
Maguire giở qua tà i liệu, giữ vẻ Ä‘iá»m nhiên.
“Ồ thế đấyâ€, Ông ta nói “chuyện vá» hệ thống phanh à â€.
“Ông biết việc đó chứâ€.
“Tất nhiênâ€. Ông ta gõ nhẹ ngón tay máºp mạp lên táºp hồ sÆ¡. “Cô Parker ạ, vấn đỠnà y chẳng đưa cô đến đâu cả. Cô sẽ phải chứng minh rằng cÅ©ng chiếc xe tải liên quan đến tai nạn có hệ thống phanh khiếm khuyết. Có lẽ nó đã bị đại tu hà ng chục lần rồi kể từ khi xảy ra tai nạn, bởi váºy không có cách nà o chứng minh được tình trạng cá»§a xe lúc đóâ€. Ông ta đẩy táºp hồ sÆ¡ lại cho cô “Cô chẳng kiện được rồiâ€.
Jennifer nhấm nháp má»™t chút cà phê. “Những Ä‘iá»u mà tôi sẽ là m là chứng tá» rằng những chiếc xe tải đó có độ an toà n khá kém. Những cố gắng bình thưá»ng thôi lẽ ra cÅ©ng đủ là m cho khách hà ng cá»§a ông biết rằng, những chiếc xe đó có khuyết táºtâ€.
Maguite nói thản nhiên: “Cô định đỠnghị Ä‘iá»u gì váºy?â€
“Tôi có má»™t khách hà ng khoảng hÆ¡n 20 tuổi phải luôn ngồi trong phòng, nÆ¡i mà cô ta sẽ không bao giá» rá»i khá»i được trong quãng Ä‘á»i còn lại, bởi vì cô ta không còn chân tay nữa. Tôi muốn có má»™t giải pháp có thể Ä‘á»n bù được chút Ãt cho ná»—i thống khổ mà cô ta Ä‘ang phải trải quaâ€.
Patrick Maguire nhấm nháp chút cà phê cá»§a ông ta. “Váºy cô muốn giải pháp như thế nà o?â€
“Hai triệu đôlaâ€.
Ông ta cưá»i mỉm: “Äó là số tiá»n quá nhiá»u cho má»™t ngưá»i thua kiệnâ€.
“Nếu tôi đưa ra tòa, thưa ông Magune, tôi hứa vá»›i ông rằng tôi sẽ được kiện. Và tôi được nhiá»u hÆ¡n thế nhiá»u Nếu ông buá»™c chúng tôi phải kiện, chúng tôi sẽ đòi 5 triệu đôlaâ€.
Ông ta lại cưá»i mỉm. “Cô là m tôi hết cả hồn đấy. Cô uống thêm chút cà phê nhé?â€
“Không, cám Æ¡nâ€. - Jennifer đứng dáºy.
“Chá» má»™t phút đã! Cô hãy ngồi xuống nà o. Tôi đã nói không được đâuâ€.
“Nhưng ông cÅ©ng không nói là được mà â€.
“Cô uống thêm chút cà phê đã. Chúng ta sẽ cùng bà n bạcâ€. Jennifer chợt nghÄ© vá» Adam và cà phê Kenia.
“Hai triệu đôla quá nhiá»u đấy, cô Parker ạâ€.
Jennifer không nói gì cả.
“Bây giá», nếu như chúng ta bà n vá» má»™t con số nà o đó Ãt hÆ¡n, tôi có thể....†Ông ta phẩy tay ra hiệu.
Jennifer vẫn giữ yên lặng.
Cuối cùng Patrick Maguire nói: “Cô thá»±c sá»± muốn hai triệu đôla phải không?â€
“Tôi thá»±c sá»± muốn 5 triệu cÆ¡, thưa ông Maguireâ€.
“Thôi được. Tôi cho rằng chúng ta có thể thu xếp được má»™t việc gì đó chứâ€.
Tháºt là quá dá»… dà ng?
“Tôi phải Ä‘i London và o sáng mai, nhưng tôi sẽ quay lại và o tuần sauâ€.
“Tôi muốn kết thúc vấn đỠnà y. Tôi rất hoan nghênh nếu như ông có thể nói chuyện vá»›i khách hà ng cá»§a ông cà ng sá»›m cà ng tốt. Tôi muốn gá»i ngân phiếu cho khách hà ng cá»§a tôi và o tuần sauâ€.
Patrick Maguire gáºt đầu: “Äiá»u đó có thể đượcâ€.
Trên suốt dá»c đưá»ng vá» văn phòng, Jennifer trà n ngáºp cảm giác băn khoăn. Sao Ä‘iá»u đó lại quá đơn giản váºy.
Äêm trên đưá»ng vá» nhà , Jennifer dừng lại ở má»™t cá»a hiệu thuốc. Khi bước ra và bắt đầu Ä‘i ngang qua phố, cô trông thấy Ken Bailey Ä‘i dạo cùng vá»›i má»™t gã thanh niên đẹp trai tóc và ng. Jennifer ngáºp ngừng, sau đó quay và o bên phố tránh khá»i bị nhìn thấy. Äá»i sống riêng tư cá»§a Ken là việc riêng cá»§a anh ta.
* * * * *
Và o hôm Jennifer dá»± định gặp Patrick Maguire, cô đã nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a cô thư ký cá»§a ông ta.
“Ông Maguire yêu cầu tôi chuyển cho cô lá»i xin lá»—i cá»§a ông, thưa cô Parker. Ông ấy sẽ báºn há»p suốt ngà y hôm nay. Ông ấy sẽ vui lòng gặp cô và o thá»i gian nà o thuáºn tiện cho cô trong ngà y maiâ€
“Tốt thôiâ€, Jennifer nói “Cám Æ¡n côâ€.
Cú Ä‘iện thoại đã mang đến sá»± cảnh giác trong suy nghÄ© cá»§a Jennifer. Bản năng cá»§a cô đã đúng. Patrick Maguire Ä‘ang che giấu Ä‘iá»u gì đó.
“Hãy gác lại má»i cuá»™c Ä‘iện thoại cho tôiâ€. - Cô bảo Cynthia.
Cô nhốt mình trong phòng, Ä‘i Ä‘i lại lại, cố gắng nghÄ© vá» má»i khÃa cạnh có thể có. Patrick Maguire đầu tiên đã nói vá»›i Jennifer là cô sẽ thua kiện. Sau đó không cần phải thuyết phục, ông ta đã đồng ý trả cho Connie Garrett hai triệu đô la. Jennifer nhá»› lại cô đã lo lắng biết bao lúc đó. Kể từ khi đó, không thể tiếp xúc được vá»›i Patrick Maguire. Äầu tiên là đi London - nếu như ông ta thá»±c sá»± đã Ä‘i London - và sau đó là các cuá»™c há»™i nghị, đã là m cho ông ta không đáp lại Ä‘iện thoại, Jennifer gá»i tá»›i trong suốt tuần. Và bây giá» lại trì hoãn nữa.
Nhưng vì sao váºy? Lý do duy nhất có lẽ là nếu như... Jennifer chợt dừng bước và nhấc Ä‘iện thoại ná»™i bá»™ gá»i cho Dan Martin.
“Hãy kiểm tra ngà y Connie Gariett bị tai nạn, được không Dan? Tôi muốn biết khi nà o quy định vá» giá»›i hạn thá»i gian hếtâ€.
Hai mươi phút sau, Dan Martin bước và o phòng Jennifer, mặt trắng bệch.
“Chúng ta đã để bay mất rồi. Cảm giác cá»§a cô tháºt là đúng. Quy chế vá» giá»›i hạn thá»i gian hết hạn ngà y hôm nayâ€.
Bá»—ng nhiên cô cảm thấy như xỉu Ä‘i. “Không có nhầm lẫn gì đấy chứ?â€
“Không há». Tôi xin lá»—i, Jennifer ạ. Má»™t trong chúng ta lẽ ra cần phải kiểm tra Ä‘iá»u nà y trước. Äiá»u... Äiá»u nà y chưa há» xảy ra đối vá»›i tôiâ€.
“Cả vá»›i tôi nữaâ€. Jennifer nhấc máy Ä‘iện thoại và quay số. “Tôi xin gặp ông Patrick Maguire. Tôi là Jennifer Parker đâyâ€.
Cô đợi tưởng chừng như bất táºn và sau đó cô nói vui vẻ trong máy: “Xin chà o ông Maguire. London ra sao?†Cô lắng nghe. “Không, tôi chưa từng đến đó mà ... À, quên khuấy Ä‘i có đến má»™t trong những ngà y vừa qua...â€
“Lý do tôi gá»i Ä‘iện cho ông†Cô nói má»™t cách thản nhiên “là tôi chỉ muốn nói vá» Connie Ganett. Như tôi đã nói chuyện vá»›i ông trước dây, cô ta thá»±c sá»± không muốn ra tòa trừ phi cô buá»™c phải là m. Bởi thế nếu như chúng ta có thể giải quyết vấn đỠđó hôm nay thì...â€
Patrick Maguire cưá»i phá lên trong ống nghe. “Cố gắng tuyệt vá»i đấy, thưa cô Parker. Quy định vá» giá»›i hạn thá»i gian hôm nay hết rồi, không ai sẽ kiện được ai cả. Nếu cô muốn hẹn ăn trưa lúc nà o đó, thì chúng ta có thể nói chuyện vá» việc ngón tay định mệnh sẽ chỉ vá» ai váºyâ€.
Jennifer cố gắng giữ cho ná»—i bá»±c tức khá»i thoát ra giá»ng nói. “Äó là má»™t mánh khóe khá thối tha đấy, ông bạn ạ!â€
“Äây là má»™t thế giá»›i khá thối tha mà , cô bạn ạâ€. Patrick Maguire cưá»i khùng khục.
“Không phải là cách ông chÆ¡i như thế nà o mà là liệu ông có được hay không đấy, hiểu chưa?â€
“Cô cÅ©ng khá giá»i đấy, cô em ạ, nhưng tôi là m nghá» nà y lâu hÆ¡n cô nhiá»u. Hãy nói vá»›i khách hà ng cá»§a cô là tôi chúc lần sau may mắn hÆ¡n nhéâ€.
Và ông ta bỠmáy.
Jennifer ngồi đó cầm điện thoại trong tay. Cô nghĩ vỠConnie Garrett đang ngồi ở nhà chỠđợi tin tức.
Äầu Jennifer bắt đầu căng ra và mồ hôi rỉ ra trên trán. Cô vá»›i tay và o ngăn bà n lấy viên aspirin và nhìn đồng hồ treo tưá»ng. Äã 4 giá» rồi. Há» chỉ còn má»™t giỠđể ná»™p hồ sÆ¡ cho nhân viên tòa án tối cao.
“Anh phải chuẩn bị hồ sÆ¡ mất ba lâu?†Jennifer há»i Dan Martin, ngưá»i Ä‘ang đứng chịu tráºn cùng cô.
Anh ta nhìn theo mắt cô. “Ãt nhất là 3 giá». Có thể là 4 giá». Không còn cách nà o khácâ€.
Phải có cách nà o chứ, Jennifer thầm nghĩ.
Jennifer nói: “Công ty ôtô quốc gia có các chi nhánh ở khắp nước Mỹ chứ?â€
“Có đấyâ€.
“Giá» má»›i chỉ là 1 giỠở San Francisco. Chúng ta sẽ ná»™p hồ sÆ¡ kiện hỠở đó và sau đó đỠnghị thay đổi địa Ä‘iểmâ€.
Dan Martin lắc đầu. “Jennifer ạ, tất cả giấy tỠở đây. Nếu như chúng ta có má»™t công ty ở San Francisco và tóm tắt cho há» biết những Ä‘iá»u ta cần, rồi há» viết lại giấy tá» má»›i thì không có cách nà o mà há» có thể kịp thá»i hạn lúc 5 giá»â€.
Äiá»u gì đó trong thâm tâm đã khiến cô không chịu từ bá». “Thế ở Hawai là mấy giá» rồi?â€
“Mưá»i má»™t giá» sángâ€.
CÆ¡n Ä‘au đầu cá»§a Jennifer biến mất như thể có phép mà u nhiệm, cô nhảy lên khá»i ghế trong cÆ¡n phấn chấn. “Rốt cuá»™c là chÃnh thế đó? Hãy tìm xem liệu công ty đó có kinh doanh ở đấy không. Phải có nhà máy, văn phòng buôn bán, ga ra ôtô... hay gì chứ. Nếu có, chúng ta sẽ ná»™p hồ sÆ¡ kiện ở đấyâ€.
Dan Martin nhìn cô chằm chằm giây lát và sau đó mắt sáng lên. â€œÄÆ°á»£c rồiâ€. Anh ta đã vụt ra khá»i cá»a.
Jennifer như thể vẫn còn nghe giá»ng nói tá»± mãn cá»§a Patrick Maguire trong Ä‘iện thoại. Hãy nói vá»›i khách hà ng cá»§a cô, chúc may mắn hÆ¡n lần sau.
Sẽ không bao giá» có lần sau đối vá»›i Connie Garrett. Phải là ngay bây giá».
Ba mươi phút sau máy đà m thoại cá»§a Jennifer kêu và Dan Martin nói rất phấn khởi. “Công ty ôtô quốc gia sản xuất trục lái xe ở trên đảo Oahuâ€.
“Chứng ta bắt được há» rồi! Hãy liên hệ vá»›i công ty luáºt gia ở đó và yêu cầu há» ná»™p hồ sÆ¡ kiện ngayâ€.
“Cô đã nghÄ© tá»›i công ty đặc biệt nà o chưa?â€
“Chưa. Hãy chá»n công ty nà o đó trong danh sách cá»§a Martindale-Hubbell. Chỉ cần chắc chắn rằng há» sẽ đưa hồ sÆ¡ tại luáºt sư địa phương là m cho Công ty ôtô đó. Yêu cầu há» gá»i Ä‘iện lại cho chúng ta và o lúc giấy tỠđược ná»™p. Tôi sẽ đợi tại đây trong văn phòng nà yâ€.
“Tôi có thể là m gì nữa không?â€
“Cầu chúa Ä‘iâ€.
* * * * *
Äiện thoại từ Hawai gá»i tá»›i và o lúc 10 giá» tối hôm đó Jennifer chá»™p lấy máy và nghe thấy má»™t giá»ng nhá» nhẹ nói. “Tôi xin gặp cô Jennifer Parkerâ€.
“Tôi Ä‘ang nói đâyâ€.
“Tôi là cô Sung thuá»™c công ty luáºt gia Gregg và Hoy ở Oahu. Chúng tôi muốn báo cho cô biết là , cách đây 15 phút chúng tôi đã ná»™p giấy tá» cô yêu cầu cho viên luáºt sư cho công ty ôtô quốc giaâ€.
Jennifer thở dà i nhẹ nhõm, “Cám Æ¡n cô. Cám Æ¡n cô nhiá»u lắmâ€.
* * * * *
Cynthia đưa má»™t ngưá»i tên là Joey la Guardia và o.
Jennifer chưa há» thấy ngưá»i nà y từ trước đấy. Anh ta đã gá»i Ä‘iện đến yêu cầu cô bà o chữa cho anh ta trong má»™t vụ kiện vì tá»™i hà nh hung. Anh ta thấp bé, trông lá»±c lưỡng và mặc bá»™ com-lê đắt tiá»n nhưng trông như thể được may Ä‘o cẩn tháºn cho má»™t ngưá»i khác váºy. Anh ta Ä‘eo má»™t chiếc nhẫn kim cương to lá»›n trên ngón tay nhá» bé.
La Guardia cưá»i để lá»™ bá»™ rằng và ng và nói: “Tôi đến gặp cô vì tôi cần được giúp đỡ. Má»i ngưá»i Ä‘á»u có thể phạm lá»—i, phải không, thưa cô Parker. Bá»n cá»›m đã chá»™p tôi bởi vì tôi đã đánh má»™t và i ngưá»i, nhưng tôi nghÄ© là chúng được cá» Ä‘i để săn bắt tôi, cô có biết không? Lối Ä‘i rất tối và khi tôi thấy chúng Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa mình - á»’, chá»— đó là khu vục ngoại ô nguy hiểm cuối đằng kia. Tôi đã tấn công chúng trước khi chúng có thể tấn công tôiâ€.
Có Ä‘iá»u gì đó trong phong cách cá»§a y là m Jennifer cảm thấy ghê gá»›m và giả dối. Y Ä‘ang cố gắng hết sức để tranh thá»§ cảm tình. Y lôi ra má»™t cuá»™n tiá»n lá»›n.
“Äây thưa cô. Má»™t nghìn trước và thêm má»™t nghìn nữa khi chúng ta ra tòa. ÄÆ°á»£c chứ?â€
“Lịch là m việc cá»§a tôi kÃn cả trong và i tháng tá»›i rồi. Tôi rất hân hạnh được tiến cá» má»™t và i luáºt sư khác cho ông váºyâ€.
Y cố nà i nỉ: “Không. Tôi không muốn ngưá»i nà o khác. Cô là luáºt sư giá»i nhất mà â€.
“Äối vá»›i việc bị buá»™c tá»™i hà nh hung thôi thì anh không cần luáºt sư giá»i nhấtâ€.
“Nà y, cô hãy nghe đây!†Y nói “Tôi sẽ trả cô nhiá»u tiá»n hÆ¡n. - Giá»ng y pha chút tuyệt vá»ng. Hai ngà n trước và ...â€
Jennifer ấn nút chuông dưới bà n và Cynthia bước và o. “Dẫn ông La Guardia rá»i khá»i đây, Cynthiaâ€.
Joey la Guardia giáºn dữ nhìn Jennifer trong giây lát, nhặt nắm tiá»n lên và đút nhanh và o túi. Y bước ra khá»i văn phòng không nói lá»i nà o. Jennifer ấn nút đà m thoại.
“Ken nà y, anh có thể đến đây má»™t phút được không?â€
Ken Bailey mất chưa đến 30 phút để có được bản báo cáo đầy đủ vỠJoey La Guardia.
“Y có hồ sÆ¡ dà i đến 1 dặmâ€. Anh nói vá»›i Jennifer.
“Y và o tù ra tá»™i từ thá»§a 16 tuổiâ€. Anh nhìn qua mẩu giấy trong tay. “Y tạm được thả sau khi đã ná»™p tiá»n bảo lãnh. Y lại bị tóm cổ tuần trước vá» tá»™i hà nh hung và bạo ngược. Y đã đánh hai ông già nợ tiá»n cá»§a tổ chức mafiaâ€.
Má»i việc bá»—ng nhiên ăn khá»›p vá»›i nhau: “Joey La Guardia là m việc cho tổ chức mafia à ?â€
“Y là má»™t trong những kẻ thi hà nh lệnh cưỡng chế cá»§a Michael Morettiâ€.
Jennifer tức ứ cổ. “Anh kiếm số Ä‘iện thoại cá»§a Michael Moretti cho em được không?â€
Năm phút sau, Jennifer nói chuyện với Moretti.
“Ồ đây là má»™t niá»m vui không mong đợi, thưa cô Parker. Tôi....â€
“Ông Moretti nà y, tôi không thÃch bị hối lá»™ đâuâ€.
“Cô Ä‘ang nói gì váºy?â€
“Hãy nghe tôi đây. Và nghe cho kỹ. Tôi không phải bị đưa ra bán đâu nhé. Không phải lúc nà y, không phải bất cứ lúc nà o. Tôi sẽ không bà o chữa cho ông hoặc bất kỳ ai là m việc cho ông. Tôi muốn ông hãy để tôi yên. Rõ chưa ông?â€
“Tôi có thể há»i cô má»™t câu được chứ?â€
“Há»i Ä‘iâ€.
“Cô sẽ Ä‘i ăn trưa vá»›i tôi chứ?â€
Jennifer dáºp ngay máy.
* * * * *
Giá»ng Cynthia vang lên trong máy đà m thoại. “Má»™t ông Patrick Maguire nà o đó đến đây xin gặp chị, thưa chị Parker. Ông ta không hẹn trước nhưng ông ấy nói...â€
Jennifer mỉm cưá»i má»™t mình: “Bảo ông ta đợi nhéâ€.
Cô nhá»› lại cuá»™c nói chuyện cá»§a há» trên máy Ä‘iện thoại. Không phải là cách ông chÆ¡i như thế nà o mà là liệu ông có được hay không đấy, hiểu chưa? Cô cÅ©ng khá giá»i đấy, cô em ạ, nhưng tôi là m nghá» nà y lâu hÆ¡n cô nhiá»u. Hãy nói vá»›i khách hà ng cá»§a cô là tôi chúc lần sau may mắn hÆ¡n nhé!
Jennifer để Patrick Maguire đợi 5 phút và sau đó bấm máy gá»i Cynthia.
“Cho ông Maguire và o nhéâ€.
Phong thái vui vẻ cá»§a Patrick Maguire đã biến mất. Ông ta đã bị lừa và ông rất giáºn dữ nhưng không há» muốn che giấu Ä‘iá»u đó.
Ông Ä‘i vá» phÃa bà n cá»§a Jennifer và cáu kỉnh: “Cô là m phiá»n nhiá»…u cho tôi nhiá»u quá đấy, cô bạn ạ!â€
“Tháºt váºy à , ông bạn?â€
Ông ta ngồi xuống không đợi được má»i.
“Chúng ta hãy chấm dứt trò chÆ¡i Ä‘i. Tôi nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a Tổng cố vấn pháp lý cá»§a Công ty ôtô quốc gia. Tôi đã đánh giá cô thấp. Khách hà ng cá»§a tôi sẵn sà ng đưa ra má»™t giải phápâ€. Ông ta cho tay và o túi lấy ra má»™ phong bì và đưa cho Jennifer. Cô mở phong bì ra. Trong phong bì có tấm ngân đã chứng nháºn đỠtên Connie Garrett. Tấm ngân phiếu giá trị 1 trăm nghìn đôla.
Jennifer đút tấm ngân lại phong bì và gá»i trả Patrick Maguire.
“Thế nà y không đủ. Chúng tôi Ä‘ang kiện đòi 5 triệu đôla cÆ¡ mà â€.
Maguire cưá»i nhạo. “Không, cô không là m được đâu. Bởi vì khách hà ng cá»§a cô sẽ không ra hầu tòa. Tôi vừa má»›i đến thăm cô ấy. Không có cách nà o cô lại có thể đưa cô ta ra phòng xỠán được đâu. Cô ta khiếp sợ rồi và không có cô ta thì cô chẳng có cÆ¡ há»™i nà o thắng cuá»™c hếtâ€.
Jennifer nói giáºn dữ: “Ông không có quyá»n nói chuyện vá»›i Connie Garrett mà không có mặt cá»§a tôiâ€.
“Tôi chỉ cố giúp má»i ngưá»i thôi. Hãy cầm lấy tiá»n và biến Ä‘i cô bạn ạâ€.
Jennifer đứng báºt dáºy: “Má»i ông ra khá»i đây. Ông là m tôi muốn lá»™n má»aâ€.
Patrick Maguire nhá»m dáºy. “Tôi lại không biết là bụng cô có thể bị lá»™n má»a đấyâ€. Và ông ta bước ra cầm theo cái ngân phiếu.
Nhìn ông ta Ä‘i, Jennifer tá»± há»i liệu cô có phạm sai lầm ghê gá»›m không. Cô nghÄ© xem má»™t trăm nghìn đôla có thể là m gì cho Connie Garrett. Nhưng thế chưa đủ. Không đủ cho những gì mà cô gái đó phải chịu đựng hà ng ngà y, trong suốt quãng Ä‘á»i còn lại cá»§a cô.
Jennifer biết rằng Patrick Maguire đã đúng vá» má»™t Ä‘iá»u. Không có mặt Connie Garrett trong phòng xỠán thì không hy vá»ng gì là quan tòa sẽ phán quyết trả 5 triệu đôla. Lá»i nói không thể bao giá» thuyết phục được há» hiểu vá» sá»± khá»§ng khiếp trong cuá»™c Ä‘á»i cô ấy. Jennifer cần có tác động cá»§a sá»± có mặt cá»§a Connie Garrett trong phòng xỠán, để ban há»™i thẩm phải ngà y ngà y nhìn cô ta; nhưng không có cách nà o Jennifer có thể thuyết phục được cô gái trẻ đó ra hầu tòa. Cô phải tìm má»™t giải pháp khác váºy.
* * * * *
Adam gá»i Ä‘iện tá»›i.
“Anh xin lá»—i không thể gá»i em trước đây đượcâ€. Anh nói giá»ng xin lá»—i. “Anh phải há»™i há»p triá»n miên để tranh cá» và o Thượng nghị viện và ...â€
“Không sao cả, anh yêu ạ. Em hiểuâ€. - Mình buá»™c phải hiểu, cô thầm nghÄ©.
“Anh nhá»› em nhiá»u lắmâ€.
“Em cÅ©ng nhá»› anh Adam ạâ€. Anh sẽ không bao giá» biết em nhá»› nhiá»u như thế nà o đâu.
“Anh muốn gặp emâ€.
Jennifer muốn há»i ngay: “Khi nà o?†Nhưng cô lại cố đợi Adam nói tiếp.
“Anh phải Ä‘i thà nh phố Albany chiá»u nay. Anh sẽ gá»i cho em khi trở lạiâ€.
â€œÄÆ°á»£c thôiâ€. Cô còn có thể nói gì nữa chứ. Cô cÅ©ng chẳng thể là m được gì cả.
* * * * *
Và o lúc 4 giỠsáng, Jennifer thức giấc bởi một giấc mơ khủng khiếp và cô biết rằng mình sẽ già nh được 5 triệu đôla cho Connie Garrett
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Tên gá»i má»™t tổ chức mafia, tiếng à có nghÄ©a là “Sá»± nghiệp chúng taâ€.
Xem tiếp chương 18
|

11-08-2008, 09:02 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 18
“Chúng ta đã tổ chức hà ng loạt bữa tiệc để gây quỹ trên khắp bang. Chúng ta sẽ chỉ táºp trung váºn động ở các thà nh phố lá»›n. Chúng ta sẽ cố váºn động tranh cá» thông qua má»™t và i chương trình vô tuyến quốc gia như “Äối diện vá»›i quốc giaâ€, “Hôm nay†và “Gặp gỡ báo chÃâ€. Chúng ta tÃnh là có thể được... Adam nà y, anh Ä‘ang lắng nghe đấy chứ?â€
Adam quay sang Steward Needham và ba ngưá»i đà n ông khác trong phòng há»p, đó là các chuyên gia hà ng đầu cá»§a thông tin đại chúng. Needham đã bảo đã như váºy đối vá»›i anh và nói: “Vâng, tất nhiên, Stewardâ€.
Anh Ä‘ang nghÄ© vá» má»™t Ä‘iá»u khoản hoà n toà n khác. Vá» Jennifer. Anh muốn cô ở đây bên anh, chia sẻ sá»± nhá»™n nhịp cá»§a cuá»™c tranh cá», chia sẻ giây phút nà y, chia sẻ cuá»™c sống vá»›i anh.
Adam đã cố gắng và i lần thảo luáºn tình trạng cá»§a anh vá»›i Steward Needham, nhưng má»—i dịp đó ông ta Ä‘á»u chuyển sang chá»§ đỠkhác.
Adam ngồi đó nghÄ© vá» Jennifer và Mary Beth. Anh biết rằng tháºt không công bằng khi so sánh há» vá»›i nhau, nhưng tháºt khó có thể không là m như váºy được.
Jennifer rất dá»… gần. Cô quan tâm đến má»i thứ... Và là m cho mình thấy sống động. Mary Beth chỉ sống trong thế giá»›i nhá» bé cá»§a riêng cô ta.
Jennifer và mình có hà ng nghìn Ä‘iá»u chung. Mary Beth và mình chẳng có gì chung ngoà i hôn nhân.
Mình yêu vẻ hóm hỉnh cá»§a Jennifer. Cô ấy biết cách tá»± cưá»i mình. Mary Beth lúc nà o cÅ©ng tá» ra nghiêm trang.
Jennifer là m mình thấy trẻ lại. Mary Beth dưá»ng như già trước tuổi.
Jennifer luôn tá»± láºp. Mary Beth chỉ dá»±a và o mình, bảo sao nghe váºy.
Äó là năm Ä‘iểm khác nhau quan trá»ng giữa ngưá»i đà n bà mình yêu và vợ mình.
Năm lý do vì sao mình không thể bỠMary Beth.
Xem tiếp chương 19
|
 |
|
| |