 |
|

15-10-2008, 06:20 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ mưá»i má»™t
Tiết Äinh San cả phá trùng vây
ÄÆ°á»ng Thái Tông mừng được tướng tà i
Tiết Äinh San kéo quân tá»›i gần thà nh Tá»a Dương, nghe tiếng pháo dồn dáºp thì biết tình hình trong thà nh Ä‘ang nguy cấp, hạ trại xong láºp tức thăng trướng tụ há»™i chư tướng lại phân ra như sau:
- Äáºu Nhất Hổ và tướng Vương Tâm Khuê thống lÄ©nh hai muôn quân cầm cá» trắng đến phÃa tây thà nh Tá»a Dương.
- Trình Thiên Trung và Lục Thà nh thống lÄ©nh hai muôn quân đến cá»a nam, cầm cá» hồng là m hiệu lệnh.
- Uất Trì Thanh SÆ¡n và Vương Dân thống lÄ©nh hai muôn quân qua cá»a bắc, cầm cá» Ä‘en là m hiệu lệnh.
Tất cả nghe tiếng pháo nổ thì đồng xông và o đánh phá má»™t lượt. Phân phó xong, Tiết Äinh San cùng Tiết Kim Liên và Trình Giảo Kim kéo hết số quân còn lại đến cá»a đông bà y tráºn. Khi ấy Tô Bảo Äồng đã nghe tiếng quân tiếp viện chiếm ba ải thì không khá»i kinh sợ, lại nghe chÃnh nhị lá»™ nguyên soái kéo binh tá»›i thì không dám khinh thưá»ng, láºp tức nai nịt Ä‘iểm quân kéo ra, gá»i tên Trình Giảo Kim mà mắng.
Trình Giảo Kim tức quá thúc ngựa xông lên mắng lại:
- Khi ấy ta nói tháºt là đi tìm viện binh, ngươi kiêu ngạo cho ta Ä‘i qua, nay còn trách cái gì nữa? Sao không câm miệng mà chịu chết.
Tô Bảo Äồng nổi giáºn múa Ä‘ao xông lại định chém Trình Giảo Kim nhưng Tiết Äinh San kịp thá»i thúc ngá»±a ra đón đỡ, cùng Tô Bảo Äồng giao chiến long trá»i lở đất. Thấy nguyên soái không thắng nổi địch thá»§, hai tướng Liêu là Phi Long tướng quân Triệu Lương Sinh và Mạnh Hổ tướng quân là Kim Võ Thần xông ra tiếp trợ. Tiết Kim Liên và Äáºu Tiên Äồng thấy váºy cÅ©ng tiến ra, ngăn hai tướng Liêu lại, biến cuá»™c giao đấu trở thà nh há»—n chiến mù mịt trá»i đất, hÆ¡n ba chục hiệp mà chưa bên nà o chiếm được thắng thế.
Khi ấy ở cá»a nam, Trình Thiên Trung và Lục Thà nh nghe tiếng pháo lệnh thì hô quân tiến và o đánh giết. Chợt có hai tướng Liêu từ trại cưỡi ngá»±a xông ra quát lá»›n:
- Chúng ta là bá»™ tướng cá»§a Tô nguyên soái tên Lôi Tôn Äức và Từ Nhân. Các ngươi danh tÃnh là gì mà dám đến đây chịu chết?
Trình Thiên Trung và Lục Thà nh không thèm đáp, múa võ khà xông lại đánh luôn.
CÅ©ng khi ấy ở cá»a tây, Äáºu Nhất Hổ và Vương Tâm Khuê Ä‘ang giao chiên vá»›i hai tướng Liêu là Hùng Hổ đại tướng quân Các Thiên Äịnh và đại tướng quân Dương Phương. Bốn tướng quần thảo nhau rất kịch kiệt nhưng vẫn cầm đồng, không sao phân được thắng bại.
Ở cá»a Bắc, Uất Trì Thanh SÆ¡n và Vương Dân cÅ©ng bị hai tướng Liêu là Triệu Nguyên và Lý Tiên chặn đánh, hai ngưá»i quyết phá vòng vây kẻ quyết ngăn chặn nên cuá»™c chiến chưa sao kết liá»…u được.
Nghe bốn phÃa Ä‘á»u có quân reo hò, chiêng trống dồn dáºp, vua tôi nhÃ ÄÆ°á»ng biết là có quân giải cứu đến nÆ¡i nên hết sức mừng rỡ, há»™i tại bảo trướng bà n việc xuất quân tiếp tay. Từ Máºu Công sai Uất Trì Hiệu Hoà i và Tần Má»™ng Ngá»c dẫn quân ra cá»a đông tiếp ứng, cố bắt giết cho bằng được Tô Bảo Äồng. Còn Tiết Hiá»n Äồ và Chu Thanh ra cá»a nam, Khương Hưng Cụ và Lý Khánh Tiên kéo quân ra cá»a tây, Chu Văn và Chu Võ kéo quân ra cá»a bắc đồng tiếp ứng vá»›i quân triá»u đình, là m thế trong đánh ra ngoà i đánh và o.
Chư tướng đã bị vây hãm lâu ngà y nên nghe có quân đến cứu thì tinh thần phấn chấn hẳn lên, rầm rá»™ theo lệnh xuất binh ra bốn cá»a. Chu Văn và Chu Võ xông ra cá»a Tây, thấy hai tướng Liêu đánh nhầu vá»›i Uất Trì Thanh SÆ¡n và Vương Dân thì liá»n chạy lại tiếp tay. Triệu Nguyên bị bất ngá» thì không sao tránh kịp, bị Chu Thanh đâm trúng má»™t giáo và o lưng, nhà o xuống ngá»±a chết tốt.
Tướng Liêu còn lại là Lý Tiên thấy váºy thất kinh hồn vÃa, đưá»ng Ä‘ao hÆ¡i cháºm liá»n bị Uất Trì Thanh SÆ¡n quất trúng má»™t roi và o ngá»±c, tắt thở tức thì. Ở phÃa tây, hai tướng Liêu thấy Khương Hưng Cụ và Lý Khánh Tiên kéo quân xông ra, tướng Liêu chưa kịp quát há»i thì đã bị Khương Hưng Cụ xuất kỳ bất ý đâm cho má»™t giáo, nhà o xuống đất chết tươi. Má»™t mình Vương Phương đánh vá»›i bốn tướng ÄÆ°á»ng lúc thì cÅ©ng bị Äáºu Nhất Hổ ban cho má»™t giản chết tốt.
Cùng khi ấy ở cá»a nam, hai tướng Liêu là Lôi Tôn Äức và Từ Nhân thấy trong thà nh có quân xông ra trợ tiếp thì kinh hoảng vô cùng, chưa kịp quay ngá»±a bá» chạy thì bị Chu Thanh và Tiết Hiá»n Äồ hợp cùng Trình Thiên Trung, Lục Thà nh vây chặt và o giữa, chẳng bao lâu Ä‘á»u thiệt mạng. Các tướng ÄÆ°á»ng thừa cÆ¡ thúc quân xông lên đánh giết tÆ¡i bá»i, phá tan vòng vây ở ba cá»a thà nh.
Riêng cá»a đông do chÃnh Tô Bảo Äồng trấn giữ nên cuá»™c chiến ác liệt hÆ¡n. Tô Bảo Äồng thấy đã khá lâu mà không thắng nổi Tiết Äinh San thì liá»n lừa thế lấy phi Ä‘ao ra quăng lên. Chẳng ngá» kim khôi cá»§a Tiết Äinh San là váºt báu cá»§a nhà tiên nên tức thì hóa ra má»™t luồng hà o quang chiếu và o khiến phi Ä‘ao biến mất tăm. Tô Bảo Äồng hết sức tức giáºn, liên tiếp quăng tám ngá»n phi Ä‘ao còn lại nhưng rốt cuá»™c cÅ©ng bị kim khôi phá bằng hết. Tô Bảo Äồng túng thế đà nh lấy phi phiêu ra quăng lên.
Tiết Äinh San đã đỠphòng từ trước vá»™i lấy Xuyên Vân tiá»…n ra nhắm phi phiêu bắn liá»n. Phi phiêu bị trúng tên phát ra má»™t tiếng nổ long trá»i, tan thà nh tro bụi tức thì. Tô Bảo Äồng thấy váºy hồn vÃa bay mất, vá»™i và ng quay ngá»±a định bá» chạy. Tiết Äinh San mau tay lấy Hoà ng Võ tiên ra quất má»™t cái, tuy không trúng Tô Bảo Äồng nhưng ánh hà o quang cá»§a cây roi cÅ©ng đủ là m cho Tô Bảo Äồng há»™c máu tươi nằm trên lưng ngá»±a mà chạy trốn. Äáºu Tiên Äồng Ä‘ang đánh vá»›i Kim Võ Thần, thấy Tô Bảo Äồng trốn chạy liá»n lui ra tung Khổn Tiên thằng lên bắt trói. Tô Bảo Äồng biết đây là váºt báu, dù có phép thần thông cÅ©ng phải bó tay nên kinh sợ vô cùng, đà nh hóa ra má»™t luồng hà o quang ngÅ© sắc bay mất. Tiết Äinh San và Trình Giảo Kim Ä‘á»u giáºt mình, trong lòng tá»± biết Tô Bảo Äồng không phải phà m nhân nên truyá»n lệnh nổi chiêng thâu binh.
Quân tướng Ä‘ang chém giết thá»a tay, chợt nghe tiếng thâu binh Ä‘á»u rất kinh ngạc, tuy tuân lệnh nhưng không khá»i thắc mắc há»i nguyên nhân. Trình Giảo Kim liá»n giải thÃch:
- Thánh thượng bị vây hãm đã lâu, nay chẳng nên kéo dà i là m gì. Khi nà o triá»u bái xong, chấn chỉnh quân mã đâu đấy rồi tiến đánh Tây Liêu cho táºn tuyệt má»™t lần cÅ©ng chưa muá»™n.
Các tướng nghe váºy má»›i vui vẻ hạ lệnh cho quân sÄ© táºp há»p thà nh hà ng ngÅ©, theo bốn cá»a thà nh mà và o. Thái Tông vô cùng hoan hỉ, láºp tức thiết triá»u, truyá»n cho chư tướng và o báo công. Thái Tông nhìn thấy Tiết Äinh San còn trẻ tuổi thì hết sức kinh ngạc, vá»™i há»i Trình Giảo Kim, xem gốc gác ở đâu. Trình Giảo Kim cúi đầu tâu:
- Bệ hạ ban chỉ không được lấy tướng trong triá»u nên hạ thần đà nh phải treo bảng cầu hiá»n. Chưa tá»›i má»™t ngà y đã có Tiết Äinh San là con cá»§a Tiết nguyên soái và là đệ tá» cá»§a Vương Ngao lão tổ ra mặt xin cứu giá. Lý Ä‘iện hạ phong cho Tiết Äinh San là m Nhị lá»™ nguyên soái, tuy còn nhá» tuổi nhưng tà i năng chẳng kém bá»n lão thần chúng tôi.
Thái Tông mừng rỡ há»i đến các tướng khác. Trình Giảo Kim liá»n quỳ xuống xin tá»™i trước rồi má»›i dám giá»›i thiệu Tiết Kim Liên, Äáºu Tiên Äồng và Äáºu Nhất Hổ, tâu rõ việc nhân duyên cá»§a Tiết Äinh San. Thái Tông nghe xong cả cưá»i, phán:
- Trình vương huynh lần nà y là m mai là có công lá»›n chứ đâu phải có tá»™i? Triá»u đình được thêm mấy tướng tà i giá»i như váºy Ä‘á»u do vương huynh mà ra váºy.
Khi ấy Trình Giảo Kim má»›i yên tâm, tâu đến việc La Thông bị Vương Bất Siêu đâm chết ở ải Giá»›i Bà i. Thấy Thái Tông khóc ngất, Từ Máºu Công liá»n an á»§i:
- Xin bệ hạ đừng thương tâm, tất cả Ä‘á»u ở tá»± mình gây ra mà thôi.
Thái Tông kinh ngạc gạt nước mắt há»i lại thì Từ Máºu Công giải thÃch:
- Khi tảo bắc, La Thông đã có thá» vá»›i Lư Äồ công chúa là nếu phụ nhau sẽ bị lão già chÃn mươi tuổi đâm thá»§ng ruá»™t mà chết. Nay lá»i nguyá»n ứng nghiệm chứ không phải La Thông vắn số.
Thái Tông nghe váºy má»›i bá»›t sầu não, truyá»n Trình Giảo Kim đưa anh em há» Tiết và Liá»…u phu nhân vá» soái phá»§ thăm phụ thân. Khi ấy Tiết NhÆ¡n Quý cÅ©ng đã nghe các tướng thuáºt chuyện con mình được là m nhị lá»™ nguyên soái nhưng không tin cho lắm, đến khi táºn mắt thấy vợ và con gái thì má»›i chắc chắn, há»i ngà y vì sao Tiết Äinh San được cứu sống. Khi biết con mình được Vương Ngao lão tổ cứu vá» truyá»n thụ võ nghệ và pháp thuáºt, Tiết NhÆ¡n Quý cả mừng há»i:
- Con theo lão tổ đã lâu năm, váºy có biết thuốc gì chữa khá»i được vết thương cá»§a phi phiêu không?
Tiết Äinh San quỳ xuống thưa:
- Lão sư phụ đã biết trước việc nà y nên ban cho má»™t số linh Ä‘an. Phụ thân chỉ uống má»™t viên là khá»i ngay.
Tiết NhÆ¡n Quý cả mừng, truyá»n quân mang nước đến, hòa linh Ä‘an và o rồi má»™t ná»a uống má»™t ná»a thoa vết thương. Quả là tiên dược, chỉ trong giây phút Tiết NhÆ¡n Quý chẳng còn thấy Ä‘au đớn gì nữa, vết thương cÅ©ng là nh miệng rất mau. Khi đã tỉnh táo, Tiết NhÆ¡n Quý má»›i thấy ngoà i phu nhân và con gái còn má»™t nữ tướng khác nên há»i ngay:
- Còn vị nữ tướng nà y là ai váºy?
Liá»…u Kim Hoa liá»n gá»i Äáºu Tiên Äồng đến ra mắt gia gia. NhÆ¡n Quý cà ng thêm kinh ngạc há»i tiếp:
- Sao lại gá»i ta bằng gia gia?
Liá»…u Kim Hoa bèn thuáºt lại việc ở Kỳ Bà n SÆ¡n, vì việc cứu giá khẩn cấp nên rốt cuá»™c phải nhá» tá»›i Trình Giảo Kim đứng ra mai mối kết hợp. NhÆ¡n Quý nghe xong liá»n đổi sắc mặt, giáºn dữ quát mắng:
- Nghịch tá» chịu như thế là m mất cả gia phong cá»§a há» Tiết ta rồi. Vá»›i danh pháºn nhị lá»™ nguyên soái thì phải liệu mình Ä‘á»n Æ¡n nước chứ sao cúi đầu Ä‘i nháºn thảo khấu là m vợ? Tá»™i bất trung bất hiếu nà y không thể tha thứ được.
Quát xong, Tiết NhÆ¡n Quý xuống lệnh mang Tiết Äinh San ra pháp trưá»ng xá» trảm là m gương.
|

15-10-2008, 06:22 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ mưá»i hai
ÄÆ°á»ng thiên tá» di giá hồi triá»u
Lưỡng quốc sư giúp quân đánh phá
Liá»…u phu nhân thấy chồng bắt tá»™i Äinh San thì liá»n khóc ngất, nói:
- Trước kia tướng quân đã bắn chết Äinh San, may nhá» có lão tổ ra tay tế độ nên má»›i còn sống đến ngà y nay, láºp được công lao cứu giá. Nếu Ä‘em những việc ấy Ä‘á»n bù thì chẳng lẽ không xứng được tha cái tá»™i nhá» là tá»± ý thà nh thân hay sao?
Tiết Nhơn Quý khăng khăng nói:
- Dù có công lao đến thế nà o mà tham sắc đẹp phạm và o đạo lý thì cũng không thể tha chết được. Quân lệnh đã xuống thì phải thi hà nh, phu nhân đừng xin xỠgì nữa.
Nói xong, NhÆ¡n Quý vẫn nhất định truyá»n lệnh chém đầu. Liá»…u phu nhân chợt nhá»› ra má»™t Ä‘iá»u, vá»™i nói:
- Việc hôn nhân nà y có Lá»— quốc công đứng ra mai mối, quân tướng Ä‘á»u được tiệc tùng má»™t ngà y chứ không phải tá»± Äinh San tham sắc tá»± chuyên. Xin tướng công nghÄ© lại xem như váºy có tá»™i gì?
Nhơn Quý còn chưa biết nói sao thì Trình Giảo Kim từ ngoà i chạy và o, hổn hển nói:
- Tiết nguyên soái hãy nương tay. Tiểu tướng quân tà i mạo song toà n, lại được Äáºu tiểu thư phép thuáºt cao cưá»ng phò giúp thì rất có lợi cho triá»u đình. Huống chi việc nà y là do lão đứng ra mai mối chứ thoạt đầu tiểu tướng quân chẳng khứng chịu. Nếu nguyên soái chẳng bá» qua thì cứ chém đầu lão già nà y Ä‘i.
Nói xong, Trình Giảo Kim ngá»a cổ ra, gá»i quân sÄ© chém đầu mình. Äến nước đó mà NhÆ¡n Quý vẫn khăng khăng không chịu, nói:
- Việc gì thiên tuế yêu cầu tôi cũng xin vâng, còn đây là việc gia đình thì không thể để bại hoại gia phong được. Xin thiên tuế vỠnghỉ ngơi, ngà y mai tôi sẽ đến tạ tội.
Trình Giảo Kim nghe váºy rụng rá»i tay chân. May sao vừa lúc đó Thái Tông giá lâm, NhÆ¡n Quý đà nh phải ra cá»a quì nghênh tiếp. Thái Tông cho miá»…n lá»…, nói ngay:
- Trẫm nghe chuyện muốn chém đầu lệnh lang nên đến đây có và i lá»i muốn tá». Theo trẫm thì dù có tá»± tiện thà nh thân cÅ©ng là tá»™i nhá», có thể lấy công cứu giá ra để Ä‘á»n bù được. Vả lại hiện nay triá»u đình cần rất nhiá»u quân tướng để hoà n thà nh chinh tây cho mau, vì thế nguyên soái nể mặt trẫm mà bá» qua Ä‘i.
Bất đắc dÄ© NhÆ¡n Quý phải tuân theo nhưng khi Thái Tông vá» rồi liá»n truyá»n quân sÄ© dẫn Tiết Äinh San ra, đánh bốn chục trượng. Khi ấy Trình Giảo Kim chưa vá», vá»™i ngăn lại:
- Nguyên soái đã vì thánh thượng tha chết thì cũng nên vì lão đây mà đừng đánh đòn tiểu tướng quân.
Nói xong, Trình Giảo Kim cúi đầu vái lấy vái để. NhÆ¡n Quý không biết là m sao đà nh đứng tránh qua má»™t bên không nháºn lá»…, nói:
- Thiên tuế đã muốn váºy thì tôi xin nghe theo. Tuy nhiên tá»™i không thể tha dá»… như váºy mà sau nà y nó sinh ra khinh nhá»n, phải giam ba tháng để ngẫm nghÄ© vá» sai trái cá»§a mình. Riêng Äáºu Tiên Äồng thì tôi chẳng thể nháºn là m dâu con.
Nói xong, má»™t mặt NhÆ¡n Quý sai quân giam Äinh San và o ngục, má»™t mặt truyá»n anh em há» Äáºu thu xếp hà nh trang ra khá»i thà nh. Äáºu Tiên Äồng nghe váºy khóc ngất má»™t hồi nhưng không dám trái lệnh, lạy từ biệt rồi cùng anh lên ngá»±a Ä‘i luôn. Trình Giảo Kim thấy váºy váºy chạy theo giữ hai ngưá»i lại rồi và o nói vá»›i NhÆ¡n Quý:
- Hai anh em há» Äáºu tà i cao phép lạ, nếu nguyên soái không nháºn là con thì há» sẽ ngáºm oán vá» Kỳ Bà n sÆ¡n. Nếu há» chiêu táºp lâu la tiến đánh Trưá»ng An thì lấy ai chống cá»±? Khi ấy tá»™i mất Trung Nguyên cá»§a nguyên soái cÅ©ng chẳng nhỠđâu.
NhÆ¡n Quý nghe váºy giáºt mình, biết quyết định cá»§a mình quá nông nổi nên bằng lòng cho ngưá»i gá»i anh em há» Äáºu trở lại, nhìn nháºn là m dâu. Từ đó trở Ä‘i trong thà nh được bình yên vô sá»±, chẳng có nguy biến gì xảy ra nữa. Thấy váºy Thái Tông liá»n bà n vá»›i Từ Máºu Công:
- Trẫm rá»i Trưá»ng An đã lâu, nay Tây Liêu đại bại mấy phen thì chắc chẳng còn dám hung hăng như trước nữa. Vì thế trẫm định để Tiết nguyên soái ở lại lo liệu việc trừ khá» Tô Bảo Äồng, di giá hồi cung có được không?
Từ Máºu Công cÅ©ng cho như váºy vẹn cả đôi bá» nên Thái Tông láºp tức xuống lệnh cho các văn võ bá quan thu xếp vá» triá»u, các tướng thì ở lại phò giúp Tiết NhÆ¡n Quý. Sá»a soạn xong, Thái Tông cùng bá quan ra khá»i thà nh, tiện thể Ä‘em theo hà i cốt các tướng sÄ© tá» tráºn vá» Trưá»ng An mai táng.
Khi tiá»…n Thái Tông Ä‘i rồi, NhÆ¡n Quý láºp tức vá» soái phá»§ triệu hết các tướng lại dặn dò việc luyện táºp, canh phòng thà nh lÅ©y nghiêm cẩn, không được chểnh mảng.
Khi ấy Tô Bảo Äồng chạy cÅ©ng chưa xa, thấy quân ÄÆ°á»ng không Ä‘uổi theo thì liá»n đóng binh hạ trại. Kiểm Ä‘iểm thấy hÆ¡n trăm muôn binh mã nay chỉ còn lại phân ná»a mà má»™t số lại bị thương táºt, Tô Bảo Äồng hết sức lo buồn, tá»± nghÄ©:
- “Quân mã tổn thất quá nặng, ta lại mất hết chÃn lưỡi phi Ä‘ao, ba cái phi phiêu thì còn mong gì đánh chác nữa? Chi bằng rút binh trở vá» kinh thà nh, chiêu má»™ thêm và luyện lại phi Ä‘ao rồi má»›i tiến binh báo thù trả háºn thì hay hÆ¡n là ngồi đây chá» bị bá»n chúng tiêu diệt.â€
NghÄ© váºy nên ngà y hôm sau Tô Bảo Äồng hạ lệnh cho quân nhổ trại, nhắm hướng Tây Liêu mà đi. ÄÆ°á»£c má»™t Ä‘oạn, Tô Bảo Äồng chợt thấy trước mặt có bụi cát tung bay mịt mù, má»™t Ä‘oà n quân rất đông Ä‘ang ầm ầm kéo tá»›i thì thất kinh hồn vÃa, than lá»›n:
- Trước có địch, sau lưng có quân đuổi theo thì mạng ta đúng là hết rồi.
Chẳng đặng đừng, Tô Bảo Äồng phải cho quân sÄ© dừng lại bà y tráºn. Khi nháºn ra đạo quân ấy do Thiết Bảng đạo nhân và Phi Bạt thiá»n sư dẫn đầu, Tô Bảo Äồng mừng rỡ khôn xiết, chạy ra đón mừng. Nghe Tô Bảo Äồng kể việc bại tráºn toan lui binh vá» Tây Liêu, hai vị quốc sư cưá»i ngất, nói:
- Nguyên soái là m như váºy tất sẽ bị quân nhÃ ÄÆ°á»ng chê cưá»i thối mÅ©i. Nay đã có chúng tôi đây cùng vá»›i ba mươi muôn binh mã thì còn sợ gì nữa, mau trở lại Toả Dương thà nh đánh báo thù Ä‘i.
Tô Bảo Äồng nghe theo, há»p số tà n quân còn lại và o ba mươi muôn quân cá»§a hai vị quốc sư rầm rá»™ quay trở lại, nổi pháo vây Tá»a Dương thà nh như trước. Khi ấy trá»i đã tối nên NhÆ¡n Quý không xuất tráºn, cho quân canh giữ nghiêm nhặt, ngà y mai sẽ đối đầu má»™t phen. Sáng hôm sau, NhÆ¡n Quý còn Ä‘ang thương nghị vá»›i các tướng thì chợt nghe tin Tô Bảo Äồng và hai vị quốc sư đã dẫn quân tá»›i khiêu chiến.
Tiết NhÆ¡n Quý cả giáºn, há»i các tướng thì có Vương Tâm Khuê bước ra xin đánh tráºn đầu. ÄÆ°á»£c NhÆ¡n Quý bằng lòng, Vương Tâm Khuê Ä‘iểm ba ngà n quân thiết kỵ phát pháo khai thà nh. Thấy ngưá»i đối diện là má»™t hoà thượng diện mạo hung ác, mặc Liệt Hoả cà sa, cưỡi Kim Sư mã, cầm thiá»n trượng dương dương tá»± đắc, Vương Tâm Khuê cả giáºn, lá»›n tiếng mắng:
- Tên trá»c kia! Ta chẳng thèm đánh vá»›i bá»n thối tha các ngươi, mau và o gá»i Tô Bảo Äồng ra đây đối chiến.
Phi Bạt thiá»n sư nghe váºy nổi giáºn phừng phừng, chẳng thèm há»i há» tên cho má»i miệng, múa thiá»n trượng xông đến đánh luôn. Phi Bạt thiá»n sư muốn trổ tà i cho Tô Bảo Äồng thấy nên đánh chưa được mấy hiệp liá»n quay ngá»±a bá» chạy, chá» Vương Tâm Khuê Ä‘uổi tá»›i gần thì liá»n lấy phi bạt ra quăng, miệng niệm thần chú lâm râm. Vương Tâm Khuê vừa thấy trên đầu có ánh hà o quang sáng chói, chưa kịp nhìn rõ váºt gì thì bị phi bạt đánh trúng đầu, vỡ sá» chết tươi. Bá»n quân thiết kỵ vì muốn lấy xác chá»§ tướng vá» nên phải xông và o già nh giá»±t, kết quả tổn hại hÆ¡n má»™t ná»a má»›i thà nh công.
Tiết NhÆ¡n Quý nghe báo nghÄ©a đệ cá»§a mình tá» tráºn thì nổi giáºn, sai hai tướng là Lục Thà nh và Vương Dân ra đánh báo thù, có Mã Biêu theo lượt tráºn. Lục Thà nh và Vương Dân thấy Phi Bạt thiá»n sư còn Ä‘ang lá»›n tiếng thì cả giáºn, đồng múa võ khà xông và o đánh luôn. Lần nà y Phi Bạt thiá»n sư không sao chống nổi hai tướng gắng gượng giao đấu má»™t lúc lại dùng tá»›i bảo bối váºy. ÄÆ°Æ¡ng nhiên hai tướng là phà m nhân thì sao chống nổi phép tiên, Ä‘á»u vỡ đầu chết tốt. Mã Biêu ở ngoà i thấy váºy thất kinh hồn vÃa, vá»™i nổi chiêng thu quân chạy vá» thà nh, tâu vá»›i NhÆ¡n Quý:
- Yêu đạo dùng má»™t cái phi bạt tá»a hà o quang sáng chói mắt, hạ tướng chẳng nhìn thấy gì nên không thể đánh được, nên đà nh chịu quay vá» chịu tá»™i.
Tiết NhÆ¡n Quý giáºn lắm, chỉ mặt Mã Biêu mắng:
- Ngươi đứng lược tráºn, khi thấy địch trổ tà thuáºt ra sao không báo ngay cho hai tướng biết mà bá» chạy.
Nói xong, NhÆ¡n Quý truyá»n quân chém đầu Mã Biêu là m gương, há»i xem có tướng nà o dám ra báo thù hay không. Biết đạo nhân có phi bạt hết sức lợi hại nên chẳng tướng nà o trả lá»i, Ä‘á»u cú gầm mặt xuống đất. Thấy váºy Äáºu Nhất Hổ liá»n xin ra tráºn. NhÆ¡n Quý gáºt đầu nói:
- Tướng quân có phép địa hà nh thì chắc là có thể giết yêu được yêu đạo. Nếu thà nh công bản soái sẽ ghi công đầu, sau nà y ban thưởng.
Äáºu Nhất Hổ tuân lệnh, cho quân rầm rá»™ kéo ra còn mình thì Ä‘i dưới đất để tìm cÆ¡ há»™i hạ sát đối phương. Phi Bạt thiá»n sư thấy quân không có tướng nên rất nghi hoặc, còn Ä‘ang trố mắt nhìn thì từ dưới đất Äáºu Nhất Hổ vá»t lên, cầm côn đánh nhầu. Phi Bạt thiá»n sư đón đỡ được, thế nhưng con ngá»±a xoay chuyển quá cháºm nên bị Äáºu Nhất Hổ đánh trúng má»™t côn, Ä‘au quá nhảy dá»±ng lên, hất chá»§ xuống dưới đất. Tuy váºy Phi Bạt thiá»n sư vẫn kịp lấy phi bạt quăng ra. Äáºu Nhất Hổ biết khó có thể chống lại, láºp tức chui xuống đất trốn mất. Phi Bạt thiá»n sư thất kinh nghÄ© thầm:
- â€œÄÆ°á»ng triá»u có nhiá»u tướng tà i phép như váºy thì tháºt khó cho chúng ta".
Vừa nghÄ© Phi Bạt thiá»n sư vừa cầm bảo bối chưc sẵn, mắt nhìn chăm chú dưới đất, há»… thấy địch thá»§ trồi đầu lên là đánh liá»n. Äáºu Nhất Hổ tuy ở dưới đất nhưng thấy rất rõ, cưá»i ngất má»™t hồi rồi nói:
- Yêu tăng cứ đứng đó chơi đi, ta vỠthà nh ăn cơm đây.
Phi Bạt thiá»n sư nghe tiếng cưá»i nhá» dần thì biết nhưng nói tháºt, căm tức thu quân trở vá». Äáºu Nhất Hổ ra mắt NhÆ¡n Quý, cúi đầu thưa:
- Phi bạt quả là báu váºt lợi hại, tôi không thể chống lại nổi. Vừa rồi nếu không có phép địa hà nh thì chắc cÅ©ng sẽ như ba tướng mà thôi.
NhÆ¡n Quý nghe váºy toát cả mồ hôi, nghÄ© mãi không ra kế nên đà nh phải cho quân treo miá»…n chiến bà i. Ngà y hôm sau, Phi Bạt thiá»n sư kéo quân đến, thấy váºy thì lá»›n tiếng mắng chá»i má»™t hồi má»›i chịu thu binh vá» trại. Các tướng trong thà nh hết sức xao xuyến, cùng nhau bà n soạn đủ cách vẫn không biết là m thế nà o trừ khá» Phi Bạt thiá»n sư được. Uất Trì Thanh SÆ¡n chợt nói:
- Nhị lá»™ nguyên soái vốn có mưá»i bảo váºt cá»§a lão tổ, nếu được tha ra thì má»›i bắt giết nổi yêu đạo.
Nhơn Quý sầm mặt mắng luôn:
- Ta hạ lệnh giam ba tháng, chẳng lẽ có mấy ngà y đã tha? Các ngươi không được bà n việc trái quân lệnh như thế.
Chư tướng cả sợ, không dám nói nữa. Vì váºy luôn ba ngà y vẫn không có tướng nà o dám ra tráºn mà cÅ©ng chẳng biết kế sách nà o đối phó. Bất đắc dÄ© NhÆ¡n Quý phải treo bảng, hứa thưởng cho ai giết được Phi Bạt thiá»n sư thì ban Vạn Há»™ hầu, thưởng áo mÅ© cùng và ng ngá»c ngân lượng. Äáºu Nhất Hổ xem bảng nghÄ© thầm:
- “Phen nà y Tiết tiểu thư chạy đâu cho khá»i?â€
NghÄ© xong, Äáºu Nhất Hổ liá»n và o soái phá»§ thưa vá»›i NhÆ¡n Quý:
- Tôi có cách giết được yêu đạo nhưng chẳng muốn là m quan, cân Ä‘ai áo mão, chỉ xin má»™t Ä‘iá»u, nếu được nguyên soái chấp thuáºn thì sẽ táºn lá»±c ra tay ngay.
NhÆ¡n Quý ngạc nhiên há»i lại thì Äáºu Nhất Hổ cúi đầu thưa:
- TÃnh ra tôi cÅ©ng thuá»™c dòng dõi hoà ng tá»™c, là cháu ná»™i cá»§a Nguyên vương, còn đương kim thánh thượng là vai thúc thúc. Vì váºy cả gan dám xin nguyên soái thương tình cho tôi được cưới Tiết tiểu thư, tôi sẽ hết lòng trừ khá» yêu đạo, chẳng há» dám hai lòng.
NhÆ¡n Quý nghe xong nổi tráºn lôi đình, chỉ mặt Äáºu Nhất Hổ mắng lá»›n:
- Cuồng tặc! Con gái ta là lá ngá»c cà nh và ng, sao có thể gả cho tên thảo khấu như ngươi, nếu còn nói nữa thì đừng trách ta đó.
Äáºu Nhất Hổ cương quyết nói:
- Nếu nguyên soái không bằng lòng thì tôi cÅ©ng chẳng ép uổng, sẽ vá» Kỳ Bà n sÆ¡n cho khá»i báºn tâm.
NhÆ¡n Quý nghe Äáºu Nhất Hổ nói giống như hăm dá»a thì tức quá, vá»— bà n gá»i quân mang ra chém đầu ngay láºp tức. Quân sÄ© tuân lệnh, vừa xúm lại thì Äáºu Nhất Hổ chui xuống đất mất tiêu. NhÆ¡n Quý thở dà i nghÄ© thầm:
- “Thánh thượng vừa má»›i trao quyá»n cho ta chống vá»›i Tây Liêu váºy mà ngay tráºn đầu đã chết luôn ba tướng. Nay Äáºu Nhất Hổ lại bá» Ä‘i thì là m sao còn nhìn mặt thánh thượng cùng quần thần được nữa. Chi bằng ta cứ gạt hắn ra sức, sau nà y có gả hay không thì tùy, lấy ai là m chứng mà lo?â€
Nhơn Quý bèn nhìn xuống đất nói lớn:
- Äáºu tướng quân, ta đã nghÄ© lại rồi. Nếu tướng quân giết được Phi Bạt thiá»n sư thì sau khi hồi triá»u sẽ gả con gái cho.
Nhất Hổ nghe váºy liá»n chui lên, bái tạ NhÆ¡n Quý rồi nói:
- Nguyên soái đã bằng lòng thì đêm nay tôi sẽ ra sức độn thổ qua trại Liêu tìm cơ hội. Trước hết trộm phi bạt trước, sau sẽ chém cho hắn một đao là yên.
NhÆ¡n Quý khen kế đó rất hay, truyá»n Nhất Hổ cứ theo đó mà thi hà nh.
|

15-10-2008, 06:23 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ mưá»i ba
Tần Hán hạ sơn cứu sư huynh
Äinh San trổ phép Ä‘uổi yêu đạo
Äáºu Nhất Hổ tuân lệnh, đến canh hai liá»n độn thổ qua trại quân Liêu, chẳng cần tìm kiếm cÅ©ng biết là nÆ¡i Phi Bạt thiá»n sư Ä‘ang ngồi bởi vì khi ấy Tô Bảo Äồng Ä‘ang cho mở tiệc ăn mừng, treo bảo bối phi bạt lên ngá»n cá» cho quân tướng chiêm ngưỡng, gá»i là há»™i Tế Bảo.
Äáºu Nhất Hổ nghe phÃa trên có tiếng ngưá»i ăn uống cưá»i nói ồn à o liá»n thò đầu lên quan sát. Chẳng ngá» Phi Bạt thiá»n sư nhìn thấy, bèn ghé tai Tô Bảo Äồng báo cho biết, nói đừng kinh động để địch nhân biết mà chạy trốn. Sau đó Phi Bạt thiá»n sư lấy má»™t bảo bối khác tên là Kim Cương chỉ địa ném ra, niệm chú là m cho đất cứng lại như gang thép.
Äáºu Nhất Hổ thấy đột ngá»™t Phi Bạt thiá»n sư dùng tá»›i bảo bối thì biết mình đã lá»™ hình tÃch, kinh hoảng toan chui xuống đất bá» trốn thì đã không kịp mất rồi, hai cái mảnh phi bạt từ trên cao bay xuống hợp lại là m má»™t, giam Äáºu Nhất Hổ và o giữa. Äáºu Nhất Hổ dùng Ä‘ao cố cạy miệng chui ra nhưng phi bạt cứng như kim cương, không sao thà nh công nổi. Äáºu Nhất Hổ hết sức chán nản, ngồi bó gối thở dà i má»™t hồi, chợt nghÄ©:
- “Ta vì tham sắc đẹp cá»§a Tiết tiểu thư mà thà nh ra bị hại. Tuy nhiên trước kia sư phụ có ban cho ta má»™t viên linh Ä‘an, bặn bao giá» gặp nạn thì uống và o, có lẽ chÃnh là bây giá» chẳng sai.â€
Äáºu Nhất Hổ nghÄ© xong liá»n thò tay và o trong túi tìm viên linh Ä‘an, sau khi uống xong thấy tinh thần sảng khoái hẳn lên, chẳng còn biết đói khát gì nữa nên yên tâm ngồi trong cái bạt ấy mà chỠđợi. Khi ấy Tô Bảo Äồng định lôi Äáºu Nhất Hổ ra chém quách nhưng Phi Bạt thiá»n sư ngăn lại, cưá»i nói:
- Tên nà y là đệ tá» cá»§a Vương Thiá»n lão tổ, chưa chắc chém chết được. Nay ta giam trong đó thì dù thần tiên sau bảy ngà y cÅ©ng tan thà nh đống máu, cần gì phải ra tay?
Tô Bảo Äồng nghe váºy má»›i yên lòng, cùng hai vị quốc sư ăn uống cho đến táºn sáng. Trong khi ấy Tiết NhÆ¡n Quý thấy trá»i sáng hẳn mà Äáºu Nhất Hổ chưa vá» thì rất nghi ngại, sai Trình Thiên Trung lên địch lâu xem thá» bên trại Liêu có bêu đầu Äáºu Nhất Hổ hay chưa. Nghe Trình Thiên Trung vá» báo là không thấy động tÄ©nh gì, NhÆ¡n Quý cÅ©ng hÆ¡i mừng là Äáºu Nhất Hổ chưa chết nhưng lại buồn bá»±c vì như thế là hết cách đối địch.
Nhơn Quý đang ngồi suy nghĩ, chợt nghe quân sĩ và o báo có Thiết Bảng đạo nhân đến khiêu chiến thì hội chư tướng đến soái phủ thương nghị, nói:
- Trước kia là hòa thượng, bây giá» là đạo sÄ©, có lẽ toà n là bà ng môn tả đạo. Vì thế chúng ta không nên ra đánh vá»™i, chá» ba ngà y nữa để xem tin tức Äáºu Nhất Hổ ra sao rồi hãy tÃnh.
Các tướng Ä‘á»u xin nghe theo, vì thế NhÆ¡n Quý sai quân lên thà nh treo bảng miá»…n chiến bà i. Thiết Bảng đạo nhân thấy váºy cưá»i ngất, lui quân vá» trại nghỉ ngÆ¡i.
Khi ấy tại Liên Hoa động núi Song Long là nÆ¡i Vương Thiá»n lão tổ tu hà nh. Lão tổ Ä‘ang ngồi thiá»n định, chợt thấy tinh thần máy động thì biết là có việc nguy cấp, vá»™i và ng đánh tay bói má»™t quẻ. Khi biết đệ tá» Äáºu Nhất Hổ cá»§a mình Ä‘ang bị lâm nạn, lão tổ liá»n gá»i Tần Hán đến nói:
- Sư huynh cá»§a ngươi bị nạn nÆ¡i Tá»a Dương thà nh. Nay ta ban cho hai bảo bối là Phi Thiên mạo và Nháºp Äịa hà i cùng má»™t lá linh phù, hạ sÆ¡n xuống trần cứu sư huynh cho mau. Sau đó ngươi theo Tiết nguyên soái chinh Tây mà láºp công, sẽ gặp lương duyên tốt đẹp.
Tần Hán từ trước tá»›i nay không dám há»i sư phụ vá» thân pháºn cá»§a mình, nhân dịp nà y liá»n xin được biết để đối xá» vá»›i má»i ngưá»i cho đúng. Vương Thiá»n lão tổ gáºt đầu nói:
- Ngươi chÃnh là con trưởng cá»§a Tần Hoà i Ngá»c, phò mã triá»u ÄÆ°á»ng nhưng đã chết khi khởi đầu việc chinh Tây. Khi ngươi ba tuổi, ta Ä‘i ngang qua hoa viên thấy ngươi có duyên pháºn nên nổi tráºn gió mang vỠđây nuôi dưỡng, đến nay đã mưá»i ba năm. Nay cÆ¡ trá»i đã tá»›i, ta cho ngươi xuống núi láºp sá»± nghiệp công danh, tuy nhiên bản tÃnh ngươi rất háo sắc, phải cố mà giữ gìn má»›i thà nh ngưá»i tốt đẹp được.
Tần Hán nghe xong cúi đầu xin tuân theo, lãnh nháºn bảo bối rồi từ biệt sư phụ xuống núi. Äang đằng vân, Tần Hán chợt thấy có má»™t tiên nữ xinh đẹp tuyệt trần, đứng tá»±a gốc tùng nhìn mình mà cưá»i thì không sao nhịn nổi lòng dâm, láºp tức hạ xuống mở lá»i trêu chá»c. Tiên nữ á»ng ẹo ná»a như chịu ná»a như không khiến Tần Hán bừng bừng như bị lá»a đốt, xông và o ôm lấy định giở trò mây mưa cho thá»a lòng dâm.
Chẳng ngá» trong chá»›p mắt tiên nữ biến đâu mất còn mình thì Ä‘ang ôm chặt gốc cây tùng, hai tay dÃnh cứng. Khi ấy Tần Hán má»›i hiểu ra là sư phụ thá» lòng, vá»™i và ng nói lá»›n:
- Äệ tỠđã biết tá»™i rồi, từ nay trở Ä‘i không dám là m cà n như thế nữa.
Tần Hán vừa nói xong thì trên không có tiếng Vương Thiá»n lão tổ nói vá»ng xuống:
- Nghiệt súc! Ngươi vừa má»›i vâng vâng dạ dạ thế mà rá»i núi chưa đầy ná»a khắc đã phạm tá»™i rồi. Vì việc gấp nên ta tha cho lần nà y, nếu tái phạm thì đừng trách.
Lão tổ nói xong tá»± nhiên Tần Hán hai tay rá»i khá»i gốc tùng, vá»™i quỳ xuống tạ Æ¡n rồi cấp tốc đằng vân xuống thà nh Tá»a Dương. Khi ấy NhÆ¡n Quý Ä‘ang cùng các tướng thương nghị quân cÆ¡, chợt thấy có má»™t ngưá»i thấp lùn bay xuống thì lại tưởng là Äáºu Nhất Hổ. Äến khi ngưá»i nà y bước và o xá dà i chứ không lạy, NhÆ¡n Quý nhìn kỹ má»›i biết là lầm, cau mặt há»i:
- Ngươi là yêu quái ở đâu, dám đến đây trêu chá»c bản soái?
Tần Hán cúi đầu, thưa:
- Tôi chÃnh là cháu ná»™i cá»§a Tần Thúc Bảo, con cá»§a Tần Hoà i Ngá»c tên là Tần Hán. Khi lên ba tuổi Ä‘i dạo hoa viên được Vương Thiá»n lão tổ mang vá» nuôi dạy. Nay được lệnh sư phụ xuống cứu sư huynh là Äáºu Nhất Hổ và giúp nguyên soái diệt trừ bằng hết bá»n yêu đạo.
NhÆ¡n Quý nghe xong hết sức mừng rỡ nhưng không nhịn được cưá»i thầm bởi vì hình như đệ tá» cá»§a Vương Thiá»n lão tổ ngưá»i nà o cÅ©ng thấy lùn. NhÆ¡n Quý cố nhịn cưá»i nói ngay:
- Äáºu Nhất Hổ biệt tăm đã bảy ngà y rồi, nếu tướng quân có lệnh cá»§a sư phụ thì mau Ä‘i cứu ngay kẻo trá»….
Tần Hán vâng lệnh cùng em là Tần Má»™ng hà n huyên mấy lá»i rồi bay sang trại quân Liêu, lén giết chết má»™t tên quân có Ä‘eo lệnh bà i, lấy quần áo mặc và o. Äá»c lệnh bà i, Tần Hán biết tên quân nà y là Hắc Äắc Cưá»ng thì rất yên trÃ, ung dung tìm đưá»ng và o dinh.
Tần Hán chợt nhìn thấy tên má»™t tên quân cầm lệnh tiá»…n Ä‘i có vẻ hối hả thì chặn lại há»i thăm có việc gì không. Tên quân nà y ngay tình cho biết mình Ä‘ang Ä‘i đến đại trướng dẫn Äáºu Nhất Hổ vá» cho quốc sư đốt chết vì hạn bảy ngà y đã tá»›i. Tần Hán nghe váºy mừng thầm trong bụng, giết chết tên quân ấy rồi chạy đến nguyên soái trướng bẩm báo cho Tô Bảo Äồng biết.
Tô Bảo Äồng thấy đó là lệnh tiá»…n tháºt thì chẳng nghi ngá» chi cả, sai quân giao cái bạt cho Tần Hán mang vá». Tần Hán cả mừng, ra khá»i trướng liá»n dùng phép đằng vân bay tuốt vá» thà nh, đặt cái bạt trước sân rồi và o trình vá»›i nguyên soái. NhÆ¡n Quý cả mừng, láºp tức sai quân dùng cây gáºy sắt cạy gỡ hai mảnh bạt ra nhưng dùng hết cách, cả đến búa nặng mà không sao là m cho cái bạt ấy suy suyển được tà nà o.
Tần Hán đứng nhìn, chợt nhá»› đến đạo linh bùa sư phụ ban cho, láºp tức lấy dán và o miệng bạt, chỉ trong chá»›p mắt hai mảnh bạt tá»± động mở toác ra. Äáºu Nhất Hổ từ trong nhảy ra, không dám nhìn má»i ngưá»i, diện mạo đỠbừng vì hổ thẹn. NhÆ¡n Quý thấy váºy cÅ©ng thương hại, mở lá»i an á»§i:
- Äáºu tướng quân nhịn đói đã bảy ngà y thì chẳng cần Ä‘a lá»…, vá» dinh nghỉ ngÆ¡i Ä‘i.
Sau đó NhÆ¡n Quý truyá»n cho quân hạ miá»…n chiến bà i xuống, sá»a soạn ngà y mai xuất quân giao đấu. Trong khi ấy ở bên trại Liêu, Phi Bạt thiá»n sư biết có ngưá»i lừa lấy phi bạt cá»§a mình thì rụng rá»i tay chân, than dà i:
- Công phu tu luyện của ta trong bấy lâu nay mới được bảo bối ấy, nay bị mất thì lấy gì dương danh với thiên hạ.
Thiết Bảng đạo nhân cưá»i, khuyên nhá»§:
- Mất má»™t cái phi bạt thì đã sao? Tôi còn đủ mưá»i hai cây thiết bảng đây, thừa sức đánh tan bá»n quan tướng nhÃ ÄÆ°á»ng rồi.
Nói xong, Thiết Bảng đạo nhân hung hăng Ä‘iểm quân kéo tá»›i trước thà nh khiêu chiến. NhÆ¡n Quý liá»n cấp cho Tần Hán ba ngà n quân mở cá»a thà nh ra đối địch. Thấy tướng mạo cá»§a Tần Hán thấp lùn, Thiết Bảng đạo nhân cưá»i mỉa, nói:
- Chắc ÄÆ°á»ng triá»u hết tướng rồi má»›i sai ngươi ra tráºn.
Tần Hán giáºn quá chẳng thèm đáp lại, bất ngá» múa roi đánh tá»›i tấp khiến Thiết Bảng đạo nhân không sao xoay trở kịp, rốt cuá»™c phải nhảy xuống ngá»±a má»›i giữ được thế cầm đồng, rảnh tay lấy thiết bảng quăng lên. Tần Hán láºp tức xá» chân và o Nháºp Äịa hà i, chui xuống đất rồi chạy vá» thà nh. Thiết Bảng đạo nhân thấy váºy rất kinh sợ, vá»™i rút quân vá» chứ không dám hung hăng như trước nữa.
Hôm sau, Tần Hán nghe báo Thiết Bảng đạo nhân lại đến khiêu chiến thì liá»n xin Ä‘i. NhÆ¡n Quý trong ý không muốn nhưng Tần Hán năn nỉ quá, quyết hôm nay sẽ trổ tà i nên rốt cuá»™c phải bằng lòng. Lần nà y Thiết Bảng đạo nhân chẳng thèm nói năng gì cả, vừa thấy Tần Hán là niệm chú khiến cho trá»i đất tối Ä‘en như má»±c để tìm cÆ¡ há»™i đánh giết. Tần Hán thất kinh hồn vÃa, vá»™i lấy Phi Thiên mạo ra đội và o, bay vút lên táºn mây xanh.
Thiết Bảng đạo nhân thấy váºy cÅ©ng kinh hãi, nghÄ© thầm:
- “Hôm qua hắn chui xuống đất, hôm nay bay lên trá»i thì tháºt là thần thông. Ta chẳng nên cố sức là m gì, nếu thất bại e rằng mang tiếng vá»›i Tô nguyên soái.â€
Vì thế Thiết Bảng đạo nhân rút quân vá» trại. Riêng Tần Hán biết mình chỉ có hai món bảo bối đó không thể đánh nổi vá»›i Thiết Bảng đạo nhân nên cÅ©ng bay vá» thà nh. Ngà y hôm sau nữa, Thiết Bảng đạo nhân vẫn chưa kinh sợ, vẫn dẫn quân đến khiêu chiến khiến NhÆ¡n Quý hết sức lo lắng chẳng biết sai ai ra đối phó. Thấy váºy mấy vị tổng binh kết nghÄ©a đồng bước ra xin được xuất chiến.
NhÆ¡n Quý tuy không bằng lòng nhưng vẫn không khá»i lo lắng, cho luôn Äáºu Nhất Hổ và Tần Hán Ä‘i theo lược tráºn. Thiết Bảng đạo nhân thấy các tướng ÄÆ°á»ng xông ra quá đông thì sợ hãi láºp tức dùng hết mưá»i hai cây Thiết Bảng quăng lên má»™t lượt. Mấy vị tổng binh chưa kịp đối phó thì đã bị thiết bảng bay xuống tá»›i tấp, đánh chết trong chá»›p mắt.
Tần Hán và Äáºu Nhất Hổ vô cùng kinh sợ, nghiến răng xông và o đánh vá»›i Thiết Bảng đạo nhân để cho quân sÄ© cướp xác các vị tổng binh mang vá».
NhÆ¡n Quý nghe tin nà y hầu như chết ngất cả ngưá»i, khóc thương các anh em kết nghÄ©a mãi không thôi. Trình Giảo Kim thấy váºy liá»n bước đến khuyên:
- Trước kia nguyên soái bị phi phiêu, nhá» dùng linh Ä‘an cá»§a Äinh San mà khá»i nạn. Nay thá» dùng linh Ä‘an ấy thì may ra có thể cứu sống được các vị tổng binh.
NhÆ¡n Quý túng thế đà nh phải xuống lệnh thả Äinh San ra, há»i vá» số linh Ä‘an còn lại. Äinh San thưa:
- Sư phụ ban cho con một hồ lô, mới dùng một viên nên còn đủ số để cứu các vị thúc thúc, xin phụ thân đừng lo lắng.
Nói xong, Tiết Äinh San lấy linh Ä‘an ra hòa vá»›i nước, cạy miệng đổ và o, trong chốc lát các vị tổng binh Ä‘á»u sống lại khá»e mạnh như xưa. Trong khi ấy Thiết Bảng đạo nhân không há» hay biết, trở vá» khoe công trạng vá»›i Tô Bảo Äồng, cho rằng quân tướng nhÃ ÄÆ°á»ng bị phen nà y Ä‘á»u khiếp vÃa kinh hồn, có thể công phá thà nh trì được rồi. Tô Bảo Äồng nghe theo, xuống lệnh sai Thiết Bảng đạo nhân dẫn quân tiến đánh cá»a đông; Phi Bạt thiá»n sư đánh cá»a nam; Tô Bảo Äồng Ä‘Ãch thân đánh cá»a bắc, còn cá»a tây bá» trống.
Thấy quân Liêu đồng loạt tấn công, NhÆ¡n Quý vá»™i phân phó các tướng ra chống cá»±. Tần Hán và Äáºu Nhất Hổ dẫn ba ngà n quân ra cá»a nam, Tiết Äinh San và Äáºu Tiên Äồng dẫn quân chống cá»± cá»a đông; còn mình và con gái dẫn quân phụ trách cá»a bắc.
Phi Bạt thiá»n sư vừa xua quân tiến tá»›i gần cá»a nam thì chợt nghe có tiếng pháo lệnh nổ vang rồi Äáºu Nhất Hổ và Tần Hán đồng xông ra má»™t lượt. Hai tướng biết Phi Bạt thiá»n sư đã mất bảo bối nên không sợ hãi, hô nhau tiến đánh dữ dá»™i. Phi Bạt biết chống không nổi, quay ngá»±a chạy dà i.
Cùng khi ấy vợ chồng Tiết Äinh San kéo quân ra cá»a đông chống cá»±. Thiết Bảng đạo nhân nhìn thấy Äáºu Tiên Äồng xinh đẹp chẳng khác tiên nữ giáng trần thì động lòng dâm, tá»± nghÄ©:
- “Tên nà y mang vợ ra dâng ta đây, lẽ nà o ta bá» qua cÆ¡ há»™iâ€.
Thiết Bảng đạo nhân nghÄ© xong, không thèm há»i han quát mắng tiếng nà o, láºp tức rút thiết bảng quăng lên. Ngay khi ấy từ trên đầu Äinh San vụt ra má»™t luồng hà o quang, nhắm thiết bảng bay tá»›i, trong phút chốc biến thiết bảng thà nh tro bụi. Thiết Bảng đạo nhân khiếp vÃa kinh hồn, vá»™i ném hết các thiết bảng ra nhưng bao nhiêu Ä‘á»u bị luồng hà o quang cá»§a Äinh San là m cho tiêu tan. Thiết Bảng đạo nhân kinh hồn mất vÃa, vá»™i và ng giục ngá»±a bá» chạy.
Riêng NhÆ¡n Quý và Tiết Kim Liên xông ra cá»a bắc cùng Tô Bảo Äồng quyết chiến. Hai bên giao tranh hÆ¡n mưá»i hiệp thì Tô Bảo Äồng bắt đầu Ä‘uối sức, chém bừa má»™t Ä‘ao rồi quay ngá»±a bá» chạy. Thấy Kim Liên Ä‘uổi theo ráo riết, Tô Bảo Äồng chẳng còn nghÄ© đến thương hương tiếc ngá»c nữa, lấy phi Ä‘ao ném vá» phÃa sau. Tiếc rằng Tiết Kim Liên luyện được lục Ä‘inh lục giáp há»™ thân nên lưỡi phi Ä‘ao liá»n bị thu mất, chẳng còn thấy tăm tÃch đâu nữa.
Cùng đưá»ng Tô Bảo Äồng đà nh phải quay lại giao chiến vá»›i cha con NhÆ¡n Quý. Kim Liên thấy váºy vá»™i niệm chú sai Lục Ä‘inh Lục giáp bắt sống Tô Bảo Äồng cho mình. Tô Bảo Äồng túng thế đà nh phải hóa thà nh luồng hà o quang ngÅ© sắc trốn chạy. ChÃn viên bá»™ tướng và bá»n quân sÄ© như rắn mất đầu, cố chống đỡ được Ãt hiệp Ä‘á»u bị cha con NhÆ¡n Quý giết sạch.
Tô Bảo Äồng chạy được má»™t Ä‘oạn thì gặp Phi Bạt thiá»n sư và Thiết Bảng đạo nhân. Ba bại tướng nhìn nhau ứa nước mắt, than thở hết lá»i. Hai vị quốc sư gạt nước mắt nói:
- Chúng ta mất cả Ä‘á»i ngưá»i má»›i luyện được bảo bối, nay phút chốc tan tà nh thì chẳng còn gì để giúp cho nguyên soái. Bây giá» chúng ta vá» núi luyện lại, bao giỠđược thì sẽ tái ngá»™.
Tô Bảo Äồng biết không cầm giữ được, chá» hai vị quốc sư Ä‘i rồi thì chán nản dẫn tà n binh vá» Tây Liêu. Khi tá»›i gần Hà n Giang quan, Tô Bảo Äồng chợt trông thấy má»™t đạo quân rầm rá»™ Ä‘i tá»›i, trên cỠđỠmấy chữ “Phụng nhi chinh đông hoà ng háºu" thì cả mừng nói lá»›n:
- Äã có chị ta khởi binh đến giúp thì còn lo gì nữa.
Nói xong, Tô Bảo Äồng cho quân dừng lại, thúc ngá»±a chạy tá»›i ra mắt hoà ng háºu khóc lóc kể sá»± tình. Tô Cẩm Liên nghe xong cả giáºn, nói:
- Ta ở triá»u rất lo lắng cho hiá»n đệ vì biết nhÃ ÄÆ°á»ng tướng mạnh quân đông. Lâu nay không thấy tin chiến thắng báo vá» thì nóng ruá»™t, xin chúa thượng cấp cho bốn mươi muôn binh, và i trăm chiến tướng để qua giúp hiá»n đệ má»™t tay. Dè đâu xuất quân muá»™n má»™t chút mà hiá»n đệ đã ra nông ná»—i nà y, mặt mÅ©i đâu mà vá» kinh thà nh nhìn chúa thượng.
Tô Bảo Äồng cúi gằm đầu, chưa biết biện bạch ra sao thì Tô Cẩm Liên nói tiếp:
- Tốt hÆ¡n hết là hiá»n đệ nhưá»ng ấn soái, ta sẽ thay mặt đến Tá»a Dương thà nh giết hết bá»n xâm lược thì má»›i Ä‘oái công chuá»™c tá»™i nổi.
Tô Bảo Äồng biết tá»· tá»· được tiên nhân truyá»n thụ nhiá»u pháp thuáºt, võ nghệ còn cao cưá»ng hÆ¡n cả mình nên bằng lòng ngay, từ biệt lên núi tu luyện lại phi Ä‘ao.
|

15-10-2008, 06:24 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ mưá»i bốn
Tô hoà ng háºu vô tình mất mạng
Hà n Giang quan nữ tướng trổ tà i
Khi Tô Bảo Äồng Ä‘i rồi, Tô Cẩm Liên liá»n hạ lệnh cho quân tướng cấp tốc kéo đến Toả Dương thà nh, dà n quân ra vây bá»c như trước. NhÆ¡n Quý chưa kịp khao thưởng ba quân, chợt nghe báo có quân Liêu do Tô hoà ng háºu kéo đến thì cả giáºn, mắng lá»›n:
- Bá»n Phiên tặc tháºt chẳng biết sợ trá»i sợ đất, nếu không giết hết chắc chẳng yên vá»›i chúng. Phải thừa lúc địch chưa yên chá»— đánh má»™t tráºn cho biết tay.
Mắng xong, NhÆ¡n Quý liá»n sai Chu Thanh cùng các vị tổng binh dẫn quân ra đánh. Tuy chưa an dinh xong, nhưng nghe tiếng pháo nổ Tô hoà ng háºu biết ngay là quân ÄÆ°á»ng định tiến đánh bất ngá», vá»™i và ng cho quân bà i tráºn đối phó. Tám vị tổng binh nhìn thấy Tô hoà ng háºu môi son mắt phụng, đầu đội Kim quan, mặc Ngư Lân giáp lóng lánh trông tá»±a như Chiêu Quân trước kia thì Ä‘á»u khen thầm. Tô Cẩm Liên thấy các tướng cứ nhìn mình chăm chú liá»n thúc ngá»±a tiến ra phÃa trước lá»›n tiếng nói:
- Hôm nay ta quyết báo thù cho em ta, các ngươi chưa chịu xuống ngựa đầu hà ng hay sao?
Chu Thanh nghe váºy cưá»i nhạt, hô các anh em đồng xông ra má»™t lượt. Tô Cẩm Liên tuy võ nghệ cao cưá»ng nhưng không chống nổi tám tướng, vá»™i quay ngá»±a bá» chạy. Thấy địch nhân vẫn Ä‘uổi theo ráo riết, Tô Cẩm Liên liá»n thò tay lấy Hoả hồ lô ra, miệng niệm chú lâm râm. tức thì từ trong hồ lô bay ra má»™t đà n quạ lá»a, nhắm các tổng binh nhà o xuống. Các vị tổng binh hết sức kinh sợ, tuy Ä‘á»u chạy được và o thà nh nhưng ngưá»i nà o cÅ©ng bị cháy đầu sém trán trông rất thảm bại.
Thấy phụ thân cau mặt lo lắng không biết cách nà o đối phó vá»›i bầy quạ lá»a, Tiết Äinh San liá»n xin ra tráºn thá» xem tà pháp ấy lợi hại đến đâu. NhÆ¡n Quý biết con có bảo bối nhưng vẫn không yên tâm, sai cả Äáºu Nhất Hổ và Tần Hán theo há»™ tráºn.
Tô Cẩm Liên chợt thấy má»™t tướng trẻ tuổi tiến ra, diện mạo thanh tú, phong độ uy nghi thì động lòng, nhìn không chá»›p mắt. Tiết Äinh San cÅ©ng biết váºy nên quát lá»›n má»™t tiếng rồi má»›i phóng kÃch đâm tá»›i để cho Tô Cẩm Liên không kịp đón đỡ. Hai ngưá»i giao chiến vá»›i nhau được hÆ¡n mưá»i hiệp thì Tô Cẩm Liên quay ngá»±a bá» chạy, cÅ©ng dùng quạ lá»a như trước.
Tiết Äinh San đã đỠphòng sẵn, bá» kÃch lấy cung bắn luôn má»™t phát Xuyên Vân tiá»…n, bao nhiêu quạ lá»a Ä‘á»u rÆ¡i rụng bằng hết. chẳng ngá» Tô Cẩm Liên nhân cÆ¡ há»™i ấy rút Äả Thần tiên ra quất má»™t nhát, Äinh San Ä‘ang cầm cung nên không sao đón đỡ được, đà nh phải nghiêng lưng hứng chịu, há»™c máu chạy dà i.
Tô Cẩm Liên quyết bắt cho được Tiết Äinh San nên chẳng chần chá», thúc ngá»±a ruổi theo gấp rút. Äinh San hết sức kinh hãi, chợt thấy có má»™t thiếu nữ Ä‘ang đè má»™t con cá»p mà đánh thì liá»n lá»›n tiếng kêu cứu. Thiếu nữ dừng lại, nhìn Äinh San rồi há»i:
- Tướng quân là ai, bị ngưá»i nà o đánh Ä‘uổi mà phải kêu tôi cứu giúp?
Khi biết Äinh San Ä‘ang bị Tô hoà ng háºu Ä‘uổi theo, thiếu nữ nà y cưá»i ngất, nói:
- ÄÆ°á»£c rồi. Tướng quân và o rừng mà trốn, tôi sẽ cho mụ ấy má»™t chuỳ là xong.
Äinh San nghe theo, vừa kịp ẩn và o bụi cây thì Tô Cẩm Liên Ä‘uổi tá»›i. Nhìn quanh không thấy Äinh San đâu, Tô Cẩm Liên liá»n há»i thăm thiếu nữ xem có thấy má»™t vị tướng quân nà o chạy qua không. Thiếu nữ đáp ngay:
- Có thấy, hắn đang trốn trong bụi cây kia.
Tô Cẩm Liên cả mừng, vừa quay lưng định chạy và o rừng thì bị thiếu nữ dùng xác con cá»p Ä‘áºp cho má»™t nhát và o đầu. Äinh San thấy Tô Cẩm Liên nhà o xuống ngá»±a thì liá»n phóng ngá»±a ra cắt thá»§ cấp. Xong xuôi, Tiết Äinh San xuống ngá»±a bái tạ thiếu nữ, há»i thăm quê quán. Thiếu nữ chẳng hổ thẹn chút nà o, đáp ngay:
- Tôi tên là Trần Kim Äịnh, phụ thân là Trần Vân trước kia là m tổng binh cho triá»u Tuỳ. Phụ thân tuân lệnh Ä‘i mượn binh nhưng lạc đưá»ng thà nh ra phải ở lại Ô Long sÆ¡n nà y đốn cá»§i kiếm sống.
Nói xong, Kim Äịnh má»i khách vá» nhà mình dùng cÆ¡m nhưng Äinh San sợ trái vá»›i quân lệnh nên từ chối, hẹn ngà y sau sẽ cho ngưá»i đến Ä‘á»n Æ¡n. Kim Äịnh gáºt đầu, có vẻ bịn rịn nói:
- Tôi sẽ chá» tin tướng quân, xin chá»› thất tÃn.
Äinh San hứa lần nữa rồi cầm thá»§ cấp cá»§a Tô Cẩm Liên chạy vá» ra mắt phụ thân kể lại má»i việc. NhÆ¡n Quý nghe xong liá»n nói:
- Như váºy con phải giữ lá»i hứa và háºu tạ ân nhân cho đúng đạo lý. Nếu Trần Vân là tổng binh cá»§a Tuỳ triá»u thì chắc Trình thiên tuế biết mặt, xin nhá» má»™t phen váºy.
Trình Giảo Kim bằng lòng, hôm sau cùng Äinh San mang má»™t số và ng bạc gấm lụa tìm đưá»ng đến núi Ô Long. Trần Vân vá»™i ra đón và o nhà trà nước, cho biết:
- Tôi lưu lạc nÆ¡i đất Liêu nà y đã lâu, trong lòng vẫn muốn tìm cÆ¡ há»™i đê vá» quê hương. Nay cÆ¡ duyên kỳ ngá»™ nà y thì muốn dâng con gái cho Tiết tướng quân, còn tôi sẽ mặc giáp lên yên phò giúp nguyên soái báo Ä‘á»n công Æ¡n. Nếu thiên tuế bằng lòng thì lá»… váºt nà y, nói giúp cho tôi má»™t tiếng.
Trình Giảo Kim vốn rất thÃch là m mai mối, nghe váºy nháºn lá»i ngay, cầm lá»… váºt vá» thuáºt lại vá»›i NhÆ¡n Quý. Tiết Äinh San thấy nhan sắc Kim Äịnh không được mặn mà thì tỠý phân vân muốn từ chối nhưng NhÆ¡n Quý sầm mặt ngay, nói:
- Ngươi đáng lẽ đã chết rồi, nay được ngưá»i cứu sống thì phải ghi nhá»› Æ¡n huệ ấy, sao từ chối được. Kim Äịnh tuy chẳng xinh đẹp nhưng là đệ tá» cá»§a Võ Dương thánh mẫu thì mai sau giúp cho ngươi má»™t tay rất đắc lá»±c. Vì thế ngươi không được phân vân, ngay ngà y mai phải mang xe ngá»±a đến đón cha con Trần Vân vỠđây.
Äinh San bất đắc dÄ© phải tuân lệnh phụ thân. Liá»…u Kim Hoa được thêm con dâu rất mừng, cùng Äáºu Tiên Äồng hối thúc Äinh San sá»a soạn lá»… váºt đón rước Kim Äịnh cho đúng phép. Ô Long sÆ¡n không cách xa thà nh bao nhiêu nên chỉ ná»™i má»™t ngà y việc đón rước đã hoà n tất, NhÆ¡n Quý liá»n đứng chá»§ hôn, tác hợp cho Äinh San và Kim Äịnh thà nh thân.
Kim Äịnh hết lòng kÃnh trá»ng Äáºu Tiên Äồng, còn Äáºu Tiên Äồng nghÄ© Æ¡n cá»§a Kim Äịnh cứu chồng thì cÅ©ng chẳng phân lá»›n nhá», đối xá» như chị em má»™t nhà hoà thuáºn.
Vá» phần quân tướng Liêu thấy chá»§ tướng chết thì tá»± động bá» chạy tán loạn, kêu khóc vang trá»i. Nhá» váºy từ đó Toả Dương thà nh được bình yên vô sá»±. NhÆ¡n Quý thấy không còn gì đáng ngại má»›i viết tiệp vá» triá»u tâu báo, sai Tiết Hiá»n Äồ trấn giữ ải Giá»›i Bà i; Chu Văn trấn giữ ải Kim Hà ; Chu Võ trấn giữ Tiếp Thiên quan, cùng nhau cai quản má»™t giải đất rá»™ng tiếp giáp vá»›i Trung Nguyên.
Má»™t thá»i gian sau, chấn chỉnh quân mã xong, NhÆ¡n Quý tÃnh đến việc tiến qua Hà n Giang quan nên há»™i các tướng lại nghị sá»±. Trần Vân vốn quen thuá»™c đưá»ng lối, bước ra thưa:
- Hà n Giang tuy cách đây không xa chỉ chừng bốn trăm dặm nhưng phải qua má»™t con sông lá»›n má»›i tá»›i được quan ải nên rất khó tiến binh. Thêm nữa quan ải nà y do cha con Phà n Hồng trấn giữ, cả hai Ä‘á»u túc trà đa mưu, là m tá»›i tước Äịnh Quốc vương thì không thể khinh thưá»ng được. Trước tiên nguyên soái nên cho đóng tháºt nhiá»u bè để qua sông rồi tÃnh sau.
Nhơn Quý khen phải, xuống lệnh cho bốn tướng là Trình Thiết Ngưu, Uất Trì Hiệu Hoà i, Ngũ Quân Nhất và Khương Hưng Cụ dẫn quân lên rừng đốn gỗ là m bè, hạn trong một tháng phải xong. Bốn tướng tuân lệnh thi hà nh nên chẳng mấy chốc đã hoà n tất, vỠthà nh phục mệnh.
NhÆ¡n Quý cả mừng, láºp tức đến giáo trưá»ng Ä‘iểm ba mươi muôn binh, phong cho La Chương là m tiên phong, Tần Má»™ng là m háºu táºp, Uất Trì Thanh SÆ¡n lo lương thảo, Trình Thiên Trung đốc lương, Chu Thanh Ä‘i khắp nÆ¡i thu góp lương thá»±c, để Vương Tâm Khuê và Vương Tâm Hạt ở lại giữ thà nh. Phân phó xong xuôi, NhÆ¡n Quý nhá» Trần Vân là m hướng đạo, rầm rá»™ kéo Ä‘i, chẳng mấy chốc đã đến bên bá» Hà n Giang.
Nhìn sông nước mênh mông, sóng bá»§a ầm ầm, NhÆ¡n Quý cÅ©ng hÆ¡i nghi ngại, gá»i hết các tướng lại dặn dò phải qua sông cho mau. Quả nhiên NhÆ¡n Quý lo lắng không lầm, khi ấy ở Hà n Giang quan, Phà n Hồng nghe quân thám mã báo tin thì liá»n gá»i hai con lại nói:
- Nhân lúc quân ÄÆ°á»ng chưa qua sông kịp, hai ngươi hãy dẫn thuá»· binh đánh chặn ngang hông, ta sẽ dẫn bá»™ binh tiếp ứng trên bá».
Phà n Long và Phà n Hổ vâng lệnh, láºp tức Ä‘iểm binh kéo Ä‘i. Vì thế quân mã nhÃ ÄÆ°á»ng còn Ä‘ang ở ná»a sông thì chợt nghe có tiếng pháo nổ vang trá»i, từ hai bên vô số chiến thuyá»n xông ra. Thấy khà thế cá»§a địch quân quá mạnh, quân sÄ© toan dạt ra hai bên tránh né nhưng NhÆ¡n Quý ra lệnh:
- Thuỷ chiến chẳng phải như bộ chiến mà có thể chạy đâu cũng được. Nếu ai không tiến lên thì sẽ tuân theo quân pháp trừng trị.
Nghe lệnh nà y các tướng đà nh vừa đánh vừa hối thúc quân sÄ© chèo lên cho mau. Tần Má»™ng đánh vá»›i Phà n Long, La Chương giao chiến vá»›i Phà n Hổ, còn Äáºu Nhất Hổ thì lo chặn các chiến thuyá»n địch, không cho áp sát. ÄÆ°á»£c má»™t lúc, Phà n Long và Phà n Hổ Ä‘á»u bị La Chương và Tần Má»™ng đánh bị thương nên kinh hãi quay thuyá»n bá» chạy, bá» thuyá»n lên bá», cùng vá»›i cha cố thá»§ quan ải.
NhÆ¡n Quý thừa thế cho quân trống vang lừng, tiến thẳng đến trước ải nhưng vì địa thế chỉ có má»™t con đưá»ng độc đạo, hai bên toà n là vách núi sừng sững nên rốt cuá»™c phải lui ra sau mấy dặm an dinh hạ trại. Phà n phu nhân nghe tin hai con bị thương thì rất nóng lòng sốt ruá»™t, ra nói vá»›i chồng:
- Con gái chúng ta vừa má»›i được Lê SÆ¡n thánh mẫu cho hạ sÆ¡n, sao tướng công không cho nó ra tráºn? Trước là thá» tà i, sau báo thù cho hai anh!
Nói xong, Phà n phu nhân gá»i tiểu thư là Phà n Lê Huê ra cho phụ thân há»i han. Khi nghe biết sá»± tình, Phà n Lê Huê nghÄ© thầm:
- “Khi xuống núi, sư phụ cho ta biết có lương duyên vá»›i Tiết Äinh San. Nay quân ÄÆ°á»ng đã tá»›i thì ra tráºn xem thá» dung mạo hắn ra sao rồi định liệu sau.â€
NghÄ© váºy nên Phà n Lê Huê cúi đầu xin phụ thân ngà y mai cho mình ra đối chiến. ÄÆ°á»£c Phà n Hồng bằng lòng, Phà n Lê Huê liá»n và o nhà sau lấy linh dược ra chữa trị cho hai anh. Tuy đã quyết trong lòng nhưng đêm ấy Phà n Lê Huê không sao ngá»§ được, trong lòng trăn trở bao nhiêu ý nghÄ©:
- “Trước kia cha mẹ có hứa gả ta cho Dương Phà m nhưng theo lá»i đồn thì tên nà y tướng mạo xấu xÃ, tÃnh tình hung ác, chẳng lẽ lại Ä‘em thân ngá»c cá»§a ta dâng cho hắn. Vả lại sư phụ có nói lương duyên cá»§a ta ở nhà há» Tiết, vì thế nhất định ngà y mai phải gá»i Äinh San ra đấu chiến rồi má»›i quyết định được.â€
Vì váºy hôm sau trá»i chưa sáng hẳn, Phà n Lê Huê đã nai nịt xong, Ä‘iểm quân kéo đến trước trại ÄÆ°á»ng khiêu chiến, có Phà n Long và Phà n Hổ Ä‘i theo lược tráºn. NhÆ¡n Quý nghe nói đó là con gái cá»§a Phà n Hồng thì rất coi thưá»ng nhưng quân thám thÃnh cho biết:
- Phà n Lê Huê tuy là nữ nhi nhưng tà i phép và võ nghệ rất cao cưá»ng. Chẳng biết tại sao nữ tướng cứ đòi thế tá» ra đánh, hăm dá»a sẽ phá trại quân ta thà nh bình địa.
NhÆ¡n Quý nghe váºy cả giáºn, không cho Äinh San ra tráºn mà há»i lại các tướng. Äáºu Nhất Hổ vốn là ngưá»i hiếu sắc, nghe váºy liá»n bước ra xin Ä‘i ngay. La Chương cÅ©ng muốn ra tráºn xem thá» Phà n Lê Huê tà i sắc ra sao nên NhÆ¡n Quý bằng lòng, cho theo lược tráºn.
|

15-10-2008, 06:26 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ mưá»i lăm
Một roi đánh bại hai nữ tướng
Ba lần cầm bắt đấng trượng phu
Thấy hai tướng ÄÆ°á»ng má»™t cao má»™t thấp, tướng mạo tầm thưá»ng, Phà n Lê Huê biết ngay không phải là Äinh San nên quát lá»›n:
- Các ngươi định ra đây là trò cưá»i cho thiên hạ hay sao? Mau vá» gá»i thế tá» Äinh San ra đây đối chiến vá»›i ta má»›i xứng.
Hai tướng thấy tướng mạo Phà n Lê Huê thiên hương quốc sắc thì mê mẩn đứng nhìn không chá»›p mắt, khi nghe quát cÅ©ng không lấy là m bá»±c bá»™i, cưá»i mà nói:
- Nữ tướng kia! Nếu thắng bá»n ta thì sẽ má»i thế tá» ra, bằng thua thì hãy theo vá» là m vợ cho xong.
Phà n Lê Huê cả giáºn, múa song Ä‘ao nhắm La Chương chém luôn. Thấy La Chương đón đỡ, Nhất Hổ cÅ©ng khoái chà xông và o tiếp má»™t tay. Tuy đánh vá»›i hai tướng nhưng Phà n Lê Huê chẳng nao núng chút nà o, dùng Ä‘ao chỉ lên trá»i má»™t cái, láºp tức không biết bao nhiêu thiên binh thần tướng mặt xanh nanh và ng, kim khôi rá»±c rỡ từ đâu xông ra đánh giết tÆ¡i bá»i. Hai tướng cÅ©ng không sao chống cá»± nổi, quay đầu dẫn tà n quân vá» chịu tá»™i thưa vá»›i NhÆ¡n Quý:
- Nữ tướng có phép vãi Ä‘áºu thà nh binh nên chúng tôi không sao chống nổi. Nữ tướng má»™t má»±c muốn thế tá» ra đối địch, xin nguyên soái thá» má»™t lần xem sao?
NhÆ¡n Quý cà ng thêm giáºn, nhất định không cho Äinh San ra tráºn mà xuống lệnh cho Äáºu Tiên Äồng. Khi ra trước tráºn, Äáºu Tiên Äồng thấy Phà n Lê Huê xinh đẹp còn hÆ¡n mình mấy phần thì kinh ngạc vô cùng, nói lá»›n:
- Ta là thứ thiếp cá»§a Tiết Äinh San, ngươi là pháºn gái không biết nhục sao mà cứ gá»i chồng ngưá»i khác ra đánh?
Phà n Lê Huê nghe váºy không sao chịu nổi, múa song Ä‘ao đánh liá»n. Äáºu Tiên Äồng cÅ©ng dùng song Ä‘ao nên bốn thanh Ä‘ao bay lượn như rồng bay phượng múa, quả là kỳ phùng địch thá»§. Thấy giao chiến đã hÆ¡n bốn mươi hiệp mà chưa phân được thắng bại, Phà n Lê Huê liá»n rút roi tiên ra định đánh. Äáºu Tiên Äồng nhìn thấy thì biết ngà y đó là bảo bối lợi hại, vá»™i và ng quay ngá»±a đà o tẩu.
Kim Äịnh thấy váºy liá»n xin NhÆ¡n Quý cho ra đánh báo thù. Phà n Lê Huê chợt thấy có má»™t nữ tướng dung mạo xấu xà dẫn quân tiến ra thì cưá»i ngất nói lá»›n:
- Ngươi tháºt giống vợ cá»§a Táo quân, chẳng muốn sống nữa hay sao mà ra đây chịu chết? Sao không gá»i thế tá» ra đây đối chiến?
Kim Äịnh cả giáºn mắng lại:
- Tiện tì kia! Sao ngươi muốn chồng ta ra tráºn? Chẳng lẽ ngươi là m kỳ nữ hay sao?
Phà n Lê Huê nghe váºy ná»a kinh ngạc ná»a buồn cưá»i vì má»™t vị thế tá» như Tiết Äinh San sao Ä‘i lấy má»™t ngưá»i chẳng có nhan sắc là m vợ. Thấy Phà n Lê Huê không nói, Kim Äịnh liá»n vung đôi chùy nặng hÆ¡n trăm cân nhắm đầu địch thá»§ đánh luôn. Phà n Lê Huê chẳng sợ hãi, dùng song Ä‘ao chống lại nhưng muốn mau kết thúc nên được mấy hiệp liá»n niệm chú biến ra vô số thiên binh thần tướng. Kim Äịnh cả cưá»i nói:
- Phép tắc tầm thưá»ng như thế mà cÅ©ng mang ra khoe vá»›i ta.
Nói xong, Kim Äịnh Ä‘á»c luôn mấy câu thần chú, tức thì thiên binh thần tướng biến mất hết. Phà n Lê Huê cả giáºn, rút Tru Tiên kiếm ra quăng lên. Äây là bảo váºt rất thần kỳ nên dù Kim Äịnh có tà i phép cÅ©ng không tránh khá»i, bị má»™t kiếm và o vai bại tẩu chạy vá» thà nh. NhÆ¡n Quý không sao dằn được tức giáºn, nhưng vẫn không cho Äinh San ra tráºn, gá»i Tiết Kim Liên lại nói:
- Nữ tướng đánh với nữ tướng, ngươi hãy ra báo thù cho hai chị, đừng để mất tiếng hỠTiết nhà ta.
Tiết Kim Liên vâng lệnh Ä‘iểm quân mở cá»a thà nh kéo ra. Khi nhìn thấy Phà n Lê Huê xinh đẹp tuyệt trần mà võ nghệ cùng tà i phép cao cưá»ng Ãt ngưá»i địch lại, Tiết Kim Liên nảy sinh lòng cảm mến, nhẹ nhà ng thuyết phục:
- Phà n nữ tướng! Ta thấy ngươi tà i sắc vẹn toà n, nếu đầu vá» nhÃ ÄÆ°á»ng thì chẳng mất vinh hoa phú quý đâu, chẳng tốt hÆ¡n là vùi chôn hương sắc ở đất Phiên bang nà y hay sao?
Phà n Lê Huê nghe váºy cÅ©ng dịu lá»i đáp:
- Cô nương tên há» là gì? Ta vốn vâng mạng sư phụ xuống núi sánh duyên cùng Tiết Äinh San nên má»›i muốn gá»i ra xem mặt thá». Nếu Äinh San thắng được ta thì ta má»›i nghe lá»i sư phụ, bằng không sẽ ở váºy suốt Ä‘á»i.
Tiết Kim Liên cưá»i ngất, nói:
- Tôi là em cá»§a Tiết Äinh San, nếu cô nương muốn há»™i diện thì tôi sẽ báo lại vá»›i phụ thân, sáng mai cho vương huynh ra tráºn.
Phà n Lê Huê bằng lòng, hai bên Ä‘á»u nổi chiêng thu binh. Äinh San nghe Kim Liên kể lại việc nà y liá»n vá» bà n vá»›i hai vợ. Äáºu Tiên Äồng và Kim Äịnh hết sức tức tối, nói ngay:
- Con yêu nữ ấy đánh chị em chúng tôi bị thương, thù nà y chưa trả thì Ä‘á»i nà o lại chịu nhưá»ng chồng.
Tiết Äinh San phải an á»§i hết lá»i hai phu nhân má»›i thôi mắng chá»i. Ngà y hôm sau nghe tin Phà n Lê Huê đến khiêu chiến, NhÆ¡n Quý bất đắc dÄ© phải cho Äinh San ra tráºn. Phà n Lê Huê nhìn thấy má»™t tướng trẻ tuổi đầu đội kim khôi, mặc giáp bạc, cưỡi ngá»±a Äằng vân, cầm thiên phương hoạ kÃch hết sức oai dÅ©ng, tướng mạo chẳng khác Phan An, Tống Ngá»c thì mừng thầm, còn Tiết Äinh San thấy Phà n Lê Huê mà y tằm mắt phượng, xinh đẹp hÆ¡n cả Äáºu Tiên Äồng thì cÅ©ng khen trong bụng nhưng vì danh dá»± cá»§a quân tướng nhÃ ÄÆ°á»ng nên quát lá»›n rồi múa kÃch đánh luôn.
Phà n Lê Huê vừa múa song đao chống đỡ vừa nói:
- Ngươi là Tiết Äinh San phải không? Sư phụ ta có dặn khi xuống núi sẽ kết duyên cùng ngươi. Vì thế đừng đánh nữa, ta sẽ thưa vá»›i phụ thân vỠđầu nhÃ ÄÆ°á»ng, giúp má»™t tay bình Tây Liêu, ngươi nghÄ© sao?
Äinh San cÅ©ng vừa đánh vừa mắng lại:
- Ngươi tháºt không biết hổ thẹn là gì, dám giở trò cá»™t tìm trâu. Ta đây đưá»ng đưá»ng là thế tá» Bình Liêu vương, Ä‘á»i nà o chịu sánh duyên cùng nữ tặc.
Phà n Lê Huê nghe mắng liá»n nổi giáºn, niệm chú khiến cho trá»i đất bá»—ng nhiên tối tăm mù mịt, cát bay đá chạy cuồng loạn. Nhân lúc Tiết Äinh San Ä‘ang mặt mà y tối tăm, Phà n Lê Huê xông tá»›i bắt sống, trói nghiến rồi má»›i thâu phép vá», chỉ mặt Äinh San nói:
- Nếu ngươi chịu cùng ta kết hôn thì được sống, trái lại đừng trách ta vô tình.
Tiết Äinh San thấy tình hình nà y khó thoát nổi nên gáºt đầu, giả bằng lòng ưng chịu. Phà n Lê Huê mừng lắm, bắt Äinh San phải thá» thốt thì má»›i tin. Äã lỡ dối trá, Äinh San đà nh phải lá»›n tiếng thá»:
- Nếu Äinh San nà y bá»™i ước thì sẽ bị treo lÆ¡ lá»ng giữa trá»i.
Phà n Lê Huê nghe váºy liá»n hối quân mở trói. Tiết Äinh San lên ngá»±a chạy má»™t Ä‘oạn, khi thấy chắc chắn đã được thả má»›i quay đầu lại, lá»›n tiếng mắng:
- Phà n Lê Huê! Ta bị tà phép cá»§a ngươi nên má»›i bị bắt, đà nh phải hứa dối cho qua chuyện chứ Ä‘á»i nà o lại ưng chịu dá»… dà ng như thế?
Mắng xong, Tiết Äinh San không để Phà n Lê Huê trả lá»i, múa kÃch đánh liá»n. Phà n Lê Huê hết sức nổi giáºn, đón dỡ mấy hiệp thì bá» chạy lên núi. Khi thấy Tiết Äinh San Ä‘uổi theo đến giữa chừng, Phà n Lê Huê niệm thần chú biến mất, phong cảnh cÅ©ng đổi ra khác hẳn. Äinh San nhìn chung quanh chỉ thấy toà n là vách đá lởm chởm, không há» có đưá»ng lên hay xuống, thì kinh hoảng vô cùng, cứ đứng sững mà nhìn. Chợt thấy có má»™t tiá»u phu Ä‘ang Ä‘i trên cao, Äinh San mừng rỡ gá»i lá»›n, xin chỉ đưá»ng cứu mình. Tiá»u phu quay lại, nhìn xuống tá» vẻ rất ngạc nhiên há»i:
- Sao tướng quân xuống được váºy? NÆ¡i đây chẳng có đưá»ng lối nà o cả, nếu muốn lên thì buá»™c dây và o lưng, lão sẽ kéo giúp cho.
Tiết Äinh San cả mừng, vá»›i sợi dây lão tiá»u phu vừa thòng xuống, buá»™c ngang lưng tháºt chặt rồi nói:
- Tôi buộc rồi, lão kéo lên đi.
Chẳng ngá» lão tiá»u phu kéo ná»a chừng thì buá»™c và o gốc cây lá»›n rồi cưá»i nói:
- Tôi đi ăn cơm đây. Tướng quân đã thỠthốt như thế nà o thì cố mà chịu, đừng kêu la là m gì, nơi đây chẳng có ai đâu.
Nói xong, lão tiá»u phu bá» Ä‘i ngay. Tiết Äinh San còn Ä‘ang kinh hoảng chưa biết là m sao, chợt có mấy con chuá»™t núi ở đâu chạy lại, cứ nhè sợi dây mà gặm. Tiết Äinh San sợ quá, thất thanh kêu cứu tuy biết rằng như váºy chỉ là vô vá»ng mà thôi. NgỠđâu lại có má»™t tiểu thư cùng vá»›i tám a hoà n Ä‘i tá»›i. Nghe tiếng kêu, tiểu thư nà y liá»n nói vá»›i bá»n a hoà n:
- Các ngươi há»i xem ngưá»i ấy là ai, vì sao lại bị treo lÆ¡ lá»ng ở đây.
A hoà n vâng lệnh chạy tá»›i há»i ngay. Tiết Äinh San đà nh phải trả lá»i:
- Tôi là Tiết Äinh San, Nhị lá»™ nguyên soái cá»§a ÄÆ°á»ng triá»u. Hôm nay giao đấu vá»›i yêu nữ Phà n Lê Huê bị nó lừa lên núi, sau đó bị lão tiá»u phu dối trá treo trên vách núi. Nếu bằng lòng cứu giúp Æ¡n ấy tôi nguyện chẳng dám quên.
Bá»n a hoà n nghe váºy bá» Ä‘i má»™t lúc rồi má»›i quay lại nói:
- Nếu muốn được cứu thì phải bằng lòng ưng chịu má»™t Ä‘iá»u kiện cá»§a tiểu thư tôi má»›i xong.
Lúc ấy mấy con chuá»™t đã cắn gần hết sợi dây nên Tiết Äinh San chẳng cần biết đó là điá»u kiện gì, gáºt đầu bằng lòng ngay. Bá»n a hoà n liá»n xúm lại kéo Äinh San lên. Không thấy tiểu thư đâu, Äinh San ngạc nhiên há»i thì được bá»n a hoà n cho biết:
- Tướng quân cứ đến vưá»n hoa trước mặt là gặp. Tiểu thư chúng tôi há» Thôi, là con cá»§a Binh Bá»™ thượng thư, không phải là ngưá»i tầm thưá»ng đâu. Vì thế tướng quân nên giữ đúng lá»i, chá»› bá»™i ước mà rước nguy hiểm.
Tiết Äinh San nghe váºy nhá» mấy a hoà n dẫn đưá»ng tá»›i đó. Thấy tiểu thư Ä‘ang ngồi uống trà , Äinh San liá»n bước đến gần bái tạ, há»i:
- Tiểu thư có Ä‘iá»u kiện gì muốn Äinh San nà y thi hà nh chăng?
Thôi tiểu thư gáºt đầu mỉm cưá»i nói:
- Tháºt ra Ä‘iá»u kiện nà y cÅ©ng không có gì khó khăn. Phà n Lê Huê vốn là chị em vá»›i tôi, nếu tướng quân bằng lòng kết lương duyên thì tôi sẽ đứng ra là m mai mối, long phụng vui vầy. Bằng tướng quân bá»™i ước không nghe theo thì đừng mong trá» vá» nhìn lại gia đình.
Äinh San đà nh phải chối quanh:
- Äúng là điá»u nà y không có gì khó nhưng tôi còn nhá» tuổi mà đã có hai vợ thì tháºt không dám đèo bồng thêm nữa.
Thôi tiểu thư nghe váºy cả giáºn, mắng lá»›n rồi sai a hoà n trói nghiến Äinh San lại. Thình lình có tiếng sấm sét nổ vang, chấn động cả má»™t vùng khiến Äinh San ù tai hoa mắt, tối tăm cả mặt mÅ©i. Khi trá»i yên đất lặng, Äinh San mở mắt ra thì chẳng còn thấy Thôi tiểu thư cùng vưá»n hoa ở đâu nữa, chỉ có mình Ä‘ang ngồi trong cÅ©i còn Phà n Lê Huê đứng trước mặt quát há»i:
- Ngươi là tên vong ân bá»™i nghÄ©a, mấy lần chẳng giữ lá»i thá». Lần nà y là cuối cùng, nếu ngươi không bằng lòng việc hôn nhân thì ta quyết chém đầu chẳng tha.
Bất đắc dÄ© Tiết Äinh San phải nói:
- Tiểu thư bằng lòng tha chết thì ngà y mai tôi sẽ cho ngưá»i đến mai mói, nếu bá»™i ước sẽ chết dưới biển sâu muôn trượng.
Phà n Lê Huê nghe Tiết Äinh San nói váºy liá»n truyá»n quân mở cÅ©i thả Tiết Äinh San ra. Chá» lấy ngá»±a kÃch xong, Tiết Äinh San nhảy thót lên, chỉ mặt Phà n Lê Huê mắng trà n:
- Tiện tì! Ngươi hai phen là m nhục thì ta đâu còn tình nghÄ©a vá»›i ngươi mà đòi cưới há»i. Ngươi nằm mÆ¡ cÅ©ng chẳng thấy được đâu.
Mắng xong, Tiết Äinh San múa kÃch định đánh tiếp. Phà n Lê Huê biết trước như váºy nên không đón đỡ, niệm thần chú khiến Äinh San như bị búa đánh và o đầu, ngã lăn ra bất tỉnh. Khi tỉnh dáºy, Äinh San thấy mình trôi lá»nh bá»nh trên mặt biển thì kinh hoà ng hÆ¡n, ngỡ rằng phen nà y chắc chết tá»›i nÆ¡i. Äinh San chợt thấy có má»™t chiếc thuyá»n lá»›n Ä‘i tá»›i, trên thuyá»n là má»™t vị thế tá» Ä‘ang ngồi ngắm cảnh thì liá»n kêu cứu. Vị thế tá» nà y nghe kêu thì cho ngưá»i cứu Äinh San lên ngay nhưng khi biết má»i việc liá»n nói:
- Tuy ngươi thân pháºn cÅ©ng lá»›n nhưng Phà n Lê Huê theo lệnh sư phụ mở lá»i trước thì đáng lẽ ra ngươi đừng từ chối má»›i phải. Hai ngưá»i mà hợp lá»±c vá»›i nhau thì chắc chắn việc chinh Tây sẽ hoà n thà nh tốt đẹp.
Äinh San bướng bỉnh đáp:
- Phà n Lê Huê là đệ tỠcủa tiên thì tôi cũng có sư phụ là Vương Ngao lão tổ. Nếu biết tôi bị nạn, thể nà o sư phụ cũng đến cứu ngay.
Thế tá» tức quá, sai quân buá»™c má»™t viên đá lá»›n và o ngưá»i Äinh San rồi quăng luôn xuống biển. Äinh San kinh hoảng đến ngất ngưá»i Ä‘i, đến khi tỉnh lại tưởng như mình đã xuống âm phá»§. Chẳng ngá» tỉnh táo lại má»™t chút thì thấy mình vẫn còn nằm dà i dưới đất, viên đá buá»™c nÆ¡i chân, chẳng sao nhúc nhÃch được. Äinh San chưa hiểu đầu Ä‘uôi ra sao thì Phà n Lê Huê Ä‘i tá»›i cưá»i há»i:
- Ngươi lại bị ta bắt lần nữa. Bây giá» ngươi tÃnh sao đây?
Túng thế Äinh San đà nh phải năn nỉ xin tha mạng. Phà n Lê Huê liá»n nói:
- Ngươi đã hai lần bội thỠthì không thể tin được. Nếu ngươi không thỠnặng thì ta quyết không tha cho đâu.
Tiết Äinh San không còn đưá»ng nà o khác đà nh phải lá»›n tiếng thá»:
- Lần nà y tôi còn phụ bạc tiểu thư nữa thì xin trá»i đất trừng phạt cả nhà chết bằng Ä‘ao kiếm.
Phà n Lê Huê nghe Äinh San thá» nặng thì xúc động vô cùng, êm ái nói:
- Tôi chỠđợi ngà y nà y lâu rồi, xin chà ng mai đến sớm một chút rồi chúng ta cùng vỠthà nh lo toan việc chinh Tây.
Tiết Äinh San không đáp, lẳng lặng lên ngá»±a vá» thà nh, ra mắt NhÆ¡n Quý thuáºt hết đầu Ä‘uôi nhưng vẫn quyết không chịu theo lá»i kết hôn. Äáºu Tiên Äồng và Kim Äịnh nghe váºy rất cảm động, trong lòng đã muốn khuyên lang quân nên giữ lá»i hứa cho trá»n đôi bá». Riêng Trình Giảo Kim thì cưá»i ngất nói:
- Thánh thượng quả là có hồng phúc rất lớn. Theo lão thì chẳng bao lâu nữa việc bình Tây Liêu sẽ kết thúc.
NhÆ¡n Quý ngÆ¡ ngác há»i nguyên do thì Trình Giảo Kim giải thÃch:
- Phà n Hồng là danh tướng được an đến tước vương tất nhiên là mưu cÆ¡ tà i giá»i, nay con gái lại biết vãi Ä‘áºu thà nh binh, chẳng tướng nà o chống cá»± nổi mà nặng tình vá»›i lệnh lang thì tất phải quy thuáºn ÄÆ°á»ng triá»u. Như váºy việc đánh bắt Phiên vương dá»… như trở bà n tay mà công đầu thuá»™c vá» nguyên soái, chẳng phải là thánh thượng có hồng phúc hay sao?
NhÆ¡n Quý nghe váºy liá»n nhá» Trình Giảo Kim đứng ra là m mai mối há»™ mình. Vốn là sở trưá»ng nên Trình Giảo Kim nháºn lá»i Ä‘i ngay, láºp tức vá» dinh sá»a soạn lá»… váºt.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
áóõãàëòåðñêèé, doc truyen tiet dinh san, êåðàìîãðàíèò, tiet dinh san 4vn, tiet dinh san chinh tay, tiet dinh san hoi thu 4, tiet dinh san trinh tay, tiet dinh sang chin tay, tiet dinh sang chinh tay, tiet dinh sn hoi 50, tietdinhsan chinhtay, tietdinhsangchinhtay, ÷åëñè  |
| |