24-10-2008, 03:40 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Dưới những cây thông tuyết
Tonga là má»™t kiểu xe hai bánh rất chắc chắn được kéo bởi má»™t hay hai con ngá»±a, giống như kiểu xe song mã hai bánh, trong thùng xe bố trà những chá»— ngồi đấu lưng và o nhau dà nh cho bốn hay sáu ngưá»i và hà nh khách ngồi tách khá»i ngưá»i xà Ãch. Vì chúng tôi thuê bao cả chiếc xe nà y nên chá»— ngồi rất thoải mái vá»›i hai hà nh khách và má»™t Ãt hà nh lý. Äánh xe là má»™t ông lão già cả, mặt mÅ©i nhăn nheo dá»… sợ, má»™t chiếc khăn xếp mà u đỠdÆ¡ bẩn quấn quanh chiếc đầu có khung xương rất to; tuy váºy ông biết cách Ä‘iá»u khiển đôi ngá»±a lùn gióng Kathiawar, dưới bà n tay ông chúng gõ nhịp Ä‘á»u Ä‘á»u vững và ng trên đưá»ng Ä‘i Kalka, trong không khà trong là nh cá»§a buổi bình minh mưa.
Cá»— xe lá»c cá»™c chạy dá»c theo con đưá»ng gồ ghá», lá»i lõm trong nhiá»u giá», chỉ có đôi lần dừng lại má»™t parao bên đưá»ng, má»™t nÆ¡i dá»±ng tạm cho du khách đưá»ng xa duá»—i dà i đôi chân hai Ä‘i Ä‘i lại lại cho đỡ tê chân, cÅ©ng là nÆ¡i cho lÅ© ngá»±a nghỉ xả hÆ¡i má»™t lúc. Chúng tôi táºn dụng cÆ¡ há»™i để duá»—i chân và uống loại trà nâu pha đưá»ng thốt nốt mà u gá»— gụ, vốn là thức uống duy nhất có sẵn tại nhưng khu vá»±c đơn sÆ¡ như thế nà y.
Äi khá»i thà nh phố Umballa được khoảng ba mươi lăm dặm, tôi bắt đầu nhìn thấy nhưng dãy núi xanh ngắt như vết má»±c lam trôi dần vá» phÃa chân trá»i phương Bắc xa xăm. Tráºn mưa nhẹ hồi sáng sá»›m quả có tác dụng gá»™t rá»a không gian bụi bặm nên các chóp núi như vừa được tắm gá»™i sáng lên lấp lánh và má»›i mẻ, in Ä‘áºm trên ná»n trá»i xanh tươi vui.
"Nhìn kìa, ông Holmes, dãy Himalaya đấy! NÆ¡i ở cá»§a các vị thần, hoặc như Ä‘iá»u chúng ta được biết trong Skanda Puranasâ€.
Sherlock Holmes ngẩng đầu nhìn lên. Khuôn mặt vá»›i những đưá»ng nét sắc sảo hÆ¡i nhòn nhá»n cá»§a ông như Ä‘ang trải qua má»™t sá»± chuyển biến từ bên trong, trở nên má»m dịu hằn Ä‘i, đôi mắt ông như được thắp lên ánh lá»a lung linh toả sáng như hai vì sao lá»›n. Hầu như tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u xúc động khi lần đầu tiên nhìn thấy rặng Himalaya lùng vÄ© còn trong trưá»ng hợp cá»§a Sherlock Holmes thì có vẻ như tất cả những tháºn trá»ng và lo âu vẫn đè nặng trong ông Ãt ra là và o lúc nà y đã được cất khá»i đôi vai kia, cứ như thể ông đã thá»±c hiện má»™t cuá»™c hà nh trình mệt má»i và dà i đằng đẵng, những cuối cùng ông cÅ©ng đã vỠđến nhà .
Holmes ngây ngưá»i im lặng ngắm nhìn nhưng chóp núi xa xăm hồi lâu.
"Nhưng thứ nà y đã thẩm thấu và o Beethoven như thế nà o ấy nhỉ?†ông lẩm bẩm má»™t mình. “Trên những đỉnh cao ngá»± trị sá»± yên bình - yên bình để phụng sá»±. “Tra la la… la… la… la… la la… lirra… layâ€.
Holmes cúi xuống chiếc hộp vĩ cầm để bên cạnh, mở hộp lấy ra một cây đà n cũ kỹ có vẻ như đã cùng ông dãi dầu mưa nắng.
Äặt cây vÄ© cầm dưới chiếc cằm nhá»n ông chỉnh lại dây đà n rồi bắt đầu chÆ¡i. Äôi mắt ông đượm má»™t vẻ xa xăm mÆ¡ mà ng trong khi những hợp âm đà y ám ảnh thoát ra từ tiếng đà n cá»§a ông.
Chắc hẳn ông Ä‘ang chÆ¡i má»™t bản nhạc cá»§a Beethoven. Chỉ có Ä‘iá»u tôi không biết đó là bản đà n nà o. Thú tháºt tôi chẳng biết gì nhiá»u vá» lÄ©nh vá»±c âm nhạc.
Dù váºy Ä‘i nữa, ngón đà n cá»§a Holmes có sức lay động cảm xúc cá»§a kẻ phà m phu tục tá» chai sạn nhất. Tôi tháºt sá»± mê mẩn.
Ông lão đánh xe cất tiếng cưá»i thÆ¡ thá»i hạnh phúc, cả đến hai con ngá»±a mệt mói dưá»ng như cÅ©ng hoạt bát hẳn lên.
Thá»±c váºy trong không trung còn có sá»± hoà quyện cá»§a nhiá»u âm thanh khác: tiếng vòng xoay Ä‘á»u đặn cá»§a bánh xe, tiếng vó ngá»±a lá»™p cá»™p nhịp nhà ng, tiếng rì rà o êm dịu cá»§a triá»n sông Gugger xa xa, khúc hát cá»§a những chú bồ câu và chim cu rá»™c trên nhưng hà ng cây Jamun râm mát hai bên đưá»ng… má»™t bản giao hưởng kỳ lạ, say đắm ngá»t ngà o cá»§a tá»± nhiên, mà trong tưởng tượng cá»§a tôi Ä‘ang được trình diá»…n trước những dải đồi thấp dưới chân rặng Himalaya hùng vÄ© má»—i lúc má»™t tiến lại gần.
Bản nhạc kết thúc, những lốt nhạc cuối cùng vương trong không trung rồi cũng lịm dần và tắt hẳn. Tôi ngồi bất động một lúc rồi bất giác vỗ tay hoan hô nồng nhiệt:
"Trá»i đất Æ¡i! Ông Sherlock Holmes, trên cả tuyệt vá»i ông còn tà i năng hÆ¡n cả thần Shiva [1] nhiá»u tay nữaâ€.
Sherlock Holmes mỉm cưá»i, khẽ cúi đầu chà o. Vị thám tá» vÄ© đại, mặc cho bá»™ óc khoa há»c siêu việt lạnh lùng và cung cách báºc thần vẫn cảm động như thưá»ng trước má»™t lá»i tán thưởng chân thà nh vá» tà i năng cá»§a mình.
Äêm hôm đó chúng tôi nghỉ đêm tại Kalka. Sáng sá»›m hôm sau, khi trá»i vẫn còn má» má» chúng tôi đã ở trên đưá»ng Ä‘i Simla.
Vượt qua Công viên Pinjore gần đó, con dưá»ng như má»™c dà i lụa uốn lượn lên xuống qua những ngá»n núi tráºp trùng má»—i lúc má»™t lá»›n dần lên. Khắp nÆ¡i ta nghe tiếng róc rách rì rà o cá»§a những dòng suối lá»›n nhá» chảy từ trên núi xuống cùng vá»›i tiếng eng éc ồn à o cá»§a loà i khi đầy rẫy trong những khu rừng phong tuyết phá»§ kÃn các ngá»n đồi. Cà ng Ä‘i xa cà ng gặp nhiá»u loại phương tiện di chuyển xuất hiện trên đưá»ng Ä‘i hÆ¡n. Äám sÄ© quan ngưá»i Anh trên những con chiến mã giống Badakshani, các tay lái ngá»±a ngưá»i Pathan ngồi giạng chân tè he trên nhưng chú ngá»±a lùn Cabuli hăng hái, các gia đình thổ dân chất đầy đồ đạc trên những cá»— xe bò di chuyển ì ạch, du khách như chúng tôi thì sá» dụng những chiếc tonga hai bánh, tháºm chà còn bắt gặp cả cảnh má»™t tay quản tượng đầu quấn khăn đóng, oai vệ ngá»± trên má»™t con voi công vụ cá»§a nhà nước, tất cả toả Ä‘i những hướng khác nhau, vá»›i những tốc độ khác nhau, trên những con đưá»ng núi quanh co uốn lượn nà y.
Cà ng Ä‘i không khà cà ng trở nên mát lạnh hÆ¡n tinh khiết hÆ¡n, cây cối sum suê hÆ¡n và con đưá»ng cà ng tăng dần độ cao.
Chúng tôi đã đến gần Simla.
Sherlock Holmes thì hà i lòng rÃt từng hÆ¡i thuốc từ má»™t trong nhiá»u chiếc tẩu mà hình như bao giỠông cÅ©ng mang theo bên mình, miệng khe khe ngâm nga má»™t giai Ä‘iệu nà o đó trong cổ và nhẹ nhà ng đánh nhịp bằng không ngón tay thon dà i trong khi hát. Những ná»—i sợ hãi, đỠphòng ở Bombay dưá»ng như đã lùi Ä‘i rất xa: Äại tá Moran hung ác, tên do thám có khuôn mặt chồn sương, cái xác chết đẫm máu, viên đạn trong ngá»±c cá»§a viên thư ký ngưá»i Bồ Äà o Nha, Những kẻ sát nhân hoạt động vỠđêm.… tất cả dưá»ng như chỉ xuất hiện má»™t cÆ¡n ác má»™ng không thá»±c xa xăm và đã bị lãng quên đến má»™t nữa.
Nhưng tôi thì luôn phải nhắc nhở mình rằng tôi nắm trá»ng trách đảm bảo an toà n cho má»™t trong những con ngưá»i vÄ© đại nhất thế giá»›i, và mặc dù cho đến nay tôi chưa là m được gì nhiá»u để xứng đáng vá»›i sá»± tin tưởng lá»›n lao nà y vì danh dá»± cá»§a Bá»™, tôi tuyệt đối không được lÆ¡ là . Vì váºy tôi tá» ra rất cảnh giác, khi cuối cùng chúng tôi cÅ©ng xuống xe tại Simla và luôn mở to mắt đỠphòng bất cứ tá»™i ác nà o có thể do bá»n lâu la cá»§a Äại tá Moran gây ra.
Simla, thá»§ phá»§ mùa hè cá»§a ChÃnh quyá»n Ấn Äá»™ từ 1864, là thà nh phố cao nguyên tuyệt đẹp, nên thÆ¡ và tân tiến nhất. Các khu vá»±c cá»§a ngưá»i châu Âu trong thà nh phố - nhà thá», toà thị chÃnh, trung tâm thương mại Nhà hát Gaiety, dinh thá»± cá»§a phó vương và tất cả những toà nhà cao tầng, cùng nhà cá»a và các cá»a tiệm sang trá»ng - toạ lạc tại những vị trà cao nhất trên đồi và các doi đất hẹp giữa những ngá»n đồi. Nằm thấp hÆ¡n ở phÃa dưới là khu chợ cá»§a ngưá»i bản xứ, má»™t má»› lá»™n xá»™n chen chúc những ngói nhà băng gá»— và thiếc gỉ sét nằm san sát bên nhau trên các sưá»n dốc. Từ trên nhìn xuống, dù muốn hai không, chúng vẫn gây ra má»™t ấn tượng đảo lá»™n vá» thị giác, có cảm giác các ngôi nhà nhá» xếp chồng lên nhau, nhà nà y má»c lên trên nóc nhà khác.
Sau khi ăn trưa tại Paleti và đăng ký cho khách quý cá»§a mình nghỉ ở khách sạn Doveli, tôi tìm đến má»™t khu vá»±c chợ ở thấp hÆ¡n, nÆ¡i tôi tạm trú trong má»™t ngôi nhà nhá» khiêm tốn nhất trên đồi Nikku. Ngưá»i hầu trung thà nh cá»§a tôi, rót trà và trao cho tôi má»™t bản báo cho vá» tất cả các sá»± kiện lá»›n nhá» cá»§a Simla. Sau đó tôi sắp xếp thá»i gian để gặp mặt má»™t số ngưá»i: ngưá»i giÅ© rÆ¡m, nà i ngá»±a, chá»§ tiệm tạp hoá, nhân viên thư ký văn phòng, nhân viên khách sạn, đám ăn mà y và má»™t ngưá»i đà n bà Hồi giáo nhá» nhắn, xinh xắn nhưng thuá»™c hạng đà n bà lăng lÆ¡ - tất cả những ngưá»i nà y không ngần ngại cung cấp thông tin cho tôi hoặc thá»±c hiện những nhiệm vụ nho nhỠđược tôi giao phó để đổi lấy chút tiá»n công ad valorem[2] . Như váºy tôi có thể yên tâm rằng không má»™t ai, kể cả Äại tá Moran, tên do thám có khuôn mặt chồn sương, hay bất cứ tên đâm thuê chém mướn nà o có thể thá»±c hiện nhưng hà nh động xấu xa cá»§a chúng được, mà dù chúng có đến Simla thì tôi phải là ngưá»i biết đầu tiên - chÃnh tôi, Hurree Chunder Mookerjee M.A.
Hai ngà y sau, tôi xoay xở thuê được má»™t ngôi nhà nhá» nhưng đầy đủ tiện nghi cho Sherlock Holmes ở Runnymeade, gần Choa Simla. Chá»§ cÅ© cá»§a ngôi nhà nà y là má»™t anh chà ng nổi tiếng vá» thà nh tÃch chim chuá»™t đà n bà và má»™t kẻ có thâm niên trong việc gây ra những vụ xì căng Ä‘an tại Simla, nếu chỉ căn cứ và o số vụ việc mà anh ta gây ra, bao gồm cà việc say rượu, ngã ngá»±a và rÆ¡i xuống má»™t khe núi tỠđộ cao hÆ¡n ba trăm mét là m mất toi má»™t vạt bắp cá»§a má»™t ngưá»i Ấn.
Tôi e là bất chấp má»i ná»— lá»±c cá»§a mình ông Holmes không có vẻ comme il faut[3] cho lắm theo cách nghÄ© Ä‘á»i thưá»ng. Bạn có thể cho rằng sau tất cả những khó khăn và nguy hiểm mà ông vừa trải qua, Ãt nhất ông sẽ thư giãn má»™t chút và táºn hưởng cÆ¡ há»™i nghỉ ngÆ¡i tại nÆ¡i an dưỡng tuyệt vá»i nà y cùng những ngưá»i châu Âu khác.
Nhưng Holmes không phải loại ngưá»i như váºy.
Ông không đến thăm dinh Phó vương hoặc đăng ký và o danh sách các khách danh dá»± tại Dinh thống đốc, tháºm chà cÅ©ng không gá»i danh thiếp đến tư dinh những sÄ© quan cao cấp và các yếu nhân trong xa há»™i quý tá»™c nÆ¡i đây. Trên thá»±c tế ông còn không chịu cho in danh thiếp nữa. Kết quả thì bạn có thể hình dung được, ông không được má»i đến dá»± các bữa tiệc và những buổi khiêu vÅ© trá»ng thể, cả má»™t lá»i má»i ăn tối cÅ©ng không và ông cứ tiếp tục duy trì lối sống như thế, vì nó "hoà n toà n thÃch hợp†vá»›i ông. Những cuá»™c thi đấu cá»§a Há»™i những ngưá»i thÃch bắn cung Simla, cả những tráºn polo lay Ä‘ua ngá»±a tại Annadale ông cÅ©ng há» hững nốt.
Tháºt sá»± tôi đã váºn dụng tất cả trà tuệ cá»§a mình và o việc là m ông vui vẻ hÆ¡n. Nhưng đó cÅ©ng là thá»i Ä‘iểm mà ngưá»i ta phải hết sức tháºn trá»ng nếu có y định thuyết phục ông là m bất cứ Ä‘iá»u gì ông không muốn. Có cái gì đó trong khà chất lạnh lùng, lãnh đạm cá»§a ông khiến ngưá»i ta khó lòng tá»± tiện muốn cư xá» thế nà o cÅ©ng được. Biết ông đặc biệt say mê âm nhạc, tôi nghÄ© không có gì thÃch hợp hÆ¡n là đỠnghị cùng ông đến Nhà hát Gaiety và o lúc ấy Ä‘ang công diá»…n má»™t nhạc kịch hà i vui nhá»™n có sá»± tham gia cá»§a các diá»…n viên tên tuổi như các ông Gilbert và Sullivan. Chỉ sau đó tôi má»›i biết sở thÃch âm nhạc cá»§a ông nghiêng vá» các buổi hoà tấu violon, nhạc giao hưởng và opera hÆ¡n.
"Nhạc kịch hà i hước ư. Gá»i là nhạc kịch vui nhá»™n ấy à ?â€
Sherlock Holmes kêu lên khi nghe tôi đỠnghị, trong giá»ng ông có cái gì như khiếp đảm lắm.
"Äúng, ông Holmes à ," tôi trả lá»i, có phần e dè, “Chỉ là má»™t vÆ¡ hà i kịch nhẹ nhà ng, thuần tuý để giải trÃ, ấy là tôi nghe nói váºy. Cả cái thà nh phố Simla nà y chỉ bà n tán vá» nó. Còn nữa, ngà i phó vương đã xem những hai lần cÆ¡ đấy!".
“À ra váºy và cÅ©ng không có gì phải nghi ngá», đó là lý do tại sao tôi được khuyến cáo hay khuyến khÃch là cÅ©ng nên là m như thế. á»’, không, tôi xin kiếu. Hãy để Ngà i phó vương là m những gì mà ông ta muốn là m. Vá» phần mình, tôi odi profanum vulgus at arceo[4] . Các quan Ä‘iểm cá»§a Horace có thể không hoà n toà n là dân chá»§, nhưng Ãt nhất chúng cÅ©ng phản ánh được cách nghÄ© cá»§a tôi và o lúc nà yâ€, ông đưa cho tôi má»™t bản danh sách dà i. “Nà o Hurree, nếu ông tháºt sá»± muốn biến mình thà nh kẻ có Ãch, ông có thể xuống cá»a hà ng dược phẩm và lấy những thứ thuốc thá» nà y cho tôi".
Äây lại là má»™t chuyện khác là m cho tôi cảm thấy có phần khó khăn trong quan hệ vá»›i Sherlock Holmes. Như độc giả đến lúc nà y cÅ©ng nháºn ra được, tôi là má»™t nhà khoa há»c, nhưng tôi không bao giá» Ä‘i quá giá»›i hạn mà tiến hà nh những thà nghiệm nặng mùi ở ngay trong phòng khách. Nhưng vá»›i Holmes thì không có chuyện đó. Ngay từ ngà y đầu tiên đến sống tại Runnymeade, ông đã nhá» tôi tìm cho ông má»™t bá»™ sưu táºp các loại ly cốc dùng trong phòng thà nghiệm, bình chưng cất than đá bằng khà đốt, ống nghiệm, ống hút, đèn bunsen và các hoá chất (má»™t số thứ không có sẵn ở Simla). Sau đó ông vui vẻ và hồn nhiên sắp đặt má»™t và i cái kệ ở góc phòng khách, là m a-xÃt và những thứ tương tá»± trà n cả ra chiếc bà n kiểu Georgia xinh đẹp mà ông sá» dụng là m bà n thà nghiệm.
Tôi rùng mình lo sợ khi nghÄ© đến cái ngà y tôi sẽ phải quay lại ngôi nhà nà y cùng tất cả đồ đạc đã bị tổn hại cá»§a nó để thương lượng vá»›i cái “mặt sắt Ä‘en xì†cá»§a Oswal Jain, nhân viên nhà đất, không chỉ phải bồi thưá»ng cho chiếc bà n mà còn cả những vết rạch sâu trên bệ lò sưởi bằng gá»— tếch, nÆ¡i ông Holmes trong những lúc Ä‘au đầu vá»›i những câu há»i chưa có lá»i giải cá»§a mình đã rạch những nhát rất sâu lên đó bằng con dao găm quái quá»· cá»§a Tây Tạng mà ông đã mua từ má»™t tay buôn đồ cổ ở chợ. Bệ lò sưởi bao giá» cÅ©ng là má»™t đống lá»™n xá»™n gồm tà n thuốc từ ống tẩu, bao thuốc lá, ống tiêm, dao nhÃp, đạn súng lục và nhiá»u mảnh vỡ rải rác khác.
Nhưng tất cả chuyện nà y chưa thấm và o đâu. Má»™t ngà y ná», anh ngưá»i hầu quê mùa tháºt thà như đếm mà tôi đã thuê cho Sherlock Holmes chạy há»™c tốc đến chá»— tôi, thở không ra hÆ¡i, hà o hển gà o lên rằng có tiếng súng nổ và ngưá»i chết tại nhà quý ông ngưá»i Anh. Tim Ä‘áºp như trống tráºn, tôi lao đến ngôi nhà gá»— nhưng kìa ông Holmes vẫn mạnh khoẻ và vui như tết Ä‘ang ngồi chá»…m chện trên chiếc ghế bà nh trong má»™t căn phòng mù mịt khói cô đặc. Bên cạnh ông là khẩu súng lục cùng vá»›i má»™t há»™p đạn và phÃa bức tưá»ng đối diện, trước ná»—i kinh hoà ng cá»§a tôi được tô Ä‘iểm bằng má»™t chữ OM bà ẩn, được hình thà nh bởi những vết đạn.
Có má»™t Ä‘iệu mà tôi tháºt sá»± không thể có ý kiến ý cò gì là niá»m Ä‘am mê sách vở gần như có xu hướng cưỡng bức cá»§a ông. Bởi vì chÃnh tôi cÅ©ng có khuynh hướng nà y, mặc dù tôi chưa bao giá» có đầy đủ phương tiện để thoả mãn nó ở mức độ như ông.
Sherlock Holmes không mua sách má»™t cách tằn tiện tÃnh toán mà mua từng chồng lên và để lung tung khắp nhà khiến anh ngưá»i hầu nhiá»u phen khốn đốn. Trong thá»±c tế, ông Holmes và tôi chưa bao giá» Ä‘i dạo má»™t vòng quanh khu buôn bán mà cuối cùng lại không dừng chân Ä‘á»c các tá»±a sách tại quầy sách báo, hay tại Kho sách Higginbotham.
Nhưng nÆ¡i yêu thÃch nhất cá»§a Sherlock Holmes là cá»a hà ng đồ cổ cá»§a ông Lurgan. Hà ng chồng sách, tà i liệu, bản đồ, báo… nhưng món hiếm và lạ lùng nhất phá»§ dà y từng lá»›p bụi xám xịt nằm lá»t giữa má»™t đống nhưng loại hà ng hoá kỳ lạ.
Thôi thì đủ loại trên Ä‘á»i, những chiếc vòng cổ bằng ngá»c lam, đồ trang sức bằng ngá»c bÃch, những chiếc kèn trumpet bằng xương đùi ngưá»i và những bánh xe cầu nguyện bằng bạc đến từ Tây Tạng, các tượng Phạt và Bồ Tát mạ và ng, mặt nạ quý sứ và nhưng bá»™ giáp Nháºt Ban, nhiá»u loại thương, kiếm khanda và dao găm kuttar, bình đựng nước Ba Tư, lư hương bằng đồng Ä‘en, những chiếc thắt lưng bằng bạc má» xỉn nối mấu trông như là m bằng da sống, những chiếc kẹp tóc bằng ngà voi và đá thạch anh, cùng hà ng nghìn những váºt linh tinh khác được đóng thùng, cho và o bao, chất thà nh đống hay nằm rải rác khắp phòng, chỉ để lại duy nhất má»™t không gian trống cá»±c hẹp quanh chiếc bà n á»p ẹp nÆ¡i Lurgan là m việc.
Lurgan cÅ©ng là má»™t nhân viên trong Bá»™ chúng tôi, cá»±c kỳ tà i giá»i trong việc huấn luyện và phát triển ngưá»i cho tổ chức cÅ©ng như rất tháo vát trong việc chuẩn bị tung há» và o những chuyến Ä‘i quy mô, dà i hÆ¡i đến những nÆ¡i há» chưa từng biết. Ông là ngưá»i thông kim bác cổ, má»™t nhà ngôn ngữ há»c kỳ tà i, nói được tiếng Anh, tiếng Ấn, Ba Tư, A ráºp, Trung quốc, Pháp và Nga trôi chảy. Tôi và ông thưá»ng chia sẻ nhưng mối quan tâm giống nhau vá» những tÃn ngưỡng xa lạ và các phong tục địa phương, mặc dù tôi phải thừa nháºn bản thân mình không được thoải mái và vui vẻ cho lắm trong mối giao hảo vá»›i ông. Lurgan có khả năng kỳ lạ ông có thể là m giãn nở đồng tá» trong mắt và thu nhá» lại thà nh má»™t vết rất nhá», bất cứ lúc nà o ông muốn. Ông cÅ©ng có khá năng thôi miên lạ lùng, bản thân tôi đã hÆ¡n má»™t lần chứng kiến ông trổ tà i sá» dụng năng lá»±c ấy đối vá»›i ngưá»i khác; vì thế mà có lá»i đồn là ông cÅ©ng táºp tà nh là m ma thuáºt! Lurgan chắc chắn là nhân váºt bà ẩn nhất từng là m việc tại Cục Äo đạc trắc địa Ấn Äá»™. Lurgan lúc nà o cÅ©ng kÃn kÃn hở hở hoặc cố tình ỡm ở vá» lai lịch cá»§a mình, ông cho là trong mình có má»™t phần ba dòng máu Hungary, má»™t phần ba dòng máu Pháp và phần còn lại cá»§a ngưá»i Ba Tư, thỉnh thoảng thà nh phần máu cá»§a ông lại thay đổi từ nước nà y sang nước khác cho phù hợp vá»›i những câu chuyện cưá»i kỳ lạ cá»§a ông. Chỉ có Äại tá Creighton má»›i là ngưá»i biết 100% sá»± tháºt vỠông; mà Äại tá thì lại vốn là má»™t quý ông kÃn miệng đến mức không thể chịu nổi và tôi có thể chắc như Ä‘inh đóng cá»™t rằng ông ta sẽ mang những thông tin đó xuống mồ.
Lurgan đặc biệt thÃch là m bạn vá»›i ngưá»i bạn má»›i cá»§a tôi - mặc dù tôi không nói cho ông biết nhà thám hiểm Na Uy thá»±c ra là ai - và trong những cuá»™c đà m luáºn rông dà i vá» tá»± nhiên, siêu hình há»c và sá»± thất thưá»ng trong ngà nh kinh doanh sách báo ở Simla, ông chu đáo phục vụ chúng tôi bánh bÃch quy nhân quả hạch, uống kèm vá»›i trà xanh Trung quốc đựng trong những chiếc tách hình vá» trứng má»ng mảnh tao nhã.
Má»™t tối ná», trong lúc từ tiệm đồ cổ cá»§a Lurgan quay vá» căn nhà gá»— ở Runnymeade, Sherlock Holmes quay sang tôi, bảo:
"Lurgan tiết lá»™ rằng ông nói được tiếng Tây Tạngâ€.
"Ồ, khả năng của tôi vỠmặt nà y cũng hạn chế lắm".
“Hạn chế ư?â€, Holmes nói giá»ng lạnh nhạt. "Ông là tác giả cá»§a cuốn sách rất có uy tÃn vá» ngữ pháp tiếng Tây Tạng và cÅ©ng là ngưá»i biên soạn cuốn từ Ä‘iển Tây Tạng - Anh đầu tiên cÆ¡ mà ".
“Không, không," tôi rối rÃt phần đối. "Tháºt ra tôi không phải là ngưá»i đầu tiên đâu, ông Holmes ạ. á»’, không, danh dá»± nà y thuá»™c vá» ngưá»i thầy đáng kÃnh cá»§a tôi, nhà Äông phương há»c vÄ© đại ngưá»i Hungary tên là Alexander Csoma de Koros, ông không những là ngưá»i biên soạn cuốn từ Ä‘iển Tây Tạng - Anh đầu tiên, mà còn là ngưá»i Ä‘i tiên phong trong ngà nh nghiên cứu hiện đại vá» ngôn ngữ và văn minh Tây Tạng".
"Thoạt đầu là m thế nà o mà sá»± quan tâm cá»§a ông lại Ä‘i theo hướng nà y?â€
“Và , thưa ông đó là cả má»™t câu chuyện dà i, nhưng tôi sẽ tóm tắt những ý chÃnh. Tôi hoà n thà nh báºc cao há»c ở đại há»c Calcutta và o năm 1862, hồi tôi còn là cáºu thanh niên tròn hai mươi tư tuổi. Nhá» may mắn quen biết vá»›i nam tước Afred Croft vị giám đốc cá»§a Viện giáo dục Công chúng ở Bengal - ngưá»i đối vá»›i tôi bao giá» cÅ©ng là ngưá»i bạn tốt và ngưá»i thầy phong thái ân cần mà tôi được cá» và o chân hiệu trưởng Trưá»ng Ná»™i trú Bhutia tại Darjeeling. Tại nÆ¡i an dưỡng thú vị nà y nÆ¡i giáp gianh vá»›i lãnh địa cá»§a ngưá»i Sikh, tôi đã có dịp gặp gỡ Csoma de Koros.
"Ông ấy là má»™t ngưá»i phi thưá»ng và là má»™t há»c giả vÄ© đại, thá»±c sá»± là má»™t trong những ngưá»i vÄ© đại nhất. Ông rá»i Hungary khi còn trẻ và đến thị trấn Himalaya nà y để há»c má»i thứ có thể há»c được vá» Tây Tạng. Ông tin rằng ngưá»i Hungary, ngưá»i Magyar, cách đây nhiá»u thế ká»· đã di cư từ Tây Tạng đến; và tất cả những Ä‘iá»u lá»›n nhá» vỠđất nước kỳ lạ nà y Ä‘á»u có sức cuốn hút ông. Lúc tôi được hân hạnh gặp giáo sư thì ông đã lá»›n tuổi lắm rồi và đó là điá»u vô cùng đáng tiếc vì tôi không có đủ thá»i gian tiếp thu được trá»n vẹn nguồn kiến thức uyên thâm từ giáo sư, vì ông đã qua Ä‘á»i chỉ má»™t năm sau đó. Tuy thá»i gian ngắn ngá»§i là váºy, nhưng ông đã là m cháy lên trong tôi nguồn cảm hứng lá»›n trong cuá»™c hà nh trình khám phá Tây Tạng.
"Như ông cÅ©ng biết đấy, sau khi nghiên cứu chuẩn sâu vá» ngôn ngữ và các bản kinh cá»§a ngưá»i Tây Tạng, de Koros đã Ä‘i đến chá»— bị thuyết phục rằng Tây Tạng là mắt xÃch cuối cùng còn lại có tác dụng liên kết chúng ta vá»›i ná»n văn minh cá»§a má»™t thá»i xa xưa. Trong khi hệ thống thá» cúng bà ẩn cá»§a Ai Cáºp, vùng Lưỡng Hà , ngưá»i Hy Lạp, cá»§a ngưá»i Inca và Magyar đã bị chôn vùi cùng vá»›i sá»± huá»· diệt ná»n văn minh cá»§a há» và vì váºy khép lại mãi mãi đối vá»›i hiểu biết cá»§a chúng ta, duy chỉ có Tây Tạng, nhá» sá»± cách ly vá» mặt tá»± nhiên và việc khó tiếp cáºn từ bên ngoà i, không những bảo tồn được mà còn giữ nguyên sức sống cá»§a những truyá»n thống quá khứ xa xưa nhất, trong đó có hiểu biết vá» những năng lượng còn ẩn giấu trong tâm linh con ngưá»i cùng những thà nh tá»±u cao nhất và những lá»i giáo huấn bà truyá»n cá»§a các vị thánh nhân và hiá»n triết Ấn Äá»™.
"Tôi đã ná»— lá»±c há»c tiếng Tây Tạng và thiết láºp mối quan hệ thân thiết vá»›i má»™t vị Vương công ngưá»i Sikh (ngưá»i thuá»™c dòng dõi Tây Tạng thuần khiết) và nhiá»u vị Lạt Ma là lãnh tụ tinh thần cá»§a Tây Tạng, nhá» thế tôi không chỉ thạo ngôn ngữ mà còn có thể Ä‘á»c và hiểu nhiá»u cuốn sách cổ. Các vị lanh đạo nhà nước dần dần biết được khả năng cá»§a tôi trong lÄ©nh vá»±c bà máºt nà y và cho rằng tôi sẽ phụng sá»± tốt hÆ¡n cho lợi Ãch cá»§a chÃnh phá»§ Ấn Äá»™ nêu tôi rá»i khá»i lÄ©nh vá»±c giáo dục mà gia nháºp má»™t bá»™ chá»§ quản khác, nÆ¡i các kỹ năng cá»§a tôi có thể sẽ được sá» dụng hữu Ãch… và đúng chá»— hÆ¡n. Phải, đó là lý do bây giá» tôi có mặt ở đây, ông Holmes ạ, để phục vụ ông".
"Và sẽ là một sự phục vụ đáng giá nhất đối với tôi, ông Hurree ạ, nếu ông chịu dạy tôi tiếng Tây Tạng".
"Ông đã ban má»™t vinh dá»± lá»›n cho cái tà i má»n cá»§a tôi, thưa ông Holmes, tất nhiên vốn tiến thức khiêm tốn cá»§a tôi là tuỳ ông sá» dụng. Nhưng tôi phải báo cho ông biết trước rằng chỉ hiểu biết vá» ngôn ngữ không thôi thì chưa đủ để giúp ông đặt chân và o Tây Tạng".
"Ông nói thế là có ý gì, Hurree?â€
“Vâng, thưa ông Holmes, có thể ông đã nghe nói rằng Tây Tạng được xem như là “Vùng đất cấmâ€; đó là má»™t cụm từ hoà n toà n chÃnh xác đối vá»›i những ngưá»i ngoại quốc, đặc biệt là ngưá»i gốc Âu. Giá»›i tăng lư cầm quyá»n ở đất nước nà y ra sức bảo vệ quyá»n lá»±c, tà i sản và bà máºt cá»§a há». Từ lâu há» sợ rằng ngưá»i da trắng có thể Ä‘em những thứ nà y ra khá»i biên giá»›i Tây Tạng. Bởi váºy, ngưá»i châu Âu và những ngưá»i là m việc cho ngưá»i phương Tây hoặc dại diện cho ngưá»i phương Tây Ä‘á»u bị ngăn cản không được phép và o Tây Tạng, tháºm chà còn bị xá» tá» nếu cả gan chống lại lệnh cấm. Gần đây tình hình còn trở nên tồi tệ hÆ¡n, bởi vì đức Äạt Lai Lạt Ma, lãnh tụ tối cao cá»§a Pháºt giáo Tây Tạng và là ngưá»i đứng đầu đất nước nà y Ä‘ang thất thế; trong khi đại diện cá»§a triá»u đình Mãn Thanh tại Lhassa thì cà ng ngà y cà ng có thêm nhiá»u quyá»n lá»±c".
"Ngưá»i Mãn Thanh đã là m gì vá»›i Tây Tạng?â€
"Từ lúc quân đội cá»§a Hoà ng đế Ung ChÃnh trà n và o Tây Tạng từ đầu thế ký vừa qua, triá»u đình Mãn Thanh đã tuyên bố má»™t số quyá»n bá chá»§ ở Tây Tạng và láºp ra hai đại diện cho triá»u đình Mãn Thanh gá»i là những Amban đóng đô ngay tại Lhassa, thá»§ đô xứ Tây Tạng. Việc áp đặt đặc quyá»n nước lá»›n tại Tây Tạng đã trải qua má»™t lịch sá» lắm thẳng trầm gây ảnh hưởng đến vị thế cá»§a những ngưá»i mong muốn được du lịch đến Tây Tạng. Và o thá»i Ä‘iểm nà y tháºt không may là vị Amban Mãn Thanh, ÄỠđốc O-erh-t ai, không chỉ có quyá»n lá»±c cao hÆ¡n cả Äạt Lai Lạt Ma và chÃnh quyá»n Tây Tạng mà còn nuôi lòng căm thù sâu sắc và độc địa đối vá»›i tất cả ngưá»i châu Âu, đặc biệt là ngưá»i Anh".
“Hừm… tôi hiểu. Nhưng ông đã có cố gắng và o Tây Tạng lần nà o chưa?â€
“Rồi, ông Holmes ạ. Ngưá»i bản xứ có má»™t số thuáºn lợi hÆ¡n vá» mặt nà y. Äó cÅ©ng là lý do tại sao Bá»™ tuyển ngưá»i bản xứ đỠthá»±c hiện công việc thám hiểm và điá»u tra những vùng như Tây Tạng; đặc biệt là giữa những dòng tá»™c sống gần biên giá»›i Tây Tạng. Bản thân tôi đã đến Tây Tạng, trong vá» bá»c má»™t há»c giả vỠẤn Äá»™ đồng thá»i là má»™t ngưá»i sùng đạo nhưng tháºt không may đã là m dấy lên sá»± nghi ngá» từ các nhà chức trách lúc má»›i Ä‘i được ná»a đưá»ng đến Lhassa, tại thị trấn Shigatse, nÆ¡i toạ lạc tu viện lá»›n cá»§a Ban Thiá»n Lạt Ma [5] . Viên quan Mãn Thanh tại má»™t đơn vị đồn trú nhá» miá»n biên ải Trung quốc là má»™t trong những tên đại diện khó chịu nhất cá»§a đế chế Trung Hoa mà tôi từng có dịp chạm trán. Thằng cha trá»i đánh đó đã ra lệnh chặt đầu tôi chỉ vì má»™t nghi ngá» nho nhá» - khiếp cái cặp mắt chó chết cá»§a hắn!
"Trá»i Æ¡i, ông Holmes ạ, chắc chắn ông sẽ danh giá cao việc tôi kiên quyết không thay đổi láºp trưá»ng cá»§a mình, may sao đúng mưá»i má»™t giá» tôi được cứu thoát khá»i thanh Ä‘ao cá»§a Ä‘ao phá»§. Phúc tinh cá»§a tôi là bà mẹ quý hoá cá»§a Ban Thiá»n Lạt Ma, ngưá»i mà trước đó tôi đã có dịp trổ tà i chữa khá»i chứng đầy bụng vá»›i má»™t liá»u thuốc sá»§i bá»t mang theo ngưá»i. Ngưá»i đà n bà ngoan đạo nà y đã phải hối lá»™ cho tên quan phụ trách chết tiệt kia, và số tiá»n đó đã ngẫu nhiên giải phóng hắn khá»i những mối nghi ngá» vỠđịa vị cÅ©ng như hà nh động cá»§a tôi. Nhưng tôi buá»™c phải rút ngắn chuyến thám hiểm và lui vá» nghỉ tạm ở Darjeeling. Vì váºy ông biết đấy, má»™t chuyến Ä‘i đến Tây Tạng tuyệt đối không phải là má»™t cuá»™c du hà như ngưá»i Ä‘á»i vẫn nói đâu. Äó là chưa kể vô số chuyện có thể xảy ra trên má»™t độ cao và i nghìn mét so vá»›i mặt nước biển, bão tuyết, thú dữ, bá»n lâm tặc và còn những gì gì nữa. Phải, tất cả Ä‘á»u đòi há»i má»™t ná»— lá»±c đặc biệt".
“Tốt lắm, Hurree, rõ rà ng là ông đã đương đầu vá»›i những nguy hiểm trong cuá»™c hà nh trình đến Tây Tạng. Nhưng ai mà chẳng phải vượt qua những cây cầu trên đưá»ng để đến được cái Ä‘Ãch. Còn bây giá», dưới sá»± chỉ dẫn vô giá cá»§a ông, tôi cÅ©ng chỉ nên hạn chế những khám phá cá»§a mình trong sá»± phức tạp cá»§a ngôn từ Tây Tạng mà thôi".
Thế là ngà y ngà y tôi dạy ông những bà i há»c vá» tiếng Tây Tạng. Holmes là má»™t há»c trò lý tưởng mà bất cứ ngưá»i thầy nà o cÅ©ng mÆ¡ ước, ông có đôi tai mẫn cảm khác thưá»ng đối vá»›i những biến ảm vô cùng tinh tế trong thứ tiếng nà y má»™t đặc Ä‘iểm khiến Ä‘a số ngưá»i phương Tây tuyệt vá»ng khi há»c tiếng Tây Tạng.
Chẳng hạn, trong tiếng Tây Tạng thì từ “la†có nghÄ©a là má»™t ngá»n đèo, đồng thá»i “la†cÅ©ng là má»™t háºu tố tôn xưng được thêm và o sau má»™t tên ngưá»i, má»™t vị thần, má»™t con hươu xạ, đồng lương, việc để mất Ä‘i má»™t thứ gì đó kể cả mất Ä‘i linh hồn, tất cả những ý nghÄ©a nà y Ä‘á»u phụ thuá»™c và o nhưng biến âm vô cùng nhá» trong âm Ä‘iệu khi ngưá»i ta dùng để phát âm từ gốc Ä‘i kèm vá»›i nó.
Sherlock Holmes cÅ©ng không gặp khó lăn gì trong việc sá» dụng cách nói tôn xưng, đỠcao vì tiếng Tây Tạng không phải là có má»™t lối nói mà có đến ba lối nói thông thưá»ng, lối nói tôn xưng và lá»i nói tôn xưng cao nhất. Lối nói đầu tiên là để dùng vá»›i những ngưá»i bình dân; lối nói thứ hai là để dùng vá»›i các quý ông sang trá»ng; và lối nói cuối cùng chỉ dùng vá»›i Äức Äạt Lai Lạt Ma. Bạn có thể nghÄ© rằng sá»± phân biệt nà y chỉ thuần tuý có vấn đỠvá»›i các tiá»n tố và háºu tố. Nhưng vấn đỠkhông đơn giản như thế: tháºm chà cả gốc từ cá»§a những tá» tương ứng vá»›i má»—i loại cÅ©ng không có dây mÆ¡ rá»… má gì vá»›i nhau.
Nhưng tôi sẽ không là m cho bạn Ä‘á»c cá»§a mình phải rối trà thêm khi sa và o những tiểu tiết vá» sá»± tinh tế và phức tạp cá»§a ngôn ngữ Tây Tạng, vì má»™t đỠtà i như thế chỉ có thể khiến má»™t chuyên gia ngôn ngữ có hứng thú. Ngoà i ra, vá»›i những độc giả muốn biết thêm vá» tiếng Tây Tạng, tôi có thể giá»›i thiệu cuốn Tiếng Tây Tạng cho ngưá»i bắt đầu má»™t ấn bản cá»§a Bengal Secretariat Book Depot và cuốn Ngữ pháp tiếng Tây Tạng thông dụng (giá 2.4 annas) cá»§a tôi, cÅ©ng cá»§a nhà xuất bản nói trên.
[1] Shiva là má»™t trong ba ngôi tối linh cá»§a Ấn Äá»™ giáo vừa là thần Huá»· diệt, vừa là thần Sáng tạo, bởi theo quan Ä‘iểm Ấn Äá»™ giáo huá»· diệt là hà nh động tất yếu để Ä‘em đến sáng tạo. Nếu sáng tạo là thiêng liêng thì huá»· diệt cÅ©ng phải là má»™t phương diện thiêng liêng khác. Shiva là vị thần bán nam bán nữ, tá»± phân thà nh chết và sống; má»™t nguyên lý âm, má»™t nguyên lý dương. Trong mỹ thuáºt, hình ảnh Shiva thưá»ng có ba con mắt (tượng trưng cho mặt trá»i, mặt trăng và ngá»n lá»a thế gian) bốn tay chỉ bốn phương; phổ biến hÆ¡n cả là hình ảnh Shiva Ä‘ang múa, chân giẫm lên má»™t ngưá»i lùn.
[2] ad valorem(tiếng Latinh): theo giá hà ng
[3] comme il faut (tiếng Pháp): như nó phải váºy
[4] odi profanum vulgus at arceo (tiếng Latinh) - thơ của thi sĩ vĩ đại Horace): ghét sự nhà m tục hoá của quần chúng và tránh xa nó.
[5] Nguyên văn; Lạt Ma Teshoo Tu viện Tash - thunpo, nÆ¡i tu hà nh cá»§a Ban Thiá»n (panchen) Lạt Ma. Trong thá»i kỳ đầu má»›i đến Tây Tạng, các du khách châu Âu và các nhà văn đã mắc sai lầm khi gá»i Ban Thiá»n Lạt Ma là Lạt Ma “Teshoo†hay Lạt Ma “Tashi†trong khi từ sau là chi tu viện.
Tà i sản của ngudoc
24-10-2008, 03:41 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Má»™t tên vô lại chÃnh cống
Ngôi nhà gá»— ở Runnymeade nằm ngay rìa Chota Simla. Chạy ngay phÃa sau ngôi nhà là má»™t lối Ä‘i dà nh cho các váºt thồ, dẫn đến con đưá»ng Hindustan - Tây Tạng (gá»i cắt là H-T) nằm cách Chota Simla bầy dặm. Thỉnh thoảng bà i há»c tiếng cá»§a chúng tôi lại bị quất rầy bởi tiếng lanh canh cá»§a những cái chuông treo trên cổ con váºt thồ khi các thương nhân Tây Tạng cháºm chạp lê bước dá»c con đưá»ng cùng vá»›i những con la lặc lè chở nặng sá»t hà ng. Thỉnh thoảng các Lạt Ma mặc áo lê dà i mà u vang đỠcÅ©ng Ä‘i ngang qua, xoay xoay bánh xe cầu nguyện trong tay các sanyasi [1] nữa mình để trần cầm chiếc bát khất thá»±c bằng vá» dừa bóng loáng cÅ©ng sá» dụng lối Ä‘i nà y trên đưá»ng đến những hang động linh thiêng ở rất xa trong núi nÆ¡i há» sẽ ở lại suốt mùa hè, lương thá»±c thì đã có những ngôi là ng ở gần đấy cung cấp. Trong khi đó, các pahari Ä‘i thà nh từng nhóm, cuá»™n tròn trong chiếc áo choà ng putoo ấm áp (Ä‘an bằng loại len thô dệt tại nhà ) cùng những đà n dê và cừu; đôi khi cao hứng, há» rút sáo trúc thổi lên những giai Ä‘iệu có tiết tấu rất lạ lùng.
Nhá» váºy mà chúng tôi có những giá» há»c trá»±c quan, tôi có thể giải thÃch cho ông Holmes rõ vỠđịa vị xã há»™i cá»§a những con ngưá»i rất khác nhau nà y, vá» dòng dõi, táºp quán tôn giáo và cả những chuyện khác nữa. Ông tá» vẻ quan tâm và hứng thú vá»›i những đỠtà i nà y. Äôi khi ông chặn má»™t ngưá»i Tây Tạng Ä‘i chăn gia súc hoặc má»™t thương nhân Ladakh và thá»±c táºp tiếng Tây Tạng vá»›i há». Những vị khách nà y hút thứ thuốc ông má»i và cưá»i thÃch chà khi nghe sahib kỳ lạ nà y táºp nói thứ tiếng cá»§a mình, có lẽ chưa được nhuần nhuyá»…n lắm, nhưng tuyệt không phạm má»™t lá»—i nà o.
Nhiá»u tháng cứ thế trôi qua: há»c tiếng, những buổi Ä‘i dạo và đà m đạo rất dà i giữa những ngưá»i bạn, nhưng tuyệt nhiên không có bất cứ dấu hiệu nà o vá» Äại tá Moran hoặc có phong thanh gì vá» những hoạt động cá»§a băng đảng tá»™i phạm nà y, phải. Không có gì quấy rối không khà thanh bình trong ngôi nhà gá»— ở Runnymeade.
Cuá»™c sống yên bình cho phép tôi có thá»i gian tÄ©nh rá»—i nghiên cứu những đặc Ä‘iểm tÃnh cách cá»§a Sherlock Holmes và phát hiện ra rằng ẩn dưới cái vá» ngoà i lạnh lùng bình thản kia là má»™t tám hồn không bình ổn chút nà o. Ông không phải là ngưá»i Sikh ra để hưởng hạnh phúc. Dưá»ng như những tà i năng siêu việt Pahari: những ngưá»i chăn gia súc ở vùng núi khiến ngưá»i Ä‘á»i ganh tị nhiá»u khi lại chỉ mang đến cho ngưá»i sở hữu hoạ nhiá»u hÆ¡n phúc. Cái nhìn rõ rà ng, minh bạch đến tà n nhẫn dưá»ng như là nguyên nhân khiến ông khước từ những ảo tưởng thông thưá»ng vốn cho phép phần lá»›n nhân loại sống hết cuá»™c Ä‘á»i ngắn ngá»§i cá»§a mình ngụp lặn trong những vấn đỠvụn vặt và những niá»m vui nho nhá» mà quên Ä‘i những khổ Ä‘au đà y rẫy xung quanh và cái kết cục tồi tệ không tránh khá»i. Do đó, khi bị những sức mạnh cá»§a chÃnh mình lấn át, tháºt đáng tiếc Sherlock Holmes chẳng còn biết là m gì ngoà i việc lạm dụng những loại thuốc có hại như morphine và cocaine mà ông tá»± tiêm cho mình hà ng ngà y suốt và i tuần lá»….
Ngoà i cái thói quen đáng tiếc nà y, nhưng tÃnh cách khác trong Sherlock Holmes Ä‘á»u cao quý và mang thiên hướng trà tuệ.
Cho tá»›i bây giỠông vẫn sống độc thân và dưá»ng như không mảy may quan tâm đến bất cứ mong ước Ä‘á»i thưá»ng phù phiếm nà o cá»§a con ngưá»i như tiá»n tà i, quyá»n lá»±c, danh vá»ng hay tình yêu nam nữ. Rất có thể ông sẽ là má»™t ẩn sÄ© khố hạnh, suốt Ä‘á»i sống trong má»™t hang núi, vá»›i nếp sống cá»±c kỳ giản dị.
Strickland đến chá»— chúng tôi nhân dịp Giáng sinh. Bên ngoà i cả thà nh Simla chìm sâu trong tuyết, nhưng trong ngôi nhà gá»— giản dị, ngồi trước súc gá»— Ä‘ang cháy tà tách trong lò sưởi, chúng tôi sưởi ấm tâm hồn mình bằng rượu mạnh và lắng nghe những thông tin má»›i nhất từ Strickland. Vụ án không có bước tiến triển má»›i nà o. Bất chấp nhưng ná»— lá»±c vượt báºc cá»§a cảnh sát Bombay, ngưá»i ta không thể lần ra mối liên hệ nà o giữa mồ ma viên thư ký Bồ Äà o Nha ở khách sạn Taj Mahal vá»›i ngà i Äại tá Moran đáng kÃnh. CÅ©ng váºy tuyệt nhiên không có má»™t nhân chứng nà o nhìn thấy bất cứ má»™t kẻ đáng ngá» nà o, dù chỉ má»™t mảy may, và o cái thá»i Ä‘iểm viên thư ký bị bắn trước sở cảnh sát Strickland đã cố là m lung lay sá»± tá»± tin cá»§a Äại tá Moran bằng cách cá» "những ngưá»i xua thú†đến nhá» cho hắn ta ra khá»i nÆ¡i ẩn nấp. Anh đã cắm nhiá»u cảnh sát trong vai ngưá»i dân bình thưá»ng xung quanh nÆ¡i ở và các câu lạc bá»™ mà Äại tá lui tá»›i, tháºm chà còn phái cả ná»a tá ngưá»i bám theo hắn ta đến bất cứ nÆ¡i nà o. Nhưng Äại tá Moran không phải là ngưá»i dá»… dà ng bị tác động bởi má»™t chiến thuáºt như thế và vẫn duy trì lá»™ trình hà ng ngà y như thể “những ngưá»i xua thú†không há» tồn tại. Trong má»™t lần rá»i khá»i câu lạc bá»™, tháºm chà hắn ta còn nhá» má»™t trong những cảnh sát giữ ngá»±a giùm, rồi sau đó thưởng công cho anh ta má»™t ru-pi. Ngà i Äại tá đúng là má»™t gã côn đồ thứ thiệt.
Strickland cÅ©ng truyá»n đạt đến tôi những chỉ thị từ má»™t Äại tá khác, ngưá»i đứng đầu Bá»™ chúng tôi - Äại tá Creighton: Tôi đã ở cùng vá»›i Sherlock Holmes trong suốt thá»i gian qua và cÅ©ng đã là m cho mình trở thà nh ngưá»i hữu Ãch vá»›i ông, trong bất cứ vấn đỠnà o mà ông cần đến. Tôi cÅ©ng đã dùng má»i biện pháp phòng ngừa chống lại bất cứ cuá»™c tấn công nà o nhằm và o tÃnh mạng cá»§a nhà thám tá» tà i danh - và trong chuyện nà y đã hà nh động mau lẹ. Nháºn xét cuối cùng - mà tôi không ngá» tá»›i nhưng đúng là cung cách cá»§a Äại cá Creighton không chệch và o đâu được - trong đó ông biểu thị thái độ không hà i lòng vá» cái cách tôi đã bị má»™t cú bất ngá» như má»™t thằng thá»™n không có má»™t xu teng vá» nghiệp vụ trong vụ ngưá»i cá»§a Äại tá Moran thá»±c hiện cuá»™c tấn công bất thà nh nhằm giết Sherlock Holmes trên chuyến tà u thư hôm ấy. Là loại nhân viên thừa hà nh "trong vắt như pha lê", tôi đã không há» do dá»± tưá»ng thuáºt cả vụ nà y trong bản báo cáo gá»i cho Äại tá, dù biết rõ mưá»i mươi rằng nó sẽ không Ä‘em lại cho tôi Ä‘iá»u gì tốt là nh. Nhưng nếu tôi không thà nh thá»±c khai báo thì bằng cách nà y hay cách khác Äại tá Creighton cÅ©ng sẽ biết; ông ta là loại ngưá»i mà bạn chá»› bao giá» nuôi hy vá»ng có thể giấu giếm được Ä‘iá»u gì.
Phải, cánh đà n ông ai cÅ©ng có sÄ© diện. Tôi đã thá» quyết không bao giỠđể xảy ra má»™t tình huống đáng xấu hổ như thế má»™t lần ná»a. Vì váºy tôi cảnh giác gấp đôi, lệnh cho những tay máºt thám và nhân viên cá»§a mình tăng cưá»ng đỠphòng, tháºm chà thuê hai ngưá»i hầu chỉ là m má»—i má»™t nhiệm vụ duy nhất là để mắt đến má»i váºt và má»i ngưá»i trong vòng bán kÃnh ná»a cây số xung quanh ngôi nhà , xem có bất cứ ai biểu hiện mối quan tâm bất thưá»ng đến những hoạt động trong căn nhà gá»— hay chá»§ nhân trong đó không. Vá»›i tÃnh chất công việc cá»§a mình, tôi hiểu má»™t cách rõ rà ng rằng thá»i gian và sức lá»±c bá» ra cho việc nâng cao cảnh giác không bao giá» là lãng phà cả. Chắc chắn là chỉ trong vòng má»™t tuần lá»…, tÃnh đúng đắn cá»§a cách nghÄ© nà y đã được chứng minh. Q.E.D. [2]
Một hôm, một oắt con còm nhom, vẫn còn thò lò mũi, chạy đến nhà tôi ở khu chợ dưới chân đồi.
“Babuji. Má»™t ngưá»i đà n ông lạ mặt đã xuất hiện phÃa sau nhà sahib cách đây được má»™t lúc," thằng bé vừa hổn hển nói, vừa hút nước mÅ©i chẩy xuống môi đến chụt má»™t cái.
"Cái gì?†tôi há»i, giá»ng sốt ruá»™t. "Có khối ngưá»i Ä‘i ngang qua con đưá»ng sau nhà cÆ¡ mà ".
"Không, Babuji, ông nà y là m nhiá»u hÆ¡n thế. Ông ta Ä‘i và o nhà â€
“Thế à , ông ta có bá»™ dạng như thế nà o?â€
"Ông ta trông như má»™t budmaash[3] tháºt sá»±, Babuji à . Tóc ông ta để dà i dà i là , lại rối nùi và ăn mặc giống như ngưá»i Tây Tạng, mặc chiếc bukoo[4] bằng len mà u nâu lại đội mÅ© bằng da cừu ông ta cÅ©ng giắt má»™t burra talwar[5] ở ngay thắt lưng".
“Thế sahib là m gì?†tôi lo lắng há»i.
"Chúng cháu không biết, Babuji. Chúng cháu không trông thấy sahib".
Trong óc tôi vụt hiện lên hình ảnh Sherlock Holmes cá»§a chúng ta Ä‘ang ngồi bình thản bên bà n há»c, tiếp tục ghi nhá»› những biến cách trong ngôn ngữ Tây Tạng, hay Ä‘ang vui vẻ thá»±c hiện má»™t trong những cuá»™c thà nghiệm nặng mùi thì má»™t kẻ ám sát đột nháºp và o trong nhà , im lặng tiến đến từ phÃa sau, má»™t thanh gươm sáng loáng vung lên… Trá»i, tôi cảm thấy cả ngưá»i nôn nao như muốn bệnh đến nÆ¡i.
Cúi xuống dưới gầm giưá»ng, tôi vá»™i vã lôi ra má»™t cái rương bằng thiếc. Lục lá»i bên trong hồi lâu, cuối cùng tôi cÅ©ng tìm thấy khẩu súng lục nhá» mạ ká»n mà tôi đã mua tại chợ Multani ở Cabul cách đây mấy năm. Tuy nhiên, tôi phải thú nháºn rằng mình là má»™t tay súng tồi. Quả tháºt tôi chưa bao giá» dứt bỠđược cái thói quen ngá»› ngẩn nhưng hoà n toà n vô thức là nhắm tịt cả hai mắt lại khi kéo cò. Nhưng vốn phản đối bạo lá»±c, nên bao giá» tôi cÅ©ng xem cái nhược Ä‘iểm đó cá»§a mình như má»™t yếu tố khách quan được dùng để in terrorem[6] hÆ¡n là in mortiferus[7] - vì thế tiêu chuẩn vá» khả năng thiện xạ cá»§a tôi tháºt sá»± không phải là vấn đỠgì to tát.
Tôi lá»t tá»t chạy sau thằng bé tá»›i ngôi nhà gá»—. Má»™t thằng nhóc khác Ä‘ang đứng đợi gần chá»— rẽ, ngay trước căn nhà ở Runnymeade.
"Nà y, Sunnoo,†đứa bé chạy trước tôi cất tiếng gá»i bạn, “Có chuyện gì xảy ra thế?â€
"Không có gì cảâ€, đứa kia trả lá»i, “Ngưá»i đà n ông kia vẫn ở trong ấyâ€.
"Còn sahib thì sao?†tôi lo lắng há»i, sá» tay và o khẩu súng bên trong áo choà ng.
"Cháu chưa hỠnhìn thấy ông ấy, Babuji".
"Thế ngưá»i hầu thì sao?â€
“Ông ta đã Ä‘i chợ cách đây má»™t giá», ngay trước khi ngưá»i Tây Tạng và o nhà ".
"Cả hai đứa chúng bay hãy im lặng đứng chỠở đây, nghe chưa, để ta Ä‘i quan sát xem sao,†tôi nói, cố to ra tháºt tá»± tin. Tôi không thÃch việc nà y chút nà o nhưng dù sao đó vẫn là việc phải là m. Tôi tiếp cáºn vá»›i căn nhà từ phÃa đông, nÆ¡i có Ãt cá»a sổ hÆ¡n và nhón chân nhẹ nhà ng, trong chừng má»±c má»™t tấm thân nặng 120 seer [8] cho phép. Tôi bò qua hà ng rà o mà không gặp khó khăn gì, chỉ bị và i vết trầy xước và cái khố bị rách má»™t chút, rồi rón rén trèo qua bức tưá»ng đá cá»§a ngôi nhà , sau đó trưá»n đến cá»a trước và chuẩn bị hà nh động. Tôi buá»™c lại thắt lưng - theo nghÄ©a Ä‘en thì phải nói rõ là tôi cá»™t chặt cái khố quanh thắt lưng để Ä‘i đứng cho thoải mái và tiện lợi hÆ¡n - rồi đặt tay lên báng súng, tôi cháºm rãi đẩy cá»a bước và o.
Gian phòng khách nhá» hoà n toà n trống trải, nhưng tôi nháºn ra cánh cá»a dẫn và o phòng Ä‘á»c sách hé mở. Trong tâm trạng hồi há»™p tá»™t đỉnh, tôi kiá»…ng chắn nhìn và o.
Äúng là má»™t tên tá»™i phạm Ä‘Ãch thá»±c, vá»›i hình dáng ngưá»i vùng cao, hắn đứng cạnh chiếc bà n gần lò sưởi, Ä‘ang lục lá»i đống giấy tá» cá»§a ông Holmes. Vẻ gian ác, bất lương cá»§a hắn thì không lẫn và o đâu được. Äôi mắt nhá» liên liến sục sạo má»› giấy tá» mà hắn Ä‘ang cầm trong mấy ngón tay gầy nhẵng vá»›i những cái móng Ä‘en thui, cáu ghét. Hà ng ria nham nhở má»c tua tua xung quanh đôi môi nhá»n bóng láng. Mái tóc để dà i là m thà nh má»™t má»› rối bù bẩn thỉu thò ra khá»i chiếc mÅ© da cừu dÆ¡ dáy. Hắn váºn má»™t chiếc bukoo, loại áo choà ng lụng thụng bằng len cá»§a ngưá»i Tây Tạng, chân Ä‘i á»§ng kiểu Tartar. Thanh gươm cá»§a hắn, mà khi nhìn nó tôi có thể thở phà o nhẹ nhõm được phần nà o, được cho và o vá», giắt nÆ¡i thắt lưng áo choà ng. Hắn là điển hình cá»§a má»™t gã lưu manh thuá»™c tầng lá»›p dưới, má»™t kẻ cố cùng liá»u thân và chắc chắn là má»™t trong những kẻ thà nh tÃch bất hảo đến từ vùng thượng lưu sông Gharwal chuyên cướp bóc khách hà nh hương trên đưá»ng đến Núi Kailash.
Nhưng hắn Ä‘ang là m vì váºy nhỉ? Nếu là má»™t tên cướp cạn, hắn phải vÆ¡ váo tất cả những váºt có giá trị mà hắn có thể lấy chứ không phải lục lá»i má»› thư từ cá»§a ngưá»i khác mà bản thân hắn không Ä‘á»c được lấy má»™t dòng. Ở đây hắn có Ä‘iá»u gì bà ẩn, còn tôi thì sẽ không giải quyết được gì nếu cứ đứng run láºp cáºp bên ngoà i như thế.
Sau khi lên cò súng, tôi bước và o phòng.
"GiÆ¡ tay lên!†tôi nói, vá»›i giá»ng can đảm.
Ká» xâm nháºp bất hợp pháp cháºm rãi quay vá» phÃa tôi. Trông hắn tháºm chà còn hung ác, dữ dằn hÆ¡n là tôi mưá»ng tượng lúc đầu. Äôi môi bóng nhẫy cá»§a hắn kéo căng ra thà nh má»™t nụ cưá»i giá»…u cợt và hắn đưa hai tay lên chống nạnh.
"Nghe đây tên lưu manh kia!†tôi nói giá»ng còn cương quyết hÆ¡n. Chỉ cần ngươi đụng và o cán gươm là ta sẽ tiá»…n ngươi đến địa ngục bằng má»™t viên đạn nà y đấy!â€
Hắn là hắn có nao núng trước thái độ dữ tợn cá»§a tôi, vì đột nhiên hắn quỳ gối, lảm nhảm những lá»i xin lá»—i và phân bua cái gì đó bằng má»™t má»› há»—n độn pha trá»™n giữa tiếng Hindu ba rá»i vá»›i tiếng Tây Tạng.
"Xin hãy tha thứ cho kẻ nô lệ cá»§a ngà i, thưa Ngà i, thưa ông chá»§. Tôi chỉ quay lại để lấy cái thuá»™c vá» tôi. Những gì đã bị sahib cao lá»›n ngưá»i Anh kia ăn trá»™m. Cái há»™p thiêng liêng, cái há»™p bùa mê cá»§a tôi. Kia kìa, bây giá» Babuji có thể thấy nó treo trên tưá»ng ngôi nhà cá»§a kẻ vô tÃn ngưỡng nà y"
Sherlock Holmes mà lại Ä‘i ăn trá»™m há»™p bùa mê cá»§a hắn? Tháºt là chuyện ná»±c cưá»i nhất trần Ä‘á»i, thế mà tên lưu manh miệng lưỡi nhÆ¡n thá»›t nà y lại hy vá»ng tôi tin. Tôi quay đầu nhìn bức tưá»ng mà hắn chỉ, nhưng chẳng thấy cái há»™p bá»§a me nà o ở đó cả. Khi tôi quay lại nhìn kẻ bất lương toan cho hắn má»™t tráºn thì thấy Sherlock Holmes Ä‘ang đứng bên lò sưởi, mỉm cưá»i nhìn tôi.
"Tôi xin ông đừng nắm khẩu súng chặt như thế, Hurree ạ," ông nói vá»›i giá»ng lạnh lùng, vô cảm. "Xét cho cùng, loại súng đó có cò súng rất nhạy, ông biết đấy!â€
"Trá»i Æ¡i, ông Holmes†tôi kêu lên kinh ngạc. “Tháºt quái quá»·. Là m thế quái nà o mà … "
"Hãy thú nháºn là ông đã bị lừa Ä‘i," ông cưá»i vá» khoái trá rồi ném chiếc mÅ©, bá»™ tóc giả và bá»™ ria giả lên chiếc ghế bà nh.
"Trá»i đất Æ¡i! Thá»±c váºy đó là má»™t mà n trình diá»…n sân khấu phi thưá»ng nhất. Nhưng ông không nên trêu chá»c tôi như thế, ông Holmes ạ. Tôi quá rất lo lắng cho sá»± an nguy cá»§a ông".
“Tôi nợ ông má»™t lá»i xin lá»—i. Nhưng mà tôi không định cải trang như thế nà y để trêu đùa ông đâu. Äây là há»™ chiếu đến Tây Tạng đấy!â€
"Nhưng chắc chắn là m váºy quá nguy…â€
“Ông cũng hoà n toà n bị lừa, đúng không nà o. Ông cứ nghĩ tôi là một thương nhân Tây Tạng".
"Thưa ngà i, một tên cướp Tây Tạng thì có. Hoà n toà n không giống một thương nhân".
“Dù thế nà o thì cÅ©ng là ngưá»i Tây Tạngâ€
"Vâng, tôi không thể phá»§ nháºn Ä‘iá»u đó, ông Holmes ạ…
Trá»i đất, ông đúng là má»™t ngưá»i Tây Tạng thứ thiệt, tôi có thể thá» như váºy má»™t ngưá»i Tây Tạng tỠđầu đến chân; má»™t ngưá»i Tây Tạng không chệch Ä‘i đâu được nếu ông bá» quá cho tôi cách diá»…n đạt đó. Nhưng tôi vẫn phải xin ông đừng liá»u lÄ©nh, thưa ông. Xét cho cùng thì tôi là ngưá»i chịu trách nhiệm vá» sá»± an nguy cá»§a ông, vá»›i lại muốn đến Tây Tạng thì cải trang khéo léo không thôi chưa đủ. Ông còn phải chuẩn bị rất nhiá»u thứ từ váºt kéo, thá»±c phẩm, thuốc men, lá»u bạt, cho đến dụng cụ mở đồ há»™p, v.v.… và nhất định phải có sá»± phục vụ đắc lá»±c cá»§a ngưá»i dẫn đưá»ng có kinh nghiệm và trung thà nh rất má»±c".
"Có thể là má»™t ngưá»i nà o đó giống như ông chăng?â€
"Tôi ư, thưa ngà i. À… e hèm. Tháºt sá»±, tôi không có dụng ý đó Nhưng vì lợi Ãch… sao lại không chứ?â€
"Thá»±c váºy sao lại không chứ? Lý do gì mà ông lại không Ä‘i cùng tôi?â€
“Ông Holmes?" đó quá là má»™t đỠnghị hấp dẫn. Xét cho cùng, tôi là nhà khoa há»c, và má»™t chút nguy hiểm cùng vá»›i má»™t chút bất tiện chẳng có gì là đáng kể khi tÃnh đến cÆ¡ há»™i mở rá»™ng biên giá»›i hiểu biết, mà chúng ta sẽ… không nghi ngá» gì nữa… sẽ có được trong cuá»™c phiêu lưu dá»± kiến nà yâ€.
"Không có gì phải nghi ngá»â€.
“Nhưng than ôi, thưa ngà i. Không may tôi lại là một công bộc là m việc cho nhà nước, một kẻ công bộc chỉ có thể bắt đầu một cuộc hà nh trình như thế nếu có được chỉ thị của cấp trên ex Cathedra[9] ".
“À đó sẽ là chỉ thị cá»§a Äại tá Creighton, có phải váºy không?â€
"Vâng, rất đáng tiếc là váºy ông Holmes ạ".
"ÄÆ°á»£c lắm, váºy tôi sẽ là ngưá»i nói vá»›i Äại tá vá» chuyện nà y phải không nà o?â€
“Nhưng chắc chắn Äại tá sẽ phản đối. Tháºm chà ông ấy có thể đổ lá»—i cho tôi…"
"Hãy san sẻ cho tôi những băn khoăn cá»§a ông, tôi xin ông đấy!†Holmes giÆ¡ tay lên vá»›i dáng Ä‘iệu độc Ä‘oán. “Hãy để nó cho tôiâ€. Vừa nói ông vừa cởi chiếc áo choà ng Tây Tạng ra. "Giá» tôi sẽ biết Æ¡n ông rất nhiá»u nếu trên đưá»ng vá» nhà ông vui lòng ghé lại chá»— tiệm đồ cổ gá»i trả bá»™ trang phục nà y cho Lurgan, còn bá»™ tóc giả và bá»™ ria khá»§ng khiếp kia thì cho ngưá»i quản lý Nhà hát Gaiety".
Cầm theo nhưng món đồ hoá trang đó, tôi rá»i khá»i nhà ông.
Sherlock Holmes tháºt quá tà i tình theo cách cá»§a mình; yêu cầu cá»§a ông đơn giản và rõ rà ng đến ná»—i tháºt khó đặt ra câu há»i vá» hà nh động cá»§a ông – dẫu váºy tôi vẫn lo lắng khôn nguôi. Äại tá Creighton là má»™t nhà cầm quân rất Ä‘a nghi. Ông ta biết tá»ng là tôi mÆ¡ ước thế nà o vá» má»™t cÆ¡ há»™i khác đến Tây Tạng và thái độ bất mãn cá»§a tôi - vì Bá»™ đã có chỉ thị, tôi tuyệt đối không được lai vãng đến Tây Tạng sau tai nạn vừa rồi - thì không giấu được ai.
Con cáo già Creighton chắc chắn sẽ Ä‘i đến kết luáºn rằng tôi đã cố ý xúi bẩy ông Holmes thá»±c hiện cuá»™c hà nh trình nguy hiểm nà y, bởi lý tôi là ngưá»i thÃch hợp nhất trong vai trò tháp tùng nhà thám tá».
Tôi thở dà i buồn bã. Äại tá có thể tá» ra rất nghiệt ngã vá»›i những kẻ mà ông cho là đang coi thưá»ng ká»· luáºt cá»§a Bá»™. Tôi chuẩn bị tâm lý chỠđợi má»™t cuá»™c nói chuyện không lấy gì là m thú vị vá»›i ông sẽ diá»…n ra trong nay mai và tôi đã không phải thất vá»ng.
Ba tuần sau, Ä‘Ãch thân Äại tá Creighton đến Simla. Ông ta gặp ông Holmes, trong thá»±c tế là hỠđã cùng ăn tối đôi lần và xem ra hai ngưá»i rất quý mến nhau. Tôi không được má»i, vì thế mà không biết được chÃnh xác giữa hỠđã có chuyện gì. Cuá»™c gặp riêng cá»§a tôi vá»›i Äại tá diá»…n ra trong nhà kho phÃa sau cá»a hà ng cá»§a Lurgan. Trong vòng Ãt nhất là má»™t tiếng đồng hồ tôi đã phải chịu đựng má»™t trong những cuá»™c nói chuyện ngượng ngùng và khó chịu nhất trong nghá». CÅ©ng có lúc Äại tá cho phép mình vượt quá giá»›i hạn vá»›i những câu cáºt vấn quá đáng và những lá»i miệt thị khó chịu. Cuối cùng, vá»›i thái độ hết sức miá»…n cưỡng và vá» mặt khó chịu đến Ä‘iá»u, ông chấp nháºn lá»i giải thÃch cá»§a tôi.
“Thôi được rồi. Äừng có mất thá»i gian giải thÃch rằng anh không há» có chá»§ ý lôi kéo ông ta và o việc nà y. Không anh thì ai nà o? Tại sao ông ta cứ nhất định muốn Ä‘i Tây Tạng chứ không phải chá»— nà o khác? Ông ta là thám tá», đúng không, chứ đâu phải nhà thám hiểm".
"Vâng, đúng là thế đấy, thưa Äại tá. Bất chấp má»i ná»— lá»±c khuyên can cá»§a tôi, ông ấy vẫn khăng khăng đòi Ä‘i. Tôi biết nói thế nà o bây giá» thôi được, câu trả lá»i là ông ta không thể Ä‘i được. Có thế thôi! Xin ngà i thứ lá»—i, thưa Äại tá, nhưng tháºt khó mà ngăn Holmes được, trừ phi giam ông ấy lại. Theo chá»— tôi hiểu thì Sherlock Holmes là má»™t quý ông vô cùng tháo vát, đảm lược và cương quyết. Má»™t ngà y nà o đó ông ấy dám mạo nháºn mình là ngưá»i bản xứ lắmâ€.
"Ông ấy giá»i lắm phải không?â€
“à tôi là trong việc hoá trang. Tôi không cưá»ng Ä‘iệu đâu, thưa ngà i, khi nói rằng cho đến giá» tôi chưa từng gặp ai tinh thông nghệ thuáºt hoá trang như thếâ€.
"Hừm…" Äại tá nói có vẻ ngẫm ngợi, "Váºy ông ấy xoay xở há»c tiếng Tây Tạng như thế nà o?â€
"À, tất nhiên là cho tá»›i nay ông ấy vẫn chưa nói trôi chảy lắm, nhưng cÅ©ng đủ để mạo nháºn mình là ngưá»i Ladakh chẳng hạn, hay má»™t ai đó đại loại thế. À phải, cải trang hà nh má»™t ngưá»i Ladakh sẽ phù hợp hÆ¡n cả vá»›i Sherlock Homes. Sẽ rất tiện để giải thÃch má»™t và i nét nổi báºt trên khuôn mặt ông ấy, như cái mÅ©i cao, khoằm chẳng hạn".
"Äúng, và đoà n lái buôn mùa xuân từ Leh đến Lhassa sẽ khởi hà nh trong Ãt tháng nữa. Chuyện nà y là sao, hả Hurree, tôi vẫn không gạt bỠđược sá»± ngá» vá»±c khó chịu là chÃnh anh đã đạo diá»…n má»i chuyện khéo không chê và o đâu được, cho khá»›p như in vá»›i mục Ä‘Ãch cá»§a anh".
"Ồ, thưa ngà i. Tôi đoan chắc với ngà i là …"
Ông gạt bá» lá»i biện há»™ cá»§a tôi bằng má»™t cái phá»§i tay.
“Dù sao Ä‘i nữa, như anh đã nói đấy, chúng ta cÅ©ng không thể ngăn ông ấy được. Có vô số lý do giải thÃch tại sao chúng ta không thể, Ãt nhất thì cÅ©ng không, và London - nhưng thôi, đó không phải là chuyện anh cần quan tâm". Ông ta đưa mắt nhìn ra ngoà i cá»a sổ nÆ¡i có thể nhìn thấy nhưng mái nhà bằng thiếc đỠau ở khu chợ bên dưới. Cuối cùng, ông quay lại, nhún vai nói: "Chắc, suy cho cùng thì bạo lá»±c và nhưng mối nguy mà ông ấy có thể phải đối mặt ở Tây Tạng chắc chắn là không nhiá»u hÆ¡n những gì ông ấy đã trải qua kể từ khi đặt chân lên đất nước nà y. Còn anh thì sao, Hurree, ông Holmes đã yêu cầu tôi cân nhắc liệu có thể cho phép anh cùng Ä‘i vá»›i ông ấy đến Tà y Tạng hay không".
Tim tôi nảy lên trong lồng ngá»±c vì vui sướng, nhưng tôi tháºn trá»ng không để lá»™ bất cứ Ä‘iá»u gì trên nét mặt.
"Tôi ư, thưa ngà i.…â€
"Phải, chÃnh anh, Hurree ạ. Anh nghÄ© sao vá» chuyện nà y?â€
“À, thưa ngà i, tôi rất vui khi thấy ông Holmes đánh giá quá cao sá»± phục vụ cá»§a tôi như thế. Nhưng việc cùng Ä‘i vá»›i ông ấy đến Tây Tạng… tất nhiên là không thể, nếu không được sá»± cho phép cá»§a Bá»™," tôi cẩn tháºn chua thêm.
“Phải, tất nhiên là váºy," Äại tá nói, giá»ng lạnh nhạt. “À Hurree, anh đã biết tá»ng và hình như Ä‘ang mở cá» trong bụng rằng anh chứ không phải ai khác sẽ Ä‘i cùng ông Holmes đến Tây Tạng. Nhưng đừng nghÄ© là anh có thể qua mặt tôi mà ăn cÆ¡m chúa múa tối ngà y vui việc sưu tầm tà i liệu vá» những phong tục và tôn giáo kỳ lạ ở các địa phương đâu nhé! Tôi chỉ biết đến công việc thôi!â€.
Ông mở túi công văn lấy ra một mớ thư từ và tà i liệu.
“Sao ngà i lại nói váºy tất nhiên ngà i có thể tin tưởng ở sá»± mẫn cán cá»§a thuá»™c cấp†tôi trả lá»i vá»›i vẻ nghiêm trang.
“Hừm… Giá» thì hãy nghe cho kỹ đã!†Ông chìa ra má»™t lá thư được viết trên giấy thô Tây Tạng; loại giấy là m từ vá» cá»§a má»™t trong những loà i cây thuỵ hương (tên khoa há»c là edgeworthia gardeneri) chá»§ yếu má»c ở vùng Bhootan. “Äây là bản báo cáo máºt mà tôi nháºn được từ K.21 chỉ má»›i cách đây má»™t tuân. Tu viện cá»§a anh ta, như anh biết đấy, nằm gần con đưá»ng hà nh hương chÃnh từ Kashgar đến Lhassa, do đó nó là nÆ¡i tốt nhất để thu lượm tin tức từ thá»§ đô cá»§a Tây Tạng. Rõ rà ng má»i thứ đã không diá»…n ra như đáng lẽ phải thế ở Lhassa. Có nhiá»u tin đồn cho biết hai ngà i bá»™ trưởng quan trá»ng đã bị miá»…n nhiá»…m má»™c cách nhục nhã, không còn ở trong Ná»™i các nữa, vị cao tăng đứng đầu tu viện Drepung đã bị bá» tù như má»™t tên tá»™i phạm thông thưá»ng.
K.21 cho rằng chÃnh viên cao uá»· cá»§a triá»u đình Mãn Thanh là kẻ đứng đằng sau tất cả những vụ nà y và chắc chắn nó nằm trong ná»— lá»±c nhằm hạ thấp vị thế cá»§a Äạt Lai Lạt Ma và gia tăng ảnh hướng cá»§a ngưá»i Trung quốc tại Tây Tạng. Dưá»ng như hai vị bá»™ trưởng và vị cao tăng kia đã muốn suy tôn vị Äạt Lai Lạt Ma trẻ tuổi lên ngôi cao nhất, trước cái tuổi mà hiến pháp quy định. HỠđã chống lại quan nhiếp chÃnh, kẻ có được địa vị tối cao nà y nhỠảnh hưởng cá»§a Amban, viên cao uá»· cá»§a triá»u đình Trung quốcâ€.
"Có phải đó là ÄỠđốc O-erh-t’ai, kẻ nuôi lòng căm thù sâu sắc vá»›i ngưá»i Anh?â€
“Phải, và chúng ta đã khám phá tại sao hắn lại thá»±c hiện chÃnh sách bà i ngoại Ä‘iên cuồng đến như thế. Dưá»ng như cha hắn, đại quan T’o-shih, đã bị thiêu chết khi quân đội Anh nổi lá»a đốt Cung diện Mùa hè cá»§a hoà ng gia tại Bắc Kinh [10] .
“Nay hắn muốn đảm bảo rằng không ai ngoại trừ ngưá»i Trung quốc có bất cứ ảnh hưởng nà o ở Tây Tạng?â€
"ChÃnh xác. Tuy nhiên ngưá»i Tây Tạng chẳng thÃch thú gì vá»›i sá»± can thiệp cá»§a hắn. Trong tay chúng ta có nhiá»u báo cáo vá» những cuá»™c biểu tình bạo loạn cá»§a đám đông quần chúng trước toà Công sứ Trung quốc tại Lhassa và có nhiá»u khả năng Hoà ng đế Trung Hoa Ä‘ang gá»i thêm nhiá»u quân đến để tăng viện cho đơn vị đồn trú tại Lhassa".
"Trá»i đất Æ¡i, đúng là tình trạng dầu sôi lá»a bá»ng. ChÃnh tôi cÅ©ng đã nháºn được những tin đồn tương tá»± như váºy từ cánh thương nhân quen biết ngưá»i Tây Tạng".
“Cái ta cà n nhiá»u hÆ¡n là những lá»i đồn. Äiá»u quan trá»ng báºc nhất là anh phải đến được Lhassa và nắm được sá»± tháºt vá» tình hình ở đóâ€.
“Äừng lo, thưa ngà i. Lần nà y tôi quyết không để thất bại trong việc đến Lhassa; và má»™t khi đã ở đó tôi sẽ Ä‘iá»u tra tình hình thá»±c tế cho rõ nguồn cÆ¡n.
[1] Sanyasi: nhà tu hà nh khất thá»±c (Ấn Äá»™)
[2] Quod Erat Demonstrandum (tiếng Latinh): vấn đỠđã được chứng minh
[3] Budmaash: kẻ gian, ngưá»i xấu.
[4] Bukoo: má»™t loại áo choà ng dà i cá»§a ngưá»i Tây Tạng.
[5] burra talwar: burra có nghÄ©a là lá»›n, quan trá»ng, talwar là thanh gươm: thanh gươm lá»›n.
[6] in terrorem (tiếng Latinh): để doạ suông.
[7] in mortiferus (tiếng Latinh): để "giết tháºt".
[8] seer; đơn vị Ä‘o trá»ng lượng cá»§a Ấn Äá»™, tương đương vá»›i 0,9kg
[9] tiếng Latinh, ý nói "tuân theo thượng lệnh".
[10] Năm 1860, má»™t đội quân viá»…n chinh Anh-Pháp dưới sá»± chỉ huy cá»§a huân tước Elgin đã chiếm được Bắc Kinh sau khi đánh bại quân đội hoà ng gia Trung Quốc và buá»™c Hoà ng đế phải chạy trốn đến Jehol. Các cung Ä‘iện, Ä‘á»n dà i và lâu đà i Ä‘á»u bị cướp sạch, còn Cung Ä‘iện Hoà ng gia mùa hè thì bị thiêu trụi. Sá»± kiện châm ngòi cho cuá»™c chiến tranh nà y là vụ “MÅ©i tên†và o năm 1856, khi má»™t chiếc tà u cá»§a ngưá»i Trung Quốc nhưng được đăng ký ở Hong Kong đã bị tấn công bởi quân đội Trung quốc vá»›i lý do truy tìm má»™t tên hải tặc khét tiếng. Nhân đây xin nói thêm là Elgin đã được mai táng trong má»™t sân nhà thá» cÅ© tại Dharamsala, dinh cÆ¡ hiện tại cá»§a Äạt Lai Lạt Ma ở Bắc Ấn Äá»™.
Tà i sản của ngudoc
24-10-2008, 03:44 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
TÂY TẠNG
Công việc chuẩn bị
Sherlock Holmes nôn nóng muốn lên đưá»ng ngay láºp tức, nhưng Äại tá và tôi khuyên ông nên kiên nhẫn. Những ngá»n đèo sẽ ngáºp trong băng tuyết cho đến cuối mùa xuân, và đoà n lái buôn [1] từ Leh đến Lhassa sẽ không dại dá»™t lên đưá»ng trước thá»i Ä‘iểm đó. Nhưng có lẽ sẽ khôn ngoan hÆ¡n nếu không nháºp Ä‘oà n buôn tại Leh, vì ở đó có má»™t cÆ¡ quan đại diện thương mại cá»§a Tây Tạng, chắc chắn nhân viên cá»§a tổ chức nà y, sẽ có mối quan tâm chÃnh đáng đến tÃnh chân thá»±c trong chuyến buôn cá»§a chúng tôi.
Thay và o đó, chúng tôi sẽ Ä‘i con đưá»ng Hindu-Tây Tạng và băng qua Tây Tạng bằng ngả đèo Shipki, và nếu có nhân duyên may mắn, biết đâu chúng tôi lại không gặp Ä‘oà n buôn ở đâu đó xung quanh vùng lân cáºn Kailash - Núi Thiêng.
Trong khi chỠđợi, lại có quá nhiá»u việc cần chuẩn bị. Có nhiá»u lý do khiến tôi có thể tá»± hà o vá» tà i xoay sở cá»§a mình, hay bundobast như chúng tôi gá»i bằng tiếng mẹ đẻ. Chắc độc giả cÅ©ng vui lòng bá» quá cho tôi nếu như tôi có hÆ¡i sa đà và o các chi tiết trong công việc chuẩn bị kỹ cà ng nhiá»u thứ mà tôi phải tuần tá»± tiến hà nh để đảm bảo thà nh công cho chuyến Ä‘i.
TÃnh theo mức độ quan trá»ng, việc đầu tiên tôi phải là m là thuê ngưá»i lãnh đạo đội thám hiểm. Chúng tôi may mắn chiêu nạp được Kintup, má»™t váºn động viên leo núi cá»± phách ngưá»i Sikh, trước đó anh ta đã có và i dịp thá»±c hiện nhiệm vụ Bá»™ giao [2] và cÅ©ng và ngưá»i dẫn đưá»ng cho chuyến Ä‘i Tây Tạng không thà nh cá»§a tôi trước đây. Và o thá»i Ä‘iểm hiện tại, anh Ä‘ang sống ở Darjeeling và hà nh nghá» thợ may để kiếm sống. Tôi đã gá»i cho anh ta má»™t bức Ä‘iện tÃn cùng má»™t món tiá»n TA (trợ cấp Ä‘i đưá»ng) và má»™t tuần sau anh ta đã có mặt ở Simla, hăm hở trước viá»…n cảnh bắt đầu má»™t chuyến phiêu lưu má»›i.
"Lần nà y chúng ta sẽ đến được Linh Thà nh, thưa ông,†anh cam đoan, đôi bà n tay chai sạn siết chặt tay tôi trong lúc tay bắt mặt mừng. Chúng ta sẽ không phạm sai lầm là ở lại quá lâu tại Shigatse như lần trước".
Vóc ngưá»i lá»±c lưỡng, bắp thịt chắc nịch nổi lên cuồn cuá»™n, Kintup là má»™t chà ng trai cả quyết, vá» gan lì lá»™ rõ trong dáng ngưá»i vạm vỡ vá»›i nước đã sạm nắng. Ở anh chà ng nà y có sá»± hoà quyện cá»§a tÃnh canh giác cẩn trá»ng cá»§a má»™t nhà leo núi chuyên nghiệp vá»›i sức mạnh cá»§a má»™t con sư tỠấn chứa bên trong. Tháºt may Kintup và ông Holmes có thiện cảm vá»›i nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Chúng tôi cÅ©ng thuê thêm hai ngưá»i đà n ông khác. Äể chăm sóc đà n súc váºt thồ, chúng tôi thuê Shukkur Ali Gaffuru, có cha là ngưá»i Yarkand còn mẹ là ngưá»i Spiti theo Lạt Ma giáo những ngưá»i pha trá»™n hai dòng máu như thế được gá»i là Argon, nhìn chung há» có nét nổi báºt là lòng dÅ©ng cảm và đực trung thà nh.
Äể chăm lo cho cái bao tá» chúng tôi có Jamspel, má»™t thanh niên trẻ vui tÃnh ngưá»i Ladakh, tuy khả năng chế biến thức ăn có phần hạn chế nhưng bù lại thỉnh thoảng cÅ©ng chịu tắm má»™t lần, lại rất rà nh trong việc nhóm lá»a bằng phân bò yak rồi duy trì ngá»n lá»a trong má»i hoà n cảnh và thá»i tiết.
Kintup và tôi đến chợ gia súc váºt nuôi ở gần Narkhanda để chá»n mua mưá»i hai con la thồ hà nh lý và lương thá»±c. Còn súc váºt để cưỡi, chúng tôi mua năm con ngá»±a nhá» lông ráºm, má»™t giống ngá»±a miá»n núi chân lùn. Dù có kÃch thước khiêm tốn và những đám lông ráºm trông rất tức cưá»i, loại ngá»±a nà y rất khá»e, dai sức và há»™i đủ các tố chát giúp chúng vượt trá»™i hầu hết các giống ngá»±a khác trong việc sống còn trên các cao nguyên Tây Tạng hoang vu, khắc nghiệt.
Tôi đã là m tốt việc mua sắm và chuẩn bị nhiá»u váºt dụng khác nhau: lá»u bạt, yên ngá»±a, bá»™ yên thồ, sá»t, yakdan (những chiếc há»™p nhá» bằng gá»— bên ngoà i có bá»c da được sá» dụng ở má»™t số nÆ¡i như ở Turkestan chẳng hạn), nồi niêu và dụng cụ là m bếp; chăn là m bằng vải len tuyết xoắn, tấm đắp bằng nhá»±a cây gutta- perchay giưá»ng gấp dã ngoại cho ông Holmes, súng trưá»ng, dao, sổ ghi chép, bút, talkan hay bá»™t lúa mạch rang mà ngưá»i Tây Tạng gá»i là tsampa , thịt há»™p, thuốc lá, v.v… Tôi hướng dẫn Jamspel nướng má»™t lượng lá»›n khura má»™t loại bánh quy cứng cá»§a ngưá»i Ladakh có thể coi như lương khô cất giừ được rất lâu. Tôi rất thÃch loại bánh nà y vả chăng trên những chặng đưá»ng dằng dặc tẻ ngắt thì có nhưng chiếc bánh giòn nà y nhai côm cốp cÅ©ng đỡ buồn.
Tôi cÅ©ng đặt mua má»™t tá»§ thuốc Ä‘i đưá»ng gồm đủ các loại thuốc từ hai nhà cung cấp Burroughs và Wellcome ở London. cùng tất cả nhưng loại biệt được địa phương dùng để đối phó vá»›i khà háºu lạnh giá ở má»™t vùng địa hình được coi là nóc nhà thế giá»›i. Tất cả thuốc men được gói trong những tá» báo khổ nhá» tiện lợi, xếp có lá»›p lang trong chiếc rương gá»— được chạm khắc rất đẹp và chắc chắn.
Äến đây tôi nghÄ© mình nên thông báo cho độc giả vá» những phần việc khác mà tôi đã tiến hà nh má»™t cách bán chÃnh thức vì má»™t mục Ä‘Ãch lá»›n lao cho khoa há»c và vì sá»± tiến bá»™ cá»§a đế chế.
Nhiệm vụ cá»§a những "ngưá»i chặn bóng" chúng tôi không chỉ giá»›i hạn trong việc thu tháºp những thông tin chÃnh trị, như cuá»™c nói chuyện vừa rồi cá»§a tôi vá»›i Äại tá Creigton có thể khiến bạn Ä‘á»c nghÄ© thế. Trong thá»±c tế, phần chÃnh yếu trong nhiệm vụ cá»§a chúng tôi, cÅ©ng là những hoạt động chá»§ chốt cá»§a Bá»™, là mối quan tâm đến các thông tin vỠđịa lý và dân tá»™c há»c. ChÃnh vì váºy đám "ngưá»i chặn bóng†chúng tôi, hoặc chuyên viên đạc Ä‘iá»n (chain-man) nếu dùng theo thuáºt ngữ thÃch hợp cá»§a Bá»™, đã được huấn luyện và trang bị chu đáo dá» thá»±c hiện tốt những nhiệm vụ nà y.
Äầu tiên, chúng tôi được đà o tạo rất bà i bản trong việc khảo sát lá»™ trình và do thám. Chúng tôi được huấn luyện để sá» dụng kÃnh lục phân, compa và cách tÃnh toán độ cao so vá»›i má»±c nước biển, bằng cách quan sát Ä‘iểm sôi cá»§a nước. Nhưng bởi vì công việc chán chết nà y không thể tiến hà nh thuáºn tiện do mối Ä‘a nghi thái quá cÅ©ng như thái độ thù dịch cá»§a những cư dân lạc háºu sinh sống ở các vùng đất còn chưa được khai phá văn minh và vì trên thá»±c tế, đôi khi cÅ©ng bất tiện nếu mang theo thước Ä‘o cùng nhiá»u dụng cụ lỉnh kỉnh dá»… gây chú ý khác - Bá»™ đã nghÄ© ra má»™t số phương pháp rất tà i tình cùng nhiá»u "chiêu†khác để xua tan sá»± nghi ngá» và thái độ thù địch đó. Äầu tiên, má»—i ngưá»i trong chúng tôi Ä‘á»u phải táºp bước Ä‘i - qua má»™t quá trình ráºp luyện ròng rã bá»n bỉ - sao cho khoảng cách giữa hai bước chân bao giá» cÅ©ng bằng nhau bất kể bạn Ä‘ang leo lên đỉnh núi, xuống đèo hay Ä‘i ở vùng đất bằng phẳng - trong trưá»ng hợp cá»§a tôi, má»™t bước chân dà i khoảng gần 80 cm.
Chúng tôi cÅ©ng phải biết là m thế nà o để tÃnh chÃnh xác số bước chân mình đã Ä‘i trong má»™t ngà y hoặc giữa hai địa Ä‘iểm bất kỳ nà o đó. Há»— trợ cho việc Ä‘o lưá»ng nà y đã có chuá»—i trà ng hạt cá»§a ngưá»i theo đạo Pháºt, mà bạn chắc cÅ©ng biết rõ là thưá»ng có 108 hạt. Ngưá»i ta bá» bá»›t Ä‘i 8 hạt, giữ lại vừa chẵn 100 cho dá»… tÃnh toán, đồng thá»i lại không bá» bá»›t quá nhiá»u để tránh là m ngưá»i khác chú ý. Cứ Ä‘i được 100 bước thì bạn lại lần qua má»™t hạt.
Như váºy sau khi lần hết má»™t trà ng hạt bạn Ä‘i được 10.000 bước - trong trưá»ng hợp cá»§a tôi là năm dặm; như váºy, vôi tôi má»™t dặm là 2.000 bước. Bởi vì trà ng hạt cá»§a các Pháºt tá» thưá»ng có thể hai vòng phụ, má»—i vòng gồm mưá»i hạt nhá» hÆ¡n nên có thể dùng vòng phụ để tÃnh xem bạn đã lần trà ng hạt được bao nhiêu vòng.
Không chỉ có trà ng hạt Pháºt giáo được ứng dụng tà i tình cho mục Ä‘Ãch thám hiểm mà còn có cả bánh xe cầu nguyện (mani lag’ khor ) [3] Những chiếc vòng nà y đã được Ä‘iá»u chỉnh lại, bổ sung thêm má»™t nắp báºt bà máºt cho phép bạn có thể mở cái ống hình trụ bằng đồng và nhét và o hay lấy ra những cuá»™n giấy bà máºt ghi chép vá» lá»™ trình cùng các tin tức tình báo khác. Compa cÅ©ng được giấu bên trong các bánh xe. Những dụng cụ lá»›n hÆ¡n như kÃnh thiên văn và đồng hồ bấm giỠđược giấu trong các yakdan đã được thiết kế thêm má»™t cái đáy đặc biệt, ngoà i ra nhiá»u chiếc túi bà máºt đã được may thêm và o quần áo chúng tôi. Nhiệt kế dùng Ä‘o độ cao thì được giấu trong những mảnh ván khoét rá»—ng, còn thuá»· ngân - cần thiết cho việc bố trà má»™t đưá»ng chân trá»i giả khi lấy số Ä‘o cá»§a kÃnh lục phân - được giấu trong nhưng đồng tiá»n vỠốc bà máºt và được rót và o má»™t cái bát hà nh hương, khi cần thiết.
Lurgan, vốn vô cùng mưu mẹo trong những chuyện lừa gạt, đã nghÄ© ra hầu hết những phương pháp nà y và thưá»ng dân chúng tôi sá» dụng chúng má»™t cách hiệu quả.
[1] Äoà n ngưá»i buôn bán nà y cÅ©ng là đoà n ngoại giao mang những váºt triá»u cống cá»§a vua xứ Ladakh đến cho Äạt Lai Lạt Ma. ÄÆ°á»£c biết việc triá»u cống hà ng năm nà y được bắt đầu từ thế ká»· 17 và o thá»i Ä‘iểm kết thúc cuá»™c chiến tranh Ladakh - Tây Tạng - Mông Cổ. Xin tham khảo thêm trong "NghÄ©a vụ cống nạp từ Ladakh đến Lhassa trong “ChÃnh sách đối ngoại Anh-Ấn†John Bray, Táºp san Tây Tạng, Vol. XV, No.4.
[2] Năm 1881, Kintup (hay K.P như trong hồ sÆ¡ cá»§a Bá»™) đã được bà máºt cỠđến Bắc Tây Tạng để ném những khúc gá»— được đánh dấu xuống sông Tsangpo, hòng chứng minh dòng sông nà y thông dòng vá»›i Bhramaputra. Chà ng Ä‘iệp viên dÅ©ng cảm nà y đã tìm đưá»ng vượt qua những khu rừng hoang chưa được khai phá chỉ có thú hoang, những kẻ ăn thịt ngưá»i và săn đầu ngưá»i. Sau bốn năm phiêu lưu cùng những cuá»™c thoát hiểm ly kỳ trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc, cuối cùng anh đã cố gắng ném những khúc gá»— được đánh dấu xuống sông Tsangpo. Nhưng đáng tiếc, chẳng có ai chá» sẵn để đón những khúc gá»— nà y ở Assam, vì nhân viên phụ trách cuá»™c thà nghiệm đã chết. Äể biết rõ hÆ¡n vá» những kỳ công cá»§a Kintup, xin xem "Thám hiểm trên sông Tsangpo năm 1880-1884, Tạp chà Äịa lý XXXVIII (1911), Cuá»™c tìm hiểu những ká»· lục Ấn Äá»™ IX, L.A, Waddel.
[3] Bánh xe cầu nguyện tháºt ra là má»™t cái chuông bằng đồng hay gá»—, hoạt động giống như má»™t cái thùng rá»—ng xoay quanh má»™t trục đứng treo dá»c quanh hà nh lang nhà chùa. Chuông không phải để gõ mà để xoay. Trên chuông có khắc sáu chữ Om mani podme hum , vì váºy còn được gá»i là bánh xe mani hoặc chuông chuyển kinh cầu bình an.
Tà i sản của ngudoc
24-10-2008, 03:46 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Trên con đưá»ng Ấn Äá»™ - Tây Tạng
"Nà y ở kia kìa, Gaffuru". Cái giá»ng trầm trầm âm vang cá»§a Kintup bị bóp méo Ä‘i má»™t cách lạ lùng bởi mà n sương mù dà y đặc lúc sáng sá»›m. “Giữ chặt lấy Ä‘ai yên cá»§a con la mà u hồng, đừng để nó tung hà ng xuống đất".
Anh đã hoà n thà nh việc kiểm tra lần cuối hà ng hoá trên lưng bầy la và yên cương trên mấy con ngá»±a lùn, sau đó anh bước đến gần chá»— tôi, đôi á»§ng dà y nhẹ nhà ng nghiện trên lá»›p sá»i rải ở lối Ä‘i nhá», trung khu vưá»n trước ngôi nhà gá»— ở Runnymeade.
“Babuji, ông có thể thông báo với sahib rằng tất cả đã sẵn sà ng cho cuộc hà nh trình".
Tôi bước và o nhà , ở đó Sherlock Holmes Ä‘ang tạm biệt ông già Lurgan. Má»™t tháng trước, Äại tá Creighton đã tiết lá»™ vá»›i ông nà y danh tÃnh thá»±c cá»§a Sigerson, vị du khách ngưá»i Na Uy và đã chiêu nạp Lurgan để ông nà y có thể danh chÃnh ngôn thuáºn giúp má»™t tay trong công việc chuẩn bị cho chuyến Ä‘i. Còn lúc nà y thì già Lurgan quay sang tôi, ngay khi tôi bước và o phòng.
“À, tôi nghÄ© ông bạn già Hurree đây muốn thông báo cho ngà i biết rằng má»i thứ đã sẵn sà ng để lên đưá»ng, thưa ông Sherlock Holmesâ€.
Lurgan thá»c tay và o túi, lấy ra má»™t ống tẩu cổ xưa tuyệt đẹp kiểu Tarta, được khảm bạc và có phần ống hút là m bằng ngá»c bÃch. “Ngưá»i phương Äông chúng tôi có phong tục tặng quà cho khách quý lúc chia tay. Tôi không nghÄ© là ông sẽ có cÆ¡ há»™i tiếp tục hút cái tẩu mà u đỠanh đà o trông rất Anh Cát Lợi kia trong khi đóng giả má»™t ngưá»i Ladakh. Là m Æ¡n nháºn lấy món quà nà y, tôi xin ông đấy".
Ông Holmes nháºn món quà và cám Æ¡n Lurgan má»™t cách nồng nhiệt. Lurgan quay sang tôi, đưa cho tôi má»™t há»™p bút hình trụ bằng sắt, bên ngoà i có những hoa văn trang trà cá»§a Tây Tạng.
"Tôi được biết cái ống nhòm hiện đại cá»§a anh đã khiến nhà cầm quyá»n Trung Quốc Ä‘em lòng nghi ngá» anh trong chuyến Ä‘i lần trước, tôi nghÄ© lần nà y chúng ta nên tháºn trá»ng hÆ¡n. Anh chỉ cần mở cái nắp ra, nhìn qua má»™t cái lá»— nhỠở đáy há»™p và - hây! Äó là má»™t cái kÃnh viá»…n vá»ng. Trông khéo chưa? Tôi nghÄ© rằng nó là thứ tốt nhất mà tôi đã là m, có lẽ chỉ sau cái bánh xe cầu nguyện có đáy trÅ©ng. Thôi nhé, ông bạn già , chúc may mắn. Äừng có tạo ra má»™t vụ rắc rối ngoại giao nà o nữa nhé. Nó chỉ khiến Äại tá lo lắng và anh cÅ©ng hiểu rõ bằng, sau những việc như váºy thì rất khó là m việc vá»›i ông ta đấy!â€
Chúng tôi im lặng cưỡi ngá»±a ra khói khu vưá»n. Từ trên yên ngá»±a, tôi ngoái đầu nhìn lại, cái bóng Ä‘en Ä‘en cá»§a Lurgan hiện rõ như được khắc trong lòng ánh sáng ấm áp dá»… chịu cá»§a má»™t ngà n má»›i vừa rá»i xuống ngưỡng cá»a. Ông giÆ¡ bà n tay phải lên chà o tạm biệt. Tôi hÆ¡i rùng mình, chá»§ yếu bởi vì trong cái lạnh thấu xương cá»§a buổi ban mai đầy sương mù tôi bá»—ng nháºn thức rõ rằng, má»™t lần nữa tôi lại rá»i bá» cuá»™c sống tiện nghi, an toà n để đối mặt vá»›i những khó khăn nguy hiểm cá»§a những Ä‘iá»u xa lạ.
Như đã từng thú nháºn trước đó, tôi là loại ngưá»i dá»… hoảng sợ, má»™t Ä‘iá»u rất có hại trong nghá» nghiệp cá»§a tôi, nhưng ở má»™t khÃa cạnh khác, cà ng sợ hãi bao nhiêu tôi lại cà ng có xu hướng bị cuốn và o nhưng chốn nguy hiểm bấy nhiêu.
Tuy váºy, ná»—i sợ hãi Ãt nhất cÅ©ng có được má»™t chức năng có Ãch, nó là m cho ngưá»i ta trở nên cẩn trá»ng hÆ¡n. Tôi đã chuẩn bị vô số biện pháp đỠphòng để đảm bảo rằng bất cứ ai quan tâm quá mức đến hoạt động cá»§a chúng tôi Ä‘á»u không biết được gì nhiá»u. Cả cuá»™c ra Ä‘i im lặng, lén lút trong buổi sáng má» sương nà y cÅ©ng là má»™t trong những cố gắng cá»§a tôi để "là m vẩn đục cái giếng Ä‘iá»u tra bằng cây gáºy cá»§a sá»± đỠphòng," như ngưá»i ta vẫn dùng cách nói khoa trương như váºy ở Afghanistan.
Chiếc khafìla [1] nhá» cá»§a chúng tôi má»—i lúc má»™t rá»i xa Choa Simla, lăn bánh Ä‘á»u đặn trên con đưá»ng Ấn Äá»™-Tây Tạng, má»™t con đưá»ng giao thông huyết mạch được lên kế hoạch và bắt tay xây dá»±ng từ năm 1850 do chiếu tá Kennedy chỉ huy - ông là thư ký cá»§a nam tước Charles Napier, ngưá»i đã thá»±c hiện thà nh công cuá»™c chinh phục ngưá»i Punjab và ngưá»i Sikh. Quả là má»™t ký tÃch đáng tá»± hà o cá»§a Äế chế, bởi vì để là m được con đưá»ng hùng vÄ© nà y, ngưá»i ta phải vượt qua những chướng ngại váºt tưởng chừng như không thể khuất phục cá»§a dãy Himalaya, kéo dà i suốt 230 dặm cho đến Ä‘iểm kết thúc ở Shipki giáp biên giá»›i vá»›i Tây Tạng.
Trá»i má»—i lúc má»™t sáng hÆ¡n, mặc dầu là n sương mù vừa lạnh vừa ẩm ướt vẫn nhằng nhẵng bám và o các sưá»n núi là m cho quang cảnh nhuốm má»™t mà u u ám. Trong là n sương mù ẩm ướt, khó có thể phản biệt được cánh váºt hai bên đưá»ng, đám váºt thồ và kỵ sÄ© lẫn và o nhau, hệt như những vết ở ẩm ướt trên ná»n những hình dáng lá» má» Ä‘en Ä‘en cá»§a cây cối và những lùm cây bụi ven đưá»ng. Trong không gian tÄ©nh lặng vang lên tiếng móng guốc gõ lá»™p cá»™p tiếng nghiến cá»§a những sợi dây đã bị kéo căng, tiếng thở phì phò và chốc chốc lại rá»™ lên tiếng khụt khịt cá»§a những con váºt Ä‘ang nhẫn nại kéo Ä‘i má»™t gánh nặng, nhưng trong là n sương mù tất cả những âm thanh nà y trở nên hư hư thá»±c thá»±c đến ná»—i có cảm giác như chúng vang lên tá» má»™t giấc mÆ¡ đã nữa phần chìm và o quên lãng.
“ Lha Gyalo! Lha Gyalo!â€[2]
Cái giá»ng trầm trầm cá»§a Kintup, lúc nà y Ä‘ang cưỡi ngá»±a vượt lên dẫn đầu Ä‘oà n ngưá»i, hò lên dá»™i lại vá» phÃa sau vang đến chá»— chúng tôi. Câu thần chú Lạt Ma giáo nà y nhìn chung thưá»ng được ngưá»i Tây Tạng hò to lên khi bắt đầu má»™t cuá»™c hà nh trình, lúc ở trên đỉnh má»™t ngá»n đèo hai trên má»™t ngá»n núi cao lúc nà y đây nó được lặp lại má»™t cách nhẹ nhà ng bÆ¡i ngưá»i cùng tôn giáo vá»›i anh ta, Jampsel, tay đầu bếp ngưá»i Ladakh cá»§a chúng tôi. Tôi cưỡi ngá»±a chạy bên cạnh cái thân hình cao lêu đêu cá»§a Sherlock Holmes, ông quấn mình trong chiếc áo choà ng bằng da cừu Ladakh, ngồi trong má»™t tư thế gò bó vì phải giạng đôi chân dà i sang hai bên khi cưỡi con ngá»±a vùng núi thấp, nhá».
“Thưa ngà i, thế là chúng ta đã bắt đầu cuá»™c tìm kiếm cá»§a mìnhâ€. Tôi bà y tỠý nghÄ© cá»§a mình.
“Caelum non animum mutant qui trans mare current[3] . Horace tháºt sá»± không tin tưởng và o những lợi Ãch cá»§a việc Ä‘i du lịch đâu, nhưng hãy cầu nguyện để cho cuá»™c hà nh trình vượt qua những ngá»n núi chá»c trá»i nà y Ä‘em lại cho chúng ta nhiá»u cảm hứng hÆ¡n ông ta đã nháºn được từ cuá»™c hải hà nh". Holmes đáp, giá»ng ngân nga đầy vẻ triết lý.
Ngà y đầu tiên sau khi rá»i khá»i Simla, Ä‘oà n chúng tôi hướng vá» má»™t rặng núi thưá»ng được gá»i là Fagu, cách đó mưá»i bốn dặm. Ở đây và ở má»™t và i khu vá»±c lân cáºn, trong chừng má»±c con đưá»ng còn nằm trong lanh địa cá»§a ngưá»i Anh, ta có thể nhìn thấy rải rác má»™t số ngôi nhà gá»— má»™t tầng cá»§a chÃnh phá»§, được dá»±ng lên vá»›i mục Ä‘Ãch phục vụ nÆ¡i nghỉ chân tạm bợ cho lữ khách lỡ độ đưá»ng, há» chỉ phải trần má»™t khoản tiá»n thuê không đáng kể má»—i ngà y. Mặc dù thưá»ng không được bảo quản và chăm sóc tốt nên khá bất tiện trong mùa mưa bão, những ngôi nhà như váºy vẫn là má»™t địa Ä‘iểm đáng mÆ¡ ước cho những ngưá»i mệt má»i vì những ná»—i dá»c đưá»ng; Ãt nhất nó cÅ©ng cho ngưá»i ta má»™t mái nhà , má»™t ánh lá»a mà không cần dùng đến lá»u trại.
Äoạn đưá»ng từ Simla đến Fagu Ä‘i theo hướng dãy núi chÃnh, không phải bao giá» cÅ©ng chạy qua những chá»m núi nhưng hiếm khi ở cách xa nó. Ra khá»i Simla chừng bốn dặm, dãy núi dá»™t nhiên tăng độ dốc, đồng thá»i nó đột ngá»™t rẽ ngoặt vá» hướng Äông. Con đưá»ng trèo lên mặt dốc đứng cá»§a dãy núi theo hình chữ chi. Lên đến gần đỉnh dốc, nó thình lình xuất hiện sau má»™t mà n sương mù dà y đặc, phÆ¡i bà y trước mắt chúng tôi ngá»n núi Shali, mặt trá»i như dát và ng lên chóp núi tạo cho nó má»™t vẻ đẹp khiến ngưá»i ta phải sững sá»: ôm trá»n thung lÅ©ng hướng Äông Bắc, những vách đá dốc đứng cá»§a nó dưá»ng như treo lÆ¡ lưng trên thung lÅ©ng Sutlej.
Chúng tôi đến nhà nghỉ ở Fagu và o lúc chiá»u muá»™n, trong khi trá»i đổ mưa như trút. Tuy váºy, má»™t tách trà nóng bên ngá»n lá»a cháy sáng rá»±c trong lò giúp chúng tôi nhanh chóng quên Ä‘i cái khó chịu cá»§a chuyến Ä‘i lướt thướt dưới mưa. Suốt hai ngà y sau đó, chúng tôi cưỡi ngá»±a Ä‘i qua đỉnh dãy núi chÃnh, băng ngang thôn xóm cá»§a ngưá»i Matiana, Narkhanda và Kortgarh; đó là khu vá»±c cuối cùng có má»™t cÆ¡ sở truyá»n giáo cá»§a ngưá»i châu Âu nÆ¡i Ä‘ang chá»±c hiện nhưng công việc từ thiện cao quý và truyá»n dạo cho những ngưá»i dân miá»n núi chất phác suốt dá»i chưa rá»i khá»i nhưng ngá»n núi nà y.
Từ Kotgarh chúng tôi bắt đầu Ä‘i xuôi phÃa bên kia dãy núi chÃnh xuống lưu vá»±c sông Sutlej. ÄÆ°á»ng Ä‘i rất dốc và chúng tôi chứng kiến sá»± thay đổi đầy kịch tÃnh cá»§a các hệ thá»±c váºt, vừa má»›i gặp những cây thông vùng ôn đới đã lại thấp hoa cá» rá»±c rỡ xứ nhiệt đới. Cà ng xuống thấp nhiệt độ cà ng nóng lên cho đến khi con đưá»ng dẫn tá»›i bá» con sông Sutlej tại là ng Kepu. Chúng tôi tiếp tục chặng đưá»ng kéo dà i khoảng 70 dặm từ thung lÅ©ng đến Nirat. Ngà y hôm sau chúng tôi đến Rampur, thá»§ phá»§ cá»§a Bushair, quáºn Bushair là má»™t lãnh thổ vùng cao độc láºp dưới quyá»n cai trị cá»§a má»™t tiểu vương ngưá»i Ấn. Lãnh địa cá»§a ông vua nà y cÅ©ng trải rá»™ng sang đến táºn Kunawar, khu vá»±c nằm xa xa phÃa trên thung lÅ©ng, cư dân cá»§a nó thuá»™c dòng dõi ngưá»i Tarta và là tÃn đồ trung thà nh cá»§a Lạt Ma giáo.
Thị trấn Rampur nằm trên má»™t vùng đất khá thấp chỉ cao hÆ¡n 30 mét so vá»›i con sông uốn lượn chảy dưới chân nó. Nhà cá»a ở đây được xây dá»±ng kiên cố, nhưng Ä‘a số là nhà má»™t tầng vá»›i loại mái nghiêng lợp bằng ngói Ä‘en. Thị trấn Rampur có mối quan hệ thông thương buôn bán tốt đẹp vá»›i Tây Tạng, hà ng hoá trao đổi chá»§ yếu la khăn choà ng len và có má»™t đơn vị sản xuất vá»›i quy mô nhá» sản phẩm khăn quà ng nhẹ bằng len trắng. Bắc ngang con sông là má»™t cây cầu treo bằng dây cáp. Nó gồm có chÃn nhịp dây cáp căng từ bá» sông bên nà y sang bá» sông bên kia. Chiá»u rá»™ng cá»§a sông Sutlej ngay tại chá»— cây cầu và o khoảng hÆ¡n 60 mét.
Sutlej là má»™t trong bốn con sông chÃnh bắt nguồn từ ngá»n núi Kailash linh thiêng và những hồ nước đôi huyá»n thoại ngay ở chân núi. Ngưá»i Tây Tạng có những truyá»n thuyết mang tÃnh thần thoại, rằng dòng nước cá»§a nó được chảy ra từ miệng má»™t con công và lấy sá»± tÃch nà y mà đặt tên cho nó. Các sông Indus, Bramhaputra và Karnali cÅ©ng bắt nguồn từ cùng má»™t khu vá»±c và được ngưá»i Tây Tạng lần lượt đặt tên là “Chảy ra từ miệng sư tá»â€ "Chảy ra từ miệng voi†và “Chảy ra từ miệng ngá»±a†biểu lá»™ thái độ tôn kÃnh vá»›i những con sông nà y. Ngưá»i Tây Tạng, cÅ©ng như phần lá»›n các dân tá»™c châu à khác, giải thÃch các vấn đỠkhoa há»c bằng nhưng truyá»n thuyết và sá»± tÃch hoang đưá»ng.
Chúng tôi ở lại Rampur trong hai ngà y là m khách trong nhà má»™t tiểu vương già rất khoái rượu whisky. Sở dÄ© ông hoà ng nà y quan tâm và biểu lá»™ thiện chà vá»›i tôi là vì lần trước, khi Ä‘i qua thị trấn (đóng giả là m má»™t viên quan toà ), tôi đã chữa khá»i bệnh gút cho ông cùng nhiá»u căn bệnh lặt vặt cá»§a đám dân chúng nghèo khổ ở vùng nà y. Khi chạy đến gần thị trấn Rampur, thung lÅ©ng Sutlej dưá»ng như bị thắt lại khá nhiá»u, những ngá»n núi vươn lên cao hÆ¡n và cÅ©ng khó trèo hÆ¡n. Sau bốn ngà y đưá»ng, khi chúng tôi đến được thị trấn Chini thì những bụi cây sum sê xanh tốt ở thung lÅ©ng dưới kia chốc chốc lại nhưá»ng chá»— cho loại cây bách xù bị gió thổi cho xÆ¡ xác và những đám cây bụi khô héo.
Những cÆ¡n gió nhẹ dưới kia lên được đến đâu thì biến thà nh những lưỡi dao bén nhá»n khiến tôi phải kéo hai miếng che tai cá»§a chiếc mÅ© cÅ© mòn là m bằng dã thá» xuống cho đỡ lạnh. Gian khổ là váºy nhưng hình như chẳng có gì trên Ä‘á»i nà y có thể là m ông Holmes phiá»n lòng và không gì là m vẩn đục niá»m hứng khởi Ä‘ang bừng bừng trong ông. Tâm trạng cá»§a ông tá»· lệ nghịch vá»›i những ngá»n gió má»—i lúc má»™t tai ác hÆ¡n, cái lạnh khắc nghiệt hÆ¡n và quang cảnh hoang vắng đìu hiu khi chúng tôi tiến đến gần Tây Tạng. Phải, cà ng Ä‘i xa bao nhiêu, Sherlock Holmes cà ng vui vẻ, phấn chấn, hoạt bát và có thể sinh khà bấy nhiêu.
Những lúc không đặt ra cho tôi những câu há»i bất táºn vá» ngôn ngữ và phong tục Tây Tạng thì ông lại ngâm nga khe khẽ má»™t giai diệu nà o đó và mỉm cưá»i tư lá»±, đầy vẻ bà ẩn.
Từ Chini trở Ä‘i, kinh nghiệm vá» cuá»™c hà nh trình chẳng có gì ngoà i má»™t bá»™ sưu táºp lá»›n vá» những ngôi nhà đá thô kệch cá»§a những ngưá»i dân miá»n núi, ai ở đâu cÅ©ng có nước da và ng bá»§ng thân mình béo á»§ng trong nhưng bá»™ quần áo bằng vải len thô, há» chăn dắt những đà n cừu cÅ©ng máºp tròn như thế. Chúng tôi Ä‘i lên bản Poo, ngôi là ng cuối cùng và duy nhất trước khi đặt chân đến vùng Shipki và Tây Tạng. Bình thưá»ng chỉ mất năm ngà y đưá»ng từ Chini đến Poo, nhưng chúng tôi phải mất đến sáu ngà y. Bạn biết đấy và o ngà y thứ tư chúng tôi rÆ¡i tõm và o má»™t cái mạng giăng ra gồm toà n nhưng chuyện rắc rối không thể nà o lưá»ng trước được.
[1] Khafila: loại xe tải có mui do các con váºt thồ kéo
[2] Lha Gyalo: Vinh danh các thánh thần
[3] Caelum non animum mutant qui trans mare current (tiếng Latinh - thÆ¡ cá»§a Horace): Những ngưá»i băng qua biển thì có thể thay đổi trá»i nhưng không thay đổi được lòng ngưá»i.
Tà i sản của ngudoc
24-10-2008, 03:50 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Cuộc đụng đầu nguy hiểm
Và o khoảng giữa trưa cái ngà y thứ tư ấy, chúng tôi dừng lại nghỉ ngÆ¡i và ăn uống. Trong khi Kintup cho đà n súc váºt ăn thì Jamspel báºn rá»™n vá»›i đống nồi niêu xoong chảo, còn Gaffuru bắt đầu nhóm lá»a. Sherlock Holmes ngồi tá»±a và o má»™t tảng đá phẳng lì dãi dầu mưa nắng mà hút tẩu thuốc cá»§a ngưá»i Tarta vá»›i dáng trầm ngâm thanh thản cá»§a má»™t nhà hiá»n triết. Tôi bước sang vệ đưá»ng bên kia. Xa xa phÃa dưới, dòng nước dà o dạt cá»§a con sông Sutlej Ä‘ang sùng sục không yên.
Con đưá»ng đất uốn lượn, nương theo dòng chảy khúc khuá»·u cá»§a con sông. Ngược lên trên khoảng ná»a cây số, phÃa trên con đưá»ng là má»™t cây cầu hẹp bắc ngang qua sông, nÆ¡i dòng nước thắt lại chỉ còn chừng 20 mét bá» ngang. Cây cầu đó thuá»™c loại mà ngưá»i dà n miá»n núi gá»i là sanga tức là cầu gá»— hay cầu lát ván gá»—, khác hằn vá»›i jhula có nghÄ©a là cầu dây. Trụ cầu ở bá» bên trái được là m bằng má»™t tảng đá đơn độc nhá» chênh vênh ra khá»i vách đá.
Lôi chiếc ống nhòm trá hình ra khá»i túi, tôi chiếu sang vách đá ở phÃa bá» sông bên kia, cố Ä‘iá»u chỉnh tiêu cá»± chÃnh xác để thu và o tầm nhìn toà n bá»™ chiá»u dà i cá»§a khúc sông, ngoại trừ má»™t con ká»n ká»n lẻ loi Ä‘ang rỉa xác má»™t con cừu chết, tôi chẳng phát hiện được Ä‘iá»u gì đáng chú ý Nhưng như mấy ngưá»i trong Bá»™ chúng tôi thưá»ng nói vá»›i nhau "ngưá»i ta chẳng thấy được Ä‘iá»u gì cả, trừ phi đã kiểm tra má»i thứ tá»›i lần thứ hai,†tôi lại nang ống nhòm lên và bắt đầu quan sát tháºn trá»ng kỹ cà ng, vừa nói lầm bầm trong miệng suốt thá»i gian đó. Má»™t thói quen chẳng giống ai, nhưng là cái mà tôi đã vô tình nhiá»…m phải sau nhiá»u năm sống trong cảnh phải cố gắng ghi và o ký ức tất cả những gì mà đôi mắt quan sát được.
"á»’, cái gì thế nhỉ?†Tảng đá gì mà hình dáng đến là kỳ cục… giống má»™t cái mÅ© cát xấu xà hÆ¡n bất cứ thứ gì. Trá»i đất Æ¡i, Ä‘Ãch thị là má»™t chiếc mÅ© cát… là m thế quái nà o nó lại lạc đến đó được Ủa, lạ chưa kìa! Có má»™t cái đầu bên dưới và nh mũ… để mình nhìn cho rõ coi nà o. Ôi, mẹ kiếp cái núm Ä‘iá»u chỉnh khi gió nà y! Chặt quá. Lurgan Æ¡i là Lurgan Æ¡i… À, tốt hÆ¡n rồi đấy Gì thế nà y? Gã mặt chồn sương? Ôi, trá»i đất quý thần Æ¡i!â€
Cái đầu biến mất sau một tảng đá, ngay lúc tôi chiếu ống nhòm và o chỗ đó, khiến tôi băn khoăn không dám chắc vừa nãy mình có nhìn thấy nó hay không. Tôi vội quay lại chỗ nghỉ chân kể cho Sherlock Holmes nghe những gì vừa nhìn thấy.
"Hừm,†ông cau mà y nói, "cái gã nà y bắt đầu trở thà nh má»™t con chim báo bão quá thưá»ng xuyên rồi đấy. Chúng ta phải rá»i khá»i chá»— nà y ngay láºp tức. Nó đã bị phát hiện".
“Phải, thưa ngà i. Tôi sẽ chuẩn bị khởi hà nh ngay. Nà y, Kintup, đến đây nà o!â€
Tôi giải thÃch tình huống cho Kintup và mấy ngưá»i kia.
Kintup (chà ng trai cá» khôi ấy), đã trải qua nhiá»u cuá»™c phiêu lưu lá»›n nhá» trong Ä‘á»i nên luôn có thái độ Ä‘iá»m tÄ©nh và bình thản trước những sá»± việc bất ngá» không được chỠđón như thế nà y.
Ngay láºp tức anh ta bắt tay chuẩn bị cho cuá»™c ra Ä‘i vá»™i vã. Những ngưá»i còn lại noi theo tấm gương đáng quý đó. Nhưng ngay khi con la cuối cùng được chất hà ng lên lưng xong thì Gaffuru, má»™t ngưá»i lai vừa hét to vừa chỉ xuống con đưá»ng bên dưới mà chúng tôi đã vượt qua cách đây không lâu.
"Ôi thưa ngà i! Các kỵ sÄ© kìa!â€
Cách đó khoảng má»™t dặm ở khúc cuối con đưá»ng, má»™t đám bụi mù mịt nhanh chóng bóc vá» phÃa chúng tôi. Tôi giáºt phắt chiếc ống nhòm đặc biệt, giÆ¡ lên ngang mắt và nhìn muốn nổ con ngươi vá» phÃa má»™t tốp kỵ sÄ© trông chẳng khác gì những tên thổ phi hung bạo nhất, vÅ© trang đến táºn răng, Ä‘ang quất nhưng con ngá»±a lông xù má»™t cách hung hăng, hiếu chiến.
“Nhìn kìa, ông Holmes!" tôi kêu lên và trao cho ông chiếc ống nhòm. "Chúng ta Ä‘ang ở trong tình huống nguy hiểm đến tÃnh mạng".
“Xem ra má»i việc có vỠđúng như thế tháºt,†ông trả lá»i không há» nao núng, rồi trả lại cho tôi chiếc ống nhòm và đến gần má»™t trong những con la, lôi ra má»™t khẩu súng trưá»ng Martini-Henry mà chúng tôi đã giấu, pro re nata[1] , dưới những chiếc sá»t cá»§a nó.
Sherlock Holmes vội vã nạp đạn.
“Hãy mau mau dẫn mấy con la nà y Ä‘i ngược lên con đưá»ng mòn kia. Nếu cố băng qua được cây cầu trước khi chúng đến, ta sẽ có má»™t tia hy vá»ng mong manh ngăn không cho chúng băng qua sôngâ€.
Tôi hiểu ngay rằng kế hoạch cá»§a Sherlock Holmes là việc là m khả thi duy nhất. Phải, chúng tôi cách cây cầu chừng 600 mét hoặc xa hÆ¡n nữa và lÅ© la sẽ khiến cả Ä‘oà n bị cháºm lại má»™t chút, trong khi đó đám cướp cạn sẽ nhanh chóng bắt kịp chúng tôi. Chỉ có cách duy nhất là phải liá»u mạng.
"Nà y đi mau chúng mà y".
Kintup, Jamspel và Gaffuru lùa đám súc váºt thồ lên con đưá»ng mòn trong khi thám tá» Sherlock Holmes, vá»›i khẩu súng trưá»ng hếch lên trá»i, và tôi vá»›i khẩu súng lục mạ ká»n Ä‘i sau táºp háºu, cùng giáºt dây cương ngá»±a lao tá»›i. Con đưá»ng ở khúc nà y như cắt sát và o bên hông má»™t vách đá dá»±ng đứng gần đó rồi khúc khuá»·u uốn lượn theo đưá»ng Ä‘i ngoắt ngoéo cá»§a con sông hung dữ cách mặt đưá»ng khoảng 50 mét ở bên dưới.
Chúng tôi chưa Ä‘i xa được hÆ¡n 200 mét thì đột nhiên nghe "Ä‘oà ng, Ä‘oà ng†tiếng nổ danh gá»n cá»§a má»™t khẩu súng trưá»ng Ä‘ang khai hoả bắn tá»™i từ bên kia con sông khiến cho vách đá bên cạnh chúng tôi cà y tung bụi và bắn lên những mảnh vụn. LÅ© ngá»±a lồng lên vì hoảng sợ.
"Trá»i đất!â€, Holmes hét lên, "Chúng còn có má»™t số tay xạ thá»§ bên kia sông. Cẩn tháºn đấy Hurree".
Gần như ngay sau khi Sherlock Holmes thốt những lá»i canh cáo thì má»™t viên đạn đã cà y má»™t đưá»ng bên hông con ngá»±a lùn đáng thương cá»§a tôi, khiến nó trượt Ä‘i và i bước đến mép đưá»ng rồi đổ sụp xuống vá»›i má»™t tiếng hà vang rá»n thảm hại. Bản thân tôi cÅ©ng ngã xuống đất, nhục nhã như má»™t trái bóng vô dụng và chắc chắn tôi cÅ©ng sẽ lăn tròn khá»i mặt dưá»ng như quả bóng, rÆ¡i khá»i vách đá, lao xuống dòng nước sôi sục dưới kia nếu Sherlock Holmes không nhanh nhẹn nhảy xuống ngá»±a lao đến giúp tôi.
Tháºt chỉ trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc, thân hình to béo nặng nê cá»§a tôi vừa lăn đến mép vá»±c thì Holmes đã kịp thá»i chá»™p được và o cổ áo và lôi tôi lên khá»i vách đá dá»±ng dá»±ng.
"Äá»™i Æ¡n ngà i… vì sá»± giúp đỡ kịp thá»i nà y… thưa ngà i," tôi vừa thở hổn hển vừa nói.
"Không có chi,†ông đáp trong lúc chúng tôi vá»™i va trưá»n vá» núp sau má»™t tảng đá lá»›n. “Tháºt tình tôi sẽ không chịu đựng nổi nếu để mất Ä‘i má»™t ngưá»i dẫn đưá»ng vô giá như ông và o lúc má»›i bắt đầu cuá»™c hà nh trìnhâ€.
Thêm nhiá»u khẩu súng trưá»ng khác chÄ©a vá» chúng tôi.
Sherlock Holmes bắn trả và i phát nhưng không may con ngá»±a lùn cá»§a ông vì sợ tiếng súng đã lồng lên chạy mất. Thế là giỠđây cả hai chúng tôi Ä‘á»u không có ngá»±a. Äám thổ phỉ tiến đến rất gần. Má»™t số tên nhảy xuống ngá»±a, bắn rất rất vá» phÃa chúng tôi. Tháºt là má»™t tình huống nghìn cân treo sợi tóc - tôi xin thá» vá»›i quý độc giả thân mến rằng những viên đạn chết ngưá»i vãi ra xung quanh chúng tôi như má»™t bầy ong vò vẻ Ä‘ang nổi giáºn khi có kẻ chá»c và o tổ chúng. Nhá» có vách đá, các ụ đá và những lùm cây xung quanh cùng những động tác xoay xở khéo léo sau các tấm lá chắn tá»± nhiên nà y và nhất là nhỠở tà i bắn súng cá»§a Sherlock Holmes - tôi cho rằng chẳng mấy ai trên Ä‘á»i nà y có khả năng thiện xạ như chế - không những chúng tôi không bị thương tÃch nà o đáng kể mà còn là m nhụt bá»›t sá»± hung hăng Ä‘iên cuồng cá»§a những kẻ tấn công liá»u mạng.
Trước mặt chúng tôi, con đưá»ng đánh má»™t vòng cá»§a đột ngá»™t, ngăn không cho ai nhìn thấy cây cầu. Tôi chỉ còn biết hy vá»ng những ngưá»i cá»n lại trong Ä‘oà n đã đưa lÅ© súc váºt băng qua sông má»™t cách an toà n.
"Bá»n phá hoại Ä‘ang đến rất gần, thưa ngà i," tôi hét lá»›n át cả tiếng nổ đì Ä‘oà ng cá»§a má»™t loạt súng ngắn từ phÃa kẻ thù.
"Tôi thấy rồi,†ông trả lá»i, chăm chú nạp lại đạn theo đúng quy tắc, “Chúng ta phải rá»i khá»i đây trước khi chúng đến đủ gần để là m thịt chúng ta. Nà o, nghe tháºt kỹ nhé, Hurree. Ngay khi tôi bắt đầu bắn, ông hãy báºt dáºy tháºt nhanh và chạy hết sức bình sinh. Dừng dừng lại trước khi ông đến được khúc quanh. Nà o, ông đã sẵn sà ng chưa? Má»™t, hai, ba!â€
Ông Holmes bắt đầu trả đũa bằng má»™t loạt súng rất rất và hiểm hóc khiến bá»n địch phải co vòi, lom khom cúi đầu thấp xuống tránh đạn. Tá» phÃa sau má»™t tảng đá, tôi báºt dáºy, nổ má»™t và i phát súng ngắn và lao lên con đưá»ng mòn - đôi chân khỉ gió cá»§a tôi gắng sức guồng nhanh liếc mức có thể. Sherlock Holmes bắn thêm má»™t và i phát nữa rồi cÅ©ng chạy theo sau.
Hà ng loạt đạn chết ngưá»i rÃt lên chiu chÃu và đồng loạt nổ vang trá»i trong lúc tôi chạy thục mạng đến bên bá» vách đá dá»±ng đứng. Äối vá»›i tôi đó là má»™t cuá»™c trốn chạy khốn khổ cháºm chạp và dưá»ng như không bao giá» kết thúc nhưng cuối cùng tôi cÅ©ng đến được khúc quanh và , vá»›i sá»± bùng nổ cá»§a nguồn năng lượng cuối cùng, tôi phóng mình qua khúc quanh sống còn đó má»™t cách thần tình.
Tôi vừa toan thở phà o nhẹ nhõm vì thoát chết trong gang tấc thì bắt gặp ngay má»™t cảnh tượng bất ngá», gây sức, là m cho tôi phải từ bá» ngay láºp tức má»i hy vá»ng vừa nhen lên vá» mạng sống má»›i già nh giáºt được.
Không há» má»§i lòng, như chÃnh thần Chết, gã đà n ông có khuôn mặt chồn sương đứng chình ình giữa con đưá»ng hẹp.
Äáºp ngay và o mắt tôi là má»™t khẩu súng lục tá»± động hiệu Mauser nằm chắc trong tay phải hắn và dưá»ng như Ä‘ang chÄ©a thẳng và o ngưá»i tôi.
"Thiên thần và các giáo sÄ© cá»§a ngà i bảo vệ chúng taâ€.
PhÃa sau hắn, mà chỉ đến lúc nà y tôi má»›i nhìn thấy, là má»™t đám du thá»§, du thá»±c Tâm Tạng khoác má»™t vẻ man rợ nhất mà tôi từng thấy. Bá»n chúng đã bà y binh bố tráºn đâu và o đấy. Ngưá»i cá»§a chúng được bố trà trên đưá»ng và rải rác trên sưá»n đồi, ẩn nấp sau các tảng đá và lùm cây vá»›i tất cả các loại vÅ© khÃ: súng trưá»ng, súng lục, súng hoả mai và cả súng thần công đã nạp đạn sẵn, trong tư thế sẵn sà ng khai hoả. Sherlock Holmes phóng tá» khúc quanh ra, suýt nữa thì đâm bổ và o tôi và cÅ©ng đứng trước cái ngõ cụt chết chóc nà y.
"Cái quái…" ông thốt lên, nhưng khi ý thức được tình huống nghiêm trá»ng, ông nhanh chóng trấn tÄ©nh lại má»™t cách đáng khâm phục. Vá»›i đôi tay Ä‘iá»m tÄ©nh, ông đốt má»™t tẩu thuốc, bình thản nhả khói lên trá»i như thể trên Ä‘á»i nà y chẳng có chuyện gì đáng quan tâm hÆ¡n việc hút má»™t Ä‘iếu thuốc cho đúng cách. Tên mặt chồn sương nâng súng lên ngắm bắn. Mắt tôi nhìn ngón tay trò cá»§a hắn đặt và o lẫy cò và trong óc tôi vụt hiện lên hình ảnh ngôi là ng nhá» xanh bóng cỠở hạ lưu sông Bengal nÆ¡i chôn nhau cắt rốn cá»§a tôi. Nhưng giá»t lệ từ từ dâng lên trong mắt tôi.
Má»™t tiếng nổ lá»›n kéo theo hà ng trà ng những tiếng nổ Ä‘anh gá»n cá»§a má»™t loạt súng trưá»ng và súng hoá mai. Tôi tưởng đâu mình đã chết tháºt rồi vì má»i thứ xung quanh tôi chao đảo, lá»™n vòng, tối tăm và lẫn lá»™n và o nhau. Nhưng khi mở mắt, tôi thấy mình vẫn Ä‘ang đứng, và vẫn còn nguyên cái đầu trên cổ.
Sherlock Holmes đứng bên cạnh tôi, thở ra má»™t là n khói thuốc xám nhạt. Gã đà n ông có khuôn mặt chồn sương và ngưá»i cá»§a hắn vẫn dừng phÃa trước chúng tôi, khói bốc lên từ các nòng súng. Tôi quay ngưá»i lại.
Con đưá»ng phÃa sau rải rác những con ngá»±a nằm chúng bốn vó lên trá»i - ngá»±a cá»§a những tên cướp hung dữ đã cố gắng giết chết chúng tôi nhưng lại bị hạ đồng loạt bởi gã mặt chồn sương và đám ngưá»i Tây Tạng cá»§a hắn, lúc chúng theo ông Holmes và tôi tá»›i khúc cá»§a trong tráºn rượt Ä‘uổi nóng bá»ng hẳn chúng đâu có ngá» là có má»™t sá»± đón tiếp dữ dá»™i như thế?
Má»™t số tên cướp, nhất là những tên tụt lại phÃa sau, nhá» thế mà sống sót qua loạt đạn vừa rồi thì cuống cuồng tháo chạy má»™t cách nhục nhã. Ngưá»i có khuôn mặt chồn sương bắn thêm và i phát như để tiá»…n chúng lên đưá»ng, rồi cất vÅ© khà và o má»™t bao súng bằng gá»— Ä‘eo bên hông. Ông ta tiến vá» phÃa chúng tôi và chìa tay cho ông Holmes.
“Ông Sigerson phải không ạ?
"Vâng".
"Còn tôi là Jacob Asterman. Tôi là ngưá»i cá»§a Äức Äạt Lai Lạt Ma Tây Tạng, được cỠđến để trao táºn tay ông tấm há»™ chiếu đặc biệt, cho phép ông và ngưá»i cá»§a ông đến thăm Linh Thà nh Lhassaâ€.
[1] pro re nata (tiếng Latinh): cho sự việc đã phát sinh.
Tà i sản của ngudoc