Äầu tôi lúc này xáo trá»™n nhiá»u âm thanh cùng hình ảnh cá»§a cáºu. Tôi nhá»› từ hÆ¡i thở, giá»ng nói, gương mặt, mùi hương… Trước đây, cáºu đến gặp tôi và nói chuyện vá»›i tôi luôn có những câu há»i kỳ lạ, nếu Minh không qua đây nữa thì cô có nhá»› Minh không? Cô có buồn không? Nếu ở má»™t nÆ¡i nào xa chắc Minh nhá»› nÆ¡i đây lắm! Tôi ngồi bất động tháºt lâu má»i váºt trong nhà như Ä‘ang chết dần, tim tôi thắt lại…Và sá»± lạnh lẽo cô đơn chán ghét hôm nào lại trở vá» vá»›i tôi.
Có lẽ lá»i nói đó hôm nay đã thành sá»± tháºt! Những lá»i nói ấy như Ä‘ang giết tôi! Xung quanh đây Ä‘á»u là bong tối cá»§a địa ngục.
Tôi lui tá»›i thất thểu trong nhà lóng ngóng như má»™t ngưá»i vô hồn. Ôi lá»i hứa hôm đó:  “Ba ngày sau Minh sẽ đến đây! Ba ngày sau cô sẽ thoát khá»i căn nhà nàyâ€
Nhá»› đến đó tôi tá»± cào xé mình cho đến chảy máu. Những hàng lệ tuôn dài… Ôi, những ngày tháng xót Ä‘au. Chợt có tiếng gõ cá»a, tim tôi hồi há»™p như Ä‘ang sống dáºy. Có phải cáºu ấy đến tìm tôi. Có ở nhà không Hồng Æ¡i?
Tôi thất vá»ng khi nghe giá»ng nói cá»§a Loan. Không muốn Loan nhìn thấy vẻ mặt tiá»u tụy này, tôi nép vào cánh cá»a nghe ngóng.
Mấy tháng nay Loan Ä‘iện thoại qua nhà không được? Loan có qua đây mấy lần nhưng thấy Ä‘á»u khóa cá»a. Hồng có nhà không anh?
Tuấn và Hồng dạo này lu bu công việc nên đi suốt, Hồng vừa đi vắng Loan ơi!
Váºy thì Loan yên tâm rồi! Lâu quá không gặp thấy cÅ©ng nhá»› nó! Tháng sau Loan sin hem bé rồi! Anh và Hồng khá»e chứ?
Ừ vợ chồng mình vẫn bình thưá»ng.
Cách đây mấy tháng Loan đến gặp Hồng thấy nó xanh xao héo gầy không biết có bệnh gì không? Rồi không thấy hồng liên lạc, Ä‘iện thoại qua nhà thì không ai nghe, qua đây tìm, thấy nhà lúc nào cÅ©ng khóa cá»a.
Ừ… Hồng vỠTuấn sẽ nhắn qua gặp Loan.
Mấy tháng nay không gặp nó làm Loan thấy lo, cuá»™c Ä‘á»i Hồng tá»™i lắm, cầu cho nó và anh được hạnh phúc.
Nghe Loan nói váºy chắc có chuyện gì vá»›i Hồng sao?
 
 Khi sinh ra, Hồng đã không biết được mặt cha mình. Sống trong vòng tay yêu thương cá»§a mẹ, nhà nghèo mà mẹ Hồng lại mang căn bệnh ung thư quái ác. Căn bệnh hoành hành nên bà qua Ä‘á»i bá» lại đứa con ngây thÆ¡, chưa đầy 6 tuổi. Hồng được bà cô gần nhà Ä‘em vá» nuôi. Bà cô tánh tình hiên lành còn chồng bà hung tàn lại say xỉn tối ngày. Vì không muốn vợ mình nuôi thêm má»™t miệng ăn mà không có lợi Ãch gì, nên bắt Hồng hầu hạ cho cả nhà, nấu cÆ¡m, rá»a chén, giặt đồ… má»i thứ trong nhà, sai gì làm nấy. Nếu lỡ tay làm sai là bị xÃch lại, đánh Ä‘áºp tàn nhẫn, không cho ăn cÆ¡m.
 
Tôi Ä‘ang lắng nghe Loan kể thấy giáºn, sao Loan lại kể cho ngưá»i chồng đáng ghét đó nghe làm gì?
Tôi định hét lên, nhưng tôi đã ká»m lại khi chồng tôi há»i Loan:
Sao! Hồng bị xÃch lại, rồi bị đánh nữa sao?
Äúng, những vết sẹo trên ngưá»i Hồng đến bây giá» vẫn còn, cÅ©ng từ ông ta mà ra.
Còn ngưá»i thân hai bên gia đình Hồng đâu?
Bà con thì toàn bá»™ ngoài Bắc, nhưng ai cÅ©ng nghèo, vá»›i lại mẹ Hồng bị gia đình từ bá» khi quen vá»›i cha Hồng. Hai bác hạnh phúc không được bao lâu, cha Hồng bị tai nạn qua Ä‘á»i khi mẹ Hồng mang bầu được 5 tháng.
Rồi như thế nào Hồng vào trại mồ côi?
Ôi tháºt tá»™i nghiệp cho má»™t đứa bé 6 tuổi. Hồng làm cả ngày chỉ được ăn những đồ thừa trong nhà. Cuá»™c sống Hồng thua má»™t con chó! Có lần ông ta xÃch Hồng lại đánh Ä‘áºp, rồi sá» mó lên ngưá»i cô bé… Bà vợ thấy tá»™i lá»—i nên nhá» ngưá»i quen tìm cách gá»i Hồng vô trại mồ côi.
Sao chuyện này Hồng chưa bao giỠkể tôi nghe? Tôi thấy đau lòng quá Loan ơi!
Thôi anh đừng quá xúc động! Chuyện đã qua rồi. Loan biết tÃnh Hồng, chuyện buồn nó chẳng muốn chia sẽ vá»›i ai đâu. Khi Hồng quen vá»›i anh nó từng ao ước vá» những đứa con và mong được sống hạnh phúc bên anh! Chưa nói là nó còn Ä‘i lá»… má»—i ngày để cầu Chúa cho anh được khá»e mạnh và gặp nhiá»u may mắn… Chưa hết đâu nhé, không biết Hồng nghe lá»i ai? Nói rằng nếu xếp được má»™t ngàn con cò trắng rồi viết tên ngưá»i mình yêu lên đó, thả trên sông cầu nguyện thì ngưá»i yêu sẽ được khá»e mạnh và may mắn. Hồng đã làm theo lá»i nói đó. Cả mấy tháng trá»i Hồng quyết tâm xếp má»™t ngàn con cò trắng để cầu nguyện cho anh. Ôi má»™t đóa Hồng đáng thương và tốt bụng…
Má»i ngưá»i trong trại mồ côi ai cÅ©ng há»i thăm vợ chồng anh hết, ai cÅ©ng nhá»› đến Hồng! Thôi Loan vỠđây. Äừng để cô ấy buồn khổ nữa, mong hai ngưá»i hạnh phúc.
Tôi nghe đến đó muốn ào ra ngoài ôm cô bạn gái thân thương vào lòng! Nhưng đôi chân tôi chùn lại. Vì tôi biết khi ra gặp Loan tôi sẽ không ká»m lòng khóc ào lên, má»i việc sẽ phÆ¡i bày!
 
Không, tôi muốn chon kÃn tất cả vào lòng! Không muốn má»i ngưá»i thấy được những Ä‘iá»u tồi tệ trong cuá»™c Ä‘á»i mình. Trong mắt má»i ngưá»i tôi muốn giữ lại má»™t hình ảnh đẹp khi bước ra khá»i trại mồ côi vá» nhà chồng, niá»m tá»± hào cá»§a ngày vu quy sẽ được sống mãi trong lòng há» khi nghÄ© vá» tôi.
 
Tôi nép vào góc nhìnra ngoài. Loan vừa Ä‘i vừa xoa bụng, vẻ mặt hạnh phúc như Ä‘ang chỠđón đứa bé ra Ä‘á»i. Bóng Loan khuất dần. Äâu đây vẫn còn giá»ng nói cô ấy. Còn tôi nước mắt cứ tuôn trào, như chưa bao giỠđược khóc!
Mấy ngày trôi qua thấy tôi kiệt sức không ăn gì, anh bắt đầu lo sợ! Bưng thau nước lấy khăn lau chùi chân, xoa vào những vết bầm và mở xÃch cho tôi. 
Anh bám vÃu vào tôi, mùi trên cÆ¡ thể anh ngá»™t ngạt, vá»›i những hành động và câu nói xin được tha thứ. Những kỉ váºt khi má»›i quen nhau anh Ä‘á»u phÆ¡i bày trước mặt tôi rồi kể lại kỉ niệm cá»§a hai đứa…
Anh làm đủ thứ trò để tôi được vui. Nhưng Ä‘á»u vô nghÄ©a!
Tôi im lặng nhìn ra khung cá»a vá»›i má»™t khoảng không bất táºn Ä‘ang chìm xuống, còn anh cứ nhìn tôi, ôm tôi vào lòng, áp sát vào má tôi mà rÆ¡i nước mắt!
Hồng Æ¡i! Anh đã thức tỉnh khi nghe Loan kể vá» em! Em là má»™t cô gái đáng yêu. Vì quá yêu em và không muốn mất em nên anh đã Ãch ká»·, thành má»™t ngưá»i tồi tệ.
Anh nhìn tôi vá»›i vẻ mặt đầy xót xa, thương cảm, trong những lá»i nói ngá»t ngào.
Nhưng anh không muốn nhìn em chết dần như váºy… Anh sẽ trả tá»± do lại cho em, em Ä‘i bất cứ nÆ¡i đâu mà em thấy vui và hạnh phúc…
Tôi vẫn không phản ứng gì trước những lá»i nói đầy cảm xúc cá»§a anh. Phải chăng anh Ä‘ang thương xót má»™t thân pháºn như tôi? Anh nên dành sá»± thương xót ấy cho cuá»™c Ä‘á»i anh, giỠđây anh không còn gì cho tôi…
Vào bếp nấu má»™t Ãt cháo, anh bưng trên tay, thổi từng muá»—ng đút vào miệng tôi:
Em ăn má»™t Ãt cháo cho khá»e! Anh xin em… Em còn nhá»› những ngày đầu tiên sau tân hôn không?
Anh đã biết mình bất lá»±c, nhưng vì sÄ© diện cá»§a má»™t ngưá»i đàn ông vá»›i gia đình và bạn bè, nên anh đã lấy em. Sá»± Ãch ká»· bệnh hoạn cá»§a anh đã không làm cho em hạnh phúc! Ngày đầu tiên sau tân hôn, rất sợ em phát hiện anh là kẻ bất lá»±c, nên né tránh bằng cách uống rượu nhiá»u cho say, kể chuyện rồi giả vá» ngá»§. Anh nói đến đó làm tôi căm giáºn nhiá»u hÆ¡n! Anh đã dối tôi ngay buổi đầu tiên vỠđây, nhưng tôi cố giữ bình tÄ©nh nghe anh kể tiếp:
 
Nhưng đêm thứ 3 em thá»±c sá»± hấp dẫn anh, bằng chiếc áo dài trắng khoác trên ngưá»i, không kiá»m chế được, anh đã lên giưá»ng vá»›i em… nhưng anh đã không làm được! Tháºt là má»™t Ä‘iá»u xấu hổ!
 Tháºt tá»™i nghiệp vá»›i câu nói đầy cảm xúc chân tháºt đó, nhưng trái tim tôi đã bị anh bóp nát vá»›i sá»± phản bá»™i niá»m tin sau ngày ở khu phố Tàu. Những Ä‘iá»u tôi trông đợi không phải là những câu nói cá»§a anh. Bây giá» tôi đã được tá»± do. Sao tôi vẫn ở nÆ¡i đây? Má»™t nÆ¡i không thể cho tôi được tình yêu thương trong cuá»™c sống! Có phải tôi vẫn mang tâm niệm chá» cáºu ấy?
 Dấu vết cá»§a cáºu ấy còn lưu lại, từ hÆ¡i thở, mùi trên cÆ¡ thể… Rồi ngày tiếp ngày trôi qua cáºu như đã mất tÃch. Tôi không thể chịu nổi nên quyết định Ä‘i tìm cáºu. Cho dù đó là sá»± hy vá»ng mong manh!
 Ngôi soi gương trang Ä‘iểm má»™t Ãt phấn son để che Ä‘áºy gương mặt gầy héo, xanh xao. Thấy mình già Ä‘i quá nhiá»u, nếu thấy tôi chắc cáºu ấy không dám nhìn. Tôi mặc vào ngưá»i chiếc áo đầm trắng, cố che lắp sá»± khô cằn, khăn gói má»™t Ãt quần áo lên đưá»ng!
Còn anh ấy cứ ngồi đấy mà nhồi bột bánh để làm Darling cake, tôi muốn đến ngồi bên anh để cùng nhau làm những chiếc bánh cuối cùng, nhưng tôi đã không làm được, Chỉ biết dõi mắt nhìn anh một lúc rồi ra đi…
Bước ra đưá»ng, ánh bình minh chói chang, tôi nheo mắt nhìn vá» phÃa mặt trá»i như đón chào má»™t cuá»™c Ä‘á»i má»›i. Thấy ngưá»i mình nhẹ nhõm vá»›i sá»± tá»± do. Mùi hương hoa cá» bên đồi, đôi bướm lượn lá» bên nhau. Tôi nở nụ cưá»i vá»›i niá»m hy vá»ng phÃa trước… Tôi đếm từng bước chân và bước chân là những lá»i cầu nguyện sẽ cho tôi sá»›m biết tin tức vá» cáºu ấy. Trước đây cáºu có nói nhà cáºu bên đồi trà. Tôi lên đồi trả há»i thăm nhà.
Nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u trả lá»i ở đây không có ai tên là Minh hết! Tháºt lạ, cả ngày tôi Ä‘i hết đồi trà này đến đồi trà khác, những câu trả lá»i Ä‘á»u như  nhau. Tôi như má»™t mụ ngá»› ngẩn lang thang tìm kiếm. Cáºu Ä‘ang ở gần đâu đây! Tôi thoáng ngá»i được mùi hương, hÆ¡i thở cá»§a cáºu ấy trong những luồng gió.
Äi đến đồi hoa, nÆ¡i mà cáºu hứa sẽ dắt tôi đến đây dạo chÆ¡i. Những bông hoa rá»±c rỡ trong nắng chiá»u. Tôi đứng trên thảm cá» xanh, nhắm mắt ngước mặt lên trá»i cầu nguyện. Ước gì trong lúc này cáºu ấy Ä‘ang ở cạnh bên tôi!
Những tia nắng mặt trá»i Ä‘ang rá»i vào tôi, cả ngưá»i giá»t mồ hôi ướt đẫm. Tôi vẫn nhắm mắt cầu nguyện, hòa mình cùng những tia nắng… Bá»—ng nhiên, có tiếng cưá»i và giá»ng nói cá»§a cáºu vang vá»ng. Tôi giáºt mình mở mắt. 
Từ xa thấp thoáng đâu đó là bóng ngưá»i tôi mong đợi! Tôi mừng rỡ muốn rÆ¡i nước mắt, định chạy đến ôm chặt cáºu ấy vào lòng…
Nhưng bất chợt nhìn thấy phÃa sau còn có má»™t cô gái Ä‘i cùng, hai ngưá»i vui đùa nắm tay nhau, ôm hôn nhau trên đồi hoa…Những đám mây trên đầu toàn má»™t màu Ä‘en sẫm, trá»i đất như đảo lá»™n! Tôi Ä‘au đớn ôm lấy lồng ngá»±c, choáng váng xây xẩm mặt mày, ngã lăn ra cá», như muốn gục chết ở nÆ¡i đây, nÆ¡i mà hình ảnh cá»§a hai ngưá»i ôm hôn nhau! Ôi! Thiên đàng cá»§a tôi như bị đánh mất, ná»—i Ä‘au tá»™t cùng vá»›i bóng đêm.
Tôi thất thểu trở vá» nhà, dày vò những xác phượng, có lẽ những nhành hoa khô này, tàn héo giống như tôi, chỉ còn cái xác không sức sống…Tôi đã mÆ¡ má»™ng quá nhiá»u vá» cáºu ấy! Sá»± lãng quên cá»§a số pháºn không cho tôi đượ những gì mong muốn. Tôi như má»™t cây liá»…u buồn rụng lá!
Tôi thấy mình Ä‘ang sống trong má»™ng tưởng quá nhiá»u, tôi chÆ¡i vÆ¡i, hụt hẫng vá»›i sá»± tráo trở, lừa dối vá»›i má»™t ngưá»i tôi cho là “cáºu nhócâ€.
LÅ© côn trùng như đã chết…Chỉ còn má»™t màn đêm và sá»± yên lặng tháºt đáng sợ! Tôi ước gì có những tia nắng ấm rá»i vào ngưá»i tôi trong lúc này!
Chợt nhiên trong mắt tôi, hiện lên má»™t đồi cá» xanh tươi, những  bông hoa nở rá»™, nhiá»u đứa trẻ vui đùa, đàn bồ câu trắng Ä‘ang bay vá» tổ…Trong phút chốc, cảnh tượng đã biến thành má»™t hoang mạc trống vắng lạnh lẽo không má»™t bóng ngưá»i. Tôi rùng mình, sợ sệt co vào góc tối…
 
Ôi sá»± tháºt giả đáng khiếp rõ dần trong mắt tôi! Tôi nghÄ© ngưá»i cho tôi được khoái lạc yêu thương và cùng nhau bước Ä‘i trong những tòa lâu đài hoa má»™ng…chỉ toàn là sá»± gian dối cá»§a má»™t tên phản bá»™i. Còn ngưá»i đàn ông tôi cho rằng bất lá»±c trong tình ái thì có má»™t tấm lòng yêu thương chân tháºt, tại sao phải trá»› trêu khi cuá»™c sống lẫn lá»™n vá»›i sá»± tháºt, giả…
Tôi hét lên vang vá»ng trong nhà để kêu tên ngưá»i chồng yêu dấu! Giá»ng nói hôm qua cá»§a anh ấy vẫn còn đây, những món đồ ăn trên bàn cá»§a mấy ngày trước vẫn nằm đó! Thoáng đâu đây mùi bánh Darling cake tá»a khắp căn phòng. Chồng tôi vẫn còn đâu đây? Có phải anh Ä‘ang làm những cái bánh, từng cái bánh thÆ¡m ngon do chÃnh tay anh làm ra nó, bàn tay dÃnh đầy bá»™t vá»›i những giá»t mồ hôi cùng gương mặt đầy hân hoan chỠđón từng cái bánh Darling cake ra lò…
Tiếng đàn đánh thức giấc ngá»§ anh vào má»—i buổi sang bá»—ng vang lên. Tưởng chừng như anh Ä‘ang trở vá». Từ phÃa sau có vòng tay ấm áp ôm chầm vào tôi, nụ hôn nhẹ  nhàng vá»›i lá»i nói yêu khe khẽ bên tai, tôi nhắm mắt chá» nụ hôn ngá»t ngào cá»§a anh ấy…Chỉ trong phút chốc, tất cả tan biến. Căn nhà trống vắng, nặng trÄ©u màn đêm!
Chợt đâu đó, có tiếng khóc cá»§a má»™t đứa bé, tiếng khóc hòa vào lá»i ru:
 - Ầu ơ….gió đưa cây cải vá» trá»i, rau răm ở lại chịu Ä‘á»i đắng cay!
 
Lá»i ru mà bấy lâu nay tôi từng ao ước được nghe lại từ mẹ và được chÃnh miệng cất lên cho đứa con yêu dấu cá»§a mình….Tôi Ä‘ang mÆ¡, khát khao má»i thứ tình cảm cá»§a con ngưá»i, đôi lúc tôi nghÄ© nếu có cha có mẹ, gia đình bên cạnh thì cảm giác ra sao? Chắc là vui lắm!
Thiên đưá»ng hay bóng tối! NÆ¡i đó có dành cho tôi má»™t tình yêu? Và nÆ¡i ấy tôi có thể tìm được tổ ấm cho chÃnh mình!
Tôi rã rá»i, kiệt sức như dần chết. Mắt tôi cứ nhìn lên trần nhà, khu phố Tàu, má»™t chiếc tàu Ä‘ang trôi trên song, những tiếng rên man dại ngày hôm đó Ä‘ang dá»™i vỠđây. Có hai ngưá»i đàn ông Ä‘ang Ä‘eo bám trên ngưá»i tôi. Há» mÆ¡n trá»›n từng thá»› thịt, xiết chặt ngưá»i tôi, như con nghiện…Rồi há» cứ xoay chuyển, móc vào nhau như những vòng xÃch vô hình, để táºn hưởng những cÆ¡n Ä‘iên hoan lạc…
“Tôi sẽ khóa chặt cuá»™c Ä‘á»i cô vá»›i sợi xÃch nàyâ€
 
Hình ảnh man dại cá»§a ngày hôm đó trở vá», tôi mỉm cưá»i vá»›i hàng lệ tuôn dài trên má…
Mẹ Æ¡i! Xin hãy cho con sức mạnh để cởi bá» những sợi xÃch vô hình Ä‘ang bám trong tâm trà con! Những uẩn khúc cá»§a cuá»™c Ä‘á»i, những Ä‘am mê dục vá»ng đã tạo Ä‘au khổ trong cuá»™c sống, trò khoái lạc cá»§a thế gian làm cho con ngưá»i gây nhiá»u tá»™i lá»—i. Xin hãy cho những ngưá»i ở lại có được hạnh phúc an lành..
Tôi phải làm gì? Khi nơi đây không thuộc vỠtôi! Và nơi nào sẽ thuộc vỠtôi?
Tôi xin quỳ trước Chúa để được rá»a tá»™i…và tôi Ä‘ang ở trong căn nhà, nÆ¡i tôi từng bị Ä‘á»a đày vá»›i những thú Ä‘au thương, cÅ©ng là nÆ¡i cho tôi hạnh phúc nhất! Tôi cảm Æ¡n tất cả những giây phút ấy.
 
Gió hú như tiếng kinh cầu. Tôi cầu nguyện cho những ngưá»i ở lại sống không đày Ä‘á»a tấm than cá»§a má»™t kiếp ngưá»i! Tôi ước mong tất cả những cô gái lên xe hoa, không ai gặp những ná»—i oái ăm, nghiệt ngã vá»›i sợi xÃch vô hình…
Khoác vào ngưá»i chiếc áo dài trắng cá»§a đêm tân hôn. Sá»± khởi đầu cÅ©ng như sá»± kết thúc, Ä‘á»u là trong cô đơn. Những má»™ng tưởng và ná»—i ám ảnh dục vá»ng sẽ tiá»…n tôi vào cõi hư vô.
NghÄ©a trang vắng lặng vá»›i hàng phượng buồn trút lá và có lẽ đã đến lúc tôi nên tìm sá»± yên bình, vÄ©nh cá»u cho mình theo cát bụi, những dục vá»ng tá»™i lá»—i, sẽ chìm sâu trong lòng đất…
Mấy tháng nay không gặp nó làm Loan thấy lo, cuá»™c Ä‘á»i Hồng tá»™i lắm, cầu cho nó và anh được hạnh phúc.
Nghe Loan nói váºy chắc có chuyện gì vá»›i Hồng sao?
 
Khi sinh ra, Hồng đã không biết được mặt cha mình. Sống trong vòng tay yêu thương cá»§a mẹ, nhà nghèo mà mẹ Hồng lại mang căn bệnh ung thư quái ác. Căn bệnh hoành hành nên bà qua Ä‘á»i bá» lại đứa con ngây thÆ¡, chưa đầy 6 tuổi. Hồng được bà cô gần nhà Ä‘em vá» nuôi. Bà cô tánh tình hiên lành còn chồng bà hung tàn lại say xỉn tối ngày. Vì không muốn vợ mình nuôi thêm má»™t miệng ăn mà không có lợi Ãch gì, nên bắt Hồng hầu hạ cho cả nhà, nấu cÆ¡m, rá»a chén, giặt đồ… má»i thứ trong nhà, sai gì làm nấy. Nếu lỡ tay làm sai là bị xÃch lại, đánh Ä‘áºp tàn nhẫn, không cho ăn cÆ¡m.
 
Tôi Ä‘ang lắng nghe Loan kể thấy giáºn, sao Loan lại kể cho ngưá»i chồng đáng ghét đó nghe làm gì?
Tôi định hét lên, nhưng tôi đã ká»m lại khi chồng tôi há»i Loan:
Sao! Hồng bị xÃch lại, rồi bị đánh nữa sao?
Äúng, những vết sẹo trên ngưá»i Hồng đến bây giá» vẫn còn, cÅ©ng từ ông ta mà ra
Còn ngưá»i thân hai bên gia đình Hồng đâu?
Bà con thì toàn bá»™ ngoài Bắc, nhưng ai cÅ©ng nghèo, vá»›i lại mẹ Hồng bị gia đình từ bá» khi quen vá»›i cha Hồng. Hai bác hạnh phúc không được bao lâu, cha Hồng bị tai nạn qua Ä‘á»i khi mẹ Hồng mang bầu được 5 tháng.
Rồi như thế nào Hồng vào trại mồ côi?
Ôi tháºt tá»™i nghiệp cho má»™t đứa bé 6 tuổi. Hồng làm cả ngày chỉ được ăn những đồ thừa trong nhà. Cuá»™c sống Hồng thua má»™t con chó! Có lần ông ta xÃch Hồng lại đánh Ä‘áºp, rồi sá» mó lên ngưá»i cô bé… Bà vợ thấy tá»™i lá»—i nên nhá» ngưá»i quen tìm cách gá»i Hồng vô trại mồ côi.
 Sao chuyện này Hồng chưa bao giỠkể tôi nghe? Tôi thấy đau lòng quá Loan ơi!
Thôi anh đừng quá xúc động! Chuyện đã qua rồi. Loan biết tÃnh Hồng, chuyện buồn nó chẳng muốn chia sẽ vá»›i ai đâu. Khi Hồng quen vá»›i anh nó từng ao ước vá» những đứa con và mong được sống hạnh phúc bên anh! Chưa nói là nó còn Ä‘i lá»… má»—i ngày để cầu Chúa cho anh được khá»e mạnh và gặp nhiá»u may mắn… Chưa hết đâu nhé, không biết Hồng nghe lá»i ai? Nói rằng nếu xếp được má»™t ngàn con cò trắng rồi viết tên ngưá»i mình yêu lên đó, thả trên sông cầu nguyện thì ngưá»i yêu sẽ được khá»e mạnh và may mắn. Hồng đã làm theo lá»i nói đó. Cả mấy tháng trá»i Hồng quyết tâm xếp má»™t ngàn con cò trắng để cầu nguyện cho anh. Ôi má»™t đóa Hồng đáng thương và tốt bụng…
Má»i ngưá»i trong trại mồ côi ai cÅ©ng há»i thăm vợ chồng anh hết, ai cÅ©ng nhá»› đến Hồng! Thôi Loan vỠđây. Äừng để cô ấy buồn khổ nữa, mong hai ngưá»i hạnh phúc.
Tôi nghe đến đó muốn ào ra ngoài ôm cô bạn gái thân thương vào lòng! Nhưng đôi chân tôi chùn lại. Vì tôi biết khi ra gặp Loan tôi sẽ không ká»m lòng khóc ào lên, má»i việc sẽ phÆ¡i bày!
 
Không, tôi muốn chon kÃn tất cả vào lòng! Không muốn má»i ngưá»i thấy được những Ä‘iá»u tồi tệ trong cuá»™c Ä‘á»i mình. Trong mắt má»i ngưá»i tôi muốn giữ lại má»™t hình ảnh đẹp khi bước ra khá»i trại mồ côi vá» nhà chồng, niá»m tá»± hào cá»§a ngày vu quy sẽ được sống mãi trong lòng há» khi nghÄ© vá» tôi.
 
Tôi nép vào góc nhìnra ngoài. Loan vừa Ä‘i vừa xoa bụng, vẻ mặt hạnh phúc như Ä‘ang chỠđón đứa bé ra Ä‘á»i. Bóng Loan khuất dần. Äâu đây vẫn còn giá»ng nói cô ấy. Còn tôi nước mắt cứ tuôn trào, như chưa bao giỠđược khóc!
Mấy ngày trôi qua thấy tôi kiệt sức không ăn gì, anh bắt đầu lo sợ! Bưng thau nước lấy khăn lau chùi chân, xoa vào những vết bầm và mở xÃch cho tôi. 
Anh bám vÃu vào tôi, mùi trên cÆ¡ thể anh ngá»™t ngạt, vá»›i những hành động và câu nói xin được tha thứ. Những kỉ váºt khi má»›i quen nhau anh Ä‘á»u phÆ¡i bày trước mặt tôi rồi kể lại kỉ niệm cá»§a hai đứa…
Anh làm đủ thứ trò để tôi được vui. Nhưng Ä‘á»u vô nghÄ©a!
Tôi im lặng nhìn ra khung cá»a vá»›i má»™t khoảng không bất táºn Ä‘ang chìm xuống, còn anh cứ nhìn tôi, ôm tôi vào lòng, áp sát vào má tôi mà rÆ¡i nước mắt!
Hồng Æ¡i! Anh đã thức tỉnh khi nghe Loan kể vá» em! Em là má»™t cô gái đáng yêu. Vì quá yêu em và không muốn mất em nên anh đã Ãch ká»·, thành má»™t ngưá»i tồi tệ.
Anh nhìn tôi vá»›i vẻ mặt đầy xót xa, thương cảm, trong những lá»i nói ngá»t ngào.
Nhưng anh không muốn nhìn em chết dần như váºy… Anh sẽ trả tá»± do lại cho em, em Ä‘i bất cứ nÆ¡i đâu mà em thấy vui và hạnh phúc…
Tôi vẫn không phản ứng gì trước những lá»i nói đầy cảm xúc cá»§a anh. Phải chăng anh Ä‘ang thương xót má»™t thân pháºn như tôi? Anh nên dành sá»± thương xót ấy cho cuá»™c Ä‘á»i anh, giỠđây anh không còn gì cho tôi…
Vào bếp nấu má»™t Ãt cháo, anh bưng trên tay, thổi từng muá»—ng đút vào miệng tôi:
Em ăn má»™t Ãt cháo cho khá»e! Anh xin em… Em còn nhá»› những ngày đầu tiên sau tân hôn không?
Anh đã biết mình bất lá»±c, nhưng vì sÄ© diện cá»§a má»™t ngưá»i đàn ông vá»›i gia đình và bạn bè, nên anh đã lấy em. Sá»± Ãch ká»· bệnh hoạn cá»§a anh đã không làm cho em hạnh phúc! Ngày đầu tiên sau tân hôn, rất sợ em phát hiện anh là kẻ bất lá»±c, nên né tránh bằng cách uống rượu nhiá»u cho say, kể chuyện rồi giả vá» ngá»§. Anh nói đến đó làm tôi căm giáºn nhiá»u hÆ¡n! Anh đã dối tôi ngay buổi đầu tiên vỠđây, nhưng tôi cố giữ bình tÄ©nh nghe anh kể tiếp:
 
Nhưng đêm thứ 3 em thá»±c sá»± hấp dẫn anh, bằng chiếc áo dài trắng khoác trên ngưá»i, không kiá»m chế được, anh đã lên giưá»ng vá»›i em… nhưng anh đã không làm được! Tháºt là má»™t Ä‘iá»u xấu hổ!
 
Tháºt tá»™i nghiệp vá»›i câu nói đầy cảm xúc chân tháºt đó, nhưng trái tim tôi đã bị anh bóp nát vá»›i sá»± phản bá»™i niá»m tin sau ngày ở khu phố Tàu. Những Ä‘iá»u tôi trông đợi không phải là những câu nói cá»§a anh. Bây giá» tôi đã được tá»± do. Sao tôi vẫn ở nÆ¡i đây? Má»™t nÆ¡i không thể cho tôi được tình yêu thương trong cuá»™c sống! Có phải tôi vẫn mang tâm niệm chá» cáºu ấy?
 
Dấu vết cá»§a cáºu ấy còn lưu lại, từ hÆ¡i thở, mùi trên cÆ¡ thể… Rồi ngày tiếp ngày trôi qua cáºu như đã mất tÃch. Tôi không thể chịu nổi nên quyết định Ä‘i tìm cáºu. Cho dù đó là sá»± hy vá»ng mong manh!
 
Ngôi soi gương trang Ä‘iểm má»™t Ãt phấn son để che Ä‘áºy gương mặt gầy héo, xanh xao. Thấy mình già Ä‘i quá nhiá»u, nếu thấy tôi chắc cáºu ấy không dám nhìn. Tôi mặc vào ngưá»i chiếc áo đầm trắng, cố che lắp sá»± khô cằn, khăn gói má»™t Ãt quần áo lên đưá»ng!
 
Còn anh ấy cứ ngồi đấy mà nhồi bột bánh để làm Darling cake, tôi muốn đến ngồi bên anh để cùng nhau làm những chiếc bánh cuối cùng, nhưng tôi đã không làm được, Chỉ biết dõi mắt nhìn anh một lúc rồi ra đi…
 
Bước ra đưá»ng, ánh bình minh chói chang, tôi nheo mắt nhìn vá» phÃa mặt trá»i như đón chào má»™t cuá»™c Ä‘á»i má»›i. Thấy ngưá»i mình nhẹ nhõm vá»›i sá»± tá»± do. Mùi hương hoa cá» bên đồi, đôi bướm lượn lá» bên nhau. Tôi nở nụ cưá»i vá»›i niá»m hy vá»ng phÃa trước… Tôi đếm từng bước chân và bước chân là những lá»i cầu nguyện sẽ cho tôi sá»›m biết tin tức vá» cáºu ấy. Trước đây cáºu có nói nhà cáºu bên đồi trà. Tôi lên đồi trả há»i thăm nhà.
 
Nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u trả lá»i ở đây không có ai tên là Minh hết! Tháºt lạ, cả ngày tôi Ä‘i hết đồi trà này đến đồi trà khác, những câu trả lá»i Ä‘á»u như  nhau. Tôi như má»™t mụ ngá»› ngẩn lang thang tìm kiếm. Cáºu Ä‘ang ở gần đâu đây! Tôi thoáng ngá»i được mùi hương, hÆ¡i thở cá»§a cáºu ấy trong những luồng gió.
 
Äi đến đồi hoa, nÆ¡i mà cáºu hứa sẽ dắt tôi đến đây dạo chÆ¡i. Những bông hoa rá»±c rỡ trong nắng chiá»u. Tôi đứng trên thảm cá» xanh, nhắm mắt ngước mặt lên trá»i cầu nguyện. Ước gì trong lúc này cáºu ấy Ä‘ang ở cạnh bên tôi!
 
Những tia nắng mặt trá»i Ä‘ang rá»i vào tôi, cả ngưá»i giá»t mồ hôi ướt đẫm. Tôi vẫn nhắm mắt cầu nguyện, hòa mình cùng những tia nắng… Bá»—ng nhiên, có tiếng cưá»i và giá»ng nói cá»§a cáºu vang vá»ng. Tôi giáºt mình mở mắt. 
 
Từ xa thấp thoáng đâu đó là bóng ngưá»i tôi mong đợi! Tôi mừng rỡ muốn rÆ¡i nước mắt, định chạy đến ôm chặt cáºu ấy vào lòng…
 
Nhưng bất chợt nhìn thấy phÃa sau còn có má»™t cô gái Ä‘i cùng, hai ngưá»i vui đùa nắm tay nhau, ôm hôn nhau trên đồi hoa…Những đám mây trên đầu toàn má»™t màu Ä‘en sẫm, trá»i đất như đảo lá»™n! Tôi Ä‘au đớn ôm lấy lồng ngá»±c, choáng váng xây xẩm mặt mày, ngã lăn ra cá», như muốn gục chết ở nÆ¡i đây, nÆ¡i mà hình ảnh cá»§a hai ngưá»i ôm hôn nhau! Ôi! Thiên đàng cá»§a tôi như bị đánh mất, ná»—i Ä‘au tá»™t cùng vá»›i bóng đêm.
Tôi thất thểu trở vá» nhà, dày vò những xác phượng, có lẽ những nhành hoa khô này, tàn héo giống như tôi, chỉ còn cái xác không sức sống…Tôi đã mÆ¡ má»™ng quá nhiá»u vá» cáºu ấy! Sá»± lãng quên cá»§a số pháºn không cho tôi đượ những gì mong muốn. Tôi như má»™t cây liá»…u buồn rụng lá!
 
Tôi thấy mình Ä‘ang sống trong má»™ng tưởng quá nhiá»u, tôi chÆ¡i vÆ¡i, hụt hẫng vá»›i sá»± tráo trở, lừa dối vá»›i má»™t ngưá»i tôi cho là “cáºu nhócâ€.
 
LÅ© côn trùng như đã chết…Chỉ còn má»™t màn đêm và sá»± yên lặng tháºt đáng sợ! Tôi ước gì có những tia nắng ấm rá»i vào ngưá»i tôi trong lúc này!
Chợt nhiên trong mắt tôi, hiện lên má»™t đồi cá» xanh tươi, những  bông hoa nở rá»™, nhiá»u đứa trẻ vui đùa, đàn bồ câu trắng Ä‘ang bay vá» tổ…Trong phút chốc, cảnh tượng đã biến thành má»™t hoang mạc trống vắng lạnh lẽo không má»™t bóng ngưá»i. Tôi rùng mình, sợ sệt co vào góc tối…
 
Ôi sá»± tháºt giả đáng khiếp rõ dần trong mắt tôi! Tôi nghÄ© ngưá»i cho tôi được khoái lạc yêu thương và cùng nhau bước Ä‘i trong những tòa lâu đài hoa má»™ng…chỉ toàn là sá»± gian dối cá»§a má»™t tên phản bá»™i. Còn ngưá»i đàn ông tôi cho rằng bất lá»±c trong tình ái thì có má»™t tấm lòng yêu thương chân tháºt, tại sao phải trá»› trêu khi cuá»™c sống lẫn lá»™n vá»›i sá»± tháºt, giả…
Tôi hét lên vang vá»ng trong nhà để kêu tên ngưá»i chồng yêu dấu! Giá»ng nói hôm qua cá»§a anh ấy vẫn còn đây, những món đồ ăn trên bàn cá»§a mấy ngày trước vẫn nằm đó! Thoáng đâu đây mùi bánh Darling cake tá»a khắp căn phòng. Chồng tôi vẫn còn đâu đây? Có phải anh Ä‘ang làm những cái bánh, từng cái bánh thÆ¡m ngon do chÃnh tay anh làm ra nó, bàn tay dÃnh đầy bá»™t vá»›i những giá»t mồ hôi cùng gương mặt đầy hân hoan chỠđón từng cái bánh Darling cake ra lò…
Tiếng đàn đánh thức giấc ngá»§ anh vào má»—i buổi sang bá»—ng vang lên. Tưởng chừng như anh Ä‘ang trở vá». Từ phÃa sau có vòng tay ấm áp ôm chầm vào tôi, nụ hôn nhẹ  nhàng vá»›i lá»i nói yêu khe khẽ bên tai, tôi nhắm mắt chá» nụ hôn ngá»t ngào cá»§a anh ấy…Chỉ trong phút chốc, tất cả tan biến. Căn nhà trống vắng, nặng trÄ©u màn đêm!
Chợt đâu đó, có tiếng khóc cá»§a má»™t đứa bé, tiếng khóc hòa vào lá»i ru:
 - Ầu ơ….gió đưa cây cải vá» trá»i, rau răm ở lại chịu Ä‘á»i đắng cay!
 
Lá»i ru mà bấy lâu nay tôi từng ao ước được nghe lại từ mẹ và được chÃnh miệng cất lên cho đứa con yêu dấu cá»§a mình….Tôi Ä‘ang mÆ¡, khát khao má»i thứ tình cảm cá»§a con ngưá»i, đôi lúc tôi nghÄ© nếu có cha có mẹ, gia đình bên cạnh thì cảm giác ra sao? Chắc là vui lắm!
Thiên đưá»ng hay bóng tối! NÆ¡i đó có dành cho tôi má»™t tình yêu? Và nÆ¡i ấy tôi có thể tìm được tổ ấm cho chÃnh mình!
Tôi rã rá»i, kiệt sức như dần chết. Mắt tôi cứ nhìn lên trần nhà, khu phố Tàu, má»™t chiếc tàu Ä‘ang trôi trên song, những tiếng rên man dại ngày hôm đó Ä‘ang dá»™i vỠđây. Có hai ngưá»i đàn ông Ä‘ang Ä‘eo bám trên ngưá»i tôi. Há» mÆ¡n trá»›n từng thá»› thịt, xiết chặt ngưá»i tôi, như con nghiện…Rồi há» cứ xoay chuyển, móc vào nhau như những vòng xÃch vô hình, để táºn hưởng những cÆ¡n Ä‘iên hoan lạc…
“Tôi sẽ khóa chặt cuá»™c Ä‘á»i cô vá»›i sợi xÃch nàyâ€
 
Hình ảnh man dại cá»§a ngày hôm đó trở vá», tôi mỉm cưá»i vá»›i hàng lệ tuôn dài trên má…
Mẹ Æ¡i! Xin hãy cho con sức mạnh để cởi bá» những sợi xÃch vô hình Ä‘ang bám trong tâm trà con! Những uẩn khúc cá»§a cuá»™c Ä‘á»i, những Ä‘am mê dục vá»ng đã tạo Ä‘au khổ trong cuá»™c sống, trò khoái lạc cá»§a thế gian làm cho con ngưá»i gây nhiá»u tá»™i lá»—i. Xin hãy cho những ngưá»i ở lại có được hạnh phúc an lành..
Tôi phải làm gì? Khi nơi đây không thuộc vỠtôi! Và nơi nào sẽ thuộc vỠtôi?
Tôi xin quỳ trước Chúa để được rá»a tá»™i…và tôi Ä‘ang ở trong căn nhà, nÆ¡i tôi từng bị Ä‘á»a đày vá»›i những thú Ä‘au thương, cÅ©ng là nÆ¡i cho tôi hạnh phúc nhất! Tôi cảm Æ¡n tất cả những giây phút ấy.
 
Gió hú như tiếng kinh cầu. Tôi cầu nguyện cho những ngưá»i ở lại sống không đày Ä‘á»a tấm than cá»§a má»™t kiếp ngưá»i! Tôi ước mong tất cả những cô gái lên xe hoa, không ai gặp những ná»—i oái ăm, nghiệt ngã vá»›i sợi xÃch vô hình…
Khoác vào ngưá»i chiếc áo dài trắng cá»§a đêm tân hôn. Sá»± khởi đầu cÅ©ng như sá»± kết thúc, Ä‘á»u là trong cô đơn. Những má»™ng tưởng và ná»—i ám ảnh dục vá»ng sẽ tiá»…n tôi vào cõi hư vô.
NghÄ©a trang vắng lặng vá»›i hàng phượng buồn trút lá và có lẽ đã đến lúc tôi nên tìm sá»± yên bình, vÄ©nh cá»u cho mình theo cát bụi, những dục vá»ng tá»™i lá»—i, sẽ chìm sâu trong lòng đất…