02-02-2011, 02:14 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 10: Tiên nhân khiêu*.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Sắc mặt cá»§a Thưá»ng Quế Phân biến chuyển đến cả ná»a ngà y, cứ đứng yên tại đó không thôi. Cuối cùng phó trưởng thôn Trần đà nh phải má»i hai ngưá»i ra ngòai:
- Trá»i đã tối rồi, tôi muốn ngá»§. Hôm khác trò chuyện tiếp được không?
Sau khi đã Ä‘uổi được ngưá»i ta ra ngoà i, hắn liá»n ngẩn ngưá»i tại chá»—.
- Cháºc, tháºt không tốt, chuyện tu sá»a con đưá»ng nà y ta phải ra Ä‘iá»u kiện trao đổi má»™t chút má»›i đúng, tháºt đúng là đầu heo.
Chỉ là ở kiếp trước hắn không hỠcó quan hệ gì với nữ nhân cho nên vỠvấn đỠtình ái hắn chưa từng để ý đến. .........
Lúc nà y hắn bất chấp đến vấn đỠlà ai chiếm tiện nghi của ai, hắn đang hối tiếc rằng mình đã đánh mất một cơ hội để phát triển thêm.
“Hay là , nên tìm phụ nữ để thá» xem?†Trần Thái Trung trằn trá»c ở trên giưá»ng, hắn không há» nghi ngá» chuyện đó. Bởi vì Thưá»ng Quế Phân đã có thể gõ cá»a và o nói chuyện thì chắc sẽ đồng ý.
Mấy ngà y sau, con đưá»ng được khởi công, Thưá»ng Quế Phân lại ngại ngùng đến cầu xin.
Lúc nà y Trần Thái Trung không suy nghĩ đến vị quả phụ mà hắn đang sốt ruột đến việc trở vỠnhà để mua TV.
Hắn là cán bá»™ cấp dưới đến rèn luyện nên lúc bình thưá»ng Ä‘á»u rất tá»± do. Sau khi nói chuyện má»™t lúc vá»›i Lý Phà m Äinh, trưởng thôn Lý tiá»…n hắn vá» nhà .
- Và i ngà y gần đây, ruá»™ng đất cá»§a thôn Äông Lâm Thá»§y rất Ãt được tưới nước, vô cùng khô cằn, cho nên cáºu cÅ©ng đừng gấp quay vá». Cứ yên tâm, có chuyện gì tôi sẽ giao cho cáºu, nếu như có việc gấp tôi sẽ gá»i Ä‘iện thoại kêu cáºu vá».
Trưởng thôn là m như váºy dÄ© nhiên tháºt sá»± không phải vì suy nghÄ© cho phó trưởng thôn. Trên thá»±c tế, như đã nói từ trước, Lý Phà m Äinh không há» chà o đón Trần Thái Trung. Äúng thế, tên nhóc há»c sinh nà y chỉ là chức phó, không há» quan trá»ng. Nhưng đối vá»›i anh ta mà nói, cho dù Trần Thái Trung là ngưá»i không quan trá»ng cÅ©ng không ai có thể thuáºn tiện bằng.
HÆ¡n nữa, lần trước sau khi uống rượu, trưởng là ng Trương đã thầm đến há»i chuyện anh ta:
- Ngưá»i cán bá»™ há»c sinh kia, Tiểu Lý, cáºu phải đỠphòng má»™t chút. Nhìn bá»™ dạng cá»§a hắn thì không phải là ngưá»i đơn giản đâu!
Không đơn giản, nhưng Lý Phà m Äinh cÅ©ng đâu có muốn đắc tá»™i. Nhưng có má»™t nguyên nhân anh ta phải suy nghÄ©, chuẩn bị sắp tu sá»a lại đưá»ng, đây là má»™t công việc béo bở. Nếu như Trần Thái Trung còn ở đây thì cho dù không lên tiếng gì cả, Lý Phà m Äinh cÅ©ng phải chia cho hắn má»™t phần. Bây giá» thì tốt rồi, phần cá»§a Trần Thái Trung cÅ©ng sẽ và o túi anh ta.
Cho nên, anh ta tháºm chà còn háºn không thể giữ Trần Thái Trung ở đây không quay trở vá» thà nh phố Phượng Hoà ng. Nhưng là m thế nà o để ngăn cản ngưá»i nà y quay vá» chứ?
Trần Thái Trung cÅ©ng không chưa đến mức được Ä‘i xe chuyên dụng cho nên hắn ngồi xe khách trở vá». Vừa xuống xe, nhìn thấy trên con đưá»ng có má»™t số cô gái giÆ¡ các biển quảng cáo trong tay như "Dừng chân" hoặc là "Nghỉ chân".
“Trá» qua đêm ở đây sao?†Trần Thái Trung không để ý những ngưá»i nà y, hiên ngang Ä‘i đến rồi đứng ở bên ngoà i.
Má»™t cô gái tiến lên ngăn cản hắn lại, nhìn bá» ngoà i thì không còn trẻ cho lắm, khoảng chừng ba mươi bảy ba mươi tám tuổi. Cô há»i hắn:
- Anh hai, ở trỠphải không?
Trên ngưá»i cô gái nà y trà ngáºp mùi son phấn! Trần Thái Trung lãnh đạm lắc đầu, tu luyện tiên gia phải tôn kÃnh bản thân, hắn không thÃch những nữ nhân son phấn lòe loẹt thế nà y.
Nữ nhân son phấn lòe loẹt nà y còn nói thêm gì nữa nhưng khi đó Trần Thái Trung đã sá»›m Ä‘i xa. Tuy nhiên, sau đó hắn liá»n bị má»™t ngưá»i phụ nữ khác chặn lại, lần nà y là má»™t cô gái không trang Ä‘iểm.
Cô gái nà y tuổi vẫn còn trẻ, cô sở hữu má»™t cái cằm nhá»n, đôi chân dà i cá»™ng vá»›i đôi môi gợi cảm, và đôi mắt Ä‘en nhung huyá»n. Má»›i nhìn qua thì là má»™t cô gái vô cùng trang nhã, vô cùng thanh thuần. Cô cất tiếng:
- Anh hai, có nghỉ ngơi ở đây không? Một ngà y chỉ có hai mươi đồng, hơn nữa còn rất tiện nghi.
Hà , cô gái xinh đẹp như thế nà y, tháºt là hiếm thấy. Trần Thái Trung không kìm được bá»—ng muốn chÆ¡i bá»i nhưng mà hắn cÅ©ng chỉ là khách qua đưá»ng:
- Ừ, nhà của tôi ở thà nh phố Phượng Hoà ng cho nên không dừng chân ở đây.
Tuy nói là như thế, nhưng trong lòng Trần Thái Trung cảm thấy rất tiếc nuối. Hắn ở thôn Äông Lâm Thá»§y nghe ngưá»i khác nói, ..........
Äôi mắt cá»§a cô gái thanh thuần chá»›p động, ánh mắt trở nên giốn như là n nước suối chảy, trà n ngáºp nhu tình:
- Anh Æ¡i, bá»n em còn có những phục vụ khác, Ä‘á»u rất khoan khoái và cÅ©ng rất tiện nghi.
Chuyện nà y là ... Trần Thái Trung không phải không biết những chuyện nà y, hắn láºp tức có phản ứng. Chỉ là hắn rất nghi hoặc, cô bé nà y thoạt nhìn rất có khà chất không ngá» lại là m cái nghá» nà y. Hình tượng thanh thuần, tốt đẹp dã bị đổ vỡ trong lòng Trần Thái Trung. Hắn liá»n có cảm giác hÆ¡i khó chịu, sau đó nói to như hét:
- Phục vụ khác à ? Váºy các cô không còn loại hình phục vụ nà o khác sao?
- Không có gì khác cả
Nhìn thấy những nhân viên bảo vệ đứng ở trên đưá»ng cái, khuôn mặt cô gái liá»n hiện lên má»™t vẻ bất an:
- Nhưng mà anh muốn em tâm sá»± Ä‘iá»u gì đây?
- Chỉ là nói chuyện phiếm thôi, được không?
Trần Thái Trung nhớ đến những tin tức do báo chà đưa ra, hắn nghĩ thầm cũng chưa chắc hoà n toà n đúng:
- Äây chẳng phải là phục vụ khác hay sao?
- Anh hai, anh xấu lắm!
Cô gái đỠmặt lên, tá»±a hồ như vừa vui mừng vừa tức giáºn lưá»m hắn má»™t cái, sau đó thấp giá»ng nói:
- Ngoà i nói chuyện phiếm ra, anh hai còn muốn loại phục vụ gì khác không?
- Nói chuyện phiếm là được rồi, nói chuyện phiếm là được rồi!
Trần Thái Trung gáºt gáºt đầu:
- Chỉ là thá»i gian cá»§a anh rất ngắn, nói má»™t lúc thôi được không?
- Äi theo em, anh hai.
Cô gái để thõng bà n tay xuống sau đó dùng đôi tay nhá» lạnh như băng nắm lấy đôi tay to bè nóng như lá»a cá»§a hắn rồi nhanh chóng Ä‘i ra ngòai.
- Hắc quả phụ đấy, hôm nay lại kiếm được hà ng tốt rồi!
Má»™t ngưá»i bảo vệ ở bãi đỗ xe nhìn hai ngưá»i bá»n há» rá»i Ä‘i thì thở dà i lắc đầu:
- Tại sao trên thế giới .......
- Cáºu cằn nhằn cái gì chứ?
Cái tên bảo vệ bên cạnh ra vẻ:
- Tà nữa cô ta sẽ quay lại, lúc đó cáºu yêu cầu chẳng phải là được sao? Trên thế giá»›i có nhiá»u ngưá»i như thế, cáºu nắm được trái tim cá»§a cô ta sao?
Cô gái dẫn Trần Thái Trung qua bảy tám ngã rẽ, sau đó tá»›i má»™t con ngõ nhá», đằng trước có má»™t tòa nhà nhá» hai tầng.
- Chỗ nà y mà đáng giá đến hai mươi đồng sao?
Phó trưởng thôn đại nhân hÆ¡i há hốc mồm ra. Ở trong phòng ngoại trừ có má»™t cái giưá»ng lá»›n và má»™t cái ghế ra thì chẳng còn có gì cả. Không phải là chá»§ nhân ở đây ăn ở giản dị, mà là dưá»ng như không gian nÆ¡i đây có sắp đặt má»™t đồ váºt nà o cả.
- Không phải là còn có em hay sao?
Cô gái cưá»i ngá»t ngà o:
- ÄÆ°á»£c rồi, anh bảo là muốn trò chuyện má»™t chút gì mà phải không?
Vừa nói, cô gái vừa cởi chiếc áo khoác ở trên ngưá»i, thuáºn thế lại cởi cả chiếc váy ngoà i cá»§a mình ra. Lúc nà y thân thể cô đã lá»™ ra hai chiếc đùi thon dà i chỉ còn mặc má»™t chiếc quần giữ ấm và má»™t chiếc quần lót hÆ¡i má»ng.
- Mặc quần áo và o Ä‘i, trá»i lạnh đó!
Trần Thái Trung liá»n cảm thấy mất hứng, hóa ra là váºy sao? Muốn quyến rÅ© anh đây à ? Việc nà y chúng ta không thể nà o!
Nói thá»±c, hắn vì biết mình đã nhìn lầm nên trong lòng cảm thấy không thoải mái. Má»™t cô gái bé nhá» thanh thuần như váºy không ngá» lại là ... Khiến cho hắn có chút cảm giác bất bình tuy nhiên, tại sao lại bất bình thì hắn lại không thể hiểu được.
Nhưng chưa hết, cô gái còn chưa kịp mặc quần áo và o thì "ầm ầm" má»™t tiếng, cánh cá»a nặng nỠđã bị đá văng, bảy tám tên đà n ông hùng hổ vá»t tá»›i.
- Thằng nhóc kia, mà y dám quyến rũ bạn gái của tao sao? Nói đi, mà y muốn tao kêu công an hay là giải quyết riêng đây?
Má»™t thanh niên cao lá»›n khác thưá»ng, có cái đầu bóng loáng Ä‘ang khoanh tay lại, lạnh lùng nhìn Trần Thái Trung.
Bẫy, đây chÃnh là cái bẫy, cái bẫy mà ông cha ta hay gá»i là "Tiên nhân khiêu"
Äúng thế, quả nhiên là tiên nhân khiêu!
Chú thÃch: * Tiên nhân khiêu chỉ má»™t loại bẫy dùng nữ sắc để lừa gạt. Thông thưá»ng là do hai ngưá»i nam nữ phối hợp vá»›i nhau. Ngưá»i nữ dùng tình dục để câu dẫn đà n ông, đến khi hai ngưá»i sắp thân máºt cá nước vá»›i nhau thì ngưá»i nam xuất hiện bắt kẻ thông dâm và cưỡng chế cướp lấy tà i sản.
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký của Goncopius
02-02-2011, 02:20 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 11: Cà ng túm thì cà ng gây rối.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Vá» mặt lương tâm mà nói, đãi ngá»™ như thế nà y cÅ©ng là không kém rồi. Bá»™ dạng Trần Thái Trung cao lá»›n, hÆ¡n nữa, vừa thấy đã là loại trẻ còn hôi sữa. Kẻ bà y trò “tiên nhân khiêu†kia cÅ©ng không định bức hắn đến mức thái quá. Nếu không thì dù là đưa ra pháp luáºt hay giải quyết riêng tư thì chuyện phải đánh cho hắn má»™t chặp là không thể thiếu được.
- ÄÆ°a ra pháp luáºt hay là giải quyết riêng tư đây?
Trần Thái Trung nhìn mấy gã nà y. Không nghi ngá» gì, bá»n chúng Ä‘á»u là loại ngưá»i hung hãn, dữ tợn, hai tay còn cầm theo gáºy gá»™c nữa.
Dám chắc là giải quyết riêng tư thôi. Tuy nhiên, hắn lại muốn đưa ra pháp luáºt, tuyệt đối không giống vá»›i đối phương.
Nói tháºt, khi ở Tiên giá»›i, Trần Thái Trung đắc tá»™i vá»›i nhiá»u ngưá»i như váºy không phải là không có lý do. Má»™t trong số các nguyên nhân chÃnh là hắn là m việc đôi khi tháºt sá»± có tÃnh gây rối. HÆ¡n nữa, lúc hắn đã háºn kẻ nà o thì Ä‘á»u đưa ra những thá»§ Ä‘oạn có vẻ thiếu đạo đức hÆ¡n so vá»›i bình thưá»ng.
Lúc nà y, hắn đã háºn cái tên gia há»a nà y rồi, tất nhiên là phải tÃnh kế hạ gục đối phương cho tá» tế. “Tiên nhân khiêu†đối vá»›i thân thể hắn thì không có uy hiếp gì đáng kể cả, nhưng đối vá»›i cảm xúc cá»§a hắn thì lại xúc phạm quá lá»›n.
- ÄÆ°á»£c rồi, giải quyết riêng tư. Thế biện pháp sẽ thế nà o?
À, ngưá»i nà y có vẻ láu lỉnh nhỉ? Hai thanh niên đầu trá»c không kìm nổi đánh giá hắn má»™t lượt từ trên xuống dưới.
Trần Thái Trung ăn mặc không tÃnh là đẹp, hÆ¡n nữa, cÅ©ng không đến mức lịch sá»± như những ngưá»i khác. Ở thôn Äông Lâm Thá»§y lại thiếu nước nên trên quần áo có khá nhiá»u nếp nhăn.
Tuy nhiên thói quen ăn mặc cá»§a ngưá»i thà nh phố dù sao cÅ©ng có khác biệt nhất định vá»›i thói quen cá»§a ngưá»i ở nông thôn. Gã thanh niên chỉ liếc mắt má»™t cái đã nháºn ra, ngưá»i nà y có lẽ là ngưá»i thà nh phố, hoặc Ãt ra cÅ©ng là loại nông dân đã và o thà nh phố nhiá»u năm bị đồng hóa rồi.
“Dê béo đâyâ€, gã đầu trá»c bÄ©u môi:
- Ừ, xem ra là mà y thức thá»i đấy. mà y lấy ra má»™t …. ba nghìn đồng Ä‘i, thì bá»n tao thả cho mà y Ä‘i.
- Ba nghìn ư? Không phải là nhiá»u lắm.
Trần Thái Trung gáºt đầu rồi đưa tay xuống túi tiá»n, vừa rút má»™t phát đã ra ngay má»™t táºp tiá»n mệnh giá năm mươi đồng. Äây chÃnh là số năm nghìn đồng mà hắn dá»± định để mua TV.
Trước mặt má»i ngưá»i, hắn tùy tiện xé cái bao táºp tiá»n, cÅ©ng không đỠphòng gã thanh niên đầu trá»c kia chá»™p mất.
- Chỉ có bấy nhiêu thôi. Tôi cũng không cần so đo với anh.
- Thế coi như là tôi với anh đã giải quyết xong rồi nhé.
Trần Thái Trung không há» nhưá»ng bước, theo dõi gã. Trên mặt tuy rằng vẫn còn vẻ sợ hãi, nhưng cÅ©ng có và i phần quyết tuyệt.
- Äó là năm nghìn. Còn lại hai nghìn là cá»§a tôi.
- Lão đại,
Má»™t gã thanh niên đầu trá»c cầm cây gáºy nháy mắt, trong ánh mắt có vẻ hÆ¡i phức tạp.
- Trừ phi các ngưá»i giết tôi Ä‘i.
Trần Thái Trung thản nhiên nhìn bá»n há», trong lòng có chút hÆ¡i đắc ý.
“Hừ chúng mà y thấy được, nhưng không lấy được, tình huống nà y có vẻ buồn bá»±c khó chịu nhỉ?†Khi tÃnh kế vá»›i ngưá»i ta thì EQ cá»§a hắn tuyệt đối không có khiếm khuyết gì cả. Mà có lẽ, EQ cá»§a hắn cÅ©ng chưa từng có khiếm khuyết, chẳng qua là chỉ có phương hướng có chút sai lầm thôi.
- Lão tỠgiết mà y chỉ là chuyện trong và i phút thôi.
Tên cầm gáºy kia rống lên giáºn dữ. Gã không thÃch cái vẻ mặt như thế nà y cá»§a Trần Thái Trung.
- Mà y cứ thỠxem, cháu trai.
Trần Thái Trung nghiêng mắt nhìn hắn, cưá»i chế nhạo.
“Lắm tiên nhân như thế muốn giết tao tao còn không chết. Má»™t kẻ gầy yếu như mà y mà cÅ©ng không biết xấu hổ nói ra những lá»i như thế?†Äối phương cho hắn là m Lão Tá», hắn cá»±c kỳ khó chịu rồi. Tuy nhiên, hắn lại cà ng mong chỠđối phương trở mặt đến giết ngưá»i diệt khẩu vá»›i hắn. Như thế thì lúc hắn ra tay sẽ không phải kiêng dè cái gì nữa.
- Mẹ nó chứ!
Gã thanh niên cầm theo gáºy gá»™c đã xông lên lại bị gã trá»c đầu cản lại. Gã trá»c đầu nheo mắt nhìn hắn má»™t chút rồi nói:
- Nhìn không ra còn nói được cái gì?
Cầm tiá»n thì tháºt thống khoái rồi, nhưng còn Ä‘iểm mấu chốt là lại có gan mắng chá»i trước mặt ngưá»i ta. Äây chỉ có thể nói là ngưá»i trên thôi. Tuy nhiên, đầu trá»c cÅ©ng không cần quan tâm.
- Tốt lắm, mà y chá»i ngưá»i ta. Thế thì còn lại hai nghìn …. Không trả mà y được.
- Không trả à ? Thế thì tháºt là tốt quá,
Trần Thái Trung bắt đầu cưá»i hì hì.
- Ha ha, tao còn hy vá»ng là mà y không trả chứ. Như thế thì tao ra tay cÅ©ng không áy náy gì nữa rồi.
Nói xong, hắn vừa nhấc tay lên đã ra hai phát tát thẳng và o mặt hai gã to cao lá»±c lưỡng bên ngoà i, thuáºn thế đá thêm má»™t cước. Còn gã đã mở mồm nói lá»i vô lá»… thì nhất thá»i bị hắn chém xuống chặt đứt bắp chân.
Gã cầm gáºy buông tay luôn, ôm bắp chân la hét rầm rÄ© Ä‘au đến mức nằm trên mặt đất lăn qua lăn lại, từng giá»t mồ hôi to như hạt Ä‘áºu tuôn xuống không ngừng.
Gã đầu trá»c há hốc mồm, hồi lâu má»›i phản ứng lại được, tức giáºn gầm lên má»™t tiếng, rút ra má»™t con dao nhá»n bên hông, hung tợn đánh tá»›i:
- Thằng ranh con, muốn chết!
- Thực ra tao không nỡ giết mà y.
Trần Thái Trung vừa nhấc tay đã tóm được cây dao trên tay đối phương, tay hắn khẽ phát lực, “keng†một tiếng, con dao găm kia đã bị hắn chặt đứt.
“Äây là dao găm mà mình lấy từ bên bá»™ đội đặc chá»§ng vỠđấyâ€, đầu trá»c quả tháºt là choáng váng, xem con dao duy nhất còn lại cÅ©ng không biết nên nói gì nữa.
- ÄÆ°a tiá»n cá»§a tao ra đây.
Trần Thái Trung cÅ©ng không để ý đến gã, bà n tay đút và o túi tiá»n cá»§a đối phương, rút ra táºp tiá»n, cưá»i hì hì tung tung trên tay.
- Muốn đánh nữa không?
Lúc nà y, hắn mỉm cưá»i mà trong mắt ngưá»i khác thì tháºt sá»± đáng sợ như ma quá»·.
- Non xanh không đổi, nước biếc còn lưu. Anh bạn, để lại cái tên đi.
Có ngưá»i cất giá»ng nói.
Ngưá»i nói không ngá» lại là kẻ đầu sá» gây ra sá»± tình kia. Thoạt nhìn thì là má»™t cô gái vô cùng hồn nhiên, trong sáng, nhưng ánh mắt lại toát ra sá»± thù háºn, nhìn chằm chặp và o Trần Thái Trung.
- Hắc quả phụ tôi sẽ không bỠqua cho anh đâu.
Äà n bà , quả là động váºt không thể nói lý được. Trần Thái Trung liếc nhìn cô nà ng vá»›i vẻ hÆ¡i kỳ quái, gáºt đầu nói:
- A, hóa ra là gà mái gáy sáng à . Tuy nhiên, cô cho là tôi sẽ bỠqua cho cô ư?
Lá»i nói nà y tháºt sá»± rất khó nghe, nhưng Hắc quả phụ dưá»ng như trình độ há»c vấn không cao, nghe thà nh ngữ nà y không hiểu được. Sắc mặt cô ta lại biến đổi:
- Sao nà o? Anh quả tháºt là phải Ä‘uổi táºn giết tuyệt ư?
- Äồ đà n bà , cô câm miệng Ä‘i.
NÃn nhịn ná»a ngà y giá»i, cuối cùng Trần Thái Trung cÅ©ng bạo phát cái trái tÃnh trái nết cá»§a hắn. Tay hắn vừa nhấc lên thì mồm Hắc quả phụ đã phải ngáºm lại, không phát ra được thanh âm nà o. Äây không phải là điểm huyệt mà là “Mạc Ngôn Thuáºt†cá»§a tiên gia.
Nhìn đến đại tá»· ngà y nà o cÅ©ng miệng mồm xoe xóe, giá» thì sống chết không phát ra tà xÃu thanh âm nà o, đám đà n ông tao nhìn mà y mà y nhìn tao, trong mắt trà n ngáºp sá»± sợ hãi. Tháºm chÃ, đến cả cái tên đã bị chặt đứt chân kia cÅ©ng sợ đến mức ngáºm mồm ngừng kêu rên. Hiện tượng nà y, tháºt sá»± là vượt quá khả năng giải thÃch cá»§a bá»n chúng.
Sau đó, những gì Trần Thái Trung là m lại là m cho bá»n há» suốt Ä‘á»i không quên được.
“Khụ khụ†Trần Thái Trung ho nhẹ hai tiếng, hai tay chuyển động, trên mặt chÃnh trá»±c nghiêm nghị, giống như lãnh đạo tổng kết má»™t cuá»™c diá»…n thuyết trước phái Ä‘oà n:
- Hôm nay đây, xảy ra chuyện như thế nà y, tôi là ngưá»i ….vô cùng nuối tiếc. Tôi tổng kết lại nhé, xem như là báo cáo giai Ä‘oạn.
Miệng lưỡi công chức là m hắn sinh nghiện rồi. Gần đây ở thôn Äông Lâm Thá»§y, khi là m báo cáo cái tên Lý Phà m Äinh kia chỉ biết nói lá»i thô tục, trình độ kém hắn còn xa. Hắn đã ngứa ngáy mà phải nhịn lâu lắm rồi
- Các anh đã phạm và o rất nhiá»u sai lầm. Tháºt sá»±, sai lầm tháºt sá»± là rất nhiá»u. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, sai lầm nghiêm trá»ng nhất, chÃnh là không nên trêu chá»c đến tôi. Các anh liệu có thể trêu được tôi sao? Không thể trêu và o được. Cho nên đây là má»™t sai lầm rất nghiêm trá»ng. Äúng ….. Nhưng mà , tôi khoan hồng độ lượng. Tôi không so Ä‘o, tôi cÅ©ng đã định cho các ngưá»i tiá»n. Ừ, là ba nghìn đồng chứ không phải là năm nghìn đâu.
Trần Thái Trung nghiêm túc giải thÃch.
Hắn chÃnh là đang là m việc mà ngà y xưa hắn thÃch nhất: đánh ngã đối thá»§ rồi sau đó chà đạp và tà n phá ý chà cá»§a đối thá»§. Hắn vô cùng thÃch cái cảm giác nà y. Mà cái sở thÃch nà y thì cÅ©ng thà nh thói quen mất rồi, cÅ©ng vì thế mà tạo ra vô số kẻ thù không đội trá»i chung vá»›i hắn ở Tiên giá»›i.
- Tôi thực sự là định cho,
Vẻ mặt cá»§a hắn rất thà nh khẩn, nhưng không thể nghi ngá» gì, hắn Ä‘ang nói báºy. Còn lại có hai nghìn, sao mua nổi cái TV 29 inch? HÆ¡n nữa, hắn cÅ©ng không định mua cái có 25 inch.
- Nhưng mà , các ngưá»i không quý trá»ng cÆ¡ há»™i nà y.
Trần Thái Trung cháºm rãi lắc đầu. Vẻ mặt cá»§a hắn diá»…n biến thà nh ra vô cùng Ä‘au đớn.
- Tuy nhiên, chÃnh là má»™t …. Vẫn chưa toại nguyện. Tôi đã đưa ra giá phải trả, ba nghìn, còn Ãt sao?
Hắn nhấn mạnh, cưá»ng Ä‘iệu ba nghìn nà y, đương nhiên là có mục Ä‘Ãch. Hắn chÃnh là muốn đối thá»§ có cảm nháºn rõ rà ng má»™t chút vá» ná»—i Ä‘au khổ khi con vịt trong nồi rồi còn vá»— cánh bay Ä‘i.
Trần Thái Trung hiểu được cái cảm giác Ä‘au đớn nà y, cÅ©ng không bởi vì mình rá»i Ä‘i mà tiêu tan Ä‘i được. Cái cảm giác sinh ra khi hối háºn nà y nhất định sẽ giúp ngưá»i ta trong má»™t cÆ¡ số ngà y tháng sau nà y vô tình nhá»› lại mà đau xót.
Äó má»›i là mục Ä‘Ãch thá»±c sá»± cá»§a hắn. Cho dù là đánh gãy má»™t chân anh, anh có Ä‘au cÅ©ng chỉ Ä‘au đến hai tháng. Ta phải là m sao để cho anh cứ muốn đứng lên là thấy Ä‘au rồi, chứ không chỉ là có hai tháng thôi. Anh cứ ngồi đó mà mÆ¡ Ä‘i.
- Cho nên, tôi là m tất cả những Ä‘iá»u nà y, Ä‘á»u là do các ngưá»i bức tôi. Tháºt sá»±,
Trần Thái Trung vẫn tiếp tục bộc bạch. Hắn còn chưa chơi đủ.
- Và dụ như anh Ä‘i, anh bảo tôi là m Lão Tá»â€¦..
Tay hắn chỉ vỠgã bị gãy chân,
- nhưng anh bị chặt đứt chân rồi, tôi giá» không còn bá»±c bá»™i nữa. Má»i ngưá»i xem, tôi có phải là rất biết nói đạo lý không?
Nhìn bá»n chúng Ä‘au đớn như cha chết mà không rên lên được má»™t tiếng, má»™t chút ý tứ phối hợp diá»…n xuất cÅ©ng chả có, Trần Thái Trung cảm thấy hÆ¡i không hà i lòng rồi. Rốt cuá»™c, hắn quyết định:
- Trò chÆ¡i nà y, chÆ¡i đến đây là được rồi. Ngưá»i phà m trần thì vẫn là ngưá»i phà m trần, chà đạp má»™t chút cÅ©ng chả hay ho gì.
- ÄÆ°á»£c rồi, anh chặt tay Ä‘i. Tôi không thÃch cái bá»™ dạng anh ôm cánh tay.
Trần Thái Trung Ä‘i đến trước mặt gã đầu trá»c, đưa tay ra chém xuống như dao. Hai cánh tay đầm đìa máu chảy láºp tức rÆ¡i xuống mặt đất. Kỳ quái chÃnh là chá»— cụt tay cá»§a gã đầu trá»c không hỠđổ tà máu nà o.
- Cô thÃch được ngưá»i ta cưỡi hả,
Trần Thái Trung chỉ và o Hắc quả phụ. à cưá»i trên mặt hắn khiến cô ta không kìm nổi co rút cả ngưá»i và o,
- Váºy được rồi, tôi giúp cô việc nà y.
Trong đôi mắt tháºt to cá»§a cô gái lá»™ ra vẻ cầu xin. Nhưng cô ta không nói nên lá»i, mà Trần Thái Trung cÅ©ng giống như không trông thấy gì hết.
“Cô thì ngon rồi, lại còn không định buông tha tôi cÆ¡ mà ? Hắc, vừa lúc, tôi cÅ©ng không muốn buông tha cô.†Ngay sau đó, trong đầu mấy tên đà n ông xung quanh đó đồng thá»i xuất hiện má»™t ý niệm không thể khống chế nổi trong đầu: Äại tá»·, Hắc quả phụ ….. chúng ta muốn cưỡi lên cô.
Nhìn má»i ngưá»i tiến đến gần, trong nháy mắt Hắc quả phụ đã bị đặt lên giưá»ng. Trần Thái Trung cưá»i ha hả, ống tay áo rung lên, má»™t vách tưá»ng cá»§a tầng lầu nhất thá»i không cánh mà bay.
Bụi bặm bay lên không trung. Hắn đã không thấy tung tÃch đâu nữa. trên không trung chỉ còn lưu lại má»™t câu:
- Hừ, không ngỠlại dám để tình thương của ta cho cái loại gái đê tiện nà y. Coi như chúng ta quyết định rồi, việc nà y, không thể để yên được.
Kỳ tháºt vá»›i hắn thì việc nà y đã xong rồi. Nhưng Trần Thái Trung là ai? Là m cho ngưá»i ta ấm ức, hắn là nhân váºt số má»™t. Ừ, các ngưá»i cứ dần dần lo lắng mà đỠphòng Ä‘i.
Theo lương tâm mà nói, từ má»™t số khÃa cạnh nà o đó thì Trần Thái Trung bị quần tiên hợp lá»±c đánh cho rÆ¡i xuống Nhân giá»›i tái sinh không phải là không có nguyên nhân. Kẻ nà y là m việc tháºt sá»± rất tinh quái.
Theo bức tưá»ng đổ sầm sáºp xuống, mấy gã Ä‘ang đè lên Hắc quả phụ má»›i như tỉnh má»™ng lại:
- A…. mình đang là m cái gì thế nà y?
Tiếp nháºn ánh mắt hoang mang cá»§a bá»n chúng, là những ngưá»i qua đưá»ng Ä‘ang lui tá»›i.
- Ô nà y, ở đây lúc nà o bắt đầu bị cưỡng chế phá bá» và di dá»i đấy? Không phải nói ở đây được thu mua là m Ä‘iểm váºn chuyển hà nh khách hay sao?
Có ngưá»i nhìn thấy Hắc quả phụ Ä‘ang để lá»™ cảnh xuân sắc thì tiếp:
- Hình như là ….. hình như là phá bá» và di dá»i Ä‘i nÆ¡i khác ….. mà cái cô chá»§ xinh đẹp kia muốn là m gì thế?
- Chỗ nà o? Chỗ nà o đâu?
Má»™t lá»i vừa thốt ra, nhất thá»i bốn phÃa lòi ra cả 180 ngưá»i rảnh rá»—i mà đi tá»›i.
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:20 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 12: Nữ chủ tịch quân ủy.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Khi tất cả má»i ngưá»i ở đó đồng thanh khiển trách hà nh động phá bá» và di dá»i vô văn hóa cá»§a công ty bất động sản thì Trần Thái Trung đã sá»›m lên xe taxi, Ä‘i tá»›i má»™t siêu thị ở thà nh phố Phượng Hoà ng.
Chuyện hôm nay đã khiến hắn tìm lại được cảm giác thống khoái trà n trá» mà đã lâu lắm rồi không gặp. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, sá»± thống khoái nà y là không nên rồi. Cái thói quen nà y cÅ©ng không phải chuyện tốt đẹp gì mà đồng thá»i chuyện nà y còn mang lại cho hắn chút buồn rầu. “Chỉ số cảm xúc cá»§a mình, chẳng lẽ tháºt sá»± là thấp đến thế sao?â€
Vốn dÄ© hắn định ở nhà và i ngà y rồi Ä‘i mua má»™t cái TV mang vá» thôn Äông Lâm Thá»§y. Nhưng sá»± khó chịu nà y lại nhắc nhở hắn, hay là hôm nay Ä‘i mua TV luôn Ä‘i?
Mua má»™t cái TV 29 inch cá»§a Äà i Loan sản xuất mang vá» nhà cho cha mẹ dùng, còn cái TV 18 inch ở nhà đang dùng kia thì mang đến Äông Lâm Thá»§y. Äây xem như là từ khi hắn từ Äông Lâm Thá»§y trở vá» thì đột nhiên nảy lòng hiếu đạo. Theo lý thuyết thì có thể coi là đã gia tăng mức độ tình cảm vá»›i gia đình không?
Thá»i Ä‘iểm cuối năm 1996, TV 29 inch Ä‘á»u có giá trên ba nghìn, loại rẻ nhất là Rover cÅ©ng đến ba nghìn hai. Mà Trần Thái Trung cÅ©ng không tÃnh đến chuyện quần áo, cà ng không ổn chÃnh là hắn vừa má»›i chiến xong má»™t tráºn, lúc sắp rá»i Ä‘i lại còn dùng má»™t chiêu há»§y luôn bức tưá»ng kia. Lúc đó nhìn thì tiêu sái, nhưng lại là m cho ngưá»i hắn bẩn như há»§i, trông cứ giống giống ông nông dân.
Chẳng mấy mà đến Tết, những ngưá»i kinh doanh không Ãt, khu vá»±c Ä‘iện gia dụng cÅ©ng khá nhiá»u. Nhưng cứ như cố tình, không có nhân viên bán hà ng nà o tình nguyện để ý đến hắn cả, không ai cho rằng cái ngưá»i thanh niên đầy bụi bặm nà y lại có thể mua được loại TV tốt nhất.
Theo lý mà nói thì Trần Thái Trung sẽ không vì chuyện không có ai để ý tá»›i mình mà tÃch cá»±c hÆ¡n. Hắn vốn là ngưá»i cẩu thả. HÆ¡n nữa, hắn cÅ©ng không quen lúc Ä‘ang Ä‘i lại thì bị ngưá»i khác quấy rầy. Tiên nhân mà , phần lá»›n là ưa thanh tịnh.
Nhưng hôm nay hắn lại cho rằng cần phải tÃch cá»±c hÆ¡n. Bởi vì Ä‘iá»u đó sẽ chứng minh là hắn không phải là má»™t kẻ lừa gạt. Äúng váºy, hắn là ngưá»i trung thá»±c mà .
- Cái TV nà y không tồi, giá bao nhiêu tiá»n váºy?
Hắn chỉ và o má»™t chiếc TV nước ngoà i, lá»›n tiếng há»i:
- Nhân viên bán hà ng đâu rồi? Ngưá»i đâu? Chết hết rồi à ?
Lá»i nói cá»§a hắn vừa thốt ra thì đã thấy hối háºn. Sao mìn thối miệng thế nà y.
- À, nhân viên bán hà ng, nhân viên bán hà ng đâu rồi?
Hắn tá»± giác sá»a chữa vụ lá»—i mồm vừa rồi rất nhanh, không biết rằng má»™t tiếng mắng kia đã sá»›m lá»t và o tai bốn năm nhân viên bán hà ng rồi. Chỉ có Ä‘iá»u, má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang chăm sóc các khách hà ng cá»§a mình, chỉ có thể coi như mắt mù tai Ä‘iếc.
Chỉ có Ä‘iá»u, ở bất cứ táºp thể nà o, cÅ©ng Ä‘á»u có ngưá»i không đủ hà m dưỡng. Có má»™t cô bán hà ng chừng hai mươi tuổi máºp mạp là không là m gì. Vốn dÄ©, cô Ä‘ang định giá»›i thiệu sản phẩm vá»›i má»™t đôi thanh niên có vẻ như là ngưá»i yêu. Nhưng khi cô nghe được câu nói đó thì ngẩng đầu lên nhìn hắn, lá»›n tiếng mắng má»™t câu:
- Mắt anh mù à ? Giá ghi trên biển kia thôi.
Ặc, Trần Thái Trung bị câu nói nà y chẹn há»ng hÃt và o má»™t ngụm khà lạnh, cái đầu hÆ¡i cúi xuống má»™t chút. Ừ, không tồi, trước mặt quả tháºt là có má»™t tấm biển, bên trên viết giá trị chiếc TV là 8999 tệ.
- Vô nghĩa.
Äầu hắn hÆ¡i hÆ¡i bốc há»a. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Ãt nhất là có phân ná»a cÆ¡n tức nà y là tá»›i từ cô gái bán hà ng máºp mạp kia. Còn má»™t ná»a nữa, hắn cÅ©ng ngạc nhiên phát hiện ra, chÃnh là tiá»n giấy, à h quên, tiá»n ý, trong má»™t số trưá»ng hợp má»›i có chút hữu dụng thôi. Tiá»n trong túi mình, tháºt sá»± là rất thiếu.
- Cá»§a nước ngoà i nên to nhỉ? Äắt tháºt đấy!
Cô máºp bán hà ng kia đã chuyển sá»± chú ý đến chá»— nà y, cảm thấy đó cÅ©ng là tÃnh cách cá»§a ngưá»i mua hà ng, cho nên để việc tiếp đón đôi tình nhân trẻ tuổi kia qua má»™t bên, chạy vá»™i tá»›i. Cô không muốn bị mất khoản phần trăm hoa hồng có thể thuá»™c vá» mình.
- Mua không nổi phải không? Mua không nổi thì còn to tiếng cái gì?
Cô cưá»i lạnh.
- TV đen trắng có bán ở dưới tầng hầm. Còn ở đây là bán TV mà u.
Trần Thái Trung lại nghẹn tiếp phát nữa. Hắn có vẻ thẹn quá hóa giáºn, rốt cuá»™c không nhịn nổi, nổi khùng lên:
- Mua không nổi ư? Hừ, tôi chi muốn chống lại sá»± Nháºt hóa mà thôi. Äồ váºt nà y ná» cá»§a Nháºt Bản, có cho tôi cÅ©ng không thèm.
- Chống lại sá»± Nháºt hóa?
Cô bán hà ng nhất thá»i sững sỠđứng đó.
Xuyên không! Uy lực của xuyên không, rốt cuộc cũng phát huy.
Suốt Ä‘á»i nà y, Trần Thái Trung vẫn sống má»™t cách đần độn, chỉ lo tu luyện. Quốc gia có phát sinh đại sá»± gì, tất thảy hắn Ä‘á»u không nhá»› rõ. Kinh tế có những giai Ä‘oạn nà o, có những sá»± việc gì dẫn dắt đến việc phát sinh các quyết sách hắn cÅ©ng hoà n toà n không biết gì.
Cho nên, ở thá»i Ä‘iểm khi má»›i bị xuyên không trở vá», hắn tháºt sá»± rất ảo não. Bởi vì hắn không thể lợi dụng BUG để kiếm tiá»n. Tiên gia tuy rằng không cần quan tâm đến cuá»™c sống kim tiá»n ở nhân gian, nhưng hắn muốn để cho cha mẹ hắn được sống những ngà y tháng hạnh phúc má»™t chút.
Thế nhưng trong trà nhá»› vá» Ä‘á»i trước, hắn không có mấy những ấn tượng vụn vặt mà thôi. Và dụ như là không biết là năm 2008 hay là năm 2018 gì đó là Trung Quốc đăng cai Thế váºn há»™i Olypmic. Rồi lại trước Thế váºn há»™i Olympic rất nhiá»u năm, trong nhân dân Trung Quốc có phong trà o chống loại sá»± Nháºt hóa. Chứ còn thì cho dù là cả Ä‘á»i thà nh tiên thì Trần Thái Trung cÅ©ng vẫn là má»™t ngưá»i trẻ tuổi Ä‘ang tiến bước, không có khả năng hoà n toà n không biết gì đối vá»›i các sá»± kiện nà y. Äáng tiếc lúc nà y là năm 1996, phong trà o chống Nháºt hóa còn chưa hình thà nh. Cho nên lá»i nói nà y cá»§a Trần Thái Trung tuy rằng rất có tÃnh dá»± Ä‘oán, nhưng cÅ©ng khiến cho cô gái bán hà ng kia không thể hiểu nổi.
- Mua không nổi thì chÃnh là mua không nổi. Còn nói là cái gì mà chống hà ng Nháºt cÆ¡ chứ?
Cô máºp cưá»i lạnh,
- Bây giá» cÅ©ng không phải là thá»i Ä‘iểm kháng chiến, chống Nháºt hóa, thế thì anh có thể Ä‘i mua hà ng Philips.
TV Philips lại cà ng đắt. à cô bán hà ng là nhằm chế giễu hắn, đương nhiên là phải giới thiệu cho hắn loại hà ng đó.
- Tôi muốn á»§ng há»™ sản phẩm trong nước. Äúng, chÃnh là các sản phẩm trong nước sản xuất. Tôi là cán bá»™ nhà nước, phải là m gương.
Trần Thái Trung dõng dạc nói:
- TV trong nước sản xuất để ở chỗ nà o?
Hắn muốn thoát khá»i cái cô bán hà ng má» nhá»n nà y.
- Anh á? Cán bộ nhà nước?
Cô máºp nhìn hắn từ trên xuống dưới, rồi cưá»i khúc khÃch ra tiếng. Ngưá»i như ngưá»i há»§i hò hét, hÆ¡n nữa, thoạt nhìn má»›i chỉ là thanh niên chừng mưá»i mấy tuổi, thế mà dám xưng là cán bá»™ nhà nước ư?
- Nếu anh mà là cán bá»™ nhà nước, thì tôi chÃnh là chá»§ tịch quân á»§y.
Cô gái cưá»i đến độ nghiêng ngả. Có đánh chết cô, cô cÅ©ng không tin nổi những lá»i nà y.
- Tiểu Trần, giác ngá»™ cá»§a cáºu rất cao.
Má»™t tiếng nói vang lên từ phÃa sau Trần Thái Trung. Äó là má»™t ngưá»i trung niên, dáng ngưá»i phúc háºu, đầu hÆ¡i hói, bên cạnh còn dắt theo má»™t cô bé xinh đẹp chừng 18, 19 tuổi.
- Nói cho cùng, cán bộ nhà nước cần phải ủng hộ hà ng nội.
Ngưá»i trung niên vá»— tay nhè nhẹ, cưá»i tá»§m tỉm Ä‘i tá»›i nhìn hắn.
- Sao thế? Không biết tôi à ?
- Ông…. ông hình như là ngưá»i ở trong tổ kiểm tra?
Trần Thái Trung cau mà y trả lá»i. Trà nhá»› cá»§a hắn kỳ thá»±c vốn là không tồi, chỉ cần hắn muốn nhá»› cái gì thì dẫu cho có qua mấy trăm năm cÅ©ng không quên được.
Ngưá»i trung niên nà y chÃnh là ở tổ kiểm tra. Nếu như Trần Thái Trung có quan tâm đánh giá tổ kiểm tra đã từng sát hạch hắn thì sẽ nháºn ra ngay. Ngưá»i trung niên nà y chÃnh là vị đã phản bác lại những gì hắn mong đợi. Hiểu biết cá»§a ngưá»i nà y vá» hắn cÅ©ng có vẻ không nhiá»u như những ngưá»i khác.
- Ừ, là m quen má»™t chút nhé. Tôi là Äoạn Vệ Dân, là m ở Ban Tuyên giáo cá»§a Thị á»§y.
Ngưá»i trung niên khẽ cưá»i, đưa tay ra:
- Ha ha, cáºu là m cái gì mà cả ngưá»i bụi bẩn hết thế hả?
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:21 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 13: Phải có chút thà nh tÃch.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
- Thôn Äông Lâm Thá»§y chúng tôi vốn là má»™t nÆ¡i thiếu nước.
Trần Thái Trung cÅ©ng bắt tay Äoạn Vệ Dân, thuáºn tay cÅ©ng gãi gãi đầu, nói:
- Tôi lại ngồi xe đưá»ng dà i vỠđây, cho nên má»›i thà nh ra thế nà y.
- À, tôi quên mất là cáºu Ä‘ang Ä‘i xuống đơn vị tạm thá»i rèn luyện.
Äoạn Vệ Dân cưá»i khẽ, nghÄ© đến lại nhá»› ra chuyện lúng túng vá»›i cấp báºc cá»§a Trần Thái Trung.
- Ha ha, thế nà o? Có vất vả không?
“Tạm thá»i rèn luyệnâ€? Nữ chá»§ tịch quân á»§y máºp ú đứng bên cạnh nhất thá»i trợn tròn mắt. Tuy rằng cô không nhiá»u tuổi lắm, nhưng cÅ©ng biết, ngưá»i có thể sá» dụng mấy chữ “tạm thá»i rèn luyện†đương nhiên chỉ có cán bá»™ nhà nước.
Tướng mạo và điệu bá»™, chức tước cá»§a Äoạn Vệ Dân cá»±c ổn, tuyệt không có khả năng thông đồng vá»›i gã dân công nà y để lừa mình. à thức được vấn đỠnà y, cô bán hà ng máºp ú lùi vá» phÃa sau má»™t bước, định lén rút lui.
Äá»™ng tác cá»§a cô nà y thì Äoạn Vệ Dân có nhìn thấy, nhưng ông ta Ä‘i so Ä‘o là m gì. Trần Thái Trung cÅ©ng chú ý tá»›i, nhưng trước mặt có lãnh đạo ở đây, hắn cÅ©ng không muốn vì đấu võ mồm nhất thá»i mà lại để lại ấn tượng không tốt đẹp gì vá»›i ngưá»i cá»§a Ban Tuyên giáo.
- Vất vả nhưng cũng chưa đến mức phải nói ra.
Trần Thái Trung lắc đầu.
- Tuy nhiên, ở cái thôn đó, Ä‘iá»u kiện tháºt sá»± là rất kém…. Äá»u là m cho ngưá»i ta rất lo lắng.
Nói tá»›i đây lại nhá»› đến những khó khăn cá»§a dân thôn Äông Lâm Thá»§y, hắn không ngá» là trên mặt mình lại hiện ra má»™t thần sắc Ä‘au lòng rất chân thà nh tha thiết, má»™t thần sắc chỉ có thể phát ra từ ná»™i tâm.
- Hừ, có má»™t số ngưá»i nà o đó ….
Äoạn Vệ Dân thá»±c ra không vì những biểu tình nà y cá»§a hắn mà động lòng, mà là có chút suy nghÄ© rồi hừ lạnh má»™t tiếng, láºp tức lắc đầu:
- Thôi bá» qua, chúng ta không nói vá» vấn đỠnà y nữa. Hôm nay cáºu định mua TV à ?
- Äúng váºy.
Trần Thái Trung gáºt đầu. Sá»± hiếu thảo cá»§a mình, cuối cùng cÅ©ng có thể bà y tỠđược vá»›i ngưá»i khác rồi.
- Cha mẹ tôi cao tuổi rồi, mắt cũng không tốt lắm. Tôi định mua một cái TV lớn hơn một chút cho cha mẹ tôi xem.
- Thế à , thế thì Ä‘i thôi, hiếm có dịp thế nà y, để tôi tư vấn giúp cáºu.
Äoạn Vệ Dân khá nhiệt tình, khẩu khà nà y cùng vá»›i Ä‘iệu bá»™ cá»§a ông ta cá»±c kỳ hà i hòa.
- Cáºu phải biết là tôi xuất thân từ nhà máy vô tuyến Ä‘iện Phượng Hoà ng đó.
Nhà máy vô tuyến Ä‘iện? TV không phải là có sóng rồi sao? Trần Thái Trung hÆ¡i có chút không hiểu lắm logic nà y. Tuy nhiên, tÃn hiệu TV cÅ©ng có thể coi là vô tuyến Ä‘i.
- Tháºt không ngá» là Trưởng Ban Äoạn lại có thể nhá»› rõ được tôi.
- Quá»· nhà cáºu, cái gì mà Trưởng Ban?
Äoạn Vệ Dân lắc đầu cưá»i cưá»i. Kỳ thá»±c là xưng hô như thế thì cÅ©ng được dù ông ta là má»™t Phó Trưởng Ban cá»§a Ban Tuyên giáo mà thôi.
Rất nhanh chóng đã chá»n được TV, khi Trần Thái Trung trả tiá»n, ngưá»i bán hà ng má»›i há hốc mồm ra nhìn hắn. Hiển nhiên, ngưá»i ta cho rằng hắn phù hợp vá»›i má»™t cụm từ rất mốt hiện nay ---- “nhà tư bản nông dânâ€.
Tâm tư cá»§a Trần Thái Trung đã không còn ở đây nữa. Hắn túm lấy Äoạn Vệ Dân mà khẽ thầm thì:
- Trưởng Ban Äoạn, ngà i nói tôi khi nà o thì má»›i có thể trở vỠđược? Cha mẹ tôi Ä‘á»u ở thà nh phố cả.
Äúng váºy, hắn muốn dùng cái gá»i là sá»± hiếu thảo để là m cho Trưởng Ban Äoạn cảm động má»™t chút. Hắn không thÃch Äông Lâm Thá»§y. Chỉ cần là má»™t ngưá»i bình thưá»ng thì sẽ không có ai thÃch ở nÆ¡i đó cả.
- Chuyện nà y à …
Trưởng Ban Äoạn mỉm cưá»i liếc hắn má»™t cái,
- Chuyện nà y cáºu nói vá»›i tôi cÅ©ng vô dụng. Chúng tôi là đơn vị cá»§a Ban Tuyên giáo, không quản việc chuyên môn. Cáºu không phải là có chút quan hệ vá»›i Thị trưởng Äoạn sao? Äi tìm Thị trưởng Äoạn mà nói Ä‘i.
Khác vá»›i các ban khác trong thị á»§y, Ban Tuyên giáo có vẻ là má»™t ban yếu thế. Nhưng chỉ cần không phải là ngưá»i ở đó cả Ä‘á»i thì sá»›m hay muá»™n cÅ©ng sẽ có ngà y theo thang mây mà vượt đến trá»i xanh. Ngưá»i bình thưá»ng ngược lại cÅ©ng không có ý là m cháºm trá»… bá»n há». Dù cho nói thế nà o thì ở đằng trước cÅ©ng có hai chữ “Thị Ủy†cÆ¡ mà .
Cho nên, lá»i nói nà y cá»§a Ban trưởng Äoạn đã đẩy hiá»m nghi sang cho ngưá»i khác. Tuy nhiên, Trần Thái Trung cố gắng không suy xét thêm vá» Ä‘iá»u nà y nữa, mà hắn thất thanh kêu lên:
- Thị trưởng Äoạn ư?
Nhất thá»i hắn nhá»› ra hình như mình đã có lần gây khó dá»… cho má»™t xưởng trưởng cá»§a nhà máy xi măng, há» Lữ thì phải. Tháºm chÃ, tiá»n mua TV lúc nà y đây Ä‘á»u là tiá»n mà ngưá»i nà o đó hiếu kÃnh.
Mình vá»›i ông ta thì có liên hệ gì nhỉ? Trần Thái Trung thá»±c sá»± là không hiểu rõ được nguyên do trong đó. à ông muốn nói là Thị trưởng Äoạn có biết chuyện tôi vÆ¡ vét tà i sản cá»§a bạn bè ông ta à ?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có đánh chết hắn thì những lá»i nà y hắn sẽ không nói thẳng ra. Vì thế, hắn rốt cuá»™c lại phát hiện ra má»™t vấn đỠkhác.
- A, Trưởng Ban Äoạn, ngà i cÅ©ng há» Äoạn mà . Hai ngưá»i ….?
- Ông ấy là anh trai tôi.
Trưởng Ban Äoạn thản nhiên trả lá»i. HÆ¡n nữa, ông còn nhìn nhìn Trần Thái Trung vá»›i vẻ rất kỳ quái:
- Không phải chứ? Äến cả tên Thị trưởng Äoạn là gì cáºu cÅ©ng không biết sao?
Thị trưởng Äoạn tên là Äoạn Vệ Hoa. Còn vị trước mắt đây, tên là Äoạn Vệ Dân.
- Thị trưởng Äoạn có quan hệ gì vá»›i tôi đâu nhỉ?
Trần Thái Trung thì thầm nói. Nếu như không có sá»± tình ở nhà máy xi măng kia thì hắn cÅ©ng không có cái gì để mà cân nhắc nữa cả, sẽ trá»±c tiếp há»i Trưởng Ban Äoạn vấn đỠnà y ngay. Nhưng đã có chuyện đó rồi thì câu há»i nà y cảm giác khó mà nói ra mồm được.
Trưởng Ban Äoạn nghe thấy hắn nói thầm. Tuy nhiên, ông cÅ©ng không trả lá»i ngay:
- Kỳ tháºt, việc cáºu được trở vá» cÅ©ng là sá»›m hay muá»™n gì thôi. Tuy nhiên, cáºu còn trẻ, cứ rèn luyện tÃnh tình nhiá»u má»™t chút cÅ©ng tốt. Thị trưởng Äoạn cÅ©ng là vì tốt cho cáºu thôi.
Vá»›i lại, thanh niên các cáºu, ngà n vạn lần đừng vá»™i và ng dao động. Ở tuyến dưới, nhất định phải hòa mình vá»›i cán bá»™ địa phương, sá»± lăn lá»™n thá»±c tế vẫn tốt hÆ¡n những lá»i nói miệng. Vá» phần thà nh tÃch thì cứ để sau Ä‘i, cứ như thế thì ngưá»i khác muốn giúp cáºu cÅ©ng giúp dá»… dà ng hÆ¡n.
Dụng tâm cá»§a Trưởng Ban Äoạn không thể nói là không có hiệu quả. Tuy nhiên, trong lòng Trần Thái Trung đã có suy nghÄ© mỠám thì đương nhiên là không nghe ra được ý tốt cá»§a việc nà y mà lại chỉ nhìn thấy ác ý.
Äúng váºy, hắn cho rằng Trưởng Ban Äoạn là đang chỉ sai đưá»ng cho hắn.
Hắn không là m cho má»i chuyện rối rắm rõ rà ng ra được, nhưng hắn cÅ©ng có chút mẫn cảm tá»± hiểu ra: “Ông vá»›i Thị trưởng Äoạn là anh em. Tôi há»i ông vá»›i việc tôi há»i ông ta thì có gì khác nhau cÆ¡ chứ?
Trưởng Ban Äoạn không ngá» lại cá»± tuyệt há»— trợ. Có thể thấy được sá»± việc ở nhà máy xi măng đã bị bại lá»™. Hai anh em các ông vì thế muốn để tôi ở đó cả Ä‘á»i đây.
Là m quan mà không cần thà nh tÃch? Nghe thá» xem, là m sao mà nghe, là m sao không nói, Trần Thái Trung thầm cưá»i lạnh, chỉ số EQ cá»§a ngưá»i anh em đã khác so vá»›i hai năm trước rồi.
ÄÆ°á»£c rồi, các ông không hy vá»ng tôi tạo ra chiến tÃch. Thế thì xin lá»—i nhé, tôi phải gây sức ép hÆ¡n nữa ở Äông Lâm Thá»§y. Bình sinh đây là lần đầu tiên, Trần Thái Trung tÃnh toán là m má»™t Ä‘iá»u gì đó vì các thôn dân.
Chuyện nà y tháºt sá»± là hÆ¡i bị âm soa dương thác. Nếu như Dương Thiến Thiến có mặt ở đây thì cô ta có lẽ có thể nháºn ra ngưá»i em trai cá»§a Thị trưởng chÃnh là vị giám khảo đã phụ đạo cho mình.
Thị trưởng Äoạn vá»›i cha cá»§a Dương Thiến Thiến là bạn chiến đấu, khi ngá»§ cÅ©ng là bạn chiến hữu đầu giáp đầu.
Dương Thiến Thiến tham gia cuá»™c thi tuyển nhân viên công vụ, ông Dương trong lòng biết rất rõ, không muốn để cô tham gia, nhưng ông ta cÅ©ng biết, việc thi trượt đại há»c sẽ có đả kÃch vá»›i con mình như thế nà o. Tháºt sá»± là cÅ©ng hÆ¡i lá»›n. Cuối cùng đà nh không ngăn cản cô nữa.
Nhưng ông ta không muốn để con gái mình há»a vô đơn chÃ, cho nên ông ta Ä‘i tìm ông bạn chiến hữu lâu năm Ä‘ang là m Thị trưởng. Vốn dÄ©, ông ta là ngưá»i vô cùng chÃnh trá»±c…. đã bao nhiêu năm nay rồi cÅ©ng không nhá» vả chiến hữu là m bất cứ chuyện gì, lần nà y coi như là ngoại lệ.
May mắn là m sao, Trưởng Ban Äoạn lại vừa vặn là má»™t giám khảo trong tổ kiểm tra cá»§a cuá»™c thi. Trong trưá»ng hợp nà y, không thể thiếu sá»± tham gia cá»§a ngưá»i cá»§a Ban Tuyên giáo. Cho nên, ông ta nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a anh trai mình là phải chiếu cố cho Dương Thiến Thiến, chắc chắn là phải lưu tâm đến cô hÆ¡n.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, vá» cái buổi tối phụ đạo kia, chắc chắn là phụ đạo thá»±c sá»± rồi. Nhưng nói lại thì Trưởng Ban Äoạn cÅ©ng khá là thèm nhá» rãi ra vá»›i dung mạo cá»§a Dương Thiến Thiến. Nếu không phải là có má»™t đòn chẹn ngang cá»§a Trần Thái Trung thì cÅ©ng rất khó đảm bảo là tối hôm đó sẽ không phát sinh ra chuyện gì.
Như váºy suy Ä‘oán rằng Trưởng Ban Äoạn dưá»ng như hÆ¡i có chút thiếu công bằng. Mà chuyện nà y thì cÅ©ng hÆ¡i quá mức rồi. Con gái cá»§a chiến hữu cá»§a Thị trưởng, là em trai liệu có thá»±c là dám xuống tay không?
Äừng nói là sá»± việc kia đúng là như váºy Ä‘i nữa,
Hơn nữa, một khi đắc thủ, ông ta cũng không có khả năng chỉ chiếm tiện nghi mà không phải trả giá. Cho nên ông ta cho rằng, Dương Thiến Thiến không có cảm giác thiệt thòi gì.
Lại nói tiếp má»™t cách nghiêm khắc, ngoại trừ đặc Ä‘iểm là háo sắc dá»… bị ngưá»i ta lên án ra, Trưởng Ban Äoạn là má»™t ngưá»i rất có năng lá»±c công tác, cÅ©ng là ngưá»i rất có tiá»m lá»±c. Những tố chất khác ông cÅ©ng không thiếu hụt gì.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Dương Thiến Thiến không đến nhà mình thì Trưởng Ban cÅ©ng không để ý gì cả. Dù sao, những ngưá»i phụ nữ mà ông ta yêu thương nhung nhá»› cÅ©ng nhiá»u. Ông ta cÅ©ng chẳng hiếm gì má»™t thiếu nữ ngây ngô cả.
Vá» phần nói Trưởng Ban Äoạn đã giúp đỡ Trần Thái Trung trong quá trình kiểm tra đánh giá thì lại phải đỠcáºp đến má»™t vụ việc khác mà tạm thá»i bây giá» chưa tiện nhắc tá»›i.
Tuy nhiên, Trần Thái Trung tháºt sá»± là xem trá»ng lá»i nói cá»§a Trưởng Ban Äoạn. Suốt dá»c đưá»ng mang TV vá» nhà , đầu óc hắn toà n chỉ có lo lắng: “Thôn Äông Lâm Thá»§y tồi tệ nà y thì mình có thể là m ra được chiến tÃch gì chứ?â€
Con trai vá» nhà , lại còn mua được má»™t chiếc TV má»›i rất to, cha mẹ Trần Thái Trung Ä‘á»u cưá»i toe toét. Sau khi hắn tắm rá»a thay đồ thì mẹ hắn đã chuẩn bị má»™t bà n đầy rượu và thức ăn. Hai cha con vừa uống rượu, vừa nói chuyện phiếm. Äá»™t nhiên mẹ hắn lại nghÄ© ra má»™t việc:
- Äúng rồi, Thái Trung, hôm qua cô giáo cá»§a con đến tìm con đấy.
- Cô giáo cá»§a bá»n con á? Cô giáo nà o?
Trần Thái Trung hÆ¡i buồn bá»±c, hình như là mình không thân cáºn vá»›i thầy cô giáo bao giá» thì phải,
- Cô ấy nói gì hả mẹ?
- Cô ấy nói là cô giáo trông thi của con.
Ông bố hắn nhấp ngụm rượu rồi nói chen và o, mắt hÃp lên toát ra tia nhìn mỠám, cháºc lưỡi kiểu ám chỉ sâu xa. Ông lại còn xoay xoay ở chá»— lông mà y,
- đại mỹ nữ đấy Thái Trung ạ. Mắt một mà vô địch.
- Ông là lão già khốn kiếp!
Mẹ Trần Thái Trung hung hăng trừng mắt lên nhìn chồng rồi quay sang nói với con mình:
- Cô ấy bảo là con vá» thì gá»i Ä‘iện thoại cho cô ấy. Cô ấy bảo bố mẹ đưa số Ä‘iện thoại cho con. Cô ấy có việc quan trá»ng cần tìm con.
Thôn Äông Lâm Thá»§y thá»±c sá»± là có rất nhiá»u Ä‘iểm bất tiện, Trần Thái Trung đến cả số Ä‘iện thoại cố định để liên lạc cÅ©ng không có
- Rốt cuá»™c là giáo viên trông thi nà o nhỉ? Con có biết số Ä‘iện thoại cá»§a cô giáo đó đâu. Äến cả tên cô ta là gì con cÅ©ng chẳng biết nữa.
- Cô ấy tên là Nhâm Kiá»u.
Mẹ hắn đứng dáºy,
- ChỠmẹ đi tìm số điện thoại cho con.
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:22 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 14: Cuộc hẹn lúc hoà ng hôn.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Nhâm Kiá»u ở trong ký túc xá dà nh cho các giáo viên. Số Ä‘iện thoại lưu lại là số cá»§a phòng thưá»ng trá»±c, cho nên còn cần phải có ngưá»i Ä‘i gá»i cô đến nghe Ä‘iện thoại nữa.
Trần Thái Trung tháºt sá»± là không nghÄ© ra được cô giáo nà y có việc gì quan trá»ng cần tìm mình. Tuy nhiên, chỉ nói chuyện phiếm thôi thì hắn hiện giá» cÅ©ng đã khá xuất sắc rồi.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đối vá»›i ngưá»i xa lạ như thế, hắn cÅ©ng không có ý tưởng huyá»…n hoặc gì.
- Tôi vừa vỠnhà , nghe nói là cô giáo Nhâm tìm tôi, không biết là có chuyện gì thế?
Hắn há»i trá»±c tiếp, còn Nhâm Kiá»u bên kia thì ấp a ấp úng cái gì mà há»c sinh Thái Trung, nghe nói cáºu đã thi đỗ trong kỳ thi tuyển nhân viên công chức? Chúc mừng nhé….
““Cái gì mà quanh co thế nà y? Cái kiểu nà y thì mình không sợ đâu nhé. Trần Thái Trung thái độ khác thưá»ng, không vá»™i không nản tán gẫu vá»›i đối phương, “TÃnh kiên nhẫn cá»§a mình gần đây gia tăng khá nhiá»u rồi đấy.â€
Khi nghe hắn nói đến Ä‘oạn là ở bên cạnh Ủy ban thôn có má»™t con gà mái, má»™t ngà y đẻ hai quả trứng, chia ra sáng má»™t quả chiá»u má»™t quả thì Nhâm Kiá»u không kiên nhẫn được nữa.
- Hiện giá» cáºu có rảnh không?
- Có rảnh.
Trần Thái Trung thuáºn miệng trả lá»i, trong lòng hÆ¡i đắc ý, “ThÃch quanh co à ? Sao cô không quanh co nữa Ä‘i? Nếu không rảnh thì tôi đâu có thá»i gian ngồi đây kể chuyện gà mái đẻ trứng cho cô?â€
- Có thể ra ngoà i má»™t chút được không? Cứ nói chuyện mãi trong Ä‘iện thoại cÅ©ng không tiện. Gặp ở vưá»n hoa quảng trưá»ng được không?
Nhâm Kiá»u đưa ra lá»i má»i.
Ngưá»i ta bây giá» là đang ở cấp Trưởng thôn đó, là lãnh đạo rồi, cô nói gặp là có thể gặp được sao?
- Ừ thế có việc gì thế? Cô cứ nói trong Ä‘iện thoại Ä‘i. Tháºt sá»± không được sao? Váºy hay cô đến chá»— tôi Ä‘i?
- Trần Thái Trung, đừng quên, lúc trước tôi đã buông tha cho anh một lần rồi.
Nhâm Kiá»u bị giá»ng Ä‘iệu cá»§a hắn là m cho bá»±c mình. Cô muốn nói đến lúc Trần Thái Trung dùng nhẫn Tu Di quay cóp bà i.
- Äó là cô tha cho tôi à ?
Trần Thái Trung không há» thấy cảm kÃch. Lúc ấy thiếu chút nữa là cô lục soát hết cả ngưá»i tôi rồi. Giá» lại còn nói là tha cho tôi má»™t lần? Là m ngưá»i không thể quá tá»± mãn được.
- Tôi đã từng nói cho cáºu đáp án là ở trang 168. Chuyện đó cáºu còn nhá»› chứ?
Nhâm Kiá»u khéo léo đặt vấn Ä‘á».
- ÄÆ°á»£c rồi,
Trần Thái Trung tuy có lắm táºt xấu, nhưng hắn là ngưá»i dám nháºn lá»—i,
- Gặp ở vưá»n hoa quảng trưá»ng Ä‘i. Thá»i gian thế nà o?
- Bây giỠluôn.
Nhâm Kiá»u nói chắc như Ä‘inh đóng cá»™t.
- GiỠđã gần là chÃn giá» rồi.
Trần Thái Trung rất khó nháºn lá»i. Cha hắn Ä‘ang xem bóng đá. Hôm nay là giải ngoại hạng A.
- buổi tối gió lớn lắm.
- Cáºu không cần lo cho tôi. Tôi không sợ lạnh.
Rất rõ rà ng, Nhâm Kiá»u tá»± cho là ai cÅ©ng mê mình,
- Cáºu có Ä‘i hay không đây?
Trên thá»±c tế, vưá»n hoa quảng trưá»ng không phải là nÆ¡i tốt đẹp gì. Hôm nay có má»™t luồng không khà lạnh má»›i vá», nhưng Nhâm Kiá»u có lẽ là vì cố tình đánh thức trà nhá»› đã ngá»§ quên cá»§a Trần Thái Trung cho nên không ngá» lại ăn mặc rất phong phanh, mÆ¡ hồ có phong phạm cá»§a cô giáo giám thị ngà y đó.
Dưới đèn xem mỹ nữ, chỉ có thể có hai loại hiệu quả. Hoặc là giống như nhìn thấy quá»·. Hoặc là cái chân nhá» dá»±ng lên (DG: má»i ngưá»i tá»± hiểu nhé). Äèn đưá»ng ở vưá»n hoa quảng trưá»ng trong cÆ¡n gió lạnh phát ra ánh sáng bà ng bạc mà u lam, khiến cho nước da trắng nõn cá»§a Nhâm Kiá»u lại cà ng toát ra vẻ xinh đẹp hÆ¡n.
HÆ¡n nữa, đôi mắt tháºt to kia, cha hắn nói thế mà đúng, mắt má»™t mà vô địch. Ngưá»i già cÅ©ng có đánh giá như thế từ lúc nà o nhỉ?
Cô giáo nà y tháºt sá»± là cÅ©ng khá xinh đẹp.Trần Thái Trung cưá»i hì hì Ä‘i đến, há»i:
- Tìm tôi có việc gì hả cô giáo Nhâm?
- Việc nà y …..
Cô giáo Nhâm lông mi nhÃu lại, nhăn mặt nhăn mà y, hồi lâu má»›i lắp bắp lên tiếng được.
- Lần trước là cáºu quay cóp, có phải không?
Cô vẫn chưa bá» qua à ? Trần Thái Trung hÆ¡i kÃch động rồi.
- Ừ, tôi quay cóp đó. Nhưng tôi không và o đại há»c. Cô biết rồi đó, giá» tôi là m nhân viên công chức táºp sá»± rồi.
- Tôi không phải là có ý đó.
Nhâm Kiá»u hÆ¡i đỠmặt lên. Nhưng ánh sáng không tốt lắm nên Trần Thái Trung chỉ nhìn ra là hình như cô có vẻ xấu hổ.
- Là thế nà y,
Nhâm Kiá»u cố gắng Ä‘iá»u hòa tâm tình cá»§a mình má»™t chút, đưa bà n tay trắng nõn lên vuốt vuốt mấy sợi tóc ở bên thái dương, luôn tiện lại phô bà y bá»™ ngá»±c đầy đặn sung mãn. Lúc nà y cô có má»™t vẻ phong tình quyến rÅ©, khiến cho Trần Thái Trung bắt đầu nhìn chăm chú.
- Tôi muốn há»i má»™t chút cáºu, là …., cáºu quay cóp như thế nà o?
- À, chuyện nà y không thể nói cho cô biết được.
Trần Thái Trung thẳng thừng từ chối, tôi với cô có quen biết gì chứ.
- Tuy nhiên, cô yên tâm. Cô sẽ không gặp phải há»c sinh dám quay cóp như thế nữa đâu.
“Là m gì ra có lắm La Thiên thượng tiên tái sinh ở Nhân giá»›i như thế? Lúc nà y tôi đứng được ở đây là cÅ©ng không biết có bao nhiêu cÆ¡ may đâu.â€
- Cáºu có thể … có thể ….
Nhâm Kiá»u cà ng đỠmặt hÆ¡n, tiếng nói ấp úng cÅ©ng cà ng lúc cà ng nhá». Äôi mắt to tròn cứ nhìn chằm chằm xuống mÅ©i cái bốt mà cô Ä‘ang Ä‘i.
- Cáºu có thể dạy tôi được không?
- Không phải chứ? Cô là cô giáo cơ mà . Ôi chao ….
Trần Thái Trung nghe thấy mà mắt chữ A, mồm chữ O, cÅ©ng không cố gắng để cân nhắc xem là lá»i nói đó có phù hợp vá»›i phụ nữ hay không được nữa,
- Là tấm gương vỠđối nhân xỠthế cơ mà . Không ngỠcô lại ….
Lá»i hắn muốn nói còn chưa nói hết thì đã nhìn thấy trong mắt cô giáo Nhâm có ngân ngấn nước. Rốt cuá»™c, hắn đà nh nghiến răng mình lại, không cẩn tháºn suýt chút nữa tá»± cắn và o đầu lưỡi.
Lúc nà y đây, thá»i gian cÅ©ng như ngừng trôi.
Hồi lâu, Nhâm Kiá»u má»›i than nhẹ má»™t tiếng, ánh mắt hoang mang, tiếng nói cÅ©ng có phần run rẩy:
- Äúng thế, tôi là giáo viên. Nhưng tôi cÅ©ng là con ngưá»i. Tôi cÅ©ng phải có cuá»™c sống riêng cá»§a mình, có những khát vá»ng theo Ä‘uổi cá»§a riêng mình. Như thế chẳng lẽ … là sai ư?
- Äúng váºy,
Trần Thái Trung gáºt đầu, vô tâm thản nhiên trả lá»i,
- Cô giáo Nhâm, nếu là cô tá»± quay cóp thì tôi sẽ giúp cô vô Ä‘iá»u kiện.
- A, lá»i nà y là cáºu nói đấy ư?
Cô giáo Lâm thoáng chốc nét mặt Ä‘ang từ giáºn chuyển sang mừng. Có Ä‘iá»u, chÃnh bản thân cô cÅ©ng ý thức được biểu hiện như thế là không nên. Cuối cùng, cô lại cúi đầu xuống, sắc mặt có và i phần thẹn thùng.
- Hả, tháºt sá»± là cô muốn quay cóp hả?
Trần Thái Trung trợn tròn cả mắt,
- Không phải là há»i giúp ngưá»i khác à ?
- Äúng thế. Ngà y kia tôi có má»™t cuá»™c thi rất quan trá»ng,
Cô giáo Nhâm ngẩng lên nhìn hắn,
- Hiệu trưởng trưá»ng chúng ta gây khó dá»… cho tôi, bắt tôi phải tham dá»± cuá»™c kiểm tra lần nữa.
Sá»± tháºt là , hiệu trưởng trưá»ng trung há»c là má»™t ông già gần 60 tuổi háo sắc, vẫn còn thèm thuồng nhan sắc cá»§a Nhâm Kiá»u, trăm phương ngà n kế tìm đủ má»i cách muốn đưa cô lên giưá»ng. Nhưng Nhâm Kiá»u sao có thể coi trá»ng má»™t lão già thối tha như thế được?
Cho nên, nhân dịp các năm gần đây Ủy ban Giáo dục quy định lại trách nhiệm cá»§a giáo viên các cấp thì lão hiệu trưởng nà y má»›i lấy cá»› là kinh nghiệm giảng dạy cá»§a Nhâm Kiá»u không đủ, thiếu trách nhiệm, cho cô và o danh sách phải thanh lá»c.
Thanh lá»c thì rõ rồi. Tuy nhiên, lần cải cách cá»§a Ủy ban Giáo dục lần nà y phân ra sá»± mạnh yếu khá rõ. ChÃnh là để thanh lá»c bá»›t má»™t phần nà o. Cho nên, sau khi đã bị thanh lá»c thì những giáo viên nà y có thể đổi sang nghá» khác được rồi. Nói cách khác, má»™t chiêu nà y coi như xá» tá» luôn.
Sau khi đưa danh sách thanh lá»c lên trên, lão háo sắc còn tìm gặp Nhâm Kiá»u:
- Cho em má»™t cÆ¡ há»™i cuối cùng. Nếu em không chiá»u theo ý tôi thì trong cuá»™c kiểm tra sát hạch nà y em đừng nghÄ© là mình có thể qua được.
Tất cả Ä‘á»u là bất đắc dÄ©, là m cho Nhâm Kiá»u lại nhá»› tá»›i lần là m giám thị kỳ thi đó, và tên thà sinh kiêu ngạo siêu cao thá»§ kia.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cô là má»™t phụ nữ chưa láºp gia đình còn trẻ, có mấy lá»i cÅ©ng không tiện nói ra trước mặt há»c sinh như thế nà y.
- Cái lão già đó không phải là bà y trò ra sao?
Trần Thái Trung gáºt gù,
- Nhưng mà vì sao lão ta cứ nhất định phải là m khó dễ cô như thế?
- À, chuyện nà y thì ….
Nhâm Kiá»u tháºt sá»± là không thể má»™t câu mà nói rõ hết ra được. Cô đương nhiên không thể nói là “lão già đồi bại kia muốn cùng tôi nà y ná»â€ được rồi.
Nhìn bá»™ dạng cá»§a cô khó xá», muốn nói nhưng lại thôi, không hiểu tại sao bá»—ng nhiên Trần Thái Trung lại nhá»› tá»›i quả phụ Thưá»ng Quế Phân ở thôn Äông Lâm Thá»§y, lúc nói chuyện cÅ©ng đảo mắt như thế.
- ÄÆ°á»£c rồi, phương pháp quay cóp thì tôi có thể dạy cô. Nhưng cô cÅ©ng không thể há»c không công được?
Trao đổi – nhất định là phải trao đổi. HÆ¡n nữa, tôi hình như là …. cần tìm má»™t cô ngưá»i yêu.
Tà i sản của Goncopius