24-03-2011, 02:02 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Lạng sÆ¡n
Bà i gởi: 482
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 36 phút
Thanks: 1,268
Thanked 473 Times in 190 Posts
Nữ Hoà ng Tin Äồn
Nguồn : e-thuvien.com
Chương 3: Cuộc hẹn với giá bốn triệu đô h (
Phong Bình bị chuông Ä‘iện thoại là m giáºt mình tỉnh giấc là lúc trá»i đã tối Ä‘en như má»±c, ánh đèn đối diện phản chiếu qua cá»a kÃnh và o trong phòng, những chùm sáng rất yếu á»›t.
Cô vừa nhấc Ä‘iện thoại vừa báºt đèn.
Äầu dây bên kia vang lên giá»ng nói trầm lắng cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông: “Thần có là m phiá»n ngưá»i không, nữ hoà ng đáng mến?â€
“Quân Hạo?†Phong Bình cầm Ä‘iện thoại trên tay, ngồi dá»±ng dáºy, vuốt tóc rồi nói: “Cáºu là m cái trò gì váºy?â€
“Thưa nữ hoà ngâ€, giá»ng nói cá»§a Phương Quân Hạo nghe như có vẻ cố tình kiá»m chế: “thần biết không nên vì chuyện riêng cá»§a mình mà là m phiá»n ngưá»i hết lần nà y đến lần khác, nhưng…â€
Phong Bình ngắt lá»i anh ta: “Phương Quân Hạo, cáºu uống nhầm thuốc à ?â€
Giá»ng nói cá»§a Phương Quân Hạo ngà y cà ng trang trá»ng hÆ¡n: “Thưa nữ hoà ng, thần muốn bẩm báo má»™t chuyện rất hệ trá»ngâ€.
Phong Bình lấy ra ngón đòn sở trưá»ng cá»§a mình, uể oải nói: “Nếu tôi nhá»› không nhầm, năm ấy ngưá»i đưa chúng tôi đến Thúy Minh Hồ bắt cá, hại tôi suýt nữa thì chết Ä‘uối là cáºu, đúng không?â€
Cứ nhắc đến chuyện nà y là Phương Quân Hạo lại không kiá»m chế được tức giáºn, không thể diá»…n tiếp được nữa, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi là m sao mà biết được cáºu ngu ngốc như thế, có phao cứu há»™ rồi mà vẫn chết Ä‘uối. Nếu không phải vì cáºu thì tôi sẽ không bị ông già lôi Ä‘i, há»c cái ngà nh quản lý khách sạn đáng ghét. Haizz, Thúy Minh Hồ, giấc mÆ¡ hồi nhá» cá»§a tôi…â€
“Chua quáâ€.
“Tôi muốn là m nghệ thuáºtâ€.
“Xin há»i đã được phụ huynh cho phép chưa?†Phong Bình xá» xiên.
Phương Quân Hạo bá»—ng thấy nhụt chÃ. Nói ra thì tháºt xấu hổ, dù gì thì anh cÅ©ng gần ba mươi tuổi rồi, đưá»ng đưá»ng là má»™t đấng nam nhi, váºy mà lại rất sợ bố. Tháºt là chua xót, chua xót.
“Äại tiểu thư cá»§a tôi, giúp tôi chuyện nà y Ä‘i, ông già nhất định sẽ nghe lá»i cáºuâ€.
“DÄ© nhiên là ông ấy sẽ nghe nhưng sẽ thấy buồn. Vì sao tôi lại phải là m chuyện khiến ông ấy buồn?â€
“Thế cáºu nhẫn tâm để tôi buồn sao?â€
“Cáºu buồn?†Phong Bình cưá»i phá lên, “Cáºu ở châu Âu vui vẻ biết bao, ảnh bìa cá»§a những tạp chà hà ng đầu Ä‘á»u là do cáºu cung cấp hả?â€
“Äó gá»i là nghệ thuáºtâ€. Phương Quân Hạo hét lên: “Tôi nháºn được giải thưởng nhiếp ảnh chuyên nghiệp rồi đấy…â€
“Cáºu lèo nhèo vá»›i tôi thì có Ãch gì, có gan thì Ä‘i nói chuyện vá»›i chú Phương Ä‘iâ€. Phong Bình nằm trên giưá»ng, xoay ngưá»i chuyển vị trÃ, bá»—ng nhiên thấy bụng reo á»c á»c nên nói: “Nà y, nếu không có việc gì thì lại đây cùng tôi Ä‘i ăn tốiâ€.
“Ăn tối?†Phương Quân Hạo lại hét lên: “Nữ hoà ng cá»§a tôi, bây giá» là mưá»i má»™t rưỡi đêm rồi đấy ạ, ngưá»i vẫn chưa dùng bữa tối?â€
“Không bá»™t đố gá»™t nên hồâ€. Phong Bình tá» vẻ khóc lóc kêu than.
“Cho cáºu mưá»i lăm phútâ€.
Phong Bình chưa kịp nói gì, chỉ nghe thấy tiếng cạch má»™t cái, cô đà nh phải lồm ngồm bò dáºy, đánh răng rá»a mặt, thay quần áo.
Xe của Phương Quân Hạo chưa đến thì cô đã đến trước một bước, đứng chỠsẵn ở dưới. Biết chắc là anh ta sẽ lái chiếc xe Porsche quá ư hà o nhoáng, phô trương đến. Quả nhiên không sai.
Cô ngồi và o xe và nói: “Tôi định xuống dưới ăn tạm cÆ¡m bụi…â€
Phương Quân Hạo trợn mắt và nói: “CÆ¡m bụi? Chẳng may truyá»n ra ngoà i, cáºu chết đói là chuyện nhá», mất mặt là chuyện lá»›nâ€.
Phong Bình im lặng, không thèm đấu khẩu với anh ta.
“Muốn ăn gì nà o?â€
“Tùyâ€. Ngừng má»™t lát cô nói tiếp: “À đúng rồi, Quân Di vá» chưa?â€
“Chuyến bay chiá»u mai, vừa kịp buổi vÅ© há»™i từ thiện đáng chết kiaâ€.
“Phải có tấm lòng yêu thương, bạn Phương Quân Hạo ạâ€. Phong Bình nói nghiêm túc còn Phương Quân Hạo lại khịt mÅ©i. Cô ngừng má»™t lát rồi nói tiếp: “Năm nay Quân Di mưá»i bảy hay mưá»i tám nhỉ?â€
“Mưá»i bảyâ€. Nhắc đến cô em gái nà y, Phương Quân Hạo lại bắt đầu than vãn: “Thá»±c ra nó má»›i là ngưá»i phải quản thúc. Há»c phà má»™t tháng cá»§a nó còn nhiá»u hÆ¡n cả má»™t kỳ há»c cá»§a mình, váºy mà ông già không nói nó má»™t câu nà o, tháºt là thiên vịâ€.
Phong Bình cưá»i: “Chẳng phải tiá»n dùng để tiêu sao?â€
Phương Quân Hạo láºp tức vòng xe, sau đó gưá»m gưá»m nhìn cô: “Äợi khi nà o nhìn thấy nó thì cáºu sẽ biết, cáºu hồi ấy vẫn chưa là gìâ€.
Phong Bình trợn tròn mắt: “Thế cÆ¡ á?â€
Phương Quân Hạo cưá»i phụ há»a: “à cá»§a mình là bây giá» cáºu chÃn chắn, ngưá»i lá»›n hÆ¡n nhiá»u rồi nên là m việc cÅ©ng cẩn trá»ng hÆ¡n. Ha ha. Lần trước BÃnh Thần còn khen cáºu đấy…â€
Äêm tối đưá»ng vắng, Phương Quân Hạo lại thể hiện tay lái xe siêu hạng nên chỉ quay và i vòng là đã đến bãi đỗ xe cá»§a nhà hà ng Thụy Kim, láºp tức có nhân viên ra tiếp đón. Hai ngưá»i Ä‘i thang máy, chá»n bà n gần cá»a sổ. Phong Bình gá»i và i món già u dinh dưỡng. Phương Quân Hạo nghe mà lắc đầu nguồi nguá»™i, vừa uống trà vừa nghe cô nói vá» phương pháp dưỡng sinh.
Cô tá» vẻ khó chịu nói: “Má»i chuyện Ä‘á»u tuân theo những Ä‘iá»u đó thì sống còn có ý nghÄ©a gì?â€
Phương Quân Hạo than thở: “Sống trên Ä‘á»i nà y vốn rất vô vị và tẻ nhạt mà â€.
Phong Bình Ä‘ang uống trà , suýt nữa thì sặc: “Äừng có mà nói như thế. Bây giá» tôi Ä‘ang thấy cuá»™c sống trà n ngáºp niá»m vuiâ€.
Phương Quân Hạo quay má»™t góc 45 độ vá» phÃa cá»a sổ, tá» vẻ rất bi thương: “Thế giá»›i náo nhiệt, chỉ má»™t mình tôi cô đơnâ€.
Nhân viên phục vụ mang thức ăn đến, nghe câu nói ấy thấy rùng cả mình, hai tay run run, suýt thì rÆ¡i đĩa thức ăn. Phong Bình cố nhịn cưá»i, chá» anh ta xếp thức ăn xong má»›i phá lên cưá»i, cưá»i ha hả đúng má»™t phút má»›i dừng lại để ăn cÆ¡m. Sau má»™t hồi chăm chú và o chuyên môn cuối cùng cô cÅ©ng ngẩng đầu lên và nói: “Chuyện cá»§a cáºu để tôi vá» thá» nói vá»›i chú Phương xem sao…â€
Phương Quân Hạo nghe thấy câu ấy như muốn phát Ä‘iên vì sung sướng, xúc động đến rá»›t nước mắt: “Thần tạ Æ¡n nữ hoà ng, nữ hoà ng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuếâ€.
“Miá»…n lá»… bình thânâ€.
Phong Bình cúi đầu uống canh, dùng mÅ©i phát ra bốn từ ấy, bá»—ng nhiên có cảm giác Phương Quân Hạo đá và o chân mình. Cô cứ tưởng là anh ta cố ý, rụt hai chân lại, nà o ngá» bị đá má»™t cái mạnh hÆ¡n, không kiá»m chế được quát lên: “Cáºu là m cái trò gì thế?â€
Phương Quân Hạo thấy cô có vẻ “máu lên não cháºmâ€, hoà n toà n không có ý ngẩng đầu lên, đà nh phải ho khan hai tiếng rồi nói: “Tháºt trùng hợp, anh ÄÆ°á»ngâ€.
Nghe thấy váºy, Phong Bình dừng động tác.
ÄÆ°á»ng Ca Nam mỉm cưá»i bước lại gần: “Äúng váºy, tháºt trùng hợp. Äúng là hữu duyên thiên lý năng tương ngá»™, cô Phong, cô thấy đúng không?â€
Phong Bình đặt bát canh xuống, lấy khăn lau mồm, không ngẩng đầu nhìn anh ta.
Phương Quân Hạo không kìm được chế nhạo anh ta: “Câu tiếp theo có phải là ‘vô duyên đối diện bất tương phùng’ không?â€
ÄÆ°á»ng Ca Nam không tức giáºn, nhìn anh ta chằm chằm rồi mỉm cưá»i và há»i: “Anh Phương, không biết anh và cô Phong đây ăn bữa cÆ¡m nà y mấy tiếng?â€
Phương Quân Hạo hÆ¡i nhÃu mà y, không hiểu vì sao đột nhiên anh ta lại há»i như váºy.
Nhưng Phong Bình thì biết lý do, cô cưá»i vá»›i anh ta và nói: “Anh Nam, anh Ä‘i má»™t mình à ?â€
ÄÆ°á»ng Ca Nam thấy há» Ä‘i vá»›i nhau, trong lòng không thoải mái chút nà o, nhưng thấy cô ấy cưá»i như váºy, lại gá»i “Anh Nam†nên ná»—i tức giáºn trong lòng không thể phát tiết ra ngoà i được.
Phong Bình nói tiếp: “Nếu anh Ä‘i má»™t mình thì chi bằng cùng ngồi xuống đây?â€
CÆ¡n giáºn cá»§a ÄÆ°á»ng Ca Nam không thể tiêu tan, anh lạnh lùng nói: “Váºy thì phải tÃnh tiá»n theo giá» thế nà o đây?â€
“TÃnh tiá»n theo giá»? Hai ngưá»i Ä‘ang nói gì váºy?†Phương Quân Hạo tròn mắt nhìn ÄÆ°á»ng Ca Nam rồi lại nhìn Phong Bình.
ÄÆ°á»ng Ca Nam thay đổi sắc mặt, nhìn chằm chằm và o ngưá»i Phong Bình và lạnh lùng há»i: “Sao? Anh ta…â€
“Anh ta cÅ©ng thếâ€. Phong Bình vá»™i ngắt lá»i anh, dõng dạc tuyên bố: “Bốn trăm đô má»™t giá»â€.
Phương Quân Hạo “sốc†nặng, Ä‘ang định mở miệng thì bị Phong Bình đá và o chân, chỉ thấy cô mỉm cưá»i và nói: “Tất cả những ngưá»i đà n ông hẹn hò vá»›i tôi Ä‘á»u phải trả theo giá bốn trăm đô má»™t giá». Äã là là m ăn thì phải rõ rà ng.
Anh Nam, thôi anh đừng ngồi cùng chúng tôi, lúc nãy tôi không nhá»› ra, tháºt là ngại quáâ€.
ÄÆ°á»ng Ca Nam tức đỠmặt tÃa tai nhưng không thể là m gì cô. Nét mặt và lá»i nói gãy gá»n, trắng trợn, thẳng thẳn như thế, không hiểu cô ta đã tu luyện bằng cách nà o, tháºt đúng là thánh nhân.
Phương Quân Hạo nghe thấy cô nói váºy, ngồi im như tượng.
Äúng là quá choáng.
Phong Bình nhìn đồng hồ rồi mỉm cưá»i nói vá»›i Quân Hạo: “Quân Hạo, thá»i gian cÅ©ng tương đối rồi đấyâ€.
Phương Quân Hạo vÃ ÄÆ°á»ng Ca Nam không biết nói gì, Phong Bình vốn muốn nhắc khéo anh ta đứng dáºy ra vá», nhưng thấy anh ta ngồi như khúc gá»—, có vẻ không hiểu ý cô, rồi lấy và ra đếm bốn trăm đô đưa cho cô.
Äá»™ng tác nà y khiến Phong Bình sốc nặng, ngồi ngây ra hai giây rồi má»›i nháºn tiá»n.
Hai ngưá»i há»â€¦ rõ rà ng là xx, ÄÆ°á»ng Ca Nam thấy rùng cả mình. Anh ta như chợt tỉnh giấc má»™ng, lùi xa má»™t bước rồi nói: “Xin lá»—i, có mấy ngưá»i bạn Ä‘ang chá» tôi, tôi xin phép Ä‘i trướcâ€. Nói xong vá»™i và ng bước Ä‘i.
Má»™t lúc sau, Phương Quân Hạo đưa Phong Bình vá» nhà , trên đưá»ng vá» anh ta hết lá»i khen ngợi Phong Bình, tá» vẻ hết sức khâm phục: “Nữ hoà ng đáng kÃnh cá»§a tôi Æ¡i, ngưá»i đúng là thiên tà i, chuyện như thế mà ngưá»i cÅ©ng là m được? Ngưá»i không sợ mất mặt nhưng tôi sợ. Ngưá»i…â€
“Im mồmâ€.
Phương Quân Hạo im lặng má»™t giây, chuyển từ ngưỡng má»™ sang ca thán: “Trá»i Æ¡i, nếu chuyện nà y bị đồn ra ngoà i, nói Phương Quân Hạo tôi bá» tiá»n ra để hẹn hò vá»›i phụ nữ thì tôi còn mặt mÅ©i nà o nữa, sức hấp dẫn cá»§a tôi còn đâu nữa? Trá»i Æ¡i, sao số tôi lại khổ thế nà y, thá»i tiết mùa đông lạnh giá, ná»a đêm ná»a hôm tốt bụng má»i ngưá»i ta Ä‘i ăn, kết quả là phải Ä‘á»n bốn trăm đô, tôi tháºt là …â€
Phong Bình đà nh phải uy hiếp anh ta: “Nếu cáºu còn nói thêm má»™t câu nà o nữa thì chuyện tối nay khá»i phải nói nữaâ€.
Thế là Phương Quân Hạo ngáºm chặt miệng, ná»—i tức giáºn để lại cho lục phá»§ ngÅ© tạng gặm nhấm.
Tà i sản cá»§a Cá»p Cái
Chữ ký cá»§a Cá»p Cái
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Cá»p Cái
24-03-2011, 02:12 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Lạng sÆ¡n
Bà i gởi: 482
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 36 phút
Thanks: 1,268
Thanked 473 Times in 190 Posts
Nữ Hoà ng Tin Äồn
Nguồn : e-thuvien.com
Chương 3: Cuộc hẹn với giá bốn triệu đô (2)
Tối hôm ấy Phương Quân Hạo nguyá»n rá»§a, thá» rằng sẽ không bao giá» muốn gặp lại Phong Bình nữa, kết quả là tối hôm sau không thể không gá»i Ä‘iện để cầu cứu cô. Äiá»u đó chẳng khác nà o tá»± tát và o mặt mình cả. Phong Bình vô cùng ngạc nhiên khi nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a anh ta: “Có phải là chú Phương muốn cầm Ä‘ao chém cáºu không? Quân Hạo đáng thương, tôi sẽ láºp tức đến cứu cáºu, cáºu hãy cố gắng gượng, Quân Hạo…â€
Phương Quân Hạo thản nhiên nói ra ý định cá»§a mình: “Là m bạn gái cá»§a mình nhé!â€
Phong Bình than thở: “Quân Hạo, cáºu biết tôi…â€
“Bốn trăm đô má»™t giá» thôi mà â€, Phương Quân Hạo ngắt lá»i, tá» vẻ hà o phóng, xua tay và nói tiếp: “No vấn Ä‘á», không thiếu má»™t xuâ€.
Phong Bình tiếp tục thở dà i: “Quân Hạo Æ¡i Quân Hạo, sau khi nghe những lá»i giáo huấn rất đỗi đúng đắn cá»§a cáºu, tôi cÅ©ng thấy việc nà y là không thá»a đáng. Cáºu nghÄ© mà xem, vá»›i thân pháºn cá»§a tôi thì là m sao có thể trả tiá»n như váºy được chứ?â€
Phương Quân Hạo nghe thấy váºy cÅ©ng gáºt đầu lia lịa, không ngừng phụ há»a theo: “Ừ ừ, cáºu nghÄ© được như váºy là tốt, váºy lát nữa mình Ä‘i đón…†Anh ta vẫn chưa nói hết câu, nà o ngá» Phong Bình quay ngoắt 180 độ, cất cao giá»ng nói: “Quá rẻâ€.
“Cái gì? Rẻ?†Anh có cảm giác não của mình không phản ứng kịp.
“Äúng váºy, cái giá ấy quá rẻ, hoà n toà n không xứng đáng vá»›i thân pháºn cá»§a tôi, vì váºy tôi quyết định trên cÆ¡ sở giữ nguyên giá cÅ©, chỉ thay đổi má»™t chữ, Ä‘iá»u chỉnh thà nh bốn triệu đô, bắt đầu thá»±c hiện từ ngà y hôm nayâ€.
Phương Quân Hạo không nói gì.
“Quân Hạo, váºy tý nữa cáºu có đến đón mình không? Quân Hạo… a lô a lô…â€
Phương Quân Hạo tức đến ná»—i dáºp máy luôn.
Vốn dÄ© chuyện nà y đã được sắp xếp rất ổn thá»a, buổi vÅ© há»™i từ thiện tối nay anh ta cùng em gái Phương Di đến dá»±, nhưng không ngá» em gái không những đã tá»± chuẩn bị váy dạ há»™i mà còn chuẩn bị cả bạn trai, mang theo má»™t anh chà ng đẹp trai vá» nước. Äến táºn sáu giá» tối, cái thằng đẹp trai tên là Richard ấy đến đón em gái mình thì Phương Quân Hạo má»›i biết mình bị em gái bá» rÆ¡i má»™t cách vô tình. Äến giá» nà y rồi, bảo anh Ä‘i tìm ai Ä‘i cùng cÆ¡ chứ?
Nếu không đi thì chắc chắn ông già sẽ nổi điên lên, ngay cả ông ta còn phải tham dự.
Không hiểu sao mấy năm gần đây ông già bá»—ng hứng thú vá»›i những cuá»™c từ thiện, chẳng biết có phải là cao thượng tháºt không hay là giả bá»™ cao thượng, tháºt là giả tạo.
Phương Quân Hạo tìm danh bạ Ä‘iện thoại suốt má»™t hồi mà không tìm thấy ngưá»i nà o thÃch hợp, anh cuống đến toát mồ hôi. Anh háºn cái thằng cha Richard đến thấu xương, sau đó lại trách em gái không chịu thông báo trước.
Không còn cách nà o khác, đà nh phải gá»i Ä‘iện lại cho Phong Bình.
Lần nà y anh ta chưa kịp mở miệng thì Phong Bình đã nói trước: “Xin lá»—i Quân Hạo, tôi không giúp được cáºu rồi. Tôi đã nháºn lá»i vá»›i ngưá»i khác. A, chuông cá»a reo rồi, chúc cáºu may mắnâ€.
Phương Quân Hạo ức chế dáºp máy.
Anh du há»c nước ngoà i từ khi còn nhá», sau khi trưởng thà nh liá»n ở châu Âu lo kinh doanh khách sạn, vì váºy bạn bè chá»§ yếu là ở bên ấy. Tuy trong nước cÅ©ng có bạn nhưng những ngưá»i thá»±c sá»± thân quen thì chẳng được mấy ngưá»i. Chỉ có Ä‘iá»u, dù gì thì anh cÅ©ng là Phương Quân Hạo, chuyện nà y không gây khó dá»… cho anh được. Chỉ có Ä‘iá»u sợ ông già không vui mà thôi, nhưng anh cÅ©ng bị tình thế bắt buá»™c nên má»›i phải là m thế.
Sau má»™t hồi tá»± an á»§i mình, anh mở má»™t trang web, lướt qua các tấm ảnh, sau đó gá»i Ä‘iện cho công ty môi giá»›i, nói mình Ä‘ang cần gấp má»™t ngưá»i mẫu, bảo ngưá»i đó nhanh chóng đến, tiá»n môi giá»›i không vấn đỠgì, có thể trả trước, Ä‘iá»u kiện là cô ngưá»i mẫu đó phải đến khách sạn Thá»i Quang trước bảy rưỡi.
Äối phương nháºn lá»i ngà y: “Không biết anh đã chá»n được số nà o rồi?â€
Phương Quân Hạo nháy chuá»™t, lúc ấy trong trang web hiện ra bức ảnh có số 007. Anh nhìn thấy cÅ©ng được, xinh đẹp nên nói: “007â€.
Váºy là vấn đỠbạn gái đã giải quyết xong, lại có thêm má»™t mối nhân duyên má»›i, chuyện nà y sau nà y chúng ta sẽ nói kỹ cà ng hÆ¡n. Lại nói vá» cô ngưá»i mẫu số 007, sau khi đến khách sạn Thá»i Quang, láºp tức được đưa và o phòng trang Ä‘iểm, má»™t lúc sau có ngưá»i căn cứ và o dáng ngưá»i cá»§a cô ta, lấy ra má»™t bá»™ quần áo hà ng hiệu, già y cao gót, trang sức, túi xách, sau đó lên chiếc xe Porsche sà nh Ä‘iệu cá»§a cáºu chá»§ Phương, phóng thẳng đến bữa tiệc từ thiện.
Má»™t loạt những chuyện như sấm rá»n gió cuốn khiến “007†choáng váng, không biết chuyện gì Ä‘ang diá»…n ra. Chỉ biết anh chà ng đẹp trai trước mắt mình tên là Phương Quân Hạo, những cái khác hoà n toà n không biết. Chỉ có Ä‘iá»u căn cứ và o tốc độ lái xe cá»§a anh ta, cô Ä‘oán có lẽ anh là má»™t tay Ä‘ua xe nổi tiếng.
Phương Quân Hạo đỗ xe xong xuôi, nhìn đồng hồ, may mà chỉ đến cháºm có và i phút. Mà n Ä‘ua xe vừa rồi cá»§a anh khiến “007†sợ tái cả mặt. Anh không kìm được báºt cưá»i, dịu dà ng há»i: “Không sao chứ?†Nhưng không chá» câu trả lá»i mà láºp tức xuống xe mở cá»a cho “007â€, rồi đưa cô ta và o phòng lá»›n.
“007†vừa và o đến phòng hai mắt đã sáng lên. Wa! Toà n là ngưá»i nổi tiếng.
Thá»±c ra, buổi tối hôm nay là buổi tối cá»§a những ngưá»i già u có, những ngôi sao. Trong trưá»ng hợp nà y, dù là Phương Quân Hạo cÅ©ng có cha che chắn ở trên, nhưng anh ta đến muá»™n cÅ©ng không gây chú ý đặc biệt.
Phương Quân Hạo vừa bước và o liá»n nhìn lướt má»™t lượt toà n bá»™ há»™i trưá»ng. Khi nhìn thấy Phong Bình trong bá»™ váy dạ hồi mà u nâu, trang Ä‘iểm như già đi mưá»i tuổi và ngưá»i bạn trai đứng cạnh cô ta thì anh suýt á»™c máu.
Ngưá»i đó chÃnh là bố anh ta – Phương Bá Thao.
Không nhầm đấy chứ? Ông già quen biết bao minh tinh nổi tiếng, lại còn cướp bạn gái cá»§a anh, tháºt là chẳng ra là m sao cả. Anh không kìm được chá»i rá»§a bằng má»™t câu tiếng Ã, may mà cô bạn “007†đi bên cạnh Ä‘ang sung sướng ngắm nhìn Hạ Dao, hoà n toà n không để ý đến anh ta.
Phương Quân Hạo dõi theo ánh mắt cá»§a cô, ngưá»i mà anh chú ý đến trước tiên không phải là Hạ Dao mà lÃ ÄÆ°á»ng Ca Nam. Nhìn ánh mắt cá»§a anh ta kìa, dù là đứng ở khoảng cách hÆ¡n chục mét thì vẫn Ä‘á»c được sá»± khinh bỉ và chế nhạo đến cá»±c độ trong đó, Ä‘iá»u nà y khiến Phương Quân Hạo cà ng căm háºn Phong Bình và ông già mình.
Theo thưá»ng lệ là chá»§ tịch Ä‘á»c lá»i khai mạc, toà n là những lá»i lẽ khách sáo, bay bướm, nói trắng ra là đòi tiá»n. Khó khăn lắm má»›i nghe xong lá»i khai mạc dà i dằng dặc, Phương Quân Hạo đến chá»— Phong Bình, khen ngợi rằng: “Ngưá»i đúng là thiên tà iâ€.
“Cám Æ¡nâ€. Phong Bình không chút đỠmặt mà ngược lại còn mỉm cưá»i đón nháºn lá»i chế nhạo cá»§a anh ta, sau đó quay sang khen ngợi bạn gái cá»§a anh ta: “Cô gái nà y rất xinh đẹp, không biết phải xưng hô thế nà o?â€
Lúc ấy Phương Quân Hạo mới nhớ ra mình vẫn chưa biết tên cô ấy, may mà “007†tự giới thiệu vỠmình.
“Tôi tên là Khưu Thiênâ€.
“Tôi là Phong Bình, bạn cá»§a…†Cô vốn định nói là bạn cá»§a Phương Quân Hạo nhưng lá»i đến miệng rồi bá»—ng nhiên lại thay đổi: “bố Quân Hạoâ€.
Thế chẳng phải là cố tình để ngưá»i khác hiểu lầm sao?
Phương Quân Hạo ức chế, biết mình không phải là đối thá»§ cá»§a cô ta, quay sang nhìn Khưu Thiên, thấy cô ta có vẻ ngượng ngùng, liá»n vòng tay qua eo cô ta rồi lạnh lùng nói vá»›i Phong Bình: “Xin lá»—i Ä‘i trướcâ€.
Phong Bình cố nhịn cưá»i, may mà không bị ná»™i thương. Cô quay đầu lại thì nhìn thấy ÄÆ°á»ng Ca Nam, không biết anh ta đứng sau cô từ lúc nà o, đôi mắt Ä‘en nhánh lạnh lùng nhìn chằm chằm và o mặt cô: “Cô Phong, tôi tháºt khâm phục cô, cô đúng là má»™t ngưá»i thá»§ Ä‘oạnâ€.
Phong Bình cưá»i thầm trong bụng, cố tá» ra thẹn thùng: “Chẳng có cách nà o cả, việc là m ăn khá thuáºn lợiâ€.
ÄÆ°á»ng Ca Nam nghe váºy, dưá»ng như muốn bóp vỡ ly rượu Ä‘ang tròng chà nh trên tay: “Phương Bá Thao biết tối qua cô hẹn hò vá»›i con trai ông ta không?â€
Phong Bình nhẹ lắc ly rượu champagne trên tay, trả lá»i má»™t cách máºp má»: “Chắc là không biếtâ€.
ÄÆ°á»ng Ca Nam tá» vẻ ngắm nghÃa cô má»™t hồi (thá»±c ra là đã ngắm nghÃa rất lâu rồi), rồi chế nhạo: “Phong cách trang Ä‘iểm cá»§a cô tháºt nhà nghá»â€.
“Tháºt sao?†Câu nói ấy khiến Phong Bình ngây ngưá»i.
“U ám nặng ná», chẳng phải rất hợp vá»›i Phương Bá Thao sao?â€ ÄÆ°á»ng Ca Nam nhếch mép.
Phong Bình báºt cưá»i, để lá»™ hà m răng trắng bóng, thẳng hà ng, dưới ánh đèn. Cô ngó nghiêng tìm bóng dáng cá»§a Hạ Dao, sau đó bước lên trước má»™t bước, ghé sát và o ngưá»i ÄÆ°á»ng Ca Nam, cưá»i rồi hạ thấp giá»ng: “Anh Nam, không phải là anh yêu tôi rồi đấy chứ?â€
ÄÆ°á»ng Ca Nam ngạc nhiên: “Cái gì cÆ¡?â€
Phong Bình nhìn thẳng và o mắt anh ta: “Nếu không thì… việc gì anh phải nói vá»›i giá»ng Ä‘iệu chua chát như thế? Tôi qua lại vá»›i ngưá»i đà n ông nà o thì có liên quan gì đến anh, chẳng phải sao?â€
ÄÆ°á»ng Ca Nam câm như hến.
Phong Bình cố tình thở dà i má»™t tiếng rồi nói: “Haizzz, thá»±c ra con ngưá»i anh cÅ©ng rất tốt, chỉ có Ä‘iá»u… cái kẹp áo lần trước anh tặng tôi, viên kim cương trên đó… hÆ¡i nhá»â€.
Mặt ÄÆ°á»ng Ca Nam tÃm Ä‘en như Bao Công.
Nhưng Phong Bình vẫn chưa nói hết câu: “Äúng thế, tôi cÅ©ng biết anh rất già u có, nhưng già u có thì có tác dụng gì cÆ¡ chứ? Anh không nỡ tiêu tiá»n vì phụ nữ…â€
ÄÆ°á»ng Ca Nam không kiá»m chế được bản thân, nắm chặt tay cô ta.
“Suỵt!†Má»™t là n hÆ¡i khẽ tá»a ra, mang theo hương thÆ¡m nhè nhẹ: “Äừng kÃch động thế anh Nam, đây không phải là quán rượu đâu đấyâ€.
ÄÆ°á»ng Ca Nam nắm chặt tay cô ta hÆ¡n, ánh mắt sáng má»™t cách bà hiểm.
Phong Bình bị anh ta nắm chặt tay, thấy ánh mắt dần tiến lại gần cá»§a Hạ Dao, cô mỉm cưá»i cất cao giá»ng: “Rất vui được là m quen vá»›i anh, anh ÄÆ°á»ng. Oh, cô Hạ, tôi là fan cá»§a cô, tối nay cô tháºt lá»™ng lẫyâ€.
ÄÆ°á»ng Ca Nam không khách khà láºt mặt cô: “Cô tháºt giả tạoâ€.
Lần nà y ngưá»i thấy khó xá» là Phong Bình.
Cô không ngá» ÄÆ°á»ng Ca Nam lại trẻ con như váºy, may mà Hạ Dao rất nhã nhặn, tuy ánh mắt tá» vẻ nghi ngá» nhưng vẫn giữ được nụ cưá»i cuốn hút: “Cảm Æ¡n. Ca Nam, chúng ta Ä‘i sang bên kia chà o má»™t câuâ€.
ÄÆ°á»ng Ca Nam từ từ buông tay cô ra: “Hẹn gặp lại, cô Phongâ€.
Phong Bình nhìn đôi mắt sâu cá»§a anh, bá»—ng nhiên cô thấy dưá»ng như chá»c giáºn anh ta không phải là má»™t việc là m sáng suốt.
Tà i sản cá»§a Cá»p Cái
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Cá»p Cái
24-03-2011, 08:06 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Lạng sÆ¡n
Bà i gởi: 482
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 36 phút
Thanks: 1,268
Thanked 473 Times in 190 Posts
Nữ Hoà ng Tin Äồn
Nguồn : e-thuvien.com
Chương 3: Cuộc hẹn với giá bốn triệu đô (3)
Sau khi hà n huyên vá»›i những ngưá»i trong giá»›i kinh doanh, Phương Bá Thao cầm ly rượu quay lại và nói: “Hai cáºu con trai cá»§a ÄÆ°á»ng Trạm, cáºu lá»›n còn chững chạc má»™t chút, cáºu thứ hai thì lông bông quá, không hợp vá»›i cháuâ€.
Phong Bình uống má»™t ngụm rượu rồi nói: “Cháu đâu có thÃch anh taâ€.
Phương Bá Thao khẽ cưá»i: “Váºy sao? Sao chú thấy hai ngưá»i có vẻ trò chuyện rất vui vẻ?â€
Phong Bình đỠmặt, cố ý nghiêm mặt ho khan má»™t tiếng rồi nói: “Chú Phương…â€
Phương Bá Thao không cưá»i nữa, cố ý ca than: “Già rồi nên thÃch nói nhiá»u, cháu đừng chê chú nhiá»u chuyện nhé!â€
Phong Bình cưá»i rồi bá»—ng nhiên than thở: â€œÄÆ°á»ng Ca Nam lông bông, phóng túng, không phải là ngưá»i hoà n hảo, nhưng chú Phương, cháu không gặp ngưá»i nà o tốt hÆ¡nâ€. Cô ngừng má»™t lát rồi bổ sung: “HÆ¡n nữa, trên thế gian nà y không tồn tại ngưá»i đúng đắn tuyệt đốiâ€.
Phương Bá Thao cÅ©ng khẽ thở dà i: “Haizzz, chú thá»±c sá»± rất mong các cháu hạnh phúc, nhưng hạnh phúc là thứ rất khó nắm bắt, haizzz…â€
Phong Bình không muốn đẩy vấn đỠvá» phÃa mình, nhân lúc ông ta than thở nhanh chóng chuyển hướng câu chuyện: “Chú Phương, cháu là m thuyết khách cho Phương Hạoâ€.
Phương Bá Thao thấy cô thẳng thắn như váºy, không kiá»m chế được cưá»i phá lên: “Chú cÅ©ng Ä‘oán ra rồi. Ha ha, nói như váºy thì lần nà y nó quyết chà rồi sao? Sao nó không tá»± mình nói chuyện đó vá»›i chú?â€
“Từ trước đến nay cáºu ấy rất sợ chúâ€.
“Chú rất đáng sợ sao?†Phương Bá Thao sá» cái cằm nhẵn bóng, tá» vẻ rất phiá»n não: “Hồi nhá», cứ đến dịp lá»… Giáng sinh, ngưá»i đóng ông già noel phát kẹo cho các cháu chẳng phải là chú sao?â€
Phong Bình bÄ©u môi: “Quan trá»ng là Quân Hạo thấy chú đáng sợâ€.
Phương Bá Thao nghiêm mặt nói: “Äó là vì hồi nhá» nó thưá»ng rá»§ rê cháu và BÃnh Thần là m những chuyện quá đángâ€.
Phong Bình báºt cưá»i: “Cháu còn nhá»› hồi ấy rõ rà ng là BÃnh Thần và Quân Hạo muốn bá» rÆ¡i cháu nhưng cháu mặt dà y cứ đòi Ä‘i bằng được…â€
“Dù thế nà o Ä‘i nữa thì nó cÅ©ng quá nghịch ngợm, không dạy được con là lá»—i cá»§a báºc là m chaâ€.
“Chú quá bảo thá»§â€. Phong Bình không há» khách khÃ.
Phương Bá Thao nghiêm nghị nói: “Nhà há» Phương Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp trung thà nh vá»›i nhà há» Phong, quy định trăm năm không thể bị há»§y hoại trong tay chúâ€.
Phong Bình than thở: “Chả trách Quân Hạo nói chú là hòn đá trong nhà vệ sinh…â€
Phương Bá Thao trợn mắt: “Thằng ranh ấy dám nói ta như váºy sao?â€
Phong Bình nói: “Chú Phương, bây giá» ngưá»i phá bá» quy định là cháu. Cháu á»§ng há»™ Quân Hạo là m những việc mà cáºu ấy thÃch, hÆ¡n nữa chế độ quản lý cá»§a khách sạn rất chặt chẽ, thay ngưá»i khác cÅ©ng được, không nhất thiết phải là Quân Hạoâ€.
Phương Bá Thao định mở miệng nói nhưng bị Phong Bình ngắt lá»i: “Chú Phương, tháºt tiếc vì chú là ngưá»i há»c cao biết rá»™ng mà lại bảo thá»§ và cố chấp như váºy. TÃch lÅ©y cá»§a cải là việc quan trá»ng nhưng cÅ©ng không nên bá» qua sở thÃch cá»§a cá nhân, nếu không, có đống tà i sản mà cuá»™c sống trống rá»—ng thì có ý nghÄ©a gì?â€
“Không thể phá há»§y quy định, nếu nhà há» Phương cầm đầu phá bá» quy định, váºy thì…â€
“Chẳng phải nhà há» Phương vẫn còn Quân Di sao, biết đâu cô ấy có hứng thú vá»›i khách sạn?â€
“Nó?†Phương Bá Thao tìm bóng dáng cá»§a Quân Di trong đám đông, ông than thở: “Chú đã để nó sống quá phóng túngâ€.
Phong Bình dõi theo ánh mắt cá»§a ông ta, chỉ thấy Quân Di tóc uốn xoăn, để lá»™ khuôn mặt xinh xắn, đôi mắt sáng như búp bê, nét mặt rạng ngá»i, dáng vẻ cá»§a cô ta y chang mẹ mình. Nhìn bá»™ váy cá»§a cô ta có lẽ phải đến và i chục triệu, quả thá»±c hoà nh tráng hÆ¡n mình hồi ấy rất nhiá»u. Äúng là thế hệ sau tiến bá»™ hÆ¡n thế hệ trước.
Cô lướt nhìn toà n há»™i trưá»ng, những ngưá»i lá»›n tuổi đứng thà nh nhóm, những ngưá»i trẻ tuổi đứng thà nh nhóm, rất rà nh mạch, không lẫn lá»™n. Ngưá»i lá»›n tuổi thì Ä‘á»u là hai vợ chồng đến dá»± tiệc, kiểu như cô và Phương Bá Thao không nhiá»u. Bạn trai cá»§a Chu Tân Trúc không phải là Hà n Dịch mà là má»™t ngưá»i đà n ông khác, thấp hÆ¡n cô ta chừng bảy, tám centimet. Äứng cùng há» là Ngô Niệm Chân và Dư Man Văn, hai ngưá»i há» Ä‘á»u có vẻ không táºp trung lắm, cứ nhìn chằm chằm vá» phÃa ÄÆ°á»ng Ca Nam.
Lại nói vá» ÄÆ°á»ng Ca Nam, vốn dÄ© tối nay anh ta cùng ÄÆ°á»ng Minh Tuyên đến dá»± tiệc, bởi vì có quá nhiá»u bạn gái, và o những dịp mà má»i ngưá»i có thể chạm mặt nhau thế nà y, anh ta chá»n Ä‘i cùng em gái là hoà n hảo nhất. Äáng tiếc là đến bữa tiệc chưa được bao lâu thì đã bị Hạ Dao quấn chặt lấy. Ngưá»i quản lý cá»§a cô ta lại kéo ÄÆ°á»ng Minh Tuyên Ä‘i chá»— khác. Quản lý cá»§a cô ta rất có tà i ăn nói, câu nà o cÅ©ng khiến bạn thấy dá»… chịu, không chỉ thế bạn còn khó mà biết được anh ta Ä‘ang tâng bốc mình. ÄÆ°á»ng Minh Tuyên còn trẻ, khó mà cưỡng lại được vá»›i những lá»i khen ngợi bùi tai như thế. Như váºy cÅ©ng đồng nghÄ©a vá»›i việc bốn ngưá»i đổi bạn cho nhau, Ngô Niệm Chân và Dư Man Văn dÄ© nhiên không thoải mái chút nà o.
ÄÆ°á»ng Ca Nam bị hai ngưá»i há» nhìn như váºy, cảm giác tê cả da đầu, lại bị Phong Bình là m cho tức phát Ä‘iên, lấy cá»› và o phòng vệ sinh để yên tÄ©nh má»™t chút. Sau đó ra hà ng lang ở phÃa trái để hóng mát, nà o ngỠđã có ngưá»i đứng ở đó.
Chà ng trai nói: “Cô giáºn tháºt sao? Tôi rất xin lá»—iâ€.
Cô gái im lặng má»™t lúc rồi nói: “Cứ tưởng rằng cuối cùng cÅ©ng có cÆ¡ há»™i chụp ảnh quảng cáo, thì ra là thế nà y…â€
Chà ng trai vá»™i nói: “Tôi sẽ trả toà n bá»™ số tiá»n cho cô…â€
Giá»ng nói cá»§a cô gái toát lên vẻ thất vá»ng: “Anh Phương, thá»±c ra không đơn giản chỉ là chuyện tiá»n nong…â€
Chà ng trai nói: “Váºy thì…â€
Cô gái định nói nhưng lại thôi, bá»—ng nhiên chuyển sang giá»ng nói dứt khoát: “Thôi, không nói chuyện ấy nữaâ€.
Chà ng trai không nói gì, xung quanh bỗng chìm trong tĩnh lặng.
ÄÆ°á»ng Ca Nam cà ng coi thưá»ng Phương Quân Hạo hÆ¡n.
Thì ra bạn gái cá»§a anh ta là do anh ta thuê đến, quá bá»±a. Loại ngưá»i như anh ta mà cÅ©ng được gá»i là chà ng trai độc thân có giá sao? Nghe mà thấy chối tai.
ÄÆ°á»ng Ca Nam vừa định nhấc chân bước Ä‘i thì lại nghe thấy cô gái nói: “Cô Phong ấy tháºt đáng yêuâ€.
Câu nói ấy khiến bước chân cá»§a ÄÆ°á»ng Ca Nam sững lại.
Phương Quân Hạo cưá»i nhạt: “Äáng yêu? Cô ta đáng ghét thì cóâ€.
Khó khăn lắm Khưu Thiên má»›i tìm được chá»§ đỠmá»›i để phá tan bầu không khà tÄ©nh lặng, nhưng không ngá» Phương Quân Hạo lại có phản ứng như váºy khiến cô cảm thấy rất khó xá».
Dưá»ng như Phương Quân Hạo cÅ©ng cảm nháºn được Ä‘iá»u đó, anh ho khan má»™t tiếng, nhẹ giá»ng giải thÃch: “Haizzz, cô không biết cô ta đáng ghét thế nà o đâu, ngay từ nhỠđã thÃch bắt nạt ngưá»i khác, tá»™i lá»—i gì tôi cÅ©ng phải gánh chịu thay cô ta…â€
“Ã, hai ngưá»i quen nhau từ nhá» Ã ?â€
“Tôi mong là mình chưa từng quen cô taâ€. Phương Quân Hạo sục sôi lòng căm phẫn.
“Thế… vì sao lúc nãy cô ta nói là bạn của bố anh? Tôi cứ tưởng…†Cô ta không nói hết câu.
DÄ© nhiên Phương Quân Hạo hiểu ý cô ta, anh thở dà i và nói: “Vì thế tôi má»›i nói cô ta đáng ghét. Là m như không đùa cợt ngưá»i khác thì cô ta sẽ chết không bằngâ€.
Khưu Thiên đà nh phải cưá»i và nói: “Ha ha, cô ấy tháºt xinh đẹpâ€.
Phương Quân Hạo nói: “Nhá» và o khuôn mặt đó mà cô ta bà y đặt đủ trò lừa bịpâ€.
Khưu Thiên đà nh im lặng. Kiểu nói chuyện như váºy cà ng nói cà ng thấy kỳ cục. Cô tá»± nháºn thấy mình là ngưá»i khéo giao tiếp, váºy mà nói chuyện vá»›i anh ta sao lại không xuôi váºy nhỉ?
Nghe xong câu chuyện cá»§a há», dưá»ng như ÄÆ°á»ng Ca Nam hiểu ra và i phần.
Anh đã nói rồi mà , dù gì thì anh ta cÅ©ng là ngưá»i biết thưởng thức cái đẹp, từ trước đến giá» chưa gặp ngưá»i nà o biến thái như cô ta, tháºt là biến thái.
Vừa chòng ghẹo anh xong, chắc chắn cô ta thấy hả hê lắm.
Niá»m phẫn ná»™ cá»§a ÄÆ°á»ng Ca Nam hóa thà nh ý chà chiến đấu. Thù nà y không trả thì không phải là quân tá»
.
Äúng và o lúc anh là m cái chuyện vô đạo đức nghe lén ngưá»i khác nói chuyện thì Chu Tân Trúc nhìn chằm chằm và o Phong Bình như kiểu phát hiện ra châu lục má»›i váºy. Ha ha, xem ra cô ta Ä‘oán không sai. Con ranh nà y đã câu được Phương Bá Thao, chả trách Nhiệm Nghiêu bị tống ra ngoà i như má»™t bao rác.
Chu Tân Trúc căm ghét loại phụ nữ dá»±a và o đà n ông để tiến thân. Bởi vì bố cô ta có sở thÃch lăng nhăng. Vừa kinh doanh bất động sản vừa đặc biệt chú trá»ng đến sá»± phát triển cá»§a sá»± nghiệp văn hóa, tÃch cá»±c đầu tư và o lÄ©nh vá»±c Ä‘iện ảnh. Như má»i ngưá»i đã biết, lÄ©nh vá»±c nà y sản xuất nhiá»u ngưá»i đẹp, váºy là sở thÃch cá»§a ông chá»§ Chu được phát huy đến đỉnh Ä‘iểm. Hứng lên là ông lại tặng biệt thá»±, khiến vợ và các con tức gần chết. Có lẽ là già néo đứt dây, Chu Tân Trúc trong phút tức giáºn đã quyết chà đi theo sá»± nghiệp Ä‘iện ảnh, truyá»n hình, trở thà nh ngưá»i mẫu, cÅ©ng coi là đánh và o ná»™i bá»™ kẻ địch, biết ngưá»i biết ta trăm tráºn trăm thắng mà .
ChÃnh vì lý do đó mà cô cố tình thá» Æ¡ vá»›i sá»± theo Ä‘uổi cá»§a những chà ng trai môn đăng há»™ đối, chá»n ca sÄ© Hà n Dịch có xuất thân nghèo khó là m bạn trai cá»§a mình. Như váºy là bố cô ta không là m gì được. Quy luáºt cá»§a gia đình cô ta là ai có tiá»n thì nghe ngưá»i đó, ngưá»i nà o tà i lá»±c hùng háºu nhất là chá»§. Vì váºy, ngưá»i đứng cạnh Chu Tân Trúc tối nay không phải là Hà n Dịch mà là em trai cô ta Chu Trà Trạch.
Chu Trà Trạch bị bắt ép Ä‘i cùng chị đến buổi tiệc vô vị nà y nên dÄ© nhiên sẽ không bá» qua cÆ¡ há»™i săn tìm ngưá»i đẹp. Sau khi nghiên cứu rất nhiá»u ngôi sao nổi tiếng có mặt trong há»™i trưá»ng, anh ta đặt mục tiêu vá» phÃa Phương Quân Di. Phương Quân Di trẻ đẹp, trà n đầy sức sống, hÆ¡n nữa những ngưá»i trẻ tuổi Ãt kinh nghiệm dá»… đối phó hÆ¡n.
à đồ cá»§a anh ta Chu Tân Trúc hiểu rõ hÆ¡n ai hết. Nhưng chá»n ai không chá»n lại nhằm đúng và o con ranh nhà há» Phương. Cô ta Ä‘ang ức chế thì bá»—ng nhiên nhìn thấy Phong Bình rá»i Phương Bá Thao, Ä‘i vá» phÃa căn phòng ở phÃa sau tấm bình phong.
Cô ta do dự một lúc rồi vội theo sau.
Phong Bình không hứng thú vá»›i những ngưá»i trong giá»›i kinh doanh đến bắt chuyện vá»›i Phương Bá Thao, hÆ¡n nữa Ä‘i già y cao gót đứng suốt má»™t buổi tối, quả thá»±c rất mệt, muốn tìm má»™t chá»— nghỉ ngÆ¡i. Nà o ngá» vừa đặt mình xuống sofa thì Chu Tân Trúc xuất hiện, bá»™ váy dạ hồi mà u bạc cùng vá»›i dáng ngưá»i cá»§a cô ta, quả là đồ sá»™, khà thế.
Chu Tân Trúc cưá»i khẩy: “Thì ra Phương Bá Thao là chá»— dá»±a vững chắc cá»§a cô. Tôi thấy lạ là vì sao cô lại hung hăng như váºy?â€
Phong Bình dá»±a đầu và o sofa, mắt nhắm há», không thèm để ý đến cô ta.
Chu Tân Trúc cao giá»ng: “Nà y, tôi Ä‘ang nói chuyện vá»›i cô…â€
Phong Bình uể oải đáp: “Xin lá»—i cô Trúc, tôi không nói chuyện vá»›i những ngưá»i vô lá»…â€.
Ngá»n lá»a giáºn dữ trong lòng Chu Tân Trúc như được đổ thêm dầu: “Cô là cái thá gì mà dám chỉ trÃch tôi vô lá»…. Chẳng qua cô chỉ là đồ ký sinh trùng dÃnh chặt trên ngưá»i đà n ông mà thôiâ€.
Phong Bình cưá»i phá lên: “Cô Chu, muốn là m ký sinh trùng cÅ©ng phải có bản lÄ©nh đấyâ€.
Chu Tân Trúc tức sôi lên: “Cô tháºt vô liêm sỉâ€.
Phong Bình cưá»i toe toét và nói: “Váºy thì cô Chu còn ở lại đây là m gì?â€
Chu Tân Trúc bắt đầu run run: “Cô, cô tháºt hung hăng…â€
Phong Bình thở dà i ngao ngán: “Cô Chu, lượng từ vá»±ng cá»§a cô tháºt nghèo nà n, xin há»i cô đã tốt nghiệp cấp hai chưa?â€
Vừa nghe thấy câu nói ấy, sắc mặt Chu Tân Trúc tái nhợt: “Cô…â€
Phong Bình không hiểu rõ nội tình, vốn dĩ đó chỉ là một câu nói vô tình.
Nhưng không ngá» lại đánh đúng chá»— hiểm, chá»c đúng ná»—i Ä‘au cá»§a Chu Tân Trúc. Cô ta không có tà i há»c hà nh, mưá»i sáu tuổi và o nghá», quả thá»±c là chưa tốt nghiệp cấp hai. Vốn dÄ© Ä‘iá»u nà y cÅ©ng chẳng có gì, nói đúng ra thì chẳng qua Phong Bình cÅ©ng má»›i tốt nghiệp cấp hai, nhưng Ãt ra thì các thiên kim con nhà đại gia già u có Ä‘á»u có má»™t tấm bằng danh giá, so vá»›i há» thì rõ rà ng Chu Tân Trúc trở thà nh ngưá»i không có trình độ văn hóa, vì thế cô ta luôn tá»± dà y vò mình.
Bây giá» Phong Bình há»i như váºy cÅ©ng đồng nghÄ©a vá»›i việc đặt cá»™t mốc cho mối thù hằn giữa hai ngưá»i.
(P/s: Có má»™t số chá»— như số tiá»n trong Ä‘oạn trên, ngưá»i dịch có quy đổi ra tiá»n Việt, tạm thá»i ở đây tá»› chưa đổi lại, nhưng trong bản in đã đối chiếu và đổi lại theo nhân dân tệ. =.=)
Tà i sản cá»§a Cá»p Cái
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Cá»p Cái
24-03-2011, 08:15 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Lạng sÆ¡n
Bà i gởi: 482
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 36 phút
Thanks: 1,268
Thanked 473 Times in 190 Posts
Nữ Hoà ng Tin Äồn
Nguồn : e-thuvien.com
Chương 4: Lá»… Ä‘Ãnh hôn hoang đưá»ng (1)
Lại nói vá» ÄÆ°á»ng Ca Nam, sau khi nghe lén quay lại há»™i trưá»ng, nhìn khắp má»™t lượt mà không thấy bóng dáng Phong Bình đâu. Phương Bá Thao Ä‘ang uống rượu trò chuyện, cưá»i nói vui vẻ vá»›i chá»§ tịch Lưu cá»§a quỹ từ thiện, vá» sau có thêm má»™t đôi vợ chồng nháºp há»™i.
Anh tìm trong đám đông má»™t lúc, không thấy Phong Bình mà lại chạm mặt Dư Man Văn và Ngô Niệm Chân, bá»—ng chốc bị quấn chặt lấy không rá»i ra được.
Tiếp theo là phần quyên góp, các minh tinh, đại gia Ä‘á»u lÅ© lượt chỉnh sá»a quần áo cho tháºt rạng rỡ trước ống kÃnh nhưng anh vẫn không nhìn thấy bóng dáng cá»§a Phong Bình. Äến táºn khi bữa tiệc kết thúc, cô ta cÅ©ng không lá»™ diện.
Anh nghi ngá» không biết liệu có phải cô ta đã vá» trước rồi không. Tuy là m như váºy rất thất lá»… nhưng loại ngưá»i như cô ta thì có chuyện gì không thể là m được?
Phương Bá Thao cÅ©ng thấy kỳ lạ, kéo con trai ra má»™t góc rồi há»i: “Quân Hạo, con có nhìn thấy tiểu thư không?â€
Phương Quân Hạo ấm ức trong lòng, cố tình dùng ánh mắt chá»›p chá»›p cá»§a Châu Tinh Trì, trả lá»i câu há»i cá»§a bố má»™t cách hết sức khoa trương: “Không phải chứ? Sao bố lại là m mất bạn cá»§a mình?â€
Phương Bá Thao trợn mắt, tỠthái độ không hà i lòng.
Phương Quân Hạo vá»™i thay đổi thái độ, mỉm cưá»i và nói: “Chắc là vá» trước rồiâ€.
Phương Bá Thao tá» vẻ bối rối: “Sao không nói má»™t tiếng nhỉ? Hay là đã xảy ra chuyện gì?â€
“Bố lại lo bò trắng răng rồi, ở Thánh Anh thì xảy ra chuyện gì được chứ? Cô ta không Ä‘i hại ngưá»i là tạ Æ¡n trá»i đất lắm rồi. À, đúng rồi, lúc nãy còn nhìn thấy khoản tiá»n trên tấm ngân phiếu…â€, bá»—ng nhiên anh ta hạ thấp giá»ng, “Khoản tiá»n lá»›n như thế là lấy trong tà i khoản cá»§a cô ta, đúng không ạ?â€
Mặt Phương Bá Thao biến sắc, giáºn dữ quát: “Mà y dám coi thưá»ng bố mà y?â€
Phương Quân Hạo ngáºm mồm, gục mặt xuống và nói: “Không dámâ€.
Phương Bá Thao sá» cái cằm nhẵn bóng, chuyển từ giá»ng Ä‘iệu giáºn dữ sang trầm lắng: “Tuy ta có tiá»n, nhưng khoản tiá»n lá»›n như váºy, quả thá»±c là kinh thiên động địa, không phải là tác phong cá»§a bố conâ€.
Phương Quân Hạo ngẩng đầu cưá»i ha ha hai tiếng, nghÄ© thầm: Con biết ngay mà . Sau đó hai cha con quay ngưá»i Ä‘i tìm bạn gái, à không, Phương Bá Thao tìm con gái.
Phương Quân Di vừa nhìn thấy ông ta liá»n há»i: “Bố, bạn cá»§a bố đâu? Giá»›i thiệu cho con là m quen vá»›i?â€
Phương Bá Thao cố tá» vẻ nghiêm nghị liếc nhìn Richard, sau đó nói vá»›i giá»ng Ä‘iệu chẳng vui vẻ gì: “Trong mắt con còn có ông bố già nà y sao?â€
Phương Quân Di lắc lắc cánh tay cá»§a bố rồi là m nÅ©ng: “DÄ© nhiên rồi, con muốn lại gần há»i bố từ lâu rồi, nhưng con thấy bố nói chuyện vá»›i chú Lưu suốt, con sợ là m phiá»n hai ngưá»i mà …â€
Phương Bá Thao lại liếc Richard má»™t lần nữa, thấy lòng chua chát: Rõ rà ng là mà y dÃnh chặt và o cái thằng nà y không rá»i ná»a bước. Nhưng vì có Richard ở đó nên ông đà nh phải nói úp mở: “Má»™t ngưá»i bạn, lát nữa con sẽ gặpâ€.
“Cô ấy đâu ạ?â€
“Äi rồiâ€.
“Sao cÆ¡?â€
“Sao cái gì, mau lên xe. À, còn cáºu…†Phương Bá Thao chỉ Richard: “Cáºu không cần đưa Quân Di vá», cáºu tá»± vá» Ä‘iâ€.
Richard: “???!…â€
Sau khi má»i ngưá»i ra vá» hết, nhân viên phục vụ đến quét dá»n thì thấy má»™t quý cô Ä‘ang nằm dá»±a trên sofa ngá»§ ngon là nh, thế là vá»™i và ng tiến lên đánh thức cô ta dáºy. Phong Bình tỉnh giấc, mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng đứng dáºy Ä‘i ra ngoà i, đến tá»§ để đồ thì thấy chiếc áo khoác da báo sang trá»ng quý giá và túi trang Ä‘iểm không cánh mà bay.
Cô gá»i nhân viên phục vụ đến há»i.
Nhân viên phục vụ cÅ©ng biến sắc: “Là cô Chu cầm Ä‘i rồi ạ. Cô ấy nói là bạn cá»§a cô nên giúp cô cầm há»™ quần áoâ€.
Phong Bình nghe váºy láºp tức hiểu ra má»i chuyện, cô cưá»i gượng: “Tuy tôi có quen cô ta nhưng quyết không phải là bạnâ€.
Nhân viên phục vụ là má»™t cô gái trẻ, tuy sắc mặt có biến đổi nhưng vẫn rất bình tÄ©nh. Cô ta má»i cô đợi má»™t chút, sau đó nhanh chóng Ä‘i há»i giám đốc.
Sau khi biết chuyện giám đốc cÅ©ng thấy Ä‘au đầu. Cô Chu là em gái cá»§a ông chá»§ lá»›n, là m sao có thể lấy đồ cá»§a khách được? Trò đùa quái đản, hay là ai đó đắc tá»™i vá»›i cô tiểu thư nà y? Dù thế nà o Ä‘i nữa thì chuyện nà y sẽ có ảnh hưởng rất nghiêm trá»ng. Mất quần áo cá»§a khách là chuyện nhá», không cẩn tháºn để tiểu thư Chu mang tá»™i danh ăn cắp thì đó má»›i là vết nhÆ¡ lá»›n, vô cùng lá»›n, không thể đùa được.
Anh ta vá»™i vã đến xem xét tình hình, quý cô nà y cÅ©ng xinh đẹp tháºt nhưng mặt rất lạ. Äiá»u nà y khiến anh ta thấy nhẹ cả ngưá»i. Äiá»u đó chứng tá» cô ta không phải là ngưá»i nổi tiếng, cÅ©ng không phải là minh tinh, chà Ãt thì anh không quen cô ta. Váºy thì chắc chắn cô ta không phải là há»™i viên cá»§a há»™i quán, có lẽ là bạn gái cá»§a má»™t đại gia nà o đó? Nếu váºy thì việc nà y cÅ©ng dá»… giải quyết. Vá» nguyên tắc thì không phải là há»™i viên không được và o há»™i quán, nhưng nhá» có các đại gia, thỉnh thoảng cÅ©ng có má»™t số cô gái xinh đẹp được xuất hiện ở đây.
“Xin há»i quý danh cá»§a quý cô?†Anh ta mỉm cưá»i há»i.
“Tôi há» Phongâ€.
“Cô Phong, xin há»i thẻ há»™i viên cá»§a cô?â€
“Tôi không phải là há»™i viênâ€.
Äúng như dá»± Ä‘oán, anh ta mỉm cưá»i nói: “Váºy thì bạn cá»§a cô Phong là ?â€
“Phương Bá Thaoâ€.
Äiá»u nà y khiến anh ta có chút ngạc nhiên, thì ra là chá»§ tịch há»™i đồng cá»§a khách sạn Thá»i Quang. Nhưng vì sao chá»§ tịch Phương không đưa cô ta vá»? Trừ phi cô ta chá»c giáºn chá»§ tịch Phương?
“Ông Phương bây giá»â€¦â€
Phong Bình không muốn lằng nhằng vá»›i anh ta, thẳng thắn nói: “Ông ấy vá» rồi, tôi cÅ©ng chuẩn bị vá», nhưng áo khoác cá»§a tôi bị cô Chu lấy mất rồiâ€.
Giám đốc vẫn mỉm cưá»i: “Cô Phong, xin há»i cô có nhìn thấy táºn mắt không?â€
Phong Bình hÆ¡i nhÃu mà y: “Là nhân viên phục vụ cá»§a các anh nóiâ€.
Giám đốc quay đầu lại nhìn cô gái trẻ lúc nãy, mắt hÃp lại, hạ thấp giá»ng há»i: “Cô có nhìn rõ không? Ão khoác cá»§a quý cô đây có đúng là do cô Chu lấy Ä‘i không?â€
Cô gái ấy cÅ©ng khá thông minh, nhìn thấy sắc mặt cá»§a giám đốc không đúng nên bá»—ng chốc máºp má» hẳn lên: “Dạ… tôi không nhá»› rõ lắm… hình như cô Chu chỉ lấy áo cá»§a mìnhâ€.
Giám đốc láºp tức há»i lại: “Váºy thì cô có nhá»› là rốt cục cô Phong đây có mặc áo khoác đến hay không?â€
Muốn lấp liếm thì phải lấp liếm đến cùng, dù gì thì hỠcũng là hội quán cao cấp, quyết không thể xảy ra những chuyện như để mất đồ của khách được.
Muốn trách thì trách cô ta không phải là hội viên, đà nh phải chịu ấm ức thôi. Kể cả sau chuyện nà y cô ta có đến tìm chủ tịch Phương khóc lóc nhưng nể mặt ông chủ Chu, Phương Bá Thao cũng chẳng là m gì được. Hơn nữa chủ tịch Phương lại bỠrơi cô ta ở đây mà vỠtrước, ha ha.
Giám đốc đã dá»± tÃnh đâu ra đấy, dưá»ng như cô phục vụ cÅ©ng là giun đũa trong bụng anh ta, cả hai phối hợp rất ăn ý, kẻ tung ngưá»i hứng: “Hình như cô Phong không mặc áo khoác đến…â€
Giám đốc lạnh lùng nói to: “Cái gì mà hình như? Rốt cuá»™c là có hay không?â€
Cô gái láºp tức nói dứt khoát: “Không ạâ€.
Trá»i lạnh như thế nà y mà có ngưá»i không mặc áo khoác ra ngoà i, trừ phi ngưá»i đó bị Ä‘iên. Vốn dÄ© Phong Bình cÅ©ng không quan tâm đến chiếc áo ấy lắm, nhưng thấy hai ngưá»i há» kẻ tung ngưá»i hứng như váºy, trong lòng cÅ©ng không kiá»m chế được muốn nổi cáu. Nhưng nói thế nà o thì đứng dưới nóc nhà ngưá»i ta không thể không cúi đầu, cô chỉ có thể nén giáºn trong lòng.
Cô cố gắng kiá»m chế: “Váºy thì phiá»n anh gá»i giúp tôi chiếc xe, tôi phải vá»â€.
Giám đốc mỉm cưá»i nói: “Xin lá»—i quý cô, cô không phải là há»™i viên nên chúng tôi không phục vụ việc nà yâ€.
Má»™t số phụ nữ cứ tưởng mình có nhiá»u tiá»n nên cao cấp hÆ¡n ngưá»i khác, bắt há» chạy Ä‘i chạy lại, tối mặt tối mÅ©i, còn nhiá»u chuyện hÆ¡n cả thiên kim tiểu thư thá»±c sá»±. Cuối cùng thì hôm nay cÅ©ng được hả giáºn.
Thế là Phong Bình bước ra khá»i há»™i quán vá»›i tư thế hùng hồn, trong ánh mắt đắc chà cá»§a giám đốc. Hình ảnh ấy tháºt giống vá»›i “Gió đìu hiu sông Dịch lạnh lùng ghê, tráng sÄ© má»™t Ä‘i… sẽ trở lạiâ€*
(* Nhắc lại câu thÆ¡ cá»§a Kinh Kha năm xưa ngâm bên bá» sông Dịch Thá»§y trước khi và o đất Tần hà nh thÃch Tần Vương: Gió đìu hiu há», nước sông Dịch lạnh ghê, tráng sÄ© ra Ä‘i không trở vá», ngụ ý Phong Bình sẽ quay lại nÆ¡i nà y và rá»a háºn:â€>)
Tà i sản cá»§a Cá»p Cái
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Cá»p Cái
24-03-2011, 08:20 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Lạng sÆ¡n
Bà i gởi: 482
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 36 phút
Thanks: 1,268
Thanked 473 Times in 190 Posts
Nữ Hoà ng Tin Äồn
Nguồn : e-thuvien.com
Chương 4: Lá»… Ä‘Ãnh hôn hoang đưá»ng (2)
Phong Bình run cầm cáºp bước ra khá»i há»™i quán như má»™t chiếc lá rụng, cô nhìn xung quanh, đến má»™t chiếc taxi cÅ©ng không có. Trong lòng trà o dâng niá»m tuyệt vá»ng. CÅ©ng đúng thôi, những ngưá»i ra và o há»™i quán cao cấp như thế nà y, dù thế nà o Ä‘i nữa thì cÅ©ng chuẩn bị cho mình má»™t chiếc xe bốn bánh, chỉ có lái xe taxi nà o đầu óc có vấn đỠthì má»›i đến đây chá» khách.
Nhưng tục ngữ nói rất đúng: Äâu khác có đó, trá»i không bao giá» tuyệt đưá»ng sống cá»§a con ngưá»i.
Äúng lúc cô lạnh đến co rúm ngưá»i lại thì anh hùng Zorro yêu quý, à không, lÃ ÄÆ°á»ng Ca Nam Ä‘iện hạ xuất hiện. Anh mặc chiếc măng tô mà u Ä‘en, sải bước lại gần dưới ánh đèn đưá»ng u ám, chiếc áo khoác kêu sá»™t soạt trong gió, trông tháºt phong độ, tháºt khà thế.
Thế má»›i nói đà n ông xấu đẹp không quá quan trá»ng, nhất định phải cao, hÆ¡n nữa không được quá béo. ÄÆ°á»ng Ca Nam mặt nà o cÅ©ng chuẩn, khụ khụ… Sá»± xuất hiện cá»§a anh ta quả là rất đúng lúc. Phong Bình xúc động đến chảy nước mÅ©i, nước mắt lưng tròng, không ngừng sụt sịt, ho khụ khụ. Thá»±c ra là vì thá»i tiết lạnh giá.
Dáng vẻ ấy tháºt khiến ngưá»i ta thấy mà xót xa.
ÄÆ°á»ng Ca Nam vá»™i cởi áo khoác đưa cho cô, Phong Bình cÅ©ng vá»™i thò cánh tay và o tay áo.
“Thế nà y là thế nà o?â€ ÄÆ°á»ng Ca Nam há»i.
“Tôi ngá»§ quên, tỉnh dáºy thì thấy chẳng còn ai, đúng là lÅ© ngưá»i không có nghÄ©a khÃâ€.
ÄÆ°á»ng Ca Nam không dám tin: “Tôi tháºt không dám tin cô lại là m như váºy. Cô có biết rằng là m như váºy còn thất lá»… hÆ¡n cả bá» dở giữa chừng không?â€
Phong Bình không há» thay đổi sắc mặt: “Thế thì sao chứ, dù gì cÅ©ng chẳng ai chú ý đến tôiâ€.
“Tôiâ€¦â€ ÄÆ°á»ng Ca Nam vốn định nói tôi tìm cô mãi nhưng lá»i đến miệng rồi lại trôi xuống há»ng.
May mà Phong Bình không chú ý đến hà nh vi ấy cá»§a anh, cô run rẩy há»i: “Sao anh còn chưa vá»? Xe cá»§a anh đâu?â€
ÄÆ°á»ng Ca Nam thản nhiên nói: “Bị ÄÆ°á»ng Minh Tuyên Ä‘i rồiâ€. Nhưng anh không trả lá»i câu há»i trước, dù sao thì không thể nói là tôi cố tình chỠđến táºn cùng rồi má»›i vá», sau đó cuối cùng thì ông trá»i cÅ©ng có mắt, nhìn thấy cô từ trong há»™i quán Ä‘i ra.
Phong Bình cuốn chiếc áo khoác nặng trịch cá»§a ÄÆ°á»ng Ca Nam lên ngưá»i, gió lạnh vẫn luồn từ dưới và o. Cô run bần báºt nhìn anh: “Váºy thì chúng ta phải Ä‘i bá»™ vá» sao? Ná»a đêm ná»a hôm, e rằng không gá»i được xe…â€
ÄÆ°á»ng Ca Nam cho cô mặc “áo giáp†cá»§a mình, bản thân mặc má»—i bá»™ comple cÅ©ng không chịu được nên đỠnghị rằng: “Còn có thể chạy nữa…â€
“Anh Ä‘ang kể chuyện cưá»i à ?â€
“Buồn cưá»i lắm sao?â€
“Không buồn cưá»iâ€.
“Lúc nãy tôi gá»i Ä‘iện cho Dịch NhÄ© Dương rồi, chắc là má»™t lúc nữa anh ta đếnâ€.
“Váºy thì chúng ta và o trong há»™i quán chá» Ä‘i?†Quả thá»±c là cô không có chút ý chà nà o.
ÄÆ°á»ng Ca Nam nghÄ© bụng, nếu không để cho cô chịu khổ má»™t chút thì e rằng cô sẽ không nhá»› được anh hùng cứu mỹ nhân tối nay là ai, nhưng miệng lại nói: “NhÄ© Dương không có thẻ há»™i viên, cáºu ấy không và o trong đượcâ€.
Phong Bình không còn gì để nói. Nhĩ Dương không và o được, lẽ nà o không đứng ngoà i đợi một lúc được sao?
ÄÆ°á»ng Ca Nam bắt đầu lẩm bẩm: “Dá»± báo thá»i tiết nói đêm nay hạ xuống âm mấy độâ€.
Má»™t lúc nói: “Cô nhìn xem, mặt đất đóng băng rồiâ€.
Má»™t lúc lại nói: “Trá»i Æ¡i, chắc gió phải đến cấp sáu mấtâ€.
Vốn dÄ© Phong Bình đã lạnh đến ná»—i hai hà m răng Ä‘áºp và o nhau, chân run láºp cáºp, nghe anh ta nói váºy lại cà ng run hÆ¡n, gió thổi đến là nước mÅ©i cá»§a cô lại chảy ra. Không còn cách nà o khác, cô đà nh phải lau bằng vạt áo, dù sao thì cÅ©ng là áo cá»§a ngưá»i khác.
ÄÆ°á»ng Ca Nam thấy cô lau nước mÅ©i, cuối cùng cÅ©ng phát hiện ra vấn Ä‘á»: “Thá»i tiết nà y mà cô không mặc áo khoác ra ngoà i sao?â€
Phong Bình run rẩy trả lá»i câu há»i cá»§a anh ta: “Có mặc, bị ngưá»i ta lấy Ä‘i rồiâ€.
“Có chuyện đó?â€ ÄÆ°á»ng Ca Nam ngạc nhiên há»i.
“Äúng váºyâ€.
“Tháºt độc ác, tôi Ä‘i kiện giúp côâ€.
“Cám Æ¡nâ€. Phong Bình lạnh đến ná»—i không thể đứng vững được. ÄÆ°á»ng Ca Nam không nhẫn tâm, gợi ý: “Chi bằng cô ngồi xuống, lấy áo khoác che đầu gối, có lẽ sẽ thấy ấm hÆ¡n má»™t chútâ€.
Phong Bình láºp tức là m theo, sau đó run rẩy trách anh: “Anh, sao anh không nói sá»›m…â€
ÄÆ°á»ng Ca Nam cÅ©ng ôm đầu gối rồi ngồi xuống, không há» tá» ra ăn năn: “Tôi vừa má»›i nghÄ© ra mà â€.
Phong Bình quyết định im lặng.
Nhưng ÄÆ°á»ng Ca Nam thì không ngáºm miệng, anh khẽ chạm và o vai cô và cháºm rãi nói: “Bây giá» tôi cÅ©ng tÃnh tiá»n theo giá», tối hôm nay coi như là tôi ở cùng cô nhé!â€
Phong Bình quay đầu sang, trợn mắt khịt mũi nhìn anh ta.
ÄÆ°á»ng Ca Nam nghiêm túc phân tÃch cho cô nghe: “Cô thấy đấy, tôi xuất thân già u có, lại trẻ trung tà i giá»i, tướng mạo đưá»ng đưá»ng, muốn có mẫu ngưá»i con gái nà o cÅ©ng có thể có đượcâ€. Äây vốn là những lá»i mà hôm ấy Phong Bình nói vá»›i anh, cô không còn gì để nói. “Phóng tầm mắt nhìn khắp thà nh phố Thánh Anh nà y, còn có ngưá»i đà n ông nà o vượt qua được tôi không?â€
Anh không đợi Phong Bình nói mà tá»± nói tá»± trả lá»i: “Không có, tuyệt đối không có! Nhưng…â€, anh chuyển chá»§ Ä‘á», “Bây giá», má»™t ngưá»i đà n ông hoà n mỹ không thể chê và o đâu được, má»™t ngưá»i đã là m tổn thương trái tim cá»§a biết bao cô gái lại lá»±a chá»n ở bên cô trong buổi tối lạnh giá, nhiệt độ âm bảy, tám độ, cùng ngồi bên đưá»ng hứng gió bắc cấp sáu táp và o mặt, cô không thấy mình nên tá» chút thà nh ý gì đó sao?â€
“Tôi…â€
“Cô mặc áo khoác cá»§a tôi, lại còn dùng nó lau mÅ©iâ€.
“Tôi…â€
“Tiêu chuẩn thu phà cá»§a tôi rất thấp, má»™t tiếng bốn nghìn đôâ€.
Phong Bình cố gắng cưá»i nhưng mặt lạnh cứng lại, xoa mặt má»™t lúc lâu má»›i nói: “Giá thấp như váºy không hợp vá»›i thân pháºn cá»§a anhâ€.
ÄÆ°á»ng Ca Nam thở dà i: “Còn phải căn cứ và o mức thu nháºp để định giá mà , cô nhìn cô mà xem, từ trên xuống dưới chỉ có má»—i bá»™ váy nà y, đáng và i đồng chứ? Tôi cần bá»™ váy dạ há»™i nà y là m gì? Tặng bà ná»™i tôi có khi bà còn chê già â€.
Phong Bình gưá»m gưá»m nhìn anh, Ä‘ang định nói thì bá»—ng nhiên nghe thấy tiếng còi và tiếng phanh xe ré lên bên tai. Theo bản năng cô định đứng lên nhưng vì ngồi quá lâu, lạnh cóng cả ngưá»i, hai chân tê buốt, già y cao gót không vững lại ngã xuống, ÄÆ°á»ng Ca Nam vá»™i đứng dáºy đỡ cô, thế là hai ngưá»i cùng ngã lăn ra đất.
Dịch NhÄ© Dương vá»™i nhảy xuống xe, rút Ä‘iện thoại ngắm thẳng há», phấn khÃch hét lên: “wa wa wa, thì ra hai ngưá»i nhiệt tình như váºy? Äặc biệt gá»i tôi đến đây để xem kịch hay? Có cần tôi thông báo cho thợ săn ảnh không?â€
ÄÆ°á»ng Ca Nam đỡ Phong Bình dáºy, giáºn dữ quát: “Äừng có nói láoâ€.
Dịch NhÄ© Dương chụp lấy chụp để: “Là m hai pose thôi mà , ÄÆ°á»ng nhị thiếu gia cưá»i má»™t cái nà oâ€.
ÄÆ°á»ng Ca Nam không có thá»i gian quan tâm đến anh ta, vá»™i kéo Phong Bình chui và o xe.
Dịch NhÄ© Dương nhìn Ä‘iện thoại liếm nước bá»t: “Sốt dẻo đây, chắc chắn có thể bán được má»™t khoản tiá»n lá»›n. Mình sá»›m biết là mình có tiá»m năng là m phóng viên rồi mà , góc nà y tháºt hoà n hảo…â€
Anh ta Ä‘ang chìm đắm trong giấc má»™ng hão huyá»n thì bá»—ng nhiên trong không trung vang lên âm thanh khởi động động cÆ¡.
“Nà y, nà y, nà y, tôi vẫn chưa lên xe mà ! Hai ngưá»i… ôi… xe cá»§a tôi, xe cá»§a tôi…†Dịch NhÄ© Dương co cẳng chạy bán sống bán chết, ngẩng mặt lên trá»i kêu than: â€œÄÆ°á»ng Ca Nam, đồ vong Æ¡n bá»™i nghÄ©a, đồ khốn kiếp qua cầu rút ván ván ván ván…â€
May mÃ ÄÆ°á»ng Ca Nam không phải là đồ khốn kiếp qua cầu rút ván. Anh Ä‘i má»™t vòng rồi lại quay xe lại, ấn cá»a xe xuống để lá»™ má»™t phần mặt, lạnh lùng ra lệnh: â€œÄÆ°a Ä‘iện thoại đâyâ€.
Dịch NhÄ© Dương vừa thở hổn hển vừa mặc cả: “Thưởng thức má»™t chút thì có sao đâuâ€.
ÄÆ°á»ng Ca Nam cưá»i khẩy: “Cáºu thì không sao, chúng tôi hoan nghênh cáºu thưởng thức, nhưng phải cẩn tháºn đỠphòng lÅ© vịt giá»i ở phòng là m việc cá»§a cáºu…â€
Dịch NhÄ© Dương đà nh phải ngoan ngoãn dâng Ä‘iện thoại lên. ÄÆ°á»ng Ca Nam xóa ảnh, tiện tay vứt sang má»™t bên, sau đó má»›i cho anh ta lên xe.
NhÄ© Dương vừa và o xe, láºp tức nhảy bổ và o bóp cổ anh, “Äồ qua cầu rút ván, qua cầu rút vánâ€.
Anh ta phát ra tiếng gầm gừ cá»§a sư tá» cái, cái miệng gần như cắn đứt chiếc mÅ©i cao, đẹp cá»§a ÄÆ°á»ng Ca Nam.
ÄÆ°á»ng Ca Nam ho không ngá»›t, mặt đỠnhư gấc chÃn.
Phong Bình đã phục hồi nguyên khÃ, cô vá»™i cúi ngưá»i nhặt chiếc Ä‘iện thoại lên, mở phần chụp ảnh, nhằm thẳng và o há» rồi tạch, tạch, tạch liá»n ba cái, sau đó cầm Ä‘iện thoại lên, suýt xoa khen: “Góc nà y tháºt chuẩn, rất tình tứ, gá»i cho ai đây?â€
Cuối cùng ÄÆ°á»ng Ca Nam và Dịch NhÄ© Dương cÅ©ng dừng lại, bốn mắt nhìn nhau má»™t lúc rồi không hẹn mà gặp cùng cướp Ä‘iện thoại. Phong Bình mặc kệ cho há» cướp, cưá»i khì khì và há»i: “Các anh đói không? Chi bằng Ä‘i ăn chút gì đó Ä‘iâ€.
Hai ngưá»i đồng thanh há»i: “Cô có tiá»n không?â€
Phong Bình nhìn DÄ© NhÄ© Dương, miệng như cưá»i mà không phải là cưá»i: “Vốn dÄ© không có, nhưng bây giá» có rồi. Sếp DÄ©, dưá»ng như anh vẫn nợ tôi tiá»n lương…â€
“Bất công, bất côngâ€. Dịch NhÄ© Dương kêu than không ngá»›t: “Vì sao hai ngưá»i hẹn hò yêu đương lại bắt tôi trả tiá»n?â€
“Coi là tiá»n thưởng thức Ä‘iâ€. ÄÆ°á»ng Ca Nam thản nhiên nói.
Phong Bình vừa tức vừa buồn cưá»i: “Äừng nói linh tinh, chúng tôi đâu có yêu đương gìâ€.
ÄÆ°á»ng Ca Nam ngắt lá»i cô: “Bình Bình, NhÄ© Dương là ngưá»i mình, chúng ta không cần giấu cáºu ấyâ€.
Dịch NhÄ© Dương cưá»i phá lên: “wa wa, được đấy, nhanh tháºt, thần tốc tháºtâ€.
Phong Bình choáng nặng khi nghe câu “Bình Bìnhâ€, ngồi ngây má»™t lúc lâu không nói được lá»i nà o.
ÄÆ°á»ng Ca Nam thản nhiên nói tiếp: “Äúng váºy, Bình Bình tình nguyện trả bốn nghìn đô má»™t giỠđể được hẹn hò vá»›i mình, lẽ nà o mình không vui vẻ chấp nháºn?â€
Mặt Phong Bình tÃm Ä‘en.
Dịch NhÄ© Dương nghe váºy, hai mắt lồi ra, suýt thì rÆ¡i con ngươi ra ngoà i, sau đó xòe tay và bắt đầu tÃnh toán rất nghiêm túc: “Má»™t giá» bốn nghìn đô, nếu cả hai tư giá» Ä‘á»u ở bên nhau thì là chÃn mươi sáu nghìn đô. Nếu hai ngưá»i ở bên nhau ba năm, má»™t năm ba trăm sáu lăm ngà y, váºy thì là … e hèm, hà ng triệu, hà ng chục triệu, a…â€
Äá»™t nhiên anh ta quay ngưá»i lại, nắm lấy tay áo cá»§a Phong Bình, áp mặt và o cánh tay cô ấy rồi rá»›t nước mắt cầu xin: “Chị Phong Bình thân mến, cầu xin chị, xin chị hãy hẹn hò vá»›i em. À không, không, em phải lấy chị, bắt đầu từ bây giá» em là ngưá»i cá»§a chịâ€.
Phong Bình không biết Dịch NhÄ© Dương nhà nhố như váºy, đúng là dở khóc dở cưá»i. Cô lấy ngón tay cốc và o đầu anh ta, sau đó dùng lá»±c tháºt mạnh đẩy anh ta ra. Anh ta còn định lao tá»›i nhưng bị ÄÆ°á»ng Ca Nam túm lấy cái Ä‘uôi xam Ä‘en nhánh ở sau gáy, lôi trở vá» vị trà cÅ©.
Dịch NhÄ© Dương cưng nhất là mái tóc cá»§a mình, vì thế anh ta mắng chá»i má»™t hồi tháºm tệ, sau đó rút cái lược mang theo bên mình ra chải chuốt.
ÄÆ°á»ng Ca Nam liếc anh ta, bÄ©u môi và nói: “Tô son trát phấn, lòe loẹt Ä‘á»m dángâ€.
Dịch NhÄ© Dương nắm chặt nắm đấm, phản công lại: “Bên ngoà i già u sang, bên trong thối thâyâ€.
ÄÆ°á»ng Ca Nam “hứ†má»™t cái khinh bỉ rồi nói: “Äà n ông không ra đà n ông, đà n bà không ra đà n bà â€.
Dịch NhÄ© Dương bÄ©u môi đá lại: “Sở khanh, vùi hoa dáºp liá»…uâ€.
“Äồ má»ng môiâ€.
“Äồ háo sắc, đồ con lợn, ác quá»·, biến thái…â€
Phong Bình nghe mà rùng mình, khẽ há»i: “Chúng ta vẫn Ä‘i ăn cÆ¡m chứ?â€
Hai ngưá»i đồng thanh trả lá»i, má»™t ngưá»i nói “điâ€, má»™t ngưá»i nói “không Ä‘iâ€.
ÄÆ°á»ng Ca Nam nói: “Không Ä‘i thì xuống xeâ€.
Dịch NhÄ© Dương nói: “Dá»±a và o cái gì, đây là xe cá»§a tôiâ€.
“Tôi là lái xeâ€.
“Sặc!â€
Hai ngưá»i đấu khẩu suốt đưá»ng Ä‘i, đến táºn khi ÄÆ°á»ng Ca Nam tìm thấy má»™t quán mỳ thì những sợi mỳ má»›i bịt được cái miệng nói không biết nghỉ cá»§a há». May mà ná»a đêm khách ăn Ãt, cÅ©ng không ai chú ý đến há». Ä‚n xong, Dịch NhÄ© Dương biết Ä‘iá»u tránh Ä‘i. Hai ngưá»i rất thân thiết vá»›i nhau nhưng khi chá»i nhau thì chẳng ai chịu thua ai.
ÄÆ°á»ng Ca Nam cầm chìa khóa xe và nói: “Xem ra tối nay cô đà nh phải ở nhà tôi rồi?â€
Phong Bình cưá»i: “Tháºt vinh dá»±, trước khi anh hối háºn thì chúng ta mau Ä‘i thôiâ€.
ÄÆ°á»ng Ca Nam không kìm được cưá»i phá lên, anh lái xe đưa cô vá» biệt thá»± cá»§a mình.
Phong Bình nói: “Tôi nhá»› báo lá cải nói từ trước đến nay anh chưa từng đưa phụ nữ vá» nhà â€.
“Tôi cÅ©ng nhá»› hình như cô nói không quan tâm đến là ng giải trÃâ€.
“Nếu anh đỠnghị đến khách sạn thì tôi sẽ không phản đốiâ€.
“Nếu cô muốn lên báo lá cải ngà y mai thì tôi sẽ đưa cô Ä‘i. Nếu vừa hay bị phóng viên phát hiện thì chúng ta đừng biện minh trong sạch, báo chà sẽ Ä‘ao to búa lá»›nâ€.
“Anh không cần kể khổ vá»›i tôiâ€. Phong Bình cưá»i phá lên.
“Sá»± tháºt là như thếâ€, ÄÆ°á»ng Ca Nam thản nhiên như không có chuyện gì.
“Nhà anh an toà n tuyệt đối không?â€
“Không chắc, nhưng mức độ mạo hiểm thì chắc chắn là thấp hÆ¡n khách sạnâ€.
Nhìn nghiêng, những đưá»ng nét trên khuôn mặt anh đẹp như tranh vẽ, như được ngưá»i ta chạm khắc, tay cầm vô lăng cưá»i nói vui vẻ. Không biết có phải vì tối nay anh ta là anh hùng cứu mỹ nhân hay không mà Phong Bình nhìn anh ta thấy rất thuáºn mắt, không kìm được buá»™t miệng khen: “Anh cÅ©ng được đấy chứ…â€
ÄÆ°á»ng Ca Nam thở dà i, đáp lá»i cô: “Chỉ có Ä‘iá»u nhá» má»n quá, không nỡ tiêu tiá»n vì phụ nữâ€.
Phong Bình thấy anh ta nhá»› dai như váºy, cưá»i phá lên: “Anh có nỡ tiêu tiá»n vì phụ nữ hay không tôi không biết, nhưng đúng là anh có đôi chút nhá» má»n, má»™t câu nói đùa mà đến táºn bây giá» vẫn…â€
ÄÆ°á»ng Ca Nam cảm thấy xúc động, cao giá»ng: “Từ trước tá»›i nay chưa có ngưá»i con gái nà o nói vá»›i tôi như váºyâ€.
Phong Bình đỠnghị: “Nếu anh thá»±c sá»± tức giáºn như váºy thì anh có thể tặng tôi má»™t viên kim cương để bịt miệng tôiâ€.
ÄÆ°á»ng Ca Nam cưá»i phá lên: “Cô tháºt vô liêm sỉâ€.
Phong Bình che mặt: “Cuối cùng bị anh phát hiện rồiâ€.
Tà i sản cá»§a Cá»p Cái
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Cá»p Cái