22-11-2011, 04:04 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 11: Ngưá»i trong khu đổ nát dưới mưa
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Bạch Sầu Phi nhìn mưa rÆ¡i khÆ¡i dáºy những u hoà i, thì thà o nói:
- Mưa lá»›n tháºt.
Vương Tiểu Thạch bên cạnh cÅ©ng lÆ¡ đãng tiếp lá»i:
- Äúng là lá»›n tháºt.
Vị công tỠđau yếu kia cũng tham gia, ngước nhìn những hạt mưa từ trước mái hiên nhỠxuống, nói:
- Äúng là má»™t tráºn mưa to.
Ba ngưá»i Ä‘á»u nói vá» mưa, không khá»i nhìn nhau cưá»i. Bên ngoà i chỉ nghe tiếng mưa rÆ¡i. Má»™t vị lão bà bà quần áo lam lÅ©, mái tóc bạc trắng Ä‘ang ngồi xổm tại góc tưá»ng, ngưá»i co rúm lại, dưá»ng như Ä‘ang thu nhặt những chai lá» hư mà ngưá»i khác vứt Ä‘i.
Trên má»™t bức tưá»ng sụp đổ có má»™t con kiến Ä‘ang bò. Hán tá» cao lá»›n kia nhìn con kiến bò lên cả buổi, bị gió từ bên ngoà i thổi đến cÅ©ng ngừng, bị mưa từ bên ngoà i bắn và o cÅ©ng ngưng, nhịn không được vươn ngón trá» ra muốn đè chết nó.
Vị công tỠvẻ mặt đau yếu kia đột nhiên nói:
- Trà Hoa, nếu ngươi không kiên nhẫn thì cÅ©ng không cần giết nó. Nó đã không đụng chạm gì đến ngươi, cÅ©ng không cản trở ngươi. Nó cÅ©ng chỉ cầu sống như con ngưá»i, tá»™i gì phải giết?
Ngưá»i cao lá»›n uy mãnh kia láºp tức buông tay nói:
- Vâng thưa công tá»!
Vị công tá» kia tháºt ra cÅ©ng không lá»›n tuổi lắm, trên mặt lại xuất hiện biểu tình thú vị giống như ngưá»i lá»›n quan sát trẻ con, há»i:
- Ngươi sợ Hoa Vô Thác tìm không thấy Cổ Äổng à ?
Ngưá»i cao lá»›n uy mãnh kia bất an nói:
- Tôi sợ y sẽ xảy ra chuyện.
Vị công tá» thần sắc bệnh táºt kia nhìn cảnh váºt bị mưa che phá»§ thà nh má»™t phiến tối tăm, hai mắt lại đỠlên:
- Hoa Vô Thác trước giá» rất giá»i giang, y sẽ không là m ta thất vá»ng.
Có lẽ vì trá»i chuyển lạnh lại gặp mưa thu, lão bà bà gầy trÆ¡ xương kia toà n thân run láºp cáºp, chiếc áo rách mặc trên ngưá»i cÅ©ng không ngừng rung lên. Vị công tá» kia liá»n gá»i:
- á»c Phu Tá»!
Trong hai gã hán tỠđứng trước báºc thá»m nhìn mưa, má»™t ngưá»i có dáng dấp như thá»§ quỹ đáp lá»i:
- Có!
Vị công tá» bệnh táºt nói:
- Bà bà kia tháºt đáng thương.
á»c Phu Tá» láºp tức Ä‘i qua, móc ra hai thá»i bạc đưa cho bà lão thê thảm kia. Lão bà bà kia có lẽ cả Ä‘á»i cÅ©ng chưa từng nghÄ© đến chuyện có ngưá»i bố thà như váºy, nhất thá»i ngẩn ra.
Äúng lúc nà y chợt nghe gã hán tá» còn lại ở trước mái hiên nhìn mưa trầm giá»ng gá»i má»™t tiếng:
- Công tá»!
Sắc mặt cá»§a vị công tá» bệnh táºt thoáng hiện lên vẻ vui mừng:
- Äến rồi à ?
Hán tá» kia quay mặt lại, chỉ thấy ná»a bên mặt y ngăm Ä‘en, còn ná»a bên kia lại trắng nõn, chỉ vá» hướng bức tưá»ng đổ nát phÃa sau vị công tá» bệnh táºt:
- Hoa Vô Thác đã đến, trên lưng y còn cõng má»™t ngưá»i.
Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi Ä‘á»u khẽ giáºt mình.
Hóa ra hán tá» kia không phải “trông thấy†có ngưá»i đến, mà là “nghe thấy†sau lưng có ngưá»i đến. Trong cÆ¡n mưa lá»›n nà y, ngưá»i đến bước chân rất nhẹ nhà ng, ngay cả Bạch Sầu Phi và Vương Tiểu Thạch cÅ©ng không há» nghe thấy.
Trà Hoa nhìn vỠhướng hán tỠkia chỉ, cũng cao hứng nói:
- Trên lưng cá»§a Hoa Vô Thác là Cổ Äổng. Cổ Äổng bị y bắt được rồi.
Vị công tá» bệnh táºt khẽ cưá»i.
Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi nhìn nhau một cái:
- Hóa ra “Cổ Äổng†nà y không phải đồ cổ mà là ngưá»i.
Hoa Vô Thác trên lưng cõng má»™t ngưá»i, như má»™t mÅ©i tên xuyên qua mà n mưa, cúi đầu chui và o trong khu đổ nát.
Y trước tiên hướng vá» phÃa vị công tá» bệnh táºt quỳ xuống bẩm báo:
- Thuộc hạ Hoa Vô Thác xin thỉnh an lâu chủ!
Vị công tá» bệnh táºt kia lạnh nhạt nói:
- Ta đã dặn rồi, loại nghi thức xã giao nà y không ai được là m nữa. Nếu trong lòng ngươi tôn trá»ng ta, váºy thì không cần nịnh ná»t ngoà i miệng. Trong lâu tất cả Ä‘á»u ngang hà ng vá»›i nhau, huống hồ còn Ä‘ang ở trong địa bà n cá»§a kẻ địch, chẳng lẽ ngươi quên rồi sao?
Hoa Vô Thác liá»n đáp:
- Vâng thưa công tá»!
Bạch Sầu Phi và Vương Tiểu Thạch cà ng giáºt mình.
Hóa ra ngưá»i trước mặt thần sắc bệnh hoạn, không ngừng ho khan, gầy trÆ¡ cả xương, vẻ mặt lạnh lùng cao ngạo lại chÃnh là lâu chá»§ cá»§a Kim Phong Tế VÅ© lâu danh lừng thiên hạ.
Tô Mộng Chẩm.
Không ngá» tại má»™t khu đổ nát trong mưa lại gặp được nhân váºt truyá»n kỳ đến mức thần kỳ trong chốn võ lâm nà y.
Chợt nghe Tô Má»™ng Chẩm há»i:
- Sự tình ra sao rồi?
Hoa Vô Thác đáp:
- Cổ Äổng đã được áp giải đến rồi.
- Tốt.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Cứu hắn tỉnh dáºy Ä‘i!
Hoa Vô Thác nhanh chóng dùng hai tay Ä‘iểm và i cái và o lưng ngưá»i bị bắt kia, lại tát và o mặt hắn bốn năm cái. Trà Hoa thì vốc nước từ vÅ©ng nước bên dưới mái hiên giá»™i và o trên mặt ngưá»i kia.
Ngưá»i ná» từ từ tỉnh lại.
Tô Má»™ng Chẩm lạnh lùng nhìn hắn tỉnh dáºy.
Ngưá»i ná» vừa mở mắt ra, trông thấy ngưá»i đứng trước mặt là Tô Má»™ng Chẩm liá»n giáºt mình, thất thanh nói:
- Tô… công tá»!
Tô Mộng Chẩm nghiêng đầu nhìn thẳng và o mắt hắn:
- Cổ Äổng, ngươi quả tháºt là có gan, đáng tiếc lại không có nghÄ©a khÃ.
Cổ Äổng lắc mạnh đầu, cưá»i khổ nói:
- Công tá» minh giám! Công tá» trước giỠđối vá»›i hà nh vi cá»§a thuá»™c hạ Ä‘á»u rõ như lòng bà n tay, trong số sáu ngưá»i thân tÃn bên cạnh công tá», lá gan cá»§a tôi có thể xem là nhá» nhất.
- Nhá» tháºt sao?
Thần sắc cá»§a Tô Má»™ng Chẩm mang theo má»™t vẻ lạnh lùng uy nghiêm, giống như má»™t ngá»n lá»a trong băng:
- Ngươi giá»i lắm! Ngay cả bây giá», ánh mắt cá»§a ngươi cÅ©ng chẳng há» có vẻ gì sợ hãi. Ta trước giỠđúng là nhìn lầm rồi.
Cổ Äổng chỉ má»™t má»±c nói:
- Công tỠminh giám! Công tỠminh giám!
Vương Tiểu Thạch quay sang Bạch Sầu Phi thấp giá»ng nói:
- Äây là chuyện ná»™i bá»™ cá»§a Kim Phong Tế VÅ© lâu bá»n há», hay là chúng ta tránh Ä‘i má»™t chút.
Bạch Sầu Phi lãnh đạm nói:
- Bên ngoà i trá»i còn Ä‘ang mưa.
Vương Tiểu Thạch hơi do dự. Bạch Sầu Phi nói:
- Trong kinh thà nh cÅ©ng không hoà n toà n là thiên hạ cá»§a bá»n há».
Y ngừng một chút lại nói:
- Chá»— mà chúng ta đứng cÅ©ng không tÃnh là nhiá»u.
Câu nói nà y lại nhắc nhở Vương Tiểu Thạch, hắn hạ giá»ng nói:
- Phố Khổ Thá»§y nà y trước giá» là trá»ng địa cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng. Tô công tỠở chá»— nà y bắt ngưá»i, có thể xem là đi và o hang cá»p.
Bạch Sầu Phi gáºt đầu nói:
- Ngay cả lâu chá»§ cá»§a Kim Phong Tế VÅ© lâu cÅ©ng tá»± mình xuất động, nhất định không phải là chuyện nhá».
Chợt nghe Tô Má»™ng Chẩm trầm giá»ng nói:
- Hiện giá», á»c Phu Tá», Sư Vô Quý, Trà Hoa, Hoa Vô Thác và ngươi, chỉ còn thiếu Dương Vô Tà , năm ngưá»i đã tụ há»p. Ngươi hãy nói cho ta biết, trước giá» ta đối xá» vá»›i ngươi không tệ, tại sao ngươi mặt cÅ©ng không trở đã Ä‘em hÆ¡n bốn trăm ngưá»i trong sáu phân đà , không để lại cả xương cốt bán đứng cho Lục Phân Bán đưá»ng?
Cổ Äổng cúi thấp đầu, nói không nên lá»i.
Tô Mộng Chẩm quát:
- Ngươi nói đi!
Trà Hoa ở má»™t bên cưá»i lạnh nói:
- Ngươi không ngá» lại bị chúng ta bắt được phải không? Ngươi cho rằng trốn bên trong phố Khổ Thá»§y thì có thể co đầu rụt cổ hưởng hết vinh hoa phú quý sao? Ngươi đã có thể khiến cho hÆ¡n ngà n ngưá»i trong lâu biến thà nh cô nhi quả phụ, cho dù trốn đến chân trá»i góc biển, chúng ta cÅ©ng sẽ bắt ngươi bằng được.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Nếu không nhá» Hoa Vô Thác, chúng ta cÅ©ng không biết lá»±c lượng cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng tại phố Khổ Thá»§y đã chuyển Ä‘i gần ná»a tháng nay, đóng tại khu vá»±c Phá Bản môn. Mấy ngưá»i chúng ta đã từng cùng chung hoạn nạn, khai bang láºp phái. Lần nà y chúng ta đến đây, chỉ muốn há»i ngươi má»™t câu, tại sao ngươi lại là m như váºy?
Câu cuối cùng giống như sét đánh ngang tai.
Cổ Äổng run lên, trong tai nghe ù ù. Hán tá» có khuôn mặt trắng Ä‘en kia vẫn trông coi trước báºc thá»m, á»c Phu Tá» thì đứng phÃa trước lão thái bà , nhìn chăm chú và o Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi, đỠphòng hai ngưá»i không biết lai lịch nà y bất ngá» gây khó dá»….
Trà Hoa quát lên:
- Nói!
Hắn lại thở phì phì nói tiếp:
- Ngươi nói Ä‘i! Ngươi là m sao xứng đáng vá»›i công tá», xứng đáng vá»›i chúng ta?
Cổ Äổng đột nhiên ngẩng đầu lên, há»i lại:
- Ngươi tháºt sá»± muốn ta nói sao?
Trà Hoa cưá»i gằn:
- Äể ta xem ngươi còn lá»i nà o để nói.
Cổ Äổng nói má»™t cách dứt khoát:
- ÄÆ°á»£c, ta nói.
Hắn nói hết một hơi:
- Muốn ta nói, các ngươi cũng coi như xong rồi.
Hắn vừa lá»i, cục diện liá»n xảy ra biến hóa kinh thiên động địa.
Biến hóa nà y lá»›n đến ná»—i ngay cả Bạch Sầu Phi và Vương Tiểu Thạch ở bên cạnh cÅ©ng hoà n toà n ngây ngưá»i.
Cổ Äổng nhanh như chá»›p vá»t lên.
Nhìn bá»™ dáng lúc nãy cá»§a hắn, trên ngưá»i Ãt nhất còn có bốn năm huyệt đạo bị phong bế, nhưng hiện tại hắn vá»t lên lại giống như thá»§ thế đã lâu.
Trong tay hắn lộ ra một con dao mà u xanh, như tia chớp đâm và o bụng Trà Hoa.
Con dao mà u xanh nà y là từ dưới đâm lên.
Trên mặt Trà Hoa hiện lên vẻ đau đớn như xé nát ruột gan.
Cũng trong nháy mắt đó, lúc Tô Mộng Chẩm đang muốn động thủ, Hoa Vô Thác đã ra tay.
Hắn cúi đầu xuống một cái.
Trên lưng hắn Ãt nhất có hai mươi lăm mÅ©i ám khÃ, đồng thá»i bắn vá» phÃa Tô Má»™ng Chẩm. Trên mÅ©i nhá»n cá»§a ám khà đá»u lóe lên mà u xanh lam, hiển nhiên là có bôi kịch độc. HÆ¡n nữa tất cả Ä‘á»u do cÆ¡ quan bắn ra, vừa nhanh, vừa chuẩn, vừa độc, không thể nà o tránh được.
Cổ Äổng đột nhiên ra tay, Tô Má»™ng Chẩm láºp tức hÆ¡i phân tâm. Giá» phút nà y y chỉ nghÄ© đến việc cứu viện Trà Hoa, không ngá» thân tÃn cá»§a y là Hoa Vô Thác lại hạ độc thá»§ vá»›i y.
Tô Má»™ng Chẩm quát lá»›n má»™t tiếng, nhanh như chá»›p cởi chiếc áo bà o mà u quả hạnh trên ngưá»i xuống, vừa cuốn, vừa vòng, vừa chụp, vừa bao, bốn động tác cùng hoà n thà nh trong nháy mắt. Ãm khà đầy trá»i Ä‘á»u biến mất không thấy.
Chỉ có má»™t mÅ©i, lá»›n khoảng bằng má»™t hạt Ä‘áºu xanh, dÃnh tại trên đùi Tô Má»™ng Chẩm.
á»c Phu Tá» thấy tình thế không ổn, thân hình khẽ động, Ä‘ang định chạy vá» phÃa Tô Má»™ng Chẩm. Lúc nà y lão bà bà kia đột nhiên vung chiếc áo rách trên ngưá»i lên, quét và o mặt cá»§a á»c Phu Tá».
Gió tanh Ä‘áºp và o mặt.
á»c Phu Tá» láºp tức nháºn ra, đây là “Vô Mệnh Thiên Y†cá»§a Äáºu Tá» Bà Bà tại Kỳ Liên sÆ¡n, chỉ cần chạm và o cÅ©ng khó tránh khá»i toà n thân thối rữa mà chết, huống hồ là bị chụp và o đầu.
“Vô Mệnh Thiên Y†mang theo kình phong quét đến.
á»c Phu Tá» liá»n nương theo cuồng phong bay lên.
Y bay lên xà nhà , lại nhảy đến phÃa trên khu đổ nát, sau đó nhanh chóng lao xuống đất. Mục tiêu hà ng đầu cá»§a y vẫn là cứu viện Tô công tá», không quan tâm đến an nguy cá»§a bản thân.
Thân hình của y vừa nhẹ vừa nhanh, nhưng có ba mũi ám khà so với y còn nhẹ còn nhanh hơn.
á»c Phu Tá» cÅ©ng cảnh giác rất nhanh, nhưng khi y muốn tránh Ä‘i, ba mÅ©i châm nhá» vô thanh vô tức đến vô hình đã chui và o trong lưng.
Má»™t bức tưá»ng gạch bá»—ng nổ tung tóe. Ngưá»i phát châm xông ra, chỉ thấy đó là má»™t hòa thượng đầu trá»c, tay trái cầm bát, trên cổ Ä‘eo trà ng hạt, tay phải phát châm, toà n thân lại mặc áo gấm cá»±c kỳ sang trá»ng.
Hóa ra ngưá»i nà y vẫn luôn mai phục trong tưá»ng.
Ngưá»i nà y ẩn nấp trong tưá»ng không biết đã bao lâu, chỉ vì muốn phát ra ba mÅ©i châm so vá»›i tóc còn nhá» hÆ¡n, so vá»›i gió còn nhẹ hÆ¡n, so vá»›i sét còn nhanh hÆ¡n, so vá»›i mưa còn trong suốt hÆ¡n.
Äá»™t biến liên tục phát sinh.
Thân thể á»c Phu Tá» Ä‘ang lao vá» phÃa trước đột nhiên co lại, nhưng khà thế cá»§a y không vì váºy mà giảm xuống.
Y đã lướt đến trước ngưá»i Tô Má»™ng Chẩm, giÆ¡ tay lên đấu má»™t chưởng vá»›i Hoa Vô Thác. Hoa Vô Thác kêu to má»™t tiếng, phun ra má»™t búng máu, nhanh chóng thối lui. á»c Phu Tá» lại xoay ngưá»i tiếp má»™t chưởng cá»§a Cổ Äổng. Cổ Äổng cÅ©ng kêu lên má»™t tiếng, lui ra bên ngoà i má»™t trượng, khóe miệng trà n máu.
Lúc nà y lão bà bà kia đã Ä‘uổi tá»›i. á»c Phu Tá» lại xoay ngưá»i đánh ra má»™t chưởng. Lão bà bà kia cÅ©ng giÆ¡ tay lên đón, sau đó lui bảy tám bước. á»c Phu Tá» còn muốn đánh tiếp, nhưng chợt kêu lên má»™t tiếng, thân hình khá»±ng lại, nÆ¡i khóe mắt, lá»— mÅ©i Ä‘á»u trà n ra những sợi tÆ¡ máu mà u nâu Ä‘áºm.
Äáºu Tá» Bà Bà , Hoa Vô Thác và Cổ Äổng tranh thá»§ được má»™t hÆ¡i, láºp tức lại lao vá» phÃa á»c Phu Tá».
Bá»n há» Ä‘á»u biết, đây là giây phút sinh tá» tồn vong, cÅ©ng là thá»i cÆ¡ để láºp nên công danh tuyệt thế.
Không ai muốn bỠqua cơ hội nà y, hơn nữa cũng không thể bỠqua.
Bởi vì tên đã ở trên dây, không thể không bắn.
Má»™t khi bắn mà không trúng, Tô Má»™ng Chẩm nhất định sẽ tìm bá»n há» tÃnh sổ.
Tô Má»™ng Chẩm chợt vén vạt áo lên, lá»™ ra ám khà nhá» như hạt Ä‘áºu xanh dÃnh trên chân trái.
Y không há» nghÄ© ngợi, trong tay liá»n có thêm má»™t thanh Ä‘ao.
Một thanh đao tuyệt diệu.
Äao như như cô gái xinh đẹp khẽ ngâm má»™t tiếng, rung động lòng ngưá»i.
Lưỡi Ä‘ao trong suốt, thân Ä‘ao á»ng Ä‘á», như má»™t lá»›p thá»§y tinh bá»c lấy sống lưng mà u đỠtươi, chiếu rá»i má»™t phiến sáng ngá»i.
Äao hÆ¡i ngắn, cong cong như chiếc eo nhá» nhắn cá»§a tuyệt đại giai nhân, lúc vung lên còn mang theo má»™t tiếng ngân trong trẻo, lưu lai má»™t chút mùi hương.
Äây là thanh Ä‘ao khiến ngưá»i ta vừa thấy đã yêu.
Äồng thá»i cÅ©ng là m cho ngưá»i ta nhìn thấy khó quên.
Bởi vì đao thứ nhất của Tô Mộng Chẩm là chém và o mình.
Y khoét Ä‘i má»™t khối thịt lá»›n chung quanh nÆ¡i “hạt Ä‘áºu xanh†kia dÃnh và o.
Y cắt xuống má»™t khối thịt cá»§a mình, giống như hái trái từ trên cây. NÆ¡i vết thương máu tươi bắn ra tung toé, máu thịt đầm đìa thấm ướt cả chiếc quần bó, nhưng y ngay lại không há» nhÃu mà y má»™t chút nà o.
Cơn ho của y cũng biến mất một cách thần kỳ.
Tay trái y dùng Ä‘ao khoét Ä‘i má»™t khối thịt trên chân cá»§a mình, còn tay phải giữ trên lưng á»c Phu Tá».
Thanh đao kỳ dị cũng đột nhiên đỠlên.
Tay phải cá»§a y tá»±a như đánh đà n, vung, Ä‘iểm, đâm, Ä‘áºp, đẩy, nắm, vặn, niết, má»—i má»™t động tác Ä‘á»u không há» sÆ¡ xuất.
Äao trên tay trái lại ngăn chặn thế công cá»§a Äáºu Tá» Bà Bà , Hoa Vô Thác và Cổ Äổng.
HÆ¡n nữa còn má»™t Ä‘ao chặt xuống chiếc đầu cá»§a Cổ Äổng.
Äáºu Tá» Bà Bà và Hoa Vô Thác sợ hãi, láºp tức thối lui.
Hoa Vô Thác trông thấy chiếc đầu cá»§a Cổ Äổng bay lên, cặp mắt còn mở trừng trừng, không khá»i sợ hãi thét lên:
- Hồng Tụ đao!
Tay phải cá»§a Tô Má»™ng Chẩm còn Ä‘ang báºn cứu chữa á»c Phu Tá», Ä‘ao trên tay trái đã giết chết má»™t kình địch, bức lui hai kình địch khác.
Sau khi chặt bá» thá»§ cấp cá»§a má»™t địch nhân, mà u sắc cá»§a thà nh Ä‘ao cà ng cưá»ng liệt hÆ¡n.
Không biết đây là một thanh thần đao, hay là ma đao?
Ngưá»i cầm Ä‘ao cÅ©ng không biết là đao thần, hay là đao ma?
Ngay khi á»c Phu Tá» muốn đến cứu viện Tô công tá», hòa thượng đầu trá»c mặc áo hoa tay cầm bát đã lướt lên, muốn ngăn cản y lại.
Nhưng Trà Hoa đã chặn đứng hắn.
Trà Hoa rút con dao găm đâm và o ngưá»i ra, giao đấu cùng vá»›i hòa thượng kia.
Bởi vì y chỉ biết một chuyện.
Chỉ mong sao Tô công tỠcó cơ hội thở một hơi.
Chỉ cần Tô Má»™ng Chẩm có cÆ¡ há»™i thở má»™t hÆ¡i, cho dù chết y cÅ©ng không oán háºn.
Không chỉ có Trà Hoa nghÄ© như váºy, á»c Phu Tá» cÅ©ng nghÄ© như váºy, ngay cả Sư Vô Quý cÅ©ng có ý nghÄ© nà y.
Trong khu đổ nát, Tô Má»™ng Chẩm, á»c Phu Tá» và Trà Hoa bị Hoa Y Hòa Thượng, Äáºu Tá» Bà Bà , Cổ Äổng và Hoa Vô Thác đồng thá»i đánh lén, nhưng ở trước báºc thá»m còn có má»™t Sư Vô Quý khuôn mặt trắng Ä‘en.
Có Ä‘iá»u địch nhân đã muốn giết Tô Má»™ng Chẩm, sao có thể để cho Sư Vô Quý được thảnh thÆ¡i.
Gần như cùng lúc đó, những bức tưá»ng đổ nát cá»§a cá»§a phố Khổ Thá»§y lại sụp đổ thêm lần nữa.
Ãt nhất có bốn trăm chiếc ná» cứng đồng loạt giương cung lắp tên.
Sư Vô Quý không thể tránh.
Bởi vì má»™t khi y tránh Ä‘i, những mÅ©i tên nà y sẽ bắn vá» phÃa Tô công tá».
Sư Vô Quý chỉ có thể ngăn cản.
HÆ¡n hai trăm mÅ©i tên phát ra cùng lúc, y Ãt nhất đã ngăn cản được má»™t trăm tám mươi mÅ©i. Binh khà mà y sá» dụng là má»™t thanh đại Ä‘ao hình rồng, múa lên uy vÅ©, chỉ thấy ánh Ä‘ao chứ không thấy bóng ngưá»i. Nhưng y không thể để cho bất cứ mÅ©i tên nà o bắn và o trong khu đổ nát, cho nên vẫn trúng phải hai mÅ©i.
Hà ng tên thứ nhất vừa bắn xong, láºp tức đến phiên hà ng thứ hai.
Sư Vô Quý gầm lên má»™t tiếng, quét ngang má»™t Ä‘ao là m sáºp má»™t dãy tưá»ng lá»›n.
Mưa dà y, trá»i tối, cá»™ng thêm tưá»ng sụp đổ khiến cho đám tiá»…n thá»§ nhất thá»i cÅ©ng không thể nhắm chuẩn. Sư Vô Quý thu Ä‘ao quay lại cứu viện, má»™t Ä‘ao bức lui Hoa Y Hòa Thượng, còn Trà Hoa đã má»m nhÅ©n ngã và o trong lòng y.
Khuôn mặt của Trà Hoa đã biến thà nh mà u xanh lục.
Bên kia Tô Má»™ng Chẩm má»™t tay dùng Ä‘ao đã giết chết má»™t ngưá»i, bức lui hai ngưá»i khác, tay còn lại cuồn cuá»™n bức ná»™i lá»±c ra. Chợt nghe hai tiếng kêu vang lên, nÆ¡i lưng á»c Phu TỠđã có hai mÅ©i châm trong suốt bắn ra, rÆ¡i xuống trên đất.
á»c Phu Tá» khẽ hừ má»™t tiếng, sắc mặt đỠbừng, cưá»i thảm nói:
- Công tá»! Tôi không xong rồi, không kịp váºn công chống cá»±, má»™t mÅ©i hóa cốt châm trong đó đã lên tá»›i não.
Lúc nà y Hoa Y Hòa Thượng, Äáºu Tá» Bà Bà và Hoa Vô Thác Ä‘á»u thối lui. Bốn trăm tên tiá»…n thá»§ kia đã xông và o trong khu đổ nát, từng Ä‘oà n bao vây, phân là m hai hà ng, má»™t hà ng nhanh chóng ngồi xuống, còn má»™t hà ng khác lại đứng thẳng phÃa sau nhắm chuẩn, muốn bắn tên ra.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
Chữ ký cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
22-11-2011, 04:11 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 12: Ngưá»i chưa từng nghi ngá» huynh đệ cá»§a mình
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
“Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng.†(thương ngoà i sáng thì dễ tránh, tên trong tối thì khó phòng)
Tháºt ra minh tiá»…n cÅ©ng không dá»… cản.
Giống như gặp phải đám tiá»…n thá»§ được huấn luyện kỹ cà ng, từng Ä‘oà n bao vây nà y. Chá» khi bá»n chúng phát ra má»™t trăm mÅ©i tên trong ống, bảo đảm cho dù là Vi Thanh Thanh Thanh * xuất hiện, Lý Liá»…u Triệu tái thế, cÅ©ng chỉ có thể biến thà nh con nhÃm, không cách nà o phản kÃch.
* Vi Thanh Thanh Thanh là tổ sư gia cá»§a Tá»± Tại môn. Theo mô tả cá»§a Ôn Thụy An thì đây là môn phái có thá»±c lá»±c mạnh nhất, võ công cá»§a hỠđã vượt qua định nghÄ©a thông thưá»ng. Nhiá»u cao thá»§ hà ng đầu trong truyện cá»§a ông Ä‘á»u xuất thân từ môn phái nà y.
* Lý Liá»…u Triệu là má»™t nhân váºt trong Thất Äại Khấu hệ liệt cá»§a Ôn Thụy An.
Hà ng tiễn thủ thứ nhất đã bắn tên.
Tô Má»™ng Chẩm đột nhiên là m má»™t việc, y xách thi thể cá»§a Cổ Äổng trên mặt đất lên, ném vá» phÃa Sư Vô Quý.
Hà nh động nà y đã cứu Sư Vô Quý. Y láºp tức dùng thi thể cá»§a Cổ Äổng là m lá chắn.
á»c Phu Tá» lại hét lá»›n nhảy lên, toà n thân bắt đầu xoay tròn, bảo vệ sau lưng Tô Má»™ng Chẩm.
Tô Mộng Chẩm chỉ cần chống đỡ những mũi tên bắn tới từ hai bên trái phải và trước mặt.
Cho nên sau má»™t đợt tên nà y, á»c Phu TỠđã sụp xuống đất, nhưng vẫn không ngã xuống.
Y đã trở thà nh má»™t tấm bia. Những mÅ©i tên đâm và o ngưá»i y khiến cho thân thể chỉ xiêu vẹo chứ không ngã xuống.
Sư Vô Quý cũng bị trúng hai mũi tên, còn Trà Hoa thì trúng bốn mũi.
Hà ng tiễn thủ thứ hai lại muốn bắn tên.
Những mÅ©i tên tưởng chừng vô táºn giống như má»™t cÆ¡n mưa.
Trong mắt Tô Mộng Chẩm cuối cùng cũng hiện lên một loại thần sắc.
Äó là thần sắc khi anh hùng gặp nạn, không còn lối thoát.
Äúng lúc nà y, đám cung tiá»…n thá»§ xếp hà ng chỉnh tá» bá»—ng lần lượt ngã xuống như những đợt sóng. Những kẻ còn chưa ngã vá»™i và ng quay đầu lại ứng chiến, nhưng Ä‘á»u như tuyết gặp phải nước sôi, hoà n toà n tan tác.
Hai ngưá»i trẻ tuổi liên tiếp nhún mình, gặp ngưá»i là đánh, chỉ trong phút chốc đã hạ gục bốn mươi năm mươi ngưá»i. Những tên tiá»…n thá»§ khác phát hiện vòng vây đã không còn, lại nghÄ© tá»›i Ä‘ao cá»§a Tô Má»™ng Chẩm, Ä‘á»u sợ tá»›i mức ném cung vứt tên chạy trối chết.
Äiểm mạnh cá»§a số đông là khi Ä‘oà n kết đồng lòng, khi má»i ngưá»i đồng tâm hiệp lá»±c thì sức mạnh như thà nh đồng, nhưng Ä‘iểm yếu là má»™t khi mạnh ai nấy là m thì sẽ trở thà nh má»™t đám ô hợp.
Chỉ cần có má»™t ngưá»i muốn chuồn Ä‘i, tất cả Ä‘á»u sẽ nảy sinh ý muốn chạy trốn.
Kết quả là ngoại trừ những ngưá»i ngã xuống, có tám phần tiá»…n thá»§ đã không chiến mà chạy.
Khi cuá»™c táºp kÃch bất ngá» xảy ra, Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi đã cảm thấy không ổn, láºp tức lướt ra khá»i khu đổ nát. Chá»§ lá»±c cá»§a đối phương Ä‘á»u táºp trung và o Tô Má»™ng Chẩm, tá»± nhiên không rảnh chú ý đến bá»n há».
Äến khi đám tiá»…n thá»§ kia bao vây khu đổ nát, Bạch Sầu Phi má»›i há»i Vương Tiểu Thạch:
- Muốn ra tay không?
Vương Tiểu Thạch nói:
- Muốn. Ta thấy con ngưá»i Tô công tá» rất chÃnh nghÄ©a, đối xá» vá»›i thuá»™c hạ cÅ©ng tốt. Theo ngươi thì sao?
- Äây cÅ©ng là má»™t cÆ¡ há»™i tốt để thăng tiến.
- Nhưng ngươi phải đáp ứng ta một việc.
- Nói đi!
- Hãy cố gắng đừng giết ngưá»i.
- Có thể.
Bạch Sầu Phi nói nhanh:
- Ta không phải vì yêu cầu cá»§a ngươi, mà là vì mình. Ta cÅ©ng không muốn ngưá»i cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng thù háºn, cà ng không muốn trở thà nh kẻ địch cá»§a Lôi Tổn.
Bá»n há» chỉ nói mấy câu, nhưng trong thá»i gian đó Tô Má»™ng Chẩm đã lâm và o hiểm cảnh. Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi láºp tức ra tay.
Bá»n há» xông đến phÃa sau đám cung tiá»…n thá»§, liá»n ra oai để áp chế đối phương, hù dá»a địch nhân.
Bạch Sầu Phi váºn chỉ như gió, liên tục Ä‘iểm và o huyệt đạo.
Vương Tiểu Thạch lại dùng tay là m Ä‘ao, không nặng không nhẹ chỉ đánh ngưá»i ngất xỉu.
Khi hai ngưá»i vừa xuất hiện, thần sắc trong mắt Tô Má»™ng Chẩm lại biến thà nh cao ngạo, lãnh ngạo, tháºm chà là hà n ngạo đến thấu xương.
Y nhìn qua á»c Phu Tá».
á»c Phu Tá» cả ngưá»i đầy những mÅ©i tên, đã thà nh má»™t tấm bia.
Y lại nhìn sang Trà Hoa.
Trà Hoa đã chết, nhưng đôi mắt cÅ©ng không khép lại. Y mở mắt trừng trừng, đầy sá»± bất cam và phẫn háºn.
Tô Má»™ng Chẩm cúi ngưá»i nói má»™t câu:
- Ta sẽ báo thù cho ngưá»i.
Y nói rất kiên quyết như đinh đóng cột.
Trên mái ngói vỡ bá»—ng nhá» xuống hạt mưa, vừa vặn rÆ¡i và o trên lông mà y cá»§a Trà Hoa. Mắt cá»§a Trà Hoa bá»—ng bắt đầu khép lại, thần thái cÅ©ng trở nên an tưá»ng, giống như nghe xong câu nói nà y cá»§a Tô Má»™ng Chẩm y má»›i chết được nhắm mắt.
Tô Má»™ng Chẩm cháºm rãi đứng lên.
Lúc nà y Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi đã khống chế được tình hình. Sư Vô Quý bị trúng bốn mũi tên, nhưng cũng không đâm và o chỗ hiểm. Tên còn đang cắm trong thịt, y cũng không rút ra.
Phần mặt đen của y cà ng thêm đen, phần mặt trắng lại cà ng trắng.
Tô Má»™ng Chẩm há»i y:
- Sao ngươi không rút tên ra?
Sư Vô Quý vẫn như ngá»n giáo đứng sừng sững:
- Bây giỠcòn không phải lúc chữa thương.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Rất tốt! Cổ Äổng phản bá»™i chúng ta bán rẻ năm trăm huynh đệ, ta sai Hoa Vô Thác Ä‘i bắt hắn vá», kết quả là sáu huynh đệ bên cạnh chỉ còn lại ngươi và Dương Vô Tà .
Äôi mắt cá»§a y lại đỠbừng lên:
- Cái chết cá»§a á»c Phu Tá» và Trà Hoa là do Cổ Äổng và Hoa Vô Thác. Cổ Äổng đã chết, Hoa Vô Thác cÅ©ng phải chết.
Sư Vô Quý nói:
- Äúng.
Vương Tiểu Thạch nhìn Bạch Sầu Phi. Bạch Sầu Phi cũng nhìn sang Vương Tiểu Thạch.
Bạch Sầu Phi nhịn không được cao giá»ng nói:
- Nà y, chúng ta đã cứu ngươi, ngươi cũng không cảm ơn chúng ta một câu sao?
Tô Mộng Chẩm thản nhiên nói:
- Ta chưa bao giỠcảm ơn ngoà i miệng.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Váºy ngươi cÅ©ng không há»i tên chúng ta sao?
Tô Mộng Chẩm nói:
- Bây giá» còn không phải lúc thÃch hợp để há»i há» tên.
Vương Tiểu Thạch ngạc nhiên há»i:
- Lúc nà o má»›i thÃch hợp?
Tô Má»™ng Chẩm chỉ và o thi thể cá»§a á»c Phu Tá» và Trà Hoa trên đất, nói:
- Äợi khi báo được thù, còn có mạng quay vá».
Bạch Sầu Phi cưá»i lạnh nói:
- Báo thù là chuyện cá»§a các ngưá»i.
Tô Mộng Chẩm nói:
- CÅ©ng là chuyện cá»§a các ngưá»i.
Bạch Sầu Phi nói:
- Hai ngưá»i chúng ta chẳng có giao tình gì vá»›i hai ngưá»i bá»n há».
Tô Mộng Chẩm nói:
- Ta vá»›i các ngưá»i cÅ©ng chẳng có giao tình.
Bạch Sầu Phi nói:
- Cứu ngưá»i là do nhất thá»i nổi hứng, gặp dịp thì chÆ¡i.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Trò chơi nà y còn chưa kết thúc.
Vương Tiểu Thạch kinh ngạc há»i:
- Ngươi cho rằng chúng ta sẽ đi báo thù với ngươi sao?
Tô Mộng Chẩm lắc đầu:
- Không phải cho rằng, mà là các ngưá»i nhất định sẽ Ä‘i.
Vương Tiểu Thạch cà ng ngạc nhiên.
Bạch Sầu Phi há»i:
- Ngươi tÃnh khi nà o thì Ä‘i?
Tô Má»™ng Chẩm cưá»i lạnh nói:
- Khi nà o à ? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ngay bây giá».
- Bây gi�
Bạch Sầu Phi và Vương Tiểu Thạch Ä‘á»u giáºt mình. Bá»n há» có mắt, tá»± nhiên là trông thấy thương thế trên ngưá»i Tô Má»™ng Chẩm, hÆ¡n nữa bên cạnh y chỉ còn lại má»™t thá»§ hạ.
Vương Tiểu Thạch nhịn không được nói:
- Có Ä‘iá»u… ngươi chỉ còn lại má»™t huynh đệ Ä‘ang bị thương.
- Ta bị thương, y cÅ©ng bị thương, còn lại Ä‘á»u chết hết.
Tô Má»™ng Chẩm khẽ cưá»i má»™t tiếng nói:
- Chúng ta không thể cứ trở vá» như váºy, còn thá»i cÆ¡ nà o tốt hÆ¡n so vá»›i lúc nà y?
Cặp mắt cá»§a y như tia chá»›p lạnh nhìn má»—i ngưá»i Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi má»™t cái. Hai ngưá»i Ä‘á»u dưá»ng như cảm giác được má»™t hÆ¡i lạnh thấu xương.
- Lục Phân Bán đưá»ng vừa rút lui. Bất kể bá»n chúng Ä‘ang mừng công hay là đang bố trÃ, lúc nà y chúng ta quay lại táºp kÃch, ngay cả thá»±c lá»±c trong lâu cÅ©ng không Ä‘iá»u động, bá»n chúng chắc chắn sẽ không kịp trở tay. Nếu như đợi đến ngà y sau, bá»n chúng nhất định sẽ bảo vệ Hoa Vô Thác, dùng hắn là m mồi nhá» dụ chúng ta tá»›i giết. Nhưng chúng ta sẽ ra tay bây giá».
Trên mặt y xuất hiện vẻ cực kỳ ngạo mạn:
- Huống hồ chiến có thể bại, nhưng sÄ© khà thì không thể mất. Lục Phân Bán đưá»ng đã giết bốn ngưá»i cá»§a ta, ta cÅ©ng muốn cho chúng cảm thấy như mất Ä‘i tay phải.
Sau đó y ngạo nghễ nói:
- Vô Quý, chuẩn bị xong chưa?
Sư Vô Quý láºp tức đáp:
- Chuẩn bị xong rồi.
Trên ngưá»i y bị trúng bốn mÅ©i tên, những vẫn giống như má»™t thiết tướng quân hoà nh Ä‘ao đứng thẳng, uy phong lẫm liệt.
Tô Má»™ng Chẩm há»i:
- Ngươi nói xem, ngưá»i cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng sẽ bảo vệ Hoa Vô Thác lui đến nÆ¡i nà o?
Sư Vô Quý nói:
- Phá Bản môn.
Tô Má»™ng Chẩm lại há»i:
- Nắm chắc mấy phần?
Sư Vô Quý nói:
- Sáu phần.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Tốt, chuyện nắm chắc được sáu phần, váºy thì có thể là m.
Bạch Sầu Phi bỗng nhiên nói:
- Ngươi đi ngay bây giỠsao?
Tô Má»™ng Chẩm cưá»i nhẹ má»™t tiếng, cÆ¡ mặt dưá»ng như hÆ¡i co giáºt, nói:
- Chẳng lẽ còn đợi tạnh mưa?
Bạch Sầu Phi nói:
- Những kẻ nằm trên đất nà y chỉ bị khống chế, nếu ngươi không giết chết bá»n chúng, bá»n chúng sẽ láºp tức thông báo đỠphòng.
Tô Mộng Chẩm ngạo nghễ nói:
- Ta không giết bá»n chúng. Thứ nhất, ta không giết những kẻ vô danh tiểu tốt, không có sức chống đỡ. Thứ hai, nếu như ta xuất phát ngay bây giá», bá»n chúng có nhanh cÅ©ng không thể nhanh bằng ta. Thứ ba, nếu ta đã muốn tấn công bá»n chúng, căn bản không sợ bá»n chúng có phòng bị. Ta muốn công kÃch cả Lục Phân Bán đưá»ng chứ không phải là bất cứ gã cung tiến thá»§ nà o.
Vương Tiểu Thạch bỗng nhiên nói:
- Không được.
Tô Má»™ng Chẩm lại ngẩn ra, há»i:
- Cái gì không được?
Vương Tiểu Thạch nói:
- Chuyện thú vị như váºy, ta không Ä‘i không được.
Hắn nói xong liá»n giáºt miếng vải bá»c kiếm ra, vứt sang má»™t bên.
Äôi mắt lạnh lùng cá»§a Tô Má»™ng Chẩm dưá»ng như cÅ©ng bắt đầu ấm lên.
Bạch Sầu Phi dáºm chân má»™t cái, thở dà i má»™t tiếng:
- Chuyện thú vị như váºy, sao lại không có ta được?
Lúc y nói những lá»i nà y, đã Ä‘em tranh chữ dưới nách vứt xuống đất.
Trong mắt Tô Má»™ng Chẩm đã có ý cưá»i, nhưng rất nhanh lại trở nên lạnh lẽo như cÆ¡n mưa má» mịt.
Y nhún ngưá»i lướt và o trong mưa.
Sư Vô Quý cũng nhanh chóng theo sau.
- Lục Phân Bán đưá»ng tổng cá»™ng có mưá»i hai vị đưá»ng chá»§, sau khi Hoắc Äổng chết tại Hồ Bắc thì còn lại mưá»i má»™t ngưá»i. Vừa nãy ra tay là Thất đưá»ng chá»§ “Äáºu Tá» Bà Bà ' và Bát đưá»ng chá»§ “Hoa Y Hòa Thượngâ€. Äám cung tiến thá»§ nà y Ä‘á»u đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, Tháºp đưá»ng chá»§ “Tam Tiá»…n Tướng Quân†nhất định là có mặt. Gần đây phụ trách trông coi khu vá»±c Phá Bản môn còn có đệ tá» Lôi gia là Lôi Cổn.
Trên đưá»ng Ä‘i, Tô Má»™ng Chẩm nói sÆ¡ qua tình hình địch nhân cho Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi:
- Lần nà y Lôi Tổn không ra tay, chắc là nghe Hoa Vô Thác báo cáo, Tiết Tây Thần và Mạc Bắc Thần trong “Tứ Äại Thần Sát†cá»§a Kim Phong Tế VÅ© lâu đã gặp nhau tại Trúc Vi đưá»ng. Có lẽ hắn muốn Ä‘Ãch thân xuất động diệt trừ hai mối há»a lá»›n trong lòng nà y, cho nên cùng lúc tiến hà nh hai việc.
Vương Tiểu Thạch hiếu kỳ, nghe xong liá»n há»i:
- Như váºy chẳng phải Tiết Tây Thần và Mạc Bắc Thần Ä‘ang gặp nguy hiểm sao?
Hắn lại nhớ tới Triệu Thiết Lãnh kia.
- Tháºt ra tin tức nà y là giả. Lôi Tổn Ä‘i cÅ©ng chỉ uổng công thôi, nói không chừng còn rÆ¡i và o cạm bẫy do chúng ta bố trÃ.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Trong lâu có Dương huynh đệ và Quách Äông Thần lo liệu ổn thá»a, cÅ©ng không sợ Lôi Tổn phái ngưá»i đánh lén.
Bạch Sầu Phi láºp tức há»i:
- Các ngưá»i đã sá»›m đỠphòng Hoa Vô Thác, sao lại còn mắc mưu cá»§a hắn?
- Ta phát ra tin tức giả nà y vốn không phải muốn lừa Hoa Vô Thác. Ta cÅ©ng không biết ai là ná»™i ứng do Lục Phân Bán đưá»ng phái tá»›i. Ta chỉ truyá»n tin tức giả ra, đến lúc Ä‘i phố Khổ Thá»§y má»›i nói cho những ngưá»i đồng hà nh biết. Chắc là Hoa Vô Thác vì tham công hay muốn mạo hiểm má»™t lần. Nếu như Lôi Tổn Ä‘i uổng công, còn đám ngưá»i bá»n chúng lại có thể lấy mạng cá»§a chúng ta, chẳng phải là cà ng tá» ra cao minh sao?
Y cưá»i nhạt má»™t chút, nói:
- Tháºt ra cho dù hôm nay hắn có thể giết ta, hắn hà nh động như váºy thì Lôi Tổn cÅ©ng sẽ không tha. Lôi Tổn là ngưá»i thế nà o chứ?
Hạt mưa thấm ướt đôi lông mà y kỳ dị cá»§a y, nhưng ánh lá»a trong mắt lại không há» nguá»™i Ä‘i:
- Từ trước đến nay ta chưa từng nghi ngỠHoa Vô Thác… Ta chưa từng nghi ngỠhuynh đệ của mình.
Bá»n há» lao nhanh trong mưa, ngược gió ngược thế mưa, Ä‘á»u cảm giác được má»™t hà o khà mãnh liệt.
Hà o khà nà y gắn kết bốn ngưá»i bá»n há» lại vá»›i nhau.
Con đưá»ng nhân sinh dà i đằng đẵng, nhưng sảng khoái ân cừu nà o có thể cầu. Khi má»™t ngưá»i có thể thống khoái thì tại sao lại không thống khoái?
Tâm cÆ¡ cá»§a Bạch Sầu Phi, sá»± lưá»i nhác cá»§a Vương Tiểu Thạch Ä‘á»u bị sá»± ngạo nghá»… cá»§a Tô Má»™ng Chẩm kÃch thÃch, trong lòng dâng lên má»™t luồng chiến ý, cùng vá»›i Sư Vô Quý giống như chiến thần xông đến Phá Bản môn.
Phá Bản môn rốt cuộc là nơi nà o?
Phá Bản môn tháºt ra là tên gá»i chung cá»§a ba đưá»ng phố, bởi vì lối ra cá»§a ba đưá»ng phố nà y Ä‘á»u Ä‘i qua má»™t miếu thá» cÅ© nát, mà những ngõ sau lại bị bao quanh bởi má»™t bức tưá»ng lá»›n. Sau phố có má»™t phiến đất bằng hÆ¡n mưá»i mẫu, bình thưá»ng hay có ngưá»i thả dê nuôi bò. Cư ngụ tại ba đưá»ng phố cá»§a Phá Bản môn nà y phần lá»›n là gia đình quyá»n quý già u có, còn sau phố lại là khu vá»±c cá»§a dân nghèo. Những ngưá»i ở trước phố không muốn bị dê bò quấy rối, liá»n bà n nhau xây dá»±ng má»™t bức tưá»ng vây quanh. Trải qua năm tháng lâu dà i, bức tưá»ng bị gió thổi nắng phÆ¡i đã trở nên đổ nát, cho nên má»i ngưá»i Ä‘á»u gá»i ba đưá»ng phố nà y là Phá Bản môn, đồng thá»i cÅ©ng có ý chế giá»…u những kẻ có tiá»n ở vùng nà y.
Sản nghiệp cá»§a ba đưá»ng phố nà y Ä‘á»u thuá»™c vá» Lục Phân Bán đưá»ng.
Trong phòng chÃnh cá»§a căn nhà lá»›n thứ ba tại đưá»ng phố thứ hai Ä‘ang có má»™t đám ngưá»i tụ táºp.
Nhưng trong đám ngưá»i nà y chỉ có năm ngưá»i là ngồi, bốn ngưá»i trong đó Ä‘á»u là phân đưá»ng chá»§ cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng.
Trong năm ngưá»i nà y, ngoại trừ “Hoa Y Hòa Thượngâ€, “Äáºu Tá» Bà Bà â€, “Tam Tiá»…n Tướng Quânâ€, cùng vá»›i NgÅ© đưá»ng chá»§ Lôi Cổn, còn má»™t ngưá»i khác cÅ©ng có tư cách ngồi trên ghế, chÃnh là Hoa Vô Thác.
Lúc nà y Hoa Vô Thác dáng vẻ ủ rũ giống như chim sợ cà nh cong.
“Hoa Y Hòa Thượng†và “Äáºu Tá» Bà Bà †cÅ©ng đứng ngồi không yên. Ngay cả “Tam Tiá»…n Tướng Quân†cao lá»›n uy mãnh tinh thần cÅ©ng hÆ¡i khẩn trương.
Chỉ có má»™t ngưá»i vẫn bình thản như thưá»ng, hÆ¡n nữa còn cá»±c kỳ tá»± tin.
Ngưá»i nà y ngồi ở vị trà chá»§ tá»a.
Äịa vị cá»§a hắn là cao nhất, cÅ©ng rất có quyá»n uy.
Tên hắn là Lôi Cổn.
Sá»± tá»± tin cá»§a Lôi Cổn ngoại trừ do hắn thuá»™c dòng chÃnh cá»§a Lôi gia Ä‘ang cầm quyá»n, còn nằm ở đôi thá»§y há»a xÃch chùy cá»§a hắn.
Trong Lục Phân Bán đưá»ng có hÆ¡n ba trăm bảy mươi ngưá»i há» Lôi, trong đó không há» thiếu cao thá»§, nhưng hắn vẫn có thể yên ổn ngồi ở vị trà thứ sáu, đương nhiên phải có năng lá»±c hÆ¡n ngưá»i.
Những ngưá»i thuá»™c Lôi gia có thể bước lên chức vị đưá»ng chá»§ còn có Nhị đưá»ng chá»§ Lôi Äá»™ng Thiên, Tam đưá»ng chá»§ Lôi Mị và Tứ đưá»ng chá»§ Lôi Háºn.
Äây là má»™t nguyên nhân khác khiến cho Lôi Cổn rất tá»± tin. Bởi vì lỡ may hắn có gây há»a gì, Nhị đưá»ng chá»§, Tam đưá»ng chá»§, Tứ đưá»ng chá»§ Ä‘á»u sẽ che chở cho hắn, cho dù Tổng đưá»ng chá»§ Lôi Tổn có chà công vô tư cÅ©ng rất khó trách phạt.
Hà nh động lần nà y là do má»™t tay hắn giáºt dây.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên cấp trên cÅ©ng có gợi ý cho hắn, có Ä‘iá»u hắn vẫn không biết hà nh động “giết Tô Má»™ng Chẩm†lần nà y rốt cuá»™c là kế sách cá»§a Äại đưá»ng chá»§ Äịch Phi Kinh hay là ý cá»§a Tổng đưá»ng chá»§ Lôi Tổn.
Nhưng chắc không phải là chủ ý của Lôi Tổn.
Ngưá»i bên ngoà i Ä‘á»u nói mấy năm qua thiên hạ cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng đã phải chia sẻ cho Kim Phong Tế VÅ© lâu, thế lá»±c đã dần bị thay thế.
Còn có lá»i đồn rằng Lôi Tổn giống như má»™t con sư tá» già đã rụng hết răng, gặp phải thợ săn Tô Má»™ng Chẩm trẻ tuổi khá»e mạnh mang theo tên sắc. Thế lá»±c cá»§a Lôi gia đã bị ép cho không có sức đánh trả.
Lôi Cổn đương nhiên không phục.
Hắn tin tưởng vá»›i thá»±c lá»±c hiện có cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng, tuyệt đối không thua kém Kim Phong Tế VÅ© lâu. Chỉ có Ä‘iá»u vá» mặt quan phá»§ triá»u đình thì Kim Phong Tế VÅ© lâu mạnh hÆ¡n má»™t chút. Nhưng nếu so vá» lá»±c lượng ẩn nấp ở các nÆ¡i, kết hợp vá»›i hai đạo hắc bạch, lục lâm, võ lâm và thế lá»±c quan phá»§ trong nhiá»u năm qua, Lục Phân Bán đưá»ng còn vượt xa Kim Phong Tế VÅ© lâu.
Lục Phân Bán đưá»ng tuyệt đối có thể đối đầu vá»›i Kim Phong Tế VÅ© lâu.
Hắn không rõ mấy năm gần đây vì sao Lôi tổng đưá»ng chá»§ luôn né tránh, để cho Kim Phong Tế VÅ© lâu tiến sát dần dần.
Hắn cÅ©ng không tin con quá»· bệnh táºt Tô Má»™ng Chẩm kia có bao nhiêu năng lá»±c.
Cứ nhịn tiếp như váºy, Lục Phân Bán đưá»ng sẽ lâm và o cảnh không còn đưá»ng lui nữa.
Lôi Cổn quyết định phải phản kÃch, hắn phải dạy cho Kim Phong Tế VÅ© lâu má»™t bà i há»c. Cho nên hắn mặc kệ là ý cá»§a ai, cứ quyết định triển khai, dá»± định má»™t lần hà nh động giết chết Tô Má»™ng Chẩm.
Äáng tiếc khi sắp thà nh công thì lại thất bại.
Kết quả hôm nay khiến cho Lôi Cổn rất thất vá»ng. Những kẻ vây giết chẳng những hốt hoảng bá» chạy, ngay cả Cổ Äổng vốn trà trá»™n và o Kim Phong Tế VÅ© lâu cÅ©ng bị mất mạng, má»™t ná»™i ứng khác là Hoa Vô Thác thì bị lá»™ thân pháºn. Cảnh nà y khiến cho tai mắt cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng bên trong Kim Phong Tế VÅ© lâu đã bị thiệt hại năng ná».
Äối phương cÅ©ng hao tổn hai viên đại tướng là Trà Hoa và á»c Phu Tá», nhưng đám “Hoa Y Hòa Thượngâ€, “Äáºu Tá» Bà Bà †và “Tam Tiá»…n Tướng Quân†sau khi thất bại trở vá» vẫn còn sợ sẽ bị Tô Má»™ng Chẩm trả thù, cảnh nà y khiến Lôi Cổn cà ng nổi tráºn lôi đình.
“Tô Má»™ng Chẩm là thứ gì? Ta không tin hắn có ba đầu sáu tay.â€
“Äám ăn hại vô dụng nà y, thất bại trở vá» còn sợ sệt như váºy, đúng là là m mất hết mặt mÅ©i cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng.â€
Lôi Cổn dá»±a theo chỉ thị cá»§a cấp trên, trước hết sắp xếp má»™t chút, sau đó sai Tháºp Nhất đưá»ng chá»§ Lâm Ca Ca trông coi cứ Ä‘iểm Phá Bản môn, còn hắn thì triệu táºp má»i ngưá»i thương nghị đối sách.
Hắn đương nhiên không sợ Tô Má»™ng Chẩm tấn công. Thứ nhất, hắn đã từng sáu lần đánh lui kẻ địch có ý đồ vây công Phá Bản môn, trong đó lần thứ nhất còn là do “Mê Thiên Thất Thánh†mang theo ba trăm tên kỳ binh táºp kÃch, nhưng vẫn bị hắn dẫn ngưá»i dốc sức đánh lui. Thứ hai, Tô Má»™ng Chẩm vẫn còn chưa hoà n hồn, thân ở trong tráºn địa cá»§a địch nhân, chỉ cầu chạy ra tìm đưá»ng sống, sao còn có thể phản công?
Vì váºy Lôi Cổn rất ung dung.
Trước hết hắn muốn nghe xem đám ngưá»i Thất đưá»ng chá»§, Bát đưá»ng chá»§, Tháºp đưá»ng chá»§ có ý kiến gì.
Hắn thÃch nghe bá»n há» phát biểu ý kiến trước, sau đó má»›i tổng kết lại, đồng thá»i đỠxuất ý kiến còn cao minh hÆ¡n so vá»›i bá»n há», như váºy má»›i có thể biểu hiện tà i trà hÆ¡n ngưá»i cá»§a hắn.
Hắn cảm thấy đây cÅ©ng là má»™t biện pháp để biểu hiện quyá»n uy.
HÆ¡n nữa cÅ©ng chỉ có ngưá»i có quyá»n uy má»›i có thể dùng phương pháp nà y.
Äiá»u nà y khiến cho ngưá»i ta cảm cảm thấy được quyá»n thế cá»§a mình.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
22-11-2011, 04:13 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 13: Äao và đầu ngưá»i
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
- Tô Má»™ng Chẩm đúng là không phải ngưá»i. Trong tình hình đó, hắn trúng phải “lục Ä‘áºu†cá»§a Hoa Vô Thác, cá»™ng thêm ta, Cổ Äổng và Hoa Vô Thác đồng loạt vây đánh, còn có bốn trăm cây ná» từ bên ngoà i nhắm chuẩn và o, nhưng hắn lại chỉ cần má»™t Ä‘ao nÆ¡i tay… Hắn vừa vung Ä‘ao liá»n khoét Ä‘i má»™t khối thịt lá»›n dÃnh độc trên chân cá»§a mình, Ä‘ao tiếp theo bức lui ta và Hoa Vô Thác, má»™t Ä‘ao nữa lại giết chết Cổ Äổng. Thanh ma Ä‘ao nà y cà ng uống máu thì cà ng đỠhÆ¡n. Nếu như chúng ta chạy cháºm má»™t bước, chỉ sợ… Äao cá»§a Tô Má»™ng Chẩm không phải là đao. Má»™t Ä‘ao kia cá»§a hắn không phải nhắm và o chúng ta, nhưng lại khiến chúng ta cảm thấy không thể kháng cá»± được, chỉ có cách lui vá» phÃa sau. Má»™t Ä‘ao kinh khá»§ng đó trước giá» chúng ta chưa từng thấy. Nhưng mà , từ xa nhìn Ä‘ao cá»§a Tô Má»™ng Chẩm chém vá» phÃa Cổ Äổng lại cảm thấy vô cùng rá»±c rỡ, hà o hoa phong nhã là m cho ngưá»i ta không thể chống đỡ, Cổ Äổng liá»n bị má»™t Ä‘ao nà y khiến cho đầu mình hai nÆ¡i. Äây là đao gì? Tô Má»™ng Chẩm là ngưá»i thế nà o? Con ngưá»i là m sao có thể sá» ra má»™t Ä‘ao như váºy?
“Äáºu Tá» Bà Bà †vẫn còn sợ hãi, nghÄ© đến má»™t Ä‘ao rá»±c rỡ và kinh khá»§ng kia, vốn Ä‘ang bẩm báo tình hình vá»›i Lôi Cổn lại trở thà nh lẩm bẩm, bắt đầu nói năng lá»™n xá»™n.
- Ta trốn ở trong tưá»ng, kiá»m chế hô hấp, kiá»m chế tạp niệm, tháºm chà kiá»m chế cả mạch Ä‘áºp và tim Ä‘áºp, là m váºy để tên khốn há» Tô không thể phát hiện, cho nên má»›i có thể má»™t kÃch thà nh công. á»c Phu Tá» trúng ba mÅ©i “Hóa Cốt châm†cá»§a ta, nếu không vá»›i “Thiếu Dương Suất Bi Thủ†cá»§a hắn, không ai có thể dá»… dà ng khống chế được đại cuá»™c… Sau đó ta lại dốc sức đấu vá»›i Trà Hoa, buá»™c hắn độc phát thân vong; còn ngăn cản Sư Vô Quý, khiến cho hắn không thể tá»›i giúp tên khốn há» Tô. Có Ä‘iá»u bá»—ng nhiên lại xuất hiện hai tên tiểu tá» không biết trá»i cao đất dà y, bằng không há» Tô sá»›m đã nằm trên mặt đất, không thể tiếp tục là m hảo hán trên giang hồ rồi.
Trên trán “Hoa Y Hòa Thượng†đầy bá»t nước, cÅ©ng không biết là đổ mồ hôi hay là nước mưa. Nhìn áo hoa gấm vóc trên ngưá»i hắn, nếu không phải trên trán có những vết tà n hương, nhất định ngưá»i ta sẽ cho rằng hắn chỉ có đầu trá»c chứ không phải là hòa thượng.
- Ta bố trà bốn trăm tiá»…n thá»§, vốn muốn xuyên thá»§ng bốn trăm cái lá»— trên ngưá»i Tô công tá», nhưng hai kẻ kia đột nhiên xuất hiện khiến thế tráºn cá»§a chúng ta bị thiếu hụt, dẫn đến tráºn thế đại loạn. Trên Ä‘á»i có rất nhiá»u chuyện Ä‘á»u xảy ra khi không ngỠđến. Có nhiá»u việc nhá» chẳng hỠý nghÄ©a, hoặc là ý niệm nhất thá»i, ngà y sau lại có thể tạo thà nh ảnh hưởng rất lá»›n, tháºm chà là có thể thay đổi triá»u đại, viết lại sá» sách. Ta cảm thấy trong hà nh động lần nà y, trước đó không há» suy nghÄ© đến những chuyện bất ngá» sẽ xảy ra, đó là nguyên nhân chÃnh khiến chúng ta thất bại.
“Tam Tiễn Tướng Quân†có hà m râu quai nón dà y đặc như cỠdại, nhưng khuôn mặt lại gầy nhom, xương gò má cao hẹp, lông mi cũng rất dà y, cho nên thoạt nhìn chỉ thấy dưới mũ sắt là râu đen đoà n lớn đoà n nhỠchứ không thấy gương mặt của hắn.
- Xong hết rồi! Tô Má»™ng Chẩm là kẻ có thù tất báo. Các ngưá»i nói hà nh động lần nà y nhất định có thể đưa Tô Má»™ng Chẩm và o chá»— chết, cho nên ta má»›i dám ra tay. Nhưng hà nh động quan trá»ng như váºy tại sao Tổng đưá»ng chá»§ lại không đến? Tại sao Äại đưá»ng chá»§ cÅ©ng không xuất hiện? Bây giá» Tô Má»™ng Chẩm không chết, hắn nhất định sẽ không bá» qua cho chúng ta, Ãt nhất thì hắn cÅ©ng sẽ tá»›i giết ta. NgÅ© đưá»ng chá»§, ngà i phải chá»§ trì công đạo cho ta!
Hoa Vô Thác toà n thân Ä‘á»u Ä‘ang run lên, hắn chưa từng sợ hãi như váºy. Trước kia khi đối mặt vá»›i sinh tá», hắn vẫn còn có bản sắc hà o hùng, nhưng hiện giá» hắn lại cảm thấy hoà n toà n bà ng hoà ng và bất lá»±c, bởi vì hắn bá»—ng nhiên mất Ä‘i lá»±c lượng khiến hắn dÅ©ng cảm và hăng hái.
“Lực lượng†nà y là gì?
Vì sao sau khi hắn “bán đứng†chủ nhân, đánh lén “huynh đệ†của mình, lực lượng đó lại đột nhiên biến mất?
Bây giỠđến phiên Lôi Cổn lên tiếng.
Äôi mắt to uy thế cá»§a hắn như sấm động đảo qua, “Äáºu Tá» Bà Bà â€, “Hoa Y Hòa Thượngâ€, “Tam Tiá»…n Tướng Quân†và Hoa Vô Thác Ä‘á»u có cảm giác như bị lôi đình quét qua.
Giá»ng nói cá»§a Lôi Cổn cÅ©ng như tiếng sấm cuồn cuá»™n:
- “Äáºu Tá» Bà Bà â€, ngươi như váºy là đang là m tăng chà khà cá»§a kẻ khác mà lại hạ thấp uy phong cá»§a mình. Tháºt ra lần nà y các ngươi là m cÅ©ng không tệ, Ãt nhất cÅ©ng đã giết được hai viên đại tướng bên cạnh tên quá»· bệnh lao đó, dá»a hắn má»™t phen khiến hắn phải tạm thá»i lo chỉnh đốn đại sá»± bên trong. Há» Tô chỉ là ngưá»i, Ä‘ao do ngưá»i dùng cÅ©ng chỉ là đao, sao ngươi cà ng sống lại cà ng co đầu như thế?
Hắn lại quay sang “Hoa Y Hòa Thượngâ€:
- Trong chiến dịch lần nà y má»i ngưá»i Ä‘á»u mạo hiểm, tất cả Ä‘á»u có công. “Hoa Y Hòa Thượng†lại giống như muốn tranh công đầu. Nếu như giết được há» Tô, ngươi già nh công theo lý còn có thể châm chước được, nhưng hiện giá» há» Tô còn chưa chết, ngươi tranh già nh cái gì?
Hắn lại quay sang “Tam Tiá»…n Tướng Quânâ€:
- Lá»— Tam Tiá»…n, những lá»i vừa rồi cá»§a ngươi là tá»± xét lại mình hay là đùn đẩy trách nhiệm? Äừng quên tướng bên thua không thể xưng là dÅ©ng. Ngươi dẫn theo bốn trăm tiá»…n thá»§, bắn không chết được má»™t tên quá»· bệnh lao, nếu như phải kiểm Ä‘iểm e rằng chÃnh ngươi cÅ©ng không rõ phải trình bà y như thế nà o.
Hắn lại nói với Hoa Vô Thác:
- Khi triển khai hà nh động lần nà y chúng ta đã không sợ há» Tô trả thù. Tốt nhất là tên quá»· bệnh lao kia có gan đến, Lôi lão ngÅ© ta sẽ ở nÆ¡i nà y chá» hắn. Hoa Vô Thác, ngươi đặt cược và o ván nà y không sai, đừng mất hồn mất vÃa không ra dáng nam nhân như thế.
Lôi Cổn lại trừng mắt nhìn má»—i ngưá»i má»™t cái, cho đến khi hắn cảm thấy ánh mắt đủ để thấu đến tim gan má»›i nói:
- Hiện giá» Há» Tô đã bị thương, còn bị mất ngưá»i, Ãt nhất phải chỉnh đốn má»™t phen. Lần nà y là m giảm nhuệ khà cá»§a hắn cÅ©ng xem như chuyện tốt, có đúng không?
Khi hắn há»i “có đúng không?â€, hắn dương nhiên mong chá» ngưá»i khác trả lá»i là “đúngâ€, không hi vá»ng nghe được câu trả lá»i “khôngâ€.
Nếu như hắn muốn ngưá»i khác trả lá»i “khôngâ€, vấn đỠcá»§a hắn dÄ© nhiên sẽ không cho ngưá»i ta có cở há»™i có trả lá»i là “đúngâ€.
Có má»™t số ngưá»i lúc há»p mặt, chỉ hi vá»ng ngưá»i khác Ä‘em theo lá»— tai chứ không cần Ä‘em miệng, đương nhiên lúc cần ca ngợi hay phụ há»a thì ngoại lệ.
Ngay khi hắn há»i “có đúng không?â€, trong tiếng mưa rÆ¡i ồn ã bên ngoà i đột nhiên vang lên má»™t tiếng còi chói tai.
Tiếng còi chói tai liên tục không ngừng.
Sắc mặt Lôi Cổn biến đổi.
Ba hán tá» mặc áo dà i có tay áo rá»™ng, vạt áo ngắn đồng thá»i tiến và o phòng chÃnh, đồng loạt quỳ xuống. Lôi Cổn nói ngay:
- Nói đi!
Hai ngưá»i đằng sau đứng sang má»™t bên. Gã hán tá» dẫn đầu nói:
- PhÃa trước có địch xâm phạm, Tháºp Nhất đưá»ng chá»§ Ä‘ang toà n diện kháng cá»±.
Hoa Vô Thác nghe được mặt như tro tà n, toà n thân run lên.
Lôi Cổn chỉ “ừm†một tiếng, nói:
- Äúng là to gan!
Hắn lại “ừm†má»™t tiếng, láºp tức quay sang Tam Tiá»…n Tướng Quân nói:
- Ngươi hãy dẫn ngưá»i Ä‘i bảo vệ phÃa sau!
Tiếng cá»§a hắn như sấm rá»n:
- Bá»n chúng tấn công phÃa trước, váºy thì cà ng phải đỠphòng phÃa sau.
Tam Tiá»…n Tướng Quân láºp tức đứng lên, đáp:
- Rõ!
Dứt lá»i liá»n chạy ngay Ä‘i.
Hoa Vô Thác thất thần nói:
- Hắn… hắn đến rồi sao?
Lôi Cổn hÃt sâu má»™t hÆ¡i, liên tiếp phát Ä‘i bảy lệnh cầu viện khẩn cấp, nghÄ© thầm: “Tổng đưá»ng chá»§ và Äại đưá»ng chá»§ rốt cuá»™c Ä‘ang ở đâu? Nếu không thì lão Nhị, lão Tam, lão Tứ Ãt nhất cÅ©ng phải có ngưá»i đến chứ.â€
Nhưng nghĩ đến việc sắp quyết đấu với Tô Mộng Chẩm danh chấn thiên hạ, hắn lại hưng phấn đến mức lòng bà n tay đổ mồ hôi. Hắn ổn định tinh thần một chút, nói:
- Tốt! Nếu hắn đã đến, chúng ta hãy ra nghênh đón!
Bá»—ng nghe má»™t giá»ng nói vang lên:
- Không cần.
Giá»ng nói đó vang lên trước ngưá»i Lôi Cổn.
Sau đó chÃnh là má»™t ánh Ä‘ao bay lên.
Ãnh Ä‘ao hái xuống chiếc đầu trên cổ Hoa Vô Thác.
Ãnh Ä‘ao đó lại đến từ hai gã hán tỠđứng bên cạnh kia.
Lôi Cổn hét lá»›n má»™t tiếng, đôi xÃch chuỳ bên trái nặng chÃn mươi ba cân, bên phải nặng năm mươi chÃn cân láºp tức bay ra. Loại binh khà kỳ môn có trá»ng lượng bất đồng nà y khó nhất là thu phát, nhưng má»™t khi luyện thà nh lại là binh khà khó chống đỡ nhất, sở trưá»ng đánh xa và lá»±c sát thương lá»›n.
XÃch chùy đánh ra, ngưá»i đã không thấy.
Ngưá»i đã nương theo ánh Ä‘ao.
Ãnh Ä‘ao rá»±c rỡ, nhẹ nhà ng như tÆ¡.
Ãnh Ä‘ao bay đến chiếc đầu trá»c cá»§a “Hoa Y Hòa Thượngâ€.
“Hoa Y Hòa Thượng†quát lá»›n má»™t tiếng, chiếc bát đồng trên tay láºp tức lượn vòng đánh ra, má»™t trăm lẻ tám viên trà ng hạt trong tay cÅ©ng bắn lên, đồng thá»i ngưá»i cÅ©ng phá tan cá»a sổ lao ra.
Hắn chỉ cầu ngăn cản được Tô Má»™ng Chẩm má»™t chút, như váºy má»›i có cÆ¡ há»™i chạy trốn. Cao thá»§ trong phòng nhiá»u như thế, chỉ cần hắn thoát được má»™t Ä‘ao kia, nhất định có ngưá»i sẽ ngăn cản Tô Má»™ng Chẩm.
Song cá»a sổ vỡ nát.
Bên ngoà i là mưa.
Hắn quả nhiên thấy mình chạy thoát ra ngoà i.
Nhưng là m sao hắn có thể “thấy†mình “chạy†thoát ra ngoà i?
Hắn láºp tức phát hiện, từ bên trong cá»a sổ bay ra là má»™t thân thể không đầu.
Vì sao lại không có đầu?
Äây đúng là thân thể cá»§a mình, quần áo đó, thân hình đó…
Chẳng lẽ…
à thức của “Hoa Y Hòa Thượng†đến đây thì dừng, không còn nghĩ tiếp.
Bởi vì hắn đã không còn nghĩ được, hắn đã mất khả năng suy nghĩ rồi.
“Äáºu Tá» Bà Bà †trông thấy Tô Má»™ng Chẩm má»™t Ä‘ao chặt đầu Hoa Vô Thác, cÅ©ng giống như khi y chặt xuống chiếc đầu cá»§a Cổ Äổng, mỹ lệ và phiêu du, còn mang theo má»™t chút phong tình.
Sau đó thứ hai Ä‘ao liá»n tìm tá»›i “Hoa Y Hòa Thượngâ€, Ä‘uổi theo “Hoa Y Hòa Thượngâ€.
Ngay lúc “Hoa Y Hòa Thượng†muốn lao ra ngoà i, ánh Ä‘ao uyển chuyển mang theo sắc đỠđã nhẹ nhà ng xoay má»™t cái trên cổ hắn. Vừa lúc hắn phá tan cá»a sổ, cho nên chiếc đầu theo đó bay ra ngoà i, thân thể cÅ©ng theo quán tÃnh rÆ¡i ra ngoà i.
Sau đó đao lại trở vỠtrong tay Tô Mộng Chẩm.
Tô Má»™ng Chẩm xoay đầu lại, ánh mắt như hai luồng sáng lạnh nhìn vá» phÃa “Äáºu Tá» Bà Bà â€.
Trong khoảnh khắc nà y, “Äáºu Tá» Bà Bà †gần như khóc ra thà nh tiếng.
Bà ta còn chưa khóc thà nh tiếng, nhưng Lôi Cổn thì đã gầm lên một tiếng.
Lôi Cổn không nhìn rõ.
Bóng xám kia lướt tá»›i đâu, đôi xÃch chùy cá»§a hắn cÅ©ng Ä‘uổi theo tá»›i đó, bởi vì hắn biết bóng xám kia chÃnh là Tô Má»™ng Chẩm.
Tô Má»™ng Chẩm đã tiến và o địa bà n cá»§a hắn, Ä‘ang giết ngưá»i cá»§a hắn. Sá»± tháºt hiển hiện trước mắt nà y giống má»™t con dao nhá»n nung đỠđâm và o trên chân hắn.
Sá»± kÃch động khiến cho toà n thân hắn run lên, trà n đầy ý chà chiến đấu.
Trong khoảnh khắc nà y, ý chà chiến đấu cá»§a hắn tháºm chà so vá»›i sức sống còn mãnh liệt hÆ¡n.
Thà rằng chết, nhưng quyết không thể không chiến.
Giết chết Tô Má»™ng Chẩm, có thể tại Lục Phân Bán đưá»ng leo lên địa vị cao vá»i vợi.
Giết chết Tô Má»™ng Chẩm, có thể dương danh thiên hạ, uy phong tám bá».
Má»™t kẻ vẫn muốn là m chuyện gì đó kinh thiên động địa, nhưng lại không dám phản lại cấp trên, cÅ©ng không phục những kẻ đã thà nh danh, vì váºy đã định ra cho mình má»™t “kẻ địch số má»™tâ€, thôi thúc mình phải có má»™t ngà y phải vượt qua hắn, đánh bại hắn để chứng minh sá»± thà nh công cá»§a mình. “Kẻ địch số má»™t†cá»§a Lôi Cổn chÃnh là Tô Má»™ng Chẩm.
Nhất là khi so hắn vá»›i kẻ nà y, ngưá»i khác Ä‘á»u khịt mÅ©i coi thưá»ng, nhìn hắn bằng ánh mắt như Ä‘om đóm đòi sánh vá»›i ánh trăng, cà ng khiến cho Lôi Cổn cảm thấy vô cùng nôn nóng và giáºn dữ.
Có một ngà y, hắn nhất định phải đánh bại Tô Mộng Chẩm.
Chỉ có đánh bại Tô Mộng Chẩm, mới có thể chứng minh sự tồn tại của mình.
Cho nên và o thá»i khắc nà y, hắn đã bị ý chà chiến đấu bao trùm, Ä‘iên cuồng công kÃch Tô Má»™ng Chẩm.
Nhưng chiêu thức của hắn lại không hỠđiên cuồng một chút nà o.
Äôi xÃch chùy cá»§a hắn quả nặng từ phÃa sau truy kÃch, quả nhẹ lại cắt ngang phÃa trước. Má»™t trước má»™t sau, chỉ cần trúng phải má»™t chùy trong đó, láºp tức có thể đánh cho địch thá»§ máu thịt tung tóe.
Chùy nhẹ cá»§a hắn rõ rà ng có thể từ phÃa trước đánh trúng Tô Má»™ng Chẩm, nhưng thân hình Tô Má»™ng Chẩm chợt nhoáng má»™t cái đã lướt qua, xuất hiện phÃa trước nÆ¡i quả chùy không thể đánh đến. Quả chùy nặng cÅ©ng rõ rà ng sắp đánh trúng sau đầu Tô Má»™ng Chẩm, chẳng biết vì sao lại thiếu Ä‘i ná»a tấc; tóc sau đầu Tô Má»™ng Chẩm Ä‘á»u bay lên nhưng vẫn không đánh trúng, bất kể xÃch sắt có dà i đến đâu Ä‘á»u kém ná»a tấc đánh và o khoảng không.
Tô Má»™ng Chẩm đã nhún ngưá»i hai lần, chặt Ä‘i chiếc đầu cá»§a Hoa Vô Thác và “Hoa Y Hòa Thượngâ€.
Thanh đao mà u đỠnhạt biến thà nh đỠtươi.
Äáºu Tá» Bà Bà ngay cả mắt cÅ©ng đỠlên, đột nhiên cởi xuống chiếc áo rách trên ngưá»i.
Chiếc áo rách cả trăm ngà n lá»— nà y trong tay bà ta vung lên, liá»n cuốn thà nh má»™t cây bổng có thể má»m cÅ©ng có thể cứng, vẽ thà nh má»™t vòng tròn lá»›n quét qua ánh Ä‘ao mà u Ä‘á».
Mà u đỠtươi tán đi, giống như một cơn mưa hoa.
Cây gáºy vải trong tay “Äáºu Tá» Bà Bà †bá»—ng vỡ thà nh trăm ngà n mảnh bay lả tả. “Äáºu Tá» Bà Bà †nhanh chóng bay ngược lại, mái tóc xám đứt ngang bay há»—n loạn.
Ãnh Ä‘ao lại trở vá» trong tay áo Tô Má»™ng Chẩm.
Tô Mộng Chẩm khép tay và o trong tay áo, nói:
- Có thể tiếp một đao của ta đã không dễ dà ng. Ngươi nên nhớ kỹ, ta không giết ngươi còn có một nguyên nhân, đó là ngươi cũng không tự tay giết chết huynh đệ của ta. Kẻ nà o giết huynh đệ của ta, kẻ đó phải chết.
Y vừa nói xong, liá»n xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
Y chẳng những không hỠđể ý đến bốn trăm tám mươi sáu tên đệ tá» Lục Phân Bán đưá»ng Ä‘ang bao vây bên ngoà i, hÆ¡n nữa còn giống như không nhìn thấy Lôi Cổn.
Äiá»u nà y đủ khiến cho Lôi Cổn tức chết.
Nó còn thống khổ hÆ¡n so vá»›i giết chết hắn, Ãt nhất là cà ng vÅ© nhục hÆ¡n.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
22-11-2011, 04:15 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 14: Ngưá»i trong chợ
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Nếu như Lôi Cổn không sỠra một chiêu “Phong Vũ Song Sát†nà y, thất bại của hắn có lẽ sẽ không đến mức thê thảm như thế.
Nhưng thà nh tá»±u ngà y sau cÅ©ng có thể không lá»›n như váºy.
Trong Ä‘á»i có rất nhiá»u bước Ä‘i, rất nhiá»u quyết định, má»™t khi đã bước ra, má»™t khi đã hà nh động, hiện giá» có lẽ là sai, nhưng ngà y sau lại trở thà nh đúng; hôm nay rõ rà ng là đúng, nhưng tương lai lại trở thà nh sai lầm lá»›n. Äúng sai thưá»ng giống như má»™t con Ä‘ao hai mặt, chia ra nhân và quả, duyên và pháºn. Nếu má»™t ngưá»i cả Ä‘á»i Ä‘á»u hà i lòng, sá»± hà i lòng đó có thể sẽ không quá lá»›n, trái lại má»™t ngưá»i thưá»ng bị thất bại chưa hẳn là không tốt. Không có núi cao thì sẽ không có đất bằng.
Một chiêu đó của Lôi Cổn có kết quả thế nà o?
Hồng Tụ đao của Tô Mộng Chẩm thì sao? Sát khà lạnh lẽo đó phải chăng không thể cản?
Trước khi đánh ra, đôi xÃch chùy cá»§a Lôi Cổn đã xoay tròn rung động, sau khi đánh ra còn va chạm và o nhau. Không ai có thể biết được đôi xÃch chùy nà y sẽ từ góc độ nà o, dùng phương thức nà o đánh và o chá»— hiểm, ngay cả Lôi Cổn cÅ©ng không biết.
Nhưng có thể khẳng định, chỉ cần bị đôi xÃch chùy nà y đánh phải sẽ gãy xương đứt gân, phải chết không nghi ngá».
Lôi Cổn đã đâm lao thì phải theo lao, cũng bắt đầu tự biết mình một chút.
Äôi chùy cá»§a hắn mặc dù giết không được Tô Má»™ng Chẩm, Ãt nhất cÅ©ng có thể giữ đối phương lại.
Không ngỠcó một việc xảy ra, hơn nữa lại xảy ra không hỠbáo trước.
XÃch chùy bay đến trước ngưá»i Tô Má»™ng Chẩm, cÅ©ng không thấy y hà nh động thế nà o, hai sợi dây xÃch là m bằng sắt đã đứt ngang.
XÃch chùy dù có mạnh hÆ¡n, má»™t khi dây xÃch bị đứt, nó cÅ©ng không khác gì quả bà đá». Má»™t quả chùy lăn ra bên ngoà i phòng, tạo thà nh má»™t con đưá»ng trong vòng vây cá»§a đệ tá» Lục Phân Bán đưá»ng. Má»™t quả khác lại bay và o ngá»±c má»™t tên phó đưá»ng chá»§ Ä‘ang giao đấu vá»›i Sư Vô Quý, khiến ngá»±c cá»§a hắn bị đánh lõm xuống, máu phun đầy đất.
Tô Má»™ng Chẩm vẫn không nhìn Lôi Cổn cái nà o, tháºm chà còn không thèm nói má»™t câu vá»›i hắn.
Y Ä‘i ra bên ngoà i, quay vá» phÃa Sư Vô Quý Ä‘ang chặn đứng đám đệ tá» Lục Phân Bán đưá»ng xông tá»›i, nói má»™t câu:
- Äi ngay!
Äôi xÃch chùy rÆ¡i trên đất kia cÅ©ng giống như chẳng liên quan gì đến y.
Sư Vô Quý láºp tức thu Ä‘ao. Y thu Ä‘ao má»™t cách rất đột ngá»™t, khiến cho má»™t thanh Ä‘ao, ba thanh kiếm và năm cây thương Ä‘ang giao đấu vá»›i y gần như muốn đâm và o ngưá»i.
Sư Vô Quý bá»—ng nhiên thu Ä‘ao, toà n thân bá» trống, ngược lại khiến mấy tên cao thá»§ kia cho rằng có gian trá ,vá»™i vã thu chiêu. Tháºm chà do vá»™i và ng dừng thế công nên có kẻ còn vẽ lên trên đất má»™t vết khắc sâu, vết lá»a văng khắp nÆ¡i.
Sư Vô Quý đã theo Tô Mộng Chẩm đi ra bên ngoà i.
Không má»™t ai dám ngăn cản bá»n há».
Không má»™t ai có thể giữ bá»n há» lại.
Tô Má»™ng Chẩm Ä‘i đến trước báºc cá»a, hÆ¡i dừng lại, sau đó nhấc chân lên, dùng gót chân đá ngược má»™t cái. Quả chùy sắt nặng chÃn mươi ba cân liá»n bị đá bay lên, khiến má»i ngưá»i lao nhao né tránh. Chỉ nghe má»™t tiếng “ầmâ€, quả chùy đã phá vỡ bức tưá»ng đá phÃa trên có má»™t chữ “Lục†theo lối viết thảo. (kiểu chữ Hán, có đặc Ä‘iểm là nét bút liên tục, viết nhanh)
Tưá»ng đổ gạch nứt, bụi bay khắp nÆ¡i, Tô Má»™ng Chẩm đã không thấy bóng dáng đâu.
Trên tưá»ng chỉ còn lại ba chữ “Phân Bán ÄÆ°á»ngâ€, còn có má»™t quả chùy rÆ¡i xuống.
Bên ngoà i trá»i vẫn mưa.
Mưa rơi nhỠdần, nhưng mây đen vẫn còn dà y đặc, gió nổi mây vần.
Tô Má»™ng Chầm vừa ra đưá»ng cái láºp tức lướt nhanh Ä‘i. Sư Vô Quý cÅ©ng theo sát không rá»i má»™t tấc.
Vừa rồi Tô Má»™ng Chẩm bảo y “đi ngay†chứ không phải là “điâ€, cho nên y vừa nghe láºp tức dừng tay, tháºm chà không để ý đến an nguy cá»§a bản thân.
“Äi†và “đi ngay†không giống nhau.
Y biết rõ khi Tô Mộng Chẩm ra lệnh tuyệt đối sẽ không dà i dòng, chỉ cần nói thêm một chữ sẽ có dụng ý của một chữ đó.
Tình hình đã bị khống chế, hung thá»§ cÅ©ng đã Ä‘á»n mạng, vì sao Tô công tá» lại Ä‘i gấp như váºy?
Tô Má»™ng Chẩm vừa ra khá»i “Phá Bản mônâ€, láºp tức phát hiện nÆ¡i góc đưá»ng trái phải có hai ngưá»i chạy ra, Ä‘i sóng vai vá»›i y.
Sư Vô Quý vẫn luôn Ä‘i ở phÃa sau.
Trong số hai ngưá»i má»›i xuất hiện nà y, má»™t ngưá»i đứng ở trong mưa nhưng không hỠđể ý, thần thái tiêu sái nhà n nhã như bình thưá»ng; má»™t ngưá»i lại không há» xem mưa là má»™t thứ đáng ghét, đối vá»›i hắn má»—i hạt mưa Ä‘á»u tá»±a như má»™t hạt trân châu.
Hai ngưá»i nà y đương nhiên là Bạch Sầu Phi và Vương Tiểu Thạch.
Bá»n há» trông thấy Tô Má»™ng Chẩm, ánh mắt Ä‘á»u bất giác biến thà nh má»™t loại thần sắc.
Äôi mắt Bạch Sầu Phi bắt đầu cháy lên.
Äôi mắt Vương Tiểu Thạch lại lóe sáng như sao.
Tô Má»™ng Chẩm không há»i bá»n há» câu nà o.
Y phái Vương Tiểu Thạch Ä‘i tấn công phÃa trước, Bạch Sầu Phi tấn công ở phÃa sau, đương nhiên Ä‘á»u là nghi binh, mục Ä‘Ãch để thu hút sá»± chú ý cá»§a đối phương.
Chỉ má»›i lần đầu tiên gặp mặt, y đã giao hai “nhiệm vụ khó khăn†nà y cho bá»n há».
Nếu như bá»n há» không thể hoà n thà nh, binh lá»±c trước sau táºp trung lại, dùng chiến thuáºt biển ngưá»i thì Tô Má»™ng Chẩm chưa chắc đã có thể chấn nhiếp toà n trưá»ng, ung dung rá»i Ä‘i.
Nhưng Tô Mộng Chẩm rất yên tâm.
Y biết bá»n há» nhất định là m được, hÆ¡n nữa còn có thể là m rất tốt.
“Là m được†và “là m rất tốt†không giống nhau, giống như má»™t ngưá»i biết hát và hát hay, ý tứ cá»§a nó không đồng dạng.
Bá»n hỠđã xuất hiện ở đây, Ä‘iá»u đó nói lên sau khi dẫn dụ binh lá»±c trước sau Ä‘i khá»i, bá»n há» má»›i táºp hợp vá»›i y.
Tô Má»™ng Chẩm nhìn thấy bá»n há», chỉ ngừng lại má»™t chút, nói:
- Rất tốt.
Sau đó y nói:
- Äi!
“Rất tốtâ€, đối vá»›i Tô Má»™ng Chẩm đó đã là lá»i khen ngợi cao nhất. Trong Kim Phong Tế VÅ© lâu, được y nói rằng “không tệ†chỉ có mưá»i tám ngưá»i, khen rằng “tốt†chỉ sợ không đến má»™t phần ba, không cần nói đến “rất tốt†.
“Äi†chÃnh là mệnh lệnh.
Bạch Sầu Phi láºp tức há»i:
- Äi à ?
Tô Má»™ng Chẩm không đáp, y không thÃch nói má»™t câu hai lần.
Bạch Sầu Phi lại há»i:
- Äi đâu?
Tô Mộng Chẩm nói:
- Quay lại Phong Vũ lâu.
Bạch Sầu Phi chắp tay nói:
- Chúng ta vốn không quen biết, chỉ là có duyên kỠvai sát cánh một phen, sao lại không công thà nh thân lui.
Äôi mắt Tô Má»™ng Chẩm như hai hai đốm lá»a nhá» lướt qua trên mặt y, chỉ nói:
- Äây không phải lá»i nói từ ná»™i tâm ngươi.
Sau đó y nói:
- Hiện giỠcác ngươi không muốn đi cùng ta cũng không được.
Lần nà y đến phiên Vương Tiểu Thạch há»i:
- Vì sao?
- Xem ra việc đánh lén ta tại phố Khổ Thá»§y không phải là ý cá»§a Lôi Tổn, nhưng muốn thừa dịp ta đến Phá Bản môn báo thù, sau đó trên đưá»ng vá» toà n diện chặn giết, đó má»›i là dụng ý thá»±c sá»± cá»§a hắn. Cho nên các ngưá»i đã không có lá»±a chá»n nà o khác. Chúng ta công chưa thà nh, không ai có thể lui thân.
Ngưá»i bị quân địch bao vây không có lá»±a chá»n nà o khác, má»™t là phá vòng vây, hai là đầu hà ng.
Phá vòng vây tức là chiến đấu, còn đầu hà ng lại chỉ có thể mặc cho ngưá»i ta xá» trÃ, cho dù đối phương xá» trà ngươi giống như má»™t miếng thịt heo hay là má»™t con chó, ngươi cÅ©ng không thể phản kháng.
Ai bảo ngươi đầu hà ng?
Má»™t ngưá»i chỉ cần đầu hà ng, cho dù kẻ địch đối xá» vá»›i hắn thế nà o, hắn cÅ©ng chỉ có thể nhẫn nhục chịu đựng.
Cho nên có má»™t số ngưá»i tình nguyện chết chứ không đầu hà ng.
Bạch Sầu Phi thở dà i một hơi nói:
- Xem ra từ khi bắt đầu cứu ngươi, tai há»a nà y đã không thể tránh khá»i rồi.
Tô Mộng Chẩm lạnh lùng nhìn y một cái, nói:
- Chẳng lẽ các ngưá»i hi vá»ng má»i chuyện trong kinh thà nh nà y Ä‘á»u chẳng liên quan đến mình?
Bạch Sầu Phi không trả lá»i.
Bốn ngưá»i Ä‘i đến khu phố Äông Tam Bắc, chợt thấy trong cÆ¡n mưa má» mịt, trên đưá»ng phố lại có ngưá»i Ä‘ang bà y bán.
Lá»u cá» buá»™c và i thá»›t ngá»±a, có hai ba ngưá»i Ä‘ang cho ngá»±a ăn; có ba hà ng thịt, má»™t hà ng bán thịt bò, má»™t hà ng bán thịt dê, còn má»™t hà ng bán thịt heo; có má»™t cá»a hà ng mà i Ä‘ao, bên cạnh là cá»a hà ng xay Ä‘áºu, trước cá»a có ngưá»i bán Ä‘áºu há»§; có ngưá»i bán rau, có ngưá»i bán gà , vịt, cá, tôm; cÅ©ng có tiểu thương bán bánh bao, bánh nướng, bánh chẻo, bánh rán; còn có ngưá»i bán chè, bánh ngá»t, mÃa ngá»t, bánh dẻo, bánh trôi; tháºm chà là bà y con rối, con quay, con diá»u, kẹo hồ lô, da thú.
Chỉ cần là thứ thưá»ng thấy trong chợ, ở đây Ä‘á»u có.
Chuyện nà y vốn không có gì kỳ lạ, bởi vì con đưá»ng nà y cÅ©ng là chợ.
Kỳ lạ là những thứ nà y vốn không nên bà y bán giữa mưa, những ngưá»i bán hà ng rong nà y chỉ nên xuất hiện khi trá»i quang mây tạnh.
Nhưng bá»n há» vẫn bà y bán như thưá»ng, giống như hôm nay là má»™t ngà y tốt trá»i trong nắng ấm.
Sạp hà ng cá»§a bá»n há» Ä‘á»u có má»™t Ä‘iểm đặc biệt, đó là không có khách hà ng.
Bất kể ngưá»i bán hà ng nà o, buôn bán là vì có ngưá»i chiếu cố, nhưng bốn năm chục sạp hà ng nà y dưá»ng như không phải dà nh cho khách hà ng bình thưá»ng.
Tháºt ra bá»n há» chỉ bà y bán vì má»™t “khách hà ngâ€.
“Khách hà ng†nà y chÃnh là ngưá»i được vinh dá»± quản lý hai phái hắc bạch trong kinh thà nh, thống lÄ©nh quan dân hai đưá»ng, có thể xem là có quyá»n thế nhất, thăng tiến nhanh nhất, lai lịch thần bà nhất, Ä‘ao pháp cÅ©ng xưng là thiên hạ đệ nhất, lâu chá»§ cá»§a Kim Phong Tế VÅ© lâu Tô Má»™ng Chẩm.
Bá»n há» vòng qua khu phố Äông Tam Bắc. Những ngưá»i buôn bán nhá» trên con đưá»ng nà y vốn Ä‘ang đợi bá»n hỠđến “chiếu cốâ€.
Bạch Sầu Phi nhịn không được muốn hÃt thở sâu.
Y nhướng cao mà y, hÃt thở tháºt sâu.
Má»—i khi khẩn trương y Ä‘á»u phải hÃt thở sâu. Từ nhá» y đã nghe ngưá»i ta nói, lúc khẩn trương chỉ cần hÃt thở sâu nhiá»u má»™t chút là có thể định khÃ, khà định thì tâm có thể tÄ©nh, tâm tÄ©nh là thần ngưng.
Y nhất định phải táºp trung tinh thần, bởi vì đại địch Ä‘ang ở ngay trước mặt.
Y xuất đạo đã tám năm, cÅ©ng giết chết không Ãt kình địch, nhưng trên giang hồ hiện nay rất Ãt ngưá»i biết đến cái tên “Bạch Sầu Phi†nà y.
Äó là vì y còn chưa muốn nổi danh.
Má»™t khi y muốn thà nh danh, váºy thì phải thà nh đại danh, danh nhá» lợi nhá» y không để và o mắt.
Vì để tạm thá»i không có “danh tiếng vô nghÄ©a†kia, y không tiếc giết chết những kẻ biết y có võ công tuyệt thế.
Má»™t ngưá»i lòng mang chà lá»›n, thân mang tuyệt kỹ như y lại có thể ẩn nhẫn tám năm là m má»™t gã cao thá»§ vô danh, đương nhiên cÅ©ng là ngưá»i rất giá»i ổn định tâm thần.
Nhưng khi y nhìn thấy tình cảnh trong mưa, lại không thể nà o ổn định được.
Trong mà n mưa có thể nhìn thấy bảy mươi hai ngưá»i, còn có mưá»i sáu ngưá»i Ä‘ang ẩn nấp. Nếu những kẻ nà y phát động tổng công kÃch, so vá»›i bốn trăm tên tiá»…n thá»§ nhắm và o Tô Má»™ng Chẩm tại phố Khổ Thá»§y lúc trước còn đáng sợ hÆ¡n gấp mưá»i ba lần
Không nhiá»u không Ãt, vừa đúng mưá»i ba lần
Bạch Sầu Phi trong lòng tÃnh toán, cho dù có ổn định được tâm thần thì cÅ©ng hÆ¡i bồn chồn.
Khi không giữ được bình tÄ©nh thì chỉ có cách hÃt thở sâu.
Mặc dù hÃt thở sâu chưa chắc đã giữ được bình tÄ©nh, nhưng Ãt nhất có thể chứng minh là mình Ä‘ang còn sống.
Chỉ ngưá»i sống má»›i có thể hÃt thở, có thể hưởng thụ hÃt thở.
Có thể hÃt thở vốn không phải là chuyện xấu.
Vương Tiểu Thạch đột nhiên cảm thấy tay chân Ä‘á»u lạnh.
Hắn không thÃch phản ứng nà y cá»§a mình.
Khi hắn khẩn trương, hÆ¡i thở không loạn, tim Ä‘áºp không nhanh, mà mắt không nháy, nhưng tay chân lại thoáng chốc như rÆ¡i và o hầm băng, lạnh lẽo như trong trá»i đông giá rét.
Nếu lúc nà y ngưá»i khác nắm tay cá»§a hắn, hoặc đụng và o chân cá»§a hắn, sẽ cho rằng hắn Ä‘ang cảm thấy sợ hãi.
Tháºt ra hắn không há» sợ hãi, chỉ là đang khẩn trương.
Khẩn trương và sợ hãi không giống nhau, khẩn trương có thể là kÃch động, còn sợ hãi lại là sợ sệt.
Vương Tiểu Thạch rất dễ khẩn trương, khi hắn nhìn thấy Ôn Nhu tay chân cũng lạnh, lần đầu gặp Tô Mộng Chẩm tay chân cà ng lạnh đến phát điên.
Nhưng hắn không hỠsợ Ôn Nhu và Tô Mộng Chẩm.
Khi ở cùng vá»›i Ôn Nhu, không biết bì sao Vương Tiểu Thạch lại cảm thấy vui vẻ; còn ở cùng vá»›i Tô Má»™ng Chẩm, hắn lại cảm thấy vô cùng kÃch động,
Cho dù là loại cảm xúc nà o Ä‘á»u không liên quan gì đến sợ hãi.
Nhưng khi ngưá»i khác phát hiện tay chân hắn lạnh như băng, Ä‘á»u sẽ cho rằng hắn Ä‘ang sợ hãi.
Tháºt ra ngoại trừ cái chết, Vương Tiểu Thạch không sợ thứ gì.
Hiện giá» hắn không phải Ä‘ang sợ chết. Nhìn tráºn thế cá»§a các sạp hà ng bà y ra trong mưa, so vá»›i “Bát tráºn đồ†cá»§a Gia Cát Khổng Minh năm đó còn khó ứng phó hÆ¡n. Äem tráºn thế cá»±c kỳ thâm ảo biến thà nh những sá»± váºt bình thưá»ng cá»§a phố phưá»ng, cà ng khiến ngưá»i ra không thể nà o nắm bắt được. Loại cảm giác không thể kháng cá»± nà y cà ng khÆ¡i dáºy đấu chà cá»§a Vương Tiểu Thạch, cho nên hắn cà ng thấy khẩn trương
Khi hắn khẩn trương, đôi chân tự nhiên lắc lư, ngón tay cũng bắt đầu xoa bóp.
Äung đưa hai chân, xoa bóp mưá»i ngón đã trở thà nh má»™t biện pháp giúp hắn bá»›t khẩn trương.
Trên Ä‘á»i có những ngưá»i khác nhau, dùng những phương pháp khác nhau cá»§a bá»n hỠđể là m giảm bá»›t khẩn trương.
Có ngưá»i lúc khẩn trương liá»n Ä‘á»c sách, niệm kinh pháºt, viết thư pháp, tháºm chà là ngá»§ má»™t giấc dà i; cÅ©ng có ngưá»i hoà n toà n trái ngược, khi bá»n há» khẩn trương Ä‘á»u nổi giáºn, đánh ngưá»i, mắng ngưá»i, tháºm chà là giết ngưá»i, chỉ xem hắn có cao hứng hay không.
Có ngưá»i là m giảm bá»›t khẩn trương má»™t cách rất bình thưá»ng, chẳng hạn như tắm rá»a, ca hát, tìm nữ nhân phát tiết; có ngưá»i lại là m giảm bá»›t khẩn trương má»™t cách rất kỳ lạ, bá»n há» muốn bị ngưá»i ra đánh má»™t tráºn, là m việc không ngừng, má»™t hÆ¡i nuốt mưá»i quả á»›t lá»›n, tháºm chà tóm lấy má»™t ngưá»i cắt từng miếng thịt cá»§a hắn xuống.
Tô Mộng Chẩm thì sao?
Y là m sao để giải quyết khẩn trương?
Không ai biết, bởi vì chưa ai thấy qua Tô Mộng Chẩm khẩn trương.
Ngay cả khi ở trong phố Khổ Thá»§y, mắt thấy sắp lá»t và o vòng vây cá»§a bốn trăm tên tiá»…n thá»§, y cÅ©ng chỉ biến sắc chứ không há» khẩn trương
Trước giá» y luôn cho rằng khẩn trương sẽ chỉ là m há»ng việc, không thể giải quyết được vấn Ä‘á».
Khi vấn đỠđến, y luôn cố hết sức để giải quyết vấn Ä‘á», quyết không tá»± mình tạo ra thêm vấn Ä‘á». Äây là nguyên tắc xá» sá»± cá»§a Tô Má»™ng Chẩm.
Nhưng khi đối mặt vá»›i má»™t cái “chợ†như váºy, ngay cả Tô Má»™ng Chẩm cÅ©ng khó tránh khá»i cảm thấy hÆ¡i hoa mắt, hÆ¡i run rẩy.
Con ngưá»i tháºt ra chÃnh là như váºy. Ngưá»i không dá»… dà ng mắc bệnh, má»™t khi bệnh đến lại rất khó chữa trị; ngược lại những ngưá»i thưá»ng mắc bệnh nhẹ luôn có khả năng chống chá»i vá»›i bệnh táºt tốt hÆ¡n.
Ngưá»i uống giá»i Ãt khi say, nhưng má»™t khi đã say cÅ©ng nặng hÆ¡n so vá»›i ngưá»i khác.
Tô Má»™ng Chẩm rất Ãt khi khẩn trương.
Lúc khẩn trương y Ä‘á»u láºp tức nói chuyện.
Nói chuyện chÃnh là bà quyết để y giải quyết khẩn trương.
Cho nên má»i ngưá»i chỉ nghe thấy Tô Má»™ng Chẩm nói chuyện, chứ không nhìn thấy Tô Má»™ng Chẩm khẩn trương.
Tháºt ra từ xưa đến nay, má»i ngưá»i Ä‘á»u không phải chỉ dùng cặp mắt để nhìn ngưá»i, dùng lá»— tai để nghe lá»i. Bằng không, vì sao chỉ cần thanh thế hùng hồn, có thể lẽ thẳng lá»i ngay? Vì sao chỉ cần phú quý quyá»n uy, lá»i nói cá»§a hắn lại trở thà nh khuôn và ng thước ngá»c?
- Vừa rồi trong Phá Bản môn, Lôi Cổn đã nói má»™t câu rất hoang đưá»ng vô lý. Hắn mắng Lá»— Tam Tiá»…n rằng “tướng bên thua không thể xưng là dÅ©ngâ€, những lá»i nà y tháºt sá»± là hoà n toà n sai.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Tháºt ra trong thiên hạ, có tư cách xưng là kẻ dÅ©ng nhất chÃnh là bại quân tái chiến. Chỉ có bại tướng má»›i biết được mình bại ở đâu, đối phương thắng ở chá»— nà o. Tướng quân thưá»ng thắng không đủ để tin cáºy, ngược lại trong bại cầu thắng má»›i là tướng khó cầu.
Bạch Sầu Phi hÃt sâu má»™t hÆ¡i nói:
- Bại tướng có thể lại đứng lên, nhưng tướng chết thì không thể sống dáºy được.
Tô Mộng Chẩm nghiêng đầu nhìn y:
- Ngươi nói váºy là có ý gì?
Bạch Sầu Phi cưá»i nói:
- Ta Ä‘ang nghÄ©, liệu có biện pháp nà o có thể khiến cho đám cao thá»§ cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng nà y chỉ giết ngươi chứ không giết ta chăng?
Tô Mộng Chẩm nói ngay:
- Rất đơn giản, chỉ cần bắt ta lại dâng cho quân địch, ngươi có thể lÄ©nh công nháºn thưởng, hóa thù thà nh bạn.
Bạch Sầu Phi cưá»i lá»›n nói:
- à kiến hay.
Y nhún ngưá»i má»™t cái, liá»n lướt và o trong chợ.
Nhìn thế lướt cá»§a y, giống như Ãt nhất sẽ có mưá»i ngưá»i láºp tức chết ngay dưới chỉ.
Bạch Sầu Phi ra tay, Vương Tiểu Thạch cũng không thể đứng nhìn.
Khi hắn đang muốn rút kiếm, Sư Vô Quý bỗng nhiên nói một câu mà hắn nghe hiểu được, nhưng lại không rõ vì sao lại nói và o lúc nà y:
- Vô phát vô thiên. (không tóc không trá»i)
Câu nà y vừa nói ra, thần sắc cá»§a Tô Má»™ng Chẩm láºp tức biến đổi.
Y dùng một tay chắn lấy thân thể Bạch Sầu Phi đang lướt tới.
Bạch Sầu Phi Ä‘ang lướt nhanh, cho dù tám mươi hán tá» cÅ©ng chưa chắc dừng được y, nhưng Tô Má»™ng Chẩm chỉ nhoáng ngưá»i má»™t cái đã ngăn cản được.
Hay là Bạch Sầu Phi cố ý để cho y ngăn lại?
Tô Mộng Chẩm một tay giữ Bạch Sầu Phi, chỉ nói một câu:
- Trước tiên quan sát một chút rồi hãy ra tay.
Lúc nà y bá»—ng có má»™t nhóm ngưá»i Ä‘i đến.
Có ngưá»i từ đưá»ng lá»›n phÃa bắc, có ngưá»i từ đưá»ng cái phÃa đông, có ngưá»i từ đưá»ng Tam VÄ© thong thả Ä‘i tá»›i, có ngưá»i từ cá»a ngõ phÃa nam vòng qua. Những ngưá»i nà y Ä‘á»u Ä‘i rất ung dung, rất Ä‘iá»m tÄ©nh, rất ổn định, rất an tưá»ng.
Trong bá»n há» có già có trẻ, có nam có nữ, cÅ©ng có cao có thấp, có đẹp có xấu, nhưng bá»n há» có hai Ä‘iểm giống nhau: trong tay Ä‘á»u cầm má»™t chiếc dù giấy mà u xanh lá Ä‘áºm, trên đầu Ä‘á»u quấn má»™t chiếc khăn trắng.
Trong tay cầm dù có thể che chắn nước mưa, nhưng lại nhìn không thấy trá»i. Má»—i ngưá»i Ä‘á»u dùng khăn trắng quấn đầu, không nhìn thấy được tóc cá»§a bá»n há».
Má»™t đám ngưá»i như váºy xuất hiện tại bốn mặt đông, nam, tây, bắc, tất cả Ä‘á»u Ä‘á»u tiến vá» trung tâm, không cháºm không nhanh nhưng lại có quy luáºt, giống như Ä‘ang bao vây cái “chợ†nà y, chặn đứng uy lá»±c vốn có cá»§a nó.
Thế tráºn nà y vốn như má»™t bà n cá» tuyệt hảo, nhưng bá»—ng nhiên lại có thêm hÆ¡n mưá»i quân cá», phút chốc đã hoà n toà n phá há»ng ưu thế vốn có. Giống như má»™t bức tranh, những khoảng trống cá»§a nó Ä‘á»u có ý vị riêng, nhưng bá»—ng chốc bị má»±c vẩy và o khiến chúng bị phá há»ng Ä‘i.
Äám ngưá»i nà y tốp năm tốp ba lần lượt xuất hiện. Những ngưá»i trong chợ Ä‘á»u hai mặt nhìn nhau. Trong số những ngưá»i cầm dù kia có ngưá»i Ä‘i vá» phÃa hà ng cá, có ngưá»i bước vá» phÃa lá»u ngá»±a, có và i ngưá»i vòng vá» phÃa hà ng thịt, có hai ba ngưá»i lại Ä‘i đến “chiếu cố†lão bản cá»§a tiện há»›t tóc. Tóm lại, má»—i ngưá»i Ä‘á»u có “mục tiêu†và “chuyên trách†cá»§a mình.
Cao thá»§ cá»§a Lục Phân Bán trong chợ nà y Ãt nhất có đến tám, chÃn chục ngưá»i, còn đám ngưá»i cầm dù nà y chỉ khoảng chừng hai, ba chục, nhưng những ngưá»i nà y vừa xuất hiện liá»n hình thà nh má»™t tình thế rõ rà ng: ngưá»i trong chợ Ä‘ang bị ngưá»i cầm dù bao vây. Những ngưá»i trong chợ Ä‘á»u bắt đầu khẩn trương.
Ngay lúc nà y trước chợ bá»—ng xuất hiện má»™t gã hán tá», ngưá»i khô gầy giống như má»™t quả hồng phÆ¡i khô, hai sợi gân xanh bên xương gò má luôn co giáºt trên huyệt Thái Dương.
Tên hắn là Lôi Háºn.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
22-11-2011, 04:16 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 15: Ngưá»i cầm dù
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Lôi Háºn rất háºn.
Cả Ä‘á»i hắn Ä‘á»u háºn.
Háºn má»™t ngưá»i so vá»›i yêu má»™t ngưá»i còn tốn thá»i gian hÆ¡n, huống hồ số ngưá»i mà hắn háºn còn nhiá»u hÆ¡n cả số ngưá»i mà hắn quen biết. Hắn háºn cả những ngưá»i mà hắn chưa thấy qua, tháºm chà có khi còn háºn cả chÃnh mình.
Ngưá»i duy nhất mà hắn không dám háºn là Lôi Tổn.
Hiện giá» ngưá»i mà hắn háºn nhất chÃnh là Tô Má»™ng Chẩm. Tô Má»™ng Chẩm xâm nháºp trá»ng địa Phá Bản môn cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng, giết ngưá»i cá»§a bá»n hắn, sau đó lại nghênh ngang rá»i Ä‘i. Lôi Háºn nghÄ© đến chuyện nà y lại háºn không thể Ä‘em Tô Má»™ng Chẩm cả da lẫn xương Ä‘á»u nuốt và o trong bụng.
Äịch đại đưá»ng chá»§ đã từng nháºn xét vá» hắn như sau: “Lôi lão tứ khi háºn má»™t ngưá»i, cho dù võ công không bằng đối phương, nhưng háºn ý cá»§a hắn cÅ©ng đủ khiến cho đối phương sợ hãi chạy mất.â€
Trong chợ nà y có chÃn mươi hai tên cao thá»§ mai phục, Ä‘á»u là tinh binh trong đưá»ng cá»§a hắn. Chỉ cần Äịch Phi Kinh ra lệnh má»™t tiếng, láºp tức có thể trong nháy mắt Ä‘em Tô Má»™ng Chẩm chia thà nh má»™t ngà n bốn trăm năm mươi sáu miếng thịt nát.
Nhưng Äịch đại đưá»ng chá»§ vẫn không hạ lệnh.
Khi hai mươi chÃn ngưá»i cầm dù xanh kia xuất hiện, Lôi Háºn háºn đến mức gần như nuốt cả môi dưới cá»§a mình.
Bởi vì bá»n hỠđã đến.
Những ngưá»i nà y vừa đến, tráºn thế do hắn và thá»§ hạ bố trà đã hoà n toà n bị phá tan. Lôi Háºn trong lòng có háºn cÅ©ng không dám hà nh động thiếu suy nghÄ©.
Bá»n há» là “Vô Phát Vô Thiênâ€, má»™t đội tinh binh dưới trướng Tô Má»™ng Chẩm, hôm nay Ãt nhất đã xuất động má»™t ná»a.
Lôi Háºn biết nếu như hắn liá»u lÄ©nh phát động tấn công, chỉ sợ không bao giá» có thể háºn ngưá»i được nữa, chỉ có hối háºn.
Không chừng ngay cả cÆ¡ há»™i hối háºn cÅ©ng không còn.
Má»™t ngưá»i trẻ tuổi nhìn có vẻ khù khá», cầm má»™t cây dù bằng đồng Ä‘en, từ trong đám ngưá»i cầm dù xanh kia Ä‘i vá» hướng Tô Má»™ng Chẩm.
Khi y Ä‘i ngang qua Sư Vô Quý, ánh mắt vốn thá» thẫn bá»—ng hiện lên má»™t loại cảm tình nói không nên lá»i.
Y trầm giá»ng há»i:
- Äá»u chết cả rồi sao?
Sư Vô Quý cưá»i khổ nói:
- Cổ Äổng và Hoa Vô Thác là phản đồ.
Ngưá»i trẻ tuổi vẻ mặt khù khá» nà y giáºt mình má»™t cái, vẫn tiếp tục Ä‘i vá» phÃa Tô Má»™ng Chẩm, vái chà o nói:
- Thuá»™c hạ tiếp giá đến cháºm.
Tô Má»™ng Chẩm khẽ gáºt đầu:
- Ngươi không cháºm, đến rất đúng lúc.
Vương Tiểu Thạch nhìn đông nhìn tây, nhìn trái nhìn phải, nhìn trước nhìn sau, nhìn thấy có vẻ lần nà y lại không chết được, nhịn không được nói:
- Hóa ra tháºt sá»± có chuyện tìm được đưá»ng sống trong chá»— chết, kịp thá»i kịp lúc.
Tô Má»™ng Chẩm cưá»i nhạt má»™t tiếng, trong mắt có ý khinh thưá»ng.
Sư Vô Quý liếc nhìn thần sắc của Tô Mộng Chẩm, nói ngay:
- Trước khi đến Phá Bản môn, công tá» Ä‘oán được ngưá»i cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng sẽ chặn đánh trên đưá»ng rút lui, cho nên trên đưá»ng Ä‘i đã để lại ám hiệu, nhá» váºy Mạc Bắc Thần má»›i có thể Ä‘iá»u binh đến kịp.
Bạch Sầu Phi “à †một tiếng:
- Thì ra là Mạc Bắc Thần.
Vương Tiểu Thạch ngạc nhiên há»i:
- Sao ta không thấy ám hiệu do các ngưá»i lưu lại?
Sư Vô Quý nói:
- Nếu để cho các ngưá»i thấy, đó còn là ám hiệu sao?
Bạch Sầu Phi thở dà i:
- Nói cÅ©ng phải. Nếu như Tô công tá» cá»§a Kim Phong Tế VÅ© lâu tùy tiện Ä‘i giết địch, trên Ä‘á»i sá»›m đã không còn cái danh hiệu “Hồng Tụ Má»™ng Chẩm Äệ Nhất Äao†nà y rồi.
Vương Tiểu Thạch ngơ ngác nói:
- Hóa ra các ngưá»i muốn dụ cho lá»±c lượng cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng xuất hiện, quyết đấu má»™t phen ở nÆ¡i nà y.
Tô Má»™ng Chẩm đột nhiên há»i:
- Lần nà y ngưá»i đến là Lôi Tổn hay Äịch Phi Kinh?
Mạc Bắc Thần có vẻ mặt khù khỠkia đáp:
- Là Äịch Phi Kinh.
Tô Má»™ng Chẩm liá»n nói:
- Váºy hôm nay chỉ xem như đà m phán, không phải quyết đấu.
Bạch Sầu Phi ở bên cạnh nháy mắt với Vương Tiểu Thạch, nói:
- Xem ra câu chuyện nà y đã dạy cho chúng ta biết, trong thiên hạ quả tháºt không có chuyện gì may mắn.
Vương Tiểu Thạch xoa xoa tay cưá»i nói:
- Xem ra câu chuyện nà y sớm đã định sẵn vai diễn của chúng ta rồi.
Bạch Sầu Phi nhìn vá» phương xa, lại ngẩng mặt lên trá»i thở dà i:
- Hơn nữa câu chuyện nà y giỠchỉ mới bắt đầu.
Vương Tiểu Thạch nhìn theo ánh mắt cá»§a y, liá»n trông thấy má»™t Ä‘oà n ngưá»i tay cầm dù giấy mà u và ng má»›i tinh bước Ä‘i tha thướt.
Mạc Bắc Thần bá»—ng trợn trừng hai mắt, con ngươi sáng ngá»i đột nhiên giống như căng ra là m mà mắt bị ép thà nh hÆ¡n hÆ¡n mưá»i lá»›p da dà y, sắc bén như ám khÃ. Y chỉ nói má»™t câu:
- Lôi Mị đến rồi.
Lôi Mị đương nhiên là một nữ nhân.
Theo giang hồ đồn, Lôi Mị là má»™t trong ba nữ nhân thần bà nhất, xinh đẹp và có quyá»n lá»±c hiện nay. Ba đặc Ä‘iểm nà y Ä‘á»u có thể khiến cho nam tá» trên thế gian động tâm, Ãt nhất cÅ©ng sẽ hiếu kỳ.
Trong lá»i đồn, có ngưá»i nói Lôi Mị má»›i là con gái má»™t cá»§a Lôi Chấn Lôi, ngưá»i năm đó má»™t tay gây dá»±ng nên Lục Phân Bán đưá»ng. Sau đó lại để cho Lôi Tổn, má»™t nhân váºt xuất sắc cá»§a Lôi môn cùng há» nhưng khác dòng Ä‘oạt được quyá»n hà nh. Nhưng niệm tình Lôi Chấn Lôi bồi dưỡng, Lôi Tổn vẫn bố trà cho Lôi Mị là m Tam đưá»ng chá»§. Có ngưá»i khác lại nói Lôi Mị yêu mến Lôi Tổn, không tiếc Ä‘em chức vị Tổng đưá»ng chá»§ giao cho y. Nhưng cÅ©ng có ngưá»i nói Lôi Mị tá»± thấy tà i năng không bằng Lôi Tổn, vì để là m rạng danh Lục Phân Bán đưá»ng nên cố ý nhưá»ng chức.
Lại có lá»i đồn rằng Lôi Mị má»›i chÃnh là dòng bên cá»§a Lôi môn, tháºt ra là tình nhân cá»§a Lôi Tổn. Sau khi Lôi Tổn và ngưá»i vợ cả lâu năm “Má»™ng Ảo Thiên La†Quan Chiêu Äệ ly hôn, y vẫn luôn có quan hệ mỠám vá»›i Lôi Mị nà y. Tháºm chà có ngưá»i hoà i nghi Quan Chiêu Äệ sá»›m đã chết trong tay Lôi Mị, cho nên hÆ¡n mưá»i năm nay má»›i không xuất đầu lá»™ diện.
Bạch Sầu Phi đương nhiên biết Lục Phân Bán đưá»ng có má»™t Lôi Mị như váºy. Y từng há»i Triệu Thiết Lãnh xem Lôi Mị là ngưá»i thế nà o, Triệu Thiết Lãnh chỉ có thể cưá»i khổ nói: “Trong Lục Phân Bán đưá»ng có ba ngưá»i vÄ©nh viá»…n không thể hiểu được. Má»™t là Lôi Tổn, không ai hiểu rõ y là ngưá»i thế nà o, bởi vì y vốn không cho ngưá»i ta hiểu. Hai là Äịch Phi Kinh, chỉ có y hiểu rõ ngưá»i khác chứ không ai có thể hiểu rõ y. Ba là Lôi Mị, cô ta là ngưá»i rất dá»… hiểu, nhưng ngươi sẽ rất nhanh phát hiện sá»± hiểu biết cá»§a má»—i ngưá»i đối vá»›i cô ta Ä‘á»u không giống nhau, cô ta muốn cho ngươi ‘hiểu rõ’ mặt nà o cá»§a mình, ngươi cÅ©ng chỉ có thể ‘hiểu rõ’ má»™t mặt đó.â€
Bạch Sầu Phi từng nghe nói đến Lôi Mị, cũng muốn gặp Lôi Mị.
Y là má»™t hán tá» cao ngạo, nhưng đối vá»›i nữ nhân nổi danh cÅ©ng sẽ cảm thấy có chút hiếu kỳ, Ãt nhất là muốn xem thá» má»™t lần..
Vương Tiểu Thạch cũng từng nghe nói trong võ lâm có một Lôi Mị.
Lôi Mị tại Lục Phân Bán đưá»ng chỉ huy má»™t đội ngÅ© thần bÃ, nà ng ta là ái tướng cá»§a Lôi Tổn. Nghe nói hiện nay trên giang hồ có ba nữ nhân thần bà xinh đẹp, má»™t ngưá»i là phu nhân cá»§a Lôi Tổn, má»™t ngưá»i là con gái cá»§a Lôi Tổn, còn má»™t ngưá»i là thá»§ hạ Lôi Tổn. Lôi Tổn nà y tháºt sá»± có phúc khÃ, thá»§ hạ mãnh tướng như mây, nam là anh kiệt còn nữ thì lại là mỹ nhân.
Khi đó Vương Tiểu Thạch chợt có má»™t suy nghÄ©: liệu má»™t ngà y nà o đó hắn cÅ©ng có nhân thá»§ như váºy hay không?
Má»™t ngưá»i nếu muốn luyện thà nh tuyệt nghệ, chỉ cần bá»n lòng, có sức chịu đựng, dÅ©ng khà và tà i hoa thì sẽ không khó thà nh công. Nhưng má»™t ngưá»i muốn nắm giữ quyá»n hà nh thì cần phải có dã tâm tháºt lá»›n, phải đủ tà n nhẫn và giá»i vá» xá» lý nhân sá»±.
Vương Tiểu Thạch cÅ©ng muốn hoà n thà nh má»™t và i chuyện lá»›n mà ngưá»i khác không thể hoà n thà nh, nhưng lại không có dã tâm và tham vá»ng phải bất chấp tất cả để đạt được thà nh tá»±u.
Nếu muốn hắn hi sinh tất cả, thay đổi tÃnh tình để đạt được quyá»n thế, hắn thà rằng không là m.
Nhưng thanh niên thưá»ng vẫn có mục tiêu, có những ước mÆ¡. Hắn muốn xem thá» Lôi Mị, ngưá»i có thể giúp đỡ Lôi Tổn già nh được thiên hạ dáng vẻ thế nà o?
Cho nên hắn cũng quay đầu nhìn.
Nhưng bá»n há» Ä‘á»u không thấy được Lôi Mị.
Má»™t đám cô gái khoảng chừng mưá»i bảy, mưá»i tám ngưá»i, tất cả Ä‘á»u mặc quần áo mà u và ng nhạt, tay áo nhá», eo buá»™c chặt, mặt mà y xinh đẹp, tay cầm dù giấy mà u và ng tha thướt Ä‘i qua.
Những cô gái nà y Ä‘á»u xinh đẹp đáng yêu, nhưng không biết ai má»›i là Lôi Mị.
Äám cô gái nà y vừa xuất hiện, những ngưá»i trong chợ kia ngoại trừ Lôi Háºn Ä‘á»u táºp trung lại má»™t góc phố Äông Tam Bắc, giống như muốn nhưá»ng con đưá»ng nà y cho mưá»i mấy thiếu nữ kia.
Trên mặt Mạc Bắc Thần cũng lộ ra vẻ kỳ quái.
Hai mươi chÃn ngưá»i trong tay cầm dù giấy mà u xanh lá Ä‘áºm bắt đầu biến đổi tráºn pháp, rất cháºm nhưng cÅ©ng rất ổn định.
Bá»n há» hình thà nh má»™t tráºn thế má»›i vì đám cô gái vừa nối Ä‘uôi nhau Ä‘i tá»›i, má»™t tráºn thế có thể ứng phó vá»›i hÆ¡n mưá»i thiếu nữ nhìn có vẻ yếu á»›t nà y.
Vương Tiểu Thạch há»i Bạch Sầu Phi:
- Ai là Lôi Mị?
Bạch Sầu Phi nói:
- Ngươi không thấy những cô gái nà y sao?
Vương Tiểu Thạch nói:
- Nhưng nÆ¡i nà y có đến hÆ¡n mưá»i cô, rốt cuá»™c ai má»›i là Lôi Mị?
Bạch Sầu Phi lại há»i:
- Ngươi thấy những cô gái nà y có đẹp không?
Vương Tiểu Thạch thà nh tháºt trả lá»i:
- Äẹp.
Bạch Sầu Phi nói:
- Äẹp là được rồi. Có gái đẹp thì cứ nhìn rồi nói sau, mặc kệ ai là Lôi Mị.
Vương Tiểu Thạch ngẫm nghĩ rồi nói:
- Äúng.
Hắn hiểu được ý tứ của Bạch Sầu Phi: vui chơi thì phải đúng lúc.
Xem ra trước mắt vô cùng hung hiểm, chỉ nên cố gắng nghÄ© vá» những Ä‘iá»u tốt, không nên suy nghÄ© quá nhiá»u và o những việc xấu.
Ãnh mắt âm u lạnh lẽo cá»§a Tô Má»™ng Chẩm nhìn những cô gái cầm dù và ng, lại nhìn sang “Vô Phát Vô Thiên†do Mạc Bắc Thần chỉ huy, lại quan sát thế mưa má»™t chút. Y lấy từ trong ngá»±c ra má»™t chiếc bình nhá», đổ ra và i viên thuốc nhá» sau đó ngẩng đầu nuốt và o.
Nước mưa rơi trên mặt y giống như nước mắt đau đớn bắn ra.
Lúc y uống thuốc, cho dù là Mạc Bắc Thần hay Sư Vô Quý Ä‘á»u không dám quấy rầy.
Một lúc sau Tô Mộng Chẩm mới khẽ đặt một tay trước ngực, hai mắt lại phát ra ánh sáng lạnh lùng.
- Äịch Phi Kinh ở đâu?
Mạc Bắc Thần láºp tức đáp:
- Tam Hợp lâu.
Tô Má»™ng Chẩm nhìn sang căn lầu gá»— thứ ba bên cạnh đưá»ng phố. Äây vốn là má»™t tiệm rượu, tổng cá»™ng có hai tầng lâu.
Tô Mộng Chẩm nói với Mạc Bắc Thần:
- Ngươi hãy chỠở đây!
Y lại nói với Sư Vô Quý:
- Ngươi hãy theo ta lên!
Sư Vô Quý và Mạc Bắc Thần Ä‘á»u đáp:
- Vâng!
Vương Tiểu Thạch há»i:
- Còn chúng ta thì sao?
Tô Mộng Chẩm đột nhiên bắt đầu ho kịch liệt.
Y móc ra một chiếc khăn tay trắng tinh che miệng lại.
Lúc y ho cả hai vai Ä‘á»u run lên, giống như má»™t cái ống bá»… lâu ngà y Ä‘ang hút không khà bên trong phổi, hÃt thở nặng ná» như lúc nà o cÅ©ng có thể đứt hÆ¡i.
Một lúc sau y mới bỠkhăn ra.
Vương Tiểu Thạch thoáng nhìn thấy trên chiếc khăn trắng tinh đã nhuộm một vệt đỠkhó coi.
Tô Má»™ng Chẩm khép mắt lại, liên tục hÃt ba hÆ¡i, sau đó má»›i từ từ mở mắt ra, há»i Vương Tiểu Thạch:
- Ngươi biết trên lầu nà y có ai không?
Vương Tiểu Thạch chăm chú nhìn y, ánh mắt không dá»i. Khi hắn trông thấy Tô Má»™ng Chẩm ho kịch liệt, hắn đã quyết định mình sẽ là m gì, nên là m gì rồi.
Hắn trả lá»i:
- Äịch Phi Kinh.
Tô Má»™ng Chẩm lại há»i:
- Ngươi có biết Äịch Phi Kinh là ai không?
Vương Tiểu Thạch đáp:
- Äại đưá»ng chá»§ cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng.
Tô Má»™ng Chẩm dùng ngón tay vô lá»±c chỉ vá» phÃa tòa lầu gá»— kia:
- Ngươi có biết một khi đã đi lên, không ai có thể đoán được liệu mình có còn sống để đi xuống hay không?
Vương Tiểu Thạch thản nhiên nói:
- Lúc ta và ngươi xông đến Phá Bản môn, cÅ©ng biết rằng chưa chắc có thể rá»i khá»i ba con đưá»ng đó.
Tô Mộng Chẩm nhìn thẳng và o hắn một cái.
Chỉ nhìn một cái.
Sau đó y không nhìn Bạch Sầu Phi, nhưng lại há»i:
- Còn ngươi thì sao?
Bạch Sầu Phi há»i lại:
- Võ công cá»§a Äịch Phi Kinh rất lợi hại sao?
Trên mặt Tô Má»™ng Chẩm xuất hiện má»™t loại thần sắc giống như cưá»i mà lại không cưá»i:
- Nếu ngươi muốn Ä‘i lên thì tá»± nhiên sẽ biết, còn nếu không muốn lên thì há»i là m gì?
Bạch Sầu Phi hÃt sâu má»™t hÆ¡i, nói:
- ÄÆ°á»£c, ta lên.
Vì váºy má»™t nhóm bốn ngưá»i bá»n há» ngang nhiên Ä‘i và o Tam Hợp lâu.
Dưới lầu chỉ có những chiếc bà n xếp chồng, không có một ai.
Tô Mộng Chẩm nói với Sư Vô Quý:
- Ngươi hãy bảo vệ ở đây!
Sư Vô Quý liá»n cầm Ä‘ao canh giữ ở cá»a lá»›n, giống như cho dù có thiên quân vạn mã xông đến, y cÅ©ng không cho phép bá»n chúng vượt qua ná»a bước.
Sau đó Tô Mộng Chẩm ưu nhã bước từng bước lên lầu.
Bạch Sầu Phi và Vương Tiểu Thạch Ä‘i ở hai bên phÃa sau, không nhanh không cháºm cùng lên lầu.
Bá»n há» cùng nhau lên lầu như váºy, trong lòng có má»™t cảm giác đặc biệt, giống như chỉ cần bá»n há» Ä‘i cùng nhau thì sẽ không sợ mưa gió, không sợ hiểm nguy, trong thiên hạ cÅ©ng không có gì ngăn cản được bá»n há» tiến vá» phÃa trước.
Bá»n há» sóng vai Ä‘i lên lầu.
Trên lầu có thế giới của trên lầu.
Thế giới đó là gì?
Tháºt ra trong cuá»™c Ä‘á»i con ngưá»i vẫn thưá»ng có những lúc lên lầu, không ai biết trên lầu có thứ gì Ä‘ang chá» bá»n há».
Ngưá»i chưa lên lầu tìm má»i cách để lên lầu, bởi vì há» muốn táºn mắt nhìn thấy cảnh tượng trên lầu. Khi lên lầu rồi thì lại muốn lên thêm má»™t tầng nữa, hoặc là tìm trăm phương ngà n kế để không phải lăn xuống lầu.
Lầu cà ng lên cà ng dốc.
Lầu cà ng cao cà ng lạnh.
Trên lầu gió lá»›n, lầu cao khó dá»±a, nhưng ngưá»i ngưá»i vẫn cứ thÃch lên lầu, thÃch trèo lên chá»— cao.
Chá»— cao chÃnh là nÆ¡i nguy hiểm.
Ba ngưá»i Tô Má»™ng Chẩm, Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi gần như đồng thá»i lên lầu.
Cho nên bá»n há» cÅ©ng gần như đồng thá»i nhìn thấy má»™t ngưá»i.
Äịch Phi Kinh, Äại đưá»ng chá»§ cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng.
Y ở trong Lục Phân Bán đưá»ng dưới má»™t ngưá»i mà trên vạn ngưá»i.
Tháºm chà phần lá»›n ngưá»i Ä‘á»u cho rằng, ngưá»i được tôn kÃnh nhất bên trong Lục Phân Bán đưá»ng không phải Lôi Tổn mà là y.
Có Ä‘iá»u Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi không ngỠđược, xuất hiện trước mắt bá»n há» lại là má»™t ngưá»i như váºy.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
Từ khóa được google tìm thấy
àäàìàñ , âåëèêèé , áåòàëèíê , àâòîêðåäèò , ãîðÿùèé , ôn nhu chi kiếm 4vn , ôn nhu nhất Ä‘ao , ôn nhu nhất Ä‘ao 4vn , ôn nhu nhất Ä‘ao pdf , Ôn nhu nhẤt Äao 4vn , êåðàìîãðàíèò , ïðîáëåìû , ñïàðòàê , ôîòîøîïà , on nhu nhat dao , on nhu nhat dao 4vn , on nhu nhat dao chuong 6 , on nhu nhat dao phan 2 , on nhu thap nhat dao , onthuyan , truyen on nhu nhat dao , xem phim on nhu nhat dao , ýêîëîãèÿ , ðîñãîññòðàõ