Tà ng Long Äỉnh
Tác giả: Trần Thanh Vân
Hồi 14. Dã Tâm Tiêu Diệt Quần Hùng - Thù Xưa Chưa Trả, Háºn Trùng Trùng Thêm
Lúc nà y, trên bức tưá»ng đối diện xuất hiện má»™t lão nhân ước chừng bát tuần, toà n thân khoát má»™t chiếc áo bà o bằng gấm mà u và ng, tóc trắng như cước, râu ba chòm dà i xuống ngá»±c, mà y ráºm mÅ©i thẳng, miệng vuông. Äặc biệt là đôi mắt cá»§a lão già tháºt thâm hiểm, hoà n toà n không cân đối. Tia mắt hoang dại trông tà n nhẫn đến lạnh cả ngưá»i như ẩn bên trong âm khà cá»§a tà ma yêu quá»· (thiếu Ä‘oạn) - Thôi cÅ©ng được, lão phu sẽ thà nh toà n cho các ngươi.
Nói đến đó lão trầm nét mặt. tiếp :
- Äến đây, lão phu sẽ đứng yên nhưá»ng ngươi đánh ba chưởng, nếu như ngươi là m lão phu xê dịch má»™t bước chân xem như lão phải thua ngươi, bằng ngược lại ngươi chỉ phải đỡ lão phu má»™t chưởng là xong.
Thiếu niên há» Lăng vừa rồi so chưởng vá»›i Äồng Thiên Kỳ, tuy là có thoái lui mấy bá»™ song chưa thụ thương, chứng tá» ná»™i công gã cÅ©ng và o loại thượng thừa. Nay lại thấy Cá»u U Äảo chá»§ ra Ä‘iá»u kiện như váºy, quần hùng Ä‘á»u sợ hãi bản lãnh cá»§a Äảo Chá»§, từ đó cà ng thấy cÆ¡ há»™i sống cá»§a mình cà ng mong manh.
Lăng thiếu niên không phải là không biết bản lãnh cá»§a Äảo Chá»§ thuá»™c và o hạng xuất phà m nháºp thánh, song vì thói sÄ© diện hảo huyá»n trước mỹ nhân nên lỡ nói những lá»i kiêu hãnh bây giá» không lẽ nuốt lá»i ? Gã biến sắc mặt, song trấn tÄ©nh ngay, bước lên lạnh lùng nói :
- Cung kÃnh không gì bằng tuân lệnh, vãn bối xin ra chiêu.
Äôi mà y liá»…u cá»§a mỹ nhân kia chợt chau lại, nà ng cất tiếng lanh lảnh:
- Lăng huynh, huynh và Äảo Chá»§ thân thế khác nhau trá»i vá»±c, sao có thể phạm thượng như váºy được ?
Ngôn từ nà ng nghe tháºt khiêm cung song hà m ý thăm dò phản ứng. Nà ng nói vừa xong, đôi mắt quét nhanh vá» phÃa Thiên Kỳ.
, Lần đầu tiên ngưá»i ta thấy trên nét mặt cá»§a Kim Lệnh công tư biểu hiện sá»± đố kỵ.
Có lẽ gã thấy rằng vị trà cá»§a gã há» Lăng trong lòng cá»§a cô gái cÅ©ng đáng kể Trên khuôn mặt tái xanh cá»§a Thiên Kỳ cÅ©ng thoáng nét thất vá»ng, tuy chỉ chá»›p mắt song vẫn không giấu được ánh mắt sắc như dao cá»§a cô gái.
Gã há» Lăng sở dÄ© đứng ra đương đầu chỉ vì lỡ lá»i, nay được cô gái mở đưá»ng, gã mừng rỡ vá»™i nói:
- Sư muội nói rất đúng !
Kim Lệnh công tá» không nhẫn được buá»™t miệng cưá»i lạnh :
- Huynh đà i thông mẫn hÆ¡n ngưá»i, lại không phải là lần dầu tiên Ä‘i lại trên giang hồ. Chẳng lẽ trước lúc nói chẳng nghÄ© đến Ä‘iá»u đó ?
Thiếu niên hỠLăng sa sầm nét mặt:
- Hãy câm mồm ! việc của thiếu gia không liên quan đến ngươi.
Ãnh mắt Kim Lệnh công tá» lóe lên như Ä‘iện :
- Ta đã lỡ xen và o, không hiểu ngươi sẽ đối xỠthế nà o?
Gã há» Lăng suốt Ä‘á»i kiêu hãnh không biết trá»i cao đất rá»™ng là gì. Nay bị Kim lệnh công từ khiêu khÃch, gã không chịu được vá»™i quay sang Kim Lệnh công tá», gằn giá»ng :
- Bổn thiếu gia sẽ cho ngươi biết háºu quả cá»§a những ngưá»i thÃch xen và o công việc cá»§a bổn thiếu gia.
Vừa nói gà vừa từng bước lạnh lùng bước sang phÃa Kim Lệnh công tá».
Mỹ nhân đôi mà y liá»…u cau lại, lên giá»ng :
- Lăng huynh, đêm nay chúng ta đến chỉ vì khiêu khÃch nhau sao ?
HỠLăng vội và ng dừng bước, quay lại :
- Sư muá»™i ! ngu huynh tháºt không thể nhẫn được.
Nói thì nói váºy, song gã ngoan ngoãn quay lại chá»— cÅ©, Cá»u U Äảo Chá»§ cÅ©ng mong muốn cho hai bên giao chiến, nên nãy giá» im lặng, đến bây giá» má»›i lên tiếng - Tiểu tá» ! ngươi tạm thá»i thoát qua má»™t tai kiếp song không thể thoát qua cả đêm nay.
Thiếu nữ vẫn thản nhiên cưá»i nói :
- Äảo Chá»§ đã quyết định hạ thá»§ đối vá»›i bá»n vãn bối rồi ư ?
Äảo Chá»§ lạnh lùng :
- Theo ngươi nghĩ thì sao ?
Thiếu nữ lại cưá»i :
, - Vãn bối cho rằng Äảo Chá»§ sẽ không ra tay. Vì rằng nếu chỉ vì hai mạng ngưá»i mà khiến cho Vạn Thánh đảo và Phi Hà Äảo liên thá»§ chống lại Cá»u U Äảo thì tháºt không đáng tý nà o.
Cá»u U Äảo Chá»§ lại cưá»i lá»›n :
- Hạ.. hạ.. con nha đầu, lá»i ngươi nói không sai, lão phu chÃnh tháºt không muốn hai đảo kia liên thá»§ chống lại mình, thế nên ba đại bá chá»§ ở trên biển vẫn bình an. Thế nhưng hôm nay thì má»i việc lại khác !
Thiếu nữ vẫn cứ cưá»i tươi :
- Äảo Chá»§ đã có má»™t háºu thuẫn nà o đó chăng ?
Cá»u U Äảo Chá»§ cưá»i lạnh lẽo :
- Cá»u u Äảo từ xưa nay không bao giá» dá»±a và o lá»±c bên ngoà i, cÅ©ng không dùng lá»±c bên ngoà i, vì váºy không có háºu thuẫn nà o cả. Lão phu chỉ nói rằng, các ngươi đến đây đã quá xa nhà !
Thiếu nữ nghe song, mất xanh chợt chuyển động má»™t thoáng rồi cưá»i nói :
- Tôi hiểu thâm ý cá»§a Äảo Chá»§. Nếu như trong đêm nay Äảo Chá»§ hoà n toà n diệt khẩu, ngưá»i trên hai đảo kia không thể nà o biết chúng tôi đã chết trong tay cá»§a Äảo Chá»§, đúng không ?
Thâm ý cá»§a Cá»u U Äảo Chá»§ bị thiếu nữ kia bóc trần, lại nhìn thấy cô ta không tá» vẻ gì sợ hãi nên Äảo Chá»§ cÅ©ng có ý đỠphòng. Trầm tư giây lát, lão cưá»i - Nếu lão phu có ý là m như váºy các ngươi có thể đối phó được chăng ?
- Tiện nữ đã sá»›m nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y, không dại gì má»™t mình lên Mai Äảo. Những ngưá»i khác, Äảo Chá»§ có Ä‘oán ra há» Ä‘ang ở đâu không ?
- Ta tháºt không rảnh để Ä‘oán già đoán lon.
Thiếu nữ vẫn bình thản :
- À tôi lại quên mất những thá»§ hạ cá»§a Äảo Chá»§ suốt Ä‘á»i không thể thấy mặt trá»i, bây giá» lại và o canh tư rồi, chắc Äảo Chá»§ trong lòng khẩn trương lắm phải không ?
- Con nha đầu ? ngươi cho rằng lão phu không dám dộng thủ ?.
Thiếu nữ không dám chá»c giáºn lão quái đó, nà ng cưá»i lên tươi tỉnh, rồi ngá»a mặt lên không hú lên má»™t tiếng dà i nghe rất vui tai. Từ xa, sau những hà ng cây chợt vá»ng lại má»™t tiếng hú tương tá»± Nhìn khuôn mặt Cá»u U Äảo Chá»§ đã thoáng biến đổi, thiếu nữ nhoẻn miệng cưá»i :
- Äảo Chá»§ có thể biết rằng ngưá»i cá»§a tôi Ä‘ang ở chá»— nà o chăng ?
- Hắn có thể trở vỠđể báo tin ?
, - Vâng, hắn có trách nhiệm báo cáo vỠsự an toà n của vãn bối.
Äảo Chá»§ lạnh lùng song tia mắt giết ngưá»i cá»§a lão hình như không còn :
- Nói váºy, lên đảo lần nà y các ngươi đã chuẩn bị đối phó vá»›i ta ?
Khuôn mặt tươi vui của thiếu nữ chợt trầm lại, nà ng suy tư một lúc rồi nói:
- Nếu như nói rằng đến để đối phó vá»›i Äảo Chá»§ thì vãn bối đâu đủ tư cách.
Cá»u U đảo Chá»§ há»i dồn :
- Váºy thì các ngươi Ä‘i du ngoạn ở đây sao ?
- Äảo Chá»§ nói chỉ đúng má»™t phần.
- Còn phần kia ?
- Vãn bối không thể phụng cáo.
Ãnh mắt Äảo Chá»§ trở nên hung hãn như sắp động thá»§, song như nghÄ© ra má»™t Ä‘iá»u gì lão kiá»m lại, cất giá»ng cưá»i âm trầm:
- Bất luáºn phần còn lại là gì, các ngươi đã không phải vì đối phó vá»›i lão phu mà đến, lão phu không thể có thái độ gây khó dá»… đối vá»›i các ngươi mà là m thương tổn đến hòa khà giữa ba đảo. chúng ta má»—i ngưá»i cứ là m việc riêng cá»§a mình.
Thiếu nữ chớp mắt :
- Việc cá»§a Äảo Chá»§ hẳn là việc đại sá»± ?
- Lão phu không có nhiệm vụ phải nói cho các ngươi biết.
Nói doạn lão quay lại phÃa quần hùng, tiếp :
- Các ngươi như có ý định phá vòng vây, thì bây giá» chÃnh là thá»i Ä‘iểm thuáºn lợi Quần hùng đưa mắt nhìn nhau song không ai dám động vá»ng. Cá»u U Äảo Chá»§ nhìn thấy hiện trạng như váºy đắc ý cưá»i nói :
- Các vị chưa quyết hẳn là có ý quy thuáºn bổn đảo ?
Quần hùng nghe xong ai nấy Ä‘á»u biến sắc, có năm sáu ngưá»i nhấc chân định Ä‘i song lạt vá»™i rụt vá». Cá»u U Äảo Chá»§ lại cất tiếng cưá»i Ä‘e dá»a :
- Cá»u U Äao xưa nay tuyển ngưá»i cá»±c nghiêm, không thu nháºn những kẻ bất tà i bây giá»,lão phu sẽ tuyên bố danh sách cá»§a những ngưá»i đủ tư cách gia nháºp Cá»u U Äảo.
Những ngưá»i không được lão phu Ä‘á»c đến. Hà .. hà ... hãy xem lại váºn khà cá»§a các ngươi như thế nà o ?
Vừa nói xong, lão ta trịnh trá»ng tuyên bố:
- Ngưá»i thứ nhất :
Äồng Thiên Kỳ, bổn đảo sắp xếp cho ngươi là m phó viện chá»§ cá»§a Trung Việt. Nếu láºp được công sẽ tăng tiếp, ngươi nghÄ© thế nà o ?
, Thiên Kỳ từ từ quay lại, ánh mắt sáng như Ä‘iện cá»§a chà ng quét lên trên gương mặt già nua song tà n độc cá»§a lão Äảo Chá»§, lãnh đạm nói :
- Äó có phải là má»™t Ä‘ia vị mà hằng vạn ngưá»i tranh già nh ?
Cá»u U Äảo Chá»§ nhất thá»i chưa Ä‘oán ra ý cá»§a Thiên Kỳ, nên nghiêm trang nói - Bốn đảo có ba viện song song hà nh sá»±. Ngoà i lão phu ra, địa vị cá»§a ngươi chỉ đứng sau viện chá»§.
Thiên Kỳ cưá»i lên má»™t trà ng lạnh lẽo :
- Trước khi mÅ©i kiếm tầm thù cá»§a Äồng má»— chưa chỉ đến Cá»u U Äảo. Äồng má»— có lá»i khuyên răng đừng ai tìm đến Äồng má»—!
Khuôn mặt lão già trầm lai, gằn giá»ng :
- Váºy là ngươi không chấp nháºn ?
- Tôn giá lá»±c lượng như trá»i như biển kia, lẽ ra không sợ Äồng má»— từ chối má»›i phải.
Äảo Chá»§ căm phẫn :
- Lần sau cái ta cần không phải là ngươi mà là mạng sống của ngươi.
Thiên Kỳ cũng lạnh lùng :
- Cánh tay cá»§a "Huyết Kiếp" tÃnh từ đêm nay sẽ vươn tá»›i Cá»u U Äảo cá»§a các hạ Cá»u U Äảo Chá»§ chỉ hừ lạnh má»™t tiếng rồi cao giá»ng tuyên bố tiếp :
- Qúa Nam Bình có công dâng cá»u đỉnh cho bổn đảo, cho ngươi chức tuần sát.
Ngươi có mãn ý không ?
Qúa Nam Bình không giấu dược vẻ thất vá»ng song lão bây giá» và Nháºt Nguyệt Bang đã thà nh cừu địch, không còn đưá»ng thoái lui, lão ta cố là m vẻ tươi cưá»i :
- Äa tạ hồng ân cá»§a Äảo chá»§ !
Äảo Chá»§ lại tiếp tục tuyên bố :
- Giả Thiên Bằng ÄÆ¡n Hà nh TÃn và ba vị Thiếu Lâm cao tăng sẽ được liệt và o tứ đại há»™ pháp, các ngưá»i có mãn nguyện?
ÄÆ¡n Hà nh TÃn tá» ra lạnh nhạt :
- Lão phu Ä‘a tạ Äảo Chá»§, thế nhưng...
Cá»u U Äảo Chá»§ không đợi ÄÆ¡n Hà nh TÃn dứt câu, vá»™i khua tay :
- Không cần phải tạ Æ n, tiếp theo Kim Lệnh công tá» ngươi sẽ theo lão phu lên đảo Cá»u U.
Kim Lệnh công tá» nghe váºy biến sắc, lắp bắp :
, - Äảo Chá»§ ! Nháºt Nguyệt Bang...
- Lão phu biết rất rõ giữa ngươi và Nguyệt Hoa phu nhân có má»™t mối quan hệ không phải tầm thưá»ng. Ta cÅ©ng hiểu địa vị cá»§a ngưá»i trong Nháºt Nguyệt Bang. Äây cÅ©ng chÃnh là lý do tại sao lão phu muốn ngươi cùng lên Cá»u U Äảo vá»›i lão phu.
Kim lệnh công tá» thầm sợ hãi sá»± am hiểu cá»§a lão ta đối vá»›i Nháºt Nguyệt Bang. Sợ rằng lão sẽ nói thêm những chuyện khó nghe khác, vá»™i và ng há»i :
- Không biết Äảo Chá»§ sẽ xếp tại hạ và o chức vụ gì ?
- Ta không chuẩn bị một chức vụ nà o cho ngươi cả.
Kim Lệnh công từ biến sắc :
- Váºy là tại hạ bị cầm tù ở Cá»u U đảo ? ?
- Nếu nói là con tin thì cũng không sai mấy.
Nói xong lão ta trầm giá»ng xuống:
- Những nhân váºt bổn đảo muốn thu dụng đã tuyên bố xong danh sách. Những ngưá»i còn lại bổn đảo không dùng song cÅ©ng không dá»… dà ng phóng thÃch. Nếu vị nà o đột phá vòng vây, chạy đến được bá» biển xem như tÃnh mạng các vị đã được bảo toà n, bằng ngược lại, các vị chỉ nên trách bản lãnh cá»§a mình còn quá kém.
Má»i ngưá»i nghe xong Ä‘á»u biến sắc, lòng tham sanh úy tư đã khiến há» chuẩn bị liá»u mình tìm đưá»ng sống. ÄÆ¡n Hà nh TÃn nhìn sang ba cao tăng Thiếu Lâm há»i :
- à ba vị thế nà o ?
Cả ba vị đồng thanh :
- Äá»™t vây !
ÄÆ¡n Hà nh TÃn nhìn quanh má»™t lượt thấp giá»ng :
- Bắt giặc trước hết phải bắt tướng ! Lão phu cho rằng đánh phÃa Bắc trước là thượng sách.
Thiếu Lâm tam tăng nhất loạt gáºt đầu. ÄÆ¡n Hà nh TÃn quay lại phÃa Kim Lệnh công tá», há»i nhá» :
- à Kim Lệnh công tỠngươi thế nà o?
- Theo ÄÆ¡n huynh thì sao ?
- Äá»™t vây Kim Lệnh công tá» gáºt mạnh đầu :
- Bổn công tỠxin trợ một tay !
ÄÆ¡n Hà nh TÃn quay lại Cá»u U Äảo chá»§ nói nghiêm trang :
- Äảo Chá»§ đã bức chúng tôi đến chá»— liá»u mạng !
, Äảo chá»§ cưá»i lá»›n tá» vẻ khinh miệt :
- Hạ.. hạ.. ÄÆ¡n Hà nh TÃn, ngươi nên hiểu rằng, các ngươi và Äồng Thiên Kỳ khác nhau vá» má»i mặt, song lão phu cÅ©ng đã chuẩn bị cho những chức vụ rất tốt. Nếu các ngươi không phục, thôi cÅ©ng được, lão phu sẽ cho các ngươi khẩu phục tâm phục !
Lên đi !
Những ngưá»i chưa được Äảo Chá»§ gá»i đến tên đã sá»›m xác định láºp trưá»ng là liá»u mạng, bây giá» lại biết cả ÄÆ¡n Hà nh TÃn, Thiếu lâm tam tăng, Kim Lệnh công từ Ä‘á»u cùng láºp trưá»ng đột vây, lòng được động viên thêm nhiá»u, nên vừa nghe Äảo Chá»§ nói dứt, hỠđồng thanh hô lên :
- Chúng ta lên đi !
- Quyết phá vòng vây ? !
ÄÆ¡n Hà nh TÃn nhìn sang Thiếu Lâm tam tăng má»™t cái rồi đột nhiên quát lá»›n :
- Tất cả xông len !
Thanh âm vừa dứt thì lão như má»™t con chim ưng lao ngưá»i tiên phong và o hướng bắc.
Theo ngay sau lưng cá»§a ÄÆ¡n hà nh TÃn là Thiếu Lâm tam tăng, rồi tiếp theo đó là quần hùng Ä‘ang chá»§ tâm liá»u mạng. Khà thế như vạn mã Ä‘ang xông tráºn váºy Kim Lệnh công tá» và hai lão tùy tùng Ä‘i sau cùng.
Liếc nhìn quần hùng xông tráºn Äồng Thiên Kỳ quay lại Thiên La Kiếm từ từ bước đến.
Thiếu nữ cũng nhìn và o quần hùng đang xông pha, song lại lắc đầu thở dà i thầm nghĩ :
- Vô Ãch ! Các ngươi Ä‘i tìm cái chết, nếu ở đây động thá»§ thì vẫn hay hÆ¡n !
Thiếu niên há» Lăng chợt há»i :
- Sư muội ! theo muội thì ai có thể động thủ ở dây ?
- Äồng Thiên Kỳ !
Gã hỠLăng lại buột miệng nhắc lại tên của Thiên Kỳ, hình như gã cảm thấy chua chát khi mỹ nhân đánh giá quá cao Thiên Kỳ, rồi gã lại cố ý nói lớn :
- Thiên Kỳ thì có bản lãnh gì ghê gớm, chẳng lẽ võ công hắn có thế cao hơn muội sao ?
Hắn cho rằng với câu mình trên sẽ đánh được và o lòng hiếu thắng của sư muội, để nà ng không còn đỠcao Thiên Kỳ nữa. Thế nhưng giai nhân lại lắc đầu :
, - Võ công muá»™i không thể nà o sánh được vá»›i ngưá»i nà y. Huyết Kiếm Thá»§ Vân Không lão nhân gia trước đây sáu năm đã từng nói rằng, sau sáu năm nữa sẽ có má»™t Huyết Kiếp Thá»§ má»›i xuất hiện mà võ công còn cao bÆ¡n lão nhân gia, muá»™i Ä‘oán chắc hẳn là ngưá»i nà y !
Lăng thiếu niên buá»™t miệng phá»§ nháºn :
- Sáu năm trước Vân Không lão nhân gia cÅ©ng đã đến Phi Hà Äảo, ngưá»i có nói Huyết Kiếm Thá»§ má»›i trên huyệt Mi tâm cÅ©ng có nốt ruồi son, gã nà y không thấy có ?
Thiếu nữ thoáng giáºt mình, gáºt đầu - Äúng váºy, chà ng ta không có, nếu có thì không còn gì bà n cãi nữa !
Thiếu niên hỠLăng đắc ý :
- Äúng ! song đáng tiếc là hắn không có.. Thiếu nữ không nói ra, song nà ng thầm nghÄ© :
- Anh hùng tá»± cổ vẫn thưá»ng gặp cảnh ngá»™ Ä‘au lòng. chà ng không phải là Tiểu Äồng mà Vân Không đã nói sao ?
PhÃa bên kia, Cưu U Äảo Chá»§ Ä‘ang khinh miệt nhìn đám quần hùng hùng hổ quay lại như sóng vỡ bá», trong ánh mắt lão lóe lên tia giết ngưá»i khá»§ng khiếp, chá»›p mắt quần hùng đã đến nÆ¡i. ÄÆ¡n Hà nh Tin và Thiếu Lâm tam tăng cùng quát lên má»™t tiếng, phi thân hướng vá» phÃa Cá»u U Äảo Chá»§, quần hùng cÅ©ng lừa thế xông lên, Kim Lệnh công tá» thì lại Ä‘i sau cùng. Tám chưởng cá»§a bốn tay cao thá»§ cùng váºn toà n lá»±c táºp trung đánh má»™t đòn trà mạng và o Äảo Chá»§ để tìm đưá»ng thoát thân. Phương pháp thoát thân cá»§a há» thá»±c là sáng suốt song không ngá» Äảo thá»§ đã tiên liệu vá» Ä‘iá»u nà y. lão ta cưá»i má»™t trà ng dà i rồi như má»™t bóng quỉ u linh, thân hình lão tung lên không trung hÆ¡n bốn trượng thoát khá»i tầm chưởng phong.
Bá»n ÄÆ¡n Hà nh TÃn vô cùng đắc ý không suy nghÄ© gì thêm vá»™i vá»t ngưá»i bay qua bức tưá»ng trước mặt. Bốn ngưá»i vừa vụt tung ngưá»i, bá»—ng từ ngoà i bức tưá»ng vang lên bốn tiếng rú ma quái, và bốn bóng quái nhân mình phát lân tinh đã xuất hiện phÃa bức tưá»ng cản đưá»ng rút chạy cá»§a quần hùng. Äà o Chá»§ lúc nà y cÅ©ng vừa rÆ¡i xuống phÃa sau lưng quần hùng, lão cưá»i lên tà n khốc :
- Những kẻ ta muốn bắt đã tự động chui và o lưới, hãy xem đây !
Nói Ä‘oạn lão vung song chưởng quét vá» phÃa quần hùng, chưởng phong không mang má»™t tiếng động nà o, nên tá»›i bên lưng mà quần hùng vẫn chưa phát hiện, ánh chưởng cá»§a lão phát ra ánh xanh lục trông đến rợn ngưá»i, chưởng phong Ä‘i đến đâu là những tiếng kêu thét lên hãi hùng rồi những bóng ngưá»i lại ngã xuống, chá»›p mắt đã có đến mưá»i mấy ngưá»i tá» nạn. Những ngưá»i phÃa trước nghe những tiếng thét hãi hùng , sau lưng, không dám cháºm trá»… vá»™i lao vá» phÃa bức tưá»ng để thoát thân, song bốn quái nhân đã xuất chưởng tấn công. Võ công cá»§a quần hùng so vá»›i bốn tên quái nhân kiệt hãy còn kém xa, lại nghe liên tục những tiếng rú thê thảm và bóng ngưá»i lại liên tục ngã xuống. Hiện trưá»ng cứ như váºy, những tiếng thét từ phÃa trước và phÃa sau cứ liên tục vang lên, những bóng ngưá»i nối tiếp nhau ngã xuống, những tá» thi chồng chất cách bức tưá»ng chừng ba trượng trông tháºt là má»™t cảnh tượng kinh hoà ng!
Kim Lệnh công tá» vì khôn ngoan tụt ra phÃa sau lưng Äảo Chá»§ nên tánh mạng còn bảo toà n, gã khấp khởi mừng thầm.
“May mà ta không liá»u mạng như há»â€ Lúc nà y, Äồng Thiên kỳ Ä‘ang tiến đến trước mặt Thiên La Kiếm cách chừng năm thước. Hình như cảnh tượng tà n khốc trước mắt khiến lão Qúa Nam Bình lạc thần, không thấy ánh mắt như lá»a Ä‘ang nhìn và o mặt lão.
Sau khi lá»›p ngưá»i cuối cùng vừa ngã xuống, Cá»u U Äảo chá»§ từ từ quay lại lạnh lùng nhìn và o mặt Kim Lệnh công tá» rà nh rá»t :
- Ngươi cÅ©ng có thể thá» xem váºn mệnh cá»§a mình.
Kim Lệnh công tỠchớp mắt. thầm nghĩ :
“Thức thá»i má»›i là tuấn kiệt, không nên dẫm lại vết xe đổ cá»§a quần hùng. đối chưởng vá»›i lão thì cục diện có lẽ cÅ©ng...†(thiếu Ä‘oạn) như thế nà y.
- Nhưng Cá»u u Äảo chá»§ xuất chưởng đột ngá»™t nên không váºn hết công lá»±c. HÆ¡n nữa, năm xưa Vân Không có nói rằng, Huyết Kiếm Thá»§ má»›i hÆ¡n hẳn lão nhân gia cả võ công và ná»™i lá»±c mà ngưá»i nà y...
NgÅ© Xảo Vân hình như trong lòng có sẵn mối bất bình vì tÃnh tình hay đố kỵ cá»§a gã nên xen và o :
- Äồng Thiên Kỳ Ä‘ang bị ná»™i thương nặng không biết Lăng công tá» nhìn váºy có biết không ?
Thiếu niên phản công :
- Nếu võ công cao hơn cả Vân Không thì là m sao có thể nội thương được ?
Ngũ Xảo Vân sát ván :
, - Äiá»u nà y chá»ng tá» chà ng trai chỉ sống cho trượng nghÄ©a, không đỠphòng bá»n tiểu nhân ám toán !
Vì muốn đả kÃch Äồng Thiên Kỳ, quên cả sá»± đắc tá»™i vá»›i NgÅ© Xảo Vân, há» Lăng tiếp - Trong võ lâm má»i ngưá»i Ä‘á»u như Thiên Kỳ chỉ là má»™t kẻ khát máu - Ai nói ?
Thiếu nữ lúc nà y đột nhiên mở lá»i :
- Hai ngưá»i cứ tranh luáºn song không ai có chứng nà o cả thì tranh luáºn đến bao giá» má»›i ngã ngÅ©?
Lúc nà y tát cả bụi đất đã tan hết, Cá»u U Äao Chá»§ trên khuôn mặt lá»™ nét ngạc nhiên đến cùng cá»±c. Thiên Kỳ nhìn lão nét mặt vẫn lạnh lùng :
- Thân thá»§ cá»§a tôn giá quả là đáng sợ Cá»u U Äảo Chá»§ đã không còn nét cuồng ngạo như trước nữa, trầm giá»ng :
- Thiên kỳ, ná»™i lá»±c cá»§a ngươi quả ngoà i sá»± dá»± liệu cá»§a lão phu, lão phu thay đổi ý định trước dây. Nếu bây giá» ngươi gia nháºp Cá»u U Äảo lão phu chia ná»a cho ngươi ?
- Giả sá» Äồng má»— từ chối ?
- Thiên Kỳ ! ngươi đã mang trá»ng thương, ngươi không thể không đồng ý !
Thiên La Kiếm nghe hai ngưá»i nói chuyện, lão lạnh toát ngưá»i, vì chỉ cần Thiên Kỳ gáºt đầu, mạng sống cá»§a lão cầm như nằm gá»n trong tay chà ng. Song Thiên Kỳ vẫn giữ thái độ lạnh. nhạt :
- Nếu tại hạ không bị nội thương e rằng giỠphút nà y tôn giá phải lo kế thoát thân.
Cá»u U Äảo cưá»i vang :
- Không đến nổi như váºy, song có lẽ lão phu cÅ©ng hao binh tổn tướng không Ãt, thế nhưng tình huống hôm nay không như váºy - Nếu tôn giá cho rằng hôm nay là há»™i tốt thì ra tay Ä‘i !
Cá»u U Äảo Chá»§ biến sắc mặt chợt lão ngá»a mặt lên trá»i cưá»i lá»›n :
- Thiên Kỳ ! váºy là ngươi quyết định chá»n cái chết ?
Thiên Kỳ Lạnh lùng đến tà n khốc :
- Ta đã nói rồi, cái tay cá»§a Huyết Kiếp từ bây giỠđã vươn đến Cá»u U Äảo - Nói váºy, đêm nay lão phu không trừ ừ khá» ngươi thì không xong ?
Cá»u u Äảo Chá»§ vừa nói xong, bá»—ng trên không trung vang lên ba tiếng kêu tháºt rung rợn. Sắc mặt lão ta chợt thay đổi ra dáng chần chừ. Thiếu nữ nhìn lên sắc trá»i, rồi tá»± nói :
, - Canh bốn đã hết, đây chÃnh là lúc bá»n cô hồn ma quá»· nà y phải vá» sà o huyệt Cá»u U đảo chá»§ suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói lá»›n :
- Tất cả hãy lui vỠđảo. Bốn đại hiệp thì hãy chá» bổn đảo chá»§ trên chiếc thuyá»n nÆ¡i bá» biển !
Qúa Nam Bình chợt hoảng loạn :
- Äảo chá»§ ! Còn thuá»™c ha.....
- Ngươi bây giá» là ngưá»i cá»§a Cá»u U đảo, hãy theo há» mà vá» ?
Thiên La kiếm cả mừng vá»™i khom ngưá»i bái tạ, rồi hướng ra ngoà i tÃnh lao Ä‘i - Äứng lại !
Cùng vá»›i tiếng quát, là má»™t bóng ngưá»i như Ä‘iện xẹt, lao đến cản đưá»ng Qúa Nam Bình. Thiên La Kiếm từ lúc chứng kiến võ công cá»§a đối phương, không còn lòng dạ nà o để khiêu khÃch nữa, lão liá»n váºn hết công lá»±c đỠkhà vá»t Ä‘i. Khi Äồng Thiên Kỳ vừa vá»t ngưá»i lên thì Cá»u U Äảo Chá»§ ở bên dưới cÅ©ng quát lên má»™t tiếng xuất song chưởng, nhằm và o huyệt đơn Ä‘iá»n và dÅ©ng tuyá»n cá»§a Thiên Kỳ đánh tá»›i, Thiên Kỳ Ä‘ang táºp trung hết sức lá»±c và tâm trà và o Thiên La Kiếm, sá»± ra tay đột ngá»™t cá»§a Äảo chá»§ cá»™ng vá»›i ná»™i thương trầm trá»ng cá»§a mình chà ng chỉ kịp uốn mình trên không lá»™n ngược ngưá»i, xoay hai tay vung song chưởng đối phó vá»›i chưởng phong Ä‘ang ở dưới đánh lên. Lại thêm má»™t tiếng "ầm" khá»§ng khiếp, Thiên Kỳ bị hất lá»™n lên không bay ra xa ngoà i hai trượng, rÆ¡i xuống đất chà ng còn loạng choạng thối lui hai bước nữa, trên khóe miệng chà ng trà o ra má»™t dòng máu tươi trông tháºt đáng sợ. Cá»u U Äảo Chá»§ cÅ©ng hÆ¡i thối lui chừng má»™t bước, hai vai lão chỉ nhún nhẹ, thân hình láºp tức phi tá»›i trước mặt Thiên Kỳ chừng năm thước.
Thiếu niên há» Lăng trên khuôn mặt hiện nét hà i lòng, còn đôi mà y thiếu nữ thì chau lại tá» vẻ lo lắng vô cùng. Qúa Nam Bình lúc nà y đã vượt qua bức tưá»ng thoát thân, bốn quái nhân cÅ©ng không còn thấy ở đó nữa. Trên mi tâm huyệt cá»§a Thiên Kỳ lúc nà y chợt biểu hiện lồ lá»™ má»™t nốt ruồi son đỠthắm như muốn nhá» máu tươi.
Äôi mắt mỹ nhân sáng rá»±c lên, nà ng nói như reo lên :
- Nốt son ! ChÃnh là chà ng !
Trong lòng cá»§a thiếu niên há» Lăng chợt chấn động, song khuôn mặt gã bá»—ng thoáng vẻ tươi cưá»i ngay sau đó, rồi buá»™t miệng :
- Hắn không thoát khá»i tay cá»§a Cá»u U Äảo chá»§. Thiếu nữ chau mà y :
- Lăng huynh ! Hình như anh rất muốn chà ng trai phải chết trong tay đảo chủ ?
Há» Lăng lúc vô ý để lá»™ tâm sá»± cá»§a mình, nên cảm thấy thẹn, khuôn mặt giá» á»ng hồng lên vá»™i và ng phá»§ nháºn :
, - Äâu có ! Huynh đâu có muốn váºy !
NgÅ© Xảo Vân cưá»i lạnh xen và o :
- Ngưá»i khác không phải toà n ngốc cả - Tôi cÅ©ng rất lo lắng cho hắn !
Thiếu nữ chợt động lòng ; - Lăng huynh nói tháºt chứ ?
HỠLăng vội và ng :
- Nếu huynh không tháºt lòng thì trá»i tru đất diệt.
Vừa nói xong gã lại cảm thấy vô cùng hối háºn. Thiếu nữ cưá»i tháºt tươi.
- Váºy là Xảo Vân sai rồi, hiểu nhầm vá» hảo ý cá»§a Lăng huynh, nếu tháºt sá»± huynh lo cho chà ng trai thì tiểu muá»™i có má»™t cách giúp cho chà ng ta vượt qua ná»—i hiểm nghèo đêm nay.
Gã há» Lăng đã lỡ nói ra, khó có thể nuốt lá»i vá»›i mỹ nhân nên vá» sốt sắng :
- Tiểu muá»™i có cách gì giúp hắn váºy ?
Thiếu nữ cưá»i thầm trong bụng, thầm nghÄ© :
- Ngưá»i cá»§a Phi Hà Äảo các ngươi ai cÅ©ng lắm mưu nhiá»u kế. Nếu không sá»›m biết như váºy chắc ta cÅ©ng bị ngươi qua mặt !
NghÄ© váºy song nà ng vẫn cứ tươi cưá»i:
- Äến lúc đó sẽ nói cho huynh hay !
Giữa lúc hai ngưá»i nói chuyện thì bên kia Äảo chá»§ và Thiên Kỳ vẫn tiếp tục giao đấu. Hai bóng ngưá»i khi nhanh khi cháºm, cháºp chá»n giữa bụi đất tung mịt mù trá»i.
Chưởng phong quyá»n ảnh quét ra ngoà i chu vi đến bốn trượng rá»™ng. Bá»—ng nhiên Cá»u U Äao Chá»§ quát - Hãy đỡ chưởng nà y cá»§a lão phu !
"Ầm" má»™t tiếng kinh hoà ng, hai bóng ngưá»i phân ra xa. Thiên Kỳ loạng choạng lui ra sau bảy tám thước, khuôn mặt chà ng cà ng trắng xanh hÆ¡n Cá»u U Äảo Chá»§ cÅ©ng thối lui chừng năm thước, trên mặt lá»™ vẻ đắc ý vô cùng. lão ta cưá»i lạnh:
- Thiên Kỳ phần thắng chắc hẳn sẽ thuá»™c vá» lão phu Thiên Kỳ hÃt má»™t hồi dà i đè nén chân khà đang chạy ngược lên, giá»ng chà ng vẫn lạnh lùng không đổi :
- Má»—i khi tại hạ chưa nằm xuống thì đừng bao giá» khẳng định như váºy !
- Váºy ngươi cần lão phu chứng minh cho tháºt minh bạch chắc ?
, - Chắc chắn giữa chúng ta sẽ có ngưá»i nằm lại vÄ©nh viá»…n ở đây, song khi chưa thấy đối phương nằm xuống thì không thể nói thắng phụ thuá»™c vá» ai !
Cá»u U Äảo Chá»§ chuyển nhanh đôi mắt:
- Lão phu cảm thấy lá»i nói cá»§a ngươi không còn cứng rắn như trước nữa.
- Äừng phà thá»i gian ! Không có lợi cho tôn giá dâu !
Cá»u U Äảo Chá»§ bước lên hai bước - Lá»i ngươi tháºt hữu lý, tiếp chiêu !
Dứt lá»i, như má»™t cánh chim cát lão ta lao đến vá»›i tốc độ kinh hoà ng, hai bóng ngưá»i lại khi phân khi hợp những tiếng nổ kinh khá»§ng cứ liên tục, không ai thấy há» xuất chiêu như thế nà o. song nếu là cao thu thượng thặng có thể thấy rằng thân pháp cá»§a Thiên Kỳ cà ng lúc cà ng cháºm Ä‘i, bá»—ng nghe Cá»u U đảo chá»§ quát lên :
- Nằm xuống !
Cùng vá»›i tiếng quát, má»™t âm thanh vang lên như tiếng xé lụa, hai bóng ngưá»i vừa hợp lại phản ra ngay. Ngưá»i ta thấy trên vai áo bên trái cá»§a Thiên Kỳ rách má»™t dưá»ng chừng năm sáu phân và láºp tức máu trà o ra như suối, ướt hết cả tay áo chà ng.
Cá»u U Äảo Chá»§ hÆ¡i giáºt mình:
- Tháºt là ngoà i dá»± liệu cá»§a lão phu ngươi vẫn chưa nằm xuống !
Nói váºy láºp tức như má»™t cánh chim ưng lão lao tá»›i Thiên Kỳ vá»›i tốc độ vÅ© bão.
Äôi mà y kiếm cá»§a Thiên Kỳ láºp tức chau lại, ánh mắt chà ng quất và o mặt đảo chá»§ trông tháºt ghê ngưá»i, song chưa xuất chiêu ngay.
Thấy tình trạng như váºy, sắc mặt thiếu nữ chợt biến, vá»™i vã tung mình tá»›i. Song lúc nà y, thế công cá»§a đảo chá»§ chỉ còn cách Thiên Kỳ chừng hai thước, tưởng như không còn cách nà o cứu vãn được.. Bá»—ng Thiên Kỳ quát lên :
- Tôn giá nằm xuống !
Má»™t tiếng "bách" khô khốc vang lên, Cá»u U Äảo Chá»§ thoái vụt ngưá»i lui chừng hai trượng, trên ngá»±c bên trái không biết bằng cách nà o lại hằn má»™t vết thương sâu, máu chảy tuôn như có vòi. Thương thế e còn nặng hÆ¡n cả Thiên Kỳ.
Thiên Kỳ có lẽ do dùng sức quá độ nên trên khóe miệng chà ng trà o ra má»™t dòng máu tươi trông tháºt ghê ngưá»i. Äảo chá»§ ngước đôi mắt kinh sợ nhìn Thiên Kỳ nhưng chỉ trong giây lát lão như nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, chợt ngá»a lên trá»i cưá»i cuồng ngạo :
- Thiên kỳ ! Lão phu Ä‘oán không lầm thì ngươi đã váºn toà n lá»±c cuối cùng ?
Lão vừa nói xong, má»™t nụ cưá»i trong trẻo vang lên :
- Äảo chá»§ cÅ©ng đã lâm trá»ng thương rồi !
, Lão ta giáºt mình quay lại phÃa thiếu nữ:
- Ta bị thương nhẹ thế nà y thì chẳng sao !
- Má»™t ngưá»i võ công trùm thiên hạ như đảo chá»§ mà cÅ©ng mang trá»ng thương thì cÅ©ng lạ.
- Nếu ngươi biết rằng ta chỉ bị thương nhẹ dưới chưởng lá»±c Tiá»m Long thì chắc còn lạ hÆ¡n.
Gã há» Lăng sốt ruá»™t vì Äảo Chá»§ không chịu tiếp má»™t chưởng nữa để đưa Thiên Kỳ vỠđịa phá»§, bèn tìm cách khÃch lão :
- Äảo chá»§ không chết dưới Tiá»m Long chưởng cÅ©ng khiến cho ngưá»i khác kinh dị !
Cá»u U Äảo Chá»§ lúc nà y cảm thấy đôi nam nữ kia cÅ©ng có vẻ đáng sợ. Tháºt. tình lão cÅ©ng biết há» không phải đối thá»§ cá»§a lão. song lão không dám chắc là vừa rồi Thiên Kỳ cố phải đã thu hết tà n lá»±c để đánh lão hay chưa, hÆ¡n nữa các thá»§ hạ cá»§a lão bây giỠđã vỠđảo hết rồi. Nếu cả hai ngưá»i liên thá»§ ? kết quả cÅ©ng tháºt khó lưá»ng, lão quyết định tạm lùi má»™t bước trước đã NghÄ© váºy lão cưá»i lá»›n nói :
- Ta chỉ muốn giáo huấn má»™t tý cho bá»n háºu sinh không biết tôn trá»ng các báºc tôn trưởng, còn như muốn giết hắn, ta đâu phải đợi đến bây giá». Lần sau gặp lại lão phu các ngươi hãy coi chừng.
Nói xong không đợi má»i ngưá»i phản ứng thế nà o, lão nhún ngưá»i nhảy ra ngoà i ba trượng, rồi tung mình lên không như má»™t cánh diá»u hâu khổng lồ qua khá»i thà nh viện mất dạng.
Äúng như lá»i đảo chá»§ nói, lúc nãy Thiên Kỳ đã đánh đòn trà mạng, dùng hết sức bình sinh. Lão ta Ä‘i rồi, tâm lý chà ng má»›i hết căng, khà huyết lúc nà y lại trà o lên loạn xạ, Chà ng phải hÃt má»™t hÆ¡i dà i đè nén, rồi lạnh lùng nhìn lên khuôn mặt cá»§a ba ngưá»i còn lại, chẳng nói chẳng rằng xoay ngưá»i Ä‘i ra phÃa cá»a viện.
Lăng thiếu niên có vẽ phẫn háºn cưá»i nhạt nói:
- Các hạ muốn đi sao ?
Thiên Kỳ dừng bước, xoay mình lại ôn tồn :
- Chẳng lẽ- huynh đà i muốn lưu giữ ta lại ?
Thiếu niên há» Lăng giá»ng tà n khốc :
- Bổn thiếu gia quả có ý đó ?
Thiếu nữ thoáng lo ngại, xen và o :
- Lăng huynh ! Hãy để cho chà ng ta đi !
- Sư muội...
, Thiếu nữ cắt lá»i :
- Má»—i ngưá»i Ä‘á»u có chà riêng cá»§a mình, là m sao có thể ép nhau được. huynh thấy đúng váºy chứ ?
Vá»›i triết lý trong câu nổi, thiếu nữ đã rất khéo biến ác ý cá»§a Lăng thiếu niên thà nh hảo ý lưu khách. Thiên Kỳ nghe câu nói cá»§a thiếu nữ thì lá»a giáºn Ä‘ang bừng bừng cùng phải tắt ngấm. chà ng nhìn há» lạnh lùng má»™t lần nữa rồi xoay mình bước Ä‘i Thiếu nữ mìn theo chà ng trai như chợt động lòng trắc ẩn, thở dà i thầm nhá»§ - Má»™t chà ng trai quá sắt đá !
Bước ra khá»i viện, chà ng trai Huyết Kiếp nhắm thẳng hướng bá» biển Ä‘i đến.
chừng được hÆ¡n năm mươi trượng đến bên dưới má»™t tà n cây to, chà ng không còn đủ sức chịu đựng nữa bèn ngồi xuống váºn khà điá»u tức để dưỡng thương. Chà ng chợt ngước nhìn bầu trá»i đêm u ám qua tà n cây ráºm rồi thở dà i như tá»± đáy lòng Ä‘ang động má»™t mối trắc ẩn. Äôi mắt chà ng từ từ nhắm lại...
Mà n đêm u tối trong trong rì rầm cá»§a sóng cả đơn Ä‘iệu song tháºt nhịp nhà ng, chợt từ từ tan biến. Phương đông đã hừng lên ánh dương quang xua Ä‘i mà n đêm Ä‘ang ngá»± trị muôn loại. Má»i váºt như bừng tỉnh dáºy sau má»™t đêm dà i yên ngá»§.
Ãnh dương quang xuyên qua đừng kẻ lá đến vuốt ve trên khuôn mặt cá»§a Thiên Kỳ lúc nà y hãy còn tái xanh như xác ướp.
Từ ngoà i bức tưá»ng cá»§a viện lúc nà y có ba bóng ngưá»i xuất hiện, và trong ánh nắng ban mai trong là nh, ngưá»i ta dá»… dà ng nháºn ra há» là bá»n ngưá»i cá»§a giai nhân tuyệt sắc trên. Thiếu nữ phóng mắt nhìn quanh má»™t vòng, rồi như phát hiện ra Ä‘iá»u gì, nà ng phi ngưá»i thẳng vá» phÃa Thiên Kỳ Ä‘ang tÄ©nh tá»a. Trên khuôn mặt cá»§a gã há» Lăng hình như cÅ©ng không còn vẻ đố kỵ khó coi như trước. Chỉ đơn thuần có má»™t Ä‘oạn thá»i gian bên cạnh giai nhân, lòng gã hình như đã cảm thấy mãn nguyện lắm rồi !
Ba ngưá»i Ä‘i xuyên qua rừng mai, cá»± ly giữa há» và Thiên Kỳ đã rút lại rất gần.
Trên khuôn mặt đẹp như ngá»c cá»§a chà ng trai chợt thoáng động, ánh mắt thăm dò cá»§a chà ng quét vá» hướng ba ngưá»i Ä‘ang tiến lại gần.
Äá»™t nhiên tiếng cưá»i cá»§a thiếu nữ từ ngoà i xa chừng ba trượng vang đến :
- Äồng công tá» còn chưa Ä‘i à Thanh âm vừa dứt ba ngưá»i hỠđã xuất hiện trước mặt Thiên Kỳ. Vẻ đố kỵ trên mặt cá»§a thiếu niên há» Lăng bây giá» lại hiện ra như trước.
Thiên Kỳ từ từ đứng lên thản nhiên:
- Chúng ta lại gặp nhau ở đây. Phải chăng chỉ là một sự ngẫu nhiên ?.
Thiếu niên không hiểu ý cá»§a Thiên Kỳ vá»™i gằn giá»ng :
, - ÄÆ°á»ng Ä‘i trong thiên hạ. ngươi Ä‘i được ngưá»i khác Ä‘i không được sao ?.
Thiếu nữ cưá»i lên tươi vui :
- Äã tương phùng có nghÄ©a là hữu duyên, Äồng công tá» công tá» có cần chúng tôi giúp đỡ gì không?
Thiên Kỳ quét ánh mắt lạnh lùng lên khuôn mặt cá»§a thiếu niên rồi quay sang cô gái giá»ng nói vẫn lạnh lùng :
- Chưa phải thân quen tại hạ không dám cáºy nhá».
- Công tá» không muốn cáºy nhá» gì cả sao.Và như chuyện vượt biển chẳng hạn?
Nhắc đến vấn đỠnà y, Thiên Kỳ cảm thấy nan giải, vì bây giá» trên Mai đảo không còn ai cả. muốn vượt biển vỠđất liá»n e không phải là chuyện dá»…. Váºy nên chà ng còn do dá»± chưa biết quyết định thế nà o. Thiếu nữ thấy váºy nà ng lại cưá»i trong trẻo :
- Chúng tôi có má»™t chiếc thuyá»n nhanh, nếu công tá» muốn chúng tôi sẽ đưa công tỠđến nÆ¡i nà o công tá» muốn.
Thiếu niên hơi khó chịu, nói :
- Sư nguá»™i ! Thuyá»n nhá» như váºy, e không chở dược thêm ngưá»i đâu !
Ngũ Xảo Vân lạnh lùng xen và o :
- Có thêm dăm ba ngưá»i nữa cÅ©ng chẳng sao.
HỠLăng lại kiếm cớ :
- NgÅ© đại tá»· ! Như váºy đại tá»· sẽ tổn hao nhiá»u sức lá»±c !
- Ngũ Xảo Vân nà y hôm nay may mắn được công tỠđể dạ quan hoà i.
Giá»ng nói cá»§a bà ta nghe tháºt là châm chÃch. Giữa lúc hai ngưá»i Ä‘ang tranh luáºn Thiên Kỳ cÅ©ng trải qua má»™t thoáng suy tư, rồi nói:
- Cô nương giúp tại hạ như váºy không hiểu có dụng ý gì không?
- Dụng ý thì không, song ý muốn trao đổi thì có.
- Cô nương cứ nói.
Thiếu nữ lại nhoẻn miệng cưá»i tươi :
- Công tá» có chấp thuáºn không?
Thiên Kỳ cưá»i khổ:
- Tại hạ tứ cố vô thân, trên ngưá»i chẳng có báu váºt gì đáng giá để là m tiêu qua biển cả.
Thiếu nữ hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Tôi muốn cây roi ngá»c bên hông công tá».
, Thiên Kỳ giáºt thót mình, rồi kêu lá»›n:
- Cô nương quả có mắt tinh Ä‘á»i, thế nhưng cô nương lại còn chưa biết tại hạ muốn Ä‘i đâu kia mà ?
- Tôi đã nói rồi, bất cứ công tá» muốn Ä‘i đâu tôi Ä‘á»u đáp ứng.
- Nếu tôi muốn đến Cá»u U Äảo ?
Lá»i chà ng như nằm ngoà i ý liệu cá»§a thiếu nữ, nên nà ng có vẻ trù trừ chưa quyết.
Lăng thiếu niên lúc nà y đột nhiên chen và o:
- Sư muá»™i chúng ta không nên để mang tiếng là thất tÃn, hãy đưa hắn Ä‘i Ä‘i.
Thiếu nữ cưá»i thầm trong bụng, nói:
- Chẳng phải Lăng huynh cho rằng thuyá»n quá nhá» sao ?
Thiếu niên bối rối.
- Nhằm giữ chữ tÃn cho muá»™i.. huynh có thể đợi ở nÆ¡i nà y...
Nói xong gã lại cảm thấy bất ổn nhưng không biết phải trả lá»i thế nà o, thiếu nữ lại cưá»i nói:
- Váºy phiá»n huynh ở lại đây váºy.
Nói xong nà ng quay lại phÃa Thiên Kỳ:
- Äồng công tá», tôi chấp nháºn lá»i yêu cầu cá»§a công tá». Bao giá» chúng ta có thể xuất phát?
Thiên Kỳ từ từ đưa tay nắm lấy cây ngá»c tiên bên hông, trầm giá»ng:
- Ngay bây giá» Vừa nói chà ng vừa đưa thanh ngá»c tiên vá» phÃa thiếu nữ. Thiếu nữ vươn tay nắm lấy thanh ngá»c tiên rồi ngáºp ngừng há»i:
- Thưá»ng ngà y công tá» quý nó lắm phải không?
- Cô nương đã yêu thÃch nó thì không cần phải biết thêm tại hạ đối vá»›i nó như thế nà o.
Thiếu nữ mân mê cây ngá»c tiên được chế tác tinh xảo trên đôi tay ngà cá»§a mình rồi tá»± lẩm bẩm.
- Vâng ! Tôi rất yêu quý nó.
Gã thiếu niên hỠLăng trong lòng thầm nghĩ :
“Hừ, chỉ má»™t cây roi ngá»c thì đáng gì chứ trong nhà cô những món đồ quý nà o thiếu thứ gì, mà món nà o cÅ©ng quý hÆ¡n chiếc roi khai hà ng trăm lần.†Trong lòng tuy nghÄ© như váºy, nhưng bên ngoà i gã không dám nói ra, ấy cÅ©ng chỉ là sợ pháºt lòng ngưá»i đẹp. Dưới ánh nắng mai, bá»n há» bốn , ngưá»i bước bên nhau mặc nhiên không má»™t lá»i. Hồi lâu lúc ra đến gần bá» biển, thiếu nữ má»›i chỉ tay nói:
- Chiếc tốc thuyá»n kia rồi.
Äồng Thiên Kỳ nghe váºy thì dừng chân, theo cánh tay ngá»c cá»§a giai nhân chà ng nhìn thấy má»™t chiếc thuyá»n hoa lệ, lá»™ng lẫy, bất giác thầm nghÄ© “quả nhiên là má»™t chiếc thuyá»n xa hoa ".
Chiếc thuyá»n dà i tầm trượng, thân hẹp mÅ©i cao, nhìn thế cá»§a nó hẳn lướt sóng rất tiện. Toà n thân thuyá»n sÆ¡n mà u trắng muốt, khoang thuyá»n mái trúc khảm xà cừ lấp lánh trong thái dương tạo nên muôn sắc, cá»a khoang buông rèm thiên thanh hòa quyện cùng trá»i nước má»™t mà u, hai cánh buồm trắng bằng sợi lụa đặc biệt được căng bằng dây chảo se bằng lụa, quả thá»±c là má»™t chiếc thuyá»n lá»™ng lẫy chà ng chưa má»™t lần nhìn thấy. Thế nhưng má»™t Ä‘iá»u khiến chà ng ngạc nhiên nhất vẫn là là m sao bá»n ngưá»i Cá»u U Äảo lại không phát hiện ra nó !
Thiếu nữ liếc nhanh mắt trên khuôn mặt giá» tái xanh do mất nhiá»u máu cá»§a Äồng Thiên Kỳ, bất giác phương tâm cảm thấy lo lắng:
- Äồng công tá», Cá»u U Äảo cách đây trên dưới chỉ trăm hải lý, cứ bằng và o tốc độ cá»§a con thuyá»n nà y mà tÃnh thì chỉ chÃnh ngá» là có thể đến nÆ¡i.
Äồng Thiên Kỳ tợ hồ như không suy nghÄ© gì thêm vỠẩn ý cá»§a thiếu nữ, chỉ cưá»i Ä‘iá»m nhiên nói :
- Váºy chúng ta lên đưá»ng !
Thiếu nữ dà nh buông tiếng thở dà i não nuá»™t rồi tá»± mình nhảy lẽn thuyá»n trước.
Tiếp đến là Äồng Thiên Kỳ và NgÅ© Xảo Vân cÅ©ng theo sau lên thuyá»n, trên thuyá»n chỉ còn lại gã thiếu niên há» Lăng đứng ngá»› ngưá»i nhìn theo.
NgÅ© Xảo Vân vừa đặt chân lên thuyá»n liá»n nhanh nhẹn lui Ä‘uôi thuyá»n, đôi tay váºn kình lá»±c nhấc nổi hai mái chèo, chỉ má»™t cái khoa tay đã xoay mÅ©i thuyá»n ra ngoà i, lại mấy cái khoa tay nữa thì thuyá»n lướt sóng hướng ra hải tâm chạy vun vút, lúc nà y Äồng Thiá»n Kỳ má»›i nháºn ra ngưá»i đà n bà xấu xà nà y có bản lãnh thá»§y công không tồi tý nà o ?
Trong tiếng tiá»…n đưa đầy quan tâm cá»§a gã thiếu niên há» Lăng đối vá»›i thiếu nữ, thì thiếu nữ ngược lại ánh mắt nhìn Äồng Thiên Kỳ đầy ái ngại, lòng nà ng ẩn sâu má»™t mối lo lắng vá»›i chà ng, bởi vì chÃnh giá» phút nà y đây nà ng Ä‘ang đưa chà ng đến má»™t nÆ¡i mà xưa nay ngưá»i ngoà i không ai dám đặt chân đến, Cá»u U Äảo !