- Này, đội ngũ Nhất Thế Yêu Nhiêu là gì vậy, quá mạnh mẽ.
…
Thông báo khu vực sẽ ở trước mặt bản đồ phát ra tin tức, trước tiên nhận được thông báo chính là người chơi tại Lai Đức tiểu trấn.
Lần đầu tiên nhận được thông báo không ít người chơi cảm thấy kinh ngạc, dù sao đã lên đến cấp 40 thì đối với việc phó bản ghi lại cũng có chút hiểu biết. Phá vỡ kỷ lục là một việc trọng đại, nhưng bởi không có ai so sánh nên không ít kẻ suy đoán đội ngũ này có vận khí tốt, vừa vặn phá kỷ lục nhanh nhất thôi, không ngờ sau đó lại lập tức thiết lập kỷ lục mới nhanh hơn một phút, ai cũng biết rằng đội ngũ này cực kỳ kinh khủng.
Bên ngoài phó bản Học Viện Cương Thi, mọi người nghị luận sôi nổi, không ít đội ngũ đến thông qua phó bản cũng bỏ qua, đi xem náo nhiệt.
Lãnh Ngạo Tuyết lạc lõng trong đám đông ồn ào, nhìn kỷ lục mới được ghi lại, vẻ mặt ngơ ngác. Phía sau nàng là đội ngũ hoàng kim, tất cả nhìn bảng vinh dự, vẻ mặt đều không hiểu.
- Điều này sao có thể.
Tin tức tân kỷ lục được xác lập với một tốc độ nhanh chóng được truyền đến Nhất Nộ Hồng Nhan, giờ phút này trên mặt hắn chỉ là thần sắc không thể tin.
Thực vật sư lợi hại, mang theo đội ngũ lợi hại lập tức làm cho kỷ lục ngắn lại hơn 10 giây, phá bỏ kỷ lục của hắn. Nhất Nộ Hồng Nhan tuy rằng không thoải mái nhưng không phải không thể phủ nhận bảng vinh dự này ghi lại chính là để có người đến phá. Nhưng kỷ lục của hắn bị kẻ khác dễ dàng rút ngắn hơn một phút, điều này làm hắn không thể tiếp thu.
Tuy rằng đội ngũ mới chỉ chiếm vị trí số hai trên bảng vinh dự nhưng càng như thế lại càng thể hiện người ta so với ngươi lợi hại hơn nhiều lắm.
- Bug? Không, không có khả năng, phó bản mới thì có thể, đây lại là phó bản cũ, hoàn toàn là dựa vào thực lực để so đấu. Tất cả mọi người đều không có địa phương lợi thế, chỉ dựa vào trang bị cũng không có khả năng rút ngắn thời gian như vậy, chắc chắn trong đội ngũ kia có kẻ có kỹ năng đặc thù.
Nhất Nộ Hồng Nhan cố gắng làm mình tỉnh táo, nhanh chóng phân tích.
Trong lúc hắn suy nghĩ, kỷ lục oanh động này đã xuất hiện trên diễn đàn. Trong trò chơi, bảng vinh dự phó bản đã được năm năm, tương đối ổn định, ngẫu nhiên có kẻ phá kỷ lục nhanh hơn trước vài giây cũng không phải việc lớn, tất cả mọi người đều không để ý.
Nhưng một bảng ghi lại đã hai năm không thay đổi nay lập tức bị người khac rút ngắn hơn một phút. Điều này ý nghĩa cực kỳ sâu xa.
Tin tức này lập tức được mọi người chú ý, tất cả đều tò mò đội ngũ mới xác lập kỷ lục làm như thế nào. Tương tự cũng có người phân tích, mà sau đó kết quả sau đó cũng giống phán đoán của Nhất Nộ Hồng Nhan.
Chỉ dựa vào trang bị thì trừ khi tất cả đội ngũ đều một thân trang bị truyền kỳ mới có khả năng.
Cấp 43, cả đội ngũ đều là trang bị truyền kỳ, cơ bản là không có khả năng. Duy nhất chính là trong đội ngũ có kẻ có kỹ năng đặc thù lợi hại.
Mà trên thực tế họ cũng không đoán sai. Đám Diệp Trần lần đầu tiên dễ dàng xô đổ kỷ lục của Long Chiến công hội, mà lần thứ hai thời gian được rút ngắn chính là nhờ tân kỹ năng của Tử Cảm Lãm.
Lần trước tại nhiệm vụ Tân Thế Giới, Tử Cảm Lãm đã có được kỹ năng “Quang chi thủ hộ kỵ sĩ”
Đây là một kỹ năng triệu hồi, gọi ra một ngân giáp thủ hộ kỵ sĩ quang thuộc tính. Quang chi thủ hộ kỵ sĩ HP rất lớn, phòng ngự công kích cũng không kém, hơn nữa khi triệu hồi kỵ sĩ căn cứ vào cấp bậc của kỹ năng có thể gia tăng 10 phòng ngự cho đồng bọn trong phạm vi phụ cận. Bất quá sau khi triệu hồi kỵ sĩ chỉ có thể tồn tại 5 phút mà kỹ năng làm lạnh trong một giờ.
Đương nhiên đây không phải lần đầu tiên Tử Cảm Lãm sử dụng kỹ năng này tác chiến. Trong phó bản khi gặp BOSS cuối cùng, Tử Cảm Lãm triệu hổi Quang chi thủ hộ kỵ sĩ, BOSS phát cuồng, nàng cùng lúc sử dụng Thánh Nữ phụ thể, ngay sau đó sức mạnh Quang chi thủ hộ kỵ sĩ tăng vọt, trực tiếp cuồng ẩu BOSS. Mọi người lập tức kinh ngạc, cơ hồ một mình chiến BOSS, rất nhanh BOSS cương thi gục ngã.
Nếu không phải nguyên nhân này thì lần đầu tiên mọi người cũng không dễ dàng phá bỏ kỷ lục của Nhất Nộ Hồng Nhan.
Có thể một mình đấu BOSS, Quang Chi Bảo Hộ Kỵ Sĩ đương nhiên không phải ở trạng thái bình thường. Mọi người lập tức tìm được nguyên nhân.
Nguyên nhân rất đơn giản, thuộc tính của Quang chi thủ hộ kỵ sĩ chính là thuộc tính thần thánh, mục sư thuộc tính thần thánh càng cao, Quang chi thủ hộ kỵ sĩ càng cường đại.
Thần thánh chính là thuộc tính của mục sư, chỉ là trang bị có thuộc tính này thì cực kỳ hi hữu, có nó khả năng trị liệu của mục sư sẽ tăng mạnh.
Rất hiển nhiên Thánh nữ phụ thể là kỹ năng trạng thái, đề cao thuộc tính thần thành của Tử Cảm Lãm cho nên Quang chi thủ hộ kỵ sĩ mới có biến hóa như vậy.
Hơn nữa quang thuộc tính của kỵ sĩ tự nó khắc chế rất lớn với cương thi, kết quả là Quang chi thủ hộ kỵ sĩ cơ hồ có khả năng một mình ngạng khánh BOSS.
Sau lần đầu tiên hạ gục BOSS đám Diệp Trần đều biết nếu Tử Cảm Lãm sớm triệu hồi BOSS thì khả năng thời gian thông qua phó bản sẽ rút ngắn rất nhiều. Chính vì vậy sau đó cả bọn lại tái nhập phó bản.
Quang chi thủ hộ kỵ sĩ và Thánh nữ phụ thể có thời gian làm lạnh rất dài, bất quá với hình thức khiêu chiến trong phó bản có một điểm hay chính là tất cả kỹ năng của người chơi đều sẽ được làm mới khi liên tục khiêu chiến phó bản. Chỉ là khi khiêu chiến người chơi sẽ không đạt được bất cứ đạo cụ gì từ quái vật rớt xuống mà chỉ là một ít kinh nghiệm khi thông quan.
Lần thứ hai Tử Cảm Lãm sớm sử dụng Thánh nữ phụ thể sau đó triệu hồi Quang chi thủ hộ kỵ sĩ một mình chiến BOSS, lần này thời gian kỷ lục rút ngắn lại hơn một phút.
- Lão đại, ky lục có thể rút ngắn một chút nữa, có thể tiếp tục một lần nữa không?
Ghi rồi lại phá, Pháp Hào có chút kích động, được thông báo khu vực nêu tên cảm giác thật quá tuyệt vời.
- Tiếp tục cũng chỉ rút được thêm 10 giây mà thôi, không có chỗ tốt gì, không phải lãng phí thời gian ở đây.
Diệp Trần lắc đầu trả lời.
Cùng một bản sao, cho dù người chơi có nhiều lần phá kỷ lục nhanh nhất cũng chỉ có thể đạt được một lần điểm thành tựu và danh vọng, trên bảng vinh dự ghi lại cũng chỉ có thể chiếm một vị trí. Tiếp tục phá bỏ kỷ lục không có bao nhiêu ý nghĩa.
Sáu người đi ra, vừa ra lập tức phát hiện bên ngoài cực kỳ náo nhiệt, tất cả đều đang tìm kiếm đội ngũ biến thái phó bản ghi lại.
Tên sáu người lúc này được ghi trên bảng vinh dự, đối với đa số người chơi ở đây không phải là bí mật, may mắn trên đầu nhân vật không có ghi tên bằng không tất cả sáu người đều bị hỏi han ân cần một phen.
- Về thành trước đi, tiếp tục đi Bạch cốt khô lâu mộ viên luyện cấp.
Diệp Trần cũng không dám ở lâu tại đây, không cẩn thận để đám người này nhận ra thì rất phiền toái.
Mọi người lập tức lấy ra quyển trục hồi thành, Nhất Thế Yêu Nhiêu thì cười dài, hướng Lãnh Ngạo Tuyết đi đến.
- Tiểu Tuyết, còn nhớ rõ lời hứa chứ?
- Yêu Nhiêu tỷ.
Lãnh Ngạo Tuyết nghiến răng nói.
- Ngoan, khi nào rảnh tỷ mua cho ngươi kẹo đường ăn.
Yêu Nhiêu cười nói, tâm tình cực kỳ sảng khoái. Bạch quang chợt lóe biến mất, để lại Lãnh Ngạo Tuyết phát điên ở lại
…
- Này, xem đi chính gã này đã giẫm lên đầu Long Chiến công hội.
Việc kỷ lục bị phá rất nhanh truyền đến tai Trần Phong, hắn vốn đã quyết tạm thời không để ý đến Diệp Trần nhưng lúc này không thể bình tĩnh được, lại đi tìm Đạm Định Tòng Dung.
Đối với bộ mặt nghiêm trọng của Trần Phong, Đạm Định Tòng Dung bình tĩnh không trả lời.
- Mặc kệ, lần này hắn không phải một người, cho dù ngươi tìm người cũng không đối phó được hắn, không thể ngăn hắn luyện cấp nhưng quấy rối đội ngũ kia không thành vấn đề, tìm người phá đám cho ta.
Một lúc sau Trần Phong có lẽ bình tĩnh lại, tàn nhẫn nói.
- Không thành vấn đề.
Đạm Định Tòng Dung biết nhiều lời cũng vô dụng, dù sao chịu thiệt cũng không phải mình, hắn không có lý do cự tuyệt.
Đám Diệp Trần đã thăng cấp 43, lần này công hội Thương Đăng mới chiêu vài gã thích khách cấp 43, hắn gọi Nguyệt Thần Chi Nhãn phân phó những kẻ đó động thủ.
Người Thương Đăng hành động rất nhanh chóng, sử dụng đạo cụ biết được vị trí đại khái của Diệp Trần, mấy gã thích khách lập tức xuất phát.
Rất nhanh bọn chúng đến mộ địa khô lâu, cẩn thận đi vào.
Nhưng khi bọn họ tìm được Diệp Trần đang luyện cấp tại đây thì không khỏi sửng sốt.
Dựa vào tiềm hành, mấy tên thích khách thành công tiềm nhập trung tâm mộ viên, nhưng sau đó cả bọn da đầu tê dại, chứng kiến phía trước là rậm rạp khô lâu, hoàn toàn không có khả năng tiếp cận.
…
- Thật sự là một đám điên.
Đạm Định Tòng Dung nhận được tin tức mà gã thích khách tử vong đổi lấy, nhìn khung cảnh trên video hắn không thể tiếp tục bình tĩnh
- Tạm thời bỏ đi, như vậy thì tiếp cận cũng không được.
Sau đó Đạm Định Tòng Dung gửi video cho Trần Phong.
Trần Phong xem xongm tức giận nghiến răng, quả thật không có chỗ phát tiết.
Lúc này, bên trong bạch cốt khô lâu mộ viên, đám Diệp Trần cảm khái, lúc này hắn sắp sửa thăng cấp rồi.
Tớ xin gửi lời xin lỗi đến mọi người Mengu- Giange2- Linh kute - Mj Kute - Cậu Út, tớ làm các bạn phải phiền lòng rồi. A nhớ mọi người...... Boom đến chương 147 các bạn nhé
Sáu người sau khi thông qua phó bản thì luyện cấp đến tối, rồi từng người logout ăn cơm, lúc này Diệp Trần đã thăng cấp 44.
Sau khi ăn cơm xong sáu người lại lần nữa điên cuồng xoát quái.
Tốc độ thăng cấp của cả bọn chỉ có thể dùng từ khủng bố để hình dung. Nếu không phải buổi sáng cả bọn không luyện cấp thì lúc này tất cả đã có thể tăng hai cấp rồi.
Diệp Trần cách cấp 45 một khoảng không xa, buổi chiều ngày mai chắc chắn thăng cấp. Bất quá hắn còn phải chờ đám Yêu Nhiêu năm người cùng thăng cấp 45 mới có thể đi khiêu chiến Vinh dự chi tháp.
…
- Lăn, ồn ào nữa ta đem ngươi cho ăn đập.
- Không phải muốn tìm người hẹn hò sao, ngươi đáp ứng ta mà, không phải là làm phiền.
Từ lúc buổi tối bắt đầu, sau bảy tám giờ không ngừng xoát quái, nhận thấy không bao lâu nữa trời sáng, Diệp Trần đột nhiên hướng Yêu Nhiêu thỉnh cầu.
Yêu Nhiêu tất nhiên là không để ý đến gã, nhưng Diệp Trần đã bỏ ra ba năm để làm một việc thì đời nào có thể dễ dàng thối chí. Hắn quấn quít lấy Nhất Thế Yêu Nhiêu không tha, Yêu Nhiêu bị gã quấn lấy có xúc động muốn lơi hắn ra đập một trận.
- Yêu Nhiêu, ngươi khẳng định không cùng ai ước hội, ước hội là một việc rất ý nghĩa, hiện tại chưa làm thì sao lại không thử một chút, biết đâu sau này không có cơ hội đâu.
Diệp Trần tiếp tục khuyên bảo.
Mà hắn cũng không nghĩ tới sau khi nói ra Nhất Thế Yêu Nhiêu lại nghiêm túc suy nghĩ.
Nhất Thế Yêu Nhiêu tự nhiên chưa có cơ hội ước hẹn lần nào, bất quá nàng càng tình nguyện ước hẹn vì công việc, mà Diệp Trần nói rất đúng, sau này không biết nàng có thể làm việc này hay không.
- Được rồi.
Nghĩ đến đây Yêu Nhiêu đáp ứng.
- Ha ha, tốt lắm chín giờ gặp mặt.
Diệp Trần ngẩn ra, lập tức trả lời
Sau đó rất nhanh mọi người logout. Sáng sớm, Diệp Trần tỉnh giấc, nếm qua bữa sáng liền login.
Ước hẹn cùng Nhất Thế Yêu Nhiêu, tất nhiên là Diệp Trần muốn bồi dưỡng tình cảm hai người. Đối với nữ nhân có thể nhất kiến chung tình Diệp Trần cũng không hi vọng, mà Yêu Nhiêu cũng không tệ lắm nên hắn lập tức hành động cưa đổ nàng.
Diệp Trần biết rõ đạo lý hạnh phúc phải chính mình tranh thủ, bỏ lỡ Yêu Nhiêu thì không phải biết đến khi nào mới có thể gặp được một nữ nhân vừa ý.
Còn với thân phận Nhất Thế Yêu Nhiêu thì hắn không thèm để ý, có hay không thu được Yêu Nhiêu vào tay cũng không phải là vấn đề. Mà sau khi theo đuổi được Yêu Nhiêu cũng vậy, nàng vốn đối với nhà mình cũng không có bao nhiêu hảo cảm.
- Đi đâu vui chơi đây.
Yêu Nhiêu đúng giờ mới đến, Diệp Trần phát hiện nàng quả thật không biết ước hẹn, cả quần áo cũng không đổi, một thân khôi giáp chiến sĩ.
Tuy nhiên không sao cả, Yêu Nhiêu dáng đẹp mặc gì cũng được, chỉ là Diệp Trần muốn nhìn dáng vẻ nàng mặc trang phục đẹp một chút, hắn thấy khá đáng tiếc.
- Không, trước tiên chúng ta đi ăn một chút.
Diệp Trần đã sớm có dự định
- Có cái gì ăn ngon.
Yêu Nhiêu lộ ra vẻ mặt nhàm chán, dường như đối với việc ăn uống không có hứng thú.
Diệp Trần không nhiều lời, cầm bàn tay nhỏ bé của nàng, chạy về phía truyền tống trận.
Yêu Nhiêu vùng vẫy một hai cái, bất quá sau khi Diệp Trần nói một câu “Không cầm tay thì sao ước hẹn được” thì nàng để im.
Diệp Trần lúc này phát hiện nữ nhân này không biết về ước hẹn, tựa hồ rất dễ lừa gạt.
- Tạp Lan Đa tiểu trấn.
Tới truyền tống trận, Diệp Trần lên tiếng, cùng Yêu Nhiêu truyền tống tới Tạp Lan Đa tiều trấn.
Tạp Lan Đa tiểu trấn tuy chỉ là một trấn nhỏ nhưng trong trò chơi lại nổi danh là mỹ thực tiểu trấn. Chỉ có tại Tạp Lan Đức mới có thể làm nhiệm vụ để đầu bếp đã tiến giai trở thành đầu bếp đại sư, mà trong khi làm nhiệm vụ tại trấn có buôn bán rất nhiều ,món ăn ngon lành, được người chơi đánh giá cao.
Đây cũng không phải nhiệm vụ đơn giản, từ lúc tiếp nhận nhiệm vụ đến hoàn thành nó người chơi không thể giao dịch với người khác, chỉ có thể bằng thực lực của mình tìm kiếm trong tiểu trấn, bằng không đừng nghĩ đến việc tiến giai đến đầu bếp đại sư.
Đầu bếp trong trò chơi tương đối là một phó chức đứng đầu. Đầu bếp đại sư chế biến thức ăn hiệu quả càng hơn xa đầu bếp bình thường, cho nên từ khi trò chơi bắt đầu không lâu Tạp Lan Đa tiểu trấn liên tiếp xuất hiện các loại thức ăn mỹ vị, người chơi muốn ăn ngon đến đây tuyệt đối không sai làm. Dần dà Tạp Lan Da trở thành một trấn mỹ thực, mỗi ngày người chơi bỏ tiền tiêu phí tại đây không ít.
Hơn nữa người chơi số lượng lớn nên tiến giai trở thành đầu bếp đại sư cũng đơn giản hơn, lên cấp đầu bếp đại sư cũng không tốn nhiều thời gian để hoàn thành nhiệm vụ. Bên cạnh đó cũng có không ít người chơi đến nơi đây để buôn bán thức ăn mình có được, tiện thể so thủ nghệ với đầu bếp tại đây.
Khẳng định Yêu Nhiêu chưa đến đây, trong trò chơi ngoại trừ luyện cấp thì chỉ có nhiệm vụ. Nếu không phải lần này Diệp Trần mang đến khả năng sau này nàng không xuất hiện tại đây.
Từ truyền tống trận đi ra, Yêu Nhiêu chứng kiến đám người như nêm cối, đâu đâu cũng náo nhiệt, không khỏi kinh ngạc.
Cho dù là nơi náo nhiệt nhất Thái Thản cự thành cũng không bằng nơi đây.
Hơn nữa cũng không giống những nơi khác trong trò chơi tràn ngập các loại cảm xúc phức tạp, chỉ có một mảnh không khí vui vẻ hòa thuận tại đây.
- Oa, đây là cái gì, ăn thật ngon.
Yêu Nhiêu vốn cho rằng nhàm chán nhưng không ngờ rằng Diệp Trần mang nàng đến một quán nhỏ, đưa một món ăn vặt cho nàng, Yêu Nhiêu mở to hai mắt, ăn ngon lành.
Diệp Trần cười hắc hắc, hắn đã biết kết quả này. Tạp Lan Đa được xưng là mỹ thực tiểu trấn, phồn vinh đã hơn bốn năm cũng không phải không có đạo lý. Lúc trước hắn đã lưu luyến tại đây một đoạn thời gian.
Yêu Nhiêu rất nhanh ăn ngon lành, quấn lấy Diệp Trần. Hắn mang nàng đi khắp các quán nếm thử các món ăn tại đây. Cũng may là trong trò chơi, ăn nhiều cũng không sao bằng không phỏng chừng không lâu sau Yêu Nhiêu ăn no không đi được.
- Thế nào, không phải nói đi ăn có gì hay sao?
Diệp Trần nhìn bộ dáng ăn như lang như hổ của nàng cười hỏi.
Tại Tạp Lan Đa tiểu trấn, trong một giờ Diệp Trần dẫn theo nàng vui vẻ đi ăn uống tại đây. Sau đó mang theo chút lưu luyến dẫn Yêu Nhiêu tới di tích Cổ Thành, đây là nơi từ đầu Diệp Trần dự định dùng ký sinh mao cầu phân giải hóa thạch trứng tại đây.
Giờ phút này, Diệp Trần dẫn Yêu Nhiêu ngồi trên ghế đá cách khối hóa thạch hai ba mươi mét.
Đây là một quảng trường cổ xưa, trung tâm quảng trường là một cự đản với đôi cánh lớn, bên dưới là vườn hoa nhỏ xung quanh, có cả một đàn chim cúi đầu kiếm ăn tại đó.
Quảng trường cũng nổi tiếng nên hấp dẫn không ít người chơi, nơi đây tràn ngập năm tháng tang thương, cự đảm lớn với đôi cánh thiên thần. Thỉnh thoảng có ai đó chỉ trỏ, cũng không ít đôi giống tình lữ đi lại, chung quanh tràn ngập một không khí ngọt ngào đầy yên tĩnh.
Bị không khí nơi đây hấp dẫn, Yêu Nhiêu không phản đối, được Diệp Trần ôm vào lòng, rất nhu thuận ngồi trên đùi hắn.
Diệp Trần không khỏi vui mừng, may mà hắn chưa phân giải hóa thạch nơi đây bằng không sự việc cũng không đơn giản như vậy.
Trên thực tế đến bây giờ Diệp Trần vẫn có ý định phân giải hóa thạch nơi đây, chỉ là ký sinh mao cầu chỉ có một mầm mống, hơn nữa phân giải hóa thạch lớn như vậy sẽ phá hoại khung cảnh công trình xung quanh, bên cạnh đó nơi đây có không ít vệ binh tuần tra, hiện tại Diệp Trần không có khả năng qua mặt bọn họ. Muốn phân giải cự thạch phải tìm được biện pháp an toàn, Diệp Trần tạm thời không hành động thiếu suy nghĩ.
Phá đi thứ này mà bị vệ binh bắt được không biết hậu quả sẽ thế nào.
- Cảm giác thế nào?
Ôm Nhất Thế Yêu Nhiêu, Diệp Trần cúi đầu hỏi.
- Tốt lắm.
Yêu Nhiêu nhẹ nhàng nói. Ở nơi đây nàng cảm thấy không gì thoải mái bằng, nếu không nàng sẽ không để Diệp Trần ôm như vậy.
- Muốn làm gì?
Bất quá Yêu Nhiêu lại thấy Diệp Trần cúi đầu, bộ dạng muốn hôn nàng.
- Hôn môi à, ước hẹn sao không thể có hôn được, nếu không không thể gọi là ước hẹn.
Diệp Trần không chớp mắt nói dối.
- Hừ, đừng cho ta là tiểu cô nương cái gì cũng không biết, ngươi nói dối ai vậy?
Bị vạch trần ... Diệp Trần lập tức ngượng ngùng sờ đầu.
Nhưng lúc này, Yêu Nhiêu lại chủ động hôn lên, hai người gắt gao khóa môi nhau.
Yêu Nhiêu đúng là rất tò mò, không khí nơi đây không giống bình thường, hôn môi thì có cảm giác gì, vừa nếm thử, Yêu Nhiêu phát hiện trong cổ họng có chút ngọt ngào, lại có cảm giác làm cho người muốn ngừng mà không được.
Tuy nhiên rất nhanh nàng phát hiện Diệp Trần lặng lẽ như sói, bàn tay hướng trên ngực nàng.
- Ngươi như thế nào vậy, thích sờ ngực?
Yêu Nhiêu nhíu mày, nàng phát hiện Diệp Trần mỗi lần hôn môi đều có ý định sờ ngực nàng.
- Ân, ngươi nơi này ... rất có lực hấp dẫn.
Nhưng Diệp Trần nói một câu, Yêu Nhiêu đảo cặp mắt trắng dã.
…
Buổi chiều sáu người tiếp tục xoát quái, chỉ cần chiều nay là năm người Yêu Nhiêu đã thăng cấp 45. Đúng lúc này sáu người kinh ngạc phát hiện Bạch Cốt Khô Lâu Vương vốn một mực ở trung tâm mộ viên lại thong thả đi về phía bọn họ.
Tớ xin gửi lời xin lỗi đến mọi người Mengu- Giange2- Linh kute - Mj Kute - Cậu Út, tớ làm các bạn phải phiền lòng rồi. A nhớ mọi người...... Boom đến chương 147 các bạn nhé
Tình huống bình thường, Bạch Cốt Khô Lâu Vương luôn đứng tại trung ương Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên, cho dù ngẫu nhiên đi lại chỉ đôi ba bước, không bao giờ di chuyển quá sao, mà địa điểm luyện cấp của mấy người Diệp Trần không thể tính là gần với khu trung ương đó được, ít nhất là không thể thấy được bóng của Bạch Cốt Khô Lâu Vương trong tầm nhìn.
Bọn họ train trong này hơn ba ngày không sao, nhưng bỗng nhiên bóng dáng to lớn của Bạch Cốt Khô Lâu Vương đang hiện dần trong tầm mắt bọn họ.
Bạch Cốt Khô Lâu Vương thân cao bốn mét, một thân xương cốt trắng như tuyết khiến cho thoạt nhìn trong có vẻ nhã nhặn, nhưng cái Tử Vong Liêm Đao khổng lồ, dài hơn hai mét trong tay hắn lại dường như muốn hướng tất cả người chơi tiếp cận nó đi tới tử vong.
- Có người!
Pháp Hào ánh mắt lợi hại, thấy một người chơi thích khách, thân thể cực kỳ nhanh nhẹn, dẫn theo Bạch Cốt Khô Lâu Vương hướng bọn họ chạy tới.
Rất hiển nhiên, Bạch Cốt Khô Lâu Vương bị người này cố ý dẫn tới muốn hãm hại bọn họ.
Tên thích khách này đang dần tiếp cần mấy người Diệp Trần, thì bị đám khô lâu đang vây quanh bọn hắn tách ra một bộ phận nhỏ bao vây hắn, tên thích khách thấy vậy vội vàng muốn chạy trốn, nhưng bị cả tấn khô lâu hỏi thăm như vậy, chẳng được bao lâu đã nằm vật trên mặt đất.
Tuy rằng thích khách kia đã tử vong, nhưng hắn cũng chọn quá chuẩn thời điểm, khô lâu xung quanh mấy người Diệp Trần cũng chẳng còn bao nhiêu, chỉ xung quanh khoảng hai ba mươi mét, thêm một lát, họ cũng có thể giết hết để đợi đợt mới rồi.
Cho nên, tên thích khách đã thành công lôi kéo cừu hận của Bạch Cốt Khô Lâu Vương đến với mấy người Diệp Trần. Sau khi thích khách kia tử vong, Bạch Cốt Khô Lâu Vương tay cầm Tử Vong Liêm Đao, mặt không đổi sắc hướng về đoàn người lao nhanh tới.
- Bà nội con gấu ( Hùng Bá mei mei) nó chứ, khẳng định là người do Trần Phong phái tới!
Pháp Hào không cần suy nghĩ cũng biết việc này là do Trần Phong gây ra.
Phán đoán của Pháp Hào cũng không sai lầm, Trần Phong không cam lòng để cho Diệp Trần luyện cấp an ổn như vậy, nhưng hiển nhiên, muốn để khô lâu quái trong Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên giết chết Diệp Trần thì có thế chứ nhiều gấp đôi cũng chẳng xi- nhê. Sau một đêm khổ tâm suy nghĩ, hắn chợt nghĩ ra kế “Mượn đao giết người”, hắn lập tức phái người dẫn cừu hận của Bạch Cốt Khô Lâu Vương đến với mấy người Diệp Trần.
- Giờ làm sao Lão Đại?
Tuy rằng bọn họ còn bị không ít khô lâu vây xung quanh, Bạch Cốt Khô Lâu Vương không có cách nào đến gần, nhưng thân là BOSS cấp 45, nếu hắn không biết công kích tầm xa, thì cũng khiến người khác cười đến rụng răng mất.
Hơn nữa, chỉ cần bọn họ tiếp tục train, thì Bạch Cốt Khô Lâu Vương chẳng mấy mà có thể đến gần bọn họ, trong nháy mắt có thể khiến bọn họ đoàn diệt, tuyệt đối không có khả năng khác.
“Vù”
Trong thời gian Pháp Hào đang hỏi, Bạch Cốt Khô Lâu Vương đã phát động công kích, Tử Vong Liêm Đao trong tay hắn tạo thành một vệt sáng màu xám, quét ngang sáu người.
Vệt xám trắng cắt ngang sáu người, trừ Diệp Trần và Tử Cảm Lãm hai người có ma pháp phòng ngự cao hơn một chút, chỉ mất hơn 800HP còn lại mọi người đều mất hơn 1000HP.
Muốn giết chết đại gia hỏa này, không đơn giản một chút nào. Có thể giết chết hay không, Diệp Trần không nắm chắc một chút nào.
Hơn nữa, tên gia hỏa này tỉ lệ rớt đồ tốt thấp đến thảm thương, giết hắn cũng chỉ lãng phí thời gian, Diệp Trần thà hồi thành miễn phí còn hơn, dù sao tử vong chỉ mất có 5% exp, train lại cũng không mất bao nhiêu thời gian.( Thực chất nó ghi là 5 kinh nghiệm, nghĩ bụng có 5 kinh nghiệm thì đánh có 1 con quái đủ bà rồi còn đâu!)
Nhưng mà nếu không giết gia hỏa này, mấy người của Thương Dăng hay Trần Phong một lát nữa lại kéo đại gia hỏa này qua thì cũng nhục.
Nếu đổi địa phương khác, bọn người Thương Dăng, Trần Phong có thể trực tiếp phái người đến quấy nhiễu bọn họ luyện cấp.
Hiện tại mấy người Pháp Hào đều sắp thăng đến cấp 45, Diệp Trần cũng không muốn xảy ra biến cố gì, bị lũ kia dây dưa không biết đến khi nào bọn họ mới có thể lên cấp 45, chỉ có thánh mới biết được.
Giết tên gia hỏa này là xong, đỡ rách việc.
- Tử Cảm Lãm chú ý hồi máu, Yêu Nhiêu không cần đánh quái con. Thay trang bị tank máu. Pháp Hào Vô Danh cùng Dạ Sắc các ngươi phụ trách công kích BOSS, cố gắng giết chết tên gia hỏa này từ xa, hắn chủ yếu là cận chiến, công kích viễn trình cũng không nhiều, tốc độ hồi HP của hắn bình thường, chú ý một chút, mài chết hắn không khó khan gì.
Sau khi quyết định, Diệp Trần lập tức chỉ huy, đồng thời ra lệnh cho ba gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ lvl 5 đình chỉ công kích tiến vào trạng thái nghỉ ngơi.
Sau khi tiến vào trạng thái nghỉ ngơi, ba gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ có tốc độ hồi HP cực nhanh, tăng thêm sự hỗ trợ của Nê Lan Thảo và Thạch Anh Hoa, Tử Cảm Lãm căn bản không cần phải chú ý tới ba gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ,có thể chuyên tâm hồi HP cho mọi người.
Mấy người đều không thắc mắc, nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh của Diệp Trần.
Tử Cảm Lãm nhanh chóng hồi đầy máu cho mọi người. Nhất Thế Yêu Nhiêu thay luôn Thể Chất Huyết Trang trong ba lô. Trong đội ngũ, nàng cơ bản là tank chuẩn, mỗi ngày khi bắt đầu luyện cấp nàng đều mang Thể Chất Huyết Trang để giảm bớt gánh nặng cho Tử Cảm Lãm cho đến khi ba gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ tăng tới lvl 5 mới thôi.
Sau khi mặc Thể Chất Huyết Trang, nàng bèn mặc kệ, ngồi xuống thiền, cho dù bị quái công kích HP cũng rất nhanh hồi lại, nếu Bạch Cốt Khô Lâu Vương tiếp tục công kích nàng sẽ sử dụng Bá Thể Phòng Ngự có thể ngăn cản không ít thương tổn.
Đây là chuyện bất đắc dĩ, tuy rằng nàng có rất nhiều kỹ năng lợi hại, nhưng đối mặt với Bạch Cốt Khô Lâu Vương cách nàng hơn ba mươi mét, nàng chỉ còn cách thành thật làm cái khiên thịt mà thôi.
Pháp Hào Vô Danh Dạ Sắc Nữ Vương ba người không hề để ý tới khô lâu bên ngoài, mà là vũ khí vừa động đều nhằm tới Bạch Cốt Khô Lâu Vương mà công kích.
Lưu Linh Vũ Tiễn, Hư Không Toàn Qua,Oanh Kích Tiễn của ba người đều chuẩn xác vào người Bạch Cốt Khô Lâu Vương, một hàng dài thương tổn vài trăm HP hiện lên trên đầu Bạch Cốt Khô Lâu Vương.
- Tử Cảm Lãm trọng điểm chăm sóc Dạ Sắc Nữ Vương. Pháp Hào, Vô Danh chú ý HP, khi ta kêu uống máu, nhất định phải uống!
Diệp Trần vẫn ngồi trên mặt đất chỉ huy. Bạch Cốt Khô Lâu Vương là BOSS cận chiến, phòng ngự vật lý cao hơn nhiều so với phòng ngự ma pháp. Pháp Hào Vô Danh đều là công kích vật lý, Dạ Sắc Nữ Vương là ma pháp sư, lại còn là Không Gian hệ pháp sư có lực công kích cao nhất nữa. Sát thương đối với Bạch Cốt Khô Lâu Vương còn cao hơn Pháp Hào, Vô Danh cộng lại.
- Ô sờ tê!
- Rõ, thưa sếp!
Mấy người miệng trả lời, mắt vẫn chăm chú vào mục tiêu của mình
Bạch Cốt Khô Lâu Vương vốn là cần tới tổ đội 100 tinh anh mới có thể tiêu diệt, hiện tại chỉ có ba người bọn họ, không thể nghi ngờ đây là một trận chiến lâu dài, cho dù BOSS sắp chết, không cẩn thận lại bị cắn ngược, cho nên bọn họ luôn phải duy trì cảnh giác cao độ mới được.
Mấy người công kích có trình tự, HP của Bạch Cốt Khô Lâu Vương tuy không xuống thật nhanh, nhưng cũng ổn định giảm xuống.
- Khặc khặc!
Bạch Cốt Khô Lâu Vương không có cách nào lại gần mấy người Diệp Trần, chỉ có thể đi lại xung quanh tại ngoại vi, há miệng kêu lên hai tiếng.
Bị Pháp Hào ba người công kích một hồi, Bạch Cốt Khô Lâu Vương rút cuộc không nhịn được nữa, Tử Vong Liêm Đao vung lên, mấy người Diệp Trần chỉ thấy mặt đất chấn động một chút, vô số “Khô Lâu Thủ”( bàn tay khô lâu) từ mặt đất mọc lên tóm lấy mọi người.
“Khô Lâu Thủ” có thể trói buộc mục tiêu đồng thời tạo thành thương tổn nhất định.
Bình thường, “Khô Lâu Thủ” của Bạch Cốt Khô Lâu Vương tương đối khó giải quyết, bị kỹ năng này đánh trúng, không thể sử dụng kỹ năng, cũng không thể di động, chỉ đơn giản là chịu đòn mà thôi., nhưng hiện tại, đối với mấy người Diệp Trần, “Khô Lâu Thủ” có hiệu quả không lớn.
4s trôi qua, “Khô Lâu Thủ” biến mất, mọi người khôi phục tự do, ba người Pháp Hào lại tiếp tục công kích, Tử Cảm Lãm nhanh chóng hồi phục lại số máu mà thương tổn đã gây ra.
Sau đó, Bạch Cốt Khô Lâu Vương cũng chỉ dùng có hai chiêu Quét Ngang ( Hoành Tảo) và “Khô Lâu Thủ” thỉnh thoảng công kích sáu người một chút, nhưng mọi người luôn chuẩn bị, cho nên cũng không đạt được bao nhiêu hiệu quả.
- Lão Đại à, giết BOSS đơn giản thế này sao?
Tuy rằng HP của Bạch Cốt Khô Lâu Vương giảm thật chậm, nhưng mấy người Pháp Hào thật sự rất thoải mái.
- Khi lượng HP giảm tới 50, nó sẽ lợi hại hơn nhiều, bây giờ còn hơi sớm.
Diệp Trần biết rất rõ gia hỏa này, trò hay còn ở phía sau cơ.
- Vậy hả?
Pháp Hào khuôn mặt sầu khổ trả lời, hóa ra hắn mừng hơi vội.
Nửa giờ sau, HP của Bạch Cốt Khô Lâu Vương chạm mốc 50.
- Rống!!!!
Trong khoảnh khắc đó, thân thể Bạch Cốt Khô Lâu Vương chợt biến đổi, màu trắng chuyển dần thành màu đỏ sậm, hình thể tựa hồ to hơn một chút.
- Cẩn thận!
Diệp Trần có chút khẩn trương, lần giết Bạch Cốt Khô Lâu Vương lần nhất cũng cách đây 5 năm, nếu dữ liệu có thay đổi, nói không chừng sáu người bọn họ sẽ bị miểu sát ngay lập tức.
Không phải chức nghiệp kỵ sĩ, trước mặt BOSS đều như tờ giấy mỏng mà thôi.
Rống!
Bạch Cốt Khô Lâu Vương hống lên một tiếng, Tử Vong Liêm Đao trong tay vung lên, một đạo hôi quang( ánh sáng màu xám) từ nó bắn lên trên đỉnh đầu Bạch Cốt Khô Lâu Vương, hình thành một đám mây màu đen.
Đám mây này nhanh chóng khuếch tán bao trùm đỉnh đầu mấy người Diệp Trần, sau đó từng khúc từng khúc xương bỗng từ trên trời rơi xuống.
Đây là kĩ năng đặc thù của Bạch Cốt Khô Lâu Vương mang tên “ Khô Lâu Vũ” – Mưa Khô Lâu. Hơn nữa, lượng sát thương gây ra tương đối lớn, vài lần như vậy có hồi máu cũng chả kịp.
Dưới tính huống bình thường, chiêu thức này không phải không thể tránh né, chỉ cần kỹ thuật đủ mạnh, người chơi đều có thể tìm được khoảng trống giữa mỗi khối xương rơi xuống, không ngừng tìm tòi, không ngừng né tránh.
Đương nhiên bao giờ cũng vậy, nói dễ hơn làm, vì lý do này mà mới cần tới đội ngũ 100 tinh anh, nếu đội ngũ hơi yếu một chút, dưới chiêu Khô Lâu Vũ này có thể bị tiêu diệt tới bảy tám phần.
Lấy thực lực của mấy người Diệp Trần, cho dù không thể né tránh toàn bộ, nhưng cũng có thể né được đại bộ phận.
Vấn đề là, bọn họ hiện tại không thể di chuyển, không thể tránh né, chỉ có thể tùy ý Khô Lâu Vũ nện ở trên người mình mà thôi.
Thêm thank đi bạn ơi, đọc xong một lượt, thank một nhát xem nào, có mất gì đâu, lượt view thì lắm, lượt thank thì lèo tèo nản quá!
Sáu người không thể tránh né, ngoại trừ Tử Cảm Lãm, mọi người đều ngồi xuống dưới sự chỉ huy của Diệp Trần, uống bình khôi phục HP.
Đủ các loại xương cốt từ trên trời rơi xuống, xương trong Khô Lâu Vũ cũng không phải quá dày đặc, nhưng do mấy người không thể tránh né, rất nhanh đã bị xương cốt nện trúng.
- 311 ! – 355…
Mức thương tổn không phải là quá cao từ trên đầu mọi người hiện lên, Diệp Trần thở phào nhẹ nhõm.
Quả nhiên, do bọn họ chỉ có 6 người, thuộc tính của Bạch Cốt Khô Lâu Vương có thể nói là tăng không đáng kể, kỹ năng phạm vi lớn này chỉ có thời gian kéo dài, lực công kích cũng không cao. Hơn nữa trang bị của mọi người cũng không đến nỗi nào, Diệp Trần và Nhất Thế Yêu Nhiêu mỗi người còn trang bị “ Dây chuyền Đại kỵ sĩ” gia tăng cho mọi người 10 điểm HP, khiến cho thương tổn này có thể nằm trong phạm vi thừa nhận.
Nhưng nếu là đội ngũ 100 người, lực sát thương của Khô Lâu Vũ này sẽ tăng hơn rất nhiều, nhẹ nhàng cũng phải hơn ngàn thương tổn, dính ba hay bốn khối, cơ bản là xong đời.
Khô Lâu Vũ kéo dài xấp xỉ sáu đến bảy giây, mấy người Diệp Trần, người ít nhất cũng dính tới 10 lần công kích, nhưng dưới sự bảo kê của Tử Cảm Lãm, hơn nữa trước đó cũng đã uống bình khôi phục HP nên không ai bị nằm trên đất cả.
- Động thủ lần nữa nào!
Khô Lâu Vũ vừa kết thúc, ba người Pháp Hào lập tức nhảy lên tiếp tục công kích, Tử Cảm Lãm nhẹ nhàng thở một hơi, nãy giờ người mệt nhất là nàng.
Khô Lâu Vũ là kỹ năng chung cực của BOSS, Bạch Cốt Khô Lâu Vương không thể sử dụng thường xuyên giống như cốt trảo được, mỗi lần giảm bớt 10 HP mới có thể sử dụng 1 lần, nói cách khác, Bạch Cốt Khô Lâu Vương có thể sử dụng 5 lần Khô Lâu Vũ.
Bình thường dưới 5 lần công kích này, nếu không cẩn thận rất dễ dàng gục ngã trước công kích này.
Nhưng mấy người Diệp Trần đã qua được lần đầu tiên, mấy lần sau cũng không còn uy hiếp nữa.
Nhưng nó cũng không chỉ là kỹ năng chung cực duy nhất của Bạch Cốt Khô Lâu Vương.
Hắn còn một kỹ năng khác khiến người chơi vô cùng đau đầu nữa.
Khi ba người Pháp Hào chậm rãi tước dần HP của Bạch Cốt Khô Lâu Vương, giảm tới 35 HP, Bạch Cốt Khô Lâu Vương lại tru lên một tiếng, cánh tay to lớn đập trên mặt đất ba chưởng, mặt đất rung động một hồi, bỗng từng tên khô lâu cao lớn trồi lên.
“ Khô lâu vệ sĩ”!
Mấy tên này tương đối khó chịu, nhược điểm duy nhất của bọn chúng chính là HP hơi thấp một chút, nhưng đối với đội ngũ đang chiến đấu với Bạch Cốt Khô Lâu Vương, bỗng dưng một đám Khô Lâu Vệ Sĩ trồi lên, cho dù lượng máu bọn chúng có thấp, nhưng phối hợp với công kích của Bạch Cốt Khô Lâu Vương, cũng vô cùng nhức đầu. Rất nhiều đoàn đội đã bị diệt theo cách này.
Nhưng khổ nỗi, đại chiêu có tính uy hiếp rất lớn này, đối với mấy người Diệp Trần thì lại không có bất kỳ tác dụng nào.
Hai chiêu đại kỹ của Bạch Cốt Khô Lâu Vương vô dụng với sáu người Diệp Trần. Bọn đã chắc chắn có thể mài chết gia hỏa này, điểm cần chú ý duy nhất là không để dính bạo kích của BOSS, bằng không trừ kỵ sĩ chức nghiệp ra, toàn bộ xác định rồi.
Bất quá, mấy người cũng không có đen đủi như vậy, Bạch Cốt Khô Lâu Vương sau đó tung ra 2 lần Khô Lâu Vũ và Khô Lâu Vệ Sĩ, lượng HP đã không còn bao nhiêu nữa.
- Yêu Nhiêu, ngươi kêu thêm người tới được không?
HP của Bạch Cốt Khô Lâu Vương còn dưới 14, Diệp Trần lúc này mới hỏi Nhất Thế Yêu Nhiêu.
Sáu người bị rất nhiều khô lâu vây quanh, giết xong Bạch Cốt Khô Lâu Vương, không thể lập tức tới nhặt nổi đồ, Bạch Cốt Khô Lâu Vương tuy rằng không biết có rơi ra đồ gì đáng giá không, nhưng Khô Lâu Sáo Trang thì tuyệt đối không thiếu, ít nhất là 4 kiện trở lên.
Train nhiều ngày như vậy, bọn họ đã có hơn 20 kiện Khô Lâu Sáo Trang, nhưng khiến mọi người bất đắc dĩ chính là, không một kiện nào là quần áo hoặc vũ khí cả.
Diệp Trần tra trên diễn đàn mới biết được, vũ khí cùng quần áo, chỉ có thể từ trên Bạch Cốt Khô Lâu Vương rớt ra, tựa hồ là bản Update sửa lại, khiến cho Bạch Cốt Khô Lâu Vương có giá trị hơn một chút, đáng tiếc là không có bao nhiêu người có năng lực giết chết gia hỏa này.
Một bộ sáo trang đầy đủ, cùng một bộ thiếu mất 2 món, giá trị không phải cách nhau một chút chút. Khô lâu sáo trang tuy là trang bị Bạch Ngân, nhưng tuyệt đối không thua gì Hoàng Kim trang bị, vận khí bọn họ nếu tốt hơn một chút, sau khi giết Bạch Cốt Khô Lâu Vương, có thể tập hợp được 2 bộ Khô Lâu Sáo Trang chẳng khác nào kiếm được hai bộ Hoàng Kim trang bị cả.
Sáu người không thể lập tức ra ngoài nhặt đồ sau khi BOSS chết, phòng ngừa hệ thống nảy sinh cái mới cướp mất, Diệp Trần bèn nhờ Nhất Thế Yêu Nhiêu phái tới 2 thích khách.
Hiện tại khô lâu xung quanh không nhiều lắm, sau khi Bạch Cốt Khô Lâu Vương chết, hai thích khách hoàn toàn có khả năng nhặt được toàn bộ vật phẩm BOSS rơi ra.
- Tới rồi! Là U Hồn cùng với Tri Nguyệt Khuynh Thành!
Vất vả lắm mới thịt được con BOSS này, Nhất Thế Yêu Nhiêu tất nhiên không thể bỏ qua đồ của BOSS rơi ra được, nàng đã liên hệ với 2 người từ trước khi Diệp Trần dặn nàng. Hiện tại hai người đã tới bên ngoài Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên, chỉ cần Bạch Cốt Khô Lâu Vương vừa nằm xuống, nàng phân phó 1 câu, hai người sẽ lao vào Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên.
Bạch Cốt Khô Lâu Vương cũng không còn kỹ năng cuồng hóa, kế tiếp cũng không có gì ngoài ý muốn xuất hiện. Rất nhanh lượng HP của Bạch Cốt Khô Lâu Vương đã xuống tới 2. U Hồn và Tri Nguyệt đã sẵn sang đợi lệnh, nhưng dưới sự uy hiếp của kỹ năng cuối cùng đành phải đứng ở rất xa.
“ Không Gian Đồ Đằng Trụ”
Pháp trượng của Dạ Sắc Nữ Vương vung lên, Không Gian đồ đằng nện xuống, thân thể màu đỏ sậm của Bạch Cốt Khô Lâu Vương dần chuyển sang màu trắng, sau đó “Rầm” một tiếng, ngã trên mặt đất.
Ở phía xa, hai thích khách đã vào trạng thái tiềm hành, hướng về vị trí Bạch Cốt Khô Lâu Vương tử vong chạy như bay đến.
Diệp Trần ngay trong khoảnh khắc Bạch Cốt Khô Lâu Vương tử vong đã kick Tử Cảm Lãm và Nhất Thế Yêu Nhiêu rời khỏi đổi ngũ, rồi add hai người U Hồn và Tri Nguyệt, sau đó cấp quyền cho bọn họ nhặt đồ.
Trong trạng thái đồng đội, Diệp Trần nhìn thấy hai bóng người tiềm hành rất nhanh tiếp cận chỗ BOSS tử vong.
Nhìn thấy 2 người, Diệp Trần chợt nhíu mày, đột nhiên nhớ tới 1 chuyện, vội vàng gửi tới U Hồn cùng Tri Nguyệt một tin nhắn, sau đó vội vàng nói với Pháp Hào :
- Pháp Hào, phóng Lưu Linh Vũ Tiễn tới bên ngoài phạm vi BOSS tử vong một chút!
- Ok, lão đại!
Pháp Hào gật đầu, kỹ năng lập tức phát động, Lưu Linh Vũ Tiễn bao trùm phạm vị mà Bạch Cốt Khô Lâu Vương vừa tử vong.
Không có bóng người nào hiện ra, hay là tại hắn suy nghĩ nhiều rồi?
Diệp Trần rất rõ ràng, nếu Thương Dăng hoặc bọn Trần Phong đứng nhìn bọn họ đánh BOSS ở phụ cận thì sao?
Đúng vậy, không thể nghi ngờ, đối phương có khả năng cướp vật phẩm của mình, hoặc là…
Khi Diệp Trần suy nghĩ, U Hồn và Tri Nguyệt đã đi tới chỗ BOSS nằm xuống, Tri Nguyệt không hề động thủ, chỉ có U Hồn, một người bay nhanh tới vật phẩm BOSS rơi ra.
Đúng lúc này, hai đạo nhân ảnh chợt hiện ra, Lưu Linh Vũ Tiễn hướng thẳng về phía U Hồn.
Bà nội con GẤU chớ! Quả nhiên có người mai phục.
Hai đạo nhân ảnh một trái một phải giáp công U Hồn, hơn nữa hai người này đều là cao thủ, U Hồn mặc dù đã được Diệp Trần nhắc nhở nhưng hắn không kịp né tránh nữa rồi, nhất thời dính một chiêu “Tạc Kích” bị choáng tại chỗ
Choáng là một trạng thái mặt trái cấp cao, cho dù là “Khu Tán” của Tử Cảm Lãm cũng không thể làm gì, xung quanh có nhiều khô lâu như vậy, U Hồn đã xác định tử vong rồi.
- Dạ Sắc! Không Gian Cầm Cố!
- Biết !
Dạ Sắc Nữ Vương không nhiều lời, pháp trượng vung lên, một vòng sáng màu đén lập tức xuất hiện trên hai tên thích khách, đồng thời cố định bọn hắn ở tại chỗ.
Không Gian Cầm Cố của Dạ Sắc Nữ Vương đã sớm nâng cấp lvl 2, trói 2 người không thành vấn đề, tuy chỉ có 3s ngắn ngủi, nhưng khô lâu ở chung quanh cũng đâu phải ăn chay, rất nhanh đã thịt cả ba người.
Sau khi ba người tử vong, trên mặt đất lại rơi xuống không ít vật phẩm, trong đó lại có cả vài món trang bị mà U Hồn nhặt ở trên người BOSS ban nãy.
- Phạm vi oanh tạc!
Chỉ còn lại một mình Tri Nguyệt, Diệp Trần lần này khiến cả ba người Pháp Hào đều sử dụng phạm vi công kích, xác định không còn người nào, Tri Nguyệt Khuynh Thành mới chạy tới, nhặt toàn bộ vật phẩm trên mặt đất, rồi nhanh chóng lùi lại.
Mặc dù có không ít khô lâu muốn đuổi theo Tri Nguyệt, nhưng đều bị ba người Pháp Hào công kích kéo lại.
- Tri Nguyệt đã an toàn!
Một lúc sau, Nhất Thế Yêu Nhiêu mới truyền tới một tin tức tốt, mọi người đồng thời thở dài một hơi.
- Lão Đại à, mấy người Thương Dăng cùng Trần Phong thật khó đối phó.
Nhớ tới chuyện ban nãy, Pháp Hào len lén lau mồ hôi nói.
Bọn họ đánh BOSS mất nửa giờ, mấy tên này ẩn núp cũng nửa giờ, hơn nữa tại thời khắc cuối cùng, căn bản không thèm lấy vật phẩm của BOSS mà chủ yếu muốn giết U Hồn khiến cho bọn họ không thể lấy được vật phẩm.
Nếu không phải Dạ Sắc Nữ Vương có Không Gian Cấm Cố, hai người này sau khi ám toán U Hồn, để U Hồn ngăn cản khô lâu phía sau rồi ung dung rời đi cũng có thể xảy ra.
- Vận khí không tệ, bạo ra thứ tốt!
Nhất Thế Yêu Nhiêu sau khi nhận được tin nhắn của Tri Nguyệt Khuynh Thành, hưng phấn nói.
Thêm thank đi bạn ơi, đọc xong một lượt, thank một nhát xem nào, có mất gì đâu, lượt view thì lắm, lượt thank thì lèo tèo nản quá!
Tối nay không có chương đâu nhé, tớ bận đi họp tổng kết liên hoan chi bộ rồi Xác định say
- Được đồ gì vậy?
Mọi người nghe thấy vậy đều hứng thú, dồn dập hỏi.
Bạch Cốt Khô Lâu Vương vốn mang danh là BOSS keo kiệt, gần như chẳng bao giờ rơi được đồ gì tốt, hiện tại nghe Nhất Thế Yêu Nhiêu nói vậy, mọi người cảm thấy rất may mắn.
- 5 kiện Khô Lâu Sáo Trang, ngoại trừ một kiện Giày Khô Lâu b, còn có 2 kiện vũ khí, 2 kiện quần áo, có thể ghép với những sáo trang ta nhặt từ lúc trước thành một bộ dành cho chiến sĩ, và một bộ dành cho cung thủ!
Nhất Thế Yêu Nhiêu hưng phấn nói.
- Đúng thật, đúng là không đến nỗi nào!
Diệp Trần gật đầu hưởng ứng.
Bạch Cốt Khô Lâu Vương tuy rằng nhất định rơi 4 kiện Khô Lâu Sáo Trang, nhưng không nhất định sẽ rơi quần áo và vũ khí, muốn kiếm được hai loại trên, hên xui là chính, hiện tại rớt tận 5 kiện lại còn có thể ghép thành 2 bộ trang bị, vận khí này không phải dạng vừa đâu.
Chỉ có quần áo và vũ khí của Khô Lâu Sáo Trang là yêu cầu chức nghiệp, các linh kiện còn lại đều thông dụng cho mọi chức nghiệp, trong bao nhiêu chức nghiệp như vậy mà có thể rơi ra được quần áo và vũ khí của 2 chức nghiệp, vận khí không thể nói là không tốt.
- Vô Danh, bộ cung thủ cho ta mặc nhé? Ngươi xem trang bị của ta đáng thương hơn ngươi nhiều!
Vừa nghe có Cung Thủ Khô Lâu Sáo Trang, Pháp Hào cười nịnh nọt thương lượng cùng Vô Danh.
- Được, mỗi người một tuần !
Vô Danh mặt lạnh trả lời.
- Đừng như vậy chứ!
Pháp Hào nhăn nhó ra mặt, cười khổ nói.
- Ta đùa!
Vô Danh thấy bộ dạng đáng khinh của Pháp Hào, phọt ra hai chữ.
- Ha ha, phải vậy chứ, Vô Danh ta yêu ngươi chết mất! Đợi đến 45 cấp, ta có đồ gì tốt đều cho ngươi hết!
Pháp Hào nghe thấy cao hứng, nhẩy cẫng lên sung sướng.
Còn Chiến Sĩ Khô Lâu Sáo Trang đương nhiên thuộc về Nhất Thế Yêu Nhiêu, tổ đội có mình nàng là chiến sĩ, chẳng lẽ lại còn phải tranh sao? Sau khi phân phối, mọi người đều không có ý kiến, cơ bản là dùng thì giữ, không dùng thì bán. Khô Lâu Sáo Trang không phải là vật phẩm buộc định ( vật phẩm khóa), cho nên đợi khi mọi người cấp cao, bán đi rồi lấy tiền chia đều cho mọi người.
- Đừng cao hứng sớm thế! Đã nói xong đâu?
Nhất Thế Yêu Nhiêu tiếp theo liền chia sẻ thuộc tính trên kênh đội ngũ, mấy người đều trừng mắt ngây ngốc.
Trứng Biến dị khô lâu ( Tinh anh) : Trứng sủng vật rơi từ trên người Bạch Cốt Khô Lâu Vương. Cấp bậc : Trên 60 cấp. Cần đến gặp Sủng Vật Sư tại Huyễn Tưởng Chi Thành, phải nộp chi phí nhất định, mới có thể ấp ra sủng vật Tinh Anh Biến Dị Khô Lâu .
Là Trứng sủng vật của BOSS sao???
Không phải chúng ta đều hoa mắt chứ???
Trong trò chơi, mỗi lần BOSS ngã xuống, đều có một tỉ lệ siêu nhỏ rơi ra trứng sủng vật, tùy loại BOSS mà có thể rơi ra các loại sủng vật khác nhau. Nhưng túm lại cái váy, trứng sủng vật mà BOSS rơi ra nhất định toàn bộ đều là Tinh anh.
Tinh anh sủng vật đã là sủng vật cao cấp nhất có thể tìm được rồi!
- Đáng tiếc là khô lâu, quá xấu, bằng không ta cũng hơi ham một chút!
Nhất Thế Yêu Nhiêu nhìn Biến Dị khô lâu đản, thở dài, Tử Cảm Lãm và Dạ Sắc Nữ Vương, đều đồng cảm gật đầu.
Bị một khô lâu lốc cốc theo đuôi, chẳng thú vị chút nào.
- Trứng sủng vật này vốn là để bẫy người đó, quên đi, tuy rằng là từ BOSS rơi ra, nhưng cấp độ của BOSS quá thấp, lớn lên cũng không phải quá tốt đâu!
Hai người Pháp Hào Vô Danh đối với ngoại hình của sủng vật vốn không có yêu cầu gì, chỉ cần cực phẩm mà thôi, hai người đều có ý định muốn Trứng Khô Lâu này, nhưng vừa nghe Diệp Trần nói, hai người đều bỏ đi ý định này.
Lời nói của Diệp Trần, trong mắt bọn họ, không sai bao giờ.
- Vậy ngươi cầm bán đi, dù sao về sau cũng không thiếu sủng vật!
Nhất Thế Yêu Nhiêu có tiền, mua sủng vật tinh anh cũng chẳng phải khó khăn gì.. Nói xong bèn giao dịch cho Diệp Trần.
Diệp Trần nhận lấy, nói :
- Ok, tý trở về, ta tung lên đấu giá, được bao nhiêu chia đều!
- Bán được tầm bao nhiêu?
Nghe thấy được chia tiền, Pháp Hào tò mò hỏi.
- Xấp xỉ, ba bốn mươi vạn!
Hoa Hạ khu có rất nhiều người, mà Khựa lại càng không thiếu kẻ có tiền, rất nhiều người chỉ cần nhìn thấy cái mác “Tinh anh”, hay là đồ BOSS hy hữu, những thứ gọi là quý hiếm, mấy người này đều không cần suy xét mà cứ mua về trước rồi tính sau.
- Oa! Vậy ta giàu đến nơi rồi!
Pháp Hào nhẩm tính, cho dù là bán 30 vạn, chia sáu người, hắn vẫn được chia tận 5 vạn.
Xử lý xong vật phẩm BOSS, đoàn người lại tiếp tục luyện cấp.
Hơn 1h sau, năm người Pháp Hào trước sau đều tăng đến cấp 45.
- Giết nốt đợt này hồi thành nhé!
Diệp Trần còn đang suy nghĩ, tốc độ nhanh như thế này có nên luyện tới cấp 47 rồi mới đi khiêu chiến Vinh Dự Chi Tháp không, nhưng sau khi có người quấy rối, hắn liền bỏ qua ý tưởng này.
Một lát sau, tiêu diệt được gần hết quái trong Bạch Cốt Khô Lâu Mộ Viên, sử dụng Hồi thành phù về thành.
Ngay khi vừa vào trong thành Pháp Hào lập tức thay đổi Khô Lâu Sáo Trang, ngoại hình của hắn lập tức có sự thay đổi to lớn, trở lên có chút khí thế phi phàm, khi trang bị toàn bộ Khô Lâu Sáo Trang, Pháp Hào bèn nhận thêm được một thuộc tính ẩn.
Khi Pháp Hào sử dụng Khô Lâu Chiến Cung bắn ra, khi tiêu diệt được địch nhân, có 5% triệu hồi được Khô Lâu chiến sĩ, đẳng cấp tương đương với người mặc sáo trang, nhưng không quá 55 cấp, khi đồng thời tồn tại 5 Khô Lâu chiến sĩ có thể hợp nhất thành Khô Lâu Thủ Lĩnh có thời gian 5 phút, thuộc tính mạnh hơn Khô Lâu chiến sĩ rất nhiều.
- Hiệu quả không tồi!
Diệp Trần tán thưởng.
Tốc độ công kích của cung thủ rất nhanh, 5% cung được coi là một tỷ lệ không thấp, khi giết quái vật, không khó để gây ra hiệu ứng sáo trang, có hiệu ứng này khiêu chiến Vinh Dự Chi Tháp, lại đảm bảo hơn một chút.
Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng thay chiến sĩ Khô Lâu Sáo Trang, sau khi thay xong, mọi người đều được mở rộng tầm mắt.
Khô Lâu Sáo Trang đặc điểm rõ nhất chính là đầu lâu, ví dụ như Pháp Hào thì có 2 đầu lâu ở cổ tay, Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng vậy, mỗi tội hai cái đầu lâu ở sáo trang của nàng lại nằm ở Khô Lâu Chiến Giáp, ngay trên song nhũ cao ngất của nàng, song nhũ của nàng vốn đã vô cùng bắt mắt, nay lại càng hấp dẫn ánh mắt của mọi người hơn.
Thuộc tính ẩn của Nhất Thế Yêu Nhiêu là “Thấu Cốt”, 10% bỏ qua 50 điểm phòng ngự của đối phương, tạo thành thương tổn thật lớn.
Đây là một kỹ năng bị động – một trong những kỹ năng giá trị nhất trong trò chơi, mà tỷ lệ 10% đã là một tỷ lệ vô cùng nghịch thiên rồi.
- Sắp sáng rồi, mọi người tranh thủ làm gì đi, chiều 4h tập hợp báo danh nhé!
Giết BOSS mất hơn 1h, thời gian đã không còn sớm, sáu người về thành không lâu đã tới thời gian phải logout rồi.
Sáu người tách ra, Diệp Trần tới đại sảnh giao dịch, đấu giá Trứng Biến dị Khô Lâu, rồi tìm tòi một chút trong đó, thấy không có gì, bèn logout, tập thể dục buổi sáng.
Sáng login, vẫn cày nhiệm vụ, hoàn thành được kha khá nhiệm vụ, Diệp Trần lại lên diễn đàn tìm hiểu về Vinh Dự Chi Tháp.
Tin tức về Vinh Dự Chi Tháp cũng không khó tìm kiếm, Diệp Trần đọc qua thấy quy tắc cũng không có gì thay đổi, chỉ có độ khó và quái vật thay đổi một chút, còn thay đổi như thế nào thì chỉ có thử mới biết được.
Nhưng trước tiên phải tham gia đấu loại đã, đối với mấy người Diệp Trần, tham gia đấu loại chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Trước giờ tập hợp, Diệp Trần vẫn chăm chỉ cày nhiệm vụ, trên đường làm nhiệm vụ thấy chán, hắn định rủ Nhất Thế Yêu Nhiêu đi cùng cho vui, nhưng nàng biết đi theo hắn chắc chắn có chuyện không tốt, nên từ chối. Diệp Trần đành thở dài, tiếp tục cày nhiệm vụ.
May mắn, hắn không dụ dỗ được Nhất Thế Yêu Nhiêu, thì hắn trong khi làm một nhiệm vụ giết quái lại gặp được Tử Cảm Lãm.
Hai người tất nhiên là tổ đội cùng nhau, Tử Cảm Lãm có Quang Chi Bảo Hộ Kỵ Sĩ bất quá chỉ có 5 phút đồng hồ, cooldown lại quá dài, trước khi Diệp Trần đến, nàng đánh phải từ từ mà giết quái, Diệp Trần tới, tốc độ giết quái tăng vọt, Tử Cảm Lãm thở dài một hơi, nàng ghét nhất là nhiệm vụ bắt mục sư giết quái.
Diệp Trần giết quái, nàng ở một bên hồi máu cho Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, cũng nhàn rỗi.
Nhìn Diệp Trần không ngừng nhảy lên nhảy xuống, Tử Cảm Lãm khẽ cười định nói gì đó nhưng lại thôi. Hai người giết đủ số lượng, rồi cùng nhau trở về thành, lại chia ra, mỗi người một ngả.
4h chiều, sáu người tập hợp, tiến thẳng về Vinh Dự Chi Tháp.
Vinh Dự Chi Thành chỉ là một thành thị cỡ trung, bình thường chẳng có bao nhiêu người, nhưng mỗi ngày cứ đến 4h chiều, báo danh đấu loại Vinh Dự Chi Tháp sắp bắt đầu thì lại vô cùng náo nhiệt.
Vào lúc này, NPC báo danh Vinh Dự Chi Tháp sẽ xuất hiện ở khắp nơi, bằng không căn bản không thể hoàn thành báo danh trong thời gian ngắn.
Sau khi báo danh thành công, đội ngũ không cần phải đi đâu, chỉ cần tới giờ, hệ thống sẽ tự truyền tống tới bản đồ đấu loại.
- Ha ha, đây không phải là Yêu Nhiêu hội trưởng sao?
Mấy người tìm một chỗ nghỉ ngơi, Diệp Trần chuẩn bị nói cho mọi người một số chỗ cần chú ý, bỗng một thanh âm vang lên.
Chương này nhiều sạn nhá, tớ nhức đầu quá
Thêm thank đi bạn ơi, đọc xong một lượt, thank một nhát xem nào, có mất gì đâu, lượt view thì lắm, lượt thank thì lèo tèo nản quá!