|
|
07-06-2010, 02:36 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 147: Chuyện còn rắc rối
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Miêu Triết vừa nghe, lá»a giáºn bốc cao ba trượng, tức thì quát quản gia gá»i nhị phu nhân tá»›i, rồi há»i nha hoà n:
- Sao vừa rồi ngươi không nói?
Nha hoà n run lẩy bẩy:
- Buổi sáng biết tiểu thiếu gia bị chết rồi, nô tỳ rất sợ, sau nhị phu nhân lại tá»›i tim nô tỳ, dá»a nếu dám Ä‘em chuyện hôm qua nói ra, ngÆ°á»i sẽ giết nô tỳ, cho nên nô tỳ má»›i không dám nói.
Vừa má»›i nói xong, nhị phu nhân đã dẫn má»™t đứa bé chừng mÆ°á»i tuổi há»›t hải chạy tá»›i, nhìn thấy tiểu nha hoà n quỳ ở trên mặt Ä‘áºt và Miêu Triết ở bên dáng vẻ hung dữ, sắc mắt tức thì trắng bệch.
Miêu Triết gần nhÆ° là xông thẳng tá»›i trÆ°á»›c mặt nhị phu nhân, còn không kịp cho nhị phu nhân nói gì, má»™t cái tát tai nảy lá»a đã giáng xuống. Cái tát nà y là m nhị phu nhân ngã ngay ra đất, miệng chảy cả máu. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm nghÄ©, vá»›i sức lá»±c của Miêu Triết sợ là cái tát nà y lấy Ä‘i mấy cái răng của nhị phu nhân mất rồi.
Äứa bé trai bên ngÆ°á»i nhị phu nhân sợ chết Ä‘iếng, khóc rống cả lên, Miêu Triết quay lại bảo tam phu nhân bế đứa bé Ä‘i, đứa bé nhất định không chịu, vùng tay má»™t cái chạy lại bên ngÆ°á»i thân nÆ°Æ¡ng.
Miêu Triết bực mình:
- Nà ng không biết bế nó đi hay sao?
Tam phu nhân vá»™i bế Ä‘Æ°a bé đó lên, mặc cho nó đấm đá kêu gà o thế nà o. Äứa bé bị bế Ä‘i rồi, nhị phu nhân cà ng thêm sợ hái, vá»›i bá»™ dạng của Miêu Triết lúc nà y, biết mình hôm nay gặp đại nan rồi.
Miêu Triết Ä‘i tá»›i bên ngÆ°á»i nhị phu nhân, cúi xuống n hìn xoáy và o nà ng. Thình lình chụp lấy mái tóc lắc mạnh, đồng thá»i rống lên:
- Hôm qua ngươi và o phòng Tuyết Nhi là m cái gì?
Nhị phu nhân thấy Miêu Triết nhÆ° chó dại muốn cắn ngÆ°á»i, nói không rà nh mạch được nữa:
- Thiếp… thiếp.. chỉ muốn … thăm hai đứa nhá».
Lá»i nhị phu nhân vừa má»›i dứt, Miêu Triết giáºt mạnh tóc nà ng má»™t cái, quáºt nà ng ngã dúi dụi xuống đất, rồi giáºt lấy má»™t chiếc roi da dà i chừng hai mét trong tay quản gia quáºt tá»›i vun vút. Nhi phu nhân kêu gà o thảm thiết, tất cả ngÆ°á»i có mặt Ä‘á»u kinh hãi không dám báºt ra má»™t lá»i.
Dương Thiên Sở trong thấy cảnh đó, cảm thấy không nỡ, vừa tiến tới chuẩn bị khuyên ngăn thì Miêu Triết giơ tay chắn trước mặt hắn:
- Ta biết các ngà i là ngÆ°á»i của nha môn, nhÆ°ng ta đánh là ngÆ°á»i nhà của mình. Nếu đúng là ả tiện nhân nà y hại hà i nhi của ta, ta sẽ đánh chết ả ngay tại chá»— nà y. SÆ° gia, ngà i không nên can dá»± và o, đừng khuyên ta, mà cÅ©ng khuyên không nổi đâu.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liếc nhìn Tống Vân Nhi, thấy nà ng nhìn nhị phu nhân không tá» ra chút thÆ°Æ¡ng tiếc nà o, biết nà ng bất bình thay cho hai đứa bé. Mà Miêu Triết lúc nà y Ä‘ang lúc khà bốc lên đầu, lại là ngÆ°á»i luyện võ, ở đây sợ ngoà i Tống Vân Nhi ra không má»™t ai là đối thủ của y, ngÆ°á»i khác không ai dám khuyên can. Mà nghÄ© kỹ thêm, để y há»i cÅ©ng tốt, có lẽ vụ án nà y nhÆ° váºy kết thúc nhanh hÆ¡n, nếu Ä‘Æ°a lên quan rÆ¡i và o tay Tống tri huyện chắc cÅ©ng ăn đòn chẳng nhẹ hÆ¡n mà chả biết có há»i được ra gì không. Vì thế chỉ Ä‘Ã nh nhắm mặt đứng qua má»™t bên.
Nhị phu nhân ăn một roi, khuôn mặt nhúm lại vì đau, nà ng không ngỠMiêu Triêu thực sự rat ay đánh mình, nhưng một roi quất xuống không chút dung tình nà y, nà ng hiểu hết cả rồi.
Miêu Triết lại há»i:
- Hôm qua ngươi tới phòng Tuyết Nhi là m gì? Ngươi có nói hay không, không nói ta sẽ đánh chết ngươi.
Nhị phu nhân vừa khóc vừa nói:
- Lão gia, con của Tuyết Nhi tháºt sá»± không phải do thiếp hại mà . Hôm qua đúng là thiếp tÆ¡i phòng Tuyết Nhi, lúc đó chỉ là muốn thăm hai đứa nhá», sau rồi không quai lại nữa. Thiếp ở trong phòng đại phu nhân cùng địa phu nhân và tam phu nhân, bà vú chÆ¡i bà i. Tái táºn canh hai má»›i tan, sau đó vá» thẳng phòng ngủ.
Miêu Triết cÆ°á»i gằn:
- NgÆ°Æ¡i nhất định không muốn nói tháºt phải không? Vừa rồi nha hoà n trong phòng Tuyết Nhi đã nói hết rồi, khi nó nhìn thấy ngÆ°Æ¡i ở phòng Tuyết Nhi Ä‘i ra, thì hai đứa bé bị dùng chăn che lên mặt rồi.
Nhị phu nhân nghe xong run lên, nghÄ© ngợi má»™t lúc rồi gáºt đầu. Vừa thấy nà ng gáºt đầu, Miêu Triết liá»n quất ngay và o mặt, chỉ nghe thấy nhị phu nhân lăn lá»™n trên mặt đất kêu gà o, rất nhiá»u ngÆ°á»i không dám nhìn, hoặc quay Ä‘i, hoặc nhắm mắt lại.
Nhị phu nhân kêu la cầu xin:
- Lão gia, thiếp biết sai rồi. Sau nà y thiếp sẽ không dám nữa.
Miêu Triết rống lên:
- Là m gì còn có sau nà y nữa, hôm nay ta đánh chết ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i là hạng ngÆ°á»i gì, mà ngay cả chuyện nhÆ° váºy cÅ©ng dám là m.
Nhị phu nhân vừa khóc vừa kêu:
- Lúc đó bá»n hỠđã kéo chăn ra rồi, hai đứa bé còn chÆ°a chết mà . HÆ¡n nữa hôm qua khi thiếp cùng má»i ngÆ°á»i chÆ¡i mạt chược ở phòng đại phu nhân, nha hoà n còn bế hai đứa bé tá»›i để bà vú cho bú nữa, lúc đó đại phu nhân và tam phu nhân Ä‘á»u chứng kiến.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghÄ©, từ Ä‘á»™ cứng thi thể mà xét, thì chết cách lúc phát hiện không quá bốn giá». HÆ¡n nữa lúc đó hai đứa bé còn bị treo lên xà nhà rất cáo, vá»›i sức lá»±c nữ nhân má»™t mình không thể là m nổi Ä‘iá»u đó, trừ phi là dạng biết võ công nhÆ° Tống Vân Nhi. Mà nhìn nhị phu nhân rõ rà ng không biết võ công rồi.
Miêu Triết quay sang nhìn bá vú, Ä‘i tá»›i cÆ°á»i lạnh:
- Không ngỠngươi dám quẳng con ta lại cho nha hoà n trông, còn mình thì đi chơi mạt chược.
Vú nÆ°Æ¡ng biết mình là m sai, láºp tức quỳ xụp xuống đất xin tha thứ. Lúc nà y tứ phu nhân Tuyết Nhi đã bị tiếng khóc gà o của nhị phu nhân là m thức giấc, má»™t mình lần cầu thang Ä‘i xuống.
Tam phu nhân nhìn thấy láºp tức chạy tá»›i dìu, Miêu Triết cÅ©ng Ä‘i tá»›i, yêu thÆ°Æ¡ng nói:
- Không phải nà ng ngủ rồi sao? Dáºy là m gì chứ?
Tứ phu nhân nhìn Miêu Triết mặt đầy nhu tình, nhưng nà ng không nói gì với y, mà đi thẳng tới trước mặt nhị phu nhân, cay đắng nói:
- Con của ngÆ°Æ¡i là con ngÆ°á»i, còn con của ta lại là gai trong mắt Ä‘inh trong thịt ngÆ°Æ¡i phải không? Ngà y thÆ°á»ng ta đối xá» vá»›i con ngÆ°Æ¡i nhÆ° con mình, sao ngÆ°Æ¡i có thể nỡ lòng là m nhÆ° thế vá»›i hai đứa bé còn chÆ°a bên kêu cha gá»i mẹ cÆ¡ chứ?
Tuyết Nhi vừa nói vừa rÆ¡i lệ, lá»i nói ra là m má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chua xót trong lòng, xem ra dÆ°á»›i nà y xảy ra chuyện gì nà ng đã biết hết cả rồi.
Nhị phu nhân nghe nà ng nói váºy, mặt đầu hổ thẹn, nghẹn ngà o:
- Muá»™i muá»™i à , là ta nhất thá»i hồ đó. Bình thÆ°á»ng nhìn lão gia chỉ đối tốt vá»›i má»—i mình muá»™i, trong lòng má»›i sinh ra ghen tị, nhất thá»i để ma quá»· lấn át lý trà là m chuyện kia. Sau đó ta hối háºn lắm rồi, hai đứa nhỠđó thá»±c sá»± không phải do ta giết mà , cho dù ta có ý nghÄ© đó chăng nữa nhÆ°ng khi ấy bị nha hoà n của muá»™i nhìn thấy rồi, nếu còn dám là m chẳng phải tá»± chuốc lấy cái chết sao? Muá»™i tin ta Ä‘i mà , ta thá»±c sá»± không giết con của muá»™i đâu.
Tuyết Nhi không đỠý gì nhị phu nhân, quay lại nhìn Miêu Triết nói:
- Ngà y thÆ°á»ng lão gia sủng ái thiếp, thiếp cÅ©ng đã nói rồi, đừng chỉ biết Ä‘em toà n bá»™ tình cảm dồn lên ngÆ°á»i thiếp mà xa lánh các vị tá»· tá»· khác, há» nhất định sẽ háºn thiếp. Giá» thì đúng là ứng nghiệp rồi, nhÆ°ng thiếp không ngá» là hai đứa con đáng thÆ°Æ¡ng của thiếp phải thay mình chịu báo ứng nà y. Ha ha ha…
Tuyết Nhi Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên dại, toà n thân lắc lÆ° không vững, tam phu nhân vá»™i chạy tá»›i ôm lấy, má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i từ trong miệng Tuyết Nhi phun ra.
Äại phu nhân Ä‘i nhanh tá»›i, lấy từ trong ngÆ°á»i ra má»™t viên thuốc mà u Ä‘en, khẽ vá»— má»™t cái và o lÆ°ng Tuyết Nhi, sau đó dùng ngón cái và ngón chá» bấm và o huyệt sau lÆ°ng nà ng, Ä‘á» thuốc và o miệng Tuyết Nhi. Cả quá tránh hết sức thà nh thục nhẹ nhà ng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn thấy, liá»n lẳng lặng ghé sát gần Tống Vân Nhi dò há»i. Tống Vân Nhi cÅ©ng thì thầm đáp lại:
- Vị đại phu nhânnayf công phu không dÆ°á»›i Miêu lão gia đâu! Vừa rồi là điểm huyệt cầm máu, trấn tâm, tá»›i mức xuất thần nháºp hóa rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết Ä‘iểm huyệt là món ruá»™t của Tống Vân Nhi, liá»n há»i:
- á»’, váºy so vá»›i muá»™i thì sao?
Tống Vân Nhi chỉ khẽ bÄ©u môi, mặt đầy kiêu ngạo, nà ng không trả lá»i trá»±c tiếp nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đủ biết đáp án rồi.
Nhìn má»™t cảnh vừa rồi, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i bá»™ phim cổ trang ‘đèn lồng Ä‘á» treo cao’, cà ng nghÄ© cà ng thấy cái nhà nà y so vá»›i vụ án trÆ°á»›c mắt còn rắc rối phức tạp hÆ¡n nhiá»u.
Tuyết Nhi uống thuốc xong, khà sắc rất mau khôi phục trở lại. Miêu Triết cảm kÃch nhìn đại phu nhân của mình, đại phu nhân nói:
- Hãy Ä‘Æ°a Tuyết Nhi vá» phòng Ä‘i đã, chuyện cÅ©ng tạm dừng ở đây. Má»i ngÆ°á»i táºp trung lại chá»— nà y cÅ©ng không phải là để xem diên trò, trÆ°á»›c tiên Ä‘em Linh Nhi giam lại trong phòng của mình, những ngÆ°á»i khác ai có việc gì thì là m việc đấy Ä‘i. NgÆ°á»i nha môn cÅ©ng tá»›i rất lâu rồi, cÅ©ng nên mÆ°á»i ngÆ°á»i ta ăn chút gì đó, dù có chuyện gì cÅ©ng không thể thất lá»… vá»›i khách, để Miêu gia chúng ta mang tiếng đối dãi không chu toà n được.
Miêu Triết gáºt đầu đứng dáºy, nhìn nha hoà n gia Ä‘inh đứng ở trong sân, nói:
- Má»i ngÆ°á»i giải tán ai vá» việc nấy Ä‘i. NhÆ°ng chuyện ngà y hôm nay, Miêu Triết ta nói trÆ°á»›c, kẻ giết con ta má»™t ngà y chÆ°a tìm ra, các ngÆ°Æ¡i đóng kÃn miệng của mình lại, nếu để ta nghe thấy bên ngoà i có chút phong thà nh gì. Các ngÆ°Æ¡i sẽ cÅ©ng sẽ bị phạt không nhẹ hÆ¡n nhị phu nhân nhân, nghe rõ cả chÆ°a?
Hạ nhân trong sân tức thì dạ ran, đợi tất cả tản Ä‘i, quản gia chiếu theo lá»i dặn của đại phu nhân dẫn nhị phu nhân trở vá» viện tá» của mình, đồng thá»i sai ngÆ°á»i trông coi cẩn tháºn. Tuyết Nhi cÅ©ng bị Ä‘Æ°a vá» phòng nghỉ ngÆ¡i, ba ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thì được Miêu Triết má»i vỠđại sảnh.
Miêu Triết đợi hạ nhân dâng trà nước xong rồi lui ra, mới chắp tay nói với Dương Thiên Sở:
- Vừa rồi chuyện xấu trong nhà đã để sÆ° gia phải chê cÆ°á»i rồi.
Dương Thiên Sở khoát tay:
- Nhà ai chẳng có chuyện nà y chuyện nỠkhông hay, Miêu lão gia đừng để tâm.
Miêu Triết thở dà i má»™t tiếng, lúc nà y tam phu nhân Ä‘i và o, lại cáºn tháºn thi lá»… vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, rồi tá»›i bên Miêu Triết nhá» giá»ng nói:
- Tuyết Nhi muốn gặp Tống sư gia, lão gia xem thế nà o?
Miêu Triết nhÃu mà y đáp:
- Nà ng bảo Tuyết Nhi tạm thá»i lo nghỉ ngÆ¡i cho khá»e đã, cứ bảo là ta dặn váºy. Tuyết Nhi giá» chỉ nên nằm trên giÆ°á»ng dưỡng thân thôi, chuyện của hai đứa nhá» ta tá»± nhiên không thể không lo, bảo nà ng yên tâm dưỡng bệnh Ä‘i.
Tam phu nhân gáºt đầu rá»i Ä‘i. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn theo bóng lÆ°ng nà ng, há»i:
- Miêu lão gia, hình nhÆ° trong nhà ngà i ai cÅ©ng có thói quen táºp võ công?
Miêu Triết nhấm một ngụm trà , lắc đầu:
- Nà o đáng tÃnh là võ nghệ gì, bình thÆ°á»ng chỉ luyện chút Ãt quyá»n cÆ°á»›c, để thông khà huyết, luyện gân cốt thôi. Miêu gia chúng tôi ba Ä‘á»i há»c y, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu rõ đạo lý cÆ°á»ng thân kiện thể hÆ¡n cả trăm thang thuốc bổ.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại há»i:
- Váºy tứ phu nhân có phải vì tiến môn chÆ°a lâu, nên thá»i gian táºp võ không dà i do đó sức khá»e má»›i không tốt?
- CÅ©ng không phải thế, Miêu gia không phải ai ai cÅ©ng táºp võ. Chỉ có tôi và đại phu nhân thôi, vốn ban đầu tôi cÅ©ng không định há»c, nhÆ°ng từ nhá» sức khá»e đã yếu, phụ thân của tôi liá»n để tôi và nà ng cùng luyện táºp. NgÆ°á»i nói nà ng thân thể tốt thÃch hợp há»c ngạnh công, còn tôi thì được dáºy chút ná»™i gia quyá»n cÆ°á»›c rèn luyện thân thể thôi.
- Tứ phu nhân không biết bị bệnh gì? Sức khá»e lại không tốt nhÆ° váºy?
- Tuyết Nhi vốn là nữ nhi của tá»™c trưởng trong hÆ°Æ¡ng tá»™c của Tá»a Nhi, cÅ©ng là đại phu nhân. Hai năm trÆ°á»›c tôi Ä‘Æ°a Tá»a Nhi vá» tảo má»™ cho nhạc phụ nhạc mẫu, tình cá» gặp được nà ng, từ đó sinh lòng ái má»™, hÆ°á»›ng cha nà ng cầu thân. Trong nhà nà ng còn có ba tá»· muá»™i, bốn huynh đệ nữa, Tuyết Nhi xếp hà ng thứ năm. Nà ng sinh ra giữa mùa đông nên má»›i có tên là Tuyết Nhi, cÅ©ng vì thế mà sức khá»e từ nhỠđã hay bệnh rồi, tuy cÅ©ng chẳng phải bệnh gì nặng nhÆ°ng phải Ä‘iá»u trị thÆ°á»ng xuyên, không dứt hẳn được. May nhá» có Tá»a Nhi đặc biệt phối thuốc cho nà ng, nên Tuyết Nhi má»›i có thể mau trong vì Miêu gia khai chi tán diệp nhÆ° váºy.
Dương Thiên Sở ngạc nhiên:
- Nói nhÆ° váºy là đại phu nhân của ngà i phối thuốc cho tứ phu nhân để có thể sinh nở?
Miêu Triết gáºt đầu:
- Äúng thế, à i cÅ©ng do Tá»a Nhi không thể là m mẹ, Linh Nhi ngay từ đầu đã không được nà ng thÃch, mặc dù sinh cho Miêu gia má»™t nam má»™t nữ, nhÆ°ng nà ng rất Ãt há»i han tá»›i, Ä‘iá»u nà y trong nhà ai cÅ©ng biết. Tiểu Tiểu tuy thân thể khá»e mạnh, nhÆ°ng không hiểu vì sao mãi không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, cho nên nà ng đặt tâm tÆ° lên Tuyết Nhi, tôi cÅ©ng có thể hiểu được.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm nghÄ©, vị đại phu nhân nà y chắc gì đã có lòng tốt, đã biết tứ phu nhân sức khá»e cÅ©ng giống dạng tiểu thÆ° Lâm Äại Ngá»c, còn để dùng thuốc giúp nà ng mang thai, nghe qua cÅ©ng có thể thấy không mang ý tốt gì vá»›i Tuyết Nhi rồi. NhÆ°ng kỳ quái là , Miêu Triết cÅ©ng là ngÆ°á»i há»c y, sao lại không phát hiện ra tâm tÆ° của đại phu nhân? Xem ra khả năng diá»…n xuất của đại phu nhân không thể xem thÆ°á»ng. Lại còn tam phu nhân nữa, đó là má»™t ngÆ°á»i kỳ quái, tá»±a hồ vá»›i ai cÅ©ng tốt, lại tá»±a nhÆ° vá»›i ai cÅ©ng chẳng há» thân cáºn, nà ng cÅ©ng chẳng thể mang thai liệu có chịu yên pháºn trong cái nhà rắc rối nà y không? Ài, vụ án nà y không có dấu vết gì rõ rà ng cả, biết là m sao đây?
|
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
07-06-2010, 02:38 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 148: Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy Miêu Triết có vẻ mệt má»i, biết y hôm nay không đã chịu đủ dà y vò cả thể xác lẫn tinh thần, cần phải nghỉ ngÆ¡i liá»n nói:
- Lát nữa chúng tôi phải đưa hai tiểu công tỠvỠliệm phòng của nha môn…
Miêu Triết giáºt mình:
- Sư gia, hà i nhi còn nhỠnhư thế, lại chết thảm, các ngà i còn muốn mang nó đi là m gì?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n trấn an:
- Miêu lão gia cứ yên tâm, đây chủ yếu là thủ tục của nha môn thôi, thi thể sẽ được lão ngá»— tác kiểm tra qua, tuyệt đối không tổn hại gì cả, sau khi có kết quả khám nghiệm, tri phủ đại nhân đóng ấn, ngà i có thể tá»›i nháºn vá». Ngoà i ra gian phòng kia tạm thá»i không được phép cho ai và o.
Miêu Triết đã thấy bá»™ khoái bê hai chiếc rÆ°Æ¡ng, hẳn là nhi tá» mình ở trong đó, nghỉ má»™t hồi rồi gáºt đầu, dù sao nha môn cÅ©ng vì phá án là m thế, hÆ¡n nữa DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bảo chứng không tổn hại gì thi thể rồi, y chẳng lý nà o cá»± tuyệt.
Dặn dò xong xuôi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cáo từ ra vá», Miêu Triết giá» chẳng có lòng dạ nà o lÆ°u khách, nhÆ°ng vẫn chu đáo tiá»…n chân ra táºn cá»a.
Bên ngoà i đã có xe ngá»±a chá» sẵn, vì không muốn kinh Ä‘á»™ng ngÆ°á»i khác, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không cho Ä‘oà n thân vệ của hắn Ä‘i theo.
Có Tống Vân Nhi Ä‘i cùng bảo vệ, Nam Cung Hùng vẫn cá» ngÆ°á»i cải trang canh chừng cả cổng trÆ°á»›c lẫn cổng sau Miêu gia Ä‘á» phòng bất trắc, xa xa DÆ°Æ¡ng Thiên Sở có thể nhìn thấy vóc dáng cao lá»›n của LÆ°u Äại Bống Chủy, cây gáºy bất ly thân của y lúc nà y vác trên vai, gánh hai gánh hà ng, không biết y cải trang thà nh ngÆ°á»i bán gì.
Trong lòng phiá»n muá»™n, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chẳng muốn ngồi xe, cùng Tống Vân Nhi tản bá»™, Ä‘oà n há»™ vệ theo sau má»™t khoảng để hai ngÆ°á»i thoải mái nói chuyện.
Lúc nà y trỠđã vá» chiá»u, gió bắt đầu nổi lên, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không khá»i khẽ rùng mình má»™t cái.
Tống Vân Nhi thấy váºy, trách:
- Ca, nhìn huynh là biết gần đây lại lÆ°á»i rồi. Luyện khà công tuy tốt nhÆ°ng vẫn phải rèn luyện thân thể, nếu không thân thể hÆ° nhược ná»™i công cÅ©ng vô dụng. Không phải lần trÆ°á»›c huynh bảo muá»™i muốn bắt đầu luyện võ sao? Giá» Ä‘ang huynh Ä‘ang rảnh rá»—i, mai chúng ta bắt đầu luôn Ä‘i.
Lần trÆ°á»›c bị ngÆ°á»i Ngá»™ Kiệt bất ngá» tấn công, táºn mắt nhìn những thân vệ từng ngÆ°á»i vì bảo vệ mình mà nằm xuống DÆ°Æ¡ng Thiên Sở trong lúc tâm tình kÃch Ä‘á»™ng từng thá» quyết tâm luyện táºp võ nghệ. Thế nhÆ°ng bản chất hắn là tên lÆ°á»i, kÃch Ä‘á»™ng qua Ä‘i thì hoà n tÃnh cÅ©, giá» nghe Tống Vân Nhi nhắc tá»›i liá»n lắc đầu quầy quáºy:
- Ta đổi ý rồi không há»c nữa, cái gì mà mùa đông luyện tam cá»u, mùa hè luyện tam phục (ý chỉ ngay cả ngà y lạnh nhất mùa đông, nóng nhất mùa hè cÅ©ng luyện võ), mệt chết Ä‘i được. Nóng thì quạt, lạnh thì mặc áo. Mà dù gì cÅ©ng có muá»™i là m bảo tiêu cho ta, ta tá»± nhiên Ä‘i chịu tá»™i là m cái gì chứ hả?
- Váºy lúc không có muá»™i thì sao? Huynh chẳng phải hết bị phục kÃch, rồi bị bắt cóc rồi đấy thôi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chá»c nà ng:
- Váºy muá»™i lúc nà o cÅ©ng ở cạnh bên ta, không rá»i má»™t bÆ°á»›c, thì chẳng phải là ổn thá»a hết sao?
- Không rá»i má»™t bÆ°á»›c?
Tống Vân Nhi cÆ°á»i hì hì:
- Muội không phải là thê thiếp của huynh, là m sao bám riết theo huynh được?
Nói đến đây, Tống Vân Nhi má»›i cảm thấy đây là loại thoại trung hữu thoại, dá»… dà ng khiến ngÆ°á»i ta hiểu lầm, liá»n không khá»i á»ng hồng hai má.
Vốn ban đầu coi Tống Vân Nhi vẫn là má»™t cô bé, sá»± quyết luyến vá»›i hắn thá»±c ra sá»± sùng bái thán phục vá»›i thần tượng mà thôi, không phải tỉnh yêu nam nữ tháºt sá»±, hắn vá»›i Tống Vân Nhi cÅ©ng có yêu thÃch, có gần gÅ©i phần nhiá»u nghiêng vá» tình huynh muá»™i thôi.
Thế nhÆ°ng qua mấy lần gặp nạn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết tình cảm Tống Vân Nhi dà nh cho minh không chỉ Ä‘Æ¡n giản nhÆ° hắn nghÄ©, bởi nữ nhân thá»i đại nhân trưởng thà nh sá»›m hÆ¡n hắn nghÄ© nhiá»u.
Gần đây cô nà ng theo hắn chạy đông chạy tây, má»™ phần do ham vui, nhÆ°ng qua hà nh Ä‘á»™ng vô ý biểu lá»™ Ä‘á»u cho thấy tình cảm mối lúc má»™t sâu Ä‘áºm của nà ng. Váºy mà hắn tháºt vô tâm, chÆ°a má»™t lần có hà nh Ä‘á»™ng gì biểu hiện xác láºp quan hệ đôi bên. Mà vá»›i ngÆ°á»i xung quanh, kể cả thê thiếp của hắn sá»›m đã coi Tống Vân Nhi là ngÆ°á»i của DÆ°Æ¡ng gia, hắn còn có thể nói cả hai chỉ là huynh muá»™i thôi sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở kỳ thá»±c là ngÆ°á»i yếu Ä‘uối, Ä‘a cảm dá»… bị hoà n cảnh xung quanh ảnh hưởng. Chuyện Miêu gia hôm nay là m hắn buốn phiá»n, muốn có bà n tay ấm áp an ủi, nhất thá»i xúc Ä‘á»™ng nắm lấy tay Tống Vân Nhi.
Tống Vân Nhi giáºt mình, hai ngÆ°á»i không phải chÆ°a bao giá» có Ä‘á»™ng tác thân máºt nhÆ° váºy, nhÆ°ng nếu cá»™ng vá»›i câu há»i vừa rồi của nà ng, thì cái nắm tay nà y mang ý nghÄ©a không há» tầm thÆ°á»ng. Vừa má»›i nghi thế Tống Vân Nhi tức thì tá»›i tá»›i mặt mÅ©i đò bừng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quay sang nhìn nà ng, ôn nhu cÆ°á»i nói:
- Vân Nhi, hôm nay chúng ta không vỠnữa, cùng đi uống rượu đi.
Nói xong, nắm tay Tống Vân Nhi chạy tá»›i tòa tá»u lâu hiếm hoi còn mở cá»a lúc đó ở trên Ä‘Æ°á»ng.
…
Khi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Tống Vân Nhi bÆ°á»›c ra khá»i tá»u Ä‘iểm trá»i đã tối hẳn, đứng dÆ°á»›i trá»i đêm bao la lấp lánh ánh sao, cùng bông tuyết phiêu phiêu bay xuống, là m khuôn mặt Ä‘á» hồng vì rượu của cả hai trở nên khoan khoái.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn nắm tay Tống Vân Nhi, cả hai cháºm rãi dạo bÆ°á»›c vô mục Ä‘Ãch trong thà nh, lúc nà y cả hai Ä‘á»u không nói chuyện, nhÆ°ng tay trong tay, là m sâu trong tâm lý má»—i ngÆ°á»i cà ng truyá»n tá»›i cảm giác xúc Ä‘á»™ng khó tả.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i táºn cổng thà nh lúc nà o không hay, phát hiện mấy tên lÃnh canh co ro đứng cạnh đống lá»a, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘á»™t nhiên nảy ra ý nghÄ© nghịch ngợm. Hắn vo má»™t cục tuyết rồi gá»i LÆ°u Äại Bổng Chủy tá»›i nét cục tuyết đó và o trong tay y, cả Tống Vân Nhi và LÆ°u Äại Bổng Chủy Ä‘ang Ä‘ang hiểu ra sao, thì DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vo má»™t cục tuyết khác còn cố tình cho thêm Ãt bùn nhão nhằm chuẩn mấy tên lÃnh canh ném tháºt mạnh, sau đó đá Ä‘Ãt LÆ°u Äại Bổng Chủy đẩy y vá» phÃa trÆ°á»›c.
Không đợi xem kết quả, Dương Thiên Sở kéo tay Tống Vân Nhi giục:
- Vân Nhi, chạy mau nà o.
“Bốp†cục tuyết hoà n toà n trúng Ä‘Ãch, tên lÃnh canh đó mặt bê bết bùn, mấy đồng bá»n nhảy dá»±ng lên lá»›n vừa nhìn quanh tiếng chá»i rủa:
- Con mẹ thứ rùa đen nà o thế hả?
Phát hiện ra LÆ°u Äại Bổng Chủy Ä‘ang thuá»—n mặt cầm nắm tuyết trong tay, thế là hết Ä‘Æ°á»ng chối cái, mấy tên hè nhau thóa mạ xách vÅ© khà xông phÃa y:
- Thằng cầu tạp chủng, mà y chán sống à ?
- Thằng chó má, có giá»i thì đừng chạy.
Của đáng tôi, tên ‘TrÆ°Æ¡ng Phi’ nà y vốn đầu óc vốn đã trì Ä‘á»™n, bá»—ng nhiên bị chá»i nhÆ° tát nÆ°á»›c và o mặt, lại chẳng thể khai ra DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, mà có khai cÅ©ng chẳng biết tìm đâu ra vì DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ném xong cục tuyết kia là kéo Tống Vân Nhi chạy biến và o góc khuất rồi.
LÆ°u Äại Bổng Chủy đầy má»™t bụng oan ức, thế là y chẳng kể ba bảy hai mốt múa côn đánh lại luôn, là m náo loạn cả cá»a thà nh.
Äến tinh binh Cẩm Y vệ đánh nhau vá»›i y còn thiệt to thì mấy lÃnh quèn nà y có là gì, có Ä‘iá»u đồng bá»n lại không Ãt, thấy có kẻ công nhiên gây sá»± vá»›i lÃnh canh không biết có mÆ°u đồ gì, tức thì gõ kẻng báo Ä‘á»™ng má»™t mặt thắp Ä‘uốc sáng trÆ°ng bà y tráºn giữ vững công thà nh, má»™t mặt kết Ä‘á»™i xông tá»›i bắt LÆ°u Äại Bổng Chùy.
Tên ngốc ‘TrÆ°Æ¡ng Phi’ đó vẫn chÆ°a ý thức được tầm nghiêm trá»ng vấn Ä‘á», thấy mấy tên vừa rồi bị đánh bại dá»… dà ng, lại cà ng đắc ý cao giá»ng thách thức.
Lúc nà y DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Tống Vân Nhi Ä‘ang trốn ở má»™t góc xem, thấy thế Tống Vân Nhi cÆ°á»i ngặt nghẽo, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thì toát mồ hôi há»™t, hắn không lÆ°á»ng được tên ‘TrÆ°Æ¡ng Phi’ nà y lại ngốc đến mức Ä‘á»™ thế, vốn tưởng y thấy linh canh xông đến bá» chạy cÆ°á»i vui má»™t mẻ thôi, vá»™i gá»i Nam Cung Hùng tá»›i:
- NgÆ°Æ¡i mau mau kéo tên ngốc kia chạy Ä‘i, không thì tai há»a to bây giá».
Nam Cung Hùng cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, nghÄ© thầm há»a nà y không phải ngà i gây ra sao? NhÆ°ng không cháºm chá»… chút nà o thi triển hết khinh công phóng tá»›i chá»— LÆ°u Äại Bổng Chùy.
Từ chá»— nấp DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn rõ LÆ°u Äại Bổng Chủy bị Nam Cung Hùng lôi Ä‘i nhÆ°ng vẫn liên tục chõ mồm lại chá»i rủa, tá»›i khi cả hai ngÆ°á»i hoà n toà n khuất bóng, đám lÃnh canh mất dấu má»›i yên tâm.
Tống Vân Nhi vừa lau nước mắt vừa nói:
- Tên đầu to đó tháºt là thú vị. Mà ca nha, không ngá» huynh còn trẻ con đến thế đó.
Hôm nay đây là lần thứ hai có ngÆ°á»i nói hắn là trẻ con, mà lại là hai cô gái nhá» kém hắn tá»›i bảy tám tuổi đầu. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quay lại, bẹo lên cái má trÆ¡n mịn hồng hồng của Tống Vân Nhi:
- Muội mới là một cô bé chưa lớn ấy.
Tống Vân Nhi không thÃch DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cứ mãi coi mình là má»™t cô bé, chu má» ra, ưỡn thẳng ngÆ°á»i lên.
Nhìn khuôn mặt mang chút non ná»›t ngây thÆ¡ vá»›i đôi mắt ôn nhu, cùng ngò ngá»±c nhỠép sát lá»›p áo má»ng vô cùng đáng yêu, là m trái tim hắn Ä‘áºp rá»™n rà ng. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cố gắng trấn tÃnh lại, đêm khuya vắng vẻ, hắn lại Ä‘ang ngà ngà hÆ¡i men rất dá»… phạm tá»™i nha, vá»™i nói xuôi theo ý nà ng:
- Äược, được, muá»™i là đại cô nÆ°Æ¡ng rồi, chúng ta vá» thôi, ngà y mai vẫn phải Ä‘i phá án đó.
…
ÄÆ°a Tống Vân Nhi vá» rồi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»›i vá» nhà , và o tá»›i háºu viện hắn bá»—ng nhiên thấy nhá»› ba cô vợ của mình, liá»n lấy tay là m loa bắc lên miệng hô to:
- A lô, A lô! Các vị nương tỠđâu rồi? Tướng công của các nà ng đã trở vỠrồi đây.
Phi Yến từ trong tiểu viện Tả Giai Âm đi ra, nói:
- Chà ng còn chÆ°a và o tá»›i ná»™i viện bá»n thiếp đã nghe thấy tiếng chà ng rồi đó, chà ng thăng quan hay là phát tà i rồi? Không phải là Tống tri phủ má»i chà ng Ä‘i hiện trÆ°á»ng án mạng gì đó sao? Lần đầu tiên thiếp má»›i thấy chà ng Ä‘i Ä‘iá»u tra mệnh án vá» lại cao hứng nhÆ° thế?
Dương Thiên Sở chẳng biết có nghe Phi Yến nói gì không, vì hắn vừa thấy bóng dáng Phi Yến đã ôm lấy nà ng và o trong lòng rồi.
Phi Yến vốn tưởng hắn lại muốn giao lÆ°u ‘ngôn ngữ cÆ¡ thể’ nói chuyện vá»›i nà ng nhÆ° má»i khi, cá»±a quáºy tránh ra. NhÆ°ng không ngá» DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ôm lấy nà ng rồi chẳng nói chẳng rằng, tay chân cÅ©ng rất không há» là m loạn, Phi Yến phát hiện biểu hiện có hÆ¡i khác thÆ°á»ng, liá»n ngoan ngoãn để cho hắn ôm.
Một lúc sau, Dương Thiên Sở mới nói:
- Bảo bối, xin lỗi nà ng chuyện sáng nay nhé.
Phi Yến há»n dá»—i:
- NgÆ°á»i ta chẳng nhá» nhen nhÆ° váºy, có phải lại đói rồi không? Thiếp còn là m đồ ăn để sẵn cho chà ng đó.
Dương Thiên Sở khẽ hôn lên trán nà ng:
- Tướng công biết Tiểu Yến TỠthương tướng công nhất nhà mà . Ta hơi đói rồi, nhưng chỉ muốn ăn hai cái bánh bao nà y của nà ng thôi.
Phi Yến vội đẩy mạnh hắn ra:
- Hừ mới nói được mấy câu nghiêm túc đã lộ bản chất rồi. Hai tỷ tỷ đang đợi chà ng trong phòng đó.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i khì:
- Chỉ có Phượng Nghi và Giai Âm thôi sao? Lục Nhi là m gì rồi?
Phi Yến vừa Ä‘i vừa trả lá»i:
- Nghe nói Ngá»c cô nÆ°Æ¡ng má»›i sáng tác khúc hát má»›i, nhị muá»™i qua bên đó há»c rồi.
Tả Giai Âm thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i và o, mỉm cÆ°á»i Ä‘Æ°a cho hắn má»™t ấm trà trên lò bếp cho hắn, nói:
- Chà ng vá» tháºt đúng lúc, hôm nay có Lạc công tá» vừa mang trà Long Tỉnh má»›i hái đến biếu, bá»n thiếp vừa pha xong, chà ng dùng thá» Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nháºn lấy bình trà , ngạc nhiên há»i:
- Lạc Viễn ư? Trước nay chúng ta có qua lại gì với phủ tống đốc đâu nhỉ. Sao y đột nhiên mang quà tới biếu?
Tả Giai Âm đáp:
- Còn không phải vì hai tiểu mỹ nhân chà ng chuá»™c vá» sao? Vị lạc công tá» nà y không ngá» thẳng thắn đến váºy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở “ồ†má»™t tiếng tá» vẻ đã hiểu, ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nam nổi tiếng phóng khoáng Ä‘a tình, quả nhiên không sai. ChÃnh hợp khẩu vị của hắn, vị Lạc công tá» nà y cÅ©ng đáng kết bạn đây, lần sau có cÆ¡ há»™i phải gặp má»™t phen má»›i được.
Nhìn thấy Tả Giai Âm cÅ©ng cầm bình trà nếm thá», còn Hạ Phượng Nghi thì tay không, cÆ°á»i há»i :
- Giai Âm, nà ng sao không đưa bình trà của mình cho ta uống, lại lấy bình của Giai Âm là m gì?
Tả Giai Âm thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói thế, tá» vẻ không hiểu. Hạ Phượng Nghi mìm cÆ°á»i đứng dáºy, ấn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Tả Giai Âm, nói:
- TÆ°Æ¡ng công của chúng ta hẳn là gặp phải chuyện gì đó ở bên ngoà i kÃch thÃch, cho nên má»›i nói lung tung nhÆ° váºy.
Dương Thiên Sở nói:
- Thế sao? Nếu ta uống trà trong bình của Giai Âm mà không uống trà trong bình của nà ng, nà ng sẽ không để ý gì chứ?
Hạ Phượng Nghi dịu dà ng chỉ tay và o trán hắn:
- Xem chà ng kìa, bá»—ng dÆ°ng có ý nghÄ© kỳ quái nà y. Nếu chà ng không nói ra, tá»· muá»™i bá»n thiếp còn chẳng bao giá» nghÄ© tá»›i chuyện nà y nữa.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- Tháºt thế Æ°?
Hạ Phượng Nghi, Tả Giai Âm, cùng Phi Yến cả ba cái miệng cùng đồng thanh:
- Còn chẳng phải sao!
Dương Thiên Sở nhìn ba nà ng thân thiết như thế, lại nhớ tới bốn phu nhân Miêu gia, khẽ buông một tiếng thở dà i.
Phi Yến từ lúc nãy đã thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở có biểu hiện khác thÆ°á»ng rồi, lo lắng sá» Ä‘i tá»›i ngồi xuống bên cạnh, lo lắng sá» trán hắn:
- Tướng công, chà ng bị là m sao rồi?
Hạ Phượng Nghi đóng cá»a lại, Ä‘i tá»›i ngồi xuống bên cạnh Phi Yến, nói:
- Váºy để thiếp Ä‘oán coi xem sao nhé!
Tả Giai Âm và Phi Yến Ä‘á»u biết Hạ Phượng Nghi là ngÆ°á»i hiểu DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhất, Ä‘á»u gáºt đầu ý bảo nà ng mau nói.
Hạ Phượng Nghi liếc DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»™t cái, cÆ°á»i tủm tỉm:
- Tướng công hôm nay đi tra án, mà vụ án nà y liên quan tới nữ nhân, hơn nữa nhất định không phải chỉ là một nữ nhân.
Dương Thiên Sở vừa nghe, tròn mắt:
- Nà ng đúng là quỷ thà nh tinh, nà ng còn biết gì nữa?
Hạ Phượng Nghi cÆ°á»i lắc đầu:
- Không biết, thiếp đâu có đi cùng chà ng, là m sao mà biết được.
- Nếu mà nà ng đi, hẳn là đã biết kẻ nà o giết hai đứa bé đó rồi.
Nghe DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói váºy, cả ba nà ng cÆ¡ hồ đồng thanh:
- Hai đứa bé?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu:
- Các nà ng biết rồi thì đừng nói ra ngoà i nhé! Chuyện là thế nà y, là má»™t đại há»™ kinh doanh thuốc, tứ phu nhân nhà đó sinh má»™t đôi song sinh chÆ°a tròn má»™t tuổi, váºy mà bị ngÆ°á»i ta giết mất.
Ba cô gái nghe váºy đồng thá»i đổi sắc mặt, Phi Yến ruá»™t thẳng mồm nhanh, phẫn ná»™ nói:
- Kẻ nà o lại táng táºn lÆ°Æ¡ng tâm nhÆ° váºy! Ngay cả đứa bé nhá» nhÆ° váºy cÅ©ng hạ Ä‘á»™c thủ, đúng là đáng bị sét đánh chết không toà n thây.
Hạ Phượng Nghi và Tả Giai Âm nhìn nhau, cả hai nà ng Ä‘á»u đã hiểu chắn chắn trong nhà đó cÅ©ng có rất nhiá»u thê thiếp, hÆ¡n nữa lại không hòa thuáºn, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chÃnh Ä‘ang hoà i nghi thê thiếp khác vì ghen tị vá»›i nhau mà là m ra chuyện tà n nhẫn đó, cho nên má»›i vừa rồi má»›i nói ra những câu khác thÆ°á»ng nhÆ° váºy, cùng nhá» giá»ng an ủi hắn.
…
Canh ba, Miêu gia.
NgÆ°á»i đánh trống cầm canh vừa má»›i Ä‘i qua cá»a được má»™t lúc, trá»i lại bắt đầu đổ tuyết. Miêu Triết vẫn má»™t má»±c ngồi trÆ°á»›c giÆ°á»ng của Tuyết Nhi. Tuyết Nhi uống thuốc xong đã ngủ say, nhÆ°ng Miêu Triết chẳng há» có chút buồn ngủ nà o, y lấy cá»i khÆ¡i lò lá»a trÆ°á»›c giÆ°á»ng lên, đèn trong phòng đã bị thổi tắt từ lâu. Miêu Triết không muốn bất kỳ ai nhìn thấy thần tình của mình, lá»a trong bồn bùng lên, than cháy lách tách, bên ngoà i thỉnh thoảng lại nghe thấy mấy tiếng chó sủa.
Äá»™t nhiên sát vách có tiếng Ä‘á»™ng vang lên, Miêu Triết ngÆ°ng thần lắng nghe, nghÄ© mình quá mệt nên nghe nhầm. Phòng bên cạnh là nÆ¡i hai đứa bé ở, vì DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã dặn không cho ai tiến và o, cho nên ai đã bảo quản gia khóa lại, là m sao có tiếng gì được chứ? Chắc chì là chuá»™t bá» gì đó mà thôi.
Má»™t chốc sau, căn phòng bên cạnh lại có tiếng Ä‘á»™ng vang lên, Miêu Triết đứng dáºy tá»›i cá»a nghe cho kỹ, âm thanh lại không còn nữa. Miêu Triết thá» dà i, ngáp má»™t tiếng, trở vá» phòng Tuyết Nhi, tá»±a và o thà nh giÆ°á»ng, không bao lâu sau cÅ©ng mệt má»i thiếp Ä‘i.
|
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
07-06-2010, 02:40 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 148: Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh( P.2)
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
“A!†Má»™t tiếng thét chói tai vang lên, Miêu Triết vụt tình lại, Tuyết Nhi vốn nằm ở bên không biết từ lúc nà o đã không còn ở trên giÆ°á»ng nữa. Miêu Triết tức tốc chạy ra khá»i cá»a, trêu lầu đã có ngÆ°á»i đốt đèn lên, gia Ä‘inh thủ viện nghe thấy âm thanh nhà o xuống lầu dÆ°á»›i, thấy lão gia cÅ©ng chạy ra, vì thế theo lên lầu.
Miêu Triết phát hiện cánh cá»a phòng bên bị mở ra, y tiến và o, Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy Tuyết Nhi nằm trên mặt đất, trên tay còn cầm chiếc trống cắc tùng hải tá» khi còn sống vẫn chÆ¡i, má»—i tay cầm má»™t chiếc. Trên ngÆ°á»i chỉ mặc áo ngủ, biểu tình kinh khủng, hẳn gặp phải chuyện gì vô cùng đáng sợ.
Miêu Triết vá»™i và ng bế Tuyết Nhi lên, sau đó trở vá» phong đặt nà ng lên giÆ°á»ng, đắp chăn lên. Gia Ä‘inh ở bên ngoà i sợ hãi không dám thốt ra má»™t lá»i, bởi vì trong nhà xảy ra chuyện, thủ vệ canh đêm trong vÆ°á»n từ hai ngÆ°á»i trÆ°á»›c đây đã tăng lên bốn ngÆ°á»i. Không ngá» rằng lại xảy ra chuyện nà y, bá»n há» không há» phát hiện Tuyết Nhi đã và o căn phòng xảy ra chuyện kinh khủng đã bị khóa kÃn đó.
Miêu Tiết Ä‘i ra ngoà i cá»a, đại phu nhân và tam phu vân đã vá»™i và ng chạy lại, chỉ khoác má»™t chiếc áo choà ng, chắc bị tiếng thét của Tuyết Nhi kinh Ä‘á»™ng.
Äại phu nhân há»i gấp:
- Là m sao? Äã xảy ra chuyện gì rồi? Thiếp cÅ©ng bị Tiểu Tiểu đánh thức, nói là đã nghe thấy tiếng thét gì đó.
Tam phu nhân nói:
- Thiếp nghe thấy tiếng thét rất lá»›n, cho nên thức dáºy, sau đó nhìn thấy trong sân được đốt Ä‘en lên, lo lắng xảy ra chuyện gì nên Ä‘i gá»i đại phu nhân.
Miêu Triết không trả lá»i há» mà đi tá»›i bên mấy gia Ä‘inh, trầm giá»ng há»i:
- Vừa rồi các ngươi có thấy ai lên lầu trên không? Chẳng phải đã bảo quản gia khóa căn phòng đó lại rồi hay sao? Chuyện nà y là thế nà o?
Mấy tên gia đinh đưa mặt nhìn nhau run run đáp:
- Lão gia, bá»n nô tà i quả thá»±c không thấy gì cả, cÅ©ng không dám lÆ°á»i biếng, má»™t má»±c canh gác phÃa dÆ°á»›i mà .
Lão quản gia cÅ©ng đã có mặt, nghe thấy Miêu Triết há»i váºy trả lá»i ngay:
- Là lão nô khóa, chÃnh tay lão nô khóa cÆ¡ mà . Lão gia xem, chìa khóa còn ở trên ngÆ°á»i lão nô đây.
Nói rồi liá»n lấy má»™t chuối chìa khóa dắt ở thắt lÆ°ng ra cho Miêu Triết xem.
Miêu Triết mặt âm trầm, lúc nà y má»›i đáp lá»i đại phu nhân:
- Là tiếng của Tuyết Nhi, ta cũng đã ngủ rồi, khi tỉnh lại thì thấy nà ng đã nằm trên mặt đất ở căn phòng đó.
Äại phu nhân vừa nghe liá»n Ä‘i ngay và o phòng Tuyết Nhi, tam phu nhân cÅ©ng theo sát đằng sau. Trên tay Tuyết Nhi còn nắm chặt hai chiếc trống, sắc mặt tái nhợt.
Äại phu nhân phân phó nha hoà n Ä‘i theo trở vá» phòng mình lấy thuốc, sau đó bấm và o nhân trung Tuyết Nhi. Chẳng bao lâu sau, Tuyết Nhi liá»n tỉnh lại, vừa thấy Miêu Triết liá»n nấp và o lòng y. Miêu Triết yêu thÆ°Æ¡ng ôm lấy nà ng, nhá» giá»n dá»— dà nh.
Tuyết Nhi miệng lắp bắp như trong cơ mê:
- Äừng mang con thiếp Ä‘i, xin chà ng trả con cho thiếp, thiếp cầu xin chà ng.
Miêu Triết áºm ừ thuáºn theo lá»i nà ng, nha hoà n lúc nà y mang thuốc tá»›i, dá»— mãi Tuyết Nhi má»›i chịu uống thuốc và o, má»™t lúc sau thấy nà ng an tÄ©nh lại má»™t chút, má»›i há»i:
- Tuyết Nhi, không phải nà ng Ä‘ang ngủ Æ°? Là m sao lại tá»± nhiên thức dáºy?
Tuyết Nhi vừa nghe, lại nhÆ° nhìn thấy thứ gì đáng sợ trÆ°á»›c mặt, cả ngÆ°á»i run rẩy, cà ng nép sát và o ngÆ°á»i Miêu Triết, tay bấu chặt và o thịt y. Miêu Triết không há» nhăn mặt, dịu giá»ng nói:
- Tuyết Nhi đừng sợ, nói cho ta biết, nà ng nhìn thấy cái gì?
Tuyết Nhi chỉ hoảng sợ lắc đầu, mặc cho Miêu Triết căn vặn thế nà o cũng không hỠđáp.
Äại phu nhân thấy váºy nói:
- Thôi Ä‘i, giá» cÅ©ng chẳng há»i được gì đâu. Äợi Tuyết Nhi ổn định lại chút rồi hãy nói. Má»i ngÆ°á»i ai vá» chá»— ngÆ°á»i nấy Ä‘i, đừng đứng ở cá»a nhìn nữa. Ngoà i ra, từ hôm nay trở Ä‘i, chuyện trong ná»™i viện vốn ra nhị phu nhân phụ trách sẽ giao cho tam phu nhân.
Tam phu nhân nghe nói váºy, vá»™i xua tay:
- Äại phu nhân, ngÆ°á»i biết muá»™i không là m được mà , hay cứ để nhị phu nhân là m Ä‘i.
Äại phu nhân mặt nhìn không ra hỉ ná»™ ái ố, nhìn tam phu nhân má»™t cái, nói dứt khoát:
- Ta cÅ©ng không muốn Ä‘Æ°a ra quyết định nhÆ° váºy trong hoà n cảnh nà y. NhÆ°ng lão gia má»™t ngà y ở ngoà i đã rất vất vả rồi, trong nhà xảy ra chuyện lá»›n đến thế, lão gia còn phải phân thân chiếu cố tứ phu nhân. Còn vá» phÃa nhị phu nhân, sau nà y còn có thể nói được ngÆ°á»i dÆ°á»›i được Æ°, muá»™i cÅ©ng đừng có cả ngà y chỉ biết Ä‘á»c sách viết chứ, nữ nhân chúng ta vì nam nhân trông coi tốt nhà cá»a, là m nữ công má»›i là thiên phân, những việc kia có Ãch gì, bá» hết cả Ä‘i. Cứ quyết định nhÆ° thế, bắt đầu từ ngà y mai, cái nhà nà y do muá»™i đảm Ä‘Æ°Æ¡ng.
Nói xong đại phu nhân đứng dáºy, tam phu nhân còn muốn nói gì, nhÆ°ng do dá»± má»™t lúc cuối cùng cÅ©ng không dám nói ra, vá»™i theo đằng sau đại phu nhân.
Cả má»™t quá trình Ä‘Æ°a ra quyết định, đại phu nhân không há» trÆ°ng cầu qua ý kiến Miêu Triết má»™t câu nà o đã giao toà n bá»™ quyá»n lá»›n trong nhà cho tam phu nhân, có thể thấy địa vị bà ta trong Miêu gia cao thế nà o.
+++
Dương phủ.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ăn sáng song ra thÆ° phòng ngoại viện Nguyệt Thiá»n, biết Cẩm Y vệ không có việc gì gất má»›i Ä‘i tá»›i nha môn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không là m sÆ° gia, Nguyệt Thiá»n cÅ©ng không cần phải xá» lý chuyện nha môn nữa. Hiện giá» Hạ Phượng Nghi báºn rá»™n nhà cá»a không thể quản lý sổ sách của Tây Tá» tá»u lâu nên đã giao cho Nguyệt Thiá»n, đồng thá»i nà ng vẫn đảm nhiệm công việc thÆ° ký, sắp xếp báo công việc cho hắn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i tá»›i phòng văn thÆ°, tại đây thi cách đã được lão ngá»— tác viết xong gá»i lên. Giống nhÆ° phán Ä‘oán ban đầu của hắn, không há» phát hiện ra hiện tượng trúng Ä‘á»™c hay thÆ°Æ¡ng tÃch nà o, Ä‘Æ¡n giản bị ngÆ°á»i ta treo lên trần nhà mà chết.
Thi cách cÅ©ng đã được Tống tri huyện đóng dấu, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n sai bá»™ khoái Ä‘em thi hà i mang Ä‘i trả lại.
Cho ngÆ°á»i Ä‘i gá»i Tống Vân Nhi tá»›i, rồi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cùng nà ng và VÆ°Æ¡ng Dịch tá»›i Miêu gia.
Quản gia đón Ä‘oà n ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tá»›i sảnh bên, lúc nà y trong viện đã treo đầy vải trắng, trong sân trÆ°á»›c đã đầy những câu đối phúng Ä‘iếu. Miêu gia là đại há»™, mặc dù con thÆ¡ chết yểu, dá»±a theo lý thì không cần phải Ä‘Æ°a tang, chỉ có Ä‘iá»u Miêu gia tuy lấy dược tà i là m sinh ý, nhÆ°ng hà nh thiện tÃch đức, cứu ngÆ°á»i vô số, cho nên không chỉ thân thÃch bằng hữu, ngay cả láng giá»ng cÅ©ng lÅ© lượt tá»›i Ä‘iếu tang.
Ra tiếp khách là tam phu nhân, lúc nà y cÅ©ng đã má»™t thân áo trắng. Hà nh lá»… xong, liá»n nói:
- Theo phân phó của lão gia, hôm nay chúng tôi sẽ hạ táng hai tiểu thiếu gia, để sá»›m nháºp thổ vi an. Lão gia và đại phu nhân giá» Ä‘ang ở trong tiá»n sảnh tiếp đãi khách tá»›i phúng Ä‘iếu, không thể tá»± thân tá»›i cám Æ¡n sÆ° gia, có Ä‘iá»u thất lá»… còn mong DÆ°Æ¡ng sÆ° gia thứ lá»—i.
Vị tam phu nhân nà y sao mà gặp cÅ©ng chà o, Ä‘i cÅ©ng chà o, nói hay ba câu thì thế nà o cÅ©ng hết cám Æ¡n rồi lại xin lá»—i, tháºt là … trong lòng tuy than phiá»n nhÆ° thế, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn khách khà nói:
- Tam phu nhân khách khà quá rồi, má»i ngÆ°á»i báºn rồi không trách chúng tôi tá»›i quấy rầy là đã tốt rồi. Mong quý gia kiá»m nén bi thÆ°Æ¡ng.
Tam phu nhân nhún mình thi lá»… nói lá»i tạ Æ¡n, lúc nà y má»™t gia định vá»™i vã chạy tá»›i báo:
- Tam phu nhân, đại phu nhân gá»i ngÆ°á»i tá»›i, nói là tiểu thÆ° và cô gia đã trở vá».
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy tam phu nhân có vẻ rất báºn bịu, liá»n đứng dáºy cáo từ. Tam phu nhân đúng là rất báºn, nhÆ°ng vẫn chu đáo tiá»…n há» ra táºn cá»a, sau đó lại vá»™i và ng Ä‘i lo công chuyện.
Nhóm ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ra tá»›i cá»a ngõ Miêu gia, nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i bá»™ dạng nha hoà n Ä‘ang cùng vá»›i má»™t đứa bé chừng mÆ°á»i tuổi lôi kéo gì đó. DÆ°Æ¡ng Thiên Sá» nháºn ra đứa bén đó chÃnh là tiểu nhÆ° tá» của nhị phu nhân, ngà y hôm đó bị Miêu Triết sai tam phu nhân bế Ä‘i.
Nha hoà n đang khốn khổ cầu xin đứa bé:
- Äại thiếu gia, nô tỳ cầu xin ngÆ°á»i. NgÆ°á»i hãy Ä‘i cùng nô tỳ Ä‘i, nếu để lão gia nhìn thấy, hai chúng ta Ä‘á»u sã bị đánh đòn đấy.
Dương Thiên Sở đi tới bên đứa bé, nói:
- Äây chẳng phải Miêu gia đại thiếu gia sao? Sao hôm nay lại muốn là m ngá»±a thế nà y? Dây thừng cÅ©ng chẳng cần mà đã ngoan ngoãn ôm lấy cây cá»™t rồi.
Äứa bé Ä‘Æ°a mắt nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»™t lượt, há»i:
- Ngươi là ai?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mỉm cÆ°á»i:
- Ta đã gặp đệ, nhưng tiểu đệ chắc không nhớ nổi ta rồi. Ta là bằng hữu của cha đệ đấy.
Äứa bé nghe DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói thế nhÆ°ng chẳng há» nể mặt, hừm má»™t tiếng:
- Bằng hữu của cha ta quá nhiá»u, tất nhiên là ta không nhá»› nồi rồi. Nếu chẳng phải nể ngÆ°Æ¡i là trưởng bối, ta đã không khách khà rồi. ÄÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i ngÆ°Æ¡i Ä‘i, Ä‘Æ°á»ng ta ta Ä‘i, đừng lo chuyện bao đồng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vốn rất thÃch những đứa bé lanh lợi lại mồm mép, giống nhÆ° Tống Vân Nhi hay là nhị muá»™i Lục Nhi của hắn váºy. Vì thế hứng thủ há»i:
- Vì sao lại không khách khà với ta?
Äứa bé nghiêm mặt đáp:
- Ta rõ rà ng là ngÆ°á»i, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i lại chế nhạo ta, nói ta là ngá»±a. Ta biết là ta ôm cây cá»™t trói ngá»±a, nhÆ°ng khi con ngÆ°á»i cần sá»± trợ giúp, thì bất kể thứ gì cÅ©ng có thể dùng được. Không phải vì ta ôm nó mà ngÆ°Æ¡i nói ta là ngá»±a được, bình thÆ°á»ng ta vẫn cùng bạn bè chÆ¡i trồn tìm, ta hay trèo lên cáºy. Váºy chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i nói ta là con chim sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i ha hả, gáºt đầu khen ngợi, nói:
- Nói rất có lý, váºy để ta xin lá»—i đệ là được. Váºy đệ có thể nói cho ta biết, đệ ôm cá»™t gá»— là m gì không?
Äứa bé bÆ°á»›ng bỉnh nói:
- Vì sao ta phải nói cho ngươi chứ?
Nha hoà n ở bên hôm đó cÅ©ng ra sân xếp hà ng, tất nhiên nháºn ra DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, dù biết hẳn chẳng phải bằng hữu của Miêu Triết gì cả, nhÆ°ng tá»›i lúc nà y chỉ có cách tá»›i cầu xin hắn:
- Tống gia, thiếu gia nhà chúng tôi không chịu tá»›i trÆ°á»ng. Mong ngà i nói giúp cho má»™t lá»i, nếu không lát nữa đến muá»™n, tiên sinh sẽ giáºn, nếu tiên sinh báo vá» nhà , cả nô tỳ và thiếu gia sẽ bị phạt mất.
Dương Thiên Sở còn chưa kịp nói, đứa bé đã lên tiếng:
- Ta má»—i ngà y Ä‘á»u ngồi xe ngá»±a Ä‘i há»c, vì sao hôm nay không cho ta ngồi xe? Khi ta Ä‘i tam nÆ°Æ¡ng đã nói là cho ta ngồi xe rồi, Ä‘á»u là đám hạ nhân các ngÆ°Æ¡i giở trò, trÆ°á»›c mặt chủ tá» thì coi ta là thiếu gia, giá» thì nÆ°Æ¡ng thân ta không quản được các ngÆ°Æ¡i nữa rồi, các ngÆ°Æ¡i liá»n không coi ta là thiếu gia nữa. Ta không Ä‘i há»c, ngÆ°Æ¡i có bản lÄ©nh thì cứ nói vá»›i cha ta, để cha ta đánh chết ta là xong.
Nha hoà n nghe thế, gấp đến độ chạy cả nước mắt:
- Äại thiếu gia, ngÆ°á»i không muốn Ä‘i Ä‘á»c sách thì thôi, sao lại Ä‘em chuyện đẩy lên ngÆ°á»i hạ nhân chúng tôi chứ. NgÆ°á»i khác không nói, nhÆ°ng nô tá»· má»™t má»±c theo ngÆ°á»i, sao thiếu gia cÅ©ng oan ức cho nô tỳ nhÆ° thế?
Äứa bé nhÆ° cÅ©ng biết mình đã nặng lá»i, vì thế tay ôm cá»™t cÅ©ng buông ra, đứng tại chá»— không nói.
Nha hoà n kia lấy trong ngÆ°á»i ra má»™t cái gói nhá», lấy ra má»™t cái bánh nhá», nói:
- Äại thiếu gia, nô tỳ còn mang theo món ăn ngÆ°á»i thÃch nhất đây nà y, chúng ta vừa Ä‘i vừa ăn nhé!
Äứa bé nhìn chiếc bánh trong tay nha hoà n, chẳng biết thế nà o mà nÆ°á»›c mắt tức thì rÆ¡i xuống, hu hu báºt khóc.
|
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
07-06-2010, 02:41 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 150: Gặp lại Trang Tu
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Nha hoà n tay chân luống cuống, không biết mình đã là m sai Ä‘iá»u gì.
Äứa bé thÆ°Æ¡ng tâm nói:
- Mẹ cÅ©ng rất thÃch ăn bánh hoa mai, nhÆ°ng giá» mẹ không được ăn nữa rồi. Cha giáºn mẹ Ä‘em nhốt lại, giỠđến ta cÅ©ng không được Ä‘i thăm mẹ nữa.
Nha hoà n vừa nghe cÅ©ng khÆ¡i dáºy thÆ°Æ¡ng tâm, hai ngÆ°á»i má»™t đứng má»™t ngồi cứ thế mà khóc.
Không biết có phải bản năng là m mẹ của nữ nhân thôi thúc không, Tống Vân Nhi ngồi xuống, là m bộ mặt dịu dà ng dỗ dà nh đứa bé:
- Nếu đệ ngoan ngoan tá»›i tÆ° thục Ä‘á»c sách, cha đệ có thể sẽ cao hứng lên cho đệ thăm mẹ thì sao? NhÆ°ng nếu đệ cứ còn ở đây mà khóc, để ngÆ°á»i trong nhà nhìn thấy thì không tốt đâu, đệ nói xem có đúng không?
Äứa bé vừa thấy má»™t vị tá»· tá»· mặt mà y hòa thiện ngồi xuống nói chuyện vá»›i mình, nói lại rất có đạo lý, vị váºy gáºt đầu lau nÆ°á»›c mắt nói:
- Tá»· tá»· là ai váºy?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mỉm cÆ°á»i nói:
- Äệ gá»i tá»· ấy là Vân Nhi tá»· tá»· là được rồi, chúng ta có xe ngá»±a, chúng ta Ä‘Æ°a đệ tá»›i tÆ° thục Ä‘á»c sách được không?
Nà o ngỠđứa bé vẫn cứng cá»i nói:
- Vô công bất thủ lá»™c, ta không thể ngồi xe của má»i ngÆ°á»i.
VÆ°Æ¡ng Dịch ở bên cạnh báºt cÆ°á»i:
- Ha Ha ha, mới có chút tuổi đầu mà nói năng cũng ra dáng lắm.
Äứa bé nhếch môi, ngá»a đầu lên nói:
- Có chà không ở tuổi tác.
Má»i ngÆ°á»i thấy đứa bé lanh lợi đáng yêu nhÆ°u váºy cà ng thêm yêu thÃch, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nắm tay nó dắt đứng lên:
- Hay cho câu có chà không ở tuổi tác, váºy vì câu nà y, chúng ta đã nên Ä‘Æ°a đệ Ä‘i Ä‘á»c sách, coi nhÆ° vì má»™t vị hiá»n nhân tÆ°Æ¡ng lai cho đất nÆ°á»›c. Äi thôi nà o, còn không Ä‘i sẽ bị đánh Ä‘Ãt mất.
Äứa bé được DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khen, ngoan ngoãn Ä‘i theo, giá»ng Ä‘iệu đã trở nên thân thiết hÆ¡n nhiá»u:
- Hay là để lần sau đệ má»i má»i ngÆ°á»i ăn bánh nhé, hôm nay đúng là không đủ rồi, hÆ¡n nữa đây lại còn là bữa sáng của đệ. Lần sau, đệ má»i má»i ngÆ°á»i tá»›i nhà ăn má»™t bữa tháºt no. Mẹ đệ là m bánh hoa mai ngon lắm đấy.
Căn cứ và o lá»i nói của đứa bé, xe ngá»±a Ä‘di tá»›i trÆ°á»›c cá»a má»™t ngôi nhà có Ä‘á» biá»n “thu nghiệp tÆ° thụcâ€. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở theo thói quen quan sát má»™t lượt, thấy nÆ¡i nà y không lá»›n lắm, biển lại còn rất má»›i, hẳn là chÆ°a mở không được bao lâu. Má»™t nhà già u nhÆ° Miêu gia sao lại Ä‘Æ°a con tá»›i trÆ°á»ng thế nà y nhỉ, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘ang nghÄ© thì nghe Tống Vân Nhi há»i:
- Äệ đệ nà y, sao không xuống xe? Äây chẳng phải là trÆ°á»ng của đệ sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quay sang thấy đứa bé có vẻ rụt rẻ co lại má»™t góc nhìn ngôi trÆ°á»ng, mà không dám xuống, cÅ©ng tá» vẻ thắc mắc nhìn nó đợi trả lá»i.
Nha hoà n nhanh nhẹn trả lá»i thay:
- Thiếu gia đến muộn rồi, sợ tiên sinh phạt nên không dám xuống.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không lấy là m lạ, đứa bé nà o cÅ©ng thế cả, tuy ngang ngạnh nhÆ°ng có chút sợ lão sÆ°. Vì váºy nói:
- Váºy để ta Ä‘Æ°a đệ và o nhé, có được không? Ta sẽ nói vá»›i tiên sinh, có lẽ tiên sinh nể mặt ta mà không phạt đệ nữa?
- Tháºt không?
Äứa bé tức thì sáng mắt lên, nhÆ°ng tức khắc lại ảm đạm, nói:
- Tiên sinh của đệ nghiêm lắm, huynh có quen tiên sinh không? Äến cha đệ còn phải khách khà vá»›i ngÆ°á»i nữa cÆ¡ mà .
Tống Vân Nhi láu lỉnh nói:
- Äệ yên tâm nha, trong thà nh Hà ng Châu có thể nói huynh ấy là ngÆ°á»i đáng sợ nhất rồi, không lo tiên sinh trách mắng đâu.
Äứa bé bán tÃn bán nghi, nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»™t lượt, há»i:
- Huynh không giống quan gia, là m sao tiên sinh phải sợ? Chẳng lẽ huynh là thổ phỉ giang hồ.
Tống Vân Nhi nghe váºy phì cÆ°á»i:
- Huynh ấy còn đáng sợ hơn cả thổ phỉ nữa cơ!
- Còn đáng sợ hơn thổ phỉ, chẳng lẽ là ..
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khẽ gõ đầu Tống Vân Nhi, cô nà ng nà y quên mất việc chÃnh rồi, để “hai đứa bé†nà y tếu táo thì không biết muá»™n đến lúc nà o.
Hắn biết ý Tống Vân Nhi, nhÆ°ng thầm nghÄ© chẳng cần phải lá»™ rõ thân pháºn, mình đối phó vá»›i mấy lão phu tá» cổ hủ vẫn còn có cách, vì thế vá»— ngá»±c bồm bá»™p nói:
- Nếu ta nói rồi mà đệ vẫn bị phạt, thì ta sẽ là m ngá»±a cho đệ cưỡi ba vòng. Äệ thấy sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhó khi mình còn bé rất thÃch ngồi trên lÆ°ng cha chÆ¡i cưỡi ngá»±a, Ä‘Æ°a ra Ä‘á» nghị nhÆ° váºy hẳn là đứa bé khiến ngÆ°á»i ta yêu thÃch nà y sẽ không cá»± tuyệt.
Quả nhiên đứa bé đó vui vẻ gáºt đầu ngay:
- Äược! Äược! NhÆ° váºy đệ tin huynh. NhÆ°ng mà huynh má»›i lần Ä‘Ã u tiên quen đệ, đã chịu vì đệ mà là m những việc nà y, váºy muốn đệ tạ Æ¡n huynh thế nà o đây?
Tống Vân Nhi vừa định nói gì, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã nhanh tay chặn cô nà ng lại, cÆ°á»i nói:
- Äệ tháºt rầy rà ! Ta không cần đệ tạ Æ¡n gì cả, ta thÃch đệ nên là m thế không được sao? Äệ còn nói nữa sợ là trÆ°á»ng tan há»c bây giá».
Äứa bé cÅ©ng hiểu lý, nói:
- Váºy thì câu cuối cùng, có Æ¡n vẫn phải tạ, Miêu Hiển đệ không thÃch nợ nhân tình của ngÆ°á»i khác. Còn vá» tạ Æ¡n thế nà o, cứ đợi đệ qua được cá»a của tiên sinh trÆ°á»›c hãy nói, ta Ä‘i thôi !
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn đứa bé thÃch là m ra vẻ ngÆ°á»i lá»›n trÆ°á»›c mắt, thầm nhủ, mẹ nó tâm địa Ä‘á»™c ác, không ngá» lại dạy ra được đứa con ngoan ngoãn thông tình đạt lý nhÆ° váºy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở để Tống Vân Nhi và nha hoà n ở lại xe đợi, rồi Ä‘i theo sau Miêu Hiển, tá»›i trÆ°á»ng tÆ° thục, bên trong sân quả nhiên là vắng ngắt. Miêu Hiển ngó má»™t cái rụt cổ lại, quay đầu nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chỉ và o cá»a phòng, ý bảo hắn tá»›i gõ cá»a.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i tá»›i, cầm chiếc vòng Ä‘áºp mấy lượt.
Không lâu sau, cá»a két má»™t tiếng mở ra, tiếng Ä‘á»c sách ê a bên trong phòng cÅ©ng dừng lại. Má»™t thÆ° sinh trẻ tuổi Æ°á»›c chừng chỉ hÆ¡n hắn má»™t hai tuổi là cùng, tay cầm quyá»n sách, đứng ở cá»a.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngạc nhiên vô cùng, không phải là vì đó không phải là má»™t vị lão phu tá» râu tóc bạc phÆ¡, da mặt nhăn nheo, mà là còn trông rất tuấn tú. Còn bởi vì đó là ngÆ°á»i hắn quen biết.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn nhá»› nhÆ° in ngà y y Ä‘iá»m đạm ung dung đứng trên công Ä‘Æ°á»ng, khảng khái trượng nghÄ©a vì má»™t ngÆ°á»i là m công nghèo chống lại má»™t tên đại ca giang hồ và má»™t vị thÆ°Æ¡ng nhân già u có. Là ngÆ°á»i danh mãn Hà ng Châu, là thần tượng của toà n bá»™ nữ nhân trong nhà hắn. Là Trang tú tà i, Trang trạng sÆ°, Trang thuyết thÆ°.. giá» lại là Trang láo sÆ°. Trang Tu, Trang Bất Phà m.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhất thá»i không phản ứng lại, liá»n ngẩn ra tại chá»—.
Miêu Hiển thấy ngÆ°á»i nháºn che mÆ°a chắn gió cho mình đã ngây ra tại chá»—, thầm nghÄ© thôi song rồi, vì váºy ngoan ngoãn Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Trang Tu, cúi đầu là nhà nói:
- Tiên sinh, con…
Trang Tu vừa thấy ngÆ°á»i gõ cá»a lại là DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, hắn cÅ©ng là danh nhân nổi tiếng Hà ng Châu, nên cÅ©ng biết thân pháºn tháºt sá»± của hắn hiện giá», nhất thá»i cÅ©ng ngẩn ra. Tá»›i táºn khi nghe Miêu Hiển lên tiếng má»›i giáºt mình tỉnh lại, vá»™i chắp tay là m lá»… thì DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã nhanh hÆ¡n má»™t bÆ°á»›c, khéo dỡ lấy nói:
- Tiên sinh, tại hạ là Tống Kiệt, hôm nay Miêu gia gặp chút truyện nên tại hạ Ä‘Æ°a Miêu Hiển, tháºt sá»± không phải là lá»—i của đệ ấy. Không biết Trang tiên sinh có thể quá bá»™ ra đây cho tại hạ nói đôi lá»i giải thÃch.
Trang Tu thông minh nhÆ°á»ng nà o, vừa nghe DÆ°Æ¡ng Thiên Sở dùng tá»›i tên giả là biết y có Ä‘iá»u muốn dấu rồi, vì thế cÅ©ng rất phối hợp khẽ gáºt đầu. Quay sang Miêu Hiển nghiêm giá»ng nói:
- Con đã tới muộn, còn không mau và o trong lớp đi.
Miêu Hiển không dám nhìn Dương Thiên Sở thêm cái nà o, lủi thủi đi và o trong.
Trang Tu cẩn tháºn đóng cá»a lại, Ä‘i theo DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tá»›i góc khuất, liá»n chắp tay thi lá»…:
- Tiểu nhân Trang Tu, tham kiến đỠđốc đại nhân.
Dương Thiên Sở xua tay:
- Trang tiên sinh bất tất Ä‘a lá»…, tại hạ hiện giá» là Tống Kiệt, sÆ° gia của nha môn, còn mau sÆ° gia giữ kÃn dùm cho.
Trang Tu không biết nghĩ tới chuyện gì, sắc mặt hơi biến đổi:
- Äại nhân thÆ°á»ng phục vi hà nh, chẳng lẽ Miêu gia… A, Trang Tu thất lá»… rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hiểu thái Ä‘á»™ của y, ban đầu Trang Tu biến sắc là nghÄ© hắn thay đổi thân pháºn lại Ä‘i cùng Miêu Hiển, hẳn Miêu gia liên quan đại tá»™i mÆ°u nghịch gì đó má»›i kinh Ä‘á»™ng tá»›i đỠđốc Cẩm Y vệ tá»± thân xuất mã, sau đó vá»™i và ng bồi tá»™i là vì việc Cẩm Y vệ mà y dãm há»i tá»›i Æ°.Thầm nghÄ©, là m cái chức đỠđốc Cẩm Y vệ nà y đúng là chẳng vinh quang chút nà o, hắn chá»n thân pháºn nà y Ä‘i phá án là chÃnh xác, nếu không vừa và o Miêu gia có khi quá ná»a số ngÆ°á»i chết ngất vì sợ, ná»a còn lại không biệt xảy ra chuyện gì đã phải vá»™i Ä‘áºp đầu xÆ°ng “tiểu nhan có tá»™i! Tiểu nhân có tá»™i rồi!â€. Liá»n vá»™i giải thÃch:
- Trang tiên sinh đừng lo, chỉ là việc nha môn, tại hạ thay đổi thân pháºn chỉ để dá»… là m việc mà thôi.
Trang Tu không dám há»i thêm gì, chỉ chắp tay vâng dạ.
Dương Thiên Sở nhìn Trang Tu nói:
- Trang tiên sinh tháºt là m tại hạ ngạc nhiên! Lần đầu nghe thấy tên tiên sinh lúc đó tiên sinh là ngÆ°á»i thuyết thÆ°, khi gặp lần đầu tiên sinh lại là vị trạng sÆ°, lần nà y tiên sinh lại trở thà nh má»™t vị lão sÆ° rồi. Quả đúng nhÆ° ngÆ°á»i ta nói, tiên sinh hay là m ra những việc kỳ tÃch, không hổ danh Bất Phà m.
Trang Tu lộ vẻ xấu hổ:
- ÄỠđốc đại nhân quá khen, Trang Tu xấu hổ không dám nháºn, Ä‘a thÆ° tắc loạn mục, Trang Tu là m việc gì cÅ©ng không được chuyên tâm, không thà nh kết quả gì. Chỉ có chút tá»± hà o là mình đã Ä‘i nhiá»u nÆ¡i, nghe nhiá»u thấy nhiá»u, muốn truyá»n lại chút kiến thức đó đám trẻ nên má»›i láºp trÆ°á»ng nhá» nà y thôi, còn may mà được má»i ngÆ°á»i ủng há»™ nên cÅ©ng đủ kiếm sống.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghe y nói thế má»›i nhá»› ra là y Ä‘ang dạy há»c, liá»n quay lại chuyện chÃnh:
- Tiên sinh còn phải dạy há»c váºy tại hạ xin nói ngắn gá»i váºy, là vì trong nhà Miêu Triết lão gia xảy ra chuyện, cÅ©ng chÃnh là nhà của đứa bé nà y. Vì tang sá»± nên má»›i đến trá»… má»™t chút, mong tiên sinh vì chuyện nà y mà lượng thứ cho đệ ấy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không muốn lấy thân pháºn của mình ra ép y, mà lấy lý để nói.
Không ngá» nghe tá»›i Miêu gia xảy ra chuyện, Trang Tu khẩn trÆ°Æ¡ng hẳn lên, gần nhÆ° quên cả thân pháºn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở:
- Ngà i nói sao cÆ¡? Miêu gia có ngÆ°á»i chết Æ°? Là ai chết?
Chuyện nà y không có gì phải dấu, Dương Thiên Sở đáp:
- Là hai đứa bé của Tứ phu nhân Miêu gia bị chết, tại hạ cũng vì việc nà y mà tới đó.
Trang Tu nghe thế tức thì lảo đảo lùi lại sau một bước.
|
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695, a39000, Cô Lang, dakbla, gaubongsd, haithiencusi, hieproto, huythanh62, quachtrinh, thic doc sach, trutien010
|
07-06-2010, 02:43 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
ChÆ°Æ¡ng 151: Vô Ä‘á»
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy thế, nhanh chân bÆ°á»›c tá»›i đỡ lấy vai Trang Tu để y ổn định lại thân hình, thầm nghÄ©, có cần phải phản ứng kịch liệt nhÆ° váºy không? ThÆ° sinh đúng là thÆ° sinh mà , dù có vân du tứ hải, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ có ngắm trăng bình thÆ¡, cả ngà y múa bút viết lách, chỉ nhìn thấy gió mát trăng thanh, lúc nà o cÅ©ng sống trong mÆ¡ má»™ng chẳng hiểu được thế gian tà n khốc.
Trang Tu cũng cảm thấy mình đã thất thố, vội chắp tay cảm tạ Dương Thiên Sở, rồi thở dà i nói:
- Trang Tu và Miêu gia cÅ©ng có chút qua lại, cách đây không lâu tá»›i Miêu gia gặp qua hai vị tiểu công tá»! Than ôi! Váºy mà …
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng buông má»™t tiếng thở dà i, đây chẳng phải là chuyện hắn muốn nhắc tá»›i, vì váºy liá»n nói:
- Tại hạ là m cháºm trá»… thá»i gian của tiên sinh mất rồi. Còn việc của Miêu Hiển.
Trang Tu sắc mặt hÆ¡i tái Ä‘i, nhÆ°ng vẫn gượng cÆ°á»i nhẹ:
- Äại nhân yên tâm, Trang Tu sao lại là m khá» trẻ nhá» chứ! HÆ¡n nữa trong nhà lại còn xảy ra chuyện nhÆ° váºy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n tạ Æ¡n cáo từ ra vá».
Trang Tu thì vẫn đứng lặng đó hồi lầu, không biết suy nghÄ© Ä‘iá»u gì.
Miêu gia đang có tang, lúc nà y không tiện đến quấy rầy hỠnữa, xem chừng hắn sẽ có được và i ngà y an nhà n nữa rồi đây.
ÄÆ°a Tống Vân Nhi vá» nhà môn, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở theo cá»a sau DÆ°Æ¡ng phủ tá»›i háºu hoa viên, tá»›i háºu thÆ° phòng đó là gian phòng trúc ngà y ấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gặp Từ Vị, và cÅ©ng là nÆ¡i hắn trốn tá»›i đây uống rÆ°Æ¡u. Hôm nay lạnh trá»i, nếu có thêm bát canh cá nóng đúng không gì tuyệt vá»i hÆ¡n, nếu để đến tối thì không ổn, vì Hạ Phượng Nghi rất ghét hÆ¡i rượu, nên táºn dụng thá»i cÆ¡ nà y là tốt nhất.
Bà máºt sai ngÆ°á»i gá»i Phi Yến đến, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở trốn trong căn nhà trúc đánh chén má»™t bữa đã Ä‘á»i.
…
Phi Yến thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhịp thở Ä‘á»u đặn, dÆ°á»ng nhÆ° đã ngủ say, khe khẽ ôn nhu rút cánh tay nhá» má»m mại từ dÆ°á»›i đầu hắn ra, cẩn tháºn kéo chăn đắp lên ngá»±c hắn, sau đó nhẹ nhà ng xuống giÆ°á»ng, nhón mÅ©i chân rón rén Ä‘i ra ngoà i.
Nà ng vừa có cá» Ä‘á»™ng, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã choà ng tỉnh ngay, hắn đã có hÆ¡n má»™t tháng luyện táºp bà pháp song tu của Thiên SÆ° đạo, kết hợp phÆ°Æ¡ng pháp luyện công của Tống Vân Nhi, hiện giá» tuy thân thể chÆ°a có gì biến đổi rõ rệt nhÆ°ng các giác quan linh mẫn hÆ¡n rất nhiá»u. Tuy nhiên đó cÅ©ng chẳng phải Ä‘iá»u hay ho gì, bởi những lúc thế nà y chẳng hạn, muốn ngủ cÅ©ng không được yên.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở he hé mở mắt, qua khe hở nhìn theo Phi Yến. Chỉ thấy Phi Yến Ä‘i rón rén Ä‘i qua gian phòng bên ngoà i má»›i khôi phục lại tÆ° thế bình thÆ°á»ng, nà ng Ä‘i vòng vòng trong phòng mấy lượt có vẻ Ä‘ang đấu tranh tá» tưởng gì đó, Ä‘á»™t nhiên dừng lại nhÆ° đã hạ được quyết tâm, sau đó lại lén lén lút lút Ä‘i trở lại cá»a phòng nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»™t cái.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nổi lòng hiếu kỳ, không biết cô vợ nhá» lắm chuyện của mình Ä‘ang tÃnh là m gì, vừa thấy nà ng quay đầu lại, vá»™i nhắm mắt giả vở ngủ.
Phi Yến thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngủ say rồi, liá»n yên tâm chạy ù ra bên ngoà i.
Nà ng vừa Ä‘i, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng báºt dáºy bám theo bén gót.
Phi Yến chạy tá»›i má»™t gốc cây bên dòng suối nhỠđằng sau căn nhà trúc, nà ng cẩn tháºn ngó xung quanh mấy lượt, không thấy có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì má»›i nhanh lẹ vén váy lên buá»™c và o eo, rồi sắn hai ống tay áo lên, hai tay bám chắc và o má»™t cà nh cây, rồi Ä‘u ngÆ°á»i lên khéo léo nhÆ° má»™t con khỉ. Chỉ thấy chiếc mông nhá» lắc lÆ° mấy lượt, nà ng đã ở trên cây rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giáºt mình, vốn còn sợ Phi Yến bị ngã, nhÆ°ng nhìn thấy Ä‘á»™ng tác của nà ng nhanh gá»n thuần thục nhÆ° váºy thì yên tâm. Nhá»› lại thì lần đầu tiên hắn và nà ng trèo cây là đi bắt ma trong ngôi chùa cổ, lần thứ hai là hái hoa bên vách đá, cả hai lần Ä‘á»u vì hoà n cảnh đặc biệt nên hắn không thấy được bản lÄ©nh nà y của nà ng.
Hiện giá» Phi Yến đã đứng vững và ng ở trên cà nh cây to, ngá»a mặt hÃt sâu má»™t hÆ¡i, bá»™ dạng rất vui vẻ giống nhÆ° đã lâu lắm rồi không được chÆ¡i trò nà y váºy.
Äây là má»™t cây Ä‘Ã o đã khá lâu năm rồi, cà nh cây phÃa dÆ°á»›i vì mùa đông đã bị chặt Ä‘i đón chồi non cho mùa xuân, còn lại Ä‘a phần là những chạc cây nhá»n hoắt, dÆ°á»›i tà ng cây thÆ°a thá»›t lá thấp thoáng mấy quả Ä‘Ã o xanh mÆ¡n mởn lông tÆ¡.
Thì ra là một cây đà o ra quả trái mùa.
Phi Yến nhón chân hái liá»n mấy quả, lấy từ trÆ°á»›c ngá»±c ra má»™t chiếc khăn tay gói lại, rồi nhét và o trong lòng nhanh nhẹn trèo xuống. Nà ng chạy tá»›i bên dòng xuống lấy mấy quả Ä‘Ã o nhá» ra cho xuống nÆ°á»›c rá»a sạch sẽ, cầm lấy má»™t quả cho lên miệng cắn “rá»™t†má»™t cái, cÅ©ng chẳng quan tâm quả Ä‘Ã o kia là chua hay là chát, ăn má»™t cách rất ngon là nh.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lặng lẽ từ chá»— nấp đứng dáºy, hết sá»±c nhẹ nhà ng Ä‘i tá»›i, nhÆ°ng hắn mặc áo dà y, Ä‘i lại không được linh hoạt lắm, không cẩn tháºn dẫm lên má»™t tảng đá rêu trÆ¡n, ngã “oạch†má»™t cái, là m Phi Yến Ä‘ang ngồi bên dòng suối thưởng thức quả xanh giáºt bắn mình, luống cuống đứng báºy dáºy là m nà ng cÅ©ng trượt chân dẫm ngay cả hai chân xuông suối.
Äợi nà ng vá»™i và ng chạy lên bá» quay đầu lại nhìn, đã thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đứng ở bên cạnh cÆ°á»i tủm tỉm rồi. Không khá»i xấu hổ đứng yên tại chá»—, đầu hÆ¡i rụt lại nhÆ° đứa bé đợi trách mắng, trong miệng còn lá»™ ra má»™t miếng Ä‘Ã o chÆ°a được nhai hết.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn thấy Phi Yến chéo váy buá»™c ở eo, má»™t đôi tú hoa hà i Æ°á»›t sÅ©ng, tay trái cầm khăn tay bá»c bảy tám quả Ä‘Ã o xanh, tay phải cầm quả Ä‘Ã o má»›i cắn má»™t ná»a, khuôn mặt Ä‘á» bừng cúi gằm xuống, cứ đứng ngây ra tại chá»—, không khá»i phì cÆ°á»i nói:
- Yến phu nhân của ta đang trưa lại trốn ra đây để là m chuyện xấu gì vây?
Phi Yến không đáp, chỉ cúi gằm mặt đứng nguyên ở đó.
Hiếm khi thấy được cô vợ nhá» tinh quái nà y của mình ngoan ngoãn nhÆ° váºy. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i hì hì Ä‘i tá»›i thay nà ng bá» váy áo xuống, vén lại mấy lá»n tóc trên đầu nà ng, ôn nhu nói:
- Ä‚n mặc đẹp nhÆ° thế nà y, có vẻ nhÆ° không thÃch hợp để leo cây lắm nhỉ?
Từ ngà y bị Liên Thà nh hiểu nhầm là nha hoà n, Phi Yến đã quyết tâm thay đổi bản thân, để trở thà nh một vị phu nhân đỠđốc thực sự.
Thế nhÆ°ng dù nói thế nà o nà ng vẫn chỉ là má»™t cô bé má»›i mÆ°á»i sáu tuổi đầu, chÃnh Ä‘á»™ tuổi ham chÆ¡i, mà tÃnh nà ng vốn hiếu Ä‘á»™ng. TrÆ°á»›c kia lấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở rồi nà ng vẫn có thói quen hết leo núi, lại ra sông hái rau hái cá» vá» là m thức ăn, lại Ä‘i chợ Ä‘i búa mua mua bán bán.
Khi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chÃnh thức lên là m đỠđốc Cẩm Y vệ, lại liên tiếp xảy ra chuyện, vì liên quan tá»›i vấn Ä‘á» an toà n, trừ má»™t lần theo hắn Ä‘i Tô Châu, nà ng rất Ãt khi được ra ngoà i nữa.
Hôm nay tá»›i háºu hoa viên, nÆ¡i nà y trừ căn nhà trúc thì tất cả Ä‘á»u nhÆ° cảnh thôn dã, Phi Yến nhÆ° được vá» vá»›i khung cảnh quen thuá»™c, nhất thá»i nổi hứng trèo lên cây hái quả chÆ¡i.
Äã là má»™t phụ nữ có chồng, lại còn là đưá»ng Ä‘Æ°á»ng phu nhân của đỠđốc, hà nh Ä‘á»™ng nà y quả tháºt không chấp nháºn được, vì thế Phi Yến không chỉ buồn bản thân không thể thay đổi nết xÆ°a mà nà ng còn lo DÆ°Æ¡ng Thiên Sở trách phạt nữa.
Nghe DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói váºy Phi Yến vá»™i và ng nuốt miếng Ä‘Ã o còn sót lại, ném quả Ä‘Ã o má»›i cắn má»™t ná»a Ä‘i. Xấu hổ vân vê góc áo, quẫn bách nói:
- Tướng công, xin lỗi… Phi Yến.. Phi Yến biết sai rồi…
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mỉm cÆ°á»i nói:
- Chỉ là trèo cây thôi mà , có gì mà phải xin lá»—i chứ? Ta đã nói rồi, nhà ta đâu có nhiá»u quy củ nhÆ° thế. Nà o, Ä‘i vá» thay già y thôi, để Æ°á»›t thế nà y dá»… cảm lạnh lắm.
Dương Thiên Sở nắm tay nà ng đi trở lại phòng, vừa đi vừa ôn nhu nói:
- Bảo bối, không phải lần trÆ°á»›c tÆ°á»›ng công đã nói rồi sao? Ta yêu là yêu cô bé tiểu nha hoà n lém lỉnh đáng yêu tên Phi Yến kia, nà ng cứ là chÃnh mình là được rồi, thÃch là m gì thì cứ là m nấy Ä‘i, phu nhân đỠđốc thì sao chứ? Nà ng không cần phải quan tâm tá»›i lá»i của ngÆ°á»i khác. Nà ng xem! TÆ°á»›ng công nà ng chẳng phải thế sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngồi xuống ghế trúc trÆ°á»›c nhà , thuáºn tay kéo má»™t cái, Phi Yên liá»n ngã ngồi lên đùi hắn. Phi Yến chỉ há»n Ä‘á»—i vùng vằng má»™t chút nhÆ°ng không há» phản đối.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ôm lấy eo nà ng, bà n tay không thà nh thá»±c kéo áo ngoà i nà ng nà ng, chèo nên bầu ngá»±c má»m mại đầy đặn của nà ng, cách lá»›p áo lót nhiệt tình nhà o nặn, ghé sát và o tai nà ng nói:
- Bảo bối, bánh bao của nà ng ngà y cà ng lớn nha, cả hai vị tỷ tỷ của nà ng cũng không sánh bằng được.
Phi Yến má»›i mÆ°á»i sáu tuổi, thân thể còn Ä‘ang trưởng thà nh, thế nhÆ°ng không biết có đúng vì hay ăn vụng nhÆ° DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói không, mà hai cái bánh bao của nà ng đã hết sức đầy đặn rồi, nụ hoa muốn nở trên bầu ngá»±c dán sát và o yếm lót má»ng đã hiện lên rõ rà ng.
Giữa ban ngà y ban mặt, lại là háºu hoa viên rất hay có nha hoà n, gia Ä‘inh qua lại bị tÆ°á»›ng cống lá»›n gan âu yếm nhÆ° váºy, là m Phi Yến mặt nóng bừng bừng, nà ng tóm lấy tay DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói:
- Tướng công, đừng mà ! GiỠđang ở bên ngoà i đó..
- Không phải nhÆ° váºy cà ng kÃch thÃch sao, lần trÆ°á»›c cÅ©ng thế mà .
Nói thì nói váºy thôi, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không Ä‘Ã nh lòng nhìn nà ng khó xá», liá»n hạ tay xuống, đụng ngay và o mấy quả Ä‘Ã o xanh gói trong khăn tay. Trong lòng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lóe lên má»™t ý nghÄ©, há»›n hở há»i ngay:
- Phi Yến, nà ng… nà ng là m sao lại đột nhiên muốn ăn quả xanh, có phải .. có phải là ..
Vừa nói tay lần xuống vuốt ve chiếc bụng nhỠcủa nà ng, Phi Yến đỠmặt đẩy tay hắn ra, nói:
- Còn chÆ°a có, Phi Yến từ nhỠđã thÃch ăn Ä‘Ã o xanh rồi, hôm nay bất ngá» lại nhìn thấy cây Ä‘Ã o đó có quả, nên má»›i trèo lên hái.
Nói rồi nà ng quay mặt lại đối diện với Dương Thiên Sở, rụt rè nói:
- Tướng công, có phải Phi Yến quá kém rồi không?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở báºt cÆ°á»i:
- Sao thế được chứ, hi hi, nà ng còn Ãt tuổi mà lo gì. Thá»i gian còn dà i chúng ta cùng nhau ná»— lá»±c nhiá»u hÆ¡n là được. Mà cho dù chÆ°a có kết quả, cÅ©ng không phải là lá»—i của nà ng.
Phi Yến không hiểu:
- Sinh hà i tá» chẳng phải là thiên chức của nữ nhân sao? Nếu nhÆ° không sinh được, không phải tá»™i của nữ nhân thì tá»™i của ông trá»i sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghÄ© má»™t lúc cÅ©ng biết giải thÃch ra là m sao, vá»›i kiến thức ngÆ°á»i thá»i đại nà y hắn nói thế nà o nà ng cÅ©ng khó mà hiểu nổi, liá»n thôi không nói nữa. Nhìn đôi mắt to mở tròn Ä‘ang nhìn hắn không chá»›p tá» vẻ chỠđợi. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không kìm được, hôn chụt lên má nà ng má»™t cái, cÆ°á»i nói:
- Nà ng hầu hạ ta nhiá»u rồi, hôm nay để tÆ°á»›ng công hầu hạ nà ng thay hà i nà o.
Nói rồi không đợi Phi Yến có ý kiến, liá»n thay nà ng cá»i hà i tất, lá»™ ra bà n chân nhá» trắng mịn nõn nà .
Chân của nữ nhân thá»±c không phải có thể tùy tiện để ngÆ°á»i khác nhìn thấy, cho dù đó là tÆ°á»›ng công của mình, giữa ban ngà y lại ở bên ngoà i, việc nà y vá»›i quan niệm thá»i đó mà nói cÅ©ng chẳng khác gì Ä‘ang ở trần, Phi Yến thẹn vô cùng, vừa định rụt chân lại nhÆ°ng nhá»› tá»›i vẻ mặt thất vá»ng vừa rồi của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khi biết không phải nà ng có mang, liá»n cố gắng ức chế bản thân để cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tùy ý.
Dương Thiên Sở vừa thay già y cho nà ng vừa nói:
- Bảo bối, có phải bị nhốt ở nhà nhiá»u buồn quá rồi không?
Phi Yến xoa xoa chiếc bụng nhá», lúc nà y ngay cả ăn Ä‘Ã o cÅ©ng thấy không còn hứng thú nữa, chu miệng nói:
- Còn không phải sao, cả ngà y nếu không nấu ăn cho chà ng thì chẳng còn việc gì để là m nữa. Nếu nhÆ° ngÆ°á»i ta có mang thì tốt rồi, Ãt nhất còn có việc để lo.
Sao quanh Ä‘i quẩn lại rồi lại chuyện nà y rồi, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n nói lảng Ä‘i:
- À phải rồi, lần trÆ°á»›c ta bảo Nguyệt Thiá»n mang Ãt giống khoai sang đây, Nguyệt Thiá»n có mang sang cho nà ng không?
Phi Yến là u bà u:
- NgÆ°á»i ta ăn còn không đủ lấy đâu ra mà cho chà ng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vốn chỉ há»i cho có, mà Phi Yến lại nói rất nhá» nên không để ý lắm:
- Nà ng nói gì?
- À, Nguyệt Thiá»n nói vá» nhà thì ngÆ°á»i nhà đã phá hết rồi, nên không còn nữa.
Dương Thiên Sở “ồ†một tiếng, tỠvẻ tiếc nuối.
Phi Yến tò mò há»i:
- TÆ°á»›ng công, giỠđã là mùa đông rồi, còn trồng trá»t được gì nữa? Nếu chà ng thÃch để hết năm, qua xuân rồi hẵng hay.
Dương Thiên Sở lắc đầu:
- Nà ng không biết chứ, thứ nà y chỉ cần có đất để cắm xuống thì bất kể xuân, hạ, thu, đông Ä‘á»u có thể sinh trưởng được. HÆ¡n nữa còn sống rất tốt, bất kể là đất cát, sÆ°á»n núi, bá» bụi Ä‘á»u có thể trồng được, nói chung là thứ nà y bất kể thá»i tiết khà háºu bất kể đất Ä‘ai thế nà o Ä‘á»u sống được, lại Ãt sâu bệnh. Nông dân chỉ cần chăm sóc cho tốt, thì so vá»›i lúa gạo hiện giá» của chúng ta sản lượng không chỉ tăng gấp đôi, mà có khi gấp ba gấp bốn lần không chừng.
Phi Yến mắt cà ng tròn hơn:
- Có thứ giống cây thần kỳ nhÆ° váºy Æ°? Váºy sao nhà Nguyệt Thiá»n cÅ©ng trồng mà lại không biết?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhá»› lại lá»i Nguyệt Thiá»n nói lần trược, ngẫm nghÄ© rồi trả lá»i:
- Có lẽ là Nguyệt Thiá»n còn chÆ°a trồng đúng cách, cÅ©ng có lẽ nhà cô ấy quá nhá», trông Ãt mà không chú ý nên không thấy được chá»— tốt của nó. Thứ nà y còn Ä‘iểm tốt nữa là thá»i gian thu hoạch lại rất ngắn, nên những nÆ¡i vừa qua nạn đói nên trồng thứ nà y tác dụng tốt hÆ¡n nhiá»u lúa gạo.
Nhà Phi Yến vốn ở biên giá»›i phÆ°Æ¡ng bắc, năm đó mùa đông khắc nghiệt, ngÆ°á»i Mông Cổ à o à o nam hạ, cÆ°á»›p bóc lÆ°Æ¡ng thá»±c. Má»—i lần quân mông cổ rút Ä‘i là ngÆ°á»i dân Ä‘iêu đứng vì nạn đói, lÆ°Æ¡ng thá»±c triá»u đình cứu trợ không đủ cho há» cầm cá»± tá»›i vụ mùa năm sau, cha mẹ nà ng cÅ©ng vì thế mà bị chết. Phi Yến theo má»™t ngÆ°á»i há» hà ng xuống phÃa nam tránh nạn, không ngá» vừa tá»›i kinh thà nh thì ngÆ°á»i đó mắc bệnh qua Ä‘á»i, Phi Yến may mắn gặp được Hạ phu nhân mua vá», rồi sau đó trở thà nh nha hoà n của Hạ Phượng Nghi.
Nếu thứ khoai lang, khoai tây gì đó nà y có hiệu quả đúng nhÆ° DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói, thì chẳng phải từ nà y sẽ có biết bao nhiêu ngÆ°á»i không còn bị chết đói nữa hay sao.
Phi Yến kÃch Ä‘á»™ng há»i lại:
- Chà ng chắc chứ?
Dương Thiên Sở vỗ ngực bồm bộp:
- Ta có thể lấy mạng ra đảm bảo với nà ng đó.
Phi Yến ngoà i chuyện chăm sóc Dương Thiên Sở ra thì nà ng chẳng quan tâm việc gì nữa, nhưng chuyện nà y khác hẳn:
- TÆ°á»›ng công, nếu thế chúng ta mau Ä‘i tìm thứ giống lÆ°Æ¡ng thá»±c nà y Ä‘i, nếu Nguyệt Thiá»n có thì hẳn trong thà nh cÅ©ng có không Ãt ngÆ°á»i biết đến nó. Chỉ cần chúng ta trồng thá» thà nh công, rồi tiến cá» cho triá»u đình để phổ biến nó tá»›i phÆ°Æ¡ng bắc, nhất định sẽ cứu sống được không biết bao nhiá»u ngÆ°á»i.
Phi Yến bất ngỠôm lấy cổ DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, hôn má»™t cái tháºt kêu lên môi hắn, ánh mắt tá»a sáng lung linh:
- Có phải chà ng cÅ©ng suy tÃnh nhÆ° thế nên má»›i bảo Nguyệt Thiá»n mang nó tá»›i cho thiếp trông thá» phải không? Chà ng tháºt tuyệt vá»i, tÆ°á»›ng công của Phi Yến là ngÆ°á»i giá»i nhất thiên hạ, tốt nhất thiên hạ…
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i vì sá»± kÃch Ä‘á»™ng của Phi Yến, kỳ thá»±c ra mấy thứ nà y tuyệt vá»›i nhất là đem nấu rượu nha, so vá»›i rượu là m từ gạo có hÆ°Æ¡ng vị đặc biệt vô cùng. Ặc, nhÆ°ng mà tốt nhất Ä‘iá»u nà y tạm thá»i không nên nói cho Phi Yến biết…
|
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695, a39000, Cô Lang, dakbla, gaubongsd, Goldenrain, haithiencusi, hieproto, huythanh62, jordin, quachtrinh, thic doc sach, tuan3cu
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
baach dieu trieu phung, bach dieu chau phung, bach dieu chieu phung, bach dieu chieu phuong, bach dieu trieu phung, chimcanhcut nap thiep ky, êàäåòñòâî, hình danh sÆ° gia, ìàðãàðèòà, nap thiep, nap thiep ký pdf, nap thiep ki, nap thiep ki iii, nap thiep ki pdf, nap thiep ky, nap thiep ky 3, nap thiep ky 3 prc, nap thiep ky bach dieu, nap thiep ky bach dtp, nap thiep ky bach phung, nap thiep ky chi bach, nap thiep ky lll, nap thiep ky phung, nap thiep ky tac bach, nạp thiếp ký, nạp thiếp ký 1, sac hiep nap thiep, se dung gia phap, tac bach phung dieu, www.nap thiep ky |
| |