03-09-2008, 11:57 AM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
chương 138: Cầu thân
Dịch: jasondang73, alexander13, zorro cò i
Biên dịch: deviouslove, pqthang
Biên táºp: pqthang, vietstars
Hiệu Ä‘Ãnh: Melly
Nguồn: Tà ng Thư Viện.
Lâm Vãn Vinh viết liá»n bảy chữ là ‘vụ vÅ© vụ ổ vụ ngô ốc’*, có thể đối lại được vế đối nà y đã là rất khó rồi, khó hÆ¡n nữa là nó hoà n toà n đồng âm vá»›i vế kia, không chỉ có váºy, ý cảnh cá»§a nó còn cao hÆ¡n má»™t báºc.
Lạc Ngưng cảm khái nói:
- Lâm đại ca, vế đối nà y cả thiên hạ chắc chẳng ai có thể so sánh với huynh.
Xảo Xảo dựa sát và o Lâm Vãn Vinh, bà n tay nhỠbé cầm lấy chiếc bút chì của hắn, trong mắt hiện ra vẻ hạnh phúc.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Lạc tiểu thư, xin nà ng Ä‘em vế đối nà y chuyển đến tặng sư hữu (viết tắt cá»§a sư phụ và bằng hữu) cá»§a nà ng, ta không cần nà ng phải treo nó trang trá»ng, chỉ mong nà ng đừng có tiếp tục suy Ä‘oán vá» ngưá»i khác má»™t cách hồ đồ như váºy nữa.
Lạc Ngưng gáºt đầu:
- Lâm đại ca quả là kỳ nhân kỳ sá»±, tiểu muá»™i kÃnh ngưỡng không thôi, lá»i cá»§a huynh ta nhất định sẽ chuyển đến nÆ¡i.
Mấy ngưá»i lại tiếp tục đà m thoại, Lạc Ngưng và Xảo Xảo Ä‘á»u hết sức ngạc nhiên vá»›i những chuyện cá»§a hắn ở Hà ng Châu. Lâm Vãn Vinh kể lại má»™t loạt tao ngá»™ gặp phải trên đưá»ng, đặc biệt là cuá»™c đấu vá»›i Äà o Äông Thà nh ở trên Tình VÅ© Lâu. Äoạn cố sá»± nà y đã sá»›m lưu truyá»n khắp Kim Lăng, Lạc Ngưng và Xảo Xảo đã nghe dân chúng bà n tán mà biết được, nhưng bây giá» nghe hắn kể lại, hai ngưá»i vẫn cảm thấy kinh hiểm.
Äạo lý cá»§a việc rá»a tay trong dầu cà ng là m Lạc Ngưng sợ hãi la lên:
- Vạn váºt Ä‘á»u có quy luáºt, việc nà y là chuyện đương nhiên, nhưng muốn quen thuá»™c và nắm bắt được tÃnh chất nà y thì không há» dá»… dà ng, Lâm đại ca quả là kiến thức uyên bác. Äà o Äông Thà nh tuy giảo hoạt gian trá nhưng đối vá»›i váºt lý, hóa há»c nà y thì má»™t chút cÅ©ng không biết. Äúng rồi, Lâm đại ca, kim cương được ngưá»i phương Tây mang đến quả thá»±c có mị lá»±c lá»›n đến váºy sao?
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i, từ trong ngá»±c lấy ra viên kim cương được Tháp á»c Ni tặng, Xảo Xảo và Lạc Ngưng Ä‘á»u nhất thá»i ngây ngốc, ngay cả Thanh SÆ¡n và lão Äổng Ä‘ang nhắm mắt dưỡng thần bên cạnh cÅ©ng phải trợn mắt há mồm.
Viên kim cương nà y trong suốt đến mức có thể nhìn xuyên qua, lại tá»a ra ánh sáng. Trong ánh đèn, nó tá»a ra hà o quang rá»±c rỡ lung linh kỳ diệu. Nó tuyệt đối là sát thá»§ đối vá»›i nữ nhân, ngay cả cô gái đạm bạc như Xảo Xảo cÅ©ng sững sá» nhìn nó không chá»›p mắt. Lạc Ngưng là Kim Lăng đệ nhất tà i nữ nhưng thấy viên kim cương nà y, trên mặt nà ng cÅ©ng lá»™ ra vẻ ham muốn, trong mắt trà n đầy sá»± yêu thÃch.
- Äại ca, cái nà y được tìm thấy trong đá à ? Äệ cÅ©ng muốn Ä‘i tìm.
Äổng Thanh SÆ¡n gấp gáp há»i.
Ngươi đến Nam Phi mà đà o Ä‘i, Lâm Vãn Vinh bắt đầu toát mồ hôi há»™t, không nghÄ© rằng kim cương đối vá»›i Thanh SÆ¡n cÅ©ng hấp dẫn đến váºy, cho viên kim cương nà y xuất hiện sá»›m như váºy có chút thất sách a. Trên ngưá»i hắn hiện tại chỉ có má»™t viên kim cương mà lão bà thì có đến ba bốn ngưá»i, sức hấp dẫn cá»§a kim cương đối vá»›i phụ nữ thì không phải suy nghÄ© nữa. Nếu Thanh Tuyá»n, nhị tiểu thư, Xảo Xảo Ä‘á»u tìm hắn mà đòi kim cương thì hắn phải là m sao đây?
- Äại ca, đây là kim cương à ? Quả nhiên là cá»±c kỳ đẹp mắt!
Xảo Xảo ngây ngốc nói.
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu nói:
- Äúng váºy, cái nà y được gá»i là mã não chi toản hay còn gá»i là toản thạch.Tại Tây dương nó cÅ©ng là thứ rất quý hiếm, trong tay ta chỉ có má»™t viên nà y.
Lạc Ngưng thở dà i:
- Quả nhiên là trong suốt vô cùng, cao quý vô cùng. Äại ca đã nói, kim cương vÄ©nh hằng vá»›i thá»i gian, có thể lưu truyá»n mãi mãi. Tháºt sá»± là đã thu lấy tinh hoa cá»§a thiên địa.
Lâm Vãn Vinh thấy vẻ mặt cá»±c kỳ yêu thÃch cá»§a Xảo Xảo liá»n đặt viên kim cương và o tay nà ng:
- Bảo bối của ta, viên toản thạch nà y đại ca cho muội.
Xảo Xảo sá»ng sốt má»™t chút, má»i ngưá»i và ngay cả nà ng Ä‘á»u cảm thấy bất ngá», vừa mừng vừa sợ:
- Äại ca, huynh nói gì? Tháºt sá»± tặng cho muá»™i sao?
Những lá»i hắn vừa nói Lạc Ngưng Ä‘á»u nghe rõ rà ng, lại nhìn tá»›i viên kim cương phát ra ánh sáng lấp lánh quyến rÅ©, thần sắc trong mắt nà ng cÅ©ng hiện lên má»™t tia hâm má»™.
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu, mỉm cưá»i:
- Äúng váºy, là cho nà ng đó.
Xảo Xảo là ngưá»i con gái đầu tiên tại đây mà hắn thÃch ở thế giá»›i nà y, lại si tình như váºy, Ä‘em viên kim cương nà y cho nà ng cÅ©ng là danh chÃnh ngôn thuáºn.
Trong mắt Xảo Xảo trà n đầy vẻ sung sướng lẫn kinh ngạc, tay trong tay dá»±a sát bên ngưá»i hắn, thá» thẻ:
- Äại ca, huynh tháºt là tốt!
Nà ng cầm viên kim cương trong tay, nhẹ nhà ng vuốt ve một phen, trong mắt không ngừng hiện lên thần sắc hâm mộ, tiếp theo cầm viên kim cương bỠlại và o tay Lâm Vãn Vinh, kiên định nói:
- Äại ca, viên kim cương nà y muá»™i không thể tiếp nháºn được.
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên há»i:
- Tại sao váºy?
Xảo Xảo nhìn hắn, ngượng ngáºp nói:
- Äại ca, vừa rồi huynh cÅ©ng nói huynh chỉ có má»™t viên, muá»™i không thể Ãch ká»· như váºy. Viên kim cương nà y nên để cho Thanh Tuyá»n tá»· tá»·, tá»· ấy xuất thân cao quý, viên kim cương nà y phối hợp vá»›i tá»· ấy là hợp nhất.
Tháºt là cảm động, không ngá» tại nÆ¡i nà y ta lại tìm được má»™t nha đầu nhu thuáºn đáng yêu như váºy. Chưa nháºp môn mà đã biết suy nghÄ© cho đám tá»· muá»™i, tháºt là má»™t bảo bối chân chÃnh.
Lạc Ngưng thấy Xảo Xảo từ chối như váºy, trong lòng cảm thấy kỳ quái, nhân tiện há»i:
- Xảo Xảo, Thanh Tuyá»n tá»· tá»· mà muá»™i nói là ai váºy?
Xảo Xảo ngượng ngùng liếc mắt nhìn Lâm Vãn Vinh, nhá» nhẹ trả lá»i:
- Äó là hồng nhan tri ká»· cá»§a đại ca.
Lạc Ngưng liếc mắt ngó Lâm Vãn Vinh, lạnh nhạt không nói thêm gì nữa.
Lâm Vãn Vinh nắm chặt bà n tay nhỠbé của Xảo Xảo, thì thầm bên tai nà ng:
- Xảo Xảo yêu dấu, nà ng không cần phải lo lắng. Sau nà y sẽ có má»™t lô kim cương má»›i đến đây, ta sẽ lá»±a cho Thanh Tuyá»n tá»· tá»· và Ngá»c Sương muá»™i muá»™i má»—i ngưá»i má»™t viên, cam Ä‘oan là không kém hÆ¡n viên nà y. Hiện tại ta tặng nó cho muá»™i còn có má»™t ý nghÄ©a đặc biệt, muá»™i nhất định phải nháºn.
Tháp á»c Ni đã được Từ Vị an bà i đã dẫn theo thợ thá»§ công cá»§a Äại Hoa trở vá» Hải An sá»a chữa thiết giáp thuyá»n cá»§a hẵn sau đó rá»i Ä‘i. Lâm Vãn Vinh đã thương lượng đầy đủ vá»›i Tháp á»c Ni, việc trao đổi tÆ¡ lụa, nước hoa, xà phòng lấy kim cương sẽ do thê tá» cá»§a Tháp á»c Ni đảm nhiệm, hiện tại chỉ có những viên kim cương nhá», vá» phương diện nà o cÅ©ng không thể so sánh vá»›i viên nà y, nếu muốn có thêm những viên thế nà y chỉ có thể đợi Tháp á»c Ni trở lại.
Xảo Xảo liếc mắt ngó hắn, rốt cuộc nhẹ nhà ng “vâng†một tiếng, đỠmặt cúi đầu nắm chặt viên kim cương kia trong lòng bà n tay.
Lâm Vãn Vinh quay đầu lại nói vá»›i Äổng Nhân Äức:
- Äổng đại thúc, ta có má»™t thỉnh cầu, không biết đại thúc có thể đáp ứng hay không?
Äổng Nhân Äức cưá»i nói:
- Vãn Vinh, có việc gì cứ nói thẳng ra, tại sao lại phải khách khà như váºy?
Từ khi Xảo Xảo cùng Lâm Vãn Vinh bá»™c lá»™ ra mối quan hệ luyến ái, lão đã xếp địa vị cá»§a Lâm Vãn Vinh từ “Lâm công tá»â€œ hạ xuống là “Vãn Vinh“.
Lâm Vãn Vinh lớn tiếng nói:
- Cháu muốn hướng tá»›i đại thúc cầu thân, thỉnh cầu Äổng đại thúc vui lòng Ä‘em Xảo Xảo gả cho cháu. Viên kim cương nà y coi như như là sÃnh lá»….
Xảo Xảo khẽ a má»™t tiếng, sắc mặt á»ng hồng giống như lá»a đốt, vá»™i và ng cúi đầu, không dám nhìn gã. Bà n tay nhá» bé nắm chặt viên kim cương, nhu thuáºn dá»±a sát và o ngưá»i Lâm Vãn Vinh.
Con gái đã bị ngưá»i ta quyến rÅ©, lão Äổng còn có thể nói được gì nữa, láºp tức gáºt đầu mỉm cưá»i:
- Chuyện nà y đã sá»›m như váºy rồi, sÃnh lá»… nà y Xảo Xảo đã thu nháºn, còn há»i ta là m gì nữa.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u hân hoan cưá»i rá»™ lên. Xảo Xảo trong lòng sá»›m đã bị trà n ngáºp cảm giác kinh ngạc lẫn hoan há»·, ngá»t ngà o, nghe thấy tiếng cưá»i cá»§a má»i ngưá»i, giống như con thá» nhá» Ä‘ang hoảng sợ, láºp tức hướng vá» phÃa khuê phòng trên lầu cá»§a mình chạy tá»›i.
Lâm Vãn Vình nhìn theo tấm lưng yêu kiá»u cá»§a Xảo Xảo, trong lòng cÅ©ng hết sức hoan há»·, quay đầu nhìn Lão Äổng:
- Äại thúc, hết năm nay cháu phải lên kinh thà nh rồi, hôm nay là cầu thân trước, và sang năm khi cháu từ kinh thà nh trở vá» sẽ thà nh hôn vá»›i Xảo Xảo.
Ở trên lầu má»™t tiếng động nhẹ truyá»n tá»›i, tá»±a hồ như có váºt gì bị rá»›t trên mặt đất. Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng chạy lên lầu, liá»n thấy Xảo Xảo luống cuống chân tay Ä‘ang thu lượm má»™t tách trà vỡ.
Nhìn thấy hắn Ä‘i lên, Xảo Xảo rốt cuá»™c khó có thể kiá»m chế tâm tình cá»§a chÃnh mình, ô lên má»™t tiếng ngã và o trong lòng hắn, nhẹ nhà ng há»i:
- Äại ca, huynh tháºt sá»± phải Ä‘i sao?
Lâm Vãn Vinh khẳng định vừa rồi những gì mình nói ở dưới lầu nà ng Ä‘á»u đã nghe hết, nên trong lòng cả kinh, cả chén trà đang cầm trong tay cÅ©ng là m rÆ¡i. Lâm Vãn Vinh vừa áy náy vừa yêu thương, láºp tức ôm lấy thân hình má»m mại cá»§a nà ng an á»§i:
- Nha đầu ngốc, sang năm ta má»›i phải lên đưá»ng, nà ng lo lắng là m gì?
Xảo Xảo sống mũi cảm thấy cay cay, nước mắt trà o ra, nói:
- Äại ca, muá»™i sợ …
- Cái gì khiến nà ng sợ váºy?
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên há»i.
- Sợ huynh từ kinh thà nh trở vỠsẽ không còn cần muội nữa…
Xảo Xảo nghẹn ngà o, nước mắt chảy đầy hai má.
- Nha đầu nà y, toà n là suy nghĩ viễn vông.
Lâm Vãn Vinh hôn nhẹ lên mặt nà ng, ôn nhu nói:
- Nà ng chÃnh là tiểu bảo bối cá»§a ta, vừa dịu dà ng nhu thuáºn lại luôn nghe lá»i, ta yêu thương còn không hết, sao lại không cần nà ng được?
Xảo Xảo ngẩng đầu lên:
- Kinh thà nh có rất nhiá»u tiểu thư xinh đẹp, những ngưá»i lá»t và o mắt cá»§a há» Ä‘á»u rất Ãt, đại ca tà i hoa như váºy, chỉ sợ đến lúc đó huynh không muốn quay vá» nữa.
- Nha đầu ngốc, nà ng lo lắng chuyện nà y là m gì? Hôm nay ta đã cầu thân vá»›i phụ thân nà ng, bây giá» nà ng đã là lão bà cá»§a ta, đợi sau khi ta từ kinh thà nh trở vá», chúng ta sẽ thà nh thân.
Lâm Vãn Vinh lau nước mắt trên mặt nà ng:
- Ta đến kinh thà nh chỉ là vì tìm kiếm Thanh Tuyá»n, sau khi tìm được nà ng, ta sẽ đưa nà ng trở vá», thà nh thân vá»›i các nà ng.
Khuôn mặt nhỠnhắn của Xảo Xảo đỠbừng, nép sát và o lồng ngực hắn, vâng một tiếng rồi nói:
- Äại ca, mặc kệ chà ng có trở lại hay không, Xảo Xảo mãi mãi là ngưá»i cá»§a huynh, sống là ngưá»i cá»§a Lâm gia, chết cÅ©ng là m quá»· cá»§a Lâm gia, muá»™i vÄ©nh viá»…n sẽ chỠđợi huynh.
Lâm Vãn Vinh nghe xong vừa cảm động vừa bực mình, vỗ nhẹ lên mông nà ng, nói:
- Nhà đầu ngốc nhà ngươi nói linh tinh cái gì vây cái gì váºy? Nhắc đến quá»· là m gì, đại ca là ngưá»i bạc tình như váºy sao? Äại ca mặc dù Ä‘a tình má»™t chút nhưng luôn luôn giữ vững nguyên tắc ngưá»i má»›i và o phòng, ngưá»i cÅ© vẫn nằm trên giưá»ng, vÄ©nh viá»…n không cô phụ ngươi đâu.
Xảo Xảo ngượng ngùng vâng một tiếng, tựa đầu và o trong lồng ngực hắn thỠthẻ:
- Äại ca, muá»™i biết sai rồi, đại ca đối xá» vá»›i Xảo Xảo thiệt là tốt lắm, Xảo Xảo vÄ©nh viá»…n thuá»™c vá» huynh.
Xảo Xảo mặc dù thông minh lanh lợi, nhưng vì xuất thân ở tầng lá»›p dưới trong xã há»™i, cho nên so sánh vá»›i Tiêu nhị tiểu thư, Tiếu Thanh Tuyá»n, bản thân nà ng cÅ©ng có má»™t chút mặc cảm sâu xa, nhưng đối vá»›i Lâm Vãn Vinh thì tình sâu nghÄ©a nặng, cho nên trong lòng má»›i lo lắng hắn sẽ Ä‘i mãi không vá».
Lâm Vãn Vinh nghe được dục há»a đại thịnh, nhẹ nhà ng nâng cằm cá»§a Xảo Xảo lên, nghiêng đầu đưa hôn và o đôi môi nhá» xinh cá»§a nà ng. Xảo Xảo trong lòng trà n đầy kÃch động, ngượng ngùng đón nháºn, cả hai ngưá»i ôm chặt lấy nhau. Lâm Vãn Vinh đưa bà n tay và o bên trong áo nà ng, nhẹ nhà ng cháºm rãi vuốt ve nhÅ© phong má»m mại cá»§a nà ng ta, phong nhÅ© cá»§a Xảo Xảo quả nhiên đầy đặn, trÆ¡n láng mịn mà ng vô cùng. Xaá» Xảo thân thể nhẹ nhà ng run lên, nhu thuáºn tùy ý để cho gã muốn là m gì thì là m.
CÅ©ng may mắn cho nà ng bởi vì trá»i đã và o chiá»u, vả lại ở bên ngoà i còn có lão Äổng, Lạc Ngưng mấy ngưá»i Ä‘ang chá», Lâm Vãn Vinh bất đắc dÄ© phải đình chỉ bà n tay quá»· quái cá»§a hắn rồi an á»§i Xảo Xảo má»™t lúc. Trong lòng hắn cảm khái thầm nhá»§, đối vá»›i Xảo Xảo mà nói thì tình huống nà y quả là may mắn. Nếu không cứ tùy tiện lên kinh thà nh, nha đầu nà y có lẻ suy nghÄ© vẩn vÆ¡ dám nhảy xuống sông Tần Than lắm à .
Lâm Vãn Vinh kéo Xảo Xảo Ä‘i ra ngoà i, tiểu nha đầu nà y sắc mặt vẫn còn đỠbừng như trước. Lạc Ngưng chăm chú nhìn hai ngưá»i bá»n há» chú mừng:
- Cung hỉ Lâm đại ca, cung hỉ Xảo Xảo tiểu muá»™i tá»!
Xảo Xảo thẹn thùng:
- Ngưng tỷ tỷ lại trêu ghẹo muội rồi.
Lạc Ngưng thản nhiên cưá»i má»™t tiếng, quay sang Lâm Vãn Vinh:
- Lâm đại ca, mai là ngà y sinh nháºt cá»§a tổ mẫu muá»™i, Lâm đại ca nhất định phải đến sá»›m đấy.
*Tạm dịch: Sương mù nhảy múa trong cái tổ của con cò, sương mù che phủ căn nhà của ta.
Tà i sản của SongTrang
Chữ ký của SongTrang
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SongTrang
03-09-2008, 12:43 PM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
Chương 139 : ThỠđản (Sinh nháºt)
Dịch:luutinh26
Biên dịch: Vịt sao Biên táºp: Lamphathien
Nguồn: Tà ng Thư Viện.
Sinh nháºt? Lâm Vãn Vinh sá»ng sốt má»™t hồi rồi má»›i nhá»› ra. Việc nà y tá»· đệ Lạc Viá»…n đã nói vá»›i mình, chÃnh mình cÅ©ng đã đáp ứng vá»›i bá»n há» nhất định sẽ đến, chỉ là má»›i đến Hà ng Châu được và i ngà y đã xảy ra việc tranh chấp vá»›i Äà o Äông Thà nh, quá nhiá»u sá»± tình cần phải giải quyết, nhất thá»i đã quên mất mà thôi.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói: ‘Lạc tiểu thư yên tâm, ta nhất định sẽ đến lá»… mừng thá» cá»§a lão thái thái. Mấy hôm nay không gặp Lạc Viá»…n, có phải là hắn Ä‘ang báºn rá»™n chuẩn bị không?’
Lạc Ngưng gáºt đầu đáp : ‘Äại thá» bảy mươi cá»§a tổ mẫu, công việc phải chuẩn bị rất nhiá»u , tiểu đệ bị phụ thân á»§y thác là m má»™t số việc, báºn rá»™n đến mức không thoát thân được. Nếu hôm nay ta không phải đưa bức thư tÃn nà y cho ngưá»i bạn thì có lẽ lúc nà y ta vẫn Ä‘ang vất vả ở nhà đấy chứ.’
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha ha nói : ‘Váºy là nhá» có ta ở đây, giúp cho nà ng có cÆ¡ há»™i quang minh chÃnh đại mà lưu lại, Lạc tiểu thư có phải là nên cảm tạ ta hay không?’
Lạc Ngưng nhoẻn miệng cưá»i, khẽ đáp: ‘Äại ca, ngươi nói chuyện tháºt có ý tứ.’
Lâm Vãn Vinh thấy nà ng mặt trắng má hồng, nhan sắc đẹp như hoa, mắt long lanh như ngá»c, tháºt là mê ngưá»i, hắn chá»™t dạ nghÄ© thầm, tiểu nữ nà y biết rõ là ta đối vá»›i nà ng ấy không có hứng thú, mà cứ má»—i lần gặp ta lại ưỡn ẹo, Nói nói cưá»i cưá»i cợt nhã vá»›i ta như váºy, không phải là cố ý trêu ghẹo ta đấy sao? Mẹ Æ¡i, định lá»±c cá»§a lão tá» thá»±c sá»± là cà ng ngà y cà ng kém, má»›i gặp mỹ nữ thôi là đã muốn sụp đổ rồi, tháºt là tá»™i lá»—i, tá»™i lá»—i ! .
Sau khi chia tay vá»›i Lạc Ngưng, Lâm Vãn Vinh tÃnh toán má»™t chút, Lạc Ngưng tá»· đệ vá»›i mình có quan hệ rất tốt, lão Lạc nà y cÅ©ng rất tốt vá»›i mình, nói gì cÅ©ng phải chuẩn bị má»™t phần háºu lá»…, hôm trước trao đổi cùng Dữ Tháp á»c Ni có được má»™t Ãt kim cương. Giá» tặng cho lão thái thái nà y má»™t viên, tiểu nữ Lạc Ngưng nà y kiểu gì cÅ©ng được lợi, vì lão thái thái nhất định sẽ Ä‘em viên kim cương tặng cho cháu gái bảo bối cá»§a mình, váºy coi như là gián tiếp thá»a mãn được má»™t tâm nguyện nho nhá» muốn có được kim cương cá»§a Lạc Ngưng.
Má»›i sáng sá»›m ngà y thứ hai,trong khi Lâm Vãn Vinh còn Ä‘ang ngá»§ say, Äại tiểu thư đã phái ngưá»i đến tìm hắn.
Khi hắn Ä‘i và o đại sảnh, Biểu thiếu gia và Äại tiểu thư Ä‘á»u đã mặc đồ má»›i chá» hắn. Äại tiểu thư thấy hắn vẫn mặc áo xanh và đội chiếc mÅ© cá»§a gia Ä‘inh, nhịn không được nhướn mà y, nhạt giá»ng há»i : ‘Hôm nay là thá» thần cá»§a cao đưá»ng (mẹ) Lạc đại nhân, tại sao ngươi không chịu thay bá»™ đồ má»›i Ä‘i?’
Nguyên lai Äại tiểu thư và Biểu thiếu gia cÅ©ng được má»i, sao mà ta lại không nghÄ© tá»›i nhỉ ? Lâm Vãn Vinh vá»— đầu cưá»i ha ha nói : ‘Ta vốn đúng là má»™t tiểu gia Ä‘inh, dù không thay y phục má»›i cÅ©ng không sao cả. Có Äại tiểu thư là đại biểu, thể hiện hình tượng xinh đẹp động lòng ngưá»i cá»§a Tiêu gia chúng ta váºy là đủ rồi. Nếu ta cÅ©ng ăn mặc đẹp lên, chiếm hết oai phong cá»§a ngưá»i, thì rõ rà ng là ta có ý bất hảo rồi.’
“Äáng ghét†Äại tiểu thư nghe được, vừa thẹn vừa mừng, nhẹ giá»ng mắng yêu.
Hôm qua, Biểu thiếu gia vừa được Lâm Tam cứu giúp, thấy hắn được yêu chiá»u mà vẫn không sinh kiêu ngạo, giữ được bản sắc bình dân, vui vẻ và chất phác như cÅ©, không ngừng vá»— vai hắn thân máºt nói : ‘Lâm Tam. Ngươi khá lắm, bổn thiếu gia quả thá»±c đã không nhìn nhầm ngưá»i.’
Äại tiểu thư khẽ cưá»i, liếc mắt nhìn Lâm Tam, thầm nghÄ© :â€ngưá»i nà y bản lãnh giá»i nhất là xấu xa, giảo hoạt, cÅ©ng chỉ có thể lừa gạt được vị biểu ca nà y mà thôiâ€.
Biểu thiếu gia và Lâm Tam cưỡi ngá»±a, Äại tiểu thư thì ngồi kiệu, ba ngưá»i cứ thẳng đến Tổng đốc phá»§ mà đi và o.
Mặc dù Lâm Vãn Vinh và tá»· đệ Lạc Ngưng có giao hảo, Lạc Mẫn cÅ©ng không phải là không quen biết, nhưng đây là lần đầu tiên hắn đến Tổng đốc phá»§. Nhìn từ xa đã thấy trước mắt là má»™t tòa phá»§ cao lá»›n, sang trá»ng, bên ngoà i sÆ¡n hồng. Hai bên đặt hai con sư tá» bằng đá vô cùng uy vÅ©, ngay trên cá»a chÃnh, treo má»™t tấm biển đồng có đỠmấy chữ:†Kim Lăng Lạc Phá»§ â€.
Còn cách tòa phá»§ đệ kia má»™t quãng xa, Äại tiểu thư đã vá»™i vã xuống kiệu, thúc giục hai ngưá»i : ‘Các ngươi còn không mau mau xuống ngá»±a.’
Lâm Vãn Vinh không hiểu nói : ‘Äại tiểu thư, từ đây đến Tổng đốc phá»§ còn rất xa mà , xuống ngá»±a sá»›m thế là m gì ?’
Äại tiểu thư lưá»m hắn má»™t cái nói : ‘Ngươi không biết chữ à ? sao không tá»± nhìn Ä‘i !’
Nhìn cái gì ? Lâm Vãn Vinh không hiểu, Biểu thiếu gia cũng như lạc trong sương mù.
Äại tiểu thư lá»™ vẻ bất đắc dÄ© nói: ‘Tấm biển treo trước cá»a phá»§ cá»§a Lạc đại nhân, chÃnh là do hoà ng đế tá»± tay viết cho đó, tôn quý vô cùng. Những ngưá»i Ä‘i qua đây, văn nhân thì phải xuống kiệu, ngưá»i há»c võ phải xuống ngá»±a, đây là quy cá»§, chẳng lẽ ngay cả chuyện nà y ngươi cÅ©ng không biết ?’
Lâm Vãn Vinh thở ra má»™t tiếng tháºt dà i, không ngá» Ä‘Ãch thân hoà ng đế chỉ cần khÆ¡i khÆ¡i viết ra hai chữ lại có thể so sánh vá»›i đèn giao thông trên đưá»ng phố như thế. Hắn quay đầu nhìn quanh bốn phÃa, quả nhiên bất kỳ ai đến đây, Ä‘á»u từ xa xa đã xuống ngá»±a, xuống kiệu, tản bá»™ mà đến.
Mẹ cá»§a tỉnh trưởng đại thá» có khác, quả thá»±c là má»™t đại sá»±, quan viên lá»›n nhá» trong địa giá»›i Giang Tô ai dám không nể mặt? Còn không tranh tiên mang đại lá»… dâng lên chứ? Trong lúc Lâm Vãn Vinh cùng Äại tiểu thư trò chuyện, thấy quan viên lá»›n nhá» Ä‘i Ä‘i lại lại ở đây, mưá»i ngưá»i thì đã có đến tám ngưá»i mang theo gia nhân để bưng đồ lá»… thá», khà thế bừng bừng.
Äại tiểu thư nhẹ giá»ng đáp : ‘Lâm Tam, việc ngươi ẩu đả vá»›i Háºu công tá», toà n là nhá» Lạc đại nhân ra mặt má»›i là m dịu xuống được, đại nhân vá»›i Tiêu gia ta thá»±c sá»± là có đại ân, chúng ta không thể không báo, quà mừng lá»… thá» nà y không thể xem nhẹ được.’
Äại tiểu thư từ ở chá»— chiếc kiệu má»m lấy ra má»™t khuôn thỠđà o, thá» diện và má»™t há»™p quà mừng thỠđược bá»c rất cẩn tháºn đưa cho Lâm Vãn Vinh nói : ‘Ngươi hãy giữ cho kỹ, nhá»› đến khi gặp quản sá»± giữ cá»a thì giao cho hắn.’
Cái há»™p nà y cầm trong tay thì nặng trầm cả xuống, nhưng nếu so vá»›i những gói quà lá»›n nhá» ngưá»i khác mang tá»›i thì tháºt nhá» bé. Lâm Vãn Vinh không biết trong gói nà y có bảo bối gì, cưá»i ha ha, rồi Ä‘i theo sau Äại tiểu thư và Biểu thiếu gia, bước đến trước cá»a.
Bước tá»›i trước cá»a, Äại tiểu thư cung kÃnh đưa lên tấm danh thiếp cá»§a mình, ngưá»i giữ cá»a xướng lên má»™t tiếng : ‘Kim Lăng Tiêu gia, hạ thỠđà o má»™t khuôn, thá» diện má»™t bá»™, nước hoa mưá»i bình, xà phòng má»™t trăm cái, chúc Lão phu nhân phúc như Äông Hải, thá» tá»±a Nam SÆ¡n.’
Lâm Vãn Vinh nghe xong lá»i xướng, trong lòng giáºt thót má»™t cái, có nằm mÆ¡ hắn cÅ©ng không nghÄ© rằng cái bao to nặng trÄ©u sát đất nà y lại có đến mưá»i bình nước hoa, xà phòng thÆ¡m trăm cục, tÃnh ra cÅ©ng đến gần 2000 lạng bạc, hÆ¡n nữa trong tình hình thị trưá»ng hiếm hoi như hiện nay những thứ đồ nà y có thể coi như là vô giá, lão Lạc lần nà y đúng là đại phát tà i rồi, chỉ cần bán sang tay má»™t cái cÅ©ng có thể kiếm được 3000 lạng bạc, thá»±c là dá»… phát tà i mà .
Äại tiểu thư đẩy nhẹ hắn má»™t cái, Lâm Vãn Vinh má»›i từ cÆ¡n kinh ngạc tỉnh trà lại, tÃnh ra lão Lạc ngươi mặc dù gian xảo nhưng cuối cùng cÅ©ng là quan tốt, đối xá» vá»›i ta cÅ©ng không tệ, số tiá»n nà y nhưá»ng cho lão cÅ©ng là hợp lý.
Äại tiểu thư nhẹ giá»ng há»i : ‘Lâm Tam, ngươi là m sao váºy?’ Lâm Vãn Vinh giÆ¡ ngón tay cái lên: ‘Äại tiểu thư tinh minh rá»™ng rãi, quả nhiên không hổ vá»›i bản sắc cá»§a gian thương.’
‘Äáng ghét.’ Äại tiểu thư sắc mặt đỠlên, hừ nhẹ má»™t tiếng, cất bước Ä‘i trước tiến qua cá»a.
Quà thá» là nước hoa và xà phòng thÆ¡m, lại do Ä‘Ãch thân Äại tiểu thư mang đến. Kỳ thá»±c quà lá»… thá» lần nà y, Tiêu Ngá»c Nhược cÅ©ng đã tốn rất nhiá»u tâm tư, ngưá»i khác mang đến không phải là ngá»c khà cổ ngoạn, thì cÅ©ng là trân bảo, Ä‘a phần thì không có gì đặc sắc. Nhưng nước hoa và xà phòng thÆ¡m cá»§a Tiêu gia lần nà y, chÃnh là bà quyết độc quyá»n, nổi danh Giang Triết, thá»±c là có tiá»n cÅ©ng không mua được. Quà lá»… thá» lần nà y không chỉ độc đáo, nổi báºt mà còn coi như má»™t lần quảng cáo rá»™ng rãi cho Tiêu gia, đại tiểu thư quả nhiên tinh minh.
Ba ngưá»i bước qua cá»a đã thấy Lạc Mẫn mặt mà y hồng hà o bước lên tiếp đón nói: ‘Tiêu đại tiểu thư, thứ lá»—i cho lão phu đón tiếp cháºm trá»….’
Lạc Mẫn là ngưá»i đứng đầu má»™t tỉnh, quyá»n cao chức trá»ng, thân pháºn vô cùng tôn quý, thế nhưng lần nà y lại tá»± mình bước ra nghênh đón, coi như là nể mặt Tiêu gia lắm rồi. Äại tiểu thư được yêu mà sợ nói: ‘Tiểu nữ thiểu đức vô năng, là m sao dám phiá»n đại nhân dá»i gót ngá»c như váºy được?’
Lạc Viá»…n Ä‘i má»™t bên phÃa sau Lạc Mẫn, kéo Lâm Vãn Vinh cưá»i nói : ‘Äại ca, ngươi cÅ©ng đến đây sao?’, rồi quay sang Quách Vô Thưá»ng nói : ‘Quách huynh, đã lâu không gặp, huynh cứ tá»± nhiên như ở nhà nhé.’
Ba ngưá»i được chà o đón tiến và o trong viện, phá»§ đệ cá»§a Lạc Mẫn quả thá»±c rất rá»™ng rãi, trong viện sá»›m đã đặt đầy bà n, số ngưá»i trong đó rất đông, Ä‘á»u là quan viên lá»›n nhá» các nÆ¡i. Há» biết Tiêu gia chỉ là phưá»ng con buôn, lại có thể được cha con Tổng đốc Ä‘Ãch thân ra đón, thá»±c sá»± cÅ©ng có chút kinh ngạc.
Sá»± việc sau đó cà ng khiến cho chúng nhân giáºt mình, đó là khi Lạc Mẫn dẫn Äại tiểu thư ba ngưá»i tiến và o chÃnh sảnh. ChÃnh sảnh chỉ có hÆ¡n 10 bà n, Ä‘á»u là những nhân váºt cá»±c kỳ nổi danh trong tỉnh Giang Tô, Tiêu gia chỉ là má»™t nhà buôn bán, là m thế nà o có thể ngồi cùng bà n vá»›i bá»n há»? Mặc dù, Äại tiểu thư tuy kinh nghiệm trưá»ng Ä‘á»i không Ãt, nhưng những ngưá»i là m nghá» buôn bán luôn bị ngưá»i khác coi thưá»ng, nà ng vá»›i quan trưá»ng lại rất Ãt có dịp tiếp xúc, bây giá» trước mắt bao nhiêu quan lại ngồi chung má»™t bà n vá»›i há», tá»± nhiên trong lòng không khá»i có chút bối rối.
Lâm Vãn Vinh kéo ống tay áo cá»§a nà ng, nhẹ giá»ng nói và o bên tai nà ng : ‘Äừng sợ, những ngưá»i nà y không nuốt trôi được chúng ta đâu.’ Äại tiểu thư nhoẻn miệng cưá»i, trong lòng bình thản lại rất nhiá»u, từ từ ngồi xuống.
Lạc Viá»…n Ä‘i đến bên hắn nói: ‘Äại ca, ngươi là đại ca cá»§a ta, thân pháºn cÅ©ng giống như bình thưá»ng,má»i ngưá»i mau mau ngồi xuống Ä‘i.’
Lâm Vãn Vinh lắc đầu cưá»i nói: ‘Ta chỉ là má»™t gia Ä‘inh nho nhá» cá»§a Tiêu gia thôi, nÆ¡i nà y là m gì có thân pháºn? Ta đứng hầu ở bên cạnh Äại tiểu thư là được rồi.’ Nói giỡn sao, má»™t gia Ä‘inh nho nhá» như ta, nếu ngồi xuống bên cạnh những ngưá»i nà y, không bị những quan lại ở đây ngÅ© mã phân thây, thì cÅ©ng sẽ khiến cho Lạc Mẫn gặp không Ãt phiá»n toái. Lâm Vãn Vinh là ngưá»i thông minh, đứng ở phÃa sau Äại tiểu thư là m ngưá»i hầu, cái cách giả nai ăn cá»p nà y luôn là lá»±a chá»n mà hắn thÃch thú nhất.
Trong đại sảnh nà y, ngưá»i hắn quen biết cÅ©ng không Ãt, Lâm Vãn Vinh má»›i đưa mắt nhìn lại thì đã nháºn ra ngưá»i vừa má»›i gặp mặt ngà y hôm qua, Äà o VÅ© Äà o đại nhân. Äà o VÅ© là Tô Châu chức tạo, tÃnh ra tối thiểu cÅ©ng là cấp phó tỉnh trưởng, đương nhiên được an bà i ngồi ở chÃnh sảnh nà y, hắn thỉnh thoảng lại đưa mắt liếc sang Äại tiểu thư, ánh mắt trà n đầy tức giáºn.
Lại thêm má»™t ngưá»i quen nữa, cÅ©ng đã nếm đòn cá»§a hắn là Hầu công tá». Mấy ngà y không gặp, những vết máu bầm trên mặt vì bị đánh cÅ©ng đã tan hết, khôi phục lại bá»™ dạng tiêu sái, ngá»c thụ lâm phong ngà y trước.
Hầu Dược Bạch trừng mắt hung hăng nhìn Lâm Vãn Vinh, cắn chặt hà m răng, ná»™ há»a trong mắt như muốn phun ra. Chỉ tiếc hắn là má»™t văn nhược thư sinh, cho dù thế nà o cÅ©ng không dám phát tiết ở chá»— nà y. HÆ¡n nữa hắn đối vá»›i vẻ hung hãn cá»§a Lâm Vãn Vinh, trong lòng đã có tâm lý e sợ.
Lâm Vãn Vinh thấy hắn phải tá»± kiá»m chế bản thân không dám phát tác, trong lòng không nhịn được, mẹ nó, ta đã không đánh ngươi, ngươi lại còn cả gan muốn đánh ta ư? Hắn dùng ánh mắt trừng trừng, hung hãn đáp lại cái liếc mắt cá»§a Hầu Dược Bạch, Hầu Dược Bạch sắc mặt trắng bệch, vá»™i và ng cúi đầu xuống. Thấy bá»™ dạng sợ hãi cá»§a hắn, Lâm Vãn Vinh khinh thưá»ng hừ lên má»™t tiếng, mẹ kiếp, tên mặt trắng nhà ngươi ngay cả nữ nhân cÅ©ng không bằng.
Nói đến nữ nhân, Lâm Vãn Vinh đột nhiên nghÄ© đến cô nà ng Äà o Uyển Doanh kia đã mấy lần vì Hầu Dược Bạch ra mặt. Nà ng tuy là má»™t nữ nhân nhưng so vá»›i tên há» Hầu nà y còn có cốt khà hÆ¡n. Nhá»› hồi đó trên đưá»ng ở Hà ng Châu, ta đã trêu ghẹo tiểu cô nương nà y, bây giá» không biết cô nương nà y giá» thế nà o ? Tá»™i quá, tá»™i quá, ta không há» là m chuyện gì hết, không phải lá»—i cá»§a ta.
Ở giữa đại sảnh kia có má»™t bà n dà nh cho ngưá»i quan trá»ng nhất trong các nhân váºt quan trá»ng được má»i, chỉ dà nh má»™t ngưá»i ngồi. Ngưá»i nà y mặt Ä‘en, mà y ráºm, khà thế kinh ngưá»i. Lâm Vãn Vinh cÅ©ng nháºn ra kẻ từng có và i lần duyên nợ vá»›i mình chÃnh là Trình Thụy Niên Ä‘ang đứng bên cạnh ngưá»i nà y, váºy ngưá»i nà y không phải là Trình Äức thì còn ai? Lâm Vãn Vinh trong lòng cả kinh tá»± tìm ra đáp án, trong địa giá»›i Giang Tô nà y, ngưá»i có khả năng ngồi vị trà chá»§ tá»a trong bà n tiệc dà nh riêng cho gia đình Tổng đốc, trừ Trình Äức ra thì còn có ai đủ tư cách đây.
Trình Äức vá»›i Lạc Mẫn ở địa bà n nà y tranh già nh đã đến mức ta sống ngươi chết, nhưng tên danh pháºn hắn vẫn là dưới quyá»n Ä‘iá»u động cá»§a Lạc Mẫn, bá» ngoà i thì hai ngưá»i nà y Ä‘á»u giữ hòa khà nhưng ai mà không biết hai ngưá»i nà y đã sá»›m ở thế thá»§y há»a bất dung rồi.
Khi Lâm Vãn Vinh bắt đầu cảm thấy nhà m chán, đột nhiên tiếng cổ nhạc vang trá»i truyá»n đến, ngưá»i phụ trách nghi lá»… lá»›n tiếng xướng lên : ‘Giá» tối đã đến, má»i lão phu nhân nháºp đưá»ng.’
Trong tiếng cổ nhạc, Lạc Ngưng trên ngưá»i mặc má»™t chiếc áo dà i mà u hồng, sắc mặt rạng rỡ đỡ má»™t lão thái thái mặt đầy hồng sắc, mặt mÅ©i hiá»n từ, cháºm rãi Ä‘i và o. Lạc Mẫn dẫn Lạc Viá»…n Ä‘i theo phÃa sau hai ngưá»i. Ba nhân váºt lá»›n nhất cá»§a Lạc gia Ä‘á»u xuất hiện trước mắt má»i ngưá»i.
‘Cung chúc lão phu nhân phúc như Äông Hải, thá» tá»±a Nam SÆ¡n.’ Ngưá»i trong đại sảnh tất cả vừa đứng lên vừa xướng to lá»i chúc.
Tà i sản của SongTrang
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 09:56 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SongTrang
04-09-2008, 10:19 AM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
Chương 140 : Tà i nữ muốn chiêu thân?
Dịch: bé Thanh Nhi
Biên dịch: Melly Biên táºp: asin
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Lạc Ngưng đỡ lão thái thái bước tá»›i cái ghế lá»›n trước sảnh ngồi xuống, lão thái thái nhìn má»i ngưá»i gáºt đầu mỉm cưá»i nói:
- Äa tạ chư vị có lòng đến đây, xin má»i chư vị mau an tá»a.
Má»i ngưá»i còn chưa kịp nói gì, đã thấy má»™t tên gia nhân hoảng hốt chạy và o kêu:
- Bẩm đại nhân, hoà ng thượng ân ban liá»…n chúc thá»...
Lá»i còn chưa dứt đã nghe thấy trước cá»a má»™t thanh âm lanh lảnh xướng lên:
- Lạc lão phu nhân đại thá», hoà ng thượng chúc mừng, ân ban đông châu(1) mưá»i hạt, hoà ng kim trăm lượng, gấm vóc ngà n thất(2).
Một tiểu thái giám áo và ng tay cầm thánh chỉ bước và o trong nhà , toà n bộ Lạc gia vội và ng quỳ xuống hô vang:
- Tạ chủ long ân.
Tên tiểu thái giám kia bước tá»›i trước chánh đưá»ng, lá»›n giá»ng nói:
- Lần nà y ban chỉ, hoà ng thượng đặc biệt dặn dò, lão thá» tinh tuổi tác đã cao, không cần phải quỳ để tiếp chỉ. Hôm nay lão thái thái thá» bảy mươi tuổi, quả là hồng phúc trá»i ban. Ngưá»i là lương đống cá»§a Äại Hoa nên hoà ng thượng Ä‘Ãch thân viết má»™t tấm thá» liá»…n tặng cho ngưá»i.
Hoà ng đế ban liá»…n là vinh dá»± cá»±c lá»›n, má»i ngưá»i nghe thấy Ä‘á»u hâm má»™ không ngá»›t, Lạc Mẫn hai tay nâng quá đầu, quỳ xuống tiếp lấy thá» liá»…n, đứng dáºy mở tấm liá»…n ra, liá»n thấy ngá»± bút ánh và ng, Ä‘á»: “Hạc duyên thiên niên thá», tùng linh vạn cổ xuân.â€
(Äá»i hạc nghìn năm thá» - Kiếp tùng vạn tuổi xuân)
Lạc Mẫn vá»™i và ng sai ngưá»i treo bức liá»…n lên rồi tạ Æ¡n tiểu thái giám, má»i ngưá»i trong sảnh cÅ©ng lục đục ngồi xuống. ÄÆ°á»£c hoà ng thượng Ä‘Ãch thân thưởng ban ngá»± liá»…n, lão thái thái mặt cà ng hồng hà o, phúc khà cà ng hưng vượng. Lạc Mẫn đến trước lão thái thái quỳ xuống, cung cung kÃnh kÃnh:
- Hà i nhi chúc nương thân sống lâu mạnh khá»e, phúc lá»™c trưá»ng tồn.
Lạc Ngưng, Lạc Viá»…n hai chị em quỳ xuống phÃa sau cha, cùng chúc:
- Tôn nhi chúc tổ mẫu trẻ mãi không già , sống thỠngà n năm.
Lão thái thái vui vẻ gáºt đầu, cao giá»ng nói:
- Các con, các cháu mau đứng dáºy.
Theo như tục chúc thá» thá»i cổ, hiếu tá» hiá»n tôn quỳ chúc xong, má»›i đến lượt quan khách bước tá»›i mừng thá». Mẫu thân cá»§a Lạc Mẫn đại thá» bảy mươi tuổi, quả thá»±c là phúc thá», bá»n muốn vuốt mông ngá»±a sao lại không đến đầy đủ. Việc chúc thá» nà y cÅ©ng phải án theo theo chức lá»›n nhá» mà chúc trước chúc sau. Tên mặt Ä‘en Trình Äức là ngưá»i đứng đầu, bất đắc dÄ© đứng lên ca tụng đôi ba câu, Lâm Vãn Vinh thấy váºy thì cưá»i thầm. Nghe thấy má»i ngưá»i Ä‘á»u đã chúc xong, mà tri phá»§ Kim Lăng Hầu đại nhân lại vẫn ngồi im bất động, Hầu Dược Bạch đứng cạnh trên mặt có nét cưá»i, cÅ©ng không biết Ä‘ang nghÄ© gì.
Trên đại sảnh, chỉ có Tiêu gia là vô quan vô chức, Tiêu Ngá»c Nhược tá»± nhiên là ngưá»i chúc cuối cùng. Äến khi đại tiểu thư tiến lên chúc thá» xong, thấy không còn ai khác, Hầu Dược Bạch má»›i đứng dáºy, bước đến trước mặt lão thái thái cung cung kÃnh kÃnh khom ngưá»i:
- Dược Bạch cùng gia phụ, cung chúc lão thỠtinh phúc thỠan khang, trẻ mãi không già .
Ngưá»i khác chúc thá» Ä‘á»u là đứng tại chá»—, tên tiểu tá» nà y lại bước tá»›i khấu đầu, cái nà y không cần phải nói, đương nhiên là muốn lấy lòng Lạc Ngưng. Lão thái thái cưá»i nói:
- Tiểu công tá» vá»›i lệnh tôn tháºt là quá khách khà rồi, Mẫn nhi sao còn không nhanh ra đỡ Hầu công tỠđứng lên.
Lạc Mẫn thay mặt mẫu thân đỡ Hầu Dược Bạch lên:
- Hiá»n chất mau đứng lên.
Hầu Dược Bạch đứng lên nói:
- Tiểu sinh biết lão thá» tinh thÃch liá»…n đối, hôm nay là ngà y phúc thá» cá»§a ngưá»i, tiểu sinh lá»›n máºt tá»± thân viết má»™t bức thá» liá»…n, để biểu đạt tấm lòng kÃnh trá»ng cá»§a tiểu sinh.
Má»i ngưá»i nghe hắn nói xong lá»›n tiếng khen hay, Ä‘á»u minh bạch dụng ý cá»§a Hầu Dược Bạch: “Hầu gia tá»›i chúc cuối cùng, chÃnh là vì muốn tặng liá»…n đối.†Ngưá»i ở đây vốn phần lá»›n Ä‘á»u xuất thân nho sÄ©, việc thÃch liá»…n đối là điá»u dá»… hiểu. Lạc gia lão thái thái có vẻ rất hứng thú:
- Nếu như váºy, tiểu công tá» má»i mau mau viết ra, để cho lão thân được xem qua má»™t lần.
Nghe lão thái thái nói chuyện, tá»±a hồ cÅ©ng là xuất thân từ danh môn, khó trách có thể dạy ra được Lạc Mẫn vá»›i Lạc Ngưng có tà i há»c như váºy. Sá»›m đã có hạ nhân Ä‘em giấy lụa bút má»±c ra, Hầu Dược Bạch hướng tá»›i lão thái thái thi lá»…, sau đó khẽ liếc nhìn Lạc Ngưng, hÆ¡i trầm ngâm, Ä‘oạn múa bút viết: “Tùng cổ xưng hi tôn thượng thá»; Tá»± kim dÄ© thá»§y nhạc dư niên.â€
(Xưa vốn hiếm hoi, mừng thượng thỠ- Nay thêm đầy đặn, phúc trăm năm)
Liá»…n đối nà y hà m ý chúc thá» bảy mươi tuổi, hết sức hợp Ä‘á», lão thái thái nhìn qua gáºt gáºt đầu khen:
- Tiểu công tá» quả nhiên có há»c tà i, lão thân cảm kÃch vô cùng.
Lạc Ngưng kỠtai lão thái thái nói mấy câu, lão thái thái nghe xong vui vẻ vô cùng:
- Tiểu công tá», lão thân tuy chỉ là thân nữ lưu, nhưng lại rất thÃch câu đối. Hôm nay công tỠđã có nhã hứng nà y, lão thân cÅ©ng tùy tiện đưa ra má»™t câu đối, má»i các vị bình phẩm cho.
Lão thá» tinh ra câu đối, đây quả là cÆ¡ há»™i cá»±c tốt để nịnh bợ, má»i ngưá»i vừa nghe xong Ä‘á»u cảm thấy hối háºn bản thân cá»› sao lại không có được tâm tư như tên Hầu công tá» kia, chịu khó nghe ngóng sở thÃch cá»§a lão thá» tinh chứ.
Lão thái thái suy nghÄ© má»™t lúc, mỉm cưá»i:
- Hôm nay chư vị là đến để mừng thá» lão thân, váºy lão thân xin dùng hạc thá» là m Ä‘á», xin ra vế đối trước “Hạc linh tần thiêm khai tuần thanh kiệnâ€.
Lão thá» tinh ra thượng liên hÆ¡n nữa còn là má»™t hỉ liên, trong sảnh phần lá»›n là văn quan, thÆ¡ văn câu đối đúng là sở trưá»ng cá»§a bá»n há», nhất thá»i bá»n há» bắt đầu trầm tư suy nghÄ©. Hầu Dược Bạch tạo ra cục diện thi câu đối nà y, vốn là muốn tranh phong quang trước mặt má»i ngưá»i, hắn cưá»i lạnh liếc nhìn Lâm Vãn Vinh, cÅ©ng bắt đầu trầm ngâm suy nghÄ©. Lâm Vãn Vinh thấy tình cảnh nà y thì thầm buồn cưá»i, cúi ngưá»i ká» tai Quách Vô Thưá»ng:
- Thiếu gia, câu nà y ngưá»i đối được không?
Biểu thiếu gia lắc đầu:
- Cái trò nà y trước đây ta chưa có táºp qua, nhất thá»i nghÄ© không ra.
Lâm Vãn Vinh cưá»i the hé, ghé tai Quách Vô Thưá»ng nói mấy câu, biểu thiếu gia nghe xong rất vui vẻ, láºp tức đứng dáºy nói:
- Lão thỠtinh, tại hạ xin đối.
Hầu Dược Bạch trong lòng cả kinh, nhưng thấy không phải là Lâm Vãn Vinh đối, trong lòng chợt nhẹ nhõm, “thanh danh†cá»§a Quách Vô Thưá»ng hắn biết rõ, đó là điển hình cá»§a những tên bị thịt ăn hại bất há»c vô tà i, là m sao có thể ra được câu đối nà o hay. Thấy ánh mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u táºp trung trên ngưá»i biểu ca mình, đại tiểu thư run rẩy kinh hãi, khẽ giá»ng há»i:
- Lâm Tam, ngươi nói với biểu ca ta cái gì đó ?
Lâm Vãn Vinh ra vẻ vô tội đáp:
- Ta đâu có nói cái gì đâu, chÃnh là biểu thiếu gia tà i hoa trà tuệ, tá»± mình đối lại đó chứ.
Äại tiểu thư hung hăng trừng mắt nhìn hắn, trong lòng lo lắng, chợt nghe Quách Vô Thưá»ng ngâm lên:
- Hạc linh tần thiêm khai tuần thanh kiện; Lá»™c xa cá»™ng vãn bách tuế trưá»ng sinh.
(Tuổi hạc thêm cao thêm phần khá»e mạnh – Xe hươu(3) mãi kéo mãi kiếp trưá»ng sinh)
Tuyệt vá»i, má»i ngưá»i vừa nghe Ä‘á»u cảm thán kêu lên, Hầu Dược Bạch cÅ©ng không nghÄ© ra Quách Vô Thưá»ng lại có thể nhanh trà đến thế, hôm nà y tá»± nhiên bị hắn cướp mất oai phong, trong lòng quả thá»±c hết sức hối háºn. Äại tiểu thư đối vá»›i biểu ca mình thì biết rất rõ, lại thấy Lâm Tam đứng cạnh đó cưá»i thầm, nà ng sao còn không hiểu đó là chá»§ ý cá»§a hắn, bèn trừng mắt nhìn hắn, trên mặt cÅ©ng chợt hiện lên nét cưá»i.
Lạc Ngưng trong lòng cÅ©ng cảm thấy kỳ quái, chợt thấy Lâm Vãn Vinh đứng sau, nà ng bèn mỉm cưá»i nói vá»›i lão thái thái má»™t câu, lão thái thái liếc nhìn đám ngưá»i Tiêu gia, gáºt đầu nói:
- Vị tiểu công tá» nà y đối cá»±c hay, lão thân nghe xong trong lòng hoan hỉ. Hôm nay là ngà y chúc thá», lão thân lại ra má»™t câu đối nữa, má»i vị công tá» nà y đối tiếp.
Quách Vô Thưá»ng thân xuất phong đầu, trong lòng vui sướng, sá»›m không còn ngại ngần gì nữa, vá»™i và ng gáºt đầu nói:
- Thỉnh lão thá» tinh ra Ä‘á».
Lâm Vãn Vinh cùng đại tiểu thư Ä‘á»u kinh hãi toát mồ hôi: “Tiểu tá» nà y lại không biết chữ chết viết thế nà o, má»™t lần phong quang không chịu thôi, lại còn muốn là m thêm lần nữa sao?â€
Lão thái thái cháºm rãi ngâm:
- Ta ra câu đối thế nà y: Nháºt nguyệt song huy duy nhân giả thá».
Quách Vô Thưá»ng vá»™i đánh mắt nhìn Lâm Tam cầu cứu, Lâm Vãn Vinh nhá»§ thầm: “Ai bảo ngươi tham lam, lúc nà y bao nhiêu ngưá»i dòm ngó như váºy, ta là m sao chỉ cho ngươi chứ?â€
Hầu Dược Bạch thấy Quách Vô Thưá»ng sắc mặt xám xịt, trong lòng mừng thầm, Ä‘ang muốn mở miệng, chợt nghe Lâm Tam bên kia kêu lên:
- Thiếu gia ta xin đối đây ...
Ãnh mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u táºp trung và o ngưá»i Quách Vô Thưá»ng, Lâm Vãn Vinh Ä‘i đến bên cạnh Quách Vô Thưá»ng ra vẻ thì thầm má»™t hồi rồi Ä‘á»c:
- Nháºt nguyệt song huy duy nhân giả thá», thiếu gia nhà ta đối là : Âm dương hợp đức chân cổ lai hi.
(Nháºt nguyệt sáng soi, Ä‘iá»u hay còn mãi – Âm dương vẻ vượng, lẽ phải bá»n lâu)
Quách Vô Thưá»ng lén lau mồ hôi lạnh, gáºt đầu nói:
- Äúng rồi đúng rồi. Nháºt nguyệt song huy duy nhân giả thá», bản thiếu gia đối chÃnh là : Âm dương hợp đức chân cổ lai hi.
Lạc Ngưng liếc nhìn Lâm Vãn Vinh, che miệng cưá»i, hiển nhiên đã lần ra đầu mối. Hầu Dược Bạch lại hết sức ảo não, hai lần Ä‘á»u bị Quách Vô Thưá»ng cướp được phong đầu, tháºt là cá»±c kỳ xui xẻo. Lão thái thái gáºt gáºt đầu nói:
- Câu đối quả tháºt là rất chuẩn, tiểu công tá» há»c vấn uyên thâm, lão thân xin cảm tạ hai câu đối nà y cá»§a tiểu công tá».
Bà liếc nhìn Lạc Ngưng Ä‘ang đứng cạnh, đột nhiên cưá»i nói:
- Ngưng nhi cháu gái ta, từ bé đã thi từ xuất chúng, nhãn quang cÅ©ng rất cao, hôm nay lão thân mừng thá», nhân tiện nhưá»ng cho Ngưng nhi nhà ta cÅ©ng xuất ra má»™t Ä‘á», má»i các vị thiếu niên công tá» tại đây cùng luáºn bà n má»™t phen, không biết ý các vị ra sao ?
Lão thái thái mặc dù nói tránh ra, nhưng Lâm Vãn Vinh trong lòng cả kinh, “Ai da, cái nà y không phải là có ý lấy thÆ¡ để kén rể sao, chà , tục, tục không chịu nổi.†Má»i ngưá»i cÅ©ng Ä‘á»u nghe ra được câu nói nà y có bao hà m ý tứ như váºy, nhất thá»i ồn à o hẳn lên, nhất là bá»n công tá» trẻ tuổi. Nếu có thể nhân cÆ¡ há»™i lá»… chúc thá» hôm nay đối được, lấy được hảo cảm cá»§a lão thái thái vá»›i Lạc tiểu thư, hảo sá»± thà nh công tá»± nhiên là đơn giản hÆ¡n nhiá»u. Lạc Ngưng tá»±a hồ cÅ©ng không nghÄ© đến tổ mẫu lại đột nhiên đỠxuất việc nà y, hai má đỠhồng, nhịn không được nÅ©ng nịu:
- Nãi nãi ...
Lão thái thái mỉm cưá»i xoa xoa đầu nà ng:
- Ngưng nhi, con chỉ cần lo việc ra Ä‘á», còn lại tất cả Ä‘á»u có nãi nãi là m chá»§ cho.
Lá»i nà y vừa xuất, trong sảnh âm thanh cà ng náo nhiệt, mặc dù lão thái thái không lá»™ ra nét gì, nhưng ý tứ cá»§a câu kia đã là m má»i ngưá»i tưởng tượng vô hạn. Lạc Ngưng vốn còn chưa nghÄ© tá»›i việc kén rể, trong lòng vừa thẹn vừa lo lắng, nhịn không được khẽ liếc nhìn Lâm Vãn Vinh.
Lạc Viễn như hiểu được tâm sự của tỷ tỷ, rón rén bước lại gần chỗ Lâm Vãn Vinh đứng, nắm chặt cánh tay hắn:
- Äại ca, cầu xin huynh ...
Lâm Vãn Vinh cả kinh há»i:
- Tiểu Lạc, có việc gì ?
Lạc Viễn vẻ mặt xấu hổ đáp:
- Äệ biết mà , đại ca, huynh yên tâm Ä‘i, tá»· tá»· cá»§a đệ đối vá»›i huynh cÅ©ng chỉ có chút hứng thú thôi, hai ngưá»i sợ là không thể kết hợp. Nhưng việc lần nà y huynh nhất định phải giúp đệ, huynh cÅ©ng biết, đám sÄ© tá» Kim Lăng nà y tá»· tá»· căn bản là không thèm để ý. Ai ngá» nãi nãi hôm nay vui vẻ nhất thá»i cao hứng lại hứng chà là m như váºy ...
Lâm Vãn Vinh giáºt mình đại ngá»™, hôm nay là ngà y đại thá» cá»§a lão thá» tinh, lại được hoà ng thượng Ä‘Ãch thân ban thưởng, cao hứng vô cùng, trong lúc vui vẻ xuất ra mấy câu đối chết tiệt, chỉ sợ nhất thá»i cao hứng, Ä‘em Lạc Ngưng hứa gả cho ngưá»i ta thì hỉ yến nà y dám trở thà nh tang yến lắm. Sau khi Lạc Viá»…n rá»i Ä‘i, Lâm Vãn Vinh còn Ä‘ang do dá»±, rốt cuá»™c giúp hay không giúp đây. Hai ngưá»i vừa rồi nói chuyện đại tiểu thư đứng cạnh nghe rất rõ, trừng mắt nhìn hắn:
- Lâm Tam, chút nữa ngươi không được lên tiếng.
(1) Äông châu: má»™t loại trân châu ở vùng đông bắc Trung Quốc, thưá»ng dùng khảm lên mÅ© nón cá»§a quan lại cấp cao
(2) Thất: 1 thất = 4 trượng
(3) ThỠTinh cưỡi hươu
Tà i sản của SongTrang
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 07:44 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SongTrang
04-09-2008, 04:30 PM
Hoạt Thi Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Chương 141 : Tâm ý của Lạc Ngưng.
Dịch: Thanh Nhi muội muội
Biên dịch: Melly Biên táºp: asin
Nguồn:tà ng thư viện
- Tại sao?
Lâm Vãn Vinh cả kinh há»i.
- Ngưá»i ta ở đây là mượn thÆ¡ từ kén chồng, ngươi chạy tá»›i tham gia náo nhiệt là tÃnh là m gì?
Äại tiểu thư trợn mắt liếc hắn, trên mặt thoáng á»ng hồng, khẽ dá»a:
- Ngươi nếu dám mở miệng, ta vá» bảo Tiêu Ngá»c Sương vÄ©nh viá»…n không thèm để ý đến ngươi nữa, xem ngươi là m sao.
“Ta sợ chắc, tháºt là má»™t sá»± uy hiếp ‘nghiêm trá»ng’!†Lâm Vãn Vinh trong lòng thầm buồn cưá»i, trừng phạt cá»§a đại tiểu thư tháºt quá yếu kém: “Nà ng ta thá»±c sá»± nghÄ© rằng nói câu nà y xong thì Ngá»c Sương vÄ©nh viá»…n không để ý đến ta nữa sao? Tiểu bảo bối cá»§a ta mà ta còn không rõ sao, tin nà ng má»›i là lạ. Có Ä‘iá»u nha nà y đầu nếu thá»±c sá»± trước mặt Ngá»c Sương mà đơm đặt, lại xúi báºy thì cÅ©ng phiá»n phức chút Ãt a. Trá»i, má»™t bên là nhá» cáºy cá»§a Tiểu Lạc, vì huynh đệ, đương nhiên phải xả thân giúp đỡ, nhưng bên kia lại là tá»· tá»· cá»§a Ngá»c Sương. Vì mÄ© nhân, chẳng lẽ buá»™c phải hi sinh huynh đệ sao?â€
Äại tiểu thư thấy hắn hồi lâu không đáp, nhịn không được giáºn mắng:
- Ta nói ngươi có nghe rõ không? Chẳng lẽ ngươi lại ham muốn sắc đẹp của Lạc tiểu thư? Ngươi, ngươi ...
Äại tiểu thư nghiến răng ken két, ‘hừ’ má»™t tiếng nói tiếp:
- Ngươi đem ta ... Tiêu gia để chỗ nà o?
“Oái, cái nà y vá»›i Tiêu gia có quan hệ gì chứ, nói tốt hay xấu cÅ©ng là do ngươi tá»± mình nói, ta là m sao mà trả lá»i đây?†Hắn chỉ còn biết cưá»i khổ, nhá» giá»ng nói:
- Äại tiểu thư, ngưá»i có Ä‘iá»u chưa rõ, hôm nay tổ mẫu nà ng ta nói như váºy chÃnh là vì lo lắng cho cháu gái nhưng Lạc tiểu thư chà không để nÆ¡i nà y, nhãn quang nà ng rất cao, trong đám Kim Lăng tà i tá» nà y chưa chắc nà ng thèm để ý đến ai. Bởi váºy, nà ng má»›i tìm cách cá»± tuyệt đám tà i tá» nà y thôi. Ta vá»›i vị Lạc tiểu thư nà y tuy chỉ là quen biết sÆ¡ sÆ¡ nhưng nà ng ta lại là hảo hữu cá»§a Xảo Xảo, ngà y đó cÅ©ng có giúp đỡ ta. Là m ngưá»i cÅ©ng không nên vong ân phụ nghÄ©a đúng không? Ta là vì trách nhiệm phải ra tay, vì tình nghÄ©a má»›i xuất thá»§. Vừa rồi tiểu Lạc nói nà ng cÅ©ng nghe rõ, ta vá»›i Lạc tiểu thư thuá»™c hai thế giá»›i khác nhau, vốn là không thể cùng nhau được.
Äại tiểu thư trầm tư má»™t lúc rồi hầm hừ:
- Váºy ngươi cÅ©ng không được tùy ý đối. Nếu quả có ngưá»i đối được, ngươi má»›i được lên đối, còn nếu chẳng có ngưá»i nà o đối được thì không cho ngươi mở miệng.
Ặc, ngươi nghÄ© rằng ta là thần đồng sao, cứ muốn đối là đối được chắc. Lâm Vãn Vinh cưá»i khổ:
- Äại tiểu thư, ta nếu lên đối má»™t hai câu còn được, chứ sao đối lại hết từng nà y ngưá»i chứ?
“Cái nà y cÅ©ng đúng, hắn tuy là có chút há»c vấn, ta lại tưởng hắn là trạng nguyên!†Äại tiểu thư cưá»i thầm, cÅ©ng không đáp. Trong lúc hai ngưá»i ở bên nà y nói chuyện, bên kia Lạc Ngưng lại vô cùng gấp gáp, sau thấy Lạc Viá»…n bò trở lại, liếc nhìn Lâm Vãn Vinh, thấy hắn trên mặt mỉm cưá»i, trong lòng má»›i yên ổn má»™t chút.
Nghe nói Lạc đại tiểu thư hình như Ä‘ang kén chồng, đám thiếu niên ngồi ngoà i ùn ùn kéo và o đại sảnh, Lạc Mẫn thấy váºy cưá»i khổ không thôi. Nhưng thấy mẫu thân tâm tình vui vẻ nên không đà nh lòng là m bà mất hứng, khoát tay má»™t cái, ngồi phịch xuống ghế, đám tà i tá» công tá» nà y cÅ©ng Ä‘á»u ngồi xuống.
- Ngưng nhi, hôm nay các tiểu công tá» có há»c tà i cá»§a Giang Tô Ä‘á»u có mặt ở đây, con mau mau xuất đỠthôi.
Lão thái thái nói xong, nhất thá»i trong sảnh chợt hoà n toà n yên tÄ©nh, má»i ngưá»i Ä‘á»u chỠđợi đỠmục đầu tiểu cá»§a Lạc tiểu thư.
Lạc Ngưng vừa thẹn vừa sợ, biết không còn đưá»ng lùi đà nh cắn răng, nhìn ao nước trong viện, khẽ ngâm:
- Lục thủy bổn vô ưu, nhân phong trứu diện.
(Nước biếc vốn phẳng lặng, bởi gió mà gợn sóng)
à tứ cá»§a đỠtừ nà y chÃnh là tâm trạng cá»§a nà ng lúc nà y, vốn không có ý kén chồng, nà o ngá» tổ mẫu vì yêu cháu mà quan tâm, khiến lòng nà ng vốn phẳng lặng phải nổi sóng.
Äại tiểu thư nghe xong thì thở má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm, Lạc tiểu thư quả thá»±c là chưa có ý định đó, Lâm Tam váºy là không nói dối. Nhưng đám sÄ© tá», tà i tá» lại không nghÄ© như váºy, nghe thấy Lạc tiểu thư xuất Ä‘á», sao lại không vá»™i và ng động não suy nghÄ©. Äặc biệt là Hầu Dược Bạch, đối vá»›i hắn mà nói hôm nay chÃnh là cÆ¡ há»™i trá»i cho.
Lâm Vãn Vinh lại như không có nghe Lạc Ngưng ra Ä‘á», mỉm cưá»i nhìn Tiêu Ngá»c Nhược:
- Äại tiểu thư, thá»±c ra Lạc tiểu thư lo ngại nhất chÃnh là vị Hầu công tá» kia, chúng ta chỉ cần ngăn chặn hắn là được rồi.
Lấy bụng ta suy bụng ngưá»i, đại tiểu thư đương nhiên có thể hiểu được tâm tình cá»§a Lạc Ngưng lúc nà y, nhịn không được cÅ©ng bắt đầu lo thay cho Lạc Ngưng. Thấy Hầu Dược Bạch bên kia có vẻ muốn nói, trong lòng quýnh lên, vá»™i huých Lâm Vãn Vinh:
- Lâm Tam, mau đối đi ...
Lá»i vừa ra khá»i miệng thì trong lòng nà ng đã hối háºn: ‘ta là m lại là m như váºy?’
Lâm Vãn Vinh thấy Äại tiểu thư lo lắng như váºy, lại tưởng là phát sinh việc gì, vá»™i và ng đứng lên:
- Lạc tiểu thư, ta muốn đối.
Hắn nói xong, nhìn Hầu Dược Bạch đằng xa, thấy tên tiểu tá» kia Ä‘ang ôm đầu khổ sở nghÄ©. Äại tiểu thư là m váºy là ý gì đây, muốn hãm hại ta sao? Lâm Vãn Vinh liếc nhìn Tiêu Ngá»c Nhược, thấy nà ng mặt lạnh như tiá»n, quay đầu nhìn hướng khác, tá»±a hồ không muốn là gì đến mình. “Chà , nói ta đứng lên đối cÅ©ng là ngươi, giáºn dá»—i cÅ©ng là ngươi, ta biết phải sống ra sao đây?â€
Lạc Ngưng thấy Lâm Vãn Vinh đứng lên, trong lòng vừa sợ vừa mừng, vá»™i và ng há»i:
- Lâm công tá», má»i ngưá»i đối.
Lạc Viá»…n trá»™m hướng vá» hắn giÆ¡ ngón cái: “đại ca quả nhiên tháºt tốt.†Lâm Vãn Vinh trong lòng không vui lắc lắc đầu:
- Lạc tiểu thư, vừa rồi má»i ngưá»i ồn à o quá, ta nghe không rõ, nà ng có thể Ä‘em thượng liên Ä‘á»c lại má»™t lần không.
Lá»i vừa nói ra, Äại tiểu thư và Lạc Ngưng suýt tà nữa thì té xỉu. Lạc Viá»…n và ngưá»i khác nghe thấy cÅ©ng hai mắt trợn trừng. Hắn là kẻ nà o váºy chứ, ngay cả thượng liên cÅ©ng chưa nghe rõ, đã đứng lên nói mình đối được, rõ rà ng là tá»›i đây phá hoại mà , Tiêu gia cÅ©ng tháºt quá bỉ ổi, ngang nhiên cá» má»™t tên gia Ä‘inh nho nhá» phá hư hảo sá»± cá»§a Lạc tiểu thư, đúng là quá đáng.
Äại tiểu thư trong lòng kinh động, ánh mắt kìm không được ánh lên má»™t tia vừa mừng vừa thẹn, mắt phượng khẽ liếc nhìn hắn, ôn nhu gắt:
- Cái tên nà y, Lạc tiểu thư ngưá»i ta xinh đẹp mÄ© miá»u như thế, ngưá»i lại không thèm để ý đến nà ng ấy sao? Äến cả đỠmục còn chưa nghe rõ mà ngưá»i đừng lên đòi đáp cái gì, không phải là muốn là m mất mặt Tiêu gia ta sao?
Nghe đại tiểu thư nói mà Lâm Vãn Vinh cả ngưá»i da gà da vịt nổi cả lên, quân tá» không đấu lại nữ nhân, câu nà y quả thá»±c là rất đúng. Nữ nhân quả thá»±c biến hóa quá nhanh, chuyện là tốt hay xấu Ä‘á»u do ý má»™t mình nà ng nói. Còn Lạc Ngưng tức giáºn đến đỠá»ng và nh tai, trước mặt má»i ngưá»i mà bị mất mặt như váºy, tháºt sá»± là khó lòng chịu nổi. Ngà y trước, lúc hắn độc ác bình phẩm bức há»a cá»§a mình, cÅ©ng không ác ôn như váºy. Mặt hoa da phấn Ä‘anh lại, nhìn thẳng hắn, hà m răng nghiến chặt, gằn từng tiếng:
- Nếu là như váºy, má»i Lâm công tá» chú ý nghe cho rõ, tiểu nữ ra thượng liên là : ‘Lục thá»§y bổn vô ưu, nhân phong trứu diện.’
- À, thượng liên là như váºy à ...
Lâm Vãn Vinh trong gấp rút xoay chuyển, ánh mắt hướng ra xa , nhìn qua cánh cữa, thấy đằng xa xa núi non trùng Ä‘iệp, cưá»i hắc hắc:
- Lạc tiểu thư, ta xin được đối lại: ‘Thanh sơn nguyên bất lão, vi tuyết bạch đầu.’
(núi xanh vốn không già , vì tuyết nên bạc đầu.)
“Hay quá!†Không biết là ai tán thưởng đầu tiên, tiếp theo má»i ngưá»i khen ngợi ầm Ä© cả lên. Cặp liá»…n đối nà y bất luáºn là đối chữ hay đối ý Ä‘á»u cá»±c kì hợp cách, nhất là hạ liên không chỉ là ý cảnh ưu mÄ©, mà còn ngầm chứa ý truy cầu, tháºt là má»™t giai tác hiếm có, đúng đỠđúng cảnh. Không thể ngá» tá»›i má»™t tên gia Ä‘inh nhá» bé cá»§a Tiêu gia lại có tà i hoa như thế, quả tháºt khiến ngưá»i ta phải cảm khái. Äến lúc đó có ngưá»i nói ra, ngưá»i nà y chÃnh là kẻ ngà y trước tại Hà ng Châu Tình VÅ© lâu cùng đấu Äà o gia, du oa tẩy thá»§, kết giao vá»›i Từ Vị; gia Ä‘inh Lâm Tam. Ngưá»i nghe cà ng thêm kinh thán, đến cả Văn Trưá»ng tiên sinh còn coi trá»ng hắn như thế, tên gia Ä‘inh nà y quả là sâu không thể dò.
Lâm Vãn Vinh thuáºn miệng ngâm lên, lá»i vừa nói ra đã biết là không ổn rồi: “Vi tuyết bạch đầu, bốn chữ nà y không phải là là m cho tiểu nữu Lạc Ngưng kia hiểu lầm sao? Con mẹ nó, ta thá»±c là không có ý đó, tất cả chỉ là vô tình là m lầm lỡ, há»c tà i quá cao cÅ©ng tháºt dá»… gây há»aâ€. Lúc hắn Ä‘i lên xin đối, Äại tiểu thư vì hắn mà trong lòng lo lắng, đến lúc hắn đối xong, câu đối nà y lại không phải là công nhiên tán tỉnh Lạc tiểu thư sao? Tiêu Ngá»c Nhược sắc mặt trắng bệch, quay mặt Ä‘i không thèm nhìn gì đến hắn nữa.
Câu đối ý tứ máºp má» kia vừa xuất ra, tức thì khiến Lạc Ngưng dù là ngưá»i cá»±c kỳ khoáng đạt, cÅ©ng không nhịn được đỠbừng hai má, liếc nhìn Lâm Vãn Vinh, không biết nên nói gì.
- Hay, hay, hay!
Ngưá»i đầu tiên mở miệng cÅ©ng là thá» tinh lão thái thái, bà nắm lấy bà n tay nhá» nhắn cá»§a Lạc Ngưng, mỉm cưá»i nhìn Lâm Vãn Vinh nói:
- Tiểu ca nà y đối đỠcực hay. Ngưng nhi, hôm nay con tiện thể ra nhị đỠđi, xem các vị công tỠtà i hoa nà y có ai có khiến con mãn ý nữa không.
Lạc Ngưng không dám là m trái hảo ý cá»§a tổ mẫu, lén liếc mắt nhìn Lâm Vãn Vinh, hai má đỠhồng, nhẹ giá»ng đáp:
- Dạ!
Lâm Vãn Vinh lúc nà y đứng cÅ©ng không được, ngồi cÅ©ng không xong, tháºt là khó xá». Biểu thiếu gia hết sức “trượng nghÄ©a†khuyên nhá»§:
- Lâm Tam, ngươi tiếp tục đối được đỠthứ hai, đem Lạc tiểu thư cưới vỠnhà là m nha đầu. Tà i nữ là m nha hoà n, ngươi là m lão gia, muốn là m cái gì thì là m cái đó, cảm giác đó quả thực là cao hứng. Hắc hắc.
Lâm Vãn Vinh trên trán đầy mồ hôi: “biểu thiếu gia ý tưởng quá má»›i mẻ, quá dâm đãng, nhưng mà ta ... thÃch!!!†Äại tiểu thư giáºn dữ trừng mắt nhìn Quách Vô Thưá»ng, sắc mặt tên thiếu gia nà y liá»n biến đổi thê thảm, không dám nói tiếp. Lâm Vãn Vinh Ä‘ang muốn cùng Tiêu Ngá»c Nhược nói chuyện, lại nghe nà ng khịt mÅ©i ‘hừ’ má»™t tiếng, sau đó quay đầu sang hướng khác.
Lạc Ngưng liếc nhìn Lâm Vãn Vinh, trong lòng có chút tư vị khó nói, ngưá»i nà y tá»±a tà i mà cÅ©ng phi tà i, tá»±a thô lá»— mà lại không thô lá»—, tháºt khiến ngưá»i ta không thể hiểu nổi. Nà ng thở dà i, mắt nhìn ao nước khẽ ngâm:
- Thu thá»§y ngân đưá»ng uyên ương bỉ dá»±c...
(Nước bạc hồ thu, uyên ương liá»n cánh.)
Liên đối đầu tiên đối vá»›i việc phối ngẫu có chút bà i xÃch, liên đối thứ hai lại thay đổi ý tứ, có lẽ đến cả bản thân Lạc Ngưng cÅ©ng không hiểu tâm tình cá»§a mình lúc nà y. Lần nà y Lâm Vãn Vinh không còn dám tùy tiện đối nữa, má»™t lần đã gây chuyện ngoà i ý muốn, nếu để bị thêm lần nữa, váºy không phải là giở áo cho ngưá»i xem lưng hay sao. Dù sao cÅ©ng đã giúp má»™t lần rồi, lần nà y quyết không thấy thá» chết không thả ưng.
Lạc Ngưng thấy má»i ngưá»i Ä‘á»u chìm và o suy tư, chỉ có Lâm Vãn Vinh vô lo vô nghÄ© nhìn trái liếc phải ra vẻ không quan tâm đến việc gì, trong lòng lo lắng, chau mà y không nói gì. Lúc đó Hầu Dược Bạch Ä‘ang trầm tư đột nhiên vá»— tay như Ä‘iên kêu to:
- Ta đối được rồi, ta đối được rồi, Lạc tiểu thư, ta xin được đối.
Lạc Ngưng khẽ than thầm rồi đáp lá»i:
- Hầu công tỠđối được rồi sao? Xin má»i ngưá»i đối, Lạc Ngưng xin rá»a tai cung kÃnh lắng nghe.
Äại tiểu thư nãy giá» im lặng không nói, thấy Lạc Ngưng thần sắc buồn bã không cam lòng, trong lòng chợt có chút thương xót, ngẩng đầu lên thấy Lâm Vãn Vinh ra vẻ vô tư lá»±, nhất thá»i không kìm được giáºn mắng:
- Cái tên xấu xa kia, không phải ngươi muốn ngăn cản tên hỠHầu kia sao? Là m sao lại để hắn lên đối chứ hả.
Lâm Vãn Vinh ngoại trừ kinh ngạc thì còn biết nói gì, đối với nữ nhân, vĩnh viễn không thể giảng đạo lý.
Tà i sản của phamduy88
Chữ ký cá»§a phamduy88 [CENTER][B][SIZE=5]Click here: [/SIZE][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=6237"][SIZE=5][COLOR=darkgreen]Tà Äạo Tu Tiên Lục[/COLOR][/SIZE][/URL][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=red]Quyển 1: các dịch giả đang tiến hà nh dịch[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=magenta]Quyển 2: Äã bắt đầu, kÃnh mong bằng hữu xa gần tiếp tục há»— trợ bằng cách click và o link bên trên và đăng ký tên chương, nhanh nhanh nà o [/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 07:55 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a phamduy88
05-09-2008, 10:02 AM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 23 giá»
Thanks: 0
Thanked 1 Time in 1 Post
Chương 142: Tiểu vương gia
Dịch: Thanh Nhi muội muội
Biên dịch: Melly Biên táºp: asin
Nguồn: Tà ng thư viện
Hầu Dược Bạch thấy không có ai ngoà i mình đối được, mừng thầm trong lòng, vội khẽ ngâm:
- Thu thá»§y ngân đưá»ng uyên ương bỉ dá»±c; BÃch thá»§y trưá»ng thiên cổ sắt tương giai.
(Nước bạc Ä‘iện và ng uyên ương liá»n cánh; Trá»i cao nước biếc cầm sắt chung đôi.)
Câu đối nà y do hắn trong lúc vá»™i và ng là m ra, mặc dù đối cÅ©ng tương đối chỉnh, nhưng lấy uyên ương đối cầm sắt quả có chút khiên cưỡng(2). Câu đối cá»§a hắn chỉ miá»…n cưỡng coi như đối được mà thôi. Äại tiểu thư thấy Lạc Ngưng nhÃu mà y buồn bá»±c, cảm thấy không đà nh lòng, nhịn không được quay lại há»i Lâm Vãn Vinh:
- Lâm Tam, câu nà y ngươi có thể đối được không?
Lâm Vãn Vinh đối vá»›i Lạc Ngưng còn có chút ngần ngại, lần nà y tÃnh thả tên há» Hầu, nhưá»ng cho hắn đối. Nhưng nghe Äại tiểu thư há»i như váºy, thuáºn miệng đáp:
- Có thể đối được.
Äại tiểu thư lại há»i tiếp:
- So với câu đối của hắn thì có hơn không?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Bản nhân chÃnh là tá»± há»c mà thà nh tà i, như thiên mã hà nh không, không bị câu thúc. Câu đối cá»§a hắn sao có thể so sánh vá»›i ta chứ.
Äại tiểu thư cắn môi nói:
- Äã như váºy, ngươi lên đối Ä‘i, đạp tên Hầu công tá» kia xuống.
Lâm Vãn Vinh cả kinh: “Ta không phải nghe lầm chứ, Äại tiểu thư chẳng lẽ là đang sốt cao sao?†Äại tiểu thư thấy ánh mắt kinh ngạc cá»§a hắn, ná»a giáºn ná»a thẹn nói:
- Lạc tiểu thư đối vá»›i chúng ta có Æ¡n, chúng ta đương nhiên phải báo đáp, đây chÃnh là đạo lý. Nhưng ngươi tuyệt đối không được có ý gì vá»›i nà ng, nếu mà ngươi dám tÆ¡ tưởng đến đó là ngươi có lá»—i vá»›i Xảo Xảo, vá»›i Ngá»c Sương, vá»›i Tiêu gia chúng ta, có lá»—i vá»›i …. ta nữa!
Lâm Vãn Vinh nghe xong có chút choáng váng: “Có lá»—i vá»›i Xảo Xảo và Ngá»c Sương thì còn có lý, còn có lá»—i vá»›i Tiêu gia, vá»›i nà ng nữa thì nghÄ©a là sao?†Äại tiểu thư nói xong, gương mặt láºp tức đỠá»ng, ‘hừ’ má»™t tiếng không thèm nhìn hắn nữa.
Lại nói, Lạc Ngưng thấy không ai có ý kiến, Lâm Vãn Vinh hắn lại Ä‘ang cùng Tiêu Äại tiểu thư nói chuyện say sưa vui vẻ, trong lòng chán nản, khẽ than má»™t tiếng, Ä‘ang muốn mở miệng thì chợt nghe thanh âm cá»§a Lâm Vãn Vinh vang lên:
- Lạc tiểu thư, tại hạ cũng xin đối.
Lạc Ngưng nghe váºy vui mừng không thôi. Hầu Dược Bạch vá»™i và ng chen và o nói:
- Liên đối nà y là ta đối được trước.
“Phì, uổng cho ngươi dám xưng là tà i tá», đối câu đối còn phải phân chia trước sau sao, ai đối hay hÆ¡n ngưá»i đó má»›i có tư cách nói chuyện.†Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i:
- Hầu công tá» không cần phải lo lắng, đợi nghe câu đối cá»§a ta xong hãy nói. Câu cá»§a Lạc tiểu thư là “Thu thá»§y ngân đưá»ng uyên ương bỉ dá»±câ€, ta đối “Thiên phong ngá»c vÅ© loan phượng hòa minh.â€
(Gió trá»i nhà ngá»c, loan phượng hòa ca)
Má»i ngưá»i vừa nghe đã minh bạch, câu đối nà y cá»§a Lâm Tam, so vỠý cảnh thì còn vượt trên Hầu công tá» má»™t báºc. Theo váºy mà nói, lần đối nà y cÅ©ng là gia Ä‘inh Tiêu gia già nh phần thắng. Lạc Ngưng vừa thẹn vừa mừng, cảm kÃch liếc nhìn Lâm Vãn Vinh. Hắn Ä‘ang dương dương đắc ý quay đầu nhìn nà ng, ai dè Äại tiểu thư đứng cạnh hắn hầm hừ:
- Äắc ý cái gì, chẳng lẽ đã quên vừa rồi ta má»›i nói cái gì vá»›i ngươi, không được có lá»—i vá»›i Ngá»c Sương.
Lâm Vãn Vinh “a a†cưá»i trừ, bên kia Lạc Ngưng nét mặt thẹn thùng, e lệ ra liên đối thứ ba:
- Ngô đồng chi thượng tê song phượng...
( Äôi phượng cùng Ä‘áºu trên cây ngô đồng)
Câu đối nà y tá»±a hồ là tiếp theo câu vừa rồi, má»›i trước là uyên ương liá»n cánh, bây giá» lại là phượng Ä‘áºu ngô đồng. “Chẳng lẽ con bé nà y tháºt sá»± động xuân ý sao?†Lâm Vãn Vinh nghi hoặc nhìn Lạc Ngưng. Äại tiểu thư sắc mặt hết sức khó coi, câu đối nà y cá»§a Lạc Ngưng rõ rà ng có chút ý tứ, chÃnh là có ý tìm phu quân. Äại tiểu thư nghiến răng nói:
- Lâm Tam, liên đối nà y, ngươi không cần phải quản.
- Thế tên Hầu tỠcông tỠkia ta quản hay không quản?
Lâm Vãn Vinh há»i.
Äại tiểu thư đáp:
- Cả hắn ngươi cũng không cần phải quản, để ta quản!
Vừa nói xong, Äại tiểu thư liá»n đứng lên nói:
- Lạc tiểu thư, liên đối nà y cá»§a nà ng ta xin đối: "Ngô đồng chi thượng tê song phượng; Hạm đạm hoa gian láºp tịnh uyên.â€
(Äôi phượng Ä‘áºu trên cây ngô đồng; Cặp uyên năm giữa hoa sen thắm.)
- Hay quá, hay quá!
Lâm Vãn Vinh vốn là kẻ chỉ sợ thiên hạ không loạn nên hắn là ngưá»i đầu tiên vá»— tay cổ vÅ©, Äại tiểu thư và Lạc Ngưng hai ngưá»i Ä‘á»u không hẹn cùng trợn mắt nhìn hắn. Ngưá»i trong sảnh nghe Äại tiểu thư đối, cÅ©ng cảm thấy cá»±c kỳ hưng phấn, bởi hoạt cảnh hai vị tà i nữ đối đáp nhau trước giá» không phải dá»… dà ng thấy được. Lạc Ngưng nghe câu đối cá»§a Tiêu Ngá»c Nhược, trước là kinh ngạc, sau lại xấu hổ bước đến nắm lấy tay Äại tiểu thư:
- Tiêu tỷ tỷ, tỷ cũng tới ghẹo ta nữa sao?
Äánh kẻ chạy Ä‘i chứ ai đánh ngưá»i chạy lại, huống chi Lạc Ngưng đối vá»›i Lâm Tam còn có Æ¡n huệ, Tiêu Äại tiểu thư đà nh nắm lấy cánh tay nà ng cưá»i nói:
- Lạc tiểu thư, ba liên đối Ä‘á»u đã xuất ra, nà ng cÅ©ng đã tuyển ra được ai rồi chứ.
Lạc Ngưng cưá»i khẽ má»™t tiếng, không biết vô tình hay cố ý liếc nhìn Lâm Vãn Vinh, cưá»i đáp:
- Tất nhiên là đã tuyển được rồi, ngưá»i mà ta tuyển chÃnh là Tiêu tá»· tá»· đó.
Hai nà ng cưá»i nói vui vẻ, bắt đầu đùa giỡn vá»›i nhau. Lâm Vãn Vinh trông thấy trong lòng cảm khái, má»›i vừa rồi là thế nước lá»a không dung, hiện giá» lại thân thiết thế kia, nữ nhân và lão hổ, quả là hai loà i đáng sợ nhất thiên hạ. Lạc Viá»…n kéo tay dẫn Lâm Vãn Vinh tá»›i cạnh lão thái thái, thân thiết nói:
- Nãi nãi, đây là đại ca Lâm Vãn Vinh của cháu, huynh ấy cũng có quen biết với phụ thân, rất thân với cháu và tỷ tỷ.
Lâm Vãn Vinh cung kình khom ngưá»i chà o há»i:
- Nãi nãi, hôm nay là ngà y đại thá» năm mươi tuổi cá»§a ngưá»i sao?
Lão thái thái báºt cưá»i:
- Hà i tá» nà y nói báºy bạ gì đó, năm nay ta đã bảy mươi tuổi rồi, sao lại là đại thá» năm mươi chứ.
Lâm Vãn Vinh ra vẻ ngạc nhiên:
- Cháu thấy lão nhân gia ngưá»i phúc trạch đầy ngưá»i, sức khá»e dồi dà o, sắc diện hồng nhuáºn, hạc phát đồng nhan(2), rõ rà ng là má»™t phu nhân năm mươi tuổi, lại quên mất hôm nay chÃnh là ngà y đại thá» bảy mươi cá»§a ngưá»i, tá»™i lá»—i tá»™i lá»—i.
Lạc Viá»…n đứng bên cạnh nghe thấy, ngẩng đầu xém sặc sụa: “Da mặt đại ca quả thá»±c là hiếm có, cái gì huynh ấy cÅ©ng dám nói ra.†Còn lão thái thái thấy hắn tuy chỉ là má»™t tên tiểu gia Ä‘inh, nhưng mặt mÅ©i sáng sá»§a, tà i năng phi phà m, trong lòng hoan hỉ, cưá»i nói:
- Hà i tá» nhà ngươi tháºt là biết nói chuyện, ta thấy vừa rồi ngươi cùng vá»›i Ngưng nhi đối đáp, cÅ©ng rất là thông minh nhanh trÃ, các ngươi từ nay vá» sau phải năng qua lại há»c há»i lẫn nhau, nghe chưa!
Lạc Ngưng gương mặt đỠbừng, vội và ng nói:
- Nãi nãi yên tâm, cháu từ nay vá» sau nhất định sẽ cố gắng theo Lâm đại ca há»c há»i nhiá»u hÆ¡n.
Lâm Vãn Vinh cảm giác sau lưng có bốn đạo hà n quang xạ tá»›i, tên Hầu Dược Bạch kia thì cÅ©ng bình thưá»ng thôi, nhưng Äại tiểu thư thì sao lại bốc há»a đến thế? Cho dù háºn, thì cÅ©ng để Ngá»c Sương háºn chứ. Tháºt là khó hiểu!
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì:
- Hôm nay là ngà y đại thá» cá»§a lão nhân gia ngưá»i, cháu xin chúc cho lão nhân gia trẻ mãi không già , bụng khá»e mạnh, răng cứng chắc, ăn uống ngon miệng, cháu trai cưới được hiá»n thê, cháu gái gả cho lương tế, con cháu đầy đà n, đại phú đại quý, phúc lá»™c đầy nhà .
Má»i ngưá»i trong sảnh nghe hắn chúc xong má»™t trà ng, không choáng váng thì cÅ©ng toát mồ hôi, vô sỉ gặp qua đã nhiá»u, nhưng chưa thấy ai vô sỉ như hắn. Cái tên gia Ä‘inh cá»§a Tiêu gia nà y cÅ©ng không biết là từ hòn đá nà o chui ra nữa, nói năng báºy bạ không có chút lá»… nghi. Äại tiểu thư nghe xong cÅ©ng là vừa tức vừa buồn cưá»i, lại thấy lão thái thái tá» ra rất vui vẻ, nhịn không được lắc đầu cưá»i khổ: “Tên xấu xa nà y đúng là trá»i sinh mồm mép trÆ¡n tuá»™t, thiên hạ còn ai không bị hắn gạt đây chứ.â€
Lão thái thái nghe xong cưá»i há»›n hở:
- Tốt, tốt, phải thưởng, phải thưởng!
“Ã, kim cương ta còn chưa có dâng tặng, lại đã kiếm được Ãt tiá»n!†Lâm Vãn Vinh trong lòng vui sướng, từ trong ngưá»i láºp tức lấy ra má»™t viên kim cương nhá», so vá»›i viên tặng cho Xảo Xảo thì chỉ bằng má»™t phần ba, nhưng cÅ©ng đã nghe thấy có ngưá»i kinh hãi kêu to. Viên kim cương nà y trong suốt rá»±c rỡ, lấp lánh đầy mà u sắc kì lạ, nhìn qua đã biết không phải là váºt tầm thưá»ng. Những ngưá»i đã biết chuyện ở Tình VÅ© lâu, nhất thá»i giáºt mình đại ngá»™, đây chÃnh là kim cương đến từ Tây Dương trong truyá»n thuyết đó sao. Quả nhiên quá»· khóc thần sầu, ngoà i sức tưởng tượng.
Lạc Ngưng giáºt mình che miệng, ngẩn ngÆ¡ nhìn viên kim cương tá»a sáng lấp lánh kia: “tháºt là không nghÄ© tá»›i, huynh ấy lại Ä‘em kim cương ra là m lá»… váºt. Mặc dù so ra còn kém viên kim cương hắn đưa cho Xảo Xảo hôm qua, nhưng cÅ©ng là vô cùng quý giá, dù tìm khắp Äại Hoa cÅ©ng không tìm ra viên thứ baâ€.
Kim cương đối vá»›i nữ nhân mà nói đúng là có sức hấp dẫn cá»±c lá»›n, Lạc Ngưng trong lòng hết sức rối loạn, cả ánh mắt cá»§a Äại tiểu thư cÅ©ng lá»™ ra vẻ mê mẩn: “tên Lâm Tam chết tiệt nà y, lại có thể ra tay phô trương như thế, hắn trong ngưá»i có kim cương váºy mà cÅ©ng chẳng thấy hắn tặng ta viện nà o!â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, Ä‘em viên kim cương dâng cho lão thái thái rồi cung kÃnh:
- Lão thá» tinh, đây là viên kim cương lần trước tại Hà ng Châu cháu lấy được từ ngưá»i Tây Dương, hôm nay là ngà y mừng thá» cá»§a ngưá»i, trong lúc vá»™i và ng không kịp chuẩn bị đà ng hoà ng, đà nh lấy tạm viên đá nhá» nà y là m quà sinh nháºt, lão nhân gia đại đức đại lượng, xin đừng trách cháu chỉ dâng lá»… má»n.
Lão thái thái nháºn lấy viên kim cương cầm lên xem xét, hết sức vui vẻ:
- Hà i tá» nà y, ngươi tặng má»™t phần đại lá»… như váºy, lại còn nói cái gì mà lá»… má»n. Ngưng nhi, tổ mẫu cÅ©ng già rồi, viên kim cương nà y là tâm ý cá»§a Lâm ca, ta Ä‘em nó tặng lại cho cháu, cháu phải giữ gìn nó cho tốt, chá»› để phụ tâm ý cá»§a Lâm ca nhé.
Trá»i Æ¡i! lão thái thái, ngưá»i nói váºy không phải là muốn dá»a chết ngưá»i chứ, Lâm Vãn Vinh thoáng nhìn lướt qua, đã thấy Äại tiểu thư dùng ánh mắt sát nhân chằm chằm nhìn mình: “Cái nà y sao lại trách ta chứ, lão thái thái đã bảy tám mươi tuổi, nghÄ© gì nói đó, cái nà y không có liên quan gì đến ta!â€
Lạc Ngưng nghe được ý tứ trong lá»i cá»§a lão thái thái, ná»a thẹn ná»a giáºn, ngại ngùng chưa dám nháºn. Nhưng mà quả thá»±c nà ng quá thÃch viên kim cương nà y, đà nh im lặng nháºn lấy, cầm chặt trong tay, xoay qua xoay lại ngắm nghÃa. Chiêu nà y cá»§a Lâm Vãn Vinh quả thá»±c tổn hao cá»±c kỳ, má»i ngưá»i Ä‘á»u biết sá»± tình tại Hà ng Châu cá»§a hắn, nên việc má»™t tên gia Ä‘inh nho nhá» như hắn lại có thể đưa ra má»™t viên kim cương cÅ©ng không có gì là kà quái. Chỉ là thấy sắc mặt cá»§a Tiêu Äại tiểu thư không được tốt, má»i ngưá»i tuy ngạc nhiên, nhưng cÅ©ng chỉ đà nh trong lòng mà thôi.
“Ài, lão tá» luôn luôn đối vá»›i bản thân yêu cầu rất thấp, váºy mà đến lúc nà y toà n đặt và o hoà n cảnh khó xá», tháºt là không biết nên sống ra sao!†Lâm Vãn Vinh Ä‘ang tưng tá»ng nghÄ© thầm, chợt nghe ngoà i cá»a có tiếng ngưá»i xướng lên:
- Thà nh vương gia thế tá», Trữ tiểu vương gia giá đáo.
Vừa nghe xong tất cả Ä‘á»u loạn cả lên, má»i ngưá»i Ä‘á»u thầm thì bà n tán, tá»±a hồ vị Trữ tiểu vương gia nà y quả là nhân váºt rất đáng quan tâm, đến cả những ngưá»i nà y giá» vẫn ngồi yên như Trình Äức, Äà o VÅ© trên mặt cÅ©ng Ä‘á»u lá»™ nét vui mừng. Lâm Vãn Vinh nghe được cái gì mà Vương gia, thế tá» thì có Ä‘iểm nhức đầu: “Rắm chó cái gì chứ, chỉ là ỷ và o phúc ấm tổ tông mà ra vẻ uy phong hiếp ngưá»i, mẹ nó chứ, ta khinh bỉ ngươi.â€
Lạc Mẫn sá»›m đã bước ra ngoà i phá»§ nghênh đón má»™t ngưá»i và o, ngưá»i nà y khoảng hÆ¡n hai mươi tuổi, đầu đội tá» kim hà (3), thân mặc áo bà o thêu hình rồng và ng uốn lượn, thân hình cao ráo, bước chân nhẹ nhà ng phong độ, trên miệng khẽ lá»™ nét cưá»i, khà chất cao nhã, chỉ nhìn qua là biết không phải kẻ tầm thưá»ng.
“Äây là Trữ tiểu vương gia gì đó phải không? Cái gì mà vương tá» long tôn, trông quả nhiên là ra vẻ nà y ná».†Lâm Vãn Vinh đột nhiên nhá»› tá»›i ngà y tại Bạch Liên giáo gặp chá»§ tá» cá»§a Äà o Äông Thà nh: “không lẽ là hắn?†Lâm Vãn Vinh vá»— đầu đứng lên.
(1)Nói Hầu Dược Bạch đối miá»…n cưỡng vì uyên ương là động váºt, mà hắn lại đưa đồ váºt để đối (cầm sắt _ đà n sáo)
(2)Hạc phát đồng nhan: thà nh ngữ ý là tóc tuy bạc nhưng dung mạo còn trẻ trung
(3) TỠkim hà : 1 loại mũ của nam giới (chỉ thân vương quý tộc mới được dùng)
Tà i sản của MiranaNovax
Chữ ký của MiranaNovax
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 07:56 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a MiranaNovax
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì