Thoáng cái thiên hạ khiếp sợ, tài nguyên của địa vực Trung Thổ quá phong phú, chỉ một địa vực này có thể bằng tổng của chín địa vực khác.
Khai phá địa vực Trung Thổ, Dư Tắc Thành cũng không khai phá như ong vỡ tổ, mà là lấy Tiên Tần Đại Liên Minh Tu Tiên làm chủ đạo khai phá địa vực Trung Thổ.
Cái gọi là chủ đạo nói trắng ra chính là Hiên Viên Kiếm Phái, Dư Tắc Thành là đệ nhất minh chủ đàm nhiệm Tiên Tần Đại Liên Minh Tu Tiên. Hiên Viên Kiếm Phái thuận lý thành chương khống chế tất cả.
Đây cũng là bình thường, bằng không để cho Đại Liên Minh Tu Tiên hưng thịnh. Hiên Viên Kiếm Phái suy sụp, đó không phải thành kẻ ngốc sao.
Dư Tắc Thành bố cục từng bước một, đem tu sĩ thiên hạ toàn bộ cuốn vào trong bố cục, không ai có thể không quan tâm, bất tri bất giác Hiên Viên Kiếm Phái thông qua Tiên Tần Đại Liên Minh Tu Tiên, chính thức khống chế thiên hạ.
Bạch Khởi Hiệu Dư Tắc Thành dừng ở trong động phủ Hiên Viên, trở thành đòn sát thủ khống chế Đại Liên Minh của Hiên Viên Kiếm Phái, bởi vì hệ thống của Đại Liên Minh Tu Tiên, tất cả hệ thống cơ sở đều lấy Bạch Khởi Hiệu làm cơ sở khai phá ra, nói cách khác, tất cả cơ sở đều bị Hiên Viên Kiếm Phái nắm giữ.
Thế giới ở dưới quy hoạch của Dư Tắc Thành dần dần hình thành quy tắc, Tiên Tần Đại Liên Minh Tu Tiên không ngừng trường thành, thu nạp tất cả tu sĩ vào trong đó.
Một năm sau, địa vực thứ mười một trở về thế giới Thương Khung, sau đó là địa vực thứ mười hai, địa vực thứ mười ba, địa vực thứ mười bốn,... địa vực thứ mười bảy, mười địa vực vốn là Vực Ngoại toàn bộ trở về thế giới Thương Khung.
Thế giới đang biến đổi lớn. hệ thống tu tiên vốn có ở dưới sự thao túng của Dư Tắc Thành bất tri bất giác bị đánh vỡ.
Thực ra vốn có rất nhiều tu sĩ có thể đứng ra phản đối Dư Tắc Thành, như Hỗn Độn Lão Tổ, Lục Đại Ma Tôn, Tô Tam Thái Thần Quân. Nhưng bọn họ giờ phút này đang làm một chuyện, đó chính là phi thăng, đi tới Tiên giới.
Vào lúc từ Vực Ngoại trở về, bọn họ đạt được phần thường của thế giới Thương Khung, phi thăng không còn là vấn đề, trở nên hết sức dễ dàng, đây chính là lý tường cuối cùng của người tu tiên, cho nên bọn họ đều phi thăng rời khỏi thế giới này.
Hiên Viên Kiếm Phái lúc này cũng đang trong một biến hóa cực lớn. khi đó phần thường của đại chiến Tiên tộc hạ giới hiện lên, Phản Hư Chân Nhất của Hiên Viên Kiếm Phái đạt đến mấy trăm gần ngàn.
Trước mặt nhiều Chân Nhất như vậy, tất cả Tu Tiên giới đều không tiếng động, Hiên Viên Kiếm Phái một phái có thể chống lại một nửa Tu Tiên giới.
Lúc này Hiên Viên Kiếm Phái bắt đầu phong trào phi thăng, bắt đầu là Hương Xuyên Thần Quân. Đấu Lượng Thần Quân mờ đầu phi thăng Tiên giới, sau đó chính là Phản Hư Chân Nhất khác bắt đầu phi thăng. Không biết vì sao, phần lớn đệ tử Hiên Viên Kiếm Phái phi thăng khi đối diện Thiên kiếp đơn giản không gì sánh được, quả thực chính là dễ dàng vượt qua.
Phần lớn đệ tử trở thành Phản Hư Chân Nhất xếp hàng lục tục phi thăng, năm nay đi một người, sang năm đi một người.
Hiên Viên Kiếm Phái vốn không quá hai mươi hai tổ sư, kết quả hiện tại xếp đến hơn hai trăm sáu mươi tổ sư. Tổ sư đường cuối cùng sấp xếp không đủ, cần phải một lần nữa kiến thiết.
Thời kỳ này vô số tu sĩ phi thăng, dần dần được người đời tổng kết ra một đạo lý, đây là báo đáp của thế giới Thương Khung, chỉ cần có cống hiến đối với thế giới Thương Khung, thế giới Thương Khung sẽ tiến hành ủng hộ cổ vũ là có thể dễ dàng phi thăng.
Từ đó về sau thế giới Thương Khung lưu hành một tập quán, phàm là Dị tộc xâm lấn, phàm là cướp đoạt Vực Ngoại, phàm là Tiên Nhân hạ giới, vô số tu sĩ đều kéo đến tranh nhau xuất lực cho thế giới Thương Khung, vì Nhân tộc phụng hiến bản thân, càng là như vậy càng có thể đạt được vô số ích lợi.
Tất cả đều ở trong sự nắm giữ của Dư Tắc Thành, mặc dù cũng sẽ xuất hiện một ít vấn đề, thế nhưng đại thể Dư Tắc Thành đưa Tiên Tần Đại Liên Minh Tu Tiên vào chính quy, không cần tự mình thao túng Đại Liên Minh có thể tiếp tục phát triển lớn mạnh.
Để thỏa mãn dục vọng chiến đấu của tu sĩ. Dư Tắc Thành hướng tính hiếu chiến của bọn họ ra thế giới của Dị tộc Vực Ngoại chiếm cứ, thông qua cướp đoạt thế giới của Dị tộc biến thành một bộ phận của thế giới Thương Khung, hóa giải mâu thuẫn của Nhân tộc, làm cho Nhân tộc đạt được vô số ích lợi, làm cho Đại Liên Minh lớn mạnh hơn.
Năm thứ mười, địa vực thứ mười tám trở về thế giới Thương Khung, đây là thế giới Vực Ngoại của Dị tộc A Nỗ Bi Tư, bị Yêu Đao tông ở Mạc Bắc liên hợp Yêu Kiếm Ma tông, Tâm Ma tông, Đại La Kim Tiên tông cướp đoạt lại.
Sau khi Vực Ngoại này xuất hiện lập tức thiên địa đại chấn, phần thường của thế giới Thương Khung, phần thường của Đại Liên Minh Tu Tiên, mang đến vô số ích lợi cho người tham gia, làm cho toàn bộ ghé mất chờ đợi.
Từ nay về sau nổi lên kèn lệnh đại phản công của Nhân tộc, những Dị tộc vốn là địch nhân đáng sợ trước đây, không bao giờ còn là cường địch nữa, mà là một đám bánh trái, vô số tu sĩ cưỡi tinh thuyền giết về phía thế giới của bọn họ, bắt đầu cướp đoạt của cài của bọn họ, cướp đoạt gia viên của bọn họ, cướp đoạt thế giới của bọn họ.
Từ khi Nhân tộc sinh ra, Dị tộc vẫn nô dịch Nhân tộc, hiện tại lần đầu tiên trở thành đối tượng bất giết cướp đoạt của Nhân tộc, đến phiên bọn chúng phải kêu khổ rồi.
Mười năm sau, ước định năm đó đã tới, Dư Tắc Thành đi tới Hoàng Kim Thiên Cung nghênh đón Tư Mã Thi Vận.
Tư Mã Tử Uyên nhìn thấy Dư Tắc Thành đến là vô cùng hoan nghênh. thế nhưng cũng vô cùng xấu hổ, những năm này hắn vẫn không tìm được Nam Thiên Chân Quân.
Hiện tại đã sinh đến Tư Mã Tam Thập Lục rồi, thế nhưng vân không cách nào tìm được Nam Thiên Chân Quân, làm cho Tư Mã Tử Uyên thực sự không biết nói cái gì cho phải, thực sự là mặt đỏ bừng, chuyện mình đã hứa không cách nào làm được, không có mặt mũi nào gặp Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành cũng không có trách cứ hắn. đây tất cả đều là số phận. Dư Tắc Thành tin tường mình nhất định có thể tìm được sư phụ của mình.
ở Hoàng Kim Thiên Cung này, Dư Tắc Thành chính thức thành thân, nghênh đón Tư Mã Thi Vận. đồng thời Dư Tắc Thành mời rất nhiều hào kiệt thiên hạ. hắn muốn cử hành một hôn lễ chính thức, đồng thời nghênh đón Tư Mã Thi Vận, Lạc Tĩnh Sơ, Tô Uyển Ngôn, Lôi Băng Vân làm vợ, bốn người bọn họ vĩnh viễn không đổi lòng đối với hắn.
Mộc Tư Y trong lòng có dã tâm, sẽ không đi theo bên cạnh Dư Tắc Thành. Phong Linh Tĩnh hoàn toàn chặt đứt ái tình, không thèm để ý tới Dư Tắc Thành. Phượng Mâu Thần Quân chỉ thích Thiên Mục tông, cho nên đi theo Dư Tắc Thành.
Chỉ có Lưu Thi Vận. Lạc Tĩnh Sơ, Tô Uyển Ngôn. Lôi Băng Vân, bọn họ bằng lòng vứt bỏ tất cả ở cùng một chỗ với Dư Tắc Thành, bất luận Dư Tắc Thành làm cái gì, không oán không hối hận. điều này đã đủ rồi, không thể để các nàng thương tâm, cho nên Dư Tắc Thành quyết định cưới tất cả các nàng làm vợ.
Tắc Thành đón dâu. đại hi của Diệt Độ Thần Quân, mặc dù Dư Tắc Thành tận lực hạ thấp, thế nhưng tin tức lập tức truyền khắp thiên hạ. đây trở thành đại sự đệ nhất của thế giới Thương Khung, chấn động thiên hạ.
Hôn lễ này có thể xung là hôn lễ vạn năm. thiên hạ chấn kinh, vô số hào kiệt tụ tập về Hiên Viên Kiếm Phái, cho dù không có thiệp mời, ở bên ngoài Hiên Viên Kiếm Phái nhìn xem náo nhiệt cũng coi như không uổng công một lần.
Vô số thân bằng hảo hữu của Dư Tắc Thành, vô số đồng đạo tu tiên, vô số tông chủ thượng môn, toàn bộ tụ tập nơi này, chúc mừng tân hôn đại hi của Dư Tắc Thành.
Trong thiên hạ lại một lần xuất hiện thịnh huống, còn phải hưng thịnh hơn so với đại chiến Long tộc, vô số tu sĩ tụ tập đến Hiên Viên Kiếm Phái, chúc mừng tân hôn đại hi của Diệt Độ Thần Quân.
Thế nhưng giờ phút này, năm người Dư Tắc Thành cũng không ở Hiên Viên Kiếm Phái, hắn đi tới Thái Huyền Sơn tìm kiếm phụ thân của mình.
Năm đó cùng muội muội của mình tìm kiếm phụ thân, ở đây đau khổ tìm kiếm, cuối cùng vô công mà về. ở trong năm tháng sau đó, sau khi đánh bại Tiên tộc Dư Tắc Thành lại một mình liên tục mấy lần thăm dò Thái Huyền Sơn. thế nhưng cuối cùng đều không cách nào tìm được phụ thân của mình.
Ngày hôm nay Dư Tắc Thành lại tới, mình sắp đại hôn, tiểu muội không biết ở nơi nào, phụ thân sinh tử không rõ, cho dù là thiên hạ đệ nhất nhân, trong lòng cũng có tiếc nuối lớn lao.
Dư Tắc Thành quyết định lần này cho dù lật úp cả Thái Huyền Sơn này cũng phải tìm được phụ thân, hắn huy vũ Hiên Viên Thần Kiếm giết vào núi này, vào bảy ra bảy, cuối cùng vẫn không cách nào tìm được phụ thân.
Cho dù hiện tại hắn thần uy vô địch, cho dù hắn hiện tại vô địch thiên hạ. cho dù hiện tại Hiên Viên Thần Kiếm trong tay, thế nhưng vẫn không cách nào tìm được phụ thân mình.
Đối với Dư Tắc Thành mà nói đây là chuyện không có khả năng, mình có Hiên Viên Thần Kiếm làm sao lại không tìm được phụ thân chứ? Hiên Viên Thần Kiếm vung lên tâm nghĩ sự thành, thiên địa không có khả năng đối kháng thần khí của hắn. thế nhưng giờ phút này chính là thất bại ở đây, huy vũ thế nào cũng không cách nào dẫn đến tác dụng tìm được Dư Thiên Cao.
Có thể làm cho Hiên Viên Thần Kiếm thất bại, chỉ có một khả năng, đối phương cũng có Hiên Viên Thần Kiếm. Hiên Viên Thần Kiếm đối kháng Hiên Viên Thần Kiếm mới có thể vô hiệu.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Năm đó mình chẳng qua chỉ là cảnh giới Kim Đan. phụ thân là Ma Hoàng, mình so với người kém hơn vô số, hiện tại mình đã trở thành Đại La Hỗn Nguyên Kim Tiên, đã có Hiên Viên Thần Kiếm, thế nhưng những năm này phụ thân cũng đang trường thành, cũng đã có Hiên Viên Thần Kiếm.
Suy nghĩ trước đây dần dần trở thành hiện thực, thực ra phụ thân chính là Hiên Viên hoàng đế, chính là Đại Vũ Thần Đế, chính là Dư Thiên Cao.
Năm đó Hiên Viên hoàng đế chấn hưng Nhân tộc, phi thăng Tiên giới, hòa bình diễn biến Tiên tộc, thăm dò không gian vĩ độ cao, đem Tiên giới giao cho Đại Hồng kiếp trước của mình chưởng quản.
Kết quả mình khi đó quá tịch mịch, quá buồn chán, chịu Tiên tộc gây xích mích, lũ lụt diệt thế, muốn hoàn toàn phá diệt Nhân tộc.
Đột nhiên Dư Tắc Thành đã lý giải kiếp trước vì sao Đại Hồng phải làm như vậy, mục đích chân chính của hắn thực ra cũng không phải hủy diệt nhân gian, mà là vì để phụ thân Hiên Viên hoàng đế trở về, mặc dù hắn thân là Đại Thần Uy Sĩ, Tiên Đế Tiên giới, thế nhưng hắn vĩnh viễn không chiếm được tình thương của cha. vĩnh viễn cũng không có trường thành.
Sau đó Hiên Viên hoàng đế phân thân trở về, hóa thân Đại Vũ Thần Đế, kích thích Đại Hồng kiếp trước, cuối cùng phong ấn tam đại Tiên Đế, phong ấn Nguyên Thần của bọn họ ở trong cơ thể của mình. Đại Vũ Thần Đế chăng qua chỉ là phân thân của Hiên Viên hoàng đế, có lẽ khi trị thủy chịu vết thương chí mạng, có lẽ không cách nào vĩnh sinh bất diệt, cuối cùng hóa sinh làm người, đã bắt đầu luân hồi của một đời, chỉ có như vậy mới có thể phong ấn tam đại Tiên Đế.
Một đời này hắn đã biến thành Dư Thiên Cao, không biết xảy ra chuyện gì, Dư Thiên Cao hoàn toàn trở thành một người bình thường, phong ấn giải trừ, tam đại Tiên Đế biến thành ba huynh muội Dư Tắc Thành. Dư Tấc Công, Dư Tĩnh Hân. mới có mình của ngày hôm nay.
Sự tình dần dần rõ ràng, Dư Tắc Thành trong lòng hoàn toàn băng lãnh, hắn ngồi ở cửa vào Thái Huyền Sơn đủ một ngày đêm vẫn không nhúc nhích.
Mãi đến ngày thứ hai, hắn mới đứng lên, cao giọng hô:
- Phụ thân, phụ thân, mặc kệ quá khứ người là ai, người vĩnh viễn là phụ thân Dư Thiên Cao của con, vĩnh viễn đều là phụ thân của con...
Thanh âm mang theo tiếng khóc xé rách thiên địa truyền khắp mọi nơi, cho dù Dư Tắc Thành hùng mạnh hơn nữa, giờ phút này hắn chẳng qua cũng chỉ là thiếu niên tìm phụ thân năm đó.
- Ngốc tử à, ngốc tử, cần gì phải vậy chứ...
Một thanh âm vang lên, ở phía trước của Dư Tắc Thành xuất hiện một bóng người, lờ mờ nhìn lại chính là phụ thân Dư Thiên Cao của mình năm đó, thực ra cùng Dư Tắc Thành gần như giống nhau như đúc.
Khác nhau duy nhất, ở chỗ mi tâm của hắn có một sợi nhỏ chia cả người làm hai nửa, hai bên mặc dù bên ngoài hoàn toàn như nhau, thế nhưng khí chất bất đồng, giống như hai người giống nhau, hai cấp phân hóa.
Mặt khác hai tay trái phải của hắn đều nắm một thanh trường kiếm, không ngờ chính là hai thanh Hiên Viên Thần Kiếm.
Hắn nhìn Dư Tắc Thành, nói:
- Con à, con vĩnh viễn là nhi tử của ta.
- Suy nghĩ của con hoàn toàn chính xác, ta quả thực là một phân hồn của Hiên Viên hoàng đế năm đó trở về thế giới Thương Khung, trị cơn đại hồng thủy thiên địa đại loạn.
- Ta trùng sinh làm Đại Vũ, phong ấn ba huynh muội các con, chống lũ lụt, vốn sau khi tất cả thành công, ta có thể trở lại không gian vĩ độ cao.
- Thế nhưng ta không muốn rời đi, nơi đó mặc dù tốt, thế nhưng không phải là nhà của ta, chính là ta thích cảm giác làm người, ta muốn ở nơi này làm người, làm một người bình thường.
- Vì vậy ta đã phản bội chủ hồn Hiên Viên hoàng đế, tán đi tất cả công lực của mình trở thành một phàm nhân, trải qua sinh lão bệnh tử, sống hết đời này sang đời khác.
- Luân hồi của đời này, ta gặp được mẫu thân của con, một đời này là một đời vui vẻ nhất của ta, có nàng làm bạn. sinh mệnh của ta cho tới bây giờ cũng không có vui vẻ trôi qua nhanh như vậy.
- Đáng tiếc năm đó đến Trần quốc buôn bán, trên đường đi gặp phải họa trời, chết ở nơi này, bị ma đầu luyện chế thành cương thi, mặc dù tu sĩ ma đầu tạo ra họa trời đã bị ta khôi phục một phần lực lượng ăn thịt, thế nhưng ta đã đánh mất ký ức, mấy năm nay, ta vẫn là hồ đồ cứng ngắc, làm cương thi Ma Hoàng của Yêu tộc, ta khi thì thanh tinh, khi thì hôn mê, cho nên muội muội của con đến đây, còn có lần trước con và nó đến đây, ta vẫn còn có thể bảo vệ các con.
- Mãi đến một trăm năm trước, ta cuối cùng nhận rõ chính mình, đem Nguyên Thần ma đầu luyện hóa, một lần nữa nhìn rõ bản thân, thế nhưng mẫu thân của con đã âm dương cách biệt, lúc ta trong trạng thái hồ đồ cứng ngắc này nàng đã biến mất.
- Trong lòng đau khổ, dần dần có một ta khác, sinh ra trong cơ thể ta.
- Cho dù ta đã từng là Hiên Viên hoàng đế, Đại Vũ Thần Đế, thực ra trong lòng cũng có khe hờ, cũng có chỗ thiếu hụt, cũng có sờ thích, cũng có truy cầu, cũng có bi thương.
- Tính cho thật rõ ràng, đời người mấy vạn năm này của ta, ta chỉ yêu có một người, chính là mẫu thân của con, đáng tiếc nàng cuối cùng đã rời khỏi ta, ta...
Lời này còn không nói hết, đột nhiên Dư Thiên Cao giống như biến thành một người khác, nói:
- Suốt ngày nói bậy, ngươi đã thích nàng như vậy, vì sao không đi tìm nàng, giống như nhi tử. chỉ cần yêu nàng lập tức phải đoạt được nàng, cho dù nàng chuyến thế trùng sinh, chúng ta cũng phải tìm được nàng, cho dù lên trời xuống đất, cho dù lật tung cả thế giới Thương Khung cũng phải tìm được nàng.
- Nhi tử con làm rất đúng, ta tự hào vì con, đây mới là nhi tử của Dư Thiên Cao ta.
Trong nháy mắt một tính cách khác của Dư Thiên Cao hồi phục, nói:
- Tìm được nàng? Lấy tính cách của ngươi, Hiên Viên Thần Kiếm trong tay, thế giới Thương Khung hẳn sẽ bị ngươi làm cho long trời lở đất, cho nên ta phải khóa ngươi vĩnh viễn ở chỗ này, vĩnh viễn không rời khỏi Thái Huyền Sơn.
- ớ Thái Huyền Sơn này, thiên địa nhiều lần đại biến, chiến đấu giữa chúng ta mới không ảnh hưởng toàn bộ thiên địa, bằng không thế giới Thương Khung sẽ bị hủy ở trong tay hai ta.
Sau đó lại lần nữa chuyển hóa, tính cách kia mắng:
- Dư Thiên Cao ngươi là một người nhu nhược, thế giới Thương Khung bị hủy liên quan gì với chúng ta, không có chúng ta sao có thế giới Thương Khung, vì chúng ta, chúng nó bị hủy diệt cũng đáng, chúng ta hãy mau mau ra ngoài tiêu dao khoái hoạt, hưởng thụ tất cả những thứ chúng ta nên được.
Lại lần nữa biến hóa, Dư Thiên Cao nói:
- Không, vì Tắc Thành, vì nàng, ta vĩnh viễn cũng sẽ không để ngươi rời khỏi nơi này.
Tính cách kia lại trở lại, hét:
- Tắc Thành. Tắc Thành, mau tới giúp lão tử ngươi, giết hắn. phụ tử chúng ta thiên hạ vô địch, thống trị thiên địa.
Hai tính cách không ngừng biến hóa, hai thanh Hiên Viên Thần Kiếm huy vũ lên, hai người đại chiến, trong lúc nhất thời thiên địa biến sắc, thái huyền na di, vũ trụ hồng hoang.
Trong nháy mắt năm người Dư Tắc Thành bị truyền tống ra, Thái Huyền Sơn phát ra tiếng nổ kịch liệt, chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Nhìn Thái Huyền Sơn kia, Dư Tắc Thành hoàn toàn không biết nói gì, thào nào phụ thân chưa bao giờ hiện thân, không ngờ đã phân thân biến thành hai người, có hai thanh Hiên Viên Thần Kiếm. Dư Tắc Thành hoàn toàn choáng váng rồi.
Nửa ngày trôi qua, bên kia còn đang chiến đấu, long trời lờ đất, cũng may Thái Huyền Sơn thiên địa vạn biến mới có thể chịu được loại chiến đấu này.
Dư Tắc Thành nói với bốn người Lạc Tĩnh Sơ vẫn theo mình:
- Đến đây đi, chúng ta cùng quỳ lạy cha một cái, người không thể tham gia hôn lễ của chúng ta, chúng ta sẽ đi.
Sau đó Dư Tắc Thành mang theo bốn người quỳ xuống hướng về phía Thái Huyền Sơn lễ bái.
Đột nhiên chiến đấu trong Thái Huyền Sơn kết thúc, truyền đến hai thanh âm:
- Tắc Thành à, thật tốt, mọi việc con làm ta vẫn chú ý, ta tự hào vì con.
- Con dâu rất đẹp, Tắc Thành muốn làm là làm, không giống như lão ngoan cố ngươi bị tín niệm của mình ràng buộc, ta cũng tự hào vì con.
Dư Tắc Thành trở về Hiên Viên Kiếm Phái, mặc dù phụ thân không thể đến đây, hôn lễ vẫn phải tiếp tục, mình phải có câu trà lời hợp tình hợp lý cho bốn người các nàng.
Mồng Mười tháng Sáu, Hoàng lịch ghi rằng: hạp cưới xin, cầu phúc, cầu tự, xuất hành, xuất hỏa, tháo dỡ, sửa chữa, chế tạo, động thổ, dựng nhà. khai phá. thêm nhân khẩu.
Kỵ: khai trương, giao dịch, lập bằng khoán, treo biển, đặt giường, dời nhà. trồng trọt, đồn củi, nhập liệm, đê tang, xà tang.
Phúc thần ở hướng Tây Bắc, đại cát đại lợi.
Ngày này là đại hôn của thiên hạ đệ nhất nhân Diệt Độ Thần Quân, từ nửa năm trước lục tục đã có vô số tu sĩ đến đây chúc mừng, mấy ngày cuối cùng, tu sĩ đến đây vượt quá sau mươi vạn. có thể nói là tất cả tu sĩ trong thiên hạ đều tụ tập nơi này.
Toàn bộ thế giới Thương Khung, từ Nam đến Bắc, Thương Khung thập bát vực, pháo cùng nổ, đây đều là phàm nhân bách tính tự phát, những việc làm của Dư Tắc Thành đã được mọi người lưu truyền khắp thiên hạ. mọi người tự phát ăn mừng.
Giờ lành đã đến. nghi thức bắt đầu. giờ phút này Hiên Viên Kiếm Phái không khí hân hoan, pháo cùng nổ, cổ nhạc ngân vang, hôn lễ của Dư Tắc Thành đúng lúc cử hành.
Trong động phủ Hiên Viên, trong thế giới bản ngã của Bạch Khởi Hiệu, Dư Tắc Thành cử hành hôn lễ của mình, lại một lần nữa lấy Lưu Thi Vận. tính cả kiếp trước, đây là lần thứ ba hắn cưới Lưu Thi Vận.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Lạc Tĩnh Sơ cùng Dư Tắc Thành hiểu nhau mến nhau mấy trăm năm. Tô Uyển Ngôn vĩnh viễn không hối hận. Lôi Băng Vân là si tâm nhất, giờ phút này bọn họ vĩnh viễn ở cùng một chỗ, trọn đời không phân ly.
Hôn lễ cử hành ở trong thế giới Bạch Khởi Hiệu, chỉ có rất ít thân bằng hảo hữu tham gia, thế nhưng cũng hơn ngàn người.
Dư Tắc Thành cũng không có bạc đãi các lộ tu sĩ đường xa mà đến, bắt đầu yến tiệc Hiên Viên trường nhai, mờ tiệc chiêu đãi tu sĩ đến đây.
Cái gì thiên tài địa bảo, cái gì linh đan diệu dược, bung ra giống như nước chảy tặng tu sĩ đến đây thường thức.
Khi yến tiệc bên ngoài cử hành đến phân nửa, thì trên bầu trời tiên nhạc mờ ảo, tiên hoa bay ra, Tiên giới chúc phúc, không khí càng thêm long trọng.
Tân khách vô số, toàn bộ nhân sĩ nổi danh thiên hạ đến đây, thậm chí Kiếm Lão Nhân. Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu cũng thấu không vượt giới đến đây, nếu không phải hiện tại Tiên Nhân không cách nào hạ giới, có lẽ Trung Hưng Tổ Sư cũng sẽ hạ giới chúc mừng.
Màn đêm đã tới, Dư Tắc Thành kết thúc tiệc rượu, tiến vào động phòng.
Nhìn chỗ ngọn đèn leo lét kia, bốn người đang đợi hắn ở trong đó, Dư Tắc Thành trong lòng ấm áp.
Hắn chậm rãi đi tới, nhẹ nhàng đi tới, nhìn bốn người các nàng, một người so với một người xinh đẹp như hoa, một người so với một người thiên kiều bá mị, đời người như vậy đủ rồi.
Gió vàng, sương ngọc thoáng qua, còn hơn nhân thế bên nhau cả đời. Tình mềm tựa nước, hẹn đẹp như mơ...
Ngày thứ hai, Dư Tắc Thành chậm rãi tinh lại, sự điên cuồng của đêm qua thực sự làm cho người ta mê hồn. Tuy rằng ngày trôi qua bên song cửa chậm rì rì. thế nhưng hắn không muốn rời giường, bèn tiếp tục hợp hoan, phong quang vô hạn.
Cứ như vậy ba tháng sau, Đại Liên Minh đi vào quỹ đạo, tất cả đều tiến vào giai đoạn phát triển cố định. Tiên Tần Đại Liên Minh Tu Tiên bắt đầu phát triển nhanh chóng.
Dư Tắc Thành hiệu lệnh thiên hạ. đem vị trí chưởng môn Hiên Viên Kiếm Phái chính thức giao cho đại đệ tử Tiểu Tam. đồng thời đem vị trí tông chủ Vô Hình Ám Ma tông truyền cho Ngũ đệ tử Trương Vân Động.
Tất cả những việc này không dẫn tới xao động gì, Dư Tắc Thành là chưởng môn Hiên Viên Kiếm Phái hay không đã không có ý nghĩa. tên của hắn chính là một chiêu bài, có tên của hắn đã có thể nói rõ tất cả.
Hiên Viên Kiếm Phái mấy năm nay thực ra toàn là do Tiểu Tam quản lý, đang khống chế phát triển, các đệ tử thực ra đều cho rằng Tiểu Tam mới là chưởng môn của Hiên Viên Kiếm Phái, tất cả những việc này hoàn toàn êm xuôi.
Dư Tắc Thành sau khi từ bỏ vị trí chưởng môn Hiên Viên Kiếm Phái, có thể nói đem toàn bộ Đại Liên Minh Tu Tiên đi vào quỹ đạo giao cho Tiểu Tam. sau đó tự mình rời đi.
Hắn mang theo bốn nàng, cùng nhau rời đi.
Cuối cùng giờ phút này Dư Tắc Thành có thể bỏ xuống tất cả, dẫn theo tứ nữ, nhất kiếm nhất quy, phiêu nhiên mà đi.
Dư Tắc Thành cũng không đi xa, mà thực hiện lời hứa năm đó.
Năm người ở Gò Hiên Viên lựa chọn một chỗ không người, không núi cao cảnh đẹp, không biển lớn linh tuyền, chỉ là một chỗ sơn lĩnh bình thường, bọn họ ở nơi này mở ra mấy gian nhà nhỏ, nuôi gà dưỡng ngỗng, mở ra một hồ nước, thà linh quy vào trong đó, trồng hoa sen, chèo thuyền nhỏ ở trong hồ bất cá bất tôm, ở nơi này sống cuộc sống thanh đạm mà hạnh phúc.
Kẻ nấu nước người dệt tơ, mặc dù nhà cỏ xiêu vẹo nhưng vẫn có thể che mưa tránh gió, phu thể ân ái chia ngọt sẻ bùi.
Cuộc sống điền viên, vô cùng sung sướng.
Đảo mắt thời gian trôi qua, sau mười năm.
ở trong thành Lâm Hải càng ngày càng náo nhiệt kia, lại thêm một hộ gia đình, một chồng bốn vợ, ở nơi này mờ một nhà sách, nhàn nhã sống qua ngày.
Đảo mắt lại là mười năm.
Địa vực thứ mười sáu, một tu sĩ dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, phục hưng đại quốc, thống trị vạn dặm. trong nước giàu mạnh, một vương bốn hậu, hưởng hết vinh hoa phú quý.
Đảo mắt lại là mười năm.
ở trên hư không, một cự quy ngao du vòm trời, ở trên lung quy, bọn họ nhàn nhã dạo chơi, ngao du thế giới vô tận khác, tiêu dao tự đắc.
Đảo mắt lại là mười năm.
Đột nhiên một ngày này, Tư Mã Tử Uyên phi hạc truyền thư, vượt qua Thời Không, bay đến trong tay Dư Tắc Thành, cuối cùng vào lúc sinh ra hài tử thứ một trăm hai mươi bảy, đã tìm được Nam Thiên Chân Quân.
Dư Tắc Thành đại hỉ, trở về thế giới Thương Khung, từ xa nhìn lại, thế giới Thương Khung đã trở nên hết sức phồn hoa, hiện tại đã mở ra hai mươi ba chỗ địa vực.
Còn chưa tới gần thế giới Thương Khung, vô số tinh chu phi hành ở Vực Ngoại, bọn họ đều là tu sĩ Nhân tộc khắp nơi tìm kiếm Vực Ngoại thích hợp na di trở về thế giới Thương Khung, Nhân tộc giờ phút này cuối cùng đi lên tinh không, trở thành tồn tại hùng mạnh.
Trở về cung điện Huyền Không đảo, nhờ Tư Mã Tử Uyên tìm kiếm, lúc này Tư Mã Nhất Bách Nhị Thập Thất đã tám tuổi có dư.
Nhìn thấy hắn Dư Tắc Thành liền kích động không ngớt, liếc mắt liền nhìn ra đây là sư phụ chuyển thế, Dư Tắc Thành ôm lấy ông không buông tay, sử ra thần lực Hồn của bản thân, đưa ông trở về kiếp trước, lập tức quá khứ của Nam Thiên Chân Quân từng chút một xuất hiện ở trong đầu của Tư Mã Nhất Bách Nhị Thập Thất.
Tư Mã Tử Uyên thở phào một hơi, cuối cùng không cần sinh nữa, mấy năm nay mệt chết
hắn. mặc dù mỹ nữ trong lòng, thế nhưng bao nhiêu năm qua hắn đã không còn cảm giác khoái lạc gì, đây hoàn toàn chính là một chuyện dằn vật.
Dần dần thần lực Hồn dẫn đến tác dụng, Nam Thiên Chân Quân đột nhiên trợn mất nhìn Dư Tắc Thành, nhẹ nhàng xoa mặt của hắn, nói:
- Tắc Thành à, Tắc Thành à, lại nhìn thấy con rồi, ta thật cao hứng.
Một câu nói này tất cả nỗ lực của Dư Tắc Thành đều đáng giá, sư phụ lại lần nữa trở về, so với cái gì cũng vui mừng hơn.
Dư Tắc Thành đại hi. mừng rỡ như điên, mấy thứ tiếc nuối của đời người toàn bộ bù đắp, cuối cùng đã tìm được sư phụ, nếu có chí nhất định thành.
Nam Thiên Chân Quân cuối cùng lại lần nữa trở về, chẳng qua hiện tại ông tên là Tư Mã Nam Thiên. Thực ra vô luận là Tư Mã Nam Thiên hay là Tư Mã Thi Vận, bọn họ đều là Tư Mã Tử Uyên sử dụng pháp thuật triệu hoán mà sinh, sinh ra ký ức của kiếp trước đã ảnh hưởng bọn họ, như vậy Dư Tắc Thành sử dụng thần lực Hồn đối với bọn họ, chỉ là khôi phục ký ức của bọn họ, cũng không phải gạt bỏ hiện tại, chỉ là khôi phục ký ức quá khứ.
Tư Mã Nam Thiên Khôi phục ký ức năm xưa. lập tức biểu hiện ra chỗ hùng mạnh của Nam Thiên Chân Quân, ông không muốn bị quá khứ chỉ phối, đời này là một bắt đầu mới, ông muốn lần nữa bắt đầu cuộc đời của mình, tự mình nắm trong tay cuộc đời của mình.
Phàm chuyện kiếp trước là của kiếp trước, chuyện quá khứ chính là quá khứ.
Dư Tắc Thành vô cùng hiểu thấu điều này, mình không thích bị Đại Hồng kiếp trước ảnh hưởng đến cuộc sống của mình, ông cũng vậy, không thích bị ký ức của Nam Thiên Chân Quân kiếp trước ảnh hưởng cuộc sống của mình.
Dựa theo quy tắc của Hiên Viên Kiếm Phái, Tư Mã Nam Thiên chính thức bái Dư Tắc Thành làm sư, làm quan môn đệ tử của Dư Tắc Thành.
Năm đó Tứ sư huynh chính là như vậy, vốn là sư phụ của Nam Thiên Chân Quân, về sau đã làm đệ tử của hắn. hiện tại đến phiên Nam Thiên Chân Quân.
Sư phụ, sư phụ, chính là người dẫn đường, dìu dắt lẫn nhau, dẫn người thân rời khỏi tiên lộ trở về tiên lộ.
Dư Tắc Thành trở về Hiên Viên Kiếm Phái, toàn lực dạy Tư Mã Nam Thiên, dốc túi truyền thụ, đem toàn bộ những thứ năm đó sư phụ dạy toàn bộ dạy trà lại ông.
Dư Tắc Thành ở trong các di tích Tiên Tần, lao lực tâm cơ, hoán đổi thế giới Bàn cổ, các loại Tiên Thiên Linh Bảo, còn có chuẩn bị phi kiếm cửu giai phi kiếm thập giai cho sư phụ.
Thế nhưng Dư Tắc Thành không truyền thụ trực tiếp như vậy, hắn chế tạo các loại bảo tàng đầu mối, sáng tạo các loại kỳ ngộ, làm cho Tư Mã Nam Thiên một đường phấn đấu, thông qua nỗ lực của mình đạt được những bảo vật.
Thời gian từng chút trôi qua, Tư Mã Nam Thiên lớn lên từng chút một. từng chút một hiển lộ năng lực vượt quá người thường, Dư Tắc Thành sẽ không nhúng tay sau lưng, sư phụ chính là sư phụ, ông có cuộc sống của mình, mình không thể chỉ phối.
Tư Mã Nam Thiên giao du thiên hạ. thiếu niên trường kiếm, gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, hồng nhan tri kỷ, cất tiếng cười vang, giết vào Vực Ngoại, diệt sát Dị tộc, hàng ngàn hàng vạn người ngã xuống, ta vẫn xông lên, trổ hết thần uy tung hoành thiên hạ.
Dư Tắc Thành âm thầm bảo vệ sư phụ, nhìn sư phụ trường thành từng chút một, trong lòng vui mừng không gì sánh được, chẳng qua sư phụ hiện tại khác với sư phụ quá khứ.
Ngoại trừ năng lực này, ông còn có dã tâm, hắn muốn làm chưởng môn của Hiên Viên Kiếm Phái, muốn làm minh chủ của Tiên Tần Đại Liên Minh Tu Tiên, điều này vượt ngoài dự liệu của Dư Tắc Thành.
Sư phụ muốn làm, mình sẽ để sư phụ làm, năm đó ta muốn cái gì, sư phụ đều cho ta không chút do dự, hiện tại ta cũng giống như vậy.
Dư Tắc Thành tìm đến Tiểu Tam, nói chuyện này, Tiểu Tam lập tức vui vẻ không thôi, mấy năm nay làm chưởng môn Hiên Viên Kiếm Phái, minh chủ Đại Liên Minh đã làm hắn mệt chết, nếu không phải sự phó thác của sư phụ, hắn đã sớm bỏ trọng trách đảo tẩu.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Có người muốn làm vậy thì tốt rồi, Tiểu Tam lập tức bắt đầu an bài các loại nhiệm vụ môn phái, từng chút một để Tư Mã Nam Thiên tiếp xúc với trung tâm quyền lợi của Hiên Viên Kiếm Phái, quyền lợi quản lý Đại Liên Minh, tương lai sẽ đem tất cả quyền lợi chuyển cho hắn. hơn nữa muốn danh chính ngôn thuận, không có người phản đối.
Những ngày này xảy ra một chuyện khiến các đệ tử của Dư Tắc Thành kinh ngạc không ngớt. Hiên Viên Kiếm Phái mấy năm nay phi thăng dễ dàng, liên tục có người phi thăng, trong đó bạn tốt của Dư Tắc Thành. Thành Lam. Phong Linh Tĩnh đều lần lượt phi thăng, thế nhưng hôm nay cố Tâm Võ không ngờ phi thăng rồi.
Ai cũng thật không ngờ, cố Tâm Võ tư chất cực thấp, tu luyện hoàn toàn dựa vào khổ tu, thực lực yếu nhất trong mọi người, không ngờ lại là người thứ nhất phi thăng.
Cố Tâm Võ phi thăng đối với đệ tử của Dư Tắc Thành là một kích thích cực lớn. năm đó hắn kết thành Nguyên Anh chính là vô cùng khó khăn, thích Thanh Thành lại không cách nào mờ miệng, không ai nghĩ đến hắn lại phi thăng.
Khổ tu ba trăm năm. hắn chặt đứt tình yêu đối với Thanh Thành, một lòng cầu đạo, đau khổ tiềm tu. cuối cùng rốt cuộc đạt thành chính quà, phi thăng Tiên giới.
Trước khi phi thăng, hắn cáo biệt sư phụ, cáo biệt Thanh Thành, cáo biệt đồng môn. Trảm phá kiếp lôi, phiêu nhiên mà đi, lưu lại các sư huynh đệ thiên tư cao hơn hắn gấp trăm ngàn lần ở đó há hốc mồm, cho dù là Dư Tắc Thành cũng không ngờ tới, thế nhưng đây chính là sự thực.
Cố Tâm Võ phi thăng làm cho Dư Tắc Thành vô cùng mừng rỡ, nhìn thấy đệ tử này của mình cuối cùng đạt thành chính quà, phi thăng Tiên giới, Dư Tắc Thành vô cùng vui vẻ.
Cao hứng nhất còn có Thanh Thành và Tử Nhạc, Tâm Võ ở trong lòng Thanh Thành chính là đại ca ca, tình cảm hai người vô cùng tốt.
Cố Tâm Võ so với những huynh đệ kia, có thể nói là thiên tư kém cỏi nhất, ngu dốt nhất, mục đích của Dư Tắc Thành thu hắn làm đệ tử chủ yếu chính là làm bạn với Thanh Thành.
làm bạn chơi lúc nhỏ của nàng, thế nhưng thật không ngờ hắn ý chí kiên quyết, chim chậm bay trước, y dựa vào tín niệm của mình kiên trì không ngừng, kiên định đi trên đạo lộ của mình, là người đầu tiên đạt thành chính quà phi thăng Tiên giới.
Mặc dù Tiên giới cũng không tốt đẹp giống như trong tường tượng, Hoằng Tiêu tổ sư năm đó đã từng phát hiện lời thể vĩnh viễn không tu tiên, thế nhưng phi thăng Tiên giới vẫn là lý tường của tất cả người tu tiên.
Bước trên tiên lộ, phi thăng Tiên giới, đạt Hỗn Nguyên chính quả, vĩnh sinh bất diệt, đây là mục tiêu phấn đấu của mỗi một tu sĩ.
Tu sĩ giống như cố Tâm Võ, Tiểu Tam. ân ân oán oán của nhân gian trải qua vô số, thế giới Thương Khung đã đi khắp, năm tháng của mấy trăm năm còn có cái gì chưa trải qua, không bằng đến Tiên giới bắt đầu cuộc sống mới.
Cố Tâm Võ phi thăng, sư huynh đệ khác của hắn mặc dù cũng vui mừng, thế nhưng trong lòng đều có một chút mất mát, bất tri bất giác mình bị người vượt qua, khó tránh khỏi phiền muộn.
Sau khi Cố Tâm Võ phi thăng, Thanh Thành hướng phụ thân cáo biệt, nàng dẫn theo Tử Nhạc muốn trở về Đại Tự Tại Thiên, mấy năm này nàng cũng trải qua vô số chuyện tình, nàng cũng đã tìm được biện pháp thay đổi Đại Tự Tại Thiên.
Nàng phải trở về thế giới của mình, hướng phụ thân cáo biệt, Tử Nhạc vĩnh viễn theo bên cạnh nàng, hai người cáo biệt Dư Tắc Thành, rời khỏi thế giới Thương Khung.
Nữ nhi trường thành không có khả năng vĩnh viễn ở bên cạnh mình. Dư Tắc Thành mỉm cười đưa bọn họ rời đi, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang nói không nên lời.
Tư Mã Thi Vận ở bên cạnh Dư Tắc Thành, nàng cực kỳ hiểu Dư Tắc Thành, nhìn thấy Dư Tắc Thành mặc dù mặt mỉm cười, thế nhưng biết trong lòng hắn khó chịu.
Nàng ôm đầu của Dư Tắc Thành, nói:
- Không nên bi thương, mỗi người đều có sự lựa chọn của mình, cuộc đời của mình, đây mới là cuộc sống của bọn họ. Có chúng ta vĩnh viễn ở cùng ngươi, không nên khổ sở.
Dư Tắc Thành cười, nói:
- Ta không khổ sở, mấy năm nay sư phụ đã trường thành rồi, chúng ta có nên đi ra ngoài một chút hay không, thế giới Thương Khung chúng ta đã đi khắp, đi, chúng ta cũng đến Tiên giới chơi, thành lập Tiên quốc, thí nghiệm một chút, đứng đầu Tiên quốc rốt cuộc là cảm giác gì.
Mấy năm nay Tư Mã Nam Thiên trường thành từng chút một, ông dần dần khôi phục phong thái của Nam Thiên Chân Quân năm xưa. thích tính toán thiên hạ. thu được thắng lợi trước khi chiến đấu. nhìn thấy sư phụ có phong thái này, quản lý Hiên Viên Kiếm Phái, Tiên Tần Đại Liên Minh Tu Tiên ngay ngắn chin tề, lớn mạnh. Dư Tắc Thành vui mừng trong lòng, đã đến lúc mình rời đi rồi.
Cứ như vậy Dư Tắc Thành chuẩn bị phi thăng, đi tới Tiên giới, điều này đối với hắn cũng không phải việc gì khó.
Thế nhưng ngay mấy ngày trước khi đi, đột nhiên một sự kiện lớn phát sinh.
Sau khi Tiên Tần Đại Liên Minh Tu Tiên thành lập, dần dần dựa theo suy nghĩ của Dư Tắc Thành, ở hai mươi năm đầu tiên, vô số thế giới Vực Ngoại bị cướp đoạt trở về thế giới Thương Khung, trở thành địa vực mới của thế giới Thương Khung, Nhân tộc đại hung.
Tổng thể trình độ tiên thuật của người tu tiên mấy năm nay cũng đang đề thăng rất nhanh, không còn là bộ dáng của năm xưa. bọn họ tu luyện chín mươi chín bí pháp Tiên Tần, trong tay có tiên chu. lĩnh ngộ lực Thần Uy, có thể nói so với trước khi thành lập Tiên Tần Đại Liên Minh Tu Tiên phải hùng mạnh hơn vô số lần.
Tiên thuật tu tiên truyền bá rộng khắp, vô số học đường tu tiên được thành lập, tu tiên dần dần thẩm thấu vào trong sinh hoạt cơ bản của Nhân tộc, thế lực của Đại Liên Minh Tu Tiên cũng đang dần dần mở rộng, cứ tiếp tục mãi như vậy, cả Nhân tộc, vô luận là người tu tiên hay là phàm nhân đều ở dưới sự khống chế của Đại Liên Minh Tu Tiên, Nhân tộc chỉ có một thanh âm. một chính quyền.
Đề xướng của Dư Tắc Thành tiên thuật tạo phúc cho dân chúng cũng dần dần trở thành hiện thực.
Phàm nhân bình thường ở trong sinh hoạt cũng tràn ngập vô số ích lợi của văn minh tu tiên mang lại, băng phù quỹ (tũ lạnh) bảo tồn vật phẩm, huyễn ánh có thể giữ mãi hình ảnh của quá khứ, phi xa dần dần phổ cập hóa thay thế các loại xe cộ nguyên thủy xe ngựa xe trâu, trở thành phương tiện giao thông đại chúng.
Thế giới Thương Khung gần như thay đổi mỗi ngày, nghèo khó, ức hiếp giảm thiểu vô số, người già có viện dưỡng lão, trẻ nhỏ có nhà trẻ, mặc dù còn chưa đạt tới thiên hạ thống nhất, thế nhưng chỉ cần chịu lao động, chịu trả giá, chịu nỗ lực thì sẽ có nhận được, có thể nói là thời đại sinh hoạt tốt đẹp nhất từ khi Nhân tộc thống trị thế giới Thương Khung tới nay, hơn nữa tương lai lại càng tốt đẹp hơn.
Nội đấu giữa các người tu tiên dần dần chuyển hướng đến Vực Ngoại, cướp đoạt Dị tộc.
Thực ra nội đấu vẫn còn tồn tại, đây là do bàn tính của Nhân tộc quyết định, chỉ cần có người tồn tại nội đấu sẽ không biến mất, ai cũng không cách nào thay đổi, thế nhưng Tu Tiên giới không còn máu tanh, tàn khốc giống như trước đây nữa, chẳng qua chỉ là đem đồ đao phóng đến địa phương có lợi ích lớn hơn. cướp đoạt Dị tộc.
Thế nhưng theo thời gian trôi qua, những thế giới dễ dàng cướp đoạt dần dần đều bị người tu tiên cướp đoạt hết, muốn thu được lợi ích vô tận này phải đi tinh không viễn phương càng xa, càng nguy hiểm, đồng dạng lợi ích thu được của nguy hiếm cao mang lại cũng cực cao.
Vào năm xưa. Dị tộc ở tinh không xa xôi đã từng khói xướng vô số lần chiến tranh xâm lược đối với thế giới Thương Khung, một lần cuối cùng, đại quân một trăm hai mươi ngàn vạn giết về phía Pháo đài Thiên Lại, bị Dư Tắc Thành và Tứ sư huynh của hắn nội ứng ngoại hợp phá diệt đánh chết toàn bộ.
Đại quân khi đó chẳng qua chỉ là đội quân tiên phong của Dị tộc liên hợp lại thử tiến công, sau đó lại có tin tức nói vô số Dị tộc liên hợp lại muốn tiến công thế giới Thương Khung.
Thể nhưng không biết vì sao, sau đó Dị tộc lại mai danh ân tích, đại quân mây trăm năm qua cũng không thấy xuất hiện, hơn nữa một chút tin tức cũng không có.
về sau thông qua mặt thám nằm vùng của Hữu Gian Vô Gian Không Ma tông, tin tức truyền đến, thì ra sau khi đội quân tiên phong Dị tộc trước đây thất bại, khi tụ tập đại quân chuẩn bị xâm lược thế giới Thương Khung không biết vì sao phát sinh nội chiến, vô số Dị tộc tàn sát lẫn nhau, kết quả kế hoạch xâm lược thế giới Thương Khung không công tự phá. hoàn toàn chết từ trong trứng nước.
Như vậy Dư Tắc Thành mới yên lòng, mấy năm nay tiêu dao thiên hạ.
Thế nhưng lần này khi hắn chuẩn bị rời khỏi thế giới Thương Khung, đột nhiên tin tức truyền đến, Dị tộc bên kia có hành động lớn.
Tin tức này không ngờ cũng không phải tu sĩ Đại Liên Minh đoạt được, một ngày này đột nhiên một đạo kiếm ánh xuyên qua Thời Không, xuyên qua động phủ Hiên Viên bay đến trước mặt của Dư Tắc Thành.
Có thể phát ra loại kiếm ánh này, xuyên qua phòng ngự của động phủ Hiên Viên tuyệt đối là Cường giả trong Cường giả, tiếp nhận kiếm ánh truyền thư, thần niệm của Dư Tắc Thành đào qua lập tức biến sắc.
Kiếm ánh truyền thư là của Tứ sư huynh Tinh Thần phát tới, năm đó dưới sự trợ giúp của Dư Tắc Thành, hắn đạt thành Chung Cực Đại Thần Uy Sĩ, cuối cùng ở vô tận tinh không chậm rãi tu luyện.
Hiện tại xem ra hắn rốt cuộc tu luyện thành công, hoàn toàn nắm giữ Chung Cực Thần Uy, Dư Tắc Thành mừng cho hắn.
Thế nhưng mở phi kiếm truyền thư của hắn ra lại sửng sốt. không ngờ là thư cầu cứu.
“Tắc Thành sư đệ, Dị tộc biến đổi lớn. Nhân tộc nguy rồi, nhanh tới...”
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Nhìn thấy thư này Dư Tắc Thành sửng sốt, có thể làm cho sư huynh đã trở thành Chung Cực Thần Uy Sĩ cảnh báo cầu viện, nhất định là phát sinh đại sự.
Dư Tắc Thành trong nháy mắt đi ra động phủ Hiên Viên, đứng trên một chỗ đinh núi, ngừa mặt nhìn tinh không.
Theo ánh mắt của hắn. thần niệm vô tận chen chúc mà ra, hướng về chỗ sâu trong vũ trụ mà phát tán đi.
Trong nháy mắt ở trong Hiên Viên Kiếm Phái dâng lên một cỗ ba động thần niệm vô cùng hùng mạnh, lấy tốc độ làm người khác khó có thể tường tượng và khí thế bài sơn đào hài như gợn sóng phát tán về phía chỗ sâu trong tinh không.
Thần niệm này tụ tập lại, xuyên qua giới hạn của Thời Không, hướng về phía xa trùng kích đi, ở trong quá trình truyền bá này có thể hấp thu tất cả nguyên khí thiên địa bổ sung bản thân, thậm chí có thể đào chuyến hoành phi, tránh khỏi những ba động năng lượng kia, không sợ bị suối năng lượng khác quấy rầy.
Như sóng mà qua, như bỏ như buộc, trên dưới trái phải, cổ kim vũ trụ, không chỗ nào không chứa, không chỗ nào không xuyên qua.
Thần niệm kia từng vòng từng vòng như sóng nước phóng ra, trong nháy mắt cảnh sắc của vạn dặm. trăm vạn dặm. ngàn vạn dặm. ức vạn dặm. hư không vô tận toàn bộ xuất hiện ở trong đầu của Dư Tắc Thành.
Trong nháy mắt xuyên qua Pháo đài Thiên Lại, xuyên qua đến địa vực Dị tộc, xuyên qua tinh không vô tận, vạn vật vũ trụ, nhìn một chút mà biết toàn cảnh, diễn biến hàng tỷ năm. tất cả đều ở trong lòng.
Dư Tắc Thành đứng như thế chính là bảy ngày bảy đêm, sau đó hắn mỉm cười, tất cả phát sinh ở tinh không xa xôi hắn đều thu vào trong mắt, cho dù là tin tức bé nhỏ không đáng kể ở dưới Đại Thần Niệm Thuật của hắn cũng bị khôi phục như cũ, tất cả đều ở trong lòng.
Thì ra đội quân tiên phong xâm lược thế giới Thương Khung một trăm hai mươi ngàn vạn của Dị tộc, cuối cùng toàn quân chết hết, chỉ có bày người Thích Đề Hoàn Nhân tộc chạy trốn trở về, bọn họ đem tất cả trách nhiệm đổ cho không khống chế được Chung Cực Thần Uy Sĩ.
Liên quân Dị tộc lúc đó xảy ra một lần tranh luận lớn. Thích Đề Hoàn Nhân khiển trách Chung Cực Thần Uy Sĩ của Ma Già Bà có chuyện, Ma Già Bà lại nói đầu lĩnh Kiêu Thi Già chỉ huy bất lực, Kiêu Thi Già trách cứ Sát Đế Lợi không làm tròn trách nhiệm, trong lúc nhất thời nội bộ bọn họ cãi lộn ầm ĩ. thậm chí động thủ với nhau.
Cứ như vậy liên quân Dị tộc chưa tới tập kích thế giới Thương Khung, đầu tiên nội bộ đấu đá một trận, chiến đấu trăm năm cuối cùng không giải quyết được gì, cuối cùng mạnh ai nấy bỏ đi tứ tán.
Sự tình này đã kết thúc như vậy, thế nhưng mãi đến trăm năm trước, Dư Tắc Thành thành lập Tiên Tần Đại Liên Minh Tu Tiên. Nhân tộc đã bắt đầu công tác thăm dò chinh phục tinh không, theo sự khuếch tán của Nhân tộc, thế giới của một ít Dị tộc bị Nhân tộc xâm chiếm, dần dần những Dị tộc này phát hiện tính nghiêm trọng của sự tình, hiện tại không phải là vấn đề mình đánh về đại lục Thương Khung, cướp đoạt thế giới, mà là Nhân tộc đang khuếch tán, đang cướp đoạt ngược lại Dị tộc, đây chính là đại sự diệt tộc nha.
Những Dị tộc này lại một lần nữa hội hợp cùng một chỗ, thương nghị chuyện tiêu diệt Nhân tộc, lúc này có một tồn tại hùng mạnh không hiểu sao tham gia trợ giúp Dị tộc thành lập quân viễn chinh mới, đối kháng tiêu diệt Nhân tộc.
Tồn tại hùng mạnh này chính là Ma Thần A La Hầu, một trong một ngàn lẻ một Ma Thần.
A La Hầu chính là người mạnh nhất trong Ma Thần, năm đó Trật Tự Ma Thần Á Tư Tháp, Đại Lực Ma Thần Ưu Đà Duyên đến thế giới Thương Khung đánh cắp ảo diệu của Đại Thần Nữ Oa. cuối cùng bị Dư Tắc Thành ngăn cản, bị Luyện Yêu Hồ tế luyện, bọn họ không chạy thoát một tên nào.
Thế nhưng tin tức theo năm tháng trôi qua vẫn để lộ ra, dẫn tới sự chú ý của Ma Thần khác, hơn nữa Đại Liên Minh Tu Tiên của Dư Tắc Thành đem thế giới dị vực khác kéo về trong thế giới Thương Khung, đây chính là những thứ Ma Thần đau khổ cầu không được, lập tức dẫn phát sự chú ý của rất nhiều Ma Thần.
A La Hầu chính là người mạnh nhất trong Ma Thần, hắn cuốn vào trong việc này, cùng các Dị tộc lớn tiến hành cấu kết. thông đồng với nhau, ở sau lưng ủng hộ bọn họ, lúc này cuối cùng Đại Liên Minh Dị tộc tế luyện ra vũ khí siêu cấp hùng mạnh nhất, hoàn mỹ nhất.
Vũ khí này chính là Cường giả siêu cấp được Dị tộc bất chước tiên thể Đại La Hỗn Nguyên Kim Tiên của Tiên tộc, ở trên cơ sở của Chung Cực Thần Uy Sĩ sinh ra, tụ tập tất tất cả văn minh của Dị tộc trên người, hơn nữa còn có Thần Ma Chỉ Tâm, chính là vũ khí sinh mệnh cường hoành nhất trong vũ trụ.
Tổng cộng chế tạo ra hai đại chung cực Cường giả, lấy hình thức âm dương tương xứng đê tồn tại, người dương là nam. xung là Đạo Tôn Đế Quân, nắm giữ ba ngàn Thiên Đạo, có thể đối kháng Hiên Viên Thần Kiếm hùng mạnh của Nhân tộc. Người âm là nữ, xung là Pháp Hoàng Thần Hậu. khống chế Nhất Nguyên Tiểu Đạo, có thể thay trời đổi đất, phá diệt tinh không.
Đạo Tôn Đế Quân và Pháp Hoàng Thần Hậu này sau khi sinh ra, một âm một dương có uy năng vô thượng, dựa vào bọn chúng, Dị tộc cho rằng mình có thể giết về thế giới Thương Khung, vui mừng không ngớt.
Không ngờ vào ba mươi năm trước, trong khoảnh khắc chúng được chế tạo ra, đầu tiên chúng cắn nuốt Ma Thần A La Hầu, sau đó bắt đầu tiến hành tàn sát điên cuồng bên trong Dị tộc, hễ là Dị tộc không phục tùng mệnh lệnh của bọn chúng toàn bộ chém giết hết.
Bọn chúng quá hùng mạnh, hùng mạnh đến ảo tưởng dùng thủ đoạn khác khống chế bọn chúng quả thực chính là giống như nằm mơ, cho nên sau khi bọn chúng sinh ra đã tiêu diệt người chế tạo ra bọn chúng, trở thành chủ nhân của chính mình.
Nội chiến ba mươi năm trước, Dị tộc tử thương thảm trọng, thế nhưng cũng không có diệt tộc, cuối cùng tàn dư sống sót đều bị Đạo Tôn Đế Quân và Pháp Hoàng Thần Hậu khống chế, bị bọn chúng nô dịch.
Vốn mục đích của liên minh Dị tộc chế tạo Đạo Tôn Đế Quân và Pháp Hoàng Thần Hậu là xâm lược thế giới Thương Khung, kết quả bị bọn chúng tiêu diệt, nô dịch, tự ăn ác quà.
Thế nhưng ở trong ba mươi năm này, Dị tộc được Đạo Tôn Đế Quân và Pháp Hoàng Thần Hậu thống trị, tiêu trừ kỳ thị và đấu tranh giữa các tộc, hỗ trợ phối hợp với nhau, phát huy sở trường của mình, không ngờ trong thời gian ba mươi năm này cũng đã bắt đầu một giai đoạn nhảy vọt.
Chuyện trên đời chính là khó đoán như vậy, loại phát triển nhảy vọt này chỉ có phát sinh qua ở thời đại Đại Liên Minh Dị tộc năm xưa. hiện tại lại một lần nữa phát sinh. Dị tộc ở trong ba mươi năm này, thực lực không giảm ngược lại còn tăng, càng thêm thịnh vượng.
Chỗ hùng mạnh nhất của Đạo Tôn Đế Quân và Pháp Hoàng Thần Hậu chính là nhường nhịn, trong ba mươi năm bọn chúng không phát sinh chiến đấu với Đại Liên Minh Tu Tiên của Nhân tộc đang mở rộng, thậm chí có thể nói là né tránh, đồng thời bọn chúng phái gián điệp xâm nhập vào thế giới Thương Khung, thăm dò tất cả tình huống Nhân tộc, thực lực kế tục, không đánh thì thôi, đã đánh ắt phải một kích lấy mạng.
Trong ba mươi năm. bọn chúng đã chuẩn bị một kế hoạch, ở trong vũ trụ, nhân công của bọn chúng đã bố trí một chỗ đại lục, ở trong đại lục này, có ích lợi vô số dụ người phạm tội. Thực ra chỗ sâu trong đại lục này đã bố trí cơ quan hủy diệt đáng sợ, sau đó sẽ lừa người tu tiên khai thác của Nhân tộc đến đó, chỉ cần kéo đại lục này trở về thế giới Thương Khung thì sẽ dẫn nổ thế giới Thương Khung, làm cho Nhân tộc bị thương nặng. Sau đó Dị tộc mượn cơ hội giết vào thế giới Thương Khung, hoàn toàn thu phục thế giới Thương Khung, giết sạch Nhân tộc.
May mắn chính là, Nhân tộc sẽ không diệt vong, Tứ sư huynh Tinh Thần, cuối cùng luyện hóa thân thể Chung Cực Thần Uy Sĩ, lấy tính cách của Tứ sư huynh, tự nhiên muốn thí nghiệm một chút thân thể của mình mới đoạt được. Vì vậy hắn đi tới thế giới Dị tộc, quyết định thử thân thể của mình một lần.
Không sợ chuyện xấu, chỉ sợ không có người tốt. kết quả chuyện này bị hắn phá vỡ, một hồi đại chiến, kế hoạch bại lộ, lập tức vạn dặm truyền thư, cho nên hiện tại Dư Tắc Thành mới biết tiền căn hậu quả.
Dưới thăm dò của Thấu Không Việt Giới Hỗn Nguyên Đại Thần Niệm Thuật, tìm nguyên nhân. Dư Tắc Thành đem sự tình đã từng trải qua toàn bộ thâm tra quan sát rõ ràng, trong đó chính là diệu dụng của Đại La Hỗn Nguyên Kim Tiên dung hợp thân thể, ba ngàn Thiên Đạo hợp nhất, mượn Đại Thần Niệm Thuật không chỗ nào là không tới, cho nên biết được việc này cũng không có gì là thần kỳ.
ở trong tinh vực nơi xa xôi, những đại lục bạo liệt còn đang trong quá trình kiến thiết, trong đó có hai luồng lực lượng hùng mạnh đang dồn ép khí tức của Tứ sư huynh. Tứ sư huynh dần dần bị bọn chúng đầy vào khốn cảnh.
Dư Tắc Thành cảm giác được tất cả, nói:
- Trăm năm Nhân tộc nằm gai nếm mặt đã tới thời khắc kiểm nghiệm, hôm nay đánh một trận, bài trừ họa muôn đời của Nhân tộc.
Sau đó hướng về phía hư không xa xôi quát:
- Đạo Tôn Đế Quân, Pháp Hoàng Thần Hậu dám đánh một trận với ta không?
Một câu nói cuối cùng nói xong, lời này xuyên qua hư không ức vạn dặm. xuyên qua vô số thế giới, xuyên qua vũ trụ Thanh Minh. Hai tồn tại chung cực ở trong tinh vực phía xa kia đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía tinh vực bên này, bọn chúng cảm ứng được lời khiêu chiến của Dư Tấc Thanh.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc