Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #156  
Old 18-04-2008, 04:03 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 157

Phái Võ ÄÆ°Æ¡ng vì đâu thoát nạn


Vô vi đạo trưởng há»i:
- Nếu há» biết sá»›m vụ này mà lại chân tâm giúp đỡ bá»n ta sao không thông tri trÆ°á»›c để đến ná»—i những đệ tá»­ tinh nhuệ cùng mấy vị đồng đạo võ lâm Ä‘ang dưỡng thÆ°Æ¡ng Ä‘á»u bị chết hết.
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Tại hạ đã để ý nhìn quanh bốn mặt mà không thấy dấu vết của má»™t cuá»™c ác đấu. Hoặc giả Vân DÆ°Æ¡ng đạo trưởng đã dẫn đệ tá»­ quí phái rá»i khá»i đây rồi?
Tôn Bất Tà Ä‘Æ°a mắt nhìn Äiá»n Trung Nguyên há»i:
- Sao ta không tra há»i tên này?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Phải đấy! Chàng rảo bÆ°á»›c tiến lại phía Äiá»n Trung Nguyên giải khai huyệt đạo cho hắn, Ä‘iểm huyệt hai tay hai chân để hắn hết bá» cá»­ Ä‘á»™ng. Chàng lạnh lùng há»i:
- Các hạ hóa trang giả Vân Dương Tử thì tất nhiên biết rõ Vân Dương đạo trưởng hiện giỠlạc lõng nơi đâu?
- Äiá»n Trung Nguyên từ từ mở mắt, nhìn Tiêu LÄ©nh Vu cÆ°á»i lạt nói:
- Äúng thế! Tiêu LÄ©nh Vu há»i lại:
- Vân Dương đạo trưởng hiện giỠở đâu?
Äiá»n Trung Nguyên há»i lại:
- Tại hạ không chịu nói thì sao?
Tôn Bất Tà trợn mắt lên nói:
- Lão khiếu hoá đã nghe danh Nam Hải ngũ hung từ lâu, nhưng lão không tin các hạ là những la hán đúc bằng sắt thép. Tiêu đại hiệp không thèm hạ thủ thì lão khiếu hóa hạ thủ. Trước hết ta sẽ điểm vào Ngũ âm tuyệt mạch cho ngươi nếm mùi nghịch huyết công tâm.
Äiá»n Trung Nguyên cÆ°á»i lạt há»i lại:
- Lão tưởng Nam Hải ngÅ© hung này là hạng ngÆ°á»i sợ chết hay sao?
Tôn Bất Tà đáp:
- Äược rồi! NgÆ°Æ¡i không tin thì chúng ta cho ngÆ°Æ¡i thá»­ coi.
Lão bÆ°á»›c tá»›i bên Äiá»n Trung Nguyên, giÆ¡ tay lên thủng thẳng nói:
- Lão khiếu hóa cho ngươi nghĩ thêm một lúc nữa.
Äiá»n Trung Nguyên trầm ngâm má»™t lát rồi nói:
- Nếu tại hạ nói Vân Dương Tử hiện giỠở đâu thì các vị đối đãi với tại hạ thế nào?
Tôn Bất Tà đưa mắt nhìn Vô Vi đạo trưởng nói:
- Vụ này xin đạo trưởng tác chủ cho.
Vô Vi đạo trưởng nhìn Äiá»n Trung Nguyên thủng thẳng há»i:
- Phái Võ ÄÆ°Æ¡ng và Nam Hải ngÅ© hung vốn không thù oán, bần đạo không hiểu vì lẽ gì các vị lại gây chuyện vá»›i bản phái?
Äiá»n Trung Nguyên vẫn bình tÄ©nh đáp:
- Năm anh em tại hạ ở Nam Hải đã vào Trung Nguyên nhiá»u lần, nhÆ°ng đây là lầm đầu tiên xảy chuyện đánh nhau. Nếu các vị muốn gây mối thù không cởi mở được vá»›i bá»n Nam Hải ngÅ© hung tại hạ thì cứ việc hạ thủ Ä‘i. Có Ä‘iá»u các vị đừng tưởng ra tay tàn Ä‘á»™c trong khoảnh khắc làm cho khí tuyệt mà chết ngÆ°á»i là xong. Năm huynh đệ tại hạ chỉ cần má»™t ngÆ°á»i sống sót là nhất định y sẽ tìm cách trả oán .

Tiêu LÄ©nh Vu ngắt lá»i:
- Äó là việc riêng của huynh đệ các hạ. Bây giá» bá»n tại hạ chỉ cần há»i Vân DÆ°Æ¡ng Tá»­ cùng môn đệ phái Võ ÄÆ°Æ¡ng lạc lõng nÆ¡i đâu?
Äiá»n Trung Nguyên đáp:
- Các vị hãy giải khai huyệt đạo cho tại hạ rồi sẽ nói cho hay.
Tôn Bất Tà nói:
- Lão khiếu hóa đã biết tiếng Nam Hải ngÅ© hung xảo trá phi thÆ°á»ng, thủ Ä‘oạn tàn Ä‘á»™c ,

Äiá»n Trung Nguyên lá»›n tiếng ngắt lá»i:
- Äúng thế! Nam Hải ngÅ© hung tuy làm những việc tàn Ä‘á»™c, toàn dùng trá thuật, nhÆ°ng má»™t lá»i đã hứa quyết không thay đổi.
Tiêu Lĩnh Vu lạnh lùng nói:
- Vừa má»›i đây ở trong nhà gianh các hạ đã dùng lá»i giả trá đối vá»›i tại hạ, chẳng lẽ đã quên rồi sao?
Äiá»n Trung Nguyên đáp:
- Äó là dùng trá thuật mà thôi, chứ không phải bá»™i tín lá»i hứa. Äáng trách ở chá»— các hạ còn nhá» tuổi chÆ°a đủ lịch duyệt. Giả tá»· trÆ°á»›c khi đánh cuá»™c, các hạ thêm má»™t câu hạn định thá»i gian và đếm xong số mÆ°á»i phải thi hành lá»i hứa thì tại hạ nhất định phải chịu thua rồi.
Tiêu Lĩnh Vu tự nhủ:
- Hắn nói vậy cÅ©ng có lý. Tiếng “mÆ°á»i†hắn chÆ°a thốt ra miệng thì chÆ°a thể kể là hắn thua cuá»™c.
Trong lòng xoay chuyển ý nghÄ©, chàng Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay giải khai huyệt đạo cho Äiá»n Trung Nguyên .
Äiá»n Trung Nguyên nhắm mắt ngầm vận khí Ä‘iá»u tức cho chân khí lÆ°u thông rồi từ từ mở mắt ra nhìn Tiêu LÄ©nh Vu. Hắn thủng thẳng nói:
- Khi tại hạ tá»›i đây thì mấy toà nhà gianh chá»— này Ä‘á»u trống rá»—ng.
Vô Vi đạo trưởng há»i:
- Có thật thế không?
Äiá»n Trung Nguyên đáp:
- Tại hạ đã nói dĩ nhiên là đúng sự thật.
Tiêu LÄ©nh Vu giÆ°Æ¡ng cặp lông mày lên há»i:
- Phen này các hạ chẳng những chÆ°a lập được chút công lao gì lại để tổn thất má»™t số lá»›n những ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tá»›i đây thì vá» phúc đáp vá»›i Thẩm Má»™c Phong ra sao?
Äiá»n Trung Nguyên đáp:
- Cái đó các hạ bất tất phải quan tâm.
Hắn ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Thẩm đại trang chúa đã cho tại hạ hay là kiếm thuật của Tiêu đại hiệp thần sầu quỷ khốc. Bữa nay được gặp quả nhiên đúng thế. Những gì các hạ đã ban tại hạ xin ghi nhớ vào lòng. Mong rằng ngày sau Nam Hải ngũ hung còn có cơ hội lãnh giáo võ công của Tiêu đại hiệp.
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Tiêu mỗ lúc nào cũng sẳn sàng chỠđợi.
Tôn Bất Tà cÆ°á»i lạt nói:
- Sao? Các hạ tưởng là chỉ nói vá»n vẹn vài câu rồi muốn bá» Ä‘i Æ°?
Äiá»n Trung Nguyên cÆ°á»i ha hả nói:
- Tại hạ muốn thắng ba vị thì khó nhưng tự tin là có thể bỠđi được.
Hắn vừa dứt lá»i ngÆ°á»i đã nhảy vá»t lên. Tay trái tấn công Tôn Bất Tà, chân phải đá Vô Vi đạo trưởng, tay mặt ném má»™t nắm ám khí vào Tiêu LÄ©nh Vu.
Khoảng cách rất gần, tuy Tiêu LÄ©nh Vu đã Ä‘á» phòng mà vẫn không kịp đối phó. Trong lúc hoang mang chàng vung chưởng đánh ra, đồng thá»i thi triển công phu Thiết bản kiá»u, nằm ngá»­a ngÆ°á»i vá» phía sau.
Tôn Bất Tà quát to lên một tiếng , phóng chưởng phản kích.
Vô Vi đạo trưởng căm hận Äiá»n Trung Nguyên dùng kế ám toán. Lão thấy chân hắn đá tá»›i không chịu né tránh, liá»n phóng chỉ nhằm Ä‘iểm vào huyệt Huyá»n trung nÆ¡i cẳng chân đối phÆ°Æ¡ng.
Äiá»n Trung Nguyên tấn công chỉ là hÆ° chiêu. Hắn Ä‘á»™ng quyá»n cÆ°á»›c rồi lá»™n ngÆ°á»i vá» phía sau. Lúc chân hạ xuống đất ngÆ°á»i đã ra xa hÆ¡n má»™t trượng. Hắn nổi lên tràng cÆ°á»i rá»™ nói:
- Tại hạ xin kiếu! Hậu hội còn dài, chúng ta còn có ngày tái ngộ.
Hắn vừa dứt lá»i ngÆ°á»i đã vá»t Ä‘i bảy tám trượng.
Tiêu Lĩnh Vu toan tung mình đuổi theo nhưng Vô Vi đạo trưởng giơ tay cản lại nói:
- Äể cho hắn Ä‘i. Chúng ta hãy cứu ngÆ°á»i là gấp.
Tiêu LÄ©nh Vu Ä‘á»™ng tâm. Chàng nghÄ© đến bá»n Trung Châu Nhị Cổ trúng phải ám khí có chất Ä‘á»™c vá»™i há»i Tôn Bất Tà:
- Lão tiá»n bối! Bá»n há» hiện giỠở đâu?
Tôn Bất Tà thở dài đáp:
- Ở sau bụi cá» vá» mé hữu kia. Hỡi Æ¡i! Thẩm Má»™c Phong thật thần thông quảng đại. Lão khiếu hóa tuy thù nghịch vá»›i hắn nhÆ°ng cÅ©ng phải lấy làm bái phục. Äến Nam Hải ngÅ© hung cÅ©ng bị hắn thu phục dÆ°á»›i cá».
Hai ngÆ°á»i vừa nói vừa Ä‘i đã đến tá»›i trÆ°á»›c bụi cá» rậm.
Tôn Bất Tà tiến vào trước. Tiêu Lĩnh Vu, Vô Vi đạo trưởng đi theo sau.
Khoảng chừng ba chục trượng thì tới chỗ chân núi chỗ vực thẳm.
Tư Mã Càn và Trung Châu Nhị Cổ ngồi xếp bằng vận khí trị thương.
TrÆ°Æ¡ng Tá»± An hai mắt hé mở ngồi tá»±a vào sÆ°á»n núi, hai con hổ ngao nằm cạnh Trung Châu Nhị Cổ.
Tôn Bất Tà chau mày lẩm bẩm:
- Quái lạ! Tại sao bá»n há» dÆ°á»ng nhÆ° đã khá»i Ä‘á»™c thÆ°Æ¡ng hết rồi.
Kim toán bàn ThÆ°Æ¡ng Bát từ từ mở mắt ra nhìn ba ngÆ°á»i cÆ°á»i đáp:
- Sau khi lão tiá»n bối Ä‘i khá»i, má»™t ngÆ°á»i áo Ä‘en lật đật chạy tá»›i, dùng má»™t khối đá nam châm hút những mÅ©i Ä‘á»™c châm trong ngÆ°á»i bá»n tại hạ ra , lại cho má»—i ngÆ°á»i má»™t viên thuốc giải Ä‘á»™c để uống. NgÆ°á»i đó không nói câu gì lại lật đật chạy Ä‘i ngay. Thủ pháp y mau lẹ dị thÆ°á»ng, giải cứu bá»n tại hạ trong khoảnh khắc.
Tôn Bất Tà há»i:
- Các vị có há»i tên y không?
Thương Bát đáp:
- Há»i thì há»i rồi nhÆ°ng thủy chung y không chịu trả lá»i.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- NgÆ°á»i này viện trợ cho bá»n ta mấy phen rồi mà không lần nào chịu lÆ°u danh, chẳng hiểu há» có dụng ý gì?
Vô Vi đạo trưởng há»i:
- NgÆ°á»i đó hình dạng thế nào?
Tư Mã Càn mở bừng mắt ra nói:
- Theo nhận xét của tại hạ thì dÆ°á»ng nhÆ° là má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng.
Tiêu LÄ©nh Vu há»i:
- Là một thiếu nữ ư?
Thương Bát đáp:
- Y thân thể nhá» bé, ngón tay búp măng, trong mình thoát mùi u hÆ°Æ¡ng. MÆ°á»i phần chắc chắn là má»™t thiếu nữ.
Tiêu Lĩnh Vu miệng không nói ra, nhưng trong lòng rất lấy làm kỳ. Chàng nghĩ thầm:
- Thiếu nữ này ở đâu mà lại cố ý viện trợ cho chúng ta như vậy? Thực không sao hiểu được.
Bỗng nghe Vô Vi đạo trưởng nói:
- Bần đạo trong ná»­a Ä‘á»i ngÆ°á»i chÆ°a từng qua lại vá»›i những vị cân quắc anh hùng. Cả phái Võ ÄÆ°Æ¡ng cÅ©ng chÆ°a có ai giao kết vá»›i đàn bà trong võ lâm. Vậy quyết nhiên không phải cị cô nÆ°Æ¡ng này có ý viện trợ cho phái Võ ÄÆ°Æ¡ng.
Tôn Bất Tà nói theo:
- Lão khiếu hóa suốt Ä‘á»i chÆ°a từng giao thiệp vá»›i má»™t nữ nhân nào thì dÄ© nhiên cÅ©ng không phải vì lão khiếu hoá.
- Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Tại hạ không sao nghĩ ra được vị nữ anh hùng nào đã ngấm ngầm viện trợ cho chúng ta.
Bỗng trong đầu óc chàng thoáng qua một tia sáng, chàng nói tiếp:
- Hay là y ?

Tôn Bất Tà há»i:
- Tiêu huynh đệ muốn nói ai?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Tại hạ chỉ nghĩ vậy thôi, e rằng khong đúng.
Tôn Bất Tà giục:
- Tiêu huynh đệ cứ nói ra để má»i ngÆ°á»i nghe đặng tham khảo ý kiến.
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Tại hạ nghi ngỠđây là hành vi của Bách Lý cô nương , ái nữ Bắc Thiên Tôn Giả.
Tôn Bất Tà vỗ đùi đánh “đét “ một cái nói:
- Nhất định là cô ta rồi. Ngoài y ra còn ai có võ công cao cÆ°á»ng lại xuất hiện chập chá»n nhÆ° con thần long, thấy đầu chẳng thấy Ä‘uôi.
Vô Vi đạo trưởng lắc đầu nói:
- Theo nhận xét của bần đạo thì lại khác hẳn hai vị. Nữ anh hùng viện trợ cho chúng ta nhất định không phải là Bách Lý cô nương.
Tôn Bất Tà há»i:
- Tại sao vậy?
Vô Vi đạo trưởng đáp:
- Bách Lý cô nương bỠnhà ra đi là quyết chí tìm kiếm Tiêu đại hiệp. Nay cô tìm thấy Tiêu đại hiệp, khi nào lại không chịu xuất hiện.
Tôn Bất Tà há»i:
- Äạo trưởng nói vậy cÅ©ng có lý, nhÆ°ng không phải Bách Lý cô nÆ°Æ¡ng thì là ai?
Vô Vi đạo trưởng đảo mắt nhìn Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Cái đó bần đạo không thể biết được.
Tôn Bất Tà Ä‘á»™t nhiên lên giá»ng cÆ°Æ¡ng quyết nói:
- Tiêu huynh đệ! Huynh đệ đừng giả vá» nữa. NgÆ°á»i này là ai chắc huynh đệ biết rồi. Mau mau nói ra Ä‘i.
Tiêu Lĩnh Vu ngơ ngác đáp:
- Cái đó…vãn bối không biết thật.
Tôn Bất Tà thấy vẻ mặt chàng tuyệt không có giả dối. Bất giác lão thở dài nói:
- Thế này thì kỳ thật! Lão khiếu hóa suốt Ä‘á»i bôn tẩu giang hồ, chÆ°a từng gặp việc kỳ lạ nhÆ° thế này bao giá». Hai bên chẳng quen biết gì nhau, mà chá»— nào cÅ©ng ngấm ngầm theo dõi giúp đỡ nhau. HÆ¡n nữa lần nào cÅ©ng giải nguy cho chúng ta vào lúc tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, giải cứu rồi bá» Ä‘i không chịu lÆ°u danh.
Vô Vi đạo trưởng nói:
- Xem chừng trong lúc nhất thá»i chẳng có cách nào nghiên cứu cho ra manh mối được. NhÆ°ng bí mật này tất chẳng được bao lâu, chóng thì mÆ°á»i ngày, chậm thì hai tháng, ná»™i vụ sẽ phanh phui ra hết.
Tôn Bất Tà Ä‘á»™ng tâm há»i:
- Không hiểu hỠcó mưu đồ gì không? Hay hỠthi ơn để mong báo đáp?
Vô Vi đạo trưởng đáp:
- Cái đó thì khó biết lắm.
Tôn Bất Tà nói:
- Hỡi Æ¡i! Toàn thể chúng ta chịu Æ¡n cứu mạng của bá»n há». Nhất định khi ná»™i vụ tá» rõ mà há» Ä‘Æ°a Ä‘iá»u kiện ra má»›i thật là khó nghÄ©. Liệu chúng ta có từ chối được không?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Nếu hỠđỠnghị những việc nên làm thì dĩ nhiên chúng ta chẳng thể chối từ.
Bằng là những việc thương luân bại lý, có liên quan đến đại cuộc thì dĩ nhiên chẳng thể nghe theo được.
Từ nãy giá» Äá»— Cá»­u vẫn nhắm mắt dưỡng thần. Äá»™t nhiên hắm mở bừng mắt ra, cất giá»ng lạnh nhÆ° băng nói:
- Tại hạ có má»™t Ä‘iá»u cần cho đạo trưởng hay.
Vô Vi đạo trưởng há»i:
- Äá»— huynh có Ä‘iá»u chi dạy bảo? Bần đạo rá»­a tai lắng nghe đây.
Äá»— Cá»­u đáp:
- Vị ân nhân cứu trị Ä‘á»™c thÆ°Æ¡ng lúc ra Ä‘i có dặn tại hạ má»™t Ä‘iá»u để chuyển tá»›i đạo trưởng.
Vô Vi đạo trưởng há»i:
- Äiá»u chi vậy?
Äá»— Cá»­u đáp:
- Y bảo đệ tử quí phái đã được Vân Dương Tử thống lãnh triệt thoái đến một ngôi cổ tự ở vỠphía Tây, cách đây chừng hai chục dặm. Chúng ta hãy tới đó để cùng hỠhội diện.
Vô Vi đạo trưởng là ngÆ°á»i dày công hàm dưỡng, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên nghe tin này cÅ©ng không khá»i để lá»™ ná»—i mừng vui ra ngoài mặt. Lão há»i lại:
- Có thật thế không?
Äá»— Cá»­u đáp:
- Thật hay giả tại hạ cÅ©ng không biết được, nhÆ°ng ngÆ°á»i kia dặn tại hạ nhÆ° vậy, không sai má»™t chữ. Tại hạ có bổn phận truyá»n đạt lại cho đạo trưởng hay.
Vô Vi đạo trưởng giương cặp lông mày lên, không nói gì nữa.
Tôn Bất Tà biết Vô Vi đạo trưởng trong lòng nóng nảy, nhÆ° muốn má»c cánh bay ngay đến ngôi cổ tá»± đó. Lão há»i Äá»— Cá»­u:
- NgÆ°á»i kia bảo chỉ má»™t mình Vô Vi đạo trưởng hay cả bá»n chúng ta tá»›i đó?
Äá»— Cá»­u đáp:
- NgÆ°á»i đó đã yêu cầu chúng ta đến ngôi cổ tá»± thì dÄ© nhiên không phải trá» vào má»™t mình Vô Vi đạo trưởng.
Tôn Bất Tà há»i:
- Äá»™c thÆ°Æ¡ng các vị hiện giá» ra sao? Liệu có thể thượng lá»™ được chÆ°a?
Äá»— Cá»­u đáp:
- Bá»n tại hạ Ä‘i được.
Rồi hắn đứng thẳng ngÆ°á»i lên.
Thương Bát và Tư Mã Càn cũng đứng dậy nói theo:
- Bá»n tại hạ hành Ä‘á»™ng được rồi.
Tiêu Lĩnh Vu đưa mắt ngó Trương Tự An nói:
- Vậy chúng ta đi thôi.
Chàng bước lại ôm Trương Tự An lên.
Äá»— Cá»­u nói:
- Cái đó không dám phiá»n đến đại ca.
Hắn cướp lấy Trương Tự An trên tay Tiêu Lĩnh Vu cõng lên lưng.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Huynh đệ không nên sính cÆ°á»ng.
Äá»— Cá»­u ngắt lá»i:
- Không sao đâu.
Rồi hắn rảo bước đi trước.
Quần hào đi vỠphía Tây.

ÄÆ°á»ng trên núi gập ghá»nh mà rất Ä‘á»—i hoang vu, không thấy vết chân ngÆ°á»i.
Äoàn ngÆ°á»i Ä‘i chừng hai chục dặm quả nhiên thấy má»™t ngôi cổ tá»± đổ nát ngay dÆ°á»›i chân núi.
Vô Vi đạo trưởng ngắm phong cảnh thấy toà điện chập trùng, tuy đã đổ nát nhưng dấu cũ vẫn còn, quy mô khá rộng lớn.
Lão liá»n nói:
- Chúng ta chẳng thể tin hẳn lá»i nói của ngÆ°á»i kia. Các vị hãy chá» bên ngoài này má»™t chút. Bần đạo vào chùa trÆ°á»›c xem sao.
Tôn Bất Tà nói:
- Lão khiếu hoá đi với đạo huynh.
Hai ngÆ°á»i đến trÆ°á»›c cổng chùa thấy Vân DÆ°Æ¡ng Tá»­ cùng Triển Diệp Thanh sóng vai chạy ra đón tiếp.
Vô Vi đạo trưởng đã phải má»™t vố xuýt chết liá»n lá»›n tiếng quát:
- Äứng lại!

Vân DÆ°Æ¡ng Tá»­ toan làm lá»… bái kiến sÆ° huynh, nghe tiếng quát không khá»i sá»­ng sốt, ngÆ¡ ngác đáp:
- Nếu tiểu đệ phạm tội, xin chưởng môn sư huynh trách phạt.
Y dứt lá»i chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c cúi đầu xuống.
Vô Vi đạo trưởng thở dài nói:
- Các vị hãy lại đây, tiểu huynh vừa bị một vố đau, nghĩ lại trong lòng vẫn còn kinh hãi.
Vân DÆ°Æ¡ng Tá»­ há»i:
- Sư huynh mắc bẫy ai?
Vô Vi đạo trưởng đáp:
- Có ngÆ°á»i hoá trang làm sÆ° đệ rồi nhân lúc ta vô ý thi hành thủ Ä‘oạn ám toán Ä‘iểm huyệt đạo. Nếu không được Tiêu đại hiệp và Tôn lão tiá»n bối liá»u mình cứu viện thì e rằng bây giá» ta đã bị bắt rồi.
Triển Diệp Thanh há»i:
- Có chuyện đó ư?
Vô Vi đạo trưởng gật đầu rồi đêm chuyện Lãnh thủ tú sÄ© Äiá»n Trung Nguyên trong bá»n Nam Hải ngÅ© hung hoá trang làm Vân DÆ°Æ¡ng Tá»­ thuật lại má»™t lượt.
Äoạn lão há»i:
- Thương thế của Mã tổng thủ lãnh ra sao?
Vân Dương Tử đáp:
- Hiện giỠy đã ăn uống và nói chuyện được.
Y ngưng lại một chút rồi nói tiếp:
- Mã tổng thủ lãnh có há»i đến Tiêu đại hiệp.
Tôn Bất Tà há»i:
- Y bảo sao?
Vân Dương Tử đáp:
- Lúc đó y nói không được rõ ràng , chỉ có một câu thôi.
Tôn Bất Tà Ä‘á»™t nhiên nghÄ© tá»›i chuyện kỳ dị liá»n há»i:
- Sao các vị biết Thẩm Mộc Phong kéo đến tập kích mà tới đây lẩn tránh.
Vân Dương Tử đưa mắt ngó Vô Vi đạo trưởng nói:
- Tiểu đệ cũng đang băn khoăn vỠchuyện này, toan tỉnh giáo sư huynh.
Vô Vi đạo trưởng há»i:
- Chuyện gì?
Vân Dương Tử đáp:
- Sau khi chưởng môn sÆ° huynh Ä‘i rồi, tiểu đệ Ä‘á»™t nhiên phát giác trên cá»­a căn nhà gianh có cắm má»™t mảnh giấy hoa tiên viết rõ ràng Thẩm Má»™c Phong phái rất đông cao thủ chuẩn bị tiêu diệt phái Võ ÄÆ°Æ¡ng và bảo tiểu đệ lập tức triệu tập đệ tá»­ Ä‘em những ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng mau mau Ä‘i tìm nÆ¡i lánh nạn. Trong thÆ¡ nói rõ là đến ngôi cổ tá»± này thì không còn gì nguy hiểm.
Vô Vi đạo trưởng há»i:
- Trong thơ có lưu danh không?
Vân Dương Tử đáp:
- Không lưu danh mà cũng không để ký hiệu hay tiêu chí chi hết. TỠthơ đó tiểu đệ đã đưa cho hai tên thư đồng hộ giá sư huynh cất giữ.
Vô Vi đạo trưởng há»i:
- Các vị thấy thơ đó rồi làm theo phải không?
Vân Dương Tử đáp:
- Tiểu đệ đã thương nghị với tam đệ rất lâu, nhận thấy tạm lánh đi là hơn hết.
Tam đệ phái hai tên đệ tử đi tìm kiếm toà cổ tự này rồi rút lui vỠđây.
Tôn Bất Tà há»i:
- NgÆ°á»i đó là ai? DÆ°á»ng nhÆ° y vẫn ẩn mình trong bóng tối để viện trợ chúng ta .

Lúc này Tiêu Lĩnh Vu , Tư Mã Càn, Trung Châu Nhị Cổ cũng tới nơi, đi thẳng vào chùa.
Vô Vi đạo trưởng nói:
- NgÆ°á»i đó chẳng những ngấm ngầm viện trợ cho chúng ta mà còn khiến cho cả phái Võ ÄÆ°Æ¡ng thoát được má»™t phen đại há»a. Hành Ä‘á»™ng của y vá»›i Thẩm Má»™c Phong đã rõ ràng lắm rồi.
Tiêu Lĩnh Vu đột nhiên xen vào:
- Có thể cao nhân này cũng chính là nhân vậy đã phát ra tiếng nhạc kỳ lạ khiến cho Thẩm Mộc Phong khiếp sợ mà phải rút lui.
Vô Vi đạo trưởng trầm ngâm một lát rồi nói:
- Hành tung của nhân vật này chẳng những ẩn hiện nhÆ° con thần long mà dÆ°á»ng nhÆ° còn có nhiá»u thuá»™c hạ võ công cao cÆ°á»ng. Há» nghe theo hiệu lệnh của y chợt ẩn chợt hiện.
Tôn Bất Tà đáp:
- Phải rồi! Thật là một nhân vật rất thần bí.
Tiêu LÄ©nh Vu há»i:
- Lạ ở chỗ tại sao y lại hết lòng viện trợ chúng ta?
Tôn Bất Tà đáp:
- Thẩm Má»™c Phong thủ ác đã nhiá»u, gây thù cÅ©ng lắm. Có thể ngÆ°á»i này cÅ©ng có mối thâm cừu đại hận vá»›i hắn.
Vô Vi đạo trưởng nói:
- Nếu đúng vậy thì ngÆ°á»i đó lại không phải là nhân vật đã tấu nhạc làm cho Thẩm Má»™c Phong kinh hãi bá» Ä‘i.
Tiêu LÄ©nh Vu há»i:
- Tại sao vậy?
Vô Vi đạo trưởng đáp:
- Thẩm Má»™c Phong sau khi nghe tiếng nhạc hoảng hốt rút lui. NhÆ° vậy chứng tá» rằng Thẩm Má»™c Phong sợ ngÆ°á»i kia lắm, hay ít ra hắn cÅ©ng sợ khúc nhạc cầm tiêu hợp tấu kia đến cùng cá»±c.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Äúng thế!

Vô Vi đạo trưởng giải thích:
- Nếu Thẩm Má»™c Phong đã sợ hãi ngÆ°á»i kia, mà ngÆ°á»i kia lại có thâm cừu đại hận vá»›i hắn thì dÄ© nhiên y đã trá»±c tiếp tìm hắn rồi.
Má»i ngÆ°á»i vừa nói chuyện vừa tiến vào đại Ä‘iện.
Toà chùa cổ tuy đổ nát nhÆ°ng vẫn còn dấu vết của má»™t quy mô rá»™ng lá»›n. Vì niên đại quá lâu nên hầu hết đã tan nát. TÆ°á»ng đổ ngói vỡ không đủ che mÆ°a nắng.
Chỉ có toà đại Ä‘iện kiên cố vẫn còn hoàn hảo nên bá»n Mã Vân Phi và mấy ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng Ä‘á»u tập trung trong đại Ä‘iện.
HÆ¡n hai chục đệ tá»­ tinh tráng phái Võ ÄÆ°Æ¡ng chia làm hai ban. Má»™t ná»­a ở lại trong đại Ä‘iện nghỉ ngÆ¡i và bảo vệ cho ba ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng. Má»™t ná»­a chia ra giữ các ngả trá»ng yếu quanh ngôi cổ tá»±. Cứ bá» ngoài mà xét thì dÆ°á»ng nhÆ° chẳng có sá»± phòng thủ nào hết nhÆ°ng thá»±c ra trong vòng năm dặm Ä‘á»u có thể Ä‘Æ°a tin mật báo vào đại Ä‘iện.
Tài sản của ngocvosong1986

  #157  
Old 18-04-2008, 04:09 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 158

Tiêu Lang nỗi tiếng Danh Y


Tiêu Lĩnh Vu thủng thẳng bước vào phía trong. Chàng ngẩng đầu trông thấy thần tượng trong đại điện đã đổ nát không còn phân biệt được là thần vị nào nữa. Nhưng tòa đại điện đã quét tước rất sạch sẽ.
Ba ngÆ°á»i nằm trong góc Ä‘iện dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang ngủ say, bá»n Tiêu LÄ©nh Vu tiến vào đại Ä‘iện mà vẫn không hay biết.
Tiêu LÄ©nh Vu quay lại ngó Tiêu LÄ©nh Vu há»i:
- Äạo trưởng? Tại hạ muốn vào thăm thÆ°Æ¡ng thế mấy vị kia được không?
Vân Dương Tử đáp:
- Dĩ nhiên là được.
Y ngừng lại một chút rồi nói:
- Ba ngÆ°á»i Ä‘á»u bị thÆ°Æ¡ng rất nặng. Bây giá» tuy có thể bảo toàn được tánh mạng, nhÆ°ng thần trí vẫn chÆ°a tỉnh táo hẳn, e rằng há» khó lòng nhận ra dược Tiêu đại hiệp.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Không sao! Tại hạ chỉ muốn coi thÆ°Æ¡ng thế bá»n há» chứ không làm kinh Ä‘á»™ng.
Chàng vừa nói vừa tiến lại.
Chá»— ba ngÆ°á»i nằm có giải đệm rất dày, trên có đắp má»n trắng. Mã Vân Phi nhắm mắt nhÆ° Ä‘ang ngủ say, còn hai ngÆ°á»i kia đầu quấn băng che kín cả hai mắt.
Tiêu LÄ©nh Vu nhẹ buông tiếng thở dài khẽ há»i:
- Liệu bá»n há» có thể bảo tồn được võ công không?
Vân Dương Tử đáp:
- Võ công không mất nhÆ°ng e rằng trong ba ngÆ°á»i có hai sẽ thành tàn phế.
Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm:
- Giả tá»· có Äá»™c Thủ Dược VÆ°Æ¡ng ở đây thì nhất định lão giải cứu được cho bá»n hỠđược lành mạnh.
Chàng nghÄ© tá»›i y thuật của Äá»™c Thủ Dược VÆ°Æ¡ng tuyệt thế vô song thì ngấm ngầm sinh lòng kính phục.
Bỗng nghe Trương Tự An thở dài nói:
- Tại hạ đói bụng quá, chẳng biết có thể ăn uống gì được chăng ?
Chân y vẫn còn cột vào hai chân ghế gỗ để tựa vào vách nửa nằm nửa ngồi.
Vô Vi đạo trưởng ngó Vân Dương Tử nói:
- Bảo chúng chuẩn bị một ít vật thực.
Vân Dương Tử đáp:
- Tiểu đệ đã bảo bá»n chúng chuẩn bị rồi, chắc cÅ©ng sắp bÆ°ng lên.
Vừa dứt lá»i đã thấy hai tên đạo đồng áo xanh bÆ°ng cÆ¡m canh tiến vào đại Ä‘iện.
Quần hào sau má»™t đêm chiến đấu, ai nấy bụng Ä‘á»u đói meo. Có Ä‘iá»u há» Ä‘á»u là những ngÆ°á»i võ công cao thâm, sức chịu Ä‘á»±ng hÆ¡n ngÆ°á»i thÆ°á»ng rất nhiá»u.
Quần hào lập tức ngồi vào ăn uống, chỉ một lúc là xong bữa.
Vô Vi đạo trưởng nhìn Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Chúng ta không nên ở đây lâu. Theo ý bần đạo thì chúng ta nên Ä‘iá»u dưỡng má»™t lát cho phục hồi tinh thần rồi lên Ä‘Æ°á»ng ngay.
Lão chÆ°a dứt lá»i bá»—ng thấy má»™t đạo nhân đứng tuổi lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm lật đật chạy vào, nghiêng mình thi lá»… nói:
- Khải bẩm chưởng môn sư tôn? Ngoài chùa đệ tử phát hiện có kẻ sắp tới.
Vô Vi đạo trưởng chau mày chÆ°a kịp trả lá»i thì Vân DÆ°Æ¡ng Tá»­ đứng dậy nói:
- Äể tiểu đệ ra coi thá»­ xem thế nào.
Dứt lá»i liá»n lật đật chạy Ä‘i.
Tôn Bất Tà lẩm bẩm một mình:
- Nếu bá»n Bách Hoa sÆ¡n trang mà theo dõi hành tung bá»n mình thì há» tìm đến toà cổ tá»± này chẳng khó khăn gì.
Tư Mã Càn nói:
- Äể tiểu đệ coi bói má»™t quẻ xem lành dữ thế nào?
Hắn thò tay vào bá»c lấy ra má»™t cái mai rùa và sáu đồng tiá»n. Hắn lắc cái mai rùa má»™t lúc rồi đổ xuống đất chăm chú tra cứu.
Quần hào lẳng lặng không nói gì, ai cÅ©ng giÆ°Æ¡ng mắt chăm chú nhìn TÆ° Mã Càn, dÆ°á»ng nhÆ° nóng ruá»™t chá» y giải quyết lành dữ.
NgỠđâu má»i ngÆ°á»i đợi má»™t lúc lâu vẫn chẳng thấy TÆ° Mã Càn nói gì.
Tôn Bất Tà không nhịn được hắng dặng má»™t tiếng rồi há»i:
- Tư Mã huynh bói quẻ này lành hay dữ?
Tư Mã Càn lắc đầu đáp:
- Coi bá» ngoài thì quẻ dữ, nhÆ°ng trong cái dữ lại có Ä‘iá»m lành. Trong nhất thá»i tại hạ không quyết được là hung hay cát.
Vô Vi đạo trưởng há»i:
- TÆ° Mã huynh nói vậy thì quẻ này là tiá»n hung hậu cát phải không?
Tư Mã Càn đáp:
- Quẻ này rất kỳ dị. Tiểu đệ cần suy nghĩ, chưa thể nói được.
Tôn Bất Tà nói:
- Nếu vậy không khéo khi TÆ° Mã huynh hiểu được quẻ lành hay dữ e rằng cÆ°á»ng địch đã tiến vào chùa rồi.
Lão vừa dứt lá»i bá»—ng thấy Vân DÆ°Æ¡ng Tá»­ lật đật chạy vào báo:
- Quả có cÆ°á»ng địch tá»›i nÆ¡i mà thế tiến của há» rất quái lạ. Há» còn cách chùa không đấy ba dặm.
Tiêu LÄ©nh Vu đứng dậy há»i:
- Bá»n chúng có đông ngÆ°á»i không?
Vân Dương Tử đáp:
- Trông đằng xa Æ°á»›c chừng hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Nếu là ngÆ°á»i trong Bách Hoa sÆ¡n trang thì không thể nÆ°Æ¡ng tay được mà phải giết cho kỳ hết.
Tôn Bất Tà nói:
- Nếu chỉ có hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i thì chúng ta có thể đối phó được.
Vân Dương Tử lại nói:
- Tiểu đệ đã ra hiệu lệnh cho đệ tử bổn môn bố trí ở bốn mặt nhất luật lui vỠcổ tự .

Vô Vi đạo trưởng gật đầu đáp:
- Chúng ta giết cho kỳ hết bá»n ngÆ°á»i kéo tá»›i rồi lập tức rá»i khá»i đây.
Triển Diệp Thanh nói:
- Tiểu đệ hãy ra cá»­a lá»›n để giúp bá»n đệ tá»­ má»™t tay.
Dứt lá»i y tung mình nhảy vá»t ra ngoài Ä‘iện.
Vô Vi đạo trưởng đảo mắt nhìn Tôn Bất Tà nói:
- Xin lão tiá»n bối chủ trÆ°Æ¡ng đại cuá»™c, Ä‘iá»u Ä‘á»™ng nhân thủ.
Tôn Bất Tà cÆ°á»i ha hả đáp:
- Lão khiếu hóa tưởng để đạo huynh cầm đầu hay hÆ¡n. Äể lão phu cùng Tiêu huynh đệ chỠđịch còn phải chiến đấu.
Lão không chá» Vô Vi đạo trưởng trả lá»i đã dắt tay Tiêu LÄ©nh Vu rảo bÆ°á»›c Ä‘i ngay.

Lúc này bao nhiêu đệ tá»­ phái Võ ÄÆ°Æ¡ng Ä‘á»u tụ hợp ở ngoài đại Ä‘iện chá» lệnh.
Vô Vi đạo trưởng đảo mắt nhìn quần hào trong Ä‘iện rồi há»i:
- Việc khẩn yếu bây giá» là phải bảo há»™ cho bá»n Mã tổng thủ lãnh ba ngÆ°á»i.
Vậy bần đạo chia bá»n đệ tá»­ bản phái cứ hai ngÆ°á»i làm má»™t tổ giữ bên các cá»­a sổ. Còn các vị và bần đạo ra cả bên ngoài đại Ä‘iện để dàn trận cá»± địch, không hiểu các vị có đồng ý không?
Kim toán bàn Thương Bát trầm ngâm một lát rồi nói:
- Äạo trưởng tính toán thật chu đáo. NhÆ°ng không hiểu bá»n ta ở đây chỠđịch hay ra ngoài đón đánh.
Vô Vi đạo trưởng đáp:
- Theo ý bần đạo thì ở đây chỠđịch hay hÆ¡n. Mình dụ chúng vào chùa mà tiêu diệt, không hiểu Tôn lão tiá»n bối có đồng ý không?
Thương Bát nói:
- Äạo trưởng nói phải. Tại hạ xin được theo Tôn lão tiá»n bối để thông tri cho lão nhân gia.
Dứt lá»i hắn rảo bÆ°á»›c chạy Ä‘i.
Tôn Bất Tà dắt Tiêu LÄ©nh Vu ra đến cá»­a đại Ä‘iện quả nhiên thấy mÆ°á»i mấy đại hán áo Ä‘en Ä‘ang chạy nhÆ° bay tá»›i.
Äệ tá»­ phái Võ ÄÆ°Æ¡ng Ä‘á»u đứng thành hàng ngang ở ngoài cổng chùa để ngăn chặn.
Tôn Bất Tà động tâm nói:
- Chúng ta hãy ẩn vào trong cổng để xem xét rồi sẽ tính. Nếu là bá»n tầm thÆ°á»ng thì không cần phải xuất hiện mà chỉ ngấm ngầm giúp bá»n Triển Diệp Thanh má»™t tay là đủ.
TrÆ°á»›c nay lão định làm gì là làm, chẳng cần há»i Tiêu LÄ©nh Vu có đồng ý hay không. Lão dắt tay chàng ẩn vào sau cổng.
Lão chú ý nhìn thì thấy ba đại hán đi đầu đã tới .
Äại hán mé tả ngÆ°á»i cao tám thÆ°á»›c, mặt Ä‘á», lÆ°ng cài má»™t cây thiết trượng, mình mặc áo hồng, chân Ä‘i giày Ä‘á». Toàn thân từ trên xuống dÆ°á»›i tá»±a hồ nhÆ° má»™t cây lá»­a.
Äại hán mé hữu mặc áo lam, Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm, chính là Lãnh Thủ Tú SÄ© Äiá»n Trung Nguyên.
Äại hán đứng giữa mình mặc áo Ä‘en trên mí mắt bên trái có má»™t vết Ä‘ao chia hàng lông mày rậm rạp ra làm hai ná»­a.
Tiêu Lĩnh Vu khẽ nói:
- Lãnh thủ tú sĩ đã dám đuổi tới đây là hỠcó chuẩn bị rồi, có lẽ hai nhân vật kia cũng trong Nam Hải ngũ hung.
Tôn Bất Tà đáp:
- Lão khiếu hoá cũng nghĩ vậy.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- E rằng má»™t mình Triển Diệp Thanh khó lòng địch nổi bá»n ngÆ°á»i trong NgÅ© hung. Chúng ta nên trợ lá»±c cho y là hÆ¡n.
Tôn Bất Tà đáp:
- Không cần. Chúng ta hãy coi tình thế xem sao rồi sẽ tính.
Tiêu LÄ©nh Vu nhất thá»i nghÄ© không ra thâm ý của Tôn Bất Tà, chàng đành đứng im không nhúc nhích.
Ba ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c tiến lại rất mau, chỉ chá»›p mắt là tá»›i gần Triển Diệp Thanh, còn cách chừng 4, 5 thÆ°á»›c thì dừng lại Äại hán áo Ä‘en Ä‘i giữa quay sang há»i Äiá»n Trung Nguyên:
- Có phải ngÆ°á»i này không?
Äiá»n Trung Nguyên lắc đầu đáp:
- Không phải.
Triển Diệp Thanh vung trÆ°á»ng kiếm lên, lạnh lùng há»i:
- Ba vị muốn kiếm ai?
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en mắt lá»™ hàn quang, liếc mắt nhìn Triển Diệp Thanh và bá»n đệ tá»­ phái Võ ÄÆ°Æ¡ng rồi đáp cá»™c lốc:
- Tiêu Lĩnh Vu.
Triển Diệp Thanh giương cặp lông mày lên nói:
- Äúng rồi. Tiêu đại hiệp hiện ở trong chùa. Ba vị muốn kiếm y cÅ©ng chẳng khó gì, chỉ cần thắng được lưỡi kiếm trong tay tại hạ trÆ°á»›c .

Äại hán áo Ä‘en dặng hắng má»™t tiếng rồi há»i:
- Các hạ là ai?
Triển Diệp Thanh nghĩ thầm trong bụng:
- Từ ngày Tiêu LÄ©nh Vu len lá»i chốn giang hồ, bÆ°á»›c chân y tá»›i đâu là nổi tiếng đến đó. Má»›i trong má»™t thá»i gian ngắn ngủi y đã thành má»™t nhân vật được đồng đạo giang hồ kính trá»ng. Chẳng bao lâu nữa y sẽ thành má»™t nhân vật lãnh tụ võ lâm.
Phái Võ ÄÆ°Æ¡ng ta trải bao lâu nay vẫn giữ được thanh danh, e rằng phen này sẽ bị xoá nhoà .

Ba ngÆ°á»i kia chỉ đích danh Tiêu LÄ©nh Vu khiêu chiến, dÄ© nhiên chẳng phải hạng vô danh tiểu tốt. Bữa nay mà ta đánh bại được bá»n chúng thì bá» ngoài là giúp Tiêu LÄ©nh Vu mà bên trong làm nổi danh bản phái.
Y mải tính toán cách đối phó, quên bẵng không trả lá»i ngÆ°á»i áo Ä‘en.
NgÆ°á»i áo Ä‘en chau mày, mắt lá»™ sát khí. Hiển nhiên hắn đã nổi cÆ¡n tức giận.
NhÆ°ng hắn lại cố nén, hắng dặng má»™t tiếng rồi há»i tiếp:
- Phải chăng các hạ là môn hạ phái Võ ÄÆ°Æ¡ng?
Triển Diệp Thanh đáp:
- Tại hạ là Triển Diệp Thanh, đệ tá»­ phái Võ ÄÆ°Æ¡ng. Ba vị đã chỉ đích danh Tiêu LÄ©nh Vu đại hiệp để khiêu chiến, tất chẳng phải loại vô danh?
NgÆ°á»i áo Ä‘en giÆ¡ bàn tay mặt lên xòe năm ngón tay ra nói:
- Chắc các hạ đã nghe danh Nam Hải ngũ hung rồi?
Triển Diệp Thanh hơi sửng sốt đáp:
- Tại hạ được nghe danh đã lâu.
Äại hán mặc áo Ä‘á» mé tả và Äiá»n Trung Nguyên ở mé hữu thủy chung không nói gì. Hiển nhiên vai vế há» còn kém đại hán áo Ä‘en.
Äại hán áo Ä‘en nói:
- Các hạ đã biết Ngũ thánh sao không vào thông báo giúp tại hạ?
Triển Diệp Thanh há»i:
- Thông báo Ä‘iá»u gì?
Äại hán áo Ä‘en đáp:
- Các hạ thông báo cho Tiêu Lĩnh Vu là có Nam Hải ngũ hung có việc muốn gặp y .

Triển Diệp Thanh há»i:
- Các vị chỉ có ba ngÆ°á»i sao lại xÆ°ng là NgÅ© hung?
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en vẻ mặt xám xanh, bây giá» biến thành tím bầm. Nhất định hắn là con ngÆ°á»i cá»±c kỳ nóng nẩy. NhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° bị má»™t lá»±c lượng gì Æ°á»›c thúc, hắn không làm sao được đành gắng gượng nhẫn nhịn không phát tác.
Hắn lắc đầu há»i lại:
- Các hạ nhất định há»i cho rõ Æ°?
Triển Diệp Thanh đáp:
- Äúng thế! NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en Ä‘á»™t nhiên dậm chân, bụi cát bốc lên mù mịt. Mặt đất liá»n lõm tá»›i hai tấc. Hắn xẵng giá»ng nói:
- Tại hạ là Nhiếp hồn chưởng Tôn Thành, đứng thứ hai trong Nam Hải ngũ thánh .

Hắn đảo mắt ngó đại hán áo hồng mé tả nói tiếp:
- Vị này là tam đệ của tại hạ, tên gá»i Sài Uy.
Hắn quay sang Äiá»n Trung Nguyên giá»›i thiệu tiếp:
- Còn đây là ngÅ© đệ Lãnh thủ tú sÄ© Äiá»n Trung Nguyên. Các hạ còn há»i gì nữa không?
Tôn Bất Tà và Tiêu LÄ©nh Vu ẩn sau cổng Ä‘á»u nghe rõ hết.
Tôn Bất Tà lấy làm kỳ nói:
- Ngày trÆ°á»›c Nam Hải ngÅ© hung huyết tẩy hai phái Thanh Thành và Nga My, bản tính chúng cá»±c kỳ nóng nẩy và dữ tợn vô cùng, há»… ra tay là giết ngÆ°á»i. Vậy mà sao bữa nay lại giữ ôn hoà đến vậy?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Tại hạ thấy mặt hắn nổi đấy sát khí chứng tỠđã phẫn nộ đến cực điểm.
Nhưng hắn ráng nhẫn nại chưa buông cơn giận nổi lên mà thôi.
Tôn Bất Tà nói:
- Kỳ quái là ở chỗ đó. Sở dĩ hắn cố nhẫn nại chỉ vì muốn gặp Tiêu huynh đệ.
Lại nghe Triển Diệp Thanh thủng thẳng nói:
- Không hiểu ba vị muốn gặp Tiêu đại hiệp có chuyện gì?
Nhiếp hồn chưởng Tôn Thành tức giận lớn tiếng:
- Công phu nhẫn nại của tại hạ chỉ có giới hạn mà thôi. Tiêu Lĩnh Vu có ở đây không thì bảo?
Tiêu Lĩnh Vu toan cất bước tiến ra nhưng Tôn Bất Tà cản lại nói:
- Tiêu huynh đệ bất tất phải vội vàng, hãy chỠmột lúc xem sao.
Triển Diệp Thanh cố ý dÆ°Æ¡ng danh phái Võ ÄÆ°Æ¡ng, vung trÆ°á»ng kiếm lên nói:
- Các vị hãy qua cửa ải này rồi gặp Tiêu Lĩnh Vu cũng chưa muộn.
Tôn Thành lạnh lùng há»i:
- Các hạ cố ý cản trở như vậy chẳng hiểu có dụng ý gì?
Hắn vẫy tay trái má»™t cái, đại hán áo hồng Ä‘á»™t nhiên bÆ°á»›c ra giÆ¡ tay mặt lên chụp vào thanh trÆ°á»ng kiếm của Triển Diệp Thanh.
Triển Diệp Thanh không ngá» ngÆ°á»i áo Ä‘á» ra tay mau lẹ phi thÆ°á»ng, thanh trÆ°á»ng kiếm của y xuýt bị hắn chụp được. Trong lúc vá»™i vàng y nhảy lùi lại năm bÆ°á»›c rung trÆ°á»ng kiếm cho vá»t ra má»™t bông kiếm hoa.
Sài Uy quát to má»™t tiếng, tay mặt phóng ra má»™t quyá»n, hắn tiến lại hai bÆ°á»›c đồng thá»i tay trái rút thiết trượng cắm sau lÆ°ng ra.
Hắn cá»­ Ä‘á»™ng lanh lẹ, thế công mãnh liệt, coi thanh trÆ°á»ng kiếm bằng thép nguyên chất trong tay Triển Diệp Thanh không vào đâu.
Triển Diệp Thanh biết quyá»n phong của đối phÆ°Æ¡ng mãnh liệt không khá»i ngấm ngầm kinh hãi nghÄ© thầm:
- Kình phong của thằng cha này ghê gớm quá, khó mà ăn thua với hắn được.
Y còn đang ngẫm nghĩ thì Sài Uy đã rút binh khí ra.
Triển Diệp Thanh muốn phản kích gấp rút, phóng chiêu "Tinh hà đảo quái" cho vá»t ra những Ä‘iểm hàn linh.
Äây là má»™t chiêu tuyệt kiếm trong kiếm thuật phái Võ ÄÆ°Æ¡ng. Kiếm quang dày đặc, trong thế công có cả thế thủ rất nghiêm cẩn.
NgỠđâu Sài Uy cầm thiết trượng đập loạn vào làm kiếm quang của Triển Diệp Thanh. Tay trái hắm cũng cầm một cây thiết trượng tấn công.
Bỗng nghe Tôn Thành lạnh lùng quát:
- Dừng tay !
Sài Uy thu thiết trượng vỠlùi lại.
Tôn Thành vẫy tay nói:
- Tại hạ tới đây không phải là để đối nghịch mà là có chuyện cần cầu kiến Tiêu Lĩnh Vu.
Triển Diệp Thanh thấy Sài Uy phá mất thế kiếm của mình, nhÆ°ng thế trượng của y chẳng vào chÆ°Æ¡ng pháp nào. Trong lòng y tuy kinh hãi nhÆ°ng có Ä‘iá»u bất phục.
Sài Uy không thấy Triển Diệp Thanh nói gì liá»n nổi giận nói:
- Có thể Tiêu LÄ©nh Vu không ở đây. Gã này giả câm giả Ä‘iếc không chịu phục thiện, ta chẳng cần hoài hÆ¡i mà nhiá»u lá»i vá»›i hắn. Tiểu đệ hãy bắt gã cùng vá»›i bốn tên mÅ©i trâu kia đánh chết Ä‘i rồi sẽ tính.
Bá»—ng hắn ngẩng đầu trông lên thấy má»™t thiếu niên mặc võ phục Ä‘ang thong thả Ä‘i tá»›i Äiá»n Trung Nguyên nói ngay:
- NgÆ°á»i kia chính là Tiêu LÄ©nh Vu.
Nguyên Tiêu Lĩnh Vu ẩn sau cổng thấy Triển Diệp Thanh cùng Sài Uy động thủ cũng kinh hãi nghĩ thầm:
- NgÆ°á»i này đánh chẳng vào chÆ°Æ¡ng pháp nào hết nhÆ°ng quyá»n trượng của hắn cá»±c kỳ mãnh liệt, chiêu nào cÅ©ng có sức mạnh ngàn cân, tan bia vỡ đá. E rằng Triển Diệp Thanh khó lòng chống được mấy chiêu nữa.
Chàng liá»n nổi lên má»™t tràng cÆ°á»i rá»™, từ từ tiến ra Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt bá»n Tôn Thành .

Triển Diệp Thanh liếc mắt nhìn Tiêu LÄ©nh Vu ra chiá»u bẽn lẽn. Y tra kiếm vào vá» rồi lùi lại má»™t bên.
Tiêu LÄ©nh Vu thấy Sài Uy ra tay tuy mãnh liệt nhÆ°ng không phải là má»™t cao thủ đáng sợ. Có Ä‘iá»u hắn thần lá»±c kinh ngÆ°á»i, không nên khinh địch.
Chàng vừa bước tới vừa ngấm ngầm đỠtụ chân khí tính cách đối phó.
Bá»—ng thấy Nhiếp hồn chưởng Tôn Thành tiến lên má»™t bÆ°á»›c chắp tay há»i:
- Phải chăng các hạ là Tiêu Lĩnh Vu?
Tiêu LÄ©nh Vu đảo mắt nhìn đối phÆ°Æ¡ng thấy phía sau tam hung còn chín đại hán to lá»›n Ä‘á»u mặc áo Ä‘en, đứng cách Tôn Thành chừng hai trượng.
Chàng há»i lại:
- Tại hạ chính là Tiêu LÄ©nh Vu. Ba vị có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Tôn Thành quay sang ngó Äiá»n Trung Nguyên nói:
- Vừa rồi ngÆ°á»i anh em của tại hạ có Ä‘iá»u đắc tá»™i vá»›i Tiêu đại hiệp nên bá»n tại hạ đến đây tạ tá»™i.
Tiêu LÄ©nh Vu cÆ°á»i mát đáp:
- Tại hạ không dám.
Trong lòng chàng rất lấy làm kỳ, tá»± há»i:
- Vụ này là thế nào đây? Chẳng lẽ không phải bá»n há» tá»›i đây để báo thù cho Äiá»n Trung Nguyên?
Tôn Thành hắng dặng một tiếng rồi nói:
- Năm anh em tại hạ ở Nam Hải nguyên chẳng có cừu địch gì vá»›i Tiêu đại hiệp. Không ngá» ma dẫn lối quỉ Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng gặp phải Thẩm Má»™c Phong ở trung gian thành ra đắc tá»™i vá»›i Tiêu đại hiệp.
Tiêu Lĩnh Vu lạnh lùng đáp:
- Các hạ bất tất phải khách sáo.
Trong lúc nhất thá»i chàng không sao hiểu chá»— dụng tâm của Nam Hải ngÅ© hung nên không biết nói gì hÆ¡n.
Tôn Thành chắp tay đáp:
- Tại hạ tá»›i đây má»™t là để tạ tá»™i, hai là có Ä‘iá»u muốn quấy rấy Tiêu đại hiệp.
Tiêu LÄ©nh Vu quay đầu nhìn lại thấy Tôn Bất Tà đã theo ra đứng bên. Lão là nhân vật lịch duyệt giang hồ nhÆ°ng cÅ©ng ra chiá»u ngÆ¡ ngác, hiển nhiên lão cúng không hiểu chá»— dụng ý của đối phÆ°Æ¡ng.
Tôn Thành không thấy Tiêu LÄ©nh Vu trả lá»i liá»n chắp tay há»i tiếp:
- Không hiểu Tiêu đại hiệp có chịu giúp đỡ chăng?
Tiêu Lĩnh Vu trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Xin các hạ cho biết trước là chuyện gì? Sau đó tại hạ mới có thể suy tính để phúc đáp.
Tôn Thành mắt nhìn xuống ngập ngừng nói:
- Bá»n Nam Hải ngÅ© hung huynh đệ từ ngày đặt chân lên chốn giang hồ, chÆ°a từng cầu ai viện trợ. Bữa nay vì tình thế bất đắc dÄ© má»›i phải đến cầu Tiêu đại hiệp.
Tiêu Lĩnh Vu càng hồ đồ, nhắc lại:
- Xin các hạ cho biết trước là chuyện gì?
Tôn Thành há»i lại:
- Nam Hãi ngÅ© hung đối vá»›i võ lâm Trung Nguyên đã gây thù chuốc oán rất nhiá»u . NhÆ° chuyện huyết tẩy hai phái Thanh Thành và Nga My chắc Tiêu đại hiệp đã biết rồi?
Tiêu LÄ©nh Vu tuy không hiểu rõ ná»™i tình nhÆ°ng cÅ©ng đã nghe nói đến. Chàng liá»n gật đầu đáp:
- Tại hạ có biết vụ đó.
Tôn Thành nói:
- Tại hạ nói ra mà Tiêu đại hiệp không chịu giúp đỡ thì năm anh em tại hạ không còn mặt mũi nào đỉnh lập trên giang hồ nữa.
Câu nói của hắn có ngụ ý là nếu Tiêu Lĩnh Vu không chịu giúp đỡ thì nhất định hắn không chịu bỠqua.
Tiêu Lĩnh Vu thủng thẳng đáp:
- Nếu đỠnghị của các hạ là việc quang minh chính đại thì bất luận gian nan đến đâu, Tiêu mỗ cũng quyết mang toàn lực giúp đỡ. Nhưng nếu là việc tàn độc đê hèn thì dù gươm kỠcổ Tiêu mỗ cũng không ưng thuận.
Triển Diệp Thanh nghe Tiêu LÄ©nh Vu nói không khá»i ngấm ngầm hổ thẹn, bụng bảo dạ:
- Tiêu LÄ©nh Vu quả là con ngÆ°á»i quang minh lá»—i lạc, khí Ä‘á»™ rá»™ng rãi, ta không thể bì kịp được.
Tôn Thành trầm ngâm má»™t chút rồi há»i:
- Hay lắm. Tiểu đệ xin nói thực, còn giúp hay không là tùy ở Tiêu đại hiệp, tiểu đệ không thể miễn cưỡng.
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Tại hạ rửa tai lắng nghe đây.
Tôn Thành nói:
- Lão đại và lão tứ trong Ngũ hung huynh đệ tự nhiên mắc bệnh điên khùng.
Trong võ lâm hiện nay chỉ có Tiêu đại hiệp chữa được bệnh này. Mong rằng đại hiệp vui lòng giúp đỡ cứu đại ca cùng tứ đệ khá»i chứng Ä‘iên khùng thì năm anh em tại hạ sẽ có ngày báo đáp.
Tiêu LÄ©nh Vu sá»­ng sốt há»i:
- Chữa bệnh ư?
Tôn Thành đáp:
- Äúng thế! Chứng bệnh đại ca mắc phải má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t. Má»›i trong má»™t thá»i gian ngắn mà Ä‘iên loạn đến ná»—i không nhận biết cả anh em.
Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm trong bụng:
- VỠy thuật trị bệnh ai nói mình là tay cao thủ và lại chỉ đến kiếm mình?
Trong lòng xoay chuyển ý nghÄ©, chàng cất tiếng há»i lại:
- Các hạ nghe ai bảo tại hạ là ngÆ°á»i biết trị chứng Ä‘iên khùng?
Tôn Thành thò tay vào bá»c lấy ra má»™t lá thÆ¡ đáp:
- Tiêu đại hiệp chắc biết ngÆ°á»i Ä‘á» thÆ¡ này?
Tài sản của ngocvosong1986

  #158  
Old 18-04-2008, 04:11 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 159

Phải chăng Nhị ác mắc chứng điên khùng


Tiêu Lĩnh Vu đón lấy tỠgiấy hoa tiên thì thấy viết những dòng chữ sau đây:
"Quý hữu mắc phải quái chứng cá»±c kỳ tàn Ä‘á»™c. Trong vòng hai mÆ°Æ¡i bốn canh giá» mà không chữa được thì nát thịt rữa da mà chết, tình trạng cá»±c kỳ thê thảm. Nể lòng hiếu sinh của Hoàng thiên, ta chỉ Ä‘Æ°á»ng cho tìm ngÆ°á»i cứu trị. Những cao nhân hiện nay chữa khá»i được chứng bệnh Ä‘iên khùng này ngoài ta ra chỉ còn má»™t mình Tiêu LÄ©nh Vu. NhÆ°ng ta mắc bận phải Ä‘i xa, không ở lại được. Vậy các vị hãy đến cầu Tiêu LÄ©nh Vu."
Bức thơ rất vắn tắt, phía dưới không đỠdanh mà cũng không có kí hiệu gì hết.
Tiêu Lĩnh Vu tay cầm lá thơ coi đi coi lại mà cũng không nghĩ ra được ai là tác giả của bức thơ này.
Chàng nghĩ thầm:
- Việc trị bệnh liên quan đến mạng sống con ngÆ°á»i, há phải là chuyện trò chÆ¡i?
Chàng toan phủ nhận thì bá»—ng Tôn Bất Tà đã cÆ°á»›p lá»i:
- Hai ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng hiện giỠở đâu?
Tôn Thành đáp:
- Hiện đang ở trong một toà nông xá cách đây không xa.
Tôn Bất Tà Ä‘Æ°a mắt nhìn Äiá»n Trung Nguyên nói:
- Tiêu đại hiệp nổi tiếng nhân nghĩa ai cũng biết rồi. Y đã thấy vụ này tất nhiên hết sức cứu trị.
Tôn Thành đáp:
- Bá»n tại hạ cảm kích vô cùng.
Tôn Bất Tà nói:
- NhÆ°ng các vị cùng phe đảng vá»›i Thẩm Má»™c Phong mà giữa Thẩm Má»™c Phong và Tiêu đại hiệp có mối thù chẳng Ä‘á»™i trá»i chung. Bây giá» Tiêu đại hiệp cứu trị cho hai vị huynh đệ của các hạ há chẳng phải là chuyện tá»± đẽo đòn gánh để đè lên vai mình.
Tôn Thành đáp:
- Nếu Tiêu đại hiệp vui lòng cứu trị cho đại ca cùng tứ đệ của tại hạ thì Nam Hải ngÅ© huynh đệ bá»n tại hạ dÄ© nhiên không viện trợ Thẩm Má»™c Phong chống đối lại Tiêu đại hiệp nữa.
Tôn Bất Tà cÆ°á»i khanh khách Ä‘Æ°a tay ra trá» Äiá»n Trung Nguyên nói:
- Ngũ đệ của các hạ đã thống lãnh cao thủ Bách Hoa sơn trang dùng ám khí có chất độc để đả thương mấy vị huynh đệ của Tiêu đại hiệp thì vụ này tính sao?
Äiá»n Trung Nguyên đáp:
- Tại hạ đến đây để trị độc thương cho các vị đó.
Tôn Bất Tà cÆ°á»i khẩy đáp:
- Nếu cứ ngồi chỠông bạn đến Ä‘iá»u trị thì e rằng bá»n tại hạ đã chết nhăn răng cả rồi.
Tôn Thành Ä‘Æ°a mắt nhìn Äiá»n Trung Nguyên nói:
- Tiêu đại hiệp tinh thâm y đạo thì chút ám khí có chất Ä‘á»™c phá»ng làm gì được.
Ngũ đệ đã đắc tội với Tiêu đại hiệp, sao không lại tạ tội đi .
Äiá»n Trung Nguyên không biết làm sao được từ từ tiến lại chắp tay thi lá»… nói:
- Tại hạ có Ä‘iá»u mạo phạm, bây giá» xin đến lãnh tá»™i.
Tiêu Lĩnh Vu đáp lễ nói:
- Không có gì nghiêm trá»ng, xin đừng ngại.
Nói Ä‘oạn chàng liá»n cáo biệt và Ä‘i tìm gặp Vô Vi đạo trưởng .
Nghĩ vỠbức thơ mà chàng vừa nhận được, Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Äáng ghét nhất là cuối bức thÆ¡ không ghi danh.
Vô Vi đạo trưởng há»i:
- Tiêu đại hiệp có nhận ra là bút tích của ai không?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Tại hạ không nhận ra được.
Vô Vi đạo trưởng trầm ngâm má»™t chút rồi há»i:
- Tiêu đại hiệp đã nhận lá»i thì phải Ä‘i coi xem sao chứ .
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Nhưng tại hạ. . .
Vô Vi đạo trưởng ngắt lá»i:
- Bần đạo cùng đi với Tiêu đại hiệp, chúng ta cứ tới đó rồi tùy cơ ứng biến.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Hiện giỠcũng chỉ còn biện pháp này mà thôi.
Tôn Bất Tà nói:
- Lão khiếu hóa cùng Ä‘i vá»›i hai vị. Vạn nhất mà xảy ra cuá»™c Ä‘á»™ng thủ thì bên ta ba ngÆ°á»i, bên chúng cÅ©ng ba ngÆ°á»i, cứ lấy má»™t chá»i má»™t để quyết định sống còn.
Vô Vi đạo trưởng nói :
- NÆ¡i đây cÅ©ng không thể ở lâu được. Bần đạo sẽ cho bá»n đệ tá»­ Ä‘i hết.
Lão quay lại nhìn Vân Dương Tử nói tiếp:
- SÆ° đệ hạ lệnh cho đệ tá»­ chuẩn bị Ä‘em các vị bị thÆ°Æ¡ng Ä‘i và lập tức lên Ä‘Æ°á»ng Vân DÆ°Æ¡ng Tá»­ há»i:
- Chúng ta tụ hội ở đâu?
Vô Vi đạo trưởng trầm ngâm một lát rồi đáp:
- Các vị hãy đến trÆ°á»›c Vá»ng DÆ°Æ¡ng cốc.
Vân Dương Tử đáp:
- Tiểu đệ xin tuân mệnh.
Vô Vi đạo trưởng khẽ bảo Tiêu Lĩnh Vu:
- Chúng ta đi ra gặp Nam Hải ngũ hung.
Hai ngÆ°á»i ra khá»i cổng chùa.
Nhiếp hồn chưởng Tôn Thành chạy lại đón chắp tay thi lễ nói:
- Tiêu đại hiệp vui lòng đi chứ ?
Tiêu Lĩnh Vu đưa mắt nhìn Vô Vi đạo trưởng nói:
- Tại hạ muốn má»i Vô Vi đạo trưởng cùng Ä‘i. Äạo trưởng y thuật tinh thâm, có thể bổ khuyết cho tại hạ những chá»— thiếu sót.
Tôn Thành chắp tay đáp:
- Bá»n tại hạ nghe đại danh đạo trưởng đã lâu. Nếu được đạo trưởng cùng Ä‘i thì tại hạ rất hoan nghênh.
Tôn Bất Tà nói:
- Cứu ngÆ°á»i nhÆ° cứu hoả, không thể chần chỠđược. Chúng ta đã nhận lá»i thì nên Ä‘i ngay.
Vô Vi đạo trưởng khẽ dặn Triển Diệp Thanh mấy câu rồi lên Ä‘Æ°á»ng ngay lập tức .
Bá»n Nhiếp hồn chưởng Tôn Thành, Sài Uy, Äiá»n Trung Nguyên Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, Tiêu LÄ©nh Vu, Tôn Bất Tà, Vô Vi đạo trưởng theo sau.
Sáu tay cao thủ tuyệt đỉnh thi triển khinh công đến tột độ, lướt đi nhanh như điện chớp.
Tiêu LÄ©nh Vu thấy Nam Hải tam hung càng chạy càng mau, dÆ°á»ng nhÆ° có ý phô trÆ°Æ¡ng cÆ°á»›c lá»±c. Chàng liá»n gia tăng tốc Ä‘á»™ chạy nhÆ° bay. Sáu bóng ngÆ°á»i chạy trên Ä‘Æ°á»ng núi gập ngá»nh mà vá»t Ä‘i loang loáng nhÆ° sao sa.
Sáu ngÆ°á»i chạy má»™t mạch đến hÆ¡n mấy chục dặm Ä‘Æ°á»ng.
Tôn Thành đột nhiên dừng lại nói:
- Äến nÆ¡i rồi.
Tiêu LÄ©nh Vu ngẩng đầu trông thấy chá»— mình đứng tận cùng trong sÆ¡n cốc, hai bên vách núi má»c đầy cá» dại và những cây thấp, phong cảnh rất hoang lÆ°Æ¡ng.
Vô Vi đạo trưởng đảo mắt nhìn quanh không thấy có chá»— nào ẩn thân được liá»n há»i:
- Hai vị bệnh nhân ở đâu?
Tôn Thành đáp:
- Ở trong má»™t tiểu Ä‘á»™ng bí mật, để tại hạ dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Rồi hắn từ từ cất bước.
Bá»n Tiêu LÄ©nh Vu theo sau.
Tôn Thành Ä‘i tá»›i chân núi trÆ°á»›c mặt liá»n lá»›n tiếng hô:
- Hộ giá nhị đồng đâu?
Bỗng nghe thanh âm trong trẻo đáp lại:
- Äệ tá»­ ở đây .
Hai tên đồng tá»­ lối chừng 14, 15 tuổi, mình mặc áo xanh, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm từ sau má»™t tảng đá lá»›n bÆ°á»›c ra.
Tiêu LÄ©nh Vu liếc mắt nhìn thấy hai tên thÆ° đồng này sắc mặt xanh rá»n, tá»±a hồ đói ăn đã lâu . NhÆ°ng cặp mắt chúng lấp loáng chiếu tinh quang chứng tá» ná»™i công rất thâm hậu.
Hai tên đồng tá»­ đảo mắt nhìn bá»n Tiêu LÄ©nh Vu rồi nghiêng mình thi lá»… vá»›i bá»n Tôn Thành.
- Xin tham kiến tam vị sư thúc .
Tôn Thành xua tay nói:
- Bất tất phải đa lễ. Bệnh thế sư phụ ngươi thế nào?
Äồng tá»­ mé tả đáp:
- Không thấy triệu chứng gì thuyên giảm.
Tôn Thành nói:
- Äược rồi. Tiêu đại hiệp đã theo bá»n ta vỠđây. Các ngÆ°Æ¡i mau đỡ sÆ° phụ ra để Tiêu đại hiệp coi bệnh.
Hai tên đồng tử "dạ" một tiếng rồi đi vào sau tảng đá mất hút.
Vô Vi đạo trưởng nghĩ thầm:
- Sau tảng đá núi này tất há» có bố trí nên không để bá»n ta vào coi.
Tiêu Lĩnh Vu cùng Tôn Bất Tà cũng sinh lòng ngỠvực, nét mặt lộ vẻ hoài nghi.
Tôn Thành hiểu ý liá»n hắng dặng má»™t tiếng rồi nói:
- Äại ca cùng tứ đệ của tại hạ bệnh thế nguy kịch, trong sÆ¡n Ä‘á»™ng rất hôi thối nên không tiện má»i các vị vào.
Tôn Bất Tà nghĩ thầm:
- Chỉ sợ hắn nói không thực.
Ngoài mặt lão cÆ°á»i ha hả đáp:
- Bá»n lão phu tá»›i để coi bệnh thế của lệnh huynh cùng lệnh đệ , vậy đứng ngoài hay vào trong Ä‘á»™ng cÅ©ng không sao.
Tôn Thành cÅ©ng chỉ cÆ°á»i xoà không nói gì nữa.
Sau khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà, hai tên đồng tá»­ áo xanh Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm khiêng má»™t văn sÄ© Ä‘á»™i phÆ°Æ¡ng cân, mình mặc áo lam. Mặt cÅ©ng xanh lè nhÆ° hai tên đồng tá»­, nằm yên không cá»­ Ä‘á»™ng.
Tôn Thành khoát tay nói:
- Äặt sÆ° phụ các ngÆ°Æ¡i xuống.
Hai gã đồng tá»­ áo xanh đặt chiếc giÆ°á»ng xuống rồi lùi lại má»™t bÆ°á»›c.
Tiêu LÄ©nh Vu thấy văn sÄ© hai mắt nhắm nghiá»n, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang ngủ say liá»n nhìn Tôn Thành há»i:
- Vị này là. . .
Tôn Thành ngắt lá»i:
- Lão đại trong Nam Hải ngÅ© hung, tên gá»i Cá»­u kiếm thần hoàn TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ©.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Té ra là vị đứng đầu trong Ngũ thánh. Tại hạ thất kính mất rồi.
Tôn Thành buồn rầu đáp:
- Tệ đại ca đây chẳng những tài trí hÆ¡n bá»n tại hạ rất nhiá»u mà võ công cÅ©ng cao thâm gấp mấy. Chín thanh Ä‘oản kiếm của y có thể phóng chế mãnh hổ trong vòng trăm bÆ°á»›c. Cặp thần hoàn liệng trúng chim bay cao mÆ°á»i trượng. Vì thế được bằng hữu võ lâm tặng cho ngoại hiệu là Cá»­u kiếm thần hoàn. Không ngá» má»™t nhân vật anh hùng xuất chúng lại bị ma bệnh làm cho khốn đốn.
Tiêu Lĩnh Vu đối với việc bốc thuốc trị bệnh chẳng hiểu tý gì. Chàng thấy Trương Tử Vũ nhắm mắt ngủ say, luống cuống không biết làm thế nào.
Vô Vi đạo trưởng hắng dặng một tiếng nói:
- Hay hÆ¡n hết là Tiêu đại hiệp hãy há»i xem bệnh thế TrÆ°Æ¡ng huynh đây ra sao?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Äúng thế!
Chàng quay sang há»i Tôn Thành:
- Từ lúc lệnh huynh mang bệnh tới giỠcứ mê man như vậy sao?
Tôn Thành lắc đầu đáp:
- Y bị chứng bệnh điên khùng, đến anh em trong nhà cũng không nhận biết. Vì thế mà tại hạ phải điểm huyệt y.
Vô Vi đạo trưởng buột miệng nói:
- Muốn biết bệnh tình cần phải giải khai huyệt đạo. NhÆ°ng chỉ sợ y ra tay hại ngÆ°á»i.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Không sao! Chúng ta coi chừng một chút là được.
Tôn Thành liá»n vá»— vào ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ©.
TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© mở mắt nhìn má»i ngÆ°á»i, dÆ°á»ng nhÆ° muốn đứng lên, nhÆ°ng những huyệt đạo trong ngÆ°á»i còn nhiá»u chá»— bị phong toả, không ngồi dậy được.
Tôn Thành hắng dặng một tiếng rồi nói:
- Tiểu đệ đã giải khai Vá»ng huyệt cho y.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Cần phải giải khai tất cả các huyệt đạo cho y thì tại hạ mới coi mạch được.
Tôn Thành nói:
- Tiêu đại hiệp coi chừng.
Hắn giải khai huyệt đạo cho TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© xong liá»n lập tức lùi lại ba bÆ°á»›c.
Tiêu Lĩnh Vu ngấm ngầm vận khí, cặp mắt chăm chú theo dõi Trương Tử Vũ phản ứng thế nào.
TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© cá»­ Ä‘á»™ng hai tay rồi ngồi ngay ngÆ°á»i lên.
Tiêu LÄ©nh Vu trấn tÄ©nh tâm thần, thủng thẳng há»i:
- Bệnh tình các hạ ra sao?
TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© đảo mắt nhanh nhÆ° Ä‘iện nhìn thẳng vào mặt Tiêu LÄ©nh Vu há»i - Các hạ là ai?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Tại hạ là Tiêu Lĩnh Vu.
TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© cÆ°á»i lạt nói:
- Các hạ là Tiêu Lĩnh Vu ư? Tại hạ đã nghe danh từ lâu.
Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm:
- Thần trí hắn vẫn tỉnh táo, có hiện tượng gì mắc bệnh tâm thần đâu?
Chàng đang xoay chuyển ý nghĩ, đột nhiên thấy cổ tay trái bị xiết chặt. Trương Tử Vũ đã nắm lấy huyệt mạch tay trái chàng.
Tiêu LÄ©nh Vu vừa vận khí há»™ vệ huyệt mạch vừa cÆ°á»i nói:
- Thần trí các hạ vẫn tỉnh táo đấy chứ ?
Bỗng thấy Trương Tử Vũ giơ tay lên đánh một chưởng vào ngực Tiêu Lĩnh Vu.
Chưởng thế của hắn rít lên tiếng gió, luồng lực đạo rất mãnh liệt.
Tiêu Lĩnh Vu giơ tay lên gạt thế chưởng của Trương Tử Vũ rồi nói:
- Tại hạ được lệnh đệ má»i tá»›i đây coi bệnh thế cho TrÆ°Æ¡ng huynh.
TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© mấy lần toan đứng dậy, nhÆ°ng huyệt đạo hai chân còn bị phong toả không thể đứng lên được. Hắn tấn công bằng tay mặt lợi hại vô cùng. Chiêu nào cÅ©ng nhằm vào huyệt đạo trá»ng yếu trÆ°á»›c ngá»±c Tiêu LÄ©nh Vu.
Chỉ trong nháy mắt Tiêu LÄ©nh Vu đã chiết giải mÆ°á»i mấy chiêu tấn công của TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ©.
Tôn Bất Tà đứng bên nhìn thấy thế chưởng của TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© má»—i lúc má»™t thêm kỳ ảo tàn Ä‘á»™c thì không khá»i sinh dạ hoài nghi, nghÄ© thầm:
- Nếu thằng cha này theo quỉ kế của Thẩm Má»™c Phong giả vá» mắc bệnh để dẫn dụ Tiêu LÄ©nh Vu cùng bá»n ta tá»›i đây và đã bố trí mai phục thì thật là nguy hiểm. Ta phải coi chừng má»›i được.
Lão liá»n lá»›n tiếng hô:
- Tiêu huynh đệ . Hãy coi chừng. Phải điểm huyệt hắn rồi sẽ nói chuyện.
Tiêu LÄ©nh Vu đã chiết giải mÆ°á»i mấy chiêu của TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ©, chàng cÅ©ng sinh lòng ngá» vá»±c, lại bị TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© nắm giữ huyệt mạch cổ tay, má»—i lúc má»™t xiết chặt thêm. Chàng sợ mình bị thÆ°Æ¡ng vá» tay TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ©, nên nghe Tôn Bất Tà hô hoán liá»n thá»c tay vào vai TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ©.
Trương Tử Vũ đột nhiên thấy toàn thân tê chồn, không còn lực lượng để tấn công, đành buông tay Tiêu Lĩnh Vu ra ngã xuống.
Tôn Thành há»i:
- Tiêu đại hiệp có bị tổn thương gì chăng?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Thế công của lệnh huynh tuy mau lẹ nhưng chưa đả thương được Tiêu mỗ.
Tôn Thành nhìn TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© há»i:
- Phải chăng Tiêu đại hiệp lại điểm huyệt y rồi?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Äúng thế!
Tôn Thành thở dài nói:
- Như vậy thì ra Tiêu đại hiệp vẫn chưa chẩn mạch cho y được.
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Cứ tình thế này thì tại hạ phải nghĩ phương pháp khác.
Chàng nắm lấy cổ tay TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ©, thấy mạch chạy rất chậm chạp và cho là vì huyệt đạo bị kiá»m chế. Ngoài ra chàng không tìm được chá»— nào khả nghi nữa.
Vô Vi đạo trưởng nói:
- Tiêu đại hiệp ? Mạch của y chạy thế nào?
Tiêu LÄ©nh Vu không coi được chá»— biến hóa, liá»n hàm hồ đáp:
- Mạch chạy không Ä‘á»u, quả nhiên có triệu chứng mắc bệnh.
Tài sản của ngocvosong1986


Last edited by ngocvosong1986; 18-04-2008 at 04:29 AM.
  #159  
Old 18-04-2008, 04:14 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 160

Nghe mách nước Tiêu Lang chữa bịnh


Tôn Thành ngẩng đầu trông chiá»u trá»i nói:
- Äại ca tại hạ mắc bệnh gần má»™t ngày má»™t đêm rồi. Nếu đúng nhÆ° trong thÆ¡ thì chỉ bảy tám giá» nữa là tệ đại ca lâm vào tình trạng nguy hiểm.
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Tại hạ đành cố hết sức cứu trị cho y.
Chàng đứng trước bệnh nhân mà không biết làm thế nào, đành nói tiếp:
- Bệnh tình của lệnh huynh quả nhiên khác thÆ°á»ng. Tại hạ cần bàn tính vá»›i Vô Vi đạo trưởng má»›i có thể xác định được.
Tôn Thành trầm ngâm nói:
- Tại hạ tuy không hiểu y lý nhÆ°ng theo lá»i tệ đại ca thì y đã luyện đến trình Ä‘á»™ nóng lạnh bất xâm.Thế mà nay y bị bệnh má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t nên tại hạ hoài nghi y bị ngÆ°á»i ta ám hại.
Hắn nói rồi cùng Äiá»n Trung Nguyên, Sài Uy lùi ra xa hÆ¡n má»™t trượng ngồi xếp bằng Ä‘iá»u tức.
Tiêu Lĩnh Vu đưa mắt nhìn hai đồng tử áo xanh nói:
- Các vị cũng lui ra để cho tại hạ cùng Vô Vi đạo trưởng tĩnh tâm nghiên cứu bệnh tình của lệnh sư.
Hai gã đưa mắt nhìn nhau rồi lùi lại năm bước.
Tiêu Lĩnh Vu nhìn Vô Vi đạo trưởng nói:
- Tại hạ chẳng hiểu ngÆ°á»i này bệnh thế ra sao. Xin đạo trưởng coi giùm.
Vô Vi đạo trưởng gật đầu rồi Ä‘Æ°a tay bắt mạch TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ©. Lão không khá»i chau mày nói:
- Bần đạo coi mạch thì dÆ°á»ng nhÆ° không phải y mắc bệnh.
Tiêu LÄ©nh Vu há»i:
- Chẳng lẽ là hắn giả tạo ư?
Vô Vi đạo trưởng trầm ngâm khẽ đáp:
- DÆ°á»ng nhÆ° y bị thÆ°Æ¡ng thì phải.
Tiêu LÄ©nh Vu há»i:
- Äạo trưởng có cách nào cứu trị được chăng?
Vô Vi đạo trưởng đáp:
- Chỉ có cách theo mạch bốc thuốc, còn có hiệu nghiệm hay không thì khó nói lắm .
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Không hiểu ngÆ°á»i nào đã đùa giỡn bằng cách này? Lạ ở chá»— Nam Hải ngÅ© hung lại rất Ä‘em lòng tin tưởng.
Vô Vi đạo trưởng nói:
- Nếu ngÆ°á»i để thÆ° lại có ý giúp cho Tiêu đại hiệp thu phục Nam Hải ngÅ© hung thì nhất định sẽ ngấm ngầm trợ giúp.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Äến bây giá» vẫn chÆ°a thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì thì không khéo há» cố ý gieo vạ cho mình.
Vô Vi đạo trưởng nói:
- Bây giá» chỉ có cách là bần đạo nghÄ© ra má»™t phÆ°Æ¡ng dược Ä‘á»c cho Tiêu huynh nghe. Nếu chá» má»™t lúc nữa không có biến hoá gì thì Tiêu đại hiệp theo bài thuốc của bần đạo bảo hết cho hắn uống. Tuy chÆ°a chắc trị được thÆ°Æ¡ng thế nhÆ°ng cÅ©ng không hại gì.
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Cứ tình thế này thì cũng đành làm như vậy .
Bá»n Tôn Thành, sài Uy tuy lùi ra xa hÆ¡n trượng nhÆ°ng vẫn ngấm ngầm để ý từng cá»­ Ä‘á»™ng của bá»n Tiêu LÄ©nh Vu. Chúng thấy chàng thì thầm vá»›i Vô Vi đạo trưởng ra chiá»u Ä‘ang nghiên cứu bệnh lý của TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© nên đành nhẫn nại chỠđợi . NhÆ°ng sau ná»­a giá» vẫn không thấy có gì khác lạ, chúng không nhẫn nại được nữa liá»n trở vào chắp tay nói:
- Nam Hải ngũ huynh đệ đã nói rõ tâm nguyện, mong Tiêu đại hiệp thi triển diệu thủ cứu trị thương thế cho tệ đại ca cùng tứ đệ.
Tiêu LÄ©nh Vu trong lòng phấp phá»ng nhÆ°ng ngoài mặt vẫn giữ vẻ bình tÄ©nh đáp:
- Coi mạch thì dÆ°á»ng nhÆ° lệnh huynh chẳng bệnh hoạn chi hết.
Nhiếp hồn chưởng Tôn Thành kinh hãi há»i:
- Y không mắc bệnh tại sao ra nông nỗi này?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- DÆ°á»ng nhÆ° y bị ná»™i thÆ°Æ¡ng.
Tôn Thành trầm ngâm nói:
- Nội tình ra sao tại hạ cũng không rõ. Lúc tại hạ trở vỠthì chứng điên khùng của tệ đại ca đã phát tác. Còn y bị quái bệnh hay nội thương thì tại hạ không thể biết được.
Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm trong bụng:
- Ta cứ há»i tình hình lúc mắc bệnh rồi sẽ tính.
Chàng đảo mắt ngó hai gã đồng tá»­ áo xanh há»i:
- Chẳng lẽ hai tên đệ tử của lệnh huynh cũng không biết tình hình đã xảy ra như thế nào ư ?
Tôn Thành giơ tay vẫy một cái, hai gã đồng tử chạy ngay đến.
Tiêu Lĩnh Vu chú ý nhìn hai tên đồng tử thấy chúng tuy tuổi còn nhỠmà thái độ rất lạnh lùng thì nghĩ thầm:
- Hai tên này không biết luyện môn võ công gì mà còn nhá» tuổi thế đã tá» vẻ lạnh lùng đầy sát khí nhÆ° ngÆ°á»i lá»›n.
Tôn Thành bảo chúng:
- Tiêu đại hiệp há»i các ngÆ°Æ¡i câu gì thì các ngÆ°Æ¡i cứ thành thật trả lá»i, không được dấu diếm.
Hai gã đồng tá»­ "dạ" má»™t tiếng rồi bốn con mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào mặt Tiêu LÄ©nh Vu, chậm rãi há»i:
- Tiêu đại hiệp có Ä‘iá»u chi muốn há»i?
Tiêu LÄ©nh Vu há»i:
- Lệnh sư mắc phải chứng bệnh này nơi đâu?
Äồng tá»­ mé tả đáp:
- Ở ngay trong hang núi này. Gia sÆ° cùng tứ sÆ° thúc có việc ra Ä‘i nhÆ°ng chỉ chừng ná»­a giá» lại cùng nhau trở vá».
Vô Vi đạo trưởng há»i:
- Rồi sao nữa?
Äồng tá»­ mé hữu đáp:
- Bá»n tiểu tá»­ đã nhận thấy sÆ° phụ cùng tứ sÆ° thúc có thái Ä‘á»™ khác lạ, nhÆ°ng giá»›i cấm của gia sÆ° rất nghiêm ngặt, bá»n tiểu tá»­ không dám há»i xen vào. Tứ sÆ° thúc không chống nổi ngã lăn ra trÆ°á»›c. Gia sÆ° dÆ°á»ng nhÆ° có Ä‘iá»u muốn nói nhÆ°ng chÆ°a kịp thốt ra đã té nhào. Bá»n tiểu tá»­ thấy cuá»™c đại biến xảy ra Ä‘á»™t ngá»™t, trong lòng rất Ä‘á»—i hoang mang, vị sÆ° huynh này ở lại Ä‘á»™ng coi giữ, còn tiểu tá»­ chạy Ä‘i kiếm nhị vị sÆ° thúc .
Vô Vi đạo trưởng nghĩ thầm trong bụng:
- Äúng rồi . Nguyên Nam Hải ngÅ© hung đã Æ°á»›c hẹn đến bá» hồ để tiếp viện cho Äiá»n Trung Nguyên, chẳng ngá» xảy ra biến cố nên chúng không thể tá»›i được.
Lại nghe Tôn Thành nói:
- Tại hạ nghe tin báo lật đật quay vá» thi triển Thôi cung quá huyệt thủ pháp cứu tỉnh đại ca cùng tứ đệ, nhÆ°ng thần trí hai ngÆ°á»i đã mê loạn, chẳng biết ai quen ai lạ, Ä‘á»™ng thủ đánh tại hạ ngay. Vì tình thế bất đắc dÄ©, tại hạ đành phải Ä‘iểm huyệt hai ngÆ°á»i, bận rá»™n mất ná»­a giá». Sau khi phát giác trên tảng đá lá»›n có tấm giấy hoa tiên để lại chỉ Ä‘Æ°á»ng cho bá»n tại hạ đến kiếm Tiêu đại hiệp vá» Ä‘iá»u trị cho hai ngÆ°á»i. Mảnh giấy hoa tiên Tiêu đại hiệp đã coi rồi đó.
Tiêu Lĩnh Vu gật đầu đáp:
- Äược rồi. Tại hạ đối chứng lập phÆ°Æ¡ng cho lệnh huynh uống má»™t phen xem sao đã.
Tôn Thành nói:
- Tiêu đại hiệp chịu hết lòng cứu giúp thì bá»n tại hạ suết Ä‘á»i không quên Æ¡n đức .
Rồi hắn bảo đồng tử áo xanh lấy giấy bút cho Tiêu Lĩnh Vu kê thuốc.
Tiêu LÄ©nh Vu vừa than thầm trong bụng, vừa viết toa thuốc theo lá»i dặn của Vô Vi đạo trưởng.
Tôn Thành không hiểu toa thuốc này có đúng bệnh chăng, hắn đảo mắt nhìn thẳng vào mặt Tiêu Lĩnh Vu.
Bỗng nghe Vô Vi đạo trưởng nói:
- Tiêu đại hiệp khoan rồi hẵn kê thuốc.
Tiêu LÄ©nh Vu há»i:
- Äạo trưởng còn cao kiến gì chăng?
Vô Vi đạo trưởng đáp:
- Chúng ta nghiên cứu thêm một chút rồi hẵn kê thuốc cũng chưa muộn.
Tôn Thành hơi biến sắc, hắn toan phát tác nhưng rồi lại cố nhẫn nại.
Vô Vi đạo trưởng lỠđi như không thấy gì. Lão nhìn Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Phải chăng Tiêu đại hiệp chuẩn bị mở phương dược giải độc cho Trương huynh?
Tiêu Lĩnh Vu hàm hồ đáp:
- Äúng thế!
Vô Vi đạo trưởng lắc đầu nói:
- Dùng thuốc phải cẩn thận. NhÆ°ng tình thế này lại khác hẳn. Theo ý kiến của bần đạo vá»›i quái bệnh phải dùng đến thủ Ä‘oạn bất thÆ°á»ng má»›i được.
Tiêu LÄ©nh Vu thấy vẻ mặt Tôn Thành rất thất vá»ng. Hắn đứng má»™t bên lắng tai nghe. Chàng liá»n nói:
- Vạn nhất mà bá»n tại hạ nhỡ tay là tổn thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i há chẳng đáng tiếc Æ°? Tôn Thành đáp:
- NgÆ°á»i lÆ°u thÆ¡ đã nói rõ là Tiêu đại hiệp có thể chữa được, chắc là nói vá» thủ Ä‘oạn phi thÆ°á»ng đó. Xin Tiêu đại hiệp cứ ra tay. Tại hạ chỉ cần cứu trị không lầm phÆ°Æ¡ng pháp, còn có chữa khá»i hay không là chuyện khác. Nam Hải ngÅ© hung bất luận thế nào cÅ©ng rất cảm kích Tiêu đại hiệp.
Tiêu LÄ©nh Vu không nói không khá»i run lên nghÄ© thầm:
- Bá»n chúng đã tín nhiệm mình nhÆ° vậy mà mình không trị khá»i chứng Ä‘iên khùng cho TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© thì chẳng những khiến bá»n há» thất vá»ng mà cả ta cÅ©ng áy náy trong lòng.
Chàng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© bá»—ng nghe thanh âm lanh lảnh lá»t vào tai.
Tôn Thành chau mày há»i:
- Thanh âm gì vậy?
Lãnh thủ tú sÄ© Äiá»n Trung Nguyên đứng dậy đáp:
- DÆ°á»ng nhÆ° là tiếng hú. Äể tiểu đệ ra coi.
Tôn Thành gật đầu nói:
- Ngũ đệ cẩn thận.
Äiá»n Trung Nguyên chạy Ä‘i rồi , Vô Vi đạo trưởng dùng phép Truyá»n âm nhập mật nói vá»›i Tiêu LÄ©nh Vu:
- Tiêu đại hiệp . Bần đạo nghÄ© kỹ thì phÆ°Æ¡ng dược đó khó lòng chữa khá»i bệnh thế cho TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© mà còn khiến bá»n chúng hoài nghi.
Tiêu LÄ©nh Vu há»i:
- Vậy bây giỠphải làm thế nào?
Vô Vi đạo trưởng đáp:
- Theo ý bần đạo thì Tiêu đại hiệp hãy thi triển Thôi cung quá huyệt, nắn bóp vào ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© để cho chúng thấy nghÄ© rằng mình cao thâm khôn lÆ°á»ng và ta có thêm thì giá» suy nghÄ©.
Tôn Bất Tà vẫn chú ý đến thái độ của Tiêu Lĩnh Vu. Lão thấy mục quang chàng đầy vẻ lo âu nóng nảy, bỗng động tâm nhìn Tôn Thành nói:
- Lão khiếu hóa nghe thấy tiếng hú vang dá»™i đến tầng mây, quyết chẳng phải nhân vật tầm thÆ°á»ng. E rằng má»™t mình lệnh đệ khó lòng địch nổi. Vậy lão khiếu hóa cùng các hạ ra xem sao.
Tôn Thành đáp:
- Phải đấy !
Hắn quay lại dặn hai gã đồng tử áo xanh:
- Các ngươi trông coi sư phụ cho cẩn thận.
Rồi băng mình chạy trước.
Tôn Thành đi rồi, Tiêu Lĩnh Vu trấn tĩnh thêm được một chút, khẽ bảo Vô Vi đạo trưởng:
- Tại hạ xem chừng cách hành Ä‘á»™ng mạo muá»™i của mình không ăn thua, tưởng nên nói rõ vá»›i bá»n há» là hÆ¡n.
Vô Vi đạo trưởng toan trả lá»i thì Ä‘á»™t nhiên gã đồng tá»­ áo xanh ở mé tả mấp máy môi, má»™t thanh âm nhá» bé nhÆ° muá»—i kêu lá»t vào tai Tiêu LÄ©nh Vu.
- TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© bị thÆ°Æ¡ng do má»™t loại kim châm đâm vào huyệt đạo ở sau gáy. Tiêu đại hiệp cứ vén tóc rút ba mÅ©i kim châm ra là lập tức thần trí y hồi tỉnh lại nhÆ° thÆ°á»ng.
Mấy câu này rất nhá» nhÆ°ng Tiêu LÄ©nh Vu nghe rất rõ khiến chàng không khá»i ngẩn ngÆ°á»i.
Thanh âm nhỠbé lại nói tiếp:
- Äáng lẽ tiểu tá»­ phải nói cho đại hiệp biết sá»›m nhÆ°ng nhị hung Tôn Thành là ngÆ°á»i cẩn thận, soi xét tá»· má»·, nếu để y phát giác ra thì thật nguy hiểm vô cùng. Bây giỠđại hiệp cứ dùng phép Thôi cung quá huyệt nắm bóp vào ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ©. Khi Tôn Thành trở lại đại hiệp hăm dá»a y mấy câu rồi bá»›i sau gáy TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© rút kim châm ra.
Thanh âm dừng lại một chút rồi tiếp:
- Nam Hải ngÅ© hung võ công rất cao cÆ°á»ng. Äại hiệp thi ân cho bá»n há» ngày sau sẽ được việc cho mình. Xin đại hiệp liệu lấy mà làm. TrÆ°á»›c canh hai đêm nay tiểu tá»­ phải vá» phục mạng chủ nhân.
Tiếng nói đến đây là hết.
Tiêu LÄ©nh Vu trong lòng kinh ngạc, Ä‘Æ°a mắt nhìn đồng tá»­ mé tả, thấy gã mỉm cÆ°á»i má»™t cái rồi vẻ mặt trở lại lạnh lùng.
Chàng lại ngó đồng tá»­ mé hữu thấy gã vẫn đứng nghiêm trang, dÆ°á»ng nhÆ° không hay biết gì.
Bất giác chàng thở phào tự nhủ:
- Không hiểu nhân vật nào mà ghê gớm đến thế. Cách an bài của hỠthật chu đáo và táo bạo.
Lại nghe Vô Vi đạo trưởng nói:
- Tiêu đại hiệp , sá»± việc đã đến thế này nếu đại hiệp không chịu giả vá» Ä‘á»™ng thủ tất Nam Hải ngÅ© hung không chịu tin tưởng. Vậy đại hiệp dùng phép Kim châm quá huyệt mà bần đạo đã truyá»n thụ cho đâm vào mình TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© mấy mÅ©i rồi để lại phÆ°Æ¡ng thuốc thì chúng ta má»›i có thể cáo từ ra vỠđược.
Tiêu LÄ©nh Vu biết gã đồng tá»­ dùng phép truyá»n âm nhập mật chỉ nói cho má»™t mình chàng biết, Vô Vi đạo trưởng cÅ©ng không hay. Chàng liá»n đáp:
- Äạo trưởng bất tất phải nhá»c lòng. Tại hạ đã biết cách trị thÆ°Æ¡ng rồi.
Vô Vi đạo trưởng sá»­ng sốt há»i:
- Thật thế ư ?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Chắc chắn không thể sai được, chỉ còn chỠTôn Thành trở vỠlà động thủ.
Vô Vi đạo trưởng biết chẳng bao giỠTiêu Lĩnh Vu nói chuyện vu vơ. Nhưng lão nghĩ không ra tại sao chàng lại biét cách cứu trị cho Trương Tử Vũ một cách đột ngột.
Lão là ngÆ°á»i kín đáo cẩn trá»ng thấy Tiêu LÄ©nh Vu không nói lão cÅ©ng không há»i nữa.
Tiêu LÄ©nh Vu Ä‘Æ°a tay mặt ra đặt vào uyển mạch TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© . Tay trái chàng nắn bóp mấy chá»— huyệt mạch trong ngÆ°á»i hắn.
Sau khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà, bá»n Tôn Bất Tà, Äiá»n Trung Nguyên, Tôn Thành kéo nhau trở vá».
Tiêu LÄ©nh Vu ngừng tay lại ngẩng đầu lên há»i Tôn Thành:
- Tôn huynh ? Tôn huynh có thấy nhân vật nào không?
Tôn Thành đáp:
- Tại hạ đã đi quanh một vòng mà chẳng thấy tông tích địch nhân đâu.
Tiêu Lĩnh Vu đã hiểu nội vụ, chàng mạnh dạn hơn, thở phào một cái nói:
- Tại hạ đã nghiên cứu kỹ kinh mạch của lệnh huynh thì chẳng có bệnh tình chi hết.
Tôn Thành há»i:
- Chẳng lẽ tình trạng điên khùng là y cố ý tạo ra hay sao?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Y bị địch nhân ám toán bằng má»™t thủ Ä‘oạn rất kỳ diệu làm thÆ°Æ¡ng tổn đến thần kinh của lệnh huynh nên tâm trí mê loạn, phản ứng chậm chạp. Võ công của y cÅ©ng bị ảnh hưởng, vì thế mà các hạ má»›i kiá»m chế được y.
Tôn Thành nói:
- Phải rồi. Ngày thÆ°á»ng tại hạ khó lòng địch nổi đại ca trong vòng trăm hiệp, chứ đừng nói đến chuyện kiá»m chế y nữa.
Hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Äại hiệp đã biết rõ căn bệnh của y, không hiểu đã nghÄ© ra được phÆ°Æ¡ng pháp cứu trị chÆ°a?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Trị bệnh khó ở chỗ chưa tìm ra được căn nguyên. Hiện giỠtại hạ đã tìm ra được bệnh thế lệnh huynh thì việc cứu trị chẳng khó nào, phải tìm cho ra mới đối chứng lập phương được.
Tôn Thành chắp tay xá dài nói:
- Vậy xin Tiêu đại hiệp ráng giúp cho.
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Tại hạ đã nhận lá»i, dÄ© nhiên phải hết lòng.
Chàng Ä‘Æ°a cả hai tay ta Ä‘iá»u tra trÆ°á»›c ngá»±c TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© .
Vô Vi đạo trưởng thấy Tiêu Lĩnh Vu giả vỠtìm kiếm chỗ bị thương, trong lòng rất kinh ngạc. Lão ngấm ngầm đỠkhí phòng bị cho chàng.
Lão quay đầu nhìn lại thấy Tôn Bất Tà cũng đang ngơ ngác nhìn Tiêu Lĩnh Vu .
Nguyên Tôn Thành giÆ°Æ¡ng cặp mắt soi mói theo dõi từng cá»­ Ä‘á»™ng của Tiêu LÄ©nh Vu mà chàng vẫn giả bá»™ giả tịch tra xét trong ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© nên trong lòng lão rất lấy làm kỳ.
Tôn Thành cặp mắt láo liên chiếu ra những hào quang ngó vào hai tay Tiêu LÄ©nh Vu. Hiển nhiên ngoài miệng hắn má»™t Ä‘iá»u Tiêu đại hiệp, hai Ä‘iá»u Tiêu đại hiệp ra chiá»u rất thân thiết, mà thá»±c tình hắn vẫn ngá» vá»±c chàng, chỉ sợ chàng ngấm ngầm hạ Ä‘á»™c thủ gia hại TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ©.
Tôn Thành khẽ hắng má»™t tiếng rồi há»i:
- Tiêu đại hiệp? Y bị thương ở đầu hay sao?
Tiêu LÄ©nh Vu dừng tay lại, giÆ°Æ¡ng cặp mắt sáng ngá»i lên nhìn rồi lạnh lùng đáp:
- Äúng thế! Tay mặt chàng bá»—ng giÆ¡ lên. Ngón trá» và ngón cái cặp má»™t mÅ©i kim châm dài chừng má»™t tấc.
Tôn Thành biến sắc từ từ cúi xuống nhìn.
Lúc này Sài Uy và Äiá»n Trung Nguyên cÅ©ng bâu lại dòm ngó hai ngón tay Tiêu LÄ©nh Vu.
Tiêu Lĩnh Vu liếc mắt ngó đồng tử ở mé tả một cái rồi từ từ đưa mũi kim châm ở tay mặt lại cho Tôn Thành.
Tôn Thành đón lấy mũi kim, nét mặt vừa kinh ngạc vừa kính phục.
Tiêu Lĩnh Vu vung tay trái khẽ vén mái tóc Trương Tử Vũ lên lại thấy hai mũi kim châm nữa cách nhau chừng một tấc.
Tôn Thành thở phào một cái nói:
- Thật là một thủ pháp tàn độc.
Tiêu Lĩnh Vu từ từ rút hai mũi kim châm ra nói:
- Xong rồi . Nếu nÆ¡i óc lệnh huynh chÆ°a bị thÆ°Æ¡ng thì chỉ Ä‘iá»u dưỡng má»™t lúc là khôi phục thần trí lại được ngay.
Tôn Thành nói:
- Nếu óc bị thương thì sao?
Tiêu Lĩnh Vu trầm ngâm đáp:
- Có bị thÆ°Æ¡ng thì hÆ¡i phiá»n.
Tôn Thành thấy Tiêu LÄ©nh Vu rút ra ba mÅ©i kim châm ở đầu TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© ra rồi, nhÆ°ng còn sợ ná»™i thÆ°Æ¡ng của hắn chÆ°a hoàn toàn khá»i hẳn vá»™i chắp tay nói:
- Mong rằng Tiêu đại hiệp đã cứu trị thì cứu trị cho đến nơi. Nam Hải Ngũ huynh đệ vĩnh viễn ghi ơn đức vào phế phủ.
Tiêu Lĩnh Vu trong lòng ngấm ngầm hổ thẹn, ngoài miệng chàng đáp:
- Nhưng theo sự quan sát của tại hạ thì lệnh huynh không đến nỗi bị thương.
Tôn Thành nói:
- Tại hạ chỉ mong như vậy.
Rồi hắn giục Sài Uy đem lão tứ ra.
Sài Uy dạ một tiếng đi vào phía sau tảng đá lớn.
Chỉ trong khoảng khắc hai đại hán lại khiêng một cái võng tết bằng dây leo đem đến.
Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm trong bụng:
- Chắc phía sau tảng đá lá»›n này có nhiá»u ngÆ°á»i.
Trong lòng xoay chuyển ý nghÄ©, hai tay chàng đồng thá»i cá»­ Ä‘á»™ng. Chàng lại rút ba mÅ©i kim châm ở sau gáy lão tứ ra.
Lãnh thủ tú sÄ© Äiá»n Trung Nguyên Ä‘á»™t nhiên cất tiếng há»i:
- Xin đại hiệp cho biết hai vị huynh trưởng của tại hạ có phải uống thuốc gì nữa không?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Không cần. Chỉ Ä‘iá»u dưỡng má»™t lúc rồi giải khai huyệt đạo xem tình hình thế nào rồi sẽ liệu.
Chàng đứng lên thở phào một cái như được chút gánh nặng.
Bá»n Nam Hải Ngủ Hung bản tính kiêu hãnh mà lúc này cÅ©ng sinh lòng cảm kích Tiêu LÄ©nh Vu. Chúng nóng ruá»™t muốn giải khai huyệt đạo cho hai ngÆ°á»i để coi cứu cách, nhÆ°ng chÆ°a thấy Tiêu LÄ©nh Vu chịu thi triển , không dám cá»­ Ä‘á»™ng.
Sau khoảng thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m, Tiêu LÄ©nh Vu thủng thẳng nói:
- Bây giỠgiải khai huyệt đạo cho hai vị được rồi.
Tôn Thành "dạ" một tiếng, phóng tay giải khai huyệt đạo Trương Tử Vũ.
Tiêu LÄ©nh Vu tuy được được đồng tá»­ cho hay trên đầu hai bệnh nhân có mÅ©i kim Ä‘iểm huyệt, rút ra là khá»i ngay, nhÆ°ng lòng chàng vẫn băn khoăn, Ä‘á» phòng phản ứng của TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ©.
TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© từ từ mở mắt ra nhìn Tiêu LÄ©nh Vu rồi ngồi ngay ngÆ°á»i dậy.
Hắn đứng đầu NgÅ© Hung, chẳng những võ công cao cÆ°á»ng lại tâm cÆ¡ ghê gá»›m. Hắn mượn lúc ngồi dậy để đảo mắt nhìn tình hình xung quanh má»™t lượt.
Tôn Thành biết hắn ra tay tàn độc vô cùng, chỉ sợ hắn đả thương Tiêu Lĩnh Vu, vội trỠvào chàng giới thiệu :
- Vị này là Tiêu đại hiệp. Tiểu đệ má»i y đến trị thÆ°Æ¡ng thế cho đại ca.
TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© vẻ mặt lạnh lùng, thản nhiên há»i:
- Ta bị thương khá nặng phải không?
Tôn Thành đáp:
- Äại ca bị ngÆ°á»i ám toán, cắm mÅ©i kim vào huyệt đạo ....
Trương Tử Vũ thò tay ra cầm lấy mũi kim châm nói:
- Sau khi ta bị thương rồi tình hình ra làm sao?
Tôn Thành đáp:
- Äại ca bị thÆ°Æ¡ng ở sau gáy vì có ngÆ°á»i cắm mÅ©i kim vào chá»— huyệt đạo thành ra thần trí mê man . . .
Trương Tử Vũ lắc đầu không để Tôn Thành nói tiếp. Hắn đảo mắt nhìn Sài Uy giục:
- Ngươi hãy giải khai huyệt đạo cho lão tứ?
Sài Uy vâng lá»i làm ngay.
Trương Tử Vũ nhìn chằm chằm vào mặt Tứ hung không nói gì.
Bầu không khí trong trÆ°á»ng Ä‘á»™t nhiên yên lặng, nghe rõ từng hÆ¡i thở.
sau khi Tứ hung hồi tĩnh, Trương Tử Vũ mới đưa mắt ngó Tiêu Lĩnh Vu chắp tay nói:
- Nguyên anh em tại hạ vẫn đối nghịch với Tiêu huynh, nhưng nay nhỠơn cứu trị, dĩ nhiên Nam Hải Ngũ huynh đệ không chống đối Tiêu huynh nữa.
Tôn Bất Tà nghe kiểu cách lạnh lùng khinh bạc của TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© bất giác lá»­a giận bốc lên, không nhịn được, lão hắng giá»ng má»™t tiếng.
Trương Tử Vũ nhìn Tôn Bất Tà thủng thẳng nói:
- Tiêu đại hiệp đã cứu tại hạ, từ nay Nam Hải NgÅ© huynh đệ không đối nghịch vá»›i Tiêu đại hiệp là để báo đáp Æ¡n nghÄ©a. Non xanh còn đó, sau này chúng ta còn ngày tái ngá»™. Bây giá» bá»n tại hạ xin tạm biệt.
Dứt lá»i hắn trở gót Ä‘i vào phía sau tảng đá lá»›n.
Nhị hung là Tôn Thành nét mặt lộ vẻ áy náy, đưa mắt nhìn Tiêu Lĩnh Vu một cái rồi đi theo Trương Tử Vũ.
Bá»n Tam hung, Tứ hung theo sau Tôn Thành khuất vào sau tảng đá núi.
Tôn Bất Tà đấy vẻ tức giận, nhìn tảng đá lá»›n hằn há»c nhÆ° muốn nổi khùng, nhÆ°ng Vô Vi đạo trưởng cản lại khẽ nói:
- Chúng ta đi thôi.
Tài sản của ngocvosong1986

  #160  
Old 18-04-2008, 04:15 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 161

Nhớ chuyện xưa hào kiệt ngẩn ngơ


Ba ngÆ°á»i trở ngót Ä‘i mau, chẳng mấy chốc đã vượt qua khoảng Ä‘Æ°á»ng bảy tám dặm.
Bá»n NgÅ© Hung cuồng ngạo nhÆ° vậy, nếu biết sá»›m thì chẳng thèm cứu chữa cho chúng làm gì.
Vô Vi đạo trưởng mỉm cÆ°á»i nói:
- Nam Hải NgÅ© Hung á»· mạnh lấn ngÆ°á»i. Trên chốn võ lâm ở Trung Nguyên chúng gây nên thù oán đã nhiá»u. Những vụ đổ máu ở phái Thanh Thành và phái Nga Mi đã sát hại gần hết những đệ tá»­ tinh nhuệ của hai phái này. Theo chá»— bần đạo biết thì hai phái đó chẳng bao giá» quên được mối huyết cừu và đã bắt tay hÆ¡p tác nghiên cứu võ công từng lập thá»i trá»ng thệ: Nếu không trừ diệt được Nam Hải NgÅ© Hung thì quyết không bôn tẩu giang hồ nữa. Nếu chúng ta có mối liên quan đến Nam Hải NgÅ© Hung thì sau này càng khó xá»­ vá»›i võ lâm đồng đạo ở Trung Nguyên.
Tôn Bất Tà trầm ngâm rồi đáp:
- Äạo huynh nói thế cÅ©ng phải.
Vô Vi đạo trưởng nói:
- Bá»n chúng không giúp Thẩm Má»™c Phong đối nghịch vá»›i chúng ta là bá»›t được mấy tay kình địch. Vậy vụ này thế là thu hoạch được kết quả khá hÆ¡n.
Tiêu Lĩnh Vu đột nhiên xen vào:
- Äạo trưởng nhận xét nguồn gốc mầm loạn trên chốn giang hồ hiện nay ra làm sao?
Vô Vi đạo trưởng thấy chàng Ä‘á»™t nhiên đổi giá»ng bàn đến đại sá»± giang hồ 1ão không khá»i sá»­ng sốt, trầm ngâm má»™t chút rồi há»i lại:
- Phải chăng Tiêu đại hiệp có ý nói tới những kẻ đầu sỠgây ra mầm hoạ?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Nếu nói vá» kẻ gây ra mầm há»a trên chốn giang hồ thì dÄ© nhiên là Thẩm Má»™c Phong. NhÆ°ng tại hạ há»i sau khi giết được Thẩm Má»™c Phong rồi, trên chốn giang hồ còn cuá»™c phân tranh nào nữa không?
Vô Vi đạo trưởng lắc đầu đáp:
- Theo nhận xét của bần đạo thì giết Thẩm Má»™c Phong chỉ Ä‘em lại sá»± yên tÄ©nh tạm thá»i trên chốn giang hồ mà thôi, vì sá»± thật vẫn còn những luồng sóng ngầm tranh đấu lẫn nhau giữa quần hùng bốn phÆ°Æ¡ng .
Tiêu LÄ©nh Vu há»i:
- Äạo trưởng nói vậy thì Thẩm Má»™c Phong tuy là má»™t tay kiêu hùng Ä‘Æ°Æ¡ng thế, nhÆ°ng vẫn chÆ°a phải là nguồn gốc há»a loạn?
Vô Vi đạo trưởng đáp:
- Thẩm Má»™c Phong tuy thủ Ä‘oạn tàn Ä‘á»™c nhÆ°ng hắn bất quá là má»™t con cỠđại biểu cho những cái gì tàn ác. Còn nguồn gốc há»a loạn là ở chiếc chìa khoá cung cấm. Bao nhiêu tiến bá»™ vá» võ công, tinh hoa vá» võ há»c Ä‘á»u chìm đắm vào trong cung cấm. Äó má»›i là nÆ¡i phát xuất nhiá»u chuyện tranh chấp. Bao nhiêu tay cao thủ vào cung rồi, chẳng má»™t ai sống sót trở vá» và cÅ©ng chẳng ai hiểu ná»™i tình cung cấm ra làm sao. NhÆ°ng bất cứ ai cÅ©ng ôm ná»—i kỳ vá»ng huyá»n ảo là được vào cấm cung. Ai vào được cấm cung là giá trị nổi lên gấp mấy lần. Tuy ngÆ°á»i vào cấm cung chÆ°a chắc đã là bá chủ giang hồ, nhÆ°ng muốn lên ngôi bá chủ, nhất định phải vào được cấm cung.
Tiêu LÄ©nh Vu há»i:
- Tai sao ngÆ°á»i ta lại có ý tưởng kỳ quặc nhÆ° vậy?
Vô Vi đạo trưởng đáp:
- Vì ai cũng tin rằng có một cao nhân tuyệt đỉnh nào đó đã cất những kỳ công vỠvõ nghệ ở trong cung cấm.
Tiêu Lĩnh Vu thở dài nói:
- Té ra là thế.
Vô Vi đạo trưởng ngá»­a mặt lên trá»i thở dài má»™t cái:
- Không chừng trong cấm cung chẳng có gì, ngoài mấy bộ xương....
Lão ngừng lại một chút rồi tiếp:
- TrÆ°á»›c khi chÆ°a vào cấm cung chẳng ai biết trong đó có những gì? Bần đạo cÅ©ng chỉ Ä‘oán mò nhÆ° vậy mà thôi. Trong lòng bần đạo còn Ä‘iá»u chÆ°a hiểu muốn thỉnh giáo đại hiệp.
Tiêu LÄ©nh Vu há»i:
- Äiá»u chi?
Vô Vi đạo trưởng đáp:
- Sao Tiêu đại hiệp lại biết sau gáy TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© bị ngÆ°á»i cắm ba mÅ©i kim châm?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Nếu không phải chính tai tại hạ nghe tiếng và chính tay mình rút mũi kim ra thì có nghe ai nói cũng chẳng tin nào.
Tôn Bất Tà chau mày xen vào:
- Tiêu huynh đệ? Huynh đệ chưa nói thì lão khiếu hoá còn hiểu một chút. Bây giỠhuynh đệ nói vậy khiến lão khiếu hoá nghe càng hồ đồ.
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- ChÆ°a biết rõ ná»™i tình thì coi bá» ngoài quả là má»™t chuyện rất thần bí. Tại hạ không hiểu gì vá» y đạo thì làm sao nghÄ© đến sau gáy TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© có ba cái kim châm. NhÆ°ng sau khi nói rồi lại chẳng có gì đáng giá nữa. Tại hạ nhá» có ngÆ°á»i mách bảo cho má»›i biết.
Tôn Bất Tà há»i:
- Ai vậy? Phải chăng chính bá»n Nam Hải ngÅ© hung muốn tàn sát lẫn nhau?
Tiêu Lĩnh Vu lắc đầu đáp:
- Không phải thế. Nói ra sợ chẳng ai tin. Chính là một trong hai tên đồng tử đã mách nước cho tại hạ.
Vô Vi đạo trưởng nói:
- Quả là khó ai tin được.
Tôn Bất Tà há»i:
- Cắm kim châm vào huyệt đạo khiến má»™t ngÆ°á»i trở nên hồ đồ, thần trí mê man chẳng biết gì nữa thì phải là má»™t tay thủ pháp cao thâm khôn lÆ°á»ng. Gã đồng tá»­ áo xanh đó biết thế nào được.
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Äúng là gã đã dùng truyá»n âm nhập mật cáo tố cho tại hạ biết.
Vô Vi đạo trưởng nói:
- Vụ này thật khiến cho ngÆ°á»i ta không tài nào hiểu được.
Tiêu LÄ©nh Vu há»i:
- Có chỗ nào khó hiểu?
Vô Vi đạo trưởng đáp:
- Hai gã đồng tá»­ áo xanh dÆ°á»ng nhÆ° là đồ đệ của TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ©, sao chúng lại ngấm ngầm giúp Tiêu đại hiệp?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Äồng tá»­ áo xanh còn bảo tại hạ canh hai đêm nay phải vá» phụng mạng thì dÄ© nhiên hắn không phải là đồ đệ TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ©.
Vô Vi đạo trưởng nói:
- Thế ra gã vâng mạng tới đây cốt để ngấm ngầm giúp đỡ chúng ta.
Tôn Bất Tà nói:
- NgÆ°á»i đó đã hạ thủ đâm ba mÅ©i kim châm vào đầu Äại hung và Tứ hung má»™t cách dá»… dàng thì dÄ© nhiên há» muốn giết chết hai tên này cÅ©ng chẳng khó gì. TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© là tay bản lÄ©nh cao thâm hÆ¡n hết trong bá»n Nam Hải ngÅ© hung cÅ©ng bị ngÆ°á»i đó tùy ý an bài thì việc há» muốn trừ diệt Nam Hải ngÅ© hung không thành vấn Ä‘á».
Vô Vi đạo trưởng nói:
- Y đã đâm ba mÅ©i kim châm vào Äại hung và Tứ hung lại phái ngÆ°á»i giả là đồ đệ TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© coi giữ bên mình NgÅ© hung, đồng thá»i ngấm ngầm viện trợ bá»n ta thì đởm lược của y ngÆ°á»i thÆ°á»ng khó lòng bì kịp.
Tiêu LÄ©nh Vu ngắt lá»i:
- Äúng thế . Y phải có má»™t tên thủ hạ giống hệt đồ đệ TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ© má»›i được.
Vô Vi đạo trưởng nói:
- Cái đó thì không cần. Nếu thuật dịch dung tinh thâm là có thể biến đổi diện mạo được ngay.
Tôn Bất Tà há»i:
- Tiêu huynh đệ ? Gã đồng tử đó có nói rõ lai lịch cho huynh đệ biết không?
Tiêu Lĩnh Vu lắc đầu đáp:
- Không đâu. Gã chỉ nói cách lấy kim châm ra và cho biết canh hai đêm nay phải trở vá» phụng mạng. Có Ä‘iá»u tại hạ nghe thanh âm dÆ°á»ng nhÆ° không phải là nam nhân.
Tôn Bất Tà há»i:
- Gã là gái giả trai ư?
Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Cái đó tiểu đệ không rõ, chỉ nghe khẩu âm trong trẻo nhẹ nhàng, không giống thanh âm nam nhân.
Vô Vi đạo trưởng gật đầu nói:
- Phải rồi . Bá»n y đã bắt hai tên đồng tá»­ của TrÆ°Æ¡ng Tá»­ VÅ©, lợi dụng thuật hóa trang cho ngÆ°á»i trà trá»™n vào hầu cận hắn. Vì hai đồng tá»­ thân hình bé nhá» nên phải dùng gái giả trai.
Tôn Bất Tà nói:
- Äạo huynh nói rất có lý.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Bất luận gã là nam hay nữ, Ä‘iá»u cốt yếu là chúng ta phải dò cho biết lai lịch Vô Vi đạo trưởng nói:
- Theo nhận xét của bần đạo thì chỉ trong má»™t thá»i gian ngắn nữa ngÆ°á»i đó sẽ lá»™ chân tÆ°á»›ng.
Tôn Bất Tà nói:
- Lão khiếu hóa có Ä‘iá»u không hiểu là nhiá»u ngÆ°á»i chẳng chịu xuất hiện trên chốn giang hồ má»™t cách quang minh chính đại, lại cố ý làm ra vẻ thần bí, ẩn mình sau bức màn để giật dây, chẳng biết há» có dụng ý gì?
Vô Vi đạo trưởng nói:
- Nhiá»u ngÆ°á»i gặp trÆ°á»ng hÆ¡p bất đắc dÄ©, tá»· nhÆ° cÆ°á»ng địch thế lá»›n không dám ra mặt tranh đấu, phải giữ kín thân thế.
Tiêu LÄ©nh Vu há»i:
- Tôn lão tiá»n bối cùng đạo trưởng Ä‘á»u là những nhân vật bôn tẩu giang hồ lâu năm, chẳng lẽ lại không lần ra chút manh mối nào Æ° ?
Vô Vi đạo trưởng lắc đầu đáp:
- Bần đạo đã suy nghÄ© nhiá»u mà thủy chung chẳng nhận ra được ai.
Tôn Bất Tà nói:
- Nếu có chút manh mối thì lão khiếu hóa đã đoán ra rồi.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Theo tại hạ quan sát thì ngÆ°á»i đó dÆ°á»ng nhÆ° thu dụng rất nhiá»u nữ nhân là thủ hạ và chá»— nào cÅ©ng để ý giúp đỡ chúng ta.
Vô Vi đạo trưởng mấy môi toan nói nhưng lại thôi.
Tôn Bất Tà há»i:
- Tiêu huynh đệ bất tất phải nhá»c lòng làm chi. Chẳng những y nhìn rõ má»i hành Ä‘á»™ng của Thẩm Má»™c Phong mà y còn giám thị cả bá»n ta nữa. Nếu y có ý muốn gặp Tiêu huynh đệ thì huynh đệ có tránh mặt cÅ©ng không được. Còn y đã không muốn ra mắt há»™i kiến vá»›i chúng ta thì bàn tán cÅ©ng bằng vô dụng.
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Hỡi Æ¡i ! Không hiểu có phải ngÆ°á»i đó đã cứu song thân tiểu đệ không?
Chàng vừa dứt lá»i Ä‘á»™t nhiên nghe đánh "vèo" má»™t tiếng. Má»™t mÅ©i tên bay tá»›i cắm vào thân cây cách chá»— Tiêu LÄ©nh Vu năm thÆ°á»›c. Äuôi mÅ©i tên có má»™t mảnh giấy trắng bay phất phÆ¡.
Vô Vi đạo trưởng nhảy vá»t lại rút tá» giấy ra thấy là má»™t bao thÆ¡ ngoài bì Ä‘á»:
"Thơ gởi cho Tiêu Lĩnh Vu.
Lão liá»n cầm thÆ¡ Ä‘Æ°a cho chàng.
Tiêu Lĩnh Vu ngó lại phong bì rồi mở thơ coi thấy những hàng sau đây:
"Thẩm Má»™c Phong hiện giỠđã biết khó lòng bắt sống được Tiêu đại hiệp để thu dụng. Vì thế hắn quyết định Ä‘Æ°a đại hiệp vào đất chết. Theo ta biết thì thủ Ä‘oạn của hắn cá»±c kỳ tàn Ä‘á»™c. DÆ°á»ng nhÆ° hắn dùng má»™t thứ thuốc Ä‘á»™c mãnh liệt và phái má»™t trăm tên thủ hạ mẫn cán để đối phó vá»›i má»™t mình đại hiệp. Việc này Thẩm Má»™c Phong giữ rất bí mật ta không biết được nhiá»u. Vậy ta cảnh báo để đại hiệp coi chừng."
Cuối thơ không thự danh hay để tiêu chí chi hết.
Tiêu LÄ©nh Vu Ä‘á»c thÆ¡ rồi buông tiếng thở dài, trao lại cho Vô Vi đạo trưởng.
Vô Vi đạo trưởng coi thơ rồi nói:
- Vụ này nên tin là có, chứ đừng bảo là không. Chúng ta phải đỠphòng mới được .
Tôn Bất Tà cũng ngó vào thơ rồi nói:
- Lão khiếu hoá có một biện pháp là chúng ta tương kế tựu kế để coi Thẩm Mộc Phong dùng thủ đoạn tàn ác gì?
Vô Vi đạo trưởng há»i:
- Lão tiá»n bối cho nghe lá»i cao luận được chăng?
Tôn Bất Tà đáp:
- Chúng ta hãy Ä‘i tìm ngÆ°á»i của quí phái rồi sẽ nói cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Lão dừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Lão khiếu hoá còn nhá»› dÆ°á»ng nhÆ° đạo trưởng đã bảo lệnh sÆ° đệ Ä‘Æ°a ngÆ°á»i đến Vá»ng DÆ°Æ¡ng Cốc chỠđợi phải không?
Vô Vi đạo trưởng đáp:
- Äúng thế Tôn Bất Tà há»i:
- Lão khiếu hoá Ä‘i đã nhiá»u mà chÆ°a hiểu Vá»ng DÆ°Æ¡ng cốc ở đâu?
Vô Vi đạo trưởng đáp:
- Vá»ng DÆ°Æ¡ng Cốc chỉ là má»™t tiếng lóng. Bần đạo dẫn Ä‘Æ°á»ng Ä‘i trong má»™t giá» có thể tá»›i nÆ¡i.
Äây là nÆ¡i sÆ¡n dã ít chân dấu ngÆ°á»i. Ba nhân vật khinh công trác tuyệt chạy rất mau. Quả nhiên Ä‘i chừng má»™t giá» tá»›i má»™t hang núi xanh rá»n.
Trong hang này dây neo rậm rạp, sâu không đầy trăm trượng. Một màu xanh biếc bao phủ khắp sơn cốc.
Tôn Bất Tà há»i:
- Phải chăng đây là Vá»ng DÆ°Æ¡ng Cốc?
Vô Vi đạo trưởng cÆ°á»i đáp:
- Äúng rồi . Bần đạo đặt tên hang núi này là Vá»ng DÆ°Æ¡ng Cốc.
Lão vỗ tay ba cái.
Bỗng thấy dây leo rung động .
Triển Diệp Thanh nhảy ra thi lễ nói:
- Tiêu đệ nghinh tiếp sư huynh.
Vô Vi đạo trưởng há»i ngay:
- Thương thế của Mã tổng thủ lãnh ra sao?
Triển Diệp Thanh đáp:
- Hiện đã khá lắm.
Y Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, Ä‘Æ°a mấy ngÆ°á»i chui xuống dÆ°á»›i đám dây leo xanh rá»n.
Tiêu LÄ©nh Vu ngá»­ng đầu trông lên thấy má»™t tảng đá núi lồi ra bao phủ má»™t khu đất trống chừng ba trượng vuông. Trên mặt phiến đá dây leo kín mít che lấp ánh sáng mặt trá»i.
MÆ°á»i mấy ngÆ°á»i đệ tá»­ phái Võ ÄÆ°á»ng ngồi xếp bằng Ä‘iá»u dưỡng nhÆ°ng trÆ°á»ng kiếm vẫn Ä‘eo trên lÆ°ng.
Tôn Bất Tà ngấm ngầm thở dài nghĩ bụng:
- Võ ÄÆ°Æ¡ng là má»™t đại kiếm pháp trên chốn giang hồ, chỉ vì thù nghịch Bách Hoa sÆ¡n Trang mà chưởng môn nhân phải thống lÄ©nh đồ đệ tinh nhuệ bôn ba lánh nạn khắp nÆ¡i.
Bá»—ng nghe Tiêu LÄ©nh Vu cất tiếng há»i:
- Tôn lão tiá»n bối có diệu kế gì để đối phó vá»›i bá»n ngÆ°á»i của Thẩm Má»™c Phong?
Tôn Bất Tà cÆ°á»i khanh khách đáp:
- Biện pháp của lão khiếu hoá rất giản dị, chỉ cần biết cải trang là được.
Vô Vi đạo trưởng nói:
- Bần đạo có hiểu sơ qua vỠthuật hoá trang.
Tôn Bất Tà nói:
- Thế thì hay lắm. Thẩm Má»™c Phong tìm trăm phÆ°Æ¡ng nghìn kế bắt song thân của Tiêu huynh đệ nhằm uy hiếp y, nhÆ°ng nay tâm nguyện không đạt được. Hắn coi y là má»™t tay kình địch cản trở mÆ°u đồ bá nghiệp của y nên hắn cố trừ khá»­ Tiêu LÄ©nh Vu bằng má»i cách. NhÆ°ng hắn biết võ công của Tiêu huynh đệ không để cho bất cứ má»™t tay cao thủ nào hạ được. Vậy những tay cao thủ theo dõi Tiêu huynh đệ tất mang theo những vật cá»±c kỳ tàn Ä‘á»™c để hạ thủ. Lão khiếu hóa chủ trÆ°Æ¡ng chá»n mấy ngÆ°á»i trong quí phái cải trang làm Tiêu huynh đệ. Mặt khác lão khiếu hóa cùng Tiêu huynh đệ cÅ©ng hóa trang thành ngÆ°á»i khác để bảo vệ cho mấy vị đệ tá»­ quí phái. Khi đã khám phá ra bá»n há» dùng Ä‘á»™c vật gì thì việc đối phó vá»›i chúng không còn khó khăn nữa.
Vô Vi đạo trưởng đưa mắt nhìn Tiêu Lĩnh Vu đáp:
- Biện pháp của lão tiá»n bối rất cao minh, song việc hóa trang làm Tiêu huynh đệ không phải chuyện dá»….
Tôn Bất Tà nói:
- Cái đó thì không cần. Chỉ càn hóa trang cho hao hao giống Tiêu huynh đệ là được . Ban ngày chúng ta náu mình trong khách Ä‘iếm, hết sức tránh cho ngÆ°á»i ngoài thấy mặt mà chỉ phao tin đồn ra ngoài là Thẩm Má»™c Phong tá»± nhiên tìm tá»›i nÆ¡i.
Vô Vi đạo trưởng gật đầu đáp:
- Hiện nay các môn phái lá»›n Ä‘á»u sợ lá»±c lượng ghê gá»›m của Thẩm Má»™c Phong nên không dám ra mặt chống đối hắn. Tiêu đại hiệp má»›i trong má»™t thá»i gian ngắn đã khét tiếng giang hồ , cÅ©ng chỉ vì y dám chống cá»± Thẩm Má»™c Phong. Tá»± cổ chí kim trên chốn giang hồ chÆ°a có nhân vật nào nổi tiếng võ lâm mau lẹ nhÆ° Tiêu đại hiệp.
Lão ngẩng mặt lên trá»i thở phào má»™t cái nói tiếp:
- Phái Võ ÄÆ°Æ¡ng cách Bách Hoa sÆ¡n trang chẳng bao xa, đã trở thành mục tiêu thứ nhất cần phải trừ diệt của Thẩm Má»™c Phong. Hỡi Æ¡i! Từ ngày TrÆ°Æ¡ng Tam Phong sÆ° tổ sáng lập bản phái chÆ°a bao giá» bị ngÆ°á»i bức bách đến ná»—i phải rá»i núi Võ ÄÆ°Æ¡ng, phiêu liêu khắp chốn. Nay bần đạo làm chưởng môn bản phái, chẳng những chÆ°a chấn hÆ°ng được môn há»™ mà chính mình còn phải dẫn đồ đệ Ä‘i phiêu bạt giang hồ lánh nạn.
Tôn Bất Tà ngắt lá»i:
- Äạo trưởng không nên chán nản nhÆ° vậy. Bằng hữu giang hồ Ä‘á»u coi phái Thiếu Lâm nhÆ° Thái sÆ¡n Bắc Äẩu trong võ lâm. NhÆ°ng lão phu nhận xét thì nhÆ° vậy không hẳn đã đúng. Quí phái bị Bách Hoa sÆ¡n trang coi là mục tiêu thứ nhất phải hạ thủ , đủ tá» ra hắn coi trá»ng quí phái hÆ¡n cả phái Thiếu Lâm.
Vô Vi đạo trưởng mỉm cÆ°á»i nói:
- Lão tiá»n bối quá khen mà thôi. Sở dÄ© Thẩm Má»™c Phong coi phái Võ ÄÆ°Æ¡ng là mục tiêu trá»ng yếu chỉ vì yếu tố địa lợi.
Tiêu Lĩnh Vu đột nhiên xen vào:
- Tại hạ còn có Ä‘iá»u thắc mắc.
Vô Vi đạo trưởng há»i:
- Äiá»u chi?
Tiêu Lĩnh Vu nói:
- Äạo trưởng dẫn hết những môn đồ tinh nhuệ ra ngoài núi Võ ÄÆ°Æ¡ng, còn bao nhiêu đệ tá»­ ở lại mà bị Thẩm Má»™c Phong phái cao thủ đến vây đánh thì trên núi không đủ lá»±c lượng kháng cá»± há chẳn phải gặp kiếp nạn thảm khốc Æ° ?
Vô Vi đạo trưởng trầm ngâm một lát rồi đáp:
- Cái đó bần đạo cÅ©ng đã nghÄ© tá»›i, nhÆ°ng Thẩm Má»™c Phong là má»™t nhân vật xảo quyệt thâm trầm. Hắn thấy bần đạo đã dẫn môn đồ tinh nhuệ rút Ä‘i rồi , thì có giết chết hết những môn đồ ở Tam Nguyên đạo quán cÅ©ng chÆ°a phải là tiêu diệt được phái Võ ÄÆ°Æ¡ng mà còn khiến cho những ngÆ°á»i còn sống tăng thêm má»™t phần nợ máu. Hắn là ngÆ°á»i nham hiểm sâu sắc chắc không bao giá» làm việc đó.
Tôn Bất Tà vỗ đùi nói:
- Äúng rồi . Lão khiếu hóa cÅ©ng đồng quan Ä‘iểm vá»›i đạo huynh.
Tiêu Lĩnh Vu bụng bảo dạ:
- Té ra Vô Vi đạo trưởng dẫn đệ tử lưu lạc giang hồ vì e ngại Thẩm Mộc Phong kéo đến vây đánh để báo thù.
Tôn Bất Tà bỗng dậm chân nói:
- Lão khiếu hoá không hiểu sao chín đại môn phái lại không đồng tâm hiệp lá»±c để đối phó vá»›i Thẩm Má»™c Phong . Thá»i gian càng kéo dài. thá»±c lá»±c hắn càng mạnh lên. Chẳng lẽ há» chá» nÆ°á»›c đến chân rồi má»›i nhảy?
Vô Vi đạo trưởng thở dài đáp:
- Lão tiá»n bối nói vậy là phải, nhÆ°ng các phái cÅ©ng có ná»—i khổ tâm của há».
Theo chá»— bần đạo biết thì chưởng môn các phái cÅ©ng hiểu Ä‘iá»u này. NhÆ°ng vì thế lá»±c của Thẩm Má»™c Phong quá mạnh, không ai dám đứng ra tiên phong, sợ phái mình bị tiêu diệt trÆ°á»›c. Há» chỉ ngấm ngầm phái những đệ tá»­ tinh nhuệ Ä‘i tìm kiếm chìa khoá cung cấm, hy vá»ng lấy được kỳ kỹ tuyệt há»c của cao nhân, ngõ hầu chế phục Thẩm Má»™c Phong, lại có thể khuếch trÆ°Æ¡ng môn phái, cầm quyá»n lãnh đạo võ lâm.
Lão nói tá»›i đây , quay lại nhìn Tiêu LÄ©nh Vu há»i:
- Bần đạo có ,ấy câu muốn há»i Tiêu đại hiệp được chăng?
Tiêu LÄ©nh Vu mỉm cÆ°á»i há»i lại:
- Phải chăng là vấn đỠliên quan đến chiếc chìa khóa cung cấm ?
Vô Vi Äạo Trưởng đáp:
- Phải rồi ! Theo tin đồn thì chiếc chìa khóa cung cấm đã lá»t vào tay Khâu Vân Cô, không hiểu hÆ° thá»±c thế nào?
Tiêu Lĩnh Vu lắc đầu nói:
- Vãn bối tuy đã gặp Khâu Vân Cô, nhưng lúc đó chưa hiểu gì đến việc võ lâm, nên không rõ chiếc chìa khóa cung cấm.
Vô Vi Äạo Trưởng lại há»i:
- Bần đạo nghe đồn Khâu Vân Cô đã qui tiên, chẳng hiểu có đúng không ?
Tiêu Lĩnh Vu buồn rầu đáp:
- Cái đó thì đúng rồi. Khâu Vân Cô thật sự đã qui tiên !
Vô Vi Äạo Trưởng khẻ đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i:
- Xin cho bần đạo há»i thêm má»™t câu : Chiếc chìa khóa cung cấm có phải đã lá»t vào tay Khâu Tá»­ San ?
Tiêu LÄ©nh Vu chÆ°a kịp trả lá»i, bá»—ng nghe có tiếng cÆ°á»i nói:
- Äúng là lá»t vào tay Khâu Tiểu San rồi.
Tiêu LÄ©nh Vu quay đầu nhìn ra thấy bá»n Trung Châu Nhị Cổ, TÆ° Mã Càn, Vân DÆ°Æ¡ng Tá»­ Ä‘ang nối Ä‘uôi nhau Ä‘i tá»›i. NgÆ°á»i nói câu vừa rồi chính là ThÆ°Æ¡ng Bát.
ThÆ°Æ¡ng Bát Ä‘ang vừa cÆ°á»i vừa nói , chợt nhìn thấy Tiêu LÄ©nh Vu liá»n dừng lại.
Tiêu Lĩnh Vu ngó Thương Bát đáp:
- Vụ này hai vị huynh đệ của tại hạ biết rõ. Vậy Äạo trưởng hãy há»i há» là được.
ThÆ°Æ¡ng Bát tiến lên rồi cÆ°á»i nói:
- Chính Khâu cô nương đã nói với tại hạ là cô đã cất chiếc chìa khóa cung cấm . Nhưng cô không đeo ở bên mình , chẳng hiểu cô để đâu?
Vô Vi Äạo Trưởng nói:
- Mong rằng Khâu cô nÆ°Æ¡ng sá»›m vào được cung cấm để há»c thành tuyệt nghệ đặng kiá»m chế Thẩm Má»™c Phong.
Tiêu Lĩnh Vu nghe nhắc tới Khâu Vân Cô và Khâu Tiểu San, lòng chàng đau sót, vì di thể của Khâu Di chưa được mai táng, còn Khâu Tiểu San chẳng hiểu lạc lõng nơi đâu? Bất giác chàng thở dài cúi đầu xuống.
ThÆ°Æ¡ng Bát Ä‘ang nói vá» vấn Ä‘á» này thao thao bất tuyệt, nhÆ°ng thấy Tiêu LÄ©nh Vu lá»™ vẻ Ä‘au thÆ°Æ¡ng, nên không dám nói nhiá»u.
Tôn Bất Tà đảo mắt nhìn quanh rồi nói:
- Khâu Vân Cô đã tạ thế, Khâu Tiểu San không hiểu lạc lõng nơi đâu. Chiếc chìa khóa cung cấm như đã chìm đáy biển, ta chẳng bàn tới làm chi ! Việc khẩn yếu trước mắt là đối phó với Thẩm Mộc Phong, vãn hồi kiếp nạn cho võ lâm. Chẳng lẽ không tìm thấy chiếc chìa khóa cung cấm thì đành để Thẩm Mộc Phong trừ diệt hết võ lâm hay sao?
Tiêu Lĩnh Vu đang buồn bã, nghe Tôn Bất Tà nói mấy câu này, nổi lòng hào khí, thẳng thắng đáp:
- Hiện giá» các môn phái lá»›n trên chốc giang hồ không dám kháng cá»± cùng Thẩm Má»™c Phong, chẳng phải vì tiếng ác của hắn đã uy hiếp há». Theo ý tại hạ thì chúng ta hãy làm cho Thẩm Má»™c Phong má»™t phen thất bại để cổ võ và khuyến khích các môn phái lá»›n đồng tâm hiệp lá»±c kháng cá»± kẻ thù chung.
Tôn Bất Tà giơ ngón tay cái lên nói:
- Phải rồi ! Quả nhiên ngÆ°á»i có chí chẳng phải luôn cao, đã không có chí hòng đến trăm tuổi cÅ©ng uổngmà thôi !
Vô Vi Äạo Trưởng nói:
- Lá»i Tiêu đại hiệp nói quả là thượng sách, nhÆ°ng có mÆ°u lược thêm vào thì càng nhiá»u hy vá»ng, thu lượm được nhiá»u hiệu quả mau chóng.
Tiêu LÄ©nh Vu há»i:
- Xin cho nghe lá»i cao luận được chăng ?
Vô Vi Äạo Trưởng đáp:
- Chúng ta hãy đánh được những tiếng nhỠphao tin ra ngoài, là Thẩm Mộc Phong muốn hạ thủ một phái lớn nào đó để gở uy danh. May ra có thể làm chấn động võ lâm, để hỠnỗi lòng hào khí đối phó với Thẩm Mộc Phong.
Tài sản của ngocvosong1986


Last edited by ngocvosong1986; 18-04-2008 at 04:34 AM.
Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
ïàðàãðàô, xac chet giang ho 1986, xac chet loan giang ho


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™